Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
919,782
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư

Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư
Tác giả: Khương Chi Ngư
Tình trạng: Đã hoàn thành




Các netizen phát hiện ra trên Weibo có một blogger huyền học "Lục Bán Tiên" tự nhận mình là chủ nhân của Xuất Vân Quan đột nhiên trở nên nổi tiếng.
Cô không chỉ biết dùng người giấy mang lại may mắn mà còn rất thành thạo trong việc xem tướng, bói toán, vẽ phù và bắt ma. Thậm chí nước phù của cô còn có hương vị trái cây.
Khi ma gõ cửa, website linh dị xuất hiện, trò chơi cầu cơ, người đẹp trong gương lộ diện...
Các đạo sĩ: “Thất nghiệp mất thôi!”
Chúng quỷ hồn: "Đâu ra tiểu đạo sĩ thế này??? Cứu mạng! Ta muốn đi đầu thai!"
Người ủy thác: “Lục Bán Tiên thiên thu vạn đại!”

Lời của tác giả:
Sau khi trọng sinh, đạo sĩ Lục Kiến Vi phát hiện trên WeChat của mình có một kênh công khai chuyên dự đoán những sự kiện huyền bí.
Cô bắt đầu điều tra và giải quyết hàng loạt sự kiện kỳ lạ, từ chuyện của bạn cùng phòng cho đến những sự kiện như môi có vết máu, xe buýt cuối cùng, trang web huyền bí, người đẹp trong gương, và Phật hai mặt… Cùng với các đồng môn trong môn phái, cô đã khám phá ra những bí mật đằng sau những sự kiện này.
 
Chương 1


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



"Đạo quan này thực sự là của cô à?"

Lục Kiến Vi giật mình tỉnh giấc khi nghe câu hỏi.

Cô nhanh chóng nhận ra mình đang ở sở đăng ký bất động sản.Trước đây, cô chỉ đến nơi này một lần để thừa kế đạo quan.Nhân viên dường như không hài lòng với cách ứng xử của cô nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi: "Cô có nghe tôi nói gì không?"Ký ức về quá khứ bỗng tràn về trong đầu Lục Kiến Vi! Cô nhớ ra rằng ba ngày trước, đạo quan đã được chứng nhận.

Vậy tại sao cô lại đứng ở đây?Cô nhẹ nhàng nhéo lòng bàn tay, cảm giác đau nhói...!Mọi thứ dường như đang bắt đầu lại từ đầu.Thấy vẻ mặt không vui của nhân viên công tác, Lục Kiến Vi nhanh chóng trả lời: "Đúng! Đạo quan đó là của tôi.""Nếu đã nghe rồi thì nên trả lời sớm chứ! Tôi còn tưởng cô không nghe thấy gì cả."Nhân viên đóng dấu lên tài liệu, sau đó sắp xếp lại và đưa cho Lục Kiến Vi, nói: "Giờ thì Đạo Quan Xuất Vân chính thức thuộc về cô."Nói xong, anh ta nhìn cô gái trước mặt, cảm giác thật kỳ lạ… Người còn trẻ như thế mà lại là chủ nhân của một đạo quan.

Anh ta đã sống ở đây nhiều năm mà chưa từng biết đến thông tin này.Cô diện chiếc váy liền, tóc dài buộc thành búi tròn, giống như bông hoa sen giữa dòng nước! Đôi mắt cùng lông mày của cô vô cùng tinh tế.

Dù nhìn từ bất cứ góc độ nào, cô đều không giống một nữ đạo sĩ mà giống với người nổi tiếng hơn.Mặc dù nghĩ thế nhưng ra ngoài mặt anh ta lại hỏi: "Cô Lục! Sao cô lại làm đạo cô vậy?”"Cảm ơn." Lục Kiến Vi nhận tài liệu đặt vào túi xách.

Sau đó cô nghiêm túc nhìn anh ta… Giải thích: "Tôi là nữ đạo sĩ, không phải đạo cô.

Anh có thể gọi tôi là Khôn Đạo cũng được." Nói xong, cô nhanh chóng bước đi.

Buổi sáng ở văn phòng đăng ký bất động sản vốn vắng vẻ! Sau khi Lục Kiến Vi rời đi lại càng trở nên yên tĩnh.Nhân viên công tác cảm thấy bối rối, bởi vì không rõ sự khác biệt giữa nữ đạo sĩ và đạo cô nên anh ta đã lên mạng tra cứu… Lúc này, anh ta mới nhận ra sai lầm của bản thân."Đạo cô" là một từ mang hàm nghĩa miệt thị.

May mắn là cô không tức giận mà còn kiên nhẫn giải thích cho anh ta nghe.

Sau một lúc suy tư, anh ta đã chia sẻ chuyện này với đồng nghiệp trong nhóm chat: "Tại sao một cô gái xinh đẹp lại chọn làm nữ đạo sĩ nhỉ?”Một đồng nghiệp trả lời: "Ha ha! Cậu không xem tin tức sao? Hiện nay, một số chùa tuyển dụng nhà sư yêu cầu bằng thạc sĩ trở lên, lại còn cấp xe và điện thoại.

Nữ đạo sĩ có thể giàu cỡ nào thì tôi không biết nhưng họ chắc chắn giàu hơn cậu tưởng."Anh chàng này không tin, nên lập tức tìm kiếm trên mạng...!Kết quả thu được thật bất ngờ: [Một loạt tin tức đều nói về việc nhà sư giờ đây rất giàu có.]Cuối cùng, anh ta nhận ra… Hiện nay, làm nhà sư hoặc nữ đạo sĩ không nhất định phải sống khó khăn như nhiều người vẫn nghĩ.Lục Kiến Vi bước ra khỏi văn phòng công chứng bất động sản.

Nhìn ngày trên tài liệu, cô bàng hoàng nhận ra mình đã trở về ba ngày trước.

Đầu tháng 7, tiết trời nóng bức.

Cả những cơn gió nhẹ cũng mang theo hơi nóng, thỉnh thoảng thổi vào mặt.Chưa kịp suy nghĩ, cô đã đạp xe trở về đạo quan.Chỉ khoảng mười phút sau, cô đứng trước cổng đạo quan bị bỏ hoang.Biển hiệu trên đầu hơi nghiêng, nhưng chữ trên đó vẫn toát lên vẻ uy nghi.Dù uy nghi, nhưng sắp phá sản thì cũng chẳng còn giá trị gì.Cô đã ở trường suốt vài tháng nay, nhìn lại nơi mình từng sống, lòng cô tràn đầy cảm xúc.
 
Chương 2


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Xuất Vân Quan nằm cuối một con hẻm cũ, bên cạnh là cây xanh cùng những ngôi nhà cổ, mang một vẻ đẹp riêng, xa lánh thế gian.Theo lời sư phụ, đạo quan này đã tồn tại hàng trăm năm.Xuất Vân Quan từng có vị trí đắc địa, nhưng sau này khu vực này phát triển và tái định cư, khiến đạo quan dần bị che khuất ở trong hẻm.Ra khỏi hẻm này là trung tâm Lâm Thành, nhưng những tòa nhà cao tầng đã che khuất nó, làm giảm đi lượng tín đồ đến đạo quan bái phỏng cầu khấn.Trước đạo quan là tượng tổ sư gia Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn, tay cầm quạt hương bồ.Phía sau là sân và sương phòng.

Vì vị trí hẻo lánh, lượng tín đồ ít, tiền cuối cùng đã dùng để mua đồ cho sư phụ đi du mục.

Giờ đây, họ gần như không còn gì.Lục Trường Lan đang lau bụi sau bức họa tổ sư gia.

Thấy cô trở về, anh hỏi: "Sư tỷ đã xong việc chưa?"Anh trẻ hơn Lục Kiến Vi hai tuổi, mặc đạo bào, toát lên vẻ điển trai cùng phong cách học giả thời xưa.Mười năm trước, anh bị lạc và suýt nữa bị bọn buôn người bắt cóc, nhưng may mắn được lão đạo sĩ cứu giúp.

Đến nay, anh vẫn chưa tìm thấy gia đình của mình.Họ là hai đệ tử duy nhất của lão đạo sĩ, học đạo pháp từ ông và giờ đây đã thành thạo việc vẽ phù cùng bài trí trận pháp.Tuy nhiên, khi họ lên cấp 3 thì chỉ có thể về thăm đạo quan vào những kỳ nghỉ! Còn hiện tại sau kỳ thi đại học, họ dành thời gian nghỉ hè để dọn dẹp lại đạo quan.Dù sư phụ đã nuôi dưỡng cả hai người, nhưng họ chưa bao giờ hỏi tiền đến từ đâu và cũng không muốn hỏi.Trước đây, đạo quan có ba người.

Bây giờ chỉ còn lại hai, nhân số ít ỏi đến tháng thương."Làm xong rồi." Lục Kiến Vi bật quạt mini lên.

Gió thổi vào mặt xua tan cái nóng mùa hè, làm cho tinh thần phấn chấn hơn.Cô lấy tài liệu ra để xem lại một lần nữa.Có rất nhiều nội dung được viết trên đó nhưng kết luận cuối cùng là quyền sở hữu của đạo quan giờ đây đã nằm trong tay cô.Trước khi trọng sinh, Lục Kiến Vi cũng từng tiếp nhận thừa kế Xuất Vân Quan như thế này.Dường như cô tỉnh dậy và trở về ba ngày trước, Lục Kiến Vi cảm thấy khá bối rối.

Lúc đó cô không sao cả, chỉ là cứ gặp ác mộng liên miên, nhưng gặp ác mộng cũng không đến nỗi bị hù chết chứ.Cô nhẹ nhàng massage huyệt thái dương và thở dài...!Nếu phải sống lại một lần nữa, lần này cô sẽ nuôi sống bản thân và đạo quan này như thế nào.Trong lúc đang mê man, Lục Trường Lan sau khi thay đồ đã bước vào từ bên ngoài, nói: "Sư tỷ, đệ đi trước."Lục Kiến Vi hiểu tình hình của anh, nên gật đầu nói: "Cẩn thận trên đường, khi đến nơi nhớ thông báo."Sau khi dọn xong mọi thứ ở đạo quan, Lục Trường Lan nhắc nhở cô một số điều cần lưu ý, trước khi đi anh đã cho cô vài lá phù màu vàng, "Đây là những gì đệ vẽ gần đây."Tất cả đều là các lá phù trừ tà, thậm chí có một hoặc hai lá phù thu hút sấm sét, Lục Kiến Vi không ngần ngại nhận lấy.Về việc vẽ bùa thì sư đệ có nhiều tài năng ở phương diện này hơn cô.Lục Kiến Vi hỏi: "Bùa thu hút sấm sét tốn nhiều sức lực để vẽ lắm phải không?""Ừm, bởi vậy mới phải sử dụng tiết kiệm." Lục Trường Lan rất đơn thuần, lo lắng nói: "Sư tỷ nhớ quảng cáo cho đạo quán nhé! À đúng rồi, tờ rơi lần trước đệ đưa sư tỷ đã phát hết chưa?"Mục tiêu lớn nhất của anh là khiến Đạo Quan Xuất Vân trở nên nổi tiếng quốc tế.

Ngày nào anh cũng luôn lo lắng về sự phát triển của đạo quan.
 
Chương 3


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Tờ rơi được in cẩn thận và đã dán rất nhiều ở các khu dân cư."Đã phát hết rồi." 

Lục Kiến Vi nhẹ nhàng vuốt đầu anh, làm tóc đen xộc xệch, "Nếu gặp chuyện gì nhớ gọi cho sư tỷ nhé."

Lục Trường Lan nói: "Chỉ cần sư tỷ đã phát hết là được."

Sau đó anh cũng không nói gì thêm mà nhanh chóng rời khỏi đạo quan.

Chưa đầy vài phút, điện thoại của Lục Kiến Vi đổ chuông...!

Giọng nói của Lâm Vũ Tư vang lên: "Kiến Vi! Tối nay cậu có về không thế?”"Tối nay tớ…” 

Lục Kiến Vi đang nói liền ngừng lại.

Cô chợt nhớ lại… Nếu không nhầm thì tối nay Lâm Vũ Tư sẽ chết.Đời trước cô cũng nói mình không về! Sau đó cô chỉ biết về tai nạn của Lâm Vũ Tư qua thông báo của cảnh sát.Kỳ thi đã kết thúc, chỉ còn Lâm Vũ Tư ở ký túc xá và gặp tai nạn trong phòng tắm nhưng không ai biết! Đến khi có người phát hiện thì cô ấy đã tử vong.

Lâm Vũ Tư hỏi: "Vi Vi, cậu còn nghe tớ nói không? Nếu cậu mà không về tớ sẽ đi chơi đấy."

Lục Kiến Vi nói: "Về chứ."

Hai người trò chuyện thêm một lúc rồi kết thúc cuộc gọi.Lục Kiến Vi đứng đó một lúc, sau đó cô lấy ba lô và điện thoại, cúi đầu trước bức tượng tổ sư, khóa cửa đạo quan rồi chạy về ga xe lửa.

******

Khi trở lại trường, trời cũng đã nhá nhem tối.Đại học Lâm Thành là một trong những trường hàng đầu quốc gia.

Lục Kiến Vi từ nhỏ đã bị sư phụ ép học, mỗi ngày làm bài tập, làm bài thi, rảnh rỗi còn phải đi luyện tập cùng ông.

Cô cảm thấy việc mình có thể đậu vào trường này thật không thể tin nổi.Phía sau ký túc xá nữ là một ngọn núi nhỏ.

Ở phía Bắc khu ký túc xá, giữa những hàng cây xanh mướt có hàng chục tòa nhà sáu tầng, trắng xanh xen kẽ, dưới làn gió chiều thổi nhẹ, trở nên đặc biệt đẹp đẽ.Ngay khi Lục Kiến Vi bước vào ký túc xá, cô cảm nhận được một luồng khí lạnh.Lâm Vũ Tư đang bật điều hòa, ngồi rất thoải mái trước bàn ăn đồ vặt để xem phim.Nghe thấy tiếng động, cô ấy quay đầu lại, nói: "Kiến Vi! Cậu về rồi à."Lục Kiến Vi đặt đồ xuống và gật đầu, "Ừm!”Trên bàn của Lục Kiến Vi có một số đồ ăn vặt, rõ ràng là do Lâm Vũ Tư sắp xếp.Trong những năm học tại trường, Lâm Vũ Tư đã khám phá hết tất cả các quán ăn xung quanh và thường xuyên dẫn Lục Kiến Vi đến những quán ngon, giá bình dân.

Mỗi khi tụ tập đi chơi, đều là cô ấy chọn địa điểm. Bởi vì bạn cùng phòng của mình được một đạo sĩ nuôi lớn! Cho nên Lâm Vũ Tư từng đến đạo quan Xuất Vân một lần để gặp đạo sĩ đó.

Tuy nhiên, lão đạo sĩ nói rằng cô ấy yểu mệnh, sẽ chết sớm làm cô ấy tức giận và rời đi ngay lập tức.Lục Kiến Vi nói ngắn gọn: "Sư phụ đã đi du ngoạn, để lại đạo quan Xuất Vân cho tớ! Hôm nay, tớ đã về để giải quyết thủ tục pháp lí."

Lâm Vũ Tư nghe vậy liền thốt lên: "Ồ, vậy là giờ cậu cũng đã có nhà riêng rồi, dù cái nhà này khá đặc biệt, nhưng nghĩ lại thấy cũng oách phết nhỉ!”

Lục Kiến Vi mỉm cười, không nói gì.Nhưng khi cô nhìn về phía Lâm Vũ Tư… Nhận ra một lớp hắc khí nhẹ bao quanh trán cô ấy.

Đó là dấu hiệu của người sắp chết.Trong lòng Lục Kiến Vi cảm thấy buồn bã.

Tối nay chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra.Trước khi trọng sinh, cô đã trở về từ Xuất Vân Quan nhưng không trở lại trường, cũng không nghĩ đến việc liên hệ với Lâm Vũ Tư nên tự nhiên không biết về chuyện này.
 
Chương 4


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Mặc dù số mệnh của mỗi người đã được định trước! Có điều cô vẫn muốn thử.Là bạn thân suốt nhiều năm, một mạng người trước mắt mình, Lục Kiến Vi không thể cứ thế lờ đi được."Đúng rồi." 

Lâm Vũ Tư lấy một hộp giao hàng từ bàn: “Đây là gói hàng của cậu! Lúc tớ đi nhận bưu kiện tiện thể nhận dùm cậu luôn."

Lục Kiến Vi nhận lấy: “Cảm ơn."Lâm Vũ Tư cười hí hửng: “Chúng ta còn cần phải cảm ơn gì nhau nữa."Hộp giao hàng khá lớn nhưng khi nâng lên thì rất nhẹ, trên phiếu nhận ghi tên của Lục Kiến Vi.

Người gửi là sư phụ của cô.Lục Kiến Vi hơi ngạc nhiên một chút… Rồi nhanh chóng hiểu ra, trước khi trọng sinh cô không trở lại trường nên cô cũng không nhận được gói hàng này.Cô cắt băng dính để mở hộp ra… Bên trong có một túi xách thanh lịch, nhìn vào biết ngay là dành cho nữ sinh.Một bức thư được kẹp ở ngoài dây kéo.Lục Kiến Vi nhanh chóng lấy ra, chữ trên thư không nhiều nhưng rất xấu, may mắn là cô thường xem nên vẫn nhận biết được.

Đó là chữ của sư phụ."Kiến Vi! Xuất Vân Quán giờ đây đã được giao cho con và Trường Lan! Từ nhỏ ta đã nói thể chất của con rất đặc biệt...!

Túi và điện thoại không được mất dưới mọi hình thức, bí mật bên trong con phải tự khám phá..."

Nội dung trên thư không nhiều, Lục Kiến Vi trước đó đã biết mình sẽ gặp khó khăn.Bên trong túi có một điện thoại và một con dao gấp dài bằng lòng bàn tay, trên cán dao có chữ "Âm Dương" được khắc một cách sống động bằng màu vàng đen.Lục Kiến Vi vừa rút dao ra khỏi bao, cảm nhận được một luồng khí âm mạnh mẽ từ lưỡi dao màu đen, lòng cô chợt rung động và nhanh chóng cất lại.Sau đó cô lại lấy điện thoại ra khỏi túi.

Trước đó, cô đã có một chiếc điện thoại cũ mà sư phụ tặng, vì vậy cô cũng nhận biết được.Đây là chiếc điện thoại mới nhất trên thị trường, thiết kế đơn giản nhưng sang trọng, rõ ràng là được chọn lựa dành riêng cho cô.Trong túi, ngoài chiếc điện thoại, cô còn tìm thấy hai bộ quần áo.

Lâm Vũ Tư không giấu được sự ngạc nhiên khi nhìn chúng: "Sư phụ của cậu thích mặc những bộ đồ này à?"

Lục Kiến Vi nhìn bộ đồ trên tay và nói một cách buồn bã: "...!Có lẽ vậy."

Lâm Vũ Tư thấy vậy cũng im lặng không bàn thêm về bộ đồ.Lục Kiến Vi đặt chúng vào phòng và tập trung vào việc khám phá chiếc điện thoại mới.Trong điện thoại chỉ có một số ứng dụng cơ bản, tự động được cài đặt.

Lục Kiến Vi mở WeChat và đăng nhập rồi quay qua hỏi: "Vũ Tư, cậu dự định ở lại ký túc xá tối nay hay ra ngoài?"

Lâm Vũ Tư trả lời: "Giờ cậu đã trở lại nên tớ sẽ ở lại.


Nhưng tối nay thì tớ có hẹn với bạn trai, nên có thể sẽ về muộn một chút.”Lục Kiến Vi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Cảnh sát nói thời gian Lâm Vũ Tư qua đời là vào nửa đêm.Theo ước lượng trước đó, Vũ Tư đã ra ngoài hẹn hò và trở về muộn, sau đó gặp sự cố khi tắm.Lần này có cô ở đây, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Trong lúc đó, Lục Kiến Vi lướt mắt qua và thấy tin nhắn đầu tiên trên WeChat lại là từ một kênh công khai.Không phải khi đổi điện thoại mới sẽ mất hết lịch sử trò chuyện sao?Cô chưa bao giờ theo dõi bất kỳ kênh công khai nào, trước đây có thì cũng chỉ là của trường và sau đó đã bỏ theo dõi.

Cô theo dõi kênh này từ bao giờ?Kênh này có tên "Âm Dương" có biểu tượng màu đen trắng đơn giản với hai chữ Âm Dương được viết một cách phô trương, để lại ấn tượng sâu sắc khó quên."Cậu đang nhìn gì mà chăm chú thế?"
 
Chương 5


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Lục Kiến Vi nói: "Trên WeChat của tớ bất ngờ xuất hiện một group công khai kỳ lạ."

"Chỉ là một group công khai thì có gì lạ đâu." Lâm Vũ Tư nói: "Bây giờ không chỉ Weibo bắt buộc theo dõi, WeChat cũng vậy rồi."

Lục Kiến Vi nghĩ thầm, lát sau mới đáp: "Đúng vậy."

Giao diện group công khai rất sạch sẽ, dưới cùng có ba mục, mục đầu tiên là "Nhiệm vụ", mục thứ hai là "Lưu trữ", và mục cuối cùng là "Cá nhân".

Hiện tại giao diện hoàn toàn trống rỗng[Bạn có một bài viết mới]Khi Lục Kiến Vi đang chuẩn bị bỏ theo dõi, bất ngờ một thông báo xuất hiện trên màn hình.

Group công khai còn có thông báo nhắc nhở bài viết mới sao?Thực sự có một bài viết mới được cập nhật trên giao diện group này! Tên bài viết là "Thẩm mỹ viện giữa đêm khuya".

Có thẩm mỹ viện nào tên như thế này???Lục Kiến Vi luôn thích đọc tiểu thuyết kinh dị và xem phim ma, không thể phủ nhận tên này đã thu hút sự chú ý của cô, làm cô có hứng thú mở ra để xem.

[Thẩm mỹ viện Thâm Dạ][Giới thiệu: Thẩm mỹ viện chỉ mở cửa vào buổi tối, thu hút những người sắp chết đến gần! Ai sẽ là đối tượng làm đẹp tiếp theo được chọn?][Người liên quan: Lâm Vũ Tư, sinh viên Đại học Lâm Thành]Mới đầu, Lục Kiến Vi cảm thấy đây chỉ là một quảng cáo, nhưng không ngờ dòng tiếp theo lại ghi tên người liên quan là Lâm Vũ Tư.

Chẳng lẽ lại trùng hợp như vậy?Lục Kiến Vi dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Lâm Vũ Tư đang ăn! Sau đó cúi đầu tiếp tục đọc.

Chẳng lẽ đây là một trò đùa ác ý, lấy bạn cùng phòng của cô ra làm trò cười?Lâm Vũ Tư vừa ngẩng đầu lên, gặp ngay ánh mắt của cô, tò mò hỏi: "Kiến Vi! Sao cậu nhìn tớ vậy?"Lục Kiến Vi đứng dậy, đi tới trước mặt Vũ Tư: "Cậu xem cái này, tên cậu đấy, trường chúng ta có ai cùng tên với cậu không?"Lâm Vũ Tư cúi đầu xuống nhìn màn hình điện thoại.

Một lúc sau, cô ấy ngẩng đầu lên và nói: "Cậu muốn tớ xem cái gì vậy, không phải là giao diện WeChat của cậu sao? Trong trường chúng ta chỉ có tớ tên là Lâm Vũ Tư thôi! Cậu sao thế?”Khuôn mặt Lục Kiến Vi hiện lên vẻ nghi vấn.

Phản ứng của Lâm Vũ Tư không giống như là giả vờ… Cô ấy thật sự không thấy được nội dung trên WeChat? Kể cả bài viết được đăng trên kênh công khai cũng không thấy?Cô cảm thấy như đang bị lừa, nhưng sâu thẳm trong trái tim lại có chút tin tưởng.

Lục Kiến Vi bối rối không hiểu được, cô mở khóa điện thoại, màn hình vẫn hiển thị giao diện như lúc nãy.

Cô tiếp tục cuộn xuống, khi thấy hình ảnh chủ đề, cô đứng đó sững sờ.

Chủ đề của bức ảnh có bối cảnh âm u, mơ hồ không rõ! Một thẩm mỹ viện với biển hiệu không rõ ràng đứng đó, ánh đèn sáng trong đêm tối, cám dỗ người đi đường qua lại.

Cửa lớn của thẩm mỹ viện mở ra, không có nhân viên nào ở quầy lễ tân, cánh cửa kính phản chiếu ra poster quảng cáo dán trên tường bên trong, trong đó một tấm lại hiện lên khuôn mặt của Lâm Vũ Tư.

Toàn bộ bức ảnh đã được làm mờ và thêm vết máu, nhìn qua rất rùng rợn.

Nhưng điều thực sự khiến Lục Kiến Vi cảm thấy kinh hãi không phải là điều đó… Phần dưới của bức ảnh là một người phụ nữ mặc váy đứng trước cửa thẩm mỹ viện, cô ấy đặt hai tay lên mặt, tỏ ra vẻ mặt vui mừng, dường như rất hạnh phúc.

Hạnh phúc thì hạnh phúc, người bình thường cũng không sao cả.

Nhưng đôi môi của người phụ nữ này lại biến mất, phần dưới mũi giống như một tờ giấy, phẳng lì, trông rất kỳ quái… Mà chiếc váy người phụ nữ này đang mặc chính là chiếc váy Lâm Vũ Tư mặc hôm nay.
 
Chương 6


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Không chỉ quần áo, cả hình dáng cũng giống nhau.

Lục Kiến Vi cùng Lâm Vũ Tư là bạn học cùng phòng suốt nhiều năm, dễ dàng nhận diện nhau.

Dưới bức ảnh có in một dòng ngày tháng: [2018-07-13]Lục Kiến Vi tự nhiên biết ngày tháng đó chính là hôm nay.

Bức ảnh đáng sợ nhưng lại vô cớ thu hút người nhìn.

Tuy nhiên, bức ảnh kỳ lạ này khiến Lục Kiến Vi không thể tự thuyết phục mình tin vào group công khai đó.

Poster quảng cáo cho cô cảm giác như Lâm Vũ Tư lén lút chụp một bộ phim kinh dị, bức ảnh đó chính là áp phích quảng cáo.

So với một số bộ phim kinh dị khác, áp phích này thực sự rất thu hút.

Lục Kiến Vi cầm điện thoại đi tới bên Lâm Vũ Tư, sau đó hỏi thử: “Vũ Tư, cậu có thể giúp tớ một việc không?”Lâm Vũ Tư cười hỏi lại: “Việc gì thế, cậu cứ nói đi?”“Chụp một bức ảnh của cậu,” Lục Kiến Vi đáp.

Sau khi được cô ấy đồng ý! Lục Kiến Vi lấy một tờ giấy che môi Lâm Vũ Tư rồi chụp một bức ảnh.

Mặc dù ngạc nhiên nhưng Lâm Vũ Tư không hỏi thêm.

Trở lại vị trí của mình, Lục Kiến Vi so sánh ảnh với ảnh từ group công khai, phát hiện chúng hoàn toàn giống nhau.

Mắt, mũi, gò má! có thể nói mọi thứ hoàn toàn trùng khớp.

Có lẽ bức ảnh đó thực sự là Lâm Vũ Tư.

Nhìn lại poster quảng cáo, Lục Kiến Vi lần đầu tiên cảm thấy rùng mình.

Khi cô cùng sư phụ bắt ma, thường xuyên thấy một số hồn ma không trọn vẹn! Bởi vì lúc chết như thế nào, thành ma cũng vậy, nhưng lúc đó cô cũng không cảm thấy kinh dị.

Ngược lại, hôm nay bức ảnh của Lâm Vũ Tư khiến Lục Kiến Vi thực sự nhăn mày.

Trong tình huống chưa biết rõ thực hư này… Trong lòng cô trào lên một cảm giác lạnh lẽo.

***Dưới poster quảng cáo còn một đoạn video nhưng ảnh bìa không hiển thị! Vì vậy Lục Kiến Vi không dự định bấm vào.

Nếu đây là một con ngựa gỗ, điện thoại của cô có thể sẽ hỏng mất.

Cô quyết đoán lướt xuống, hai dòng chữ còn lại của bài viết dài hiện ra trước mắt.

[Thời hạn nhiệm vụ: 3 ngày]

[Phần thưởng nhiệm vụ: Tuổi thọ 2 tháng, bánh bao huyết lệ 1 cái]

Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì cơ?

Thẩm mỹ viện đêm khuya này có phải nhiệm vụ về hiện tượng siêu nhiên gì không?

Hiện tại, Lục Kiến Vi đoán rằng đây chỉ là một trò đùa ác ý! Mặc dù cô cảm thấy có điều gì đó không đúng?! Nhưng lại không thể nghĩ ra lý do tốt hơn.

Bản thân cô đã ở Xuất Vân Quan nhiều năm, cũng đã bắt quỷ nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải chuyện kỳ lạ như vậy.

Cô cũng đã đọc qua một số tiểu thuyết vô hạn lưu… Chẳng hạn như 《Chung cư địa ngục 》, đó là việc nhận các loại nhiệm vụ siêu nhiên sau đó lần lượt hoàn thành thử thách được đưa ra.

Có lẽ group công khai này là do một nam sinh ở trường sử dụng hình ảnh Lâm Vũ Tư làm mẫu để tạo ra.

Lục Kiến Vi cho là nghĩ thông suốt rồi nên quyết đoán bấm vào mục cá nhân trong giao diện group công khai… Ngay lập tức một số thông tin xuất hiện.

Người dùng: Lục Kiến Vi

Tuổi : 20

Thọ mệnh: 3 ngày

Sau đó còn có một cái đồng hồ cát đếm ngược! Chắc muốn thể hiện thời gian sống của cô chỉ còn ba ngày.
 
Chương 7


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Group công khai này làm cho mọi thứ trở nên trùng hợp đến không tưởng! Nghĩ đến đây, Lục Kiến Vi quyết định lấy điện thoại cũ của mình, đăng nhập lại vào tài khoản WeChat.

Điện thoại mới hiển thị thông báo thoát, nhưng trên WeChat của điện thoại cũ không có bất kỳ group công khai nào, kể cả “Âm Dương”.

Lục Kiến Vi bắt đầu nghi ngờ.

Lâm Vũ Tư ăn xong một gói khoai tây, liền nhận được tin nhắn WeChat từ bạn trai: [Anh đã ở dưới ký túc xá của em rồi.]
Cô ấy vội vã thoa son, nói: “Kiến Vi! Tớ đi ra ngoài đây.”
Lục Kiến Vi gật đầu, lại đặt ánh nhìn trở lại điện thoại, Lâm Vũ Tư vừa đóng cửa ký túc xá, WeChat đã rung lên.

[Trường Lan: Sư tỷ! Em đã đến trường rồi.]
Người sư đệ này của cô, ngay cả khi gửi tin nhắn WeChat cũng phải thêm dấu chấm câu, quá mức nghiêm túc.

Lục Kiến Vi gửi cho anh một bộ biểu tượng cảm xúc.

[Trường Lan: Sư tỷ! Trang web chính thức của đạo quán đã làm xong chưa? Đạo quán Hắc Vân ở thành phố bên cạnh giờ đang rất đông khách, còn đạo quán Xuất Vân của chúng ta thì không có bóng người.]
Lục Kiến Vi không khỏi đưa tay vỗ vào trán.

Tại sao người sư đệ này lại nhớ rõ về việc này, cô vẫn chưa kịp tìm người làm trang web.

Cô chầm chậm gõ tin nhắn trả lời: “Đừng gấp gáp! Vài ngày nữa sẽ hoàn thành.”
[Trường Lan: Sư tỷ cố lên.]
Lục Kiến Vi mỉm cười, quay trở lại trang chủ chuẩn bị đi xem vòng bạn bè.

Thực ra trong WeChat của cô không có nhiều bạn bè, ngoài các bạn học trong lớp và một số bạn cũ.

Phần lớn là WeChat của khách hàng mà cô và sư phụ từng gặp khi đi luyện tập.

Cô vẫn để lại mà không xóa, rốt cuộc khách hàng cũng là tiền mà.

Bài đăng mới nhất trên trang cá nhân là từ Lục Trường Lan.

[Trường Lan: Xuất Vân Quan nằm ngay tại trung tâm thành phố, nơi này yên tĩnh với nhiều cây xanh mát mẻ.

Hiện tại, đạo quan đang có chương trình khuyến mãi lớn cho du khách.

Khi lưu trú tại đây, bạn sẽ được trưởng môn cầu phúc một lần.

Mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ trực tiếp.]
Dưới đây là danh sách một số bạn bè chung và khách hàng thân thiết.

“Hãy ủng hộ Xuất Vân Quan!”
"Đạo trưởng Trường Lan thật sự tiến bộ theo thời đại. Tôi nhất định sẽ kêu gọi bạn bè và người thân đến đó quyên góp tiền cúng dường."
"Tôi đang chuẩn bị qua đó ở vài ngày, hy vọng đạo trưởng không từ chối."
Lục Kiến Vi: […]
"Sư đệ của cô thật sự không ngại hy sinh vì mục đích quảng bá mà."
"Có vẻ giống như kinh doanh đa cấp vậy!"
***
Khi Lâm Vũ Tư xuống cầu thang, bạn trai đã đợi ở bên ngoài, khuôn mặt của hắn ta lộ ra vẻ không kiên nhẫn.

Nhìn thấy bóng dáng của cô ấy, hắn ta lập tức trở lại bình thường như không có gì.

Hắn ta tên là Trương Gia Phong, không cùng một viện với cô.

Lúc đó Lâm Vũ Tư vừa rời khỏi cuộc sống học sinh trung học, muốn trải nghiệm cuộc sống tình yêu học đường, cô ấy quen biết hắn ta khi tham gia câu lạc bộ, hai người nói chuyện nhiều rồi bắt đầu hẹn hò.

Trương Gia Phong nói: “Sao lại chậm thế?”
Hắn ta đã đợi dưới lầu gần mười phút, trời đã nóng, nghĩ đến việc phải làm tối nay, tâm trạng càng trở nên cáu kỉnh.

Lâm Vũ Tư nói một cách vô tư: “Kiến Vi hôm nay vừa trở về đã mang theo đồ tốt, em trò chuyện với cô ấy một lúc nên giờ mới xuống.”
Trương Gia Phong có ấn tượng về Lục Kiến Vi.

Khi hắn ta mời Lâm Vũ Tư và bạn cùng phòng ăn cơm đã gặp cô một lần, tính cách dường như không dễ dàng gần gũi.
 
Chương 8


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Hắn ta luôn cảm thấy không thoải mái, sau đó cố tình tránh xa.

Trương Gia Phong lắc đầu không nghĩ nữa: “Được rồi, chúng ta đi ăn đi.”
Nghe nói đến ăn, Lâm Vũ Tư lập tức quên hết mọi suy nghĩ, kéo hắn ta đi: “Vâng vâng, đi thôi.”
Mỗi khi nói đến ăn, cô ấy luôn hào hứng, hắn ta thầm chửi trong lòng.

Họ gần như đã ăn hết ở mấy quán quanh trường trong tuần này, vì vậy khi Trương Gia Phong đề xuất đưa cô ấy đến một nơi mới, Lâm Vũ Tư đồng ý ngay.

Quả nhiên, món ăn chỗ này rất vừa ý cô ấy.

Sau khi ăn xong, hai người cùng nhau đi dạo.

Nơi này buổi tối rất yên tĩnh, Lâm Vũ Tư cùng Trương Gia Phong cùng nhau đi bộ trên đường một cách thong thả.

Quán ăn mà họ thường hay đến nằm trong một con hẻm nhỏ.

Buổi tối, nhiều salon đã đóng cửa, ánh đèn đường mờ ám tạo nên không khí u ám.

Đúng lúc này, Trương Gia Phong bất ngờ chỉ về phía trước và hỏi Lâm Vũ Tư: “Em thấy đó là thẩm mỹ viện gì không?”
Lâm Vũ Tư nhắm mắt lại để nhìn kỹ hơn.

Đó là một thẩm mỹ viện với biển hiệu sáng rực bằng đèn LED màu đỏ, nổi bật giữa bóng tối xung quanh.

Trương Gia Phong gợi ý: “Em có muốn vào thử không? Lần trước không phải em nói muốn làm nail sao? Có thể ở đây có dịch vụ đó.”
Lâm Vũ Tư nhìn giờ, trả lời: “Được! Chúng ta vào thử xem.”
Biển hiệu của thẩm mỹ viện phát ra ánh sáng đỏ sẫm, nổi bật trong đêm tối.

Cả hai cùng bước vào thẩm mỹ viện.

Bên trong chỉ có một người phụ nữ đang đeo khẩu trang, lộ ra đôi mắt đỏ đặc biệt, trông có vẻ không mấy thân thiện.

Người phụ nữ ấy đẩy một cuốn catalogue về phía Lâm Vũ Tư và nói: “Đây là những dịch vụ mà nhiều khách hàng của chúng tôi chọn, cô có thể xem qua."
“Không có dịch vụ làm nail à?” Lâm Vũ Tư mới biết là ở đây không có dịch vụ đó, chỉ có xăm lông mày và môi.

Người phụ nữ đó lạnh lùng trả lời: “Không có.”
Lâm Vũ Tư cảm thấy hụt hẫng… Cô ấy quay đầu, thấy bức poster trên tường thật đẹp, sờ sờ môi mình, bất ngờ nảy sinh ý định thử dịch vụ xăm môi.

Lâm Vũ Tư do dự nhìn về phía Trương Gia Phong.

Trương Gia Phong vốn đang im lặng, đột nhiên chỉ vào một dịch vụ nói: “Tùy em, nếu muốn thì cứ làm đi! Nhưng anh thấy cái này trông cũng khá đẹp.”
Người phụ nữ đeo khẩu trang hỏi: “Cô có đồng ý không?”
Lâm Vũ Tư nhìn xuống, gật đầu đáp: “Đồng ý! Chọn cái này vậy.”
Nghe được đáp án! Đối phương lại lấy ra một tờ giấy bắt Lâm Vũ Thư ký tên với lý do sợ cô ấy sẽ thay đổi ý định…Bởi vì trước đó đã có khách hàng làm xong lại đổi ý, quay trở lại làm ầm ĩ.

Lâm Vũ Tư không nghĩ nhiều mà cứ thế ký tên.

Lúc chín giờ, việc xăm môi được hoàn thành.

Lâm Vũ Tư thức dậy, nhìn vào gương phát hiện đôi môi của mình đã trở nên thanh tú hơn! Dưới ánh đèn, màu mực xăm môi phát ra ánh sáng lung linh khiến cô ấy không thể rời mắt.

Lâm Vũ Tư rất hài lòng! Cô ấy nắm tay Trương Gia Phong rời đi.

Lần đầu xăm môi, Lâm Vũ Tư thậm chí không biết xăm môi còn trải qua một thời gian để hồi phục, căn bản không phải là dáng vẻ cô ấy thấy bây giờ.

Người phụ nữ cười lạnh lùng, theo dõi bóng dáng của hai người kia cho đến khi khuất khỏi tầm nhìn! Cuối cùng chỉ có một thẩm mỹ viện sáng đèn trong con hẻm tối.

***
Khi Lâm Vũ Tư về đến trường thì trời đã khuya.

Mặc dù sinh viên đại học thường thức khuya nhưng Lâm Vũ Tư vẫn đi nhẹ nhàng khi trở về muộn, cô ấy mở cửa nhẹ nhàng và phát hiện Lục Kiến Vi chưa đi ngủ.
 
Chương 9


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



"Sao cậu vẫn chưa ngủ?" Lâm Vũ Tư hỏi.

Lục Kiến Vi đang ngồi nghịch điện thoại, trả lời: "Cậu chưa về! Tớ không thể ngủ được."
Lời nói ấy khiến Lâm Vũ Tư cảm động.

Lục Kiến Vi nhìn cô ấy, không khỏi thúc giục: "Cậu nhanh lên! Đi tắm đi rồi còn nghỉ ngơi nữa."
Cô cần chú ý đến tiếng động từ phòng tắm để có thể kịp thời can thiệp nếu có sự cố! Nên sau khi Lâm Vũ Tư rời khỏi KTX, Lục Kiến Vi đã làm hỏng tay nắm cửa phòng tắm.

Nếu không, khi cửa bị khóa từ bên trong, Lục Kiến Vi không mở được, có lẽ cô sẽ phải trơ mắt chứng kiến tai nạn xảy ra.

Phòng tắm chỉ cách buồng vệ sinh bởi một cánh cửa kéo, không có gì phải lo lắng.

Lâm Vũ Tư vừa tìm quần áo, vừa kể lại với Lục Kiến Vi về những chuyện xảy ra tối nay! Đặc biệt là thẩm mỹ viện mà cô ấy chưa bao giờ đến kia.

Lục Kiến Vi nghe đến đây thì có vẻ mặt kỳ lạ: “Thẩm mỹ viện á? Tối nay cậu đã đến thẩm mỹ viện à?"
Cô không tự chủ mà nghĩ về tấm poster của thẩm mỹ viện kia và thời gian ghi trên đó.

Tuy nhiên, trên hình, đôi môi của Lâm Vũ Tư đã biến mất, trong khi người đang đứng trước mặt cô vẫn còn đó.

Lâm Vũ Tư buồn bã: “Đúng vậy, bức poster trên thẩm mỹ viện rất hấp dẫn nên tớ đã bị cuốn hút, tiền cũng đã vào túi người ta rồi.” Nhưng cứ nghĩ đến kết quả, cô ấy lại không kìm được cười sảng khoái.

“Thẩm mỹ viện kia kỹ thuật tốt lắm.” Lâm Vũ Tư đưa mặt gần Lục Kiến Vi, nói: “Đẹp không?! Tớ nhìn mà cũng muốn tự hôn mình một cái luôn đó.”
Tầm mắt của Lục Kiến Vi rơi trên đôi môi mới làm của Lâm Vũ Tư… Môi có màu sắc rõ ràng, ẩm mượt bóng lộn, giống như có gắn viên ngọc đỏ lấp lánh, chạm vào còn mát lạnh.

Từ khi nghe đến từ [Thẩm mỹ viện], trong lòng cô đã có chút không bình thường.

Bài viết dài mà cô đọc chiều nay vẫn còn trên trang WeChat, bức ảnh kia thực sự rất cuốn hút.

Lục Kiến Vi hỏi: “Thẩm mỹ viện kia có phải tên là [Thẩm mỹ viện Thiểm Dạ] không?”
Lâm Vũ Tư ngạc nhiên: “Làm sao cậu biết?”
Cô ấy cũng ngạc nhiên khi thấy cái tên kia, vì rõ ràng cái tên nghe có vẻ kỳ cục.

Lục Kiến Vi mím môi! Ban đầu chỉ nghĩ đây là một trò đùa dai của ai đó nhưng bây giờ trong lòng cô cảm thấy chuyện này không hề bình thường chút nào.

Mọi thứ có vẻ không đơn giản như vậy.

Cô mở WeChat, kéo xuống và chú ý vào video có tiêu đề “Video Dự Báo Linh Dị”.

Nghĩ một chút, Lục Kiến Vi vẫn nhấn play.

Video đột nhiên chiếm trọn màn hình điện thoại, rất rõ nét.

Chỉ là cô nhìn một cái đã nhận ra, nền video là ký túc xá của bọn họ! Mở đầu là Lâm Vũ Tư ôm quần áo đi vào phòng tắm.

Nhìn đến đây, Lục Kiến Vi nhăn mày nghĩ: [Không lẽ có người lắp camera trong ký túc xá của bọn họ à?]
Trước đây, trong trường đã từng xảy ra một sự kiện kinh hoàng tương tự.

Một chàng trai không mấy nổi bật, đã âm thầm lắp đặt camera khắp nơi trong ký túc xá nữ.

Khi bị phát hiện và bắt quả tang, mọi người chứng kiến hắn ta đã lưu giữ một lượng lớn video.

Vụ việc này đã tạo ra một làn sóng phẫn nộ trong cộng đồng học đường.

Kết quả là anh chàng này không chỉ bị kỷ luật mà còn phải đối mặt với việc bị kiện ra tòa bởi phụ huynh của những nạn nhân.

Trong một video đang được phát, từ khi Lâm Vũ Tư bước vào phòng tắm, hình ảnh trên màn hình trở nên mờ nhòe… Chỉ lướt qua vòi sen, đôi khi chuyển xuống sàn nhà trong khi cô ấy đang hát ngân nga.
 
Chương 10


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Bất ngờ, một màu đỏ chói lọi xuất hiện trên sàn nhà.

Ban đầu Lục Kiến Vi nghĩ mình đã nhìn nhầm, nhưng dòng chảy màu đỏ ngày càng rõ ràng và lan đến chân Lâm Vũ Tư mà cô ấy không hề biết.

Một lúc sau, Lâm Vũ Tư cúi đầu xuống! và khi nhận ra sự thay đổi bất thường trong phòng tắm, cô ấy liền kêu lên thất thanh…dù cố gắng mở cửa nhưng vô ích.

Phía sau Lâm Vũ Tư, hình ảnh kỳ quái dường như bắt đầu hiện lên trên bức tường của phòng tắm.

Lúc Lục Kiến Vi đang chăm chú theo dõi, video bất ngờ dừng lại.

Lục Kiến Vi thở dài, cố gắng lấy lại bình tĩnh! Khi nhìn lại, cô thấy Lâm Vũ Tư đang thu dọn quần áo trên ban công.

Lâm Vũ Tư nhận ra vẻ mặt lo lắng của Lục Kiến Vi và hỏi: “Sao vậy?”
Ánh mắt của Lục Kiến Vi đầy hoài nghi nhìn cô bạn của mình: “Vũ Tư, cậu có từng quay video trong ký túc xá không?”
Lâm Vũ Tư tỏ ra ngạc nhiên và trả lời: “Trong ký túc xá có gì đáng quay đâu? Nếu tớ muốn quay, tớ sẽ chọn nơi khác.

Sao cậu lại hỏi vậy?”
Lục Kiến Vi chỉ đáp: “À, vì tớ vừa xem một video thôi.”
Lâm Vũ Tư nhún vai tỏ vẻ không quan tâm.

Nhưng khi Lục Kiến Vi muốn hỏi thêm về vấn đề liên quan đến thẩm mỹ viện thì lại thấy Lâm Vũ mỉm cười một cách kỳ quái… Như có lực lượng nào đó đang cố gắng xé toạc miệng cô ấy ra.

Lục Kiến Vi đứng hình vài giây! Khi cô lấy lại tinh thần thì Lâm Vũ Tư đã trở lại bình thường, miệng cô ấy vẫn đang ngân nga bài hát còn tay thì ôm quần áo vào phòng tắm.

Mỗi một cử chỉ, biểu cảm và thậm chí là giai điệu của bài hát mà Lâm Vũ Tư đang hát! Tất cả đều giống hệt như trong đoạn video mà Lục Kiến Vi vừa xem.

Lục Kiến Vi vẫn luôn theo dõi bóng lưng của Lâm Vũ Tư bước vào phòng vệ sinh cho đến khi cánh cửa khép lại.

Cô sờ sờ mũi, [Mình và sư phụ luyện tập đã lâu như vậy mà giờ không cảm nhận được âm khí, có nghĩa là mọi thứ đều bình thường.]
Cô bày tỏ việc không xác định được về group công khai này.

Sư phụ ngày xưa tự tìm hiểu bí mật, không lẽ thật sự là group công khai này sao?
Lục Kiến Vi từ nhỏ lớn lên tại Xuất Vân Quan, cô không nghi ngờ khả năng mạnh mẽ của sư phụ nhưng đối với vấn đề công nghệ hiện đại này, cô vẫn có chút hoài nghi.

Tuy nhiên, chỉ cần thêm chút thời gian nữa là có thể kiểm chứng đúng sai.

Lục Kiến Vi lấy ra từ túi một bức hình Lục Trường Lan cho để trừ tà, đặt sang một bên, sau đó mở group công khai, chuẩn bị xem lại video.

!
Lâm Vũ Tư vừa hát ngân nga vừa mở vòi nước hoa sen.

Trước khi nước nóng chảy ra, cô ấy đã tranh thủ tẩy trang ngay trong nhà vệ sinh
Khi nhắm mắt rửa mặt, Lâm Vũ Tư không hề biết rằng đôi môi của mình đang phản xạ ánh sáng đỏ thắm trong tấm gương.

Rõ ràng đã tẩy trang nhưng đôi môi vẫn ửng hồng.

Khi nước nóng bắt đầu chảy ra, hơi nước lan tỏa làm mờ tấm gương trước mặt.

Lâm Vũ Tư lau khô mặt và bước vào buồng tắm.

Buồng tắm đầy sương mù.

Lâm Vũ Tư vừa tắm vừa liếm nhẹ đôi môi, cảm thấy bản thân đã làm một việc rất đáng giá trong đêm nay.

Không tốn kém mà lại mãn nhãn.

Vì đang nhắm mắt nên cô ấy không phát hiện ra đôi môi đỏ của mình càng ngày càng rõ ràng! Từng giọt máu hòa vào dòng nước chảy xuống làm đỏ cả buồng tắm.

Máu chảy dọc theo chân Lâm Vũ Tư rồi từ từ chảy vào cống thoát nước.

Vì Lâm Vũ Tư gội đầu nên có nước bám trên môi là điều bình thường! Do không có gương trong buồng tắm nên cô ấy không thể thấy gì.
 
Chương 11


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif


Chính lúc này, Lâm Vũ Tư hơi hé mở đôi mắt, vươn tay ra lấy dầu gội, liếc mắt quanh, mắt nhìn quanh thấy mọi thứ đều đỏ! Trong lòng cô ấy nảy sinh nghi ngờ: "Phòng tắm đã đổi đèn à?"
Cô ấy ngước mắt lên, bóng đèn sợi đốt vẫn treo lơ lửng ở trên, không có chút thay đổi nào cả.

Trong lòng Lâm Vũ Tư bỗng nảy sinh cảm giác kỳ quái! Cô ấy bị trượt chân do sàn ướt nên vội vã bám tay vào tường, may mắn không ngã.

Chỉ khi cô ấy đang cảm thấy nhẹ nhõm thì thấy chân mình đã bị nhuộm đỏ, nước đã ngập đến cổ chân.

Lâm Vũ Tư giật mình lùi lại làm vòi sen rơi khỏi tay, nước phun ra từ vòi lại trở về bình thường.

Ngay sau đó, nước máu trên người giảm bớt… Cô ấy vội vàng nhặt vòi sen tiếp tục tắm rửa! Không ngờ nước máu thật sự bị cuốn trôi hết.

Sàn nhà cũng trở lại sạch sẽ.

Lâm Vũ Tư chết sững một lúc… Không lẽ mình vừa bị ảo giác?
Cô ấy treo lại vòi sen trở lại tiếp tục gội đầu… Khi nước chảy xuống má, trượt qua đôi môi lại khiến Lâm Vũ Tư lại cảm nhận được mùi tanh của máu sộc vào mũi… Cô ấy từ từ nhìn xuống… Sàn nhà lại xuất hiện máu.

Cô ấy vô thức liếm môi nhưng lại có một vị gỉ sắt nồng nặc tràn vào miệng.

Lâm Vũ Tư đưa tay lên lau mặt! Khi bỏ tay xuống nhìn lại, cô ấy thấy nó đầy máu nhưng khi ngước đầu lên nhìn vòi sen thì nước chảy ra hoàn toàn bình thường.

Điều đó có nghĩa là máu đang chảy ra từ chính cô ấy.

Lâm Vũ Tư tự mắng bản thân "điên rồi", tay cô ấy vùng vẫy cố mở cửa nhưng không được! Hơn nữa, còn suýt chút thì bị ngã.

Dù trong buồng tắm đang ngập trong hơi nước nóng nhưng cô ấy lại cảm nhận một cảm giác lạnh buốt xâm nhập.

Nước máu dần dâng lên… Chỉ trong chốc lát đã đến bắp chân Lâm Vũ Tư làm cô ấy run rẩy, nước mắt cứ muốn trào ra.

Cô ấy lùi về phía cửa cố gắng dùng sức mở đẩy mạnh để mở cửa nhưng hoàn toàn vô dụng… Toàn thân Lâm Vũ Tư cứng đờ tựa vào cửa kéo! Cảm giác lạnh lẽo từ phía sau càng rõ rệt hơn.

Bất ngờ, một bàn tay lạnh buốt nắm chặt cằm Lâm Vũ Tư, buộc cô ấy phải ngẩng đầu lên.

Một giọng nói âm u, độc địa vang lên bên tai cô ấy: "Đã dùng đồ của tôi thì trả giá đi!"
Trái tim Lâm Vũ Tư bỗng dâng lên một cảm giác lạnh buốt.

Cô ấy nhanh chóng cảm nhận được cảm giác móng tay cào lên môi… Mỗi lần bị móng tay cào qua đều làm Lâm Vũ Tư cảm nhận được sự đau đớn từ vết xước
Đúng lúc ấy, cánh cửa bị mở ra.

Nghe tiếng động, ánh sáng hy vọng trong mắt Lâm Vũ Tư bừng lên, cô ấy gọi to: "Kiến Vi!"
Nhưng dường như người ở phía sau cánh cửa không nghe thấy tiếng cô ấy… Trái tim Lâm Vũ Tư dần chìm sâu vào tuyệt vọng.

Sống trong ký túc xá đã bốn năm, cô ấy biết rõ nơi này không cách âm tốt! Nếu nói chuyện trong buồng tắm thì người ở cách vách vẫn có thể nghe thấy.

Nhưng lần này dù Lâm Vũ Tư gọi bao nhiêu lần thì người ở ngoài vẫn không đáp lại! Rõ ràng tiếng của cô ấy không thể truyền ra ngoài.

Mùi máu nồng nặc khiến người ta muốn nôn mửa.

Phòng tắm bị ngập trong màu đỏ của máu.

Giữa màn sương dày đặc, Lâm Vũ Tư cảm nhận được ánh mắt của chủ cửa hàng làm đẹp.

Đôi mắt đó đầy ghen ghét và lạnh lùng.

Lâm Vũ Tư cố gắng đẩy người phụ nữ đó ra và tránh mặt.

Nhưng không ngờ, sức mạnh của đối phương quá lớn.

Bàn tay lạnh buốt nắm chặt cằm cô ấy, buộc cô ấy phải quay đầu lại một cách thô bạo.

Móng tay dài nhẹ nhàng lướt qua đôi môi hoàn hảo của Lâm Vũ Tư.




 
Chương 12


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Khuôn mặt của người phụ nữ dần nở nụ cười mãn nguyện, thể hiện niềm vui khi đã trả thù thành công.

Người phụ nữ kia muốn cắt đi đôi môi hoàn hảo kia.

***
Dù đã xem video nhiều lần, Lục Kiến Vi vẫn không thể xác định bóng đen kia là gì.

Video này được đăng trên group công khai Âm Dương, dự đoán tương lai trong một khoảng thời gian nhất định nhưng Lục Kiến Vi chưa thể hiểu rõ nó muốn nói về điều gì.

Lục Kiến Vi để điện thoại xuống, thắc mắc Lâm Vũ Tư tắm đã lâu mà sao chưa thấy ra.

Đèn nhà vệ sinh vẫn sáng nhưng có vẻ quá yên tĩnh, thậm chí không nghe thấy tiếng nước.

Lục Kiến Vi ngay lập tức cảm thấy có điều gì không đúng và chạy thẳng vào buồng tắm! May mắn là cô ấy đã phá hủy khóa cửa buồng tắm để đề phòng những tình huống bất ngờ."
Trong buồng tắm, Lâm Vũ Tư đang cảm thấy tuyệt vọng thì đột nhiên cánh cửa mở ra, một bàn tay nắm chặt cổ tay cô ấy.

Lâm Vũ Tư vốn sắp từ bỏ lại gặp cảnh này nên chỉ biết hét ầm lên.

Một lát sau, cô ấy thấy mình đã được kéo ra khỏi buồng tắm! Cả người trần trụi đứng trước bồn rửa mặt trong nhà vệ sinh
Khi Lục Kiến Vi vừa mở cửa bị một luồng âm khí mạnh mẽ đập vào mặt khiến cô suýt nôn mửa.

Lục Kiến Vi vung tay tát vào bóng đen vô hình vô dạng lơ lửng trong phòng tắm… Tay cô ngay lập tức cảm thấy lạnh lẽo như chạm vào băng.

Thực không ngờ bóng đen kia lại tan biến một phần.

Cô nhanh chóng ném lá phù đã chuẩn bị sẵn ra! Phù văn tựa như có linh hồn, dính vào một điểm nào đó trong không gian phòng tắm.

Một tiếng la thảm thiết vang lên… Bóng đen xuất hiện trên tường phòng tắm rồi nhanh chóng biến mất.

Dường như huyết thủy trong buồng tắm đã mất mục tiêu nên từ từ biến mất.

Lục Kiến Vi có thể cảm nhận được âm khí cũng dần tan biến! Nhưng thực tế, bóng ma đó không hề bị tiêu diệt, chỉ là đã rời đi mà thôi.

Cô lấy khăn tắm để bọc Lâm Vũ Tư lại, sau đó đẩy cô ấy ra khỏi phòng tắm.

Điều hòa trong phòng ký túc xá đã được bật.

Khi hai người bước ra, không gian phòng ký túc xá lạnh buốt nhưng Lâm Vũ Tư lại cảm nhận được hơi ấm, hoàn toàn trái ngược với cái lạnh âm u, chết chóc trong buồng tắm lúc nãy.

Lâm Vũ Tư gọi: “Kiến Vi…” cô ấy vẫn còn hồi hộp! Thậm chí cô ấy cảm thấy nếu không phải Lục Kiến Vi kéo ra thì bản thân có thể chết trong đó.

Lục Kiến Vi đóng cửa phòng vệ sinh lại… Cô ấy không ngờ sẽ phải đối mặt với tình huống như vậy.

Trong kiếp trước, Lục Kiến Vi chỉ nghĩ rằng cái chết của Lâm Vũ Tư là một tai nạn, chỉ vì không có ai giúp đỡ! Nhưng nhìn lại bây giờ, có vẻ nó không chỉ là tai nạn mà là…
Nếu hôm nay cô không trở về, có phải Lâm Vũ Tư sẽ chết trong đó không?
Lục Kiến Vi tập trung tinh thần, hỏi: “Cậu gặp chuyện gì trong đó vậy?”
Dù Lâm Vũ Tư chưa hồi phục hoàn toàn nhưng vẫn trả lời: “Tớ đang tắm bình thường… Nhưng cứ thấy huyết thủy chảy mãi…”
Lâm Vũ Tư mô tả lại những gì mình trải qua… Mấu chốt là cái bóng đen không rõ hình dạng kia đang muốn làm gì với cô ấy.

Nghe đến đây, Lục Kiến Vi đã tìm ra câu trả lời cho những nghi vấn trong lòng.

Cô không còn hoài nghi về chức năng của Group công khai [Âm Dương] nữa.

Khả năng dự đoán của nhóm này thật sự chính xác đến đáng kinh ngạc! Nhóm không hề gây hại cho cô mà ngược lại còn giống như món quà của sư phụ chuẩn bị riêng cho cô.
 
Chương 13


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Lâm Vũ Tư không biết suy nghĩ của Lục Kiến Vi nên có phần lo lắng hỏi: “Trong đó còn có động tĩnh gì không?”
Lục Kiến Vi mỉm cười, nói: “Người thì không nhưng ma thì có một! Có điều nó đã bỏ đi rồi.”
Lâm Vũ Tư không quá ngạc nhiên với năng lực của Lục Kiến Vi, rốt cuộc sư phụ của cô là một đạo sư mà! Cô ấy đã từng gặp nên rất dễ dàng có thể nghĩ thông suốt.

Cô ấy lập tức nhớ lại sự việc vừa xảy ra, rùng mình sợ hãi: “Hình như bóng ma kia từ thẩm mỹ viện! Tớ nhận ra đôi mắt ấy, người phụ nữ đó đã cắt môi tớ bằng móng tay… Ôi, không lẽ tớ bị thương?”
Lục Kiến Vi lướt mắt nhìn Lâm Vũ Tư, ánh mắt dừng lại trên đôi môi cô ấy.

Nhìn kỹ, góc môi Lâm Vũ Tư có một vết xước nhỏ, nhưng không hề chảy máu.

Lục Kiến Vi bình tĩnh nói: “Có vết cào nhưng không sao cả! Có vẻ như có điều gì không ổn với thẩm mỹ viện kia.”
Lâm Vũ Tư tiến lại gần bàn trang điểm, nhìn vào gương nhưng không thấy vết xước nào, đôi môi vẫn mềm mại tạo nên sự tương phản với khuôn mặt tái mét của cô ấy.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến khả năng của Lục Kiến Vi, Lâm Vũ Tư lại trở nên bình tĩnh hơn.

“Thẩm mỹ viện…” Lâm Vũ Tư đột nhiên nhớ ra điều gì đó… Tức tối gọi điện cho bạn trai của cô ấy là Trương Gia Phong.

Mất khá lâu, cuộc gọi mới được Trương Gia Phong bắt máy.

Giọng Trương Gia Phong có vẻ yếu ớt: “Vũ Tư?”
Lâm Vũ Tư hỏi: “Trương Gia Phong! Anh đưa tôi đến thẩm mỹ viện quái quỷ gì thế?”
Nếu không phải Trương Gia Phong đề nghị thì cô ấy chắc chắn sẽ không bao giờ bước chân đến thẩm mỹ viện! Như vậy sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra hết.

Trương Gia Phong bối rối: "Sao vậy? Em không phải đã trở nên xinh đẹp hơn sao? Em không hài lòng à?"
Lâm Vũ Tư hít thở sâu, kể lại sự việc, tức giận nói: “Anh có biết tôi vừa suýt chết không?”
Trương Gia Phong cười trừ: “Vũ Tư! Em đọc nhiều truyện ma quá rồi! Nếu theo lời em thì bạn cùng phòng em cũng có thể là Chung Quỳ?! Đã là thế kỷ 21 mà em vẫn tin vào mê tín.”
Lâm Vũ Tư muốn nói thêm nhưng hắn ta đã cúp máy làm cơn tức giận của cô ấy lên đỉnh điểm… Đây là lần đầu tiên Trương Gia Phong làm vậy với cô.

Lúc này, Lâm Vũ Tư chỉ biết tức tối hét lên: “Nếu ngày mai không có lời giải thích! Tôi sẽ không tha cho anh đâu.”
Cô ấy chạm nhẹ vào môi, bỗng nhiên nghĩ về giọng nói trách móc kia: “Kiến Vi! Lúc nãy, trong buồng tắm có âm thanh nói tớ dùng đồ của người khác? Tớ đâu có mượn đồ ai.”
Từ lúc bước vào thẩm mỹ viện, cô ấy đã cảm nhận được người phụ nữ kia khá khó tính! Hóa ra không chỉ khó tính mà còn muốn hại người nữa.

Lục Kiến Vi trầm tư, nói: “Dùng đồ của người khác à?”
Ánh mắt của cô nhìn Lâm Vũ Tư từ trên xuống dưới! Một lúc sau, đột nhiên nghĩ ra điều gì, cô tiến lên và nhéo cằm Lâm Vũ Tư.

Động tác này làm Lâm Vũ Tư hoàn toàn bất ngờ.

Giây lát sau, Lục Kiến Vi đưa mũi lại gần môi Lâm Vũ Tư và ngửi cẩn thận.

Cô ấy hơi ngại ngùng hỏi: “Kiến Vi! Cậu định làm gì thế?”
Lục Kiến Vi nhìn thấy ánh mắt tránh tránh của Lâm Vũ Tư, liền hiểu là có hiểu lầm nào đó, nhanh chóng giải thích: “Tớ biết vấn đề ở đâu rồi.”
Lâm Vũ Tư hỏi lại: “Vấn đề gì vậy? Cậu vừa ngửi cái gì?”
Lục Kiến Vi trả lời: “Trên môi cậu có mùi máu.”
Lâm Vũ Tư vô thức đưa lưỡi liếm môi nhưng lại nhịn lại, nói: “Vậy à, lúc tớ tắm… máu từ môi tớ chảy ra à?”
Cô ấy cuối cùng cũng hiểu tại sao dù nước sen chảy ra bình thường nhưng trên người mình lại đầy máu.

Hóa ra là vì lý do này.
 
Chương 14


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Lục Kiến Vi cảm thấy đêm nay mình đã an toàn.

Thời khắc âm khí nặng nề nhất đã qua đi! Ngay cả quỷ cũng biết ra ngoài sẽ nguy hiểm cho chúng nên chỉ có thể tránh né.

Sau một ngày vất vả, Lục Kiến Vi quyết định bọc mình trong tấm chăn ấm áp và nghỉ ngơi.

Thấy Lục Kiến Vi đã ngủ say, lòng Lâm Vũ Tư trở nên bình yên hơn! Dù trong lòng vẫn cảm thấy lo sợ, nhưng bên ngoài cô ấy cảm thấy rất an toàn.

Lâm Vũ Tư ngủ thẳng một giấc đến khi bình minh lên.

Khi Lâm Vũ Tư thức dậy, Lục Kiến Vi đã đi rửa mặt.

Cô kiểm tra bản thân, mọi thứ đều ổn, đêm qua thật sự rất yên bình.

"Cậu đã tỉnh rồi à?" Lục Kiến Vi hỏi: "Sau bữa sáng, chúng ta sẽ đến thẩm mỹ viện kia nhé?!"
Lâm Vũ Tư trả lời: "Được"
Cô ấy nhìn Lục Kiến Vi, thấy cô vẫn bình tĩnh như mọi khi! Nếu không vì những lời nói trước đó, cô ấy còn nghĩ mình đang nằm mơ.

Lâm Vũ Tư sau đó đi vào nhà vệ sinh.

Khi rửa mặt, cô ấy không thể không nhìn vào bản thân mình trong gương.

Đôi môi của cô thật sự rất đẹp, chỉ cần một cái nhìn là có thể cuốn hút ánh mắt của người khác.

Màu môi tươi sáng, giống như bông hồng đang nở rộ.

Vẻ đẹp ấy khiến Lâm Vũ Tư cảm thấy người trong gương không phải chính mình nữa! Lâm Vũ Tư lấy lại tinh thần, nhanh chóng dời tầm mắt đi.

Căn tin của trường đại học Lâm Thành nổi tiếng với những món ăn ngon, thu hút nhiều sinh viên từ các trường khác.

Lục Kiến Vi thích thức dậy sớm, mua bánh bao và sữa đậu nành… Chỉ cần cắn một miếng, hương vị thơm ngon lan tỏa.

Cô ấy mở WeChat.

Không có tin tức mới từ group công khai “Âm Dương”, chỉ có những nội dung mà cô đọc được trước đó.

Dù được gọi là nhiệm vụ nhưng không rõ yêu cầu cụ thể nên Lục Kiến Vi tự mình nghĩ rằng cô cần giải quyết vấn đề này.

Lâm Vũ Tư hỏi: "Người đã xăm môi cho tớ không phải là con người à?"
Tối qua, cô ấy đã nói chuyện với người phụ nữ kia trong thẩm mỹ viện kia! Nếu không phải, tại sao nó không giết cô ấy ngay lập tức?
Lục Kiến Vi đang uống sữa đậu nành, nói: "Không chắc chắn."
Lâm Vũ Tư suy nghĩ một lát và nói: "Kiến Vi! Lúc đó, người phụ nữ đó bảo tớ ký tên… Tớ đã ký! "
Bây giờ khi nghĩ kỹ lại, cô ấy cảm thấy việc đó không đơn giản như mình nghĩ.

Lục Kiến Vi nhíu mày, bảo: "Ký tên đi! Hình như bức thi pháp kia muốn có sự đồng thuận từ cậu mới có thể hiện hình. Có lẽ vì vậy mà họ mới bảo cậu dùng đồ của nàng ta."
Hiện tại, Lâm Vũ Tư vô cùng hối hận vì hành động đó của mình.

Sau khi ăn sáng, hai người rời khỏi ký túc xá.

Lâm Vũ Tư có trí nhớ đường phố tốt! Dù đó là lần đầu tiên Trương Gia Phong dẫn cô ấy đi nhưng chỉ cần đi qua một lần liền có thể nhớ rõ.

Chưa đầy nửa tiếng, họ đã tới nơi!
Thẩm mỹ viện nằm trong một con hẻm cũ, xung quanh toàn những căn nhà cũ! Trong khi cửa hàng thẩm mỹ lại rất hiện đại, tạo nên sự phối hợp kỳ lạ nhưng hài hòa.

Lục Kiến Vi nói: "Hình như tớ chưa bao giờ đến hẻm này."
Thật kỳ lạ, gần trường đại học Lâm Thành mà vẫn còn những con hẻm nhỏ cũ kỹ như này lại chưa bị phá bỏ hay chuyển đi.

Ban ngày, thẩm mỹ viện này không bật đèn và cửa kính đều đóng kín.

Trong salon có hai cô gái, có vẻ là nhân viên.

Có lẽ vì quá sớm nên chưa có khách.
 
Chương 15


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Lục Kiến Vi chú ý thấy tên cửa hàng hiện tại là "Mỹ Tư" chứ không phải "Thẩm mỹ viện Thiểm Dạ".

Lâm Vũ Tư lắc đầu: "Tớ cũng chỉ mới đến lần đầu tối qua thôi."
Lục Kiến Vi gật đầu nhẹ, chuẩn bị bước vào, nghe Lâm Vũ Tư nói: "Người phục vụ tớ tối qua không phải là hai người này! Tớ nhớ rõ ánh mắt của người phụ nữ kia."
Đôi mắt đan phượng ấy để lại ấn tượng sâu sắc cho Lâm Vũ Tư! Nó khiến cô ấy cảm thấy không thoải mái, nhưng dù không nhìn kỹ cũng vẫn nhớ rõ.

Lục Kiến Vi suy nghĩ một chút rồi nói: "Vào xem trước đã."
Hai người bước vào, cô gái nhỏ hơn nở nụ cười, nói: "Chào quý khách! Quý khách muốn làm dịch vụ thẩm mỹ nào ạ? Dịch vụ xăm môi và kiểu tóc Hàn Quốc của chúng tôi rất nổi tiếng! "
Lâm Vũ Tư ngắt lời: "Tối qua, tôi đã đến đây."
Cô gái trước mặt tỏ vẻ nghi ngờ… Chưa kịp đợi Lâm Vũ Tư nói tiếp, cô nàng đã nói: "Tối qua ạ? Chắc chắn quý khách đã đến thẩm mỹ viện của chúng tôi tối qua sao? Có lẽ quý khách nhớ lầm rồi."
Lâm Vũ Tư nhấn mạnh: "Nhưng tôi thực sự đã xăm môi ở đây tối qua."
Cô gái tiếp tục trở nên bối rối.

Cô gái kia cũng tiến lên giải thích: "Chị ơi! Có lẽ chị nhớ nhầm rồi… Tối qua, salon của chúng em không mở cửa.”
Lục Kiến Vi nhíu mày nhẹ: "Không mở cửa à?"
Cô gái trước mặt lắc đầu: "Không ạ! Chúng em không làm việc vào buổi tối.”
Bên ngoài vừa vặn có một cô gái đi vào, nữ sinh cao lớn lập tức nghênh đón.

Lục Kiến Vi giữ chặt Lâm Vũ Tư còn muốn tiếp tục hỏi, trầm giọng nói: "Có vẻ như ai đó đã sử dụng tiệm xăm môi này để đặt bẫy cho cậu!”
Lâm Vũ Tư theo bản năng nói: "Nhưng tớ chưa từng hại ai! Hơn nữa, tớ cũng không biết người phụ nữ kia.”
Lục Kiến Vi khẽ lắc đầu, nói: "Người xăm môi không nhất thiết phải là người mà cậu quen nhưng! " Cô ấy không nói hết câu.

Cho đến nay, Lục Kiến Vi chưa từng thấy ai sử dụng xăm môi để đối phó với người khác! Huống chi trên môi còn có mùi máu.

Đoán chừng mực xăm có vấn đề, bên trong có thể trộn lẫn thứ không nên có.

Những lời này khiến Lâm Vũ Tư càng thêm hoảng sợ.

Hai người rời khỏi thẩm mỹ viện… Bên ngoài không có máy lạnh, nhiệt độ nóng bức khiến Lâm Vũ Tư toát mồ hôi lạnh.

Lâm Vũ Tư chưa từng gặp tình huống như vừa xảy ra trong thẩm mỹ viện.

Lục Kiến Vi đứng ở đầu ngõ, nhìn chăm chú vào thẩm mỹ viện ở cuối hẻm.

Cô đã từng thấy hình ảnh của thẩm mỹ viện Thiểm Dạ trên poster quảng cáo trong nhóm “Âm Dương”! Mặc dù bề ngoài hai thẩm mỹ viện có vẻ giống nhau, nhưng vẫn có sự khác biệt.

Hơn nữa, có một câu trong bài đăng rất quan trọng: [Thẩm mỹ viện chỉ mở cửa vào ban đêm.]
Nhưng hiện tại là ban ngày, và thẩm mỹ viện này đã mở cửa! Điều này chứng minh rằng chúng không cùng một chủ sở hữu.

Lục Kiến Vi đột nhiên nảy ra một suy đoán: [Có lẽ đây là một thủ thuật che mắt.]
Còn nghiêm trọng hơn, có thể đây là một thủ thuật che mắt của người âm.

Lâm Vũ Tư hỏi: "Thủ thuật che mắt là gì?"
Lục Kiến Vi giải thích: “Thủ thuật che mắt này chỉ có những người có thể chất đặc thù mới gặp phải! Chẳng hạn như những người thân thể suy yếu, dễ bị ma nhập, v.v… Những người này sẽ dễ bị ma che mắt làm cho họ nhìn thấy mọi thứ khác với thực tế.”
“Nếu đây chỉ là trò đùa thì còn có thể tạm chấp nhận nhưng nếu muốn hại người thì rất nguy hiểm! Ví dụ: Dù đèn giao thông là xanh, xe cộ đang lưu thông qua lại rất nhanh nhưng nếu bị che mắt… Có thể bị đụng xe dẫn đến tử vong."
 
Chương 16


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư




Lâm Vũ Tư cái hiểu cái không: "Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?"
[Nếu không làm gì được, liệu cô ấy có chết không?]
Lục Kiến Vi nói: "Có hai cách: Một là chờ đến tối chúng ta lại đến, hai là tìm xem cửa vào của thẩm mỹ viện đó ở đâu?"
Chờ tới tối có một điểm không tốt, đó là địa bàn của người khác, càng kéo dài vào đêm càng có lợi cho ma quỷ.

Cô bắt tay chuẩn bị tìm cửa ra vào cửa thẩm mỹ viện.

Thời tiết nóng bức có một điểm tốt, đó là Lục Kiến Vi có thể cảm nhận rõ ràng hơn về địa hình xung quanh.

Thẩm mỹ viện nằm ở cuối con hẻm cũ, cửa chính đối diện với đầu hẻm! Phía sau là khu vực nhà cũ đang trong quá trình phá dỡ.

Chỉ là vào mùa hè, đội ngũ thi công đã ngừng làm việc.

Lục Kiến Vi đang kiểm tra một số thứ trên mặt đất.

Lâm Vũ Tư vừa đi theo Lục Kiến Vi, vừa che ô cho cô và hỏi: “Kiến Vi! Sao cậu không đổ mồ hôi nhỉ? Che ô cũng như không.”
Lục Kiến Vi ngồi xổm xuống và trả lời: “Vì tớ có thể chất đặc biệt.”
Cô nhặt một ít đất lên nếm thử… Vị tanh của máu đặc biệt rõ ràng nhưng đất xung quanh điểm này lại hoàn toàn bình thường.

Lục Kiến Vi thở phào nhẹ nhõm! Cuối cùng cũng tìm ra cửa ở đâu rồi.

Lâm Vũ Tư thấy Lục Kiến Vi từ túi xách lấy cái gì đó! Sau đó vẽ lên mặt đất… Không lâu sau, một trận đồ kỳ lạ xuất hiện.

Đúng lúc Lâm Vũ Tư muốn hỏi thì mặt đất bắt đầu rung chuyển.

Lục Kiến Vi vỗ tay đứng dậy.

Khu vực mà cô vẽ trận đồ bắt đầu nứt ra, chất lỏng màu đỏ tối bắt đầu phun ra từ khe nứt, làm cho mùi tanh của máu trở nên rõ ràng hơn.

Không mất nhiều thời gian, trận đồ kia đã hoàn toàn bị nhiễm màu đỏ của máu.

“Kiến Vi! Nhìn kìa!” Lâm Vũ Tư run rẩy gọi Lục Kiến Vi và chỉ về phía trước.

Họ đang ở khu vực nhà cũ nên đây là phía sau thẩm mỹ viện! Vừa nãy còn là một bức tường nhưng hiện tại xuất hiện trước mặt hai người là cửa chính của thẩm mỹ viện.

[Không phải cửa chính ở cuối hẻm sao?] Lâm Vũ Tư tự hỏi.

Lục Kiến Vi bảo: “Vũ Tư! Chúng ta đi vào thôi.”
Cánh cửa này trông giống hệt như trong hình ảnh trên poster quảng cáo phía sau bàn lễ tân, poster mà họ đã chú ý ngay từ khi bước vào.

Cho đến khi cả hai bước vào thẩm mỹ viện Thiểm Dạ, không hề có bóng người nào xuất hiện.

Ngay khi Lâm Vũ Tư bước vào, cô ấy cảm nhận được một làn không khí lạnh! Ban đầu cô ấy nghĩ đó là do điều hòa nhưng cửa lớn của thẩm mỹ viện Thiểm Dạ đang mở rộng, máy lạnh không thể có tác dụng lớn như vậy được.

Lục Kiến Vi nhìn quanh môi trường xung quanh.

Có sự chênh lệch lớn so với thẩm mỹ viện bình thường mà cô đã biết, điều này khiến Lục Kiến Vi cảm thấy khó chịu.

Cô có thể chất đặc biệt! Sư phụ của cô từng nói âm khí và quỷ khí sẽ ảnh hưởng đến cô.

Đột nhiên, Lâm Vũ Tư liếc nhìn góc tường liền đứng hình.

Trên tường của cửa hàng này treo đầy hình ảnh của những phụ nữ xinh đẹp, có người phun mày, có người phun môi, rất đẹp và cuốn hút.

không những thế… Lâm Vũ Tư cảm thấy những đôi mắt kia đang nhìn cô ấy!
Lâm Vũ Tư thở hổn hển, kéo tay Lục Kiến Vi, thấp giọng: “Kiến Vi! Cậu xem hình trên tường kìa! Có gì không ổn phải không?”
Lục Kiến Vi quay mặt lại nhìn.
 
Chương 17


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

/images/2024-0308.gif


Trên tường bên trái có rất nhiều poster, đôi mắt to tròn như đôi mắt của người thật, kết hợp với màu sắc, dường như muốn nhảy ra khỏi tấm hình, khiến người ta sởn gai ốc.
Cô ấy vừa muốn chuyển hướng nhìn thì thấy đôi mắt đó đột nhiên di chuyển, đôi mắt đen tối quay đều đều, chằm chằm nhìn họ.
Rõ ràng là đang cười...!Nụ cười vui sướng khi người gặp họa.
Ánh mắt của Lục Kiến Vi đột nhiên trở nên sắc bén: “Cậu đứng yên đó cho tớ.”
Lâm Vũ Tư lúc này đã hoàn toàn mất phương hướng nên cô ấy hoàn toàn nghe theo lời cô, và đứng yên bên cạnh cô .
Lục Kiến Vi suy nghĩ một chút...!Cuối cùng, cô quyết định quay lại, chuẩn bị tìm cái khác trước! Nhưng khi hai người họ quay lại thì cửa lớn đột nhiên biến mất...!Biến trở thành lại thành một bức tường chắn trước mặt cả hai.
Lâm Vũ Tư nghẹn họng nhìn trân trối
Lục Kiến Vi nói: “Quả nhiên có người đang làm trò quỷ.” Không rõ người xăm môi cho Lâm Vũ Tư đã sử dụng loại mực xăm nào.
Tim Lâm Vũ Tư đập mạnh! Cô ấy nhìn xung quanh, hỏi: "Nhân viên viện thẩm mỹ lúc trước đi đâu rồi? Phải gọi bọn họ ra để hỏi rõ."
Lục Kiến Vi đã sớm nhận ra họ biến mất, trả lời: "Hiện tại, chúng ta và họ như đang ở trong hai không gian song song, xuất hiện cùng một lúc nhưng không thể thấy nhau."
Cô lấy điện thoại ra truy cập vào nhóm WeChat "Âm Dương".
Trong bài đăng về "Thẩm mỹ viện Thiểm Dạ", có thể thấy poster quảng cáo ở phía sau bàn tiếp tân tỏa ra ánh sáng vàng.
Lục Kiến Vi tắt điện thoại.
Thông thường, poster của các viện thẩm mỹ sẽ hiển thị toàn bộ khuôn mặt nhưng ở đây chỉ có các ngũ quan.

Ví dụ, poster gần cửa chỉ hiển thị đôi mắt.
Bây giờ có một số cặp mắt trong poster đang chớp liên tục.
Theo sự di chuyển của poster mắt, poster có môi cũng bắt đầu di chuyển… Đồng thời, những poster môi cũng thi nhau mở miệng, phát ra những âm thanh chói tai.
Lâm Vũ Tư không chịu nổi, đưa tay bịt tai.

Cô ấy thấy Lục Kiến Vi dường như muốn tiếp tục đi về phía bức tường nên nhanh chóng cảnh báo: "Đừng qua đó! Nguy hiểm lắm."
Lục Kiến Vi mỉm cười an ủi: "Cậu cứ ngoan ngoãn ở đây đi."
Những đôi mắt và miệng trên poster liên tục di chuyển và nói những điều khó hiểu, tạo nên tiếng ồn khó chịu.
Bảy tám cái miệng ở cùng một chỗ giống như cái chợ.
Lục Kiến Vi quát: "Im miệng đi."
[…]
"Các người có thể yên lặng một chút được không?" Cô tiến lên gõ vào tường.
Cái miệng ngay trước mặt Lục Kiến Vi mị hoặc nói: "Cô không thể cướp mất quyền nói chuyện của tôi đâu! Nếu không, tôi sẽ cắn cô đấy!"
Lâm Vũ Tư trông có vẻ bối rối.
Lục Kiến Vi bảo: “Đây là do ngươi tự mình tìm chết!”
Cô ấy rút con dao âm dương, vẽ vòng tròn trên tường… Khi nét cuối cùng hoàn thành, viên gạch rơi xuống, cái miệng kia cũng rơi xuống đất.
Thanh âm rầu rĩ truyền đến: “Aiyo aiyo! Cô còn là người không vậy?”
Lục Kiến Vi không quan tâm đến nó, cúi đầu thì phát hiện âm khí xung quanh đang chậm rãi tụ lại trên thanh đao.
Cô bất động lau thân dao, ánh sáng bạc thoáng hiện lên giữa màu đen tối: “Nếu còn nói luyên thuyên, kết cục sẽ giống nó.”
Những cái miệng khác thực sự trở nên yên lặng.
Một lúc sau, thấy Lục Kiến Vi không có hành động, chúng lại bắt đầu luyên thuyên nhưng lần này, chúng chỉ dám lẩm bẩm… Vậy mà Lâm Vũ Tư cảm nhận được một loại oán giận.
Cô ấy nhìn Lục Kiến Vi… Bỗng nhiên cảm thấy [Hình như bạn cùng phòng của tôi rất mạnh mẽ.]
Lục Kiến Vi cúi xuống nhặt viên đá…


 
Chương 18


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Cái miệng kia phàn nàn: “Nhanh chóng đặt tôi lại chỗ cũ! Khuôn mặt tôi không thể thiếu miệng được…”
Cô không để tâm buông tay làm viên đá rơi xuống… Bụi đất bắn tung tóe.

Cái miệng trên mặt đất vặn vẹo… Cuối cùng không thể khép lại, hoảng loạn la lớn: “Miệng tôi! Cô làm hỏng rồi! Phải bồi thường cho tôi! ”
Lục Kiến Vi lạnh lùng: “Không có tiền.”
Cái miệng kia nức nở: “Cô chính là ma quỷ!”
Lục Kiến Vi tỏ ra bình tĩnh.

Cái miệng kia la lớn: “Tôi thật đáng thương, trên có mũi, dưới có cằm… Lại còn phải chịu trách nhiệm nói chuyện! Sao cô lại làm méo miệng tôi vậy…”
Ngoại trừ tiếng khóc của nó, thẩm mỹ viện Thiểm Dạ coi như khá yên tĩnh.

Lục Kiến Vi cảm nhận được sức ảnh hưởng khá tốt! Cô cảm thấy rất hài lòng.

Cô cất thanh đao âm dương, đi dạo trong thẩm mỹ viện một vòng! Càng nhìn càng thấy có điều gì đó không ổn.

Gần Lục Kiến Vi nhất là một tấm poster có cái miệng! Ban đầu đang nói chuyện linh tinh nhưng cảm nhận được cô đến gần thì nó im bặt.

Nó không muốn bị gỡ xuống.

Lục Kiến Vi nhanh chóng xé tấm poster ra.

Thứ phía sau tấm poster hiện ra! Lâm Vũ Tư lại gần để nhìn kỹ hơn… Cô ấy suýt chút nữa đã kêu lên vì sợ hãi.

Ai cũng không ngờ phía sau tường lại có một khuôn mặt!
Khuôn mặt đó vô cùng sống động.

Khi thấy poster bị xé, đôi mắt nó tròn xoe, nhìn họ với vẻ oán trách.

Tuy nhiên, cái miệng kia vì e sợ Lục Kiến Vi nên vẫn không dám mở miệng.

Lục Kiến Vi dùng ngón tay chà nhẹ vào tấm poster, cảm thấy rùng mình.

Lâm Vũ Tư nhận ra sự bất ổn trên khuôn mặt cô, hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Lục Kiến Vi trả lời: “Tấm poster này được làm từ da người.”
Nghe điều đó, đồng tử của Lâm Vũ Tư co rúm lại.

Cô ấy từ trước tới giờ chỉ biết đến những câu chuyện về da người qua tiểu thuyết hay qua những bộ phim nhưng chưa từng nghĩ sẽ nhìn thấy ngoài đời thực.

Lục Kiến Vi giơ tấm poster, trên đó có một lỗ hổng, chính là chỗ của cái miệng lúc trước.

Từ xưa tới nay, những thứ làm từ da người thường được sử dụng với mục đích xấu xa, nổi tiếng nhất có lẽ là đèn lồng da người và trống da người.

Tuy nhiên, nếu được sử dụng đúng cách, chúng cũng có thể trở thành pháp khí vô cùng mạnh mẽ.

Xuất Vân Quan chủ yếu sử dụng phù chú! Đồng thời cũng coi thường những pháp thuật tà ác này nên Lục Kiến Vi không sử dụng… Nhưng cô cũng đã từng thấy.

Lục Kiến Vi nhíu mày, trực tiếp xé bỏ những tấm poster khác, hóa ra trên bức tường sau mỗi tấm poster đều có một khuôn mặt kỳ quái.

Những khuôn mặt này phẳng lì như tờ giấy, có vẻ như có thể nhìn thấy từng đường gân cơ, giống như là khuôn mặt sau khi được lột da.

Chúng hòa mình hoàn toàn vào bức tường, với các đặc điểm sống động, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Lục Kiến Vi, miệng rộng mở to, tràn ngập ác ý.

Đôi mắt và đôi môi mà hai người họ đã thấy chuyển động trước đó! Thực tế là do những khuôn mặt này đang chuyển động, hoàn toàn không phải là ảo giác.

Khuôn mặt nằm sau tấm poster vừa bị Lục Kiến Vi xé cũng có một khuôn mặt, chỉ là bây giờ thiếu mất miệng… Nơi đó bây giờ trở thành một lỗ lớn.

Lục Kiến Vi bất ngờ quay đầu sang: “Các người đang nhìn tôi à?”
Lúc trước, khuôn mặt này chỉ mới lộ ra đôi mắt! Bây giờ toàn bộ khuôn mặt lộ diện, trông khá thanh tú.

Nghe cô hỏi nó mở to cái miệng đáp lời: “Tôi không có nhìn chằm chằm vào cô…”
Lục Kiến Vi gật đầu, hỏi: “Các người trước đây đã ở đây rồi phải không?”
 
Chương 19


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi Ngư



Không ai đáp lời cô ! Ngược lại, một trong những khuôn mặt kia bắt đầu chuyển động liên tục, đôi mắt tràn đầy ác tính.

Lục Kiến Vi nhanh chóng dán một tờ bùa lên khuôn mặt kỳ quái đó.

Vừa dán lên, lá bùa đã bám chặt lên làm cho nó phát ra tiếng la thảm thiết… Đôi mắt trợn trắng, cả khuôn mặt biến dạng.

Mùi khét đen bắt đầu lan tỏa, có vật gì đó rơi liên hồi xuống mặt đất.

Một lúc sau, tiếng la thảm thiết biến mất, chỉ còn sót lại trên tường đường viền của khuôn mặt đó… Dần dần, phần tường đó trở lại bình thường.

Tất cả những khuôn mặt còn lại trở nên hoảng loạn, bắt đầu có hiện tượng muốn thoát ra khỏi bức tường.

Lúc này, Lục Kiến Vi lấy ra một lá bùa khác! Những khuôn mặt trước đó đã nhô ra một phần bỗng nhiên lặng lẽ rút trở lại, tựa như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Thật đáng sợ! Cô gái này quả thực đáng sợ.

Lục Kiến Vi không có ý định dán, chỉ cầm lên để đe dọa chúng, rồi nói: “Bây giờ hãy trả lời câu hỏi của tôi.”
Cái môi kia phát ra tiếng cười khinh bỉ.

Lục Kiến Vi cúi xuống nhặt nó lên, chuẩn bị làm điều gì đó.

Bỗng nhiên, cô cảm nhận một sự bất an… Quay đầu lại thấy Lâm Vũ Tư đang từ từ tiến về phía bức tường.

Cô ấy cúi đầu, mái tóc dài che khuôn mặt.

Trong lúc di chuyển, từ chỗ Lâm Vũ Tư vẫn gián đoạn phát ra tiếng cười kỳ quái.

Lục Kiến Vi nhanh chóng túm lấy Lâm Vũ Tư làm cô ấy trượt chân, tóc rối bời, máu từ môi chảy ra, rơi xuống đất.

Lâm Vũ Tư bắt đầu vùng vẫy.

Lục Kiến Vi nhìn vào ánh mắt vô hồn của Lâm Vũ Tư và nhận ra cô ấy đã bị mê hoặc.

Những đôi môi trên tường dường như đã đạt được điều mình muốn thấy mà không khỏi mừng thầm! Nhưng vì có Lục Kiến Vi ở đó nên bọn chúng không cố gắng giữ im lặng.

Khuôn mặt của Lâm Vũ Tư bắt đầu biến đổi….

Có vẻ như có một khuôn mặt khác đang cố gắng thoát ra từ bên trong, với những đường nét kỳ lạ.

Lục Kiến Vi dán lên trán Lâm Vũ Tư một lá bùa.

Cô ấy rùng mình một lại rồi tỉnh lại… Phát hiện mặt mình gần sát với mặt quỷ… Vội hét ầm lên và lùi lại.

Lâm Vũ Tư buồn bã hỏi: “Chuyện gì vậy? Sao tớ lại trở nên như thế này?”
Cô ấy tự hỏi liệu khuôn mặt của mình có bị dán lên bức tường phía trước hay không?!
Nghĩ đến điều này, Lâm Vũ Tư càng thêm sợ hãi.

Lục Kiến Vi nói: “Cậu đã bị mê hoặc rồi.”
Cái môi kia mỉa mai, lặp lại: “Đúng vậy! Cô ấy sẽ sớm trở nên giống tôi thôi… Hahaha…”
Lục Kiến Vi nói: “Cậu đừng làm phiền tớ nữa! Như vậy sẽ làm tớ mất tập trung”
Cái môi kia nhếch mép cười khinh bỉ.

Lâm Vũ Tư vẫn cố chấp lay Lục Kiến Vi, vừa hét vừa chỉ tay: “Nhìn lên tường kìa.”
Lục Kiến Vi đưa mắt theo hương chỉ tay cô ấy…
Trên bức tường, vị trí khuôn mặt ma quái bị Lục Kiến Vi xóa đi trước đó lại xuất hiện một khuôn mặt khác! Khuôn mặt này có vẻ mới được vẽ lên, với đôi mắt và đôi môi đều đang khép lại.

Điều này làm Lâm Vũ Tư sởn tóc gáy…Rõ ràng đó là khuôn mặt của cô ấy.

Tuy nhiên, khuôn mặt này vẫn chưa hình thành hoàn chỉnh! Đặc biệt là phần môi, chỉ mới được vẽ sơ bộ thì đột ngột dừng lại.

Lâm Vũ Tư không khỏi tưởng tượng khuôn mặt của mình bị xé ra! Sau đó được dán lên tường, chìm dưới lớp áp phích.

Rồi cô ấy sẽ chung số phận với những khuôn mặt kia!
Lục Kiến Vi suy nghĩ một lát… Sau đó đặt cái môi kia về vị trí ban đầu làm nó mỉm cười hạnh phúc.

Những khuôn mặt trên tường giờ đây đã hoàn toàn mất đi hình dáng ban đầu, chỉ còn lại một số đặc điểm nhận dạng khuôn mặt nhưng chúng không hề xấu xí.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top