Cập nhật mới

Dịch Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 242


Chương 242

Dương Tùng Đức giật mình vội vàng muốn hỏi, nhưng Cố Mặc Ngôn đã bế Tô Thư Nghỉ nhanh chóng đi ra ngoài rồi, vừa đi anh vừa dặn dò: ‘Lập tức đặt cho tôi một phòng ở khách sạn kế bên!”

Cố Mặc Ngôn đi với tốc độ nhanh nhất có thể, anh bế Tô Thư Nghi đi vào trong phòng khách sạn, thậm chí anh còn chẳng thèm để ý đến những cái chỉ chỏ của mấy người qua đường dành cho mình.

Đến phòng khách sạn, anh cũng không nhiều lời mà ném thẳng Tô Thư Nghi vào trong bồn tắm, mở nước lạnh, vừa xối nước lạnh vừa nghiêm túc nói: “Tô Thư Nghị, nhanh chóng tỉnh táo lại cho anh.”

Nước lạnh dập tắt được cái nóng hầm hập trên làn da Tô Thư Nghi, nhưng lại không thể dập tắt được ngọn lửa trong cơ thể cô.

Trái lại, cái lạnh bên ngoài cùng với cái nóng bên trong cơ thể, tương phản lớn như thế khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.

Cô đau đớn cuộn mình trong bồn tắm, cô giấy giua lên tiếng: “Khó chịu… đau…

Nhìn dáng vẻ đau đớn của Tô Thư Nghi, Cố Mặc Ngôn chỉ thấy tim mình như thắt lại.

Đồng thời anh cũng ý thức được, rất nhiều vết thương trên người Tô Thư Nghỉ vẫn chưa lành hẳn, bị ngâm trong nước băng gạc cũng bung ra hết rồi.

Không những thế, Cố Mặc Ngôn cũng nhanh chóng chú ý đến thuốc mê trên người Tô Thư Nghi, chắc chắn nó có tác dụng rất mạnh, dù anh có xối nước lạnh cỡ nào thì gương mặt đỏ bừng của Tô Thư Nghỉ vẫn y như thế, hơn nữa theo thời gian, tác dụng của thuốc ngày càng mạnh, gò má cô đỏ ửng bất thường như đang bệnh, trông cô cũng rất đau đớn.

Chết tiệt!

Rốt cuộc là kẻ nào!

Là ai đã cho cô dùng thuốc mạnh như thết Nhìn Tô Thư Nghỉ đau đớn như vậy, cuối cùng Cố Mặc Ngôn cũng không đành lòng, anh lập tức kéo cô khỏi bồn tắm, cởi s@ch quần áo ướt đẫm trên người cô ra rồi nhanh chóng lau khô, sau đó lại bế cô đến chiếc giường trong phòng.

Anh bật điều hòa ở mức thấp nhất, nhưng cơ thể của Tô Thư Nghỉ vẫn nóng hầm hập.

Tô Thư Nghỉ chỉ thấy càng lúc càng khó chịu, như thể đang có vô số con kiến đang liên tục cắn vào xương của cô.

Trong lúc hoảng hốt, khó chịu, hình như bóng dáng của Cố Mặc Ngôn trước mặt cô đã trở thành cọng cỏ cứu mạng của cô.

Cô cũng không còn sức lực để suy nghĩ nữa, cô vươn tay nắm chặt lấy cánh tay của anh, đau đớn nỉ non: ‘Cố Mặc Ngôn, cứu em với… em khó chịu lắm…”

Tô Thư Nghỉ không hề hay biết, giọng nói hiện giờ của cô khàn khàn và quyến rũ cỡ nào, nó đã khiêu chiến cực hạn của anh.

Không những thế, cơ thể của Tô Thư Nghi rất mịn màng bóng loáng, cô nằm trên giường, tóc hơi ướt xõa tung trên gương mặt nhỏ đỏ ửng của cô đã ép anh đi đến bờ vực của lý trí!

Chết tiệt!

Nhìn Tô Thư Nghi đau đớn như thế, cuối cùng Cố Mặc Ngôn cũng đưa ra quyết định, anh cúi đầu nhìn Tô Thư Nghỉ, ánh mắt tối đen như mực.

“Tô Thư Nghi.” Anh khẽ nói, sau đó chậm rãi tháo cà vạt của mình rồi cởi cúc áo ra: “Đây là điều em muốn, đừng trách anh”

Hiện giờ Tô Thư Nghỉ giống như bị lửa thiêu cháy vậy, cô làm gì nghe rõ rốt cuộc Cố Mặc Ngôn đang nói cái gì chứ, cô chỉ khó chịu nỉ non: “Cứu… cứu em…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 243


Chương 243

Ánh mắt Cố Mặc Ngôn càng tối hơn, anh nghiến răng, cúi người, áp lên cơ thể nóng hôi hổi của cô gái nhỏ đang nằm trên giường.

Anh hôn lên đôi môi nóng bỏng của cô, nuốt hết những tiếng nỉ non của cô xuống rồi liên tục cọ xát.

Rất nhanh sau đó, Cố Mặc Ngôn cảm nhận được ngọn lửa ở trong cơ thể Tô Thư Nghi như đang lan tới bên trong cơ thể mình!

Nhưng anh vấn rất từ tốn.

Đây là lần đầu tiên của anh và Tô Thư Nghi.

Tuy anh cũng không hy vọng lần đầu tiên của mình và Tô Thư Nghi sẽ diễn ra trong tình cảnh Tô Thư Nghi bị bỏ thuốc.

Nhưng việc đã đến nước này rồi, anh cũng không muốn kiềm chế thêm nữa.

Anh muốn cô, đã muốn từ lâu lắm rồi.

Anh biết, dù có bị bỏ thuốc thì Tô Thư Nghi cũng có ký ức và trực giác của mình, thế nên anh muốn cho cô điều tốt nhất.

Nghĩ vậy, anh càng thêm dịu dàng, đôi môi mỏng chạm lên chiếc tai nhạy cảm của Tô Thư Nghỉ, anh khẽ nói: “Tô Thư Nghỉ, em sợ không?”

Cảm nhận được sức nặng đè trên người và sự nóng bỏng không giống nhau, quả thật Tô Thư Nghỉ đã bất giác nhớ tới hai năm về †rước.

Cái cảm giác đau đớn bị cướp đoạt ấy…

Cô sợ đến nỗi co rụt người lại.

Dường như cảm nhận được nỗi sợ và sự phản kháng trong cô, lần này Cố Mặc Ngôn cũng không nhượng bộ và khoan nhường nữa, anh năm lấy cổ tay cô rồi ấn lên chiếc gối trên đầu, càng sáp lại gần tai cô, hơi thở trong lúc nói chuyện như thể đều quẩn quanh lỗ tai cô.

“Đừng sợ.” Giọng của anh vừa trâm trầm vừa mang theo chút khàn khàn: “Anh biết trong lòng em có bóng ma tâm lý, nhưng lần này anh sẽ tháo gỡ nó giúp em.”

Những lời Cố Mặc Ngôn nói như có một ma lực nào đó quyến rũ lòng người, Tô Thư Nghi thấy mình đột nhiên trở nên điên rồ, cơ thể vốn đang căng thẳng do sợ hãi, nay đã thật sự được từ từ thả lỏng.

Tuy tác dụng của thuốc khiến cô rất khó chịu, nhưng nhờ vào chút lý trí cuối cùng của cô, cô vấn biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Bởi vì đối phương là Cố Mặc Ngôn, thế nên, có lẽ, có thể…

Cảm nhận được sự thả lỏng của Tô Thư Nghỉ, ánh mắt Cố Mặc Ngôn thoáng hiện ý cười, cuối cùng anh cũng để mặc cho chút kìm nén cuối cùng của mình sụp đổ, hoàn toàn chiếm lấy cô gái nhỏ dưới người mình.

Đêm dài dằng dãng, định sẵn sẽ là một đêm không ngủ.

Tô Thư Nghỉ cũng không biết đã bao lâu trôi qua, cô chỉ biết, mới đầu cô còn căng thẳng và sợ hãi nhưng sau đó cô đã chậm rãi phối hợp với anh.

Nói thật, trên phương diện này, cô vẫn luôn dừng lại trong cơn ác mộng của hai năm Về trước.

Không ngờ, lần này cuối cùng cô cũng đã có thể thoát khỏi, hưởng thụ hạnh phúc của một người phụ nữ bình thường.

Cũng không biết đã bao lâu trôi qua, cái nóng trên người cô mới từ từ tan biến, cơ thế mệt mỏi, cuối cùng cô cuộn người trong chăn rồi ngủ thiếp di….

Sáng hôm sau, Tô Thư Nghi bị cái lạnh đánh thức.

Đành vậy thôi, tối qua Cố Mặc Ngôn bật điều hòa ở mức thấp nhất, không lạnh mới lạ đấy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 244


Chương 244

Tô Thư Nghi run rẩy bẩy tỉnh dậy, cô nhìn thấy Cố Mặc Ngôn đang nằm bên cạnh mình, gương mặt đẹp trai, dưới ánh mặt trời chiếu vào qua cửa sổ, hoàn hảo giống như một tác phẩm điêu khắc vậy.

Bông chốc, cô nhìn đến ngây người.

Mãi cho đến khi Cố Mặc Ngôn nhắm mắt khẽ lên tiếng: “Em ngắm đủ chưa?”

Tô Thư Nghi mới hoàn hồn, thật ra Cố Mặc Ngôn đã dậy từ lâu rồi, cô vội muốn trở mình.

Nhưng cô còn chưa kịp làm gì thì Cố Mặc Ngôn đã nắm lấy bả vai của cô rồi kéo cô vào trong lòng.

Tô Thư Nghi áp lên lồ ng ngực rắn chắc của Cố Mặc Ngôn, nhất thời trái tim cũng đập loạn nhịp.

Cố Mặc Ngôn hôn lên trán cô rồi khẽ hỏi: “Tối qua, em có hài lòng không?”

Tô Thư Nghi ngẩn người, sau đó tai của cô cũng đỏ bừng!

“Hài lòng gì mà hài lòng!” Trong sự xấu hổ, cô tức giận lẩm bẩm: ‘Anh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn!”

“Vậy sao?” Cố Mặc Ngôn cũng không tức giận, anh khế cười: ‘Sao anh lại thấy, mình đã cứu em khỏi dầu sôi lửa bỏng nhỉ?”

Tô Thư Nghi nghiến răng, mắng anh: “Không biết xấu hổ.”

“Anh không biết xấu hổ ư?’ Cố Mặc Ngôn cười càng vui hơn: “Vậy em có cho anh thêm nhiều cơ hội không biết xấu hổ nữa không?”

Tô Thư Nghỉ xấu hổ đến nỗi không nói được thành lời.

Cô nhận ra, Cố Mặc Ngôn chính là một con sói xám lớn đang phe phẩy cái đuôi, bề ngoài lịch sự đạo mạo, nhưng thật ra từ trong xương tủy lại rất xấu xal Cô nào có mặt mũi trả lời lại câu hỏi này chứ, thế là dứt khoát ngậm miệng không nói gì.

Nhưng Cố Mặc Ngồn nào có buông tha cho cô như thế, anh nắm lấy cằm của cô rồi ép cô ngẩng đầu lên, sau đó khẽ hỏi: “Trả lời anh, Tô Thư Nghi”

Bây giờ mặt của Tô Thư Nghi đã đỏ đến nồi sắp rỉ ra được máu luôn rồi, cô nhìn sang chỗ khác rồi hừ một tiếng: “Còn phải xem tâm trạng đã.”

Cố Mặc Ngôn ngẩn người.

Tuy không phải câu đồng ý, nhưng với một người xấu hổ như Tô Thư Nghị, có lẽ đây đã là đáp án tuyệt nhất rồi.

Trong lòng vô cùng vui vẻ, anh ôm chặt Tô Thư Nghi rồi nhỏ giọng nói: “Được, nhất định sau này anh sẽ khiến em hài lòng.”

Mặt Tô Thư Nghi càng đỏ hơn!

Nhưng cùng lúc đó, cô cũng không thể phủ nhận răng, trong lòng cô cũng có một cảm giác rất đỗi ngọt ngào.

Cuối cùng…

Cuối cùng cô cũng bước ra khỏi bóng ra tâm lý của hai năm về trước.

Cô vấn luôn cho rằng mình không thể kết hôn sinh con giống như những người phụ nữ bình thường khác, nhưng không ngờ cuối cùng cô cũng gặp được một người đàn ông, người có thể cùng cô bước ra khỏi đó.

Tuy cô không biết tối qua rốt cuộc là tên khốn nào đã bỏ thuốc mình, nhưng ở một góc nào đó trong tim cô vấn có chút cảm kích người ấy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 245


Chương 245

Cảm nhận được nhiệt độ và trái tim đang đập thình thịch trên người Cố Mặc Ngôn, đột nhiên Tô Thư Nghỉ có chút không kìm lòng được, cô ôm lấy chiếc eo cường tráng của Cố Mặc Ngôn rồi khẽ nói: ‘Cố Mặc Ngôn, em thấy hình như em đã thích anh rôi.”

Thật ra cô đã nhận ra được điều này từ rất lâu.

Nhưng vốn dĩ cô định giấu đi sự rung động này ở trong lòng, bởi vì cô nghĩ Cố Mặc Ngôn sẽ không thể nào thích mình.

Nhưng trải qua nhiều chuyện như thế, cô cũng cảm nhận được tình cảm trong lòng Cố Mặc Ngôn.

Thế nên cô mới quyết định cho Cố Mặc Ngôn, cũng là cho mình một cơ hội.

Cố Mặc Ngôn không ngờ Tô Thư Nghi lại nói ra những lời ấy, anh ngẩn người, một giây sau anh cũng cầm lòng chẳng đặng mà ôm chặt lấy Tô Thư Nghi, như thể muốn hòa tan cô gái nhỏ vào trong cơ thể của mình vậy.

“Anh cũng thế.” Anh khẽ nói, dịu dàng đến nỗi không giống anh: “Hơn nữa, còn thích †rước cả em.”

Tô Thư Nghi ngẩn người, cô còn chưa kịp hiểu những câu nói đó của Cố Mặc Ngôn có ý gì thì Cố Mặc Ngôn đã đột nhiên cúi đầu hôn lên môi cô, chặn lại mọi điều hoài nghỉ trong cô.

Sau khi nụ hôn triền miên kết thúc Cố Mặc Ngôn mới buông cô ra, gương mặt anh thoáng hiện ý cười, anh cất tiếng: “Tô Thư Nghỉ, không có tác dụng của thuốc, thêm một lần nhé?”

Tô Thư Nghi còn chưa kịp hiểu ra “thêm một lần nhé” là gì thì nụ hôn của Cố Mặc Ngôn lại một lần nữa ập tới.

Rất nhanh sau đó, sự hoài nghi của cô đều đã được Cố Mặc Ngôn giải đáp bằng hành động thực tế.

Trong những tháng ngày dài đằng đãng sau này, mỗi lần thức dậy với cái eo nhức mỏi tê rần cô lại oán hận tại sao khi đó mình lại đồng ý leo lên thuyền giặc của Cố Mặc Ngôn như thế?

Trong một căn phòng khác ở khách sạn, Cố Gia Huy mơ màng mở mắt ra, đầu vô cùng nặng nề, ký ức còn sót lại tối qua chậm rãi xuất hiện trước mắt.

Anh ta nhớ mọi người chơi ở KTV rất high, đều uống rất nhiều rượu. Đêm đó tửu lượng của anh ta rất kém, không phải trình độ bình thường của anh ta, hơn nữa toàn thân anh ta đều nóng bừng cả lên, cảm giác rất kì lạ.

Đêm qua anh ta híp mắt nhìn thấy Tô Thư Nghi loạng choạng bước ra khỏi cửa phòng riêng của KTV, anh ta sợ cô gặp nguy hiểm, lảo đảo đứng dậy đi ra ngoài theo cô. Sau đó như bị ai đỡ lấy, mà Tô Thư Nghi cũng biến mất từ đó…

Ngay khi Cố Gia Huy đang năm trên giường nhớ lại cảnh tượng đêm qua, một người phụ nữ vươn cánh tay nốõn nà qua nhẹ nhàng xoa tóc anh ta.

Anh ta giật mình nhìn thấy Lâm Bảo Châu bên cạnh, không mặc quần áo, đang nhìn anh ta với ánh mắt mềm mại ngượng ngùng.

Cố Gia Huy nhìn thấy Lâm Bảo Châu quân áo lộn nằm bên cạnh mình, còn cả sự đống lộn xộn khắp phòng, lập tức hiểu ra hôm qua đã xảy ra chuyện gì.

Trong lòng cảm thấy tuyệt vọng vô cùng.

Sao lại thế này… rõ ràng anh ta đã không định chạm vào Lâm Bảo Châu nữa rồi cơ mà, sao lại như thế này được…

Cùng với lúc này, Lâm Bảo Châu quấn lên như rắn, đè lên người anh ta, ánh mắt bắt đầu trở nên khi3u gợi hơn.

Phải công nhận, Lâm Bảo Châu vẫn có sức quyến rũ, động chạm rực lửa của cô ta khiến Cố Gia Huy vẫn còn cồn trong người suýt chút thì không kìm lại được!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 246


Chương 246

Nhưng một chút lý trí cuối cùng vấn khiến anh ta dồn sức đẩy Lâm Bảo Châu ra, nhảy xuống giường, cầm quần áo dưới đất lên chạy vào nhà vệ sinh.

Còn Lâm Bảo Châu thì cứ thế bị Cố Gia Huy đẩy ngã xuống dưới giường khách sạn.

Lâm Bảo Châu ngây ra tại chỗ, thực sự không thể kìm được sự căm hận trong lòng!

Mình năm lần bảy lượt đưa tới tận cửa như vậy, làn nào cũng đụng tới máu chảy đầy đầu, nhưng lần nào Cố Gia Huy cũng không biết điều! Nếu như đổi thành Tô Thư Nghi thì sao, anh ta vấn sẽ từ chối cô ta à?

Đêm qua, nếu không phải cô ta bỏ thuốc mê vào trong ly rượu của Cố Gia Huy trước, có phải anh chắc chắn sẽ không chạm vào cô ta hay không!

Cảnh tượng hai người ân ái mặn nồng đêm qua vẫn còn như mới trong kí ức của Lâm Bảo Châu.

Nhưng điều khiến cô ra nhớ rõ ràng đó là lúc quấn lấy nhau, Cố Gia Huy vấn không ngừng lẩm bẩm tên của Tô Thư Nghi.

Nghĩ đến đây, bàn tay Lâm Bảo Châu siết chặt lại thành nắm đấm, gần như muốn chọc thủng lòng bàn tay!

Vào lúc hưởng thụ sung sướng đó, vậy mà trong lòng anh ta vẫn còn nhớ tới người phụ nữ đáng ghét kial Đáng ghét!

Ghê tởm!

Thế nhưng không thể từ bỏ cơ hội đã có được, cho nên đêm qua cô ta đã nhịn lại.

Để có được Cố Gia Huy, cô ta làm gì cũng đáng giá!

Trong nhà vệ sinh, Cố Gia Huy mở vòi nước tới mức mạnh nhất, làn nước lạnh lẽo tạt lên trên mặt anh ta, khiến cảm xúc của anh †a hoàn toàn bình tĩnh lại.

Những cảnh tượng xảy ra đêm qua, nhìn thì bình thường, nhưng hình như tất cả đều được sắp xếp tỉ mỉ sẵn.

Lâm Bảo Châu xuất hiện ở cửa KTV, tửu lượng, giường…

Anh ta nghĩ tới bức ảnh mà lúc trước Lâm Bảo Châu đăng thêm trong bữa tiệc, càng ngày càng thấy Lâm Bảo Châu nhìn thì vô cùng đáng yêu này vô cùng không đơn giản.

Anh ta bắt đầu sợ hãi.

Xem ra, có phải anh ta nên điều tra về Lâm Bảo Châu nhiều hơn không?

Cố Gia Huy vội vàng vệ sinh cá nhân rồi đi ra khỏi nhà vệ sinh, nhìn thấy Lâm Bảo Châu đã thay xong quần áo đang cười hì hì nhìn mình, anh ta vội vàng nhìn sang chỗ khác, không muốn nói chuyện với cô ta.

Cho dù khuôn mặt của hai chị em bọn họ có nét hao hao giống nhau, nhưng lúc cười lên cô ta vĩnh viễn không thể sánh bằng Tô Thư Nghi.

Anh ta cúi đầu, nhanh chóng cầm đồng hồ và điện thoại trên bàn lên, nhẹ nhàng nói với cô ta: “Hôm nay anh có rất nhiều việc phải làm, đi trước đây.”

“Gia Huy!”

Lâm Bảo Châu nôn nóng muốn nói gì đó, nhưng Cố Gia Huy chẳng nhìn cô ta thêm cái nào, cửa kêu cạch một tiếng đóng lại.

Lâm Bảo Châu đứng sững tại chỗ, khóe miệng trễ xuống.

Tay phải cô ta không ngừng nhẹ nhàng xoa bụng mình, ánh mắt lập lòe.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 247


Chương 247

Cố Gia Huy, anh không muốn để ý đến em phải không? Không sao, em chỉ mong sự bận rộn cả đêm nay sẽ có thu hoạch.

Người ta thường hay nói con cái là sợi dây tình cảm giữa hai người, chỉ cần cô ta có thai, cả đời này anh ta đừng hòng vứt bỏ cô tai Cố Gia Huy vội vã rời khỏi khách sạn, mau chóng gọi điện cho trợ lý, bảo cậu ta điều tra càng sớm càng tốt, rốt cuộc bức ảnh trong tay Lâm Bảo Châu có được từ đâu, nhất là bức ảnh không có trong điện thoại anh ta kia.

Sự thật năm đó là gì, kẻ chủ mưu đằng sau là ai? Cố Gia Huy hoàn toàn không ngờ tới những lớp sương mù xuất hiện này trước khi về nước.

Ở nơi khác, Lâm Bảo Châu trang điểm xong thì đi tới sảnh khách sạn, trùng hợp bắt gặp Tô Thư Nghi đang ngồi ở sofa.

Tô Thư Nghi đang đợi Cố Mặc Ngôn, cũng không ngờ rằng sẽ gặp Lâm Bảo Châu nên cũng sững sờ.

Còn Lâm Bảo Châu ngay khi nhìn thấy Tô Thư Nghi, khóe miệng không nhịn được mà cong lên nụ cười đắc ý.

Tô Thư Nghi xuất hiện ở khách sạn vào giờ này, có phải là kế hoạch cô ta bỏ thuốc cô đã thành công rồi không?

“Cô Tô Thư Nghĩ, sao lại ngồi ở đây vậy?

Đêm qua xảy ra chuyện gì à, sao trông chị lại mệt thế này, lẽ nào…” Lâm Bảo Châu đi tới gân Tô Thư Nghị, kéo dài giọng: “Mà không biết ai có phúc thế nhỉ, lại được quấn lấy cô Tô của chúng ta cả một đêm thế?”

Lâm Bảo Châu một lòng muốn thấy Tô Thư Nghỉ bẽ mặt, thấy vẻ mặt bị sỉ nhục của cô là trong lòng cô ta cảm thấy sảng khoái!

Tô Thư Nghỉ thì lại khế nhíu mày.

Sao Lâm Bảo Châu lại biết chuyện giữa cô với Cố Mặc Ngôn đêm qua chứ?

‘Ấy, sao lại không nói gì? Không phải là xấu hổ đấy chứ? Trời đất ơi, người không buông tha cho bất kỳ tên đàn ông nào như chị còn biết ngại ngùng cơ à? Không biết Cố tổng mà biết những chuyện tệ hại đêm qua của chị thì sẽ như thế nào nhỉ?”

Sắc mặt Tô Thư Nghi tái đi.

Đêm qua cô cảm thấy mình bị bỏ thuốc, cô còn cảm thấy nghi hoặc không biết là ai làm, nhưng nhìn thấy thái độ này của Lâm Bảo Châu, còn có gì mà cô không hiểu nữa.

Trong lòng cô nổi cơn giận, nhưng nghĩ tới tình thân, cô chỉ lạnh giọng cảnh cáo: “Lâm Bảo Châu, cô nói rõ ràng đi, rốt cuộc cô đã làm gì.”

Lâm Bảo Châu nhìn Tô Thư Nghỉ, vẻ căm hận nơi đáy mắt càng sâu hơn.

Cô ta phải mãi mãi trịch thượng trước mặt Tô Thư Nghị, tuyệt đối không thể thua được.

“Tôi làm sao? Điều tôi nói là sự thật, đêm qua chị làm gì thì trong lòng chị biết rõ, rõ ràng đã kết hôn rồi còn tới khách sạn, còn mập mờ với đàn ông khác, chị còn có mặt mũi mà nói tôi à?” Lâm Bảo Châu càng chửi càng kích động, tủi thân mà Cố Gia Huy gây ra sáng nay bây giờ xông hết lên óc.

Không ngờ răng lúc này một giọng nói nặng như búa bổ vang lên với Lâm Bảo Châu.

‘Lâm Bảo Châu, cô có biết mình đang nói chuyện với ai không?

Lâm Bảo Châu quay đầu lại liền thấy người đàn ông vô cùng điển trai đang ngồi trên xe lăn từ từ di chuyển tới.

Một người đàn ông xuất sắc như thế này, vừa xuất hiện trong sảnh khách sạn đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 248


Chương 248

Lâm Bảo Châu sững sờ.

Cố Mặc Ngôn? Sao anh ta lại ở đây?

Nhưng cô ta nhìn thấy Cố Mặc Ngôn, không những không sợ hãi mà còn nở nụ cười trên mặt, nói rằng: “Cố tổng, anh tới thật đúng lúc, anh có biết đêm qua Tô Thư Nghi và…”

Cố Mặc Ngôn ngắt lời cô ta ngay lập tức, nói với ánh mắt nghiêm nghị mà lạnh lẽo: “Sao thế? Chị gái và anh rể làm những gì đêm qua, em vợ cũng muốn nghe sao?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhe

Lâm Bảo Châu như bị sét đánh, đứng khựng ra tại chõ.

Đêm qua… đêm qua người qua đêm trong khách sạn với Tô Thư Nghi, là Cố Mặc Ngôn sao?

Cho nên kế hoạch của cô ta, thất bại rồi sao?

Lâm Bảo Châu tức đến mức gần như muốn thét lên, nhưng Cố Mặc Ngôn đang ở trước mặt, cô ta không dám hỗn láo, chỉ đành siết chặt nắm tay, căn môi không nhìn Tô Thư Nghỉ thêm cái nào, lập tức quay đầu rời đi.

“Lâm Bảo Châu, cô đợi đất”

Nhưng Tô Thư Nghỉ lại cất cao giọng gọi cô ta đứng lại.

Lâm Bảo Châu quay người lại, khoanh hai tay trước ngực, nâng cằm lên nhìn cô, dáng vẻ không chút yếu thế.

“Lâm Bảo Châu, cô nghe cho rõ đây, tôi không muốn truy cứu chuyện lần này nữa”

Tô Thư Nghi nhìn Lâm Bảo Châu, ánh mắt lạnh lẽo: ‘Nhưng nếu như cô còn dám làm nhục tôi bằng thủ đoạn đê hèn, tôi sẽ dùng cách gậy ông đập lưng ông đấy.”

Cơ thể Lâm Bảo Châu run lên, nhưng vẫn tiếp tục giữ vẻ kiêu ngạo của mình, quay đầu rời đi.

Sau khi Lâm Bảo Châu rời đi rồi, Tô Thư Nghỉ cũng lên xe với Cố Mặc Ngôn luôn.

Cả một đường Tô Thư Nghỉ đều yên lặng ngồi trong xe, đầu óc thì lại suy nghĩ không ngừng.

Người bỏ thuốc mê đêm qua chắc chắn là Lâm Bảo Châu. Em gái ruột của mình lại nghĩ ra cách bỏ thuốc mê để làm nhục sự trong sạch của cô, thật khiến người ta thấy lạnh lẽo cõi lòng!

Nhớ tới những chuyện mà Lâm Bảo Châu làm với cô trước đây, cô không khỏi rùng mình!

Cái đêm vào hai năm trước đó, cảnh tượng giống như vậy, lễ nào cũng là cô ta làm sao?

Cố Mặc Ngôn thấy sắc mặt cô không ổn, khẽ lắc bả vai cô: “Thư Nghi, em khó chịu ở đâu à, là… mệt quá hả?”

Dương Tùng Đức nhìn đuôi xe đẳng trước, ba chữ mệt quá hả lại bay vào tai, lập tức suy nghĩ lung tung rồi mặt đỏ bừng lên.

Mệt quá hả?

Tô Thư Nghi sững sờ, nhớ tới đêm qua thì không nhịn được đỏ mặt, trừng Cố Mặc Ngôn một cái.

Cố Mặc Ngôn khẽ ho một tiếng: “Mệt thì phải bồi bổ cẩn thận mới được.”

“Không không không, không phải đâu, em không mệt!” Mặt Tô Thư Nghỉ lại càng đỏ thêm, vội vàng muốn giải thích cho sự thất thân ban nãy.

“Không mệt? Vậy hay là chúng ta tiếp “

TU Tô Thư Nghi vội vã vươn tay ra chặn cái miệng định ăn nói lung tung của Cố Mặc Ngôn.

Nhưng tay cô lại bị anh năm ngược lại.

Cố Mặc Ngôn lộ vẻ nghiêm túc: “Nói đi, khi nãy em đang nghĩ gì vậy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 249


Chương 249

Cái tên Cố Mặc Ngôn này đúng là tinh mắt thật.

Tô Thư Nghỉ ngồi ngay ngắn lại, quay đầu nhìn dòng xe cộ ngoài cửa sổ, suy nghĩ một lúc mới chậm rãi nói: ‘Em nghĩ ngờ chuyện hai năm trước có liên quan tới Lâm Bảo Châu.”

“Cân anh điều tra giúp em không?”

Tô Thư Nghi hơi do dự.

Trước đây cô không có sức mạnh đối mặt với chuyện hai năm trước, nhưng bây giờ có Cố Mặc Ngôn bên cạnh, hình như cô đã có sức mạnh rồi, khiến cô muốn điều tra rõ ràng xem rốt cuộc năm đó ai đã hại mình mất đi thứ quý giá nhất!

“Được.” Tô Thư Nghi đồng ý.

Cố Mặc Ngôn nhớ tới một chuyện, bây giờ xem ra có thể nói với cô rồi. Anh nói với vẻ thăm dò: “Thực ra, anh đã bắt đầu điều tra ra một chút chuyện.”

Anh vấn để ý chuyện năm đó, nếu không thì sao lại điều tra chứ?

Ánh mắt Tô Thư Nghỉ tối đi, nhưng không nói gì mà chỉ hỏi rằng: “Anh tra ra được gì rồi?”

Cố Mặc Ngôn nói với Tô Thư Nghi rằng, người xâm phạm cô năm đó không phải là một lão già, mà là một người khác, còn về thân phận thực sự của người đó thì còn phải điều tra thêm.

Không phải một lão già thì cũng là một người đàn ông khác.

Tô Thư Nghi nghe được tin tức này cũng chắng bận tâm lắm.

Vết nhơ trên người cô sẽ không thay đổi vì đàn ông lớn tuổi hay là đàn ông tuấn tú, tất cả đều là nỗi tiếc hận không thể vấn hồi.

Tô Thư Nghi thở dài: ‘Cố Mặc Ngôn, người năm đó đã không còn quan trọng nữa, em chỉ muốn biết rằng rốt cuộc là ai cố ý bỏ thuốc mê cho em, để xảy ra chuyện này, còn phát tán tin đồn trong trường học, nhất quyết muốn dồn em vào chỗ chết. Kẻ chủ mưu đứng đẳng sau, rốt cuộc là ai?”

Cố Mặc Ngôn không nói gì cả, chỉ dịu dàng ôm cô vào lòng.

Cô muốn biết sự thật, thì anh sẽ cho cô.

Dù sao thì vốn dĩ anh cũng muốn điều tra rõ ràng.

Nhưng mà…

Nhớ tới chiếc khăn lụa kia, ánh mắt Cố Mặc Ngôn lạnh lẽo, nhưng không nói thêm gì nữa.

“Anh sẽ điều tra rõ ràng.” Anh chỉ khẽ hứa hẹn.

Tô Thư Nghỉ đột nhiên nhớ ra gì đó, lo lắng nói: ‘Đúng rồi, đêm qua có ai phát hiện ra chân của anh không?”

Nghe thấy Tô Thư Nghỉ lo lắng cho mình, khóe môi Cố Mặc Ngôn hơi cong lên: ‘Yên tâm đi, anh đã sắp xếp xong rồi, không có vấn đề gì cả.”

Chiếc xe dừng lại, Tô Thư Nghi nhìn ra ngoài cửa sổ, lại phát hiện ra không phải biệt thự mà là dưới tòa chung cư, cô không khỏi nhìn sang Cố Mặc Ngôn với vẻ nghi hoặc.

Cố Mặc Ngôn nói: ‘Anh muốn đi thăm bác gái.

Tô Thư Nghi lộ vẻ do dự.

Mẹ không thích Cố Mặc Ngôn, điều này có thể thấy được rất dễ dàng.

Trước đây cô cảm thấy mẹ không thích thì cũng thôi, dù sao thì Cố Mặc Ngôn và mình cũng chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa.

Nhưng bây giờ rõ ràng đã khác rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 250


Chương 250

Có lẽ mình cũng nên nói rõ với mẹ nhỉ?

Nghĩ đến đây, cô gật đầu rồi xuống xe cùng Cố Mặc Ngôn.

Trong chung cư, Tô Ninh Kiều ngồi trên giường đọc một quyển tạp chí thời trang.

“Mẹ!” Tô Thư Nghi vào cửa, vui mừng khi thấy mẹ trông có vẻ khỏe hơn.

“Chào bác gái ạ.’ Cố Mặc Ngôn trượt xe lăn cùng đi vào cửa.

Vẻ mặt Tô Ninh Kiều cứng đờ, nhưng vẫn lịch sự đáp lại.

Dương Tùng Đức đặt mấy túi quà trong tay xuống, biết ý mà đứng ngoài cửa chờ.

“Lúc tới vội quá nên chỉ mang theo chút quà này, đều là những đồ dinh dưỡng tốt cho người lớn tuổi.’ Cố Mặc Ngôn nhẹ nhàng nói: “Bác gái không chê là được ạ.”

Tô Ninh Kiều không thích con gái ở bên kẻ nhiều tiền này, bà cố ý lạnh mặt: “Nhà tôi gia cảnh nghèo khó, không nhận được những món quà này đâu, sau này cậu đừng tặng nữa.”

Cố Mặc Ngôn nhìn Tô Ninh Kiều, ngoài mặt không nhìn ra được cảm xúc gì.

“Mẹ!” Tô Thư Nghi thực sự không thể không nói gì được, cô ngồi xuống bên giường Tô Ninh Kiều, kéo lấy tay bà rồi vội vàng nói: ‘Cố Mặc Ngôn cũng có ý tốt mà.”

Trước giờ Cố Mặc Ngôn không biết nên qua lại với mẹ vợ như thế nào, nhất thời không biết làm sao, ngây ra như trời trồng.

Tô Thư Nghi chưa từng thấy Cố Mặc Ngôn có biểu cảm bất lực như vậy bao giờ, thấy hơi buồn cười: ‘Cố Mặc Ngôn, sắp trưa rồi, anh mua cơm giúp em đi, mẹ em thích ăn thịt kho tàu nhất đó.”

Cố Mặc Ngôn gật đầu.

Sau khi Cố Mặc Ngôn và Dương Tùng Đức rời đi, Tô Thư Nghi mới nói với Tô Ninh Kiều: “Mẹ, lời mẹ nói ban nấy hơi quá đáng rồi đó, Cố Mặc Ngôn là người tốt, anh ấy khác với những kẻ có tiền kia.”

“Tóm lại là mẹ không thích con và cậu ta ở bên nhau, mẹ thích Cố Gia Huy.”

“Mẹ, mẹ quên Gố Gia Huy đi. Anh ấy mới là chồng con mà.”

Thấy con gái bảo vệ Cố Mặc Ngôn như vậy, Tô Ninh Kiều không kìm được hỏi: “Thư Nghỉ, con nói thật với mẹ đi, có phải con thích cậu ta rồi không? Nếu không thì sao con cứ bảo vệ cậu ta vậy?”

Thích, đương nhiên thích rồi.

Thích đến mức cô đã buộc mạng sống của mình với Cố Mặc Ngôn, thích đến mức để ý mỗi hành động của anh, thích đến mức muốn bên nhau đến già với anh.

Nhìn đôi mắt lo lắng của mẹ, cuối cùng Tô Thư Nghỉ quyết tâm nói: ‘Mẹ, con thích anh ấy, rất thích, cho nên muốn sống cả một đời bên anh ấy.”

Thấy thấy con gái có vẻ đã thật lòng, ánh mắt Tô Ninh Kiều lập lòe.

Bà biết Tô Thư Nghi không dễ dàng gì, cho nên bà chỉ mong cô có thể tìm được một người đàn ông tốt đáng để dựa vào, hiểu cô, thương cô, chiều cô.

Thế nhưng cái tên Cố Mặc Ngôn này có thể đem đến hạnh phúc thực sự cho cô sao?

Thế giới của người có tiền không phải là nơi mà những người như bọn họ muốn hòa nhập là có thể hòa nhập được.

Có khi nào tên Cố Mặc Ngôn này chỉ là hứng thú nhất thời. Tình cảm mà cậu ta dành cho Tô Thư Nghị, thực sự có thể chịu đựng đủ các loại thử thách sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 251


Chương 251

Tô Thư Nghi biết những lo lắng của Tô Ninh Kiều, khẽ nói rằng: “Được rồi, mẹ tốt bụng của con à. Cố Mặc Ngôn năm lần bảy lượt không màng nguy hiểm bảo vệ con, con thích anh ấy, cũng tin tưởng anh ấy.

Mẹ đừng lo lắng nữa.”

Tô Ninh Kiều thấy Tô Thư Nghỉ nở nụ cười ngọt ngào, cuối cùng bà cũng thỏa hiệp.

Bà nói: “Được rồi, nếu con đã quyết chuyện hôn nhân của con, vậy thì sống với người †a cho thật tốt. Chỉ cần con hạnh phúc là mẹ vui rồi.”

Tô Thư Nghi ôm lấy Tô Ninh Kiều, làm nũng với bà: “Mẹ, con biết mẹ thương con, mẹ con chúng ta nương tựa lẫn nhau mà, mẹ yên tâm đi, con biết chăm sóc tốt cho mình mà.”

“Con bé ngốc.” Mắt Tô Ninh Kiều lóe lên ánh nước.

Cố Mặc Ngôn mua cơm canh nóng hổi đi vào, thấy hai mẹ con như vậy, chỉ ngồi ở bên cửa mà không làm phiền.

Thấy anh như thế, ánh mắt lạnh lùng của Tô Ninh Kiều cũng dịu đi nhiều, thế mà lại vươn tay ra với Cố Mặc Ngôn, nói rằng: ‘Cố ị Mặc Ngôn, tới đây đi, tôi có lời này muốn nói với cậu.”

“Cố Mặc Ngôn.’ Tô Ninh Kiều nói từng câu từng chữ, dáng vẻ vô cùng trịnh trọng: “Tôi chỉ có một đứa con gái này thôi, nó đi theo tôi phải chịu rất nhiều khổ cực, cho nên dù nghèo khó hay giàu sang, tôi chỉ muốn nó †ìm được một người tốt mà sống cả đời bên nhau. Nếu nó đã nói nó thích cậu, vậy thì, tôi chỉ đành giao nó cho cậu thôi.”

Cố Mặc Ngôn bất ngờ nhìn sang Tô Thư Nghi.

Thái độ của Tô Ninh Kiều đột nhiên thay đổi, chắc chắn là Tô Thư Nghi đã nói gì đó với bà.

Anh vần còn nhớ, trước đây Tô Thư Nghỉ nói với Tô Ninh Kiều rằng cô không hề thích anh, chẳng qua chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi.

Vậy thái độ của Tô Ninh Kiều thay đổi như bây giờ, là vì Tô Thư Nghi đã nói với bà rằng cô muốn ở bên anh sao?

Nghĩ tới khả năng này, khuôn mặt lạnh lùng của Cố Mặc Ngôn cũng dịu đi một chút.

Tốt quá.

Cuối cùng người phụ nữ này cũng đã chịu thừa nhận anh với người thân của cô rồi sao?

Nghĩ vậy, Cố Mặc Ngôn ngẩng đầu nhìn Tô Ninh Kiều, giọng điệu vẫn bình tĩnh như thường nhưng lại thêm chút thận trọng: “Bác gái, bác yên tâm, cháu sẽ chăm sóc tốt cho Tô Thư Nghi.”

Anh không phải người giỏi ăn nói, nhưng lời anh nói ra, chắc chắn sẽ nói được làm được.

Tô Ninh Kiều cũng nhìn ra được sự chân thành của anh, bèn gật đầu.

Cuối cùng ba người cũng làm hòa, nhưng Tô Thư Nghĩ biết mẹ thích yên tĩnh, bởi vậy ăn xong cơm bèn rời đi.

Nhìn theo bóng lưng của Tô Thư Nghị, Tô Ninh Kiều ngồi một mình trên giường, nụ cười nơi khóe miệng dần trở nên cứng đờ.

Bà thật may mãn, có một đứa con gái tốt hiếu thảo như Tô Thư Nghi.

Thế nhưng, bà lại không phải một người mẹ tối…

Bà cảm thấy mình có lỗi với Tô Thư Nghị, nhiều năm trôi qua vậy rồi, nỗi niềm áy náy càng thêm mãnh liệt.

Nếu như Tô Thư Nghi biết được nguyên nhân tất cả mọi chuyện, cô vẫn sẽ nhận bà là mẹ chứ? Có khi nào sẽ hận bà cả đời không?

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 252-253


Chương 252

Hai tay Tô Ninh Kiều chắp lại, cầu xin ông trời phù hộ cho Tô Thư Nghi nhất định phải có được cuộc sống hạnh phúc, cũng xin ông trời có thể tha thứ cho mình, có thể cho mình cơ hội để trả lại những tội nghiệt mà mình đã gây ra.

Thư Nghi, mẹ xin lỗi con, nhưng mẹ, thực sự mong con hạnh phúc.

Sau khi rời khỏi chung cư, Cố Mặc Ngôn đưa Tô Thư Nghi tới dưới tòa nhà tòa soạn.

Tô Thư Nghi vừa định xuống xe, không ngờ rằng Cố Mặc Ngôn đột nhiên cất lời: “Tô Thư Nghĩ.”

Cô vừa định quay đầu lại hỏi sao thế, ai ngờ lại bị Cố Mặc Ngôn nắm lấy cổ tay, ngã vào vòng tay anh.

Bị bao trùm bởi hơi thở của Cố Mặc Ngôn, trái tim Tô Thư Nghi cũng không nhịn được mà đập điên cuồng.

Dương Tùng Đức ở đăng trước lại vùi đầu vào trong quần áo, thấp được bao nhiêu thì thấp bấy nhiêu.

Cậu Cố càng ngày càng không làm theo lẽ thường rồi, dù sao anh ta cũng là con người mà, coi Dương Tùng Đức anh ta là không khí hả?

Tô Thư Nghỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ khi có người thứ ba ở đây, nhưng lại không tránh được khỏi anh, chỉ đành đỏ mặt nói: “Anh mau buông em ra, có chuyện gì thì để về nhà rồi nói.”

“Cảm ơn em, Tô Thư Nghi.” Giọng nói của Cố Mặc Ngôn trầm thấp gợi cảm.

“Cảm ơn cái gì?” Tô Thư Nghi thấy hơi khó hiểu.

Khóe miệng Cố Mặc Ngôn nhếch lên: ‘Cảm ơn em đã nói với mẹ em rằng em thích anh.”

Tô Thư Nghỉ sững sờ, đột nhiên thấy trong lòng ấm áp, không kìm được mà cũng ôm lấy Cố Mặc Ngôn.

Thực ra, Cố Mặc Ngôn à, nên là em cảm ơn anh mới đúng.

Cảm ơn anh, đã xuất hiện trong cuộc đời em.

Hai người ôm nhau một lúc, Tô Thư Nghi cảm thấy sắp trễ giờ làm buổi chiều rồi, lúc này mới cựa người: ‘Cố Mặc Ngôn, em phải đi làm đây.”

Thực ra Cố Mặc Ngôn rất không nỡ buông người phụ nữ trong lòng ra, nhưng vẫn cúi đầu hôn lên trán cô: “Em đi đi.”

Lưu luyến chào tạm biệt Cố Mặc Ngôn xong, vừa về tới văn phòng tòa soạn, Tô Thư Nghỉ còn chưa kịp th ở dốc ngồi xuống thì Hiểu Khiết liền vội vàng chạy về phía cô rồi nheo nhéo lên.

“Chị Thư Nghỉ, chị Thư Nghỉ, cuối cùng chị cũng về rồi. Xảy ra chuyện lớn rồi!”

Tô Thư Nghỉ thấy dáng vẻ khoa trương này của Hiểu Khiết bèn nhíu mày lại: ‘Chuyện lớn gì?”

“Liên quan tới tổng giám đốc Cố Mặc Ngôn của tập đoàn Ngôn Diệu đó ạ!” Hiểu Khiết trợn tròn mắt: “Chị không biết sao? Chị không xem Facebook à?”

Liên quan tới Cố Mặc Ngôn?

Tô Thư Nghi sững sờ, không ngờ rằng lại liên quan tới chồng nhà mình, bèn tò mò hỏi: “Cố Mặc Ngôn sao vậy?”

“Là liên quan tới Cố Mặc Ngôn và Tả Dao đó! Trên mạng đồn ầm cả lên rồi, nói rằng nữ nghệ sĩ đang hot Tả Dao quay lại bám lấy Cố Mặc Ngôn, có ý muốn cướp chức vợ cả! Chị Thư Nghỉ, chị nói xem cái cô Tả Dao này đúng là không biết xấu hổ, Cố tổng sẽ bị mê hoặc bởi loại phụ nữ như thế này chắc? Hừ, cô ta không xứng.”

Hiểu Khiết nói rất kích động, Tô Thư Nghi thì lại ngây người.

Tả Dao?

 

Chương 253

Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 254


Chương 254

Vợ cả phỏng vấn tin đồn giữa chồng mình và người nổi tiếng… Còn phải công bố cho khán giả, trở thành tin hot toàn quốc, thậm chí là toàn cầu đều biết.

Quả là một ý tưởng tuyệt vời!

“Bên ngoài có người thứ ba theo đuổi anh, xin hỏi anh nghĩ gì? Hai người hẹn hò nhau mấy lần rồi? Quen nhau như thế nào? Anh thấy cô ta đẹp hay vợ anh đẹp…”

Trong đầu Tô Thư Nghi bật ra rất nhiều bình luận.

Nhưng mà, đây lại là chủ ý của Cố Gia Huy?

Chẳng nhẽ anh ta cho rằng làm vậy sẽ phá hoại được tình cảm giữa mình và Cố Mặc Ngôn ư?

Tô Thư Nghi chỉ thấy, mình càng ngày càng không hiểu Cố Gia Huy.

Mọi người nghe tin đều đồng cảm với Tô Thư Nghị, lắc đầu thở dài.

Đây là một nhiệm vụ vô cùng gian khổ và khó khăn.

Chưa kể đến Cố Mặc Ngôn trước nay không nhận phỏng vấn của các phương tiện truyền thông, chỉ riêng việc phỏng vấn Tả Dao thôi cũng đã vô cùng khó khăn rồi.

Lịch trình của cô ta dày đặc, còn có chống lưng, là kiểu rất khó chơi. Không có quan hệ và lợi ích, phỏng vấn hai người này khó như hái trăng.

Lần này chắc chăn Tô Thư Nghi sẽ thất bại.

Khưu Duyệt cũng cười thầm, lần này cô ta không tranh không giành, cứ chờ Tô Thư Nghi xấu mặt là được.

Hiểu Khiết xung phong giúp Tô Thư Nghi làm việc này, Tô Thư Nghi cảm động nhìn CÔ ấy.

Thế nhưng, chờ chút, vợ cả phỏng vấn tin đồn của chồng mình và sao nữ nổi tiếng, có kì cục quá không?

Nhưng chủ biên Tưởng Dung Châu đã võ vai cô, nói: “Xin cô đó! Tòa soạn có hot hit, có bán chạy nhất ngành hay không là nhờ cả vào cô đó! Tô Thư Nghi, cô muốn phối hợp thế nào thì cứ nói, cả tòa soạn nhất định sẽ phối hợp với cô.”

Thấy chủ biên Tưởng Dung Châu đã quả quyết, Tô Tư Nghi nuốt nước bọt.

Khưu Duyệt ở bên cạnh khia: “Ha ha, Tô Thư Nghị, bản lĩnh của cô lớn lắm, đã từng phỏng vấn Cố Mặc Ngôn của tập đoàn Ngôn Diệu rồi, hai người còn đeo nhãn cùng kiểu dáng nữa, nhiệm vụ này đúng là chỉ dành cho cô thôi.”

Tô Thư Nghi vốn định từ chối nhiệm vụ lần này, nhưng ánh mắt hùng hổ hăm dọa của chủ biên bảo cô không được phản kháng.

Viện phí và sinh hoạt phí của mẹ vấn cần, dù sao cô cũng không thể để Cố Mặc Ngôn nuôi được. Hơn nữa, cô đã xin ứng trước tiền lương nhiều lần, đã đến lúc trả lại rồi.

Xem ra lần này không thoát được.

Tô Thư Nghỉ không rảnh đâu mà đáp lại lời cà khia của Khưu Duyệt, bây giờ nghĩ cách lấy được thông tin trước mới là quan trọng nhất.

Nếu đã nhận nhiệm vụ thì phải nghĩ cách hoàn thành, đây là tố chất nghiệp vụ Tô Thư Nghi đã nuôi dưỡng từ lâu.

Nghĩ tích cực thì ít nhất mình còn quen một người trong cuộc là Cố Mặc Ngôn mà, đúng không?

Nghĩ vậy, cô nghiến răng, cầm điện thoại lên, nhắn một tin cho Cố Mặc Ngôn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 255


Chương 255

Cố Mặc Ngôn đang xem tư liệu của một dự án có vốn đầu tư nước ngoài, điện thoại rung lên, có một tin nhăn tới, thấy là tin nhăn của Tô Thư Nghỉ, anh không khỏi ngẩng đầu.

Cô chủ động nhắn tin cho anh, chuyện này đúng là rất hiếm thấy.

Anh cầm điện thoại lên, mở ra.

“Theo lời bóc phốt, anh có tin đồn với mỹ nữ Tả Dao hả?”

Hửm?

Cố Mặc Ngôn nhíu mày, nhưng rất nhanh khóe môi lại nở nụ cười nhẹ.

Anh trả lời cô.

“Ghen à?”

Ghen?

Tô Thư Nghi ở đầu bên kia đọc thấy tin này thì bật cười thành tiếng.

Trước giờ cô không phải loại phụ nữ nhỏ nhen, cô luôn cho rằng, của cô thì sẽ mãi là của cô, dù thiên tiên hạ phàm cũng không lấy đi được. Mà đã không phải của cô, chỉ một bức ảnh thôi cũng có thể chia đôi ngả, ví dụ như Cố Gia Huy.

Cô nhãn tin trả lời.

“Em cần phốt, tòa soạn bọn em nhìn trúng các anh rồi! Cố tổng kính mến, không được giấu, thẳng thắn sẽ được khoan hồng.”

Cố Mặc Ngôn nhìn thấy tin nhắn, nụ cười bên khóe miệng càng sâu hơn.

Cô đang muốn đào tin từ anh? Hay định lấy việc công trả thù tư?

Cố Mặc Ngôn thấy chuyện này rất thú vị, cô có thể ngày ngày đi theo gọi Cố tổng này Cố tổng nọ, đi đâu cô cũng đi theo, lúc nào cũng nhìn thấy cô.

Hình như cũng không tệ?

Còn cô sao nữ Tả Dao kia, thật ra Cố Mặc Ngôn vần luôn thấy rất phiền.

Từ nhỏ đến lớn, đây không phải lần đầu anh gặp kiểu duyên nợ này, anh chưa từng để tâm.

Nhưng giờ…

Anh bồng hơi tò mò, cô gái Tô Thư Nghi này, không biết khi ghen sẽ như nào đây?

Nghĩ vậy, anh soạn lại tin nhắn.

“Anh có thể giúp em chặt đẹp tin này.

Nhưng điều kiện là, em phải giúp anh cưa đổ em. Thế nào?”

Tô Thư Nghi thấy tin nhắn này, trên đầu đầy gạch đen.

Tối đến, em giúp anh cưa đổ em.

Lúc này rồi mà còn ra điều kiện với mình nữa cơ à.

Tô Thư Nghi cắn môi, nhắn lại.

“Nói nhảm ít thôi, hay anh chột dạ? Nên mới không dám cho em theo dõi tin tức?”

Tô Thư Nghi thấy mình ngày càng to gan, còn dám khích tướng Cố Mặc Ngôn nữa.

Tiếc là, cách này không có tác dụng với Cố Mặc Ngôn.

Thế nhưng, đúng là anh rất tò mò thái độ của Tô Thư Nghỉ với chuyện này, vây là, anh liền xem lịch làm việc rồi nhắn địa chỉ cho Tô Thư Nghi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 256


Chương 256

Tô Thư Nghi ở đầu bên kia thấy tin nhắn như đào được kho báu, đứng dậy, đắc ý giơ điện thoại trong tay lên nói: ‘Các bạn đồng nghiệp thân yêu ơi, tôi có tin tức của Cố Mặc Ngôn và Tả Dao rồi.”

Mọi người sững cả ra.

Có tin tức nhanh vậy?

Thật hả?

Hiểu Khiết vẫn phản ứng lại đầu tiên, cô ấy bước lên ôm chặt lấy Tô Thư Nghĩ: “Chị Thư Nghị, chị giỏi quá, đỉnh nhất ngành này!”

Khưu Duyệt vừa gõ phím vừa trào phúng: “Người giỏi ắt có thủ đoạn người thường không biết, chắc đường lấy tin cũng không chính thống nhỉ. Tô Thư Nghị, tài quyến rũ của cô cũng giỏi ghê, lần này cô câu được ai rồi?”

Đúng vậy, chủ biên còn chưa lấy được tin tức, Tô Thư Nghỉ cô kiếm được tin kiểu gì?

Đương nhiên Tô Thư Nghi không thể nói cho họ răng Cố Mặc Ngôn mà họ ngưỡng mộ chính là chồng ocô, tin này còn hot hơn tin của Tạ Dao nhiều.

Nhưng Hiểu Khiết lại nghiêng đầu hỏi: “Chị Thư Nghị, là tin gì vậy, sao chị biết tin này là thật?”

Tất cả mọi người trong phòng làm việc đều tròn mắt dựng tai hóng, dồn ép khiến người ta ngại ngùng.

Tô Thư Nghỉ chỉ đành hàm hồ trả lời họ: “Thật ra… Thật ra chồng tôi làm việc ở tập đoàn Ngôn Diệu, nên là…

Ô, thì ra là vậy! Mọi người đã hiểu, không hỏi thêm nữa.

Theo địa chỉ Cố Mặc Ngôn gửi, Tô Thư Nghỉ vội đưa nhiếp ảnh gia Lý Nam và Hiểu Khiết qua đó.

Địa chỉ Cố Mặc Ngôn gửi là một trung tâm nghệ thuật của thành phố S, trong đó quy tụ nhiều bậc thầy văn hóa và thanh niên văn nghệ, hôm nay Tả Dao đến đây chụp ảnh quảng cáo hàng năm cho tập đoàn Ngôn Diệu.

Bởi vì tập đoàn Ngôn Diệu rất coi trọng quảng cáo này, điều này sẽ ảnh hưởng đến việc tiến hành hạng mục năm tới được Pháp đầu tư, cho nên Cố Mặc Ngôn tự mình đến giám sát.

Trong trung tâm, tiếng nhạc dồn dập rất phù hợp với khung cảnh bận rộn và căng thẳng trong studio.

Tả Dao mặc một chiếc váy dài gợi cảm, mái tóc uốn xoăn lọn to, son môi đỏ rực, cơ thể gợi cảm diêm dúa chuyển động theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia, bày ra những dáng pose uyển chuyển, ánh mắt còn cố ý vô tình nhìn Cố Mặc Ngôn đang giám sát ở bên cạnh, tràn đầy quyến rũ.

Nhiếp ảnh gia Lý Nam của tòa soạn nhìn mà ch ảy nước miếng, Hiểu Khiết híp mắt, lấy cùi chỏ thụi mạnh cậu ta một cái, nhắc nhở chú ý làm việc.

Lý Nam miễn cưỡng lườm cô ấy một cái, nói: “Để tôi nhìn thêm tí nữa đi.”

Tô Thư Nghỉ nhìn Cố Mặc Ngôn trong phòng, vẫn là khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú, không hề có ý gì với Tả Dao.

Ừ, tốt lắm, xem ra anh vẫn có quy tắc.

Tô Thư Nghỉ nghĩ vậy, nhưng lại thấy đau đầu.

Đương nhiên cô biết Tả Dao và Cố Mặc Ngôn không có gì, nhưng nếu không có tí gì thì tòa soạn cô viết tin thế nào?

Nếu… Nếu cô chụp được hai người họ này nọ với nhau, vậy chẳng phải bán đắt như tôm tươi à?

Cô thừa nhận cô hơi kì cục, lại đi hi vọng chụp được cảnh chồng mình nhập nhằng với người phụ nữ khác, nhưng nói đi nói lại, thật sự cô quá tin tưởng Cố Mặc Ngôn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 257


Chương 257

Thế là cô vỗ vai Lý Nam, thấp giọng nói: “Nhất định phải chọn đúng góc, bám sát Tả Dao và Cố Mặc Ngôn, chỉ cần hai người lại gân nhau là chụp ngay! Cơ hội khó gặp!”

Thế nhưng, đến tận khi nghỉ ngơi, Tả Dao vẫn chưa có cơ hội lại gân Cố Mặc Ngôn, đến ánh mắt cũng chưa chạm nhau.

Tô Thư Nghi sốt ruột chết mất.

Như vậy sao mà được, không có tí tin sốc nào cải Họ đến đây vô ích rồi à?

Cố Mặc Ngôn vần luôn chờ Tô Thư Nghị, nhanh chóng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn sốt săng đến ửng đỏ của cô.

Hai người chạm mắt nhau, cô lập tức bĩu môi hướng về phía Tả Dao, ý bảo Cố Mặc Ngôn làm gì đó.

Cố Mặc Ngôn lạnh mặt.

Cô đang ép anh mập mờ với người phụ nữ khác?

Tô Thư Nghi không nhận ra biểu cảm của Cố Mặc Ngôn mà cứ dùng tay chỉ chỉ Tả Dao, ý tứ đã rất rõ ràng.

Nhưng Cố Mặc Ngôn vẫn không phối hợp.

Hiểu Khiết và Lý Nam cũng gặp rắc rối.

“Chị Thư Nghi, chúng mình chỉ chụp được Tả Dao đang chụp quảng cáo và Cố tổng cũng ở đó thôi, hai người không đụng chạm gì thì phải làm sao?”

Tô Thư Nghi nghĩ ngợi, nói: “Đợi thêm chút nữa, đợi Tả Dao chụp quảng cáo xong đã.”

Chụp quảng cáo hai tiếng, Tả Dao cũng mệt rồi, quyết định tan làm.

Trợ lý của Tả Dao nhanh chóng đưa nước ép cho cô ta.

Tả Dao uống mấy ngụm nước ép rồi vội đi về phía Cố Mặc Ngôn.

Hai mắt Tô Thư Nghỉ sáng rực, Lý Nam cũng lặng lễ giơ máy ảnh lên.

“Cố tổng!” Tả Dao ngọt ngào gọi tên anh.

Mùi nước hoa nồng nặc lại gần, Cố Mặc Ngôn thật sự không chịu nổi.

Nhất là bên cạnh còn có khuôn mặt chờ mong của Tô Thư Nghị, anh lại càng bực bội hơn, không muốn nhìn người phụ nữ nóng bỏng trước mặt thêm nữa, cứ thế quay ngoắt đầu bỏ đi.

Tả Dao ngây người, đang định đuổi theo.

“Tả Dao, Tả Dao!” Thì nhân viên trang điểm đã gọi, làm chân cô ta khựng lại: ‘Cô có điện thoại, công ty điện ảnh gọi tới.”

“Được, tôi biết rồi.” Nhìn theo bóng lưng Cố Mặc Ngôn rời khỏi, Tả Dao bực bội dậm chân.

Tô Thư Nghi ở bên cạnh cũng rất ảo não.

Suýt thì chụp được hai người chung khung hình rồi!

Nhưng Cố Mặc Ngôn đi rồi, chẳng còn gì để chụp nữa, ba người chỉ đành rời khỏi studio. Sau khi quay về nhận được sự chế nhạo của Khưu Duyệt và nỗi thất vọng của Tưởng Dung Châu, Tô Thư Nghi mới tan làm.

Tan làm về nhà, Cố Mặc Ngôn đã ở nhà rồi.

Cô vừa bước vào, anh đã lườm cô: “Về rồi đấy à?”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 258


Chương 258

“Hôm nay anh về sớm thế.’ Tô Thư Nghỉ vừa cởi giày vừa đáp, nhìn Cố Mặc Ngôn, không khỏi nhíu mày: “Hôm nay, sao anh không nói chuyện với Tả Dao?”

Tô Thư Nghi không nhắc còn đỡ, vừa nhắc là Cố Mặc Ngôn lại cọc.

Nào có vợ ai tự tay đẩy chồng mình vào vòng tay người phụ nữ khác?

Cô không quan tâm cảm nhận của anh đến vậy luôn ư?

Hay là, cuộc hôn nhân không có nền tảng tình yêu thì có thể đem ra giao dịch với bất cứ thứ gì?

Sắc mặt Cố Mặc Ngôn càng trầm xuống: “Em mong chồng em mập mờ với phụ nữ khác đến thế cơ à?”

Tô Thư Nghỉ ngây người, giờ mới nhận ra Cố Mặc Ngôn đang không vui. Cô vội xua tay, dịu giọng nói, “Em không có ý đó, chỉ bảo anh với Tả Dao đứng gần nhau hơn một chút, trông thân thiết hơn một chút, thế mới tiện cho em chụp ảnh.”

Tô Thư Nghi nói rất nghiêm túc, không hề có cảm giác sai trái nào hết.

Dù sao cũng chỉ là chung khung hình, tòa soạn của họ chỉ cần tung ảnh, còn lại cứ để cho cư dân mạng tưởng tượng, thế là đủ rồi. Cô thấy có gì quá đáng đâu.

Nhưng câu này vào tai Cố Mặc Ngôn lại vô cùng khó nghe.

Giọng anh lúc nào lạnh đến cực điểm: “Tô Thư Nghi, chồng em mập mờ thân thiết với người phụ nữ khác, em cũng không tức giận à?”

“Chỉ chụp một tấm ảnh thôi mà, hai người cũng có chuyện gì thật đâu.” Tô Thư Nghi biện hộ, không hiểu rốt cuộc Cố Mặc Ngôn đang tức giận điều gì.

Sắc mặt Cố Mặc Ngôn ngày càng khó coi.

“Tô Thư Nghỉ, em còn muốn anh với Tả Dao có chuyện đến mức nào? Nắm tay, ôm ấp, hôn hít?” Anh thấp giọng hỏi, đồng thời đẩy xe lăn, dừng trước mặt Tô Thư Nghị, nhìn thẳng vào mắt cô.

Tô Thư Nghỉ rụt cổ, làm lành nói: “Cũng vì em tin tưởng anh thôi mà. Chỉ là em thật sự rất cần tin hot, dù sao cũng chỉ là tin đồn thôi, sau đấy lại đính chính cho anh được không? Anh coi như giúp cho sự nghiệp vợ mình đi mài”

Không được!

Cố Mặc Ngôn thật sự không ngờ, lại có một ngày mình bị chọc giận tới vâ vì chuyện của một cô gái nhỏ.

Nhưng đáng chết là, thấy Tô Thư Nghi làm nũng cầu xin, khuôn mặt ửng hồng làm anh hận không thể cắn một miếng cho bớt giận.

Thế là, anh kéo lấy tay cô, nói bằng giọng điệu khó lường: “Em thấy anh kéo tay Tả Dao thế này được không?”

“Được đói” Tô Thư Nghỉ ngây thơ quyết đoán trả lời.

“Thế này thì sao?!” Cố Mặc Ngôn mạnh mẽ túm lấy vai cô, xích lại gần cô hơn.

Tô Thư Nghỉ liên tục gật đầu, còn nói “Còn được hơn nữa!”

Mặt Cố Mặc Ngôn đen đến như mài được ra mực.

Thế này mà cũng được?

Cô gái này, rốt cuộc có ý thức được nguy hiểm không!

Trong mắt Cố Mặc Ngôn bỗng lộ ra tia lạnh, Tô Thư Nghỉ ý thức được chuyện này hơi sai, thế nhưng, đã muộn rồi, Cố Mặc Ngôn mạnh mẽ ấn cô lên sofa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 259


Chương 259

Tô Thư Nghỉ nhận ra anh muốn làm gì, khuôn mặt cô đỏ bừng, định giãy dụa nói: “Cố Mặc Ngôn, anh bỏ em ra! Anh mà dám thế này với Tả Dao, em tuyệt đối không tha thứ cho anhil”

Nghe vậy, cuối cùng Cố Mặc Ngôn cũng thoải mái hơn.

Ồ, thì ra Tô Thư Nghi với anh cũng có điểm mấu chốt.

Không được thế này với Tả Dao?

Tức là được thế này với cô?

Cố Mặc Ngôn thấp người xuống hơn nữa, giữa hai người không một kế hở.

“Cố Mặc Ngôn, anh đừng như thế… Cơ thể Tô Thư Nghi bắt đầu thay đổi, mềm nhữn không dùng nổi sức.

Cố Mặc Ngôn cảm nhận được phản ứng của Tô Thư Nghi, càng tiến quân không chút kiêng dè, cởi váy Tô Thư Nghi ra.

“Phóng viên Tô, đây không phải studio, không có ai chụp trộm chúng ta được “

đâu.

Bờ môi anh mềm mại, tràn đầy tình ý, hôn đến nỗi Tô Thư Nghi như muốn vỡ vụn.

Anh rất dịu dàng, biết làm thế nào để cô càng thêm dễ chịu và yên tâm.

Tô Thư Nghỉ không chống cự nữa, vòng tay ôm lấy anh.

Phụ nữ cũng như một đóa hoa, ở trước mặt người mình thương mới nở rộ, tỏa ra hương thơm khiến người ta mê đăm. Từng tấc da thịt mềm mại bóng bảy đều khiến người đàn ông muốn cẩn thận nâng niu.

Hai người nằm dài trên ghế sofa lớn, tuy hai mà một.

Cảm nhận được sự dịu dàng của Tô Thư Nghỉ trong lòng mình, Cố Mặc Ngôn rất hài lòng.

Tô Thư Nghỉ như này, là của anh, là của riêng Cố Mặc Ngôn anh thôi.

Sáng hôm sau.

Cố Mặc Ngôn dậy trước, đắp cho Tô Thư Nghỉ trên sofa một tấm thảm.

Cô vẫn ngủ say, chắc tại tối qua quá mệt.

Khuôn mặt Tô Thư Nghi rất hoàn mỹ, lông mi cong dài cụp xuống, sống mũi tỉnh tế hoàn hảo, như một cô búp bê ngủ mãi không tỉnh.

Mắt Cố Mặc Ngôn thoáng động.

Chuyện tin đồn với Tả Dao là Tô Thư Nghi quá tùy hứng quá nghĩ thoáng, nhưng chắc vì từ đầu cô đã ỷ lại anh, chấp nhận anh, tin tưởng anh, nên mới yêu cầu vô lý như Vậy.

Cố Mặc Ngôn thử hiểu suy nghĩ của cô, nhưng anh vân không chấp nhận được.

Trong lòng cô trong mắt cô, sao có thể thoải mái chấp nhận một sao nữ Tả Dao như vậy chứ?

Trong tình yêu, ai cũng nên ích kỷ.

Nếu chuyện này đổi thành Cố Mặc Ngôn, anh sẽ không để bất kỳ ai làm vậy với Tô Thư Nghỉ, nhìn một cái thôi cũng không được.

Lần trước tổng biên tập Hoàng ở thành phố Q say xỉn, muốn gây chuyện động tay động chân với Tô Thư Nghị, tới giờ anh vẫn nhớ cơn giận của mình.

Nhưng Tô Thư Nghi thì sao? Để hoàn thành công việc ở tòa soạn, cô lại năm lần bảy lượt khiêu chiến cực hạn của anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 260


Chương 260

Chẳng lẽ người phụ nữ Tô Thư Nghỉ này không biết ghen à?

Thế nhưng, hôm qua ở studio anh cũng nhìn thấy dáng vẻ chăm chỉ làm việc của Tô Thư Nghỉ, có lẽ cô cũng không dễ dàng gì, cố găng hết sức để lấy được tin hot, chỉ muốn được người khác công nhận và tôn trọng, dùng hành động thực tế để chặn lại lời đánh giá phiến diện cũ kỹ của họ.

Nghĩ vậy, anh đi sang một bên, gọi một cuộc điện thoại.

Lúc này, Tô Thư Nghi đã tỉnh, cảm thấy eo xót lưng đau.

Cố Mặc Ngôn vừa gọi điện xong, bước tới ngồi xuống, ôm lấy cô, để cô tựa vào vai mình.

“Tối qua anh xin lỗi.” Anh thấp giọng nói: “Anh không muốn cãi nhau với em, chỉ là anh không muốn liên quan không cần thiết tới Tả Dao.”

Tô Thư Nghi ngoan ngoãn gật đầu, cũng thấy hôm qua mình hơi quá đáng, nói: ‘Em biết rồi, em không nghĩ nhiều đến thế, em chỉ là quá muốn hoàn thành nhiệm vụ thôi.”

Thấy Tô Thư Nghỉ ngoan ngoãn như vậy, Cố Mặc Ngôn cũng vui vẻ hơn.

Nhưng lúc này, anh cũng hơi tò mò, Tô Thư Nghỉ luôn dịu dàng nghe lời, lúc ghen tuông trông sẽ như thế nào đây?

“Muốn hoàn thành nhiệm vụ đúng không?”

Anh thấp giọng nói, giọng điệu khó lường: “Em yên tâm, em sẽ hoàn thành được nhiệm vụ, anh vừa xếp lịch tối nay đi ăn cơm với Tả Dao rồi, em có thể chụp cho đủ.

“Thật à! Ăn ở đâu?” Tô Thư Nghi ngạc nhiên nhìn anh, như thể nhặt được kho báu lớn. Vừa rồi cô còn mặt ủ mày chau, giờ đã tràn đầy ý cười.

Đôi mắt Cố Mặc Ngôn lại tối xuống.

Cô gái này, kiểu gì cũng có ngày tức chết anh.

Nghe thấy anh ăn cơm với phụ nữ lạ, cô còn vui vẻ thành thế này?

“Bảy giờ tối nay, nhà hàng Tiểu Giang Nam, em nhớ không?”

“Đương nhiên là nhớ, là nhà hàng lần trước em đi xem mắt gặp trai đểu.” Tô Thư Nghi đứng lên, vui vẻ nói: “Tốt quá, lần này nhất định sẽ chụp được tin hot! Cảm ơn anh, Cố Mặc Ngôn!”

Tô Thư Nghỉ cảm kích nói với Cố Mặc Ngôn, sau đó lập tức lên tầng tắm rửa thay quần áo.

Cố Mặc Ngôn nhìn thay bóng lưng cô, ánh mắt tối sầm lại.

Người vợ biết tin phụ nữ lạ đi ăn nhà hàng với chồng mình xong lại vui vẻ như con chim non, chắc trên đời chỉ có mình Tô Thư Nghi thôi nhỉ?

Nếu là cô gái khác, chắc sẽ chửi thẳng mặt chồng mình một trận, hoặc ôm chân chồng khóc đến chết đi sống lại, không cho anh ra ngoài, hoặc có khi còn kề dao vào cổ, tức đến mức đi liều mạng với Tả Dao mới đúng.

Nhưng Tô Thư Nghi lại…

Haiz.

Được rồi, vậy để anh xem, rốt cuộc giới hạn của cô ở đâu?

Cố Mặc Ngôn khẽ cười một tiếng, đi làm một mình.

Sáng sớm Tô Thư Nghi đã vui vẻ đến tòa Soạn.

Khưu Duyệt lại cười mỉa, nói: “Phóng viên Tô, nghe nói hôm qua đi săn tin các cô trắng tay, thế mà vẫn vui vẻ như vậy. Cô đúng là lạc quan quá nhỉ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 261


Chương 261

Tô Thư Nghỉ liếc nhìn cô ta, không đôi co với cô ta. Cô thật sự không biết đáp trả những lời chọc ngoáy này như nào, cũng không muốn phá hoại tâm trạng tốt hôm nay.

Trong văn phòng, cô hăng giọng, tuyên bố: “Các đồng chí, tôi nhận được tin mới nhất, tối nay Cố tổng sẽ ăn tối với Tả Dao!”

Hiểu Khiết và Lý Nam nghe tin, vui vẻ tới nỗi võ tay, reo hò chị Thư Nghỉ vạn tuế.

Còn Khưu Duyệt thì tức nổ mũi, đầu cũng như thể sắp sửa bốc khói tới nơi.

Tiếng reo hò trong phòng làm việc lớn đến mức ngay cả phòng của Cố Gia Huy cũng nghe thấy rõ.

Anh ta gọi Tô Thư Nghỉ tới phòng làm việc của mình.

Anh ta nhìn qua cánh tay cô, ánh mắt đầy vẻ ân cần: “Vết thương của em đã lành chưa? Có để lại sẹo không?”

Tô Thư Nghi lắc đầu, nói: ‘Chăm sóc rất kỹ, không để lại sẹo đâu.”

Trò chuyện xong vài câu, trong phòng bỗng trở nên yên tĩnh.

Ở căn phòng này, Cố Gia Huy từng nhiều lần xảy ra xích mích với Tô Thư Nghi. Chính tại nơi này, anh ta đã từng hận cô, trách măng cô, làm khổ cô. Lúc đó Tô Thư Nghỉ hẳn là rất tổn thương.

Anh ta sai rồi, sai nhiều đến nỗi chính anh ta cũng không thể tự tha thứ cho mình.

“Tô Thư Nghi, anh không có ý sắp xếp em đi theo Cố Mặc Ngôn để lấy tin tức, đó là ý của Tưởng Dung Châu.” Nhìn vẻ mặt cảnh giác của Tô Thư Nghĩ, Cố Gia Huy vội vàng giải thích: “Lần này anh thật sự không bày mưu tính kế gì cả, sau này cũng sẽ không đối xử với em như vậy nữa, em sẽ tha thứ cho anh chứ.”

Ban đầu Tô Thư Nghi cũng cảm thấy những chuyện mà Gố Gia Huy làm không thể nào tha thứ được, anh ta đã làm cô tổn thương sâu tận tâm can.

Nhưng lần trả thù đó, chính anh ta đã xông vào biển lửa, bất chấp nguy hiểm đến tính mạng mà cứu cô ra, tất cả những điều này còn chưa đủ để tha thứ sao.

Người ta thường nói yêu càng nhiều thì hận càng sâu. Sở dĩ Cố Gia Huy hận cô là bởi vì anh ta không biết được sự thật, mặc dù trước nay anh ta cũng chẳng bao giờ cô.

Tô Thư Nghi trả lời: ‘Cố Gia Huy, tôi không muốn dính dáng gì tới anh nữa, thế nên tôi sẽ không hận anh nữa, tôi tha thứ cho anh.

Cô đang đứng trước mặt anh ta, nhưng anh ta lại có cảm giác giữa hai người cách xa ngàn dặm.

Ánh mắt Cố Gia Huy lóe lên, không thể tiếp †ục câu chuyện này nữa, đành lảng sang chuyện khác: ‘Vừa rồi ở bên ngoài mọi người vui vẻ như thế, chẳng lẽ em không lo lắng giữa Cố Mặc Ngôn và Tả Dao thật sự có gì đó hay sao? Mọi chuyện trước nay không có lửa làm sao có khói. Giữa nam và nữ ngoại trừ tình yêu ra thì không thể nào tồn tại tình bạn được”

Tất nhiên cô hiểu rõ những gì Cố Gia Huy nói. Nam và nữ khi ở cạnh nhau lâu, cho dù là tình bạn thì một ngày nào đó cũng sẽ trở thành tình yêu.

Nhưng Cố Mặc Ngôn không phải là người như vậy. Cố Mặc Ngôn là một người đàn ông đứng đắn, trong sạch.

Tình cảm lâu bần của anh đối với Trình Thu Uyển, sự quan tâm che chở mà anh dành cho cô hoàn toàn không phải là điều mà bất kỳ người đàn ông nào cũng có thể làm được.

Tô Thư Nghi nhìn vào mắt Cố Gia Huy: “Tôi †in tưởng anh ấy. Cố Mặc Ngôn là chồng tôi, tôi là người hiểu anh ấy rõ nhất. Chỉ là một nữ diễn viên Tả Dao mà thôi, so với Trình Thu Uyển năm đó thì còn kém xa.”

Cố Gia Huy sững sờ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 262


Chương 262

Cô ấy biết Trình Thu Uyển sao?

Xem ra Cố Mặc Ngôn đã nói hết mọi chuyện cho cô biết. Quan hệ giữa hai người họ đúng là cực kỳ bền chặt.

Anh ta hỏi ngược lại: “Đã không còn Trình Thu Uyển nữa, bây giờ đang nói em đấy, Tô Thư Nghị, hai người mới quen nhau chưa được bao lâu, em hiểu con người chú ta đến thế sao?”

Tô Thư Nghi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, chậm rãi nói: ‘Có những người chỉ cần nhìn một cái là thấu hiểu cả cuộc đời. Hai người ở bên nhau thì phải tin tưởng lần nhau, tôi tin tưởng Cố Mặc Ngôn, cũng như Cố Mặc Ngôn tin tưởng tôi vậy.”

Sau khi Tô Thư Nghỉ ra khỏi phòng làm việc, Cố Gia Huy vấn luôn suy tư về câu nói Sau cùng của cô.

Anh ta đã phạm phải sai lầm lớn nhất, không đáng có nhất trong cuộc đời mình, đó là không tin tưởng Tô Thư Nghi.

Cái ngày còn hồn nhiên vui vẻ như một bông hoa dành dành trắng, sự ngây thơ, lương thiện và cứng cỏi của cô đã khiến anh ta sỉ mê, rồi đem lòng yêu cô.

Nhưng anh ta là con nhà quyền quý, biết bao nhiêu người khao khát cuộc sống giàu có của anh ta, thế nên anh ta mới giấu cả Tô Thư Nghi.

Về những tấm hình năm đó, anh ta chẳng thèm nghĩ ngợi mà nhất quyết cho rằng Tô Thư Nghỉ đã phản bội mình. Nếu như anh †a chịu nghe cô giải thích, chịu bình tĩnh lại và phân tích kỹ càng thì có lẽ giờ đây họ đã không trở thành những người xa lạ.

Cố Gia Huy biết mình đã mất đi Tô Thư Nghỉ, hoàn toàn mất đi tình yêu của cô rồi.

Ban ngày đi làm bận rộn, đến tối, Tô Thư Nghỉ và mọi người sắp xếp các thiết bị xong xuôi rồi cùng nhau đến nhà hàng Tiểu Giang Nam.

Sáu rưỡi họ đã có mặt ở chỗ bàn ăn được đặt trước.

Hiểu Khiết và Lý Nam đóng giả thành một đôi tình nhân.

Họ mang theo máy ảnh nấp ở một nơi khó bị phát hiện, chờ đợi mục tiêu.

Đúng bảy giờ, quả nhiên họ nhìn thấy Cố Mặc Ngôn và Tả Dao lần lượt đi vào nhà hàng.

Sắp có kịch hay rồi đây.

Tối nay Tả Dao ăn mặc vô cùng lộng lẫy, vừa nhìn đã biết ngay là dày công trang điểm tỉ mỉ rồi mới tới.

Vóc dáng hoàn hảo của cô ta đúng là khiến Tô Thư Nghỉ tự thấy không sánh bằng.

Chiếc váy khoét cổ sâu làm tôn lên vòng một đầy đặn. Tả Dao còn đánh mascara rất đậm, cực kỳ phù hợp khung cảnh đêm tối này.

Hiểu Khiết than thầm: “Đúng là nữ thần quốc dân có khác.”

Còn Lý Nam thì đã ngẩn người từ lâu.

“Này, hai người chuyên nghiệp chút đi, cái quan trọng nhất là hôm nay phải chụp được ảnh đấy.” Tô Thư Nghi buồn cười nhắc nhở hai người họ tỉnh táo đầu óc.

Ở bàn ăn bên kia, Tả Dao chọn đồ ăn xong, tâm mắt không rời khỏi Cố Mặc Ngôn một giây.

Cô ta cúi đầu cười khẽế:”Cố tổng khó hẹn thật đấy, bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau nhỉ?”

Cố Mặc Ngôn lịch sự đáp lại: “Chỉ cần đôi bên có hợp tác, chúng ta chắc chắn sẽ lại gặp nhau.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom