Cập nhật mới

Dịch Ta Thành Chị Kế Ác Độc Của Cô Bé Lọ Lem

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Ta Thành Chị Kế Ác Độc Của Cô Bé Lọ Lem

Ta Thành Chị Kế Ác Độc Của Cô Bé Lọ Lem
Tác giả: Bạch Nhật Thượng Lâu
Tình trạng: Đang cập nhật




Mở đầu câu chuyện, Liễu Dư đã ngạc nhiên khi phát hiện mình đã xuyên không vào một tiểu thuyết. Tuy nhiên, cô lại là chị kế ác độc của nữ chủ trong truyện. Cô thường thức dậy buổi sáng để cho mèo cắn chết con chim sẻ của em gái và buổi tối lại để người móc mắt của một thiếu niên nghèo túng. Tuy nhiên, cô đã bị đưa lên giá treo cổ sau một tháng và cần tìm cách thoát khỏi tình huống đó.

Để tránh trở thành tù binh của em gái tốt kia, Liễu Dư cân nhắc giữa ba nam chính trong truyện, và quyết định tuyệt vọng để chiếm lấy trái tim của thần Quang Minh. Trái tim của Công tước bóng đêm hoàn toàn chinh phục bởi sự mĩ mạo và sự thiện lương của cô bé lọ lem, và Vương tử Carlo cầm giày thủy tinh đi khắp thế giới tìm chủ nhân của đôi giày, từ bỏ cuộc đua này.

Trong khi đó, Liễu Dư bắt đầu có tình cảm với thiếu niên nghèo túng trước mặt, người đã bị nguyên chủ của cô móc một đôi mắt và mất đi tất cả ký ức. Cô bé cảm thấy thấp thỏm khi thiếu niên hỏi ai đã cứu anh ta, và cô liền trả lời "là ta".

Thiếu niên Gaia vô cùng yêu thương cô gái mình đang ở cùng, và tưởng như cô là cô gái thiện lương nhất trên đời. Tuy nhiên, thần Quang Minh Gaia lại cho rằng Belia là cô gái ác độc, dối trá và hoang đường nhất trên thế giới. Nhưng tình yêu đầy lừa gạt của họ liệu có kết thúc trọn vẹn từ lúc bắt đầu hay sẽ trở thành một câu chuyện tàn khốc?

Câu chuyện này xoay quanh về Belia và thần Quang Minh Gaia, với sự xuất hiện của Natasi, Louis và Carlo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: 1: Xuyên Sách


“A, ngày hôm qua trong bữa tiệc trưởng thành của vương tử là ai đã cũng hắn khiêu vũ vậy? Thật là thần bí lại mê người.


Ta đoán, nhất định là công chúa của một quốc gia nào.”“Thần bí lại mê người? So với Belia còn mê người hơn?”“Belia? Belia xác thật có được mỹ mạo không gì sánh kịp, nhưng vị kia không giống…… Ta vừa thấy cô ấy, liền cảm thấy trái tim không phải là của mình.

Trên váy cô ấy đính đầy ngôi sao, giày cao gót so với kim cương càng lấp lánh…… Bất quá thật là kỳ quái, ta đã không còn nhớ rõ diện mạo của cô ấy.”“A, kia cô ấy thật may mắn, ta cũng muốn cùng vương tử nhảy một điệu.

Vương tử anh tuấn lại thân sĩ, toàn bộ thiếu nữ của vương quốc Solo, ai không muốn gả cho hắn đâu?”“Không không không, đừng kéo ta theo, ta càng thích công tước Louis, cao ngạo lạnh nhạt, cuồng vọng đến không ai bì nổi……”Phía sau tựa hồ nổi lên tranh chấp, căn phòng kiểu Pháp ưu nhã mà cổ xưa cũng bắt đầu giống như ong vỡ tổ, Liễu Dư lật người muốn tiếp tục ngủ, phía sau lưng lại bị người chọc.“Belia, vương tử Carlo cùng công tước Louis, cô chọn ai?”…… Vương tử Carlo cùng Công tước Louis?Liễu Dư mơ hồ mà nghĩ, trước khi ngủ quả nhiên không thể đọc sách, cả mơ đều cùng sách có quan hệ.Phía sau người còn ở chọc:“Belia, Belia……”Ong ong, ong ong.“Ai muốn chọn vương tử hay là công tước?” Một chuỗi tiếng Pháp lưu loát từ trong miệng phát ra, “Muốn chọn, đương nhiên phải chọn người tốt nhất, thần Quang Minh a.”Tiếng ong ong ngừng lại, chung quanh yên tĩnh đến giống như đã chết lặng.Liễu Dư theo bản năng ngẩng đầu, lại phát hiện, hơn mười đôi mắt không chớp mà nhìn chằm chằm cô, trào phúng cùng ác ý trong mắt kia quả thực sắp hóa thành mũi tên nhọn, muốn đem cô bắn thủng.Cô lúc này mới phát giác không đúng.Cô không có ngủ ở trên cái giường lớn thơm ngào ngạt mềm mại của mình, mà là ở trong một căn phòng phong cách Baroque*.*Từ Baroque xuất phát từ một từ Bồ Đào Nha có nghĩa là một "viên ngọc trai không đều".


Nghệ thuật thời Ba rốc quả thật có nét đặc trưng là những hình khối thật sự tương phản nhau, đối lập với nghệ thuật thời Phục hưng ca tụng sự giản dị và hài hòa.

Trọn thế kỷ 17 là sự giằng co giữa những mặt đối lập không thể hòa giải.Trong phòng có cửa sổ tảng lớn, ánh sáng xuyên thấu qua pha lê bảy màu, nhu hòa mà chiếu vào chung quanh ——Từng cái bàn học điêu khắc hoa tường vi thuần trắng, trước bàn ngồi rất nhiều thiếu nữ, các cô mặc váy bồng châu u khoa trương, mỗi người đều “hung ác” mà trừng cô, giống như cô đào phần mộ tổ tiên nhà bọn họ.“Belia!”Lúc này, một người phụ nữ ba bốn mươi tuổi dẫm lên giày cao gót hấp tấp vào cửa, cô ấy hình như nghe được đoạn đối thoại vừa rồi, dùng cây roi thon dài chỉ vào Cô, “Cô thứ vô tri, cuồng vọng……”Cô ấy tức giận đến cả người phát run, “Dám vọng tưởng khinh nhờn thần linh vĩ đại của chúng ta, cút đi ra ngoài cho ta! Phạt đứng một giờ, lập tức, lập tức!”…… Belia?Liễu Dư đôi mắt trừng lớn: Không phải là như cô nghĩ chứ?Cô theo bản năng nhìn cánh tay, làn da tuyết trắng trong suốt như trận tuyết đầu mùa đông đêm, dưới làn da còn có thể nhìn thấy mạch máu màu xanh thật nhỏ ——Khi còn bé bị thiếu dinh dưỡng, làm cô vô luận dưỡng như thế nào, cũng không thể bảo dưỡng ra da thịt trong suốt oánh nhuận như vậy.Còn có tay áo này, váy bồng hoa hồng tím ……Trong đầu Liễu Dư theo bản năng hiện ra một hàng chữ:“Belia đương nhiên là đẹp.


Ở trong mắt Natasi, người chị kế này của cô tựa như búp bê Tây Dương cao cấp nhất cô đã từng nhìn thấy ở cửa hàng Bunoy, Belia có làn da tuyết trắng, máu tóc dài màu vàng kim xoăn sóng, còn có đôi mắt màu xanh thẳm …… nhưng mà, sự xấu tính cùng mỹ mạo của Belia làm người ấn tượng sâu sắc.”Cô……, Belia?Liễu Dư nhéo một phen.“A ——” Người ngồi cùng bàn nổi giận đùng đùng mà trừng cô, “Belia, cô phát điên cái gì?”“Đau không?”Người ngồi cùng bàn thoạt nhìn càng tức giận:“Cô tới thử xem?!”Xem ra là đau.“Belia!” Trên bục giảng, người phụ nữ trung niên dùng giọng nói như gà mái già rống cô, “Cút đi! Lập tức!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: 2: Nữ Pháo Hôi


Trong phòng học lại bắt đầu ong ong lên.

“Thật là không biết sống chết, cho rằng mình có mạo mỹ liền dám mơ ước thần Quang Minh vĩ đại……”“Mười năm trước cả công chúa Helen mỹ lệ, cao quý nhất đại lục cũng chỉ dám nói muốn làm cơ thiếp của thần…… cuối cùng, biến thành một con heo con.

”“Thần Quang Minh có mặt khắp nơi, người xúc phạm thần linh đều đã chịu trừng phạt.

”……Liễu Dư bị đuổi ra ngoài phòng học.

Phòng học của cô ở tầng sáu, có thể nhìn thấy mây trắng mênh mông vô bờ, bồ câu trắng kết bè kết nhóm, ở nơi xa ẩn vào tầng mây, núi tuyết cao chạy dài bất tận.


Núi tuyết đưa gió tới, mang theo hơi nước lạnh lẽo, lập tức đem Liễu Dư thổi tỉnh.

Rất kỳ quái, phụ cận có núi tuyết, nhưng không khí vẫn nóng, cô mặc váy bồng ——Cư nhiên không cảm giác lạnh.

Vương tử Carlo, công tước Louis, Belia……Mái nhà vòm màu trắng hình cung, núi tuyết, khí hậu kỳ quái ……Liễu Dư lại hung hăng nhéo mình một phen ——Hiện tại, cô vô cùng xác định, cô đã xuyên qua.

Xuyên qua, còn xuyên vào một quyển tiểu thuyết Mary Sue ngốc nghếch, tên là 《 Cô bé lọ lem hoa lệ nghịch tập 》.

Cuốn sách xoay quanh cô bé lọ lem, đây tuyệt đối là nhân vật chính, cuộc đời cô bé lọ lem Natasi trừ bỏ thời trẻ nhấp nhô, sau đó là một đường thuận lợi, cô dựa vào vận khí may mắn, cùng sự thuần khiết thuần tịnh, chinh phục trái tim một nhân vật lớn, cuối cùng kết bạn với nhân vật lớn nhất, chính là chủ của thế giới này, vị thần chí cao vô thượng duy nhất——Thần Quang Minh.

Cùng thần Quang Minh so sánh, vương tử, công tước gì đó, đều không đáng giá nhắc tới, mà có thần Quang Minh chúc phúc, cô bé lọ lem cuối cùng bước lên đỉnh cao nhân sinh ——Cô được triệu nhập vào thần cung, thường làm bạn cùng thần Quang Minh.

Bất quá, ước chừng là tác giả quá yêu nam chính ——Khi kết thúc, cô bé lọ lem cũng không lên làm thần hậu, cô thành người có địa vị tối cao ở toàn bộ Thần Cung, được ban cho sinh mệnh bất tử, có được quyền lợi dưới một thần, trên vạn người.

Đây đối với một tiểu thuyết ngôn tình mà nói, tuyệt đối là bad ending, vô số người đọc uy hiếp muốn gửi lưỡi dao, nhưng tác giả kiên trì không thay đổi, thậm chí ở kết cục để lại một câu:“Thần vĩnh viễn chỉ nên ở trên thần đàn cao cao tại thượng, được người ngước nhìn.


Không ai có thể đạt được trái tim thần Quang Minh cao cao tại thượng, cho dù là Natasi.

”Liễu Dư thức đến 1 giờ sáng khó khăn lắm mới đem sách đọc xong, lại bị kết cục làm muốn phun ra một ngụm máu, mang theo tức giận bất bình vào giấc ngủ.

Ai ngờ một giấc ngủ dậy, liền chạy tới nơi này.

Còn biến thành nữ pháo hôi có tên có họ trong sách —— chị kế vừa độc ác vừa ngu xuẩn một đường tìm đường chết của cô bé lọ lem, Belia.

Pháo hôi này trách nhiệm trọng đại, phải dùng sự ác độc và ngu xuẩn của mình tới phụ trợ cho cô bé lọ lem thuần khiết thiện lương, khiến cho các nhân vật lớn thương tiếc, còn gánh vác thúc đẩy cốt truyện phát triển ——Không có việc gì liền cùng người mẹ đồng dạng ác độc ngu xuẩn kia của cô ta khi dễ cô bé lọ lem; cuối cùng thế nhưng tìm đường chết mà móc đôi mắt của người thần Quang Minh hóa thân thành: Làm cho cô bé lọ lem cùng thần Quang Minh gặp nhau, trở thành ân nhân cứu mạng của hắn.

Ngày thứ 15 móc đôi mắt, cô ta liền chết.


“Belia bị hình phạt treo cổ chết, cô ta đã không còn mỹ lệ nữa, trở thành một cái xác khô.

Natasi ngồi trên xe ngựa xa xa mà liếc mắt một cái, giòi bọ bò đầy thân thể cô ta, diều hâu rỉa mổ máu thịt cô ta —— cô ta cùng mẹ kế bị treo cùng nhau, không bao giờ có thể khi dễ Natasi nữa.

Natasi thế nhưng thở phào nhẹ nhõm một hơi, rất nhanh lại nhỏ giọng sám hối.

”Cho nên, hiện tại cô đã xuyên đến khi nào?Ngày hôm qua là lễ trưởng thành của vương tử mà nói……Lúc này, thanh âm cô giáo trong phòng học rõ ràng mà truyền tới:“Ba ngày sau, thần sử sẽ tới học viện Soren chúng ta khảo nghiệm, chỉ mong bên trong các ngươi, có người có thể trở thành thần quyến giả……”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3: 3: Natasi


Gác chuông nhà thờ vang lên, thịch thịch thịch thịch thịch……Mười một giờ.

Liễu Dư đếm rõ ràng, từ trên tầng cao, cô lập tức liền thấy bọt nước ——Đài phun nước âm nhạc bắt đầu ca hát.

Không xong.

Ba ngày sau khảo nghiệm thần quyến giả, mười một tiếng chuông, tối hôm qua là lễ trưởng thành của vương tử……Đây có nghĩa, đôi mắt của người thần Quang Minh hóa thân, cũng đã bị móc.

Hắn bị lẻ loi mà ném tại trong núi giả phía sau đài phun nước, bởi vì lùm cây che lấp —— ai cũng không phát hiện hắn.

Sau đó bị cô bé lọ lem đưa cơm cho nguyên thân phát hiện.

Không, không thể.


Liễu Dư nghĩ thầm, cô cần phải đến trước cô ấy, nhận cái ân nhân cứu mạng này——Tuy rằng, có chút vô sỉ.

Đang nghĩ ngợi, Liễu Dư xa xa liền nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi xám xịt vào cổng trường ——Cô ấy xách theo một giỏ mây, có lẽ bên trong bỏ hộp cơm, thắt tạp dề xám xịt, sung sướng tung tăng nhảy nhót mà đi tới.

Đó là cô bé lọ lem Natasi ——Cô ấy tới.

Cô ấy sẽ cứu thần hóa thân, từ đây về sau, có vận khí may mắn vào người, vốn dĩ đường rộng mở, càng thêm thuận lợi.

Mà cùng tương phản chính là người hại thần là mình, sẽ trở thành người liên tục có vận đen, uống nước mắc kẽ răng, đi đường rớt vào hố phân, cả ăn kẹo đều có thể rơi cả răng cửa.

Đây quả thực là bước ngoặt cuộc đời của nguyên thân.

Hậu quả trực tiếp nhất chính là, đêm nay cô sẽ bởi vì cố ý làm hại người thần Quang Minh hóa thân thành —— cũng chính là người nguyên thân nghĩ bình dân nghèo túng, trên thực tế là tiểu quý tộc “Gaia” —— mà bị vào ngục giam, ba ngày.

Bị chỉ ra và xác nhận nguyên nhân rất đơn giản.

Thứ cô làm ra, bị Gaia gắt gao nắm trong tay, đại biểu cho gia huy gia tộc Fergus: Một đóa hoa diên vĩ màu vàng.

Nguyên thân luôn mang theo nó, đây đại biểu cho vinh quang gia tộc Fergus chưa bao giờ mất đi.

…… Tóm lại, trước tránh qua một kiếp trước mắt này.

Liễu Dư giống như nai con chạy vội lên.

Làn váy màu hoa hồng bay lên, lộ ra vớ ren thuần trắng ren, giày cao gót “lộc cộc” rơi trên mặt đất.

Cô xẹt qua bậc thang cao cao, chạy qua cỏ xanh, xuyên qua chiết xạ ánh mặt trời bảy màu bên đài phun nước, cuối cùng đi vào sau núi giả ——Một bụi lại một bụi cây đem núi giả bao quanh.


Nơi này yên lặng, không hề có ai.

Người học viện Soren đều nghe qua một truyền thuyết, dưới lùm cây kia, chôn vô số xương cốt.

Cho nên không ai đến nơi này.

Natasi liền đứng ở kia.

Cô ấy kinh ngạc mà quay đầu lại:“Chị Belia?”Tầm mắt Liễu Dư rơi xuống lòng bàn tay cô:Dưới ánh mặt trời, một đóa hoa diên vĩ màu vàng đang sáng lên lấp lánh.

Đá hồng ngọc được khảm thành nhuỵ hoa, phảng phất như từng giọt máu đỏ thắm làm người ta nhìn thấy ghê người.

…… Hoa diên vĩ màu vàng, vì cái gì ở trong tay Natasi?Là cô ấy đã gặp được người hôn mê trong núi giả kia, từ trong tay hắn có được thứ này; hay là ở giữa lại xảy ra biến cố khác?Trong nháy mắt, lòng Liễu Dư loạn như mèo bị kéo lông, nghĩ đến vô số suy đoán.

Mà trước mặt người từ thế giới giả tưởng trong sách đi vào thế giới thật, cũng lần đầu tiên ở trước mặt cô lộ ra dung mạo.

Natasi có một máu tóc dài hạt dẻ tối màu, làn da là khỏe mạnh màu lúa mạch, hai bên mũi có lấm tấm tàn nhang ——Đôi mắt màu nâu kia lấp lánh, làm người ta nghĩ tới nai con vui sướng chạy trên cỏ.


Chỉ là nai con này khi đối diện cô, lập tức sợ hãi, váy bằng vải bông kia xám xịt, giày da cũ dơ hề hề, có vẻ cực kỳ đáng thương.

“A, chị Belia, chị như thế nào xuống đâu?”Cô ấy nhanh chóng ngẩng đầu nhìn cô một cái, lại cúi đầu.

Liễu Dư nhìn chăm chú vào thiếu nữ tư thái làm người trìu mến, nghĩ thầm, nếu cô là đàn ông, chỉ sợ cũng sẽ thích đóa hoa mềm mại rụt rè như vậy.

“Natasi ——” Cô kéo dài ngữ điệu, làm giọng mình nghe ngạo mạn vô lễ chút, “Cô trộm hoa diên vĩ của ta sao.

”“Không, không có, em không có.

”Natasi khiếp sợ, cô ấy vội vàng xua tay, “Chị Belia, em không trộm, em thật sự không trộm.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: 4: Vẻ Đẹp Siêu Thực


“Không phải cô trộm, vậy…… đây là từ chỗ nào mà có?”Thiếu nữ cao ngạo giống như mèo nổi giận đùng đùng xông tới, rút ra đồ vật trong tay Natasi cho cô ấy xem, dưới ánh mặt trời, cành lá hoa diên vĩ điêu khắc đến sinh động như thật.

“Hoa diên vĩ màu vàng, chỉ thuộc về gia tộc Fergus, thuộc về ta Belia · Fergus.

Cô, một kẻ thường dân, như thế nào đủ tư cách chạm vào nó?”Không sai, Natasi chỉ là một thường dân.

Thế giới này, lực lượng của huyết thống cực kỳ cường đại.

Nó từ khi bắt đầu liền quyết định ngươi rốt cuộc là thường dân có thể bị giẫm đạp, hay là quý tộc áp phía trên đảo dân thường——Quả thật, phụ thân Natasi thật giàu có, giàu có đến độ đủ để lay động một vị góa phụ quý tộc, đem bà ta thành công cưới trở về: Lại không có cách nào làm mình cùng con gái mình bước lên tầng lớp quý tộc.


Thường dân không có tư cách đụng vào huy chương của một vị quý tộc.

“Em, em ở đây nhặt được.

”Natasi nhìn qua như sắp khóc, một đôi mắt hồng đến giống như con thỏ, “Em cũng không biết hoa diên vĩ của chị vì cái gì sẽ ở chỗ này……”Liễu Dư nửa tin nửa ngờ mà nhìn cô ấy một cái, cô xuống dưới phi thường nhanh ——Thời gian ngắn ngủi, cũng không đủ để Natasi xử lý vết máu, huống chi, phụ cận còn không có nguồn nước.

Như vậy, huy chương hoa diên vĩ thật sự rớt ở gần đây?Nhưng cứ như vậy, người thần Quang Minh hóa thân nắm trong tay hoa diên vĩ màu vàng……Là Natasi đưa cho hắn? Cho nên những đội thủ vệ trước nay hiệu suất cực thấp, mới có thể ở thời gian ngắn ngủi không đến nửa ngày tìm được nguồn gốc của thủ phạm?“Chị Belia, em thật sự không trộm, thật sự không phải em……”Natasi nắm tạp dề, nước mắt rơi rào rào rơi xuống.

Đối mặt với một khuôn mặt nhỏ khóc sướt mướt, Liễu Dư khó được có chút chần chờ ——Tốt xấu gì cũng chỉ có vậy.

Cô thô lỗ mà tiếp nhận cái giỏ:“Khóc cái gì mà khóc? Còn không mau đi về đi?!”“…… A.

”Natasi làm như không tin, cô đơn giản như vậy mà buông tha cô ấy, ngẩng đầu nhìn cô vài lần, mới lau nước mắt, mỗi bước lưu luyến mà đi.

Váy màu xám bao lấy thân thể tinh tế gầy yếu của thiếu nữ, làm cô ấy thoạt nhìn con chuột xám xịt vô cùng đáng thương.

Liễu Dư mặt vô biểu tình mà nhìn, thẳng đến khi thân ảnh màu xám kia biến mất ở trước mắt, lại đợi vài phút, xác định phụ cận sẽ không có người tới đây, mới cúi thấp người, chui vào lùm cây.

Dọc theo lùm cây bảy tám vòng, đối lập tình tiết trong truyện, tìm gần mười phút, mới tìm động ẩn giấu trong núi giả kia ——Nói là động, kỳ thật cũng chỉ là một cái lỗ vào nhỏ.


Miệng hang không sâu, bên trong đen sì một mảnh, có thể nghe được thanh âm nước nhỏ.

Liễu Dư mới rảo bước tiến lên một bước, đã bị thứ trên mặt đất làm vướng ngã.

Lạnh như băng, mềm mại à không, cứng rắn……Liễu Dư ý thức được cái gì, đem tiếng kinh hô nuốt trở vào.

Duỗi tay mò, rốt cuộc từ trong rổ rơi trên mặt đất tìm được rồi một đồ đốt lửa, đồ vật dạng như một cái thạch trái cây, nhẹ nhàng bóp, một ngọn lửa màu xanh nhạt phụt ra.

Bóng đêm như thủy triều rút đi.

Ánh sáng nhỏ vụn lưu động, thứ là cô vướng ngã kia, hướng cô biểu hiện ra mị lực kinh tâm động phách.

Đó là một thiếu niên như tinh linh, cuộc đời này cô chưa bao giờ gặp qua người so với này càng xuất sắc, càng hoàn mỹ ——Từ nay về sau có lẽ cũng sẽ không có.


Hai mắt hắn nhắm nghiền, tái nhợt vô lực mà nằm ở đó, theo tầm mắt của Liễu Dư, từ cái mũi cao thẳng của hắn, theo môi mỏng một đường đi xuống, thẳng đến mái tóc bạc đến eo mới dừng lại.

Trong đầu không tự chủ được mà hiện ra một đoạn lời nói:“Natasi chưa bao giờ gặp qua ai so với người này càng hoàn mỹ, cô ấy si ngốc mà nhìn, dung nhan thiếu niên như núi trắng tuyết thánh khiết nhất trên Olympus, thiếu niên mũi tựa như ngọn núi Andy đĩnh bạt nhất, làm cho người ta mê muội, lại là mái tóc dài màu bạc kia, ở dưới ánh sáng như suối bạc lẳng lặng chảy xuôi.

Hắn phảng phất như đem toàn bộ ngân hà khoác ở trên người…… Natasi trong nháy mắt liền yêu hắn.

Cái gì vương tử, công tước, đều không so bằng một đầu ngón tay của người trước mắt.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5: 5: Ngọc Lưu Ly


Vẻ đẹp cực hạn, như là thuốc phiện.

Liễu Dư đương nhiên không phải cô gái nhỏ chưa thấy qua sự đời, nhưng cô vẫn bị vẻ đẹp này là cả kinh ngây người ——Nhìn không chớp mắt, mới gian nan đưa tầm mắt rút ra, còn không chút để ý mà nghĩ:Hắn như thế nào còn chưa tỉnh?Rõ ràng khi cô bé lọ lem đến gần, hắn liền tỉnh.

Thiếu niên vẫn chưa nghe được tiếng lòng của cô, như cũ vẫn không nhúc nhích mà nằm, sắc mặt do mất máu quá nhiều, hiện ra vẻ tái nhợt như người chết.

Liễu Dư lại chú ý tới, một bàn tay hắn mở ra, bên trong trống không, một bàn tay khác cuộn tròn, nắm chặt thành quyền, đặt ở bên cạnh người ——Hiện tại cần xác định chính là, nắm tay kia không có một hoa diên vĩ màu vàng khác.

Nếu có, nhân lúc hắn chưa tỉnh lại lấy đi.

Thiếu niên mí mắt giật giật, mắt thấy sắp mở ra.


“A, trời ạ, trời ạ, như thế nào sẽ……” Dưới tình thế cấp bách, Liễu Dư thét chói tai nhào tới, thân thể tinh chuẩn mà nhào đến cánh tay kia, “Ngài, ngài…… có ổn không?”Thiếu niên kêu lên một tiếng, đôi mắt hoàn toàn mở ra.

Máu đỏ đọng lại ở mí mắt tái nhợt của hắn, tròng mắt bị khoắc ra hai lỗ thủng đối diện Liễu Dư, làm người thấy đáng sợ, nhưng lại không bỏ qua được ngũ quan tuyệt mỹ kia, hiện ra một vẻ đẹp yếu ớt.

Liễu Dư khống chế lại suy nghĩ lung tung, vội vàng “luống cuống tay chân” mà đứng lên, không đứng vững, đặt mông ngồi xổm xuống, lại ngã xuống dưới, lúc này trực tiếp ngã tới trên nắm tay hắn.

Nắm tay lỏng ra.

Mặt thiếu niên trắng đến như là không cẩn thận lại chết một lần.

“Xin lỗi, xin lỗi……”Miệng cô không nói một nẻo, đứng thẳng thân thể, khi xách làn váy lên, một viên thủy tinh lưu ly tròn xoe lăn ra tới,Màu sắc của nó, so với kim cương độ tinh khiết tối cao cô từng thấy qua càng thuần khiết càng lộng lẫy, Liễu Dư chú ý tới, khi nó lại lăn qua máu trên mặt đất, chưa từng dính phải một chút nào, dường như chung quanh bọc một tầng lá chắn mỏng, hoàn toàn đem nó cùng bụi bẩn của thế giới bên ngoài cách ly.

Không có hoa diên vĩ.

Xuất hiện, lại là một viên ngọc lưu ly.

Liễu Dư như suy tư cái gì mà nhặt lên, xúc cảm lạnh băng từ tay một đường hướng lên trên, cơ hồ muốn đem trái tim đều đông lại.

Cô đột nhiên nhanh trí mà nhớ tới, trong sách xác thật có viên ngọc như vậy, chỉ là xuất hiện ở nửa đoạn sau tiểu thuyết, Natasi dạo thăm chốn cũ, ở hang động ngày đó cứu Gaia nhặt được một viên ngọc lưu ly, còn đánh bậy đánh bạ mà mở ra.

Bên trong là ký ức của thần Quang Minh Gaia.


“Không sao.

”Thiếu niên dùng đôi tay chống đất, thử ngồi dậy.

Thanh âm vải sột soạt truyền đến, Liễu Dư lúc này mới nhớ lại chính sự, lảo đảo đi qua:“Xin lỗi, ta quá thô lỗ…… ngươi có sao hay không?”Trong thanh âm mềm mại của thiếu nữ giấu một tia không biết làm sao cùng thấp thỏm lo âu, cô kinh hô một tiếng:“A, thần Quang Minh tại thượng, là người nào độc ác như thế đối với anh…… đôi mắt của anh……”Cô như là nói không được, nhỏ giọng khóc nức nở lên.

Từng giọt nước mắt nóng bỏng rơi xuống trên người thiếu niên, hắn mờ mịt mà chống người dậy, chóp mũi phảng phất nghe thấy được một mùi hoa tường vi nhàn nhạt.

“Cô là ai?”Hắn hỏi.

Một thanh âm ưu nhã, mang theo độc đáo, so với người ngâm thơ rong càng duyên dáng hơn ở bên tai Liễu Dư vang lên.

Cô thu hồi khóc nức nở:“Belia, ta là Belia.


”“Belia?”“Ừ, anh đâu?”“Gaia.

” Thiếu niên tạm dừng thật lâu, “Belia, là cô đã cứu ta phải không?”“Là ta.

”Không, là chính anh.

Liễu Dư ở trong lòng nói.

Quang Minh thần cũng sẽ không bạc đãi chính mình, người tùy tiện hóa thân, cũng so với người bình thường mạnh hơn rất nhiều, đổi thành những người khác, đã sớm lên thiên đường báo cáo rồi.

Thấy hắn còn muốn nói lời nói, cô lấy tay chặn miệng hắn, “suỵt” một tiếng:.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6: 6: Ra Ngoài


“Đừng nói chuyện, ta dẫn anh đi xem bác sĩ.

”Quả nhiên không nói nữa.

Liễu Dư một tay xách giỏ lên, một tay đỡ Gaia, thân thể thiếu niên nặng nề đè ở trên người cô:“Cúi đầu.

”Khi nói chuyện, Liễu Dư nhịn không được quay lại nhìn, cô lén lút đem ngọc lưu ly bỏ vào trong túi ——Cô biết, cô đánh cắp ký ức của thần.

Nhưng ai để ý đâu?Gaia khôi phục ký ức càng muộn càng tốt.

“Cô có thấy…… một viên ngọc hay không?”Thiếu niên đột nhiên hỏi.


“Ngọc?” Liễu Dư vô tội nói, “Viên ngọc gì?”“…… Không nhớ rõ.

”Thanh âm thiếu niên tràn ngập mê mang cùng buồn bã, “Ta cảm thấy, cái kia rất quan trọng.

”“Không thấy đâu.

”Học viện Soren là học viện quý tộc tốt nhất toàn bộ thành phố Solo, trừ bỏ có lực lượng giáo viên ưu tú nhất, cả người gác cổng đều là binh sĩ đội hộ vệ hoàng gia xuất ngũ.

Bọn họ có đôi mắt giống như chim ưng, mũi như chó săn —— nếu đó là điều cần thiết.

Bất quá đại đa số thời điểm, mấy binh sĩ này đều lười biếng, bọn họ tình nguyện được thanh nhàn, cũng không muốn trêu chọc đám con em quý tộc này ——Dù sao, roi đánh trên người thường dân bọn họ, cả phản kháng đều bị đưa vào ngục giam thành phố tham quan một vòng.


Cho nên, khi thấy ký hiệu gia tộc Fergus trên xe ngựa Liễu Dư, lộ ra một gương mặt đẹp đối với người gác cửa hung dữ mà gọi “tránh ra” khi, nhóm bảo vệ ở cửa cả kiểm tra cũng không kiểm tra liền cho qua.

“Không, không cần ngăn lại sao?”Người mới tới làm việc đỏ mặt, si ngốc mà nhìn xe ngựa chỉ còn lại một điểm đen.

“Cản? Lấy cái gì cản?”“Nhưng nội quy trường học nói, trong lúc đi học không được ra ngoài……”“Được rồi, tỉnh đi, tiểu tử không não.

Nội quy trường học có thể giúp cậu chắn roi, hay có thể thay cậu vào ngục giam sao? Quý tộc làm xằng làm bậy, chúng ta là thường dân nhưng quản không được.

”“Liền mặc kệ như vậy?”“Quản, đương nhiên phải xen vào.

Những tiểu thư chân chính chú trọng ưu nhã thân sĩ, chúng ta cần ngăn lại, hỏi giấy xin nghỉ phép.

Nhưng nếu mà gia tộc Fergus loại này, rõ ràng nghèo túng, nhưng một hai phải bưng danh quý tộc khi dễ người, chúng ta liền né đi.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7: 7: Sùng Bái


“Belia tiểu thư không giống người như vậy, cô ấy nhìn qua như kiều diễm giống như hoa hồng……”Tên này bị tán một cái.

“Tiểu tử thúi, nói cho cậu một câu, hoa hồng nhưng đều có gai.

” Người bên cạnh hùng hùng hổ hổ, “Tiểu thư vừa rồi khóc sướt mướt kia cậu biết là ai không? Kia chính là em gái Belia tiểu thư, trong nhà có thể mướn người hầu, lại bắt em gái mỗi ngày phơi nắng, đi bộ 3km tới đây đưa cơm……”“…… Vương tử Carlo lần trước gặp phải, còn cùng tiểu thư đáng thương kia nói mấy câu, nói Belia tiểu thư khắc nghiệt như vậy, thật sự có là mất mặt gia tộc Fergus, quá đáng, thật quá đáng……”Liễu Dư tự nhiên không biết phía sau còn có một đoạn thảo luận về cô như vậy.

Lúc này cô đang ngồi ở bên trong xe ngựa, nhìn về đường phố rộng lớn phía ngoài cửa sổ, mái vòm trắng xóa, cùng với đám người chợt lóe qua.

Cảnh sắc tràn ngập phong tình dị quốc, lại một lần nhắc nhở cô, cô đã không còn ở thế giới ban đầu kia.


Đội ngũ thủ vệ thành phố khoác chiến giáp bạc ở trên phố tuần tra, bồ câu lông trắng ở trên mái vòm bay qua.

“Thịch thịch thịch……”Tiếng chuông nhà thờ gõ vang điểm 12 giờ.

Người đi đường không hẹn mà cùng mà dừng lại, bọn họ cầu nguyện với không trung, cả xe ngựa đều ngừng lại.

Liễu Dư nghe được người đánh xe thành kính cầu nguyện:“…… Thần Quang Minh nhân từ mà vĩ đại, cảm tạ ngài ban cho chúng ta ánh sáng cùng tự do, trợ giúp chúng ta đuổi hết hắc ám cùng tà ác, để cho chúng ta có thức ăn phong phú, được tự do sinh sống, thế giới này vì ngài mà tồn tại……”Toàn bộ thành phố, đều giống như bị tiếng chuông này làm đình chỉ.


Sau một lúc lâu, xe ngựa mới lại lần nữa chuyển động, người đi đường một lần nữa đứng dậy hòa vào dòng người.

Trực tiếp thấy phương thức tôn sùng tôn giáo cuồng nhiệt như vậy, làm cô thấy mới lạ, lại làm cô sởn tóc gáy.

Thần Quang Minh ở thế giới này, giống như tín ngưỡng.

Cô nhịn không được nhìn về phía hóa thân thần Quang Minh trước mặt.

Thiếu niên tái nhợt gầy yếu, mất máu làm hắn trông càng yếu ớt, nhưng trời sinh ưu nhã, không có vẻ nghèo túng, ngược lại có sự cao quý kỳ dị làm người không dám khinh thường.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8: 8: Tượng Thần


“Belia?”Thiếu niên dường như có thể phát hiện ánh mắt của cô, ngẩng đầu hướng cô “nhìn”.

Đôi mắt hắn, dùng một mảnh dây cột tóc ren trắng che lại, lộ ra đầu mũi cùng môi mỏng.

Máu trên mặt đã lau đến sạch sẽ, đường viền hoa tinh xảo ở trên người thiếu niên cũng không nữ tính, ngược lại hiện ra vẻ yếu ớt cùng tinh xảo như tuyết trắng.

“…… Belia?”Liễu Dư khóe môi rũ rũ xuống:Lần thứ ba.

Đây là lần thứ ba trong hôm nay cô nhìn một người đàn ông ngây người.


Cô xoa mặt, ý đồ làm mình miễn dịch với mỹ mạo “tinh linh” trước mặt , từ trong giỏ lấy ra bánh hoa tươi:“Gaia, anh có đói bụng không?”Gaia lắc đầu.

Mất máu quá nhiều làm cánh môi nhìn qua giống như cánh hoa điêu tàn.

“Hay là ăn chút đi, xa phu nói, đến trung tâm y tế còn một đoạn thời gian, phải đi qua trung tâm thành phố Solo……”Liễu Dư nhìn về phía ngoài cửa sổ, lời còn lại biến mất ở cổ họng.

Xe ngựa đi nhanh qua một quảng trường rộng lớn.

Toàn bộ quảng trường từ tảng lớn đá cẩm thạch tạo thành, trung tâm quảng trường dựng một pho tượng đá cẩm thạch thuần trắng cao tới 10 mét.


Lưng tượng đá kia có đôi cánh, cánh màu trắng hoàn toàn mở ra, cơ hồ có thể che đậy nửa không trung.

Tay trái cầm một cây quyền trượng bằng vàng ròng, phía trên quyền trượng được khảm một mặt trời, tay phải nâng một mặt trăng màu bạc, biểu tình nhìn về phía xa có—Thương hại, từ ái, sắc bén.

Trong nháy mắt, Liễu Dư chỉ cảm thấy tất cả âm u của mình đều bị ánh mắt kia xuyên thấu, không chỗ nào che giấu.

"Tượng thần hiển linh! Tượng thần hiển linh!""Tượng thần hiển linh! Tượng thần hiển linh!"Đúng lúc này, ở trung tâm quảng trường, một đạo ánh sáng trắng phóng lên cao, Liễu Dư theo bản năng nhắm mắt lại.

Xe ngựa đột nhiên im bặt.

Người đánh xe tè ra quần mà nhảy xuống xe ngựa, vô số người đi đường, bất luận là người mặc vải thô, hay là tơ lụa, đều cuồng nhiệt mà vọt tới bên cạnh quảng trường, phủ phục trên mặt đất:“Thần Quang Minh ở trên!”“Cầu nguyện ban Thánh quang cho thế giới, ban cho mọi người……”Liễu Dư mở mắt.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9: 9: Thánh Quang


Bên cạnh quảng trường là biển người, vô số xe ngựa ngừng ở ven đường, bọn họ đối với tượng đá ở trung tâm dập đầu, giống như tín đồ cuồng nhiệt hướng tượng Thần bái lạy ——Cô nhìn về phía Gaia.

Gaia sắc mặt kỳ dị, một bàn tay che ngực lại, nơi đó phảng phất có thứ gì làm hắn kinh ngạc mà khó hiểu, dần dần, trên người hắn bắt đầu toát ra ánh sáng thánh khiết, cùng tượng điêu khắc kia giống nhau như đúc…… Thánh quang.

Không!Không thể!Liễu Dư lông tơ dựng thẳng, trực giác nói cho cô không thể tiếp tục như vậy, nếu không, Gaia……Cô nhào qua, lập tức đụng tới trên người thiếu niên.

“Đông ——”Thiếu nữ dùng hết toàn lực đụng, trực tiếp đem Gaia đụng đến vách tường xe ngựa, phát ra một thanh âm nặng nề.


Gaia vươn tay, ý đồ đẩy thân thể mềm mại trong lòng ngực ra, ai ngờ lại bị ôm đến càng chặt, đối phương trông mềm mại mà cứng cỏi như dây đằng, gắt gao mà ôm hắn không bỏ, tơ lụa mềm mại xẹt qua da thịt lộ ra, làm hắn nhíu mày:“Belia?”Ánh sáng trắng trên người theo một tiếng này, biến mất.

Liễu Dư quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ: Thánh quang trên người cùng bức tượng cũng biến mất.

Cho nên, cần phải hấp dẫn lực chú ý của Gaia?Cô như suy tư cái gì.

Ngọc lưu ly bên người chứa độ ấm nóng bỏng cũng dần dần lạnh lẽo lại, không còn bỏng rát như vừa rồi.

Các tín đồ đập đầu xuống đất, lúc khóc lúc cười, trạng thái điên cuồng.


“Belia?”Hơi thở ôn nhu phun đến cổ cô, Liễu Dư phát giác, thiếu niên luôn luôn không có cảm xúc này mặt mày xuất hiện không vui cùng phản cảm.

Cô không lùi ra ngược lại tiến đến càng gần, đem cánh tay vòng chặt bên hông hắn, còn đem đầu gối quỳ xuống:“Gaia, thật xin lỗi, ta là bị dọa tới rồi.

” Cô khóc nức nở, nhỏ giọng nói, “Vừa rồi, có một sự tình rất kỳ quái phát sinh, Belia bị hoảng sợ……”Các tín đồ cuồng nhiệt lẩm bẩm tự nói, giống như ong mật, ở bên tai ong ong, ong ong.

“Anh có cảm giác kỳ quái hay không?”Gaia như là bị dời đi lực chú ý, hắn mê mang mà “nhìn” phía trên:“Có thanh âm, đang gọi ta…… thật……ấm áp.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10: 10: Đọc Tâm Thuật


Liễu Dư mặt vô biểu tình, thân thể lại đang phát run:”Có thể …… là ma quỷ hay không? Nghe nói ma quỷ biết mê hoặc nhân tâm, Gaia, chúng ta đi nhanh, được không?”Cô thử đứng lên, lảo đảo một cái, lại ngã xuống.

Thiếu niên rên một tiếng, sắc mặt càng thấy tái nhợt, thiếu nữ khóc nức nở:“Gaia, thật xin lỗi, ta thật không cố ý, ta, chân ta bị trật…… nhanh chút đi trung tâm y tế, được không.

Nơi này thật, thật dọa người.

”“Không, không phải ma quỷ.

”Gaia đẩy tay cô ra ngồi dậy, hắn quay đầu mặt hướng ra ngoài cửa sổ, giống như thật sự có thể thấy được, “Belia ngươi nghe, bọn họ đang cầu nguyện, hướng về thần cầu nguyện.

”“Gita đang cầu nguyện, mùa xuân năm sau con gái của bà ấy có thể gặp được một người đàn ông tốt.

”“Mossan cầu nguyện, heo mẹ nhà hắn năm sau có thể sinh một con heo con.


”“Sanchev đang cầu nguyện, bệnh của con trai út hắn có thể nhanh khỏi.

”“……”Nhưng người ở tảng lớn lúc khóc lúc cười kia, chỗ nào là cầu nguyện, rõ ràng đều là khẩn cầu phép lại xuất hiện.

Liễu Dư đột nhiên nhớ tới một khả năng, cô ngạc nhiên hỏi:“Mọi người cầu nguyện trong lòng …… anh đều có thể nghe thấy?”Gaia gật đầu, sau một lúc lâu, lại lắc đầu.

“Không, không phải tất cả ——” Ngón tay thon dài như ngọc của thiếu niên ở hư không chỉ vào phía trên ngực, “Belia, không có cô, duy nhất không có cô.

”“Ta không nghe được thanh âm trong lòng cô.

”“…… A.


Gaia, chân ta đau, đi trung tâm y tế trước đi, được không?”Liễu Dư mặt vô biểu tình mà khóc nức nở.

Trời ạ!Cư nhiên mẹ nó có thuật đọc tâm?!Bên ngoài vẫn là một trận cuồng loạn, bên trong xe ngựa lại an tĩnh đến tiếng hít thở có thể thấy nghe.

“Gaia.

”Liễu Dư quyết định nghiệm chứng suy đoán của mình, dù sao là thuật đọc tâm, vẫn là khác.

Cô lập tức nắm lấy tay Gaia.

Xúc cảm hơi lạnh, cả người dường như tràn đầy khí lạnh như băng tuyết.

Tay cô run nhè nhẹ, rồi lại kiên định mà đem này đặt ở ngực mình:“Có thể nghe thấy không?”Kẻ ngốc!Gaia lắc đầu:“Nghe không được.

”“Anh lại nghe một lần.

” Liễu Dư ở trong lòng cùng thét chói tai giống nhau như một cái loa đang phát lại, “Kẻ ngốc kẻ ngốc kẻ ngốc kẻ ngốc kẻ——”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11: 11: Không Nghe Được


“Nghe không được.

”Gaia vẫn lắc đầu.

Gương mặt tinh xảo của hắn đầy mờ mịt.

“Belia, cô nói gì đó? Còn có…… đây, lại là cái gì?”Tay hơi lạnh của thiếu niên bị cầm nắm, trong miệng thiếu nữ tràn ra một tiếng nói nhẹ nhàng.

Cô cắn răng, nhẹ nhàng mà nói:“Ừ, tôi đang nói, ‘ Gaia anh rất đẹp, tôi, Belia…… rất thích ’.

”“Thích?”Gaia nhìn về phía không trung hỏi, “Cái gì là thích?”Liễu Dư không phản ứng hắn, lực chú ý của cô còn ở ‘ thuật đọc tâm ’ phía trước:“Gaia chỉ có thể nghe được nguyện vọng của những người đó thôi sao?”“Hình như là như vậy.

” Lông mày thon dài của thiếu niên hơi nhíu lại, có một loại yếu ớt tinh xảo, “Không phải nguyện vọng cũng nghe, nhưng nơi đó của cô…… rất an tĩnh.


”Hắn khẳng định nói.

Liễu Dư:……Được, cô xác định.

Không quan tâm Gaia có thể nghe được tiếng lòng của ai, dù sao không phải cô.

Có lẽ là bởi vì linh hồn của cô không thuộc về thế giới này, có lẽ là bởi vì cô không tin vào thần.

Dù sao hắn nghe không được.

Thật tốt.


“Đi thôi, đi trung tâm y tế.

”Người đánh xe từ trạng thái cuồng nhiệt hoàn hồn, trở lại đánh xe.

Xe ngựa một lần nữa bắt đầu di chuyển.

——————Các trung tâm y tế lớn nhỏ ở vương quốc Soren, đều có treo một chữ thập màu đỏ ở đỉnh tòa nhà, cho nên nhiều thời điểm, còn được gọi là “tòa nhà Chữ Thập Đỏ”.

Trung tâm y tế Rover là tòa nhà Chữ Thập Đỏ lớn nhất thành phố Solo, hàng năm ngựa xe như nước, người đi đường nối liền không dứt.

Bất quá cho dù như vậy, khi một chiếc xe ngựa cổ xưa, xám xịt dừng lại, người tiếp đón vẫn như phát hiện ký hiệu hoa diên vĩ màu vàng của gia tộc Fergus trên xe.

“Này Tote, lần này đến phiên anh.

”“Không không không, Lev, ta không muốn lại bị đánh một roi, roi của tiểu thư Belia cũng sẽ không bởi vì người quen liền thủ hạ lưu tình……”“Đáng thương cho tiểu thư Belia, lần trước phu nhân hầu tước Mobia nói, ‘…… Trên đời này không có người đàn ông tốt nào nguyện ý cưới tiểu thư Fergus! Không có! ’” Một người tiếp đón học vị phu nhân kia thét chói tai, “Ta xem, những thân sĩ có thể diện ở thành phố, tuy rằng nguyện ý cùng Fergus tiểu thư nói chuyện lãng mạn, nhưng tuyệt không nguyện ý đem cô ấy cưới về nhà.

Dù sao tiểu thư Fergus đã không có của hồi môn phong phú, lại còn có một người mj không lên được mặt bàn……”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12: 12: Quỳ Xuống


Mấy người tiếp đón của trung tâm y tế xô xô đẩy đẩy, ai cũng không muốn đi.

Đúng lúc này, cửa xe của xe ngựa gia tộc Fergus từ trong mở ra.

Đầu tiên đạp vào mắt mọi người, là một bàn tay, trắng đến dưới ánh mặt trời cơ hồ có thể nhìn thấy mạch máu màu xanh lơ, trên ngisn tay có một chiếc nhẫn hoa tường vi, ngay sau đó, màu hoa hồng tím tràn ra, tay áo, váy bồng, rồi sau đó, cả người ra tới.

Belia tiểu thư liền đứng ở trên xe ngựa.


Mái tóc dài màu vàng uốn sóng của dưới ánh mặt trời sáng lấp lánh lên, làn da cô so với sữa bò càng trắng tinh tế hơn, đôi môi cô so với hoa tường vi càng phấn nộn kiều diễm.

Khi cô khẽ cười lên, đôi mắt màu xanh thẳm cũng bắt đầu sáng lấp lánh lên, giống mặt biển mênh mông rộng lớn, thuần khiết lại đa tình……Mấy người tiếp đón đều nhìn ngây người.

“A, Belia tiểu thư thoạt nhìn…… hình như không giống nhau trước.

”“Úc, cô ấy nhìn càng mê người, Tote, ta nguyện ý bị đánh một roi, không, ba roi……”Đúng lúc này, Belia tiểu thư đứng yên thế nhưng lại hướng vào trong xe ngựa vươn tay.


Một bàn tay thon dài trắng nõn đặt ở trên tay cô, xương ngón tay rõ ràng, tựa như tác phẩm nghệ thuật tinh xảo nhất; hai tay nhẹ nhàng nắm chặt, một vị thiếu niên khom lưng đi ra.

Hắn đứng thẳng thân thể, ánh mặt trời chiếu vào trên gương mặt tái nhợt của hắn, gió nhẹ thổi bay vào vải ren cột tóc trên mắt, ánh sáng nhỏ vụn bướng bỉnh mà đảo quanh hắn……Hắn đắm chìm trong ánh mặt trời màu vàng kim kia.

Ánh sáng vì người, lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Người tiếp đãi phảng phất thấy được pho tượng đá cẩm thạch thật lớn ở trung tâm thành phố kia, hướng bọn họ đi đến.

Theo bản năng quỳ xuống, quỳ đến một nửa, mới tỉnh lại:Thần Quang Minh ở trên! Bọn họ đang làm cái gì?!Nhưng người xem chung quanh, bất luận thường bình, hay là quý tộc, bọn họ đều không hẹn mà cùng mà khom lưng uốn gối, khác nhau chỉ ở chỗ người thô lỗ, người ưu nhã ——“Thần ở trên, chúng ta vì cái gì phải quỳ xuống với một thường dân?!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13: 13: Khám Mắt


Đây cơ hồ là tiếng lòng của mọi người ở đây.

Liễu Dư đương nhiên là không cảm giác được “Ma lực” của hóa thân thần Quang Minh cô vô cùng tự nhiên mà dắt tay Gaia:“Để ý, có bậc thang.

”Hai người không coi ai ra gì mà đi qua.

Mọi người tỉnh lại.

Tote chạy phi thường nhanh:“Belia tiểu thư, vị tiên…… sinh này.

”Hắn tò mò lại kính sợ mà nhìn thiếu niên thon dài đĩnh bạt bên cạnh, không biết vì cái gì, một khi tới gần hắn, đầu gối liền có chút không nghe sai sử.

“Vẫn là tìm bác sĩ Sinku, đúng không?”Xem ra nguyên thân ngày thường đều tìm vị này.


Liễu Dư gật đầu:“Phải, dẫn đường đi.

”Bác sĩ Sinku ở chỗ rẽ lầu hai, ông ta là một người đàn ông trung niên từ ái râu xồm, ước chừng là ngày thường dùng não quá độ, có chút hói đầu, vừa thấy Liễu Dư, liền cao hứng mà lộ ra một hàm răng trắng.

“Belia tiểu thư!” Bác sĩ gọi cô, “Cô lại không thoải mái?”Liễu Dư cẩn thận mà nắm tay Gaia vượt qua cửa, đi vào ngồi xuống bên cửa sổ.

“Không phải ta, là bạn ta……” Thanh âm cô vội vàng lại bất lực, “Gaia hắn chảy rất nhiều máu, bác sĩ cầu xin ông mau cứu cứu hắn……”Sinku kỳ quái mà nhìn đôi mắt Belia phiếm hồng:Vị tiểu thư này, cho tới bây giờ không phải người có lòng tốt như vậy.

Bất quá chờ ánh mắt ông ta rơi xuống trên người Gaia, mặt lập tức căng lên:“Đôi mắt bị thương?”“Phải.

Y sư, đôi mắt Gaia …… còn có thể cứu hay không?”Vải ren cột tóc màu trắng rơi xuống trên mặt đất, phía trên dính máu.

Bác sĩ Sinku mở mí mắt thiếu niên lên, nhìn thấy hai lỗ thủng trống rỗng.


Ông ta ngẩn người:“Thật đáng tiếc, đây là điều thần mới có thể làm được.

”“Nhưng ——”“Belia.

” Gaia đánh gãy cô, “Đây là vận mệnh của ta.

”Khi thiếu niên nói đến hai mắt của mình, sắc mặt vẫn bình đạm, giống như mất đi ánh sáng với hắn, không có gì ghê gớm.

Liễu Dư ngơ ngẩn nhìn hắn một hồi, lại quay đầu đi:Cô thật may mắn, cô đến từ ở một thế giới không có thần chi phối.

Thân thể bác sĩ Sinku vây quanh Gaia nhảy nhót lung tung một trận, làm kiểm tra, bôi thuốc băng bó miệng vết thương, cuối cùng kê đơn thuốc:“Belia tiểu thư, hắn rất tốt.

Trừ bỏ mất máu quá nhiều, có chút suy yếu, không thể tốt hơn.

Ta chưa bao giờ gặp qua thân thể hoàn mỹ như vậy.

”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14: 14: Thần Quyến Giả 1


“A, vậy quá tốt rồi.

” Đôi tay thiếu nữ nắm ở trước ngực, bộ dáng vui vẻ đến khóc, “Cảm tạ thần Quang Minh phù hộ.

”“96 ruso.

” Bác sĩ Sinku vui tươi hớn hở mà đưa ra tờ giấy, “Tiểu thư, cô biết đó, nơi này chúng ta cũng không có ghi nợ.

”Liễu Dư:……Toàn thân trên dưới không có chỗ giấu tiền.

Cô lấy ra hoa diên vĩ vàng vuốt ve, không nỡ mà đưa:“Ta đem huy chương gia tộc Fergus để ở đây, không cần lo lắng cho ta sẽ quỵt nợ.

”Nói xong lời cuối cùng, thanh âm cô gái đã mang theo khóc nức nở.


“Đi lầu một lấy thuốc.

”Bác sĩ Sinku nhanh nhẹn mà thu hồi huy chương.

Thiếu nữ đứng lên, dẫm lên giày cao gót lộc cộc đi ra ngoài, khi đi ra cửa, còn quay đầu lại dặn dò: “Bác sĩ Sinku, cái này đối với ta…… rất quan trọng, xin bảo quản cẩn thận, ngày mai, ngày mai ta nhất định tới lấy!”“Belia tiểu thư yên tâm.

”Thân ảnh thiếu nữ biến mất ở sau hành lang.

Sinku nhìn ngoài cửa cảm khái nói:“Ta chưa từng gặp qua Belia tiểu thư như vậy, cô ấy xem huy chương gia tộc Fergus quan trọng đến như mạng, lại nguyện ý vì cậu lấy ra thế chấp……”“Cô ấy nhất định rất yêu cậu.

”Liễu Dư chờ nghe thấy một câu này, khóe môi cong lên một cái, cũng không đợi phản ứng của Gaia, liền đi tầng một lấy thuốc.


Mới đến tầng một, liền phát hiện không thấy tất cả mọi người.

Vừa rồi còn chen đến tràn đại điện hiện tại không có một bóng người, ngay cả dược sĩ nên ở phòng thuốc thay phiên công việc cũng không có.

Quay đầu, mới phát hiện người đều đứng ở cửa, mỗi người giống như hươu cao cổ duỗi dài cổ nhìn ra bên ngoài.

Cô nghi hoặc mà đi qua, phát hiện trên đường cái rộng lớn, có một đoàn người mênh mông cuồn cuộn đi qua.

Bọn họ mặc áo choàng to rộng màu trắng, trên áo có thêu mặt trời màu vàng cùng mặt trăng màu bạc, cứ như vậy xếp hàng đi bộ.

Gió thổi bay tóc dài của bọn họ, thổi bay vạt áo bọn họ lên.

Sau khi mấy người mặc áo choàng màu trắng đi qua, chính là chiến giáp hoàng kim.

Các chiến sĩ tay cầm kiếm dài, cưỡi ngựa, xếp hàng mà qua.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15: 15: Thần Quyến Giả 2


Bọn họ đi đến đâu liền có ánh sáng thánh khiết ở không trung bay lên, có bài hát khẽ ở trong gió phiêu đãng.

Mỗi người nín thở ngưng thần, đứng nghiêm trang.

Liễu Dư chỉ cảm thấy, lòng giống như có một mảnh ấm áp, đại dương vui vẻ, nơi này chỉ có Quang Minh, không có hắc ám; chỉ có vui vẻ, không có bi thương.

“Nghe nói hôm nay tượng thần Quang Minh ở thành phố Solo xuất hiện phép màu, khó trách bạch y thần sử cùng hoàng kim kỵ sĩ đồng thời xuất hiện.

”“Có thể phụng dưỡng thần, là vinh quang bao lớn …… nếu ta có thể lên làm thần sử hoặc là kỵ sĩ thì tốt rồi.

”“Nằm mơ đi? Chỉ có thủy tinh cầu sáng lên, trở thành thần quyến giả, mới có tư cách lên làm thần sử hoặc kỵ sĩ.


Hơn nữa, thần quyến giả tuyển chọn, cũng sắp bắt đầu rồi đi……”Tuyển chọn thần quyến giả?Liễu Dư nhớ tới cốt truyện trong sách.

Nếu nói, bước ngoặt cuộc đời của Belia là móc đi đôi mắt thần Quang Minh, bị bats vào ngục giam, như vậy bước ngoặt vận mệnh Natasi, chính là trở thành thần quyến giả.

Thế giới này, giữa quý tộc cùng bình dân phân chia rõ ràng, nhưng duy nhất có thể vượt qua ranh giới này, chính là lực lượng của thần.

Loại lực lượng này, càng bá đạo mà không lường được.

Cái gọi là thần quyến giả, chính là người được thần chiếu cố ——Bọn họ trời sinh có được thể chất có thể tu luyện thần thuật, có thể phụng dưỡng thần linh, được ban cho thần lực.


Thần quyến giả, cao hơn quý tộc; quý tộc, cao hơn thường dân.

Natasi thông qua kiểm tra thần quyến giả, trở thành tồn tại so với quý tộc càng cao quý hơn, có thể cùng hoàng thất sánh vai, từ đây về sau như cá gặp nước; mà nguyên thân lại bỏ lỡ lần kiểm tra này, từ đây sau cuộc sống rơi vào bùn lầy.

Nhưng nếu…… nguyên thân vốn không phải thần quyến giả thì sao?Liễu Dư nắm chặt phương thuốc trong tay, nói cho chính mình không sao.

Kiên nhẫn, lại kiên nhẫn một chút.

Việc cấp bách, là trước vượt qua kiếp nạn phải chết này, lại suy xét đến việc thần quyến giả.

Là thần quyến giả là tốt nhất, không phải cũng không sao.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16: 16: Bạn Bè


Thế giới này, có lẽ có quy tắc tồn tại, nhưng tất cả quy tắc, đều là từ thần định ra ——Thần có thể nắn xương tạo người, có thể sáng thế diệt thế.

Cho nên hết thảy, cuối cùng vẫn là:Cần làm Gaia vui.

Liễu Dư ở trong lòng cân nhắc sự tình nặng nhẹ, lấy xong thuốc liền lên lầu, khi bác sĩ Sinku lải nhải, nắm tay Gaia xuống lầu.

Thiếu niên an tĩnh xuống cầu thang, thiếu nữ lại ríu rít hướng hắn miêu tả tình huống vừa rồi một lần.

“…… Nếu ta có thể thông qua kiểm tra thì tốt rồi, như vậy là có thể vĩnh viễn phụng dưỡng thần linh.

”Giọng nói cô nhảy nhót lại mang theo chút mong đợi, “Gaia? Ba ngày sau kiểm tra, anh cũng sẽ đi chứ?”“Ta không biết.

” Thiếu niên lắc đầu, “Belia, ta…… cái gì đều không nhớ rõ.

”“Vậy anh liền đi cùng ta đi.

” Cô lắc lắc tay hắn, “Dù sao anh hiện tại cũng không biết muốn làm cái gì, đúng hay không? Bọn họ đều nói thần quyến giả rất tốt…… Có lẽ, sẽ có thần thuật có thể trị khỏi đôi mắt của anh.


”Bùa giữa mạng, nên mang theo bên người a.

Liễu Dư thừa nhận, cô có lòng tham.

Cô lại muốn sống, còn muốn sống thật tốt, sống thành người trên người.

“Được.

”Thanh âm nhẹ nhàng, lại một lần nữa vang lên.

Một hồi, lại mang theo chút chần chờ:“Belia, chân cô…… không đau sao?”“Vốn là không đau.

”Thiếu nữ dường như thể lực chống đỡ hết nổi, lảo đảo, “Bất quá đi lấy thuốc xong trở về, lại có chút đau.

”“…… Hoa diên vĩ để ở chỗ bác sĩ Sinku, hy vọng về nhà mẹ có thể quở trách ít thôi……”“…… Thật xin lỗi.


”Thật lâu sau, Gaia nhẹ nhàng lên tiếng.

Thiếu nữ dựa vào thiếu niên, cười đến giống như hồ ly:“Không sao, chúng ta là bạn bè.

”“Gaia, giữa bạn bè, chính là phải giúp đỡ lẫn nhau.

”“Ta cũng sẽ giúp cô.

”Ở lữ quán phụ cận nhà Fergus, Liễu Dư lấy danh nghĩa gia tộc thuê một đêm, đem Gaia dàn xếp ổn thỏa.

“Gaia, ta phải đi.

” Cô vô cùng tự nhiên mà ôm lấy mặt Gaia, ở trên trán hắn hôn một cái, “Mong thần chiếu cố anh.

”Mùi hương hoa tường vi tràn đầy ở trong bóng đêm.

Đôi mắt thiếu niên bị vải lụa màu trắng buộc lại, hắn an tĩnh mà ngồi ở trước bàn, ngoài cửa sổ là hoa đinh hương màu tím.

Trước khi Liễu Dư mở cửa đi ra ngoài nhịn không được trở về nhìn một cái.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17: 17: Về Nhà


Vừa rồi, cô cư nhiên buồn cười mà cảm thấy, đem một thiếu niên đối với thế giới hoàn toàn không biết gì đơn độc mà lưu lại nơi này, có chút tàn nhẫn.

Kia chính là thần linh, vị thần có thể sáng thế diệt thế.

Liễu Dư bước nhanh đi ra khỏi lữ quán.

“Belia tiểu thư.

”Xa phu đem xe ngựa tới.

Liễu Dư nhẹ nhàng mà nhảy lên xe ngựa:“Trở về nhà Fergus.

”Lúc này đã gần đến đêm khuya, mọi người đã ngủ say, chỉ có đèn đường còn sáng lên.

Nhà Fergus ở cuối đường Temple ở phía đông thành phố, là một tòa nhà ba tầng, tường trắng, mái nhọn, phía trước là một khu vườn xinh đẹp, trong vườn trồng đầy các loại hoa không biết tên.


Xa phu vội vàng đánh xe ngựa đi chuồng ngựa, Liễu Dư xách làn váy, xuyên qua khu vườn.

Cô ở đường mòn hoa viên bước chậm.

Thần kinh căng chặt một ngày bị gió đêm thổi đến buông lỏng một chút, cô dừng lại bước chân, tùy tiện tìm một địa phương ẩn nấp ngồi xuống —— lùm cây cao cao che che giấu trụ bóng dáng cô.

Liễu Dư tạm thời còn không chưa muốn vào nhà đối mặt với một phòng toàn người lại, người mẹ xa lạ, em kế xa lạ, cùng người hầu xa lạ.

Cô ngơ ngác mà nhìn trời.

So với Bắc Đô sương mù trải rộng, bầu trời ở đại lục Alvin phá lệ sạch sẽ, giống như một khối ngọc bích thật lớn, trên ngọc bích còn điểm xuyết từng viên kim cương giống như ngôi sao, cùng một mặt trăng tròn màu bạc.

“Không phải trăng tròn đâu.


”Bất quá tròn trăng đối với cô mà nói cũng không có ý nghĩa gì.

Cô không có nhà.

Ba tuổi được nhận nuôi, mười tuổi bị bỏ rơi, lại lần nữa về lại cô nhi viện.

Khi đó cô khóc lóc hỏi viện trưởng:“…… Nếu thế giới này có thần linh, vì cái gì thần linh chưa bao giờ nghe con cầu nguyện? Vì cái gì ba mẹ bọn họ vẫn đem con vứt bỏ? Con đã rất ngoan mà.

”Viện trưởng nói cho cô:“Thần bận quá.

Hắn không có cách nào chiếu cố đến mỗi người.

Có lẽ phải đợi thật lâu, con mới có thể được hắn nghe thấy nhìn thấy.

”Từ đó về sau, cô không đợi nữa.

Cô sẽ không đem hy vọng hư vô mờ mịt kia ký thác ở trên người người khác, cô chỉ tin vào chính mình.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18: 18: Nói Xấu


Muốn, cũng chỉ dựa vào chính mình giành lấy.

Châu chấu ở trong bụi cỏ hết đợt này đến đợt khác mà kêu, có một con không sợ chết nhảy đến chiếc ghế bên cạnh, đôi mắt đen sì “nhìn nhìn” cô, lại nhanh chóng nhảy đi.

Liễu Dư chậm rãi vuốt phẳng nếp nhăn làn váy, một lần nữa đứng lên.

Xuyên qua đường mòn, lên sân thượng, trong phòng đèn đuốc sáng trưng, cửa kính nhiều màu sắc tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ dưới ánh đèn.

Cửa lớn tầng một rộng mở, bên trong không có một bóng người.


Lò sưởi trong tường phát ra tiếng bíp đang cháy đến sáng rực, vừa vào cửa, tựa như bị không khí ấm áp vây quanh, trên bàn để một nửa bánh mì ăn dở.

Bụng Liễu Dư lộc cộc kêu lên.

Thần kinh lo âu buông lỏng, mới cảm giác thấy đói, cô cầm lấy bánh mì trên bàn cắn một ngụm, suýt nữa đem răng đều rớt —— không thể ăn.

Liễu Dư tiếc nuối mà ném qua một bên, cô vòng đến chỗ cầu thang, nếu nhớ không lầm, phía sau hẳn chính là phòng bếp nhà Fergus: Natasi thường xuyên mang tạp dề ở phòng bếp làm việc.


Còn chưa đi tới cửa, liền nghe thấy hai thanh âm nhỏ giọng oán giận.

“Gặp quỷ! Belia tiểu thư đi ra ngoài lêu lổng đến bây giờ cũng chưa trở về.

”“Maggie, các quý tộc thường xuyên suốt đêm tiệc tùng, đây rất bình thường.

”“Natasi tiểu thư cũng sẽ không như vậy! Đáng thương Natasi tiểu thư, sau khi Leonard tiên sinh mất, cô ấy liền thành tiểu đáng thương không ai quan tâm ……”“Suỵt, ta nghe nói…… Leonard tiên sinh là bị phu nhân cùng tình nhân của bà ta liên hợp giết chết, vì kế thừa di sản của ông ấy.

”“…… a, đáng thương Leonard tiên sinh, đáng thương Natasi tiểu thư, cô ấy thật quá bất hạnh……”“Meow——”Đêm khuya, một tiếng mèo kêu sắc nhọn đột nhiên vang lên.

Người hầu đang nói nhỏ khiếp sợ, chờ quay đầu, mới phát hiện ngoài phòng bếp có một bóng đen:“Ai?! Ai ở đàng kia?!”Khi mái tóc dài so với vàng càng sáng hơn kia lộ ra, bọn người hầu rõ ràng thở phào, nhưng rất nhanh lại sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, giống như thấy quỷ:“A, Belia tiểu thư?! Cô, cô như thế nào tới đây?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19: 19: Chim Sẻ


Liễu Dư khom lưng đem mèo đen kêu to bên chân cô ôm lên, cánh môi như hoa anh đào nhếch lên:“Mẹ ta hại chết chú Leonard? A, ta hẳn nên gọi nhóm thần sử của Thần Điện đến xem, nơi này còn để sót một thần quyến giả, mẹ ta cư nhiên biết thần thuật, có thể khống chế sóng gió trên biển.

”Cha cô bé lọ lem, khi ở trên biển buôn bán thì gặp phải một cơn bão.

Trong sách đối với một đoạn này trước sau không nói rõ, thái độ mơ hồ, Liễu Dư cũng không có cách nào xác biết chân tướng.

Nhưng xác thật có lời đồn đãi mẹ kế Natasi vì di sản, liên hợp cùng tình nhân hại chết chồng truyền ra ——Bất quá, cô nếu là Belia, khi chân tướng không rõ, tự nhiên là phải thề thốt phủ nhận.

Tầm mắt Liễu Dư rơi xuống chỗ cửa cầu thang, một làn váy lộ ra, bóng dáng mảnh khảnh nấp ở chỗ tối.

Bọn người hầu sắc mặt xấu hổ:“Phải, phải, Belia tiểu thư nói đúng.


”“Chuẩn bị bánh kếp và nướng bánh mì đi, ta đói bụng.

”Liễu Dư kiêu căng mà nâng cằm, “Mặt khác, về sau không cần để ta lại nghe thấy các ngươi nói ra mấy lời kua, nếu không, ta Belia · Fergus chỉ có thể đưa các ngươi đi ngục giam Soren ở một thời gian.

”“Vâng, vâng……”Bọn người hầu im như ve sầu mùa đông.

Hôm nay Fergus tiểu thư rõ ràng không có đập đồ, cũng không tức giận lung tung, lại so với ngày thường đáng sợ hơn trăm lần, đặc biệt khi cô cười tủm tỉm mà nói muốn “phạt đi nửa tháng tiền công”, càng làm cho người ta nhịn không được run rẩy.

Liễu Dư ôm mèo đen đi tới phòng khách.


Làn váy sau cầu thang biến mất.

Cô quyết định đi đổi một bộ quần áo trước, váy lót trên người bó đến cô có chút khó chịu, hơn nữa con mèo này……Cô cùng nó nhìn nhau một cái.

Nếu nhớ không lầm, buổi sáng vừa mới cắn chết con chim sẻ Natasi nuôi kia đi?Con chim sẻ kia rất khác thường.

Không, hoặc là nói, vốn dĩ lúc đầu nó rất bình thường.

Nó chính là một con chim sẻ bình thường, ở một đêm đông rét lạnh, được cô bé lọ lem thiện lương cứu.

Nhưng cố tình đó là hóa thân thần lực của thần Quang Minh.

.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom