Cập nhật mới

Dịch Medusa Ta Yêu Nàng

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: 20: Ta Phải Đến Dinh Thự Đại Công Tước Một Chuyến


Dox liền đứng qua một bên, Ansel nhẹ nhàng dìu Fay đến ghế ngồi.

Công nương nhìn Zessy rồi ấp úng nói chuyện
- Công chúa...!người đang giận...!thần nữ sao ạ?
- Sao ta phải giận ngươi?
Cô nhìn Ansel rồi cúi mặt trả lời công chúa, thanh âm kìm nhỏ lại không dám nói lớn.
- Vì lúc nãy...!thần nữ thấy vẻ mặt của người không được tốt.
- Khì...!ngươi bắt đầu giống với những vị công nương khác rồi sao ha ha.

Chỉ là ta thấy ngươi mệt mỏi nên muốn để ngươi nghỉ ngơi.
Có lẽ công nương đã bắt đầu có cảm tình với công chúa và công chúa cũng vậy.

Zessy đưa ra lời đề nghị với bá tước.
- Theo như ngươi sắp xếp thì ta sẽ được ngủ tại phòng dành cho khách.
- Đúng vậy, còn là phòng dành cho người trong hoàng gia.

- Ansel tiếp lời.
- Vậy thì ta muốn đêm nay ngủ cùng hôn thê của ngươi, tại căn phòng đó.
Fay có vẻ thích thú với lời đề nghị này, cô vui mừng nhưng không thể hiện ra bên ngoài.

Vậy là cô có cơ hội để tìm hiểu thêm về người bạn cao quý này.


Ansel nhếch nhếch chân mày thể hiện bản thân đang không đồng tình, nhưng khi thấy nét mặt của Fay thoải mái và vui vẻ hơn thì anh cũng không còn ý kiến gì để phản đối.

Quản gia San từ bên ngoài đi vào cúi đầu thông báo với bá tước
- Thưa ngài, xe ngựa đã chuẩn bị xong.

Chúng ta có thể khởi hành ngay rồi ạ.
- Được rồi.
Công nương ngơ ngác nhìn bá tước.
- Ngài có việc phải đi sao?
Tuy ko phải lần đầu tiên công nương quan tâm đến công việc hay anh đi đến đâu, nó không phiền.

Nhưng lần này thì bá tước cảm thấy câu hỏi chứa đựng sự quan tâm, nó còn hơn cả người thân hay bạn bè.
- Ta phải đến dinh thự của ngài đại công tước Nillan.

Có thể ngày mai hoặc ngày mốt ta sẽ về.
Ánh mắt của Fay gần giống một đứa trẻ, dễ thương và không còn kiểu đề phòng hay xa lạ như trước đây.
- Ngươi hôn người ta một cái đi.

- Zessy trêu.
Fay cúi mặt ngượng đỏ đến vành tai.

Đang bối rối thì hơi thở của ngài bá tước gần hơn.
* Chụt *
"A...!hôn rồi...!ngài ấy...!ngài ấy hôn mình...!"
Công nương mặt đỏ như sốt, ngài ấy hôn lên trán nhưng trước mặt công chúa như vậy.
- Người không nhắc thì tôi cũng sẽ hôn nàng ấy thôi, thưa công chúa.
Ngài bá tước mỉm cười, đứng lên rồi đi ra xe ngựa đang chờ sẵn.

Có lẽ công việc rất gấp cho nên khi ngài vừa an tọa thì người cưỡi ngựa liền quất dây cho ngựa chạy.

Nhìn thấy công nương ngẩn ngơ mãi nhìn theo xe ngựa đã khuất xa, công chúa liền lên tiếng
- Fay, ngươi trở về phòng nghỉ ngơi đi, ta cũng muốn nghỉ ngơi một chút.

Đến giờ dùng bữa tối thì chúng ta gặp lại.

- Thần nữ tuân lệnh, thưa công chúa.

- Fay mỉm cười, hay tay nhẹ kéo váy nhún chân.
[…]
Dinh thự Nillan
Trong căn phòng làm việc rộng lớn, ngài đại công tước Clement Law Nillan nghiêm nghị xem giấy tờ.


Ngài có duy nhất một cô con gái là Lucasta Law Nillan nên không thể giúp đỡ ngài về việc xem sổ sách.

Thêm việc bá tước Ansel vừa giỏi lại còn trẻ nên ông rất xem trọng dù Ansel chức tước thấp hơn.
- Ngươi đi đường xa đã vất vả, không nghỉ ngơi mà lại lao vào làm việc cùng ta.

Quả là ta nhờ đúng người rồi.
Ông luôn xem bá tước trẻ này như là con của mình, vừa quan tâm vừa xem trọng.

Bá tước gật đầu
- Phải tranh thủ thì công việc mới nhanh chóng hoàn thành và giao lại cho đức vua chứ ạ.

Nghỉ ngơi thì làm việc xong rồi nghỉ sau cũng ổn.
- Cũng phải, nhưng ta có chút mệt hay là chúng ta nghỉ tay một chút.

Ta sẽ cho người chuẩn bị trái cây và trà.
Ngài đại công tước dẹp vài giấy tờ sang một bên, Ansel thì muốn làm cho xong rồi về với Fay nhưng đại công tước cũng có tuổi rồi.

Sức khỏe không còn được như những người trẻ tuổi mà ngồi lâu phê duyệt hồ sơ.

Chẳng còn cách nào khác, anh đành phải nghỉ tay.

Đại công tước nhìn quản gia của ngài và đưa tay ra hiệu, tức khắc người đó hiểu ý và ra khỏi phòng.

Hẳn là đã căn dặn trước rồi, ngài Clement tháo mắt kính rồi ngả lưng ra ghế.
- Ta vừa bảo quản gia đi chuẩn bị điểm tâm rồi.

Ngươi nên dùng một ít trái cây trước khi đến bữa tối.

- Cảm ơn ngài, thưa đại công tước.
Lúc này, từ bên ngoài có tiếng bước chân như có ai đang chạy, âm thanh mỗi lúc một lớn và...
* RẦM *
- Ansel Nolanotis....
Một cô gái cùng mái tóc dài màu nâu đất, hơi xoăn, dù đã được cột lên một nửa nhưng vẫn có thể thấy một vài nhánh tóc màu nâu sáng hơn.

Nàng chạy vào và ôm lấy Ansel không rời.

Hương thơm hoa Lavender tỏa ra từ tóc của nàng, tay của nàng ôm lấy Ansel và siết chặt.

Ansel chẳng thể làm gì khác, muốn đẩy cũng không thể đẩy.
- Haaaa~ đã lâu lắm rồi em mới gặp lại ngài, em nhớ ngài nhiều lắm luôn.
Nhìn thấy đứa con gái của mình vô phép vô tắc như vậy, ngài đại công tước lớn giọng
- Lucasta.
- Ansel, ngài sẽ ở đây bao lâu vậy? Ba...!à không, năm ngày nhé? / Cô vẫn không để ý đến lời cha mình.
- Lucas.
Ngài đại công tước lớn tiếng gọi thêm lần nữa lần này cô mới giật mình quay sang nhìn cha.
- Cha...
- Hừ, con mau qua đây cho ta.

Ai cho phép con tự ý xông vào phòng làm việc của ta và nhảy xổm lên cơ thể bá tước Nolanotis như vậy hả? Đức tính của một công nương đâu rồi?
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: 21: Sao Ngài Không Đến Cầu Hôn Em


Lucasta chỉnh chu lại váy vóc cho ngay thẳng rồi đứng cạnh bàn làm việc của cha.

Hai tay nàng chắp lại đặt trước cơ thể, gương mặt hơi cúi thấp xuống tỏ vẻ hối lỗi.

Thấy cha hừ lạnh, cô run rẩy
- T,thưa cha...
- Con nói cho ta biết, vị trí của ta là gì?
Vẫn là câu hỏi cũ sau bao lần cô phạm lỗi.

Lucasta cố gắng điều chỉnh hơi thở nhưng vô dụng, nàng vẫn run nhẹ trước sự uy nghiêm của cha mình.
- Là...!là đại co...!công tước ạ.

Đại công tước mang trong mình dòng máu hoàng gia...!em...!em trai của đức vua ạ.
- Còn con? - Ngài liếc mắt một cái trông vừa lạnh vừa đáng sợ.
- Con...!con là...!con gái của người.

Công nương Lucasta Law Nillan.
- Con vẫn nhớ à? Vậy mà đi cư xử giống như dân thường.

Thật chẳng ra gì.
Từ nhỏ đến bây giờ, mỗi khi cô phạm lỗi thì đều bị cha mình hỏi những câu tương tự.


Dẫu biết sẽ bị trách mắng nhưng khi nghe tin bá tước Nolanotis đến làm việc cùng cha thì cô không kiềm lòng nổi.
Thấy cha đã hạ hỏa, gương mặt thả lỏng các cơ thì cô biết cha đã nguôi giận.

Lucasta ngồi ở ghế đối diện Ansel háo hức nói chuyện.
- Trận chiến vừa rồi đã vất vả cho ngài.

Em cũng biết là đức vua đã ban thưởng, em đã luôn chuẩn bị mọi thứ cho mình để chờ ngài đến cầu hôn em nhưng mà...!em đợi mãi mà không thấy ngài đến, có phải hôm nay ngài đến đây để cầu hôn em không?
Ansel tính trả lời nhưng đúng lúc quản gia gõ cửa phòng, đại công tước cho vào.

Phía sau là hai ba nữ hầu đem theo điểm tâm đặt lên bàn.

Anh nhìn những người hầu rồi chuyển hướng nhìn Lucasta, nàng vẫn trông chờ câu trả lời từ anh.
- Xin lỗi công nương, ta không nghĩ bản thân mình lại có thể xứng với công nương, người mang trong mình dòng máu hoàng gia.
- Lệnh ban hôn có thể cho ngài kết hôn với người trong hoàng gia được mà.

Vậy là ta bị từ chối rồi sao?
Lucasta hụt hẫng, nàng luôn yêu bá tước Ansel.

Từ nhỏ đã được học cùng trường dành cho quý tộc và hoàng gia.

Ánh mắt cùng mái tóc vàng của anh khiến cho cô có ấn tượng sâu sắc và không thể không nhớ nhung.

Khi nhỏ, Ansel cũng từng chơi cùng Lucasta, anh không hề xa lánh hay lạnh nhạt với cô.

Lớn hơn một chút, khi Ansel có thể ra chiến trường thì đã có nhiều lời đồn tốt xấu quanh anh.

Cô đã trừng phạt những kẻ đã nói về anh như vậy, nhưng cũng không thể bài trừ hết được.

Chiến thắng lần này chỉ mong ngài tìm đến dinh thự và cầu hôn cô.

Đại công tước nghe Ansel nói như vậy liền nghĩ ắt hẳn anh đã có người trong lòng
- Vậy công nương nhà nào đã được ngươi chú ý đến?
Ansel cũng từ tốn đáp.
- Thưa ngài, là công nương Doruss ạ.
Công nương nghe như sét đánh ngang tai.

Nàng đứng ngay dậy, tròn mắt hỏi cho rõ
- Là con gái của nam tước Doruss sao, thưa ngài???
- Đúng vậy.


/ Ansel trả lời chắc nịch.

Tại sao lại là con gái nhà nam tước? Con nhà Doruss không có ai xứng với Ansel cả.

Chức vị nam tước còn không xứng nữa là.
Chân cô run rẩy, hàng chục câu hỏi hiện lên trong đầu nhưng không thể nói ra.

Người đàn ông đẹp trai với mái tóc vàng, đôi mắt đầy sự kiên định kia đáng lẽ thuộc về công nương như cô.

Trong lúc suy nghĩ thì Ansel nói thêm về hôn thê của mình.
- Cô ấy có một tâm hồn rất trong sáng, đôi khi yếu đuối khiến cho người ta có cảm giác muốn bảo vệ.
Anh nói đến tâm hồn trong sáng thì cô nghĩ đến Fay.
- Thưa ngài bá tước, là công nương có biệt danh là Medusa?
Ansel gật đầu, sau này khi lễ kết hôn kết thúc, anh sẽ xóa bỏ suy nghĩ của mọi người rằng Fay là Medusa.

Nó không hay một chút nào.

Lucasta bình tĩnh lại rồi ngồi xuống, cô mỉm cười, ung dung cầm tách trà nhẹ thổi vào.
- Con xin phép cha, xin phép ngài bá tước...
Lucasta hớp một ít trà rồi chạy về phòng.
- Ta xin lỗi nhé, đôi khi con bé có hơi kì lạ nhưng nó cũng là đứa trẻ biết nghe lời.

Nếu ngày hôm nay nó có hành động nào khiến cho ngươi phiền lòng thì cứ nói với ta, ta sẽ răn đe lại.

/Sợ Ansel nghĩ không hay về con gái mình nên ông vội thanh minh.
[…]
Phòng công nương Lucasta Law Nillan.

- Ta cứ tưởng là công nương nào nhà Doruss, ai ngờ là con nhóc ngáo ngơ kia.
Lucasta khi ở bên cạnh nữ hầu thân cận liền trút bỏ hết vẻ ngoài quý phái, vênh váo nói về Fay.

Nữ hầu ấy nghe công nương kể về hôn thê của Ansel, liền hùa theo.
- Phải phải, ai chứ em thấy cô ta rất dễ đối phó.

Những người em của họ ai nấy cũng ranh ma, giả tạo nhưng mà Medusa này ngu ngơ, yếu đuối.

Em tin chắc chắn người sẽ giành lại được ngài bá tước.
- Tất nhiên rồi, ngài bá tước là của ta từ lâu lắm rồi.

Lấy cái cớ gì mà con nhỏ đó được ở bên ngài ấy chứ.
Nữ hầu gật đầu lia lịa, vòng qua phía sau hết đấm bóp đến mát xa, đủ điều để lấy lòng chủ nhân.
- Ngươi không biết đâu, những năm ta đi học cùng ngài ấy.

Có biết bao tiểu thư vây quanh ngài, ngài ấy thể hiện rõ sự phiền phức khinh bỉ.

Lúc đó ta đã đến bên ngài, đuổi hết đám ruồi muỗi kia.

Ngài ấy cũng không bao giờ ghét ta hết, không lý nào con nhỏ kia lại được ưu ái.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: 22: Ánh Sáng Bí Ẩn


Suy nghĩ một hồi Lucasta mới giật mình, đột nhiên xoay người nhìn nữ hầu.
- Có khi nào...!nó là Medusa tái sinh thật không? Nó đã mê hoặc ngài Ansel của ta.
Nữ hầu giật mình, gương mặt dần tái xanh
- Thật...!thật ạ? Em chưa...!chưa bao giờ thấy...!thấy cô ta.
- Ta cũng chưa.
Lúc này nữ hầu nảy ra một ý tưởng hay có thể giúp cho chủ nhân của mình.
- Công nương, hay là người xin phép đến dinh thự của ngài bá tước một chuyến đi.

Biết đâu được giữa người và ngài ấy nảy sinh tình cảm nhiều hơn thì sao.
Ý tưởng của người hầu cũng hay, vừa bù đắp được tình cảm cho nhau vừa đánh bật được công nương Doruss kia.

Nhưng rồi cô nghĩ đến cha mình thì chùn bước.
- Còn cha của ta...!chắc chắn ông ấy sẽ không đồng ý đâu.
- Vậy thì em cũng hết cách thật rồi, vì hạnh phúc của người mà người cứ nghĩ đến ngài đại công tước thì biết làm sao được.
Lời nói của nữ hầu không phải là cô không nghĩ tới, chỉ là quyết định lần này quá táo bạo, cũng không có lý do gì hợp lý để xin phép cha cho cô đến dinh thự Nolanotis một thời gian.
[…]
Dinh thự Nolanotis
Zessy nhìn thấy Fay đang ngồi thẫn thờ ngoài vườn, công chúa liền ra bắt chuyện.
- Trông ngươi có vẻ buồn, có chuyện gì sao?

- A công chúa...
Vừa thấy công chúa, cô liền mỉm cười.
- Thần nữ cảm thấy trống vắng...!trong lòng cũng có chút khó chịu.
- À, ngươi nhớ Ansel à.

Hắn ta đi mới hai ngày thôi mà.

Có thể tối nay hắn sẽ về, hoặc ngày mai hay là ngày mai nữa.
Chỉ là đến dinh thự đại công tước làm việc thôi mà cô đã buồn đến như vậy.

Trong lúc không biết làm gì thì công chúa nảy ra ý tưởng muốn đi xem hoa.

Người biết phía sau vườn của nơi này có trồng hoa, công nương cũng đã lâu chưa ngắm hoa nơi này, được dịp cả hai cùng đi.
Hoa nơi này được người làm vườn chăm sóc kĩ càng, khó có thể thấy được một chiếc lá bị héo úa.

Các loài bướm đủ màu sắc bay ra lượn vào làm cho khu vườn thêm đẹp.

Đang đi dạo thì Fay nhìn thấy một nhánh hoa nhỏ bị gãy, cô tiến lại gần rồi ngồi xuống xem xét.

Người làm vườn đứng gần đó nhìn thấy tình hình liền rối rít cầm kéo đến bảo sẽ tỉa ngay.
- Xin lỗi công chúa, xin lỗi công nương.

Vì nhánh quá nhỏ nên tôi không để ý đến mà vô tình đạp gãy, tôi sẽ cắt bỏ nó và tỉa lại ngay.
- Đừng...!/ Fay đưa tay ra chặn lại.

Cô thương xót nhìn nhánh hoa, nó còn nụ, hoa vẫn chưa nở vậy mà phải bị cắt đi.

Bàn tay của tay chạm nhẹ vào đoạn bị gãy cành xoa nhẹ, cô cảm thấy cành hoa này giống với cuộc đời cô.

Ban đầu đang tươi đẹp, đột nhiên vì biến cố mà gãy đi.

Lúc này, tại nơi cô chạm tay vào có ánh sáng nhỏ hơi lóe lên rồi dần biến mất.

Sự việc diễn ra chưa đầy bốn giây thì nhánh hoa hồi phục thẳng tắp, nụ hoa lớn hơn một chút rồi nở dần.

Vẻ đẹp của nhánh hoa này đã có thể sánh ngang với giống loài của nó.

Người làm vườn cùng vài người hầu trố mắt nhìn nhau, công chúa Zessy cũng không thể tin vào mắt mình.

Người chạy đến chạm vào công nương rồi hỏi
- Ánh sáng vừa rồi là gì vậy?? Là ta nhìn nhầm hay là...
Cô cũng không biết đó là gì, Fay bối rối.

Nhìn ánh mắt của mọi người xung quanh, ánh mắt này giống lúc cô bị kì thị khi còn nhỏ.

Fay hoảng sợ bước lùi về sau, vô tình giẫm những bông hoa khác mà không biết.
- Không...!thần nữ...!thần nữ không biết, thần nữ không hề làm gì cả...!mọi người đừng nhìn tôi như vậy...
Fay bỏ chạy trở lại sảnh rồi lên phòng, Dox cúi đầu chào công chúa rồi chạy theo Fay.

Zessy ngỡ ngàng nhìn nhánh hoa vừa được hồi sinh, nó đang vươn mình nở rộ, vẻ đẹp của nó thật là thuần túy không gì sánh được.

Cứ tưởng bản thân mình nằm mơ, Zessy ngồi xuống chạm vào nhánh hoa tìm đoạn bị gãy nhưng không thấy.
- Là thật sao...? Medusa...
Công chúa bật dậy nói với người làm vườn.

Tay người chỉ cả đám hoa vô tình bị giẫm nát.
- Tất cả chỗ hoa này ngươi không được động đến, không làm bất cứ thứ gì kể cả cắt tỉa.

Để đến khi nào có lệnh ta cho phép mới được làm.

Hiểu chưa?

Người làm vườn quỳ xuống dạ dạ vâng vâng, Zessy gật đầu thỏa mãn rồi nhanh chân đi vào gặp Fay.
Người hiện tại đang đứng trước cửa phòng của Fay, Dox cũng bị nhốt bên ngoài.
- Thưa công chúa, công nương nhất quyết không mở cửa ạ.
- Được rồi, ngươi xích qua một bên.
Công chúa áp tai sát vào cửa nghe ngóng tình hình rồi mới gõ cửa.
- Fay, ngươi mở cửa cho ta.
- Không...!công chúa...!người đi đi...hức
Từ bên trong vọng ra giọng nói bất lực, run rẩy.

Hẳn là chuyện khi nãy đã khiến cho cô sợ mất vía, cô sợ mọi người ở đây sẽ giống người hầu của dinh thự Doruss.

Họ sẽ xem cô là Medusa, lá ác quỷ và kì thị.

Lần đầu tiên trong đời, công chúa mới thấy có công nương dám đuổi người đi.
* CỐC CỐC CỐC *
- Nhân danh công chúa Zessy Nillan, ta lệnh cho ngươi không được khóc nữa và hãy mở cửa cho ta vào.

Nếu không ta sẽ giận lên và hậu quả thì ngươi không gánh nổi đâu.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: 23: Ma Thuật


Zessy đợi chừng một phút thì công nương từ từ mở cửa, cánh cửa he hé mở ra.

Fay lấp ló nhìn công chúa xem người đã nổi giận hay chưa.

Zessy thở dài đẩy cửa bước vào.
- Không phải là ta chưa từng thấy những chuyện kỳ lạ, ngươi tự nhốt mình như vậy thì làm được gì?
- Công chúa...!người đừng xem thần nữ là...!ác quỷ có được không?
Bình thường ngoại hình của cô đã khiến cho mọi người xem cô là Medusa rồi, bây giờ còn thêm chuyện này.

Công chúa vừa nghe lời cầu xin xong liền khoác tay vào nhau suy nghĩ.
- Ác quỷ sao? Ngươi vừa hồi sinh được một nhánh hoa bị gãy, bây giờ hoa đó còn đang nở ra rất đẹp.

Chưa gọi ngươi là thiên thần thì thôi, sao lại là ác quỷ được.
Cô lùi về sau đến khi chân chạm vào thành giường rồi mới ngồi xuống.

Cô kể lại chuyện sáng nay, chuyện đã khiến cho cô thẫn thờ suy nghĩ và khó chịu trong lòng.
- Sáng nay khi thần nữ chạm vào vết thương của mình và suy nghĩ về chúng và kẻ đã gây ra.


Thần nữ chợt cảm thấy hơi đau rát nhưng rồi cảm giác cũng không còn đau và dễ chịu vô cùng.

Thần nữ soi gương và nhìn thấy vết thương ở cổ đã lành, thần nữ không thể tin vào mắt mình được luôn ạ.

Bình thường thì rất lâu mới có thể lành lại...
Nói mới để ý, kiểu băng bó này có vẻ xấu và xộc xệch hơn hẳn.

Zessy đưa tay gỡ ra, phần cổ và bên vai đã lành lặn không một vết sẹo.

Thêm vào đó là một làn da trắng nõn nà, mắt Fay nhắm nghiền như đang sợ hãi điều gì đó.
- Hèn gì hôm nay ta thấy dải băng này xấu xí đến lạ đấy, ha ha.

Ngươi cũng đặc biệt quá đi chứ.

Ta có thể ôm ngươi không?
Lời công chúa nói là khen hay chế nhạo đây? Nhưng người vừa yêu cầu được ôm Fay, lời đề nghị này quá là đặc biệt rồi.

Công nương vui vì công chúa là người biết rõ phải trái, không theo số đông mà gọi cô là Medusa.

Nàng gật đầu rồi sà vào lòng công chúa, Zessy thích thú siết chặt vòng tay.

Người thoải mái vuốt từng lọn tóc xoăn của Fay.
- Ngoài vua cha và mẹ của ta ra thì ta chưa từng ôm ai cả.

Tóc của ngươi mượt quá đi mất.
- Cảm ơn người, công chúa.
Không gian tĩnh lặng chưa được bao lâu thì Zessy nảy ra ý tưởng.
- Nếu trong cơ thể ngươi có ma pháp, vậy thì ngươi luyện tập để chữa trị cho con người đi.
Cô từng nghe nói về ma pháp chữa trị nhưng việc đó chẳng phải là của pháp sư hay sao? Bản thân cô cũng không phải là pháp sư, cha mẹ hay anh chị em lại càng không phải.
- Được không ạ? Thần nữ thấy không ổn đâu.
- Nếu ta nói ngươi luyện tập và chữa trị cho chồng ngươi thì sao?
Công chúa cười gian, đây cũng là ý kiến hay.

Nhưng mà Ansel vốn không thích những người có ma pháp, vừa rồi khi cô bị thương thì chính anh cũng không gọi pháp sư đến trị bệnh, anh chỉ nhờ đến một vài vị bác sĩ bình thường.


Fay ngại ngùng, mặt ửng đỏ từ chối.
- Không được đâu ạ, ngài bá tước không thích pháp sư.

Công chúa, người là bạn của ngài ấy...!không lẽ người không nhớ điều này sao ạ?
- Hắn nói với ngươi hắn ghét pháp sư hả? Trong đội quân của hắn có ít nhất hai tên là pháp sư đấy.
Vậy thì lúc anh gọi bác sĩ đến chữa cho cô là có chuyện gì với bác sĩ sao? Nghĩ mãi cũng không biết đáp án là gì, Fay bèn kể lại toàn bộ cho công chúa biết.

Zessy nghe xong liền che miệng cười.
- Fay, ngươi ngây thơ quá đó.

A ha ha, lý do hắn không mời pháp sư đến chữa trị cho ngươi là do trong thành không có nữ pháp sư, vậy nên nữ bác sĩ lại càng hiếm.

Ngươi lại sắp trở thành bá tước phu nhân nữa.
Công nương gật đầu cho có, xem như là hiểu vấn đề.

Zessy đưa tay lên day day trán rồi giải thích thêm lần nữa.
- Haiz, bá tước đó, nha.

Hắn không thích bất kì nam nhân nào, có thể tiếp cận hay quá thân thiết với phụ nữ của hắn.

Chính vì lý do đó, nên hắn, sẽ không, mời pháp sư hay bác sĩ nam nào đến, để chữa trị cho ngươi.


Ngươi hiểu chưa?
Công chúa phải gằn từng chữ để giải thích ngọn ngành cặn kẽ cho Fay hiểu.

Cuối cùng cô cũng hiểu được lời của công chúa và ý đồ của ngài bá tước bá đạo ấy rồi.
[…]
Tối hôm ấy cô muốn ngủ ở phòng của bá tước, căn phòng từ khi cô đến đã được vào rồi.

Nói với công chúa rằng muốn đợi ngài bá tước về.
Đến hơn nửa đêm thì xe ngựa của Ansel về đến nơi, cánh cửa phòng mở nhè nhẹ.

Âm thanh sột soạt khiến cho cô giật mình nhưng vì mệt quá nên đã nhanh chóng quay lại giấc ngủ.

Ngài bá tước đã về, anh thay xong một bộ đồ ngủ rồi từ từ leo lên giường và nằm bên cạnh thiên thần của anh.
Ngài bá tước nằm nghiêng người, mặt đối mặt với Fay, ngắm nhìn mãi dung nhan của nàng vẫn không thấy chán.

Bàn tay đưa lên chạm vào mái tóc của nàng mà vân vê một lúc, ngài nhìn thấy Fay mím môi, hành động dễ thương quá mức nên ngài chẳng nhịn được cười.
- Sao nàng lại dễ thương quá vậy hả?
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: 24: Nàng Đừng Giận Ta


Sáng sớm Fay thức giấc, cô nàng trở mình xoay qua trái thì có cảm giác có người phía sau.

Công nương giật mình nhìn kĩ lại rồi thốt lên.
- Ngài bá tước.
Thấy ngài còn ngủ, cô có lỡ nói lớn nên dùng tay che miệng lại.

Chắc là ngài đi đường mệt lắm, Fay xoay người đến độ sắp đè lên cơ thể của ngài nhưng ngài vẫn không tỉnh dậy.

Fay vẫn không thể tin được người mà cô chuẩn bị kết hôn lại là ngài bá tước Ansel Nolanotis.

Ngài ra chiến trường từ lúc rất trẻ, trở về với những chiến công vang dội và không có một vết thương nào.
Ngài đi chỉ hơn một năm mà khi trở về lại rất đẹp trai, biết bao nhiêu cô gái trong thành ngưỡng mộ ngài.

Có lẽ vì điều đó nên nhiều người đàn ông khác vì ganh tị mà đã lan tin ngài là một con quái thú, bề ngoài chỉ là lớp da của người khác mà thôi.

Fay tò mò đưa tay mình chạm vào góc hàm trên gương mặt Ansel.

Biết đâu được lời đồn đó là thật, biết đâu được mần mò một lát thì có thể tìm thấy lớp da của mặt nạ thì sao, cô tin là như vậy.

Mặc dù đã hỏi rồi nhưng nếu là thật thì không ai ngu mà phải thú nhận chuyện xấu mình làm.

Tay thì rờ nhưng mắt vẫn tập trung chông trừng Ansel, lỡ ngài có thức giấc thì cô còn biết đường mà nhắm mắt giả vờ ngủ.

Fay quyết định di chuyển ngón tay chạm phải yết hầu, vì mất cảnh giác mà Ansel thức giấc.

Tay ngài nhanh chóng bắt lấy tay Fay.

Mắt ngài vẫn nhắm nhưng môi đã nói chuyện rồi.
- Nàng đang làm gì trong khi ta ngủ vậy?
- A...!ngài...!ngài bá tước...!tôi...
Mí mắt của ngài mở lên, đôi mắt lạnh lùng này giống hệt lần đầu nàng gặp ngài ở dinh thự Doruss, lúc nàng chạy xuống trước để chào hỏi Tiogal.

Cô thà nói thật để mong ngài tha tội còn hơn giấu giếm
- Tôi chỉ đang...
- Nàng tin ta là quái vật và vẻ ngoài này là của người khác?
Đôi mắt Fay liếc nhìn chỗ khác, cô cắn chặt môi vì sợ hãi.

Rồi ngài sẽ làm gì đây? Công nương hồi hộp muốn nín thở.
- Ngài bá tước...!ngài giận tôi sao?
Giận lắm chứ, nhưng không biết nên phạt nàng cái gì.

Ngài lật người, hai tay chống thẳng, tư thế này của ngài là đang ở trên công nương.

Nhìn từ góc này sao thấy Ansel đẹp trai vô cùng, đẹp hơn cả Tiogal, người mà cô từng thích.

Ansel nhìn thấy mặt cô đỏ ửng, ngài liền nhếch môi
- Bao lâu nay nàng đang cố gắng tìm kiếm sự thật, vậy thì ta cũng thú nhận thôi.
- T-thú nhận ạ?
- Đúng vậy, những tin đồn đó hoàn toàn chính xác.

Nếu nàng biết sự thật rồi thì ta sẽ ăn thịt nàng, nếu không nàng sẽ đi nói với mọi người rằng ta là quái vật mất thôi.
Ăn thịt...!là "ăn thịt" sao? Nàng duỗi thẳng hai tay giữ người Ansel khi ngài có ý cúi thấp người hơn nữa.

Khoảng cách gần quá, Fay dường như đang bấn loạn.

Tim nàng đập liên hồi, vừa sợ mà vừa thích nữa.


Vị công nương này cũng dần dần mất hết tự trọng rồi.
- Xin đừng...!xin ngài đừng xuống thấp nữa mà aaa.

Bỏ ngoài tai lời van xin, ngài cúi càng thấp hơn.

Và rồi môi của ngài hôn lên môi của công nương.
" A...!vậy là mình bị ngài bá tước ăn thịt rồi sao? Sợ quá đi mất...!nếu được thì mình sẽ không tò mò nữa, sẽ an phận hoặc trốn khỏi đây.

"
- Nếu ta là quái vật thật sự thì nàng có bỏ ta không?
- Ể?? Dạ?? À...!tôi....
Ansel bật người dậy, dù sao cũng được hôn thiên thần vào buổi sáng như vầy khiến cho ngài mãn nguyện.

Fay ngại ngùng không dám ngồi dậy, cô nằm đó nhìn bóng lưng của Ansel, không biết ngài bá tước đang suy nghĩ gì nhưng điều đó không khiến cô phải bận tâm.

Đột nhiên Fay ngồi dậy, tiến tới ôm chặt lấy ngài bá tước và không nói lời nào một lúc lâu.

Ansel thì bị cơ thể mềm mại của Fay áp vào.
- Nàng...!nàng đang làm gì vậy?
- Ngài bá tước, ngài có thể nào...!không giận em được không? Xin ngài.
Lúc nãy là Ansel muốn trêu chọc công nương một chút, lại không nghĩ cô sẽ ôm ngài.
- Nàng vì xin lỗi cho nên mới ôm ta thôi hả? Vì muốn chuộc tội nên nàng có thể ôm chầm một người đàn ông khi chưa kết hôn?
Fay giật mình, nàng thả lỏng rồi dần buông tay, nghĩ lời nói của ngài cũng có phần đúng.

Sợ ngài ấy sẽ đánh giá con người của nàng nên vội thanh minh.

- Không phải vậy đâu ạ.

Vì ngài là hôn phu của tôi nên tôi mới dám ôm thôi...
Giọng nói của Fay ủ rũ, ngài quyết định xoay người lại.

Nhìn thấy đôi mắt Fay giống như muốn khóc, ngài ấy ban đầu chỉ muốn đùa một chút.

Nhưng ngài không nghĩ công nương sẽ như thế này.

Ansel vòng tay ôm trọn cơ thể nhỏ của Fay, ngài gục đầu xuống hõm vai, nàng còn ốm quá đi mất.
- Ta xin lỗi, ta chỉ đùa thôi.

Ta không phải quái vật như mọi người nghĩ đâu, nàng đừng sợ.

Nếu ta có chỗ nào khiến cho nàng không hài lòng thì xin hãy nói cho ta biết.

Tất cả những điều này ta chỉ làm với mỗi nàng thôi, có biết không Fay?
Nàng cảm thấy nhẹ lòng, Fay cũng tựa đầu lên vai của ngài, hai tay từ từ vòng qua đáp trả cái ôm này.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: 25: Vị Khách Đến Từ Dinh Thự Của Ngài Đại Công Tước


Đang ôm thì đột nhiên ngài bá tước đẩy nhẹ Fay ra rồi nhíu mày.
- Nàng ở đây cũng biết bao lâu rồi mà vẫn còn ốm, ta cũng nghe đầu bếp báo cáo lại rằng nàng ăn rất ít.

Khẩu vị không hợp với nàng sao?
- Dạ không...không phải đâu ạ!
- Nếu vậy thì ta sẽ xử phạt tên đầu bếp đó, thuê một người khác có trình độ cao hơn.

Nàng muốn ăn những món gì thì sẽ do nàng quyết định.

Nàng cần phải mũm mĩm một chút.
- Không...!xin ngài đừng làm vậy...
Nàng không muốn bị mọi người căm ghét và ví như Medusa máu lạnh nữa.
- Được, ta sẽ không làm vậy.

Nhưng nàng phải ăn thật nhiều cho ta.

Nếu không ta sẽ sa thải tất cả bọn họ và thuê người khác.
Nàng gật đầu lia lịa và tưởng tượng ra bản thân mình lúc mũm mĩm, rồi đột nhiên công nương che miệng cười.
- Ngài bá tước, ngài thích những cô gái mũm mĩm lắm ạ?

- Không, ta chỉ thích nàng mũm mĩm thôi, nàng ốm quá có khi gió sẽ thổi bay nàng đi mất.
Ngài bá tước ngô nghê mô tả cảnh lúc nàng bị gió lớn thôi bay, gió sẽ cuốn hôn thê của ngài thì ngài sẽ buồn biết bao nhiêu.
[…]
Sau khi dùng bữa trưa xong, công nương vẫn không thấy ngài bá tước đâu.

Nàng vội tìm quản gia để hỏi.
- Quản gia Eliss...!ừm...!/ Vì tên của quản gia hơi khó nhớ nhưng nàng chỉ nghe qua một lần nên ấp úng.
Sau những ngày vừa qua, nhìn thấy hành động của ngài bá tước dành cho nàng thì quản gia cũng đã tôn trọng nàng hơn.

Quản gia đưa tay lên ngực, cúi người rồi từ tốn
- Người cứ gọi tôi là San thôi ạ.
Công nương mỉm cười, quản gia vô tình nhìn thấy nụ cười này, anh ta đỏ mặt cúi xuống.
- Người tìm tôi có việc gì không, thưa công nương?
- À, từ lúc ngài bá tước rời phòng cho đến bây giờ, tôi vẫn không thấy ngài ấy đâu.

Quản gia cô có biết ngài ấy đang ở đâu không?
Thì ra là tìm ngài bá tước, quản gia gật đầu rồi nói lại
- Ngài bá tước đang tiếp khách ở phòng làm việc, bên trong thư viện lớn cuối sảnh ạ.
Khách? Dinh thự có khách đến mà nàng không hề biết, Fay nhìn ra ngoài sân cũng không thấy xe ngựa nào khác thường.

- Khách sao? Họ đến từ bao giờ, sao ta không thấy và không nghe ai báo lại vậy San?
- Dạ, thưa công nương, vị khách ấy đi cùng xe ngựa với ngài bá tước về từ đêm qua.
- San, có thể nói cho tôi biết là ai được không?
Fay tò mò vì câu trả lời của San, về cùng xe ngựa thì hẳn là người trong dinh thự của ngài đại công tước rồi.
- Thưa công nương, vị khách ấy là công nương Lucasta Law Nillan, con gái ngài đại công tước ạ.
Fay nghe qua họ của vị công nương đó, đoán là họ hàng của công chúa rồi.

Quản gia xin phép được dẫn đường, anh ta đưa Fay đến phòng làm việc của ngài bá tước.

San gõ cửa rồi báo lại cho bá tước biết là Fay đã đến.

Ngài bá tước cho vào trong, vừa lúc cánh cửa mở ra thì điều đầu tiên cô thấy là ánh mắt của vị công nương đó.
Nàng ta đang ngồi trên ghế khách thì thấy Fay bước vào nên gấp quạt lại, nâng váy vừa nhún chân vừa cúi đầu.


Fay cũng đáp lại nghi thức chào hỏi.

Ansel bước ra từ bàn làm việc, ngài bước đến bên cạnh Fay, sau đó giới thiệu cho Lucasta.
- Công nương Law Nillan, đây là hôn thê của ta, Fay Doruss.
Gương mặt nàng ta có vẻ như không đồng tình khi nghe hai chữ hôn thê mà ngài bá tước dành cho công nương Doruss.

Fay không quan tâm đến điều đó cho lắm, nàng đang quan tâm đến gương mặt xinh đẹp của nàng ta.

Đôi môi của vị công nương kia đỏ như quả cherry vừa chín tới.

Môi mỏng nhếch cong, đôi mắt màu xanh như biển đang nhìn Fay, cặp mi vừa cong lại vừa đen.

Hẳn là nàng ta đã rất chăm chút cho bản thân.

Giọng nói ngọt ngào bắt đầu cất lên.
- Xin chào công nương Doruss, nghe danh đã lâu.
Nhận thấy ánh mắt của nàng ta nhìn ngài bá tước không bình thường một tí nào, người dịu dàng xinh đẹp như vậy, chắc là rất nhiều người ngỏ ý thể hiện tình cảm.

Ansel đưa bàn tay hướng ra phía Lucasta
- Đây là công nương Law Nillan, con gái độc nhất vô nhị của ngài đại công tước.
Vị công nương ấy đột nhiên bước đến gần Fay, nàng ấy nắm tay Fay nhẹ kéo vào ngồi bên cạnh.

Khi đứng gần thì nàng ta cao hơn Fay một cái đầu.


Công nương lén nhìn vòng eo đó rồi tấm tắc khen trong lòng.
" Eo của công nương thật đẹp, chắc là người đã đeo corset từ lúc vừa phát triển.

Gương mặt có vẻ mịn màng quá, bàn tay này cũng mềm nữa.

Sao công nương lại hoàn hảo đến như vậy "
Lucasta ngồi xuống, nàng ta nhẹ bung quạt che đi một phần miệng.
- Chúng ta ngồi xuống đây trò chuyện tìm hiểu nhau đi.

Để cho ngài bá tước làm việc, chúng ta không nên phiền ngài ấy.
Nghe Lucasta nói vậy thì hẳn là người rất hiểu chuyện, Fay lại chạnh lòng cúi mặt.

Ansel ngồi trở lại bàn làm việc, thiết nghĩ Fay đến tìm chắc là có chuyện cần nói chứ không phải đến chơi.

Ngài bá tước hỏi
- Nàng có chuyện gì muốn nói với ta sao?
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: 26: Cho Ta Chút Trà Và Trái Cây


Nghe câu hỏi từ ngài bá tước, Fay gật đầu rồi mới trả lời.
- Thưa ngài bá tước, trưa nay tôi...!à, em không thấy ngài xuống dùng bữa nên ghé qua hỏi thôi ạ.
Ansel bất ngờ tròn mắt vì Fay vừa đổi cách xưng hô.

Dưới sự chứng kiến của Lucasta, Fay đã mỉm cười và nói chuyện với ngài bá tước thân thiết hơn.

Cách thể hiện giống như một cặp tình nhân thật sự.
- Ta đã dùng bữa cùng công nương tại đây rồi, nàng đừng lo.
Dùng bữa cùng nhau luôn? Trong khi hôn thê của ngài phải dùng bữa một mình trong sự cô đơn, vậy mà ngài bá tước lại dùng bữa cùng vị công nương khác tại phòng làm việc riêng.

Lucasta cầm quạt có đính lông vũ và các sợi bông, nàng ta che miệng cười khẩy.
- Công nương, cô không giận ta đó chứ? Đáng lẽ ta nên thuyết phục ngài bá tước đến phòng ăn dùng bữa cùng cô.
Quản gia vẫn còn đứng ở đó suốt từ nãy đến giờ, đúng hơn là luôn theo sát ngài bá tước, chỉ là khi nãy có việc riêng nên San phải ra ngoài một chút.

Nhiều năm đi theo phục vụ ngài bá tước thì San thấy cách nói chuyện này của công nương Nillan cũng không kém những vị công nương khác, giọng nói thì bình thường đấy nhưng thái độ thì không bình thường chút nào.
Fay biết bản thân đang bị châm chọc nhưng nàng vẫn cố bình tĩnh để dẫn dắt câu chuyện không đi quá xa.


Tay nàng chạm lên tay của Lucasta
- Không sao đâu ạ, dù gì thì người cũng là khách quý ở đây mà.

Người đã đến đây từ tối muộn của ngày hôm qua mà tôi không hề biết, mong công nương thứ lỗi.
Theo Lucasta phỏng đoán thì Fay sẽ nổi đóa và nhảy dựng lên vì lời nói của nàng.

Nhưng đằng này Fay lại có thể mỉm cười, trả lời theo cách khác, tinh tế hơn.

Lucasta không hiểu Fay cười có ý gì nhưng nụ cười này đang khiến nàng ta liên tưởng đến một loài hoa.
" Cô ta cười sao? Sao có thể ngây ngô cười như vậy trong khi ta dùng bữa cùng hôn phu của cô ấy tại phòng làm việc chứ? Nhưng nụ cười này, giống hoa gì nhỉ?? Hoa Alstroemeria chăng? Thôi kệ, ta chẳng quan tâm đâu.

Ta sẽ khiến cho ngài bá tước thích ta như xưa và cô sẽ phải trở về dinh thự Doruss thôi.

"
Lucasta liếc nhìn quản gia San rồi vẫy tay
- Ta muốn dùng trà và trái cây.
Quản gia cúi đầu, San nhìn ngài bá tước.

Ansel nhìn thấy, gật đầu rồi cầm bút bắt đầu làm việc, Fay muốn có thêm bánh ngọt nên dặn dò San.
- À...!San, tôi muốn điểm tâm có chút bánh ngọt.
- Thưa công nương, tôi sẽ cho người chuẩn bị ngay.
- Cảm ơn San.
Nghe thấy nàng nói chuyện với quản gia một cách e dè thì Lucasta muốn chỉnh đốn Fay ngay lập tức.

- Công nương Doruss, cô vừa nói chuyện với quản gia một cách ấp úng sao? Lại còn cảm ơn.

Sao cô không thể hiện bản thân mình là một công nương quý phái đi chứ?
Nghe Lucasta chất vấn, hai tay Fay đan vào nhau, sự căng thẳng khiến cho lòng bàn tay nàng lại ướt đẫm mồ hôi.
- Thưa công nương Nillan, vì tôi chưa hẳn là chủ nhân nơi này.


Nên cách nói có hơi khiêm tốn một chút.
Nàng ta luôn tìm mọi cách để dìm Fay xuống, làm sao cho Fay có vẻ thấp kém hơn mình.

Tuy rằng gia cảnh của Fay không bằng Lucasta nhưng nàng ta cảm giác bản thân có gì đó không bằng Fay.
- Khi nãy ta nghe cô dặn quản gia cho thêm bánh ngọt?
- D-Dạ đúng rồi ạ, vì...
- Bánh ngọt quá nhiều cũng không tốt cho các quý cô đâu nhé.

Chưa kể cô vừa dùng bữa xong luôn, ta thì luôn điều chỉnh thực đơn thích hợp để có được thân hình hoàn hảo.

Cô không sợ lên kí sao, công nương Doruss?
Fay chưa kịp nói hết câu thì bị Lucasta chen ngang.

Từ nãy đến giờ, những câu nói của công nương Nillan luôn có sự công kích, ngài bá tước nghĩ có thể Fay không nhận ra hoặc là nhận ra nhưng không thể phản kháng.

Ansel dừng bút, nhìn thấy Fay đang loay hoay trong đống lời nói công kích từ Lucasta.

Định chờ xem Fay sẽ nói gì nhưng cuối cùng cũng là ánh mắt bối rối, môi thì nhoẻn lên cười trừ cho qua.

Ngài không nhịn được liền lên tiếng.
- Bánh ngọt là Fay gọi thêm cho ta, với lại hiện giờ Fay đang rất ốm.


Bồi bổ chút đồ ngọt cũng không sao.
- Hả? Em chưa từng nghe nói ngài thích đồ ngọt, trước đây cũng không hề thấy ngài nói thích các loại bánh ngọt.
- Cũng vừa mới đây thôi, có khi ta rảnh thì dùng trà và bánh với Fay.

Ta chỉ ghét vì nó quá ngọt, nhưng Fay đã nói với ta, chỉ cần nói với đầu bếp về độ ngọt thì họ sẽ điều chỉnh lượng đường.
Lucasta xấu hổ vì bị ngài bá tước nhận ra lời nói của mình có tính công kích.

Nàng ta hất nhẹ tay bung quạt ra rồi che từ phần mũi trở xuống.

Nàng nhanh chóng tìm chủ đề khác để nói.
- Công nương Doruss, cô năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
- Năm nay tôi hai mươi hai rồi, thưa công nương.
Fay đang cân nhắc bản thân phải dịu dàng và cẩn trọng trong các lời nói.
- Ồ!! Vậy thì cô nhỏ hơn ngài bá tước tận năm tuổi luôn.

Mà cô nhỏ hơn tôi ba tuổi đấy, ta không ép cô phải nói chuyện quá lễ phép nhưng mà...!ta rất khó tính trong việc kết bạn với người nhỏ hơn mình..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: 27: Gạt Bỏ Tự Trọng Để Có Được Ngài Bá Tước


Ansel đang im lặng xem thử công nương Nillan đang có ý đồ gì, những câu nói đó toàn mang tính công kích người khác.

Ngài đặt bút ngay ngắn lên thanh giữ, hai tay ngài chắp lại rồi để dưới cằm.
- Từ lúc Fay đến đây thì nàng ấy không hề có bạn, ta đã giới thiệu hoàng tử và công chúa cho nàng ấy.

Ta không nghĩ công nương có thể kết bạn với Fay nhưng nếu được thì thật là vinh hạnh.
Lucasta giống như đang đấu trí với Ansel vậy, cô đã nói là khó tính trong việc kết bạn nhưng không hề nói là không muốn kết bạn.

Công kích Fay không được thì công nương Nillan chuyển sang làm nũng với ngài bá tước.

Nàng nũng nịu đung đưa hai vai lắc lư rồi mè nheo, đôi mắt mở to như mèo con nhìn Ansel
- Ngài bá tước, không thấy ta đang nói chuyện với công nương Doruss hay sao? Từ nãy đến giờ, ngài cứ luôn xen vào.

Ngài khó chịu vì điều gì vậy ạ?
Hành động dễ thương như vầy, chắc chắn ngài bá tước sẽ xiêu lòng, Fay sợ vị công nương này một tay mà cướp mất ngài bá tước Nolanotis.
- Theo ta thấy, khi nãy công nương Nillan cũng đã cướp lời của Fay đó thôi.

Ta không thấy khó chịu nhưng mà cách ăn nói của người quá khôn ngoan, ta chỉ đang giúp Fay nói chuyện với người một chút.
* Cạch *

Cửa phòng mở ra, bên ngoài là công chúa Zessy đang tiến vào bên trong.

Người đứng sau ghế Lucasta ngồi rồi lên giọng rằng:
- Ta thấy ngươi hơi lộng hành rồi đấy Lucasta.

????hử‎ thách‎ tì????‎ tra????g‎ gốc,‎ géc‎ gô‎ {‎ ????rU????????ru????‎ ệ????﹒V????‎ }
- Chị...
Công nương Nillan ấp úng trước sự xuất hiện của công chúa Zessy Nillan.

Người chị họ nghiêm khắc đến đáng sợ, Lucasta như đang run rẩy trước Zessy.
- Ta đã căn dặn quản gia xếp bàn trà ở hoa viên rồi, đây là phòng làm việc của bá tước.

Không thể mở tiệc trà trong này đâu, như vậy là làm phiền đấy, Lucasta.
- Dạ..

thưa công chúa, em đã biết rồi ạ.
- Là người trong hoàng tộc thì đây cũng là một trong những phép lịch sự tối thiểu, ngươi cũng đã biết rõ vậy mà.
Lucasta ủ rủ hẳn so với khi nãy, nghiêm túc mà nói thì Fay thấy công chúa khá là khắt khe.

Người không thèm để ý xung quanh có những ai, cứ thế mà tiếp tục răn dạy công nương Lucasta.

Nhưng khi ở bên nàng thì công chúa giống như đứa trẻ.

Không màng tới lễ tiết, cứ thế mà bung xõa.

Fay vội nắm tay Zessy rồi kéo ra ngoài.
- Công chúa, chẳng phải người nói bàn trà ở hoa viên sao ạ? Chúng ta đi thôi.
Zessy thở dài rồi đi trước, người nắm tay Fay như một người thân thiết từ lâu ngay trước mặt Lucasta.

Fay và công chúa đi trước cả đoạn xa, nàng thì thầm vào tai Zessy.
- Công chúa, lúc nãy tôi thấy công nương Nillan giống như sắp khóc đó ạ.

Mong là người đừng khiến cho cô ấy mất mặt nữa ạ.
- Xì, con bé ấy vốn mít ướt mà, lúc còn nhỏ thì nó hay nhõng nhẽo đòi cái này đòi cái kia.


Đại công tước khá là khắt khe, cho nên lớn dần thì Lucasta cũng không còn như trước.

Ha, nhưng thật ra thì bản tính của con bé cũng vậy thôi.

Ra ngoài không có đại công tước thì liền nhõng nhẽo vậy đó.
Cả ba người cùng nữ hầu ra hoa viên, họ đi trên hành lang theo sự hướng dẫn của nữ quản gia Ziin.

Đến cuối hành lang có một cái bàn lớn cùng nhiều ghế ngồi, nơi đây được xây thành một vòng tròn lớn.

Bên trên còn có các loại dây leo đang nở hoa, Fay mới đến nên chưa biết trong dinh thự Nolanotis có nơi như vậy.

Nàng trầm trồ ngắm nhìn không thôi, Zessy mỉm cười.
- Xem ra ngươi chưa biết nơi này.
- Dạ, thần nữ chưa bao giờ đến đây.
Công nương Nillan nghe thấy thế liền đắc ý mỉm cười, nếu là bạn của Ansel hay Tiogal thì họ đều được đưa đến hoa viên chơi lúc nhỏ.

Công nương nâng tách trà lên rồi kể cho Fay nghe về kỉ niệm giữa ngài bá tước và công nương Nillan.
- Công nương Doruss, lúc chúng tôi còn nhỏ thì ngài ấy hay dẫn tôi đến đây ngắm hoa.

Có cả bướm nữa, vui biết bao nhiêu.

Chỉ là lúc đó chúng tôi không biết đến sự hiện diện của công nương thôi.
Tính cách này của Lucasta không thể sửa đổi được, dù công chúa hay đại công tước có khắt khe đến mấy thì nàng ta đều không thay đổi.


Đến buổi chiều thì ngài bá tước cùng quản gia San ra hoa viên, từ xa vừa thấy bóng dáng của bá tước thì Lucasta vội đứng lên rồi chạy đến gần.
- Ngài bá tước xong việc rồi ạ? Ngài nhớ em nên ra đây đúng không?
Giọng nói của công nương cao vút, bàn trà cách xa hơn ba mét vẫn nghe được thanh âm của Lucasta.

Ngài bá tước vì nghĩ đến công việc cho nên đành nhẫn nhịn, không trả lời câu hỏi của công nương Nillan, cứ vậy mà ngài lướt qua.

Ansel đứng bên cạnh Fay
- Công chúa, bây giờ tôi cần phải đưa Fay vào trong và gặp những nhà thiết kế váy cưới.

Tiệc trà có thể kết thúc tại đây không?
Fay đã biết chuyện lễ kết hôn sẽ diễn ra sớm hơn dự tính, nhưng không ngờ bắt đầu từ hôm nay là có thể chuẩn bị được rồi.

Zessy đứng lên, người cũng đã ở đây mấy ngày rồi, cho nên người sẽ trở về lâu đài:
- Ừ, nên kết thúc sớm, ta phải trở lại cung điện hoàng gia thôi.

Ansel, ngươi là bạn thân của ta và hoàng tử thì đừng quên gửi thư mời đấy.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: 28: Lựa Váy Cưới Mệt Mỏi Quá


Vừa nghe ngài bá tước nói đi xem mẫu váy cưới, Lucasta chợt giật mình.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh, công nương còn chưa kịp làm gì để giành lại sự yêu thương của bá tước dành cho cô, cô không muốn chấp nhận những gì mình nghe là thật.

Công nương vẫn tò tò kéo váy chạy theo sau bá tước, mặc dù trước mắt là cảnh tượng hai người họ nắm tay khiến cho cô nhói lòng muốn chết.
Trong đầu cô đang lên kế hoạch xô ngã Fay, khiến cho Fay ngã nhào, xấu hổ trước mặt biết bao nhiêu người hầu và cô thì sà vào lòng ngài bá tước, cô ta nở nụ cười mãn nguyện vì kế hoạch quá hoàn hảo.

Đột nhiên công chúa nắm tay cô ta kéo lại, biểu cảm trên khuôn mặt của công chúa lúc này hết sức dữ tợn, giọng người hạ thấp nhằm cảnh cáo Lucasta.
- Lucasta, ta sẽ phải trở về cung điện hoàng gia, ngươi cũng nên nhanh chóng trở về dinh thự đi.

Đừng có hòng gây rắc rối ở đây, bá tước không phải là người như ngươi từng biết đâu.
- Chị...!em...!em sẽ về ngay hôm sau ạ...!/ Lucasta sợ hãi, giọng cô ta run rẩy mỗi khi nhìn thấy công chúa nổi giận với mình.
- Ta cảnh cáo ngươi rồi đấy, động vào hôn thê của hắn thì không xong đâu.

Nể tình là em họ nên ta đã nhắc ngươi, còn hành động chuyện gì ngu xuẩn thì hậu quả sau này ngươi tự gánh lấy.
Zessy bước nhanh, để lại Lucasta sững sờ đứng yên tại chỗ.


Đợi khi bóng dáng công chúa đã khuất xa thì Lucasta mới tức mình, tay cô nắm chặt cuộn tròn lại.

Mắt liếc theo hướng công chúa đã đi, miệng thì nghiến răng lẩm bẩm:
- Zessy chết tiệt, ngươi đừng nghĩ...!ngươi là công chúa thì có quyền lộng hành.

Chẳng qua ta chỉ nhịn ngươi thôi, đồ ngu ngốc.
Nữ hầu của dinh thự Nolanotis còn ở lại, nữ hầu đứng từ xa nhìn thấy Lucasta đứng đó đã lâu, cơ thể còn run lên cứ như trúng gió lạnh.

Nữ hầu bèn lại gần hỏi thăm.
- Thưa công nương, người không sao chứ ạ?
Lucasta nổi giận đùng đùng, hét lớn khi nữ hầu hỏi thăm.
- Ta ổn.
- A...!dạ...
Công nương Nillan kéo váy lên di chuyển nhanh vào bên trong, hướng lên phòng nghỉ của khách có đi ngang qua sảnh.

Công nương vô tình nhìn thấy Fay đang chọn mẫu váy cưới cùng Ansel, xung quanh là người hầu và vài ba nhà thiết kế nổi tiếng.

Cô ta chạnh lòng, trong đầu luôn muốn vị trí làm vợ ngài bá tước.

Cô ta rơi nước mắt, một mạch lên phòng khách.
[…]
Fay cầm cuốn sổ vẽ bản thiết kế váy cưới dày khoảng bốn centimet, cô lật xem từng mẫu.

Ngài bá tước ngồi bên cạnh, phía sau là sáu nhà thiết kế thời trang tài giỏi và nổi tiếng.

Họ trông chờ quyết định của công nương Doruss.

Họ mất kiên nhẫn, người thì cầm bản thiết kế của mình lên, đưa cho Fay xem và chỉ tay vào rồi giới thiệu:
- Thưa công nương, người thấy mẫu này có được không ạ? Kiểu thiết kế này đặc biệt ôm trọn vòng eo và rất tôn dáng của người.

Mẫu này được rất nhiều quý bà ưa chuộng đó ạ.

- À...!để, để ta xem...
- Thưa công nương, người thấy mẫu này thì sao ạ? Phần đuôi váy dài hai mét, lúc bước vào lễ đường sẽ thu hút ánh nhìn của mọi người ạ.
- Cái này...
- Thưa công nương, mẫu này sẽ giúp cho người có một bờ vai gợi cảm ạ...
- À thì...!cái...!
- Thưa công nương, mẫu này có tặng kèm màn sa cực kì diễm lệ luôn ạ...
- Ta...
- Thưa công nương, mẫu hình này được thêu bằng tay ạ...
- Ta...!ta...
- Thưa công nương....
- Thưa công nương....
Fay liền hoa mắt với các mẫu thiết kế của họ, kiểu nào cũng đẹp nên Fay đang phân vân không biết nên đưa ra quyết định thế nào.

Trong phút chốc bùng nổ vì bị chèn ép, Fay cầm cuốn thiết kế đập mạnh xuống bàn rồi nàng bật dậy hét to:
- Đủ rồi, ồn ào quá.
Vừa hét xong thì Fay khựng người, biết mình làm lố nên nàng đứng sựng.

Bá tước cũng vì vậy mà trơ ra, người cũng không ngờ Fay lại có thể bật dậy và hét toáng lên.

Các nhà thiết kế, quản gia và đám người hầu đứng ở đó thấy vậy, vội quỳ rạp xuống đất.

Đầu cúi thấp không dám ngẩng lên, một trong số nhà thiết kế run rẩy cất giọng:
- T-Thưa công nương, xin hãy tha thứ cho chúng tôi...!người hãy....!hãy thoải mái xem xét và lựa chọn ạ.

Cả sảnh chìm vào khoảng không yên lặng, không ai nói lời nào, nhà thiết kế đó còn tưởng bản thân sẽ bị chém chết dưới thanh kiếm của ngài bá tước.

Nhìn thấy Fay có vẻ mệt, choáng ngợp với không khí tại đây, ngài bá tước đứng lên rồi nắm tay công nương.
- Được rồi, vợ tương lai của ta có vẻ đã mệt và cần phải đi nghỉ.

Các ngươi lui ra, khi nào nàng có quyết định thì ta sẽ cho gọi các ngươi.
Ngài nhìn theo hướng quản gia San và tiếp lời:
- San, ngươi lấy vài đồng tiền vàng tạm thưởng cho sáu nhà thiết kế ở đây đi.
- Dạ, tôi sẽ làm ngay ạ, thưa ngài bá tước.
Ansel nắm tay đưa Fay rời đi, họ di chuyển lên phòng ngủ.

Ngài bá tước không ngừng hỏi han Fay một cách ân cần:
- Nàng ổn không? Nếu không thì ta sẽ đuổi tất cả bọn họ về, để hôm khác tiếp tục.

Nàng thấy thế nào?
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: 29: Nàng Yêu Ta Rồi Sao


Cô tưởng tượng, nếu hôm khác tiếp tục thì chuyện ngày hôm nay sẽ tiếp diễn.

Và nếu trì hoãn mãi cũng không tốt, ngài bá tước còn có công việc và ngài muốn làm lễ trước khi lên đường đến phương bắc.
- Thưa ngài, em có thể nghỉ ngơi một chút không?
- Được, nàng nằm nghỉ đi.
Khi ngài bá tước vừa đứng lên thì Fay vội níu giữ vạt áo, nàng đang không biết rõ bản thân mình đang làm gì nữa.

Tuy có cảm thấy bối rối nhưng trong lòng nàng không muốn phải xa ngài bá tước.

Công nương nhẹ nhàng hỏi, lời cầu xin tưởng chừng như nhỏ bé nhưng với bá tước thì đây là niềm vinh hạnh lớn.
- Ngài bá tước, em có thể....em có thể được nghỉ ngơi cùng ngài không? Ý em là...!là tựa đầu lên vai của ngài.
Khoảnh khắc ngắn ngủi này đã khiến cho Ansel muốn gào thét lên, gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ của Fay khiến cho anh không thể từ chối.

Ngài đỏ mặt hắng giọng rồi ngồi xuống bên cạnh.
- Nàng....!nàng cứ việc...!ta ngồi đây...!cù-cùng nàng.
- Em cảm ơn ngài.
Môi cô nở nụ cười hạnh phúc, Fay tựa đầu lên vai ngài bá tước rồi dần dần nhắm mắt.


Ansel nhìn thấy hai bàn tay cô chắp lại ngay ngắn đặt trên đùi, ngài ngắm nhìn những ngón tay ấy tấm tắc khen trong lòng:
" Chẹp, lúc nãy ta đã được nắm những ngón tay này.

Tay nàng thật ấm áp, nhỏ hơn tay của ta nữa.

Ta muốn nắm tay nàng thêm lần nữa có được không nhỉ? "
Ansel chần chừ không biết có nên chạm vào tay Fay hay không? Chỉ sợ lúc anh chạm vào thì cô giật mình tỉnh giấc thôi.

Ngài bá tước đỏ mặt, rút tay về rồi cuộn chặt lại.

Sau vài lần như vậy thì cuối cùng bá tước không kìm lại được nữa, Ansel vẫn sẽ nắm tay công nương đang thiếp đi bên vai mình.

Tay ngài cố gắng nhẹ nhàng tiến tới, ngài cố nhủ hãy làm nhẹ thôi, bàn tay ngài run run, sau đã chạm được.

Vì không giữ được cảm xúc nên bá tước lỡ nói:
- Thật mềm...
Khoảnh khắc này thật quý giá đối với ngài bá tước, Ansel choàng tay qua vai của Fay và giữ lấy.

Dân dần ngài thả lỏng các cơ rồi cả hai cùng ngả người ra sau:
* BỘP *
" Được nằm nghỉ ngơi ôm nàng bên cạnh thật là sung sướng quá đi mất...!ấy vậy mà Fay vẫn không tỉnh giấc, có lẽ nàng ấy mệt rồi.

Thôi thì buổi xem mẫu váy cưới tạm hoãn lại vậy "
Ngài bá tước xoay người đối mặt với Fay, ngài muốn vòng tay còn lại qua người nàng để được ôm trọn cơ thể của thiên thần.

Thâm tâm ngài không cho phép, ngài không muốn vì sự tham lam của mình mà khiến cho Fay sợ hãi.
[…]
Chiều muộn, Fay chợt mở mắt dậy.

Làn hơi thở ấm áp của ngài bá tước phả ra ngay bên cạnh, theo phản xạ nàng liền giật mình quay sang trái.


Còn nhớ lúc mới nhắm mắt là nàng còn ngồi tựa vào vai bá tước, vậy mà bây giờ đã nằm lên tay của ngài rồi.

Công nương vội chống tay ngồi dậy, chính vì vậy mà Ansel cũng tỉnh giấc.

Cánh tay phải của ngài bị tê mất hết cảm giác vì làm gối kê đầu cho Fay nằm.

- A...!tay của ta, tê quá đi mất...
- Em xin lỗi ngài...!chắc ngài đau lắm.

Để em xoa bóp cho ngài.
Thấy Fay bối rối vì lo cho tay của ngài, ngài bá tước cũng chớp lấy cơ hội lần này mà làm nũng với vị hôn thê tương lai, ngài nhấc tay phải từ từ ra trước:
- Vậy nhờ nàng xoa bóp cho ta có được không?
- Dạ được, dạ được.

Em xin lỗi...!em cũng không biết bản thân mình ngã ra sau từ khi nào nữa.
Ngài bá tước phì cười, lúc nàng vừa bóp tay cho ngài được hai ba lần thì Ansel thu tay về.
- Là ta đã ôm nàng ngã ra sau, tay cũng đã đỡ hơn rồi.

Cảm ơn nàng.
Không hiểu sao khi nghe những lời ngọt dịu như thế này lại khiến cho cô cảm thấy phấn khích, nhịp tim lại tiếp tục đập loạn khi nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của ngài.

Ansel quyết định đứng lên và tiếp tục xem những thứ cần thiết cho lễ cưới thì bị Fay nắm tay giữ lại.


Ngài quay đầu lại nhìn, chẳng lẽ lần này nàng lại muốn tựa đầu lên vai ta và thiếp đi đến tối hay sao? Ansel bắt đầu suy diễn trong đầu.

Công nương bối rối muốn nói ra cảm giác của mình cho ngài nghe, sau một hồi ngập ngừng thì cô cũng quyết định nói:
- Thưa ngài, em không hiểu vì sao...!vì sao mỗi lần nhìn vào mắt ngài thì...!em cảm thấy trong lồ ng ngực...!có cảm giác gì đó.
- Hửm? Vậy là nàng yêu ta rồi sao?
Ngài bá tước ngồi xụp xuống trước mặt nàng, bàn tay ngài chạm nhẹ lên má của công nương.

Ngài không kìm được những cảm xúc trong lòng khi thấy gương mặt đẹp như thiên thần của nàng dần đỏ lên.
- Em...!em cũng không biết, nhưng mà lúc trưa em thấy ngài ở cùng vị công nương ấy...!trong lòng em lúc ấy hỗn loạn lắm ạ.

Với lúc nghe công nương Nillan kể rằng đã dùng bữa cùng ngài...!em....
Nhìn thấy sắc mặt của ngài không thể hiện một chút cảm xúc nào, Fay chợt nghĩ có lẽ bản thân cô đã quá phận nên cúi mặt xin lỗi:
- Em xin lỗi ngài, đáng lẽ em không nên nói ra.

Xin ngài đừng giận em.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: 30: Chỉ Là Tưởng Tượng


Không sao, ta không có giận nàng.

Ngược lại thì ta thấy rất vui khi nghe nàng bày tỏ tâm tư.
- Không...!không phải tâm tư ạ...
Nếu như một người nào đó khiến cho ngài bá tước Nolanotis không vui thì sẽ bị chém chết hoặc là bị cắt đứt lưỡi dưới thanh kiếm BTiger, tin đồn đã được đồn thổi như vậy nên điều đó khiến cho Fay lo lắng.
- Giờ thì cùng nhau xuống sảnh và xem những thứ cần phải mua cho lễ cưới, được chứ?
Ngài bá tước mở lời, công nương mỉm cười, có vẻ cô đã mở cửa trái tim để có thể yêu ngài nhiều hơn.
- Dạ
Vừa đúng lúc, vị công nương Nillan cũng đang bước xuống cầu thang thì nhìn thấy ngài bá tước.

Nàng ta cảm nhận được ánh hào quang của ngài đang phát sáng nên vội kéo váy đi đến, nhưng nàng đã phải dừng lại khi thấy ngài đang tay trong tay cùng công nương Doruss.

Cả hai đã ra cùng một phòng, Lucasta không cam tâm, nàng liền bước nhanh đến ngài và đã thành công gây chú ý.

Vừa thấy Ansel nhìn mình thì nàng ta nhẹ nhàng cầm hai bên váy nâng lên, chân nhún xuống, đầu cúi chào:

- Được gặp ngài ở đây thật là một điều hạnh phúc...!Ý em là khi em vừa ra khỏi phòng và ngài cũng vậy.

Điều này thật trùng hợp.
Sao lại trùng hợp trong khi đó Fay cũng cùng ngài Ansel bước ra khỏi phòng, nàng ta đang xem Fay như người vô hình.

Fay khó chịu nhìn Lucasta, cô không thể nói với hôn phu rằng bản thân mình không có thiện cảm với công nương Nillan.

Có thể là ganh tị, nàng ta hơn Fay về mọi mặt, xuất thân, gia cảnh, học vấn, vẻ ngoài...!Không lý nào trái tim ngài Ansel lại không lung lay khi bên cạnh ngài luôn có nữ nhân như thế.

Ansel nhìn thấy Fay đang ngước nhìn mình thì ngài cũng nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện với Lucasta:
- Nếu không có gì quan trọng thì ta xin phép được xuống sảnh cùng hôn thê của ta, bên dưới có rất nhiều việc đang chờ.
Lucasta vẫn mỉm cười, nàng ta nhẹ nhàng xoay người đứng nép sang một bên, nhún chân xuống và dùng thanh giọng ngọt ngào nói chuyện với ngài bá tước:
- Em đã làm phiền ngài, em xin lỗi.

Xin ngài hãy đi trước ạ!
- Ta cảm ơn cô nhé.
Fay cảm thấy lạ với thái độ lúc này của Lucasta, lúc sáng và lúc cùng nhau dùng tiệc trà thì nàng ta rất đanh đá vậy mà bây giờ lại rất bình thường, không những vậy mà rất biết nghe lời và không nhõng nhẽo nữa.

Ngay lúc chăm chú vào Lucasta thì Fay giật mình bởi ánh nhìn của nàng ta, đôi mắt sắc lẹm liếc nhìn Fay.

Nói không chừng Lucasta đang muốn nuốt chửng một con thỏ rụt rè là Fay.

Mọi cơn tức giận ghen tuông khiến cho Lucasta không còn nghĩ đến lời đồn xung quanh Fay nữa.
- Đến cầu thang rồi, nàng bước xuống cẩn thận.
Lucasta vốn là công nương được nhiều người trong giới quý tộc kính trọng, ai nấy đều nhường nhịn nàng ta mười phần.

Từ lúc sinh ra cho đến khi trưởng thành thì công nương Nillan chưa bao giờ phải chịu thua thiệt một ai.

Vậy mà ngày hôm nay nàng ta phải bất lực đứng nhìn người mình tương tư, thầm thương trộm nhớ đang dịu dàng nâng niu một cô gái quý tộc khác, hoàn cảnh thì chẳng bằng một góc dinh thự Nillan.

Chưa kể Lucasta cũng mang trong mình dòng máu hoàng gia, có quyền thế hơn cả Fay Doruss, chỉ cần ho một tiếng thì có thể đánh bại Fay.

Càng nghĩ thì Lucasta càng không thể kiểm soát được cảm xúc trong người.
Lucasta nhìn chằm chằm vào sau lưng Fay, nàng ta vội chạy xuống những bậc thang và đẩy hai tay vào lưng Fay.

Lực đẩy mạnh khiến cho Fay ngã nhào xuống đất, đầu nàng va đập xuống các bậc thang còn lại và chảy máu.

Ansel cùng mọi người đều không lường trước được sự việc đang xảy ra.

Nhìn thấy thân xác Fay đang nằm bất động trên sàn, phần đầu ứa ra nhiều máu khiến cho Fay ngày càng thoi thóp.

Đôi mắt nàng nhắm nghiền, ngài bá tước đau khổ ôm cơ thể của Fay.

Lucasta thỏa mãn, nàng ta hả hê cười một tràng, không còn quan tâm đến hình ảnh của một vị công nương dịu dàng của tộc Nillan.
- Công nương Nillan, thưa công nương?
Lúc này có một giọng nói của nữ hầu cất lên, Lucasta giật nảy mình và nhìn xuống dưới sảnh.


Thì ra tất cả chỉ là tưởng tượng của cô mà thôi, nếu sự việc vừa rồi mà xảy ra thật thì đầu của cô sẽ không còn nữa, đức vua sẽ trừng phạt những kẻ có âm mưu giết hại người của quý tộc hoặc hoàng gia.

Công nương Nillan sau hơn một ngày ở lại dinh thự của tộc Nolanotis thì cũng quyết định ra về.

Nàng ta bước xuống sảnh, vẫn là phong thái nhẹ nhàng như nước, thướt tha như hoa, đôi khi nàng ta còn ra vẻ e thẹn nhìn ngài bá tước:
- Ngài bá tước, vì em cảm thấy trong cơ thể mình không được ổn.

Em sẽ trở về dinh thự Nillan...!em sẽ chờ thư của ngài.
Vì khi đến đây thì Lucasta chỉ đi cùng xe ngựa với Ansel, nàng ta không cần người hầu hay hộ vệ đi theo.

Một mực muốn riêng tư nhưng mọi thứ bây giờ đã vượt ngoài tầm kiểm soát của nàng ta.

Ansel gật đầu đồng ý và sẽ cho người chuẩn bị xe ngựa, khi Lucasta cần xuất phát thì lập tức sẽ có xe ngựa và hộ vệ đi theo nhằm đảm bảo an toàn tuyệt đối cho công nương Nillan.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: 31: Không Dễ Dàng Cho Qua


Được, ta sẽ cho người chuẩn bị xe ngựa để hộ tống công nương về dinh thự an toàn.
Nói rồi ngài quay sang phải gọi San quản gia:
- San, chuẩn bị xe ngựa và cử khoảng sáu hộ vệ đi theo hộ tống công nương Nillan.
- Vâng, tôi sẽ làm ngay ạ.
[…]
Xe ngựa hộ tống Lucasta về dinh thự Nillan đã đi xa khỏi dinh thự Nolanotis.

Lucasta ngồi trên xe nhìn ra cửa thì thầm:
- Fay Doruss, ngài bá tước vốn thuộc về tôi chứ không phải cô.

Một lúc nào đó cô sẽ tự động rời khỏi ngài bá tước thôi.
Nàng ta mỉm cười, đôi mắt liếc nhìn về phía dinh thự Nolanotis như một lời tạm thời tạm biệt.
Sau năm ngày vất vả vì phải chuẩn bị cho hôn lễ cùng Ansel thì mọi thứ cũng đã hoàn tất.

Fay mệt mỏi ngồi xuống bàn tại phòng ăn, Dox tinh ý làm trà cho Fay:
- Công nương, người có muốn dùng một chút bánh ngọt không ạ?
Lúc chiều nàng dùng bữa khá ít cho nên bây giờ cơ thể cũng mất nhiều năng lượng.

Không một lời từ chối, cô liền gật đầu nhưng chợt nhớ đến lời mỉa mai của công nương Lucasta Law Nillan:

" Bánh ngọt quá nhiều cũng không tốt cho các quý cô đâu nhé.

Cô không sợ lên kí sao, công nương Doruss? "
Fay bật người đứng lên, ấp úng nói với nữ hầu:
- À Dox, bánh ngọt...!có loại nào ít đường không?
Dox đem tách trà đến đặt lên bàn, bánh vẫn đang được chuẩn bị một cách kĩ lưỡng và trang trí đẹp mắt nên chưa thể đem ra.

Nữ hầu nghiêng đầu trả lời:
- Không có loại nào ít đường đâu ạ.

Vì biết người thích đồ ngọt nên chủ nhân đã căn dặn thợ làm bánh lúc nào cũng cho đường theo công thức.
- Vậy có thể nói thợ bánh cho ít đường lại không? Lỡ như ta...!lên kí và ngài bá tước chán ghét ta thì sao?
Câu sau Fay nói lí nhí, xấu hổ nên cô đỏ mặt.

Lúc này từ phía sau có một bàn tay đưa ra phía trước và nhéo má cô.
- Sao nàng dám nghĩ ta là người như vậy hả?
Ansel giận lắm nhưng không nở lớn tiếng với Fay.

Người hầu trong phòng ăn nhìn thấy ngài đều cúi người chào một cách thành kính.

Fay thì ngạc nhiên, vì lúc ngài bước vào thì cô không hề nghe thấy tiếng giày:
- Ngài bá tước.
- Chủ nhân / Tất cả người hầu cùng nữ quản gia Ziin đều đồng thanh.
Ansel nhìn Fay mỉm cười, tay ngài xoa xoa gương mặt của cô.

Thêm một lúc nữa ngài nhịn không được bèn cúi xuống hôn lên môi Fay.

- Nàng phải ăn nhiều một chút, ta không muốn cô dâu của mình phải ngất xỉu khi bước vào lễ đường đâu.
Biết là ngài bá tước đang quan tâm đến mình nhưng cô cũng không còn cách nào khác.

Bất mãn nàng bĩu môi, quay mặt sang chỗ khác.

Ansel kéo ghế ngồi ở bên cạnh hỏi:
- Sao vậy? Nàng đang biểu tình chuyện gì? Nàng bất mãn chỗ nào à, có thể nói cho ta biết được không?
Điều mà cô bận tâm là lời mỉa mai của Lucasta, lo lắng về lượng đường khi đi vào người.


Cơ thể không hấp thu hết thì sẽ thành chất béo, chất có hại và cô sẽ lên kí giống như lời công nương Nillan nói.

Cô rụt rè nhìn quanh một lượt, thấy người hầu ai nấy đều đang chú tâm làm việc thì cô tiến đến gần và thì thầm vào tai Ansel:
- Thưa ngài, em rất thích bánh ngọt nhưng mà nó thật sự quá nhiều đường ạ.
Ngài bá tước phì cười, ngài đã biết cô đang bận tâm điều gì rồi.

Ansel cho gọi Ziin, nữ quản gia đang đứng ở cửa.
- Ngươi đến nhà bếp và căn dặn thợ bánh.

Từ bây giờ trở đi, các loại bánh điểm tâm cho vợ ta phải bỏ ít đường.
- Dạ, thần sẽ đi báo lại với thợ bánh ngay ạ.
Nói rồi Ziin lui ra, Dox tiến tới rót trà ra tách cho Fay và Ansel.

Cảnh tượng hạnh phúc này diễn ra trong lâu dài, Fay cảm thấy bản thân mình thật may mắn khi được gặp ngài bá tước Ansel Nolanotis.

Tối muộn, Fay vẫn chưa thấy Ansel về phòng, nàng lo lắng hỏi nữ hầu.

Dox đang cẩn thận chải chuốt lại tóc cho Fay:
- Dox, em có thấy ngài bá tước đâu không?
- Dạ thưa công nương, chủ nhân vẫn còn trong phòng làm việc ạ.
- Chải tóc xong thì em về phòng nghỉ ngơi đi, ta sẽ xuống phòng làm việc của ngài ấy.
Fay kéo nhẹ khăn choàng trên vai vào trong một chút.

Nàng bước đến tủ đồ, lấy ra tấm áo choàng lớn của ngài bá tước vắt gọn lên tay mình.


Dox theo sau Fay xuống sảnh, đến trước cửa ngoài thư phòng, Fay nhẹ nhàng:
- Cả ngày hôm nay em đã vất vả rồi, em về phòng nghỉ ngơi đi Dox.
- Dạ, người ngủ ngon ạ.
Nàng dùng sức đẩy cửa vào nhưng cánh cửa chỉ động một chút.

Đúng là Fay còn ốm yếu quá, quản gia San từ bên trong mở cửa ra.

Nhìn thấy Fay, anh ta ngạc nhiên:
- Đã khuya rồi mà sao người còn chưa ngủ, thưa công nương?
- À tôi...!cũng vì đã khuya rồi mà chưa thấy ngài bá tước lên phòng, cho nên...
- Cho nên người mới đem áo choàng này đến cho chủ nhân sao ạ?
Điều này thì không có gì khó nói, nhưng có lẽ Fay vẫn chưa quen khi giao tiếp với quản gia San.

Quản gia đưa hai tay ra:
- Thưa công nương, xin người hãy giao nó cho thần.

Thần sẽ đưa tận tay cho chủ nhân.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: 32: Nàng Gọi Tên Ta Đi


Ý định ban đầu của nàng không hẳn là đưa áo choàng cho ngài bá tước.

Fay len lén liếc mắt nhìn vào bên trong, tay nàng vẫn giữ khư khư áo choàng.

Hai tay của San đưa cũng khá lâu rồi, quản gia có vẻ mỏi, hai tay run run và vẫn trong tư thế chờ đợi.

Công nương mỉm cười:
- Không cần đâu, cảm ơn San.

Tôi muốn đưa tận tay cho ngài ấy...!quản gia San có thể nào đưa tôi vào trong không?
Ánh mắt của nàng nhìn vào áo choàng, tay còn lại vuốt nhẹ áo.

San thu tay về, sợ nếu đưa vào thì sẽ cản trở công việc của ngài bá tước và anh sẽ bị trách móc, sau này ngài bá tước sẽ không còn lòng tin nào với San.
- Tôi chỉ vào đưa áo choàng cho ngài ấy rồi đi ngay mà, San.
Lần đầu tiên có một người trong giới quý tộc nói chuyện với anh như đang thành tâm thành khẩn cầu xin vậy.

Nếu như những người khác thì họ sẽ nổi giận đùng đùng rồi xông vào ngay.


Anh nghĩ nếu như bây giờ từ chối thì công nương sẽ rất buồn và thất vọng, nhưng chỉ sợ dẫn vào thì ngài bá tước sẽ khiển trách anh.

Nhưng người trước mặt San là phu nhân tương lai của dinh thự này, không còn cách nào khác San đành đứng qua một bên:
- Mời công nương vào, thần sẽ dẫn người vào trong ạ.
Fay thích thú mỉm cười, nhanh chân đi trước, còn vui vẻ nói:
- Để tôi tự vào được rồi, cảm ơn San.
Fay đi qua khỏi vài kệ sách rồi đến một cánh cửa, nàng đưa tay lên gõ vài cái nhưng ở bên trong ngài bá tước vẫn chưa phản hồi.

Còn tưởng bản thân mình nhớ nhầm, theo cô nhớ là vừa vào cửa lớn thì rẽ phải và qua khỏi hai ba kệ sách là đến rồi.

Fay gõ cửa thêm vài lần thì từ bên trong truyền ra một giọng nói hung dữ đang quát mắng:
- Ta đã bảo ngươi không được làm phiền rồi mà.
Đây chính là giọng của ngài bá tước Ansel mà, đúng là ngài ấy rất hung dữ, y như trong lời đồn, chỉ khác là không ăn thịt một ai thôi.

Fay được một phen dọa cho giật mình, nàng vẫn muốn đưa cho ngài áo choàng nên ấp úng nói vào:
- Thưa ngài, là e-em...!Fay đây ạ...!Em đến để...!đưa ngài áo ch......
* CẠCH *
Chưa kịp nói hết câu thì ngài Ansel đã vội mở cửa, gương mặt ngài vui vẻ, miệng cười tươi nhìn Fay:
- Là nàng sao? Ta còn tưởng là San làm phiền.

Ta đã dọa nàng sợ rồi à? Xin lỗi...!à, nàng vào đây với ta.
Nhìn vào bàn làm việc, nàng thấy có hàng đống giấy tờ chất cao như núi, bút rồi con dấu vẫn còn trên bàn.

Sợ ảnh hưởng đến công việc của Ansel nên Fay lùi bước chân, đưa hai tay đang cầm áo choàng cho ngài:
- Không ạ...!em không sợ, xin lỗi vì đã làm phiền ngài.

E-Em đến để đưa ngài áo choàng, không biết ngài sẽ làm việc đến bao giờ nhưng mà nay thời tiết đã trở lạnh rồi ạ.
Ngài bá tước đưa tay lên, nắm tay Fay khiến cho nàng đỏ mặt.

Khác hẳn với thái độ hung hăng khi nãy, ngài dịu dàng với Fay:
- Nàng vào đây với ta.

Nhìn thấy nàng, ta đã có sức để làm việc.

- Dạ thôi ạ, em sẽ trở về phòng ngủ ngay thưa ngài bá tước.
Fay rút tay về, áo choàng vẫn còn đó, Ansel vẫn chưa đón lấy.

Ngài thở dài bước ra ngoài, hai tay một lực bế Fay rồi đi ngay vào phòng:
- Khó lắm mới được vợ quan tâm, dễ dàng gì ta sẽ để nàng trở về như vậy.

Fay, xin hãy chờ ta một chút, sẽ xong ngay thôi.
Bá tước ngồi xuống ghế, ánh mắt nhìn vào áo choàng nàng đang cầm, chờ Fay tự tay choàng áo cho ngài.

Thấy ngài nhìn vào tấm áo lâu đến vậy, Fay chợt cười rồi choàng qua sau lưng cho ngài.

Ngài nhìn hai bàn tay của Fay đang thoăn thoắt cột dây, hạnh phúc mà thốt lên:
- Haaaa, áo choàng này ấm quá đi mất.

Phu nhân Nolanotis tương lai đang cột dây áo cho ta.

Hạnh phúc chết mất thôi.
Fay đang ngồi trong lòng của ngài bá tước, muốn rục rịch thoát ra cũng không được.

Ansel nũng nịu nói thích cảm giác như vậy, ngồi một lúc thì Fay cũng dần quen với điều đó.

Vừa được ngồi trong lòng của ngài bá tước ấm cúng, vừa được xem ngài làm việc như thế nào.

Nhìn những nét chữ của ngài mà Fay ngưỡng mộ:

- Ngài bá tước, chữ của ngài đẹp thật.

Không những vậy mà ngài còn tài giỏi nữa, em thấy ngài đại công tước mến ngài là đủ hiểu rồi.
Được khen tới tấp như vậy, Ansel có cảm giác sung sướng đến mức hai lỗ mũi nở to như sắp nổ.
- Chưa kết hôn thì khi có hai ta, nàng hãy gọi tên ta.

Chỉ gọi tên thôi là được rồi, nàng không cần phải gọi là "ngài bá tước" đâu.
- Như vậy có ổn không ạ? Em thấy...!hơi ngại.
- Ngại? Hay là nàng không biết tên ta vậy, nếu như vậy thật thì hơi buồn.
Thật sự là không phải không biết, nàng biết rất rõ.

Tên của ngài đã luôn khắc sâu trong tim rồi, thậm chí nàng còn không biết bản thân mình đã yêu ngài bá tước từ khi nào.

Fay nhỏ nhẹ gọi tên:
- Ansel...
Ngài bá tước như đang sống ở thiên đường vậy, có thiên thần ngồi trọn ngay trong lòng, lại được nghe gọi tên.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: 33: Công Việc Của Ngài Bá Tước


Ngài bá tước gật đầu vài ba cái rồi cười, nhìn thấy dáng vẻ dễ thương này của nàng, ngài phải dừng bút rồi khen:
- Fay, ta thích nàng, sao nàng có thể dễ thương đến vậy?
- Em cảm ơn ngài, hi hi.
Fay đưa tay lên dụi dụi mắt, ngài để ý thấy mắt nàng cũng hơi đỏ.
- Nàng buồn ngủ à? Nàng về phòng trước đi, xong việc ta sẽ lên sau.
Nhưng bây giờ người hầu đều về phòng nghỉ hết rồi, các đèn đuốc ở sảnh đều tắt hết.

Dinh thự thì rộng lớn quá, Fay sợ nên cũng không dám đi một mình.

Muốn nhờ quản gia nhưng cũng sợ phiền đến anh ta.

Fay nhìn qua bên ghế ngồi rồi hỏi Ansel:
- Thưa ngài, em có thể ngồi ở đó chờ ngài không?
- ...
- Thưa ngài.
- ...
Hình như cô quên điều gì đó, Ansel chăm chú viết chữ không ngừng.

Công nương im lặng được một hồi rồi tiếp tục hỏi:
- Ansel, em có thể ngồi ở bên kia không?
- Hửm? Sao nàng không ngồi trong lòng ta cho ấm? Hay là như vậy nên nàng thấy không thoải mái?
Thì ra phải gọi tên ngài ấy như vậy thì ngài mới trả lời, đúng là ngài bá tước đáo để.


Ngồi trong lòng của ngài bá tước cũng được, chính nàng cũng sợ bản thân mình làm phiền đến ngài.

Cơ thể của nàng nhỏ nhắn nên cũng không phải là cản trở.

Cả hai đều im lặng một hồi, ngài bá tước lấy tờ giấy khác ghi chép báo cáo không ngừng.

Vừa được bốn tờ thì ngài muốn nói chuyện:.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
2.

Thoát Xác, Lỡ Ngã Vào Lòng Anh
3.

Cùng Ba Ba Xuyên Ngược Văn Phá Án
4.

Dư Tình Nan Liễu
=====================================
- Fay, khi ta nghĩ đến tương lai về việc cùng nàng kết hôn.

Ta thật sự thấy rất hạnh phúc, thời gian này ở cùng nàng cũng vậy.

Điều đó thật quý giá.

Cái ngày ta vừa gặp lại nàng, ta đã tự hỏi tại sao nàng có thể thay đổi nhiều đến vậy? Con gái lớn của nam tước đã phải chịu đựng những gì? Những lời đồn về nàng...!ta không tin chúng, thứ đáng tin là tình yêu của ta và nàng dành nhau.

Fay, chẳng còn bao lâu nữa thì nàng sẽ chính thức theo họ Nolanotis.

Ta yêu nàng nhiều lắm, từ tận đáy con tim của ta.

Fay à,.....!nàng có nghe thấy không?....
Vừa mới lúc nãy Fay còn ngọ nguậy trong lòng của ngài bá tước, chăm chú nhìn theo từng nét chữ.

Vậy mà bây giờ đã thiếp đi từ khi nào rồi, có lẽ do những lời nói bay bổng, ong bướm ngọt ngào đã ru nàng vào giấc mộng.
Ansel lấy trong túi áo ra một chiếc đồng hồ nhỏ, ngài bấm nút thì nắp đồng hồ bật ra.

Ngài tròn mắt nhìn vào chúng, kim đồng hồ chỉ giờ gần mười hai giờ:

- Đã trễ đến vậy rồi.

Đi nghỉ thôi, sổ sách ngày mai làm sau.
Ngài bá tước cẩn thận từng hành động, dần dần ngài đứng lên, hai tay nâng đỡ Fay đang say giấc.

Ngài bá tước đứng ngay cửa hơi đơ người, hai tay ngài đã ẵm công nương rồi.
- San.

Quản gia ngồi ngoài cửa, nghe thấy ngài bá tước gọi, anh liền đứng lên mở cửa.

Cảnh tượng trước mắt khiến anh sửng sốt mà đỏ mặt:
- Chủ nhân...!công việc của ngài đã xong rồi ạ?
- Chưa, nhưng vợ ta đã mệt rồi.

Công việc tạm gác qua một bên, ngày mai ngươi phụ ta một vài thứ.
San nghe thấy như muốn sụp đổ, công việc của ngài bá tước nặng nề muôn phần.

Nếu San giúp thì chỉ có thể ở mức sắp xếp theo tiêu đề của các bản báo cáo như: Mặt hàng nhập từ các nước láng giềng tháng 5, tháng 6...!Tổng thu chi phí ở cảng Zanzios tháng 5...
[…]
Sáng hôm sau Fay thức dậy thì thấy bản thân mình đang nằm trên giường, bên cạnh chẳng có ai.

Fay quay sang bên phải, nàng với tới chuông nhỏ và lắc nó để gọi người hầu
* Leng Keng *
Dox mở cửa đi vào, nữ hầu tươi cười cúi đầu chào Fay buổi sáng:
- Công nương, buổi sáng tốt lành ạ.
- Dox, em có thấy ngài bá tước đâu không? Ta chắc chắn đêm qua ngài ấy đã cùng ta trở về phòng rồi nhưng khi nãy ta không thấy.

Bên cạnh cũng chẳng còn hơi ấm nào.
Thật đáng ganh tị với những người đang yêu, họ thường xuyên cảm thấy nhớ khi không thấy nhau vài giờ đồng hồ.


Vẫn như mọi buổi sáng, Dox đã chuẩn bị sẵn nước ấm để Fay rửa mặt khi vừa thức giấc.

Dox vừa chuẩn bị lược cùng kẹp hoa thì vừa trả lời Fay:
- Thưa công nương, ngài ấy đã rời khỏi phòng từ sớm rồi ạ.
Từ sớm? Nàng nhớ lại đêm qua đã thấy hàng trăm giấy tờ của ngài bá tước vẫn chưa hoàn thành.

Nàng lại hỏi Dox:
- Vậy bây giờ đã mấy giờ rồi? Ngài bá tước đi từ lúc mấy giờ?
- Dạ gần chín giờ rồi ạ.

Em nghe quản gia Ziin nói ngài ấy và quản gia San đã ở trong phòng làm việc lúc bốn năm giờ sáng.

Lúc nói thì Ziin đang chuẩn bị bữa sáng cho chủ nhân ạ.
Công nương đứng lên, nàng dang tay ra hai bên để Dox bắt đầu sửa soạn cho mình.

Công nương, tiểu thư quý tộc bình thường thì họ cần khoảng ba đến bốn nữ hầu cho việc chuẩn bị ra khỏi phòng vào buổi sáng.

Còn Fay thì chỉ cần mỗi Dox, nàng có thể giúp nữ hầu thay đồ cho mình, đây cũng là việc giúp cho ngài bá tước giảm bớt được phần nào chi phí thuê thêm nữ hầu.
- Dox, khi nào xong thì em cùng ta ra chợ mua một vài thứ.

Ta cần tìm mua thêm một vài khúc vải để làm dây ruy băng.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: 34: Cướp Ở Chợ


Không mất nhiều thời gian để hai người ra chợ.

Mái tóc của Fay đã được búi gọn lên cao nhưng màu sắc của tóc vẫn không thể không gây chú ý.

Những người dân, tiểu thương nhìn chằm chằm vào màu tóc của nàng và săm soi.

Dox đi trước nhìn thấy những điều này không hay xíu nào, nữ hầu xoay người lại:
- Công nương, hay là chúng ta quay về thôi ạ.

Họ đang...
- Ta không sao, ta cũng quen rồi.
Có thể mọi người đã nhận ra nàng là ai, chỉ là họ không còn xa lánh hay kì thị nàng như trước nữa.

Fay ghé vào một sạp hàng bán vải, bên trong có những đoạn vải nhiều sắc màu bắt mắt.

Nhìn qua một lượt, nàng quyết định chọn mua vải màu vàng vì nó trùng với màu tóc của Ansel.

Nếu cột lên tóc nàng thì cũng sẽ rất nổi bật.

Nhìn thấy chủ nhân của mình gật đầu, Dox liền lấy ra vài đồng vàng trong túi và đưa chủ sạp.


Họ không lấy, điều đó đồng nghĩa với việc không bán hàng cho Fay, không những như vậy, họ còn xua đuổi một cách khéo léo:
- Tôi không thể bán đoạn vải này được, đã có người đặt mua nó rồi.
Đây chẳng phải là kiếm chuyện hay sao? Dox nổi đóa và đáp trả ông ta:
- Một đoạn nhỏ thôi cũng không được sao? Chẳng lẽ họ đặt ông cả một cuộn vải to như vậy sao?
- Đúng vậy.

/ Ông chủ khoanh tay lại, hất mặt sang chỗ khác, ông ta đang tỏ vẻ không quan tâm.
Công nương cũng không thể trách ông ấy được, việc muốn bán hay không thì cũng do ông chủ quyết định.

Nàng không thể ép buộc, đành nhẹ nhàng hỏi tiếp:
- Vậy có thể bán cho tôi đoạn vải màu vàng được không? Tầm hai mét.
- Không bán, màu đó rất mắc và cũng có người đặt rồi.

Lát sau họ sẽ đến lấy.
Ông chủ chỉ tay hết một lượt các màu vải trên kệ:
- Màu này, màu này, màu này và màu này đều đã có người đặt mua rồi.

Họ cũng gửi tiền cọc cho nên tôi không thể bán cho cô dù chỉ là một phân đâu.
Dox tức tối, nữ hầu cầm cây dù huơ huơ lên cao như muốn phá banh cái sạp vải:
- Này, ông hơi bị kiếm chuyện rồi đấy.

Sao loại nào cũng có người đặt rồi vậy? Có biết người này là ai không hả? Chúng tôi có thể trả hơn số tiền người trước đặt nữa đó.
- Dox, bỏ đi em, chúng ta đi nơi khác.

/ Fay vội vàng can ngăn, nàng nắm tay Dox rồi kéo đi.
Hai người vừa đi vừa xem những món đồ nào cần thiết thì mua về.

Ngay lúc này, Dox cảm giác như có ai đó đang theo dõi hai người.

Nữ hầu đi nhanh hơn, khoảng cách của Dox và Fay gần như được tính bằng centimet.

Dox thì thầm vào tai công nương:
- Công nương, em có cảm giác như có ai đó theo sau chúng ta, em nghĩ là nên về thôi ạ.

Lúc này không có thị vệ đi theo, hay là ngày mai em và người sẽ đi tiếp cùng một vài thị vệ ạ.

Vì tò mò nên Fay đã quay lại nhìn, vừa nhìn thấy dáng người choàng áo màu đen vụt qua thì công nương cũng bị đẩy ngã.

Dox hoảng hốt ngồi xuống đỡ công nương ngồi dậy, nhìn qua bên cạnh thì thấy túi tiền đã bị cướp mất.

Nữ hầu hoảng hốt la lớn:
- Cư-Cướp...!xin hãy bắt...!người đó...
Người dân ở đó, họ không màng để ý đến tên cướp đang tháo chạy.

Họ chỉ để ý đến một cô gái ngoại lai, ăn mặc như người nhà giàu, mái tóc xoăn đen đang nằm ăn vạ cùng người hầu.

Fay khó khăn ngồi dậy, nàng nắm tay Dox ngăn lại:
- Bỏ đi...!dù sao cũng chỉ là vài đồng vàng, khi trở về dinh thự ta sẽ giải thích sự việc rõ ràng với ngài bá tước.

KHÔ????G‎ QUẢ????G‎ CÁO,‎ đọc‎ ????????????yện‎ ????ại‎ {‎ ????????ùm????‎ ????????yện.V????‎ }
Dox vừa đỡ Fay đứng lên, vừa giúp chủ nhân của mình phủi sạch đất cát bẩn trên váy.

Nhìn thấy tay áo bị rách, da tay trầy đến rướm máu thì Dox bật khóc.

Fay nghĩ mọi chuyện đã dọa cho Dox sợ nên ôm nhau an ủi:
- Dox, em sợ à? Nín đi, mọi thứ có vẻ ổn rồi.
- Hức...!công nương....!em xin lỗi...!hức aaaaa.
[…]
Fay vừa bước vào sảnh thì Ansel hấp tấp chạy từ phòng làm việc ra ngoài.

Ngài bá tước đã nghe San báo lại sự việc khi Fay vừa vào tới cổng lớn.


Ngài vội vàng xem xét vết thương trên người Fay:
- Ta nghe San báo lại nàng gặp vấn đề khi ra ngoài, nàng có sao không? Có bị thương ở đâu không?
- Ngài bá tước, xin ngài hãy tha thứ cho thần.
Dox sợ hãi khi thấy ngài bá tước đang lo lắng cho hôn thê, liền quỳ xuống dưới chân ngài Ansel, nhìn bộ dạng của nữ hầu cũng không khá hơn là bao.

Ngài đang tính trách mắng thì Fay cúi người đỡ Dox:
- Thưa ngài, em cũng ổn rồi cho nên đừng trách Dox được không?
- Nàng ổn? Khủy tay nàng đang rướm máu, ta đã cho người gọi bác sĩ rồi.

Để ta đưa nàng lên phòng.
Vừa dứt câu thì ngài bá tước liền nghiêng người mình thấp một chút, một lực bế Fay rồi đi lên phòng.

Người hầu bên dưới cũng trở về vị trí làm việc, Dox thì theo Ziin để thay bộ hầu nữ khác cho tươm tất hơn.
Vừa đặt Fay ngồi lên giường, ngài bá tước vội xăn tay áo lên rồi xem xét vết thương ở tay.

Hai mắt ngài liền trừng một cách kinh ngạc.
Vết thương...!đâu rồi?
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: 35: Ma Pháp Điều Trị


Ansel tưởng bản thân mình nhìn nhầm, vội dụi mắt rồi xem xét lại lần nữa.

Rõ ràng bên tay phải có vết thương và phần vải này còn vết rách và vệt máu rỉ ra.

Nhưng phần da thì lại lành lặn một cách kỳ diệu, Fay cũng chưa để ý nhiều:
- Ngài bá tước, có chuyện gì vậy ạ?
- Fay, khi nãy nàng có thấy đau ở tay không?
Vẻ mặt hoảng hốt này của ngài là ý gì? Cảm nhận được câu hỏi này có phần lạ thường, Fay chợt nhớ cái ngày nàng hồi sinh nhánh hoa nhỏ ở phần vườn hoa trước dinh thự.

Nàng đưa tay lên che miệng rồi lắc đầu:
- Em...!em...
Lúc này, bác sĩ cũng được mời cũng vừa đến nơi.

Nhìn thấy nữ bác sĩ, lòng cô cảm thấy khó chịu, e dè rụt rè hẳn:.

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y |||||
- Jeshattu...
Nữ bác sĩ cúi đầu chào bá tước và công nương.

Fay vội đưa tay trái lên, che đi chỗ vết thương ở tay phải.


Vội vàng từ chối được khám:
- Jeshattu, ta không sao.
Nữ bác sĩ dường như bỏ ngoài tai lời nói ấy, Rihas mở hộp đồ nghề ra và yêu cầu xem xét vết thương:
- Thưa công nương, dù sao tôi cũng đã cất công đến đây.

Xin hãy để tôi kiểm tra vết thương của người.
Bông gòn, băng gạc, thuốc thoa đều được bày ra sẵn.

Tay của Fay run lên, nàng sợ bí mật của mình bị nữ bác sĩ vạch trần trước mặt ngài bá tước.

Không hẳn là nàng sẽ giấu chuyện này mãi mãi, nàng dự tính sẽ tìm một ngày nào đó để nói về chuyện này.

Nữ bác sĩ Rihas cầm lấy tay trái của Fay:
- Thưa công nương, thần vừa thấy bên tay này có máu, hình như bên tay trái có vết thương.
Ansel chìa tay ra, xoa nhẹ mái tóc đen nhánh của Fay mà an ủi:
- Không sao đâu, nàng yên tâm.
Fay bắt đầu hạ tay trái xuống để lộ phần khủy tay có vết thương đã lành.

Rihas xem xét tay phải của Fay một lúc rồi lục tìm trong hộp thuốc:
- Thưa ngài bá tước, thần nghĩ từ giờ về sau khi công nương có gặp bất trắc gì về thân thể thì không cần phải cho gọi thần đâu.

Chỉ cần sai người đến chỗ của thần lấy thuốc bổ sung là được rồi ạ.
Rihas lấy ra một túi thuốc được cột kĩ lưỡng đưa cho Dox đang đứng gần cửa.
- Thuốc này sắc vào sáng sớm và đưa công nương uống sau khi dùng bữa sáng.
Dox tiến đến gần cầm lấy gói thuốc.

Ngài bá tước vẫn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, ngài không biết tại sao vết thương trên tay công nương lại biến mất, bác sĩ thì từ chối điều trị.
- Rihas Jeshattu, ngươi nói rõ tình trạng của công nương ta nghe.

Tại sao ngươi từ chối điều trị?
- Thần nghĩ nên để cho công nương tự giải thích ạ, thưa ngài.
Fay bối rối, nàng mím chặt môi không biết nên giải thích như thế nào.

Nữ bác sĩ Rihas mở lời:
- Thưa ngài bá tước, trong cơ thể của công nương có ma pháp, là một dạng điều trị.
Điều này không hợp lý chút nào

- Làm sao ngươi biết?
- Thưa ngài bá tước, lúc nãy thần nữ vừa bước vào.

Nhìn thấy vết thương trên cổ và ngực của công nương đều đã biến mất, nói đúng hơn là lành lặn một cách thần kỳ mà không để lại một vết sẹo nào.

Hôm người cho gọi thần nữ đến để chăm sóc vết thương thì cũng không lâu, những vết thương đó cũng phải mất vài tháng để lành và mất sẹo....
- Đúng vậy, trong cơ thể của ta có ma pháp...!thì sao? / Fay không muốn nghe Rihas nói thêm một lời nào nữa.

Cho dù ngài bá tước có ruồng bỏ, mọi người sẽ tiếp tục khinh bỉ lạnh nhạt thì đây chính là sự thật.
Fay nghĩ nàng sẽ phải trở về với cuộc sống như trước, bị cô lập, mọi người sẽ bắt đầu thêu dệt những câu chuyện không có thật về công nương.

Ansel vẫy tay ra hiệu bảo Rihas và Dox ra ngoài.

Tâm trí của Fay dường như đang ở một khoảng không nào đó, trống rỗng, tối tăm, không quan tâm đến sự vật xung quanh.

Ansel nhích vào một chút, ngài đưa tay ôm chặt lấy Fay:
- Điều đó hoàn toàn bình thường, nàng cũng giống như những pháp sư ngoài kia thôi.
- Ngài...!sẽ không bỏ em chứ?
- Sẽ không, trong tim ta nàng vẫn là Fay.

Ta vẫn yêu nàng.
Những lời nói này có phải là thật không? Fay vòng tay ôm chặt Ansel, được một lúc liền bật khóc.

Ban đầu, vì nhớ lại lời nói của cha, của người hầu ở dinh thự Doruss nên nàng sợ hãi, cảm thấy ghê tởm với chính bản thân mình.

Tự trách tự hỏi tại sao từ khi sinh ra Fay lại thiệt thòi đến như vậy.

- Ngài bá tước...
- Hửm? Nàng nói đi.
- Em không phải Medusa...
- Ta biết / Ngài cảm nhận rõ Fay đang bất an nên vòng tay của ngài siết chặt hơn.

Ansel cúi mặt, áp sát vào và hôn lên trán công nương.
* CHỤT *
- Nàng nghỉ ngơi đi.
Ngài bá tước ân cần đỡ Fay nằm xuống giường, bàn tay ngài vuốt nhẹ từ mái tóc xuống bên má của nàng.

Fay nhắm mắt, môi nàng nhẹ cong lên rồi ngủ một lúc.
Vài chục phút sau ngài bá tước cùng nữ bác sĩ ra khỏi phòng, San đã đứng chờ bên ngoài, vừa thấy ngài bá tước liền bước theo sau báo cáo:
- Chủ nhân, bữa trưa đã chuẩn bị xong hết rồi ạ.
- Ừ, ta cần phải làm việc ngay.

Bữa trưa có thể dời lại hoặc ngươi đem đến phòng làm việc cho ta.

Căn dặn Ziin chừa lại phần ăn và đem lên tận phòng cho công nương.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: 36: Liệu Thần Nữ Có Thêm Cơ Hội Hay Ko


Dạ.
Vừa nhận lệnh, quản gia San đổi hướng xuống phòng ăn chuẩn bị bữa trưa cho ngài bá tước.

Nể tình là người quen nên Ansel tiễn Rihas thêm một đoạn ra xe ngựa đang chờ ở sân.

Hai tay nữ bác sĩ nắm chặt hộp đồ nghề, chần chừ mãi một chỗ.

Nhìn thấy được cái vẻ bối rối, ấp úng của cô nên Ansel mới mở lời:
- Có chuyện gì sao?
Rihas mỉm cười, gương mặt thanh tú ngẩng nhẹ:
- Vẫn là ngài bá tước luôn nhạy bén.

Thật sự mà nói thì thần nữ rất hối tiếc về chuyện của bốn năm trước.
Ansel biết rõ cô ta đang nói về điều gì.

Vào bốn năm trước, khi đó Ansel và nữ bác sĩ Rihas đang là người yêu của nhau.

Ngài vừa được thừa kế chức vụ bá tước không được bao lâu thì Rihas Jeshattu đề nghị chia tay, lần đầu thì nói hết tình cảm, lần sau thì lấy lý do vì muốn hiểu biết nhiều hơn về y học cho nên đề nghị chia tay.

Đang yêu nhau hai năm, tình cảm đang mặn nồng thắm thiết thì đột nhiên Rihas đề nghị chia tay.

Lúc đó anh đã suy nghĩ, không biết rõ nguyên nhân gì mà hai lần bị thần tình yêu chối bỏ.

Lần đó, để Ansel hoàn toàn buông tay mình nên Rihas liều mình đánh vào tâm lý của anh:
- Anh từng nói với em về cô bé mà anh giúp lấy giày, cô bé có mái tóc đen tuyền kỳ lạ đó.

Em biết anh vốn yêu cô ấy mà, xin hãy chia tay em và tìm cô ấy.
- Rihas, ta còn điều gì không vừa ý em? Chức vụ, gia cảnh hay tài sản ta đều có đủ rồi...
Ansel bất ngờ nắm tay cô, Rihas chợt cười rồi nhẹ nhàng gỡ tay của Ansel:
- Em biết ngài thích cô bé năm đó chứ không phải em.

Chúng ta quen nhau cũng chỉ vì ý nguyện của ngài bá tước Cenzo Nolanotis, hai năm qua em vẫn chưa cảm nhận được tình yêu của ngài.

Với lại em muốn làm bác sĩ, yêu đương sẽ cản trở việc học.

Em chỉ nói đến đây thôi.
Rihas lạnh nhạt quay lưng đi, bỏ lại Ansel với hiện thực đau đớn.
- Rihas.
Cô dừng lại, quay đầu nhìn Ansel với ánh mắt như người xa lạ nhìn nhau vậy:
- Xin hãy gọi là Jeshattu ạ, thưa ngài bá tước.
Từng mảng ký ức của quá khứ quay về, đã bốn năm kể từ ngày đó.

Ansel dường như đang làm ngơ với lời than vãn của Rihas:
- Ngươi nói với ta điều này là có ý gì, Jeshattu?
Dù đã chia tay nhưng thời gian qua ngài bá tước vẫn luôn tin tưởng vào tay nghề của nữ bác sĩ, nên thường xuyên nhờ cô để điều trị cho những người hầu thân cận.

Rihas đã biết sai hay là hối tiếc về tình yêu của ngài dành cho đối phương? Cô ta hít một hơi rồi mỉm cười hỏi ngài bá tước:
- Liệu...!thần nữ còn có thêm cơ hội nào khác hay không, thưa ngài?
- Không.

/ Không cần phải suy nghĩ nhiều, ngài bá tước nhíu mày, thể hiện rõ sự phiền phức của mình với Rihas.
Vừa trả lời xong, Ansel quay lưng vào sảnh, cô biết cô đã phạm sai lầm khi nhắc đến chuyện cũ.


Cô đã có được thành tựu trong tay, muốn có được ngài bá tước và cũng muốn tình yêu thần kỳ sẽ xuất hiện.

Rihas vẫn đứng nhìn theo dáng của ngài bá tước rồi rơi nước mắt:
- Tại sao em lại không có được sự yêu thương, quan tâm từ ngài như cô ấy? Hức, trong tình yêu này em đã không có được ngài ngay từ đầu, ngài bá tước.

Em....!yêu anh.
Cô nhắm mắt lại, ngẩng mặt thề với chúa trời đây sẽ là lần cuối cùng nói ra lời yêu này.

Sẽ không ghen tị với công nương ngoại lai kia.

Rihas từ chối xe ngựa, nữ bác sĩ sẽ tự đi bộ về thị trấn.
[…]
Ngài bá tước vừa bước chân vào thư viện lớn thì Dox đã chạy lại gần và đứng sau lưng:
- Chủ nhân...!thần có chuyện muốn nói ạ.
Ansel mặc kệ, ngài không có nhiều thời gian để lo cho việc khác, ngài vừa nói vừa định đóng cửa:
- Chuyện gì thì để sau đi, ta rất bận.
- Nhưng mà...!chủ nhân, lúc sáng ở chợ...!có một tiểu thương đã từ chối bán hàng cho công nương ạ.
Vì chuyện lúc sáng nên Dox uất ức, không thể giữ im lặng được nữa.

Vội vàng nói ra, nếu bị khiển trách vì cản trở công việc của ngài bá tước thì Dox cũng cam chịu.

Vừa nghe xong, ngài bá tước nổi giận quay lại hỏi cho rõ:
- Cái gì? Tên nào dám?

- Thưa chủ nhân, không những vậy mà ông ấy còn lớn tiếng xua đuổi, nhất quyết không cho công nương xem hàng ạ.

Còn khá nhiều người đưa mắt liếc nhìn và bàn tán không hay về công nương.
Đối diện với sự giận dữ của ngài bá tước như vậy, Dox sợ hãi run rẩy như một con nai lạc đường.

Nữ hầu cố gắng giữ bình tĩnh để báo cáo cho rõ.
- Được rồi, ngươi lên phòng chờ Fay có gọi thì giúp đỡ nàng ấy.

Sự việc này ta sẽ không bỏ qua đâu, ta sẽ không cho phép bất cứ ai khinh thường hôn thê của ta.
Nói rồi ngài bá tước đi vào phòng làm việc, vừa nhìn vào bàn thì đã thấy nản.

Tại sao công việc chất đống nhiều đến vậy nhỉ? Ansel hạ màn và đóng hết tất cả các cửa sổ trong phòng, để đồng hồ sang một bên.

Ansel mở hộc tủ, lấy ra tầm bốn cây bút máy để sẵn trên bàn.

Ngài bắt đầu nghiêm túc làm việc, phê duyệt giấy tờ thuế và chi tiêu sinh hoạt trong dinh thự của ngài.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: 37: Sự Tức Giận Của Ngài Bá Tước


Sáng hôm sau, Ansel đang được các nữ hầu sửa soạn trang phục.

Fay vừa mở mắt dậy thì thấy trước mặt có tấm bình phong che chắn.
Dox đang cầm sẵn trên tay một thau nước ấm cho chủ nhân của mình rửa mặt, nữ hầu đặt thau lên bàn rồi tranh thủ chuẩn bị lược và trang sức:
- Công nương, hôm nay người sẽ cùng ngài bá tước ra chợ.
- Ra chợ? Để làm gì?
Từ phía đối diện, truyền ra giọng nói của bá tước:
- Hôm qua nàng đã không mua được những thứ gì thì hôm nay cùng ta ra chợ mua hết.
Hẳn là ra đó để dằn mặt những tên tiểu thương kia rồi.

Chuyện ngày hôm qua, Fay cũng không để tâm, dù gì cũng đã xảy ra rồi.

Fay cùng Ansel bước xuống sảnh để ra ngoài, nàng thấy có rất nhiều hộ vệ đang chờ, đoán chừng cũng trên mười người.
- Ngài bá tước, em nghĩ chúng ta không cần nhiều người hộ vệ như vậy.
- Cần lắm chứ, thứ nhất là để họ cầm bớt một số vật dụng, thứ hai là để bảo vệ an toàn cho cả hai chúng ta.
Nghĩ thì cũng đúng thôi, ngài bá tước cũng cần được hộ tống và bảo vệ.

Ngồi xe ngựa chưa đầy một giờ đồng hồ thì đã đến chợ.

Quản gia San mở cửa cho hai người, lúc này có nhiều ánh mắt đổ dồn về phía họ.


Khi những người dân ở đó nhận ra ngài bá tước, liền cúi đầu chào, mỗi khi ngài đi đến đâu thì người dân ở đó đều lùi bước nhường đường.

Ngài bá tước nắm tay Fay đi đến một sạp bán vải, ông chủ ở đó nhận ra khuôn mặt của Fay.

Ông ta luống cuống bày ra những loại vải đẹp nhất, chất lượng nhất và đắt tiền nhất ra trưng bày và mời gọi Ansel.

Khi thấy ngài bá tước dừng chân tại sạp của mình, lòng ông ta vui như mở hội.
- Kính chào ngài bá tước...
- Một tên tiểu thương xuất thân nhỏ bé như ngươi mà dám xúc phạm người trong giới quý tộc sao? / Ánh mắt của Ansel như có lửa, trừng mắt nhìn ông chủ sạp vải.

Nhìn sang thấy cô gái mà ông xúc phạm ngày hôm qua đứng bên cạnh ngài bá tước, hai người họ còn nắm tay nhau thắm thiết:
- Thần...thật sự không biết...!hôm qua thần không gặp người này...
Ngài bá tước tỏ thái độ giận dữ hơn lúc nãy, ngài nhanh tay rút ra thanh kiếm kề ngay vào cổ ông ta:
- Ta chưa hỏi ngày mà ngươi đã tự khai, tinh thần tự giác cũng tốt nhưng với thái độ vô lễ thì không thể tha.

Hay là để ta cứa vào cổ ngươi một đường cho biết?
Ansel mạnh tay ghì vào, trên cổ ông ta bắt đầu có máu rướm ra.

Những tiểu thương ở đó sợ đến chết khiếp, chẳng một ai dám mở lời giúp ông ta.

Ansel di chuyển thanh kiếm xuống ngay hạ bộ của chủ sạp vải, nhếch miệng cười thách thức:
- Được chết dưới tay ta là vinh dự cho ngươi rồi đấy.

Chủ sạp vải tay chặn vết thương ngay cổ, run rẩy cầu được tha.

- Ngài..

ngài bá tước, x-xin ngài...!hãy..

hãy độ lượng bỏ qua...!
- Chậc, ta không phải là dạng người dễ tha thứ, cả gan dám làm phu nhân tương lai của ta mất mặt, bây giờ ta sẽ trừng phạt ngươi, khiến cho ngươi chết một cách nhục nhã.

Nghĩ đến mẹ và ngoại cũng là thương nhân nên nàng cảm thấy thương xót cho ông ta.

Nắm chặt tay áo của ngài bá tước lay lay:
- Ngài bá tước, xin ngài hãy tha cho ông ấy, dù sao em cũng không bị gì....!
Ansel di chuyển ánh mắt lạnh lẽo nhìn người vợ đang cầu xin cho một gã già thối tha.


- Đi mà...!Em xin ngài.

- Hừ
Ansel hừ một cái rõ to rồi cất thanh kiếm ở bên hông.

Ông chủ sạp vải như được trở về từ cõi chết, cảm giác lạnh run vẫn còn.

Ông nhìn quanh, ai ai cũng lùi ra xa, gương mặt đều có nét sợ hãi.

Sự oai nghiêm, không khoan nhượng, vì thế khi nhìn vào ánh mắt của ngài bá tước, ông ta run rẩy không nói gì được.

Vội vàng ra khỏi quầy sạp rồi quỳ xuống dưới ngài bá tước:
- Thần...!thần cảm ơn sự tha thứ của ngài bá tước...!cảm ơn sự tha thứ của công nương...!
Ngài nhìn đồng loạt những tiểu thương cũng như thường dân ở đó thông báo:
- Các ngươi hãy nhớ cho kỹ gương mặt của công nương Fay, nàng sẽ là vợ tương lai của ta.

Bất kỳ ai có ý định xúc phạm đến nàng, ta sẽ không tha cho một người nào.
[…]
Ngày tổ chức hôn lễ đang đến gần, điều này đồng nghĩa với việc nhiệm vụ của đức vua giao cho ngài bá tước đang dần đến.

Sau khi hôn lễ kết thúc thì ngài bá tước cùng San, di chuyển đến vùng đất phía bắc làm nhiệm vụ.

Những lần nhiệm vụ khác thì có thể dự đoán được bao nhiêu ngày, tuần, tháng, năm kết thúc nhưng lần này thì ngay cả đức vua cũng không nắm rõ.
Trong những ngày này, Fay đang được những người hầu chăm sóc rất chu đáo.

Mỗi sáng thức dậy, vừa được nữ hầu rửa mặt vừa được massage một cách kỹ lưỡng.


Mái tóc dài được chải chuốt và thoa dầu dưỡng.

Lúc tắm thì được ngâm mình với những loại hoa thơm và tốt nhất.
Những lúc như vậy Fay cảm thấy có chút lạ lẫm nhưng cũng dần quen, nàng cũng chẳng thấy ngài bá tước đâu.

Hỏi Dox thì nghe San báo lại rằng ngài ấy thường xuyên dùng bữa trong phòng làm việc, có hôm ngủ tại đó, chính vì sự nghiêm túc này mà công việc của ngài ít đi dần.
Buổi tối trước hôn lễ hai ngày, ngài bá tước trở về phòng và lên giường ngủ cùng Fay.

Vì có tiếng động nên nàng giật mình tỉnh giấc:
- Ngài bá tước.
- Ta làm nàng tỉnh giấc rồi sao? Xin lỗi nàng.
Vì được chăm sóc trong mấy ngày qua nên tinh thần của công nương ngày một tốt hơn.

Ngài bá tước nhìn vào làn da mịn màng của Fay:
- Các vết sẹo cũ của nàng cũng dần mờ đi rồi.
Những vết sẹo đó chính là do cha nàng gây ra, nam tước Doruss.

Thời gian trước, Fay chưa biết bản thân mình có ma pháp nên không thể tự điều trị, bây giờ đã biết nên đôi khi vài ba vết sẹo trên cơ thể nàng cũng dần mờ đi.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: 38: Hôn Lễ Sắp Bắt Đầu


Hôm nay ánh trăng ngoài kia vừa tròn vừa sáng, Dox đã gợi ý rằng công nương hãy vén tấm màn để ánh trăng được chiếu rọi vào phòng.

Nhưng cũng không ngờ được, ngài bá tước lại trở về phòng ngủ.

Fay nhìn qua ánh trăng và dường như nàng mơ hồ trước vẻ đẹp của nó.

Ngài bá tước chống tay chồm dậy, bóng của ngài che lấp hết gương mặt của nàng:
- Nàng nhìn đi đâu vậy? Sao không tập trung vào ta?
- A...!em xin lỗi, vì hôm nay trăng đẹp lắm ạ.
Với ngài bá tước thì đây là lời biện minh nhạt nhẽo, ngài cúi thấp đầu xuống, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào gương mặt của Fay.

Đôi môi của ngài tiếp xúc trực tiếp vào môi nhỏ của Fay.

Nụ hôn kiểu Pháp mỗi lúc một nồng cháy, nó dẫn dắt cảm xúc của con người ta trở nên thăng hoa hơn.

Bản tính của đôi nam nữ trong phòng giống như đang trở về thời nguyên thủy, Fay chợt giật mình rồi ngại ngùng đẩy Ansel khi ngài kéo dây đầm ngủ của nàng xuống quá bả vai:

- Ngài bá tước...!ưm...!không...!không được đâu ạ...!xin hãy..

chờ vào đêm tân hôn...
- Ta không quan tâm...
Sức nóng từ cơ thể ngài bá tước dần tỏa ra, Ansel đang nâng một bên đùi Fay lên cao thì bị chân của nàng đá mạnh vào người.
* ẦM *
Ansel ngỡ ngàng vì lần đầu tiên bị đá đến độ té xuống giường.

Fay hoảng hốt bước xuống giường, chạy đến gần phía Ansel rồi vội vàng giải thích:
- Em...!em xin lỗi...
Ngài bá tước thở dài, đứng dậy thẳng người rồi phủi hai tay, giả vờ than thở:
- Haiz, lần đầu tiên trong đời ta bị một người phụ nữ đá cho té xuống giường.

Người đó lại là hôn thê của ta nữa chứ, không thể tin được.
Bị than vãn như vậy, nàng cảm thấy thất vọng về bản thân mình.

Sợ rằng ngài bá tước sẽ bỏ rơi nên vội nhón chân ôm chặt lấy Ansel:
- Em xin lỗi ngài...
- Ta không giận đâu, nàng khỏe như vậy ta vui lắm.
[…]
San cầm trên tay vài bức thư đã viết xong, bên trên còn có con dấu của gia tộc Nolanotis, màu xanh lục được in bằng sáp đun chảy.

San cho người đi đưa thư này đến dinh thự của các quý tộc khác:
- Không được chậm trễ, thiệp mời này phải được đưa tận tay cho họ.
Sau nửa tiếng, San đã phân phát hết tất cả thiệp mời cho binh lính của ngài bá tước.

Hôn lễ sẽ được cử hành sau vài ngày, vì vừa là người quản lí một phần kỵ binh hoàng gia vừa là bá tước trẻ nên hôn lễ này sẽ được tổ chức hoành tráng nhất.

Khách mời cũng có công chúa và hoàng tử Nillan nên đội hộ vệ sẽ thêm vài chục người.
[ 1 TUẦN SAU, NGÀY HÔN LỄ DIỄN RA ]

Ziin đang sửa soạn lại lớp trang điểm và mái tóc cho Fay, nàng nhìn vào bó hoa rồi hỏi Ziin:
- Ziin, ta thấy trong bó hoa này có một vài nhành hoa trắng nhỏ, nó có phải là hoa Alstroemeria không?
Nữ quản gia dừng tay nhìn vào bó hoa trên bàn trang điểm, đây chính là loài hoa mà ngài bá tước rất thích.

Ziin mỉm cười và nói về bó hoa cô dâu:
- Thưa công nương, chính là hoa Alstroemeria đó ạ, loài hoa này ngài ấy rất thích, màu trắng thì càng thích hơn nữa.

Lúc đặt bó hoa cô dâu, ngài ấy đã luôn căn dặn rằng phải có loài hoa này.
- Nó có ý nghĩa gì sao?
- Vâng ạ, ngài bá tước nói loài hoa này là tượng trưng cho sự trong sáng, tinh khiết và ngây ngô của tình yêu lứa đôi.

Nụ cười của người cũng tương đồng với điều đó nên ngài bá tước rất thích loài hoa này ạ.
Thì ra là vậy, Fay đưa tay chạm vào bó tay và suy nghĩ về ngài, ngài bá tước vừa giỏi vừa tinh tế, người như ngài thật sự là hiếm có.

Lúc này Ziin cầm hai vòng ren bản to và nhỏ, cúi người nhẹ nhàng vén váy Fay lên cao một chút.

Nàng giật mình giữ lại:
- Ziin...!làm gì vậy?
- Thần đã làm người sợ sao ạ? Thần xin lỗi nhưng người phải đeo hai thứ này vào đùi.
Nữ quản gia mỉm cười vì sự ngây ngô của thiếu phu nhân tương lai, tay cô ấy cầm hai vòng ren đeo vào cho Fay và giải thích về phong tục:
- Thưa công nương, thần quên giải thích với người.


Trong lễ cưới, ngài bá tước sẽ kéo một cái ra và ném cho các vị quan khách ở đây, khi ai đó bắt lấy được thì sẽ làm hôn lễ ngay sau đó hoặc là thoát khỏi cái cảnh không có nửa kia ạ.
Nàng nghe xong liền cảm thấy khó hiểu, lỡ như vì muốn bắt lấy vòng ren này mà giẫm đạp lên nhau thì sao? Mà điều đó không quan trọng bằng việc ngài bá tước ném vòng ren rồi không ai thèm bắt lấy luôn.
- Phong tục này...!có hơi...
- Thưa công nương, không sao đâu ạ.

Còn một cái vòng ren bản nhỏ nằm phía trên thì sẽ để dành cho đêm tân hôn ạ, ngài bá tước sẽ dùng răng và kéo nó ra.
Mặt của Fay lúc này đỏ bừng, đỉnh đầu như muốn bung ra khói nóng.

Mới tưởng tượng cảnh ngài bá tước nâng chân nàng lên, khuôn mặt của ngài áp sát vào đùi nàng thôi là đã không chịu được rồi.

Fay cười cười giữ tay Ziin:
- Không...!không cần làm điều này có...!có được không nhỉ?
- Người không có sự lựa chọn đâu ạ.
Ziin khẳng định chắc nịch rồi đeo hai vòng ren hẳn hoi vào.
//.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
608,130
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: 39: Phong Tục


Ziin háo hức nhìn vào gương và hối thúc:
- Thưa công nương, đã đến giờ vào lễ đường rồi ạ.

Chúng ta đi thôi.
Fay đứng lên, nàng bước ra khỏi phòng chuẩn bị cho cô dâu gần lễ đường.

Nhịp tim không bình thường lại được, nó cứ ngông cuồng đập loạn.

Các khách mời đều đã ngồi vào hàng ghế, Ansel Nolanotis đang đứng bên ngoài nhìn bóng dáng của Fay đến gần.

Ngài đưa tay ra nói với nàng:
- Đi thôi, từ giờ ta sẽ luôn nắm lấy tay nàng.

Nàng cũng không được phép buông tay khỏi ta đâu đấy.
- Dạ.
Cánh cửa nhà thờ mở ra, hai người vừa bước vào lễ đường thì có rất nhiều quan khách hô hào chúc mừng cho cô dâu và chú rể trong ngày trọng đại này.

Đi ngang qua nhiều hàng ghế, nàng chợt cảm thấy lạnh gáy, tâm trí đột nhiên nghĩ đến Lucasta.

Fay quay đầu lại nhìn vào hàng ghế gần dưới cùng bên tay phải của mình, nhìn mãi cũng chỉ là những người trong giới quý tộc.


Chắc là bản thân nàng nghĩ nhiều.
Sau khi hai người trao cho nhau nụ hôn đầu tiên của cuộc hôn nhân đẹp đẽ này, tất cả mọi người đều háo hức đến phần tiếp theo.

Tất cả mọi người đều ra ngoài sân cho rộng, Ansel nắm tay Fay ra ngoài sau, nàng đã được Ziin giải thích về phong tục nhưng Fay vẫn có cảm giác hồi hộp.
Ansel quỳ một bên chân xuống, ngài cầm chân Fay đặt lên đùi mình, ngài nhẹ nhàng vén váy cưới lên khỏi đầu gối một chút.

Ngài bá tước mỉm cười như an ủi nàng, bàn tay ngài chạm vào vòng ren rồi kéo nhẹ xuống bàn chân rồi lấy ra ngoài.

Sau khi vòng ren được lấy ra rồi, mọi người hò hét giống như đã chờ vật đó từ lâu Ngài bá tước đứng quay lưng lại với mọi người, ngài bắt đầu ném ngược ra phía sau, mọi người đưa tay lên đón lấy vòng ren may mắn.
- Yaaa bắt được rồi.
Hoàng tử Roy tay cầm vòng ren màu trắng đưa lên cao, những người không bắt được có chút tiếc nuối nhưng họ vẫn vỗ tay cho sự may mắn của ngài ấy.
Lúc đang trong bữa tiệc, Leon Doruss là em trai cùng cha khác mẹ của Fay đến chúc mừng.

Người em trai duy nhất trong gia tộc chấp nhận sự tồn tại của nàng.

Khi nhìn thấy ngài bá tước, Leon cúi chào kèm theo lời chúc:
- Xin chào ngài bá tước, bá tước phu nhân.

Mong cho cuộc sống sau này của người sẽ luôn hạnh phúc, thưa phu nhân.
- Cảm ơn em, Leon.

/ Fay vui vì Leon đã đến dự hôn lễ của nàng.
Trò chuyện được một lúc thì Leon cũng phải rời tiệc sớm vì có việc.

Ngài bá tước cùng Fay sang nói chuyện với hoàng tử và công chúa.
Trong bữa tiệc Fay đã nhấp không ít rượu, hai má nàng đỏ ửng, đôi mắt lờ đờ nhìn không rõ nữa nhưng vẫn cố gắng choàng tay ngài bá tước.

Ansel nhìn thấy ly của nàng đã hết, Fay ngây ngô đưa mắt nhìn vào ly:
- Ngài bá tước...!có phải ly của em...!bị bể rồi không? Hết rượu rồi...
- Ta thấy em cũng đã say rồi, đừng uống nữa.

/ Ansel thì thầm vào tai rồi lấy lại ly trên tay mà nàng đang cầm.
Fay tiếc nuối nhìn theo:
- Nhưng...!có vài vị khách...!em chưa chào hỏi họ.
- Không sao.

Ansel nắm tay phu nhân của mình nói với mọi người:
- Phu nhân của ta đã mệt mỏi nên ta sẽ cùng nàng trở về dinh thự.

Mọi người cứ thoải mái dùng điểm tâm.
Hai người ra khỏi lễ đường thì có xe ngựa đang chờ sẵn, Ansel đỡ hông nàng lên xe.

Vừa được ngồi thì Fay đã ngã người ra ghế vì mệt, Ansel còn chưa kịp đỡ.
Đến dinh thự thì nàng cũng đã ngủ say, Ansel không có ý định đánh thức vợ.

Ngài tự thân ôm cơ thể Fay đưa lên phòng, Ansel chú ý vào vòng eo rồi chạm tay vào eo thêm một lần nữa:
- Corset? Nó có cản trở nhiều khi nàng ăn uống hay không nhỉ?
Fay mở mắt, môi mỉm cười:
- Em không sao, hi hi.

Ngài có thực hiện phong tục gì không ạ?
Vẫn còn một chiếc vòng ren ở đùi, ngài bá tước nhếch môi cười:
- Tất nhiên là có chứ.
Ansel vén váy của Fay lên cao, tay ngài vuốt dọc chiều dài đôi chân.

Ngài cúi xuống, nhẹ hôn lên đùi của nàng, hôn lên vòng ren nhỏ nhắn quyến rũ.

Fay thấy chuyện này vừa kì cục vừa xấu hổ, nàng che mặt lại rồi lắp bắp:
- Aaaa...!ngài bá tước...!nhột...!xin ngài...!dừng...
- Hửm? Fay à, em phải gọi tên ta mới phải.
- Nhưng mà...!như vậy có ổn không ạ?
Rất ổn là đằng khác, ngài bá tước không thể nói thẳng ra nhưng ngài rất trông chờ vào chuyện phu nhân sẽ gọi tên mình:

- Ổn mà, chúng ta đã kết hôn rồi.
Dù sao ngài bá tước cũng đã gọi tên nàng với giọng điệu âu yếm, nàng cũng sẽ nhẹ nhàng gọi tên của ngài:
- An...!Ansel.
Ngài bá tước đơ người, gương mặt ửng đỏ rồi li3m môi:
- Nàng cũng ngoan đó chứ.

Từ giờ nàng cứ gọi tên của ta đi nhé.
- Dạ, Ansel.
Trong lòng Ansel đang vui như mở hội, ngài cúi mặt xuống, há miệng rồi ngậm vòng ren trên đùi của nàng.

Phần đỉnh mũi của ngài chạm vào da thịt nên Fay cảm thấy nhột, nhưng đành phải chịu đựng thôi.

Ngài từ từ kéo vòng ren ra khỏi chân của vợ mình, Ansel ném nó sang một bên.
Ngài bắt đầu cởi áo trong sự ngỡ ngàng của Fay.
- Ngài...!ngài làm gì vậy ạ?
- Ta đang chuẩn bị làm một việc trọng đại.

/ Ansel cười.
//.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom