Cập nhật mới

Dịch Sổ Tay Làm Ruộng Của Thành Hoàng

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Chương 20


Nhưng gã cũng không phủ định toàn bộ: "Như vậy đi, nếu như đêm nay ba vẫn gặp ác mộng, liền chứng minh Thành Hoàng này không linh nghiệm, ngày mai chúng ta liền đi Linh Quế Quan cầu bùa bình an thử xem.”
Trưởng thôn rất có lòng tin với miếu Thành Hoàng Lục Ấm: "Được, nhưng ba có dự cảm, ngày mai mọi thứ sẽ ổn thôi.”
La Đại Thạch đi miếu Thành Hoàng l@m tình nguyện, ở trên bàn cơm kể với người nhà nghe chuyện hôm nay, cũng nhắc tới việc trưởng thôn mơ thấy ác mộng.
La Đại Thạch uống một hớp canh, nói sinh động như thật: "Hôm nay con làm việc ở miếu Thành Hoàng, trưởng thôn nói mấy ngày nay chú ấy đều mơ thấy trong nhà bị nước nhấn chìm.

Con vừa nghe liền nói, nào có chuyện trùng hợp như vậy, không chừng là trong nhà có đồ bẩn!"
“Quả thật có chút cổ quái." Mẹ La Đại Thạch nói: "Trưởng thôn có để ý không?”
La Đại Thạch gật đầu: "Để ý chứ, con khuyên chú ấy dâng hương cho Thành Hoàng, chú ấy về nhà chuẩn bị.


Chú luôn nói ở nhà thì buồn bực, vừa vào miếu Thành Hoàng thì tinh thần sảng khoái, mọi người nói xem có thần kỳ hay không?”
“Miếu Thành Hoàng còn chưa mở cửa đã linh nghiệm như vậy sao?" Bà nội La ngạc nhiên: “Khi nào rảnh, bà cũng đến đó thắp hương.”
Vợ La Đại Thạch nói: "Chờ trưởng thôn đi bái, sẽ biết là trùng hợp, hay là Thành Hoàng hiển linh thật.”
"Haizz, em nói cũng đúng." La Đại Thạch nói: "Ngày mai anh đi hỏi trưởng thôn, xem chú ấy còn gặp ác mộng hay không."
Những người khác đều coi như nghe được chuyện lạ, chỉ có bà La để tâm.

Gần đây bà có một tâm sự, lại không muốn người nhà lo lắng, vẫn không nói ra.
……

Hôm nay bái Thành Hoàng, vợ chồng trưởng thôn trong lòng thoải mái một chút.

Buổi tối đi ngủ sớm, con trai trưởng thôn là người cuối cùng tắt đèn, rất nhanh cũng tiến vào mộng đẹp.
Nhưng đêm nay, con trai trưởng thôn ngủ không được an ổn lắm.
Lúc đầu, gã nghe thấy tiếng tích tắc nhỏ giọt, sau đó âm thanh càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng dày đặc, như thể...!trời đang mưa ở đâu đó.
Có giọt nước văng trên người, con trai trưởng thôn lạnh đến run rẩy.

Gã giãy dụa mở mắt, phát hiện mình đang nằm ở trên giường.

Vẫn có giọt nước trên người, chăn sau khi hút nước trở nên rất nặng, đè trên ngực làm cho người ta không thở nổi.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Chương 21


"Mái nhà bị rỉ nước sao?" Trong phòng không bật đèn, trong bóng tối, gã chỉ có thể nhìn thấy những hạt mưa nhỏ.

Gã muốn bật đèn lên nhìn xem thế nào, lại phát hiện mình không nhúc nhích được dù chỉ là một ngón tay.

"Mưa" càng rơi càng lớn, nước đọng tràn lên, rất nhanh liền nuốt chửng cả cái giường.

Gã có thể cảm giác được thân thể của mình đang chìm trong nước, sắp bị nước nhấn chìm.

“Ba ơi, mẹ ơi, trần nhà chúng ta bị rò rỉ, con bị chuột rút không nhúc chích được, ba ơi, con sắp chết đuối rồi…” Gã hoảng sợ kêu to rồi im bặt.

Gã bỗng nhiên nghĩ đến, tất cả những gì mình đang trải qua, rõ ràng giống như cơn ác mộng tuần hoàn mấy ngày của ba gã.

Gã không biết rằng ba mẹ cách một bức tường cũng đang nằm mơ cùng một giấc mộng.

Mười giờ tối, Vân Vô Lự để lại trong nhà một ngọn đèn đêm nhỏ chứa ánh sáng của đèn Trường Minh.


Sau khi xác định đêm nay bà ngoại được che chở, mới đi miếu Thành Hoàng "trực đêm".

Vân Vô Lự vào ký túc xá, nằm trên giường, thử vận dụng kỹ năng Thành Hoàng vừa mới mở khóa – Thuật Ly Hồn.

Linh hồn thoát ly thân thể, nhẹ nhàng lơ lửng ở giữa không trung, Vân Vô Lự quan sát thân thể của mình, có loại cảm giác kỳ dị.

Hắn vươn tay chạm vào cửa gỗ, nhẹ nhàng xuyên qua.

“Tốt lắm.

” Vân Vô Lự cười: "Đi thôi, đến nhà trưởng thôn.


Đèn Trường Minh dẫn đường phía trước, Tiểu Hắc chạy theo sau Vân Vô Lự, không bao lâu đã đến nhà trưởng thôn.


Nhà trưởng thôn có một cái sân nhỏ xinh đẹp, dưới mái hiên treo một chuỗi thịt khô, rất có hơi thở cuộc sống thôn quê.

Vân Vô Lự ngồi xổm xuống, xoa đầu Tiểu Hắc: "Tiểu Hắc, sau khi tìm quỷ quấy phá, trở về pha cho mi chậu sữa.


Tiểu Hắc vẫy đuôi, giọng trẻ con kêu một tiếng.

Vân Vô Lự nhớ rằng trưởng thôn nói mơ thấy bị nước nhấn chìm, lại thêm một câu: "Nhất là phải chú ý nơi có nước.


“Gâu!”
Vào sân, Tiểu Hắc vừa đi vừa ngửi, rất nhanh đã bắt được một luồng khí tức khả nghi.

"Này này này, quỷ mới chết xinh trai kia, ngươi mang chó đến đây làm gì đâu?" Trong sân bỗng nhiên vang lên một giọng nói.

“Quỷ chết mới? Gọi tôi à?” Vân Vô Lự tìm kiếm khắp nơi, không tìm được người nói chuyện.



 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Chương 22


"Nơi này là địa bàn của ta, mang theo chó của ngươi đi đi, ta sẽ tha cho.

” Giọng nói kia uy hiếp: "Nếu không ta sẽ đánh chết ngươi.


“Mi ở đâu?" Vân Vô Lự nói: “Chuyện quan trọng như vậy, phải giáp mặt nói chứ?”
Thanh âm kia khinh miệt nói: "Hừ, ngay cả ta ở đâu cũng không biết chứng tỏ ngươi không xứng nói chuyện trực tiếp với ta, mau cút đi.


“! ! " Miệng lưỡi độc ghê.

Vân Vô Lự liếc mắt nhìn Tiểu Hắc, hắn nhận ra Tiểu Hắc đã phát hiện manh mối, lại bị cuộc trò chuyện của họ cắt ngang.

Tiểu Hắc nhận được ám chỉ, theo hơi thở khả nghi chạy về phía một cái vại nước lớn.


Vân Vô Lự đến gần nhìn, vại nước này đã lâu năm, đặt dưới cửa sổ.

Mặt nước nổi lên vài mảnh Nhất Diệp Liên, kết hai đóa hoa, mới nhìn qua thì không có gì đặc biệt.

Cửa sổ không đóng chặt, trong phòng đột nhiên truyền ra vài tiếng nói mê kinh hoảng, tựa hồ có người đang hãm sâu vào ác mộng.

Vân Vô Lự cúi đầu nhìn vại nước: "Tìm được mi rồi, nói chuyện đi.


Quỷ kia không lên tiếng.

Vân Vô Lự nhìn về phía Tiểu Hắc, nó giơ chân trước lên, "Bang bang" mà gõ vại nước.

Bên trong vang lên một tiếng "Ôi", một cái đầu ướt sũng từ trong vại nước nhảy ra.

Quỷ nước này mặc một kiện vệ y màu trắng, trên nửa khuôn mặt dán một mảnh lá sen, môi xanh tím, cằm gầy gò, dáng vẻ mặc dù có chút quỷ dị, cũng không đáng sợ lắm.


Ít nhất Vân Vô Lự không bị dọa, hắn cảm thấy nguyên hình của Tiểu Hắc còn ghê gớm hơn.

Tiểu Hắc nhìn thấy quỷ nước, khịt mũi, khoang miệng bắt đầu tiết ra nước bọt.

“Ăn rất ngon!”
Phát hiện Tiểu Hắc đang khó nhịn lắc lắc cái đuôi, Vân Vô Lự dứt khoát ôm lấy nó, kẻo nó không kìm được ăn thịt con quỷ.

"Ngươi gọi ta ra, chỉ để nhìn ngươi ôm chó à?" Quỷ nước không mở mắt, Vân Vô Lự lại cảm thấy mình bị nhìn chằm chằm.

Vân Vô Lự vào thẳng vào chủ đề: "Tại sao anh lại quấy rầy gia đình này?”
Quỷ nước hồ nghi: "Ngươi là họ hàng với chúng?”
“Không phải.

:
Quỷ nước cười nhạo: "Vậy ngươi xen vào việc người khác làm gì, hơn nữa, ta cũng không quấy rầy bọn họ.


Vân Vô Lự nhướng mày: "Anh ở trong sân nhà người ta, khiến người ta khó thở ban ngày, ban đêm lại bị ác mộng quấn thân, còn chưa đủ để gọi là quấy rầy sao?”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Chương 23


"Ta không làm gì cả, chỉ ở yên một chỗ thì chúng đã thế rồi…” Quỷ nước vui vẻ: "Ta lợi hại không?"
"..." Ở đâu ra con quỷ tự tin như vậy, Vân Vô Lự nói: "Anh không oán thù với bọn họ, vậy thì đừng quấy rầy người ta..."
Vân Vô Lự còn chưa nói xong, quỷ nước liền cảnh giác nói: "Ta nghe ra được, ngươi muốn chiếm địa bàn của ta thì có, không có cửa đâu! Ta khó khăn lắm mới đến đây du lịch, muốn đuổi ta đi à, đừng hòng.”
“Du lịch?”
"Đúng vậy, ta vốn chết đuối dưới sông lạ, nhiều năm như vậy tới nay vẫn không thể rời khỏi con sông kia.

Mấy ngày trước, ông chú nhà này đi câu cá ở sông nọ, ta khổ sở lắm mới mượn được dương khí của hắn rời khỏi con sông kia." Quỷ nước vui vẻ dạo một vòng trong vại nước: "Nhà bọn họ còn có vại nước xinh đẹp như vậy, sân cũng rất lớn, ta ở rất thoải mái!"
“Anh bạn, anh thì thoải mái rồi, cả nhà trưởng thôn khó chịu muốn chết.”

Vân Vô Lự suy nghĩ một chút, lại mỉm cười xảo trá: "Tôi biết một chỗ, sân còn lớn hơn ở đây, còn có một hồ nước rất lớn, và một cái giếng có chất lượng nước siêu tốt.

Nếu như anh không muốn quay về con sông ban đầu, tôi dẫn anh đến đó du lịch."
Quỷ nước có chút động lòng: "Chất nước thật sự rất tốt sao?”
Vân Vô Lự gật đầu: "Thật đấy, so với nơi này tốt hơn nhiều, vại nước này đã lâu không thay đi, ở lại nữa cũng sẽ bốc mùi.

Bên kia còn có núi giả nữa đó.”
"Thôn này còn có chỗ tốt như vậy ư?"
Vân Vô Lự: "Đương nhiên, dựa lưng vào núi Lục Ấm, phong thủy bảo địa tuyệt hảo, quỷ bình thường tôi cũng không nói cho nó biết đâu.”

Quỷ nước điên cuồng rung động: "Ta bất chấp hiềm khích lúc trước, thu ngươi làm tiểu đệ đi.

Đi, dẫn đại ca đi xem chốn phong thủy bảo địa kia nào.”
Quỷ nước đi theo Vân Vô Lự rời khỏi nhà trưởng thôn, dường như nó không thể rời khỏi nước quá lâu.

Chỉ cần ở trên đường nhìn thấy nước, đều sẽ đi vào ngâm một chút rồi đi, để lại một chuỗi vết nước ướt sũng trên mặt đất.
Quỷ nước còn vô cùng không kiên nhẫn, đi vài bước liền hỏi còn bao lâu mới có thể đến.

Đại khái là cảm thấy việc chạy bộ này quá khô khan, nó bắt đầu truyền thụ cho Vân Vô Lự kinh nghiệm thành quỷ: "Tiểu đệ, ngươi biết vì sao ta lại chọn ông chú này không?"
“Tôi không biết.”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Chương 24


Quỷ nước: "Bởi vì ta nghe hắn nói chuyện với bạn rằng, miếu Thành Hoàng trong thôn đã bỏ hoang rất nhiều năm, ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?"
“Là gì?”
Quỷ nước chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Ngươi ngốc lắm, chứng tỏ thôn bọn họ không có thần linh quản, thích hợp cho cô hồn dã quỷ định cư, rất thích hợp.”
Vân Vô Lự hỏi: "Vậy ngươi có nghe nói miếu Thành Hoàng ở đây sắp mở cửa trở lại không?"
"Miếu Thành Hoàng bỏ hoang nhiều năm như vậy, muốn tìm được Thành Hoàng tiếp nhận không dễ đâu.

Cho dù có Thành Hoàng nguyện ý tiếp nhận, khẳng định cũng là tay mơ không có kinh nghiệm gì." Quỷ nước chống nạnh, hào phóng nói: "Không chừng ngay cả ta cũng đánh không lại!"
Vân Vô Lự: "......”
Đèn Trường Minh: "......”

Quỷ nước không hề phát hiện bầu không khí không ổn, lớn giọng hỏi một câu: "Chó của ngươi vì sao lại nhìn chằm chằm ta, có phải nó không thích ta?"
Vân Vô Lự: "Quả thực nó rất thích anh.”
Thích đến mức muốn ăn vào bụng.
Thời gian trở lại hai mươi phút trước.
Con trai trưởng thôn đã ý thức được mình đang gặp ác mộng, nhưng gã không thể tỉnh lại được.

Chỉ càng lúc càng chìm vào ác mộng để thân thể chìm nổi trong nước.
Không biết qua bao lâu, ngoài cửa sổ bỗng nhiên vang lên vài tiếng "bang bang".

Mơ hồ có tiếng nói chuyện từ ngoài cửa sổ bay vào, nghe không rõ ràng, lại làm người ta an tâm.

Không lâu sau, tiếng nói chuyện biến mất, tiếng mưa rơi tí tách trong phòng cũng biến mất, giãn dần dần cảm thấy ấm áp, nặng nề ngủ thiếp đi.
Một phòng khác cách một bức tường, vợ chồng trưởng thôn cũng giãn lông mày, tiến vào mộng đẹp chân chính.
……
Quỷ nước ngửa đầu nhìn về phía cổng chào trước mắt, cổng chào này thực sự quá cũ nát, tấm biển phai màu đến mức quỷ không thấy rõ là chữ gì: "Sao ta lại cảm thấy nơi này giống một ngôi miếu?"
“Phải.” Vân Vô Lự thành thật nói: "Một ngôi miếu đổ nát.”
"Miếu nát thì tốt, miếu nát chính là trạm nghỉ của cô hồn dã quỷ chúng ta.

Mau dẫn ta đi xem cái giếng nước chất lượng siêu tốt mà ngươi nói đi! "Quỷ nước nôn nóng, trực tiếp xông vào miếu.
Lúc đi qua cổng, nó chợt nghe thấy boong một tiếng, tựa như giác ngộ, là cảm giác rất khó miêu tả.
“Má nó, pháp trận của toà miếu nát này chưa mất đi hiệu lực.

Nhưng không có tổn thương gì với thân thể quỷ, chỉ gột rửa oán khí mà thôi.”

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Chương 25


Vân Vô Lự cũng vừa mới biết miếu này có một pháp trận, khó trách mỗi lần đi vào miếu, thể xác và tinh thần đều thoải mái.

Hắn bình tĩnh đi về phía trước: "Giếng nước ở hậu viện.


Quỷ nước theo sau Vân Vô Lự, một đường vừa đi vừa đánh giá, tòa miếu này trống rỗng, ngay cả một bức tượng thần cũng không có, quả nhiên là rách nát.

Vào hậu viện, quỷ nước gặp được cái hồ lớn mà Vân Vô Lự nói.

Lớn thì lớn thật, nhưng hoang phế.

Trong hồ khô cạn, chỉ có lá sen héo rũ và bùn dày.

Nhưng ít nhất cái giếng kia thật sự rất tốt, nó ngửi được hơi thở của nước liền vui vẻ thoải mái.

“Chỗ này tạm được, so với trong nhà ông chú kia thì tốt hơn một chút.

" Quỷ nước nói xong muốn nhảy vào trong giếng, bị Vân Vô Lự tay mắt lanh lẹ giữ lấy hắn.


Vân Vô Lự nói: "Tôi còn phải uống nước giếng, anh ở trong hồ trước đi.


Quỷ nước nói: "Nhưng trong hồ nước không có nước.


Vân Vô Lự sờ sờ cằm: "Anh là Quỷ nước, chẳng lẽ anh không biết sửa hồ nước sao?”
"Ta là Quỷ nước, không phải thợ sửa hồ! Khoan đã.

" Quỷ nước đột nhiên bắt được trọng điểm: "Ngươi nói ngươi cần uống nước giếng, ngươi không phải Quỷ nước iw, tại sao phải uống nước giếng?"
Vân Vô Lự: "Tôi không nói tôi là quỷ.


“Vậy ngươi là hồn sống?”
“Không phải.

" Vân Vô Lự nói: "Tôi là Thành Hoàng ở đây.


"À, ngươi là Thành Hoàng! " Quỷ nước chợt giật mình, thiếu chút nữa thè lưỡi: "Ngươi là Thành Hoàng?"

Trên đường đi nó đã nói những gì!
“Chỉ có tay mơ không có kinh nghiệm mới tới nơi này làm Thành Hoàng.


“Có thể ngay cả ta cũng đánh không lại.


“Miếu hoang chính là trạm dịch của cô hồn dã quỷ.


“……”
Nó còn gọi Thành Hoàng là tiểu đệ, còn mơ mơ hồ hồ đi theo người ta trở về miếu Thành Hoàng.

Quỷ nước cảm giác mình sắp chết rồi.

Thì ra người ta đi tìm nó không phải xen vào việc của người khác, cũng không phải họ hàng của gia đình kia, mà là đang xử lý công vụ.

Quỷ nước không ngừng tự hỏi, vì sao đã thành quỷ cũng không thoát khỏi lưới trời vậy.

Vân Vô Lự múc đầy một thùng nước giếng, đặt ở trước mặt Quỷ nước: "Tôi chưa thành thạo nghiệp vụ lắm, đợi tôi hỏi quy trình tiếp theo sẽ sắp xếp cho anh.

Trước đó anh cứ ở tạm chỗ này, nếu anh sửa xong hồ nước thì có thể dọn đến hồ ở.




 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom