Cập nhật mới

Dịch Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Tác giả: Điềm Nhiên Thiên Nhiên
Tình trạng: Đang cập nhật




Tác giả: Điềm Nhiên Thiên Nhiên

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện trinh thám, Hệ thống, Dị Năng, Linh Dị, Nữ Cường, Hiện Đại

Dịch giả: ─╄ov ᙚᵐⁱᒻᵉ

Giới thiệu:

Giới thiệu:

Quy tắc quái đàm hạ xuống toàn cầu, mỗi một quy tắc quái đàm xuất hiện đều đại biểu cho vô số sinh mệnh chết đi. Chỉ có thông qua quái đàm, mới có thể sống mà rời đi.

Khi quy tắc quái đàm phủ xuống năm thứ mười "Hiệp hội liên hiệp toàn cầu nghiên cứu quái đàm" tổng kết ra một loạt quy tắc thông dụng.

Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm:

Một, không được ở bên trong quái đàm đánh mất chính mình, xin nhớ bạn là người, có hai con mắt, một cái mũi, một cái miệng.

Hai, mời đảm bảo chắc chắn có thể biết được thời gian chính xác trong quái đàm, nó có thể trợ giúp bạn tỉnh táo nhận thức. Mất đi thời gian đại biểu có thể bị lạc vĩnh viễn.

Ba, ở bên trong quái đàm, cố gắng hết sức tìm quy tắc, nhưng không nên tùy tiện tin tưởng bất kỳ quy tắc nào.

Bốn, tìm được càng nhiều quy tắc, càng dễ dàng để để cho "nó" chú ý đến.

Năm, duy trì suy nghĩ.

Sáu, đóng tốt vai thân phận hiện tại của bạn, bên trong quái đàm bạn có lẽ là bất kỳ loại nào, cũng có thể là bất kỳ loại nào.

Tô Dung xuyên đến bất ngờ lấy được "Công cụ nhắc nhở ô nhiễm", có thể giúp đỡ phân biệt quy tắc bị “nó” ô nhiễm.

Tô Dưng nhìn quy tắc cho người mới trong sách, quy tắc đại biểu bị nó ô nhiễm sẽ biến thành màu đỏ tươi như máu: "... Quả nhiên cái thế giới này sắp toang rồi!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Chương 1


Bên trong siêu thị lớn ở bên ngoài tiểu khu Gia Viên Hạnh Phúc, Tô Dung đang đẩy một cái xe đẩy mua đồ, cẩn thận chọn lựa trong khu thực phẩm.

Lần này mục tiêu của cô là mua đồ dùng dành cho hai tháng, trước tiên để cho mình an toàn vượt qua mùa hè này.Bây giờ thế đạo rối loạn như vậy, mặc dù trong nhà cũng không hoàn toàn an toàn, nhưng tích trữ một ít lương thực trong nhà, tóm lại cũng có một phần đảm bảo.Thời buổi loạn lạc, người trong siêu thị cũng không nhiều, tụ năm tụ ba chọn hàng hóa.


Mỗi người đều có chút nóng nảy, giống như bị cái gì đuổi theo vậy.Đèn led trắng trong siêu thị có chút nhức mắt, chiếu lên người mỗi người, làm cho mỗi người giống như bị bao trùm một loại ảm đảm không chân thật.Tô Dung nghiêng đầu nhìn bên ngoài qua cửa sổ thủy tinh, vốn sắc mặt bình tĩnh đột nhiên bị phá vỡ.Không biết từ lúc nào, bên ngoài cửa sổ có một tầng sương mù nhàn nhạt dâng lên, phía sau sương mù, cây cối đã trở nên mơ hồ không thấy rõ, đen nhánh cao gầy một mảnh, thật giống như tay chân vặn vẹo.

Lấy mắt thường có thể thấy sương mù đang trở nên dày đặc, trong chớp mắt đã không nhìn thấy rõ cảnh sắc phía xa.Không chỉ có một mình cô chú ý vấn đề này, một bà bác bên cạnh cũng bày ra vẻ mặt kinh hoàng, giọng nói chói tai, mang theo chút run rẩy: "Ông trời của tôi ơi, sương mù ở bên ngoài đâu ra thế?"Bà bác vừa nói xong, Tô Dung đã đẩy xe nhanh chóng vượt qua mọi người đến quầy tính tiền.Nhưng vốn dĩ lúc nãy nhân viên thu ngân còn đang ở đó, lúc này lại biến mất không thấy.Không chỉ có như vậy, xuyên qua cửa kiếng nhìn ra, bên ngoài đều là sương mù trắng, đưa tay không nhìn thấy năm ngón, bao vây cái siêu thị này lại."Nếu như không ngoài dự đoán, chúng ta đã bị quy tắc quái đàm chọn trúng." Một giọng nam vang lên, bên trong giọng nói là sự nặng nề không dễ nhận ra.Tô Dung xoay người lại, chỉ thấy một ông chú trung niên thân hình cao lớn mặc áo lông màu xám tro đứng phía sau bên phải của nàng.


Trong tay xách một cái giỏ mua đồ, đang nhìn chằm chằm sương mù dày đặt bên ngoài."Sao chú biết được?" Cô hỏi, trong lòng cũng đã gần như tin phán đoán của đối phương.Quả nhiên, ông chú trung niên thở dài nói: "Bởi vì chú đã từng gặp qua một quái đàm, chính là giống như vậy.

Bên ngoài là sương mù, mặc kệ đi như thế nào, cuối cùng cũng sẽ trở về chỗ này.

Trừ phi chúng ta có thể thông qua quy tắc quái đàm này, nếu không hoặc là bị "nó" ô nhiễm, hoặc là vĩnh viễn bị vây ở chỗ này."Lúc này xung quanh của ông chú trung niên đã có thêm mấy người vây quanh, một cô gái mặc váy dài màu vàng, cũng đẩy xe mua đồ giống Tô Dung, bà bác mới vừa phát hiện ra sương mù, một người nữ với mái tóc dài xinh đẹp tay cầm giỏ mua hàng, còn có một người trẻ tuổi nhuộm một cái đầu màu xanh rất thời trang ôm hai bịch khoai tây chiên và một hủ thuốc nhuộm tóc..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Chương 2


Tất nhiên, người trẻ tuổi nhất ở chỗ này chính là Tô Dung.

Cô vừa mới đón sinh nhật 18 không bao lâu, còn thi xong đại học, thậm chí còn đậu trường đại học Q tốt nhất cả nước."Ông nói phải là phải sao?” Người trẻ tuổi tóc xanh vô cùng phách lối: "Ai biết sương mù này có phải do ông làm ra không?"Ông chú trung niên liếc gã một cái: "Vậy cậu cứ coi như tôi chưa nói gì đi, tự mình đi thử một chút."Nói xong cũng không để ý gã nữa, tiếp tục nói: "Mọi người đã xem qua《 Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm》đi?""Đã xem." Mọi người đồng thanh trả lời, bao gồm tên tóc xanh kia.

Mặc dù gã thích khiêu khích, nhưng cuối cùng vẫn có một chút thông minh, không thật sự thử đi ra ngoài.《 Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm》 là tuyên bố của Hiệp hội liên hiệp toàn cầu nghiên cứu quái đàm", trải qua vô số lần tổng kết, gần như là quy tắc tổng hợp thích hợp dùng cho mỗi quy tắc.Từ mười năm trước, quy tắc quái đàm đầu tiên hạ xuống toàn cầu, những năm này lục tục có vô số quy tắc liên tiếp hạ xuống.

Mà mỗi lần bọn nó hạ xuống, đều đại biểu cho vô số sinh mạng biến mất.Vào lúc này, tất nhiên loài người không thể nào bó tay chịu trói được.


《 Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm》 chính là bọn họ nghĩ ra được, là cách có thể gia tăng tỷ lệ sống sót của loại người.Trừ cái này ra, loài người còn phát hiện, những thứ gọi là quái đàm cũng chỉ là trò chơi của "nó".

Chỉ cần tìm được quy tắc chính xác qua cửa quái đàm, có thể sống sót rời đi.

Nếu như có thể ở bên trong quái đàm tiêu diệt phân thân của "nó", cũng chính là nguồn ô nhiễm, vậy có thể hoàn toàn kết thúc quái đàm này.Mười năm kinh nghiệm để cho mọi người không có bó tay chịu trói nữa.


Gặp phải loại chuyện này, mặc dù sẽ nói thầm bị xui xẻo, nhưng ít ra cũng không suy sụp tinh thần.Ông chú trung niên gật đầu một cái, móc ra một giấy chứng nhận màu xanh từ trong túi, là chứng nhận thân phận quân nhân: "Tôi tên là Vương Kiến Quốc, là một quân nhân giải ngũ, đã từng gặp quái đàm một lần."Hai câu ngắn ngủi, đã để cho mọi người cảm thấy kính nể.

Gặp được quái đàm, bây giờ còn có thể xuất hiện trước mặt bọn họ, vậy nhất định đã qua cửa.

Mặc kệ tình huống lúc đó có bao nhiêu thảm thiết, có thể còn sống đã đáng giá được người ta tôn kính.Huống chi đây là một quân nhân, có thể bảo đảm được nhân phẩm.

Mọi người lập tức lại có bảy phần tôn kính ba phần tin tưởng đối với ông ấy, ít nhất ngoài mặt chính là như vậy."Cho đến bây giờ cũng không có người nào đến nữa, vậy xem ra lần quy tắc quái đàm này chỉ chọn trúng sáu người chúng ta."Tô Dung chú ý đến cô gái mặt váy dài màu vàng đã ửng đỏ hốc mắt, không ngừng lấy tay lau nước mắt.

Không chỉ có cô ấy, vẻ mặt của những người khác cũng vô cùng khó coi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: Chương 3


Ngay cả Tô Dung, cũng không nhịn được thở dài.Sao hết lần này đến lần khác cô lại bị chọn trúng chứ.Vương Kiến Quốc cũng biết trong lòng mọi người không dễ chịu, nhưng cũng không có cách nào, có lúc số mệnh chính là không nói đạo lý như vậy: "Vui vẻ lên nào, các bạn trẻ, chờ chúng ta thuận lợi rời khỏi quái đàm này, đi ra ngoài báo cáo cáo, liền có thể trở thành điều tra viên rồi!""Điều tra viên" chính là xưng hô cho người thông qua ít nhất một lần quái đàm, sau khi báo cáo lên trên, chính phủ sẽ cho những điều tra viên này đãi ngộ trợ cấp vô cùng phong phú.

Thậm chí một bộ phận điều tra viên có thể được mời gia nhập vào "Cục điều tra quái đàm", từ đây một bước lên mây.Nghĩ đến tương lại tốt đẹp, vẻ mặt của mọi người cũng không buồn rầu như vậy trước.

Ít nhất trước mắt, không có ai cảm thấy mình sẽ là người chết."Đã được chọn thì cũng chấp nhận, việc đã đến nước này, trước tiên mọi người giới thiệu mình một chút đi." Vương Kiến Quốc nhìn mọi người xung quanh, chỉ vào người tóc xanh: "Bắt đầu từ cậu trước."Tóc xanh bĩu môi một cái, sau khi gã nghe được thân phận của Vương Kiến Quốc, thật ra cũng có chút hối hận cái miệng không biết suy nghĩ kia của mình.


Thấy đối phương chỉ vào mình trước, trong lòng đã chắc chắn mình đắc tội với người này."Gọi tôi là Triệu Bằng là được, làm công ở trong một tiệm uốn tóc.

Được chưa."Gã nói xong, người đẹp có mái tóc dài bên cạnh hất tóc một cái, Tô Dung đứng sau lưng của cô ấy, có thể ngửi được mùi dầu gội thoang thoảng, cùng với mùi hương cà phê nhàn nhạt."Tôi tên là Mẫn Tĩnh Di, trước mắt đang tự gây dựng sự nghiệp, mở một quán cà phêm nếu như lần này có thể sống sót ra ngoài, tôi sẽ mời mọi người uống cà phê miễn phí."Cô ấy vừa nói như vậy, vốn bầu không khí ngưng trọng hơi được làm dịu một chút.Còn sống đi ra ngoài, cũng là ước mơ chung trong lòng sáu người."Tôi là Lý Tuệ, hộ gia đình trong tiểu khu, năm nay 50, mới về hưu.


Lúc trước là công nhân trong xưởng." Bà bác có vóc người hơi mập tự giới thiêu, gương mặt tràn đầy ủ rũ.Cho dù ai mới vừa về hưu, thật vất vả hưởng thụ vui vẻ quây quần bên gia đình con cháu, đột nhiên bị kéo vào nơi quái dị này, cũng rất khó trở nên bình tĩnh được.Tiếp theo là cô gái mặt váy dài màu vàng, cô ấy mang một cái mắt kiếng trong suốt, chỉ là mới vừa rồi lau nước mắt đã lấy xuống.

Đôi mắt đỏ hồng giống như một con thỏ làm cho người ta trìu mến: "Tôi tên là Hoàng Đào, là cô giáo tiểu học đang thực tập hu hu hu...!Tôi chỉ là tới mua đồ ăn cho mèo, tại sao lại xui xẻo như vậy!"Tiếng khóc chói tai của cô ấy làm cho siêu thị rộng lớn này càng trở nên đáng sợ, nếu như là lúc khác, mọi người đại khái còn có lòng thương hương tiếc ngọc.

Nhưng ở loại nơi này, tự thân mọi người còn lo chưa xong, tất nhiên không muốn quan tâm cô ấy..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Chương 4


Tóc xanh nghe tiếng khóc mà buồn bức, há miệng lá mắng người: "CMN, cô có thể đừng khóc nữa không? Chúng tôi còn chưa chết đâu, đừng đến lúc đó bị tiếng khóc của cô hại chết!"Hoàng Đào bị dọa sợ đến nấc một tiếng, trái lại đúng là không khóc nữa, chỉ là rúc người ở một bên nhỏ tiếng nức nở.

Nhưng tiếng động như vậy cũng dễ dàng làm cho người ta buồn bực hơn, Mẫn Tĩnh Di vội vàng đi qua an ủi cô ấy.Tô Dung thở dài, mở miệng hấp dẫn sự chú ý của mọi người: "Tôi tên là Tô Dung, là sinh viên mới lên đại học, được nghỉ hè."Trên thực tế cô còn là một người xuyên không."Nó" không thể nói kia chỉ thích người trên mười tám tuổi chơi với mình.

Nguyên chủ xui xẻo mới vừa thi vào trường đại học không bao lâu, trong nhà đã bị phủ xuống một quy tắc quái đàm.Không ngoài dự đoán, nguyên chủ lặng yên chết bên trong nhà, mà Tô Dung đến từ dị giới lại trời xui đất khiến mượn thân thể của nguyên chủ sống lại, cũng thừa kế trí nhớ của nguyên chủ.Cũng may bởi vì nguyên chủ đã chết, quy tắc quái đàm rời đi.

Nếu không Tô Dung vừa xuyên đến đã phải đối mặt với quy tắc quái đàm, đoán chừng cũng sẽ có kết quả giống như nguyên chú.Còn về bản thân cô, trước khi xuyên qua là một trinh thám.


Khác với phần lớn thám tử tư không lên mặt bàn của thế giới này.

Thế giới của cô, trinh thám là một nghề rất cần thiết rất vinh quang hợp pháp.

Trừ tiếp nhận ủy thác tư nhân ra, thậm chí trinh thám ưu tú còn có thể nhận ủy thác của cảnh sát điều tra.Mà hiển nhiên cô chính là trinh thám ưu tú thường xuyên nhận được ủy thác của chính phủ và hợp tác với cảnh sát.Lúc đang phối hợp với cảnh sát bắt một tên tội phạm, vì cứu một cô bé, cô cùng cảnh sát hợp tác bị nhốt trong một phòng có chôn thuốc nổ, sau đó hai người cũng không bất ngờ bị nổ chết.Không đợi cô suy nghĩ nhiều, Vương Kiến Quốc nói tiếp: "Mọi người yên tĩnh một chút đi, bây giờ mục tiêu chủ yếu của chúng ta là tìm ra quy tắc của quái đàm này.


Sau khi tìm được xin đừng giấu giếm, trực tiếp nói cho mọi người.

Ở loại nơi này giấu giếm, thật sự không có bất kỳ chỗ tốt gì cho mình, sẽ còn làm hại những người khác.

Nghe rõ chưa?"Ông ấy vô cùng nghiêm túc nói mấy câu này, đôi mắt mở to, khí thân quân nhân mạnh mẽ không để cho người ta bỏ qua.

Mọi người vội vàng gật đầu, ai cũng không dám nói từ không."Chuyện đó..." Tô Dung đột nhiên giơ tay lên, từ trên quầy thu tiền cầm đến một tờ giấy: "Tôi nghĩ, tôi đã tìm được quy tắc của quái đàm này rồi."Mới vừa rồi lúc những người này giới thiệu, cô đã thuận tiện quan sát quầy thu tiền cách gần mình.

Năng lực quan sát trác tuyệt của trinh thám để cho cô rất nhanh tìm được một tờ giấy đặt ở chỗ làm việc của nhân viên.Phía trên là một hàng chữ to đậm ---.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: Chương 5


《 Hướng dẫn mua đồ của siêu thị An Vui 》Thấy cô cầm tờ lấy này lên, tất cả mọi người đều vây lại.Vương Kiến Quốc nhận lấy tờ giấy, tiếng nói như chuông lớn vang lên: "Hướng dẫn mua đồ ở siêu thị An Vui, vì đảm bảo cho những khách cũ có thể thuận lợi an toàn mua được thứ mình cần, làm ơn tuân thủ những điều lệ trên..."Một, thời gian buôn bán của siêu thị là 24 giờ, nếu như muốn qua đêm ở siêu thị, nhất thiết phải đi đến khu đồ dùng hằng ngày, nơi đó có giường nệm, đồ dùng sinh hoạt chuẩn bị cho các người.Hai, thực phẩm trên kệ hàng khu thực phẩm đều có thể ăn, cho dù là nhãn hiệu mà bạn chưa bao giờ thấy qua.Nhưng nếu như bạn ở túi đựng bên ngoài thực phẩm thấy túi bị mở miệng, đây chỉnh là thực phẩm quá hạn giãn nở làm cho miệng túi đựng hàng bị mở ra, tiếp đó nhân viên chúng tôi tiến hành ký hiệu, lập tức sẽ giảm giá.

Xin đừng mua thực phẩm quá hạn.Ba, mỗi một bộ quần áo trên người ma nơ canh ở khu quần áo đều được chúng tôi phối hợp mẫu mã tốt, phù hợp với kết cầu quần áo của người bình thường.Nếu như bạn nhìn thấy có gì đó không phù hợp với người bình thường, ví dụ như quần áo có nhiều thêm một cái tay áo, cổ áo có kích thước bằng bốn cái đầu người cộng lại, vậy có thể là siêu thị hơi lạnh sinh ra ảo giác.


Mời đứng tại chỗ nhắm mắt mười giây, Sau mười giây tất cả đều khôi phục lại bình thường.Bốn, nhà vệ sinh ngay tại khu đồ dùng hằng ngày, làm ơn chú ý dấu hiệu dành cho nam và nữ, xem thử có phù hợp với kết cấu của người bình thường không.

Nếu như không phải, chắc là nhân viên làm việc đùa giỡn, có thể yên tâm tiến vào.Mỗi một phòng vệ sinh trong nhà vệ sinh đều có giấy vệ sinh, nếu như không có, xin đừng vào phòng vệ sinh, dù là bạn có mang theo giấy.Năm, hải sản nuôi dưỡng ở khu thủy sản đều bình thường, nhưng làm ơn chú ý chống lạnh.


Nước quá nóng sẽ làm cho hải sản trong thùng nước bò ra ngoài, hải sản bò ra ngoài vô cùng an toàn, có thể thân thiết với bọn chúng.Sáu, nhà kho ở phía sau khu quần áo, không phải nhân viên làm việc thì không được đi vào.Bảy, tất cả hàng hóa chỗ này đều được miễn phí, có thể tùy ý lấy sử dụng."...!Chúc các vị khách có thể vượt qua an toàn ở siêu thị An Vui, có được một khoảng thời gian vui vẻ.

Vĩnh viễn yên lặng vui sướng."Nhìn mấy quy tắc trên giấy đột nhiên biến thành màu đỏ tươi, Tô Dung hơi mở to mắt.

Đột nhiên cô ý thức được, ngày đó tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai mình, thật sự không phải là giả.Hình như cô thật sự có thể thấy được quy tắc sai trái!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: Chương 6


Ngay lúc cô mới vừa xuyên qua, bên tai Tô Dung vang lên một giọng nói cứng ngắc kỳ quái: "Công cụ nhắc nhở ô nhiễm đã trói buộc."Nhưng cũng chỉ nói một câu như vậy mà thôi, chờ sau đó mặc kệ cô hỏi như thế nào cũng không có tiếng động gì.

Khi đó Tô Dung cho rằng mình mới vừa tỉnh lại, không bao lâu cũng quên chuyện này đi.Lúc mới vừa nhìn thấy bộ phận chữ quy tắc biến thành màu đỏ, đột nhiên cô lại nhớ đến một lần.Chẳng lẽ tiếng nhắc nhở kia là thật[Công cụ nhắc nhở ô nhiễm] có thể nhắc nhở cô biết quy tắc bị ô nhiễm?Tô Dung không dám tin nhìn tờ giấy quy tắc "đỏ một mảnh" kia, không nhịn được đến hỏi bà bác ở bên cạnh: "Chữ trên giấy này..."Cô cố ý nói không rõ ràng, không muốn trực tiếp bại lộ năng lực của mình.


Mặc kệ rốt cuộc cái này là thứ gì, tạm thời cũng phải giấu mới được.Chữ màu đen biến thành màu đỏ là một chuyện thần kỳ, nếu như bà bác này cũng nhìn thấy, vậy nhất định sẽ nói theo lời của cô.Nhưng hiển nhiên bà bác không quan tâm hiểu ý của Tô Dung, còn tưởng rằng cô là muốn nói quy tắc này rất khó hiểu: "Cô gái nhỏ, cháu cũng xem không hiểu quy tắc này đúng không? Cái gì mà túi đựng hàng nứt miệng ra, quần áo có hai tay áo, lúc bình thường nào có những cái này?"“Nhưng nơi này vốn dĩ cũng không phải là nơi bình thường mà?”Tô Dung còn đang suy nghĩ đột nhiên mình lấy được bàn tay vàng, theo bản năng trả lời.Lần này bà bác không không nói nữa, bà ta lại nghĩ đến tình cảnh bây giờ của mình, không có tâm trạng tán gẫu với cô.Tô Dung nhíu mày, bởi vì cô lại đột nhiên nghĩ đến một khả năng khác.

Nếu như thật ra bây giờ cô đã bị "nó" ô nhiễm, những thứ thấy này đều là giả thì sao?Ô nhiễm của "nó" cũng có trình độ, ô nhiễm mức độ nhẹ sẽ xuất hiện một ít ảo giác, bị thay đổi một ít cảm giác, chỉ cần kịp thời phát hiện, cắt đứt ngã vào cạm bẫy liên hoàn tiếp theo, thì sẽ có cơ hội tìm được cách giải quyết ở bên trong quái đàm.Lúc độ ô nhiễm đạt mức trung mình thì sẽ không có quá nhiều lý trí, nhận biết vấn đề xảy ra, những gì nghe thấy đều bị "nó" ảnh hưởng, chỉ có thể dựa vào các đồng đội hỗ trợ lôi kéo đi ra khỏi quái đàm, sau đó tiếp nhận điều trị.Còn về mức độ ô nhiễm nặng, khi đó đã hoàn toàn bị đầu độc, trở thành tay sai của "nó", trở thành chất dinh dưỡng của "nó".Lấy tình huống của cô, có thể là bị ô nhiễm ở mức độ nhẹ.Nhưng quái đàm mới vừa bắt đầu, sao cô đã bị ô nhiễm chứ? Nếu như không có xúc phạm quy tắc, theo lý thuyết "nó" không có cách nào ô nhiễm cô.Hay là nói cái này thật sự là bàn tay vàng của cô?Càng nghĩ càng nhức đầu, tạm thời Tô Dung không thèm suy nghĩ vấn đề này nữa, cũng quyết định coi thường những chữ đỏ kia, Là thật hay giả thì chờ cô nghiệm chứng đã, không cần phải tùy tiện tin tưởng, cũng không cần phải phủ nhận hết.Cho mọi người đủ thời gian suy nghĩ rồi.


Cuối cùng Vương Kiến Quốc mở miệng nói: "Trên tường nơi này có một cái đồng hồ, mới vừa rồi tôi vẫn luôn nhìn nó, trước mắt hoạt động của nó không có vấn đề gì, quy tắc quái đàm này cũng không có thay đổi thời gian.

Chỉ là cũng không thể xem thường, bởi vì sau này chưa chắc sẽ cứ như vậy.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: Chương 7


Nghe vậy, nhất thời mọi người đều kinh ngạc một chút 《 Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm》, trong đó có một quy tắc chính là [mời bảo đảm bạn có thể biết được thời gian chính xác, nó có thể giúp bạn thanh tỉnh nhận thức.]Chỉ là bởi vì mọi người đều là lần đầu tiên bị chọn vào trong quái đàm, trong lúc kinh hoàng cũng không có ai nhớ đến quy tắc này.Bây giờ Vương Kiến Quốc nhắc đến, bọn họ mới đột nhiên nghĩ đến.

Nếu như không phải lời của ông ấy, có lẽ lúc đầu bọn họ sẽ nghi ngờ thời gian, từ đó làm cho nhận thức bị lạc.Rốt cuộc cảm nhận được lợi ích khi trong nhóm có người có kinh nghiệm, tất cả mọi người lại có thêm mấy phần tin tưởng với Vương Kiến Quốc.

Ở trong mắt bọn họ, Vương Kiến Quốc là người có khả năng nhất mang bọn họ còn sống rời đi.Thấy lời mình có được kết quả nhanh chóng, Vương Kiến Quốc hài lòng gật đầu một cái.


Ông ấy hiểu rõ bên trong loại nơi tràn đầy nguy hiểm này, nếu như bên mình nội loạn, vậy tất nhiên sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.Cho nên có một người nắm giữ quyền lãnh đạo tuyệt đối rất là quan trọng."Trong tin tức đã biết, siêu thị này có bảy khu vực: Bây giờ chúng ta đang ở khu tính tiền, khu đồ dùng hàng ngày, khu thực phẩm, khu quần áo, khu thủy sản, nhà vệ sinh và nhà kho.

Theo quy tắc thì nhà kho là không phải nhân viên làm việc thì không thể vào đươc, tạm thời loại bỏ.


Còn dư lại sáu nơi, vừa vặn sáu người chúng ta đi thăm dò một cái?" Vương Kiến Quốc hỏi."Không được?" Hoàng Đào nhát gan nhất là người dẫn đầu hét lên phản đối, thấy tất cả mọi người đều nhìn về phía mình, mới yếu ớt nói: "Nếu đi một mình ở loại nơi này, lỡ xảy ra chuyện gì cũng không có người nào biết."Cô ấy nói rất có đạo lý, cho dù Triệu Bằng chán ghét cô ấy cũng phải gật đầu một cái, gã cũng không muốn đi một mình.

Ở nơi nguy hiểm này, theo đoàn là bản năng của loài người."Vậy thì hai người một tổ đi."Nếu như mọi người đều kết nhóm đi, vậy hiệu suất thăm dò sẽ quá chậm.

Ở trong quy tắc quái đàm này, thời gian trôi qua càng lâu, ô nhiễm của "nó" sẽ càng mạnh, cũng càng không dễ dàng rời đi.Vì trưng cầu ý kiến quần chúng, Vương Kiến Quốc nhìn quy tắc một chút: “Sáu nơi này, mọi người cảm thấy chúng ta nên đi thăm dò cái nào trước."Hai người một tổ, tổng cộng cũng chỉ có thể thăm dò được ba nơi."Khu thực phẩm khẳng định phải thăm dò." Bà bác Lý lập tức nói, bà ta tin dân lấy ăn làm trời, trước tiên phải xác nhận rõ ràng quy tắc ở khu thực phẩm.Suy nghĩ một chút, Tô Dung cho ra hai mục loại bỏ: "Khu đồ dùng hằng ngay và nhà vệ sinh không cần đi, bởi vì cuối cùng chúng ta cũng phải đi đến khu đồ dùng hàng ngày và nhà vệ sinh."Như vậy ba nơi cần thăm dò lần này lập tức xác định, khu thực phẩm, khu thủy sản và khu quần áo.Tiếp theo là bước chia tổ, bà bác Lý dùng tốc độ vượt qua người già bình thường, là người đầu tiên chạy đến bên cạnh Vương Kiến Quốc: "Người lớn tuổi như tôi quả thật cần chăm sóc, Kiến Quốc, cậu giúp tôi một tay đi?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: Chương 8


Vương Kiến Quốc kính già yêu trẻ chỉ có thể đồng ý.Hoàng Đào cũng lập tức tìm Mẫn Tĩnh Di, lúc trước Mẫn Tĩnh Di an ủi cô ấy, hơn nữa biểu hiện lúc trước cũng coi như bình tĩnh, Vương Kiến Quốc lợi hại nhất đã bị người ta dành trước, cho nên cùng tổ với Mẫn Tĩnh Di tương đối làm người ta cảm thấy yên tâm.Mẫn Tĩnh Di bị kéo tay có chút áy náy nhìn Tô Dung, sau đó gật đầ đồng ý lập một tổ với Hoàng Đào.Tô Dung không hài lòng lắm khi cùng một tổ với Triệu Bằng, nhưng cũng không có cách nào.

Cô chủ động tranh thủ lợi ích cho mình: "Nếu chúng tôi là tổ cuối cùng họp thành, vậy nên là tổ chọn nơi muốn thăm dò trước, không có vấn đề gì đi?"Giữ vững quy tắc công bằng công chính, tất nhiên Vương Kiến Quốc không có ý kiến gì.

Hai người Hoàng Đào cũng vì để một cô gái như Tô Dung chung tổ với Triệu Bằng mà mang theo lòng áy náy, cho nên đồng ý."CMN cô có thể nha!" Triệu Bằng không nghĩ đến một nữ sinh như Tô Dung, chỉ có hai ba câu đã có thể để cho bọn họ lựa chọn nơi thăm dò.


Lập tức có thái độ khá hơn một chút đối với cô: "Tôi muốn đi khu thực phẩm."Chủ ý của gã chính là ăn no chờ người ta kéo theo mình mà thôi.Tô Dung không có ý kiến với lời này, gật đầu đồng ý.Sau khi bọn họ quyết định xong, hai nơi còn dư lại cũng rất nhanh được chia.

Tổ phụ nữ đi khu quần áo, Vương Kiến Quốc và bà bác Lý đi đến khu thủy sản."Đúng rồi, thức ăn mà chúng ta mua trước đó thì làm sao?" Đột nhiên Tô Dung nghĩ đến trong tay mình còn có đồ --- xe đẩy mua đồ của cô.Vương Kiến Quốc do dự một chút nói: "Chờ một lát nữa lục soát xong, thống nhất thả vào khu đồ dùng hằng ngày đi."Ông ấy nói xong bắt đầu nhấn mạnh chuyện cần chú ý: "Quy tắc nói buổi tối sẽ phải nghỉ ngơi ở trong khu đồ dùng hằng ngày, chúng ta không có cách nào chắc chắn được cái gọi là buổi tối kia là mấy giờ bắt đầu.

Cho nên để an toàn một chút, năm giờ rưỡi chúng ta tập họp ở chỗ này, cùng nhau đi đến đó.


Bây giờ là bốn giờ, gần đây đều có treo đồng hồ, đừng quên thời gian!"Khu thực phẩm cách gần với quầy tính tiền, Tô Dung và Triệu Bằng đi vào, từng hàng từng nhóm thực phẩm đều là nhãn hiệu mà bọn họ chưa từng thấy.

Chỉ là cũng may túi đựng đều là giống với bịch khoai tây chiên bình thường, không có gì kỳ lạ cả.Không để ý sự ngăn cản của Tô Dung, Triệu Bằng tùy tiện mở một cái túi ra, từ bên trong cầm ra một miếng khoai tây chiên nhét vào trong miệng, vừa nhai vừa nói: "Sợ cái gì? CMN nơi này cũng không có thức ăn đặc biệt gì, sớm muộn gì cô cũng phải ăn mấy thứ này."Bọn họ muốn sống sót bên trong quái đàm này, dù sao cũng phải đến khu thực phẩm tìm đồ ăn.

Đây cũng là lý do bọn họ đến.

Nếu như cứ luôn sợ trước sợ sau, ném chuột sợ vỡ bình, sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề lớn.Lúc hai người đi ngang qua một kệ hàng, một bịch khoai tây chiên đặt ở vị trí thứ hai, đột nhiên mở miệng to như chậu máu, trong miệng tràn đầy răng nhọn, thật giống như muốn nuốt chửng bọn họ vậy..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: Chương 9


“A!" Tô Dung sợ hết hồn, nhỏ giọng hét lên một tiếng, vội vàng lui về phía sau một bước.

Nếu như lại lui tiếp, có thể đụng phải kệ hàng phía sau.Triệu Bằng bị tiếng kêu của cô hù dọa, nhanh chóng quay đầu, cũng nhìn thấy cái miệng trên kệ hàng đang muốn cắn bọn họ.Gã nuốt nước miếng một cái: "Thứ này...!Chắc là thực phẩm quá hạn đi?"“Chắc vậy." Tô Dung gật đầu, trong lòng có chút sợ hãi: "Chúng ta vẫn nên cách nó xa một chút, lỡ như đột nhiên bị cắn nhất định sẽ bị thương."Hai người vội vàng thăm dò toàn bộ khu thực phẩm, sau đó nhanh chóng trở lại quầy tính tiền.

Chẳng được bao lâu, Vương Kiến Quốc và bà bác Lý cũng trở lại.

Bọn họ ở khu thủy sản không gặp phải hai trường hợp trong hướng dẫn sử dụng siêu thị đã thấy trước đó."Hai người Tĩnh Di đâu? Tại sao còn chưa trở lại?"---Sau khi Mẫn Tĩnh Di và Hoàng Đào đến khu quần áo, đơn giản kiểm tra một chút.


Khu quần áo có rất nhiều ma nơ canh màu trắng, bày ra rất nhiều hình thái khác nhau.Mỗi một ma nơ canh đều quay mặt hướng về cửa vào khu quần áo, mặc dù bọn nó không có ngũ quan, nhưng Hoàng Đào có một loại cảm giác bọn họ đang nhìn chằm chằm vào mình.Giống như trên hướng dẫn sử dụng siêu thị nói, trên người những ma nơ canh này đều có quần áo không bị tổn hại gì, còn rất phù hợp với thẩm mỹ của người bình thường.

Chỉ là tư thế bày ra của bọn nó rất sống động, cho người ta một loại cảm giác quỷ dị."Vậy em đi qua bên kia thăm dò, chị đi ở bên này." Mẫn Tĩnh Di dặn dò: "Đừng quên quy tắc, nhắm mắt mười giây."Mặc dù nơi này hơi quỷ dị, nhưng bởi vì quần áo rất đẹp, Hoàng Đào cũng không căng thẳng như lúc trước.

Vì chứng minh mình, khi nghe Mẫn Tĩnh Di phân phó, cô ấy nhịn xuống sự sợ hãi trong lòng, nghe lời đi đến bên phải: "Em nhớ rồi, chị Mẫn, chị cũng phải cẩn thận một chút."Bên phải hình như không có vấn đề gì, đi qua từng hàng quần áo, Hoàng Đào chuẩn bị đi ra.Nhưng lúc cô ấy vừa quay người lại, con ngươi đột nhiên co rụt lại, trái tim muốn lao ra khỏi lồ ng ngực.Ở cuối đường đi, không biết từ lúc nào có một con ma nơ canh thật trắng đứng ở đó!Ma nơ canh trước mặt cô ấy làm ra tư thế vây quanh.


Quần áo nửa trên bị phồng lên, váy ở phía dưới thì bị ngược, trên rộng dưới hẹp, có một loại hình thái cực kỳ không phù hợp về mặt vật lý học mặc trên người ma nơ canh, vô cùng quỷ đị.Là quy tắc trên hướng dẫn sử dụng đó!Hoàng Đào bị dọa bởi ma nơ canh đột nhiên xuất hiện, nhưng cô ấy vẫn lập tức nhớ được, nhắm mặt lại, vừa cầu nguyện sẽ không xảy ra chuyện gì, vừa thầm đếm mười giây."Mười, chín..."Chắc là không có chuyện gì đâu? Dù sao trên hướng dẫn sử dụng có đưa ra biện pháp.

Chỉ cần mình làm theo phương pháp trên hướng dẫn, sẽ không xuất hiện vấn đề gì.

Chắc chắn sẽ không xuất hiện vấn đề gì!Cô ấy nghĩ như vậy, nhưng theo bản năng cố gắng đếm chậm lại một chút."Tám, bảy..."Xung quanh không có bất kỳ âm thanh nào cả, ngay cả tiếng bước chân của Mẫn Tĩnh Di cũng đã biến mất lúc nào không hay.

Chỉ còn lại tiếng tim đập "thình thịch" trong lồ ng ngực của cô ấy.

Mồ hôi lớn chừng hạt đậu từ trên tóc mai lăn xuống, theo gò má tuột xuống..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: Chương 10


"Thình thịch." Trái tim càng đập mạnh hơn."Sáu, năm, bốn..."Có phải siêu thị mở máy điều hòa hơi lớn hay không? Tại sao bây giờ cô ấy cảm thấy có chút lạnh?Hoàng Đào nuốt nước miếng, hai đùi ma sát một chút với nhau, bắt đầu đếm ngược ba giây cuối cùng ở trong lòng."...!Ba, hai, một."Mở mắt ra, quả nhiên trước mặt không có bóng người nào nữa.

Sau khi Hoàng Đào sống sót sau tai nạn thì thở phào nhẹ nhõm, xoay người muốn rời khỏi.Mà giây phút cô ấy quay đầu lại, một gương mặt trống không, trừ không có ngũ quan ra thì rất giống với mặt người, đột ngột xuất hiện trong toàn bộ tầm mắt của Hoàng Đào.---Mẫn Tĩnh Di đang quan sát khu quần áo có lối đi hay nơi ẩn núp gì không, nếu có thể phát hiện được nơi ẩn núp, có lẽ sẽ là chỗ quan trọng để bọn họ qua cửa.Đi rồi đi, cô ấy mơ hồ cảm giác được có chỗ nào đó không đúng.

Mẫn Tĩnh Di dừng bước lại suy nghĩ một chút, đột nhiên ý thức được chỗ không đúng là chỗ nào.-- Tiếng bước chân của Hoàng Đào đã biến mất rồi!Khu quần áo cũng không lớn, lại rất trống, lúc trước cô ấy vẫn luôn có thể nghe được tiếng bước chân của Hoàng Đào.


Nhưng bây giờ, toàn bộ khu quần áo chỉ còn lại có tiếng động phát ra từ chỗ cô ấy.Chẳng lẽ Hoàng Đào là gặp phải tình huống được nhắc đến trong quy tắc hướng dẫn sử dụng siêu thị?Mẫn Tĩnh Di không dám gọi đối phương ở một nơi quỷ dị như thế này, sợ Hoàng Đào bị cô ấy ảnh hưởng rồi trúng chiêu.

Cô ấy đi nhanh ra khỏi khu quần áo, ở cửa vào lo lắng chờ đợi.Vừa chờ, Mẫn Tĩnh Di vừa quan sát đồng hồ treo trên tường.

Khu quần áo cách chút xa so với quầy tính tiền, nếu như đến 5h20 phút Hoàng Đào còn chưa đi ra, vậy cô ấy cũng chỉ có thể vứt bỏ đối phương trở về một mình.Mặc dù bây giờ hai người họp thành một đội, nhưng trên bản chất cũng chỉ là người xa lạ mà thôi.


Tạm thời cô ấy còn chưa vì một người xa lạ thay đổi quyết định đã nói trước đó.Cũng may chờ đến 5 giờ 15, cuối cùng tiếng bước chân cũng vang lên khu quần áo.

Bóng người Hoàng Đào từ trong nhiều ma nơ canh hiện ra, bước nhanh ra ngoài.Cô ấy vẫn là bộ dạng bảo sao làm vậy trước khi đi vào, nói: "Chị Mẫn, mới vừa rồi em gặp được tình huống nhắc đến bên trong quy tắc, một ma nơ canh đột nhiên xuất hiện ở trước mặt em, thật sự quá dọa người! Chỉ là cũng may em nhắm mắt đếm 10 giây giống như trong quy tắc nói, sau khi mở mắt ra thì hoàn toàn an toàn.""Sao mặt của em lại hơi đỏ thế?" Mẫn Tĩnh Di nghi ngờ hỏi, theo lý thuyết bị giật mình sắc mặt không phải sẽ trở nên tái nhợt sao? Nhưng mặt mũi của Hoàng Đào hồng hào, nhìn qua vô cùng kỳ lạ.Hoàng Đào lộ ra vẻ mặt vô tội: "Có thể là bị giật mình làm mặt bị sung huyết?"Hình như nói như vậy cũng có chút đạo lý, nhưng quả nhiên vẫn còn hơi kỳ quái, Mẫn Tĩnh Di hơi để ý chuyện này, tiếp tục nói: "Nếu lần này em gặp quỷ dị ở khu quần áo, lại dựa theo cách nói trên quy tắc hướng dẫn sử dụng siêu thị không xảy ra chuyện gì, vậy chứng minh quy tắc này là đúng."Đi sau lưng Mẫn Tĩnh Di, trên khuôn mặt Hoàng Đào nở một nụ cười quỷ dị.

Nụ cười ngày càng lớn, dần dần vượt qua độ cong của người bình thường, khóe miệng rộng đến mức kéo dài đến dưới lỗ tai."Chị nói đúng, đây là quy tắc đúng mọi người đều nên tuân thủ.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: Chương 11


“Không thể đợi thêm nữa." 4 giờ 25, quả nhiên Vương Kiến Quốc làm ra quyết định: "Mang theo đồ mua lúc trước, chúng ta đi đến khu đồ dùng hằng ngày trước."Ở bên trong quy tắc quái đàm nguy hiểm lâu như thế còn chưa trở về, rất có thể hai người này đã gặp chuyện.Đang chuẩn bị đi, đột nhiên xa xa có hai người đi đến, chính là Mẫn Tĩnh Di và Hoàng Đào.

Hai cô gái tay nắm tay, chạy chậm đi đến: "Chúng tôi đã về, xin lỗi hơi trễ một chút."Thấy hai người trở về, mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Vương Kiến Quốc hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Sao hai người lại về trễ như vậy?"Hoàng Đào chủ động mở miệng, kể lại chuyện mình ở khu quần áo gặp ma nơ canh mặc quần áo quái dị, sau đó dựa theo quy tắc trên hướng dẫn sử dụng siêu thị, nhắm mắt lại thì an toàn vượt qua, cuối cùng tổng kết: "Cho nên quy tắc thứ ba là chính xác, tôi cảm thấy chúng ta không cần phải sợ khu quần áo."Nghe được lời của cô ta, ánh mắt của Tô Dung chợt lóe, lại không khỏi liếc nhìn tờ hướng dẫn sử dụng siêu thị màu trắng kia.Bên trong một mảnh chữ đen, những chữ [mời nhắm mắt mười giây tại chỗ.


Sau mười giây, tất cả đều khôi phục lại bình thường.] này rõ ràng có màu đỏ tươi.Dựa theo suy đoán vốn có, nếu quy tắc trên giấy thay đổi màu thật sự là do công cụ nhắc nhở ô nhiễm làm ra, chữ biến thành màu đỏ chính là bị "nó" ô nhiễm.Nhưng bây giờ dựa vào lời của Hoàng Đào, chữ màu đỏ là đúng.

Chẳng lẽ nói chữ màu đỏ trên giấy này, quả nhiên là sau khi mình bị "nó" ô nhiễm rồi sinh ra ảo giác?Tô Dung không vội kết luận bừa, một là cô không có đạo lý nào vừa tiến vào quy tắc quái đàm đã bị ô nhiễm, hai là lúc cô xuyên qua, đúng là chính xác nghe được tiếng "Công cụ nhắc nhở ô nhiễm đã được trói buộc".So sánh với chuyện xảy ra bên trong quái đàm, Tô Dung càng tin tưởng chuyện xảy ra bên ngoài quái đàm.Giả thiết nếu nhắc nhở của “công cụ nhắc nhở ô nhiễm” là chính xác, ở khu quần áo gặp phải ma nơ canh mặc quần áo kỳ quái thì không nên nhắm mắt đếm giây, như vậy không phải đã nói, Hoàng Đào đang nói dối sao?Nhưng tại sao cô ta lại nói dối?Tô Dung cũng không phải là cô gái nhát gan như chuột, dễ bị gạt, trừ phi lúc đối mặt với chuyện quỷ dị kia Hoàng Đào đã dùng sai cách giải quyết, cho nên bị "nó" ô nhiễm, nhận biết bị thay đổi.Nghĩ đến chỗ này, Tô Dung rùng mình một cái, lập tức cảnh giác.


Mặc kệ Hoàng Đào có vấn đề hay không, trước tiên phải chắc chắn mức độ có thể tin tưởng Mẫn Tĩnh Di mới là quan trọng nhất.

Chuyện này quan hệ đến chuyện cô là phải phòng bị hai người cùng một lúc, hay là phòng bị một người."Chị Mẫn, chị có thấy ma nơ canh mà trong quy tắc hướng dẫn sử dụng siêu thị nói không?" Tô Dung đột nhiên lên tiếng hỏi."Chị sao? Chị tương đối may mắn, không có gặp được." Mẫn Tĩnh Di may mắn lắc đầu, cho dù biết cách giải quyết, cô ấy cũng không muốn gặp quỷ dị bên trong quái đàm.Nghe vậy, Tô Dung thoáng thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Làm một trinh thám thì thường xuyên phải phân biệt nói thật nói dối, cô vẫn nhìn ra được Mẫn Tĩnh Di có nói dối hay không..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: Chương 12


Nhưng mà cũng có chỗ kỳ lạ, hình như Hoàng Đào cũng không giống như đang nói dối.Bà bác Lý sốt ruột thúc giục: "Có chuyện gì thì chờ vào khu đồ dùng hằng ngày lại nói, đừng có chậm trễ rồi cùng nhau chết ở chỗ này."Bà ta mới nói xong, lại lập tức "phi phi phi" ba tiếng: "Ôi trời, các người nhìn miệng của tôi này, nói cái gì mà xui thế không biết?"Người lớn tuổi rất tin tưởng cách nói họa từ trong miệng mà ra.Không chậm trễ nữa, Vương Kiến Quốc gật đầu một cái: "Đi thôi, chúng ta cùng đi đến khu đồ dùng hằng ngày nhìn thử một chút."Tô Dung đẩy một cái xe có một túi gạo và một thùng nước suối, đi theo mọi người đến khu đồ dùng hằng ngày.Từ quầy tính tiền đi đến khu đồ dùng hằng ngày phải đi qua khu thực phẩm, sau đó trải qua một chỗ trống.

Khu thực phẩm có xuất hiện thứ quỷ dị, Tô Dung và Triệu Bằng cũng đã nói cặn kẽ cho đám người biết.


Loại vật này, chỉ cần không bị hù dọa, trước mắt không được xem là nguy hiểm, đoàn người có kinh sợ nhưng không nguy hiểm đi qua.Khu đồ dùng hằng ngày cách có chút xa so với quầy tính tiền, chỉ là cũng may bọn họ lên đường sớm, cũng đã đến được nơi trước 6 giờ.Hình như nơi này là một đại sảnh mới, khăn lông, đệm giường, đều được đặt trên kệ hàng ở bên trái, đồ rửa mặt thì ở kệ hàng bên cạnh.

Trừ cái này ra còn có nồi chén gáo chậu, không hồ là khu đồ dùng hằng ngày.Giống với trong quy tắc hướng dẫn sử dụng siêu thị đã nói, giữa đại sảnh bày sáu cái giường.


Làm bằng gỗ màu nâu, phía trên trải chăn nệm màu nhạt dày một tầng.

Mép giường cùng với đầu giường và cuối giường có dựng một tấm ván gỗ cùng màu với giường, hình dạng toàn thế giống như quan tài được đặc biệt chế tạo cho sáu người bọn họ."Cái này cũng...!Quá xui xẻo đi?" Bà bác Lý nói ra suy nghĩ trong lòng của mấy người còn lại.Triệu Bằng nhíu mày, vén mái tóc màu xanh lên: "Không biết giường có vấn đề hay không? Thiết kế thành bộ dạng của cái quan tài, đây CMN không phải nguyền rủa chúng ta chết sao?”Gã hùng hổ đi qua sờ tấm đệm bên trong giường: "CMN trái lại tấm đệm này cũng không tệ lắm."Bởi vì trước đó Hoàng Đào bị Triệu Bằng la mắng một lần, cho nên đối với gã có chút sợ hãi, cô ta nhỏ giọng đề nghị: "Phong cách làm giường này thật đáng sợ, bằng không chúng ta nằm dưới nền đi?"Vốn dĩ bà bác Lý nhìn thấy loại giường quan tài này đã cảm thấy rất xui rồi, cho nên lập tức cảm thấy loại đề nghị này đánh sâu vào lòng mình: "Tôi cảm thấy được, không phải trên kệ hàng có chăn nệm sao? Chúng ta trực tiếp trải xuống nền, chắc cũng không sao đi?"Vương Kiến Quốc lấy tờ giấy quy tắc hướng dẫn sử dụng siêu thị ra: "Nhưng trên quy tắc cố ý nhắc nhở chúng ta dùng thử giường đệm, tôi cảm thấy có lẽ nó có tác dụng gì đó.""Có thể có tác dụng gì chứ?" Bà bác Lý lập tức phản bác: "Không phải nói quy tắc cũng có thể là giả sao? Có lẽ cái giường xui xẻo này chính là cạm bẫy mà "nó" chuẩn bị cho chúng ta."Lần này Vương Kiến Quốc cũng do dự, không xác định có nên ngủ trên giường hay không.

Dưới tình huống không có đủ thông tin, đúng là sáu cái giường quan tài này có chút quỷ dị..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: Chương 13


Vào lúc bọn họ đang nói chuyện, Tô Dung cũng đang quan sát khu vực này.

Đèn led trên trần nhà rất sáng, nhưng cũng không phải là cái loại sáng trắng bên ngoài, mà mang theo chút màu vàng ấm áp.

Trừ mấy cái giường ra, toàn thể đều rất bình thường, cũng không có thứ kỳ lạ nào.Đột nhiên, cô chú ý đến phía sau từng kệ hàng, có một tờ giấy trắng không nhìn kỹ thì không chú ý đến.


Cô đi tới nhặt lên mở ra, vậy mà lại là một tờ giấy ghi quy tắc!"Mọi người nhìn đi! Nơi này cũng có quy tắc!"《 Quy tắc khu đồ dùng hàng ngày》Một, khu đồ dùng hằng ngày là khu nghỉ ngơi mà chúng tôi chuẩn bị cho khách hàng, nơi này đèn đuốc sáng trưng quanh năm, tuyệt đối sẽ không cắt điện.Hai, có thể tùy lý lấy dùng vật phẩm trên kệ hàng, nhưng trên kệ hàng của khu đồ dùng hàng ngày tuyệt đối sẽ không xuất hiện áp phích.

Nếu như nhìn thấy áp phích, mời không cần để ý đến, càng không nên tháo xuống.Ba, tối ngủ nên ngủ trên giường, không nên để mũi giày hướng về phía giường, đây có thể đảm bảo khách hàng có một giấc ngủ ngon.Bốn, một khi khu đồ dùng hằng ngày tắt đèn, mặc kệ bạn ở chỗ nào, mời lấy tốc độ nhanh nhất trèo lên giường, nếu không tự gánh lấy hậu quả.Năm, nếu như không thích phong cách của giường, có thể gỡ tấm ván xung quanh giường.


Không có ai sẽ thích loại phong cách này.Quy tắc của khu đồ dùng hằng ngày ít hơn một chút so với quy tắc của toàn bộ siêu thị An Vui, hơn nữa để cho Tô Dung chú ý, so sánh với chữ của “quy tắc hướng dẫn sử dụng mua đồ ở siêu thị An Vui” bị đỏ cả nửa tờ giấy, “quy tắc của khu đồ dùng hàng ngày” cũng chỉ bị đỏ có hai câu mà thôi.[Tuyệt đối sẽ không cắt điện.][Có thể gỡ tấm ván xung quanh giường xuống.]Tô Dung lại lần nữa quan sát cái giường giống quan tài kia.

Mặc dù ngủ trong quan tài đúng là rất xui, nhưng nếu như loại thiết kế này là vì bảo vệ bọn họ thì sao? Như vậy nếu tháo mấy tấm ván xung quanh ra, có phải sẽ phá vỡ thứ bảo vệ mình, để cho "nó" có cơ hội lợi dụng không?Lúc cô đang suy nghĩ, những người khác cũng vì phát hiện này mà vây lại.

Mẫn Tĩnh Di sờ đầu Tô Dung nói: "Tô Dung, em thật là lợi hại, hai lần quy tắc đều là em phát hiện."Tô Dung giả vờ nở nụ cười ngượng ngùng: "Thật ra hai tờ giấy này cũng không đặt ở vị trí khó phát hiện, em chỉ là nhìn thấy trước mà thôi."“Ai, tại sao lại còn có một tấm quy tắc khác?" Bà bác Lý mặt ủ mày chê: "Một tấm trước tôi đã xem không hiểu rồi, bây giờ lại còn tới một tấm nữa.”Hoàng Đào đứng ở sau cùng mọi người, căng thẳng cắn móng tay, không biết đang suy nghĩ gì.Vương Kiến Quốc tỉ mỉ nhìn tờ giấy quy tắc này, một lát sau làm ra quyết định: "Buổi tối chúng ta vẫn nên ngủ trên giường thì hơn.""Tại sao!" Hoàng Đào là người đầu tiên kêu thành tiếng, sau đó ý thức được hình như phản ứng của mình hơi quá, lập tức nhỏ giọng nói: "Tôi...!Tôi ghét ngủ trong giường quan tài, loại phong cách này thật sự xui xẻo."Bà bác Lý tràn đầy đồng cảm phụ họa: "Đúng vậy, cái giường này thật là xui xẻo! Nếu muốn ngủ thì các ngươi ngủ đi, dù sao tôi không ngủ.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: Chương 14


Bà ta nói xong thì trực tiếp ngồi dưới đất, thuận tiện kéo Hoàng Đào, để cho cô ta cũng ngồi xuống với mình.

Hai người ngồi xuống giống như thị uy với những người còn lại.

Vương Kiến Quốc nhìn tình huống này thì nhíu mày, không giận tự uy: "Các người xem quy tắc của hai tờ giấy này đi, chỗ nhắc đến giường có nhiều, đều là đề nghị buổi tối ngủ trên giường.

Nếu các người không chịu ngủ trên giường, bị "nó" ô nhiễm cũng đừng trách tôi không quan tâm nhắc nhở hai người.

""Chú lo lắng cho hai người này làm gì?" Triệu Bằng cười nhạo một tiếng: "Nếu chết thì vừa khéo chết hai người vô dụng, trên đường xuống âm phủ cũng không cô đơn.

"Một bà bác nhiều chuyện, một quỷ nhát gan từ lần gặp đầu đã không vừa mắt, chết cho rồi!Nhìn ra gã thật sự không quan tâm sống chết của bọn họ, lại nhìn sắc mặt lạnh lùng của Vương Kiến Quốc, bà bác Lý hơi run rẩy một cái, ngượng ngùng đứng lên: "Mọi người đừng tức giận, tôi không phải là sợ xảy ra vấn đề gì sao? Ngủ, chúng ta ngủ trên giường là được.

""Còn những người khác thì sao?" Vương Kiến Quốc nhìn về phía hai người còn lại.


Mẫn Tĩnh Di và Tô Dung đều cho rằng ngủ trên giường an toàn hơn, lập tức bày tỏ thái độ: "Tất nhiên chúng ta là ngủ trên giường.

"Hoàng Đào thấy bà bác Lý dễ dàng phản bội mình như vậy, những người khác đều đồng ý ngủ trên giường, cũng chỉ có thể nói: "Vậy tôi tháo mấy tấm ván xung quanh xuống thì không thành vấn đề gì chứ? Trên quy tắc cũng nói là có thể.

""Đúng đúng đúng, tháo mấy tán ván thì không xui xẻo như vậy nữa.

" Bà bác Lý gió chiều nào nghiêng chiều đó lại tiếp tục nhảy nhót.

"Như vậy trái lại! ""Không được!" Tô Dung không nhịn được đứng ra phản bác.

Mặc dù không thể chắc chắn chữ đen biến đỏ mà mình thấy có thể bị ô nhiễm hay không, nhưng giống như Vương Kiến Quốc nói, trong bốn quy tắc thì có ba quy tắc đã thể hiện tầm quan trọng của giường, sao có thể tùy tiện động vào giường chứ?Quy tắc thứ tư kia, rất có thể đã bị "nó" ô nhiễm.


Cô giấu chuyện chữ màu đỏ, nói ra suy đoán của mình, Mẫn Tĩnh Di cũng lập tức gật đầu đồng ý: "Tôi cũng cảm thấy như vậy, chúng ta không cần động vào cái giường này.

Quan tài thì quan tài đi, an toàn là được.

""Chao ôi, tôi tìm được nhà vệ sinh rồi!" Triệu Bằng đột nhiên cắt đứt thảo luận của bọn họ, chỉ vào một cánh cửa phía sau khu đồ dùng hằng ngày.

Trên cửa bên trái và phải đều dán một cái bảng ghi nam, nữ, bên trái là nhà vệ sinh cho nam, bên phải là nhà vệ sinh cho nữ.

"Chắc cái tấm bảng ghi nam nữ này không có vấn đề gì, nếu muốn đi vào nhà vệ sinh, đừng quên chú ý trong phòng vệ sinh có giấy hay không.

”Mặc dù nói như vậy, nhưng mọi người đều không dám đi trước.

Từ xưa đến nay nhà vệ sinh đều có rất nhiều câu chuyện kinh khủng kể lại, mang theo cảm giác sợ hãi cho loài người.

"Chờ một chút.

" Đột nhiên Triệu Bằng nghĩ đến cái gì đó: "Tại sao chúng ta không thể trực tiếp tiểu xuống đất? Biết rõ bên trong là nơi nguy hiểm còn muốn đi vào, không phải CMN là tìm chết sao?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: Chương 15


Nghe được phương pháp này, sắc mặt mọi người đều sáng lên, nếu như có thể không vào nhà vệ sinh, vậy thì thật sự không thể nào tốt hơn.Nhưng Vương Kiến Quốc lại nghiêm túc ngăn cản bọn họ: "Không được, như vậy tuyệt đối không được!""Dựa vào cái gì?" Triệu Bằng bất mãn chất vấn."Các người quên 《 quy tắc thông dụng trong quái đàm》 rồi sao? Bên trong quái đàm không được làm gì không phù hợp với thiết lập nhân vật.

Bây giờ thân phận của chúng ta chính là khách hàng, khách hàng sẽ đi vệ sinh bậy bạ trong siêu thị sao?"Vương Kiến Quốc nói xong, là người đầu tiên đi vào nhà vệ sinh nam.Mọi người trố mắt nhìn nhau, cũng không dám đi theo.Tô Dung nghĩ đến mình thấy được quy tắc, cũng dứt khoát đại biểu bên nữ đi vào nhà vệ sinh cho nữ.

Cô lựa chọn tạm thời tin quy tắc và chữ đỏ mình thấy được, bảng dán trên nhà vệ sinh không có vệ đề gì, trong phòng vệ sinh thì có giấy, như vậy phòng vệ sinh này an toàn.Nhà vệ sinh là kiểu khép kín, bên trong chỉ có một cái cửa sổ nhỏ thủy tinh bị sương mù bên ngoài che kín.


Một ngọn đèn mờ tối tản ra ánh sáng màu vàng treo trên đỉnh, thính thoáng lập lòe một chút, cực kỳ có không khí quỷ dị.

Mùi hôi thối nhàn nhạt quanh quẩn ở đầu mũi, hình như còn có thể ngửi được mùi rỉ sét giống như mùi máu tanh.Không gian như vậy đúng là làm cho người ta cảm thấy vô cùng áp bức, ngọn đèn treo bên trên đung đưa phát ra tiếng két làm cho người ta ê răng, từng giọt nước rỉ ra từ vòi nước vang lên tiếng "tí tách", cũng làm cho người ta không lạnh mà run, hận không thể trực tiếp chạy ra ngoài.Tô Dung nhanh chóng mở một cánh cửa phòng vệ sinh ra, bên trong có giấy.


Cô nhanh chóng giải quyết xong vấn đề s1nh lý trong không gian nhỏ kín mít, xối nước, rửa tay, sau đó kéo cửa đi ra ngoài.Cho đến khi đi ra cửa, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Đối mặt với ánh mắt hỏi thăm của mọi người thì lắc đầu một cái: "Không sao, bên trong không có gặp nguy hiểm, chỉ là tương đối kinh khủng mà thôi."Trong lòng vẫn là có chút sợ hãi, Mẫn Tĩnh Di liếc nhìn Hoàng Đào, do dự một chút, lại quay đầu hỏi Lý Tuệ: "Dì Lý, chúng ta cùng nhau đi vào nhà vệ sinh như thế nào?"Chú ý đến một màn này, trong mắt Tô Dung thoáng qua ánh sáng gì đó.Mẫn Tĩnh Di là đang tránh Hoàng Đào? Tại sao? Cô ấy phát hiện ra gì sao?Nhưng bà bác Lý lại lắc đầu: "Tôi bây giờ không muốn đi."Thấy bà ta từ chối, Hoàng Đào đang không hiểu tại sao đối phương không tìm mình, lập tức vui vẻ trong lòng, mở miệng muốn nói: "Em..."Tô Dung kịp thời cắt đứt lời của cô ta: "Chị Mẫn, để em đi cùng chị đi."Cô nói xong, thì đi tới kéo tay Mẫn Tĩnh Di.

Nhìn vào ánh mắt biết ơn của Mẫn Tĩnh Di, hai người đi vào trong nhà vệ sinh.Chờ đi vào bên trong, cô mới hỏi ra nghi ngờ của mình: "Sao vậy chị, mới vừa rồi tại sao chị không muốn Hoàng Đào đi vào cùng mình?"Mẫn Tĩnh Di kinh ngạc với sự tỉ mỉ của cô, cười khổ nói: "Có thể là do chị suy nghĩ nhiều, sau khi từ khu quần áo đi ra, chị cứ cảm thấy Hoàng Đào đã thay đổi một chút.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: Chương 16


"Thay đổi gì?"“Chị không nói được cụ thể, nhưng lúc ấy chị vẫn còn nhớ, khi Hoàng Đào đi ra từ khu quần áo, sắc mặt hồng hào, thật sự có chút quỷ dị! Hơn nữa, cô ấy ở khu quần áo quá lâu, từ khi bước chân dừng lại cho đến khi cô ấy đi ra ngoài, đã vượt qua 10 giây."Đây là trên con đường về tập trung với mọi người Mẫn Tĩnh Di vừa đi vừa nghĩ, bước chân dừng lại chắc chắn đối phương gặp phải ma nơ canh mặc quần áo kỳ lạ trong quy tắc có nói.

Như vậy nếu dựa theo lời của Hoàng Đào nói, cô ta nhắm mắt mười giây, thân thể của ma nơ canh lập tức biến mất.


Lấy tính cách nhát gan của Hoàng Đào, sau khi phát hiện đã an toàn nhất định sẽ lập tức chạy ra.Nhưng mà không có, phải hai ba phút sau cô ta mới đi ra.Nhớ tới lúc ấy mình còn đi cùng với đối phương một đoạn đường, Mẫn Tĩnh Di lập tức nổi một tầng da gà, cảm giác nghĩ mà sợ.Vốn dĩ Tô Dung đã nghi ngờ Hoàng Đào bị "nó" ô nhiễm, bây giờ lại càng chắc chắn quy tắc nói về khu quần áo biến thành màu đỏ, tuyệt đối là đã bị ô nhiễm."Có lẽ biện pháp giải quyết tình huống quỷ dị trong khu quần áo là sai." Cô khẽ nhíu mày nói: "Nhưng phải làm thế nào để cho những người khác đều có thể tin tưởng chuyện này đây?"Lúc này Mẫn Tĩnh Di đã đi vệ sinh xong, vừa rửa tay vừa nói: "Đi ra ngoài trước.

Chúng ta tìm cơ hội nói cho anh Vương biết một tiếng.


Vốn dĩ khu quần áo kia cũng không có cái gì đáng để đi đến, trong thời gian ngắn chắc không có vấn đề gì đâu."Lại đi ra khỏi nhà vệ sinh, hai người ăn ý cũng không nói nhiều, đều tự tìm một cái giường nằm lên.Mọi người đều là lần đầu tiên nằm trên giường quan tài, thật sự có chút mới lạ.

Vốn dĩ Mẫn Tĩnh Di là đến siêu thị mua đồ ăn vặt, chia quà ăn vặt cho mọi người làm cơm tối xong, sau khi ăn qua loa thì chuẩn bị nghỉ ngơi.Bây giờ ngủ thì thật sự có chút sớm, hơn nữa khu đồ dùng hằng ngày lại đèn đuốc sáng trưng, mọi người không nhịn được nói chuyện với nhau.Trước tiên quan trọng nhất chính là quan tâm nơi bây giờ mình ở, ở trong hoàn cảnh xa lạ, giọng của bà bác Lý tràn đầy bất an: "Ở khu đồ dùng hằng ngày thật sự không thành vấn đề sao?"Vương Kiến Quốc gật đầu nói: “Trước kia khi tôi bị chọn trúng đi vào quy tắc quái đàm cũng có một khu an toàn giống như thế này, giai đoạn trước "nó" sẽ không đến được nơi này trong thời gian quy định."“Nếu khu đồ dùng hằng ngày tắt đèn, sẽ xảy ra nguy hiểm sao?" Mẫn Tĩnh Di hỏi."Cái này còn phải hỏi sao?" Triệu Bằng cười nhạo nói: "Nhất định là sẽ nha! Nếu không sao lại bảo chúng ta một khi chỗ này tắt đèn thì lập tức trở về giường chứ?"Tô Dung nghĩ đến một chuyện khác: "Nói như vậy, ngày mai lúc chúng ta đi ra ngoài thăm dò, phải để lại một người trông chừng khu đồ dùng hằng ngày, lỡ như có tắt đèn còn có thể nhắc nhở mọi người."Suy nghĩ một chút, nàng lại bổ sung: "Hai người ở lại đi, một thân một mình thật sự cũng không an toàn.".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: Chương 17


Thật ra sở dĩ yêu cầu hai người ở lại, là sợ chỉ có một mình Hoàng Đào, cô ta sẽ làm mấy chuyện gì đó bên trong khu an toàn.

Tạm thời Tô Dung không có cách nào tin tưởng cô ta."Tô Dung nói không sai." Vương Kiến Quốc cũng có lời muốn nói: "Ngày mai lúc đi ra ngoài thăm dò thì hai người thay phiên nhau ở lại, nếu như đột nhiên tắt đèn, một người đi ra gọi những người còn lại, một người khác thì ở lại trông chừng."Mọi người đều câu có câu không nói chuyện, sau đó dần dần chìm vào giấc ngủ.Đêm khuya, đột nhiên Lý Tuệ mắc tiểu.

Trước đó bởi vì bà ta không đi tiểu, cho nên không đi nhà vệ sinh.


Bây giờ hơn nửa đêm không nhịn được, chỉ có thể lựa chọn đi đêm.Đi tới cửa nhà vệ sinh, bà ta cố ý ngẩng đầu nhìn bảng ghi nam nữ ở cửa một chút.Một cái đầu vàng có hình dạng giọt nước, phía dưới là bốn cái chân hai ngắn hai dài."A!"Bà bác Lý hoảng sợ, lập tức hét lên, sau đó chạy về trên giường.Những người khác bị bà ta đánh thức, Triệu Bằng mơ màng mắng một tiếng: "CMN la cái gì mà la? Gặp quỷ à?""Thật sự gặp quỷ?" Giọng nói của bà bác Lý tràn đầy nức nở: "Nhà vệ sinh kia, tấm bảng trên nhà vệ sinh không có kết cấu bình thường nên có!”Vốn dĩ Tô Dung ngủ không sâu, bị tiếng la của bà ta làm tỉnh lại.

Nghe vậy thì liếc mắt nhìn sang, quả nhiên, hình vẽ bên trong tấm bảng đã không giống như lúc trước cô nhìn thấy."Chờ một chút lại đi." Cô an ủi: "Một lát nữa chắc sẽ trở lại bình thường thôi."Đợi mười mấy phút, bà bác Lý vừa kinh vừa sợ đã nín rất lâu rồi, cuối cùng nhịn không được nữa, lại đi đến.

Cũng may lần này trên tấm bảng đã trở lại bình thường, không có tình huống quỷ dị gì.Bà ta thở phào nhẹ nhõm, mắc tiểu dâng trào không nhịn được vọt vào nhà vệ sinh, kéo cửa phòng vệ sinh gần nhất nhanh chóng đi vào giải quyết.Chờ giải quyết xong bà ta thờ phào nhẹ nhõm, vươn tay sờ giấy vệ sinh.Sờ hai cái không có gì, bà bác Lý nghi ngờ quay đầu lại, phát hiện vốn dĩ chỗ để giấy vệ sinh trở nên trống trơn.Thân thể bà ta cứng đờ, đột nhiên nghĩ đến lúc mình đi vào quá nhanh, quên kiểm tra trong phòng vệ sinh có giấy vệ sinh hay không.Mà bên trong quy tắc hướng dẫn sử dụng siêu thị có một quy tắc --- Nếu như phòng vệ sinh không có giấy vệ sinh, thì không nên đi vào."Rầm rầm rầm."Đột nhiên cửa phòng vệ sinh bị người bên ngoài gõ.


Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên trong không gian yên tĩnh vô cùng rõ ràng.

Bà bác Lý cứng đờ xoay người lại, cổ họng giống như bị chặn không phát ra chút thanh âm nào.Từ trong khe hở ở phía dưới cửa phòng vệ sinh, máu đỏ tươi chậm rãi tràn vào.

Máu tươi ngày càng nhiều, lan tràn đến chân bà bác Lý, thấm ướt mũi giày của bà ta.Bà bác Lý hoảng sợ trợn to mắt, nước mắt lớn chừng hạt đầu không bị khống chế rơi xuống khuôn mặt già nua."Rắc rắc."Cửa bị mở ra, một tiếng người giống như do máy móc hợp thành, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi là đến chơi với ta đúng không?".

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: Chương 18


Vào sáng sớm, Mẫn Tĩnh Di bị mắc tiểu tỉnh lại, liếc nhìn thời gian, 7 giờ 18.

Cô ấy dùng tay chải chải tóc của mình, đứng dậy đi nhà vệ sinh.Mặc dù vừa mới tỉnh, nhưng cô ấy còn nhớ được quy tắc đã xem, cho nên ngẩng đầu nhìn tấm bảng trước cửa.Là tấm bảng ghi nam nữ bình thường, Mẫn Tĩnh Di thở phào nhẹ nhõm, đi vào nhà vệ sinh.Tất nhiên cô ấy yên tâm quá sớm, mới vừa mở cửa phòng vệ sinh đầu tiên, thấy được thảm trạng máu đỏ tươi bên trong, Mẫn Tĩnh Di hoảng sợ trợn to mắt, hai giây sau sụp đổ hét lên một tiếng."A!"Tiếng hét này rất chói tai, giống như còi xe cảnh sát vậy, lập tức làm cho mấy người không ngủ sâu trực tiếp mở mắt ra.Tô Dung dụi mắt một cái, phán đoán âm thanh là truyền từ nhà vệ sinh.

Cô nhanh chóng nhảy xuống giường, Vương Kiến Quốc cũng đã nhanh chóng đi xuống giường, cùng nhau chạy đến.Chờ đi đến cửa nhà vệ sinh, Vương Kiến Quốc còn cố ý ngăn cản cô một chút, chờ xác nhận tấm bảng không có vấn đề gì, hai người cùng mở cửa ra.Phía đối diện phòng vệ sinh đầu tiên, Mẫn Tĩnh Di dựa vào tường ngồi dưới đất, hai tay che miệng, hô hấp dồn dập, hoảng sợ nhìn về phía trước, trong mắt tràn đầy nước mắt, giống như là thấy quỷ vậy.Trong phòng vệ sinh có cái gì?"Chờ một chút, anh không thể đi vào." Thấy Vương Kiến Quốc muốn đi vào bên trong, Tô Dung vội vàng ngăn cản anh ấy lại.


“Đừng quên chúng ta là khách hàng, nam không thể đi vào nhà vệ sinh nữ.”Nói xong, cô hít sâu một hơi.Chỉ thấy phòng vệ sinh thứ nhất cũng được xem như sạch sẽ, lúc này đã đỏ tươi một mảnh, chân tay đứt, thịt vụn, giống như nổ tung văng khắp nơi, trên tường là máu tươi bắn tung tóe, trải qua một đêm lặng đọng, bây giờ đã biến thành màu đỏ nhạt.Mà trong bồn cầu, đầu của bà bác Lý đã trôi lơ lửng trong vũng máu.Bà ta chết không nhắm mắt, một đôi mắt ố vàng tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng, chỉ cần liếc một cái cũng làm cho người ta không lạnh mà run, không dám tưởng tượng khi sống bà ta đã gặp phải đau đớn gì.Mặc dù đời trước Tô Dung làm trinh thám, cũng đã gặp người chết.

Nhưng tình cảnh kinh khủng như vậy, vẫn là lần đầu tiên cả hai đời.


Coi như đã sớm chuẩn bị, cũng khó tránh khỏi chấn động tinh thần.

Mùi máu tươi tanh nồng cộng với mùi khai của nước tiểu, cô hơi nín thở, một cổ muốn nôn từ trong dạ dày trào ra."Ọe...!Bà bác Lý chết rồi...!Ọe..."Cũng may sáng sớm chưa ăn cơm, nôn được một chút, Tô Dung miễn cưỡng dùng một tay che ngực áp chế cơn buồn nôn, đi về phía trước đỡ lấy Mẫn Tĩnh Di: "Chị Mẫn, chị có khỏe không?""Chị...!Chị...!Hu hu hu!" Mẫn Tĩnh Di luôn trầm tĩnh, trong phút chốc sụp đổ khóc rống lên, cô ấy không giống với Tô Dung, cô ấy không có chút chuẩn bị nào đã thấy một màn thế này.

Hơn nữa cô ấy còn là lần đầu tiên thấy người chết, thấy được tử trạng đáng sợ như vậy.Cảnh tượng máu tươi đầm đìa, tay chân gãy, thịt vụn khắp nơi, cùng với cái đầu ở trong bồn cầu, là hình ảnh ở bất kỳ trong phim kinh dị nào cũng làm cho người xem phim phải hét chói tai, huống chi là tận mắt nhìn thấy?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,900
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: Chương 19


Vương Kiến Quốc nhận lấy Mẫn Tĩnh Di, đỡ cô ấy ra ngoài.

Tô Dung hít sâu một hơi, nhắm hai mắt, cũng nhanh chóng đi ra ngoài."Sao thế sao thế?" Triệu Bằng và Hoàng Đào vây lại, nhìn bộ dạng ba người này, hơn nữa bà bác Lý không thấy, thật ra trong lòng Triệu Bằng đã có suy đoán."Bà bác Lý chết rồi." Vương Kiến Quốc trầm giọng tuyên bố.Quả nhiên là thế.


Triệu Bằng hiểu rõ gật đầu một cái: "Chết như thế nào?""Chắc là kích phát quỷ dị của nhà vệ sinh." Tô Dung nghĩ đến thảm trạng của đối phương, không nhịn được run lên, "Chết rất thảm."Bởi vì lúc làm trinh thám, nhất là đi điều tra vùng quê nghèo hoang vu, thường xuyên gặp được một ít người chết với kiểu lì kỳ, đối với hiện trường bà bác Lý chết mới vừa nhìn thấy, Tô Dung tiếp nhận rất nhanh.Vương Kiến Quốc cũng chú ý đến điểm này, không nhịn được nhìn Tô Dung một cái.

Mặc dù không biết trong nhà vệ sinh là có bộ dạng gì, nhưng nhìn Mẫn Tĩnh Di lúc trước cực kỳ bình tĩnh cũng bị dọa không nhẹ, cũng biết bên trong tuyệt đối rất kinh khủng.Tô Dung là một cô gái nhỏ mới thi đại học, đã có thể nhanh chóng thích ứng với loại hình ảnh đó rồi sao?Lúc bọn họ nói chuyện, Hoàng Đào đi đến bên cạnh Mẫn Tĩnh Di còn chưa bình tĩnh lại trong sợ hãi, nhẹ giọng an ủi: "Chị Mẫn, chị không sao chứ?"Mẫn Tĩnh Di lắc đầu, nhưng không nhịn được hốc mắt lại đỏ, ôm chặt lấy mình.


Cảnh tượng đó quả thật rất đáng sợ, cô ấy cảm giác cuộc đời còn lại có lẽ mình sẽ luôn mơ thấy ác mộng này."Dì Lý...!Năm nay dì Lý mới về hưu, vốn nên an hưởng tuổi già...!Nhưng mà...!Hu hu..." Cô ấy lại không nhịn được khóc lên, cũng không biết là khổ sở cho bà bác Lý, hay là đang sợ hãi cho mình.“Đừng khổ sở." Hoàng Đào ôm lấy cô ấy, an ủi vỗ lưng cô ấy: "Chị sẽ an toàn, giống với em vậy."Câu nói sau giống như cô ta đang nói mê sảng, Mẫn Tĩnh Di nhỏ giọng nức nở cũng không nghe thấy.Nhìn thấy mọi người chìm vào bầu không khí nặng nề, Vương Kiến Quốc thở dài, cất giọng nói: "Mặc dù rất đau buồn vì bà Bác Lý chết, nhưng tôi không thể không nhắc nhở mọi người, trong quái đàm có người chết, thực lực của "nó" cũng sẽ được gia tăng."Đây là tin tức mà mọi người không biết, sau khi nghe xong, bọn họ đều trợn to hai mắt, tình thần hoảng loạn.Vương Kiến Quốc nặng nề tằng hắng một cái: "Cho nên chúng ta không có thời gian đau lòng khổ sở, phải nhanh chóng đi ra ngoài tìm đầu mối."Loại quy tắc quái đàm này mới phủ xuống, chỉ có nhóm người đầu tiên bị chọn trúng, mới có thể ở bên trong để lại đầu mối vĩnh viễn.

Nếu như có thể tìm được đầu mối, có lẽ có thể thông qua cửa.Tất nhiên, cũng không phải tất cả quy tắc quái đàm đều có đầu mối như vậy.

Dù sao người bị chọn trúng tự mình còn chưa lo xong, có thể có cơ hội để lại cái gì chứ.Nhìn thấy Mẫn Tĩnh Di rõ ràng vẫn còn thất thần, đôi mắt sưng đỏ, Tô Dung không nhịn được thở dài nói: "Để cho chị Mẫn ở lại trông chừng khu đồ dùng hằng ngày đi.".

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom