Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Thần Lộ – Tam Thủy Nhất Phiên

Thần Lộ – Tam Thủy Nhất Phiên
Chương 20


Trình Yến cảm thấy dục vọng chiếm hữu của mình càng lúc càng trở nên mãnh liệt một phần là do thái độ hờ hững của Bàng Tiểu Lộ.

Anh chưa từng thấy cô không vui khi anh đi với người khác.

Bộ dạng giận dỗi tối hôm qua của cô thật sự rất đáng yêu. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng quả thật điều đó đã khiến Trình Yến yên tâm hơn bao giờ hết.

Anh cầm chiếc nhẫn sáng lấp lánh trong tay, nằm trên sô pha thở dài.

Về phần Mục Thơ Đình thì thật ra Trình Yến chỉ muốn tham khảo ý kiến của cô về cách cầu hôn mà thôi.

Chuẩn bị nhiều ngày như vậy rồi mà chẳng có ích lợi gì hết.

Bàng Tiểu Lộ vừa rửa mặt xong đi ra liền nhìn thấy Trình Yến nằm dài trên sô pha.

Ánh sáng ban mai chiếu thẳng vào món đồ trên tay người đàn ông khiến nó sáng lấp lánh đến mức cô không thấy rõ.

“Lại đây.” Anh lười biếng kêu một tiếng.

Bàng Tiểu Lộ lập tức đi qua, hai má còn có chút ửng hồng vì nghĩ tới chuyện đêm qua.

Trình Yến ra hiệu cho cô ngồi lên người mình.

Nhìn Bàng Tiểu Lộ ngoan ngoãn nghe theo từng khẩu lệnh, anh vô cùng vừa lòng mà cong môi, cầm lấy tay cô rồi hôn lên từng ngón tay một.

Nụ hôn dừng lại ở ngón áp út rất lâu.

Giống như tôn sùng một tín ngưỡng nào đó.

Đây có lẽ là lần đầu tiên Bàng Tiểu Lộ nhận thức được người đàn ông luôn kiêu ngạo này yêu cô nhiều đến nhường nào.

Cô không kìm lòng được mà cúi xuống hôn anh một cái.

Trình Yến nắm lấy tay Bàng Tiểu Lộ, nhẹ nhàng nghiêng đầu đáp lại.

Không khí dần trở nên ái muội.

“Lộ Lộ.”

“Hử?”

Anh âm thầm lấy chiếc nhẫn ra, từ từ chậm rãi đeo vào ngón áp út của cô, vẻ mặt lộ rõ sự lo lắng khẩn trương.

Bàng Tiểu Lộ kinh ngạc mở to miệng.

Cái này cái này…… Đây là lý do anh lén la lén lút mấy ngày nay sao?!

Cô nhìn chiếc nhẫn vẫn đang bất động ở đầu ngón tay, sốt ruột cọ lên người anh, “Anh, anh mau đeo vào cho em đi!”

“……” Trình Yến trừng mắt nhìn Bàng Tiểu Lộ một cái rồi hung hăng vỗ lên mông cô, “Từ từ ngồi lên đàng hoàng đã.”

Bàng Tiểu Lộ cười hì hì ngồi thẳng dậy, trong lòng tràn đầy vui mừng.

Trình Yến nhìn vẻ mặt rạng rỡ của cô, ánh mắt trở nên ôn nhu hẳn.

“Căn nhà này anh đã mua rồi.” Anh chậm rãi mở miệng, một tay nhẹ nhàng xoa eo cô, “Về sau anh sẽ mua cho em căn nhà lớn hơn nữa.”

“Đây là nhẫn đính kim cương xanh mà em thích, tuy là nó có hơi nhỏ một chút.”

“Mục Thơ Đình tới đây để giúp anh cầu hôn em. Nhưng mà…. anh nghĩ rằng em sẽ không thích những kiểu khoa trương màu mè đó đâu.”

“Lúc anh mua cái này, trong đầu chỉ nghĩ đến việc cột em vào người……” Trình Yến nhìn thẳng vào đôi mắt đang cười của Bàng Tiểu Lộ, biểu tình cứng nhắc trên khuôn mặt cũng dần nhu hòa, “ Mà bây giờ……”

“Lộ Lộ, đeo chiếc nhẫn này vào, mãi mãi… ở bên anh.”

Trình Yến không hỏi Bàng Tiểu Lộ có đồng ý hay không.

Chỉ một mực dứt khoát đẩy mạnh chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô.

Chiếc nhẫn này không phải là thứ mà anh dùng để trói buộc cô. Mà là cô cam tâm tình nguyện cùng anh đi suốt quãng đường còn lại của cuộc đời.

Hai mắt Bàng Tiểu Lộ đỏ ửng, cúi người xuống ôm chặt lấy Trình Yến.

////////

Tại một quán cà phê nhỏ dưới gốc đa cao.

Hai người ngồi đối diện nhau.

Một người phụ nữ trong số đó khoảng hơn hai mươi tuổi đang nở nụ cười thân thiện, người còn lại là một cô gái chừng 17 18 tuổi đang cúi đầu miễn cưỡng làm bài tập.

Người phụ nữ cầm từng quyển bài tập lên kiểm. Một lúc sau, cô gái đối diện hạ bút xuống, hừ một tiếng rồi đứng dậy. “Tôi có thể đi chưa?”

“Đã hết giờ rồi, đương nhiên là em có thể về nhà.” Người phụ nữ ôn hòa nói.

“Cô sợ tôi gặp được Trình Yến chứ gì?” Cô gái đó ngạo mạn hất cằm lên.

Bàng Tiểu Lộ thật sự không hiểu nổi, người khó tính khó nết như Trình Yến sao lại được nhiều người yêu thích thế không biết? Hơn nữa, không phải chính con bé này vừa nói là muốn về nhà sao?

Thấy Bàng Tiểu Lộ không mở miệng đáp lại, cô gái kia càng tự tin hơn, chống nạnh kiêu ngạo nói, “Sao không tự nhìn lại bản thân mình đi chứ? Không trẻ như tôi, không đẹp bằng tôi, dáng người cũng thua kém tôi, căn bản là cô không xứng với anh ấy!”

Chao ôi!! Con nít bây giờ đều nói chuyện thô lỗ như vậy sao?! Bàng Tiểu Lộ xoay cây bút bi trong tay, nhất thời không biết nên phản bác thế nào.

Giờ mà có giảng đạo lý thì cũng khẳng định cô bé này sẽ chẳng nghe lọt tai nổi chữ nào.

Đúng lúc này, tiếng chuông cửa của quán cà phê vang lên, một người đàn ông với vóc dáng cao lớn, tây trang phẳng phiu bước vào, khuôn mặt tươi cười của anh liền đông cứng lại khi nhìn thấy cô bé nữ sinh kiêu ngạo chống nạnh với nói chuyện với Bàng Tiểu Lộ.

Tuy rằng chàng thanh niên năm nào đã biến thành một người đàn ông lịch lãm thành phục, nhưng bản chất vẫn là Trình Yến.

Bàng Tiểu Lộ nhanh chóng đứng dậy rồi xoa bụng một cách đầy ẩn ý.

Cái bụng tròn vo, bên trong là công chúa nhỏ của bọn họ.

Trình Yến lập tức bước tới, vừa lúc nghe thấy nữ sinh kia nói một câu “Cô phải biết mình biết ta một chút, nếu đã không xứng thì nên…”

Anh phải cố nhịn lắm mới không tát vào khuôn mặt đáng ghét đó.

Bàng Tiểu Lộ cười tủm tỉm tiến lên hai bước rồi ấn tay Trình Yến, đáy mắt hiện lên tia cảnh cáo.

Cái tên khốn này gần đây rất thích đi tập thể hình nên sức lực mạnh hơn trước rất nhiều, nếu thật sự động thủ, nói không chừng cô gái kia sẽ không còn răng mất.

Bàng Tiểu Lộ quay đầu lại nhìn cô gái nhỏ đang sững sờ với nụ cười ôn hòa.

“Cô bé, chờ đến khi nào em thật sự biết cảm giác thích một người là như thế nào, thì lúc đó em cũng sẽ hiểu ra…”

“Không có ai là không xứng với ai hết, người mình thích chính là người thích hợp nhất với mình.”

“Ngày cả khi tính tình của anh ấy rất xấu, thích khống chế, lúc nào cũng muốn giám sát em… Đừng, cái này em chỉ ví dụ thôi, không phải là đang mắng anh.. thì đó vẫn là người em thích nhất.”

Trong lòng anh chỉ có một mình em… Ngoại trừ anh thì không ai xứng với em.

《HOÀN CHÍNH VĂN》
 
Chương 21: Phiên ngoại.


Bàng Tiểu Lộ đã lên mạng đặt mua hai bộ quần áo coi như là quà giáng sinh của cô và Trình Yến.

Một là chiếc váy màu đỏ mang đậm phong cách Giáng Sinh, cổ áo có viền lông trắng, sau khi mặc vào… sẽ lộ ra một nửa mông và hai sườn nhũ thịt.

Không sai, đây chính là trang phục tình thú.

Bàng Tiểu Lộ tranh thủ lúc Trình Yến còn chưa về nhà mặc thử bộ đồ gợi cảm này rồi nhìn vào gương.

Vạt váy gần như không che được vùng kín, hơn nửa thịt mông đều lộ ra ngoài; Nếu bỏ tay xuống có thể che khuất phần sườn eo, nhưng nếu nhấc tay lên thì cả nửa bộ ngực tuyết trắng đều có thể thấy rõ.

Hơn nữa bộ đồ này chật đến nổi không thể nào mặc nội y vào được.

Sau khi đấu tranh tư tưởng một hồi lâu, cuối cùng Bàng Tiểu Lộ vẫn quyết định mặc nó đi làm cơm tối.

Khi cô nấu xong món cuối cùng thì anh cũng vừa lúc về tới nhà.

Người đàn ông đặt chiếc cặp táp xuống, theo thói quen đi vào nhà bếp muốn ôm vợ thì đột nhiên nhìn thấy thân ảnh quyến rũ này.

Trình Yến tức khắc dừng bước.

Bàng Tiểu Lộ bưng dĩa thức ăn rồi xoay người lại, hai má đỏ bừng nói, “Trước…… Ăn cơm trước đi.”

Ăn cơm cái rắm! Ông đây chỉ muốn ăn em! Đôi mắt của Trình Yến như đang bốc lửa.

Bàng Tiểu Lộ đành đẩy anh ngồi xuống bàn rồi bưng đồ ăn lên, “Ăn cơm trước đã, em đói bụng” Ngữ điệu nũng nịu mềm mại của cô dễ dàng khiến người đàn ông thỏa hiệp.

Thời điểm Trình Yến định vào phòng tắm rửa mặt thì đột nhiên nhìn thấy một bộ quần áo được xếp gọn gàng trên giường, anh tò mò cầm lên xem – hóa ra là một bộ quân phục màu đen.

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào nó rồi nghiến răng nghiến lợi nghĩ: với tình trạng hiện tại chắc anh không thể nào mặc cái quần bó sát như vậy, chỉ nghĩ đến việc cô háo hức mua bộ đồ này cũng đủ khiến anh cương cứng.

Huống chi vừa rồi còn nhìn thấy cô ăn mặc gợi cảm như vậy.

Quả thực…… Quả thực không biết xấu hổ!

Tuy trong lòng thầm mắng Bàng Tiểu Lộ nhưng cuối cùng Trình Yến vẫn ngoan ngoãn mặc bộ quân phục kia vào.

Nhìn thấy anh bước ra, hai mắt cô sáng lên.

Trình Yến rất cao to, mặc dù không phải là loại quá cường tráng nhưng đường nét cơ bắp đặc biệt rõ ràng. Khi mặc bộ quân phục bó sát này vào, đường cong hoàn mỹ của anh hoàn toàn lộ ra, từ bắp chân kéo dài đến cặp mông săn chắc, bộ dạng cứ như một con báo săn đang tiến về phía con mồi của nó.

“Lại đây” Sau khi ngồi xuống, Trình Yến liền hạ giọng ra lệnh.

Anh đã sớm phát hiện ra rằng cô rất thích nghe anh nói chuyện như vậy, đương nhiên là lúc này anh cũng không ngần ngại biểu hiện ra mặt hấp dẫn nhất của mình.

Bàng Tiểu Lộ ngoan ngoãn cầm bát cơm rồi ngồi lên đùi Trình Yến, thậm chí cô còn cố tình cọ mông vào dương v*t nửa cương phía dưới.

Mỗi khi ngồi xuống, bộ váy này căn bản không thể che khuất mông. Mông thịt trần trụi cứ thế dán lên đũng quần khiến anh có thể cảm nhận rõ sự ướt át nơi đó.

Trình Yến bắt Bàng Tiểu Lộ ngồi nghiêng, một tay cầm chén vòng qua eo cô, một tay đút cơm như đang chăm em bé.

Hai người chỉ ăn lửng dạ.

Một lát sau, Bàng Tiểu Lộ ngơ ngác nhìn Trình Yến kéo cô tới tấm thảm mềm mại ở phòng khách.

“… Quỳ xuống” Sau khi suy nghĩ vài giây, anh hất cằm ra lệnh.

Bàng Tiểu Lộ theo bản năng nghe lời quỳ xuống, quỳ xong lại cảm thấy bối rối, xấu hổ.

Chẳng lẽ… chẳng lẽ hôm nay anh muốn chơi cái play kỳ quái gì nữa sao, nhưng cô đâu có mua cái đạo cụ nào nữa đâu……

Lúc này, Trình Yến bất ngờ rút dây thắt lưng quanh eo ra rồi gấp nó lại, sau đó tự thử lực đạo trên tay mình.

Tiếp theo đó, anh ngồi xếp bằng trước mặt cô.

“Nằm xuống” Trình Yến đè đầu Bàng Tiểu Lộ để cô ghé vào đùi anh, “Ngoan một chút.”

Em không phản kháng còn chưa đủ ngoan sao!

Tuy Bàng Tiểu Lộ có hơi hoảng sợ nhưng vẫn yên lặng dựa vào người Trình Yến rồi nghiêng đầu nhìn anh.

Cực kỳ giống một con thú cưng.

Anh biết thừa rằng cô cũng có chút háo hức mong chờ chuyện xảy ra tiếp theo.

Nếu thật sự không thích thì đã sớm khóc nháo rồi…. mặc dù cuối cùng cũng vẫn sẽ thỏa hiệp.

Anh thử lực đạo của dây thắt lưng lên tay mình một lần nữa rồi dùng nó kéo váy của cô lên, bắt đầu chuyển mục tiêu sang cặp mông cong vểnh.

Vải đỏ làm nổi bật lên làn da trắng nõn khiến Trình Yến không kìm lòng được mà xuống tay.

Bàng Tiểu Lộ run rẩy kêu thành tiếng.

Lực đạo này so với bình thường anh dùng tay đánh cô chỉ mạnh hơn một chút, đầu dây lưng còn quẹt qua đáy chậu giữa hai chân.

Sự hưng phấn do đau đớn mang lại khiến hai mắt Bàng Tiểu Lộ ươn ướt, cô càng nhìn bộ quần áo của anh, càng cảm thấy mình như đang bị trừng phạt vì làm sai… giống như một phạm nhân?

Cũng không hẳn, có lẽ giống như một đứa bé đang bị phạt thì đúng hơn.

Hoàn toàn không dám phản kháng, thậm chí còn cảm thấy đối phương vô cùng yêu thương mình.

“Ai dạy em mua những thứ này? Hả?” Trình Yến dùng giọng điệu trầm thấp mà chất vấn, “Càng ngày càng lẳng lơ, chỉ biết học mấy cái để câu dẫn người khác!”

Tuy bị mắng nhưng Bàng Tiểu Lộ lại không hề tức giận vì đây chính là kết quả mà cô muốn khi mua những món đồ này.

Cô hơi nhếch mông lên, quơ quơ trước mặt anh, “Ông xã, đừng giận nữa… Cho anh đánh tới khi nguôi giận, được không?”

“Dâm đãng” Trình Yến khẽ cắn răng, “Có phải em rất muốn ông xã đánh em đúng không?”

Chưa từng chơi nên cũng muốn thử một chút.

Cô chột dạ nghĩ thầm trong lòng, hơn nữa anh cũng rất lợi hại……

Lần này Trình Yến quyết định xuống tay mạnh hơn, lưu lại một vệt đỏ ửng trên cặp mông trắng nõn.

Dây thắt lưng đánh trúng hoa hạch non mềm phía trước khiến Bàng Tiểu Lộ run rẩy hét lên một tiếng rồi bắt lấy đùi Trình Yến, khụt khịt mũi một cách đáng thương.

Thật sướng……

Đôi mắt của cô gái nhỏ ươn ướt thất thần, vừa nhìn là biết thoải mái đến mức độ nào.

Anh không đợi cô hoàn hồn lại mà vẫn tiếp tục xuống tay thêm vài lần nữa cho đến khi cô run rẩy đạt tới cao trào.

“A, a a a -- đừng đánh nữa…… Hu hu hu hu, đau quá A Yến……”

“Đau cái rắm!” Trình Yến không kìm được mà ném dây thắt lưng sang một bên, xoay người Bàng Tiểu Lộ lại, còn chưa kịp cởi hẳn quần ra thì đã khuỵu chân xuống, đỉnh côn th*t vào đường đi ướt dầm dề, “Mẹ nó! Chảy nhiều nước như vậy mà còn dám nói mình không dâm?!”

Huyệt thịt do dư âm của cơn cao trào mà run rẩy co rút lại, kẹp chặt lấy dương v*t khiến người đàn ông rít lên một tiếng, bắt đầu hung hăng thọc vào rút ra.

“Hu hu… Em, em…… em là bà xã dâm đãng của ông xã… A a a sâu quá, muốn…muốn đỉnh tới bụng…”

Cô thật sự cả thấy như bụng của mình như bị dương v*t đâm thủng.

Trình Yến sắp phát điên rồi.

Bàng Tiểu Lộ nhìn người đàn ông mặc bộ quân phục gợi cảm trước mặt, ham muốn trong lòng càng lúc càng bùng cháy, cô chủ động nâng mông lên đón ý nói hùa, nước mắt và mồ hôi hòa vào với nhau, vừa dâm đãng vừa đáng thương.

Bởi vì anh chưa cởi hẳn quần ra nên đôi lúc vải dệt sẽ cọ vào hoa hạch, không cần đưa tay chạm tới cũng đã đủ sung sướng. Cô dứt khoát rên rỉ thành tiếng, vừa kêu ông xã vừa kéo tay anh vói vào khe hở bên sườn, phủ lên nhũ thịt, “Ngực trướng quá a a a -- Hu hu sắp bị ông xã thao ra sữa mất --”

“Có sữa thì ông xã sẽ uống sạch cho em.” Trình Yến thở dốc dùng sức xoa nắn ngực Bàng Tiểu Lộ đến mức hai bên nhũ thịt đều lộ hết ra ngoài.

Sau một hồi điên cuồng thao làm thì dục vọng mãnh liệt cuối cùng cũng dần vơi bớt, lúc này anh mới có thể bình ổn hơi thở, một tay chống lên hông, chậm rãi động eo.

Nhìn Trình Yến như thế, Bàng Tiểu Lộ không khỏi nuốt nước bọt vài cái. d*m thủy nóng bỏng nhớp nháp liên tục trào ra, quả thực giống như là đang đi tiểu. Chỗ hai người giao hợp càng phát ra âm thanh dâm uế hơn.

“Ông xã mặc bộ đồ này thực sự rất đẹp trai nha~” Ánh mắt mê muội của cô không khỏi khiến anh cười hừ một tiếng.

Sự yêu thích đối với bộ đồ này cũng tăng hơn không ít.

Trình Yến đột nhiên rút dương v*t ra, sau đó để Bàng Tiểu Lộ một lần nữa quỳ gối trên sàn nhà, đưa lưng về phía anh. Còn anh thì khuỵu một chân lên mặt đất rồi dùng sức cắm côn th*t vào, dùng sức vỗ vỗ lên mông cô, “Bò vào phòng đi!”

Hu hu hu hu! Thật sự coi người ta là chó sao! Bàng Tiểu Lộ khóc thút thít, quay đầu lại nhìn anh với ánh mắt lên án.

“Tiểu chó cái dâm đãng” Trình Yến cười cười mắng một tiếng.

Rõ ràng là loại lời nói vô cùng khó nghe, nhưng với ánh mắt đầy ham muốn cùng nụ cười ôn nhu của anh lại có thể khiến cô ngoan ngoãn lắc mông làm theo.

Bàng Tiểu Lộ gian nan bò từng bước về phía trước còn Trình Yến thì chậm rãi theo sau rồi hung hăng cắm thật mạnh một cái khiến cô gái nhỏ suýt chút nữa nằm dài ra sàn, may là anh kịp thời vòng tay qua trước ngực ôm cô lên.

Tiếp theo đó Trình Yến cứ duy trì tư thế này, vừa xoa ngực Bàng Tiểu Lộ, vừa đỉnh eo về phía trước bắt cô di chuyển.

Bàng Tiểu Lộ bị thao đến mức khoái cảm truyền đi khắp người. Thật vất vả lắm mới vào tới phòng ngủ, Trình Yến liền vớt cô lên ôm ở trước ngực.

“Đúng là tiểu chó cái dâm đãng! Nói xem có phải hay không?”

“Phải, là tiểu chó cái… Hu hu hu ông xã mau thao em….”

Trình Yến ngồi xuống mép giường rồi hơi thả lỏng tay để Bàng Tiểu Lộ nhào về phía trước. Tư thế này thật sự khiến cô giống như một con chó cái với hai tay chống xuống đất, mông dẩu cao vừa vặn đến mức anh không cần dùng sức cũng có thể cắm tới chỗ chưa từng chạm qua.

“Đừng đụng tới chỗ đó… Hu hu hu ông xã, tay em đau quá…… A a a a --” Cô gái nhỏ ngày thường không thích vận động rất nhanh đã chịu không nổi, phe phẩy mông xin tha.

Trình Yến phớt lờ Bàng Tiểu Lộ.

Anh một mực chuyên tâm thọc vào rút ra, sau đó đột nhiên đứng dậy, bắt lấy mông cô, cắm thật sâu vào bên trong như đóng cọc, vòng eo rắn chắc lấm tấm mồ hôi.

“A a a a ông xã đau quá -- muốn thao đến tử cung rồi…… Hu hu hu đau quá --”

“Bắn hết cho em… bắn cho tiểu chó cái mang thai.” Trình Yến cắn răng gầm nhẹ, sau đó động thân thêm mấy cái rồi đem tất cả tinh dịch đặc sệt bắn vào chỗ sâu nhất.

Tay chân Bàng Tiểu Lộ nhũn ra, cả người run run rẩy rẩy. Cơ thể cô hoàn toàn không còn chút sức lực nào mà quỳ rạp trên mặt đất, lỗ nhỏ ở hoa huy*t liên tục trào ra chất lỏng trắng đục.

Bàng Tiểu Lộ thề rằng sau này sẽ không bao giờ mua mấy loại quần áo như này nữa.

Trình Yến bế cô lên, trong lòng lại có suy nghĩ ngược lại.

《HOÀN TOÀN VĂN》
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top