Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1373


CHƯƠNG 1373

Kiều Thanh Phong cười to nói: “Nhìn xem, đây lãnh đạo của các người hóa ra lại bẩn thỉu như vậy. Không đánh lại chúng tôi nên lén bắt vợ con anh Vương đi. Đây chính là bản tính ăn cướp của người Mỹ các người.

Giờ phút này.

Blank và những người khác đều im lặng.

Trong lòng mỗi người như lửa đốt.

Nếu không phải vì cái mệnh lệnh ngu ngốc đó, họ đã không rơi vào kết cục như hôm nay.

Cũng sẽ không phải chịu sự nhục nhã này.

Hôm nay sẽ là ngày nhục nhã nhất trong lịch sử nước A.

Và sự nhục nhã này là do sự ngu dốt của Stephen gây ra.

Ông ta là người đứng đầu mà một kế hoạch ngu xuẩn như vậy cũng phê duyệt cho được, bắt vợ con nhà người ta nhưng cuối cùng vân thất bại, bị người ta đánh tới tận cửa.

Cứ coi như ông ta muốn nắm đăng chuôi đi thì đừng để bị thất bại.

Đây lại bị người ta nắm ngược lại.

Bây giờ người thì chưa bắt được, còn bị người ta đánh tới cửa, đại sát tứ phương.

Thể diện cũng bị người ta giảm nát.

Ai mà chịu được nỗi nhục này?

Ông ta còn muốn giữ lại chức ư, vào tù mà ngôi đi.

Những người này chỉ ước có thể kéo Stephen xuống đài ngay lập tức.

Họ đều đang chờ cho việc này kết thúc, sẽ lập tức phát động biểu tình bỏ tù Stephen.

Đúng là ngu dốt không chịu nổi.

Hơn một giờ sau, Oak cùng những người khác bị một chiến thần cao cấp của Mỹ dẫn tới thành phố Vinal.

Oak đã hoàn toàn tuyệt vọng, không còn ôm bất cứ hy vọng nào nữa.

Ông ta trở thành vật tế.

Ông ta nghĩ, trong trường hợp thất bại, Thần chủ nước R sẽ không bỏ qua cho mình.

Chỉ là ông ta không ngờ ngày này lại tới nhanh như vậy.

Khiến cho ông ta trở tay không kịp.

Ông ta càng không ngờ Vương Bác Thần sẽ ra tay đơn giản và trực tiếp như vậy.

Trực tiếp đuổi giết tới Mỹ.

Không cho họ bất kỳ cơ hội nào để giải thích, không cho họ đường lui, lại càng không cho họ thương lượng.

Trực tiếp đòi người, không đưa thì giết.

Vương Bác Thần đã nhìn thấy Oak và những người khác.

Tâm mười mấy người. Kiều Thanh Phong đằng đằng sát khí đứng đó chờ đợi.

Chờ Vương Bác Thần lên tiếng.

Chiến thần cao cấp của Mỹ, người đưa họ tới, nơm nớp lo sợ, tỉnh thần đã sụp đổ từ lâu.

Vương Bác Thần giết năm chiến thần cao cấp, tính cả Ovid nữa là sáu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1374


CHƯƠNG 1374

Ông ta đang lo lắng bản thân sẽ thành người thứ bảy.

Ông ta vốn dĩ không muốn tới, nhưng hiện tại sáu chiến thần cao cấp của Mỹ đều đã chết, giờ chỉ còn lại ba người.

Ban đầu chiến thần cao cấp có gần mười người, thiếu chút nữa thì bị Vương Bác Thần giết sạch.

“Quỳ xuống!”

Kiều Thanh Phong lạnh lùng quát lên.

Hai con mắt lóe tia lửa điện, hung dữ nhìn chằm chằm vào Oak.

Chính loại cặn bã này muốn bắt vợ con của Thần chủ.

Oak và những người khác nào dám phản kháng, lập tức quỳ xuống đất.

“Đưa danh sách cho tôi.”

Vương Bác Thần nói với chiến thần cao cấp kia.

Người kia không dám nói chuyện, vội vàng dâng danh sách lên bằng cả hai tay.

Vương Bác Thần nhận lấy danh sách, nói với Kiều Thanh Phong: “Đưa danh sách cho Thần Thiên Các, những người có tên trong đó, tôi muốn giết cả nhà họ. Đã định ra tay với vợ con tôi, thì tôi cũng phải có qua có lại, dùng cách tương tự để đáp lễ, nếu không người khác sẽ nghĩ người nước R chúng ta không hiểu lễ nghĩ, không hiểu quy tắc giang hồ.

“Đi ra ngoài, quy tắc rất quan trọng. Người khác ra tay với người nhà của mình, vậy mình cũng phải diệt cả nhà của người đó.”

Lời này vừa nói ra.

Oak và những người khác lập tức phản ứng lại.

Lần này họ hối hận thật rồi.

Trước kia, họ chỉ nghĩ thắng làm vua thua làm giặc, họ thua rồi thì chẳng có gì để nói.

Nhưng bây giờ, Vương Bác Thần lại dùng cùng một thủ đoạn để đối phó với người nhà của họ, lúc này họ bắt đầu sợ hãi.

“Thần chủ, tôi sai rồi, anh muốn giết tôi cứ giết, người nhà tôi họ vô tội.”

“Đừng giết người nhà của tôi mà, họ không biết gì về chuyện này cả.”

“Thần chủ, cầu xin anh tha cho người nhà tôi, họ thậm chí còn không biết tôi làm gì.”

Bọn Oak đều quỳ xuống nhận sai và cầu xin tha mạng.

Lúc trước, bọn họ đã từng nghĩ răng, dù cho bọn họ có thất bại thì thần chủ nước R cũng không dám chạy đến tận nước A để gây sự đâu, cùng lắm là dùng vài thủ đoạn ngoại giao mà thôi.

Thần chủ nước R sẽ không xông thẳng vào nước A, vì làm thế sẽ dần đến chiến tranh.

Đến lúc đó, bọn họ có thể phủ nhận hết mọi chuyện.

Chỉ cần đến thời điểm mấu chốt thì vợ con của Vương Bác Thần sẽ là đòn sát thủ.

Đó chính là dự định ban đầu của bọn họ.

Nhưng họ hoàn toàn không ngờ rằng, Vương Bác Thần sẽ bất chấp tất cả, điên cuồng đuổi giết đến tận nước A.

Còn muốn báo thù lên người nhà bọn họ.

“Thân nhân của bọn tôi vô tội, người làm sai là bọn tôi, thần chủ nước R, nếu muốn giết thì hấy giết bọn tôi, đừng động vào gia đình chúng tôi.”

Oak đã không còn ôm chút hi vọng sống sót nào cả.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1375


CHƯƠNG 1375

“Vô tội? Thế vợ con tôi không vô tội sao?”

Vương Bác Thần nện một cước vào bả vai Oak, cú đáp khiến cả người Oak mất đi tri giác, xương cốt đều gãy rời.

“Sao, bây giờ đổi thành người nhà của mấy người liền cảm thấy họ vô tội à? Đến lượt người nhà của mấy người thì mấy người không chịu nổi nữa sao?”

“Đây là logic của mấy người à? Mấy người có thể ra tay với vợ con tôi, còn tôi thì không thể ra tay với gia đình mấy người?”

Có tên không cam tâm: “Nhưng người nhà bọn tôi không hề biết chuyện này.”

Vương Bác Thần đá văng tên nọ, anh lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ gia đình tôi biết sao?

Giết hết đi!”

Kiều Thanh Phong cười một tiếng, có người muốn chạy, liền bị anh ta dùng một quyền đập chết.

Dù những tên này cũng có chút thực lực nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của Kiều Thanh Phong.

Trong chớp mắt, bọn Oak đều chết sạch không còn một mống.

Tên chiến thần đỉnh cấp dẫn chúng tới rất hoảng hốt trước cảnh tượng này.

Ngay cả chiến thần chém giết điên cuồng trên chiến trường nhưng hắn cũng bị doạ sợ.

Vương Bác Thần quá ác.

Quá điên rồi.

Huỷ hết tổ chức god còn chưa đủ, anh còn giết cả năm vị chiến thần đỉnh cấp, một vị bộ trưởng, và một vị phụ trách cục tình báo.

Sau đó, anh còn bảo người của Thần Thiên . Các giết chết người nhà của đám Oak.

Ác quỷ.

Đây là một tên ác quỷ.

Bọn họ đúng là ngu tới cực điểm rồi mới đi chọc giận một tên ác quỷ như vậy.

Giết người không chút nương tay.

Cũng không có chút do dự.

Đặc biệt là còn giết trên đất Mỹ-địa bàn của họ.

Nước A là đế quốc hàng đầu thế giới đó.

Là ông trùm toàn cầu đó.

Là bá chủ địa cầu trong nửa thế kỷ đó.

Vậy mà hôm nay, họ lại bị một mình Vương Bác Thần đạp dưới chân!

“Vương, ngài Vương, vậy tiếp theo đây.

Giọng hắn mang theo cả sự sợ hãi, không dám nhìn thẳng vào mắt Vương Bác Thần.

Hắn ta cũng từng là người kiêu ngạo bất tuân, là thiên tài bất phàm.

Nhưng bây giờ còn không dám thở mạnh.

Hắn ta còn chưa nói xong đã bị Vương Bác Thần ngắt lời: “Cút về nói với Stephen, Thần Thiên Các sẽ cử người tới đàm phán với hăn về khoản bôi thường tiếp theo. Nếu hăn không đồng ý thì tôi sẽ giết thêm lần nữa, giết tới khi nào bọn chúng đồng ý mới thôi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1376


CHƯƠNG 1376

“Một đám ngu xuẩn mù mắt, tưởng mình là lão đại thật sao? Chúng là cái thá gì chứ.

Tôi không giết hết bọn chúng thì chúng không thoải mái đúng không? Đây là lần cuối cùng, nếu còn có lần sau thì người chết không chỉ là vài tên như thế này đâu.”

Tên chiến thần nước A nào dám phản bác, hắn ta nơm nớp lo sợ không nói nên lời, cũng không biết có nghe rõ những gì Vương Bác Thần nói hay không nữa.

“Nhìn rõ chưa? Đây chính là người mà mấy người đã chọc đấy.”

Tại gia tộc Brown.

Ông Brown lạnh lùng nói với Locke: “Bây giờ con còn cảm thấy 20 tỷ đô tiền bồi thường ta bỏ ra là lô không?”

Locke sợ tới mức run bần bật, anh ta chỉ cảm thấy cái chân gãy vừa mới nối lại bắt đầu đau nhức rồi.

“Đều chết cả rồi, Tại dinh tổng thống.

Richard ngồi phịch xuống ghế rồi bàng hoàng nói.

Tất cả mọi người đều như bị rút hết sức lực, không ai đáp lời hắn ta.

Cái chết của Oak và Ovid khiến bọn họ có cảm giác như một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.

Một người là người đứng đầu cục tình báo, một người là bộ trưởng bộ quốc phỏng, còn có cả năm vị chiến thần đỉnh cấp, thế mà đều bị Vương Bác Thần giết sạch.

Đây là một sự đả kích to lớn với bọn họ.

Hơn nữa, mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, chuyện mà bọn họ phải đối mặt kế tiếp mới thực sự rắc rối.

Hôm nay chính là ngày nhục nhã nhất trong lịch sử đế quốc đứng đầu.

Chính phủ Stephen cũng trở thành chính phủ vô năng nhất trong lịch sử đế quốc.

Bọn họ đã đoán được rồi, sau này dù đám người bọn họ có cố gắng thế nào cũng bị gắn cái mác sỉ nhục đế quốc đệ nhất.

Kế tiếp còn có thể bùng nổ biểu tình.

Những người kia sẽ không quan tâm bọn họ có nỗi khổ hay không.

Đối thủ cạnh tranh của họ cũng sẽ mặc kệ bọn họ có bị ép hay không.

Chúng chỉ muốn bọn họ rớt đài.

“Đáng lẽ chúng ta không nên ra tay với người nhà của thần chủ nước R, rất không nên.”

Có người lắc đầu.

Nhưng bây giờ nói mấy chuyện này còn ích lợi gì chứ?

Khi đó, ai mà ngờ răng Vương Bác Thần sẽ điên tới mức này?

Sẽ bất chấp tất cả mà giết đến tận đây.

Sẽ giết tới mức họ trở tay không kịp như thế.

Đến bây giờ, bọn họ vân còn chưa rõ rốt cuộc tổ chức god đã gây ra sai lầm như thế nào mà bây giờ mọi chuyện lại kinh khủng như vậy.

Rốt cuộc là ai đã để lộ bí mật?

Tuy nhiên, họ đã truy cứu hết tất cả nhưng vân không phát hiện ra điều gì bất thường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1377


CHƯƠNG 1377

Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng, nguyên nhân của việc này cũng chỉ bắt nguồn từ chuyện Vương Bác Thần đi đòi lại công bằng cho lão ngũ, tình cờ gặp được tên bạn trai người da đen của Phạm Lệ Hoa-vợ trước lão ngũ.

Sau đó, vì chuyện của con trai lão ngũ-Tiết Dương nên anh mới gặp được Trần Phong.

Rồi Trần Phong lại phát hiện có người âm thầm điều tra Triệu Thanh Hà nên anh liền tóm được thành viên của tổ chức god.

Không ai có thể ngờ được rằng, tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ Phạm Lệ Hoa.

“Các vị, bây giờ chúng ta nên nghĩ cách ứng phó với tình huống tiếp theo như thế nào đi. Bên Vương Bác Thần phái người của Thần Thiên Các tới đàm phán với chúng ta nên nhất định chúng sẽ đề ra điều kiện rất cao. Hơn nữa chắc chắn trong nước sẽ bùng nổ những cuộc biểu tình lớn.

Rắc rối mới bắt đầu thôi.”

Richard bất lực lắc đầu, nhất định phải có người đứng ra giải quyết cục diện này.

Bây giờ họ đã không thể trông cậy vào Stephen rồi.

Nhìn ông ta thôi đã biết tâm trạng của ông ta đã sụp đổ rồi.

“Ngài tổng thống, ngài có cao kiến gì không?”

Cuối cùng bọn họ vẫn hỏi Stephen, dù sao lúc này, ông ta vân là lão đại của họ.

Stephen tức giận chửi ầm lên: “Cao kiến, con mẹ nó tôi còn có thể có cao kiến gì?

Bây giờ tôi đã trở thành tổng thống nhục nhã nhất trong lịch sử nước A rồi! Fuck!

Đều do tên khốn Vương Bác Thần đó, đều do nước R chết tiệt đó. Nếu không phải vì bọn chúng không yên phận thì sao chúng ta lại bị ép đến bước đường này.”

“Cao kiến, cao kiến, còn con mẹ nó mà cao kiến, bây giờ cái ghế của tôi còn giữ được hay không mới là vấn đề này!”

Richard khó chịu nói: “Ngài tổng thống, nhiệm kỳ của ngài vần chưa kết thúc, ngài cần phải chịu trách nhiệm với quốc gia này.

Tôi đề nghị ngài hãy lập tức gọi điện cho quốc chủ nước R-Hàn Đỉnh để hạ sức ảnh hưởng của chuyện này xuống mức thấp nhất. Phải tranh thủ đàm phán với Hàn Đỉnh chứ quyết không thể cùng Thần Thiên Các thương lượng.”

Tất cả mọi người đều gật đầu, Stephen cũng dần bình tĩnh lại.

Đàm phán với Hàn Đỉnh vẫn có thể tranh thủ vài thứ, chứ không như đàm phán với Vương Bác Thần, chỗ nào cũng bị cản trở.

Đặc biệt là việc đàm phán với Thần Thiên Các. Thần Thiên Các chỉ là một tổ chức của nước R, chỉ là bọn dưới trướng Vương Bác Thần.

Địa vị song phương không ngang hàng, đây đã là một sự sỉ nhục rồi.

Rất nhanh, tin tức thần chủ nước R bức ép Stephen đã truyền đi khắp nơi.

Tuy không có bất cứ video nào bị lô ra ngoài nhưng chỉ trong vòng vài giờ ngắn ngủi, chuyện này đã bùng nổ trên khắp các diễn đàn.

Nguyên nhân là vì không chỉ có một người nói tới chuyện này, mà cả mấy trăm nghìn người ở thành phố Vinal đều đồng thời bàn tán xôn xao.

Đến cả thị trưởng Virginia-Blank cũng đứng lên chất vấn chính phủ Stephen.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1378


CHƯƠNG 1378

Lúc này dân chúng mới nhận ra, hôm nay đã xảy ra một sự việc kinh thiên động địa rồi.

“Chúng ta là đế quốc đứng đầu đó, là quốc gia mạnh nhất thế giới đó, thật sự bị một tên thanh niên nước R bức ép tới bước đường này sao?”

“Sao tôi cứ cảm thấy đây là tin giả? Không ai hiểu tin hơn tôi đâu.”

“Lầu trên im miệng đi, người thân của tôi ở Virginia nói với tôi rằng, người thanh niên đó là thần chủ nước R đấy.”

“Tôi đã biết được nguyên nhân của việc này rồi. Người đứng đầu cục tình báo Oak đã cấu kết với tổ chức god bắt vợ con của thần chủ nước R, nhưng thất bại. Sau đó, thần chủ nước R nổi cơn thịnh nộ, dẫn chiến thần Kiều Thanh Phong giết tới tận chỗ chúng ta, trực tiếp huỷ diệt tổ chức god, đồng thời bảo đám Stephen giao ra kẻ đứng đăng sau chuyện này. Bọn Stephen không muốn giao người, còn muốn giết cả thần chủ nước R, kết quả là năm vị chiến thần đỉnh cấp của đế quốc chúng ta bị thần chủ dùng một chưởng đập chết…

“Tôi nghe nói không chỉ có năm người đâu, đến cả bộ trưởng bộ quốc phòng Ovid cũng chết rồi. Hình như ban đầu thần chủ nước R không định giết nhiều người như vậy đâu, nhưng cách làm của lũ ngu chính phủ Stephen đã khiến thần chủ nước R tức giận. Thế nên, khi Ovid chết rồi thì bọn Stephen mới ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề và bắt đầu thương lượng.”

“Tôi còn biết một tin, không biết có phải thật hay không. Tôi nghe nói lúc đầu bọn Stephen còn định bỏ rơi cả thành phố Vinal. Chúng định dùng vũ khí cấp cao và bồi táng mấy trăm nghìn dân của Virginia cùng Vương Bác Thần…”

Lúc này, tất cả mọi người dân nước A đều đang thảo luận chuyện này và tin tức nhanh chóng lan rộng.

Hơn nữa, đối thủ của chính phủ Stephen còn cố ý dẫn dắt nên rất nhanh, cả nước A đều chìm trong bất mãn.

“Chính phủ Stephen chính là chính phủ phế vật nhất trong lịch sử đế quốc đệ nhất, họ khiến chúng ta phải chịu nỗi nhục nhã chưa từng có!”

“Đúng là nhục nhã, tổng thống của một nước đứng đầu lại bị ép đến bước đường này, đến cả bộ trưởng bộ quốc phòng cũng bị người ta giết rồi, đây là địa bàn của đế quốc đệ nhất chúng ta đó! ! 1!”

“Mẹ nó, Stephen nhất định phải từ chức, hắn khiến chúng ta nhục nhã như vậy, đây là ngày nhục nhã nhất lịch sử nước A.

Stephen còn chẳng có cơ hội mở miệng trước mặt người ta, người ta vừa găn một cái là hắn quỳ ngay!”

“Sỉ nhục! Sỉ nhục! Sỉ nhục!”

“Tôi phải đi biểu tình, phải khiến Stephen từ chức, nếu có thể, tôi hi vọng có thể tống Stephen vào ngục.

“Đúng vậy, Stephen nhất định phải từ chức, một người lãnh đạo vô năng như vậy chỉ là tai hoạ dành cho chúng ta thôi. Trời ạ, ban đầu tôi còn bầu cho ông ta, đây là sự sỉ nhục nhất cuộc đời tôi.”

“Từ chức! Từ chức!”

Chưa đầy hai tiếng, diễn đàn đế quốc đệ nhất đều bùng nổ.

Tất cả nên tảng đều tràn ngập những tiếng măng chửi.

Nhưng chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó là Stephen phải từ chức.

Nhiều nơi đã xảy ra biểu tình, lúc đầu cảnh sát địa phương còn ra sức ngăn cản, nhưng chẳng bao lâu sau, cảnh sát cũng thấy xấu hổ khi ngăn chặn biểu tình.

Thậm chí rất nhiều cảnh sát còn tham gia biểu tình luôn.

Nghiêm trọng nhất là thành phố Vinal, những người đã chết liền trở thành đối tượng tuyên truyền có sức thuyết phục nhất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1379


CHƯƠNG 1379

Một lượng lớn các cơ quan truyền thông tràn vào thành phố Vinal để tiến hành đưa tin qua video.

Tình hình ở thành phố Vinal nhanh chóng được lan rộng khắp nước A.

Sự thật được tiết lộ, tất cả mọi người đều bị sốc.

Không ngờ rằng chính phủ Stephen lại ngu xuẩn đến mức này, đánh không lại liền bắt vợ con của người ta.

Điều quan trọng nhất là còn thất bại rồi, bị người ta giết đến cửa rồi.

“Tôi tận mắt nhìn thấy, trong video, Stephen ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có, phản bác cũng không dám phản bác.”

“Mọi người, Stephen là một ngôi sao chổi, thành công thì ít hỏng việc thì nhiều, ông ta đã mang đến tai họa cho thành phố Vinal chúng ta. Thần chủ Nước R không phải là không cho chúng ta thời gian, Thần chủ Nước R đã cho đủ thời gian để đám người Stephen đến đàm phán nhưng đám người Stephen lại kề cà chưa tới.”

“Điều khiến người ta tức giận nhất là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Ovid dẫn theo mấy vị chiến thần cấp đỉnh của đất nước chúng ta đã đến từ sớm rồi, đây là đang âm thầm đợi cơ hội muốn giết chết Thần chủ nước R. Để bảo vệ chúng ta, thị trưởng Blank của chúng ta đã tự sát, cuối cùng lại được Thần chủ Nước R cứu, đây thật là một sự chế nhạo cực lớn. Mà Bộ trưởng Bộ Quốc phòng và các chiến thần cấp đỉnh của chúng ta chỉ chờ đợi cơ hội ra tay, không quan tâm chút nào đến sự sống chết của công dân thành phố Vinal chúng ta.”

“Ovid bị giết, đó cũng là sự kém cỏi của chính phủ Stephen, Thần chủ Nước R vốn chỉ muốn bọn họ giao ra người xúi giục phía sau, nhưng đám người Stephen lại không bằng lòng giao ra, điều này đã chọc giận Thần chủ Nước R. Stephen vẫn cứ tiếp tục đe dọa Thần chủ Nước R, bị Thần chủ Nước R một tay đánh chết.”

“Tôi là mẹ của Edward đã khuất, con trai tôi đã chết rồi. Tôi hận Thần chủ Nước R, nhưng tôi càng hận chính phủ Stephen hơn. Nếu bọn họ đã không có năng lực đó, tại sao còn khiêu khích Thần chủ nước R?

Còn chọc giận Thần chủ Nước R?”

“Vợ tôi Lisa cũng đã chết trong trận thảm họa này. Đây đều là lỗi của chính phủ Stephen. Bọn họ căn bản không nghĩ đến việc cứu người, bọn họ chỉ muốn tìm cơ hội để giết chết Thần chủ Nước R. Chính phủ của chúng ta đáng hận như vậy, hoàn toàn không nghĩ cho chúng ta, đám người Ovid lúc đó đã sớm đến trước mấy phút, nhưng không thèm lộ mặt, chỉ đợi cho Thần chủ nước R giết người xong rồi lấy cớ ra tay.”

Video của những nhân chứng này xuất hiện trên mạng, một lần nữa đẩy cơn bão táp này đến cao trào.

Lúc này người dân của Đệ Nhất Đế Quốc mới biết không phải là không có cơ hội cứu người mà là chính phủ Stephen căn bản không nghĩ đến việc cứu người Là chính phủ Stephen đã một tay khuếch trương cuộc thảm họa.

“Tôi là một quan chức, hiện tại tôi không tiện tiết lộ thân phận của mình, nhưng tôi muốn tiết lộ một chút thông tin, không muốn để mọi người mù tịt không biết gì.

Sau khi Thần chủ Nước R tiêu diệt tổ chức GOD, thực ra chúng ta có cơ hội đàm phám, nhưng Ovid đề nghị tận dụng cơ hội này để giết chết Thần chủ Nước R, thậm chí còn muốn dùng vũ khí cao cấp, để công dân của toàn thành phố Vinal bị chôn cùng. Mặc dù cuối cùng không được thực hiện, nhưng kế hoạch hành động vấn là ra tay với Thần chủ Nước R, không suy xét đến sự sống chết của các công dân thành phố Vinal.”

Phát ngôn của một số quan chức đã khiến người dân nước A vốn đã tức giận lại càng trở nên hoàn toàn cuồng bạo.

Trước đây còn tưởng răng đây chỉ là tin đồn, chỉ là tin vịt, là tin giả.

Nhưng bây giờ lại trở thành sự thật.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1380


CHƯƠNG 1380

Người dân của Đệ Nhất Đế Quốc đã hoàn toàn bị chọc giận rôi.

Trong vòng chưa đầy năm giờ đồng hồ, các cuộc biểu tình lớn đã diễn ra trong phạm vi toàn quốc của Đệ Nhất Đế Quốc.

Một số người vấn đang tiến về phía phủ tổng thống.

“Đồ ngốc, đồ ngốc, bọn họ biết gì chứ! Tôi đây là vì lợi ích của nước AI Mẹ kiếp, mẹ kiếp, lập tức bảo quân đội tới, trấn áp cuộc biểu tình.”

Stephen nổi trận lôi đình, không biết đã đập phá bao nhiêu đồ đạc.

Nhưng đám người Richard lại không ai bằng lòng phối hợp.

“Ngài Tổng thống, chúng ta đã không thể khống chế nổi cục diện rồi. Biện pháp duy nhất bây giờ là chúng ta ra mặt thừa nhận sai lầm, xoa dịu cảm xúc của dân chúng, hoàn thành việc chuyển giao quyền lực.

Nếu không, toàn bộ Đệ Nhất Đế Quốc của chúng ta sẽ rơi vào hỗn loạn.”

Phía bên Đệ Nhất Đế Quốc, cục diện đã mất kiểm soát rồi.

Về phía Nước R, đám người Quốc chủ Hàn Đỉnh và Bộ trưởng võ bộ Quách Đỉnh lại mù mờ.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Không phải Vương Bác Thần vừa mới đối phó xong thế gia hào tộc sao? Sao lại đến Đệ Nhất Đế Quốc bên kia rồi?

Chuyện của thế gia hào tộc bên này còn chưa hoàn toàn xử lý xong, một số thứ vẫn chưa tiếp nhận, hiện tại Vương Bác Thần lại chỉnh đốn phía bên nước A?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Stephen bọn họ chẳng lẽ không biết thực lực của Tiểu Vương lại tăng lên rồi sao?

Bọn họ nghĩ như thế nào vậy, cho rằng mình là cổ tộc ẩn thế sao? Lại dám bắt vợ con của Tiểu Vương đi.”

Hàn Đỉnh có chút nghỉ hoặc có phải não của Stephen bị hỏng rồi không.

Đừng nói đến việc thực lực hiện tại của Vương Bác Thần đã tăng vọt, đã ở trên chiến thần rồi.

Cho dù là trước đây, trong giới thế tục, thực lực của anh cũng là mức trần của chiến lực.

Hơn nữa, Vương Bác Thần có sát tính lớn, chẳng lẽ Stephen không biết sao?

Nguyễn Văn Việt khép hờ hai mắt, cười híp mắt mà nói: “Xem ra năm đó Tiểu Vương giết người vấn còn ít, vì vậy mới khiến bọn họ nảy sinh ảo giác. Những người Đệ Nhất Đế Quốc kia, giết một tốp, bọn họ liền sợ rôi.”

Bộ trưởng võ bộ Quách Đỉnh – người đã hoàn toàn bộc lộ thực lực, lãnh đạm nói: “Không biết bọn họ lấy bản lĩnh từ đâu, thực lực hiện tại của Tiểu Vương, sợ rằng là thực lực mạnh nhất trong số những Siêu : Phàm Giả đã được biết đến. Tân Mệnh của nhà họ Tần kia, thực lực bạo phát ra cuối cùng cũng chính là thực lực của Đăng Vân Cảnh thực thụ, nhưng vấn bị Tiểu Vương giết chết rồi. Chứng tỏ Tiểu Vương hiện tại cũng vì không có công pháp để đột phá Đăng Vân Cảnh, nếu không sớm đã là Đăng Vân Cảnh rồi.”

Không ai nghỉ ngờ lời nói này của Quách Đỉnh.

Vương Bác Thần có dị huyết của nhà họ Vương và thần huyết của Hiên Viên tộc, không ai biết được tiềm lực của anh lớn đến mức nào.

“Phía bên Stephen gọi tới, có vẻ ý của ông ta là muốn nói chuyện với chúng ta, không muốn giao thiệp với Thần Long Các.”

Hàn Đỉnh cười haha nói.

Hôm nay tâm trạng ông ta không tệ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1381


CHƯƠNG 1381

Thế gia hào tộc bị ông ta san phẳng, ngọn núi đè nặng trên đầu ông ta bao nhiêu năm nay cuối cùng cũng được dọn dời.

Cả người cảm thấy thư thái hơn rất nhiều.

Trong mắt mấy người bọn họ, những người của thế gia hào tộc kia lẽ ra nên sớm bị quét vào đống sách lịch sử rồi.

Hoặc là anh ngoan ngoãn làm phú ông giàu có, hoặc là anh ngoan ngoấn đi kinh doanh, nhưng lại cứ khăng khăng muốn nhúng tay vào quyền lực thế tục.

Quả thực là lòng tham không đáy, rắn muốn nuốt voi.

Đều đã truyền thừa hơn ngàn năm rồi mà còn không hài lòng, còn muốn xưng vương xưng bá làm thái thượng hoàng của người khác, không trị anh thì trị ai.

Nguyễn Văn Việt già đời thành tỉnh, vừa nhìn liên nhìn ra được ý định của đám người Stephen: “Haha, đã đến lúc này rồi, đám người Stephen còn xem chúng ta là kẻ ngốc sao, còn muốn cao cao tại thượng nói chuyện với chúng ta?”

Quách Đỉnh hừ lạnh, nói: “Giấc mộng bá chủ thế giới năm mơ quá lâu rồi, không muốn tỉnh lại.”

Hàn Đỉnh thờ ơ nói: “Đừng nói vậy chứ, dù sao người ta cũng là lão đại, chúng ta vấn phải tiếp tục phát triển hòa bình mấy chục năm nữa rồi cái gì cũng có, haha.

Nguyễn Văn Việt châm chọc nói: “Bọn họ uống nhầm thuốc rồi sao? Lúc này, bọn họ muốn nói chuyện thì chúng ta nhất định phải nói chuyện sao? Thế giới này không Xoay theo hướng bọn họ. Tiếp tục thờ ơ với bọn họ, để Thiên Thần Các đi nói chuyện với bọn họ, loại rẻ tiền này phải để Tiểu Vương thu dọn.

“Bọn họ chẳng qua là cảm thấy quy cách của Thiên Thần Các không đồng đẳng thôi, điều này có gì chứ? Đây là chuyện giữa bọn họ và Thiên Thần Các, liên quan gì đến chúng ta? Mọi người đều biết, Thiên Thần Các và Nước R không phải là mối quan hệ phụ thuộc.”

Ngay từ ngày đầu tiên Vương Bác Thần thành lập Thiên Thần Các, nó không có mối quan hệ phụ thuộc với Nước R, mà là một cơ cấu độc lập nằm ngoài Nước R.

Sự cân nhắc lúc đó là Vương Bác Thần đã dân người của Thiên Thần Các chống lại kẻ thù bên ngoài.

Đồng thời, tiến hành một số hoạt động đặc biệt để tránh cho Nước R bị nhắm vào.

Chỉ là sau này, mặc dù Vương Bác Thần không ngừng nổi lên, mối liên hệ giữa Thiên Thần Các và Nước R ngày càng chặt chế hơn, mọi người mới nghĩ rằng Thiên Thần Các là cơ cấu tổ chức của Nước R.

Trên thực tế là không phải, ít nhất là hiện tại vần đang độc lập.

 

Ba người Hàn Đỉnh, Nguyên Văn Việt và Quách Đỉnh nhìn nhau và lộ ra nụ cười của những con cáo già.

Trước đây phía bên Đệ Nhất Đế Quốc muốn phong tỏa thì phong tỏa, muốn đánh áp thì đánh áp, làm không tốt thì đội hình mẫu hạm của người ta còn tới cửa dạo quanh hai vòng.

Quả thực là bực bội, uất ức.

Vương Bác Thần thành lập Thiên Thần Các, sau khi nổi lên, nó đã trấn áp được sự hung hăng kiêu ngạo của các thế lực phương Tây.

Nhưng dù sao bên Nước R vẫn thuộc về thế yếu, đối phương động một tí là trừng phạt kinh tế gì đó, quả thực là khiến người ta chán ghét.

Lần này thật sảng khoái.

Vương Bác Thần đã trực tiếp gi ết chết sáu vị chiến thần cấp đỉnh của nước A, một trong số họ còn là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, bây giờ còn nổ ra một cuộc biểu tình lớn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1382


CHƯƠNG 1382

Bắt đầu hoảng rồi, muốn thông qua đàm phán để giải quyết, trước đó sao không làm sớm đi?

Những lúc như thế này rồi mà vấn muốn tính toán thiệt hơn, không muốn nói chuyện với Thiên Thần Các, không phải là lo lắng địa vị không ngang bằng, từ đó ảnh hưởng đến địa vị của nước A Đệ Nhất Đế Quốc sao?

Tại sao phải chiều theo ý của bọn họ?

Giống như đứa trẻ vậy, nghĩ răng trái đất xoay quanh mình?

Người mà ông khiêu khích chính là Thiên Thần Các, muốn nói chuyện thì đi nói chuyện với Thiên Thần Các, có liên quan gì đến Nước R tôi chứ?

Rất nhanh, điện thoại của Stephen lại gọi tới.

Lần này Hàn Đỉnh đã nhận máy, có điều giọng điều lại có chút khiến người ta phải suy nghĩ.

“Tổng thống Stephen, tôi nói này, những chuyện này tôi không thể nói chuyện với ông được, Thiên Thần Các là một cơ cấu tổ chức độc lập ngoài Nước R, không có mốt quan hệ phụ thuộc với Nước R. Tôi cũng không quản được Thiên Thần Các.

Hơn nữa, đây là ân oán giữa các ông và Thiên Thần Các, Nước R chúng tôi không tiện bao biện làm thay. Haha, Tổng thống Stephen, chuyện này các ông vẫn nên nói chuyện với người của bên Thiên Thần Các đi, tôi không có quyền quản lý việc của Thiên Thần Các.”

Hàn Đỉnh cười haha, đẩy đi sạch tất cả mọi chuyện.

Giọng điệu bề ngoài thì có vẻ vô cùng đáng tiếc và đồng cảm nhưng trong lòng lại vui như hoa nở.

Nếu chính phủ Stephen thực sự nói chuyện với Thiên Thần Các, người đời lại không biết Thiên Thần Các không phụ thuộc nước R, sẽ chỉ cho rằng ngay cả tư cách đàm phán trực diện với Nước R mà nước A cũng không có, chỉ có thể đàm phán với một bộ phận của Nước R.

Điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của Đệ Nhất Đế Quốc trên trường quốc tế.

Đệ Nhất Đế Quốc hiện tại muốn thông qua đàm phán với Hàn Đỉnh, từ đó kéo hai bên vào một mối quan hệ ngang hàng, Hàn Đỉnh đương nhiên sẽ không làm theo điều ông ta muốn.

“Tôi có thể giúp hai bên các ông đạt được hòa giải, nhưng chuyện này tôi không chắc chắn được, dù sao Vương Bác Thần mặc dù là Thần chủ Nước R nhưng anh ta cũng là người phụ trách của Thiên Thần Các, phía anh ta đại diện cũng là Thiên Thần Các, tôi chỉ có thể thử nói xem sao, không dám bảo đảm thành công.”

Hàn Đỉnh nói dăm ba câu đã khiến Stephen cứng họng không nói nên lời.

Không cho đối phương lấy một chút cơ hội.

Lời trong lời ngoài đều bộc lộ ra rằng các Ông không có tư cách nói chuyện với Nước Riôi.

Thái độ cao cao tại thượng này khiến phía bên Đệ Nhất Đế Quốc vô cùng khó chịu.

Trước đây, người cao cao tại thượng chính là bọn họ, muốn thế nào thì sẽ thế ấy, là người đặt ra quy tắc.

Cục diện hiện tại lại đảo ngược khiến bọn họ rất khó chịu.

Rất bực bội.

Rất không cam tâm.

Phía bên Stephen kìm nén lửa giận, trong giọng nói mang theo vẻ bực dọc.

Hàn Đỉnh vui vẻ tiếp tục nói: “Tổng thống Stephen, chuyện này ông nói với tôi cũng vô ích, ông phải tìm Vương Bác Thần. Nếu thật sự muốn truy cứu theo như những gì Ông nói, nước A các ông ra tay với người nhà của Thần chủ Nước R chúng tôi, loại thủ đoạn đê hèn này chúng tôi còn chưa bày tỏ thái độ mà.”

Vừa nói, giọng điệu của Hàn Đỉnh cũng trở nên gay gắt hơn, có chút lạnh lùng: “Tổng thống Stephen, các ông đến Nước R chúng tôi, bắt vợ con của Thần chủ Nước R chúng tôi, đây là có ý gì? Không thèm nói quy tắc nữa? Nếu các ông không thèm nói quy tắc như vậy, vậy chúng tôi cũng không quan tâm đ ến quy tắc nữa, hay là chúng ta thử Xem xem? Cũng không phải chỉ có mình Thần chủ Nước R chúng tôi có vợ con, các ông cũng có người nhà mà, đúng không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1383


CHƯƠNG 1383

Nói xong, Hàn Đỉnh trực tiếp cúp điện thoại, hừ lạnh nói: “Cái thứ gì vậy, còn coi trọng bản thân. Văn Việt, lập tức thông báo cho toàn thế giới, nghiêm khắc lên án hành vi ra tay đối với người nhà Tiểu Vương của Stephen, truy cứu mọi trách nhiệm. Chúng ta cũng phải áp dụng biện pháp tương ứng, bắt mấy thương nhân nước A có vấn đề kia.

Rất nhanh.

Nhân cơ hội này.

Phía bên Nước R này đã đưa ra lời tuyên bố, công bố với toàn thế giới về những hành vi của đám người Stephen.

Vào lúc này, rất nhiều người chỉ biết rằng nước A đã nổ ra một cuộc biểu tình lớn với quy mô chưa từng có, nhưng lại không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì.

Thông báo chính thức của Nước R ngay lập tức khiến không ít người phân nộ.

Thật không ngờ đường đường là chính phủ nước A, một quốc gia lớn trên thế giới, mà lại dùng loại thủ đoạn đê tiện này để đối phó với Thần chủ Nước R.

Lúc này, các quốc gia phương Tây đã chỉ viện chiến thần cấp đỉnh cho Stephen kia đều vô cùng lo lắng.

Bọn họ không biết chuyện này, Stephen chỉ nói với họ rằng họ có cơ hội đối phó Thần chủ Nước R.

Không ngờ lại là chuyện như vậy.

Nếu như Thần chủ Nước R truy cứu chuyện này, bọn họ phải làm thế nào?

Với sự bá đạo của Thần chủ Nước R, chắc chắn sẽ truy cứu.

Ở phía bên châu Âu.

Đế Quốc Mặt Trời Lặn, đám người Thủ tướng Paul Reese đang bàn bạc xem nên đối phó chuyện này như thế nào.

Paul Reese bình tĩnh nói: “Quyết định của Stephen không sai, sai là sai ở chỗ những kẻ ngu ngốc kia đã thất bại rồi, nếu thành công, đây sẽ là chiếc chùy sát thủ để chúng ta đối phó với Nước R Có người không nghĩ như vậy, nói: “Dựa theo nghiên cứu của chúng tôi về Thần chủ Nước R, anh ta sẽ không dê dàng thỏa hiệp như vậy, hơn nữa năm chiến thần cấp đỉnh bị anh ta một quyền đánh chết, thực lực của anh ta đã vượt trên chiến thần. Tôi không kiến nghị chúng ta tiếp tục đụng vào anh ta, sẽ không có bất kỳ lợi ích nào cho chúng ta.

Lại có người nói: “Ý của Hàn Đỉnh Nước R khi bảo người tuyên bố thông báo này ra là rất rõ ràng, ông ta sẽ không nói chuyện với Stephen. Nhiều năm qua, Stephen đã không màng quy tắc, đụng chạm không ít người, đặc biệt là phía bên Nước R. Hàn Đỉnh là một con cáo già, chắc chắn sẽ lợi dụng cơ hội lần này để đánh rắn dập đầu.”

Paul Reese không kiên nhẫn gõ gõ bàn, hừ lạnh và nói: “Điều chúng ta phải thảo luận bây giờ không phải là Thần chủ Nước R mạnh như thế nào, mà là tiếp theo chúng ta nên áp dụng sách lược gì. Đế Quốc Mặt Trời Lặn chúng ta, muốn tái hiện lại huy hoàng xưng bá toàn cầu năm đó, bắt buộc môi bước đều không thể đi sai, bắt buộc phải giãm Nước R xuống. Các ông đừng quên, một trăm năm trước, chính là Đế Quốc Mặt Trời Lặn chúng ta và nước P đã tiên phong mở cửa Nước R, nên người Nước R mới không thân hiện với chúng ta như vậy.

Một nữ nghị sĩ nói: “Vậy chúng ta không bày tỏ thái độ, không ủng hộ. Hiện tại Thần chủ Nước R có thực lực siêu phàm, chúng ta tạm thời tránh mũi nhọn của anh ta đi.”

Mọi người đều cảm thấy không có vấn đề gì.

Với thực lực hiện tại của Thần chủ Nước R, chiến thần cấp đỉnh bên phía bọn họ căn bản không phải là đối thủ.

Cùng lúc này, lục địa Châu Âu, các cường quốc của phương Tây như nước P và Đệ Tam Đế Quốc cũng đều đang đau đầu vì chuyện này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1384


CHƯƠNG 1384

Biến cố đột ngột xuất hiện ở phía bên nước A đã phá vỡ mọi kế hoạch của bọn họ.

Đặc biệt là Thần chủ Nước R đã trở thành sự tồn tại ở trên chiến thần, đây là điều mà trước đó bọn họ không dự liệu tới.

Tổng thống Newlong của nước P: “Chúng ta giao thiệp với bên Nước R trước một chút, xem xem thái độ của bên đó. Thần chủ Nước R là một người có tâm báo thù cực mạnh, chắc chắn sẽ không chịu dàn hòa, chắc chắn sẽ tới đòi bồi thường.”

Thủ tướng của Đệ Tam Đế Quốc: “Chúng ta không cần quan tâm đ ến phía bên Đế Quốc Mặt Trời Lặn kia, đồng thời qua lại với Thiên Thần Các và chính phủ Nước R, giảm thiểu tổn thất mới là điều chúng ta phải làm…”

Trong khi bọn họ đang thảo luận xem nên ứng phó với chuyện này như thế nào, Vương Bác Thần vừa trở về thành phố Hà Châu.

“Anh đến Đệ Nhất Đế Quốc rồi? Sau đó Đệ Nhất Đế Quốc loạn rồi?”

Triệu Thanh Hà nhìn bản tin rồi lại nhìn Vương Bác Thần đang chơi với Dao Dao bên cạnh, trên mặt đầy vẻ ngỡ ngàng.

Cũng xa nhau chưa đầy một ngày mà.

Không phải là đến đế đô sao?

Sao lại đi nước A rồi?

Vương Bác Thần cười cười, nói: “Có mấy con chuột không an phận, anh đi một vòng. Dự án Tân khu Hà Châu bên kia của em vân tiến triển thuận lợi chứ?”

Triệu Thanh Hà có chút ngốc nghếch dễ thương nói: “Đợi đã, anh trả lời câu hỏi của em trước, hiện tại em vấn rất mơ hồ. Em vẫn không biểu sao anh lại đánh nước A bổ nhào rồi? Cứ như vậy, thân phận của anh chẳng phải sẽ bị bại lộ sao?”

Vương Bác Thần đang kiểm tra bài tập của Dao Dao, nói một cách thờ ơ: “Bại lộ thì bại lộ, không có gì to tát cả. Anh cũng không muốn đụng chạm ai, nhưng nếu ai đụng vào anh, vậy anh chỉ đành dạy cho bọn họ một bài học sâu sắc. Stephen không tin, hiện tại chính là kết cục của ông ta.”

Triệu Thanh Hà gật gật đầu, đối với một số chuyện, cô không phải là biết rất rõ, chỉ biết rằng người mà Vương Bác Thần phải đối phó rất mạnh.

“Hiện tại có tin tức gì của mẹ chúng ta chưa?”

Nghe thấy lời này, sắc mặt Vương Bác Thần trở nên xám xịt, lắc đầu và nói: “Vấn chưa tìm được, vấn đang điều tra.”

Triệu Thanh Hà nhẹ nhàng nói: “Anh yên tâm, mẹ chúng ta cát nhân ắt có thiên . tướng. Những ngày tháng khổ cực như vậy chúng ta đều đã vượt qua rồi, cho dù xảy ra chuyện gì, một nhà chúng ta cũng sẽ không xa nhau.”

Vương Bác Thần cười nói: “Những chuyện này em đừng lo lăng, có anh đây”

Nói đến đây, Vương Bác Thần nhíu chặt mày, nhìn về phía Dao Dao bên cạnh và hỏi: “Dao Dao, câu này không phải là bảy bạn nhỏ nên chọn chiếc xe có bao nhiêu chỗ sao? Sao con lại chọn là tám chỗ?”

Dao Dao nghiêm túc nói: “Bởi vì còn có cô giáo mà?”

Vương Bác Thân : “..”

“Vậy câu này thì sao?”

Vương Bác Thần chỉ vào một câu điền vào chỗ trống, trên đó có bốn sư đồ Đường Tăng, Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Tăng và hỏi: “Người ta hỏi tổng cộng có mấy người, tại sao con lại điền là 2 người?

Một, hai, ba, bốn, đây không phải là bốn người sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1385


CHƯƠNG 1385

Dao Dao chỉ vào bức tranh của Sa Tăng và Trư Bát Giới phía trên với vẻ mặt bối rồi và nói: “Hai bọn họ không phải là người, là động vật mà.’ Động vật…

Vương Bác Thần chỉ cảm thấy huyết áp của mình lại tăng vọt, sau đó lại chỉ vào một câu hỏi trắc nghiệm và nói: “Câu hỏi này, người ta hỏi là chiếc bút chì này dài 18 (…), sao con lại chọn là mét? Bút chì của con dài 18 mét sao?”

Dao Dao không phục nói: “Tại sao bút chì không thể dài 18 mét?”

Vương Bác Thần mệt mỏi nói: “Con có tin ba rút con dao rựa 40 mét của ba ra không?”

Dao Dao nói lớn: “Con dao rựa 40 mét của ba vừa khéo gọt được chiếc bút chì dài 18 mét của con.”

Vương Bác Thần cảm thấy mình sắp bị làm cho phát điên rồi, lúc nhỏ mình cũng đâu ngốc như vậy chứ, chẳng lẽ là theo nòi Triệu Thanh Hà sao?

Triệu Thanh Hà bên cạnh sắp cười đến phát điên rồi, Vương Bác Thần trừng mắt nhìn Triệu Thanh Hà một cái rồi lại chỉ vào một bài toán nói: “15-8=? Câu này con không biết tính sao? Con đặt tính theo hàng dọc mà tính.”

Dao Dao bĩu môi nói: “Con đã đặt tính theo hàng dọc mà, nhưng 5 không đủ để trừ 8.”

Vương Bác Thần đặt tính theo hàng dọc và nói: “5 kia không đủ để trừ 8 thì con mượn thêm mười.

Dao Dao không chịu nhận thua và nói: “Nhưng nếu mười không cho mượn thì sao!”

Vương Bác Thần đầu óc ong ong: “Không cho mượn… Không cho mượn thì con nhắc đến tên ba, cứ nói là ba nói đấy xem nó có cho mượn hay không.

Triệu Thanh Hà đã cười đến không ngừng lại được nữa, ôm lấy bụng và nói: “Ôi, em không chịu được nữa rồi, hahaha…’ Vương Bác Thần tức giận nói: “Đừng cười nữa, đứa trẻ này chắc chắn là theo nòi em.

“Được rồi, ăn cơm thôi, bày học cho đứa nhỏ mà các con ai nấy đều tức gần chết.

Còn chê Dao Dao chúng ta ngốc, mẹ thấy là các con không biết đường dạy, Dao Dao chúng ta thông minh lắm.”

Mẹ vợ Trần Ngọc bưng cơm đi ra, liếc nhìn Triệu Thanh Hà đang cười đến không ngừng được và Vương Bác Thần đang tức giận đến mức đầu sắp nổ tung với vẻ chán ghét.

“Nào Dao Dao, chúng ta ăn đùi gà lớn.”

Dao Dao nghe lời chạy tới, bĩu môi nói: “Bà ngoại tốt với con nhất, câu hỏi đơn giản như vậy mà cả ba và mẹ đều không biết dạy cho con, con là trẻ con mà, so đo tính toán với con làm gì chứ, bảng cộng trong phạm vi 10 con đều thuộc, một cộng một bằng hai, một cộng hai bằng ba, hai cộng hai bằng bốn… bảy cộng tám bằng mười lăm…

Vương Bác Thần vội vàng nói: “Bảy cộng tám bằng mười lăm, vậy mười lăm trừ tám bằng bao nhiêu?”

Dao Dao ngơ ngác xoa xoa chiếc đầu nhỏ: “Con không biết.”

Vương Bác Thần : “II”

Triệu Thanh cười trên nỗi đau của người khác mà nói: “Bây giờ thì anh biết em bày học cho con gái anh khó khăn như thế nào rồi chứ?”

Không bày học thì mẹ hiền con hiếu, bày học rồi thì gà bay chó chạy.

Nhìn dáng vẻ hả hệ khi người khác gặp họa của Triệu Thanh Hà, Vương Bác Thần không vui nói: “Những bài còn lại em hướng dẫn con đi, anh tức đến mức răng đau nhức rồi.”

Dao Dao ở bên cạnh bổ sung nói: “Răng đau không phải là bệnh, nhưng lại vô cùng đau.

Vương Bác Thần: “Con ăn cơm của con đi”

Trần Ngọc ở bên cạnh trách móc nói: “Bác Thần, sau này một mình con đừng đi làm những chuyện nguy hiểm như vậy nữa, đó là nước A, lần này cũng là con may mắn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1386


CHƯƠNG 1386

Mẹ cũng xem được rồi, trên mạng nói nước A định dùng vũ khí tối tân, nếu họ dùng thật con phải làm sao? Hãy thông minh hơn một chút, con không thể lén lút đối phó với những người kia sao? Dùng tất cả âm mưu, thủ đoạn với bọn họ, việc gì phải đánh nhau trực diện với bọn họ?”

Vương Bác Thần vội vàng nói: “Mẹ, con biết rồi, lần sau sẽ không như vậy nữa.”

Trần Ngọc đặt đũa xuống, tức giận nói: “Lần sau? Con còn muốn có lần sao, một lần như thế này đã khiến người khác sợ chết khiếp rồi. Cả nhà chúng ta khó khăn lắm mới có ngày hôm nay, con nói xem nếu như con gặp chuyện không may, chúng ta phải làm sao? Lẽ nào còn muốn một bà già lớn tuổi như mẹ phải kẻ đầu bạc tiên người đầu xanh sao.

“Mẹ biết những điều con làm là đúng, nhưng con cũng phải nghĩ cách, “Binh pháp tôn tử” không phải cũng đã nói ‘binh giả, quỷ đạo dã’. Nên con dùng âm mưu, thủ đoạn với bọn họ, âm thầm đối phó với bọn họ, bây giờ thực lực của con mạnh như vậy, đối phó với bọn họ, lén lút ra tay, giống như thích khách mà trên cuốn sách đã nói, một đòn tấn công không thành trốn xa nghìn mét, con ở trong tối, bọn họ ở ngoài sáng, bọn họ sao có thể là đối thủ của con.”

Vương Bác Thần nghiêm túc nói: “Mẹ, không ngờ mẹ còn đọc Binh pháp Tôn Tử, mẹ nói đúng, con nhất định sẽ rút kinh nghiệm.

Trần Ngọc thương cảm nói: “Mặc dù con là con rể của mẹ, nhưng trong mắt mẹ, con và Thanh Hà đều là con của mẹ, dù ai trong hai đứa xảy ra chuyện mẹ đều không chịu đựng nổi. Mẹ biết có một số chuyện con nhất định phải làm, nhưng con hãy nhớ kỹ, con không chỉ có một mình, con còn có người nhà, con còn có chúng ta. Vậy nên đối phó với những kẻ địch mạnh kia, con phải thông minh lên một chút. Mẹ với Thanh Hà cũng không giúp được gì cho con, chỉ có thể giúp con trông giữ tốt cái nhà này. Haiz, số của con quá khổ rồi…

Nói xong, giọng nói của Trần Ngọc đã trở nên nghẹn ngào, không nói được nữa.

Trong mắt người khác, Vương Bác Thần vô cùng chói lóa, một người khiến cả nước A phải cúi đầu, làm chấn động cả thế giới.

Nhưng trong mắt Trần Ngọc, đó là chuyện vô cùng nguy hiểm, nếu như mấy người Stephen lòng dạ hiểm độc thêm một chút, thật sự không quan tâm đ ến mấy trăm nghìn người dân đang sống ở thành phố Vinal, dùng vũ khí tối tân, vậy thì người chết chắc chắn là Vương Bác Thần.

Thứ người khác nhìn thấy đều là sự quang vinh.

Nhưng chỉ có người thân mới quan tâm bạn có khổ, có mệt, có gặp nguy hiểm không.

Ví dụ mặc quần giữ nhiệt, có câu nói có một loại lạnh chính là mẹ bạn cảm thấy bạn lạnh.

Nhưng câu nói này chứa đựng tình yêu của mẹ.

Chỉ có mẹ, mới quan tâm con của mình có ăn no, có mặc ấm không.

“Mẹ, con biết rồi.”

Vương Bác Thần nghẹn ngào trả lời.

Kiềm nén để nước mắt không rơi xuống.

Trần Ngọc khiến anh nhớ đến mẹ của mình.

Năm đó, khi bị nhà họ Vương đuổi đi, mẹ thà để bản thân chết đói cũng muốn đưa miếng bánh bao kia cho anh.

Năm đó mẹ vì để anh được sống, mẹ đã dùng máu thịt của mình để chắn dao của Lý Kiệu, đẩy mình xuống sông Tiềm Long.

Giây phút đó, mẹ hoàn toàn không nghĩ đến bản thân.

Mà mẹ của anh từ khi sinh ra đã là vật thử nghiệm của Thiên Đình, người trong gia tộc đều bị Thiên Đình làm tổn hại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1387-1388


CHƯƠNG 1387

Nói đến khổ, thì một chút khổ sở này của bản thân anh tính là cái gì.

Mẹ mới thật sự khổ.

Nhưng bây giờ, ngay cả mẹ bị nhốt ở đâu anh cũng không biết.

Thiên Đình, các người đợi đó cho tôi, đợi tôi tìm thấy các người, sẽ khiến các người trải nghiệm cảm giác sống không bằng chết!

Trần Ngọc vô vai Vương Bác Thần, nói: “Con trai, mặc dù mẹ chưa từng gặp mẹ của con, nhưng mẹ tin, mẹ con chắc chắn nghĩ giống như mẹ, cho dù bản thân chịu khổ, cũng muốn con sống tốt. Tấm lòng của tất cả ba mẹ trong thiên hạ đều giống nhau, đều hi vọng con cái của mình bình an. Mẹ biết, có một số chuyện con nhất định phải làm, nhưng đồng ý với mẹ, nhất định phải bảo vệ bản thân mình thật tốt.”

Đôi mắt Vương Bác Thần đỏ hoe, trịnh trọng gật đầu.

Triệu Thanh Hà trách móc: “Mẹ, mẹ xem mẹ đi, cả nhá chúng ta khó lắm mới có một bữa ăn đoàn viên, làm cho bầu không khí trở nên nặng nề như vậy làm gì? Bác Thần cũng không phải là đứa trẻ ba tuổi, anh ấy biết chừng mực.”

Dao Dao ở bên cạnh vội vàng gật đầu nói: “Đúng vậy, ngay cả con cũng không còn là đứa nhóc ba tuổi nữa.”

Trần Ngọc vừa tức vừa buồn cười nói: ‘Ăn đùi gà của cháu đi, đứa nhóc không có lương tâm, bà cụ non.”

“Hì hì hì.”

Dao Dao làm mặt quỷ, sau đó vẻ mặt tràn đầy sự nghiêm túc xử lý chiếc đùi gà.

Nhìn dáng vẻ ăn như hổ đói của Dao Dao, Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà nhìn nhau, từ trong ánh mắt có thể nhìn ra hai vợ chồng đều đang nói: “Đứa bé này chắc chắc kế thừa gen của anh/em nhiều hơn, lúc nhỏ anh/em không có như thế này.”

Đứa bé này đúng là không làm được gì, nhưng ăn thì luôn xếp thứ nhất.

Ăn cơm xong, cả nhà lại đi xem phim.

Đây là khoảng thời gian đoàn tụ khó mà có được, cũng chính là kỳ nghỉ hiếm có của Vương Bác Thần.

Nên vô cùng trân quý.

Sau đó, có thể sẽ không có nhiều thời gian để ở bên cạnh gia đình như thế này.

Mà Hàn Đỉnh bên kia cũng biết, khoảng thời gian tiếp theo Vương Bác Thần rất có khả năng không có thời gian về nhà, nên cũng không liên lạc với Vương Bác Thần, cũng không liên lạc với người khác.

Chuyện bên phía nước A, là ông ta bí mật chỉ định Thần Thiên Các đi đàm phán.

Mấy người Vương Bác Thần xem bộ phim điện ảnh Trường Tân Hồ.

Lúc xem đến đoạn Băng Điêu Liên, mắt của tất cả mọi người đều đỏ hoe.

Lúc đó, nước R thật sự rất nghèo, thật sự rất khổ.

Trần Ngọc lau nước mắt nói: “Năm đó ông cha ta đã chịu tất cả cực khổ của mấy đời, chính làvì để cho chúng ta có một môi trường sống hòa bình. Thế giới này không hề hòa bình, hòa bình là nước R của chúng ta, đây đều là những người của năm đó đánh đổi. Bác Thần, con cũng là một người lính, hơn nữa con còn có địa vị rất cao, nên trách nhiệm của con càng lớn. Con muốn làm cái gì thì hấy cố gắng làm, mẹ ủng hộ con, mẹ và Thanh Hà sẽ trông giữ tốt cái nhà này. Hòa bình mà thế hệ trước dùng tính mạng để đổi, không thể bị hủy hoại trong tay chúng ta.

Vương Bác Thần cười nói: “Mẹ, con biết rồi, mọi người không cần lo lắng, mấy người chúng con sẽ bảo vệ quốc gia. Tình hình năm đó sau này sẽ không xuất hiện nữa, chúng con cũng không cho phép xuất hiện tình hình đó nữa.

CHƯƠNG 1388

Nguồn thiếu chương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1389


CHƯƠNG 1389

“Mẹ, đối phó với loại rác rưởi như thế này không cần tranh luận, trực tiếp đánh anh ta là được rồi.”

Canh Tung che khuôn mặt đang tê rát, tức giận nói: “Anh, anh dám đánh tôi?”

Nhưng trả lời anh ta chỉ là một cái tát.

Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Anh bị thiếu đánh.

“Đánh rất tốt, loại người này nên đánh, hận nước còn hận ra cảm giác ưu việt. Các người hận nước ngày ngày tuyên truyền nước R cái này không tốt, cái kia không tốt, lẽ nào mấy người yêu nước chúng tôi sai sao?”

“Đúng vậy, mấy năm nay đã bị loại người này phá hỏng nếp sống, chỉ cần xuất hiện một người nói mình yêu nước sẽ bị người khác gán lên người cái mác thuộc Đảng yêu nước, đúng là không biết mấy người này có thái độ gì.”

“Chúng tôi yêu nước thì phải nói ra, cậu có thể làm gì?”

Canh Tung bị một đám người nói đến mức mặt đỏ tía tai, bị tát hai cái, cả khuôn mặt đều tê và rát, hai tay che mặt, hung dữ nói: “Được, anh giỏi lắm, anh dám đánh tôi, chuyện này chưa xong đâu. Tôi có mấy triệu người hâm mộ, tôi phải bóc phốt anh, anh cứ đợi đấy cho tôi.”

Nói xong, rút điện thoại ra, chuẩn bị quay video.

Vương Bác Thần đạp anh ta ngã xuống đất, nói: “Đánh anh đấy thì sao, anh có thể làm gì? Trách nhiệm của tôi chính là dọn sạch đám rác rưởi như các anh.”

Bên cạnh có người hoan hô: “Làm hay lắm, nên làm như vậy.

Canh Tung từ trên mặt đất bò dậy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Các người cứ đợi đó.”

Vương Bác Thần liếc mắt nhìn, Canh Tung Sợ chạy té khói.

“Ngại quá, đã làm phiền mọi người xem phim rồi, tiếp tục xem phim đi, không cần bị loại người rác rưởi như thế này ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người.”

Vương Bác Thần nói với mọi người xung quanh.

“Chàng trai, cậu làm không sai, chúng tôi ủng hộ cậu.”

“Loại người này nên tát thật mạnh.”

Một trận náo loạn nhỏ, xem như đã kết thúc.

Đợi đến khi xem xong phim, Trần Ngọc nhẹ nhàng nói: “Bác Thần, sau này con phải chú ý một chút, với thân phận của con, ra tay đánh loại người này đúng là đang sỉ nhục con. Hơn nữa những người này giỏi nhất là đổi trắng thành đen, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của con, lúc nấy con không nên ra tay, nên để mẹ ra tay, xem mẹ không cào mặt cậu ta ra. Mẹ ra tay không cần phải lo lắng những điều này, lúc nãy mẹ chuẩn bị sẵn sàng cào mặt cậu ta ra rồi, mẹ không sợ những người này đâu.”

Vương Bác Thần cười nói: “Mẹ, không cần thiết, lần sau nếu như mẹ gặp loại người như thế này, mẹ cứ gọi điện thoại cho Tư Lam, để cho bọn chúng ngồi tù, nhà tù mới là kết cục tốt nhất của bọn họ.

Cả nhà cười cười nói nói đi ra khỏi rạp chiếu phim.

Nhưng vừa đi ra khỏi rạp chiếu phim đã có bảy tám thanh niên vây quanh, người cầm đầu chính là Canh Tung kia.

Nhìn thấy những người này, Trần Ngọc lập tức nổi giận, chỉ vào Canh Tung nói: “Cậu nhớ ăn không nhớ đòn đúng không? Còn dám tới gây phiền phức.”

Canh Tung nhổ phì một miếng, mắng: “Lão bà, bà hống hách cái gì? Hôm nay tôi muốn khiến bà quỳ xuống gọi tôi là ông nội.

Sau đó anh ta lại chỉ vào Vương Bác Thần nói: “Các anh em, đánh tên nhãi này cho tôi, đánh chết anh ta cho tôi. Còn cả bà già này, không tha cho ai hết.”

Trần Ngọc không hề sợ, năm đó ở nhà họ Trần, bà ta là cô cả có tính khí nóng nảy, không ai dám trêu chọc.

Cho dù bây giờ già rồi, tính khí không nóng nảy như trước, nhưng những tên rác rưởi này bà ta không để vào mắt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1390


CHƯƠNG 1390

Trực tiếp đi tới tát một cái bất thình lình vào mặt Canh Tung, lạnh lùng nói: “Nể mặt cậu rồi? Đánh cậu thì cậu có thể làm gì được? Cậu tính là cái cọng hành gì, cũng dám chỉ tay múa chân đối với con rể của tôi?”

Canh Tung không ngờ anh ta gọi nhiều người như vậy tới, đối phương vậy mà còn dám đánh anh ta, ngay lập tức tức giận nói: “Cái bà già chết tiệt, bà còn dám đánh tôi, đánh cho tôi!”

Lời của anh ta vừa dứt, chỉ thấy những người anh ta dẫn tới đều ngã hết ra đất, đau khổ kêu r3n.

Canh Tung bị dọa ngu luôn, đám bạn xấu này của anh ta bình thường uống rượu ăn thịt thì cực kỳ dứt khoát, bây giờ gặp phải tí chuyện thì lập tức chả có tác dụng gì.

“Các người, các người bị sao thế?”

Canh Tung có hơi đơ, anh ta cũng không biết chuyện gì, người anh ta dân tới đều ngã ra đất.

Rắc rắc.

Vương Bác Thần một cước đạp gãy chân của Canh Tung, nói: “Vốn không muốn đếm xỉa tới loại cặn bã như cậu, không ngờ cậu cứ mình tìm chết.”

HA Canh Tung kêu thảm thiết một tiếng, ôm chân ngã ra đất, sắc mặt dữ tợn nói: “Báo cảnh sát, tôi muốn báo cảnh sát, mẹ kiếp anh cũng đừng hòng sống tốt.”

Vương Bác Thần hờ hững nói: “Vậy cậu báo đi.

Đối phương điềm tĩnh như vậy khiến trong lòng Canh Tung giật thót, nhưng vân nghiến răng gọi điện thoại.

Cá đã căn câu.

Canh Tung cúi đầu, trong mắt vụt qua một tia sắc lạnh.

Anh là cố ý.

Trong bóng tối cách đó không xa, lão soái Khương Lạc Trần vân ngồi trên xe lăn, giống như người ra tay với những Siêu Phàm giả của thế gia hào tộc vào trước đó, không phải là ông ta, bây giờ lại biến thành dáng vẻ bệnh tật sắp chết.

Ông ta hừ lạnh một tiếng, nói với Vương Hạo và Vương Kinh Hồng ở bên cạnh: “Nhìn ra chưa? Trong lòng thăng bé Bác Thần này vấn tồn tại một cỗ oán hận, đây đều là nghiệp các người tạo ra vào năm đó. Tuy năm đó ba con các ngươi cũng là vì bảo vệ hai mẹ con Lý Kì và Vương Bác Thần, nhưng cách làm của hai người không đúng, bây giờ muốn khiến Bác Thần công nhận nhà họ Vương, đó là chuyện không thể. Trừ phi cứu được Lý Kì trở về, để Lý Kì tha thứ cho hai người.”

Trên gương mặt già của Vương Kinh Hồng rất là đau khổ, nói: “Sư huynh, em có thể làm sao đây? Năm đó anh bị trọng thương, mà em lại phải bảo vệ nhà họ Vương, lại phải bảo vệ mẹ con bọn họ, con trai lớn của em cũng bị những người đó coi thành vật thí nghiệm mà chết đi, em có thể làm sao chứ? Haizz, em cũng không mong Bác Thần tha thứ, chỉ hy vọng nó đừng ghi hận nhà họ Vương là được, nếu muốn hận, vậy thì hận em và Hạo đi.”

Vương Hạo cười khổ nói: “Đây là sự thất trách của người ba như cháu, đều tại cháu vô năng, không thể bảo vệ được vợ con của mình. Nếu cháu cũng có thực lực bảo vệ mẹ con bọn họ, cháu cũng sẽ không thể hiện sự tuyệt tình như vậy. Chú Khương, những năm nay cháu đều tự trách, nghĩ bản thân tại sao không phải thiên tài, tại sao lại là một phế vật không thể tu luyện.”

“Ngay cả vợ con của mình cũng không bảo vệ được, so với Bác Thần thì cháu càng áy náy hơn. Năm đó cháu chỉ muốn làm một kẻ ăn chơi, sống bên Lý Kì thật tốt, nhưng anh cả chết rồi, cháu là người của nhà họ Vương, cháu phải chống đỡ.”

“Bác Thần hận cháu, trước đó suýt nữa đánh chết cháu, cháu cũng không trách nó, cũng không để tâm, cháu chỉ tiếc nuối, con trai của cháu ngay cả một tiếng ba’ cũng không chịu gọi. Ha ha, cháu có lúc cảm thấy cháu phế vậy như vậy, sống còn không bằng chết đi.”

Khương Lạc Trần thở dài một tiếng, im lặng hồi lâu.

Vào lúc này, trong bóng tối ở một chỗ khác, một ông lão cả người bao bọc trong chiếc áo choàng đen đang quan sát bên phía Vương Bác Thần.

Ông ta tự lẩm bẩm nói: “Dùng con gái để k1ch thích Vương Bác Thần thì cậu ta chắc có thể thức tỉnh thần huyết của Hiên Viên tộc nhỉ?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1391


CHƯƠNG 1391

Tất cả chuyện này xảy ra trong bóng tối, Vương Bác Thần không hề biết, anh chỉ thấp thoáng có loại cảm giác lo sợ, tự dưng có hơi buồn bực.

Rất nhanh, cảnh sát đã tới.

“Tôi là cảnh sát Trương, các người ai báo cảnh sát? Tại sao lại gây chuyện?”

Một cảnh sát nam trung niên mắt to lông mày rậm bắt đầu hỏi.

“Cảnh sát, tôi là Canh Tung, là tôi báo cảnh sát, chúng tôi trước đó xem phim thì xảy ra chút tranh chấp, sau đó người này đánh chúng tôi, chân của tôi cũng bị anh ta đánh gấy, ông mau chóng bắt anh ta lại.”

Canh Tung chỉ vào Vương Bác Thần nói.

Nhìn 7-8 người nằm rên rỉ ở dưới đất, người cảnh sát trung niên không có hoàn toàn tin tưởng lời của Canh Tung, mà cảnh giác nhìn Vương Bác Thần, cậu thanh niên này rõ ràng là người luyện võ.

Nhưng trên người cậu thanh niên này có khí thế rất mạnh, hơn nữa cho ông ta cảm giác không giống loại người xấu.

Những người như Canh Tung, ông ta liếc mắt thì biết không phải người đàng hoàng gì.

Nhưng ông ta là cảnh sát, không thể dựa theo cảm xúc, vẫn phải xem chứng cứ.

Cảnh sát Trương nhìn sang Vương Bác Thần, nói với cảnh sát ở đăng sau: “Trước tiên đưa về điều tra đã.”

Dao Dao vừa nghe muốn đưa ba đi thì lập tức lo lăng, vội vàng nói: “Chú cảnh sát, hôm nay chúng cháu xem “Trường Tân Hồ”, nhưng chú xấu xa này muốn đánh ba và bà ngoại của cháu, bọn họ còn nói nước R của chúng ta không tốt, còn mắng những chú bị lạnh chết ở trong phim, vậy nên bà ngoại cháu mới nói chú đó, sau đó chú đó gọi nhiều người tới.”

Cảnh sát Trương nhíu mày nhìn đám người Canh Tung, ngay lập tức hiểu chuyện gì rồi.

Ông ta xoa cái đầu nhỏ của Dao Dao, cười nói: “Bạn nhỏ cháu yên tâm, bọn chú chỉ là gọi ba cháu đi phối hợp với công việc của các chú, sẽ không có chuyện gì cả. Chú cảnh sát sẽ không đổ oan cho người tốt.

Dao Dao lo lắng nói: “Ba cháu là người tốt, chú cảnh sát chú nhất định phải giúp ba cháu, không giúp người xấu.”

Cảnh sát Trương mỉm cười, nhìn sang Vương Bác Thần nói: “Cậu thanh niên, mời cậu phối hợp một chút với công việc của chúng tôi, nếu cậu bị oan, chúng tôi sẽ không làm gì cậu cả, chỉ hỏi vài câu thôi.”

Vương Bác Thần không có từ chối, đây là quy trình nên có.

Cho dù anh là thần chủ, cũng sẽ không can thiệp những chuyện này, nếu không sẽ loạn hết.

“Mẹ, Thanh Hà, hai người đưa Dao Dao về nhà trước.

Có người của ảnh vệ âm thầm bảo vệ bọn họ, Vương Bác Thần cũng không quá lo lăng.

Hơn nữa 36 Thiên Cương, 72 Địa Sát của Thần Thiên Các đều phân bố ở xung quanh, cho dù có chuyện cũng có thể nhanh chóng phản ứng.

Vậy nên trước đó cho dù không phát hiện thành viên của tổ chức God, nước A muốn bắt Triệu Thanh Hà và Dao Dao trước, độ khó cũng rất lớn.

36 Thiên Cương và 72 Địa Sát chính là Vương Bác Thần đặc biệt điều tới để bảo vệ mẹ con bọn họ.

Huống chỉ còn có ảnh vệ.

Bảo vệ của công ty Hoa Nguyện chính là người của ảnh vệ.

Cảnh sát Trương thầm thở phào, cậu thanh niên này cho ông ta cảm giác rất không bình thường, loại khí thế trên người khiến cả người ông ta có hơi không tự tại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1392-1393


CHƯƠNG 1392

May mắn đối phương băng lòng phối hợp, nếu không sẽ có chút phiền phức.

Cảnh sát Trương gọi người dân đám người Canh Tung lên xe cảnh sát, sau đó kêu Vương Bác Thần lên xe cảnh sát của mình, hỏi: “Cậu bạn, cậu từng làm lính nhỉ?”

Vương Bác Thần gật đầu: “Làm vài năm, dạo gần đây vừa trở về.”

Cảnh sát Trương bất lực nói: “Chẳng trách khí tức trên người cậu khiến tôi rất quen thuộc, tôi cũng làm lính mấy năm rồi rút ra.

Cậu đó, là quá manh động, những người như Canh Tung là kẻ đề tiện, bây giờ loại người này có không ít, thật sự không biết nghĩ như nào. Lát nữa cậu thu tính lại một chút, tôi giải quyết chuyện này, không phải chuyện gì lớn cả.

Vương Bác Thần mỉm cười: “Ông đây là định mở cửa sau cho tôi sao?”

Cảnh sát Trương cũng cười nói: “Đây tính là cửa sau gì chứ, tôi cũng nhìn không quen những kẻ hận nước như này, Canh Tung này tôi trước đó luôn chú ý, đối phương đăng một số ngôn luận ở trên mạng, nhưng bên chúng tôi chưa có chứng cứ xác thực, không thể bắt cậu ta. Người này rất giảo hoạt, nói không chừng chuyện lần này là cậu ta cố ý gây ra tin hot, cho nên lát nữa cậu phối hợp với tôi là được.”

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Những tên cặn bã như này tới lúc xử lý một tốp rồi.”

Nhưng không biết tại sao, cảm giác bất an trong lòng Vương Bác Thần càng lúc càng mãnh liệt.

Cứ cảm thấy có chuyện gì sắp xảy ra.

Vương Bác Thần nhíu chặt mày, không ngừng hóa giải khúc mắc một vài chuyện, muốn tìm được nguồn gốc khiến anh bất an.

“Hắc tôn giả, vì một Vương Bác Thần, ngài đích thân ra tay, có quá xem trọng cậu ta hay không? Loại chuyện nhỏ như này, ngài giao cho bất cứ ai trong 12 Thần sứ chúng tôi đều có thể tùy tiện xử lý xong.”

Một người mặc áo choàng trắng, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ màu trắng, trên chiếc mặt nạ màu trắng có một con số “10” nói đây nghỉ hoặc.

Ông lão mặc áo choàng màu đen lắc đầu nói: “Cậu không hiểu, tuy thực lực của các cậu mạnh hơn Vương Bác Thần, nhưng không thể tạo thành cảm giác chèn ép và tuyệt vọng cho Vương Bác Thần, không kích phát được loại thần huyết thứ 2 trong cơ thể cậu ta.”

Người đàn ông đeo mặt nạ màu trăng không hiểu mà hỏi: “Hắc tôn giả, vậy tại sao không trực tiếp ra tay? Với thực lực của ngài, nếu ra tay thì Vương Bác Thần ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có.”

Hắc tôn giả kiên nhân giải thích: “Khiến một người tuyệt vọng có lúc không phải là thực lực thể hiện ra, mà là phải dùng cách.

Lực lượng thể hiện trong một lần mạnh quá mức, có thể sẽ trực tiếp nghiền chết Vương Bác Thần, đây không phải kết quả chúng ta muốn.”

“Mục đích của ngũ lão là muốn kích phát loại thần huyết thứ 2 trong cơ thể Vương Bác Thần, vậy nên trước tiên dùng thủ đoạn nhỏ như này, khiến cậu ta cảm nhận từng chút tuyệt vọng trước, sau đó sinh ra hy vọng báo thù, dẫn tới thần huyết được kích phát.

“Ở trong thí nghiệm trước đây của chúng ta, khiến vật thí nghiệm quá mức tuyệt vọng hoặc áp lực quá ít, không thể kích phát thân huyết. Trong tuyệt vọng mang một tí ti hy vọng, đợi cậu ta bò dậy thì lại bóp tan tí tỉ hy vọng đó, đó mới là cách hành hạ người khác dã man nhất.

Người đàn ông đeo mặt nạ cảm thấy rợn người, điều khủng khiếp nhất không phải không có hy vọng, mà là cho bạn một chút xíu hy vọng, cuối cùng lại hủy diệt chút xíu hy vọng này, điều này đả kích vô cùng lớn đối với một người, trực tiếp có thể hủy hoại một người.

Hắc tôn giả cười nói: “Biết tại sao tôi đích thân tới không? Chính là vì vụ này 12 Thần sứ các cậu không nắm chắc được, chủ yếu nhất là xem tốc độ, nếu quá mức thì Vương Bác Thần bị đè chết, nhẹ thì không thể kích phát thần huyết trong cơ thể của cậu ta. Lát nữa để các Thiên tướng ra tay trước, sau đó Hộ pháp ra tay, cuối cùng cậu ra tay, hiểu không? Khi Hộ pháp ra tay, Vương Hạo phải chết, khi cậu ra tay, những thủ hạ của Thần Thiên Các của Vương Bác Thần phải chết hết.”

CHƯƠNG 1393

Nguồn thiếu chương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,534
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1394


CHƯƠNG 1394

Bây giờ tôi buộc phải đi rồi, hy vọng ông có thể hiểu.”

Nói xong, Vương Bác Thần cũng mặc kệ xe còn chưa dừng, trực tiếp mở cửa xe nhảy xuống.

Cảnh sát Trương bị dọa giật mình, vừa phanh gấp xe lại, nhưng đâu còn bóng dáng của Vương Bác Thần nữa.

“Người đâu? Lế nào mình gặp ma rồi?

Trong nháy mắt thì không thấy đâu nữa?”

Cảnh sát Trương nghĩ tới cái gì đó, nuốt nước bọt: “Nhìn thân thủ này, nhất định là cường giả của phủ tổng đốc. Mẹ kiếp, đám cặn bã Canh Tung này, chọc ai không được, lại cứ trêu chọc cường giả của phủ tổng đốc, lần này chắc chắn ngồi tù rồi.”

Mà lúc này.

Ba người Triệu Thanh Hà vừa được Vương Hạo đón.

“Ba, ba ở đây muốn gặp Bác Thần sao?”

Triệu Thanh Hà ngược lại không có oán hận gì Vương Hạo, cô cũng hy vọng Vương Bác Thần có thể hòa giải với Vương Hạo.

Chuyện năm đó quả thật là Vương Hạo làm sai, nhưng trong tình huống đó, Vương Hạo cũng không có lựa chọn khác.

Làm như vậy cũng là vì bảo vệ mẹ con Vương Bác Thần Nhưng trong lòng Vương Bác Thần không Vượt qua được nút thắt này, cô là vợ, chỉ đành dùng cách như này để làm dịu thù oán giữa Vương Bác Thần và nhà họ Vương.

“Ông nội.”

Dao Dao ngoan ngoấn gọi một tiếng.

Vương Hạo mỉm cười bế lấy Dao Dao, nói: “Ông vừa hay đi ngang qua nhìn thấy mấy mẹ con các cháu, bà thông gia, chào bà.”

Trần Ngọc không khách sáo mà nói: “Gặp Bác Thần thì gặp Bác Thần, có gì không thể nói chứ? Lén la lén lút, ông khiến Bác Thần nghĩ như nào”

Vương Hạo cười ngại ngùng, chuyển chủ đề nói: “Tôi đưa mấy người về nhà.”

Trần Ngọc sẽ không nể mặt Vương Hạo, cũng sẽ không vì Vương Hạo là gia chủ của nhà họ Vương ở Yên Đô mà có điều kiêng ky.

Theo bà ta thấy, Vương Bác Thần không khác gì con trai ruột của mình, đương nhiên nghiêng về phía Vương Bác Thần.

Bà ta mỉa mai nói: “Năm đó ông quả thật là vì mẹ con Bác Thần, nhưng làm như thế thì chưa từng nghĩ sẽ gây ra tổn thương cực lớn cho Bác Thần sao? Nó không chấp nhận ông cũng là ông đáng đời. Bác Thần và mẹ nó bị người của nhà họ Lý bắt nạt thành như thế, ông không thể âm thầm giúp một tay sao? Ông là có nôi khổ của mình, nhưng ông có nỗi khổ hơn nữa, có thể quan trọng hơn sự an nguy của mẹ con Bác Thần sao?”

Lời của Trần Ngọc khiến Vương Hạo không biết giấu mặt vào đâu, một câu cũng không nói ra được.

Năm đó ông ta biết rõ những gì Lý Kì và Vương Bác Thần gặp phải ở nhà họ Vương, nhưng ông ta cũng biết, Lý Kì và Vương Bác Thần đều là vật thí nghiệm của Thiên Đình, Thiên Đình sẽ không để bọn họ chết dễ dàng như vậy, nhiều nhất là chịu chút đau khổ.

Cộng thêm nhà họ Vương năm đó bị cản trở ở mọi nơi, lão soái trọng thương, lại có thế gia hào tộc bức ép, cho nên vì nhà họ Vương, ông ta chọn im lặng.

Nhưng bây giờ ông ta mới hiểu, cho dù Thiên Đình sẽ không để Lý Kì và Vương Bác Thần chết, nhưng lựa chọn này của ông ta gây ra tổn thương cực kỳ lớn đối với con trai.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom