Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tinh Không Chi Dực

Chương 340: Kế hoạch hậu nghệ (13).


Nguyện soái Clara Steven vô cùng tức giận, không ngờ đến phút cuối cùng lại để Thụy Sâm chạy thoát được.



“Đồ ăn hại!” Hắn thấp giọng mắng một câu. Thượng tá Riley cũng bị dọa cho sợ hãi khi nhìn thấy sự tức giận không thể nói thành lời của nguyên soái. Trong thâm tâm nguyên soái biết rằng, thượng tá Riley, trên thực tế, không phải là loại người vô dụng. Nhưng trong trận đánh này, ngay cả khi thương tá Riley cũng tự thân xuất trận, cuối cùng vẫn để Thụy Sâm chạy thoát trong gang tấc. Trong lòng nguyên soái Clara bắt đầu có chút hoài nghi, không biết Thụy Sâm có phải là loại người “Trời đánh không chết” hay không mà luôn gặp may mắn đến như vậy, kể cả những lúc trường hợp “chỉ mành treo chuông”, chỉ còn đường chết vậy mà hắn lại có thể chạy thoát được.



Tuy nhiên, tình huống quan trọng trước mắt bây giờ không phải là Thụy Sâm, mà là việc phải đối phó như thế nào với các hạm đội của lực lượng Đồng Minh. Chỉ cần có thể tiêu diệt được các hạm đội của Đồng Minh hoặc ít nhất cũng phải làm tan ra các hạm đội của Đồng Minh. Nếu co thể làm được điều này thì cho dù Thụy Sâm có tài giỏi như thế nào đi nữa cũng chỉ có thể khoanh tay mà chịu chết chết thôi. Giống như trận đánh này, nếu không phải nhờ các chiến đấu cơ của Đồng Minh có tính năng vượt trội hơn so với Đế Quốc cũng như là sự yểm trợ kịp thời của các phi công Đồn Minh khác, thì có lẽ Thụy Sâm cùng chiếc chiến đấu cơ Tulip đen cũng sẽ bị bắn tan xác thôi.



Tạm gác vấn đề Thụy Sâm qua một bên, nguyên soái Clara chuyển sự quan tâm của mình đến tình hình chiến sự trước mắt. Nguyên soái bắt đầu so sánh tương quan lực lượng quân sự hiện tại của Đế Quốc quân và Đồng Minh. Sự chênh lệch về số lượng khu trục hạm và tuần dượng hạm còn khả năng tác chiến của hai bên là không nhiều. Tuy nhiên, lực lượng quan trọng nhất, chính là Thái không mẫu hạm. Mặc dù, chênh lệch số lượng khá nhỏ, mười chiếc Thái không mẫu hạm của Đồng Minh so với bảy cái Thái không mẫu hạm của Đế Quốc quân. Tuy nhiên, gần phân nửa mẫu hạm của Đồng Minh, bốn chiếc, là loại có kích thước trung bình. Hơn nữa, các lớp Thái không mẫu hạm của Đồng Minh tương đối hỗn tạp, bao gồm một số Thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc chiếm được của Đế Quốc quân và một vài chiếc khác do quân Liên bang viện trợ, và do chiến lược chủ yếu của Đồng Minh là đánh du kích nên một phần ba hạm đội là lớp Đột Kích Giả. Trong khi đó, các hạm đội của Đế Quốc có phần hoàn chỉnh hơn, với toàn các Thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc. Bên cạnh đó, siêu căn cứ Omega còn chứa một số lượng nhất định các loại chiến đấu cơ kiểu mới. Mặc dù, không thể biết chính xác số lượng chiến đấu cơ kiểu mới Tia Chớp của lực lượng Đồng Minh nhưng qua các số liệu phỏng đoán dựa trên những thông tin chi tiết về các hạm đội của Đồng Minh thì tương quan lực lượng giữa 2 bên là không nhiều. Nguyên soái Clara co thể tạm yên tâm rằng Đồng Minh sẽ khó có khả năng đánh bại Đế Quốc.




Tuy nhiên, với tình hình hiện tại, Đế Quốc quân có diểm yếu chết người. Đó là số lượng chiến đấu cơ tuy nhiều nhưng gần phân nửa là loại cường kích cơ kiểu Đoản Kiếm và một số lượng chiến đấu cơ kiểu cũ loại Nữ Yêu. Trong khi đó, đa số chiến đấu cơ của lực lượng Đồng Minh là loại chiến đấu cơ Tia Chớp hiện đại hơn. Hơn nữa, các tính năng của chiến đấu cơ Tia Chớp khi được so sánh với loại chiến đấu cơ kiểu mới Siêu Nữ Yêu thì vẫn có nhiều điểm mạnh vượt trội hơn hẳn. Ngoài ra, trình độ hiện tại của các phi công Đồng Minh cũng như khả năng huấn luyện phi công mới của Đồng Minh cũng có phần nhỉnh hơn so với Đế Quốc.



Cho nên trong những tình huống chiến đấu bình thường, Đế Quốc quân thường ở thế yếu hơn so với Đồng Minh. Tuy nhiên, lực lượng chiến đấu của Đế Quốc, bao gồm siêu căn cứ Omega cùng hạm đội tống, không phải đơn độc chiến đấu với các hạm đội của Đồng Minh. Đế Quốc quân còn có thể điều động hạm đội chiến đấu đang trú quân tại thiên hà Cockland đến để hỗ trợ chiến đấu. Tuy nhiên, do khoảng cách từ thiên hà Cockland đến vị trí hiện tại của siêu căn cứ và hạm đội thiên hà Cockland cũng cần có thơi gian để chuẩn bị trước khi lên đường nên căn cứ Omega buộc lòng phải đơn độc chiến đấu trong lúc chờ viện binh. Mặc dù phải tự mình xoay sở trong lúc chờ viện bình từ Corkland nhưng với thiết kế đặc biệt, bao gồm hệ thống hỏa lực cực mạnh cùng hệ thống màn chắn năng lượng, cũng có thể giúp căn cứ chống lại các đợt tấn công và kéo dài thời gian để chờ viện quân đến. Thế nhưng hạm đội Cockland chỉ là hạm đội địa phương cho nên binh lực cũng không thực sự mạnh như những hạm đội viễn chinh chính quy khác. Mặc dù đây chỉ là biện pháp tạm thời nhưng cũng có tác dụng hỗ trợ cho căn cứ Omega trong lúc chờ các hạm đội ở xa hơn có đủ thời gian tăng viện.



Một trận đánh với sự tham dự của mấy ngàn chiếc chiến đấu cơ, mấy trăm chiếc chiến hạm thì nhất định sẽ kéo dài, không có cách nào có thể kết thúc trong thời gian ngắn. Hơn thế nữa, siêu căn cứ di động lại được thiết kế hế thống hỏa lưc mạnh và lục phòng ngự cực tốt nên cũng sẽ rất khó khăn cho Đồng Minh nếu muốn tiêu diệt hoàn toàn Omega trong thời gian ngắn được. Với những lí do như vậy nên nguyên soái Clara cũng phần nào thoai mái trong lòng. Chỉ cần cố gắng cầm cự cho đến khi lực lượng tiếp viện đến thì quân Đồng Minh chắc chắn sẽ bị tiêu diệt. Hơn nữa, do đây là 1 trận đánh lớn, nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ có lực lượng chi viện cho quân Đồng Minh sẽ xuất hiện nên khả năng giành thắng lợi của Đế Quốc sẽ nhiều hơn. Mặc dù, Đồng Minh có lợi thế tấn công trước nhưng cũng không khả năng giành được thắng lợi cuối cùng như mong muốn và nếu như quân Đồng Minh không biết tư lượng sức mình mà rút lui trước khi viện quân của Đế Quốc đến thì sẽ có nhiều bất lơi se xảy ra cho Đồng Minh.



Chỉ là có hai chuyện khiến cho nguyên soái cảm thấy bất an. Chuyện thứ nhất, đó chính là anh chàng Thụy Sâm Nepali Gore, người vẫn thường được truyền tụng là “người sáng tạo ra kỳ tích”. Hắn, Thụy Sâm, đã từng một lần tạo ra kỳ tích kinh người. Liệu lần này, hắn có thể tạo ra thêm một tích mới nữa không? Hay là căn cứ Omega còn có yếu điểm nào khác để cho hắn co thể khai thác được? Chuyện thứ hai khiến cho nguyên soái cảm thấy đau đầu, đó chính là vị trí của thiên hà Cockland. Thiên hà Cockland có vị trí rất gần so với Liên Bang, chính trung tướng Corleone cũng đã từng trình bày những lo lắng của mình về chuyện này. Liệu Liên Bang có thể lợi dụng trận đánh này để có thể trà trộn để xâm nhập vào thiên hà Cockland hay không?



Tuy nhiên, căn cứ trên những tin tức tình báo và trinh sát, Đế Quốc vẫn chưa phát hiện bất cứ dấu hiệu nào cho thấy khả năng xuất hiện của các hạm đội thuộc Liên Bang. Thậm chí, Đế quốc còn phái đi 1 chiếc trinh sát Tỏa Nhãn, tiến hành trinh sát 2 chiều của cổng siêu không gian JP2. Sau khi nhận được tin trinh sát truyền về từ phía chiều bên kia của cổng không gian JP2, thiên hà Haynie, cho thấy không phát hiện các hạm đội của Liên Bang. Chỉ có 1 chiếc Tuần dương hạm và 1 chiếc khu trục cùng một số chiến đấu cơ kiểu mới loại Hùng Miêu làm nhiệm vụ tuần tiễu và canh gác.



Tinh thần của nguyên soái Clara tạm thời được thoải mái sau khi những thông tin trinh sát được truyền về nhưng Ngài vẫn yêu cầu giám sát chặt chẽ Cổng kgo6ng gian JP2 để phòng ngừa những tình huống bất ngờ xảy ra nếu các hạm đội của Liên Bang lợi dụng tình thế lộn xộn lúc này để xua quân trợ chiến ho lục lượng Đồng Minh. Nếu Liên Bang thật sự tham chiến thì sẽ rất bất lợi cho các hạm đội của Đế Quốc đang chiến đấu cũng như các hạm đội Đế Quốc đang tranh thủ thời gian dể tiếp viện cho căn cứ Omega. Bởi vì các hạm đội chi viện cần phải có thời gian để vượt qua khoảng cách hai thiên hà mới có thể đến được vi trí của căn cứ Omega và khi đó siêu căn cứ này sẽ rơi vào tình thế kẹt giữa hai gọng kềm. Nếu tình huống đó xảy ra thì không ai dám nghĩ đến con đường sống mà trở về nhà.



“Nguyên soái, hệ thống Lạc Nhật đã chuẩn bị xong, đang chờ nguyên soái ra lệnh tấn công.” Luồng suy nghĩ của nguyên soái Clara bị cắt ngang bởi lời báo cáo của trung tương Corleone. Trên màn hình của hệ thống Lạc Nhật dang hiển thị các mục tiêu đang nằm trong tầm bắn của nó. Tuy nhiên, các mục tiêu, do khoảng cách ở quá xa, nên chỉ có thể được hiển thị bằng những điểm màu đỏ trên bản đồ hệ thống.



“Có thể định vị đó là các hạm đội của phản quân không?” Nguyên soái tràn đầy hy vọng mà hỏi khi nhìn thấy những mục tiêu đã được xác định.



“Không thể, thưa Ngài, khoảng cách quá xa. Chúng ta không cách nào có thể xác định số lượng cụ thể các loại chiến hạm của phản quân. Các tín hiệu thu thập chỉ có thể xác định được đội hình hạm đội phản quân. Các chiến đấu cơ của phản quân đã thành lập hàng rào phòng ngự xung quanh ham đội nên các máy bay trinh sát không có cách nào để tiến đến gần các hạm đội đối phương để trinh sát.” Trung tướng lập tức xác nhận lại các thông tin trinh sát.



“Trung tướng, cho phép ngươi tự chọn lựa mục tiêu tấn công. Mục tiêu ưu tiên số một là các Thái không mẫu hạm của phản quân. Kế tiếp, là các kỳ hạm của hạm đội phản quân. Nhớ chú ý rằng, các kỳ hạm thường nằm giữa đội hình hạm đội. Nếu co thể tiêu diệt được các kỳ hạm và Thái không mẫu hạm thì những chiếc đấu cho dù có hiện đại đi nữa cũng sẽ không phải là đối thủ của chúng ta. Khi đó, chúng ta co thể tư từ tiêu diệt bọn chúng.” Nguyên soái Clara ra lệnh một cách nhanh chóng.



“Tuân lệnh, thư Ngài.” Trung tướng Corleone đáp. Sau đó quay đầu lại, bắt ra mệnh lệnh điều khiển với các binh sĩ dưới quyền của mình.......




Bởi vì mục tiêu xung quanh các Thái không mẫu hạm và kỳ hạm của lực lượng Đồng Minh rất nhiều cho nên cũng gây không ít khó khăn cho các nhân viên điều khiển hệ thống Lạc Nhật trong việc xác nhận mục tiêu chính xác cần bắn. Cuối cùng, trải qua một khoảng thời gian các nhân viên cũng xác định được mục tiêu đầu tiên, một chiếc Thái không mẫu hạm lớp Ngân hà, nằm giữa đội hình hạm đội của Đồng Minh.



“Hệ thống Lạc Nhật chuẩn bị bắn. Yêu cầu các chiến hạm và chiến đấu cơ tránh khỏi khu vực bắn của hệ thống......” Một mệnh lệnh được phát ra trên các kênh liên lạc làm cho các chiến hạm và chiến đấu cơ nháo nhào tìm đường né tránh khỏi khu vực nguy hiểm. Bọn họ đều đã nhìn thấy qua uy lực của Lạc Nhật, nếu không kịp thời tránh tránh né thì chuyện bị chết oan uống là điều không thể tránh khỏi. “ Trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết” sẽ trở thành hiện thực nếu không nhanh chân.



“Bắn!!!!!!” Mệnh lệnh vừa đưa ra, nhân viên điều khiển lập tức dùng hết sức nhấn vào cái nút màu đỏ đầy chết chóc để khai hỏa hệ thống.



Do đã tập trung đầy đủ năng lượng cần thiết, hệ thống bắt đầu vận hành. Năng lượng tập trung ở mục cao nhất và được phóng ra thông qua hệ thống phóng hình lục giác đã tạo thành một luồng ánh sáng chói mắt chạy dài từ căn cứ Omega mang theo tiếng gọi của tử thần tiền vào khoảng không vũ trụ hướng đến đội hình hạm đội của Đồng Minh......



Trong khi đó, tại đội hình hạm đội của Đồng Minh, các nhân viên điều khiển đang chăm chú theo dõi trên màn hình hệ thống đột nhiên phát hiện rằng các chiến đấu cơ và chiến hạm của Đế Quốc, trước đó đang sắp xếp đội ngũ chỉnh tề chuẩn bị xung trận, đang nhào nhào chạy tán loạn ra khỏi đội hình chiến đấu. Tất cả, dường như, đang cố gắng tìm phương hướng để chạy mà không cần chú ý đền đội hình chiến đấu đang sắp sẵn nữa.



“Quân địch đang xảy ra chuyện gì vậy?” Nhân viên điều khiển cảm thấy co chút khó hiểu. Hắn đang định tìm sĩ quan chỉ huy để báo cáo thì đột nhiện những tiếng “ đô…đô…đô” thật lớn trên hệ thống ra đa cảnh báo phát. Đồng thời, phía trước mặt, phát hiện ra một luồng năng lượng cưc lớn đang tiến đến gần......



Người nhân viên điều khiển, lúc này, đang há to miệng mà không thể nói được lời nào.



Luồng ánh sáng xanh biếc được phóng ra từ phía hạm đội đối phương, chỉ cần tốn một khoảng thời gian ngắn để xuyên qua khoang không vũ trụ, đã tiến đến sát hạm đội của Đồng Minh. Tất cả cá chiến đấu cơ Tia Chớp của Đồng Minh đang tạo thành lá chắn trước mặt hạm đội, sau khi bị luồng sáng này lướt qua, ngay lập tức dừng lại sau đó thì nổ tung thì thành những quả cầu lửa. Luống sáng không dừng lại ở đó mà vẫn tiếp tục hướng về phía trước kéo theo một đuôi lửa màu vàng, do các chiến đấu cơ nổ tạo thành, lao về hướng hạm đội Đồng Minh.



Luống ánh sáng chậm rãi xẹt qua một khu trục hạm lớn làm biến mất phân nửa chiếc khu trục hạm này. Sau khi qua vượt qua đội hỉnh dày đặc chiến đấu cơ, nó vẫn tràn đầy năng lượng tiếp tục hướng về phía trước. Nó chỉ tốn khỏang một giây để vượt qua đội hình dày đặc chiến cơ của Đồng Minh để hướng đến mục tiêu cuối cùng của nó.



Chỉ trong chớp mắt, nhiều chiến đấu cơ của Đồng Minh đã hóa thành nhũng hạt bụi vũ trụ. Không một ai có thể chạy thoát được khỏi luồng ánh sáng ấy khi nó lướt ngang qua, kể cả chiếc khu trục hạm to lớn xấu số kia cũng không thoát khỏi số phận. Tất cả đã tử trận.




Nhưng sự hi sinh của nó không phải là vô ích. Chiếc khu trục hạm bị tiêu diệt nhưng, đổi lại, chiếc kỳ hạm của hạm đội, Thái không mẫu hạm “ Người khai thác”, cùng toàn bộ chỉ huy của hạm đội Đồng Minh đang ở trên kỳ hạm được an toàn.



“Chuyện gì đã xảy ra?” Mặc dù gậy cho Đồng Minh nhựng tổn thất nghiêm trọng nhưng nguyên soái Clara cùng trung tướng Corleone vần không cảm thấy hài lòng. Bỏi vì mục tiều mà họ muốn tiêu diệt, Thai không mẫu hạm lớp Ngân hà, vẫn còn tồn tại mà không bị thương tích gì.



“Báo cáo, thưa Ngài, trong thời điểm cuối cùng, khi chiếc khu trục hạm kia bị bắn trúng, kỳ hạm của phản quân đã di chuyển sang chỗ khác làm cho tọa độ được xác định lúc đầu có sự thay đổi. Việc nó di chuyển ra phía sau chiếc khu trục hạm kia đã khiến chiếc khu truc hạm đó trở thành tấm lá chắn của kỳ hạm. Hơn nữa, do khoảng cách quá xa, đã khiến cho năng lượng của Lạc Nhật bị suy giảm. Cho nên, năng lượng, sau khi đã phá hủy được chiếc khu trục hạm lớn kia, đã không còn đủ mạnh để có thể tiến đến chiếc Thái Không mẫu hạm nằm ở phía sau.”



“Có thể phá huỷ được một khu trục hạm lớn như vậy đã là một chiến công rồi.” Nguyên soái tự hài lòng với chình mình, đồng thời hạ tiếp một mệnh lệnh,“Tiếp tục bổ sung năng lượng cho hệ thống. Chuẩn bị tấn công lần thứ hai.”



“Rõ, thưa Ngài. Nhưng sau khi bắn một lần, hệ thống cần có thời gian để tập trung năng lượng cho lần tiếp theo. Thời gian dự kiến khoảng hai mươi phút......”



“Lâu như vậy sao?” Nguyên soái Clara nhíu mày, mặc dù nguyên soái biết rằng điều này là bình thường, nhưng do nóng lòng trả thù cho những thất bại do phản quân gây ra, làm cho nguyên soái cảm thấy có chút bất mãn,“Có thể rút ngắn thời gian bổ sung năng lượng được không?”



“Thưa ngài, do hạm đội phản quân ở quá xa và nếu không cung cấp đủ năng lương, thì hệ thống Lạc Nhật chỉ co thể tiêu diệt được các mục tiêu là các chiến hạm nhỏ thôi. Qua đợt bắn vừa rồi, đã chứng minh được một điều. Với một khoảng cách quá xa như vậy, hệ thống không đủ năng lượng để có thể tiêu diệt được cùng lúc nhiều chiến hạm lớn..”



“Được rồi, được rồi. Cứ để hệ thống tập trung đủ năng lượng cần thiết đi rồi sẽ tiến hành đợt tấn công tiếp theo.” Nguyên soái Carla không còn cách nào khác hơn đanh phải hạ lệnh.



“Tuân lệnh, thưa ngài.”


 
Chương 341: Kế hoạch hậu nghệ (14).


Thượng tướng Martin, lúc này đang đứng trong phòng điều khiển của Thái không mẫu hạm “Người khai thác”, không dám tin vào đôi mắt của mình nữa. Ngay ở chỗ đó, bên hông mạn chiếc Thái không mẫu hạm, một phút trước, chiếc chiến liệt hạm tốc độ cao “Tự Do” vẫn còn đang cẩn thận điều chỉnh vị trí của mình. Xa hơn nữa, năm phút trước đây, thượng tướng vẫn đang trao đổi cộng việc với hạm trưởng xinh đẹp của chiến hạm “Tự Do”. Vậy mà, ngay tại thời điểm này, tất cả chỉ còn chỉ là khoảng không gian vô tận của vũ trụ. Ở phía xa xa, các vụ nổ đang xảy ra hàng loạt, phát ra từng đợt ánh sáng chói mắt kèm theo đó là những mảnh vỡ của chiến hạm và chiến đấu cơ. Trong chiến dịch lớn lần này, nàng rất may mắn được lựa chọn để tham gia nhưng cũng là bất hạnh cho nàng, đến ngay cả một phát pháo cũng chưa kịp bắn thì đã tử trận. Đây là chiếc chiến hạm đầu tiên của Đồng Minh hi sinh trong chiến đấu.



Một trường hỗn loạn xảy ra xung quanh thượng tướng, các nhân viên điều khiển đang cố gắng liên lạc trong tuyệt vọng với chiến hạm “Tự Do”. Trong khi đó, trên những chiến hạm xung quanh đó, mọi người khác thì đang chen chúc nhau ở các cửa số mạn hông chiến hạm hướng nhìn về phía chiếc chiến hạm xấu số kia. Họ không thể tin được rằng, một chiếc chiến hạm chủ lực to lớn như vậy mà có thể biến mất một cách nhanh chóng. Hơn nữa, đây là lần đầu tiên, họ được chứng kiến tận mắt uy lực cực kỳ khủng bố của hệ thống Lạc Nhật, một luồng ánh sáng cực mạnh chỉ trong chớp mắt có thể tiêu diệt được một chiến hạm chủ lực, cho nên tâm tình của mọi người đều rất hoang mang.



Tướng quân Martin đương nhiên là biết cái gì đã gây ra chuyện này nhưng chỉ là Ngài không thể tin được rằng, với khoảng cách xa như vậy, hệ thống Lạc Nhật có thể bắn trúng được chiến hạm. Hơn nữa, hệ thống Lạc Nhật còn chứng tỏ rằng nó là một loại vũ khí siêu cường đại mang tính sát thương cực mạnh cho bất kì mục tiêu nào mà không cần phải quan tâm đến khoảng cách của mục tiêu. Xem ra, trong lúc phân tích các thông tin tình báo, Đồng Minh đã đánh giá sai về uy lực và tầm bắn của hệ thống Lạc Nhật. Cũng không thể trách tiến sĩ El Emerson đã không phân tích được hết khả năng của hệ thống. Với một khảng cách xa đến như vậy, hệ thống Lạc Nhật có thể xác định chính xác mục tiêu cần bắn phá. Tướng quân cũng thừa biết rằng, nếu không phải ở thời khắc cuối cùng, chiến hạm Tự Do đã có sự thay đổi phương hướng và vị trí của nó, trở thành tấm lá chắn trước mặt Thái không mẫu hạm Người Khai Thác, thì có lẽ Người Khai Thác đã trở thành miếng mồi ngon của Lạc Nhật. Người Khai Thác, lúc này là kỳ hạm của chiến dịch, đang chở theo người lãnh đạo tối cao, phu nhân Almeida, cùng toàn bộ lãnh đạo cao cấp của Đồng Minh sẽ biến thành tro bụi. Mặc dù, phía Đồng Minh, nhờ có Thụy Sâm ra tay trước mà chiếm được lợi thế nhưng chỉ với một lần khai hỏa của Lạc Nhật, tiêu diệt một chiến hạm chủ lực, đã khiến cho thế trận trở về trạng thái cân bằng.




Thụy Sâm, lúc này đang trên đường quay trở lại hạm đội, nên đã không nhìn thấy được chiến hạm Tự Do đang bốc cháy. Đối với Thụy Sâm, nhìn từ phía xa xa, cũng chỉ là một đốm lửa nhỏ trong khoản gkhông vũ trụ thôi. Bất quá, khi hệ thống Lạc Nhật khai hỏa, cũng chỉ là tạo nên một luồng ánh sáng xanh biếc kéo dài từ căn cứ Omega tiến đến đội hình hạm đội Omega thôi nhưng khi nhìn thấy luống sáng xanh ấy trong lòng Thụy Sâm dột nhiên cảm thấy có chút gì đó rung động thôi chứ kg sợ hãi.



Khi luống sáng ấy biến mất, Thụy Sâm , ngay lập tức, nghe thấy trên kênh liên lạc có rât nhiều tiếng hô kinh hoàng tạo thành một khoảng không gian hỗn loạn trên đó…… Cuối cùng, Thụy Sâm cũng biết được luống ánh sáng xanh biếc chết người đó đã gây ra thảm họa gì cho Đồng Minh…..



“Tai sao lại là chiến hạm Tự Do?” Thụy Sâm cảm thấy kinh ngạc mà thốt lên một câu hỏi.



Thụy Sâm cảm thấy khó có thể kìm nén được đau thương tiếc nuối. Không chỉ vì sự hi sinh của Tự Do cùng toàn bộ nhân viên trên chiến hạm mà còn là mối quan hệ sâu sắc giữa Thụy Sâm và chiến hạm Tự Do. Chính chiến hạm Tự Do là chiến hạm đã đột kích và cứu thoát Thụy Sâm từ trong tay của Đế Quốc quân. Cũng từ duyên ngộ đó mà Thụy Sâm đã gia nhập lực lượng phản kháng Đồng Minh. Sau đó, lai cùng nhau được biên chế vào hạm đội 7 trong suốt gần một năm sau đó. Không những thế, trên chiến hạm, Thụy Sâm còn rât nhiều bạn bè và học sinh đã từng cùng anh trải qua khóa huấn luyện phi công của Đồng Minh. Mặc dù, sau này, có rất nhiều người đã chuyển đi nơi khác nhưng vẫn còn khá nhiều người quen vẫn đang làm việc trên chiến hạm này.



Tuy nhiên, trong cái rủi lại có may mắn giống như “Tái ông mất ngựa”, trước khi bị bắn trúng, thì gần như toàn bộ liên đội chiến đấu cơ của chiến hạm đã được lệnh xuất kích cho nên, mặc dù, chiến hạm đã bị phá hủy nhưng toàn bộ liên đội chiến đấu cơ vẫn được an toàn, tránh khỏi kiếp nạn phải chôn thây cùng với chiến hạm Tự Do.



“Ta căm thù” Thụy Sâm không kiềm lòng được liền đấm mạnh một phát vào vách khoang chiến đấu cơ của mình, “ Ta sẽ tiêu diệt Đế Quốc để trả thù cho các bạn của ta”.



Thật là đáng sợ. Với một khoảng cách xa đến như vậy mà có thể bắn một phát chính xác để phá hủy một chiến hạm, mặc dù hệ thống cần phải có thời gian để tập trung năng lượng, sau khi bắn chứ không thể xạ kích liên tục được. Mạc dù thời gian gian tập trung năng lượng không phải là ngắn nhưng với một hệ thống vũ khí đáng sơ như vậy, liệu còn có bao nhiêu chiến hạm cùng Thái không mẫu hạm của Đồng Minh sẽ bị tiêu diệt nữa? Trong lòng Thụy Sâm đột nhiên lo lắng, Tuần dương hạm Đại Thiên Sứ cũng là một chiến hạm cỡ lớn. Không biết Đại Thiên Sứ có làn nạn nhân của Lạc Nhật hay không?



Không thể tiếp tục tấn công được nữa, nhất định phải rút lui.




Không ngoài dự đoán của Thụy Sâm, một mệnh lệnh được truyền tới rất nhanh: Kế hoạch tác chiến só sự thay đổi, toàn bộ hạm đội được lệnh rút lui!



“Rút lui về hướng nào?” Thụy Sâm im lăng một chút rồi lập tức hỏi ngay sau khi nghe thông báo rút lui.



Việc rút lui này không phải là việc từ bỏ chiến dịch. Bỏi vì, mặc dù chiến hạm Tự Do bị tiêu diệt là một đả kích rất lớn cho Đồng Minh, nhưng không có nghĩa là phải từ bỏ kế hoạch Hậu Nghệ. Trước khi tiến hành kế hoạch này, Đồng Minh đã dự đoán trước là sẽ bị tổn thất nặng, có thể mất bốn, năm chiếc Thái không mẫu hạm, nhưng đổi lại cho việc hi sinh đó là căn cứ Omega cũng bị tiêu diệt. Chiến thắng nào mà không phải trả giá bằng máu và sự hi sinh. Nếu thành công thì đó là một chiến thắng rất quan trọng cho Đồng Minh. Thượng tướng Martin cũng phải là thần thánh để có thể cầm quân đánh trận mà không trả giá.



Cho nên, việc rút lui này chỉ là tình thế tạm thời để trách gậy sốc tâm lý cho những người còn lại.



“Rút lui về hướng vành đai thiên thạch.” Diêu Phi Luân ra một mệnh lệnh ngắn gọn,“Lợi dụng sự dày đặc của vành đai thiên thạch để làm lá chắn che chở cho hạm đội, tránh việc trực tiếp lộ ra ngoài để trở thành miếng mồi ngon cho hệ thống Lạc Nhât. Tướng quân cần phải tổ chức phòng ngự cẩn thận. Chúng ta có lợi thế trong tay là các chiến đấu cơ hiện đại hơn kết hợp với hỏa lực phòng ngự của các chiến hạm để có thể tạo ra những tốn thất đáng kể đối với chiến đấu cơ của Đế Quốc. ngoài ra còn một cổng siêu không gian bí mật nằm phía sau một thiên thạch rất lớn trong vành đai thiên thạch, mà khoảng cách từ cổng không gian đó đến vị trí hiện tại hạm đội rất gần. Năm đó, khi vừa mới đến Corkland, Thụy Sâm đã chạm trán với bốn chiếc chiến đấu cơ Mèo Địa Ngục được phóng ra từ chiếc phi thuyền vân tải của Liên Bang ẩn mình đằng sau thiên thạch đó. Thụy Sâm, lúc đó, cũng không phát hiện ra sư tồn tại của chiếc phi thuyền vận tại trên mành hình radar cho đền khi trực tiệp nhìn thấy bằng mắt thường. và cũng chính nhờ tình huống gặp mặt bất ngờ đó, Thụy Sâm mới gặp được Diêu Phi Luân.......



Vành đai thiên thạch này, có che giấu cổng siêu không gian JP7. Tuy nhiên, đó lại là một cổng không gian không ổn định cho nên không phai phi thuyền nào cũng có thể đi qua được.



“Xem ra trận chiến năm đó đã để lại trong lòng mình một ấn tượng rất sâu sắc. Một tân binh vừa mới ra chiến trận đã bắt sống được một viên chỉ huy của đối phương.” Thụy Sâm trầm tư suy nghĩ chuyện đã qua.“Tuy nhiên, chưa chắn lần này sẽ dễ ăn giống như giống trước. Qua nhiều lần chiến đấu, chắc chắn Đế Quốc đã học tập được nhiều kinh nghiệm, đặc biệt là việc lấy nhiều đánh ít. Cho nên trong chiến dịch lần này, số lượng chiến đấu cơ của Đế Quốc được điều động rất nhiều. Tuy nhiên, chiến đấu cơ của chúng ta hiện đại hơn sơ với Đế Quốc nên có thể bù đắp được sự thiếu hụt về quân số nên chúng ta cũng không qua khó khăn để tổ chức phòng ngự và đánh chắn máy bay của địch. Hơn nữa, khi mà chiến đấu cơ của địch quân tiến vào vành đai thiên thạch, vốn không ổn định, cũng sẽ gặp không ít rắc rối do những luồng khí xoáy của vành đai gây ra những nhiễu động làm ảnh hướng đến chiến đấu cơ. Đồng thời, chúng ta cũng không may mắn. Do những sự nhiễu động như vậy cũng làm chúng ta khó mà giám sát được toàn cảnh trận địa cho nên rât có khả năng trong qua trình chiến đấu sẽ xuất hiện những sơ hở trong hệ thống phòng thủ, đặc biệt là đối với một hạm đội liên hợp lớn như vậy, cũng rất khó cho các chiến đấu cơ cớ thể chi viện nhanh chóng.” Thụy Sâm cảm thấy có chút không yên lòng.“Nếu như viện quân của Liên Bang không đến kịp thời thì hạm đội lĐồng Minh sẽ khó tránh khỏi những tồn thất nghiêm trọng.”



“Nói thế nào đi nữa cũng sẽ rất bất lợi nếu chúng tổ chức phòng ngự bên ngoài vành đai. Khi đó chúng ta se bị kẹp giữa hai gọng kềm: một bên là hàng ngàn chiếc chiến đấu cơ, phía còn lại là hệ thống Lạc Nhật sẽ sẵn sàng khai hỏa bất cứ lúc nào mà không hề báo trước. Trong khi đó, nếu chúng ta cố thủ bên trong vành đai thì khả năng phòng ngự sẽ tăng lên rất nhiều. Khi đó, chúng ta chỉ cần tập trung lực lượng để đối phó với các chiến đấu cơ của Đế Quốc quân mà không cần phải chú ý nhiều đến Lạc Nhật. Hơn nữa, hạm đội sẽ trở nên vô hình tạm thời đối với Lạc Nhật. Nếu không, chỉ cần một lần bắn trúng đích nữa từ căn cứ Omega sẽ tạo thành một đả kích tinh thần rất lớn cho Đồng Minh.” Diêu Phi Luân nhanh chóng trả lời,”Các liên đội chiến đấu cơ chấp hành nhiệm vụ tấn công theo kế hoạch cũng đã được lệnh quay trở lại hạm đội rồi. Kế hoạch ban đầu có sự thay đổi. Các ngư lôi lượng tử trên các chiến đấu cơ sẽ được thay thế bằng các tên lửa có đầu dò ảnh để đối với các chiến đấu cơ của địch trong trường hợp chúng sử dụng đạn mồi. Thụy Sâm, anh hãy nhanh chóng trở về chiến hạm gấp. Chúng ta không có nhiều thời gian để chuẩn bị phòng ngự đợt tấn công thứ hai của Đế Quốc đâu. Thượng tướng Martin hi vọng anh sẽ chỉ huy tốt các chiến đấu cơ trong đợt phòng ngự thứ hai này. Theo thông tin trinh sát báo về, trong đợt tấn công này, có rất nhiều cường kích cơ Đoản Kiếm mang theo các ngư lôi lượng tử. Nếu chúng ta không chặn đứng được đợt tấn công này sẽ là mối nguy hiểm rất lớn đối với cả hạm đội.”




“Anh biết rồi.” Thụy Sâm gật đầu,“Anh đang trên đường quay về đây. Yêu cầu các nhân viên hậu cần chuẩn bị sẵn sàng. Tulip 01, kết thúc liên lạc.”



Sự thay đổi của đội hình hạm đội Đồng Minh được nhanh chóng hiển thị trên màn hình radar lớn của trung tâm điều khiển căn cứ Omega khiến cho toàn bộ nhân viên cảm thấy vui mừng. Vừa mới đây thôi, khi chứng kiến loạt tấn cồng đầu tiên của hạm đội phản quân, họ vẫn còn lo lắng không biết các liên đội chiến đấu cơ của mình có thể chống cự được hay không? Liệu họ có thể trụ được cho đến khi viện quân đến nơi hay không? Nhưng tình thế đã thay đổi rất nhanh, chỉ bằng một phát pháo từ căn cứ đã khiến cho hạm đội đối phương phải lui lại….



“Thưa nguyên soái, Ngài có cần ra lệnh cho chiến đấu cơ của quân ta xuất phát để tiến hành truy kích phản quân không?” Trung tướng Corleone kính cẩn xin chỉ thị.



“Hãm đội chi viện khi nào sẽ đến nơi?” Nguyên soái Clara trầm tư vuốt râu của mình rồi hỏi.



“Hạm đội 6 từ thiên hà Corkland đã lên đường rồi, thưa Ngài. Hành trình dự kiến, nhanh nhất, khoảng hai giờ ba mươi phút nữa sẽ đến nơi. Mặc dù, hạm chì chỉ có một Thái không mẫu hạm nhưng số lượng chiến đấu cơ có thể xuất trận khoảng hơn hai trăm chiếc. Ngoài ra, hạm đội 11 , bao gồm hai Thái không mẫu hạm cùng nhiều chiến hạm và tuần dương hạm mang theo khoảng hơn ba trăm chiến đấu cơ, sẽ có mặt tại cổng siêu không gian JP6 trong khoang thời gian từ sáu đến tám giờ đồng hồ nữa. Đây là hai hạm đội chi viện sẽ có mặt sớm nhất do khoản gcách khá gần với chúng ta. Các hạm đội khác phải mất hơn hai mươi bốn giờ đồng hồ mới có thể đến nơi .......”



“Được rồi,” Nguyên soái khoát tay,“Ra lệnh cho chiến đấu cơ xuất phát để tiến hành phản công.”



“Tuân lệnh, thưa Ngài.”


 
Chương 342: Kế hoạch hậu nghệ (15).


Hạm đội 11 Đế Quốc. Trong căn phòng hội nghị nhỏ của Thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc, kỳ hạm của hạm đội 11, có vài nhiều sĩ quan Đế Quốc mặc quân phục chỉnh tề đang ngồi xung quanh, gồm có: trung tướng Tbilisi, tư lệnh hạm đội, cùng ba phụ tá tham mưu tâm phúc, hai tư lệnh của Thái không mẫu hạm, mẫu hạm Đế Quốc và mẫu hạm Ferreno, cùng chỉ huy chiến liệt hạm cao tốc, chiến hạm Vixeno, và các chỉ huy của các tuần dương hạm và khu trục hạm trực thuộc hạm đội 11.



Nhóm chỉ huy hạm đội không nhiều, khoảng mười người, nhưng tất cả đều là tư lệnh trọng yếu của cả hạm đội 11 Đế Quốc. Lúc này, trong phòng họp, tư lện hạm đội, trung tướng Tbilisi, đang phân tích tình hình.*



“....... Tình hình chiến sự đại khái là như thế, nguyên soái yêu cầu chúng ta , trong khoảng thời gian nhanh nhất, phải triển khai hạm đội, bằng vận tốc nhanh nhất có thể, đến thiên hà Cockland để tham chiến. Thời gian cho phép tối đa là bảy giờ đồng hồ, nếu chậm trễ sẽ bị xử theo quân pháp. ‘ Xử lý theo quân pháp’, cái này là tội nặng đấy. Các chiến hữu, trong những năm gần đây, hạm đội chúng ta thường xuyên nghe thấy câu này đấy!”




Trong giọng nói của trung tướng mang theo một chút trào phúng, tựa hồ như có chút bất kính với nguyên soái Đế Quốc, nhưng lại không gây cho những người đang có mặt trong phòng hội nghị lo sợ. Điều này khiến cho những người khác, nếu nghe được, sẽ cảm thấy khó hiểu vô cùng.



Việc này cũng không phải là kỳ lạ, từ sau khi Thụy Sâm lỡ tay giết chết thiếu tá Steven rồi đào thoát sang đầu quân cho phản quân cộng thêm việc tướng quân Tbilisi không nhận thức được tình thế của mình, hạm đội 11 đã bị đặt trong tình trạng giám sát chặt chẽ của Đế Quốc. Đế Quốc cũng quên luôn việc bổ sung lực lượng cho hạm đội khiến cho quân số bi tụt giảm một cách thảm hại. Phần lớn quân số bị thuyên chuyển đi nơi khác đồng thời cũng quên luôn việc bổ sung quân số cũng như vật tư cùng vũ khí bị tiêu hao từ những chiến dịch khác. Thực lực của hạm đội 11 bị giảm từ sáu Thái không mẫu hạm và bảy chiến hạm, thời kì hùng mạnh nhất của hạm đội, xuống còn hai mẫu hạm và một chiến hạm. Hơn nữa, việc bị các nhân viên từ Cục An Toàn Đế Quốc thẩm tra liên tục đã khiến cho tinh thần binh sĩ dưới quyền giảm sút nhanh chóng. Nguyên soái Đế Quốc cũng muốn xóa bỏ hạm đội này cho nên binh sĩ cũng không còn được trong dụng nên cũng đã có rất nhiều người xin thuyên chuyển đi nơi khác rồi. Bên cạnh đó, việc trải qua nhiều trận chiến với lực lượng Đồng Minh đã làm cho số lượng phi công lão luyện của hạm đội cũng bị sụt giảm đáng kể. Hiện tại, quân số của hạm đội chỉ là những người lớn tuổi, những kẻ không có tiền đồ mới được thuyên chuyển đến bổ sung. Tinh thần bị sút giảm nên tâm lý của binh si đang dao động mạnh mẽ. Những tin đồn về việc giải tán hạm đội sau khi trung tướng Tbilisi khi nào về hưu đã lan tran mạnh mẽ trong khắp hạm đội. Việc trung tướng Tbilisi về hưu sớm cũng được truyền tụng rất nhiều từ sau những thất bại của hạm đội trong chiến dịch ở thiên hà Cockland và chiến dịch truy kích hạm đội cơ động độc lập của phản quân.



Không ai trong quân bộ Đế Quốc dám đề xuất ý kiến thay đổi tư lệnh hạm đội hoạc chỉnh đốn lại lực lượng. Mọi người đều biết có nói ra cũng vô dụng. Bỏi vì, nguyên soái Đế Quốc không muốn hạm đội này tồn tại nữa cho nên số phận của hạm đội cũng đã sớm được an bài.



Hiện tại, những người này phải nhìn sắc mặt của nguyên soái Đế Quốc mà hành động thì mới được tồn tại, Đó mói chính là chân lý.



Tình hình hiện tại của hạm đội là như vậy, đừng nhìn thấy những con số trên các báo cáo mà lầm tưởng. Mặc dù theo các số liệu thông kê, hạm đội vẫn còn mấy trăm chiến đấu cơ nhưng, trên thực tế, lực chiến đấu đã suy giảm rất nhiều. Dù sao, “Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo”( ý nói tuy thực lực bị mất nhiều nhưng danh tiếng vẫn còn cho nên cũng phải kiêng dè một chút – ND). Hạm đội 11 tuy chỉ còn là cái tên nhưng trong một số tình huống khẩn cấp cũng có thể phát huy một số tác dụng nhất định, ít nhất là cũng có thể cầm cự được với phản quân trong một khoảng thời gian nhất định. Nếu như gặp phải thất bại một lần nữa thì tin đồn về việc giải tán hạm đội sẽ trờ thành sự thật.



Tuy nhiên, đây chỉ là suy nghĩ trong đầu của vị nguyên soái Đế Quốc thôi. Có đôi khi, sự việc lại không diễn ra giống như người ta nghĩ.....



Trung tướng Tbilisi cẩn thận quan sát phản ứng mọi người. Hắn cảm thấy hài lòng một chút. Trung tướng nhìn thoáng hai binh sĩ cận vệ rồi tiếp tực nói. “Tuy nhiên, mọi người được triệu tập lại đây không phải vì cái mệh lệnh kia.” Trung tướng chậm rãi nói,“Mà là vì một thảo luận khác.”



Vẻ mặt của trung tướng nghiêm túc “Về tương lai của hạm đội không phải bàn nhiều. Trước mắt, ta muốn giới thiệu với các vị vài người.”




Cánh cửa bên hông phòng hội nghị được mở ra, có vài người tiến vào. Mọi người liền nhận ra người đi đầu chính là hạm trưởng tuần dương hạm Columbo ,thượng tá Canaris. Mọi người cảm thấy ngạc nhiên, không phải vị thượng tá này đã được thông báo là mất tích hay sao? Người đi phía sau lưng, mặc quân phục thiếu tá, là một người xa lạ.



“Chắc mọi người không phải là không biết thượng tá Canaris. Còn vị này nguyên là trung đội trưởng trung đội Lôi Điểu trực thuộc tuần dương hạm Columbo, thượng úy Clark. Lần trước, trong chiến dịch ở thiên hà Corkland, đã được xác định là hi sinh,” Trung tướng vừa nói vừa mỉm cười,“Nhưng thực tế, hắn không phải là hi sinh mà là đã gia nhập lực lượng phản quân Đồng Minh. Hôm nay, hắn mạo hiểm trở về đây cùng với một người nữa, thiếu tá Thule.”



“Cái gì?” Trung tướng đang giới thiệu những vị khách nên không phát hiện được vẻ mặt đang kinh ngạc của mọi người. “Phản quân? Trên chiến hạm của Đế Quốc?”. Mọi người có mặt trong phòng hội nghị nhất thời kinh ngạc, không thốt lên được lời nào.



Tuy nhiên, không một ai cất tiếng kêu báo động hoặc chạy trốn…. Mọi người nhanh chóng nhận ra được một điều, nếu như trung tướng đã giới thiệu với mọi người như vậy thì chắc đã có sự chuẩn bị trước rồi, ít nhất là cũng đã gặp mặt trước khi đến đây. Nếu không, trung tướng đã không bàn về tương lai của hạm đội trước khi giới thiệu người. Đó là một điều dễ nhận ra .*



Trong Đế Quốc, bị giáng chức là điều khó chấp nhận cộng thêm tâm lý uất ức không thể nói được khi bị người khác khinh bỉ thì việc xuất hiện tâm lý chống đối, chán nản là điều hiển nhiên....... Mọi người bắt đầu suy nghĩ đến những chuyện trước kia họ chưa từng nghĩ đến, “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt” ( làm người phài biết cân nhắc, nhận định tình thế của mình thì mới có thể tồn tại được – ND). Trung tướng Tbilisi nếu đã dám giới thiệu các chỉ huy của phản quân thì chắc là đã lường trước được những tình huống sẽ xảy ra rồi. Mọi người thoáng nhìn hai binh sĩ đang đứng gác ở của phòng hội nghị.



Lúc này, mọi người trong phòng hội nghị đều có những tâm trạng khác nhau. Có người đang suy xét tinh thế hiện tại, có người thì đang chờ trung tướng nói tiếp......



Trung tướng mặc dù ngoài mặt mỉm cười, nhưng nhưng trong lòng không khỏi ngầm thở dài, việc xảy ra trước mắt đã phản ánh sự thật về tinh thần của binh sĩ trong hạm đội. Nếu trước đây, tinh thần cống hiến cho Tổ Quốc lúc nào cũng cao, mọi người sẵn sàng chiến đấu với ý chí rất cao. Bây giờ, sau những thất bại cay đắng, tinh thần mọi người đã suy giảm nghiêm trọng, cả hạm đội bây giờ giống như một đám hải tặc ô hợp mà thôi. Đó cũng là chỗ để cho tình báo phản quân có thể lợi dụng. Trong chiến dịch lần trước, có rất nhiều binh sĩ của hạm đội bị bắt làm tù binh. Trải qua thâm vấn các tù binh, phản quân đã có thể nắm được tình hình hiện tại của hạm đội để tiến hành kế hoạch chiêu dụ của mình. Họ đã âm thầm liên lạc với thượng úy Clark rồi Thướng tá Canaris để gặp trực tiếp mình. Quả thật là những kẻ to gan lớn mật.



Ngẫm lại phản ứng lúc đầu của mình, trung tướng lắc đầu, khi nghe được thượng tá Canaris đưa vài tên phản quân đến gặp mình, hắn cũng có chút ngạc nhiên nhưng sau đó vẫn bình tĩnh để lắng nghe kế hoạch của bọn họ. Chuyện xảy ra rất bình thường giống như là đi chợ mua một món đồ với giá cắt cổ thì cần phải lắng nghe xem người ta nói cái gì rồi mới quyết định mua hay không.....




Trong lòng hắn cũng suy nghĩ, cẩn thận đánh giá tình thế các thuộc hạ của mình, ngay cả hắn, một tư lệnh hạm đội, cũng không khác là bao nhiêu. Nếu phản quân đã tìm đến hắn thì họ cũng có thừa khả năng để tìm đến những người khác. Điều này là hoàn toàn có thể xảy ra. Quan trọng là những người được tiếp xúc có nói ra hay không thôi? Nếu họ không nói, có trời mới biết được chuyện gì sẽ xảy ra? Và cũng không có ai biết được họ đã từng tiếp xúc với phản quân.*



“Tốt lắm, các vị” Lúc này, thượng úy Clark cùng thiếu tá Thule cũng cảm thấy có chút lo lắng. Trung tướng Tsibili chậm rãi tiếp tục nói,“Hai vị, các sĩ quan Đồng Minh, sở dĩ không ngại cực khổ đến nơi đây, là bởi vì bọn họ có một số thỉnh cầu, hi vọng có thể chúng ta có thể hợp tác.” Trung tướng nói lớn,“Nơi này không có nhân viên của Cục An Toàn cũng như là người ngoài. Xin mời thiếu tá Thule có thể trình bày lại một lần nữa những gì chúng ta đã bàn bạc lúc trước cho mọi người cùng nghe.”



“Xin cảm ơn, thưa trung tướng.” Thiếu ta Thule vẫn chưa hết lo lắng tiếp lời. Thiếu tá biết, chuyện đã xảy ra như vậy, chỉ còn cách là trình bày từng bước một cho mọi người cùng nghe để thảo luận. Hi vọng là mọi người ở đây có cùng suy nghĩ với trung tướng. Chuyện này xem ra cũng có một chút mạo hiểm nhưng đành phải tiếp tục thôi.



“Các vi, tôi nghĩ rằng, vừa rồi, trung tướng đã giới thiệu rất rõ ràng. Trước mắt lực lượng Đồng Minh, hiện đang tham chiến ở thiên hà Corkland, đã vô hiệu hóa thành công khả năng di chuyển siêu không gian của căn cứ Omega. Hiện tại, Đồng Minh đang tiến hành công kích siêu căn cứ này......” Thiếu tá Thule trình bày ngắn gọn thắng lợi của Đồng Minh, đây là điểm mấu chốt để đàm phán, chính Thụy Sâm đã nhanh chóng ra tay trước để cung cấp cho Đồng Minh một lợi thế cần thiết khi đàm phán. Cả hạm đội 11 vẫn đang là nơi mà Đế Quốc quân bộ gần như đã quên lãng, nếu không có lợi thế này thì trung tướng Tsibili cũng không thèm tiếp chuyện với mình đâu. Phải nắm chặc lợi thế này để tiến hành đám phán thì mới có kết quả tốt đẹp được. Nếu trung tướng nhận thấy lực lượng Đồng Minh có khả năng bị tiêu diệt thì chắn chắc hắn sẽ không gia nhập với mình đâu. Lúc đó, hắn chỉ cần an nhàn ở lại trong quân đội, hoặc có thể bị ép xuất ngũ sớm, thì vẫn có thể an hưởng tuổi già mà không cần phải cực khổ gia nhập Đồng Minh để rồi phải cực khổ chạy trốn.“...... Đồng Minh chỉ có thỉnh cầu đơn giản, chúng ta không cần các vị phải thay đổi lập trường của mình lập tức để gia nhập Đồng Minh. Chúng ta chỉ hi vọng cả hạm đội có thể trì hoãn một chút việc lên đường để tiếp viện thôi.....” Đó cũng là kết quả đàm phán có lợi. Trung tướng suy nghĩ một chút. Bọn họ có thể “Tọa sơn quan hổ đấu” ( chỉ cần ngồi quan sát trận chiến mà không cần phải tham gia – ND). Nếu Đồng Minh thắng lợi, hạm đội 11 có thể gia nhập lực lượng Đồng Minh. Nếu như ngược lại, họ cũng có lợi thể là hạm đội đã giải cứu thành công cho căn cứ. khi đó, có thể lợi dụng việc này mà xin tái thiết lại hạm đội, mặc dù có thể bị truy cứu việc chậm trễ, nhưng so với việc bị xử lý theo quân pháp cũng thoải mái hơn một chút. Cùng lắm là việc bị cho xuất ngữ sớm cũng tốt hơn là việc bị đưa ra tòa án quân sự.*



Đương nhiên là trung tướng hiểu rõ từng câu, đối với hắn chuyện này giống như là một sự lựa chọn tốt. Nếu như sau này minh gia nhập lực lượng Đồng Minh, chắc chắn cũng sẽ không được tin tưởng hoàn toàn nhưng tại sao mình lại không thử đánh cuốc vận may của minh một lần thủ xem. Đây cũng là một lựa chọn tốt cho hạm đội.



“...... Đổi lại sự hợp tác của quý vị, chúng ta có thể đưa ra những điều kiện hấp dẫn là.......”



Việc đàm phán nhanh chóng kết thúc. Liền sau đó, một mệnh lệnh được nhanh chóng truyền đi từ Thái không mẫu hạm Đế Quốc. Toàn bộ hạm đội, giảm tốc độ hành quân!!!


 
Chương 343: Kế hoạch hậu nghệ (16).


“Báo cáo thượng tá Nepali Gore, chiến đấu cơ của ngài đã được chuẩn bị xong.” Tổ trưởng tổ hậu cần mặt đất thông báo trên kênh liên lạc.



“Tốt, chuẩn bị phi đạo cho máy bay, ta lập tức xuống tới.” Thụy Sâm ậm ừ trả lời, trong miệng của hắn vẫn còn đang nhồi nhét đầy thức ăn, nên giọng nói có chút khó nghe làm cho tổ trưởng tổ hậu cần có chút khó nghe.



“Nghe rõ, thưa thượng tá.”



Sau khi nghe thông báo, Thụy Sâm lưu luyến nhìn qua bàn ăn, hắn mới vừa chỉ thanh toán được phân nửa thức ăn, nên có chút tiếc nuối mà quay đi. Thụy Sâm vẫn còn kịp chộp lấy hai trái táo rồi quay lại hướng hangar mà chạy đi.



“Người khác thì không đói, còn ngươi sao lại tham ăn như vậy. Hễ có một chút thời gian rảnh là lại chạy đến phòng ăn.” Khi tiến vào trong hangar máy bay bay thì Thụy Sâm nghe thấy một câu nói mang vẻ châm biếm



.




“Chuyện đương nhiên, ngươi không giống như ta, vừa phải trải qua một trận chiến kịch liệt, nên không cảm thấy đói bụng. Nếu không bổ sung đầy đủ năng lượng thì làm sao mà ta có sức cho trận đại chiến tiếp theo chứ?” Thụy Sâm không để ý tới người vừa nói, đem một cái quả táo hướng người con gái xinh đẹp mà ném tới,“Tiếp đi, Sonia.”



Cô gái nhanh tay chụp lấy quả táo rồi rồi nở một nụ cười rất tươi,“Nhưng em có thể đợi anh lúc anh rảnh rỗi được hay không?”



“Chắc chắn là được.” Thụy Sâm trả lời một vui vẻ, đối anh bây giờ trận chiến trước mắt là rất quan trọng.



“Tốt lắm, mọi người, chuẩn bị đi.” Hắn trừng mắt nhìn,“Thừa dịp đợt tấn công thứ nhất bị chặn lại, chúng ta phải nhanh chóng tiêu diệt được căn cứ Omega. Nếu không, khi viện quân của Đế Quốc đến nơi thì đến cháo cũng không có để mà húp đâu,” Hắn ngừng một chút rồi nói tiếp một câu.“Ta muốn nhắc nhở các ngươi, lần này nói không chừng chính là cơ hội cuối cùng đó .”



Hàng loạt chiến đấu cơ đã chuẩn bị sẵn sàng tại phi đạo chờ lệnh cất cánh. Trong lúc Thụy Sâm chuẩn bị sẵn sàng chờ lệnh thì màn hình điều khiển máy bay lóe lên, kết nối trực tiếp phòng chỉ huy của Thái không mẫu hạm Đại Thiên Sứ. Đầu liên liên lạc bên kia chính là Diêu Phi Luân.



“Thụy Sâm, chiến đấu cơ của địch quân đã đột phá được vòng phòng ngự thứ nhất của quân ta rồi. Tổng số khoảng chừng ba trăm hai mươi chiến đấu cơ, cái này là chưa tính đến số lượng chiến đấu cơ của địch còn đang ở phía sau. Có thể còn nhiều chiến đấu cơ ở phía sau đang tiếp tục đột phá, số lượng chiến đấu cơ của ta không đủ để chặn lại. Anh chuẩn bị nhanh lên.”



“Anh sẽ đi ngay.” Thụy Sâm gật đầu, lại hỏi.“Hạm đội chi viện của Đế Quốc từ Corkland đang ở đâu?”



“ Đang trên đường đến đây, với khoảng hai trăm chiến đấu cơ. Địch quân đang cố gắng tấn công từ hai phía. Tuy nhiên, chúng ta không cần phải lo lắng hạm đội từ Corkland, tướng quân Martin yêu cầu chúng ta tập trung công kích căn cứ Omega, không cần phải chú ý đến hạm đội từ Corkland. Chúng ta cần tập trung lực lượng để tiêu diệt chiến đấu cơ của địch đang đột phá phòng ngự ở vành đai thiên thạch”



“Rõ,” Thụy Sâm cười lạnh nói, hai mắt lóe lên một tia khát vọng,“Ta sẽ cho Đế Quốc cảm nhận được chúng ta là hạm đội mạnh nhất.”



Đợt chiến đấu cơ đột phá thứ nhất bị chặn lại . Phần lớn đều là cường kích cơ kiểu Đoản Kiếm, mới vừa rồi bị đế quốc quân làm cho mệt tới mức thở không ra hơi nhưng hiện tại Thụy Sâm cũng có cơ hội để phát tiết nỗi bực bội trong lòng.“Không cần khinh thường, Thụy Sâm,” Phi Luân nhắc nhở. “Tuy rằng các cường kích cơ Đoản Kiếm yêu hơn so với Tia Chớp nhưng nếu dồn bọn họ vào đường cùng thì coi chừng họ sẽ chống trả rất liệt đó. Hơn nữa, còn có một số chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ làm nhiệm vụ hộ tống. Cho nên anh phải cẩn thận một chút. Em muốn anh bình yên về với em.”



Trong lời nói của nàng có chút lo lắng đã khiến cho Thụy Sâm bình tâm trở lại. Trận chiến trước mắt là trận chiến lớn, ý chí chiến đấu cao sẽ phát huy hiệu quả tốt nhưng nó cũng là con dao hai lưỡi. Nếu ham chiến quá sẽ ảnh hưởng không tốt đến toàn bộ thế trận của Đồng Minh. Đối với một sĩ quan chỉ huy như Thụy Sâm là một điều đại kị, những phi công khác thì không cần chú ý đến phương diện này nhưng hắn thì cần phải bình tĩnh để quan sát thế trận để có thể chỉ huy binh sĩ.



Thụy Sâm hít vào một hơi thật sâu, gật đầu một cái,“Đã rõ!”




“Xuất phát đi, Tulip 01.” Cô gái vui mừng khi cảm giác được sự thay đổi của Thụy Sâm, chính thức ra lệnh xuất phát.



“Rõ, Đại Thiên Sứ.” Thụy Sâm nhanh chóng giơ tay lên chào một cách trang trọng, ngữ khí kiên nghị trả lời.



Diêu Phi Luân cũng làm động tác chào tương tự rồi chuyển hướng tầm mắt của mình về phía trước mẫu hạm. Ở bên hông mẫu hạm, hàng loạt chiến đấu cơ Tia Chớp, sau khi nhận lệnh xuất kích, lần lượt bay ra tiến về phía trước mẫu hạm......



Khắp nơi trong không gian đều đang xảy ra các trận không chiến kịch liệt.Truy kích rồi lại bị truy kích, tiêu diệt đối phương rồi lại bắn hạ. Xung quanh đều vương vãi dấu tích chiến đấu. Ánh sáng của đạn năng lượng, dấu vết đuôi khói màu trắng của tên lửa kết hợp với những ánh lửa từ các vụ nổ chiến đấu cơ đã tạo nên bức tranh nhiều màu sắc trong không gian, cho thấy được mức độ kịch liệt của trận đánh.



Nhóm chiến đấu cơ đánh chặn thứ hai của Đồng minh nhanh chóng xuất hiện và chiếm giữ các vị trí quan trọng bên ngoài vành đai thiên thạch. Khi nhóm chiến đấu cơ tiên phong bay ngang qua Thái không mẫu hạm Người Chiến Thắng thì nó vẫn còn đang cháy nổ. Đây là kỳ hạm, một Thái không mẫu hạm lớp Đột Kích, của hạm đội 4 do tướng quân Ngô Minh chỉ huy, trong lúc đang rút lui về hướng vành đai thiên thạch đã bị trúng một phát pháo thứ hai từ căn cứ Omega. Tuy nhiên, do khoảng cách xa hon so với phát pháo đầu tiên bắn trúng chiến liệt hạm cao tốc Tự Do, nên nó không bị nổ tan xác như chiến hạm Tự Do nhưng luồng sáng xanh của Lạc Nhật khiến nó bị tàn phá nghiêm trọng đến mức không thể cứu được nữa. Đồng Minh cũng không dám mạo hiểm phái chiến hạm đi cứu viện vì lo sợ trong lúc cứu viện sẽ nhận thêm một phát pháo nữa từ Lạc Nhật nên đành trơ mắt đứng nhìn Thái không mẫu hạm Người Chiến Thắng bị phá hủy. Tướng quân Ngô Minh, sau khi mẫu hạm bị bắn trúng được hai phút, đã ra lệnh sơ tán toàn bộ nhân viên của mẫu hạm. Tướng quân, cũng không vì kỳ hạm của hạm đội bị phá hủy mà quên nhiệm vụ, cũng nhanh chóng lên Thái không mẫu hạm Kẻ Càn Quét, lúc này đã được chuyển đổi thành kỳ hạm của hạm đội 4, để tiếp tục chỉ huy.



Lúc này, nhóm chiến đấu cơ của Đế Quốc vừa trải qua trận chiến đầu tiên với lực lương phòng ngự của Đồng Minh. Nhờ có các chiến đấu cơ hộ tống tốt nên đã may mắn phá được vòng phòng ngự thứ nhất của Đồng Minh. Tuy nhiên, do vị trí cùng phương hướng phòng ngự không đồng đều cho nên thế trận phòng ngự của Đồng Minh, dù được bố trí khá chắc chắn, đã xuất hiện những nhược điểm khiến cho các chiến đấu cơ Tia Chớp phải phân tán lực lượng để bổ sung. Các cường kích cơ Đoản Kiếm đã tận dụng tốt những sơ hở phòng ngự để tiến hành đột phá vòng phòng ngự tiến vào vành đai thiên thạch. Thụy Sâm rất thích kiểu đội hình tấn công tập trung của Đế Quốc khi cường kích cơ và chiến đấu cơ cùng tập trung với một số lượng lớn. Khi đó, các mục tiêu cần tiêu diệt được dễ dàng xác định. Không giống như bây giờ, tình huống rất hỗn loạn khó phân biệt được địch – ta.



Mệnh lệnh công kích tự do đã dược ban hành, chiến đấu cơ Đồng Minh triển khai thế trận từ nhiều phương hướng lao vào thế trận tấn công của Đế Quốc. Cùng lúc đó, các chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ đang làm nhiệm vụ hộ tống cũng lao về phía trước. Trong nháy mắt, hai nhóm chiến đấu cơ đã đối đầu với nhau. Khắp nơi đều tràn ngập chiến đấu cơ.......



Thụy Sâm nhanh chóng loại khỏi vòng chiến hai máy bay của Đế Quốc, một cường kích cơ Đoản Kiếm cùng một chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ. Chiếc Siêu Yêu Nữ làm nhiệm vụ hộ tống nổ tan xác ngạy tại chỗ còn chiếc Đoản Kiếm, do được chiếc Siêu Yêu Nữ che chắn, không bị nổ ngay nên viên phi công vân còn đủ thời gian để thoát ra. Chiếc khoang cứu sinh khi được phóng ra liền đụng phải chiếc Đoản kiếm kế bên nhưng chiếc Đoản kiếm đó may mắn không xảy ra việc gì, chỉ hơi loạng choạng một chút rồi nhanh chóng tiếp tục tiến về phía hạm đội Đồng Minh còn chiếc khoang cứu sinh thì bay về phía khác......



Chắc là do hai máy bay ở gần nhau nên khi khoang cứu sinh bắn ra sẽ phát sinh va chạm. Thụy Sâm miên man suy nghĩ một chút rồi chuyển sự chú ý của mình về hướng bốn giờ phía sau lưng mình. Những loạt đạn năng lượng từ chiếc Siêu yêu Nữ đang cố gắng ngăn cản Thụy sâm tiến hành công kích nhóm Đoản kiếm còn lại.



“Che chở cho ta.” Thụy Sâm dùng sức đẩy cần điều khiển chiến đấu cơ tránh khỏi công kích của chiếc Siêu Yêu Nữ.



“Rõ.” Chiếc chiến đấu cơ bên cạnh làm nhiệm vụ hỗ trợ nhanh chóng đuổi theo chiếc Siêu Yêu Nữ......



Cho dù Đồng Minh đã cho lệnh xuất phát hết toàn bộ chiến đấu cơ để tiến hành đánh chặn Đế Quốc những vẫn có một số nhóm Đoản Kiếm được bảo vệ tốt vẫn len lỏi tiến về phía hạm đội Đồng Minh trong vành đai thiên thạch, bỏ lại sau lưng các chiến đấu cơ của Đồng Minh.Hiện tại, hạm đội Đồng Minh chỉ còn có thể dựa vào hỏa lực phòng ngự của chiến hạm để tự bảo vệ mình.. Toàn chiến hạm Đồng Minh đồng loạt khai hỏa. Vành đai thiên thạch, vốn đang yên lăng, liền nổ ra một trận đại chiến.



Trong khi trận chiến tại vành đai thiên thạch đang diễn ra quyết liệt thì tại thiên hà Corkland vẫn đang phủ một mảng yên bình bất ngờ, mặc dù tại Corkland là nơi trú ngụ của các liên đội chiến đấu cơ Đế Quốc.




Những sĩ quan chỉ huy liên đội nhìn nhau đầy nghi hoặc, họ không biết cảm giác yên bình này có phải đang báo trước những bất trắc sẽ xảy ra hay không. Hiện tại, bọn họ đang tiến gần đến vị trí của hạm đội Đồng Minh. Quy mô của trận chiến có thể được nhận ra bằng mắt thường thông qua những ánh sáng của các chùm lửa đạn. Tuy nhiên, theo báo cáo của các máy bay Tỏa Nhãn, không phát hiện bất cứ một chiến đấu cơ nào của Đồng Minh được bố trí tại đây để đánh chặn bọn họ.



Chuyện này là điều bất thường, viên sĩ quan mang theo tâm trạng lo lắng bất thường khi khoảng cách càng được rút ngắn. Với khoảng cách gần như vậy, phản quân chắn chắc đã phát hiện ra bọn họ, nhưng tại sao lại không tiến hành đánh chặn? Nếu như nói phản quân đang bị căn cứ Omega kiềm chân nên không thể diều động chiến đấu cơ đánh chặn thì viên sĩ quan chỉ huy sẽ không thể tin được. Cho dù, số lượng chiến đấu cơ không đủ nhưng có thể điều động một liên đội để tiến hành đánh chặn là chuyện có thể chấp nhận được. Mặc dù, không thể tạo thành nguy hiểm nhưng ít nhất cũng có thể kiềm chân hạm đội được một khoảng thời gian nhất định.



Phản quân rốt cuộc đang làm cái quỷ gì? Tâm trạng của vị sĩ quan chỉ huy càng lo lắng sợ hãi, chuyện này không thể nào là chuyện tốt được. Với kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm, hắn dám đặt cược chai rượu 220 năm mà hắn rất quý rằng phản quân nhất định có âm mưu gì đó.



Rốt cục, viên sĩ quan cũng thở phào nhẹ nhõm. Từ phía trước, ở khoảng giữa bên trái vành đai thiên thạch xuất hiện một điểm màu đỏ. Đó chính là nhóm chiến đấu cơ đánh chặn của phản quân đang ẩn mình chờ đợi tại đó.



“Chỉ huy, chỉ huy, ngài….. ngài nhìn xem loại chiến đấu cơ của quân địch kìa......” Nhân viên điều khiển của Tỏa nhãn đột nhiên lắp bắp.



“Cái gì?” Viên sĩ quan chỉ huy trợn tròn con mắt, hắn thiếu chút nữa là đã đập đầu vào màn hình..... Chuyện gì đã xảy ra? Làm sao bọn họ có thể chạy đến được đây? Tại sao lại không phát hiện ra được?



Từ giữa vành đai thiên thạch, các điểm đỏ xuất hiện ngày càng nhiều. Tuy nhiên, viên sĩ quan không có tâm trạng quan tâm nhiều đến việc đó. Hắn nhanh chóng thông báo đến toàn bộ hạm đội đang ở phía sau những thông tin đã nhận được.



“Cảnh báo xâm nhập, cảnh báo xâm nhập. Báo cáo phát hiện chiến đấu cơ của Liên Bang......” Hắn nhận ra đó là chiến đấu cơ thế hệ mới Hùng Miêu của Liên Bang. Hắn đã đánh nhau với loại chiến đấu cơ này rồi. Tuy nhiên, Hùng Miêu xuất hiện ở đây chứng tỏ có một ý nghĩa rất rõ ràng.



Liên bang tham chiến !



Bước ngoặt chiến dịch đã đến !


 
Chương 344: Kế hoạch hậu nghệ (17).


Cảnh báo về việc phát hiện rất nhiều chiến đấu cơ thế hệ mới Hùng Miêu của Liên Bang được truyền đến trung tâm điều khiển của căn cứ Omega. Sau một giây im lặng ngắn ngủi, toàn bộ trung tâm điều khiển trở nên náo loạn còn Nguyên soái Steven thì mặt cắt không còn giọt máu, trực tiếp ngất xỉu ngay tại chỗ ngồi. Mặc dù, Đế Quốc quân đang trên đà tiến công nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ thất bại nhưng trong lòng các chỉ huy cao cấp luôn lo lắng về việc Liên Bang sẽ bất ngờ tập kích. Sự lo lắng đã đã trở thành sự thật. Chiến đấu cơ của Liên Bang đột nhiên xuất hiện vào lúc này đã một đến một ý nghĩa thật sự.



Thậm chí, sau một thời gian dài cân nhắc, cộng thêm nhiều thất bại khi đối phó với lực ượng phản quân Đồng Minh ngày càng lớn mạnh, có thể nói lúc đó Đế Quốc luôn ở trạng thái “lưỡng đầu thọ địch” nhưng may mắn cho Đế Quốc là khi đó Liên Bang cũng không có phát động chiến tranh mà chỉ tăng cường phòng ngự biên giới của mình. Cho nên, Đế Quốc mới rảnh tay để quay sang nhiệm vụ thanh trừ phản quân. Ngoại trừ việc hạm đội cơ động độc lập số 5 tiến hành một trận tập kích hậu phương Đế Quốc gậy tổn thất nghiêm thì những tổn thất do Đồng minh gây ra cũng không qua nghiêm trọng. Nhưng lần này, Liên Bang chính thức tham chiến khiến cho Đế Quốc phải đối địch ở hai mặt. Liệu Đế Quốc sẽ có thể chống cự được bao lâu?



Trên thực tế, Liên Bang và Đồng Minh đã có quan hệ hợp tác trong một khoảng thời gian dài. Đó cũng không phải là bí mật đối với Đế Quốc quân bộ. Tuy nhiên, từ sau sự kiện đột kích thiên hà Corkland để chi viện, thì mức độ hợp tác ngày càng nhiều. Khi đó, Đế Quốc cũng đã lên tiếng cảnh báo về sự lớn mạnh của Đồng Minh. Đồng thời, Đế Quốc cũng tìm kiếm biện pháp để đối phó. Đó chính là kế hoạch Omega này.




Lãnh đạo Đế Quốc cũng hiểu rất rõ về vấn đề này. Đầu tiên, Đế Quốc đã phải trải qua một cuộc chiến khốc liệt với Liên Bang, đã khiến cho Đế Quốc bị tiêu hao một lượng lớn tài nguyên cùng nhân lực làm cho cho nền kinh tế bị tàn phá nghiêm trọng. Bên cạnh đó, Đế Quốc còn phải tiến hành đối phó với cuộc nội chiến do Đồng Minh phát động. Chính cuộc nội chiến này đã làm cho nền kinh tế, vốn chưa hồi phục kịp sau cuộc chiến dài với Liên Bang, suy sụp hoàn toàn. Hơn nữa, lực lượng quân sự, vốn đã tiêu hao phần lớn trong cuộc chiến với Liên Bang, cũng gặp phải những tổn thất đáng kể mà lực lượng Đồng Minh, tuy phát triển sau, đã phát triển ngày càng lớn mạnh. Đế Quốc quân, với những tổn thất nghiêm trọng như vậy, đã gặp rất nhiều khó khăn khi phải đối phó với lực lượng Đồng Minh. Cho nên, nếu như Liên Bang lại một lần nữa tập trung quân tấn công thì Đế Quốc, cho dù có ba đầu sáu tay đi chăng nữa, cũng sẽ không thể nào chống cự lại được. Vì lí do đó, Đế Quốc quân, do đã không thể dựa vào những quy tắc chiến tranh thông thường để đối phó với Đồng Minh, đã cố gắng tăng tốc trong việc hoàn thành kế hoạch Omega. Đó chính là chìa khóa, theo như cách nghĩ của Đế Quốc, để có thể giải quyết bài toán về lực lượng Đồng Minh. Omega là một căn cứ quân sự di dộng có khả năng di chuyển đến bất kì nơi nào trong không gian mà không cần phải thông qua các cổng siêu không gian. Nó là đáp án bù đắp cho việc thiếu hụt quân số của Đế Quốc. Kế hoạch Omega hoàn thành không những đem đến cho Đồng Minh những thất bại nghiêm trọng mà còn đe dọa trực tiếp đến Liên Bang. Omega cung cấp khả năng chiến thắng cho Đế Quốc trong cuộc chiến với Đồng Minh, hoặc ít nhất cũng làm tiêu hao lực lượng quân sự này, mang lại cho Đế Quốc một khoảng thời gian nghỉ ngơi để ổn định nền kinh tế trước khi có thể tiến hành một cuộc chiến khác với Liên Bang.



Nhưng hôm nay, mọi suy nghĩ đó đã phá sản. Ý đồ tác chiến của Đồng Minh rất rõ ràng. Sau khi đã vô hiệu hóa thành công khả năng di chuyển siêu không gian khiến cho siêu căn cứ này không còn cách nào có thể di chuyển được nữa, liền tiến hành tổng công kích để tiêu diệt hoàn toàn căn cứ. Nếu như nói, căn cứ Omega, mặc dù không thể di chuyển được, cũng có thể dựa vào hỏa lục phòng ngự cực mạnh cùng các phi đội chiến đấu cơ của mình để ngăn cản sự tấn công của Đồng Minh thì việc lực lượng quân sự Liên Bang xâm nhập từ thiên hà Corkland để tham chiến đã khiến cho kế hoạch bị phá sản. Theo báo cáo của trinh sát truyền đến, số lượng chiến đấu cơ Liên Bang đã vượt qua con số ba trăm năm mươi chiếc. Nguyên soái Đế Quốc không cho rằng Liên Bang chỉ đưa ra một số lượng nhỏ chiến đấu cơ như vậy để tham chiến, không biết rằng còn bao nhiêu chiến đấu cơ Liên Bang vẫn còn đang ẩn núp ở đâu đó trong thiên hà để chờ thời cơ tham chiến. Chắc chắn là phản quân và Liên Bang đã cùng nhau chuẩn bị kế hoạch tấn công từ rất lâu rồi cho nên quân số Liên Bang tham chiến lần này chắc chắn sẽ không dừng lại ở con số đó. Ngay cả với việc đối phó với hạm đội địa phương Corkland thuộc vào loại yếu mà Liên Bang lại tung vào trận đánh một số lượng lớn chiến đấu cơ thế hệ mới như vậy. Chứng tỏ họ quyết tâm giành lấy thế chủ động của chiến dịch và căn cứ Omega sẽ mục tiêu ưu tiên số một của họ ......



“Nguyên soái, chúng ta đã phân tích xong hành động của Liên Bang,” Trung tướng Corleone hạ giọng nói, có thể cảm thấy sự mệt mỏi vô cùng của hắn,“Không phát hiện dấu hiệu xâm nhập của Liên Bang từ cổng siêu không gian JP2. Cho nên, Liên bang chỉ còn một con đường xâm nhập duy nhất là từ cổng siêu không gian JP7 ở thiên hà New Guangzhou. Cổng siêu không gian này do chúng ta vừa mới phát hiện cách đây không lâu cho nên đã không có cử các hạm đội tuần tra mà chỉ bố trí các thiết bị cảnh báo tự động. Chính vì thế, Liên Bang đã lợi dụng tính năng tàng hình của các chiến đấu cơ thế hệ mới cùng với việc gây nhiễu của các máy bay tác chiến điện tử để vô hiệu hóa khả năng cảnh báo của các thiết bị giám sát. Rất có thể, Liên Bang sẽ bị tổn thất một số chiến đấu cơ trong quá trình xâm nhập bằng cổng siêu không gian JP7. Tuy nhiên, các phi công của Liên Bang sẽ không vì những hi sinh đó mà chậm bước tấn công mà chính những sự việc như vậy càng làm tăng thêm ý chí chiến đấu của bọn họ......”



Việc du hành không gian thông qua cổng siêu không gian JP7, do Thụy Sâm và Robert Parnell phát hiện trước đây, cũng gặp nhiều nguy hiểm. Theo phân tích của các nhân viên kỹ thuật của Đế Quốc, cổng JP7 hình thành do một năng lượng phát sinh từ một vụ nổ của một hành tinh. Do đó, cổng siêu không gian này có tính chất không ổn định. Các chiến hạm thông thường không thể đi xuyển qua cổng JP7 do các lực xoắn rất lớn của cổng không gian sẽ xé tan nát những chiến hạm to lớn thành những mảnh nhỏ. Lần đó, khi chiếc khu trục hạm của Diêu Phi Luân, do cố gắng đi xuyên cổng JP7, đã mất khả năng hoạt động nhưng do gặp may mắn nên chiếc khu trục hạm mới không bị xé rách tan nát. Chính vì như vậy, cho nên Phi Luân và Thụy Sâm mới có cơ hội gặp mặt nhau. Chính vì tính chất nguy hiểm như vậy cho nên các chiến đấu cơ, dù lớn hay nhỏ, khi đi qua cổng không gian này cũng sẽ gặp không ít nguy hiểm, cho dù xác xuất gặp nguy hiểm có ít hơn so với các chiến hạm to lớn. Cho nên, các chiến đấu cơ cần phải có sự quan sát và tính toán cẩn thận đồng thời cần phải có chút may mắn thì mới có thể đi xuyên qua cổng siêu không gian này an toàn. Trong chiến dịch lần này, Đế Quốc quân đã không phái các máy bay trinh sát Tỏa Nhãn giám sát cổng JP2. Bên cạnh đó, Đế Quốc quân cũng chỉ phái đi hai chiếc máy bay trinh sát không người lái tiến hành giám sát cổng siêu không gian JP7. Tuy nhiên, theo thông tin truyền đến, một chiếc đã bị phá hủy trong lúc tiến hành đi xuyên qua cổng JP7. Chiếc còn lại cũng mất liên lạc sau vài giây đồng hồ thoát ra khỏi vùng siêu không gian của cổng JP7.



Việc tổn thất hai chiếc trinh sát không người lái cho dù không quan trọng nhưng cũng giúp Đế Quốc đưa ra kết luận rằng việc du hành không gian thông qua cổng JP7 có rất nhiều nguy hiểm. Bên cạnh đó, dựa vào các thông tin được truyền về từ chiếc trinh sát số hai trước khi mất tín hiệu liên lạc, Đế Quốc cũng không thấy có bất kỳ dấu hiệu nào về sự hoạt động của lực lượng Liên Bang ở đầu bên kia của cổng JP7. Hơn nữa, việc Đồng Minh tập trung tấn công ở thiên hà Phillipine đã khiến cho Đế Quốc phải tập trung phòng ngự. Chính vì thế, Đế Quốc cũng bỏ quên việc tồn tại của cổng JP7 và chính việc bỏ quên cổng JP7 đã khiến cho Đế Quốc, ngay lúc này, cảm thấy đau đầu.



“Chấp nhận hi sinh để đổi lại thắng lợi,” Nguyên soái Đế Quốc sắc mặt âm trầm trả lời,“ Nếu đổi lại là ta, ta cũng sẽ làm như vậy thôi. Mấu chốt của vấn đề không phải là chuyện đó,” Hắn càng nói càng tức, dùng sức đánh mạnh vào bàn điều khiển phía trước mặt,“Chúng ta đang bị vây hãm tại chỗ này, không thể di chuyển đi đâu được. Đó mới là vấn đề chính cần phải lo lắng.”




Hắn đã suy nghĩ cẩn thận . Cho dù không có chứng cớ để xác định chính xác việc phản quân và Liên Bang bắt tay với nhau nhưng cũng có thể khẳng định được tám, chín phần rằng Liên Bang và phản quân liên kết với nhau để tổ chức chiến dịch lần này. Mục tiêu chính là căn cứ Omega này. Đồng thời, việc tổ chức trận đánh nghi binh ở thiên hà Phillipine cũng được tiến hành khá tốt, đã thu hút được sự chú ý của Đế Quốc. Việc quân Liên Bang tổ chức mai phục ở cổng JP7 cũng chỉ là kế sách nghi binh thôi. Ưu tiên số một chính là hệ thống du hành siêu không gian của Omega, căn cứ được mệnh danh là “Kẻ tuần tra vũ trụ”. Nếu hệ thống du hành siêu không gian của căn cứ không bị phá hủy thì cho dù phản quân và Liên Bang có liên kết lại để đánh thì hắn vẫn có thể đối phó được. Nếu như đánh không lại thì hắn cũng có thể dễ dàng chạy trốn. Sau đó, hắn có thể tổ chức lại các lực lượng rồi tổ chức phản công. Hơn nữa, với uy lực cực mạnh của hệ thống Lạc Nhật, hắn có thể tiêu diệt từng chiếc chiến hạm của liên minh phản quân và Liên Bang (liên quân) từ khoảng cách rất xa. Cho dù binh lực của liên quân có mạnh đến đâu đi nữa thì cũng khó tránh khỏi thất bại. Thậm chí, nhân cơ hội này, hắn còn có thể sử dụng căn cứ Omega để âm thầm tập kích Liên Bang. Nếu có thể làm được như vậy thì cho dù Liên Bang có binh hùng tướng mạnh đi chăng nữa cũng khó tránh khỏi thất bại thảm hại.



Nghĩ đến việc chiến đấu cơ của Liên Bang mới vừa gia nhập chiến trường ở thiên hà Corkland, tuy số lượng nhiều nhưng lại xuất hiện không đồng đều...... Nguyên soái Đế Quốc thậm chí hoài nghi, nếu như hệ thống du hành không gian của căn cứ Omega vẫn hoạt động tốt thì chắc chắn Liên Bang sẽ không đưa các chiến đấu cơ tham chiến vào lúc này. Hay nó cách khác, tuy Liên Bang và phản quân có quan hệ mật thiết nhưng họ không thật sự liên kết thành một khối chặc chẽ mà là mối quan hệ đó có thể dựa trên lợi ích của mỗi bên......



Tuy nhiên, bây giờ có nói thì cũng đã muộn rồi. Hệ thống du hành siêu không gian đã bị hư hỏng, không thể sử dụng được. Bên cạnh đó, chiến đấu cơ của Liên Bang cũng đã được tung vào tham chiến. Mặ dù, hai bên vẫn đang ở thế bất phân thắng bại nhưng tình thế hiện tại cũng thay đổi rất nhanh khi có Liên Bang tham chiến......



Tất cả mọi chuyện xảy ra này, đều do một mình tên kia gây nên. Chỉ vài giây trước khi màn chắn năng lượng được khởi động, hắn đã thành công phá hủy được hệ thống du hành không gian. Chính hắn đã tạo nên một kết cục không thể nào cứu vãn được. Nguyên soái Đế Quốc xanh mặt. Hắn nhớ lại những chuyện vừa xảy ra. Chính hắn là ngọn nguồn của mọi rắc rối này. Hắn chính là ma hộp Pandora của Đế Quốc, nếu như lúc trước mình đừng có chút lòng nhân từ giữ mạng của hắn lại để hành hạ mà giết hắn đi thì có lẽ mọi chuyện đáng tiếc như lúc này đã không xảy ra. Bây giờ có ân hận cũng đã muộn rồi.



Nếu...... Nguyên soái đại nhân đang nghĩ đến một khả năng kì lạ, khả năng này thường được nhắc đến trong những cuốn tiểu thuyết nhàm chán, đó là khả năng có thể đi trở về quá khứ để. Nguyên soái, lúc này, hi vọng đó không phải là một suy nghĩ viển vông. Nếu như hắn có thể làm được điều đó thì chuyện đầu tiên hắn muốn làm là tự tự tay mình giết chết tên tiểu tử hỗn đản đó hoặc là tìm cách ngăn cản cha mẹ của hắn kết hôn với nhau để cho hắn không có cơ hội được sinh ra trên cõi đời này......



“Nguyên soái, nhóm chiến đấu cơ công kích hạm đội phản quân báo cáo về, ở chỗ bọn họ cũng xuất hiện các chiến đấu cơ Hùng Miêu của Liên Bang. Bọn chúng đã gia nhập vào nhóm chiến đấu cơ phản quân, để cùng nhau phòng ngự chống lại sự công kích của quân ta. Chúng ta phải làm gì bây giờ?”. “Để cho bọn họ tận lực kéo dài thời gian, nhiệm vụ của bọn họ hiện tại không phải phá hủy chiến hạm của địch, mà là ngăn chặn chiến đấu cơ phản quân,” Sắc mặt nguyên soái Steven trần xuống, khả năng không chiến của các chiến đấu cơ công kích Đoản Kiếm rất hạn chế, cho dù có gọi bọn họ quay về cũng không giúp sức được nhiều chi bằng cứ để bọn họ tiếp tục quấy nhiễu hành động của phản quân, “Lợi dụng vành đai thiên thạch mang, có thể kéo dài được bao lâu thì cứ làm, chỉ cần phản quân không thể đưa các hạm đội của chúng tiếp cận bao vây chúng ta là được rồi. Lập tức triệu hồi các chiến đấu cơ của chúng ta trở về hạm đội, chuản bị tổ chức phòng ngự.”



“Rõ, thưa nguyên soái.”




Nguyên soái quay đầu lại, nhìn về phía sĩ quan thông tin,“Yêu cầu các hạm đội chi viện khác tăng tốc độ di chuyển, hạm đội địa phương của thiên hà Corkland đang bị tập kích đã không thể trông cậy vào được rồi. Hiện tại, gần chúng tanha61t chính là hạm đội 11. Liên lạc với tướng quân Tbilisi. Yêu cầu hạm đội 11 bằng tốc độ nhanh nhất có thể, nhanh chóng di chuyển đến đây. Càng nhanh càng tốt.”



“Nguyên soái, hiện thời liên lạc với hạm đội 11 không thông, có thể là do phản quân quấy nhiễu.”



“Có thể liên hệ với những hạm đội khác được không?” Nguyên soái căm tức mắng chửi ,“Tiếp tục liên lạc, chừng nào được mới thôi.”



“Dạ, thưa Ngài!”



Tại kỳ hạm của hạm đội 11, Thái không mẫu hạm Đế Quốc, sĩ quan thông tin đang hướng tướng quân Tbilisi báo cáo: “Tướng quân, căn cứ Omega đang tiếp tục gọi chúng ta, yêu cầu chúng ta nhanh chóng......”



“Không cần để ý tới nó.” Trung tướng cười một cách lạnh lùng cười, hời hợt nói một câu,“Hiện tại mới nghĩ đến việc sử dụng chúng ta, đã trễ rồi.”


 
Chương 345: Kế hoạch hậu nghệ (18).


Các chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ và Đoản Kiếm hoặc bị bắn rơi hoặc bị đuổi ra xa đã tạm thời mang đến cảm giác yên tĩnh xung quanh hạm đội Đồng Minh. Tuy rằng không còn cảm thấy các máy bay của Đế Quốc ở gần nhưng Thụy Sâm cũng không dám chủ quan. Không phát hiện chiến đấu cơ của địch bên trong vành đai thiên thạch xung quanh hạm đội không có nghĩa là an toàn. Không loại trừ khả năng các chiến đấu cơ còn ẩn nấp ở những khu vực khác của vành đai thiên thạch. Vành đai thiên thạch này rất rộng lớn, bao gồm cả cổng Siêu không gian JP7, có tổng cộng bống cổng siêu không gian. Thụy Sâm cũng chú ý tới điểm này, anh nhận thấy chỉ một bộ phận máy báy địch, các Siêu Yêu Nữ làm nhiệm vụ hộ tống, là quay trở về còn các chiến đấu cơ cường kích Đoản kiếm thì lại phân tán ra nhiều phương hướng lẩn trốn vào trong vành đai thiên thạch mà không trở về.



Bởi vì vành đai thiên thạch có nhiều luống khí xoắn nên có tác dụng che chắn khi ẩn nấp, vô luận là chiến hạm, chiến đấu cơ hay máy bay trinh sát Tỏa Nhãn cũng bị các luồng khí xoắn này ngăn cản ít nhiều việc dò tìm. Nhìn từ xa bằng mắt thường hoạc trên các thiết bị điện tử, cũng khó phát hiện được máy bay địch. Nhiều nhất cũng chỉ có thể quan sát được khu vực xugn quanh hạm đội mà thôi. Đồng Minh không tính trước được tình huống này, các chiến đấu cơ của Đế Quốc đang tấn công đột nhiên lui lại. Có thể đẩy lui được các chiến đấu cơ của Đế Quốc là ưu tiên số một của Đồng Minh, cho dù có phải hi sinh lớn. Tuy nhiên, số lượng chiến đấu cơ cùng cùng cường kích cơ quá nhiều cho nên các chiến đấu cơ Đồng Minh cũng khó lòng đẩy lui được đợt tấn công. Rất nhiều chiến đấu cơ Đế Quốc đã đột phá hàng rào phòng ngự để tiến vào tiếp cập hạm đội. Cả đội hình hạm đội lúc ấy phải co rút lại giống như một con nhím để ngăn cản các đợt tấn công. Cũng may mắn, là nhờ vào hỏa lực dày đặc của mình để bảo vệ nên các Thái không mẫu hạm ở giữa đội hình hạm đội mới tạm thời an toàn. Chỉ có chiếc Người Lữ Hành bị trúng ba quả ngư lôi lượng tử đồng thời bị một chiếc Đoản Kiếm đâm vào phía trước tạo thành một vụ nổ khiến cho rất nhiều thành viên bị tử thương. Ngoài ra, chiếc Kẻ Đột Kích cũng bị trúng hai quả ngư lôi lượng tử, nhưng nhờ hệ thống phòng ngự mạnh cùng lớp giáp dày của mình, nên mặc dù bị các ngư lôi bắn trúng tạo thành các vụ nổ mạnh nhưng vẫn còn có thể hoạt động được. Đồng thời, các nhân viên trên hai chiến hạm đó, nhờ trải qua quá trình huấn luyện tốt, cũng đã không chế được những thiết hại. Cho nên, Người Lữ Hành cùng Kẻ Đột Kích vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.




Nhưng đó là các Thái không mẫu hạm ở bên ngoài vòng phòng ngự của các chiến hạm hộ tống nên không có vận khí tốt như vậy. Các chiến đấu cơ Đế Quốc công kích ở bên ngoài vòng phòng ngự nên các chiến hạm hộ tống vòng ngoài phải đứng mũi chịu sào. Khi các chiến đấu cơ của Liên Bang xuất hiện đã khiến cho các cường kích cơ Đoản Kiếm hoang mang bỏ chạy rối loạn. Chúng chỉ kịp hướng về các chiến hạm ở gần mà phóng ra toàn bộ ngư lôi lượng tử rồi chạy trốn. Cho nên, kết quả là hai chiếc chiến hạm trên bị bắn trúng, Nhóm chiến đấu cơ công kích của Đế Quốc bị đẩy lui, đã làm cho trận đánh phòng ngự tạm thời ngưng lại. Xung quanh, bốn phương tám hướng, đều đầy rẫy những mãnh vỡ của các chiến hạm bị phá hủy. Khắp nơi đều có những khoang cứu sinh được phóng ra, đang gởi các tín hiệu SOS trên các kênh liên lạc khẩn cấp. Theo thống kê, có hai chiếc tuần dương hạm cùng chín chiếc khu trục hạm bị phá hủy. Ngoài ra, còn có hai chiếc chiến hạm lớp Liên Minh bị bắn trúng, một chiếc chiến liệt hạm lớp Nguyên Thủ bị mất phân nửa khoang động cơ và sáu chiếc chiến hạm loại nhỏ cũng bị hư hại. Co thể nói đây là tổn thất nghiêm trọng nhất của lực lượng Đồng Minh.



Cho nên, nhóm chiến đấu cơ Đế Quốc công kích lui lại đã làm cho Thụy SÂm cùng đồng đội có thể thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù, không có chiếc mẫu hạm chủ lực nào bị phá hủy nhưng với những tổn thất nghiêm trọng như vậy, nếu Đế Quốc tiếp tục tiến hành công kích thì kết quả cũng rất khó nói. Việc này cũng ảnh hưởng không nhỏ đến kế hoạch công kích căn cứ Omega của liên quân. Bởi vì, chỉ có các chiến đấu cơ Liên Bang mới có thể thông qua cổng JP7 để tham chiến còn các chiến hạm Liên Bang đều không thể làm việc đó được. Sau khi, đột nhập vào Đế Quốc bằng cổng JP7, lại tiến hành tập kích hạm đội địa phương Corkland. Trải qua cuộc chiến đấu như vậy, lại không có chiến hạm đi theo để bổ sung vũ khí cũng như cung cấp chỗ nghỉ ngơi cho phi công sau khi chiến đấu. Cho nên, hạm đội Đồng Minh là chỗ dựa duy nhất cho chiến đấu cơ của Liên Bang. Còn các hạm đội tăng viện Liên Bang, lúc này vẫn còn đang ở biên giới với Đế Quốc, cũng cần có khoảng thời gian ít nhất là một hai ngày, cho dù là có thể dùng tốc độ nhanh nhất, mới có thể thông qua cổng không gian JP2 để chạy đến Corkland.



Máy bay địch đã lui, nhưng không phải toàn bộ, các cường kích cơ Đoản Kiếm vẫn còn đang ẩn nấp ở đấu đó. Khi có phi công Đồng Minh phát hiện ra vấn đề này thì đã trễ, các chiếc Đoản Kiếm đã tụ tập lại lẩn trốn vào bên trong vành đai thiên thạch. Các tín hiệu trên màn hình radar cũng biến mất.



Truy kích thì khẳng định là không thể làm được. Máy bay địch đã biến mất, không biết hướng nào mà truy đuổi. Việc truy đuổi như vậy giống như là mò kim đáy biển. Khu vực này của vành đai khá rộng lớn cộng thêm việc có nhiều luồng khí xoắn cho dù các chiếc Tỏa Nhãm có tham gia tim kiếm cũng khá khó khăn. Các luồng khí xoắn làm cho phạm vi dò xét cũng giảm xuống. Các luồng xoắn khí không chỉ có tác dụng ngăn cản việc dò tìm mà còn có tác dụng che chắn rất tốt. Việc này không thể coi thường. Ai mà biết được trong lúc đang tiến hành tìm kiếm thì chiến đấu cơ của địch sẽ xuất hiện bên cạnh mình mà không báo trước.



Đó cũng không phải không có khả năng , Thụy Sâm cùng Robert Parnell lúc còn ở Đế Quốc đã từng tiến hành trinh sát vành đai thiên thạch này cho nên, đối với họ có chút quen thuộc. Do bị ảnh hưởng của các luồng bức xạ nên việc thông tin liên lạc có thể bị rối loạn, so với việc bị quấy nhiễu bằng máy bay tác chiến điện tử thì có phần vượt trội hơn.



Có thể nói rằng, việc này, trên thực tế, khiến cho Đồng Minh cảm thấy đau đầu. Vừa không có cách nào truy kích đối phương, cũng như không có cách nào có thể loại trừ được nguy hiểm do các máy bay đang rình rập chung quanh, lại càng khọng thể rời khỏi vành đai thiên thạch này được. Ở ngoài đó, căn cứ Omega cùng cùng hỏa lực cực mạnh của hệ thống Lạc Nhật không phải là chuyện giỡn chơi được, Đồng Minh lúc này đang phải gánh những thiệt hại nghiêm trọng cho nên không thể để xay ra thêm những mất mát khác được. Chỉ còn có một cách, là phải tăng cường cảng giới xung quanh hạm đội. Đồng thời, tăng cường các chiến đấu cơ, mở rộng việc tuần ra xung quanh vòng phòng ngự. Nếu có phát hiện có cướng kích cơ của địch thì phải cố gắng tiêu diệt bọn chúng.




Vì vậy, hạm đội 9 của Thụy Sâm cùng hạm đội 8 của trung tá Tư Tháp Khắc nhận được mệnh lệnh, khi các chiến đấu cơ của Liên Bang đáp xuống hạm đội phải xuất kích, tiến hành tuần tra cảnh giới xung quanh đề phòng việc các máy bay của địch thừa cơ hội đánh lén. Đồng thời, tiến hành truy kích các chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ đang trên đường quay trở về hạm đội. Chủ yêu là phải ngăn cách được viện chi viện cho các chiếc Đoản Kiếm vẫn còn đang ẩn nấp đâu đó để tránh trường hợp hai mặt bị giáp công. Nếu có thể, sẽ tiến hành công kích đối phương có thể làm được cái nào thì cũng là việc tốt.



“Wow, nhìn các chiến đấu cơ của Liên Bang kìa. Xem ra, việc thông qua cổng JP7 là một việc rất nguy hiểm. Số lượng chiến đấu cơ Liên Bang đã được xác nhận là bị mất tích là một trăm tám mươi sáu chiếc, khoảng 10% số lượng tham chiến. Ngoài ra, còn có khoảng chừng một phần năm số chiến đấu cơ bị mất khả năng chiến đấu mặc dù chưa có cùng Đế Quốc giao chiến.” Thụy Sâm trong lòng có chút thương cảm khi nghe những tin tức từ chiếc Đại Thiên Sứ truyền đến. Chỗ đó, cho dù ngươi có kỹ thuật bay siêu hạng hay bình thường, nếu như kém may mắn thì cho dù có là một Ace đi chăng nữa, muốn nhảy thoát ra ngoài trước khi chiến đấu cơ nổ tung là điếu gần như không thể. Du hành không gian thông qua cổ siêu không gian là một cuộc đánh cược với chính mạng sống của mình. Cho nên, trong lòng Thụy Sâm phải thừa nhận rằng nhựng người bạn đấn từ Liên Bang có một ý chí đáng khâm phục.



Lúc này, Thụy Sâm cùng Robert Parnell đang ở gần Thái không mẫu hạm Đại Thiên Sứ. Từ cổng không gian JP7, hàng loạt các chiến đấu cơ Hùng Miêu cùng các cường kích cơ Vô Úy đang bắt đầu tiến vào khu vực hạm đội. Các chiến đấu cơ bị hư hại được hướng dẫn hạ cánh xuống các Thái không mẫu hạm để được sữa chữa. Một khi các chiến đấu cơ đã hạ cánh xong sẽ tiến hành các bước tiếp theo của kế hoạch tác chiến.



Cả công kích và tác chiến được chia làm ba đợt tấn công, lần lượt xuất kích. Đợt xuất kích thứ nhất chủ yếu là do các chiến đấu cơ Hùng Miêu và cường kích cơ Vô Úy của Liên Bang tạo thành. Đợt xuất kích thứ hai bao gồm các chiến đấu cơ, sau khi làm xong nhiệm vụ ngăn chặn chiến đấu cơ Đế Quốc lúc trước trở về và đã được tái trang bị vũ khí đầy đủ, se xuất kích tiếp theo hình thành nên đợt tấn công tiếp theo các chiến đấu cơ Liên Bang.



Hạm đội 8 và hạm đội 9, lúc này, đang thi hành nhiệm vụ bảo vệ cho cả hạm đội, bảo đảm an toàn cho các chiến đấu cơ khi xuất kích. Ho là những đội quân dư bị của tướng quân Martin bởi vì hai đợt xuất kích có gần hai ngàn năm trăm chiến đấu cơ. Tướng quân Martin nghĩ rằng với số lượng chiến đấu cơ như vậy có thể đủ để giải quyết vấn đề. Nếu trong trường hợp cần thiết hoặc số lượng chiến đầu cơ không đủ thì các chiến đấu cơ vừa trở về sau khi tập kích hạm đội địa phương Corkland se kết hạm với chiến đấu cơ của hạm đội 8 và hạm đội 9 tao thành đợt tấn công thứ ba.




“Martin, Thụy Sâm của hạm đội 9 là người rất kiêu ngạo, tại sao lại không cho hắn xuất kích ở đợ thứ nhất hoặc thứ hai mà lại lưu ở lại làm đội quân dự bị? Như vậy không phải là quá lãng phí sau?” Phu nhân Almeida nhẹ giọng hỏi, bà cũng phải là muốn can thiệp vào việc chỉ huy quân đội, chỉ là có chút khó hiểu.



“Phu nhân, an toàn của hạm đội là việc hết sức quan trọng. Hơn nữa, hôm nay hạm đội 8 và hạm đội 9 đã hai lần xuất kích tác chiến cho nên tinh thần có chút mệt mỏi. Nếu như tiếp tục cho bọn họ xuất kích ở đợt thứ nhất hoặc đợt thứ hai sẽ là lần thứ ba. Bởi vì, trải qua hai lần tác chiến kịch liệt với Đế quốc trước đó đã làm tiêu hao khá nhiều sức lực của bọn họ. Các đợt tấn công thứ nhất và thứ hai của ta lần này chắc chắn sẽ diễn ra vô cùng ác liệt cho nên mới lưu bọn họ ở lại làm đội quân dự bị. Mục đích chính là cung cấp cho họ một khoảng thời gian nghỉ ngơi để hồi phục sức khỏe. Khi đợt tấn công thứ ba được triển khai, theo ý của tại hạ thì chắc là lúc đó tình hình chiến sự cũng sắp kết thúc rồi nên cũng không còn ác liệt như lúc đầu nữa. Như vậy sẽ tốt hơn nhiều cho họ,” Thượng tướng Martin kiên nhẫn trả lời,“Ngoài ra, một mình Thụy Sâm hôm nay đã tạo nên chiến tích “một giây” đã là một kỳ công rồi. Với việc tạo ra một chiến tích như vậy mà còn sống trở về chắc hẳn cũng đã khiến hắn mệt mỏi lắm rồi. Cho nên, mới lưu hắn lại phía sau để nghỉ ngơi đồng thời cho hắn thời gian để nhấm nháp cái hương vị chiến thắng đó một chút.”



“Thì ra là như vậy, ngài suy nghĩ thật là chu đáo,” Phu nhân Almeida khẽ cười nói,“Bất quá ta sợ rằng, Thụy Sâm sẽ không hiểu được những suy nghĩ như vậy của Ngài. Nói không chừng, bây giờ hắn chắc là đang oán giận vì cái quyết định này của Ngài lắm.”



“Ha…ha…ha,” Thượng tướng Martin vuốt râu của mình, cười đắc ý nói,“Ta lựa chọn đứng đây làm chỉ huy cũng có chỗ tốt, vừa có thể giả bộ không nghe hắn oán giận, lại vừa có thể không cần phải tốn hơi để giải thích với hắn. Sau này, hắn sẽ hiểu ra thôi. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì sau khi trận đánh này kết thúc, hạm đội 11 của Đế Quốc cũng sẽ gia nhập lực lượng Đồng Minh chúng ta. Tuy nhiên, trung tướng Tbilisi cũng sẽ không đảm nhận chức vụ tư lệnh hạm đội. Ta đang lo lắng, chiếc Đại Thiên Sứ là Thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc, cùng một lớp mẫu hạm với hai Thái không mẫu hạm thuộc hạm đội 11. Hạm đội cơ động độc lập 5 cũng có thể......”



Trong lúc bọn họ đang thảo luận, thì đợt tấn công thứ nhất bao gồm các chiến đấu cơ của Liên Bang đã xuất kích và tập kết đội hình xong. Từng nhóm chiến đấu cơ với những đuôi lửa rực sáng như những vì sao, tổ chức đội hình hoàn chỉnh , bắt đầu hướng về phía căn cứ Omega mà bay đến......


 
Chương 346: Kế hoạch hậu nghệ (19)


“Số 2, chú ý phía sau của ngươi, hướng bốn giờ, có hai cái máy bay địch......”



“Ta không cắt đuôi được nó!”



“Cố gắng một chút đi, số 2, ta sẽ đến hỗ trợ ......”



“Nhìn kìa, đó là chiếc chiến hạm cảm tử của địch, nó sắp tiêu tùng rồi. Ai còn ngư lôi lượng tử thì tặng cho nó vài quả đi.”



“Ta là số 9, ta còn có hai quả, để cho ta tới, che chở ta.”




“Chúng ta sẽ hỗ trợ ngươi phân tán hỏa lực phòng ngự của địch, lên đi......”



“Trúng mục tiêu rồi, đài chỉ huy của chiến hạm đã bị nổ tung rồi, nó xong rồi......”



“Gần quá, tránh chỗ khác nhanh lên, coi chừng đụng trúng nó bây giờ. Cẩn thận, bị nó đụng trúng là tiêu đời đấy......”



Tình hình chiến trận được truyền về từ tiền tuyến, tình hình chiến sự đang rất kịch liệt đã làm cho các phi công của hạm đội 8 và hạm đội 9 đang làm nhiệm vụ cảnh giởi ở phía sau cảm thấy rất ngứa ngáy tay chân. Nhóm tấn công thứ nhất bao gồm các chiến đấu cơ Hùng Miêu và cường kích cơ Vô Úy đang chiến đấu kịch liệt với nhóm chiến đấu cơ phòng ngự của Đế Quốc. Các phi đội chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ của Đế Quốc vừa mới trải qua trận chiến kịch liệt với các phi đội Tia Chớp của Đồng Minh đã bị tổn thất không ít chiến đấu cơ, nay lại phải tiến hành tiếp trận chiến thứ hai với các phi đội của Liên Bang. Số lượng chiến đấu cơ bị tốn thất ở trận chiến thứ nhất không phải là ít nên bây giờ số lượng không đủ để tạo thành hàng phòng ngự hiệu quả đối với Liên Bang nên đã có một số cường kích cơ Vô Úy đã vượt qua phòng tuyến tiếp cận với căn cứ.



Cho dù đã chuẩn bị kỹ càng, sớm xếp thành đội hình phòng ngự, hỏa lực phòng ngự mãnh liệt tựa hồ đem hạm đội xung quanh, mỗi một tấc góc đều hoàn toàn bao trùm giống như một cái lưới lửa khổng lồ, làm cho có chiến đấu cơ của Liên Bang giống như là những con thiêu thân lao vào lửa. Nhưng cũng giống như Đồng Minh lúc trước không có cách nào ngăn cản được chiến đấu cơ Đế Quốc. Số lượng cường kích cơ đột phá được vòng phòng ngự phía trước của Đế Quốc ngày càng nhiều đã làm cho hỏa lực phòng ngự của Đế Quốc tuy mạnh nhưng cũng không có cách nào ngăn cản được đà tiến công của Liên Bang.



Đối với loại đội hình phòng ngự được xếp đặt chỉnh tề và dựa vào hỏa lực phòng ngự tầm gần để tự bảo vệ mình này của Đế Quốc thì Liên Bang có nhiều kinh nghiệm đối phó hơn so với Đồng Minh. Cho dù, Liên Bang có phái đến nhiều chiến đấu cơ hơn so với Đồng Minh nhưng với hỏa lực mạnh như vậy thì cũng rất khó để đột kích chính diện được. Nếu trực tiếp tấn công vào vị trí phòng ngự trung tâm của Đế Quốc, căn cứ Omega, thì đó là điều không thể làm được. Tổn thất lớn nhưng kết quả đạt được lại quá nhỏ. Tuy nhiên, Liên Bang cũng không quá sốt ruột. Bọn họ nhanh chóng chia quân để tấn công các cứ điểm phòng ngự bên ngoài, đó là các chiến hạm lớp Nguyên Thủ.



Xoá sạch các cứ điểm phòng ngự với hỏa lực cực mạnh không những làm suy yếu được hỏa lực phòng ngự của Đế Quốc mà còn tạo thành những lỗ hổng nghiêm trọng trên lưới phòng ngự này. Khí đó, Đế Quốc buộc phải điều động các chiến hạm khác đế trám vào lỗ hổng đó, vô tình gián tiếp làm suy yếu đi hỏa lực ở những chỗ khác, Nếu Đế Quốc không trám những lỗ hổng đó thì nó sẽ trở thành thành con đường an toàn cho các chiến đấu cơ Liên Bang xâm nhập và uy hiếp trực tiếp căn cứ Omega.



Hạm đội bảo vệ của Đế Quốc được tổ hợp thành từ những chiến liệt hạm cao tốc cùng các loại chiến hạm vừa và nhỏ khác. Cho nên, đợt tấn công đầu tiên, với số lượng chiến đấu cơ áp đảo và tấn công từ nhiều phương hướng, là nhắm trực tiếp vào các chiến hạm loại nhỏ. Các chiến hạm loại nhỏ bị phá hủy mang lại đả kích lớn cho Đế Quốc. Chỉ cần trúng một quả ngư lôi lượng tử là có thể phá hủy ngay, hoặc ít nhất là loại khỏi vòng chiến, một khu trục hạm. Các tuần dương hạm, mặc dù được trang bị lớp giáp dày hơn, nhưng cũng không thể ngăn cản được uy lực nổ cực mạnh của ngư lôi lượng tử. Một khi bị trúng hai quả ngư lôi thì chắc chắn là tiêu đời, hoặc là nếu nó gặp may mắn thì cũng không bị nổ tung nhưng chắc chắn cũng không thể tiếp tục chiến đấu được nữa.



Nhưng loại may mắn cũng không có phát sinh, đặc biệt là trong thời điểm này, cho nên các chiến hạm loại nhỏ (khinh hình hạm) lần lượt trở thành những quả cầu lửa khổng lồ, hoặc trở thành những khối kim loại vô dụng. Khi các khinh hình hạm của Đế Quốc bị tiêu diệt thì lưới phòng ngự của Đế Quốc đã suy yếu rất nhiều. Các cứ điểm phòng ngự phía sau, bao gồm các chiến liệt hạm lớp Nguyên Thủ, nhanh chóng lộ ra trước mặt các cường kích cơ Vô Úy của Liên Bang.......



Không cần miêu tả nhiều lắm. Nếu như nói một chiến liệt hạm với hỏa lực mạnh có thể thoải mái ngăn chặn mười chiếc cường kích cơ Vô Úy cùng tấn công. Vậy thì hai mươi chiếc cùng nhau liên thủ tấn công thì sẽ ra sao? Ba mươi chiếc? Năm mươi chiếc hoặc thậm chí một trăm chiếc thì sao? Cho dù các chiến liệt hạm có lớp giáp dày và sức chống đỡ tốt thì nó cũng không phải là vô địch bất khả chiến bại. Nếu như bị bắn trúng từ sáu đến tám trái ngư lôi lượng tử thì vận mệnh của nó cũng sẽ giống như những chiếc khinh hình hạm mà thôi.Cuối cùng, thì các phi đội của Liên Bang, sau khi đã tiêu diệt được chiếc chiến liệt hạm cuối cùng, cũng hoàn tất được đợt tấn công thứ nhất.




Các phi đội thuộc nhóm tấn công thứ nhất của Liên Bang cũng không phải al2 không chịu thiệt hại. Ngoại trừ các chiến đấu cơ bị bắn rơi trực tiếp thì những chiếc còn lại cũng bị thương tích khá nhiều. Họ nhanh chóng khởi động chế độ After-burn và quay đầu lại hướng trở về hạm đội Đồng Minh. Họ cũng rất may mắn vì không phải lo lắng bị các chiến đấu cơ Siêu Yêu Nữ truy kích. Đợt tấn công thứ hai bao gốm các chiến đấu cơ Tia Chớp sẽ nhanh chóng đến nơi khi các chiến đấu cơ Hùng miêu rời đi đã khiến cho họ phải đau đầu tìm cách đối phó thì làm sao còn thời gian để mà truy kích nhóm chiến đấu cơ vừa rời đi chứ?



Con đường tấn công đã được mở ra nhưng liên quân cũng không tấn công giống như cách mà Đế Quốc đã tưởng tượng: trực tiếp công kích vào sâu bên trong của lưới phòng ngự được tạo thành bởi các Thái Không mẫu hạm......



“Thương Ưng đã bị phá huỷ......”



“Các nhân viên của mẫu hạm Tư Đặc đã được lệnh sơ tán do không thể khống chế được các trận hỏa hoạn đang xảy ra trên mẫu hạm......”



“Quả Cảm, là mẫu hạm Quả Cảm, nó đã bị phá hủy hoàn toàn......”



“Hạm đội 11 đã thu được tín hiệu của chúng ta sao? Nhanh chóng trả lời, đây là căn cứ Omega, chúng ta cần hạm đội 11 chi viện gấp, trường hợp khẩn cấp......”



Một bên là các báo cáo không ngừng tình trạng các chiến hạm bị phá hủy hoặc bị hư hại không thể tiếp tục chiến đấu, còn bên kia thì các nhân viên thông tin cũng không ngừng liên lạc với hạm đội 11. Trước ưu thế tấn công của các chiến đấu cơ Liên Bang, hạm đội địa phương của Corkland cũng không thể đủ sức để đánh trả nên đành bó tay chịu trói. Thái không mẫu hạm New Port của hạm đội Corkland đã bị pháo kích nổ tan xác. Toàn bộ hạm đội Corkland chỉ còn lại bốn khu trục hạm may mắn không bị phá hủy cũng đã tuyên bố đầu hàng. Cho nên cũng thể trông cậy vào sự chi viện của hạm đội Corkland. Với tình hình chiến sự đang xảy ra như hiện tại thì chỉ còn hạm đội 11 là còn có khả năng xung trận để tiếp viện cho Đế Quốc quân mà thôi.



Nếu như bọn họ có thể đến nơi kịp thời, thì còn có thể trì hoãn một chút thời gian. Mặc dù không biết là có thể kéo dài bao lâu, nhưng cũng có thể ngăn chặn được các đợt tấn công của Đồng Minh trong một khoảng thời gian nhất định để chờ các hạm đội chi viện khác của Đế Quốc cũng là một hi vọng. Cho dù hi vọng ấy có mong manh đi chăng nữa thì cũng là chuyện tốt, giống như người sắp chết đuối mà vớ được cái phao cứu sinh vậy.



Đáng tiếc, ngoại trừ lần liên lạc đầu tiên để truyền mệnh lệnh ra, các nhân viên thông tin cũng không thể nào liên lạc được với hạm đội 11. Mọi thông tin liên lạc giống như đá ném xuống biển. Không có bất kì thông tin nào được phản hồi cũng như cũng không thể nào xác định được vị trí hiện tại của hạm đội 11. Các nhân viên thông tin cũng rất hoài nghi không biết hạm đội 11 có nhận được thông tin hay không cũng như không biết được hạm đội 11 có đang khẩn trương hành quân chi viện hay không......



Nhìn biểu hiện bên ngoài của nguyên soái Steven rất trấn tĩnh. Nguyên soái vẫn đang cố găng chăm chú theo dõi tình hình chiến sự nhưng theo đà phát triển của chiến sự cộng thêm việc những tin tức bất lợi được truyền về ngày càng nhiều thì cảm giác tuyệt vọng trong lòng của hắn cũng ngày càng mãnh liệt.



Loại cảm giác tuyết vọng này được hình thành bởi hai việc. Thứ nhất chính là cái hạm đội 11 chết tiệt. Nguyên soái đã cố gắng hi vọng rồi hoài nghi và cuối cùng cũng có thể khẳng định được rằng có chuyện bất bình thường đang xảy ra ở hạm đội 11.




Cho dù Đồng Minh có các chiến đấu cơ gây nhiễu điện tử Bão Tố, nhưng với vị trí quan trọng của thiên hà Corkland, Đế Quốc quân bộ cũng đã sớm xây dựng và hoàn thiện một mạng lưới thông tin liên lạc cực mạnh. Vì vậy, cho dù các chiến đấu cơ điện tử Bão Tố có tiến hành gây nhiễu tín hiệu liên lạc mạnh như thế nào đi nữa thì cũng chỉ được một khoảng thời gian chứ không thể nào có tình trạng không thể liên lạc được trong một khoảng thời gian dài như vậy. Khi căn cứ Omega truyền ra mệnh lệnh cấp tốc hành quân đến thiên hà Corkland thì không phải là hạm đội 11 cũng đã nhận được mệnh lệnh rồi sao? Hiện tại, dựa theo xác nhận của sĩ quan thông tin, việc thông tin liên lạc giữa căn cứ và các hạm đội khác của Đế Quốc vẫn bình thường. Mặc dù viên sĩ quan thông tin chưa nói gì nhưng từ ánh mắt hoài nghi cùng kết luận không thể liên lạc được của hắn thì nguyên soái Steven cũng có chút hoài nghi. Mặc dù chỉ là hoài nghi nhưng việc nguyên soái luôn coi hạm đội 11 là chỗ của những kẻ phản bội cộng thêm việc có rất nhiều tin đồn xuất phát từ trong nội bộ của hạm đội thì hắn cơ bản cũng có thể khẳng định được khả năng lớn nhất nhất có thể xảy ra.



Nhưng thật không may, cái hạm đội mà Đế Quốc quân bộ đang muốn loại bỏ này lại chính là cái phao cứu sinh cuối cùng của bọ họ.



“Tên Tbilisi hỗn láo này,” Nguyên soái âm thầm phát tiết nỗi hận trong lòng của hắn,“Nếu biết chuyện này như vậy thì ta đã sớm giải tán cái hạm đội chết tiệt đó rồi. Còn lão già kia cũng cho về hưu sớm luôn.”



Nguyên soái có cảm giác tuyệt vọng đối tương lai của Đế Quốc cũng như là tương lai của cả gia tộc Stenven.



Hắn biết rằng, tập trung ở nơi này , kể cả hạm đội tống, chính là lực lượng cơ động chính quy cuối cùng của Đế Quốc. Một trận chiến không khoan nhượng, một mất một còn, một canh bạc cuối cùng mà Đế Quốc đã tập trung toàn bộ vốn liếng của cải để tiến hành. Nếu như thất bại thì Đế Quốc sẽ tổn thất rất lớn, mất đi lực lượng quân sự ở thiên hà Philippin, hạm đội địa phương Corkland, siêu căn cứ Omega cùng bảy Thái không mẫu hạm và hạm đội hộ tống của nó và cả hạm đội 11 không đáng tin cậy kia nữa. Số lượng thiệt hại bao gồm vài trăm chiến hạm lớn nhỏ các loại cùng khoảng ba ngàn chiến đấu cơ các loại. Sự mất mát này có thể so sánh với những tổn thất của Đế Quốc trong trận chiến tại khu vực bảy hành tinh, mà quân lực của Đế Quốc vốn đã suy yếu lại càng suy yếu hơn nữa. Trong khi đó, lực lượng Đồng Minh, nếu chiến thắng ở trận chiến này, sẽ nhân cơ hội này mà phát triển ngày càng lớn mạnh. Nếu điều đó thật sự xảy ra thì đó chính là ngày t65n thế của Đế Quốc bởi vì với thất bại nặng nề như vậy, Đế Quốc quân sẽ không còn khả năng để tự bảo vệ chính mình nếu như Đồng Minh và Liên Bang cung nhau hợp tác để tấn công Đế Quốc.



Dựa vào các lực lượng quân sự thông thường để ngăn chặn các đợt tấn công khổng lồ của liên quân là đều không thể làm được, chỉ cần là người có đầu óc tình táo một chút cũng có thể nhận ra được điều này, cho nên với hạm đội hiện có trong tay của mình, Đế Quốc cũng chỉ có thể giương mắt ếch mà đứng nhìn thôi. Những năm trước, với suy nghĩ đánh một trận theo kiểu được ăn cả ngã về không của mình, Đế Quốc đã dồn gần như toàn bộ lượng tài nguyên để tập trung xây dưng căn cứ Omega. Việc này đã làm ảnh hưởng rất lớn đến tiến độ đóng mới các chiến hạm và chiến đấu cơ. Bên cạnh đó, việc đụng độ thường xuyên với các lực lượng Đồng Minh đã làm tiêu hao rất nhiều các chiến hạm và chiến đấu cơ dẫn đến tình trạng số lượng chiến hạm và chiến đấu cơ còn khả năng tác chiến bị giảm sút nghiêm trọng. Cho nên, đến thời điểm hiện tại này, Đế Quốc đã phải ăn trái đắng do những sai lầm của chính mình.



Việc xây dựng một căn cứ Omega không phải là không có khả năng, nhưng đế quốc La Mã không phải là được xây dựng trong một ngày. Nghĩ lại, việc Đế Quốc đã tốn một khoảng thời gian khá dài để xây dựng nên căn cứ Omega, mặc dù là đã đầy nhanh tốc độ hoàn thành bất kể ngày đêm, cũng tốn mất khoảng một khoảng thời gian là một hai năm, Thời gian luôn chạy không ngừng nghỉ. Liên Bang và Đồng Minh lại không cho Đế Quốc thời gian để làm việc. Cho nên, hạm đội của đối phương sẽ có thể xuất hiện ở quỹ đạo của hành tinh thủ đô New London khi mà căn cứ chỉ vừa mới hoàn thành được một nửa khối lượng công việc.



Lúc này, nguyên soái Steven thống khổ nhắm hai mắt lại. Hắn đang rất lo sợ những việc không tốt sẽ xảy ra trong tương lai...



PS: truyện này cũng sắp kết thúc rồi. mình khá là bận nhưng cũng sẽ cố gắng hoàn thành nó. còn khoảng 5 chương thôi. cám ơn các bạn đã theo dõi.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom