Cập nhật mới

Dịch Hệ Thống Thăng Cấp Toàn Năng

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: Ngươi là Tông Sư


Sau khi gọi ra trước mắt hắn là một chiếc xe Lamborghini màu đen,không giống như ở trong các bộ phim có hình thù kì dị, hắn cũng không quan tâm lắm về ngoại hình của chiếc xe mà ngồi thẳng lên xe mà đi.

Khoảng tầm sau 10 phút thì hắn đến nơi, hắn cũng phải ngưỡng mộ tốc độ của chiếc xe này, bình thường khi mà hắn đi chiếc xe Lamborghini bình thường phải tầm nửa tiếng trở lên mới đến,đấy là còn dùng hết tốc độ. Nhưng đằng này khi lái chiếc xe batman thì có thể coi là hắn vẫn còn chưa xử dụng hết tối đa tốc độ.

Sau một lúc hắn chuẩn bị xuống xe,nhưng hắn đâu biết từ lúc hắn đến đã thu hút được nhiều ánh mắt của mọi người, tiếng nghị luận vang lên.

"Này ai lái chiếc xe kia vậy nhìn đẹp quá "

"Chiếc xe này hình như là một chiếc Lamborghini đặt riêng thì phải "

"Lamborghini bình thường đặt riêng cũng đâu có đẹp như vậy ngươi không nói nhầm đi"

...........

Với những tiếng bàn tán của mọi người hắn cũng không có để ý lắm, nếu như hắn biết mọi người nói chiếc xe của hắn là chiếc xe đặt riêng chẳng biết hắn sẽ có suy nghĩ gì,phải biết đây là chiếc xe của batman á thậm chí giá trị còn có thể cao gấp trăm lần chiếc xe lamborghini bình thường.

Mọi người lúc này vẫn còn chú ý về phía chiếc xe,thấy phía cửa xe dị động chuẩn bị mở ra thì tiếng nghị luận mới kết thúc, mà chăm chú nhìn về phía chiếc xe.

Làm mọi người ngạc nhiên là người xuống không phải ai khác mà là Lạc Tiêu, nhưng lần này thì không giống như bọn hắn tưởng tượng khi xem clip trên mạng.

Sau khi hắn xuống xe mọi người mới nhìn kĩ về bộ đồ mà Lạc Tiêu đang mặc, phải biết rằng sau khi hắn mặc đủ bộ đồ Lưỡng long với lại cộng thêm áo choàng may mắn cùng với xe batman thì mị lực của hắn đã đạt đến trên 200.

Giờ Lạc Tiêu mới chú ý về ánh mắt của mọi người, làm hắn kì quái là mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía hắn.Một vài thiếu nữ ánh mắt như hổ rình mồi,hận không thể đem hắn ăn vậy.

"Lạc Tiêu "

Lúc này mới có tiếng gọi vang lên phá vỡ cục diện này.Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc Lạc Tiêu liền quay người lại xem.

Đúng vậy người đến không phải ai khác mà là Tiêu Dao,nhưng lần này có một sự thay đổi là sau lưng Tiêu Dao có một người đàn ông trung niên tầm 40-50 tuổi, lòng hắn không khỏi suy nghĩ "cái này không nhẽ lại là gia gia của mình " nhưng ý nghĩ này hiện lên liền bị hắn bác bỏ, phải biết bố của hắn lúc còn sống liền cũng phải tầm 40 tuổi rồi.

Đang trong cơn suy nghĩ thì người đàn ông trung niên kia động thủ làm hắn tỉnh lại.

Hắn thấy người đàn ông này tung lên một chiêu nhìn như một con hổ vậy, dũng mãnh, mạnh mẽ.

Nhưng khi qua mắt của Lạc Tiêu hắn cũng không cảm thấy một chút áp lực nào, thậm chí hắn còn chẳng thèm thủ thế.

Nói đùa chứ sau khi Lạc Tiêu mặc bộ đồ Lưỡng long này vào hắn cũng đã chẳng khác gì một người được đúc bằng thép, có thể miễn nhiễm với tất cả vũ khí cận chiến.

Khi thấy người đàn ông trung niên đến trước mặt hắn, hắn mới bắt đầu đánh ra một chiêu, một chiêu này qua mắt mọi người xung quanh chỉ như là một cái vẩy tay hời hợt nhưng đâu có biết rằng người đàn ông trung niên sau khi dính chiêu đấy chịu phải tổn thương như thế nào.

Dính chiêu của Lạc Tiêu người đàn ông trung niên người không tự chủ được mà bay ra ngoài nằm trên mặt đất, vẻ mặt mộng bức.

Một bên Tiêu Dao đứng xem vội vàng chạy về phía người đàn ông trung niên đỡ dậy nói "gia gia người không sao chứ "

Lạc Tiêu sau khi nghe vậy khuôn mặt nghi hoặc nói:"gia gia?"

Người đàn ông trung niên được Tiêu Dao đỡ dậy nghỉ một lúc vết thương mới bớt đau đi về phía Lạc Tiêu nói:

"Tiểu Tử này không ngờ ngươi lại gia tay với gia gia ngươi mạnh như vậy"

Tuy người đàn ông trung niên nói như vậy nhưng trong giọng nói lại không có một tia giận giữ mà lại xen lẫn sự vui vẻ.

Lạc Tiêu sau khi nghe thấy người đàn ông trung niên nói vậy tay gãi đầu miệng khẽ cười nói:"gia gia cái này ta thực sự không biết á với lại chiêu lúc nãy ta dùng còn chưa phát huy được một phần công lực "

Người đàn ông trung niên sau khi nghe Lạc Tiêu nói thì mới nghi hoặc hỏi:"ngươi lại là tông sư"

Lạc Tiêu nghe vậy khẽ Lắc đầu, một bên người đàn ông trung niên thấy Lạc Tiêu như vậy mới suy nghĩ là mình nghĩ nhầm, phải biết mấy người đạt tông sư ở mức độ võ thuật đều là lão gia hỏa tính tình cổ quái hết.

"Nói thật ta võ thuật đã không phải là mức độ tông sư rồi, chính xác thì ta đã đạt đến mức độ đại tông sư "Lạc Tiêu mặt không có biểu tình nói.

"Phốc "

Nghe Lạc Tiêu câu nói tiếp theo làm người đàn ông trung niên xuýt chút nữa thì ngất đi,Lạc Tiêu không biết nhưng sao hắn lại không biết, phải biết đạt đến mức độ tông sư là đã khai tông lập phái được rồi còn nguyên về phần sức mạnh có thể lấy sức một người phá tan một cái máy bay mà giờ đây lại nghe cháu của hắn nói đã đạt đến mức độ đại Tong sư làm hắn không tiếp thu nổi, phải biết mức độ đấy chỉ có trong sử sách mới có ghi đến mà không có cái nào là không lấy sức 1 người địch vạn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: Chân tướng


Lạc Tiêu nhìn người đàn ông trung niên ánh mắt khẽ động khuôn mặt nghi ngờ hỏi:

"Gia gia ngươi bên trong người có bệnh"

Người đàn ông trung niên nghe Lạc Tiêu nói vậy mới tỉnh lại khuôn mặt ngạc nhiên nhìn Lạc Tiêu,sau khi ổn định lại tầm thần khẽ thở dài mở miệng nói:

"Hazzz....truyện này ngươi đã biết thì ta cũng không dấu ngươi nữa".

Lạc Tiêu nghe thấy người đàn ông trung niên nói như vậy mới nghi hoặc hỏi:

"Gia gia truyện này tóm lại là như thế nào chẳng lẽ lại có liên quan gì đến phụ thân của ta"

Người đàn ông trung niên im lặng một lúc mới bắt đầu mở miệng nói:

"Truyện này phải kể lại khoảng thời gian 7 năm trước, truyện đấy cũng là lý do mà cha mẹ ngươi tạo ngộ phải ám sát khiến phải lưu lạc tại tỉnh Vĩnh Hải này "

Lạc Tiêu nghe vậy kích động trong lòng thầm nghĩ "chuyện này rốt cuộc là như thế nào lại liên quan đến chuyện cha mẹ của ta"

Người đàn ông trung niên thấy khuôn mặt Lạc Tiêu biến đổi nói:

"Chuyện này cha ngươi bảo ta không nên cho ngươi biết, vì khi ngươi biết rất sợ sẽ tìm bọn hắn báo thù"

Nói đến đây người đàn ông trung niên thở dài im lặng ngửa mặt lên trời,khuôn mặt toát lên vẻ u buồn sau tầm 10 giây ổn định lại tâm tình mới nói:

"Nhưng thấy ngươi 17 tuổi đã đạt đến trình độ đại tông sư ta cũng không dấu nữa".

Nói đến đây người đàn ông vừa đi vào trong nhạc hội vừa nói:

"Năm đó khi ngươi 10 tuổi cha ngươi tổ chức một buổi vũ hội nhằm làm lễ trưởng thành cho ngươi,lễ trưởng thành luôn có một tục lệ không thể thay đổi được,tục lệ này đã được lưu truyền từ khi gia tộc họ Dương mới thành lập".

Nói đến đây người đàn ông trung niên ngừng lại khuôn mặt biến đổi hiện lên vẻ mặt tức giận.

"Truyện này chắc chắn ngươi cũng phải biết, khi con người tu võ thì cần nhất là sức lĩnh ngộ,theo như tục lệ của gia tộc thì khi ngươi lên mười tuổi sẽ phải kiểm tra tư chất tu luyện võ,cách kiểm tra vô cùng đơn giản đó là cắt ngón tay lấy ít máu tế trời,sau khi lấy máu ngươi tế trời bầu trời khẽ biến đổi, trên trời xuất hiện từng đám mây đen sấm sét nổi lên ghép lại thành hình một con rồng".

"Một con rồng?"

Lạc Tiêu nghe vậy nghi hoặc hỏi.

"Ngươi không biết sức lĩnh ngộ chia thành bao nhiêu đẳng cấp?"

Lạc Tiêu nghe vậy lắc đầu vẻ mặt không biết.

Người đàn ông trung niên thấy Lạc Tiêu biểu hiện cũng không lộ ra vẻ ngạc nhiên nói:

"Sức lĩnh ngộ được chia ra làm 3 đẳng cấp, cấp 1 đó chính là phàm cấp với cấp này con người luyện võ có khi cả đời mới đạt được thành tựu là đại sư,cấp 2 chính là huyền cấp có thể khiến cho người luyện võ đạt đến trình độ tông sư,cấp thứ 3 đó chính là địa cấp với sức lĩnh ngộ này người tu luyện có thể tự xưng là thiên tài nếu chịu khắc khổ tu luyện có thể đạt được đến mức độ đại tông sư"

Nói xong người đàn ông trung niên quay sang nhìn Lạc Tiêu hỏi:

"Ngươi có biết sức lĩnh ngộ của ngươi là thuộc về đẳng cấp nào hay không? "

Lạc Tiêu nghe người đàn ông trung niên nói vậy mới hiểu ra trong đầu bắt đầu suy nghĩ về những lời mà người đàn ông trung niên nói, suy nghĩ một hồi Lạc Tiêu mở miệng:

"Với những gì gia gia kể thì đây có thể coi là địa cấp đi"

Người đàn ông trung niên nghe vậy khẽ lắc đầu thở dài nói.

"Nếu như ngươi là địa cấp thì cha ngươi đã không tạo ngộ phải án sát "

"Không phải địa cấp "Lạc Tiêu nghi hoặc hỏi.

Người đàn ông trung niên nghe Lạc Tiêu nói vậy khẽ gật đầu nói:"Ngươi chắc không biết ngoài ba cấp độ kia còn một cấp độ mà chỉ có trong truyền thuyết mà cấp độ này khiến cho người tu luyện có thể đạt được đến đỉnh cao võ thuật cảnh giới đó chính là võ thần được gọi là Thiên Cấp với cấp độ này người tu luyện có thể làm cho trời đất phải quỳ bái, vạn vật phải chịu hàng mà ngươi khi kiểm tra tư chất lại thuộc vào hàng Thiên Cấp "

Lạc Tiêu nghe vậy nghi hoặc nhìn người đàn ông trung niên hỏi:"nếu thế thì làm sao cha ta lại phải tạo ngộ sự truy sát? "

"Ngươi tưởng các gia tộc đối với nhau rất bình yên sao?,ngươi có biết rằng các gia tộc tuy nhìn vẻ ngoài như thế hoà hoãn nhưng bên trong thì lại cạnh tranh quyết liệt,ngươi có biết khi tư chất ngươi bị triển lộ ra bên ngoài cả gia tộc đã phải tìm cách đưa ngươi cùng gia gia ngươi chạy trốn khỏi sự truy sát sao"

Lạc Tiêu nghe nói vậy mới hiểu ra,các gia tộc khác truy sát hắn là do lo sợ về tư chất luyện võ của hắn nên kêu người truy sát hắn,với những cái này hắn cũng không có ngạc nhiên lắm, làm hắn nghi hoặc là vấn đề tại sai gia gia của hắn bị bệnh lại liên quan đến sự việc của hắn rốt cuộc hắn cũng không nhịn được nghi hoặc hỏi:

"Gia gia thế chuyện này tại sao lại liên quan đến sức khỏe của người? "
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: Ta có thể chữa


Nghe được Lạc Tiêu lời nói người đàn ông trung niên khẽ thở dài khuôn mặt u buồn ngẩng mặt lên trời nói.

"Tiêu nhi con có biết năm nay ta đã bao nhiêu tuổi rồi không? "

Nghe người đàn ông trung niên hỏi vậy Lạc Tiêu cũng không suy nghĩ mà trả lời:

"Nhìn gia gia thì năm nay mới tầm 40-50 tuổi đi"

Nhưng suy nghĩ kĩ lại Lạc Tiêu mới cảm giác có điều không đúng trong lòng nghĩ thầm "cái này gia gia mình mà tầm 40-50 tuổi thì phụ thân mình bao nhiêu tuổi à"

Suy nghĩ một chút Lạc Tiêu ánh mắt nghi hoặc chuyển sang nhìn người đàn ông trung niên.

Cảm nhận được ánh mắt của Lạc Tiêu người đàn ông trung niên cũng không có cảm giác kinh ngạc mà khẽ trả lời.

"Nói thật cho con biết đối với người tu võ thì sức sống có thể lâu hơn mọi người, ví dụ như con đạt đến cảnh giới đại tông sư có thể sống được 500 tuổi mà quá trình lão hóa sẽ diễn ra chậm hơn, như ta vậy cảnh giới võ đạo cũng chỉ đạt đến cảnh giới tông sư mà tuổi thọ của ta cũng được tăng lên đến 300 tuổi, nói thật bây giờ tuổi của ta cũng đạt đến 150 tuổi, với cảnh giới tu võ thì với việc này cũng không có chuyện gì đáng kinh ngạc"

Lạc Tiêu nghe vậy trong lòng cũng chấn kinh rồi.

Nhìn thấy Lạc Tiêu kinh ngạc như vậy người đàn ông trung niên mở miệng tiếp tục nói, nhưng trong giọng nói mang theo từng tia hối tiếc:

"Chỉ đáng tiếc năm đó ta cứu giúp phụ thân cùng ngươi nên bị nội thương nên tuổi thọ cũng bị rút ngắn, với tình này thì tầm 10 năm nữa ta sẽ chết có khi sớm hơn nên ta khi nghe thấy tin tức của phụ tử ngươi thì lóe lên một tia hi vọng nên mới gọi hôn thê của ngươi đến đây xem thử may mắn là trời không tuyệt lòng người mà "

Lạc Tiêu nghe người đàn ông trung niên nói vậy giờ triệt để chấn kinh rồi,

Gia gia hắn cảnh giới là tông sư mà còn bị nội thương thì cũng có thể suy nghĩ được rằng trận chiến kia nguy hiểm đến mức nào, nhưng sau khi nghe đến điều này hắn càng giận giữ trên người tỏa ra từng tia sát khí.

Người đàn ông trung niên cũng là một người tu võ nên cảm ứng rất chi là nhạy cảm, nhìn thấy Lạc Tiêu như vậy cũng vội vàng khuyên bảo nói.

"Lạc Tiêu với tình hình thương thế của ta,ta chỉ có một mong muốn trước khi chết có thể gặp được con là ta mừng rồi, còn vị trí thiếu chủ thì ta mong con có thể tiếp nhận "

Lạc Tiêu nghe vậy cũng lâm vào suy nghĩ, lúc này âm thanh hệ thống vang lên:

"Xin chúc mừng ký chủ thu được nhiệm vụ [ Cao siêu y thuật] nhiệm vụ yêu cầu trong vòng 5 ngày chữa khỏi cho gia gia,nhiệm vụ này là bắt buộc vì có liên quan đến nhiệm vụ [thiếu chủ Dương gia] nên ký chủ không thể từ chối, thất bại ký chủ mất đi địa vị thiếu chủ Dương gia,nhiệm vụ hoàn thành thưởng ký chủ 300 tích phân"

Đến khi âm thanh hệ thống kết thúc Lạc Tiêu cũng không có một chút do dự nữa quay lại phía người đàn ông trung niên nói:

"Gia gia cái này thương thế ta có thể trị khỏi, người không cần phải lo"

Người đàn ông trung niên nghe thấy Lạc Tiêu nói vậy khuôn mặt nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu hỏi:

"Ngươi...... Ngươi nói gì? Cái này thương thế ngươi có thể trị khỏi?"

Lạc Tiêu nghe vậy khẽ gật đầu biểu hiện sự đồng ý.

Nhưng cái biểu hiện này rơi vào mắt của người đàn ông trung niên biểu hiện ra khuôn mặt nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu.

Phải biết cái tình trạng bị thương này đã quấy nhiễu hắn mấy năm này, phải biết hắn đã đi qua bao nhiêu thầy y nổi tiếng mà không có cách nào trị khỏi tận gốc mà giờ cháu của hắn lại nói có thể trị khỏi hỏi xem có ai có thể tin tưởng được.

Lạc Tiêu nhìn thấy người đàn ông trung niên biểu hiện như này cũng không cảm thấy có gì lạ hắn khẽ mở miệng đảm bảo nói.

"Gia gia ngươi yên tâm đi mấy năm trước ta gặp được một thầy y,thầy y này nhận ta làm đệ tử nên truyền cho y thuật "

Lạc Tiêu nói như vậy cũng chỉ là lấy cớ để người đàn ông trung niên đồng ý thôi, nói đùa với trình độ y thuật tông sư thì vết thương này trong mắt hắn cũng chẳng coi là gì.

Sau khi nghe xong Lạc Tiêu nói vậy người đàn ông trung niên cũng không cảm thấy tin tưởng lắm nhưng vẫn gật đầu nói:

"Lạc Tiêu tình hình bệnh của ta, ta tự biết ngươi cũng không cần phí nhiều công sức miễn sao ảnh hưởng đến ngươi nhưng nếu ngươi đã nắm trắc như vậy thì ta cũng nên thử xem"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43: Ngươi làm sao sống được đến bây giờ?


Nghe người đàn ông trung niên nói vậy Lạc Tiêu khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng khẽ cười nói:

"Gia gia người cái này bệnh tình ta đảm bảo chỉ trong vòng 5 hôm ta chắc chắn sẽ chứa khỏi người yên tâm đi!"

Nghe Lạc Tiêu nói vậy trong lòng người đàn ông trung niên cũng hiện lên một tia tin tưởng miệng khẽ nhếch lên cười trong lòng thầm nghĩ "ta đúng là có cái tốt chất nhi".

Mà một bên Tiêu Dao nhìn thấy Lạc Tiêu cùng Dương Chấn Thiên đang mải mê nói truyện cũng không có xen vào mà khuôn mặt chăm chú nhìn về phía khuôn mặt tuấn lãng Lạc Tiêu.

"Tiêu Dao"

Lúc này một đạo âm thanh vang lên, Lạc Tiêu nghe đạo âm thanh này khẽ nhíu mày quay lại.

Đúng vậy người đến không phải ai khác đó chính là Liễu Diệc Phi. Đối với người này Lạc Tiêu không có một tia hào cảm.

Tiêu Dao nghe thấy tiếng gọi cũng quay lại khuôn mặt băng lãnh nhìn phía Liễu Diệc Phi trong giọng có từng tia ghét bỏ nói:

"Liễu Diệc Phi ngươi đến đây làm gì? "

Từ sau lần đưa Lạc Tiêu đi ăn nhà hàng Tiêu Dao đối với Liễu Diệc Phi cũng không có quá nhiều tia hào cảm,ngược lại còn ghét bỏ hẳn.

Liễu Diệc Phi nghe Tiêu Dao nghe vậy khẽ nhíu mày, hắn ánh mắt chuyển sang phía Lạc Tiêu cùng người đàn ông trung niên đứng bên cạnh khuôn mặt kì quái tay chỉ hướng Lạc Tiêu hỏi.

"Tiêu Dao cái này đây là ai?"

Đối với cái này Lạc Tiêu xác thực hắn cũng không nhận ra bởi vì Lạc Tiêu giờ khắc này khí chất đã khác với lúc hắn gặp ở nhà hàng, với lại lúc ở nhà hàng hắn cũng không có thèm nhìn thẳng Lạc Tiêu nên cũng không nhớ rõ.

Tiêu Dao lúc này định mở miệng thì Lạc Tiêu cắt lời chen vào khuôn mặt khiêu khích nói:

"Liễu Diệc Phi không phải ánh mắt ngươi bị mù hả?, ngay cả ta ngươi cũng không nhận ra,mới mấy hôm xảy ra thôi ta hỏi ngươi óc ngươi làm bằng cái gì đấy?"

Liễu Diệc Phi nghe Lạc Tiêu nói những lời này hắn mới sực nhớ ra Lạc Tiêu khuôn mặt không khỏi chầm xuống ánh mắt băng lãnh nhìn chằm chằm Lạc Tiêu.

Lạc Tiêu cảm nhận được ánh mắt của Liễu Diệc Phi khẽ nói:

"Diệc Phi ngươi cái này nhìn ta làm gì? Chẳng nhẽ ngươi thích ta,nhưng rất tiếc ta không thích con trai"

Liễu Diệc Phi nghe Lạc Tiêu nói vậy á khẩu không nói được gì. Một bên Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy không nhịn được cười.

Liễu Diệc Phi nghe Lạc Tiêu khiêu khích như vậy tức đến giận đỏ cả mặt lao thẳng lên Phía Lạc Tiêu đánh tới.

"Làm càn"

Lúc này Dương Chấn Thiên đứng một bên không nhịn được nữa mà lao lên đứng chặn giữa Lạc Tiêu đánh một quyền về phía Liễu Diệc Phi, một quyền này cũng không phải hết sức với lại tình trạng bị thương của ông nên không phát huy được toàn lực nhưng đối phó với Liễu Diệc Phi vẫn có dư sức.

Nhưng một quyền này đánh gần đến phía Liễu Diệc Phi thì một người đàn ông trung niên đi ra chặn khuôn mặt hiện lên vẻ cười giả tạo nói.

"Dương gia chủ việc này trẻ con đánh nhau cần gì phải xen vào "

Dương Chấn Thiên nghe thấy giọng nói này khuôn mặt khẽ biến giọng nói từng tia tức giận phun ra.

"Liễu gia chủ việc này ngươi nên hướng về phía chất nhi của ta bồi tội nếu không.... "

Không để Dương Chấn Thiên nói hết câu Liễu gia chủ giọng nói từng tia uy hiếp cùng xem thường nói ra:

"Nếu không thì sao ngươi giỏi lên á,đừng tưởng rằng ta còn không biết thương thế của ngươi,ngươi bây giờ ngay cả ta còn không đánh nổi bắt ta bồi tội ngươi giỏi thử làm á"

Dương Chấn Thiên nghe vậy mặt nổi lên từng tia gân xanh chuẩn bị lao lên đánh thì Lạc Tiêu ngăn lại khẽ nói:

"Gia gia cái này chó dại người không nên cùng nó so đo mọi người nhìn vào tưởng chúng ta cùng một loại thì không có hay"

"Phốc "

Dương Chấn Thiên cùng Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy không có nhịn được cười,nói ra.

"Tiêu Nhi ngươi nói cái này cũng đúng chúng ta không cùng chó so đo".

Một bên Liễu gia chủ bị Lạc Tiêu nói vậy tức giận,trên người máu sôi lên tí phun ra một ngụm huyết mắt gắt gao nhìn Lạc Tiêu.

"Ngươi nói ai là chó"

Lạc Tiêu nghe thấy Liễu gia chủ nói vậy không khỏi hiện lên vẻ nghi hoặc hỏi:

"Ngươi cùng hắn không phải tai điếc chứ, ngay cả lời ta nói cũng không nghe cho rõ,ngươi làm chó sao sống được đến tận bây giờ vậy? "
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44: Giờ đến lượt ta á


Liễu gia chủ sau khi nghe Lạc Tiêu lời nói không tự chủ được mà lao lên, tay vận dụng một loại công pháp tay như vuốt hổ tiến về phía Lạc Tiêu đánh tới.

"Cẩn thận"

Một bên Tiêu Dao cùng Dương Chấn Thiên thấy thế vội hô to lên một tiếng.

Lạc Tiêu nghe thấy tiếng hô của Tiêu Dao cùng Dương Chấn Thiên miệng khẽ nhếch lên cười,đứng yên một chỗ cho Liễu gia chủ đánh.

Một bên Liễu Diệc Phi thấy Lạc Tiêu không cử động tưởng Lạc Tiêu bị dọa đến nỗi không dám động đậy mặt hiện lên vẻ cười lạnh trong lòng suy nghĩ "Lạc Tiêu ngươi chết chắc rồi "

Tiêu Dao cùng Dương Chấn Thiên mặt không khỏi biến sắc trong lòng lo lắng Lạc Tiêu.

"Oành"

Đúng lúc này cú đấm của Liễu gia chủ đánh thẳng vào người Lạc Tiêu một tiếng vang kêu lên.

Động tĩnh này thu hút không ít ánh mắt của khán giả đang đứng bên ngoài lại xem tiếng nghị luận vang lên.

"Này ở đây có truyện gì vậy? "

"Kia có phải Liễu Diệc Phi không sao hắn lại ở đây, còn người đàn ông trung niên kia hình như là Liễu gia chủ phải không "

"Ngươi nói đúng hình như kia là Liễu Diệc Phi cùng Liễu Gia Chủ,nhưng cậu thanh niên đứng ở kia là ai"

Nghe tiếng nói mọi người ánh mắt đều tập trung ở Lạc Tiêu trên thân,bỗng có người thiếu nữ tầm 17-18 tuổi hô lên.

"Này kia chẳng phải là cậu thiếu niên tên Dương thiếu đợt trước tại nhà hàng của Liễu Diệc Phi so đấu âm nhạc cùng trù nghệ sao?"

"Ngươi nói đúng nhưng tại sao Liễu gia chủ lại làm động tác như thế ngắm vào hắn"

"A...ngươi thấy không hình như kia là một động tác võ thuật thì phải là môn võ học bí truyền [Sư hổ long trảo thủ] thì phải.

Đúng như tên gọi [ Sư hổ long trảo thủ] là một môn võ học đã được truyền từ đời này sang đời khác của Liễu gia,sở hữu một tư thế tấn công cùng cách né tránh uyển chuyển nên cũng được coi là có tiếng trong thế giới ngầm.

Mọi người nghe người đàn ông trung niên nói vậy mặt đều biến sắc,hôm nay nhạc hội cũng tập trung toàn những người có thế lực nên những người này nhìn thấy Liễu gia chủ sử dụng động tác võ thuật cũng không phải xa lạ.

Nhưng làm mọi người ngạc nhiên thời điểm đó là Lạc Tiêu dính một chiêu kia người không có lui lại nửa bước mà vẫn đứng vững như kim thạch một dạng.

Lạc Tiêu trong lòng mừng thầm suy nghĩ " cái này đồ lưỡng long đúng là đồ tốt mà không những không làm cho mình bị thương lại còn triệt tiêu lực công kích"

Liễu gia chủ một bên thấy Lạc Tiêu vẫn đứng vững sau khi dính một chiêu kia mặt không khỏi biến sắc ngơ ngác nhìn Lạc Tiêu,thấy Lạc Tiêu không sao giọng hoảng sợ nói:

"Cái này không thể nào ngươi tại sao lại không có bị thương"

Lạc Tiêu thấy Liễu gia chủ một mặt mộng ép,khuôn mặt khinh thường giọng khinh bỉ,vang lên cười nói:

"Ha.....ha cái này Liễu gia chủ Sư hổ long trảo thủ cảm giác ra chiêu làm sao lại giống như một con mèo hen một dạng vậy,ngươi tóm lại là chó dại hay là mèo hen vậy "

Mọi người vây xem nhìn Lạc Tiêu vẫn đứng vững trong lòng không khỏi cảm thấy quái lạ, tiếng nghị luận vang lên.

"Này ngươi nói cái này mà là Sư hổ long trảo thủ hả sao ta thấy giống con mèo hen một dạng "

"Ha.....ha Liễu gia chủ tựa hồ Sư hổ long trảo thủ không có mạnh như lời đồn á"

.........

Một bên Tiêu Dao cùng Dương Chấn Thiên thấy Lạc Tiêu vẫn đứng vững một mặt ngơ ngác nhìn Lạc Tiêu trong lòng mới buông xuống một tia lo lắng trong lòng suy nghĩ "hắn tại sao có thể có được một thân thể mạnh như vậy "

Nói đùa Lạc Tiêu sở dĩ có thể chặn được một chiêu này là do cơ thể đã được qua hệ thống cường hóa cộng thêm một bộ trang bị lưỡng long nên có thể dễ dàng chăn được một chiêu này,chứ người thường mà dính chiêu này của Liễu gia chủ đừng nói là có thể đỡ mà có thể gãy toàn bộ xương.

Lạc Tiêu nhìn về phía Liễu gia chủ một bộ mặt vẫn không có tin tưởng giọng trào phúng nói:

"Liễu gia chủ cái này công pháp ngươi đánh đủ rồi hả giờ chắc đến lượt ta ra tay á"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45: Đập con muỗi


MChương 45

Lạc Tiêu vừa nói dứt câu thân hình khẽ động,cánh tay khẽ nâng lên bàn chân bắt đầu thi triển nội kình của cảnh giới đại tông sư đến trước mặt Liễu gia chủ.

Một bên Liễu gia chủ chỉ nhìn thấy Lạc Tiêu thân hình quỷ dị rồi biến mất còn lưu lại một tia tàn ảnh, không kịp phản ứng thì Lạc Tiêu đã đến ngay trước mặt hắn,khuôn mặt hiện lên vẻ hoảng sợ cùng nghi hoặc,miệng lắp bắp kêu lên.

"Ngươi.....ngươi....là..... "

Không kịp nói hết câu thì âm thanh kêu lên.

"Ba"

Liễu gia chủ tay che khuôn mặt,thân hình bay ra xa cho đến khi chạm vào bức tường mới dừng lại, cả người dính thẳng lên bức tường.

Lạc Tiêu phủi phủi tay miệng khẽ nhếch lên, giọng tiếu dung khẽ nói.

"Ôi thật xin lỗi đang đập con muỗi không để ý mong Liễu gia chủ thứ lỗi "

Một bên Tiêu Dao cùng Dương Chấn Thiên trong lòng khẽ chửi"Mẹ nó ở đây cũng không có con muỗi nào á"nhưng suy nghĩ là suy nghĩ cũng không có nói ra lời, mà tâm tình khi nhìn thấy Liễu gia chủ tay che mặt mà dính lên tường thì mười phần thoải mái.

Liễu gia chủ giờ đang dính trên tường mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin,khuôn mặt hiện tại đã in dấu 5 vết tay giọng run rẩy nói:

"Ngươi.....Ngươi....."

Á khẩu nửa ngày Liễu gia chủ vẫn không có nói ra lời, mà ánh mắt hiện lên vẻ oán hận con ngươi đỏ chót như máu, thân hình bắt đầu bật ra ngoài tường mà lao về phía Lạc Tiêu.

Lạc Tiêu thấy vậy khuôn mặt hiện lên một vòng quỷ dị nụ cười mà người xung quanh nhìn thấy nụ cười này mà lạnh cả sống lưng.

Không đợi Liễu gia chủ bật đến phía mình, Lạc Tiêu lại bắt đầu vận dụng nội kình mà tránh thoát khỏi khu vực ấy, Liễu gia chủ sau khi bật đến nơi thì Lạc Tiêu đã biến mất mà xuất hiện ở sau lưng hắn giọng vẫn mang từng tia bình thản khẽ nói.

"Liễu gia chủ ngươi cái này thật là không có đúng sai đi,ta giúp ngươi đập muỗi sao không nói tiếng cảm ơn trái lại còn lao vào đây, haizzzz...thật mà mất mặt mà chẳng trách da mặt ngươi dày như thế làm lúc ta đập con muỗi mà tê cả bàn tay"

Liễu gia chủ nghe Lạc Tiêu lời nói tí phun ra một ngụm máu tươi,trong lòng chửi ầm lên"đập muỗi con mẹ ngươi".Hắn quay lưng lại nhưng làm hắn bất ngờ là Lạc Tiêu cánh tay khẽ động đón chào hắn là một phát tát in trên mặt hắn tiếng kêu giòn giã vang lên.

"Ba"

Liễu gia chủ con người lần này không phải bay về phía bức tường mà là bay về phía chiếc xe Lamborghini màu đen của Lạc Tiêu hệ thống còn được gọi là xe batman.

"Oành"

Liễu gia chủ con người bay thẳng về phía chiếc xe,nhưng ngạc nhiên là chiếc xe không mang theo một tia trầy xước nào mà tiếp theo đó là một thanh âm thanh thúy vang lên nghe rất là vui tai.

"Răng rắc "

Đúng vậy đây là tiếng xương gãy, Lạc Tiêu nghe thấy tiếng này khuôn mặt hiện lên vẻ xin lỗi khẽ mở miệng nói.

"Liễu gia chủ thật xin lỗi! Ta đang đập con muỗi thì cái đầu của ngươi bay vào ta thật không cố ý á,lần sau Liễu gia chủ yên tâm ta sẽ ra tay mạnh hơn để tránh con muỗi này sống sót "

Liễu gia chủ nằm sấp dưới đất đã tức đến nỗi mặt tím lại, khuôn mặt cũng vặn vẹo vì đau,biểu lộ mười phần đặc sắc.

Nhóm người ăn dưa quần chúng thấy một màn này sau lưng mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra nhưng không dám phát ra tiếng nào, nói đùa người ta Liễu gia chủ còn bị đánh như thế kia thì còn ai dám nói lời nào, chỉ sợ người ta nghe thấy nghị luận không vừa ý lại một chiêu "đập con muỗi "nữa thì phải làm sao.

Tiêu Dao cùng Dương Chấ Thiên cũng nhịn không được hít vào một hơi khí lạnh trong lòng đang 1 vạn con ngựa chạy qua,trong lòng suy nghĩ.

"Ngươi cái này có còn là người không ta biết ngươi là cao thủ cũng không phải nhẹ nhàng như vậy liền đánh bay á"

Ok xin chào anh em sau một khoảng thời gian vắng bóng thì thằng tác giả đẹp trai khoai to đã quay trở lại đây, truyện là một tháng trước mình cùng ๖ۣۜTuyết ๖ۣۜNhi tổ chức đám cưới do gia đình 2 bên thúc dục nên không có thời gian viết truyện, các bạn phải biết mình còn phải xem mua căn biệt thự riêng, chuẩn bị lễ cưới... V...v,mà còn lại đi nghỉ chăng mật nữa nên không có thời gian viết truyện nên anh em thông cảm nha.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46: Ta rất lương thiện


MChương 46

Đúng lúc này một âm thanh vang lên kéo mọi người ra khỏi sự suy nghĩ.

"Lạc đại sư buổi lễ sắp diễn ra rồi ngài giờ sao vẫn còn ở đây"

Nói xong ánh mắt lạnh lùng liếc qua Liễu gia chủ cùng Liễu Diệc Phi giọng nói lạnh lùng vang lên với kiểu nói cùng Lạc Tiêu thì như hai con người khác vậy.

"Liễu Diệc Phi chuyện này là như thế nào, sao ngươi lại ở bên ngoài gây khó dễ cho Lạc đại sư"

Đúng vậy đây không là giọng của ai khác mà chính là giọng của Riches. Riches khi đang ở bên trong chuẩn bị cho buổi diễn thì nhìn thấy mọi người tụ tập thành một đám đông ở bên ngoài, không nhịn được sự hiếu kì nên ra ngoài xem thử,khi ra bên ngoài thì nhìn thấy pha đập muỗi của Lạc Tiêu cũng không nhịn được mà hít vào một ngụm khí lạnh.

Liễu Diệc Phi vừa vịn Liễu gia chủ đứng dậy khuôn mặt cũng trở nên khó coi,nắm tay siết chặt lại. Mà một bên Liễu gia chủ mặt trầm xuống cũng không dám nói câu nào.

Liễu Diệc Phi cũng nhịn lại khuôn mặt gượng cười nói.

"Riches đại sư,người xem hắn cũng đánh cha ta thành như này,ngài nhất định phải làm chủ cho ta á"

Lạc Tiêu nghe thấy Liễu Diệc Phi nói vậy khuôn mặt cũng không có thay đổi cái gì nhưng trong lòng đang cười thầm,khẽ mở miệng nói.

"Riches truyện này cũng không phải do ta á,ta chỉ là đập con muỗi thôi ai ngờ đang đập Liễu gia chủ khuôn mặt nhảy vào, không khống chế được lực đạo nên mới xảy ra truyện này. Ngươi xem ta có lòng tốt ai ngờ lại bị vu oan như này, việc này ta nghĩ cha con Liễu gia chủ mặt dày như này cũng không nên ở đây làm xấu mặt giới thượng lưu chúng ta,haizzz...dạo này ta thấy có một vài người thật là làm xấu hổ chúng ta á,với loại người này ta thấy cũng không nên kết giao làm gì cẩn thận lây tính xấu này ".

Riches cùng người xem giờ triệt để không còn gì để mà nói "ngươi còn biết nói người ta mặt dày, sao không tự soi gương mà xem lại mình".

Nhưng suy nghĩ vẫn là suy nghĩ không có ai dám mở miệng nói sợ Lạc Tiêu quay về tính sổ với mình, mà một bên Riches cũng không có nói cái gì khuôn mặt vẫn hiện lên vẻ kính nể với Lạc Tiêu, khẽ mở miệng nói.

"Liễu gia chủ ngươi xem Lạc đại sư đã có lòng tốt như vậy giúp ngươi đập con muỗi lại còn vu oan cho Lạc đại sư, ta nghĩ nhạc hội này cũng không nên có những con người không biết lẽ phải như ngươi, à mà việc hợp tác với công ty của ngươi cũng không nên tiếp tục nữa rồi kẻo làm cho nhân viên của ta cũng học được thói xấu của ngươi"

Nói xong Riches rút ra máy điện thoại bấm một dãy số bắt đầu nhấc lên điện thoại nói:

"Alo...Claudia hả,anh có việc công ty cần nói với em,truyện là thế này........, nên anh mong em hủy hết việc hợp tác với công ty mình cùng công ty của Liễu gia chủ tiền bồi thường đưa ra cho công ty của Liễu gia chủ".

Nói xong điện thoại Riches cúp máy khuôn mặt hiện lên vẻ tươi cười quay về phía Lạc Tiêu khẽ nói:

"Lạc đại sư không biết ngài bây giờ đã có thể vào bên trong được chưa?"

Lạc Tiêu nghe thấy Riches nói vậy cũng không thấy có việc gì lạ khẽ khoác tay trả lời:

"Riches chúng ta cũng không có cần phải lễ phép như vậy,còn vụ nhạc hội ta cũng đã hứa với ngươi rồi con người của ta cũng không có thất hứa nói một là một hai là hai,yên tâm đi việc mà ta đáp ứng với ngươi ta cũng không có thất hứa".

Nói xong Lạc Tiêu khuôn mặt cũng nhếch lên nụ cười tiến về phía Liễu gia chủ miệng gí sát vào tai Liễu gia chủ nói:

"Liễu gia chủ ngươi yên tâm đi Liễu gia của ngươi nếu dám động đến ta thì ta không ngại dọn dẹp một chút đâu "

Lạc Tiêu nói thầm cũng không có ai nghe được,mọi người chỉ biết Lạc Tiêu quay về phía Liễu gia chủ nói thầm rồi nhìn thấy Liễu gia chủ bàn tay nắm chặt lại không nói lời gì thêm khuôn mặt đen lại quay về phía chiếc xe mà rời đi.

====mọi người thấy hay thì tặng cho mình tử linh thạch hoặc linh thạch nhé để mình có thêm động lực viết tiếp nha mình chân thành cảm ơn,ai tặng nhiều nhất mình ở những chương mới sẽ có bảng vinh danh để ghi danh những bạn tặng nhiều nhất nhé =====
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47: Lý Chiến Thiên


MMChương 47

Lạc Tiêu sau khi nói xong đứng một bên nhìn xe của Liễu gia chủ rời đi mới quay về phía Riches nói:

"Riches giờ chắc nhạc hội bắt đầu được rồi chứ ta còn bề bộn nhiều việc chưa giải quyết lắm"

Riches nghe Lạc Tiêu nói vậy quay về phía Lạc Tiêu người hơi khom lưng xuống nói:

"Lạc đại sư nếu ngài đã nói vậy thì nhạc hội giờ cũng nên bắt đầu kẻo làm lỡ việc quan trọng của ngài,à Lạc đại sư nếu ngài rảnh thì sau khi nhạc hội kết thúc chẳng biết ngài có thể đi theo ta uống một cốc nước được không,tiện thể còn giới thiệu cho ngài một người "

Lạc Tiêu nghe Riches nói vậy lông mày khẽ nhíu lại:

"Người nào? "

Riches nghe Lạc Tiêu hỏi vậy cũng vội vàng trả lời:

"Vâng Lạc đại sư,không dấu ngài sự thật là em gái tôi sau khi nghe thấy sự việc lần trước lòng không dấu được hiếu kỳ,nên muốn gặp ngài một lần".

Lạc Tiêu khi nghe như vậy cũng sảng khoái đáp ứng dù sao Riches cũng đã giúp hắn giải quyết Liễu Diệc Phi nên cũng không tiện mà từ chối.

"Được rồi cũng không phải việc lớn gì, giờ thì nhạc hội cũng nên bắt đầu rồi ngươi dẫn đường cho ta cùng gia gia đi"

Lạc Tiêu lời vừa dứt, xung quanh đang một mảnh yên tĩnh bỗng dưng bùng nổ, nhiều người mới đến cũng không biết Lạc Tiêu cùng Riches xảy ra sự việc ở nhà hàng ngũ vị,đứng ngoài mỉa mai.

"Ngươi tính là cái gì mà bắt Riches đại sư dẫn đường, ngươi cũng tự luyến quá chứ "

Người này vừa nói xong có một vài người phụ họa theo.

"Đúng vậy ngươi tính là cái thá gì mà đòi Riches đại sư dẫn đường cho ngươi "

Nhưng người này vừa nói ra đầu bắt đầu xoay xung quanh nhìn thì mới phát hiện truyện này không đúng, hắn nhìn thấy mọi người xung quanh nhìn bọn hắn bằng ánh mắt thương hại,nói đùa ngươi không thấy Liễu Diệc Phi cùng Riches thái độ cung kính với hắn sao đúng là điếc không sợ súng.

Nhưng làm mọi người ngạc nhiên là Lạc Tiêu,Dương Chấn Thiên và Tiêu Dao bắt đầu bước vào nhà hát mà người dẫn đường không ai khác lại chính là Riches. Mọi người ngạc nhiên vì người đàn ông kia nói truyện như vậy mà không phải gánh chịu hậu quả gì, thậm chí còn có một vài người bắt đầu thay đổi lối suy nghĩ về Lạc Tiêu, từ hống hách chuyển sang dạng công tử ca đứng gần cạy mạnh.

Một bên Riches thấy Lạc Tiêu như vậy trong lòng cũng không khỏi hiện lên vẻ nghi ngờ mà quay về phía Lạc Tiêu hỏi:

"Lạc đại sư truyện này ngài định cứ như thế bỏ qua"

Lạc Tiêu nghe thấy tiếng hỏi vậy khuôn mặt hiện lên vẻ tươi cười trả lời:

"Riches ngươi xem nếu gặp phải con chó dại nào cũng đánh thì chắc ta cũng phải đánh gần nửa cái tỉnh Vĩnh Hải này, không phải là ta không dám gây phiền phức mà là con chó dại nào cũng phải ra tay ngươi không thấy chúng ta coi trọng bọn nó sao".

Nói xong Lạc Tiêu cũng không có dừng lại mà chân tiếp tục tiến tiếp vào nhà hát,Riches thấy Lạc Tiêu như vậy cũng không hỏi gì thêm mà lại đi tiếp dẫn đường cho ba người Lạc Tiêu.

Giọng nói của Lạc Tiêu cũng không lớn nhưng vẫn có thể khiến cho mọi người xung quanh nghe được, đặc biệt hắn còn cố gắng nhấn mạnh hạ từ chó dại, người đàn ông trung niên nghe vậy tay cũng nắm chặt lại hắn cảm thấy mặt nóng bỏng đau,trong lòng đang nghĩ thầm "ta sẽ bắt ngươi dưới mọi người mất mặt, truyện này ta sẽ trả lại gấp trăm lần, nếu không ta sẽ không phải Lý Chiến Thiên"

Đúng vậy người đàn ông này là Lý Chiến Thiên anh trai của Lý Tống Kiệt mới từ bên nước ngoài về để tham gia nhạc hội của Riches, vì mới về nên việc đã xảy ra với Lý Tống Kiệt hắn cũng không có biết.

================================ Bảng Vinh Danh Top phú hộ Linh Thạch

1:davidnam
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48: Chết cười ta


Bỏ lại Lý Chiến Thiên ở bên ngoài Riches cùng 3 người Lạc Tiêu cùng nhau tiến vào nhà hát, Riches dẫn đầu đưa 3 người Lạc Tiêu ở trên lầu 2, lầu 2 này thường xuyên dành cho những khách vip mới được ngồi,giá tầm 3-5 triệu nhân dân tệ một phòng,nhưng Lạc Tiêu được Riches mời đến nên ghế này được miễn phí.

Sau khi đưa 3 người Lạc Tiêu về chỗ ngồi Riches mới xuống đài bắt đầu mở nhạc hội:

"Xin chào tất cả mọi người, tôi Riches rất vui mừng khi mọi người có thể đến buổi nhạc hội này,không để các bạn đợi lâu nữa, buổi nhạc hội này xin được phép bắt đầu"

Riches sau khi nói xong lời giới thiệu bắt đầu ngồi xuống gần chiếc đàn dương cầm ở bên cạnh, tiếng đàn bắt đầu vang lên.

"Keng....keng"

Riches đàn dương cầm là bài Mùa xuân nho nhỏ,bài nhạc này là vào năm 18 tuổi thời điểm Riches sáng tác ra đây cũng là bài mở đầu cho sự nghiệp diễn xuất của Riches.

Toàn bộ nhà hát sau khi nghe thấy tiếng đàn của Riches vang lên bắt đầu yên tĩnh lại, mọi người bắt đầu đắm chìm trong ý cảnh của bài nhạc.

Ngồi ở trên phòng vip Lạc Tiêu khuôn mặt bắt đầu hiện lên vẻ ngạc nhiên, hắn ngạc nhiên vì cảm giác được Riches tiếng đàn đã được cải thiện hơn, có thể nói lần đầu khi hắn giao đấu với Riches tiếng đàn vẫn không có ý cảnh nên không có thể làm cho người đắm chìm được những gì hay nhất trong bài nhạc.

Đúng vậy Riches sau hôm giao đấu cùng Lạc Tiêu,nhờ lời khuyên của Lạc Tiêu đã có thể tiến thêm một bước nhỏ, đối với việc này Riches thái độ bây giờ đối với Lạc Tiêu cũng chuyển sang sùng bái.

Bài nhạc này tầm sau hơn 5 phút mới kết thúc, Riches cũng không dừng đàn mà tiếp tục đàn thêm bài nhạc nữa mới kết thúc.

Kết thúc việc đàn hắn bắt đầu cầm mic lên, mặt hướng về phía Lạc Tiêu chỗ ngồi, khuôn mặt hiện lên vẻ cung kính nói.

"Hôm nay buổi nhạc hội này của Riches sẽ có thêm một vị âm nhạc đại sư nữa mà Riches mới mời đến,có thể nói vị đại sư này mới có 17 tuổi thôi nhưng về mặt âm nhạc đã có thể vượt qua được tôi rồi".

Lời này vừa nói ra mọi người trong nhà hát bắt đầu nổi lên tiếng nghị luận.

"Này người đại sư mà Riches đại sư nói là ai mới có 17 tuổi mà đã có thành tựu âm nhạc vượt qua Riches đại sư, không phải có chút phóng đại quá chứ "

"Đúng vậy ta căn bản không có nghe thấy âm nhạc đại sư nào mà có 17 tuổi vượt qua Riches đại sư"

"Đúng vậy mong Riches đại sư nói ra để mọi người còn biết "

..............

"Vậy mọi không để mọi người đợi lâu nữa, Lạc đại sư mời ngài lên sân khấu"

"Lạc đại sư?"

Mọi người trong buổi hoà nhạc trong đầu cùng hiện lên một câu hỏi.

"Lạc đại sư là ai?"

Phần lớn mọi người trong buổi hoà nhạc cũng không có biết Lạc Tiêu, chỉ có vài phần nhỏ là người hâm mộ Lạc Tiêu nhưng cũng tầm 17-18 tuổi hoặc là những người đã từng ăn cơm trong nhà hàng Ngũ Vị mới biết về Lạc Tiêu, phần lớn những người hâm mộ của Lạc Tiêu trên mạng là con em bình dân nên cũng không có tư cách tham gia.

Mọi người giờ cũng bắt đầu yên tĩnh lại khuôn mặt mong đợi nhìn lên sân khấu.

Lạc Tiêu đang ở phòng 2 sau khi nghe thấy tiếng gọi của Riches quay sang phía Dương Chấn Thiên cùng Tiêu Dao nói.

"Gia gia,Dao dao ta đi một lát tí chúng ta lại nói chuyện tiếp "

Dương Chấn Thiên cùng Tiêu Dao nghe vậy cũng không nói gì mỉm cười gật đầu biểu thị sự đồng ý.

Lạc Tiêu thấy vậy cũng mỉm cười bắt đầu đi về phía lan can lầu 2 nhảy xuống sân khấu.

Mọi người đang chăm chú nhìn về phía sân khấu thì nhìn thấy một người thiếu niên tầm 17-18 tuổi,khuôn mặt tuấn lãng, mặc y phục tây màu đen sau lưng là áo choàng màu trắng từ trên cao nhảy xuống khuôn mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên cùng nghi hoặc, trong lòng suy nghĩ "đây chính là Lạc đại sư kia ư,không phải cũng quá trẻ đi chứ".

Toàn bộ mọi người đang im lặng thì một tiếng cười chế nhạo vang lên:

"Ha....ha đây mà là đại sư, ta thấy Riches đại sư cũng quá nói đùa đi chứ, loại này mà biết đàn nhạc, chết cười ta".

Đúng vậy người nói không phải ai khác đó chính là Lý Chiến Thiên, giờ vẫn đang ghi hận Lạc Tiêu giờ tìm thấy cơ hội chế nhạo hắn đâu có thể bỏ qua.

Mọi người đang yên lặng nghe thấy vậy cũng bắt đầu nghi ngờ.

"Đúng vậy á chẳng phải là quá trẻ hay sao,Riches đại sư chắc không phải nói đùa chứ "

"Đúng vậy Riches đại sư không phải cũng quá đề cao hắn đi "

"Đúng vậy "

............

================================

Top phú hộ Tử Linh Thạch

Top 1: vuduong13

Top 2: thukindxx98

Top 3: vaicavi97

Top 4: kutatasoa

Top 5: hxuantruong

Mình xin chân thành cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình, mình sẽ cố gắng viết truyện có chất lượng tốt hơn nữa để trả ơn các bạn, một lần nữa mình xin chân thành cám ơn.

================================
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49: Thần cấp tác phẩm


MmChương 49

Lạc Tiêu nghe thấy những lời chế giễu này cũng không có quan tâm,hắn bắt đầu ngồi xuống bên chiếc đàn dương cầm nhắm mắt lại ngưng thần.

Nói thật,hắn nhắm mắt lại để suy nghĩ nên đàn bảng nhạc nào,hắn đang đau đầu suy nghĩ thì Băng Băng kêu lên.

"Ký chủ có thể tổn hao 200 điểm tích lũy hối đoái [Thần cấp tác phẩm],ghi chú thần cấp tác phẩm những tác phẩm nổi tiếng về giới âm nhạc 500 năm sau bao gồm những lĩnh vực như đàn hát "

Nghe thấy Băng Băng nói vậy Lạc Tiêu không chút do dự lựa chọn mua,nói đùa hắn giờ điểm tích lũy đã vượt qua 2000 đối với cái này 200 điểm tích lũy hắn cũng không có quan tâm.

"Băng Băng cho ta mua [thần cấp tác phẩm] "

Vừa mua xong trong đầu hắn xuất hiện tất cả những kiến thức về tác phẩm âm nhạc 500 năm sau,có thể nói đây là một nguồn tri thức to lớn gom góp 500 năm.

Sau 5 phút tìm tòi hắn thấy một bài nhạc mang tên [ Bình Minh hy vọng], bài nhạc này là của một người âm nhạc gia nổi tiếng của 400 năm sau,bài hát này khích lệ chúng ta phải luôn hướng lên tương lai,phải luôn hướng về phía trước.

.............

Sau khi chọn xong tác phẩm Lạc Tiêu cầm cái mic nói.

"Xin chào tất cả mọi người ta Lạc Tiêu xin gửi cho mọi người một bài nhạc do chính ta sáng tác mang tên [Bình Minh hy vọng] "

Với bài nhạc này Lạc Tiêu cũng mặt dày tự nhận tác giả, dù sao bài hát này sau 400 năm nữa mới xuất hiện,nên cũng không có ai bắt bẻ được hắn.

Mọi người dưới sân khấu nghe thấy Lạc Tiêu lời nói bắt đầu yên tĩnh lại, chỉ có một bên Lý Chiến Thiên lại tiếp tục trào phúng nói.

"Nguyên sáng, nhạc của ngươi chắc chẳng hơn gì của mấy tên nghiệp dư,giờ ngươi đem ra để cho ai nghe "

Đối với lời nói khinh miệt của Lý Chiến Thiên,Lạc Tiêu cũng không có nói gì, dù sao hắn chỉ là nhân vật phụ cũng chẳng đáng Lạc Tiêu phải để trong lòng.

Lạc Tiêu bỏ xuống mic ngón tay bắt đầu di chuyển trên phím đàn từng âm thanh vang lên, được một lúc mọi người ở buổi hòa nhạc bắt đầu rơi vào ý cảnh của bài nhạc, trên khuôn mặt của mỗi người đều hiện lên vẻ tươi cười.

Đứng dưới sân khấu Riches khuôn mặt hiện lên vẻ không thể tin được, trong lòng kinh hãi " Lạc đại sư không hổ là âm nhạc thiên tài, có thể từng này tuổi sáng tác ra được bài nhạc này chỉ sợ trên thế giới cũng không có người thứ hai".

Đúng lúc này một người kinh hãi kêu lên.

"Ngươi nhìn xem ngón tay của hắn"

Mọi người nghe vậy khuôn mặt nghi hoặc nhìn về phía tay đang đàn, mọi người nhìn thấy sau khuôn mặt cũng khiếp sợ.

"Cái này tốc độ tay cũng quá nhanh đi chứ, ta chỉ thấy được từng tia tàn ảnh"

"Đúng vậy á tốc độ tay cùng với bài nhạc này có thể được xếp vào hàng đại sư đi,không trách Riches đại sư cũng thừa nhận không phải đối thủ của hắn,mới đầu ta cứ nghĩ là Riches đại sư phóng đại giờ mới biết ta mắt chó coi thường người khác á"

..............

Mà một bên Lý Chiến Thiên khuôn mặt lại một trận khó coi,nói đùa bài nhạc này xác thực rất tốt thậm chí còn có thể xếp hàng đỉnh cấp thế giới, với lại nhìn về phía tốc độ tay của Lạc Tiêu khuôn mặt hắn lại càng thêm khó coi,một vị âm nhạc đại sư lại bị hắn cho là nghiệp dư,hắn giờ cảm giác khuôn mặt chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.

Sau khoảng một phút Lạc Tiêu đàn nhạc mới dừng lại, lúc này âm thanh hệ thống vang lên.

"Xin chúc mừng ký chủ thu được 500000 điểm danh vọng, ký chủ hiện đang có hơn 50 triệu điểm danh vọng mong ký chủ tiếp tục phát huy "

Lạc Tiêu nghe thấy hệ thống thông báo như vậy tính mở ra hệ thống để xem lại, nhưng lúc này một loạt tiếng vỗ tay vang lên.

"Lạc đại sư mong ngài cho ta xin lỗi truyện lúc nãy"

"Lạc đại sư mong ngài đàn cho mọi người một bản nhạc nữa "

Lúc này một loạt những thiếu nữ âm thanh cũng vang lên

"Lạc đại sư tối nay ta cho ngài làm ấm giường á"

"Cút Lạc đại sư đừng nghe nói linh tính, tối nay ngài cho ta làm ấm giường á"

.........

Với những người này Lạc Tiêu cũng mỉm cười đáp lại, cầm mic lên nói:

"Cảm ơn mọi người giờ thì nhạc hội cũng nên kết thúc rồi, nếu ai muốn nghe nữa thì sau 2 ngày ta sẽ tổ chức buổi biểu diễn mong mọi người đến "

================================

Bảng phú hộ Tử Linh Thạch

Top1: chimdaklak

================================

Lý do hôm qua không có chương:

Vì sắp đến tết nên phải cùng vợ đi sắm đồ tết cùng sửa sang nhà cửa nên mong anh em thông cảm nha,nếu thấy chương này hay thì xin tặng mình tlt cùng lt nha mình xin cám ơn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50: Thần Giới


MChương 50

Lạc Tiêu thông báo xong cũng không có để ý mọi người nữa mà bắt đầu xuống sân khấu quay về chỗ của Dương Chấn Thiên cùng Tiêu Dao,dù sao vẫn còn cái nhiệm vụ liên quan đến Dương Chấn Thiên.

Lạc Tiêu khi quay về chỗ ngồi cũng không có phí thời gian mà bắt đầu vào hệ điều thống hối đoái một khỏa thuốc trị thương đưa cho Dương Chấn Thiên,Dương Chấn Thiên cũng tin tưởng mà nhận lấy, dù sao Lạc Tiêu cho hắn kinh hỉ cũng quá nhiều.

Sau khi nhạc hội kết thúc cũng không có gì đặc biệt xảy ra,đại khái khoảng 5 giờ chiều Lạc Tiêu cũng tạm biệt Tiêu Dao cùng Dương Chấn Thiên lái chiếc xe đi về nhà.

Sau khoảng tầm 15 phút đi đường xe của Lạc Tiêu cũng dừng ngay chiếc cổng biệt thự,lúc này âm thanh hệ thống vang lên.

"Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thu được 200 tích phân, hiện tại ký chủ đang có 2500 điểm tích phân mong ký chủ cố gắng thêm "

Lạc Tiêu nghe thấy tiếng hệ thống vang lên thì biết được đã hoàn thành nhiệm vụ chữa bệnh cho Dương Chấn Thiên,không đè nén được tâm tình kích động Lạc Tiêu quyết định tới một lần rút thưởng.

"Băng Băng cho ta đến một lần rút thưởng đi "

Nói xong một bảng quay may mắn xuất hiện ngay trước mặt Lạc Tiêu, quay tầm 30 giây Lạc Tiêu mới kêu "ngừng ",âm thanh của băng băng vang lên:

"Xin chúc mừng ký chủ thu được huyết mạnh Cuồng Thú Chiến Thần,nhắc nhở huyết mạch này thuộc về thiên cấp có thể giúp ký chủ tăng cao sức mạnh cải tạo thân thể, nhắc nhở 2 huyết mạch này có thể giúp ký chủ tăng cao 5000 điểm thể lực cùng phòng ngự, ghi chú 3 ký chủ có thể tăng cấp huyết mạch, ghi chú 4 hệ thống tăng lên cấp 5 mới mở hệ thống huyết mạch giúp ký chủ dung hợp ".

Nghe thấy âm thanh vang lên Lạc Tiêu cũng vui mừng, dù sao giờ chưa thể dùng thì sau này có thể dùng Lạc Tiêu cũng không vội.

Lạc Tiêu tâm tình vui vẻ bắt đầu bước vào nhà, đi được một lúc Lạc Tiêu chợt dừng lại chợt nhớ điều gì đó lại lên xe chạy ra phía cửa hàng điện tử.

Lạc Tiêu vừa nhớ ra rằng hôm nay là ngày mà game thực tế ảo [ Thần Giới] phát hành, dù sao Lạc Tiêu bình thường cũng là dân nghiện game,nhớ ra điều này Lạc Tiêu chạy vội vàng ra cửa hàng mua một bộ kính thực tế ảo.

Xe dừng lại trước cửa một cửa hàng điện tử Lạc Tiêu cũng vội vàng đi vào.

Vào cửa hàng Lạc Tiêu đến quầy tiếp tân nói:

"Phục vụ viên ngươi tốt,ngươi có thể cho ta một bộ máy thực tế ảo loại 7s được không? "

Phục vụ viên đang xem điện thoại nghe Lạc Tiêu khuôn mặt tách ra khỏi điện thoại,nhưng khi nhìn thấy Lạc Tiêu cũng không nhịn được mà giật mình, dù sao Lạc Tiêu giờ cũng được coi là người nổi tiếng.

Lạc Tiêu nhìn thấy Phục vụ viên đứng đơ như vậy cũng gọi lại:

"Này "

Nghe thấy Lạc Tiêu gọi người phục vụ viên cũng thoát khỏi cơn thất thần khuôn mặt hiện lên vẻ tươi cười tay lấy bên cạnh một bộ máy thực tế ảo nói:

"Tiên sinh tốt, đây là máy thực tế ảo tổng cộng tiêu phí hết 50000 nhân dân tệ, tiên sinh quẹt thẻ hay trả tiền mặt "

Lạc Tiêu nghe vậy cũng không nói nhiều tay từ trong túi áo móc ra một tấm hắc kim thẻ trực tiếp xoạt rồi vội vàng chạy về phía căn biệt thự, dù sao giờ hắn cũng không nhịn được máu game thủ phát tác.

Phục vụ viên thấy chạy đi Lạc Tiêu cũng có chút mất mát, dù sao Lạc Tiêu cũng là người nổi tiếng cô cũng có ý định xin chữ ký, nhưng chuẩn bị mở miệng thì thấy Lạc Tiêu vội vàng chạy đi cũng biết rằng Lạc Tiêu có việc gấp nên cũng không dám hỏi nhiều.

.............

Sau 30 phút lúc này Lạc Tiêu đã dừng nằm ở trong căn phòng đội lên chiếc mũ thực tế ảo.

Đội xong chiếc mũ thực tế ảo Lạc Tiêu bắt đầu tạo tài khoản rồi đăng nhập vào [Thần Giới].

Sau khi login vào Thần Giới trước mặt Lạc Tiêu là một thiếu nữ tóc bạc khuôn mặt xinh đẹp thân mặc một bộ quần áo cổ trang,Lạc Tiêu nhìn là biết ngay đây là NPC mới đầu vào của game.

NPC bắt đầu mở miệng nói.

"Xin chào mừng dũng sĩ đã đến với [Thần Giới ],mời người chơi bắt đầu tự tạo nhân vật của chính mình".

Thần giới là một game thực tế ảo thuộc thể loại MMORPG,game được chia ra thành 3 chức nghiệp chính gồm pháp sư, chiến sĩ và sát thủ.

Mỗi nghề nghiệp có một đặc điểm riêng biệt như:

Chiến sĩ có một lượng sát thương vật lý cùng hp khủng nhưng bù lại tốc độ di chuyển kém.

Pháp sư có một nguồn sát thương phép thuật cùng lượng mana cao,bù lại là tốc độ di chuyển cùng hp thấp.

Sát thủ có lượng sát thương vật lý cùng tốc độ di chuyển cao nhưng lượng hp cùng phòng thủ thấp.

Nói tóm lại là trong 3 chức nghiệp này không có một chức nghiệp nào là hoàn hảo cả, có thể nói rằng được cái này thì mất cái kia

================================

Top phú hộ Tử Linh Thạch

Top1:vaicavi97

================================

Giờ thì truyện này sẽ có thêm thể loại mới là võng du nhé mọi người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 51: Ảo Ảnh Thích Khách


MMMChương 51

Lạc Tiêu sau khi suy nghĩ kĩ quyết định chọn nghề nghiệp sát thủ, dù sao sát thủ có những chỉ số phù hợp dành cho người chơi solo,Lạc Tiêu quay sang phía NPC nói.

"Xin cho ta chọn chức nghiệp sát thủ "

"Người chơi chọn chức nghiệp thành công, xin mệnh danh cho nhân vật"

NPC vừa nói xong trước mắt Lạc Tiêu xuất hiện một nhân vật y trang như Lạc Tiêu,dáng dấp khuôn mặt giống y chang,chỉ có mỗi kiểu tóc là khác nhau,ngoài đời thật kiểu tóc của Lạc Tiêu là tóc ngắn còn trong game là kiểu tóc dài kiểu cổ trang,suy nghĩ một lúc Lạc Tiêu quyết định tên cho nhân vật của mình.

"Cho ta đặt tên nhân vật là Ảo Ảnh Thích Khách".

"Xin chúc mừng người chơi mệnh danh thành công, giờ người chơi sẽ được truyền tống vào game,mong người chơi có khoảng thời gian vui vẻ nhất trong [Thần Giới] ".

NPC nói xong Lạc Tiêu được truyền tống đến thôn khởi đầu,thôn này được đặt tên là [Ngưu Xoa Thôn],Lạc Tiêu bắt đầu ngó xung quanh thì nhìn thấy có nhiều người chơi tân thủ mới, Lạc Tiêu cũng không nhịn được mà cảm thán.

"Không hổ danh là tác phẩm mới của tập đoàn game võng du,mới ngày đầu bắt đầu game mà đã thu hút được bằng này người chơi ".

Sau khi xem xong cảnh vật xung quanh Lạc Tiêu mới mở ra bảng trạng thái của nhân vật trong game.

Tên người chơi: Ảo Ảnh Thích Khách

Lv:1(điểm kinh nghiệm 0/100)

Hp: 300

Mana:600

Lực công kích:25-36

Phòng thủ:15

Tốc độ:20

Thể lực:5

Phòng thủ:3

Nhanh nhẹn:5

Mị lực:100(Max,đây là một thuộc tính ẩn trong game,điểm mị lực càng cao tỉ lệ mê hoặc quái càng cao).

Kĩ năng chủ động: không có

Kĩ năng bị động:không có

Ngoài những chỉ số trên bảng trang bị còn hiện lên một bộ quần áo da cùng một thanh kiếm gỗ,đây là những vật dụng mới khởi đầu được tặng.

Sau khi xem xét xong bảng thuộc tính Lạc Tiêu mới bắt đầu ra ngoài săn quái luyện lv với những người đang tập trung làm nhiệm vụ tân thủ Lạc Tiêu cũng chẳng quan tâm vì làm những nhiệm vụ này quá mất thời gian cùng với thưởng vật phẩm quá yếu không bằng khi đi săn quái,dù sao mục tiêu của hắn trong game là xưng bá bảng cao thủ nên hắn quyết định bỏ qua hết sạch nhiệm vụ tân thủ mà đi săn quái dã ngoại.

Suy nghĩ như vậy Lạc Tiêu bắt đầu thằn hướng chạy ra bên ngoài thôn tân thủ tìm quái.

Lạc Tiêu sau khi chạy được một lúc thì đến một bãi quái trống,bãi quái này có đẳng cấp là lv 2, Lạc Tiêu cũng không có nghĩ nhiều mà lao thẳng vào đám quái, dù sao với kiểu đánh quái vượt hơn 1 cấp Lạc Tiêu cũng đã từng đánh thử trong game [ Con đường đế vương] trước đây, vì thế nên Lạc Tiêu lên lv nhanh hơn những người khác trong game, thậm chí Lạc Tiêu còn leo được lên bảng top 1 cao thủ.

Nhưng Lạc Tiêu cũng không có giữ top 1 cao thủ được bao lâu thì có một người chơi mới là phú nhị đại dùng tiền để nạp vào cày lv,không bao lâu thì lên được max lv 100, cướp đi top cao thủ của Lạc Tiêu,từ đấy với những tựa game nạp tiền mà lên lv Lạc Tiêu cũng không có tham gia chơi nữa.

Nhưng game [ Thần Giới] thì khác, đây là một game không có khả năng nạp tiền mà lên lv, Võng du công ty để tránh tình trạng dùng tiền lên lv nhằm tạo nên sự cân bằng cho người chơi đã xóa nạp tiền khỏi game.

Thay vào cách kiếm tiền kiểu cũ của những game MMORPG đời trước, Thần giới có 2 cách chính để kiếm tiền.

Cách 1: đánh quái kiếm tiền.

Cách 2: bán đồ kiếm tiền.

Tiện thể người chơi trong game còn có thể dùng tiền trong game mà đổi sang tiền thật,đây là cách của công ty Võng Du nhằm cân bằng người chơi, đồng thời giúp cho những game thủ có thể chơi game mà kiếm tiền.

Với những ý chính trên nên Thần Giới có thể thu hút được nhiều người chơi, Lạc Tiêu cũng là một trong số đó.

================================

Top phú hộ Tử Linh Thạch

Top1: chimdaklak

================================
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 52: Dụ Hoặc


MChương 52

Lạc Tiêu đứng trên bãi quái xung quanh là những cây cối cùng bụi rậm.

Đúng lúc này bụi rậm phát ra từng tiếng kêu rột.....rột...,Lạc Tiêu nghe vậy bắt đầu cảnh giác mặt chăm chú nhìn về phía bụi rậm.

Xoạt.....xoạt....

Xuất hiện trước mặt Lạc Tiêu là một con goblin,dáng đứng thấp da xanh tai nhọn,tay cầm một cây gậy gỗ gần giống với những con goblin trong những bộ phim truyền hình. Chỉ số của goblin xuất hiện ngay trước mặt Lạc Tiêu.

Quái vật:goblin

Đẳng cấp:2

Hp:300/300

Mana:100/100

Kĩ năng:Tiếng Gọi(đặc thù kĩ năng, khi gần chết sẽ gọi quái goblin xung quanh, phạm vi 500m).

Nhìn thấy những chỉ số này sau lưng Lạc Tiêu bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh,phải biết Lạc Tiêu có thể đánh được 1 con quái lv 2 nhưng nếu nó gọi thêm đồng bạn thì Lạc Tiêu chắc chắn phải chết.

Nghĩ kĩ Lạc Tiêu quyết định chạy chốn,nói đùa giờ mà lao vào đánh con goblin kia chắc chắn phải chết nhưng nó gọi đồng bọn thì Lạc Tiêu chắc chắn phải chết.

Lạc Tiêu rón rén bước đi.

"Roạt"

Lạc Tiêu nghe thấy tiếng này thì giật nảy mình nhìn xuống dưới chân,khi nhìn thấy dưới chân là một chiếc lá khô Lạc Tiêu khóc không ra nước mắt.

Goblin nghe thấy tiếng kêu lạ khuôn mặt quay lại phía Lạc Tiêu,nhìn thấy Lạc Tiêu tay cầm cây gậy gỗ đánh thẳng về phía Lạc Tiêu.

Goblin tấn công bất ngờ khiến Lạc Tiêu trở tay không kịp, phải biết Lạc Tiêu chọn nghề nghiệp là sát thủ, chuyên môn dùng để đánh lén chứ giao chiến cận mặt như này hắn cũng không có bất cứ lợi ích gì thậm chí còn rơi vào thế bất lợi.

Lúc này cây gậy gỗ còn cách Lạc Tiêu tầm 5 cm thì dừng lại, âm thanh hệ thống vang lên.

"Người chơi phát động skill bị động Du Hoặc,quái rơi vào trạng thái treo trong 1phút"

Nghe thấy tiếng kêu của hệ thống Lạc Tiêu ngây người, nhưng nghe thấy phía sau thì tĩnh tâm lại tay cầm kiếm gỗ đánh về phía goblin,từng khúc máu bắt đầu biến mất.

-26

-29

-36

-72( Bạo Kích)

-30

-72

.........

Sau một lúc thanh máu của goblin còn 1/10,Lạc Tiêu chỉ cần 1-2 chiêu kiếm nữa là goblin sẽ chết.

"Xoẹt "

Chiêu kiếm cuối cùng rơi xuống người của goblin,và thế là goblin chết trong tình trạng bị ngáo không kịp phát động kĩ năng. Âm thanh hệ thống vang lên thông báo cho Lạc Tiêu.

"Người chơi giết được quái vật goblin vì người chơi vượt cấp giết quái nên được thêm 100% exp thu được 200 kinh nghiệm,thu được 30 đồng"

Lạc Tiêu nghe thấy âm thanh hệ thống vang lên thì vui đến không ngậm được mồm, bắt đầu mở bảng trạng thái

Tên người chơi: Ảo Ảnh Thích Khách

Lv:2(điểm kinh nghiệm 100/200)

Hp: 500

Mana:700

Lực công kích:27-40

Phòng thủ:15

Tốc độ:22

Thể lực:6

Phòng thủ:3

Nhanh nhẹn:7

Tự do thuộc tính:5

Mị lực:100(Max,đây là một thuộc tính ẩn trong game,điểm mị lực càng cao tỉ lệ mê hoặc quái càng cao).

Kĩ năng chủ động: không có

Kĩ năng bị động: Dụ Hoặc (kĩ năng đặc biệt thu được chỉ khi người chơi đạt được khi chỉ số mị lực max 100,khi quái vật công kích rơi vào trạng thái ngáo đá trong 1 phút,vì kĩ năng này do tự thân mị lực người chơi nên không có thời gian làm lạnh, có thể liên tục sử dụng, lưu ý mỗi quái vật chỉ có thể ảnh hưởng 1 lần)

Lạc Tiêu nhìn bảng trạng thái thì sợ ngây người, dù sao có kĩ năng dụ hoặc này cũng chẳng khác gì bật hack,có thể liên tiếp sử dụng còn không có thời gian làm lạnh, như này chẳng nói Lạc Tiêu có thể liên tiếp vượt cấp giết quái,nhưng điều kiện là có thể giết trong 1 phút.

Mang tâm tình vui vẻ Lạc Tiêu tiếp tục chạy sang bãi quái cấp 3 tiếp tục sự nghiệp cày cao thủ của mình.

Nếu như những người chơi khác biết chắc phải gen tị Lạc Tiêu đến chết, dù sao game Thần Giới khác với những game khác, giết quái vượt cấp có thể nói là siêu khó,có khi một tiểu đội lv 1 phải cần 5 người mới có thể giết được 1 con quái lv 2,chứ đâu phải giống như Lạc Tiêu nhàn hạ vượt cấp giết quái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 53: Lần Đầu Giết Boos


Nhờ kĩ năng dụ hoặc mà Lạc Tiêu đã gần tiếp cận đến lv 3, chỉ cần giết thêm một con quái lv 2 nữa là đủ để hắn lên cấp,khổ nỗi quá trình reset lại quái khá là chậm phải cần khoảng 5 phút mới hồi lại một đợt quái mới,mà mỗi đợt hồi chỉ có tầm khoảng 5-7 con với tốc độ đánh quái của Lạc Tiêu thì tốc độ reset cũng không có theo kịp Lạc Tiêu.

"Grào......"

Lúc này một tiếng gầm vang lên khiến cho Lạc Tiêu giật nảy mình khuôn mặt nhìn về phía phương hướng có tiếng gầm.

Phương hướng xuất hiện tiếng gầm là một mảnh đất trống cách Lạc Tiêu khoảng 10-20m,đấy là một con goblin nhưng khác với những con khác con này cao hơn gấp đôi bình thường, màu da vẫn là màu xanh lục tai nhọn cơ thể không còn ốm yếu như những con goblin khác, tay cầm một thanh đoản kiếm dài 40-50cm trên lưỡi dao xuất hiện từng tia hào quang mau xanh lục

Lạc Tiêu mở chỉ số của goblin ra,một bảng trạng thái xuất hiện ngay phía trước mặt Lạc Tiêu.

Quái vật:Vua goblin

Đẳng cấp:10

Hp:3000/3000

Kĩ năng:không biết

Độ cừu hận:100/100

Nhìn thấy vậy đầu Lạc Tiêu ứa ra mồ hôi lạnh, đây là một con boos tân thủ cấp 10 đã thế độ cừu hận lại còn max chỉ số,phải biết hắn giờ mới có lv 2 á.

Đúng lúc này vua goblin nhìn thấy Lạc Tiêu khuôn mặt giận giữ lao thẳng vào, hệ thống vang lên.

"Phát động kĩ năng bị động Dụ Hoặc, quái rơi vào trạng thái đơ trong 1 phút "

Lạc Tiêu nghe thấy âm thanh cũng không nói nhiều mà lao về phía goblin đánh.

-10

-15

-19

-26

-47

........

Nhìn thấy vậy Lạc Tiêu cũng nói không nên lời, còn 30 giây còn lại vua goblin vẫn còn lượng hp 2000/3000 Lạc Tiêu giờ mới nhớ ra mình vẫn còn 5 điểm tự do thuộc tính, đành phải cắn răng thêm hết vào thể lực,thêm xong 5 điểm thuộc tính lực đánh gốc trực tiếp lên đến 140-200, tính ra trung bình là 1 điểm thể lực bằng 20 điểm tấn công. Cộng xong điểm thuộc tính Lạc Tiêu lại lao thẳng về phía vua goblin điên cuồng chém,lúc này kĩ năng dụ hoặc còn lại 20 giây.

-100

-150

-360(bạo kích)

-142

.........

Từng đợt tấn công cứ thế mà chém lên người vua goblin, cuối cùng vua goblin bị đánh chết Lạc Tiêu hít một hơi thở phào nhẹ nhõm.

Âm thanh thông báo của toàn thế giới vang lên.

"Người chơi Ảo Ảnh Thích Khách giết chết Vua Goblin trực tiếp tấn chức lên quí tộc của Ngưu Xoa Thành ".

Nghe thấy thông báo này tất cả người chơi đều sợ ngây người,có người ước ao gen tị,có người kính phục.

Lúc này ở một bãi quái lv 1 một tiểu đội đang tập trung đánh quái,đặc biệt tiểu đội này tầm 3-5 người toàn con gái. Sau khi nghe thấy thông báo đều bắt đầu dừng lại đơ người một lúc cả tiểu đội hít một hơi thật sâu bắt đầu nghị luận.

"Ảo Ảnh Thích Khách, chẳng nhẽ là đội trưởng "

"Không thể nào đội trưởng đã nghỉ game vì vụ việc Con Đường Đế Vương chẳng nhẽ ngươi không biết ".

"Chắc chắn là đội trưởng, chỉ có đội trưởng mới có thể ngày đầu tiên mà giết boos ".

........

"Dừng "

Mọi người đang tập trung thảo luận một người chơi nữ mang chức nghiệp pháp sư ra nói.

"Các ngươi ngay lập tức bảo công hội tập trung ra điều tra người chơi ảo ảnh thích khách, nếu đó là đội trưởng lập tức báo cáo cho ta, ta tự mình đi gặp "

Người chơi nữ này nói xong khuôn mặt hiện lên vẻ mỉm cười khẽ nói thầm"Ảo Ảnh Thích Khách, chàng quay lại rồi sao "

Lúc này ở dưới gốc cây Lạc Tiêu vẫn đang ngồi kiểm tra chiến lợi phẩm,vì giết quái vật vua goblin mà Lạc Tiêu trực tiếp nhảy từ lv 2-lv 7 cũng thu được rất nhiều chiến lợi phẩm.Bảng tự do thuộc tính hiện ra.

Tên người chơi: Ảo Ảnh Thích Khách

Lv:7(điểm kinh nghiệm 100/3000)

Hp: 1000

Mana:1200

Lực công kích:250-300

Phòng thủ:20

Tốc độ:24

Thể lực:11

Phòng thủ:4

Nhanh nhẹn:7

Tự do thuộc tính:15

Mị lực:100(Max,đây là một thuộc tính ẩn trong game,điểm mị lực càng cao tỉ lệ mê hoặc quái càng cao).

Kĩ năng chủ động: Ảo Ảnh Chém(kĩ năng đặc biệt chỉ có được khi người chơi giết Vua goblin lần đầu tiên, là một kĩ năng hi hữu đẳng cấp 1/12, đặc điểm kĩ năng tăng lực chém lên 400% gây ra một chiêu sáng gây mù mắt đối phương trong 5 giây,thời gian làm lạnh 15 giây, tiêu hao mana 350)

Kĩ năng bị động: Dụ Hoặc (kĩ năng đặc biệt thu được chỉ khi người chơi đạt được khi chỉ số mị lực max 100,khi quái vật công kích rơi vào trạng thái ngáo đá trong 1 phút,vì kĩ năng này do tự thân mị lực người chơi nên không có thời gian làm lạnh, có thể liên tục sử dụng, lưu ý mỗi quái vật chỉ có thể ảnh hưởng 1 lần)

Vật phẩm:Ảo Ảnh Dao

Ngân khố:500triệu kim tệ,200triệu ngân tệ,100triệu xu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 54: Ảo Ảnh công đoàn


MmChương 54

Lạc Tiêu sau khi nhìn xong số liệu thì sợ ngây người, 500triệu kim tệ á từ đâu mà ra,suy nghĩ nửa ngày vẫn không ra vấn đề Lạc Tiêu đành đè nén tâm tình kích động chờ sau khi đăng xuất trò chơi lên diễn đàn xem thử.

Ánh mắt của hắn bắt đầu chuyển sang phía ô vật phẩm.

Vũ khí: Ảo Ảnh Dao( vũ khí màu lục)

Đặc điểm:tăng 150 điểm công kích, tăng 20 tốc độ tấn công, vật dụng đặc biệt dành cho sát thủ.

Nhìn xong số liệu của vũ khí Lạc Tiêu lập tức trang bị,điểm công kích của hắn trực tiếp lên đến 400-550.

Còn về phía tự do thuộc tính Lạc Tiêu quyết định tăng 5 điểm vào tốc độ và 10 điểm vào thể lực, giờ lực công kích của hắn chính thức lên 600-750,có thể nói là mạnh nhất trong game thời điểm hiện tại.

Lạc Tiêu cũng để ý giờ giấc, bây giờ đã là 8 giờ tối hắn quyết định đăng xuất khỏi game,dù sao mai hắn còn đi học.

"Bạn có muốn đăng xuất khỏi Thần Giới hay không "

Âm thanh hệ thống vang lên.

"Có "

Lạc Tiêu lựa chọn đồng ý.

"Sau khi đăng xuất người chơi sẽ bị truyền tống về thành xin mời người chơi với chú ý "

Lạc Tiêu sau khi mở mắt tỉnh dậy thì thấy trần nhà quen thuộc, lúc này âm thanh của băng băng vang lên.

"Xin chúc mừng ký chủ thu được 500000 điểm danh vọng "

Vừa tỉnh dậy nghe thấy âm thanh của băng băng vang lên Lạc Tiêu cũng nghi hoặc mà tiến vào hệ thống.

"Băng Băng, Băng Băng "

"Ta ở đây thưa ký chủ "

Trước mắt Lạc Tiêu vẫn là hình dạng thiếu nữ sau khi hệ thống tiến hóa.

Lạc Tiêu cũng không có thất thần mà trực tiếp hỏi.

"Băng Băng sau khi ta vào Thần Giới có truyện gì xảy ra mà thu được điểm danh vọng".

Băng Băng sau khi nghe xong cũng lễ phép trả lời.

"Vâng, Thần Giới cũng giống như ngoài đời thật, nếu ký chủ được vinh danh trong Thần Giới cũng có thể kiếm được kinh nghiệm mong ký chủ có gắng "

"Truyện là như vậy à,Băng Băng giờ cho ta biết còn bao nhiêu điểm tích phân nữa hệ thống mới thăng cấp "

Lạc Tiêu nhớ lại vụ huyết mạch tiện thể hỏi hệ thống luôn.

"Ký chủ còn cần khoảng 8000 điểm tích phân nữa để hệ thống lên cấp 3,mong ký chủ cố gắng ".

Nghe thấy hệ thống trả lời Lạc Tiêu cũng không có hỏi gì thêm mà thoát ra khỏi hệ thống.

Sau khi ra khỏi hệ thống thấy trời cũng đã tối Lạc Tiêu quyết định đi tắm rửa xong rồi ngủ, còn về vụ ăn cơm thì sau khi Lạc Tiêu lên cấp độ đại tông sư đã có thể nhịn ăn trong 1 tháng rồi.

Lúc Lạc Tiêu ngủ ở một trụ sở công hội.

"Điều tra được mọi việc về Ảo Ảnh Thích Khách chưa "

Một thiếu nữ ngồi trên ghế hội phó hỏi, xung quanh tập trung gần 5người đều là con gái.

"Ta điều tra được Ảo Ảnh Thích Khách sau khi giết boos xong đã trực tiếp tấn thăng đến lv 7,còn về nơi ở cũng không ai rõ "

"Hội phó vậy đây có chính xác là hội trưởng hay không, sau sự việc trong game Con Đường Đế Vương hội trưởng cũng đã im hơi lặng tiếng 1 năm rồi, còn về công hội, sau khi hội trưởng đi cũng bắt đầu tan rã, giờ chỉ còn có chúng ta thôi".

"Ta cũng không biết được, giờ ngươi tìm cách liên lạc với hắn đi,nếu chính xác là hội trưởng chúng ta sẽ thảo luận sau,cuộc họp bây giờ kết thúc ".

Nghe thấy vậy mọi người bắt đầu rút ra khỏi căn phòng, trong căn phòng bây giờ còn đúng một người phụ nữ ở lại.

Người phụ nữ này nhìn xung quanh căn phòng, khuôn mặt hiện lên vẻ luyến tiếc nói thầm.

"Hội trưởng người còn nhớ về Ảo Ảnh Công Đoàn hay không ".

........

================================

Bảng Phú hộ Tử Linh Thạch.

Top1:hoan2268

================================

Truyện hôm nay viết đến thế thôi, nhân ngày valentine mình chúc những cặp đôi hạnh phúc bên người yêu nhé, ta đi dạo phố đây khổ quá:((
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 55: Phùng Diệp hối hận


MChương 55

Sáng hôm sau 8 giờ Lạc Tiêu tỉnh dậy, hôm nay là ngày thứ 3 nên Lạc Tiêu phải đi học.

Dậy soạn sách vở, còn về quần áo Lạc Tiêu chỉ cần tưởng tượng sang đồng phục trường học là được, nhưng biến hình chỉ khác những bộ quần áo khác một điểm là nó có thể tăng mị lực mà thôi, cùng lắm cũng để cho bọn con gái ngắm.

Lên chiếc xe batman Lạc Tiêu lập tức hướng phương hướng nhà trường mà đến, trên đường đi đôi khi còn gặp những bạn học sinh bàn về game thần giới,đôi khi tên nhân vật của hắn còn được nhắc đến, dù sao cái tên Ảo Ảnh Thích Khách giờ quá nổi.

"Này Thần Giới của ngươi lên được lv bao nhiêu rồi "

"Ta cũng miễn cưỡng lên được lv2 rồi hazzz lên cấp trong game khó quá "

"Đúng vậy, mà ngươi biết tin gì chưa có người chơi tên Ảo Ảnh Thích Khách lên được lv 7 rồi đó "

"Ngươi đừng so sánh với hắn,mới ngày đầu mà giết được boos hi hữu Vua Goblin chắc chắn là người chơi chuyên nghiệp ta mà gặp được hắn đã tốt ".

"Vua Goblin hình như chỉ là boos xuất hiện một lần,nghe nói càng lv thấp giết càng được nhiều vàng, cụ thể là bao nhiêu cũng không ai biết chẳng biết hắn được bao nhiêu nhỉ "

.................

Với những tiếng nghị luận trên đường đi Lạc Tiêu cũng không để ý lắm nhưng sau khi nghe được tin về vua goblin cũng bắt đầu biết được rằng mình tại sao có thể một lúc kiếm được 500 triệu kim tệ rồi. Với những loại quái như Vua Goblin chỉ xuất hiện một lần cùng với càng lv thấp giết càng được nhiều tiền thì con số này cũng không có gì lạ. Với những loại boos hi hữu như này thì khác với những kiểu boos xuất hiện nhiều lần đầu,vì boos xuất hiện nhiều lần giết một con có khi chỉ được ngân tệ nhiều nhất là một kim tệ,có thể nói tỉ lệ rơi ra kim tệ ở trong Thần Giới khá là thấp.

Nói thật tốc độ xe của Batman khá là nhanh sau một lúc thì đã đến trường,xe sau khi đến trường cũng gây nên một trận oanh động không nhỏ.

"Ngươi nhìn xem xe kia của phú nhị đại nào"

"Ta cũng không biết á chủ yếu trường không có phú nhị đại có xe này hết á"

"Hay là mới chuyển trường đến, ngươi có nghe tin có học sinh mới chuyển trường đến không "

.........

Tiếng nghị luận của một số nam sinh hiện lên, chủ yếu là nghi hoặc người ngồi trên chiếc xe.Lúc này có một số thiếu nữ phát hiện ra điều gì đó hô lên.

"Ngươi nhìn kia là xe của Lạc Thần"

Người thiếu nữ này vừa nói ra những người thiếu nữ đang trên đường đi học cũng dừng lại mà hưởng ứng theo.

"Lạc Thần,Lạc Thần ở đâu "

"Lạc Thần cho ta xin chữ ký "

"Lạc Thần cho ta sinh em bé "

................

Lạc Tiêu sau khi xuống xe liền lập tức bị vây quanh bởi những người này kem theo những lời kinh hô cũng bất đắc dĩ đứng lại khẽ nói.

"Stop,ai muốn xin chữ ký ta xếp hàng lại ta ký chi từng người, à còn nữa nhạc hội ta khi tổ chức tất cả đều miễn phí ai rảnh thì cứ mời đến ta không ngại nhiều ".

Lạc Tiêu vừa nói xong những người thiếu nữ kia đang nhao nhao cũng dừng lại mà xếp thành hàng.

Lạc Tiêu nhìn hàng dài từ đầu cổng trường đến tận gần phòng học cũng tầm 200-300 người bất đắc dĩ thở dài rồi bắt đầu ký.

Lúc Lạc Tiêu đang ký có một đôi mắt cứ nhìn chằm chằm Lạc Tiêu khuôn mặt xinh đẹp nhíu mày.Lúc này một người thiếu nữ đến gần nói.

"Thiên Tuyết ngươi thích hắn thì cố gắng truy cầu cẩn thận bị người khác hẫng tay trên, ngươi xem người ta nổi tiếng như thế ngươi không đến thì bảo ta một câu ta còn truy cầu "

Đúng vậy người này không phải ai khác là Lý Thiên Tuyết, còn đứng cạnh là một thiếu nữ xinh đẹp ngang ngửa Lý Thiên Tuyết là một trong tam đại giáo hoa của trường Lâm Tiêu Tiêu.

Lý Thiên Tuyết sau khi nghe vậy khuôn mặt ửng đỏ nói.

"Lâm Tiêu ngươi.... Ngươi nói gì ai bảo ta thích hắn,hắn với ta chỉ là bạn bè bình thường thôi ngươi đừng hiểu nhầm "

"Thật vậy sao,hi....hi....nếu vậy thì dễ cho ta rồi, để ta truy cầu hắn "

Lý Thiên Tuyết sau khi nghe Lâm Tiêu nói vậy vội vàng nói.

"Không được "

"Không được tại sao ngươi với hắn chỉ là bạn bè bình thường thôi mà "

Lý Thiên Tuyết nghe vậy khuôn mặt đỏ như trái táo khẽ nói.

"Không được, vì..... Vì ta thích hắn ".

.....

Một bên Lạc Tiêu vẫn đang mải mê ký không biết tâm trạng của Lý Thiên Tuyết.

Bỗng dưng một thiếu nữ đi đến gần Lạc Tiêu nói.

"Lạc Tiêu chúng ta giờ quay lại đi "

Người này là Phùng Diệp cũng không phải ai khác,Phùng Diệp sau khi gặp Lạc Tiêu như vậy tâm tình hối hận giờ ôm một tia hi vọng đến mong cùng Lạc Tiêu làm lành.

Lạc Tiêu nghe thấy giọng nói quay lại khẽ nhíu mày nói.

"Phùng Diệp, Lý Thiếu của ngươi đâu, ta chỉ là một con quỷ nghèo cũng không xứng mới ngươi, à mà quên tính của ta thích sạch sẽ cũng không thích dùng hàng nát ".

Phùng Diệp nghe vậy nước mắt không ngừng chảy ra tâm lý giờ hối hận á.

"Lạc Tiêu không phải ngươi nói thích ta sao,không phải ngươi nói muốn làm bạn cùng ta đến già sao,với lại đợt trước là ta không đúng ngươi cùng ta quay lại như trước có được hay không"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 56: Do dự(happy new year)


.Chương 56

Lạc Tiêu nghe Phùng Diệp nói vậy cũng không có cảm tình gì vì hắn biết Phùng Diệp nói vậy chủ yếu vì hắn biểu hiện ra tài chính cùng quyền lực quá mức chói mắt nên nàng mới có biểu hiện như thế, chứ nếu hắn vẫn là chàng học sinh nghèo không quyền không thế thì có nằm mơ nàng mới biểu hiện như vậy.

Lạc Tiêu vẫn do dự, hắn biết đợt trước là hắn truy cầu người ta nhưng lúc đấy hắn không có quyền lực, không có tài năng gì nên mới bị người ta vung nên hắn cũng không thể trách ai được.

Con tim hắn ẩn ẩn hiện lên từng cơn nhói đau, hắn biết rằng mình vẫn chưa thể nào quên hẳn được Phùng Diệp.

Nhìn thấy Lạc Tiêu do dự Phùng Diệp nhìn thấy một tia hi vọng lại mở miệng nói tiếp.

"Lạc Tiêu truyện kia cho ta xin lỗi ta sai rồi,ngươi tha thứ cho ta đi ".

Giọng cầu khẩn cùng ánh mắt lập lòe sương khiến cho Lạc Tiêu do dự lòng tự hỏi "ta có nên tha thứ cho nàng không "

Đứng ngoài Lý Thiên Tuyết nhìn Lạc Tiêu do dự lập tức lại gần phía Lạc Tiêu nói.

"Lạc Tiêu hôm nay ngươi đưa ta đi mua sắm đi hôm nhạc hội của ngươi ta không có bộ nào mặc á"

Đang trong cơn do dự Lạc Tiêu nghe thấy lời của Lý Thiên Tuyết cũng tỉnh lại trong đầu đã nghĩ thông suốt"Đúng vậy là nàng quyết định rời bỏ ta, nếu ta không có được hệ thống cùng thân phận kia nàng vẫn ở cùng Lý Tống Kiệt, tại sao ta lại phải tha thứ cho nàng "

Sau khi suy nghĩ thông suốt Lạc Tiêu quay về phía Phùng Diệp nói.

"Xin lỗi, ngươi biết khi một ly nước đã rót tràn cũng chẳng bao giờ rót lại được, cũng giống như chúng ta vậy,ta biết ngươi làm như thế là do ta biểu hiện cùng quyền lực,vậy nên xin lỗi ta không thể tha thứ cho ngươi được "

Nói xong không để ý tâm tình của Phùng Diệp hắn quay lại phía Lý Thiên Tuyết khuôn mặt hiện lên nụ cười ấm áp nói.

"Tuyết Nhi hôm nay ra về ta đưa ngươi đi, ngươi yên tâm mua gì ta trả"

Lý Thiên Tuyết nhìn thấy Lạc Tiêu cười trái tim đập như hươu nhảy loạn mặt ửng đỏ khẽ gật đầu.

Đứng bên nhìn Lạc Tiêu ân ái cùng Lý Thiên Tuyết,Phùng Diệp trái tim nhói đau nước mắt không ngừng chảy xuống, nhưng nín lại tâm tình nàng quay về phía Lạc Tiêu cùng Phùng Diệp nói.

"Lạc Tiêu ngươi là người tốt, Thiên Tuyết rất xứng đáng với ngươi,ta xin lỗi vì việc đã xảy ra, ta chúc ngươi có thể sống hạnh phúc "

Nói xong nước mắt nàng không ngừng chảy xuống đang xoay lưng chuẩn bị đi.Thấy vậy Lạc Tiêu trái tim như bị kim đâm gọi Phùng Diệp đứng lại.

"Phùng Diệp, ta với ngươi không hợp với nhau,nhưng nếu làm bằng hữu thì vẫn được, sau này có truyện gì cứ gọi ta ta sẽ giúp "

Nói xong lời này Lạc Tiêu cũng bắt đầu bước vào lớp học, mà đứng bên mọi người cũng không bàn luận cái gì, tóm lại truyện Phùng Diệp cùng Lạc Tiêu cả trường đều biết,nhưng làm mọi người bất ngờ là thái độ Lý Thiên Tuyết đối với Lạc Tiêu nhưng không có ai cảm thấy Lạc Tiêu không xứng đáng với Lý Thiên Tuyết cả, dù sao Lạc Tiêu quá tốt. Còn con gái thì hiện lên vẻ ước ao ghen tị, ghen tị vì Lý Thiên Tuyết có thể làm bạn gái của Lạc Tiêu.

"Ta nói này thân hình ta đẹp hơn Lý Thiên Tuyết sao hắn không để ý "

"Đúng vậy ta thấy ta có kém gì nàng đâu sao hắn không để ý ta"

.......

"Thôi thôi ta nghĩ chỉ có nàng mới xứng với hắn"

Một người thanh niên ra phân tích nói.

Nghe thấy vậy chị em hội phụ nữ đều trăm miệng một lời phản đối nói.

"Xứng cm nhà ngươi "

Nghe vậy người thanh niên cũng im miệng không nói thêm một lời nào nữa.

================================

Xin chào các huynh đệ tỉ muội nha,sau một khoảng thời gian không xuất hiện thì mình ๖ۣۜTuyết ๖ۣۜNhi đã quay lại đây, chương này mình viết nhé ck mình đi dự tiệc cuối năm rồi, hôm qua valentine mình đi dạo phố cùng ck vui lắm ai giống mình điểm danh nha,à chương này ai đọc cho mình xin ý kiến nha mình xin cảm ơn,năm mới mình cũng thay mặt nhóm mình chúc các bạn một năm mới vui vẻ hạnh phúc.

================================
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 57: Vinh danh


.Chương 57

Sau khi quay lưng vào phòng học Lạc Tiêu buồn chán nằm trên bàn còn Lý Thiên Tuyết thì xấu hổ mà quay lại chỗ ngồi up mặt vào cuốn sách.

Lúc này loa thông báo của toàn trường vang lên.

"Xin mời tất cả học sinh toàn trường ra sân tập trung "

Nghe thấy vậy mọi người cũng nghi hoặc bắt đầu lật ra máy điện thoại xem hôm nay là thứ mấy.

Tất cả mọi người sau khi mở điện thoại ra thì thấy hôm nay là thứ 3 cũng hiện lên vẻ nghi hoặc,tiếng nghị luận vang lên.

"Này sao tự dưng lại tập trung hôm nay là thứ 3 á"

"Ta cũng không biết chẳng nhẽ lại có sự kiện đặc biệt gì "

"Chắc vậy, chẳng biết có sự kiện đặc biệt gì mà giờ tập trung "

............

Lạc Tiêu sau khi nghe tiếng loa thông báo cũng nghi hoặc mà bước ra ngoài sân trường tập trung.

Ngoài sân trường đứng trên sân khấu là khuôn mặt tươi cười của Chu hiệu trưởng,sau khi mọi người tập trung đầy đủ Chu hiệu trưởng mới bắt đầu khai mạc.

"Xin chào tất cả mọi người, chắc mọi người hôm nay vẫn còn nghi hoặc tại sao ta tự nhiên lại tập trung mọi người tại đây,đúng vậy ta tập trung mọi người tại đây không phải là có sự kiện đặc biệt hay là có một phong trào gì mới mà là để tuyên dương một cá nhân ưu tú trong trường của chúng ta".

Hiệu trưởng vừa nói xong mọi người lại một mảnh xôn xao, mọi người ánh mắt đều chuyển về phía của Lý Tống Kiệt vì bình thường những sự kiện như này Chu hiệu trưởng thường tuyên dương hắn.Hắn mặc dù học tập thành tích không ra sao còn hay thường xuyên gây sự trong trường nhưng ai bảo hắn có một người cha làm trong công ty lớn nên khi hắn gây rối nhà trường cũng một mắt nhắm một mắt mở.

Chu hiệu trưởng tiếp tục nói tiếp.

"Cá nhân này không những còn quyên góp cho nhà trường một khoản tiền lớn giúp nhà trường mà còn giúp cho danh tiếng nhà trường phát triển,thay mặt nhà trường ta xin cảm ơn đồng học này đã trợ giúp cho nhà trường và sau đây xin mời đồng học lên nói một vài câu "

Chu hiệu trưởng chưa kịp nói tên Lý Tống Kiệt đã đứng dậy khuôn mặt hưng phấn chân bước lên phía khán đài.

Thấy phản ứng của Lý Tống Kiệt, Chu hiệu trưởng đang nói cũng dừng lại khuôn mặt nghi hoặc nhìn xuống Lý Tống Kiệt hỏi. Truyện được đăng độc quyền bởi truyệnyy.com

"Lý đồng học ngươi lên đây làm cái gì?"

Lý Tống Kiệt đang hưng phấn bước lên khán đài nghe Chu hiệu trưởng nói vậy dừng lại khuôn mặt nghi hoặc hỏi.

"Chu hiệu trưởng ngài nói vậy là làm sao ta lên để ngài vinh danh chứ"

Chu hiệu trưởng nghe Lý Tống Kiệt nói vậy ánh mắt như nhìn kẻ đáng thương nhìn Lý Tống Kiệt nói.

"Lý đồng học chắc ngươi hiểu lầm truyện gì rồi người mà ta nói là Lạc đồng học "

Nói xong Chu hiệu trưởng không để ý thái độ của Lý Tống Kiệt mà cầm mic nói tiếp.

"Lạc đồng học là một học sinh ưu tú trong trường chúng ta,không những giúp cho trường chúng ta mở thêm danh tiếng mà gia đình con quyên góp cho chúng ta một khoản tiền là 1 tỉ nhân dân tệ, sau đây xin mời Lạc đồng học lên nói vài câu "

Nghe gọi đến tên mình Lạc Tiêu cũng đứng lên bước lên trên sân khấu với ánh mắt hâm mộ của mỗi người,dù sao Lạc Tiêu giờ là idol của trường học, mà trong trường cũng có một lượng lớn fan hâm mộ nên không ai không biết.

Lý Tống Kiệt đứng một bên tức giận khuôn mặt đỏ bừng thẹn quá hóa giận hét.

"Lạc Tiêu ngươi tính là cái gì ngươi chỉ là con quỷ nghèo ngươi là cái thá...."

Không nói hết câu Lý Tống Kiệt lấy tay bịt miệng lại không dám nói nữa, nói thật trong tâm lý hắn Lạc Tiêu vẫn là con quỷ nghèo nên sau vụ bị Lạc Tiêu giáo huấn hắn cũng không để trong lòng giờ nhớ lại cũng không dám nói tiếp sợ Lạc Tiêu trả thù.

Yêu cầu web khác lấy truyện không chỉnh sửa lại truyện mà phải giữ nguyên bản, truyện được đăng độc quyền tại truyệnyy.com sáng tác bởi nhóm ๖ۣۜKing

================================

Bảng phú hộ Tử Linh Thạch.

Top1:honggiatamthieu

================================
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 58: Một yêu cầu


.Chương 58

Lạc Tiêu nghe thấy giọng nói của Lý Tống Kiệt khẽ nhíu mày khuôn mặt tối sầm lại nhìn về phía Lý Tống Kiệt. Hắn từ khi có hệ thống luôn giữ 3 nguyên tắc.

Nguyên tắc 1: nếu là nữ nhân của hắn thì không ai được phép động vào, nếu động vào phải trả giá thật lớn.

Nguyên tắc 2: không ai được phép coi khinh hắn, chỉ hắn được phép coi khinh người khác.

Nguyên tắc 3: Có Thù Tất Báo.

Mà Lý Tống Kiệt lại phạm vào 2 trên 3 nguyên tắc của hắn.

Lý Tống Kiệt nhìn thấy khuôn mặt Lạc Tiêu tối sầm lại bị dọa sợ chân mềm nhũn gần quỳ trên mặt đất sau lưng phảng phất tia mồ hôi lạnh.

Lạc Tiêu đang bước lên phía sân khấu chân cũng dừng lại mà tiến thẳng đến chỗ Lý Tống Kiệt đang đứng, Lý Tống Kiệt thấy vậy cũng bị dọa chân không ngừng lui về phía sau giọng run run nói.

"Lạc..... Lạc thiếu ta không có ý này mong ngài tha cho ta"

Lạc Tiêu nghe thấy Lý Tống Kiệt nói vậy chân vẫn không ngừng càng tiến lại gần,sau khi lại gần phía Lý Tống Kiệt nhỏ giọng nói.

"Lý Tống Kiệt ngươi quỳ xuống tự bạt tai mình 10 phát,ta còn có thể suy nghĩ lại "

Lý Tống Kiệt nghe vậy do dự, dù sao đây đang ở giữa sân trường,dưới bao nhiêu cặp mắt của bao nhiêu đồng học,nếu hắn quỳ xuống thì sau này cũng không còn mặt mũi để đến trường.

Thấy hắn do dự Lạc Tiêu tiếp tục nói:

"Aizzz....lâu rồi không gặp mặt Lý gia chủ chẳng biết Lý gia chủ dạo này có khỏe không, a Lý Tống Kiệt hay bây giờ ta gọi Lý gia chủ đến tiện thể hỏi tình trạng sức khỏe luôn "

Lý Tống Kiệt nghe Lạc Tiêu nói vậy sợ đến khuôn mặt trắng bệch, phải biết sau vụ kia hắn bị cha cắt tiền tiêu vặt từ 500000 nhân dân tệ 1 tháng xuống chỉ còn 5000 nhân dân tệ,làm hắn giờ tiền vào ăn những nhà hàng sang trọng cũng chẳng đủ. Còn về anh hắn Lý Chiến Thiên sau vụ nhạc hội của Riches biết được hắn đắc tội Lạc Tiêu về đến nhà cha hắn lập tức đánh Lý Chiến Thiên đến giờ vẫn còn đang nhập viện.

Lạc Tiêu nhìn Lý Tống Kiệt đang suy nghĩ cũng giả vờ gật đầu nói.

"Ukm hay là gọi đến đi tiện thể hỏi thăm sức khỏe luôn "

Lý Tống Kiệt nghe Lạc Tiêu nói vậy cũng bi dọa sợ quỳ xuống bắt đầu tự tát.

"Ba.....ba.....ba"

Từng tiếng kêu vang lên vọng khắp sân trường, tâm lý của Lý Tống Kiệt giờ cũng chẳng để ý được danh tiếng rồi, dù sao mất danh tiếng còn hơn bị cắt tiếp tiền.

Thấy Lý Tống Kiệt như vậy Lạc Tiêu cũng không làm khó nữa mà hướng sân khấu mà đi,trước khi đi còn để lại một câu.

"Ngươi về bảo cha ngươi chuẩn bị nhạc hội kĩ càng vào nếu ta không hài lòng công ty nhà ngươi đừng hòng tiếp tục ".

Mọi người xung quanh đứng nhìn Lý Tống Kiệt thái độ như vậy với Lạc Tiêu trong lòng đều tự hỏi.

"Đây là người hay càn quấy ngày thường sao? Đây là người hay ỷ thế mà ức hiếp người sao?"

Giờ một số thiếu nữ nhìn Lạc Tiêu với ánh mắt si mê bắt đầu hò hét.

"Lạc Thần tối nay cho ta làm ấm giường "

"Lạc Thần cho ta làm người yêu của ngươi"

"Lạc Thần...."

"Lạc Thần...."

.............

Lúc này Lạc Tiêu đã lên đến sân khấu nghe thấy tiếng hò hét khuôn mặt bất đắc dĩ cầm mic nói.

"Khụ.....khụ mong các vị đồng học im lặng "

Nghe Lạc Tiêu nói xong mọi người đang nhôn nhao cũng bắt đầu yên tĩnh lại khuôn mặt chăm chú nhìn về phía Lạc Tiêu đang đứng.

Thấy mọi người yên tĩnh lại Lạc Tiêu mới nói tiếp.

"Xin chào tất cả các vị đồng học, ta tên Lạc Tiêu mọi người cứ gọi ta như vậy chứ nếu gọi Lạc Thần ta cảm thấy xấu hổ á"

Mọi người trong sân nghe Lạc Tiêu nói vậy cũng cười rộ lên mà đồng thanh nói.

"Được "

"Vậy thì được rồi, tiện thể bây giờ ta có một sự việc thông báo gấp đó chính là về buổi nhạc hội của ta sẽ được tổ chức sau 2 ngày nữa mong các vị đồng học có thể đến dự vậy ta thông báo đến đây thôi nếu mọi người rảnh thì cứ đến ta rất vui mừng,à tiện đây ta cũng xin nói 1 người may mắn ở nhạc hội có thể yêu cầu ta làm bất cứ cái gì trong 1 ngày "

Mọi người trong trường đang yên lặng nghe vậy cũng bắt đầu ồn ào nghị luận lên, bỗng dưng có người đứng dậy hỏi.

"Lạc đồng học, không biết làm người yêu trong 1 ngày có được hay không "

Người này là một thiếu nữ xinh đẹp khoảng 18 tuổi dáng hình có lồi có lõm cùng thêm khuôn mặt mĩ lệ.

Lạc Tiêu nghe vậy cũng gật đầu trả lời.

"Vị đồng học này việc đấy cũng được, ngoại trừ liên quan đến thân thể ta sẽ thực hiện ".

Link truyện: http://truyenfull.vn/he-thong-thang-cap-toan-nang/

================================

Bảng phú hộ Tử Linh Thạch

Top 1:minh1122

Top2: khanhnguyen

================================
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 59: Đây là lời cám ơn?


Lạc Tiêu vừa nói dứt lời bao nhiêu ánh mắt thiếu nữ tỏa sáng như bắt được vàng, trong lòng thầm quyết định "ta nhất định phải đến nhỡ đâu lại có một cơ hội bồi đắp tình cảm cùng Nam thần ",còn vị thiếu nữ xinh đẹp kia sau khi hỏi xong khuôn mặt hiện lên vẻ suy nghĩ gì đó xong cũng ngồi xuống ghế.

Lạc Tiêu sau khi nói xong bài phát biểu cũng chuẩn bị xuống đài thấy vậy Chu hiệu trưởng vội vàng hỏi.

"Lạc đồng học ngươi chỉ nói những lời này thôi sao"

Lạc Tiêu hiểu ý nghĩ của Chu hiệu trưởng, ý của hắn là mong muốn Lạc Tiêu nói tốt giúp nhà trường,Lạc Tiêu nghe hiểu cũng lên đài nói tiếp.

"À ta còn một điều cần nói, cảm ơn nhà trường đã giúp ta trong khoảng thời gian qua,nhất là bà giáo ngày nào cũng chửi ta là phế vật, cảm ơn các vị bạn học thường xuyên chế giễu ta là phế vật,nếu không có những lời chế giễu của cô giáo cùng các vị đồng học chắc ta cũng không có ngày hôm nay"

Lạc Tiêu nói những lời này không phải dùng để cám ơn những lời chế giễu của bà giáo cùng đồng học mà là biểu đạt ý "ta là phế vật còn ngươi thì sao",lời nói này cũng có tác dụng lớn, Chu hiệu trưởng sau khi nghe xong câu nói khuôn mặt tươi cười cũng tối lại mà quay về phía bà giáo.

Bà giáo cảm nhận được một tia lãnh ý mặt cũng cúi gầm xuống trong lòng suy nghĩ "chẳng nhẽ công việc ta lại phải kết thúc như vậy "

Các vị nam đồng học từng chế giễu qua Lạc Tiêu cũng cúi gầm mặt xuống không dám nhìn lên sân khấu, dù sao giờ bọn hắn cũng chẳng có suy nghĩ trả thù, Lạc Tiêu giờ quá chói mắt mà là bọn hắn chỉ có thể ngưỡng vọng từ dưới lên"Nói đùa giờ mà có suy nghĩ trả thù lại có tình trạng như Lý Tống Kiệt, phải biết Lý Tống Kiệt là con cháu của Lý gia chủ 1 trong 3 gia tộc lớn mà còn bị Lạc Tiêu làm như vậy, bọn hắn tính là cái gì ".

Xong Lạc Tiêu quay về phía Chu hiệu trưởng nói:

"Giờ ta xuống được rồi chứ "

Chu hiệu trưởng giờ cũng không dám nói cái gì, hắn e ngại Lạc Tiêu, nói đùa người mà có thể quyên góp giúp nhà trường bằng đấy tiền há có thể là người thường.

Lạc Tiêu thấy Chu hiệu trưởng không nói gì bắt đầu xuống sân khấu, hướng về phía chỗ mình ngồi mà đi xuống,khi hắn đi xuống có rất nhiều cặp mắt của các thiếu nữ nhìn, có hâm mộ, có nghi hoặc,bọn họ nghi hoặc về lời cám ơn của Lạc Tiêu.

Rất nhiều nam sinh bắt đầu chuyển sang sùng bái Lạc Tiêu đặc biệt là những người bạn ngồi cùng lớp Lạc Tiêu, bọn hắn biết Lạc Tiêu trước đây là cái học tập không ra gì suốt ngày lêu lổng nhưng bây giờ thì sao là cái bệ đá mà bọn hắn phải ngưỡng vọng.

Thậm chí giờ có người còn suy nghĩ "Lạc Tiêu là cái người giàu giả heo ăn thịt hổ,trước là người học cặn bã là để nhòe người không để ý, sau bị bạn gái bỏ mới bắt đầu để lộ ra thân phận".

Nếu Lạc Tiêu biết ý nghĩ của bọn hắn chắc phải bật cười lớn"nói đùa lúc ta lên cấp 3 thật là học cặn bã á,còn thân phận này thật ra ta không biết Á".

Nhưng Lạc Tiêu không biết ý nghĩ bọn hắn mà nếu biết hắn cũng lười giải thích, để như vậy thân phận của hắn càng thêm bí ẩn, với lại hắn cũng không muốn dựa vào thân phận của gia tộc mình để lên danh tiếng,hắn muốn từ bàn tay mình gây dựng ra kể cả tiền tài, dù sao gia tộc là gia tộc không phải của riêng hắn ai biết được lại giống như những gia tộc trong tiểu thuyết có những thế lực cạnh tranh như vậy, tiêu biểu là Liễu gia chủ.

Lạc Tiêu lo nghĩ cũng là đúng sau này hắn về Thượng Hải cũng có sự cạnh tranh như vậy, may ngờ suy nghĩ của hắn bây giờ nên mới có thể tạo ra thế lực riêng mạnh hơn cả tam đại gia tộc nếu không hắn đừng mong sống sót (bật mí một tí giúp anh em biết một chút về cốt truyện sau này)

Link gốc: http://truyenfull.vn/he-thong-thang-cap-toan-nang/

================================

Bảng phú thọ Tử Linh Thạch

Top1:vuduong13

Top2:khanhnguyen

Xin cám ơn các đạo hữu đã ủng hộ mình

================================
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom