Cập nhật mới

Dịch Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù)

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 80: Màn đêm buông xuống


Sau đó Lý Quan Kỳ đã biết được một sự kiện làm rất nhiều người trong trấn tránh né không dám nói đến.

Khi trời chiều dần dần t: ¡, chút tà dương của mặt trời dần dần biến mất sau ngọn núi, hai nữ nhân nói chuyện với Lý Quan Kỳ cũng vội vàng về nhà.

"Lý Lan Hoa, Trương Thúy Phân." "Bọn mua bán hài tử, nha bà (mẹ mìn)." Lý Quan Kỳ bình tĩnh khẽ thở dài ra vài hơi.

Mớ bòng bong trong lòng đã được làm rõ, hiện tại chỉ cần chờ ác quỷ kia hiện thân là có thể cởi bỏ tất cả bí ẩn.

Màn đêm buông xuống, trưởng trấn sớm đã không ở trong nhà của mình.

Lúc này trong sân của trưởng trấn chỉ có một mình Lý Quan Kỳ.

Nhưng trong căn phòng đèn đuốc sáng trưng lại không có một bóng người, chỉ có một ngọn đèn và một người giấy xé bằng tay đứng trước ngọn đèn dầu làm trên cửa sổ hắt ra một cái bóng đen như đang ngồi ngay ngắn ở đó.

Thời gian vừa đến giờ sửu, trấn Hưng Vân vốn vô cùng im äng lúc này đã trở nên câm lặng đến đáng sợ. Ngay cả lũ chó hoang trong trấn cũng không phát ra chút âm thanh nào, giống như hoá thành một ngôi trấn chết chóc!

Làn gió lạnh thấu xương không giống của bảy tháng đang quét đến, thổi bay lá khô trên đất làm phát ra âm thanh xào xạt.

Một bóng ma quỷ dị xuất hiện trên ngọn cây ở cổng thôn.

Sau đó bóng ma đó đi thẳng đến một ngô nhà phía Tây thôn trấn!

Căn phòng đóng chặt chỉ có một gã nam nhân khuôn mặt tục tăng năm trên giường ngáy như sấm.

Sau đó bóng ma nọ đột nhiên hiện lên ở vị trí ba tấc phía trên nam nhân.

Cái lưỡi dài đỏ lòm lắc läc trên không, sau đó đầu lưỡi trực tiếp đâm vào mi tâm của nam nhân!

ếng ngáy trong phòng hơi ngừng lại, thân thể của nam nhân dần dần cứng ngắc, gã mở mắt trừng trừng tràn đầy hoảng sợi!

Cùng lúc đó, trên núi Thiên Trụ của Đại Hạ kiếm tông, một vị trưởng lão vội vã ngự kiếm chạy tới Nhiệm Vụ Các.

"Mau!! Mau nâng cao cấp bậc nhiệm vụ của trấn Hưng Vân lên cấp bal! Điều kiện ghi rõ là dưới Trúc Cơ không được nhận!"

Nữ đệ tử trước quầy vội vàng đề cao điều kiện nhận nhiệm vụ.

Nhưng lúc này nàng mới phát hiện vào hai ngày trước đã có đệ tử môn hạ tiếp nhận nhiệm vụ này rồi.

Nàng ta vội vàng nói chuyện này cho quản sự.

Quản sự nghe vậy lập tức biến sắc, lo lắng nói: "Mau xem là ai nhận nhiệm vụ này!"

"Ta vừa nhận được tin tức, ác quỷ oan hồn trong trấn đó căn bản không đơn giản!"

Nữ đệ tử vội vàng tra xét, sắc mặt lập tức tái nhợt mà thấp giọng nói: "Tra... Tra được rồi..."

Quản sự cau mày thấy nàng rề rà không nói thì lập tức giận dữ quát.

"Nói chuyện đi chứ! Là ai nhận nhiệm vụ này!!" "Là đệ tử của núi Thiên Lôi... Lý Quan Kỳ..."

Nghe vậy, sắc mặt quản sự kia lập tức xám ngắt như tro tàn.

Là đệ tử thiên tài vừa nhập môn của Đại Hạ kiếm tông, Lý Quan Kỳ!

Vừa nghĩ tới Lý Nam Đình sẽ nổi giận đến mức nào, quản sự vội đứng lên lấy thẻ ngọc đưa tin cho núi Thiên Lôi.

Ngay sau đó các đệ tử núi Thiên Lôi đã nhận ra một khí tức cực mạnh ầm ầm bùng nổ.

Một tia sáng bay vụt ra khỏi núi Thiên Lôi, ngự kiếm xé rách hư không lao đi!

Quản sự chỉ có thể cầu nguyện thiếu niên không bị gì thì mình mới tránh được đau khổ xác th1t.

Nếu hẳn xảy ra chuyện gì thì quản sự này không những mất chức mà còn bị trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc!

Trong trấn Hưng Vân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 81: Đến ta rồi sao


"Khanh khách, ngươi đang sợ hãi sao?" Tiếng cười quái dị như Diêm La đòi mạng vang lên bên tai gã nam nhân.

Gã trừng to hai mắt như chuông đồng, đôi môi trẳng bệch, trên trán đầy mồ hôi lạnh.

Thân thể gã run rẩy, không thể che dấu được sợ hãi tột độ trong lòng.

Bàn tay phải cầm đao chậm rãi nâng cao, khi nó sắp sửa. chém xuống thì đột nhiên...

Trong bóng tối của gian phòng bỗng vang lên một tiếng nói quỷ dị.

“Ta nên gọi ngươi là Lý Lan Hoa đâu... Hay là... Trương Thúy Phân đây?"

"Ai!!!"

Con ác quỷ toàn thân bị bao phủ trong khói đen lập tức quay đầu nhìn vào góc tường!

Tiếng quát nổi giận vang lên ngay sau đó! "Ta không phải con tiện nhân Trương Thúy Phân kial!" "Tiện nhân!! Tiện nhân!!!"

Khói đen xung quanh ác quỷ bắt đầu cuộn trào, có vẻ cái tên này làm tâm tình nó rất kích động.

Lý Quan Kỳ chậm rãi đứng dậy tháo bùa Liễm Khí (Bùa giấu khí tức) trên người xuống.

Trong nháy mắt quỷ hồn thấy rõ thiếu niên thì khói đen toàn thân ả đột nhiên bị kiềm hãm!

Cũng trong chớp nhoáng đó, Lý Quan Kỳ đã dùng tâm nhấn thấy được dung mạo của nữ tử.

Đó là nữ tử hôm qua gặp được trong ngôi miếu đổ nát trên núi!

Chẳng qua... Lúc này khí tức của nữ tử khác với hôm qua như một trời một vực.

Ánh mắt nữ tử lạnh như băng, phất tay tung một chưởng tối đen về hướng Lý Quan Kỳ.

Trong lòng Lý Quan Kỳ nhảy dựng, lập tức khom người tránh thoát kích này.

Nhìn thấy dấu ấn đen nhánh trên vách tường, Lý Quan Kỳ lập tức căng thẳng.

Nếu bị trúng phải đòn này thì hản nhất định sẽ bị thương nặng!

Keng!

Trường kiếm bên hông lập tức ra khỏi vỏ, hản vận chuyển công pháp làm nguyên khí lập tức cuộn trào ra toàn thân.

Trên trường kiếm phủ kín một lớp nguyên khí lôi hệ thật mỏng, thậm chí có thể thấy được một chút tia sét yếu ớt.

Tuy Lý Quan Kỳ cảm nhận được áp lực cực lớn, nhưng hẳn vẫn lựa chọn xông lên.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.

Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

Trường kiếm linh động dựng lên, hắn vừa lĩnh ngộ Thanh Liên Thiên Cương Kiếm đến trung kỳ.

Ba đoá hoa sen được tạo thành từ ánh kiếm lập tức đánh Về phía ác quỷ!

Đây chính là một kích mạnh nhất mà hiện giờ Lý Quan Kỳ có khả năng thi triển.

Phanh!!

Con ác quỷ kia lại như không nhìn thấy ba đoá sen ánh kiếm kia mà trực tiếp xông thẳng lên.

Dù sao đối phương cũng là hồn phách, công kích nguyên khí thông thường căn bản không đả thương được ả.

Lý Quan Kỳ chém ra chiêu này cũng đã chặt đứt con đường lui của mình, hẳn chỉ có thể vận chuyển nguyên khí trong cơ thể điên cuồng dồn vào trường kiếm.

Nhưng thanh kiếm Tỉnh Thiết trong tay Lý Quan Kỳ lại đột nhiên phát ra tiếng răng rắc không chịu nổi sức nặng, trong chớp mắt đã phủ đầy vết nứt.

Ngay vào khoảnh khắc ác quỷ lộ vẻ hung ác vồ về hướng Lý Quan Kỳ, móng tay sắc bén đã sắp chạm vào tròng mắt hẳn thì ba đóa sen ẩn chứa nguyên khí lôi hệ cũng rơi vào. người ả!!

Phanh!!

Uy lực cùng cực trực tiếp đánh nổ nát vách tường trước mặt Lý Quan Kỳ.

Ác quỷ cũng bị đánh văng ra hơn mười trượng! Sợi tơ kết nối với mi tâm của gã nam nhân cũng hoàn toàn đứt lìa, thanh kiếm trong tay Lý Quan Kỳ chỉ còn lại phần chuôi kiếm.

Trong nháy mắt gã nam nhân khôi phục thần chí đã hoảng sợ hét lớn: "Lý Lan Hoal! Không phải ngươi đã sớm chết rồi saol!"

"Quỷ... Đến ta rồi sao... !!"

"Không... Ta không muốn chết... Ta không muốn chết!!"

Nói xong, nam nhân như hoá điên mà chạy ra bên ngoài.

Lý Quan Kỳ nhướng mày, lấy ra một lá bùa trói hồn rồi đốt cháy, dây thừng màu vàng lập tức trói chặt con ác quỷ kia.

Sau đó hắn đưa tay gõ mạnh chuôi kiếm vào gáy nam nhân nọ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 82: Bọn họ mới là người đáng chết


Lý Quan Kỳ lắc đầu và nói: "Chưa chắc."

Sau đó Lý Quan Kỳ vừa duy trì dây trói hồn vừa nói: "Kỳ thật ta có mấy nghi vấn."

Thật ra nữ quỷ thanh tú xuất hiện trong ngôi miếu đổ nát trên núi đúng là Lý Lan Hoa. Nhưng trên thi hài kia cũng có khí tức của ả.

Nhưng có vài chỉ tiết làm hắn ý thức được có gì đó không đúng.

Lý Quan Kỳ ngồi xổm trước mặt nữ quỷ và nói: "Chắc thi hài trên núi không phải là của ngươi, tức là của quả phụ Trương Thúy Phân kia đúng không."

Nữ quỷ dưới thân lập tức ngẩng đầu lên nhìn Lý Quan Kỳ, hung tợn mà quát lên: "Không được nhắc đến con tiện nhân kia trước mặt tal!"

"Đúng vậy, bọn chúng là do ta giết!!" "Lý Đại Ngưu chính là người cuối cùng đáng chết!!"

"Thiếu niên, nếu ngươi ngăn cản ta thì đừng trách ta không khách sáolI"

Lý Quan Kỳ khẽ thở dài một tiếng, lúc xế chiều hắn đã biết được một vài bí mật từ hai nữ nhân kia.

Chuyện này cũng là một gièm pha nhiều năm qua của trấn Hưng Vân, nhưng dần dà không ai nói tới nữa. 

Mãi đến gần đây liên tục xảy ra án mạng mới có không ít người nhớ lại chuyện năm đó.

Mà nữ quỷ dưới chân hắn chính là nhân vật chính của sự kiện kia.

Lý Lan Hoa, từ nhỏ phụ mẫu đã mất nên bị bọn buôn người cắt lưỡi bán vào thanh lâu.

Mãi đến lúc nàng ba mươi tuổi không còn giá trị gì thì lại bị bán cho Trương Đại Ngưu của trấn Hưng Vân.

Lúc này Lý Lan Hoa sớm đã chán ghét hồng trân cảm thấy mình khổ tận cam lai (1), có thể giúp chồng dạy con.

(1) Thời kỳ gian khổ đã qua, giờ đã đến lúc hưởng sung sướng

Nhưng Trương Đại Ngưu lại là kẻ lòng tham không đáy, không bao lâu sau đã chung chạ với quả phụ Trương Thúy Phân trong trấn.

Mà Lý Lan Hoa từng giặt đồ bổ củi, chịu thương chịu khó đột nhiên lại bốc hơi khỏi nhân gian.

Hơn nữa trước khi Trương Đại Ngưu và quả phụ chung chạ thì trong trấn còn truyền ra một tin đồn, nói rằng Lý Lan Hoa không biết liêm sỉ, quen sống trong chốn lầu xanh nên thích đi dụ dỗ nam nhân khắp trấn.

Lý Quan Kỳ nói hết những chuyện mình nghe được, nhưng lại không phát hiện nữ quỷ dưới thân đã run rẩy dữ dội như cái sàng.

Oanh.

Một dòng khí kinh khủng trực tiếp hất bay Lý Quan Kỳ trong nháy mắt!

Từng cơn gió âm ty lập tức bao phủ cả trấn Hưng Vân!

Lý Quan Kỳ lập tức biến sắc mà cúi đầu nhìn dây trói hồn trong tay, chỉ thấy bùa chú màu vàng trong đó bắt đầu xuất hiện vô số vết rách.

Phanh!!

"Ta không dụ dỗ nam nhân!! Là hắn!!! Là hắn!!"

Chẳng biết tại sao Lý Lan Hoa trở nên vô cùng kích động, oán khí toàn thân lại tăng vọt!

Lý Quan Kỳ đeo hộp kiếm trên người lại nhẹ nhàng mượn lực bay lên nóc nhà, căng thẳng nhìn bóng dáng

phóng thích oán khí ở phương xa.

Lúc này Lý Quan Kỳ còn không quên lên tiếng hỏi: "À? Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?"

OanhI!

Khuôn mặt ác quỷ vặn vẹo rồi hóa thành một nữ tử trung niên quyến rũ xinh đẹp. 

Lý Lan Hoa chỉ vào mặt mình rồi gầm hét lên: "Là nữ nhân tỉ tiện này!!"

"Có liên quan gì đến tal! Ta mới là người bị hà hiếp!"

"Dựa vào cái gì! Chỉ vì ta là câm điếc nên phải chịu tất cả bêu danh và sỉ nhục!"

"Bọn họ mới là người đáng chết!!"

"Trương Đại Ngưu chính là súc sinh!! Hắn bảo chúng chà đạp tai!"

Nhìn thấy nữ tử như hoá điên, Lý Quan Kỳ thầm thở dài một tiếng rồi lên tiếng hỏi: "Nói vậy hài cốt dưới tàng cây của ngôi miếu đổ nát kia chính là Trương Thúy. Phân?"

Ánh mắt Lý Lan Hoa lạnh như băng, thân hình lập tức hóa thành một bóng đen mơ hồ đánh úp về hướng Lý Quan Kỳ!

Mắt Lý Quan Kỳ hoa lên, sau đó gương mặt trắng bệch của Lý Lan Hoa đã xuất hiện trước mặt hắn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 83: Tiên đồ bằng phẳng


Hai tay Lý Lan Hoa nắm chặt lấy cánh tay hắn, điên cuồng gầm hét lên: "Đúng vậy!! Ta xé nát hồn phách nữ nhân đê tiện kia!"

"Ta ăn từng miếng từng miếng! Không ngờ ta lại càng mạnh lên!"

"Ta phải báo thù! Ta phải làm tất cả chúng không chết tử tế được!"

"Ngươi muốn cản ta thì ta cũng giết ngươi luôn!"

Lúc này Lý Quan Kỳ bị đè ở dưới thân, nhưng trong lòng thầm than một tiếng.

"Chung quy vẫn là người đáng thương, nửa đời cực khổ, không hưởng được chút phúc nào mà lại bị bêu rếu là trăng hoa tuỳ tiện."

Ban đầu hắn cũng không cảm nhận được chút sát ý nào từ trên người đối phương, nhưng lúc này cái hộp. kiếm lại lay động.

Lý Quan Kỳ thầm than một tiếng, cuối cùng vẫn phải để kiếm linh ra tay.

Chỉ thấy một ánh kiếm hiện lên, thân thể nữ quỷ kia lập tức bị chém trúng.

Oán khí đen tối hóa thành khói đặc cuồn cuộn tràn vào hộp kiếm.

Hồn phách của Lý Lan Hoa lập tức trở nên rất hư ảo, chỉ miễn cưỡng không tiêu tan mà thôi. 

Lý Lan Hoa nhận thấy mình mất đi sức mạnh thì ngồi bệt xuống đất như mất hồn.

Sau đó trong đầu Lý Quan Kỳ xuất hiện một câu chú dẫn hồn vô cùng huyền diệu, hơn nữa rõ ràng nó còn lợi hại hơn chú dẫn hồn học được từ Đại Hạ kiếm tông.

Lý Lan Hoa không cam lòng nhìn về phía gã nam nhân hôn mê trên mặt đất, khi quay đầu nhìn về phía thiếu niên thì trong mắt tràn đầy khẩn cầu.

Cái bóng mờ gầy yếu đó quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu bái lạy.

Đến cuối cùng thân thể Lý Lan Hoa đã hư ảo đến tột cùng, nhưng nàng vẫn liên tục dập đầu.

"Ta đã không còn lưu luyến gì với cuộc đời nát bét của mình nữa..."

"Nhưng sự trong sạch sau khi chuộc thân của ta còn quan trọng hơn cái mạng này."

"Từ ngày tiểu nữ tử hóa thành oan hồn thì chưa bao giờ hại người vô tội."

"Tiểu nữ tử tự biết tiên sư có lệnh của tông môn. không thể làm trái, nhưng vẫn cầu xin tiên sư thay ta trả oán này!"

"Trả sự trong sạch cho ta! Lên tiếng thay nữ nhân câm này, nói với mọi người ta mới là người bị hại, bị lật ngược phải trái trắng đen vu oan"

Lý Quan Kỳ nặng nề nhắm hai mắt lại. Hắn biết chân tướng, nhưng mọi người không biết.

Hoặc là... Mọi người biết, chỉ là họ lựa chọn câm miệng.

Cả điều này tương tự, nhưng lại không tương tự. Lý Quan Kỳ thành kính khế tụng lới chú dẫn hồn.

Một tia sáng trắng thánh khiết chậm rãi bao phủ Lý Lan Hoa.

Nữ tử nhắm mắt lại, khóe mắt có một giọt lệ chảy xuống, trên mặt tràn đầy chua sót.

Ngay lúc này, Lý Quan Kỳ lại chậm rãi đứng dậy đi về hướng gã nam nhân hôn mê bất tỉnh kia.

Phanh!

Hắn tung một cước trực tiếp đạp gãy mũi gã, nam nhân bị đau vừa tỉnh lại đã bị nắm lấy lấy tóc rồi xách lên.

Lý Quan Kỳ dán lên bên tai gã nam nhân, lạnh lẽo ói: "Ngươi thấy không? Nữ nhân bị các ngươi chà đạp. đến chết."

Nhưng khi nam nhân nhìn thấy vong hồn nữ tử sắp tiêu tán thì đáy mắt lộ ra vẻ mừng rỡ như điên. 

Rắc rắc!

Lý Quan Kỳ trực tiếp vặn gấy cổ gã.

Nữ tử quỳ trong ánh sáng trào nước mắt như vỡ đê, hành lễ vạn phúc (2) với Lý Quan Kỳ và nói: "Nguyện cho. tiên sư, tiên đồ bằng phẳng!"

(2) Lê nghi chào hỏi của phụ nữ thời xưa

Lý Quan Kỳ đứng tại chỗ nhìn tia sáng kia biến mất.

Hắn khẽ nói: "Oan ức không... Những kẻ vu hãm ngươi biết ngươi oan ức hơn cả chính ngươi."

Giọng của kiếm linh chậm rãi vang lên: "Đáng sao?" Lý Quan Kỳ tiêu sái cười, nhẹ giọng mà nói: "Đáng!" "Nếu không thì ta tu tiên làm chỉ?"

Kiếm linh trầm mặc, tiếp đó trong cơ thể Lý Quan Kỳ lại trào lên nguyên khí vô tận!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 84: Chặt chém nhất định phải mau lẹ


Trong trấn an tĩnh hồi lâu, sau một lúc lâu vẫn không phát ra chút âm thanh nào.

Lúc này rất nhiều người căn bản chưa đi vào giấc ngủ, có kẻ gan lớn một chút bắt đầu nép bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài.

Kết quả lại thấy thiếu niên ngồi một bên cắn hạt dưa, mà trên mặt đất lại có một người đã tắt thở.

Căn nhà đã sập, khắp đường phố đều là hố sâu và vết kiếm.

OanhI!

Lúc nãy Lý Quan Kỳ đi đến nhà Trương Đại Ngưu một chuyến rồi vớt một bộ hài cốt khỏi cái giếng.

Đó là thi hài của Lý Lan Hoa.

Hắn an táng nàng ta xong thì chậm rãi đứng dậy, trên bầu trời xa xăm đột nhiên xuất hiện một cái bóng đen.

Một lát sau, Lý Nam Đình bỗng nhảy xuống khỏi phi kiếm, phi kiếm vờn quanh một vòng rồi tự động vào vỏ.

Lý Nam Đình lắc mình đi đến bên cạnh thiếu niên, tra xét một hồi phát hiện không những Lý Quan Kỳ không bị thương mà cả cảnh giới cũng đột phá tới Luyện Khí tầng sáu!

Lý Quan Kỳ lại mơ mơ hồ hồ nói cho qua chuyện này. 

Hắn chỉ nói là linh căn Lôi hệ của mình khắc chế ác quỷ kia nên mới miễn cưỡng thẳng được.

Cuối cùng ông lão nửa tin nửa ngờ cũng không hỏi nhiều cái gì.

Ông dẫn Lý Quan Kỳ ngự kiếm về tới Đại Hạ kiếm tông.

Lúc gần đi Lý Quan Kỳ nhìn thoáng qua trấn Hưng Vân, lại nghĩ tới Lý Lan Hoa chết oan chết uổng kia, hắn thấp giọng nói nhỏ: "Một câu trước khổ sau ngọt làm khổ nàng ta hết năm này đến năm khác."

Trên đường về Lý Quan Kỳ đã kể chuyện ở trấn Hưng Vân cho ông lão nghe.

Lý Nam Đình trầm mặc thật lâu rồi khẽ nói: "Quan Kỳ, đây là lòng người và nhân tính."

Một lúc sau Lý Quan Kỳ mới mở miệng nói: "Con biết, nhưng mỗi lần gặp phải chuyện này con luôn cảm thấy lòng người lạnh lão."

"Thậm chí con còn nghĩ, nếu lúc trước có người đứng ra nói một câu công bằng cho Lý Lan Hoa thì có lẽ chuyện này cũng không trở thành như bây giờ."

"Đáng tiếc... Trên đời căn bản không có nếu." Lý Nam Đình vẫn không nói gì, rất nhiều chuyện và đạo lý cần tự đi trải qua và hiểu ra mới có thể thông hiểu đạo lý trong đó.  

"À... Sư phụ, có thể cho con chút linh thạch không?"

"Số điểm tông môn này cũng khó kiếm quá! Chỉ là một nhiệm vụ bậc một mà lại gặp phải ác quỷ lợi hại như vậy."

Sắc mặt Lý Nam Đình vô cùng khó coi, vừa nghĩ tới đệ tử của mình suýt chết vì chuyện này thì tức giận không thể kiềm nén được.

Ông chỉ nói một câu con không cần lo chuyện này.

Lý Quan Kỳ trở lại tông môn không nghỉ ngơi mà lập tức ngồi xuống nhập định tu luyện.

Mà kiếm linh cũng tuân thủ ước định không ăn trộm nguyên khí hắn tu luyện nữa.

Sáng hôm sau, Lý Quan Kỳ tỉnh lại từ trạng thái tu luyện bỗng cảm thấy tinh thần phấn chấn, đầu óc đặc biệt minh mẫn.

Sau khi rời giường hắn lập tức tìm cọc gỗ rồi luyện tập hơn mười lần.

Lý Quan Kỳ đã làm nóng người xong lại lấy ra một thanh kiếm Tinh Thiết bắt đầu điên cưồng rèn luyện.

Lúc này trời còn chưa sáng mà Lý Quan Kỳ đã luyện kiếm được hai canh giờ.

Lúc này giọng của kiếm linh đột nhiên vang lên trong đầu hắn. 

"Kiếm động theo người, đừng để kiếm kéo ngươi đi!"

"Chặt chém nhất định phải mau lẹ, phải nhanh!"

"Trước khi đâm kích nhất định phải kết hợp với sức mạnh của toàn thân rồi mới tung đòn!"

Lời nói của kiếm linh làm Lý Quan Kỳ lập tức hiểu ra.

Trường kiếm trong tay hơi thay đổi một chút, nét mặt hắn đầy vẻ nghiêm trang.

Kengll Kiếm trong tay đâm mạnh ral

'Trường kiếm cắt qua không gian phát ra một tiếng nổ âm thanh chói tai.

Kiếm này nhanh như gió, đánh nổ nát cả cọc gỗ to bằng thắt lưng trước mặt!

Phanh!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 85: Lần thứ ba đi vào Tháp Kiếm


"Ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên. Lần này... Là lỗi của Nhiệm Vụ Các, cho nên điểm tông môn tính gấp năm lần! Số điểm đã được chuyển vào thẻ ngọc. của ngươi."

Lý Quan Kỳ cười nói: "Đã được Chu quản sự chiếu cố, lát nữa ta tặng Chu thúc hai bình rượu ngon."

Quản sự họ Chu nghe thấy lời này lập tức cười, từ hôm qua đến giờ ông ta luôn lo lắng hãi hùng.

Nhưng cũng may Lý Quan Kỳ nói với sư phụ một câu: "Nếu người nổi giận với ông ấy thì sau này chẳng phải đồ đệ sẽ chịu khổ? Làm sao tiếp nhận nhiệm vụ được nữa?”

Cho nên sau đó Lý Nam Đình chỉ cho người nhắn lại vài câu cảnh cáo đến Chu quản sự. Vì thế mới có cảnh hiện tại xảy ra.

Lý Quan Kỳ rất hiểu đạo lý có qua có lại mới toại lòng nhau.

Mà Chu quản sự tươi cười đối đãi với Lý Quan Kỳ cũng bị nhiều đệ tử ngoại môn nhìn thấy, ai cũng vô cùng hâm mộ.

Những ngày kế tiếp Lý Quan Kỳ có không ít điểm tông môn, hơn nữa Lý Nam Đình đưa tới một túi trữ vật chứa khoảng một ngàn viên linh thạch hạ phẩm cho. hắn.

Có thể nói tạm thời Lý Quan Kỳ không cần bôn ba làm nhiệm vụ để kiếm tài nguyên tu luyện nữa. 

Trong thời gian một tháng kế tiếp, hâu như ngày nào cũng nhìn thấy bóng dáng của Lý Quan Kỳ trên đài Thăng Linh của tông môn.

Một tháng này thực lực của Lý Quan Kỳ đã tăng lên rất nhanh!

Trong một tháng ngắn ngủn hắn đã lên tới Luyện Khí †ầng bảy!

'Tốc độ này hoàn toàn làm mọi người chấn động, cũng làm không ít người nhận ra chênh lệch giữa mình và yêu nghiệt này lớn đến mức nào.

Lý Quan Kỳ như một cỗ máy không biết mệt mỏi.

Mỗi ngày trừ luyện kiếm ra thì hầu hết thời gian hắn đều dựa vào tu luyện để khôi phục tỉnh khí thần. Thời gian còn lại Lý Quan Kỳ sẽ đi vào sân tu luyện của tông môn.

Chỉ cần tiêu tốn một khối linh thạch hạ phẩm là có thể đặt một phòng nhỏ có chứa trận pháp.

Không gian trong phòng lớn chừng trăm trượng, có thể cung cấp mọi binh khí hắn mong muốn.

Trong một tháng này, hắn cũng lĩnh ngộ Thanh Liên 'Thiên Cương Kiếm tới hậu kỳ viên mãn.

Khi ra tay tiếng kiếm reo nổi lên bốn phía, trong nháy mắt đã tuôn ra sáu đóa hoa sen ánh kiếm. 

Nhưng khi hắn muốn khoe khoang với kiếm linh thì nàng lại nhịn không được mở miệng nói một câu: "Thứ rác rưởi thùng rỗng kêu to."

Lý Quan Kỳ không phục cười khẩy và nói: "Cứ huênh hoang đi, ai mà không biết nói chứ, có giỏi thì ngươi dạy †a kiếm pháp lợi hại hơn đi."

Kiếm linh cũng không chịu nổi hắn luôn tu luyện loại kiếm pháp chỉ có cái vỏ rỗng này. Một bóng dáng thướt tha hiện thân làm Lý Quan Kỳ

không khỏi thất thần trong nháy mắt.

Sau đó kiếm linh vươn tay ra, trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện một linh kiếm nguyên lực.

Khi nữ tử hơi khom người xuống thì ánh mắt trở nên vô cùng lợi hại, sau đó Lý Quan Kỳ chỉ cảm thấy ánh kiếm chợt lóe rồi biến mất!

Kiếm linh cao ngạo mà nói: "Thấy rõ chưa?"

Sau khi đi ra từ căn phòng trong sân tu luyện, Lý Quan Kỳ mang đầy nghỉ hoặc đi thẳng đến Tháp Kiếm!

Tháp Kiếm của Đại Hạ kiếm tông rất nổi danh đối với tất cả các tông môn trong phạm vi mười vạn dặm.

'Tháp Kiếm có màu đen kịt trông rất trang nghiêm, có tổng cộng ba mươi sáu tầng.

Cứ mười hai tầng là một bậc, tu sĩ từ Luyện Khí đến Kim Đan đỉnh cao đều có thể tiến vào trong đó.

Mà trong Tháp Kiếm còn có các con rối kiếm tu cấp bậc khác nhau.

'Tâng Tháp Kiếm càng cao thì cần đối mặt với càng nhiều con rối có cùng cấp bậc.

Cho nên tới bây giờ còn chưa có tu sĩ Kim Đan nào. có thể cùng đối mặt với mười hai con rối Kim Đan cùng một lúc.

Trong ghi chép từ lúc thành lập của Đại Hạ kiếm tông tới nay, chỉ có tông chủ đời thứ nhất lên tới tầng ba mươi ba.

Và đó cũng chính là vị tu sĩ đại năng đã phi thăng lên Tiên Giới kia.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 86: Tặng ta cho hắn sao


Không ít đệ tử đều nhìn thấy Lý Quan Kỳ, trong mắt họ lộ ra vẻ sùng bái và hâm mộ.

"Ai... Nếu mỗi ngày ta không cần phát sầu vì tài nguyên tu luyện thì tốt rồi

"Hừ, cho ngươi nhiều tài nguyên cũng chưa chắc ngươi có thể tu luyện nhanh như vậy!"

"Oal! Lý sư huynh lại đến xông vào Tháp Kiếm! Ngươi nói xem lần này huynh ấy có thể lên đến tầng bảy không?" Nữ tu núi Thiên Thủy lộ ra vẻ mặt say mê mà nói.

Nữ tu bên cạnh cũng hai má ửng đỏ đáp lại: "Hẳn là... Được đấy... Nhất định là được!"

Lý Quan Kỳ đang chìm đắm trong một kiếm do kiếm linh vừa thi triển nên căn bản không chú ý tới phản ứng của những người chung quanh.

Nhưng dù nhìn thấy thì hắn cũng không để ý đến, hắn chỉ quan tâm hôm nay có thể xông lên tầng bảy hay không.

Trong đầu hắn cứ lặp đi lặp lại chiêu kiếm nữ tử vừa chém ra.

Mà hắn không biết đó chỉ là một chiêu mà kiếm linh tùy ý phát huy thôi.

Kiếm linh cũng không trông cậy vào Lý Quan Kỳ có thể lĩnh ngộ ra cái gì. 

Mặc dù một kiếm tùy tiện đó của nàng cũng rất mạnh!

Lúc Lý Quan Kỳ lấy linh thạch ra đặt lên trận pháp thì cặp mày đang cau chặt của hắn đột nhiên giãn ra.

Ông!!

Truyền Tống Trận của Tháp Kiếm trực tiếp truyền tống hắn tới tầng thứ bảy.

Vừa lên đến đó, Lý Quan Kỳ liền phát hiện bảy con rối đen kịt từng làm hẳn chịu nhiều đau khổ kia.

Hiện tại hắn chỉ cần đi về phía trước nửa bước thì bảy con rối cùng cảnh giới sẽ lập tức tấn công.

"Hô..." Tay Lý Quan Kỳ chậm rãi đặt lên trường kiếm bên hông, tư thế giống với kiếm linh lúc nãy y như đúc.

Kiếm linh không dám tin mà nhìn cảnh này. "Thật sự có khả năng lĩnh ngộ mạnh như thế sao?” Ông!!

'Trường kiếm run lên nhè nhẹ, khí chất trên người Lý Quan Kỳ đột nhiên biến đổi!

Sau đó Lý Quan Kỳ tiến lên trước một bước, hai mắt làm bằng kim loại của bảy con rối lập tức toả ra một ánh lửa màu xanh. 

Ngay sau đó chúng lập tức hành động, tấn công về phía Lý Quan Kỳ từ bảy hướng khác nhaul

'Tiếng trường kiếm xé gió như vang lên bên tai Lý Quan Kỳ.

Nhưng hắn vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích. Đột nhiên!

Khi bảy thanh trường kiếm chỉ còn cách hắn ba tấc, Lý Quan Kỳ bỗng mở bừng mắt ral!

Đôi mắt vốn vô thân đột nhiên phát ra khí thế rất sắc bén!

Keng!

'Trường kiếm ra khỏi vỏ, một ánh kiếm nhanh như tia chớp chợt lóe trước người rồi biến mất!

Dư âm khi kiếm ra khỏi vỏ còn chưa tiêu tan thì trường kiếm đã trở ngược vào vỏ!

Oanh bang bang phanh! Tiếng vang trầm đục không ngừng vang lên, bảy con rối dừng lại tại chỗ, trên ngực đều xuất hiện một vết kiếm thật dài!

Lý Quan Kỳ xoay người đi xuống Truyền Tống Trận, nhẹ giọng nói nhỏ: "Cách rút kiếm thật nhanh!" 

"Vậy gọi là Bôi Lôi (Sét Đánh) đi"

Kiếm linh trong hộp kiếm trầm mặc nhìn cảnh này.

"Không ngờ thiên phú kiếm đạo của hắn cao như thế! Chẳng lẽ là thiên ý sao..."

Lời còn chưa dứt, kiếm linh lại cười nhạo một tiếng. "A, ta tin thiên ý từ lúc nào?"

"Tô Huyền... Ngươi thật sự tùy ý tặng ta cho hắn sao?"

Nghỉ vấn làm nàng rối ren thật lâu lại xuất hiện trong lòng.

Nhìn bóng dáng Lý Quan Kỳ, kiếm linh không khỏi nói nhỏ trong lòng: "Có nên giúp hắn hay không? Thực lực của hắn càng mạnh mới có lợi cho ta."

Khi chỉ còn cách khảo hạch nhập môn một tháng, Lý Quan Kỳ trở thành người bận rộn nhất, ngày nào sư phụ cũng lại đây đốc xúc hắn tu luyện.

Chờ Lý Nam Đình đi rồi thì chính là thời gian huấn luyện khắc nghiệt của kiếm linh.

Nhưng cũng nhờ vậy mà thực lực của hắn bắt đầu tăng lên rất nhanh.

Tiến độ tu luyện của Lý Quan Kỳ thật sự là độc nhất vô nhị trong các đệ tử mới nhập môn. 

Nhưng đệ tử của những ngọn núi khác cũng bắt đầu nhanh chóng đột phá cảnh giới.

Ví dụ như Diệp Phong núi Thiên Kim, Lâm Đông núi Thiên Thổ, tốc độ tu luyện của họ cũng không chậm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,854
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 87: Luyện khí tầng mười ba


Đúng vậy, chính là trực tiếp sửa lại!

Những hoa sen ánh kiếm vốn rất hoa lệ bị trực tiếp bỏ đi, chỉ giữ lại phần mau lẹ trong kiếm quyết.

Còn nguyên nhân tại sao thì kiếm linh chỉ có một câu.

"Cái khác vô dụng, tốc độ là nhất!"

"Chỉ cần kiếm của ngươi đủ nhanh thì có thể đâm kiếm vào cổ họng kẻ địch nhanh hơn một bước."

Mà thức rút kiếm Lý Quan Kỳ học trộm được chính là biểu hiện khi xuất kiếm nhanh, chính xác, hung ác đến cực hạn.

Khi chỉ còn bảy ngày là đến khảo hạch nhập môn, cảnh giới của Lý Quan Kỳ đã đi tới Luyện Khí tầng chín! 

Tốc độ này không chỉ làm chấn động mọi người mà cả tông chủ Lục Khang Niên cũng hết sức kinh hãi.

Khi ông cổ vũ các đệ tử môn hạ còn không quên khen Lý Quan Kỳ khắc khổ tu luyện.

Mọi người cũng chịu phục, dù sao không ai cảm thấy ghen tị vì thiên phú của hắn quá tốt.

Thứ như thiên phú đã được định sẵn từ thuở nhỏ nên không ai nói thêm cái gì.

Nhưng thiên phú của người ta cao hơn ngươi thì thôi, hắn còn biết cố gắng hơn ngươi, cái này mới k1ch thích người khác!

Lý Nam Đình cũng rất vui mừng nên đêm đó trò chuyện rất lâu ở biệt viện của Lý Quan Kỳ.

Hàm ý đại khái là bảo tiếp theo hắn đừng vội vàng thử đột phá Trúc Cơ.

"Đối với con thì Trúc Cơ chỉ là khởi điểm thôi, cho nên con nhất định phải xây dựng nền tảng thật tốt!"

"Có thể mở rộng đan điền trong giai đoạn Luyện Khí được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu!"

"Chuyện này liên quan đến con đường trường sinh tương lai của con đi được bao xa!"

Chờ Lý Nam Đình đi rồi, kiếm linh chậm rãi hiện thân và nói: "Về điểm này thì suy nghĩ của tiểu tử kia rất đúng."

Lý Quan Kỳ đen mặt, tại sao nghe lời này kỳ quái thế nào ấy.

"Tiểu tử kia? Hiện tại sư phụ ta đã hơn hai trăm tuổi, còn tiểu tử gì chứ?"

Kiếm linh mỉm cười, không nói thêm cái gì.

Nàng chỉ trịnh trọng chỉ vào cái ghế dựa trước mặt ý bảo Lý Quan Kỳ ngồi xuống.

Lý Quan Kỳ nhíu mày, tuy chẳng biết tại sao, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.

Trải qua tiếp xúc trong khoảng thời gian này, Lý Quan Kỳ phát hiện kiếm linh thật sự có kiến thức rất rộng rãi, tri thức uyên bác. Chỉ cần hắn hỏi đến thì hầu như kiếm linh không có gì không biết cả.

Không chỉ như thế mà trong quá trình tu luyện, mức độ nghiêm khắc của nàng còn có quan hệ trực tiếp với kết quả.

Nếu không như thế thì hắn không thể liên tục phá cảnh trong thời gian ngắn như vậy.

Kiếm linh trầm mặc thật lâu rồi mở miệng nói: "Ngươi có biết Luyện Khí cảnh có tổng cộng bao nhiêu tầng không?”

Lý Quan Kỳ lộ ra vẻ mặt nghỉ hoặc rồi đáp: "Luyện Khí có tổng cộng mười tầng, không phải là sự thật được. Giới Tu Chân công nhận sao?"

Nhưng kiếm linh nghe xong lại lắc lắc đầu. "Hả? Chẳng lẽ không đúng?"

Sau đó Lý Quan Kỳ liền thấy kiếm linh phất tay bày ra một kết giới vô hình trong sân.

Kiếm linh đứng trong kết giới trịnh trọng nói: "Đây chỉ là nhận thức tầm thường của Giới Tu Chân thôi."

"Chuyện ta muốn nói cho ngươi là, kỳ thật Luyện Khí có tổng cộng mười ba tầng!"

"Nhưng bây giờ Giới Tu Chân đã bị mất đi phương pháp tu luyện ba tầng sau cùng, vì thế mới khiến mọi người nghĩ rằng chỉ có mười tầng."

Lời nói của kiếm linh giống như một tiếng sét làm lòng hắn rối loạn.

"Cái gì? Ta không nghe lầm đó chứ? Mười ba tầng? Làm sao có thểi"

"Nếu lời này là thật thì vì sao mọi người chỉ biết mười tầng?"

"Còn nữa, đột phá Luyện Khí tầng mười chính là Trúc Cơ cảnh, nào có tầng tiếp theo?”

Nữ tử mỉm cười, sau đó điểm nhẹ ngón tay vào hư không, một tia linh quang đột nhiên chui vào trong đầu Lý Quan Kỳ.

Từng đoạn khẩu quyết tối nghĩa khó hiểu xuất hiện trong đầu hắn.

Lý Quan Kỳ từ từ trợn mắt thật lớn!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom