Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Quân Sư Hệ VIP - Thối Qua

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Quân Sư Hệ VIP - Thối Qua
Chương 180: Ngoại truyện 2. Gặp lại


Bé cú đậu trên lưng Thừa Phong, móng vuốt bám vào quai balo, không ngừng quay đầu nhìn khắp nơi. Theo nhịp cô cúi người, nó lắc lư trái phải suýt rơi, cuối cùng nhảy lên, đáp xuống góc bàn.

Giáo quan phụ trách ghi danh đang hướng dẫn Thừa Phong điền thông tin. Thấy tên đầy đủ của cô, ông kinh ngạc thốt lên: "Thì ra em chính là sao Tử Vi của Đại học Liên hợp đó à!"

Thừa Phong ngượng ngùng cười, nhóm sinh viên phía sau nhướng đầu vào bắt chuyện: "Không phải Đại học Liên hợp, mà là của cả Liên minh ấy!"

Giáo quan nhìn qua vai người khác, bắt chuyện với anh chàng trẻ tuổi hoạt bát đằng sau, nhân tiện vuốt ve bé cú. Cảm giác mềm mại lập tức khiến ông không nỡ buông tay. Đôi mắt ông sáng rỡ, ông dùng cả hai tay vuốt nhẹ từ đầu đến chân bé cú.

"Lông mượt quá, mềm quá, vuốt mà xả stress cực kỳ!"

Phiếu đăng ký của Quân Viễn chinh dài tới hơn hai trang thông tin, nhưng Thừa Phong mới chỉ điền được một phần. Cô đang đối chiếu từng mục với mẫu tham khảo, nghe vậy chỉ ậm ừ cho qua.

Là một người máy chiến đấu, tuy hiện giờ không còn khả năng chiến đấu, nhưng cũng không phải để làm linh vật cho người ta cưng nựng như vậy.

Bé cú nhân lúc giáo quan lơ đễnh liền tìm cơ hội chuồn mất, lao xuống hành lang phía sau.

"Ơ!" Giáo quan dang tay định bắt nhưng không kịp, cũng không đuổi theo, chỉ nhắc Thừa Phong, "Ác điểu của em chạy mất rồi kìa."

Thừa Phong hờ hững đáp: "Nó sẽ quay lại thôi ạ."

Bé cú ngoảnh đầu nhìn lại một lần, thấy bóng người khuất xa liền tiếp tục bay về phía trước.

Nó đã ghi nhớ bản đồ treo ở cửa và biết số phòng ký túc xá của Thừa Phong, quyết định đến phòng đợi cô trước.

Con đường này dẫn thẳng tới khu vực tòa nhà huấn luyện.

Lúc này là giờ nghỉ trưa, không ít thanh niên đẫm mồ hôi đi ngang qua. Thấy nó bay qua, họ ngẩng đầu nhìn, chỉ trỏ thì thầm.

"Ôi, thoạt nhìn cứ tưởng chim thật cơ đấy."

"Con cú mèo này trông quen quen, có khi nào là con trong truyền thuyết không?"

"Chắc vậy, nghe nói hôm nay có người mới nhập quân."

"Cậu nhắc tôi mới nhớ, cũng muốn xem sao Tử Vi của Liên Đại thế nào ghê."

"Thôi đừng hóng hớt, tôi chỉ mong tháng sau qua được kỳ sát hạch thôi, không lại phải huấn luyện chung với bọn đàn em nữa, mất mặt lắm!"

"Sao nó lại bay lạc ở đây thế? Cậu giúp tôi bắt nó lại, tôi mang xuống quầy tiếp tân nộp."

Bé cú cúi đầu, lập tức ghi lại anh chàng vừa nói vào cơ sở dữ liệu của mình, xếp vào danh sách đen. Đồng thời, nó tăng tốc, bay theo đường cong để tránh xa kẻ định động tay động chân với mình.

Dọc đường có không ít ánh mắt thèm thuồng bộ lông mượt của nó, nhưng bé cú giữ khoảng cách với người qua lại. Bay chưa bao xa, nó tình cờ quét được vài gương mặt quen thuộc.

Nó lập tức dừng lại, chiếc cổ ngắn tũn khó thấy được bằng mắt thường, linh hoạt xoay qua xoay lại. Cuối cùng, nó đậu lên một bụi cây cảnh thấp gần đó.

Phía trước có bốn người sóng vai đi cùng nhau. Áo thun ngắn tay màu xanh quân đội trên người họ bị mồ hôi thấm ướt, loang lổ đậm nhạt, dính sát vào da. Họ vừa cười nói rôm rả, vừa đi lướt qua bé cú mà không hề nhận ra sự hiện diện của nó.

Giang Lâm Hạ hào hứng khoa chân múa tay, cười lớn: "Thừa Phong gặp chúng ta chắc cảm động phát khóc!"

Tân Khoáng đáp: "Thấy cậu thì chưa chắc, nhưng nếu biết hôm nay Nghiêm Thận vì em ấy mà ra ngoài đúng giờ, chắc có thể sẽ rơm rớm vài giọt đấy."

Nghiêm Thận nhếch mép cười lạnh trước lời trêu chọc của anh.

Bé cú cẩn thận theo sau, giữ khoảng cách.

Đi qua bảng thông báo ở góc hành lang, Giang Lâm Hạ dừng lại, dùng mặt phản chiếu của khung kim loại để chỉnh sửa diện mạo. Anh nhe răng cười: "Hôm nay trông tôi đã đủ đẹp trai chưa?"

"Quang não của cậu không có camera à?" Hạng Vân Gian đẩy nhẹ anh một cái, nói, "Lẹ tay lẹ chân lên."

Giang Lâm Hạ bỗng chần chừ, cố kéo dài thời gian: "Các cậu nghĩ Thừa Phong có đồng đội mới chưa?"

Tân Khoáng hờ hững: "Đồng đội mới hơn được bọn mình chắc?"

Giang Lâm Hạ lo lắng: "Hơn hay không chưa biết, nhưng dù sao cũng là bạn học, thân thiết hơn chút. Sau khi bọn mình rời đi, em ấy còn lấy được MVP nữa đấy. Bình thường một năm bọn mình nói chuyện với em ấy chưa được vài câu nữa kìa."

"Đấy là vì Đào Duệ cũng tốt nghiệp rồi. Ở chiến trường thiếu đi một đối thủ mạnh như vậy mà." Tân Khoáng nheo mắt, nghiêm túc nói, "Lão Giang, chỉnh lại biểu cảm đi, đừng nói mấy thứ đó trước mặt Thừa Phong. Em ấy mà nghe được thì kiêu lắm. Cậu đang làm xấu hình tượng to lớn của bọn mình đấy!"

Nghiêm Thận thờ ơ: "Kết thúc huấn luyện thử cũng chưa chắc ở cùng một đơn vị. Giờ Thừa Phong đang là sao Tử Vi của thế hệ mới, các đội Quân Viễn chinh sẽ tranh nhau giành em ấy."

Giang Lâm Hạ vung tay: "Không cần đoán, chắc chắn Thừa Phong sẽ theo Liên Thắng thôi. Đại tướng Liên chẳng cần làm gì, chỉ cần cởi áo khoác phất qua trước mặt em ấy vài vòng là ẻm sẽ chạy theo ngay. Mọi người đâu có biết ẻm thèm cái tay của cô ấy cỡ nào đâu."

Tân Khoáng nghiêm mặt: "Vấn đề dạy dỗ con cái vẫn còn phải chú ý... Em ấy như vậy thì nguy hiểm quá."

Hạng Vân Gian vừa định thúc giục cả nhóm nhanh chân lên, đừng đứng ì ra nữa thì Thừa Phong đã từ cửa chạy vào trước.

Hai bên bất ngờ chạm mặt, ai nấy đều hơi lúng túng.

Trong số đó, cơ mặt của Giang Lâm Hạ vẫn linh hoạt nhất. Sau thoáng ngỡ ngàng, sự vui mừng không giấu nổi hiện rõ trên mặt. Anh dang rộng tay chào đón: "Thừa Phong!"

Thừa Phong cũng lao nhanh về phía anh.

Giang Lâm Hạ đã chuẩn bị sẵn sàng để nâng cô lên, nào ngờ Hạng Vân Gian lại chơi không đẹp, bước lên một bước dài chắn trước mặt anh ấy, ôm lấy Thừa Phong.

Cảm xúc đang dâng trào của Giang Lâm Hạ lập tức xì hơi một nửa. Anh quýnh quáng xoay vòng phía sau, lại gọi to: "Thừa Phong!"

Thừa Phong ôm Hạng Vân Gian một cái, sau đó buông ra, nét mặt đã bình tĩnh lại. Cô lần lượt vỗ vai người này, bắt tay người kia, mỉm cười chào mọi người, nụ cười dường như đã lâu không thấy.

Giang Lâm Hạ xoa đầu cô, cảm nhận một chút rồi khen: "Thừa Phong cao lên rồi đấy!"

Nghiêm Thận vô tình đáp lại: "Em ấy đi giày độn mà."

Thừa Phong lập tức phản bác: "Không phải!"

Tân Khoáng nhìn cô từ trên xuống dưới, xác nhận cô không gầy đi mà còn rắn rỏi hơn, liền an tâm gật đầu, hỏi thăm: "Một năm rưỡi qua thế nào? Ở trường có bị bắt nạt không?"

"Dĩ nhiên là không rồi."

Hạng Vân Gian kéo cô lại: "Đi ăn trước đã. Con cú mèo của em đâu?"

Thừa Phong cúi đầu nhìn quang não: "Vừa chạy mất, để em xem định vị... Ồ, ở đây rồi, nhưng hết pin rồi à?"

Cô dùng một tay ôm bé cú. Balo và vali của cô đều bị bốn người chia nhau mang giúp. Còn chưa kịp quen với hoàn cảnh xung quanh, cô đã bị họ kéo nhanh theo.

"Biết đâu lần huấn luyện thử này bọn anh sẽ là giáo quan của em đấy. Mau tạo quan hệ tốt đi, biết chưa?"

"Nghe nói em có đồng đội mới rồi à? Sau này định theo ai?"

"Không đâu! Mọi người chỉ hợp tác kiếm điểm thôi, chẳng phải đồng đội cố định. Thẩm Đạm đi học khóa phân tích dữ liệu rồi, không thi đấu với bọn em nữa."

"Được rồi, để anh Giang kể cho em nghe vài chuyện về Quân Viễn chinh nào!"

"Được thôi, được thôi!"

"..."
 
Chương 181: Ngoại truyện 3. Hẹn hò [Hết]


【Nếu hôm nay tôi không đi hẹn hò với bạn gái.】

LZ: 【Các đồng chí, có ai ở đây không? Hiện tại tôi hơi hoảng, cần ai đó chia sẻ ngay. Các bạn không tưởng tượng được đâu, hôm nay ở trung tâm thương mại tôi đã gặp ai này. 【Hình ảnh】】

[Chẳng phải là Thừa Phong với lão Hạng sao? Có gì mà sốc vậy? Họ về Liên minh rồi à? Lúc nào thế?]

[Tin nội bộ đây. Thừa Phong được đặc cách vào Quân Viễn chinh nên đang được nghỉ ngắn chờ sắp xếp]

[Tôi không cho phép ai bỏ lỡ bức ảnh này. 【Hình ảnh】 Trước đó lão Hạng từng cõng Thừa Phong leo núi, còn bị người khác chụp lại. 【Móc mũi】]

[Đối với trai thẳng thì chuyện này chẳng có gì đâu, tình bạn thuần túy thôi mà 【Xòe tay】]

LZ: 【Chúng tôi gặp họ trong lúc đang đợi đồ uống ở quán trà sữa. Thừa Phong mua một cốc trà sữa phô mai gì đó, lấy ống hút khuấy đều xong bảo khó uống quá rồi đưa cho lão Hạng. Lão Hạng... xin lỗi, cho phép tôi kính trọng gọi anh ấy là anh Hạng. Anh Hạng đứng tựa vào quầy, nhìn Thừa Phong gọi thêm cốc mới. Ánh mắt ảnh đúng kiểu ngọt ngào, dính sợi. Ngại quá, cái này là bạn gái tôi nói.】

[Đã bảo rồi, tình bạn trong sáng của mấy ông trai thẳng mà 【Xòe tay】]

[Làm gì mà cuống lên thế 【Xòe tay】]

[Đám lão Giang đâu? Không có mấy cái bóng đèn thì không đúng chuẩn mấy ông trai thẳng]

LZ: 【Không chỉ chúng tôi chú ý, mà còn có du khách khác cũng nhận ra, dù sao họ cũng khá nổi tiếng mà. Anh Hạng lạnh lùng quét mắt một vòng, ánh mắt đầy sát khí (theo cảm nhận của bạn gái tôi), rồi lấy một chiếc mũ trong túi ra đội cho Thừa Phong... Sau đó ôm cô ấy vào lòng, hôn một cái (theo lời bạn gái tôi, góc của tôi không nhìn thấy). Bạn gái tôi kinh ngạc đến nỗi làm rơi cả túi, còn vặn tay tôi đến tím bầm.】

Bài đăng ngay lập tức bùng nổ, từng chục bình luận đổ về liên tục.

[Mẹ nó! Tôi đã nói rồi, hai người này không trong sạch chút nào!]

[Chủ thớt mau bám theo! Tôi muốn xem trai thẳng yêu đương thế nào]

[Tôi nghĩ bạn gái cậu nói đúng đấy. Tin vào trực giác phụ nữ đi!]

[Chủ thớt đừng xin lỗi, hôm nay cậu là công thần lớn nhất!]

LZ: 【Được rồi! Tôi kể tiếp. Chúng tôi lơ ngơ đi tới rạp chiếu phim tầng năm để lấy vé, phát hiện trước máy tự động toàn là người. May mà tôi nhanh tay, không thì chẳng đến lượt. Vào phòng chiếu mới thấy, hóa ra Thừa Phong cũng đi xem phim, mà chỗ ngồi lại ngay trước hai hàng ghế của chúng tôi! Trời ơi, đây chẳng phải là định mệnh sao?

Bộ phim rất cảm động, rất hay, chúng tôi mải mê xem, không rời mắt lấy một giây nên có thể đảm bảo, họ xem chưa được nửa tiếng đã dựa vào nhau ngủ mất rồi.】

[Ngọt quá đi mất]

[Vì người yêu mà bỏ qua một bộ phim hay, tôi quắn quéo rồi đây!]

[Lầu trên??]

[Yêu đương kiểu trai thẳng, góc nhìn này thật sáng tạo]

LZ: 【Xem xong phim, Thừa Phong ngủ dậy rồi đói luôn. Tôi không nói cô ấy ăn khỏe, nhưng thực sự cô ấy ăn nhiều hơn tôi và bạn gái cộng lại đấy. Chúng tôi ăn ở một nhà hàng gần rạp chiếu phim. Tôi còn vô tình theo nhịp của họ mà ăn quá mức, phải xuống dưới đi bộ tiêu cơm.

Đi một hồi, chúng tôi dạo tới con phố bên cạnh, mọi người tin nổi không? Chúng tôi lại gặp họ! Tôi bắt đầu tin đây là số phận rồi. Thế là quyết định đi theo, muốn xin chữ ký.

Không ngờ, họ dừng chân ở một nơi vắng vẻ lại yên tĩnh. Mặt tiền được trang trí rất khiêm tốn, nói thật tôi hết từ miêu tả, nhưng đại khái là một nơi khám phá tri thức mới mẻ. Tôi hơi ngại, định rời đi, nhưng bạn gái tôi cắn răng quyết định vào cùng.】

[Ơ? Thế không kỳ cục à? Gặp nhau thế này ngại chết đi được!]

[Chủ thớt có bị đấm không? Tôi muốn biết một cú đấm của quân nhân có chết người không]

[Tôi nghi ngờ cái gọi là bạn gái của ông đấy, chắc lại tự bịa ra thôi]

LZ: 【【Ảnh】 "Khóa học nâng cấp phụ kiện robot thông minh cao cấp" 500 đồng cho hai tiếng! Tại sao lại đắt thế này? Tôi muốn gọi điện khiếu nại bên tiêu dùng! Tôi nghi ngờ mình bị lừa tiền.】

[【Má nó】]

[【Mẹ】]

[【Xì】]

[Rốt cuộc tôi mong chờ cái gì vậy? 【Lạnh lùng】]

[Cậu có chịu nổi hậu quả khi đùa bỡn chúng tôi không?]

LZ: 【Tôi thề tôi không định đùa giỡn các bạn đâu. Lần này, chúng tôi được xếp ghế ngay sau Thừa Phong. Cô ấy nghe giảng rất nghiêm túc, hoàn toàn tập trung, còn chủ động trả lời câu hỏi của giáo viên nữa. Thật sự là một học sinh ngoan mà. Còn anh Hạng thì không ổn lắm, ảnh sắp ngủ gật rồi.

Thừa Phong quay sang hỏi anh ấy thấy chán lắm à.

Anh Hạng kêu ừ.

Thừa Phong ngập ngừng một chút rồi nói hay là anh tự ra ngoài chơi trước đi, lát nữa cô ấy sẽ tìm anh sau.

Cô ấy đề nghị rất nghiêm túc, thật lòng mà nói, lúc đó tôi cũng ngẩn ra, không biết phải trả lời thế nào.

Nhưng người đáng kính như anh Hạng thì không hề ngẩn ra. Một tay ảnh tựa lên bàn, tay kia chống đầu, khẽ cười rồi kéo dài giọng, bảo không sao, ở bên cô ấy làm những việc cô ấy thích, không hề chán.

Sau đó, tôi không nhớ gì nữa. Bộ não tôi đã hoàn toàn ngừng hoạt động rồi cả nhà ơi!

Tôi đã lén chụp một bức ảnh đây. 【Hình ảnh】】

[Cắn câu, cắn câu rồi!]

[Đây chính là... đàn ông khi yêu sao?!]

[Lão Hạng, giải cứu anh em của cậu đi! 【Gào thét】]

[Có thật không vậy? Đừng bảo là ảnh ghép đấy nhé? Có ai giỏi kỹ thuật vào kiểm tra xem ảnh thật hay giả đi?]

Mười phút sau.

Diễn đàn nổ tung.

[Không cần kiểm tra nữa, Thừa Phong đã chia sẻ lại rồi. Hóa ra là thật! 【Cú mèo bàng hoàng】]

Hết.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top