Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Thần Chủ Ở Rể

Dịch Thần Chủ Ở Rể
Chương 1055


CHƯƠNG 1055

Tập đoàn Trần thị do Triệu Thanh Hà mà bị niêm phong, bọn họ đuổi mẹ con Triệu Thanh Hà đi, tập đoàn Trần thị quả nhiên được giải phong, điều này nói rõ bọn họ làm không sai.

Trong mắt bọn họ, Ông nội đã già rồi, có chút hồ đồ.

Tống Nguyên Lễ bởi vì Triệu Thanh Hà mà chết, nếu không giao Triệu Thanh Hà ra, nhà họ Tống sao có thể từ bỏ ý đồ?

Với thực lực hiện tại của nhà họ Trần, làm sao có thể chống lại nhà họ Tống?

May mắn, bọn họ trước tiên kéo Triệu Thanh Hà, lấy lại vị trí gia chủ.

Hiện tại còn lại, chính là đem Triệu Thanh Hà giao cho nhà họ Tống.

Cứ như vậy, nhà họ Tống không còn địch ý với nhà họ Trần nữa.

Hôm nay dưới sự giật dây bắc cầu của Trần Quốc Cường, Trần Vinh và gia chủ nhà họ Tống, Tống Tử Lâm gặp mặt.

Tống Tử Lâm nói rõ, chỉ cần nhà họ Trần giao Triệu Thanh Hà ra, có thể không truy cứu trách nhiệm của nhà họ Trần, hai nhà khôi phục quan hệ trước kia.

Vừa rồi, đám người Trần Vinh âm thầm thương lượng, ngày mai lại tổ chức hội nghị gia tộc, giao cả nhà Triệu Thanh Hà cho nhà họ Tống.

“Yên Nhiên, con thật sự không có lưu lại chứng cớ chứng minh tên súc sinh Vương Bác Thần kia cưỡng hiếp con?”

Trần Vinh vẫn chưa từ bỏ ý định, chuyện Trần Yên Nhiên cùng Vương Bác Thần phát sinh quan hệ, khiến cho nhà họ Trần sóng to gió lớn.

Bọn họ dự định lợi dụng chuyện này, đưa Vương Bác Thần vào tù.

“Không có! Không có! Con nói rồi không có!”

Trần Yên Nhiên tức giận quát, trí nhớ của cô ta bị Dạ Anh Thư động tay vào, chỉ nhớ rõ mình phát sinh quan hệ với Vương Bác Thần.

“Không có thì không có, con đừng nóng giận, đây là chuyện tốt. Mặc kệ có chứng cớ hay không, chúng ta lần này đều có thể giết chết Vương Bác Thần, báo thù cho con. Ngày mai gia tộc hội nghị là mấu chốt, Ông nội con cho dù có phản đối cũng vô dụng.”

Trần Vinh lạnh nhạt nói.

không quan tâm chút nào đến cảm xúc sụp đổ của con gái.

Trần Yên Nhiên cắn chặt răng, trong lòng thất vọng ba vô cùng, đối với những người trong nhà này vô cùng thất vọng.

Chuyện như vậy xảy ra với cô ta, ngoại trừ Ông nội ra, nhà họ Trần không có ai đến an ủi cô ta, đều muốn lợi dụng cô ta để đối phó Vương Bác Thần.

Nhất là ba cô ta, một câu an ủi cũng không có, chỉ hỏi cô ta muốn chứng cứ, hỏi cô ta có tẩy rửa hay không, nếu như có lưu lại, có thể đi bệnh viện lấy ra, trực tiếp đưa Vương Bác Thần vào tù.

Đây là ba ruột của cô ta!

Đây là nhà họ Trần!

“Chuyện của mọi người con sẽ không tham gia vào, chuyện giữa con và Vương Bác Thần hoàn toàn là hiểu lầm! Mọi người muốn làm như thế nào, đều không liên quan đến con!”

Trần Yên Nhiên cắn răng nói.
 
Chương 1056


CHƯƠNG 1056

Trần Vinh không thèm để ý chút nào nói: “Yên Nhiên, Vương Bác Thần là kẻ thù số một của chúng ta, chỉ có giết chết cậu ta, vị trí của ba ở nhà họ Trần mới có thể ngồi vững. Hay là con đi tìm cậu ta lần nữa? Làm bằng chứng?”

Trần Yên Nhiên giận dữ nắm chặt nắm tay, ba của cô ta, lúc này nghĩ vậy, không phải là bảo vệ cô ta, mà là biến cô ta trở thành công cụ!

“Con nói rất rõ ràng rồi, mọi người muốn đối phó Vương Bác Thần đó là chuyện của mấy người, không liên quan đến con. Ngày mai con sẽ ra nước ngoài.”

Trần Yên Nhiên lạnh như băng nói.

Chuyện xảy ra hai ngày nay, khiến cô ta cảm thấy chán ghét gia tộc này, không có một tia tình thân, tất cả đều là lợi ích, lạnh như băng.

Trần Vinh hai mắt sáng ngời, nói: “Đi đi, ra nước ngoài, tiếp xúc nhiều với các cậu chủ nhà giàu, với nhan sắc của con, tất sẽ khiến cho các cậu chủ đấy chạy theo như vịt. Hơn nữa các cậu chủ nhà giàu của các gia tộc ở nước ngoài cũng không thèm để ý con có phải là trinh nữ hay không, hai năm qua, bọn họ đối với phụ nữ nước R rất có hứng thú. Phát huy ưu thế của con, chỉ cần có thể thông gia với các gia tộc lớn ở nước ngoài, đối với nhà họ Trần chúng ta mà nói, đó chính là cơ hội tốt để gà đất biến thành phượng hoàng.”

Trần Yên Nhiên châm chọc nhìn Trần Vinh, nói: “Trong mắt ba, lợi ích quan trọng như vậy sao? Ba chỉ muốn con đi quyến rũ những người đó? Chưa từng nghĩ tới con muốn cái gì? không nghĩ tới hạnh phúc của con?”

Trần Vinh không kiên nhẫn nói: “Con nói mê sảng cái gì, không có tiền con có thể hưởng thụ cuộc sống giàu sang sung sướng? Hạnh phúc có tác dụng không? Có tiền còn sợ không có hạnh phúc? Được rồi, con nghỉ ngơi sớm một chút, ra nước ngoài, có nhiều mối quan hệ.”

Nói xong, Trần Vinh cũng không nhìn con gái nữa, xoay người rời đi.

Trần Yên Nhiên ôm hai chân của mình, chôn đầu vào hai chân, sụp đổ khóc.

Bên kia, Trần Quốc Vinh nhìn Trần Ngọc, vô lực hỏi: “Thanh Hà và Bác Thần hai đứa nhỏ kia đã làm giấy chứng nhận ly hôn?”

Trần Ngọc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Đã ly hôn, con ủng hộ Thanh Hà ly hôn! Tên súc sinh Vương Bác Thần kia, cậu ta ngay cả chút định lực này cũng không có, con thật sự rất thất vọng cậu ta! Con đã nuôi cậu ta như một đứa con trai, nhưng còn cậu ta thì sao? Như vậy báo đáp con!”

Trần Quốc Vinh cũng biết, trong chốc lát, Triệu Thanh Hà không có khả năng tha thứ cho Vương Bác Thần, ông ta đành phải nói: “Sao con vẫn cứ tính tình hấp tấp như vậy, giữa hai đứa bé kia có tình cảm, hơn nữa đó là hiểu lầm, ba tin Bác Thần cũng không phải người như vậy.”

Trần Ngọc cười lạnh nói: “Nói những lời này có ích gì, chuyện đã xảy ra, còn không phải cậu ta không có định lực? Ba, ba cũng đừng trách con nói chuyện khó nghe, lúc trước nếu không phải ba bị Tưởng Mẫn mê hoặc, nhà họ Trần cũng sẽ không biến thành bộ dáng như bây giờ. Chuyện này ba cũng đừng xen vào, Vương Bác Thần cậu ta là trẻ con sao? Thanh Hà vì cậu ta trả giá bao nhiêu? Chẳng lẽ trong lòng cậu ta không biết?”

Trần Quốc Vinh thở dài, ông ta không thể phản bác, vô cùng áy náy và tự trách.

Nhà họ Trần biến thành bộ dáng lộn xộn như bây giờ, ông ta cũng có trách nhiệm.

Trần Ngọc cũng cảm thấy lời nói của mình nặng hơn một chút, sắc mặt thoáng hòa hoãn, nói: “Ba, con cháu tự có phúc của con cháu, ba cũng đừng quá quan tâm. Lúc này mới bao lâu mà ba đã già thành ra vầy gì rồi, ba cứ nghỉ ngơi cho tốt đi. Tăng thọ thang hiệu quả không tệ, trước đó Thanh Hà đã để sản xuất số lượng lớn, dùng thử hiệu quả không tệ, đã chuẩn bị đưa ra thị trường, đáng tiếc hiện tại không có cơ hội. Lấy tính tình mềm yếu của mấy người anh cả, con đoán chừng sẽ trực tiếp hiến cho nhà họ Tống để xin tha thứ.”
 
Chương 1057


CHƯƠNG 1057

Trần Quốc Vinh thần sắc ảm đạm nói: “Ba hiện tại là một phế nhân, nói chuyện cũng không ai nghe, mấy người tự mình xử lý đi. Ba thích đứa nhỏ Dao Dao kia, ba hy vọng lúc mấy người làm việc suy nghĩ nhiều một chút về Dao Dao, đứa nhỏ kia vất vả lắm mới thoát khỏi bóng ma lúc trước, đừng tổn thương nó nữa.”

Trần Ngọc thở dài nói: “Ba, ba yên tâm, sẽ không ảnh hưởng đến Dao Dao.”

Thấy Trần Ngọc không muốn nhắc lại Vương Bác Thần, Trần Quốc Vinh thở dài, cái chết của quản gia Chung lúc trước đã đả kích ông ta rất lớn. Trong khoảng thời gian này nhà họ Trần liên tiếp phát sinh những chuyện này, khiến cho ông ta lao lực quá độ.

ông ta biết, Trần Quốc Vĩ của Nhị phòng, Trần Quốc Cường của Tam phòng, cùng với Trần Thắng của chi họ, nhất định sẽ mượn cơ hội lần này làm khó dễ.

Chuyện của nhà họ Trần, còn lâu mới kết thúc.

Cũng được, con cháu tự có phúc của con cháu, ông ta tùy đi thôi.

Trần Ngọc về đến nhà, Dao Dao dụi mắt chạy ra, không vui hỏi: “Bà ngoại, ba con đâu? Hôm nay một ngày cũng không thấy ba đâu.”

Thật là nghiệp chướng.

Chuyện người lớn làm, bị thương nặng nhất vẫn là đứa nhỏ.

Trần Ngọc thở dài, đau lòng ôm lấy Dao Dao nói: “Ba con có việc đi công tác, một thời gian nữa sẽ trở về. Ngày mai chúng ta về nhà mình được không?”

Dao Dao chớp mắt hỏi: “Vậy ông cố ngoại có về cùng chúng ta không? Ông cố ngoại có rất nhiều chuyện xưa muốn kể cho con, con rất thích nghe ông cố ngoại kể chuyện xưa.”

Trần Ngọc suy nghĩ một chút, dẫn theo ông cụ cũng là chuyện tốt, miễn khỏi nhìn thấy mấy con chó nhà họ Trần kia lại tức giận, liền nói: “Vậy chúng ta cùng ông cố ngoại trở về, để ông cố ngoại mỗi ngày kể chuyện xưa cho con được không?”

“Dạ được, dạ được.”

Dao Dao chớp chớp đôi mắt to nói: “Bà ngoại, con kể cho bà nghe một câu chuyện bi thương, bài tập hè của con quá cô đơn, tự mình chạy ra ngoài chơi rồi.”

Trần Ngọc: “…”

Vừa nghe đến bài tập hè, Trần Ngọc lại bắt đầu đau đầu.

Không làm bài tập, gia đình hòa thuận, vừa làm bài tập, gà bay chó sủa.

Trần Ngọc tức giận nói: “Không sao, bà tìm người mua cho con một quyển giống như đúc.”

Dao Dao nhất thời bối rối, gãi gãi đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẻ mặt khổ qua, khóc thút thít nói: “Bà ngoại, con còn nhỏ, cái tuổi này con không nên nhận nhiều áp lực như vậy. Trẻ con, trẻ con chơi mới có thể phát triển trí tuệ.”

Trần Ngọc phiền toái nói: “Đợi lát nữa con nói với mẹ con á.”

Dao Dao lập tức khóc: “Bà ngoại xấu, bà ngoại xấu, bà là bà ngoại giả, con muốn đi tìm bà ngoại thật.”

Hôm sau, nhà họ Trần lại tổ chức hội nghị gia tộc.

Ba nguyên lão lớn của hội nguyên lão, Trần Quốc Vĩ của Nhị Phòng, Trần Quốc Cường của Tam Phòng, Trần Thắng của bàng chi, ba người ngồi trên ghế đều có tâm tư riêng.

Hiện tại Trần Quốc Vinh mặc kệ mọi chuyện, ba người bọn họ chính là ba người có quyền lực lớn nhất nhà họ Trần.
 
Chương 1058


CHƯƠNG 1058

Ba người bọn họ đưa ra quyết định, không ai dám phản đối.

Trần Vinh mặc dù là gia chủ nhà họ Trần, chủ tịch tập đoàn Trần thị, nhưng kỳ thật cũng không có bao nhiêu quyền lực, còn phải xem sắc mặt ba người bọn họ.

“Ba lão già kia, chờ đến lúc tôi ngồi vững vị trí gia chủ, sẽ từ từ xử lý mấy người!”

Nhìn ba lão già uy phong lẫm lẫm ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng Trần Vinh hận đến nghiến răng.

Gia chủ này, ông ta lên làm gia chủ mới vài ngày, làm mấy cái quyết định đều bị ba lão già này phủ nhận hết, cũng giống không có một chút quyền lực, trên cơ bản chính là một con rối.

Trần Vinh làm sao có thể cam tâm.

Nhưng mà hai ngày nay Trần Vinh đã thấy nghiện làm gia chủ, tuy rằng ba lão già kia không cho ông ta mặt mũi, nhưng những người khác lại tất cung tất kính ông ta, thật thỏa mãn lòng hư vinh lớn của ông ta.

Bên trong từ đường ồn ào, tất cả mọi người đang thấp giọng bàn luận.

Chủ đề của cuộc họp hôm nay, bọn họ ít nhiều cũng biết một chút, nhà họ Tống đồng ý buông tha nhà họ Trần, điều kiện tiên quyết là giao Triệu Thanh Hà ra.

Nhà họ Tống vì tỏ vẻ thành ý, đã bỏ đi lệnh phong sát đối với tập đoàn Trần thị.

Một cái khác chính là, lợi dụng chuyện của Trần Yên Nhiên, đưa Vương Bác Thần vào trong tù.

Mọi người trong lòng biết rõ, giao Triệu Thanh Hà ra là lấy lòng nhà họ Tống, đối phó Vương Bác Thần là tính sổ sau.

Trần Vinh ho nhẹ một tiếng, uy nghiêm mười phần nói: “Mọi người yên lặng một chút.”

Người trong từ đường lập tức an tĩnh lại, Trần Vinh vô cùng hài lòng, thản nhiên nói: “Mọi người đã biết nội dung cuộc họp gia tộc hôm nay rồi chứ? Triệu Thanh Hà gây ra họa lớn, thiếu chút nữa hại chết nhà họ Trần chúng ta. Nhà họ Tống bên kia muốn nhà họ Trần giao Triệu Thanh Hà ra, tất cả mọi người phát biểu một chút ý kiến.”

Người của Tam phòng, bởi vì chuyện của cháu trai Trần Quốc Cường là Trần Bằng Trình, đối với Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần có ý kiến vô cùng lớn, lúc này líu ríu nói chuyện.

Ba của Trần Bằng Trình, Trần Hoa Chính là người đầu tiên đứng ra nói: “Chuyện của Triệu Thanh Hà, đối với nhà họ Trần ảnh hưởng lớn bao nhiêu, tất cả mọi người đều thấy được. Trước tiên không nói đến ảnh hưởng trên thương trường, trước tiên nhìn xem ảnh hưởng đối với nhà họ Trần chúng ta. Hai chân của Bằng Trình bị đánh gãy, đến bệnh viện người ta cũng không nhận, đây chính là sự chèn ép của nhà họ Tống.”

“Hiện tại chỉ là con tôi gặp phải chuyện như vậy, mọi người ngẫm lại một chút, nếu không khôi phục lại mối quan hệ với nhà họ Tống, như vậy sau này mọi người có thể đảm bảo mình không đi bệnh viện? Nếu như lần này không thể bình ổn lửa giận của nhà họ Tống, vậy tương lai của nhà họ Trần chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Chữa bệnh cơ bản nhất cũng không thể, chẳng lẽ chúng ta ở nhà chờ chết sao?”

Vợ của ông ta là Lạc Mẫn nghiến răng nghiến lợi nói: “Tam phòng chúng ta bên này, hoàn toàn ủng hộ đưa Triệu Thanh Hà giao ra, bình ổn lửa giận của nhà họ Tống. Tiếp theo, Vương Bác Thần cưỡng hiếp Yên Nhiên, chuyện này nhất định phải đòi lại công bằng, Vương Bác Thần loại cặn bã này, nhất định phải bị pháp luật nghiêm trị!”

Tam phòng bên này toàn lực ủng hộ.
 
Chương 1033


CHƯƠNG 1033

Bao Đình Cẩn run rẩy lấy điện thoại ra, các cơ trên khuôn mặt đều co rút lại.

Đứng đầu bảng tìm kiếm nóng chính là: Dược Vương Bao Đình Cẩn khóc nức nở sau khi uống say, nhớ đến những ngày tháng mà mẹ dùng một miếng phân, một ngụm nước tiểu nuôi lớn mình, nói đó là mùi vị của mẹ!”

“Nghịch tử, nghịch tử!”

Sắc mặt Bao Đình Cẩn tái nhợt, đầu óc trống rỗng.

Sau này, làm sao ông ta có thể đi gặp người khác?

Ông ta là người kinh doanh, buôn bán thuốc nổi tiếng ở nước R, người kinh doanh thuốc số một ở Giang Nam!

Được nuôi lớn bằng một miếng phân, một ngụm nước tiểu!

Mẹ nó, đó là lỡ lời! Lỡ lời!!

Bao Đình Cẩn vội vàng đăng bài để chế độ bạn bè, giữa những hàng chữ điều lộ ra hơi thở của sự tức giận: “Bao Đình Cẩn tôi không phải được mẹ tôi một miếng phân, một miếng chim nuôi lớn, là một đống phân, một bãi nước tiểu nuôi lớn, là lỡ lời!!!”

Trên máy bay lúc này, Bao Chức đang để lại bình luận trong bài viết của ba mình: “Ba, cuối cùng con cũng biết mùi hôi thối trên người ba do đâu mà có rồi!”

“Nghịch tử, mày lập tức quay về đây cho tao, nếu không tao quyên góp toàn bộ gia sản, cho mày một xu cũng không có được!!”

Bao Chức hừ một tiếng, hưng phấn nói: “Cái đồ con trai Hàn Tĩnh, muốn có được cơ thể của cậu đây, cô cứ nằm mơ đi. Phụ nữ ở Ma Đô, cậu đây đến rồi.”

Lúc này, Bao Đình Cẩn gọi điện thoại cho Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần, rất khó xử nói, không tổ chức hôn lễ nữa, bởi vì con trai của ông ta chạy rồi.

“Cậu cả nhà họ Bao này quá trẻ con, kết hôn là chuyện lớn cả đời, sao có thể nói chạy là chạy được? Hai ba con nhà họ Bao còn đang xé nhau trên mạng.”

Triệu Thanh Hà dở khóc dở cười nói, cô cũng xem hotsearch, lần trước gặp mặt, cảm giác mà Bao Đình Cẩn đem đến cho cô là một người rất nghiêm túc, không ngờ lại xảy ra chuyện như thế này.

Vương Bác Thần cười nói: “Theo như anh biết, Dương Tĩnh của nhà họ Dương là một cô gái rất hung dữ, vừa mới giải ngũ, tính cách nóng như lửa, không hề ăn khớp với cái tên. Bao Chức là một tên công tử bột, tính cách vốn dĩ không xấu, chỉ là khá lăng nhăng.

“Bao Chức đào hôn cũng là bị Dương Tĩnh dọa chạy. Nghe nói, ngày trước có một lần, Bao Chức dụ dỗ con gái nhà người ta, đúng lúc gặp phải Dương Tĩnh, bị trừng trị một trận, sau đó hai nhà sắp xếp gặp nhau, Bao Chức mới nhận ra Dương Tĩnh, lại bị trừng trị một trận nữa.

“Lần này nhà họ Bao và nhà họ Dương liên hôn với nhau, nhà họ Bao có thể ăn trọn thị trường dược liệu Giang Nam đạo, nhưng tiếc là Bao Chức không có chí tiến thủ, không chịu khuất phục cô gái mạnh mẽ như Dương Tĩnh. Thanh Hà, nếu như em muốn tiến quân vào thị trường dược liệu, có thể liên hôn với Bao Đình Cẩn.”

Triệu Thành Hà lắc đầu nói: “Vẫn nên bỏ đi, bên phía khu mới Hà Châu vẫn chưa hoàn thành, về bất động sản em vẫn chưa nắm rõ, phương diện giải trí, truyền hình cũng mới vừa triển khai, vẫn nên đợi ổn định một chút đã, tránh đi bước lớn lại xuất hiện vấn đề.”

Triệu Thanh Hà có thể nghĩ như vậy, Vương Bác Thần cũng không cần lo lắng nữa, quy mô của công ty Hoa Nguyên thực sự quá lớn, anh lo lắng Triệu Thanh Hà sẽ bị lợi nhuận khổng lồ che mờ mắt, không nhìn ra được nguy cơ trên thương trường.

“Đúng rồi, lúc nãy Lan Tầm gọi điện đến, nói công ty Hoa Nguyên đã gỡ bỏ phong tỏa rồi, lần này chúng ta lại nợ thư ký Tư một ân tình. Bên phía tập đoàn Trần thị trước tiên cứ đợi đã, thư ký Tư giúp chúng ta nhiều như vậy, bây giờ chúng ta cũng không thể không biết xấu hổ mà đi nhờ người ta tiếp.”
 
Chương 1034


CHƯƠNG 1034

Vương Bác Thần cười khẩy nói: “Tập đoàn Trần thị cũng sẽ được gỡ phong tỏa, nhưng phải cho người nhà họ Trần một bài học, nếu không bọn họ sẽ không nhớ kỹ.

Triệu Thanh Hà thở dài nói: “Vốn dĩ em còn muốn nhân cơ hội này, tăng thêm quy mô của tập đoàn, nhưng bọn họ làm em quá thấy vọng và đau lòng. Hơn nữa, em biết anh có thành kiến với Trần Yên Nhiên, nhưng Trần Yên Nhiên đã đến xin lỗi, nhận sai với chúng ta, anh cũng đừng để trong lòng nữa. Yên Nhiên chỉ là có tính cách tiểu thư, gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, cô ấy cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều, anh là anh rể, bao dung một chút.”

“Nếu như cô ta thật lòng hối lỗi, đương nhiên anh sẽ không để ý.”

Vương Bác Thần thờ ơ nói.

Buổi tối, Triệu Yên Nhiên hiếm khi xuống bếp nấu ăn, nói muốn bày tỏ thành ý nhận sai của mình.

Trần Ngọc chỉ có thể để cô ta giúp đỡ.

Vương Bác Thần quan sát một ngày, không phát hiện ra Trần Yên Nhiên có điểm nào không đúng, tự hỏi, lẽ nào Trần Yên Nhiên thật sự đã trở nên tốt hơn?Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Trên bàn ăn, Trần Yên Nhiên nói: “Chị, em đã giúp Dao Dao liên hệ được với nhà trẻ ở Ma Đô rồi, em có quen biết với hiệu trưởng của nhà trẻ kia, đã nói chuyện xong xuôi rồi, ngày mai chúng ta mời cô ấy ăn cơm là được.”

Triệu Thanh Hà cũng không nghĩ nhiều, nói thế nào thì tài nguyên giáo dục ở bên phía Ma Đô cũng tốt hơn Hà Châu, làm ba mẹ đương nhiên hi vọng con cái của mình có thể được tiếp nhận nền giáo dục tốt hơn.

Điều khiến Vuong Bác Thần bất ngờ chính là, bên phía nhà họ Tống vẫn chưa có phản ứng gì, đúng là giữ được bình tĩnh.

Đúng lúc anh không có cớ đối phó với nhà họ Cổ, nhà họ Tống lại tìm đến tận cửa, đây chính là một cơ hội tốt để đối phó với nhà họ Cổ.

Dù sao nhà họ Cổ cũng là một trong số bảy đại thế gia, trực tiếp tìm đến sẽ khiến bảy đại thế gia hoang mang, sợ hãi, không có lợi với nước R.

Chỉ có thể đánh bại từng gia tộc một.

Bây giờ nắm được con mồi là nhà họ Tống, không tin nhà họ Cổ sẽ không cắn câu.

Bây giờ, chỉ có bên phía nhà họ Cổ biết được một chút manh mối của mẹ, Vương Bác Thần nhất định phải đi đến nhà họ Cổ một chuyến.

Cùng lúc đó.

Phía bên kia.

Bà Ngô đang báo cáo với Dạ Anh Thư.

“Cô chủ, Trần Yên Nhiên đã lấy được sự tín nhiệm của Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà, ngày mai bọn họ sẽ đi gặp hiệu trưởng của trường mầm non kia, chắc chắn Vương Bác Thần sẽ không nghĩ đến, đây chính là một cái bẫy.”

Dạ Anh Thư vui sướng nói: “Ngày mai tôi đích thân ra trận, xem Vương Bác Thần phá vỡ ván cờ này như thế nào! Thuốc bên phía Trần Yên Nhiên đã chuẩn bị xong chưa?”

Bà Ngô lo lắng nói: “Đã chuẩn bị xong rồi, nhưng cô chủ, cô đích thân đi, chuyện này có phải có chút không thích hợp? Tôi nghĩ vẫn nên để Trần Yên Nhiên làm thay sẽ tốt hơn.”

Dạ Anh Thư thờ ơ nói: “Chỉ có tôi đích thân ra tay, mới có thể giúp ván cờ này trở nên hoàn mỹ, tôi không tin, Triệu Thanh Hà nhìn thấy chồng mình và em gái ngủ cùng nhau, cô ta sẽ không chấn động, không đau lòng!”
 
Chương 1035


CHƯƠNG 1035

“Anh rể, xin lỗi, lúc trước là em không đúng, là em quá tùy hứng, em xin lỗi anh, anh có thể tha thứ cho em không?”

Vốn dĩ, Trần Yên Nhiên đưa Triệu Thanh Hà và Dao Dao đi gặp hiệu trưởng của trường mầm non kia, nhưng sau đó Trần Yên Nhiên uống chút rượu, có chút say nên đã về trước.

Cô ta ân hận nói xin lỗi với Vương Bác Thần.

Thấy cô ta chân thành như vậy, Vương Bác Thần cũng không tính toán chuyện trước kia nữa, thờ ơ nói: “Chỉ cần cô biết sai, tôi sẽ không tính toán nữa.”

Trần Yên Nhiên khóc nức nở nói: “Cảm ơn anh rể, đều là do trước kia em không hiểu chuyện, trong khoảng thời gian này gia tộc xảy ra quá nhiều chuyện, em mới hiểu ra, cả nhà chúng ta chỉ cần đoàn kết lại, mới có thể giải quyết được tất cả khó khăn. Cảm ơn anh rể có thể tha thứ cho em, ly rượu này xem như em nhận lỗi với anh rể, anh rể, anh uống hết ly rượu này, em mới tin anh đã tha thứ cho em.”

Vương Bác Thần cau mày, không vui nói: “Đã không còn chuyện gì nữa, cô uống say rồi, đi nghỉ ngơi đi.”

Trần Yên Nhiên lại quỳ trước mặt Vương Bác Thần, nói: “Anh rể, lúc trước là em không hiểu chuyện, anh có thể tha thứ cho em là anh rộng lượng, nhưng bản thân em không thể bỏ qua được, mặc dù hôm nay em đã uống say, nhưng trong lòng em biết rõ, nếu như không có anh rể thì nhà họ Trần cũng không còn nữa. Ly rượu này, ly rượu này chính là lời xin lỗi của em, cũng là lời xin lỗi của ba em với anh rể, ngoài ra còn cảm ơn anh rể, giúp đỡ nhà họ Trần nhiều như vậy.”

Thấy cô ta thực sự đã say, Vương Bác Thần không muốn xoắn xuýt với cô ta nữa, nhận lấy ly rượu, uống hết sạch, nói: “Được rồi, tôi đã tha thứ cho cô rồi, cô đi ngủ đi.”

Lúc này, Trần Yên Nhiên đã bắt đầu say rượu làm loạn, loạng choạng đứng dậy nói: “Anh rể, anh, anh là công thần của nhà chúng ta, chị họ em có thể gả cho anh, đó là…may mắn của chị họ em. Em…em muốn uống với anh một ly, mặc dù trước đây Trần Yên Nhiên em là đồ khốn nạn, nhưng em thật sự khâm phục anh. Ba em cũng là đồ khốn nạn, hồ đồ, cái tên Tống Nguyên Lễ xấu xa kia đáng chết. Anh rể, nào, ly này em mời anh.”

Nói xong, lại nhét một ly rượu khác vào tay Vương Bác Thần.

Vương Bất Thần bất lực, chỉ có thể uống cạn.

“Anh rể, em…”

Trần Yên Nhiên còn chưa nói hết câu, đã say ngã xuống đất.

Vương Bác Thần chỉ có để dìu cô ra về phòng, vừa ném Trần Yên Nhiên lên giường, Vương Bác Thần đột nhiên cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, giống như uống rượu say.

“Rượu này mạnh như vậy sao? Mới uống hai ly đã có chút choáng váng.”

Vương Bác Thần lắc đầu, đúng lúc này, Trần Yên Nhiên đột nhiên từ phía sau ôm lấy anh.

“Đừng làm loạn.”

Vẻ mặt Vương Bác Thần sa sầm.

“Chồng à, anh làm sao vậy? Ghét bỏ em sao?”

Vương Bác Thần sững sờ, tại sao lại là giọng nói của Triệu Thanh Hà? Không phải Trần Yên Nhiên sao?

Anh quay người lại, lập tức sững sờ, người ôm lấy anh lại thành Triệu Thanh Hà.

“Trần Yên Nhiên đâu?”

“Chồng à…em muốn sinh con cho anh.”

Trong tầm mắt của Vương Bác Thần, Triệu Thanh Hà lúc này đã cởi quần áo, kéo anh lên giường.

Vương Bác Thần đang ở tuổi sung sức, hơn nữa còn là vợ của mình, nên không từ chối.
 
Chương 1036


CHƯƠNG 1036

Nhưng anh luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, chỉ là đầu óc có chút mê man, dường như đã quên mất chuyện gì rất quan trọng.

Trong sự ngẩn ngơ, anh cảm thấy mình bị sự dịu dàng bao bọc lấy.

“A…”

Đột nhiên, một tiếng hét đau đớn, tuyệt vọng vang lên đã đánh thức Vương Bác Thần.

Chát!

Vương Bác Thần vẫn chưa kịp phản ứng lại, trên mặt đã bị ai đó tát cho một cái, ánh mắt Triệu Thanh Hà tràn đầy sự căm hận nhìn chằm chằm vào anh.

Triệu Thanh Hà nước mắt rơi đầy mặt: “Vương Bác Thần, Trần Yên Nhiên, hai người!!! Hai người!!”

Vương Bác Thần trợn tròn mắt!

Lúc này, anh mới phát hiện ra, người phụ nữ không mảnh vải che thân ở bên cạnh, không phải là Triệu Thanh Hà, mà là-Trần Yên Nhiên!!

“A….”

Trần Yên Nhiên hình như cũng bị tiếng ồn làm cho tỉnh giấc, nhìn thấy mình không mảnh vải che thần nằm bên cạnh Vương Bác Thần, lập tức điên cuồng hét lên: “Chuyện gì thế này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Anh rể, tại sao anh lại đối xử với em như vậy, em vẫn còn là gái trinh, sau này em sao có thể gả cho người khác được nữa. Anh rể, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lúc nãy em uống say, tại sao anh lại làm ra loại chuyện không bằng cầm thú này với em! Sau này em làm sao có thể đi gặp người khác!”

Trong đầu Vương Bác Thần rối rắm, vội vàng nói: “Thanh Hà, em nghe anh giải thích, chuyện không phải như em nghĩ đâu…”

“Câm miệng, anh câm miệng cho tôi! Anh câm miệng cho tôi!”

Triệu Thanh Hà đã bị kích thích đến mức phát điên, không nghe lọt tai bất cứ điều gì.

Đối với một người phụ nữ, không có chuyện gì đau đớn hơn việc tận mắt nhìn thấy chồng mình ngủ với em họ của mình.

Cô dẫn Dao Dao đi đến trường mầm non kia thăm quan một chút, sau đó lo lắng cho Trần Yên Nhiên đã uống say, nên gọi điện thoại cho cô ta, điện thoại của Trần Yên Nhiên lại tắt máy, Triệu Thanh Hà lo lắng, vội vàng về nhà xem thế nào, để tránh xảy ra chuyện.

Nhưng cô không thể ngờ đến, lại tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này!

Chồng của cô, cùng với em họ của cô đang làm chuyện xấu hổ!

Vệt máu đỏ tươi trên giường đã chứng minh, tất cả mọi chuyện đều đã xảy ra!

“Thanh Hà, em nghe anh giải thích, chuyện không như em nghĩ….”

Cuối cùng Vương Bác Thần cũng phản ứng lại, mình bị Trần Yên Nhiên tính kế!

Vương Bác Thần dưới cơn tức giận, kéo tóc Trần Yên Nhiên, hai mắt đỏ ngầu, giống như một con sư tử đang nổi giận, gầm lên: “Trần Yên Nhiên, cô giải thích rõ ràng cho tôi, nếu không, tôi giết chết cô!”

“Anh rể, em không biết, em thật sự không biết gì cả, chị họ, cứu em, em thật sự không biết gì, em đã say rồi. Nếu như em chết có thể chuộc tội, vậy giết chết em đi.”

Trần Yên Nhiên đau đến mức chảy cả nước mắt.

“Anh muốn làm gì!!”
 
Chương 1037


CHƯƠNG 1037

Triệu Thanh Hà lại tát cho Vương Bác Thần một cái, tức giận nói: “Vương Bác Thần, anh dám làm không dám chịu sao? Lúc Yên Nhiên đến đã say rượu rồi, anh nói em ấy làm thế nào để hãm hại anh! Anh nói cho tôi biết em ấy làm thế nào để hãm hại anh!”

Vương Bác Thần buông Trần Yên Nhiên ra, cũng sắp phát điên rồi, mất khống chế nói: “Thanh Hà, em nghe anh giải thích, không phải như kia, lúc nãy cô ta…”

“Anh câm miệng đi! Lẽ nào tôi bị mù sao? Trên người anh toàn là mùi rượu, lẽ nào anh không uống rượu sao?”

Gặp phải chuyện này, Triệu Thanh Hà đã hoàn toàn rối loạn, không nghe lọt tai bất kỳ lời nào.

Hơn nữa, bảo cô phải tin như thế nào?

Hai người bọn họ đã thành ra như thế này, chuyện này bảo cô phải tin tưởng như thế nào!

“Chị họ, đều là lỗi của em, chị đừng tức giận, đều là lỗi của em, em nhớ lại rồi, sau khi em trở về đã nói xin lỗi với anh rể, sau đó bảo anh rể uống rượu, đều do em không tốt, đều tại em, không liên quan gì đến anh rể.”

Trần Yên Nhiên quỳ trước mặt Triệu Thanh Hà, khóc lóc nói.

“Những điều em ấy nói là thật?”

Triệu Thanh Hà nước mặt đầy mặt, tức giận, căm hận nhìn chằm chằm vào Vương Bác Thần.

Cô không thể ngờ được, người chồng mà cô vất vả chờ đợi mấy năm, trở về lại ngủ cùng với người con gái khác, hơn nữa còn là em họ của cô!

Vương Bác Thần cười khổ nói: “Đúng là như vậy, nhưng anh uống có hai ly, không thể say được, rượu kia có vấn đề.”

“Đủ rồi!”

Triệu Thanh Hà hét lên: “Vương Bác Thần, chuyện đến nước này rồi mà anh còn muốn biện giải? Tự bản thân anh không khống chế được, còn trách rượu sao? Vương Bác Thần, tôi đợi anh bao nhiêu năm trời, người nhà họ Triệu sỉ nhục tôi, tôi đều nhẫn nhịn, tôi chịu bao nhiêu là ủy khuất, bao nhiêu là sự sỉ nhục, chính là vì đợi anh trở về! Bây giờ, tôi đợi được cái gì? Anh ngủ với em họ của tôi!!

“Vương Bác Thần, tôi không bị mù, lúc Yên Nhiên đến đã say rồi, hơn nữa, em ấy còn là một người phụ nữ, lẽ nào anh không tình nguyện em ấy còn có thể ngang ngược cưỡng ép anh cứng sao? Vương Bác Thần, anh khiến tôi quá thất vọng!!”

Vương Bác Thần đau khổ nói: “Thanh Hà, chuyện không phải như em nghĩ đâu, anh bị Trần Yên Nhiên hãm hại, em phải tin anh, anh chỉ uống có hai ly rượu.”

Triệu Thanh Hà tuyệt vọng nói: “Nếu như anh có suy nghĩ kia, thì liên quan gì đến việc anh uống bao nhiêu rượu?”

“Vương Bác Thần, chúng ta, ly hôn đi!”

“Đã xảy ra chuyện gì? Sao vậy?”

Trần Ngọc từ bên ngoài vội vàng đi vào, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, bà ta lập tức sững sờ.

Vương Bác Thần và Trần Yên Nhiên khỏa thân ở trên giường, Triệu Thanh Hà khóc đến mức mắt vừa sưng vừa đỏ, tuyệt vọng ngồi xổm, ôm lấy hai chân.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!!”

Trần Ngọc tức đến phát điên rồi, bà ta không thể ngờ được, Vương Bác Thần và Trần Yên Nhiên lại làm ra chuyện này.

“Mẹ, đây chỉ là hiểu nhầm, con thật sự không biết gì cả, Trần Yên Nhiên lấy cớ xin lỗi con, bắt con uống hai ly rượu, sau khi con uống xong hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, đến khi con tỉnh lại đã thành ra như thế này.”
 
Chương 1038


CHƯƠNG 1038

Bây giờ, Vương Bác Thần chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào mẹ vợ, anh hi vọng mẹ vợ có thể giữ được sự tỉnh táo, nghe anh giải thích.

Trần Yên Nhiên không quan tâm đến việc mình còn đang khỏa thân, quỳ trước mặt Trần Ngọc, khóc nức nở nói: “Cô ơi, đều là lỗi của cháu, cháu không nên uống rượu say, không nên ép anh rể uống rượu, đều là lỗi của cháu. Cô ơi, cô giết cháu đi, cháu có lỗi với chị của cháu, tất cả chuyện này đều không liên quan đến anh rể, cháu không trách anh ấy.”

“Hai người im hết đi!”

Trần Ngọc tức điên người, cho Vương Bác Thần và Trần Yên Nhiên mỗi người một cái tát: “Súc sinh, hai đồ súc sinh này! Trần Yên Nhiên, chúng tôi tin tưởng cô như vậy, tha thứ cho tất cả những chuyện trước đây cô đã làm, cô đối xử với con gái tôi như vậy sao? Cô có còn lương tâm không?”

“Vương Bác Thần, cậu làm tổn thương con gái tôi sâu đậm như vậy, con bé vẫn không quan tâm mà đợi cậu trở về, vì cậu mà đã phải trả giá rất nhiều, lẽ nào cậu không biết sao? Bây giờ cậu làm ra chuyện xấu hổ này, cậu còn xứng với con gái của tôi không? Tôi thật sự bị mù, mới lựa chọn tin tưởng cái thứ lòng lang dạ sói như cậu, cậu đối xử với con gái của tôi như vậy sao!!”

Vương Bác Thần lòng đau như cắt, xảy ra chuyện này, anh cũng không thể giải thích.

Cho dù giải thích, tất cả đều là sự thật, không có ai tin tưởng.

“Cô, cô đừng trách anh rể, đều là lỗi của cháu, đều tại cháu uống say mới tạo ra sai lầm lớn như thế này. Cô, cô giết cháu đi, cháu tình nguyện lấy cái chết để đền tội, cháu là đồ đàn bà đê tiện, nếu như không phải do cháu, anh rể cũng không….”

Trần Yên Nhiên vẫn chưa nói xong, Trần Ngọc đã tức giận nói: “Câm miệng! Hai người đều không phải thứ tốt đẹp gì! Trần Yên Nhiên, cô cút đi cho tôi, tôi không có đứa cháu gái không biết xấu hổ như cô!”

“Cô, cháu…”

“Cút!!”

Trong sự gào thét của Trần Ngọc, Trần Yên Nhiên mặc quần áo, khóc nức nở chạy đi.

Trong phòng ngủ chỉ còn lại ba người.

“Vương Bác Thần, cậu còn gì để nói.”

Trần Ngọc mắt đỏ hoe, tức đến mức run rẩy.

“Mẹ, chuyện này là Trần Yên Nhiên hãm hại con.”

Vương Bác Thần nghiến răng nói.

Chắc chắn hai ly rượu kia có vấn đề, nhưng anh không cảm nhận được bên trong đó bỏ thuốc gì, nhưng chuyện xảy ra như thế này, chắc chắn hai ly rượu kia có vấn đề.

“Cho dù cậu bị hãm hại, lẽ nào chuyện chưa xảy ra sao? Lẽ nào cậu vẫn chưa ngủ với cô ta? Trần Yên Nhiên là gái còn trinh, lẽ nào cô ta muốn dùng sự trong trắng của mình hãm hại cậu sao?”

Vệt máu trên giường đã nói rõ tất cả.

Chuyện không phải là ở việc Vương Bác Thần có bị hãm hại hay không, mà ở việc, tất cả đều đã xảy ra.

Nếu như không xảy ra, chỉ ôm nhau, còn có thể giải thích, nhưng bây giờ vấn đề là, đã xảy ra rồi!

Cho dù có phải là âm mưu của Trần Yên Nhiên hay không, dù sao Vương Bác Thần cũng đã phá nát cơ thể của Trần Yên Nhiên!

Vương Bác Thần đột nhiên không biết nói gì.
 
Chương 1039


CHƯƠNG 1039

Bây giờ nói gì cũng vô dụng.

Triệu Thanh Hà đứng vậy, nhìn vệt máu đỏ tươi trên giường, nước mắt của cô lại không ngừng rơi xuống, ánh mắt l từ đấu tranh biến thành tuyệt vọng, cuối cùng lại biến thành tro tàn.

Cô nhìn Vương Bác Thần, giọng nói vô cùng bi thương.

“Vương Bác Thần, ly hôn đi!”

“Chúng ta, ly hôn đi.”

Nghe được Triệu Thanh Hà thất vọng cực độ, lời nói lạnh như băng, Vương Bác Thần cả người đều lung lay, trong đại não trống rỗng!

Thanh Hà muốn ly hôn với anh!

Người con gái anh yêu nhất, lại muốn ly hôn với anh!

“Không phải, Thanh Hà, không phải, em nghe anh giải thích, anh là bị hãm hại, Thanh Hà, xin em cho anh một cơ hội, anh nhất định sẽ chứng minh mình trong sạch.”

Vương Bác Thần đau khổ cầu xin, trong nháy mắt này, anh cảm giác mình giống như đứa trẻ bị người nhà vứt bỏ, trong ánh mắt tràn đầy bất lực.

Anh biết đây là một cái bẫy, nhưng giải thích thế nào cũng vô dụng, sự tình đã xảy ra, anh thật sự có phát sinh quan hệ với Trần Yên Nhiên, đây là sự thật, anh không có cách nào tránh khỏi.

Nhưng anh biết, đây là một cái bẫy

“Được, cho dù em tin tưởng anh là bị hãm hại, nhưng cái này anh giải thích như thế nào!”

Triệu Thanh Hà chỉ vào một vệt đỏ tươi chói mắt trên giường, nước mắt không ngừng chảy xuống.

Cho dù cô tin tưởng Vương Bác Thần là bị hãm hại, thì có thể như thế nào?

Chồng của cô, phát sinh quan hệ với em họ của cô, điều này cô làm sao mà có thể chấp nhận được!!

Vương Bác Thần tuyệt vọng gục đầu xuống, chỉ cảm thấy mất hết can đảm, giống như là năm đó mẹ ruột đẩy anh vào sông Tiềm Long vậy.

Cho dù anh có là Thần Chủ thì đã thế nào, cho dù là quyền khuynh thiên hạ thì thế nào chứ?

Giờ phút này, anh chính là một tên cặn bã đã phát sinh quan hệ với em vợ của mình!

“Anh cút cho tôi, Vương Bác Thần, tôi không bao giờ muốn nhìn thấy anh nữa, từ giờ khắc này trở đi, giữa chúng ta không có bất cứ quan hệ gì! Bây giờ chúng ta ly hôn, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa!”

Triệu Thanh Hà nghiến răng nghiến lợi nói.

Yêu sâu đậm, hận sâu sắc!

Yêu, là sự ích kỉ!

Cô quá yêu Vương Bác Thần, quá quan tâm Vương Bác Thần, cho nên năm đó mang thai bị nhà họ Vương diễu phố thị chúng sỉ nhục, cô đều có thể chịu được.

Nhưng chính là bởi vì quá yêu, bởi vậy cô căn bản không cách nào tiếp nhận hết thảy.

Trong tình yêu sâu đậm của hai người, tuyệt đối không chứa nổi người thứ ba!

“Thanh Hà, xin lỗi.”

Cổ họng Vương Bác Thần giật giật, cuối cùng bao nhiêu lời muốn nói cuối cùng chỉ biến thành hai chữ – – xin lỗi!

Hai chữ nhẹ nhàng này, cái gì cũng không đại diện được, cái gì cũng không nói rõ được.
 
Chương 1040


CHƯƠNG 1040

Anh biết, Triệu Thanh Hà bị kích thích rất nghiêm trọng.

Anh biết, Triệu Thanh Hà không cách nào tiếp nhận hết thảy.

Anh cũng hiểu cảm giác đó, bởi vì anh cũng rất yêu Triệu Thanh Hà.

Chính là bởi vì quá yêu, cho nên anh mới có thể hiểu cho tâm tình của Triệu Thanh Hà giờ phút này.

“Thanh Hà, con bình tĩnh một chút, có thể, Vương Bác Thần thật sự là bị oan.”

Trần Ngọc hung hăng trừng mắt nhìn Vương Bác Thần, bà tát Vương Bác Thần mười mấy bạt tai, bà hận Vương Bác Thần khiến con bà thành thế, tổn thương sâu như vậy.

“Đứa con gái số khổ của mẹ.”

Triệu Thanh Hà lau nước mắt, nhưng nước mắt vẫn chảy đầy hai má.

Cô tuyệt tình nói: “Đi ủy ban đi, ly hôn đi.”

Nói xong, Triệu Thanh Hà đi tìm giấy chứng nhận kết hôn, rất nhanh cô giống như nổi điên nói: “Mẹ, giấy chứng nhận kết hôn của con mẹ để ở đâu, mẹ để ở đâu rồi.”

Tinh thần của cô có chút hoảng hốt, đã quên mình đang ở nhà họ Trần, giấy chứng nhận kết hôn ở thành phố Hạ Châu.

“Vương Bác Thần, cậu cút cho tôi, tôi không có con rể như cậu!”

Trần Ngọc nói xong, nhanh chóng chạy tới: “Thanh Hà, con bình tĩnh một chút, giấy chứng nhận kết hôn ở nhà, không ở bên này.”

“Mẹ, chúng ta đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, mẹ đi lấy giấy chứng nhận kết hôn với con được không?”

Triệu Thanh Hà ôm bả vai của mình, cuộn mình trên mặt đất, đáng thương giống như là một con sơn dương đợi làm thịt.

“Được, mẹ đi lấy với con, mẹ đi lấy với con.”

Trần Ngọc đau lòng ôm Triệu Thanh Hà vào trong ngực.

Vương Bác Thần lau nước mắt, nói như đinh đóng cột: “Mẹ, Thanh Hà, con sẽ cho hai người lời giải thích hợp lý!”

Nói xong, anh xoay người rời đi.

Mới vừa đi ra cửa, Vương Bác Thần đau lòng che ngực,”Phụt”một tiếng, phun ra một ngụm máu lớn!

Anh vốn đã thoát khỏi bóng ma mẹ bị hại chết, tràn ngập chờ mong tìm kiếm manh mối của mẹ trên toàn thế giới.

Nhưng bây giờ, người phụ nữ anh yêu thương nhất lại không cần anh nữa.

Trong lòng anh tràn ngập tự trách, tràn ngập áy náy, tự đánh lên mặt mấy cái bạt tai thật mạnh: “Vương Bác Thần, mày làm sao lại có thể đối xử với Thanh Hà như vậy chứ!!”

Cùng lúc đó, Trần Yên Nhiên đã rời khỏi biệt thự của cả nhà Triệu Thanh Hà, trong nháy mắt thu hồi nước mắt, khóe miệng lộ ra một nụ cười tà mị.

Cô ta xoa xoa hai má, cả khuôn mặt bắt đầu xuất hiện biến hóa, cuối cùng biến thành bộ dáng Dạ Anh Thư.

“Thật đúng là súc vật, bà đây cứ như vậy thất thân, thật không cam lòng.”
 
Chương 1041


CHƯƠNG 1041

Dạ Anh Thư nhớ tới vừa rồi Vương Bác Thần điên cuồng, âm thầm mắng một tiếng.

“Dược lão phối đây là thuốc gì, hiệu quả lại lớn như vậy, bà đây thiếu chút nữa đi không nổi! Dược lão chết tiệt, chờ tôi trở về lột sạch râu của ông, hừ!”

Trên mặt Dạ Anh Thư nổi lên một tia hồng nhuận, sâu trong đáy mắt hiện lên một tia nhu tình cùng ngượng ngùng, trong miệng lại hừ nhẹ nói: “Hừ hừ, Vương Bác Thần, lần này tôi xem anh phá cục như thế nào! Bà đây lấy thân nhập cuộc, trả giá lớn như vậy, tôi xem anh phải làm sao bây giờ! Không tin còn không xử lý được anh! Hiện tại nhà họ Tống sắp làm khó dễ, anh lại xảy ra chuyện như vậy, trong nhà hỏng bét, tôi xem anh lo được cái gì.”

“Cô chủ, cô vì đối phó Vương Bác Thần, mà hy sinh lớn như vậy, đáng giá sao?”

Bà Ngô thở dài, bà ta thật sự không nghĩ đến, cô chủ nhà mình vì đối phó Vương Bác Thần, lại tự mình ra trận, không tiếc trả giá thân thể của mình, cũng muốn hoàn thành ván cờ này.

Vương Bác Thần coi như là có được huyết mạch của gia tộc kia, nhưng cô chủ hy sinh lớn như vậy, ở trong mắt bà quá không đáng giá.

“Còn không mau đỡ tôi một chút, tên gia súc Vương Bác Thần kia…. Ây dô…”

Dạ Anh Thư đi đường đều có chút loạng choạng, hung tợn nói: “Tôi đây gọi là luyến tiếc đứa trẻ không bắt được sói, Vương Bác Thần chẳng những có dị huyết của nhà họ Vương, hơn nữa còn có được một nửa huyết mạch của gia tộc kia. Lý Kỳ năm đó không chết mà mất tích, rất có thể là có liên quan đến gia tộc kia.

“Tuy rằng gia tộc kia đã mai danh ẩn tích mấy ngàn năm, nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy, bọn họ không có khả năng cứ như vậy hoàn toàn biến mất, khẳng định còn có hậu thủ. Hơn nữa, nhà họ Dạ chúng ta còn có hôn ước với gia tộc kia, đến đời này của tôi chính là tôi cùng với Vương Bác Thần, tôi đây cũng không tính là lỗ vốn.”

Bà Ngô đỡ lấy Dạ Anh Thư, tức giận nói: “Cô chủ, sao tôi lại có cảm giác cô đây là tiền mất tật mang?”

“Bà câm miệng đi, về nhà đi, lần này tôi cảm giác như không có ba ngày, tôi đều nghỉ ngơi không tốt, không xuống giường được, tên gia súc kia!”

Dạ Anh Thư hung tợn trừng mắt liếc bà Ngô một cái, uy hiếp nói: “Tôi nói cho bà biết, chuyện này bà không được nói cho gia tộc, ai cũng không được nói, nếu không thì bà coi chừng đó.”

Bà Ngô rất bất đắc dĩ.

Kỳ thật ván cờ này, cho dù tiểu thư không tự mình ra tay, Trần Yên Nhiên cũng có thể hoàn thành.

“Cô chủ, cô cần gì phải như vậy, cho dù cô kháng cự quan hệ thông gia với nhà họ Phong, cũng không cần phải như vậy, không nên đưa chính mình đi vào, tôi thấy cô thật sự là không nên thế.”

Dạ Anh Thư lại không để ý tới bà Ngô, cô ta tự có tính toán của mình.

Gia tộc bên kia có ý định để cho bản thân cùng một người thừa kế của gia tộc ẩn thế thông gia, nhưng cô ta cũng không nguyện ý.

Cho nên lần này tự mình đi, chính là thừa dịp cơ hội lần này, để cho gia tộc bên kia triệt để tuyệt ý niệm thông gia trong đầu.

Đến lúc đó bọn họ cũng có thể nhìn ra, mình đã phá thân, đối phương không có khả năng tiếp nhận cô ta.

Đây chính là kế hoạch của cô ta.

Để cho hết thảy trở thành sự thật, đến lúc đó cho dù gia tộc muốn bức bách cô ta gả đến nhà họ Phong, cũng không có biện pháp.

“Chỉ có bà nói nhiều. Trần Yên Nhiên bên kia bà xử lý tốt, đừng để cho cô ta lộ ra.”

Bà Ngô gật đầu.

Kế hoạch lần này của cô chủ quá độc ác.
 
Chương 1042


CHƯƠNG 1042

Cô ta để Trần Yên Nhiên lừa Triệu Thanh Hà đi, sau đó nhân thời gian, cô ta giả trang thành Trần Yên Nhiên cùng Vương Bác Thần phát sinh quan hệ, cho dù Triệu Thanh Hà hoài nghi Vương Bác Thần là bị oan, nhưng gạo đã nấu thành cơm chín, Triệu Thanh Hà khẳng định không tiếp nhận được, nhất định sẽ ly hôn với Vương Bác Thần.

Mà hiện tại, phía nhà họ Tống bên kia sắp làm khó dễ, Vương Bác Thần bị chuyện này ảnh hưởng, nhất định sẽ có trăm ngàn chỗ hở.

Dù sao căn cứ tin tức bọn họ nhận được, Vương Bác Thần cũng chỉ là một thế thân của Thần Chủ mà thôi, cũng không thể chi phối cái gì.

Một khi Vương Bác Thần bên này xuất hiện vấn đề, Thần Chủ bên kia khẳng định sẽ nghĩ biện pháp khác cùng bảy đại thế gia đọ sức, Vương Bác Thần sẽ giống như thành một người bị bỏ rơi.

Đến lúc đó, nhà họ Tống bên này nghiền ép nhà họ Trần, Vương Bác Thần có một thân khí lực cũng không có chỗ dùng.

Mà Triệu Thanh Hà là nhân tố mấu chốt trong cái chết của Tống Nguyên Lễ, nhà họ Tống làm sao có thể bỏ qua cho cô?

Bà Ngô âm thầm sợ hãi, kế hoạch của cô chủ hết vòng này đến vòng khác, thận trọng từng bước, Vương Bác Thần không có cách nào phá giải.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Nhưng mà cô chủ, tôi vẫn muốn nhắc nhở cô một câu, thực lực bản thân Vương Bác Thần cũng không kém, phải phòng ngừa anh ta cá chết lưới rách, bằng không chúng ta không chỉ là tiền mất tật mang, mà còn là công dã tràng.”

Dạ Anh Thư cười lạnh nói: “Trong lòng tôi biết, Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà coi như là ly hôn, Vương Bác Thần cũng không có khả năng mặc kệ Triệu Thanh Hà. Đây chính là điểm yếu của anh ta. Mà nhà họ Cổ bên kia, biết được một ít manh mối của mẹ anh ta, tôi ngược lại muốn xem, lúc này đây anh ta sẽ chọn như thế nào.”

“Nhà họ Tống bên kia sẽ chậm rãi bức bách Triệu Thanh Hà, Vương Bác Thần chỉ cần thành con cờ bỏ đi của thần chủ, như vậy những nhân mạch của anh ta sẽ không thể vận dụng được, căn bản không có biện pháp chống lại nhà họ Tống. Hơn nữa, thực lực bản thân Vương Bác Thần đích xác không kém, nhưng nhà họ Tống sẽ yếu sao?”

“Bảy đại thế gia ở hội đấu y thuật Huyện hồ điện thất bại lớn như vậy, làm sao có thể từ bỏ ý đồ? Đây chính là thế cục tất yếu, Vương Bác Thần không tránh khỏi được. Lần này Huyền hồ điện đấu y thuật, không ai biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng người của bảy đại thế gia, năm đại hào tộc, ngoại trừ Mộc Uyển Thanh của nhà họ Tây Nam Mộc còn sống, những người còn lại cơ bản đều đã chết. Tổn thất lớn như vậy, người của thế gia hào tộc khẳng định không chịu nổi.”

“Mấu chốt nhất chính là, người của thế gia hào tộc không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ lại biết Vương Bác Thần, sở dĩ không có ra tay, nhưng mà là không có lấy cớ mà thôi. Hiện tại Vương Bác Thần giết Tống Nguyên Lễ tên cặn bã kia, kết thù với nhà họ Tống, vừa lúc cho nhà họ Cổ một cái cớ.”

Bà Ngô gật đầu nói: “Lúc này đây, Vương Bác Thần chỉ sợ là dữ nhiều lành ít, cho nên cô chủ, vậy tại sao cô còn muốn làm như vậy? Vương Bác Thần coi như là có thực lực hơn nữa, cũng không có khả năng là đối thủ của thế gia hào tộc. Nhà họ Tống sẽ không bỏ qua cho anh ta, nhà họ Cổ bên kia khẳng định phái những tên mạnh tới, Vương Bác Thần hẳn phải chết không còn nghi ngờ gì.”

Rốt cục đến biệt thự, Dạ Anh Thư nằm ở trên ghế sa lon mới cảm giác thân thể thoải mái một chút, nói: “Bà thì biết cái gì, tôi chính là muốn nhìn xem Vương Bác Thần lúc này đây phá cục như thế nào, nếu anh ta có thể phá cục này, tôi đây về sau làm người phụ nữ của anh ta thì có gì mà đáng ngại? Nếu anh ta không phá được cục diện này mà chết, tôi coi như là phế vật để lợi dụng.”
 
Chương 1043


CHƯƠNG 1043

Bà Ngô thật sự không theo kịp suy nghĩ của Dạ Anh Thư, theo bà thấy, bất kể thế nào cũng là cô chủ chịu thiệt.

Vương Bác Thần là người cắm hoa, cô chủ là đóa hoa kia, cắm hoa có chỗ nào chịu thiệt? Người chịu thiệt thủy chung là đóa hoa cô chủ này.

Lúc này, ở một bên khác.

Trần Yên Nhiên làm rối tóc của mình, giống như là cô ta thật sự bị Vương Bác Thần cưỡng bức, làm bộ làm tịch chạy đến trước mặt Trần Quốc Vinh, than thở khóc lóc, đem chuyện vừa xảy ra nói một lần.

“Cái gì?!!!”

Trần Quốc Vinh ôm Dao Dao, lập tức từ trên ghế đứng lên, trong mắt tràn ngập tàn khốc, nhìn chằm chằm Trần Yên Nhiên nói: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cô nói rõ ràng từng chuyện cho tôi biết!”

Trần Yên Nhiên làm bộ như hoảng sợ quỳ xuống, khóc nói: “Ông nội, đều là lỗi của con, con không nên uống rượu, không nên để cho anh rể uống rượu, bằng không cũng sẽ không tạo thành sai lầm lớn này. Ông nội, ông đánh con đi, mắng con đi, nhưng con cầu xin ông, bây giờ đi khuyên nhủ chị họ con. Ông nội, con biết mình đã phạm phải sai lầm lớn, con tự mình rời khỏi nhà họ Trần, không bao giờ trở lại nữa.”

“Cô câm miệng cho tôi, dẫn tôi đi xem Thanh Hà!”

Trần Quốc Vinh tức giận đến mức mãi nói không ra lời, Trần Yên Nhiên là cháu gái ông thương yêu nhất, Triệu Thanh Hà cũng là ruột thịt trong lòng ông, càng là đối với mẹ con Trần Ngọc trong lòng có một phần thua thiệt.

Bây giờ lại xảy ra chuyện trái luân thường như vậy, ông thật không biết nên đối mặt với cháu gái mình như thế nào.

Trong lòng Trần Quốc Vinh, Dao Dao tỉnh tỉnh mê mê, nghe không hiểu những lời này là có ý gì, chỉ là theo bản năng ôm chặt cổ Trần Quốc Vinh.

Đột nhiên, không biết tại sao, cô bé có chút sợ hãi.

“Tiểu Ngọc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Trần Quốc Vinh đau đớn tột cùng hỏi.

Vất vả lắm ông ta mới nhìn thấy hy vọng cho nhà họ Trần, vất vả lắm cả nhà con gái mới trở lại gia tộc, nhưng giờ lại xảy ra chuyện thế này.

Cô cháu nội mà ông ta thương nhất lại lên giường với chồng của đứa cháu ngoại mà ông ấy yêu nhất, giờ ông ấy thật sự không biết phải làm gì nữa.

“Ba, ba đừng hỏi mà, chuyện đó… hầy, Thanh Hà đã muốn ly hôn với Bác Thần rồi!”

Trần Ngọc khổ sở trả lời.

Nói thật, bà đã quen với sự hiện diện của Vương Bác Thần trong cái nhà này, đã xem Vương Bác Thần là con trai mình từ lâu.

Tuy lúc Vương Bác Thần mới quay về, bà từng mắng mỏ, nhục nhã, cũng từng đánh anh mấy lần, nhưng dần dà, bà đã chấp nhận Vương Bác Thần, đối xử với anh như con trai ruột của mình.

Thế mà bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, tuy Vương Bác Thần và Trần Yên Nhiên xảy ra quan hệ trong lúc cả hai đều mơ màng hồ đồ, nhưng tất cả đã xảy ra thật, và nó cũng tạo nên vết thương lòng sâu sắc cho con gái của bà, bà không thể tha thứ cho Vương Bác Thần được.

“Yên Nhiên, cháu quỳ xuống, giải thích đầu đuôi cho ông!!”

Trần Quốc Vinh thống khổ nói.
 
Chương 1044


CHƯƠNG 1044

Trần Yên Nhiên vội vàng quỳ xuống, vừa khóc vừa kể: “Bác ơi, cháu xin lỗi, cháu, cháu… là lỗi của cháu, cháu không nên uống say, không nên mượn rượu làm càn bắt anh rể uống rượu, cháu xin lỗi, xin lỗi. Cháu sẽ đi khỏi đây, mọi người đừng đuổi anh rể đi.”

Những lời này của Trần Yên Nhiên vô cùng khéo léo, cô ta đổ hết trách nhiệm lên đầu mình, nhưng khi lọt vào tai người khác sẽ thành cô ta đang bảo vệ cho Vương Bác Thần.

Đồng thời cũng đổ mọi tội lỗi sang cho việc say rượu, như vậy sẽ khiến đám người Trần Ngọc tưởng rằng hai người vì say quá mà đánh mất lý trí chứ không phải do cô ta hãm hại Vương Bác Thần.

Như thế, Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà cũng sẽ không tha thứ Vương Bác Thần.

Đàn ông ấy mà, say tới mất lý trí là chuyện rất bình thường. Huống hồ chi nếu uống say thật, liệu anh còn sức lực để nghĩ tới chuyện đó không?

Cách nói này của cô ta còn có tác dụng ám thị tâm lý, dẫn dắt sao cho Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà sẽ vô thức tưởng rằng Vương Bác Thần đã có ý định này từ lâu.

Trần Yên Nhiên khóc đến trông là thương, cô ta cúi gục đầu xuống, nhưng sâu trong đáy mắt lại thoáng hiện vẻ độc ác và giả tạo.

Những lời này đều do bà Ngô dạy cô ta từ trước, cô ta cũng đã diễn tập vô số lần.

Cộng thêm lúc này, tâm trạng của Trần Quốc Vinh và Trần Ngọc đang rối bời nên căn bản là chẳng thể nhận ra cô ta giả vờ.

Hơn nữa, xảy ra chuyện lớn thế này, sao Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà có thể giữ vững lý trí cơ chứ? Bọn họ đã bị cảm xúc lấn át hết rồi.

Nghĩ vậy, Trần Yên Nhiên hít sâu một hơi, cô ta không biết rốt cuộc bà Ngô kia là ai, nhưng thủ đoạn của bà ta thật khiến Trần Yên Nhiên cảm thấy rợn cả tóc gáy.

Cô ta phải rời khỏi nước R ngay, bằng không e là bà Ngô sẽ giết cô ta diệt khẩu mất.

“Cháu đứng dậy đi, nếu tên súc sinh Vương Bác Thần không có suy nghĩ đó, dù cậu ta thật sự say đến mất ý thức cũng sẽ không xảy ra chuyện này. Bác đúng là bị mù nên mới nhìn lầm người, để rồi dẫn sói vào nhà!”

Trần Ngọc uất hận trách mắng.

Bà đã mất đi người chồng của mình, giờ đây, con gái và cháu gái chính là mạng sống của bà.

Vất vả lắm bà mới chấp nhận Vương Bác Thần, đối xử với anh như chính con trai ruột của mình. bà cho rằng những ngày tháng kia cuối cùng cũng kết thúc, giờ lại xảy ra chuyện thế này!

Hy vọng dành cho Vương Bác Thần trong lòng Trần Ngọc đã vỡ nát hoàn toàn.

Giờ đây bà ta vô cùng căm ghét Vương Bác Thần.

“Bác, chuyện lần này thật sự chỉ là ngoài ý muốn, mọi người đừng trách anh rể, đều là lỗi của cháu. Cháu sẽ rời khỏi đây xem như chuộc tội, anh rể vô tội.”

Trần Yên Nhiên giả vờ đáng thương nói, giọng điệu vô cùng thành khẩn.

Cô ta càng nói giúp cho Vương Bác Thần, Trần Ngọc lại càng thêm hận Vương Bác Thần.

“Hừ, nếu thằng súc sinh kia không có suy nghĩ đó, chuyện này căn bản sẽ không xảy ra! Cháu không cần giải thích thay cho cậu ta, trong lòng bác đã hiểu rõ rồi. Thanh danh của cháu cũng đã bị thằng súc sinh đó phá hủy!! Mai này làm sao cháu lập gia đình được đây! Thằng súc vật ác ôn đó, bác thật sự muốn băm nó ra thành trăm mảnh mà!”

“Yên Nhiên, cháu ra ngoài trước đi.”
 
Chương 1045


CHƯƠNG 1045

Trần Quốc Vinh sợ nếu tiếp tục giữ Trần Yên Nhiên ở lại đây sẽ khiến Trần Ngọc càng thêm kích động mà thôi.

Đợi Trần Yên Nhiên đi rồi, Trần Quốc Vinh hỏi thử: “Tiểu Ngọc, con tỉnh táo lại đi, ba cảm thấy đứa bé Bác Thần đó không phải loại người này đây, có khi nào nó bị người khác bỏ thuốc không?”

“Ba, ba đừng nói giúp cho tên súc sinh kia nữa, Yên Nhiên về nhà trong tình trạng say xỉn, trong nhà lại chỉ có mình hai người họ, cả ngày hôm nay thằng đó lại ở suốt trong nhà không ra ngoài, ai bỏ thuốc cho được? Chẳng lẽ là Yên Nhiên tự bỏ thuốc mình sao? Nhưng dù Yên Nhiên bỏ thuốc thật, chẳng lẽ chuyện nó lên giường với Yên Nhiên không phải là thật sao?”

Nói đến đây, nước mắt của Trần Ngọc lại rớt xuống.

Lúc trước bà ôm bao nhiêu hy vọng với Vương Bác Thần thì bây giờ lại thất vọng bấy nhiêu.

Trần Quốc Vinh thở dài, ông ta không biện minh cho Vương Bác Thần nữa.

Bởi điểm mấu chốt của chuyện này không nằm ở chỗ Vương Bác Thần có bị oan hay không, mà là Vương Bác Thần đã thật sự làm chuyện đó với Trần Yên Nhiên, hơn nữa còn bị Triệu Thanh Hà bắt gian tại trận.

Đây mới là việc Triệu Thanh Hà thật sự không thể nào chấp nhận nổi.

Nếu Triệu Thanh Hà không tận mắt chứng kiến mọi chuyện, việc này còn có thể giải thích cho qua.

Nhưng giờ Triệu Thanh Hà đã nhìn thấy tất tần tật, thử hỏi kích thích đó sẽ lớn đến cỡ nào?

Trần Quốc Vinh cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần của ông ta lúc này vô cùng mỏi mệt, dạo gần đâu nhà họ Trần đã xảy ra rất nhiều chuyện, tuy ông ta không biểu lộ ra ngoài, nhưng dáng vẻ thường ngày lại nhiều thêm chút rã rời.

Cộng thêm hôm qua đứa con cả của ông ta vì bị các nguyên lão giựt dây mà nổi dậy đoạt quyền thành công, khiến trái tim ông đau nhói như bị dao đâm.

Giờ lại thêm cớ sự này nữa, với ông mà nói đúng là họa vô đơn chí mà.

“Hầy…”

Trần Quốc Vinh cười khổ lắc đầu, mắt nhìn thoáng qua Dao Dao đang bỏ chạy vào phòng, khổ sở hỏi: “Vậy, Dao Dao thì phải làm sao? Chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hai đứa nó ly hôn hả?”

Trần Ngọc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trả lời: “Thanh Hà lúc này đã bị tổn thương sâu sắc, hiện chỉ muốn ly hôn với tên súc sinh kia. Nhưng giấy chứng nhận kết hôn lại để ở thành phố Hà Châu, nên con nghĩ cần thêm một thời gian nữa thì mới ly dị được. Con chỉ thấy thương cho Dao Dao, khó khăn lắm mới có được gia đình hoàn chỉnh, cuối cùng nó cũng biết cười, giờ lại rơi vào cảnh ba mẹ muốn ly hôn. Xem ra chúng ta chỉ còn cách gạt nó, đợi nó lớn hơn một chút hẵng nói cho nó biết.”

“Cũng chỉ có thể như vậy.”

Trần Quốc Vinh khom người, tập tễnh bước vào phòng, đưa mắt nhìn Triệu Thanh Hà đang chằm chằm nhìn ra ngoài cửa sổ chẳng nói chẳng rằng, ông ta đau lòng sờ đầu cô, nói: “Cháu gái của ông, khổ cho cháu rồi.”

“Ông ngoại, không sao đâu, cháu quen rồi.”

Triệu Thanh Hà ngoái đầu, cố nở nụ cười, nhưng trông còn khó coi hơn cả khóc.

Tay Trần Quốc Vinh run run, ông ta đáp: “Cháu à, muốn khóc thì cứ khóc đi, đừng cất giấu trong lòng, mọi chuyện rồi sẽ có cách giải quyết mà.”

Nụ cười trên mặt Triệu Thanh Hà cứng lại, cô lắc đầu: “Ông ngoại, ông đừng lo, cháu không sao đâu, cháu sẽ không chảy thêm bất kỳ giọt nước mắt nào vì anh ta đâu!”

Cõi lòng Trần Quốc Vinh nổi gió, không biết phải đáp lại thế nào, chỉ đành thở dài một hơi, nhích từng bước ra khỏi phòng.
 
Chương 1046


CHƯƠNG 1046

Những chuyện đã xảy ra trong thời gian này khiến Trần Quốc Vinh như già đi trong một đêm.

Gương mặt không còn hồng hào như trước, tinh thần quắc thước cũng biến mất, sống lưng cũng còng xuống, tóc bạc trắng như tuyết.

Gia chủ nhà họ Trần sắc sảo của lúc trước đã không còn, thay vào đó là một ông già gần đất xa trời.

Khi quay về tới thư phòng của mình, Trần Quốc Vinh gọi điện kêu Vương Bác Thần lại chỗ ông.

Ông ta vẫn muốn dùng hết khả năng của mình ngăn cản hai người, không cho hai đứa nó bước tới bước cuối cùng kia, bằng không mai mốt có hối hận cũng đã chậm rồi.

“Ông ơi, sao ông…”

Vương Bác Thần vừa nhìn thấy dáng vẻ của Trần Quốc Vinh thì ngạc nhiên vô cùng, so với lần đầu tiên hai người gặp mặt, ông cụ lúc này quả thật chẳng khác nào biến thành một người khác.

Trần Quốc Vinh thở dài: “Già rồi, kiểu gì cũng sẽ đi tới bước này thôi. Ông gọi cháu tới đây là muốn nói với cháu đôi lời, cháu và Thanh Hà không dễ dàng gì mới được như hôm nay, ông không hy vọng hai đứa ly hôn để rồi mai sau lại hối hận. Ông biết cháu là đứa trẻ ngoan, chuyện kia cũng chỉ là thân bất do kỷ. Bây giờ Thanh Hà vì quá chú tâm vào những thứ vụn vặt nên mới không nghĩ thôi, ông mong cháu đừng giận nó, giờ nó vẫn còn chìm đắm trong cảm xúc của riêng mình, đợi nó thoát ra khỏi đó rồi, cháu nhớ dỗ dành nó đôi chút, vậy thì mọi chuyện sẽ qua thôi.”

Vương Bác Thần lắc đầu đáp: “Cháu không giận Thanh Hà, ông à, cháu bị người khác hãm hại, ông tin cháu không?”

Trần Quốc Vinh hoài nghi: “Chẳng lẽ Yên Nhiên thật sự bỏ thuốc cháu?”

Vương Bác Thần cau mày đáp: “Tạm thời cháu vẫn chưa nghĩ ra, nhưng khi đó cháu mới uống có hai ly thì đã say rồi. Tửu lượng của cháu thế nào cháu biết rất rõ, huống hồ chi cháu còn là người trong võ đạo, ngoại trừ bị bỏ thuốc ra thì cháu thật sự không nghĩ ra lý do nào khác.”

Môi Trần Quốc Vinh run run, cố nén lửa giận trong lòng xuống, hỏi: “Vậy cháu cảm thấy chính Yên Nhiên đã bỏ thuốc mình sao?”

Vương Bác Thần lắc đầu nói: “Tạm thời cháu không dám khẳng định, nhưng nếu thật sự có người làm vậy, hẳn tên đó đã thừa dịp chúng ta không có mặt ở đây, lén bỏ thuốc vào chai rượu kia. Cũng có khả năng là bản thân Trần Yên Nhiên thân mình có vấn đề. Chỉ là cháu cũng là bác sĩ, y thuật còn không phải dạng tầm thường, nhưng khi uống hai ly rượu kia, cháu lại chẳng nhận ra điều gì khác thường cả, đây mới là lý do khiến cháu thấy bối rối.”

Vương Bác Thần biết chuyện này là Trần Yên Nhiên hãm hại mình, nhưng mà anh không có bất kỳ chứng cớ nào, cũng sẽ không có người tin.

Cho dù là chính anh cũng đang hoài nghi.

Bản thân y thuật của anh siêu giỏi, cho dù là thuốc gì, chỉ cần vào miệng lập tức có thể cảm giác được.

Nhưng lúc này đây, anh không có cảm giác được hai ly rượu kia không đúng chỗ nào.

Đây mới thật sự là chỗ kỳ quái, cũng là chỗ không cách nào giải thích.

Tửu lượng của anh, anh biết, huống chi anh còn là người đứng đầu hiện nay của giới võ đạo, rượu thường thế này, anh uống bao nhiêu cũng sẽ không say.

Nhưng uống hai ly rượu của Trần Yên Nhiên, liền xảy ra chuyện như vậy. Mà hai ly rượu kia, chính là rượu bình thường cất ở trong nhà.

“Nếu như ngay cả cậu cũng nhìn không ra bên trong rượu có bị bỏ thuốc hay không, vậy chuyện này phiền toái rồi.”
 
Chương 1047


CHƯƠNG 1047

Trần Quốc Vinh lắc đầu cười khổ.

Ông ta không hy vọng Trần Yên Nhiên bỏ thuốc vào rượu, nhưng đồng thời lại hy vọng rượu có vấn đề.

Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bảo ông ta lựa chọn như thế nào?

“Cho Thanh Hà một khoảng thời gian đi, đứa nhỏ Thanh Hà này tâm địa thiện lương, chờ qua một khoảng thời gian con bé tỉnh táo lại, chuyện gì đều có thể giải quyết. Hiện tại con bé đang bị vây trong cảm xúc, tình cảm của con bé dành cho cậu quá sâu, cho nên hiện tại khó có thể tiếp nhận.”

Vương Bác Thần gật đầu: “Cháu hiểu.”

Thế nhưng trong lòng cũng là vô cùng khổ sở, lúc này đây, Thanh Hà sẽ tha thứ anh sao?

Trong khoảng thời gian này, người một nhà vất vả lắm mới hòa thuận, đi đến một bước này không dễ dàng.

Nhưng bây giờ, tất cả đều bị hủy!

Anh cũng biết, căn nguyên của chuyện này, không phải ở chỗ anh có phải bị Trần Yên Nhiên hãm hại hay không, mà là ở chỗ anh và Trần Yên Nhiên đã phát sinh quan hệ, đây mới là chỗ Triệu Thanh Hà khó có thể tiếp nhận.

Từ nhà họ Trần đi ra, Vương Bác Thần đi không mục đích.

Anh lại một lần nữa, không có nhà nữa rồi!

“Thần chủ, cao thủ nhà họ Cổ phái tới đã đến, hai vị võ vương, một vị nhất tinh võ hoàng.”

Tư Lam chạy tới, đem tin tức bẩm báo cho Vương Bác Thần.

Võ hoàng, là đẳng cấp cảnh giới cao nhất trong giới võ đạo.

Ở trong quân, thực lực đạt tới võ hoàng, lập tức có thể được phong Chiến Thần!

Chỉ là trong võ hoàng, cũng có mạnh có yếu, từ yếu đến mạnh chia làm nhất tinh võ hoàng đến ngũ tinh võ hoàng.

Căn cứ ngoại giới tính toán, thực lực của Vương Bác Thần chính là tồn tại đỉnh phong trong ngũ tinh võ hoàng, cho nên mới trở thành trần nhà chiến lực của thế giới hiện nay.

Nhưng mà thực lực chân chính của Vương Bác Thần đạt tới cấp độ nào, chỉ sợ ngoại trừ bản thân Vương Bác Thần ra, không ai có thể biết được.

“Nhà họ Cổ thật đúng là bỏ công nhỉ, không ngờ ngay cả võ hoàng cũng phái ra.”

Vương Bác Thần cười lạnh không thôi, xem ra trên đại hội Đấu Y, chết hai vị Võ Vương đối với nhà họ Cổ mà nói, còn không có bất kỳ ảnh hưởng gì.

Nếu mà nhà họ Cổ muốn chết đến vậy thì thành toàn cho bọn họ vậy.

“Nhà họ Trần thì sao?”

“Trần Quốc Cường nhà họ Trần không cam lòng, tối hôm qua lén qua nhà họ Tống.”

Trong ánh mắt Tư Lam toát ra sát khí.

Cô ghét nhất loại người ăn cây táo rào cây sung này.

“Nếu ông ta muốn tìm đường chết, vậy để cho ông ta đi tìm đường chết. Trần Yên Nhiên gần đây cùng người nào tiếp xúc qua không?”

Vương Bác Thần hiện tại quan tâm nhất chính là tình hình của Trần Yên Nhiên.

Tuy rằng hiện tại anh không có chứng cớ, nhưng anh biết, vấn đề của Trần Yên Nhiên rất nghiêm trọng.
 
Chương 1048


CHƯƠNG 1048

Tư Lam lắc đầu nói: “Không phát hiện bên Trần Yên Nhiên có vấn đề gì.”

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Bên Trần Yên Nhiên do tôi tự mình quản, cô cùng với Nhạc Ẩn Long theo dõi chặt chẽ nhà họ Tống. Cô thông báo với Lan Hiếu một chút, chuyện đi Phật quốc sau này kéo dài thời hạn, chờ chuyện nhà họ Tống bên này giải quyết lại đi.”

“Thuộc hạ hiểu.”

Tư Lam lập tức đi sắp xếp.

Vương Bác Thần tâm niệm vừa động, lại lặng lẽ trở về nhà họ Trần, đi tìm Trần Yên Nhiên.

Trần Yên Nhiên hãm hại anh như thế, anh làm sao có thể cứ như vậy buông tha cho Trần Yên Nhiên.

“Anh… Anh rể, anh muốn làm gì?”

Nhìn thấy Vương Bác Thần, Trần Yên Nhiên lập tức lo lắng.

“Nói đi, ai bảo cô làm, đừng ép tôi động thủ.”

Ánh mắt Vương Bác Thần lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Trần Yên Nhiên.

“Anh rể, anh nói cái gì, em nghe không hiểu. Chúng ta đã xảy ra chuyện như vậy, tôi biết đều là lỗi của tôi, nhưng nếu anh không có tâm tư đó, chúng ta sẽ phát sinh quan hệ sao?”

Trần Yên Nhiên lui về phía sau vài bước, cắn răng nói: “Tôi biết chuyện này cũng không thể trách anh, anh yên tâm, tôi sẽ không dây dưa với anh, tôi sẽ giải thích rõ ràng với chị họ.”

“Cô đây là đang tìm cái chết!”

Vương Bác Thần đã mất kiên nhẫn, bóp cổ Trần Yên Nhiên.

“Anh, anh làm cái gì vậy, anh rể, tôi biết là tôi có lỗi với anh, nhưng tôi cũng không muốn mà.”

Trần Yên Nhiên thất thanh sợ hãi nói: “Tôi cũng là người bị hại, tôi là một hoàng hoa khuê nữ bị anh phá thân, sau này còn thế nào lập gia đình!”

“Câm miệng!”

Vương Bác Thần tát một cái lên mặt Trần Yên Nhiên, ngay sau đó ngón trỏ tay phải và ngón giữa điểm vào mi tâm của Trần Yên Nhiên.

Lập tức, trước mắt Trần Yên Nhiên tối sầm, hôn mê bất tỉnh.

“Tại sao lại như vậy? Trí nhớ của Trần Yên Nhiên rốt cuộc là bị ai sửa?”

Vương Bác Thần âm thầm kinh ngạc, sợ hãi, vừa rồi anh dùng sưu hồn đại pháp với Trần Yên Nhiên.

Nhưng làm cho anh khiếp sợ chính là, trí nhớ của Trần Yên Nhiên, bị người động tay động chân, không có bất kỳ tin tức hữu dụng nào.

Thủ đoạn xử lý trí nhớ của đối phương mặc dù rất xảo diệu, nhưng Vương Bác Thần liếc mắt một cái đã nhìn thấu vấn đề.

“Hiện tại chỉ còn lại có hai loại khả năng, loại thứ nhất, Trần Yên Nhiên phối hợp đối phương cố ý hãm hại tôi, sau đó sửa chữa trí nhớ. Loại thứ hai đối phương khống chế Trần Yên Nhiên đến hãm hại tôi.”

“Rốt cuộc là ai muốn hãm hại tôi? Là thế gia hào tộc sao?”

Trước mắt xem ra, thế gia hào tộc có khả năng rất lớn.

Nhưng Vương Bác Thần lại không tin là thế gia hào tộc gây nên. Bởi vì thế gia hào tộc bây giờ còn không biết thân phận chân thật của anh, hơn nữa thế gia hào tộc cũng không cần thiết lợi dụng Trần Yên Nhiên đến hãm hại anh, để cho anh ly hôn với Triệu Thanh Hà.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top