Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Ngôi Trường Phù Thủy

Chương 38: Điều kì lạ


Xin được miễn trừ việc cả bọn đã được đưa về trường như thế nào và Kaito cùng đồng bọn đã bất đắc dĩ phải tiết lộ vụ ma cà rồng với Thần Sáng ra sao. Hiện tại dưới bệnh thất:

- Làm sao mà con bé có thể bị thương đến mức như thế này được ? - Bà y tá dưới bệnh thất tự hỏi

Con bé ở đây là Chihiro. Vì hấp thụ lại đòn đánh của Kaito mà nội tạng của nọ bị tổn thương nghiêm trọng, da lại có nhiều vết bỏng nặng do quá tải. Bà y tá đã tự nhốt mình cùng cô bé trong bệnh thất cả giờ, trước khi bước ra, nói với cả bọn với vẻ trầm trọng:

- Cô bé đó đã tạm thời qua cơn nguy kịch. Nhưng tôi không nghĩ em ấy có thể tỉnh lại đâu, thường là vậy...

Tin này gây ra một làn sóng chấn động với cả bọn nói chung và Kaito nói riêng. Chưa bao giờ người ta lại thấy một Kaito trầm lắng khủng khiếp như thế. Cậu ngồi, tay chống cằm, mắt nhìn cô em gái không rời, bên trong là một cuộc dằn vặt lương tâm dữ dội . Aoko lẳng lặng ngồi bên cạnh Kaito, không biết phải nói gì làm gì. Kazuha, Heiji và Shiho cũng đứng xung quanh giường Chihiro một cách ái ngại. Vài tiếng sau, Shinichi tỉnh lại, cùng Ran nhập bọn luôn. Khổ thân nhóc Aoi bị bỏ rơi vì bà y tá đã phán là vài ngày sau nó sẽ tỉnh lại.

Và đúng là 4 ngày sau nó tỉnh lại thật và gia nhập vào team túc trực bên cạnh giường Chihiro. Việc học hành cũng không đến nỗi quá khó khăn phần vì nhà trường còn đang lao đao vụ cả đám bị tấn công lần 2. À, bố mẹ Kaito cũng lần đầu xuất hiện, và cả bọn được biết nhà Kuroba là hoàng tộc. Thế nên 2 anh em mới mạnh đến vậy nhưng cái sự lầy lội này thật là...

6 giờ tối. Trước khi đi ăn tối, cả đám cùng vào thăm Chihiro một lúc. Ngay trước khi kéo ra đã có một điều kì lạ xảy ra. Viên Saphire vẫn yên vị trên cổ Chihiro bỗng nhiên phát sáng. Thứ ánh sáng xanh dương rực rỡ, tuyệt đẹp ấy bao trọn lấy thân hình nhỏ bé quấn đầy băng trắng kia rồi khẽ khàng nâng con bé lên không trung. Chihiro lơ lửng trên không một lúc lâu trước ánh mắt ngạc nhiên tột độ của bọn. Ngay cả Kaito - người được nghĩ là hiểu biết nhiều nhất về mặt dây chuyền đó cũng phải há hốc miệng. Trước khi cả đám kịp định thần lại thì Chihiro đã hạ xuống tự lúc nào

Lần thăm thứ 2. Chuyện lạ lại nối tiếp chuyện lạ. Chihiro có vẻ hơi tỉnh, đôi mắt màu hổ phách dần mở ra. Khỏi phải nói cũng biết là mọi người vui đến mức nào. Kaito có vẻ không kiềm chế được, lập tức lao đến ôm lấy cô em gái vừa ngồi dậy, lắc lia lịa khiến con bé phải la oai oái mới chịu buông ra. Chihiro đã lấy lại được khuôn mặt tươi tỉnh thường ngày. Con bé xé băng ra và thản nhiên hỏi:

- Có gì ăn không ạ ? Em đói quá!

HẾT CHAP



 
Chương 39: Trở lại


Sau khi Chihiro hồi phục được hơn một tháng, không hiểu vì sao Thần Sáng ở trường rút gần hết. Tất nhiên vẫn còn một bộ phận nhỏ đóng lại tại trường, nhưng có vẻ như họ đã có công việc quan trọng hơn để giải quyết thì phải.

Mà việc quan trọng của Thần Sáng là gì mặc kệ, việc quan trọng của học sinh bây giờ là:

HỌP PHỤ HUYNH!!!_ Thánh Hẹ vẫn luôn trung thành với kiểu thông báo đặc trưng.
Họp phụ huynh luôn gây rạn nứt gia đình, dù là Muggle hay là phù thủy (trừ khi bạn là con nhà người ta như Ran chẳng hạn). Nhưng cũng may mắn (hoặc xui xẻo) cho lũ năm 5, on thi OWL  sấp mặt thì cũng lấy đâu ra thời gian mà nghịch ngợm nhiều.

Nhưng Kaito có vẻ không vui tí nào khi năm nay có một thay đổi vô cùng bất lợi. Chihiro đã nhận được một bức mật báo của nhỏ hầu gái thân cận, nói rằng thay vì xù như mọi năm, bố mẹ của cả hai sẽ tới để họp và "giải quyết công chuyện". Tin này thực sự đã làm hai anh em bối rối mất mấy phút.

Và...here come the day (ngày đó tới òi)! Nói thật là chưa từng thấy kì họp phụ huynh nào muôn hình muôn vẻ như vậy. Từ những vị "thuần chủng cao quý" mặt hất lên trời ăn mặc bảnh chọe, tới những bố mẹ Muggle ngơ ngác tới mọi thể loại xung quanh. Nhưng nhị vị phụ huynh nhà Kuroba vẫn chưa thấy đâu.

_Mấy người đó vẫn chưa tới_  Kaito nheo mắt_Hay lại xù như mấy năm trước nhỉ?

_Nhưng bố mẹ tớ thế nào cũng đến, nên cứ đợi đi_Shinichi nói rồi ngó xuống dưới_Mà tưởng em không đi cơ mà Chihiro?

_Kệ em_Chihiro càu nhàu_Theo nhỏ hầu thì họ chắc chắn tới, không cần lo.

Và rồi họ tới thật. Bố mẹ nhà Kudou đến trước, cả hai đều mặc áo chùng thường thấy ở Bộ Pháp Thuật. Ngay khi nhìn thấy Shinichi, mẹ cậu hét lên "Shin-chan!" rồi lôi cậu đi luôn.

Không lâu sau, bố mẹ nhà Kuroba đến. Họ mang một vẻ ngoài rất chuẩn phù-thuỷ-bình-thường, đi qua như không thấy hai đứa nhóc ở đó. À, chỉ là "như" thôi, vì chỉ bằng một câu nói nhỏ Toichi đã làm cả hai anh em khốn khổ lạnh buốt cả sống lưng:

_Hai con còn không mau thu dọn đồ đạc đi.

Tạm thời chúng ta đến với buổi họp phụ huynh.

Chuyện đi họp phụ huynh ở trường phù thủy cũng không được bình thường cho lắm. Đầu tiên là sự "đa dạng văn hóa " ở chỗ này. Từ mấy ông bà thuần chủng "cao quý" ăn mặc bảnh chọe mặt song song với giời, tới những người bình dân hơn vui vẻ chào người quen, tới cả những Muggle đang vô cùng hoang mang trong cái lâu đài không có gì bình thường này. Và đối tượng Muggle ngơ ngác như thế thì 100% là sẽ lạc, nên mấy tấm bản đồ lấp lánh to đùng rối rắm được đặt ở mọi nơi, tạo ra một không khí lễ hội còn hơn cả đêm Noel. 

Thể thức họp cũng khác thường. Mỗi nhóm 10 phụ huynh sẽ vào gặp giáo sư một môn để được thông báo về tình hình học tập môn đó của con mình, sau đó cầm nhận xét, rồi đi gặp giáo sư khác. Cái này cũng dễ hiểu thôi, vì trường Hogwart học theo môn chứ không học theo lớp. Đáng lẽ là thứ tự phụ huynh vào phụ thuộc vào thứ tự trong bảng chữ cái của học sinh, thế mà chẳng hiểu sao bố mẹ Shinichi lại được vào rất sớm. Hack chăng?

Điều còn khó hiểu hơn  là thế nào mà bố mẹ Kaito lại là một trong những người họp xong cuối cùng. Mà thôi, tạm thời kệ xác mấy điều kì lạ, giờ chúng ta xem tình hình nhóc Chihiro trong phòng bếp.

Lý do nó ở trong đó khá đơn giản: Aoi tìm được con bé đi lại thất thần trong lâu đài , thế là bà chị lôi con em vào nhà bếp trường chén đồ ăn cho hồi tâm. Sau khi cù quả lê trong bức tranh dưới tầng một để nó biến ra cái tay nắm cửa, Aoi đẩy Chihiro vào cái nhà bếp rộng rãi, thơm phức và đầy nhóc gia tinh. À, gia tinh là một sinh vật kì cục cao bằng 2/3 hai đứa, có hình dáng mấy con yêu da nhợt nhạt mặc bất cứ cái gì có thể trừ quần áo. Bọn nó coi việc làm nô lệ là lẽ sống, tự mình làm việc quần quật và trừng phạt bản thân nếu cần, coi việc có lương và quần áo là sự sỉ nhục, và tuân lệnh chủ vô điều kiện. Khi Aoi nói bằng giọng điệu khá lịch sự nó vẫn dùng với người lạ ("Tôi lấy ít đồ được chứ?"), tất cả gia tinh trông như vừa được ban phước vậy. Sau một hồi chén thù chén tạc (với nước cam, trà sữa và bánh ngọt), cuối cùng Chihiro cũng tỉnh. Khi bị Aoi gặng hỏi, nó bịa ra chuyện làm nổ tung một cái vạc của ông thầy độc dược và giờ bố mẹ sắp biết được chiến tích của nó. Aoi có vẻ không tin lắm, nhưng cũng không hỏi nữa.

Thế còn Kaito ở đâu? Đồng chí ấy đang cùng Shinichi bám đuôi bố mẹ nhà Kudo, tới nơi hai cu cậu tin là hai bên gia đình sắp sửa gặp mặt và thảo luận. Cả hai bám theo được hai con người này lên lầu 7, cho tới khi phu nhân Kudo đột ngột quay lại, nắm tai thằng con hất thẳng xuống cầu thang.

_Đau không?_Kaito hỏi sau khi né đẹp cú ngã của tên bạn.

_Đau muốn chết..._Shinichi nằm sải lai đáp.

-                                                                                HẾT CHAP                                                                                -
 
Chương 40: Gặp mặt.


Nếu bạn hỏi hai người kia đang đi đâu, thì câu trả lời đây. Đến đối diện bức tranh ông thầy dạy ba lê cho con quỷ khổng lồ, họ gõ vào tường. Và một cánh cửa hiện ra từ hư không, cả hai người mở cửa bước vào.

_Thật có diễm phúc mới có cơ hội diện kiến hoàng gia Vampire như thế này_Yukiko nói một cách thanh lịch.

Căn phòng ngoài bàn ghế đủ cho bốn người ra thì chẳng có gì, tất nhiên là trừ bố mẹ nhà Kuroba đã ở đó từ bao giờ. Chikage cũng vô cùng nho nhã đáp lại:

_Cũng khó có diễm phúc gặp người cao cấp của Bộ như vậy.

Sau màn chào hỏi đầy khách sáo, đôi bên bắt đầu vào việc chính. Toichi rút một tập hồ sơ dày cộp từ trong cặp ra,  rồi đặt rải từng tệp nhỏ hơn bên trong lên bàn. Yusaku có vẻ ngạc nhiên:

_Những vụ án nhắm vào nhân viên Bộ dạo gần đây?

_Đúng. Và bọn họ là người của tôi cả đấy_Toichi nói, giọng hoiw ngậm ngùi.

_Vampire? Nhưng kết quả khám nghiệm là con người mà?_Yukiko cố che đậy bớt sự sốc.

_Đây chính là vấn đề. Nguyên nhân tử vong cũng rất bất thường: mất máu, nhưng hung khí không phải là bạc. Có lẽ có cách gì đó để biến vampire thành người, chúng tôi ở đây chủ yếu để thông báo tình hình và yêu cầu hợp tác_Chikage nghiêm túc nói.

Sau khi hai bên đồng thuận nhất trí cao và làm xong vài thủ tục, nhà Kuroba tiếp lộ điều thứ 2: họ sắp đem hai anh em trở về, và thế nào bọn trẻ cũng phản ứng gay gắt, nên sau khi hai anh em đi rồi thì nhờ nhà Kudou giải thích khéo léo để bọn trẻ chấp nhận được việc này. Yusaku dĩ nhiên đồng ý, và Yukiko cũng không phản đối gì.

Trở về với anh em Kaito và Chihiro. Sau khi chén thù chén tạc với Aoi, con bé quay về phòng sinh hoạt Ravenclaw cùng một núi bánh trên tay. Sau đó tầm 2 phút, ông anh trai cũng quay về luôn. Chihiro nuốt vội một miếng bánh, hỏi:

_Giờ anh tính như thế nào?

_Thế nào cũng không về. Chỉ thế thôi_Kaito nói, nhân tiện vớ lấy một miếng bánh ăn.

Sau đó, cả hai đi trốn.

Cụ thể, hai đứa núp dưới những hầm ngục sâu tít của trường. Khu vực này rất ngột ngạt, môi trường hỗn tạp, không phù hợp cho khứu giác chút nào. Hơn nữa, Chihiro đã chăng một kết giới xung quanh hai anh em, loại mạnh nhất con bé làm được, ngăn chặn mọi giác quan. Cả hai cứ đứng im lặng ở đó, trong tình thế rất nghẹt thở (nghĩa đen).

Bố mẹ hai anh em đã xuống dưới hầm ngục. Hai đứa con vô thức nín thở. Họ đi một vòng như đi dạo dưới căn hầm, rồi...

Viên đá Ruby của Kaito sáng rực lên, vòng cổ thít chặt quanh cổ cậu. Viên Sarphie của Chihiro cũng thế, và kết giới biến mất. Cùng lúc đó, Kaito ngã xuống, bất tỉnh. Toichi quắc mắt nhìn cô con gái:

_Giờ bố mẹ cho con lựa chọn cuối cùng: Tự về hay để bố mẹ lôi về đây?

Chihiro nén tiếng thở dài, bước đến bên Chikage. Chikage tóm vai cô, Toichi khoác vai thằng con trai, rồi bốn người biến mất.

                                   *                                                  *                                                  *

Ngày hôm sau:

_MẤY CHẾ!!!_Shinichi vung vẩy một bức thư gào thét.

Thôi khỏi cần nói là thư của ai và về cái gì. Đọc thư xong cả lũ đồng thanh rất là điếc tai:

_CÁI GÌ CƠ!!!

Phản ứng sau đó của cả lũ rất đa dạng: Heiji không ngậm được mồm lại, Shiho vắt tay lên trán, Kazuha bụm miệng lại, Aoko ngồi phịch xuống ghế, Ran trưng ra vẻ mặt rất thất thần còn Aoi thiếu điều hét lên: "Biết ngay mà!". Rồi sau đó là hội nghị nho nhỏ giữa nhóm này:

_Hôm qua thấy nó như thế em đã nghi nghi rồi_Aoi phát biểu_Giờ đúng là nó bị lôi về thật.

_Vậy đây là lý do bố mẹ bọn nó tới hôm qua_ Shinichi suy tư.

_Có phải mỗi thế không?_Ran thắc mắc_ Có thể nhờ nhà trường đuổi học được mà.

_Chắc là họ muốn giữ bí mật tuyệt đối_Shiho nói_Vampire đâu được công khai thế giới.

_Thế có cơ hội nào cho họ trở lại trường không?_Aoko lo lắng.

_Không có đâu_Heiji ngậm ngùi.

_Thôi giờ chưa làm được gì đâu_Shiho thở dài_Tạm thời giải tán đã.

Trong lúc đó, ở lâu đài Vampire:

_Xin chào mừng hoàng thân trở về ạ!

Gia đình Kuroba đã trở về lâu đài. Trong khi đám người hầu vác Kaito lên phòng, Chihiro bỏ xuống bếp tìm nhóc hầu gái thân cận.

_Vụ này rất là đột ngột_Chihiro càu nhàu_Và rất là cay.

_Xin lỗi nhé công chúa_Cô nàng hầu gái nói dù không biết sao phải xin lỗi.

_Không phải lỗi của cậu_Chihiro đáp lại với vẻ khó chịu.

_Vô cùng xin lỗi công chúa_Cô hầu gái lặp lại.

_ Cái quan trọng là ĐỪNG CÓ GỌI EM LÀ CÔNG CHÚA!_Chihiro gào lên.

Sau ba giây, nhìn vẻ mặt thuẫn ra của cô hầu, Chihiro xuống giọng:

_Xin lỗi nhé, tôi giận quá mất khôn_Rồi con nhỏ cười cầu hoà.

Sau đó tầm một ngày...

Kaito tỉnh lại trong phòng, đúng lúc con em gái đứng lù lù ở đó. Cậu chồm dậy nắm vai con nhỏ:

_Chúng ta về nhà rồi đúng không?

_Đúng_Chihiro nói với vẻ chán chường_Bỏ em ra, hết mẹ rồi đến anh tóm.

_Vậy là bọn họ cũng...

Kaito chưa kịp nói hết câu, thì cửa bật mở, một cô gái xinh đẹp đẩy một xe điểm tâm đầy ú ụ vào, vui vẻ nói:

_Chào buổi sáng, Kaito!

_Sophia..._Kaito sững sờ_ CÔ ĐI RA ĐI!!!

_Hả?

_Thì chị cứ đi ra đi_Chihiro kéo cô nàng ra, tiện thể cuỗm luôn một miếng bánh mì.

- Hết Chap -

 
Chương 41: Đính hôn ?


Trước khi nói tới số phận thảm thương của Kaito khi chuẩn bị rơi vào lễ đính hôn, hãy nói đến hoàng gia Vampire Pháp và sự chán mớ đời trong những ngày qua của Chihiro.
Trong lúc Shinichi đang vung vẩy lá thư và gào ầm ĩ hết cả trường Hogwart, thì đoàn đại biểu Pháp cũng vung vẩy cờ hiệu và thổi kèn ầm ĩ hết cả lâu đài Vampire, báo hại Chihiro phải nằm lỳ trong phòng cả buổi. Chẳng phải vì nó sợ tiếng ồn hay gì (anh em nó chuyên gia gây ồn mà), nó chỉ ngán bị soi mói cách ăn mặc và giáp mặt công chúa hoàng tử của bên đó.

Khác với mối thâm thù lâu năm của người Anh và người Pháp, vampire Anh và vampire Pháp lại có quan hệ hữu hảo hết cỡ. Và đó là lý do năm nào hoàng gia hai bên năm nào cũng đi thăm nhau, dẫn đến việc Kaito và Chihiro có cơ hội thấm nhuần sự đáng sợ của cặp đôi Shophia Mortander và Ray Mortander. Sophia năm nay 14_hơn Ray một tuổi_tiểu thư, trẻ con và mê Kaito tới phát khiếp lên được. Lý do cũng đơn giản như bất cứ cô nàng hám trai nào khác: trai đẹp có tài lại còn có duyên thì đu thôi. Cơ mà kiểu đu của cô nàng thừa tiền này thật không thể nào chịu được: có cần phải dát vàng hết phòng ngủ và phòng tắm riêng của Kaito không? Mất công thanh niên bóc trộm về rồi bị bố mẹ phát hiện. Chưa kể nỗ lực vỗ béo crush cũng may là không thành của cổ nữa. Ai đời cứ hai tiếng lại đẩy đồ ăn đi tìm người ta? Mà lại còn chẳng cho em gái người ta miếng nào nữa chứ (bạn biết vì sao Chihiro không thích Sophia chưa?). Nhưng kinh khủng nhất là những bữa tiệc của cô nàng. Phải công nhận là cô có sức sáng tạo vô thiên lủng, khi có thể làm được hàng chục bữa tiệc không trùng chủ đề, chỉ có sự ồn ào và phô trương là vẫn y nguyên (dù có làm theo phong cách vintage). Đúng là Kaito có thích tiệc tùng, nhưng không phải tiệc theo kiểu bị một đống cô nàng "yêu cái đẹp" vây quanh và xâu xé. Chưa kể, cu cậu còn bị tống cho trách nhiệm phải "nói khéo" sao cho Sophia đừng tiệc tùng nữa_điều mà có khi chỉ Chúa mới làm được. Thế nên mới có chuyện Kaito bị mẹ rầy là vừa ăn vừa nói chuyện khi ở nhà nhưng ở đây lại bị rầy vì cắm mặt vào đĩa suốt cả bữa ăn. Khổ thân, chỉ muốn tránh ánh nhìn chằm chằm của cô nàng kia thôi mà.
Cho nên khỏi cần nói Sophia đã nhảy cao tới cỡ nào khi biết mình có hôn ước với Kaito. Chẳng bù cho bên nhà trai, đục thủng mái nhà bay sang chỗ thằng bạn thân ăn bám. Ngày hôm đó, ngay sau khi cất hành lý Sophia đã tíu tít chạy thẳng xuống sảnh tìm "mẹ chồng" để chọn váy cưới rồi. Dân gian có câu "Chạy trời không khỏi nắng" quả cấm có sai đi đâu được, con bé Chihiro khốn khổ chưa ăn sáng của chúng ta trong hành trình lấp đầy dạ dày đã bị bắt...gặp, và giờ phải cùng mẹ và "chị dâu" đi tới nơi nó ngán nhất trần đời: phòng phục sức.

- HẾT CHAP -

Hú hú tui cum bách nè mọi ngừi, thổi bụi cho chiếc fic này thoiiii, không biết còn ai đọc không nữa trời :)))

 
Chương 42: Mật mã


- Cháu thấy cái này thế nào ? - Chikage chỉ vào một cái váy đuôi cá màu đen được thiết kế hết sức cầu kì đặt nơi cuối phòng

- Cháu thích cái này hơn ạ! - Sophie cầm một cái váy xòe gần đó lên

- Ừm...ta nghĩ cái này hơi trẻ con so với lễ đính hôn - Nữ hoàng Vampire nhìn chiếc váy với ánh mắt săm soi

- Còn em, em thích cái nào ? - Sophie quay sang cô nàng Chihiro đang đứng gần đó

Chihiro nhìn dãy váy một lượt, rồi vớ lầy một cái đầm dài giống kiểu mấy cô dâu Muggle mà Aoko từng cho nó xem. Sophie đón lấy chiếc váy, ngắm nghía một lát rồi quay sang Chikage:

- Cái này đẹp quá! Cháu lấy nó nhé ?

- Được đấy! - Chikage vui vẻ - Trông cũng rất hợp nữa, con có mắt chọn váy từ bao giờ thế, Chihiro ?

Con bé không đáp, dường như chẳng bận tâm lắm đến điều này, vị  nữ hoàng nhanh chóng đẩy Sophie sang phòng bên lấy số đo. Mấy cô hầu gái một thưa hai gửi, nhanh chóng đo đạc cho công chứa với vẻ mặt rất hân hạnh không hề thay đổi.

Chihiro coi như mình đã hoàn thành nhiệm vụ, bỏ xuống bếp mò ăn. Trong lúc đó, ở trường Hogwart, có 7 đứa học sinh đang mở cuộc họp nghiêm túc nhất kể từ khi tụi nó quen nhau đến giờ.

_Vạc của nó đấy_Aoi tự ném mình xuống ghế bành_Làm như nó từng sợ mấy trò đó ấy.
_Nhưng ít ra cũng phải bảo bọn mình trước chứ?_Kazuha thắc mắc_Giấu thì làm được gì?
_Nhưng nói thì hại bọn mình_Shiho thở dài_Tớ thì chả sao, nhưng hai ông con giai dễ nhảy vào cho vampire đập sấp mặt lắm.

Trước khi nồi áp suất Heiji kịp nổ, Ran chen vào ngay:
_Nhưng liệu hai người họ có để lại lời nhắn gì không? Đấy là kiểu của họ mà, họ có khi cũng muốn chúng ta giúp nữa.
_Ý hay đấy_Shinichi gật đầu_Aoko phụ trách việc này nhé.
_Ừm!_Aoko sau một hồi im lặng đến tội cuối cùng cũng đã lên tiếng.

Cả bọn giải tán, bất chấp sự bực mình của một tên nhọ từ đầu đến cuối chưa nói được câu gì. Và mọi chuyện kể từ đây suôn sẻ ngoài sức tưởng tượng.

Aoko không mất tới nửa tiếng để tìm lại được thứ Chihiro giấu trong kí túc xá: bức thư mà cô hầu gái đã gửi cho nó, cùng với một cây bút mực tím. Bức thư thì khỏi phải nói: nhỏ hầu gái thậm chí còn nhắc tới cả vụ đính hôn chính trị, khiến cả bọn mém thì té xỉu đồng loạt.
_Vậy là nó muốn bọn mình đi đánh ghen hộ Aoko hả?_ Lời nói đầu của thánh Hẹ trong chap đã mang về cho ổng một cùi chỏ của Shiho.

Biết gì đã xảy ra là một chuyện, biết phải làm gì là một chuyện khác. Cũng may, theo lời Aoi thì cây bút mực có thể giải quyết vụ này:

_Nói chung, đây là bút viết mực tàng hình. Hàng của dân Muggle, nên mấy bùa chú hiện hình của phù thủy không làm được gì, vì có bị che giấu bằng ma thuật đâu.
_Thế thì sau đọc lại kiểu gì?_Heiji thắc mắc.

_Loại này thì soi đèn tia cực tím_Aoi tháo nắp bút ra, bấm vào cặp bút hai lần. Một chùm sáng tím chiếu ra từ đầu nắp bút_Giờ đi soi hết những gì soi được vào đã.
_Em giỏi vụ này thế Aoi_Aoko trầm trồ.
_Vì đây là bút của em_Aoi cau mày_Cứ tưởng là nó thó luôn rồi đấy, mãi không trả.

Cơ mà chuyện lại phức tạp lên. Theo kết quả chiếu đèn hết nhà Ravenclaw, nơi duy nhất có kết quả là mặt sau bức thư của cô hầu gái. Nhưng kết quả này không giống mong đợi lắm. Cụ thể là như thế này:

Ofaamim qm Bom Jvckwd xrug 447
Ownerfv: H Ppakctf xhov 781
Op Bvzmvb Hhkl Ww Vqnehzk dcnm 29.
Dqqotk Byiegrvzaikwqu: Wkl Toul Wcmi Hjl Evzcr rhol 974.
-Chihiro-

Cả lũ chỉ còn một điều để nói:
_Làm màu!!!

Kể cũng hơi oan, vì bố mẹ nhà Kuroba cũng có phải dạng vừa đâu.

                                 ***
Tạm thời quay trở về lâu đài Vampire.

Đến tận hai ngày nữa lễ đính hôn mới tổ chức, nhưng từ hôm nay đã thấy đoàn ngoại giao các nước dùng hệ thống Floo tới lâu đài rồi (kể ra Sophia chọn váy cưới hơi muộn). Cũng không hẳn là vô lý, vì gần như nước nào cũng muốn nhân dịp này bàn luận chính sự với nhau, như thể riêng lễ đính hôn vẫn chưa đủ chính trị ấy. Việc này chỉ tổ làm anh em nhà Kuroba càng thêm khổ sở, vì từ bé đến lớn tụi nó chưa bao giờ ưa được bất cứ hoàng thân quốc thích nào. Người duy nhất có thể coi là ngoại lệ là hoàng tử Đức Norman, nhưng cũng chỉ dừng ở mức chấp nhận được thôi. Chưa kể đến việc cô em (hay chị nhỉ?) song sinh tên Ruby của cậu là một trong những thành viên cốt cán nhất trong fanclub (và ác mộng) của Kaito, và việc phải đi dự lễ đính hôn của hoàng tử Anh với một cô khác khiến cô nàng kẹt trong tâm trạng còn tồi tệ hơn bình thường.

Trong lúc này, Chihiro biệt tăm biệt tích và chẳng ai thèm quan tâm_con bé không kín đáo lắm trong việc xa lánh giới hoàng gia từ xưa đến nay. Cũng may, nhờ vậy nên Chihiro mới có cơ hội và thời gian ngồi hí hoáy với cái lò sưởi trong phòng nó.

Dù có bảo mật và tự cô lập đến đâu đi chăng nữa, thì hệ thống Floo của Vampire vẫn là một nhánh của hệ thống Floo Bộ Pháp Luật cung cấp.

Chihiro từng cho thông tin đó và mọi thứ gia sư dạy nó về an ninh Vampire là vô tích sự.

Cơ mà giờ thì không rồi.

- Hết chap -
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom