Cập nhật mới

Dịch Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh: Ác Ma, Ở Cách Vách

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh: Ác Ma, Ở Cách Vách

Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh: Ác Ma, Ở Cách Vách
Tác giả: Chiến Thất Thiểu
Tình trạng: Đang cập nhật




Thể loại: ngôn tình hiện đại, game online, nhẹ nhàng...

Khi game online Đế Minh tuyên bố đóng cửa vào ba năm trước đây, thì thiên tài game Mạc Bắc cùng lúc đó cũng quy ẩn điền viên. Tuy nhiên sau ba năm, một lần nữa tái xuất giang hồ nhưng cô nữ giả nam,từ bị người phỉ nhổ đến leo lên thần đàn lần nữa, khiến cho toàn dân sôi trào!

Còn anh, tuấn mỹ cấm dục, vô số fan, bảng thi đấu không người không biết. Ngay từ đầu nhập đội anh nói với cô: “An phận một chút, đừng có ý tưởng không an phận.”

Sau đó cô bại lộ thân phận, anh ngước mắt từ trước bàn, chậm rãi đứng lên: “Kết hôn trong game thì muốn bội tình bạc nghĩa? Phải không?” Tiếng nói tới gần bên tai, làm cô không khỏi chột dạ: “Nếu không anh nói làm sao bây giờ?”

Anh cúi người đặt cô ở trên bàn, hơi thở tới gần: “Làm quan hệ hôn nhân thật.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1


Editor: May

“Những chuyện đó không phải tôi làm, tôi chỉ là muốn thi đấu thật tốt…”

Lúc Mạc Bắc đi vào, nhìn thấu chính là bộ dáng anh trai cô đè thấp chính mình muốn tranh thủ.

Nhưng bên kia điện thoại hiển nhiên không muốn cho anh cơ hội này, thậm chí còn thay đổi người nghe: “Mạc Nam, anh vẫn là ngây thơ như vậy, những chuyện đó có phải anh làm hay không, quan trọng sao? Cho dù là tôi cho người hãm hại anh, thì như thế nào? Hiện tại tay anh bị thương có khác gì một phế vật, đừng lại khó xử giám đốc, cho dù giám đốc giúp anh nói chuyện, đội viên khác cũng sẽ không đồng ý anh trở về kéo thấp trình độ của chúng tôi.”

Cộp!

Tiếng cắt đứt thanh thúy làm ngón tay Mạc Nam cứng đờ thật mạnh.

Thực hiển nhiên, câu lạc bộ bởi vì anh không còn giá trị lợi dụng, đã làm quyết định vứt bỏ anh.

Không cam lòng, anh thật sự rất không cam lòng!

“Anh.” Một đạo tiếng nói hơi lạnh băng vang lên bên tai.

Mạc Nam quay đầu lại, thấy được em gái, đang định thu hồi một thân chật vật của mình.

Liền nghe Mạc Bắc nói tiếp: “Thi đấu kê tiếp, em đánh thay anh.”

“Cái gì?” Mạc Nam bị chấn động rồi, một đôi mắt lóe lên ánh sáng.

Mạc Bắc cắm túi quần, cười khẽ: “Như thế nào, anh không tin trình độ của em?”

“Sao anh lại không tin trình độ của em.” Mạc Nam nỉ non: “Nhưng……”

Mạc Bắc không chút để ý cắt đứt anh: “Bộ dáng hai chúng ta giống nhau, người trong vòng luẩn quẩn kia ai cũng chưa từng gặp qua em, em giả dạng thành anh, cũng không có người sẽ hoài nghi.”

Xác thật như thế, ngoại trừ anh, không có người biết, bí mật kia.

Ba năm trước đây, đệ nhất Quốc Phục nổi tiếng vinh quang khu A, làm vô số người chơi truy đuổi, lại ẩn lui ở thời điểm phong cảnh nhất, giới tính là nữ.

Nếu cô trở lại lần nữa, ngay cả Mạc Nam đều tưởng tượng không được, sẽ tạo thành oanh động như thế nào!

“Em thật sự muốn đi?”

“Đương nhiên.” Mạc Bắc vừa nói, vừa cầm lấy kéo, khẽ cắt mái tóc dài của mình một cái, động tác soái khí làm tim người ngừng đập, lúc nghiêng mắt lần nữa, một đầu tóc ngắn màu đen hỗn độn mang theo sắc bén mơ hồ: “Anh phải để cho những người đó biết, anh trai em không phải ai muốn khi dễ, là có thể khi dễ.”

Một tháng sau.

Nhà ga Cao Thiết.

Bởi vì là kỳ nghỉ, người trên sân ga đặc biệt nhiều.

Liền ở chính giữa kia, thiếu niên thân hình thanh tuyển lại cực kỳ đáng chú ý, thân thể ngây ngô tròng lên áo khoác tây trang màu đậm, không thể che dấu soái khí kinh tâm động phách tràn đầy kia.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2


Editor: May

Đã có không ít cô gái nhìn sang bên này.

Thiếu niên cười nhạtmột tiếng, dẫn tới một mảnh ửng đỏ.

Tiểu trợ lý tới đón người Uông Đông Đông, sau khi nhìn thấy một màn này, không khỏi ngây cả người.

Dù sao anh làm thế nào cũng không có biện pháp liên hệ thiếu niên ưu nhã này với người lúc trước vừa thua thi đấu liền đập bàn phím kia lại với nhau.

Người này rốt cuộc là làm sao vậy, hẳn không phải là quỷ bám vào người chứ?

Mạc Bắc trước khi tới đã xem qua ảnh chụp của Uông Đông Đông, dựa theo ý tứ của anh trai cô, trợ lý là người anh ấy tín nhiệm duy nhất.

Nếu là vậy, vậy trước xuống tay từ anh ta, xem anh ta có thể phân biệt ra thân phận của cô hay không.

“Đông Đông.” Mạc Bắc mỉm cười đi qua.

Uông Đông Đông lại là một bộ dáng bị mèo ngậm mất đầu lưỡi: “Anh nhuộm, nhuộm tóc?!”

Anh nói, sao luôn cảm thấy không giống nhau.

Hóa ra là cắt tóc.

Nhất định là bởi vì như vậy, anh mới có thể sinh ra ảo giác đối phương trở nên ưu nhã!

“Ừ, nhuộm rồi.” Mạc Bắc nhớ tới cái đầu lông vàng chói mắt kia của anh trai, cười cười: “Như thế nào? Khó coi?”

Không đợi Uông Đông Đông trả lời, hai người đột nhiên gặp nạn, từng trận thét chói tai không có báo trước vang lên.

“A a a! K Thần, em yêu K Thần nhất!”

Trong biển người tấp nập, khắp nơi đều là giơ cao poster, các fan nhiệt tình như lửa, thiêu đốt một mảnh hỗn độn.

Mạc Bắc cúi đầu, nhìn về phía poster bị chủ nhân đi đón làm rơi dưới lòng bàn chân.

Chính diện là K Thần, phía sau là em thích anh.

Theo bản năng, Mạc Bắc khom lưng nhặt lên……

Uông Đông Đông lại ở bên cạnh như là bừng tỉnh hiểu rõ cái gì, vô cùng đau đớn: “Nam thần, tôi còn tưởng rằng anh thay đổi, không nghĩ tới anh làm chính là loại tính toán này, có phải ngươi biết K Thần ở lúc phỏng vấn, nói qua thích người sạch sẽ một chút, cho nên anh mới có thể nhuộm đầu tóc trở về màu đen, tâm cơ, anh quá tâm cơ!”

Mạc Bắc há miệng thở dốc, cô muốn nói tóc cô vẫn luôn là màu sắc này, chỉ là nhớ tới hiện tại cô sắm vai chính là anh trai cô, chỉ có thể hạ khóe miệng nâng lên, rất là bất đắc dĩ.

“Nam thần, thật sự! Vì tôi còn có thể sống sót, anh thật sự không thể lại giống như trước kia nha!” Uông Đông Đông vẻ mặt nghiêm túc: “Anh cũng đừng nghĩ ở chỗ này ngẫu nhiên gặp được K Thần, đi, hiện tại chúng ta liền đi!”

Mạc Bắc buồn cười: “Anh quá khoa trương rồi.”

“Anh đã quên lần trước anh là ôm đùi người ta, muốn thổ lộ với người ta như thế nào sao!” Biểu tình của Uông Đông Đông tựa như chết lặng: “Tôi khoa trương? Lúc ấy tôi khoa trương nhất chính là không có đi ngăn cản anh!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3


Editor: May

Mạc Bắc dừng một chút, lời tới bên miệng bị nghẹn trở về. Cô? Ôm đùi người, thổ lộ?

“Mau, chúng ta đi mau!” Uông Đông Đông còn đang thúc giục, anh là sợ vị chủ nhân này vừa thấy K Thần, liền đi không được!

Mạc Bắc cũng không có giải thích nhiều, trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy đám người đuổi theo chận đội người có đồng phục đen đỏ giao nhau kia.

Làm thành viên mới lát nữa phải đi báo tin, va ly hành lý của cô có một bộ đồng phục đội giống nhau như đúc.

Thật đúng là có duyên phận…… môi mỏng của Mạc Bắc câu lên một chút, liền nghĩ muốn đi cửa ra ít người nhất kia, lại không nghĩ rằng cô mới vừa quay người lại liền đụng vào cái gì đó.

Một màn này phát sinh quá đột ngột, chân dài người đàn ông lui về phía sau một chút, vẫn là không có tránh thoát……

“K Thần!”

Trợ lý đi theo phía sau người đàn ông muốn kéo thiếu gia nhà mình ra, nhưng đã không kịp rồi.

Hai người kia đã đụng vào nhau, hơn nữa còn là một loại tư thế cực kỳ ái muội.

Chóp mũi cọ quá, Mạc Bắc còn chưa kịp cảm giác được đau đớn, mùi thuốc lá dễ ngửi xen lẫn hơi thở liền rót vào toàn bộ.

Đối phương đang nhìn cô, ấn đường nhíu lại, lưng bởi vì cúi xuống mà hơi hơi cong lên, đồng phục của đội bởi vì cô cọ túm, hơi hơi trượt xuống dưới một chút, lộ ra xương quai xanh gợi cảm bên trong, trong lúc kinh hồn thoáng nhìn, là màu da trắng lạnh nửa trong suốt, giống như ngọc sứ tốt nhất, thanh quý cấm dục.

Lúc này, Mạc Bắc mới ý thức được cô giống như ở trong lòng ngực đối phương?

Trên mặt dính ấm áp dư lại trên ngực người đàn ông, thiêu Mạc Bắc có chút phát ngốc, tay chân cũng dừng lại theo.

Đại khái là dựa vào quá gần, ở khi Mạc Bắc ngước mắt, giống như đến hô hấp của người nọ đều có thể đụng chạm đến.

Cũng may trên mặt đối phương mang khẩu trang, màu đen thuần sắc, che khuất dung nhan, chỉ lộ ra một đôi mắt triền miên lưu luyến, cố tình thấm lạnh lẽo, đạm mạc làm người rét run……

Cô nhận thức người này.

Mặc dù trên mặt anh còn mang theo khẩu trangmàu đen, nhưng cảm giác sẽ không sai.

Đến nay Mạc Bắc còn nhớ rõ ràng, một năm trước, hình ảnh chính mình nhìn thấy trên màn hình.

Một bóng người ở dưới tình huống hậu phương không có bất kỳ đồng đội nào chi viện, một đường sát lên giết đối phương, lấy một chọi năm, phản kích trong tuyệt địa, lấy được quán quân cuối cùng.

Từ đó về sau, Mạc Bắc liền nhớ kỹ idtrò chơi kia, King.

Đánh dã đệ nhất Quốc Phục, tuyển thủ nhân khí lớn nhất.

Một khuôn mặt có thể so với siêu sao đang nổi, rất nhiều nhà đầu tư đều muốn tìm anh quay quảng cáo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4


Editor: May

Bất đắc dĩ, thần cách quá cao, bối cảnh gia đình quá sâu, thế cho nên một ít truyền thông cũng không dám đưa tinlung tung.

Đương nhiên, đối phương cũng không nhận thức cô.

Người đến người đi, Mạc Bắc còn chưa có động.

Uông Đông Đông đã duỗi tay ấn ở trên ót của mình, xong rồi, dù là anh hay vị chủ nhân này, đều xong rồi!

Bây giờ anh cực kỳ hoài nghi, có phải bị chủ nhân nhà mình đã lên kịch bản hết rồi hay không, biết hôm nay K Thần sẽ ở đây, mới có thể chọn trở về ở chỗ này!

Càng nghĩ càng có khả năng!

Uông Đông Đông muốn khóc!

Dù sao tất cả mọi người đều không mù, cho dù chủ nhân đã nhuộm đầu tóc rồi, nhưng gương mặt kia lại không có thay đổi.

Quả nhiên, sau khi trợ lý đối phương nhìn thấy tướng mạo của Mạc Bắc, trực tiếp bạo phát: “Anh anh anh, lại là anh! Anh thật đúng là hết hy vọng không thay đổi, lần trước trà trộn vào hậu trường, lần này giả làm fan! Tôi nói bao nhiêu lần rồi, cách K Thần của chúng tôi xa một chút! Nghe không hiểu sao!”

Anh là thật không nghĩ tới, đàn ông hoa si lên cũng dọa người như vậy!

Mạc Nam này, là có tiếng thích cọ nhiệt độ người trong giới.

Chuyện lần trước đã làm người không cao hứng, sao anh ta còn dám tới!

Bên này, Mạc Bắc lại nhíu mày lại: “Giả làm fan?”

“Tôi dựa vào, anh còn muốn phủ nhận, anh nhìn xem đồ vật trong tay chính anh đi!” Trợ lý muốn điên, phải biết rằng thiếu gia ghét nhất chính là những nam cong này.

Mạc Bắc cúi đầu, theo ánh mắt trợ lý nhìn qua, trên va ly hành lý của cô còn đặt poster kia, đây…… Thật đúng là một hiểu lầm hoàn mỹ: “Tôi có thể giải thích.”

“Tôi không muốn nghe.” Người đàn ông đã mở miệng, ánh mắt lười biếng tựa như một tia sương sớm còn chưa tan đi, cách khẩu trang màu đen đều có thể nghe ra không kiên nhẫn trong tiếng nói kia, đại khái là bởi vì bị cảm, cảm xúc cũng không có khống chế được, có chút lệ khí mơ hồ: “Buông tay, sau đó cút.”

Cút?

Sau khi nghe được chữ này.

Đầu Mạc Bắc nghiêng đi một chút, cười thật chậm thật chậm, tiếp theo nâng lên tay lên, poster lấy phương hướng thẳng tắp bị ném vào thùng đen một bên.

Dứt khoát, lưu loát!

Tiếp theo, cô cắm tay vào túi quần, không chút để ý nghiêng đầu về một bên: “Xác thật không cần nghe, dù sao tôi chit là nhặt rác rưởi muốn ném thôi.”

Bốn mắt nhìn nhau.

Khí tràng hai người va chạm ra lại có thể chẳng phân biệt trên dưới?!

Lập tức.

Dù là trợ lý đối phương hay là Uông Đông Đông, miệng đều mở to, hai tròng mắt đều đang lay động.

Anh, bọn họ vừa mới nhìn thấy gì?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 5


Editor: May

Cong nam này ( chủ nhân nhà mình này) lại có thể ném poster K Thần vào thùng rác?!

Hơn nữa lời của anh, giống như là ném một quả bom xuống đất bằng.

Nhưng người ném bom nào đó lại giống như người không có việc gì, tay cầm va ly hành lý, không chút để ý: “Đông Đông, đi thôi.”

“Hả, à, vâng!” Uông Đông Đông giống như du hồn đuổi theo, luôn cảm thấy thế giới này có một chút không quá chân thật.

Bên kia, trợ lý đã tức điên rồi: “Tên cong nam này, anh ta cho rằng anh ta là ai, lúc trước muốn bám lên thiếu gia ngài như vậy……”

“Đủ rồi.” Giọng mũi của người đàn ông còn có chút phát trầm, tiếng nói lại là lãnh đạm, dáng người đĩnh bạt đi về phía bên kia, hai chân thon dài giống như giá áo di chuyển, dù là ở dưới hoàn cảnh ồn ào nhốn nháo, cũng khó nén một thân thanh quý rực rỡ lấp lánh.

Thang máy đóng lại, anh không có nói nữa, chỉ nâng mắt lên, đôi mắt thâm thúy như đêm nhìn thoáng qua phương hướng Mạc Bắc rời đi, đuôi lông mày hơi nhướng về phía trước một chút……

Trợ lý biết K Thần nhà mình tâm tình không tốt.

Cũng không dám nói thêm cái gì nữa.

Chỉ là Mạc Nam kia, thủ đoạn thật là càng ngày càng cao, vừa rồi tính là cái gì, lạt mềm buộc chặt sao?

Người có suy đoán đồng dạng, còn có Uông Đông Đông.

Anh mở QQ của mình ra, càng nghĩ càng không thích hợp, quay đầu đi, bắt đầu tận tình khuyên bảo: “Tôi biết anh bởi vì thích K Thần, thủ đoạn gì đều tính toán dùng tới, nhưng anh cũng phải suy nghĩ một chút, K Thần là người rất thông minh, sẽ nhìn không ra được vừa rồi anh chính là lạt mềm buộc chặt sao?”

Mạc Bắc vốn chính một tay chống hàm dưới, quan sát phong cảnh ngoài cửa sổ xe, sau khi nghe câu nói như thế, ngón tay gõ sườn mặt của mình một chút: “Tôi? Lạt mềm buộc chặt?”

Rõ ràng là động tác bình thường không thôi, do thiếu niên làm ra, lại thanh quý tận xương.

Uông Đông Đông ngây ra một lúc, vị chủ nhân này thật sự là có chút không giống nhau.

Nhưng rốt cuộc là không giống nơi nào, anh lại nói không nên lời.

Chỉ cảm thấy cả người người này đều tản ra khí chất làm người thoải mái.

Thoải mái?

Sao có thể!

Nhất định là hôm nay anh dậy quá sớm, mất đi phán đoán cơ bản nhất!

Người chủ nhân này không gây chuyện cho anh đã phải cám ơn trời đất.

Uông Đông Đông lắc lắc đầu, sau khi ném rớt ảo giác, nghiêm túc mở miệng: “Không phải lạt mềm buộc chặt thì là cái gì, ném poster ở ngay trước mặt K Thần, chính là muốn cho K Thần nhìn anh bằng con mắt khác, anh không cần phải nói, tôi cũng hiểu.”

Mạc Bắc:…… Những gì anh hiểu đều là anh tự não bổ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 6


Editor: May

“Chỉ là thật sự, nam thần, anh nên dừng ở đây đi, anh lại chọc ra chuyện gì, công ty khẳng định sẽ đuổi tôi, coi như tôi cầu anh, cho dù anh thích K Thần, cũng đặt ở trong lòng lén thích thôi được không!”

Âm điệu của Mạc Bắc rất chậm: “Anh giống như hiểu lầm, tôi không thích anh ta.”

Uông Đông Đông ha ha hai tiếng: “Không thích? Anh cho rằng tất cả mọi người đều bị mù? Anh đã quên lúc trước anh đã làm chuyện gì sao?”

Mạc Bắc nhướng mày, không chút hoang mang: “Vậy anh ngược lại nói một chút, tôi đã làm chuyện gì?”

Thật vất vả tới một cơ hội phun tào, Uông Đông Đông đếm từ đầu tới đuôi, lẻn vào hậu trường, tác phong phóng đãng, cố cọ nhiệt độ vv.

Sau khi nói xong, Uông Đông Đông khí thế hung dữ dừng xe: “Anh còn có cái gì để nói?”

“Không có.”

Xác thật không có, Mạc Bắc nghiêng mắt, những người đó thật đúng là chém tận giết tuyệt lợi hại.

“Cho nên nói, rụt rè một chút, đừng lại đi chọc K Thần.” Uông Đông Đông nói nhiều, xuống xe tới cao ốc rồi vẫn còn đang nói.

Trên cơ bản Mạc Bắc cũng làm rõ ràng là chuyện như thế nào, nhàn nhạt nâng mi mắt một chút: “Được.”

Uông Đông Đông không khỏi đã bị một chữ như vậy làm nghẹn rồi, vị chủ nhân này trở nên nghe lời như vậy từ khi nào? Trước kia anh nói cái gì, đối phương đều sẽ coi như không nghe được, hoàn toàn sẽ không đặt lời khuyên của anh ở trong lỗ tai.

Hôm nay, đây là có chuyện gì?

Một ngày huyền huyễn, Uông Đông Đông đã có chút đầu nặng chân nhẹ, sau khi nhìn thân ảnh thon dài kia đi vào trường học, mới ý thức được một vấn đề, vị chủ nhân này lại có thể không có tìm lấy cớ trốn học?!

Kỳ tích, đây quả thực chính là một kỳ tích!

Bản thân Mạc Bắc ngược lại cảm thấy không có gì, làm một học sinh cao trung, đương nhiên phải tới trường học báo tin trước tiên.

Chẳng qua, khi cô mặc áo khoác tây trang, cầm cặp sách xuất hiện ở cửa phòng học.

Âm thanh vốn náo nhiệt, lập tức liền dừng lại!

Tính cách của Mạc Bắc vốn là đạm mạc mỏng lạnh, đúng là mỹ thiếu niên băng sơn tiểu nữ sinh thích nhất hiện nay.

Hơn nữa cô mặc tây trang, hơi mang ra hơi thở cấm dục.

Trong chớp mắt kia, duy nhất làm người cảm giác được chính là kinh diễm!

“Đây là ai, thật soái!”

“Giáo viên mới tới sao?!”

“Có giáo viên như vậy, mẹ không bao giờ cần lo lắng điểm số của tôi nữa.”

“Chờ một chút, không phải giáo viên đi, các người xem anh ta ngồi ở vị trí kia!”

“Mạc, Mạc Nam?!”

Sao có thể?!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 7


Editor: May

Đôi mắt người toàn bộ lớp đều mở to, tựa hồ hoàn toàn không có biện pháp liên hệ Mạc Nam trước mắt với vương tử băng sơn và hỏa khí tận trời kia với nhau.

Thật vất vả một lông vàng trong đó mới tìm về được giọng nói của anh: “Nam, anh Nam?”

“Hửm?” Mạc Bắc biết tên lông vàng này, là bạn trong lớp học của anh trai cô, Triệu Kiện Kiện.

“Anh Nam, sao anh lại biến thành bộ dạng này, với bộ dạng này của anh, sao chúng ta còn có thể đi Nhất Trung đối diện thu những phí bảo hộ của mấy nhóm học sinh ngoan kia!” Giọng nói Triệu Kiện Kiện kêu lên cũng là tuyệt nhất.

Mạc Bắc đã không đếm được chính mình là thở dài lần thứ mấy, rốt cuộc anh trai đã làm bao nhiêu chuyện cô không biết.

“Anh Nam, anh đừng vẫn luôn thở dài, em biết anh bởi vì chuyện thi đấu mà tâm tình không tốt, nhưng chúng ta chính là đã hẹn giá với Nhất Trung đối diện, liền ở sân sau thể dục vào chạng vạng hôm nay, nếu anh không đi thay bộ quần áo khác đi, cứu vớt một chút hình tượng!” Triệu Kiện Kiện nói nghiêm túc: “Bằng không, bọn họ sẽ không biết chúng ta hung ác!”

Mạc Bắc đặt cặp sách xuống, tiếng nói nhàn nhạt: “Trước đi học cho tốt đi.”

Đi, học, cho, tốt?

Triệu Kiện Kiện thật là trước nay đều không có nghĩ tới, bốn chữ này sẽ nói ra từ trong miệng trốn học anh Nam đại vương!

Ngày thường bọn họ đi học đều làm cái gì?

Lén ở sau giáo viên dùng di động chơi game ở dưới bàn học,

Hoặc chính là trêu chọc em gái lớp khác.

Có khi nào học hành cho tốt đâu!

Triệu Kiện Kiện không tin tà, chuyện hẹn giá quan trọng như vậy không thương lượng một chút? Hoàn toàn không phù hợp tính cách anh Nam của anh.

Dứt khoát lấy ra di động, liền gửi một câu lên nhóm nhỏ WeChat: “Anh Nam, ở đó không?”

Danh viện ban 4: “Mày gọi anh Nam làm gì?”

Chó săn ban 3: “Phỏng chừng không có thuốc lá, muốn thuốc lá hút.”

Lông vàng ban 5: “Hẹn giá, chuyện đứng đắn, đừng xen mồm.”

Danh viện ban 4: “Đó xác thật là chuyện đứng đắn, anh Nam, mau ra đây!”

Di động trên bàn học vẫn luôn chấn động, động tĩnh như vậylàm Mạc Bắc nghiêng mắt một chút, ánh mắt đạm mạc.

Triệu Kiện Kiện dùng ánh mắt ra hiệu đối phương xem di động.

Không nghĩ tới anh Nam của anh ta xác thật cầm điện thoại lên, nhưng giây tiếp theo.

Triệu Kiện Kiện chỉ thu được một nhắc nhở của WeChat.

“Anh Nam - lão đại của bạn” đã rời khỏi nhóm???

Đây mẹ nó liền xấu hổ!!

Vậy hôm nay rốt cuộc còn hẹn ước định giá hay không?

Thực hiển nhiên, hẹn hay không cũng không phải một mình Mạc Bắc định đoạt.

Khi cô xách theo cặp sách, muốn đi giải quyết vấn đề chỗ ở một chút.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 8


Editor: May

Một đám người ở trên sân thể dục ngoài trường, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô còn chưa có nhận ra được, lại nhìn lần thứ hai, điếu thuốc đều rớt, duỗi tay ngăn cản người lại: “Nhìn một cái đây là ai, Mạc Đại Thiểu gia tuyển thủ chức nghiệp của chúng ta, đáng tiếc, hiện tại thành một phế vật.”

“Sao còn nhuộm tóc đen, cầm cặp sách lên, đây là chuẩn bị làm người một lần nữa?” Một chàng trai mặc đồng phục trường khom lưng, ánh mắt đều là chán ghét: “Loại người cặn bã trường học giống như mày, nên thối rữa đến cùng, còn vọng tưởng bám lên K Thần? A, muốn một chút mặt mũi.”

Nghe vậy, Mạc Bắc nâng mắt lên một chút.

Triệu Kiện Kiện đứng xa xa nhìn, lúc ý thức được sự tình không đúng, lập tức chạy tới, đè thấp giọng nói khuyên anh Nam tính cách hỏa bạo của anh: “Đừng xúc động, chúng ta ít người, đánh lên sẽ không có lợi.”

2 chọi 10, này ở trong trò chơi chính là tiết tấu sẽ bị diệt toàn đội nha.

Huống chi anh Nam của anh chính là nhìn qua mặt ngoài còn được, đánh nhau lên hoàn toàn là hổ giấy.

Ừ, cần thiết nghĩ một sách lược nhanh chóng trốn đi mới được.

Triệu Kiện Kiện nghiêng mắt, liền muốn đưa mắt ra hiệu cho anh Nam của anh.

Còn chưa chờ đến anh chớp mắt, liền nghe được bên tai đột nhiên vang lên một tiếng gió.

Là một tên trong đám bên kia giơ gậy bóng chày lên.

Chết chắc rồi, lần này anh và anh Nam đều chết chắc rồi!

Liền ở khi Triệu Kiện Kiện che chở đầu, chuẩn bị lăn lộn tại chỗ.

Bốp một tiếng!

Mạc Bắc vốn đứng ở tại chỗ, chân dài nghiêng một chút, đầu tiên là đá người gần nhất ngã lăn!

Tiếp theo, ném cặp sách về phía trước, cặp sách mang theo tiếng gió thẳng tắp ném ở trên mặt một người khác.

Tên bên cạnh thấy thế liền muốn giơ gậy, không có dự đoán được cặp sách trên tay thiếu niên lại vòng trở về, chỉ là cặp sách mang theo quai đeo một tay, cảm giác xoáy nước mãnh liệt, đánh đầu anh ta đến hôn mê một lúc lâu.

Triệu Kiện Kiện đã xem choáng váng.

Bọn họ không có bị diệt toàn nhóm.

Ngược lại là đối phương…… Giống như bị đánh đến có chút thảm.

Nhưng mà, anh vẫn là lần đầu tiên thấy người đánh nhau đánh đến xinh đẹp như vậy.

Anh Nam của anh lại còn có thể ở lúc đánh nhau, kéo cổ áo tây trang của mình một chút, nghiêng thân đi, lại là một chân soái khí.

Hoàn toàn không cho đối phương một chút đường sống đánh trảcòn chưa tính.

Còn không có một chút ý tứ muốn đổ mồ hôi.

Sau khi đánh xong, nửa nghiêng thân, duỗi tay vỗ vỗ đất cát trên cặp sách.

Khí chất thanh quý đứng ở kia, góc cạnh sườn mặt rõ ràng, liền giống như báo hoa di chuyển.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 9


Editor: May

Thật sự không giống như là học sinh hư vừa mới đánh nhau.

Càng hoàn toàn bất đồng với tính cách hỏa bạo như sấm của anh trước kia.

Quan trọng nhất chính là “Anh Nam” lại có thể nghiêng đầu qua, giọng nói hiếm khi phóng nhu hòa hỏi một câu: “Không có việc gì chứ?”

Triệu Kiện Kiện vừa định mở miệng.

Liền nghe một âm trẻ con cũng không biết truyền tới từ địa phương nào, còn có chút ý tứ ho khan: “Anh trai nhỏ, em không có việc gì.”

Gì? Gì? Gì?

Câu “Không có việc gì đi?” kia của "anh Nam" lại có thể không phải nói với anh?

Âm trẻ con như vậy vang lên ở trên sân thể dục ước định giá, thực sự chọc người chú mục!

Rốt cuộc! Ai mẹ nó tới ước định giá còn dẫn theo trẻ con!

Dù sao Triệu Kiện Kiện bên này là dừng động tác, biểu tình không thể hình dung nhìn về phía dưới đất.

Không sai.

Là dưới đất, đứa bé đó quá nhỏ, mặc một cái quần yếm nhỏ, mang áo lông vũ nhung màu đen, còn mang khẩu trang, anh nhận ra đôi giày, một chiếc giày đủ làm phí sinh hoạt một tháng của anh!

Đã được năm tuổi chưa? Em trai nhỏ à? Khoe giàu như vậy, quá phận đó!

Một trong những người đó còn không phục, ở kia ồn ào: “Mày có bản lĩnh thì chờ đó cho tao, Mạc Nam!”

Tiếng gào này không quan trọng.

Đứa bé kia trực tiếp duỗi tay ôm lấy chân dài của “Anh Nam” anh!

Không lưu chút vị trí nào cho anh!

Mạc Bắc rũ mắt, nhìn bé trai xa lạ trước mắt này, vươn tay tới, sờ sờ đầu lông xù xù của đối phương, tiếng nói vẫn là lãnh đạm: “Đừng sợ.”

“Dạ.” Đứa bé có một đôi mắt to, lông mi dài đến quá phận.

Mạc Bắc hơi cúi xuống dưới, nhặt gậy bóng chày trên mặt đất lên, tây trang phẳng phiu, cấm dục mười phần nhìn về phía đám người kia: “Còn muốn đánh?”

Khí tràng mạnh mẽ kia lập tức làm không khí ngưng trọng.

Người Nhất Trung vừa lui về phía sau, vừa nhảy cao, trường hợp cực kỳ khôi hài: "Tụi tao liền nhịn mày hôm nay!”

Dùng chạy trối chết để hình dung người Nhất Trung cũng không quá phận chút nào.

Chủ yếu là, sao Mạc Nam này lại đột nhiên có thể đánh như vậy!?

Sau khi sân trống không.

Mạc Bắc cầm cặp sách, một lần nữa nhìn về phía bé trai ôm chân dài của cô kia.

Bé trai cũng đang nhìn cô, đôi mắt lớn lên thật xinh đẹp, luôn cho người ta một loại cảm giác quen thuộc vi diệu.

Triệu Kiện Kiện làm một người đứng xem, nhịn không được hỏi: “Anh Nam, anh quen đứa bé giàu có này?”

Anh Nam của anh sẽ không sinh con ở bên ngoài mà không hề nói cho ai biết chứ!

Bộ dáng này cũng không giống nha!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 10


Editor: May

“Không quen biết.” Mạc Bắc lại rũ mắt lần nữa, cô cũng là vừa mới chú ý tới có một bé trai ở đây, mới có thể vứt cặp sách ra, bằng không gậy bóng chày xuống dưới, chỉ sợ sẽ tổn thương đến bé.

“Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?”

Trường học không cho nuôi trẻ con nha……

Triệu Kiện Kiện là một tên đàn ông thô lỗ, thật sự chưa từng tiếp xúc qua đứa bé nhỏ như vậy.

Mạc Bắc không nói chuyện, đầu tiên là mở chân ra một chút.

Đứa bé không buông tay, đi theo cô, cái miệng nhỏ cách khẩu trang màu đen còn ho khan một tiếng.

Mạc Bắc dứt khoát nghiêng đầu: “Em đi đâu, anh đưa em trở về.”

Ánh mắt đứa bé sáng lên, giọng nói truyền ra từ khẩu trang: “Anh trai nhỏ, em muốn đi đối diện.”

Đối diện?

Mẹ ơi!

Nhất Trung?

Triệu Kiện Kiện như là gặp quỷ: “Em trai nhỏ, nói thật, em cảm thấy để anh Nam của anh mang em đi Nhất Trung thích hợp sao? Anh Nam của anh vừa mới làm xong một trận với Nhất Trung, đi Nhất Trung? Đó không phải là chui đầu vô lưới ư?”

Huống chi thanh danh “Anh Nam" của anh ở Nhất Trung thật là một lời khó nói hết.

Sau khi đi, sẽ bị đánh chết!

Đứa bé nghe vậy, nửa cúi thấp đầu xuống: “Nhưng anh trai em ở đó, em là tới tìm anh trai.”

Trên tay Mạc Bắc còn cầm quai đeo cặp sách, nhìn thoáng qua Nhất Trung cách một đường cái một cái, biểu tình thực đạm.

Triệu Kiện Kiện còn ở đó lắc đầu: “Không được, anh Nam của anh không thể đi, em trai nhỏ, em là mới tới, đại khái không hiểu, Nhị Trung của tụi anh và Nhất Trung, từ trước đến nay đều là tồn tại anh chết tôi sống, cho dù muốn đi cũng phải gọi hơn mười người mới……”

“Đi thôi.”

Mạc Bắc không chút để ý nói ra hai chữ, làm Triệu Kiện Kiện chợt dừng lại, tiếp theo xoay đầu qua, nhìn về phía “Anh Nam.” của mình.

Chỉ thấy người giống như vương tử băng sơn kia, một tay cầm quai đeo cặp sách, một tay dắt đứa bé, bước chân dài ra, liền đi về phía đối diện.

“Không phải, anh Nam, cho dù anh muốn đi, cũng phải mang khẩu trang, bảo đảm an toàn nhân thân nha!”

Triệu Kiện Kiện ở phía sau hô to, Mạc Bắc đến đầu cũng không có quay lại một chút.

Đứa bé ngược lại nhìn anh ta một cái, nói một tiếng: “Không cần.”

Lúc đi qua đường cái.

Mạc Bắc thuận miệng hỏi một câu: “Sao em lại chạy đến sân thể dục?”

Đứa bé nghe vậy, trả lời lên còn có chút buồn bực: “Lúc tài xế gọi điện thoại cho anh trai, nghe được có người hẹn anh ấy tới sân thể dục đánh nhau, em liền cho rằng anh ấy ở chỗ này, kết quả không tìm được người, em còn đi lạc.” Để anh trai biết, lại sẽ nói cậu đần.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 11


Editor: May

“Anh trai em không ở trong nhóm người vừa rồi?” Giọng nói Mạc Bắc thực đạm.

Đứa bé lại ở ngay lúc này, thể hiện ra ngạo kiều của mình: “Những người đó bộ dạng xấu, đánh nhau còn không cố kỵ trẻ con, sao sẽ có anh trai em, anh trai nhỏ, em nói cho anh biết, bộ dáng anh trai em rất soái, thường xuyên dùng gương mặt của anh ấy mê hoặc fan.”

Nếu là người khác, khẳng định hỏi bé một câu “Anh trai em là làm, sao lại có fan?”

Nhưng từ nhỏ tính cách của Mạc Bắc chính là, không thích hỏi thăm chuyện của người khác, trời sinh tính tình đạm mạc, lại mang theo ôn nhuận, giống như công tử thế gia:” Đưa em đến đây được rồi chứ?”

Cửa trường Nhất Trung, trước mắt bao người.

Mạc Bắc liền một tay cầm cặp sách, ngọc thụ lâm phong, bóng dáng cao ngất như ngọc.

Không cần cố ý đi nhìn.

Gần như chỉ dùng dư quang đều có thể nhìn thấy ánh mắt chán ghét của những học sinh Nhất Trung.

Đặc biệt là một ít đám con trai, sau khi nhìn thấy Mạc Bắc, càng làtràn ngập không thân thiện nồng đậm, tựa như đang tùy thời mà động, tùy thời chuẩn bị động thủ!

Nơi xa, không biết Triệu Kiện Kiện tìm được một chiếc khăn quàng cổ hồng nhạt từ nơi nào, sau khi quấn ở trên mặt, bám tường nhìn thoáng qua bên này, tiếp theo lùi về, cúi đầu ấn di động.

Lông vàng ban 5:” Các anh em, ở đó không? Ở đó không? Xong rồi, hôm nay đầu óc anh Nam nhất định là hư rớt, hiện tại anh ấy đang nghênh ngang đứng ở cửa Nhất Trung, ánh mắt muốn đánh chết anh ấy càng ngày càng nhiều, tôi là nên trốn hay là nên chạy đây?”

Danh viện ban 4: “Chờ, không thể bỏ mặc anh Nam, tôi trang điểm xong lập tức chạy như bay qua!”

Triệu Kiện Kiện vừa thấy trả lời này liền biết không đáng tin cậy, mmp, mày là một tên đàn ông, trang điểm cái p!

Thôi, anh mang khăn quàng cổ như vậy, hẳn là sẽ không bị nhận ra đâu, Triệu Kiện Kiện mới vừa đi qua, liền dừng lại.

Bởi vì ở bên tay trái của “Anh Nam”, có ba người huyên náo đi tới.

Ba người kia mặc cũng không phải đồng phục của trường Nhất Trung, mà là đồng phục đội màu sắc thuần trắng, hình như là mới trở về từ bên ngoài.

Sau khi nhìn thấy Mạc Bắc, trên mặt hiện lên châm chọc rõ ràng không thôi.

Trong mắt Triệu Kiện Kiện hiện lên một tia hoảng loạn: “Là đám người Trần Du.”

Trần Du, người mới dùng thủ đoạn thay thế được anh trai trở thành tấn công của chiến đội lúc trước?

Kỹ thuật trên người hắn ta, đều là anh trai cô dạy.

Lúc hắn không tốt, anh trai cô mở phát sóng trực tiếp thay hắn ta tăng fan.

Làm mọi người ủng hộ Trần Du người mới của chiến đội bọn họ nhiều hơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 12


Editor: May

Nhưng người này lại liên hợp câu lạc bộ cùng nhau đẩy anh trai cô ra.

Mạc Bắc ngước mắt, khóe mắt xẹt qua một tia sáng, đặt ánh mắt ở đứng trên người tên đứng ở chính giữa nhất……

Trần Du rất đắc ý, dù sao hiện tại là hắn lớn nhất: “Tôi nói, Mạc Nam, có phải anh đi nhầm chỗ hay không, ai cho anh dũng khí tới Nhất Trung?”

“Chẳng lẽ là tới cầu anh Trần mở ra một mặt lưới cho mày?”

“Đội trưởng Trần nói chuyện với mày đấy, sao mày lại không thèm trả lời một tiếng.”

Có người duỗi tay, là muốn đẩy Mạc Bắc đến trong góc,

Nhưng người nọ cũng không có nghĩ đến, cổ tay của hắn sẽ bị đối phương nắm, lúc cảm giác đau đớn truyền đến, hắn lại có thể không tránh thoát được!

“Chơi game quan trọng nhất chính là đôi tay này.” Mạc Bắc nghiêng mặt qua, cười ở bên tai người nọ: “Mày cần phải quý trọng thật tốt.”

Người nọ đau đến cả khuôn mặt trắng bệch, người luôn để tùy ý bọn họ nói bậy này lại có thể dám đánh trả!

“Mày chờ cho tao! Về sau mày mơ tưởng lại lăn lộn ở giới game thủ!”

Mạc Bắc buông tay, liền một tay cầm cặp sách, một tay cắm vào túi quần: “Tao chờ.”

Âm cuối không chút để ý, nói rõ là không có để phần uy hiếp này ở trong lòng, làm người nọ tức đến mặt đều tái xanh.

Cô lại tự mình mang theo đứa bé ôm chân dài của cô đi vào trường học.

“Mạc Nam!” Người nọ giương nanh múa vuốt liền muốn vọt vào.

Trần Du duỗi tay chặn hắn, nhìn bóng dáng kia, nheo mắt lại: "Một phế vật bị thương tay, quản hắn làm cái gì, huống chi câu lạc bộ bên kia đã phát thông báo rõ ràng, hắn đã sớm bị khai trừ rồi, lại lăn lộnnhư thế nào, nhiều nhất cũng chính là một trò cười.”

Người nọ như là bình tĩnh hơn một chút: “Nhưng vừa rồi thái độ tên kia hiển nhiên là không có để đội trưởng Trần vào mắt,có phải hắn còn có ý tưởng gì không.”

Trần Du cười, có chút lạnh lùng: “Hắn có ý tưởng, chiến đội cũng sẽ không lại muốn hắn nữa.”

“Nói cũng đúng, nhưng hôm nay phế vật kia, nhìn thế nào cũng là không quá giống trước kia.”

“Bị thay đổi xuống, đầu bị kích thích, muốn phản kháng khiến cho người chú ý thôi.” Trần Du a một tiếng, không che dấu được tiếng mỉa mai: “Mày đi nói cho mọi người một tiếng, liền nói Mạc Nam chết đuổi theo K Thần, đều đuổi tới Nhất Trung rồi.”

“Không thành vấn đề, loại chuyện này, em lành nghề!”

Mạc Bắc đi vào Nhất Trung, ngược lại cũng có thể cảm giác được ánh mắt đến từ bốn phía.

Nhưng, trên đùi vẫn luôn treo đứa bé kia, không thể nói dừng là dừng.

“Liền nơi này đi, anh trai nhỏ.”

Khi tiếng nói của đứa bé vang lên.

Triệu Kiện Kiện vẫn luôn ngụy trang theo ở phía sau rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 13


Editor: May

Em trai nhỏ thật sáng suốt, lại đi về phía trước đi, cho dù tôi có khăn quàng cổ, cũng không mang anh Nam đi được.

May mắn, may mắn.

Đâu nghĩ đến, câu tiếp theo của đứa bé kia lại là: “Anh trai nhỏ, anh cũng thích chơi game sao? Anh trai em cũng vậy, nếu không, anh chờ nhìn thấy anh trai em lại đi, con người anh ấy ngoại trừ chơi game lợi hại một chút, bộ dạng lại soái một chút, có rất nhiều người thích, mặt khác liền không có gì.”

Triệu Kiện Kiện bên cạnh nằm trên tưởng giả chết nghe vậy.

Em trai nhỏ, em nói cho anh nghe một chút đi, anh trai em như vậy còn không được, vậy còn muốn như thế nào nữa?

Có thể để lại chút cơm cho nhừng người thường như chúng tôi ăn không.

Có bản lĩnh en nói, anh trai em là ai?!

Mạc Bắc không có để ý tới người tháo khăn quàng cổ bên cạnh này, hạ thấp mắt, đối diện với khuôn mặt nhỏ mang khẩu trang kia, lời ít mà ý nhiều: “Anh còn có việc.”

Bốn chữ thật lãnh đạm

Đứa bé thất vọng thực rõ ràng: “Vậy chúng ta có thể lưu lại một phương thức liên hệ không, chờ đến lần sau gặp mặt, em là có thể giới thiệu anh trai em cho anh.”

Mạc Bắc ngước mắt nhìn nơi xa một chút, bộ dáng không giống như là có người sẽ đến, đang do dự.

Đứa bé lại nói: “Em lo lắng anh trai em lại quên mất em, nếu là như vậy, em còn có thể lại tìm anh trai nhỏ.”

Mạc Bắc nghe vậy, báo số di động và số WeChat của mình một lần.

Đứa bé nghiêng đầu, nghiêm túc nhớ kỹ.

Mạc Bắc thấy thế, kéo cặp sách ra, rút một tờ giấy và một cây bút ra, viết phương thức liên hệ lên.

Đứa bé cao hứng nhận lấy: “Đúng rồi, anh trai nhỏ, em còn chưa có tự giới thiệu, em tên Phong Lâm, anh có thể kêu gọi em là Tiểu Lâm.”

Phong Lâm?

Tên này sao lại quen thuộc như vậy?

Triệu Kiện Kiện còn đang suy tư.

Bên kia Mạc Bắc đã xách cặp sách lên, chuẩn bị đi rồi.

Đại khái là bởi vì kia một thân ăn mặc mang theo cảm giác cấm dục.

Người Nhất Trung bên này lại chỉ là nhìn chằm chằm Mạc Bắc, cũng không có vây quanh lên.

Đương nhiên đây chỉ là một nguyên nhân trong đó.

Còn có một nguyên nhân chính là, bọn họ đang chờ K Thần, tự tay thu thập tên cặn bã này.

“Tôi nói Phong Nại, Phong đại thiếu gia, King Thần, cậu thật không tính toán đi gặp nam cong tới Nhất Trung chúng ta quấy rối kia sao, anh ta chính là tới vìcậu đó.”

Trong ánh sáng lay động.

Chỉ nghe bóng dáng thon dài cao ngất kia nói một câu: “Nhàm chán.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 14


Editor: May 

Lại là một trận cười: “Tôi đoán cậu sẽ là thái độ này, chỉ là trận ngày mai, cậu phải ở đó, luôn không thể lại để Nhị Trung lại tiếp tục cuồng vọng như vậy.”

Hỏi người cũng không có nhận được đáp lại, nhưng anh biết rõ tính cáchđối phương.

Chỉ cần không cự tuyệt, ngược lại đi lộ mặt một chút, vẫn là được.

Chỉ là.

“Chờ một chút, cậu đây là đi đâu?”

“Tìm người.” Người trong bóng mờ rốt cuộc lộ gương mặt ra, đáng tiếc là còn mang khẩu trang màu đen, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt, lười biếng xa cách, mang theo không kiên nhẫn.

Về phần tìm chính là ai.

Khi anh chuyển qua chỗ ngoặt.

Một đứa bé mặc áo lông vũ màu đen, trực tiếp vọt lại đây, ôm chặt chân anh: “Anh, anh đi đâu, em tìm anh thật lâu? Em đều phải thay mẹ lo lắng cho anh.”

Bóng người tựa hồ là cười một chút, vươn một bàn tay rãnh ra, vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ kia, âm cuối có chút lạnh lùng: “Bạn học Phong Tiểu Lâm, em nghĩ nói hết lời nói của anh, là cảm thấy tùy tiện đi loạn không cần bị đánh?”

Đứa bé lắc đầu: “Em không có đi loạn, em nghe được trong điện thoại, anh nói muốn đi đánh nhau, em là muốn đi ngăn cản anh, đánh nhau nhiều không tốt, lại gọi phụ huynh lần nữa, mẹ lại xóa hết tiêu vặt tiền của anh.”

“Em trai anh thật đúng là mưu tính sâu xa.” Bóng người kia không chút để ý, ngón tay ở sau khi đụng tới đồ vật trên tay em trai anh, dừng một chút: “Đây là cái gì?”

Đứa bé đoán không ra cảm xúc của anh trai mình, thật vất vả có đề tài khác để nói, lập tức vẻ mặt nghiêm túc nói: “Đây là anh trai nhỏ cứu mạng em tặng cho em, anh trai nhỏ cũng rất thích chơi game, cho nên em vì báo đáp phần ân cứu mạng này, em tính toán buổi tối dẫn anh ấy bay một phen.”

“A, cứu em một mạng thật đúng là thảm, kiếp sống trò chơi đều phải kết thúc.”

Những lời này kích thích Tiểu Lâm, qua một lúc lâu vẫn không có hòa hoãn được.

Từ trước đến nay anh trai cậu không phải thân thiện.

Nhưng mà, ở trên Weibo, không có fans nào không biết, K Thần là một nô lệ của em trai.

Một tay của Phong Nại cắm túi quần, một bàn tay khác búng búng tờ giấy kia: “Chờ có cơ hội cảm ơn anh trai nhỏ này của em.”

“Cần thiết!” Tiểu Lâm thật cao hứng, cậu cảm thấy anh trai cậu và anh trai nhỏ nhất định có thể ở chung hoà bình, dù sao hai người kia đều soái như vậy……

Sự thật chứng minh, Tiểu Lâm đích xác vẫn là một đứa bé.

Lão đại Nhất Trung và lão đại Nhị Trung sao có thể sẽ ở chung hoà bình.

Dùng thiên địch tới hình dung lại chuẩn xác không thôi.

Lúc này.

Mạc Bắc đã đi ra Nhất Trung.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 15


Editor: May

Triệu Kiện Kiện chỉ muốn dùng kỳ tích để hình dung một chuyến lữ trình này.

Mà các cô gái của Nhất Trung bên này, lại ở khi nhìn thấy mỹ thiếu niên băng sơn đứng ở cổng trường bọn họ, cọ tới cọ lui không muốn đi.

Tới gần Mạc Bắc một chút, mặt đều sẽ phiếm hồng.

Dù sao người ta cũng quá soái.

Chủ yếu là khí chất, đạm mạc làm động lòng người.

Triệu Kiện Kiện đều nhìn đến trợn tròn mắt, trước kia bọn họ tới Nhất Trung, trước nay đều chưa từng chịu qua đãi ngộ như vậy!

Đáng tiếc, không thể lại hưởng thụ, lại ở đây nữa, người Nhất Trung phản ứng lại, nhất định sẽ ấn anh và anh Nam của anh ở nơi này, dốc hết sức đánh.

“Anh Nam, chúng ta đi ăn một bữa thế nào, chúc mừng một chút, trong mười năm, lần đầu tiên Nhị Trung đánh bại Nhất Trung!”

Đây tuyệt đối là kiêu ngạo của Nhị Trung bọn họ!

Mạc Bắc nhìn thoáng qua di động: “Không được, tôi còn có việc.”

“Hóa ra lý do vừa rồi anh nói với đứa bé đó không phải để anh chạy trốn sao?” Triệu Kiện Kiện có chút ngơ ngẩn.

Mạc Bắc lại muốn thở dài, cuối cùng ngẫm lại liền thôi: “Ngày mai gặp.”

“Ngày mai nhất định gặp, Nhất Trung không phục, muốn hẹn lần nữa.” Triệu Kiện Kiện là muốn hô những lời này lên, bất đắc dĩ địa điểm không đúng lắm, chỉ có thể nhìn anh Nam của anh càng đi càng xa.

Kỳ quái, sẽ có chuyện gì?

Đối với Mạc Bắc mà nói, xác thật là một chuyện lớn.

Đó chính là chuyển giao đội.

Này đối với tuyển thủ nghề nghiệp game thủ mà nói, tầm thường nhưng cũng không tầm thường.

Dù sao nếu chiến đội đối tốt với mình, không có người nào muốn chuyển giao đội.

Đương nhiên cũng có tình huống khác, ví dụ như gặp phát triển càng tốt hơn.

Nhưng anh Mạc Nam của cô đều không phải.

Mà là bị tính kế chèn ép.

Hoàng hôn, câu lạc bộ Tohei.

Câu lạc bộ này liền ở gần Nhị Trung, nhưng mà càng tới gần nhóm công ty kiến trúc.

Giám đốc câu lạc bộ Vương Tuấn đã sớm nhìn phiền Mạc Nam, tùy tiện một cái giá liền bán người đi.

“Thật là không thể tưởng được, lại còn có chiến đội khác sẽ nhận cậu, tôi thấy đối phương hẳn là không biết chiến tích của cậu đi.”

Vương Tuấn đến xem cũng không có xem nội dung hợp đồng, ký tên lên: “Thật sự lăn lộn không nổi nữa, có thể lại trở về, gương mặt này của cậu, không thi đấu được, vẫn là thực thích hợp phát sóng trực tiếp, làm chút video khôi hài gì đó, nói không chừng còn có thể nổi lên.”

Nói như vậy, đối với một tuyển thủ nghề nghiệp game thủ mà nói, quả thực chính là khuất nhục.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 16


Editor: May

Uông Đông Đông ở bên cạnh nghe đến nắm chặt tay, tức giận thì tức giận, anh cũng sợ vị chủ nhân này của mình không nhịn được, trực tiếp nổi bão tại hiện trường, đến lúc đó tới trên mạng lại là một điểm đen, đó cũng thật chính là vạn kiếp bất phục.

Sau khi sửa sang lại tốt cảm xúc, Uông Đông Đông vừa định khuyên đối phương bình tĩnh một chút.

Lại thấy thiếu niên đã đứng lên, tựa như công tử thế gia, duỗi tay tiếp nhận văn kiện, nhẹ nhàng cười, đè thấp giọng nói: “Chiến đội ông quản lý, không đáng giá tôi trở về nữa, vì nhường đường cho cháu trai bảo bối của ông, ông đến lời tôi là cong còn có thể bịa đặt ra được, giám đốc Vương, đều là người trong một giới, sau này chúng ta vẫn sẽ còn gặp lại.”

Một câu, thành công làm Vương Tuấn trầm mắt.

Nhưng tu dưỡng nói cho ông ta biết, không đến mức tích cực với một đồ chơi như vậy.

Chỉ cười âm u: “Tôi ngược lại muốn xem, những lời này của cậu cuối cùng đánh chính là mặt của ai!”

Tiình tự chuyển đội hoàn thành.

Mạc Bắc chỉ mang theo một phần hiệp nghị rời đi.

Nhóm thực tập sinh của câu lạc bộ sau khi xem đến một màn này, cũng đều không để ý lắm, dù sao giá trị lợi dụng của Mạc Nam đã đã không coinf, đây là chuyện ai cũng trong lòng biết rõ ràng.

Cho nên cũng liền không có người biết, ở góc dưới nhất của hợp đồng viết một cái tên đủ để cho người thét chói tai, Hắc Viêm.

Chỉ có Uông Đông Đôngngồi trở lại trong xe, lúc xem đến văn kiện Mạn Bắc đưa cho anh ta liền lắp bắp nói: “Mới, chủ nhân mới là chiến đội Hắc, Hắc, Hắc Viêm? Chiến đội Hắc Viêm tôi nhận thức kia sao!?”

Mạc Bắc không chút để ý ừ một tiếng: “Chiến đội này, người chơi game không ai không quen biết đi?”

“Cũng đúng…… Đúng cái P!” Uông Đông Đông gần như có chút không lựa lời: “Sao Hắc Viêm sẽ muốn anh, ai cũng biết anh……”

Nói tới đây, Uông Đông Đông đột nhiên dừng lại, lặng lẽ nhìn thoáng qua sắc mặt thiếu niên.

Ngoài ý muốn, đối phương lại không có sinh khí, ngược lại liền mở miệng: “Nửa tháng trước, Hắc Viêm tuyển thành viên mới ở trên mạng, tôi thử một chút, thí trúng.”

Ngữ khí bình đạm trần thuật như vậy làm Uông Đông Đông nghe đến kinh ngạc: “Hắc Viêm dễ vào như vậy?”

“Cũng được.” Mạc Bắc thưởng thức di động, cũng không có nói chuyện nhiều.

Uông Đông Đông là một ngốc bạch ngọt, luôn cảm giác bầu trời rớt vô số lần bánh có nhân, luôn có một lần đập đến trên đầu bọn họ, nước mắt tràn đầy: “May mắn, quá may mắn!”

“Ừ.” Mạc Bắc quay đầu đi, có chút mệt mỏi.

Uông Đông Đông lại chợt phanh lại một cái, chuyển mắt qua, biểu tình đều thay đổi: “Đi Hắc Viêm, vậy chẳng phải là cùng một chiến đội với K Thần!”

Mạc Bắc không đáp lời, thay đổi một tư thế, dựa đầu vào trên cửa sổ xe, chỗ cổ còn treo cái tai nghe màu đen.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 17


Editor: May

Uông Đông Đông đè đầu của mình lại, như phát điên lắc qua lắc lại: “Tôi liền biết, tôi liền biết sự tình không có đơn giản như vậy, anh vì K Thần thật là nỗ lực gì cũng làm được! Chờ đã, cũng một chiến đội vậy ý nghĩa sau khi báo tin, các người phải ngủ ở cùng một chung cư…… Mạc Nam! Anh Nam! Cầu anh, ngàn vạn đừng vào lúc ở chung làm ra chuyện gì đó!”

Hùng hổ quay đầu đi!

Anh khổ tâm dặn dò người kia, nhưng anh ta lại ngủ rồi…

Lần này Uông Đông Đông là thật sự không biết nên cười hay là nên khóc.

Thật vất vả chờ người nọ tỉnh, thanh quý đạm mạc cự tuyệt người trong vô hình.

Nói thật, anh vẫn là cảm thấy “Anh Nam” trước kia dễ câu thông hơn, dù sao có thể biết được đối phương suy nghĩ cái gì!

Hiện tại, nhìn khuôn mặt tuấn túbăng sơn như tuyết kia, hoàn toàn nhìn không ra một chút cảm xúc!

Hơn nữa, sao Hắc Viêm lại muốn anh ta? K Thần cho phép anh ta vào đội sao?

Hẳn sẽ không phải là!

Hai tròng mắt của Uông Đông Đông chợt lóe: “Hắc Viêm bên kia không biết báo danh chính là anh?”

“Thi đấu có thể nặc danh, chỉ cần đối địa chỉ, không trở ngại nhận thư mời và đồng phục của đội.” Tiếng nói của Mạc Bắc thực đạm.

Mạn Bắc nói rất có đạo lý không sai, nhưng anh hỏi như vậy cũng không phải bởi vì chuyện này nha.

“Anh Nam, anh nói bọn họ thấy người thật của anh, có thể dưới sự tức giận liền muốn bội ước, đánh anh ra ngoài không?” Uông Đông Đông đều đã sợ hãi với suy đoán của mình, dù sao cũng quá chính xác!

Mạc Bắc nghe vậy, mày nhướng một chút, đôi tay cắm vào túi quần, chỉ cho Uông Đông Đông bảy chữ: “Tôi là bọn họ đặc biệt mời.”

Đặc biệt mời?

Lần này mắt của Uông Đông Đông mở to hơn nữa.

Nếu nói tay không bị thương, lấy thực lực của Mạc Nam có lẽ còn có thể tiến vào Hắc Viêm, nhưng như thế nào cũng làm không đến tình trạng đặc biệt mời này đi?

Hay là nói anh ta trở về quê quán một chuyến, đột nhiên kỹ thuật tăng mạnh?

Nghi hoặc trong lòng Uông Đông Đông càng ngày càng sâu.

Mạc Bắc cũng không có giải thích, từ rất sớm lúc trước, sư phụ liền nói với cô.

Loại chuyện ngụy trang này, giải thích càng nhiều, lỗ hổng càng lớn.

Vừa thật vừa giả, có thể mê hoặc ngườinhất, chơi game cũng là như vậy.

Huống chi ba ngày sau, mới là ngày cô đi báo danh.

Ở cùng một chỗ với đám con trai, mới là chuyện cô nên chú ý nhất.

Ánh mắt Mạc Bắc lóe lóe, sườn mặtthanh quý, móc di động ra, lại ôn tập một chút giáo trình “Làm sao ở chung với trai thẳng”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 18


Editor: May

Uông Đông Đông là trợ lý cuộc sống của cô, rót ly Coca qua, vừa khuy bình, thiếu chút nữa phun Coca ra: “Anh Nam, hiện tại anh giả trai thẳng, đã là vô dụng rồi, đến fan đều biết anh là cong, quan hệ xã hội đều không cứu về được.”

Mạc Bắc vừa động, tránh đi Coca của anh ta, ngón tay thực sạch sẽ, tiếng nói vẫn là lãnh đạm: “Về sau sẽ cứu về được, lau nơi này một chút, anh cần phải đi.”

Đại khái là khí tràng người nọ quá mãnh liệt.

Khiến Uông Đông Đôngsa sút một năm, trong lòng cũng dâng lên một tia hy vọng, nói không chừng lần này vào Hắc Viêm thật sự có thể trở thành một lần biến chuyển.

Nhưng mà, anh vẫn là lo lắng, dựa vào thực lực Mạc Nam, có thể đặt chân ở nơi đó không.

Nếu Uông Đông Đông nhìn thấy một màn kế tiếp, khẳng định sẽ không có băn khoăn như vậy nữa.

Bóng đêm buông xuống.

“Cạch cạch” âm thanh này vang vọng ở trong chung cư cho người ở một mình.

Trước máy tính, một đôi tay thon dài trắng nõn, ngón tay nhanh chóng biến hóa vị trí, hoạt động tinh chuẩn, di chuyển xinh đẹp, giống như đến cổ tay áo đều có thể mang theo gió.

Chỉ thấy trên màn hình, một bóng người, áo trắng phiêu phiêu, chỗ đi qua, không có một ngọn cỏ, đánh đối phương đau đớn muốn chết, trong sáu phần phút liền đầu hàng.

“Đại ca, anh giết người liền giết người, có thể đừng khiến người sợ hãi như vậy không!”

“Anh trai nhỏ thích khách đối diện, thêm bạn tốt đi, em là con gái nha, cầu mang em bay.”

“Con gái là có thể được mang theo? Vậy tôi cũng phải!”

“Mẹ nó, lầu trên thật không biết xấu hổ.”

“Anh em, gặp được cao thủ liền phải giả em gái, đạo lý này ngươi không hiểu sao?”

Mạc Bắc nhìn tin tức trên màn hình, ngón tay hơi dừng một chút, xa cách ba năm, trò chơi này vẫn không có thay đổi, người bên trong vẫn là thú vị như vậy.

Ngược lại tốc độ tay cô, có hơi chậm……

Mạc Bắc cúi thấp mắt, lông mi hạ xuống, tay phải giật giật, đầu tiên là kéo cổ áo ra, tiếp theo mới cầm lấy nước khoáng trên bàn lên, đang chuẩn bị uống.

Di động bên cạnh liền sáng lên, một tin tức WeChat kết bạn thực đáng yêu bắn ra.

“Anh trai nhỏ, đoán xem em là ai, có thể cho anh nhắc nhở nha, soái soái còn biết bán manh, bị anh xoa nắn quá mức.”

Bé trai hôm nay kia?

Mạc Bắc cười cười, ngón tay vừa động, ấn thông qua.

Tiểu Lâm bên kia di động lập tức liền nhảy lêntừ trên giường, sau khi xoay hai vòng tại chỗ, vọt tới vừa trước mặt người mới tắm rửa xong, giơ điện thoại lên: “Anh trai nhỏ đồng ý kết bạn của em, em liền nói, trên thế giới này ngoại trừ anh, ai cũng sẽ cảm thấy em thực đáng yêu.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 19


Editor: May

“Đó là anh trai nhỏ của em còn chưa có cùng nhau chơi trò chơi với em.” Người nọ cười trào phúng một tiếng, một bàn tay ấn khăn lông, một bàn tay cắm vào túi quần, thái độ phi thường tùy ý, anh chỉ mặc một cái quần dài đen thuần, trần trụi nửa người trên, đường cong tuyến nhân ngư lưu loát, ở dưới ánh sáng rắn chắc mà no đủ, thực mê người.

“Lâm hố hố.”

Ba chữ cuối cùng, lúc người nọ đang nói, ngón tay giơ lên, khăn lông tự động đắp lên mặt Tiểu Lâm.

Chỉ thấy tiểu gia hỏa một phen túm rớt, đôi mắt thật lớn híp lại một chút, như là cực kỳ khó chịu anh trai cậu nói cậu hố người: “Hiện tại em liền đi tìm anh trai nhỏ chơi game, hừ.”

“Tùy tiện em, đừng lấy đại danh của anh, còn có, sạc pin cho anh.” Người nọ vén chăn bông lên, thân hình thon dài nằm vào, chỉ vươn một bàn tay, làm một dấu tay đi ra ngoài với Tiểu Lâm, biểu tình lười biếng kia làm người rất muốn đánh anh.

Tiểu Lâm bĩu môi: “Không phải ỷ vào chính mình đẹp, hừ, ngoại trừ đẹp cùng chơi trò chơi tốt, anh trai à, anh còn biết cái gì, anh nói một chút xem.”

“Đánh nhau.” Người trong chăn bông thực không biết xấu hổ ném ra hai chữ.

Tiểu Lâm quả thực hết chỗ nói rồi.

Thôi, ai bảo đây là anh trai của cậu chứ.

Cậu vẫn là đi tìm anh trai nhỏ chơi thôi.

Dưới so sánh, anh trai nhỏ thật rất tốt.

Bàn chân bước ra, mang tai nghe lên, Tiểu Lâm cũng không có ý đi ra ngoài, ngược lại ngồi ở trong phòng anh trai cậu, dùng ngón tay nhỏ chọc di động: “Anh trai nhỏ, nhìn nơi này, nhìn nơi này, anh có thời gianhay không, chúng ta tới chơi trò chơi được không?”

Đinh một tiếng.

Gửi đi thành công.

Mạc Bắc ở khu nhận được tin tức này, đang định mở ván thứ ba, ngón tay dừng một chút, ánh mắt thực đạm: “Được.”

“Vậy em mời anh!” Tiểu Lâm kích động: “Anh trai nhỏ cấp bậc của anh cao không?” Nếu cấp bậc quá cao, ở trong đối chiến sẽ gặp phải người khó đối phó, điểm này Tiểu Lâm vẫn là biết được.

Mạc Bắc nhìn lướt qua nick mới xin nửa tháng trước của cô: “Không cao.”

Tiểu Lâm cười: “Vậy thì thật tốt quá, anh trai nhỏ, anh yên tâm, em không hố, cũng không phải tên là Lâm Hố Hố!”

Đại khái là cảm thấy tiểu gia hỏa quá đáng yêu, khóe miệng Mạc Bắc kéo một cái, cười nhạt “ừ” một tiếng.

Tiếp theo, trò chơi bắt đầu.

Tiểu Lâm vừa lên tới liền chọn một xe tăng, vừa đi về phía trước, vừa dùng giọng nói nghiêm túc nói: “Anh trai nhỏ, lát nữa lúc đánh nhau lên, anh liền đứng ở phía sau em, anh yên tâm, em thịt dày, sẽ bảo vệ tốt cho anh!”

Nhưng mà, lúc chân chính đánh lên.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom