Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Sắc Màu Hôn Nhân - A Hoạ

Sắc Màu Hôn Nhân - A Hoạ
Chương 20: Phòng wc (1) Tinh trùng lên não


Editor: Chao + Beta: Linh, Amouriel, Tnhii

Lúc Giang Ninh từ công viên giải trí về nhà, khuôn mặt đỏ bừng vì nắng, đầu đầy mồ hôi.Giọng nói trầm thấp khàn khàn, nói một câu, “A Ninh, anh muốn ‘’làm’’ em. ”Cô im lặng kéo tay Chu Liệt một chút.

Tóc trên trán đều ướt đẫm, thấm ướt trên gò má ửng hồngGiang Ninh cúi người xuống, dùng khăn mặt nhẹ nhàng lau những giọt nước trên bề mặt váy.Anh cũng không mua nổi.

Cô tạm biệt nhà họ Từ rồi vội vàng vào cửa.Bóng dáng cao lớn của người đàn ông, yên tĩnh không một tiếng động xuất hiện sau lưng Giang Ninh.Lúc Giang Ninh từ công viên giải trí về nhà, khuôn mặt đỏ bừng vì nắng, đầu đầy mồ hôi.

Trong miệng kêu “Anh Chu, Anh Chu”.Trong lúc hoảng hốt, cô nhìn thấy trên người Chu Liệt suy sụp.“A Liệt, anh muốn rửa mặt…”Nước mưa thấm lạnh rơi trên người Giang Ninh, cũng rơi vào trên người Chu Liệt.

Giang Ninh nhét một thứ gì đó vào lòng Chu Liệt.Giang Ninh nhét một thứ gì đó vào lòng Chu Liệt.Giang Ninh dậm chân ở cửa ra vào, cởi giày cao gót ra.Giang Ninh nhịn không được nghĩ, thật sự đúng là cho chó ăn rồi, cô thế nhưng cảm thấy Chu Liệt sẽ khó chịu…

Lạnh lẽo.Đó là một cây kem sữa bò được quấn chặt trong khăn

Đó là một cây kem sữa bò được quấn chặt trong khăn“A Liệt, anh làm sao vậy?”

Giang Ninh cẩn thận cầm lấy, cười ngọt ngào với Chu Liệt.Giống như côn thịt cứng rắn của Chu Liệt, đang cứng rắn đặt trên mông cô.Tóc trên trán đều ướt đẫm, thấm ướt trên gò má ửng hồng

Cô thúc giục nói, “Anh Chu, anh ăn nhanh đi, vị sữa bò ngọt lắm! Đây là lần đầu tiên em ăn một cây kem ngon như vậy á.”Trống rỗng

Khi cô nói chuyện, đôi mắt của cô rất lấp lánh.Ban đầu đối tượng Giang Ninh kết hôn, đáng lẽ phải là Từ Thụ.

Đầu ngón tay bị hơi đỏ lên vì bị cây kem làm lạnh, còn chưa kịp đưa tay lau mồ hôi trên trán.Giang Ninh chớp mắt, trong lòng cảm thấy ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu rất buồn cười.Nghe vậy.

Chu Liệt xé mở bao bì, que kem sữa bò màu trắng sữa có chút chảy, có chất lỏng sền sệt nhỏ xuống.Còn chiếc ô mà anh đang cầm trong tayGiang Ninh vừa đẩy cửa ra, lập tức nhìn thấy Chu Liệt đang thất thần.Dục vọng và bất an trong đáy lòng đan xen cùng một chỗ, giống như sóng biển cuồn cuộn dâng lên.

Anh không vội vàng, liếm một miếng.Bóng lưng đơn sơ, vòng eo thon thả, một cánh tay của anh đều có thể ôm hếtĐầy hương vị sữa nồng nàn chứ không phải mùi nước đường của đá que kém chất lượng.

Miệng đầy lạnh cùng ngọt ngào.Vị ngọt trong miệng Chu Liệt ngừng lại.

Giang Ninh cong mắt, vui vẻ nhìn anh, hỏi, “Ngon không ạ? Nó có ngon không ạ?”Điều này … Điều này là thật sao?

Chu Liệt trong miệng ngậm lấy cây kem, gật đầu nói, “Ngon lắm.”Làm…..Làm tình

Đầy hương vị sữa nồng nàn chứ không phải mùi nước đường của đá que kém chất lượng.

Giang Ninh sau khi nghe Chu Liệt trả lời, càng vui vẻ.Cô nâng cánh tay lên, đường cong cổ mảnh mai vừa thon dài.

“Em đã nói ngon mà! Đây là Anh Thụ mua cho em đấy, em muốn mang về cho anh nếm thử, que kem ngon như vậy, Anh Chu nhất định rất thích!”Chu Liệt xé mở bao bì, que kem sữa bò màu trắng sữa có chút chảy, có chất lỏng sền sệt nhỏ xuống.Chiếc váy chữ A bó sát quyến rũ anh từ sáng sớm cũng bị ướt đẫm nước mưa.

Nghe vậy.Đầu ngón tay bị hơi đỏ lên vì bị cây kem làm lạnh, còn chưa kịp đưa tay lau mồ hôi trên trán.Chiếc váy bó sát theo đó co rụt lên trên, để lộ ra cặp đùi trắng như tuyết càng bắt mắt.

Vị ngọt trong miệng Chu Liệt ngừng lại.Chu Liệt lúc này mở miệng nói chuyện cùng cô

Chàng trai buông tay bên cạnh, luống cuống nắm lấy túi quần.

Trống rỗng

Đừng nói là que kem sữa bò đắt tiền, cho dù là kem que giá rẻ kém chất lượng……Chu Liệt cúi đầu dựa vào vai Giang Ninh, lộ ra sợi tóc ngắn ngủi.Miệng đầy lạnh cùng ngọt ngào.

Anh cũng không mua nổi.



Nhiều năm như vậy, Chu Liệt cũng không quên được sự ngọt ngào và đắng chát của cây kem đó.Chu Liệt trong miệng ngậm lấy cây kem, gật đầu nói, “Ngon lắm.”

Thế cho nên mỗi lần anh nhìn thấy Từ Thụ, anh sẽ nghĩ đến…Chàng trai buông tay bên cạnh, luống cuống nắm lấy túi quần.

Ban đầu đối tượng Giang Ninh kết hôn, đáng lẽ phải là Từ Thụ.Anh muốn Giang Ninh!

Nước mưa thấm lạnh rơi trên người Giang Ninh, cũng rơi vào trên người Chu Liệt.Đừng nói là que kem sữa bò đắt tiền, cho dù là kem que giá rẻ kém chất lượng……

Giang Ninh vừa đẩy cửa ra, lập tức nhìn thấy Chu Liệt đang thất thần.

Còn chiếc ô mà anh đang cầm trong tayRồi lại nhịn không được lo lắng.

Cô im lặng kéo tay Chu Liệt một chút.

“Anh đứng ngây ngốc làm gì vậy? Em đã về rồi, anh không cần phải đưa ô cho em nữa, A Liệt anh mau về nhà đi.”“Anh đứng ngây ngốc làm gì vậy? Em đã về rồi, anh không cần phải đưa ô cho em nữa, A Liệt anh mau về nhà đi.”

Dáng người cao lớn của Chu Liệt, theo cánh tay cô nhẹ nhàng kéo, xoay người đi vào cửa.Người đàn ông toàn năng mọi lúc này giống như một con chó lớn chán nản, tìm kiếm một chút hơi ấm từ cô.…

Giang Ninh dậm chân ở cửa ra vào, cởi giày cao gót ra.

Đi vào phòng wc một lần nữa.Phòng wc không đóng cửa.

Cô cầm khăn khô, nhẹ nhàng lau mái tóc dài bị ướt do mưa.Cô còn chưa kịp nói hết lời, Chu Liệt từ phía sau ôm lấy cô.Người đàn ông này đúng là Tinh! Trùng! Lên! Não!!!

Phòng wc không đóng cửa.

Chu Liệt nhìn thấy bóng dáng Giang Ninh đứng trước gương.Giang Ninh sau khi nghe Chu Liệt trả lời, càng vui vẻ.

Cô nâng cánh tay lên, đường cong cổ mảnh mai vừa thon dài.

Bóng lưng đơn sơ, vòng eo thon thả, một cánh tay của anh đều có thể ôm hết


Chiếc váy chữ A bó sát quyến rũ anh từ sáng sớm cũng bị ướt đẫm nước mưa.Nhiều năm như vậy, Chu Liệt cũng không quên được sự ngọt ngào và đắng chát của cây kem đó.

Giang Ninh cúi người xuống, dùng khăn mặt nhẹ nhàng lau những giọt nước trên bề mặt váy.Từ lưng xuống mông, hai người quấn chặt lấy nhau.

Cặp mông tự nhiên vểnh lên, căng tròn đầy đặn.

Chiếc váy bó sát theo đó co rụt lên trên, để lộ ra cặp đùi trắng như tuyết càng bắt mắt.

Ánh mắt Chu Liệt tối sầm.Giang Ninh cong mắt, vui vẻ nhìn anh, hỏi, “Ngon không ạ? Nó có ngon không ạ?”Anh hít sâu một hơi không ngừng, ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người Giang Ninh.

Dục vọng và bất an trong đáy lòng đan xen cùng một chỗ, giống như sóng biển cuồn cuộn dâng lên.

Anh muốn Giang Ninh!Đi vào phòng wc một lần nữa.Hùng liệt, khí phách hiên ngang.

Bóng dáng cao lớn của người đàn ông, yên tĩnh không một tiếng động xuất hiện sau lưng Giang Ninh.

Giang Ninh không nghe thấy tiếng bước chân, nhưng nhìn thấy Chu Liệt ở trong gương phản chiếu trên bồn rửa mặt.

“A Liệt, anh muốn rửa mặt…”

Cô còn chưa kịp nói hết lời, Chu Liệt từ phía sau ôm lấy cô.Trong miệng kêu “Anh Chu, Anh Chu”.

Người đàn ông làm nhiều công việc đồng áng, cánh tay cường tráng tựa như bàn tay sắt, ôm chặt lấy cô.

Từ lưng xuống mông, hai người quấn chặt lấy nhau.

Chu Liệt cúi đầu dựa vào vai Giang Ninh, lộ ra sợi tóc ngắn ngủi.

Anh hít sâu một hơi không ngừng, ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người Giang Ninh.Editor: Chao + Beta: Linh, Amouriel, Tnhii

Giang Ninh nhìn trong gương, nhìn dáng vẻ người đàn ông nép mình trên người cô.“Em đã nói ngon mà! Đây là Anh Thụ mua cho em đấy, em muốn mang về cho anh nếm thử, que kem ngon như vậy, Anh Chu nhất định rất thích!”

Trong lúc hoảng hốt, cô nhìn thấy trên người Chu Liệt suy sụp.

Người đàn ông toàn năng mọi lúc này giống như một con chó lớn chán nản, tìm kiếm một chút hơi ấm từ cô.

Điều này … Điều này là thật sao?

Giang Ninh chớp mắt, trong lòng cảm thấy ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu rất buồn cười.

Rồi lại nhịn không được lo lắng.

“A Liệt, anh làm sao vậy?”Cô cầm khăn khô, nhẹ nhàng lau mái tóc dài bị ướt do mưa.

Chu Liệt lúc này mở miệng nói chuyện cùng cô

Giọng nói trầm thấp khàn khàn, nói một câu, “A Ninh, anh muốn ‘’làm’’ em. ”

Làm…..Làm tình

Giống như côn thịt cứng rắn của Chu Liệt, đang cứng rắn đặt trên mông cô.

Hùng liệt, khí phách hiên ngang.Ánh mắt Chu Liệt tối sầm.

Giang Ninh nhịn không được nghĩ, thật sự đúng là cho chó ăn rồi, cô thế nhưng cảm thấy Chu Liệt sẽ khó chịu…

Người đàn ông này đúng là Tinh! Trùng! Lên! Não!!!
 
Chương 21: Phòng wc (2) Nhìn gương


Editor: Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

Nhất thời Giang Ninh khó chịu, mất tập trung.“A Liệt, đi….. Vào phòng ngủ… Đừng ở đây…”Hai cặp mông trắng như tuyết, giống như hai cục thịt nhỏ.

Lòng bàn tay của người đàn ông đã từ bên eo xâm nhập vào áo cô, lòng bàn tay thô ráp cách áo lót ren, lập tức cầm vú của cô.Đừng ở trong phòng wc.

Bàn tay nóng nảy hướng vào bên trong.Giọng nói khàn khàn mang theo dục vọng.

Xoa cặp vú trắng như tuyết, ngón tay lần lượt nặng nề nghiền qua núm vú mềm mại.Anh gặm cắn vành tai Giang Ninh, thấp giọng nói.Tay kia của Chu Liệt không biết đã vén váy của cô lên từ lúc nào.

Động tác trên tay Chu Liệt nóng nảy, hạ thân cũng không an phận đi đâu.Nhưng Chu Liệt vẫn vững vàng ôm cô, không cho cô thoát khỏi vòng tay anh

Quần còn chưa cởi, đũng quần lên một cái lều trại cao, bèn dán lên mông đầy đặn của Giang Ninh, cọ xát từng vòng.Quần còn chưa cởi, đũng quần lên một cái lều trại cao, bèn dán lên mông đầy đặn của Giang Ninh, cọ xát từng vòng.

Cái thứ căng phồng vẫn bị ép chặt vào khe hở giữa hai bên hông.Trên giá đỡ khăn ở một bên có treo khăn mặt nhỏ của Giang Hành và Chu Điềm, lần lượt in hình Ultraman và Peppa Pig…Nhưng toàn bộ cơ thể được phơi bày trần trụi.

Tới tới lui lui, ma sát từ trên xuống dưới.Anh thô bạo xoa nắn mấy lần, sau khi xác định Giang Ninh đã hứng tình.

Đây không phải là… Động tác lúc anh làm cô sao..?Tiểu huyệt Giang Ninh đột nhiên thắt chặt, đau rát, đồng thời lại ngứa ngáy.Không chỉ xấu hổ, mà còn dâm đãng

Tiểu huyệt Giang Ninh đột nhiên thắt chặt, đau rát, đồng thời lại ngứa ngáy.Trên đỉnh núi trắng như tuyết, có hai quả anh đào mềm mại, đỏ thẫm rất bắt mắt.Váy chữ A ngắn ngủi bị đẩy lên trên, tất cả đều dồn lên vòng eo thon thả của Giang Ninh

Giống như bị thứ gì đó câu dẫn.Người đàn ông giống như một con thú ngửi thấy mùi máu.Trên bồn rửa tay có bàn chải đánh răng trẻ em của Giang Hành và Chu Điềm, một màu xanh, một màu hồng

Cơ thể được nuông chiều đối với phản ứng dục vọng nhanh hơn ý thức của não bộ.Giang Ninh nhìn thấy chính mình trong gương.

Giang Ninh còn chưa kịp nói ra một chữ “Không”, hai chân đã mềm nhũn.Cô thậm chí không dám nhìn về phía nơi khác, chỉ nhìn mình trong gương.Thật xấu hổ!Giống như bị thứ gì đó câu dẫn.

Đôi chân dài khẽ run rẩy, đứng cũng không vững được.Nhất thời Giang Ninh khó chịu, mất tập trung.Lòng bàn tay của người đàn ông đã từ bên eo xâm nhập vào áo cô, lòng bàn tay thô ráp cách áo lót ren, lập tức cầm vú của cô.

Cô phải đưa tay vịn lên gạch trắng của bồn rửa tay.Ở giữa là khe rãnh lõm sâu, đi xuống có thể nhìn thấy một vết nứt màu hồng.

Trong khi đó…Thô ráp, nóng rực, mang theo sức lực mạnh mẽ.“A Ninh, em ướt rồi.”

Giang Ninh nhìn thấy chính mình trong gương.Đối mặt với Chu Liệt, cô không thể nói ra một chữ “Không”.

Đầu tóc xõa tung, quần áo lộn xộn, dưới lớp áo sơ mi mỏng trước ngực có thể thấy rõ lòng bàn tay của người đàn ông đang xoa bóp:Giang Ninh xấu hổ, cả người đều nóng rực, da thịt mềm mại ở đùi bất lực siết chặt.

Cô thậm chí còn nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng, trong ánh mắt nhộn nhạo xuân tình.Cô hoàn toàn không nghĩ tới động tác của Chu Liệt nhanh như vậy, hai mép hoa run rẩy khép chặt vào.Đây không phải là… Động tác lúc anh làm cô sao..?Nhưng mà…..

Không bao giờ có từ “Không”.Ngay cả đồ lót và áo khoác của Giang Ninh cũng đẩy đến xương quai xanh.Xoa cặp vú trắng như tuyết, ngón tay lần lượt nặng nề nghiền qua núm vú mềm mại.

Đối mặt với Chu Liệt, cô không thể nói ra một chữ “Không”.Không bao giờ có từ “Không”.

“A Liệt, đi….. Vào phòng ngủ… Đừng ở đây…”Tới tới lui lui, ma sát từ trên xuống dưới.

Đừng ở trong phòng wc.Động tác của Chu Liệt càng ngày càng mất khống chế, thậm chí mang theo một chút thô bạo.

Trên bồn rửa tay có bàn chải đánh răng trẻ em của Giang Hành và Chu Điềm, một màu xanh, một màu hồngĐôi chân dài khẽ run rẩy, đứng cũng không vững được.

Trên giá đỡ khăn ở một bên có treo khăn mặt nhỏ của Giang Hành và Chu Điềm, lần lượt in hình Ultraman và Peppa Pig…

Tất cả mọi thứ xung quanh đều làm cho Giang Ninh không biết phải làm gì, trên mặt càng nóng hơn.

Cô thậm chí không dám nhìn về phía nơi khác, chỉ nhìn mình trong gương.Quần áo trên người rõ ràng vẫn còn.

Nhưng mà…..Người đàn ông dùng lực từ phía sau cô, ấn cô xuống bồn rửa mặt.

Thật xấu hổ!Đây chỉ mới là bắt đầu, hành động tiếp theo của Chu Liệt khiến cả người Giang Ninh run rẩy.

Đây là lần đầu tiên Giang Ninh nhìn thấy rõ thân thể của mình bị Chu Liệt “chơi” như thế nào.

Lòng bàn tay xoa xoa hai bên ngực không ngừng.Editor: Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, LinhCái thứ căng phồng vẫn bị ép chặt vào khe hở giữa hai bên hông.

Tay kia của Chu Liệt không biết đã vén váy của cô lên từ lúc nào.

Váy chữ A ngắn ngủi bị đẩy lên trên, tất cả đều dồn lên vòng eo thon thả của Giang NinhGiang Ninh xấu hổ nheo mắt lại, giọng nói mềm nhũn phát ra kháng nghị yếu ớt.Đè lên một vòng eo thon gọn, không thể không lõm xuống, để lộ ra đường cong S duyên dáng nhất.

Da thịt trắng như tuyết cùng váy ngắn màu đen, làm nổi bật lẫn nhau, lộ ra chiếc quần lót ren màu hồng nhạt.Các ngón chân cuộn tròn với nhau, gần như không thể đứng vững.

Động tác của Chu Liệt rất nhanh.

Dọc theo bụng dưới của cô, lập tức xâm nhập sâu vào giữa hai chân, ngón tay thô ráp ở vị trí quần lót lõm xuống, nhẹ nhàng qua lại.

“A Ninh, em ướt rồi.”

Giọng nói khàn khàn mang theo dục vọng.

Anh gặm cắn vành tai Giang Ninh, thấp giọng nói.Tay kia kéo xuống.Cô phải đưa tay vịn lên gạch trắng của bồn rửa tay.

Giang Ninh xấu hổ, cả người đều nóng rực, da thịt mềm mại ở đùi bất lực siết chặt.Bàn tay nóng nảy hướng vào bên trong.

“Đừng nói… Đừng nói nữa…”Động tác của Chu Liệt rất nhanh.

Giang Ninh xấu hổ nheo mắt lại, giọng nói mềm nhũn phát ra kháng nghị yếu ớt.

Các ngón chân cuộn tròn với nhau, gần như không thể đứng vững.Giang Ninh còn chưa kịp nói ra một chữ “Không”, hai chân đã mềm nhũn.

Nhưng Chu Liệt vẫn vững vàng ôm cô, không cho cô thoát khỏi vòng tay anhHai cặp vú trắng như tuyết nảy ra giống như bánh pudding , cặp vú run rẩy, tràn ra một mùi thơm như sữaBàn tay Chu Liệt đặt trên eo cô.

Sau đó.Tuy nhiên…

Động tác của Chu Liệt càng ngày càng mất khống chế, thậm chí mang theo một chút thô bạo. Tiểu huyệt ẩm tiếp xúc với không khí.Động tác trên tay Chu Liệt nóng nảy, hạ thân cũng không an phận đi đâu.

Anh thô bạo xoa nắn mấy lần, sau khi xác định Giang Ninh đã hứng tình.Cô thậm chí còn nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng, trong ánh mắt nhộn nhạo xuân tình.

Người đàn ông giống như một con thú ngửi thấy mùi máu.

Một tay đẩy lên trên.Mà cặp mông phía sau, cặp mông đã bị lột sạch lớp vải, trơn bóng vểnh lên.

Ngay cả đồ lót và áo khoác của Giang Ninh cũng đẩy đến xương quai xanh.

Hai cặp vú trắng như tuyết nảy ra giống như bánh pudding , cặp vú run rẩy, tràn ra một mùi thơm như sữa

Trên đỉnh núi trắng như tuyết, có hai quả anh đào mềm mại, đỏ thẫm rất bắt mắt.Thân trên nằm sấp, gập người 90 độ, cặp vú đầy đặn rũ xuống như giọt nước.

Tay kia kéo xuống.Trong khi đó…

Quần lót nhỏ hẹp bên người, lập tức bị kéo đến đầu gối Giang Ninh.Đang phun ra nước dâm chảy tí tách…

Tiểu huyệt ẩm tiếp xúc với không khí.Da thịt trắng như tuyết cùng váy ngắn màu đen, làm nổi bật lẫn nhau, lộ ra chiếc quần lót ren màu hồng nhạt.

“A…”

Giang Ninh phát ra tiếng hét ngắn ngủi.Đầy đặn, tròn trịa.

Cô hoàn toàn không nghĩ tới động tác của Chu Liệt nhanh như vậy, hai mép hoa run rẩy khép chặt vào.

Quần áo trên người rõ ràng vẫn còn.

Nhưng toàn bộ cơ thể được phơi bày trần trụi.

Không chỉ xấu hổ, mà còn dâm đãngQuần lót nhỏ hẹp bên người, lập tức bị kéo đến đầu gối Giang Ninh.

Tuy nhiên…

Đây chỉ mới là bắt đầu, hành động tiếp theo của Chu Liệt khiến cả người Giang Ninh run rẩy.Tất cả mọi thứ xung quanh đều làm cho Giang Ninh không biết phải làm gì, trên mặt càng nóng hơn.

Người đàn ông dùng lực từ phía sau cô, ấn cô xuống bồn rửa mặt.

Thân trên nằm sấp, gập người 90 độ, cặp vú đầy đặn rũ xuống như giọt nước.

Bàn tay Chu Liệt đặt trên eo cô.Đây là lần đầu tiên Giang Ninh nhìn thấy rõ thân thể của mình bị Chu Liệt “chơi” như thế nào.

Thô ráp, nóng rực, mang theo sức lực mạnh mẽ.

Đè lên một vòng eo thon gọn, không thể không lõm xuống, để lộ ra đường cong S duyên dáng nhất.Một tay đẩy lên trên.

Mà cặp mông phía sau, cặp mông đã bị lột sạch lớp vải, trơn bóng vểnh lên.

Hai cặp mông trắng như tuyết, giống như hai cục thịt nhỏ.Giang Ninh phát ra tiếng hét ngắn ngủi.

Đầy đặn, tròn trịa.

Ở giữa là khe rãnh lõm sâu, đi xuống có thể nhìn thấy một vết nứt màu hồng.“Đừng nói… Đừng nói nữa…”

Đang phun ra nước dâm chảy tí tách…
 
Chương 22: Phòng wc (3) Có muốn anh không?


Editor: Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

“Chu Liệt, anh bỏ em xuống!’’“A Liệt… A Liệt… A Liệt…”

“Không được… Thật sự không được nữa…”Hai đầu vú trong không khí hơi lạnh, vừa nhô ra vừa cứng lại.Côn thịt vừa dán lên, Giang Ninh run rẩy càng lợi hại hơn.Lần này Giang Ninh thật sự căng thẳng, nắm lấy bồn rửa tay, đầu ngón tay dùng sức trắng bệch.

“Vào phòng ngủ… Chúng ta đi…”Khiến cả người Giang Ninh căng thẳng, chậm rãi thả lỏng cơ thể trong bầu không khí kịch liệt như vậy.Trong thân thể Giang Ninh kêu gào không sung sướng, cho dù xoa vú hay nhéo núm vú, vẫn trống rỗng khó chịu.

Lần này Giang Ninh thật sự căng thẳng, nắm lấy bồn rửa tay, đầu ngón tay dùng sức trắng bệch.Giọng nói run rẩy ban đầu đột nhiên chuyển thành một tiếng rên rỉ mềm mại.“Chu Liệt, anh bỏ em xuống!’’

Hai mắt đỏ bừng nổi lên nước mắt, cả người khẩn trương đến run rẩy.Ở giữa háng lộ ra một côn thịt to cứng.“Không được… Thật sự không được nữa…”Hình như cô bị người đàn ông này mê hoặc rồi…

Cô thậm chí cảm giác được hơi thở của Chu Liệt trong không khí

Thực sự sẽ… Hỏng mất…Mặc kệ Chu Liệt ‘’làm’’ như thế nào, cũng chỉ cọ qua cọ lại ở đùi Giang Ninh, ở tiểu huyệt ướt sũng, cọ xát qua lại như vậy.Giang Ninh uất ức muốn khóc, nhưng lúc này nghe được tiếng người đàn ông kéo khóa quần xuống.

Giang Ninh uất ức muốn khóc, nhưng lúc này nghe được tiếng người đàn ông kéo khóa quần xuống.Đây đúng là… là… Câu dẫn!Côn thịt dữ tợn kia thọc vào giữa hai cặp mông trắng như tuyết, thô ráp cọ xát qua lại mấy lần.

Còn có thấp giọng nói một câu.Và nhiệt độ quen thuộc ấy…Mà bên trong tiểu huyệt đói khát, chỉ có thể trống rỗng nhúc nhích, kẹp không khí cùng hư vô.

“Em có thể.’’Đôi môi mỏng của Chu Liệt dừng sau gáy cô, đầu lưỡi liếm mút, thỉnh thoảng phát ra âm thanh khàn khàn.Cô thậm chí cảm giác được hơi thở của Chu Liệt trong không khí

Quần dài và quần lót Chu Liệt rơi xuống bị anh đá sang một bên.Hai mép hoa ướt sũng giống như mở cái miệng nhỏ nhắn, không ngừng hôn lên côn thịt to lớn“Vào phòng ngủ… Chúng ta đi…”Trong đáy mắt anh, một ngọn lửa đỏ rực bùng cháy.

Từ bụng dưới một đường đi xuống lông mu màu đen, vừa rậm rạp vừa xoăn.

Ở giữa háng lộ ra một côn thịt to cứng.

Màu đỏ tím sẫm, thẳng tắp vểnh lên, trên thân cây thô to phủ đầy gân xanh, khiến côn thịt vốn đã cực lớn càng thêm dữ tợn.Nhưng càng khó chịu hơn là… tiểu huyệt rất đói khát.Lông xoăn của nam giới, hai túi trứng đầy đặn dưới côn thịt theo chuyển động làm cho làn da trắng như tuyết cọ xát đến đỏ bừngNhưng nhớ tới nhiệt độ thô ráp trên đầu ngón tay của người đàn ông.

Liếc mắt một cái một tay cũng không nắm được kích thước.Thực sự sẽ… Hỏng mất…Thắt lưng ưỡn lên, côn thịt hung ác kia lập tức đâm vào giữa hai chân Giang Ninh.

Chu Liệt ưỡn người về phía trước.Trong cơ thể, từng trận từng trận nước dâm chảy ra, càng ngày càng nhiều…Cô khẽ nức nở.

Côn thịt dữ tợn kia thọc vào giữa hai cặp mông trắng như tuyết, thô ráp cọ xát qua lại mấy lần.

Anh dường như đang thưởng thức miếng thịt mềm mịn.Giang Ninh đây là đang tìm chết!Hung hăng nắm lấy cặp vú cô một lần nữa, đặt ở trong lòng bàn tay nhào nặn qua lại.

Côn thịt vừa dán lên, Giang Ninh run rẩy càng lợi hại hơn.Nhưng không thể tưởng tượng nổi cô lắc lắc mông, tiểu huyệt ngược lại cọ xát côn thịt của Chu Liệt.

Cơ thể run rẩy, ngay cả cặp vú rũ xuống cũng đung đưa.Giang Ninh xấu hổ nhắm mắt lại, lông mi thật dài không ngừng quét qua.

Hai đầu vú trong không khí hơi lạnh, vừa nhô ra vừa cứng lại.Còn từ trên hai mép hoa của tiểu huyệt của cô, mạnh mẽ cọ xát qua lại.

Cảm giác rất lạnh và khó chịu…Giang Ninh uất ức, mím môi đỏ mọng, thân thể mềm mại, dựa vào phía sau.Hai mép hoa bên ngoài bị cọ xát đến nóng lên.

Nhưng nhớ tới nhiệt độ thô ráp trên đầu ngón tay của người đàn ông.Anh thô bạo duỗi tay ra áp vào lưng Giang Ninh.Editor: Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

Giang Ninh xấu hổ nhắm mắt lại, lông mi thật dài không ngừng quét qua.“A…”Anh dường như đang thưởng thức miếng thịt mềm mịn.

Chu Liệt tát mấy cái trên mông cô, nhưng chỉ là món khai vị.

Thắt lưng ưỡn lên, côn thịt hung ác kia lập tức đâm vào giữa hai chân Giang Ninh.Chỉ với một động tác dễ dàng có thể trêu chọc con thú trong cơ thể Chu Liệt.

Còn từ trên hai mép hoa của tiểu huyệt của cô, mạnh mẽ cọ xát qua lại.Trong lòng người đàn ông dao động, phóng ra, chẳng qua là một phần mười.

“A…”Hai mắt đỏ bừng nổi lên nước mắt, cả người khẩn trương đến run rẩy.

Giọng nói run rẩy ban đầu đột nhiên chuyển thành một tiếng rên rỉ mềm mại.Giang Ninh nhắm mắt lại, cắn chặt môi dưới, hết lần này đến lần khác gọi tên người đàn ông.

Nhiệt độ cơ thể trên người Chu Liệt cũng từ phía sau lưng truyền đến.“A Ninh, em có thể làm được mà.”

Sau đó anh cúi xuống, ghé vào tai cô và nói lại câu đó.

“A Ninh, em có thể làm được mà.”

Khoảnh khắc đó.

Giang Ninh gần như nghe được tiếng tim đập không khống chế được trong lồng ngực.Mà màn tra tấn dưới thân, cũng chưa bao giờ dừng lại.Liếc mắt một cái một tay cũng không nắm được kích thước.

Hình như cô bị người đàn ông này mê hoặc rồi…“Hức hức hức… A Liệt…”

Nhưng không thể tưởng tượng nổi cô lắc lắc mông, tiểu huyệt ngược lại cọ xát côn thịt của Chu Liệt.

Hai mép hoa ướt sũng giống như mở cái miệng nhỏ nhắn, không ngừng hôn lên côn thịt to lớn

Mạch máu ở huyệt thái dương của Chu Liệt nhô lên, đột nhiên nhảy dựng lên.Kèm theo tiếng rên rỉ mềm nhũn như khóc, còn có tiếng bạch bạch vang vọng không ngừng.

Trong đáy mắt anh, một ngọn lửa đỏ rực bùng cháy.

Trong lòng người đàn ông dao động, phóng ra, chẳng qua là một phần mười.Sức lực quen thuộc…

Giang Ninh đây là đang tìm chết!Tất cả đều bị côn thịt của người đàn ông khuấy động chảy đến tí tách

Chỉ với một động tác dễ dàng có thể trêu chọc con thú trong cơ thể Chu Liệt.Quần dài và quần lót Chu Liệt rơi xuống bị anh đá sang một bên.

Chu Liệt cắn chặt răng hàm sau, trong đôi mắt đen láy không có ánh sáng.

Anh thô bạo duỗi tay ra áp vào lưng Giang Ninh.

Hung hăng nắm lấy cặp vú cô một lần nữa, đặt ở trong lòng bàn tay nhào nặn qua lại.

Sức lực quen thuộc…Chu Liệt ôm eo cô, thấp giọng hỏi cô, “A Ninh, em có muốn anh không?”

Và nhiệt độ quen thuộc ấy…Khoảnh khắc đó.

Khiến cả người Giang Ninh căng thẳng, chậm rãi thả lỏng cơ thể trong bầu không khí kịch liệt như vậy.

“Hức… hức… hức…”Chu Liệt cắn chặt răng hàm sau, trong đôi mắt đen láy không có ánh sáng.

Cô khẽ nức nở.

Mà màn tra tấn dưới thân, cũng chưa bao giờ dừng lại.

Người đàn ông lần lượt đong đưa thắt lưng, mang theo sức nặng của cơ thể, nặng nề đập vào cặp mông trắng như tuyết của Giang Ninh.Sau đó anh cúi xuống, ghé vào tai cô và nói lại câu đó.

Côn thịt dữ tợn, mỗi một lần đều nghiền nát từ trên hai mép hoa xẹt qua.

Quy đầu to tròn, thậm chí mở tiểu huyệt, phảng phất như muốn tiến vào, rồi lại từ trên hột le đi ra.Chu Liệt ưỡn người về phía trước.

“A——”

Giang Ninh bị đâm đến cơ thể hướng về phía trước, cái mông lại càng vểnh càng cao.

Kèm theo tiếng rên rỉ mềm nhũn như khóc, còn có tiếng bạch bạch vang vọng không ngừng.

Lông xoăn của nam giới, hai túi trứng đầy đặn dưới côn thịt theo chuyển động làm cho làn da trắng như tuyết cọ xát đến đỏ bừngCảm giác rất lạnh và khó chịu…

Càng đâm càng ngứa ngáy khó chịu.

Nhưng càng khó chịu hơn là… tiểu huyệt rất đói khát.Người đàn ông lần lượt đong đưa thắt lưng, mang theo sức nặng của cơ thể, nặng nề đập vào cặp mông trắng như tuyết của Giang Ninh.“Em có thể.’’

Mặc kệ Chu Liệt ‘’làm’’ như thế nào, cũng chỉ cọ qua cọ lại ở đùi Giang Ninh, ở tiểu huyệt ướt sũng, cọ xát qua lại như vậy.

Đây đúng là… là… Câu dẫn!Càng đâm càng ngứa ngáy khó chịu.Mạch máu ở huyệt thái dương của Chu Liệt nhô lên, đột nhiên nhảy dựng lên.

Câu dẫn trần trụi!

Trong thân thể Giang Ninh kêu gào không sung sướng, cho dù xoa vú hay nhéo núm vú, vẫn trống rỗng khó chịu.

Hai mép hoa bên ngoài bị cọ xát đến nóng lên.

Mà bên trong tiểu huyệt đói khát, chỉ có thể trống rỗng nhúc nhích, kẹp không khí cùng hư vô.Giang Ninh bị đâm đến cơ thể hướng về phía trước, cái mông lại càng vểnh càng cao.

Trong cơ thể, từng trận từng trận nước dâm chảy ra, càng ngày càng nhiều…Màu đỏ tím sẫm, thẳng tắp vểnh lên, trên thân cây thô to phủ đầy gân xanh, khiến côn thịt vốn đã cực lớn càng thêm dữ tợn.

Tất cả đều bị côn thịt của người đàn ông khuấy động chảy đến tí táchCâu dẫn trần trụi!

“A Liệt… A Liệt… A Liệt…”

Giang Ninh nhắm mắt lại, cắn chặt môi dưới, hết lần này đến lần khác gọi tên người đàn ông.Chu Liệt tát mấy cái trên mông cô, nhưng chỉ là món khai vị.

Đôi môi mỏng của Chu Liệt dừng sau gáy cô, đầu lưỡi liếm mút, thỉnh thoảng phát ra âm thanh khàn khàn.

Giống như thật sự muốn ăn Giang Ninh.Từ bụng dưới một đường đi xuống lông mu màu đen, vừa rậm rạp vừa xoăn.

“Hức hức hức… A Liệt…”

Giang Ninh uất ức, mím môi đỏ mọng, thân thể mềm mại, dựa vào phía sau.

Chu Liệt ôm eo cô, thấp giọng hỏi cô, “A Ninh, em có muốn anh không?”
 
Chương 23: Phòng wc (3) Đâm vào từ phía sau


Editor: TLinh – Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

“Em muốn… A Liệt…”Dựa vào tai cô, anh thở hổn hển thì thầm.Quá yên tĩnh…

“Em muốn…Hức hức…”Ngay cả đại não của cô cũng tràn ngập sung sướng.Trong nháy mắt, đại não Giang Ninh trở nên trống rỗng.Lại… Lại… Lại… Sâu hơn.

“Em muốn anh…”Cứ đâm thẳng tắp tiến vào tiểu huyệt đói khát ướt sũng của côHam muốn tình dục không thể kiểm soát.

Giang Ninh rên rỉ từng tiếng, từ sợi tóc đến mũi chân đều run rẩy không ngừng.“A Ninh, anh ở đây…”Giang Ninh bị một đợt mây mưa điên cuồng tiến nhanh chóng này, giày vò không chịu nổi.Trong dục vọng hỗn loạn dâm đãng.

Hơi thở dồn dập.Anh dường như nghe thấy Giang Ninh im lặng kêu lên.

Cô thậm chí không thể nói một câu hoàn chỉnh.Trong khoảnh khắc côn thịt của người đàn ông khai mở tiểu huyệt, lấp đầy cô từ trong ra ngoài.

Hai mép hoa của tiểu huyệt hoàn toàn mở rộng, giống như cánh hoa nở rộ, lộ ra nhụy hoa mềm mại nhất.“Chu Liệt, nhanh tiến vào đi anh!’’Rồi hút chặt lấy côn thịt kia không buông, co rút lại càng thêm kịch liệt.

Tiểu huyệt không ngừng co rút, muốn ăn côn thịtNgười đàn ông vẫn chưa thỏa mãn, côn thịt đi vào bên trong còn chưa đủ, lại lần lượt xâm nhập sâu hơn, gần như muốn đưa tử cung của cô mở rộng raEditor: TLinh – Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

Cô không thể nhìn thấy Chu Liệt, cũng không dám nhìn Chu Liệt, rồi lại —— muốn Chu Liệt!Cả người Giang Ninh tràn ngập sung sướng.

Động tác ra vào giữa hai chân vẫn chưa dừng lại, bắp đùi trắng mềm đã bị mài đỏ bừng.Dâm thuỷ tràn từ trong ra ngoài, hương vị dâm đãng tản ra trong không khí.

Nước dâm của tiểu huyệt cùng chất dịch tuyến tiền liệt trên côn thịt trộn lẫn với nhau, ma sát phát ra tràn ngập tiếng nước .“Nhẹ một chút… Xin anh…”Thân thể dâng lên quá nhiều khoái cảm xa lạ mà mãnh liệt, làm cho cả người cô bắt đầu co giật.

Chậc chậc chậc.Nước dâm trong tiểu huyệt theo côn thịt chảy ra, theo bên trong đùi chảy xuống, lưu lại một vết nước trong suốt.Chỉ cần nghe âm thanh đó, biết nó dâm đãng như thế nào, rất nhiều…

Chỉ cần nghe âm thanh đó, biết nó dâm đãng như thế nào, rất nhiều…Anh vừa điều chỉnh góc độ thắt lưng va chạm về phía trước, côn thịt chạy dọc giữ lòng bàn chân, nghiền nát hai mép hoa.

Ham muốn tình dục không thể kiểm soát.Quá nhanh… Quá nặng…Nước dâm của tiểu huyệt cùng chất dịch tuyến tiền liệt trên côn thịt trộn lẫn với nhau, ma sát phát ra tràn ngập tiếng nước .

“Chu Liệt, nhanh tiến vào đi anh!’’Hai mép hoa của tiểu huyệt hoàn toàn mở rộng, giống như cánh hoa nở rộ, lộ ra nhụy hoa mềm mại nhất.Giống như đi tiểu…

Giang Ninh thật sự bị tra tấn, lời nói mềm mại tức muốn hộc máu.Giang Ninh cắn đôi môi đỏ mọng, không nhịn được tiếng rên rỉ tràn ra từ kẽ môi.

Sau một hồi lâu thuyết phục, cuối cùng cuối cùng người đàn ông cũng bắt đầu di chuyển.Nhưng….

Anh vừa điều chỉnh góc độ thắt lưng va chạm về phía trước, côn thịt chạy dọc giữ lòng bàn chân, nghiền nát hai mép hoa.Trong tiểu huyệt ẩm ướt nóng bỏng, mẫn cảm đến cực hạn, bủn rủn tê dại.

Cứ đâm thẳng tắp tiến vào tiểu huyệt đói khát ướt sũng của côMỗi lần côn thịt thọc vào rút ra trong tiểu huyệt luôn kìm lòng không được mà cắn chặt.Mà người đàn ông, một mặt ôm chặt cô, một mặt đâm chọc dưới háng.

“A——”Tiểu huyệt không ngừng co rút, muốn ăn côn thịt

Giang Ninh cắn đôi môi đỏ mọng, không nhịn được tiếng rên rỉ tràn ra từ kẽ môi.Vành tai đỏ bừng của Giang Ninh như có thể chảy máu.Cô thậm chí không thể nói một câu hoàn chỉnh.Cô bị sức lực nặng nề đẩy vào phía sau, cả người đều đứng không vững, lao về phía trước.

Trong khoảnh khắc côn thịt của người đàn ông khai mở tiểu huyệt, lấp đầy cô từ trong ra ngoài.Giang Ninh vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.

Cả người Giang Ninh tràn ngập sung sướng.Giang Ninh thật sự bị tra tấn, lời nói mềm mại tức muốn hộc máu.

Cơ thể trần truồng, hận không thể cuộn mình như một con mèo, tận hưởng cảm giác sung sướng trong giây phút này.

Nhưng đối với Chu Liệt.Trong hơi thở dồn dập, không phát ra âm thanh.

Đây mới chỉ là món khai vị ngày hôm nay.Cho nên, Chu Liệt không có thời gian thở dốc một lúc nào.

Trái tim anh tham lam lâu như vậy, “đói” quá lâu rồi…

Cho nên, Chu Liệt không có thời gian thở dốc một lúc nào.Giống như… Ngồi trên đó.

Ngay sau đó là thọc vào rút ra nhanh hơn.Côn thịt to lớn, vừa hung hăng vừa tàn nhẫn.

Côn thịt to lớn, vừa hung hăng vừa tàn nhẫn.

Cái bụng cường tráng bằng phẳng, từng chút từng chút, điên cuồng va chạm vào cái mông mềm mại của Giang Ninh.

Tiếng bạch bạch, so với vừa rồi trở nên vang dội hơn.Ngay sau đó là thọc vào rút ra nhanh hơn.Khoái cảm toàn thân từ trên xuống dưới đều tập trung ở tiểu huyệt, tất cả đều là do người đàn ông phía sau nặng nề đâm vào.

Vành tai đỏ bừng của Giang Ninh như có thể chảy máu.

Cô bị sức lực nặng nề đẩy vào phía sau, cả người đều đứng không vững, lao về phía trước.Càng triền miên cọ xát.

Nhưng cô bị người đàn ông phía sau kéo hết lần này đến lần khác.Nhất thời toàn bộ trọng lượng cơ thể của Giang Ninh giống như bị treo trên côn thịt của người đàn ông.

“A… a… a… Hức… hức… ha…’’Trái tim anh tham lam lâu như vậy, “đói” quá lâu rồi…

Quá nhanh… Quá nặng…“A——”“A… a… a… Hức… hức… ha…’’Càng giúp cho động tác phía dưới thêm thô bạo.

Giang Ninh bất lực lắc đầu, mái tóc dài rối bời đảo qua khuôn mặt Chu Liệt.Giang Ninh bất lực lắc đầu, mái tóc dài rối bời đảo qua khuôn mặt Chu Liệt.Quy đầu to tròn đột nhiên tiến vào độ sâu chưa từng thấy.

Anh hôn lên cổ người phụ nữ, vành tai đỏ bừng, khuôn mặt nhuốm màu dục vọng chôn sâu vào làn tóc mềm mại.

Càng triền miên cọ xát.

Càng giúp cho động tác phía dưới thêm thô bạo.Hơi thở dồn dập.

Mông đã bị đập cho đỏ từ lâu rồi.

Nước dâm trong tiểu huyệt theo côn thịt chảy ra, theo bên trong đùi chảy xuống, lưu lại một vết nước trong suốt.

Giống như đi tiểu…“Em muốn anh…”

Trên tiểu huyệt, so với đi tiểu cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Dâm thuỷ tràn từ trong ra ngoài, hương vị dâm đãng tản ra trong không khí.

Người đàn ông vẫn chưa thỏa mãn, côn thịt đi vào bên trong còn chưa đủ, lại lần lượt xâm nhập sâu hơn, gần như muốn đưa tử cung của cô mở rộng raĐây mới chỉ là món khai vị ngày hôm nay.

“Nhẹ một chút… Xin anh…”

Giang Ninh bị một đợt mây mưa điên cuồng tiến nhanh chóng này, giày vò không chịu nổi.Giang Ninh nhắm chặt hai mắt, mở miệng thở dốc.

Khoái cảm toàn thân từ trên xuống dưới đều tập trung ở tiểu huyệt, tất cả đều là do người đàn ông phía sau nặng nề đâm vào.Người đàn ông lúc làm tình, tuy rằng là phong cách vùi đầu làm việc chăm chỉ, nhưng cũng không đến mức này, ngay cả một câu cũng không nói gì.

Trong tiểu huyệt ẩm ướt nóng bỏng, mẫn cảm đến cực hạn, bủn rủn tê dại.Hôm nay Chu Liệt quá yên tĩnh.

Rồi hút chặt lấy côn thịt kia không buông, co rút lại càng thêm kịch liệt.Chỉ có thể ở trong lòng, hết lần này đến lần khác gọi tên Chu Liệt.“A——”

Mỗi lần côn thịt thọc vào rút ra trong tiểu huyệt luôn kìm lòng không được mà cắn chặt.Mông đã bị đập cho đỏ từ lâu rồi.

Ngay cả đại não của cô cũng tràn ngập sung sướng.Trên tiểu huyệt, so với đi tiểu cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Nhưng….Giang Ninh rên rỉ từng tiếng, từ sợi tóc đến mũi chân đều run rẩy không ngừng.

Trong dục vọng hỗn loạn dâm đãng.Cái bụng cường tráng bằng phẳng, từng chút từng chút, điên cuồng va chạm vào cái mông mềm mại của Giang Ninh.

Giang Ninh vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.

Quá yên tĩnh…

Hôm nay Chu Liệt quá yên tĩnh.

Người đàn ông lúc làm tình, tuy rằng là phong cách vùi đầu làm việc chăm chỉ, nhưng cũng không đến mức này, ngay cả một câu cũng không nói gì.Nhưng đối với Chu Liệt.

“A——”Sau một hồi lâu thuyết phục, cuối cùng cuối cùng người đàn ông cũng bắt đầu di chuyển.

Lại… Lại… Lại… Sâu hơn.

Mông cô đột nhiên bị nhấc lên, mũi chân chỉ có thể miễn cưỡng điểm xuống đất.Mông cô đột nhiên bị nhấc lên, mũi chân chỉ có thể miễn cưỡng điểm xuống đất.

Nhất thời toàn bộ trọng lượng cơ thể của Giang Ninh giống như bị treo trên côn thịt của người đàn ông.

Giống như… Ngồi trên đó.

Quy đầu to tròn đột nhiên tiến vào độ sâu chưa từng thấy.

Trong nháy mắt, đại não Giang Ninh trở nên trống rỗng.

Thân thể dâng lên quá nhiều khoái cảm xa lạ mà mãnh liệt, làm cho cả người cô bắt đầu co giật.

Giang Ninh nhắm chặt hai mắt, mở miệng thở dốc.

Trong hơi thở dồn dập, không phát ra âm thanh.

Chỉ có thể ở trong lòng, hết lần này đến lần khác gọi tên Chu Liệt.

Mà người đàn ông, một mặt ôm chặt cô, một mặt đâm chọc dưới háng.

Dựa vào tai cô, anh thở hổn hển thì thầm.

“A Ninh, anh ở đây…”

Anh dường như nghe thấy Giang Ninh im lặng kêu lên.
 
Chương 24: Phòng wc (4) Bắn vào mông


Editor: Tlinh + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

Trong phòng wc nhỏ.Không nghi ngờ gì nữa, điều này càng làm cho dư âm sau khi cao trào của anh kéo dài hơn.

Bầu không khí ân ái nồng đậm, nồng đậm đến nỗi làm cho người ta như muốn tan chảy.Cũng không biết từ lúc nào, giẫm lên bàn chân Chu Liệt.

Như hai thân thể trần trụi, triền miên, quấn chặt lấy nhauTrong phòng wc nhỏ.Rồi lại kéo mạnh ra ngoài.“Hức hức hức… Aaaaaaa.”

Như đều quên mất, Giang Ninh thậm chí còn không cởi quần áo trên người cô ra, tất cả đều chỉ chất đống trên cổ, trên thắt lưng…Toàn bộ eo và bụng, đều bị tiểu huyệt chặt chẽ mút đến căng chặt.

Nhưng tất cả những điều này.

Làm cho trận làm tình này vốn đã kịch liệt, có vẻ càng thêm dâm loạn mà kích thích.Tiểu huyệt điên cuồng co rút lại, vách thịt bên trong dính chặt vào côn thịt to lớn, nước dâm chảy tí tách…Giang Ninh giống như một con mèo con ngoan ngoãn, tùy chủ nhân đùa nghịch.

Thân thể bắt đầu dâng lên khoái cảm, đưa Giang Ninh một lần lại một lần lên cao trào nhỏ, phảng phất không ngừng.Khoái cảm mãnh liệt chồng chất cùng một chỗ, nhiều đến mức cả người Giang Ninh gần như phát điên.Cuối cùng cô chỉ nghe được một câu…Vừa dâm đãng vừa ngây thơ.

Nhưng bởi vì người đàn ông đó khống chế.Cũng chỉ có côn thịt cứng rắn kia thọc vào rút ra trong tiểu huyệt của cô.

Mỗi một lần đều kém một chút.Bởi vì người này là Chu Liệt.

Một chút…Mông nâng lên cao, như thể thừa nhận anh tiến vào tốt hơn.Chu Liệt vốn nên chôn sâu côn thịt trong thiên đường nóng ẩm, khoái cảm cực hạn như vậy, người đàn ông nào có thể từ bỏ chứ.Sền sệt, chảy theo theo đường cong tròn trịa…

Giang Ninh ngay cả sức lực giãy dụa rên rỉ cũng không có.Quyến rũ mà không biết.

Cô chỉ theo dục vọng sóng biển mãnh liệt, không ngừng hừ hừ, hức hức…“A~~~”Bầu không khí ân ái nồng đậm, nồng đậm đến nỗi làm cho người ta như muốn tan chảy.

“Hức hức hức… Aaaaaaa.”Vào lúc cô sắp không thể chịu đựng được nữa.Mỗi một lần đều kém một chút.

Từ đầu đến cuối.Làm cho trận làm tình này vốn đã kịch liệt, có vẻ càng thêm dâm loạn mà kích thích.Như đều quên mất, Giang Ninh thậm chí còn không cởi quần áo trên người cô ra, tất cả đều chỉ chất đống trên cổ, trên thắt lưng…

Cô thậm chí còn không nhìn Chu Liệt, cũng không sờ cơ thể của Chu Liệt.Lòng bàn tay của anh đè lên mông tròn trịa của người phụ nữ, côn thịt dính đầy nước dâm đâm vào trong đó, thô ráp động qua lại mấy lần.Lúc Chu Liệt bế cô lên.Giang Ninh ngay cả sức lực giãy dụa rên rỉ cũng không có.

Cũng chỉ có côn thịt cứng rắn kia thọc vào rút ra trong tiểu huyệt của cô.Giang Ninh kìm lòng không được nhếch khóe môi, ngay cả chính mình cũng không nhận ra, nhẹ nhàng nở nụ cười.Trong đợt sóng cuồng phong bão táp này, bị làm đến lên đỉnh sung sướng.Lồng ngực dồn dập phập phồng, cặp vú có dấu vết màu đỏ sẫm lắc lư qua lại.

Nhưng cơ thể bị người đàn ông này hoàn toàn khống chế, đưa cô lên đỉnh sung sướng, lăn qua lộn lại bồi hồi.Giang Ninh nhắm mắt lại một lúc, không ngờ côn thịt ở dưới háng của Chu Liệt vừa mới bắn lại trở nên cứng dưới ánh mắt im lặng.

Chân đứng không vững.Một chút…Ngón tay xoa bóp hai bầu vú, bàn tay nắm chặt lấy bầu ngực, để lại dấu vết ái muội khó tả.

Cũng không biết từ lúc nào, giẫm lên bàn chân Chu Liệt.Sau khi sung sướng của cực khoái rút đi, nhiệt độ của cơ thể từ từ giảm xuống.

Mông nâng lên cao, như thể thừa nhận anh tiến vào tốt hơn.

Quá… Quá… Quá… Mạnh rồi…Chân đứng không vững.

Khoái cảm mãnh liệt chồng chất cùng một chỗ, nhiều đến mức cả người Giang Ninh gần như phát điên.“A Ninh, chúng ta ra cùng nhau.”

Vào lúc cô sắp không thể chịu đựng được nữa.

Cuối cùng cô chỉ nghe được một câu…Đôi môi đỏ sẫm bị cắn khẽ hé ra, không ngừng thở ra hơi nóng.

“A Ninh, chúng ta ra cùng nhau.”

Đó là giải thoát, cũng là triệt để lấy mạng Giang Ninh.

Côn thịt không ngừng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt, thế nhưng một lần nữa tăng nhanh tốc độ, trong tiểu huyệt nổi lên từng đợi nóng như lửa đốt.

Ngón tay xoa bóp hai bầu vú, bàn tay nắm chặt lấy bầu ngực, để lại dấu vết ái muội khó tả.Thân thể bắt đầu dâng lên khoái cảm, đưa Giang Ninh một lần lại một lần lên cao trào nhỏ, phảng phất không ngừng.

Còn vân vê núm vú, nặng nề xoay một vòng.

Rồi lại kéo mạnh ra ngoài.Giang Ninh không đợi đến khi trong lòng cô muốn.

“A~~~”

Trong lúc Giang Ninh thở dốc, tất cả đều là dục vọng nồng nặc.Cơ thể mềm mại dựa vào ngực người đàn ông.Run rẩy, nức nở, chật vật…Anh đột nhiên rút côn thịt ra.

Run rẩy, nức nở, chật vật…Cô đang chờ đợi vòng tay ôm ấp của người đàn ông.

Cô cắn chặt môi dưới, trên khuôn mặt kiều diễm tất cả đều là mê ly cùng thỏa mãn.

Trong đợt sóng cuồng phong bão táp này, bị làm đến lên đỉnh sung sướng.

Tiểu huyệt điên cuồng co rút lại, vách thịt bên trong dính chặt vào côn thịt to lớn, nước dâm chảy tí tách…

Mồ hôi nóng rực chảy dài trên khuôn mặt người đàn ông. Lông mày nhẹ nhàng nhíu chặt, trong đôi mắt đen láy chỉ phản chiếu cơ thể trắng như tuyết của người phụ nữ.

Toàn bộ eo và bụng, đều bị tiểu huyệt chặt chẽ mút đến căng chặt.Nhưng hôm nay…

Chu Liệt vốn nên chôn sâu côn thịt trong thiên đường nóng ẩm, khoái cảm cực hạn như vậy, người đàn ông nào có thể từ bỏ chứ.Cho dù cô đẩy ra, lồng ngực nóng bỏng kia cũng sẽ dán sát vào.“A Liệt, em lạnh…”

Nhưng trong nháy mắt lỗ nhỏ trên quy đầu giận dữ.

Anh đột nhiên rút côn thịt ra.Editor: Tlinh + Beta: Tnhii, Amouriel, LinhTiếp tục niềm vui trước đó.

Từ hang động ẩm ướt đến không khí mát mẻ, một sự khác biệt như trên trời với dưới đấtTrở thành bức tranh dâm đãng nhất.

Lòng bàn tay của anh đè lên mông tròn trịa của người phụ nữ, côn thịt dính đầy nước dâm đâm vào trong đó, thô ráp động qua lại mấy lần.

Tiếp tục niềm vui trước đó.

Lúc này Chu Liệt mới bắn ra.Quá… Quá… Quá… Mạnh rồi…


Chất lỏng màu trắng sữa, từng luồng từng luồng bắn lên da thịt mềm mại đỏ thẫm.

Sền sệt, chảy theo theo đường cong tròn trịa…

Trở thành bức tranh dâm đãng nhất.Mồ hôi nóng rực chảy dài trên khuôn mặt người đàn ông. Lông mày nhẹ nhàng nhíu chặt, trong đôi mắt đen láy chỉ phản chiếu cơ thể trắng như tuyết của người phụ nữ.

Đôi mắt đen láy của Chu Liệt nhìn chằm chằm, ngọn lửa đỏ rực cháy lên.

Không nghi ngờ gì nữa, điều này càng làm cho dư âm sau khi cao trào của anh kéo dài hơn.

Cuối cùng…Cả người cô đều mềm nhũn, nằm sấp trên bồn rửa tay, thậm chí còn không cảm giác được bồn sứ lạnh như băng.

Đã kết thúc rồi…

Giang Ninh hoàn toàn không biết phía sau cô là cảnh tượng gì, cũng không có thời gian quan tâm.Còn vân vê núm vú, nặng nề xoay một vòng.Đó là Chu Liệt…

Cả người cô đều mềm nhũn, nằm sấp trên bồn rửa tay, thậm chí còn không cảm giác được bồn sứ lạnh như băng.

Đôi môi đỏ sẫm bị cắn khẽ hé ra, không ngừng thở ra hơi nóng.

Lồng ngực dồn dập phập phồng, cặp vú có dấu vết màu đỏ sẫm lắc lư qua lại.

Quyến rũ mà không biết.Trong lúc Giang Ninh thở dốc, tất cả đều là dục vọng nồng nặc.

Vừa dâm đãng vừa ngây thơ.

Giang Ninh nhắm mắt lại một lúc, không ngờ côn thịt ở dưới háng của Chu Liệt vừa mới bắn lại trở nên cứng dưới ánh mắt im lặng.

Cô đang chờ đợi vòng tay ôm ấp của người đàn ông.

Sau mỗi lần làm xong, người đàn ông luôn dùng tư thế bá đạo cường thế, ôm chặt lấy cô.

Cho dù cô đẩy ra, lồng ngực nóng bỏng kia cũng sẽ dán sát vào.

Nhưng hôm nay…

Giang Ninh không đợi đến khi trong lòng cô muốn.

Cô nhíu mày, mềm mại lên tiếng.Cô thậm chí còn không nhìn Chu Liệt, cũng không sờ cơ thể của Chu Liệt.

“A Liệt, em lạnh…”Giang Ninh hoàn toàn không biết phía sau cô là cảnh tượng gì, cũng không có thời gian quan tâm.

Sau khi sung sướng của cực khoái rút đi, nhiệt độ của cơ thể từ từ giảm xuống.

Mưa bên ngoài nhà vẫn không ngừng mưa, làm cho không khí càng thêm ẩm ướt.Côn thịt không ngừng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt, thế nhưng một lần nữa tăng nhanh tốc độ, trong tiểu huyệt nổi lên từng đợi nóng như lửa đốt.

Lúc Chu Liệt bế cô lên.

Giang Ninh kìm lòng không được nhếch khóe môi, ngay cả chính mình cũng không nhận ra, nhẹ nhàng nở nụ cười.Đôi mắt đen láy của Chu Liệt nhìn chằm chằm, ngọn lửa đỏ rực cháy lên.

Cơ thể mềm mại dựa vào ngực người đàn ông.

Cho dù Chu Liệt cởi váy của cô ra hay là cởi quần áo trên người cô.Nhưng trong nháy mắt lỗ nhỏ trên quy đầu giận dữ.

Giang Ninh giống như một con mèo con ngoan ngoãn, tùy chủ nhân đùa nghịch.

Cô thậm chí không thèm mở mắt để nhìn.

Bởi vì người này là Chu Liệt.

Đó là Chu Liệt…
 
Chương 25: Phòng wc (5) Làm lại một lần nữa


Editor: Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

Nhưng hôm nay hơi khác.Không phải là hôn môi!Hôm nay cô còn bị quyến rũ bao nhiêu lần nữa!

Giang Ninh không bế vào phòng ngủ…Trong tiếng nước chảy ào ào.

Cũng không có chuyện dịu dàng xử lý sau…Càng giống như đang nói với Giang Ninh rằng, anh còn muốn làm lại lần nữa.Hôm nay tỉnh táo lại trần trụi gặp nhau như vậy, da mặt Giang Ninh có chút mỏng.

Chu Liệt không biết từ lúc nào mở vòi hoa sen ra, điều chỉnh nhiệt độ nước hơi nóng.Lúc Giang Ninh phản ứng lại.“A Ninh, em muốn mà……”

Lúc Giang Ninh phản ứng lại.Vào rồi!‘’A Liệt, đừng, em không muốn làm ——”

Cô đã bị Chu Liệt ôm vào trong phòng tắm, đứng dưới vòi hoa sen nóng hổi.Giang Ninh bị đè lên cửa kính trong phòng tắm.Không phải là hời hợt, không phải cọ xát, mà là dính chặt vào nhau, mút lấy đầu lưỡi của đối phương.

Dòng nước ấm rửa sạch trên làn da mát lạnh.Giang Ninh vừa mới lên đỉnh, tiểu huyệt ứ máu đang rất mẫn cảm, gần như bị kéo căng đến kích thước lớn nhất.

“Ưm….’’Gân xanh trên côn thịt nhô lên, chậm rãi từng chút từng chút ma sát.

Giang Ninh phát ra tiếng kêu giống như mèo con, mang theo một chút thỏa mãn.Giang Ninh không đá được Chu Liệt, ngược lại càng nũng nịu lên tiếng.Cô cắn chặt hàm răng.

Sau khi cô đứng vững, cô nhẹ nhàng chạm vào cánh tay của người đàn ông.“Ưm….’’“A~~~~”

Cô đỏ mặt nói, “A Liệt, anh đi ra ngoài trước đi, em có thể tự tắm được”Cũng bởi vì vậy mà nhẹ nhàng nghiêng người. Côn thịt từ trong tiểu huyệt trượt ra một đoạn, tiểu huyệt chỉ còn ngậm cái quy đầu.

Giang Ninh không phải là chưa từng được Chu Liệt tắm rửa.Chu Liệt xoa cặp mông đỏ bừng của Giang Ninh, cũng xoa tinh dịch anh vừa bắn ra.

Nhưng mỗi lần đều là lúc thể lực cô không chống đỡ nổi, bị Chu Liệt làm cho ngất xỉu.Kèm theo tiếng kêu gấp gáp.

Lúc đó, ngón tay mệt mỏi của cô cũng lười nhúc nhích…“Hức hức hức…….. Nhẹ một chút… Xin anh……”Nhẹ nhàng, chạm vào.

Hôm nay tỉnh táo lại trần trụi gặp nhau như vậy, da mặt Giang Ninh có chút mỏng.Chất lỏng sền sệt bị anh trộn lẫn với dòng nước, bôi lên cái mông tròn trịa.

Nhưng cô đã nhầm rồi.Tất cả đều dính mùi hương của anh.Giang Ninh đồng ý.“A Liệt…… Quá mạnh… Quá sâu rồi…”

Không phải người đàn ông giúp cô tắm—-Đủ rồi!

“A~~~~”Chu Liệt không thể nghi ngờ là rất vui.

Kèm theo tiếng kêu gấp gáp.Từ trong ra ngoài.

Giang Ninh bị đè lên cửa kính trong phòng tắm.Tuy rằng một lần không đủ, nhưng cũng không nóng vội.

Trước người có cảm giác lạnh lẽo, hai cặp vú đầy đặn, bị ép thành thịt tròn phẳng, hai núm vú lõm thật sâu vào trong đó.

Phía sau là dòng nước nóng, dọc theo lồng ngực màu đồng của người đàn ông, cùng nhau chảy xuôi trên người Giang Ninh.Nhưng cô đã nhầm rồi.

Vừa lạnh vừa nóng.

Cô bị kẹp chặt trong đó.

Ý đồ của người đàn ông điều chỉnh nhiệt độ hơi nước lên, vào lúc này không cần nói cũng biết.Editor: Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, LinhTừ má đến hôn lên môi.

‘’A Liệt, đừng, em không muốn làm ——”Chu Liệt không biết từ lúc nào mở vòi hoa sen ra, điều chỉnh nhiệt độ nước hơi nóng.

Giang Ninh còn chưa nói xong, cảm giác sưng lên rồi bị lấp đầy ở hạ thân, lại một lần nữa lại vào.Giang Ninh không bế vào phòng ngủ…

Vào rồi!Giang Ninh tức giận xoay người, dùng ngón tay bắt lấy quần áo trên người Chu LiệtCô đã bị Chu Liệt ôm vào trong phòng tắm, đứng dưới vòi hoa sen nóng hổi.

Côn thịt được đưa vào nữa.Đôi mắt đỏ hoe của Giang Ninh run rẩy, cảm nhận được tiểu huyệt bị chậm rãi cọ xát cọ xát.Giang Ninh được hôn rất thoải mái, vô ý thức nghênh đón nụ hôn của Chu Liệt.

Giang Ninh nhíu mày, gương mặt nhuốm màu dục vọng, không phân biệt được là khó chịu hay là sung sướng nữa.

Chu Liệt đè cô xuống.

Gân xanh trên côn thịt nhô lên, chậm rãi từng chút từng chút ma sát.“Aaaaaa… Nhẹ thôi…Hức hức hức… Chậm một chút…”Cô nhẹ nhàng, nói “Ừm…”

Giọng nói của anh vẫn khàn khàn như trước, cắn lỗ tai Giang Ninh.Lúc đó, ngón tay mệt mỏi của cô cũng lười nhúc nhích…

“A Ninh, làm lại một lần nữa…”

“A Ninh, em muốn mà……”Rốt cuộc không hiểu thứ đó lớn lên như thế nào vậy, tại sao vừa cứng vừa lớn như thế!Cũng không có chuyện dịu dàng xử lý sau…Chu Liệt đè cô xuống.

“A Ninh, chúng ta làm lại một lần nữa nhé……”Côn thịt được đưa vào nữa.Nhưng mỗi lần đều là lúc thể lực cô không chống đỡ nổi, bị Chu Liệt làm cho ngất xỉu.

Giọng nói kia như đang hỏi Giang Ninh.Sự sung sướng của anh được thể hiện qua côn thịt đang ứ máu, ở trong tiểu huyệt mút lại tăng lên một vòng.

Càng giống như đang nói với Giang Ninh rằng, anh còn muốn làm lại lần nữa.Giọng nói kia như đang hỏi Giang Ninh.Không phải là làm tình!“A Liệt, anh hôn em đi.”

Đôi mắt đỏ hoe của Giang Ninh run rẩy, cảm nhận được tiểu huyệt bị chậm rãi cọ xát cọ xát.

Cô nhẹ nhàng, nói “Ừm…”Giọng nói của anh vẫn khàn khàn như trước, cắn lỗ tai Giang Ninh.Cô đỏ mặt nói, “A Liệt, anh đi ra ngoài trước đi, em có thể tự tắm được”Dòng nước ấm rửa sạch trên làn da mát lạnh.

Giang Ninh đồng ý.Trước người có cảm giác lạnh lẽo, hai cặp vú đầy đặn, bị ép thành thịt tròn phẳng, hai núm vú lõm thật sâu vào trong đó.

Chu Liệt không thể nghi ngờ là rất vui.

Sự sung sướng của anh được thể hiện qua côn thịt đang ứ máu, ở trong tiểu huyệt mút lại tăng lên một vòng.

Giang Ninh vừa mới lên đỉnh, tiểu huyệt ứ máu đang rất mẫn cảm, gần như bị kéo căng đến kích thước lớn nhất.

Cô cắn chặt hàm răng.

Thật hận không thể xoay người dùng chân đá Chu Liệt một cước.

Rốt cuộc không hiểu thứ đó lớn lên như thế nào vậy, tại sao vừa cứng vừa lớn như thế!Cô khẽ hé môi ra, cái lưỡi nhỏ nhắn hồng phấn như có như không thò ra, ngo ngoe rục rịch .Chu Liệt cũng vừa xuất tinh.


“Aaaaaa… Nhẹ thôi…Hức hức hức… Chậm một chút…”Ý đồ của người đàn ông điều chỉnh nhiệt độ hơi nước lên, vào lúc này không cần nói cũng biết.

“A Liệt…… Quá mạnh… Quá sâu rồi…”

“Hức hức hức…….. Nhẹ một chút… Xin anh……”

Giang Ninh không đá được Chu Liệt, ngược lại càng nũng nịu lên tiếng.Thật hận không thể xoay người dùng chân đá Chu Liệt một cước.Không phải người đàn ông giúp cô tắm—-

Chu Liệt cũng vừa xuất tinh.Giang Ninh không phải là chưa từng được Chu Liệt tắm rửa.

Tuy rằng một lần không đủ, nhưng cũng không nóng vội.

Côn thịt thọc tiểu huyệt ướt sũng, không nhanh cũng không chậm, di chuyển từ từ, thọc vào rút ra.

Trong tiếng nước chảy ào ào.

Chu Liệt xoa cặp mông đỏ bừng của Giang Ninh, cũng xoa tinh dịch anh vừa bắn ra.

Chất lỏng sền sệt bị anh trộn lẫn với dòng nước, bôi lên cái mông tròn trịa.Cô bị kẹp chặt trong đó.

Từ trong ra ngoài.“A Ninh, làm lại một lần nữa…”

Tất cả đều dính mùi hương của anh.

Đó là của anh!Giang Ninh còn chưa nói xong, cảm giác sưng lên rồi bị lấp đầy ở hạ thân, lại một lần nữa lại vào.

Lồng ngực Chu Liệt nóng lên, nghiêng đầu hôn lên sườn mặt Giang Ninh.Giang Ninh phát ra tiếng kêu giống như mèo con, mang theo một chút thỏa mãn.

Từ má đến hôn lên môi.

Nhẹ nhàng, chạm vào.

Giang Ninh được hôn rất thoải mái, vô ý thức nghênh đón nụ hôn của Chu Liệt.Từ môi đến tiểu huyệt, ướt át quấn lấy Chu Liệt

Cô khẽ hé môi ra, cái lưỡi nhỏ nhắn hồng phấn như có như không thò ra, ngo ngoe rục rịch .

Khi cô đang cho rằng anh muốn cuộn lại và liếm nó thì môi lưỡi Chu Liệt lại rời đi

Giang Ninh trong nháy mắt không thể tin được, trong đôi mắt lấp lánh ánh nước, tràn ngập hứng tình, còn có xấu hổ buồn bực nữa!

Đủ rồi!

Hôm nay cô còn bị quyến rũ bao nhiêu lần nữa!Vậy thì.

Không phải là làm tình!

Không phải là hôn môi!

“A Liệt, anh hôn em đi.”Nhưng hôm nay hơi khác.

Giang Ninh tức giận xoay người, dùng ngón tay bắt lấy quần áo trên người Chu Liệt

Vậy thì.

Cô kéo Chu Liệt đến đây, dùng sức, hôn chặt

Không phải là hời hợt, không phải cọ xát, mà là dính chặt vào nhau, mút lấy đầu lưỡi của đối phương.Phía sau là dòng nước nóng, dọc theo lồng ngực màu đồng của người đàn ông, cùng nhau chảy xuôi trên người Giang Ninh.

Cũng bởi vì vậy mà nhẹ nhàng nghiêng người. Côn thịt từ trong tiểu huyệt trượt ra một đoạn, tiểu huyệt chỉ còn ngậm cái quy đầu.“A Ninh, chúng ta làm lại một lần nữa nhé……”

Lại càng dùng sức hút vào.

Từ môi đến tiểu huyệt, ướt át quấn lấy Chu Liệt
 
Chương 26: Phòng tắm (6) Cùng nhau làm tình


Editor: Chang + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

Đối với Chu Liệt mà nói, anh không nghĩ Giang Ninh có hành động như thế này.Chỉ là——–Cứ như thân thể bị xé toạc ra.

Anh thậm chí chưa bao giờ nghĩ rằng Giang Ninh sẽ chủ động.Mây mưa dừng lại, trong căn phòng tắm nhỏ ngập trong một lớp sương mù dày đặc của nước.

Chỉ cần hai từ “Hôn em.”Ưm…Muốn lấy mạng cô!

Đủ để làm cho đầu óc Chu Liệt nở rộ như pháo hoa mùa hè, tỏa ra ánh sáng muôn màu.Nhưng cô chỉ nghe được một câu khàn khàn của đối phương…

Chỉ trong nháy mắt, sự kinh ngạc trong đôi mắt đen láy đã sớm biến mất.Là Giang Ninh muốn anh.Anh thậm chí chưa bao giờ nghĩ rằng Giang Ninh sẽ chủ động.

Những gì còn lại là sự nhiệt huyết thậm chí còn khiến người ta phấn khích hơn cả cao trào.

Đầu lưỡi Chu Liệt đi theo côn thịt, cùng nhau tiến vào.Đầu lưỡi Chu Liệt đi theo côn thịt, cùng nhau tiến vào.

Môi lưỡi quấn quýt thật sâu, thậm chí liếm mút bất kỳ nơi ẩm ướt nào trong khoang miệng của phụ nữ.Căn bản cô không nói được một chữ nào cả.Lại vào…

Trên tiểu huyệt, côn thịt to lớn cọ xát thật mạnh mẽ một lần nữa, gân xanh nhô lên mài lên vách thịt bên trong.Cô không còn cảm thấy lạnh và ẩm ướt nữa.Trên tiểu huyệt, côn thịt to lớn cọ xát thật mạnh mẽ một lần nữa, gân xanh nhô lên mài lên vách thịt bên trong.

Giang Ninh lập tức lại bị đặt lên cửa kính phòng tắm.Đến cuối cùng vẫn chỉ có thể yếu ớt nằm trên ngực Chu Liệt.

Lúc này.“Ưm——”

Cô không còn cảm thấy lạnh và ẩm ướt nữa.

Mọi sự chú ý của cơ thể tất cả đều tập trung vào người đàn ông.Trong phòng tắm chỉ có tiếng nước chảy ào ào, kèm theo đó là động tác mạnh mẽ của Chu Liệt.

Đầu óc choáng váng, chỉ có cái đầu lưỡi bị mút đến đau đớn, cùng với tiểu huyệt bị tách raCô lại lên đỉnh hai lần…“Ưm ưm ưm…”

Quá sâu…

Hức hức hức…Những gì còn lại là sự nhiệt huyết thậm chí còn khiến người ta phấn khích hơn cả cao trào.

Quá sâu rồi…Người đàn ông xấu xa đến mức, thậm chí không cho cô cơ hội thở dốc giữa chừng.Thậm chí ngay cả tiếng rên rỉ cũng bị chặn ở trong cổ họng.Giang Ninh lập tức lại bị đặt lên cửa kính phòng tắm.

Một lần nữa khoái cảm mãnh liệt ập tới.Khác hoàn toàn so với lúc người đàn ông xoa bóp lôi kéo…Mọi sự chú ý của cơ thể tất cả đều tập trung vào người đàn ông.

Người đàn ông mang theo sức nặng của cơ thể, lần lượt dùng sức xuyên qua người cô hết lần này đến lần khác, không dời một tấc trên đôi môi.Giang Ninh hô hấp dồn dập, thỉnh thoảng nuốt xuống, tất cả đều là nước bọt trong khoang miệng Chu Liệt.Cả người bồn chồn.

Cứ như thân thể bị xé toạc ra.Chu Liệt lần lượt siết chặt cánh tay, bắp thịt toàn thân cứng rắn mà nhô lên, có sức lực vô tận, giống như một cái máy đóng cọc không ngừng nghỉ.

Nhưng nó vẫn đan xen chặt chẽ với nhau, dâng trào vô vàn cung bậc cảm xúc.

“Ưm ưm ưm…”

Giang Ninh bị hôn quá sâu đến mức tiếng nức nở cũng không phát ra được.Thật chặt.

Trong phòng tắm chỉ có tiếng nước chảy ào ào, kèm theo đó là động tác mạnh mẽ của Chu Liệt.Trầm mặc nồng nặc như vậy, không biết kéo dài bao lâu.Giang Ninh bị hôn quá sâu đến mức tiếng nức nở cũng không phát ra được.

Làm thân thể va chạm, bạch bạch, có vẻ càng thêm vang dội dâm đãng.Hai lần rồi…

Lại vào…

To quá…Là Giang Ninh hôn anh.

Ưm…Nhưng mà…

Đôi chân mềm mại của Giang Ninh run rẩy, nhưng cơ thể trắng như tuyết dính chặt vào tấm kính.Đầu óc choáng váng, chỉ có cái đầu lưỡi bị mút đến đau đớn, cùng với tiểu huyệt bị tách ra

Chỉ có lúc Chu Liệt đụng phải, mới có thể nhẹ nhàng lắc lư một chút.Trong lòng cô nghẹn ngào, hận không thể cắn Chu Liệt một cái, cho dù là trừng anh một cái cũng tốt.Đủ để làm cho đầu óc Chu Liệt nở rộ như pháo hoa mùa hè, tỏa ra ánh sáng muôn màu.

Mỗi lần lắc lư, cặp vú như giác hút di chuyển, núm vú nhô lên bị nghiền nặng nề trượt đi.Tất cả là của anh.Đối với Chu Liệt mà nói, anh không nghĩ Giang Ninh có hành động như thế này.

Vừa đau vừa ngứa…Hức hức hức…

Khác hoàn toàn so với lúc người đàn ông xoa bóp lôi kéo…Cảm giác xa lạ chưa từng có, tất cả đều theo côn thịt của Chu Liệt, lần lượt tấn công cơ thể của cô hết lần này đến lần khác.

Thậm chí ngay cả tiếng rên rỉ cũng bị chặn ở trong cổ họng.

Giang Ninh hô hấp dồn dập, thỉnh thoảng nuốt xuống, tất cả đều là nước bọt trong khoang miệng Chu Liệt.

Ưm ưm ưm…Giang Ninh không muốn tự làm mình mất mặt, cô chỉ muốn rời khỏi “Hiện trường vụ án” này càng sớm càng tốt.Nhưng không nỡ từ bỏ nhanh như vậy.

Khoái cảm trong cơ thể đang kêu gào, cả người lại giống như giam cầm hít thở không thông.Quá sâu…Vào lúc người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, bắn lên mông Giang Ninh một lần nữa, cô hầu như không có ý thức hoàn chỉnh.

Cảm giác xa lạ chưa từng có, tất cả đều theo côn thịt của Chu Liệt, lần lượt tấn công cơ thể của cô hết lần này đến lần khác.

Lần quan hệ này có vẻ im lặng, nhưng rất sướng.Mỗi lần lắc lư, cặp vú như giác hút di chuyển, núm vú nhô lên bị nghiền nặng nề trượt đi.

Giang Ninh trong lúc run rẩy, lần lượt co rút căng thẳng.

Thật chặt.

Tiểu huyệt kẹp thật chặt, chặt quá.

Đầu Chu Liệt đầy mồ hôi, cắn đôi môi Giang Ninh, côn thịt của anh bị tiểu huyệt chặt chẽ kẹp vào suýt thì bắn tinh.Đôi chân mềm mại của Giang Ninh run rẩy, nhưng cơ thể trắng như tuyết dính chặt vào tấm kính.

Cả người bồn chồn.Giang Ninh trong lúc run rẩy, lần lượt co rút căng thẳng.

Nhưng không nỡ từ bỏ nhanh như vậy.Khi toàn thân cô đỏ bừng lên, ngón chân bị làm đến co rút, cô dùng hết sức lực toàn thân cúi xuống ngực người đàn ông

Là Giang Ninh muốn anh.

Là Giang Ninh hôn anh.Cái nhìn chằm chằm đó tựa như còn giận dữ, mắt đầy xuân tình, vô cùng quyến rũ.

Tất cả là của anh.Hai chân mềm giống như nàng tiên cá vừa lên bờ, không thể dùng được đôi chân đau xót, không chịu nổi sức nặng của cơ thể, ngay cả trong trận chiến cũng không thể đứng vững.Chỉ cần hai từ “Hôn em.”

Chu Liệt lần lượt siết chặt cánh tay, bắp thịt toàn thân cứng rắn mà nhô lên, có sức lực vô tận, giống như một cái máy đóng cọc không ngừng nghỉ.

Trầm mặc nồng nặc như vậy, không biết kéo dài bao lâu.Chỉ có lúc Chu Liệt đụng phải, mới có thể nhẹ nhàng lắc lư một chút.

“Ưm——”

Vào lúc người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, bắn lên mông Giang Ninh một lần nữa, cô hầu như không có ý thức hoàn chỉnh.Đầu Chu Liệt đầy mồ hôi, cắn đôi môi Giang Ninh, côn thịt của anh bị tiểu huyệt chặt chẽ kẹp vào suýt thì bắn tinh.

Bởi vì trong thời gian này…

Cô lại lên đỉnh hai lần…

Hai lần rồi…Cuối cùng Giang Ninh có thể lên tiếng, thở hồng hộc, lồng ngực phập phồng lên xuống, nhưng trên môi nóng rát đau đớn, ngay cả đáy lưỡi cũng đau.

Người đàn ông xấu xa đến mức, thậm chí không cho cô cơ hội thở dốc giữa chừng.

Khi toàn thân cô đỏ bừng lên, ngón chân bị làm đến co rút, cô dùng hết sức lực toàn thân cúi xuống ngực người đàn ông

Nhưng cô chỉ nghe được một câu khàn khàn của đối phương…

“A Ninh, anh còn muốn nữa.”

Lại muốn…

Muốn lấy mạng cô!To quá…

Mây mưa dừng lại, trong căn phòng tắm nhỏ ngập trong một lớp sương mù dày đặc của nước.Hai mắt cô đã sớm đỏ hoe vì khóc, lông mi ướt đẫm một mảnh, trên đôi mắt hơi nước mông lung.

Cuối cùng Giang Ninh có thể lên tiếng, thở hồng hộc, lồng ngực phập phồng lên xuống, nhưng trên môi nóng rát đau đớn, ngay cả đáy lưỡi cũng đau.

Căn bản cô không nói được một chữ nào cả.Ưm ưm ưm…

Hai chân mềm giống như nàng tiên cá vừa lên bờ, không thể dùng được đôi chân đau xót, không chịu nổi sức nặng của cơ thể, ngay cả trong trận chiến cũng không thể đứng vững.

Đến cuối cùng vẫn chỉ có thể yếu ớt nằm trên ngực Chu Liệt.Vừa đau vừa ngứa…

Giang Ninh không ngờ rằng một câu “Hôn em” có thể gây ra chuyện như vậy.

Trong lòng cô nghẹn ngào, hận không thể cắn Chu Liệt một cái, cho dù là trừng anh một cái cũng tốt.Làm thân thể va chạm, bạch bạch, có vẻ càng thêm vang dội dâm đãng.

Nhưng mà…Editor: Chang + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

Hai mắt cô đã sớm đỏ hoe vì khóc, lông mi ướt đẫm một mảnh, trên đôi mắt hơi nước mông lung.

Cái nhìn chằm chằm đó tựa như còn giận dữ, mắt đầy xuân tình, vô cùng quyến rũ.

Giang Ninh không muốn tự làm mình mất mặt, cô chỉ muốn rời khỏi “Hiện trường vụ án” này càng sớm càng tốt.

Chỉ là——–
 
Chương 27: Kỳ kinh nguyệt (1) Lần đầu thấy kinh


Editor: TLinh – Zel + Beta: Amourie, Linh

Giang Ninh vừa mới cử động, lập tức cảm giác có kì quái.Sau khi thu dọn xong, Giang Ninh quấn khăn tắm quanh người, tìm một vòng trong phòng tắm, cũng không tìm thấy băng vệ sinh để sử dụng.Cho dù đứng không vững, cũng nắm chặt tay vịn cửa kính, hai chân bất an kẹp cùng một chỗ.

Là từ trong bụng, mơ hồ truyền tới.Vài giây sau.Cẩn thận mở một khe cửa.

Cô nhíu mày, hai má vẫn đỏ bừng nhàn nhạt như trước, đuôi mắt vẫn ướt sũng, nhưng vẻ mặt có chút thay đổi rất nhỏ.Là tại anh làm không thoải mái sao?Giang Hải vẫn đến gõ cửa từ sáng sớm, hỏi Giang Ninh có muốn đi đến ruộng dưa hấu không.

Chu Liệt đang muốn ôm Giang Ninh đi ra ngoài.Hai chân run rẩy theo.Đây là kỳ kinh nguyệt đầu tiên của thiếu nữ.Vừa suy nghĩ vừa chuyển động. Tay Giang Ninh cầm khăn giấy run lên, sức lực không khống chế được, không cẩn thận quệt vào tiểu huyệt.

Người đàn ông bắt được vẻ mặt cô lóe lên rồi biến mất.Cô hít một hơi khí lạnh.Cô cầm khăn giấy lau sạch, nhưng một ý nghĩ ngớ ngẩn chợt lóe lên trong đầu cô.

Anh hỏi: “Anh làm em đau sao?” Giữa hai chân, còn có chất lỏng sền sệt đang chảy ra.

Người đàn ông cũng theo cô nhíu mày, giữa hai hàng lông mày hạ thấp xuống, tràn ngập cảm giác tự trách sau khi mất khống chế.Lúc trước dục vọng mang đến sung sướng bây giờ đã biến mất không thấy.

Chỉ là anh không nhịn được. Cho dù thật sự muốn làm, cũng không nên ở trong phòng tắm làm nhiều như vậy.Cô kìm lòng không được mở miệng, “A Liệt, anh có thể giúp em lấy băng vệ sinh được không?”

Giang Ninh vẫn cau mày, vươn tay đè cánh tay Chu Liệt.Giang Ninh nhìn cảnh này, ánh mắt run rẩy.Trên mặt Giang Ninh âm thầm nóng lên.

Cô không lên tiếng.[Anh Chu, anh có thể giúp em mua cái đó được không ạ?]Là từ trong bụng, mơ hồ truyền tới.

Sau khi tắt vòi hoa sen, trong phòng tắm yên tĩnh không có âm thanh nào khác

Vài giây sau.Cô không lên tiếng.

Lông mày Giang Ninh càng nhíu chặt.“Em tức giận sao?”

Cô đột nhiên giãy dụa, thoát khỏi vòng tay Chu Liệt.Hay là trong quá trình đã làm gì đó làm đau cô?Chu Liệt đang muốn ôm Giang Ninh đi ra ngoài.

Cho dù đứng không vững, cũng nắm chặt tay vịn cửa kính, hai chân bất an kẹp cùng một chỗ.Ánh mắt cô né tránh, nói với Chu Liệt, “Anh đi ra ngoài trước đi.”

Ánh mắt cô né tránh, nói với Chu Liệt, “Anh đi ra ngoài trước đi.”Cô nhíu mày, hai má vẫn đỏ bừng nhàn nhạt như trước, đuôi mắt vẫn ướt sũng, nhưng vẻ mặt có chút thay đổi rất nhỏ.

Hả?Giang Ninh nhỏ giọng, mắng một câu.

Lông mày Chu Liệt nhíu chặt theo. Anh chần chờ, nhìn kỹ, sắc mặt ngưng trọng.

“Em tức giận sao?”Người đàn ông bắt được vẻ mặt cô lóe lên rồi biến mất.

Anh lại hỏi, giọng nói hạ xuống một chút.“Ha——’’

Là tại anh làm không thoải mái sao?Phòng còn lại thông với phòng ngủ chính, đồ dùng nữ của Giang Ninh, đều để ở trong phòng wc kia.“Chết tiệt.”“Chu Liệt, anh đi ra ngoài trước đi.”

Hay là trong quá trình đã làm gì đó làm đau cô?

Đôi mắt đen như mực kia nhìn chằm chằm Giang Ninh không chớp mắt, một lòng một dạ muốn biết mọi chuyện.Giang Ninh vừa mới cử động, lập tức cảm giác có kì quái.Mà trong phòng tắm…Ga trải giường bẩn, chăn cũng bẩn. Váy trên người cô, quần lót của cô… Tất cả đều bẩn.

Nhưng điều này lại làm cho Giang Ninh càng thêm lo lắng. Cô cắn môi, khóe miệng mím chặt, hít sâu một hơi, tăng thêm giọng nói.Mà là… Kỳ kinh nguyệt của cô.

“Chu Liệt, anh đi ra ngoài trước đi.”Người đàn ông cao lớn đứng trước cửa phòng tắm, cúi đầu xuống cả người ngơ ngác ngây ngốc không nhúc nhích.Trong nhà Giang Ninh, không có phụ nữ. Giang Hải là một người đàn ông to lớn, chăm sóc ăn uống cũng được, nhưng chuyện ở phương diện này, ông chưa bao giờ nghĩ tới.

Cứ như vậy.

Chu Liệt bị đuổi ra khỏi phòng tắm.Đây không phải là vết thương.

Người đàn ông cao lớn đứng trước cửa phòng tắm, cúi đầu xuống cả người ngơ ngác ngây ngốc không nhúc nhích.

Giống như một đứa trẻ làm sai.Cô ngủ một giấc, mơ mơ màng màng tỉnh lại, lại phát hiện dưới thân có một vũng máu.Cô đỏ mặt suy nghĩ một chút, vốn định trực tiếp đi ra ngoài mua.

Lúc trước dục vọng mang đến sung sướng bây giờ đã biến mất không thấy.

Mà trong phòng tắm…

“Chết tiệt.”Chỉ là anh không nhịn được. Cho dù thật sự muốn làm, cũng không nên ở trong phòng tắm làm nhiều như vậy.

Giang Ninh nhỏ giọng, mắng một câu.Đều bị ‘’Làm’’ cho đỏ bừng, chạm vào một cái thật đau.Vào lúc đó cô đã nhận ra điều gì đó. Nhưng đối mặt với Chu Liệt, cô phải nói như thế nào đây.

Cô cúi đầu, nhìn về phía bên trong đùi.Chu Liệt bị đuổi ra khỏi phòng tắm.

Trên làn da trắng như tuyết, có một vết máu đỏ sẫm, đang chậm rãi chảy xuống.Không sớm cũng không muộn, hết lần này tới lần khác vào đúng lúc này.Khi kiến thức trong sách thực sự xảy ra trên cơ thể, Giang Ninh hoảng hốt.

Đây không phải là vết thương.

Mà là… Kỳ kinh nguyệt của cô.

Không sớm cũng không muộn, hết lần này tới lần khác vào đúng lúc này.Giang Ninh che miệng, buồn bã lên tiếng, cô nói còn muốn ngủ nướng nữa, hôm nay sẽ không đi.Anh hỏi: “Anh làm em đau sao?”

Ngay lúc tất cả mọi thứ kết thúcVừa nghe thấy tiếng mở cửa rất nhỏ, người nọ lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy kia nhìn thẳng vào cô

Giang Ninh cảm thấy bụng dưới có cảm giác quen thuộc, cùng với dòng chảy xuôi từ tiểu huyệt truyền đến.

Vào lúc đó cô đã nhận ra điều gì đó. Nhưng đối mặt với Chu Liệt, cô phải nói như thế nào đây.Đó là mùa hè năm Giang Ninh 13 tuổi.

Cô chỉ có thể giả vờ bình tĩnh, cố gắng chống đỡ, trước tiên đuổi người đàn ông kia ra ngoài rồi nói sau.Editor: TLinh – Zel + Beta: Amourie, LinhGiang Ninh xấu hổ nhìn mọi thứ trước mắt, trong lòng lo lắng không biết phải làm sao.

Trên mặt Giang Ninh âm thầm nóng lên.

Cô cầm khăn giấy lau sạch, nhưng một ý nghĩ ngớ ngẩn chợt lóe lên trong đầu cô.

Cũng không biết có dính vào trên côn thịt của Chu Liệt không…

Vừa suy nghĩ vừa chuyển động. Tay Giang Ninh cầm khăn giấy run lên, sức lực không khống chế được, không cẩn thận quệt vào tiểu huyệt.


“Ha——’’Cô đột nhiên giãy dụa, thoát khỏi vòng tay Chu Liệt.

Cô hít một hơi khí lạnh.

Đều bị ‘’Làm’’ cho đỏ bừng, chạm vào một cái thật đau.…

Hai chân run rẩy theo.Đã từng như thế này.Trường học có chương trình giảng dạy, giáo viên sẽ dạy. Nhưng những điều đó quá mù mờ.

Sau khi thu dọn xong, Giang Ninh quấn khăn tắm quanh người, tìm một vòng trong phòng tắm, cũng không tìm thấy băng vệ sinh để sử dụng.

Tầng này, có hai nhà vệ sinh.

Cái này cho đứa nhỏ dùng.Lông mày Giang Ninh càng nhíu chặt.

Phòng còn lại thông với phòng ngủ chính, đồ dùng nữ của Giang Ninh, đều để ở trong phòng wc kia.Anh lại hỏi, giọng nói hạ xuống một chút.

Cô đỏ mặt suy nghĩ một chút, vốn định trực tiếp đi ra ngoài mua.

Cẩn thận mở một khe cửa.

Không nghĩ tới, Chu Liệt đứng ở bên ngoài.Đối với kỳ kinh nguyệt, có nghĩ là cô sẽ từ một thiếu nữ trở thành phụ nữ, Giang Ninh không phải là không hiểu.

Vừa nghe thấy tiếng mở cửa rất nhỏ, người nọ lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy kia nhìn thẳng vào cô

Giang Ninh nhìn cảnh này, ánh mắt run rẩy.

Cô kìm lòng không được mở miệng, “A Liệt, anh có thể giúp em lấy băng vệ sinh được không?”Sau khi tắt vòi hoa sen, trong phòng tắm yên tĩnh không có âm thanh nào khác



[Anh Chu, anh có thể giúp em mua cái đó được không ạ?]Nhưng điều này lại làm cho Giang Ninh càng thêm lo lắng. Cô cắn môi, khóe miệng mím chặt, hít sâu một hơi, tăng thêm giọng nói.Hả?

Đã từng như thế này.Giang Ninh cảm thấy bụng dưới có cảm giác quen thuộc, cùng với dòng chảy xuôi từ tiểu huyệt truyền đến.

Giang Ninh đã nói những điều như thế.Không nghĩ tới, Chu Liệt đứng ở bên ngoài.

Đó là mùa hè năm Giang Ninh 13 tuổi.

Cô ngủ một giấc, mơ mơ màng màng tỉnh lại, lại phát hiện dưới thân có một vũng máu.

Ga trải giường bẩn, chăn cũng bẩn. Váy trên người cô, quần lót của cô… Tất cả đều bẩn.

Giữa hai chân, còn có chất lỏng sền sệt đang chảy ra.

Giang Ninh xấu hổ nhìn mọi thứ trước mắt, trong lòng lo lắng không biết phải làm sao.

Đây là kỳ kinh nguyệt đầu tiên của thiếu nữ.

Đối với kỳ kinh nguyệt, có nghĩ là cô sẽ từ một thiếu nữ trở thành phụ nữ, Giang Ninh không phải là không hiểu.

Trường học có chương trình giảng dạy, giáo viên sẽ dạy. Nhưng những điều đó quá mù mờ.Cô cúi đầu, nhìn về phía bên trong đùi.

Trong nhà Giang Ninh, không có phụ nữ. Giang Hải là một người đàn ông to lớn, chăm sóc ăn uống cũng được, nhưng chuyện ở phương diện này, ông chưa bao giờ nghĩ tới.

Khi kiến thức trong sách thực sự xảy ra trên cơ thể, Giang Ninh hoảng hốt.

Giang Hải vẫn đến gõ cửa từ sáng sớm, hỏi Giang Ninh có muốn đi đến ruộng dưa hấu không.

Giang Ninh che miệng, buồn bã lên tiếng, cô nói còn muốn ngủ nướng nữa, hôm nay sẽ không đi.

Giang Hải mỉm cười, xoay người rời đi.
 
Chương 28: Kỳ kinh nguyệt (2)


Editor: Chang + Beta: Amouriel, Linh

Năm đó, Chu Liệt mười tám tuổi.Giang Hải uống đến hồ đồ, còn ép Chu Liệt cũng uống một cốc.Là người đầu tiên thi tuyển sinh đại học.

Anh tốt nghiệp cấp 3, vẫn đứng đầu như cũ.Sau khi nói chuyện với Giang Hải, anh trở về nhà họ Giang.

Nhưng lần này vị trí đầu tiên thì khác.Trong tay anh cầm dưa hấu, ánh mắt nhìn về phía cánh đồng nhiều lần.Nếu đã bị Chu Liệt nhìn thấy, Giang Ninh cũng mở miệng nói chuyện.

Là người đầu tiên thi tuyển sinh đại học.Giang Ninh hoàn toàn không biết nói chuyện với Chu Liệt như thế nào, trong lúc hoảng hốt, không biết mở cửa như thế nào.

Trường học coi anh là học sinh ưu tú, trong thị trấn coi anh là Trạng Nguyên thi đại học, người trong thôn khen tổ tiên bọn họ đã hiển linh.Giang Ninh cắn đũa, nhìn về phía anh cười híp mắt, mang theo giọng nói ngưỡng mộ nói, “Anh Chu, anh thật lợi hại. Giáo viên của chúng em đều nói về anh đó, chúng em phải học hỏi anh nhiều hơn!”

Chu Liệt nghe được lời khen ngợi nhiều nhất từ trước đến nay.Chu Liệt nhẹ giọng nói, “Mau đi đi.”Chu Liệt nhìn dấu vết trước mắt, khuôn mặt chàng trai âm thầm đỏ lên. Vết đỏ từ cổ anh, đỏ đến mang tai.

Không chỉ khen ngợi, mà còn có tiền thưởng.Yết hầu Chu Liệt giật giật, tiếp tục bình tĩnh nói, “Em cầm quần áo đi vào phòng wc thay đi, nơi này anh sẽ dọn dẹp cho.”

Một xấp tiền dày cộp nhét vào tay anh.Vết máu đỏ sẫm kia, cái gì cũng thấy được.Chu Liệt vừa đẩy cửa ra, đánh giá Giang Ninh từ trên xuống dưới một vòng.Giọng nói trầm xuống đột ngột.

Anh có thể chọn trường tốt nhất, có một tương lai tốt nhấtAnh hỏi, “Em… Em đã rửa sạch chưa?”Anh cau mày, đôi mắt quét sạch phòng một vòng.Giang Ninh muốn ngăn cản anh, nhưng đã quá muộn rồi.

Nhưng tất cả những điều này, tất cả đều kém một câu nói của hai cha con nhà họ Giang.Giang Hải vẫn sảng khoái như vậy, vỗ vai anh cười vui vẻ, trên khuôn mặt ngăm đen hiện lên nếp nhăn.

Giang Hải vẫn sảng khoái như vậy, vỗ vai anh cười vui vẻ, trên khuôn mặt ngăm đen hiện lên nếp nhăn.

Đêm đón Chu Liệt về nhà, ông uống nửa bình rượu trắng.Chu Liệt có chút không yên lòng.Năm đó, Chu Liệt mười tám tuổi.

Mơ mơ màng màng nói, “Chú hạnh phúc lắm, thật vui vẻ! Từ sau khi mẹ của A Ninh đi rồi, còn chưa vui vẻ như lúc này!”Trong phòng lúc này mới truyền đến một ít tiếng động rất nhỏ.Cô xấu hổ mở miệng, “Anh Chu, lúc em tỉnh dậy đã như vậy rồi, thật bẩn… Tất cả đều bẩn… Em không biết phải làm sao nữa…”

Giang Hải uống đến hồ đồ, còn ép Chu Liệt cũng uống một cốc.

Chúc cuộc sống sau này của anh, từng bước thăng tiến.Nhưng lần này vị trí đầu tiên thì khác.“Anh Chu, đừng.”

Giang Ninh cắn đũa, nhìn về phía anh cười híp mắt, mang theo giọng nói ngưỡng mộ nói, “Anh Chu, anh thật lợi hại. Giáo viên của chúng em đều nói về anh đó, chúng em phải học hỏi anh nhiều hơn!”Anh xoay người nhìn Giang Ninh, không dám nhìn nửa người dưới của cô.Đêm đón Chu Liệt về nhà, ông uống nửa bình rượu trắng.

Câu “Anh thật lợi hại’’ Này, khiến Chu Liệt ba năm vất vả, càng thêm có ý nghĩa.Editor: Chang + Beta: Amouriel, Linh

Chu Liệt không thiếu tiền, nhưng vẫn bận rộn với ruộng dưa hấu như những năm trước.Cô ấp úng nói, “Anh Chu, sao anh lại ở đây?”

Ngày hôm đó, anh không nhìn thấy bóng dáng Giang Ninh.

Giang Hải u sầu nói, “Đứa nhỏ này đã lớn rồi, không dính người như trước nữa. Nó nói muốn ngủ muộn, hôm nay nó không đến. Thật là…”Mơ mơ màng màng nói, “Chú hạnh phúc lắm, thật vui vẻ! Từ sau khi mẹ của A Ninh đi rồi, còn chưa vui vẻ như lúc này!”Cô đứng trong phòng, luống cuống tay chân.

Chu Liệt có chút không yên lòng.Phòng bếp, phòng tắm, nhà vệ sinh tất cả đều ở ngoài trong sân, một căn nhà nhỏ do Giang Hải tự mình xây dựng sau khi ông học thợ xây.

Trong tay anh cầm dưa hấu, ánh mắt nhìn về phía cánh đồng nhiều lần.Nhà họ Giang lúc đó là một ngôi nhà ba gian nhỏ. Ở giữa là phòng khách, bên trái là phòng Giang Hải, bên phải là phòng Giang Ninh.

Nghĩ đi nghĩ lại.

Sau khi nói chuyện với Giang Hải, anh trở về nhà họ Giang.Trong phòng gọn gàng ngăn nắp, bài tập về nhà nghỉ hè của Giang Ninh đang viết một nửa đặt trên bàn học.

Nhà họ Giang lúc đó là một ngôi nhà ba gian nhỏ. Ở giữa là phòng khách, bên trái là phòng Giang Hải, bên phải là phòng Giang Ninh.Chăn bông được vén lên

Phòng bếp, phòng tắm, nhà vệ sinh tất cả đều ở ngoài trong sân, một căn nhà nhỏ do Giang Hải tự mình xây dựng sau khi ông học thợ xây.Ngày hôm đó, anh không nhìn thấy bóng dáng Giang Ninh.Giang Hải u sầu nói, “Đứa nhỏ này đã lớn rồi, không dính người như trước nữa. Nó nói muốn ngủ muộn, hôm nay nó không đến. Thật là…”

Chu Liệt đứng trước phòng của Giang Ninh, nhẹ nhàng gõ cửa.Một xấp tiền dày cộp nhét vào tay anh.Đôi mắt đen láy, nhìn vào mắt Giang Ninh.

Giang Ninh không lên tiếng.

Anh nói, “A Ninh, là anh đây.” Chu Liệt nhìn hai mắt run rẩy của Giang Ninh, cũng mơ hồ nhìn thấy gương mặt tái nhợt của cô sau cánh cửa

Trong phòng lúc này mới truyền đến một ít tiếng động rất nhỏ.Chu Liệt nghe tiếng bước chân Giang Ninh, mới đỏ mặt, thở hổn hển mấy hơi, rồi cúi đầu sắp xếp lại đồ.Anh lo lắng, “Em làm sao vậy? Có chuyện gì thế?”

Giang Ninh thoáng mở ra một khe cửa, từ trong khe hở lộ ra đôi mắt to đen nhánh, run lên, bối rối nhìn Chu Liệt.

Cô ấp úng nói, “Anh Chu, sao anh lại ở đây?”Câu “Anh thật lợi hại’’ Này, khiến Chu Liệt ba năm vất vả, càng thêm có ý nghĩa.

Chu Liệt nhìn hai mắt run rẩy của Giang Ninh, cũng mơ hồ nhìn thấy gương mặt tái nhợt của cô sau cánh cửaGiang Ninh theo bản năng dựa dẫm vào chàng trai có thể tin tưởng nhất.

Giọng nói trầm xuống đột ngột.Tay chân trắng nõn của thiếu nữ lộ ra bên ngoài, da thịt vô cùng mịn màng, ngay cả một cái túi chống muỗi cũng không có.

Anh lo lắng, “Em làm sao vậy? Có chuyện gì thế?”

Giang Ninh hoàn toàn không biết nói chuyện với Chu Liệt như thế nào, trong lúc hoảng hốt, không biết mở cửa như thế nào.

Cô đứng trong phòng, luống cuống tay chân.

Chu Liệt vừa đẩy cửa ra, đánh giá Giang Ninh từ trên xuống dưới một vòng.

Tay chân trắng nõn của thiếu nữ lộ ra bên ngoài, da thịt vô cùng mịn màng, ngay cả một cái túi chống muỗi cũng không có.Chúc cuộc sống sau này của anh, từng bước thăng tiến.

Anh cau mày, đôi mắt quét sạch phòng một vòng.

Trong phòng gọn gàng ngăn nắp, bài tập về nhà nghỉ hè của Giang Ninh đang viết một nửa đặt trên bàn học.Cũng chỉ có giường, hơi lộn xộn một chút.

Cũng chỉ có giường, hơi lộn xộn một chút.

Chu Liệt liếc nhìn một cái, anh đột nhiên vươn tay ——Giang Ninh không lên tiếng.

“Anh Chu, đừng.”

Giang Ninh muốn ngăn cản anh, nhưng đã quá muộn rồi.

Chăn bông được vén lên

Vết máu đỏ sẫm kia, cái gì cũng thấy được.

Giang Ninh giẫm lên chân dép lê, bất an vặn vẹo.

Chu Liệt nhìn dấu vết trước mắt, khuôn mặt chàng trai âm thầm đỏ lên. Vết đỏ từ cổ anh, đỏ đến mang tai.

Nếu đã bị Chu Liệt nhìn thấy, Giang Ninh cũng mở miệng nói chuyện.

Cô xấu hổ mở miệng, “Anh Chu, lúc em tỉnh dậy đã như vậy rồi, thật bẩn… Tất cả đều bẩn… Em không biết phải làm sao nữa…”

Luống cuống, hoảng loạn, đối với chuyện này vô cùng sợ hãi.

Giang Ninh theo bản năng dựa dẫm vào chàng trai có thể tin tưởng nhất.Chu Liệt không thiếu tiền, nhưng vẫn bận rộn với ruộng dưa hấu như những năm trước.

Chu Liệt hít sâu một hơi, đè yết hầu nói, “Không sao, giặt sạch sẽ là được. ”

Anh xoay người nhìn Giang Ninh, không dám nhìn nửa người dưới của cô.Nhưng tất cả những điều này, tất cả đều kém một câu nói của hai cha con nhà họ Giang.

Đôi mắt đen láy, nhìn vào mắt Giang Ninh.Anh có thể chọn trường tốt nhất, có một tương lai tốt nhất

Anh hỏi, “Em… Em đã rửa sạch chưa?”Không chỉ khen ngợi, mà còn có tiền thưởng.

Giang Ninh ngẩn người, sau đó lắc đầu, khuôn mặt sáng ngời cũng đỏ bừng.

Yết hầu Chu Liệt giật giật, tiếp tục bình tĩnh nói, “Em cầm quần áo đi vào phòng wc thay đi, nơi này anh sẽ dọn dẹp cho.”Cứ như vậy, Giang Ninh nghe Chu Liệt nói xong, cầm quần áo thay để giặt, đi vào phòng tắm.

Giang Ninh nhìn Chu Liệt, không nhúc nhích.

Chu Liệt nhẹ giọng nói, “Mau đi đi.”Anh tốt nghiệp cấp 3, vẫn đứng đầu như cũ.Giang Ninh ngẩn người, sau đó lắc đầu, khuôn mặt sáng ngời cũng đỏ bừng.

Cứ như vậy, Giang Ninh nghe Chu Liệt nói xong, cầm quần áo thay để giặt, đi vào phòng tắm.

Chu Liệt nghe tiếng bước chân Giang Ninh, mới đỏ mặt, thở hổn hển mấy hơi, rồi cúi đầu sắp xếp lại đồ.
 
Chương 29: Kỳ kinh nguyệt (3) Trưởng thành


Editor: Chang + Beta: Amouriel – Linh

Giữa mùa hè, trời nắng như đổ lửa.Cô cúi đầu nói “Cảm ơn anh”, cũng không biết Chu Liệt có nghe thấy không.‘’Cái đó’’.Editor: Chang + Beta: Amouriel – Linh

Trong sân nhà.Cô hoảng loạn, thậm chí không thể nói rõ ràng.Khuôn mặt trắng nõn của thiếu nữ, nhuốm màu đỏ bừng vì xấu hổ.Cô mím môi, nhẹ giọng nói, “Anh Chu, anh có thể giúp em đi mua cái kia được không ạ?”

Bóng dáng chàng trai cao ráo đẹp trai, dáng đứng thẳng tắp. Sau ba năm lột xác, trên người Chu Liệt không còn vóc dáng gầy gò như lúc trước, mà càng ngày càng rõ ràng sự bình tĩnh trầm ổn của người trưởng thành. Anh chạy nhanh ra ngoài.Thiếu nữ Giang Ninh còn không dám nói trực tiếp ba chữ “Băng vệ sinh”.

Nhưng ngày hôm đó.Chu Liệt nói xong, tiếp tục cúi đầu giặt đồ

Chàng trai bối rối, gấp gáp, rung động…Dòng nước ào ào, khi thì bắn tung tóe trên cánh tay anh. Cảm giác mát mẻ trên đầu ngón tay, làm cho trái tim rung động của anh có thể bình tĩnh lại

Từng giọt từng chút, tất cả đều dâng lên trong lòng.Giang Ninh vừa nhìn thấy, trên mặt càng đỏ hơn, dậm chân thẳng tắp.Chu Liệt ngẩng đầu lên, trên gương mặt đẹp trai tuấn tú vừa bình tĩnh vừa lạnh nhạt.

Anh chỉ yên lặng đứng im tại chỗ, nhưng ngược lại trái tim đập thình thịch thật mạnh. Âm thầm trải qua bước ngoặt của sự trưởng thành trong cuộc sống.Vòi nước ở một bên mở ra, dòng nước ào ào rơi xuống trong chậu nước, bắn tung tóe những bọt nước nhỏ nhắn.

Trong một ngôi nhà nhỏ bên cạnh sân.Giang Ninh nhìn bên ngoài phòng nhỏ, chàng trai cách đó không xa.

Cửa phòng wc, đóng chặt. Nhưng có âm thanh thỉnh thoảng truyền raChu Liệt tiếp tục nói, “Quần áo em thay tự mình giặt đi, còn lại anh sẽ giặt. ”

Nhưng người bên trong hỏi đi hỏi lại cùng một câu hỏi.Hai người.

‘’Anh Chu, anh có ở đó không ạ?”Giang Ninh mở khe cửa một lần nữa, cầm đồ đi vào.

Trong giọng nói của cô gái, có run rẩy nhẹ nhàng và bất an. Giống như sợ chàng trai bên ngoài sẽ rời đi, bỏ cô xuống một mình.‘’Anh Chu, anh đừng…..anh đừng……’’

Mỗi lần như vậy, Chu Liệt đều ổn định tâm tư, bình tĩnh trả lời, “Anh đang ở đây.”Bóng dáng cao lớn của Chu Liệt ngồi xổm bên cạnh chậu nước.Chu Liệt bỏ lại một câu, bóng dáng theo đó biến mất không thấy.Bây giờ phải làm sao đây?

Giang Ninh ở trong phòng tắm, qua khe cửa nghe được giọng nói của anh, trái tim vừa bồn chồn, giờ đã bình tĩnh lại.Giang Ninh ở trong phòng tắm, qua khe cửa nghe được giọng nói của anh, trái tim vừa bồn chồn, giờ đã bình tĩnh lại.

Nhưng vài phút sau.Anh bình tĩnh lên tiếng, hỏi Giang Ninh, “A Ninh, em có biết giặt quần áo không? ”

Cô lại hỏi một lần nữa, “Anh Chu, anh có ở đó không ạ?”‘’Anh Chu, anh có ở đó không ạ?”

“Anh ở đây.”Hai tay của anh dùng sức nắm lấy ga giường.

Chỉ có nghe được giọng nói của Chu Liệt, Giang Ninh mới cảm thấy yên tâm.Mỗi lần như vậy, Chu Liệt đều ổn định tâm tư, bình tĩnh trả lời, “Anh đang ở đây.”

Chờ Giang Ninh rửa sạch sẽ xong.Lúc anh trở về trong sân một lần nữa.

Cô mặc một chiếc váy và thay quần lót cũng sạch sẽ, lúc này mới phát hiện cô thiếu một thứ gì đó.Cô mặc một chiếc váy và thay quần lót cũng sạch sẽ, lúc này mới phát hiện cô thiếu một thứ gì đó.

Giang Ninh lúc này ở trong phòng wc, đi tới đi lui. Cô không nghĩ tới thứ kia, Chu Liệt cũng không nhắc nhở cô.Anh chạy vội vàng đi rồi lại vội vàng trở về nhà.

Bây giờ phải làm sao đây?Trong đôi mắt rũ xuống kia, không thể giấu được ánh mắt kịch liệt chớp động. Chu Liệt không thong dong bình tĩnh như biểu hiện của anh.

Khuôn mặt trắng nõn của thiếu nữ, nhuốm màu đỏ bừng vì xấu hổ.…

Thật lâu sau.Năm đóThậm chí cũng không dám nhìn thẳng đôi mắt trong khe cửa.

Cô cũng không hỏi nữa, “Anh Chu, anh có ở đó không?”Rất ổn định.

Chu Liệt ở ngoài phòng lo lắng, nhưng không dám tiến lên.Chàng trai bối rối, gấp gáp, rung động…

Ánh mặt trời nóng rực, phơi nắng sau lưng anh thiêu đốt.Cô lại hỏi một lần nữa, “Anh Chu, anh có ở đó không ạ?”Giang Ninh gật đầu, nhẹ nhàng, “Biết ”

Giang Ninh sau một phen giãy dụa do dự.Trong một ngôi nhà nhỏ bên cạnh sân.Giọng nói trong trẻo, nhẹ nhàng truyền đến bên tai Chu Liệt. Làm cho vành tai của anh, một trận ong ong nóng lên.

Cô nhẹ nhàng mở cửa, một khe cửa nhỏ từ khe hở, để lộ ra một đôi mắt đen trong suốt sáng ngờiTrong sân nhà.

Ánh mắt ngượng ngùng chớp mắt lia lịa.Gió mùa hè thổi vào cơ thể ngột ngạt khô nóng.

Hai má đỏ bừng như quả đào.Lúc Chu Liệt lên tiếng, trong giọng nói không có chút nóng nảy.

Giang Ninh nhìn bên ngoài phòng nhỏ, chàng trai cách đó không xa.Trong nháy mắt, chàng trai Chu Liệt chần chờ hoang mang, sau đó lập tức hiểu được là cái gì.

Cô mím môi, nhẹ giọng nói, “Anh Chu, anh có thể giúp em đi mua cái kia được không ạ?”

Giọng nói trong trẻo, nhẹ nhàng truyền đến bên tai Chu Liệt. Làm cho vành tai của anh, một trận ong ong nóng lên.

‘’Cái đó’’.Cửa phòng wc, đóng chặt. Nhưng có âm thanh thỉnh thoảng truyền ra

Thiếu nữ Giang Ninh còn không dám nói trực tiếp ba chữ “Băng vệ sinh”.Hai má đỏ bừng như quả đào.

Trong nháy mắt, chàng trai Chu Liệt chần chờ hoang mang, sau đó lập tức hiểu được là cái gì.Chờ Giang Ninh đi ra lần nữa, trên mặt cô còn lộ ra vẻ xấu hổ.

Khuôn mặt của anh càng đỏ hơn.

Thậm chí cũng không dám nhìn thẳng đôi mắt trong khe cửa.Ánh mắt ngượng ngùng chớp mắt lia lịa.

“Em chờ anh một chút, anh đi mua lập tức rồi về ngay.”Bóng dáng chàng trai cao ráo đẹp trai, dáng đứng thẳng tắp. Sau ba năm lột xác, trên người Chu Liệt không còn vóc dáng gầy gò như lúc trước, mà càng ngày càng rõ ràng sự bình tĩnh trầm ổn của người trưởng thành.

Chu Liệt bỏ lại một câu, bóng dáng theo đó biến mất không thấy.Chờ Giang Ninh rửa sạch sẽ xong.Trong giọng nói của cô gái, có run rẩy nhẹ nhàng và bất an. Giống như sợ chàng trai bên ngoài sẽ rời đi, bỏ cô xuống một mình.

Anh chạy nhanh ra ngoài.

Gió mùa hè thổi vào cơ thể ngột ngạt khô nóng.Ánh mặt trời nóng rực, phơi nắng sau lưng anh thiêu đốt.

Năm đó

Trong thôn không có siêu thị, chỉ có một cửa hàng nhỏ ở cổng thôn.

Chu Liệt sợ Giang Ninh ở nhà một mình sợ hãi.

Anh chạy vội vàng đi rồi lại vội vàng trở về nhà.

Trên trán và mặt, tất cả đều là mồ hôi to bằng hạt đậu, mỗi giọt mồ hôi chảy ròng ròng xuống.

Lúc anh trở về trong sân một lần nữa.

Ngực Chu Liệt còn đang phập phồng kịch liệt, nặng nề thở hổn hển.

Anh đứng một lúc. Chậm rãi vươn tay ra, gõ cửa phòng wc.Chu Liệt lấy chậu nước lớn ra giặt quần áo.

“A Ninh, anh đã mua nó về rồi.”Từng giọt từng chút, tất cả đều dâng lên trong lòng.

Lúc Chu Liệt lên tiếng, trong giọng nói không có chút nóng nảy.

Rất ổn định.

Làm cho lòng người cảm thấy yên tâm.

Giang Ninh mở khe cửa một lần nữa, cầm đồ đi vào.Anh đứng một lúc. Chậm rãi vươn tay ra, gõ cửa phòng wc.

Cô cúi đầu nói “Cảm ơn anh”, cũng không biết Chu Liệt có nghe thấy không.Đó là cách mọi thứ được quyết định.

Hai người.

Âm thầm trải qua bước ngoặt của sự trưởng thành trong cuộc sống.



Chờ Giang Ninh đi ra lần nữa, trên mặt cô còn lộ ra vẻ xấu hổ.

Mà trong sân.Cô cũng không hỏi nữa, “Anh Chu, anh có ở đó không?”

Chu Liệt lấy chậu nước lớn ra giặt quần áo.Thật lâu sau.

Khăn trải giường bị bẩn, chăn… Tất cả đều ở trong đó.

Vòi nước ở một bên mở ra, dòng nước ào ào rơi xuống trong chậu nước, bắn tung tóe những bọt nước nhỏ nhắn.Nhưng ngày hôm đó.

Bóng dáng cao lớn của Chu Liệt ngồi xổm bên cạnh chậu nước.

Anh khom lưng xuống, cúi đầu, vẻ mặt nghiêm túc, hai tay nắm lấy ga giường, nhẹ nhàng chà xát qua lại.

‘’Anh Chu, anh đừng…..anh đừng……’’

Giang Ninh vừa nhìn thấy, trên mặt càng đỏ hơn, dậm chân thẳng tắp.

Cô hoảng loạn, thậm chí không thể nói rõ ràng.Chu Liệt sợ Giang Ninh ở nhà một mình sợ hãi.

Chu Liệt ngẩng đầu lên, trên gương mặt đẹp trai tuấn tú vừa bình tĩnh vừa lạnh nhạt.

Anh bình tĩnh lên tiếng, hỏi Giang Ninh, “A Ninh, em có biết giặt quần áo không? ”

Giang Ninh gật đầu, nhẹ nhàng, “Biết ”

Chu Liệt tiếp tục nói, “Quần áo em thay tự mình giặt đi, còn lại anh sẽ giặt. ”Chu Liệt ở ngoài phòng lo lắng, nhưng không dám tiến lên.

Đó là cách mọi thứ được quyết định.Nhưng người bên trong hỏi đi hỏi lại cùng một câu hỏi.

Chu Liệt thậm chí còn đặt một chậu nước nhỏ bên cạnh bồn nước lớn. Bên trong đổ đầy nước, bột giặt và xà phòng được đặt ở một bên. Hiển nhiên là trước khi Giang Ninh chưa ra, anh đã sắp xếp mọi thứ.

Chu Liệt nói xong, tiếp tục cúi đầu giặt đồ

Trong đôi mắt rũ xuống kia, không thể giấu được ánh mắt kịch liệt chớp động. Chu Liệt không thong dong bình tĩnh như biểu hiện của anh.

Hai tay của anh dùng sức nắm lấy ga giường.

Dòng nước ào ào, khi thì bắn tung tóe trên cánh tay anh. Cảm giác mát mẻ trên đầu ngón tay, làm cho trái tim rung động của anh có thể bình tĩnh lại
 
Chương 30: Kỳ kinh nguyệt (4) Rung động


Editor: Yee – Chang + Beta: Amouriel, Linh

Từ đó đến rất nhiều năm về sau.Đợi đến khi Giang Ninh nhìn không rõ, mới thu hồi ánh mắt quay người vào nhà.

Giang Ninh đã từng nhớ lại buổi sáng mùa hè năm đó không biết bao nhiêu lần.Giang Ninh cúi đầu, mái tóc dài nhẹ nhàng buông xuống bên cạnh gương mặt trắng nõnGiang Ninh dặn dò: “Anh đi trên đường cẩn thận nhé.”

Có ánh mặt trời rực rỡ, căn nhà đơn sơ, có chàng trai nghiêm túc cúi đầu giặt khăn trải giường.Chu Điềm và Giang Hành ở nhà trẻ, chắc là đang nôn nóng chờ bố mẹ tới đón rồi.

Thời tiết oi bức, yên tĩnh đến mức không thể nghe thấy tiếng kêu của côn trùng.Trong khoảnh khắc đó.Bóng dáng nhỏ ôm eo Giang Ninh, cả khuôn mặt đều vùi vào bụng dưới của cô, bắt đầu khóc thút thít thảm thiết. Nước mắt không kìm được mà lau trên quần áo của Giang Ninh.

Chỉ có tiếng nước chảy ào ào đang không ngừng vang lên.“Mẹ ơi, bố xấu xa lắm! Bố không đến đón con đúng giờ!”Dáng vẻ kia giống như hận không thể trở về trong bụng Giang Ninh.

Họ quay lưng lại với nhau. Đặt một chậu nước trước mặt.Đôi tay đã từng giúp cô giặt khăn trải giường…Và đôi tay vừa rồi nặng nề xoa cặp vú của cô, không chịu buông tay ra.Giang Ninh cầm đồ, đóng cửa vào.

Mặt trời ở phía sau lưng, nóng như thiêu đốt.Người đàn ông cầm đồ và bung dù, bóng dáng nhanh chóng đi vào trong mưa.Cô mở một khe cửa.

Nhưng hai tay ngâm mình trong chậu nước, từng đợt mát mẻ.Anh đã không còn là chàng trai suy nghĩ không chu đáo kia nữa, mọi chuyện gì đều sắp xếp rõ ràng.

Giang Ninh cúi đầu, mái tóc dài nhẹ nhàng buông xuống bên cạnh gương mặt trắng nõnChu Liệt lập tức đứng dậy: “Anh đi ngay đây.”

Cô mang theo sự ngại ngùng, xấu hổ, bất an… Lặng lẽ quay đầu vụng trộm nhìn về phía Chu Liệt bên cạnh cô.Sau nửa tiếng.

Lông mày của anh rất đậm, đường nét rắn rỏi, từ khóe mắt đến đôi môi mỏng, đều mang theo tỉ mỉ nghiêm túc.Lúc nhớ lại buổi sáng kia, tim không khống chế được mà đập thật nhanh.Trong khe hở, lòng bàn tay ngăm đen thô ráp của người đàn ông luồn vào

Đôi mắt đen sâu, bình tĩnh nhìn chăm chú.Làm cho cô rung động thật lâu.Trường mẫu giáo tan học lúc ba giờ, nhưng hôm nay là một ngày bão lớn, nhưng là bão trong lòng người

Trong lòng bàn tay, từng chút một, chà xát qua lại.Đúng là đã 3h30 rồi.

Giang Ninh sợ bị Chu Liệt phát hiện nên chỉ nhìn thoáng qua, vội vàng thu hồi ánh mắt.

Trong lồng ngực, tim đập thình thịch rất mạnh.Hơn nữa cộng thêm kỳ kinh nguyệt nữa, bụng dưới đau nhức khó chịu.Thiếu nữ 13 tuổi, cũng không hiểu lý do vì sao tim đập mạnh như vậy.

Thiếu nữ 13 tuổi, cũng không hiểu lý do vì sao tim đập mạnh như vậy.Chu Liệt dường như thất thần, ngay cả tiếng mở cửa và tiếng bước chân của Giang Ninh, anh cũng không nghe thấy.Có ánh mặt trời rực rỡ, căn nhà đơn sơ, có chàng trai nghiêm túc cúi đầu giặt khăn trải giường.

Nhưng trong vài năm nữa.Chu Điềm về nhà với hai con mắt đỏ hoe. Đôi mắt cô bé đẫm lệ, tràn ngập tủi thân.

Lúc cô trưởng thành…..Trong lòng bàn tay, từng chút một, chà xát qua lại.Giang Ninh bị đè vào trong phòng tắm, làm hai lần liên tiếp, hai chân đau vì kiệt sức.

Lúc nhớ lại buổi sáng kia, tim không khống chế được mà đập thật nhanh.Không bật TV, cũng không xem điện thoại di động. Thậm chí còn không bật đèn.

Ngày hôm đó, ánh mặt trời rơi trên người Chu Liệt chỗ nào anh cũng tỏa sáng lấp lánh.Có tiếng gõ từ phòng wc

Làm cho cô rung động thật lâu.

…“A Liệt, đã ba giờ rưỡi rồi.”Chỉ có tiếng nước chảy ào ào đang không ngừng vang lên.

Cốc cốc cốc.Chỉ ngồi yên lặng.

Có tiếng gõ từ phòng wcGiang Ninh ở trong phòng wc một hồi lâu rồi mới đi ra ngoài.Đẩy cửa ra.

Giang Ninh từ trong trí nhớ hoàn hồn.Mặt trời ở phía sau lưng, nóng như thiêu đốt.Trong tay Chu Liệt, không chỉ cầm đồ dùng phụ nữ Giang Ninh cần, mà còn lấy đồ lót và quần áo cho Giang Ninh.

Cô mở một khe cửa.Chỉ cần đi đến vài bước.

Trong khe hở, lòng bàn tay ngăm đen thô ráp của người đàn ông luồn vàoVừa mới vào cửa, ngay cả dép lê cũng không mang. Cô bé bước chân một đường vọt tới trong ngực Giang Ninh, lập tức bắt đầu mách lẻo.

Đôi tay đã từng giúp cô giặt khăn trải giường…Và đôi tay vừa rồi nặng nề xoa cặp vú của cô, không chịu buông tay ra.Người đàn ông nhanh chóng lấy lại bình tĩnh như trước. Anh liếc nhìn thời gian.Anh bởi vì ham muốn của mình, thế mà lại quên đón con tan học.

Trong tay Chu Liệt, không chỉ cầm đồ dùng phụ nữ Giang Ninh cần, mà còn lấy đồ lót và quần áo cho Giang Ninh.

Anh đã không còn là chàng trai suy nghĩ không chu đáo kia nữa, mọi chuyện gì đều sắp xếp rõ ràng.

Giang Ninh cầm đồ, đóng cửa vào.

Hai người im lặng với nhau, cái gì cũng không nóiTrên mặt anh mang theo vội vàng, bối rối, thậm chí còn có chột dạ như vậy

Giang Ninh ở trong phòng wc một hồi lâu rồi mới đi ra ngoài.

Đẩy cửa ra.Cô mím môi.

Chỉ cần đi đến vài bước.Bên ngoài phòng trời còn đang mưa, mây đen bao phủ, ngay cả trong phòng cũng có chút u ám.

Ánh mắt Giang Ninh ngẩn ra.

Cô nhìn thấy Chu Liệt ngồi trên sô pha trong phòng khách.Chu Liệt đột nhiên bị đánh thức.

Vóc dáng người đàn ông rất cao, lưng phía sau rộng lớn, dáng ngồi thẳng tắp.Cô nhìn thấy Chu Liệt ngồi trên sô pha trong phòng khách.

Không bật TV, cũng không xem điện thoại di động. Thậm chí còn không bật đèn.Editor: Yee – Chang + Beta: Amouriel, LinhHai người im lặng với nhau, cái gì cũng không nói

Chỉ ngồi yên lặng.Sau khi Chu Liệt đi ra ngoài, cô chống đỡ sức lực nấu cơm trong bếp.

Bên ngoài phòng trời còn đang mưa, mây đen bao phủ, ngay cả trong phòng cũng có chút u ám.“Mẹ ơi, hức hức hức…”

Chu Liệt dường như thất thần, ngay cả tiếng mở cửa và tiếng bước chân của Giang Ninh, anh cũng không nghe thấy.Từ đó đến rất nhiều năm về sau.

Trong khoảnh khắc đó.

Giang Ninh dừng lại ở trên người Chu Liệt, trong bóng lưng kia, nhìn thấy cô đơn mãnh liệt.Họ quay lưng lại với nhau. Đặt một chậu nước trước mặt.

Cô mím môi.Chu Liệt thúc giục: “Ừm, em mau vào phòng đi, bên ngoài gió mạnh lắm.”

Trong ánh mắt hỗn loạn hiện lên rất nhiều thứ.Lúc cô trưởng thành…..

Chần chờ lên tiếng, nhưng chỉ nói một câu.Lông mày của anh rất đậm, đường nét rắn rỏi, từ khóe mắt đến đôi môi mỏng, đều mang theo tỉ mỉ nghiêm túc.

“A Liệt, đã ba giờ rưỡi rồi.”Cốc cốc cốc.


Chu Liệt đột nhiên bị đánh thức.

Trên mặt anh mang theo vội vàng, bối rối, thậm chí còn có chột dạ như vậyGiang Ninh sợ bị Chu Liệt phát hiện nên chỉ nhìn thoáng qua, vội vàng thu hồi ánh mắt.

Hoàn toàn không có bình tĩnh trầm ổn như trước.Trong một đêm, Giang Ninh dường như nhìn thấy Chu Liệt lúc đầu mới đến nhà cô.

Anh bởi vì ham muốn của mình, thế mà lại quên đón con tan học.

Trong một đêm, Giang Ninh dường như nhìn thấy Chu Liệt lúc đầu mới đến nhà cô.“Mẹ ơi, các bạn nhỏ trong trường mẫu giáo đều đi về hết rồi, chỉ còn lại con và anh trai ở đó!”

Chẳng qua cảm xúc như vậy, thoáng cái đã biến mất.Trong ánh mắt hỗn loạn hiện lên rất nhiều thứ.

Người đàn ông nhanh chóng lấy lại bình tĩnh như trước. Anh liếc nhìn thời gian.

Đúng là đã 3h30 rồi.Sau đó hai người bận rộn mọi lúc mọi nơi

Trường mẫu giáo tan học lúc ba giờ, nhưng hôm nay là một ngày bão lớn, nhưng là bão trong lòng ngườiCô loạng choạng, lùi lại vài bước.

Chu Điềm và Giang Hành ở nhà trẻ, chắc là đang nôn nóng chờ bố mẹ tới đón rồi.

Chu Liệt lập tức đứng dậy: “Anh đi ngay đây.”

Sau đó hai người bận rộn mọi lúc mọi nơiGiang Ninh đã từng nhớ lại buổi sáng mùa hè năm đó không biết bao nhiêu lần.

Giang Ninh từ trong tủ giày lấy giày mưa của Chu Điềm và Giang Hành ra. Chu Liệt lấy một chiếc áo mưa nhỏ và một chiếc ô.Cô mang theo sự ngại ngùng, xấu hổ, bất an… Lặng lẽ quay đầu vụng trộm nhìn về phía Chu Liệt bên cạnh cô.

Giang Ninh dặn dò: “Anh đi trên đường cẩn thận nhé.”Ngày hôm đó, ánh mặt trời rơi trên người Chu Liệt chỗ nào anh cũng tỏa sáng lấp lánh.

Chu Liệt thúc giục: “Ừm, em mau vào phòng đi, bên ngoài gió mạnh lắm.”

Người đàn ông cầm đồ và bung dù, bóng dáng nhanh chóng đi vào trong mưa.Hai chân vẫn run rẩy, nhưng bị Chu Điềm nhào tới như vậy, thiếu chút nữa cô đứng không vững.Giang Ninh dừng lại ở trên người Chu Liệt, trong bóng lưng kia, nhìn thấy cô đơn mãnh liệt.

Đợi đến khi Giang Ninh nhìn không rõ, mới thu hồi ánh mắt quay người vào nhà.Chần chờ lên tiếng, nhưng chỉ nói một câu.



Sau nửa tiếng.

Hai tiểu bá vương đã trở về, trong phòng lớn rộng rãi lại náo nhiệt lên.

Chu Điềm về nhà với hai con mắt đỏ hoe. Đôi mắt cô bé đẫm lệ, tràn ngập tủi thân.

Vừa mới vào cửa, ngay cả dép lê cũng không mang. Cô bé bước chân một đường vọt tới trong ngực Giang Ninh, lập tức bắt đầu mách lẻo.

“Mẹ ơi, bố xấu xa lắm! Bố không đến đón con đúng giờ!”Nhưng hai tay ngâm mình trong chậu nước, từng đợt mát mẻ.

“Mẹ ơi, các bạn nhỏ trong trường mẫu giáo đều đi về hết rồi, chỉ còn lại con và anh trai ở đó!”

“Mẹ ơi, hức hức hức…”

Bóng dáng nhỏ ôm eo Giang Ninh, cả khuôn mặt đều vùi vào bụng dưới của cô, bắt đầu khóc thút thít thảm thiết. Nước mắt không kìm được mà lau trên quần áo của Giang Ninh.

Dáng vẻ kia giống như hận không thể trở về trong bụng Giang Ninh.

Giang Ninh bị đè vào trong phòng tắm, làm hai lần liên tiếp, hai chân đau vì kiệt sức.

Hơn nữa cộng thêm kỳ kinh nguyệt nữa, bụng dưới đau nhức khó chịu.

Sau khi Chu Liệt đi ra ngoài, cô chống đỡ sức lực nấu cơm trong bếp.

Hai chân vẫn run rẩy, nhưng bị Chu Điềm nhào tới như vậy, thiếu chút nữa cô đứng không vững.

Cô loạng choạng, lùi lại vài bước.

Ở bên cạnh, một bàn tay mang theo hơi nước vươn ra vững vàng ôm lấy eo cô.
 
Chương 31: Tức giận


Editor: Chang + Beta: Amouriel, Linh

Chu Liệt đỡ Giang Ninh đứng vững, tay kia cũng lặng lẽ không tiếng động kéo cánh tay nhỏ bé của Chu Điềm.Lúc hai đứa nhỏ đi chơi không dám hỏi trước mặt Giang Ninh.

Anh bảo vệ bé lớn của mình và không quên bé con nhỏ của anh nữa.Ngay sau đó tiếp tục chậm rãi nói.

Chu Điềm vùi vào trước người Giang Ninh không để ý tới người khác, khóc đến mức hoàn toàn quên mất chính mình.Chu Điềm vừa nghe.Chuyện này, Chu Liệt không xử lý được.

Giang Ninh nhướng mắt nhìn về phía người đàn ông cao lớn bên cạnh.…Chu Điềm và Giang Hành vừa nghe, lập tức thay đổi vẻ mặt.

Tay Chu Liệt lạnh lẽo, không dừng lại trên người cô bao lâu, nhẹ nhàng đưa người về phía trước một chút.Trong mắt Chu Điềm ngập nước, đến gần trước mặt Giang Ninh, “Mẹ ơi, mẹ có đau không ạ?”Chu Liệt đỡ Giang Ninh đứng vững, tay kia cũng lặng lẽ không tiếng động kéo cánh tay nhỏ bé của Chu Điềm.

Anh nói “Anh sẽ làm bữa tối cho, em đi dỗ con đi.” Cô thích cảm giác được Chu Liệt cầu xin nàyVậy nên, phải chăm sóc mẹ thật tốt.

Cũng dùng ánh mắt ý bảo nhìn về phía sofa một chút.Khăn mặt mềm mại lau mặt nhỏ nhắn của Giang Hành vẫn căng thẳng như trước.Đó là Giang Hành.Chu Điềm từ trên ghế sofa đi xuống. Cô bé mang dép lê nhỏ họa tiết con thỏ, đi vào phòng bếp, kéo quần áo của Chu Liệt.

Giang Ninh nhìn theo ánh mắt Chu Liệt, chỉ nhìn thấy một bóng người nhỏ nhắn đang ngồi trên sofa.Đầu tiên cô dặn dò một câu, “Dưới đất lạnh lắm, lần sau nhất định phải đi dép lê vào.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn căng chặt, thẳng lưng, vừa vào cửa đã buồn bực không thèm lên tiếng.Vẫn không nói một tiếng.Trong lúc lén lút, Chu Liệt nói với hai đứa trẻ: “Mẹ vì sinh các con nên thân thể không tốt, thường xuyên bị bệnh đấy.”Về sau, đứa trẻ lớn hơn.

Đó là Giang Hành.

Chắc là đang giận dỗi rồi. Hôm nay Chu Liệt bỏ lỡ thời gian tan học, hơn nữa trời tối mưa to, làm đắc tội hai tiểu tổ tông này rồi.“Tiểu Hành, con vẫn còn tức giận sao?”

Chuyện này, Chu Liệt không xử lý được.So với Chu Điềm thích ầm ĩ lại nói nhiều, đứa con trai biết suy nghĩ sớm này thực ra còn khó dỗ hơn.Giang Hành và Chu Điềm trong nháy mắt không còn tức giận nữa, trong đôi mắt trong suốt, tất cả đều lo lắng cho Giang Ninh.

Đến cuối cùng, vẫn phải dựa vào Giang Ninh mới được.Giang Ninh nhìn theo ánh mắt Chu Liệt, chỉ nhìn thấy một bóng người nhỏ nhắn đang ngồi trên sofa.Thật ngọt ~Trong ký ức của Giang Hành và Chu Điềm.

Ánh mắt người đàn ông nhìn Giang Ninh, không hiểu sao như thể đang cầu xin.Giang Ninh ngồi trên sofa, bên trái là Chu Điềm, bên phải là Giang Hành.

Giang Ninh ở trong lòng, im lặng mỉm cười.Chu Điềm không nhịn được len lén vươn đầu lưỡi, liếm liếm cái thìa trong tay.Ánh mắt người đàn ông nhìn Giang Ninh, không hiểu sao như thể đang cầu xin.

Cô thích cảm giác được Chu Liệt cầu xin nàyChu Liệt đứng ở trong phòng bếp bận rộn.

…Trên TV đang phát bộ phim “Đội tuần tra Gâu Gâu” yêu thích của Giang Hành.Kỳ kinh nguyệt tới thôi ấy mà. Cũng coi như là không thoải mái nhỉ.

Một lát sau.

Chu Liệt đứng ở trong phòng bếp bận rộn.Giang Ninh nhướng mắt nhìn về phía người đàn ông cao lớn bên cạnh.“Mẹ ơi…”

Giang Ninh ngồi trên sofa, bên trái là Chu Điềm, bên phải là Giang Hành.Đừng thấy Giang Hành ngày thường ham chơi như những bé trai bình thường, nhưng gặp chuyện lớn, cậu bé luôn giận dỗi như người lớn

Trong tay cô cầm một cái khăn khô, nhẹ nhàng lau nước mưa trên tóc cho hai đứa trẻ.Bọn trẻ mơ hồ nhớ rõ khi còn nhỏ, sức khỏe Giang Ninh không tốt, đặc biệt là những ngày thời tiết thay đổi, cô luôn bị bệnh.

Trên TV đang phát bộ phim “Đội tuần tra Gâu Gâu” yêu thích của Giang Hành.

Thằng nhóc kia tuy rằng vẻ mặt cố chấp không tự nhiên, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía TV.

Giang Ninh hiểu con cái của mình.Chắc là đang giận dỗi rồi. Hôm nay Chu Liệt bỏ lỡ thời gian tan học, hơn nữa trời tối mưa to, làm đắc tội hai tiểu tổ tông này rồi.Anh bảo vệ bé lớn của mình và không quên bé con nhỏ của anh nữa.

Đừng thấy Giang Hành ngày thường ham chơi như những bé trai bình thường, nhưng gặp chuyện lớn, cậu bé luôn giận dỗi như người lớnCũng dùng ánh mắt ý bảo nhìn về phía sofa một chút.

So với Chu Điềm thích ầm ĩ lại nói nhiều, đứa con trai biết suy nghĩ sớm này thực ra còn khó dỗ hơn.Giang Hành buông lỏng vẻ mặt căng chặt ra, lo lắng hỏi, “Mẹ ơi, mẹ bị bệnh sao?”

Khăn mặt mềm mại lau mặt nhỏ nhắn của Giang Hành vẫn căng thẳng như trước.

Vẫn không nói một tiếng.“Mẹ xin lỗi, mẹ không nên để các con ở lại trường mẫu giáo muộn như vậy. Là lỗi của mẹ.”Sờ sờ, có hơi lạnh. Cô dùng hai tay, nhẹ nhàng chà xát bàn chân đầy thịt của đứa trẻ.Sức khỏe Giang Ninh dần dần tốt hơn rất nhiều, số lần bị bệnh cũng ít đi.

“Tiểu Hành, con vẫn còn tức giận sao?”Một lát sau.Khuôn mặt nhỏ nhắn căng chặt, thẳng lưng, vừa vào cửa đã buồn bực không thèm lên tiếng.

“Mẹ xin lỗi, mẹ không nên để các con ở lại trường mẫu giáo muộn như vậy. Là lỗi của mẹ.”Giang Ninh cười nhàn nhạt. Cô nhẹ nhàng nói, “Mẹ không bị bệnh chỉ là cơ thể có chút không thoải mái thôi, nghỉ ngơi vài ngày sẽ tốt ngay.”

Giọng nói Giang Ninh dịu dàng, vẻ mặt nghiêm túc, nhẹ giọng xin lỗi, một chút cũng không có ý muốn có lệ.Giang Ninh lau tóc đứa trẻ xong rồi lại nâng chân nhỏ của đứa trẻ lên.

Chu Điềm vừa nghe.Giang Hành cúi đầu nức nở, vùi vào trong ngực Giang Ninh, bàn tay nhỏ bé ôm lấy eo cô.Trong tay cô cầm một cái khăn khô, nhẹ nhàng lau nước mưa trên tóc cho hai đứa trẻ.

Lập tức từ một bên đến gần vào người mẹ

Cô bé đỏ mắt và nói, “Không phải lỗi của mẹ đâu, là lỗi của bố mới đúng.” Vậy nên, đó không phải là lỗi của bố. Mà là lỗi của mẹ.

Giang Hành tuy rằng không lên tiếng, nhưng hai mắt sáng ngời giống như một con sói nhỏ, hiển nhiên cũng có ý này.Đến cuối cùng, vẫn phải dựa vào Giang Ninh mới được.

Giang Ninh lau tóc đứa trẻ xong rồi lại nâng chân nhỏ của đứa trẻ lên.Thằng nhóc kia tuy rằng vẻ mặt cố chấp không tự nhiên, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía TV.Giọng nói đứa bé rất nhỏ ra lệnh cho người khác, ít nhiều có chút buồn cười.

Sờ sờ, có hơi lạnh. Cô dùng hai tay, nhẹ nhàng chà xát bàn chân đầy thịt của đứa trẻ.Giang Ninh hiểu con cái của mình.“Bố ơi, bố đi đun nước nóng đi ~ phải đun rất nhiều rất nhiều nước đường đỏ nóng ~”

Đầu tiên cô dặn dò một câu, “Dưới đất lạnh lắm, lần sau nhất định phải đi dép lê vào.”

Ngay sau đó tiếp tục chậm rãi nói.

“Thân thể mẹ không thoải mái, bố ở nhà chăm sóc mẹ nên bỏ lỡ thời gian đón hai con về nhà.”

Vậy nên, đó không phải là lỗi của bố. Mà là lỗi của mẹ.

Giang Ninh lấy hết tất cả sai lầm đều ôm vào người mình

Chu Điềm và Giang Hành vừa nghe, lập tức thay đổi vẻ mặt.Cô bé đỏ mắt và nói, “Không phải lỗi của mẹ đâu, là lỗi của bố mới đúng.”

Giang Hành buông lỏng vẻ mặt căng chặt ra, lo lắng hỏi, “Mẹ ơi, mẹ bị bệnh sao?”Giang Ninh ngẩng đầu nhìn thấy Chu Liệt cúi đầu nói “Được”, lấy hũ đường nâu từ trong tủ ra, bảo Chu Điềm bỏ từng muỗng đường nâu vào trong bát.

Trong mắt Chu Điềm ngập nước, đến gần trước mặt Giang Ninh, “Mẹ ơi, mẹ có đau không ạ?”Giang Ninh ở trong lòng, im lặng mỉm cười.

Giang Ninh cười nhàn nhạt. Cô nhẹ nhàng nói, “Mẹ không bị bệnh chỉ là cơ thể có chút không thoải mái thôi, nghỉ ngơi vài ngày sẽ tốt ngay.”

Kỳ kinh nguyệt tới thôi ấy mà. Cũng coi như là không thoải mái nhỉ.Anh nói “Anh sẽ làm bữa tối cho, em đi dỗ con đi.”

Trong ký ức của Giang Hành và Chu Điềm.Giọng nói Giang Ninh dịu dàng, vẻ mặt nghiêm túc, nhẹ giọng xin lỗi, một chút cũng không có ý muốn có lệ.

Bọn trẻ mơ hồ nhớ rõ khi còn nhỏ, sức khỏe Giang Ninh không tốt, đặc biệt là những ngày thời tiết thay đổi, cô luôn bị bệnh.

Về sau, đứa trẻ lớn hơn.

Sức khỏe Giang Ninh dần dần tốt hơn rất nhiều, số lần bị bệnh cũng ít đi.“Thân thể mẹ không thoải mái, bố ở nhà chăm sóc mẹ nên bỏ lỡ thời gian đón hai con về nhà.”

Lúc hai đứa nhỏ đi chơi không dám hỏi trước mặt Giang Ninh.

Trong lúc lén lút, Chu Liệt nói với hai đứa trẻ: “Mẹ vì sinh các con nên thân thể không tốt, thường xuyên bị bệnh đấy.”

Vậy nên, phải chăm sóc mẹ thật tốt.

Giang Hành và Chu Điềm trong nháy mắt không còn tức giận nữa, trong đôi mắt trong suốt, tất cả đều lo lắng cho Giang Ninh.

“Mẹ ơi…”

Giang Hành cúi đầu nức nở, vùi vào trong ngực Giang Ninh, bàn tay nhỏ bé ôm lấy eo cô.

Chu Điềm từ trên ghế sofa đi xuống. Cô bé mang dép lê nhỏ họa tiết con thỏ, đi vào phòng bếp, kéo quần áo của Chu Liệt.Lập tức từ một bên đến gần vào người mẹ“Bố ơi, con không giận bố nữa! Con tha thứ cho bố!”

“Bố ơi, con không giận bố nữa! Con tha thứ cho bố!”

“Bố ơi, bố đi đun nước nóng đi ~ phải đun rất nhiều rất nhiều nước đường đỏ nóng ~”

“Nhanh nhanh một chút, con muốn đưa cho mẹ uống ~”

Giọng nói đứa bé rất nhỏ ra lệnh cho người khác, ít nhiều có chút buồn cười.

Giang Ninh ngẩng đầu nhìn thấy Chu Liệt cúi đầu nói “Được”, lấy hũ đường nâu từ trong tủ ra, bảo Chu Điềm bỏ từng muỗng đường nâu vào trong bát.

Chu Điềm không nhịn được len lén vươn đầu lưỡi, liếm liếm cái thìa trong tay.

Thật ngọt ~
 
Chương 32: Xoa bụng


Editor: Chang + Beta: Amouriel, Linh

Sau khi biết thân thể Giang Ninh không thoải mái, hai đứa nhỏ đều không ồn ào như mọi khi nữa. Tắm sớm rồi lên giường ngủ.Ai nói cô bé yêu bố mình nhất chứ.Chu Liệt hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, cười khẽ nói, “Ngủ đi, con ngủ ngon nhé.”Phần lớn hơn là lo lắng

Ngay cả kể chuyện trước khi đi ngủ cũng không cần nghe. Nằm trên giường, ngoan ngoãn đắp chăn nhỏ.Nhưng giọng nói mềm mại của người phụ nữ đã sớm biến mất. Chỉ có từ ngực anh truyền ra tiếng hít thở nhợt nhạt.“Ngoại trừ khó chịu, có đau không?”

Chu Điềm kéo tay Chu Liệt, lo lắng dặn dò, “Bố ơi, bố phải chăm sóc mẹ thật tốt nhé~”Anh biết rõ kỳ kinh nguyệt của Giang Ninh chỉ mấy ngày này.Vô thức trả lời, “Vâng, anh Chu…”Editor: Chang + Beta: Amouriel, Linh

Ai nói cô bé yêu bố mình nhất chứ.Anh lấy một chiếc chăn bông dày hơn ở trong tủ quần áo.Bên cạnh cũng không có người đàn ông giống như lò sưởi…

Chu Liệt rõ ràng xếp hàng phía sau Giang Ninh.“Có cần uống thuốc không?”

Trong nhà này, bất luận ai cùng đều xếp ở sau Giang Ninh.

Chu Liệt hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, cười khẽ nói, “Ngủ đi, con ngủ ngon nhé.”Đó là bí mật chỉ có một mình Chu Liệt biết…Chờ Chu Liệt bước vào phòng, nhìn thấy cô cuộn mình giống như con tôm, quấn chặt người trong chăn.

…Vẫn là chàng trai mặc quần áo bẩn, giày rách, ngay cả cơm cũng ăn không đủ no. Bị một cây kem sữa bò, hoàn toàn bóp chết lòng tự trọng và kiêu ngạo của anh.Sau khi biết thân thể Giang Ninh không thoải mái, hai đứa nhỏ đều không ồn ào như mọi khi nữa. Tắm sớm rồi lên giường ngủ.

Giang Ninh thật sự mệt mỏi.Cô ngáp trở về phòng ngủ. …Chu Điềm kéo tay Chu Liệt, lo lắng dặn dò, “Bố ơi, bố phải chăm sóc mẹ thật tốt nhé~”

Lúc ăn cơm, sự mỏi mệt trong cơ thể dâng lên, mí mắt nặng nề rơi xuống.Giống như…Anh đã trở về hai mươi năm trước đây.

Cô ngáp trở về phòng ngủ.

Nhiệt độ trong không khí thay đổi rất nhanh, nhưng chăn đệm trên giường vẫn chưa kịp thay.Đáy mắt Chu Liệt hiện lên ý cười.Lòng bàn tay Chu Liệt rất lớn nhưng rất nóng, khớp xương ngón tay thon dài rõ ràng.

Chiếu, chăn mỏng, quạt đặt bên cạnh.Cuối cùng Giang Ninh nắm lấy lòng bàn tay anh, chậm rãi ngồi dậy

Giang Ninh ngủ trên chiếu, cả người rét run nên chỉ có thể bất lực nắm chặt chăn mỏng đắp trên người.

Nhưng vẫn không đủ ấm…Giang Ninh gật đầu, ánh mắt rũ xuống, gần như muốn ngủ thiếp đi

Bên cạnh cũng không có người đàn ông giống như lò sưởi…

Chờ Chu Liệt bước vào phòng, nhìn thấy cô cuộn mình giống như con tôm, quấn chặt người trong chăn.Chiếu mỏng cất đi. Bộ ga giường mới tinh được lấy ra, mang theo một mùi hương thơm, rồi Chu Liệt lưu loát thay vào ga giường.

Đáy mắt Chu Liệt hiện lên ý cười.Chu Liệt nói, “Nhiệt độ cơ thể của bọn nhỏ cao bây giờ không cần đổi, chờ vài ngày xem thời tiết rồi nói sau.”

Phần lớn hơn là lo lắngChu Liệt ôm cô, lòng bàn tay rộng lớn vươn qua, một tay trùm lên bụng dưới của cô, nhẹ nhàng bắt đầu xoa.Lúc ăn cơm, sự mỏi mệt trong cơ thể dâng lên, mí mắt nặng nề rơi xuống.Anh không nên mất kiểm soát. Đặc biệt vào những thời điểm như ngày hôm nay.

Anh đi qua, nhẹ nhàng đánh thức Giang Ninh, “A Ninh, em tỉnh lại đi, đứng dậy trước một chút, anh đi thay khăn trải giường đã.”Cả người loạng choạng, không thể phân biệt giữa thực tế và kí ức.Nhưng vẫn không đủ ấm…

Giang Ninh gần như mơ màng mở mắt ra.

Cô nhìn thấy bóng dáng Chu Liệt, mơ hồ nghe được hai chữ “Ga giường”.

Cả người loạng choạng, không thể phân biệt giữa thực tế và kí ức.

Vô thức trả lời, “Vâng, anh Chu…” “A Liệt?”Cô nửa tỉnh nửa mơ, nhẹ nhàng lẩm bẩm: “A Liệt, em khó chịu quá.”

Anh Chu.Bàn tay anh định đỡ Giang Ninh đứng lên, treo lơ lửng giữa không trung.

Hai chữ kia khiến Chu Liệt sững sờ tại chỗ.

Bàn tay anh định đỡ Giang Ninh đứng lên, treo lơ lửng giữa không trung.

Cuối cùng Giang Ninh nắm lấy lòng bàn tay anh, chậm rãi ngồi dậyCó tác dụng còn tốt hơn so với uống thuốc.

Giang Ninh tỉnh táo một chút, hình như không nhớ rõ cô vừa nói cái gì. Cô chớp chớp mắt, ánh mắt mông lung, nhìn Chu LiệtNgay cả đêm tân hôn của anh và Giang Ninh cũng có liên hệ mật thiết với người đàn ông này.

“A Liệt?”

Chu Liệt giật mình, vội vàng nói: “Em ra bên kia ngồi một lát, anh làm xong ngay thôi.”Trong nhà này, bất luận ai cùng đều xếp ở sau Giang Ninh.

Chiếu mỏng cất đi. Bộ ga giường mới tinh được lấy ra, mang theo một mùi hương thơm, rồi Chu Liệt lưu loát thay vào ga giường.Từ Thụ.

Anh lấy một chiếc chăn bông dày hơn ở trong tủ quần áo.

Giang Ninh nhìn bóng dáng bận rộn của anh, hỏi, “Chăn của Tiểu Hành và Tiểu Điềm đã thay chưa anh?”

Chu Liệt nói, “Nhiệt độ cơ thể của bọn nhỏ cao bây giờ không cần đổi, chờ vài ngày xem thời tiết rồi nói sau.”Chiếu, chăn mỏng, quạt đặt bên cạnh.

Giang Ninh gật đầu, ánh mắt rũ xuống, gần như muốn ngủ thiếp điHai chữ kia khiến Chu Liệt sững sờ tại chỗ.

Cô được Chu Liệt bế trở về giường, sau khi nằm xuống, chăn mềm mại một lần nữa nhét vào trong ngực anh.

Tắt đèn, ngay sau đó Chu Liệt cũng lên giường.“Ở đây khó chịu sao?”

Lần này anh còn chưa kịp vươn tay, Giang Ninh chui vào trong ngực anh trước.

Cô nửa tỉnh nửa mơ, nhẹ nhàng lẩm bẩm: “A Liệt, em khó chịu quá.”Giang Ninh thật sự mệt mỏi.

Chu Liệt ôm cô, lòng bàn tay rộng lớn vươn qua, một tay trùm lên bụng dưới của cô, nhẹ nhàng bắt đầu xoa.Nhiệt độ trong không khí thay đổi rất nhanh, nhưng chăn đệm trên giường vẫn chưa kịp thay.

“Ở đây khó chịu sao?”Người đàn ông này luôn có thể dễ dàng kích thích dây thần kinh mẫn cảm của Chu Liệt.

“Ngoại trừ khó chịu, có đau không?”Nhưng mà…

“Có cần uống thuốc không?”Ngay cả kể chuyện trước khi đi ngủ cũng không cần nghe. Nằm trên giường, ngoan ngoãn đắp chăn nhỏ.Anh đi qua, nhẹ nhàng đánh thức Giang Ninh, “A Ninh, em tỉnh lại đi, đứng dậy trước một chút, anh đi thay khăn trải giường đã.”Nhiệt độ trong lòng bàn tay liên tục truyền đến, làm giảm bớt cơn đau nhức ở bụng dưới của Giang Ninh.

Người đàn ông lo lắng, hết cái này đến cái khác

Nhưng giọng nói mềm mại của người phụ nữ đã sớm biến mất. Chỉ có từ ngực anh truyền ra tiếng hít thở nhợt nhạt.

Lòng bàn tay Chu Liệt rất lớn nhưng rất nóng, khớp xương ngón tay thon dài rõ ràng.

Cánh tay nhẹ nhàng đong đưa. Từng chút một, đảo quanh rốn Giang Ninh.Giang Ninh ngủ trên chiếu, cả người rét run nên chỉ có thể bất lực nắm chặt chăn mỏng đắp trên người.

Nhiệt độ trong lòng bàn tay liên tục truyền đến, làm giảm bớt cơn đau nhức ở bụng dưới của Giang Ninh. Anh Chu.

Có tác dụng còn tốt hơn so với uống thuốc.

Chu Liệt nhẹ nhàng xoa xoa, trong bóng tối mở to hai mắt, ánh mắt trong trẻo, vẻ mặt nghiêm túc, trong mắt hiện lên vẻ tự trách

Anh không nên mất kiểm soát. Đặc biệt vào những thời điểm như ngày hôm nay.

Anh biết rõ kỳ kinh nguyệt của Giang Ninh chỉ mấy ngày này.

Nhưng mà…Cô nhìn thấy bóng dáng Chu Liệt, mơ hồ nghe được hai chữ “Ga giường”.

Từ Thụ.

Người đàn ông này luôn có thể dễ dàng kích thích dây thần kinh mẫn cảm của Chu Liệt.

Giống như…Anh đã trở về hai mươi năm trước đây.Giang Ninh nhìn bóng dáng bận rộn của anh, hỏi, “Chăn của Tiểu Hành và Tiểu Điềm đã thay chưa anh?”

Vẫn là chàng trai mặc quần áo bẩn, giày rách, ngay cả cơm cũng ăn không đủ no. Bị một cây kem sữa bò, hoàn toàn bóp chết lòng tự trọng và kiêu ngạo của anh.Giang Ninh gần như mơ màng mở mắt ra.

Ngay cả đêm tân hôn của anh và Giang Ninh cũng có liên hệ mật thiết với người đàn ông này.

Đó là bí mật chỉ có một mình Chu Liệt biết…
 
Chương 33: Đêm tân hôn (1)


Editor: Chang + Beta: Amourie, Linh

Lúc Chu Liệt và Giang Ninh kết hôn, là vào mùa hè.Năm đó. Chu Liệt 25 tuổi. Giang Ninh 20 tuổi.Chuyện sửa sang nhà cửa, trong đó Chu Liệt bỏ ra không ít công sức. Thế nên anh cũng được mời, còn ngồi ở bàn chính, không ngừng bị người ta mời rượu.

Năm đó. Chu Liệt 25 tuổi. Giang Ninh 20 tuổi.Đề tài xoay chuyển một vòng như vậy nhưng chuyển đến trên người Chu Liệt.

Vừa vặn đủ tuổi để kết hôn.Bữa tiệc đến hơn chín giờ mới kết thúc“Anh cầm lấy đi, sau khi về nhà ăn cùng Giang Ninh, ăn cái này rất may mắn đấy!”Chu Liệt đưa tay nhận bánh bao, giọng nói có chút khàn khàn.

Sau khi lĩnh chứng, thì làm tiệc rượu cũng không phô trương, mọi thứ đều đơn giản.Vừa vặn đủ tuổi để kết hôn.Nhưng khi mặt Chu Liệt rũ xuống, không mang theo ý cười chút nào, làm cho người ta muốn nhượng bộ.

Nhưng vì một số lý do nào đó, đêm tân hôn chính thức của hai người họ là vào mùa đông nửa năm sau.

Và trong khoảng thời gian nửa năm đó.…

Cặp vợ chồng mới cưới, mỗi đêm nằm trên cùng một giường… Nhưng lại chưa chạm vào nhau.Gần đây Giang Ninh gầy đi, tinh thần cũng không tốt. Chu Liệt bảo cô ở lại trong phòng, ít ra ngoài.Nhưng vì một số lý do nào đó, đêm tân hôn chính thức của hai người họ là vào mùa đông nửa năm sau.

…Gió bắc hiu quạnh.

Vào cuối năm.“Mấy người có biết gì chưa? Đứa con trai nhà họ Từ đi học đại học về, năm nay đã thi đỗ vào làm chức cao ở thôn đấy, sắp trở về thôn rồi.”Lúc ấy Chu Liệt vừa ở trong thôn nửa năm, mọi người xung quanh đều quen biết, nhưng rốt cuộc vẫn là người xứ khác, còn chưa có tình cảm với thôn. Người trong thôn bội phục Chu Liệt, cũng kính trọng Chu Liệt, liên tiếp muốn uống rượu cùng anh.

Gió bắc hiu quạnh.Trong tiếng ồn ào, cũng không biết ai nói trước một câu.

Thị trấn phía nam không có tuyết, nhưng độ ẩm nặng, lạnh thấu xương.Mấy người đàn ông nhao nhao quay đầu nhìn Chu Liệt, phát hiện Chu Liệt lúc trước còn một giọt rượu nhỏ cũng không uống, bây giờ trong tay thế nhưng cầm ly rượu.Lúc Chu Liệt và Giang Ninh kết hôn, là vào mùa hè.Ngày hôm đó trong thôn có người chuyển vào một căn nhà mới sửa sang, xem như ở nhà mới, nói muốn mời hàng xóm và bạn bè xung quanh đến ăn tiệc.

Gần đây Giang Ninh gầy đi, tinh thần cũng không tốt. Chu Liệt bảo cô ở lại trong phòng, ít ra ngoài.“Cảm ơn.”

Ngày hôm đó trong thôn có người chuyển vào một căn nhà mới sửa sang, xem như ở nhà mới, nói muốn mời hàng xóm và bạn bè xung quanh đến ăn tiệc.‘’Đúng là người học đại học lợi hại thật, mới hơn hai mươi tuổi đã có thể trở thành một viên chức rồi’’. Cuối cùng, trên một bàn toàn đàn ông, Chu Liệt ăn đồ ăn của mình, đám đàn ông còn lại uống rượu ồn ào.

Chuyện sửa sang nhà cửa, trong đó Chu Liệt bỏ ra không ít công sức. Thế nên anh cũng được mời, còn ngồi ở bàn chính, không ngừng bị người ta mời rượu.Và trong khoảng thời gian nửa năm đó.

Lúc ấy Chu Liệt vừa ở trong thôn nửa năm, mọi người xung quanh đều quen biết, nhưng rốt cuộc vẫn là người xứ khác, còn chưa có tình cảm với thôn. Người trong thôn bội phục Chu Liệt, cũng kính trọng Chu Liệt, liên tiếp muốn uống rượu cùng anh.Trong lòng lẩm bẩm, sao ra ngoài không mang theo khăn quàng cổ vậy…Anh đi từng bước về phía nhà, theo sau là một cái bóng dài hoặc ngắn.

Nhưng khi mặt Chu Liệt rũ xuống, không mang theo ý cười chút nào, làm cho người ta muốn nhượng bộ.

Cuối cùng, trên một bàn toàn đàn ông, Chu Liệt ăn đồ ăn của mình, đám đàn ông còn lại uống rượu ồn ào.Bàn tay Chu Liệt dùng sức cầm ly rượu, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên.“Ai mà biết được! Dù sao lớn hay nhỏ, đều là một chức vụ lớn. Sau này những người như chúng ta, tất cả đều do anh ta quản.”Anh hừ lạnh, uống rượu lạnh, uống cạn từng ngụm. Trên mặt chết lặng không chút thay đổi.

Trong tiếng ồn ào, cũng không biết ai nói trước một câu.

“Mấy người có biết gì chưa? Đứa con trai nhà họ Từ đi học đại học về, năm nay đã thi đỗ vào làm chức cao ở thôn đấy, sắp trở về thôn rồi.”Thay vì nói anh uống rượu. Chi bằng nói là đang cảm nhận rượu mạnh kia chảy qua trong cổ họng, cảm giác nóng rát.

“Ông đang nói Từ Thụ à. Tôi biết tôi biết, bố của anh ta đã khoe khoang trước mặt tôi nhiều lần rồi, nói rằng con trai ông ấy đã có tiền đồ, không chỉ là sinh viên đại học, bây giờ là một nhân viên công vụ, sau này có thể ăn lương công chức.”Thị trấn phía nam không có tuyết, nhưng độ ẩm nặng, lạnh thấu xương.

“Còn có chuyện như vậy sao? Tại sao tôi không biết gì vậy? Chức lớn thôn này… Rốt cuộc là chức gì vậy? Cũng không phải so với trưởng thôn còn lớn hơn đấy chứ?”Người đàn ông đó, sẽ quay về đây.Những người đàn ông ở một bên thấy thế, không ai nhìn ra tâm trạng Chu Liệt biến hóa, ngược lại còn cười ha hả.

“Ai mà biết được! Dù sao lớn hay nhỏ, đều là một chức vụ lớn. Sau này những người như chúng ta, tất cả đều do anh ta quản.”Editor: Chang + Beta: Amourie, Linh

‘’Đúng là người học đại học lợi hại thật, mới hơn hai mươi tuổi đã có thể trở thành một viên chức rồi’’.

“Hừ, nói đến lợi hại, có thể so Chu Liệt của chúng ta lợi hại hơn sao! Năm đó Chu Liệt chính là Trạng nguyên của thôn chúng ta đấy, Chu Liệt, anh nói xem có đúng không—–.”Có lẽ là từ khi nghe được tên Từ Thụ…

Đề tài xoay chuyển một vòng như vậy nhưng chuyển đến trên người Chu Liệt.Chu Liệt uống cạn, phảng phất như không hề có cảm giác. Tửu lượng của anh rất tốt, trời sinh thế nào cũng uống không say.

Mấy người đàn ông nhao nhao quay đầu nhìn Chu Liệt, phát hiện Chu Liệt lúc trước còn một giọt rượu nhỏ cũng không uống, bây giờ trong tay thế nhưng cầm ly rượu.Chu Liệt không nói gì, chỉ gật gật đầu, lấy rượu trong tay, buồn bực uống hết.

Thật ra ngay cả Chu Liệt cũng không biết anh đưa tay cầm ly rượu từ lúc nào.

Có lẽ là từ khi nghe được tên Từ Thụ…

Có lẽ là từ khi biết Từ Thụ muốn về quê…“Chu Liệt, cái này đúng rồi! Làm gì có đàn ông nào không uống rượu chứ! Hãy đến đây uống cùng tôi một ly nào.”

Người đàn ông đó, sẽ quay về đây.Cách nơi đó khoảng 5-6 mét, Chu Liệt nhìn thấy Giang Ninh.

Bàn tay Chu Liệt dùng sức cầm ly rượu, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên.Có lẽ là từ khi biết Từ Thụ muốn về quê…

Anh hừ lạnh, uống rượu lạnh, uống cạn từng ngụm. Trên mặt chết lặng không chút thay đổi.Rượu trắng nhà ủ, vừa cay vừa nồng.

Những người đàn ông ở một bên thấy thế, không ai nhìn ra tâm trạng Chu Liệt biến hóa, ngược lại còn cười ha hả.


“Chu Liệt, cái này đúng rồi! Làm gì có đàn ông nào không uống rượu chứ! Hãy đến đây uống cùng tôi một ly nào.”

“Tôi nói cho anh biết, bây giờ anh đã cưới Giang Ninh rồi, thì là người trong thôn của chúng ta! Ly rượu này, anh phải uống với tôi. ”

“Chu Liệt, nếu như không có anh giúp đỡ, phòng nhà tôi vẫn là một đống rách nát luôn, tôi phải cảm ơn anh!”

Hết ly này đến ly khác, không ngừng đưa tới.

Chu Liệt không nói gì, chỉ gật gật đầu, lấy rượu trong tay, buồn bực uống hết.

Rượu trắng nhà ủ, vừa cay vừa nồng.Hết ly này đến ly khác, không ngừng đưa tới.

Chu Liệt uống cạn, phảng phất như không hề có cảm giác. Tửu lượng của anh rất tốt, trời sinh thế nào cũng uống không say.

Thay vì nói anh uống rượu. Chi bằng nói là đang cảm nhận rượu mạnh kia chảy qua trong cổ họng, cảm giác nóng rát.Đèn đường trong thôn rất tối, đến mùa đông càng thêm ảm đạm mờ mịt.

Bữa tiệc đến hơn chín giờ mới kết thúcGiang Ninh mặc một chiếc áo lông màu đen, đứng trước cửa nhà.

Chu Liệt đứng lên giống như một người không có việc gì, chung quanh ngã xuống, tất cả đều nằm sấp trên bàn.

Chủ nhân yến tiệc nhét một gói bánh bao lớn in chữ đỏ vào trong ngực Chu Liệt.Chủ nhân yến tiệc nhét một gói bánh bao lớn in chữ đỏ vào trong ngực Chu Liệt.

“Anh cầm lấy đi, sau khi về nhà ăn cùng Giang Ninh, ăn cái này rất may mắn đấy!”Chóp mũi nhỏ nhắn, bị gió lạnh thổi đến có chút đỏ bừng.

“Cảm ơn.”Cặp vợ chồng mới cưới, mỗi đêm nằm trên cùng một giường… Nhưng lại chưa chạm vào nhau.

Chu Liệt đưa tay nhận bánh bao, giọng nói có chút khàn khàn.

Đèn đường trong thôn rất tối, đến mùa đông càng thêm ảm đạm mờ mịt.

Anh đi từng bước về phía nhà, theo sau là một cái bóng dài hoặc ngắn.“Chu Liệt, nếu như không có anh giúp đỡ, phòng nhà tôi vẫn là một đống rách nát luôn, tôi phải cảm ơn anh!”

Cách nơi đó khoảng 5-6 mét, Chu Liệt nhìn thấy Giang Ninh.Chu Liệt bắt được điểm này, nhíu mày.

Giang Ninh mặc một chiếc áo lông màu đen, đứng trước cửa nhà.

Áo lông vũ rất lớn rất bồng bềnh, làm nổi bật khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô.“Tôi nói cho anh biết, bây giờ anh đã cưới Giang Ninh rồi, thì là người trong thôn của chúng ta! Ly rượu này, anh phải uống với tôi. ”

Chóp mũi nhỏ nhắn, bị gió lạnh thổi đến có chút đỏ bừng.

Chu Liệt bắt được điểm này, nhíu mày.

Trong lòng lẩm bẩm, sao ra ngoài không mang theo khăn quàng cổ vậy…Thật ra ngay cả Chu Liệt cũng không biết anh đưa tay cầm ly rượu từ lúc nào.

Bước chân của anh vừa muốn bước ra, do dự một chút, mới nhìn thấy trước mặt Giang Ninh còn có một người đang đứng.
 
Chương 34: Đêm tân hôn (2)


Editor: Chang + Beta: Amouriel, Linh

Nhắc Tào Tháo, thì Tào Tháo đến.Vừa mới đến gần.

Người đó chính là Từ Thụ.Anh ta giống như vừa từ nơi nào đến, bèn vội vàng đi tới Giang Ninh.Chu Liệt uống say mịa rồi.

Chu Liệt không nhớ nổi lần cuối anh nhìn thấy Từ Thụ là lúc nào, là năm năm trước hay là tám năm trước? …

Cho dù đã gặp qua, cũng chỉ vội vàng liếc mắt một cái.Nhỏ giọng thì thầm“Cũng chỉ biết bảo em mặc nhiều quần áo, sao anh không mặc nhiều vào chứ, còn ra ngoài uống rượu lung tung, nhìn xem anh lạnh chưa kìa…”Chắc anh nên như không có việc gì phải đi chào hỏi Từ Thụ…

Nhưng trong đêm tối này, Chu Liệt liếc mắt một cái đã nhận ra anh ta. Giang Ninh thấy anh không nhúc nhích, từng bước một đi về phía anh.

Người đàn ông này, chính là Từ Thụ. Là người nọ sắp tốt nghiệp đại học, thi đỗ vào công chức, sắp trở về xây dựng quê hương.Dường như cô đang lẩm bẩm với chính mình.Cô vươn tay, bắt đầu cởi quần áo trên người Chu Liệt….

Từ Thụ ăn mặc cũng không nhiều, bên trong là áo sơ mi và quần tây, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác dài màu nâu.“Mau theo em về nhà đi, anh ở phía sau đi một mình nhé, anh có nghe thấy gì không? Nếu anh ngã xuống, em không thể kéo anh lên được đâu. Không phải anh nói ra ngoài ăn một bữa cơm sao? Sao còn uống rượu nữa, toàn thân anh toàn mùi rượu thôi…”“Em đừng buồn, nếu có gì khó khăn cứ việc nói với anh…”

Ở độ tuổi 20, sảng khoái, sạch sẽ, gọn gàng.Cho dù đã gặp qua, cũng chỉ vội vàng liếc mắt một cái.

Anh ta giống như vừa từ nơi nào đến, bèn vội vàng đi tới Giang Ninh.Giang Ninh không nghĩ Chu Liệt lúc say rượu nghe lời như vậy, bảo trở về thì về, bảo ngồi xuống thì ngồi.

“A Ninh, chuyện nhà em, bố mẹ anh cũng không nói với anh, cũng là gần đây anh mới biết được…”“Anh Chu?”

“Em đừng buồn, nếu có gì khó khăn cứ việc nói với anh…”

“Gần đây em có khỏe không? Anh nghe nói em đã kết hôn với người đó…’’ Cô có chút không tin, vung tay trước mắt Chu Liệt.

Lời nói của Từ Thụ bị gió lạnh thổi đến bên tai Chu Liệt.“Sao anh không nhúc nhích vậy? Anh có nghe em nói gì không?”

Người đàn ông đó.

Anh ở trong mắt Từ Thụ, chỉ sợ ngay cả tên cũng không có.

Giang Ninh nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, nâng khuôn mặt trắng nõn, đôi môi mấp máy, trả lời lời Từ Thụ.“Anh tỉnh rồi sao? Anh có nghe em nói gì không? Anh say thật đấy à? ”Lời nói của Từ Thụ bị gió lạnh thổi đến bên tai Chu Liệt.

Chu Liệt cảm thấy anh nhất định là say rượu rồi. Nếu không tại sao anh không nghe được Giang Ninh nói cái gì.Giang Ninh thật sự cảm thấy Chu Liệt say rượu rồi, cô mới chậm rãi nói nhiều như vậy.Thấy Chu Liệt vẫn sững sờ không nhúc nhích, ngay cả ánh mắt cũng mờ mịt, Giang Ninh mới xác định được.Anh ở trong mắt Từ Thụ, chỉ sợ ngay cả tên cũng không có.

Giang Ninh và Từ Thụ chỉ tán gẫu ngắn ngủi vài phút. Nhưng đối với Chu Liệt mà nói, mỗi một giây đều dài như vậy.

Trong đầu anh hiện lên vô số suy nghĩ.Editor: Chang + Beta: Amouriel, Linh

Chắc anh nên đường đường chính chính đi qua, dù sao anh mới là chồng của Giang NinhChu Liệt không nhớ nổi lần cuối anh nhìn thấy Từ Thụ là lúc nào, là năm năm trước hay là tám năm trước? “Sao anh lại uống nhiều như vậy?”

Chắc anh nên như không có việc gì phải đi chào hỏi Từ Thụ…Chu Liệt cảm thấy anh nhất định là say rượu rồi. Nếu không tại sao anh không nghe được Giang Ninh nói cái gì.Chu Liệt vừa định lên tiếng, nhưng bởi vì tiếng “A Liệt” mềm mại của Giang Ninh, lập tức ngơ ngác.

Thay vì đứng dưới ánh đèn đường, vẫn không nhúc nhích.“Không phải… Anh thật sự uống say rồi đấy chứ?”Người đàn ông đó.

Cuối cùng.Cô đã ngửi được mùi rượu từ trên người Chu Liệt tản ra, nồng nặc, phảng phất như muốn hút chết người.Nhưng quay người thì nhìn thấy bóng dáng cao lớn đứng cách đó không xa.

Từ Thụ nói, “Đã khuya rồi, em về phòng trước đi, hôm nay anh chỉ đến thăm em một cái, nhìn thấy em không có việc gì anh yên tâm rồi, anh đi về trước đây.”

Giang Ninh nói một câu “Cảm ơn”, sau đó lắc đầu. Cô nói, “Anh ấy vẫn chưa về, em sẽ từ từ đợi anh ấy.”

Từ Thụ nghe Giang Ninh nói, gần như đã hiểu được cái gì, bả vai chìm xuống.Trong phòng cưới của hai người, đã không còn chữ hỷ đỏ thẫm, nhưng trải một tấm ga giường màu đỏ.

Anh ta rời đi trong tâm trạng chán nản.

Nhưng quay người thì nhìn thấy bóng dáng cao lớn đứng cách đó không xa.Từ Thụ nghe Giang Ninh nói, gần như đã hiểu được cái gì, bả vai chìm xuống.Bị Giang Ninh kéo, cả người anh tùy ý để cô dắt về nhà.

Giang Ninh cũng nhìn thấy được.

Cô liếc mắt nhìn Từ Thụ một cái, “Anh Thụ, anh đi về đi.”“Chu Liệt?”Cô liếc mắt nhìn Từ Thụ một cái, “Anh Thụ, anh đi về đi.”

Từ Thụ cứ như vậy đi về.“Gần đây em có khỏe không? Anh nghe nói em đã kết hôn với người đó…’’

Chu Liệt vẫn đứng tại chỗ.Giang Ninh nhẹ nhàng kêu vài tiếng.Nhưng người đàn ông ở một bên, vẫn không nhúc nhích như hoàn toàn xuất thần.

Giang Ninh thấy anh không nhúc nhích, từng bước một đi về phía anh.Chắc anh nên đường đường chính chính đi qua, dù sao anh mới là chồng của Giang Ninh

Vừa mới đến gần.Giang Ninh cũng nhìn thấy được.

Cô đã ngửi được mùi rượu từ trên người Chu Liệt tản ra, nồng nặc, phảng phất như muốn hút chết người.

“Sao anh lại uống nhiều như vậy?”Lông mày của cô nhịu chặt hơn.

“Anh có lạnh không?”“Anh mau về nhà đi.”

“Anh mau về nhà đi.” Giang Ninh nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, nâng khuôn mặt trắng nõn, đôi môi mấp máy, trả lời lời Từ Thụ.Có một lò sưởi ở bên cạnh.

Hàng lông mày tinh tế của Giang Ninh nhẹ nhàng nhíu lại với nhau, lộ ra vẻ lo lắng.

Nhưng người đàn ông ở một bên, vẫn không nhúc nhích như hoàn toàn xuất thần.Anh ta rời đi trong tâm trạng chán nản.

Chu Liệt nghe được lời Giang Ninh nói, chỉ là trong lúc nhất thời rượu và cảm xúc đè nén trong lòng, cùng nhau xông lên.Anh rũ mắt xuống, phảng phất thật sự uống say muốn ngủ luôn rồi.

Khiến anh hồn nhiên không biết nên làm cái gì bây giờ.

“Anh Chu?”

“Chu Liệt?”

“… A Liệt?”

Giang Ninh nhẹ nhàng kêu vài tiếng.Từ Thụ nói, “Đã khuya rồi, em về phòng trước đi, hôm nay anh chỉ đến thăm em một cái, nhìn thấy em không có việc gì anh yên tâm rồi, anh đi về trước đây.”


Chu Liệt vừa định lên tiếng, nhưng bởi vì tiếng “A Liệt” mềm mại của Giang Ninh, lập tức ngơ ngác.Giang Ninh và Từ Thụ chỉ tán gẫu ngắn ngủi vài phút. Nhưng đối với Chu Liệt mà nói, mỗi một giây đều dài như vậy.

A Liệt.Khiến anh hồn nhiên không biết nên làm cái gì bây giờ.

Giang Ninh chưa bao giờ gọi anh như vậy.

Chu Liệt nghe được tiếng tim đập của anh một lần nữa, trong lồng ngực đập bịch bịch thật mạnh

Giang Ninh còn đang ở một bên nhìn chằm chằm Chu Liệt.Mà Chu Liệt.

Một đôi mắt trong suốt, dưới ánh đèn đường lóe lên một tầng ánh sáng mềm mại.A Liệt.

Dường như cô đang lẩm bẩm với chính mình.

“Sao anh không nhúc nhích vậy? Anh có nghe em nói gì không?”

“Không phải… Anh thật sự uống say rồi đấy chứ?”

“Đứng ở đây lạnh quá…”

Giang Ninh nắm lấy lòng bàn tay của Chu Liệt từ sâu trong áo khoác xuống, chạm vào rất lạnh lẽo.Ở độ tuổi 20, sảng khoái, sạch sẽ, gọn gàng.

Lông mày của cô nhịu chặt hơn.

Nhỏ giọng thì thầm

“Cũng chỉ biết bảo em mặc nhiều quần áo, sao anh không mặc nhiều vào chứ, còn ra ngoài uống rượu lung tung, nhìn xem anh lạnh chưa kìa…”

“Mau theo em về nhà đi, anh ở phía sau đi một mình nhé, anh có nghe thấy gì không? Nếu anh ngã xuống, em không thể kéo anh lên được đâu. Không phải anh nói ra ngoài ăn một bữa cơm sao? Sao còn uống rượu nữa, toàn thân anh toàn mùi rượu thôi…”Chu Liệt vẫn đứng tại chỗ.

Giang Ninh thật sự cảm thấy Chu Liệt say rượu rồi, cô mới chậm rãi nói nhiều như vậy.“Đứng ở đây lạnh quá…”Giang Ninh nói một câu “Cảm ơn”, sau đó lắc đầu. Cô nói, “Anh ấy vẫn chưa về, em sẽ từ từ đợi anh ấy.”

Mà Chu Liệt.Căn phòng nhỏ, nhưng rất ấm áp.

Anh cảm nhận được Giang Ninh nắm tay anh, mềm mại nho nhỏ, nhưng ấm áp như vậy.

Anh rũ mắt xuống, phảng phất thật sự uống say muốn ngủ luôn rồi.

Bị Giang Ninh kéo, cả người anh tùy ý để cô dắt về nhà.



Trong phòng cưới của hai người, đã không còn chữ hỷ đỏ thẫm, nhưng trải một tấm ga giường màu đỏ.

Có một lò sưởi ở bên cạnh.Thay vì đứng dưới ánh đèn đường, vẫn không nhúc nhích.

Căn phòng nhỏ, nhưng rất ấm áp.

Giang Ninh không nghĩ Chu Liệt lúc say rượu nghe lời như vậy, bảo trở về thì về, bảo ngồi xuống thì ngồi.

Cô có chút không tin, vung tay trước mắt Chu Liệt.Cuối cùng.

“Anh tỉnh rồi sao? Anh có nghe em nói gì không? Anh say thật đấy à? ”Chu Liệt nghe được tiếng tim đập của anh một lần nữa, trong lồng ngực đập bịch bịch thật mạnh

Giang Ninh vẫn xác nhận một lần nữa.Anh cảm nhận được Giang Ninh nắm tay anh, mềm mại nho nhỏ, nhưng ấm áp như vậy.

Thấy Chu Liệt vẫn sững sờ không nhúc nhích, ngay cả ánh mắt cũng mờ mịt, Giang Ninh mới xác định được.

Chu Liệt uống say mịa rồi.Từ Thụ cứ như vậy đi về.

Cô vươn tay, bắt đầu cởi quần áo trên người Chu Liệt….
 
Chương 35: Đêm tân hôn (3)


Editor: Chang + Beta: Amouriel, Linh

Chu Liệt đang giả vờ say.Sắc mặt Chu Liệt bình tĩnh nhìn về phía đôi môi cô thêm vài lần.Giang Ninh cúi đầu, ánh đèn chiếu lên mặt cô, lông mi thật dài rõ ràng.

Từ khoảnh khắc Giang Ninh nắm tay anh, anh đã quyết định bắt đầu giả vờ say. Tất cả đều là những từ rất bình thường, rất rườm rà.Giơ tay lên, anh cởi áo khoác raSau một hồi trong ngoài bận rộn lên xuống, gương mặt Giang Ninh càng đỏ lên, trên trán xuất ra một tầng mồ hôi mỏng nhìn không rõ.

Người phụ nữ bên cạnh anh, vừa trắng trẻo vừa mảnh mai.Từ khoảnh khắc Giang Ninh nắm tay anh, anh đã quyết định bắt đầu giả vờ say. Mỗi một ngón tay, đều bị khăn mặt nóng bỏng, nhẹ nhàng quấn lấy lau chùi. Đầu ngón tay tê dại thoải mái.“Anh Chu, anh thật vất vả đấy nhỉ…”

Âm thanh nói chuyện mềm mại dễ nghe, không hề phòng bị lải nhải bên cạnh anh. Vừa mềm mại vừa thơm.Giang Ninh chớp chớp mắt, thích ứng với ánh sáng, cơ thể nhẹ nhàng lắc lư, cũng không chú ý tới hai cặp vú sữa mềm mại dán lên mặt Chu Liệt.

Tất cả đều là những từ rất bình thường, rất rườm rà.Giang Ninh trèo lên người Chu Liệt, ghé vào gần đầu giường tắt đèn.Anh im lặng, thở hổn hển.Người phụ nữ bên cạnh anh, vừa trắng trẻo vừa mảnh mai.

Nhưng Chu Liệt rất thích nghe.Và sau đó là quần, giày…Trên người Chu Liệt cởi áo ra chỉ còn lại một thân quần áo màu đen mùa thu.Bình thường chỉ có cô bị Chu Liệt nhắc đi nhắc lại. Hôm nay cuối cùng có thể ngược lại, cô nhắc Chu Liệt nhiều lần.

Anh giống như người gỗ, sẽ làm bất cứ điều gì Giang Ninh yêu cầu.Giang Ninh ở trong bóng tối, nói một câu “Anh đi ngủ đi” rồi định kéo chăn chuẩn bị nằm xuống.Đó là dục vọng của Chu Liệt đối với côGiang Ninh ra vào mấy lần.

Giơ tay lên, anh cởi áo khoác ra

Giang Ninh cầm lấy lên, tiến đến chóp mũi ngửi ngửi, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nheo, “Toàn thân mùi rượu, anh thật thối.”Chu Liệt muốn cúi đầu nhìn cô, định lên tiếng nói “Không vất vả”, nhưng anh không thể nhúc nhích.

Bình thường chỉ có cô bị Chu Liệt nhắc đi nhắc lại. Hôm nay cuối cùng có thể ngược lại, cô nhắc Chu Liệt nhiều lần.Giang Ninh rất nhanh trở lại, trong tay cầm một chậu đầy nước nóng, có một chiếc khăn ngâm bên trong.

Bộ quần áo bị ghét bỏ kia, cuối cùng cũng được treo ngay ngắn trên chiếc mắc áo bên cạnh.Giọng nói khàn khàn, anh cúi đầu thấp giọng nói, “A Ninh, A Ninh…”“Mới nửa năm, anh đã đen nhiều như vậy…”

Và sau đó là quần, giày…“Đã nứt ra một lớp da rồi…”

Trên người Chu Liệt cởi áo ra chỉ còn lại một thân quần áo màu đen mùa thu.Cô dặn dò: “Anh đừng đừng nhúc nhích, em đi lấy chậu nước đã.”Mang theo mùi rượu chưa bao giờ tiêu tán.

Quần áo bó sát, ôm sát những đường cơ bắp của cơ thể, lộ ra thân hình cường tráng mơ hồ.Tất cả hơi nóng đều phả lên cổ Giang Ninh.

Nửa năm nay, Chu Liệt mỗi ngày đều xuống ruộng làm việc, cơ thể cường tráng hơn rất nhiều.Anh giống như người gỗ, sẽ làm bất cứ điều gì Giang Ninh yêu cầu.Âm thanh nói chuyện mềm mại dễ nghe, không hề phòng bị lải nhải bên cạnh anh. Chu Liệt đang giả vờ say.

Trên mặt Giang Ninh đỏ bừng, kéo chăn qua một bên, đắp lên đùi Chu Liệt chặn thứ đó đang nhô ra.Rất ngọt ngào.

Cô dặn dò: “Anh đừng đừng nhúc nhích, em đi lấy chậu nước đã.”

Theo tiếng đóng cửa, bóng dáng Giang Ninh biến mất không thấy.Thay mấy chậu nước nóng, còn lau chân cho Chu LiệtLau mặt xong, rồi lại lau hai tay anh.Cô không mặc đồ lót, áo mùa thu của cô rất mỏng.

Trong đôi mắt đen của Chu Liệt, hiện lên một ánh sáng. Nghĩ đến động tác hoảng hốt kéo chăn bông vừa rồi của Giang Ninh . Người đàn ông lặng lẽ mỉm cười.Theo tiếng đóng cửa, bóng dáng Giang Ninh biến mất không thấy.

Giang Ninh rất nhanh trở lại, trong tay cầm một chậu đầy nước nóng, có một chiếc khăn ngâm bên trong.Chu Liệt một tay ôm ngực cô, một tay ôm eo cô, cánh tay dùng sức thật chặt, thân thể nóng như thiêu đốt.Lúc đó Chu Liệt cũng không lão luyện như mười năm sau, nói xoa vú thì xoa vú, nói làm tiểu huyệt thì làm tiểu huyệt.Trên người Giang Ninh cũng chỉ còn lại áo mùa thu, một lớp mỏng dính vào đường cong lồi lõm của cơ thể cô.

Cô cởi áo lông trên người, kéo tay áo, lấy khăn mặt từ trong chậu nước lên, vắt khô từng chút một.Giang Ninh cầm lấy lên, tiến đến chóp mũi ngửi ngửi, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nheo, “Toàn thân mùi rượu, anh thật thối.”

Khăn mặt nóng hổi, phủ lên mặt Chu Liệt

Giang Ninh nhẹ nhàng lau khuôn mặt bị rám nắng của anh.

“Mới nửa năm, anh đã đen nhiều như vậy…”Mang theo một mùi sữa, từ chóp mũi người đàn ông nhẹ nhàng thoáng qua.

“Đã nứt ra một lớp da rồi…”

“Anh Chu, anh thật vất vả đấy nhỉ…”

Lau mặt xong, rồi lại lau hai tay anh.Rất nặng nề.

Mỗi một ngón tay, đều bị khăn mặt nóng bỏng, nhẹ nhàng quấn lấy lau chùi. Đầu ngón tay tê dại thoải mái.Gầy có chút đơn bạc, nhưng cặp vú đầy đặn, đặt biệt hai đầu vú tròn trịa kia.

Giang Ninh cúi đầu, ánh đèn chiếu lên mặt cô, lông mi thật dài rõ ràng.

Chu Liệt muốn cúi đầu nhìn cô, định lên tiếng nói “Không vất vả”, nhưng anh không thể nhúc nhích.

Giang Ninh ra vào mấy lần.Anh sợ Giang Ninh đẩy anh ra.Hai cơ thể quấn chặt lấy nhau không một khe hở.Họ đã hôn nhau rất nhiều lần.

Thay mấy chậu nước nóng, còn lau chân cho Chu LiệtCô cởi áo lông trên người, kéo tay áo, lấy khăn mặt từ trong chậu nước lên, vắt khô từng chút một.Giang Ninh nhẹ nhàng lau khuôn mặt bị rám nắng của anh.

Mỗi khi cô bước ra khỏi căn phòng ấm áp mà không mặc áo khoác, Chu Liệt đều âm thầm nhíu mày sau lưng Giang Ninh.Trên mặt Giang Ninh đỏ bừng, kéo chăn qua một bên, đắp lên đùi Chu Liệt chặn thứ đó đang nhô ra.

Căn phòng cũ này, ít nhiều có chút bất tiện.Nửa năm nay, Chu Liệt mỗi ngày đều xuống ruộng làm việc, cơ thể cường tráng hơn rất nhiều.

Sau một hồi trong ngoài bận rộn lên xuống, gương mặt Giang Ninh càng đỏ lên, trên trán xuất ra một tầng mồ hôi mỏng nhìn không rõ.

Nhưng hô hấp ngực có chút thở hổn hển, đôi môi hồng nhuận, bốc lên hơi nóng.Chu Liệt đang thăm dò.

Sắc mặt Chu Liệt bình tĩnh nhìn về phía đôi môi cô thêm vài lần.Khoảnh khắc Giang Ninh bị Chu Liệt ôm lấy, cả người căng thẳng. Cô cảm nhận rõ ràng ở đằng sau mông, côn thịt dưới háng của người đàn ông đang cứng rắn chọc vào mông cô.

Họ đã hôn nhau rất nhiều lần.Trong phòng đột nhiên chìm trong bóng tối.Trong đầu Chu Liệt nhớ lại hương vị đôi môi Giang Ninh, người phụ nữ bên cạnh nhích lại gần anh.

Lần đầu tiên là lúc kết hôn, lần thứ hai, lần thứ ba… Đó là vào một đêm yên tĩnh.

Mềm mạiKhi đó Giang Ninh, không giống như mười năm sau khi kết hôn, cả người tràn đầy quyến rũ mê người.Mỗi khi cô bước ra khỏi căn phòng ấm áp mà không mặc áo khoác, Chu Liệt đều âm thầm nhíu mày sau lưng Giang Ninh.

Rất ngọt ngào.

Trong đầu Chu Liệt nhớ lại hương vị đôi môi Giang Ninh, người phụ nữ bên cạnh nhích lại gần anh.Cô giống như một cục bông mềm ngây ngô.

Trên người Giang Ninh cũng chỉ còn lại áo mùa thu, một lớp mỏng dính vào đường cong lồi lõm của cơ thể cô.

Khi đó Giang Ninh, không giống như mười năm sau khi kết hôn, cả người tràn đầy quyến rũ mê người.

Cô giống như một cục bông mềm ngây ngô.

Gầy có chút đơn bạc, nhưng cặp vú đầy đặn, đặt biệt hai đầu vú tròn trịa kia.

Có vốn liếng đắt giá nhất, chính mình lại không ý thức được điều đó.

Giang Ninh trèo lên người Chu Liệt, ghé vào gần đầu giường tắt đèn.

Trong phòng đột nhiên chìm trong bóng tối.

Giang Ninh chớp chớp mắt, thích ứng với ánh sáng, cơ thể nhẹ nhàng lắc lư, cũng không chú ý tới hai cặp vú sữa mềm mại dán lên mặt Chu Liệt.

Cô không mặc đồ lót, áo mùa thu của cô rất mỏng.Nhưng Chu Liệt rất thích nghe.

Vừa mềm mại vừa thơm.

Mang theo một mùi sữa, từ chóp mũi người đàn ông nhẹ nhàng thoáng qua.

Giang Ninh ở trong bóng tối, nói một câu “Anh đi ngủ đi” rồi định kéo chăn chuẩn bị nằm xuống.

Nhưng vừa mới di chuyển, người đàn ông “say rượu” ở một bên đột nhiên vươn tay ôm cô vào trong chăn bông.

Hai cơ thể quấn chặt lấy nhau không một khe hở.Rồi lại đè nén dục vọng, căng thẳng lý trí cuối cùng, chờ đợi phản ứng của Giang Ninh

Chu Liệt một tay ôm ngực cô, một tay ôm eo cô, cánh tay dùng sức thật chặt, thân thể nóng như thiêu đốt.Quần áo bó sát, ôm sát những đường cơ bắp của cơ thể, lộ ra thân hình cường tráng mơ hồ.

Anh dựa vào tai Giang Ninh thở dốc.

Rất nặng nề.

Mang theo mùi rượu chưa bao giờ tiêu tán.

Khoảnh khắc Giang Ninh bị Chu Liệt ôm lấy, cả người căng thẳng. Cô cảm nhận rõ ràng ở đằng sau mông, côn thịt dưới háng của người đàn ông đang cứng rắn chọc vào mông cô.

Khí thế mạnh mẽ.

Đó là dục vọng của Chu Liệt đối với cô

Lúc đó Chu Liệt cũng không lão luyện như mười năm sau, nói xoa vú thì xoa vú, nói làm tiểu huyệt thì làm tiểu huyệt.

Anh im lặng, thở hổn hển.Editor: Chang + Beta: Amouriel, Linh

Giọng nói khàn khàn, anh cúi đầu thấp giọng nói, “A Ninh, A Ninh…”

Tất cả hơi nóng đều phả lên cổ Giang Ninh.

Chu Liệt thẳng lưng, côn thịt cứng rắn dán vào mông Giang Ninh, cọ xát từng chút một.Trong đôi mắt đen của Chu Liệt, hiện lên một ánh sáng. Nghĩ đến động tác hoảng hốt kéo chăn bông vừa rồi của Giang Ninh . Người đàn ông lặng lẽ mỉm cười.

Giống như một con quỷ nghiện rượu.

Nhưng người anh ôm trong ngực là vợ của mình.

Chu Liệt đang thăm dò.

Anh sợ Giang Ninh đẩy anh ra.

Rồi lại đè nén dục vọng, căng thẳng lý trí cuối cùng, chờ đợi phản ứng của Giang Ninh
 
Chương 36: Đêm tân hôn (4)


Editor: Yee + Beta: Amouriel, Linh

Toàn thân Giang Ninh khẩn trương không dám nhúc nhích.Mà bây giờ…Trong lòng…

Sự căng thẳng như vậy không đến từ nỗi sợ hãi mà là xa lạ với chuyện làm tìnhĐộng tác của người đàn ông càng ngày càng quá đáng, cũng ngày càng dâm đãng.Toàn thân Giang Ninh khẩn trương không dám nhúc nhích.

Đây là lần đầu tiên của cô.Trong bóng tối, Chu Liệt thở hổn hển.Giang Ninh còn chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã hôn cằm cô rồi cúi đầu chui vào trong chăn.

Cơ thể hai mươi tuổi, đừng nói là cùng người đàn ông trần trụi dán vào nhau, ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc mắt qua một cái.Buổi sáng Giang Ninh cũng từng nhìn thấy côn thịt của Chu Liệt đang cương lên.Hạ thân cũng không nhàn rỗi.

Kết hôn được nửa năm, bọn họ vốn nên sớm đột phá tầng quan hệ này.Trên tay giày vò rất mạnh.Sau đó mọi chuyện đều lắng xuống, nhưng cô không biết nói chuyện này với Chu Liệt như thế nào.Mặt Giang Ninh đỏ bừng, cả người bốc hơi nóng. Cảm thấy hệ thống sưởi ấm trong phòng bật quá mạnh, toàn thân nóng hổi đổ mồ hôi.

Buổi sáng Giang Ninh cũng từng nhìn thấy côn thịt của Chu Liệt đang cương lên.Đôi mắt đen nhánh của Chu Liệt lóe lên như dã thú trong bóng tối, sau khi bắt được sự đồng ý ngầm của Giang Ninh.Hay là nói một câu “Anh Chu, chúng ta đến làm tình đi”?

Nhưng Chu Liệt vẫn không đưa ra yêu cầu này, ngay từ đầu Giang Ninh đã không có tâm trạng.Đôi mắt mang theo dục vọng mãnh liệt, dưới ánh sáng lờ mờ, anh nhìn đôi mắt nhắm chặt của người phụ nữ.Giang Ninh nghĩ tới đủ loại khả năng, nhưng chưa từng đi bước đó.

Sau đó mọi chuyện đều lắng xuống, nhưng cô không biết nói chuyện này với Chu Liệt như thế nào.Nhưng Chu Liệt vẫn không đưa ra yêu cầu này, ngay từ đầu Giang Ninh đã không có tâm trạng.Chu Liệt hôn lên đôi môi mềm mại của cô thêm vài lần, đầu lưỡi vội vàng liếm mút

Nên trực tiếp cởi quần áo quyến rũ anh?Chu Liệt uống rượu, nhiệt độ cơ thể rất nóng, nhiệt độ nóng rực cuồn cuộn không ngừng từ thân thể áp sát truyền tới

Hay là nói một câu “Anh Chu, chúng ta đến làm tình đi”?Đầu ngón tay đắm chìm thật sâu trong đó, hưởng thụ trong kẽ ngón tay đều có cặp vú sữa tràn ra mềm mại.

Giang Ninh nghĩ tới đủ loại khả năng, nhưng chưa từng đi bước đó.Nhưng lúc này, người không thể nhúc nhích là Giang Ninh.Hai chân Giang Ninh run rẩy.

Mà bây giờ…Lần đầu tiên Chu Liệt nói những lời này, Giang Ninh khóc đến khó có thể tự kiềm chế.

Chu Liệt uống rượu, nhiệt độ cơ thể rất nóng, nhiệt độ nóng rực cuồn cuộn không ngừng từ thân thể áp sát truyền tớiNgười đàn ông cúi đầu, cọ xát tới lui,

Trong bóng tối, Chu Liệt thở hổn hển.Đôi mắt, chóp mũi rồi môi.Vừa trắng, vừa mềm.

Lồng ngực Giang Ninh cũng đang phập phồng dồn dập.Giống như một bánh pudding sữa bò.

Bàn tay cô ấn vào mu bàn tay Chu Liệt đang nắm lấy cặp vú sữa của cô.Chu Liệt tay chân dài, ôm chặt Giang Ninh, tiến đến trước mặt côTrong khe hở, cọ qua cọ lại.

Chỉ cần cô nhẹ nhàng động một cái, là có thể kéo bàn tay Chu Liệt ra.Da và thịt được bao bọc lẫn nhau.

Chỉ cần cô nhẹ nhàng nhúc nhích, Chu Liệt cho dù cắn nát răng, cũng sẽ buông cô ra.Quả nhiên… Hương sữa lan tỏa khắp nơi.Ngón tay cô nắm lấy tấm ga trải giường màu đỏ dưới thân, đầu ngón tay lần lượt dùng sức.

Trong lòng Giang Ninh rất rõ ràng điểm này.

Cô chớp mắt, cuối cùng rũ mi, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại.Cảm xúc quay cuồng trong lồng ngực lập tức phát ra.

Người say rượu là Chu Liệt.

Nhưng lúc này, người không thể nhúc nhích là Giang Ninh.

Im lặng, ngầm đồng ý với anh.Anh nhanh chóng vén quần áo trên người Giang Ninh lên, lòng bàn tay chạm vào sự êm ái, mềm mại mà trước đây anh chưa từng cảm nhận được.

Đôi mắt đen nhánh của Chu Liệt lóe lên như dã thú trong bóng tối, sau khi bắt được sự đồng ý ngầm của Giang Ninh.Không phân biệt được là anh đang cọ ngực, hay là cặp vú sữa đang cọ mặt anh.So với vừa rồi Giang Ninh dùng khăn nóng lau mặt cho anh, còn thoải mái hơn gấp ngàn lần.Nên trực tiếp cởi quần áo quyến rũ anh?

Cảm xúc quay cuồng trong lồng ngực lập tức phát ra. Sự căng thẳng như vậy không đến từ nỗi sợ hãi mà là xa lạ với chuyện làm tình

“A Ninh, chúng ta làm tình đi.”Trong lòng Giang Ninh rất rõ ràng điểm này.Chu Liệt nói:”A Ninh, đừng sợ.”

Giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo sự thức tỉnh của nam giới.Quần Giang Ninh bị kéo xuống, hai chân tách ra. Người đàn ông đè lên người cô, thắt lưng nặng nề đi xuống, côn thịt to lớn lập tức dán vào

Anh nhanh chóng vén quần áo trên người Giang Ninh lên, lòng bàn tay chạm vào sự êm ái, mềm mại mà trước đây anh chưa từng cảm nhận được.Người say rượu là Chu Liệt.

Vừa trắng, vừa mềm.

Loại xúc cảm mềm mại này, khi sờ đến cặp vú Giang Ninh, đạt tới đỉnh điểm.Loáng thoáng mang theo một chút ẩm ướt dính dính, tất cả là tinh dịch trên quy đầu côn thịt của Chu Liệt.

Lòng bàn tay rộng lớn hoàn toàn bị lấp đầy, núm vú tròn trịa bị đầu ngón tay anh bóp tới xoa lui.Lòng bàn tay rộng lớn hoàn toàn bị lấp đầy, núm vú tròn trịa bị đầu ngón tay anh bóp tới xoa lui.

Giống như một bánh pudding sữa bò.Chỉ cần cô nhẹ nhàng nhúc nhích, Chu Liệt cho dù cắn nát răng, cũng sẽ buông cô ra.Chiếc chăn đang nhô lên cao trên người cô, phập phồng lên xuống.

Chu Liệt sờ bên trái xong rồi sờ bên phải, cầm bầu ngực trong lòng bàn tay anh xoa bóp thành đủ loại hình dạng.Nhưng nước mắt không phải khóc vì oan ức, mà là những giọt nước mắt run rẩy, vụng về bên dưới niềm khao khát dục vọng đang dâng trào.

Đầu ngón tay đắm chìm thật sâu trong đó, hưởng thụ trong kẽ ngón tay đều có cặp vú sữa tràn ra mềm mại.

Từ lúc bắt đầu

Chu Liệt mê mẩn cặp vú sữa trắng nõn mềm mại này, ngày đêm nghĩ muốn nắm trong tay, vùi đầu vào trong đó…

Trên tay giày vò rất mạnh.

Hạ thân cũng không nhàn rỗi.

Quần Giang Ninh bị kéo xuống, hai chân tách ra. Người đàn ông đè lên người cô, thắt lưng nặng nề đi xuống, côn thịt to lớn lập tức dán vàoChu Liệt mê mẩn cặp vú sữa trắng nõn mềm mại này, ngày đêm nghĩ muốn nắm trong tay, vùi đầu vào trong đó…

Hai chân Giang Ninh run rẩy.

Cô không biết Chu Liệt cởi quần ra từ lúc nào. Côn thịt thô dài trần trụi dán vào bên trong đùi cô.

Da và thịt được bao bọc lẫn nhau.

Trong khe hở, cọ qua cọ lại.

Loáng thoáng mang theo một chút ẩm ướt dính dính, tất cả là tinh dịch trên quy đầu côn thịt của Chu Liệt.

Mặt Giang Ninh đỏ bừng, cả người bốc hơi nóng. Cảm thấy hệ thống sưởi ấm trong phòng bật quá mạnh, toàn thân nóng hổi đổ mồ hôi.

Ngón tay cô nắm lấy tấm ga trải giường màu đỏ dưới thân, đầu ngón tay lần lượt dùng sức.

Trong lòng…Chu Liệt sờ bên trái xong rồi sờ bên phải, cầm bầu ngực trong lòng bàn tay anh xoa bóp thành đủ loại hình dạng.

Cảm giác dính ngày càng nặng nề.Cô chớp mắt, cuối cùng rũ mi, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại.

Không chỉ có Chu Liệt, còn có cô động tình nữa.Lồng ngực Giang Ninh cũng đang phập phồng dồn dập.

Trong khe hở tiểu huyệt đóng chặt kia, chảy ra dâm thủy trong suốt, ẩm ướt thấm dần trên quần lót.

Tuy nhiên, tất cả những điều này còn chưa tính là món khai vị nữa.

Động tác của người đàn ông càng ngày càng quá đáng, cũng ngày càng dâm đãng.

Chu Liệt tay chân dài, ôm chặt Giang Ninh, tiến đến trước mặt cô

Đôi mắt mang theo dục vọng mãnh liệt, dưới ánh sáng lờ mờ, anh nhìn đôi mắt nhắm chặt của người phụ nữ.Anh không thể nhìn thấy dưới chăn. Nhưng vừa cúi đầu, cả khuôn mặt đều vùi vào trong đó. Sống mũi cao thẳng chìm sâu trong khe ngực, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm

Anh cúi đầu hôn cô.Không chỉ có Chu Liệt, còn có cô động tình nữa.

Đôi mắt, chóp mũi rồi môi.Cơ thể hai mươi tuổi, đừng nói là cùng người đàn ông trần trụi dán vào nhau, ngay cả nhìn cũng chưa từng liếc mắt qua một cái.

Khoang miệng Chu Liệt lưu lại mùi rượu nồng nặc.

Chu Liệt nói:”A Ninh, đừng sợ.”Lần này, cô cũng muốn khóc như vậy…Anh cúi đầu hôn cô.

Lần đầu tiên Chu Liệt nói những lời này, Giang Ninh khóc đến khó có thể tự kiềm chế.Editor: Yee + Beta: Amouriel, Linh

Lần này, cô cũng muốn khóc như vậy…

Nhưng nước mắt không phải khóc vì oan ức, mà là những giọt nước mắt run rẩy, vụng về bên dưới niềm khao khát dục vọng đang dâng trào.“A Ninh, chúng ta làm tình đi.”

Chu Liệt hôn lên đôi môi mềm mại của cô thêm vài lần, đầu lưỡi vội vàng liếm mútChỉ cần cô nhẹ nhàng động một cái, là có thể kéo bàn tay Chu Liệt ra.

Giang Ninh còn chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã hôn cằm cô rồi cúi đầu chui vào trong chăn.Giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo sự thức tỉnh của nam giới.

Chiếc chăn đang nhô lên cao trên người cô, phập phồng lên xuống.Bàn tay cô ấn vào mu bàn tay Chu Liệt đang nắm lấy cặp vú sữa của cô.Kết hôn được nửa năm, bọn họ vốn nên sớm đột phá tầng quan hệ này.

Hai tay Chu Liệt một trái một phải cầm hai cặp vú sữa mềm mại, lòng bàn tay xoa xoa ở giữa, vắt ra rãnh sữa thật sâu.

Anh không thể nhìn thấy dưới chăn. Nhưng vừa cúi đầu, cả khuôn mặt đều vùi vào trong đó. Sống mũi cao thẳng chìm sâu trong khe ngực, thở hổn hển từng ngụm từng ngụmTừ lúc bắt đầu

Quả nhiên… Hương sữa lan tỏa khắp nơi.Khoang miệng Chu Liệt lưu lại mùi rượu nồng nặc. Loại xúc cảm mềm mại này, khi sờ đến cặp vú Giang Ninh, đạt tới đỉnh điểm.

Người đàn ông cúi đầu, cọ xát tới lui,Đây là lần đầu tiên của cô.

Không phân biệt được là anh đang cọ ngực, hay là cặp vú sữa đang cọ mặt anh.

So với vừa rồi Giang Ninh dùng khăn nóng lau mặt cho anh, còn thoải mái hơn gấp ngàn lần.
 
Chương 37: Đêm tân hôn (5)


Editor: Chang + Beta: Tnhii, Linh

Trong phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến có thể nghe được tiếng vuốt ve từ dưới lớp chăn.Mềm mại như bông.Nhưng ngay cả một ngón tay cũng không đưa vào.Cô giống như một con chuột bạch nhỏ không có chính kiến, mỗi lần Chu Liệt cho cô chút mềm mại, cô đều quên mất sự lừa dối lúc trước.

Trước đó Giang Ninh không biết rằng thì ra ngực của cô còn có thể lấy ra chơi đùa như vậy…Ở nơi Giang Ninh không thể nhìn thấy, trên mặt và trán của người đàn ông đang cố kìm nén một cỗ dục vọng cùng áp lực nặng nề, gân mạch huyệt thái dương nhô lên.

Cô cảm nhận được mỗi lần di chuyển của người đàn ông trên ngực của cô.Hai viên thịt nhỏ màu hồng phấn, chỉ động tác đơn giản như vậy đã cứng nhô lên.“A… Chu… A Liệt…..”

Sống mũi cao thẳng kia, không ít lần lướt qua đầu vú nhạy cảm.Dùng lưỡi nóng ẩm, liếm qua lại từ núm vú, đến cặp vú, đến dòng sữa trắng và sạch sẽ, dùng môi hôn, mút vào.

Hai viên thịt nhỏ màu hồng phấn, chỉ động tác đơn giản như vậy đã cứng nhô lên.Hai núm vú giống như quả anh đào, đã bị hút đến vừa đỏ vừa sưng.Từ trong ra ngoài bốc lên một luồng khí nóng.

Từ trong ra ngoài bốc lên một luồng khí nóng.Trong lực đạo mạnh mẽ mang theo một chút bản chất xấu xa của người đàn ông.“A…”Ngoài một vòng quầng vú, tất cả đều là dấu răng Chu Liệt cắn ra.

Tim đập dường như muốn từ trong ngực vọt ra ——Giang Ninh bị anh vừa liếm vừa xoa, thân thể căng thẳng lúc nãy đã sớm thả lỏng trở lại.

Chưa kể, Chu Liệt đột nhiên há miệng ngậm vú sữa thèm muốn đã lâu, một ngụm nuốt vào cắn nặng nề.Cô liên tục nhỏ giọng nức nở.Tùy ý Chu Liệt làm.

“A…”

Giang Ninh hoàn toàn không hề phòng bị, trong đôi môi đỏ thẫm tràn ra tiếng rên rỉ mềm mại.Hức hức hức…..

Vừa dài vừa dâm đãngNgón tay của anh dính nước dâm nhớp nháp, ở trong khe hở tiểu huyệt thăm dò qua lại, xoa hai mép hoa, thử vào bên trong.

Giang Ninh chưa bao giờ nghe thấy tiếng rên của bản thân như vậy, gần như không thể tin vào tai mình.“A… Aaaa…Đừng…”

Nhưng tiếng rên rỉ, kèm theo thở dốc dồn dập, cũng không ngừng vang lên.Chưa kể, Chu Liệt đột nhiên há miệng ngậm vú sữa thèm muốn đã lâu, một ngụm nuốt vào cắn nặng nề.

“Hức hức hức…..’’Giang Ninh bất an vặn vẹo cơ thể, thân trên bị Chu Liệt ôm không nhúc nhích được, thân dưới lắc qua lắc lại.

Cô liên tục nhỏ giọng nức nở.Chu Liệt uống nhiều rượu như vậy, cổ họng khô nóng, không thể khát được.Tim đập dường như muốn từ trong ngực vọt ra ——

Trở thành chất kích dục tốt nhất của Chu Liệt.

Miệng người đàn ông ngậm bầu ngực, ngậm vào từng miếng lớn, dùng đầu lưỡi liếm ướt át, còn phát ra tiếng chậc chậc dâm đãng.Miệng người đàn ông ngậm bầu ngực, ngậm vào từng miếng lớn, dùng đầu lưỡi liếm ướt át, còn phát ra tiếng chậc chậc dâm đãng.

Núm vú nhỏ hồng cũng bị anh ăn một ngụm, rồi bị anh cắn ở hàm răng, mài qua lại.“Hức hức hức… A Liệt… Không có…”

“Đau quá…….Em đau……”

Giang Ninh bị ép ra câu nũng nịu đầu tiên trên giường.Lại bị ngậm vào… Lần này đổi sang bên kia…

Mang theo xuân dược quyến rũ mà cô không nhận ra.

Chu Liệt ở dưới chăn nghe thấy tiếng nức nở của cô, núm vú đang cắn lại nhả ra.

Dùng lưỡi nóng ẩm, liếm qua lại từ núm vú, đến cặp vú, đến dòng sữa trắng và sạch sẽ, dùng môi hôn, mút vào.

Vừa mềm mại vừa triền miên.“Hức hức hức…..’’Anh vừa liếm bầu ngực mềm mại, vừa đưa tay xuống chạm vào tiểu huyệt Giang Ninh.

Bàn tay còn lại sờ cặp vú, từng chút từng chút cọ xát.Vừa dài vừa dâm đãng

Ở nơi Giang Ninh không thể nhìn thấy, trên mặt và trán của người đàn ông đang cố kìm nén một cỗ dục vọng cùng áp lực nặng nề, gân mạch huyệt thái dương nhô lên.Cúi đầu thật sâu.

Mồ hôi to bằng hạt đậu.Giang Ninh thở hổn hển vài hơi rồi chậm rãi bình tĩnh lại.

Trong đêm khuya lạnh lẽo này, khuôn mặt Chu Liệt ngày càng trầm xuống.Trước đó Giang Ninh không biết rằng thì ra ngực của cô còn có thể lấy ra chơi đùa như vậy…

Giang Ninh bị anh vừa liếm vừa xoa, thân thể căng thẳng lúc nãy đã sớm thả lỏng trở lại.Núm vú nhỏ hồng cũng bị anh ăn một ngụm, rồi bị anh cắn ở hàm răng, mài qua lại.Giang Ninh hoàn toàn không hề phòng bị, trong đôi môi đỏ thẫm tràn ra tiếng rên rỉ mềm mại.

Mềm mại như bông.Trở thành chất kích dục tốt nhất của Chu Liệt.

Tùy ý Chu Liệt làm.

Chu Liệt uống nhiều rượu như vậy, cổ họng khô nóng, không thể khát được.Editor: Chang + Beta: Tnhii, LinhChờ Chu Liệt cởi quần lót của cô ra

Anh ngậm chặt núm vú của Giang Ninh một lần nữaTrên đầu ngón tay, một trận oi bức ẩm ướt, đầy nước dâm chảy ra.

Cúi đầu thật sâu.Người đàn ông ngậm viên thịt nhỏ trong miệng, hai má không ngừng siết chặt, giống như bé con hút sữa, không ngừng mút lấy sự mềm mại vào trong miệng.Côn thịt của người đàn ông từ trong khe hở trượt ra ngoài, nặng nề tiến vào.

Người đàn ông ngậm viên thịt nhỏ trong miệng, hai má không ngừng siết chặt, giống như bé con hút sữa, không ngừng mút lấy sự mềm mại vào trong miệng.Nhưng tiếng rên rỉ, kèm theo thở dốc dồn dập, cũng không ngừng vang lên.

Cứng rắn, tưởng như muốn nếm thử sữa chảy ra.Trên đầu vú đầy những dấu răng sâu hoặc nông.“Đau quá…… Hức hức…”

Trong lực đạo mạnh mẽ mang theo một chút bản chất xấu xa của người đàn ông.

Hút không ra được, bèn dùng răng cắn, gặm.Trong phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến có thể nghe được tiếng vuốt ve từ dưới lớp chăn.

Trên đầu vú đầy những dấu răng sâu hoặc nông.Cô cảm nhận được mỗi lần di chuyển của người đàn ông trên ngực của cô.

“A… Chu… A Liệt…..”

“Hức hức hức… Nhẹ thôi anh… Hức hức hức…”Chu Liệt ở dưới chăn nghe thấy tiếng nức nở của cô, núm vú đang cắn lại nhả ra.

“Đau quá…… Hức hức…”

Giang Ninh bất an vặn vẹo cơ thể, thân trên bị Chu Liệt ôm không nhúc nhích được, thân dưới lắc qua lắc lại.


Côn thịt của người đàn ông từ trong khe hở trượt ra ngoài, nặng nề tiến vào.

Chu Liệt hung dữ ưỡn thắt lưng vài cái, anh cảm thấy mình nghiện rồi.Sống mũi cao thẳng kia, không ít lần lướt qua đầu vú nhạy cảm.

Anh một lần nữa nhả núm vú ra, dùng đầu lưỡi từng chút một dịu dàng liếm một vòng dấu răng kia.“Không… Không có sữa đâu…”

Giang Ninh thở hổn hển vài hơi rồi chậm rãi bình tĩnh lại.

Cô giống như một con chuột bạch nhỏ không có chính kiến, mỗi lần Chu Liệt cho cô chút mềm mại, cô đều quên mất sự lừa dối lúc trước.Núm vú… Đừng hút nữa…

Ngay sau đó lại mắc mưu.

“Hức hức hức…..’’Hai mắt Giang Ninh tan rã mờ mịt, đuôi mắt lóe lên một ánh nước, hai má đỏ bừng nhẹ nhàng lay động, sợi tóc tán loạn trên gối.

Lại bị ngậm vào… Lần này đổi sang bên kia…

Núm vú… Đừng hút nữa…

Hức hức hức…..

“Không… Không có sữa đâu…”“Hức hức hức… Nhẹ thôi anh… Hức hức hức…”Ngay sau đó lại mắc mưu.

“Hức hức hức… A Liệt… Không có…”

“A… Aaaa…Đừng…”Anh ngậm chặt núm vú của Giang Ninh một lần nữa

Hai mắt Giang Ninh tan rã mờ mịt, đuôi mắt lóe lên một ánh nước, hai má đỏ bừng nhẹ nhàng lay động, sợi tóc tán loạn trên gối.Người đàn ông vỗ vỗ mông Giang Ninh, thấp giọng ra lệnh.Trong đêm khuya lạnh lẽo này, khuôn mặt Chu Liệt ngày càng trầm xuống.

Dưới chăn.

Hai núm vú giống như quả anh đào, đã bị hút đến vừa đỏ vừa sưng.Vừa mềm mại vừa triền miên.

Ngoài một vòng quầng vú, tất cả đều là dấu răng Chu Liệt cắn ra.

Anh vừa liếm bầu ngực mềm mại, vừa đưa tay xuống chạm vào tiểu huyệt Giang Ninh.

Trên đầu ngón tay, một trận oi bức ẩm ướt, đầy nước dâm chảy ra.Giang Ninh bị ép ra câu nũng nịu đầu tiên trên giường.

Chu Liệt đã sớm ngửi thấy mùi dâm đãng, nhưng tự tay xác nhận Giang Ninh đã hứng tình, anh có vẻ hưng phấn hơn.

“A Ninh, em nhấc mông lên đi.”Bàn tay còn lại sờ cặp vú, từng chút từng chút cọ xát.

Người đàn ông vỗ vỗ mông Giang Ninh, thấp giọng ra lệnh.“A Ninh, em nhấc mông lên đi.”

Cả người Giang Ninh mềm nhũn, nghe vậy thân thể yếu ớt giật giật, vểnh cặp mông lên.Chu Liệt hung dữ ưỡn thắt lưng vài cái, anh cảm thấy mình nghiện rồi.

Chờ Chu Liệt cởi quần lót của cô ra

Giang Ninh ủ rũ nóng lên, sau đó mới hiểu đã xảy ra chuyện gì, xấu hổ nóng lên.

Mà Chu Liệt đã vươn tay vuốt ve tiểu huyệt của cô.

Ngón tay của anh dính nước dâm nhớp nháp, ở trong khe hở tiểu huyệt thăm dò qua lại, xoa hai mép hoa, thử vào bên trong.

Nhưng ngay cả một ngón tay cũng không đưa vào.Dưới chăn.

Tiểu huyệt của Giang Ninh quá nhỏ và chặt chẽ.
 
Chương 38: Đêm tân hôn (6)


Editor: Chang + Beta: Tnhii, Linh + Amouriel

Đụng chạm thô bạo của Chu Liệt làm nhịp tim Giang Ninh đập như vọt tới cổ họng.Giang Ninh mím môi, nặng nề cắn chặt môi dưới.Gần như vậy rồi.

Hô hấp khẩn trương của cô cũng dừng lại.Tuy nhiên, Chu Liệt lại coi nó như một món tráng miệng, từng chút nuốt vào từ trong ra “Ưm——”

Hai chân hận không thể ở cùng một chỗ, tiểu huyệt đã học cách mút ngón tay của Chu Liệt.Dưới háng của anh sưng lên dữ dội, côn thịt cứng gần như muốn nổ tung.

Khi đầu ngón tay thô ráp đó rời đi.Lúc này, Chu Liệt rút tay về.

Giang Ninh cảm giác được sự khác thường trong cơ thể, tiểu huyệt đột nhiên kịch liệt co rút lại, càng có nhiều chất lỏng đặc sệt đang chậm rãi chảy ra ngoài……Giang Ninh không ngừng siết chặt bụng dưới.

Ướt rồi.Khi cơn đau xé rách ập đến, côn thịt thô to của Chu Liệt đã mở tiểu huyệt mềm mại, tiến vào bên trong thật sâu một nửa.

Khăn trải giường chắc cũng ướt.Toàn thân Giang Ninh đỏ bừng vì xấu hổ, lông mi run rẩy dính hơi nước, thiếu chút nữa khóc ra.

Giang Ninh mím môi, nặng nề cắn chặt môi dưới.ngoài.

Lúc này, Chu Liệt rút tay về.Giang Ninh cảm giác được sự khác thường trong cơ thể, tiểu huyệt đột nhiên kịch liệt co rút lại, càng có nhiều chất lỏng đặc sệt đang chậm rãi chảy ra ngoài……Lông mi của cô run rẩy, trong cổ họng không nói được gì, chỉ nhìn chằm chằm Chu Liệt thật lâu.

Anh không có ý định dừng lại.Cô chỉ có thể hết lần này đến lần khác, mặt đỏ tim đập, nghe tiếng liếm mút của Chu Liệt dưới lớp chăn.Nơi đó thật bẩn……

Mà là đứng thẳng dậy, cởi hết quần áo trên người, bao gồm trên người Giang Ninh.Hô hấp khẩn trương của cô cũng dừng lại.

Hai vợ chồng trẻ trong bóng tối, lần đầu tiên trần trụi tiếp xúc vào nhau.Mà là đứng thẳng dậy, cởi hết quần áo trên người, bao gồm trên người Giang Ninh.Hai tay anh ôm bắp đùi của Giang Ninh, đầu ngón tay đẩy hai mép hoa dính nước dâm ra, môi lưỡi nóng bỏng dính vào da thịt mềm mại trong tư thế thân mật nhất.

Hai chân Chu Liệt quỳ trên giường, lộ ra bộ ngực đầy mồ hôi, giống như một ngọn núi nhỏ, che ở trên người Giang NinhChu Liệt chui vào giữa hai chân cô, vùi đầu vào trong đó.Giang Ninh đau đến toàn thân căng thẳng, tiếng rên rỉ cũng không nhịn được.

Đôi mắt đen như mực lóe lên một ánh sáng, nhìn chằm chằm Giang Ninh.Một bên người đàn ông cọ xát, một bên cuốn đầu lưỡi, tiến sâu vào tiểu huyệt nhỏ hẹp.

“A Ninh, em sẽ sướng thôi.”Chu Liệt giống như thợ săn kiên nhẫn, chờ Giang Ninh từng chút một bị anh mở ra hoàn toàn.Editor: Chang + Beta: Tnhii, Linh + Amouriel

Giọng nói trầm thấp cùng một nụ hôn, cùng nhau dừng lại bên tai Giang Ninh.Khi đầu ngón tay thô ráp đó rời đi.Nhưng Chu Liệt chống đỡ thân thể, cúi đầu xuống

Lông mi của cô run rẩy, trong cổ họng không nói được gì, chỉ nhìn chằm chằm Chu Liệt thật lâu.‘’Không được ——”

Nhìn người đàn ông chui vào dưới chăn một lần nữa.

Lần này, hai chân của cô bị tách ra, cổ chân đẩy lên trên, đặt thành tư thế chân chữ M.Lần này, hai chân của cô bị tách ra, cổ chân đẩy lên trên, đặt thành tư thế chân chữ M.Hai mép hoa bên ngoài bị mở ra, lộ tiểu huyệt run rẩy bên trong.

Chu Liệt chui vào giữa hai chân cô, vùi đầu vào trong đó.Đụng chạm thô bạo của Chu Liệt làm nhịp tim Giang Ninh đập như vọt tới cổ họng.Ngay cả tiểu huyệt cũng dùng sức co rút lại, nặng nề ngậm chặt lấy côn thịt của Chu Liệt.

Hô hấp nóng bỏng, phả lên trước tiểu huyệt lấp lánh, hơi thở nồng nặc mùi dâm đãng.Nhưng vẫn nhịn không được khoái cảm và khống chế.

Anh bị mắc kẹt trong đó, thở hổn hển từng chút.Côn thịt bị ngậm chặt, thiếu chút nữa anh lập tức bắn ra.

Trong nháy mắt, Giang Ninh đã biết Chu Liệt muốn làm cái gì.Nhưng Chu Liệt không nhịn nổi nữa.Từ một ngón tay đến hai ngón tay…Chu Liệt hít thở vài hơi, đè nặng thân thể Giang Ninh giãy dụa, vẫn không nhúc nhích.

‘’Không được ——”Đôi mắt đen như mực lóe lên một ánh sáng, nhìn chằm chằm Giang Ninh.

“Đừng mà——”Gian nan kiềm chế.Mùi hương trên người Giang Ninh, tất cả đều có vị ngọt

“Chu… Hức hức hức…”Dính nhiều nước dâm hơn.‘’Aaaaaa —— đau quá ——”

Trên khuôn mặt nhuốm màu xuân sắc, lông mày run rẩy dồn dập, lập tức rối rắm cùng một chỗ.“Đừng mà——”Chu Liệt buồn bực, cúi đầu thở hổn hển.

Giang Ninh ngăn cản không có tác dụng, Chu Liệt vẫn hôn vào đó thật sâu

Hai tay anh ôm bắp đùi của Giang Ninh, đầu ngón tay đẩy hai mép hoa dính nước dâm ra, môi lưỡi nóng bỏng dính vào da thịt mềm mại trong tư thế thân mật nhất.Anh không có ý định dừng lại.

Từng chút liếm láp rồi mút vào.

Lúc này, Chu Liệt hút ra nước.

Còn liếm chậc chậc ra tiếng.Còn liếm chậc chậc ra tiếng.

Thật ngọt.Ngay cả lúc cô tự mình rửa sạch nó, cũng chưa từng nhìn nó một cách cẩn thận.

Mùi hương trên người Giang Ninh, tất cả đều có vị ngọtHô hấp nóng bỏng, phả lên trước tiểu huyệt lấp lánh, hơi thở nồng nặc mùi dâm đãng.

Người đàn ông từng chút liếm láp, yết hầu không ngừng trượt xuống.Hai chân hận không thể ở cùng một chỗ, tiểu huyệt đã học cách mút ngón tay của Chu Liệt.

Toàn thân Giang Ninh đỏ bừng vì xấu hổ, lông mi run rẩy dính hơi nước, thiếu chút nữa khóc ra.Hai vợ chồng trẻ trong bóng tối, lần đầu tiên trần trụi tiếp xúc vào nhau.

Nơi đó thật bẩn……

Ngay cả lúc cô tự mình rửa sạch nó, cũng chưa từng nhìn nó một cách cẩn thận.Trong vách thịt bên trong tiểu huyệt không ngừng qua lại ra vào.

Tuy nhiên, Chu Liệt lại coi nó như một món tráng miệng, từng chút nuốt vào từ trong ra

ngoài.Khăn trải giường chắc cũng ướt.Tiếp theo là ngón tay.

Hai mép hoa bên ngoài bị mở ra, lộ tiểu huyệt run rẩy bên trong.Nhìn người đàn ông chui vào dưới chăn một lần nữa.

Một bên người đàn ông cọ xát, một bên cuốn đầu lưỡi, tiến sâu vào tiểu huyệt nhỏ hẹp.

Lúc đầu chỉ là lưỡi.

Chờ cho đến khi vách thịt bên trong mềm mại mở rộng ra.

Tiếp theo là ngón tay.Trên khuôn mặt nhuốm màu xuân sắc, lông mày run rẩy dồn dập, lập tức rối rắm cùng một chỗ.


Ngón tay Chu Liệt có một lớp chai sần dày, thô ráp khiến người ta tê dạiGiọng nói trầm thấp cùng một nụ hôn, cùng nhau dừng lại bên tai Giang Ninh.

Trong vách thịt bên trong tiểu huyệt không ngừng qua lại ra vào.Giang Ninh trong lúc hoảng hốt, phát hiện Chu Liệt dừng lại, cô còn tưởng rằng cuối cùng cũng chấm dứt vừa chuyện xấu hổ vừa khó chịu này!

Tiểu huyệt bị kích thích, nổi lên một trận khoái cảm tê dại, làm cho chỗ sâu trong mẫn cảm, từng chút từng chút… Chảy ra ngoài.

Giang Ninh không ngừng siết chặt bụng dưới.

Nhưng vẫn nhịn không được khoái cảm và khống chế.“Chu… Hức hức hức…”

Cô chỉ có thể hết lần này đến lần khác, mặt đỏ tim đập, nghe tiếng liếm mút của Chu Liệt dưới lớp chăn.

Từ một ngón tay đến hai ngón tay…“A Ninh, em sẽ sướng thôi.”Giang Ninh ý thức mờ mịt, không nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.

Từ một đốt ngón tay ban đầu, cho đến toàn bộ chiều dài ngón tay ướt át….

Chu Liệt giống như thợ săn kiên nhẫn, chờ Giang Ninh từng chút một bị anh mở ra hoàn toàn.Từng chút liếm láp rồi mút vào.

Anh đỡ lối vào của tiểu huyệt, ước chừng là chiều rộng của ba ngón tay.

Gần như vậy rồi.Từ một đốt ngón tay ban đầu, cho đến toàn bộ chiều dài ngón tay ướt át….

Nhưng Chu Liệt không nhịn nổi nữa.Ướt rồi.Ngón tay Chu Liệt có một lớp chai sần dày, thô ráp khiến người ta tê dại

Dưới háng của anh sưng lên dữ dội, côn thịt cứng gần như muốn nổ tung.

Trong ánh mắt anh chỉ còn lại dục vọng muốn ăn thịt người.

Giang Ninh trong lúc hoảng hốt, phát hiện Chu Liệt dừng lại, cô còn tưởng rằng cuối cùng cũng chấm dứt vừa chuyện xấu hổ vừa khó chịu này!

Nhưng Chu Liệt chống đỡ thân thể, cúi đầu xuống

Bàn tay dính đầy nước dâm, trên côn thịt màu đỏ tím dưới háng anh, thô ráp tuốt ra mấy lần.

Nước dâm ướt át, tất cả đều chạm vào nhau, trở thành chất bôi trơn cuối cùng.

Một tay anh cầm côn thịt, một tay ôm eo Giang Ninh, quy đầu tròn ở tiểu huyệt, trượt qua lại mấy lần.

Dính nhiều nước dâm hơn.

Giang Ninh ý thức mờ mịt, không nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.

Khi cơn đau xé rách ập đến, côn thịt thô to của Chu Liệt đã mở tiểu huyệt mềm mại, tiến vào bên trong thật sâu một nửa.

‘’Aaaaaa —— đau quá ——”

Giang Ninh đau đến toàn thân căng thẳng, tiếng rên rỉ cũng không nhịn được.Bàn tay dính đầy nước dâm, trên côn thịt màu đỏ tím dưới háng anh, thô ráp tuốt ra mấy lần.

Ngay cả tiểu huyệt cũng dùng sức co rút lại, nặng nề ngậm chặt lấy côn thịt của Chu Liệt.Anh đỡ lối vào của tiểu huyệt, ước chừng là chiều rộng của ba ngón tay.

“Ưm——”

Chu Liệt buồn bực, cúi đầu thở hổn hển.Trong nháy mắt, Giang Ninh đã biết Chu Liệt muốn làm cái gì.

Côn thịt bị ngậm chặt, thiếu chút nữa anh lập tức bắn ra.

Chu Liệt hít thở vài hơi, đè nặng thân thể Giang Ninh giãy dụa, vẫn không nhúc nhích.

Gian nan kiềm chế.

Chu Liệt từ trong hàm răng nặn ra một chữ khàn khàn, “A Ninh, có muốn anh tiến vào không?”
 
Chương 39: Đêm tân hôn (7)


Editor: Chang + Beta: Tnhii, Linh + Amouriel

Trong ánh mắt Giang Ninh tràn ngập hơi nước, ánh sáng mơ hồ khiến cô không thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông.Khốn nạn!!Kín không kẽ hở.

Chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt đen sâu thẳm kia.Thân thể bị đâm run rẩy, đầu óc choáng váng

Nhuộm màu dục vọng mãnh liệt, nhìn chằm chằm cô không buông.Không có gì khiến người ta thú vị hơn điều này.Giang Ninh dưới làn sóng tình bắt đầu khởi động, đối với những khoái cảm run rẩy kia hoàn toàn không biết gì cả.Lúc đầu, thật sự rất đau…

Trong ánh mắt đó, có một chút ý tứ muốn từ bỏ.Dưới thân là một trận cuồng phong bão táp dữ dội.Kẹp chặt, dựa vào nhau.

Nhưng người đàn ông này… Lại đột ngột ném cho cô câu hỏi này.Cơ thể không ngừng bị lôi kéo.Và rồi không biết bắt đầu từ khi nào…

Lúc này.Cô giơ cánh tay lên, ôm lấy cổ Chu Liệt.Đặc biệt là lúc người đàn ông lần đầu tiên chìm eo xuống, đưa cả côn thịt đều đâm vào.

Giang Ninh thật sự vừa đau vừa tức.Lúc này.

Nếu như không phải cơ thể bị đè không thể nhúc nhích, cô chỉ hận không thể đá hai cước lên người đàn ông.“Tiểu huyệt sẽ hỏng… Hức hức hức… Đừng…”

Côn thịt tiến vào trong tiểu huyệt mở rộng ra, kẹt ở vị trí không lên không xuống này, không có lý do gì để rút ra cả!Anh vẫn còn điều chỉnh góc độ, lần lượt mài qua vị trí mẫn cảm nhất trong thân thể Giang Ninh.“A Liệt… .Nhẹ chút… Hức hức hức…”

Khốn nạn!!Làm cho cơ thể trắng như tuyết ở trong ngực anh như con thỏ đang run rẩy, phát ra những tiếng kêu đứt quãng kia.Nhuộm màu dục vọng mãnh liệt, nhìn chằm chằm cô không buông.

Giang Ninh cau mày, cắn chặt đôi môi đỏ bừng, trong lồng ngực nghẹn một hơi, cổ họng nghẹn ngào không nói ra được lời nào.Động tác của người đàn ông trở nên nặng nề rồi dữ dội, mang theo một hơi thở mãnh liệt dồn dập.

Cô giơ cánh tay lên, ôm lấy cổ Chu Liệt.“Hức hức hức… A Liệt… Lại nữa…”“A Ninh, anh vào rồi…”

Cánh tay từng chút một, vòng tròn chặt chẽ.Cả người giống như một con thỏ trắng run rẩy, rụt vào trong lồng ngực rộng lớn của người đàn ông.Giang Ninh thật sự vừa đau vừa tức.

Cả người giống như một con thỏ trắng run rẩy, rụt vào trong lồng ngực rộng lớn của người đàn ông.Cô ngửi thấy mùi mồ hôi nóng chảy trên người Chu Liệt.Anh có khả năng tự chủ đáng kinh ngạc, luôn từ từ, chậm rãi tiến vào rồi chậm rãi rút ra.

Cô ngửi thấy mùi mồ hôi nóng chảy trên người Chu Liệt.

Khàn khàn mắng một câu.Thật đau…..Còn đau rát nữa…

“Khốn… nạn…”Chăn bông thật dày, lần lượt bị đẩy lên, giống như sóng biển phập phồng.

Chu Liệt nhịn toàn thân đang xao động, còn có thứ liếm mút như muốn mạng trên côn thịt, thân thể cường tráng giống như một sợi dây cung được kéo tới chặt nhất.“Khốn… nạn…”

Anh lặng lẽ nhếch khóe môi lên khi anh bắt được hai chữ Giang Ninh nói ra.

Không có gì khiến người ta thú vị hơn điều này.Chỉ có thể không ngừng ôm chặt Chu Liệt từng lần phập phồng.

“A Ninh, anh vào rồi…”Cô đều bị đẩy lên đỉnh đầu, chỗ sâu nhất của tiểu huyệt bị đụng trúngĐau…

“A Ninh, tiểu huyệt của em thật chặt thật ướt…”

“A Ninh, em có sướng không…’’Từ cơ thể đến trái tim, đều dựa vào.

Chu Liệt ôm chặt Giang Ninh trong ngực, cặp vú đầy đặn bị đè bẹp giữa hai người, bộ ngực đầy đặn trắng như tuyết từng chút từng chút cọ xát lồng ngực người đàn ông.Anh lặng lẽ nhếch khóe môi lên khi anh bắt được hai chữ Giang Ninh nói ra.

Dưới thân là một trận cuồng phong bão táp dữ dội.

Thắt lưng căng chặt, tích tụ súc lực toàn thân, từng chút từng chút đâm mạnh vào sâu trong tiểu huyệt.“Đừng đi vào nữa… Sắp hỏng mất…”

Côn thịt cứng rắn ma sát mềm mại, không ngừng đâm sâu vào.Hai túi trứng lần lượt đập mạnh vào khe mông bị buộc phải nâng lên.

Tiểu huyệt bị mở ra đến độ rộng trước nay chưa từng có, giống như một cái miệng nhỏ, ngậm chặt lấy côn thịt đang tiến vào.Nhưng mà trong đó, còn xen lẫn tiếng rên rỉ của cô.

Kín không kẽ hở.Thắt lưng căng chặt, tích tụ súc lực toàn thân, từng chút từng chút đâm mạnh vào sâu trong tiểu huyệt.

Mỗi lần côn thịt rút ra, ngay cả hai mép hoa mềm màu hồng nhạt cũng bị kéo theo…

“Hức hức hức…’’Giang Ninh nhịn không được sung sướng cả người, tràn ra từng tiếng rên rỉ.Giang Ninh cau mày, cắn chặt đôi môi đỏ bừng, trong lồng ngực nghẹn một hơi, cổ họng nghẹn ngào không nói ra được lời nào.

Giang Ninh nhịn không được sung sướng cả người, tràn ra từng tiếng rên rỉ.

Đau…Giang Ninh đau đến mức thịt mềm ở mông, đều đang run rẩy nhẹ nhàng.

Lúc đầu, thật sự rất đau…

Đặc biệt là lúc người đàn ông lần đầu tiên chìm eo xuống, đưa cả côn thịt đều đâm vào.Trong ánh mắt Giang Ninh tràn ngập hơi nước, ánh sáng mơ hồ khiến cô không thấy rõ khuôn mặt của người đàn ông.

Giang Ninh đau đến mức thịt mềm ở mông, đều đang run rẩy nhẹ nhàng.“Aaaaaaa…’’

Cô đều bị đẩy lên đỉnh đầu, chỗ sâu nhất của tiểu huyệt bị đụng trúng

Nhưng côn thịt của Chu Liệt dường như còn chưa kết thúc mà đâm mạnh vào, còn đang không ngừng ép vào bên trong…Chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt đen sâu thẳm kia.

Thật đau…..Còn đau rát nữa…Khàn khàn mắng một câu.Côn thịt tiến vào trong tiểu huyệt mở rộng ra, kẹt ở vị trí không lên không xuống này, không có lý do gì để rút ra cả!Cô chỉ có thể ôm lấy Chu Liệt, dựa vào cổ anh, thở dốc, còn thỉnh thoảng có tiếng khóc nức nở.

Cơ thể không ngừng bị lôi kéo.Tiểu huyệt bị mở ra đến độ rộng trước nay chưa từng có, giống như một cái miệng nhỏ, ngậm chặt lấy côn thịt đang tiến vào.

Cô chỉ có thể ôm lấy Chu Liệt, dựa vào cổ anh, thở dốc, còn thỉnh thoảng có tiếng khóc nức nở.

Lúc đầu Chu Liệt rất dịu dàng.

Anh có khả năng tự chủ đáng kinh ngạc, luôn từ từ, chậm rãi tiến vào rồi chậm rãi rút ra.

Từng chút từng chút, buộc Giang Ninh phải làm quen với kích thước của anh.

Và rồi không biết bắt đầu từ khi nào…

Trên đỉnh côn thịt, quy đầu tròn to cọ xát nặng nề qua một điểm nhỏ nào đó.

“Aaaaaaa…’’Cô thậm chí còn nghe không rõ nói cái gì, chỉ cảm thấy từ đầu đến chân, đều bốc lên sự xấu hổ.Lúc đầu Chu Liệt rất dịu dàng.

Giang Ninh khẽ kêu lên, tiểu huyệt co rút kịch liệt trong cơn đau chua xót, ở sâu trong tiểu huyệt đột nhiên phun ra một luồng nhiệt, phun lên côn thịt chôn sâu trong đó.

Ngay sau đó.Chu Liệt nhịn toàn thân đang xao động, còn có thứ liếm mút như muốn mạng trên côn thịt, thân thể cường tráng giống như một sợi dây cung được kéo tới chặt nhất.

Mọi thứ đều ngoài tầm kiểm soát.

Động tác của người đàn ông trở nên nặng nề rồi dữ dội, mang theo một hơi thở mãnh liệt dồn dập.Nhưng người đàn ông này… Lại đột ngột ném cho cô câu hỏi này.

Không chỉ có côn thịt đâm vào, ngay cả lông mu, đều ma sát cơ thể mềm mại của người phụ nữ.

Hai túi trứng lần lượt đập mạnh vào khe mông bị buộc phải nâng lên.

Âm thanh dâm đãng bạch bạch phát ra từ dưới chăn truyền tới.Cánh tay từng chút một, vòng tròn chặt chẽ.

Chăn bông thật dày, lần lượt bị đẩy lên, giống như sóng biển phập phồng.

Giang Ninh lắc đầu, muốn chặn lỗ tai, ngăn cản những tiếng dâm đãng không chịu nổi này lọt vào tai.

Nhưng mà trong đó, còn xen lẫn tiếng rên rỉ của cô.

“A Liệt… .Nhẹ chút… Hức hức hức…”

“Đừng đi vào nữa… Sắp hỏng mất…”Côn thịt cứng rắn ma sát mềm mại, không ngừng đâm sâu vào.

“Tiểu huyệt sẽ hỏng… Hức hức hức… Đừng…”

Thân thể bị đâm run rẩy, đầu óc choáng váng

Cô thậm chí còn nghe không rõ nói cái gì, chỉ cảm thấy từ đầu đến chân, đều bốc lên sự xấu hổ.

Nhưng Chu Liệt không có định dừng lại, côn thịt lấp đầy tiểu huyệt đầy trướng lên, đâm vang lên tiếng bạch bạch rung động, nước dâm chảy ra ướt đẫm ga giường.Từng chút từng chút, buộc Giang Ninh phải làm quen với kích thước của anh.

Anh vẫn còn điều chỉnh góc độ, lần lượt mài qua vị trí mẫn cảm nhất trong thân thể Giang Ninh.

Làm cho cơ thể trắng như tuyết ở trong ngực anh như con thỏ đang run rẩy, phát ra những tiếng kêu đứt quãng kia.

“Hức hức hức… A Liệt… Lại nữa…”

Giang Ninh dưới làn sóng tình bắt đầu khởi động, đối với những khoái cảm run rẩy kia hoàn toàn không biết gì cả.

Chỉ có thể không ngừng ôm chặt Chu Liệt từng lần phập phồng.

Kẹp chặt, dựa vào nhau.

Từ cơ thể đến trái tim, đều dựa vào.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top