Cập nhật mới

Dịch Thần Vương Lệnh

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 886


Chương 886

Họ sinh ra để trở nên mạnh mẽ và điều họ sùng bái nhất chính là kẻ mạnh và dũng cảm.

Sở dĩ Đại Hồ Tử có thể trở thành thủ lĩnh của họ không chỉ vì ông ta dám chơi trò chơi này mà còn chơi rất nhiều lần. Điều quan trọng là lần nào cũng thắng.

Vì vậy, trong suy nghĩ của họ, Đại Hồ Tử là con cưng của thân và là cha đỡ đầu của họ.

“Bắt đầu! Bắt đầu!” Họ vừa hét lên vừa đặt cược.

Không có nhiều cơ hội để chứng kiến người khác chơi cò quay Nga nên máu của họ sục sôi.

“Anh thật sự muốn chơi sao? Quá nguy hiểm.” Thiết Ngưng Sương không khỏi thấp giọng nói, trong mắt đầy vẻ lo lắng.

Đây là dùng mạng sống để đánh cược.

“Nếu cậu không dám bắn phát đầu tiên, tôi có thể bắn trước.” Đại Hồ Tử dùng khí thế áp đảo nhìn Tần Thiên chằm chằm.

“Lão đại, để tôi thay anh!” Quản Nghĩa nghiến răng nghiến lợi, đưa tay đoạt lấy súng.

Tần Thiên cười lạnh, cầm súng lên, chĩa vào thái dương mình, bóp cò.

Cạch một tiếng, không có đạn.

Charlie và đám người mắt xanh có chút thất vọng.

Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết, Quản Nghĩa đều cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Bây giờ đến lượt ông.” Tần Thiên đặt súng trở lại bàn.

Khuôn mặt Đại Hồ Tử trở nên nghiêm túc hơn một chút. Bây giờ, ông ta bắt đầu nhìn kĩ lại chàng trai trẻ thanh tú đến từ Long Quốc đang ở trước mặt mình.

Không nói đến những thứ khác, sự bình thản dùng súng chĩa vào thái dương của mình không phải là chuyện người thường có thể làm được.

Ông ta nghiến răng, cầm súng, tự bắn vào thái dương.

Trống trơn.

Charlie reo hò.

Đại Hồ Tử lại đẩy súng đến trước mặt Tần Thiên.

Đã bắn được hai phát, cơ hội trúng đạn sau đó tăng lên gấp đôi.

Đám người mắt xanh đều nhìn chằm chằm vào Tần Thiên.

Tần Thiên nhấp một ngụm bia, thản nhiên cầm súng lên, bóp cò.

Vẫn trống.

Hiện trường vang lên tiếng la ó.

Tâm trạng của mọi người bất giác trở nên căng thẳng.

Đại Hồ Tử trở nên nghiêm trọng hơn, cảm thấy hôm nay mình đã gặp được đối thủ rồi.

Ông ta chộp lấy khẩu súng, đặt nó vào thái dương và từ từ bóp cò.

Cạch, không có đạn.

“Con cưng của thần!” Đám người mắt xanh kêu lên.

Charlie hưng phấn nói: “Chỉ còn hai viên đạn, bắn nhanh lên!”

“Lần này mày sẽ tự giết mình!”

Viên đạn đó nằm trong hai viên đạn cuối cùng này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 887


Chương 887

Có thể nói, Tần Thiên nổ súng có 50% khả năng tự bắn chết mình.

Ánh mắt của hắn không khỏi có chút kỳ quái.

Đại Hồ Tử trịnh trọng nói: “Có thể chơi đến bây giờ, tôi đã rất khâm phục cậu.”

“Chỉ cần cậu xin lỗi tôi, tôi có thể cho phép kết thúc trò chơi này.”

Hiện tại ông ta thật sự khâm phục sự can đảm của Tần Thiên.

Tần Thiên cười nói: “Long Quốc chúng tôi có một câu nói, mũi tên đã bắn đi thì không thể lấy lại.”

“Đã bắt đầu trò chơi sao lại có thể bị bỏ dở giữa chừng được chứ?”

Hắn chĩa họng súng vào thái dương và dứt khoát bóp cò!

Lúc này, ngay cả trong lòng Lãnh Vân cũng không khỏi run rẩy.

Bởi phát súng này chính là phát súng quyết định thắng thua.

Nếu Tần Thiên không chết thì có nghĩa là hắn đã thắng.

Tần Thiên không chết.

Vậy là viên đạn cuối cùng được để lại cho Đại Hồ Tử.

Hiện trường im lặng.

Nhiều người điên cuồng nuốt nước bọt, trên mặt lấm tấm mồ hôi.

Phát súng cuối cùng không cần phải bắn nữa. Đại Hồ Tử đã thua.

Tần Thiên cười lạnh: “Nếu như ông không dám, tôi có thể cho phép ông kết thúc trò chơi.”

“Điều kiện tiên quyết là, ông thừa nhận mình thua và xin lỗi đàn em của tôi.”

Charlie kích động nói: “Cậu, mặc kệ hắn!”

“Mau ra lệnh, mọi người cùng nhau xông lên đánh chết hắn!”

Sắc mặt của Đại Hồ Tử xám xịt.

Ông ta nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng chậm rãi cầm súng lên, nhìn Tần Thiên, nói:

“Cậu vừa mới nói, trò chơi một khi đã bắt đầu, không thể bỏ dở giữa chừng.”

“Tôi biết tôi thua, tôi không muốn xin lỗi, tôi sẽ giao mạng của mình cho cậu!”

Ông ta nghiến răng, chĩa họng súng vào thái dương.

Khoảnh khắc ông ta bóp cò, Tần Thiên đã ra tay.

Gần như chính là một đạo dư ảnh, hắn tóm lấy cổ tay của Đại Hồ Tử, kéo xuống và chĩa họng súng vào đùi.

Cùng lúc đó, tiếng súng vang lên.

Viên đạn găm vào đùi Đại Hồ Tử, ông ta hét lên và ngay lập tức tái mặt.

Sau đó, ông nhìn Tần Thiên với vẻ mặt không thể tin nổi, đầy kinh hãi.

Khoảnh khắc súng nổ, ông ta cảm thấy như mình sắp chết, bây giờ vẫn chưa kịp định thần lại.

“Coi như ông còn có chút khí phách.” Tần Thiên cười lạnh đứng lên.

“Phát súng này coi như dạy cho ông một bài học.”

“Tha mạng cho ông, tự giải quyết ổn thoả đi.”

Nói xong, người của hắn đã bước ra khỏi cửa.

Nhìn bóng lưng hắn, Đại Hồ Tử sửng sốt hồi lâu!

Ông ta nghiến răng nghiến lợi, từ trong kẽ răng thốt ra mấy chữ: “Thần Long Phương Đông!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 888


Chương 888

“Từ giờ trở đi, mạng sống của tôi thuộc về cậu!”

“Cậu có thể lấy nó bất cứ lúc nào cậu muốn!”

Quản Nghĩa hưng phấn nói: “Tần Vương, thật sự quá thần kì!”

“Không ngờ anh lại dễ dàng chinh phục được Đại Hồ Tử như vậy!”

“Ở đây, ông ta được gọi là cha đỡ đầu, bình thường chúng tôi cũng không dám đắc tội với ông ta.”

Tần Thiên cười nói: “Chỉ là một chút tài lẻ thôi, không đáng nhắc tới.”

“Tôi không giết ông ta, sẽ có ích cho anh.”

“Vào việc quan trọng, Thử Vương của các người, có tin tức gì không?”

Nghe Tần Thiên nói vậy, trong lòng Lãnh Vân rung động, vội vàng nhìn sang.

“Thử Vương?” Sửng sốt một chút, nói: “Tôi hiểu rồi!”

“Anh M là tai mắt cho nhân vật số 3 trong tập đoàn Độc Sư.”

“Đêm qua anh không cho chúng tôi đuổi theo hắn, chỉ để hắn có thể thuận lợi trốn thoát, báo tin cho nhân vật số 3.”

“Anh đã bí mật sắp xếp Thử Vương theo dõi hắn rồi phải không?”

Tần Thiên gật đầu, thấp giọng nói: “Kế hoạch ban đầu là bắt tên M này, ép hỏi manh mối.”

“Nhưng như vậy, chúng ta sẽ bị động. Hơn nữa, rất có thể sẽ kinh động đến nhân vật số 3 phía sau hắn.”

“Nếu để hắn chạy trốn, hắn nhất định sẽ báo cho chủ nhân.”

“Đã như vậy, chỉ cần để Thử Vương theo dõi hắn, nhất định có thể lần theo manh mối.”

Lãnh Vân gật đầu nói: “Anh cho chúng tôi đi nghỉ dưỡng mua sắm. Trước hết, là cho chúng ta phúc lợi.”

“Thứ hai, nếu ở đây có những tai mắt khác của Độc Sư, cũng có thể cung cấp thông tin sai lệch cho bọn chúng.”

“Tức là chúng tôi không tiếp tục truy kích, thay vào đó chúng ta sẽ đi mua sắm và chuẩn bị về nước.”

“Như vậy sẽ dễ dàng làm tê liệt đối phương hơn.”

Tần Thiên cười nói: “Tiểu sư muội thật là thông minh.”

Lãnh Vân hỏi Quản Nghĩa: “Mau nói đi, Thử Vương của các người có tin tức gì không?”

Quản Nghĩa thấp giọng nói: “Tin tức Thử Vương truyền về là tên M này quá xảo quyệt và quá gan dạ.”

“Các người đoán xem? Tên đó không hề rời khỏi quần đảo Marat, hắn đã đổi chỗ trốn.”

“Nhưng Thử Vương báo cáo, bảo chúng ta hãy bình tĩnh lại.”

“Nếu phán đoán của anh ta là chính xác, đợi tin đồn qua đi, M nhất định sẽ gặp mặt người đứng sau để báo cáo.”

“Đến lúc đó, anh ta nhất định có thể lần theo tuyến đường này, tìm được nơi ẩn náu của nhân vật số 3.”

“Nhân vật số 3 rất có thể ở cùng Độc Sư.”

“Cho dù không ở cùng nhau, hắn cũng nhất định phải biết tung tích của Độc Sư.”

“Đó là lúc chúng ta giành chiến thắng lớn.”

Tần Thiên nhướng mày nói: “Đúng như tôi dự đoán.”

“Dám trốn dưới mắt tôi, M tiên sinh này có chút can đảm.”

“Tiểu sư muội, hôm nay mua đủ sắm chưa? Hay là ngày mai chúng ta tiếp tục nhé?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 889


Chương 889

Lãnh Vân cong môi nói: “Vô sự hiến ân cần; phi gian tức đạo ( Không có việc gì mà tỏ ra ân cần; không phải gian cũng là trộm).”

“Yên tâm đi, chuyện này tạm thời tôi sẽ không nói với cha nuôi đâu.”

“Về việc dạo phố mua sắm, tôi không còn tâm trạng nữa. Ngày mai tôi sẽ ở phòng ngủ bù.”

Tần Thiên thở phào nhẹ nhõm, hắn càng vui hơn khi biết được tung tích của Độc Sư.

Cuối cùng tiểu tổ tông này cũng buông tha cho mình nhưng khi trở lại trang viên, hắn đang định đưa hai túi đồ cho Lãnh Vân.

Lãnh Vân cũng không thèm nhìn, nói: ” Thay tôi tặng cho vợ của anh.”

“Đây là quà tôi tặng cô ấy.”

“Vợ tôi ư?” Tần Thiên sửng sốt một chút, nói: “Cô mua nhiều như vậy là để tặng cho vợ tôi à?”

Lãnh Vân: “Anh là sư huynh của tôi, vợ anh là chị dâu của tôi.”

“Tiểu sư muội tặng đồ cho chị dâu, có vấn đề gì không?”

Tần Thiên: “Không vấn đề gì, không vấn đề gì… Nhưng đây là tôi trả tiền mà!”

Lãnh Vân: “Tôi là tiểu sư muội của anh, anh giúp tôitrả tiền, có vấn đề gì sao?”

Tần Thiên theo bản năng nói: “Không vấn đề.”

Lãnh Vân nhếch môi: “Vậy anh còn nói cái gì.”

“Nếu anh cảm thấy không thích hợp thì vứt đi, không cần hỏi lại tôi.” Nói xong cô ta quay người rời đi.

Tần Thiên đứng bất động tại chỗ.

Cô ta với thân phận là tiểu sư muội tặng quà cho vợ mình, không thành vấn đề, còn hắn với tư cách là sư huynh, giúp cô ta trả tiền cũng có vẻ hợp lý.

Vậy cuối cùng hắn bỏ tiền ra mua bao nhiêu thứ cho vợ mình nhưng ân huệ lại thuộc về cô ta ư?

Rõ ràng có điều gì đó sai sai, nhưng lại không thể tìm ra vấn đề nằm ở đâu.

Sau khi trải qua nhiều triệu, Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết không còn nuôi dưỡng thái độ thù địch với Lãnh Vân nữa.

Lúc này, họ đứng từ xa, lén lút cười.

Mai Hồng Tuyết nói: “ Anh Thiên, xem ra rất sợ tiểu sư muội này.”

“Có phải là có ẩn tình gì không?”

Thiết Ngưng Sương gật đầu, kiên định nói: “Chị Mai, em nhớ chị từng nói với em.”

“Một khi đàn ông làm điều gì sai trái với phụ nữ, sẽ luôn luôn nhượng bộ.”

“Trước đây em không nghĩ vậy, nhưng bây giờ có vẻ rất thực tế.”

Mai Hồng Tuyết cười nói: “Đương nhiên rồi!”

“Nhưng anh Thiên của chúng ta không phải là người bình thường, chị tin rằng anh ấy sẽ chuyển bại thành thắng.”

Sắc mặt Tần Thiên trầm xuống, đặt hai cái túi đầy xuống đất, nói: “Đừng nói linh tinh nữa!”

“Nếu muốn thì đến đây chọn đi.”

“Nếu bây giờ không chọn, sau này sẽ không có cơ hội nữa đâu.”

Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết nhìn nhau, sau đó hưng phấn đi tới.

Hai chiếc túi lớn của Tần Thiên trông giống như những tiểu thương ở chợ đầu mối nhưng bên trong đây đều là những sản phẩm thượng hạng, những thứ đồ xa xỉ lên đến hàng trăm triệu hàng!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 890


Chương 890

Những thỏi son, nước hoa, túi xách này tưởng chừng như vô dụng nhưng lại khiến phái đẹp không thể từ chối.

Vẻ ngoài tinh tế và những viên kim cương lấp lánh được khảm trên đó khiến người ta mê đắm, không thể cưỡng lại được.

Cho dù Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết gia nhập tiểu đội Thiên Phạt, cả ngày chơi đùa cùng dã thú, không cần dùng đến những thứ này nhưng cũng không thể thay đổi bản tính phụ nữ bẩm sinh của họ!

Nhưng cả hai người ngại cầm nhiều hơn nữa, cũng ngại khi lấy cái đắt nhất.

Mỗi người lấy hai chai nước hoa, hai thỏi son và một chiếc túi nhỏ.

Cười vui vẻ nói: “Cảm ơn anh Thiên.”

Sau đó nắm tay nhau vui vẻ trở về phòng.

Nhìn thấy vẻ mặt phấn khích của bọn họ, Tần Thiên cũng không nói nên lời.

Đôi khi, thật khó để có thể hạ gục được một người phụ nữ. Đôi khi, tất cả những gì bạn cần chỉ là một chai nước hoa, một thỏi son và một chiếc túi xách.

Phụ nữ thực sự là sinh vật kỳ lạ.

Sau đó, họ ở lại quần đảo Marat thêm ba ngày nữa. Trong ba ngày này, mọi người đều thực sự buông thả bản thân, mỗi ngày đều dạo phố, chơi quên trời quên đất.

Có vẻ như mục đích của chuyến đi này đã hoàn toàn bị lãng quên.

Nhưng Thử Vương cho biết M tiên sinh đang bất động, thu mình trong một ngôi nhà dân.

Tần Thiên đứng ngồi không yên, hắn không có nhiều thời gian để lãng phí ở đây. Cuối cùng, hắn bàn bạc với Lãnh Vân, chia thành hai nhóm và rời khỏi quần đảo Marat.

Lãnh Vân mang theo nhóm Rắn của mình và rời đi trước, trong khi Tần Thiên và Tàn Kiếm sẽ dẫn theo Thiên Phạt.

Bởi vì hắn chợt nhận ra một vấn đề: nếu mình không rời đi, M tiên sinh sẽ không dám lộ diện.

Quả nhiên, sau khi họ rời đi, Thử Vương báo tin rằng M đã có động tĩnh.

Đầu tiên, tên này lang thang khắp châu u vài ngày, rồi đi thẳng đến châu Phi.

Sau khi vào Ethiopia, biến mất trong khu rừng rậm ở hai bên lưu vực sông Nile.

Căn cứ vào việc Thử Vương theo dõi M mấy ngày nay và một số điều tra về thông tin trong quá khứ của hắn, hiện tại đã xác định được một số vấn đề.

Nhân vật số 3 đằng sau M cũng là thành viên nòng cốt của tập đoàn Độc Sư đang ẩn náu trong khu rừng gần sông Nile.

Biệt hiệu: Nile.

Thử Vương nói, anh ta đã liên hệ với một hướng dẫn viên địa phương ở một ngôi làng gần sông Nile.

Tình huống cụ thể đợi sau khi đến sẽ được người hướng dẫn giới thiệu chi tiết.

Mặc dù Tần Thiên và Lãnh Vân dẫn đội rời khỏi quần đảo Marat nhưng họ căn bản không đi xa.

Đám người Lãnh Vân đã đến quốc gia Kim Tự Tháp. Tần Thiên và Thiên Phạt cũng không rời khỏi Bắc Phi.

Sau khi nhận được tin tức, Tần Thiên lập tức ra lệnh cho Lãnh Vân dẫn theo tiểu đội Ám Ảnh của mình chạy nhanh đến ngôi làng mà Thử Vương đã nói.

Bởi vì tình huống tương đối phức tạp, Tần Thiên dặn dò Lãnh Vân sau khi đến, không được hành động hấp tấp. Tất cả chờ hắn và Thiên Phạt đến rồi hãy quyết định.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 871


Chương 871

Cô ta cúi đầu, khách khí có chút ngượng ngùng nói: “Thực sự xin lỗi anh.”

“Chồng tôi không cho tôi chạm vào người đàn ông khác, anh ấy sẽ tức giận.”

Nói xong, cô ta đứng lên nói với Tần Thiên: “Chúng ta đi chỗ khác ngồi đi.”

Cô ta đi tới, nắm lấy cánh tay Tần Thiên một cách rất hiểu chuyện.

Nhìn giống như một người phụ nữ người nước Hoa Anh Đào truyền thống với tam tòng tứ đức.

Charlie choáng váng một lúc và trở nên tức giận.

“Người kia, đứng lại!”

“Ai cũng có quyền tự do, sao anh có thể hạn chế hoạt động xã giao bình thường của vợ mình chứ?”

“Anh làm như vậy là sai rồi!”

“Anh đứng lại cho tôi, hôm nay tôi sẽ không tha cho anh đâu!”

Lãnh Nại Tử dường như có tâm sự, lười quan tâm đ ến Charlie đang sủa.

Đã như vậy, Tần Thiên cũng không thể nói được gì. Hơn nữa, hắn còn muốn biết rốt cuộc Lãnh Nại Tử có chuyện gì quan trọng muốn hỏi mình. Đây là điều quan trọng.

Lãnh Nại Tử vẫy một chiếc taxi và bảo tài xế đi đến công viên Santa Caterina.

Đây cũng là một trong những địa điểm giải trí nổi tiếng nhất ở quần đảo Marat, gần biển và có nhiều loài thực vật nhiệt đới, cũng như có nhiều loài hoa, cây cỏ hiếm thấy ở những nơi khác.

Lãnh Nại Tử lại im lặng, cúi đầu bước về phía trước.

Khi đi đã thấm mệt, cô ta ngồi trên chiếc ghế dài cạnh đài phun nước, thất thần ngắm đàn thiên nga trên mặt hồ.

Tần Thiên thật sự nhịn không được, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô muốn nói đến chuyện đó đúng không?”

“Tôi đã từng nói với cô rồi, thật ra lúc đó tôi chỉ là muốn lấy lòng thủ lĩnh Khôi Lỗi mà thôi.”

“Cô biết đấy, nếu tôi giữ mình quá sạch sẽ, họ chắc chắn sẽ nghi ngờ tôi không phải là cùng một loại người.”

“Cho nên tôi mới-”

Lãnh Nại Tử nhìn hắn: “Cho nên anh mới không từ chối người phục vụ mà hắn sắp xếp cho anh, đúng không?”

Tần Thiên xấu hổ cười nói: “Cũng không phải.”

“Cô biết đấy, tiêu chuẩn của tôi khá cao, những cô gái bình thường tôi sẽ không thích.”

“Đây không phải là do tiểu sư muội quá xinh đẹp sao…”

Lãnh Nại Tử nghe vậy, mặt hơi đỏ.

Cô ta ngẩng đầu nhìn Tần Thiên, nói: “Tôi muốn hỏi anh, không phải là chuyện này.”

“Mà là, tôi nghe nói anh trở về Long Giang tìm một người phụ nữ.”

“Cô ấy là vợ anh à?”

Đối mặt với câu hỏi đột ngột của Lãnh Nại Tử, não Tần Thiên không kịp load nhưng hắn ngay lập tức gật đầu và nói: “Đúng vậy.”

Lãnh Nại Tử: “Cô ấy có đẹp không?”

Tần Thiên nói: “Có.”

Lãnh Nại Tử: “Vậy anh có yêu cô ấy không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 872


Chương 872

Tần Thiên do dự một chút, chân thành nói: “Cô ấy đã soi sáng cho tôi trong thời khắc đen tối nhất của cuộc đời tôi.”

“Bây giờ, cô ấy cũng đã cho tôi một gia đình.”

“Cô ấy rất xinh đẹp và lương thiện nhưng cô ấy chỉ là một người phụ nữ bình thường.”

“Nếu có thể, tôi sẽ hết lòng bảo vệ cô ấy cả đời, sẽ không để sóng gió bên ngoài ảnh hưởng đến cô ấy.”

Lãnh Nại Tử: “Anh là truyền nhân của Diêm Vương Điện, cũng là chủ Thần Vương Điện, là người phụ nữ của anh, anh cho rằng cô ấy có thể vĩnh viễn sống yên ổn sao?”

“Sự bảo vệ mà anh tặng cô ấy có thể tồn tại được bao lâu?”

Trong mắt Tần Thiên lóe lên tia tức giận.

Hắn thấp giọng: “Vậy thì tôi sẽ giết tất cả những kẻ tạo nên sóng gió.”

Nói xong những lời này, gió biển xung quanh tràn ngập sát khí lạnh lẽo.

Trên mặt hồ, những con thiên nga vốn nhàn nhã vô tư đột nhiên giống như sợ hãi, kêu lên và bỏ chạy.

Mí mắt Lãnh Nại Tử giật mạnh, cô ta cúi đầu nói: “Tôi hiểu rồi.”

Tần Thiên ý thức được mình đã mất bình tĩnh, vội vàng kiềm chế.

Hắn đổi chủ đề và nói: “Cô có đói không?”

“Hay là tôi đi mua chút đồ ăn cho cô nhé?”

Lãnh Nại Tử đang định nói điều gì đó thì nhìn thấy một người đàn ông cao lớn vội vã từ xa đi tới, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét.

“Tôi thấy hơi lạnh, chúng ta đến chỗ nào ấm áp đi.”

Cô ta đứng dậy và vội vã rời đi.

“Cô gái, hãy nghe tôi nói!”

“Tại sao một quý cô thanh lịch và xinh đẹp như cô lại phải nghe lời một kẻ như vậy chứ?”

“Nhìn xem, anh ta giống như một tên giang hồ đầu đường xó chợ, căn bản không xứng với cô!”

“Anh ta bắt nạt cô sao? Nói cho tôi biết, tôi sẽ trút giận giúp cô!” Charlie dừng lại trước mặt Lãnh Nại Tử, với vẻ mặt tức giận.

Vừa rồi khi nhìn thấy Lãnh Nại Tử, hắn ta đã bị vẻ đẹp đó làm cho kinh ngạc.

Một người phụ nữ như vậy đáng lẽ phải là người yêu của một quý ông như hắn ta.

Tần Thiên mặc quần áo bình thường, chân đi dép lê, căn bản không xứng với Lãnh Nại Tử, hắn ta nghĩ mình có cơ hội nên đuổi theo.

“Nếu anh còn tiếp tục không biết điều, tôi sẽ ném anh xuống biển cho cá mập ăn!” Sắc mặt Tần Thiên trầm xuống.

Không biết tại sao, hiện tại trong lòng hắn cảm thấy rất khó chịu. Có một cảm giác tức giận, nhưng không có chỗ nào để xả.

Charlie cười lạnh nói: “Tiểu tử, muốn thách thức tôi sao?”

“Đến đây, xem ai ném ai xuống biển!”

“Giở thói ngang ngược ở đây, tôi nói cho anh biết, nơi này từng là thuộc địa của chúng tôi!”

“Chúng tôi là chủ nhân của nơi này!”

“Cậu tôi là cha đỡ đầu ở đây!” Hắn ta xắn tay áo lên, chuẩn bị lao về phía trước.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 873


Chương 873

Xét về vóc dáng, hắn ta cảm thấy mình có thể đánh bại Tần Thiên. Chẳng trách lại kiêu ngạo như vậy, cho rằng mình cao siêu hơn người khác.

Tần Thiên cười lạnh nhìn hắn ta, cho dù cậu của hắn ta là cha đỡ đầu hay linh mục chỉ cần hắn ta xông tới sẽ lập tức bị ném xuống biển.

“Tôi muốn đi mua sắm, các người có ai đi cùng không?” Lãnh Nại Tử lạnh lùng nói, đi thẳng ra ngoài.

“Để tôi!”

“Quý cô, tôi biết ở đây có một thiên đường mua sắm mà tất cả phụ nữ đều thích.”

“Tôi sẽ đưa cô đi!”

“Tiểu tử, ở Châu u chúng tôi có câu quý ông sẽ không dùng vũ lực với một tên hề.”

“Hôm nay anh được lợi rồi đó!” Charlie cảnh cáo Tần Thiên, hưng phấn đi theo Lãnh Nại Tử, giới thiệu cái mà hắn ta cho là thú vị.

Tần Thiên cũng bất lực.

Hắn biết hôm nay hình như mình lại đắc tội với tiểu sư muội này rồi. Mặc dù ngay cả bản thân hắn cũng không biết mình sao mình lại đắc tội. Vì vậy, mặc dù bây giờ hắn rất muốn chuồn nhưng thực sự không dám.

Bởi vì chuyện đó, hắn chỉ có thể cúi đầu ủ rũ đi theo phía sau.

Ở bãi đậu xe bên ngoài công viên, Charlie mở cửa một chiếc Mercedes-Benz và mời Lãnh Nại Tử lên xe một cách rất lịch sự.

Cô ta nhìn dáng vẻ chán nản của Tần Thiên, lạnh lùng nói: “Mau qua đây!”

“Đừng làm tôi mất mặt!”

Charlie vốn dĩ không muốn để Tần Thiên lên xe, nhưng bây giờ, hắn ta cảm thấy phong độ của mình đã áp đảo Tần Thiên.

Người như Tần Thiên chắc hẳn là chưa từng nhìn thấy những phụ kiện xa xỉ.

Đợi chút nữa khi đến thiên đường mua sắm, hắn ta có thể khiến Tần Thiên trở thành nên ngốc một lần nữa, như vậy Lãnh Nại Tử nhất định sẽ từ bỏ Tần Thiên.

Như vậy, hắn ta có thể cùng với người phụ nữ cực phẩm giống như Lãnh Nại Tử nghỉ dưỡng trên hòn đảo xinh đẹp này.

Ôi trời ơi, nghĩ thôi cũng đã thấy phấn khích!

Vì vậy, hắn ta nói với Tần Thiên: “Sao có thể để một quý cô thanh lịch như vậy đi taxi chứ?”

“Tiểu tử, mau lên đi.”

“Nhờ vợ anh, hôm nay tôi sẽ cho anh trải nghiệm chiếc xe hơi sang trọng.”

Tần Thiên lên xe, quyết định dùng phương pháp bảo thủ- giả vờ. Chỉ cần Lãnh Nại Tử có thể bớt giận, cô ta nói gì hắn cũng sẽ làm.

Chẳng mấy chốc, đã đến thiên đường mua sắm.

Quần đảo Marat là một điểm đến nghỉ dưỡng- nơi khách du lịch từ khắp nơi trên thế giới tập trung đến.

Vì vậy, thiên đường mua sắm này còn có hầu hết các mặt hàng xa xỉ từ khắp nơi trên thế giới.

Nói là toàn thế giới nhưng hầu hết đều là thương hiệu đến từ Châu u.

Tần Thiên chỉ nhìn thấy hai chai rượu Long Đài phủ đầy bụi ở trong một góc nhỏ trên chiếc quầy.

“Quý cô, cô muốn mua gì?”

“Tôi quen thuộc với nơi này, để tôi giới thiệu cho cô.” Charlie nhiệt tình nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 874


Chương 874

Lãnh Nại Tử nhìn thoáng qua rồi nói: “Mua túi trước đi.”

“Tuân lệnh!” Charlie vui vẻ.

Từ lâu hắn ta đã nghe nói có thể hạ gục nhiều phụ nữ phương Đông chỉ bằng một chiếc túi.

Bây giờ Lãnh Nại Tử đề nghị mua một chiếc túi, chẳng phải cô ấy đang ám chỉ mình sao?

Hắn ta thầm hạ quyết tâm, chỉ cần giá chiếc túi mà Lãnh Nại Tử chọn nằm trong tầm túi tiền thì anh ta sẽ bỏ tiền ra!

Tuy nhiên, khi nhìn thấy cô ta đi về phía quầy bên cạnh, trái tim hắn ta lại bắt đầu run lên.

Những quầy này đều là những thương hiệu đẳng cấp thế giới.

Chanel, Hermès, LV, Gucci, v.v. Bất kỳ một trong số chúng đều có giá trị.

Tuy rằng có thể có được thân thể của Lãnh Nại Tử, nhưng hắn ta cũng có chút lo lắng về ví tiền của mình.

“Tiểu thư, cô thích cái nào?”

“Tôi thấy cái này rất hợp với cô, cô có muốn xem thử không?” Hắn ta đi theo, cố ý giới thiệu một chiếc túi nhỏ chỉ có mấy trăm euro.

Lãnh Nại Tử nói: “Nhỏ quá.”

Đột nhiên, cô ta nhìn thấy một chiếc túi được đặt trên một chiếc quầy ở góc xa.

Mặc dù thiết kế hoa văn độc đáo nhưng nó trông giống như một chiếc túi xách lớn mà các bà các cô thường dùng để đi mua rau ở chợ.

“Cái này đi.” Cô ta gật đầu.

Charlie há hốc miệng ngạc nhiên, sau khi định thần lại, hắn ta như mở cờ trong bụng. Chiếc túi này chỉ có giá vài chục euro.

Hắn ta không ngờ mình có thể hạ gục được một người phụ nữ xinh đẹp như vậy chỉ với vài chục euro.

Thật sự quá hạnh phúc!

Thấy Lãnh Nại Tử muốn trả tiền, hắn ta vội vàng trả tiền trước.

Như vậy, hắn ta nhận định rằng Lãnh Nại Tử chưa đi ra ngoài nhiều nên không dám mua thứ gì quá đắt.

Vì vậy, hắn ta nói rất hào phóng: “Quý cô, tiếp theo cô có thể chọn bất cứ thứ gì cô thích.”

“Về việc thanh toán, đó là việc của các quý ông.”

“Tôi rất vinh hạnh.”

“Anh Charlie, cảm ơn anh rất nhiều.” Lãnh Nại Tử mặt đỏ bừng nói, cầm lấy cái túi lớn đi về phía quầy tính tiền phía xa.

Tần Thiên không muốn dính dáng tới bởi vì hắn biết Charlie dám trêu vào Lãnh Nại Tử thì sẽ chết rất thảm. Cho nên hắn chỉ đứng từ xa nhìn, nhưng cũng không dám chuồn đi. Ánh mắt lơ đãng nhìn bộ dạng như không quan tâm gì.

Phản ứng hôm nay của Lãnh Nại Tử cực kỳ khác với bình thường, nếu như ngày thường có kẻ nào dám trêu cô như vậy thì sớm đã răng rụng đầy đất. Bây giờ Tần Thiên cũng đang muốn biết trong chiếc hồ lô kia Lãnh Nại Tử mua thuốc gì.

“Cô có muốn xem son không ạ?”

“Son ở đây màu gì chúng tôi cũng có, cô thích màu nào tôi lấy cho cô xem?” Lãnh Nại Tử nhìn chỗ để son, còn nhân viên bán hàng lịch sự giới thiệu về từng loại.

Charlie vội vã chọn một cây son khoảng mấy chục Euro nói: “Màu này ổn đó, cô muốn thử không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 875


Chương 875

“Tôi tin sau khi đánh lên đôi môi này của cô thì cô chắc chắn là mỹ nhân toàn thiên hạ này. Yên tâm, tôi đã nói rồi, hôm nay tôi sẽ bao.”

Mặt Lãnh Nại Tử không chút biểu cảm chỉ xoay người đi tới chỗ bày hàng cao cấp: “Hàng son này tôi lấy tất.”

“Phiền cô cho vào túi hết cho tôi.”

Nói xong cô mở chiếc túi xách cỡ to vừa mới mua ra.

Nhân viên bán hàng đứng ngốc một lát rồi nở một nụ cười ngượng ngạo: “Cô thật biết cách nói đùa, quý cô có biết đây là dòng son gì không? Đây là KissKiss Cold&Diamonds, giá 70.000 Euro.”

“Đây là hàng son cao cấp nhất của chúng tôi, cô nói là lấy tất thì tổng cộng chỗ này cũng lên tới hơn 140.000 Euro”

Charlie haha cười lớn, hắn đưa tay vỗ vai Lãnh Nại Tử rồi quay lại cười với người bán hàng: “Đừng để ý. Cô ấy đúng là đầu óc không giống người thường, cô ấy chỉ đang nói đùa thôi.”

Nhân viên bán hàng cũng cười: “Thưa ngài bạn ngài cũng thật thú vị.”

Mặt Lãnh Nại Tử vẫn lạnh như không nói: “Anh nhìn tôi giống đang nói đùa lắm sao?”

“Hàng phía dưới tôi cũng sẽ lấy! còn không mau cho vào túi cho tôi!”

Lần này thì cả nhân viên bán hàng và Charlie đều gây ra. Bởi vì bộ dạng của Lãnh Nại Tử đúng là không giống nói đùa. Mặt nhân viên dán hàng đỏ bừng vội vã đi gọi cửa hàng trưởng.

Cửa hàng trưởng tới thấy Lãnh Nãi Tử thì cười nói: “Thưa cô, cô muốn mua hàng đúng không à?”

“Không cần biết như thế nào, hàng của chúng tôi khi mua xong sẽ không được hoàn trả đâu ạ. Hy vọng cô nghĩ kỹ.”

Lãnh Nãi Tử tức giận vứt cái túi xách lên trước: “Cho vào đi!”

Nhân viên bán hàng và cả cửa hàng trưởng đều vội vã đi ghi hoá đơn sau đó quay lại lấy son cho vào túi.

“Thưa cô, tổng cộng là 210.000 Euro ạ. Cô thanh toán bằng phương thức nào ạ?” Cửa hàng trường cẩn thận hỏi.

“Đợi chút, tôi còn chưa chọn đồ xong.”

Lãnh Nại Tử cầm chiếc túi xách lên, xoay người đi tới khu bày nước hoa, nhìn một lát rồi chỉ vào hàng cao cấp nhất. “Mấy cái kia, tôi cũng lấy tất.”

“Phiền anh đóng gói hết vào cho tôi.”

Lúc này ánh mắt của mọi người đều bị thu hút về phía cô. Nhân viên b án nước hoa ngại ngùng nói: “Xin cô cho tôi giới thiệu một chút.”

“Cô nói lấy hết hàng này, đây là phiên bản nước hoa Kristen Stewart số một Đế Quốc . Một ml đã là 1.300 Euro…Ngoài ra còn có loại Les Larmes Satheses, Clive Christian số 1 đây đều là loại hàng cao cấp trên thế giới.”

“Ngài có chắc muốn lấy tất không?”

Lãnh Nãi Tử lạnh lùng nói: “Không hiểu tôi đang nói gì à?”

“vâng!” Người bán hàng cắn răng đi đóng gói đồ.

Tổng hoá đơn bây giờ lại tăng thêm gần 130.000 Euro nữa, bây giờ cái túi Lãnh Nãi Tử đang xách đang chứa một lượng đồ cao cấp có giá trị lên tới gần 300.000 Euro, sau đó cô quay người cười ngượng với Charlie.

“Ngài Charlie, bây giờ đi thanh toán được rồi đó.”

Charlie há hốc mồm đứng nửa ngày không nói được câu gì, Tần Thiên đứng ở đằng xa nhìn cái túi trên tay Lãnh Nãi Tử cười. Hắn lúc trước còn đang nghĩ sao hôm nay tính tình Xà Vương tốt thế. Hoá ra cô ấy dùng cách này để trả đũa Charlie.

Vừa nãy còn tự nhận mình là thân sĩ muốn bao mua đồ cho người ta, bây giờ đương nhiên là phải trả rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 876


Chương 876

Thấy Charlie không nói gì Lãnh Nãi Tử ngại ngùng nói: “Anh cảm thấy mấy món đồ này quèn quá không dáng để anh cà thẻ à?”

“Nếu vậy thì tôi đành miễn cưỡng mua tiếp vậy.”

Cô chỉ vào quầy túi xách ở phía xa nói: “Cái kia, cái kia và cả cái kia…tôi lấy tất.”

“Phiền anh đóng gói cho tôi, cảm ơn.”

Bây giờ người bán hàng thấy thế thì mắt rạng ngời. Bọn cho cho rằng Charlie chắc là công tôn vương tử hoàng gia nào đó của Châu u. Vương tử đưa tình nhân đi mua sắm, đúng là khách quý!

Những du khách khác trong cửa hàng thấy thế cũng bắt đầu mua đồ thành ra Charlie và Lãnh Nãi Tử bị vây kín lại. Bây giờ Charlie muốn chạy cũng không được, đầu hắn bắt đầu toát mồ hôi. So với son môi và nước hoa cao cấp thì mấy cái túi kia lại càng đắt hơn.

Bây giờ tổng giá trị đống đồ này cũng phải lên tới 1 triệu Euro. Khoản tiền khổng lồ này hắn lấy ở đâu ra. Là 1 triệu Euro đó! Nhìn khoản tiền này tới Tần Thiên còn không nhịn nổi run run. Lãnh Nãi Tử cũng đủ ác. Nhưng mà cứ nghĩ mấy chuyện này rơi vào đầu Charlie hắn lại thấy hả hê.

“Cô gái à, cô đang đùa đúng không, nghe lời đừng náo loạn nữa. Mau trả lại đồ rồi chúng ta đi uống cà phê đi.” Mặt hắn tái nhợt nói.

“Anh nói thế là ý gì?”

“Chả nhẽ anh không có nổi 1 triệu Euro?” Lãnh Nãi Tử làm bộ nghi ngờ.

Charlie cười: “Không chỉ có mình tôi, tôi tin rằng chả có nổi mấy người có thể bỏ số tiền lớn như vậy để mua mấy đồ này.”

“Thật không?” Lãnh Nãi Tử cười lạnh: “Nếu tôi tìm ra người có thể thì sao?”

Charlie cười: “Nếu thật sự có người đó tôi sẽ quỳ xuống hôn giày cô. Nhưng mà thôi đừng náo loạn nữa.”

Lãnh Nãi Tử cười lạnh: “Cái loại rùa rụt cổ như anh thì mắt ở tầm nào. Bây giờ tôi sẽ chỉ cho anh thấy người có thể…” Cô ta đưa mắt nhìn ra ngoài.

Nghe thấy lời này của cô ta Tần Thiên tự nhiên có dự cảm không lành. Hắn vốn tưởng bản thân đang may mắn nhưng bây giờ nhìn thấy ánh mắt tìm kiếm của Lãnh Nãi Tử thì khóe miệng hắn giật giật, chả nhẽ kiếp nạn này lại rơi trên đầu mình?

Hắn vội vã cúi thấp đầu định chuồn.

“Qua đây.” Lãnh Nãi Tử lạnh lùng lên tiếng.

“Chuyện kia, không phải, tôi….” Tần Thiên muốn từ chối nhưng không biết nói gì.

“Tôi bảo anh qua đây, sao, tôi nói chưa rõ à hay là chuyện kia chưa đủ rõ ràng?” Lãnh Nãi Tử lạnh lùng.

Tần Thiên tự nhiên có tinh thần hẳn: “Tới đây tới đây!”

“Lời của tiểu sư muội lúc nào cũng rõ ràng!” Hắn lách qua đám người đi tới.

Lãnh Nãi Tử nhàn nhạt nói: “Thanh toán đi.”

Mẹ kiếp…Mặt Tần Thiên đen xì gượng cười: “Nghe tôi nói này, mấy đồ kia cô cùng không hết đâu, hay trả lại bớt được không?”

“Chỉ chọn ra mấy món đẹp nhất là được.”

“Không dùng hết thì tôi có thể vứt. Anh nghĩ là tôi không cần sĩ diện hả?” Lãnh Nãi Tử hỏi ngược lại.

Tần Thiên cạn lời. Lúc này bên cạnh bỗng truyền tới tiếng cười lớn.

Charlie chỉ vào Tần Thiên: “Hoá ra là cậu ta à.”

“Mọi người nhìn mà xem, kẻ ăn mặc nghèo nàn này thì lấy đâu ra 1 triệu Euro? Quỷ nghèo đắc tội với vợ à, còn không mau quỳ xuống mà xin lỗi.” Bây giờ hình như hắn hiểu ra rằng Lãnh Nãi Tử không phải đối phó với hắn mà đang tính tội với Tần Thiên.Lãnh Nãi Tử muốn dùng cách này để làm Tần Thiên xấu hổ, hắn tự nhiên thấy vui hẳn lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 877


Chương 877

Nghe thấy thấy tiếng cười Tần Thiên phẫn nộ nhìn qua. Hắn cúi người cởi chiếc dép ở dưới chân rồi tát thẳng vào mặt Charlie.

“Cái đồ chó chết! không có tiền lại còn to mồm, anh bảo cô ấy đi mua đồ cuối cùng trả tiền lại rơi vào đầu tôi!”

“Trả tiền, có giỏi thì trả tiền đi!”

Charlie định đánh trả nhưng chợt phát hiện đối diện với cái dép của Tần Thiên hắn không cách nào đáp trả nổi. Bị dép vả vào mặt đau tới mức hắn thét to sau đó ôm đầu chạy khắp trung tâm mua sắm.

Vừa chạy vừa gào lên: “Người đâu mau tới đây!”

“Mau bắt tên lưu manh này lại! Thật quá đáng!”

Vì vậy một cảnh tượng hết sức kỳ quái chính là một người đàn ông Châu u cao to nhìn hết sức quý phái lúc này bị một tên ăn mặc tuềnh toàng đuổi theo. Tần Thiên lại còn là một người Châu Á tay cầm dép.

Động tĩnh lớn như vậy cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của bảo vệ trung tâm mua sắm.

“Hai người không dừng lại chúng tôi buộc lòng cưỡng chế.” Bọn họ nói.

Tần Thiên bây giờ mới ngừng lại để dép xuống đi vào chân đồng thời quay lại bên cạnh Lãnh Nãi Tử cười bỉ ổi: “Xem tôi trị tên này hộ cô thế rồi, có thể bớt chút đồ không?”

Lãnh Nãi Tử không chút do dự: “Không thể.”

Tần Thiên đen mặt.

Charlie thấy bảo vệ tới lại hét lớn.

“Tên kia là ăn trộm đó, mau bắt hắn đi!”

“Hắn làm gì có tiền, mấy món đồ đó đều là hắn ăn trộm.”

Đơn hàng cao cấp lên tới 1 triệu Euro chứ có phải ít đâu, mặt đám bảo vệ ngơ ngác nhưng vẫn vây quay Tần Thiên. Tần Thiên bây giờ thật sự tan nát cõi lòng, hắn cứ tưởng Lãnh Nãi Tử làm thế để trả đũa Charlie, ai mà ngờ cô ta lại lườm rau gắp thịt, mục tiêu cuối cùng lại là hắn.

Hay ho thật! Hắn cắn răng nhìn Charlie: “Anh đừng có mà đắc ý sớm quá!’

“Đợi ông đây đi trả tiền, anh đứng quên việc quỳ xuống li3m giày ông đây. Không đúng, phải là đợi ông đây cởi giày ra đã.”

Charlie đắc ý nói: “Cậu trả nổi 1 triệu Euro thật tôi sẽ làm ngay.”

“Quân tử nhất ngôn!”

Tần Thiên nuốt khan một tiếng đi theo nhân viên đi trả tiền: “Trả qua weixin hay zhifubao, tôi quét hay cô quét của tôi?”

“Hả?” Nhân viên ngơ ngác rồi nói: “Thưa ngài, thanh toán khoản tiền lớn như vậy chúng tôi chỉ chấp nhận quẹt thẻ JPMorgan Chase, Ngân hàng Wells Fargo, Citibank… những ngân hàng quốc tế lớn thôi.”

“Ngài có không ạ?”

Tần Thiên quyết định giãy giụa thử lần cuối, hắn ngại ngùng nhìn Lãnh Nãi Tử: “Đấy cô xem, ở đây bọn họ không có Weixin với Zhifubao…”

“Hay là lần sau chúng ta lại tới mua sau!”

Lãnh Nãi Tử cười lạnh: “Được thôi, lần sau đưa sư phụ đi cùng.”

“Đừng!” Tần Thiên cắn răng: “Sư phụ cao tuổi rồi sức khoẻ không tốt, không hợp tới nơi này…Tôi đột nhiên nhớ ra tôi có một cái thẻ.”

Hắn đau lòng móc chiếc thẻ ra.

“Thưa ngài bọn tôi đã nói chỉ có thẻ dùng thẻ của JPMorgan Chase, Ngân hàng Wells Fargo, Citibank, những ngân hàng quốc tế lớn…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 878


Chương 878

Nhưng sau khi nhìn thấy tấm thẻ thì mặt nhân viên cứng ngắc.

Tần Thiên giơ chiếc thẻ trong tay cười lạnh: “Vậy cô thấy thẻ này thuộc loại nào?”

Nhân viên sững sờ nhìn tấm thẻ đen bên trên còn có hình một con rồng vàng vô cùng sống động.

“Đây là thẻ gì?” Cô ta hoài nghi hỏi vì cô ta cũng chưa bao giờ thấy thẻ này.

“Thẻ Kim Long!”

“Vậy mà là tấm thẻ Kim Long giới hạn toàn thế giới!” Người quản lý đứng bên cạnh kích động nhìn Tần Thiên.

“Thưa ngài, đây là sơ suất của bọn tôi!”

“Tôi lập tức xuất hoá đơn cho ngài!”

Tấm thẻ Kim Long giới hạn toàn thế giới, được đồng bảo lãnh bởi tất cả các ngân hàng ở Thuỵ Sĩ. Mức tiêu tín dụng không giới hạn, hơn nữa không cần biết ở quốc gia nào thì thẻ này vẫn tiêu được. Thậm chí nếu nói quá nên thì chỉ cần họ bằng lòng cũng có thể mua được cả quốc gia nhỏ.

Nhìn thấy tấm thẻ trong tay Tần Thiên, Lãnh Nại Tử chỉ hừ một tiếng sau đó đưa chiếc túi xách có chứa son, nước hoa và mấy cái túi kia vào tay hắn.

“Đi thôi.” Cô ta lạnh mặt đi ra ngoài.

“Đợi chút!” Tần Thiên gọi lại, ánh mắt khinh miệt nhìn Charlie đứng ở bên.

“Bây giờ ngài có thể thực hiện lời nói của mình chưa?”

Bực mình! Nếu không phải do tên này đến chọc tức Lãnh Nãi Tử thì cô ta cũng đâu có điên lên mà mua nhiều đô thế này. Một triệu Euro đó, sao cái kiếp nạn này lại rơi vào đầu hắn! Ông đây có chọc tức ai đâu!

Cho nên thủ phạm gây ra toàn bộ việc này chính là Charlie, Tần Thiên sao có thể tha cho hắn được.

“Quỳ xuống! Li3m giày mau!” Hắn cáu kỉnh nói.

Charlie mặt xanh lè, hắn lúc nãy chỉ là nói thôi, bởi vì hắn tin chắc Tần Thiên sẽ không có được 1 triệu Euro cho nên hắn sẽ chắc thẳng. Ai có thể ngờ một con quỷ nghèo lại có được chiếc thẻ Kim Long trong tay. Hắn bỏ 1 triệu Euro mà như bỏ tiền mua rau vậy.

“Làm sao, chả phải nói quân tử nhất ngôn sao?” Tần Thiên cười lạnh.

Charlie cắn răng rồi đột nhiên hét lên: “Tôi không thua!”

“Tôi chỉ nói là tôi là thua thì li3m giày cậu. Nhưng cậu có đi giày đâu.”

“Cho nên câu nói này không tính.”

Tần Thiên tức đến mức thở được ra khói, hắn không ngờ tên này vô lại tới vậy.

“Thưa ngài, bởi vì đây là lần đầu ngài mua hàng ở chỗ chúng tôi nên chúng tôi có một phần quà đáp lễ, đó là một đôi giày da trị giá 1.000 Euro, mời ngài nhận cho.”

“Ngài thử xem đã vừa chưa.”

Quản lý từ chỗ quầy giày da cao cấp lấy ra một đôi. Tần Thiên vội vã đi vào chân, thế mà lại rất vừa vặn.

Hắn quay lại nhìn Charlie cười đểu: “Bây giờ, tôi đi giày rồi này.”

Charlie không còn đường lui đành cắn răng quỳ xuống, sau đó lúc đang chuẩn bị li3m đôi giày thì điện thoại của Tần Thiên đổ chuông. Trên màn hình hiển thị Mai Hồng Tuyết gọi tới.

“Anh Thiên anh đang ở đâu?”

“Chúng em gặp chút rắc rối.”

“Nói cái gì?” Tần Thiên hỏi lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 879


Chương 879

Chả nhẽ ở đây có người của tổ chức Độc Sư, lợi dụng lúc họ buông lỏng tinh thần tách nhau ra đi mua sắm rồi đánh lén từng người. Nghĩ tới điều này sắc mặt của Tần Thiên xa sầm, hắn cảm thấy bản thân hình như vừa phạm phải sai lầm rất lớn.

Hắn không nên để mọi người tách ra, đây chả phải tạo cơ hội cho địch thì là gì.

“Gửi định vị cho tôi! Tôi lập tức tới!”

Nói xong hắn đá Charlie một cái: “Để lần sau li3m!”

Sau đó quay đầu đi không nhìn lại.

“Anh có cần tính toán với cái loại người này tới vậy không?” Lãnh vân đứng đợi ở cửa thấy Tần Thiên đi ra sắc mặc không tốt thì nói một câu.

“Đi mau! Mai Hồng Tuyết và Thiết Ngưng Sương gặp rắc rối!”

Lãnh Vân nghe nói là đã xảy ra chuyện, lập tức thu lại những cảm xúc không cần thiết, mang lên chiếc mặt nạ lạnh lùng, cùng Tần Thiên chạy qua đó.

Lần đầu gặp mặt, cô ấy và Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết, tuy là có chút xích mích.

Nhưng, đó đều là chuyện nhỏ trong nội bộ.

Bây giờ Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết xảy ra chuyện, đó lại là chuyện lớn của toàn thể bọn họ.

Huống hồ, tuy là giận Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết, nhưng trong lòng vẫn công nhận họ.

Cô ấy cảm thấy, ở họ có bóng dáng của cô khi mới bước chân vào con đường này. Cô ấy thích tính cách này.

Nếu không, sau khi Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết bị thương, cũng sẽ không chủ động tặng thuốc quý giá như vậy.

Hai người chặn một chiếc xe lại, Tần Thiên đọc địa chỉ, thúc giục tài xế mau chóng lái đi.

Diện tích của hòn đảo không lớn. Rất nhanh đã tới một con đường lớn rộng rãi, ở khúc cua phía trước truyền tới tiếng xe moto.

Cùng với tiếng reo hò.

Nghe tiếng vậy mà lại là quốc ngữ.

Xe taxi dừng lại ở phía xa, nói: “Chắc là hội đua xe.”

“Haiz, đám cặn bã này đến từ Long Quốc, tuy không dám làm gì người bản địa chúng tôi, nhưng bọn chúng lại chuyên bắt nạt đồng hương như mấy cô cậu đấy.”

“Chuyện này đến cảnh sát cũng lười quản.”

“Các vị bảo trọng nhé.”

Nghe thấy lời của tài xế, tâm trạng Tần Thiên khẽ thả lỏng, nhưng sắc mặt lại càng khó coi.

Tâm trạng thả lỏng vì biết không phải người của Độc Sư. Thế thì vấn đề không lớn.

Sắc mặt khó coi là vì hắn biết, khắp nơi trên thế giới quả thực có rất nhiều con cháu Long Quốc di cư tới.

Bọn họ tụ tập thành một nhóm nhỏ, không dám bắt nạt người nước ngoài nhưng lại chuyên ra tay với đồng bào mình.

Những người này, thực đúng là cặn bã của dân tộc!

Sắc mặt hắn trầm xuống, cùng Lãnh Vân đi qua đó.

Rẽ qua khúc cua, trước mặt là một mảnh đất trống.

Liền nhìn thấy một đám ô hợp, vây Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết vào giữa. Bọn chúng hò hét, xấc xược.

Một vài tên trong đó lái chiếc moto đã được độ qua, vây lấy hai cô gái đùa giỡn.

Phía sau xe moto có hai tên, trong tay lắc qua lắc lại mấy chiếc túi mua sắm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 880


Chương 880

Tình hình này vừa nhìn đã hiểu.

Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết sau khi đi mua sắm về, liền bị đám đua xe này cướp túi đồ. Sau đó, còn vây bọn họ lại.

Hai cô gái tuy tức giận nhưng mà vẫn luôn nhẫn nhịn không ra tay.

Một mặt là vì hai cô đang ở đất nước xa lạ, họ là hai cô gái, không quen thuộc đường xá và con người nơi đây, không thể làm chuyện phạm pháp.

Ngoài ra, chính là hồi sáng lúc họ ra ngoài, Tần Thiên đã dặn bọn họ không được gây chuyện.

Cho nên, bất đắc dĩ, Mai Hồng Tuyết mới gọi điện thoại cho Tần Thiên.

“Thế nào hai mỹ nữ, suy nghĩ xong chưa?”

“Ngoan ngoãn đi uống rượu với anh đây, khiến anh đây vui, không chỉ trả đồ cho các em, muốn gì anh đây cũng mua thêm cho.”

Tên tóc vàng đứng đầu, trong miệng ngậm một điếu xì-gà lớn, ngạo mạn nói.

“Anh Mao, hai cô em này ngon đấy!”

“Nhìn thôi đã không nhịn được mà muốn kết bạn rồi đấy.” Một đám người hô lên.

“Nghe thấy không?”

“Anh Mao kiên nhẫn có hạn, đừng rượu mời không uống lại uống rượu phạt.”

Thấy hai cô cắn răng không nói câu nào, một tên trọc đầu trong đám không nhịn được mà tới kéo cánh tay Thiết Ngưng Sương.

Thiết Ngưng Sương cuối cùng cũng không nhịn được, dùng tay bẻ ngược bàn tay của tên trọc.

Tên trọc hét lên, quỳ một gối xuống.

“Anh Mao, cứu em!”

“Con đàn bà thối này dám động đến em, anh mau xử chết nó đi!”

Ánh mắt tên tóc vàng khẽ run lên, đang định hạ lệnh ra tay.

Mai Hồng Tuyết vội vàng nói: “Tôi đã gọi điện thoại rồi, lão đại của bọn tôi sẽ đến ngay đấy!”

“Tôi khuyên mấy người cẩn thận một chút, lão đại của bọn tôi tính khí không được tốt đâu!”

Nghe lời cô nói vậy, đám người kia cười lớn.

Trong mắt bọn chúng, mấy kẻ da vàng này ra nước ngoài, tên nào tên nấy đều sợ chết. Không tên nào dám đối đầu với bọn chúng.

Bởi vì đằng sau bọn chúng có chỗ dựa lớn.

“Người đẹp, lão đại của cô tới thì bọn anh cũng sẽ xử gọn cả hắn!”

“Các anh em, tóm hai cô em này lại trước đi!”

“Hôm nay mọi người ai cũng có phần!”

Lệnh vừa phát ra, một đám người như lang sói, hú hét lên, muốn bổ nhào về phía Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết.

Đúng vào lúc này, một giọng nói lạnh lẽo vang lên.

“Tôi chính là lão đại của họ.”

Giọng nói không lớn, nhưng kẻ nào cũng cảm thấy run sợ. Bọn chúng đồng loạt quay đầu lại nhìn.

Nhìn thấy hai tay Tần Thiên cầm hai túi đồ lớn, giống như một người đàn ông trong gia đình. Bên cạnh còn có một mỹ nữ tuyệt sắc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 881


Chương 881

Bọn chúng sững lại rồi cười lớn.

“Anh Thiên!” Thiết Ngưng Sương lập tức buông tay của tên trọc ra.

Cô cúi đầu bất an nói: “Xin lỗi, chúng tôi không nên gây chuyện.”

Tần Thiên hừ một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm tên tóc vàng, nói: “Cậu là tên cầm đầu hả?”

“Quỳ xuống, tự phế đi hai tay, tôi sẽ tha cho cậu.”

“Mày nói cái gì cơ?” Tên tóc vàng tức đến bật cười, nói: “Thằng nhãi, mày CMN chắc không phải là hải vương* đấy chứ?”

(*Hải vương: ý chỉ người đàn ông có nhiều bạn gái hoặc phụ nữ có nhiều bạn trai)

“Dắt theo nhiều gái đẹp vậy.”

“Tao nói cho mày biết, hai cô em này, còn có cô em bên cạnh mày nữa, hôm nay đều phải hầu anh đây uống rượu.”

“Sao nào, đặt điều kiện đi.”

Tần Thiên lạnh lùng nói: “Điều kiện của tôi chính là mạng của cậu.”

Tên tóc vàng nghiến răng nói: “Xem ra mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi.”

“Các anh em, bây giờ hãy cho chúng nó chứng kiến sự lợi hại của đội xe đua chúng ta đi!”

“Ra tay đi!”

Mấy tên lái moto đã sớm rú ga với Tần Thiên.

Lúc này tên tóc vàng vừa ra lệnh, mấy tên kia liền đè chân ga xuống hết cỡ, buông tay phanh.

Một chiếc trong đó, gầm một tiếng, rồi trực tiếp lao lên. Sau đó điên cuồng lao về phía Tần Thiên.

Mấy chiếc xe phía sau, lên lái moto rút dao ra, quẹt xuống mặt đất, tóe lửa, lao theo sau.

Hai tay Tần Thiên cầm hai túi đồ lớn, đứng yên bất động.

Lãnh Vân cũng lạnh lùng đứng quan sát, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.

Mãi tới khi một chiếc moto lao tới trước mặt, Tần Thiên nhấc một chân, tùy tiện đạp một cái lên bánh trước.

Ầm một tiếng.

Cả chiếc moto và tay lái đều ngã nhào ra đất. Sau đó, rê trên mặt đất một đoạn, tóe lửa, va chạm vào mấy chiếc xe phía sau.

Ầm ầm ầm ầm!

Mấy chiếc xe phía sau hoàn toàn không tránh được, toàn bộ đều bị đâm phải.

Trong nháy mắt, mấy chiếc moto đều phế.

Tay lái bị chiếc xe nặng nề đè lên người, đau đến khóc thét.

Trong chốc lát, tên tóc vàng và những tên khác đều kinh hãi.

“Thằng ranh, mày là ai?” Tên tóc vàng khiếp sợ hỏi.

Tần Thiên hừ một tiếng, không thèm để ý tới tên tóc vàng.

Hắn nhìn Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết nói: “Tôi đã nói, không cho phép hai người gây chuyện.”

“Nhưng, không nói là khi kẻ khác gây chuyện với hai người thì hai người không được phép phản kích.”

“Châm ngôn của chúng ta, là không gây chuyện nhưng cũng không sợ gây chuyện. Nếu như có người tới gây chuyện với mọi người, vậy thì phải khiến cho bọn chúng phải hối hận vì đã tới thế giới này.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 882


Chương 882

“Bây giờ thì biết phải làm gì rồi chứ?”

Ánh mắt Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết sáng lên như ánh sao.

“Biết rồi!” Bọn họ kích động trả lời, sau đó, nghiến răng đi về phía đám côn đồ kia.

Sức chiến đấu của hai cô gái, không cần nghĩ cũng biết đáng sợ đến mức nào.

Đặc biệt là Thiết Ngưng Sương, ở tiểu đội Thiên Phạt cô ta gần như đã ở vị trí đầu tiên.

Lần này bị bắt nạt lâu như vậy, trước đây đã kìm nén không dám ra tay, bây giờ được Tần Thiên cho phép, bọn họ có thể bùng nổ rồi!

Hai người phụ nữ yểu điệu, đối đầu với một đám đàn ông hung ác lại giống như hai con hổ lao vào đàn cừu.

Ra tay vô cùng tàn nhẫn!

Chưa đầy mười phút, Hoàng Mao và hơn chục thuộc hạ của hắn ta đều nằm trên mặt đất, không thể đứng dậy. Tất cả đều mặt mũi bầm tím, sưng vù, bị đánh đến mức trông như đầu lợn.

Những người này dựa vào một băng nhóm địa phương để bắt nạt đồng bào nhút nhát, sợ sệt, chưa từng bị đánh như thế này bao giờ?

Hoàng Mao vừa hét lên thảm thiết vừa bò ra ngoài.

“Đợi đấy!”

“Chúng mày cứ đợi đấy!”

“Tao sẽ lập tức báo cho Đại Hồ Tử biết! Chúng mày chết chắc rồi!”

“Tao nói cho chúng mày biết, Đại Hồ Tử chính là cha đỡ đầu của hòn đảo này!”

Không biết có phải vì hắn ta đau đến mức đầu óc không còn tỉnh táo hay không mà bò về phía Tần Thiên.

Tần Thiên giơ chân lên, dẫm lên một tay của hắn ta, nhẹ nhàng dùng sức.

“Á!”

Hoàng Mao bất lực nhìn tay mình biến thành thịt nát dưới chân Tần Thiên.

Hắn ta hét lớn lên rồi ngất đi.

Những người khác đều choáng váng trước cảnh tượng này, thậm chí còn quên mất đau đớn.

Tần Thiên bình tĩnh nói: “Ngất rồi sao?”

“Vậy thì tao sẽ đánh thức mày.”

Vừa nói, hắn vừa dùng chân giẫm lên tay còn lại của Hoàng Mao, nhẹ nhàng dùng sức.

“Á!” Một cơn đau thấu tim gan khác khiến Hoàng Mao tỉnh lại.

“Tay của tao… tay của tao!”

“Ma quỷ, mày là đồ ma quỷ!”

“Tao sẽ không tha cho mày đâu!”

“Tao sẽ đi tìm Đại Hồ Tử!”

“Anh ta sẽ giết mày!” Hắn ta lẩm bẩm như điên.

Tần Thiên lạnh lùng liếc nhìn, những tên côn đồ khác đều sợ hãi cúi đầu xuống.

Người đàn ông đầu trọc vừa rồi đang cầm điện thoại di động, định lén lút gọi điện thoại. Nhìn thấy ánh mắt của Tần Thiên giống như bị sét đánh, vội vàng ném điện thoại sang một bên, run rẩy.

Tần Thiên đi qua đó, cười lạnh: “Gọi điện thoại cho Đại Hồ Tử sao?”

“Đúng… không, không đúng!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 883


Chương 883

“Tôi gọi cho mẹ và bà bảo tôi về nhà ăn cơm…”

“Xin hảo hán, tha mạng!”

“Tôi hứa, tôi sẽ không nói với Đại Hồ Tử!”

Tần Thiên cười lạnh: “Bây giờ, khiêng lão đại của mày dẫn tao đi gặp Đại Hồ Tử.”

“Mày nói cái gì?” Đầu hói không thể tin được. Những người khác đều nghi ngờ mình nghe nhầm.

“Có cần tao nói lại lần nữa không?”

“Dẫn tao đi gặp Đại Hồ Tử.”

“Nếu không tao sẽ phế tất cả chúng mày!” Đám người đó không thể tin nổi.

Đại Hồ Tử là lão đại của hòn đảo này và có thể được gọi là cha đỡ đầu, tất cả đều đi theo Đại Hồ Tử. Nếu không, sẽ không đủ can đảm sỉ nhục đồng bào của mình.

Hiện tại Tần Thiên đã phế Hoàng Mao, hắn không những không bỏ chạy mà còn chủ động đi gặp Đại Hồ Tử ư? Đây chẳng phải là muốn nộp mạng sao?

“Các người còn ngây ra đó làm gì? Đưa hắn đi gặp Đại Hồ Tử!” Hoàng Mao hung dữ hét lên.

Thấy Tần Thiên dường như không nói đùa, một đám thanh niên không dám nghe, có mấy người tay chân ổn hơn, đỡ Hoàng Mao lên, dẫn Tần Thiên đi về phía trước.

Lúc này, bên trong một quán bar.

Vì nguyên nhân thời gian nên không có nhiều khách.

Trên nhiều bàn có khoảng chục người đàn ông nước ngoài cao ráo đang ngồi uống rượu. Trong văn phòng bên cạnh, một người đàn ông có râu đang lau một khẩu súng lục.

Trước mặt ông ta, một chàng trai đang tố cáo đầy kích động.

“Cậu, cậu nhất định phải báo thù cho cháu!”

“Tên đó lại còn ra lệnh cho cháu quỳ xuống li3m giày da của hắn!”

“Thật đúng là vô pháp vô thiên!”

“Cháu đã nói ra tên cậu mà hắn vẫn coi thường!”

“Cậu, đây là lãnh địa của cậu, cậu có thể để người ngoài hống hách, kiêu ngạo như vậy sao?”

“Mau đi giết hắn!”

Đại Hồ Tử vẫy tay ra phía ngoài, lập tức có hai gã khổng lồ bước vào.

“Các người đi giúp Charlie bắt tên đó về đây.”

Charlie vội vàng nói: “Đừng quên, còn có người phụ nữ bên cạnh hắn nữa!”

“Tôi muốn người phụ nữ đó!”

Hai gã khổng lồ gật đầu, vừa quay người lại liền không khỏi sửng sốt.

Lúc này, bên ngoài quán bar trở nên ồn ào.

Nhìn thấy một nhóm người cõng Hoàng Mao bước vào, những người đang uống rượu lần lượt đứng dậy đập bàn đập ghế trong sự phấn khích.

“Có chuyện gì thế?” Đại Hồ Tử ngẩng đầu lên.

Sau đó, nhìn thấy Tần Thiên cùng với Lãnh Vân, Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết nhàn nhã đi vào.

“Bảo Đại Hồ Tử ra ngoài gặp tao.” Tần Thiên lạnh lùng nói, ngồi xuống bên cạnh chỗ ngồi, mở một lon bia.

Mọi người xung quanh đều tập trung lại và nhìn hắn chằm chằm.

Charlie sửng sốt một chút rồi kích động nói: “Chính là tên này!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 884


Chương 884

“Không ngờ hắn dám tìm tới tận cửa, cậu, mau giết hắn đi!”

Đúng lúc này, hơn chục người từ phòng sau xông ra.

Họ đều có đôi mắt màu xanh, cao lớn và cường tráng, là những tên côn đồ, thuộc hạ đắc lực của Đại Hồ Tử.

Bọn chúng bao vây Tần Thiên lại, trong đó có hai người chửi rủa, giơ bàn tay to đầy lông lá ra tóm lấy cổ Tần Thiên.

Tần Thiên ngồi xuống, mí mắt cũng không nhấc lên.

Bên cạnh Thiết Ngưng Sương và Mai Hồng Tuyết đồng thời ra tay, tóm lấy cánh tay của hai người kia.

Trong tiếng mắng mỏ, nhờ sự thông minh và may mắn đã ném được hai thân thể nặng hơn 100 kg ra ngoài.

Bụp!

Hai kẻ ngã xuống đập vỡ hai cái bàn, rượu bị đổ tung tóe trên sàn nhà.

Lúc này, hiện trường trở nên náo động.

Dưới sự kích động, bọn chúng muốn cùng nhau ra tay.

“Đừng cử động!”

Hét lên một tiếng, Quản Nghĩa cùng một đám người lao vào, anh ta nghe được tin tức, vội vàng chạy tới đây.

Thấy Tần Thiên không sao, anh ta mới thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng nói: “Anh Thiên, Đại Hồ Tử không dễ chọc đâu.”

“Anh dẫn mấy cô gái này rời đi trước, ở đây giao cho tôi.”

Tần Thiên muốn nói gì đó, trong phòng làm việc truyền đến một giọng nói.

“Hôm nay không ai có thể rời đi.”

Đại Hồ Tử bước ra với một khẩu súng lục, Nhìn thấy ông ta, trong mắt Quản Nghĩa có chút tức giận nhưng cũng có chút sợ hãi.

Có vẻ như anh ta đã phải chịu rất nhiều ấm ức dưới tay thuộc hạ của Đại Hồ Tử.

Nhưng sau khi kịp phản ứng lại, anh ta lập tức đứng ở trước mặt Tần Thiên, trầm giọng nói: “Đại Hồ Tử, đây là ông chủ của tôi.”

“Tôi hy vọng ông sẽ không làm bừa.”

Đại Hồ Tử cười khẩy: “Long Quốc các người đều là kẻ hèn nhát.”

“Sao vậy, cuối cùng thì hôm nay cũng trở nên cứng rắn rồi à?”

“Rất tốt, tôi cảm thấy rất thú vị.”

Ông ta duỗi bàn tay to lớn ra, thản nhiên đẩy Quản Nghĩa sang một bên, cười lạnh nhìn Tần Thiên.

Tần Thiên nhấp một ngụm bia, nói: “Bia không tệ.”

“Quản Nghĩa, có phải ông ta từng bắt nạt anh không?”

Quản Nghĩa nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ: “Năm đó, chính ông ta là người đã chĩa súng vào đầu bố mẹ tôi, hại gia đình chúng tôi gần như phá sản.”

Hóa ra là vậy.

Trong mắt Tần Thiên có chút hàn ý.

Hắn nhìn Đại Hồ Tử và nói: “Việc này ông cần phải chịu trách nhiệm.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
626,738
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 885


Chương 885

Đại Hồ Tử nhìn Tần Thiên chằm chằm , sau đó cười lớn.

Đây là câu truyện cười hài hước nhất mà ông ta từng nghe trong đời. Một người Long Quốc da vàng chỉ đáng làm kẻ yếu đuối, làm thuộc hạ nịnh hót lấy lòng mình, bây giờ lại nói ông ta phải chịu trách nhiệm.

“Cậu, cậu còn chờ gì nữa?”

“Mau giết hắn đi!”

“Hắn là một kẻ điên, sao hắn dám nói chuyện với cậu như vậy chứ!” Ở bên cạnh, Charlie hung dữ hét lên.

Trước đó, hắn ta đã bị vẻ đẹp của Lãnh Vân mê hoặc.

Bây giờ nhìn thấy bên cạnh Tần Thiên còn có những mỹ nhân như Thiết Ngưng Sương, Mai Hồng Tuyết, hắn ta càng thêm kích động.

Ba người phụ nữ này, hắn ta đều muốn!

“Thanh niên, cậu định bắt tôi chịu trách nhiệm như thế nào?” Đại Hồ Tử nhìn Tần Thiên đầy chế giễu, giống như diều hâu bắt gà vậy.

“Rất đơn giản.” Tần Thiên bình tĩnh nói: “Bây giờ Quản Nghĩa làm việc cùng tôi, ông mau xin lỗi anh ta.”

“Đền bù tổn thất năm đó, đồng thời đảm bảo từ nay về sau sẽ không bao giờ gây phiền toái cho anh ta nữa.”

“Làm được rồi, tôi sẽ không làm khó ông.”

Đại Hồ Tử càng thêm hứng thú, ông ta thật sự chưa từng gặp người nào như Tần Thiên.

Đây là kẻ ngốc hay kẻ điên vậy?

“Lẽ nào cậu không thấy trong tay tôi có súng sao?”

“Cậu không sợ sao?” Ông ta tò mò hỏi.

Tần Thiên cau mày nói: “Tôi biết ông không phục.”

“Vậy thì như vậy đi.”

“Khẩu súng lục này có một trò chơi nổi tiếng, cậu có biết không?”

Sắc mặt Đại Hồ Tử thay đổi: “Ý cậu là, cậu muốn chơi trò cò quay Nga với tôi?”

Cò quay Nga là trò chơi mà người tham gia sử dụng một khẩu súng lục ổ quay với một viên đạn duy nhất bên trong để bắn vào đầu mình theo lượt. Người còn sống sẽ là người chiến thắng. Trò này gọi là cò quay Nga vì nó bắt nguồn từ Nga, do một Cựu chiến binh tên Valeriy Eschenko phát minh

Tần Thiên gật đầu: “Ông có dám không?”

Đại Hồ Tử nghiến răng không nói gì. Một đôi mắt xanh nhìn Tần Thiên chằm chằm.

“Tôi đã thắng được khẩu súng này khi chơi cò quay Nga.”

“Tôi đã chơi tổng cộng tám lần và may mắn thay, tôi đã thắng tất cả.”

“Thanh niên, cậu có chắc chắn muốn chơi với tôi không?”

Tần Thiên nhún nhún vai: “Nếu ông không dám thì tìm cách khác, tôi không sao hết.”

“Được!” Đại Hồ Tử gầm gừ, nạp một viên đạn vào băng đạn rồi vặn mạnh khiến băng đạn xoay nhanh.

Sau đó, ông ta đập mạnh và băng đạn trở về vị trí ban đầu.

Băng đạn có thể chứa được sáu viên đạn, nhưng bây giờ chỉ còn một viên.

Không ai biết viên đạn này được b ắn ra khi nào, có thể nói đây là một trò chơi nguy hiểm đến tính mạng.

Người thua cuộc không chỉ thua trò chơi mà còn mất đi mạng sống của chính mình.

Những anh chàng cao bồi nước ngoài to lớn xung quanh đều trở nên phấn khích.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom