Cập nhật mới

Dịch Minh Chứng Tình Yêu Của Giám Đốc Bá Đạo

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20


Chương 20:

Vừa nhắc đến Hàn Phiêu, trên mặt Tô Tuệ Kỳ chợt lóe lên vẻ áy náy: “Bọn tớ không ở chung với nhau, anh ấy ở phòng trọ của anh ấy, tớ ở phòng trọ của tớ, bình thường anh ấy cũng ít khi đòi tớ làm chuyện ấy, cho nên anh ấy vẫn chưa phát hiện ra.”

“Cậu đối xử với anh ấy như vậy thật không công bằng, cậu định cứ tiếp tục mãi như vậy sao?”

Tô Tuệ Anh không nhịn được nghĩ đến mình, nghĩ đến Hoắc Anh Tú, hắn yêu em gái cô nhưng lại vẫn muốn bám chặt lấy cô, loại người như vậy thực sự là quá ích kỷ quá ghê tởm.

Tô Tuệ Kỳ lắc đầu không biết làm sao: “Mình từng nghĩ sẽ chia tay với Hàn Phiêu, nhưng vẫn chưa có dịp để nói ra.”

“Cái gì? Cậu lại chọn chia tay với Hàn Phiêu sao? Tuệ Kỳ cậu tỉnh táo lại đi, Triệu Dân Thường hắn là một gã lăng nhăng chơi bời phóng đãng, bây giờ hắn vẫn còn đang ở trong phòng làm việc với Mễ Lạc làm cái chuyện đó, vậy mà cậu vẫn muốn vì một người đàn ông như vậy mà vứt bỏ Hàn Phiêu sao?”

Tô Tuệ Anh tiếp tục kinh ngạc.

Đối với Hàn Phiêu, Tô Tuệ Anh vẫn còn rất quen thuộc, năm đó anh là đàn anh nổi tiếng ở trường của các cô, dáng người đẹp đẽ, tuấn tú hơn người, tuyệt đối là một anh chàng đẹp trai tài giỏi từ trong cốt tủy, hơn nữa tính tình rất khiêm tốn, rất biết chăm sóc người khác.

Một người đàn ông hoàn hảo đến vậy mà Tô Tuệ Kỳ không cần, lại đi chọn cái tên Triệu Dân Thường chơi bời phóng đãng cực độ kia, đến Tô Tuệ Anh cũng không chịu nổi mà phải đòi lại công bằng cho Hàn Phiêu.

Tô Tuệ Kỳ lắc đầu nói: “Tổng giám đốc anh ấy lạm tình, mình biết kiểu người như anh ấy không thể yêu được, nhưng mình lại yêu anh ấy, mình đã không thể kìm chế được mà yêu anh ấy…”

Cô yêu vẻ tà mị của hắn, yêu vẻ cuồng dã của hắn, yêu vẻ không ràng buộc gì của hắn, cô không chỉ đã quay lưng phản bội lại Hàn Phiêu, đến cả trái tim mình mà cô cũng phản bội, cô đã không còn xứng đáng với người đàn ông tốt như Hàn Phiêu nữa rồi.

Tô Tuệ Anh bất lực ngồi lại chỗ của mình, cô biết lúc này cho dù cô có nói gì thì cũng chẳng có tác dụng gì cả: “Được thôi, đây là con đường do cậu lựa chọn, hy vọng cậu sẽ không phải hối hận, còn về Hàn Phiêu, trái tim của cậu đã không còn anh ấy nữa, vậy thì sớm kết thúc với người ta đi, để cho người ta được tự do.”

Những câu này Tô Tuệ Anh rất muốn nói với Hoắc Anh Tú, nhưng tiếc là Hoắc Anh Tú vốn không thể nào buông tha cho cô…

Một ngày đi làm trôi qua thật là nhanh, chớp mắt một cái đã đến giờ tan sở.

Tô Tuệ Anh đi cùng với Tô Tuệ Kỳ ra khỏi tập đoàn Triệu thị, nhưng lại không nghĩ tới sẽ nhìn thấy Hàn Phiêu đã đứng ở bên ngoài chờ từ lâu. Tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé!

Hoàng hôn buông xuống, Hàn Phiêu bên dưới mặc một chiếc quần bò màu xanh đậm, bên trên mặc một chiếc áo sơ mi trắng cổ chữ V kiểu Hàn, nhìn rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sạch sẽ, ung dung, tràn đầy sức sống, toát lên vẻ đẹp nam tính khác biệt so với người khác.

Thu hút được biết bao ánh mắt của các nữ công nhân viên chức tan sở phải quay lại ngắm nhìn.

“Tuệ Kỳ, Tô Tuệ Anh.”

Hàn Phiêu vừa thấy Tô Tuệ Anh và Tô Tuệ Kỳ đi ra liền lập tức mỉm cười chào hỏi.

“Hàn Phiêu… Sao anh lại đột nhiên đến đây? Sao anh không báo trước cho em một tiếng?”

Tô Tuệ Kỳ cảm thấy hơi chột dạ.

“Anh muốn làm cho em bất ngờ!”

Hàn Phiêu nói: “Anh nghe nói có một nhà hàng đồ tây mới mở ở gần đây, món beefsteak ở đó rất ngon, chúng ta cùng đi nếm thử đi!”

“… Được!”

Tuệ Kỳ hơi do dự một lúc mới nhận lời. Chọn ngày không bằng đúng dịp, hôm nay cô sẽ nói hết mọi chuyện cho Hàn Phiêu biết.

Tô Tuệ Anh vừa thấy ánh mắt kiên định của Tô Tuệ Kỳ thì lập tức biết được đối phương đang nghĩ gì, nếu đã như vậy thì cô cũng không tiện ở lại nữa, vì vậy Tô Tuệ Anh vội vàng tìm cớ để rời khỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21


Chương 21:

Hàn Phiêu lại nói: “Tô Tuệ Anh, em cũng đi cùng đi, đừng có lấy cớ là em phải về nhà với Hoắc Anh Tú, khó khăn lắm mới gặp được nhau, nên hôm nay chúng ta nhất định phải uống một chén.”

“Vậy… Được rồi!”

Tô Tuệ Anh nhìn về phía Tô Tuệ Kỳ thì thấy đối phương cũng đang nhìn mình, ánh mắt tràn đầy sự cầu xin, cho nên cô chỉ đành đồng ý.

Ba người đi đến nhà hàng tây kia, mỗi người gọi một phần beefsteak.

Khi ăn được một nửa thì Tô Tuệ Anh bèn lấy cớ đi vào phòng vệ sinh, để cho Tô Tuệ Kỳ và Hàn Phiêu nói chuyện với nhau.

Ai biết được khi Tô Tuệ Anh vừa vào nhà vệ sinh thì phía sau liền có một người đàn ông trung niên mập mạp, có vẻ như đã uống say, loạng choạng theo vào.

“A…”

Tô Tuệ Anh sợ đến mức hét chói tai, cô muốn ra khỏi đó nhưng mà thân hình mập mạp của người đàn ông kia đã chặn kín lối ra vào.

“Ôi chao, người đẹp, sau em lại vào nhà vệ sinh nam vậy…”

Người đàn ông kia thậm chí còn không biết bản thân đi nhầm chỗ, đôi mắt say lờ đờ hơi mở ra, nhìn chằm chằm về phía cặp chân thon dài của Tô Tuệ Anh.

“Ông ông… tránh ra, tôi muốn ra ngoài.”

Tô Tuệ Anh hơi co người lại, muốn lách qua người của gã đàn ông mập mạp kia để ra ngoài.

“Người đẹp, nếu đã đến rồi thì sao phải vội vã rời khỏi như thế, đến đây, cùng anh uống mấy chén…”

Gã đàn ông kia cười hì hì nói, hai cánh tay thô to dang ra, ôm Tô Tuệ Anh vào trong lòng, miệng thì hướng về phía đôi môi căng mọng của cô.

“A… đừng, buông tôi ra, buông tôi ra… cứu tôi với…”

Tô Tuệ Anh bởi vì sợ hãi mà đấm đá lung tung, móng tay sắc nhọn cào lên khuôn mặt của người đàn ông kia, để lại một vệt máu dài.

“A… đau chết ông rồi.” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Gã đàn ông mập mạp kia kêu lên vì đau, cũng vì thế mà có phần tỉnh táo, nhưng khi nhìn thấy Tô Tuệ Anh ở trong lòng mình giống như một con mèo hoang, cộng thêm sự tác động của cồn rượu làm cho dục vọng trong người gã lại tăng thêm vài phần, khuôn mặt núc ních mỡ kia nở ra một nụ cười đáng kinh, sau đó ông ta nắm lấy cổ áo của Tô Tuệ Anh, xoẹt một tiếng, áo sơ mi trên người cô đã rách một mảng lớn.

Vòng một trắng nõn đầy đặn cũng vì thế mà lộ ra ngoài.

Hình ảnh đó khiến cho thú tính trong người gã đàn ông kia càng thêm sôi trào, hắn ta giơ tay ra định xé nốt váy của Tô Tuệ Anh.

“A…. đừng mà, có ai không, cứu tôi với…”

Tô Tuệ Anh liều mạng giãy giụa.

Tiếng hét chói tai của cô cũng đã khiến cho không ít người tụ tập lại đây.

Thế nhưng không có ai dám đứng ra để giúp cô.

“Cứu tôi với…”

Tô Tuệ Anh khẩn cầu những người đứng ở ngoài cửa, bây giờ cô chỉ muốn chết quách cho xong.

“Dừng tay!”

Lúc này có một bóng người màu trắng lao vào, người đó giơ tay lên đấm vào mặt gã đàn ông mập mạp đang đè ở trên người của Tô Tuệ Anh, ông ta bay ra xa hai mét, ba mét, kết quả là gã bị đập đầu vào tường nhà vệ sinh, làm cho máu bắn tung tóe, rồi nhanh chóng ngất đi.

Tô Tuệ Anh vẫn chưa hoàn hồn, cô ngẩng đầu lên, thì ra người vừa đến là Hàn Phiêu.

“Tô Tuệ Anh, em không sao chứ, đừng sợ, đừng sợ, có anh ở đây, không có gì phải sợ cả…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22


Chương 22:

Hàn Phiêu cởi áo khoác ra để che đậy nửa người trên của Tô Tuệ Anh, sau đó lại ôm chặt cô vào trong lòng, dáng vẻ vô cùng đau lòng, giống như người con gái bị bắt nạt kia là người mà anh ta yêu vậy.

Tô Tuệ Anh bị dọa không nhẹ, vì vậy khi cô vừa tiếp xúc với lồng ngực ấm áp mà rộng rãi của Hàn Phiêu thì lập tức òa khóc.

“Tuệ Anh, Hàn Phiêu, hai người…”

Tô Tuệ Kỳ vội vàng chạy đến, khi thấy được cảnh này thì lại há hốc mồm, không biết phải nói gì.

Tô Tuệ Anh vừa nghe thấy tiếng của Tô Tuệ Kỳ liền lập tức hoàn hồn, sau đó vội vàng đẩy Hàn Phiêu đang ôm chặt lấy cô ra, lúng túng nhìn Tô Tuệ Kỳ: “Tuệ Kỳ, cậu đừng hiểu lầm, tớ và Hàn Phiêu… tớ vừa mới…”

Tô Tuệ Kỳ lắc đầu cười: “Cậu không phải nói gì cả, tớ biết hết rồi, để tớ đưa cậu về nhà.”

“… Được.”

Tô Tuệ Anh gật đầu, nhưng mà không biết tại sao cô lại thấy nụ cười của Tô Tuệ Kỳ có gì đó là lạ.

Khi mà Hàn Phiêu và Tô Tuệ Kỳ đưa Tô Tuệ Anh về đến nhà thì Hoắc Anh Tú vẫn đang tăng ca ở công ty, còn Tô Tuệ Vân đang tự học ở trường, trong nhà chỉ có ông Tô và bà Lâm.

Vì không muốn hai người lo lắng nên ba người cũng không nói chuyện xảy ra ở nhà hàng cho họ biết, sau khi an ủi Tô Tuệ Anh thì Hàn Phiêu và Tô Tuệ Kỳ mới yên tâm ra về.

Hàn Phiêu rất chu đáo, sau khi đưa Tô Tuệ Anh về đến nhà lại tiếp tục đưa Tô Tuệ Kỳ về đến căn hộ mà cô ấy thuê, chẳng qua là khi anh ta chuẩn bị rời khỏi thì Tô Tuệ Kỳ lại kéo lại, khuôn mặt quyến rũ nở một nụ cười dịu dàng: “Hàn Phiêu, anh cũng vào nhà uống một cốc cà phê rồi hãy đi!” Tải app truyệnhola nhé cả nhà!

“Hàn Phiêu, anh vào nhà uống cốc cà phê đã rồi hãy đi!”

Hàn Phiêu khẽ mỉm cười, lắc đầu: “Không cần, em cũng ngủ sớm đi.”

Tô Tuệ Kỳ thấy đối phương từ chối thì có chút tức giận, cô nói đến nước này là chủ động muốn hắn ở lại rồi, nhưng mà tên ngốc này…

Theo lý thuyết, cô và Hàn Phiêu là một đôi thì đáng lẽ hai người phải ở chung với nhau, nhưng mà Hàn Phiêu và cô lại mỗi người ở một nơi, hơn nữa đối phương chưa bao giờ chủ động lên giường với cô, lần nào cô cũng là người chủ động, nhưng mà dù gì thì cô cũng là con gái mà.

Chủ động nhiều lần như vậy thì đến chính cô cũng cảm thấy xấu hổ, cho nên khi Triệu Dân Thường cuồng dã theo đuổi thì cô gần như không có năng lực chống đỡ, cả thể xác và Tiên Phong đều đầu hàng.

“Anh vào trong ngồi một lúc, em có chuyện muốn nói với anh.”

Thấy Hàn Phiêu xoay người muốn rời khỏi thì sắc mặt của Tô Tuệ Kỳ trở nên lạnh lùng, cô ta kéo Hàn Phiêu vào trong phòng rồi đóng cửa lại.

“Em muốn nói gì?”

Ánh mắt của Hàn Phiêu hơi lóe lên, chẳng lẽ việc ngày hôm nay hắn ra tay bảo vệ Tô Tuệ Anh khiến cho Tuệ Kỳ nghi ngờ?

Tô Tuệ Kỳ cũng không nhiều lời mà lập tức đẩy Hàn Phiêu ngã xuống ghế sofa, sau đó tháo giày cao gót rồi dạng chân ngồi lên trên người Hàn Phiêu, hai tay thì không ngừng cởi cúc áo sơ mi trên người, lộ ra hình ảnh kiều diễm trước ngực.

Sau đó, cô lại bắt đầu cởi quần áo của Hàn Phiêu.

“Tuệ Kỳ, em đang làm cái gì vậy?”

Hàn Phiêu thấy hành động này của Tuệ Kỳ thì hơi đờ ra.

Cô ấy muốn cưỡng ép hắn sao?

Tuy Tuệ Kỳ đã từng nhiều lần quyến rũ hắn nhưng chưa bao giờ trực tiếp và mạnh dạn như bây giờ.

“Làm gì? Đương nhiên là làm tình rồi!”

Tô Tuệ Kỳ đưa tay về phía hông của Hàn Phiêu, ý muốn tháo thắt lưng của hắn.

“Tuệ Kỳ…”

Hàn Phiêu vội vàng nắm lấy bàn tay của đối phương: “Hôm nay rốt cuộc là em bị sao vậy?”

“Em bị làm sao, anh lại còn hỏi em bị làm sao? Em ngược lại muốn hỏi là anh bị làm sao đấy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23


Chương 23:

Con mắt của Tuệ Kỳ lập tức đỏ bừng, nước mắt ngập khóe mi, sau đó không ngừng đấm vào lồng ngực của Hàn Phiêu: “Cuối cùng thì em có phải là bạn gái của anh hay không, vì sao anh vẫn luôn lạnh lùng với em như vậy, em không đẹp sao, em không gợi cảm sao, mỗi lần muốn anh lên giường với em giống như là ép anh uống thuốc vậy, rốt cuộc là anh bất lực hay trong lòng anh vốn không có em?”

Hàn Phiêu vừa nghe đến đây thì lập tức lộ vẻ áy náy, sau đó cũng không né tránh mà để mặc cho Tô Tuệ Kỳ đánh hắn.

“Anh nói đi, anh nói gì đi chứ…”

Tô Tuệ Kỳ thấy hắn trầm mặc không nói chuyện thì trong lòng càng thêm tức giận, sau đó thuận miệng thốt ra: “Có phải là anh thích Tô Tuệ Anh không?”

“Anh… em đừng có ăn nói lung tung, người ta đã có chồng sắp cưới rồi.”

Hàn Phiêu có chút luống cuống, hắn đẩy Tô Tuệ Kỳ ra rồi đứng lên, cũng không dám nhìn thẳng vào mắt đối phương.

Nụ cười của Tô Tuệ Kỳ tràn ngập sự thê lương: “Thì ra là thế, thì ra là anh thích cô ta, nếu vậy thì tại sao năm đó anh không theo đuổi cô ta là lại theo đuổi tôi?”

Hàn Phiêu bị Tô Tuệ Kỳ gặng hỏi như vậy thì cũng rất buồn bực, vì thế theo bản năng mà nói ra lời trong lòng: “Bởi vì lúc đó cô ấy đã trở thành bạn gái của Hoắc Anh Tú, cho nên anh chỉ có thể…”

Lời này vừa nói ra khỏi miệng thì hắn lập tức nhận ra bản thân nói lỡ, vội vàng dừng lại.

Tô Tuệ Kỳ nghe đến đây thì cũng hiểu được ý tứ của hắn, cô đứng dậy, sau đó từ từ cài lại cúc áo sơ mi rồi lạnh lùng nói: “Cho nên anh chỉ có thể lui bước mà quay sang theo đuổi tôi, bởi vì tôi là bạn thân của cô ta, trở thành bạn trai của tôi thì anh có thể làm quen với cô ta, tôi nói có đúng không?”

“Tuệ Kỳ, anh… anh có lỗi với em, anh thật lòng xin lỗi…”

Đến giờ phút này thì Hàn Phiêu cũng chỉ có thể thừa nhận.

Đúng vậy, hắn lợi dụng Tô Tuệ Kỳ, mấy năm nay trong lòng hắn chỉ có Tô Tuệ Anh, vẫn chỉ luôn yêu một mình cô ấy, đáng tiếc là Tô Tuệ Anh lại yêu Hoắc Anh Tú, sau khi hai người tốt nghiệp liền lập tức đính hôn, nên hắn căn bản là không có bất kỳ cơ hội nào.

Nhưng mà hắn lại yêu cô ấy, lúc nào cũng muốn gặp cô ấy, hắn đã suy nghĩ rất lâu, chỉ khi hắn trở thành bạn trai của Tô Tuệ Kỳ, trở thành bạn trai của bạn thân cô ấy thì hắn mới có lý do để có thể ở cạnh Tô Tuệ Anh một cách đường hoàng.

“Nếu đã như vậy thì chúng ta chia tay đi.” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Tô Tuệ Kỳ thở dài một hơi, rốt cuộc thì cô cũng nói ra lời này.

Hàn Phiêu ngẩng đầu, hắn không dám tin là sau khi Tuệ Kỳ biết được mọi việc thì lại có thể chia tay với hắn trong hòa bình, hắn còn cho rằng bọn họ sẽ nổ ra tranh cãi cơ.

Nếu như vậy thì chỉ có duy nhất một lý do, là hắn không thật lòng yêu Tô Tuệ Kỳ mà Tô Tuệ Kỳ cũng không yêu hắn quá nhiều.

“…Được rồi, anh đồng ý chia tay.” Hàn Phiêu cười khổ, tất cả mọi thứ đều là do hắn gây ra.

Tô Tuệ Kỳ thấy Hàn Phiêu đồng ý thì cũng thở dài nhẹ nhõm.

Vốn cô là người có lỗi, nhưng mà đến khi chia tay thì Hàn Phiêu lại trở thành kẻ đuối lý.

Thật lòng mà nói, nếu như lúc trước cô biết người mà Hàn Phòng thích là Tô Tuệ Anh thì cô không chỉ không tha thứ cho Hàn Phiêu, mà cũng sẽ không tha thứ cho Tô Tuệ Anh, nhưng bây giờ… cô chỉ muốn được ở bên Triệu Dân Thường, mà chuyện Hàn Phiêu thích Tô Tuệ Anh lại vừa vặn trở thành lý do để cô chia tay.

Thậm chí lúc này cô còn thấy cảm kích Tô Tuệ Anh, cảm kích gã béo đáng chết muốn cưỡng bức Tô Tuệ Anh ở trong nhà vệ sinh kia.

Một cuộc phản bội, nhưng không biết rốt cuộc là ai phản bội ai.

“Phong, đêm nay anh đừng đi, được không?”

Tô Tuệ Kỳ ôm lấy Hàn Phiêu từ phía sau, khuôn mặt quyến rũ dán lên tấm lưng vững chãi của hắn: “Coi như đêm nay là đêm cuối cùng của chúng ta.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24


Chương 24:

Hàn Phiêu từ từ xoay người, nhẹ nhàng bế đối phương lên, sau đó dịu dàng nói: “Được, đêm nay đến lượt anh chủ động!”

Coi như đây là để trả món nợ mà hắn đã nợ cô ấy mấy năm nay…

Hôm nay Tô Tuệ Anh bị gã béo say rượu kia dọa sợ, nên đã lên giường ngủ từ sớm, đến nửa đêm thì nghe thấy tiếng gõ cửa, thì ra là Hoắc Anh Tú sau khi tăng ca về thì đến gõ cửa phòng cô.

Tô Tuệ Anh xuống giường rồi cảnh giác đi về phía cửa: “Có chuyện gì?”

Nhưng cô cũng không có ý muốn mở cửa.

Việc sáng nay Hoắc Anh Tú muốn cưỡng bức cô làm cho Tô Tuệ Anh vẫn cảm thấy sợ hãi, nên sao cô dám mở cửa cho hắn bước vào phòng của mình.

“Em mở cửa ra đi, anh có chuyện muốn nói với em.”

Hoắc Anh Tú khẽ nhăn trán, sau khi biết Tô Tuệ Anh trở nên vô cùng nhạy cảm thì từ sáng đến giờ hắn vẫn luôn nghi ngờ không biết có phải là Tô Tuệ Anh đã lên giường với người đàn ông khác rồi hay không?

Do vậy cả ngày hôm nay hắn không tài nào tập trung làm việc được, cũng vì nhiều lần mắc lỗi nên mới phải tăng ca đến bây giờ.

“Nếu có việc gì thì anh cứ đứng ở ngoài cửa mà nói, tôi đã đi ngủ rồi.”

Cho dù có đánh chết thì Tô Tuệ Anh cô cũng sẽ không mở cửa.

Hoắc Anh Tú vừa nghe thấy những lời này thì cơn tức mà hắn đè nén cả ngày hôm nay càng thêm lớn, nhưng hắn vẫn thấp giọng, nhẹ nhàng dụ dỗ: “Tuệ Anh, chẳng lẽ chúng ta phải đi đến ngày hôm nay sao? Em mở cửa đi, rồi chúng ta sẽ từ từ nói chuyện.”

“Tôi đã không còn chuyện gì muốn nói với anh nữa.”

Tô Tuệ Anh căn bản là không có ý muốn nhượng bộ: “Anh đừng quấy rầy tôi nữa, nếu như đánh thức cha mẹ tôi dậy thì hình tượng con rể tốt của anh sợ là sẽ không giữ được.”

“Cô… Được, vậy em đi ngủ đi!” Nhóm lên chính trên app truyện-hola nhé cả nhà!

Rõ ràng Hoắc Anh Tú đã tức đến mức nghiến răng nghiến lợi nhưng hắn vẫn phải nhịn xuống, hắn không tin là Tô Tuệ Anh có thể trốn mãi ở trong phòng ngủ.

Nhưng không ngờ đến, khi hắn trở về phòng thì thấy được có một người phụ nữ với thân hình quyến rũ đã nằm sẵn trên chiếc giường lớn hiệu Simmons để đợi hắn về.

“Anh rể, cuối cùng thì anh đã về rồi!”

Khi nghe thấy tiếng mở cửa thì Tô Tuệ Vân lập tức quay người lại, trên người cô ta mặc một bộ nội y gợi cảm màu hồng, ánh mắt quyến rũ, đôi môi hé mở, vòng một căng tràn được đồ lót phụ trợ lại càng trở nên lôi cuốn.

Vừa thấy cảnh này thì bộ phận phía dưới của Hoắc Anh Tú liền trở nên cứng rắn: “Sao em lại ở trong phòng của anh? Cẩn thận sẽ bị cha mẹ phát hiện.”

“Sẽ không, tối nay em bảo mẹ ngủ cùng với cha, còn em ngủ một mình, cho nên em muốn ngủ ở đâu thì ngủ ở đó.”

Tô Tuệ Vân nở một nụ cười quyến rũ, bởi vì đêm qua ngủ với mẹ cho nên cô ta không thể đến tìm Hoắc Anh Tú, vì vậy tối nay cô sẽ không lại phạm sai lầm nữa.

“Tiểu yêu tinh, chỉ một buổi tối mà cũng không nhịn được.”

Hoắc Anh Tú vừa nghe đối phương nói vậy thì lập tức cởi quần áo, sau đó nhào về phía Tô Tuệ Vân, hai người cùng nhau tiến hành một đợt vận động điên cuồng.

“Ưm…”

Khi Hoắc Anh Tú tiến vào trong cơ thể thì Tô Tuệ Vân không thể nhịn được nữa mà khẽ kêu lên một tiếng mất hồn.

Bỗng nhiên Hoắc Anh Tú nghĩ ra điều gì, sau đó dùng sức hướng về phía trước: “Kêu lên, kêu to lên!”

“Cha mẹ sẽ nghe thấy…”

Tô Tuệ Vân hơi lo lắng.

“Không sợ, cha mẹ em sẽ cho rằng là chị của em đang kêu mà thôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25


Chương 25:

Hoắc Anh Tú nhếch mép, trong lòng thì suy nghĩ: Tô Tuệ Anh, cô không muốn lên giường với tôi thì để cho em gái của cô thay cô, để cho cô nghe thấy em gái cô lúc ở dưới thân tôi trở nên vui vẻ sung sướng, trở nên dâm đãng như thế nào.

Hơn nữa tiếng rên của Tô Tuệ Vân khi ở trên giường cũng vô cùng tiêu hồn, không giống với giọng của cô ta lúc bình thường, cho nên cha mẹ cũng sẽ khó lòng phân biệt.

“A… a…”

Tô Tuệ Vân nghe thấy Hoắc Anh Tú nói thế thì lập tức trở nên to gan, sau đó lớn tiếng rên rỉ.

“Gọi chồng!”

Hoắc Anh Tú đặt hai chân của Tô Tuệ Vân lên trên vai, phía dưới cũng bắt đầu trở nên mạnh bạo.

“A, chồng ơi, chồng ơi, sâu quá, em không chịu nổi… a…”

Lúc này thì Tô Tuệ Vân làm gì còn đầu óc mà suy nghĩ dụng ý của Hoắc Anh Tú, cả thể xác và linh hồn của cô ta đều đang vì sự dũng mãnh của Hoắc Anh Tú mà say sưa.

Hoắc Anh Tú cảm thấy chưa đủ, hắn lật người của Tô Tuệ Vân lại, khiến cho cô ta giống như một con chó cái, phần eo của hắn không ngừng đong đưa, bàn tay cũng không ngừng vỗ vào vòng ba trắng nõn của Tô Tuệ Vân: “Kêu lớn tiếng lên, kêu lên…”

“A… chồng ơi… a…”

Tô Tuệ Vân bị hắn đánh thì vừa thấy đau lại vừa thấy thoải mái, cho nên tiếng kêu càng thêm mất hồn.

Trang thiết bị trong căn hộ này cũng phải là quá đắt tiền, cho nên cũng không thể cách âm, vì vậy mà cả Tô Tuệ Anh và cha mẹ của cô đều có thể nghe thấy tiếng rên rỉ của Tô Tuệ Vân.

“Không biết xấu hổ, Hoắc Anh Tú, anh là tên khốn khiếp, là kẻ cầm thú…”

Tô Tuệ Anh lấy chăm trùm lên đầu, cô không muốn nghe, cô không muốn nghe những âm thanh dâm đãng như vậy.

Không phải vì giọng nói đó làm cô đau lòng khổ sở, mà là ghê tởm, cực kỳ ghê tởm.

Mà trong một căn phòng khác, ông bà Tô vốn đã ngủ say cũng bị đánh thức.

“Ây da, ông già, ông coi thử con gái rượu mà ông nuôi đó, nửa đêm canh ba đến nơi rồi còn hành hạ người ta, kêu lớn tiếng như vậy, cũng không sợ hàng xóm nghe được, nó còn biết xấu hổ hay không đây!”

Bà Tô bị tiếng kêu của Tô Tuệ Vân làm cho đỏ bừng cả mặt, cả người nóng lên.

Theo bản năng bà lại cho rằng là Tô Tuệ Anh đang kêu, bởi vì dù thế nào bà cũng không nghĩ được rằng Tô Tuệ Vân lại bò lên giường anh rể. Mong cả nhà tải thêm app truyện hola về đọc nhé!

Ông Tô cũng nghe mà lúng túng không thôi: “Ngủ đi ngủ đi, chuyện bọn trẻ chúng ta bớt quan tâm thôi, huống chi đó còn là loại chuyện phòng the này.”

Tuy nói như thế, nhưng trong lòng lại đang thấy lạ, Tô Tuệ Anh do một tay ông nuôi lớn, đứa bé đó luôn luôn bảo thủ rụt rè, làm sao đêm nay lại… cởi mở như thế chứ?

Bà Tô sao còn ngủ nổi chứ, dục vọng cả người bà đều bị Tô Tuệ Vân kêu ra luôn rồi, đẩy ông bạn già bên cạnh một cái, xấu hổ nói: “Ông già, ông xem… chúng ta hình như cũng tầm một tháng chưa làm chuyện này rồi, chi bằng bây giờ chúng ta cũng…”

“Chuyện này… không ổn đâu, để bọn trẻ nghe thấy thì không tốt.”

Ông Tô vội vàng lắc đầu.

“Bọn chúng sao còn có thể nghe thấy được chứ, không nghe thấy chúng nó đang làm đến mức khí thế ngất trời sao, đến đây đi!”

Bà Tô nói vừa xong, bèn chui vào trong chăn.

“Từ từ đã từ từ đã, cũng đã là bộ xương già rồi mà vẫn gấp gáp như thế…”

Ông Tô khổ sở liên tục kêu khẽ.

Tuy đã cố ý đè nén động tĩnh của hai ông bà xuống rất thấp rồi, nhưng Tô Tuệ Anh vẫn loáng thoáng nghe được.

Lập tức, vừa tức giận vừa xấu hổ.

Lúc này, cha mẹ cũng tới góp vui, đúng thật là.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26


Chương 26:

Tô Tuệ Anh bọc chăn đơn, mở tủ quần áo ra, trốn vào, âm thanh tuy nhỏ đi nhiều, nhưng vẫn có phần lọt vào tai.

Lúc này, Tô Tuệ Anh lại nghĩ tới Trình Thiên, người đàn ông dịu dàng đẹp đẽ kia.

“Lúc này, không biết anh ta đang làm gì?”

Tô Tuệ Anh co người trong tủ treo quần áo, trong đầu nhớ lại từng chút một cảnh cô và Sở Trình Thiên điên cuồng quấn quýt si mê một ngày một đêm kia, ở sâu trong nội tâm, nỗi nhớ Sở Trình Thiên lại càng ngày càng sâu.

Một đêm này, Tô Tuệ Anh cơ bản không hề ngủ, nửa đầu là vì bị Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân hành hạ, nửa sau… khuôn mặt của Sở Trình Thiên luôn lượn quanh trong đầu cô, cô căn bản không tài nào ngủ nổi.

Mà tình huống này, ba ngày liên tiếp đều là như vậy.

Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân hàng đêm hành hạ ở ngay phòng bên cạnh, làm cho cô không thể ngủ được, cuối cùng bà Tô cũng không chịu nổi, ban ngày rốt cuộc tìm Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Anh nói chuyện, muốn hai người bọn họ chú ý nhỏ giọng một chút.

Hoắc Anh Tú liên tục cười theo, gật đầu đáp ứng.

Tô Tuệ Anh lại chỉ cảm thấy buồn cười, nhưng không thể vạch trần.

Cô sợ cha mẹ biết sẽ không chịu nổi sự đả kích này, hơn nữa bà Tô có bệnh tim.

Ngày thứ tư, tiếng rên rỉ tiêu hồn ở cách vách lại vang lên lần nữa, Tô Tuệ Anh không thể nhịn được nữa, thay quần áo, cầm túi xách lên, tông cửa xông ra.

Nếu hai người bọn họ thích làm như thế, vậy cô để dành khoảng trống cho bọn họ là được.

Nhưng bước đi vô định trên đường lớn, Tô Tuệ Anh lại không biết mình nên đi đâu.

Móc điện thoại ra, Tô Tuệ Anh chỉ đành gọi điện cho bạn thân của cô là Tô Tuệ Kỳ.

“Alo, Tuệ Anh, tìm tớ có chuyện gì?” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé cả nhà!

Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng của Tô Tuệ Kỳ, chỉ là âm thanh xung quanh có vẻ rất ồn ào.

“Tuệ Kỳ, tớ không có chỗ để đi, tớ đến nhà cậu ở một đêm có được không?”

Vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc của Tuệ Kỳ, mũi Tô Tuệ Anh nóng lên, suýt nữa rơi lệ.

“Á? Nhưng tớ giờ không có ở nhà, tớ… tớ theo tổng giám đốc ra ngoài…”

Tô Tuệ Kỳ khổ sở nói.

“Vậy… vậy thì thôi đi, kỳ thực tớ cũng không có chuyện gì, mọi người tiếp tục đi!”

Vừa nghe thấy mình quấy rầy chuyện tốt của người ta, Tô Tuệ Anh vội vàng cúp điện thoại.

Ôm điện thoại bất lực ngồi xổm xuống đất, Tô Tuệ Anh thật sự rất nhớ, rất nhớ Sở Trình Thiên.

Đáng tiếc, lần trước lúc Sở Trình Thiên hỏi cô số điện thoại di động, cô lại cho người ta một dãy số giả, không biết anh có đi tìm cô hay không, cho dù có tìm, cũng chắc chắn không tìm được cô.

Nếu anh không tìm được cô, vậy để cô đi tìm anh!

Ý tưởng này vừa lóe lên, Tô Tuệ Anh cũng không còn do dự nữa, đón một chiếc taxi, trong lòng thấp thỏm bất an đi tới nơi đốt tiền lớn nhất, xa hoa nhất thành phố B – bar FLub ASN!

Ngày đó, Tô Tuệ Anh gọi cuộc điện thoại tìm trai bao buổi đêm kia chính là gọi tới FLub ASN này, đã đến lúc này mà Tô Tuệ Anh vẫn cho rằng Sở Trình Thiên là trai bao của quán bar FLub đó…

Bar FLub ASN là khu vực chuyên cung cấp cho đám thượng lưu để vui vẻ đùa giỡn, trang hoàng xa hoa, quy mô hùng vĩ, rửa chân, xoa bóp, karaoke, DJ tiếp rượu, phục vụ cả việc ngủ cùng!

Tô Tuệ Anh lần đầu tiên đến loại FLub tràn ngập dục vọng và trụy lạc này, trong lòng có chút sợ hãi, nhưng vẫn lấy can đảm hỏi người phục vụ nghênh đón cô: “Tôi muốn tìm… Sở Trình Thiên!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27


Chương 27:

Người phục vụ tuấn tú trẻ tuổi mang theo vẻ lễ phép của nghề nghiệp mà mỉm cười, nói: “Xin hỏi cô đây là bạn của Sở tiên sinh sao ạ? Có việc đã hẹn trước sao ạ?”

Tô Tuệ Anh lắc đầu: “Tìm anh ta còn phải hẹn trước? Anh ta bận rộn như vậy sao?”

Nghĩ lại, Sở Trình Thiên anh tuấn dịu dàng như vậy, những cô gái thích gọi anh ta nhất định rất nhiều rất nhiều, nghĩ vậy, lòng Tô Tuệ Anh lập tức không khỏi chìm xuống đáy biển.

Người phục vụ nói: “Xin lỗi, nếu như cô không phải bạn của Sở tiên sinh, cũng không hẹn trước với Sở tiên sinh, xin thứ cho tôi không thể mang cô đi quấy rầy Sở tiên sinh, xin hỏi cô còn cần phục vụ gì khác không?”

“Vậy… cho tôi một ly Bloody Mary đi!”

Không thấy Sở Trình Thiên, Tô Tuệ Anh thực sự không muốn cứ như vậy trở về, đi về rồi tiếng rên rỉ trên giường ở cách vách cũng sẽ ồn ào khiến cô không thể ngủ yên, chẳng thà ở đây uống một chén, giết chút thời gian.

“Được, xin chờ một chút!”

Người phục vụ lễ phép gật đầu, sau đó xoay người rời đi, không lâu sau, liền bưng tới cho Tô Tuệ Anh một ly Bloody Mary đỏ tươi.

Tô Tuệ Anh từ từ uống từng ngụm rượu nhỏ, lắc lắc cái cổ nhìn chung quanh, nói không chừng cô sẽ nhìn thấy Sở Trình Thiên, nếu như cô và hắn thật sự có duyên.

“Hi, người đẹp, tôi có thể ngồi đây không?”

Lúc này, một cô gái đẹp diễm lệ mặc bộ váy ngắn cổ xẻ chữ V sâu hoắm màu đen, trang điểm cực đậm, khuỷu tay bưng một ly rượu, nét mặt vui cười thản nhiên đi tới trước mặt Tô Tuệ Anh.

“Ớ…”

Tô Tuệ Anh ngây người trong chốc lát, lập tức gật đầu: “Được!”

Nếu như đối phương là một người đàn ông xa lạ, Tô Tuệ Anh nhất định sẽ kiên quyết cự tuyệt, nhưng đối phương là một phụ nữ, lực cảnh giác của Tô Tuệ Anh không khỏi hạ thấp xuống.

Cô gái xinh đẹp ngồi xuống cạnh Tô Tuệ Anh: “Sao cô lại uống rượu một mình ở đây, bạn trai cô đâu?”

“Tôi không có bạn trai.” Mong cả nhà tải app truyện hola về đọc nhé!

Tô Tuệ Anh lập tức lắc đầu, từ khi phát hiện gian tình giữa Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân, gã và cô đã không còn bất cứ quan hệ gì, mà Sở Trình Thiên… anh ta chỉ có thể nói là người đàn ông đầu tiên của cô, còn lâu mới được xưng là bạn trai.

Cô gái xinh đẹp khẽ “ồ” một tiếng, nhoáng cái, lại tới gần Tô Tuệ Anh vài phần, còn to gan đưa tay phải ra nắm eo nhỏ của Tô Tuệ Anh, nói với làn hơi thở thơm tho, sạch sẽ: “Đã như vậy, chúng ta đây cũng có thể trở thành bạn bè tốt, có phải không?”

Tô Tuệ Anh cứng đờ cả người, hành động của cô gái này thật là kì lạ, hơn nữa trong lời nói có vẻ có ám chỉ gì khác, lẽ nào cô gái này là người đồng tính?

Tô Tuệ Anh lập tức bị ý tưởng trong đầu chính mình dọa sợ, vội vã đẩy cái tay ôm eo cô của cô gái xinh đẹp ra, cả khuôn mặt đỏ bừng hết lên, vội la lên: “Tôi… tôi chỉ thích đàn ông.”

Cô gái xinh đẹp chấn động, có vẻ không ngờ Tô Tuệ Anh sẽ nói trắng ra như vậy, lập tức cười khẽ một tiếng, kéo tay Tô Tuệ Anh lại, dùng sức kéo, Tô Tuệ Anh không đề phòng liền ngã ngồi trên hai chân của cô ta.

“Tôi cũng thích đàn ông, nhưng có lúc tôi sẽ đổi khẩu vị, thích phụ nữ, cùng là phụ nữ, cô cũng có thể như vậy, có muốn thử một chút hay không, rất kích thích đó!”

Cô gái xinh đẹp mở miệng dụ dỗ nói.

“Không… không muốn!”

Tô Tuệ Anh bị từ ngữ to gan lớn mật của cô ta làm cho thẹn thùng đỏ cả lỗ tai, dùng dằng muốn đứng lên, nhưng eo lưng lại bị cô gái xinh đẹp túm thật chặt, hơn nữa hai tay cũng bị cô gái này nắm chặt, căn bản không có cách nào thoát thân.

Trong lúc nhất thời, Tô Tuệ Anh vừa tức vừa sợ, đôi mắt thoáng cái đã ẩm ướt đỏ lên.

“Buông cô ấy ra!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28


Chương 28:

Lúc này, một giọng nam quen thuộc, dịu dàng mang theo lửa giận nhè nhẹ vang lên trên đỉnh đầu Tô Tuệ Anh, một giây kế tiếp, Tô Tuệ Anh đã bị một đôi tay dài kéo tách ra khỏi sự kiềm chế của cô gái xinh đẹp, ngã vào một lồng ngực dày rộng ấm áp.

Tô Tuệ Anh ngẩng đầu nhìn lên, chính là Sở Trình Thiên mà cô ngày nhớ đêm mong.

Ôm Tô Tuệ Anh sợ đến mức run rẩy cả người thật chặt trong ngực, Sở Trình Thiên dùng vẻ mặt rét lạnh như sương nhìn chằm chằm cô gái xinh đẹp kia, lạnh nhạt nói: “Cô lại ở đây xằng bậy nữa, cô quả thực đã không còn thuốc nào cứu được, cô ấy là người phụ nữ của tôi, về sau, không cho phép cô động đến một sợi lông của cô ấy nữa!”

Cô gái xinh đẹp không coi ra gì mà giương môi cười: “Muốn tôi không động vào cô ta, vậy anh hãy coi chừng cô ta cẩn thận vào!”

Nói xong, cô ta quăng cho Tô Tuệ Anh một ánh mắt quyến rũ hớp hồn rồi hất tóc rời đi.

Tô Tuệ Anh ghé vào trước ngực Sở Trình Thiên, trái tim vì một câu “Cô ấy là người phụ nữ của tôi” kia của Sở Trình Thiên mà đập nhanh điên cuồng, hơi thở cũng hơi rối loạn theo.

“Em có khỏe không, không bị dọa chứ?”

Sở Trình Thiên lại tưởng rằng Tô Tuệ Anh còn bị chuyện quấy rối của người đồng tính vừa rồi dọa sợ, cúi đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn Tô Tuệ Anh.

“Không… sao.”

Tô Tuệ Anh vội vàng lắc đầu, nói tránh đi: “Anh quen cô gái vừa rồi ư?”

Nghe giọng điệu vừa rồi của Sở Trình Thiên, nhất định bọn họ có quen biết nhau.

“Ừ.”

Sở Trình Thiên gật đầu, nhưng rõ ràng anh không muốn nhiều lời về người phụ nữ này, chuyển đề tài nói: “Sao em lại tới đây?”

Tô Tuệ Anh nhỏ giọng đáp: “Em tới… tìm anh.”

“Tìm anh?” Tải app truyện hola nhé cả nhà!

Sở Trình Thiên hơi kinh ngạc, lập tức sừng sộ lên nói: “Nếu đã chịu tới tìm anh, vì sao lúc đầu em cho anh số điện thoại di động giả?”

Làm anh sau đó cứ mãi đi tìm cô, nhưng làm thế nào cũng không tìm được, có trời mới biết, mấy ngày nay anh nhớ cô sắp điên rồi.

“Lúc đó em… nhớ lộn.”

Tô Tuệ Anh nói dối, cô sợ nếu nói cô cố ý đọc sai, thì Sở Trình Thiên nhất định sẽ giận cô.

“Thật sao?”

Sở Trình Thiên hơi không tin, có điều, nếu Tô Tuệ Anh chịu chủ động tới tìm anh, anh đương nhiên cũng không định nghiên cứu kỹ: “Bỏ đi, tạm tha cho em lần này, đi theo anh, anh giới thiệu bạn bè của anh cho em biết.”

Nói xong, cũng không đợi Tô Tuệ Anh bằng lòng, bèn kéo cô tới gần một gian phòng bao xa hoa.

Tô Tuệ Anh đi vào, không khỏi hơi ngơ người.

Bên trong căn phòng bao ánh đèn chớp lóe, âm nhạc như sấm có ba nam ba nữ, trong đó một nam một nữ rõ ràng là Triệu Dân Thường và Tô Tuệ Kỳ.

“Tuệ Anh, sao cậu cũng tới?”

Vừa thấy Tô Tuệ Anh bị Sở Trình Thiên lôi kéo vào, Tô Tuệ Kỳ vốn dĩ rúc trong ngực Triệu Dân Thường lập tức kinh ngạc.

Triệu Dân Thường cũng không lên tiếng, nhưng vầng trán của anh ta cau lại hơi khó nhận ra, ánh mắt rơi vào bàn tay nhỏ bé bị Sở Trình Thiên gắt gao nắm chặt của Tô Tuệ Anh, khóe miệng cười tà càng thêm mấy phần lạnh lẽo.

“Tuệ Kỳ, thì ra cậu ở đây.”

Tô Tuệ Anh ngạc nhiên kéo Tô Tuệ Kỳ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29


Chương 29:

“Mọi người quen nhau?”

Sở Trình Thiên hơi kinh ngạc hỏi.

Không đợi Tô Tuệ Anh giải thích, Triệu Dân Thường ngồi bắt chéo hai chân trên ghế sofa đã cười tà nói: “Nào chỉ là quen biết, cô ấy chính là vị thư ký trưởng cấp cao nhất trinh tiết bảo thủ kia của tôi, vừa mới nhắc tới cô ấy xong, thực sự là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến nha!”

Sở Trình Thiên vừa nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức lạnh xuống, một tay kéo Tô Tuệ Anh vào trong lòng, tuyên thệ nói với Triệu Dân Thường: “Tổng giám đốc Triệu, cô ấy là người phụ nữ của tôi, tôi không hy vọng cậu dùng từ ngữ như vậy để miêu tả cô ấy, bằng không, tôi sẽ phải trở mặt đó.”

Triệu Dân Thường lại dung từ trinh tiết bảo thủ để miêu tả Tô Tuệ Anh, vậy tức là nói anh ta đã xuống tay với Tô Tuệ Anh, chỉ là cũng chưa đắc thủ mà thôi, nghĩ vậy, trong lòng Sở Trình Thiên đã bốc hỏa.

Triệu Dân Thường nhếch miệng, bưng rượu khẽ nhấp một ngụm, không nói tiếp nữa.

Thái độ của anh ta như vậy rõ ràng là đang nhượng bộ, điều này làm cho Tô Tuệ Anh không khỏi kinh ngạc.

Thân là thư ký trưởng cấp cao nhất bên cạnh Triệu Dân Thường, cô ít nhiều cũng hiểu về Triệu Dân Thường, mặc kệ với người trước hay người sau, anh ta đều cao ngạo giống như một đế vương, chưa từng thấy anh ta nhường nhịn chút nào đối với bất kỳ ai.

Nhưng bây giờ anh ta lại nhượng bộ Sở Trình Thiên, không ngờ mặt mũi Sở Trình Thiên lại lớn đến thế?

Tô Tuệ Anh không khỏi nhìn lại Sở Trình Thiên thêm vài lần, cảm giác mình càng ngày càng nhìn không thấu anh.

Lúc này, Sở Trình Thiên chỉ vào hai người đàn ông trẻ tuổi khác trong phòng bao giới thiệu với Tô Tuệ Anh: “Hai người bọn họ đều là bạn thân anh chơi cùng từ nhỏ đến lớn, cậu ta là Hứa Thịnh, cậu ta là Mạc Tiên Lầu.”

“Chào mọi người!”

Tô Tuệ Anh lễ phép chào hỏi, ánh mắt không khỏi nhìn hai người thêm mấy lần, bởi vì thực sự rất tuấn tú rất đẹp trai.

“Chào cô, tôi là một bác sĩ, sau này nếu có trận ốm đau to hay nhỏ gì có thể tới tìm tôi, tôi chiết khấu cho cô ba mươi phần trăm nha.”

Hứa Thịnh là kiểu đàn ông có dáng dấp còn xinh đẹp hơn cả phụ nữ, đeo một cặp kính gọng nhỏ màu bạc, cả người áo trắng, rất nhã nhặn đẹp trai.

“Nào có kiểu chào hỏi như cậu vậy, lần đầu tiên gặp mặt đã nói bệnh tật gì chứ, đúng là nhàm chán, chị dâu đừng để ý đến cậu ta, tên nhóc này gặp ai cũng nói mấy câu này, chị chớ để bụng.”

Mạc Tiên Lầu tức giận thưởng cho Hứa Thịnh một hạt dẻ.

Anh ta có làn da màu đồng cổ khỏe mạnh, khuôn mặt anh tuấn, khá là đẹp trai, nhưng lời nói lại chỉ thấy vẻ cà lơ phất phơ, mới gặp đã gọi Tô Tuệ Anh là chị dâu.

Mặt Tô Tuệ Anh không khỏi nóng lên vì bị hắn gọi, chỉ đành lúng túng một hồi gật đầu đáp lại.

Sau đó, tất cả ngồi xuống, cùng nhau hát mấy bài, lại uống vài chén rượu, bắt đầu chơi bài.

“Các vị, chúng ta muốn chơi thì nên chơi đặc biệt chút, thắng thua tiền bạc gì đó thật vô vị.”

Mạc Tiên Lầu nhảy cẫng lên nói: “Chi bằng chúng ta chơi cởi quần áo, người nào thua thì bạn gái bên người người đó phải cởi một cái, mọi người có chịu không?”

Nghe vậy, sắc mặt Tô Tuệ Anh và Tô Tuệ Kỳ lập tức thay đổi.

Hai cô gái xinh đẹp còn lại ở cạnh Mạc Tiên Lầu và Hứa Thịnh chỉ che miệng cười trộm, các cô vốn là cô gái tiếp khách trong quán, khách thích chơi thế nào các cô cũng sẽ theo, huống hồ trò chơi còn quá mức hơn chuyện chơi bài cởi quần áo này các cô cũng chơi rồi, đâu sợ gì chứ.

“Tôi không có ý kiến.”

Hứa Thịnh nhún nhún vai nói, tuy nói anh ta là thiên sứ áo trắng, trị bệnh cứu người, nhưng điều này chỉ giới hạn ở ban ngày, đến buổi tối anh ta chính là anh ta, mọi chuyện đều tùy theo ý mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30


Chương 30:

“Tôi tán thành.”

Triệu Dân Thường lại khẽ mỉm cười liếc Tô Tuệ Anh đang tái mặt.

Cuối cùng chỉ thừa lại Sở Trình Thiên còn chưa tỏ thái độ gì.

“Vô vị!”

Sở Trình Thiên lạnh nhìn Mạc Tiên Lầu – kẻ đầu tiên đưa ra quỷ kế này, ôm chặt eo của Tô Tuệ Anh, đứng lên thản nhiên nói: “Mọi người chơi thì tự chơi đi, tôi không tiếp tục nữa, đi trước đây.”

Nói xong, nghiễm nhiên bế Tô Tuệ Anh đi về phía ghế sofa chỗ cửa phòng.

“Này, Sở Trình Thiên, anh có cần nhỏ mọn như vậy không, chẳng lẽ lần này anh muốn làm thật?”

Mạc Tiên Lầu khiếp sợ nhìn Sở Trình Thiên, ánh mắt dừng trên người Tô Tuệ Anh, trong lòng không thể thừa nhận, Tô Tuệ Anh hoàn toàn không giống như người con gái mà hàng ngày anh thấy, trên người cô có khí chất thuần khiết khiến bạn không nỡ khinh nhờn.

Sở Trình Thiên căn bản không để ý đến tiếng gọi của Mạc Tiên Lầu, mở cửa rồi cùng Tô Tuệ Anh đi ra ngoài.

Ý cười trên khóe miệng Hứa Thịnh lại càng sâu hơn, xem ra Sở Trình Thiên này muốn làm thật.

Sắc mặt của Triệu Dân Thường lại càng lạnh hơn, nhìn Tô Tuệ Anh kiên quyết cự tuyệt mình nhưng lại ngoan ngoãn dựa vào lòng Sở Trình Thiên, trong lòng hắn như nổi lên một ngọn lửa, cảm giác này thật không dễ chịu chút nào.

Tô Tuệ Anh theo Sở Trình Thiên rời khỏi ghế, nhưng trong lòng lại lo lắng cho Tô Tuệ Kỳ, kéo kéo áo của Sở Trình Thiên, lo lắng hỏi: “Bọn họ thật sự sẽ chơi bài thoát y sao? Bạn em còn ở trong đó.”

Sở Trình Thiên tất nhiên biết người bạn mà cô nhắc là Tô Tuệ Kỳ: “Yên tâm đi, chỉ cần bạn của em không chịu, Triệu Dân Thường sẽ không miễn cưỡng cô ấy đâu, đây là phong cách từ trước tới nay của hắn.”

Tuy rằng anh và Triệu Dân Thường cũng không phải quá quen biết, cũng chỉ là bởi vì mở rộng dự án lần này mà gặp gỡ mấy lần, nhưng sự kiêu ngạo trong con người hắn đã ăn sâu vào xương cốt, hắn thích nhất người khác cam tâm tình nguyện, chứ tuyệt đối không cướng ép. Nhóm lên chính trên app truyệnhola nhé!

“Nói thế cũng đúng.”

Tô Tuệ Anh đồng ý gật đầu.

“Bây giờ em muốn đi đâu? ”

Ra khỏi câu lạc bộ ASN, Sở Trình Thiên kéo cô lên xe.

“Đi đâu cũng được, nói chung là em không muốn về nhà.”

Nghĩ tới xung quanh nhà đều là tiếng hoan ái kinh tởm của Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân, cô đã thấy buồn nôn.

Sở Trình Thiên vừa nghe khẽ nhíu mày, vươn cánh tay dài kéo Tô Tuệ Anh từ chỗ ngồi kế bên ngồi lên đùi hắn, bộ ngực săn chắc ép sát lấy lưng của cô, cúi đầu cắn nhẹ vào vành tai, ôn nhu nói: “Thế thì đến nhà anh, được không?”

Tô Tuệ Anh bị hắn cắn run lên cùng lời mời với ngữ điệu đầy sự mờ ám, nhất thời tai cô đỏ lên, nhưng vẫn ngượng ngùng gật đầu, ừ nhẹ một tiếng.

Cô lại không biết rằng cái gật đầu dịu dàng của cô yết hầu của hắn căng lên, thân dưới lập tức chặt cứng, hướng khuôn mặt bé nhỏ của cô lại, nhìn đôi môi kiều diễm của cô rồi hôn mạnh bạo, đem tất cả sự nhớ nhung và giày vò mấy hôm nay thỏa sức đặt vào nụ hôn này.

“Ưm…”

Cô bị Sở Trình Thiên ngang nhiên hôn, hôn đến mức toàn thân nhũn ra sà vào ngực anh, đến lúc không thể thở nổi anh mới buông ra.

“Bên ngoài nhiều người…”

Tô Tuệ Anh đỏ mặt thở hổn hển.

Sở Trình Thiên cười sảng khoái một tiếng: “Được, chúng ta đến chỗ ít người.”

Nói xong liền khởi động xe rú lên một tiếng rồi đi.

Tô Tuệ Anh đứng dậy muốn anh chuyên tâm lái xe, tay trái anh cầm vô lăng, tay phải ấn cô ngồi lại đùi anh: “Đừng nhúc nhích, cứ ngồi như vậy đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31


Chương 31:

“Không được, như vậy sẽ phiền anh lái xe.”

Tô Tuệ Anh làm khó dễ.

Sở Trình Thiên nhướng môi khẽ cười: “Anh nói được là được, em ngồi im là được rồi, đúng rồi, em biết lái xe không?”

“Không biết.”

Tô Tuệ Anh lắc đầu, cô không có xe thì đương nhiên không học lái rồi.

“Thế anh dạy em.”

Sở Trình Thiên kéo tay cô đặt vào vô lăng rồi cẩn thận dạy cô.

Lái xe cũng không khó, với một vài lần chỉ bảo của anh, cô đã hiểu khái quát, ngồi trên đùi anh, hai tay đặt trên vô lăng, vui vẻ như một đứa trẻ được cho kẹo.

Nhìn cô cười tươi như hoa, Sở Trình Thiên cũng không khỏi vui mừng.

Với tư thế của hai người, Sở Trình Thiên vừa cúi đầu liền nhìn thấy đôi “bồng đào” săn chắc trắng như tuyết dưới cổ áo của cô hở ra rung lắc theo xe, tức khắc cái dục vọng không dễ đè ép xuống khi nãy lại xông lên đỉnh đầu, tay phải luồn vào trong cổ áo cô nắm lấy thứ tròn trịa bên trong, thích thú nắn bóp.

“A…”

Đang mải học lái xe thì cô bị hành động đột ngột của anh làm cho hoảng sợ kêu lên, nhanh chóng nói: “Anh làm gì thế, đang lái xe mà, như vậy rất nguy hiểm…”

Sở Trình Thiên không chịu nghe: “Để anh sờ, mấy ngày nay anh nhớ em, rất nhớ.”

Tô Tuệ Anh nghe vậy không khỏi mềm lòng, liền không cự tuyệt nữa, mấy ngày này cô cũng rất nhớ anh.

Nhưng không nghĩ rằng, tay Sở Trình Thiên lại sờ xuống dưới, đi sâu vào váy của cô.

Hai chân của cô kẹp lại, muốn ngăn anh đi vào, nhưng đã muộn, ngón tay của anh đã chạm vào hạt đậu hồng hồng của cô, cho dù cô đã dùng sức kẹp hai chân lại cũng không ngăn nổi động tác gảy của anh.

“Ưm…”

Toàn thân Tô Tuệ Anh run lên, một tiếng rên nhẹ không tự chủ được phát ra khỏi môi, hai chân theo bản năng dần dần buông ra.

Ngón trỏ của Sở Trình Thiên nhân cơ hội chen vào bên trong cô, sức hút ấm áp và mạnh mẽ từ bên trong truyền tới không ngừng khiến cô rung động.

“A… đừng… Chúng ta còn đang trên xe, như vậy sẽ tai nạn mất…” Tô Tuệ Anh lại kẹp hai chân lần nữa, quay đầu trừng mắt trách anh.

“Đừng sợ, anh sẽ chú ý.” Sở Trình Thiên giảm tốc độ, ngón tay lách vào rồi đảo một vòng.

“Anh… thật là xấu xa…”

Tô Tuệ Anh quả thực không làm gì được anh, bị anh trêu đùa làm cho môi run run, toàn thân ngứa ngáy khó chịu.

“Anh muốn vào trong.”

Sở Trình Thiên hôn một đường dài lên cái cổ thon dài của cô, để lại dấu hôn kiều diễm.

“A, không được, vẫn đang lái xe mà…”

Tô Tuệ Anh hoảng sợ vội vã đứng dậy, định trốn thoát.

Cô lại không biết lần đứng lên này lại vừa lúc chỉnh lại tư thế, Sở Trình Thiên ôm lấy eo cô ấn xuống, dục vọng dâng lên càng trượt vào trong.

“A…”

Tô Tuệ Anh kêu lên sợ hãi, không dám nhúc nhích lung tung nữa, lại cái cảm giác chết tiệt, lúc này lại chân thật đến vậy.

“A…”

Bị cảm giác ấm áp vây quanh, cảm nhận được vô số sức hút dường như cuốn đi linh hồn của anh, anh ngửa đầu, miệng gầm nhẹ thư giãn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32


Chương 32:

“Thoải mái không?”

Sở Trình Thiên giảm tốc độ, áp chặt thân dưới rung lắc trước sau.

“…”

Tô Tuệ Anh cắn chặt môi dưới, đỏ mặt không trả lời, đè nén bản thân không phát ra âm thanh.

“Bíp bíp…”

Lúc này, đột nhiên phía sau vang lên một hồi còi chói tai, tốc độ lái xe của Sở Trình Thiên chậm quá, chặn xe phía sau.

Tô Tuệ Anh hoảng hốt, lại lần nữa muốn bỏ trốn, thật đúng là mắc cỡ.

“Ngoan, đừng nhúc nhích, nhìn anh.”

Sở Trình Thiên một tay ôm lấy Tô Tuệ Anh, đạp cần ga, xe tăng tốc rú lên một tiếng.

“Trình Thiên, như vậy không được… đợi về đến nhà anh đi… được không…”

Tô Tuệ Anh vẫn có chút không muốn buông, tiếng hô hoán của hai người bên cạnh và chiếc xe đi qua, tuy nhiên không nhìn thấy tình cảnh trong xe, nhưng cô lại cảm thấy rất kỳ cục, đành phải thả lỏng bản thân.

“Thôi được, cứ vậy đi, anh sẽ không làm gì, em ngoan ngoãn ngồi đó đi, về nhà sẽ xử lý em sau.”

Sở Trình Thiên mỉm cười, nắm chặt tay Tô Tuệ Anh không buông, tốc độ lái xe tăng nhanh.

“Anh… Sao anh lại hư hỏng như vậy chứ…”

Tô Tuệ Anh bị hành động vô lại của anh làm cho không biết nên khóc hay nên cười, đành phải ngoan ngoãn áp lại sự khó chịu việc cứ mãi duy trì cái tư thế khó xử với anh.

May là nhà của anh không xa, mười phút sau là đến nơi rồi.

Xe vừa dừng, Tô Tuệ Anh liền nhảy ra khỏi đùi anh, muốn nhặt lại cái quần nhỏ trên ghế bên mà Sở Trình Thiên vừa vứt xuống, ai biết anh đột nhiên chặn ngang ôm lấy cô, tiếp tục đi vào biệt thự của anh.

Qua một trận triền miên điên cuồng mới tha cho Tô Tuệ Anh.

Cao trào qua đi, Tô Tuệ Anh mềm nhũn ghé vào bộ ngực cường tráng của anh, mặt đỏ bừng lấm tấm mồ hôi, môi lại cười hạnh phúc.

Cô lúc này đã sớm ném Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân lên chín tầng mây rồi.

“Đêm nay em thật sự không muốn về nhà sao? Bố mẹ em họ không lo lắng cho em chứ?”

Sở Trình Thiên nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng nõn nà của cô.

Tô Tuệ Anh khẽ cắn môi nghĩ một chút: “Hay là về thôi, nếu không sáng sớm mai bố mẹ không thấy lại lo lắng.”

Bây giờ đã gần hai giờ rồi, nghĩ đến Hoắc Anh Tú và Tô Tuệ Vân cũng đã ngủ rồi.

“Được rồi, nghỉ mười phút nữa rồi anh tiễn em về.”

Sở Trình Thiên ánh mắt không nỡ dời xa nhìn Tô Tuệ Anh.

“Ừm!”

Tô Tuệ Anh an tâm nhắm mắt lại, chẳng biết tại sao, ở bên Sở Trình Thiên cô đặc biệt an tâm, bên cạnh anh không muốn nghĩ đến điều gì, chỉ muốn ôm anh, tựa vào anh, đem mọi thứ trao cho anh.

Lúc Tô Tuệ Anh bị Sở Trình Thiên nhẹ nhàng lay tỉnh, cô đã được mặc quần áo ngồi trong xe của anh, còn xe của anh đã dừng ở khu phố nhỏ nơi cô sống.

“Trình Thiên, sao anh biết em sống ở đây?”

Tô Tuệ Anh không khỏi ngạc nhiên, nhìn lên bộ quần áo đã mặc chỉnh tề trên người, nghĩ đến lúc cô ngủ thì anh đã mặc cho cô, sau đó bế cô lên xe, chuỗi hành động này lại không làm cô tỉnh giấc, có thể thấy anh dịu dàng biết bao.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33


Chương 33:

Sở Trình Thiên khẽ cười: “Bốn ngày trước, anh không tìm thấy em là bởi vì em không để lại bất kỳ manh mối nào cho anh, lần này để anh biết em làm việc ở tập đoàn Triệu thị rồi, em nói anh muốn tiếp tục tìm thông tin về em còn khó không?

Tô Tuệ Anh trừng mắt: “Anh điều tra em.”

Tay chân của Sở Trình Thiên lại có thể đưa vào tập đoàn Triệu thị, tên trai bao anh cũng có thế lực đấy chứ?

“Ai kêu em trước đây lừa anh tới, lần này anh sẽ không để em chạy mất nữa!”

Sở Trình Thiên giơ điện thoại trong tay: “Sau này điện thoại không được tắt máy, anh sẽ gọi cho em, không được phép từ chối, nếu không anh sẽ tới nhà em hay công ty của em để tìm.”

Tô Tuệ Anh nhìn anh không dám tin, không ngờ rằng một người lịch sự như anh lại xấu như vậy, nhưng lúc này, Tô Tuệ Anh chỉ thấy trong lòng như ăn phải mật ngọt, rất ngọt ngào, bởi vì hành động bình thường của anh nói rằng trong lòng anh chỉ có cô, anh quan tâm cô.

“Vâng, em biết rồi.”

Tô Tuệ Anh nhẹ gật đầu rồi mở cửa xe bước xuống, muốn vào khu phố.

Sở Trình Thiên cũng xuống xe, đưa tay ra dùng lực nhẹ kéo tay cô lại, cả người cô đã ngã vào lòng anh, xoay người anh áp cô lên xe, khóe môi cong lên bất mãn nói: “Cứ như vậy đi sao, ít ra cũng để lại một nụ hôn chia tay chứ!”

Nói xong, liền cúi đầu hôn lên môi cô.

“Ôi… Sẽ bị người ta nhìn thấy đó…”

Tô Tuệ Anh lại lần nữa chân tay luống cuống hoảng sợ, cô lí nhí nói, một hồi vặn vẹo muốn đẩy Sở Trình Thiên ra.

Đây là khu nhà ở, người sống ở đây đều biết cô, nếu như có người thấy, nhất định sẽ truyền ra bao nhiêu lời khó nghe.

Cô không biết ngọ nguậy như vậy lại vô tình khiến dục vọng của anh vọt lên, nhân lúc cô không để ý, anh một tay mở cửa xe, người áp về phía trước, đẩy Tô Tuệ Anh vào trong xe.

“A… Trình Thiên, anh muốn làm gì?”

Tô Tuệ Anh lo sợ không phải anh lại muốn tiếp tục “làm” ở đây sao?

“Đừng lo lắng, bây giờ cũng đã ba giờ sáng rồi, không có ai đâu, em yêu, thêm lần nữa.”

Sở Trình Thiên ôm cô ngồi dạng lên đùi anh, dục vọng trong mắt anh đủ để dung hòa cô.

Tô Tuệ Anh không nỡ từ chối anh, hơn nữa cô cũng không thể từ chối được anh, đưa đẩy mãi, hai người lại quấn lấy nhau một hồi lâu.

Xuống xe, hai chân cô mềm nhũn run rẩy, sau khi cẩn thận nhìn xung quanh không có người mới cúi đầu đi vào khu nhà.

Sở Trình Thiên đưa mắt nhìn bóng dáng cô khuất dần mới yên tâm lái xe đi.

Thế nhưng lại không biết hành động của hai người họ lại bị Hoắc Anh Tú vẫn luôn đứng bên cửa sổ trên tầng năm nhìn thấy hết.

Kỳ thực trước kia khi Tô Tuệ Anh giận dữ rời đi, hắn đã nghe thấy động tĩnh, chẳng qua là không ra ngăn cản, bởi vì khi đó hắn đang trong cao trào cùng với Tô Tuệ Vân, sao nỡ bỏ di.

Xong việc, hắn mượn cớ tìm Tô Tuệ Anh, nhưng lại không tìm được.

Đành phải về ôm Tô Tuệ Vân trong lòng, trong đầu luôn nghĩ xem Tô Tuệ Anh đi đâu, nên vẫn chưa ngủ được.

Đợi đến ba giờ đột nhiên nghe thấy tiếng xe bên dưới nhà, hắn nhanh chóng nhẹ nhàng đi tới cửa sổ nhìn xung quanh.

Quả nhiên không ngoài dự tính, người trong xe đi ra là Tô Tuệ Anh, nhưng cùng đi ra lại là một người thanh niên trẻ tuổi, hai người ở ngoài xe không kiêng dè hôn môi kịch liệt, mãi đến khi tròng mắt của Hoắc Anh Tú muốn nổ tung.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34


Chương 34:

Có thể không tính điều này, nhìn theo hai người lại vào xe, dùng mũi nghĩ cũng biết chuyện xảy ra sau đó, lúc này Hoắc Anh Tú muốn lao xuống ngăn cản.

Nhưng hắn nghĩ lại, Tô Tuệ Anh ra ngoài hai ba tiếng đồng hồ, trong khoảng thời gian này chỉ sợ cô đã sớm thất thân với tên kia, cho dù lúc này có lao xuống ngăn cản cũng không thể thay đổi được sự thật rằng Tô Tuệ Anh đã không còn nguyên vẹn nữa.

Mà trong lúc hắn do dự, xe dười nhà đã bắt đầu rung lắc, không cần phải nói thêm nữa, bên trong đã bắt đầu “khai chiến” rồi.

Lập tức, mười ngón tay của Hoắc Anh Tú nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên, khuôn mặt lạnh lùng trong một khắc trở nên vô cùng hung ác.

Quả nhiên, Tô Tuệ Anh đã phản bội hắn!

Hai mươi hai năm giữ thân nhất quyết không cho hắn, lại cho một người đàn ông xa lạ, được, được lắm!

Nhìn chằm chằm chiếc xe đang rung lắc kịch liệt dưới lầu, ánh mắt của Hoắc Anh Tú lộ ra tia hung hiểm như dã thú.

Tô Tuệ Anh nào biết lúc này Hoắc Anh Tú vẫn chưa ngủ, hơn nữa còn đang đứng bên cửa sổ và thấy hết tất cả, lết thân thể mệt mỏi, Tô Tuệ Anh đi lên tầng năm, sau đó lấy chìa khóa mở cửa, đi vào nhà!

Trong phòng quả thực rất im ắng, Tô Tuệ Anh đang đưa tay ra bật đèn, đột nhiên trong bóng tối có một bóng người nhào ra, một tay ôm chặt lấy người, một tay bịt lấy miệng Tô Tuệ Anh, sau đó kéo Tô Tuệ Anh vào trong phòng ngủ, chân phải của hắn đạp vào cửa làm cửa bị khóa trái.

“A…”

Tô Tuệ Anh sợ hãi kêu lên, cô ra sức vùng vẫy, giãy giụa.

Mặc dù cô không nhìn rõ mặt của hắn, nhưng cô và Hoắc Anh Tú đã yêu nhau bốn năm, mùi vị trên người hắn đối với cô đã quá quen thuộc rồi, đúng là quá quen thuộc. Nghĩ đến những hành động thú tính trong thời gian này của Hoắc Anh Tú, Tô Tuệ Anh trong lòng hoảng sợ vô cùng.

“Tiện nhân, dám ngoại tình sau lưng tôi, cô không phải luôn giữ gìn, luôn trong trắng sao, hóa ra tất cả đều là lừa đảo, lừa đảo…”

Hoắc Anh Tú hạ giọng, lời nói của hắn khiến người khác phải sởn tóc gáy.

Hắn đẩy Tô Tuệ Anh xuống giường, khóa chặt môi Tô Tuệ Anh, sau đó hắn cởi thắt lưng, trói hai tay Tô Tuệ Anh phía sau, bàn tay thúc mạnh đút vào “phần dưới” của Tô Tuệ Anh, không một chút dịu dàng.

“Ư ư…” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Tô Tuệ Anh lại ra sức giãy giụa, khoảng khắc này, cô vô cùng sợ hãi, Hoắc Anh Tú đã điên cuồng đến cùng rồi.

“Trình Thiên, cứu em, Trình Thiên, cứu em…” Tô Tuệ Anh than khóc kêu gào trong lòng.

“Tiện nhân, đã ướt như vậy rồi, trong xe chắc là sướng lắm, tiện nhân đáng chết…”

Bàn tay của Hoắc Anh Tú lần mò vào trong váy của Tô Tuệ Anh, nơi hắn sờ đến toàn là một vùng ẩm ướt, một tay lão luyện như hắn mà lại không hề biết đó là dấu vết sau khi làm tình sao? Tức khắc,lại càng tức giận căm phẫn.

Lúc này trong phòng không hề bật đèn, trong đêm khuya thanh vắngtoàn là một màu đen như mực, Hoắc Anh Tú căn bản không nhìn rõ được sự huyền bí của cơ thể Tô Tuệ Anh đang bị hắn đè trên giường,nhưng lúc này,dục vọng trong hắn dâng trào đến cực điểm khi trói Tô Tuệ Anh, đè lên người Tô Tuệ Anh.

Rõ ràng Hoắc Anh Tú biết Tô Tuệ Anh vừa mới làm tình với người đàn ông khác, nhưng nghĩ đến điểm này, người biến thái như hắn lại càng phấn khởi.

Không do dự, Hoắc Anh Tú cầm chặt lấy hai chân của Tô Tuệ Anh, vạch mạnh hai chân của cô sang hai bên.

“Á, đừng…”

Hoắc Anh Tú đút vào quá mạnh khiến toàn thân Tô Tuệ Anh cứng đờ, hai mắt mở to,nhìn lên là một màn tăm tối không có lối thoát,hai dòng nước mắt tuyệt vọng trượt xuống khóe mắt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35


Chương 35:

Trong khoảnh khắc này, trong tâm trí của Tô Tuệ Anh toàn là hình ảnh của Trình Thiên, lúc này cô chỉ muốn chết.

“A!”

Hoắc Anh Tú giọng khàn đặc hét lên, những gân xanh nổi lên đang giựt giựt, hai thân thể hòa quyện. Tô Tuệ Anh cảm nhận thấy người hắn đang run bần bật,suýt nữa thì xuất tinh.

Bởi vì,Tô Tuệ Anh quả thực quá chặt,quá khít, bên trong giống như có hàng trăm hàng nghìn cái miệng, một khi đã đi sâu vào bên trong thì tê dại đến đến điên cuồng, linh hồn như bị hút mất.

Hoắc Anh Tú đã từng thấy web người lớn, gặp người thật, trên thế gian này có một loại phụ nữ có thể khiến đàn ông si mê điên cuồng,cho dù trước đây người đàn ông có oai hùng hừng hực sinh lực,có thể chiến đến một canh giờ, thì khi gặp người phụ nữ ấy, đến ba phút cũng khó mà trụ nổi.

Trước đây hắn còn không tin, nhưng hiện giờ đã tin rồi,tin tuyệt đối.

Hắn vội vàng rút ra khỏi chỗ đó,hắn khẳng định, nếu lại một lần nữa để lộ ra thì thật mất mặt.

Thân là nam nhi,hơn nữa hắn lại là một tay lão luyện không chịu thua bao giờ,hắn nhất định không bỏ qua.

Hoắc Anh Tú trong tiềm thức cũng sợ Tô Tuệ Anh sẽ coi thường hắn,lấy hắn ra so sánh với người đàn ông trong xe kia.

“Cốc,cốc,cốc, chị ơi, chị, mở cửa, mở cửa cho em…”

Lúc này Hoắc Anh Tú đang dự định nghỉ ngơi một chút, điều chỉnh hơi thở của mình rồi lại tiếp tục thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa liên tục của Tô Tuệ Vân.

“Chết tiệt!”

Hoắc Anh Tú bực tức trong lòng, Tô Tuệ Vân lại đến làm hỏng việc tốt, gõ cửa liên tục,nhỡ như làm kinh động ông bà Tô đến phát hiện ra anh đang cưỡng bức Tô Tuệ Anh thì lại càng rắc rối.

Hoắc Anh Tú uy hiếp Tô Tuệ Anh: “Việc hôm nay tốt nhất cô không nên tiết lộ ra bên ngoài, nếu có biết, tôi vốn dĩ là chồng sắp cưới của cô, cùng cô làm tình là lẽ đương nhiên, cô nói ra cũng không có ai tin cô đâu.”

Nói xong, hắn cởi trói cho Tô Tuệ Anh,kéo chăn đắp vào bộ dạng nhếch nhác của Tô Tuệ Anhrồi vội vàng mở cửa.

“Anh rể, hóa ra anh thực sự ở đây, các người….”

Tô Tuệ Vân đứng bên ngoài nhìn thấy Hoắc Anh Tú ra mở cửa, vẻ mặt tức giận.

Tô Tuệ Vân vừa mới tỉnh dậy không thấy Hoắc Anh Tú bên cạnh mình, cô ta lập tức nhảy xuống giường đi tìm hắn, tìm trong nhà vệ sinh cũng không tìm thấy, Tô Tuệ Vân bèn có dự cảm không lành, lập tức chạy ra phòng ngủ của chị gái Tô Tuệ Anh gõ ầm lên.

Cô ta thật không ngờ mình đoán đúng.

Chỉ là chưa đợi Tô Tiêu nói hết câu, Hoắc Anh Tú lấy tay bịt miệng cô ta, giống với Tô Tuệ Anh trước đó, vội vã kéo cô ta vào phòng ngủ. Hắn sợ bỏ lỡ cơ hội tốt một lần nữa, nếu ông bà Tô ra ngoài sẽ phát hiện hắn từ trước đến giờ hắn luôn ngoại tình với Tô Tuệ Vân thì hôn nhân của hắn với Tô Tuệ Anh sẽ chấm dứt.

Đúng vậy, cho dù trong ngay cả khoảnh khắc này, hắn vẫn không bỏ qua cho Tô Tuệ Anh.

Tô Tuệ Anh bị bỏ rơi một mình,cô nằm trên giường run rẩy, hai hàng nước mắt chảy xuống, cô bất động.

Cho dù chỉ là một chút, thì cô đã bị Hoắc Anh Tú làm nhục rồi.

“Trình Thiên, em xin lỗi…” Hai môi Tô Tuệ Anh run lên bần bật, cô thẫn thờ nói.

“Reng reng!”

Bổng nhiên điện thoại của Tô Tuệ Anh vang lên.

Tô Tuệ Anh vẫn cứ nằm thất thần giống như một người đã chết, lúc này việc gì cô cũng không muốn làm, nếu cái chết có thể rửa sạch nỗi oan nhục này thì cô thà chết còn hơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36


Chương 36:

Cô bỗng nghĩ đến những lời nói của Trình Thiên trong xe trước đó, cuộc điện thoại này nhất định là của Trình Thiên gọi đến.

Tô Tuệ Anh vội vàng bò dậy mở điện thoại, quả thực là số lạ.

“Alo…”

“Em yêu, sao lâu bắt máy vậy, em đang ngủ à, có phải anh đang làm phiền giấc ngủ của em?”

Quả thực giọng nói trong điện thoại là giọng nói của Trình Thiên.

“…”

Nghe thấy giọng nói quen thuộc ấy, Tô Tuệ Anh vội vàng bịt miệng lại, cô sợ, sợ không kìm được nước mắt, sợ Trình Thiên nghe thấy tiếng cô khóc.

“Em yêu, sao em không nói gì?”

Sở Trình Thiên lo lắng hỏi.

Anh lại không hề biết hai từ “Em yêu” ấm áp ấy đã làm cho trái tim của Tô Tuệ Anh như vỡ tan, cô nén lại sự xúc động, cố hạ giọng: “Em… đã ngủ rồi”.

“Anh còn cho rằng em sẽ xúc động khi nghe thấy giọng anh chứ, không ngờ em lại ngủ sớm như thế, vậy thì em ngủ đi, anh tắt máy đây. Đúng rồi, mai anh đưa em đi làm nhé.”

Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhé! “Không… không cần đâu”.

Tô Tuệ Anh một mực từ chối, bây giờ cô không dám gặp Trình Thiên, cũng không có mặt mũi nào gặp anh.

“Ngoan, hẹn mai gặp lại, em ngủ đi.”

Sở Trình Thiên sợ làm phiền giấc ngủ của Tô Tuệ Anh, nhẹ nhàng nói xong bèn tắt máy.

Nghe thấy tiếng tút tút ở đầu dây bên kia, Tô Tuệ Anh cuối cùng nhịn không nổi khóc ra thành tiếng.

Thật không ngờ, ngay lúc này lại nghe thấy tiếng thở của Tô Tuệ Vân phát ra từ phòng bên cạnh.

Vì Hoắc Anh Tú kéo Tô Tuệ Vân về phòng, đến một câu cũng không nói bèn xoay người của Tô Tuệ Vân, từ đằng sau mãnh liệt cho vào, không có bất kì màn dạo đầu nào đã điên cuồng lao đến.

Trong lòng hắn hận Tô Tuệ Vân làm hỏng chuyện tốt của hắn với Tô Tuệ Anh, càng tức giận bản thân suýt nữa bại trận khi đang cùng Tô Tuệ Anh làm chuyện đó, lúc này hắn cần gấp một người phụ nữ để để chứng minh sự oai hùng mãnh liệt như trước kia của mình.

Tô Tuệ Vân đúng lúc chạm vào “đầu súng” của hắn.

Tô Tuệ Anh ôm chặt lấy đầu, nhưng tiếng ồn đó vẫn cứ vanh vách vang bên tai, cô thực sự chịu không nổi, cô bò xuống giường rồi xông vào nhà vệ sinh, dùng nước nóng rửa sạch tất cả những thứ dơ bẩn của Hoắc Anh Tú trên người cô một cách điên cuồng.

Cô phải rửa, rửa sạch tất cả những vết tích của hắn ta còn lưu lại trên thân thể cô.

Bên phòng bên, mặc dù Hoắc Anh Tú đang cùng với Tô Tuệ Vân cưỡi ngựa nhưng lại không có cảm giác hưng phấn giống như trước đó, hắn không thể không thừa nhận rằng, Tô Tuệ Vân không khít như Tô Tuệ Anh, khít đến nỗi làm người ta điên dại.

“Kẹp khít hai chân vào cho anh!”

Hoắc Anh Tú tét mạnh vào cặp mông trắng nõn nà của Tô Tuệ Vân, phần eo của hắn càng ngày càng càng đập mạnh vào người của Tô Tuệ Vân một cách điên cuồng.

“Đau… Em đau, anh rể…”

Hoắc Anh Tú thô bạo khiến Tô Tuệ Vân đau đến nỗi nước mắt chảy giàn giụa.

“Tiện nhân, đều là tiện nhân!”

Hoắc Anh Tú không thèm để ý, một tay bịt lấy miệng của cô ta tránh phát ra tiếng, một tay đánh ten tét vào bờ mông căng tròn,nõn nà.

Đến cuối cùng, từ trên đùi của Tô Tuệ Vân có máu chảy xuống,chảy xuống bắp chân rồi chảy xuống nền nhà, nhưng Hoắc Anh Tú vẫn cứ điên cuồng quất tới tấp, lao về đích.

“A a…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37


Chương 37:

Tô Tuệ Vân ngẩng đầu ra sức cựa quậy, hôm nay anh rể của cô ta giống như một con thú dữ vậy, cô ta sợ hãi,mong có người đến cứu.

Hoắc Anh Tú làm đủ nửa canh giờ cho đến khi Tô Tuệ Vân ngất lịm đi rồi mới dừng lại.

Hắn vui mừng khi thấy bản thân vẫn hừng hực,uy phong như trước nhưng lại giận dữ,giận dữ vì Tô Tuệ Anh hấp dẫn như vậy nhưng lại không chiếm được lần đầu tiên của cô.

Đêm nay, Tô Tuệ Anh không dám trở về phòng ngủ của mình,cô cứ thế đứng dưới vòi hoa sen trong phòng tắm liền hai,ba tiếng đồng hồ. Sáu giờ sáng, cô lại sửa soạn đi làm,lần đầu tiên cô ngồi xe bus đi làm vào buổi sáng sớm như vậy.

Cô sợ đi muộn sẽ gặp phải Hoắc Anh Tú, càng sợ sẽ gặp Sở Trình Thiên đứng dưới lầu đón cô đi làm.

Một là cô không muốn gặp,lí do khác là cô không còn mặt mũi gặp họ.

Với những gì cô đã làm ra,cô chỉ có thể trốn tránh họ mà thôi.

Cô ngồi thẫn thờ trong một quán trà gần công ty hơn một tiếng đồng hồ rồi nhìn dòng người đang tấp nập vội vàng bước vào cửa công ty, Tô Tuệ Anh mới bất giác đứng dậy đi làm.

Ngẩn ngơ ngồi trong văn phòng thư kí trưởng của mình,đầu óc Tô Tuệ Anh trống rỗng, làm công việc nào cũng không chú tâm.

“Tuệ Anh!”

Lúc này, Tô Tuệ Kỳ tiến đến với vẻ mặt lạnh.

Trên người mặc một chiếc váy màu trắng tinh khôi, trang điểm nhẹ đôi má hồng dễ thươngnhưng thiếu đi sự điệu đà trong trang phục công sở bình thường cô hay mặc, trông vẫn thanh tú xinh đẹp,thuần khiết khiến lòng người lay động.

“Tuệ Kỳ, là cậu sao?”

Tô Tuệ Anh ngẩng đầu, gượng cười đồng thời nhíu mày: “Tuệ Kỳ, sao cậu không mặc đồng phục, quy tắc của công ty cậu quên rồi sao?”

Tập đoàn Triệu thị là một tập đoàn vô cùng lớn trong nước, chế độ quản lí so với công ty bình thường khác tất nhiên sẽ nghiêm ngặt hơn rất nhiều, hơn nữa đây lại là yêu cầu cơ bản của công ty.

Tô Tuệ Kỳ lắc nhẹ đầu, nở một nụ cười, nói:”Tớ tất nhiên không quên, mặc gì giờ không quan trọng nữa,đây là đơn từ chức của tớ,mong cậu phê duyệt!”

Vừa nói dứt, Tuệ Kỳ liền để đơn từ chức trên bàn làm việc của Tô Tuệ Anh.

Tô Tuệ Kỳ là thư kí tổng giám đốc,Tô Tuệ Anh là thư kí trưởng của tổng giám đốc,tất nhiên đơn từ chức này phải đợi sự phê chuẩn của Tô Tuệ Anh.

Tô Tuệ Anh kinh ngạc, không tin nhìn chằm chằm vào Tô Tuệ Kỳ: “Rốt cuộc có chuyện gì, không phải đang làm việc tốt hay sao,sao lại từ chức?”

Tuệ Kỳ không phải thích Triệu Dân Thường sao, thậm chí vì hắn mà không tiếc chia tay với Hàn Phiêu, nhưng bây giờ cô ấy lại từ chức, không phải là muốn rời xa Triệu Dân Thường sao? Tô Tuệ Anh thực sự đoán không ra trong lòng cô ấy rốt cuộc đang nghĩ gì.

“Vì…”

Tô Tuệ Kỳ rưng rưng, bỗng nhiên nhào vòng Tô Tuệ Anh khóc to: “Hắn không phải là người, không phải là người huhu…”

Tô Tuệ Anh khựng lại, lập tức cô nhớ lại lúc cô và Sở Trình Thiên rời khỏi bar FLub ASN, Triệu Dân Thường, Hứa Thịnh,Mạc Tiên Lầu nói sẽ chơi bài cởi quần áo, lẽ nào…

“Tuệ Kỳ, lẽ nào tối hôm qua Triệu Dân Thường ép cậu cởi quần áo, hắn và họ lấy cậu làm vật đánh cược?”

Tô Tuệ Anh nóng lòng hỏi.

“Ừm”.

Tô Tuệ Kỳ đau lòng gật đầu.

Tô Tuệ Anh thảng thốt, ngày hôm đó cô thấy nóng lòng không an tâm về Tuệ Kỳ, nhưng Trình Thiên nói một người kiêu ngạo như Triệu Dân Thường sẽ không ép buộc một người phụ nữ,vậy tại sao cuối cùng kết quả như vậy.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38


Chương 38:

“Xin lỗi, Tuệ Kỳ, tớ xin lỗi,đều do tớ không tốt, ngày hôm đó đáng nhẽ tớ không nên bỏ lại cậu một mình,là tớ không tốt, tớ chóng mặt…”

Tô Tuệ Anh hối hận,những lời nói của Tuệ Kỳ như một đòn giáng xuống.

“Không,không liên quan đến cậu”.

Tô Tuệ Kỳ vội vã ôm lấy Tô Tuệ Anh, hai hàng nước mắt chảy như mưa, giải thích: “Là do tớ, tớ biết rõ hậu quả như thế nào rồi nhưng vẫn làm, anh ấy không ép, là tớ muốn biết trong lòng anh ấy rốt cuộc có quan tâm tớ hay không, vì vậy tớ mới cởi, tưởng rằng anh ấy không nỡ, nhưng anh ấy… thờ ơ không chút động lòng, khi nhìn tớ cởi quần áo trước mặt người đàn ông khác, chỉ còn lại… Tớ thực sự không có mặt mũi nói tiếp, Tuệ Anh để tớ đi đi, tớ không muốn ở lại tập đoàn Triệu thị nữa.”

Nhớ lại đêm qua, Tuệ Kỳ chỉ muốn chết, Triệu Dân Thường mỗi một lần lật bài thua là cô ấy lại phải cởi từng thứ một, cuối cùng chỉ còn lại chiếc quần lót, đến áo lót cũng bị cởi hết.

Đến cái nhăn mày Triệu Dân Thường cũng không có, để cơ thể cô lộ trần trước mặt hai người đàn ông kia.

Lúc đó, Tuệ Kỳ hận Triệu Dân Thường thấu xương, càng hận bản thân hơn.

Sau khi trở về, cô thức trắng một đêm, trái tim cô đối với Triệu Dân Thường đã chết rồi.

Người đàn ông như vậy không xứng đáng để cô hi sinh.

Tô Tuệ Anh ôm lấy Tô Tuệ Kỳ, hai người cùng khóc, hôm qua là ngày Tuệ Kỳ bị ức hiếp, Tô Tuệ Anh cũng vậy.

Cuối cùng, Tô Tuệ Anh không giữ lại Tô Tuệ Kỳ nữa liền dứt khoát kí phê chuẩn đơn từ chức rồi trả cho Tuệ Kỳ một mức lương tốt, để cô ấy xuống phòng tài vụ lấy lương, sau đó có thể rời khỏi công ty.

Thật không ngờ, bộ phận tài vụ lại muốn tổng giám đốc tận tay kí xác nhận rồi mới phát lương, nguyên nhân tất nhiên là do Tô Tuệ Kỳ là thư kí riêng của tổng giám đốc, không có tổng giám đốc gật đầu, họ đâu dám thả người phát lương.

Sau khi Tô Tuệ Anh biết sự việc, liền nói với Tô Tuệ Kỳ: “Tuệ Kỳ, cậu đợi tớ ở văn phòng, tớ đi tìm tổng giám đốc kí cho cậu”.

“Ừ, cảm ơn cậu Tuệ Anh!”

Cả nhà tải appt ruyện hola đọc tiếp nhé! Tô Tuệ Kỳ cảm kích nhìn Tô Tuệ Anh.

Tô Tuệ Anh an ủi vỗ bả vai Tô Tuệ Kỳ, rồi đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc, Triệu Dân Thường đang vùi đầu phê duyệt bản kế hoạch công việc sắp tới.

“Tổng giám đốc, đây là đơn từ chức của Tuệ Kỳ, mong giám đốc phê duyệt ạ!”

Hai tay Tô Tuệ Anh cầm đơn từ chức đặt trên bàn làm việc tổng giám đốc, sau đó khẽ lùi về phía sau ba bước, quả thực bây giờ cô hơi sợ người đàn ông này.

Triệu Dân Thường khẽ hừm một tiếng, ngẩng mặt lên nhìn Tô Tuệ Anh, đôi mắt khẽ nhăn lại, nói: “Cô ta muốn từ chức? Lý do là gì vậy, chê lương thấp sao?”

Tô Tuệ Anh nghe xong không khỏi tức giận, đến nước này rồi mà hắn còn không biết lỗi sao, Tô Tuệ Anh trả lời theo bản năng: “Tổng giám đốc, anh hẳn biết rõ lý do Tuệ Kỳ muốn từ chức hơn bất cứ ai, nếu như anh không để ý cô ấy, chi bằng thả tự do cho cô ấy đi!”

Triệu Dân Thường nhướng mày, nhìn Tô Tuệ Anh chằm chằm, lạnh lùng nói: “Cô đang giáo huấn tôi đấy à?”

“Tôi không dám!”

Tô Tuệ Anh cũng không chiụ khuất phục ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Triệu Dân Thường, miệng nói không dám nhưng ý chí không phục trong lời nói lại rõ rành rành…

Triệu Dân Thường khẽ cười rồi bất chợi rời khỏi chỗ ngồi, bước đến trước mặt Tô Tuệ Anh, ngay lập tức hắn xoay người hung hăng đè Tô Tuệ Anh xuống bàn làm việc của mình, ánh mắt sắc lạnh nói: “Cô dựa vào cái gì mà giáo huấn tôi, cô bây giờ có tư cách này sao? Không phải cô nói cô phải chung thủy với Hoắc Anh Tú – chồng sắp cưới của cô à, thế sao tối qua lại sà vào lòng Sở Trình Thiên? Cô có dám nói bản thân mình không coi trọng thân phận thị trưởng của hắn không? Thì ra, nguyên nhân tôi không thể khiến cô động lòng không phải là vì cô không yêu tiền mà là vì cô yêu quyền hành hơn, tôi đoán có đúng không, cô thư ký cao cấp trong trắng của tôi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39


Chương 39:

Tô Tuệ Anh vốn bị động tác vừa rồi của Triệu Dân Thường làm khó, sợ đến mức giãy giụa một trận, nhưng sau khi nghe vế sau Triệu Dân Thường nói, cô sợ đến ngây người, quên cả né tránh, trong nháy mắt gương mặt Triệu Dân Thường đã gần trong gang tấc, ánh mắt lộ ra một tia hoảng sợ không dám tin: “Anh vừa nói gì? Sở Trình Thiên là thị trưởng? Anh ta không phải là…”

Không phải là trai bao thôi sao?

Tô Tuệ Anh hoàn toàn bị tin tức vừa rồi đả kích, rõ ràng Sở Trình Thiên là trai bao – người cô gọi đêm đó mà, sao lại biến thành thị trưởng mang thân phận cao quý được?

Triệu Dân Thường cười lạnh một tiếng, vùi đầu vào cổ Tô Tuệ Anh tạo ra những tiếng ma sát đầy ám muội: “Đừng làm bộ trước mặt tôi, bọn đàn bà các cô không yêu tiền thì cũng yêu quyền, không phải đêm qua cô đã phóng đãng vui vẻ với hắn cả đêm rồi sao, hắn có khiến cô thỏa mãn không?”

“Anh… buông tôi ra!”

Tô Tuệ Anh bị lời nói của hắn làm cho tức điên lên, há miệng cắn vào vai Triệu Dân Thường, thừa dịp Triệu Dân Thường còn đang đau, liền đẩy hắn ra chạy một mạnh về phía cửa lớn.

Triệu Dân Thường giữ chặt bả vai bị cắn, không hề đuổi theo Tô Tuệ Anh, chỉ lạnh lùng nói: “Gọi Tô Tuệ Kỳ tiến đến, để chính miệng cô ta nói với tôi.”

Tô Tuệ Anh dừng bước, rồi ngay lập tức mở cửa đi ra ngoài.

Trở lại phòng làm việc của mình, Tô Tuệ Kỳ đang đợi cô.

“Tuệ Anh, giám đốc phê chuẩn chưa?”

Tô Tuệ Kỳ thấp thỏm không yên hỏi cô, giờ phút này đột nhiên cô lại sợ Triệu Dân Thường đã ký đơn phê chuẩn để cô ra đi, thì ra trong đáy lòng cô vẫn không từ bỏ được hắn.

Tô Tuệ Anh lắc đầu: “Anh ta nói muốn cậu đích thân đi nói với anh ta.”

Tô Tuệ Kỳ vừa nghe xong, không khỏi thở dài một hơi: “Được, để tớ tự nói vậy.”

“Đừng đi, anh ta căn bản không phải con người, nếu cậu đi anh ta nhất định sẽ bắt nạt cậu, quá lắm thì không cần tiền lương nữa, nếu cậu bí quá, tớ có thể cho cậu mượn.”

Tô Tuệ Anh vội vàng kéo Tô Tuệ Kỳ lại.

Phòng làm việc của tổng giám đốc chính là thế giới của hắn, hắn muốn làm gì thì làm, vừa rồi đối với cô còn không kiêng nể gì như vậy, nếu như Tuệ Kỳ đi vào, chỉ sợ là tự đưa dê vào miệng cọp thôi.

Tô Tuệ Kỳ lắc đầu: “Cứ để tớ vào, có những chuyện tớ phải nói rõ với anh ấy, cho dù có chia tay, hai bên cũng phải nói rõ ràng, không phải sao?”

Lúc này Tô Tuệ Anh không biết nói sao, những lời Tô Tuệ Kỳ nói không phải là không có lý, cuối cùng đành miễn cưỡng gật đầu: “Vậy được, đi nhanh về nhanh, nhất định đừng tin anh ta nữa, cũng đừng để anh ta chiếm lợi nữa đấy.”

Tô Tuệ Kỳ cảm kích gật đầu: “Biết rồi mà, tớ sẽ có chừng mực.”

Nói xong, cô đạp giày cao gót đi về phía phòng làm việc của tổng giám đốc.

Tô Tuệ Anh bất lực trở về vị trí của mình, đầu óc cô bây giờ càng lúc càng rối, Triệu Dân Thường đột nhiên để lộ thân phận thực sự của Sở Trình Thiên là thị trưởng, thật khiến cô vừa khiếp sợ vừa kinh ngạc, trong lúc nhất thời cô hoàn toàn không thể tiếp nhận nổi.

Nếu như Sở Trình Thiên thật sự chỉ là trai bao, mà cô đã bị Hoắc Anh Tú chơi rồi, có lẽ cô còn có thể bên cạnh anh, nhưng bây giờ cô đã biết Sở Trình Thiên là thị trưởng, cô lại thấy mình không xứng với anh!

Càng nghĩ càng thấy buồn, càng nghĩ càng thêm thương tâm, Tô Tuệ Anh khóa chặt cửa phòng lại, ngồi bệt xuống đất đau khổ khóc thành tiếng.

Ở đầu bên kia, Tô Tuệ Kỳ đã đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc, nhưng không thấy Triệu Dân Thường đâu, cô còn đang nghi hoặc, đột nhiên cảm nhận được hơi ấm phía sau, lồng ngực cường tráng vạm vỡ dán vào lưng cô, vươn đôi tay mạnh mẽ ôm cô thật chặt từ phía sau, hơi thở quen thuộc của người đàn ông đó khiến cô không kiềm chế được mà rung động.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom