Cập nhật mới

Dịch Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc Lâm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 341: Chương 341


“Ha ha” Cuối cùng Giản Nghệ Hân không nhịn được bật cười thành tiếng, hai người đã ra khỏi toà nhà nội trú, Lâm Thế Kiệt dừng bước, mượn ánh trăng để nhìn cô: “Cười gì?
“Cười anh đó” Giản Nghệ Hân nói: “Bây giờ mọi người đều biết chuyện anh sợ vợ rồi”
“Sợ vợ?” Lâm Thế Kiệt nheo mắt đầy nguy hiểm, anh lại gần Giản Nghệ Hân.

Đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm, Giản Nghệ Hân nhanh chóng lùi về sau, căng thẳng nhìn anh: “Anh muốn làm gì? Đây là chốn đông người đấy..”
“Chống đông người? Sao tôi không thấy xung quanh em có người?”
Giản Nghệ Hân nghe Lâm Thế Kiệt nói vậy thì nhìn quanh, lúc này mới phát hiện trời đã khuya, xung quanh không còn ai nữa.
Cô vẫn cảnh giác nhìn Lâm Thế Kiệt, sau đó nghe anh nói: “Người ta nói tôi sợ vợ à? Sao tôi chỉ nghe thấy tôi rất cưng chiều vợ thôi?”
“Ừm, vậy chắc là tôi nghe nhầm”
Giản Nghệ Hân nói xong đang định chạy thì đã bị Lâm Thế Kiệt kéo lại, trên người cô còn có mùi xà phòng tắm, tóc cũng rất thơm.


Lâm Thế Kiệt kéo cô vào lòng, vòng tay qua eo cô từ phía sau, cằm đặt lên đỉnh đầu cô.
Độ cao vừa vặn!
“Lâm Thế Kiệt anh..”
Bị bất ngờ kéo về phía sau, nhịp tim Giản Nghệ Hân đột nhiên tăng nhanh, nhất là lúc này đêm khuya yên tĩnh, anh ôm cô từ phía sau thế này quá mập mờ.

Cô cảm thấy hô hấp của mình hơi rối loạn.

“Câu trả lời tôi muốn”
Lâm Thế Kiệt lãnh đạm lên tiếng, giọng nói khàn khàn trầm thấp, giống như xuyên qua thời gian, đâm trúng vào tim Giản Nghệ Hân.
Sao Giản Nghệ Hân có thể cho anh câu trả lời dễ dàng như vậy được?
Cô chớp mắt: “Anh buông tôi ra trước, buông ra rồi tôi sẽ nói cho anh”

“Thật?”
“Thật” Giản Nghệ Hân nói.
Vòng tay ôm eo của Lâm Thế Kiệt dần buông lỏng, Giản Nghệ Hân được tự do lập tức chạy đi, trên mặt nở nụ cười xinh đẹp, cô quay đầu lại nhìn Lâm Thế Kiệt: “Đuổi theo tôi đi, đuổi theo được tôi sẽ nói cho anh”
“." Anh bị lừa à?
Lâm Thế Kiệt không giận chút nào, ngược lại còn thấy bất đắc dĩ, đương nhiên anh không thể đuổi theo Giản Nghệ Hân được.
Giản Nghệ Hân chạy một đoạn thấy Lâm Thế Kiệt không
đuổi theo thì hơi mất hứng.

Cô hơi buồn quay lại, Lâm Thế Kiệt nói: “Sao không chạy nữa?”
“Vậy tại sao anh không đuổi?”
Lâm Thế Kiệt nhún vai: “Dù sao em cũng sẽ quay lại”
Giản Nghệ Hân cảm thấy lúc này thời gian như ngừng lại, và chỉ còn lại hai người họ trên thế giới.

Khi cô vừa định mở miệng thì Lâm Thế Kiệt đã cúi uống, đặt một nụ hôn chuồn chuồn nước lên cánh môi cô..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 342: Chương 342


Người Giản Nghệ Hân như hoá đá.
“Anh quyết định rồi, anh không cần câu trả lời của em nữa” Khi rời đi, Lâm Thế Kiệt thì thầm vào tai Giản Nghệ Hân câu này, bàn tay buông thống bên hông của Giản Nghệ Hân đột nhiên túm chặt góc áo.
Có một thoáng, tim cô cảm thấy chua xót.
Từ bỏ sớm vậy sao?
Giản Nghệ Hân không khỏi cười nhạo bản thân, nhưng giây tiếp theo cô đã ngã vào vòng tay Lâm Thế Kiệt, anh hài lòng nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô: “Anh quyết định rồi, bây giờ chúng ta sẽ yêu đương.”
“Hả?”
“Chuyện Lâm Thế Kiệt anh làm trước nay không cần được người khác cho phép.” Lâm Thế Kiệt nói xong thì cười đắc ý.

Tại sao anh phải thận trọng xin phép ý kiến Giản Nghệ Hân chứ?

Anh thích là đủ rồi.
Còn khi nào Giản Nghệ Hân thích anh...!Anh tin chỉ là chuyện sớm muộn thôi, mà anh sẽ rút ngắn khoảng thời gian ấy lại.

Giản Nghệ Hân nhìn vào mắt Lâm Thế Kiệt, bỗng có một thoáng cô muốn đắm chìm trong đó, không ra ngoài nữa.
Lâm Thế Kiệt kéo tay Giản Nghệ Hân ra khỏi phòng bệnh, đây là một đòn chí mạng đối với Trình Quyên.
Ở thành phố S, ai dám đối xử với bà như thế? Huống hồ còn là một thăng nhóc!
“Thuý Vy, con đừng sợ, mẹ nhất định sẽ đòi lại công bằng cho con, nếu không được thì mẹ đi tìm ông ngoại con, mẹ..” Trình Quyên vẫn tiếp tục huyên thuyên, chồng bà ta thường xuyên vì chuyện công việc mà bận sứt đầu mẻ trán, vậy nên Giản Thuý Vy hầu như là do bà ta một tay nuôi nấng.
Hơn nữa Giản Thuý Vy lại rất ngoan ngoãn đáng yêu, có cô con gái như vậy ai lại không nâng niu trong lòng bàn tay mà yêu thương?
Bây giờ con gái bị người khác bắt nạt như thế, đương nhiên Trình Quyên không cho phép.
“Mẹ, con mệt rồi, mẹ có thể để con nghỉ ngơi được không?” Giản Thuý Vy cười khổ, cô ta đã nói như vậy rồi, Trình Quyên liền vội vàng an ủi vài câu rồi mới rời đi.

Trình Quyên vừa đi, Giản Thuý Vy lập tức thay đổi sắc mặt.

Cô ta túm lấy thứ gần tay rồi ném mạnh xuống đất, trên mặt lộ vẻ hung dữ nham hiểm: “AI Tại sao? Tại sao? Lâm Thế Kiệt, rốt cuộc tôi thua kém Giản Nghệ Hân chỗ nào? Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?”
Giản Thuý Vy ôm đầu khóc, hai mắt giăng đầy tơ máu.
Cô ta hận, sao có thể không hận được?
Giản Thuý Vy cười khẩy, bỗng nhiên cô ta ngẩng đầu, trông như ma nữ.

Cô ta biết thân phận của mình là giả, dù mọi người đều gọi cô ta là cô Giản, nhưng cô ta chỉ là hàng giả...!Chuyện này vốn có thể giấu mãi, nhưng bây giờ Giản Nghệ Hân lại xuất hiện.
Tại sao?
Giản Nghệ Hân cướp đi tình yêu của anh Thế Kiệt, còn định cướp cả thân phận của cô ta?
mc Lâmc Lâmcl”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 343: Chương 343


Bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa, Giản Thuý Vy vừa lau nước mắt thì thấy một bóng người bước vào: “Thuý Vy à, cậu sao thế? Tớ nghe nói cậu xảy ra chuyện nên vội vàng tới đây? Thế nào rồi?”
Lâm Hàn Tình giả vờ hỏi, sau khi xác định Trình Quyên đã đi, cô ta mới đóng cửa, lo lắng ngồi bên cạnh giường.
“Sao cô lại tới đây?” Giản Thuý Vy hỏi.
Nói đến chuyện cắt cổ tay tự sát thì phải nói đến Lâm Hàn Tình, chính cô ta là người xúi bẩy Giản Thuý Vy làm vậy.

Lâm Thế Kiệt nhiều ngày không để ý đến mình, đương nhiên Giản Thuý Vy không kìm nén được nữa, vì thế Lâm Hàn Tình đã nghĩ kế cho cô ta.
“Không phải tôi đang lo cho cô thôi sao? Cô còn cắt cổ tay thật à? Cô có biết là làm vậy nguy hiểm lắm không...”
Lâm Hàn Tình lo lắng nói.

Cô ta cũng không thật sự sợ Giản Thúy Vy sẽ bị thương hay xảy ra chuyện gì, chỉ là nếu Giản Thúy Vy xảy ra chuyện, mọi người điều tra sẽ phát hiện ra đó là ý đồ của cô ta, không phải cô ta sẽ xong đời sao?
“Không cần cô n¡ị âm trạng Giản Thúy Vy không tốt, nên đương nhiên thái độ cũng không được tốt.
Nhưng mọi chuyện ban nãy Lâm Hàn Tình đã nghe nói rồi, cô ta thở dài, vừa quan sát sắc mặt Giản Thúy Vy, vừa nói: “Thúy Vy, cô cũng đừng để ý quá, theo tôi thấy, Giản Nghệ Hân kia đúng là một ả hồ ly tinh, quyến rũ anh trai tôi, chúng ta không đấu lại cô ta được!”
Sự ghê gớm của Giản Nghệ Hân, Lâm Hàn Tình đã từng được lĩnh giáo.
Bây giờ chỉ cần cô ta nhớ lại là liền cảm thấy có chút sợ hãi.

Nhưng Giản Thúy Vy lại không nghĩ như vậy, từ lúc còn rất nhỏ cô ta đã được dạy rằng, thứ mình muốn thì mình phải đi giành lấy, nếu không nó sẽ không vô cớ rơi vào lòng mình.

Vậy nên, cô ta sẽ không cam lòng từ bỏ đâu.

Tối hôm đó, Giản Nghệ Hân ngủ rất ngon.
Nhưng mà...!Lâm Thế Kiệt lại không được yên giấc, anh chỉ cảm thấy như có thứ gì đó đang khuấy trộn trong bụng mình, lúc trời còn chưa tối, anh đã đau đớn chảy đầy mồ hôi rồi.
Lâm Thế Kiệt không muốn đánh thức Giản Nghệ Hân, bèn gọi bác sĩ gia đình tới, bác sĩ kiểm tra xong nhíu mày nói: “Đây là bị viêm dạ dày cấp tính sao? Buộc phải tới bệnh viện truyền nước thôi!”
Vì vậy, Lâm Thế Kiệt đành phải bảo tài xế đưa anh đến bệnh viện.
Lúc Giản Nghệ Hân tỉnh dậy không thấy Lâm Thế Kiệt đâu, còn tưởng rằng anh đã đi làm.
Cô xuống tầng, nhìn thấy dì Liễu thì chào hỏi một tiếng: “Chào buổi sáng dì Liễu”
“Chào buổi sáng mợ chủ, tôi có nấu canh, mợ mang một chút qua cho cậu chủ đi” Dì Liễu vội đi ra từ phòng bếp, trong tay còn cầm canh đã được gói sẵn.
“Hả?” Giản Nghệ Hân ngơ ra, không hiểu ra làm sao: “Không phải Lâm Thế Kiệt đã đến công ty rồi sao?”
Hơn nữa lúc này rồi sao còn phải mang canh qua?
Có điều nghĩ đến việc tối qua Lâm Thế Kiệt tỏ tình với mình, sắc mặt cô bất giác nóng lên.
Thật ra mang canh qua, thuận tiện thăm anh cũng tốt thôi...!“Cậu chủ bị viêm dạ dày cấp tính, sáng sớm lúc tỉnh dậy sắc mặt trắng bệch, còn bảo tôi gọi bác sĩ gia đình tới nữa, sau đó đã đi thẳng đến bệnh viện rồi!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 344: Chương 344


“Có chuyện gì vậy? Sao lại như thế? Chuyện lớn như vậy sao.

không bảo tôi?”
Giản Nghệ Hân đứng bật dậy, bữa sáng cũng không buồn ăn nữa, vội muốn lên tầng thay quần áo rồi lập tức xuất phát, cô biết viêm dạ dày cấp tính sẽ khiến toàn thân yếu đuối vô lực, nếu không có người ở bên chăm sóc chắc chản sẽ rất vất vả.
“Là cậu chủ không cho nói, cậu chủ thấy mợ đang ngủ say, không cho đánh thức mợ..?
Di Liễu ấm ức nói.
Lời của dì Liễu khiến Giản Nghệ Hân cảm thấy chua xót, cô không ngờ hóa ra Lâm Thế Kiệt lại là một người tinh tế đến vậy.
Anh đã bị bệnh rồi mà vẫn còn lo cho cô.
Cô gói đồ lại: “Anh ấy ở bệnh viện nào, giờ tôi sẽ qua đó xem sao”
Trên đường đi, Giản Nghệ Hân cứ nghĩ về Lâm Thế Kiệt, muốn gọi điện hỏi thăm anh, nhưng lại nghĩ đến đó rồi nói, lúc này lại nhận được điện thoại của Mộ Long: “Giản Nghệ Hân, có chuyện gì vậy?”
“Hả? Hôm qua sao? Tôi có việc đột xuất không kịp nói với anh.." Giản Nghệ Hân giải thích.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.


Toàn Cầu Xâm Nhập
2.

Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
3.

Tài Khoản Yêu Đương Não Tàn Của Ông Xã Tổng Tài
4.

Người Lạ Từng Thương
=====================================
Cô không khỏi nghĩ đến bức tranh vẫn chưa hoàn thành ở phòng làm việc, ai ngờ ý của Mộ Long lại không phải chuyện này: “Ý tôi là, cô...!mấy bài báo lại viết lung tung, cô không sao chứ?”
Báo? Báo gì?
Giản Nghệ Hân không hiểu ra làm sao, Mộ Long như cũng đoán được có lẽ Giản Nghệ Hân vẫn chưa biết được tin: “Thôi thôi, coi như tôi chưa nói gì.


Hôm nay khi nào thì cô đến công ty?”
“À...!hôm nay tôi có thể xin nghỉ không?”
Bây giờ trong lòng Giản Nghệ Hân chỉ nghĩ về Lâm Thế
ệt, hai hàng lông mày cũng nhíu chặt lại.

Phía bên kia, Mộ Long im lặng một lúc, như cũng cảm thấy hôm nay Giản Nghệ Hân mà xuất hiện cũng không quá tốt, bèn nói: “Ừm, vậy hôm nay cô cứ ở nhà nghỉ ngơi đi”
Cúp máy, chiếc xe đã dừng lại trước cổng bệnh viện.
Giản Nghệ Hân xuống xe, chưa đi được mấy bước thì đã bị phóng viên bao vây lại.
Cô ngỡ ngàng lùi lại phía sau, đám phóng viên ùn ùn kéo tới như bầy ong: “Mợ Lâm, cô đến thăm tổng giám đốc Lâm sao? Xin hỏi bây giờ tâm trạng cô như thế nào?”
“Nghe nói tổng giám đốc Lâm và cô Giản ở chung trong một bệnh viện, xin hỏi hai người họ là bạn tốt hay còn có quan hệ gì khác?”
“Mợ Lâm, mong cô trả lời câu hỏi của chúng tôi...”
“Trong tay cô là bữa trưa tình yêu sao? Xin hỏi sao chồng cô lại nhập viện, mà cô lại còn không ở bên anh ấy?”
Đám phóng viên hỏi những câu hỏi sắc bén, Giản Nghệ Hân không chút phòng bị, không hề có sức chống đỡ.
Thật ra lúc nãy đám phóng viên vốn đã phỏng vấn Lâm Thế.

Kiệt, nhận tiền bịt miệng rồi, đang nghĩ không biết nên viết gì, lại chợt có một người tinh mắt nhìn thấy Giản Nghệ Hân, bọn họ lập tức như bầy ong vỡ tổ xông lên.
Vì bên cạnh Giản Nghệ Hân không có vệ sĩ nên bọn họ hận không thể chĩa hết micro lên mặt Giản Nghệ Hân!
“Mọi người đã nói xong chưa?”
Sắc mặt Giản Nghệ Hân không tỏ vẻ gì, nếu ban nãy do vẫn chưa hiểu rõ tình hình nên mới có chút hoảng loạn thì lúc này trên gương mặt cô chỉ còn lại vẻ lạnh nhạt..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 345: Chương 345


Cô chưa từng sợ hãi đám người này.

“Mợ Lâm, cô.

.


“Chuyện của tôi và chồng tôi không biết sao các vị lại quan †âm thế nhỉ? Hơn nữa chồng tôi bị viêm dạ dày cấp tính phải nhập viện, bây giờ tôi mang cơm cho anh ấy, mọi người muốn cản tôi sao?”
Giản Nghệ Hân thậm chí còn nở nụ cười, đúng là nụ cười ẩn chứa dao nhọn.

Giờ thì hay rồi, bọn họ nào có ai dám cản nữa?
Nếu còn cản cô, làm chậm trễ bữa cơm của tổng giám đốc Lâm thì phải làm sao?

Có người sợ hãi đã nhường đường ra, Giản Nghệ Hân nói: “Nếu mọi người muốn phỏng vấn, tôi có thể nói với mọi người, quan hệ giữa tôi và chồng tôi rất tốt, không phiền mọi người nhọc lòng”
Giản Nghệ Hân nói xong thì nở nụ cười ngọt ngào, nhiều phóng viên đều chụp lại hình ảnh này!
Bọn họ biết, chuyện của Lâm Thế Kiệt và Giản Thúy Vy mới được đăng lên báo sáng nay, sao Giản Nghệ Hân lại như không có chuyện gì vậy chứ?.

Truyện Ngôn Tình
Là do cô chưa đọc báo hay là thật sự quá tin tưởng vào Lâm Thế Kiệt?
Đám phóng viên ai nấy cũng lắc đầu, đợi Giản Nghệ Hân đi rồi mới chợt nhớ lại, không ngờ lúc nấy lại để cô rời đi dễ dàng đến vậy!
Giản Nghệ Hân thoát khỏi đám phóng viên, nhanh chóng chạy đến khu nội trú.

Trời ạ, bây giờ cô đã nổi tiếng đến mức này rồi sao?
Đi ra khỏi cửa thôi mà cũng bị phóng viên giữ lại!
Lúc Giản Nghệ Hân đến phòng bệnh, cửa phòng được đóng chặt lại, cô đang định đẩy cửa đi vào thì lại nghe thấy giọng nói của Lâm Thế Kiệt ở bên trong: “Mọi chuyện làm đến đâu rồi?"

“Đám phóng viên đều đã rời đi rồi, chỉ là, tổng giám đốc.

“Cậu còn muốn nói gì?”
Chu Loan nhìn dáng vẻ nằm trên giường của Lâm Thế Kiệt, có chút đau lòng: “Anh không thể ăn mấy món bày bán ngoài đường, tại sao còn! ngược đãi bản thân như vậy?” Một lúc lâu sau, Lâm Thế Kiệt chợt cười khẽ: “Cô ấy thích” “Cô ấy” này là chỉ ai thì không cần nói cũng biết.

Giản Nghệ Hân chợt thấy có chút chua xót, thật ra cô vốn đã biết Lâm Thế Kiệt rất kén ăn, nếu không Lâm Thế Kiệt cũng sẽ không yêu cầu cô mang cơm cho anh.

Dì Liễu còn từng nói, về cơ bản anh chỉ quen ăn đồ ăn cô nấu.

Chỉ là!
“Mợ chủ, sao cô còn ở bên ngoài, mau vào đi”
Giản Nghệ Hân còn đang đau lòng thì lại nghe thấy giọng nói của Chu Loan, cô vội thu hồi cảm xúc, nở nụ cười tự nhiên bước vào: “Lâm Thế Kiệt, anh bị bệnh rồi sao còn không nói với em? Sáng sớm tỉnh dậy không thấy anh, về sau dì Liễu nói với em anh bị bệnh em mới biết đấy!”
Giản Nghệ Hân có chút oán giận, vẻ mặt vô cùng đáng yêu, Lâm Thế Kiệt nhìn cô, bất giác bật cười.

“Không phải em hay bị gắt ngủ sao?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 346: Chương 346


Trước kia có một lần Giản Nghệ Hân ngủ nướng, Lâm Thế.

Kiệt thử gọi cô dậy, ai ngờ Giản Nghệ Hân lại lập tức nổi giận!
“À chuyện này à..” Giản Nghệ Hân xấu hổ cười, cô cũng nhớ đến chuyện ngày hôm đó, đành phải vờ như không có chuyện gì cúi đầu xuống mở cơm canh ra: “Đây là cháo tốt cho dạ dày mà dì Liễu chuẩn bị riêng cho anh ấy, nhân lúc còn nóng anh mau ăn đi.”
“Được”
Lâm Thế Kiệt xua xua tay bảo Chu Loan ra ngoài, còn mình thì vờ như không có chuyện gì giấu quyển tạp chí bên tay đi.

Những chuyện này không để Giản Nghệ Hân biết thì hơn.

Giản Nghệ Hân múc cháo cho Lâm Thế Kiệt như một người vợ mới chu đáo, Lâm Thế Kiệt nhìn cô bận rộn bên cạnh mình, chợt cảm thấy ở viện thêm mấy ngày cũng không “Lâm Thế Kiệt? Lâm Thế Kiệt, anh làm gì đấy? Gọi anh mấy lần rồi mà anh cũng không nghe thấy”
Lâm Thế Kiệt nhíu mày nói

Lúc này Lâm Thế Kiệt mới tỉnh táo lại: “Hả?”
“Ăn cháo đi, nếu không lát nữa sẽ nguội mất” Giản Nghệ Hân chỉ vào cháo, không thể không nói tay nghề của dì Liễu đúng thật là rất tốt, chỉ ngửi mùi thôi đã thơm nức mũi rồi.

Giản Nghệ Hân không khỏi nếm một ngụm, lập tức tươi cười nói: “Ngon lắm đó, anh chắc chắn là không ăn thử à?”
“Em đút cho anh” Lâm Thế Kiệt nói.
“Anh không có tay à?” Hiển nhiên là Giản Nghệ Hân không đồng ý, cô đặt bát đũa xuống bàn, đợi Lâm Thế Kiệt ăn.

Lúc cô vừa vào thấy sắc mặt Lâm Thế Kiệt còn khá tốt, chắc không có gì đáng ngại.

Lúc này mới có thể yên tâm.
Sao Lâm Thế Kiệt có thể bỏ qua cơ hội này được?

Anh lập tức xòe hai tay ra: “Anh là bệnh nhân đó”
“Anh còn không biết ngại mà nói à? Không phải chỉ ăn đồ Tây thôi sao? Sao còn bị viêm dạ dày cấp tính nữa chứ” Giản Nghệ Hân không khỏi nhìn chằm chằm vào bụng Lâm Thế Kiệt.
Người này là cành vàng lá ngọc à?
Đồ ăn rẻ tiền ở bên ngoài cũng không ăn nổi?
Đôi môi Lâm Thế Kiệt khẽ mấp máy, chợt có kích động muốn ném Giản Nghệ Hân ra ngoài, nhưng lại thầm nói với bản thân, bọn họ đang yêu nhau, không thể nổi giận.
Đúng rồi, đang yêu.
“Anh thấy bạn gái nhà người ta toàn đút cho bạn trai ăn thôi” Lâm Thế Kiệt bình tĩnh nói.
Giản Nghệ Hân lập tức bật cười.
Nhưng nghĩ lại, hình như việc đút cho bạn trai quả thực là nghĩa vụ của bạn gái...!Được thôi, ai bảo tối qua cô đã đồng ý lên chiếc thuyền tặc này chứ?
Giản Nghệ Hân chấp nhận số mệnh đút cho Lâm Thế Kiệt, Lâm Thế Kiệt lập tức trở nên vô cùng vui vẻ.
Anh hưởng thụ cháo dì Liễu nấu, chỉ cảm thấy lần này ngon hơn bất cứ lần nào khác.

Khi nào về phải bảo dì Liễu nấu nhiều hơn mới được.
“Lâm Thế Kiệt, anh ăn cháo thì ăn đi, cắn ngón tay em rồi!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 347: Chương 347


Đáng chết!
Giản Thúy Vy nhìn người trong phòng bệnh, thực sự là tức đến sôi máu.
“Thúy Vy, cô không định vào đó thăm thật à?” Lâm Hàn Tình ở bên đổ thêm dầu vào lửa: “Bọn họ đúng là không biết xấu hổ, giữa ban ngày ban mặt mà dám làm vậy...”
“Đủ rồi”
Giản Thúy Vy nhíu chặt mày, những người quen biết cô ta đều chưa từng trông thấy cô ta như vậy bao giờ.

Trước mặt người khác, Giản Thúy Vy luôn là một đại tiểu thư cao ngạo, một cô công chúa ngây thơ, ai có thể ngờ được cô ta lại có một bộ dạng nóng nảy như thế.
Giản Nghệ Hân, lại là cô!
Sáng nay, một số phương tiện truyền thông đã tung ra tin tức gân, đó là con gái nhà họ Giản, Giản Thúy Vy nhập viện vào đêm hôm, nghi là vì yêu mà không có được...!chí còn lộ tin Giản Thúy Vy vẫn luôn thích Lâm Thế Kiệt, nào.

ngờ giữa chừng Giản Nghệ Hân lại xuất hiện.
Phải biết Giản Thúy Vy là đứa cháu duy nhất của nhà họ Giản, hơn nữa đối phương lại là Lâm Thế Kiệt, người hiện tại đang rất có danh tiếng.
Báo và tạp chí ngay lập tức bán hết sạch.

Càng ngày càng có nhiều người bắt đầu chú ý đến bọn họ...!Giản Thúy Vy biết được Lâm Thế Kiệt nhập viện vì bị đau dạ dày cấp tính, mà Giản Nghệ Hân lại không đi cùng, thế nên cô ta bảo Lâm Hàn Tình cùng mình tới đó, nào ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng này.
Cô ta quả thực sắp ghen tị đến mức phát điên lên rồi.
“Thúy Vy...”
Lâm Hàn Tình đang định nói thêm gì đó thì Giản Thúy Vy đã trở về phòng trong bộ quần áo bệnh nhân, cô ta tức giận đá vào cửa, viền mắt ươn ướt.
Từ nhỏ đến lớn, Giản Thúy Vy muốn cái gì có cái đó, đã bao.

giờ phải chịu uất ức như vậy đâu?
Giản Thúy Vy khó chịu nằm lì trên giường, một lát sau nghe.

thấy tiếng động ngoài cửa, cô ta tưởng Lâm Hàn Tình quay.

lại, không vui vẻ cho lắm: “Cô ra ngoài ngay cho tôi”
“Là ai làm cục cưng của ông tức giận thế? Sao nóng nảy vậy?”

Một giọng nói tràn đầy yêu thương vang lên trong căn phòng, Giản Thúy Vy tỉnh táo lại, vội vàng lau nước mắt, ngồi dậy khàn khàn nói: “Ông ngoại, sao ông lại tới đây?”
Giản Thúy Vy là đứa cháu duy nhất của ông cụ Trình.
Vì thế mà ông cụ Trình khá cưng chiều Giản Thúy Vy, nhưng.

có lẽ vì trên người ông cụ Trình toát lên vẻ nghiêm nghị nên Giản Thúy Vy cũng có hơi sợ ông.
“Con bé ngốc này, ông nghe mẹ cháu nói cháu cắt cổ tay hả? Con nít con nôi, sao cái tốt không học lại đi học mấy thứ
Trong mắt ông cụ Trình thoáng hiện vẻ đau lòng.
Ông ta xót cô cháu ngoại của mình, sao có thể làm ra chuyện ngốc nghếch như vậy?
“Ông ngoại.”
Giản Thúy Vy nói xong như muốn bật khóc.

Cô ta vốn dĩ xinh xắn đáng yêu, hai mắt đỏ hoe càng khiến ông cụ hận không thể dành cho cô ta cả thế giới.

Dù sao thì ông cụ Trình cũng chỉ là một người nuông chiều.

cháu gái mà thôi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 348: Chương 348


Ông thở dài: “Được rồi, cháu cũng không cần nói với ông nữa, ông biết cả rồi.

Là bởi vì thằng nhóc Lâm Thế Kiệt kia phải không?” Mặc dù ông cụ Trình không biết chuyện ảnh khỏa thân, nhưng nghe con gái nói vậy, ông ta mới biết thì ra cháu gái mình đã ưng ý Lâm Thế Ki Nếu nói về thằng nhóc Lâm Thế Kiệt kia thì ông ta cũng rất vừa ý, chỉ là bây giờ Lâm Thế Kiệt đã kết hôn rồi.
“Ông ngoại, cháu thật sự rất thích anh ấy.

Cháu rất thích anh Thế Kiệt.

Cả đời này, nếu không phải anh ấy thì cháu sẽ không lấy ai hết” Giản Thúy Vy giống như vừa đưa ra quyết định gì đó.
Dĩ nhiên ông cụ Trình sẽ không để tâm đến lời này của cô ta, nhưng ông ta vẫn không khỏi thở dài
Đúng tạo hóa trêu ngươi mà.
Nếu như là lúc trước thì chuyện này có lẽ đã có thể thành công...
Ăn xong bát cháo, gò má Giản Nghệ Hân cũng biến thành quả táo đỏ.

Cô ngại ngùng thu dọn bát đũa xong, bỗng nhìn thấy cuốn tạp chí giấu dưới người Lâm Thế Kiệt: “Đây là gì thế? “Đừng..”

Lâm Thế Kiệt còn chưa kịp giấu đi đã bị Giản Nghệ Hân lấy mất.
Giản Nghệ Hân kỳ thực không quan tâm nhiều đến giới giải trí cho lắm, nhưng hôm nay không biết bị làm sao, có lẽ là do cảm thấy kỳ lạ khi trong bệnh viện mà lại có tạp chí nên mới cầm lên xem, hoặc có lẽ là chỉ muốn tìm chuyện để nói thôi.
Thế nhưng khi nhìn thấy thứ trên tạp chí, sắc mặt cô lập tức cứng đờ.
“Đây là tạp chí hôm nay à?”
Giản Nghệ Hân nhìn đôi trai gái trên bìa tạp chí, trong lòng có hơi ghen tị.
Trên tạp chí không phải là ảnh chụp chung của Lâm Thế Kiệt và Giản Thúy Vy, nhưng đúng là ảnh hai người họ.

Một bức.

là Lâm Thế Kiệt mặc đồ vest, còn bức kia là Giản Thúy Vy đang nằm trên giường bệnh.
Có thể thấy Lâm Thế Kiệt ăn mặc chỉnh tê, còn Giản Thúy Vy thì...!vô cùng đáng thương.
Nội dung tạp chí là Giản Thúy Vy yêu mà không có được, vì vậy đã cắt cổ tay tự sát ngay giữa đêm khuya.

Bên dưới phóng viên nói Giản Nghệ Hân chính là kẻ thứ ba, chỉ có gia thế tầm cỡ như Giản Thúy Vy mới xứng với Lâm Thế Kiệt.


“Phóng viên nói bậy nói bạ đấy, em đừng để ý”
Lâm Thế Kiệt đã để Chu Loan đi xử lý chuyện này rồi, nhưng dẫu sao tạp chí cũng đã phát hành, bây giờ muốn thu hồi hoặc tiêu hủy thì rất khó.
“Đương nhiên em không để ý đâu.

Tại sao em phải để ý chứ?”
“Hả?” Vẻ mặt của Giản Nghệ Hân có hơi khác thường, Lâm Thế Kiệt mù mờ không hiểu, chỉ nhìn thấy Giản Nghệ Hân cầm ảnh chụp đứng trước mặt Lâm Thế Kiệt huơ huơ tay.

“Ø? Lâm Thế Kiệt, em cảm thấy ảnh chụp không đẹp bằng anh đấy.

Tại anh không ăn ảnh đúng không? Cái bìa tạp chí rõ ràng đâu có đẹp trai băng anh”
“Phụt”
Lâm Thế Kiệt bị cô chọc cười.
Bầu không khí lập tức không còn sự lúng túng như ban nãy nữa.

Hai người lại trêu đùa nhau mấy câu, Giản Nghệ Hân lúc này mới nói: “Trên báo chí đã viết cả rồi, Giản Thúy Vy cắt cổ tay tự sát vì anh, nhưng cô vợ chính thức là em đây.

lại không thể có mặt vào lúc anh nhập viện, có phải anh cũng cảm thấy cô Giản kia tốt hơn em không?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 349: Chương 349


“Ừ, đúng vậy”
“Lâm Thế Kiệt!” Giản Nghệ Hân nhìn ánh mắt cười như không của Lâm Thế Kiệt, giả bộ muốn đánh anh.

Hôm qua anh ấy còn nói muốn hẹn hò với mình, sao hôm nay vừa chớp mắt một cái đã nói Giản Thúy Vy tốt hơn mình chứ.

“Nhưng dù cô ta có tốt hơn nữa thì anh cũng chỉ cần một mình em thôi” Lâm Thế Kiệt nháy mắt.
Bỗng chốc mặt Giản Nghệ Hân lại đỏ lên, vừa rồi khó khăn lắm mới bình tĩnh lại, bây giờ lại bị Lâm Thế Kiệt trêu chọc.

Chẳng phải Lâm Thế Kiệt chưa yêu đương lần nào ư? Sao mà giống như cao thủ tình trường thế...!Thấy dáng vẻ Giản Nghệ Hân bị mình trêu ghẹo, tâm trạng Lâm Thế Kiệt cực kỳ vui vẻ, nhưng chợt nhớ tới chuyện Chu Loan báo với mình sáng nay, sắc mặt anh không khỏi thay đổi.
Giản Nghệ Hân không nhận ra, đi đến bên giường kéo rèm cửa sổ, muốn cho căn phòng thông thoáng gió.
Quay người lại liền trông thấy vẻ mặt Lâm Thế Kiệt thâm trầm nhìn mình.


Cô có hơi thắc mắc: “Sao thế?”
“Nghệ Hân, em gặp riêng thầy rồi à?”
“Ừ” Mặc dù tò mò làm thế nào mà Lâm Thế Kiệt lại biết được chuyện này nhưng Giản Nghệ Hân vốn dĩ cũng không muốn giấu anh, nói thẳng: “Hôm đó ở văn phòng của Mộ Long, ông cụ Trình có tới, ông ấy muốn tổ chức một buổi triển lãm tranh, Mộ Long bảo em làm trợ lý cho ông ấy” Giản Nghệ Hân không nói chuyện bọn họ gây khó dễ cho Lâm Thế Kiệt biết.

Nhưng điều đó không có nghĩa là Lâm Thế Kiệt sẽ không biết.
Lâm Thế Kiệt nhìn điệu bộ của Giản Nghệ Hân có vẻ như không muốn nói với mình.
Anh thấy hơi hụt hãng.

Cô gái này, cô ấy làm vậy vì chưa coi mình là chỗ dựa ư?
“Chuyện về mặt dây chuyền...” Lâm Thế Kiệt vừa mở miệng thì Giản Nghệ Hân bỗng nhiên kêu ré lên, sau đó nói: “Vừa rồi hình như em quên rửa bát.

Lâm Thế Kiệt, anh nghỉ ngơi cho tốt đi nhé, em đi rửa cái bát đã, dì Liễu nói bát đũa này dùng xong phải rửa luôn”

Giản Nghệ Hân vừa nói xong đã đi ra ngoài ngay.
Lâm Thế Kiệt nhìn bóng lưng chạy trối chết của cô, lông mày nhíu chặt lại.
Giản Nghệ Hân vừa đi, ông cụ Trình liền đến.

Đầu tiên ông ta hỏi han Lâm Thế Kiệt một cách ân cần, sau đó thời gian dần trôi qua chủ đề chuyển tới trên người Giản Thúy Vy: “Thế Kiệt à, con cũng biết thầy chỉ có một đứa cháu gái là Thúy.

Vy, nếu như nó có chuyện gì.”
“Thầy à, cô ấy không sao đâu” Lâm Thế Kiệt ngắt lời ông cụ Trình.
Nếu như ông cụ Trình nói ra thì Lâm Thế Kiệt thật sự không tiện khước từ.
Cho nên, anh chỉ có thể đánh đòn phủ đầu.
Đương nhiên Lâm Thế Kiệt biết vì sao ông cụ Trình tới đây, nhưng anh lại chuyển chủ đề sang Giản Nghệ Hân: “Thầy ạ, Nghệ Hân là vợ của con, con hy vọng dù thầy chỉ nể mặt con đi chăng nữa thì thầy cũng có thể đối xử với cô ấy tốt một chút”
Lâm Thế Kiệt không phải kẻ ngốc, sao anh lại không nhìn ra ý thù địch của ông cụ Trình dành cho Giản Nghệ Hân chứ.

“Lâm Thế Kiệt, đây chính là thái độ của con khi nói chuyện với thầy ư?”
Ông cụ Trình cũng có phần không vui, trong mắt ông ta, Lâm Thế Kiệt vẫn luôn rất nghe lời, đây là lần đầu tiên tranh cãi với ông †a..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 350: Chương 350


“Thầy à, con với cô ấy là người một nhà, nếu như có người muốn tổn thương cô ấy, tức là chống đối con.”
“Con...!Cái thằng bé này”
Ông cụ Trình thở dài, sao ông ta lại không biết rằng thà phá một ngôi miếu chứ không ai phá một cuộc hôn nhân, nhưng còn Giản Thúy Vy...!ông ta không đành lòng.
Lâm Thế Kiệt thấy ông cụ Trình thở dài thì trong lòng cũng không nỡ: “Thầy à, thầy vẫn nên khuyên Thúy Vy đi.

Từ trước.

đến giờ con chỉ coi cô ấy như em gái.

Huống chi bây giờ con đã kết hôn rồi, chuyện chúng con là không thể nào đâu thầy” “Được rồi, nếu con đã kiên trì như vậy, thầy cũng không nói gì nữa.

Dù sao cũng là chuyện của đám trẻ các con”

Ông cụ nói xong, định đi luôn thì lúc này Lâm Hàn Tình bỗng chân nam đá chân chiêu chạy vào: “Không xong, không xong rồi, Thúy Vy uống rất nhiều thuốc ngủi”
“Thế là thế nào? Đang yên đang lành tại sao lại có thể như: Vvậy.."
Ông cụ nghiêng ngả, suýt ngã xuống, may mà Lâm Thế Kiệt nhanh tay lẹ mắt đỡ ông ta, Lâm Thế Kiệt trừng mắt nhìn thoáng qua Lâm Hàn Tình, sau đó dìu ông cụ đi về phía phòng bệnh của Giản Thúy Vy.
Giản Nghệ Hân vừa rửa xong bát đũa quay lại, nhân tiện hỏi bác sĩ bệnh tình Lâm Thế Kiệt thế nào rồi, ai ngờ đã nhìn thấy Lâm Thế Kiệt dìu ông cụ hốt hoảng đi về phía phòng bệnh.

Đêm qua, cô cùng Lâm Thế Kiệt đến bệnh viện, dĩ nhiên cô biết gian phòng bệnh kia là của Giản Thúy Vy, chẳng lẽ Giản Thúy Vy lại xảy ra chuyện gì?
Lòng Giản Nghệ Hân thắt lại, bỗng nhiên có linh cảm xấu, vội vàng đi theo.
Giản Thúy Vy nằm trên giường bệnh, vừa rồi sắc mặt còn trắng bệch, bác sĩ y tá xếp thành vòng tròn.

Đợi đến lúc chật vật cứu được thì ông cụ mới chen vào: “Thúy Vy à, cháu như thế này là muốn làm gì đây?”
“Ông ngoại, hu hu...!Cháu không muốn sống nữa”
Giản Thúy Vy nằm bẹp trên giường bệnh, miệng cũng đã khô khốc, bác sĩ y tá đều nhường chỗ cho.

Khóe mắt Giản Thúy Vy hơi ươn ướt, cô ta nhìn thoáng qua.

Lâm Thế Kiệt nhưng rất nhanh đã thu ánh mắt về: “Ông ngoại, cháu cảm thấy rất khó chịu, cháu không muốn sống.

tiếp nữa, bọn họ đều đang cười nhạo cháu...”
“Ai, ai dám cười nhạo cháu?”
Ông cụ Trình quát một tiếng vô cùng tức giận, trán nổi gân xanh.

Có thể nhìn ra được chắc hẳn ông cụ vô cùng yêu thương đứa cháu ngoại này.
Lông mày Lâm Thế Kiệt nhíu chặt lại.
Anh cũng đang mặc quần áo bệnh nhân, cũng trị bệnh ở bệnh viện này như Giản Thúy Vy, cho nên giờ phút này hai người ở gần nhau vậy mà lại trông vô cùng xứng đôi.
Giản Nghệ Hân đứng ở cửa, trà trộn vào trong đám bác sĩ y tá, cũng không có ai phát hiện ra cô.
Nhưng cô nhìn mọi thứ diễn ra trong phòng, có cảm giác mình như người ngoài không hòa nhập vào được.
“Chắc là hai người nhà của bệnh nhân đi ngang qua đó ạ” Lâm Hàn Tình ở phía sau đứng ra lên tiếng, cuối cùng nhìn vào Giản Thúy Vy, có phần uất ức, bảo: “Ông Trình, ông đừng trách Thúy Vy ạ, do vừa rồi có mấy người bàn tán ầm ï, hình như họ đã đọc báo sáng nay, nói Thúy Vy là con giáp thứ mười ba, muốn chen chân vào, còn nói...!còn nói..” “Còn nói cái gì?”
Hiện giờ ông cụ Trình đã ở ranh giới sắp bùng nổ rt Đứa cháu gái cưng của ông ta sao có thể bị người khác chửi bới như thế?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 351: Chương 351


Lâm Hàn Tình rùng mình, lúc này mới đáp: “Họ còn nói chuyện Thúy Vy cắt cổ tay tự sát hôm nay đều là tự biên tự.

diễn, nói cô ấy đáng đời, chẳng lẽ không có đàn ông thì không sống nổi nữa sao? Còn không bằng chết đi cho xong” “Chuyện, chuyện này!”
Ông cụ Trình tức đến mức mặt mày tím tái.

Lâm Thế Kiệt vộ vàng vuốt lưng xoa dịu ông ta.

Thấy ông cụ Trình sắp bị tức chết, Giản Thúy Vy vội vàng túm lấy cánh tay ông cụ: “Ông ngoại, sức khỏe ông ngoại là quan trọng nhất, ông tuyệt đối đừng tức giận vì những chuyện này, đều tại Thúy Vy không tốt”
“Thúy Vy, sao cô có thể nói như vậy chứ? Rõ ràng là những người kia ăn nói hàm hồ” Lâm Hàn Tình chen lời.
Ông cụ Trình thở dốc mấy hơi, lúc này mới lấy lại được hô hấp lúc bình tĩnh.
“Là tại cháu không tốt, nếu không phải do cháu nằm viện thì sẽ không có nhiều chuyện như vậy” Giản Thúy Vy cụp mắt, cả người cô ta toát lên vẻ yếu đuối hơn rất nhiều

Cho dù là Giản Nghệ Hân nhìn thấy cũng không nhịn được mà phải đau lòng.
Ngay lúc này, Lâm Hàn Tình đột nhiên nhảy ra, bồi thêm: “Ông Trình, đám người nói xấu còn có hai y tá, không phải bệnh viện này có tiếng là bệnh viện cao cấp sao? Vậy mà y †á của bọn họ lại dám gièm pha bệnh nhân.

Cháu thấy nhất định phải bắt hai người đấy lại”
“Còn có cả y tá?”
Câu này là ông Trình hỏi Lâm Hàn Tình, nhưng ánh mắt ông †a lại nhìn Giản Thúy Vy.
Giản Thúy Vy gật đầu, giọng nói rất nhỏ nhẹ rất suy yếu: “Có một y tá đẩy cháu một cái, nói cháu nên chết quách đi cho.

xong, còn sống cũng chỉ lãng phí không khí, cháu..”
“Cho nên cháu cứ chịu uất ức, sau đó uống thuốc ngủ ư?” “Không phải.."
Giản Thúy Vy bỗng nhiên mở miệng, nhìn ông cụ Trình bằng ánh mắt yếu ớt.


Ông cụ Trình lập tức hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
“Là y tá kia, cô ta, cô ta cãi nhau với cháu, sau đó nói muốn...!Muốn báo thù, rồi làm cho cháu nuốt rất nhiều thuốc ngủ” “Cái gì?”.

||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||
Câu nói của Giản Thúy Vy lập tức làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc há hốc miệng, một y tá nho nhỏ, chẳng lẽ cũng chỉ vì tranh chấp lời nói mà dám ép Giản Thúy Vy uống thuốc ngủ sao?
Người này quả thực quá không ra gì!
Lâm Thế Kiệt thờ ơ nhìn tất cả mọi chuyện đang diễn ra, cũng không phát biểu ý kiến, Lâm Hàn Tình thừa dịp n‹ “Đúng vậy đấy ạ, nếu không phải là cháu kịp thời ngăn lại, chỉ sợ..”
Bệnh viện lớn như vậy, sao có thể xảy ra chuyện này chứ? Ông cụ Trình tức đến mức thở không ra hơi, đập tay xuống giường: “Gọi viện trưởng đến đây cho tôi!”
“Thúy Vy, cháu không cần lo chuyện này, ông sẽ không để cháu phải chịu thiệt thòi” Ông cụ nói.

Ông ta chỉ có một cô cháu gái cưng, sao có thể để người ta bắt nạt nó như vậy? Ngay lập tức có bác sĩ ra ngoài đi gọi viện trưởng.

Lâm Thế Kiệt chứng kiến tất cả những việc này, trong lòng cảm thấy hơi nghi ngờ..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 352: Chương 352


Hừm! Đang yên đang lành, sao lại có y tá tranh cãi với Giản Thúy Vy? Hơn nữa, y tá kia ngu ngốc đến mức nào mà dám ra tay với Giản Thúy Vy?
Trong chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ...!Nhưng vì ông cụ Trình lo lãng nên không giữ được bình tính, anh cũng.

không muốn nói thêm cái gì vào lúc này.
Giản Nghệ Hân lén trốn sang một bên.

Cô biết rằng bây giờ mình không thể xuất hiện, nếu không, chắc chắn Giản Thúy.

Vy sẽ càng kích động!
Một lát sau, viện trưởng đi tới.

Nhìn thấy ở đây không chỉ có ông cụ Trình mà còn có cả Lâm Thế Kiệt thì sợ tới mức bủn rủn hai chân: “Ông cụ Trình, tổng giám đốc Lâm! Sao hai người lại đến đây? Ơ, đây là..”
Viện trưởng trách hỏi bác sĩ điều trị, bác sĩ kia cũng vô cùng khó xử.
Anh ta cũng không biết là mình đã tiếp đón một nhân vật như vậy!
Lúc này Giản Thúy Vy đã được cấp cứu, cô ta nằm trên giường với đôi môi tái nhợt.

Viện trưởng nhìn ánh mắt của bác sĩ, biết Giản Thúy Vy không có gì đáng ngại mới thở phào nhẹ nhõm: “Ông Trình, đây là?”

Viện trưởng vừa dứt lời, ông cụ Trình lập tức chỉ chỉ vào bác sĩ.

Bác sĩ lập tức tóm tắt mọi chuyện lại cho viện trưởng nghe.
Vẻ mặt Lâm Hàn Tình giống như đang xem kịch hay.
“Còn có chuyện như vậy sao? Ông Trình, ông yên tâm, tôi nhất định sẽ điều tra.

Nếu có người dám làm việc có hại đến cô Giản thì quả thật là bôi nhọ danh tiếng của bệnh viện chúng tôi!”
Viện trưởng chỉ thị xuống dưới.

Chỉ một lát sau, tất cả các y †á trong khu điều trị nội trú đều có mặt để Lâm Hàn Tình và Giản Thúy Vy xác nhận.
Trong giữa hai hàng các cô gái mặc đồng phục y tá đang run lẩy bẩy, có một người sợ hãi nhất, khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi.
“Tốt nhất là các cô tự đứng ra, rốt cuộc ai là người đã cãi nhau với cô Giản?” Viện trưởng không vui nói.
Lúc này, Giản Nghệ Hân vẫn đứng ở cửa.

Thật sự cô rất muốn rời đi, bởi vì chắc chắn đây sẽ là một trò cười.

Nhưng mà...

Con người đều có tình tò mò.
Quả nhiên, không đợi các cô gái trả lời, Lâm Hàn Tình đã chỉ †ay vào người kia: “Chính là cô ta! Cô ta chính là người đã cãi nhau với Thúy Vy!”
“Thúy Vy, là cô ta sao?”
Ông cụ Trình cũng lên tiếng.
Vốn dĩ Giản Thúy Vy đang nhắm mắt, nhưng khi nghe thấy ông hỏi vẫn tỏ ra không tình nguyện nhìn cô gái kia một cái rồi nói: “Đúng! Tôi với cô không thù không oán, sao cô lại đối xử với tôi như vậy?”
Giản Thúy Vy vừa nói xong, viền mắt đã đỏ hoe.
Cô gái bỗng nhiên túm lấy tay áo của viện trưởng: “Viện trưởng, xin viện trưởng hãy cứu tôi với.

Tôi chỉ là nhất thời bị ma xui quỷ khiến thôi, tôi không có Lâm ý.

Tôi không...”
“Rốt cuộc tại sao lại thế?” trưởng hỏi.
Cô gái kia có vẻ rất sợ hãi, nhất là gặp phải chuyện lớn như thế này.

Cô ta vừa khóc vừa liếc mắt nhìn viện trưởng.

Dưới sự dẫn dắt của viện trưởng, cuối cùng cô ta cũng nói ra: “Đúng! Vì có một cô gái nói với tôi là cô cướp chồng của cô †a, bảo tôi giúp cô ta dạy cho cô một bài học.

Tôi thấy cô ta đáng thương nên mới...”
Lời nói của cô y tá này có phần nghiêm trọng, Lâm Thế Kiệt không khỏi nhíu mày.
Cũng chính lúc này, Lâm Hàn Tình đột nhiên chỉ vào Giản Nghệ Hân rồi nói: “Chị dâu, chị cũng ở đây à? Sao không vào trong?” Bỗng chốc, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào Giản Nghệ Hân..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 353: Chương 353


Bỗng chốc, Giản Nghệ Hân trở thành mục tiêu công kích của tất cả mọi người.
Ánh mắt bọn họ đổ dồn vào cô.

Lúc này Giản Nghệ Hân cũng không tiện trốn tránh nữa, cô đường hoàng bước ra từ giữa đám đông, tỏ ra không hay biết gì: “Xảy ra chuyện gì vậy, sao lại đông người thế này?”
Nhìn dáng vẻ vô tội của Giản Nghệ Hân, Lâm Hàn Tình ghét đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn nói: “Như vậy mà chị cũng không nhìn ra sao? Không biết là y tá này bị ai xúi giục mà dám bắt Thúy Vy uống thuốc ngủ.

Đúng là to gan mà”
Lâm Hàn Tình còn chưa kịp nói dứt lời, chỉ vừa mới nói như vậy thôi, ông cụ Trình đã càng thêm tức giận.
Suốt bao nhiêu năm nay, ông ta tung hoành ngang dọc ở thành phố S này...!Trước giờ chưa có ai dám leo lên đầu ông †a như vậy.

Bây giờ thì hay rồi, một y tá nhỏ bé cũng dám bắt nạt cháu ngoại của ông ta.


Ai chẳng biết ông cụ quý cháu gái mình nhất?
Ông cụ Trình lạnh lùng nói: “Cô nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nếu cô chịu ngoan ngoãn nói ra thì tôi có thể không truy cứu, nhưng nếu để tôi điều tra được, thì chắc chắn tôi sẽ không bỏ qua cho cô”
Ông cụ Trình đã đứng ở địa vị cao lâu năm, đương nhiên là có một sự uy nghiêm nhất định.
Cô y tá kia sợ đến mức nước mắt giàn giụa.

Cô ta đảo mắt nhìn tất cả mọi người xung quanh một vòng tức quỳ rạp xuống đất: “Tất cả đều là lỗi của tôi, là tôi sai.

Tôi nhận hết, cầu xin mọi người đừng đưa tôi đến cục cảnh sát...!Hu hu...!Trên tôi còn có mẹ già, dưới còn con nhỏ.

Thật sự tôi không hề Lâm ý”

“Còn không mau nói ra?”
Lâm Hàn Tình mất kiên nhẫn, đá một phát vào cô gái kia.

Mắt cô gái đỏ hoe, run rẩy đưa cánh tay lên...!Trước cái nhìn chằm chằm của mọi người, cô ta chỉ vào Giản Nghệ Hân: “Là cô ta, tất cả đều là do cô ta bảo tôi làm.

Cô ta nói Giản Thúy Vy muốn làm người thứ ba, dám chuốc thuốc cả chồng cô ta, lại còn ép bọn họ ly hôn.

Chỉ cần tôi giúp cô ta dạy cho.

Giản Thúy Vy một bài học thì cô ta sẽ cho tôi sáu trăm triệu” Cô gái kia nói xong lập tức òa lên khóc: “Tôi còn trẻ, tôi không muốn chết đâu! Mẹ tôi bị bệnh nặng, thật sự là không có tiền để chữa trị...!Tôi không còn cách nào khác nên mới đồng ý với cô ta.

Hu hu...!Tôi biết tôi sai rồi, tôi không dám nữa đâu.

Cầu xin mọi người hãy tha cho tôi đi”
Cô gái khóc lóc kể lể đến mức người xung quanh nhìn cũng không nhẫn tâm..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 354: Chương 354


Lâm Thế Kiệt nhíu mày.

Anh cũng đã đoán được chuyện này không đơn giản như vậy, nhưng không ngờ lại làm liên lụy đến Giản Nghệ Hân.

Anh đứng ở bên trong, Giản Nghệ Hân đứng ở bên ngoài...!Nghe xong lời của cô y tá, Lâm Thế Kiệt lặng lẽ bước về phía Giản Nghệ Hân, nắm lấy tay cô.
Giản Nghệ Hân cũng bị sốc vì những gì cô gái kia nói, nhất thời chưa kịp phản ứng lại.
Đến khi Giản Nghệ Hân có phản ứng thì bàn tay đã được.

nắm chặt, cô liếc nhìn Lâm Thế Kiệt với vẻ biết ơn.

Vốn dĩ ấn tượng của ông cụ Trình với Giản Nghệ Hân đã không tốt, lúc này cô lại càng giống như cái gai trong mắt ông cụ: “Giỏi lắm cô gái! Nhìn cô cũng có vẻ tốt bụng, sao có thể làm ra những chuyện như thế này?”

Ông cụ Trình trong nóng ngoài lạnh.
Giản Nghệ Hân chỉ cảm thấy trái tim mình như bị thứ gì đó xé nát, ông cụ Trình nhìn cô với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Bỗng nhiên, cô cảm thấy rất ngưỡng mộ Giản Thúy Vy.

Bất kể là Trình Quyên hay ông cụ Trình đều xem cô ta như báu vật, chỉ cần Giản Thúy Vy phải chịu một chút ấm ức thì bọn họ đã không chịu nổi rồi.
Được người lớn trong nhà cưng chiều như vậy, thật sự rất hạnh phúc.
Lâm Thế Kiệt nhíu mày, muốn lên tiếng thay Giản Nghệ Hân nhưng bị cô ngăn lại.

Chuyện mà Giản Nghệ Hân ghét nhất trần đời chính là bị người khác hiểu lầm.
Đặc biệt là chuyện rõ rành rành như bây giờ.
“Em gái, nếu là chuyện tôi từng làm, tôi chắc chắn sẽ không phủ nhận, chỉ cần cô đưa ra được bằng chứng” Giản Nghệ Hân nói.

Cô vừa dứt lời, y tá trẻ nọ lập tức run rẩy lấy một tấm thẻ ngân hàng từ trong túi ra, nói: “Tôi có, tôi có bäng chứng.

Cô kêu tôi đi làm vài việc, còn chuyển cho tôi sáu trăm triệu” “Đủ rồi!”
Lúc này Lâm Thế Kiệt đã không chịu nổi nữa.

Anh nghe hết một đoạn dài, thật sự đã không thể nghe tiếp được.
“Giản Nghệ Hân là vợ tôi, các người nghỉ ngờ cô ấy thì tức là đang nghi ngờ tôi” Lâm Thế Kiệt đang mặc quần áo bệnh nhân, sắc mặt thoạt nhìn có hơi tai tái, nhưng vẻ uy nghiêm vẫn không mảy may xoay chuyển.

Ánh mắt của tất cả mọi người lập tức đổ dồn vào Lâm Thế Kiệt, anh lại bình tĩnh nói: “Về phần Thúy Vy...!Thầy à, giờ cô ấy vẫn cần nghỉ ngơi, chúng ta không nên ở trong đây làm phiền.

Còn chuyện này, tôi sẽ cho mọi người sự giải thích hợp lý”
Lâm Thế Kiệt vừa dứt lời, thậm chí cũng không thèm để ý đến những người khác mà trực tiếp nắm lấy tay Giản Nghệ Hân, bước ra ngoài.
Nhưng đi chưa được hai bước, Giản Nghệ Hân liền giằng tay ra.
“Lâm Thế Kiệt, anh việc gì mà phải kéo em ra ngoài? Vậy thì có khác gì thừa nhận đâu? Em chưa từng làm, em...”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 355: Chương 355


Giản Nghệ Hân không khỏi có chút lo lắng.
Từ nhỏ, chuyện cô ghét nhất chính là bị người khác hiểu lầm, nhất là bây giờ còn đang ở trước mặt người mình thích, lại càng...!Trước giờ ông cụ Trình vẫn coi thường Giản Nghệ Hân, khiến cô càng thêm muốn chứng tỏ mình.

Nhưng Lâm Thế Kiệt lại đưa mắt quan sát từ đầu đến chân cô: “Nói đủ chưa?”
Em...”
“Nói đủ rồi thì chúng ta trở về, nhé? Bây giờ anh là người bệnh, anh cần nghỉ ngơi”
Giọng của Lâm Thế Kiệt mặc dù lạnh lẽo, nhưng Giản Nghệ Hân vẫn nghe được sự dịu dàng toát ra từ trong đó.
Bấy giờ cô mới sực nhớ ra, Lâm Thế Kiệt vẫn còn đang mang bệnh.


Anh vừa bị viêm dạ dày cấp, lúc này cơ thể chắc chắn rất yếu, nhưng lại thấy một vở kịch lớn như vậy ở chỗ này, trong lòng giờ có lẽ đang bất lực lắm.
Giản Nghệ Hân có chút ngượng ngùng: “Xin lỗi, vậy em đỡ anh về nghỉ ngơi!”
“Hừ, anh còn chưa đến mức phải cần người khác đỡ đâu” “Nhưng anh là người bệnh mà? Người bệnh thì cần được.

chăm sóc..” Giản Nghệ Hân đang già mồm cãi lý lại bị Lâm Thế Kiệt xen vào một câu pha trò như thế, nháy mắt cũng quên luôn chuyện mình muốn giải thích.

Lúc hai người trở lại phòng bệnh thì đã thấy Chu Loan đang chờ.


Anh ta báo cáo.

với Lâm Thế Kiệt rất nhiều chuyện của công ty.

Giản Nghệ Hân nhìn anh làm việc công lại thấy hơi đau lòng: “Chuyện công ty nhiều như vậy sao? Cho dù có bị bệnh mà vẫn phải làm hả?”
Cô thật sự không hiểu nổi, rốt cuộc là tiền quan trọng, hay mạng sống quan trọng?
Lâm Thế Kiệt thấy Giản Nghệ Hân ấm ức ngồi trên ghế, biết có lẽ cô vân còn vì chuyện buổi sáng mà tức giận.

Anh bèn để tài liệu qua một bên, nhìn Giản Nghệ Hân, nói: “Được rồi, nếu em không muốn anh làm việc mà muốn anh ở cùng em cũng được”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 356: Chương 356


“Ai...!ai muốn anh ở cùng chứ?”
Giản Nghệ Hân đỏ mặt, Chu Loan thì lúng túng đằng hắng một tiếng, chỉ có thể giả vờ không nhìn thấy, sau đó lại bị Lâm Thế Kiệt lạnh lùng lườm một cái, anh ta vội vàng nói: “À thì...!Tổng giám đốc, hai người bận thì tôi đi trước đây”
Sau khi Chu Loan đi rồi, trong phòng thoáng chốc chỉ còn lại Lâm Thế Kiệt và Giản Nghệ Hân.
Lâm Thế Kiệt dựa vào giường.

Anh đã buông máy tính xách †ay xuống, sắc mặt có phần tái nhợt, vẫy vẫy Giản Nghệ Hân.

Giản Nghệ Hân có hơi không tình nguyện đi qua: “Chuyện này anh định xử lý thế nào?”
Thật ra hồi nãy Giản Nghệ Hân đang muốn quậy cho lớn chuyện.
Nói cho cùng, nhà họ Giản cũng xem như nhân vật có máu mặt.

Nếu quậy to chuyện lên, chắc chắn bọn họ sẽ không để yên, nhưng mà cô không sợ.
Tuy rằng Giản Nghệ Hân không dám khẳng định chuyện này.


là thế nào, nhưng cô dám chắc nó không khỏi có liên quan đến Lâm Hàn Tình, nếu không cô ta sẽ không gấp gáp xác.

nhận cô như vậ Thật sự tưởng là cô dễ bị bắt nạt sao?
Giản Nghệ Hân không cam lòng, làm sao Lâm Thế Kiệt không nhận ra cảm xúc của cô chứ?
“Em giận rồi hả?”
Ừ hứ” Giản Nghệ Hân đáp lại một tiếng, nhưng nếu Lâm Thế Kiệt đã vươn tay ra với mình, cô vẫn rất tự nhiên mà
ngồi xuống.

Dù sao...!người bắt nạt mình là Giản Thúy Vy chứ không phải anh.
Hơn nữa, chỉ cần nhìn gương mặt thần tiên cũng phải ganh ghét này của anh, lửa giận của cô cũng đã bay biến hơn nửa.
Giản Nghệ Hân nhìn khuôn mặt với những đường nét thâm thúy của Lâm Thế Kiệt, như thể một bức tượng nghệ thuật thời trung cổ châu Âu xa xưa, khiến người ta không nhịn được muốn tôn thờ anh.

Thật sự đẹp quá đi mất, nếu vẻ đẹp có thể giết người, thì có lẽ bây giờ ngay cả xương Lâmt cô cũng không còn
“Giản Nghệ Hân, em làm gì thế?” Trông thấy cô ghé sát khuôn mặt lại gần mặt mình, Lâm Thế Kiệt mở miệng hỏi.


“Khụ, khụ, khụ...!Không, không có gì” Cô rụt đầu lại, không.

nhịn được hỏi: “À thì...!Lâm Thế Kiệt, anh thật sự chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ hả?”
*...!Ừ, có phẫu thuật” Lâm Thế Kiệt đột nhiên cong môi nở nụ cười.
Anh biết tại sao Giản Nghệ Hân lại mê mệt gương mặt này của mình đến vậy, nhưng anh không hề ghét bỏ loại cảm giác kỳ lạ này.

Lâm Thế Kiệt nhướng mày, đột nhiên vươn tay giữ lấy gáy cô, để cả người cô nhoài lên người mình, bấy giờ anh mới hài lòng ghé vào tai cô: “Anh Lâm phẫu thuật thẩm mỹ theo đúng ý em đấy, em đã vừa lòng chưa?”
“Âm!”
Giản Nghệ Hân chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, cô bỗng chốc không biết nên nói gì cho phải.
Trời ạ! Lâm Thế Kiệt đang tán tỉnh người ta trong vô thức đấy à!
“Anh, anh nói lung tung gì thế...” Giản Nghệ Hân vội vàng muốn đẩy anh ra, nhưng Lâm Thế Kiệt lại phá lên cười.

Anh vui vẻ nhìn cô bị mình trêu cho đỏ bừng mặt, tâm trạng vô.

cùng vui sướng, dường như tất cả những điều xui xẻo ngày hôm nay đều bị quét sạch.
Còn Giản Nghệ Hân thì lại không bình tĩnh nổi.
Cô bình tĩnh trở lại, dậm chân tỏ ra hơi tức giận: “Lâm Thế Kiệt, anh đừng có đánh trống lảng, đang nói chuyện buổi sáng đấy”
Lâm Thế Kiệt biết Giản Nghệ Hân rất để tâm tới chuyện này, nên anh cũng không định giấu diếm, anh nói: “Anh tin em”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 357: Chương 357


“Em biết..” Nếu như Lâm Thế Kiệt không tin cô thì chắc đã nổi giận từ lâu rồi.
Lâm Thế Kiệt mỉm cười, xoa đầu Giản Nghệ Hân đầy yêu chiều, đúng là một cô bé ngốc.

Anh không nhịn được vò đầu cô rối tung lên: “Chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng ông cụ Trình và viện trưởng đều có mặt tại đó, nếu khi ấy khiến họ mất mặt thì rất khó xử lý, em đã hiểu chưa?” “Cho nên anh mới muốn giải quyết riêng đúng không?” Trong lòng Giản Nghệ Hân vẫn cảm thấy hơi buồn bã.

Nói không chừng Lâm Thế Kiệt đã nhìn ra mình bị người khác hãm hại từ lâu, nhưng anh không muốn để ông cụ Trình và Giản Thúy Vy phải xấu hổ, vì vậy mới nói giải quyết riêng.

Anh ấy hoàn toàn không phải là vì mình.

Dường như cảm nhận được Giản Nghệ Hân đang nghĩ gì, nụ cười trên khóe môi Lâm Thế Kiệt cũng trở nên cứng đờ: “Giản Nghệ Hân, anh làm như vậy là vì ai, không cần anh phải nói cho em biết chứ nhỉ?”
Cậu này của anh là đang trách cô lấy oán báo ơn đấy à? Hả?
Giản Nghệ Hân vừa chớp mắt thì đã nghe thấy Lâm Thế Kiệt nói: “Y tá trẻ kia đã bị người ta mua chuộc rồi, cho dù em có ép hỏi thì cũng có thể làm gì được chứ? Họ sẽ không chịu thừa nhận đâu”
Đúng vậy, Giản Nghệ Hân lại quên mất điều này.

Nếu Giản Thúy Vy khăng khăng không chịu thừa nhận chuyện này có liên quan tới cô ta, thì cô cũng chẳng thể làm được gì.
Giản Nghệ Hân bỗng cảm thấy trong lòng mệt mỏi.


Cô chỉ muốn tìm được người thân của mình, sao sự việc lại càng lúc càng phức tạp vậy?
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên mấy tiếng gõ cửa.

Lâm Thế Kiệt còn chưa kịp lên tiếng, cánh cửa phòng bệnh đã bị mở ra, người bước vào là Chu Loan.
“Tổng giám đốc, đã điều tra mọi chuyện rõ ràng rồi ạ”
Điều tra? Rõ ràng?
Giản Nghệ Hân lấy làm khó hiểu nhìn về phía Lâm Thế Kiệt.

Rốt cuộc anh và Chu Loan đang làm trò gì thế?
“Ồ? Chuyện là thế nào?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 358: Chương 358


Lâm Thế Kiệt biết Giản Nghệ Hân muốn biết chân tướng sự việc, bèn ra hiệu cho Chu Loan nói ra.

Tất nhiên, anh ta sẽ không giấu diếm.

Thật ra, không khó để điều tra chuyện này, trực tiếp ra tay từ cô y tá trẻ kia là được.

Cô y tá trẻ kia tên là Kim Hạ, trước giờ luôn thuận bưồm xuôi gió cho đến lúc tốt nghiệp, khó khăn lãm mới vào được đơn vị như bây giờ.

Ban đầu, cô ta còn tưởng rằng tương lai sẽ kết hôn với một ông chồng khá tốt, ai ngờ mẹ cô ta đột ngột đổ bệnh, hơn nữa còn mắc phải bệnh bạch cầu, chỉ phí chữa trị cho căn bệnh này rất đắt đỏ.

Kim Hạ bỗng rơi vào đường cùng, ngày nào cũng gần như rửa mặt bằng nước mắt.
Vì thế tối qua khi bị Lâm Hàn Tình bắt gặp, cô ta nói rằng chỉ cần hôm nay Kim Hạ cùng diễn một vở kịch với họ, thì cô ta có thể trả một tỷ rưỡi cho Kim Hạ lấy tiền chữa bệnh cho mẹ
Một tỷ rưỡi đó, đối với một cô gái bình thường mà nói, mất mười năm chưa chắc có thể đã kiếm được nhiều tiền như vậy.

Tình cảm giữa Kim Hạ và mẹ rất tốt, cô ta do dự mấy lần nhưng cuối cùng vẫn đồng ý.
Ngày hôm đó, Lâm Hàn Tình gửi cho cô ta sáu trăm triệu tiền đặt cọc.
Vẻ mặt của mấy cô gái đang buôn dưa lê bỗng trở nên hốt hoảng, còn có điều gì xấu hổ hơn việc đang tám chuyện của người ta lại bị chính chủ nghe thấy chứ?
Họ sợ Giản Nghệ Hân gây rắc rối, vội vàng chống chế có việc, rồi chạy mất.

Cô nhìn theo bóng lưng họ, khóe miệng mím chặt lại.

Nhưng khi cô vừa ngẩng đầu lên, đã bắt gặp Mộ Long.
“Sao anh lại ở đây thế?” Giản Nghệ Hân có hơi ngạc nhiên.

Nghĩ tới chuyện sáng nay Nghệ Hân giả bộ bình tĩnh, Mộ Long bất ngờ giơ bó hoa đang cầm lên: “Có cô bé đàn em bị ốm, tôi đến đây thăm”
Mộ Long và Lâm Thế Kiệt đều là học sinh của ông cụ Trình, cho nên Giản Thúy Vy bị ốm, anh ta hẳn nên đến đây thăm bệnh.

Nhưng có ai lại buổi chiều mới đến thăm người ta chứ? Giản Nghệ Hân trợn mắt khinh thường: “Mãi tới chiều anh mới tới đây? Không sợ Giản Thúy Vy đuổi anh ra ngoài àm
Theo lẽ thường, khi đến bệnh viện thăm người ốm đều phải tới vào buổi sáng, tượng trưng cho việc mong người ta sớm khỏe lại, bởi vì buổi sáng là lúc tinh thần hăng hái nhất.
Nếu để đến chiều mới đi thăm người ta thì sẽ khiến người bệnh cảm thấy phản cảm.
“Đúng đấy” Mộ Long không để bụng, nhún vai, thấy xung quanh không có ai, lúc này anh ta mới ghé lại gần Giản Nghệ
Hân rồi lén lút nói: “Cô bé đàn em này của tôi ấy à, cô đừng thấy cô ta xinh đẹp mà nhầm, thật ra vừa nhìn đã biết khó gần, ngược lại tôi thật sự mong cho cô ta ốm không dậy nổi nữa kìa”
“Hả?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 359: Chương 359


“Cô ta bị ốm không dậy nổi thì chẳng phải cô sẽ rất vui ư2 Không còn ai cướp chồng với cô nữa” Mộ Long nói.
“Mộ Long!” Giản Nghệ Hân vừa nghe thấy câu này bỗng tức giận.

Buổi sáng người ta vừa mới đổ oan cho mình thuê hung thủ giết người.

Tới chiều Mộ Long lại nói ra những lời như vậy, rất dễ khiến người khác hiểu lầm.
Nhất là khi vẫn đang ở bệnh viện...
“Được rồi, được rồi, không trêu chọc cô nữa” Mộ Long đùa cợt cười ha ha rồi nói: “Giờ tôi đi thăm Giản Thúy Vy đây, gặp lại sau nhé.”

Mộ Long bỏ lại một câu rồi chuồn mất, Giản Nghệ Hân cũng không có tâm trạng đấu võ mồm với anh ta.
Cô trở lại phòng bệnh, lúc này mới nhớ ra vốn dĩ mình muốn tới hỏi bác sĩ về bệnh tình của Lâm Thế Kiệt, thế nhưng chưa.

hỏi được gì cả đã quay lại, nhưng may mà anh cũng không hỏi chuyện này.
Giản Nghệ Hân trở về, tâm trạng không vui cho lắm, Lâm Thế Kiệt hiển nhiên nhìn ra được.
“Giản Nghệ Hân, lại có người bắt nạt em à?” Lâm Thế Kiệt hỏi.
*“,” Sao mà biến thành “lại” rồi?
Giản Nghệ Hân mỉm cười, Lâm Thế Kiệt biết cô cảm thấy hơi nhàm chán, nên buổi chiều anh kêu Chu Loan đưa cô về.


Chu Loan tiễn Giản Nghệ Hân xong, lúc trở lại thì đã trông thấy Lâm Thế Kiệt đang đứng ngây ngẩn bên cạnh ban công.

Anh ta bước tới: “Tổng giám đốc”
“Cô ấy thế nào rồi?”
“Hình như tâm trạng của mợ chủ không được tốt cho lắm” Chu Loan nói.
Chu Loan nói rất đúng, sáng sớm hôm nay Giản Nghệ Hân đã bị một đám phóng viên đuổi theo, vây quanh chắn lại, lại bị người đổ oan, làm sao tâm trạng có thể vui vẻ được chứ? Lúc Giản Nghệ Hân về đến nhà thì trời đã tối.

Trong lòng cô chất đầy tâm sự, không lâu sau đã ngủ thiếp đi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 360: Chương 360


Cô ngủ một giấc rất say, mãi đến sáng hôm sau mới tỉnh lại.

Giản Nghệ Hân mở mắt ra nhìn sắc trời âm u bên ngoài, vội vàng bật dậy đánh răng rửa mặt rồi xuống lầu.

Nhưng khi cô đến phòng khách thì đã trông thấy dì Liễu đang tươi cười nói chuyện với Lâm Thế Kiệt.
“Lâm Thế Kiệt, sao anh đã xuất viện rồi?”
Giản Nghệ Hân hơi ngạc nhiên vui mừng.
Lâm Thế Kiệt trông có vẻ không hề có chuyện gì, anh còn đang ngồi trước bàn dùng bữa.

Nghe thấy giọng cô, anh ngẩng đầu lên rồi liếc nhìn Giản Nghệ Hân: “Xuống ăn thôi” Giản Nghệ Hân vội vàng bước nhanh xuống lầu, kéo ghế ra ngồi xuống, quan sát Lâm Thế Kiệt một lúc: “Anh không sao chứ?”
“Anh chỉ bị viêm dạ dày thôi, em còn muốn để anh nằm viện thêm mấy hôm đây? Hay là em không muốn anh trở lại?” “Em không có ý này”
Giản Nghệ Hân giơ hai tay lên chứng minh sự trong sạch của mình.

Lúc này cô mới nhìn đồ ăn trên bàn, phát hiện tất cả đều là những món ăn khá thanh đạm, chắc Lâm Thế Kiệt vẫn chưa khỏi hẳn, nên dì Liêu mới Lâm ý làm.
Vừa nãy dì Liêu thấy Giản Nghệ Hân đi xuống nên bà đã vào thẳng bếp.


Hai người dùng bữa xong, Lâm Thế Kiệt vẫn muốn tới công ty.

Cô chống má, chợt nghĩ làm tổng giám đốc cũng không dễ dàng gì.
Hôm qua anh vừa mới bị ốm, nhưng ngay cả cơ hội nghỉ ngơi cũng không có, bây giờ lại muốn đi làm ngay.
“Đi cùng anh không?”
Lâm Thế Kiệt đột nhiên mở miệng.

Truyện Light Novel
“Hả? Em còn phải đi làm” Giản Nghệ Hân bất giác nói.
Lâm Thế Kiệt liếc nhìn cô, trong mắt chứa đựng cảm xúc phức tạp.

Giản Nghệ Hân còn chưa kịp nhìn rõ thì đã biến mất không thấy.

Anh bật cười: “Vậy em cứ bày ra dáng vẻ lưu luyến nhìn anh đắm đuối như vậy làm gì?”
“Ai lưu luyến chứ! Vừa là em đang ngây người thôi, ngây người đó anh có hiểu không?”
Giản Nghệ Hân vẫn còn Lâm mạnh miệng.


Buổi sáng trêu chọc cô khiến tâm trạng anh vô cùng vui vẻ.

Anh dặn dò cô đôi câu rồi đi mất.

Anh vừa mới rời khỏi không lâu, Giản Nghệ Hân đã hỏi di Liễu: “Dì Liễu, Lâm Thế Kiệt trở về khi nào vậy? Sao không có một chút tiếng động gì thế?”
Nào có ai như anh, nằm viện mới được một nửa đã chạy lấy người rồi.
Dì Liễu nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Giản Nghệ Hân, bật cười vui vẻ: “Còn không phải lo lắng cho mợ chủ một mình ở nhà cô đơn ư? Nửa đêm hôm qua trợ lý Chu đưa cậu chủ trở lại.

Tôi thấy ấy à, cậu chủ đúng là rất bận lòng với cô đấy...” Mặt Giản Nghệ Hân càng lúc càng đỏ.
Cô sợ dì Liễu lôi kéo mình ở lại dạy bảo điều gì đó, bèn vội vàng lên lầu thay quần áo đi làm.
Lúc Giản Nghệ Hân đến văn phòng làm việc, những người khác vẫn còn chưa tới.

Cô vừa mở cửa ra, bước vào phòng nhìn bức tranh mình mới vẽ được một nửa.

Bên trên đó là một cô gái mặc bộ váy trắng, trên khuôn mặt hiện lên vẻ buồn bã, đang ôm một chú chim bồ câu trắng trong lòng.

Giản Nghệ Hân xua đi những suy nghĩ trong đầu, đang định cầm bút lên tiếp tục vẽ thì nghe thấy bên ngoài cửa có tiếng động.
Chắc là có người đến mua tranh?
Tuy khu vực đại sảnh của văn phòng bọn họ là dùng để làm việc, nhưng vì có mấy nhân viên thường xuyên không tới, nên trên tường treo đủ các loại tranh, cũng coi như một phòng trưng bày cỡ nhỏ..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom