Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Tập thơ Đường Luật : "Chờ Người Nơi Ấy" của Thiên Sầu

CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.39

Lẻ bóng vì sao nguyệt hững hờ
Hai đầu nỗi nhớ một trời thơ **
Duyên tình cách mấy người luôn đợi
Phận số chia đôi kẻ mãi chờ
Mượn ánh trăng vàng trao cõi mộng
Gom làn gió bạc gửi ngày mơ
Thề chi hẹn ước....buồn chim nhạn
Đất Việt chiều dâng khói nhạt mờ

Văn Đàn
Thiên Sầu


** : lỗi nhưng iem để vậy, thích câu đó nên không sửa
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.40

Đã mấy thu rồi nhỏ biết không??
Ngày đêm hạnh phúc ở bên chồng
Đông về gió rét ngàn thương gọi
Hạ đến mưa dầm vạn nhớ mong
Lặng lẽ thuyền đi buồn xót dạ
Đìu hiu bến đợi tủi đau lòng
Hồn thơ mãi viết đôi dòng lệ
Để ánh trăng tàn mịt nẻo sông

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.41

Để lại trường xưa kỷ niệm nhiều
Cây bàng lớp cũ đứng buồn hiu
Xa miền đất mẹ nhòa sương sớm
Khuất nẻo đường quê nhạt nắng chiều
Cánh nhạn bên trời trăng sáng ảo
Thân cò giữa bể gió đêm xiêu
Hoàng hôn xứ lạ lòng đau nhói
Tiếng vọng hàng tre mỏi cánh diều

Hàng tre ngõ vắng ánh trăng cài
Quẳng gánh thơ sầu nợ vắt vai
Phượng cũ tìm mây buồn sắc nhụy
Bàng xưa mượn gió tủi hương đài
Than tình xót dạ đang hoài úa
Trách mộng đau lòng mãi mãi phai
Cứ ngỡ trăng thề......đêm gió lộng
Ngờ đâu phận số.....lệ bi hài

Phận số về đâu khuất dặm trường
Tơ hồng lạc mối bỏ người thương
Trời Âu lệ xót tràn dâng nẻo
Đất Việt lòng đau phủ mãi đường
Lặng lẽ mây lùa tan ánh nguyệt
Âm thầm nắng trải nhạt làn sương
Tha phương lạnh lẽo hồn cô quạnh
Cẩm chướng tìm trăng gọi sắc hường

Tìm trăng gửi lại gánh thơ đời
Đếm lại duyên tình quá tả tơi
Sáo vọng trời khuya chờ kẻ đến
Đàn ngân cảnh vắng gọi ai rời
Mười năm giấc mộng ân đầy nhỉ
Một phút niềm thương nghĩa cạn rồi
Mấy buổi Đông về tan nắng Hạ
Làm thêm giá lạnh phủ mây trời

Trời mây lộng gió lá thu vàng
Chợt thấy em về giữa thế gian
Lệ rớt bờ môi tình khuất nẻo
Sầu dâng ánh mắt mộng xa đàng
Năm canh lẻ bóng âu sầu đợi
Sáu khắc cô phòng khắc khoải mang
Xướng họa làm chi buồn vẫn gọi
Lời thơ mãi tủi điệu phai tàn

Mưa làm tủi mãi hả mưa ơi
Mưa khuất đường xa nát cả trời
Mưa lấp trăng vàng thương xót rũ
Mưa vùi phượng đỏ nhớ buồn lơi
Mưa tuôn giữa bến làn u uất
Mưa đổ ngoài hiên giọt rối bời
Mưa ngập tình tôi hờ hững quá
Mưa còn gió rét tận mù khơi

Gió buồn suối tóc đã thôi bay
Gió nhớ chiều xưa..cũng chốn này
Gió lén hôn nhanh làn sóng bạc
Gió thầm vuốt nhẹ cánh môi phai
Gió mang bão tới.. che trăng mộng
Gió chở mây về.. lấp nắng say
Gió hỡi dừng thôi đừng thổi nữa
Gió gieo lạnh giá lệ bao ngày

Mưa sầu bởi gió chẳng qua đây
Mưa có tìm đâu gió chốn này
Mưa giận không thèm.. thương gió nữa
Mưa hờn chẳng nghĩ.. xót mưa thay
Mưa rơi khắc khoải làn mây lặng
Mưa rớt âu sầu sợi tóc lay
Mưa ướt đường xa mờ lối cũ
Mưa làm nát mộng gió thôi bay

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
KHÔN - NGU

KHÔN thà chẳng dại óc đồ NGU
Ngoác miệng KHÔN liền dại chửi NGU
Ngốc vẫn KHÔN lời khuyên kẻ dại
KHÔN nào dại tiếng bảo thằng NGU
Đời KHÔN lỏi đó nên hồn dại
Kiếp dại KHÔN này bởi dạ NGU
Học tiếp ôn lần KHÔN sẽ tỏ
KHÔN là giữa chợ mấy người NGU

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHIỀU DÂNG

Một giấc mơ huyền lạc ái ân
Từ đây mộng ước nhạt phai dần
Vì câu..phận lỡ...người song hỷ
Bởi chữ ...duyên lầm...kẻ độc thân
Đợi tháng ngày xưa...buồn mấy bận?
Chờ giây phút cũ....khổ bao lần?
Đông về giá lạnh....bên trời vắng
Dạo khúc cung sầu dạ mãi ngân

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.42

(TÌNH - NON NƯỚC)


Thơ làm mấy chữ để buồn vơi
Trả hết niềm đau xót cuộc đời
Bởi mộng mưa dầm trôi lạc nẻo
Nên tình gió lạnh thổi lầm nơi
Người đi bỏ nguyệt đau dòng nước
Kẻ đến tìm mây xót khoảng trời
Vẫn nhắc thôi đành quên tất cả
Cho sầu lẻ bóng đậu ngoài khơi

Lẻ bóng vầng trăng ở cuối đường
Cô phòng giá lạnh lá mờ sương
Bao lần đợi nhỏ.....trông ngàn dặm
Mấy thuở chờ em...ngóng vạn trường
Rớt lệ tình kia..........do trĩu nhớ
Rơi hồn mộng đó....bởi nồng thương
Thu buồn gió thổi...đâu....người cũ?
Vuốt nhẹ bờ môi nhạt sắc hường

Bờ môi rỉ máu quá đau lòng
Có kẻ quên thề hẹn gió Đông
Suối lệ còn tuôn tràn mộng đỏ
Dòng châu mãi rớt phủ duyên hồng
Đong đầy giọt tủi bao lần ngóng
Chất ngập câu hờn mấy thuở mong
Tình xưa kỷ niệm nhòa mơ cũ
Từ đây cách biệt nhỏ theo chồng

Cách biệt phương trời lẻ bóng ta
Ngàn câu hẹn ước..nhỏ quên mà
Gom làn sóng bạc...dòng châu đổ
Nhặt ánh trăng vàng...suối lệ sa
Rặng liễu đường khuya..mây thấp thoáng
Hàng tre ngõ vắng .....gió la đà
Thôi đành mộng lỡ vì duyên phận
Cuốc mãi kêu chiều..trĩu nẻo xa

Chiều thu lá đổ nắng xa vời
Đỏ mắt trông người đẫm lệ rơi
Phận số ê chề than suốt kiếp
Tình duyên bạc bẽo trách muôn đời
Thương hoài vị dịu làn môi hỡi
Nhớ mãi hương nồng mái tóc ơi
Lạc mất tình yêu ngày kỷ niệm
Buồn đau hận rớt vỡ khung trời

Khung trời thưở ấy tiễn người đi
Vạt nắng còn thương gió nghĩ gì?
Bỏ lệ âm thầm hoen khóe mắt
Quay đầu lặng lẽ ướt vành mi
Vì hoa trổ nụ kêu vừa lúc
Bởi lúa đâm bông gọi đến thì
Dẫn lối nàng thơ vào mộng ảo
Chôn tình nẻo nhớ đợi làm chi..

Nẻo nhớ đành theo ước nguyện cầu
Đau buồn lặng lẽ những đêm thâu
Còn khơi mộng cũ làm tim đắng
Vẫn gợi tình xưa để dạ sầu
Nhớ kẻ xuôi dòng..sang bến hả?
Thương người ngược lối..đến bờ đâu?
Chờ mong những lúc mưa về lại
Ướt đẫm hồn tôi...vỡ mộng đầu

Thôi đành vỡ mộng..kẻ giàu sang
Lệ rớt đường mưa gió bẽ bàng
Vạn kiếp buồn đau còn phải chịu
Ngàn đời xót tủi vẫn đành mang
Bao lần đến hạ trong hoài nhỏ
Mấy thuở vào thu ngóng mãi nàng
Bởi tại trời Đông còn lạnh buốt
Cho tình lặng lẽ vấn khăn tang

Lặng lẽ đem hồn gửi gió mây
Người mang nỗi nhớ phủ thêm đầy
Quê nhà kẻ ngóng câu thề hẹn
Đất khách ai chờ mộng ước xây
Ngỡ tưởng đường xưa màu héo úa
Đành thôi lối cũ bóng hao gầy
Ngày đi lệ rớt tràn phương ấy
Uống cạn duyên sầu đợi mãi đây

Sầu vương lệ rớt mãi thêm nhiều
Ghép mãi không thành một chữ yêu
Ngõ vắng hình cô làn gió thổi
Đường khuya bóng lẻ ánh trăng dìu
Nhìn mây nhớ mãi ngày cô quạnh
Ngắm cảnh thương hoài tháng tịch liêu
Gửi hết hồn thơ tràn cõi mộng
Thời gian kỷ niệm gọi bao chiều

Kỷ niệm ngày xưa kỷ niệm buồn
Nhớ trào lối cũ nhớ trào tuôn
Làn mây đợi đó làn mây cuộn
Ngọn sóng chờ đâu ngọn sóng cuồn
Trao ái âm thầm trao ái mãi
Gửi tình lặng lẽ gửi tình luôn
Thôi đành tủi xót thôi đành phận
Lệ đẫm trùng dương lệ đẫm nguồn

Trùng dương cách trở mãi chia đôi
Giã biệt ngàn phương mỏi mệt rồi
Khóc ngoại nhiều đêm lòng quạnh vắng
Thương nhà những sáng lệ đơn côi
Quê hương khuất bóng đời lưu lạc
Đất mẹ xa hình phận nổi trôi
Nhớ quá câu hò xưa kỷ niệm
Ta về..tổ quốc...Việt Nam thôi!

Tổ quốc đêm về vạn nhớ thương
Làm sao thấu hiểu nỗi can trường
Muôn đời lý tưởng vang đầu ngõ
Suốt kiếp niềm tin vọng cuối đường
Xã tắc hoài kêu lời đất mẹ
Sơn hà mãi gọi tiếng quê hương
Trời Nam giá lạnh đâu hình bóng
Dáng ngoại chiều nao đứng cạnh tường

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.43

Thơ sầu mãi tủi...lệ nhòa sông
Gửi hết buồn đau tận cõi lòng
Thể xác hao gầy...do thất vọng
Tâm hồn héo rũ...bởi hoài mong
Cầm tim nhỏ máu ghi vài chữ
Xẻ thịt rời da viết mấy dòng:
"Phận số an bài duyên vĩnh biệt
Chân tình trả lại tuyết mùa Đông"

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.44

Đêm buồn ngấn lệ nét sầu thương
Luyến tiếc tình duyên mãi dặm trường
Xót dạ đưa người xa bể gió
Đau lòng tiễn kẻ khuất trời sương
Hoa tàn cánh rụng bay đầu ngõ
Mộng vỡ hồn phai ngã cuối đường
Cứ đợi phương này hoen mắt đỏ
Mong làm ngọn sóng vượt trùng dương

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.45

Hẹn ước làm chi chẳng giữ lời
Sông tình lạnh giá một mình thôi
Mưa tràn lối cũ tàn duyên phận
Gió thổi đường xưa úa mộng đời
Đó mãi hương nồng thơm mái tóc
Đâu còn sắc đẫm ngọt làn môi
Hồn đau chết lặng người quay gót
Lỡ chuyến đò ngang....hết thật rồi

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.46

Buổi ấy người đi chẳng một lời
Men sầu tự chuốc cõi lòng ơi
Bờ môi thuở cũ vùi chôn mộng
Suối lệ ngày xưa lấp phủ đời
Chất ngập hờn cay hồn vụn nát
Dâng trào tủi đắng dạ đầy vơi
Xuân thì trọn kiếp tình duyên lỡ
Phận số đành than nghiệt ngã trời

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.47

Uống cạn đau lòng...lệ tủi ơi
Đường tơ mối chỉ dở dang rồi
Hoa tàn ngõ nhớ sầu tuôn chảy
Lá rụng hiên buồn hận cuốn trôi
Vạn kiếp chia lìa nơi góc bể
Ngàn năm cách biệt cuối chân trời
Con thuyền lạc lõng miền sông nước
Mộng ước không thành nhạn lẻ đôi

Văn Đàn
Thiên Sầu

________________________________

CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.47

Từ đây hẹn ước cũng phai mờ
Bởi quá đau lòng lệ đẫm thơ
Quạnh quẽ nhìn Trăng buồn khắc đợi
Đìu hiu ngắm Nguyệt khổ canh chờ
Ngày qua điệu nhớ giăng trời mộng
Tháng lại cung sầu thả biển mơ
Lạnh giá miền Nam buồn lẻ bạn
Chiều dâng dõi nhạn đến bao giờ

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.48

Lỡ chuyến đò ngang một mối tình
Nghe hồn vỡ nát bước điêu linh
Đâu rồi suối lệ chờ con nước
Có phải dòng châu đợi bóng hình
Gọi cánh chim về cây đứng lặng
Ru hàng liễu ngủ gió làm thinh
Khung trời kỷ niệm gom đầy nhớ
Giấc mộng tàn phai chợt thấy mình

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.49

Gom tình trả lại nhớ ngày qua
Suối lệ dòng châu chợt vỡ òa
Đắng cả hồn thơ sầu lại đến
Cay rồi túi chữ hận còn sa
Tay đùn sợi khói trông mồ lạnh
Mắt gói làn mây nhốt biển ngà
Lãng tử giang hồ xin trả mộng
Quay về chốn cũ vọng lời ca

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
ĐẠO TÂM

Sống giữa trần gian mấy kẻ khờ
Theo đường chính nghĩa dạ hằng mơ
Luồn duyên gọi gió ngàn chung đợi
Kết phận gào mây vạn chén chờ
Rượu thắm không nhiều ươm bởi mộng
Men nồng cũng lắm ủ bằng thơ
Lòng vui ngẫu hứng đề câu chữ:
"Vượt sóng trường giang lại thấy bờ"

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.50

Mộng ước không thành vỗ cánh bay
Người đi cách biệt đã bao ngày
Dòng châu chợt tủi tràn cay mắt
Ngọn gió thêm hờn thổi buốt vai
Mãi đó phòng cô chờ tuyết lạnh
Còn đâu bóng lẻ đợi trăng gầy
Bao chiều dõi nhạn về phương Bắc
Bạc trắng cung sầu dạ xót thay

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.51

Mấy độ vào thu lá rụng vàng
Thơ sầu mãi viết đã đầy trang
Tiêu hòa sóng bể loang rừng núi
Sáo quyện trời mây lướt dặm ngàn
Ướt đẫm vai gầy tay đợi nắm
Cay nồng lệ khổ mắt tìm sang
Đường xưa lối cũ người đâu mất
Để mộng vùi chôn ước hẹn chàng

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.52

Một đóa hoa hồng gửi đến ai
Vì yêu dạ khổ suốt canh dài
Đông tàn giá lạnh câu thề vỡ
Hạ úa khô vàng mộng ước phai
Vẫn đó dòng châu buồn sắc nhụy
Còn đâu suối lệ xót hương đài
Bao lần nhạn Bắc quay về tổ
Lẻ bóng chân trời những sớm mai

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.53

Một áng thơ sầu gửi cánh chim
Thuyền trôi bến mộng để mơ tìm
Bao mùa hạ đến cay nồng lệ
Mấy độ thu về giá lạnh tim
Đợi kẻ chân trời mưa mãi rớt
Chờ ai góc bể nguyệt đang chìm
Người theo bóng nhạn chiều lam khói
Nỡ để cho tình chết lặng im

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
THIÊN SẦU

Trời réo ngàn mây rủ bão về
Trời làm gió lạnh thấu hồn mê
Trời se sắt bởi đường mơ cạnh
Trời dịu dàng nên lối mộng kề
Trời xót đem tình cay gối lẻ
Trời sầu gửi mộng đắng phòng khuê
Trời tuôn giọt nhớ tràn đêm quạnh
Trời hỡi! còn đâu những hẹn thề

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY.54

Nhớ kẻ sao đành.........bỏ lại ta
Vì mưa nỡ rớt.......đẫm quê nhà
Đời cay chẳng thấm mà đau dạ
Gió lạnh không về cũng buốt da
Mãi sóng bao ngày.....ơi sóng bạc
Còn trăng mấy tuổi....hỡi trăng già
Ngàn sương vẫn đọng trên cành lá
Để giọt thi tràn........ánh nguyệt xa

Văn Đàn
Thiên Sầu
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom