Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Tình Sắc Dụ Hoặc - Túy Phong Lưu

Tình Sắc Dụ Hoặc - Túy Phong Lưu
Chương 181: Bể bơi PLAY 5


"Mặc thiếu dạy tôi bơi đi." Tiếu Dao cắn môi, cả người rùng mình một cái.

"Nhưng không phải cô muốn cái đó?" Tần Mặc hơi cong môi cười bỉ ổi.

Rõ ràng là hai người cách rất xa nhau, Tiếu Dao lại bị vẻ đẹp trai của hắn làm mù mắt rồi.

Đối với trai đẹp thì cái gì cũng là chân lí, mình không nên so đo tính toán với hắn.

Nhưng mà bên trong tiểu huyệt vẫn đang co giật ướt át, đúng như lời hắn nói, "nó" muốn.

Có lẽ là vì ở trong nước khá lâu, tiểu huyệt vốn dĩ đặc biệt mẫn cảm lại càng nhạy cảm hơn.

"Đó là việc nhỏ, hm... Quan trọng nhất chính là tôi phải học bơi cho bằng được, nếu không sẽ liên luỵ đến người của Mặc thiếu, việc đó tôi không gánh vác nổi."

Tiếu Dao hít sâu một hơi, nhìn Tần Mặc cười như không cười.

"Mặc thiếu, bắt đầu đi, tôi sẽ nỗ lực."

"Được." Tần Mặc lạnh lùng ném xuống một câu, hai tay bế eo nhỏ của cô lên.

Vừa buông tay hắn ra, Tiếu Dao không dám nói mình không sợ, nhưng còn đỡ hơn giữa ban ngày ban mặt bị hắn thao huyệt ngoài trời.

"Ngẩng đầu lên."

Ngay cả hơi thở của hắn cũng lạnh hơn, cô không dám làm trái ý.

Khả năng học hỏi của Tiếu Dao không hề kém, lúc này cũng chỉ có thể liều một lần, nhỡ đâu còn có cơ hội làm hắn lác mắt chơi.

Dù sao, nếu Mặc thiếu muốn mình chết đuối thì hắn đã làm việc đó từ lâu rồi không phải sao ?

"Được." Tiếu Dao ngoan ngoãn như đứa nhỏ, dùng hết sức ngẩng đầu.

Dưới sự lôi kéo của hắn, cô cũng được tính là bơi qua bơi lại đạp nước vài cái.


Lăn lộn hơn một giờ, bụng cũng căng lên vì no nước nhưng cô vẫn học xong kĩ thuật giúp đầu nổi trên mặt nước

Chẳng sợ bơi không giỏi hay không biết bơi gì gì đó, ít nhất cô không phải ở trong trạng thái thiếu oxi, gặp phải tình huống đó thì biết bơi cũng đâu còn nghĩa lí gì.

"Đúng vậy, chờ ở đây, tôi qua ở bên kia chờ cô." Tần Mặc nhìn lướt qua, sắc mặt cũng tốt hơn một chút.

Dù tính cách hắn có khó chiều đến đâu, chỉ cần mặt không xấu cũng đã an ủi cô ít nhiều.

"Được." Tiếu Dao không nhận được trợ giúp nữa, tự mình nổi trên mặt nước, nhìn bóng dáng sau lưng của hắn.

Ngay cả dáng người nhìn từ đằng sau cũng đẹp! Tư thế bơi lội còn chuẩn hơn vận động viên quốc gia.

Rốt cuộc sau một hồi sợ nước, trên mặt Tiếu Dao cũng xuất hiện tươi cười, tất nhiên là cười vì được nhìn thấy phong cảnh đẹp.

Ây da nhìn kiểu gì cũng tuấn tú, đặc biệt là càng nhìn xa càng đẹp.

Tất cả là bởi vì lúc nhìn gần hai người đều đang "vận động mạnh", cô làm gì còn tâm tư đi nhận xét xấu hay đẹp nữa?

Nhìn hắn bơi đi rất xa sau đó quay đầu nhìn lại đây, trái tim trong lồng ngực Tiếu Dao đập một cái "bang".

Đi đâu tìm được huấn luyện viên hoàn hảo như vậy? Xem như mình gặp may mắn.

Không cần hắn nói, cô liền lập tức hô to: "Mặc thiếu, tôi muốn bơi qua."

Mỉm cười ném ra một câu, Tiếu Dao giãn cơ tứ chi bắt đầu bơi qua phía bên kia hồ.

Nhớ tới bộ dạng kiên nhẫn vừa rồi của hắn, ý cười trên mặt cô càng sâu hơn.

Quả nhiên năng lực học tập của mình không hề kém, khi hai tay thành công ôm được cổ hắn, Tiếu Dao hưng phấn đến mức thốt ra thành lời.

"Mặc thiếu, tôi thành công rồi, ta sẽ tập bơi nữa!"

"Vui lắm à?" Nhìn cô tươi cười xán lạn, cơ mặt hắn cũng giãn ra, khóe môi giương lên.

Quay đầu lại nhìn người đang gần sát mình trong gang tấc, Tiếu Dao nhấp môi, gật đầu nhẹ.

"Đúng vậy, rất rất vui!"

Không đợi Tần Mặc nói thêm câu nào, cô đột nhiên tới gần hôn lên má hắn một cái.

Tiếu Dao không biết tại sao mình lại phát sinh ra hành vi này, còn có thể hôn một cách tự nhiên không thay đổi biểu cảm trên mặt.

"Cảm ơn!" Hai chữ ngắn ngủi chứa đầy sự thẹn thùng, ngay cả cổ cũng đỏ hết cả lên.

"Tiền công chỉ có một chút như vậy?" Tần Mặc nhăn mày.

~~~

 
Chương 182: Bể bơi PLAY 6


Hai cơ thể quẩn lấy nhau nổi trên mặt nước, nam cường tráng tuấn mỹ, nữ nhỏ xinh phấn nộn, tạo nên một tổ hợp hoàn chỉnh đẹp mắt.

"Mặc thiếu, vậy anh muốn..." Tiếu Dao ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn.

Hai tay hắn nhấc lên ghì chặt sau gáy cô, mạnh mẽ đặt xuống một nụ hôn.

"Ưm..." Tiếu Dao ngây người, sau đó phản ứng lại, chủ động đáp trả Tần Mặc.

Gặm cắn qua lại, hai đầu lưỡi giao triền nóng bỏng, liếm láp lẫn nhau.

"A..." Lâu lâu lại vang lên tiếng rên rỉ của phụ nữ.

Tiếu Dao phát hiện kỹ thuật hôn của Mặc thiếu dường như tiến bộ thêm, chỉ dùng đầu lưỡi, hắn đã có thể dễ dàng khơi mào dục vọng của mình.

"Ưm...A..." Một bên hưởng thụ kỹ thuật hôn cao siêu của hắn, hai vú cũng bị hắn xoa nắn rất thoải mái.

"Ưm..."

Tiếu Dao quấn chặt lên người Tần Mặc, độ ấm cơ thể càng ngày càng cao.

"A...Mặc thiếu...ư..."

Khi hắn vừa buông tha cho đôi môi của cô, Tiếu Dao nhướn người lên lướt qua môi của hắn, mềm mại ghé vào trên ngực thở hổn hển.

"Xoa mấy cái liền ướt sao?" Thân thể bị cô quấn chặt, Tần Mặc không cần nhìn cũng biết phía bên dưới như thế nào.

Bị lời nói của hắn dọa sợ, Tiếu Dao giật mình tỉnh táo lại, nâng đầu lên, đồng thời buông lỏng hai chân đang quấn chặt lấy hắn.

Không đợi cô nói chuyện, giọng nói của hắn lại vang lên lần nữa.

"Móc vú ra, tôi muốn ăn."

Lời nói vừa dứt, Tần Mặc liền bế Tiếu Dao lên, dùng tay nâng thịt vú ngang cằm, đầu vú ở trước miệng hắn.

"Không!" Tiếu Dao nhìn quanh bốn phía, tuy rằng không thấy ai cô vẫn lắc đầu: "Không thể, ở đây là bên ngoài."

"Làm chuyện này ở bể bơi không phải càng kích thích sao?" Tần Mặc hơi cong cong môi, cúi đầu cắn vải dệt chướng mắt, kéo xuống.

"A... Mặc thiếu, không cần!"

Tiếu Dao còn chưa kịp che đậy, một đôi vú trắng nõn đột nhiên không kịp phòng ngừa nhảy ra, nhảy tưng tưng đánh lên trên mặt Tần Mặc.

Tần Mặc bỏ qua áo tắm, há mồm ngậm vào một bên thỏ con.

"Mặc thiếu, đừng!" Hai tay Tiếu Dao ôm đầu Tần Mặc, lo lắng nhìn quanh bốn phía.

Có lẽ hành động của cô chỉ có mục đích chắn đi tầm mắt của hắn, lại vô tình đem vú của mình vào sâu bên trong hơn, thuận tiện hắn gặm cắn.

Tần Mặc không chịu nổi, cắn một ngụm trên cặp vú đang lay động nhộn nhạo.

"A..." Lực quá lớn! Tiếu Dao cúi đầu hét lên.

Sau vài lần chơi đùa, Tần Mặc liền bắt đầu mút vào một cách nhẹ nhàng.

"Ưm... A..." Đầu vú một khi bị mút vào, toàn thân tựa như đang hứng chịu dòng điện lưu thông cực lớn, Tiếu Dao không tự nhiên dâm đãng kêu một tiếng.

"Mặc thiếu, về, về phòng được không? Ưm... Đừng liếm... A... Quá, sướng... Ha..."

Thoạt nhìn, Tần Mặc không chỉ có kỹ thuật hôn môi điêu luyện, ngay cả liếm vú cũng tiến bộ không ít.

Vốn dĩ Tiếu Dao đã ướt tiểu huyệt từ khi bị hắn tấn công bằng nụ hôn, sau khi bị liếm đầu vú, tiểu huyệt càng ướt hơn.

"Mặc thiếu... Ưm... Đừng... Này, đau quá... a... Không được! Đợi lát nữa sẽ... ha a... Có người đến đây... Làm sao bây giờ?"

"A... Thật thoải mái... Ưm... Mút, thêm chút nữa... A a... Mặc thiếu... Mạnh mẽ một chút... Đem vú... A... mạnh hơn nữa..."

Đầu vú bị người đàn ông đùa bỡn tùy ý, Tiếu Dao một bước lên mây, chuyện gì gì đó đều bỏ ra sau đầu.

Giống như trên thế giới này, không có gì thoải mái hơn so với việc Mặc thiếu ăn nãi.

~~~
 
Chương 183: Bể bơi PLAY 7


"A... Ưm... Đau!"

Tần Mặc ngậm trong miệng đầu vú bị hút đến sưng đỏ, ngẩng đầu dùng lực nhẹ kéo kéo.

Buông ra vú bên phải, hắn dễ dàng ngậm lấy bên còn lại đang lay động trong không khí.

"A..."

Tiếu Dao cảm thấy mình sắp bị chơi hỏng rồi, cái loại cảm giác tê tê dại dại này, bắt đầu từ ngực, sau đó lan tràn đến toàn thân.

Hiện tại nơi khó chịu nhất chính là tiểu huyệt, hư không, rất muốn được lấp đầy, thậm chí còn muốn nhiều hơn.

"A... Mặc thiếu... Ha a... Thật thoải mái... Ưm..."

Hai chân lại kẹp chặt cơ thể hắn lần nữa, Tiếu Dao lại phát hiện mình có thể kẹp đến khi lên đỉnh.

"A..."

Rất muốn đồ vật kia cọ cọ vào tiểu huyệt, cô sắp khó chịu đến chết, nhưng sau hai lần gắp vẫn kẹp không được.

Cũng khó trách, vừa rồi vị trí của hai chân Tiếu Dao là ở trên eo Tần Mặc một chút, bây giờ đã đến trước ngực.

Cẳng chân của cô không hề ngắn, chỉ là cơ ngực của người đàn ông này quá rộng quá cường hãn, không dễ dàng bị kẹp chặt.

"A... Mặc thiếu... Ha... Anh liếm giỏi thật... A..."

Rên rỉ trong chốc lát, lại một lần nữa phát hiện thấy có điều không ổn.

"Mặc thiếu, chúng ta trở về... A... Trở về rồi ăn sau, được không?"

Làm ở nơi mà bất kì ai ở góc độ nào đều có thể nhìn thấy được, cô thật sự chịu không nổi!

"A... Nhẹ, nhẹ chút... Ưm... Đừng ngậm, tôi... Chịu không nổi... A..."

Tiếu Dao một bên nói, vừa nói dùng sức ôm chặt đầu hắn, căn bản chính là luyến tiếc.

"Mặc thiếu... A... Dùng lực mạnh quá... Ha... Thoải mái... A a... Đừng... Ngứa... Ưm..."

Tần Mặc một bên ăn một bên xoa, tựa như ăn thế nào cũng ăn không đủ vậy.

Phía trên ăn đến hăng say, bàn tay đang xoa nắn cũng bắt đầu không an phận.

Ngón tay đi xuống khơi mào trêu chọc bên trong quần bơi, dùng sức kéo ra.

"Nè... Không được!"

Tiếu Dao rút tay ra muốn đi kéo quần bơi, nhưng bởi vì hai chân cô đều ngâm ở trong nước, miếng vải đáng thương thuận tiện rơi ra.

"Mặc thiếu, không cần... A..." Tiếu Dao còn bận giãy giụa bởi vì bị Tần mặc dùng sức ngậm đầu vú, nhịn không được dâm đãng kêu lên.

"Đau, đau... Mặc thiếu... A..."

Vú còn chưa giải quyết xong, tiểu huyệt không kịp phòng ngừa đã bị một ngón tay đột nhiên cắm vào.

"Mặc thiếu... Không cần! A... Dừng! Mặc thiếu, đi về... A... Về phòng lại bàn chuyện tiếp được không? A, a, a..."

Tần Mặc cũng không thèm để ý tới lời nói của tiểu nha đầu, hung hăng thọc vào rút ra bên trong tiểu huyệt.

Chờ âm đạo đủ ướt, bàn tay cầm vú ban nãy của hắn chậm rãi đi xuống, rút ngón tay bên trong ra, lấy ra dương vật đã chờ sức phát động từ nãy.

Ngón tay rời đi, đổi lại chính là quy đầu cực nóng, cả người Tiếu Dao run lên, một dòng dâm thủy từ huyệt khẩu trào ra.

"A..."

Khi cô còn chưa kịp phản ứng lại, hắn đã bắt được eo thon nhỏ sau đó hung hăng lôi kéo.

Dương vật to bằng cánh tay trẻ con, nguyên căn hoàn toàn đi vào dâm huyệt.

"A..." Tiếu Dao ngẩng đầu dâm đãng kêu một tiếng.

Tần Mặc cúi đầu ngậm lên đầu vú đang đứng thẳng, bắt lấy vòng eo cô, bắt đầu thọc vào rút ra ở trong nước.

Vị trí để làm tình lúc này có chút khó khăn, Tiếu Dao có lẽ không chịu được, nhưng Tần Mặc thì có.

Đôi tay không ngừng đi xuống phía dưới sờ mó, thân dưới hắn lại hướng lên trên đỉnh, tư thế này có thể nối liền côn thịt với tiểu huyệt không rời một giây phút.

Đúng là rất sướng! Cả đời này đem dương vật vùi vào bên trong tiểu huyệt của cô đều xứng đáng.

~~~
 
Chương 184: Lại bị th*o ngất xỉu lần nữa...


"A... Mặc thiếu... Ha, a... Chậm một chút! Ưm... A ha, a, a... Quá, quá nhanh! Ư..."

Tiếu Dao có chút chịu không nổi tốc độ như vậy, tiếng rên rỉ càng ngày càng lớn.

Còn may là đang làm tình ở trong nước, cảm giác đau đớn cũn không kéo dài.

Tình dục nhanh chóng liền trỗi dậy, Tiếu Dao dùng sức ôm cổ Tần Mặc sau đó lên đỉnh.

Trong khoảng thời gian rất dài, bên kia bể bơi đều truyền đến tiếng kêu dâm đãng của phụ nữ, ngẫu nhiên còn có tiếng rên trầm thấp của đàn ông.

Bên trong bể bơi, trên thang cuộn, thậm chí là cạnh lan can du thuyền, cơ bản đều lưu lại dâm thủy của Tiếu Dao.

Trận này cũng lăn lộn suốt hơn một giờ, du thuyền đậu bên cạnh cũng có thể cảm nhận được sóng nước dồn dập.

Tiếu Dao đã sớm kiệt sức dựa vào tay vịn, nhắm hai mắt lại cho đến khi hắn bắn dòng tinh dịch nóng hổi vào bên trong, hai người mới hừ nhẹ.

Sau đó, cô đã trực tiếp lăn ra ngủ.

Một giấc này Tiếu Dao ngủ đến khi đói bụng mới tỉnh, lúc tỉnh lại đã phát hiện mình không nằm trong phòng ở du thuyền.

"Ục ục", người mới vừa tỉnh, bụng lại thẳng thắn kháng cáo.

Tiếu Dao ở trên giường ngồi dậy, phát hiện không ổn, lập tức xuống giường, đi đến bên cửa sổ.

Ngoài cửa sổ, một mảng cỏ xanh mượt, sau tảng cỏ dày đặc là rừng cây rậm rạp, phía xa còn có núi.

Trời ơi! Cuối cùng đây là nơi nào? Tiếu Dao thật sự không biết việc bản thân đã xuống du thuyền, một chút sự việc vụn vặt cũng không nhớ.

Lấy lại được cảnh giác, hành động ở bên ngoài như thế này có phải quá nguy hiểm hay không?

Chẳng qua sau mỗi lần bị bọn họ lăn lộn, cô sẽ hoàn toàn thả lỏng cảnh giác, thậm chí có thể ngủ thật ngon, tình huống lúc này có được xem là bình thường hay không, Tiếu Dao cũng không rõ ràng lắm.

Cô trở về bên mép giường, xỏ dép lê, ở bên trong nhà gỗ tìm được tủ quần áo, mở ra.

Việc bên trong có nhiều loại trang phục kích cỡ không quá lớn cũng ở trong dự kiến của Tiếu Dao.

Nhưng cô lại không thể nào tưởng tượng được, tất cả đều cùng một màu, ngay cả nội y cùng quần lót cũng giống nhau.

Từ bên trong tủ quần áo lấy ra một bộ, kích cỡ khá giống với mình, Tiếu Dao cũng không nghĩ nhiều như vậy, thay xong liền rời đi.

Mặc áo ngủ, bên trong trống trơn một mảnh đi ra ngoài cũng không ổn, cho nên chỉ có thể tạm chấp nhận.

Tiếu Dao rời khỏi nhà gỗ đi ra bên ngoài, phát hiện nơi này lại là sân tập huấn, ngoại trừ nhà cỗ có phần cũ kĩ, trên cơ bản xung quanh đều là mặt cỏ.

Ngẩng đầu nhìn mặt trời đã ở trên đỉnh, đại khái có thể đoán ra lúc này là 12 giờ trưa hoặc chênh lệch một chút.

Lại đi ra ngoài trong chốc lát, một người phụ nữ toàn thân mang quần áo ngụy trang đi tới từ phía xa.

"Dao Dao tiểu thư, mọi người bắt đầu dùng cơm trưa, cô cùng ăn với mọi người đi."

Thoạt nhìn qua người này cố ý đến đây để tìm mình.

"Được." Tiếu Dao gật đầu, đuổi kịp bước chân của cô gái kia.

"Đúng rồi, xin hỏi là ai mang tôi đến đây?"

"Là Mặc thiếu mang tiểu thư lại đây, nghe nói là muốn cô tiếp nhận huấn luyện đặc biệt trong vòng một tháng của chỗ chúng tôi." Người phụ nữ trả lời.

"Huyến luyện cái gì?" Tiếu Dao trừng lớn hai mắt: "Một tháng?"

"Đúng vậy." Cô gật đầu: "Ở đây là căn cứ của Mặc thiếu gia, các đồng đội đều từ nơi này được chọn lựa để ra ngoài."

"Chúng tôi hầu như đều phải huấn luyện mỗi ngày, bởi vì tháng này có đợt kiểm tra, chỉ có người thông qua mới có thể đi theo làm việc cho Mặc thiếu."

Tiếu Dao hít hà một hơi, nhìn thoáng qua bốn phía.

Căn cứ? Huấn luyện đặc biệt? Không phải chỉ nói giỡn thôi sao?

~~~
 
Chương 185: Đây là phòng của Mặc thiếu


Căn cứ của Mặc thiếu lớn như vậy, ước chừng mỗi năm sẽ huấn luyện bao nhiêu người ra ngoài?

Nhưng mà việc này không quan trọng, ý chính là tại sao mình lại bị mang đến đây? Tại sao lại muốn cô tham gia huấn luyện?

Không lẽ Mặc thiếu muốn cô đoạn tuyệt liên hệ với tổ chức sao?

Việc đó sao có thể xảy ra? Nếu cô không quay về, Anh Tử không biết sống chết ra sao, còn Nhất Phi đâu? Hắn sẽ gặp loại tra tấn gì nữa đây? Còn cả Tử Vân nữa.

Đã lâu rồi chưa có tin tức của Tử Vân, nghĩ đi nghĩ lại Tiếu Dao vẫn rất lo lắng.

"Dao Dao tiểu thư, chúng ta đến nơi rồi, ở đây chính là nhà ăn duy nhất của căn cứ."

Giọng nói của người con gái lạ mặt kia đem cô kéo về thực tại.

"Vâng." Tiếu Dao xoay người nhìn thoáng qua, gật gật đầu.

Muốn hỏi điều gì cũng chỉ biết hỏi mình cô ấy, nhìn qua cũng có thể đoán được cô gái này không có khả năng sẽ trả lời hết, Tiếu Dao chỉ có thể từ bỏ.
Bên trong nhà ăn gọn gàng ngăn nắp, có điểm giống sinh hoạt nề nếp của bộ đội.

Tiếu Dao thân là người của tổ chức, cũng sẽ không quá xa lạ với hình ảnh này.

Nhưng mà lúc ấy cô đã được chọn lựa để ra ngoài học tập từ rất sớm, máy tính hay là những kỹ năng khác đều học không tệ nhưng lại không dùng được sức mạnh từ cơ bắp (bản gốc "thân thủ").

Một lần dùng cơm chỉ hơn mười phút, tất cả mọi người không nói lời nào, Tiếu Dao cũng không dám nhiều lời.

Cho đến khi rời khỏi nhà ăn, cô vẫn chưa nhìn thấy hình bóng Tần Mặc, ngay cả Quân tứ thiếu cùng lên thuyền với bọn họ cũng không gặp được.


Sau khi ăn cơm xong, vẫn là người kia dẫn Tiếu Dao về lại căn phòng nơi cô tỉnh lại.

"Dao Dao tiểu thư, Mặc thiếu nói từ hôm nay trở đi, cô phải huấn luyện cùng với chúng tôi, bây giờ có thể nghỉ ngơi, hai tiếng sau ra vị trí kia tập hợp." Vừa nói vừa chỉ một vị trí ngay bãi cỏ.
"Đội trưởng của chúng ta hơi nóng tính, tốt nhất cô đừng đến trễ, thời gian bên trong mỗi gian nhà gỗ đều giống nhau, cô chỉ cần nhìn thời gian trôi qua là được."

"Tôi hiểu rồi, cảm ơn." Tiếu Dao gật gật đầu: "Đúng rồi, cô biết Mặc thiếu ở đâu không? Tôi có một số việc muốn hỏi anh ấy."

Sự việc phát sinh quá đột ngột, ngay cả di động cô cũng chưa động đến, muốn liên lạc ai cũng không được, Tiếu Dao cảm thấy mình sắp điên tới nơi rồi.

"Đây là phòng của Mặc thiếu, nếu không ở đây tôi cũng không biết ngài ấy đi đâu, cũng có thể là trở về đất liền." Người kia chỉ vào nhà gỗ bên cạnh.

"Mặc thiếu không tới đây thường xuyên, lần này quay lại khả năng cao là tận tay đưa cô vào đây, xem ra, thân phận của tiểu thư đây cũng rất đặc biệt."


Người con gái nhìn Tiếu Dao, khẽ cười.
"Dao Dao tiểu thư, tôi đi về trước, lần huấn luyện buổi chiều sẽ hơi mệt, hiện tại có thời gian rảnh, cô vẫn nên nghỉ ngơi một chút."

"Được." Tiếu Dao cũng không có tâm tình để ý tới lời nói của cô gái kia, bất đắc dĩ gật đầu, xoay người nhìn nhà gỗ của Tần Mặc.

Cô thật sự không hiểu đến tột cùng trong đầu hắn có gì, tại sao lại đem cô đến nơi này?

Quay đầu nhìn quanh, Tiếu Dao cơ hồ có thể nhìn thấy phần đông người đang huấn luyện dưới ánh nắng gay gắt.

Trời biết đất biết, muốn cô thật sự huấn luyện một tháng ở chỗ này, thân hình này sẽ biến thành bộ dạng gì?

Còn có bọn họ nữa, mấy người bạn tốt của cô, mình không ở đó, bọn họ có khỏe không?

Tiếu Dao xoay người đẩy cửa nhà gỗ, hai chân vô lực bước đi vào.

Từng chuyện xảy ra đều đáng sợ, muốn tránh cũng tránh không khỏi.
Lăn qua lộn lại trên giường, 45 phút đã trôi qua, tránh khỏi việc ngày đầu tiên đã bị phạt, Tiếu Dao kéo lê thân thể mệt mỏi xuống giường thay quần áo.

Thực ra mệt mỏi của thân thể không thể nào so sánh với tuyệt vọng về mặt tinh thần, cô phải rời khỏi đây, nhưng đi bằng cách nào?

Muốn ra khỏi hòn đảo mà ngay cả tên của nó bản thân cô cũng không hề biết, đây không phải chuyện đơn giản, bây giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước.

~~~

 
Chương 186: Ban đêm mưa sa gió giật


Tiếu Dao thật sự rất buồn bực, vẫn chưa tìm được người, làm cho tên đội trưởng hung thần ác ma kia phân công nhiệm vụ cho cô.

Nhìn hai ngọn núi cách đó không xa, năng lượng để đi đến đó còn không có, sao mình có thể lên núi hái thảo dược?

Cúi đầu nhìn tấm ảnh trong tay, Tiếu Dao câm lặng phẫn nộ hỏi trời xanh.

Đội trưởng còn nói nếu như tìm không thấy, đêm nay cũng đừng hòng về căn cứ ăn cơm chiều.

Việc này mà cũng gọi là nhiệm vụ á? Có phải hắn quá hà khắc hay không?

Đội ngũ giải tán, tất cả mọi người vội vàng rời đi, rất nhanh ngay cả tấm ảnh cũng không còn.

Tiếu Dao thật sự hoài nghi sau khi Mặc thiếu để mình ở lại đây còn có ý định mang cô về hay không.

Cô là người mới, ít nhất cũng phải có một người đi chung với mình, cho dù phân công hợp tác với nhau cũng được.
Nhìn đường núi bất tận, ngoại trừ việc đào xới lục tìm, thật sự cô cũng không biết đi đâu để tìm cái thứ lá màu xanh này nữa.

Ngẩng đầu nhìn mặt trời chói chang trên cao, Tiếu Dao bất đắc dĩ bước đi.

Quả nhiên đội trưởng hung dữ giống như lời bọn họ nói, mỗi lần đưa ra nhiệm vụ đều không hề đơn giản.

Tiếu Dao từ hai giờ hơn đi đến năm giờ chiều, một lá thảo dược cũng chưa tìm được.

Cả người ngoại trừ một cái đồng hồ điện tử còn có tấm ảnh đã bị cô vò nát nhăn nheo.

Đã giải quyết xong vấn đề về nước, dọc theo đường đi có rất nhiều nguồn nước không bị ô nhiễm, nhưng bù lại không thấy sự hiện diện của một chút thức ăn lót dạ.

Tiếu Dao cũng biết mình rất xui xẻo, ngay cả quả dại cũng chưa tìm thấy, rõ ràng vừa rồi còn nghe mọi người nói trong rừng cây có quả dại, tại sao cô lại không thấy?

Đi đường núi nhiều giờ liền, bao tử đã thẳng thắn kháng nghị kêu "Rột rột".

Bụng lại réo thêm một lần nữa, Tiếu Dao mới phát hiện bây giờ không còn sớm.

"Không xong rồi!" Bốn phía xung quanh không có một bóng người, Tiếu Dao lập tức cau mày.

Nếu tham gia cuộc thi xui xẻo chắc chắn cô là người vô địch nha.

Vốn có thể nương theo đường mòn trở về, lại không nghĩ tới trời càng ngày càng u ám, rất nhanh liền tối om một mảnh.

"Trời ơi! Xin ông đừng có mưa." Tiếu Dao cầu nguyện, bước chân phía dưới càng nhanh hơn.

"Ầm ầm ầm..." Mới chạy được vài bước, một tia chớp lóe lên xé rách bầu trời thành hai nửa.

"A!" Tiếu Dao hoảng sợ, ôm hai chân, cả người ngồi xổm trên mặt đất không dám đứng lên.


Vốn dĩ cô đã sợ bóng tối, còn gặp sấm chớp kết hợp với chạng vạng, hơn nữa ở đây là rừng núi hoang sơ đầy rẫy hiểm nguy.
Tiếu Dao cong chân, ôm chặt thân thể, cả người run bần bật, hy vọng đây là một giấc mộng, sau khi tỉnh dậy, cô đang nằm thoải mái ở trên giường.

"Mau tỉnh lại! Tiếu Dao, tỉnh lại cho tôi. Nhanh lên!"

Khi cơn mưa hoàn toàn trút xuống thân hình nhỏ bé của cô, Tiếu Dao đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Run rẩy ngẩng đầu nhìn bốn phía, Tiếu Dao hít sâu một hơi, đứng lên.

"Có người sao? Tôi lạc đường, xin hỏi có người sao? Cứu mạng! Tôi bị lạc đường, có người ở đó không? Cứu với!"

Thật lâu không nghe thấy tiếng người đáp lại, Tiếu Dao che lỗ tai bắt đầu ở chạy vội vã xuyên qua màn mưa, cô nhớ rõ chính là con đường này, chạy dọc theo đường mòn này có thể về được căn cứ.

Nhưng thực tế thường tàn nhẫn, bây giờ cô còn không phân biệt rõ đông nam tây bắc.

Cứu mạng! Ai tới cứu tôi đây? Nơi này rất tối, đáng sợ quá!
"Vù vù" gió lớn thổi qua, giống như muốn thổi bay thân hình nhỏ bé kia vậy.

Mưa càng lúc càng mạnh, đột nhiên một cái bóng đen không biết từ hướng nào vụt tới, xuất hiện trước tầm mắt của cô.

"A!" Vừa rồi còn đang vội chạy, Tiếu Dao hét lên, sau đó ngất xỉu ngay lập tức.

Thân hình cao lớn kia ôm Tiếu Dao vào trong lòng trước khi cơ thể cô kịp ngã xuống, đi vào phía rừng cây, sau đó mờ dần rồi biến mất sau bụi cây...

~~~

 
Chương 187: Cường bạo hoang dã 1


Chương 187: Cường bạo hoang dã 1

"A! Không được!" Đột nhiên cảm giác được một trận tê dại, Tiếu Dao giật mình tỉnh dậy.

Trong tầm mắt chỉ có một mảnh đen nhánh, không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Nhưng hơi thở của người đàn ông đè phía trên cô quá mạnh, muốn bỏ qua là điều không thể.

"Không cần! Tránh ra!" Tiếu Dao dùng sức xô đẩy người trước mặt: "Không cần!"

Tiếu Dao sợ bóng tối chính là vì những thứ không sạch sẽ như ma quỷ, có thể chúng không có khả năng tồn tại, nhưng ngay từ nhỏ cô đã sợ rồi.

Vừa rồi người mặc đồ đen xuất hiện quá mơ hồ, làm cho cô còn tưởng rằng mình đang gặp 'thứ' kia ở bên trong rừng sâu.

Hắn vụt qua rất nhanh làm cho tâm hồn thiếu nữ của cô vốn đã sợ ma ngất xỉu ngay tại chỗ.

Tiếu Dao làm sao tưởng tượng nổi lúc mình tỉnh lại cơ thể đang bị xâm phạm?

"Không được động vào tôi! Anh tránh ra! Buông ra! Không cần!"

Toàn thân trên dưới không có một chút vật che chắn, Tiếu Dao không ngừng xô đẩy, chụp phủi người trước mặt.

Người đàn ông mặc đồ đen cũng không thèm để ý đến hai tay đang vung loạn, dễ dàng bắt được, dùng vật lạ trói lại, cố định ở trên đỉnh đầu.

"Buông tôi ra! Buông ra!" Tiếu Dao không ngừng giãy giụa nhưng không có cách gì thoát được.

Hai tay bị trói, hai chân bị hắn đè nặng, một chút xê dịch cũng không có khả năng.

"Không được! Anh là ai? Không thể làm vậy!"

Tay hắn bắt được một bên vú của cô, dùng sức xoa bóp ra các loại hình dạng khác nhau, Tiếu Dao không ngừng lắc đầu.


"Rốt cuộc anh là ai? Tiên sinh, là anh sao? Tiên sinh, có phải anh hay không?"

Trong lòng rất hoảng sợ, Tiếu Dao cũng không có thời gian để bình tĩnh, ngẫm nghĩ lại cái người đột nhiên xuất hiện này cuối cùng có thân phận gì.

Tạm thời, cô chỉ có thể nghĩ đến tiên sinh, người nhận nuôi, đào tạo, ra lệnh cho cô ra khỏi căn cứ làm nhiệm vụ.

"Đáng lẽ em phải nhớ kỹ tôi chứ?" Hắn dừng động tác ở tay lại, ngồi dậy, từ trên cao nhìn xuống cô đang nằm trên mặt đất.

Giống như âm thanh đến từ địa ngục, làm cho Tiếu Dao run lên, dưới thân một dòng dâm thủy từ trong huyệt chảy ra.

Vừa rồi lúc Tiếu Dao đang hôn mê, thân thể cô bị đùa bỡn, tỉnh lại được là do cảm giác không khỏe ở trong người.

"A!" Người đàn ông hừ lạnh một tiếng, đỡ côn thịt lớn từ đầu đã ở trong tiểu huyệt, không chút thương tiếc đỉnh mạnh vào.

"A..." Tiểu huyệt đột nhiên bị dị vật hung hăng xâm chiếm, Tiếu Dao khẽ kêu, toàn thân căng thẳng đến cực hạn.


"Không cần! Tiên sinh, em không cần! Xin..."

Ở trạng thái bình thường, côn thịt muốn cắm vào trong đã khó, huống chi âm đạo của cô rất hẹp, nó đang đề cao cảnh giác, đem côn thịt kẹp chặt.

Trong đêm đen vẫn có thể nhìn thấy được, trên mặt người đeo mặt nạ da hiện lên tầng tầng lớp lớp mồ hôi.

"Bốp" người đàn ông cau mày nhíu mặt, đánh một cái rõ to trên đùi cô.

"A..." Lại kêu một tiếng, thân thể Tiếu Dao chậm rãi thả lỏng.

Phối hợp với sự thả lỏng của tiểu huyệt, dương vật thô to như cánh tay trẻ con rốt cuộc cũng đi vào, âm thanh vang lên, "Phốc" một tiếng.

"A..." Tiếu Dao thống khổ ngẩng đầu rên, âm thanh bắt đầu trở nên khác lạ: "Ha..."

Tiểu huyệt lại co rút lại lần nữa, một bãi dâm thủy lại trào ra làm ướt côn thịt cứng rắn như thiết.

Người mặc áo đen rút dương vật ra một chút, sau đó lại hung hăng cắm vào.

"Không... A... Tiên sinh, không được!" Tiếu Dao nắm chặt hai tay, mười ngón chân cũng không tự giác mà cong lại.

Quá sâu! Cũng quá lớn! Cô sẽ chết mất.

Hắn nhăn mày, hai tay bắt được eo nhỏ của Tiếu Dao, dùng sức thọc vào rút ra.

"A, a... Không cần! Tiên sinh... Ưm, a a... Chậm một chút! A... Ưm... A, a, a..."

Trong hang núi tối tăm truyền ra tiếng kêu dâm đãng thống khổ của phụ nữ.

~~~

 
Chương 188: Cường bạo hoang dã 2


Chương 188: Cường bạo hoang dã 2

"Tiên sinh, a, a... Không cần phải đối xử với em như vậy... Ha... Ưm a... Không cần!"

"Ô ô... A, a... Xin anh đừng... A... Đối xử với em như vậy..."

Tiếng kêu của cô chậm rãi khàn khàn, hai lần, mình đã bị tiên sinh cường bạo hai lần.

Tại sao vậy? Cô luôn tận tụy làm nhiệm vụ, đổi lấy một chút tôn trọng cũng không được sao?

Chắc chắn tiên sinh đã biết việc cô nhờ Quân tứ thiếu cứu Anh Tử, bây giờ là đang trút giận?

"Tiên sinh... A... Tại sao? Em... Ha a... Không có quên, em không có quên anh, a... Còn có... Ưm... Nhiệm vụ anh giao cho."

Về chuyện của tối hôm qua, rõ ràng có thể lấy được tinh dịch của Quân tứ thiếu, nhưng cuối cùng cô vẫn bỏ cuộc.

Tiên sinh đã từng đã cứu mạng cô, Tiếu Dao vẫn luôn cho rằng cái mạng này thuộc về tiên sinh, cho nên mặc kệ hắn muốn mình làm cái gì, cô sẽ làm hết không một lời oán hận.

Nếu hôm qua ở dưới biển, chỉ cần Quân tứ thiếu có một chút cảm giác cô là kẻ phiền phức trói chân, bây giờ mình đã sớm táng thân trong biển rộng.

Mạng của cô, cũng là do Quân tứ thiếu cứu, cho nên tối hôm qua, cô rất do dự.

"Không quên?" Hắn hừ lạnh một tiếng, động tác dưới thân càng nhanh hơn.

Rong ruổi bên trong tiểu huyệt khẩn trí, ngay cả âm thanh hắn cũng phải cật lực che giấu làm cho người khác không nghe được thứ gì.

Trong đêm tối, ánh mắt của hắn vẫn luôn khóa ở nơi giao hợp của hai người, ngoại trừ mồ hôi lấm tấm trên trán, thoạt nhìn vẫn lạnh nhạt như cũ.

Theo âm thanh "Phụt, phụt" vang lên, tiểu huyệt càng ngày càng nhiều dâm thủy bị dương cụ đỏ rực lôi ra từ trong tiểu huyệt.


Cho dù trong điều kiện ánh sáng mờ ảo, hình ảnh dâm loạn thối nát kia vẫn có thể khắc rõ ở trong đầu của hắn.

Trong đầu trống rỗng, thân thể Tiếu Dao run lên, từng dòng dâm thủy lại trào ra lần nữa, bị tình dục xâm chiếm, ý thức đã không còn rõ ràng như vừa nãy.

Nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận của tiên sinh, cảm giác được thật sự hắn đã biết được chuyện gì đó.

Dương vật lại bị xoắn chặt lần nữa, hắn chau mày đem côn thịt lớn rút ra từ trong thông đạo chật hẹp tạo ra một tiếng "Ba".

"A..." Tiếu Dao ngẩng đầu rên rỉ, dịch nhầy chảy trên nền đất.

Nhưng người mặc áo đen cũng không có ý tứ muốn buông tha, hắn lật Tiếu Dao bị bắn đến rối tinh rối mù, ôm eo cô, đem mông nhỏ của cô nhếch lên.

Giây tiếp theo, dương vật dùng tư thế tiến vào từ đằng sau (doggy :))), nơi riêng tư của hai người dán chặt vào nhau.

"A..." Tiếu Dao ngẩng đầu, nắm chặt hai tay.

Sau khi thích ứng được đường đi khẩn trất, hắn chau mày, bắt đầu thọc vào rút ra lần thứ hai.

"A, a, a... Ưm a..."

Tốc độ của người phía sau quá nhanh, Tiếu Dao cảm thấy tiểu huyệt giống như bị xé ra làm đôi.

Mỗi một lần dương vật cắm vào đều đâm vào đến tử cung làm cô đau đớn vô cùng.

Nếu tay của hắn không nâng đỡ, Tiếu Dao thậm chí cho rằng mình đã sớm văng ra, tốc độ quá nhanh, bây giờ cô vẫn chưa thích ứng được.

Sau khi cảm giác tê dại chậm rãi xuất hiện, trong tiềm thức, Tiếu Dao lại hy vọng hắn tiếp tục thao mình, thao đến chết mới thôi.

"A, a... Tiên sinh, chậm một chút! A... ha a... Tiên sinh, xin anh! Chậm một chút... Ưm..."

Bị đùa bỡn không chút thương tiếc nhưng cơ thể vẫn có phản ứng, Tiếu Dao cảm thấy mình đúng là không có chút liêm sỉ.

Khoái cảm xen lẫn ủy khuất làm cho tròng mắt cô rưng rưng nước.

"Tiên sinh, xin anh đó... A... Anh tha cho em đi... Em, sau này em sẽ không dám nữa! Ưm... Thật sự không dám... A, a..."

"Thật không?" Âm thanh từ địa ngục của hắn bây giờ mới vang lên: "Hay là em thích hầu hạ anh em giống như Anh Tử? Năm người? Mười người? Hay hai mươi?"

Trong đêm tối, hai mắt của người kia híp lại, lóe lên ánh sáng không thể giải thích được.

~~~

 
Chương 189: Cường bạo hoang dã 3


"Không!" Tiếu Dao đột nhiên lắc đầu: "Tiên sinh... A... Thật sự em không dám! A, chậm một chút! Ưm... Em...chịu không nổi."

Một cặp vú lắc lư không ngừng ở trong không khí, thơm ngọt ngon miệng giống như thạch trái cây.

Hắn cúi người kề sát vào cô, bàn tay ban đầu đang ôm lấy eo thon nhỏ vươn lên bắt được vú bự một tay nắm không xuể.

"A..." Núm vú bị lòng bàn tay cực nóng nắm lấy, cơ thể cô lại run lên lần nữa, trong đầu càng thêm trống rỗng.

"A, a, a..." Dưới tốc độ thọc vào rút ra mãnh liệt, thân thể này đã có chút không khống chế được.

Bên trong âm đạo nóng như lửa tựa như có vô số cái miệng nhỏ đang mút chặt dương vật, loại cảm giác khẩn trí, bôi trơn, cực nóng này làm người ta cơ hồ mất đi lý trí.

Người đàn ông mặc đồ đen sau khi bắt được vú bự của Tiếu Dao lại đẩy nhanh động tác dưới thân lần nữa.

Sau mấy chục cái thọc vào rút ra, tiếng rên rỉ của cô đã dần dần khàn đặc.

"A..." Một trận điện giật từ âm đạo truyền khắp toàn thân, cô ngẩng đầu lên đạt tới cao trào.

Khi cơ thể của Tiếu Dao cứng đờ, phần lớn dâm thủy trào ra, dương vật đang cắm vào trong cơ thể cô lại trướng to thêm một vòng.

Trong bóng đêm, Tiếu Dao có thể nhìn thấy gương mặt đằng sau mặt nạ da người đang nhăn lại.

"Ưm..."

Lúc thân thể cô đã hoàn toàn nhũn ra, người đàn ông lại bắt lấy vú, tiếp tục động tác dưới thân.

"Tiên sinh, em... xin anh! Ưm... Không cần! A... Em cũng không dám nữa, a..."

Toàn thân Tiếu Dao mềm như bông ghé vào trên mặt đất tùy ý hắn xâm phạm.

"Em không muốn bị tra tấn như vậy... A... Không thể! A..."

Nghĩ đến Anh Tử phải hầu hạ nhiều đàn ông như vậy, nước mắt cô lại chảy xuống lần nữa.

Cô thật sự không biết làm sao Anh Tử có thể chấp nhận được ngược đãi như vậy, đều là mình không tốt, nếu cô có thể hoàn thành nhiệm vụ tốt, Anh Tử có lẽ sẽ không...

Nghĩ đến chuyện kinh khủng như vậy phát sinh ở trên người mình, Tiếu Dao cắn chặt môi, không cho phép mình khóc thành tiếng.

Cao trào qua đi, thể lực Tiếu Dao rõ ràng bị tiêu hao quá mức, hơn nữa trong lòng không hề dễ chịu, cô mềm mại ghé vào nơi đó giống như thú bông vậy.

"Nhếch lên tiếp!"

Người đàn ông dùng sức đánh một cái ở trên mông nhỏ, tựa hồ như đang trừng phạt người phụ nữ dám thất thần khi đang nằm ở dưới thân hắn.

"A..." Tiếu Dao hét lên, dùng hết sức lực đang có chống người lên, làm cho bộ dạng tàn tạ lúc nãy càng thảm hại hơn.

"A..." Người lại bị đâm bay lần nữa, vẫn là nhờ hai tay của hắn kéo cô trở về.

"Tiên sinh, em... Ưm a... sau này cũng không dám! Không cần... A... Em không cần nhiều đàn ông như vậy... A..."

"Em sẽ... A... Hoàn thành nhiệm vụ... A ha, a... Thật ra, em... ưm... Không phải cố ý cầu xin Tứ thiếu cứu... Anh Tử..."

Tiếu Dao hiểu rất rõ chuyện này nhất định đã bị tiên sinh biết được, hơn nữa trong khoảng thời gian dài như vậy cô vẫn chưa hoàn thành được nhiệm vụ, việc tiên sinh tức giận cũng không thể tránh khỏi.

"Em... Ưm... Thật sự... A, nhẹ chút! Ha... xin anh... Em không phải cố ý không hoàn thành... Nhiệm vụ... A..."

"Tần Mặc hắn rất, rất giản xảo! Ưm... Hơn nữa bọn họ đã sớm biết... A... Em tiếp cận là có mục đích... A ha... Cho nên..."

"Tiên sinh, em không nghĩ Anh Tử đã bị mua mới... Ưm... Bất đắc dĩ xin... A, a... Quân Dạ Huyền."

"Ngài hãy yên tâm! Em... Chết cũng sẽ không... Bán đứng tiên sinh... Ưm... Tiên sinh, xin anh... Chậm... a... Chậm một chút!"

Tiếu Dao đáng thương rên rỉ xin tha cũng không làm cho hắn thương tiếc dù chỉ một chút, dù sao hắn cũng muốn thao lạn cô, phát tiết dục vọng.

Người đàn ông gầm nhẹ hai tiếng, không ngừng thọc vào rút ra với tốc độ kinh người.

~~~
 
Chương 190: Tự đứng lên rửa sạch sẽ!


Âm thanh xin tha càng ngày càng yếu dần đã sớm bị dông tố ngoài hang động bao trùm hoàn toàn.

Cho đến khi người phía sau cầm cự đến cực hạn, hắn mới dùng dòng tinh dịch nóng bỏng lấp đầy tử cung, Tiếu Dao kêu lên thảm thiết, cơ hồ mất đi ý thức.

Người đàn ông phía sau ôm chặt thân thể vô lực của cô, đem tất cả tinh dịch bắn vào bên trong đường đi sau đó mới buông tha.

Một lúc sau, trong khoảng thời gian dài, bên trong hang chỉ có tiếng hít thở của hai bên, người nam hoang dã mạnh mẽ, người nữ mềm nhẹ suy yếu.

Tiếu Dao thật sự cảm thấy cơ thể này không phải của mình, ngay cả lúc hắn buông tha cô cũng không biết.

"Đừng tưởng rằng Quân Dạ Huyền có thể cứu Anh Tử, nhớ rõ nhiệm vụ của em, nếu không sau này tôi không chắc trừng phạt chỉ có chừng này."

Âm thanh khàn khàn của hắn vang lên ở trong hang núi làm cho cơ thể mềm như bông của Tiếu Dao không tự giác run rẩy.

"Tần Mặc sắp tới rồi, tự đứng lên rửa sạch sẽ!"

Lại ném xuống một câu, trong hang đã không còn bóng dáng cao lớn kia. Tiếu Dao cắn chặt môi, dùng hết sức lực còn sót lại ngồi dậy.

Đáng lẽ cô phải biết trước, cho dù Quân Dạ Huyền có thể cứu Anh Tử một lần, cũng cứu không được lần thứ hai.

Mạng của bọn họ đều được tiên sinh ban cho, ngoại trừ chấp hành nhiệm vụ, vẫn phải chấp hành nhiệm vụ, không nên tham lam chen vào một chút tình cảm trong đó.

Lời nói trước khi đi của hắn, Tiếu Dao có thể nghe lọt, vì tránh trường hợp Tần Mặc đến đây, sau đó bắt gặp được mình đang trong tình trạng này sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp theo.

Bây giờ, việc quan trọng nhất chính là nhanh chóng rửa cho sạch sẽ.

Tiếu Dao cắn chặt môi, vừa nâng người lên đã phát hiện bốn phía không còn tối tăm như vậy, không biết khi nào hai tay đã được cởi bỏ trói buộc.

Cô xoa xoa cái eo không còn là của mình, xoay người lại ôm hai chân ngồi ở trên thảm.

Thì ra trước khi tiên sinh rời khỏi đã giúp cô nhóm một đống lửa.

Nhìn đống lửa mới vừa bốc cháy lên tới, Tiếu Dao phát hiện bên cạnh có dựng một thân cây trúc, quần áo đã được treo lên chỉnh tề.

Toàn bộ việc đã xảy ra làm cho cô vẫn chưa hình dung được tâm trạng lúc này ra sao.

Tiên sinh cuối cùng là người như thế nào? Tại sao anh ấy lại lập ra tổ chức, có mục đích gì?

Cứ việc bị đối đãi như vậy đi, Tiếu Dao vẫn cảm thấy tiên sinh không phải là người xấu.

Nhưng tại sao hắn lại tìm tới nơi này, rốt cuộc đã theo dõi mình bao lâu rồi?

Đối với việc bị theo dõi, Tiếu Dao một chút cũng chưa nhận ra được, khả năng phòng thủ của cô vẫn còn thiếu chút nữa sao?

Bất quá người đó là tiên sinh, cũng không có gì là không có khả năng.

Hít sâu một hơi, cả người trần trụi, Tiếu Dao lung lay đứng lên từ trên mặt đất.

"Ha..." Đau chết cô!

Một ngày bị thao ba lần, hơn nữa mỗi lần đều là thao đến chết đi sống lại.

Cúi đầu nhìn tiểu huyệt, Tiếu Dao thật sự hoài nghi sớm hay muộn sẽ có một ngày cô chết ở dưới thân của mấy người đó.

Cố nén cảm giác đau, Tiếu Dao cong lưng, nắm chặt thảm mới được trải sẵn sau đó xoay người đi đến ao nước cách đó không xa.

Đối với việc của tiên sinh, từ trước đến nay cô vẫn chưa thể hiểu nổi hắn, giống như cái thảm này, hắn tìm từ đâu ra vậy? Cô hoàn toàn không đoán ra được.

Tiếu Dao cầm nó lên chẳng qua là bởi vì mặt trên dính không ít dâm thủy, đương nhiên là có tinh dịch của tiên sinh.

Nếu không đem cái này đi, chỉ bằng việc rửa sạch sẽ, Mặc thiếu vừa đến khẳng định có thể nhìn ra đã có chuyện gì xảy ra.

Quả nhiên, người mặc đồ đen vừa rời khỏi chưa đến năm phút, Tần Mặc đã xuất hiện ở trước cửa hang.

~~~

 
Chương 191: Anh muốn tránh ra một chút không?


"Mặc thiếu, tại sao anh lại tự mình tới đây?" Tiếu Dao nhìn người đang tới gần, chớp mắt, hạ giọng hỏi.

Ở trong suối nước nóng ngâm một lát, sắc mặt của cô ít nhất cũng hồng được chút.

"Mặc thiếu, tìm được rồi sao?" Phía sau có thuộc hạ theo vào.

"Đi ra ngoài!"

Tần Mặc hừ lạnh một tiếng, những tiếng bước chân hỗn độn lập tức ngừng lại.

Ngay sau đó, chỉ còn lại âm thanh càng lúc càng xa.

Nghe thấy có người tiến vào, người đang tắm ở bên trong suối nước nóng dùng hai tay che ở trước ngực, một bộ dạng cứng đơ người.

Cho đến khi nghe thấy Mặc thiếu đuổi người, Tiếu Dao mới an tâm, đem hai tay để ở trong nước, nhẹ nhàng rửa sạch hai vai.

Tần Mặc không hề chớp mắt nhìn người phụ nữ trong ao, thần sắc âm u.

Tiếu Dao ở trong ao nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai, thoải mái nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi mở ra.
"Mặc thiếu, nước trong suối nước nóng này thật thoải mái, anh muốn tắm chung không?" Khóe miệng hơi hơi giơ lên, Tiếu Dao nhẹ giọng hỏi.

Bên trong hang đầy hơi nước từ hồ, khuôn mặt của cô gái hồng hào, hơi hơi mỉm cười, xinh đẹp không có gì sánh được.

"Làm sao em có thể tìm được nơi này?" Tần Mặc thấp giọng, không biết là đang áp chế tìиɦ ɖu͙ƈ hay là tức giận.

Có thể là như vậy, hiện tại hắn chắc đang tức giận.

Tiếu Dao vừa rồi vẫn luôn làm bộ không có việc gì phát hiện được một cái hang núi còn ở trong hang tắm suối nước nóng, trong nháy mắt có chút ngây ngốc.


Tại sao mình có thể tìm được nơi này? Tiếu Dao cũng không biết, thậm chí ngay cả việc đây là ở đâu cô cũng không rõ ràng lắm.

May mắn là ở bên trong làn sương trắng đang bốc lên, cô vẫn có thể che giấu được cảm xúc.
"Tôi bị lạc đường." Tiếu Dao mím môi, có chút ngượng ngùng mà nói.

Ngày đầu tiên tham gia huấn luyện liền lạc đường chắc cũng không phải là chuyện lạ, nhưng mà, cô thật sự lạc đường.

Không thấy hắn nói tiếp, Tiếu Dao chớp chớp mắt, tiếp tục nói: "Mặc thiếu, chuyện này cũng không thể trách tôi được, không phải sao?."

"Anh cũng biết, một chút tôi cũng không quen thuộc với nơi này, đội trưởng trực tiếp đưa ra nhiệm vụ, cũng không ai dẫn đường."

Tiếu Dao quyết định rồi, diễn đáng thương nhất định phải làm tới nơi tới chốn, mà thôi, diễn một chút cũng được, nếu không mình không thể giấu diếm được người đàn ông này.

"Tôi đã rất nỗ lực, nhưng vẫn tìm không thấy loại thảo dược này, cuối cùng còn chưa kịp quay về, trời lại đổ mưa, sau đó thành bão, tôi... Lạc đường."

Môi dưới lầu bầu, Tiếu Dao cúi đầu nhìn nước trong ao nhỏ, có chút ủy khuất.

"Mặc thiếu đột nhiên đem tôi đến đây, chưa nói trước một tiếng, tôi cũng không phải người của anh, sao có thể hoàn thành nhiệm vụ biếи ŧɦái như vậy?"

"Ý em là muốn trách tôi?" Tần Mặc nhẹ nhấp môi mỏng, đánh gãy lời của cô.

Tiếu Dao lập tức ngước mắt nhìn hắn, biểu cảm trong lòng và trên mặt đều không phục, lại vẫy vẫy tay, thấp giọng nói: "Không có, không phải là ý này."

Nhìn cô ủy khuất đầy mặt, sắc mặt hắn cuối cùng cũng tốt lên một tí xíu.

Bất quá, ý tứ trong lời nói của hắn ngay cả Tiếu Dao cũng chưa dám khẳng định, đó là sự thật, hay là tự mình phán đoán ra.

"Còn chưa lên?" Tần Mặc nhăn mày : "Muốn ở chỗ này tắm một đêm nữa?"

"Không phải." Tiếu Dao nhẹ nhấp môi, lắc đầu.
Khi Tần Mặc cho rằng tiểu nha đầu này sẽ ngoan ngoãn đi lên, cô còn ngồi xổm ở nơi đó, không có nửa điểm động tĩnh.

"Muốn ở đây..."

"Không phải!" Tiếu Dao lớn tiếng đánh gãy lời Tần Mặc.

Cô nuốt một ngụm nước miếng, cúi đầu nhìn qua, lại ngước mắt lần nữa nhìn Tần Mặc đứng ở bên bờ.

"Anh muốn tránh ra một chút không? Quần áo của tôi đã ướt hết, bây giờ tôi vẫn chưa mặc đồ!"

~~~

 
Chương 192: Năng lực khống chế của Mặc thiếu


"Có chỗ nào trên người cô mà tôi chưa thấy qua hả?" Hàng lông mày rậm của Tần Mặc nhăn nhẹ.

"Thì... đã xem qua hết rồi, nhưng mà tôi nghĩ tốt nhất anh nên xoay người lại, anh cũng biết... khả năng kiềm chế của mình như thế nào mà."

Tiếu Dao chu môi, liếc nhìn Tần Mặc."Tôi chỉ lo lắng lỡ như anh không kiềm chế được, muốn thao tôi nữa thì phải làm sao bây giờ? Kiểu gì cũng sẽ bị thao lạn mất."

Tất cả đều là nói thật, trong lòng Tiếu Dao cũng có chút uất ức, hiện tại cô chỉ sợ ngay cả việc đi đứng còn không xong, đừng nói đến việc lại bị thao lần nữa.

Mình thật là đáng thương mà! Tại sao mình là phụ nữ mà không phải là đàn ông hả?

Làm đàn ông cũng khá tốt, xét về thân thể, bọn họ tuyệt đối chiếm ưu thế, hơn nữa nếu họ không nghĩ tới chuyện đó thì phụ nữ như cô cũng khó mà cưỡng ép được.

Nhưng phụ nữ thì không như vậy, thể trạng của chúng tôi không thể so với đàn ông được, sức lực không lớn, rất dễ dàng bị ăn hiếp.

Chỉ mới tưởng tượng như vậy, Tiếu Dao càng cảm thấy bản thân mình đáng thương quá mà, nhưng mình biết phải làm gì đây, không lẽ phải giống đội trưởng, tập luyện ra cơ bụng tám múi từng cục như vậy hả?

Không phải là Tiếu Dao đang chửi bới ai, chỉ là không thể nào ngấm nổi phụ nữ có cơ thể quá cường tráng mà thôi.

Đối mặt với chỉ trích của người trước mặt, sắc mặt Tần Mặc càng kém, từ khi nào khả năng khống chế của hắn lại bị hoài nghi?

Nhưng bây giờ lại bị con nhỏ này trực tiếp chỉ thẳng mặt.

Hừ lạnh một tiếng, Tần Mặc xoay người đưa lưng về phía Tiếu Dao.

"Một phút!"Mặc thiếu ngoan như vậy, Tiếu Dao thật đúng là hiếm thấy.

Sau khi nghe hắn khẳng định, từ trong hồ, Tiếu Dao cẩn thận bước lên bờ.

Quần áo chắc là đã được treo lên từ sớm, chỉ hơi ẩm, Tiếu Dao dùng tốc độ cực nhanh mặc vào trên người.

Cô cũng không có nói giỡn, cho dù muốn chết sớm, đêm nay cũng sẽ không câu dẫn hắn.

Chủ yếu là bởi vì nếu như bị thao lần nữa, cô tuyệt đối sẽ chết.

Tiếu Dao không biết người đàn ông trước mặt mình tính thời gian bằng cách gì, thời gian gần đúng một phút, hắn không nói một tiếng, bước đi ra ngoài.

Tiếu Dao hoàn toàn không biết tình huống bên ngoài ra sao, đương nhiên không dám ở lại.

Tất cả sự bình tĩnh vừa rồi đều là giả vờ, muốn để cô một mình ở lại trong hang động trên núi, mình còn tâm trạng nào đi ngâm suối nước nóng?

Không bị hù chết đã xem như may mắn rồi.

Chỉ hy vọng, đừng để cho tên kia nhìn ra được trong lòng cô đang nghĩ gì.

"Từ từ, Mặc thiếu, từ từ..." Tiếu Dao một bên tròng áo, tùy ý mang giày vào.

Sơn động tuyệt đối không dễ đi, càng đi, bên ngoài đều là một mảng đen.

Tiếu Dao mới chạy được vài bước, không biết đá trúng cái gì, không kịp phòng ngừa, cả người đột nhiên ngã xuống.

"A..." Tiếu Dao la thật sự thảm, hai tay còn ở bên trong áo chưa kịp thò ra ngoài, muốn cứu cũng không có cách.

Khi cô cho rằng mình sẽ ngã lăn xuống bùn đất, cơ thể liền bị chụp lại.

Hít sâu một hơi, đầu nhỏ của Tiếu Dao từ trong cổ áo thò ra, nhìn người trước mặt đang nắm hai vú của cô.

"Mặc thiếu, trước tiên anh có thể buông hai tay ra khỏi ngực tôi được không?"

Cảm giác được hơi thở nỏng bóng của hắn, Tiếu Dao luống cuống.

Tần Mặc ho nhẹ, buông người trong tay ra, xoay người, đứng bất động tại chỗ.

Tiếu Dao vội vội vàng vàng cầm quần áo mặc vào, nhìn theo bóng dáng của hắn, đi đến bên cạnh hắn thật cẩn thận.

Không biết như thế nào, rõ ràng là bị khi dễ, nhưng chỉ cần nhìn đến hình dáng này, cô liền sẽ cảm thấy an tâm.

Cũng tốt, Mặc thiếu từ trước đến nay đều không phải người xấu, người xấu ở đây chỉ có một mình cô thôi.

Nếu cô không câu dẫn hắn, chắc gì hắn sẽ coi trọng mình, là cô tự mình làm bậy chặn đường sống, không trách được ai.

Tiếp tục đi về phía trước, Tiếu Dao nhìn thấy phía cửa động có ánh sáng le lói chiếu vào, nhìn qua chắc là có người từ bên ngoài đang cầm đèn pin soi vào đi về hướng bên trong.

Cô hít sâu một hơi, cuối cùng cũng có cảm giác đang ở trên trái đất, nhưng mà, cuối cùng đây là chỗ quỷ quái nào? Tiếu Dao cũng có chút tò mò.

~~~

Hi, mình đã trở lại rồi đây, lịch đăng hàng tuần sẽ được đăng cố định trên mục trò chuyện, theo dõi để cập nhật thông tin nheee. Chúc mừng năm mới!!!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top