Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Trái Cấm - Ngũ Linh Nhị Tam

Trái Cấm - Ngũ Linh Nhị Tam
Chương 20


Lỗ nhỏ ấm áp kẹp chặt d.ương v*t, Quý Hựu An hít sâu một hơi, tầm mắt chưa từng rời khỏi Quý Kỳ: “Chị, lỗ nhỏ của chị mút chặt quá, g.ậy th/ịt của em sắp bị mút gãy rồi.”

Cố tình nói những lời d*mloạn, cậu cúi đầu ngậm lấy một bên ngực của cô, vừa mút vừa chậm rãi đâm vào rút ra.

Cảm giác đau đớn dần biến thành khoái cảm dưới sự ra vào của Quý Hựu An.

Quý Kỳ rướn người muốn hùa với cậu, cô rên rỉ: “Ư… Nhanh lên… Nhanh… Lỗ nhỏ sướng quá…”

Cong người, Quý Hựu An cắn đầu v*, tay kia giữ bên còn lại, mãi đến lúc này cậu mới dám thả lỏng. Lỗ nhỏ kiều diễm bị g.ậy th/ịt đâ.m đ.ến căng ra, nước từ chỗ sâu trào ra bao lấy thân gậy, chảy xuống sàn nhà từ nơi thân mật.

“Chị, em đang làm chị.”

Mỗi lần đâm vào Quý Hựu An đều phải mút ngực Quý Kỳ.

“Em còn mút vú chị như lúc còn nhỏ nữa.”

“Không cần…” Quý Kỳ che mặt sợ cậu nhắc tới lúc còn nhỏ: “A… Sâu quá… Đừng đâm nữa… Ư ưm… Đâm… Đâ.m đ.ến chỗ sâu nhất rồi…”

Q.uy đ/ầu đã chạm tới nơi sâu nhất của tử cung, mà Quý Hựu An vẫn không thỏa mãn: “Em muốn đâm g.ậy th/ịt vào tử cung của chị, làm nát cái lỗ d*mđãng của chị, ưm… em muốn cắm g.ậy th/ịt vào lỗ nhỏ của chị.”

Quý Kỳ đã bị cậu làm đến mức không còn nghĩ ngợi được gì nữa.

Nghe cậu không ngừng gọi chị, nói những lời d*mđãng, g.ậy th/ịt ở trong lỗ nhỏ làm những gì mà cậu nói.

“Ư… A… Lỗ nhỏ của chị sướng quá… Làm chị đi… Chơi nát lỗ nhỏ d*mđãng của chị đi…” Khoái cảm cấm kỵ phá tan vách ngăn đạo đức, mãnh liệt đến mức Quý Kỳ chủ động sờ lên người Quý Hựu An, dùng đầu ngón tay xoa ngực cậu: “Chị… Ư ư… Cũng muốn ăn g.ậy th/ịt của em…”

Cô nói ra, không ngờ cô thật sự nói ra.

Cô lại nói những lời d*mloạn không có đạo đức ấy với Quý Hựu An.

Người hưng phấn hơn Quý Kỳ đương nhiên là Quý Hựu An, cậu bế Quý Kỳ dưới sàn nhà lên, chấm co, ôm chặt cô không cho g.ậy th/ịt tuột ra khỏi lỗ nhỏ: “Vậy sau này ở nhà em sẽ không rút g.ậy th/ịt ra khỏi lỗ nhỏ của chị, làm gì cũng phải đút vào.”

“Ư…  Đừng lấy ra… Chị thích… Thích… G.ậy th/ịt của em…”

Quý Kỳ bị bế lên vòng hai chân quanh hông Quý Hựu An, hai tay vòng qua cổ cậu, vú cũng bị ép thành miếng thịt trắng sữa trên ngực cậu.

“Em cũng thích chị, em thích mọi thứ của chị.” Quý Hựu An nâng mông Quý Kỳ, đi từng bước về phía phòng khách: “Mắt của chị, miệng, vú, lỗ nhỏ, mông, chỗ nào em cũng thích.”

Mỗi khi cậu tiến lên một bước, g.ậy th/ịt sẽ đâm vào một lần, mỗi bước Quý Hữu An đều phải ôm mông Quý Kỳ ấn xuống g.ậy th/ịt của mình. H/uyệt   Khi bọn họ bước đến phòng khách, chỗ kết hợp đã nhầy nhụa, Quý Hựu An chạm khẽ là có thể cảm nhận được d*mthủy.

Đặt Quý Kỳ lên sofa, Quý Hựu An hôn lên môi cô, đưa ngón tay dính đầy d*mthủy vào miệng rồi mút.

“Nước từ lỗ nhỏ của chị ngọt quá.”

Cậu liếm xong d*m thủy trên ngón tay lại dùng đầu lưỡi cạy môi Quý Kỳ, quấn lấy môi cô.

“Chị cũng nếm thử xem. Có ngọt hay không?”
 
Chương 21


Cô sẽ không nếm d*mthủy của mình.

Quý Kỳ muốn dùng lưỡi của mình đẩy lưỡi Quý Hựu An ra ngoài, nhưng lại bị cậu chiếm quyền chủ động, thuận thế mút luôn đầu lưỡi của cô.

Đầu lưỡi cũng vô cùng sướng.

Một lúc sau, Quý Kỳ đáp lại Quý Hựu An, phía dưới cũng dùng sức ấn sâu g.ậy th/ịt vào h/uyệt nhỏ.

“A… Ư…” Đến khi Quý Hựu An buông môi cô ra, Quý Kỳ lưu luyến liếm môi cậu, không hề kiềm chế sự d*mđãng: “Phía dưới cũng muốn… Dùng g.ậy th/ịt lớn làm chị đi… A a… Lỗ nhỏ khó chịu quá… Bên trong rất ngứa…”

“Em sẽ dùng gậy lớn của mình để gãi ngứa cho lỗ nhỏ của chị.”

Quý Hựu An đặt Quý Kỳ trên sofa, cậu ngồi quỳ giữa hai chân cô, banh rộng chân người phụ nữ ra. Quý Hựu An nhìn không sót gì ở chỗ kết hợp của hai người, h/uyệt nhỏ hồng phấn chỉ mở ra vì mình, bị g.ậy th/ịt của mình làm căng thành lỗ tròn.

Giữ lấy đùi Quý Kỳ, Quý Hựu An kéo cô về phía mình.

Trước đó g.ậy th/ịt chưa cắm vào hoàn toàn, giờ đây đã cắm thẳng vào chỗ miệng tử cung, q.uy đ/ầu của người đàn ông còn dùng sức đâm vào trong, toàn bộ phần trên dường như đã cắm sâu vào chỗ thịt mềm mại kia.

“Sâu quá… A a… Không vào được miệng tử cung đâu… Sướng quá… A… Không cần… Lỗ nhỏ sắp bị chơi nát rồi…” Quý Kỳ đã bị đâ.m đ.ến mức nói linh tinh, cô chỉ có thể cảm nhận được g.ậy th/ịt trong người mình.

Bị Quý Hựu An đâ.m đ.ến mức đong đưa không ngừng, Quý Kỳ dựa vào gối chỉ có thể nhìn thấy dáng vẻ cậu sướng đến mức nheo mắt khi làm mình.

Nơi kết hợp không ngừng phun nước, tinh hoàn dán ở miệng âm hộ, ngay cả lông của hai người cũng dính đầy d*mthủy của cô.

“A… Lỗ nhỏ của chị sướng quá, g.ậy th/ịt sướng quá, Chị… Chị… g.ậy th/ịt của em sướng quá…”

Quý Hựu An rên rỉ, lòng Quý Kỳ càng ngứa hơn hơn.

Lòng ngứa, lỗ nhỏ cũng ngứa theo.

Mà g.ậy th/ịt của Quý Hựu An có thể giảm ngứa, mang lại khoái cảm cho cô.

“Sao g.ậy th/ịt sướng đến vậy… Ưm… Sao có thể cắm lỗ nhỏ của chị vậy chứ…” Vừa nói ra, khoái cảm mãnh liệt dâng lên khắp nơi trong cơ thể Quý Kỳ: “A a a a… Lỗ nhỏ sắp không chịu được nữa rồi… Gậy th/ịt… Gậy th/ịt… Làm lỗ nhỏ của chị… Sướng quá… Làm chị đi… Dùng sức cắm lỗ nhỏ của chị…”

Â.m hộ của cô bắt đầu co rút, bọc lấy g.ậy th/ịt đang chuyển động, phun nước ngậm lấy gậy th/ịt.

Sướng đến mức Quý Kỳ giơ tay ôm chặt chiếc gối trên đầu, chấm co, không biết xấu hổ mà dang rộng lỗ nhỏ trước mặt Quý Hựu An.

Em trai nhìn chằm chằm â.m hộ đang lên đỉnh của cô.

Tầm mắt nóng rực khiến Quý Kỳ càng kích thích hơn, khi Quý Hựu An động một chút cắm vào trong, â.m hộ của cô càng co giật hơn, chấm co, càng dang chân phơi bày lỗ nhỏ của mình rõ ràng hơn trước mặt người đàn ông.

D*mthủy bắt đầu phun ra như nước tiểu.

Cảm thấy xấu hổ, nhưng cũng sướng đến mức cô sắp mất ý thức.

Bị d*mthủy của Quý Kỳ phun lên người, Quý Hựu An vươn đầu lưỡi liếm d*mthủy dính trên môi mình, g.ậy th/ịt cắm trong lỗ nhỏ bị kích thích đến mức sắp nổ tung.
 
Chương 22


Quý Hựu An không nhịn nổi nữa, dưới tình huống này mà có thể nhịn không làm chết người phụ nữ dưới thân thì cậu có thể đi làm hòa thượng được rồi, huống hồ bây giờ cậu cảm thấy hòa thượng cũng không nhịn nổi.

Sau khi lên đỉnh, Quý Kỳ đã mềm nhũn trên sofa, đầu cô trống rỗng, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm trần nhà, không thứ gì có thể lọt vào mắt cô.

Sau đó cô lại bị Quý Hựu An làm đến mức tỉnh táo lại.

Người đàn ông liều mạng cắm g.ậy th/ịt vào lỗ nhỏ, hận không thể đưa luôn tinh hoàn vào trong lỗ nhỏ, d*mthủy được kéo ra rồi lại bị đẩy vào, tiếng bạch bạch vang lên không dứt bên tai, ham muốn tình dục lại dâng lên. Nhưng không đợi Quý Kỳ sướng được bao lâu, Quý Hựu An đột nhiên cong lưng ôm lấy cô, đâm mạnh g.ậy th/ịt vào tử cung.

“Chị, em muốn bắn.”

Giọng nói trầm thấp gợi cảm của người đàn ông truyền vào tai Quý Kỳ.

“Bắn vào bên trong…” Cô nhắm mắt lại, vòng tay ôm eo Quý Hựu An: “Mai chị mua thuốc, em bắn vào đi.”

“Em muốn bắn hết vào tử cung của chị.”

Quý Hựu An không kiềm chế ham muốn xuất tinh, t.inh d/ịch đặc sệt từ q.uy đ/ầu phun ra, tranh nhau chen vào tử cung của Quý Kỳ.

Em trai xuất vào trong lỗ nhỏ của cô, trong tử cung cô chứa đầy t.inh d/ịch của cậu, là một phần của cơ thể cậu: “Sướng quá… Tinh dịch… T.inh d/ịch bắn vào đi…” Quý Kỳ rên rỉ đẩy ngực mình đến gần Quý Hựu An.

Bắn xong Quý Hựu An cũng không rút g.ậy th/ịt ra khỏi lỗ nhỏ của Quý Kỳ.

“Chị.” Quý Hựu An ôm Quý Kỳ mặt đối mặt nằm nghiêng trên sofa nhỏ giọng hỏi: “Người đàn ông đưa chị về tối nay là bạn trai của chị à?”

“Sao em biết…”

Cuộc điện thoại đấy là em căn chuẩn thời gian rồi gọi?

Nghĩ cẩn thận lại, Quý Kỳ nheo mắt hỏi cậu: “Nói thật, sao em biết?”

Không thể không thừa nhận, chỉ cần Quý Kỳ hỏi, Quý Hựu An sẽ không nói dối cô.

“Em mua một chiếc kính viễn vọng, em dùng nó để quan sát chị.” Quý Hựu An nhỏ giọng thừa nhận, cũng để ý vẻ mặt của Quý Kỳ: “Sau đó em thấy chị và một người đàn ông đang hôn nhau trên xe, cho nên mới…”

“Cho nên em uống vài hớp rượu rồi giả vờ say gọi cho chị?”

“Vâng.”

“Chỗ rượu còn lại đâu?”

“Đổ vào bồn rửa chén.”

Đương nhiên sẽ không trách cậu dùng thủ đoạn với mình, chấm co, Quý Kỳ nhéo mặt Quý Hựu An rồi giải thích: “Người đàn ông kia là cấp trên của chị, hai người bọn chị không hôn môi, người ta cũng không phải bạn trai chị.”

Quý Hựu An lập tức vui vẻ.

“Em thật sự đã nấu cơm cho chị.” Cậu hưng phấn bế Quý Kỳ lên, g.ậy th/ịt cắm ở lỗ nhỏ lại trở nên cứng rắn. H/uyệt  Bế cô vào bàn ăn, Quý Hựu An cho Quý Kỳ ngồi trên g.ậy th/ịt quay lưng về phía mình: “Em để đồ ăn trong hộp giữ ấm, chưa lạnh đâu, chúng ta ăn cơm trước, ăn xong cùng đi tắm rồi ngủ!”

G.ậy th/ịt trong lỗ nhỏ không ngừng khơi dậy ham muốn của Quý Kỳ.

Hơn nữa hai người còn đang khỏa thân ngồi trước bàn ăn, cảm giác xấu hổ dâng lên trong lòng Quý Kỳ, cô đỏ mặt muốn tránh xa Quý Hựu An.

“Quý Hựu An, em thả chị xuống.”

“Vừa rồi chị nói muốn đút g.ậy th/ịt của em vào trong lỗ nhỏ không được lấy ra, chị phải giữ lời chứ.”

Cô có thể không nhận sao?

Thấy người đàn ông dọn đồ ăn ra, đặt đũa vào trong tay cô, Quý Kỳ cố nén cảm giác xấu hổ và cảm giác ngứa ngáy trong lỗ nhỏ, chưa ăn được mấy miếng cơm, tay Quý Hựu An lại trở nên không an phận.
 
Chương 23


Đồ ăn vừa vào miệng, Quý Hựu An đã khẽ nhéo núm v/ú cô: “Chị, núm v/ú chị cứng rồi.” Cậu cố ý thổi hơi vào tai cô.

Ngứa quá.

Quý Kỳ không trốn nổi sự quấy rối của cô, chỉ có thể duỗi tay véo mạnh vào đùi Quý Hựu An.

“Chị muốn em dùng sức hử?” Cố ý xuyên tạc ý của Quý Kỳ, Quý Hựu An dùng sức kéo đỉnh ngực cô về phía trước, nhìn chúng nảy lên nảy xuống: “Lớn nhanh thật đấy, lần trước khi em ăn nó còn nhỏ mà.”

“Không được nhắc đến chuyện trước kia.” Quý Kỳ nuốt thức ăn xuống, thậm chí còn muốn quay lại bịt miệng Quý Hựu An.

“Được thôi.”

Buông bộ ngực của Quý Kỳ ra, Quý Hựu An sờ hạt châu bên dưới của cô, xoa nắn không ngừng: “Chỗ này của chị cũng cứng quá, đồ ăn ngon không?”

“A?” Âm vật bị vuốt ve tạo ra khoái cảm không khác gì lúc cắm vào, huống hồ g.ậy th/ịt của Quý Hựu An còn cắm trong lỗ nhỏ của cô. Quý Kỳ buông chiếc đũa trong tay ra, sướng đến mức cả người tựa vào ngực cậu: “Đừng có ngấm ngầm giở trò, chị không ăn được… Quý Hựu An… Ư… Đừng làm loạn…”

“Vậy chị tiếp tục ăn đi, em không hỏi chị nữa.”

Quý Hựu An nhìn như nghe lời mà im lặng, nhưng tay vẫn táy máy.

Hạt châu bên dưới rất thoải mái, xoa chậm quá, lỗ nhỏ ngứa quá, chỉ mong g.ậy th/ịt bên trong di chuyển để làm cô. Quý Kỳ căng thẳng kẹp chặt lỗ nhỏ, bị Quý Hựu An sờ đến mức kích thích, muốn làm cho mình thoải mái hơn.

“Chị.”

“Ưm…”

Tiếng rên rỉ bật ra khỏi miệng, Quý Kỳ cảm thấy bữa cơm này không ăn nổi nữa.

Cô dứt khoát đẩy bát đũa ra trước, tay chống trên bàn, chủ động di chuyển người dùng lỗ nhỏ vuốt ve g.ậy th/ịt bên trong: “Dùng sức… Dùng sức xoa… A a… Nhanh lên… Ngứa quá…” Cứ để Quý Hựu An xoa chậm như vậy, Quý Kỳ cảm thấy mình sắp điên luôn rồi.

Quý Hựu An chọc hạt châu của người phụ nữ, hỏi: “Chị ngứa ở đâu cần em xoa? Hạt đậu nhỏ d*mđãng ngứa hay lỗ nhỏ d*mđãng ngứa?”

Quý Kỳ khẽ cắn môi, trực tiếp nắm lấy tay Quý Hựu An xoa cho mình.

“Â.m đ.ế… A… Sướng quá… Mạnh nữa đi… Ưm ư… Đâu cũng ngứa…”

“Em biết rồi.”

Nghiêm túc gật đầu, Quý Hựu An rút tay ra khỏi â.m đ.ế của Quý Kỳ, chấm co, cậu dùng tư thế xi tiểu bế người phụ nữ lên, để lỗ nhỏ của cô đối diện với thức ăn rồi đâm vào rút ra mạnh mẽ.

“Không…” Quý Kỳ muốn dùng tay che lỗ nhỏ của mình: “Tư thế này… Không được…”

Như vậy d*mthủy sẽ chảy vào đồ ăn.

Quý Kỳ không thể ngăn nổi người đàn ông chỉ bằng một hai câu, g.ậy th/ịt đâm thẳng vào không cho cô cơ hội để thở dốc hay phản kháng. H/uyệt  Quý Hựu An ôm cô vào lòng, ấn cô xuống g.ậy th/ịt của mình, phần thịt mềm mại bị làm đến mức căng tràn, d*mthủy bắn tung tóe ra khắp bàn và đồ ăn.

“Chị, em muốn đâm nát lỗ nhỏ của chị, biến chị thành của em.”

Cuối cùng Quý Kỳ vẫn ăn cơm.

Sau khi lên đỉnh, cô bị Quý Hựu An ôm trong lòng, những đồ ăn chưa nguội kia trộn lẫn d*mthủy của cô bị cậu ăn, cũng đút cho cô. Đến khi đi tắm, Quý Kỳ không còn sức để đứng, thậm chí cô còn lo ngày mai đi làm sẽ bị đồng nghiệp nhận ra.

“Ngủ ngon.”

Cuối cùng Quý Hựu An cũng được như ý nguyện nằm chung giường với Quý Kỳ, ôm cô ngủ.

“Em yêu chị.”

Nửa tỉnh nửa mê cậu nghe thấy một giọng nói rất nhỏ: “Chị cũng yêu em.”
 
Chương 24


Vẫn may là, đêm hôm qua Quý Hựu An không để lại bất kỳ dấu vết nào trên những nơi mà quần áo của cô không thể che đi được.

Quý Kỳ quan sát bản thân ở trong gương, sau khi xác nhận lại một cách chắc chắn thì mới bắt đầu rửa mặt, thay đồng phục đi làm.

“Chào buổi sáng, chị.” Người con trai đeo tạp dề, cười lộ ra răng khểnh nhỏ với cô, “Bữa sáng hôm nay có bột chiên và sữa đậu nành, còn có…”

“Còn có?”

“Còn có nụ hôn chào buổi sáng của em.”

Cô bị Quý Hựu An ôm vào trong lòng, đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng.

Chuồn chuồn chạm nước, bàn tay mơn trớn càng lúc càng sâu, vốn chỉ định hôn Quý Kỳ một cái thôi rồi kết thúc, nhưng Quý Hựu An càng hôn lại càng không muốn buông cô ra, hôn đến mức tay cậu dần dần trượt xuống dưới váy của Quý Kỳ, sờ lấy cái lỗ nhỏ của cô qua lớp quần lót ngăn cách.

Lỗ nhỏ nhạy cảm đến mức khi bị người con trai đụng một cái thì sẽ chảy nước, chiếc quần lót dính sát cửa h/uyệt kia trong chốc lát đã bị thứ nước d*mdục làm cho ẩm ướt.

“Không được…” Quý Kỳ đẩy Quý Hựu An vẫn còn đang muốn tiếp tục ra.

Bị đẩy cũng không buồn bực, Quý Hựu An cọ cọ vào người cô, nói: “Vậy em dọn dẹp cho chị một chút, được không nào? Dù sao cũng không thể mang cái lỗ nhỏ bị bẩn này đi làm chứ, đúng không?” 

“Không được!”

Quý Kỳ trầm giọng xuống, nghiêm túc từ chối Quý Hựu An, cô nhanh chóng xoay người ngồi vào bàn ăn cơm bắt đầu dùng bữa. Sau đó tầm mắt của cô liếc đến người đàn ông chui vào dưới gầm bàn, chen vào giữa hai chân của cô.

“Đừng nghịch ngợm nữa, mau ăn cơm đi.” Quý Kỳ đặt tay lên cái đầu đầy tóc của Quý Hựu An, cố gắng đẩy cậu ra.

“Chị, chị cứ ăn sáng đi, không cần quan tâ.m đ.ến em.”

Kéo Quý Kỳ về phía trước, Quý Hựu An nhấc váy lên, đẩy quần lót sang một bên, hôn lên cái lỗ màu hồng dịu dàng của cô.

Đầu lưỡi ướt át nóng bỏng của người đàn ông dính lên trên cửa h/uyệt của cô, đừng có nói là làm sạch sẽ khô ráo, Quý Kỳ chỉ biết là dịch nhờn của cô đang chảy càng nhiều, càng mãnh liệt hơn. H/uyệt  Cậu liếm vào âm vật, đẩy lưỡi từ miệng lỗ nhỏ tiến sâu vào bên trong, tay cũng không nhàn rỗi mà sờ lên bắp đùi không kém nhạy cảm hơn cái lỗ nhỏ kia là mấy.

“Đừng liếm nữa… Ưm… Quý Hựu An… Chị còn phải… còn phải đi làm…”

“Thời gian vẫn còn sớm.”

“Em đứng dậy đi…”

Đầu lưỡi của người con trai càng liếm càng tăng thêm lực, đáp lại lời của cô.

“Nếu em còn như vậy, chị sẽ tức giận đấy.”

Mặc dù Quý Hựu An vẫn chưa thoả mãn, nhưng qua giọng nói của Quý Kỳ cũng có thể nghe ra cô sắp tức giận, cậu cũng chỉ có thể đáng thương mà một lần nữa sửa sang lại váy và quần lót cho cô, đứng dậy từ dưới gầm bàn.

Quý Hựu An nói kết thúc thì liền kết thúc, hai cái đùi bị đặt xuống của Quý Kỳ lặng lẽ cọ xát lấy cái lỗ nhỏ, cô buộc phải chấp nhận sự trống trải do chính mình chủ động nói dừng lại.

Mang theo sự trống rỗng ấy, cô đến một tiệm thuốc ở gần nhà, mua thuốc tránh thai khẩn cấp, quay người đến văn phòng luật.

Sau đó cô liền bị Trình Ninh Nhạc để mắt đến.

“Quý Kỳ, đêm qua có phải cô với luật sư Nhan…” Cô ấy đưa tay lên sờ lên đôi má hồng hồng, sáng trắng lên không ít của Quý Kỳ, len lén liếc nhìn Nhan Mục ở bên trong phòng làm việc một cái: “Tôi nghe nói hôm qua hai người về chung với nhau…”

Quý Kỳ lạnh nhạt liếc Trình Ninh Nhạc một cái, chấm co, Quý Kỳ vòng qua tay của người phụ nữ, chán ghét mà ngồi lên ghế trên bàn làm việc của mình.

“Tôi và luật sư Nhan chỉ có quan hệ làm việc.”

“Xì, lời này nói ra cũng chỉ có cô mới tin.” Sau đó thì cô ấy nhìn thấy thuốc trong túi của Quý Kỳ.

Cái hộp thuốc kia Trình Ninh Nhạc lại quá quen thuộc rồi, trước đó cô ấy đã từng uống không ít lần.

“Chuyện gì thế? Cứ nhìn tôi suốt?” Nhan Mục đi dạo ra ngoài từ trong phòng làm việc, rất nhanh đã chú ý đến sự khác lạ của Quý Kỳ: “Tâm trạng rất tốt nhỉ, vậy hôm nay tôi không cần phải cống nạp đồ ăn nữa rồi.”

Biểu hiện của người đàn ông như hôm qua chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

Quý Kỳ thả lỏng một hơi, vì sợ lời từ chối của cô mà mất đi một người vừa là bạn vừa là thầy tốt.

Quan hệ của hai người mặc dù rất đặc biệt, nhưng Trình Ninh Nhạc rất nhạy cảm mà cảm nhận được quan hệ của bọn họ thật sự không phải như mình nghĩ. Ngay lập tức giúp Quý Kỳ che túi lại, chấm co, đối diện với Nhan Mục, cô ấy đưa tay ra cười hì hì nói: “Sếp Nhan không thể nặng bên này nhẹ bên kia chứ, tôi cũng muốn có quà.”

“Được thôi, tôi đi lấy cho cô.”

Trong lúc phân phát đồ ăn nhẹ, Nhan Mục giả vờ bất cẩn, nhẹ nhàng đụng vào những thứ mà Trình Ninh Nhạc che trong túi của Quý Kỳ, sau đó lại lập tức che lên.

Thuốc tránh thai khẩn cấp, em trai ruột, ngoan ngoãn đợi chị về.

Đống thông tin này ghép lại cùng nhau không thể không khiến anh ta nghĩ linh tinh, hơn nữa nếu thật sự là như anh ta nghĩ, vậy việc này cũng thật đúng là khiến người ta rùng mình.
 
Chương 25


Nhan Mục im lặng không lên tiếng mà nhấn sâu câu chuyện này vào tận đáy lòng, quyết định trước tiên cứ tìm hiểu một chút tình huống bên kia của Từ Hạ Lan đã rồi tính tiếp.

Bởi vì vẫn luôn nghĩ đến Quý Hựu An, Quý Kỳ vậy mà lại không chú ý đến hành động nhỏ của hai người kia, thậm chí cô còn có chút hối hận vì vào lúc sáng dùng bữa lại bảo Quý Hựu An dừng lại, lỗ nhỏ bây giờ vừa ngứa vừa trống trải, muốn ngay lập tức dùng cây g.ậy th/ịt của cậu để lấp đầy.

Lúc buổi phân tích thảo luận của đoàn đội kết thúc là vào giờ nghỉ trưa.

Quý Kỳ trốn vào nhà vệ sinh, ngồi trên bồn cầu, rối rắm mà tìm tên Quý Hựu An trong danh bạ.

“Hựu An.”

“Em ở đây.” Quý Hựu An ngay lập tức trả lời lại tin nhắn.

[Cái lỗ nhỏ của chị ngứa quá.]

Thật không còn liêm sỉ, xoá đi.

[Chị muốn nhìn thấy g.ậy th/ịt của em.]

Vẫn không được.

Ngón tay do dự gõ chữ, rồi lại xoá, lại gõ tiếp, một lần nữa xoá đi, lặp đi lặp lại nhiều lần, cô vẫn không xác định được mình có muốn làm chuyện như vậy trong phòng vệ sinh của công ty hay không.

“Chị khó chịu.” Quý Kỳ cuối cùng khiến cuộc đối thoại đơn giản hơn bằng ba chữ.

Chỉ có thể nói thật đúng là chị em ruột, Quý Hựu An hiểu ngay ý của Quý Kỳ, một giây sau, cậu liền gửi đến một tấm ảnh bản thân đang cầm d.ương v*t.

“Có phải nơi đó của chị đang chảy nước đúng không? Em muốn thấy ảnh cái lỗ nhỏ đó của chị bị ướt, dùng đầu lưỡi liếm lên nó, dùng g.ậy th/ịt này chơi nó.”

Lỗ nhỏ ngứa ngáy đến mức chính xác là đang không ngừng chảy nước, sau một hồi giằng co với lý trí, Quý Kỳ hoàn toàn bị chính dục vọng của mình ăn mòn. Cô nhấc váy lên, đôi má ửng hồng cởi quần lót đến giữa đầu gối, chấm co, di động ống kính đối diện, cái lỗ nhỏ bị cô dùng ngón tay tách ra rồi chụp ảnh.

Cái lỗ nhỏ màu hồng đang óng ánh nước bên trong, thoạt nhìn vô cùng d*mmỹ và thèm được chơi.

Sau khi Quý Kỳ gửi ảnh chụp cho Quý Hựu An, ngay lập tức xóa lịch sử cuộc trò chuyện và ảnh chụp, thuận tiện còn kiểm tra một hồi xem ảnh đã được tải lên trên lưu trữ trong icloud chưa.

Xác nhận là ổn rồi, cô mới yên tâm mà mở khung đối thoại ra.

“Nơi đó của chị đang chảy nước, chắc chắn là đang cực kỳ thèm được ăn. A. em rất muốn chơi chị, chị, chị nhìn g.ậy th/ịt của em đã cương cứng thành hình dạng này rồi.”

Chiếc g.ậy th/ịt đang căng cứng một cách hung ác xuất hiện trên màn hình của Quý Kỳ, cô ấn vào tấm hình, đặt ảnh chụp kia áp sát vào ngực mình, một tay kia sờ lên lỗ nhỏ, nhấn lên trên âm vật rồi dùng sức nhào nặn.

Thèm khát g.ậy th/ịt của em trai, muốn ăn g.ậy th/ịt của em ấy, lỗ nhỏ muốn ôm lấy g.ậy th/ịt của em ấy.

Chơi chị đi.

Đâm mạnh vào cái lỗ nhỏ này đi.

Không dám phát ra bất cứ âm thanh gì, Quý Kỳ cắn chặt môi, nén tất cả những tiếng rên rỉ d*mđãng về cuống họng.

Cô tưởng tượng Quý Hựu An bây giờ đang đứng ở trước mặt cô, nhìn cô đang tự thủ dâm, chấm co, khoái cảm tuyệt đỉnh khiến cô sung sướng đến mức dạng rộng hai đùi ra, âm vật nhỏ bị banh đến lộ ra trong không trung, ngón tay dồn dập ấn xuống.

Ra rồi a a a!

Nước nhỏ ra từ hoa h/uyệt đang co giật rồi nhỏ xuống bồn cầu, tí tách, giọt nước nhớp nháp rơi trong yên lặng, không đánh thức Quý Kỳ từ trong khoái cảm. Cô dựa vào phía sau, tay còn đang đè chặt trên hạt đậu của hoa huy*t, đắm chìm trong cao trào.

“Chị vẫn còn đang vân vê tự thoả mãn mình ư?”

Một lúc lâu sau, sau khi trải qua khoái cảm, Quý Kỳ một lần nữa quay màn hình điện thoại về trước mặt mình.

“Xong rồi.” Lại là kiểu câu giản lược hai chữ.

Quý Hựu An một lần nữa nhanh chóng hiểu được ý của Quý Kỳ, cậu gửi một tấm ảnh chiếc g.ậy th/ịt đang nhô cao đầy gân xanh có chút đáng sợ của mình sang, lại gửi thêm tấm hình biểu cảm con mèo nhỏ tỏ ra đáng yêu.

“Chị ơi chị à, g.ậy th/ịt của em đang khó chịu thì phải làm sao đây? Em còn muốn nhìn cái lỗ nhỏ kia của chị sướng đến mức phun ra nước đây.
 
Chương 26


Không nên gửi mèo và g.ậy th/ịt của em cùng lúc như vậy!

Khoé mắt vi diệu của Quý Kỳ liếc xuống phía dưới, khẽ liếm bờ môi đã nhận đủ sự thoả mãn. Lần này cô trực tiếp gửi video sang, khi máy quay chĩa vào mình, cô dùng ngón tay tách môi â.m hộ ra, quay lại â.m đ.ạo đầy dịch nhớp nháp, rồi đưa ngón tay vào hoa h/uyệt vài lần.

Kết thúc video, gửi cho Quý Hựu An, xóa đi lịch sử, cảnh cáo Quý Hựu An cũng phải xóa hết lịch sử cuộc trò chuyện đi, sau đó cô lau sạch cho cái lỗ nhỏ, sửa sang lại quần áo cho ngay ngắn.

Làm xong tất cả mọi chuyện, Quý Kỳ thỏa mãn vỗ vỗ hai má của mình, mặt không chút biểu cảm mà đi ra khỏi nhà vệ sinh.

“Luật sư Quý không đi ăn cơm à?” Trợ lý Giáp quan tâm đưa ra lời mời: “Nếu vẫn chưa ăn cơm, bây giờ vừa hay tôi cũng đang định đi, cùng đi chứ?”

“Tôi đã nhờ Trình Ninh Nhạc mang cơm cho tôi, lần sau có cơ hội sẽ cùng ăn vậy.”

“Chỉ những lúc như này mới nhớ đến tôi đúng không hả?” Trình Ninh Nhạc mang theo cơm trở về đợi Quý Kỳ, hừ lạnh một tiếng, quay đầu lại cười cười nhìn trợ lý: “Ngày mai tôi sẽ bãi công, đến lúc đó cô ấy cũng chỉ có thể đi theo chúng ta ra ngoài ăn.”

Chờ sau khi trợ lý mang giới tính nam kia đi ăn cơm, Trình Ninh Nhạc mới bắt chéo chân trượt ghế dựa đến gần Quý Kỳ, mắng nói: “Đến lâu như vậy cũng chưa từng thấy mời tôi đi ăn cơm chung bao giờ, hừ, đúng là đàn ông.”

Ai bảo cô suốt ngày diễn tình cảm trong phòng làm việc, mấy người đàn ông kia phàm là có chút đầu óc, thì đều sẽ biết tự lượng sức mình mà không nổi lên tâm tư với cô.

Tuỳ ý mở hộp cơm, Quý Kỳ cảm thấy mình càng lúc càng không thể rời xa Quý Hựu An rồi.

“Gần đây sao lại kén cá chọn canh vậy? Là do ghét bỏ cơm tôi mang theo không ăn được à?”

“Cũng không hẳn.” Quý Kỳ nhíu mày cắn một miếng thịt trong hộp cơm, vốn định phun ra nhưng cô vẫn nuốt trở lại: “Mặn quá, thịt cũng xào quá lâu.”

Trình Ninh Nhạc gật đầu đồng ý lời nhận xét của cô: “Tôi cũng cảm thấy như vậy.”

Chỉ là.

“Mọi khi cô chỉ biết nấu mì ăn, sao bây giờ lại đột nhiên kén chọn như vậy? Là tên đàn ông nào đã nuôi miệng cô trở thành kén ăn vậy?”

“Ăn xong thì đi làm.” Quý Kỳ ngắt sự tò mò của Trình Ninh Nhạc, như đuổi ruồi nhặng mà đẩy ghế của cô ấy về đúng chỗ.

Nhan Mục đang lặng lẽ nghe lén cuộc trò chuyện của họ cách đó không xa, căng tai ra, cực kỳ nghi ngờ người em ruột mà Quý Kỳ nhắc đến tối qua. Chẳng lẽ cậu không phải là em trai ruột của cô, mà là phi công trẻ? H/uyệt  Biết nấu ăn, còn có thể làm nũng trong điện thoại, chẳng lẽ thật sự là kim ốc tàng kiều sao?

Hay là cứ tìm hiểu mọi chuyện thêm đã.

[Chị, em quyết định muốn làm một việc, hai ngày nay em không ở nhà, chị tự chăm sóc bản thân mình cho tốt, trong tủ lạnh có cơm chiều em làm xong rồi, nhất định phải hâm nóng lại một chút mới có thể ăn. Còn nữa, nhất định không được quên em, rất nhanh thôi em sẽ trở về.]

Quý Kỳ sau khi nhận được tin nhắn này, đầu tiên là ngẩn người, sau đó cô ngay lập tức gọi điện thoại lại cho Quý Hựu An.

“Số điện thoại quý khách gọi đã tắt máy, xin mời gọi lại sau. Sorry…”

[Mở máy.]

[Quý Hựu An em mở máy ra cho chị.]

[Quý Hựu An?]

“Có chuyện gì vậy?” Nhan Mục đặt hộp việt quất lên trên bàn của Quý Kỳ, sau khi liếc mắt đến khung đối thoại bị xóa trong điện thoại của cô, anh ta thử hỏi: “Là em trai xảy ra chuyện gì sao?”

Quý Kỳ vốn định từ chối việt quất của Nhan Mục, nhưng người đàn ông sớm đã dự liệu được cô sẽ nói gì: “Chúng ta cứ như trước kia, được không?”

Người đàn ông này thật sự quá giảo hoạt.

“Em trai em bỏ nhà ra đi rồi.” Quý Kỳ đã tắt màn hình, không còn cố gắng nhắn tin cho Quý Hựu An nữa.

“Cậu ấy bao nhiêu tuổi rồi?”

“22.”
 
Chương 27


Hôm nay là ngày hai mươi Quý Hựu An “bỏ nhà ra đi”.

Quý Kỳ không thể ngờ được rõ ràng cậu đã nói là hai ngày, kết quả vừa mới chớp mắt đã tăng thêm một số không, nếu không phải là cậu vẫn thường thường gửi tin nhắn thoại để tỏ ra là mình không hề mất tích, Quý Kỳ thật sự đã muốn đi báo cảnh sát.

Cô thậm chí còn không ngờ được, sau khi cái lớp cấm kỵ kia bị phá vỡ, cho dù là một ngày không nhìn thấy Quý Hựu An, cô cũng có thể bị sự trống trải kia giày vò cho phát điên.

Không có Quý Hựu An ở nhà, cuộc sống hàng ngày của Quý Kỳ bắt đầu hỏng bét, nhìn bằng mắt thường cũng có thể nhận ra.

Mua mì rồi nấu mì lại một lần nữa chiếm cứ cuộc sống của cô, cùng bọn họ trở về, sau đó lại điên cuồng tăng ca.

“Quý Kỳ, sao mắt cô thâm đen thế này?” Trình Ninh Nhạc sờ sờ trán của cô: “Có phải bị tên đàn ông trước đó ngủ với cô vùi dập cô không?”

“Ồn quá đấy.”

“Đêm qua mấy giờ cô đi ngủ?”

“Năm giờ.”

“Năm giờ sáng hả? Cô bị điên à!”

“Năm giờ?” Đột nhiên Nhan Mục cũng đưa tay sờ trán Quý Kỳ: “Gần đây cũng không có việc gì cần phải làm thêm giờ. Cứ xem như là em trai rời đi khiến em lo lắng, nhưng cũng không thể không cần mạng sống chứ.”

“Luật sư Từ lại đưa cho tôi mấy vụ án về quyền sở hữu trí tuệ.” Quý Kỳ móc ra một tệp tài liệu từ trong túi.

Biểu cảm không hề dao động mà chỉnh lại tài liệu của mình, cô tự lẩm bẩm mà nói: “Ngày mai phải đi gặp khách hàng, ngày kia có một vụ án phải ra toà, buổi tối hôm nay tôi sẽ đi ngủ thật sớm.”

“Bây giờ đi ngủ cho tôi ngay lập tức.” Nhan Mục mạnh mẽ mà cứng rắn nhìn qua tài liệu trong tay Quý Kỳ, kéo lấy cô đi về phía phòng làm việc của mình: “Xem ra tôi phải tâm sự thật rõ với luật sư Từ mới được, Quý Kỳ em dù nói thế nào cũng là người của tôi, bà ấy không nể mặt tôi mà trực tiếp sắp xếp nhiều việc cho em như vậy, sao mà em có thể nghỉ ngơi được.”

“Em không buồn ngủ.” Quý Kỳ hứng thú muốn thoát khỏi tay của Nhan Mục.

“Nghe lời.”

Bị đẩy đến sô pha mềm mại, đôi mắt to của Quý Kỳ nhìn Nhan Mục lấy ra một tấm chăn lông từ trong tủ cho cô. H/uyệt  Không còn cách nào khác, đành thoải mái tiếp nhận sự chăm sóc của anh, thế là cô trầm giọng nói: “Nhan Mục, em có người mình thích rồi.”

“Tôi biết.” Nhan Mục đắp tấm chăn lên trên người cô: “Sâu đậm bao nhiêu?”

Im lặng thật lâu.

Quý Kỳ thở dài mà nói: “Chỉ có cậu ấy.”

Biểu cảm trong đôi mắt trầm lặng, Nhan Mục như người lớn mà sờ lên đầu Quý Kỳ, không tỏ rõ thái độ: “Em nghỉ ngơi cho tốt, đến thời gian ăn cơm trưa tôi sẽ gọi em.”

Khu hút thuốc trong công ty, vòng khói di chuyển quanh mắt Nhan Mục, cũng khiến cho Trình Ninh Nhạc cay mắt.

“Sếp Nhan lại thất tình à?” Trình Ninh Nhạc phủi phủi khói, nhíu mày ngồi bên cạnh Nhan Mục: “Quý Kỳ nhà chúng ta thật đúng là một người phụ nữ cố chấp.”

“Cô còn nhớ rõ tình huống của Quý Kỳ lúc mới đến công ty không?”

Trình Ninh Nhạc một lúc lâu sau mới nghe thấy giọng nói khàn khàn của Nhan Mục.

“Cũng mang máng.”

“Lúc đó tôi liền nghĩ, người mới đến này thật xinh đẹp, lại thêm việc luật sư Từ đã đánh tiếng qua với tôi, chấm co, nên tôi liền cảm thấy cô ấy là nhờ quan hệ chứ chẳng có năng lực.”

“Tôi thấy là sếp, anh có thành kiến với phụ nữ xinh đẹp.”

“Ha ha ha.” Nhan Mục cười một tiếng, tiếp tục nói: “Ai lại ngờ được người mới này đối xử với bản thân mình hung ác như vậy, rõ ràng là không thích, nhưng trong công việc lại liều mạng hơn bất cứ ai. Ai cũng nói người đàn ông nghiêm túc làm việc là có sức quyến rũ nhất, phụ nữ cũng vậy, Ninh Nhạc, nếu như cô có thể nghiêm túc làm việc một chút, nói không chừng sẽ có rất nhiều người theo đuổi cô.”

“Cảm ơn, nhưng tôi không cần.” Trình Ninh Nhạc một chút cũng không cảm động mà cự tuyệt Nhan Mục: “Ngay cả với cường độ làm việc như vậy, chồng tôi vẫn muốn tôi từ chức để về nhà làm nội trợ toàn thời gian.”

“Vốn dĩ tôi muốn dành thời gian…”

Vỗ vỗ bả vai cấp trên của mình, Trình Ninh Nhạc an ủi: “Đối với Quý Kỳ mà nói, nhanh một chút hay chậm một chút cũng chẳng có khác biệt gì, lòng của cô ấy sớm đã chốt trên người tên đàn ông nào đó rồi, trước đó tôi còn cho rằng sếp Nhan phải cố gắng một chút, nói không chừng có thể đẩy tên đàn ông đó ra ngoài.”

Nhan Mục được Trình Ninh Nhạc an ủi mà chỉ biết cười khổ: “Sao tôi lại không phát hiện ra nhỉ?”

“Cô ấy thật biết cách giả vờ. Tôi phát hiện sau khi cảm xúc của cô ấy hơi trầm xuống, chấm co, cô ấy sẽ trộm trốn đến một góc nào đó nhìn trộm ảnh của người đàn ông nào đó, nhìn một lát rồi sẽ cười lên, là kiểu cười cực kỳ dịu dàng ấy, cũng chưa từng dịu dàng như vậy đối với tôi.”

“Tôi từ khi bắt đầu đã quá muộn rồi đúng không?”

“Có lẽ vậy.”

Từ đầu đến cuối mà nói, Nhan Mục biết mình đã thua, vừa bắt đầu đã thua, nhưng mà anh ta không muốn chịu thua, nếu như sự thật đúng như những gì anh ta dự đoán.
 
Chương 28


Quý Kỳ ngủ nguyên cả một ngày, có sếp chống lưng, cộng với khối lượng công việc dạo gần đây của cô thì mọi người trong bộ phận đều hiểu rõ, không có ai dám tới phòng làm việc của Nhan Mục để trách móc cô lười biếng trong giờ làm việc cả.

"Tinh tinh tinh, tinh tinh tinh..."

Quý Kỳ đang trong cơn mơ ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô lấy điện thoại di động ra, sau khi thấy tên người gọi thì giật mình bật ngồi dậy trên ghế sô pha.

"Chị."

Giọng nói vang lên trong điện thoại khiến Quý Kỳ vừa tức giận vừa vui mừng.

Cô mất cả buổi mới có thể ngăn tâm trạng thiếu bình tĩnh của mình lại, cô hít sâu một hơi rồi lạnh lùng nói: "Quý Hựu An, em còn biết gọi điện thoại cho chị cơ à, thật là hiếm khi thấy em còn nhớ rằng mình còn có một người chị gái như chị đây."

Xong rồi xong rồi xong rồi.

Quý Hựu An ở đầu bên kia hoảng loạn vô cùng.

Nhưng cậu còn chưa kịp mở miệng giải thích xin lỗi thì đã nghe thấy Quý Kỳ hỏi: "Bây giờ em đang ở đâu?"

"Ở ga đường sắt cao tốc."

"Vậy từ bây giờ em cứ ở yên tại chỗ đừng di chuyển."

Quý Kỳ cúp điện thoại trong nỗi bực tức, lúc ngẩng đầu lên cô mới phát hiện Nhan Mục đang ngồi trong phòng làm việc nhìn mình chăm chú.

"Luật sư Nhan, em..."

"Đứa em trai bỏ nhà đi trốn cuối cùng cũng về rồi sao?" Nhan Mục cười phất tay với cô: "Mau đi nhanh lên chút, đừng có tốn thời gian ở đây nữa."

"Cảm ơn."

Quý Kỳ đứng dậy gật đầu với Nhan Mục, cô rời khỏi phòng làm việc, cầm lấy chiếc túi trên bàn rồi bước đi, tuy rằng cũng không đến nỗi thất lễ mà bỏ chạy, nhưng mà quần áo có hơi thiếu chỉnh tề của cô lại khiến cho mọi người có hơi suy nghĩ sâu xa, chấm co, nhất là ngay sau khi cô rời đi thì Nhan Mục cũng ra khỏi phòng làm việc luôn, anh ta nói mấy câu sắp xếp công việc rồi cũng về sớm.

"Hai người họ sẽ không ở bên nhau đó chứ."

"Tôi thấy có vẻ là vậy đó."

"Luật sư Nhan vẫn luôn có ý với Quý Kỳ mà, không có gì đáng ngạc nhiên."

"Tôi ghen tị quá đi mất, tại sao luật sư Nhan lại không phải là của tôi chứ? Luật sư Nhan không được, thì Quý Kỳ là của tôi cũng được mà!"

"Rảnh rỗi quá thì đi nhận thêm mấy vụ án nữa đi."

Nghe thấy mấy lời tám nhảm chợt vang lên trong phòng, Trình Ninh Nhạc nở nụ cười ý tứ sâu xa, sếp Nhan của bọn họ vẫn hoàn toàn không hề có ý định từ bỏ tình cảm đâu.

Hầu hết thời gian là xe của Quý Kỳ bị ném trong bãi đỗ xe của công ty, dọc đường lái xe đến ga đường sắt cô không hề phát hiện có một chiếc xe mà cô rất quen thuộc cũng đang đi phía sau cô, vẫn luôn duy trì khoảng cách không gần không xa, cứ đi theo cô như thế.

[Định vị.]

Khi nhận được tin nhắn mà Quý Kỳ gửi tới, Quý Hựu An lập tức chia sẻ định vị của mình cho cô, đợi không bao lâu sau thì cổ áo cậu đã bị người ta kéo từ đằng sau.

"Quý Hựu An, bản lĩnh lớn lắm rồi đúng không? Còn học được cách bỏ nhà ra đi rồi hả?"

Quay đầu lại, cậu lập tức ôm lấy Quý Kỳ đang trong cơn giận dữ, chấm co, nếu không phải bây giờ vẫn còn đang ở ngoài ga đường sắt thì Quý Hựu An đã thầm muốn dùng nụ hôn để biểu đạt hết nỗi nhớ nhung mấy ngày nay với cô rồi.

"Em đâu có bỏ nhà ra đi." Quý Hựu An tủi thân tựa cằm lên vai Quý Kỳ: "Em đến bệnh viện làm một cuộc tiểu phẫu nho nhỏ thôi mà."

"Cái gì?"

Vừa bật thốt ra, Quý Kỳ mới nhận ra tiếng của mình lớn quá, cô kéo tay của Quý Hựu An lại nắm chặt trong lòng bàn tay mình, rồi kéo cậu đi về phía bãi đỗ xe.

Quý Kỳ không nói gì, Quý Hựu An cũng không dám mở miệng.

Cậu nhắm mắt đi theo sát phía sau Quý Kỳ. Nhìn góc nghiêng gương mặt nhăn nhó của cô, Quý Hựu An nhanh chóng phát hiện ra khóe mắt Quý Kỳ hơi nặng nề.

Lên xe, khởi động, Quý Kỳ lái xe rời khỏi bãi đỗ xe, dừng lại ở một nơi hẻo lánh gần ga đường sắt.

"Giải phẫu gì thế? Sao không nói cho chị?"

"Buộc ga-rô."

Hai từ này khiến thái dương Quý Kỳ đập thình thịch, cô quay đầu nhìn chằm chằm vào ánh mắt cậu, rồi hỏi: "Buộc ga-rô? Tại sao?"

"Uống nhiều thuốc tránh thai quá sẽ không tốt cho sức khỏe chị."
 
Chương 29


Cơn tức giận của Quý Kỳ tiêu tan hoàn toàn chỉ trong nháy mắt.

Cô im lặng hơn mười giây, sau đó mới hỏi: "Mặc dù ngày nay có kỹ thuật phục hồi có thể chữa trị bất cứ lúc nào, nhưng cũng có tỷ lệ thất bại, em chắc chắn rằng sau này em sẽ không hối hận chứ? Nói không chừng sau này em sẽ tìm được..."

"Em sẽ không hối hận!" Quý Hựu An vô cùng kiên định cắt đứt lời Quý Kỳ: "Em còn sợ rằng sau này lỡ như chị muốn có một đứa bé thì liệu em có bị vứt bỏ hay không. Dù sao thì chúng ta cũng không thể có con với nhau, mà cũng không được phép."

Thật ra cả hai người họ đều đang lo lắng chuyện đó.

"Chị không cần con, chị chỉ cần em." Quý Kỳ thầm lẩm bẩm trong lòng.

Cái người em trai ngốc này của cô.

Quý Kỳ đang ngồi trên ghế lái bỗng dưng nở nụ cười, đối diện với ánh mắt không vui của Quý Hựu An, cô thu nụ cười lại, nói với cậu rằng: "Ngồi hàng ghế sau đi."

Quý Hựu An vẫn nghĩ rằng lần này mình chọc giận Quý Kỳ thật rồi, nên vẫn nghe lời, rộng lượng mở cửa hàng ghế sau ra rồi ngồi vào, nhưng ngay sau đó, cậu lại bất ngờ nhìn thấy Quý Kỳ hạ điều khiển lưng ghế xuống, rồi leo ra hàng ghế sau, ngồi xổm trên bắp đùi cậu.

Một nụ hôn sâu đậm kéo dài áp lên môi Quý Hựu An, cũng khắc sâu lên trái tim cậu.

"Hựu An, chơi chị đi, chị muốn em."

Quý Kỳ nâng gò má Quý Hựu An lên, nhìn ánh mắt trong veo của cô, hơi thở nóng bỏng của cô lại hôn lên đôi môi đã ẩm ướt khi bị cô liếm của cậu một lần nữa.

Hôn cậu, Quý Kỳ cởi quần áo Quý Hựu An ra, kéo quần cậu xuống, cầm lấy g.ậy th/ịt đã bị mình hôn đến cứng ngắc, cô hỏi: "Có được không? Đã bình phục hẳn chưa?"

"Em chờ tới khi mình bình phục hẳn rồi mới dám quay về."

Quý Hựu An nắm chặt lấy hông Quý Kỳ, nói xong cậu lại hôn lên môi cô.

Cùng lắm cũng chỉ mới trôi qua có hai mươi ngày, mà với cả hai người họ mà nói, cứ như đã trôi qua hai mươi năm rồi, tựa như một đêm dài mùa đông. Bầu trời ngoài ô tô đã bị màn đêm xâm lấn, như vậy cũng đúng lúc, chấm co, đúng lúc có thể để cho Quý Kỳ làm tình với Quý Hựu An ở trong xe mà không phải sợ bị người khác nhìn thấy.

Váy cô bị Quý Hựu An vén lên đến lưng, thậm chí Quý Kỳ còn không buồn cởi quần lót, cô dùng tay kéo nó sang một bên, rồi cầm g.ậy th/ịt của người đàn ông lên nhắm ngay miệng h/uyệt mà ngồi xuống.

Khi cô ngồi xuống, toàn bộ g.ậy th/ịt lấp đầy trong lỗ nhỏ, cảm giác no đủ sung sướng khiến Quý Kỳ bật ra tiếng rên rỉ.

"Sướng quá... Gậy th/ịt... A a a... G.ậy th/ịt cắm vào trong..." Cô ngẩng đầu chủ động cởi cúc áo rồi đẩy áo ngực lên, ôm Quý Hựu An, đặt gò má cậu lên ngực mình: "Hựu An... Chị muốn em..."

Trái tim đập loạn xạ vang lên tiếng thình thịch, thình thịch.

Quý Hựu An hít sâu một hơi, cậu há mồm cắn ngực Quý Kỳ, đầu lưỡi chọc vào đầu ngực đã cứng rồi mút lấy.

Không cần Quý Hựu An phải làm gì khác, Quý Kỳ đã ôm lấy cậu, nhấp nhô cơ thể trên g.ậy th/ịt nóng hầm hập, đè ép h/uyệt nhỏ của mình. Vì để g.ậy th/ịt có thể đi vào sâu hơn chút nữa, mỗi một lần cô đều ngồi xuống sâu hết cỡ, miệng â.m hộ cô kề sát đến nỗi có thể chạm đến cả tinh hoàn của cậu.

"Chị."

Quý Hựu An nhả ngực trong miệng ra, bàn tay xảo quyệt lướt đến mông Quý Kỳ, khi cô ngồi xuống lần nữa thì cậu cũng nắm lấy mông cô mà mạnh mẽ thúc vào.

"Lỗ nhỏ d*mđãng của chị nóng quá, ưm, lỗ nhỏ s*xtoy có chức năng làm nóng."

"A a a sâu quá... G.ậy th/ịt đâm vào chị... Ư... H/uyệt nhỏ của chị sướng quá... Vậy em.. Có thích s*xtoy có chức năng làm nóng này không..." Quý Kỳ không nỡ rút g.ậy th/ịt trong h/uyệt nhỏ của mình ra, nên cô vẫn duy trì độ sâu thế này, bắt đầu vặn vẹo phần thân dưới của mình.
 
Chương 30


“Aaa...”

Lý Hựu An sảng khoái thở hổn hển, đến cả bao tinh hoàn cũng muốn thâm nhập vào sâu trong cái lỗ d*mđãng của Quý Kỳ, chơi bướm của cô cũng không đủ làm thỏa mãn ham muốn chiếm hữu hết mọi thứ của cô.

“Làm sao có thể không thích được chứ... Cái s*xtoy này là của em, sẽ mãi mãi là của em. Em muốn nhét g.ậy th/ịt của mình vào trong ấy để chị mang nó suốt đời.”

“Hựu An... a... Hựu An... đâm chết chị rồi... đâm vào cái lỗ d*mđãng của chị rồi...”

Nhan Mục chưa bao giờ thấy Quý Kỳ có biểu hiện ham muốn không kiềm chế được như vậy, cũng chưa từng thấy cô hành xử cuồng nhiệt và d*mđãng như vậy. Trong công ty cô vẫn luôn là một người gò bó, dùng ít biểu cảm nhất để hoàn thành nhiều công việc nhất, cũng chỉ mỉm cười khi gặp mặt anh ta và Trình Ninh Nhạc.

Anh ta còn nghĩ rằng bản thân mình rất đặc biệt.

Chiếc xe đỗ trước mặt anh ta nãy tới giờ vẫn rung lắc, tuy không rõ lắm, nhưng anh ta có thể mơ hồ nhìn thấy người ngồi ở hàng ghế sau kia đang làm gì.

Cậu trai đó chắc chắn là em trai ruột của Quý Kỳ, anh ta đã nhìn thấy mặt của cậu khi ở ga đường sắt cao tốc.

Sau khi ném điếu thuốc trong tay xuống đất vào thùng rác, Nhan Mục cố tình giảm tốc độ xe, đi ngang qua xe của Quý Kỳ. Khi lái xe đến phía trước, anh ta quay đầu lại nhìn vào trong cửa sổ xe phía trước, có thể nhìn thấy hết được mọi cảnh sắc.

Đôi vai trắng nõn bị chiếc ghế ở hàng đầu chắn lại đang nâng lên hạ xuống, có thể tưởng tượng ra Quý Kỳ đang ngồi trên g.ậy th/ịt của chính em trai mình và bị đâm vào, ngực của cô chắc cũng đang bị cậu trai đó liếm và cắn. Khuôn mặt lạnh lùng cấm dục của người phụ nữ ấy bây giờ sẽ có biểu cảm như thế nào nhỉ?

Nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, Nhan Mục mím môi, tim có hơi đau nhức, dương v*t của anh ta cũng cương đến mức cảm thấy khó chịu.

“Aaa... chị sắp bị g.ậy th/ịt lớn đâm ​​chết rồi... sướng quá... Bướm sướng quá... sắp ra rồi... sắp lên đỉnh rồi... aaa...” Quý Kỳ nắm chặt lấy mép đồ tựa lưng đằng sau Quý Hựu An, cô ấn mạnh ngực mình vào mặt cậu, â.m đ.ạo ở trước gần như muốn dính chặt vào chỗ đó của Quý Hựu An.

Cơn cực khoái không thể kiềm chế lại được đánh thẳng vào đại não của Quý Kỳ, cô nghiến răng nghiến lợi, cảm giác sướng đến nỗi nước bọt chảy ra nơi khóe miệng.

Ở chỗ cả hai giao nhau, toàn bộ d*mthủy đều rưới lên g.ậy th/ịt Quý Hựu An, lông mu được d*mthủy của Quý Kỳ phun sạch. H/uyệt  Phần thịt mềm mại co giật của â.m đ.ạo ngậm chặt lấy gậy th/ịt, Quý Hựu An há miệng cắn lấy ngực bên miệng mình, ấn mạnh lỗ nhỏ của cô vào g.ậy th/ịt của mình.

T.inh d/ịch nóng hổi bắn sâu vào lỗ nhỏ của Quý Kỳ, lần này không cần phải lo lắng về việc mang thai nữa, Quý Hựu An lại ấn g.ậy th/ịt của mình lên đỉnh mấy lần, mãi cho đến khi t.inh d/ịch tràn đầy vào mới buông bầu ngực trong miệng ra.

“Chị ơi, em thấy sướng quá.”

Quý Hựu An vùi đầu vào ngực Quý Kỳ, xoa xoa.

Sau khi thỏa mãn, dục vọng nóng bừng dần dần lắng xuống, Quý Kỳ vuốt mái tóc cậu, khóe môi mỉm cười nói: “Chị cũng vậy.”

“Vậy chúng ta làm lại lần nữa đi!” Quý Hựu An sờ mông Quý Kỳ, g.ậy th/ịt trong â.m hộ lại nhanh chóng cứng lên: “Em vẫn còn muốn đâm chị, đâm bao nhiêu lần cũng không đủ.”

Mặc dù Quý Kỳ cũng còn muốn, nhưng bọn họ thực sự phải đổi một chỗ khác.

“Không được, chúng ta về nhà trước đi.”

Quý Kỳ sờ sờ mặt Quý Hựu An, kéo tay cậu ra, bắt đầu mặc quần áo. H/uyệt  Khi mặc đồ lót, cô còn cố ý moi ra một ít t.inh d/ịch trong â.m đ.ạo của mình rồi liếm trước mặt Quý Hựu An.

“Về nhà rồi làm tiếp.”

Cô đưa chiếc lưỡi vừa liếm t.inh d/ịch khi nãy của mình vào miệng Quý Hựu An rồi dây dưa quấn lấy một lúc, sau đó kéo ra một sợi chỉ bạc ở môi cậu, cười hỏi: “T.inh d/ịch có ngon không?”

Đó là trả thù cho việc lúc trước cậu cho cô nếm d*mthủy.
 
Chương 31


"Ngon." Quý Hựu An không chút do dự đáp lời: "Món gì chị đút cho em cũng đều ngon hết."

Được rồi, em thắng rồi.

T.inh d/ịch dính nhớp nháp vẫn chưa được rửa sạch cứ liên tục chảy ra ngoài lúc Quý Kỳ lái xe, thấm ướt vào lớp vải quần lót, xúc cảm trơn trượt không ngừng nhắc nhở cô có thứ gì đó bên trong miệng h/uyệt nhỏ của mình. Cô nhếch môi, gò má đã vô thức phủ lên một lớp đỏ ửng mê người.

Muốn cậu quá đi mất, bất cứ lúc nào cũng đều muốn gắn kết cùng với Quý Hựu An, muốn chạm vào cậu, cảm nhận được cậu.

Cả hai vào nhà, vừa mới thay giày ra xong thì Quý Kỳ đã không thể nhịn được nữa đã kéo quần áo của Quý Hựu An, đẩy người kia lên cửa mà hôn.

"Hựu An..."

Quý Kỳ gặm cắn môi của chàng trai, gặm xuống cổ áo rồi cắn một cái lên vùng bả vai trắng nõn của cậu, cố gắng để lại dấu răng: "Nếu như lần sau em lại bỗng dưng biến mất như thế nữa, chị sẽ tìm người đàn ông khác để kết hôn đấy!"

Ngày nào Từ Hạ Lan cũng đều thúc giục cô đi xem mắt, mai mối giới thiệu đối tượng tài giỏi cho cô làm quen, để sau này sinh cho bà ta một đứa cháu ngoại tài giỏi. Vì không muốn tiếp tục đi xem mắt nên Quý Kỳ đã thỏa hiệp bằng cách tiếp nhận vụ án quyền sở hữu trí tuệ, có lẽ cũng sẽ chuyển bộ phận nhanh thôi.

Quý Hựu An lúc này bỗng nhiên không lập tức phản bác lại, cậu ôm chặt Quý Kỳ vào trong phòng ngủ, đè cô nằm ngửa ở trên giường.

Quần áo vẫn giữ nguyên, cậu kéo quần lót của Quý Kỳ xuống, dùng sức xoa nắn cặp ngực to tròn cách một lớp vải áo kia, sau đó đút cự vật vào thẳng h/uyệt động vẫn chưa được nới lỏng, động tác vô cùng thô bạo giống như đang hãm hiếp vậy.

"Không được, em không cho phép."

Chàng trai hung hăng thúc dương v*t vào sâu trong â.m đ.ạo của Quý Kỳ, q.uy đ/ầu đụng phải nơi sâu nhất bên trong cửa tử cung, vùng thịt mềm trên vách h/uyệt và túi trứng bên ngoài bị chèn ép đến dán chặt vào nhau.

"Chị là của em, chị gái lẳng lơ d*mđãng này chỉ có em mới có thể ch*ch, chỉ có thể bao bọc dương v*t của em. H/uyệt  Em muốn chơi chị đến mức bên trong cái lỗ nhỏ đó bị nong thành hình dáng của em, có như vậy thì chị mới không thể cho người đàn ông khác chơi được."

Ngoài miệng thì nói nếu như đối phương muốn từ bỏ thì sẽ không dây dưa, nhưng làm sao có thể làm được chứ.

"Lẳng lơ này muốn bị chơi thủng... A a a... Hựu An... Chơi chị mạnh vào..." Sự thô bạo của Quý Hựu An ngược lại khiến Quý Kỳ càng thấy sướng hơn, cô rướn người đang nằm trên giường dán chặt vào bàn tay của người kia, mép gối ướt dầm dề một mảng lớn: "Chơi cái lỗ nhỏ của chị... Ưm... Thành hình cây gậy lớn của em đi... Sướng quá..."

Giường rung lắc kịch liệt, lúc c.ôn th/ịt thúc vào làm chỗ nhạy cảm bên dưới của Quý Kỳ ép chặt trên giường, chặt đến mức hạt châu cũng cọ vào ga trải giường, từng đợt khoái cảm len lỏi chồng chất bên trong cơ thể của cô.

"Â.m đ.ế... Ga trải giường... A a a... Sướng quá đi mất... Hựu An... Hựu An... Chị đã không thể nào... Ưm... Rời khỏi em nữa rồi..."

Quý Hựu An khẽ rút dương v*t ra rồi lại thúc mạnh vào, sau đó hôn lên sườn mặt của Quý Kỳ, liếm vành tai của cô, cởi bỏ lớp quần áo vướng víu rồi trực tiếp xoa nắn bầu ngực đầy đặn của người kia: "Vậy thì đừng rời khỏi nữa, cho dù chị có đi đâu thì em cũng đều sẽ đi theo."

Suốt cả đêm, Quý Hựu An không hề rút dương v*t cắm bên trong hoa h/uyệt của Quý Kỳ ra ngoài.

Cậu chơi cô lúc thay quần áo, chơi cô lúc tắm rửa, chơi cô lúc đi ngủ, chấm co, xõa hết tất cả những ham muốn và yêu thương đã nhẫn nhịn sắp tròn một tháng của mình ra ngoài.

"Ngày mai chị còn phải đi làm..."

Lần lên đỉnh cuối cùng Quý Kỳ cũng không phát ra nổi âm thanh rên rỉ nữa, chỉ có thể cử động cơ thể, những nơi được Quý Hựu An ôm tới chỗ nào cũng đều bị ướt dầm dề d*mthủy.

"Đi làm quan trọng hay là em quan trọng?" Quý Hựu An không vui, tóm chặt lấy hột le, kích thích Quý Kỳ tách mở hai chân mà lên đỉnh thêm lần nữa ở phía trước đầu giường: "Hay là ở công ty có người khiến chị muốn gặp?"
 
Chương 32


"Ngon." Quý Hựu An không chút do dự đáp lời: "Món gì chị đút cho em cũng đều ngon hết."

Được rồi, em thắng rồi.

T.inh d/ịch dính nhớp nháp vẫn chưa được rửa sạch cứ liên tục chảy ra ngoài lúc Quý Kỳ lái xe, thấm ướt vào lớp vải quần lót, xúc cảm trơn trượt không ngừng nhắc nhở cô có thứ gì đó bên trong miệng h/uyệt nhỏ của mình. Cô nhếch môi, gò má đã vô thức phủ lên một lớp đỏ ửng mê người.

Muốn cậu quá đi mất, bất cứ lúc nào cũng đều muốn gắn kết cùng với Quý Hựu An, muốn chạm vào cậu, cảm nhận được cậu.

Cả hai vào nhà, vừa mới thay giày ra xong thì Quý Kỳ đã không thể nhịn được nữa đã kéo quần áo của Quý Hựu An, đẩy người kia lên cửa mà hôn.

"Hựu An..."

Quý Kỳ gặm cắn môi của chàng trai, gặm xuống cổ áo rồi cắn một cái lên vùng bả vai trắng nõn của cậu, cố gắng để lại dấu răng: "Nếu như lần sau em lại bỗng dưng biến mất như thế nữa, chị sẽ tìm người đàn ông khác để kết hôn đấy!"

Ngày nào Từ Hạ Lan cũng đều thúc giục cô đi xem mắt, mai mối giới thiệu đối tượng tài giỏi cho cô làm quen, để sau này sinh cho bà ta một đứa cháu ngoại tài giỏi. Vì không muốn tiếp tục đi xem mắt nên Quý Kỳ đã thỏa hiệp bằng cách tiếp nhận vụ án quyền sở hữu trí tuệ, có lẽ cũng sẽ chuyển bộ phận nhanh thôi.

Quý Hựu An lúc này bỗng nhiên không lập tức phản bác lại, cậu ôm chặt Quý Kỳ vào trong phòng ngủ, đè cô nằm ngửa ở trên giường.

Quần áo vẫn giữ nguyên, cậu kéo quần lót của Quý Kỳ xuống, dùng sức xoa nắn cặp ngực to tròn cách một lớp vải áo kia, sau đó đút cự vật vào thẳng h/uyệt động vẫn chưa được nới lỏng, động tác vô cùng thô bạo giống như đang hãm hiếp vậy.

"Không được, em không cho phép."

Chàng trai hung hăng thúc dương v*t vào sâu trong â.m đ.ạo của Quý Kỳ, q.uy đ/ầu đụng phải nơi sâu nhất bên trong cửa tử cung, vùng thịt mềm trên vách h/uyệt và túi trứng bên ngoài bị chèn ép đến dán chặt vào nhau.

"Chị là của em, chị gái lẳng lơ d*mđãng này chỉ có em mới có thể ch*ch, chỉ có thể bao bọc dương v*t của em. H/uyệt  Em muốn chơi chị đến mức bên trong cái lỗ nhỏ đó bị nong thành hình dáng của em, có như vậy thì chị mới không thể cho người đàn ông khác chơi được."

Ngoài miệng thì nói nếu như đối phương muốn từ bỏ thì sẽ không dây dưa, nhưng làm sao có thể làm được chứ.

"Lẳng lơ này muốn bị chơi thủng... A a a... Hựu An... Chơi chị mạnh vào..." Sự thô bạo của Quý Hựu An ngược lại khiến Quý Kỳ càng thấy sướng hơn, cô rướn người đang nằm trên giường dán chặt vào bàn tay của người kia, mép gối ướt dầm dề một mảng lớn: "Chơi cái lỗ nhỏ của chị... Ưm... Thành hình cây gậy lớn của em đi... Sướng quá..."

Giường rung lắc kịch liệt, lúc c.ôn th/ịt thúc vào làm chỗ nhạy cảm bên dưới của Quý Kỳ ép chặt trên giường, chặt đến mức hạt châu cũng cọ vào ga trải giường, từng đợt khoái cảm len lỏi chồng chất bên trong cơ thể của cô.

"Â.m đ.ế... Ga trải giường... A a a... Sướng quá đi mất... Hựu An... Hựu An... Chị đã không thể nào... Ưm... Rời khỏi em nữa rồi..."

Quý Hựu An khẽ rút dương v*t ra rồi lại thúc mạnh vào, sau đó hôn lên sườn mặt của Quý Kỳ, liếm vành tai của cô, cởi bỏ lớp quần áo vướng víu rồi trực tiếp xoa nắn bầu ngực đầy đặn của người kia: "Vậy thì đừng rời khỏi nữa, cho dù chị có đi đâu thì em cũng đều sẽ đi theo."

Suốt cả đêm, Quý Hựu An không hề rút dương v*t cắm bên trong hoa h/uyệt của Quý Kỳ ra ngoài.

Cậu chơi cô lúc thay quần áo, chơi cô lúc tắm rửa, chơi cô lúc đi ngủ, chấm co, xõa hết tất cả những ham muốn và yêu thương đã nhẫn nhịn sắp tròn một tháng của mình ra ngoài.

"Ngày mai chị còn phải đi làm..."

Lần lên đỉnh cuối cùng Quý Kỳ cũng không phát ra nổi âm thanh rên rỉ nữa, chỉ có thể cử động cơ thể, những nơi được Quý Hựu An ôm tới chỗ nào cũng đều bị ướt dầm dề d*mthủy.

"Đi làm quan trọng hay là em quan trọng?" Quý Hựu An không vui, tóm chặt lấy hột le, kích thích Quý Kỳ tách mở hai chân mà lên đỉnh thêm lần nữa ở phía trước đầu giường: "Hay là ở công ty có người khiến chị muốn gặp?"
 
Chương 33


"Ngon." Quý Hựu An không chút do dự đáp lời: "Món gì chị đút cho em cũng đều ngon hết."

Được rồi, em thắng rồi.

T.inh d/ịch dính nhớp nháp vẫn chưa được rửa sạch cứ liên tục chảy ra ngoài lúc Quý Kỳ lái xe, thấm ướt vào lớp vải quần lót, xúc cảm trơn trượt không ngừng nhắc nhở cô có thứ gì đó bên trong miệng h/uyệt nhỏ của mình. Cô nhếch môi, gò má đã vô thức phủ lên một lớp đỏ ửng mê người.

Muốn cậu quá đi mất, bất cứ lúc nào cũng đều muốn gắn kết cùng với Quý Hựu An, muốn chạm vào cậu, cảm nhận được cậu.

Cả hai vào nhà, vừa mới thay giày ra xong thì Quý Kỳ đã không thể nhịn được nữa đã kéo quần áo của Quý Hựu An, đẩy người kia lên cửa mà hôn.

"Hựu An..."

Quý Kỳ gặm cắn môi của chàng trai, gặm xuống cổ áo rồi cắn một cái lên vùng bả vai trắng nõn của cậu, cố gắng để lại dấu răng: "Nếu như lần sau em lại bỗng dưng biến mất như thế nữa, chị sẽ tìm người đàn ông khác để kết hôn đấy!"

Ngày nào Từ Hạ Lan cũng đều thúc giục cô đi xem mắt, mai mối giới thiệu đối tượng tài giỏi cho cô làm quen, để sau này sinh cho bà ta một đứa cháu ngoại tài giỏi. Vì không muốn tiếp tục đi xem mắt nên Quý Kỳ đã thỏa hiệp bằng cách tiếp nhận vụ án quyền sở hữu trí tuệ, có lẽ cũng sẽ chuyển bộ phận nhanh thôi.

Quý Hựu An lúc này bỗng nhiên không lập tức phản bác lại, cậu ôm chặt Quý Kỳ vào trong phòng ngủ, đè cô nằm ngửa ở trên giường.

Quần áo vẫn giữ nguyên, cậu kéo quần lót của Quý Kỳ xuống, dùng sức xoa nắn cặp ngực to tròn cách một lớp vải áo kia, sau đó đút cự vật vào thẳng h/uyệt động vẫn chưa được nới lỏng, động tác vô cùng thô bạo giống như đang hãm hiếp vậy.

"Không được, em không cho phép."

Chàng trai hung hăng thúc dương v*t vào sâu trong â.m đ.ạo của Quý Kỳ, q.uy đ/ầu đụng phải nơi sâu nhất bên trong cửa tử cung, vùng thịt mềm trên vách h/uyệt và túi trứng bên ngoài bị chèn ép đến dán chặt vào nhau.

"Chị là của em, chị gái lẳng lơ d*mđãng này chỉ có em mới có thể ch*ch, chỉ có thể bao bọc dương v*t của em. H/uyệt  Em muốn chơi chị đến mức bên trong cái lỗ nhỏ đó bị nong thành hình dáng của em, có như vậy thì chị mới không thể cho người đàn ông khác chơi được."

Ngoài miệng thì nói nếu như đối phương muốn từ bỏ thì sẽ không dây dưa, nhưng làm sao có thể làm được chứ.

"Lẳng lơ này muốn bị chơi thủng... A a a... Hựu An... Chơi chị mạnh vào..." Sự thô bạo của Quý Hựu An ngược lại khiến Quý Kỳ càng thấy sướng hơn, cô rướn người đang nằm trên giường dán chặt vào bàn tay của người kia, mép gối ướt dầm dề một mảng lớn: "Chơi cái lỗ nhỏ của chị... Ưm... Thành hình cây gậy lớn của em đi... Sướng quá..."

Giường rung lắc kịch liệt, lúc c.ôn th/ịt thúc vào làm chỗ nhạy cảm bên dưới của Quý Kỳ ép chặt trên giường, chặt đến mức hạt châu cũng cọ vào ga trải giường, từng đợt khoái cảm len lỏi chồng chất bên trong cơ thể của cô.

"Â.m đ.ế... Ga trải giường... A a a... Sướng quá đi mất... Hựu An... Hựu An... Chị đã không thể nào... Ưm... Rời khỏi em nữa rồi..."

Quý Hựu An khẽ rút dương v*t ra rồi lại thúc mạnh vào, sau đó hôn lên sườn mặt của Quý Kỳ, liếm vành tai của cô, cởi bỏ lớp quần áo vướng víu rồi trực tiếp xoa nắn bầu ngực đầy đặn của người kia: "Vậy thì đừng rời khỏi nữa, cho dù chị có đi đâu thì em cũng đều sẽ đi theo."

Suốt cả đêm, Quý Hựu An không hề rút dương v*t cắm bên trong hoa h/uyệt của Quý Kỳ ra ngoài.

Cậu chơi cô lúc thay quần áo, chơi cô lúc tắm rửa, chơi cô lúc đi ngủ, chấm co, xõa hết tất cả những ham muốn và yêu thương đã nhẫn nhịn sắp tròn một tháng của mình ra ngoài.

"Ngày mai chị còn phải đi làm..."

Lần lên đỉnh cuối cùng Quý Kỳ cũng không phát ra nổi âm thanh rên rỉ nữa, chỉ có thể cử động cơ thể, những nơi được Quý Hựu An ôm tới chỗ nào cũng đều bị ướt dầm dề d*mthủy.

"Đi làm quan trọng hay là em quan trọng?" Quý Hựu An không vui, tóm chặt lấy hột le, kích thích Quý Kỳ tách mở hai chân mà lên đỉnh thêm lần nữa ở phía trước đầu giường: "Hay là ở công ty có người khiến chị muốn gặp?"
 
Chương 34


Toàn bộ t.inh d/ịch màu trắng nửa trong suốt bắn vào cổ họng và đầu lưỡi Quý Kỳ. Sau khi Quý Hựu An rút dương v*t ra, Quý Kỳ hơi ngẩng đầu, dùng đầu lưỡi liếm sạch t.inh d/ịch trong miệng sau đó nuốt xuống.

Hình ảnh này d*mđãng đến mức Quý Hựu An vừa bắn dương v*t xong cũng không có dấu hiệu mềm nhũn.

Không thể lãng phí tạp dề khoả thân.

Quý Hựu An bế Quý Kỳ còn đang xoa âm vật của mình lên sô pha, đặt cô lên trước thớt, cậu liếm lỗ tai cô rồi nhẹ giọng nói: "Chúng ta nấu cơm trước.”

“Nấu cơm?”

“Vâng, chị nhặt rau rửa rau trước đi.”

Cậu buông Quý Kỳ ra, lấy ra mấy loại rau từ trong tủ lạnh đặt trước mặt cô, sau đó sờ lên tấm lưng trơn bóng mịn màng của cô từ từ ngồi xổm xuống, cả người chui vào tạp dề.

Hơi thở ấm áp của người đàn ông đối diện với lỗ nhỏ của cô.

Tay Quý Kỳ cầm rau xanh cứng đờ, suýt chút nữa xé nát rau xanh trong tay.

Lỗ nhỏ vẫn luôn ở trong trạng thái thoải mái nhưng lại không được thỏa mãn triệt để, Quý Kỳ nôn nóng muốn Quý Hựu An chạm vào, vì thế cô chủ động tách chân ra, đuổi theo hơi nóng trước mặt, ấn lỗ nhỏ của mình vào đó..

Âm vật nhạy cảm vừa chạm vào môi đã lập tức khiến Quý Kỳ sảng khoái đến mức rên rỉ ra tiếng.

Sau khi vừa dán vào hạt đậu lẳng lơ vừa nhỏ vừa d*mđãng kia, Quý Hựu An lập tức đảo khách thành chủ ngậm nó lại, hút nó vào trong miệng.

"Ừm... Đừng... Thoải mái quá..." Hai tay Quý Kỳ chống lên thớt, âm vật dưới sự mút của Quý Hựu An co rúm lại, dòng nước lẳng lơ tràn ra theo động tác của miệng chảy vào miệng người đàn ông, chấm co, bị cậu say sưa uống hết.

H/uyệt nhỏ bị cậu vừa liếm vừa hút như vậy, không bao lâu Quý Kỳ đã liều mạng đè hạ thể đang cao trào bên ngoài miệng Quý Hựu An.

“Chị bị em liếm đến đỉnh rồi.”

Quý Hựu An dùng ngón tay chọc chọc âm vật đang chảy nước của cô, nhét ngón trỏ vào trong thịt mềm rồi mò mẫm, bắt đầu bới móc khắp nơi.

“Nấu cơm." Chân Quý Kỳ có chút mềm nhũn, bây giờ chỉ muốn ăn cơm: “Đừng... Ừm… Đừng móc nữa... A a… Âm vật chịu không nổi… Sướng quá... Không thể lại muốn…”

Quý Hựu An vừa vặn tìm được chỗ nhô lên nào đó chọc một cái, cậu rút ngón tay ra, ôm Quý Kỳ trở lại sô pha, bắt đầu chăm chỉ làm bữa sáng. Nhưng điểm G mới vừa bị cậu dùng ngón tay chọc vào, chấm co, trong nháy mắt Quý Kỳ sảng khoái đến đỉnh điểm lại bỗng chốc rơi xuống đáy vực, hai chữ khó chịu này đã không còn có thể hình dung được cảm giác hiện tại của cô.

Cô nhìn Quý Hựu An hoàn toàn bỏ quên tiếng rên rỉ của mình ở sau tai, ngồi trên sô pha mở hai chân ra, dưới tạp dề che chắn nghĩ hết biện pháp bắt đầu sờ soạng h/uyệt nhỏ của mình, nhưng cho dù cô có làm thế nào cũng không thỏa mãn được bản thân.

“Hựu An…”

“Em đang làm bữa sáng, lập tức xong ngay.”

“Hựu An, Hựu An…”

Quý Hựu An nấu cháo xong, vừa quay đầu đã thấy Quý Kỳ đang lăn lộn trên sô pha.

Luật sư Quý vô cùng cấm dục cuồng công việc hiện tại lại như một người bạn nhỏ không ăn được kẹo, còn khóc với em trai ruột nhỏ hơn mình bốn tuổi.

“Chị.” Đưa tay bế Quý Kỳ sắp lăn xuống sô pha dậy, Quý Hựu An ấn cô lên ghế dỗ dành: “Ăn sáng trước đi, nếu không để đói lâu thì sẽ đau dạ dày, nếu âm vật khó chịu thì ăn cái khác trước đi.”

Cậu nói xong lại vén tạp dề lên, lấy một quả cà chua bi nhét vào miệng nhỏ của Quý Kỳ.

Vừa nhét quả cà chua bi vào trong âm đ*o, Quý Kỳ co bóp thịt mềm bên trong h/uyệt nhỏ, tham lam nuốt hết vào trong. H/uyệt  Thấy cô tham ăn như vậy, Quý Hựu An lại nhét vài quả vào trong, cho đến khi rốt cuộc không nhét vào được nữa mới thôi.
 
Chương 35


Nói trắng ra, kích thước của những quả cà chua bi này khác xa với g.ậy th/ịt của Quý Hựu An, nhưng Quý Kỳ chỉ cảm thấy h/uyệt nhỏ của mình của mình thật đầy đặn. 

Cô vặn vẹo cơ thể một cách khó chịu, dưới cái nhìn đầy mới lạ và ham muốn của Quý Hựu An, cô chỉ có thể dựa vào khả năng tự chủ cực kỳ mạnh mẽ của mình để ngồi yên.

Phản ứng này đột nhiên có vẻ bình thường, bình thường đến mức Quý Hựu An cảm thấy rằng họ chỉ đang ăn uống bình thường. 

Sau khi nhâm nhi một ngụm dịch trắng, cậu miễn cưỡng hỏi: "Không thích sao?"

Quý Kỳ trừng mắt nhìn người đàn ông, t.inh d/ịch trong h/uyệt nhỏ đã vương vãi từ trên ghế rồi chảy xuống sàn mà vẫn giả vờ bình tĩnh gật đầu: "Không, không phải em nói em muốn ăn sao? Mau ăn đi."

Bây giờ đổi lại Quý Hựu An cảm thấy trong lòng vô cùng bứt rứt. 

Đặc biệt là chị gái cậu cố tình cho đầu lưỡi vào lòng đỏ trứng rán tái, đá lưỡi vài cái rồi ngậm vào miệng như đang bú gậy th/ịt. 

“Đũa rơi xuống sàn, để em nhặt."

Mặc dù diễn xuất rất lố và giả trân nhưng Quý Kỳ vẫn giả vờ như không biết và không hề ngăn cậu lại. Để rồi sau khi cậu nằm xuống, cô cố tình kéo tạp dề lên đến thắt lưng, để lộ lỗ nhỏ chứa đầy cà chua bi và tinh dịch. 

Đôi mắt cháy bỏng của cậu tập trung vào lỗ nhỏ của cô, Quý Kỳ có thể cảm nhận được rõ ràng. 

"Chị à."

"Hửm?"

"Em muốn ăn cà chua bi.”

Cô khỏa thân chỉ đeo một chiếc tạp dề đang ngồi ở bàn ăn ăn sáng tưởng chừng như bình thường, nhưng đôi bầu ngực căng tròn của cô chọc mạnh vào chiếc tạp dề, qua một lớp vải có thể thấy rõ những chỗ phình ra bên dưới. H/uyệt  Xa hơn phía dưới, hai chân cô dang rộng, đầu cậu bị ép vào giữa cặp đùi trắng nõn, hơi vặn vẹo. 

"Ừm..." Quý Kỳ cắn khóe miệng, khẽ rên rỉ.

"Ăn xong... rồi nhanh quay trở lại ăn cơm nha..."

"Sắp xong rồi."

Quý Hựu An đặt tay lên bụng dưới của Quý Kỳ, ấn mạnh xuống và mút hạt đậu nhỏ của cô để kích thích cô. 

“Đừng mà… đừng có mút mà…. Aaa…. Hạt đậu nhỏ này sướng chịu không được…. Quý Hựu An à… nhanh em ơi…em ăn xong rồi thì lên đây nhanh…” Quý Kỳ kẹp chân lại, ghì lấy Quý Hựu An đang thưởng thức nơi riêng tư của mình kẹp vào trong, rồi cô tựa lưng vào lưng ghế, dựng bầu ngực lên để cọ vào tạp dề.

"Nhưng em vẫn chưa ăn xong."

Cậu cắn nửa quả cà chua bi mà mình đã ép ra và dùng đầu ngón tay đẩy nó ra sau lưỡi.

Quả cà chua bi đẩy vào bị ép vào nhau, làn da mịn màng và thịt mềm cọ xát vào nhau, nước ép ra ngoài bắt đầu trộn lẫn với dịch âm đ*o, chảy ra ngoài như thể cô đang són nước tiểu ra ngoài. chấm co

"Vậy... ừm... nghĩ cách..." Cảm giác xấu hổ khi nước tiểu rỉ ra khiến Quý Kỳ bừng tỉnh, cô đặt tay lên đầu Quý Hựu An rồi ấn xuống, đồng thời đẩy â.m đ.ạo đang co giật của cô lên cao nhất có thể. "Aaaa... lỗ hoa của chị đang xuất tinh... sướng quá..." 

Tự mình làm bằng tay cũng không lên đỉnh nhanh và mãnh liệt bằng Quý Hựu An liếm nó.

Quý Kỳ thở hổn hển và dựa vào ghế, đôi mắt trống rỗng. 

"Đúng là nước ép trái cây của thánh nữ."

Quý Hựu An đặt miệng lên h/uyệt d*mvẫn đang co giật của Quý Kỳ, nước cà chua bi không ngừng chảy ra có vị chua ngọt, khi cậu mút như thế này, h/uyệt nhỏ đạt mức cực khoái đến độ không thể ngừng xuất tinh. 

"Đừng... Chị không thể chịu được nữa... Lỗ h*a của chị sẽ chết mất... Chị không thể dừng lại được..." Quý Kỳ đẩy cậu ra. 

“Nhưng em vẫn chưa ăn cà chua bi xong mà.”

Quý Hựu An oan ức ngẩng đầu lên, nhe răng nanh nhỏ ra một cách nũng nịu và xoa xoa đùi cô.
 
Chương 36


Lúc nhỏ là một cậu bé vừa ngoan vừa đáng yêu, không hiểu sao bây giờ trong đầu lại toàn những mưu kế đồi truỵ, còn học được cách nắm bắt nhược điểm của cô.

Chỉ cần Quý Hựu An làm nũng, Quý Kỳ sẽ thỏa mãn yêu cầu của cậu, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn như vậy.

“Em dùng muỗng…” Cô khẽ đá Quý Hựu An một cái, hoàn toàn từ bỏ việc ăn hết bữa sáng này một cách đàng hoàng: “Dùng muỗng moi ra ăn…”

Nói ra cách chơi kỳ lạ ra từ miệng mình, Quý Kỳ vẫn thấy hơi xấu hổ, nhưng nhiều hơn là sự chờ mong và ngứa ngáy râm ran dưới đáy lòng.

“Chị đợi em một chút.”

Hai mắt Quý Hựu An sáng lên, sau khi bò ra khỏi gầm bàn thì mau chóng thu dọn bàn ăn sạch sẽ, sau đó đặt Quý Kỳ lên trên bàn ăn. Cậu cầm muỗng trong tay, h/uyệt nhỏ chứa đầy cà chua bi là tráng miệng tuyệt vời nhất sau bữa ăn.

Chàng trai ngồi đàng hoàng trên ghế, còn trước mặt cậu lại là Quý Kỳ ngồi bên mép bàn ăn, bị cậu tách hai chân ra.

Hoa h/uyệt màu hồng tự động nhúc nhích, Quý Hựu dùng một tay tách miệng h/uyệt bị cánh hoa che ra, một tay khác cầm muỗng dán vào vách tường thịt chen vào từng chút một.

Lạnh quá.

Quý Kỳ bị sự lạnh lẽo của muỗng sắt kích thích đến run rẩy một cái, cô khép chặt h/uyệt nhỏ, ép cho chất lỏng lại bắt đầu chảy ra ngoài.

“Như vậy sẽ lãng phí nước đó.” Quý Hựu An rút muỗng ra đánh hai cái lên âm đế của Quý Kỳ: “Chị, chị phải biết rằng lãng phí là một điều đáng xấu hổ.”

“Chị không có…”

“Nước của chị đã chảy xuống bàn rồi.”

Quý Hựu An dùng muỗng đặt lên hạt đậu, dùng sức xoa mấy cái, sau khi nhìn thấy Quý Kỳ dùng tay chống lên trên bàn, ưỡn bộ ngực lên, dáng vẻ thoải mái đến không chịu được,, cậu mới lại dùng muỗng dán vào viền giữa cà chua bi và vách thịt, từ từ đâm vào.

Từng quả cà chua bi bị cậu dùng muỗng moi ra, bỏ vào miệng ăn.

Quý Kỳ bị cậu moi như thế, khiến cho nước chảy lan tràn, khiến cho cái muỗng cũng trở nên ướt nhẹp.

“Chỗ đó… dùng muỗng… ấn mạnh xuống a a… H/uyệt nhỏ sướng quá… Cà chua bi chứa trong lỗ nhỏ d*mđãng của chị… có ngon không…”

“Ngon, sau này bữa sáng em đều muốn ăn hoa quả của lỗ nhỏ d*mđãng.” Sau khi Quý Hựu An moi hạt cà chua bi cuối cùng ra thì không bỏ ngay vào miệng: “Chị, có được hay không?”

“Được… Sau này lỗ của chị sẽ dùng để chứa hoa quả cho em… Ưm ưm…”

Cho dù cậu có nói gì, chị của cậu cũng sẽ đều đồng ý với cậu.

Quý Hựu An cười vui vẻ, bỏ viên cà chua bi cuối cùng dính đầy nước của Quý Kỳ vào trong miệng,, đứng dậy bế cô lên, hôn lên môi cô, đưa viên cà chua qua miệng cô.

Mùi vị trộn lẫn giữa nước của cà chua bi và nước của cô chiếm lấy vị giác của Quý Kỳ, cộng thêm mùi nước bọt của Quý Hựu An.

H/uyệt nhỏ vốn đã không còn kích thích bây giờ lại càng muốn hơn.

Quý Kỳ kéo tay Quý Hựu An sờ vào cửa h/uyệt của mình: “Hựu An… Chơi chị đi… H/uyệt nhỏ ngứa quá… muốn ăn gậy th*t…”

Quý Hựu An không nói lời nào lập tức móc g.ậy th/ịt thẳng đứng từ trong quần ra, cậu hôn loạn lên khóe môi và cổ của Quý Kỳ,, bàn tay xoa nắn đùi trong mịn màng của cô. Sau khi đầu gậy tìm chính xác nơi cần tìm, cậu kéo mạnh cô về phía trước, để h/uyệt nhỏ của cô bao phủ lên toàn bộ cậu nhỏ của mình.

“Chị ơi, h/uyệt của chị thật ấm thật mềm, lỗ nhỏ d*mđãng thiếu bị chơi, em phải chơi nát nó, chơi đến sau này nó không thể rời khỏi g.ậy th/ịt được.”

Quý Hựu An đâm vào h/uyệt nhỏ của Quý Kỳ như máy đóng cọc, hai tay bóp chặt lấy đùi cô, cố định cô để bản thân có thể đâm thật mạnh, dục vọng sau khi bắn vào miệng cô trận trước vẫn luôn kìm nén bây giờ xem như có thể phát tiết ra rồi.
 
Chương 37


Không thể như vậy được!

Thật sự không thể như vậy!

Quỳ Kỳ lúng túng nhìn bàn ăn, hai chân mềm nhũn, phải đỡ tường mới đi được hai bước.

“Đi đâu vậy, để em đỡ chị.” Quý Hựu An đặt tay lên eo Quý Kỳ, theo bản năng trượt xuống mông cô, cậu dám giơ tay thề là mình không hề cố tình làm vậy.

Nhưng Quý Kỳ không tin.

Không nói đến việc Quý Hựu An dùng g.ậy th/ịt quá mức như vậy có dẫn đến tàn phế hay không, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ có ngày thận cô đuối sức mất.

Hất hai tay Quý Hựu An ra, Quý Kỳ liếc nhìn cậu cảnh cáo: “Kiềm chế một chút, chị không muốn mấy năm nữa lại không có gậy mát xa để dùng đâu.”

“Em không có…”

“Chị vào nhà vệ sinh.” Nói xong, Quý Kỳ còn chêm thêm một câu: “Không được đi vào.”

“Em thật sự không có…”

Nhưng Quý Kỳ hoàn toàn không tin lời cậu nói, dù Quý Hựu An có giải thích thế nào thì cô cũng đề phòng không cho cậu chạm vào mình y như phòng cướp vậy.

Tiếc cho chiếc tạp dề khoả thân kia, cậu còn muốn nhìn cô mặc nữa, hay là lên mạng mua vài món đồ thú vị đi! Nghĩ đến là phải làm ngay, đến lúc Quý Kỳ tắm rửa sạch sẽ thay sang một bộ đồ khác rồi bước ra thì Quý Hự An đã chốt được một đống đồ chơi tình thú rồi.

“Đang làm gì vậy?” Quý Kỳ tò mò với người qua muốn nhìn xem Quý Hựu An đang làm gì.

“Không có gì không có gì.”

Quý Hựu An muốn cho cô một bất ngờ nên đã tắt giao diện từ trước.

Không cho xem thì thôi, con nít lớn rồi cũng phải có bí mật nhỏ cho riêng mình. H/uyệt  Quý Kỳ khoanh chân ngồi trên sô pha, đặt laptop lên đùi, mở thư mục công việc ra, chuẩn bị làm việc theo thói quen.

“Chị không nghỉ ngơi à?” Quý Hựu An nhìn Quý Kỳ bằng ánh mắt trông mong, kéo kéo quần áo của cô.

Hình như Nhan Mục đã nói cô không cần giải quyết những vụ án mà Từ Hạ Lan giao nữa.

“À, đúng rồi.”

Quý Kỳ đóng máy tính lại, nhưng bỗng nhiên không biết phải làm gì, ngày trước lúc nghỉ ngơi cô sẽ nằm trên giường ngủ bù, nhưng hôm qua cô đã ngủ cả ngày rồi, thế nên chẳng buồn ngủ chút nào cả.

“Bình thường em làm gì ở nhà vậy?” Cô qua đầu hỏi Quý Hựu An.

“Vẽ tranh.”

“Còn gì không?”

“Nhớ chị nữa.”

Được rồi, hai người họ đúng là chị em, nhìn từ một góc độ nào đó thì đều nhàm chán như nhau.

“Chị ơi.” Quý Hựu An đặt máy tính trên đùi Quý Kỳ sang một bên, sau đó bé cô ngồi lên đùi mình, cuối cùng bật TV mở đại một kênh nào đó: “Nếu thật sự không biết làm gì thì chi bằng chúng ta tiếp tục chuyện vừa rồi đi.”

Hệ thống sưởi trong chung cư hoạt động rất tốt, Quý Kỳ chỉ mặc một chiếc váy bằng vải cotton cũng không thấy lạnh, chấm co, lại thuận tiện để Quý Hựu An hành động.

Cậu dùng một tay để giữ chặt Quý Kỳ ngồi trên đùi mình, một tay khác lần vào váy cởi quần lót cô ra rồi nắm chặt trong tay.

“Quý Hựu An, không được!”

Quý Kỳ vươn tay muốn giật lại quần lót của mình.

Nhưng chàng trai lại giơ bàn tay đang cầm quần lót lên cao, Quý Kỳ với không tới. Càng nghĩ càng giận, Quý Kỳ cầm lấy cánh tay khác của cậu rồi há miệng cắn một cái lên đó: “Đưa cho chị!”

“Không đưa, em muốn sờ h/uyệt nhỏ d*mđãng để trần của chị để nghỉ ngơi một ngày.”

Quần lót bị cậu vào vứt về phía phòng ăn, sau đó cậu không cho Quý Kỳ cơ hội, lập tức đè Quý Kỳ xuống sô pha hôn, chấm co, tay cũng sờ vào h/uyệt nhỏ, bắt đầu xoa nắn hạt đậu của cô.

Sau khi hôn xong, cơn giận của Quý Kỳ đã bị quét sạch.

Cô dùng sức đẩy người đàn ông ra khỏi người mình, hừ lạnh một tiếng rồi mở điện thoại lên vui vẻ chơi Anipop.
 
Chương 38


Chỉ cần không tức giận là được, Quý Hựu An không quấy rầy Quý Kỳ vui vẻ, cậu ôm cô, sờ tay từ lưng đến ngực cô, rồi sờ từ ngực đến h/uyệt nhỏ cô.

Thỉnh thoảng cậu cũng hướng dẫn Quý Kỳ cách chơi như thế nào.

Sau khi đóng cửa lại, nơi này và người phụ nữ đang trong vòng tay cậu chính là thiên đường đối với cậu, loại thiên đường mà dù có chết cậu cũng không muốn rời xa, tất cả những lo lắng cậu đều có thể bỏ lại sau lưng nhờ sự có mặt của Quý Kỳ. 

Ngay lúc cậu đang muốn đâm g.ậy th/ịt của mình vào trong h/uyệt nhỏ của Quý Kỳ thì chuông cửa đột nhiên vang lên.

Quý Kỳ và Quý Hựu An đều là những người có đời sống riêng tư, những ngày cậu chuyển đến đây, cậu chưa gặp ai ngoại trừ Quý Kỳ, cũng chưa từng thấy ai đến nhà cô.

"Là ai vậy?" Quý Kỳ cũng rất nghi hoặc.

Cô trèo xuống khỏi người Quý Hựu An, sửa sang lại diện mạo, nhất thời không tìm được quần lót, không biết Quý Hựu An đã ném ở đâu rồi, nên cô chỉ có thể mặc như vậy ra mở cửa.

"Quý Kỳ, là tôi."

Qua mắt mèo, Quý Kỳ nhìn thấy Nhan Mục đang đứng trước cửa nhà mình.

"Quý Hựu An, em..." Cô quay người lại, muốn bảo Quý Hựu An sửa soạn lại quần áo, nhưng khi cô quay lại, người đàn ông đã ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha.

Nhan Mục vừa vào cửa đã chú ý đến đôi giày thể thao nam trên giá giày ngoài cửa, anh ta vừa thay đôi dép lê Quý Kỳ lấy ra cho mình, vừa hỏi: “Hôm nay em không tiếp tục làm việc ở nhà đó chứ? Cho em nghỉ một ngày lại sợ em ở nhà tiếp tục làm việc."

"Không, không có." Quý Kỳ lắc đầu, giới thiệu với Nhan Mục: "Đây là em trai em Quý Hựu An, còn đây là cấp trên của chị, luật sư Nhan.”

"Gọi tên của tôi là được rồi. Em còn cần phải khách khí với tôi như vậy sao?"

Nhan Mục vô cùng thân mật xoa đầu Quý Kỳ, anh ta đi trở lại phòng khách, gật đầu với Quý Hựu An nói: "Xin chào."

Thật khó chịu.

Sắc mặt Quý Hựu An lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tay Nhan Mục, mặc dù cậu không muốn chút nào, chấm co, nhưng vì Quý Kỳ cậu vẫn miễn cưỡng mà chào hỏi, miễn cưỡng đến mức Quý Kỳ ở phía sau suýt chút nữa đã bật cười.

Người đàn ông này là tình địch, trực giác của người đàn ông đã lớn tiếng cảnh báo Quý Hựu An.

“Có chuyện gì gấp à?” Quý Kỳ ngồi ở bên cạnh Quý Hựu An, lén lút đưa tay ra phía sau, siết chặt tay cậu an ủi: “Nếu công việc có việc gấp, em sẽ cùng thầy đến công ty.”

Quý Hựu An vừa siết chặt tay Quý Kỳ, cậu lại không muốn buông ra, cứ thế dùng ngón tay gãi vào lòng bàn tay cô, cũng không quan tâm Nhan Mục có phát hiện hay không.

Mà Nhan Mục do quan hệ và chức vụ của mình chỉ có thể ngồi cách xa một chút, anh ta có thể nhìn thấy rõ ràng những động tác nhỏ của hai người, chấm co, nhưng lại giả vờ như không nhìn thấy gì: “Trong công ty không có việc gì gấp, chỉ là tôi muốn nói với em chuyện của luật sư Từ, bây giờ nói có tiện không?"

"Không sao đâu, thầy cứ nói đi." Quý Kỳ quay người trừng mắt nhìn Quý Hựu An.

Đưa tay về phía trước, Quý Kỳ nghe Nhan Mục nói ngắn gọn với cô về mối quan hệ giữa anh ta và Từ Hạ Lan.

Đại ý là anh ta sẽ không để cô đi, cho dù mối quan hệ giữa Từ Hạ Lan và Quý Kỳ có ra sao, anh ta cũng sẽ không để cô rời khỏi bộ phận của mình.

“Những điều trước đó tôi đã hứa với em sẽ vĩnh viễn có hiệu lực.” Nhan Mục mỉm cười, vô cùng chăm chú nhìn Quý Kỳ: “Mặc dù có một số từ nghe có vẻ sai trái nhưng Quý Kỳ, tôi rất thích em, tôi thích em đã rất lâu rồi, thích em nhiều đến mức tôi muốn cưới em về nhà."

Cho dù giữa Quý Kỳ và em trai ruột của cô có mối quan hệ như thế nào đi nữa, chấm co, Nhan Mục chắc chắn rằng họ không thể công khai ở bên nhau, chỉ cần anh ta có thể tìm cách ở bên Quý Kỳ, đạo đức của cô sẽ không cho phép cô ngoại tình.
 
Chương 39


Anh ta không tin rằng họ có đủ can đảm để chống lại luân thường đạo lý.

Cùng là đàn ông, Quý Hựu An rất nhạy cảm mà phát hiện ra được dường như Nhan Mục biết được điều gì đó, anh ta tựa như là đang cố ý đứng đối diện với Quý Kỳ để nói ra những lời này.

“Lời giục kết hôn của luật sư Từ, em không thể cứ luôn lấy lý do công việc ra để chối từ.”

Lời của Nhan Mục khiến Quý Kỳ thay đổi biểu cảm, ý tứ của anh đã quá rõ ràng rồi.

“Chị, em có chuyện muốn nói với chị một chút.”

Quý Hựu An xem ra hoàn toàn không quan tâm đến sự tồn tại của Nhan Mục, cậu kéo Quý Kỳ còn chưa kịp nói lời nào đi về hướng phòng ngủ. Sau khi Quý Kỳ quay người không đối mặt với Nhan Mục, quả nhiên cậu đã thấy biểu cảm mà mọi người đều hiểu rõ trên mặt người đàn ông này.

Nghe Quý Hựu An đóng cửa lại phịch một tiếng, Quý Kỳ không hiểu gì mà hỏi: “Có chuyện gì vậy? Việc gì gấp lắm sao? Là do cơ thể không thoải mái ư?” Vừa nói cô vừa đưa tay sờ lên trán Quý Hựu An.

“Cũng không nóng mà.”

“Vừa rồi tên đàn ông kia muốn cưới chị!” Quý Hựu An nắm lấy bả vai của Quý Kỳ, từng chữ từng chữ một đè nén giọng nói với cô: “Có phải chị đã từng cân nhắc không?”

“Chị đúng là đã từng cân nhắc, nhưng chúng ta sau đó…”

Quý Kỳ giải thích nhưng Quý Hựu An nghe không vào, và cũng không muốn nghe, cậu đẩy Quý Kỳ lên trên cửa phòng ngủ, mặc kệ cô có đang vùng vẫy, lấy cây g.ậy th/ịt từ trong quần lót ra, ngắm chính xác rồi đâm vào cái lỗ nhỏ của cô.

“Ưm.” Quý Kỳ bị đâm vào rên rỉ một tiếng, lại ngay lập tức muốn đẩy cậu đang dán trên người mình ra: “Quý Hựu An, em đừng làm loạn, bên ngoài còn có người đấy.”

“Em không muốn chị gả cho người khác.” Quý Hựu An lại hướng về phía trước, dùng sức dồn về gậy th*t.

Đâm đến mức Quý Kỳ phải ngẩng đầu lên cắn lên môi mới không kêu lên tiếng.

“Chị không… Chị đã từng từ chối anh ấy rồi…”

Đã từ chối mà còn dai như đỉa, cắn lấy chị không tha, trong lòng Quý Hựu An không ngừng mắng nhiếc Nhan Mục,, không vui mà hỏi tiếp: “Sao anh ta lại biết chị ở đây?”

G.ậy th/ịt bên trong cái lỗ nhỏ vẫn còn đang mang theo sự tức giận, Quý Hựu An mặc kệ không thèm đoái hoài, đầu g.ậy th/ịt đâm mạnh về phía tử cung của cô, đâm vào lút cán, rồi lại rút ra, lại thêm một hơi tiến vào.

“Khi chuyển nhà… Anh ấy từng đến giúp… Nhẹ một chút… Ưm ưm… Chỗ đó sắp bị đâm đến hỏng rồi…”

“Vậy thì đâm cái lỗ nhỏ này.”

Quý Hựu An muốn tức giận, nhưng nhìn khuôn mặt của Quý Kỳ, cậu lại cảm thấy bản thân không thể giận nổi, thế là đành rút g.ậy th/ịt ra lật người cô lại nằm sấp trên cửa, dùng sức lấy g.ậy th/ịt đâm vào từ phía sau.

“Đừng mà…”

Quý Kỳ ghé vào trên cửa cũng không dám phát ra tiếng động lớn, chỉ dám phát ra hơi thả rên rỉ từ mũi.

Làm chuyện đó một cách thô bạo, lại thêm việc lo lắng vì có thể bị phát hiện, nơi đó của Quý Kỳ kẹp chặt g.ậy th/ịt vào bên trong,, các giác quan của cô nhạy cảm hơn bình thường, khoái cảm dâng lên sống lưng khiến toàn thân cô râm ran, tê dại.

“Quý Kỳ?” Giọng nói của Nhan Mục truyền đến từ bên ngoài: “Không sao chứ?”

“Không sao không sao.”

Có trời mới biết Quý Kỳ phát ra âm thanh như bình thường khó đến mức nào.

“Hựu An, người chị yêu là em.” Ghé vào cửa, Quý Kỳ nhẹ nhàng thở ra một hơi: “Chị sẽ nói rõ ràng với anh ấy.”

“Xin lỗi…”

Quý Hựu An ôm chặt lấy cô, vùi đầu vào trong hõm vai cô.

“Em chỉ sợ là chị không cần em nữa.”

Cây g.ậy th/ịt rút ra từ trong lỗ nhỏ, Quý Kỳ thở một hơi, quay đầu vốn định dỗ dành Quý Hựu An,, kết quả cô vừa quay lại người đàn ông này đã chủ động sát lại gần trên mặt cô, an ủi liên tục: “Chị, chị đừng tức giận, em biết sai rồi, chị muốn phạt em như thế nào cũng được, roi da đèn cầy đều được hết!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top