Cập nhật mới

Dịch Full Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 621


Edit: Linhlady

“Hu hu hu hu…… Tiểu Quả Quả tốt xấu, ta đều bị cảm động!”

“Ô ô ô…… Gần đây nước mắt cứ rơi không ngừng, khóc chết!”

“Tiểu Quả Quả…… Hu hu hu…… Ta muốn ôm ngươi một cái!”

“Tiểu Quả Quả, chúng ta vẫn luôn đều ở đây!”

“Hắc hắc, ta thật cảm động, làm xao đây? Có thể hay không lấy thân báo đáp? ( vứt mị nhãn )”

“Lầu trên cút xéo! Tiểu Quả Quả là của cả nhà chúng ta!”

“Đúng thế đúng thế! Là của cả nhà chúng ta!”

“Tiểu Quả Quả quả nhiên trưởng thành nha, thật tốt, thật tốt, thật sự thực tốt ( khóc lóc thảm thiết )”

“【 ảnh tiểu Quả Quả đáng yêu 】【 ảnh tiểu Quả Quả đáng yêu 】【 ảnh tiểu Quả Quả đáng yêu 】 lúc này muốn thả ra mấy tấm ảnh chụp làm mình cười vài cái!”

“Hu hu hu…… Tiểu Quả Quả nhà ta quả nhiên đáng yêu nhất, tốt nhất, hu hu hu……”

“Đáng chết, nước mắt ngăn không được, khóc o(╥﹏╥)o”

Mạc Vân Quả nhìn đến phòng phát sóng trực tiếp tuôn ra đủ các loại ngôn luận, khóe miệng gợi lên một độ cong nho nhỏ, biên độ cong lên thật là nhỏ, lại khiến khuôn mặt lạnh lẽo quanh năm có một sắc thái đáng yêu khác.

Thật giống như ở mảnh đất trời đất bao phủ bao băng tuyết, đột nhiên thấy được một gốc hoa tuyệt mỹ nở rộ, hao kia ở trên mặt tuyết, chấn động nhân tâm, khiến người hồn khiên mộng nhiễu*……

*Hồn khiên mộng nhiễu: việc làm cho người ta ngày đêm không yên

Tô Chi Cảnh cũng kinh ngạc nhìn biểu cảm này của Mạc Vân Quả, rõ ràng ý cười trên khóe miệng nhạt như vậy, nhưng trong nháy mắt kia, hắn lại cảm thấy, mùa xuân đến, bách hoa nở rộ.

Tô Chi Cảnh biết, nhất định đám người trong phòng phát sóng trực tiếp đã nói gì đó, mới khiến nàng như vậy.

Không biết vì sao, hắn cảm thấy trong lòng có chút lấn cấn, đồng thời còn có một ít ghen ghét.

Vì sao, thời điểm hắn có được phòng phát sóng trực tiếp hắn lại không gặp được nàng? Vì sao hắn lại không gặp được nàng vậy?

Hắn không phải một tham dự giả, chỉ cần làm một khách qua đường thôi cũng được.

Ở trong nhiệm vụ của nàng, trở thành sự tồn tại hư vô.

Tô Chi Cảnh có chút khó chịu, nhìn lại Mạc Vân Quả đã khôi phục lại dáng vẻ lạnh lẽo như trước, hắn há mồm nói: “Ngươi thật hạnh phúc.”

Mạc Vân Quả lại cười nhạt một cái, hạnh phúc sao? Nàng chưa bao giờ biết hàm nghĩa của cái từ này, nhưng nàng đúng là cảm nhân được sự ấm áp.

“Ừ.” Mạc Vân Quả nhẹ gật đầu, xem như đáp lại Tô Chi Cảnh.

Tô Chi Cảnh cười khổ một tiếng nói: “Dù sao ta cũng gặp được ngươi quá muộn, nói cách khác……”

Tô Chi Cảnh không nói gì, hắn ánh mắt trở nên xa xăm, xuyên thấu qua Mạc Vân Quả, nhìn về một nơi nào đó không biết tên.

Thật lâu sau sau, hắn thở dài mộ tiếng, sau đó hỏi: “Vì sao ngươi lại muốn biết người còn lại là ai?”

“Ta có một loại cảm giác, ta cùng người đó có quan hệ rất lớn.” Mạc Vân Quả thành thật trả lời.

Nào biết Tô Chi Cảnh nghe được lời này, cười khẽ một tiếng, hắn lắc đầu nói: “Sao có thể? Người chỉ tiếp xúc với một nữ nhân và nữ nhân kia……”

Nói tới đây, thân thể đột nhiên run lên, đồng tử co chặt, hắn không thể tin tưởng nhìn Mạc Vân Quả, có vẻ cực kỳ khiếp sợ.

“Là nữ nhân nào? Là nữ nhân nào?”

“Oa! Thời khắc mấu chốt đột nhiên dừng lại sẽ chết người!”

“A a a a! Sao lại thế này! Ngươi tiếp tục nói đi chứ!”

“A a a! Tức chết rồi tức chết rồi! Tô Chi Cảnh nhanh nói đi mà!”

“Nữ nhân kia cuối cùng làm sao vậy ( khóc chết )”

“Sớm hay muộn có một ngày, ta sẽ bị sặc chết ở nửa đường!”

“Còn có thể vui vui vẻ vẻ bật mí được không!”

“Ngồi chờ ngồi chờ! Mau nói mau nói!”

“( yên lặng ôm chặt ta tiểu cá khô )”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 622


Edit: Linhlady

"Ngươi nói, ngươi tên là Mạc Vân Quả?" Qua một lúc lâu sau, giọng nói của Tô Chi Cảnh nghẹn ngào hỏi.

Mạc Vân Quả gật đầu, nhìn Tô Chi Cảnh, chờ hắn giải thích.

"Không, ngươi không nên tên là Mạc Vân Quả." Tô Chi Cảnh lắc đầu, hiển nhiên không muốn thừa nhận sự thật này.

Mạc Vân Quả:......

"Mạc Vân Quả......" Tô Chi Cảnh lại than nhẹ một câu tên nàng.

Mạc Vân Quả:......

"Tên của ngươi, là ai đặt cho ngươi?" Giọng Tô Chi Cảnh vẫn nghèn nghẹn như trước.

"Ta quên mất." Mạc Vân Quả thành thật trả lời, từ nàng có ký ức tới nay, nàng liền biết mình tên là Mạc Vân Quả.

Tô Chi Cảnh đem tay đặt ở hai mắt của mình, hắn hơi cúi đầu, lẩm bẩm nói: "Khó trách, khó trách......"

Mạc Vân Quả:?

"Khó trách, hệ thống lại không khen thưởng cho ngươi cái gì, khó trách......" Tô Chi Cảnh một mình một người nói, giống như tẩu hỏa nhập ma lẩm bẩm.

Mạc Vân Quả:......

Mạc Vân Quả cảm thấy giờ phút này trạng thái của Tô Chi Cảnh có chút không thích hợp, nàng nhấp nhấp môi nói: "Ngươi không sao chứ?"

"Không có việc gì, không có việc gì, ta đương nhiên không có việc gì." Tô Chi Cảnh đột nhiên ngẩng đầu.

Giờ phút này đôi mắt hắn một mảnh huyết hồng, ẩn ẩn có dấu hiệu nhập ma.

Tô Chi Cảnh lại giống như không nhận ra, một đôi mắt đỏ như máu cứ như vậy nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả.

Mạc Vân Quả tức khắc cảm giác lông tơ trên người mình dựng đứng cả lên, lúc này Tô Chi Cảnh rất nguy hiểm!

Hắn muốn giết nàng!

Đây là ý niệm đầu tiên lóe lên trong đầu Mạc Vân Quả, không có bất kỳ lý do gì, không có bất kỳ dự liệu gì.

Tô Chi Cảnh dường như không nhận ra trạng thái của Mạc Vân Quả, khóe miệng hắn gợi lên một nụ cười lãnh khốc.

"Ngươi không phải muốn biết người kia là ai sao?" Hắn tà tứ nói.

Mạc Vân Quả gật gật đầu, thân thể lại là ở vào trạng thái căng chặt.

"Ta nói cho ngươi." Ngoài dự đoán, Tô Chi Cảnh lại nói như vậy.

Mạc Vân Quả lại một chút không thả lỏng cảnh giác, cùng lúc đó, thân thể của nàng mắt thường có thể thấy đựic tốc độ đang lớn lên.

Miệng Tô Chi Cảnh động vài cái, giống như đang nói tên người kia.

Nhưng mà, Mạc Vân Quả lại không nghe được rõ ràng, thậm chí không thấy rõ.

Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy trước mắt gióng như có thứ gì che khuất mắt, bưng kín lỗ tai, khiến nàn khuông có chách nào phân rõ Tô Chi Cảnh đang nói gì.

Nàng nhìn về phía phòng phát sóng trực tiếp,hướn muốn từ phòng phát sóng trực tiếp được đến đáp án.

"Sao lại thế này? Như thế nào sẽ bị mosaic? Còn bị tiêu âm?"

"Lầu trên ngươi cũng bị phải không? Ta tưởng mình hệ thống của ta có vấn đề!"

"Nắm thảo! Ta hiện tại đối người kia càng ngày càng tò mò!"

"Lợi hại! Hệ thống chơi thật 6!"

"Nắm thảo! Thì ra hệ thống còn có thể chơi như vậy!"

"Đột nhiên có chút sợ hãi, luôn cảm giác chúng ta giống như chạm vào bí một mới nào đó......"

Thế này cho dù Mạc Vân Quả trì độn, cũng phát hiện chuyện này không đơn giản, nhưng càng như thế, Mạc Vân Quả càng tin tưởng vững chắc người còn lại, có quan hệ mật thiết với nàng.

Lúc này cả người Tô Chi Cảnh tràn ngập lệ khí, hiển nhiên có dấu hiệu nhập ma.

Ác ý khổng lồ không ngừng cuồn cuộn hướng về phía Mạc Vân Quả mà đi, vài phút ngắn ngủi, Mạc Vân Quả đã trưởng thành.

Tô Chi Cảnh cười, vẫn luôn cười, nhưng người sáng suốt vừa thấy, liền biết hắn cũng không phải thật sự đang cười.

Cùng lúc đó, giọng Đoàn Tử nhắc nhở ở trong đầu Mạc Vân Quả vang lên.

"Nhiệm vụ truyền tống, chuẩn bị bắt đầu truyền tống......"

Cũng không biết có phải ảo giác hay không, Mạc Vân Quả luôn cảm thấy hôm nay trốc độ nói của Đoàn Tử có chút nhanh.

Tô Chi Cảnh dường như đã biết cái gì, bờ môi của hắn giật giật, lúc này đây, Mạc Vân Quả rõ ràng nghe thấy được hắn nói một chút, nhưng mà nàng còn không kịp nghe hết, nàng đã bị truyền tống đi rồi.

Tô Chi Cảnh nói đó là:

Mối thù diệt tộc, khắc cốt ghi tâm, đời đời kiếp kiếp, không bao giờ quên!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 623: Xếp hàng ngồi, ăn Quả Quả


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả mang theo vô số nghi ngờ thoát ly khỏi thế giới này, đương nhiên sẽ cảm thấy không vui.

Cuối cùng là câu nói của Tô Chi Cảnh, khiến cô cực kỳ để ý.

Mạc Vân Quả có thể khẳng định, ngoại trừ lần ở nơi vô vọng kia ra, cô chưa từng gặp Tô Chi Cảnh.

Y theo tình huống vị diện kia của cô, căn bản không có khả năng xảy ra chuyện vượt vị diện.

Nhưng mà, vì sao Tô Chi Cảnh lại nói như vậy?

Sát khí giây phút cuối cùng mà cô cảm nhận được kia, không thể nào là giả được.

Còn một người nữa tróc hệ thống kia là ai, vì sao nó lại phải che tên người đó lại?

Lúc trước Tô Chi Cảnh làm cách nào tróc được hệ thống? Hắn rốt cuộc phải trả đại giới như thế nào?

Rất nhiều nghi vấn ở Mạc Vân Quả trong đầu xoay quanh, lại tìm không thấy đáp án.

Lúc này, Đoàn Tử bay đến bên người Mạc Vân Quả, dùng thân thể mềm nhũn cọ cọ gương mặt Mạc Vân Quả.

“Ký chủ, nghỉ ngơi thật tốt.” Đoàn Tử nói như vậy, không hề có ý đề cập tới chuyện nhiệm vụ.

Mạc Vân Quả nhìn thân mình nho nhỏ của Đoàn Tử, nằm xuống.

Trong không gian u ám cái gì cũng không có, ngoại trừ cô cùng Đoàn Tử, chỉ có hắc ám vô hạn.

“Đoàn Tử, lúc trước vì sao ngươi lại lựa chọn ta?” Mạc Vân Quả nằm một hồi lâu sau, mới hỏi vấn đề này.

Đoàn Tử ghé vào trên người Mạc Vân Quả, mềm mềm mại mại nói: “Ta tuân theo quy tắc tuần hoàn của hệ thống, không phải ta lựa chọn ngươi, là chủ hệ thống khiến ta lựa chọn ngươi.”

Mạc Vân Quả biết, cái gọi là chủ hệ thống kia, chính là chủ nhân phát minh ra hệ thống phát sóng trực tiếp.

Mạc Vân Quả rất bội phục người này, có thể nghiên cứu phát minh ra hệ thống như vậy, người kia nhất định là kinh diễm kỳ tài.

“Ngươi biết lúc trước một người nữa tróc hệ thống là ai không?” Mạc Vân Quả lại hỏi tiếp.

Đoàn Tử lắc đầu nói: “Không biết, ta là hệ thống cuối cùng được nghiên cứu phát minh ra, những chuyện trước đó  chủ hệ thống không nhập vào kho dữ liệu của ta.”

“Ngươi là hệ thống cuối cùng?” Mạc Vân Quả ngồi dậy ôm Đoàn Tử hỏi.

Đoàn Tử gật gật đầu nói: “Ừ!”

“Ngươi là khi nào được nghiên cứu phát minh ra?” Mạc Vân Quả tò mò hỏi, chẳng lẽ người nghiên cứu phát minh hệ thống qua đời rồi sao?

“Hai mươi năm trước.” Đoàn Tử nghĩ nghĩ nói, “Từ khi ta có ý thức tới nay, chỉ có thể nhìn hệ thống khác đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, thẳng đến hai mươi năm sau, chủ hệ thống đem ta ném tới vị diện của ký chủ, sau đó ta ngay lập tức trói định ngươi đó ~”

Đoàn Tử nói xong câu cuối cùng còn mang theo một chút vui sướng, làm một hệ thống, không thể trợ giúp ký chủ cũng đồng nghĩa với việc không có năng lượng duy trì vận hành của bản thân, cái này đối với bọn nó cũng là một vấn đề đáng lo ngại.

Nếu còn không trói định Mạc Vân Quả, không bao lâu nữa, nó sẽ bởi vì năng lượng không đủ mà lâm vào ngủ đông lâu dài, lần tiếp theo tỉnh lại, cũng không biết là khi nào, cũng không biết lúc ấy nó, còn có thể là nó hiện tại hay không.

Đương nhiên, tất cả chuyện này, Đoàn Tử cũng không nói cho Mạc Vân Quả.

Bởi vì nó cảm thấy ký chủ không cần biết mấy thứ này, ký chủ chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thật tốt là được, ừ..… Là như thế này, không sai!

Mạc Vân Quả nghe được Đoàn Tử nói hai mươi năm trước, luôn cảm thấy khoảng thời gian đó đã xảy ra rất nhiêu chuyện, thế nhưng cô lại không thể nào nghĩ ra được.

Mạc Vân Quả xoa xoa huyệt thái dương, trong đôi mắt lạnh lẽo kia đầu tiên xẹt qua một tia mê man.

Đoàn Tử nhìn đến động tác của Mạc Vân Quả, cực kỳ tri kỷ bay đến bên người Mạc Vân Quả, sau đó dùng bàn tay béo mập của mình xoa xoa huyệt thái dương cho cô.

Mạc Vân Quả:……
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 624


Edit: Linhlady

"Sau thế giới này là thế giới gì?" Mạc Vân Quả buông tay hỏi.

"Sau thế giới chúng ta đi vị diện cấp thấp." Đoàn Tử nói.

Mạc Vân Quả khó hiểu nhìn thoáng qua Đoàn Tử hỏi: "Không phải theo như cấp bậc phòng phát sóng trực tiếp hiện giờ của ta thù sẽ đi vị diện trung đẳng sao? Vì sao bây giờ lại đi tới vị diện cấp thấp."

"Vị diện trung đẳng có một thế giới bị hỏng rồi, phía trên phái người đi xử lý, nhưng dường như có chút nghiêm trọng, chủ hệ thống yêu cầu chúng ta tới vị diện cấp thấp làm nhiệm vụ." Đoàn Tử giải thích.

Mạc Vân Quả gật gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.

"Ký chủ, lần này thế giới kia chắc hẳn sẽ an toàn ~ nhiệm vụ cũng tương đối đơn giản, ký chủ cố lên!" Tay nhỏ bụ bẫm của Đoàn Tử bụ nắm lại thành quyền, làm động tác cỗ vũ, nhìn cực kỳ đáng yêu.

"Ừ." Đây là Mạc Vân Quả trả lời.

Đoàn Tử:......

"Hiện tại tiến hành phát sóng trực tiếp đi." Mạc Vân Quả nói.

Đoàn Tử nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, thập phần lo lắng hỏi: "Ký chủ, ngươi không cần nghỉ ngơi một chút sao?"

Mạc Vân Quả lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không cần.

Cô xoa xoa huyệt thái dương, cảm giác nơi đó có chút ẩn ẩn đau.

"Được thôi chuẩn bị bắt đầu truyền tống ~" Đoàn Tử nói xong bắt đầu truyền tống.

Gần như trong nháy mắt, Mạc Vân Quả liền xuất hiện ở thế giới nhiệm vụ lần này.

Có lẽ là từng vào quá nhiều thế giới, lúc này Mạc Vân Quả nhìn thân thể của bé gái mình tiến vào.

Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, nháy mắt thích ứng với thân thể này.

Đồng thời, bối cảnh chuyện xưa ở thế giới này cũng được chuyển sang cho cô.

Đây là một thế giới đơn giản thô bạo.

Thế giới này hình thành cũng thực kỳ ba, mọi người đều biết, "Dục" là loại tình cảm mà con người không thể nào thoát khỏi.

Mà thế giới này, đó là từ mọi người cảm nhận do trung tình cốc thiếu tạo thành.

Nói cách khác, thế giới này, "Tình cốc thiếu" [1] là trọng điểm!

[1] Thiếu tình cảm, cái này mình cũng k chắc lắm nên để tạm vậy

Thế giới này là từ rất nhiều rất nhiều rất nhiều sách "Phiên vũ phúc vũ"[2] tạo thành, các loại không thể tưởng tượng ở chỗ này đều có thể trở thành sự thật.

[2] Ý miêu tả chuyện xxx

Mọi người hưởng thụ dục vọng, hưởng thụ tất cả tình cảm.

Mà thân thể Mạc Vân Quả chiếm cứ này, đó là một chuyện nói về một nữ nhiều nam.

Tuy rằng nói là một nữ nhiều nam, nhưng trong toàn bộ chuyện xưa, cái gọi là tình cảm thuần khiết trên cơ bản không có.

Phương thức nữ chủ cùng các nam chủ đó là: Bang! Bang! Bang!

Đúng! Chính là đơn giản thô bạo, không hề có lý do bạch bạch. Bang!

Cuối cùng kết cục đương nhiên là khắp chốn vui mừng.

Mạc Vân Quả tiếp thu hoàn chỉnh bối cảnh chuyện xưa, tỏ vẻ tam quan của mình lại được đổi mới.

Thì ta còn có thế giới như vậy, từ "Tình cốc thiếu" tạo thành thế giới......

Mạc Vân Quả tỏ vẻ: Lợi hại!

Mà lúc này đám người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng không bình tĩnh nổi.

"Này...... Này...... Đều tránh ra cho ta! Ta muốn lái xe!"

"Thế giới này...... Quả thật đúng là thiên đường của ta!"

"Manh tân tỏ vẻ cái gì cũng đều không hiểu ( thẹn thùng?(????ω????)? )"

"Oa! Tiểu Quả Quả, không cần thẹn thùng, đi lên chính là làm!"

"Tiểu Quả Quả, nhanh lên mang chúng ta đi mở mang kiến thức yêu đương ở thế giới này đi! Oa ca ca ~"

"Mau mau mau! Ta đã khống chế không được Hồng Hoang chi lực trong cơ thể rồi."

"Tiểu Quả Quả, không phải sợ! Có chúng ta làm hậu thuẫn cho ngươi, đi lên chính là làm!"

"( tích hãn ) không cần dạy hư tiểu Quả Quả nhà ta ( mặt buồn cười )"

"Khụ khụ, tiểu Quả Quả, nhanh lên mang chúng ta đi xem nam chủ ớ ~ hắc hắc, cái gọi là nam chủ mặt đẹp tr*m lớn thể lực tốt! ( mặt cơ khát )"

Mạc Vân Quả:......

Edit: thế giới np trong truyền thuyết.(ʃƪ^3^)
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 625


Edit:Linhlady

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp kích động, có chút không nói nên lời.

Tuy rằng hiện tại cô đã biết phòng phát sóng trực tiếp đều là một đám tài xế già, nhưng để cô dẫn bọn họ đi xem nam chủ gì đó, như vậy tốt không?

Mạc Vân Quả xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy càng thêm đau.

Nam chủ gì đó đều là không quan trọng, hiện tại quan trọng là, nhiệm vụ thế giới này.

Theo như Đoàn Tử nói, nhiệm vụ thế giới này rất đơn giản, đó là cho các nam chủ trương vỏ chuối mà thôi.

Ừ…… Lại là vỏ chuối.

Mạc Vân Quả còn nhớ rõ nhiệm vụ đầu tiên của cô là vỏ chuối, hiện tại lại là vỏ chuối.

Cô đúng thật có duyên với vỏ chuối.

Phòng phát sóng trực tiếp đương nhiên cũng biết nhiệm vụ là cái gì, đối với nhiệm vụ này bọn họ tỏ vẻ: Hắc hắc hắc ~

Mạc Vân Quả nhìn bốn phía xung quanh, đây là phòng của nguyên chủ, tiến độ trước mắt, nguyên chủ mới quen biết nam chủ thứ hai.

À, lại nói tiếp, nam chủ tổng cộng có bảy người, mỗi người đều là nhân trung long phượng.

Phòng của nguyên chủ trang trí theo phong cách tươi mát trẻ trung, ở một thế giới khắp nơi đều là lẳng lơ quyến rũ, phong cách của nguyên chủ đúng là thu hút nam chủ.

Mạc Vân Quả nhìn nhìn chung quanh, ở mép giường của mình tìm được điện thoại.

Mới vừa rồi, cô còn nghe âm thanh tin nhắn liên tục.

Mạc Vân Quả mở ra vừa thấy, tất cả đều là tin nhắn của nam chủ lạnh lùng nhắt tới.

Nói đến Lãnh Ngạo, hắn đúng là một người ngạo mạn, dục vọng khống chế cũng rất lớn.

Năm mười ba tuổi nguyên chủ gặp được hắn, ngay lúc nguyên chủ lẻ loi hiu quạnh, sự xuất hiện của Lãnh Ngạo không khác gì chúa cứu thế.

Nguyên chủ rất ỷ lại hắn, sau đó, phần ỷ lại kia cần biến chất, cuối cùng trong sinh nhật mười tám tuổi của mình, nguyên chủ câu dẫn hắn, thành công cùng hắn phiên vân phúc vũ.

Sau đó, trên cơ bản Lãnh Ngạo sẽ bảo trì tuần suất ba lần một tuần với nguyên chủ cùng nhau lăn lăn lăn,  duy nhất một điểm từ trước đến nay hắn chưa từng nói yêu nguyên chủ.

Cái này khiến cho nguyên chủ cực kỳ uể oải, ở trong tình huống đó, nguyên chủ gặp nam chủ thứ hai —— Phong Kỳ, từ đây bắt đầu một đường sinh hoạt phóng đãng ~

Nói trở về, Mạc Vân Quả thô sơ giản lược nhìn qua nội dung tin nhắn, đều là đang hỏi cô ở nơi nào, hơn nữa hiện tại tới công ty tìm hắn.

“Y theo tính toán của Lãnh Ngạo, ta cảm thấy, hiện tại hắn gọi tiểu Quả Quả tới công ty, khẳng định là muốn cô ấy!”

“Muốn…… Cô ấy…… Là cái ý ta hiểu sao?”

“Khụ khụ, mọi người đều ổn click mở xe, không cần đua xe, một hồi siêu tốc!”

“Đúng thế đúng thế! Các ngươi không cần xấu xa như vậy được không!”

“Vậy các ngươi nói, Lãnh Ngạo không có việc gì gọi tiểu Quả Quả tới công ty làm gì?”

“Làm…… Tiểu Quả Quả?”

“Mẹ.! Lầu trên ngươi vượt quá tốc độ! Cho ngươi hóa đơn phạt!”

“Tiểu manh tân yên lặng quấn chặt của mình chăn nhỏ run bần bật……”

Mạc Vân Quả:……

Bất kể Lãnh Ngạo muốn làm cái gì, Mạc Vân Quả cảm thấy mình không tránh được thị phi, vừa vặn, dùng vỏ chuối trượt chết hắn, sau này không cần thấy mặt hắn nữa ~

Nếu mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp biết ý tưởng của Mạc Vân Quả, khẳng định muốn nói một câu: Tiểu Quả Quả, ngươi quả thực quá ngây thơ rồi ~

Mạc Vân Quả làm tốt tính toán, đơn giản chỉnh chu lại bản thân, ra cửa gọi xe đến công ty Lãnh Ngạo.

Mà lúc này vẻ mặt Lãnh Ngạo cấm dục ngồi xử lý văn kiện, nếu xem nhẹ ánh mắt thường thường liếc về phía cửa của hắn, thì có lẽ đây chính là một giám đốc nghiêm túc chăm chỉ……
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 626


Edit: Linhlady

Vốn dĩ Mạc Vân Quả cho rằng rất nhanh mình sẽ tới được công ty, lại không có nghĩ đến nửa đường kẹt xe, sau đó lại nhảy ra một nam chủ khác—— Tập Bạo.

Vốn dĩ xe Tập Bạo ở phía sau xe cô,  nhưng tính cách hắn ta quá mức táo bạo dễ giận, trong tình huống kẹt xe thế này, nhịn không được chớt xe cô, suýt nữa gây ra tai nạn.

Vốn dĩ Mạc Vân Quả không để ở trong lòng, ai biết khi đến giao lộ chờ đèn đỏ lại gặp lại hắn ta, xe hắn ta dừng ngay bên phải xe cô.

Tập Bạo liếc mắt một cái liền nhận ra Mạc Vân Quả, hắn ta có quan hệ với Lãnh Ngạo, cũng biết hắn có một nghĩa nữ bảo bối.

Tập Bạo hừ lạnh một tiếp, người phụ nữ này dường như rất yêu Lãnh Ngạo, a…… Người đàn ông kia có gì tốt mà yêu?

Tập Bạo đập một cái lên tay lái, đáng chết! Cái đèn đỏ này sao lại chậm như vậy.

Mạc Vân Quả nhìn động tác của Tập Bạo, không nói gì, cô có thể cảm nhận được hơi thở bạo ngược trên người hắn, cho dù cách nhau một khoảng, cô vẫn như cũ có thể cảm nhận được.

Mạc Vân Quả nhớ tới bối cảnh chuyện xưa có đề cập, Tập Bạo hình như là lão đại hắc bang lớn nhất thế giới này.

Cũng đúng, người có hơi thở bạo ngược như vậy, đương nhiên trở thành lão đại.

Lúc này, đèn xanh sáng lên, Tập Bạo nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, cười nhạo một tiếng, lấy không lớn không nhỏ vừa vặn có thể làm Mạc Vân Quả nghe thấy,  nói: “Đồ lẳng lơ.”

Mạc Vân Quả:……

“Này TM ai á? Có bệnh đi?”

“Cái này giống như cũng là nam chủ đi? Tập Bạo.”

“Dựa! Thật thiếu đánh á!”

“Ta cũng cảm thấy vậy, tiểu Quả Quả ngươi nhất định phải ném thật nhiều vỏ chuối cho hắn!”

“Tức giận! Tự nhiên mắng tiểu Quả Quả nhà ta!”

“Khụ khụ…… Cái gì kia, các ngươi không cần quên đây là cái thế giới gì, đây là một thế giới tình cốc thiếu nha, hắn nói câu kia, nói không chừng là khen tiểu Quả Quả nhà ta đâu?”

“Ta thế nhưng không lời gì để nói.”

“Này TM cũng có thể?!”

“Ta chỉ nghĩ thế, thế giới này, thật là thật tốt để bạo lực, hu hu hu…… Yên lặng quấn chặt chăn nhỏ, khóc chít chít.”

“Tiểu Quả Quả, không phải sợ! Đi lên chính là làm!”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả nhìn xe đi xa, nghĩ như thế nào mới có thể dùng phương thức vô tình nhất để Tập Bạo ngã thảm hơn.

Ngay lúc Mạc Vân Quả đang suy nghĩ, xe cũng vừa lúc đến vông ty Lãnh Ngạo.

Khi vừa vào công ty, đã có người ra đón cô, đưa vào thang máy chuyên dụng mang tới phòng của Lãnh Ngạo.

Người nọ đem cô tới cửa phòng, rơi vào đường cùng, Mạc Vân Quả gõ gõ của.

Từ bên trong truyền ra một tiếng cực kỳ thanh lãnh.

“Vào đi.”

Mạc Vân Quả theo lời đi vào, ngay lập tức thấy được Lãnh Ngạo đoan chính ngồi ở bàn làm việc.

Lãnh Ngạo mặc một bộ tây trang phẳng phiu, không tìm ra được nếp uống nào, tóc của hắn cũng cực kỳ chau chuốt, không tìm ra được sợi lung tung.

Hắn cả người ngồi ở chỗ kia, trong tay cầm một cây bút, quả thực chính là đại biểu cho nhân vật “Cấm dục”.

Nhưng mà tất cả mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp đều rõ ràng, người đàn ông này, có bao nhiêu dũng mãnh……

“Lại đây.” Giọng nói thanh lãnh của Lãnh Ngạo vang lên trong phòng, Mạc Vân Quả theo lời đi qua.

Lãnh ngạo nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Mạc Vân Quả, khóe miệng mới gợi lên ý cười nhàn nhạt.

“Bé ngoan.” Hắn hàm chứa một tia ý cười nói.

Đang nói xong những lời này, hắn buông bút trong tay, đứng lên, cực kỳ tự nhiên kéo khóa quần xuống.

Mạc Vân Quả:……

Phòng phát sóng trực tiếp: Mẹ. Cầm thú!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 627


Edit: Linhlady

“Em biết nên làm như thế nào rồi chứ.” Lãnh Ngạo tùy tiện ngồi ở ghế, chờ Mạc Vân Quả đi hầu hạ hắn.

Nếu không có bàn làm việc chống đỡ, tiểu Lãnh Ngạo sẽ được mọi người chiêm ngưỡng.

Bất quá, hẳn là sẽ bị mosaic thôi……

Mạc Vân Quả không động, nhìn Lãnh Ngạo ngồi trên ghế, suy nghĩ làm sao mới có thể để Lãnh Ngạo trượt vỏ chuối.

Sau đó lại cẩn thận tưởng tượng, cô giống như không có vỏ chuối.

Mạc Vân Quả:……

“Oa! Thế giới này đều là đơn giản thô bạo như thế sao?”

“Cái tên Lãnh Ngạo này thật lợi hại!”

“Ta quả thật không thể tưởng tượng được, một người nhìn cấm dục như vậy sao có thể làm thế được!”

“Ai nha má ơi, tuy rằng hành vi của Lãnh Ngạo cực kỳ đáng khinh, nhưng mà…… Thật soái á làm "xao" đây!”

“Lúc này ta chỉ nghĩ thay thế tiểu Quả Quả đi đá tiểu Lãnh Ngạo.”

“Dự cảm tiểu Quả Quả nhà ta sẽ vả mặt bạch bạch. Bang!”

“Không, lầu trên ngươi sai rồi, tiểu Quả Quả nhà ta hẳn sẽ thờ ơ.”

Mạc Vân Quả:……

Cô thật sự thờ ơ, bởi vì căn bản cô cũng không nhì thấy tiểu Lãnh Ngạo  trông như thế nào, cho dù Lãnh Ngạo hào phóng phô ra ngoài, cũng sẽ bị mosaic.

Hệ thống, chính là bá đạo không nói đạo lý như vậy!

Lãnh Ngạo nhìn Mạc Vân Quả thật lâu không có động tác, hơi hơi nhíu nhíu mày.

“Như thế nào?” Hắn hỏi.

“Không có việc gì.” Mạc Vân Quả lắc đầu nói, “Gọi tôi lại đây có chuyện gì?”

Lãnh Ngạo nhướng mày, nhìn Mạc Vân Quả cách đó không xa, rõ ràng vẫn là người kia, nhưng khí chất lại đã xảy ra biến hóa.

Ánh mắt Lãnh Ngạo lóe lóe, là muốn cùng hắn chơi trò chơi mới sao?

A…… Nhưng thật ra một cô con gái thú vị~

Lãnh Ngạo nghĩ như vậy, kéo khóa quần lên, sau đó một lần nữa cầm lấy bút nói: “Không có việc gì.”

Mạc Vân Quả:……

“Tiểu gia hỏa nghĩ ra trò chơi mới? Baba sẽ chơi với con.” Lãnh Ngạo tùy ý xoay chuyển bút, cả người có vẻ cực kỳ tự phụ.

Hắn tin tưởng, biến hóa của Mạc Vân Quả giờ phút này, hoàn toàn là bởi vì cô muốn hấp đưa lực chú ý với mình  muốn mang đến niềm vui mới.

Đã lâu không có thấy tiểu gia hỏa hứng thú chơi đùa như vậy, hắn bồi cô chơi một chút thì đã sao?

Mạc Vân Quả không biết sục nghĩ trong lòng của Lãnh Ngạo, cô ngồi vào sô pha, nhìn Lãnh Ngạo không biết cuối đầu viết từ khi nào.

Nhưng mà Mạc Vân Quả lúc này trong đầu lại là: Nên làm thế nào để hung hăng vướng ngã hắn đây?

Lãnh Ngạo cũng không có để Mạc Vân Quả ở lại bao lâu, hắn còn có một hội nghĩ rất quan trọng cần tham gia, đương nhiên không có khả năng để Mạc Vân Quả ở lại nơi này.

Dưới tình huống không có người giám thị, hắn sẽ không để Mạc Vân Quả một mình trong văn phòng của hắn.

Hắn một chút cũng không tin Mạc Vân Quả, bất kể là trước đó, hiện tại, hoặc là, là tương lai.

Mạc Vân Quả cũng không có ý ở lại, Lãnh Ngạo muốn cô đi, cô cũng ngoan ngoãn đi ra.

Sau khi đi khỏi đó, cô cũng không có ý về nhà, mà đi tìm nơi để ăn cơm.

Cũng ở trong quá trình này, Mạc Vân Quả lại gặp một nam chủ khác.

Mạc Vân Quả là ở nhà ăn gặp được Mạc Dung, lúc ấy Mạc Dung đi thẳng về phía bàn của Mạc Vân Quả, sau khi ngồi xuống không hề có ý muốn đứng lên.

Mạc Vân Quả chọn lựa chỗ ngồi là vị trí cách cửa nhà ăn gần nhất, vừa thấy Mạc Dung ngồi xuống, cô cũng không kinh ngạc bao nhiêu.

Bởi vì Mạc Dung, đặc điểm lớn nhất đó là lười biếng……

Hơn nữa, loại lười biếng này còn không phải lười biếng theo nghĩa thường.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 628


Edit: Linhlady

Một người, cho dù là lười biếng, đơn giản nhất cũng sẽ có thất tình lục dục, cũng sẽ có yêu hận tình thù.

Nhưng mà Lạc Dung không có.

Hắn lười tự hỏi, lười yêu, lười có thất tình lục dục, nếu không phải trong lòng có một đồ vật để kiên trì, chỉ sợ cậu ta đều lười sống.

Mạc Dung gọi phục vụ, trực tiếp chỉ vào Mạc Vân Quả nói một câu “Chiếu theo thực đơn của cô ấy gọi cho một phần.”

Phục đồng ý rồi lui xuống.

Mạc Dung nói xong câu kia, nửa nằm ở chỗ đó, rõ ràng là động tác có chút chướng tai gai mắt, cố tình ở trên người đàn ông này, chỉ có thể nhìn thấy ưu nhã cùng lười biếng.

Mạc Dung đối với Mạc Vân Quả một chút hứng thú đều không có, ánh mắt cậu ta híp lại, không biết suy nghĩ cái gì.

Mạc Vân Quả nhìn Mạc Dung, thấp giọng nói hai chữ.

“Lười biếng.”

Trong mắt Mạc Dung xẹt qua một tia ngạc nhiên, nhưng vẫn như cũ không nói gì, thậm chí tư thế cũng không thèm đổi.

“Hử? Lười biếng?”

“Tiểu Quả Quả có phải hay không phát hiện cái gì?”

“Thật ra ngay từ đầu khi ta nhìn thấy bối cảnh chuyện xưa đã có chút lỳ quái, vì sao cố tình là bảy người đâu?”

“( xem thường ) bảy người làm sao vậy?”

“Nếu chỉ cần là bảy người thì thôi, nhưng tính cách của bọn họ lại rất cường liệt, tương phản.”

“Ngạo mạn, ghen ghét, bạo nộ, lười biếng, tham lam, dâm dục, tham ăn.”

“Lãnh Ngạo, Phong Kỳ, Tập Bạo, Mạc Dung, Càng Đàm, Bạch Ngọc, Tần Sĩ.”

“Như vậy vừa thấy, tên của bọn họ đều bao hàm tính cách của bọn họ……”

“Cho nên nói, đây là…… Bảy tông tội thế giới[1] sao?”

“Đột nhiên cảm thấy sởn tóc gáy!”

“Oa! Đột nhiên cảm thấy nguyên nữ chủ thật lợi hại! Lại có thể công lược một đám người như vậy!”

“Lầu trên ngươi sai rồi, nguyên chủ cũng không công lược bọn họ.”

“Những người này, sao có thể sẽ cho phép có người chia sẻ người yêu của bọn họ?”

“Đột nhiên cảm thấy nguyên nữ chủ thật đáng thương……”

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói, đôi mắt lóe lóe.

Bảy tông tội……

Trong lúc Mạc Vân Quả suy nghĩ, đồ ăn cũng được mang lên.

Một bàn lớn bầy kín đồ ăn, nhìn qua cực kỳ phong phú.

Mạc Vân Quả sờ sờ bụng, thật là có chút đói bụng.

Cô cầm lấy đôi đũa, bắt đầu ăn.

Đối diện Mạc Dung nhìn đến động tác của Mạc Vân Quả, đôi mắt hơi hơi mở một ít, không tới hai giây, liền trở lại trạng thái nửa mở.

Mạc Dung đơn giản ăn một lát đã không có hứng thú, nhưng lại thấy hứng thú với tư thái ăn cơm của Mạc Vân Quả.

Mạc Dung nhận thức Mạc Vân Quả, hoặc là nói, là nhận thức con gái nuôi của Lãnh Ngạo.

Mạc Dung là một thiên tài, không, hẳn là dùng quỷ tài tới để hình dung.

Ở trên phương diện máy tính cậu ta có thể nói là đăng phong tạo cực[1], mỗi lần cậu ta viết một trương trình đều được công ty truy phủng[2].

[1]Đăng Phong Tạo Cực: lên được tới đỉnh cao nhất

[2] Truy phủng (追捧): đi theo cổ động | tán dương; tung hô; khoe khoang cái gì đó thay người khác.

Nhưng mà Mạc Dung lười quá lười, đối với những thứ cậu ta tạo ra, cao hứng thì tùy tiện ném cho một công ty nào đó, không cao hứng liền tùy tay đem chúng nó hủy diệt.

Đương nhiên, đại đa số thời điểm, cậu đều không buồn không vui.

Cho nên những kỹ thuật kia cũng không biết cậu ta tùy tay ném đi đâu, nếu không theo lẽ thường mà nói, trình độ khoa học kỹ thuật ở thế giới này không biết tăng lên cấp độ nào.

Mạc Dung từng có giao tiếp với công ty Lãnh Ngạo, trước mắt hệ thống trong công ty Lãnh Ngạo đều do hắn thiết kế, đây cũng là lý do vì sao công ty Lãnh Ngạo chưa từng xuất hiện việc bị hacker công kích.

Không phải bởi vì bọn họ không công kích, mà là bọn họ hoàn toàn không có cách nào tiến vào!

Mạc Dung quen biết Lãnh Ngạo, đương nhiên cũng biết Lãnh Ngạo có một đứa con gái nuôi.

Thân kiều thể nhược dễ đẩy ngã……

--------------------------

[1]Bảy mối tội đầu là nhóm các tội lỗi chính mà con người dễ mắc phải, và là nguồn gốc cho nhiều loại tội lỗi khác phát sinh, theo quan niệm của Kitô giáo.

Truyền thống Kitô giáo cho rằng, việc sắp xếp này là do các Giáo phụ sơ khai thực hiện. Đến năm 604 SCN, Giáo hoàng Grêgôriô I chính thức xếp thành bảy loại, tương ứng với tên của bảy con quỷ đầu sỏ trong hỏa ngục, đối nghịch với bảy Tổng thiên thần trên thiên đàng. Năm 1589, Peter Binsfield - một tu sĩ Dòng Tên liệt kê cụ thể như sau:

Lucifer - ngạo mạn

Mammon - tham lam

Asmodeus - dâm dục

Behemoth - phẫn nộ

Beelzebub - phàm ăn

Leviathan - đố kỵ

Belphegor - lười biếng

Đối chiếu Anh-ngữ và Latinh:

Lucifer: pride (superbia), ngạo mạn

Mammon: greed (avaritia), tham lam

Asmodeus: lust (luxuria), dục vọng

Leviathan: envy (invidia), đố kỵ

Beelzebub: gluttony (gula hoặc gullia), phàm ăn

Behemoth: wrath (ira), phẫn nộ

Belphegor: sloth (acedia), lười biếng

Mọi người có thể search Google để tìm hiểu thêm, dài quá nên mình không thêm vào.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 629


Edit: Linhlady

Bên này, Mạc Vân Quả ăn cực kỳ vui vẻ, tuy rằng đối tượng nhiệm vụ ngay trước mắt, nhưng không có vỏ chuối, tất cả đều pà mây trôi.

Cho nên, hiện tại quan trọng nhất hẳn là ăn......

Một bữa cơm ăn gần một giờ mới khó khăn lắm dừng lại, Mạc Vân Quả sờ sờ bụng no căng, xoa xoa miệng.

Ừ...... Hương vị nhà hàng này không tồi.

Trong cả quá trình này Mạc Dung vẫn luôn nửa híp mắt nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, bởi vì khuôn mặt hai người đều cực phẩm, không ít người đi vào nhà hàng, mong muốn tiếp xúc gần với mỹ nhân.

Sinh ý của cửa hàng cũng tốt chưa từng thấy, người xếp hàng để vào cũng thành hàng dài.

Cuối cùng, chủ tiệm còn miễn phí hóa đơn của cô và Mạc Dung, chỉ hy vọng sau này cô có thể ghé thăm cửa hàng nhiều hơn.

Mạc Vân Quả:...... Lần đầu tiên biết loại chỗ tốt này.

Mạc Dung: Nhàm chán......

"Thật chờ mong Mạc Dung va chạm với Mạc Vân Quả tạo ra tia lửa gì gì đó?"

"Ha hả, có thể chạm vào ra tia lửa gì đây? Một người lạnh lùng không thích nói chuyện như tiểu Quả Quả, một người đến nói chuyện cũng lười......"

"Ai, tia lửa không có, thì có ngọn lửa đi?"

"Hai người ngồi ở cùng nhau thực đẹp mắt có tính không là ngọn lửa không?"

"【 hình ảnh 】 xem! Ta chụp hình!"

"Lầu trên thật là nhân tài 6666666666"

"Không biết vì sao, ta lại muốn thấy ba nam chủ còn lại."

"Chính là tham lam, dâm dục, tham ăn sao ~"

"Hắc hắc, ta cá dâm dục nhất định thật...... Hắc hắc hắc!"

Mạc Vân Quả:...... Nhìn không thấy......

Mạc Vân Quả đứng lên chuẩn bị rời khỏi nơi này, lúc đi qua Mạc Dung lại bị cậu ta nắm cổ tay.

Tay Mạc Dung cũng không tính là lớn, hằng năm lười vận động, cho nên nhìn thật gầy.

Mạc Vân Quả cúi đầu nhìn thoáng qua tay Mạc Dung, có thể nhìn thấy rõ mạch máu lưu động trên tay cậu ta.

Ngón tay trắng nõn sạch sẽ, khớp tay rõ ràng, nhìn qua nhu nhược bất kham.

Mạc Dung nhàn nhạt giương mắt nhìn Mạc Vân Quả nói: "Mang tôi đi tìm Lãnh Ngạo."

Mạc Vân Quả:......

Mạc Vân Quả ném tay Mạc Dung ra, đồng thời nói: "Anh có thể tự đi tìm hắn."

Mạc Dung cong cong khóe môi nói: "Tôi lười động."

Mạc Vân Quả:...... Thật là một cái lý do tốt.

"Anh có thể gọi taxi đi." Mạc Vân Quả còn nói thêm.

"Tôi lười đi đường." Mạc Dung trả lời, ngữ khí của cậu ta trước sau đều lười biếng.

Mạc Vân Quả:......

"Ta cũng lười động." Mạc Vân Quả trả lời, chíng xác, cô cũng không muốn vận động, dù sao cũng mới ăn no!

Mạc Dung cong cong khóe môi, biên đọ so với trước kia càng lớn hơn.

"Phải không? Nhưng tôi lại nghe Lãnh Ngạo nói, trên giường cô rất hiếu động đấy ~"

Mạc Vân Quả:......

Thật chất Lãnh Ngạo không hề nói cho Mạc Dung, y theo sự tự phụ của Lãnh Ngạo làm sao có thể nói cho Mạc Dung loại quan hệ này của hai người?

Mạc Dung sở dĩ nói như vậy, nhất thời cũng là sở thích tà ác mà thôi.

Loại sở thích tà ác này, rất lâu rồi cậu ta không có hứng thú.

Mạc Dung xem như hiểu biết Mạc Vân Quả trước kia, lúc ấy cô, cũng không phải là như bây giờ đâu......

Cô đã từng, có dáng vẻ nữ nhân kiều mị, đâu giống hiện tại, một khuôn mặt lạnh nhạt lại có chút thuần tịnh.

Mạc Dung nhiều năm không bị kích phát tò mò như vậy bậy giờ bị Mạc Vân Quả kích hoạt rồi.

Nhưng mà chân tướng lại là, gần đây Mạc Dung có phân tích lý luận thời không, có thể nói là nhập ma, hiện giờ nhìn thấy Mạc Vân Quả khác thường như vậy, không khỏi hoài nghi có phải có người đánh vỡ thời không, đi tới thế giới này hay không......
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 630


Edit: Linhlady

Mạc Dung là người cực kỳ thông minh  nhưng đại đai số thời điểm, cậu ta đều dùng vẻ ngoài lười biếng để che dấu.

Hiện giờ cậu ta thật ra đối với Mạc Vân Quả cân nhắc một ít hứng thú, cái này cũng có ý nghĩa, ngày tháng sau này của Mạc Vân Quả sẽ không quá yên bình.

Nói trở về, Mạc Vân Quả nghe Mạc Dung nói xong câu sau, cũng không thèm nhìn một cái, trực tiếp xoay người rời đi.

Mạc Dung nhìn chằm chằm bóng dáng Mạc Vân Quả, nửa ngày sau, cậu ta mới chậm rãi đứng dậy, hướng tới Mạc Vân Quả mà đi.

Mạc Vân Quả đi ở phía trước, Mạc Dung cũng cách cô tầm mười mét.

Sau đó Mạc Vân Quả qua đường cái, chờ đến lượt Mạc Dung, đèn đỏ[1] vừa vặn sáng lên, lúc này, hai người cách một con đường.

[1]Đèn đỏ ở đây là đèn đanh cho người đi bộ

Lúc này, dị biến đẩu sinh[2]!

[2] biến cố, sự việc xảy ra đột ngột không lường trước.

Không biết từ nơi nào vụt ra một người cầm đao, mặt đầy hung ác, trong mắt đầy tơ máu đỏ ngầu, nhìn dáng vẻ hẳn bị kích thích.

Người nọ giống như tinh thần cũng có chút vấn đề, gã không quan tâm tới ai, đâm người bên cạnh.

Dao trắng đâm vào, kéo ra dính toàn máu.

Lúc này, đám người rối loạn, sôi nổi chạy trốn.

Mà Mạc Dung chỉ đứng ở nơi đó, nhàn nhạt nhìn tất cả, không chút để ý.

Người cầm do nhỏ, đâm xong người này lại đâm người kia, mà tất cả mọi chuyện, chỉ cách Mạc Dung một mét.

Gã ta vừa chọc, trong miệng vừa lẩm bẩm “Giết người! Giết người!”

Xem ra, đây là một người bị phụ nữ là tổn thương.

Người nọ cũng mặc kệ nam nữ già trẻ, tùy tay liền hướng tới người khác đâm, có một bé gái bị hắn bắt được, hung hăng đâm vào bụng, tức khắc, máu tươi chảy ròng.

Người nọ cười lớn, trong miệng lẩm bẩm tự nói.

Mà từ đầu đến cuối, Mạc Dung đều không có nói một lời, thậm chí không mảy may có ý dịch chuyển.

Mạc Vân Quả có tâm qua đi, lại bị đường phố hỗn loạn chặn đường.

Vì thế, từ rất xa cô đã thấy đựic kẻ điên kia cầm dao hướng tới Mạc Dung mà đâm.

Trên con dao kia còn dính máu, từng giọt nhỏ xuống rất, nhìn qua cực kỳ khủng bố.

Người đàn ông kia dữ tợn cười, trong mắt phiếm hồng, gã hét lớn một tiếng, dùng sức hướng tới Mạc Dung đâm.

Mạc Dung chỉ hơi hơi vừa nhấc mi, ở biểu cảm hoảng sợ của người đàn ông, tay không nắm cổ tay gã, sau đó liền đó quay ngược dao lại phía bụng gã, đâm vào  tức khắc máu phun ra.

Gã nằm trên mặt đất, không thể tin được chuyện xảy ra.

Trong tay Mạc Dung còn cầm hung khí hắn gây án, từng giọt máu tích trên mặt đất, làm gã không khỏi hỏng mất.

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn một màn này, trong lúc nhất thời không biết nên có phản ứng thế nào.

Cũng may, cảnh sát lúc này vừa hay chất hiện, bọn họ nhanh chóng chế phục hung thủ, còn đem bị thương người đưa vào bệnh viện.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, mọi người đột nhiên lâm vào mộng bức.

Chỉ có một người, nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện.

Mạc Vân Quả cứ như vậy nhìn Mạc Dung cầm dao, trong nháy mắt vừa rồi, cô còn nghĩ cậu ta sẽ bị thương, không ngờ tới người nhìn gầy lại có sức lực lớn như vậy.

Thật đúng là bởi vì như vậy, Mạc Vân Quả mới nhận thức được, lười biếng trong bảy tông tội, là loại tồn tại như thế nào.

Mạc Dung, tính “Lười biếng”, bất kể xảy ra chuyện gì cũng không thể hiện cảm xúc, cho dù xung quanh có người bị thương, cho dù có người cầm đao hướng tới cậu ta đâm, cảm xúc của cậu ta cũng không dao động, người cũng được, động vật cũng được, cho dù trước mắt máy tính cậu ta “Thích”, đối với cậu ta mà nói, giống nhau đều nhàm chán nhạt nhẽo……
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 631


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả bình tĩnh nhìn Mạc Dung, cậu ta đứng ở trong đám người đang hoảng loạn, đặc biệt dễ thấy.

Không chỉ nói đến dung mạo xuất sắc của cậu ta, kà còn có khí chất đạm bạc vô tình.

Thật ra, ngạo mạn cùng lười biếng đều có vài nét tương tự, bọn họ đều đạm mạc vô tình như nhau.

Nhưng có một chỗ khác nhau đó là, một bên bởi vì tự phụ, còn một bên còn lại do lười.

Mạc Dung cũng đứng đó nhìn Mạc Vân Quả, Mạc Vân Quả ở trong đám người cũng dễ dàng thấy được.

Ngược lại với cậu ta, có thể dễ dàng thấy cô bởi vì Mạc Vân Quả không dung hợp với đám người ở đây.

Thật giống như, cô vốn dĩ không nên xuất hiện ở thế giới này……

Cái ý niệm này, càng khiến nghi ngờ trong lòng Mạc Dung lớn hơn.

Cậu ta giật giật ngón tay, nhấc chân đi về phía Mạc Vân Quả.

Vượt qua đám người phức tạp, vượt qua đường cái loang lỗ, vượt qua thời không dường như thay đổi trong chớp mắt kia, cậu ta đi tới bên cạnh cô.

“Mang tôi đi tìm Lãnh Ngạo.”

Cậu ta nhàn nhạt nói một câu, đối với sự hoài nghi về Mạc Vân Quả một chữ cậu ta cũng không nhắc tới.

Mạc Vân Quả giương mắt nhìn thoáng qua nhóm cảnh sát còn đang trấn an mọi người, máu đang còn dính trên mặt đất chứng tỏ mọi chuyện vừa xảy ra.

“Được.”

Lúc này, Mạc Vân Quả cũng không có ý cự tuyệt, mà thoải mái gậy đầu đồng ý.

Đột nhiên cô có chút tò mò, không biết người đàn ông này, khi gặp Lãnh Ngạo có cọ ra tia lửa nào không.

Đương nhiên, không chỉ mình cô tò mò thôi đâu, đám người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng tò mò không kém.

Cùng là kiểu đạm mạc vô tình, hai người kia, ai sâu hơn ai một bậc?

Mạc Dung không quan tâm trạng thái của người khác thế nào, cậu ta đi theo Mạc Vân Quả, từng bước một, giống như đi theo bước chân của cô, bước từng bước.

Chờ tới khi đến dưới công ty Lãnh Ngạo, cậu ta ngừng lại, lập tức bắt được cổ tay Mạc Vân Quả.

“Cô không phải cô ấy.”

Cậu ta đột ngột nói ra một câu, ngữ khi còn rất chắc chắn.

Mạc Vân Quả quay đầu lại nhìn Mạc Dung, ánh mắt chung quy là lóe lóe, cái gì cũng không nói.

“Hả? Cái này làm sao Mạc Dung lại phát hiện ra được?”

“Oa! Đột nhiên có hơi sợ!”

“Mạc Dung đột nhiên thông minh đột xuất hở!”

“Đây thật sự là vị diện cấp thấp sao? ( sợ hãi )”

“Nếu…… Không có sự tồn tại của bảy tông tội, hẳn là cấp thấp vị diện đi?”

“Không, ta cảm thấy nguyên nhân khiến thế giới này ở vị diện cấp thấp hẳn là do sự tồn tạng hả nữ chủ, cô ta kéo chân bảy người này, cho nên bọn họ không có hành động nào phát hoại thế giới này.”

“Bảo bảo tỏ vẻ đối chuyện này cũng không quan tâm 23333333333”

“Đúng đúng đúng, ta muốn biết, làm sao Mạc Dung có thể phát hiện ra tiểu Quả Quả nhà ta!”

“Nói đạo lý, tiểu Quả Quả biến hóa rất lớn đi?”

“Nhưng mà, có ai sẽ dễ dàng tin tưởng chuyện linh hồn bám vào thân thể người khác đâu?”

“Hiển nhiên, Mạc Dung tin.”

Mạc Vân Quả cũng đồng ý với câu này của phòng phát sóng trực tiếp, chính xác, Mạc Dung tin, hơn nữa cực kỳ chắc chắn cô không phải nguyên chủ.

Mạc Dung nhìn sắc mặt Mạc Vân Quả không đổi, ánh mắt cuối cùng cũng có dao động, người này có khi nào còn âm trầm hơn cả cậu ta.

“Không hỏi xem vì sao hả?” Cậu ta hỏi ra một câu.

Mạc Vân Quả nhìn cậu ta một cái, giật giật môi.

“Vì sao?”

Mạc Dung buông tay Mạc Vân Quả ra, lười nhác nhìn cô một cái nói: “Đi thôi, đi lên tìm Lãnh Ngạo.”

Mạc Dung nói xong câu đó đi lên trước gương về phía thang máy, không thèm để ý cảm giác củaMạc Vân Quả.

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả đi theo sau đuổi kịp, sau khi vào trong thang máy, hai người không nói chuyện.

Thẳng đến khi thang máy sắp tới đỉnh tầng, Mạc Dung mới mở miệng nói một số ký tự.

“1283”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 632


Edit: Linhlady

Mạc Dung nói xong câu kia, cửa thang máy vừa vặn mở ra.

Mạc Dung dẫn đầu đi ra ngoài, Mạc Vân Quả đi theo sau.

“1283???? ( mặt nghi hoặc )”

“Là tiếng lóng gì sao?”

“Nắm thảo! Nháy mắt cảm giác được chỉ số thông minh đã chịu vũ nhục!”

“Quả thật không thể nhẫn! Tuy rằng chỉ số thông minh của chúng ta không so đựic với người! Nhưng mà! Không cần phải khi dễ người ta như vậy chứ! Khóc chít chít……”

“Phốc, lầu trên tha thứ ta không phúc hậu cười.”

“Nói thật, làm một thiên tài, ta cũng không biết lời Mạc Dung nói có ý nghĩa gì?”

“Tiểu Quả Quả, ngươi biết không?”

“Đúng vậy đúng vậy! Tiểu Quả Quả, những lời Mạc Dung nói ám chủ cái gì?”

“Tò mò tò mò! Cầu giải đáp a quăng ngã! ( ruột gan cồn cào! )”

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp sôi nổi cầu giải đáp, bước chân dừng một chút, sau đó mới tiếp tục đi về phía trước.

Đồng thời, ở trong đầu cô nói chuyện với đám người trong phòng phát sóng trực tiếp: “Bắt đầu từ đường cái kia đi tới công ty, tổng cộng đi 1283 bước.”

“…… Này TM cũng có thể?!”

“Lợi hại!”

“Nắm thảo! Ngưu bức!”

“Đúng vậy, Mạc Dung nói là ý này sao?”

“Chẳng lẽ chỉ là đơn thuần muốn khoe ra hắn đếm rất chuẩn?”

“Không…… Không nên đi?”

“Tiểu Quả Quả, hắn ta có phải cò hãm.nghĩa khác muốn ám chỉ không?”

“Đung vậy đúng vậy! Mạc Dung không phải người thích khoe khoang, nếu nói là Lãnh Ngạo ta còn có chút tin tưởng đi.”

“Vậy cuối cùng ý của hắn là gì?”

“Cảm giác hôm nay không chiếm được đáp án, ta đều ngủ không ngon! Khóc chít chít……”

Mạc Vân Quả đang muốn cùng phòng phát sóng trực tiếp giải thích, lại nghe Mạc Dung nhàn nhạt vứt một số.

“75.”

Quần chúng trong phòng phát sóng trực tiếp:…… Vẻ mặt mộng bức!

“Ta…… Ta…… Ta không ra!”

“Tiểu Quả Quả! Mau giải thích! Bằng không ta muốn nóng ruột!”

“Ta còn ngờ vực đây!”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả nhìn Mạc Dung nện bước ổn định, sau đó nói với mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp: “75 là mỗi một bước chiều ngang của ta.”

“…… Cho nên, tiểu Quả Quả ngươi mỗi một bước đều là 75 sao?”

“Thật vậy chăng? Thật vậy chăng? Vì sao ta vẫn luôn không phát hiện, khóc chít chít……”

“Cùng khóc chít chít……”

“Mạc Dung thật là một thiên tài……”

“Tiểu Quả Quả nhà ta cũng là thiên tài, nện bước cư nhiên có thể tinh chuẩn bảo trì ở 75!”

“Lợi hại nha tiểu Quả Quả!”

“Lợi hại nha Mạc Dung!”

Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ còn nói thêm: “Hắn ta đang giải thích vì sao ta không phải nguyên chủ.”

Nói tới đây, Mạc Vân Quả dừng một chút, cô không thể không thừa nhận, Mạc Dung thật sự thực thông minh, đồng thời cũng thực nhạy bén.

Một chi tiết nhỏ như vậy mà cậu ta cũng phát hiện ra được, đồng thời, cậu ta cũng rất tự tin.

“Nguyên chủ là một tiểu thư sống trong nhung lụa, không có khả năng đi đường từng bước lại chuẩn như vậy được, từng bước chuẩn như vậy, nhất định đã chịu qua huấn luyện.”

Nói tới đây, ánh mắt Mạc Vân Quả dừng ở bước chân của Mạc Dung, người đàn ông này, bước chân cũng chuẩn 75……

“Oa! Tiểu Quả Quả quá lợi hại!”

“Lợi hại, đâu xem như là đối thoại của hai người thông minh sao? May mắn có tiểu Quả Quả nhà ta giải thích cho ta, hắc hắc hắc ( si hán cười )”

“Hắc hắc, ta liền thích tiểu Quả Quả đã thông minh lại xuẩn manh ~”

“Ta cũng vậy ta cũng vậy!”

“Hả? Như vậy ta mới để ý, bước chân của Mạc Dung cũng chuẩn xác không kém ~”

“Cho nên này Mạc Dung cũng từng trải qua  huấn luyện?”

“Hẳn là như vậy!”

“Hử? Đúng rồi! Tiểu Quả Quả trước kia từng trải qua huấn luyện sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 633


Edit: Linhlady

Lúc này Mạc Vân Quả đã đi theo Mạc Dung vào trong văn phòng của Lãnh Ngạo.

Cô nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp, trở về một câu “Ta quên mất.”

Khinh phiêu phiêu một câu như thế lại là làm mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp trầm mặc một chút, đúng vậy, tiểu Quả Quả nhà bọn họ, mất đi một đoạn ký ức rất quan trọng……

Nói trở về, Lãnh Ngạo không có ở trong phòng, hắn đang họp với cấp dưới ở nơi khác.

Cửa văn phòng là khóa mật mã, nhưng với thủ đoạn của Mạc Dung, không tới vài phút đã có thể giải quyết, huống chi, đồ công nghệ cao trong công ty Lãnh Ngạo là do một tay Mạc Dung thiết kế.

Có thể nói, trong công ty của Lãnh Ngạo, nơi nào Mạc Dung cũng có thể tùy ý tới.

Mạc Dung đi vào trong, việc đầu tiên là nằm trên sô pha, đi bộ lâu như vậy, cậu ta có chút mệt mỏi.

Mạc Vân Quả ngồi ở bên kia trên sô pha, hơi hơi cúi đầu.

Mạc Dung biết, người con gái này rất thông minh, cực kỳ thông minh, cô nhất định biết hàm nghĩa trong hai câu cậu ta vừa nói.

Nghĩ đến đây, khóe môi Mạc Dung cong lên thành nụ cười nhàn nhạt, cùng người thông minh giao tiếp, thật là thoải mái.

“Làm sao cô lại tới thân thể cô gái này?”

Mạc Dung hỏi, tuy rằng là câu nói tò mò, nhưng ngữ khí lại nhàn nhạt, thật giống như cậu ta không hề có ý quan tâm đến chân tướng.

Cậu ta mở miệng hỏi, chẳng qua do quá mức nhàm chán mà thôi.

Đúng vậy, quá mức nhàm chán, nhàm chán đến mức, cậu ta không có ý nghĩ muốn sống trên thế giới này.

“Tôi không biết.” Đương nhiên không có khả năng Mạc Vân Quả sẽ nói ra hệ thống, cách tốt nhất là trả lời như vậy.

Thay đổi thời không là chuyện thần kỳ, mượn xác hoàn hồn càng diệu trung chi diệu(?) hơn.

Rất ít người sẽ hiểu thấu đáo ảo diệu trong đó, cho nên cô trả lời không biết, đương nhiên cũng có lý.

Mạc Dung không biết nên tin hay không, cậu ta cũng không nói thêm gì, nhắm mắt lại, chắc ngủ rồi.

Nhưng mà, nếu cẩn thận quan sát, thân thể cậu ta đang ở trạng thái phòng ngự, chỉ cần có người tiếp cận cậu ta, giây tiếp theo, cậu ta có thể có thể đưa người kia vào chỗ chết.

Mạc Vân Quả không có ý tiếp cận hắn, cô chỉ ngẩn người nhìn phòng phát sóng trực tiếp thảo luận, đồng thời suy nghĩ về nhiệm vụ của mình.

Phòng phát sóng trực tiếp vĩnh viễn náo nhiệt như vậy, khiến Mạc Vân Quả cảm giác được hơi hơi ấm áp.

“Tiểu Quả Quả, ta cảm thấy Mạc Dung thật nguy hiểm!”

“Tiểu Quả Quả, trước tiên ngươi tạm thời đừng quăng ngã Mạc Dung, ta cũng cảm thấy hắn thật nguy hiểm!”

“Đúng vậy! Sợ nhất chính là loại người nhìn như vô hại này, một khi bùng nổ lên, tuyệt đối khủng bố!”

“( xem thường ) các đại lão, các ngươi làm ơn tìm hiểu bảy tông tội trước được không! Nơi này nguy hiểm nhất  là lười biếng sao! Rõ ràng là tham ăn đấy!”

“Tham ăn làm sao lại trở thành nguy hiểm nhất? Tham ăn còn không phải là ăn ăn ăn sao? Tiểu Quả Quả không phải cũng thích ăn ăn ăn sao?”

“( tiếp tục xem thường ) nếu ngươi thật sự cho rằng là ăn ăn ăn vậy mười phần sai đấy!”

“Tham ăn rõ ràng đó là không chỗ nào không nuốt! Các ngươi biết thao thế sao? Gia hỏa kia chính là điển hình tham ăn!”

“Cầu giải thích!”

“Nếu…… Ta nói nếu, đây là vị diện hiện đại văn minh, ta không biết tham ăn sẽ ăn cái gì, nhưng nếu là ở các thế giới khác nói, tham ăn hẳn là sẽ cắn nuốt linh hồn người khác.”

“Linh hồn?! ( mặt hoảng sợ )”

“Ở đây là vị diện văn minh hiện đại, tham ăn sẽ không cắn nuốt linh hồn đâu nhỉ?”

“Sao lầu trên lại nói với vẻ không xác định như vậy……”

“Quản hắn làm gì! Dù sao tiểu Quả Quả còn không phải chưa gặp được tham ăn sao! Gặp rồi nói sau!”

“Thái độ của lầu trên ta cho điểm tuyệt đối!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 634


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp thảo luận, nhớ tới Tần Sĩ trong bối cảnh chuyện xưa, cũng là miêu tả hình tượng tham ăn.

Tần Sĩ, tức “Tham ăn”, bạo ngược tàn nhẫn, giết người như ma, thủ đoạn tàn nhẫn, là tội phạm truy nã Most Wanted[1] của thế giới, hỉ nộ vô thường, toàn bằng tâm tình làm việc.

[1]Most Wanted:Được dịch từ tiếng Anh- đối tượng tội phạm truy nã gắt gao nhất, được duy trì bởi một cơ quan thực thi pháp luật, tội phạm được cho là nguy hiểm và được xác định là ưu tiên cao nhất của cơ quan này để bắt giữ.

Ở trong bối cảnh chuyện xưa, anh ta là nam chủ cuối cùng mà nguyên chủ gặp, nhưng kỳ quái đó là, cũng là người “Chinh phục” hắn nhanh nhất……

Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, tham ăn này, là sự tồn tại như thế nào?

Trong lúc Mạc Vân Quả đang suy nghĩ, Lãnh Ngạo cũng từ ngoài đi vào.

Đối với sự xuất hiện của Mạc Dung cùng Mạc Vân Quả trong văn phòng, dường như hắn cũng không mấy ngạc nhiên, giống như đã biết trước chuyện này.

Thế nhưng nghĩ đến cũng đúng, có người xông vào văn phòng hắn, hắn làm sao lại không biết cho được?

Mạc Vân Quả không đứng lên, chỉ hơi hơi ngẩng đầu nhìn Lãnh Ngạo.

Lãnh Ngạo vẫn như cũ là biểu tình cao cao tại thượng kia, lại không làm người chán ghét, thật giống như người này, vốn nên cao cao tại thượng, bễ nghễ mà tồn tại trước mặt mọi người như thế.

Lãnh Ngạo chỉ nhìn lướt qua Mạc Vân Quả liền đem ánh mắt đặt trên người Mạc Dung đang ngủ.

“Tìm tôi có chuyện gì?” Lãnh Ngạo trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.

Mạc Dung nghe tiếng nói, bỗng nhiên mở mắt, cặp mắt kia, hoàn toàn không có mê man của người mới tỉnh ngủ.

Đòng tử của Mạc Dung màu đen, mà của Lãnh Ngạo lại là màu nâu.

Một đôi mắt đen láy cứ như vậy mà nhìn ngươi, đổi lại là người khác sẽ có chút thấm người, thậm chí là sởn tóc gáy.

Nhưng Lãnh Ngạo lại không phải người bình thường, hắn đi tới bàn làm việc ngồi xuống ghế, trong tay cầm lấy một cây bút, cũng không nói lời nào, cứ như vậy nhìn Mạc Dung.

Một hồi lâu sau, Mạc Dung mới nói nói: “Con gái tốt của anh mang tôi tới.”

Mạc Vân Quả:……

Lãnh Ngạo lúc này mới đem ánh mắt dừng ở trên người Mạc Vân Quả, đôi mắt kia có ý cười, thật nhạt, cũng không chạm tới đáy mắt.

“Mang hắn tới làm cái gì?” Lãnh Ngạo nhìn Mạc Vân Quả hỏi.

Đương nhiên Lãnh Ngạo không tin lời Mạc Dung, hắn cũng hiểu còn người Mạc Dung, dễ dàng bị mang tới đây, cậu ta cũng không phải cậu ta.

Tuy rằng biết, nhưng cũng không đại biểu hắn sẽ đi chọc thủng.

Nếu Mạc Dung đã nói như vậy, hắn đương nhiên sẽ phối hợp diễn.

“Tôi không có.” Mạc Vân Quả đúng theo sự thật mà trả lời, “Hắn mang tôi tới.”

Con ngươi Lãnh Ngạo lóe lóe, hiển nhiên đối với câu trả lời cũng không vừa lòng.

Hắn lại nhìn về phía Mạc Dung, Mạc Dung vẫn là tư thái lười nhác kia, nhưng Lãnh Ngạo cũng biết rõ, hiện tại Mạc Dung tuy rằng lười nhác nằm ở nơi đó, nhìn như cả người sơ hở, thật chất kín không kẽ hở.

Bất kể ai muốn công kích cậu ta, kết cục đều là tử vong.

Lãnh Ngạo vô cùng hiểu biết Mạc Dung, giống như Mạc Dung hiểu biết về hắn.

Mạc Dung sớm biết Lãnh Ngạo sẽ có phản ứng gì, nhưng khi chân chính nhìn đến, cậu ta lại không hài lòng, hoặc nói một cách chuẩn xác, là không thú vị.

Còn nghĩ rằng người con gái này ở trong lòng Lãnh Ngạo sẽ có một chút địa vị, xem ra, cũng bất quá cũng chỉ là như thế.

Trong mắt Mạc Dung xẹt qua một tia nhàm chán, cả người hướng về sô pha lại dịch vào một phân.

Mạc Vân Quả nhìn nhìn Lãnh Ngạo, lại nhìn nhìn Mạc Dung, không biết vì sao, từ trong đầu lòe ra hai chữ “Gian tình”……

Mạc Vân Quả âm thầm lắc lắc đầu, nói cho mình chỉ là ảo giác, chỉ là……

Cô nhìn hai người bốn mắt nhìn nhau, thấy thế nào cũng cảm thấy, gian tình bắn ra bốn phía……
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 635


Edit: Linhlady

Lãnh Ngạo cùng Mạc Dung không biết tâm tư của Mạc Vân Quả, nếu không khẳng định sẽ không bỏ qua cho cô.

Lãnh Ngạo xoay chuyển bút, sau đó cúi đầu viết cái gì đó, từ góc độ của Mạc Vân Quả, cũng không thể thấy hắn đang viết gì.

Chuyện duy nhất khẳng định được, đó là Lãnh Ngạo thích viết gì đó.

Mạc Dung thấy động tác của Lãnh Ngạo, trong mắt nhàm chán càng sâu.

Trong phòng trong lúc nhất thời thật an tĩnh, an tĩnh giống như ở đây không tồn tại bất kỳ kẻ nào.

Ngay cả tiếng hít thở, đều rất khó nghe thấy……

Mạc Vân Quả cả kinh, sao cô lại không nghe đựic tiếng hít thở?

Không, tiếng hít thở tồn tại, chỉ là tương đối mỏng manh mà thôi, bất kể là Mạc Dung, hay là Lãnh Ngạo, hoặc là chính cô……

Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, luôn cảm thấy tình huống trước mắt có chỗ không thích hợp.

Cô muốn nhìn phòng phát sóng trực tiếp ra sao, lại phát hiện trong đầu trống rỗng.

Chỗ trống?

Không! Không nên là cái dạng này mới đúng!

Thân thể Mạc Vân Quả run lên, giống như ý thức được cái gì.

Cô bỗng nhiên nhắm mắt lại, lại lần nữa mở to mắt ra, lại thấy phía trước có một khuôn mặt phóng đại.

Mạc Vân Quả theo bản năng ra tay, lại bị đảo ngược một cái bắt được.

Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, nhìn tình huống trước mắt.

Vẫn như cũ là văn phòng này, vẫn là hoàn cảnh như cũ.

Chỉ là nhiều một người, mà người này, đó là Càng Đàm, cũng chính là tham lam trong bảy tông tội……

“Nha! Thế mà nhanh như vậy đã tỉnh?” Càng Đàm buông tay trêu đùa Mạc Vân Quả ra.

Sau đó anh ta nhìn về phía Lãnh Ngạo nói: “Ách, cái bảo bối này của anh không tồi.”

Lãnh Ngạo cong cong khóe miệng đáp: “Đương nhiên.”

Càng Đàm lại lần nữa nhìn về phía Mạc Vân Quả nói: “Trúng thôi miên của tôi không đến ba phút đã tỉnh, trừ ngoại trừ vài người ra, cô là người đầu tiên.”

Càng Đàm hơi có chút vui vẻ nói, nhưng trong giọng nói kia, lại tràn ngập tràn đầy tò mò cùng chiếm hữu.

Anh ta nhìn tiểu nhân nhi trước mắt, ách, là một người tốt đẹp cỡ nào, đáng tiếc, vì sao lại thích Lãnh Ngạo?

Tham lam là bản tính của anh ta, anh ta khát vọng chiếm được tất cả đồ vật, càng không chiếm được, càng muốn.

Mạc Vân Quả nghe được Càng Đàm nói, thế mới biết mình bị thôi miên, thế nhưng mà, tại so cô lại không phát hiện ra.

Cô thậm chí không biết, Càng Đàm vào đâu từ lúc nào.

Cô theo bản năng nhìn về phía phòng phát sóng trực tiếp, muốn từ bên trong thu hoạch tin tức.

“Tiểu Quả Quả, ngươi không sao chứ?”

“Tiểu Quả Quả, ngươi vừa rồi thật giống như choáng váng, ta thật lo lắng!”

“Đúng vậy đó, ta cũng rất lo lắng!”

“Tiểu Quả Quả, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?”

“Đúng vậy, vừa rồi đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?”

Mạc Vân Quả nhấp nhấp miệng, ở phòng phát sóng trực tiếp nói: “Càng Đàm đến đây lúc nào?”

“Tiểu Quả Quả, ngươi không sao chứ?”

“Đúng vậy, Càng Đàm hắn vẫn luôn ở đây!”

“Đúng vậy, hắn đi vào cùng Lãnh Ngạo!”

“Tiểu Quả Quả, ngươi chẳng lẽ không  phát hiện ra Càng Đàm sao?”

“Dựa! Rốt cuộc là chuyện như thế nào a quăng ngã!”

“Ô ô ô…… Tiểu Quả Quả ngươi không cần làm ta sợ! Không hiểu vì sao sợ hãi……”

Mạc Vân Quả thế mới biết, trước đó, Càng Đàm cũng đã vào đây, hơn nữa cực nhanh thôi miên cô, cô thậm chí đều không phát hiện.

“Ta bị thôi miên, nhưng ta không biết khi nào bị thôi miên.” Mạc Vân Quả ở phòng phát sóng trực tiếp nói xong câu đó, liền đem lực chú ý đặt ở trong văn phòng.

Lúc này Mạc Dung ngáp một cái, lười nhác nói: “Đây cũng không phải là bảo bối của Lãnh Ngạo.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 636


Edit: Linhlady

Càng Đàm cùng Lãnh Ngạo nghe nói như thế, đồng loạt nhìn về phía Mạc Dung.

Càng Đàm đặt một ngồi xuống bên người Mạc Dung, một tay chống đầu, nhìn qua Mạc Vân Quả, lại nhìn Lãnh Ngạo, cảm thấy cực kỳ hứng thú.

Lãnh Ngạo tùy ý xoay tròn bút, đạm nhiên: “Có ý gì?”

Mạc Dung lười nhác ngáp một cái nói: “Trong lòng anh không phải rõ ràng rồi sao?”

Lãnh Ngạo nhẹ nhàng nhăn mày lại, cũng không nói thêm câu gì.

Lúc này, Càng Đàm lại nói chen vào một câu: “Xem ra hai người có việc gạt tôi, nhưng mà, vì sao?”

Nói xong câu cuối, ngữ khí anh ta càng trở nên âm u.

Càng Đàm là kẻ thích gây chuyện, chỉ thích xem náo nhiệt không quan tâm có xảy ra đại sự hay không, nhưng việc anh ta không thích nhất, đó là người khác bài xích anh ta ra ngoài cuộc chơi, thứ anh ta muốn, đó là được mọi người chú ý.

Anh ta tò mò, đương nhiên sẽ muốn đánh vỡ lẩu niêu hỏi đến đế.

Nhưng đáng tiếc ở chỗ, cả ba người trong văn phòng này không cho anh ta cơ hội đó.

Mạc Vân Quả nhìn Càng Đàm, một đôi ngăm đen cứ như vậy gắt gao nhìn chằm chằm anh ta, khiến anh ta có một loại cảm giác, trong đôi mắt này chỉ có mình anh ta.

Trong lòng Càng Đàm run lên, lại có một ít khác thường.

“Vì sao anh thôi miên tôi?” Mạc Vân Quả mở miệng hỏi.

Là do Lãnh Ngạo yêu cầu, hay chỉ đơn thuần muốn thôi miên cô?

Càng Đàm nhếch miệng cười, anh ta xem nhẹ khác thường trong lòng, cười tủm tỉm nói: “Đương nhiên bởi vì thú vị!”

Đúng vậy, bởi vì thú vị, khó được nhìn thấy Mạc Dung ở bên cạnh một cô gái, đương nhiên phải đùa bỡn thật tốt mới được.

Đương nhiên, Càng Đàm không đến đó là, Mạc Vân Quả lại có thể nhanh chóng thoát ra khỏi khống chế của anh ta như vậy.

Nhưng cũng chính vì thế, anh ta lại càng cảm thấu tò mò với Mạc Vân Quả.

Lúc này, Lãnh Ngạo đột ngột mở miệng.

“Tiểu Quả, trở về.”

Câu này của Lãnh Ngạo mười phần muốn đuổi người về, không thể không khiến Càng Đàm cùng Mạc Dung nhìn về phía hắn.

Mạc Vân Quả đứng lên, cũng không có phản bác cái gì.

Với tình huống hiện tại, cô cũng không thích hợp ở lại nơi này.

Mạc Vân Quả “Ừ” một tiếng, sau đó đi ra ngoài, ba người đều không ngăn cản Mạc Vân Quả rời đi.

Nhưng cả ba tầm mắt đều không rời khỏi Mạc Vân Quả, thẳng đến khi thân ảnh Mạc Vân Quả hoàn toàn biến mất ở trong văn phòng này, ba người mới dời tầm mắt đi.

Sau đó, toàn bộ văn phòng là thiên hạ của cả ba.

So với Mạc Dung và Lãnh Ngạo, Càng Đàm cùng Lãnh Ngạo rõ ràng có quan hệ tốt hơn hẳn.

Nhưng loại này muốn tốt tuyệt đối không phải ý chữ ở bên ngoài, mà là đến từ chính Càng Đàm thích cùng Lãnh Ngạo cùng nhau chơi đùa, hoặc chuẩn xác hơn mà nói, anh ta hy vọng bản thân có nhiều thứ hơn Lãnh Ngạo, tỷ như nói, đứa con gái ngoan ngoãn kia……

Mạc Dung lười biếng thành thói, luôn luôn cũng vô dục vô cầu, Càng Đàm không có ý muốn chơi bời với cậu ta, ở trong mắt Càng Đàm, loại tính tình này của Mạc Dung, hoàn toàn là “Không cầu tiến”!

Sau đó, ba người ở trong văn phòng nố cài chuyện, Mạc Dung cảm thấy không thú vị, tạm biệt đi về trước.

Đến nỗi còn lại hai người nói chuyện gì, chỉ có bản thân hai người biết.

Bên kia, Mạc Vân Quả nhanh chóng về đến biệt thự, đây là nhà của cô cùng Lãnh Ngạo.

Biệt thự không nhiễm một hạt bụi, sạch sẽ, Lãnh Ngạo người này, vẫn có một ít thói ở sạch, nhìn không nổi đồ đạc không sạch sẽ.

Mạc Vân Quả về phòng của mình, trắt cả trong phòng đều lấy màu hồng làm chủ đạo, mười phần là phong cách tiểu công chúa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 637


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả cũng không bài xích màu hồng phấn, chỉ là màu cô thích nhất vàng kim mà thôi.

“Tiểu Quả Quả, hiện tại ngươi cảm thấy khá hơn chút nào không?”

“Đúng vậy đúng vậy! Cái tan Càng Đàm kia sao đột nhiên muốn thôi miên ngươi?”

“Càng Đàm thật sự thật lợi hại, chúng ta cũng không nhìn ra được hắn ta thôi miên tiểu Quả Quả bằng cách nào!”

“Vừa rồi trong nháy mắt kia, ta còn tưởng rằng tiểu Quả Quả đột nhiên choáng váng đấy!”

“( ôm bụng cười cười to ) ngươi ngốc tiểu Quả Quả sẽ không ngốc 23333333333”

“Tiểu Quả Quả, ngươi nghĩ xong việc hoàn thành nhiệm vụ chưa?”

“Tiểu Quả Quả, không biết vì sao, ta cảm thấy nhiệm vụ này có điểm khó……”

“Ta cũng cảm thấy, thế giới này thật sự là vị diện cấp thấp sao? 2333333333”

“Hệ thống nói như vậy đó ~ ( buông tay bất đắc dĩ ╮(╯▽╰)╭ )”

“Lầu trên nói có lý ( ┓(???'?)┏ buông tay )”

Phòng phát sóng trực tiếp đối với thế giới này lại bắt đầu bày ra đủ loại trêu chọc, đương nhiên, cũng không ít người quan tâm tới Mạc Vân Quả.

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp, theo đó trả lời: “Ta cũng không biết được hắn thôi miên ta kiểu gì, ta trước kia không có tiếp xúc quá thuật thôi miên này.”

Cô dừng một chút lại tiếp tục nói: “Nhiệm vụ còn chưa nghĩ xong, nhưng ta tin tưởng có thể hoàn thành!”

Nói xong lời cuối cùng, ngữ khí của Mạc Vân Quả mười phần kiên định, nhiệm vụ nhất định có thể hoàn thành!

Mạc Vân Quả nhớ tới ở trong văn phòng phát sinh một loạt chuyện, cô mở máy tính, bắt đầu tìm kiếm sách nói về thuật thôi miên, sau đó ở trên mạng đặt hàng, chờ giao hàng đến nhà.

Hệ thống chuyển phát nhanh ở thế giới này rất phát triển, không đến hai ba tiếng, sách đã được đưa đến, có tới mười mấy quyển.

Mạc Vân Quả vui sướng ôm sách vào trong phòng, thế cho nên không thấy biểu cảm kinh ngạc trên mặt tiểu ca ca giao hàng kia.

Nội tâm tiểu ca ca chuyển phát nhanh: Lợi hại! Nhẹ nhàng như vậy đã ôm lên được!

Sau khi Mạc Vân Quả ôm sách về phòng, đã gấp không chời nổi muốn nghiên cứu, tốc độ cô đọc sách cực kỳ nhanh, vừa đọc đồng thời vừa ghi nhớ, phân tích nội dung tăng thêm kiến thức.

“Tiểu Quả Quả đã thật lâu không ở trước mặt chúng ta đọc sách, lại một lần nữa nhìn thấy cái cảnh tượng này, ta chỉ muốn nói một câu: Lão đại!”

“Ai, nếu ta có được tốt độ đọc sách như tiểu Quả Quả, khảo thí gì đó cũng chỉ là đồ chơi con nít mà thôi!”

“Nếu ta có được tố độ này, không cần liên tục vài tháng đi Tàng Kinh Các nhìn lén, cuối cùng còn bị chủ trì bắt được đánh một trận, hu hu hu……”

“Phốc, đột nhiên đồng tình với lầu trên……”

“Tiểu Quả Quả công lực so với năm đó không giảm!”

“Ta chỉ muốn hỏi, tiểu Quả Quả đọc sách như vậy, đều hiểu được nội dung trong sách sao?”

“Lầu trên nhất định là người mới! Không cần hoài nghi năng lực của tiểu Quả Quả nhà ta nha, thân ~”

“Đúng vậy đúng vậy,  tiểu Quả Quả nhà ta nếu như nắm.chắc như vậy, khẳng định hiểu hết!”

“Tán đồng……”

Phòng phát sóng trực tiếp đủ các loại đàm luận, Mạc Vân Quả lại là đắm chìm trong thế giới sách vở, không cách nào dừng lại được.

Dùng câu từ đơn giản mà nói, thuật thôi miên là một cách phụ trợ cho quá trình trị liệu tâm lý, nếu muốn thành công thôi miên một người, như vậy người bị thôi miên nhất định phải thả lỏng phòng bị với người thôi miên, không có chút cảnh giác nào.

Đây cũng là lý do vì sao bác sỹ tâm lý luôn để người bệnh nằm ở đó, dùng giọng nói ôn hòa nhỏ nhẹ dẫn đường cho bọn họ.

Nhưng mà, thuật thôi miên của Càng Đàm dĩ nhiên không thuộc về phạm trù này.

Anh ta có thể trong lúc vô hình mà tiến hành thuật thôi miên, thậm chí người bị thôi miên cũng không biết bản thân bị thôi miên.

Đây chỗ cao minh của Càng Đàm, cũng là tài năng của anh ta.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 638


Edit:Linhlady

Sách Mạc Vân Quả mua chỉ nói về thuật thôi miên sơ cấp, cũng chỉ nói một ít ví dụ thuật thôi miên đơn giản dễ hiểu.

Nhưng cách này so với thuật thôi miên của Càng Đàm, đúng là cách một trời một vực.

Nhưng mà, Mạc Vân Quả là một thiên tài, là một thiên tài chân chính.

Loại thiên tài này biểu hiện ở chỗ cô có thể từ một suy ra ba, dễ như trở bàn tay làm được rất nhiều việc người khác không là được.

Mạc Vân Quả sau khi thông thuận nguyên lý của thuật thôi miên, lúc sau ngay lập tức cô hiểu được vì sao Càng Đàm có thể thần không biết quỷ không hay thôi miên người khác.

Bình thường người thôi miên đều sử dụng công cụ khác để dễ dàng thôi miên, tỷ như đồng hồ quả quýt, tỷ như đồng hồ quả lắc.

Nhưng Càng Đàm lại khác, trong một căn phòng, anh ta có thể sử dụng bất kỳ vật dụng gì để thôi miên.

Chỉ cần lực chú ý của ngươi để trên vật đó, anh ta có thể thuật lý thành chương mà thôi miên ngươi.

Lúc chú ý của con người là hữu hạn, thông thường mà nói, thời điểm khi chí ý một đồ vật, thường thường sẽ xem nhẹ đồ vật khác xung quanh, đây cũng là lý do vì sao người biểu diễn ảo thuật thường thường sẽ nói người xem chú ý đồ vật gì đó, một khi chú ý vật kia, ảo thuật gia sẽ dùng tốc độ cực nhanh để đổi đồ vật khác mà không bị phát hiện.

Nói như vậy, người ta sẽ chú ý đến cái gì, bất kể là lá câu hau con kiến.

Chỉ cần ngươi có thứ để chú ý, Càng Đàm có thể thuật lợi mà thôi miên ngươi.

Không thể không nói, Càng Đàm là một quỷ tài, quỷ tài hiếm có.

Dù sao trên thế giới này, không đến vài người có thể sử dụng phương pháp này để thôi miên.

Dùng phương thức này tiến hành thôi miên, cũng chứng tỏ một điều Càng Đàm người này có năng lực không chế cùng kỹ năng quan sát cực tốt, thậm chí việc khống chế cảm.xúc của người khác cũng sử dụng thành thạo đến xuất thần nhập hóa.

Càng Đàm là người đặc biệt, ít ra ở trong suy nghĩ của Mạc Vân Quả, anh ta lợi hại.

Bởi vì khi cô biết được nguyên lý này, cô cũng không có cách nào giống anh ta, sử dụng được thuật thôi miên kia.

Mạc Vân Quả đem nguyên lý Càng Đàm sử dụng để thôi miên nói cho phòng phát sóng trực tiếp, tức khắc làm phòng phát sóng trực tiếp hoài nghi khởi nhân sinh.

“…… Ta thật là đang xem một người bình thường phát sóng trực tiếp sao?”

“Hu hu hu…… Ta thật là một kẻ ngu ngốc sao?”

“Tâm thật mệt, xem phát sóng trực tiếp đều phải bị khinh bỉ chỉ số thông minh, khóc chít chít……”

“Không được không được, ta phải cân nhắc thật tốt một chút!”

“Đúng đúng đúng, ta cũng vậy, ta cũng không tin, ta luyện không ra!”

“Lầu trên ngươi nên hết hy vọng đi, các ngươi không có khả năng!”

“Hả? Tiểu Quả Quả, ngươi có thể thôi miên được giống Càng Đàm không?”

“Như trên ta cũng tò mò!”

Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Không thể.”

Còn về phía nguyên nhân, cô không nói cho mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp biết.

“Hắc hắc hắc, nghe được tiểu Quả Quả nói như vậy, đột nhiên cảm thấy an ủi thật nhiều.”

“Ai nha ~ ngay đến cả tiểu Quả Quả đều không thể làm! Ta đây không thể chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?”

“Hắc hắc, tiểu Quả Quả moah moah một cái ~ thích ngươi nhất!”

“╮(╯▽╰)╭ tiểu Quả Quả cũng không thể gì đó, làm ta lại cảm thấy có chút vui vẻ ~”

“╮(╯▽╰)╭ các phòng phát sóng trực tiếp khác đều hy vọng kênh có được thực lực cường đại, chỉ có phòng phát sóng trực tiếp của tiểu Quả Quả, bày biện phong cách trái ngược!”

“Ha ha ~ đúng vậy, lúc nghe được tiểu Quả Quả nói cô ấy cũng không thể, không biết vì sao vui vẻ (*^▽^*)”

“( đột nhiên hưng phấn )”

“Nội tâm tiểu Quả Quả: Ta chính là ta, nhan sắc không giống nhau pháo hoa~”

“Mọi người đều hy vọng tiểu Quả Quả ngốc một chút, lại ngốc một chút, ha ha ha!”

“Không không không, chúng ta là hy vọng chỉ số thông minh của tiểu Quả Quả thấp một chút, EQ cao một chút, ha ha ha ~”

Mạc Vân Quả:……
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 639


Edit: Linhlady

Đối với một loạt bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, Mạc Vân Quả cũng chỉ nhìn xem, không nhiều lời xem vào.

Lúc này, Lãnh Ngạo vừa lúc về đến nhà, hắn gõ gõ cửa phòng Mạc Vân Quả, hình như muốn nói chuyên với cô.

Mạc Vân Quả mở cửa nhìn Lãnh Ngạo cao hơn cô một cái đầu, nghiêng người, để hắn có thể vào trong phòng.

Lãnh Ngạo cũng không khách khí, trực tiếp đi vào phòng, tìm cái ghế dựa ngồi xuống.

Hắn ngồi xuống xong, liền gõ gõ bên cạnh ghế dựa.

“Con gái ngoan à……”

Hắn làm như cảm thán nói, nếu xem nhẹ đến trong giọng nói của hắn không chút để ý kia, người này đúng là người cha tốt.

Mạc Vân Quả gật gật đầu, đóng cửa lại, cũng tìm ghế dựa ngồi xuống.

Lãnh Ngạo gõ gõ ghế dựa, ngón tay thủ sẵn trên ghế dựa phát ra thanh âm thanh thúy, rất là dễ nghe.

Biểu cảm của Lãnh Ngạo luôn nhàn nhạt, giống như vĩnh viễn đều như vậy, khiến người khác không thấy được biểu cảm chân thật của hắn.

“Từ nao giờ cô lại có quan hệ tốt với Mạc Dung như vậy?” Lãnh Ngạo mở miệng hỏi, hắn trước sau đều nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, giống như muốn nhìn thấu cái gì đó.

Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Không tốt.”

Lãnh Ngạo hơi hơi cong cong khóe môi, thoạt nhìn có chút sung sướng.

“Phải không?”

Hắn lại nhàn nhạt hỏi, cũng không biết là đang hỏi chính mình hay là đang hỏi Mạc Vân Quả.

“Ừ.” Mạc Vân Quả lên tiếng.

Mạc Vân Quả hơi hơi cúi đầu, cô không nhìn chằm chằm Lãnh Ngạo, dù sao nhìn tới nhìn lui, cũng chỉ là một túi da mà thôi

Lãnh Ngạo đối với Mạc Vân Quả biểu hiện có chút không hài lòng, nhưng hắn vẫn không có nói cái gì.

Đối với hắn mà nói, Mạc Vân Quả chẳng qua là sủng vật mà thôi, hắn không cần vì sủng vật mà tác động đến thể xác và tinh thần.

Lãnh Ngạo dường như không có chuyện gì để nói, ngồi một lúc thì chuẩn bị đứng dậy về phòng.

Nhưng ngay lúc này, động tác của Mạc Vân Quả nhanh hơn hắn một bước.

“Tôi đưa anh ra ngoài.” Mạc Vân Quả đứng lên đi phía trước vài bước nói.

Lãnh Ngạo gật gật đầu, đối với thỉnh cầu của Mạc Vân Quả hoàn toàn không cảm thấy kinh ngạc, giống như dây là chuyện đương nhiên.

Lãnh Ngạo đứng lên đi ra cửa, Mạc Vân Quả đếm bước chân của Lãnh Ngạo, đầu đã thấp xuống.

Một bước, hai bước, ba bước……

Lãnh Ngạo nện bước vững vàng, từng bước một đi cực kỳ hợp quy tắc.

Lúc Lãnh Ngạo đi đường, vĩnh viễn nhìn thẳng phía trước, bởi vì hắn sẽ không cúi đầu, cũng vĩnh viễn sẽ không cúi đầu.

Mạc Vân Quả ở trong lòng im lặng  đếm, sau khi đếm đến năm, cô biết thời cơ đã chín mùi.

Cô nghiêng nghiêng thân mình, biên độ rất nhỏ, nhưng vừa vặn có thể khiến cho Lãnh Ngạo chú ý.

Thật ra Lãnh Ngạo cũng không suy nghĩ gì, hắn vẫn như cũ đi về phía trước, chuẩn bị rời khỏi phòng này.

Cũng ở ngay lúc này, dưới chân đột nhiên trơn trượt, Lãnh Ngạo muốn ổn định thân mình, mà xung quanh chỉ có Mạc Vân Quả là có thể dựa vào.

Mạc Vân Quả nhìn vỏ chuối dưới chân Lãnh Ngạo, trong mắt lóe sáng.

Lãnh Ngạo cũng không nguyện ý đụng vào Mạc Vân Quả, chỉ có lúc riêng tư, hắn mới đụng chạm cô một chút.

Hắn hơi có chút do dự, rối rắm giữa việc đụng chạm sủng vật và bị té ngã nên chọn cái nào.

Cũng vì phần do dự này, cả người hắn đã té lăn trên đất.

Lãnh Ngạo:……

Lãnh Ngạo nhìn đầu sỏ gây tội cho mình kia, đó là một cái vỏ chuối, xem trình độ mới mẻ này, hẳn mới ăn xong.

Trong mắt Lãnh Ngạo lóe lên tia sáng, làm bộ chuyện gì cũng không phát sinh đứng lên.

Mạc Vân Quả thấy một màn như vậy, hơi hơi cúi đầu nói: “Ba nên chú ý một chút mới tốt.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 640


Edit: Linhlady

Lãnh Ngạo hơi hơi cong khóe môi, nhìn qua giống như rất vui vẻ.

“Đương nhiên, con gái ngoan cũng nên chú ý một chút nhé.”

Hắn cong lưng nhặt vỏ chuối kia lên, cho dù là đã là trái cây ăn xong, vỏ chuối này vẫn tản ra một cổ thanh hương.

Tia sáng trong mắt Lãnh Ngạo càng lấp lánh hơn, nhưng hắn vẫn như cũ không nói lời nào.

Có cái này, hắn tin tưởng nhất định sẽ điều tra được rõ ràng.

“Con gái ngoan, lần sau ăn chuối cũng không nên vứt lung tung, nếu không……”

Mặc dù Lãnh Ngạo không nói xong câu kia, nhưng ai cũng hiểu được nghiêm trọng trong câu nói đó.

Lãnh Ngạo cứ như vậy cầm vỏ chuối đi khỏi đây, Mạc Vân Quả cũng không tiễn hắn thêm, vẫn luôn đứng đó nhìn theo bóng dáng kia, cho đến khi khuấn tầm mắt.

Chờ đến khi Lãnh Ngạo đi khỏi, Mạc Vân Quả đóng cửa lại, ngồi xổm xuống sờ sờ chỗ để vỏ chuối vừa rồi.

Có chút nhão dính dính.

“Ta vừa rồi cho rằng Lãnh Ngạo muốn đánh tiểu Quả Quả một trận đấy!”

“Ta cảm thấy cái tên Lãnh Ngạo kia khá lợi hại, đã ngã thành như thế rồi, mà còn có thể mặt không sắc uy hiếp người khác!”

“Hừ! Ta cũng phục độ giả vờ của hắn ta!”

“Bất quá tiểu Quả Quả cũng lợi hại, vậy mà lại có thể qua mặt hắn ném vỏ chuối xuống đất ha ha ha!”

“Nội tâm tiểu Quả Quả: Kiêu ngạo!”

“Ha ha ha! Tiểu Quả Quả có phải đang vụng trộm cười hay không?”

“Lãnh Ngạo cũng thật ngốc, hắn đi cũng không nhìn đường sao?”

“Lời của lầu trên sai rồi, ta cảm thấy là do hắn có tự tin với bản thân, dù sao đây cũng là địa bàn của hắn, chắc hẳn hắn cũng không ngờ tới, tiểu Quả Quả sẽ ném vỏ chuối ha ha ha ha!”

“Không được, ta muốn cười chết! Ha ha ha ha ha!”

“( xem thường ) không cần đem cái bụng cười phá!”

“Lêu lêu lêu ~”

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp, tâm tình của của cô hiện tại cũng không hề vui vẻ như phòng phát sóng trực tiếp nói.

Cô ngồi ở trên giường cọ sát ngón tay, vẫn luôn có cảm giác nhão dính.

“Các ngươi cảm thấy, Lãnh Ngạo có thể phát hiện ra nguồn gốc vỏ chuối không?”

Mạc Vân Quả ở trong đầu hỏi mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp.

“Hả? Tiểu Quả Quả lời này là có ý tứ gì?”

“Nguồn gốc của vỏ chuối không phải từ chuối sao?”

“Đúng vậy, đem chuối ăn không phải dư lại vỏ chuối sao?”

“Luôn cảm thấy chúng ta đang tham gia cuộc chiến đo chỉ sô thông minh, trước mắt lầu trên dẫn đầu!”

“( mồ hôi lạnh ) cho nên lời này của tiểu Quả Quả có hàm ý gì?”

“Thôi, các ngươi vẫn luôn nhìn phòng phát sóng trực tiếp, chẳng lẽ không có phát hiện tiểu Quả Quả căn bản không có ăn chuối sao? Như vậy vấn đề đó là, chuối là từ đâu tới?”

“Càng nghĩ càng thấy ớn!”

“A a a a! Khóc chít chít, không cần khinh bỉ chỉ số thông minh của người ta, hu hu hu……”

Mạc Vân Quả gật đầu nói: “Ừm, vỏ chuối là trước đây ăn, ở động phủ của ta, động phủ có thể giữ tươi, cho nên vẫn luôn đều vẫn duy trì trạng thái hoàn hảo. Ta cũng vừa nghĩ tới bên trong có vỏ chuối.”

“Thiếu chút nữa quên tiểu Quả Quả còn có động phủ 233333333333”

“Ai, tiểu Quả Quả hiện tại chính là đại phú hào, khóc chít chít, ta ôm tiểu cá khô không dám nói lời nào.”

“Khóc chít chít, tiểu Quả Quả khi nào mới có thể lên tới cấp mười vậy, ta thật tưởng cùng tiểu Quả Quả đổi đồ vật a!”

“Hiện tại trọng điểm căn bản không phải cái này đi?”

“Đúng đúng đúng, nói trở lại trọng  điên đi!”

“Ta cảm thấy Lãnh Ngạo có lẽ phát hiện ra gì đó rồi đi?”

“Ta cũng cảm thấy, Lãnh Ngạo hẳn không thông minh đến vậy đi?”

“( xem thường ) ngạo mạn mà không thông minh? Vậy ai thông minh?”

“╮(╯▽╰)╭ tiểu Quả Quả thông minh nhất ~”

Mạc Vân Quả:……
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom