Cập nhật mới

Dịch Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 263


Chương 263

“Nghe nói Cố tổng đã kết hôn rồi?” Cô ta tỉnh mắt nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay anh.

Cố Mặc Ngôn gật đầu, khóe môi cong lên.

Hai người lại trò chuyện thêm vài chủ đề lan man.

Đồ ăn được dọn lên, kèm theo một chai rượu vang.

Lý Nam nhẹ nhàng mở máy ảnh.

Cố Mặc Ngôn vừa vào cửa đã liếc thấy mấy người Tô Thư Nghi.

Nhân viên phục vụ rót rượu vang cho Tả Dao.

Hai người cụng ly rồi uống cạn.

Lý Nam bắt đầu quay chụp.

Món bò bít tết nóng hổi thơm phức được bê lên.

Tả Dao ngăn cản nhân viên phục vụ.

Cô ta nói bằng giọng nũng nịu: “Cố tổng, anh giúp em cắt phần thịt bò này nha, nếu không thì em không có hứng ăn đâu.”

Cố Mặc Ngôn nghĩ nghĩ một lát, đành gật đầu.

Cố Mặc Ngôn cẩn thận cắt miếng thịt bò rồi chuyển cho Tả Dao.

Nhìn thấy cảnh tượng ấy, Hiểu Khiết và Lý Nam ở bàn bên này vô cùng sung sướng.

Cuối cùng cũng gọi là có tin hot rồi!

Nhưng vẻ mặt Tô Thư Nghỉ lại không vui cho lắm.

Tính ra trước giờ Cố Mặc Ngôn còn chưa từng cắt bò bít tết cho mình, thế mà anh lại cắt cho Tả Dao?

Hiếu Khiết lên tiếng mà chẳng buồn để ý: “Trông tình hình thế này, có vẻ giữa hai người họ có gì đó thật đấy. Xem ra vị trí mợ Gố khó mà giữ được rồi. Đàn ông đều là lũ chăng hoa mê gái hết.”

Hiểu Khiết hoàn toàn không ngờ được rằng mợ Cố mà cô ấy nhắc tới đang ở ngay trước mặt cô ấy đây, lại còn là người bày mưu ra vụ chụp hình này.

Bên kia, Tả Dao nâng ly rượu vang, bước đi uyển chuyển đến trước mặt Cố Mặc Ngôn.

“Cố tổng, việc quay quảng cáo suôn sẻ như vậy, chúng ta nên ăn mừng tử tế chứ nhỉ.”

Cố Mặc Ngôn còn chưa kịp phản ứng, Tả Dao đã ngã nhào vào lòng anh, rượu vang đổ lên người cả hai.

Con ngươi của Tô Thư Nghi cũng sắp nổ tung rồi!

Chiêu trò của cô nàng này đúng là quá trơ trếm Cố Mặc Ngôn vốn định nổi giận, nhưng bông nhiên nhìn thấy vẻ mặt cau có của Tô Thư Nghị, anh lại bất chợt đổi ý.

Anh vội đỡ Tả Dao lên, lấy khăn giấy lau rượu vang trên váy và trước ngực cô ta.

Hiểu Khiết và Lý Nam đưa mắt nhìn nhau, miệng cũng há hốc.

Tin tức lớn!

Tin siêu hotf “Nữ diễn viên uống say bị ngã, Cố tổng thương hoa tiếc ngọc!”

Tiêu đề này quả là chấn động!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 264


Chương 264

Tuy rằng là mình xin Cố Mặc Ngôn và Tả Dao ăn cơm cùng nhau, nhưng nhìn thấy Cố Mặc Ngôn ân cần với người phụ nữ khác như vậy, Tô Thư Nghỉ vẫn cảm thấy trong lòng rất khó chịu.

Vốn dĩ cá đã dâng lên tận miệng, làm gì có con mèo nào không ăn chứ? Điều này không phù hợp với cấu tạo s1nh lý của đàn ông.

Tô Thư Nghỉ thừa nhận, trong lòng cô đang cực kỳ chua chát khó chịu!

Gần như là không kìm chế được, cô liền cầm điện thoại ra gửi tin nhắn cho Cố Mặc Ngôn.

“Đừng quên anh là người đã có vợ rồi đấy.”

Cố Mặc Ngôn nhìn thấy tin nhắn Tô Thư Nghi gửi thì bỗng bật cười.

“Ai gửi tin nhắn vậy, thú vị như vậy sao?” Tả Dao tò mò vươn người tới, cũng muốn nhìn điện thoại của Cố Mặc Ngôn.

Cố Mặc Ngôn khóa màn hình điện thoại.

Tả Dao đã trải qua rất nhiều chuyện lớn, cô ta biết điều ngồi trở về, ngón tay đùa nghịch lọn tóc xoăn, cố ý tạo dáng với Cố Mặc Ngôn.

Tả Dao nói: “Cố tổng, em đã bày tỏ lòng mến mộ của em với anh lên trên mạng rồi, anh phải chịu trách nhiệm với em đi chứ, nếu không thì em không gả được đi đâu.”

Cố Mặc Ngôn nhìn Tả Dao với vẻ sâu xa, nhìn đến mức cô ta cảm thấy ngại ngùng.

“Cố tổng, đừng nhìn người ta như vậy mà, anh muốn thế nào, em đều đồng ý với anh.”

Vẻ mặt quyến rũ của Tả Dao thực sự khiến Tô Thư Nghỉ ở bàn bên cạnh không thể chịu thêm được nữa.

Mà lúc này, cuối cùng Cố Mặc Ngôn cũng lạnh nhạt nói với vẻ mặt đứng đắn: “Cô Tả, cô đừng quên, tôi là người đã kết hôn rồi.”

Tả Dao không ngờ rằng Cố Mặc Ngôn lại từ chối mình thẳng thắn như vậy, xấu hổ ngây ra như phồng.

Mọi người trong giới điện ảnh, giới kinh doanh, giới giải trí, có ai là không thèm khát cô ta đâu, nhưng cô ta lại chẳng vừa mắt ai, chỉ thích Cố Mặc Ngôn thôi.

Bây giờ anh lại từ chối cô ta dứt khoát như Vậy, ánh mắt kiên định của anh nói cho cô ta biết rằng, không có cửa.

Nhưng cô ta sẽ không từ bỏ Gố Mặc Ngôn dễ dàng vậy đâu. Có gia đình thì đã sao, có khối người đã kết hôn rồi nhưng vẫn ly hôn đấy thôi! Nữ theo đuổi nam cách một tầng vải thưa!

Hiểu Khiết và Lý Nam rất hưng phấn vì thu hoạch lớn ngày hôm nay.

Bùng nổ thật sự! Tòa soạn bọn họ sắp hot rồi!

Hiếu Khiết nhìn sang Tô Thư Nghị, lại thấy sắc mặt cô không ổn lắm, lo lắng hỏi: “Chị Thư Nghĩ, chị vẫn ổn chứ, có phải khó chịu ở đâu không? Chị yên tâm đi, chúng ta chụp toàn ảnh độc quyền đó, scandal bùng nổ luôn, trai tài gái s@c tình cảm khó qua ải. Thế nào, chị cảm thấy chủ đề này có hay không?”

Ừm ừm.

Tô Thư Nghi gật đầu qua loa. Cô cần phải đứng dậy đi ra ngoài hóng gió chút mới được.

Tô Thư Nghi nói với Hiểu Khiết và Lý Nam: “Hai người ở đây xem rồi chụp đi, đừng quên ăn cơm, tôi thấy hơi choáng đầu, ra ngoài hóng gió chút.”

Cố Mặc Ngôn ở bên này thấy Tô Thư Nghi rời đi mà sắc mặt không tốt lắm, đoán răng chắc chắn cô đang giận rồi, mà cũng càng lo lắng không biết có phải cô bị bệnh rồi hay không.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 265


Chương 265

Thế là Cố Mặc Ngôn lau miệng, đặt khăn ăn xuống, chuyển động xe lăn: “Tôi đi vệ sinh, lát nữa sẽ quay lại, cô ăn tiếp đi.”

Tô Thư Nghi ngồi trên bồn cầu trong nhà vệ sinh, dùng tay quạt gió, trong đầu toàn là dáng vẻ khi3u gợi của Tả Dao kia, càng nghĩ càng thấy khó chịu.

Đàn ông đều không cưỡng lại được sự tán tỉnh như vậy sao? Không có cái chuyện chung thủy gì hết!

Tô Thư Nghi bỗng nhớ tới đêm qua hai người quấn quýt trên sofa, trong lòng càng bực Cố Mặc Ngôn, cũng càng bực chính mình, sao phải để chồng mình đi hẹn hò với phụ nữ khác chứ.

Cô không muốn đi truy tin tiếp nữa, ảnh tối nay đã có thể nộp rồi, nhiệm vụ hoàn thành rồi.

Từ khi nào mà cô trở nên nhỏ nhen như vậy chứt Thay đổi này quá lớn, bản thân cô cũng không chấp nhận được.

Nếu không phải bên cạnh còn có Hiểu Khiết và Lý Nam, tối nay cô còn hận không thể đi tới trước mặt bọn họ, nói với Tả Dao rằng mình mới là vợ của Cố Mặc Ngôn, anh là chồng hợp pháp của cô.

Tô Thư Nghỉ quyết định rời khỏi đây ngay lập tức, không muốn nhìn thấy bọn họ anh anh em em nữa.

Cô đi ra khỏi nhà vệ sinh, vừa định quay về lấy túi xách rời đi, nhưng vừa đi qua cửa phòng trang điểm, một bàn tay to lớn đã đột nhiên vươn ra kéo cô lại.

Ngay sau đó, cơ thể cô không vững liền bị kéo vào phòng trang điểm.

Bàn tay đó đóng cửa phòng trang điểm lại rất nhanh, sau đó khóa nó lại.

Tô Thư Nghỉ khiếp sợ ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy người ở trong phòng trang điểm là Cố Mặc Ngôn.

“Cố Mặc Ngôn?” Gô kinh ngạc: “Sao anh lại ở đây? Không phải anh đang ăn với Tả Dao à? Anh…”

Tô Thư Nghi còn chưa kịp nói xong, Cố Mặc Ngôn đã đứng dậy khỏi xe lăn, từng bước dồn cô vào góc tường, không cho cô thời gian và không gian để phản kháng.

Cuối cùng, bốp! Cánh tay anh ấn lưng Tô Thư Nghỉ lên tường, hai cánh tay khóa chặt cô, khiến cô không cử động được.

Cố Mặc Ngôn đang “áp tường” cô đấy à?

Tô Thư Nghi trừng to mắt nhìn chằm chằm anh.

Cố Mặc Ngôn nhướng lông mày lên, đáy mắt hiện lên chút hài lòng, giọng nói trầm thấp: “Tô Thư Nghị, giận à? Lẽ nào đây không phải là kết quả mà em muốn sao?”

Tô Thư Nghỉ cắn răng định nói gì đó, nhưng lại không nói ra được.

Phải rồi, đây đúng là chuyện mà cô yêu cầu, nhưng khi thực sự xảy ra rồi, sao cô lại tức giận như thế chứ?

Tô Thư Nghi quay mặt đi, không nói gì nữa.

Nhưng lúc này, cô đột nhiên nghe thấy tiếng cười khẽ của Cố Mặc Ngôn vang lên bên tai.

Cô ngẩng đầu lên liền thấy Cố Mặc Ngôn đang cười với mình, cô chợt phản ứng lại, buồn bực trợn tròn mắt: ‘Cố Mặc Ngôn, anh cố ý chứ gì!”

Cố Mặc Ngôn mỉm cười, không nói gì.

Đương nhiên là anh cố ý.

Anh muốn nhìn thấy dáng vẻ ghen tuông của cô, muốn cô nhận thấy sự nguy hiểm.

Nhìn Tô Thư Nghi đang ghen tuông trước mắt càng thêm giận lấy, khiến người ta yêu thích vô cùng.

Cố Mặc Ngôn cũng hơi không kìm nén được nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 266


Chương 266

Tô Thư Nghỉ giơ tay lên muốn đánh Cố Mặc Ngôn, nhưng lại bị Cố Mặc Ngôn bắt lấy, đặt bàn tay nhỏ trắng nõn thon dài của cô bên miệng hôn khế một cái.

“Anh cố ý đấy.” Anh nói thầm: “Anh đã không muốn ăn bữa cơm này từ lâu rồi. Tô Thư Nghỉ, chúng ta về nhà đi, anh không muốn ăn đồ ăn ở đây, bây giờ anh chỉ muốn ăn em thôi.”

Mặt Tô Thư Nghỉ càng đỏ thêm: ‘Đừng nói lung tung, anh… ưm…’ Lời còn chưa dứt, Cố Mặc Ngôn đã hôn cô rỒi.

Bờ môi của cô có sức hấp dân chí mạng với anh.

Tô Thư Nghi tránh tránh né né, cũng không chống lại được bờ môi bá đạo mạnh mẽ của Cố Mặc Ngôn.

Hai người hôn đến ngây ngất, như thể xung quanh là thế giới trống rồng.

Không biết trôi qua bao lâu, Tô Thư Nghi chống đỡ cơ thể hơi nhữn ra, vịn lấy vai Cố Mặc Ngôn để anh dừng lại, thở hổn hển nói: ‘Cố Mặc Ngôn, chúng ta nên ra ngoài rồi, nếu không người bên ngoài sẽ tưởng răng chúng ta mất tích đấy, bị họn họ phát hiện thì không hay đâu.”

“Phát hiện thì đã sao.’ Cố Mặc Ngôn không muốn kết thúc, anh còn chưa hôn đủ, sao có thể buông tha cho cô dễ dàng như vậy được.

“Cố Mặc Ngôn, anh bình tĩnh lại đi. Một Tả Dao đã có thể gây nên chấn động lớn như thế này, huống hồ là chúng ta, nên đi thôi.”

Tô Thư Nghỉ nhắc nhở.

Cố Mặc Ngôn hít sâu một hơi, đè nén ngọn lửa trong người, để bản thân bĩnh tĩnh bình thường lại.

Thực ra anh chẳng để ý việc bị người khác biết, Tô Thư Nghỉ là vợ của anh. Nhưng cách công khai như thế này, không phải điều mà anh muốn.

Mắt Cố Mặc Ngôn hơi tối: ‘Chúng ta về nhà thôi.”

Ai mà ngờ được, hai người ôm nhau vừa bước ra khỏi phòng thay đồ thì đã chạm mặt Tả Dao.

Mắt Tả Dao trợn tròn xoe, như gặp phải ma vậy.

Tô Thư Nghỉ cũng bị dọa cho rùng mình.

Vậy mà Cố Mặc Ngôn còn có người phụ nữ khác!

Tả Dao rất sốc, nhưng cô ta đã lấy lại sự bình tĩnh rất nhanh. Người phụ nữ trước mắt này, cho dù nhìn từ góc độ nào cũng không thể so được với mình, ngực không bằng cô ta, mông không bằng cô ta, khuôn mặt cũng chẳng bằng cô ta.

Tả Dao cảm thấy mắt nhìn của Cố Mặc Ngôn chắc chắn có vấn đề. Anh lại thích cô gái này ư?

Tả Dao lập tức nở một nụ cười quyến rũ, đi tới khom lưng dán sát lại gần Cố Mặc Ngôn, nói rằng: “Cố tổng, người ta đợi anh không nổi nữa, còn anh thì lại ở đây nói chuyện với người khác. Đi thôi, chúng quay về đi, tới nhà em ngồi lát nhé.”

Tả Dao nhìn cách ăn mặc của Tô Thư Nghi với ánh mắt khinh bỉ.

Tô Thư Nghi cảm thấy cảnh hai người phụ nữ tranh một người đàn ông quá máu chó, cô muốn nhanh chóng rời đi, bèn nói rằng: “Hai người nói chuyện đi, tôi đi trước đây.”

Cố Mặc Ngôn kéo giật Tô Thư Nghi lại.

Cố Mặc Ngôn vốn dĩ đã không có thiện cảm với Tả Dao rồi, bây giờ cô ta còn dám trêu ghẹo anh ngay trước mặt Tô Thư Nghi.

Nếu hôm nay đã xác định được tấm lòng của Tô Thư Nghị, bất cứ ai khiến Tô Thư Nghỉ không thích, anh cũng không muốn nhìn thấy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 267


Chương 267

Sắc mặt khi Cố Mặc Ngôn nhìn Tả Dao lúc này lạnh lùng tới đáng sợ.

Tả Dao khẽ lùi về sau một bước, cơ thể hơi run lên.

Cố Mặc Ngôn nói với vẻ mặt vô cảm: “Cô Tả Dao, bữa tối của chúng ta đã kết thúc rồi. Tạm biệt.”

Tả Dao không tin vào tai mình.

Đây là sao vậy?

Cô ta bị vứt bỏ luôn ư?

Tả Dao trừng Tô Thư Nghỉ một cái, đổ tất cả mọi tội lôi lên người Tô Thư Nghi, chắc chắn là tối nay cô ta đã phá hoại buổi hẹn của Cố Mặc Ngôn với mình.

Mình đúng là coi thường cô ta rồi!

Tả Dao rất tủi thân, không biết mình khiến Cố Mặc Ngôn chán ghét chỗ nào, vốn dĩ buổi tối lúc bắt đầu còn bình thường, Cố Mặc Ngôn sắp thành vị khách dưới váy cô ta rồi, ai ngờ đột nhiên lại có người phá đám.

Còn Cố Mặc Ngôn thì lười để ý tới Tả Dao, chỉ nói với Tô Thư Nghi rằng: “Chúng ta đi thôi.”

Nói xong, hai người không bận tâm tới Tả Dao nữa, rời đi thẳng từ cửa sau của khách sạn.

Tô Thư Nghi ngồi trong xe gửi tin nhắn cho Hiểu Khiết và Lý Nam vần còn trong nhà hàng, nói rằng có việc đột xuất nên đi trước.

Ở trong xe, Tô Thư Nghỉ vấn luôn im lặng.

Sự xuất hiện của Tả Dao khiến cho tâm trạng không vui của cô thêm ám ảnh một lần nữa.

Từ lúc nào mà cô đã không thể rời khỏi Cố Mặc Ngôn rồi. Nhớ tới Tả Dao tỏ vẻ khi3u gợi với Cố Mặc Ngôn, trong lòng Tô Thư Nghỉ vô cùng lo lắng. Không phải cô không †in anh, chỉ là không tin vào vận mệnh thôi.

Tô Thư Nghỉ sợ rằng tình yêu ngắn ngủi không chống lại được sự tán tỉnh của phụ nữ, có khi nào Cố Mặc Ngôn lâu ngày sẽ chán ghét mình, quay sang ôm ấp Tả Dao hoặc người phụ nữ khác không?

Tô Thư Nghi đột nhiên thấy rất mất tự tin.

Cô chỉ là một người phụ nữ bình thường, hơn nữa còn có một quá khứ không muốn nhìn lại. Có lẽ bây giờ Cố Mặc Ngôn không để ý, nhưng nếu như một ngày kẻ đứng sau còn chưa tìm ra, chuyện tương lai sẽ diễn ra như thế nào đây.

Một Lâm Bảo Châu xấu tính cay nghiệt đã gây ra rắc rối cho Tô Thư Nghi rồi, bây giờ lại vì Cố Mặc Ngôn mà có thêm một Tả Dao càng khó đối phó xuất hiện.

Mật rồi. Tô Thư Nghỉ thực sự cảm thấy hơi mệt.

Về tới nhà, Tô Thư Nghi cũng không nói nhiều với Cố Mặc Ngôn, vẻ mặt lạnh nhạt.

Cô thay đồ ngủ, lười biếng vùi trong sofa mà thừ người ở đó.

Cố Mặc Ngôn cảm thấy đã đến lúc phá vỡ sự im lặng giữa hai người rồi.

Vốn dĩ sự tồn tại của Tả Dao chỉ là để anh xác định tình cảm của Tô Thư Nghi thôi.

Một người phụ nữ như vậy, tuyệt đối không đáng để bọn họ thực sự bận tâm, trở thành vấn đề giữa hai người bọn họ.

“Em đã mệt cả ngày rồi, đi tắm trước đi.”

Cố Mặc Ngôn đứng dậy khỏi xe lăn, đi tới bên cạnh Tô Thư Nghị, giơ tay lên xoa mái tóc rủ xuống của cô, khế nói vậy.

Tô Thư Nghỉ ngẩng đầu lên nhìn anh, miệng muốn nói gì đó, nhưng lại cảm thấy không thích hợp nên lại nuốt trở về.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 268


Chương 268

Cố Mặc Ngôn biết cô muốn nói gì, bèn chủ động nói: ‘Có phải em đang giận không, cả đường chẳng nói với anh câu nào hết?”

Tô Thư Nghi lắc đầu, trả lời: “Em không.

Em chỉ không thích dáng vẻ kia của Tả Dao thôi.”

Cô sẽ không thừa nhận đâu, như vậy trông cứ như nhỏ nhen lắm ấy.

Thế nhưng trong lòng cô thực sự rất khó chịu.

Cố Mặc Ngôn cười khẽ một tiếng: “Anh mời Tả Dao làm người đại diện hình tượng cho công ty, chỉ là vì cô ta phù hợp, từ độ nổi tiếng tới khán giả, cô ta đều là người phù hợp nhất.”

Tô Thư Nghi nhìn Cố Mặc Ngôn, hơi sững SỜ.

Cố Mặc Ngôn đang giải thích với cô sao?

Giải thích vì sao lại dính dáng tới Tả Dao?

Tô Thư Nghỉ đột nhiên thấy hơi ngọt ngào trong lòng.

Cố Mặc Ngôn là người có tính cách như thế nào, trời sinh đã lạnh nhạt, hơn nữa lại kiêu ngạo từ tận xương tủy. Một người đàn ông như vậy lại chủ động giải thích với cô.

Vốn dĩ trong lòng cô vẫn hơi khó chịu, lúc này cũng nhẹ nhõm đi nhiều.

Nhưng nhớ tới dáng vẻ khi3u gợi mà Tả Dao thể hiện với Cố Mặc Ngôn hôm nay, trong lòng cô vẫn nghèn nghẹn, không nhịn được nói: “Nhưng nếu như chỉ là người đại diện hình tượng, sao cô ta lại chủ động với anh như thế chứ?”

“Cái này thì em nên hỏi cô ta chứ.’ Cố Mặc Ngôn cười khổ: “Hình như cô ta đang hiểu nhầm, anh mời cô ta làm người đại diện hình tượng là có ý đồ khác.”

Bởi vì Tả Dao quanh năm làm việc trong giới giải trí, trước giờ chưa bao giờ thất bại trước người đàn ông nào, cho nên có tự tin rất lớn về sức hút của mình.

“Vốn dĩ anh không định để ý tới Tả Dao đâu.” Cố Mặc Ngôn lại cụp mắt nhìn Tô Thư Nghỉ: “Thế nhưng… có người nào đó cứ đẩy anh tới bên cô ta.”

Tô Thư Nghi sững sờ, nhìn thấy khuôn mặt Cố Mặc Ngôn đang gần sát, sắc mặt không nhịn được mà đỏ bừng.

Đúng vậy, là cô cứ muốn Cố Mặc Ngôn đi ăn với Tả Dao, cuối cùng người quay ra ghen lại là cô.

Đúng là mất mặt muốn chết.

Tô Thư Nghỉ xấu hổ nhếch miệng.

Cố Mặc Ngôn bắt được ý cười của Tô Thư Nghĩ, ánh mắt dịu dàng, ôm cô vào lòng: “Tối nay em rất đẹp.”

Đẹp sao?

Tô Thư Nghi cảm thấy chẳng khác gì lúc bình thường, vẫn là bộ đồ đồng phục, nhìn trông cứng nhắc như vậy, lớp trang điểm cũng chẳng có gì nổi bật.

Tay Tô Thư Nghỉ rụt tay lại, trong lòng vẫn còn hơi xấu hổ, khiến cô không kìm được cất lời: “Em làm gì đẹp như Tả Dao. Cô ấy còn gợi cảm như vậy nữa, bộ đồ mặc hôm nay khiến ngực cô ta sắp lộ ra hết luôn “in rÓI.

Tô Thư Nghi không nhịn được cười nói: “Anh không thích kiểu như Tả Dao đâu.”

Câu nói này của anh, là nói từ tận đáy lòng.

Vẻ kiêu kiều của Tô Thư Nghỉ trong mắt anh còn hấp dẫn gấp hàng ngàn lần so với sự lộ liễu khi3u gợi th ô tục của Tả Dao.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 269


Chương 269

Anh bế bổng cô lên, đi về phía phòng tắm.

“Đi đâu vậy?” Tô Thư Nghi xấu hổ đỏ mặt hỏi.

“Đi tắm.” Giọng nói của Cố Mặc Ngôn vừa trầm thấp vừa dịu dàng: “Chúng ta cùng tắm.

Sắc mặt Tô Thư Nghỉ đỏ lên, muốn phản bác, nhưng Cố Mặc Ngôn lại cúi đầu chặn miệng cô luôn, khẽ nói rằng: ‘Hôm nay em mắc lồi, phải chịu phạt, không được phản bác.

Tô Thư Nghi nghe thấy giọng điệu bá đạo của Cố Mặc Ngôn, không thể phản bác được, chỉ đành theo anh, đi vào phòng tãm.

Bỗng chốc, trong phòng tắm nước bắn tung tóe, hơi nước mù mịt, khuôn mặt nhỏ của Tô Thư Nghỉ đỏ như trái táo.

Ngày hôm sau, Cố Mặc Ngôn đưa Tô Thư Nghỉ đi xong thì tự mình tới tập đoàn Ngôn Diệu.

Họp sáng xong, Cố Mặc Ngôn ở một mình trong văn phòng, hôm nay khá nhàn, anh dựa vào lưng ghế xem báo cáo.

Đột nhiên nghe thấy Dương Tùng Đức ở ngoài cửa đang hét lên với ai đó: ‘Cô không được vào!”

Tiếng hét làm gián đoạn suy nghĩ của Cố Mặc Ngôn, anh ngồi thắng dậy.

Cửa bị đẩy mạnh ra, là Tả Dao.

Dương Tùng Đức ở ngoài cửa đi vào theo, nói: “Cậu Cố, cô ta không hẹn trước mà cứ cố tình xông vào!”

Cố Mặc Ngôn nhíu mày, bảo Dương Tùng Đức ra ngoài trước, để anh giải quyết.

Tả Dao hôm nay ăn mặc khác với bình thường, bên ngoài khác một chiếc áo khoác dài che mình kĩ càng, chứ còn bình thường ăn mặc cực kỳ lộ liệu ít vải.

Tả Dao sửa lại đầu tóc tán loạn, dáng vẻ vô tội, nói rằng: “Xin lỗi Cố tổng, là em không mời mà tối. Cũng vì em rất muốn gặp anh thôi. Em nhớ anh.”

Cố Mặc Ngôn nhíu mày nói: ‘Không phải tối qua tôi đã nói rất rõ ràng với cô rồi sao?”

Anh ra lệnh: “Ra ngoài, tôi rất bận.”

Tả Dao căn môi, không có ý rời đi, ngược lại còn bước tới, làm một hành động khiến Cố Mặc Ngôn trở tay không kịp.

Cô ta nhanh chóng cởi chiếc áo khoác dài ra, bên trong là cơ thể tr@n trụi không mảnh vải của cô ta.

Cố Mặc Ngôn thấy vậy không kìm được lạnh mặt, mặt đen đến mức dọa người.

Nếu là người biết về Cố Mặc Ngôn thì sẽ biết rằng, chỉ những lúc anh tức giận, thực sự rất tức giận thì mới im lặng như vậy.

Nhưng Tả Dao vẫn tưởng rằng mình quyến rũ thành công, liền chạy tới ôm lấy Cố Mặc Ngôn.

“Cố tổng, em biết anh thích em mà! Em không hỏi quan hệ giữa anh và người phụ nữ kia, nhưng em cũng muốn trở thành người phụ nữ của anh! Em thực sự… AI”

Tả Dao còn chưa nói xong đã bị Cố Mặc Ngôn hất văng ra.

“Cô mau mặc quần áo vào ngay, sau đó, cút.” Ánh mắt và giọng điệu của Cố Mặc Ngôn đều lạnh lẽo không có chút độ ấm nào.

Tả Dao không cam lòng bỏ cuộc như vậy, làm nũng uốn éo, cơ thể trắng nõn cùng bộ ng ực mềm mại to lớn lắc qua lắc lại trước mắt Cố Mặc Ngôn.

“Cố tổng, em sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì vì anh, em bằng lòng, anh ngủ với em đi mà.

Sắc mặt Cố Mặc Ngôn càng thêm lạnh lẽo, chút kiên nhân cuối cùng cũng mất sạch.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 270


Chương 270

Anh gọi điện cho Dương Tùng Đức, trầm giọng nói: “Gọi bảo vệ lên đây, ném đồ rác rưởi này ra ngoài cho tôi.”

Sắc mặt Tả Dao hoàn toàn trở nên trắng bệch.

Tả Dao sắp sụp đổ rồi, cô ta bắt đầu khóc nói: ‘Cố tổng, vì sao anh có thể đối xử với Tô Thư Nghi kia như vậy mà lại đối xử với em như thết Lẽ nào em không bằng đồ xấu xí kia saol”

Cố Mặc Ngôn nghe thấy được tên của Tô Thư Nghỉ từ miệng Tả Dao, mặt lập tức biến sắc, giọng điệu trở nên lạnh lẽo: “Sao.

cô biết cô ấy tên là gì? Cô đang điều tra cô ấy à?”

“Cô ta có gì tốt chứ, còn cần em phải điều tra cô ta chắc?” Tả Dao giải thích: “Tối qua em bắt gặp đồng nghiệp của cô ta, là bọn họ nói với em” Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Tả Dao nói tiếp: “Tô Thư Nghỉ trông bề ngoài bình thường, mặt là tướng khắc chồng, cô ta thuận theo anh chắc chắn là để ý tiền và danh tiếng của anh. Cố tổng, em nói cho anh biết, em thấy nhiều loại phụ nữ như thế này rồi. Cô ta quyến rũ giỏi đến mức nào thì em không biết, nhưng cô ta tiếp cận anh chắc chắn không có ý tốt!

Anh tuyệt đối đừng để bị lừa!”

Cố Mặc Ngôn lạnh lùng nhìn Tả Dao, lạnh giọng nói: “Tôi không muốn nghe cái miệng bẩn thỉu của cô thốt ra tên của Tô Thư Nghi, cô còn nói thêm một câu nữa, tôi chắc chăn sẽ khiến cô chết không toàn thây.

Lời Cố Mặc Ngôn nói nghiêm trọng đến mức Tả Dao hít ngược khí lạnh ngay tại chõ. Cô ta không ngờ rằng Tô Thư Nghi lại quan có sức nặng đối với Cố Mặc Ngôn như vậy, thực sự khiến người ta cảm thấy bất ngờ và khiếp sợ.

Cái khác Tả Dao không biết, nhưng khóc thì cô ta giỏi nhất, nước mắt nói chảy là chảy được ngay.

“Cố tổng, em cũng có ý tốt thôi mà. Từ trước tới giờ chưa từng có một người đàn ông nào giống như anh, đối xử với em như một người phụ nữ thực sự, những người khác đều là đám đàn ông xấu xa muốn giở trò đồi bại với em thôi.” Nói rồi, cô ta bật khóc càng đau lòng hơn.

Cố Mặc Ngôn chẳng hề động lòng, ngoài Tô Thư Nghỉ, nước mắt của những phụ nữ khác còn chẳng đủ làm tâm trạng anh xao động.

Tả Dao vừa ch ảy nước mắt vừa nói: ‘Anh không cho em nhắc tới Tô Thư Nghi, sau này em sẽ không nói nữa, anh đừng tức giận, đừng không để ý tới Tả Dao mà.”

Từ đầu tới cuối trên mặt Cố Mặc Ngôn chắng có chút dao động nào, đúng lúc này cửa văn phòng mở ra, Dương Tùng Đức dẫn bảo vệ đi vào, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức chấn động kịch liệt.

Tuy răng Tả Dao rất phóng túng tùy tiện, nhưng dù sao thì cũng là một nghệ sĩ nữ, làm sao có thể để người khác nhìn lung tung được, cô ta vội vàng mặc quần áo lại cẩn thận. Thấy đám bảo vệ kia muốn đi tới kéo mình, cô ta vội vàng đứng dậy, lau sạch nước mắt, cắn răng cố tỏ ra kiêu ngạo ngẩng đầu rời khỏi văn phòng của Cố Mặc Ngôn.

Ra khỏi cửa văn phòng, mặt Tả Dao nhăn rúm ró lại, cô ta hận Tô Thư Nghị, cô ta sẽ không tha cho Tô Thư Nghi đâu!

Tô Thư Nghị, cái loại tâm thường như cô, cô dựa vào đâu mà đòi cướp đàn ông với tôi!

Lòng tự trọng của Tả Dao chịu tổn thương nặng nề.

Lúc này Tô Thư Nghi đang ngồi trong tòa soạn viết bài báo mới.

Chủ biên Tưởng Dung Châu bảo Tô Thư Nghỉ tự mình viết bài báo mới lần này, cô ta nói chỉ có người ở ngay tại hiện trường mới có thể viết được bài báo chân thực chấn động nhất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 271


Chương 271

“Tổng giám đốc tập đoàn Ngôn Diệu và nữ thần trong nước Tả Dao cùng ăn bữa tối dưới ánh nến. Tả Dao từng công khai bày †ỏ sự ngưỡng mộ đối với Cố Mặc Ngôn nhiều lần, nhưng bàn tay phải của Cố Mặc Ngôn đã đeo một chiếc nhãn kết hôn…”

Tô Thư Nghi không viết nổi nữa, cảm thấy trái tim đau nhói từng cơn, quả nhiên cô vấn để ý!

Thực ra cũng không phải Tô Thư Nghi không hối hận khi nhận nhiệm vụ này. Bởi vì cô phát hiện ra rằng từ khi nhận nhiệm vụ này cô trở nên đa nghỉ hơn, cũng thích ghen tuông hơn, cứ như một oán phụ vậy!

Cơn đau lưng mỏi eo đánh úp Tô Thư Nghi. Bị giày vò mấy ngày liền, sợ là cơ thể không chịu đựng nổi, để tránh sau này Cố Mặc Ngôn đánh lén hàng đêm, trưa nay cô nên ăn chút đồ dinh dưỡng để bồi bổ lại cho mình mới được.

Nghĩ thấy đây cũng là một cơ hội tốt để tạo dựng tên tuổi, nếu đã lợi dụng chồng mình hy sinh nhan sắc, vậy thì cứ lợi dụng đến cùng đi!

Tô Thư Nghi vực lại tinh thần.

Ảnh Lý Nam chụp rất tuyệt, Cố Mặc Ngồn và Tả Dao trong ảnh ngồi đối diện nhau, bầu không khí ấm áp lãng mạn có phong cách, càng khiến bối cảnh bản tin lần này bùng nổ lớn hơn.

Lúc Tô Thư Nghi viết, cố gắng hết sức lấy mô tả lại chuyện này làm tiêu chuẩn, nhưng không tránh khỏi việc thêm mắm dặm muối, nếu không thì đọc bài này sẽ không hay, sẽ bị người đọc phản ánh.

He hel Viết mãi viết mãi, Tô Thư Nghi đột nhiên cảm thấy cơ hội lấy việc công trả thù tư tới rÓI.

Cố Mặc Ngôn, xin lỗi nha. Dáng vẻ đắc ý mấy ngày nay của anh, đêm nào cũng bắt nạt cô, cô phải trừng phạt anh một chút mới được.

Tô Thư Nghi đang viết đến nghiện, bút viết như bay thì điện thoại của cô đột nhiên đổ chuông.

Cô cúi đầu nhìn, nhíu mày lại.

Là một số điện thoại lạ.

Là ai đây chứ?

”Alo, Tô Thư Nghỉ của tạp chí Phong Thượng xin nghe.”

Đầu bên kia điện thoại là Tả Dao đang nói chuyện, cô ta hẹn gặp mặt riêng Tô Thư Nghi.

Tả Dao và Tô Thư Nghỉ hẹn nhau tại quán cà phê Deep Blue Sea, đây là một quán rất nổi tiếng, có rất nhiều người nổi tiếng đều hẹn nói chuyện ở đây, khung cảnh tương đối tối, có không gian bảo vệ sự riêng tư rất tốt.

Tả Dao đã thay chiếc áo khoác dài đó từ lâu, cố ý thay một chiếc váy liền vô cùng đắt tiền, còn buộc mái tóc dài lên cao, trang điểm giống như cô chiêu giàu có.

Từ nhỏ Tô Thư Nghi chẳng mặc quần áo đẹp được mấy lần, đều là nhìn Lâm Bảo Châu khoe khoang trước mặt cô, cho nên dù Tả Dao có mặc cao quý đẹp đẽ hơn đi nữa, trong lòng Tô Thư Nghỉ cũng chẳng dậy sóng chút nào.

Tả Dao châm một điếu thuốc.

Nhân viên phục vụ định ngăn cản, vừa thấy là nghệ sĩ đang nổi thì cũng không tiện nói gì, bọn họ đâu đắc tội được.

Tả Dao phả một làn khói lên mặt Tô Thư Nghĩ, Tô Thư Nghi cố gắng nén giận.

Tả Dao nói: “Tô Thư Nghi đúng không? Đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt. Hôm nay tôi hẹn cô ra đây cũng chẳng phải là muốn làm bạn với cô, ngược lại, bây giờ cô còn là tình địch của tôi!”

Tô Thư Nghi nhìn dáng vẻ này của Tả Dao, hôm nay cứ như đang tuyên chiến với cô vậy. Vì Cố Mặc Ngôn đây mà. Một phút trước cô còn đang cố gắng bịa đặt về hai người, cố gắng ghép bọn họ với nhau, một phút sau lại ngồi cùng nữ chính trong đoạn văn đó, tranh cướp đàn ông. Nghĩ đến đây là Tô Thư Nghỉ lại buồn cười.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 272


Chương 272

Tả Dao kinh ngạc, hỏi: “Cô đang cười ư? Cô coi thường tôi!”

Tô Thư Nghỉ xua tay nói: “Không có không có, không phải đâu. Cô hiểu lầm rồi. Ban nãy tôi chỉ thất thần chút thôi.”

Đúng là một người phụ nữ kỳ lạ. Tả Dao nghĩ thầm trong lòng.

Tả Dao đổi tư thế ngồi, sau đó nói: “Cô cũng chỉ là cái loại bình thường đến mức chẳng thể bình thường hơn, ngữ như cô mà muốn tán ngược lại tổng giám đốc Cố Mặc Ngôn của tập đoàn Ngôn Diệu ư.

Đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, mơ tưởng hảo huyền.”

Tán ngược?

Phụt!

Cố Mặc Ngôn đã là chồng hợp pháp của Tô Thư Nghĩ cô rồi, cô còn cần phản tán ngược anh sao?

Cô nhớ tới Tả Dao là người không hay biết, cái này cũng chẳng thể trách cô ta được.

Nhưng trông cô giống phụ nữ đi quyến rũ người khác thế à? Cô vần luôn nghĩ rằng †rồng mình rất yên phận chứ.

Tả Dao thấy Tô Thư Nghỉ bình tĩnh như vậy, tưởng rằng cô là một người phụ nữ khó giải quyết, có khi còn là một kẻ thứ ba.

Cô ta nói: “Cô và Cố tổng có quan hệ gì, nhìn mức độ thân mật của hai người, lẽ nào anh ấy đã bao nuôi cô rồi sao?”

Bảo nuôi?

Cái này… đang coi cô là kẻ thứ ba đấy à?

Tô Thư Nghi cảm thấy suy đoán của Tả Dao vô cùng nực cười. Cô ta không những không hiểu Tô Thư Nghi là người như thế nào, còn càng không hiểu Cố Mặc Ngôn là người ra sao. Vậy mà còn nói thích Cố Mặc Ngôn chứ.

Thấy Tô Thư Nghi không trả lời cũng không phủ nhận, trong lòng Tả Dao nảy ra một ý, bắt đầu khoe khoang cảnh gặp mặt ít đến đáng thương với Cố Mặc Ngôn từng chút một.

May mà tối qua Cố Mặc Ngôn đã nói rõ quá trình biết nhau của anh với Tả Dao cho Tô Thư Nghi biết rồi. Nếu không lời nói của Tả Dao thực sự sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng của Tô Thư Nghi.

Tả Dao nói: “Cô phải biết là Cố Mặc Ngôn chủ động tìm tôi quay quảng cáo, tôi là người đại diện của tập đoàn Ngôn Diệu.

Cho nên, tôi biết, Cố Mặc Ngôn chắc chắn thích tôi, muốn theo đuổi tôi nên mới tìm tôi quay quảng cáo.”

Tô Thư Nghỉ nghe Tả Dao nói câu chuyện mà cô đã biết từ lâu này. Xem ra, Cố Mặc Ngôn không nói dối lừa gạt cô, anh rất thành thật với cô.

Nhân viên phục vụ bưng hai tách cà phê lên. Tả Dao gọi một tách cappuccino, Tô Thư Nghi thì gọi một tách cà phê đen kiểu M¿ Tả Dao thấy cà phê Tô Thư Nghĩ gọi, thuận miệng nói một câu: “Khẩu vị chán nhách.”

Khẩu vị của cô chán nhách?

Có một năm, Tô Thư Nghi đã viết một bài báo với chủ đề liên quan tới cà phê, cô tốn một tuần để hiểu rõ hết về nguồn gốc của cà phê đến cách sản xuất, kinh doanh. Mơ ước của cô là sau này khi về già rồi, cầm lương lưu của mình tìm một nơi để mở quán cà phê.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 273


Chương 273

Nhớ năm đó Gố Gia Huy thường hay dẫn Tô Thư Nghỉ đi khắp các quán cà phê ở thành phố S, tham gia các hoạt động văn hóa salon, anh ta còn đùa rằng, anh ta thà biến thành tách cà phê trong tay Tô Thư Nghỉ, như vậy thì ngày nào cũng được cô nâng trong lòng bàn tay.

Tô Thư Nghi cười haha ngốc nghếch, nói: “Anh tưởng anh là trà sữa Nestle à!”

Năm tháng đã phai màu, trải qua nhiều giông bão như vậy, đôi tình nhân từng thề bên nhau trọn đời nay mỗi người đã có người muốn sống chung riêng.

Tô Thư Nghỉ không nghĩ đến nữa.

Tả Dao nói: “Được rồi, tôi nói nhiều như vậy, cho nên chắc là cô hiểu nhỉ, biết khó mà lui mới là đường ra duy nhất của cô. Cô không tranh được với tôi đâu!”

Xem ra cô không nói gì thì Tả Dao sẽ không buông tha cho cô. Có khi cô ta còn lẩm bẩm không dứt cả buổi chiều, cô còn có công việc quan trọng phải làm nữa. Ví dụ như đặt ảnh chụp trong bài báo về Tả Dao và Cố Mặc Ngôn ở đâu thì k1ch thích hơn.

Tô Thư Nghi nhấp một ngụm cà phê, nguyên chất đúng vị.

Cô chậm rãi lên tiếng: “Tuy cô nói rất tự tin, nhưng sao tôi lại cảm thấy Cố tổng không hề thân thiết với cô như cô miêu tả nhỉ? Cô có thể kể chỉ tiết sinh động hơn chút được không?”

Màn ghen tuông đấu đá của phụ nữ lập tức biến thành cuộc phỏng vấn tin tức mới của Cố Mặc Ngôn.

Tả Dao không hiểu mà trả lời: ‘Được chứ.

Vậy thì tôi nói cho cô nghe nhé. Cô tưởng tôi thực sự si mê như vậy à? Tôi sẽ chẳng bao giờ quên biểu cảm và ánh mắt vào lần đầu tiên Cố Mặc Ngôn nhìn thấy tôi, đượm vẻ thâm tình, đong đầy tình cảm, nếu không phải xung quanh có người, tôi cảm thấy anh ấy có thể lao tới ôm lấy tôi nữa đấy! Đây chính là tình yêu sét đánh!”

Nói rồi, Tả Dao còn kích động hẳn lên.

Thực ra lần đầu Cố Mặc Ngôn gặp Tô Thư Nghỉ đúng là ánh mắt có sự tán thưởng, nhưng không giống như Tả Dao tự miêu tả. Anh chỉ cảm thấy mình đã đưa ra một quyết định đúng đắn, Tả Dao quả thật là sự lựa chọn tốt nhất cho vị trí người đại diện sản phẩm. Rất rõ ràng, Tả Dao đã hiểu nhầm sự tán thưởng này.

Tô Thư Nghi cảm thấy cần phải khiến Tả Dao tỉnh táo lại một chút, không thể cứ si mê không tỉnh thế này mãi được. Nếu không, dù đối với cô ta hay với Cố Mặc Ngôn, tóm lại vấn không phải chuyện tốt.

Tô Thư Nghỉ nói: “Vậy sao? Nhưng tôi thấy hình như không phải thế đâu. Quan hệ giữa Cố tổng và cô không thân thiết như vậy.”

Tả Dao giơ tay lên, cố ý thở dài nói: “Haiz, đàn ông mà, ở bên ngoài đều muốn giữ thể diện. Anh ấy xấu hổ đó, cô thì hiểu cái gì chứ, xít”

Tô Thư Nghi hỏi: “Theo tôi thấy, hình như quan hệ giữa cô và Cố tổng Cố còn chưa thân mật đến mức… có cơ hội ở chung một phòng nhỉ?”

Lời Tô Thư Nghỉ nói khiến Tả Dao nhớ tới lần gặp trong văn phòng Cố Mặc Ngôn sáng nay, thế là cô ta liền nổi giận: “Hai người chúng tôi cố ý giữ khoảng cách thôi, cô tưởng cô giỏi lắm à? Hừ, cô cũng chỉ là kẻ thứ ba thôi, mà có khi đến kẻ thứ ba cũng không bằng. Người chiến thắng cuối cùng không phải là cô, cũng không phải là tôi, mà là vợ của Cố tổng đang ở trên cao tít kia kìa!”

Suýt chút nữa thì Tô Thư Nghi phun ngụm cà phê trong miệng kia ra, cô bị sặc bởi câu vợ của Cố tổng.

Vợ của Cố tổng.

Chẳng phải chính là cô sao?

Xem ra cái danh này đã trở thành cái gai trong mắt rất nhiều người, có người ngưỡng mộ, có người đố ky, có ngoài oán hận, có người suy đoán. Tô Thư Nghi cảm thấy cái chức mợ Cố này của cô đúng là khó gánh thật mà. Đang yên đang lành lại đắc tội biết bao nhiêu người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 274


Chương 274

Tả Dao tưởng rằng Tô Thư Nghi bị dọa cho sặc, cười nhạo nói: “Sao thế, cô sợ rồi à?

Tôi cảnh cáo cô, nếu như cô còn tiếp cận Cố Mặc Ngôn, tôi sẽ tung scandal của hai người lên, để vợ anh ấy trừng trị cô, lột s@ch quần áo cô ngay trên đường, sau đó lại đánh cho cô ói ra máu, đến lúc đó cô cũng đừng hận tôi, là cô tự chuốc lấy cả thôi!”

Tô Thư Nghi không nhịn được cười nữa.

Hóa ra Tả Dao rất ngưỡng mộ mình.

Nhưng cô ta không biết người ngồi đối diện cô ta chính là vợ của Cố tổng đây.

Cô ta còn nói, Tô Thư Nghỉ tự mình đánh mình?

Chuyện này đúng là khôi hài. Tô Thư Nghi cảm thấy vì sao mọi chuyện trên đời này đều diễn ra một cách tình cờ vậy chứ.

Tô Thư Nghi không muốn nghe lời châm chọc và đe dọa của Tả Dao nữa, cô cảm thấy cuộc nói chuyện này chẳng có chút ý nghĩa nào đối với cô cả.

Cô đứng dậy nói: ‘Cô đã nói xong rồi thì tôi phải đi đây. Tòa soạn còn có một đống chuyện phải xử lý, cô cứ tự nhiên đi nhé.

À, tôi đã trả tiền tách cà phê kia của mình rồi.”

Tả Dao cũng không đạt được mục đích mình muốn, trong lòng vẫn cảm thấy Tô Thư Nghi là một chướng ngại.

“À quên, tôi nói thêm một câu nữa.’ Tô Thư Nghi nhìn đôi mắt căm hận của Tả Dao, nói: “Chuyện tình cảm, bất cứ ai cũng không thể miễn cưỡng được đâu.”

Tả Dao ngồi phịch xuống sofa.

Đáng chết, sao Tô Thư Nghi này dầu muốn không ăn, cứng mềm cũng không chịu thết Tô Thư Nghi chạy chậm một đường về tới †òa soạn, yên lặng quay về chỗ tiếp tục viết bản tin của cô.

Tả Dao trong bài viết, cô cũng không hề nể tình. Sự thật chính là sự thật, cô cũng nên dạy dỗ Tả Dao một chút. Nếu cô ta còn quất quýt không rõ với Cố Mặc Ngôn như thế này nữa, chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng tới con đường làm nghệ sĩ của cô ta.

Tô Thư Nghi làm như thế này là vì tốt cho Tả Dao, dù sao cũng đều là phụ nữ, ra ngoài kiếm sống cũng không dễ dàng gì.

Cô ta giày vò cô đủ điều, Tô Thư Nghi cô cũng không thể làm người bỏ đá xuống giếng được.

Một ngày bình an, cuối cùng cũng tới lúc †an làm. Người trong văn phòng hôm nay đều bận việc của mình, tan làm thì đồng loạt rời đi.

Tô Thư Nghi là người cuối cùng rời khỏi văn phòng, thấy đèn văn phòng Gố Gia Huy.

vẫn còn sáng. Cô lặng lẽ rời đi.

Cố Mặc Ngôn gửi tin nhắn nói rằng tối nay anh về nhà ăn cơm.

Tô Thư Nghỉ hỏi anh muốn ăn gì, anh lại mặt dày trả lời là muốn ăn em.

Mặt Tô Thư Nghi lại đỏ bừng, hơn nữa còn không kìm được mà nhớ tới cảnh tượng hai người cùng tắm tối qua.

Nóng lòng muốn về nhà.

Cố Mặc Ngôn đi qua một cửa hàng bán hoa và thú cưng, mua một bó hoa tươi định tặng cho Tô Thư Nghị, để cô vui vẻ một chút.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 275


Chương 275

Anh biết cô thích hoa huệ, có nhắc tới trong tư liệu điều tra cô hồi trước.

Bảo mẫu trong nhà đã nấu cơm xong, từng món ăn tinh tế, dinh dưỡng kết hợp.

Tô Thư Nghỉ nghĩ thầm khi nào thì tay nghề nấu nướng mình mới tốt như bảo mẫu được đây. Như vậy cho dù Cố Mặc Ngôn có kén ăn hơn thì cô cũng có cách giải quyết.

Tô Thư Nghỉ rất thích hoa tươi Cố Mặc Ngôn tặng, ngửi hương hoa, mệt mỏi cả ngày cũng tan đi. Vậy mà anh lại biết cô thích hoa huệ. Tô Thư Nghi rất bất ngờ vì điều này, Cố Mặc Ngôn là một người rất tỉ mỉ.

Cố Mặc Ngôn ăn xong thức ăn trong miệng, nói với Tô Thư Nghỉ: “Hôm nay trôi qua ổn chứ? Trong tòa soạn còn có ai làm khó em không?”

Anh không nhắc tới còn đỡ, vừa nhắc tới là Tô Thư Nghi lại cảm thấy khó chịu.

Cô nói: ‘Hôm nay tòa soạn không có ai làm khó em, em lập công lớn như vậy, làm gì có ai làm khó được em?”

Tô Thư Nghi bổ sung thêm một câu: “Nhưng mà cái cô Tả Dao đang si mê anh kia thì lại tìm em đấy.”

Cố Mặc Ngôn vừa nghe thấy vậy liền không vui. Cái cô Tả Dao này, sáng nay rõ ràng anh đã cảnh cáo cô ta không được đụng vào Tô Thư Nghĩ. Cô ta thì hay rồi, quay đi một cái là tìm Tô Thư Nghỉ tính sổ ngay!

Cố Mặc Ngôn hỏi: “Cô ta nói những gì W@M?”

Tô Thư Nghi đáp lại theo đúng sự thật: “Cũng chẳng nói gì, cũng chỉ là mấy lời thêm mắm dặm muối thôi, cố ý chọc tức em, châm chọc em, để làm dịu cơn oán giận trong lòng cô ta thôi.”

Cố Mặc Ngôn cười nói: “Em nói xem có phải em tự rước phiền vào thân chưa?”

Thấy dáng vẻ dửng dưng ngồi xem trò của Cố Mặc Ngôn, Tô Thư Nghỉ hậm hực trong lòng.

Đợi tòa soạn đăng báo thì cho anh đẹp mặt, có thể khiến Cố Mặc Ngôn anh tức tới mức điên luôn. Cứ đợi đi, xem lúc đó anh còn có thể ngồi đây châm chọc như bây giờ không?

Quả nhiên, vài ngày sau tạp chí của tòa soạn được bán, bán rất đắt hàng!

Trên mạng lại càng bùng bổ hơn.

Có người còn chúc mừng Tả Dao ở trên Facebook, đúng là khiến người ta không chấp nhận được.

“Honey à, em thành công rồi đó, đè anh ta luôn đi!”

“Bác bên trên ơi, sợ là người đã dán vào nhau rồi ấy ha ha, 18+ vạn tuế vạn tuế vạn tuết”

“Cố Mặc Ngôn đẹp trai dã man! Anh ấy là của tôi!”

“Không biết xấu hổi Không biết xấu hổi Không biết xấu hổi”

Hiểu Khiết lướt bình luận trên mạng, không ngừng khen ngợi: “Chị Thư Nghĩ, lần này tòa soạn nổi rồi, chắc chắn sẽ được nâng tầm trong giới đó. Người đẹp đi với đại gia, quá đỉnh”

Tô Thư Nghi đang nghĩ, cũng không biết Cố Mặc Ngôn đọc được bài báo này chưa?

Ở bên khác.

Cố Mặc Ngôn đọc được rồi, vô cùng khó chịu!

Có vẻ người của công ty đã loan tin hết rồi, anh còn nhận được mấy cuộc gọi của khách hàng quan trọng, hỏi thăm mấy câu đều nói bóng nói gió thăm dò anh, nhằm lấy được càng nhiều thông tin ngoài tờ báo hơn.

Tô Thư Nghỉ đúng là nhẫn tâm.

Cố Mặc Ngôn nhìn cái tên Tô Thư Nghi trên dòng biên tập của tạp chí, khóe miệng nhếch lên.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 276


Chương 276

Tới tối anh chắc chắn sẽ cho cô biết tay, lần này dù cô có khổ sở cầu xin cũng tuyệt đối không thể dễ dàng tha cho cô được!

Không cho cô biết mặt, sợ là cô không biết được sự lợi hại của anh.

Ngay khi suy nghĩ của Cố Mặc Ngôn đang bay xa, thư kí bên ngoài đi vào báo cáo Dương Tùng Đức đã về, còn dân theo Quý tổng Quý Trung Khánh. Nhắc tới Quý tổng, vẻ mặt của Dương Tùng Đức vô cùng sinh động.

Cố Mặc Ngôn bảo Dương Tùng Đức gọi bọn họ vào ngay lập tức.

Quý Trung Khánh bị Dương Tùng Đức trói như cái bánh tét dẫn vào, vẫn là dáng vẻ hãi hùng khiếp vía.

Anh ta chớp mắt nhìn Cố Mặc Ngôn, lúc này mới hoàn hồn lại.

Anh ta gào lên: ‘Cố Mặc Ngôn, anh đang làm gì vậy! Có người anh em nào như anh không? Mau bảo Dương Tùng Đức thả tôi ra ngay!”

Sáng sớm trong chung cư riêng của Quý Trung Khánh, anh ta còn đang ôm gái đẹp chìm trong giấc mộng, ai ngờ đâu lại bị một người đàn ông lôi xuống giường, ngẩng đầu lên lại là Dương Tùng Đức! Khi đó anh ta lập tức nổi giận!

Còn không đợi Quý Trung Khánh chửi người thì Dương Tùng Đức đã chuẩn bị ra tay với anh ta. Anh ta biết khả năng đánh nhau của Dương Tùng Đức, nói rằng dù thế nào cũng phải mặc quần áo vào đã chứ, kết quả là mặc lộn xộn hết cả lên, Dương Tùng Đức trói anh ta cả một đường.

Trên đường hỏi Dương Tùng Đức đã xảy ra chuyện gì, Dương Tùng Đức không trả lời anh ta, anh ta tức đến mức gan phổi run rẩy.

Bây giờ anh ta còn đang ngồi trước mặt Cố Mặc Ngôn, bị trói như tội phạm, không có nước uống, đến cười cũng không.

Quý Trung Khánh vô cùng tức giận, anh ta giận giữ nói: ‘Cố Mặc Ngôn anh tìm tôi làm gì, có ai mời người khác như anh không hả!”

Ánh mắt Cố Mặc Ngôn hung ác, hoàn toàn không có chút tình nghĩa anh em nào hết, lạnh lùng hỏi anh ta: “Quý Trung Khánh, tôi hỏi cậu, hai năm trước, có phải cậu đã động vào một người phụ nữ bị bỏ thuốc trong khách sạn Thế Kỷ không?”

Cố Mặc Ngôn đã thay đổi, bắt đầu chú ý đến cuộc sống cá nhân của anh ta rồi ư?

Quý Trung Khánh ngơ ngác đứng đó suy tư.

Dương Tùng Đức đẩy anh ta từ phía sau, ra hiệu cho anh ta nhanh chóng trả lời câu hỏi của Cố Mặc Ngôn.

Quý Trung Khánh tỉnh táo lại, cuối cùng mạch suy nghĩ cũng nối liền.

Anh ta suy nghĩ rồi đáp: ‘Người phụ nữ bị bỏ thuốc? Không thể nào, tôi sẽ không chạm vào những người phụ nữ như vậy đâu. Dù sao tôi cũng là một anh chàng đẹp trai phong độ, gia tài bạc triệu, bên cạnh có không biết bao nhiêu người đẹp chủ động nhào vào lòng, sao tôi lại nổi lòng hứng thú với một người phụ nữ không tự nguyện chứ? Phải, tôi thừa nhận tôi lăng nhăng, độ rượu không cao, nhưng mắt thẩm mỹ của tôi đứng đầu cả nước đấy!”

Với lai lịch và ngoại hình của Quý Trung Khánh, quả thật anh ta không cần phải chạm vào một người phụ nữ bị bỏ thuốc, mà có lẽ anh ta cũng không phải loại người sẽ làm việc đó. Nhưng ngộ nhốỡ anh ta say thì sao, say bất tỉnh nhân sự hoặc đi nhầm phòng gì đó?

Cố Mặc Ngôn gặng hỏi: “Cậu nghĩ cho kĩ rồi hãng trả lời tôi, không có lần nào mà cậu say đến mức biến thành cầm thú à?”

Trước lời chất vấn nghiêm túc của Cố Mặc Ngôn, Quý Trung Khánh ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, nhưng người mà anh ta có thể liên tưởng đến cũng chỉ có Tô Thư Nghi thôi, chỉ cô mới có thể khiến Cố Mặc Ngôn trở nên như thế này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 277


Chương 277

Quý Trung Khánh vẫn bị trói, đứng đó hỏi: “Người phụ nữ bị bỏ thuốc mà anh nói là chị dâu Tô Thư Nghi của tôi đấy à? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Cố Mặc Ngôn không trả lời, vì ngại thể diện của Tô Thư Nghi, anh không biết nên ( mở lời thế nào và bắt đầu nói từ đâu, hơn nữa anh cũng không muốn nhắc tới Cố Gia Huy.

Thấy vậy, Dương Tùng Đức chỉ có thể lắm mồm giải thích cho Quý Trung Khánh giúp Cố Mặc Ngôn.

Dương Tùng Đức kể sơ lược về những gì đã xảy ra với Tô Thư Nghi khi cô học đại học hai năm trước.

Quý Trung Khánh rất khiếp sợ, đồng thời cũng thấy thương cho người phụ nữ này.

Mẹ nó, ai lại phát rồ, tàn nhẫn độc ác như thế! Nếu để anh ta biết thì anh ta nhất định sẽ không bỏ qua cho tên khốn này!

Dương Tùng Đức nói Cố Mặc Ngôn đã phái anh ta đi điều tra vụ thuốc mê của Tô Thư Nghỉ hai năm trước, anh ta đã lần theo manh mối tra được buổi tối và căn phòng ngày hôm đó ở khách sạn Thế Kỷ.

Lê tân của khách sạn đã cho Dương Tùng Đức một manh mối quan trọng. Vào sáng sớm ngày hôm sau khi xảy ra vụ việc, lúc nhân viên phục vụ dọn phòng đã tìm thấy một chiếc khăn lụa thêu chữ “Q7, rất giống với chiếc khăn đặt may riêng của Quý Trung Khánh.

Dương Tùng Đức cười áy náy: “Vậy nên Quý tổng, xin lỗi anh vì đã nóng vội trói anh lại rồi đưa tới đây, dù sao anh cũng là người đáng nghỉ nhất.”

Nghe Dương Tùng Đức nói rất hợp tình hợp lý, Quý Trung Khánh gật đầu lia lịa, còn bảo: “Không sao, không sao, tôi hiểu mà, tôi hiểu mà, anh chỉ làm tròn bổn phận của mình thôi. Thật ra chiếc khăn lụa đó là…”

Nói tới đây, Quý Trung Khánh đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn chằm chằm vào Cố Mặc Ngôn, vừa tức giận vừa buồn bực!

Lễ nào đợt trước xưởng khăn lụa của anh †a tự dưng bị mua lại và ngừng sản xuất khiến anh ta bể đầu sứt trán, thực chất là do Cố Mặc Ngôn đứng sau gây ra?

Nghĩ lại cũng thấy đúng thôi. Chỉ Cố Mặc Ngôn mới có khả năng ra tay nặng với xưởng khăn lụa của anh ta trong khoảng thời gian ngăn như thế, xem ra bây giờ anh ta đã tìm được kẻ đứng sau rồi!

Quý Trung Khánh lớn tiếng mắng: “Vậy nên Cố tổng Cố Mặc Ngôn anh đã vơ đũa cả năm, bắt xưởng khăn lụa của tôi ngừng sản xuất chỉ để trút giận và báo thù cho Tô Thư Nghĩ? Tôi… tôi… tôi oan chết mất!”

Cố Mặc Ngôn nháy mắt ra hiệu cho Dương Tùng Đức cởi trói cho Quý Trung Khánh.

Dương Tùng Đức rót một ly whisky cho anh ta.

Cố Mặc Ngôn này thật quá đáng! Bảo vệ Tô Thư Nghi thì cũng thôi, thế mà còn trở thành thám tử tư của cô, đúng là quan tâm Tô Thư Nghi thật đấy! Đồ si tình! Quý Trung Khánh măng thầm trong lòng.

Ông đây không thể bỏ qua dễ dàng cho mấy người đâu, bắt nạt thật quá đáng, rồi còn anh em cơ đấy. Đúng là có vợ rồi thì không còn tình nghĩa gì nữa!

Cố Mặc Ngôn còn hơi khó hiểu, dù sao chứng cứ cũng rành rành ra đó, không phải Quý Trung Khánh thì có thể là ai? Thà giết làm còn hơn bỏ sót, ngày thường Quý Trung Khánh là một kẻ lăng nhăng, độ đáng tin cậy của anh ta quá thấp.

Cố Mặc Ngôn lên tiếng: “Cậu cố nhớ lại xem, dù là cậu thì tôi cũng sẽ không giết cậu đâu. Tôi chỉ muốn điều tra rõ chân tướng sự việc và lấy lại công bằng cho Tô Thư Nghỉ, mong sau này cô ấy có thể vui vẻ. Quý Trung Khánh, cậu nhớ lại xem, hai năm trước, khách sạn Thế Kỷ, khăn lụa, phòng…”

Quý Trung Khánh cố gắng nhớ lại, bưng ly rượu whisky trên bàn lên uống cạn.

Anh ta giơ tay lên cam đoan với Cố Mặc Ngôn răng mình chưa từng lên giường với Tô Thư Nghi, anh ta sẽ không làm chuyện như vậy. Nếu thật sự có làm, anh ta nhất định sẽ thừa nhận! Về phần chiếc khăn lụa kia, anh ta cũng không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 278


Chương 278

Nhưng Cố Mặc Ngôn không tin tưởng Quý Trung Khánh lãm, anh chỉ hỏi: “Có khi nào cậu lên giường với nhiều người phụ nữ quá nên quên mất không?”

Quý Trung Khánh cài lại khuy áo, sửa lại quần áo rồi nghĩ ngợi: “Điều đó càng không thể, tôi có ghi chép lại hết, nếu không thì tôi có nhiều người phụ nữ như vậy, đầu óc tôi sẽ rối tung lên mất. Tôi chưa bao giờ gặp Tô Thư Nghỉ, cũng chưa từng lên giường với chị ấy.”

Quý Trung Khánh xem lại lịch trình hằng ngày của hai năm trước: “Hai năm trước tôi chưa từng đến khách sạn Thế Kỷ, trong lịch trình cũng không ghi lại, tôi cũng không có ấn tượng về việc từng tới đó.”

Nếu không phải Quý Trung Khánh thì chiếc khăn đó là của ai?

Dương Tùng Đức tiếp tục hỏi: ‘Vậy còn chiếc khăn lụa? Chiếc khăn được may riêng thêu chữ ‘Q’ đó thì sao, nó do xưởng của anh sản xuất, còn có chữ ‘Q’, chữ cái đầu trong họ của anh.”

Gì? Ngay cả Dương Tùng Đức cũng bắt đầu thẩm vấn anh ta, thì ra cả hai người đều coi anh ta là kẻ tình nghỉ à. Công lý ở đâu?

Quý Trung Khánh trả lời: “Chiếc khăn lụa này rất giống cái của tôi, chữ ‘Q’ chỉ có thể là Quý thôi hả? Biết đâu là Quyền, Quân, Quốc… Từ ngữ nước T nhiều biết bao! Điều này chẳng thể chứng minh được gì cả.”

Cố Mặc Ngôn thấp giọng trách Quý Trung Khánh: “Cậu đừng nguy biện, cậu biết sự lợi hại của tôi mà, tuyệt đối không chỉ đơn giản là đóng cửa xưởng khăn lụa của cậu đâu! Quý Trung Khánh, nếu khăn lụa không phải của cậu, cậu có biết có thể là của ai không?”

Lâu rồi không thấy Cố Mặc Ngôn nghiêm †úc và quan tâm một người phụ nữ như vậy, Quý Trung Khánh không thể không cảm khái.

Cố Mặc Ngôn của trước kia không cần sống dưới lớp mặt nạ, không cần che giấu năng lực của mình bằng chiếc xe lăn. Anh vui vẻ, hạnh phúc, tràn đầy năng lượng, chính thời gian và trải nghiệm đã thay đổi anh.

Bây giờ Tô Thư Nghi bước vào cuộc sống của anh, Cố Mặc Ngôn cũng trở nên rạng rỡ hơn.

Cố Mặc Ngôn thích người phụ nữ Tô Thư Nghỉ này như thế, vì tình nghĩa anh em, Quý Trung Khánh cũng nhất định sẽ trả lời thành thật, giúp đỡ hết sức mình.

Quý Trung Khánh trả lời anh: “Tôi có nhiều khăn lụa lắm, năm nào cũng cho rất nhiều bạn bè và một số khách hàng quan trọng, nhưng có tặng thì cũng tặng cho những người bạn thân và có quan hệ tốt với tôi.

Về chiếc khăn lụa hai năm trước, anh cho tôi vê suy nghĩ lại với điều tra thử đã. Cố Mặc Ngôn, anh yên tâm, chuyện của anh cũng là chuyện của tôi, tôi nhất định sẽ giúp anh điều tra rõ vụ khăn lụa!”

Quý Trung Khánh vội vàng rời khỏi phòng làm việc, anh ta sợ Cố Mặc Ngôn và Dương Tùng Đức sẽ đổi ý, tiếp tục hãm hại anh ta, ba mươi sáu kế chạy vẫn là thượng sách. Có điều anh ta nhất định sẽ thực hiện những gì đã hứa với Cố Mặc Ngôn.

Những lời Quý Trung Khánh nói làm Cố Mặc Ngôn rơi vào trầm tư.

Đúng như Quý Trung Khánh đã nói, hầu hết bạn bè của anh ta đều là những người thân thiết, còn có một số khách hàng và bạn bè đã hợp tác với nhau nhiều năm, lẽ nào người đàn ông c**ng hi3p Tô Thư Nghi năm đó là một trong số đó?

Trong số những người này có ai mà anh quen không?

Ánh mắt Cố Mặc Ngôn tối sầm, vẻ mặt càng thêm khó coi.

Mặc dù chuyện hai năm trước chỉ là ngoài ý muốn, nhưng anh đã quyết định sẽ dạy cho người đàn ông hai năm trước một bài học, nhưng nếu người đàn ông đó là người anh quen thì chẳng phải sẽ xấu hổ lắm sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 279


Chương 279

Nhưng nghĩ đến những tổn thương mà Tô Thư Nghi phải chịu đựng, bất kể đối phương là ai, anh cũng sẽ không bỏ qua.

Dám chạm vào người phụ nữ của anh, còn trước cả anh?

Khỉ thật.

Dương Tùng Đức không yên tâm về Quý Trung Khánh, anh ta cảm thấy bất luận là nói chuyện hay làm việc thì người này đều không đáng tin cậy.

Anh ta hỏi: “Cố tổng, anh có tin vào những gì Quý Trung Khánh nói không ạ?”

Cố Mặc Ngôn nhớ lại, kiên định đáp: “Làm bạn với Quý Trung Khánh đã nhiều năm, tôi hiểu con người của cậu ta, cậu ta không phải loại người dám làm mà không dám nhận. Còn vấn đề cậu ta làm việc có đáng tin cậy hay không thì lại rất khó nói.”

Dương Tùng Đức gật đầu tán thành.

Cố Mặc Ngôn nói tiếp: ‘Mong răng cậu ta thật sự sẽ giúp tôi điều tra được gì đó, ít nhất thì chúng ta cũng đã đến gần chân tướng thêm một bước rồi.”

Cùng lúc đó, trong biệt thự nhà họ Cố, trợ lí La Hải của Cố Thành Vũ tới báo cáo công việc. Anh ta báo cáo những công việc lặt vặt trước, Cố Thành Vũ lắng nghe, sau đó ghi chép vào sổ tay.

Cố Thành Vũ hỏi: “Còn việc gì cần báo cáo nữa không? Chỉ vậy thôi?”

La Hải đứng thẳng người, dáng vẻ rất nghiêm túc, Cố Thành Vũ cho rằng việc anh ta sắp báo cáo tiếp theo sẽ rất quan trọng.

Anh ta đáp: “Có thưa Cố tổng. Tôi nhận được một tin tức quan trọng, một tin tức rất lớn!”

Cố Thành Vũ trợn to mắt: ‘Vậy thì nói nhanh lên đi chứ, cậu muốn làm tôi sốt ruột chết à?”

La Hải tiếp tục nói: ‘Là thế này, Cố tổng, vào buổi trưa mấy ngày trước, tôi thám thính được một tin tức ở khách sạn Thế Kỷ, khoảng hai ba người cãi nhau trong đại sảnh khách sạn, có một người phụ nữ uống say…”

Giờ phút này Cố Thành Vũ rất muốn xẻo thịt La Hải, loại tin tức này tràn lan ngoài đường, dạo này anh ta rảnh rỗi lắm sao, chê tiền lương thấp hay không muốn làm nữa?

Thấy Cố Thành Vũ tỏ ra khó chịu, La Hải vội bảo: “Ngài xem ngài sốt ruột chưa kàa, tôi chưa nói xong mà. Ngài nghe tôi nói đã chứ Cố tổng.”

“Nói nhanh lên!” La Hải có tật thở hồng hộc khi nói, mỗi lần anh ta báo cáo là Cố Thành Vũ không thể chịu nổi, tra tấn khiến ông ta ngứa răng.

La Hải cười như trút được gánh nặng: “Vốn dĩ chuyện này không có gì đặc biệt, nhưng đặc biệt ở chỗ tất cả video giám sát của khách sạn đều bị xoá hết! Cho nên, với đầu óc nhạy bén của tôi, tôi cảm thấy trong chuyện này chắc chăn có gì đó, bởi vì hình như tối hôm đó Cố Mặc Ngôn đã từng đến đó, Tô Thư Nghỉ cũng từng đến đó, Cố Gia Huy cũng đến đó.”

“Sao cậu không nói sớm?” Cố Thành Vũ thắc mắc hỏi: ‘Sau đó thì sao? Cậu điều tra được những gì? Ai xoá video giám sát, Cố Mặc Ngôn hả?”

La Hải gật mạnh đầu: “Vâng, Gố tổng đáp đúng rồi. Đúng là do Cố Mặc Ngôn sai Dương Tùng Đức xoá tất cả video giám sát của khách sạn, nhưng còn có chuyện kì lạ hơn nữa.”

Cố Thành Vũ bị La Hải khơi gợi nên sự tò mò, bèn yên tĩnh chờ đợi. Trong chuyện này nhất định có gì đó, Tô Thư Nghi, Cố Gia Huy, Cố Mặc Ngôn, video giám sát của khách sạn… Ông ta loáng thoáng cảm thấy việc xoá video giám sát thế này, Cố Mặc Ngôn nhất định muốn che giấu điều gì đó.

La Hải nói tiếp: ‘Khách sạn có một người qua đường đã nhìn thấy một người trông rất giống Cố Mặc Ngôn vào tối hôm đó, nhưng người đó không ngồi xe lăn mà là đứng, là một người đàn ông bình thường đi được chạy được.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 280


Chương 280

Cố Thành Vũ kinh hãi vô cùng, ông ta đứng phắt dậy khỏi ghế.

Đây đúng là một bất ngờ to lớn từ trên trời rơi xuống!

Ông ta tóm lấy cổ áo La Hải, hét lớn: “Cậu có chắc đây là sự thật không?”

Sau khi bị Cố Thành Vũ tóm cổ áo, La Hải cảm thấy như sắp nghẹt thở, anh ta cố găng nói chuyện: “Tôi cũng chỉ đoán thôi, nếu không thì tại sao anh ta lại muốn xoá…

xoá video giám sát của khách sạn?”

Cố Thành Vũ thả lỏng tay, La Hải ho khan vài tiếng.

Đúng vậy, không làm việc trái với lương tâm thì không sợ ma gõ cửa. Cố Mặc Ngôn xoá video giám sát của khách sạn chỉ có hai mục đích, một là Tô Thư Nghị, hai là bản thân cậu tal Cố Thành Vũ bảo La Hải nhanh chóng cử người điều tra rõ ràng, không được bỏ sót bất kỳ chỉ tiết nào.

La Hải hơi khó xử: “Hiện tại chưa tìm được nhân chứng nên chúng ta chưa nắm được thóp của anh ta.”

Trong lòng Cố Thành Vũ bắt đầu lo lắng, thậm chí là sợ hãi.

Nếu người mà người qua đường này nhìn thấy thật sự là Cố Mặc Ngôn, vậy là Cố Mặc Ngôn đang cố gắng che giấu việc hai chân cậu ta không tàn phế? Mục đích của cậu ta là gì? Ông nội có biết chuyện này không?

Thấy Cố Thành Vũ nhíu mày, La Hải vội hỏi: “Cố tổng, hay là chúng ta thử lại cách của mười năm trước xem, ngài thấy sao?”

Mười năm trước Cố Mặc Ngôn chỉ là một con sói con, nhưng bây giờ anh không chỉ là một con sói đầu đàn mà còn là một con dã thú. Cố Mặc Ngôn mắc bấy một lần đã trở nên mạnh mẽ rồi, không còn dễ đối phó nữa, hơn nữa anh rất cảnh giác ông ta, không dễ thành công.

Cố Thành Vũ mắng: “Vô dụng! Cậu nghĩ bây giờ Cố Mặc Ngôn dễ đối phó à? Bên cạnh cậu ta còn có Dương Tùng Đức, chỉ dựa vào cậu, cậu có đánh thắng được cậu †a không? Trừ lúc đi ngủ thì cậu ta không bao giờ rời xa Cố Mặc Ngôn.”

La Hải xấu hổ, đúng là anh ta không giỏi võ bằng Dương Tùng Đức, nhưng anh ta thông minh mà.

Anh ta đề xuất một kế: “Cố tổng, ý tôi là…Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Chúng ta có thể ra tay với người phụ nữ bên cạnh Cố Mặc Ngôn, ví dụ như cô vợ mới cưới Tô Thư Nghi của anh ta. Tôi thấy anh ta rất thích cô ta, chỉ ước gì ngày ngày cưng nựng trong lòng bàn tay thôi.”

Tô Thư Nghĩ? Ông ta đã từng gặp cô, hình như ông cụ cũng rất thiên vị cô. Ông ta còn nhớ video đăng tải ngày hôm đó, xem ra người phụ nữ này cũng không đơn giản, lai lịch và thân phận đều bí ẩn, từ video có thể thấy Tô Thư Nghi không phải phụ nữ tốt lành gì. Nhưng có thể lọt vào mắt xanh của Cố Mặc Ngôn, đương nhiên người phụ nữ này cũng có chỗ hơn người.

Cố Thành Vũ gật đầu khen La Hải: “Tô Thư Nghị, ừ, tốt, tốt lắm. La Hải, lần này cậu nói được một câu băng tiếng người rồi đấy.”

La Hải được khen mà không biết nên trả lời thế nào. Những lời anh ta nói trước đó không phải bằng tiếng người à? Chẳng lẽ là nói nhảm? Cũng không đúng.

Bây giờ Cố Thành Vũ mới hiểu ý ban đầu của La Hải, bèn thúc giục: “Cậu còn ngây ra đó làm gì, đi chuẩn bị nhanh lên! Nếu cậu làm xong chuyện này sẽ được thưởng hậu hĩnh!”

La Hải nhận lệnh rồi đi ra ngoài.

Cố Mặc Ngôn, bí mật của cậu đã bị lộ rồi, điểm yếu của cậu chính là Tô Thư Nghi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 281


Chương 281

Chỉ cần năm được hai tử huyệt này, ngày lành của cậu sắp kết thúc rồi.

Nghĩ tới đây, Cố Thành Vũ nở nụ cười tàn Nhẫn.

Phải nói vẻ bề ngoài của Quý Trung Khánh mang lại cảm giác bất cần đời, nhưng nếu thật sự bắt tay vào công việc thì lại rất nhanh nhẹn và hiệu quả cực cao.

Ngày hôm sau sau khi gặp Cố Mặc Ngôn, Quý Trung Khánh đã hẹn gặp Trình Nam Quyền tại quán cà phê Deep Blue Sea.

Quý Trung Khánh đến trước, anh ta gọi một ly cà phê latte và hai phần bánh ngọt, sau đó quan sát hoàn cảnh và những người xung quanh để tìm xem có người đẹp nào quanh đây không.

Một lúc sau, Trình Nam Quyền đến như đã hẹn.

Sự xuất hiện của Trình Nam Quyền lập tức tạo nên cơn lốc không nhỏ trong quán cà phê, bởi vì anh ta quá đẹp trai! Quá xinh đẹp! Khuôn mặt hoàn mĩ không một khuyết điểm, quyến rũ chết người!

Những ai nhìn thấy Trình Nam Quyền đều cảm thán rằng trai đẹp trên thế giới nên trông như thế này, dùng cụm “đẹp như Phan An” để miêu tả người đàn ông vừa bước vào này vần chưa đủ.

Mọi người đều kinh ngạc thốt lên, trai đẹp!

Trai đẹp!

Các nhân viên phục vụ nữ tranh nhau đến gần anh ta, nhưng vì anh ta quá đẹp mà xấu hổ không dám tiến tới.

Khuôn mặt Trình Nam Quyên trông rất thanh tú, làn da trắng nõn, sóng mũi cao, mắt to, con ngươi đen, đôi môi đẹp hoàn hảo. Bộ quần áo kiểu Anh rất vừa người anh ta, cũng rất phù hợp với vóc dáng và khuôn mặt của anh ta. Tóm lại là khiến tất cả những người phụ nữ ở đây đều thích và khen ngợi anh ta, đồng thời tự ti về bản thân.

Trình Nam Quyền là cậu chủ nhà họ Trình, một trong số các gia tộc giàu có bậc nhất, mà nhà họ Trình là dòng dõi gia đình gia giáo có học vấn. Anh ta là anh trai của Trình Thu Uyển. Ba mẹ Trình Nam Quyền và Trình Thu Uyển qua đời từ rất sớm, bây giờ trong nhà chỉ còn một mình Trình Nam Quyền, một mình anh ta chèo chống cả nhà họ Trình, người ngoài đều nói nhà họ Trình đã sa cơ lỡ vận.

Hai người gặp nhau rồi ngồi xuống ghế.

Trình Nam Quyền tao nhã ngồi xuống, cầm thực đơn lên gọi cà phê.

Vẫn có không ít người phụ nữ nhìn về phía Trình Nam Quyền không chịu rời mắt.

Quý Trung Khánh thấy thế bèn nói đùa: “Trình Nam Quyền anh ngày càng quyến rũ, sức sát thương vấn lớn như trước, tôi phục anh luôn đấy. Haiz, có câu mỹ nhân yêu anh hùng, tôi thấy anh hùng còn không bằng anh. À không, là anh hùng cũng yêu anh mới đúng.”

Trình Nam Quyền gọi một ly cà phê kiểu Ý rồi trả lời Quý Trung Khánh: “Anh vẫn như trước, không thay đổi chút nào, bên cạnh cậu ấm lăng nhăng Quý Trung Khánh có bao giờ thiếu người đẹp đâu.”

Quý Trung Khánh cười gật đầu: ‘Đừng khách sáo nữa, giữa hai chúng ta không cần thế, ha ha.”

Trình Nam Quyền hỏi: “Nói đi, hôm nay anh dành thời gian đến tìm tôi là vì chuyện gì?”

“Ơ, khi nào có việc mới được đến tìm anh hả?” Trình Nam Quyền giỏi nhìn người thật đấy, Quý Trung Khánh nghĩ thầm.

Trình Nam Quyền đáp: “Người khác không hiểu anh, chứ tôi mà còn không hiểu anh à?”

Quý Trung Khánh nghĩ, hay là anh ta khỏi giấu Trình Nam Quyền, cứ đi thẳng vào vấn đề là được. Sau khi suy đi nghĩ lại, không được, ngộ nhỡ là Trình Nam Quyền, hơn nữa Trình Nam Quyền lại không thừa nhận thì sao, vẫn nên dùng chiến thuật quanh co thì tốt hơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 282


Chương 282

Anh ta hỏi Trình Nam Quyền: “Trình Nam Quyền, anh có biết chuyện xưởng khăn lụa của tôi đóng cửa lúc trước không?”

Trình Nam Quyên gật đầu, xoè tay ra đáp: “Tôi có nghe nói, đóng cửa nhanh lắm, rất thần kì, anh cũng không quan tâm đ ến xưởng gì hết, tiếc thật!”

“Chứ gì nữa, đáng tiếc biết bao!” Quý Trung Khánh măng thầm trong lòng, bà nội nó, tất cả là do tên Cố Mặc Ngôn hẹp hòi chết tiệt kia ban tặng, nếu không khăn lụa của anh ta bán chạy như thế, sao có thể đóng cửa được! Nghĩ tới đây, trái tim anh ta lại đau nhói!

Quý Trung Khánh đảo mắt một vòng, hỏi Trình Nam Quyền: “Tôi nhớ hai năm trước tôi có tặng anh vài chiếc khăn lụa đúng không? Anh có làm mất chúng không thế?”

Trình Nam Quyền không thể đoán ra rốt cuộc Quý Trung Khánh muốn nói gì với mình, nhưng anh ta biết trong lời Quý Trung Khánh nói có ẩn ý không nói rõ.

Anh ta cố ý bảo: ‘Làm sao tôi nhớ được chuyện của hai năm trước chứ”

Quý Trung Khánh vân muốn hỏi cho rõ mới chịu dừng.

Anh ta gục đầu xuống, thở dài, đành phải hỏi thẳng: “Được thôi, anh thông minh hơn tôi, tôi không lấp lửng nữa. Anh nói đi, hai năm trước tôi đã tặng cho anh một chiếc khăn lụa, có đúng không?”

Trình Nam Quyên thừa nhận Quý Trung Khánh đã tặng cho anh ta vài chiếc.

Quý Trung Khánh hỏi tiếp: “Vậy hai năm trước anh có đến khách sạn Thế Kỷ không? Anh có gặp một người đẹp bị bỏ thuốc mê không, có lên giường với người †a không, có bị mất khăn lụa không?”

Nghe xong, Trình Nam Quyền cảm thấy sự việc rất nghiêm trọng, bèn vội hỏi: “Khoan đã, rốt cuộc là gì thế, anh có thể nói rõ đầu đuôi câu chuyện không, thuốc mê gì cơ, phụ nữ, lên giường?”

Quý Trung Khánh không tiện kể hết mọi chuyện về Tô Thư Nghi, dù sao cũng phải giữ thể diện cho người anh em tốt Cố Mặc Ngôn.

Anh ta hỏi: “Anh cứ trả lời hai năm trước anh có đến khách sạn Thế Kỷ hay không là được.”

Trình Nam Quyền cố nhớ lại những chuyện quan trọng đã xảy ra hai năm trước.

Anh ta trả lời: “Tôi có đến đó.”

Vừa nghe thấy Trình Nam Quyền có đến đó, Quý Trung Khánh lập tức trợn to mắt: “Vậy anh có gặp một người phụ nữ bị bỏ thuốc mê không?”

Trình Nam Quyền đáp: “Không có, phụ nữ thì tôi gặp nhiều lắm, tất cả đều mê tôi đứ đừ. Người phụ nữ bị bỏ thuốc mê… không có.

“Cũng không lên giường?”

Trình Nam Quyền nghiêng đầu nhìn Quý Trung Khánh, hôm nay anh ta bị điên à?

Trình Nam Quyền trả lời: ‘Anh không hiểu tôi à? Tôi có tiếng là giữ mình trong sạch, anh không biết sao? Tôi thích phụ nữ, nhưng tôi là một người rất có nguyên tắc, không như anh.”

Quý Trung Khánh cảm thấy cũng đúng, quả thật Trình Nam Quyên có tiếng là giữ mình †rong sạch. Những người trong giới này đều đã từng đi ăn chơi chè chén, chỉ Trình Nam Quyền là chưa từng đi, cũng chưa từng có tin chơi bời nhăng nhít gì.

Không hổ danh là con trai gia đình gia giáo có học vấn, rất có nguyên tắc và phong cách, điều này ngay cả Cố Mặc Ngôn cũng khâm phục.

Trình Nam Quyền không có hứng thú gì với câu hỏi của Quý Trung Khánh. Anh ta cảm thấy câu hỏi vô cùng vô vị, mặc dù anh ta không biết tại sao Quý Trung Khánh lại hỏi như vậy và hỏi để làm gì.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom