Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Sau Khi Con Chết

Sau Khi Con Chết
Tác giả: Cẩm Chanh
Tình trạng: Đã hoàn thành




Hán Việt: Tha tử chi hậu

Tác giả: Cẩm Chanh

Editor: Ryu

Thể loại: Nguyên sang, Không CP, Hiện đại, SE, Huyền huyễn, Hắc ám

Giới thiệu:

Bạn là một ông bố độc thân, sống một mình với cô con gái 16 tuổi.

Thế nhưng một ngày nọ —

Con gái của bạn qua đời.

Là tự sát.

Một tháng sau, di động của bạn có thêm một APP trò chơi, nhân vật chính là con gái bạn – người đang bị ngược đãi, xâm phạm và bạo lực.

APP nhắc nhở, bạn có cơ hội để thiết lập lại cuộc sống của cô ấy.

***

Tag: Ý nghĩ kỳ lạ

Lập ý: Phương hướng hiện thực
 
Sửa lần cuối:

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


Con gái đã chết.

Từ tầng 5 rơi xuống, khi ngã, mặt tiếp đất trước, hai chân đập vào bậc thang, đầu gối bị trẹo đảo ngược lên, xương đều lộ hết ra ngoài. Một cái chết thật thê thảm.

Báo cáo giám định rất nhanh đã có, là tự sát, phương án bị sát hại đã bị gạt bỏ.

Trường học niêm phong tin tức, tiến cử mấy cô gái cùng đi học rồi ngủ chung phòng. Việc này đã làm ầm ĩ xôn xao gần nửa tháng, rất nhanh gió yên sóng lặng, không kích thích lên được nửa điểm bọt nước.

Nhưng bạn biết, con gái là bị hại chết.

Bạn năm nay 50 tuổi, bẩm sinh đã có hội chứng người lùn, thân thể thấp bé cùng những biến chứng đã định trước cho bạn không thể làm được những công việc khác.

Bạn sống trong một căn nhà cho thuê giá rẻ do chính phủ cung cấp, dựa vào việc nhặt ve chai kiếm vài trăm đồng làm chi phí sinh hoạt, con gái là bạn 16 năm trước nhặt được ở một bãi rác nào đó.

Con bé trắng trẻo sạch sẽ, khỏe mạnh như vậy, bạn làm sao có thể để nó chết đi giữa những thứ dơ bẩn này được.

Con gái vừa mở mắt, lần đầu tiên nhìn thấy thế giới này, không nên lập tức nhắm lại.

Thế nên bạn đã đưa con bé đi.

Con gái rất thông minh, cũng rất đẹp, dựa vào việc nỗ lực học tập thi đỗ được một trường trung học trọng điểm. Phần học bổng còn lại có thể giúp bạn giảm bớt gánh nặng cuộc sống, nhưng bạn không muốn sử dụng nó.

Hầu hết đều tiết kiệm để mua đồ bổ sung dinh dưỡng cho con gái, đọc sách rất mệt mỏi, bạn biết.

Mặc dù gia cảnh bần hàn, thế nhưng con gái cũng không hề oán giận. Con bé thiện lương nghe lời, thường nói với bạn thi lên đại học sẽ dẫn bạn đến một cuộc sống tốt đẹp.

Bạn không cần cuộc sống tốt đẹp, chỉ cần con gái khỏe mạnh vui vẻ lớn lên là được.

Thế nhưng…

Thế nhưng….

Con gái thay đổi.

Con bé trở nên trầm mặc, không mở miệng nói chuyện nữa, cũng lười chăm sóc cho mái tóc xinh xắn của mình. Thích mặc quần áo dài màu đen để che đi kín người, đôi khi nửa đêm nó sẽ khóc, bạn qua hỏi chuyện gì xảy ra thì lại đỏ mắt né tránh.

Bạn gấp gáp hỏi han thì con bé lớn tiếng với bạn: “Sao bố phải nhặt con trở về!!”

“Tại sao không thể để cho con chết đi cơ chứ!!!”

Cô hét đến khàn cả cổ, liều mạng điên cuồng đập đồ vật: “Nhặt ve chai, nhặt ve chai, bố không thể nhặt cái khác ngoại trừ mấy thứ đồ vứt đi này sao!!!”

Yết hầu bạn như bị người ta cắt mất, nói không ra lời, nức nở đi ngăn lại, cùng con bé rơi nước mắt.

“Bố, con xin lỗi”

Con gái ngồi dưới đất khóc, bất lực rơi lệ.

Hẳn là vì trong nhà quá nghèo.

Con gái nhất định là bị cười nhạo rồi.

Bạn rất vô lực, nhưng cũng chẳng cách nào thay đổi được vận mệnh.

Từ đó về sau, bạn càng gắng sức làm việc, muốn kiếm càng nhiều tiền để mua cho con gái những bộ quần áo đẹp, để con bé có thể ngẩng cao đầu trước mặt các bạn học.

Có lẽ chính vì vậy đã khiến bạn bỏ lỡ tín hiệu cầu cứu của con gái.

Ngày 4 tháng 4 năm 2019, 8 giờ tối, con gái của bạn nhảy từ ký túc xá xuống.

Cấp cứu vô hiệu

Tử vong.

——————————————————-

Tác giả có điều muốn nói:

Một truyện rất ngắn, đại khái khoảng 10 ngàn chữ sẽ kết thúc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


Con gái không phải tự sát.

Trên người con bé có vết thương, bạn đã từng len lén nhìn qua. Bạn hoài nghi con gái ở trường học bị người ta bắt nạt.

Bạn muốn tìm lời giải thích từ nhà trường, thế nhưng hiệu trưởng muốn dùng tiền qua loa lấy lệ bạn. Hai vạn tệ (khoảng 69.546.373,52 VND) đối với bạn mà nói là một khoản tiền lớn, nhưng mà không thể đổi được mạng của con gái.

Bạn dùng sơn đỏ viết biểu ngữ, cả ngày quỳ ở cổng trường học, người qua đường cười nhạo bạn, nói bạn ngu muội, ngốc nghếch. Sau đó lại có người bày cho bạn phương pháp khác, tìm truyền thông, tìm đài phát thanh, chỉ cần lộ ra ngoài, chỉ cần gây ầm ĩ, bọn họ liền sẽ sợ.

Những người có lòng hảo tâm giúp bạn đăng lên Weibo, dư luận bắt đầu phóng đại, người biết chuyện càng ngày càng nhiều. Bộ giáo dục bắt đầu quan tâm đến việc này, rất nhanh đã liên hệ với bạn, nói rằng sẽ bắt tay điều tra. Bạn vui đến phát khóc, tưởng rằng đã thấy ánh rạng đông, cuối cùng cũng có thể cho con gái một lời giải thích.

Một ngày trôi qua.

Hai ngày trôi qua.

Một tuần trôi qua.

Một tháng trôi qua.

Độ hot trên internet đã giảm xuống, những chuyện bát quái mới mẻ khác đã khiến tên con gái bạn rời khỏi tầm mắt của đại chúng. Bộ giáo dục chậm chạp không có lời giải đáp, con gái bạn bị hỏa táng lúc nào cũng không biết.

Bạn ôm hộp tro cốt trở về nhà, không cam lòng, cũng không biết làm sao, bạn nuốt hết thảy những đau đớn khổ sở đó vào trong bụng.

Ngôi nhà nhỏ hẹp cùng rách nát, trên vách tường là những tấm ảnh chụp đã cũ, còn trong tay là hộp tro cốt mới.

— Con gái không về được nữa rồi.

Cầm chiếc hộp, bạn loạng choạng tiến về trường trong đêm tối.

Đây là đường cùng, bạn phải đền cho con gái.

***

Tinh tinh —

Tiếng chuông điện thoại di động lanh lảnh đột nhiên vang lên ở một góc nào đấy, bước chân của bạn đột ngột dừng lại, âm thanh không ngừng vang lên khiến bạn quay đầu nhìn. Một chùm ánh sáng màu sáng bạc bị khúc xạ từ dưới đống rác, nở ra một màu sắc kỳ dị trong đêm tối. Một cỗ ma lực khó tả câu dẫn bạn đi về hướng đó, hoàn hồn lại, bạn đã cầm di động lên.

Là một chiếc điện thoại rất cũ.

Không có ngoại hình cầu kỳ, đường viền tinh xảo hay bất cứ logo nào khác, mộc mạc lại phổ thông.

Màn hình sáng lên.

Chỉ có một biểu tượng APP duy nhất trên đó —

《Re – Life》(Sửa lại nhân sinh)

Bạn do dự vài giây, cuối cùng cũng nhấp vào nó.

Một cảnh tượng đáng kinh ngạc xuất hiện. Trên màn hình đen thùi chỉ có một ô hiển thị duy nhất, phía trên là dòng chữ nhắc nhở màu đỏ tươi chói mắt, nói:

— Thời gian trở lại ngày 1 tháng 1 năm 2019, ngài có cơ hội thiết lập lại sinh mệnh của cô ấy.

Có trở lại hay không?

Có / Không.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


Vớ vẩn

Nực cười.

Cho dù bạn không được giáo dục, cũng biết thiên hạ không thể nào xảy ra chuyện như vậy được.

Bạn biết đây là trò đùa hay một thứ lừa bịp, nhưng bạn vẫn còn do dự, chần chừ ấn vào cái nút.

[Có]

Màn hình hiện lên ánh sáng trắng, sắc trời đột nhiên thay đổi, sau khi ánh sáng mờ đi, xung quanh lại yên lặng như cũ.

Một trận gió lạnh thổi qua, vài mảnh tuyết trắng từ phía trên rơi xuống.

Bạn không thể tin được, vươn tay, kinh ngạc nhìn chằm chằm bông tuyết đang sắp tan trên đầu ngón tay.

Điện thoại lại sáng lên, màn hình biểu thị — Ngày 1 tháng 1 năm 2019

Thời gian quay trở lại rồi!!!!

Không……

Đây không phải là thật!!

Khủng hoảng, kinh hỉ, bất ngờ, đủ loại cảm xúc ập đến. Bạn giơ tay tát mạnh vào mặt mình, cảm giác đau đớn nói cho bạn biết tất thảy đều không phải mộng cảnh.

Bạn siết chặt di động, bất chấp tất cả chạy điên cuồng về nhà.

“Bố”

Phía sau truyền đến 1 tiếng gọi, là thứ tiếng đã mất hút từ lâu.

Con gái của bạn đang đứng dưới nền tuyết trắng, trên cổ quấn một chiếc khăn quàng màu trắng gạo bạn tự tay đan lấy, nhiều năm rồi, sợi chỉ đã đều bung ra.

Con bé như bông hoa vừa chớm nở, lặng lẽ đứng đó với quyển sách ôm trên tay, ngắm nhìn bạn, ánh mắt vẫn trong sạch như thế.

“Tinh Tinh….”

Nước mắt lăn dài trên má, lòng đau như cắt, bạn không kiềm chế được mà bật khóc lên như một đứa trẻ.

“Bố, bố sao vậy ạ?”

Con gái chạy tới đỡ dậy, để ý tới quần áo mỏng manh trên người bạn, mày nhăn lại, lảm nhảm dặn dò: “Trời lạnh thế này, bố ra đường sao không mặc áo ấm” Vừa nói, cô bé vừa chú ý tới di động trên tay bạn: “Bố đổi di động rồi ạ?”

Bạn không dám để con gái biết chuyện gì đã xảy ra, thần sắc bất động giấu điện thoại đi: “Không lạnh không lạnh, chúng ta đi thôi”

Con gái nắm tay bạn, bước từng bước về nhà.

Cô bé bắt đầu làm cơm, bạn len lén xem xét đồ đạc cũng như tin thời sự, tất cả mọi thứ đều đã trở về nửa năm trước.

Bạn cảm thấy không ổn, lại lấy điện thoại di động ra, đột nhiên phát hiện APP có thay đổi, là một lựa chọn.

[ Con gái nửa tiếng sau sẽ đến lớp bổ túc, ngài chọn —

A: Đích thân đưa cô ấy đi

B: Để cô ấy đi một mình

C: Ngăn cản cô đi

Nhắc nhở: Lựa chọn của ngài sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến kết cục của con gái, và một khi đã chọn, ngài sẽ không có quyền can thiệp vào sự phát triển của sự kiện]

Bạn chợt nhớ ra, lần đầu con gái thay đổi bắt đầu vào cái ngày con bé đến lớp bổ túc trong 1 hôm tuyết rơi, có thể ngày hôm nay chính là nguồn gốc của bi kịch…..

Bạn không chút do dự, chọn C.

“Tinh Tinh, hôm nay bố không được khỏe cho lắm, con có thể không đến lớp bổ túc được không?”

Con gái sửng sốt một chút.

Cô bé luôn ngoan ngoãn nghe lời, đối với bạn vô cùng hiếu thuận, bạn chắc chắn con gái sẽ đồng ý. Quả nhiên, cô gật đầu.

Buổi tối chẳng mấy chốc đã đến, con gái đã trở về phòng làm bài tập, trên màn hình điện thoại vẫn chưa xuất hiện thay đổi gì.

Bạn thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía cánh cửa đóng chặt, cuối cùng dựa vào sofa nhắm mắt lại.

Đinh!

Điện thoại reo.

Bên trên hiển thị một dòng chữ nhỏ: [ Sự kiện xuất hiện thay đổi, có muốn kiểm tra hay không? ]

Có.

Một giây sau khi nhấp vào lựa chọn, màn hình hiện ra một cửa sổ video, trong đó rõ ràng là thân hình của con gái, thời gian ở bên trên góc phải là 8:50.

Con gái đang lật xem màn hình điện thoại, trên đó có một cái nút nhỏ. Bạn thử ấn vào nó, thấy rõ nội dung trên di động của cô bé.

[ Trần Tuyết Tinh: Hôm nay cậu không tới học bổ túc hả?]

[ Tinh Tinh: Bố mình không khỏe nên không đi được.]

[Trần Tuyết Tinh: Thế cậu có muốn tới nhà mình xem mèo con không? Hôm nay bé ấy sinh được một thằng nhóc đấy]

[Tinh Tinh: Mèo con sinh ra rồi á?!!! ]

Mấy dấu chấm than thể hiện rõ niềm hưng phấn của con gái.

[ Trần Tuyết Tinh: Đúng rồi, đến nha đến nha, không phải cậu muốn nuôi một em mèo sao, mình có thể cho cậu 1 bé]

Con gái không biết đang nghĩ gì, im lặng một chút rồi chậm rãi đánh chữ.

[ Tinh Tinh: Quên đi, nhà mình không hợp để nuôi mèo cho lắm, có điều mình có thể đi xem. Chờ mình một chút nhé, mình đến ngay đây. ]

Cô bé tắt điện thoại, mặc quần áo, nhân lúc bạn không biết lẻn ra ngoài. Sau đó đạp xe đến một con ngõ hẻm.

Bóng lưng con gái cứ như bị màn đêm nuốt chửng.

Bạn rùng mình, hàm răng run rẩy tiếp tục nhìn xuống.

Con gái dừng xe trước cửa một tiểu khu, ngựa quen đường cũ đi vào trong, gõ gõ cửa phòng.

Cửa mở.

Là Trần Tuyết Tinh, bạn tốt nhất của con gái bạn.

“Tinh Tinh, cậu tới chậm thế”

Trong phòng còn có 2 tên nam sinh, bước chân của con gái rõ ràng rất chần chừ, hạ giọng nói: “Sao bọn Triệu Đông cũng tới đây vậy?”

Bạn nhớ rõ cái tên mà con gái nhắc tới, là đứa bất lương trong trường. Hiệu trường là thân thích của bọn họ, dù có mắc lỗi lầm gì cũng chỉ mở miệng giáo dục 2 cái mà thôi.

“Hì hì hì, có sao đâu, càng đông càng vui chứ” Trần Tuyết Tinh khoác tay con gái bạn, cười tủm tỉm dẫn con bé vào: “Mèo con ở trong phòng ngủ á, để mình dẫn cậu đi xem”

Không ổn…….

Tinh Tinh, Tinh Tinh đừng vào với bọn họ!

Đừng vào!!

Bạn hét lên, ném điện thoại xuống muốn lao ra khỏi cửa, tuy nhiên lại bị một hàng rào vô hình tàn nhẫn ngăn cản.

[ Lựa chọn của ngài sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến kết cục của con gái, và một khi đã chọn, ngài sẽ không có quyền can thiệp vào sự phát triển của sự kiện]

Những lời này hiện lên rõ ràng trong tâm trí bạn.

Bịch!

Bạn ngã xuống đất, chiếc điện thoại di động rơi bên cạnh liên tục truyền đến hình ảnh.

Bạn thấy rèm cửa đóng chặt, trong phòng u ám không hề có ánh sáng;

Bạn thấy con gái bạn bị 2 người thiếu niên kia đè xuống đất;

Bạn thấy con bé bị lôi kéo, chà đạp, giày vỏ như vải rách.

Bạn thấy con gái đang khóc, thiếu niên đang cười, cô gái ngoài cửa đang ôm con mèo đen kia đang dựa vào tường khóc ròng;

Bạn thấy cô bé liều mạng chống lại, cuối cùng chỉ còn là chết lặng…..

Sau đó —

Bạn nghe thấy tiếng máy ảnh, cùng lời cảnh báo bỡn cợt.

“Từ Tinh Tinh, ảnh bọn tao chụp hết rồi. Mày mà dám nói ra thì tao sẽ đem mấy thứ này gửi cho mỗi người một phần. Có nghe thấy không? Con. Đi*m. Thối?”

Con bé không trả lời, ôm lấy quần áo núp ở góc, như một con rối gỗ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


[ Rất xin lỗi, con gái của ngài đã bị xâm phạm. Hiện giờ ngài có 3 lựa chọn —

A: Liên hệ Trần Tuyết Tinh hỗ trợ làm chứng, trực tiếp báo nguy.

B: Đưa con gái rời đi

C: Giết bọn chúng]

Trên màn hình di động là lựa chọn lạnh lẽo đến vậy.

Ý thức của bạn từ từ trở về, ngón tay run rẩy chậm rãi nhấn vào A.

Không thể cứ như vậy được.

Cảnh sát sẽ giúp bạn làm việc, hiện giờ có cả nhân chứng cùng vật chứng, cảnh sát nhất định sẽ giúp đỡ bạn!

Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, con gái đã về đến nhà.

Chân bạn lảo đảo đi về phía cô bé.

Con gái của bạn bị hành hạ đến không còn bộ dáng, vết máu thấm ướt hết cả quần. Đôi mắt nhìn bạn bị che bởi mấy sợi tóc ngổn ngang, có ngạc nhiên, cũng có sợ hãi.

Bạn nắm lấy cánh tay con, nước mắt tuôn đầy mặt.

Bạn khóc.

Con bé cũng khóc.

“Bố….Bố ơi” Con gái vẫn khóc, vẫn khóc, nước mắt đếm không kể xiết.

Bạn cũng biết, không ngừng vuốt ve mấy sợi tóc của con gái để trấn an, cuối cùng kìm nén căm hận, từ kẽ răng cắn ra 2 chữ: “Báo nguy”

Báo nguy.

Đây là lựa chọn duy nhất, bạn tin tưởng cánh sát sẽ cho bạn công bằng.

Bạn không để con gái rửa trôi chứng cứ, mang con bé đi đến trước cục cảnh sát.

Một nữ cảnh sát trong đồn đã xoa dịu những cảm xúc bất an của con gái, môi trường ở đây dần dần khiến con bé bớt khủng hoảng, không ngừng khóc lóc giải thích mọi chuyện với phía cảnh sát.

Một lúc sau, Trần Tuyết Tinh cũng bị cảnh sát đưa đến.

Cô không dám bịa chuyện, cũng khóc lóc giải thích lý do với cảnh sát.

“Bọn họ, bọn họ chụp ảnh cháu. Nếu cháu không làm thì sẽ đem ảnh phát ra ngoài”

Trần Tuyết Tinh cũng là người bị hại, thậm chí sớm hơn.

Người lớn ở phía sau tức giận không kiềm chế được, bỏ qua sự ngăn cản của cảnh sát, tiến đến đưa cho cô một cái tát: “Một đứa con gái như mày làm sao có thể không đứng đắn như thế! Có biết xẩu hổ hay không!!”

Cô hét lên: “Là bọn họ cưỡng ép con!!”

“Sao bọn nó không cưỡng bức người khác mà hết lần này tới lần khác cưỡng bức mày! Còn không phải do chính mày không biết tự trọng đi câu dẫn người ta à! Đúng là một con kỹ nữ mà!!”

Tiếng mắng chửi của người đàn ông vang lên trong đồn cảnh sát.

Con gái giật mình, co ro ngồi trong góc khóc thầm.

Mẹ của Trần Tuyết Tinh cũng không nói gì, như thể bà đã chấp nhận lời nói của chồng mình.

  

Bạn nhìn thấy nỗi tuyệt vọng nơi đứa trẻ bằng tuổi con gái mình, trong phút chốc bạn không còn hận nó nữa, lại càng không muốn trách cứ, chỉ còn lại sự thương hại yếu ớt đang quấy phá trong lòng.

Cảnh sát yêu cầu bố mẹ Trần Tuyết Tinh ra ngoài, cô tiếp tục nói, vẻ mặt cũng bình tĩnh hơn nhiều: “Bố mẹ cháu ở bên ngoài bận rộn, thế nên bọn họ thường xuyên đến nhà cháu. Nếu không đồng ý thì sẽ uy hiếp, thậm chí còn cho người đánh cháu ở trường nữa”

Trần Tuyết Tinh vén tay áo lên, trên tay đều là những vết thương tím bầm.

“Đôi khi bọn họ cũng sẽ gọi những người khác, mỗi lần, mỗi lần sẽ đưa 300 tệ. Cháu có thể được 50” Trần Tuyết Tinh lau nước mắt: “Thế nên cháu không còn cách nào khác mới gọi Từ Tinh Tinh….”

Cảnh sát 2 mặt nhìn nhau, hỏi: “Cháu cũng đồng ý? Vì sao không báo nguy”

Trần Tuyết Tinh nói: ” Bố mẹ cháu mỗi tháng đều không về nhà, ngay cả tiền mua sách luyện tập cháu cũng không có, 50…….50 là rất nhiều”

50 tệ, là cô dùng thân thể đổi lấy.

Đồn cảnh sát yên lặng, con gái ngồi bên cạnh cũng không khóc nữa, đưa tay kéo đầu ngón tay mình.

Vụ án này không có bất kì trì hoãn nào, vài ngày sau cảnh sát đã bắt được 2 tên tội phạm thiếu niên kia để điều tra, thế nhưng có lẽ là bởi bọn chúng chưa đủ tuổi chịu hình sự nên chỉ có thể phạt cảnh cáo, bị đuổi khỏi trường học. Song, tin tức Từ Tinh Tinh cùng Trần Tuyết Tinh bị cưỡng gian đã truyền khắp toàn thành phố.

Cuộc sống của bạn cũng không vì kết án mà dễ dàng hơn, thậm chí còn gặp phải sóng lớn.

Chỉ cần ra ngoài là bạn sẽ bị chỉ trỏ, sách vở của con gái cũng bị người ta xé nát, mặt trên tràn ngập những lời “con ph*, kỹ nữ” đầy ác độc.

Bạn chuẩn bị cho con gái nghỉ học, bắt đầu lại một cuộc sống mới ở nơi khác.

Thế nhưng, điều mà bạn không ngờ tới chính là, Trần Tuyết Tinh đột nhiên tố cáo bạn tội hiếp dâm.

“Cái tên nhặt ve chai kia không có vợ, làm ra loại chuyện kia cũng không có gì đáng ngạc nhiên”

“Nói không chừng con gái nuôi của ông ta cũng bị làm nhục rồi cũng nên”

“Nghiệp chướng nghiệp chướng!!”

Bạn bị cảnh sát bắt đi, con gái đuổi theo ở phía sau, quần chúng bên cạnh đều đang xem náo nhiệt, bạn chỉ nghe được giọng của con bé —

“Bố cháu bị oan —!”

“Thả bố cháu ra, cầu xin mấy chú đừng mang ông ấy đi!!”

Bạn bị oan, thế nhưng chẳng hề có ai nghe.

Tại tòa, Trần Tuyết Tinh một mực khẳng định bạn là kẻ cưỡng hiếp, bố mẹ đối phương đã làm chứng trước tòa, thậm chí còn lấy ra ảnh hiện trường.

Hiện trường phiên tòa, bạn thấy 2 thằng nhãi con kia đứng ở một góc, dương dương tự đắc như thể là người chiến thắng.

Lòng bạn nguội lạnh.

Bạn hiểu đây là một âm mưu được lên kế hoạch từ trước.

Ở thế giới này, kẻ quyền thế ngập trời cho rằng ai là tội phạm thì sẽ là tội phạm; nói ai vô tội thì người đó liền vô tội.

Bạn gắt gao trừng mắt nhìn mọi người, nhưng họ đang cười, cười vì vui đùa, vì chế nhạo, cười bạn ngu xuẩn, bạn bần cùng.

Phiên tòa kết thúc, bởi vì không đủ bằng chứng nên tạm thời bạn bị giam giữ vào trại tạm giam.

Một tuần sau, Trần Tuyết Tinh đột nhiên rút đơn kiện, bạn được thả tự do.

Bạn đã mỏi mệt, bạn hận chứ, thế nhưng không đấu lại được họ.

Không bằng đi thôi, mang con gái đi nữa.

Trời rất lạnh, lại có một trận tuyết lớn ập đến.

Lúc chuẩn bị về đến nhà, bạn nhìn 3 người đàn ông bước ra từ hàng hiên.

“Cái con b*tch kia đúng là tuyệt thật đấy, không hổ là Triệu Đông giới thiệu”

“Ngày mai để bọn tao tìm vài người qua đây, trẻ tuổi vẫn còn được lợi”

Bạn dừng lại, thân thể run lên.

“Con mẹ nó ông là ai vậy, đừng có mà cản đường!”

Tên con trai cao lớn thô kệch đẩy ngã bạn xuống đấy, hi hi ha ha rời khỏi tầm mắt.

“Bố?”

Con gái ở cửa nhìn bạn.

Con bé trẻ đẹp như một đóa hoa, một đóa hoa bị gió tuyết cùng hàn băng tàn phá.

“Triệu Đông nói nếu con không nghe hắn thì sẽ không cho bố ra ngoài”

Con gái nói lời này rất bình tĩnh, cực kỳ giống lúc Trần Tuyết Tinh đứng trước đồn cảnh sát vạch trần hết quá khứ của mình.

Con bé chấp nhận số phận, trong mắt không còn bất kì tia sáng: “Bố, không sao đâu ạ. Bố nuôi con lớn đến chừng này, làm sao con có thể bỏ mặc bố được”

Tinh!

Di động cảnh sát trả lại cho bạn lại vang lên.

[Ngài đang phải đối mặt với sự lựa chọn cuối cùng.

A: Báo nguy

B: Đưa con gái rời đi

C: Giết bọn chúng]

Lựa chọn tương tự như quá khứ.

Một vận mệnh kết nối cùng quá khứ.

2 mắt bạn đỏ đậm, không chút do dự chọn —

C.

***

Con trai tôi chết rồi.

Bị một thằng nhặt ve chai ở sườn núi giết chết rồi.

Thi thể thanh niên của thằng bé bị gói trong 3 bao tải, nhét vào bãi rác hôi thối. Cảnh sát phải mất 3 ngày mới tìm được toàn bộ phần thân của nó.

Nó vẫn còn là 1 đứa trẻ, không nên chết.

Tôi hận, đại não dưới cơn tê liệt của cồn rượu chỉ có hận.

Lúc gió tuyết đang đung đưa ngoài cửa sổ, tôi mơ màng nhìn thấy di động trước mắt phát sáng.

[ Chào mừng sử dụng APP Re – Life, thời gian trở lại ngày 1 tháng 2 năm 2016, ngài có cơ hội thiết lập lại sinh mạng của Triệu Đông ]

Tôi ợ một hơi, ấn xuống.

Chẳng có cái gì xảy ra.

Chậc.

Cái thứ chết tiệt lừa gạt ông đây.

Tôi ném di động xuống mặt đất, mò mẫm tìm chai rượu định uống tiếp thì giọng nói của con trai vang lên: “Bố, cho con ít tiền”

Tôi tỉnh rượu hơn nửa, không tin nổi nhìn con trai xuất hiện ở trước mặt.

“Bố, bố có nghe thấy không? Cho con ít tiền!”

“Được được được, tiền tiền tiền” Tôi lấy tiền mặt trong ví ra, một mạch nhét toàn bộ cho nó.

Con trai cầm lấy tiền, cũng không nói gì, mãn nguyện rời đi.

Tôi khó tin nhìn toàn bộ mọi chuyện xảy ra trước mắt, luống cuống tay chân cầm điện thoại ra, ở trên là mấy cái lựa chọn.

[A: Ngăn cản Triệu Đông làm tổn thương Từ Tinh Tinh]

[B: Ngăn chặn hung thủ trước]

[C: Giết chết hung thủ, tránh những rắc rối sau này]

“A, đmm cái thằng ở sường núi” Nhắc đến cái kẻ ở sườn núi kia, lửa giận trong lòng tôi càng thêm lớn. Tôi bỏ qua mấy cái lựa chọn vớ vẩn này, trực tiếp gọi điện cho mấy anh em trên đường.

Xử lý cái loại sống trong đống rác cũng chỉ là chuyện cơm bữa.

***

Vài ngày sau, có người nhìn thấy xác của một người nhặt ve chai ở bãi rác, chiếc Nokia cũ nát trong túi vẫn còn dấu vết của nguồn điện, và một tin nhắn chưa đọc cách đây ba ngày.

[Bố, con đến nhà Trần Tuyết Tinh xem mèo đây ạ]

[Con gái Từ Tinh Tinh]

———————HOÀN———————

Tác giả có điều muốn nói:

Kết thúc rồi, có đôi chỗ có thể không tiếp thu được, nhưng mà thực tế khả năng còn tàn khốc hơn những gì mình viết.

Mong mỗi cô gái đều chói sáng như một ngôi sao, thế nhưng luôn có những người muốn ánh sao ngừng tỏa sáng.

Cuối cùng, truyện ngắn miễn phí này là tình yêu của mình, mong đừng đánh giá sao thấp ạ. Nếu muốn đánh thì hãy cho 5 sao, còn không thích thì xin hãy rời đi, cảm ơn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom