Cập nhật mới

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2213


Rầm!

Sau lưng, hai bóng đen bay đến như ma.

Bên dưới lớp mặt nạ là đôi mắt lạnh lẽo, hàn khí tỏa ra bức người!

Lance nhìn thấy con dao găm đâm thẳng vào tim mình, gần như tuyệt vọng, ngay cả chân cũng trở nên mềm nhũn.

Kẽo kẹt…

Ngay trước khi hai bóng đen tiến lại gần Lance, trước khi con dao găm trên tay đâm xuyên tim anh ta, cửa mở.

Lance chỉ nhìn thấy dường như có thứ gì đó vụt qua, là một cái nắm tay sao? Nhìn không rối Ngay lập tức, hai bóng đen kia, giống như diều đứt dây bay loạng choạng tứ tung, đập mạnh vào bức tường thép, kêu lên một tiếng đau đớn, ở trên mặt đất nổ ra, sau đó biến mất không có tung tích.

Lúc này Giang Ninh mới đi ra, võ nhẹ hai tay, liếc mắt nhìn Lance đã ngã ngồi trên mặt đất.

“Sao anh lại không biết xấu hổ như vậy?”

Anh cau mày: ‘Ăn một thùng mì ăn liền không nói, còn đến quấy rầy tôi nghỉ ngơi.”

ZAnlm….

Lance đứng hình, trợn mắt há hốc mồm.

Anh ta còn chưa kịp phải ứng gì, hai cái bóng đen đã bị đánh bay, thậm chí Giang Ninh ra tay như thế nào, anh ta cũng không nhìn rõ.

Thật là đáng sợ quá đi!

Vệ sĩ của mình so với Giang Ninh thì chẳng khác nào mấy đứa con nít cả.

“Từ từ! Đừng đóng cửa mài”

Nhìn thấy Giang Ninh sắp đóng cửa, Lance suýt chút nữa khóc lên, nhanh chóng dùng tay chặn lại: “Cầu xin anh đó, đừng đóng cửa! Có người muốn giết tôi!”

Tất cả vệ sĩ của anh ta đều đã chết hết rồi, anh ta còn có thể trông cậy vào ai?

Trông cậy vào tên khốn Cát Mê chết bầm kia sao!

Thăng vô dụng đó, không ngờ trên du thuyền lại có sát thủI Giang Ninh liếc anh ta một cái, hừ nhẹ một tiếng.

“Liên quan gì tôi chứ?”

Rầm một tiếng!

Tay của Lance suýt nữa bị dập hỏng.

Giang Ninh trực tiếp đóng cửa lại, thật sự là không cho anh ta một chút mặt mũi nào.

Lance ngơ ngác nhìn cánh cửa, sau đó quay đầu liếc nhìn lối đi trống trải phía sau, cảm giác được những bóng đen kia đang nhìn chằm chằm mình.

Anh ta không dám nhúc nhích, dựa vào cửa phòng Giang Ninh, muốn vươn tay tiếp tục gõ cửa, nhưng lại sợ chọc giận Giang Ninh, anh sẽ không quan tâm đ ến mình nữa.

Sợ hãi, bất lực, còn có tức giận, sắc mặt Lance biến hóa không ngừng.

Đến để tham gia một hội nghị thượng đỉnh về công nghệ, còn phải đem mạng mình nộp lên hay sao?

Cộc cộc cộc!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2214


Một lúc sau, trên lối đi truyên đến tiếng bước chân liên hồi.

Cát Mê và hàng chục nhân viên an ninh lái xe tới, trang bị đầy đủ vũ khí.

“Cảnh giác!”

Cát Mễ nhìn thấy Lance ngồi trên mặt đất, trong lòng đột nhiên chùng xuống, vội vàng hô to.

Hàng chục vệ sĩ ngay lập tức bảo vệ Lance.

“Anh Lancel”

Cát Mễ chạy đến: “Anh có sao không?”

Lance ngước lên nhìn Cát Mễ, lửa giận trong mắt giống như muốn thiêu sống Cát Mễ.

“Cát Mễ!”

Anh ta gầm lên: “Anh muốn hại chết tôi sao?”

“Làm sao có thể”

Cát Mê nhanh chóng giải thích: “Làm sao tôi có thể hại anh Lance được, chúng ta là đối tác của nhau mà, gia tộc Zoro là đại gia tộc mà tôi ngưỡng mộ nhất. Tôi không có lý do gì để làm hại ông cải”

Anh ta đã thấy tất cả vệ sĩ của Lance đều đã chết!

Ngay cả anh ấy cũng bị sốc không thôi.

Làm sao lại có sát thủ trên du thuyền của mình được, hơn nữa còn tàn nhân như vậy, đuổi theo Lance không tha.

Đầu tiên là hạ độc, suýt chút nữa giết Lance, bây giờ trực tiếp ám sát, giết sạch vệ sĩ của Lance, còn suýt chút nữa giết Lance trên du thuyền của mình.

Nếu như vậy, gia tộc Zoro sẽ vô cùng tức giận, gia tộc Cát Mễ của anh ta sẽ chịu xúi quẩy!

“Chết tiệt!”

Cát Mễ trong lòng tức giận mắng, rốt cuộc là ai?

Đây không phải là chủ yếu làm hại Lance, mà là làm hại gia tộc Cát Mễ của anh ta thì đúng hơn.

“Xin anh Lance hãy yên tâm, tôi sẽ không bao giờ để anh gặp chuyện không may, xin hãy tin tôi!”

Cát Mễ hô to.

Lance lắc đầu.

Anh ta tin thế nào được?

Đây là du thuyền của gia tộc Cát Mẽ, có thể nói từ đầu đến cuối đều là thành viên trong gia tộc Cát Mễ của anh ta, hội nghị thượng đỉnh anh ta tổ chức hiện tại toàn là sát thủ, chính mình không biết chết lúc nào.

“Tôi không thể tin anh được.”

Lance nói: “Tôi sẽ liên hệ với người nhà đến đón, bây giờ xin anh hãy đưa du thuyền vào bời”

Sắc mặt của Cát Mễ khó coi.

Hội nghị thượng đỉnh thậm chí còn chưa bắt đầu, nhưng bây giờ lại phải trờ về nơi xuất phát. Du thuyên này không phải là của một mình gia tộc Zoro là nhân vật lớn.

Còn liên quan đến nhiều người lắm.

“Anh Lanee, xin anh đừng lo lắng, du thuyền này hoàn toàn không có vấn đề gì về an ninh đâu, tôi…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2215


“Vệ sĩ của tôi chết hết rồi!”

Lance không nhìn được mà gào lên: “Nếu không phải do số tôi may mãn, thì bây giờ tôi đã không thể đứng đây nói chuyện với anh rồi.”

“Cát Mễ, tôi có thể nói với anh rằng mặc dù tôi không phải là nhân vật lớn trong gia tộc Zoro, nhưng nếu để tôi chết trên du thuyền của anh. Rắc rối gì sẽ xảy ra với gia tộc Cát Mễ của anh, tôi nghĩ anh biết rất rõ!”

Cát Mễ sắc mặt hết xanh rồi lại trắng, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng đây quả thực là một vấn đề lớn.

“Anh Lance, tôi hiểu được, nên tôi nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho anh.

Bây giờ, những vệ sĩ này sẽ đích thân bảo vệ anh, một tấc cũng không rời!”

Cát Mê nói: “Tôi sẽ kiểm tra ngay lập tức. Tôi sẽ bắt được sát thủ ẩn mình!”

Nói xong anh ta vung tay lên, mấy chục vệ sĩ liền đến bên cạnh Lance, không cho bất luận kẻ nào tới gần.

“Những người khác đi theo tôi!”

Cát Mêề quát lên: “Nếu không tìm ra hung thủ, tất cả các người nhảy hết xuống biển cho tôi!”

Lance đứng đó, vẻ mặt không chút nào thay đổi.

Anh ta không tin Cát Mễ, thậm chí còn nghi ngờ rằng hung thủ có thể có liên quan gì đó đến gia tộc Cát Mê. Hiện †ại anh ta thâm nghĩ đứng trước cửa phòng của Giang Ninh, mặc dù không thể vào trong được, thì ở bên ngoài có lẽ là nơi an toàn nhất trên toàn bộ du thuyền.

Cát Mễ mang người đi điều tra hung thủ, Lance thì đứng ở đó.

Xung quanh là hàng chục vệ sĩ được trang bị vũ khí hạng nặng, họ túc trực bày trận địa sẵn sàng tiếp đón quân địch, theo dõi chặt chế trước sau, trái phải, cho dù là một con ruồi, cũng không tới gân được.

Kẽo kẹt Thật lâu sau, cửa phòng mở ra.

Giang Ninh thấy Lance vẫn còn đứng ở cửa, liền cau mày lại.

“Sao anh vấn chưa rời đi?”

Chíu chíu chíu!

Mấy chục lỗ đạn đen ngòm xung quanh, nhằm vào Giang Ninh.

“Nằm xuống!”

Lance vội vàng kêu to: “Các người sao dám vô lễ như vậy!”

Giang Ninh ánh mắt lãnh đạm, từ đầu đến cuối đều không quan tâm, chẳng hề sợ hãi bị những người đó chỉ vào.

Chỉ là trên mặt mặt xẹt qua đẳng đăng sát khí!

Nếu vừa rồi có người dám lỗ m ãng, còn chưa kịp bóp cò thì nhất định đã tắt thở.

“Tôi muốn đi theo các anh.”

Lance có chút do dự, nhưng vẫn mở miệng nói.

Anh ta không tin những người khác, đặc biệt là Cát Mễ, có lẽ hiện tại trên chiếc du thuyền này, an toàn nhất là khi đi theo Giang Ninh, mặc dù anh ta không hề biết Giang Ninh, thậm chí anh †a còn không biết Giang Ninh tên là gì.

“Không có thời gian.”

Giang Ninh trực tiếp từ chối.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2216


“Tôi sẽ trả phí bảo vệt”

Lance nói: “Anh ra cái giá đi, tôi đều đồng ý hết. Chỉ cần anh bảo vệ tôi đến khi có người nhà đến đón. Anh ra giá đi.”

“Xem nhìn xem tôi có giống người thiếu tiền không?”

Giang Ninh chỉ vào chính mình cười rồi khẽ một tiếng, vẻ mặt khinh thường.

Ra giá?

Trên đời này, người duy nhất có thể khiến anh cam tâm tình nguyện bảo vệ chỉ có Lâm Nam Yên mà thôi.

Còn những người khác, cho dù có đem đến mỏ vàng, anh cũng không hứng thú hoặc là không hứng thú.

Nhìn thấy Giang Ninh và Lâm Nam Yên chuẩn bị rời đi, Lance vội vàng đi theo, hàng chục vệ sĩ cũng theo sát phía sau.

“Hả?”

Giang Ninh quay đầu, cau mày.

“Các người đừng đi theo nữal”

Lance ngay lập tức hét lên với các vỆ Sĩ.

“Ngài Lance…”

“Tôi đã nói các người đừng đi theo mài”

Anh ta rống lên, làm gì còn cái gì phong thái nhã nhặn: “Ai đi theo tôi nữa, tôi sẽ cho gia tộc Cát Mễ các người đẹp mặt!”

Không ai dám tiếp tục theo sau nữa.

Lance đi theo Giang Ninh, giữ khoảng cách ba thước, không dám tiến thêm một phân.

Giang Ninh đi đâu, anh ta đi đó.

Giang Ninh cũng mặc kệ anh ta, anh ta cũng không quan tâm, chỉ cần Giang Ninh ở trong tầm mắt của anh ta, anh ta liền cảm thấy an toàn.

“Có sát thủ trên du thuyền?”

Lâm Nam Yên kéo tay Giang Ninh, nhìn thấy rất nhiều người hoảng sợ chạy lung tung, mới nghe được có người hét lên rằng trên du thuyền có sát thủ.

Ngoại trừ Lance bị tập kích, thì những người khác đều đã chết hết.

Đây không phải là chuyện nhỏ!

Lúc này, du thuyền đã ra đến biển xa, giờ muốn quay trở về thì cũng cần phải có thời gian. Trong khoảng thời gian này, nếu có ai bị ám sát, lực lượng an ninh của gia tộc Cát Mễ có lẽ sẽ không thể bảo vệ được tất cả mọi người.

Lâm Nam Yên thật ra cũng không sợ hãi lắm.

Cô ở bên cạnh Giang Ninh, là ở nơi an toàn nhất trên thế giới này.

“Có, còn có không ít nữa.”

Giang Ninh tùy ý nói.

Có vẻ như, nói đến hai chữ sát thủ cũng giống như nói về rác rưởi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2217


“Nhưng tại sao họ không thể tìm thấy nó?”

Lance không nhịn được mở miệng.

Cát Mễ đã cử hàng trăm người đến và tìm kiếm khắp nơi trên du thuyền.

Cho đến nay vẫn chưa có manh mối gì.

Dường như những kẻ đó đột nhiên xuất hiện muốn đi liền đi? Mở ra.

“Bọn chúng ẩn mình dưới nước, đương nhiên tìm không được.”

Giang Ninh quay đầu lại, liếc nhìn Lance, hơi híp mắt lại: “Nhóc con, tại sao còn đi theo tôi?”

Lance ngẩn ra, sắc mặt hơi đỏ bừng.

Bị người ta quát lớn như vậy, bình thường thì anh ta đã vặt lại từ lâu rồi, đi theo anh thì sao chứ?

Tôi đường đường là người thuộc gia tộc Zoro đàng hoàng, đi theo anh là cho anh mặt mũi, là vinh quang của anh!

Nhưng bây giờ, anh ta cũng không dám nói.

“Tôi chỉ tình cờ đi theo con đường mà anh đi thôi.”

Lance ho khan một tiếng: “Anh nói, những sát thủ này đang ẩn nấp dưới nước sao?”

Hay là nói giốn vậy.

Đây là vùng biển xa xôi, nhất là vào mùa này, nhiệt độ dưới nước không cao, chưa kể, bọn họ không lẽ không cần thở sao?

Tuy nhiên, Cát Mễ đã kiểm tra du thuyền rồi, dù là nhân viên hay những người tham gia hội nghị, anh ta đều kiểm tra tất cả, không hề phát hiện ra một đối tượng khả nghi nào.

Hiện tại ngược lại, không ngừng có người chết, bầu không khí trên du thuyền đã bị vây quanh bởi nỗi sợi Giang Ninh lười nói nhảm cùng Lance.

Trên toàn bộ du thuyền, nếu nói những người khác đều hoảng hốt sợ hãi, thì e rằng Giang Ninh là người duy nhất luôn bình tĩnh, không quan tâm chút nào.

Sát thủ?

Đương nhiên đó không phải là tổ chức sát thủ của Lý Phi Đao, những người trong tổ chức của anh ta, trừ phi không vừa lòng nhau, trong lòng lẩn quẩn có suy nghĩ muốn tự sát mới có thể tìm đến rắc rối cho chính mình.

Mà với khả năng này, kỹ năng ẩn thân tốt như vậy, Giang Ninh không cần nghĩ cũng biết những kẻ đó đang ở đâu.

Võ sĩ Nhật Bản!

Thậm chí còn là ninja của Nhật Bản.

Anh phớt lờ Lance, năm tay Lâm Nam Yên, đi dạo xung quanh nhìn một chút, cứ như đang hẹn hò thật sự, mặc kệ bầu không khí trên du thuyền đã muôn bị nỗi sợ hãi cắn nuốt.

Lance đi theo bọn họ, một tấc cũng không rời, cho dù Giang Ninh không để ý tới anh ta, anh ta cũng chẳng quan tâm.

Dù sao thì đi theo Giang Ninh cũng an toàn.

Cát Mễ đang thực sự phát điên rồi.

Chỉ trong một giờ, đã có thêm hai người nữa tử vong!

Họ đều là những người có địa vị không hề thấp.

Anh ta chỉ có thể tập hợp mọi người lại với nhau, tập hợp tất cả vệ sĩ bảo vệ mọi người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2218


“Cát Mê! Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Làm sao lại có sát thủ trên du thuyền của anh được!”

“Mau nghĩ cách để cho thuyền cập bến đi! Nếu tôi có mệnh hệ gì, gia tộc Cát Mễ của anh sẽ không được yên đâu!”

“Hừ, đây có phải là âm mưu của gia tộc Cát Mê các anh không?”

Trong đám đông, những âm thanh giận dữ không ngừng vang lên.

Có người muốn liên lạc với gia tộc và cử người đến đón, nhưng trên vùng biển xa xôi này, làm sao có tín hiệu.

Ngay cả thiết bị tín hiệu trên du thuyền cũng bị hư, phải sửa chữa mất rất nhiều thời gian.

Đầu của Cát Mễ giờ muốn nổ tung lên rồi, không nhịn được ho khan dữ dội, anh ta tức giận đến ói máu.

Rốt cuộc là ai làm?

“Ngài Cát Mễ, tôi đã kiểm tra kỹ lưỡng du thuyền rồi, nhưng không tìm thấy gì cải”

Đội trưởng vệ sĩ nói: ‘E rằng chúng ta phải lặn xuống nước kiểm tra!”

Cho tới giờ phút này, bọn họ mới nhận ra rằng, ngoại trừ phần thân của du thuyền ở dưới nước là chưa kiểm tra, những nơi còn lại, không có khả năng ẩn nấp được.

Sắc mặt Cát Mê trở nên tái mét.

“Mau kiểm tral”

Đã có vài người chết, anh ta đang phải chịu áp lực rất lớn.

Đừng nói đến việc hiện tại tổ chức một cuộc họp thượng đỉnh, tiếp tục kế hoạch của mình, liệu có thể bảo toàn tính mạng những người này, để anh ta không phải chịu quá nhiều áp lực với gia tộc Cát Mễ, là vấn đề anh ta cần cân nhắc lúc này.

Dưới nước?

Bất kể bọn chúng ở đâu, đều phải đào rail “Mọi người đừng chạy lung tung, cứ ở trong sảnh đi. Mới có thể bảo đảm an toàn cho các vị.”

Cát Mễ hô lên.

Đám người huyên náo, không phải ai cũng muốn ở lại đây, chưa kể không khí một lúc lâu cũng không thoải mái, hoàn cảnh áp lực cũng khiến cảm xúc của người ta dao động lớn.

“Tôi phải trở về phòng! Anh phải bảo vệ tôi, phái người canh giữ trước cửa phòng chúng tôi! Ta không muốn ở chỗ này nữal”

“Tránh ra! Các người là đồ vô dụng, vậy mà lại để cho sát thủ lẻn vào du thuyền, gia tộc Cát Mễ có bản lĩnh này sao?”

“Cút đi! Đừng có làm phiền tôi!”

Cát Mễ cắn răng, chỉ có thể cật lực khuyên bảo.

Chỉ khi để mọi người ở lại đây, anh †a mới có thể bảo vệ họ, không cho sát thủ thừa cơ hội.

Giang Ninh lắc đầu, liếc Cát Mễ như nhìn một thằng ngốc.

Anh đưa tay gắp rất nhiều đồ ăn vặt, bưng đ ĩa: “Đi thôi, chúng ta trở về phòng đi, ở đây càng không an toàn.”

“Tại sao vậy?”

Lâm Vũ thật sự không hiểu.

“Bởi vì ở đây có quá nhiều kẻ ngu xuẩn”“
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2219


Giang Ninh không giải thích nhiều, nắm tay Lâm Vũ rời đi, căn bản không để ý tới cái gì gọi là vệ sĩ.

Bọn họ đều có thể đoán được, sát thủ có thể đang ẩn mình dưới nước, lúc này đã quá muộn để kiểm tra lại lần nữa.

Có sát thủ nào mà ngu ngốc như vậy không?

Đứng ở một chõ, đặc biệt là người của bọn họ, hai người bị Giang Ninh đánh trọng thương, càng khiến cho bọn họ thêm cảnh giác.

Bọn họ, khẳng định đã lên du thuyền.

Hơn nữa, với năng lực của võ sĩ Nhật Bản, bọn họ am hiểu ẩn nấp, mà bọn họ càng giỏi hóa trang khuôn mặt.

Trong đám người, sợ là có người bị giết rồi đem giấu đi sau đó bị mượn danh tính, đứng ở nơi đây quá nguy hiểm.

Giang Ninh xoay người rời đi, Lance vội vàng đi theo.

Hiện tại anh ta không tin ai khác, liền đi theo Giang Ninh.

Tuy rằng không thích Giang Ninh cho lắm, nhưng ở bên cạnh Giang Ninh hiển nhiên có cảm giác an toàn, giống như chỉ cần Giang Ninh ở đây, anh ta nhất định sẽ không sao cả.

Nhất là khi tận mắt chứng kiến Giang Ninh đánh bay hai bóng đen sát thủ lúc nấy.

Thân thủ kia… mấy chục vệ sĩ của mình cũng không thể sánh bằng!

“Tôi sẽ giúp các anh bưng đ ĩa cho, để hai người có thể dễ dàng nắm tay nhau nhé.”

Lance cố gắng nói, vội vàng tiến lên giúp Giang Ninh bưng đ ĩa, ngượng ngùng cười: “Tôi giúp các anh bưng nhé, để tôi!”

Giang Ninh liếc anh ta một cái, khẽ gật đầu.

“Anh cũng có mắt nhìn đấy, gia tộc bồi dưỡng anh cũng không phải vô ích, rất lịch sự”

Lance trong lòng muốn chửi rủa cả ngàn lần, nhưng ngoài miệng không dám nói gì, đành phải cười cười gật đầu, tiếp nhận lời khen của Giang Ninh.

Ít nhất, Giang Ninh cho anh ta vào phòng.

Đây là nơi an toàn nhất!

Tại thời điểm đó.

Đại sảnh du thuyền.

Ở đây không gian rất lớn, có rượu có đồ ăn ngon, hàng trăm vệ sĩ vây quanh mọi người, không cho người lạ đến gần.

Bầu không khí sợ hãi dường như đã được giảm bớt.

Những người lựa chọn ở lại, trong lòng cũng đã dần dần bình tĩnh lại.

Nhiều vệ sĩ được trang bị võ trang hạng nặng bảo vệ, bọn họ chắc chắn sẽ không gặp nguy hiểm.

Cát Mễ đã cử rất nhiều người lặn nước để kiểm tra, nhưng vẫn không có thu hoạch gì.

“Sao lại như thế?”

Cát Mễ nổi giận đùng đùng: “Không phải các người nói ở dưới nước sao?

Vậy người đâu!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2220


Đội trưởng đội vệ sĩ sắc mặt khó coi, anh ta tự mình xuống nước, kiểm tra xung quanh du thuyền và thậm chí cả đáy tàu, cũng không hề thấy bóng dáng ai cả.

“Có thể là…

Anh ta nghiêm mặt trướng đỏ, nghiến răng nghiến lợi nói: ‘Có thể bọn họ đã đạt được mục đích, gi3t chết mục tiêu muốn giết rồi, liền rời đi.”

“Rầm!”

Vừa dứt lời, đèn trong đại sảnh đột nhiên bị tắt!

Chẳng bao lâu, là ngọn đèn của hành lang!

Đèn cabinl Két két két  Một loạt âm thanh vang lên, chỉ có một số ít đèn khẩn cấp, đèn xanh nhấp nháy, âm thanh báo động vang lên chói tai.

Sắc mặt Cát Mê nhất thời càng thêm khó coi.

“Sao lại thế này!”

Anh ta hét lên: “Sao lại cúp điện?

Kiểm tra cho tôi nhanh lên, nhanh lên!”

Cả hội trường đột nhiên chìm vào bóng tối, sự sợ hãi vừa mới được dằn xuống, lập tức lại tràn ngập trong không gian.

Nỗi sợ hãi của con người đến từ những điều chưa biết, và trong bóng tối thì có quá nhiều điều chưa biết.

Một tiếng hét thảm thiết, nháy mắt xuyên thủng màng nhĩ của mọi người, làm cho trái tim của người ta suýt chút nữa nhảy ra khỏi lồ ng ngực!

Lúc đó, nhất thời làm cho da đầu người ta cũng run lên!

Có mấy phụ nữ khóc ré lên, trong bóng tối, có thể thấy ai đó đang ngã mạnh xuống đất.

Mà những người đứng bên cạnh, có một luồng ấm nóng, vẩy đến trên mặt họ.

Là máu tươi!

“Ahhhh”

Chết người!

Có sát thủ!

Sát thủ đã lẻn vào đám đông bọn họ.

Như một con sói lao vào bầy cừu.

Cát Mễ chỉ cảm thấy lồ ng ngực mình sắp phun ra một ngụm máu.

“Cứu người!”

Giọng anh khàn đi trong chốc lát.

Những sát thủ này… thực sự đã lẻn vào trong hội trường.

Lúc này, nguồn điện có vấn đề, tất cả đèn đều tắt, trong ánh sáng mờ mờ ảo ảo này, bọn họ thậm chí còn không biết hung thủ đang ở đâu.

Gần như ngay lập tức, tiếng la hét liên tục vang lên. Trong cơn hoảng loạn, mọi người chạy loạn xung quanh như ruồi mất đầu.

Va chạm nhau, ngã xuống đất, kêu thảm thiết, khóc ré lên…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2221


Ở nơi này, nháy mắt biến thành một du thuyền kh ủng bố: “Cứu người! Cứu người!”

Cát Mê hét lên: “Giết hết những tên sát thủ này cho tôi!”

Anh ta gầm lên.

Đội trưởng vệ sĩ cũng đỏ cả mắt, làm nghề này nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên bị khiêu khích đến mức này.

Đây là tán vào mặt anh ta một bạt †ay thật đau đớn!

“Ở đăng kia! Đuổi theo cho tôi!”

Anh ta rống lên lao tới, mới vừa chạy được hai bước liền cảm thấy thắt lưng đau nhói.

Anh ta đột ngột quay đầu lại, tên vệ sĩ bên cạnh đột nhiên nở một nụ cười đắc ý, ánh mắt rõ ràng có chút xa lạ.

“Mày…”

Anh ta còn chưa kịp phản ứng, thì lại là một đấm nện tới tấp vào mặt anh †a, máu me đầm đìal Cát Mê liền đứng sang một bên, sợ hãi hét lên.

Máu trên người đội trưởng đội vệ sĩ bắn tung tóe trên mặt anh tal “Sát thủ… sát thủ!”

Anh ta không ngờ rằng ngay cả trong đội vệ sĩ cũng có những tên sát †hủ đang rình rập….

Toàn bộ đại sảnh du thuyền trở nên nhốn nháo.

Mà trong lúc đó.

Giang Ninh đang ngồi trong phòng, Lâm Vũ thật sự không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.

Nhìn thấy ánh đèn bắt đầu nhấp nháy, Giang Ninh khẽ nhíu mày.

“Những kẻ ngốc này thật sự là cực kỳ ngu ngốc.”

Trái tim của Lance đập thình thịch dữ dội.

“Giang Ninh, sẽ không có chuyện gì, đúng không?”

Anh tiến lại gần một bước.

MẠ..

Đột nhiên, một tiếng hét thảm thiết truyền đến, Lance lập tức đứng lên, sắc mặt tái nhợt nhìn về phía cửa: “Đã xảy ra chuyện rồi!”

Chắc hẳn đã có chuyện gì đó xảy raI Tiếng hét này thậm chí còn rất quen thuộc. Người sáng lập của công ty nào ở thành phố Hàng Thiên đúng không?

Anh ta… Chẳng lẽ đã chết rồi ư?

Giang Ninh đứng dậy, nhìn thấy Lâm Vũ cũng muốn đi theo.

“Em ngồi ở chỗ này đừng nhúc nhích.”

Bên ngoài không biết có bao nhiêu sát thủ. Giang Ninh có thể bảo vệ Lâm Vũ không phải bị thương, nhưng có đến hàng nghìn người trên du thuyền này.

Anh cũng không có khả năng và nghĩa vụ bảo vệ bọn họ, anh chưa chán sống.

Anh bước tới cửa, mở cửa và liếc nhìn xuống lối đi.

Trong bóng tối, hai mắt Giang Ninh sáng ngời đến đáng sợi Giống như hai vì sao Kim, bị liếc mắt một cái liền cảm thấy mình rơi xuống vực sâu, ngay cả ý thức cũng mờ mịt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2222


Cuối lối đi có vài bóng đen, bọn họ đồng thời nhìn qua đây, chống lại ánh mắt của Giang Ninh.

Trong phút chốc, bước chân đến gần của bọn họ dừng lại!

Giang Ninh đứng yên ở cửa, trong không khí hiển nhiên có mùi máu tanh nồng nặc, cũng như sát ý lạnh lùng!

Lance đang núp ở phía sau Giang Ninh, rõ ràng cảm thấy được hai chân của có chút không nghe lời, anh ta thấy được bọn sát thủ!

Bọn họ đang tới đây!

Nhưng có Giang Ninh đứng ở cửa, những bóng đen kia hoàn toàn không dám tới gần, ngược lại cẩn thận lùi lại, dần dần hòa mình vào bóng tối, xem ra căn phòng nơi Giang Ninh ở nằm trong vòng khu vực mười mét cấm địa!

“Bọn, bọn họ đi rồi?”

Lance nuốt nước miếng một cái.

Anh ta thực sự rất sợ hãi.

Anh ta chưa từng nghĩ tới mình chỉ đến một hội nghị thượng đỉnh thôi mà lại gặp phải sát thủ, hơn nữa toàn bộ chiếc du thuyền đều trở nên kh ủng bố như vậy.

Nếu không gặp Giang Ninh, anh ta chắc chắn sẽ chết ở chỗ này!

“Không đi, chẳng lẽ muốn chết ở trong tay tôi sao?”

Giang Ninh rất bình tĩnh, trong giọng nói mang theo sự khinh thường, nhìn lướt qua chỗ sâu trong hành lang rồi hừ lạnh, sau đó trực tiếp đóng cửa lại.

Những sát thủ này cũng khá thông minh, chạm trán với anh một lần nên biết anh không phải là người dễ chọc.

Nếu bọn họ dám tới gần và dám đe dọa Lâm Vũ Chân, Giang Ninh sẽ không do dự mà vặn đầu của bọn họ xuống ngay lập tức!

“Cứ yên tâm ở chỗ này.”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Những người trong danh sách của bọn họ bị giết sạch rồi bọn họ sẽ rời đi.”

Lance hé miệng, hầu kết phát ra tiếng ùng ục.

Chắc trong danh sách kia có tên của anh ta. Anh ta không dám đi ra ngoài, nếu anh ta đi ra ngoài thì nhất định sẽ chết!

Lance dè dặt ngồi ở nơi đó, làm gì còn phong thái của một quý ông nữa, ước gì có thể ngồi lên đùi Giang Ninh.

“Như vậy có độc ác quá không?”

Lâm Vũ Chân đi theo Giang Ninh và trải qua rất nhiều chuyện, nhưng khi gặp phải chuyện như vậy vẫn khiến cô hơi sợ hãi.

Cô không muốn Giang Ninh làm anh hùng gì đó rồi giải cứu người khác, như vậy quá nguy hiểm.

Những tên sát thủ đó cũng không giết bọn họ, Giang Ninh không nhất thiết phải mạo hiểm, ngoại trừ cô thì Giang Ninh không hề có trách nhiệm với bất kỳ ai khác.

“Thế giới này khắc nghiệt như vậy đó.”

Giang Ninh nói: “Em thấy những người đó bị giết nhưng lại không nhìn thấy bàn tay bẩn thỉu nhuốm đầy máu của bọn họ.”

Nói xong, anh nhìn về phía Lance.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2223


“Tôi, tôi không có giết người!” Anh ta vội thanh minh.

“Anh không có nhưng dòng họ ở phía sau anh thì sao?”

Giang Ninh cười lạnh: “Là dòng họ có danh tiếng trong giới quý tộc kỳ cựu ở thế giới thứ ba, tích lũy tài nguyên mấy trăm năm, không phải dựa vào việc đi chiếm đoạt thì dựa vào cái gì?”

Lance im lặng.

Những gì mà Giang Ninh nói đều là sự thật.

Sự vùng dậy của tầng lớp quý tộc kỳ cựu như bọn họ là kết quả của việc cướp bóc và tích lũy qua hàng trăm năm, thậm chí máu tươi trên tay họ còn nhiều hơn trên chiếc du thuyền kh ủng bố này.

Giết và bị giết là chuyện bình thường trong quy luật sinh tôn của thế giới thứ ba.

Ngay cả chiến trường Trung Đông cũng do bọn họ tạo ra. Vì tài nguyên, bọn họ thu hoạch sinh mạng… còn độc ác tàn nhân hơn bất cứ nơi nào khác!

“Muốn dùng hắc ám để đổi lấy ánh sáng, điều này là không thể nào. Thứ mà các anh nhận được sẽ chỉ là bóng tối, không bao giờ có ánh sáng.” Giang Ninh thản nhiên nói.

“Cho nên không cần phải đồng cảm với bọn họ, bởi vì bọn họ đáng đời.”

Giang Ninh đã từng nói cho Lâm Vũ Chân biết thế giới này khắc nghiệt như thế nào.

Cách bảo vệ Lâm Vũ Chân của anh từ trước cho tới nay là không để cô hoàn toàn tránh xa bóng tối, mà là để cô đi trong bóng tối, cũng như để cô có thể phân biệt đúng sai và duy trì sự hồn nhiên và lương thiện của mình.

Từ trước đến giờ không hề có mối thù hận nào lại tự dưng sinh ra, có nhân tất có quả.

“Đây là cách sinh tôn của chúng tôi.”

Lance lắc đầu: “Từ trước cho tới bây giờ đều như vậy, không thể thay đổi được.”

“Anh đã thử thay đổi chưa?” Giang Ninh nhìn anh ta nhưng Lance không thể nói được gì.

Làm sao anh ta có thể thử chứ, cũng chưa từng nghĩ sẽ thử làm chuyện này, cách sinh tồn này chính là quy luật mấy trăm năm. Ở trong mắt anh ta, đây là chuyện bình thường.

Đôi khi anh ta sẽ cảm thấy nó tàn nhãn, cứ thế mà sinh ra sự áy náy và không nỡ, nhưng anh ta không biết mình có thể thay đổi được điều gì.

“Ngay cả thử mà anh cũng chưa làm thì anh có tư cách gì mà nói không thay đổi được? Nói chính xác là các anh không muốn đổi mà thôi.”

Giang Ninh nói: ‘Nếu không muốn thay đổi, vậy thì hãy đi xuống, cho dù anh có chết trên chiếc du thuyền này thì cũng là do anh đáng đời!”

Lời nói của anh không có một chút khách sáo nào.

Anh cũng không cần phải khách sáo.

Chính vì sự tồn tại của những thế lực lớn như thế giới thứ ba nên thế giới này mới hỗn loạn như vậy.

Họ kiểm soát chính trị, kinh tế, thậm chí là cả văn hóa của nhiều vùng. Có thể nói, bọn họ chi phối sự phát triển của tình hình và làm hại những người khác vì lợi ích của mình.

Lance bị Giang Ninh nói cho một trận, không dám phản bác lại một câu.

Tất nhiên anh ta biết điều này, anh †a đã từng suy nghĩ xem điều này có sai không và có cách nào để thay đổi nó hay không. Nhưng cuối cùng anh ta phát hiện ra điều đó hoàn toàn không thể thay đổi được.

Đó chính là quy tắc, là hiện thân cụ thể của luật rừng trong thành phố, không ai có thể thay đổi nó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2224


“Nếu không thay đổi quy tắc, những điều này sẽ thường xuyên xảy ra. Cho nên, dòng họ nhà anh không dám đặt sự phát triển của cả dòng họ gửi gắm lên một người, vì sợ một ngày nào đó đột nhiên bị giết.”

Giang Ninh liếc mắt nhìn Lance: “Lúc nào cũng sống trong sợ hãi, thật nhàm chán.”

Lance hít một hơi thật sâu, lắc đầu rồi cười khổ: “Đúng là rất nhàm chán.”

Mỗi ngày anh ta đều phải chuẩn bị sẵn sàng, tức là có người đến giết mình thì một là chết, hai là may mắn sống sót.

Thậm chí anh ta không biết khi nào thì mình sẽ chết hay sẽ chết trong tay ai.

Dù sao những trận chiến giữa các thế lực lớn đều đẫm máu và tàn khốc, sự thù hận được tích lũy trong mấy thập niên, thậm chí là trắm năm chứ đừng nói đến những kẻ có mối thù hàng trăm năm thì lại càng như nước với lửa.

Nhàm chán, đương nhiên là nhàm chán.

Có ai sống mà lại chờ chết chứ, nhưng anh ta có thể làm gì?

Là một thành viên của dòng họ Zoro, những quý tộc kỳ cựu như bọn họ sẽ tiếp tục lớn mạnh, mạnh đến mức không ai dám tùy tiện khiêu khích bọn họ, hoặc là bị giết bởi các thế lực mới nổi và hoàn toàn biến mất trong dòng sông lịch sử.

Lance ngồi xuống ghế, tâm trạng buồn phiền, những lời nói vừa rồi của Giang Ninh khiến anh ta cảm thấy cuộc sống không có ý nghĩa.

Đương nhiên, anh ta vẫn sợ chết và cũng không muốn chết, nếu không thì chỉ cần anh ta bước ra khỏi phòng của Giang Ninh, sẽ lập tức có người tới giết anh ta.

Cùng lúc đó, thỉnh thoảng những tiếng la hét thảm thiết trên du thuyền lại vang lên.

Tiếng bước chân hỗn loạn, đâu đâu cũng có người chạy trốn.

Cát Mê sắp điên rồi! Suýt chút nữa thì anh ta đã bị giết!

Nhìn thấy một bóng đen ở phía sau đuổi theo rất nhanh, trong lòng Cát Mễ  Sợ run, rốt cuộc những kẻ điên này là ail ‘Amt Đột nhiên, bóng đen kia ngã xuống đất, tai mắt mũi miệng đều chảy máu!

Cát Mễ hít một hơi thật sâu rồi ngẩng đầu lên nhìn, Giang Ninh võ võ bàn tay của mình, một ít bột trắng đang vương vãi trên người bóng đen, phát ra âm thanh xèo xèo.

“Võ sĩ Nhật Bản, hừ.”

Phương Ngân khịt mũi, vẻ mặt khinh thường.

Anh ta đang vui vẻ trong phòng thì bỗng nhiên mất điện đèn tắt, bên ngoài có tiếng la hét thất thanh khiến anh ta cảm thấy rất khó chịu.

Anh ta mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì, cho dù có giết người cũng không liên quan đến anh ta.

Nhưng nó không được ảnh hưởng đến tâm trạng của anh ta.

“Võ sĩ Nhật Bản? Là người của Yamaguchil”

Cát Mễ vừa nghe thấy Phương Ngân nói kẻ này là người Nhật Bản, anh ta nghiến răng nghiến lợi: ‘Những tên khốn kiếp này, vậy mà có thể bạo tay như thế, dám tới đây giết nhiều người như vậy!”

Anh ta liếc mắt nhìn Phương Ngân, nếu không phải Phương Ngân ra tay kịp thời thì anh ta đã chết rồi.

“Cái mạng này của anh là của tôi, chỉ có tôi mới có thể giết anh.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2225


Những lời này của Phương Ngân khiến Cát Mễ vừa tức vừa hận, nhưng cũng không có cách nào. Ít nhất bây giờ anh ta vẫn còn sống.

“Nếu những võ sĩ Nhật Bản này giết hết những nhân vật chủ chốt thì anh đừng nghĩ tới chuyện lấy được Quyền An phổ.

Cát Mề hít một hơi thật sâu, anh ta biết điểm yếu của Phương Ngân, đây cũng là điều duy nhất để anh ta đặt điều kiện với Phương Ngân.

Quả nhiên, Phương Ngân nghe thấy vậy thì nheo mắt lại.

“Nếu bọn họ xảy ra chuyện gì, mọi trách nhiệm sẽ đổ dồn lên đầu dòng họ của Cát Mễ tôi. Muốn đến gần những người đó để lấy được Quyền phổ sẽ càng khó khăn hơn.”

“Mục đích của buổi hội nghị thượng đỉnh này là để tiếp cận bọn họ và lấy Quyền phổ. Tôi không cần nói nhiều thì chắc anh cũng biết rồi.” Cát Mễ nói.

“Hừ.” Phương Ngân không nói gì, xoay người đi về phía bóng tối.

Anh ta muốn lấy Quyền phổ, người nào dám cản anh ta thì giết người đó!

Cát Mễ thở phào nhẹ nhõm, Phương Ngân đã ra tay thì không sao rồi.

Thực lực của Phương Ngân còn đáng sợ hơn những tên võ sĩ Nhật Bản này, chưa kể Phương Ngân còn dùng độc cực kỳ lợi hại.

Anh ta bỗng nhiên cảm thấy may mắn vì có Phương Ngân ở trên du thuyền vào lúc này, nếu không anh ta sẽ phải chết ở đây!

Ngay sau đó, đèn nhấp nháy một vài lần rồi lại có điện như bình thường.

Trên mặt đất và trên tường có rất nhiều vết máu, xác chết cũng nằm la liệt ở dưới đất, những người còn lại thì run lẩy bẩy, ôm nhau hoặc co ro ở trong góc, làm gì còn dáng vẻ của những người tai to mặt lớn nữa.

Cát Mễ bảo người nhanh chóng dọn dẹp, sắc mặt xấu xí.

Để xảy ra chuyện này, dòng họ của Cát Mễ anh ta phải chịu trách nhiệm rất lớn, việc giải quyết hậu quả sau đó rất khó xử lý.

“Bịch!”

Phương Ngân từ đâu đó ném một tên võ sĩ tới trước mặt Cát Mễ: “Chắc người này là người đứng đầu, bắt được anh ta rồi chắc anh có thể ăn nói được rồi chứ?”

Cát Mễ nhìn lướt qua, chân tay của người này đều bị gấy, ngay cả miệng của anh ta cũng bị chặn kín, Phương  Ngân không cho anh ta cơ hội để tự tử.

“Có người này ở đây thì có thể chứng minh trách nhiệm là của bọn họ.”

Cát Mê hít một hơi thật sâu: “Anh yên tâm, nếu tôi đã hứa với anh thì tôi nhất định sẽ làm được.”

Nói xong, anh ta tiến lên một bước, tát một cái vào mặt võ sĩ kia, hung dữ nói: “Dám đến đây tập kích rồi giết chúng tao, Yamaguchi thật sự rất can đảm! Chúng mày sẽ phải trả giá! Mang đii”

Yamaguchi cũng là một thế lực lớn của thế giới thứ ba, nhưng so với những quý tộc kỳ đỉnh cấp thì vẫn kém hơn rất nhiều.

Lần này bọn họ dám điên cuồng như vậy, tập kích rồi gi3t chết người của mấy thế lực lớn, cứ tính lên đầu của bọn họ là được. Miễn là anh ta có thể thoát khỏi trách nhiệm.

May mà Lance không chết, nếu không thì mọi chuyện sẽ rất phiền phức.

Du thuyền an toàn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2226


Giang Ninh dân Lâm Vũ Chân đi ra, Lance đi theo sau anh, vần theo sát không rời như cũ.

Việc đã đến nước này rồi, không ai còn tâm trạng tổ chức hội nghị thượng đỉnh nữa, tất cả mọi người đều yêu cầu Cát Mê cho du thuyền quay trở lại.

Hơn nữa, bọn họ không ngờ lại tìm thấy một bản danh sách giết người ở trên người võ sĩ Nhật Bản vừa bị bắt, tên của Lance cũng được liệt kê trong đói Cát Mễ không dám từ chối nữa, sợ sẽ lại xảy ra điều gì bất trắc.

Khi du thuyền quay trở lại cảng, Giang Ninh và Lâm Vũ Chân trực tiếp xuống thuyền, Lance vẫn đi theo sau.

“Cho tôi đi với các người đi.”

Lance nói: “Người trong nhà tôi còn chưa tới, một mình tôi… Tôi không dám ở một mình.

Tất cả vệ sĩ của anh ta đều đã chết, vừa mới tới cảng thì mới liên hệ với người trong nhà, chờ bọn họ đến đây cũng mất rất nhiều thời gian.

“Chúng tôi không ở lại đây.”

Giang Ninh không nói gì nhiều mà rời đi cùng với Lâm Vũ Chân, nếu hội nghị thượng đỉnh không thể tổ chức được thì đương nhiên anh sẽ không ở lại cảng nước ngoài này nữa.

Bọn họ đi nơi nào thì Lance sẽ đi theo tới đó.

Giang Ninh và Lâm Vũ Chân mua vé máy bay rồi rời đi, Lance cũng vội vàng đi theo, không chịu rời xa nửa bước.

“Hai người muốn đi đâu?”

Lance nhìn thoáng qua địa điểm trên vé máy bay, anh ta chưa từng đến đó, thậm chí còn chưa nghe thấy cái tên này: “Thục Đô? Đây là nơi nào, nhà của hai người ở chỗ này sao.”

Giang Ninh và Lâm Vũ Chân liếc mắt nhìn nhau?

“Đó là thiên đường.’ Lâm Vũ Chân cười nói.

Thiên đường?

Sắc mặt Lance bỗng nhiên trắng bệch.

Chỉ có người chết mới được lên thiên đường!

Họ… Bọn họ đưa anh ta đi tìm chỗ chết!

Lance thấp thỏm suốt quãng đường, do dự vài lần rồi vẫn chọn đi theo hai người Giang Ninh lên máy bay, bay thẳng đến Thục Đô.

Thiên đường… đây đúng là thiên đường!

Sau khi theo bọn họ vào trong thành phố, hai mắt Lance sáng rực lên như một con sói.

“Thơm! Thơm quái”

Mùi của những quầy hàng ở hai bên đường khiến tâm hồn Lance bay bổng.

Anh ta đã nhìn thấy những quây hàng bày ở hai bên đường bao giờ đâu, trước kia anh ta thường đến khách sạn năm sao hoặc những đầu bếp đặc biệt được dòng họ mời tới, nếu không có những món cao cấp thì bọn họ sẽ không ăn.

Nhưng khi ở trên du thuyền, Lâm Vũ  Chân đưa cho anh ta một tô mì ăn liền, dường như món ăn này đã khiến anh ta thay đổi vị giác và giúp anh ta khám phá ra một thế giới mới.

“Cô có thể đổi một ít tiền với tôi được không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2227


Lance không có nhiều tiền trong túi, mà có thì toàn là ngoại tệ, những quầy hàng này không có thứ hỗ trợ anh ta sử dụng thẻ tín dụng.

Anh ta chỉ có thể mỉm cười ngượng ngùng, tìm Lâm Vũ Chân để đổi tiền.

Anh ta biết Giang Ninh không phải người dễ nói chuyện.

“Không sao, tôi sẽ cho anh mượn.”

Lâm Vũ Chân lấy điện thoại di động của mình ra, trực tiếp quét mã QR trên quầy hàng, một tiếng đinh vang lên là đã thanh toán xong, Lance nhìn mà ngớ người.

“Gái này…

“Đây là phương thức thanh toán của chúng tôi.”

Lâm Vũ Chân nói: ‘Chúng ta sẽ bước vào thời đại không tiên mặt.”

Lance hít một hơi thật sâu, tất nhiên anh ta đã nghe thấy điều này, nhưng đây là lân đầu tiên anh ta tự mình trải nghiệm nó.

Loại công nghệ cao này có thể bắt gặp ở khắp mọi nẻo đường.

“Những con chip mà công ty chúng tôi đang phát triển hiện rất phù hợp với những sản phẩm này.”

Lâm Vũ Chân nói với vẻ tự hào: “Nó có thể giúp mọi người thuận tiện hơn †rong cuộc sống, giúp thế giới trở nên tốt đẹp hơn, thân thiện hơn với môi †rường và an toàn hơn.”

Lance gật đầu, giơ ngón tay cái ra rồi nhìn về phía chủ của quầy hàng: “Ăn ngon! Rất ngonl”

Quẩy đường này chua chua ngọt ngọt, hạt vừng rắc ở trên đó tỏa hương thơm.

Lance nào có nghe thấy Lâm Vũ Chân nói cái gì nữa, cả người đều bị bao trùm bởi các loại mùi thơm.

Đi suốt một chặng đường thì ăn suốt một chặng đường, Lance hô lớn, đây thực sự là thiên đường!

“Đột nhiên tôi tìm thấy thú vui mới.”

Lance bật cười: “Nhiều đồ ăn quá, ở chỗ này của các người có nhiều đồ ăn thật!” Bây giờ anh ta mới phát hiện ra cái gì mới gọi là thiên đường.

“Tôi muốn đi ăn khắp nước Vạn Hoa †rong vòng một năm!” Lance cười to.

Anh ta không ngờ ba năm sau, anh †a vân ở Thục Đô và vẫn chưa ăn hết một nửa của thành phố.

“g”

Sau khi ăn uống xong, Lance ngồi trên ghế dành cho người đi bộ trên cầu vượt, võ bụng của mình mà không giữ hình tượng, anh ta đã quên phong thái quý ông gì đó từ lâu rồi.

Dù sao ở đây cũng không có người trong tầng lớp quý tộc, sẽ không có ai để ý đến anh ta.

“Cô vừa nói công ty của cô đang phát triển con chip?”

Lúc này, Lance mới nhớ tới những lời mà Lâm Vũ Chân đã nói.

“Đúng vậy.”

Lâm Vũ Chân đưa cho anh ta một chai nước: ‘Anh đã nghe nói đến tập đoàn Lâm thị chưa?”

Lance liếc mắt nhìn Giang Ninh, sau đó lắc đầu: “Không phải anh ta họ Giang sao?”

Theo nhận thức của anh ta, Giang Ninh mạnh mẽ như thế thì chắc công ty là của anh, làm sao có thể là Lâm thị mà không phải là Giang thị?

“Tôi làm việc cho anh ấy.’ Lâm Vũ Chân nở nụ cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2228


Cô liếc mắt nhìn Giang Ninh, đúng là cô chưa từng nghĩ tới vấn đề này, tuy rằng nó là Lâm thị nhưng bọn họ đều biết ông chủ là Giang Ninh.

Không phải một bà chủ như cô đang làm việc cho Giang Ninh sao?

“Rất giỏi, thực sự rất giỏi.”

Lance nói: “Tôi không ngờ các sản phẩm công nghệ của nước Vạn Hoa các cô đã đạt tới độ cao này rồi, còn tiên tiến hơn nhiều so với ở nước ngoài.”

Anh ta quay đầu nhìn xung quanh, thấy hầu hết tất cả mọi người đều chỉ cần một chiếc điện thoại di động là có thể đi khắp mọi nơi.

Không cần phải mang theo thẻ hay giấy tờ gì đó, có thể thực hiện tất cả ở trên điện thoại, đi đến đâu cũng được!

“Nhưng mà những con chip công nghệ cao vẫn luôn được kiểm soát ở nước ngoài. Ví dụ, các dòng họ ở thành phố Hàng Thiên đều là đầu sỏ trong ngành, các cô không thể cạnh tranh nổi.”

Lần này Lance được gia tộc Cát Mễ mời tới tham gia hội nghị thượng đỉnh công nghệ để xem tình hình.

Không ngờ sẽ gặp phải vụ ám sát của võ sĩ Nhật Bản, anh ta lại càng không ngờ rằng mình sẽ phiêu bạt đến tận Thục Đô… Thiên đường ẩm thực này.

“Không tranh thì làm sao biết được?”

Giang Ninh liếc mắt nhìn Lance: “Cũng giống như anh, nếu không thử thay đổi thì làm sao có thể biết là không thể thay đổi.”

Lance mím môi và im lặng trong giây lát.

“Anh nói đúng, đã đến lúc thử thay đổi, nhưng tôi không biết bắt đầu từ đâu.”

Anh ta thở dài, cười khổ nói: ‘Cho đến bây giờ vân không có ai nghĩ đến sẽ làm loại chuyện này.”

Không biết phải làm như thế nào, không biết nên bắt đầu từ đâu, lại càng không biết ý nghĩa của việc làm này là gì, có lẽ cũng biết một ít nhưng có vẻ như ý nghĩa này không quan trọng đối với cá nhân đó lắm.

Mặc dù anh ta biết, nếu như thành công thì ý nghĩa sẽ hiển hiện rõ ràng, nhưng anh ta chưa hẳn chịu nổi cái giá phải trả cho việc này.

Giang Ninh không nói thêm nữa, anh sẽ không ép người khác phải làm cái gì.

Rầm tập…

Ở phía xa truyền đến tiếng bước chân dồn dập cùng với vài chiếc xe chạy nhanh tới.

Lance ngẩng đầu lên nhìn, người trong dòng họ đã tới rồi.

Anh ta lập tức đứng dậy, khôi phục  lại phong thái quý ông lịch lãm, chỉnh lại quần áo một chút.

“Anh Lance!” Mấy người mặc vest lập tức tiến lên để bảo vệ anh ta, còn cảnh giác nhìn về phía Giang Ninh và Lâm Vũ Chân.

“Họ là bạn của tôi, hãy lịch sự một chút.” Lance nói thẳng.

“Vâng, thưa anh Lance.” Vệ sĩ cung kính nói rồi quay đầu nói với Giang Ninh: “Xin lôi hai người, mong hai người thứ lỗi.

Giang Ninh không nói gì, Lâm Vũ Chân nhẹ nhàng gật đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2229


“Anh Lanee, đã xảy ra chuyện gì vậy.”

Không đợi Lance nói tiếp, vẻ mặt của vệ sĩ rất nghiêm túc, trực tiếp nói: “Cô cả bị bắt cóc, dòng họ đã phái người đi cứu. Bây giờ gia chủ ra lệnh cho chúng tôi hộ tống anh trở về gia tộc ngay lập tức!”

“Anh nói gì?”

Sắc mặt Lance bỗng nhiên thay đổi: “Chị gái tôi bị làm sao!”

“Bị võ sĩ Nhật Bản bắt cóc!” Vẻ mặt của vệ sĩ rất nghiêm nghị.

“Khốn nạn!”

Lance nổi giận: “Bọn họ thật can đảm!”

Không chỉ đưa anh ta vào danh sách phải giết, bây giờ còn dám bắt cóc chị gái của anh ta, bọn họ muốn tuyên chiến saol “Gia tộc đã cử người đến thương lượng. Xin anh Lance yên tâm, cô cả không có chuyện gì.”

“Nói xạo!”

Lance tức giận nói: “Anh có biết bọn họ hung ác như thế nào không? Suýt chút nữa thì tôi đã chết trong tay bọn họ! Bọn khốn kiếp này lại dám ra tay với chị gái của tôi!” Tuy anh ta rất tức giận nhưng cũng biết mình phải giữ bình tĩnh.

Không biết Yamaguchi đã xảy ra chuyện gì, sao đột nhiên lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, không chỉ rình rập trên du thuyền rồi giết rất nhiều người ở thế giới thứ ba, mà hiện tại bọn họ còn băt cóc người trong gia tộc, rốt cuộc thì bọn họ muốn làm gì?

“Đinh đỉnh linh… Đang nói chuyện, đột nhiên điện thoại di động của anh ta đổ chuông.

Khi Lance nhìn thấy số điện thoại thì cau mày, lúc này Cát Mễ gọi cho anh ta làm qì.

“Có chuyện gì vậy!” Thái độ của anh ta không tốt, suýt chút nữa đã chết trên du thuyền của Cát Mễ, làm sao anh ta có thể có thái độ tốt cho được.

“Anh Lance, tôi là Cát Mễ, tôi đã nghe được tin Yamaguchi bắt cóc chị gái của anh.”

Cát Mễ ở bên kia điện thoại nói: “Là như thế này, tôi sẽ giúp gia tộc Lance tới Nhật Bản để thương lượng, bảo vệ cô chủ trở về an toàn, xin anh hãy tin tưởng tôi, cho tôi một cơ hội!”

Cát Mễ muốn đi Nhật Bản sao?

Muốn giúp Lance cứu người trở về?

Anh ta nghe thấy vậy thì cười lạnh: “Tôi nghĩ không cần đâu. Tôi suýt chết trên du thuyền của anh. Võ sĩ Nhật Bản này có liên quan đến gia tộc Cát Mễ của anh hay không thì bây giờ vẫn chưa rõ, xin anh hãy giữ khoảng cách với tôi.”

Nói xong, anh ta lập tức cúp máy.

Anh ta không hề tin tưởng Cát Mễ một chút nào.

“Tôi sẽ không trở về.”

Anh ta nhìn vài tên vệ sĩ rồi lắc đầu: “Tôi sẽ đi Nhật Bản để đưa chị gái tôi về.

“Anh Lancel”

“Không cần nói nữa, tôi đã quyết định rồi!” Lance nghiêm nghị nói.

Anh ta rất lo lắng, bởi vì không ai hiểu rõ tâm quan trọng của chị gái hơn anh ta.

Không chỉ bởi vì cô ấy là chị ruột của anh ta, mà còn vì thân phận của cô ấy và những gì cô ấy đang nắm trong tay.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2230


Làm sao người của Yamaguchi có thể tìm thấy cô ấy, bọn họ bắt cô ấy bằng cách nào, tung tích của cô ấy vẫn luôn là điều bí mật của gia tộc, cho dù là anh ta thì cũng khó có thể biết được.

Lance quay đầu lại, nhìn Giang Ninh và Lâm Vũ Chân, hơi do dự một chút.

“Anh có thể giúp tôi một việc không?”

“Không.” Giang Ninh không cần nghĩ mà từ chối thẳng thừng.

Anh biết Lance muốn nói gì, nên anh không cho anh ta cơ hội để nói chuyện.

Nào ngờ Lance trực tiếp đi qua Giang Ninh rồi đi tới trước mặt Lâm Vũ Chân.

“Giúp tôi một việc được không?”

Anh ta biết Lâm Vũ Chân rất tốt bụng, nếu không thì sẽ không cứu anh ta.

“Hình như tôi không giúp được anh  đâu.’ Lâm Vũ Chân bất đắc dĩ mỉm cười.

Đương nhiên cô không phải kẻ ngốc, có thể nghe ra ý của Lance là muốn nhờ Giang Ninh giúp đỡ, làm gì có chuyện xin cô chứ, cô cũng không có năng lực này.

“Tôi biết Lâm thị của các cô muốn phát triển con chip công nghệ cao, cần kỹ thuật vê phương diện này”

Lance nói: “Tôi cũng biết các cô đã có những chuyên gia đẳng cấp thế giới và chắc chắn không có vấn đề gì trong việc phát triển con chip của mình, nhưng nếu muốn vượt mặt mấy nhà ở thành phố Hàng Thiên thì không phải mấy năm là có thể làm được.”

“Tôi có thể giúp các cô.”

Lâm Vũ Chân nhìn Lance, nghe thấy câu cuối cùng của anh ta, nhưng vẫn chưa phản ứng lại.

Giúp bọn họ? Giúp như thế nào.

Cô quay đầu lại liếc mắt nhìn Giang Ninh, vẻ mặt của Giang Ninh vẫn không thay đổi, có vẻ anh hoàn toàn không quan tâm đ ến lời nói của Lance.

“Tôi có thể giúp tốc độ phát triển của Lâm thị các cô tiến bộ nhanh hơn, chỉ cần các cô giúp tôi cứu người.” Lúc này Lance mới nhìn về phía Giang Ninh.

Bởi vì anh ta biết rất rõ, Giang Ninh nghe được những lời mà anh ta nói.

Anh ta cũng biết rõ, ngay từ đầu đám người Giang Ninh tiếp cận anh ta là vì mục đích này, anh ta cũng không ngốc, sao có thể không nhìn ra được.

Nhưng mà Lance không thèm quan †âm, bởi vì lý do để những người khác tiếp cận anh ta có rất nhiều.

Bao gồm cả việc Cát Mễ nịnh hót anh ta, đến gần anh ta cũng là vì nguyên nhân này, nhưng lần này anh ta không có lựa chọn.

Mặc dù chỉ ở cùng Giang Ninh và Lâm Vũ Chân có hai ngày, nhưng anh ta có thể cảm nhận được con người của Lâm Vũ Chân rất tốt, Giang Ninh này trông thì có vẻ lạnh lùng và nghiêm túc, nhưng thật ra anh cũng không phải là người xấu.

Chưa kể, bản lĩnh của Giang Ninh rất tuyệt vời! Có anh đi cùng thì cũng không phải là chuyện xấu.

“Làm ơn.” Lanece nói.

Giang Ninh và Lâm Vũ Chân liếc mắt nhìn nhau, bọn họ còn chưa lên tiếng thì tên vệ sĩ đứng ở một bên nhíu mày.

“Anh Lance, làm vậy không tốt lắm.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2231


Để người ngoài tham gia vào chuyện này, nếu như cô cả xảy ra chuyện thì cũng không phải là chuyện nhỏ: “Gia tộc đã sắp xếp người liên hệ với Yamaguchi, tin rằng bọn họ…”

“Vô dụng thôi.”

Lance nói: “Người của Yamaguchi là người như thế nào, các anh không biết sao?”

“Nếu nói lý lẽ mà có thể hiểu, có thể lấy lợi ích để trao đổi thì là tốt nhất nhưng bọn họ chỉ biết đưa ra cái giá cắt cổ mà thôi!”

“Dù là gì đi nữa, điêu quan trọng nhất là đảm bảo an toàn cho em gái tôi, cứu người trước sau đó mới nói đến những chuyện khác!”

Người của gia tộc Zorro, một khi họ đến Đông Dương, họ chắc chắn sẽ là mục tiêu của người ở hội Yamaguchi ngay cả với những người như Cát Mễ cũng quá hấp dẫn. Nhưng Giang Ninh với bọn họ là một người xa lạ, sẽ không ai để ý tới sự tồn tại của anh. Với kỹ năng của Giang Ninh, một khi tìm thấy anh chắc chắn có thể được cứu.

Lan Tư nhìn Giang Ninh, chân thành nói: ‘Em gái tôi đối với gia tộc không quá quan trọng, nhưng đối với tôi mà nói rất rất quan trọng. Xin hãy giúp tôi một lần.”

Anh không nói thêm bất cứ lời nào, giúp Lâm thị đó là một thỏa thuận, một sự hợp tác, nhưng không phải là một ân huệ.

“Chồng à em nghe nói ở Tokyo mùa này có hoa anh đào, anh có muốn đi xem không?” Lâm Vũ Chân ngẩng đầu nhìn Giang Ninh.

“Nếu em muốn xem, anh sẽ đi cùng em.” Giang Ninh nói.

Nghe đến đây, Lan Tư thở ra một hơi dài.

“Cảm ơn anh!”

Anh ta nhìn Lâm Vũ Chân: “Cô giống một thiên thần!” Giang Ninh muốn đi, trong lòng đột nhiên cảm thấy như trút xuống được một tảng đá, chỉ cần Giang Ninh đi sẽ không có chuyện gì. Anh ta không lãng phí thời gian nữa, để lại thông tin liên lạc cho Lâm Vũ Chân và Giang Ninh, lập tức rời đi cùng với vệ sĩ của mình.

Anh ta muốn đến Đông Dương trước, tách khỏi Giang Ninh để tránh bị nhắm tới. Nhìn Lan Tư rời đi, Lâm Vũ Chân nhìn về phía Giang Ninh.

“Anh đã đồng ý, đúng không?”

“Đúng vậy.” Giang Ninh gật đầu.

“Em gái cậu ta là mục tiêu của chúng ta ở hội nghị thượng đỉnh lần này.”

Anh không giấu giếm: “Bởi vì công nghệ mà cô ấy kiểm soát rất quan trọng, tiến sĩ Lâm rất cần nó.” Đây là lời mà La Lâm đích thân nói với anh, thứ có thể khiến La Lâm chú ý như vậy hẳn là rất quan trọng.

“Đi thôi, anh cùng em đi ngắm hoa anh đào.” Giang Ninh mỉm cười. Đối với anh, thật tốt khi có thể cùng Lâm Vũ Chân đi dạo xung quanh thưởng thức vẻ đẹp của thế giới, điều này còn là một mũi tên trúng hai đích nữa.

Họ không hề vội vàng, khi Lan Tư rời đi họ tiếp tục lang thang khắp Thục Đô.

Đây là thiên đường dành cho người sành ăn. Không ăn uống, vui chơi thoải mái thì làm sao xứng đáng với tiền mua vé. Sau khi ăn uống gần như xong xuôi, hai người chậm rãi lang thang ra sân bay, mua chuyến bay gần nhất hướng về Đông Dương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
628,305
Điểm cảm xúc
35
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2232


Tại thời điểm đó. Trong thành phố Hàng Thiên. Cát Mễ đang ngồi trong văn phòng của mình, khuôn mặt xinh đẹp hơi nhăn lại. Chuyện tàu du lịch ảnh hưởng rất lớn đến Cát Mễ, nhiều thế lực lớn nhân cơ hội này đã tấn công anh ta và gia đình khiến anh ta phải chịu rất nhiều áp lực.

“Ngày càng có nhiều người tham gia trò chơi, tôi thậm chí còn phải thế chấp nhà của mình. Những tên khốn của hội Yamaguchi rất tàn nhân!” Cát Mễ đập bàn giận dữ nói.

“Tôi không quan tâm đ ến những thứ này.” Hùng Điền khịt mũi: “Tôi chỉ muốn biết khi nào tôi có thể lấy được Cực Đạo quyền phổ.”

Cát Mê liếc nhìn Hùng Điền và chế nhạo: “Nếu người phụ nữ đó chết, sẽ không lấy được Cực Đạo quyền phổi”

Anh ta không biết em gái của Lan Tư đại diện cho điều gì.

“Tôi không quan tâm. Nếu anh không thể lấy được Cực Đạo quyên phổ, tính mạng của anh, anh hiểu rồi đó.”

Hùng Điền nhẹ giọng nói: ‘Muốn sống anh phải lấy cho tôi Cực Đạo quyền phổ đó. Anh có thể dùng bất kỳ phương pháp gì, tôi chỉ cần Cực Đạo quyền phổ.

Tôi không quan tâm quá trình.” Lúc này  anh ta đang nhìn chằm chằm Cát Mễ, Cát Mễ không sợ chết cũng không sao, anh ta chỉ là giết thêm một người mà thôi.

Cát Mễ nhìn Hùng Điền, run lên vì tức giận. Mọi thứ khi đến thời điểm này nó đã vượt quá dự tính của anh ta, thậm chí anh ta còn không biết hướng đi tiếp theo phải di như thế nào.

“Nếu anh có được người phụ nữ đó, anh sẽ lấy được Cực Đạo quyền phổi”

Anh ta nghiến răng nghiến lợi lạnh lùng nói: ‘Muốn có Cực Đạo quyền phổ thì tự mình đi lấy!”

Cảnh sắc của các quốc gia đều mang những vẻ đẹp khác nhau. Mùa, khí hậu khác nhau, cảnh vật khác nhau, con người cũng khác nhau. Giang Ninh dắt Lâm Vũ Chân đi trên mặt đất trải đầy những phiến đá xanh, cảm giác quả thực rất khác biệt.

“Em không biết, anh còn có thể nói ngôn ngữ của người Đông Dương.” Sau khi xuống máy bay, Lâm Vũ Chân nhận ra rằng Giang Ninh dường như rất quen thuộc với nơi này, cũng như văn hóa và ngôn ngữ. Anh không cần hỏi đường, cũng như không cần hướng dẫn viên du lịch.

“Trước kia anh thành lập bang cái bang…

“Anh đừng nói là, băng đảng cái bang của anh có ở Đông Dương nhé?”

Lâm Vũ Chân trợn tròn mắt, từ trước đến nay cô chưa từng thấy đám cái bang Giang Ninh nhắc đến. Tổ chức bí ẩn này ẩn chứa không biết bao nhiêu kẻ quyền lực. Có những bác sĩ thiên tài, luật sư, những người đàn ông quyền lực, và thậm chí cả những người từ khắp nơi trên thế giới. Trước đây cô chưa từng nghe nói những người mạnh mẽ như vậy mà lại phải gia nhập vào cái băng đảng thấp kém.

“Đúng vậy, cái bang của anh đã phát triển khắp nơi trên thế giới, một số ở phương Đông, một số ở phương Tây, ở Nam Cực thậm chí là Bắc Cực.” Giang Ninh nghiêm nghị nói, Lâm Vũ Chân không nhịn được cười che miệng. Còn có người ở tận Bắc Băng Dương? Đùa gì vậy? Người đàn ông này có trêu đùa chỉ số IQ của cô không?

“Được rồi, vậy thì anh đưa em đến Nam Cực, đến Bắc Băng Dương gặp gỡ bạn bè của anh đi.” Lâm Vũ Chân cố ý nói.

“Không vấn đề gì.” Giang Ninh mỉm cười, vươn tay nhẹ nhàng quệt qua mũi của Lâm Vũ Chân: ‘Những người đó nhất định sẽ hoan nghênh em.’ Vừa nói, anh vừa nắm lấy tay Lâm Vũ Chân, tiếp †ục ung dung đi dạo xung quanh. Đây là lần hẹn hò hiếm hoi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom