Cập nhật mới

Dịch Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2066


Lam Thiên Thần cằm bát tránh tay cô nói: “Để anh sau này em phải dần dần quen với sự nuông chiều của anh.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng chỉ đành chấp nhận, để anh đút cho cô, cháo rất ngon, mà người đàn ông đang đút cháo cho cô cũng rất đẹp trai.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cũng không ngờ rằng, cô sẽ bị một người đàn ông nhỏ hơn mình 3 tuổi tán đổ, lông mày anh sắc nét, nhưng mà tính cách của anh lại có lúc thì ôn nhu có lúc lại vô cùng bá đạo, khiến cho trái tim cô lúc nào cũng bị anh khống chế.

 

Lúc cô bị tai nạn, đến người nhà cô cũng không muốn làm phiền, chỉ muốn lười biếng dựa vào bên cạnh hắn, được anh nuông chiều như một đứa trẻ vậy, không thẻ tự lo cho bản thân mình.

 

Sân bay, Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm giống như trẻ con vậy chơi oẳn tù xì, người thua có thể đánh vào tay người kia 1 cái, Bạch Hạ đã thua liên tiếp máy lần rồi, mà mỗi lần Hình Nhất Phàm làm ra tư thế chuẩn bị đánh, cô đều cười hi hi rút tay lại, cuối cùng sau máy lần như vậy, Hình Nhất Phàm không chơi với cô nữa.

 

“Được rồi mà, em không tránh nữa, chúng ta chơi tiếp đi nào.” Bạch Hạ nhìn cũng còn khoảng nửa tiếng nữa, cô vẫn muốn chơi với hắn.

 

Hình Nhất Phàm nheo mát lại nói: “Chúng ta chơi 10 ván, nếu như anh thắng em phải để anh hôn em một cái, nếu như em thắng anh cho em đánh tay anh 10 cái.”

 

Bạch Hạ nghĩ một chút, cô vẫn là người được lợi, nên cô liền đồng ý: “Được rồi!”

 

Bạch Hạ càng muốn thắng, thì lại càng thua, Hình Nhất Phàm giống như có thể hiểu rõ trong lòng cô nghĩ gì vậy, cô ra cái gì, anh liền ra cái thắng cô.

 

Chơi xong 10 ván, Bạch Hạ thua thảm không nỡ nhìn, mà Hình Nhất Phàm thì thắng hoàn toàn.

 

Bạch Hạ ngồi trên ghé của cô lại bắt đầu ăn vạ, Hình Nhất Phàm ngoắc ngón tay với cô: “Bé cưng, đến đây.”

 

Bạch Hạ đành phải ngồi cạnh anh, tay Hình Nhất Phàm kéo một cái, Bạch Hạ vẫn muồn chơi đều, nhưng vẫn để cho anh hôn 1 cái thật mạnh lên mặt.

 

Bạch Hạ cười đến mệt lả người, chỉ đành phải dựa vào trong lòng anh điều chỉnh hô hấp nghỉ ngơi.

 

Hô hấp của Hình Nhất Phàm nhẹ nhàng rơi xuống tai cô, giống như lông vũ nhẹ nhàng phất qua da.

 

“ƯỨm! Hình Nhật Phàm đừng lại gân em như vậy.” Bạch Hạ nhỏ giọng kháng nghị.

 

Trong lòng Hình Nhất Phàm đột nhiên không cầm được, ôm chặt cô vào trong lòng: “Sau khi đăng ký kết hôn, không cho phép em từ chối anh nữa.”

 

Hình Nhất Phàm cũng hết cách rồi, ở quán cafe mà cũng có thể nổi lên h@m muốn với cô, chỉ có thể nói cô gái này là tiểu yêu tinh.

 

Bạch Hạ không khỏi xấu hổ nói: “Không phải còn hai ngày nữa mới đi đăng ký kết hôn sao?”

 

“Sao lại còn hai ngày nữa? Ngày mai đi đăng ký luôn, anh cũng không phải là không lấy được sổ hộ khẩu.” Hình Nhất Phàm trằm giọng phản bác.

 

Bạch Hạ hơi hoang mang nháy nháy mắt: ‘Không phải anh nói, để hai bên gia đình gặp nhau rồi mới đi đăng ký à?”

 

Hình Nhất Phàm thấy cô vẫn còn tìm nhiều lý do như vậy, không nhịn được cắn vào vành tai trắng nõm của cô: “Sớm muộn gì em cũng là của anh.”

 

Bạch Hạ sắp bị những lời này của anh làm cho xấu hổ không thôi: “Anh có thể đứng đắn hơn không hả.”

 

“Trước mặt em, anh không thể nào đứng đắn được.” Hình Nhất Phàm có chút bát đắc dĩ buông cô ra, Bạch Hạ lại ngồi lại chỗ của cô.

 

Bây giờ Hình Nhất Phàm, cả người đều tản ra một mùi hormon vô cùng mạnh mẽ, cũng rất nguy hiểm, giống như dã thú lúc nào cũng có thể ph@t tình vậy.

 

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cuối cùng, cũng sắp đến 9 giờ.

 

Hình Nhất Phàm nắm tay Bạch Hạ đi ra quán cafe, thân hình cao lớn, khuôn mặt như điêu khắc, khiến cho những cô gái trẻ ở sân bay, mê đắm.

 

Vẻ ngoài lạnh lùng của Hình Nhất Phàm, đôi mắt sâu thẳm, khí chất vừa mạnh mẽ vừa tùy ý, đi đến đâu, cũng giống như máy thu gặt trái tim phụ nữ vậy.

 

Có người dừng lại nhìn, có người âm thầm suy đoán, rồi lại nhìn người con gái đang nắm tay anh vừa trong sáng vừa ngây thơ, trên mặt còn mang theo nụ cười ngọt ngào, vừa nhìn là biết đây là người con gái được chiều chuộm.

 

Xem ra, trong lòng của người đàn ông giống như hoàng tử này, đã có công chúa của riêng mình rồi.

 

Bạch Hạ có chút khẩn trương nắm chặt tay của anh, đi đến chỗ đón khách quý, Hình Nhất Phàm nhìn thời gian máy bay tư nhân nhà mình hạ cánh, liền nghĩ người nhà mình cũng sắp đi ra rồi. Máy bay tư nhân của tập đoàn Hình đáp xuống, đương nhiên sẽ tự có trợ lý, vệ sĩ đến sắp xếp hành lý, mà lúc này, trong lòng Hình Liệt Hàn ôm con gái Hình Vũ Điềm vẫn chưa tỉnh ngủ, Đường Tư Vũ đi bên cạnh anh, trong lòng Ôn Lệ Thâm cũng ôm một đứa bé, Tô Hi đang đùa bé.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2067


Hình Chính Đình ở đằng sau xách túi giúp vợ, Tưởng Lam dắt tay cháu trai lớn Hình Dĩ Hi, trong lòng Ôn Lương Diệu ôm lấy cô công chúa nhỏ còn đang say giác nồng, Hình Nhất Nặc mệt mỏi kéo áo khoác, hạnh phúc đi bên cạnh anh.

 

Hai ông bà Ôn đi ở cuối cùng, còn có vệ sĩ và bảo vệ vây quanh. Người 1 nhà đi ra nước ngoài, cuỗi cùng cũng vê nước rôi.

 

Bạch Hạ chờ ở cửa vào, nhìn thấy mấy người đi ra đầu tiên, Hình Nhất Phàm cũng đã nói với cô đấy không phải người nhà của anh, cho đến khi một bóng hình người đàn ông cao lớn thành thục bước ra, có chút man mác giống Hình Nhất Phàm, nhưng lại có vẻ trầm ổn – Hình Liệt Hàn anh trai của Hình Nhất Phàm.

 

“Anh của anh đi ra rồi.” Hình Nhất Phàm cười giới thiệu.

 

Bạch Hạ ngay lập tứ khẩn trương nhìn nhóm người đang đi ra, cô nhìn thấy Hình Nhất Nặc, nữ thần mà cô vẫn luôn thần tượng, mà nhóm người trẻ tuổi này đều là nhan sắc cực kỳ cao, đàn ông đẹp trai, thân hình cao lớn, khí chất cao quý, mà những cô gái thì cũng là xinh đẹp hào phóng, đứng ở bên cạnh họ, giống như dệt hoa trên gắm vậy.

 

Nhưng dáng vẻ ôm con, nắm tay con của họ, cho người ta một cảm giác vô cùng ấm áp.

 

Giống như người đàn ông ở ngoài có mạnh mẽ đến cỡ nào, thì lúc này, cũng trở thành thần hộ mệnh của những đứa trẻ, ông chồng tốt của vợ, con trai ngoan của mẹ.

 

Lúc Hình Nhất Phàm nắm tay Bạch Hạ đi đến đón người nhà, người của Hình gia, Ôn gia đương nhiên là nhìn thấy Bạch Hạ, đều lịch sự cười gật đầu với cô.

 

Tưởng Lam nhìn chồng mình 1 cái, trong ánh mắt ấy đều là sự hài lòng, Bạch Hạ đứng ở bên cạnh Hình Nhất Phàm, trông vô cùng hợp đôi.

 

“Ba, mẹ, anh trai, chị dâu, con giới thiệu với mọi người, đây là bạn gái con Bạch Hạ.” Hình Nhất Phàm tự nhiên giới thiệu thân phận của cô gái bên cạnh với người nhà.

 

“Cháu chào bác trai, bác gái, em chào anh chị.” Bạch Hạ lễ phép chào hỏi.

 

Hình Liệt Hàn gật đầu cười: “Chào eml”

 

Đường Tư Vũ mỉm cười đi đến, cầm tay của cô, đáng giá một chút rồi nói: “Mọi người vẫn luôn nghe Nhất Phàm nhắc về em, nghĩ xem đến bao giờ mới được gặp em, bây.

 

giờ cuối cùng cũng được gặp mặt rồi.”

 

Tưởng Lam cũng đi đến, bà tin vào ánh mắt của con trai, cô gái mà nó nhận định, chắc chắn sẽ không kém.

 

“Bạch Hạ, vất vả cho cháu rồi, muộn như vậy còn đi đón mọi người với Nhất Phàm.”

 

“Bác gái, không vắt vả đâu ạ.” Bạch Hạ vội vàng lắc đầu.

 

Lúc này, Hình Vũ Điềm trong ngực Hình Liệt Hàn cũng mơ màng tỉnh dậy, nhìn thấy bên cạnh Hình Nhất Phàm đứng một chị nhìn rất là xin đẹp, liền chớp đôi mắt to hỏi: “Chị gái xinh đẹp này chính là cô mới của cháu sao?”

 

Câu nói này trực tiếp chấp nhận thân phận của Bạch Hạ, chọc cho mọi người đều cười, Hình Nhất Phàm ôm lấy Bạch Hạ, nói với cháu gái: “Đúng rồi, gọi cô đi cháu.”

 

Bé con nghe xong liền ngọt ngào gọi: “Cô ơi, cô thật là xinh đẹp!”

 

Bạch Hạ liền cười nói với cô bé: “Cháu cũng rất xinh đẹp!”

 

Hình Nhất Nặc từ đằng sau đi lên, cô nhìn Hình Nhất Phàm một chút, liền nhiệt tình nói chuyện với Bạch Hạ: “Sau này nếu như anh ấy có bắt nạt chị, thì chị cứ nói với em, cả nhà sẽ giúp chị.”

 

Bạch Hạ nhìn thấy Hình Nhất Nặc, liền vô cùng kích động cô đánh giá Hình Nhất Nặc, phát hiện cô ấy thực sự rất có khí thế của nữ thần.

 

Bạch Hạ vô cùng vui vẻ, cảm nhận được dáng vẻ thân thiết của Hình Nhát Nặc, cô che miệng cười, nhìn về phía Hình Nhất Phàm.

 

Hình Nhất Phàm cười với em gái: “Sao anh nỡ bắt nạt cô ấy chứ? Bắt nạt em còn được.”

 

Hình Nhất Nặc liền nói với Bạch Hạ: “Đừng nghe anh ấy nói lung tung, hồi bé, em bắt nạt anh ấy nhiều hơn.”

 

Tưởng Lam ở bên cạnh nói: “Nhất Phàm, thời gian cũng không còn sớm nữa, con mau đưa Tiểu Hạ về nghỉ đi!

 

Ngày mai mang con bé về nhà ăn trưa.”

 

Hình Nhất Phàm gật đầu: *Vâng! Vậy mai bọn con sẽ đến sớm.”

 

Hình Nhất Phàm lại dẫn Bạch Hạ đi đến gặp người nhà họ Ôn, dòng người đi ra sân bay, đều tự mình trở về ngôi nhà ấm áp của mình.

 

Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ về chung cư, trên đường, nói cho cô nghe về lịch sử gia đình anh, Bạch Hạ nghe chuyện của hai gia đình, tri thức về gia đình trong giới thượng lưu, được đổi mới rất nhiều.

 

Thì ra trong giới thượng lưu, cũng không phải là nhà nào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2068


cũng trải qua lịch sử tranh giành.

 

Về đến chung cư, cũng đã 10 rưỡi rồi, Bạch Hạ gọi điện cho Bạch Thế Trạch, chắc chắn rằng ông không uống rượu nữa, mới yên tâm tắt máy.

 

Hình Nhất Phàm tắm xong, dùng khăn lau mái tóc đen dày của mình, những sợ tóc rồi rơi trên trán, anh mặc áo ngủ, cũng có thể tản ra được khí chất vô cùng gợi cảm của đàn ông.

 

Lúc Bạch Hạ ngắn đầu lên, không nhịn được ngơ người mắt máy giây, cô cắn môi, thầm nghĩ sau khi đăng ký kết hôn, cô sẽ bắt đầu sống chung với anh, điều này làm cho cô vừa mong chờ vừa khẩn trương.

 

“Đi tắm đi!” Hình Nhất Phàm đột nhiên cầm khăn tắm trên tay trùm lên đầu cô, Bạch Hạ cười mắng: “Hình Nhất Phàm, anh làm gì vậy?”

 

Mà một giây sau, cô bị anh đ è xuống sofa, cô vẫn còn đang cố gắng lấy khăn tắm đang trùm trên đầu xuống, khi vừa nhìn thấy, thì liền thấy được khuôn mặt đẹp trai của anh đột nhiên lại gần.

 

Cô bị dọa đến hít một hơi, đôi môi đỏ bị anh bá đạo hôn, một nụ hôn vừa triền miên vừa da diết, làm cho hai người có chút thở gấp.

 

Bạch Hạ cầm lấy khăn tắm: “Đừng vắt đồ lung tung.”

 

Bạch Hạ nói xong, liền cầm khăn đi ra ban công phơi, Hình Nhất Phàm từ đằng sau đi đến, dựa ở thành ban công, đôi mắt mang cười nhìn cô: “Em nói xem em đáng yêu như vậy, trừ làm vợ anh ra, em còn có thể làm gì nữa?”

 

Bạch Hạ bị anh đùa cười lên, không chịu thua nói: “Ai nói em nhất định phải làm vợ anh.”

 

Hình Nhất Phàm nghe xong, cánh tay vòng lấy cô, ôm cô vào trong lòng, nhẹ giọng chất ván: “Không làm vợ anh, em còn muốn làm vợ của ai hả? Hả?”

 

Bạch Hạ tức giận đến bật cười ngắng đầu nhìn anh: “Em làm người tình của anh không được à!”

 

Hình Nhất Phàm đưa tay vuốt đầu cô: “Vị trí tình nhân, vợ: đều là của em hét.”

 

Bạch Hạ đưa tay ôm cổ anh, ngắng khuôn mặt nhỏ lên nói: “Anh nói đấy nhé!”

 

“Ừm!” Hình Nhất Phàm cúi người, hôn lên môi cô: “Em là Vợ yêu của anh.”

 

Bạch Hạ rúc vào trong ngực của anh, hài lòng cười: “Mai anh về nhà lấy sổ hộ khẩu đi! Chiều mai chúng ta đi đăng ký kết hôn.”

 

Ánh mắt Hình Nhất Phàm không dấu được ý cười: *Ò! Có người còn vội hơn cả anh sao?”

 

Bạch Hạ nghe xong, liền trừng anh: “Mới không phải!”

 

Hình Nhất Phàm lại cười ôm cô, dụ dỗ nói: “Được rồi, em không vội, là anh vội được chưa.”

 

Bạch Hạ bị chọc cười, hôm nay cô vộ vã gặp người nhà của anh, cô cũng rất vui, mà trong ánh mắt người nhà anh cô nhìn ra được, thì ra anh đã sớm nói với gia đình anh vê sự tồn tại của cô rồi.

 

Điều này đại biểu địa vị của cô trong lòng anh là vô cùng quan trọng.

 

Trong biệt thự của Lam Thiên Thần, Bùi Nguyệt Hoàng bởi vì đầu bị thương, trong máy ngày cô bị thương này, thì rất dễ buồn ngủ.

 

Bùi Nguyệt Hoàng ngủ trong phòng khách của Lam Thiên Thân, lúc này, cô đã tắm rửa rồi nằm ngủ.

 

Lam Thiên Thần sau khi làm xong việc, thì có chút không yên tâm đi vào phòng cô, bây giờ buổi tối Bùi Nguyệt Hoàng rất hay mơ thấy ác mộng, nhưng cô không gọi anh dậy, chỉ là sáng ngày hôm sau, nhìn thấy cô ngủ không ngon anh mới biết rằng buỏi tối cô gặp ác mộng.

 

Lam Thiên Thần vừa bước vào, liền nhìn thấy Bùi Nguyệt Hoàng ở trên giường đầu toàn là mồ hôi, trong giấc mơ cũng không được yên ổn, cắn lấy môi, giống như là đang bị ác mộng bao vây lại vậy.

 

“Nguyệt Hoàng? Nguyệt Hoàng?” Lam Thiên Thần trầm giọng nhẹ nhàng lay vai cô, muốn gọi cô tỉnh dậy.

 

Bùi Nguyệt Hoàng đột nhiên nắm chặt tay anh, vội vàng hô: “Thiên Thần, chạy nhanh, chạy nhanh…”

 

Lam Thiên Thần liền nắm lấy tay của cô, cúi người xuống nhẹ nhàng gọi cô: “Nguyệt Hoàng, tỉnh! Em gặp ác mộng.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng chợt mở đôi mắt xinh đẹp ra, trong con ngươi đen của cô có thể nhìn ra được sự hoang mang mắt mát của cô.

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhìn Lam Thiên Thần bình yên không có chuyện gì ngồi bên cạnh, cô liền ngồi dậy, ôm chặt lầy anh.

 

Lam Thiên Thần hơi giật mình, nhìn cô gái đang ôm chặt lấy mình, liền nhẹ nhàng vỗ lưng cô: “Anh ở đây, đừng sợ!

 

Mọi chuyện đều có anh ở đây rồi.”

 

“Em vừa mơ thấy ác mộng!” Bùi Nguyệt Hoàng mệt mỏi rúc vào ngực anh, ác mộng vừa nãy vô cùng chân thực, khiến cô vẫn còn chưa hết sợ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2069


Trong mơ, Lam Thiên Thần bị đuổi giết, cô lại bị nhốt ở trong xe, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh bị đánh, cô không làm gì được, loại cảm giác tuyệt vọng ấy, vô cùng chân thực.

 

Giống như bản thân cô thực sự đã trải qua chuyện như vậy Vậy.

 

“Anh biết.” Lam Thiên Thần nhẹ nhàng vỗ lưng cô, đôi môi mỏng nhẹ hôn lên tóc cô.

 

Bùi Nguyệt Hoàng ôm thật chặt lấy eo anh, yên tâm dựa vào trong ngực anh nhắm mắt lại, cô nghĩ, nếu như có thể ôm anh mãi như này thì tốt biết bao!

 

Lam Thiên Thần nhẹ nhàng rút tay của cô ra, giống như: muốn rời đi, Bùi Nguyệt Hoàng liền lại ôm chặt hắn, cầu xin nói: “Đừng đi.”

 

“Anh không đi, anh đi rót cho em cốc nước.” Lam Thiên Thần an ủi cô, nhìn cô toát mồ hôi, chắc chắn sẽ rất khát.

 

Bùi Nguyệt Hoàng thế mới buông tay, để anh đi rót nước mang vào, sau khi cô uống nước xong, liền ôm lấy anh, dựa vào trong lòng anh nói: “Em không dám ngủ.”

 

Lam Thiên Thần vỗ nhẹ lưng an ủi cô: “Yên tâm, anh ở đây cùng em, an tâm ngủ đi!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhẹ đáp: “Ù! Tối nay ngủ cùng em được không?”

 

Trong mắt Lam Thiên Thần xẹt qua tia vui mừng, đây coi như là đang mời anh sao? Nhưng cho dù có như hội như vậy, anh cũng sẽ không nhân lúc cô bị thương mà làm gì cô.

 

“Được! Anh ngủ cùng em.” Giọng nói Lam Thiên Thần thấp đi vài phần.

 

Lam Thiên Thần cúi xuống ôm Bạch Nguyệt Hoàng ngủ, Bạch Nguyệt Hoàng năm trên cánh tay anh, dưới ánh đèn mờ ảo, hai người đối diện nhau, cách một bàn tay nhìn đối phương chăm chú.

 

Trong mắt Lam Thiên Thần, khóe mắt và đuôi lông mày của Bùi Nguyệt Hoàng là thứ anh yêu thích nhất, giống như viên kim cương sáng bóng, khiến anh từ việc thưởng thức sang bá đạo chiếm hữu.

 

Trong mắt Bạch Nguyệt Hoàng, hơi thở xuất thần sạch sẽ đó trên người Lam Thiên Thần, là thứ mà trong mấy năm này cô chưa từng gặp qua, trái tìm trong suốt trong suốt, không chút tạp chất, còn là người đàn ông đã quen với thương trường, Lam Thiên Hạo là người đặc biệt như vậy.

 

Bạch Nguyệt Hoàng chớp mắt, trong ánh mắt đánh giá của anh, vậy mà cô lại là người ngại ngùng cụp mắt xuống đầu tiên, dù sao ở tuổi của cô cũng vẫn có chút tự ti, thậm chí là còn có chút sợ hãi.

 

Năm tháng không tha ai cả! Huống hồ người đàn ông này còn kém cô ba tuổi! Cô giống như là đang chiếm tiện nghỉ của anh vậy.

 

Lam Thiên Thần không khỏi cong môi, cười thầm nhìn cô, anh đưa tay vén vài sợi tóc rối trên trán cô, Bạch Nguyệt Hoàng chỉ cảm thấy hơi thở anh gần kề, giây tiếp theo, giữa trán có một nụ hôn mát lạnh.

 

Dưới ánh đèn mờ ảo, hai má cô không khỏi đỏ bừng, ánh mắt mơ màng quyến rũ, cô nhìn Lam Thiên Thần, đột nhiên có một loại kích động, cô ôm chặt cổ anh chủ động hôn lên.

 

Lam Thiên Thần ngạc nhiên, cơ thể cô áp sát vào người khiến thân thể anh căng thẳng, thậm chí anh có chút hụt hãng, cánh tay mạnh mẽ nhẹ nhàng ôm lấy cô, dường như đang giật giật.

 

Lam Thiên Thần ở trước mặt Bạch Nguyệt Hoàng, cũng có một loại tự ti, bởi vì cô giống như nữ thần, có khí chất mạnh mẽ, khiến anh cảm thấy áp lực phải kiềm chế.

 

Bạch Nguyệt Hoàng trên phương diện này cũng không có kinh nghiệm gì, cô chỉ nhẹ nhàng dán chặt vào môi anh, nhưng không có bắt kỳ động tác nào khác.

 

Nhưng bầu không khí lúc này vô cùng mãnh liệt, dường như có một ngọn lửa vô hình bao trùm lấy hai người, khiến mọi hơi thở đều thiêu đốt họ.

 

Dù cho Lam Thiên Thần không có kinh nghiệm gì, nhưng ít nhất anh vẫn còn có bản năng của người đàn ông, cơ thể tuần tú dịch chuyển, nụ hôn càng sâu hơn. Trong không khí, tất cả yếu tố khác đều loạn cả lên, dường như ngay cả không khí cũng đều nóng như lửa đốt. Lam Thiên Thần nghĩ đến dáng vẻ lần đầu tiên gặp cô, mặc dù cô trưởng thành quyến rũ, nhưng tất cả những lời cô nói lại ngây thơ như vậy, giống như một đứa trẻ thiếu tình yêu thương, vô cùng khát khao sự quan tâm của anh.

 

Lúc này, Lam Thiên Thần cũng không chắc chắn, anh có thể…

 

Sau nụ hôn, hai người đều th ở dốc, Lam Thiên Thần chống khủy tay, ánh mắt mờ nhạt nhìn cô, giọng nói anh có chút khàn: “Còn muốn tiếp tục không?”

 

Bởi vì vừa rồi anh cảm thấy Bạch Nguyệt Hoàng chủ động.

 

Sắc mặt Bạch Nguyệt Hoàng trong ánh đèn mờ ảo đều trở nên hồng hào, những sợi tóc rồi khiến cô trông thật quyến rũ.

 

Cô cong môi cười: “Em cũng không phải trẻ con, em có thể tự chịu trách nhiệm cho những việc mình làm.”

 

Lúc này Lam Thiên Thần có chút thiếu lý trí, anh không dám suy đoán ý nghĩa khác trong lời nói của cô.

 

Hơn nữa cánh tay mảnh khảnh của Bạch Nguyệt Hoàng kéo anh, thì thầm vào tai anh nói: “Thiên Thần, tiếp tục đi!”

 

Tối nay, cô muốn để cho lửa này đốt cháy toàn bộ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2070


Trong nhà Hình Nhát Phàm, Bạch Hạ đang ngủ, nhưng người đàn ông nào đó lại không ngủ được, Hình Nhất Phàm ngồi trên ghế sofa, khuôn mặt tuấn tú không biết đang nghĩ cái gì, cứ ngồi cười ngốc ở đó, điện thoại bên cạnh không nhìn, trận bóng không xem, cũng không biết đang nghĩ cái gì, nhưng tâm tình anh cực kỳ vui vẻ.

 

Anh suy nghĩ, nhìn về phía phòng ngủ chính, ánh mắt khát vọng lộ ra rõ ràng.

 

Sáng sớm.

 

Trong phòng chính của biệt thự, ánh nắng mùa xuân chiếu vào, bao phủ một góc phòng trên chiếc giường lớn màu xanh, bóng dáng hai người đang ôm nhau ngủ, bầu không khí lưu lại một dấu vết mơ hồ nhàn nhạt.

 

Đôi mắt sáng quyến rũ của Lam Thiên Thần mở ra, anh cúi đầu nhìn người phụ nữ mệt mỏi đang ngủ say trên cánh tay mình, trong mắt hiện lên một tia ái muội cùng thỏa mãn. Môi anh nhẹ nhàng hôn lên tóc cô, người phụ nữ trong lòng anh phát ra tiếng rên nhẹ, Lam Thiên Thần tiếp tục nhắm mắt lại, ngủ cùng cô thêm lúc nữa.

 

Trong căn hộ của Hình Nhất Phàm, Bạch Hạ ngược lại ngủ rất ngon, sáng sớm vừa dậy, cô lặng lẽ phát hiện vậy.

 

mà Hình Nhất Phàm không ngủ trong phòng ngủ chính, anh ngủ ở phòng khách.

 

Bạch Hạ nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, tối qua lúc cô ngủ, cũng không biết anh đang làm cái gì.

 

Lẽ nào tối qua anh thức đêm xem bóng sao? Bạch Hạ cũng không muốn quấy rầy anh, cô chỉ muốn vào trong trộm nhìn anh.

 

Bạch Hạ giống như mèo con không chút tiếng động lại gần anh, bởi vì cô biết Hình Nhất Phàm là một người đàn ông cực kỳ cảnh giác.

 

Bạch Hạ vừa đến trước giường, cô không nhịn được cười, chỉ nhìn thấy Đóa Đóa và Mao Mao đang nằm bò bên cạnh Hình Nhất Phàm, khuôn mặt của hai con mèo đang ngủ say trên cánh tay anh!

 

Người đàn ông và mèo ở cạnh nhau có một loại đáng yêu tương phản không tên, Bạch Hạ cố nhịn cảm giác kích động muốn đi trêu chọc mèo con.

 

Cô lặng lẽ cười, chuẩn bị nhẹ nhàng rời đi, vừa quay người, cánh tay cô liền bị một cánh tay to lớn giữ chặt.

 

“AI” Bạch Hạ quay đầu, chỉ nhìn thấy người đàn ông ban nãy vẫn còn đang ngủ, lúc này lại mở mắt, đôi mắt có chút đỏ nhìn cô, thấp giọng nói: “Lại đây.”

 

Bạch Hạ thấy tối qua chắc chắn là anh ngủ muộn, cô vội rút cánh tay: “Anh ngủ thêm chút nữa đi, em đi mua đồ ăn sáng cho anh.”

 

Hình Nhất Phàm không để cô đi, ngược lại dùng lực, Bạch Hạ lập tức nằm xuống mép giường cạnh anh.

 

“Hình Nhất Phàm, anh ngủ thì cứ ngủ, kéo em làm gì?”

 

Bạch Hạ thấp giọng kháng nghị.

 

Hai con mèo cũng bị đánh thức, lập tức từ bên cạnh nhảy xuống, để lại hai chủ nhân đang lôi kéo nhau.

 

Hình Nhất Phàm bất chấp kéo cô lên giường, Bạch Hạ và anh giằng co không buông.

 

Một người trên giường, một người dưới giường, im lặng đọ sức.

 

Chiếc chăn điều hòa trên người Hình Nhất Phàm từng chút một bị tuột khỏi eo, lộ ra thân hình cơ thể rắn chắc, Bạch Hạ nhìn thấy lập tức xấu hỗ nói: “Hình Nhất Phàm, buông tay!”

 

Tối qua Hình Nhất Phàm chỉ mặc một chiếc qu@n lót đi ngủ, lúc này toàn thân trên dưới đều lộ hết ra.

 

Bạch Hạ xem nhẹ lực tay của người đàn ông, lúc cô không giãy ra được, đang muốn tìm cách gỡ tay anh ra, cánh tay khác của người đàn ông vươn tới sau eo cô, trong phút chốc, cả người Bạch Hạ ngã vào lòng anh.

 

Ngay cả khí thế cũng mắt hét.

 

“Hình Nhất Phàm, anh có thể đứng đắn chút được hay không?” Bạch Hạ muốn kháng nghị, người đàn ông liền vén chăn lên, vòng tay ôm cô, chiếc chăn giống như xoắn lại, đêm hai người bao bọc chặt chẽ.

 

Bạch Hạ: “…”

 

Bạch Hạ thật sự muốn choáng váng, hơn nữa ngắng đầu lên lại là khuôn mặt cười xấu xa đắc ý của người đàn ông.

 

“Có thể đừng nghịch nữa được không, anh nhìn mắt anh đỏ lên rồi kìa, ngủ chút nữa đi!” Bạch Hạ vẫn là đau lòng cho anh, thức khuya như vậy chắc chắn là ngủ không đủ.

 

Hình Nhất Phàm có chút tức giận bóp mũi cô: “Đều do em hại.”

 

Bạch Hạ có chút bât lực nói: “Sao em lại hại anh?”

 

Hình Nhất Phàm hừ nhẹ: “Chính là tại em.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2071


Chương 2071:

 

Anh nghĩ, tối nay anh phải ăn no thì mới có thể ngủ được.

 

Người đàn ông chỉ mặc một chiếc qu@n lót, quấn trong chăn kín mít, với kinh nghiệm của Bạch Hạ cô vô cùng rõ ràng, điều này khiến khuôn mặt xinh xắn cô đỏ bừng như tôm con.

 

“Anh có thể buông em ra không?” Bạch Hạ nhỏ giọng kháng nghị.

 

Hình Nhất Phàm chỉ đành buông cô ra, hôm này còn phải đưa cô về nhà ăn cơm! Hơn nữa buổi chiều còn đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn.

 

Còn có điều gì khiến anh vui vẻ hơn chuyện này nữa đây!

 

Hình Nhất Phàm đứng dậy, ăn mặc đẹp đẽ ra ngoài, Bạch Hạ cũng cần thận chọn một chiếc váy xinh đẹp, trang điểm nhẹ nhàng, trông tỉnh tế và nho nhã. Hình Nhất Phàm nắm tay cô xuống tầng, đến một quán ăn sáng gần đó, hai người ăn sáng xong, anh đồng ý với yêu cầu của Bạch Hạ, đi chọn quà, ý của Hình Nhất Phàm là quà cho người lớn thì không cần, chỉ cần mua cho hai đứa cháu của anh là được. Hơn nữa quà cũng là do Hình Nhất Phàm chọn, lúc thanh toán, Bạch Hạ muốn giành trả tiền, cũng bị anh cướp lấy, trong mắt anh, tiền của anh cũng chính là tiền của cô, ai trả cũng như nhau.

 

Bạch Hạ chỉ đành mặc kệ anh, bởi vì cô không tranh lại được với anh.

 

Hình Nhất Phàm cầm quà, đưa Bạch Hạ đi về hướng Hình gia. Trong Hình gia, sáng sớm hôm nay, Tưởng Lam cùng hai người giúp việc lái xe đi chợ mua thức ăn, chọn những nguyên liệu tốt, đây là con dâu thứ hai của bà, bà phải tiếp đãi cho thật tốt.

 

Sáng sớm Hình Liệt Hàn đến công ty, Đường Tư Vũ cùng con gái dậy muộn hơn chút, bởi vì đi chuyến bay dài khiến con bé có chút mệt. Đường Tư Vũ thức dậy cho con gái ăn sáng xong, đưa con đi đến phòng piano tập luyện, Hình Vũ Điềm từ nhỏ đã hiều động, cộng thêm tính cách không chịu ngồi im một chỗ, nên việc đàn piano của con bé vẫn ở sơ cấp, cho dù như bây giờ, con bé mới luyện được một lúc đã chạy sang bên cạnh chơi rồi.

 

Đường Tư Vũ mới chỉ vừa quay người rót cho con bé cốc sữa, nó đã chạy đi nghịch búp bê ở bên cạnh rồi.

 

“Vũ Điềm, đang luyện tập, sao lại chơi rồi? Mẹ nói rồi, bài hát ngày hôm nay nếu như con không đánh ra được, đừng hòng ăn trưa.”

 

Hình Vũ Điềm chớp chớp đôi mắt lớn, biểu cảm ám ức: “Nhưng hôm nay cô mới về! Mami cũng không muốn cho con ngồi trên bàn ăn cơm trưa sao?”

 

“Đừng viện cớ, luyện đàn đi!” Đường Tư Vũ đối với con gái cũng là bắt lực, lúc con trai hai tuổi rưỡi đã có thể đàn nhạc rồi, đến con gái sáu tuổi vẫn đàn chưa tốt. Có lẽ con bé không kế thừa theo gen của cô rồi, nhưng, chồng cũng có thiên phú về phương diện này, còn con gái lại không thể kiên nhẫn học tập.

 

“Mami, con muốn uống sữa.” Cô bé lại chuyển chủ đề, chạy đến lấy sữa, vừa uống vừa chơi, lại không giống bộ dạng uống. Đường Tư Vũ không nhịn được tức giận, có lẽ biểu hiện của con trai trước đây quá thông minh, khiến cô tưởng rằng gen sinh ra đều tốt, nhưng hiện tại, so sánh một chút, con gái chỗ nào cũng khiến cô lo lắng.

 

Có thể là do sự chiều chuộng quá mức mà chồng cô tạo nên.

 

Đường Tư Vũ cầm sữa của cô bé đi, miệng nhỏ của Hình Vũ Điềm lập tức kêu lên: “Mami, xấu tính, con muốn gọi điện cho daddy.”

 

“Không được gọi, đi luyện đàn mau.” Đường Tư Vũ nghiêm khắc hơn vài phần.

 

Cái miệng nhỏ của Hình Vũ Điềm giương lên, nước mắt từ đôi mắt xinh đẹp chảy xuống, trông rất ám ức.

 

Mặc dù sáu tuổi rưỡi, nhưng Hình Vũ Điềm lớn lên trong sự sủng ái, nên tỏ ra có chút yếu đuối.

 

Đúng lúc này, Đường Tư Vũ nghe thấy tiếng điện thoại kêu lên trong phòng ngủ chính, cô nhìn con gái một chút liền quay người đi lấy điện thoại.

 

Hình Vũ Điềm đang khóc lập tức lau nước mắt, đến trước phòng tập đàn, cúi xuống thành thục ấn số của daddy, ấm ức cáo trạng.

 

“Alo!” Giọng nói ấm áp của Hình Liệt Hàn vang lên, bởi vì anh biết người dùng điện thoại bàn trong nhà gọi cho anh, chỉ có con gái bảo bối củaanh.

 

*Daddy…” Hình Vũ Điềm cầm điện thoại, trong giọng nói trẻ con có tiêng khóc thút thít.

 

Tập đoàn Hình thị đại hội cổ đông, Hình Liệt Hàn đã đẩy cuộc họp cổ đông quan trọng lên trước một tháng. Lúc này, hội nghị vừa bắt đầu được một nửa, vẫn còn đang kẹt trong phân đoạn quan trọng. Hình Liệt Hàn đang nghe điện thoại, tất cả cổ đông đều không dám có ý kiến, lần lượt dừng lại chuyện đang làm, yên lặng nhìn người đàn ông ngồi ở vị trí chủ tịch nghe điện thoại. Nhìn sự dịu dàng và nụ cười từ trên khuôn mặt tuần tú của anh, các cổ đông đều biết người gọi cho anh là ai.

 

Ngoại trừ vị tiểu thư hai lần một ngày gọi điện thoại của Hình gia kia, còn có thể là ai được đây?

 

Hình Liệt Hàn đứng dậy, làm một động tác tạm dừng, anh vừa thấp giọng dịu dàng nói, vừa bước ra ngoài phòng họp đi đến ban công.

 

“Hử? Bảo bảo làm sao vậy?”

 

“Daddy, mami không cho con ăn trưa.” Hình Vũ Điềm lập tức cáo trạng.

 

Hình Liệt Hàn nghe xong, không nhịn được cười hỏi: “Tại sao lại không cho con ăn cơm trưa?”

 

Hình Liệt Hàn biết lúc này chắc chắn là con gái đang bị vợ anh bắt đi luyện đàn piano.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2072


Bởi vì vợ anh hi vọng con gái trong tương lai sẽ là một quý cô đa tài đa nghệ.

 

Nhưng yêu cầu của Hình Liệt Hàn đối với con gái khoan dung hon, chỉ cần cô bé có lớn lên vui vẻ là được, thậm chí anh đã mở sẵn đường trong tương lai cho nó rồi, thứ anh muốn dạy cho nó là làm thế nào để bảo vệ bản thân trong xã hội phức tạp này.

 

Ở điểm này, Hình Liệt Hàn cũng tôn trọng quan điểm của vợ anh, nên trên phương diện giáo dục con gái như này, đều là Đường Tư Vũ làm chủ. Điều này cũng khiến anh luôn nhận được điện thoại đáng thương của con gái.

 

“Con… con không luyện đàn.” Lúc nói đến lỗi sai của bản thân, giọng của Hình Vũ Điềm chột dạ vài phần, nhưng rất nhanh cô bé lại tiếp tục tố cáo: “Mami nói, cô mới đến nhà ăn cơm, cũng không cho con lên bàn ăn, như vậy con sẽ đói lắm.”

 

Cô bé rất biết nghĩ cho cái bụng nhỏ của mình.

 

Lúc này Đường Tư Vũ đứng ở cửa, khoanh tay nhìn con gái đang lén gọi cho ba tố cáo sau lưng cô, cô vừa bắt lực vừa bị sự đáng yêu của con gái làm cho dở khóc dở cười.

 

*Ngoan, vậy con đi luyện đàn một lúc đi, ba sẽ về nhanh thôi, con và mẹ thương lượng một chút, chỉ cần con luyện đàn nửa tiếng, mẹ sẽ để cho con ăn cơm cùng cô mới có được không?”

 

Hình Vũ Điềm có chút đáng thương chỉ đành vâng một tiếng: “Được ạI”

 

“Daddy, vậy bao giờ ba về, con nhớ ba lắm! Ba nhanh về có được không?” Cô bé bụm miệng nói.

 

Hình Liệt Hàn nghiêm túc nhìn đồng hồ, tính toán thời gian nói: “Khoảng một tiếng nữa ba về! Ngoan, ở nhà nghe lời mẹ.”

 

“Nhưng con nhớ ba mà!” Cô bé ôm điện thoại không muốn cúp máy.

 

Đường Tư Vũ đằng sau không khỏi hừ thầm, chồng cô từ sáng đến tối nuông chiều con bé dính người này, giờ thì biết bản lĩnh dính người của nó rồi chứ.

 

*“Ngoan, ba sẽ họp xong nhanh để về nhà với con!” Hình Liệt Hàn cực kỳ nhẫn nại dỗ cô bé.

 

“Vâng! Con sẽ ngoan mà, daddy, ba không được nói cho mami là con gọi điện cho ba đấy nhá!” Cô bé còn muốn duy trì hình tượng ở trước mặt mami.

 

“Được! Ba nhất định sẽ không nói với mẹ.” Hình Liệt Hàn đồng ý.

 

Đường Tư Vũ đứng ở cửa, nhịn cười lùi về sau, nghe thấy.

 

cô bé vẫn lưu luyến không rời, nói thêm vài câu nữa mới chịu tắt máy.

 

Cô ở bên ngoài đợi một lúc, thấy con gái đang ngồi ngoan ngoãn bên cạnh đàn, đôi bàn tay nhỏ bé đánh đàn, không tình nguyện chu cái miệng nhỏ ngồi luyện đàn. Đường Tư Vũ lập tức tán thưởng một câu: “Điềm Điềm ngoan như: vậy! Giỏi quá.”

 

Nói xong, cô hôn lên cái đầu nhỏ của cô bé, không làm phiền nó nữa, cô đi đến cạnh sofa cầm một quyển sách xem.

 

Trên đường đến Hình gia, Bạch Hạ có chút căng thẳng, cho dù từng gặp qua ba mẹ chồng tương lai, nhưng vẫn có một loại căng thẳng nói không lên lời.

 

Hình Nhất Phàm nói: “Sắp đến nơi rồi!”

 

Chiếc xe SUV của Hình Nhất Phàm lái vào một khu biệt thự tư nhân theo phong cách Trung Quốc của một gia đình giàu có, đây là một biệt thự có khu vườn rộng lớn, tường cao bao quanh tạo thành một ngoại hình vô cùng nguy nga và tráng lệ.

 

Bạch Hạ nhìn căn biệt thự rộng lớn này vừa không mắt đi sự khí phách, lại còn mang theo nét tao nhã của Trung Hoa, đối với tiền tài quyền thế Hình gia lại có thêm hiểu biết mới, có thể có biệt thự như này trong vị trí trung tâm thành phố, chắc chắn không phải chuyện chỉ có tiền mới làm được.

 

Chiếc xe SUV của Hình Nhất Phàm dừng lại bên cạnh bãi đỗ xe, Tưởng Lam đứng chờ trong phòng khách đi ra, bà mỉm cười nhìn con trai và con dâu tương lai từ trên xe bước xuống.

 

Bạch Hạ bắt luận là tướng mạo hay tính cách, đều là kiểu mà Tưởng Lam yêu thích, dịu dàng điềm tĩnh, vừa nhìn là biết rất thích hợp làm vợ.

 

Hơn nữa, Tưởng Lam đối với mắt nhìn người của con trai cũng vô cùng tin tưởng, người vợ mà anh chọn tuyệt đối rất tốt.

 

“Bác gái!” Bạch Hạ vẫy tay chào bà đầu tiên, có chút xáu hỗ vuốt mái tóc dài.

 

“Hạ Hạ, nào, mau vào trong nhà ngồi, Nhất Phàm, mau tiếp đón Hạ Hạ đi!” Tưởng Lam trực tiếp thân thiết gọi, tiền lên nắm tay cô.

 

Bạch Hạ có chút được sủng mà sợ, còn Hình Nhát Phàm đằng sau, từ trong cốp xe lấy ra hai hộp đồ chơi, mỉm cười đi theo.

 

Ở trên phòng đàn tầng ba, Đường Tư Vũ nghe thấy tiếng xe dưới tầng, cô nhìn về phía cửa sổ, mà lúc này, cô bé luyện tập đã có chút tiền bộ.

 

*Mami, có phải là chú về rồi không ạ?” Tai của cô bé cũng rất nhạy.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2073


*ỪI Về rồi.”

 

“Cô mới của con cũng về rồi, mami, con có thể đi nhìn cô chú một chút được không?” Khuôn mặt cô bé hồng hào có phần nóng lòng không đợi được nữa.

 

Đường Tư Vũ chỉ đành đầu hàng trước cô con gái ranh mãnh này, cô gật đầu nói: “Đi đi”

 

Nhìn cô bé vui vẻ chạy, cô cũng đi theo sau xuống lầu.

 

Bạch Hạ ở trong phòng khách, nghe thấy có tiếng trẻ con vừa xuống tầng vừa gọi, cô không nhịn được ngẳng đầu, nhìn thấy chỗ cầu thang tròn rộng rãi, có một cô bé mặc váy công chúa xinh đẹp, đôi mắt đen láy long lanh đang mỉm cười nhìn cô chăm chú.

 

Bạn nhỏ Hình Vũ Điềm còn có chút ngại ngùng, cô bé chạy xuống đến bên cạnh Hình Nhất Phàm: “Chú!”

 

Nói xong, dựa vào trong lòng Hình Nhất Phàm, đôi mắt hưng phấn đánh giá Bạch Hạ, Bạch Hạ cũng mỉm cười nghiêng đầu nhìn cô bé.

 

Hai khuôn mặt tinh xảo một lớn một nhỏ đánh giá lẫn nhau.

 

“Tối qua không phải là gọi rất tốt sao? Mau gọi đi.” Hình Nhất Phàm giục cháu gái, đưa tay ra véo khuôn mặt hồng hào của cô bé.

 

“Cô!” Mặc dù Hình Vũ Điềm học hành không chăm chỉ, nhưng cái miệng nhỏ gọi người lại rất ngọt ngào, “Cháu tên là gì thế?” Bạch Hạ mỉm cười kéo cô bé từ trong lòng Hình Nhát Phàm đến bên cạnh mình.

 

“Cháu tên là Hình Vũ Điềm, cô có thể gọi chúa là Điềm Điềm.” Cô bé cong mày cười, đôi mắt to như ngôi sao chớp chớp! Đáng yêu.

 

Bạch Hạ nhìn Hình Nhất Phàm, cười nói: “Gen nhà anh tốt thật,”

 

Về vấn đề này, Hình Nhất Phàm hào phóng thừa nhận: “Tất nhiên, sau này con của chúng ta cũng sẽ xinh đẹp như vậy.”

 

Bạch Hạ: “…”

 

Còn chưa kết hôn, sao đã nhảy sang vấn đề sinh con rồi?

 

Khuôn mặt cô đỏ ửng, mỉm cười không trả lời, Hình Nhất Phàm nheo mắt suy nghĩ, cũng không biết sau này đứa con đầu tiên của bọn họ là trai hay gái.

 

Anh hi vọng là con gái, giống như cháu gái nhỏ khuôn mặt tròn trĩnh này của anh, đáng yêu bụ bẫm, chẳng trách anh cả mấy năm gần đây đi đâu, cũng đều đưa theo bé con bên cạnh.

 

Còn con trai như Hình Dĩ Hi hoàn toàn được tự do, chỉ có con bé này mới được sủng lên tận trời.

 

“Cô ơi, cô sẽ mặc chiếc váy cưới xinh đẹp gả cho chú của cháu đúng không ạ?” Cô bé mặc dù nhỏ tuổi, nhưng bị vẻ đẹp của váy cưới cảm phục, lúc rảnh rỗi cô bé không có gì làm sẽ đi xem ảnh váy cưới của mami, điều này khiến cô bé rất muốn có một bộ!

 

Nhưng daddy cái gì cũng thỏa mãn cô, chỉ là không mua cho cô bộ váy cưới xinh đẹp đó.

 

Bạch Hạ gật đầu, nghiêm túc trả lời: “Đúng vậy nha!”

 

Hình Nhất Phàm đem đồ chơi bên cạnh đưa cho cô bé: “Này, cô mua quà cho cháu đấy!”

 

Con bé vừa nghe thấy có quà, lập tức kích động ôm Bạch Hạ, hôn lên má cô một cái: “Cảm ơn cô.”

 

Trong lòng Bạch Hạ cũng vui vẻ, cô bé cầm quà mới cực kỳ vui mừng, đúng lúc này, Đường Tư Vũ bước xuống cầu thang, cười nói: “Về sau đừng mua quà cho con bé nữa!

 

Quà của nó nhiều đến nỗi không chứa hết được trong phòng nữa rồi.”

 

“Mami, đây là quà cô tặng cho con, con cũng không có đòi nha.” Cô bé có chút ấm ức ôm chặt quà, giống như sợ mami cướp đi mắt.

 

Ở trong nhà này, ai cũng chiều cô bé, đặc biệt là sự sủng ái của Hình Liệt Hàn khiến cô bé coi trời bằng vung, cho nên Đường Tư Vũ thường tỏ ra là một người mẹ nghiêm khắc, nếu không, cô thật sự sợ chồng mình sẽ chiều con gái đến hư mắt.

 

Bởi vì mỗi lần Hình Liệt Hàn nghiêm khắc, đều không chịu nồi ba câu làm nũng của con bé, ngay lập tức thỏa hiệp.

 

“Chị dâu.” Hình Nhất Phàm gọi một câu, Bạch Hạ cũng lễ phép chào hỏi: “Chị dâu.”

 

“Chị dâu anh là nghệ sĩ piano cấp quốc gia.” Hình Nhất Phàm giới thiệu một chút về nghề nghiệp của Đường Tư Vũ.

 

Bạch Hạ nheo mắt, trẻ quá đi! Đường Tư Vũ trong mắt Bạch Hạ cũng chỉ có hai năm hai sáu tuổi, lại có địa vị cao như vậy.

 

Hơn nữa, khí chất của người chị dâu này cực kỳ tao nhã, giống như tiên nữ vậy, Đường Tư Vũ để mái tóc đen dài, dung mạo trạng thái đỉnh cao, tâm tình máy năm nay đều rất tốt, hơn nữa được Hình Liệt Hàn sủng ái ngày càng trẻ ra, chỉ là sinh thêm một đứa con gái, khiến cô bận tâm thêm một chút, nhưng cảm giác hạnh phúc vẫn sâu đậm như cũ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2074


Đường Tư Vũ khiêm tốn: “Chị cũng chỉ là một nghệ sĩ đàn piano mà thôi.

 

Hình Nhất Phàm giới thiệu Bạch Hạ: “Bạch Hạ là tác giả truyện tranh, em có lòng tin với cô ấy, tương lai sẽ là tác.

 

giả truyện tranh cực kỳ xuất sắc.”

 

Trong lòng Bạch Hạ ngọt ngào, cũng có một loại cảm giác khích lệ, cô cười nói: “Em sẽ cố gắng nâng cao bản thân.”

 

“Em còn trẻ như vậy, có rất nhiều thời gian để làm những việc mình muốn làm.” Đường Tư Vũ cười nói.

 

Bạch Hạ ở trong bầu không khí gia đình này, cô thật sự không thể lười biếng, bởi vì ở đây cô cảm nhận được năng lượng của tình yêu và chí tiền thủ, mặc dù người nhà này không thiếu tiền, nhưng mỗi người bọn họ đều có một sự nghiệp kinh người.

 

“Vâng, em sẽ có gắng.” Bạch Hạ gật đầu cười.

 

Lúc này, bên ngoài lại có tiếng xe vang lên, Bạch Hạ đang đoán xem là ai, cô bé đã hưng phần gọi tên: “Cô chú đến rồi! Em gái nhỏ của con cũng đến rồi.”

 

Bạch Hạ nghe xong, trong lòng dâng lên một cỗ kích động, Hình Nhát Nặc đến rồi sao?

 

Hình Nhất Phàm cảm nhận được khát khao muốn gặp mặt của cô với em gái, anh mỉm cười nhìn ánh mắt mong chờ: của cô ở phía cửa, còn có một chút căng thẳng.

 

Đường Tư Vũ ra ngoài đón, Hình Nhất Phàm không nhịn được nhân cơ hội nói thầm bên tai Bạch Hạ: “Căng thẳng cái gì, em chính là chị dâu của Hình Nhất Nặc đó.”

 

Bạch Hạ có chút lúng túng, đúng lúc này, trong lòng Hình Nhất Nặc ôm một đứa bé hồng hào trắng trẻo, mới hơn một tuổi, trên miệng vẫn còn đang ngậm một núm v* cao su màu hồng, đang bị Hình Vũ Điềm bên cạnh chọc cho cười khanh khách.

 

Hình Nhất Nặc mặc váy dài thời thượng, mặc dù đã sinh con, nhưng thân hình cô khôi phục lại rất tốt, giống như chưa từng sinh con vậy, khí chất mà cô vun đắp mấy năm nay trong giới showbiz thong dong nho nhã, cử chỉ duyên dáng.

 

Còn đằng sau cô, một bóng dáng tuần tú ôn hòa bước vào theo, khí chất của Ôn Lương Diệu sảng khoái, mang theo chút điềm đạm của một người đàn ông trưởng thành, ngũ quan cũng sắc sảo hơn.

 

Hôm nay Hình Nhất Nặc đến đây, chính là vì để làm thân với Bạch Hạ, cô với Hình Nhất Phàm là thai sinh đôi, từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cho nên một nửa kia của anh cô đương nhiên là muốn gần gũi hơn.

 

Bạch Hạ nhìn Hình Nhất Nặc đi về phía mình, cô còn chưa chào hỏi, Hình Nhất Nặc đã mỉm cười ngồi cạnh cô: “Chị dâu!”

 

Một tiếng chị dâu, mặc dù Hình Nhất Nặc lớn hơn Bạch Hạ vài tuổi, nhưng sự tôn trọng đối với thân phận của cô Ấy cũng không mắt đi.

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Hạ ngại ngùng, Hình Nhất Phàm sợ cô căng thẳng, vòng tay qua dạy cô: “Gọi con bé Nhất Nặc là được.”

 

Hình Nhất Nặc nhìn thấy Hình Nhất Phàm tích cực bảo vệ chị dâu, đoán rằng Bạch Hạ thật sự là bảo bối của Hình Nhất Phàm, may mà anh ba của cô có ánh mắt cực kỳ tốt, tìm được chị dâu ngay từ cái nhìn đầu tiên đã thích.

 

“Đúng vậy, gọi em Nhất Nặc là được! Em chỉ sinh muộn hơn Hình Nhất Phàm có một tiếng thôi, nếu như nhanh hơn nửa tiếng thì em đã là chị rồi.” Hình Nhất Nặc nói xong bật cười khúc khích.

 

Hình Nhất Phàm lập tức liếc nhìn cô: “Em tự mình suy nghĩ một chút, em làm được chị gái của anh sao?”

 

Hình Nhất Nặc hừ nhẹ: “Sao lại không được, về đạo lý, người đầu tiên hình thành trong bụng mẹ sau khi sinh, có thể em chính là chị của anh đó!”

 

Ôn Lương Diệu bước đến, thấp giọng cười: “Hai người không lúc nào không cãi nhau được sao? Anh thấy hai người là anh em oan gia thì đúng hơn!”

 

Bạch Hạ nhìn người chồng của Hình Nhất Nặc luôn không dám để tiết lộ trong giới giải trí, mặc dù trẻ tuổi, nhưng khí chất điềm đạm, là một người cực kỳ dịu dàng, cô âm thầm tán thưởng vợ chồng hai người họ, vừa nhìn là biết bọn họ vô cùng ân ái.

 

Bạch Hạ cũng bị cách chung sống của anh em Hình Nhất Phàm chọc cho không ngừng cười.

 

Hình Nhất Phàm cũng không tranh giành với Hình Nhất Nặc nữa, anh nhận thua: “Được rồi! Em nói cái gì thì là cái đấy, từ nhỏ đều là anh nhường em, quen rồi.”

 

Hình Nhất Nặc bật cười, cô nghĩ đến anh ba từ nhỏ học tập tốt, lại thông minh, quả thực cô chưa từng thiếu sự chăm sóc của anh! Cô nói với Bạch Hạ: “Chị dâu, đi, em đưa chị lên tầng hai xem ảnh anh hai lúc nhỏ, anh ấy chính là đẹp trai từ nhỏ đến lớn, chị nhất định chưa từng nhìn thấy.”

 

Bạch Hạ không khỏi mỉm cười gật đầu, cô thật sự muốn hiểu thêm về dáng vẻ Hình Nhất Phàm thời kỳ niên thiếu!

 

Hình Nhất Nặc dẫn Bạch Hạ lên tầng, còn Đường Tư Vũ bế con gái của Hình Nhất Nặc, đang cùng Tưởng Lam ở trong vườn nhỏ hái rau, Hình Nhất Phàm và Ôn Lương Diệu đang nói chuyện.

 

Hình Dĩ Hi thì đi học, lần này cậu bé từ nước ngoài trở về, bị chậm mắt một tuần học, có điều đối với cậu bé mà nói cũng không phải chuyện lớn gì, cậu hoàn toàn thừa hưởng gen học sinh thiên tài của ba, học mọi thứ rất nhanh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2075


Trong biệt thự của Lam Thiên Thần, Bùi Nguyệt Hoàng ngủ đến mười giờ trưa mới dậy, mở mắt ra, nhìn người đàn ông đang dựa bên cạnh, cô xấu hổ đến nỗi căng thẳng trốn trong chăn, có chút lúng túng khi đối diện với anh.

 

Lam Thiên Thần nhìn bộ dạng đáng yêu của cô, không nhịn được hôn lên trán cô: “Hôm qua những thứ nên làm, đều đã làm rồi, che đi cũng vô dụng.”

 

Sắc mặt Bùi Nguyệt Hoàng đỏ ửng, cô nào biết mình sẽ tìm bạn trai nhỏ tuổi hơn, sẽ làm chuyện mệt người như này? Hơn nữa, lần đầu tiên hưởng thụ còn tuyệt vời hơn so với những gì cô mong đợi.

 

Ai mà biết, người phụ nữ kiêu ngạo như nữ thần này, mới mắt đi lần đầu tiên ở tuổi hai chín chứ? Có lẽ ai cũng đều không tin!

 

Nhưng, Lam Thiên Thần tin.

 

“Còn đau không?” Lam Thiên Thần dịu dàng hỏi.

 

Bùi Nguyệt Hoàng lắc đầu: “Vẫn tốt! Nhưng em đói rồi.”

 

“Được, vậy em nằm thêm chút nữa đi, anh xuống tầng nấu, nấu xong anh gọi.”

 

*Ừ!” Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu, quả thật cô cần phải bình tĩnh lại, tối qua cô không uống rượu, tất cả mọi thứ đều nhớ rõ ràng!

 

Lam Thiên Thần xuống tầng, Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi nhắm mắt, đôi môi đỏ cong lên ý cười, tối qua cô bị sao vậy? Vậy mà lại ăn người đàn ông như vậy…

 

Bùi Nguyệt Hoàng có cảm giác mình chiếm tiện nghi của Lam Thiên Thần, nên cô cảm thấy mọi chuyện xảy ra hôm qua, đều là lỗi của cô.

 

Nhưng, điều này trong lòng Lam Thiên Thần, là thời khắc dũng cảm của người đàn ông, là thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời anh, không phải là chiếm tiện nghi gì của cô! Một lúc sau, Bùi Nguyệt Hoàng cũng không muốn nằm nữa, cô khoác áo ngủ bên cạnh đi vào phòng tắm, quấn một chiếc khăn tắm ra ngoài, cô vậy mà không tìm được quần áo để mặc, đây cũng không phải tủ đồ của cô, cho nên cô mở tủ quần áo của Lam Thiên Thần. Nhìn dãy áo sơ mi trắng gọn gàng sạch sẽ, cô tiện tay lấy một chiếc khoác vào, mặc áo sơ mi của anh cô cảm thấy loại cảm giác an toàn, ở đây không có ai, lại có cửa kính cách ly, Bùi Nguyệt Hoàng chỉ mặc một chiếc áo sơ mi của anh và một qu@n lót xuống tầng.

 

Thân thể của cô đủ chuẩn để so sánh với người mẫu, hơn nữa không phải là loại xương cơ thể kia, cô có làn da trắng, toàn thân nữ tính đầy đặn. Lam Thiên Thần từ trong bếp đi ra, đang định uống một ly nước, đột nhiên nhìn thấy người phụ nữ bước xuống cầu thang, đồng tử của anh đột nhiên co rút lại, ngay cả động tác uống nước cũng quên, bởi vì trong mắt, trong tim, chỉ có một bóng người mặc áo sơ mi của anh đang chậm rãi xuống tầng.

 

Anh cảm tháy lửa hôm qua vừa mới dập tắt, một giây liền bùng lên vì cô.

 

Dáng vẻ Bùi Nguyệt Hoàng mặc áo sơ mi, quả thực quyến rũ chết người.

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhìn bộ dạng ngẩn người của anh, cô không khỏi cười hỏi: “Em không có quần áo mặc, chỉ có thể mặc của anh.”

 

Lam Thiên Thần đặt cốc xuống, nheo mắt nói: “Anh cảm thấy là em cố ý.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi bị anh nhìn, cô chỉ đành hào phóng thừa nhận: “Đúng, là em cố ý mặc cho anh xem.”

 

Tay của Lam Thiên Thần không nhịn được ôm cô: “Em thành công thu hút sự chú ý của anh rồi.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng không nhịn được ở trong lòng anh bật cười, Lam Thiên Thần cầm điều khiển từ xa trên nóc tủ, đóng hết toàn bộ cửa trong nhà.

 

Cho dù biết người bên ngoài không nhìn thấy bên trong, nhưng trong lòng anh có một loại cảm giác đồ ky, tuyệt đối không để ai nhìn thấy được bộ dạng của cô.

 

Bạch Nguyệt Hoàng nhìn dáng vẻ cẩn thận của anh, trong lòng ngọt ngào, cô kéo cổ hôn lên mặt anh một cái.

 

Lam Thiên Thần bá đạo trực tiếp hôn xuống, suýt chút nữa là làm luôn trong phòng khách, Bùi Nguyệt Hoàng thầm kêu khổ, quả nhiên không nên mặc như này mà.

 

Vẫn may, nồi cháo của Lam Thiên Thần nhắc nhở anh, anh liền đi nấu cháo. Bạch Nguyệt Hoàng vội vàng quay về phòng thay một bộ đồ khác xuống ăn sáng.

 

Ăn sáng xong, đi tản bộ ở trong hoa viên gần đó, bây giờ Bạch Nguyệt Hoàng vẫn còn di chứng sau tai nạn ô tô, hơn nữa ngay cả suy nghĩ cũng có giới hạn, chỉ cần sử dụng não nhiều hơn chút, cô có chút trạng thái đau đầu.

 

“Nguyệt Hoàng, anh muốn đưa em về gặp người nhà anh.” Lam Thiên Thần thấp giọng nói.

 

Trái tim Bạch Nguyệt Hoàng lập tức đập thình thịch, có chút lo lắng nhìn anh: “Bây giò nhất định phải gặp sao?”

 

Có lẽ liên quan đến vấn đề tuổi tác, cô có chút không thể vượt qua, trước đây cũng chưa từng nghĩ rằng bản thân sẽ tìm một người nhỏ tuổi hơn cô.

 

Lam Thiên Thần biết nguyên nhân vì sao cô lo lắng, anh mìm cười xoa mái tóc dài mềm mại của cô: “Đừng lo, ba mẹ anh sẽ không để ý những thứ này, hơn nữa, em còn ưu tú hơn anh.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng cắn môi: “Có thể đợi thêm chút nữa được không.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2076


“Đợi cái gì?’ Lam Thiên Thần cười hỏi.

 

“Đợi em hồi phục, trạng thái gần đây của em không được.

 

tốt lắm!” Bùi Nguyệt Hoàng cảm thấy gần đây thường ngủ không ngon, trạng thái nhất định rất tệ, cô muốn trở lại.

 

trạng thái tốt nhất, mới có thể đi gặp ba mẹ anh. Ị Lam Thiên Thần cười đáp lại một câu: “Được! Vậy đợi thêm hai tháng nữa! Dù sao cũng không vội.”

 

Buổi trưa tại Hình gia, cuối cùng Hình Liệt Hàn cũng trở về, còn Hình Vũ Điềm vẫn luôn đợi daddy vừa nhìn thấy lập túc xông đến, không lâu sau liền được Hình Nhất Phàm bề lên. Mặc dù ngũ quan tinh xảo của Hình Vũ Điềm nhìn giống Đường Tư Vũ, nhưng ngũ quan cả khuôn nhỏ mặt lại giống Hình Liệt Hàn, đều nói con gái giống ba nhiều hơn!

 

Tưởng Lam làm một bàn đồ ăn phong phú, cả nhà ngồi trên bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện, có hai đứa trẻ ở đây bầu không khí cũng không hè tẻ nhạt, sự căng thẳng của Bạch Hạ ở trong tiếng cười của mọi người cũng dần dần biến mắt, cô thỉnh thoảng lại nhận được ánh mắt yêu thương của Tưởng Lam, điều này khiến trong lòng Bạch Hạ càng yên tâm hơn.

 

“Mẹ, lát nữa đưa số hộ khẩu trong nhà cho con dùng một chút!” Hình Nhát Phàm ở trên bàn ăn nói với mẹ.

 

Câu nói này tiết lộ rất nhiều tin tức, Hình Nhất Nặc và Đường Tư Vũ đều nhìn bọn họ, ánh mắt tỏ vẻ chúc mừng.

 

“Xem ra nhà chúng ta sắp có chuyện vui rồi.” Hình Liệt Hàn cũng lên tiếng góp vui.

 

Hình Nhất Phàm nói với anh cả: “Anh, chuẩn bị trước phong bao lì xì lớn đi!”

 

Hình Liệt Hàn hừ nhẹ nói: “Cái gì mà phong bao lì xì lớn, .

 

anh giao lại quyền quản lý 30% phần trăm cổ phần công ty .

 

cho em! Em tự xử lí đi.”

 

Hình Nhất Phàm trực tiếp từ chối: “Không cần, em chỉ nhận lì xì thôi.”

 

Bạch Hạ che miệng lại cười, Hình Nhất Nặc cũng lên tiếng: “Anh ba, anh như vậy anh hai sẽ không đưa lì xì đâu.”

 

“Vậy thì không nhận nữa, anh mượn con gái anh chút, để con bé làm phủ dâu nhí cho em.”

 

Hình Vũ Điềm tháy thé, lập tức gật đầu mạnh: “Cháu muốn làm phù dâu nhí.” Nói xong, quay sang hỏi Đường Tư Vũ: “Mami, con cũng có thể mặc váy cưới nhỏ sao?”

 

Đường Tư Vũ biết con gái cực kỳ yêu thích váy cưới, cô gật đầu: “Được! Mẹ sẽ chuẩn bị cho con một chiếc váy.

 

cưới nhỏ xinh đẹp.”

 

“AI Cuối cùng con cũng có thể mặc váy cưới rồi!” Cô bé lập tức vui vẻ vỗ tay.

 

Hình Liệt Hàn đối diện nhìn nụ cười của con gái, không nhịn được thằm nghĩ, con gái bảo bối của anh cũng không biết sau này tên tiểu tử nào sẽ chiếm được tiện nghi của nó, hừ! Ai dám để con gái anh chịu ấm ức, vậy thì phải chuẩn bị tốt tâm lý đi.

 

Tưởng Lam cười nói: “Được, lát nữa mẹ đưa con! Ngày kết hôn đã định chưa?”

 

“Bọn cháu vẫn chưa chọn được ngày cụ thể.” Bạch Hạ cười trả lời.

 

Tưởng Lam lập tức nói: “Bây giờ là lễ hội mùa xuân, tầm tháng năm không tồi, vẫn còn hai tháng để chuẩn bị, thời gian có lẽ đủ.”

 

Ngữ khí của Tưởng Lam đương nhiên là muốn nhanh chóng cưới Bạch Hạ về nhà.

 

Hình Chính Đình gật đầu: “Không tồi, tháng năm thích hợp tổ chức lễ cưới.”

 

“Chị dâu, hai người tháng năm kết hôn đi! Nhà chúng ta rất lâu chưa có náo nhiệt rồi.” Hình Nhát Nặc nói với Bạch Hạ.

 

Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm nhìn nhau, gật đầu đồng ý, Hình Nhất Phàm nói: “Vâng ạ! Vậy bọn cháu sẽ chọn một ngày trong tháng năm!”

 

Ăn cơm xong, Tưởng Lam nóng lòng đưa sổ hộ khẩu vào trong tay Hình Nhất Phàm, vừa đưa cho anh vừa nhỏ giọng dặn dò: “Nhất Phàm, đối với người ta tốt một chút.”

 

Hình Nhất Phàm nghe xong, nghiêm túc đáp lại: “Con nhất định sẽ làm như vậy.”

 

*Đi đi! Nếu như tối nay muốn về nhà ăn cơm, gọi điện báo một tiếng là được.”

 

“Tối nay con muốn đưa Bạch Hạ ra ngoài ăn cơm! Chúc mừng một chút.” Hình Nhất Phàm trả lời.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2077


“Được!” Tưởng Lam cũng không cưỡng ép.

 

Sau khi Hình Nhất Phàm để Bạch Hạ chào người nhà .

 

xong thì ra ngoài, chiếc xe SUV ngang ngược màu đen của Hình Nhát Phàm lái xe ra khỏi cửa.

 

Lúc này kịp đến cục dân chính, cũng đến kịp lúc người ta vẫn đang trong thời gian làm việc. Trong tay Bạch Hạ cầm hai quyển sổ hộ khẩu, trong lòng cô vừa căng thẳng vừa kích động, trước khi về nước, cô cảm thấy hôn nhân của bản thân sẽ còn rất lâu, nói không chừng hơn ba mươi tuổi mới lấy chồng, ai ngờ gặp được Hình Nhất Phàm, cô lập tức liền kích động muốn gả đi. Lúc này, bọn họ đi lĩnh giấy chứng nhận, sau khi nhận xong thì đã là vợ chồng rồi.

 

Ở cửa cục dân chính, Hình Nhất Phàm nắm tay Bạch Hạ bước vào đại sảnh, Hình Nhất Phàm đi lấy só, ở trước mặt họ có vài đôi tình nhân đang xếp hàng. Khi nhìn họ cùng nhau bước vào đại sảnh, các cặp đôi ngồi bên trong đều vô cùng ngạc nhiên, thật là một cặp tình nhân có nhan sắc cao! Người đàn ông thì cao to đẹp trai, người phụ nữ thì xinh đẹp đơn thuần, dáng vẻ đáng yêu đứng bên cạnh người đàn ông, hơn nữa bọn họ mười ngón tay đan chặt vào nhau.

 

Hình Nhất Phàm nắm tay Bạch Hạ ngồi đợi ở hàng ghế sofa, Hình Nhất Phàm dịu dàng nói với cô: “Vẫn phải đợi thêm một lúc nữa, em muốn uống gì không? Anh đi mua cho em.”

 

Bạch Hạ suy nghĩ: “Em muốn uống trà sữa.”

 

Nghĩ xong, cô cười nói: “Để em đặt đồ bên ngoài! Anh cũng đừng đi nữa.”

 

Hình Nhất Phàm có chút bất lực, cho dù để anh làm việc vặt anh cũng can tâm tình nguyện, Bạch Hạ đặt cho mình.

 

một cốc trà sữa, rồi đặt cho anh một chai nước giải khát.

 

Mười mấy phút sau được giao đến, mà đội ngũ phía trước họ mới giải quyết xong hai đôi, xem ra phải kiên nhẫn đợi thêm.

 

Bạch Hạ uống trà sữa, nép mình ngọt ngào vào trong lòng Hình Nhất Phàm, nhìn đôi đằng trước cầm quyển sổ nhỏ màu đỏ rời đi với vẻ mặt hạnh phúc, trong lòng cô cũng ngập tràn cảm giác hạnh phúc.

 

“Hình Nhất Phàm, đời này anh nhất định phải đối xử với em tốt một chút.” Bạch Hạ chớp chớp mắt, ghé vào tai anh nói.

 

Hình Nhất Phàm nghiêng người, gần như dán sát vào tai cô, hứa hẹn nói: “Cả đời này làm sao đủ? Đời đời kiếp kiếp đều đối tốt với em.”

 

Bạch Hạ nghe xong, mỉm cười vùi đầu vào trong lòng anh, mỗi lần đều như vậy, thứ anh cho cô luôn nhiều hơn so với những gì cô nghĩ.

 

Thật ra Bạch Hạ chỉ hỏi giỡn anh, cô đương nhiên sẽ không nghỉ ngờ việc anh đối tốt với cô.

 

Bạch Hạ nghiêng đầu tiếp tục trêu anh: “Hình Nhất Phàm, em có thể hối hận được hay không vậy?”

 

Hình Nhất Phàm quay đầu nhìn cô, rõ ràng biết cô gái này đang nói đùa, nhưng ánh mắt anh lại cực kỳ bá đạo, anh nhẹ ấn khuôn mặt nhỏ của cô vào trong lòng: “Còn muốn hối hận ư? Sao có thể!”

 

Bạch Hạ ở trong lòng anh cười khúc khích: “Được rồi!

 

rêu anh thôi!”

 

Hình Nhất Phàm xoa đầu cô, lúc khuôn mặt nhỏ của cô dán lại gần anh, anh gần như nghiến răng nghiền lợi bên tai cô: “Tối nay anh không phải ăn chay nữa rồi, em dám nói hối hận sao?”

 

Khuôn mặt Bạch Hạ đỏ ửng, cô chỉ đành trốn vào trong lòng anh, ngay cả mặt cũng đều không muốn ngẳng lên.

 

Cuối cùng sau nửa tiếng xếp hàng, nhân viên đọc đến số của Hình Nhát Phàm và Bạch Hạ, Hình Nhất Phàm nắm tay hai người cùng bước vào, trước tiên là điền thông tin, nét chữ của Bạch Hạ rất đẹp, còn nét chữ của Hình Nhất Phàm vừa có lực, nhìn trông rất nam tính, điền xong thông tin liền đến chỗ chụp ảnh.

 

Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm đều mang theo nụ cười hạnh phúc để chụp ảnh kết hôn, người chụp ảnh nhìn ngắm một lượt, đây có lẽ là do anh ta chụp ảnh bao nhiêu năm nay, ít khi nhìn thấy đôi trai tài gái sắc.

 

Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm nhìn nhân viên đang bận rộn làm việc, nhập thông tin, sau đó lấy quyển sổ nhỏ màu đỏ khắc vào, khi con dấu có thẩm quyền được khắc vào, hai quyển sổ nhỏ màu đỏ được giao cho họ .

 

Bạch Hạ đưa tay ra nhận hai quyển sổ, cô mở ra xem, không nhịn được cong môi cười vui vẻ, sau đó cô có chút đắc ý nói với người đàn ông: “Bây giờ, anh là người của em rồi.”

 

Câu này khiến người nhân viên bên cạnh nghe xong đều .

 

cười, cảm thấy cô gái này thật sự rất đáng yêu.

 

Cánh tay Hình Nhất Phàm ôm cô: “ừ, vậy đời này em phải yêu anh cho thật tốt.”

 

Bạch Hạ ôm anh: “Được! Em nhát định sẽ đối tốt với anh.”

 

Hai người nắm tay nhau bước ra ngoài nhẹ nhàng, Bạch Hạ ngồi trên xe anh, thời gian khoảng bốn giờ, mấy ngày nay trái tim Hình Nhất Phàm ngứa ngáy, hận không thể ăn người phụ nữ bên cạnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2078


Tối nay, hình như chính là ngày anh quang minh chính đại ăn cô! Anh nghĩ, không có gì có thể ngăn cản anh yêu thương vợ của mình.

 

“Chúng ta đi đâu đó ngồi đi, tối nay anh đặt một nhà hàng, chúc mừng một chút.” Hình Nhất Phàm nói với cô, anh muôn thời gian tôi nay đêu thuộc về cô.

 

“Ù! Nghe theo anh vậy, anh là chồng của em mài!” Bạch Hạ cười thầm.

 

Khuôn mặt tuần tú của Hình Nhất Phàm nở nụ cười, anh quay đầu nói: “Ngoan, gọi thêm máy câu nữa nghe xem nào.”

 

Bạch Hạ có chút xấu hổ, nhưng vẫn quay sang gọi anh: “Chồng chồng em yêu anh, giống như chuột yêu gạo vậy.”

 

Hình Nhất Phàm cũng rất hưởng thụ, anh nghĩ đến một quán đồ ngọt có thể giết thời gian, anh sợ trưa nay cô ở’ nhà ăn chưa đủ nên đưa cô đi lấp đầy cái bụng trước.

 

Bạch Hạ vừa nghe thấy có đồ ngọt ăn, ánh mắt cô lập tức sáng lên.

 

Một người dễ dàng thỏa mãn như này, chỉ cần đưa cô đi | ăn đồ ngon, cô lập tức có thể vui vẻ cong mắt cười.

 

Hình Nhất Phàm cũng biết, người phụ nữ của anh rất dễ nuôi.

 

Đến quán đồ ngọt, Bạch Hạ gọi vài món đồ cô thích ăn, nhịn không được lấy từ trong túi ra hai quyển sổ nhỏ màu đỏ để xem, vừa chụp ảnh lại, lại không nhịn được cất vào túi.

 

Hình Nhất Phàm nhìn dáng vẻ hạnh phúc của cô, trong lòng anh cũng ấm áp.

 

Bạch Hạ không khỏi khoe khoang với anh một chút, sau đó lại cất vào trong túi, nhưng cô không biết trong mắt người đàn ông, cô giống như một món ăn ngon, đang chờ anh thưởng thức.

 

Rất nhanh đồ ngọt được đưa lên, Bạch Hạ thưởng thức ngọt ngào, khi khóe miệng cô dính chút kem, chiếc lưỡi nhỏ liễm một cái, toàn thân người đàn ông đối diện sắp bị câu đi mắt rồi.

 

Người phụ nữ này ngay cả ăn cũng quyến rũ.

 

Bạch Hạ nào biết bản thân ăn đồ, cũng có thể khiến anh sinh ra cái ý nghĩ như này! Đây không thẻ trách cô được.

 

Bạch Hạ ăn xong một chút đồ ngọt, cô thỏa mãn chống tay.

 

vào cằm: “No quá, bữa tối em có thể ăn được nữa không đây?”

 

“Anh đặt nhà hàng phương Tây mà em thích ăn nhất đó!”

 

“Vậy chắc chắn em sẽ ăn được tiếp.” Khuôn mặt Bạch Hạ khẳng định nói.

 

Hình Nhất Phàm bật cười: “Ăn thực sự quan trọng với em hơn bắt cứ thứ gì sao?”

 

Bạch Hạ thản nhiên gật đầu: “Ừ! Tắt nhiên là quan trọng rồi.”

 

“Không sợ ăn sẽ béo thành heo sao.” Hình Nhất Phàm trêu cô.

 

Bạch Hạ chớp mắt nói: “Nếu như em biến thành con heo nhỏ, có phải anh sẽ không cần em nữa không.”

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Sao có thể? Cho dù em béo hay gây, anh đều thích.”

 

Cô vẫn là hơi gầy chút, anh muốn đích thân nuôi béo cô.

 

Bạch Hạ mỉm cười ngọt ngào, tất nhiên cô cũng biết kiểm soát cân nặng hợp lí, hơn nữa sau này cô quyết định cố gắng luyện tập, duy trì thân hình đẹp nhất, cô yêu anh cũng sẽ cho anh thấy mặt hoàn hảo nhất của mình.

 

“Anh có một đề nghị.” Hình Nhất Phàm nói.

 

Bạch Hạ chống cằm, chăm chú nghe: “Đề nghị gì?”

 

“Anh thấy chúng ta có thể chuyển đến biệt thụ của anh cùng nhau ở, sống cùng một căn hộ, cách hai cánh cửa anh không thích.” Hình Nhất Phàm muốn lúc nào cũng được ở bên cạnh cô.

 

Lúc trước Bạch Hạ không dám sống cùng anh, bây giờ đã .

 

trở thành vợ chồng rồi, còn có cái gì mà không dám ở?

 

“Được, vậy lúc nào chúng ta chuyển đi?” Bạch Hạ tất nhiên là vui vẻ.

 

“Cũng không phải chuyển cái gì, chuyển chút đồ quan trọng qua đó là được, nhà anh cái gì cũng có! Nhà ở đây, nếu em muốn giữ lại thì cứ giữ.”

 

“Giữ lại đi! Ba em mua cho, em không nỡ bán.” Bạch Hạ nói.

 

Hình Nhất Phàm để cô tự làm chủ, dù sao, anh cũng phải đưa cô đến biệt thự anh ở.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2079


Khoảng sáu giờ, Hình Nhất Phàm đưa Bạch Hạ đến nhà hàng lãng mạn dưới ánh nến, Bạch Hạ cũng không ăn được bao nhiêu, nhưng cô rất hài lòng với sự sắp xếp bữa ăn này của anh.

 

Cô uống chút rượu, bởi vì cô biết tối nay là ngày quan trọng như thế nào, trời ngày càng tối, cô cũng bắt đầu có chút căng thẳng.

 

Trong mắt Hình Nhất Phàm, ý nghĩ kia hiện ra khó có thể che giấu, chỉ cần nhìn cô, cảm giác giống như một con sói lớn xấu tính đang nhìn một con cừu trắng nhỏ.

 

Bạch Hạ xấu hổ nhìn anh, cô uống hai ly rượu vang cũng không say, nhưng sự căng thẳng trong lòng lại giảm bót một chút, thậm chí cả người cũng thoải mái hơn.

 

“Cái đó… chúng ta có nên mua biện pháp phòng tránh gì .

 

không?” Bạch Hạ không hiểu lắm về phương diện này, nhưng cũng biết nhận thức vần đề.

 

Hình Nhất Phàm nghiêng người nói: “Nếu em không muốn lập tức mang thai thì anh sẽ mual”

 

Bạch Hạ vẫn còn đang kinh ngạc, Hình Nhất Phàm lại nói trước: “Bỏ đi, trong vòng hai năm chúng ta cũng chưa cần sinh con.”

 

Bạch Hạ sững sờ hỏi ngược lại: “Tại sao?”

 

Hình Nhất Phàm cong môi cười: “Anh muốn cùng em tận hưởng thế giới của hai người, chuyện sinh con để sau rồi nói.”

 

Giữa Đường Bạch Hạ có chút cạn lời, hóa ra anh là nghĩ như vậy! Hình Nhất Phàm đương nhiên nghĩ như vậy, vì anh cảm thấy hưởng thụ thế giới hai người hai năm rồi có con mới tốt.

 

Bạch Hạ gật đầu: “Được rồi! Anh quyết định.”

 

Ở cửa siêu thị, Hình Nhất Phàm lập tức dừng xe, anh vào mua gì đó một lát sau quay lại, hơn nữa còn đưa cho Bạch Hạ, cô cầm trong tay cảm thấy có chút nóng.

 

Hình Nhất Phàm tháy cô xấu hồ, cong môi cười: “Có gì mà ngại?”

 

Bạch Hạ từ trong túi lấy ra, nhìn một cái rồi nó: “Không có gì.

 

Bạch Hạ nói xong có chút tò mò hỏi: “Đây là size nào?”

 

Ánh mắt Hình Nhất Phàm liếc cô một cái: “Em xem rõ rồi nói.”

 

Bạch Hạ lập tức cầm lên nhìn rõ một chút, có size, hơn nữa là size lớn, Bạch Hạ liền cười rộ lên: “Anh có lấy sai rồi không?

 

Hình Nhất Phàm liền thấy nóng trong người: “Trở về em sẽ biết.”

 

Bạch Hạ đỏ mặt, đành cười cho bớt xấu hổ, ho khan hai tiếng.

 

Hình Nhất Phàm âm thầm cắn chặt răng, người phụ nữ dám hoài nghi anh, hừ! Đêm nay sẽ để cô biết được lợi hại của anh.

 

Nghĩ xong, anh lập tức đạp mạnh chân ga, tăng nhanh tốc độ, Bạch Hạ không khỏi quay đầu dò hỏi: “Anh chậm một chút, chú ý an toàn, đừng tăng tốc.”

 

Hình Nhất Phàm lập tức ngoan ngoãn giảm tốc độ xe, Bạch Hạ lại mở túi nhìn, cầm ra xem xét một chút, bởi vì trước nay cô chưa từng nhìn thấy thứ này, cho nên bây giờ phải nghiên cứu một chút.

 

Hình Nhất Phàm một bên không khỏi buồn cười, cô ngượng ngùng là thật, mà cô không hề áp lực nghiên cứu thứ này cũng là thật.

 

Xe Hình Nhất Phàm cuối cùng cũng dừng ở bãi đỗ xe dưới nhà, anh đưa xe vào chỗ trống, nhanh chóng đỗ xe.

 

Bạch Hạ đẩy cửa xuống xe, Hình Nhất Phàm liền ôm lấy cô đi về hướng thang máy.

 

Cảm giác khẩn trương của Bạch Hạ lại tới, hơn nữa sự khẩn trương này còn làm ngực cô căng ra, thậm chí từng tế bào cơ thể đều cảm thấy khẩn trương.

 

Tiến vào thang máy, Bạch Hạ cảm thấy trong người có một dòng nước ấm trang tới, cảm giác không thể quen thuộc hơn làm mắt cô trừng lớn, hô hấp có chút dồn dập, cô thầm nghĩ sẽ không như vậy đi! Bạch Hạ lập tức mở điện thoại xem lại lịch ghi chép một chút, cảm giác quen thuộc trong cơ thể làm cô không thể không buồn rầu.

 

Bạch Hạ lúc này cũng không có gan nói cho người đàn ông bên cạnh biết cô đến kì rồi, bởi vì cô cảm giác nói ra, anh sẽ bị đánh mạnh một cái.

 

Cửa thang máy đỉnh một tiếng mở ra, Hình Nhất Phàm ôm cả người cô kéo đi, hơn nữa anh còn lập tức ấn mở cửa nhà mình, Bạch Hạ không kịp phản ứng đã bị anh kéo vào.

 

Cô tựa lưng vào cửa phòng, thân hình nóng như lửa của Hình Nhất Phàm liền đè ép xuống.

 

*“A… Hình Nhất Phàm…” Bạch Hạ muốn nói với anh, nhưng mà cô không có cơ hội, bởi vì Hình Nhất Phàm đã không thể kèm chế được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2080


Bạch Hạ chỉ cảm thấy một cổ hơi nóng bao phủ mình, khiến cô muốn nói một câu cũng khó khăn, Hình Nhất Phàm căn bản là không muốn nghe. Anh thầm nghĩ sẽ dùng hành động thực tế của mình chứng minh cho cô thấy, anh có bao nhiêu khát vọng.

 

Nụ hôn này Bạch Hạ không thể cự tuyệt, nhưng cô cảm giác nếu không nói cho anh biết, quần cô đều sẽ dính hét.

 

Bạch Hạ không khỏi bắt đầu đẩy anh, nhưng cô càng đẩy anh ra, Hình Nhất Phàm lại càng buồn bực, nghĩ thầm nha đầu nay nều mà không phối hợp với anh.

 

Anh liền muốn lấy tất cả khí thế đàn ông ra, nụ hôn này liền cứ như vậy hôn đến phòng ngủ.

 

Rốt cục, lúc Bạch Hạ thở hỗn hển, người đàn ông buông cô ra, ngón tay thon dài của anh bắt đầu cởi áo sơ mi.

 

Bạch Hạ rốt cục hít thở thuận khí, cô đứng lên ngăn anh lại: “Chờ… chờ một chút!”

 

“Còn muốn chờ cái gì?”

 

Hình Nhất Phàm híp mắt thấp giọng hỏi cô: “Em hồi hận?”

 

Bạch Hạ lắc đầu, đỏ mặt nói: “Đương nhiên không phải!”

 

“Vậy thì còn muốn chờ cái gì?”

 

Ngón tay thon dài của Hình Nhất Phàm lại cởi bung một nút áo, vòm ng ực rắn chắc nữa lộ ra.

 

Bạch Hạ đành hít sau một hơi nói: “Em đến kì rồi, vừa mới đến.”

 

Tuấn nhan của Hình Nhất Phàm khẽ ngạc nhiên, anh có chút không tiếp thu được, cắn môi hỏi: “Em xác định? Hay chỉ là cảm giác?”

 

Bạch Hạ chớp mắt nói: “Loại cảm giác này rất quen thuộc, nếu em không nhanh kiểm tra một chút thì sẽ rất phiền toái.”

 

Nói xong, cô liền nhanh chóng nói: “Em về nhà trước một chút!”

 

Thân mình mảnh khảnh của Bạch Hạ bước ra khỏi phòng ngủ, rất nhanh cửa chính vang lên tiếng đóng cửa.

 

Để lại trong phòng ngủ là người đàn ông cả người sắp bóc cháy. Hình Nhất Phàm thở một hơi, cảm giác như ông trời đố kị anh, muốn tra tắn anh!

 

Bạch Hạ trở lại nhà mình vào phòng tắm kiểm tra, quả nhiên là đến rồi, Bạch Hạ cũng rất bát đắc dĩ, loại chuyện này cô cũng không nghĩ đến! Bắt quá cô cũng có chút mừng thầm! Nói như vậy cô sẽ có vài ngài để chuẩn bị tư tưởng.

 

Lúc Bạch Hạ một lần nữa trở lại nhà Hình Nhất Phàm liền thấy anh đã thay áo ngủ nằm ở sofa phòng khách, tóc vẫn còn ướt, hiển nhiên là vừa tắm xong. Anh nằm trên ghé, anh tay khoanh vào nhau, im lặng có chút buồn bực.

 

Bạch Hạ lúc này vừa đến, bụng có chút không thoải mái.

 

Cô ngồi xuống bên cạnh anh: “Anh có trách em không?”

 

Loại chuyện này làm sao có thể trách cô?

 

Hình Nhất Phàm kèn nén buồn bực trong lòng, kéo cô qua: “Đứa ngốc, anh trách em làm gì?”

 

Nói xong bàn tay lớn của anh liền áp vào bụng cô: “Nghe nói đến kì sẽ không thoải mái, anh cho em chút ấm áp.”

 

Bạch Hạ quả thực rất không thoải mái, cô gật đầu: “Ù!

 

Không thoải mái.”

 

Bàn tay ấm áp của Hình Nhất Phàm cách một lớp quần áo ủ ấm cho cô, nhiệt độ lòng bàn tay anh dán lên khiến bụng cô cũng ấm dần, dễ chịu không ít.

 

“Ngày mai anh sẽ cho người quét dọn biệt thự bên kia một chút, chúng ta ngày mốt liền chuyển về.”

 

Bạch Hạ gật đầu: “Được! Chuyển về thì chuyển về.”

 

Nói xong cô nghĩ đến nhà của dì đã bán, cửa ải khó khăn của dì cũng đã vượt qua, chính là cô hi vọng hôn lễ lần này dì có thể trở về tham gia, xem ra cô phải báo với dì một tiếng.

 

Đêm nay, Bạch Hạ vẫn như cũ ngủ bên cạnh Hình Nhất Phàm, đã là vợ chồng, Hình Nhất Phàm sẽ không để cô phân giường ngủ.

 

Bạch Hạ im lặng tựa sát vào người anh, cô có chút mệt mỏi, ngủ thật sâu, Hình Nhất Phàm cũng bị cô ảnh hưởng, dần thiếp đi.

 

Mà ở biệt thự của Lam Thiên Thần, anh cũng Bùi Nguyệt Hoàng cũng đã ngủ chung, tâm tình của Bùi Nguyệt Hoàng giờ phút này là hạnh phút nhất, tự tại nhất, nhẹ nhàng nhát từ sau khi cô tiếp nhận công ty đến nay.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2081


Bởi vì có một người đàn ông cùng cô chia sẽ mọi thứ, chăm sóc cô, cho cô cảm giác an toàn, thỏa mãn.

 

Chuyện công ty, cô và Lam Thiên Thần cùng nhau xử lý, văn kiện đơn giản Lam Thiên Thần sẽ thay cô giải quyết, các án tử cô và anh sẽ cùng nhau thảo luận trao đổi để xử lý.

 

Bùi Nguyệt Hoàng luôn hi vọng sẽ có một người bên cạnh cô, chia sẻ mọi áp lực với cô, giờ cô tìm được rồi.

 

Lam Thiên Thần chính là chồng của cô.

 

Sáng sớm.

 

Bạch gia.

 

Trong một chiếc xe taxi, Diệp Giai Mị xuống xe, bà ta nhìn cánh cửa sắt cao lớn của Bạch gia cắn chặt răng. Bà ta muốn quay lại Bạch gia lấy đồ của mình, quần áo cùng trang sức châu báu.

 

Tất cả đều là bà ta dùng giá cao mua về, sau này mặc ra ngoài cũng nhất định sẽ có mặt mũi! Bà ta đi vội vàng, cái gì cũng không mang theo, hiện tại trên người bà ta đang mặc đều là váy tùy tiện mua được, hoàn toàn không phải loại bà ta muốn.

 

Bà ta hoài niệm những quần áo cao cấp trước kia mà bà ta mặc, còn co châu báu gần ngàn vạn của bà ta.

 

Diệp Giai Mị đi đến cạnh cửa nhỏ, vươn tay ấn mở vân tay, chỉ nghe lên âm báo, còn có đèn đỏ cảnh báo, biểu hiện nhập sai mã vân tay.

 

Diệp Giai Mị không khỏi khiêp sợ, chẳng lẽ Bạch Thế Trạch đã xóa bỏ vây tay của bà ta rồi sao? Diệp Giai Mị có chút không tin được thử lại lần hai, vẫn như cũ hiểu thị sai, bà ta không nhịn được tức giận đến xanh mặt.

 

Bạch Thế Trạch thật sự là lang tâm cầu phế, thế mà lại đối với bà ta vô tình như vậy, nói thế nào bà ta vẫn là vợ của ông. Diệp Giai Mị cắn môi, bà ta lại nhán loạn mật mã, vẫn như cũ báo sai, Diệp Giai Mị tức giận đá vào cửa, đây là nơi bà ta đã ở 10 năm, hiện tại lại đem bà ta lạnh lùng giam ngoài cửa.

 

Diệp Giai Mị đứng trước cổng Bạch gia nữa ngày cũng không chịu rời đi, bà ta nhìn ngôi nhìn nhắm mắt nghĩ, mặc kệ thế nào bà ta nhất định phải lấy lại những thứ thuộc về mình.

 

Diệp Giai Mị nghĩ đến bên cạnh có một cái cây, hiện tại Bạch Thế Trạch cũng không có nhà, bà ta có thể lẻ vào xem.

 

Diệp Giai Mị như một kẻ trộm lẻ vào trong, bà ta sống ở đây lâu như vậy, tự nhiên sẽ biết làm thế nào để vào trong vì cửa số ở đây có thể mở ra từ bên ngoài.

 

Sau khi Diệp Giai Mị mở ra, bà ta cũng không khỏi mừng thầm, rốt cục cũng có thể đi vào. Bà ta trực tiếp tiền vào, nhìn ngôi nhà sa hoa này lại nghĩ đến ngôi nhà bà ta đang thuê, nội tâm liền vô cùng căm phẫn, quả thực chỗ đó không thể so sánh được nơi này.

 

Diệp Giai Mị đi vào phòng ngủ chính, bà ta phải lấy đi quần áo của mình, nhưng mà lúc đi vào, bà ta không khỏi trợn mắt, tắt cả quần áo của bà ta đều không còn. Bà ta nhanh chóng vọt đến ngăn tủ đựng châu báu, đồng hồ trước mặt, chỉ thấy bên trong trống rỗng, những thứ có giá trị đã biến mát.

 

“Sao lại thế này? Bạch Thế Trạch đã mang đồ của mình đi đâu?”

 

Diệp Giai Mị phát điên rồi, hết thảy nơi này đều là bà ta tỉ mỉ lựa chọn, hiện tại đều không còn?

 

Đối với người yêu tiền như mạng như bà ta, đây chính là một đả kích rất lớn.

 

Bà ta tức giận hét lớn một tiếng, lại đi xem nơi cất giấu những vật quý giá của Bạch Thế Trạch, phát hiện cũng trống không, bà ta như phát điên, có khi nào Bạch Thế Trạch đều đem những thứ quý giá trong nhà đi cầm rồi không?

 

Diệp Giai Mị phát điên, bà ta ném hết mọi thứ bên cạnh, sau đó liền gọi cho Bạch Thế Trạch.

 

Đầu dây bên kia, truyền đến âm thanh lạnh lùng của Bạch Thế Trạch: “Cái gì?”

 

“Bạch Thế Trạch, đồ của tôi đâu? Ông đem đồ của tôi giấu ở đâu? Mau trả lại cho tôi.” Diệp Giai Mị bắt đầu khóc lóc.

 

Bạch Thế Trạch cũng hiểu rõ tinh cách của bà ta, cho nên ông đã sớm để trợ lý và quản gia đem hết tắt cả đi rồi, để ở nhà mới của ông.

 

Ông sẽ không để lại cho người phụ nữ đã lừa gạt không suốt 20 năm này bát cứ thứ gì, bởi vì bà ta xứng đáng.

 

“Những thứ này cũng không thuộc quyền bà có thể lấy đi, nhanh chóng rời khỏi nhà của tôi néu không tôi sẽ báo cảnh sát.”

 

*Ông… Bạch Thế Trạch, ông thực khốn nạn! Thực độc ác!” Diệp Giai Mị chửi đỏng lên.

 

*So với sự độc ác của bà tôi thấy còn không bằng.” Bạch Thế Trạch nói xong liền tắt điện thoại.

 

Sau khi Diệp Giai Mị đập xong, bà ta liền rời đi, bà ta hiện tại cũng không còn gì nữa, muôn tiên Bạch Thê Trạch chia một nữa.

 

Đáng tiếc, Bạch Thế Trạch không để cho bà ta bất cứ thứ gì. Ông hiện tại đang ở bên ngoài giải sầu, cũng đi công tác, tạm thời không muốn trở về.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2082


Sáng sớm, Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm ăn xong bữa sáng, anh lại cho cô một ly nước ấm giúp cô làm ấm cơ thể.

 

Bạch Hạ mỹ mãn uống xong. Hôm nay Hình Nhất Phàm ra ngoài thu xếp biệt thự, ngày mai có thể vào ở, mang theo hai con mèo nhỏ, đôi vợ chồng mới bọn họ bắt đầu hạnh phúc chung sống.

 

*Ngoan ngoãn ở nhà đợi anh, cơm trưa muốn ăn gì nói cho anh biết.” Trước khi Hình Nhất Phàm ra ngoài dặn dò cô một câu.

 

“Đừng lo lắng, em ở nhà ăn chút cháo! Anh nhanh đi đi.”

 

Bạch Hạ cũng không muốn để anh chạy tới chạy lui, mà cô đến kì chỉ muốn làm ổ trên sofa, đọc truyện tranh hoặc đọc sách. Cô cũng đang trong thời điểm chuẩn bị sách mới, họp hằng năm cô vẫn quyết định không đi, bởi vì tiếp theo cô phải chuẩn bị cho hôn lễ, cũng rất vội vàng.

 

Bạch Hạ ngồi ở sofa suy nghĩ, vẫn là cầm máy tính lên, bắt đầu biên tập phiên ngoại một chút, bởi vì truyện tranh mới của cô nhân khí rất cao, hơn nữa rất nhiều độc giả hy vọng có thể ra phiên ngoại.

 

Bạch Hạ cũng muốn cho bộ truyện tranh này một kết cục mỹ mãn hạnh phúc, cho nên cô quyết định đem chuyện tối hôm qua vẽ ra, để nam chính cùng nữ chính thật sự phát sinh chuyện như vậy, cuối cùng sẽ là một kết cục ấm lòng.

 

Xe của Hình Nhất Phàm từ nhà đi ra, phía sau liền có một chiếc xe thương vụ màu đen đuổi theo. Chiếc xe kia đã ở đây đợi rất lâu, theo từ tối hôm qua cho đến hiện tại.

 

Trong xe thương vụ, người đàn ông ngồi ở ghế phó lái nhanh chóng nhìn chằm chằm xe của Hình Nhất Phàm phía trước, nói với người đàn ông đằng sau: “Mục tiêu của các người chính là người đàn ông trong chiếc xe phía trước, các người có thể theo dõi trước vài ngày, tìm cơ hội thích hợp nhất ra tay.”

 

*Yên tâm đi! Không phải chỉ là một luật sư thôi sao?

 

Chúng tôi nhất định làm tốt.” Máy người đàn ông thân toàn hình xăm phía sau vẻ mặt đầy tự tin lên tiếng.

 

“Các người cũng đừng quá đắc ý, tôi nghe ông chủ trước nói, ông ta trước kia tìm người dạy dỗ cậu ta, nhưng đều bị cậu ta đánh nhập viện. Người đàn ông này thân thủ rất cao, các người không được lơ là.”

 

“Thân thủ cao thì sao chứ? Chúng tôi lần này tìm vài tên người nước ngoài đến, cho dù thân thủ cao cũng sẽ bị đánh gục thôi.” Tên phía sao đối với đồng bọn vô cùng tự tin.

 

Người ngồi ở ghế phó lái chính là thủ hạ của Ngưu Đức, gã mấy ngày nay đều tìm các tay đắm lợi hại, trước kia đã có kinh nghiệm, lúc đối phó với Hình Nhát Phàm gã không dám có chút nào lơ là khinh địch, gã phải nắm chắc thành công.

 

Bởi vì chỉ có thành công, Ngưu Đức mới có thể nhả ra tiền ở nước ngoài của hắn, đó chính là số tiền cuối cùng. Tiền đó sẽ khiến cho nữa đời sau của gã không lo không nghĩ.

 

Hiện tại gã làm gì cũng không thuận lợi, nếu khinh địch như vậy thì đến số tiền này cũng khó có cơ hội.

 

Xe của bọn họ vẫn đi theo Hình Nhất Phàm về hướng biệt thự của anh. Hình Nhất Phàm hẹn vài người đến quét dọn, anh tự mình đến thu thập một chút, ngày mai liền đón Bạch Hạ về nhà anh.

 

Đây là tổ ấm tình yêu của hai người.

 

Sau khi Hình Nhất Phàm lái xe vào tiểu khu, chiếc xe thương vụ màu đen kia cũng không thể đi theo nữa, bởi vì tiểu khu biệt thự sa hoa này, xe bình thường không thể tiến vào. Cho dù muốn đi vào cũng cần có sự đồng ý của người bên trong, còn cần có giấy phép từ các công ty có liên quan.

 

“Mẹ nó, cậu ta chỉ là một luật sư sao có thể ở nơi tốt như: vậy? Xem ra chỉ có thể chờ cậu ta đi ra mà động thủ.”

 

Uông Tuyền có chút buồn bực.

 

“Yên tâm, máy ngày nay chúng tôi đều sẽ theo dõi hành động của cậu ta, nắm được lộ trình hằng ngày của anh ta, tìm cơ hội thích hợp nhất để xuống tay.”

 

“Các người nhớ rõ ngàn vạn lần không được làm ra chuyện gì khác, bằng không sẽ rất phiền toái, tôi chỉ cần cậu ta gặp chuyện không may là được.” Uông Tuyền dặn dò.

 

Người đàn ông phía sau hiểu được, bởi vì tiền lần này bọn họ nhận được cũng rất nhiều, Uông Tuyền vì để khiến bọn họ tham gia còn để lộ ra chuyện néu hoàn thành còn có thể tiếp tục có được tiền thưởng.

 

Hình Nhất Phàm giờ phút này đang đứng ở trong biệt thự, nhìn mấy người phụ nữ trung niên vừa thuê đến thay anh dọn dẹp biệt thự.

 

Có một số chỗ cần chỉnh sửa thay đổi anh liền nghĩ biện pháp phải hoàn thành trong hôm nay, anh tính toán đem phòng ngủ thay đổi một chút trang trí, bởi vì trước đây anh đều chọn màu sắc lạnh, néu Bạch Hạ vào ở thì nhất định phải dùng màu sắc ấm áp một chút, làm cho cô mỗi ngày đều có tâm trạng tốt.

 

Hình Nhất Phàm lại mời tới vài nhà thiết ké, thay đổi một số nội thất trở nên mền mại hơn, thay đổi một số thiết kế chỉ dành cho nam giới.

 

Bạch Hạ giữa trưa ăn một chút cháo, cũng không gọi anh trở về. Hình Nhất Phàm đang vội sửa chữa nhà, mãi đến chạng vạng anh mới từ biệt thự đi ra.

 

Mà chiếc xe thương vụ đã đợi anh một ngày kia cũng nhanh chóng chạy theo, phái ra một vài người lén lút theo dõi Hình Nhất Phàm.

 

Hình Nhất Phàm vào siêu thị mua nguyên liệu làm bữa tối, hệ thống bảo vệ của tiểu khu bên này cũng vô cùng cao làm cho đám người kia cũng không dám tiến vào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2083


Chương 2083:

 

Bạch Hạ chờ anh về, Hình Nhất Phàm đem chuyện cần trang trí lại nói với cô, trong lòng Bạch Hạ vô cùng cảm động, anh có thể đứng dưới gốc độ của cô mà thay đổi phòng, cô thật sự thật sự rất cảm động.

 

“Anh cũng không hỏi em trước một chút, kỳ thật em rất thích phong cách phòng của anh trước đây.” Bạch Hạ thật ra cũng không có ý kiến gì.

 

Hình Nhất Phàm lại cảm thấy phải sửa, bởi vì cô sống cùng anh, hết thảy phải dựa theo sở thich của cô mà thiết kế.

 

Bạch Hạ cũng đem tranh mới trong bộ truyện mới cho anh duyệt một lần, anh xem qua tranh của cô, chỉ cho cô bổ sung một số chỉ tiết, hiện tại cô rốt cục tiếp tục vẽ.

 

Hơn nữa bức tranh này chính là sự kiện xấu hỗ của bọn họ tối hôm qua.

 

Thậm chí Bạch Hạ vẽ rất chỉ tiết, ngay cả tuần nhan lẫn biểu tình bất mãn của Hình Nhất Phàm đều khắc họa một cách sắc sảo.

 

Hình Nhất Phàm nhìn thấy có chút dở khóc dở cười, chỉ có thể nói người phụ nữ của anh lợi hại.

 

Bạch Hạ cắn bút nhìn anh: “Bức tranh này thế nào?”

 

“Rất không tồi! Nhưng mà em vẽ chồng em như vậy, thích hợp không?” Hình Nhất Phàm bắt mãn.

 

Bạch Hạ không còn cười phá lên: “Như thế nào không thích hợp? Này nguyên bản chính là ghi chép cuộc sống của chúng ta, ha ha! Nếu anh không thích vậy bức này em tự mình xem.”

 

Hình Nhất Phàm cũng không phải là không thích, anh hào phóng nói: “Em nhanh tải lên đi! Để người khác biết chồng em vì em đã chịu đựng đến cái cực hạn gì! Này tắt cả là vì anh yêu em.”

 

Bạch Hạ nghe xong, ánh mắt cảm động nhìn anh, Hình Nhất Phàm hôn lên trán cô: “Anh đi làm bữa tối, em tiếp tục vẽ đi.”

 

Bạch Hạ gật gật đầu, tiếp tục vẽ, hiện tại Hình Nhất Phàm cũng sẽ không đề cô làm bắt cứ việc gì.

 

Bên cạnh hai con mèo nhỏ ở cùng cô.

 

Đêm nay Lam Thiên Thần quyết định mang Bùi Nguyệt Hoàng ra ngoài ăn, cùng là sợ cô ở nhà lâu sẽ buồn chán.

 

Não Bùi Nguyệt Hoàng chắn động không ít, chính là hiện tại cô chỉ có thể ngồi xe, không thể tự lái xe, bởi vì trong lòng cô có bóng ma, lúc ngồi xe cũng nhất định phải là Lam Thiên Thân lái.

 

“Bùi tiểu thư, vẫn là gian phòng yêu thích nhất kia đúng không?

 

“Đúng vậy!”

 

Bùi Nguyệt Hoàng một thân váy dài, khí chất như cũ.

 

Người phục vụ hỏi xong liền dẫn họ qua đó, lúc này Bùi Nguyệt Hoàng liền kéo Lam Thiên Thần đi qua.

 

Bỗng nhiên, một người phụ nữ kinh ngạc đứng dậy gọi cô: “Nguyệt Hoàng?”

 

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi dừng bước, nhìn thấy người đi tới hóa ra là bạn học của cô, cũng là một người phụ nữ thành công trong giới kinh doanh, bắt quá cô ta đã kết hôn, hơn nữa cuộc sống hôn nhân cũng không quá hạnh phúc, bên ngoài thường truyền ra… chuyện xấu của chồng cô ta.

 

“AI Thật sự là cậu à! Mình còn cho là nhận sai người rồi.”

 

Người phụ này đã từng ở trước mặt Bùi Nguyệt Hoàng khoe khoang cuộc sóng hôn nhân của mình.

 

Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười: “Thật trùng hợp! Cậu cũng ở đây àI”

 

*À, vị này là?”

 

Người phụ nữ này lập tức phát hiện Lam Thiên Thần, đại khái là một người đàn ông xuất chúng đều sẽ phá lệ làm người khác chú ý.

 

“Đây là bạn trai của mình.” Bùi Nguyệt Hoàng hào pháo giới thiệu.

 

Người phụ nữ đó lập tức có chút kinh ngạc. Diện mạo của Lam Thiên Thần nhìn thế nào cũng rất trẻ tuổi, cô ta thầm nghĩ Bùi Nguyệt Hoàng không tìm được bạn trai rồi sao?

 

Thể nào lại tìm một người nhỏ tuổi hơn mình?

 

Nhưng mà không thể không thừa nhận Bùi Nguyệt Hoàng có tiền như vậy, thế nào lại không thể tìm được một tên nhóc để làm bạn trai?

 

“Bạn trai cậu thật soái!”

 

“Cảm ơn!” Bùi Nguyệt Hoàng vuốt mái tóc dài, mỉm cười hạnh phúc.

 

Cánh tay Lam Thiên Thần ôm eo nhỏ của cô. Lúc này, người phụ nữ kia vươn tay chạm đến bên tai cô ta, khoe ra chiếc nhẫn kim cương to như trứng bồ câu. Đây là một loại biểu hiện cạnh tranh âm thầm của phụ nữ, làm như vô tình khoe ra cuộc sống hoàn hảo của mình. Bùi Nguyệt Hoàng trước kia biết cô ta thích thể hiện, không nghĩ tới bây giờ vẫn như vậy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2084


“Nguyệt Hoàng, vậy chúc cậu hạnh phúc! Tuổi của cậu cũng không nhỏ, có thể kết hôn thì đừng chơi đùa nữa!”

 

Người phụ nữ này tưởng tượng, Bùi Nguyệt Hoàng khẳng định là đang chơi đùa tình cảm đi! Hơn nữa người đàn ông trước mặt đẹp trai như vậy, sẽ chấp nhận cưới một người phụ nữ lớn tuổi hơn anh sao?

 

Bùi Nguyệt Hoàng cười nói: “Chúng ta nên giữ liên lạc a!

 

Thiệp mời hôn lễ năm nay của mình nhát định gửi cho cậu.”

 

Nụ cười của người phụ nữ kia cứng đờ, bọn họ thực sự sẽ kết hôn sao?

 

Lam Thiên Thần bắt động thanh sắc đánh giá Bùi Nguyệt Hoàng cùng người phụ này, anh đặc biệt chán ghét loại hành vi như vậy.

 

“ÀI Cậu xem đây là tháng trước chồng mình mua cho này, mình đều nói là quá nặng rồi.” Người phụ nữ thuận miệng khoe ra nhẫn kim cương lớn của mình.

 

Lam Thiên Thần híp mắt, nhìn thoáng qua, đáy mắt hiện lên ý cười phức tạp: “Nhẫn kim cương này của cô nhìn thực không tồi, hẳn là rất quý đi!”

 

“Chồng tôi mua tận máy triệu tôi quên rồi! Đại khái là rất có giá đi! Anh ấy nói này trên thế giới là độc nhất vô nhị.”

 

Người phụ nữ này cũng muốn khoe ra gia thế một chút.

 

Nhưng mà cô ta không biết, trước mắt cô ta là Lam Thiên Thần, Nhị thiếu gia của gia tộc kim cương. Anh chỉ cần liếc mắt một cái là biết ngay viên kim cương này là giả. Thực ra viên kim cương này được làm rất công phu, nhưng về cơ bản chỉ là loại zircon phổ biến nhát trên thị trường. Một trăm nghìn là có thể làm giả.

 

*Tôi đối với kim cương cũng tương đối hiểu biết. Viên kim cương lớn như vậy trên thế giới rất hiếm có, ngay đến cửa hàng nhà tôi cũng chỉ có khoảng 1000 viên.” Lam Thiên Thần không tiếng động thay Bùi Nguyệt Hoàng khoe mẽ.

 

Người phụ nữ này nghe được, lập tức nghẹn họng nhìn trân trồi: “Nhà cậu có 1000 viên kim cương lớn như vậy?”

 

“Quên chưa giới thiệu, anh ấy là nhị thiếu gia của tập đoàn Lam thị, xuất thân từ gia tộc kim cương.” Bùi Nguyệt Hoàng tự nhiên đáp lời.

 

Người phụ nữ kia theo bản năng đem chiếc nhẫn kim cương giấu sau lưng, giống như không dám lấy ra nữa.

 

Lam Thiên Thần khẽ mỉm cười: “Thứ cho tôi mạo muội nhắc nhở một câu, cô tốt nhát đi tìm người chuyên nghiệp giám định một chút, tôi hoài nghỉ đây không phải là kim cương thật, mà là đá zircon cắt ra.”

 

“Cái gì? Này… điều này sao có thể? Sẽ không đâu, chồng tôi sao lại gạt tôi?” Người phụ nữ xấu hỗ nói.

 

Bùi Nguyệt Hoàng âm thầm kêu trong lòng, xem ra kỹ thuật tát mặt này của Lam Thiên Thần còn cao hơn cô.

 

*Em có chút đói rồi! Thiên Thần chúng ta đi vào thôi!” Bùi Nguyệt Hoàng nói.

 

Lam Thiên Thần cười ôm bả vai cô, hướng người phụ nữ bên cạnh khẽ gật đầu, hai người ân ái đi vào bên trong.

 

Mà người phụ nữ phía sau lập tức đỏ mặt quay về chỗ của mình, xấu hỗ đến có chút không muốn gặp người.

 

Ngồi vào bàn, Bùi Nguyệt Hoàng thở dài: “Có đôi lúc em rất đồng tình với cô ta, em cũng không biết vì sao cô ta lại thích cùng em so bì. Từ lúc chúng em còn đi học đến bây giờ cô ta vẫn luôn âm thành cùng em phân cao thấp, nghĩ lại thì cô a so với em giỏi hơn, cũng hạnh phúc hơn.”

 

Lam Thiên Thần nhíu mày nói: “Anh cảm thấy em nhất định hạnh phúc hơn so với cô ta.”

 

*Vì sao?” Bùi Nguyệt Hoàng nhướng mày cười.

 

“Bởi vì em có anh!” Lam Thiên Thần vô cùng tự tin trả lời.

 

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi xì một tiếng cười rộ lên, cùng vô cùng đồng ý gật đầu: “Đúng, em có anh! Em hạnh phúc hơn cô ta!”

 

“Những người như vậy về sau cũng đừng lui tới nữa, không cần thiết.” Lam Thiên Thần không muốn cô tiếp tục vòng luẳn quần này.

 

Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu: “Em biết rồi, em cũng không thích! Nhưng mà vẫn sẽ có một vài trường hợp đụng phải!”

 

“Anh nghĩ sau tối nay, cô ấy ta không còn muốn gặp em nưa.

 

“Đương nhiên! Có người thay em đáp trả, cô ta đại khái là sẽ không dám đụng vào em nữa.” Bùi Nguyệt Hoàng chống cằm cười, cảm giác có người sủng ái thật tốt.

 

Lam Thiên Thần cúi người hôn lên tóc cô: “Về sau tất cả đều có anh.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,834
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2085


Bùi Nguyệt Hoàng cười đến ngọt ngào: “Khi nào thì chúng ta thăng cấp thân phận một chút đi!”

 

“Lúc nào cũng có thể.” Lam Thiên Thần một mực chờ cô: “Chờ ba mẹ hai nhà gặp mặt đi!”

 

Nói xong, Bùi Nguyệt Hoàng có chút lo lắng nói: “Ba mẹ anh thật sự không ngại chúng ta ở bên nhau sao?”

 

“Anh kể một chút chuyện cũ trong nhà anh cho em nghe!

 

Nghe xong em sẽ biết ba mẹ anh có bao nhiêu thông suốt.”

 

Lam Thiên Thần muốn nhắc chuyện cũ, đương nhiên chính là chuyện của anh cả và chị dâu mình, Bùi Nguyệt Hoàng nghiêm túc nghe, nghe xong cô thực sự có chút không ngờ tới: “Thật sao? Ba mẹ anh thật sự đồng ý để anh cả anh lây em gái anh?”

 

“Con bé hiện tại đã là chị dâu của anh rồi! Đương nhiên, Sơ Niệm cùng bọn anh không có chút quan hệ huyết thống nào!”

 

“Điều này em hiểu được.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng vẫn là có chút kinh ngạc. Bất quá, nghe xong chuyện này cô quả thực có thêm hiểu biết về ba mẹ Lam Thiên Thần, xem ra đây là một đôi ba mẹ vô cùng khoan dung và sáng suốt.

 

“Hiện tại em còn lo lắng không?” Lam Thiên Thần cười hỏi cô.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cũng thở một hơi nhẹ nhõm: “Em sẽ không lo lắng!”

 

Lam Thiên Thần an ủi một câu: “Chờ khi gặp họ, em sẽ biết, nguyện vọng lớn nhất của họ chính là hi vọng con cái của mình tìm được hạnh phúc.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng yêu một người lớn lên trong một gia đình như vậy, nhất định là một người đàn ông vô cùng có trách nhiệm.

 

Bữa tối vô cùng vui vẻ, tâm tình của Bùi Nguyệt Hoàng cũng tốt hơn. Bắt đầu ngày mai cô quyết định phải quay về công ty. Hơn nữ cô cũng phải để Lam Thiên Thần bắt đầu tiếp nhận một ít công việc quản lý công ty, cùng cô chia sẻ.

 

Trưởng bối Bùi gia bên kia cũng đã vô cùng xem trọng tình cảm của họ. Hiện tại họ chỉ chờ con gái dẫn Lam Thiên Thần về nhà, chính thức trở thành chồng tương lai của cô.

 

Nếu là một người có gia cảnh khác, họ có thẻ sẽ nghi ngờ mục đích người đó tiếp cận con gái mình là không trong sáng. Thế nhưng với gia cảnh của Lam Thiên Thần, họ không cần phải lo lắng. Hơn nữa sau lần con gái gặp tai nạn, họ đều nhìn thấy anh cẩn thận chăm sóc.

 

Con gái có thể gặp được người chồng như vậy, nhất định sẽ rất hạnh phúc.

 

Buổi tối, Bạch Hạ vì đến kì, một ngày dù không làm gì cả thân cũng đổ đầy mò hồi, vô cùng mệt mỏi, ăn xong cơm tối liền không còn khí lực.

 

Cô ngồi ở sofa, hai con mèo nhỏ hai bên cùng cô xem truyện tranh. Hiện tại truyện tranh của cô đang trong giai đoạn xuất bản, tuy rằng tiền không nhiều nhưng chỉ tiêu cũng không thành vấn đề.

 

Hình Nhất Phàm từ trong thư phòng của mình đi ra, vừa rồi anh xử lý một ít văn kiện. Trên tay anh cầm một đôi tạ tay, vừa tập vừa đi về phía Bạch Hạ Bạch Hạ nghe tiếng bước chân, cô quay đầu nhìn thấy người đàn ông vừa tập tạ vừa đi đến.

 

Bạch Hạ nhìn thấy bộ dạng dễ dàng đó của anh, không khỏi có một chút kích động: “Em cũng muốn thử xem, em cảm thấy em cũng nên luyện tập thân thẻ.”

 

Bởi vì gần đây đến kì, cô ngồi cũng ngại mệt, cho nên cô nghĩ nhất định là bình thường do cô ít tập thể dục gây ra.

 

Hình Nhất Phàm mỉm cười hỏi: “Em xác định muốn thử?”

 

Bạch Hạ tự tin, mỗi người đều sẽ tự đánh giá cao với năng lực của mình.

 

Hình Nhất Phàm thoải mái đem hai cái tạ tay đặt xuống đất, Bạch Hạ vươn tay cầm lấy, không thể dễ dàng giống như anh vậy nhưng cũng có thể luyện tập lực cánh tay đi!

 

Lúc Bạch Hạ vận dụng lực toàn thân, mới phát hiện đôi tạ tay như bị hút trên mặt đất, cô dùng lực bình thường căn bản không thể nhắc lên, cho dù là dùng hết lực trên người, cũng chỉ có thể nâng lên một chút.

 

Mà bất quá chỉ vừa dùng lực một chút, Bạch Hạ liền mở miệng thở, một bên buông tay ra, một bên cười khổ nói: “Này thật nặng! Em không thể nhắc lên được.”

 

“Hai cái tạ này là 45kg.” Hình Nhất Phàm nhắc nhở cô một câu.

 

Bạch Hạ không khỏi toát mồ hôi, cô còn tưởng mình có bao nhiêu sức lực, sau lần này mới biết lực của cô chẳng là gì. Đồng thời cũng chứng minh lực cánh tay của người đàn ông này có bao nhiêu kinh người, tạ tay nặng như vậy trong tay anh cũng như trò chơi.

 

Bạch Hạ dùng lực một trận, trên trán đã toát một tầng mồ hôi mỏng, cô vươn tay lau đi: “Em đi tắm, tối nay ngủ sớm một chút.”

 

*Ừ, đi đi! Anh tập xong rồi tắm.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom