Cập nhật mới

Dịch Hệ Thống Thăng Cấp Toàn Năng

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 20: Vô hình đánh mặt


Lạc Tiêu sau khi ngồi xuống,Tiêu Dao nhìn chằm chằm Lạc Tiêu, giờ cô có cảm giác không thể nào lý giải được Lạc Tiêu.

Ngày hôm nay Tiêu Dao đưa Lạc Tiêu đến đây chủ yếu một phần là nói cho Lạc Tiêu chân tướng sự việc cùng thân phận, một phần khác thì mời Lạc Tiêu ăn cơm.

Cô cứ nghĩ rằng Lạc Tiêu không có tiếp xúc qua đồ ăn hạng sang,kết quả Lạc Tiêu biết đánh đàn piano làm cho thế giới nhạc sĩ nổi tiếng cũng phải kính nể.

Trong nháy mắt cô cảm thấy Lạc Tiêu có rất nhiều bí ẩn, cô cảm thấy vị hôn phu của mình là một người mà cô cũng không nhìn thấu.

"Giờ chúng ta bắt đầu ăn được chưa, ta sắp chết đói rồi ".sau đó Lạc Tiêu ngồi xuống, nhìn về phía Tiêu Dao hỏi.

Tới nơi này chủ yếu để ăn thức ăn, kết quả nhiều việc xảy ra Lạc Tiêu căn bản vẫn chưa có thứ gì bỏ bụng.

Đáng lẽ ra thức ăn đã được rồi nhưng một bên nhín Liễu Diệc Phi nên phục vụ viên không dám đem ra.

Lúc đầu bầu không khí đang vô cùng tốt, kết quả lại bị Liễu Diệc Phi như thế phá hủy, Tiêu Dao giờ tâm trạng rất không thích thậm chí còn chán ghét Liễu Diệc Phi, giờ cô cũng không có tâm tình ăn.

Vì vậy cô quay về phía Lạc Tiêu nói rằng:" Lạc Tiêu giờ hay là chúng ta đi,giờ ta cũng không có tâm tình ăn "

Lạc Tiêu nghe Tiêu Dao nói vậy liền hiểu:"vậy cũng được chúng ta giờ đi,hay bây giờ ngươi về nhà ta trước, ta nấu cho ngươi ăn "

"Về nhà"

Liễu Diệc Phi nghe được từ này khuôn mặt trợt biến đổi, rốt cuộc hắn cũng không giữ lại được vẻ mặt bình tĩnh, nghe Lạc Tiêu nói lời này, lẽ nào hắn thật sự là hôn phu của Tiêu Dao.

Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy gật gật đầu nói rằng "hay giờ cứ như vậy đi,ta về nhà ngươi,ngươi nấu cho ta ăn "

" Nói ngươi biết món ăn ở đây cũng chẳng tính là gì,ngươi cứ yên tâm về nhà ta làm món ăn ngon cho ăn" Lạc Tiêu nghe Tiêu Dao nói vậy khuôn mặt chắc chắn nói.

Liễu Diệc Phi nghe Lạc Tiêu nói lời này cảm giác như bị đâm:"Lạc Tiêu ngươi nói những lời này là có ý nghĩa gì, ta nhà hàng này là đệ nhất Tĩnh Hải cao cấp nhất nhà hàng "

"Ngươi nói những lời này chẳng khác gì nói ngươi làm món ăn ngon hơn những đầu bếp nổi tiếng mà ta thuê "

Liễu Diệc Phi tức giận nói rằng.

Lạc Tiêu nghe lời này khẽ híp mắt một cái, hắn khinh thường nói ;"món ăn của ngươi ngay cả cơm xào trứng của ta cũng không bằng ".

Liễu Diệc Phi giờ này bị triệt để tức giận, cái này cơm xào trứng chỉ để cho những quán ven đường gì đó ăn, mấy đồng tiền một chén thức ăn, dĩ nhiên giờ này đem vào nhà hàng cao cấp nhất ở Tĩnh Hải so sánh, cái này chẳng khác gì vả thẳng vào mặt hắn.

Lạc Tiêu lạnh lùng nói rằng: "Ta chỉ nói đúng sự thật thôi tin hay không tùy ngươi "

Liễu Diệc Phi nghe Lạc Tiêu nói lời này làm cho sặc nói không nên lời, hết lần này tới lần khác bị Lạc Tiêu nói như vậy Liễu Diệc Phi không biết làm thế nào.

"Chúng ta đi thôi " Lạc Tiêu quay về phía Tiêu Dao nói rằng.

"Chúc mừng Kí chủ thu được ngẫu nhiên nhiệm vụ [ Trù thần hiển uy ].

Ngay lúc nghe được tiếng nhiệm vụ nhắc nhở Lạc Tiêu ngây ngẩn cả người, hắn vốn định buông tha cho nhà hàng nhưng hệ thống không cho phép.Đúng lúc hắn đứng lên chuẩn bị đi thì hệ thống phát hành nhiệm vụ, cái này hệ thống thật biết chơi đùa nha.

Nhiệm vụ tên gọi:[ Trù thần hiển uy]

Nhiệm vụ yêu cầu: Kí chủ cần đấu với đầu bếp cao cấp nhất nhà hàng, chính thức đánh bại Liễu Diệc Phi.

Nhiệm vụ thời gian: 2h

Nhiệm vụ thưởng: 200 tích phân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 21: Ngươi thấy ta khó chịu


"Xong lần này mình coi như là xác định, giờ muốn đi cũng không được "Lạc Tiêu nhìn thấy nhiệm vụ lòng không khỏi cảm thán một câu.

Kỳ thực nhiệm vụ này không khó, đơn giản chỉ là so đấu trù nghệ thôi, hệ thống đây là muốn làm cho Liễu Diệc Phi mất mặt

"Lạc Tiêu ngươi không sao chứ " Tiêu Dao sau khi thấy Lạc Tiêu đứng dậy thì lo lắng nói rằng.

Lạc Tiêu lúc này mới phản ứng, đối với Tiêu Dao nói rằng: "Ngươi chờ ta một chút ".

Đang lúc này mọi người không hiểu Lạc Tiêu định làm gì Lạc Tiêu quay sang với Liễu Diệc Phi nói rằng:"Diệc Phi ngươi có phải hay không xem ta khó chịu? "

Liễu Diệc Phi khuôn mặt đã thay đổi lại bình thường, lúc này trông coi Lạc Tiêu.

Lạc Tiêu tiếp tục nở nụ cười nói: " vừa rồi ta để ngươi hẳn rất khó chịu, mà con người của ta không thích nói khoác, ngươi nếu không tin trù nghệ của ta thì cũng không có gì, ngươi cứ gọi hết tất cả đầu bếp chính của ngươi ra so đấu với ta thì biết "

Lạc Tiêu lời này vừa nói ra phòng ăn lại một lần nữa xôn xao,tiểu tử này cũng quá ngông cuồng đi,thật đem mình là một trù sư sao.

Ngươi đàn piano giỏi, chúng ta không có ý kiến gì, nhưng ngươi nói tài nấu nướng của ngươi có thể cùng nhà hàng cao cấp so sánh, chúng ta không tin.

"Tiểu tử này rốt cuộc là ở trong gia tộc nào ra á,cũng quá ngông cuồng tự đại đi".

..............

Bên trong phòng ăn mọi người vẫn không ăn cơm chờ đợi để xem Liễu Diệc Phi sẽ làm gì.

Liễu Diệc Phi híp mắt một cái nhìn Lạc Tiêu, tiểu tử này hôm nay chính thức chọc giận hắn.

Nếu như bình thường Liễu Diệc Phi cũng sẽ không so đo với Lạc Tiêu, thậm chí loại người này cũng còn chẳng đáng để cho hắn xem,nhưng ngày hôm nay dính đến Tiêu Dao, hắn cũng không có nhịn được nữa vì vậy hắn nói rằng "

"Ngươi đây là đang tự đánh mặt mình, thì ta đây sẽ giúp ngươi được toại nguyện "

Sau khi nói xong hắn quay về phía phục vụ viên nói rằng: "ngươi đem gọi Choletta đầu bếp chính mời tới "

Bình thường những nhà hàng nổi tiếng thường chia ra làm các loại đầu bếp mà đầu bếp chính là chỉ một người nổi tiếng giỏi nhất ở trù phòng, ở lại trù phòng đầu bếp chính,chính là thượng đế tồn tại "

Đối với nhà hàng thì đầu bếp chính chính là vô cùng cần thiết, bên trong thực đơn tất cả đều là đầu bếp chính trọn lựa, một cái đầu bếp chính, chính là cần câu khách trọng yếu.

Choletta chính là một người mỹ,lúc trước còn nhỏ hắn cùng phụ thân nhập cư trái phép qua Pháp.

Lúc đó hắn cùng phụ thân đến nước Pháp sau đó mở cửa nhà hàng để kiếm sống. Khi ở trong bếp Choletta bắt đầu học tập trù nghệ.

Vì vậy khi ở nước Pháp mở cửa hàng, người cùng nhà sinh hoạt cũng được coi là khá giả.

Choletta từ nhỏ đã có năng khiếu với trù nghệ nên khi lớn lên thì còn giỏi hơn cả thầy nên nhanh chóng trở thành nước Pháp nổi tiếng thế giới về trù nghệ.

Mấy năm gần đây Choletta về nước hoa,hắn có suy nghĩ mở một nhà hàng lớn.

Giống như Choletta loại này trù nghệ khó có thể có ai có thể vượt qua hắn cho nên hắn có thể được nhiều nhà hàng mời là khá đơn giản.

Choletta lựa chọn nhà hàng "Ngũ vị " là vì đây là nhà hàng nổi tiếng nhất Tĩnh Hải mà tiền lương đi làm cũng cao đủ để cho hắn mở một nhà hàng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 22: Chẳng nhẽ rất khó ăn


"Liễu Tổng ngươi tìm ta có việc gì "một bên quần áo màu trắng đầu bếp mang mũ cao đi ra ngoài Choletta lập tức nói.

Liễu Diệc Phi đối với Choletta nói rằng:" Choletta đầu bếp chính, có người muốn thách đấu với ngươi "

"Muốn thách đấu ta " một bên Choletta nghe vậy sửng sốt,trong giây lát phát hoảng.

Từ trước đến giờ hắn đã thách đấu qua rất nhiều người nhưng bây giờ ngược lại hắn bị thách đấu hắn quay lại nói với Liễu Diệc Phi:" Người nào muốn so đấu cùng ta"

Liễu Diệc Phi chỉ vào Lạc Tiêu nói: chính là hắn "

"Hắn "Choletta nhìn về phía Lạc Tiêu với ánh mắt kì quái nói.

Không phải Choletta khinh thường Lạc Tiêu nhưng vấn đề là tuổi của Lạc Tiêu quá trẻ thoạt nhìn qua thì vẫn còn chưa đến 20 tuổi.

"Liễu Tổng ta ở phòng bếp rán thịt bò nếu như không có việc gì ta trở về " Choletta đối với Lạc Tiêu không có hứng thú quay về phía Liễu Diệc Phi nói.

Tất cả mọi người đều hiểu ý nghĩa của Choletta, hắn là đầu bếp chính thì làm sao lại phải đi rán thịt bò, nói tóm lại là hắn không muốn phí thời gian đối với Lạc Tiêu.

Nghe Choletta nói vậy Liễu Diệc Phi quay xang nói rằng:"nếu hắn đã muốn so đấu thì ngươi giúp hắn toại nguyện đi".

Tuy rằng không muốn lãng phí thời gian nhưng Choletta không từ chối được dù sao Liễu Diệc Phi cũng là chủ nhà hàng này.

Một bên Tiêu Dao thấy thế con mắt quay người lại nhìn Lạc Tiêu,con người áp sát vào Lạc Tiêu nói:" Ngươi chắc chắn thắng chứ? "

Lạc Tiêu nghe Tiêu Dao nói vậy liền hiểu ý quay sang Tiêu Dao nói rằng:" Ngươi yên tâm đi ta nói được thì làm được "

Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy liền gật đầu nhưng trong lòng vẫn còn lo lắng cho Lạc Tiêu.

Sau khi đáp ứng cùng Lạc Tiêu thi đấu, vì để cho mọi người cùng chứng kiểm hai người so đấu nên Liễu Diệc Phi bảo nhân viên dựng tạm một cái phòng bếp tạm thời.

Các khách hàng nghe tin so đấu trù nghệ bắt đầu lấy điện thoại ra chụp ảnh.

"Ngươi làm sao không làm? ".Choletta khuôn mặt kì quái nhìn Lạc Tiêu hỏi.

Lạc Tiêu hời hợt nói:"Ngươi cứ làm việc của ngươi đi món ta làm tương đối đơn giản ".

Choletta sau khi nghe Lạc Tiêu nói vậy không hỏi thêm bắt đầu nấu ăn. Khoảng chừng sau 30p thì xong lần này Choletta chuẩn bị là món bít tết cũng là món chính của nhà hàng.

Choletta làm quá trình vô cùng phức tạp các thực khách đều chăm chú nhìn.

Lạc Tiêu nhìn qua những đồ ăn bầy trên bàn, một chút hứng thú cũng không có hắn hời hợt quau lại nói:"có cơm nguội không cho ta một ít "

"Muốn cơm nguội để làm cái gì chẳng nhẽ hắn thật làm cơm xào trứng " mọi người trong đầu bắt đầu có ý nghĩ này.

Nhưng mọi người vẫn không thế tin được ý định này, lấy cơm xào trứng để thách đấu đầu bếp nổi tiếng thế giới, nói ra bây giờ cũng chẳng có ai dám tin.

Kết quả, Lạc Tiêu làm cho mọi người im lặng không dám phát biểu thêm gì nữa, bởi vì hắn làm chính xác là món cơm xào trứng.

Nhưng thủ pháp làm của hắn rất chi là kì lạ, cộng thêm tốc độ tay của hắn nên không ai có thể nhìn kĩ được thủ pháp.

Sau khoảng tầm 10 phút Lạc Tiêu làm xong nhưng mọi người nhìn qua bát cơm thì không thể nào tin được, bên trong bát cơm nhìn trang chí cũng quá đẹp đi.

Mọi người bắt đầu háo hức chờ đợi món ăn, các phục vụ viên thì bắt đầu cắt ra từng miếng bít tết nhỏ.

Mọi người ăn xong sau đó liền đem món cơm xào trứng của Lạc Tiêu đi ra,mọi người nhưng nhìn qua một điểm muốn ăn cũng không có.

Mọi người đến đây ăn toàn là người có quyền có thế,bọn hắn đã bao giờ ăn qua món cơm xào trứng.

Sau một lúc thì có một người đứng lên "không phải cơm xào trứng sao ăn thử một miếng cũng không chết được "

Nói xong hắn hướng phía bát cơm xào trứng của Lạc Tiêu đi tới, người này khi đến nơi thì xúc một muôi cơm lên ăn sau đó hắn cứng đơ lại.

"Làm sao vậy chẳng nhẽ rất khó ăn "mọi người nhìn hắn phản ứng không khỏi trong lòng suy nghĩ
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 23: Kết quả thi đấu


Mọi người thấy hắn ăn xong thì một bộ ngây người, giống như ăn phải cái gì đó rất khó ăn vậy.

Mọi người trong lòng đang mừng thầm may là bọn họ không lên trước ăn món cơm xào trứng.

Tiêu Dao nhìn về phía hắn biểu hiện trong đầu hiện lên suy nghĩ "chẳng lẽ Lạc Tiêu không biết làm cơm ".

Nhưng làm mọi người ngạc nhiên là người kia liếc mắt một cái đem trong miệng miếng cơm nuốt xuống,khen nói rằng:"thế nào đây lại là cơm xào trứng, ăn quá ngon đi"

"Cái gi"

Mọi người nghe vậy bắt đầu ngây người, cái này không phải chứ, chẳng lẽ người này không phải là ăn quá dở mà đơ người, mà lại ăn quá ngon nên đơ người.

Ở những người khác đang hoài nghi thì người kia đã lập tức dùng muôi đưa miếng cơm vào miệng một dạng như hổ chết đói vậy.

Mọi người nhìn thấy cảnh này lòng hiếu kì tăng mạnh, rốt cuộc không nhịn được nữa, dần dần có người lên bắt đầu cầm muôi tới nếm thử.

"Trời ạ,cái này thật sự là cơm xào trứng, cái này quá ngon đi"

"Cái cơm xào trứng này làm cho ta nhớ về mẹ "

.............

Làm cho Lạc Tiêu không hề nghĩ tới là kĩ năng [ bí tịch trù thần] lại có thể làm cho người ăn khóc.

Bây giờ mọi người ở trong đây không còn ai dám trêu chọc Lạc Tiêu nữa, nói đùa một người mà cả âm nhạc lẫn trù nghệ đều đạt đến cảnh giới "xuất thần nhập hóa" thì không có một gia tộc nào bình thường bồi dưỡng nên, phải nhớ rằng Lạc Tiêu thoạt nhìn qua thì vẫn chưa đến 20 tuổi.

Nếu như Lạc Tiêu mà từ gia tộc nào lớn mà ra thì cho bọn họ 100 lá gan cũng không dám trêu chọc, phải nhớ ở tỉnh Tĩnh Hải thì bọn họ có quyền có thế nhưng ra ngoài vẫn không bằng những gia tộc kia.

Choletta lúc này mộng,hắn mới vừa rồi còn khinh thường Lạc Tiêu cơm xào trứng, kết quả cơm xào trứng sẽ mang đến kết quả như vậy.

So với hắn món bít tết thì khác xa nhau một trời một vực, mọi người chỉ gật đầu nói ăn ngon mà thôi, mà bây giờ bọn họ ăn cơm của Lạc Tiêu thậm chí còn có người khóc.

Rốt cuộc Choletta không nhịn được nghi ngờ bắt đầu cầm muôi lên thử món ăn của Lạc Tiêu.

"Ân"

Cơm xào trứng vừa vào khoang miệng của Choletta, hắn lập tức trợn tròn mắt, hắn chỉ cảm thấy mỗi hạt gạo thì lại có một vị, khi ăn hắn nhớ lại những nỗi khổ mà hắn đã phải chịu để lên làm đầu bếp nổi tiếng, hắn nhớ bố hắn, người bố luôn chăm sóc yêu thương hắn.

"Ăn ngon,Ăn ngon,Ăn ngon " Choletta từ trong miệng nói ra ba tiếng, trên mặt hắn có hai hàng lệ đang chảy xuống.

Hắn khóc, hắn suy nghĩ về người cha của hắn đang ở bên Pháp bận rộn với nhà hàng, hắn giờ đã quyết định phải nhanh chóng trở về Pháp để giúp đỡ cha của hắn.

Suy nghĩ kĩ một lúc hắn quay về phía Liễu Diệc Phi nói:"Liễu Tổng từ giờ ta bỏ việc, ta phải quay trở lại Pháp gấp "

Liễu Diệc Phi sau khi nghe Choletta nói vậy chỉ hiện lên trong đầu hắn một tiếng "Đoàng ",hắn lắp bắp quay về phía Choletta nói:"Thế...... Thế còn nhà hàng của ta thì làm sao".

Choletta như không nghe thấy Liễu Diệc Phi quay về phía Lạc Tiêu nói: "ngày hôm nay trù nghệ thi đấu là ta thua"

Nói xong hắn hướng cửa ra vào chạy đi,hắn không còn muốn lập cửa hàng ở Trung Hoa nữa,giờ hắn chỉ mong được trở về giúp cha của mình.

Lạc Tiêu xoay người nhìn về phía Liễu Diệc Phi nói:"ta nói không sai chứ quán ăn của ngươi cơm giang trứng của ta cũng không bằng ".

Liễu Diệc Phi giờ chỉ biết đứng ngây ngốc ở đấy, hắn giờ này chỉ biết một điều đầu bếp chính của hắn đã bỏ việc, giờ thì nhà hàng của hắn chắc chắn sẽ tụt hạng.

Lạc Tiêu nhìn phía Liễu Diệc Phi không phản ứng trong lòng cười lạnh "ngươi mà đòi so với ta".

Lạc Tiêu rửa tay xong quay về phía Tiêu Dao đang đứng ngây ngốc ở đấy nói:"giờ chúng ta đi thôi, về nhà ta làm cho ngươi ăn "

Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy mới từ cơn ngây ngốc tỉnh lại khẽ gật đầu một cái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 24: Lạc đại sư


Lúc đầu Lạc Tiêu đã nói đi kết quả nguyên do bởi vì thi đấu trù nghệ lại mất thêm 1tiếng nữa, đừng nói là Tiêu Dao,ngay cả Lạc Tiêu cũng cảm giác đói bụng.

Mà Lạc Tiêu chuẩn bị đi thì người kia trực tiếp xông đi lên ngăn cản Lạc Tiêu.

"Lạc đại sư xin dừng lại một chút ".

Lạc Tiêu nhận ra người này vì đây là người đầu tiên nhận ra ăn món Lạc Tiêu làm, đối với người này Lạc Tiêu cũng có ấn tượng không tệ, vì vậy Lạc Tiêu hỏi:"có chuyện gì không? "

"Lạc đại sư chuyện là....... Là..... Ngài vừa mới làm cơm xào trứng ăn quá ngon không biết có thể lại xào cho ta ăn không, một phần nhỏ lúc trước thật ăn chưa có no"

Nghe những lời này hắn bị mọi người kịch liệt nhổ nước bọt.

"Ta nói nghe này Tống tổng à,ngươi cũng không có ý tứ đi,mới vừa rồi một bát cơm xào trứng bọn ta mới ăn chưa đến 1/3,chỉ có mình ngươi là ăn 2/3 thôi á"

"Chính là ngươi thứ nhất đi lên, sau đó thừa lúc chúng ta không kịp phản ứng ngươi bắt đầu ăn điên cuồng "

"Làm người quá không dám thể không để ý á,Lạc đại sư mới vừa rồi ta ăn vẫn chưa đủ, hay ngươi làm cho ta thêm một phần á"

"Lạc đại sư đừng có nghe lời hắn nói, ta mới không ăn được,xin làm cho ta một phần á"

Bây giờ ở bên trong đại sảnh ồn ào không thể tả được, có người không biết còn cho rằng đây là ngoài chợ, những thực khách này bây giờ đâu còn là giới thượng lưu bộ dạng, mà là một bộ lưu manh.

Trước mặt Lạc Tiêu có ít nhất là hơn 100 người Lạc Tiêu không rảnh đến mức như vậy.

Vì vậy Lạc Tiêu liền cự tuyệt nói rằng: "ta thực sự không giúp được, đây dù sao cũng là nhà hàng của người ta, ta ở chỗ này nấu ăn thì không thích hợp cho lắm "

Trong phòng mọi người tất cả đã hiểu, Lạc Tiêu quả thực không giúp được bọn hắn làm cơm chiên, mọi người liền lộ lên vẻ mặt ỉu xìu.

Nhìn thấy cảnh này Lạc Tiêu cũng không còn cách nào khác đành lấy ra giấy ghi cùng bút, hí hoáy viết sau một lúc dừng lại,quay sang mọi người đưa tờ giấy nói.

"Đây là số điện thoại của ta,sau này có chuyện gì cứ gọi,ta giúp được thì sẽ cố giúp "

Mọi người nghe xong lời này mặt sáng lên bắt đầu quay về phía Lạc Tiêu cảm ơn.

Lạc Tiêu thấy vậy đành chào tạm biệt "hôn thê của ta cả nửa ngày không được ăn gì rồi, giờ ta cáo từ về nhà trước nấu cơm cho nàng ăn "

Nghe xong lời này mọi người quay sang nhìn Tiêu Dao.

Giờ thì bọn họ ước ao là Tiêu Dao,vì Tiêu Dao lại có thể hưởng thụ được Lạc Tiêu nấu cơm cho nàng ăn, thật là làm cho người ta ngưỡng mộ.

Tiêu Dao nghe lời này tâm tình có chút động, vừa rồi Lạc Tiêu nói những lời này làm cho nàng có cảm giác ngọt ngào.

Liễu Diệc Phi sau khi nhìn thấy cảnh này thì cảm giác mình như một con chó bị Lạc Tiêu ngược.

"Lạc đại sư xin dừng bước " đúng lúc này Choletta đi vào.

"Có chuyện gì?" Lạc Tiêu thấy Choletta đi đến vì vậy liền hỏi một câu.

Choletta nói rằng:"cám ơn Lạc đại sư, ngày hôm nay đã giúp ta mở mang tầm mắt, tài nấu nướng của ngài ta xin bái phục, không biết ngài có thể thu ta làm đồ để được không?".

"Cái gì "

Mọi người bị Choletta lời này nói làm cho khiếp sợ, nhưng suy nghĩ lại vẫn không có gì không đúng cả, với trình độ trù nghệ của Lạc Tiêu thì không ai cảm thấy có ý kiến.

Lạc Tiêu nghe lời này khoác tay lên nói rằng:"Choletta đầu bếp, ta giờ vẫn chưa có ý định thu đồ đệ"

Choletta nghe thấy Lạc Tiêu từ chối trên mặt không khỏi hiện lên vẻ nuối tiếc.

"Bất quá ngươi có chuyện gì không hiểu thì ta có thể giúp "

Nghe Lạc Tiêu nói lời này Choletta trong lòng không khỏi vui mừng, người bắt đầu khom lưng 90° nói rằng "cám ơn Lạc đại sư, giờ ta đi về Pháp đây, có chuyện gì thì gọi qua số điện thoại của ta".

Nói xong Choletta đem vali quần áo tiến ra ngoài cửa mà đi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 25: Ngươi không biết


Liễu Diệc Phi nghe Lạc Tiêu nói lời này thì trong lòng không khỏi gỉ máu, chủ yếu mọi khách hàng cùng đầu bếp mà hắn thuê đang tích cực nịnh bợ Lạc Tiêu.

"Phục vụ viên tính tiền a".kế tiếp phải đi,Tiêu Dao gọi tới phục vụ viên.

Tuy rằng ngày hôm nay những món ăn đã gọi chưa được đem lên, nhưng vẫn phải trả, đối với Tiêu Dao thì khoảng tiền này không đáng kể.

Liễu Diệc Phi sau khi nghe Tiêu Dao nói trả tiền lúc đầu hắn muốn nói quên đi nhưng hắn liếc mắt nhìn sang Lạc Tiêu, nhất thời hắn không đành lòng, hắn nhớ lại sự việc tối nay mà hắn đã phải chịu, không những bị làm nhục mà lại còn bị mất đi đầu bếp nổi tiếng, những việc này hắn đổ tội hết cho Lạc Tiêu vì vậy Liễu Diệc Phi nổi rằng:"ăn bữa cơm còn làm cho một nữ cơm trả tiền,ngươi là ăn bám sao"

Liễu Diệc Phi nghe lời này là đang cố ý xem thường Lạc Tiêu, Lạc Tiêu nghe lời nói này hắn bắt đầu ngăn lại Tiêu Dao động tác.

Từ trong túi hắn móc ra một tấm thẻ hắc kim nói rằng:"số tiền này để ta trả nếu không thì ngươi lại bị mù"

Tấm thẻ này là bố mẹ hắn trước lúc qua đời để lại cho Lạc Tiêu, hắn vẫn không nỡ dùng, ngày nào hắn cũng đem thẻ đi theo không nghĩ tới bây giờ lại có chỗ dùng.

Lạc Tiêu vừa rút thẻ ra thì Tiêu Dao liếc mắt một cái liền nhận ra đây là thẻ mà gia tộc họ Dương đặc biệt làm riêng, riêng chỉ có những người cao cấp trong gia tộc mới có, thẻ này chính xác là thẻ dùng tiền vô hạn.

Nhưng Tiêu Dao chỉ biểu tình biến hóa một cái, cũng không nói lời nào.

Mà Liễu Diệc Phi sau khi nhìn tấm thẻ này cũng hiểu được, phía trên thẻ có Dương Nam tên, cái này chính xác là gia chủ nhà họ Dương tên nha.

Chú ý tới Liễu Diệc Phi biểu hình, quét thẻ xong hắn cố gắng tới Liễu Diệc Phi bên tai nói rằng:"có phải hay không ngươi nhận ra tấm thẻ này? "

"Không sai,đây chính là tấm thẻ của gia tộc họ Dương, ta nói thật cho ngươi biết ta là thiếu chủ nhà họ Dương "

Lạc Tiêu giọng nói rất thấp chỉ có hắn cùng Liễu Diệc Phi nghe được.

Sau khi nói xong hắn bước ra ngoài cửa mà đi,trong lòng hắn bắt đầu đau xót, chỉ biết giá trị của bữa ăn kia là dòng rã 9 vạn á.

Lạc Tiêu trước đó vẫn không nghĩ tới là Tiêu Dao lại mời hắn ăn bữa cơm, kết quả ai lại biết được thành mình trang bức.

Sau khi lên xe Tiêu Dao bắt đầu mở miệng hỏi:"tấm thẻ này là của gia tộc họ Dương mà gia chủ với các trưởng lão mới có ngươi làm sao có "

Tiêu Dao giờ cùng Lạc Tiêu cũng tính là đã quen nên hai người lúc nói truyện không cần câu nệ,Tiêu Dao hỏi chỉ là vì hiếu kì mà thôi.

Ở trong phòng ăn Lạc Tiêu vừa xuất tấm thẻ ra thì trong nháy mắt Tiêu Dao liền nhận ra,chẳng qua là lúc đó không tiện hỏi.

Lạc Tiêu nghe hỏi vậy trực tiếp nói ra:"lúc trước khi bố mẹ ta qua đời thì để lại tấm thẻ này, bên trong cũng chỉ có hơn 10vạn mà ta không nỡ tiêu ai ngờ ngày hôm nay lại phải dùng..... Hazzzz"nói xong Lạc Tiêu thở dài một hơi.

Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy khuôn mặt kì quái nhìn Lạc Tiêu hỏi:"ngươi không biết "

Nghe Tiêu Dao nói thế khuôn mặt Lạc Tiêu hiện lên vẻ nghi hoặc nói:"không biết gì? "

"Tấm thẻ này là dùng tiền vô hạn, tiền sẽ trực tiếp trừ vào tiền của gia tộc ngươi ".Tiêu Dao giải thích nói.

Lạc Tiêu giờ mới bừng tỉnh, hóa ra là như thế thảo nào bố hắn bảo là không có việc quan trọng thì không được dùng.

Suy nghĩ một lúc hắn quay về phía Tiêu Dao nói:"giờ thì ngươi về nhà ta đi ta nấu cơm cho ăn "

Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói lời này đành gật đầu, cô nhìn những khách hàng trong phòng ăn biểu hiện thì cô càng hiếu kì rằng Lạc Tiêu mấy năm nay sống như thế nào mà cả trù nghệ lẫn âm nhạc đều có mức độ cao như thế.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 26: Cố sự


Tiêu Dao sau khi nghe theo lời của Lạc Tiêu thì đến nơi, khi dừng lại cô thấy trước mặt là căn phòng cho thuê đơn điệu.

Lạc Tiêu sau khi xuống xe quay lại phía Tiêu Dao nói:"giờ vào nhà thôi chờ ta một chút, ta nấu cơm cho ngươi ăn, có gì thì tí về nhà sau"

Tiêu Dao nghe vậy khẽ gật đầu bắt đầu đi theo Lạc Tiêu vào phòng, trong căn phòng cũng chẳng có cái gì nhiều, chỉ có một vài bộ quần áo rẻ tiền cũ kĩ cùng với một cái giường. Cô bắt đầu suy nghĩ:"mấy năm nay chắc hắn đã phải chịu khổ nhiều rồi "

Sau tầm 30p Lạc Tiêu từ phòng trù nghệ đi ra,trên tay cầm theo bát cơm rang xào trứng. Tiêu Dao nhìn thấy vậy liền hiếu kì bắt đầu dùng muôi múc vào bát cơm ăn.

Khi thức ăn vào miệng cô chỉ cảm thấy mỗi hạt cơm là một vị,thậm chí còn có cảm giác thoải mái.

Sau khi hai người ăn xong thì Lạc Tiêu vào phòng rửa bát, Tiêu Dao hiếu kì nhìn xung quanh thì để ý trên bàn có một tấm ảnh Lạc Tiêu cùng một cô gái, không sai đây là ảnh mà Lạc Tiêu cùng Phùng Diệp lúc trước ở chung.

Nhìn thật bức hình này trong lòng Tiêu Dao không hiểu sao có cảm giác đau,tim giống như bị ai đó nắm chặt vậy.

Sau khi Lạc Tiêu đi ra cô chỉ vào tấm ảnh hỏi:"đây là ai vậy "

Chỉ biết khi cô vừa chỉ vào khuôn mặt Lạc Tiêu đang cười khẽ biến thành khuôn mặt bi thương và mất mát.

Lạc Tiêu hiểu ý của Tiêu Dao hắn bắt đầu kể lại:"đây là bạn gái cũ của ta"

Tiêu Dao nghe vậy tâm tình khẽ động, khuôn mặt hiện lên vẻ buồn chán.

Lạc Tiêu nhìn thấy Tiêu Dao như vậy bắt đầu kể lại:

"Ngày đó mùa hè khi bầu trời mưa phùn,hai người chúng ta cùng gặp nhau tại thư viện "

Lạc Tiêu nói lại đầu chậm rãi hướng phía cửa sổ nhìn ra,trong đầu tràn ngập nhớ lại.

"Ngày đó ta cùng một chỗ trốn ở thư viện,tránh mưa rất lâu mà chưa hề đi ra,nhờ ngày kia đi qua mà chúng ta quen biết "

"Lạc Tiêu ngươi làm sao cũng tới thư viện à?"

Phùng Diệp bím tóc tim lên lộ ra cái kia trơn bóng trán,ánh mắt chăm chú nhìn Lạc Tiêu nói.

Khi đó Phùng Diệp rất là thanh thuần như một đứa bé vậy.

"Ta...ta"

Trước đó Lạc Tiêu không có cùng Phùng Diệp nói truyện được vì Phùng Diệp là hoa khôi của trường,nàng vừa xinh đẹp lại còn học giỏi,khiến rất nhiều bạn học thích Phùng Diệp.

Bởi vì loại này cùng một cô gái nói truyện,khiến Lạc Tiêu trong lòng vô cùng gấp gáp,tình hình cái này căng thẳng làm Lạc Tiêu không mấy chốc thì đỏ mặt.

Phùng Diệp thấy Lạc Tiêu như vậy khẽ che cái miệng xinh xắn cười nói:"Lạc Tiêu ngươi cũng quá khôi hài đi ta chỉ nói cho ngươi câu nói ngươi đỏ mặt làm gì "

Phùng Diệp vừa nói dứt lời thì làm Lạc Tiêu mặt càng đỏ.

Lạc Tiêu hít một hơi thật sâu lấy dũng khí nói:"Ta hôm nay đến xem sách không nghĩ tới ngươi cũng ở đây g8sAL "

Phùng Diệp khẽ ngẩng đầu lên nhìn thời tiết nói:"xem ra thời tiết này còn lâu mới tạnh "

Lạc Tiêu buồn bực nhìn thời tiết, vì đang ở trong không có việc gì làm Lạc Tiêu buột miệng nói:"thôi ta đi vào trong đọc sách một chút "

Sau đó Lạc Tiêu bắt đầu trốn đi vào thư viện, Phùng Diệp nhìn thấy vậy khẽ cười.

Sau ngày này trở đi Lạc Tiêu cùng Phùng Diệp thành lập một mối quan hệ tốt đẹp.

Về sau hai người cùng đi ăn cơm

Cùng một chỗ đọc sách

Cùng một chỗ học tập

Cho đến khi hai người cùng lên lớp đều nhìn thấy hình bóng của hai người thế là hai người yêu nhau.

Cái này lúc đấy gây nên một trận oanh động Phùng hoa khôi vậy mà lại cùng một cái cha mẹ đều là nông dân bình thường,khiến toàn trường đều khiếp sợ.

Lạc Tiêu nhìn qua bầu trời, ánh mắt thất thần,hắn kể lại hắn cùng Phùng Diệp cố sự.

Theo thời gian trôi qua loại cảm giác ấm áp kia đã không còn.

Theo Lạc Tiêu kể câu nói cuối cùng kia Tiêu Dao có chút đau lòng nhìn Lạc Tiêu,trên khuôn mặt hiện lên hai hàng nước mắt
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 27: Khi em đi


Nàng không nghĩ tới Lạc Tiêu lại có dạng này cảm động câu truyện. Nhìn về phía Lạc Tiêu kể truyện luyến tình nhưng mà xem lại chính mình Tiêu Dao khuôn mặt không khẽ biến khỏi thất vọng.

"Haha,ngươi nhìn ta xem,nếu không có chuyện gì ta làm sao lại kể cho ngươi "Lạc Tiêu khẽ lắc đầu, âm thầm chùi nước mắt, Lạc Tiêu cười nói.

Nhưng Tiêu Dao nghe thấy Lạc Tiêu cười cô có cảm giác nụ cười đấy tràn ngập bi thương cô không nhịn được hỏi:"vậy tại sao các ngươi lại chia tay"

"Chia tay"

Lạc Tiêu không khỏi nghĩ đến đêm hôm đó, Phùng Diệp cùng Lý Kiệt trước mặt hắn nói những lời ác độc kia,giờ Tiêu Dao lại nói tự hắn chia tay,giờ khắc này trong lòng hắn không khỏi đau,loại này cảm giác đau làm hắn nhịp tim đều dừng lại, cảm giác như bị kim đâm vậy, lúc này hắn cảm giác thở đều khó khăn.

Giờ trong lòng hắn cũng đang nghĩ, tại sao lại muốn chia tay.

Thế nhưng chuyện này xác thực là do điều kiện, để Lạc Tiêu nhìn thấu xã hội,đây là một cái kim tiền xã hội, muốn nói không thích nam nhân có quyền chỉ sợ là đã không còn lại.

"Đúng vậy á,tại sao ta lại phải chia tay"

Lạc Tiêu mỉm cười, chỉ là nụ cười này có cảm giác gượng ép, giọng nói tự giễu, Lạc Tiêu khẽ lắc đầu nói:"xã hội này chính là như vậy "

"Lúc đấy ta không đủ ưu tú, không có tiền, không có quyền, giống như ta vậy nông dân liền bị xã hội vứt bỏ mới đúng "

Giờ phút này Tiêu Dao cũng đã hiểu ra,"hắn không phải là muốn chia tay mà là bị người yêu vứt bỏ "

"Không đúng, ngươi là ưu tú nhất, nếu ngươi không ưu tú thì trên thế giới này cũng chẳng còn nam nhân nào ưu tú nữa "Tiêu Dao lời nói này cũng là nói thật, nói đùa chứ có người nam nhân nào mà 20 tuổi lại để cho một nhạc sĩ nổi tiếng phải khâm phục,có nam nhân nào lại có thể để cho đầu bếp nổi tiếng thế giới phải chịu thua muốn làm đệ tử không.

Đáp án chính là "không "

Nói Lạc Tiêu không ưu tú thì trên đời này cũng chẳng có người ưu tú nữa, lúc này Tiêu Dao nói bằng giọng nói kiên định.

Lạc Tiêu nghe vậy cũng là hơi sửng sốt, cặp mắt kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Dao.

Lạc Tiêu sau một lúc phục hồi lại tinh thần nói, thôi trời đã tối rồi có gì ta đưa ngươi ra về.

Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy đành gật đầu,Lạc Tiêu đưa Tiêu Dao ra ngoài cửa thì vào trong nhà chuẩn bị đóng cửa.

Ai ngờ Tiêu Dao sau khi đi mới nhớ lại điều gì IVs5Ub đó chạy vội vào phía nhà Lạc Tiêu.

Lạc Tiêu đang chuẩn bị đóng cửa thì Tiêu Dao chạy vào gõ cửa Lạc Tiêu sửng sốt một lúc hỏi:"có chuyện gì mà giờ chưa về "

Tiêu Dao nghe Lạc Tiêu nói vậy trong tay đưa ra chùm chìa khóa nói:"đây là chìa khóa căn biệt thự ở khu phố xx đường xx còn đây là chìa khóa xe,gia gia ngươi bảo tìm thấy thì đưa cho ngươi"

Lạc Tiêu nghe vậy tay đưa ra nhận chìa khóa nói với Tiêu Dao:"cám ơn ngươi "

Tiêu Dao nghỉ một lúc nói:"ta ngày mai ta đi về Thượng Hải báo cho gia gia của ngươi, mấy hôm nữa ngươi có nhạc hội ta cùng gia gia ngươi sẽ đến "

Lạc Tiêu nghe Tiêu Dao nhắc đến nhạc hội mới nhớ lại lời mời của Riches hắn khẽ gật đầu.

Sau đó Tiêu Dao chào tạm biệt chuẩn bị đi về nhà.

Lạc Tiêu lúc này mới đóng cửa lại, hắn tắm rửa xong lại nhớ về truyện của hắn cùng Phùng Diệp, hắn ngước nhìn lên ánh trăng ngoài bầu trời hắn bắt đầu vào một trạng thái kì diệu nào đó ngâm thơ.

"Khi em ra đi,anh đau em đâu biết

Khi em đi anh nhớ, nhớ một người

Anh nhớ em, nhớ người con gái ấy

Người con gái dịu dàng, thuần khiết Thuần khiết như nước mùa thu.

Khi em đi anh đâu còn lại gì

Anh nhớ,nhớ em nhớ,người con gái ấy

Khi em đi những đêm anh nằm khóc

Khi em đi bỏ lại những tháng ngày,

Bỏ lại anh những kỉ niệm cũ.

Những kỉ niệm ngọt ngào giữa anh và em"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 28: Một đêm thành danh


Lạc Tiêu sau khi ngâm xong bài thơ thì rơi vào trầm ngâm suy nghĩ, đúng lúc này âm thanh hệ thống vang lên:

"Chúc mừng Ký chủ liên tiếp hoàn thành nhiệm vụ thu được 400 điểm tích phân,500000 điểm danh vọng "

Đối với thông báo của hệ thống Lạc Tiêu cũng không có tâm trạng mà để ý, Không biết suy nghĩ bao nhiêu lâu thì Lạc Tiêu bắt đầu ngủ thiếp đi.

Trong lúc đó video quay lại cảnh Lạc Tiêu đã được upload lên trên mạng.

Đến sáng hôm sau lượt xem của video đã lên đến một con số không thể tin được, 10triệu lượt xem thậm chí chủ đề hot trên google tìm kiếm là tên của Lạc Tiêu, thậm chí còn có người đăng ảnh Lạc Tiêu so đấu trù nghệ cùng Choletta và kết quả, khi lướt xuống phần bình luận thì lên đến gần 5000 lượt bình luận.

Bánh Bao:"thật là soái ca không những âm nhạc giỏi mà còn giỏi nấu ăn"

Hải Thần:"ta từ bây giờ là Fan của hắn không biết hắn có biểu diễn nữa không "

Vi Vi:"ngươi không nghe tin à Riches đại sư còn đặc biệt mời Lạc Tiêu biểu diễn ở buổi nhạc hội biểu diễn riêng "

Bánh bao:"thật không ta phải đi mua vé mới được "

...............

Thậm chí trên trang cá nhân của Lạc Tiêu giờ đã vượt qua 5 triệu lượt theo dõi.

Trong lúc đấy nhân vật chính của chúng ta đang say ngủ, đến tận 9 giờ sáng mới dậy, vì hôm nay là chủ nhật.

Sau khi Lạc Tiêu dậy âm thanh hệ thống vang lên:"chúc mừng Ký Chủ thu được 50 triệu điểm danh vọng "

Nghe âm thanh hệ thống nhắc nhở Lạc Tiêu vẫn còn trong cơn ngái ngủ tỉnh dậy. Hắn suy nghĩ "tại sao danh vọng lại lên đến 50triệu "

Hắn nghi ngờ bắt đầu mở điện thoại lên xem trên mạng tin tức thì hắn lập tức hiểu, video hôm qua quay hắn chơi piano đã vượt mốc 10 triệu lượt xem,tính ra trung bình mỗi một người thì lên 5 điểm danh vọng.

Đối với những cái này thì Lạc Tiêu không để ý, hắn bắt đầu dậy rửa mặt chuẩn bị chuyển nhà sang căn biệt thự mà Tiêu Dao đưa cho.

Hắn thuê xe taxi để đến khu phố xx,số nhà xx. Sau khi xuống xe thì hắn thấy một căn biệt thự lộng lẫy thậm chí còn to gấp đôi những căn nhà ở bên cạnh, được thiết kế theo kiểu kiến trúc cổ kính của nước Pháp.

Hắn bắt đầu lấy chìa khóa ra chuẩn bị mở cửa thì một cô gái nhận ra hắn bắt đầu lại gần, cô gái gọi.

"Lạc Tiêu "

Khi nghe thấy có người gọi tên mình Lạc Tiêu bắt đầu quay lại, nhìn xem ở trước mặt lại là một cô gái xa lạ hắn nghi ngờ hỏi.

"Cô biết ta"

Cô gái nghe vậy tâm không khỏi vui mừng khẽ gật đầu:"ta là Fan của ngươi, không biết ngươi có thể cho ta chụp một tấm hình chung được không".

Nghe cô gái nói vậy Lạc Tiêu cũng không có từ chối hắn nói:"nếu là một tấm ảnh thì không có việc gì "

Nghe Lạc Tiêu nói vậy cô gái vui mừng lấy máy điện thoại ra chụp một tấm ảnh, chụp xong cô quay lại nói với Lạc Tiêu:" cám ơn "

"Ục.....ục"bỗng nhiên tiếng kêu vang lên, Lạc Tiêu nghe vậy nhìn về phía cô gái nói.

"Cô không sao chứ "

Cô gái sau khi nghe tiếng bụng mình kêu mặt không khỏi đỏ lên nói:"ta không sao chẳng qua vừa dậy chuẩn bị đi ăn sáng thì gặp ngươi nên... "

Lạc Tiêu nghe cô gái nói vậy khẽ giật mình, suy nghĩ kĩ một lúc hắn quay sang phía cô gái nói:"nếu không thì ngươi vào nhà ta,ta nấu cơm cho ngươi ăn "

Nghe Lạc Tiêu nói vậy cô gái lòng không khỏi vui mừng,cô bắt đầu liếc nhìn xung quanh,khuôn mặt kì quái nhìn Lạc Tiêu, tay chỉ về phía căn biệt thự hỏi.

"Đây là nhà ngươi,ngươi...... Ngươi là nhà họ Dương "

Nghe cô gái nói vậy Lạc Tiêu giật mình quay sang hỏi cô gái:"làm sao ngươi biết "

Lạc Tiêu không từ chối cô gái vẫn còn trong cơn khiếp sợ tỉnh lại:"ở đây là căn biệt thự của nhà họ Dương không có ai là không biết "

Cô gái nói xong Lạc Tiêu cũng không cảm thấy kì quái bắt đầu quay sang cô gái :"thôi ngươi vào nhà đi ta nấu cơm cho ăn, vừa ăn chúng ta vừa nói chuyện "

Nói xong Lạc Tiêu lấy chìa khóa ra mở cổng, cô gái nghe Lạc Tiêu nói vậy cũng gật gật đầu đi theo Lạc Tiêu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 29: Chẳng lẽ ta mặc bộ này rất xấu


Cô gái đi theo Lạc Tiêu mắt không khỏi liếc nhìn căn biệt thự, cô vừa đi tay cầm máy điện thoại chụp hình.

Lạc Tiêu thấy vậy cũng không nói gì bắt đầu bước vào trong phòng khách, nói với cô gái:"cô ngồi đây chờ ta,ta đi vào trù phòng nấu cơm "

Cô gái sau khi nghe Lạc Tiêu nói khẽ gật đầu ngồi xuống.

Lạc Tiêu giờ mới bắt đầu kiếm phòng trù nghệ, giờ hắn mới nhớ ra đây là căn nhà mới, hắn bắt đầu chạy vòng quanh xem đâu là phòng trù nghệ.

Một bên cô gái nhìn Lạc Tiêu chạy từ phòng này sang phòng khác không khỏi cảm thấy kì quái trong lòng suy nghĩ:"Chẳng lẽ tủ lạnh cùng phòng trù nghệ hắn tách riêng "

Còn Lạc Tiêu thì sau khi chạy từ phòng này sang phòng khác mới kiếm được phòng trù nghệ, hắn bắt đầu động tay vào nấu ăn.

Đại khái khoảng 20p hắn bắt đầu gọi cô gái vào phòng ăn.

Cô gái nghe thấy tiếng gọi bắt đầu vào phòng ăn, cô chăm chú nhìn trên bàn ăn, trên bàn ăn cũng chỉ có một bát cơm xào trứng.

Cô gái cũng không nói gì bắt đầu ngồi xuống chuẩn bị ăn thức ăn mà "thần tượng " của cô nấu.

Sau khi thức ăn vào mồm thì khuôn mặt hiện lên vẻ khiếp sợ tay thì đang cật lực xúc ăn.

Một bên Lạc Tiêu thấy cô gái như vậy không khỏi cười.

Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, Lạc Tiêu giờ mới biết cô gái này tên là Tống Giang, một trong tam đại gia tộc lớn trong tỉnh Tĩnh Hải.

Sau khi ăn xong Lạc Tiêu bắt đầu quay sang cô gái nói:"giờ chắc cô ăn xong rồi chứ, giờ ta chuẩn bị đi ra ngoài chuẩn bị quần áo nếu cô rảnh thì đi theo ta cũng được "

Nghe Lạc Tiêu nói vậy Tống Giang trên khuôn mặt biểu hiện vui như bắt phải vàng khẽ gật đầu.

Nhìn thấy cô gái đồng ý Lạc Tiêu bắt đầu vào gara để xe,chỉ thấy trong gara là một chiếc lamborghini màu đen.

Hắn giờ mới tìm ra vấn đề là hắn không biết lái xe,hắn bắt đầu vào hệ thống danh vọng tìm kĩ năng [ Xe thần] bắt đầu học tập.

Để học tập kĩ năng này lên mức độ Tông sư phải mất 5 triệu điểm danh vọng, với số điểm danh vọng như thế thì hắn cũng không có cảm giác đau lòng, ai kêu hắn có quá nhiều điểm danh vọng đâu chứ.

Sau khi lên xe Tống Giang bắt đầu chỉ Lạc Tiêu đường đi đến cửa hàng mua quần áo.

Sau khi dừng xe lại Lạc Tiêu chỉ thấy trước mặt hắn là một cửa hàng cao cấp.

Hắn xuống xe bắt đầu vào cửa hàng, khi vừa vào hắn liền thu hút nhiều ánh mắt của mọi người, có người nhận ra hắn thì bắt đầu lại xin chữ ký cùng chụp ảnh, hắn cũng không có từ chối mà đồng ý.

Một bên Tống Giang thấy cảnh này khẽ giật mình, cô không ngờ Lạc Tiêu lại không có từ chối, phải biết những người nổi tiếng thường rất kiêu ngạo, mà Lạc Tiêu không thuộc vào dạng đấy, hắn tuy nổi tiếng nhưng vẫn giữ lại được vẻ bình thường giản dị gần gũi.

Đối với Tống Giang thì độ sùng bái Lạc Tiêu đã lên đến rất cao,phải nói một phần là nhờ ngoại hình cùng Lạc Tiêu tính cách đã làm cô cảm giác quen thuộc.

Một bên Lạc Tiêu lúc này thì vẫn đang mải kí tên cùng chụp ảnh cũng không có thời gian để ý đến Tống Giang.

Sau khoảng tầm 5 phút thì Lạc Tiêu mới kí xong,Hắn quay về phía phục vụ viên đang vui mừng nói:" nhờ cô tìm cho ta một bộ quần áo mới phù hợp với ta được không "

Phục vụ viên sau khi nghe Lạc Tiêu nói lời này mới tỉnh lại, bắt đầu dẫn Lạc Tiêu đi chọn quần áo.

Sau tầm khoảng 5 phút Lạc Tiêu cùng phục vụ viên đi ra,làm mọi người ngạc nhiên là khi Lạc Tiêu thay quần áo thì chuyển từ vẻ đẹp thuần khiết sang vẻ đẹp quý phái.

Tống Giang sau khi nhìn thấy Lạc Tiêu cô ngây ngốc một thời gian trong J2Dv2 lòng thầm nghĩ "thật đẹp trai"

Một bên Lạc Tiêu đi ra thì thấy mọi người ngây ngốc khuôn mặt hiện lên vẻ kì quái hỏi:"chẳng lẽ ta mặc bộ này rất xấu "
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 30: Thật sao?


Nghe được Lạc Tiêu lời nói mọi người mới từ cơn ngây người tỉnh lại, phục vụ viên vội vàng nói:"không..... Không anh mặc bộ quần áo này rất đẹp "

Lạc Tiêu nghe vậy quay sang chỗ Tống Giang hỏi:"thật sao"

Tống Giang khẽ gật đầu, Lạc Tiêu thấy vậy lòng không khỏi vui mừng, hắn quay sang chỗ phục vụ viên nói:"thế thì chuẩn bị cho ta thêm 5 bộ nữa,còn chi phí thì không cần phải lo"

Một bên phục vụ nghe vậy chạy thẳng vào trong,dù sao thì kiếm tiền cũng quan trọng nhất trai đẹp là của người ta không phải của mình.

"Lạc Tiêu "

Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc Lạc Tiêu quay lại thì thấy Phùng Diệp cùng Lý Kiệt đi vào cửa hàng.

Lý Kiệt nhìn thấy Lạc Tiêu khuôn mặt khinh thường nói:"ngươi sao lại ở đây nơi đây không dành cho loại bình dân như ngươi "

Lạc Tiêu nghe Lý Kiệt nói vậy khẽ nhếch miệng lên cười khuôn mặt khinh thường nhìn về phía Lý Kiệt:" thật sao!nếu ta không đủ tư cách vào đây thì chắc chắn cũng phải có một con chó nào đó không được xuất hiện mới phải "

Lý Kiệt nghe Lạc Tiêu nói vậy nổi giận lao lên phía Lạc Tiêu đánh tới,nhưng hắn đâu biết Lạc Tiêu ngày hôm nay đã khác xưa, không những so quyền thế, tiền tài, ngay cả về sức mạnh ngay cả 10 cái Lý Kiệt cũng chưa chắc đánh được Lạc Tiêu.

Lạc Tiêu thấy Lý Kiệt lao lên khuôn mặt khinh thường không thèm nhìn khẽ thở dài nói:"hazzzzz.... Đúng là chó dại khó nuôi mà "

Nói xong hắn vận dụng Bát Cực Quyền đánh một quyền về phía Lý Kiệt, Lý Kiệt văng xa tầm 4-5 m.

Một bên Lý Kiệt bị Lạc Tiêu đánh thì nằm chật vật trên mặt đất, hắn hét to:"Lạc Tiêu gia tộc ta sẽ không tha cho ngươi đâu "

Lạc Tiêu nghe Lý Kiệt lời nói khẽ cười lạnh:"Thật sao?,ngươi yên tâm đi tầm một lúc nữa thôi gia chủ của ngươi sẽ đến chỗ ta bồi tội"

Nói xong hắn lấy máy điện thoại ra bắt đầu gọi cho Tiêu Dao hắn mở miệng nói:"Dao Dao hả,giờ có rảnh không ta có việc muốn nhờ ngươi nói cho gia gia"

Tiêu Dao sau khi nghe tiếng của fZzUu Lạc Tiêu giọng vui mừng trả lời:"ngươi có chuyện gì nhờ ta chuyển cho gia gia hả "

Nghe Tiêu Dao nói như vậy Lạc Tiêu bắt đầu kể lại toàn bộ mọi chuyện, Tiêu Dao nghe xong Lạc Tiêu lời nói lòng không khỏi tức giận trả lời.

"Ngươi yên tâm đi ta đảm bảo 10 phút nữa gia chủ của Lý gia sẽ đến nơi bồi tội "

"Cám ơn "Lạc Tiêu nghe Tiêu Dao nói vậy vui mừng cám ơn Tiêu Dao, hắn giờ chỉ muốn trả thù Lý Kiệt, hắn muốn làm cho Lý Kiệt sống không bằng chết.

Một bên Lý Kiệt nghe vậy khuôn mặt hiện lên vẻ khinh thường nói:"ngươi nghĩ ngươi là ai mà làm cho cha ta đến bồi tội "

Một bên Lạc Tiêu phảng phất không nghe thấy lại gần Lý Kiệt tay giơ lên đánh thẳng vào mặt Lý Kiệt khinh thường nói:"ngươi yên tâm đi giờ ta giết ngươi thì cả cái gia tộc của ngươi cũng chẳng dám làm gì ta".

Lạc Tiêu nói lời này không phải là không có căn cứ, chỉ cần biết hắn địa vị là thiếu chủ Dương gia thôi thì ở trong tỉnh Tĩnh Hải cũng không dám động vào hắn, nói đùa một cái gia tộc họ Dương lớn như thế cho bọn hắn cả 100 lá gan cũng chẳng giám chọc vào.

Khoảng 10 phút đi qua,trước cửa hàng bắt đầu có xe limousine màu đen đến đậu ở trước cửa, có một người đàn ông trung niên tầm 50 tuổi xuống xe cùng hai hộ vệ.

Lý Kiệt nhìn thấy người đi xuống không khỏi mừng thầm khẽ hét lên:" Lạc tiêu ngươi chết chắc rồi "

Không sai người đến chính là gia chủ của gia tộc họ Lý.nhưng làm hắn ngạc nhiên là cha hắn hướng đến chỗ hắn, một chân đạp thẳng vào bụng hắn. Làm hắn đau không nói nên lời.

Sau khi đạp xong một cước hắn hướng phía Lạc Tiêu đi tới khom lưng 90° nói:"Dương thiếu tiểu tử nhà ta không biết điều đắc tội với Dương thiếu mong Dương thiếu bỏ qua"

Nói xong lời này sau lưng hắn phảng phất toàn mồ hôi lạnh, đúng tầm 10 phút trước hắn đang ở gia tộc giải quyết việc thì một số điện thoại gọi tới. Số điện thoại đấy không phải của gia gia của Lạc Tiêu thì còn có ai.

Sau khi nghe xong gia gia của Lạc Tiêu kể lại chuyện con trai hắn chọc giận Dương thiếu, hắn vội vàng chạy đến đây
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 31: Ngươi tính sao?


Phải biết gia tộc họ Dương lớn như thế nào, tuy hắn Lý gia lớn như thế cũng chỉ là gia tộc phụ thuộc vào gia tộc họ Dương.

Cho hắn thêm mấy lá gan nữa hắn cũng không giám chọc giận Dương gia,ai ngờ thằng con ngu ngốc của hắn lỡ chọc giận thiếu chủ của gia tộc họ Dương.

Lạc Tiêu nhìn thấy người đàn ông trung niên làm như thế động tác miệng khẽ mỉm cười nói:"ta nghe nói con trai ngươi bảo gia tộc ngươi sẽ không bỏ qua cho ta,thế thì ngươi định bao giờ bắt đầu trả thù ta"

Nhìn thấy Lạc Tiêu cười người đàn ông trung niên gượng cười, hắn giờ sau lưng đã toát đầy mồ hôi lạnh nói:"

Dương thiếu thật biết nói đùa, tiểu tử nhà ta làm sao có gan như vậy "

"Ô thật sao,thế lúc nãy hắn lao lên chuẩn bị đánh ta ngươi giải thích thế nào? "Lạc Tiêu giọng tức giận nói.

Nghe thấy vậy người đàn ông trung niên bắt đầu đứng không vững, trong lòng hắn đang chửi loạn lên thằng con quý tử của hắn "mẹ, chọc ai không chọc lại chọc phải vị đại nhân này "

Hắn khẽ mỉm cười nói:"Dương thiếu nói đùa giờ cho nó thêm mấy lá gan nó cũng không dám động Dương thiếu".

"Ồ thật sao" Lạc Tiêu khuôn mặt biểu lộ ngạc nhiên nói, sau đó hắn vẫy vẫy tay gọi một phục vụ viên đang ở gần đó quay video gọi tới.

"Phục vụ viên ngươi lại đây ta nhờ một chút "

Phục vụ viên chậm rãi đi tới nói:" không biết Dương thiếu có gì dặn dò.

Kì thực phục vụ viên không biết Dương gia là ai mà lại có sức mạnh đủ để 1 trong tam đại gia tộc sợ hãi như vậy.

Lạc Tiêu quay về phía phục vụ viên khẽ mỉm cười nói:"máy quay của ngươi quay được lúc hắn lao vào ta chứ "

Phục vụ viện nghe vậy khẽ gật đầu.

Lạc Tiêu thấy phục vụ viên như vậy biểu hiện chậm rãi đi đến gần nói:"

Ngươi có thể cho ta mượn một lát chứ"

Phục vụ viên nghe vậy khẽ gật đầu đưa trong tay máy quay lấy ra.

Lạc Tiêu sau khi cầm lấy máy quay bắt đầu mở video ra đưa cho Lý gia chủ.

Sau khi cầm máy quay Lý gia chủ chân như mềm nhũn xuống, tí quì trên mặt đất, hắn miệng lắp bắp nói:"

Cái này.....Dương thiếu vậy chuyện này ngươi tính sử lý ra sao"

Lý gia chủ giờ đã hết cách rồi, ai bắt thằng con trai của hắn lại động vào một nhân vật lợi hại như vậy, dù sao chuyện này là do thằng con trai của hắn mà ra,hắn cũng không muốn cả gia tộc phải chịu tội thay hắn.

Lạc Tiêu một bên đang suy nghĩ, sau một lúc mỉm cười nói:"cái này con trai ngươi hình như đợt trước đánh ta,cho ta đội nón xanh,hôm nay còn gây sự đánh ta,à còn chửi ta là đồ nhà quê nữa ngươi xem việc này nên xử lý như thế nào cho phải "

Lý gia chủ vẫn còn đang suy nghĩ biện pháp để làm cho vị này Dương thiếu hài lòng.

Không để hắn mở miệng Lạc Tiêu mỉm cười tiếp tục nói:"nếu ngươi không cho ta câu trả lời thỏa đáng thì ta đảm bảo Lý gia của ngươi sẽ tan thành mây khói "

Lý gia chủ nhìn thấy nụ cười kia trong lòng chỉ hiện lên 2 chữ "ác ma"giờ hắn là triệt để mất hi vọng rồi, nếu hắn không làm cho Lạc Tiêu hài lòng thì coi như cả Lý gia biến mất còn nhẹ hắn giờ chỉ sợ cả Lý gia bị diệt tộc.

Hắn nào không biết một vài truyện về Dương gia,hắn biết rằng đợt trước có một gia tộc khinh bỉ, đắc tội với Dương gia chỉ sau vài ngày biến mất không còn tung tích.

"Cái..... Cái này Dương thiếu đoạn hai tay được chứ?"hắn lắp bắp hỏi

Nghe thấy từ này khuôn mặt Lạc Tiêu khẽ nhíu mày, hắn mở miệng nói:" đoạn hai tay vẫn còn nhẹ quá, ít nhất cũng phải đoạn tứ chi,cộng thêm đoạn tôn ngươi thấy thế nào "

Nghe Lạc Tiêu nói lời này Lý gia chủ cũng mừng rỡ gật đầu, dù sao hắn cũng có hai người con trai,mà Lý Kiệt là đứa hắn thất vọng nhất, nếu như làm như "vị đại nhân"này nói thì có khi còn giữ lại được Lý gia nếu không cũng không biết hiện lên kết quả gì.

Hắn gật đầu khẽ nói:"nếu như làm như vậy Dương thiếu có thể không làm gì Lý gia thì ta đồng ý "

"Với lại ta nghe nói nhà ngươi có một công ty truyền thông nổi tiếng, sau 5 hôm nữa ngươi xắp xếp cho ta một buổi hòa nhạc được chứ " Lạc Tiêu khẽ cười nói.

Nghe vậy Lý gia chủ cũng không từ chối, nói đùa nếu từ chối không biết sẽ hiện lên kết quả gì.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 32: Ta không thích sát sinh


Nghe thấy Lý gia chủ không từ chối Lạc Tiêu mỉm cười nói:"vậy chuyện này xử lý như vậy đi"

Nói xong hắn quay về phía Lý Kiệt đang ngây ngốc ở đấy nói:"ta đã bảo rồi, giờ nếu ta giết ngươi cả gia tộc ngươi cũng chẳng dám làm gì ta"

Lý Kiệt giờ này hối hận, hối hận vì hắn động vào Lạc Tiêu hắn đành mở miệng nói:"Lạc Tiêu ta cầu ngươi bỏ qua cho ta,còn cái này Phùng Diệp ta không dám cùng ngươi tranh dành nữa "

"Hô,ngươi giờ mới biết ngươi sai cầu ta bỏ qua cho ngươi?, ngươi nghĩ cái này một ả kỹ viện mà ta cần ư?,ngươi nghĩ ta là cái gì?là cái mà thèm hàng ngươi dùng trán bỏ cho ta sao"Lạc Tiêu giờ triệt để tức giận,hắn liếc nhìn sang Phùng Diệp nói.

Lý Kiệt sau khi nghe Lạc Tiêu nói như vậy mới biết lời mà hắn nói là sai,hắn hận không thể tự vả vào mồm mình, hắn vẫn kiên trì cầu xin nói.

"Lạc Tiêu nể tình ta và ngươi từng là huynh đệ ngươi tha cho ta một lần này đi"

"Ha.....ha,ngươi giờ vẫn còn nghĩ ta là huynh đệ ư, ngươi nhớ cái đêm đó ngươi đã nói những gì không?, giờ ta trả lại ngươi câu nói đó, nếu không phải nể tình ngươi đã từng là huynh đệ ta,ta đã sớm giết ngươi rồi "Lạc Tiêu cười to nói.

Một bên Lý gia chủ nghe vậy mới chợt hiểu ra mọi chuyện, hắn giờ hận nghiến răng nghiến lợi thằng con trai của mình, động vào người nào không động lại động vào người đàn bà của vị đại nhân này.

Lý Kiệt sau khi nghe Lạc Tiêu nói lời này là triệt để mất hết hi vọng rồi, hắn hận, hận chính mình mắt chó coi thường người khác.Hắn giờ triệt để hối hận, tại sao người bạn của hắn lại là thiếu chủ của gia tộc lớn mà hắn không biết.

Đúng lúc này Lạc Tiêu mở miệng nói:"

Nếu ngươi muốn ta tha cho ngươi thì cũng không hẳn không có cách,ngươi giờ tự quỳ xuống lạy ta 3 phát cùng tự tát mình 3 cái ta sẽ tha cho ngươi, ta là người hiền lành không thích sát sinh"

Một bên Lý gia chủ nghe vậy trong lòng khẽ chửi "mẹ nó làm cả gia tộc ta mất mặt như vậy lại còn kêu là hiền lành "nhưng bất quá hắn cũng không dám biểu hiện ra bên ngoài.

Một bên Lý Kiệt thấy vậy trong lòng hắn không khỏi mừng rỡ dù sao mất thể diện còn hơn bị đoạn tứ chi,hắn bắt đầu quỳ xuống tự tát mình ba cái.

"Ba.....ba.....ba"

Tiếng kêu vang vọng cả cửa hàng.

Một bên Phùng Diệp nghe lời nói của Lạc Tiêu, vẫn còn đang thất thần suy nghĩ"hắn...... Hắn dĩ nhiên là một thiếu chủ của một gia tộc lớn ".Nàng giờ cảm giác hối hận, hối hận vì mình chia tay với người mà thương mình như bảo bối, nàng hối hận vì nàng mắt chó coi thường người khác. Nàng không nhịn được hai hàng nước mắt khẽ chảy xuống.

Nàng ước gì giờ mình được làm lại nhưng đáng tiếc trên thế giới này không có cái gì là thuốc hối hận, nàng giờ hi vọng duy nhất là bám lấy Lý Kiệt.

Nhưng khi nàng vào đỡ lấy Lý Kiệt đứng lên thì Lý Kiệt vẩy tay ra.Nói đùa, tất cả mọi việc chỉ là do Phùng Diệp nên mới ra tình cảnh này chẳng nhẽ hắn nào không biết, Lạc Tiêu vì trả thù hắn nên mới làm như vậy.

Phùng Diệp sau khi bị Lý Kiệt vẩy tay ra trên khuân mặt hai hàng lệ không ngừng chảy xuống, xong giờ thì triệt để nàng hết hi XjWb6 vọng.

Nhìn thấy Phùng Diệp khóc trong lòng Lạc Tiêu khẽ đau nhói, nhưng hắn không biểu hiện ra ngoài, hắn suy nghĩ loại này ham tiền không đáng để hắn thương hại.

Một bên Lý Kiệt sau khi giải quyết xong mọi việc,hắn cùng cha hắn chạy về nhà, giờ hắn cũng không còn mặt mũi ở lại nữa.

Những sự việc xảy ra đã được phục vụ viên ghi lại từ đầu đến cuối. Tiếng nghị luận bắt đầu vang lên.

"Này người thanh niên kia là ai mà lại làm cho Lý gia chủ phải sợ hãi như thế "

"Ngươi không biết, người thanh niên kia hình như là thiếu chủ của dòng họ nào đó Dương gia thì phải "

"Dương gia,ngươi xác định chứ"

"Ukm,chẳng lẽ ngươi biết Dương gia ở đâu "

"Ta chẳng những không biết Dương gia ở đâu mà còn biết Lý gia còn phải phụ thuộc vào Dương gia"

"Hóa ra như vậy chẳng trách Lý gia chủ sợ hãi như vậy "

...........
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 33: Hối hận


Một bên Phùng Diệp đang ngây ngốc đứng đấy nhìn Lạc Tiêu, cô nhìn thân ảnh Lạc Tiêu đứng đấy nhìn thân quen nhưng xa lạ,cô giờ thì hối hận rồi, hối hận vì cô từ bỏ Lạc Tiêu. Hai hàng lệ của cô không nhịn được chảy xuống, cô ước mình có thể làm lại từ đầu.

Lạc Tiêu đứng một bên nhìn Phùng Diệp không nói gì, nhìn thấy cảnh này lòng hắn như bị kim châm vậy. Hắn không nhịn được nữa gọi phục vụ viên.

"Phục vụ viên 5 bộ này tổng cộng I5CkD2 hết bao nhiêu tiền "

Phục vụ viên vẫn còn đang nghị luận thì Lạc Tiêu gọi:"thưa quý khách tổng cộng tiêu hết là 10 vạn không biết quý khách trả bằng thẻ hay là bằng tiền mặt "

"Cho ta trả bằng thẻ đi"nói xong Lạc Tiêu lấy thẻ hắc kim ra,phục vụ viên nhìn thấy tấm thẻ này giật mình,cô giật mình không phải là vì cô không biết giá trị của tấm thẻ này, cô giật mình vì một người trẻ tuổi như Lạc Tiêu lại có tài sản kếch xù như vậy.

Cô nghi ngờ nhưng cô vẫn không dám hỏi, nói đùa chứ gia chủ của Lý gia còn phải sợ thanh niên này huống chi là cô chỉ là một người bình thường không địa vị.

Cô cầm lấy tấm thẻ quẹt xong đưa lại cho Lạc Tiêu nói:"kính thưa quý khách số tiền đã được trừ vào trong tài khoản ngân hàng của quý khách rồi "

"Ukm" khi nghe cô phục vụ viên nói vậy Lạc Tiêu chuẩn bị đi nhưng dường như anh nhớ điều gì đó quay lại nói với cô.

"Tài khoản ngân hàng của cô là bao nhiêu "

Cô phục vụ viên nghe thấy vậy khuôn mặt nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu nhưng cô cũng không nói gì:"000000000x"

Nghe cô đọc tài khoản ngân hàng Lạc Tiêu lấy điện thoại ra bấm cái gì đó, cô nhìn nhưng không hiểu. Sau 5p điện thoại của cô vang lên tin nhắn:"tài khoản ngân hàng của quý khách đã được thêm 1triệu nhân dân tệ "

Khi đọc tin nhắn này cô sợ ngây người, cô không biết tại sao cô lại tự nhiên nhận được số tiền cao như vậy cô lắp bắp nói:"quý..... Quý khách đây..... Đây là chuyện gì vậy "

Lạc Tiêu thấy cô phản ứng như vậy khẽ mỉm cười nói:"số tiền này không lớn ngươi cầm đi đây là tiền ta cảm ơn ngươi cho ta mượn máy quay"

Nói xong hắn quay sang phía Tống Giang nói:"giờ ta xong rồi chúng ta đi thôi, giờ để ta đưa về cô đi về một mình không tiện "

Tống Giang nghe Lạc Tiêu nói vậy khẽ gật đầu, đi theo Lạc Tiêu.

Phùng Diệp nhìn thấy Lạc Tiêu định đi ra chặn lại nói:"Lạc Tiêu giờ chúng ta..... Ta quay lại đi"

Lạc Tiêu nghe thấy Phùng Diệp nói vậy khuôn mặt hiện lên vẻ chán ghét nói:"ngươi không biết sao một ly nước đã đổ thì không lấy lại được "

Nói xong hắn cùng Tống Giang bước ra ngoài cửa hàng bỏ lại Phùng Diệp đang ngây ngốc ở đấy, nhìn thấy cảnh này các khách hàng bắt đầu nghị luận lên.

"Chuyện này.... Cô gái kia là thế nào quen biết vị đại nhân kia"

"Ngươi không biết à,cô gái kia là bạn gái cũ của vị đại nhân kia"

"Bạn gái cũ? "

"Chuyện này ta cũng không biết rõ lắm chỉ biết cô gái kia cùng Lý Kiệt đi đến đây gây sự với vị đại nhân kia"

"Ta nghe nói là đợt trước vị đại nhân kia giả nghèo cô gái khinh thường nên bỏ vị đại nhân kia.

.........

Lạc Tiêu sau khi cùng Tống Giang lên xe đi một mạch không thèm để ý đến phản ứng của mọi người trong cửa hàng.

Một bên Tống Giang nghi hoặc nhìn Lạc Tiêu hỏi:"cô gái kia là bạn gái cũ của ngươi?"

Lạc Tiêu nghe Tống Giang nói vậy cũng không phủ định trên khuôn mặt hiện lên vẻ bi thương gượng cười nói: "cô cứ cho là như vậy đi "

Tống Giang nghe Lạc Tiêu nói vậy liền hiểu ý cũng không có hỏi gì thêm im lặng suốt chuyến đi.

............

Sau khi đưa Tống Giang về nhà Lạc Tiêu nhớ lại chuyện ngày hôm nay xảy ra,những lời hắn nói với Phùng Diệp làm con tim hắn như thắt lại hắn nằm trên giường khóc.

Hắn từng đã yêu Phùng Diệp say đắm nhưng ai ngờ Phùng Diệp đã vậy còn quá tham,hắn trong lòng suy nghĩ:" thôi con người chỉ có một cơ hội huống chi là nàng từ bỏ ta trước "
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 34: Ta cũng không biết


Đúng lúc này âm thanh hệ thống vang lên:"Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn [đánh mặt Lý gia] ký chủ thu được 200 tích phân "

Với âm thanh hệ thống vang lên Lạc Tiêu cũng không còn quan tâm nữa, hắn rơi vào trầm tư rồi lúc nào cũng không biết.

Cùng lúc đấy trên mạng đang nổi lên một trận mưa gió,cảnh hắn đánh mặt Lý Gia đã được đưa trên mạng, video đấy thậm chí còn hot gấp đôi video hắn chơi đàn piano, sau hơn 2tiếng thì đã hơn 15 triệu lượt xem.trên mạng bắt đầu sôi nổi bình luận.

Bánh bao:"đã soái ca còn có gia thế thật đẹp trai nha"

Vivi:"hình như cuối video là bạn gái cũ thì phải ai biết vì sao chia tay không "

Hải thần:"hình như là lúc đấy anh giả heo,cô khinh thường nên bỏ "

..........

Thậm chí trên trang cá nhân của anh cũng có những lượt bình luận an ủi.

Bánh epOXZ bao:"thôi loại con gái này anh bỏ là đúng không nên buồn "

Vivi:"đúng vậy chứ loại này ham danh cũng chẳng nên buồn làm gì ảnh hưởng sức khỏe "

..........

Đến sáng Lạc Tiêu dậy mở máy điện thoại lên thì thấy những lượt bình luận như vậy, hắn bắt đầu chụp một tấm hình đăng lên chắc vì hôm qua khóc nhiều quá nên mắt của hắn sưng lên.

Hắn update lên trang cá nhân tiêu đề viết:

Cám ơn các bạn nhiều, mong sau 5 hôm nữa mình mở nhạc hội các bạn sẽ tham dự ủng hộ mình.

Update xong hắn thay quần áo chạy đi học, giữa đường hắn gặp Lý Thiên Tuyết nên gọi lại.

"Thiên Tuyết "

Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc Lý Thiên Tuyết quay lai,thấy Lạc Tiêu cô khẽ cười nhưng sau một lúc cô để ý đến khuôn mặt không khỏi lo lắng hỏi:

"Lạc Tiêu khuôn mặt của ngươi là làm sao thế kia"

Cô cũng không thường xem tin tức trên mạng nên không biết những ngày qua Lạc Tiêu đã xảy ra chuyện gì.

Lạc Tiêu nghe Lý Thiên Tuyết nói vậy khẽ cười nói:"không có chuyện gì? "

Lý Thiên Tuyết nghe Lạc Tiêu nói vậy mới thở phào nhẹ nhõm nhưng trong lòng vẫn lo lắng.

Thấy Lý Thiên Tuyết như vậy lo lắng trong lòng Lạc Tiêu như ăn mật vậy cảm giác ngọt ngào khó tả hắn mở miệng nói:

"Thiên Tuyết mấy hôm nữa ta mở nhạc hội không biết ngươi đi được không "

"Ngươi mở nhạc hội ",Lý Thiên Tuyết nghe Lạc Tiêu khuôn mặt nghi hoặc hỏi.

"Ukm" Lạc Tiêu khẽ gật đầu.

Nghe Lạc Tiêu xác định Lý Thiên Tuyết vui mừng đồng ý:"được rồi mấy hôm nữa ngươi mở nhạc hội qua nhà đón ta ta sẽ đi"

..............

Trên đường hai người vừa đi vừa cười nói vui vẻ khoảng một vài phút thì đến trường.

Nhưng khi đến trường Lạc Tiêu cảm giác không khỏi kì lạ hắn tự hỏi "tại sao mọi người ánh mắt đều đổ dồn về hắn "

Hắn chỉ suy nghĩ như vậy cũng không để ý nữa khi đến lớp thì có tầm một vài cô gái xinh đẹp đứng ở cửa, hắn nghi hoặc "kỳ lạ chẳng nhẽ trong lớp có vụ gì "

Hắn nghi hoặc chạy đến, nhưng hắn đâu biết nguyên nhân chính là do hắn. Các cô gái thấy khuôn mặt Lạc Tiêu chạy lại một cô gái đi ra nói:

"Lạc Tiêu cái này cho ngươi "

Nói xong cô lấy trong tay lá thư cùng một hộp socola đưa vào trong tay Lạc Tiêu.

Mấy cô gái cũng làm như vậy, giờ thì trên tay hắn đầy lá thư cùng một vài món quà,hắn ngơ ngác hỏi:

"Cái này là dành cho ta?"

Mấy cô gái mặt đỏ gật đầu xong chạy đi,bỏ lại Lạc Tiêu vẫn còn đang đứng "ngốc "ở đấy.

Lý Thiên Tuyết thấy vậy trong lòng không khỏi kì quái quay lại hỏi Lạc Tiêu:"Lạc Tiêu truyện này là như thế nào?"

Lạc Tiêu nghe thấy Lý Thiên Tuyết gọi mới trong cơn ngây ngốc tỉnh lại hắn nói:"ta cũng không biết á"

Nghe Lạc Tiêu nói như thế cô cũng không hỏi nữa bắt đầu quay lại chỗ ngồi.

Một bên Tô Triết thấy vậy cũng không dám nói gì, nói đùa sự việc xảy ra trên mạng hắn sao không biết giờ có khi cho hắn 100 lá gan hắn cũng không dám động vào Lạc Tiêu, giờ hắn chỉ lo sợ Lạc Tiêu nhớ đến hắn trả thù.

Ok ae mình viết đến chương 38 rồi nhé chỉ chờ ๖ۣۜTuyết๖ۣۜNhi edit xong đăng thui nhé;ae ai đang theo dõi thì ủng hộ mình bằng nguyệt phiếu nha mình cám ơn.

Thân ái

๖ۣۜKing
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 35: Ngươi cẩn thận


Với những việc này hắn cũng không có để ý,trong suốt buổi học hắn chỉ nằm ngủ vì tối qua hắn phải thức suy nghĩ nên cũng không được ngủ nhiều, dù vậy các lão sư giờ cũng không dám đụng đến Lạc Tiêu,mới sự việc của Lạc Tiêu giờ mọi người trong trường đều biết kể cả thầy cô giáo chỉ trừ đúng Lý Thiên Tuyết ra.

Sau khi hết buổi học Lý Thiên Tuyết gọi Lạc Tiêu:" Lạc Tiêu dậy á hết buổi học rồi "

Nghe Lý Thiên Tuyết gọi Lạc Tiêu mơ màng tỉnh lại nhìn thấy khuôn mặt Lý Thiên Tuyết,Lạc Tiêu khẽ cười nói:" giờ về á! để ta đưa ngươi về "

"Ukm" một bên Lý Thiên Tuyết nghe vậy khẽ gật đầu.

Lạc Tiêu dậy thu dọn sách vở rồi cùng Lý Thiên Tuyết về. Trên đường hai người trò chuyện rất vui vẻ, khi đưa đến nhà Lý Thiên Tuyết thì thấy trước cửa nhà tụ tập một đám người tầm 10-12 người đang đập phá xạp hàng.

Một bên một người đàn bà tầm 50 tuổi đang đứng khóc không dám ngăn cản.

Một bên Lý Thiên Tuyết nhìn thấy vậy vội vàng chạy lại nói:"mẹ người...... Đây là chuyện gì "

Bà vừa khóc vừa nói:"đây...... Họ.... Đến thu tiền bảo kê nhưng ta không có,ta nói cho ta mấy ngày nữa thì bọn hắn bắt đầu đập phá ".

Một bên đám lưu manh nhìn thấy Lý Thiên Tuyết ngẩn người, một bên lưu manh không nhịn được chạy lại nói

"Ngươi nếu giờ không nộp tiền bảo kê thì cho con gái ngươi phục vụ ta cũng được"

Hắn nói xong hiện lên vẻ cười dâm đãng, Lý Thiên Tuyết thấy tên lưu manh nói vậy sợ hãi chân khẽ run rẩy.

Một bên Lạc Tiêu thấy cảnh này tức giận chuẩn bị lao lên thì âm thanh hệ thống vang lên:"chúc mừng Ký chủ thu được nhiệm vụ [giải quyết vấn đề của Lý Thiên Tuyết],nhiệm vụ hoàn thành thu được 200 tích phân,Lý Thiên Tuyết 30 điểm hào cảm "

Lạc Tiêu nghe âm thanh hệ thống nói vậy trong lòng vui mừng lao lên che chắn ở Lý Thiên Tuyết trước mặt nói:"ngươi thử động vào nàng xem,động tay nào ta chặt tay ấy "

Một bên lưu manh nghe vậy khinh thường lao lên đánh Lạc Tiêu,Lạc Tiêu thấy vậy khinh thường nói:" chó này khó dậy "

Nói xong hắn vận dụng Bát Cực Quyền đá bay tên lưu manh.

Mấy tên lưu manh thấy cảnh này không khỏi tức giận lao lên, nhưng bọn hắn đâu là đối thủ của Lạc Tiêu, những tên lao lên từng người từng người bị đánh bay.

Lý Thiên Tuyết thấy cảnh Lạc Tiêu che chắn trước mặt mình, nhìn thấy cảnh Lạc Tiêu đánh từng tên lưu manh nàng lại nhớ đến lần đầu tiên nàng gặp Lạc Tiêu, nàng có một loại cảm giác an toàn.

Một bên những tên lưu manh đang nằm trên mặt đất giống như một con chó khẽ hét lên:" Ngươi.....đại ca ta sẽ không tha cho ngươi đâu "

Lạc Tiêu nghe vậy khinh thường nói:" vậy à?"

Nói xong hắn lôi một tên lưu manh dậy mỉm cười nói:" ngươi đi gọi đại ca ngươi đến đây ".

Nói xong hắn thả tên lưu manh kia chạy đi gọi còn lại những tên đang nằm trên mặt đất hắn cũng không có thèm để ý.

Những người 1SzjH vây quanh nhìn thấy cảnh này bắt đầu nghị luận:

" người thanh niên này điên rồi à sao lại thả cho tên lưu manh kia chạy đi gọi đại ca"

"Tiểu tử kia ta nhìn rất quen mắt, hình như ta nhớ đã gặp ở đâu "

"Tiểu tử này từ đâu đi ra cũng quá là ngông cuồng đi"

.............

Lý Thiên Tuyết sau khi thấy Lạc Tiêu làm như vậy lo lắng chạy lại nói:"Lạc Tiêu chuyện này không liên quan đến ngươi ngươi chạy đi "

Lạc Tiêu nghe Lý Thiên Tuyết nói vậy khuôn mặt ôn nhu quay lại nói:" ngươi yên tâm đi chuyện này để ta giải quyết "

Lý Thiên Tuyết sau khi nghe Lạc Tiêu nói vậy cũng không nói gì thêm khẽ gật đầu trong lòng vẫn còn lo lắng nói:" vậy thì ngươi cẩn thận "

"Ukm" Lạc Tiêu mỉm cười khẽ gật đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 36: Ngươi giỏi thì lên á


Sau khi tên lưu manh đi tầm 10 phút, từ xa có một giọng nói hét lên:

"Là ai dám động vào đàn em của ta"

Làm Lạc Tiêu ngạc nhiên là giọng nói này đối với Lạc Tiêu cảm giác rất quen tai,hình như là hắn đã gặp ở đâu rồi.

Mọi người xung quanh sau khi nghe tiếng hét bắt đầu run rẩy nhường đường tới chỗ Lạc Tiêu.

Lạc Tiêu thấy người tiến đến gần không phải ai khác mà là Tô Triết, sau lưng hắn đi theo tên lưu manh lúc nãy bị Lạc Tiêu đánh cùng với tầm thêm 20 người khác.

Tô Triết sau khi nghe tin có một tên tiểu tử bình thường ngăn không cho đàn em của mình thu tiền bảo kê hắn tức giận liền chạy đến, khi chạy đến gần chỗ đám người hắn lại lần nữa hét lên:"Ai to gan dám động vào đám đệ của ta,ra đây ta chỉ đánh gãy tay của ngươi"

Lạc Tiêu nghe thấy tiếng kêu khẽ nhếch miệng chạy ra trước mặt Tô Triết giọng khinh thường nói:" Là ta ngươi giỏi thì lên á,ta đứng yên đây xem ngươi dám làm gì ta"

Tô Triết thấy người chạy ra sau lưng không khối mồ hôi lạnh, hắn quay lại liếc mắt nhìn tên lưu manh.

Tên lưu manh nhìn thấy Tô Triết liếc mắt nhìn mình hắn hiểu nhầm liền chạy lên đánh phía Lạc Tiêu sông tới.

Lý Thiên Tuyết thấy Tô Triết là đại ca của đám côn đồ trong lòng không khỏi thất vọng kèm theo chán ghét Tô Triết.

Cô nhìn thấy tên lưu manh lao đến phía Lạc Tiêu trong lòng cô lo lắng hét lên:" Lạc Tiêu cẩn thận "

Lạc Tiêu nghe thấy tiếng Lý Thiên Tuyết quay người lại khẽ cười nói:"

Yên tâm đi mấy tên nhãi nhép này không làm được gì ta đâu "

Nói xong Lạc Tiêu quay người lại sử dụng kĩ năng Bát Cực Quyền đánh tên lưu manh bay ra xa tầm 4-5 m.

Một bên đám lưu manh nhìn 2wQTl thấy cảnh này chuẩn bị lao lên thì bị Tô Triết tay cử động cho ngăn lại.Sau khu ngăn lại hắn vội vàng chạy phía Lạc Tiêu xông tới.

Nhìn thấy cảnh này những tên lưu manh thầm nghĩ "chẳng nhẽ đại ca định chính mình ra tay,giờ này thì chắc chắn tiểu tử kia chết chắc rồi "

Nhưng làm bọn hắn ngạc nhiên là Tô Triết không lao về phía Lạc Tiêu đánh tới mà là lao lên phía tên lưu manh đạp mạnh một phát vào bụng.

Tên lưu manh sau khi bị đạp hét lên thảm thiết, nhưng tên lưu manh còn lại thì một khuôn mặt mộng bức suy nghĩ "chẳng nhẽ Tô thiếu đạp nhầm người"

"Chắc chắn là Tô thiếu đạp nhầm người rồi ".

..............

Sau khi Tô Triết đạp tên lưu manh manh xoay lưng lại hướng phía Lạc Tiêu đi tới lưng khom 90°,bây giờ sau lưng hắn toàn mồ hôi lạnh hắn mở miệng nói:" không biết Dương thiếu hôm này đến đây làm gì?"

Những tên lưu manh bên ngoài bắt đầu nghị luận lên, nhưng bọn hắn đang nghị luận thì nhìn thấy động tác của Tô Triết á khẩu không nói nên lời.

Không những chỉ bọn lưu manh không nói nên lời mà ngay cả những người vây xung quanh một vẻ mặt khó hiểu, bỗng nhiên một người thoạt nhìn 20 tuổi tiếng lắp bắp kêu lên.

"Hắn..... Hắn dĩ nhiên là Dương thiếu "

Nghe được tiếng hét này mọi người quay lại nhìn hắn giọng nghi hoặc hỏi

"Ngươi biết hắn "

"Ngươi không biết hắn sao hắn là Dương thiếu, là người làm cho Lý gia chủ phải đến để bồi tội đấy, chẳng trách tại sao ta nhìn quen mắt như vậy "tên thanh niên kia nói ra.

Mọi người nghe vậy ngây người một lúc nói:"ngươi.....ngươi nói gì,hắn là Dương thiếu ngươi không nhìn nhầm chứ "Mọi người giờ vẻ mặt nghi hoặc hỏi.

Nghe mọi người nghi hoặc hỏi câu thanh niên lấy máy điện thoại ra bắt đầu mở video đưa cho mọi người xem.

Mọi người sau khi cầm điện thoại xem xong thì khuôn mặt khiếp sợ nhìn về phía Lạc Tiêu.

"Trời ạ chẳng trách hắn lại ngông cuồng như vậy "

"Hazzzz....chẳng trách hắn dám kêu người đi gọi cứu viện "

..........

Đối với những tiếng nghị luận này Lạc Tiêu không thèm để ý quay về phía Tô Triết nói:"nếu ta không đến đây chẳng biết cạp hàng của bạn ta sẽ thành ra như thế nào "
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 37: Quỳ xuống


Tô Triết sau khi nghe Lạc Tiểu nói vậy liếc nhìn xung quanh thì thấy một cạp hàng đã bị phá hủy gần hết, mồ hôi lạnh sau lưng hắn không ngừng chảy xuống, hắn nói:

"Chuyện này Dương thiếu thật sự ta không liên quan "

"Ồ thật sao?hình như lúc nãy ta nghe thấy ngươi nói rằng nếu ta ra mặt chỉ bẻ gãy hai tay ta"Lạc Tiêu nghe Tô Triết nói vậy giọng giả vờ ngạc nhiên nói.

Tô Triết nghe Lạc Tiêu nói như vậy chân như mềm nhũn ra,cảm giác hắn đứng có cảm giác lảo đảo.

Hắn gượng cười nói:"chuyện này Dương thiếu thật ra ta không biết đấy là ngài "

"Ngươi nói vậy nếu là người khác thì sẽ làm vậy "Lạc Tiêu tức giận nói.

"À mà ta quên mất hình như ngươi đợt trước chặn đánh ra ngươi tính sao?".

Nghe Lạc Tiêu nói vậy hắn liếc mắt nhìn tên lưu manh bị đánh ra xa tầm 4-5 m đang nằm co quắp trên mặt đất, hắn hận, hận tên lưu manh gây sự với ai không gây sự lại gây sự với Lạc Tiêu,không những giờ làm cho Lạc Tiêu giận lại còn làm Lạc Tiêu nhớ lại chuyện đợt trước.

Hắn gượng cười nói:"cái này Dương thiếu không biết ta phải làm gì Dương thiếu mới bỏ qua".

Lạc Tiêu nghe vậy mỉm cười:"muốn ta bỏ qua thì đúng thật là không phải không có cách "

Dừng một tí suy nghĩ Lạc Tiêu lại nói:"ngươi cùng đàn em của ngươi quỳ xuống lạy ta 3 cái, xong bỏ lại đây 10 vạn tiền bồi thường không quá đáng chứ "

Tô Triết nghe vậy mắt sáng lên nói"không..... Không quá đáng "

Nói xong hắn quay về phía đàn em của hắn hét lên:"ngươi không nghe thấy gì sao quỳ xuống lạy 3 cái"

Một bên người xem thấy màn này sợ ngây người,cái này phải biết rằng bọn lưu manh này luôn không coi người khác ra gì, giờ lại sợ một cậu thanh niên chưa đến 20 tuổi, tiếng nghị luận vang lên.

"Cái này..... Vị Thiếu gia kia có gia thế ra sao mà làm cho đám côn đồ sợ đến như vậy "

"Đám côn đồ này bình thường không coi ai ra gì, giờ thì......hazzz"

...........

Một bên Lý Thiên Tuyết cùng Lý di thấy một màn này cũng sợ ngây người trong lòng thầm nghĩ:"tên này có gia thế như thế nào?"

Nhìn thấy bọn hắn quỳ xong Lạc Tiêu mở miệng nói:"giờ thì đưa tiền ra bồi thường xong cút từ giờ cẩn thận một chút nếu để ta thấy ngươi còn đến đây đừng trách ta ra tay độc ác "

Một bên Tô Triết sau khi nghe Lạc Tiêu nói lời này như được xá tội vậy liền lấy tiền ra đưa cho Lạc Tiêu,vội vàng chạy.

Lạc Tiêu nhìn thấy hắn chạy không khỏi cười trong lòng thầm nghĩ "hazzzz....ta cũng quá là lương thiện đi"

Chẳng biết để cho bọn lưu manh cùng với Tô Triết nghe được lời này có tức hộc máu ra không.

Sau khi đám lưu manh chạy đi Lạc Tiêu chạy sang phía Lý Thiên Tuyết nói:"đây là tiền bồi thường phiền ngươi đưa cho a di,giờ ta có chút việc cần phải về trước "

Nói xong hắn lấy trong tay số tiền Tô Triết bồi thường đưa cho Lý Thiên Tuyết.

Lý Thiên Tuyết sau khi nghe Lạc Tiêu nói mới tỉnh lại cầm lấy số tiền nói:"Lạc Tiêu cám ơn, giờ ngươi đi đường cẩn thận khi nào nhạc hội đến ngươi nhớ đến đón ta ta sẽ đi"

Lạc Tiêu nghe vậy khẽ gật đầu xong chạy đi,hắn không phải không muốn tận tay đưa cho mẹ của Lý Thiên Tuyết mà hắn lo lắng về việc nhạc hội của Riches ngày mai.Ngày mai nghe Tiêu Dao nói cô cùng gia gia của hắn sẽ đến hắn lại nhớ về cái liên hoàn nhiệm vụ [thiếu chủ Dương gia]mà hệ thống cho.

Sau khi về đến nhà hắn vội vàng nằm trên giường mở máy điện thoại ra xem.

Làm hắn ngạc nhiên là bức ảnh hắn post buổi sáng đã lên đến hơn 1triệu lượt like cùng hơn 5000 lượt bình luận

Vũ Thần:"yên tâm đi vào hôm nhạc hội chúng ta sẽ đến "

Vivi:"mong được gặp anh sớm tới nhạc hội của anh em quyết định sẽ tới"

..........

Giờ hắn để ý là giờ ở trên mạng thậm chí còn có cả fan club riêng dành cho hắn.

Đúng lúc này âm thanh hệ thống vang lên:"xin chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ nhận được 200 tích phân, độ hào cảm của Lý Thiên Tuyết 30"

"Lý Thiên Tuyết độ hào cảm đã lên đến 80 xin túc chủ chú ý "
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 38: Vòng quay vật phẩm (đại bạo)


Nghe thấy âm thanh hệ thống vang lên Lạc Tiêu lòng không khỏi vui mừng hắn bắt đầu bước vào trong hệ thống, nói thật hắn cũng đã lâu rồi không vào.

Bảng trạng thái của hệ thống hiện lên.

Kí chủ:Lạc Tiêu

Giới tính: Nam

Tuổi:17 tuổi

Thân cao:187cm

Thể trọng:75kg

Thể lực: 5

Trí lực: 5

Mị lực:95/100( đẹp trai chuẩn soái ca trong truyện ngôn tình)

Đẳng cấp:2

Tích phân:800

Kĩ năng:Bát Cực Quyền cấp độ đại tông sư,bí thuật trù thần,ca thần,thư pháp.....

Hậu cung

Lý Thiên Tuyết điểm 85,độ hào cảm 80

Tiêu Dao điểm 90,độ hào cảm 100

Sùng bái

Tống Giang điểm sùng bái 100

Vivi điểm sùng bái 60

Bánh bao điểm sùng bái 70

........

Lạc Tiêu nhìn thấy hệ thống như vậy nghi hoặc hỏi:

"Hệ thống cái này hệ thống sùng bái là gì?"

Âm thanh băng lãnh hệ thống vang lên:"cái này hệ thống sùng bái là dựa vào độ nổi tiếng của nhân vật, khi nhân vật nổi tiếng đến mức độ nào đó thì hệ thống sùng bái sẽ mở ra"

Lạc Tiêu nghe hệ thống như vậy nghi hoặc hỏi:"Nói thế hệ thống sùng bái cũng phải dựa vào hệ thống danh vọng "

"Chính xác túc chủ thông minh lắm "

"Thế cái này hệ thống sùng bái có tác dụng gì?"Nghe hệ thống trả lời vậy Lạc Tiêu nghi hoặc hỏi.

"Hệ thống sùng bái có thể giúp túc chủ thu được điểm sùng bái"

"Điểm sùng bái "Lạc Tiêu khuôn mặt nghi hoặc

"Điểm sùng bái có thể giúp túc chủ vào vòng quay may mắn "hệ thống nói xong thì một bảng giao diện vòng quay xuất hiện trước mặt Lạc Tiêu trong đó có những hạng mục thưởng như:

200 tích phân

500 tích phân

1000 tích phân

500.000 tích phân

Ngoài ra còn có những hạng mục trang bị như:

Giáp ironman

Găng tay sức mạnh

Áo choàng thần Ra

Quyền trượng thần zues

Áo choàng may mắn

Ngoài hai hạng mục trên còn có những hạng mục đặc biệt như:

Chiến y batman

Xe batman

Kĩ năng thần xui xẻo

Set đồ Lưỡng Long

Nhìn thấy những hạng mục này Lạc Tiêu lóa cả mắt,hắn kích động hỏi hệ thống:

"Hệ thống thế bây giờ ta được bao nhiêu lần quay vòng quay may mắn "

"Ký chủ giờ đang có tổng cộng là 1000 điểm sùng bái có thể quay được tổng cộng là 5 lần "

Nghe âm thanh hệ thống nói vậy Lạc Tiêu kích động nói:"bắt đầu rut thưởng vòng quay may mắn "

"Ky chủ có xác định quay vòng quay may mắn hay không "âm thanh hệ thống vang lên

"Xác định " Lạc Tiêu sau khi nói xong hệ thống bắt đầu,quay tầm một lúc hệ thống dừng lại.

"Chúc mừng ký chủ thu được 1000 điểm tích phân,kỹ năng thần xui xẻo, set đồ lưỡng long,xe batman,áo choàng may mắn "âm thanh hệ thống vang lên.

Lạc Tiêu một mặt mộng bức, phải biết tỉ lệ quay chúng giải đặc biệt rất thấp thậm chí có khi còn không được hắn vậy mà một mình trúng hai giải đặc biệt,hắn kích động mở hệ thống lên xem từng vật phẩm.

Kỹ năng Thần xui xẻo có thể làm cho người mà túc chủ ghét liên tiếp gặp xui xẻo trong thời gian 5phút,làm lạnh 2 ngày.

Set đồ lưỡng long gồm có găng, áo, giầy, quần ;khi mặc đủ bộ có thể giúp túc chủ gia tăng 200 điểm sức mạnh 50 điểm mị lực,có thể giúp Ký chủ miễn nhiễm với vũ khí cận chiến,có thể tùy ý biến đổi theo ý kiến của ký chủ.

Xe batman sau khi được hệ thống chỉnh rbCav sửa lại là một chiếc Lamborghini màu đen có thể đạt đến vận tốc 500km/phút, xe có chức năng chống đạn,mị lực 80

Áo choàng may mắn:có thể giúp ký chủ gia tăng độ may mắn lên 50,mị lực 20

Lạc Tiêu nhìn thấy vật phẩm có chức năng như vậy không khỏi vui mừng, lập tức hỏi hệ thống:

"Hệ thống thế cái này trang bị như thế nào?"

"Túc chủ cần phải tăng cấp hệ thống lên cấp 3 hệ thống trang bị sẽ mở ra"âm thanh hệ thống vang lên
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 39: Hệ thống thăng cấp


1040 chữ 11:13 - 22/12/17

Lạc Tiêu sau khi nghe hệ thống nói vậy lòng không khỏi mong chờ hệ thống thăng cao cấp.

Âm thanh băng lãnh của hệ thống vang lên làm cho Lạc Tiêu không khỏi vui mừng.

"Ký chủ đang có 1000 điểm tích phân, đủ điều kiện thăng cấp hệ thống Ký chủ có hay không thăng cấp "

"Thăng cấp "Lạc Tiêu giờ đang chờ mong hệ thống trang bị nên không cần nghĩ ngợi mà kêu lên ngay.

"Hệ thống đang thăng cấp, thời gian 6tiếng trong thời gian hệ thống thăng cấp Ký chủ không trao đổi hoặc mua bán được, các hạng kỹ năng vẫn được sử dụng bình thường xin ký chủ chú ý"

"Cái gì? Thời gian thăng cấp 6 tiếng "

Nghe âm thanh hệ thống Lạc Tiêu không khỏi một bộ mặt ngu ngốc, hắn nhớ đợt trước thăng cấp chỉ có 1 phút thôi giờ tăng liên lên 6 tiếng làm hắn không tưởng tượng được.

Nghe âm thanh hệ thống không trả lời Lạc Tiêu cũng không nói gì nữa mà nhắm mắt vào mà nằm ngủ.Trong lúc hắn đang ngủ thì trên mạng đang mải đưa tin về buổi hoà nhạc của Riches.

Sáng hôm sau âm thanh hệ thống vang lên:

"Hệ thống thăng cấp thành công, hệ thống trang bị mở ra,ký chủ thu được một gói lễ bào cấp 3,xin ký chủ chú ý "

Nghe âm thanh hệ thống vang lên Lạc Tiêu mơ màng tỉnh lại, nghe âm thanh hệ thống thì hắn lại thu được một gói lễ bào,hắn nhớ hai lần trước mở lễ bào không có cái nào không phải là cực phẩm.

Nhưng hắn chú ý vẫn là hệ thống trang bị, hắn bắt đầu vào hệ thống, trước mắt hắn hiện lên một cái hệ thống trang bị như trong những game nhập vai mà hắn đã chơi, có găng giày, nhẫn........Hắn nhìn thấy vậy bắt đầu vào hệ thống trang bị những trang bị mà hắn quay được.

Hắn chọn đồ lưỡng long, đây là set đồ mà hắn cảm giác khỏe nhất. Khi hắn mặc vào là một bộ comple màu đen,làm hắn ngạc nhiên là cái bộ quần áo này có thể tùy ý thay đổi theo ý nghĩ của hắn.

Tiếp theo hắn chuyển mắt xuống ô thú cưỡi,hắn nhìn thấy lại là một chiếc xe Lamborghini màu đen trên có giới thiệu, xe batman là chiếc xe batman hay dùng có thể nâng cấp chuyên dùng cho việc chạy trốn,ký chủ có thể tùy ý thay đổi màu xe với biển số xe.

Với những cái này hắn cũng không có để ý lắm miễn sao ngầu là được. Tiếp theo hắn lại chuyển mắt xuống ô áo choàng, hắn nhìn thấy mình có áo choàng may mắn, với cái này hắn cũng không để ý lắm hắn trang bị vào.

Sau khi mặc đủ bộ hắn lại gần gương soi,làm hắn ngạc nhiên là sau khi mặc đủ đồ thì hắn soi gương nhìn thấy mình phảng phất giống như một ông vua vậy, từ đầu đến cuối là một bộ comple màu đen nhìn rất quý phái, sau lưng là một cái áo choàng lông màu trắng trông rất đẹp.

Sau khi soi gương chụp phát ảnh tự sướng hắn lại chuyển mắt sang gói lễ bào cấp 3,hắn mở miệng nói.

"Hệ thống cho ta sử dụng gói lễ bào cấp 3"

Âm thanh hệ thống vang lên, nhưng lần này làm hắn ngạc nhiên là trước mắt hắn là một thiếu nữ tầm 16-17 tuổi điện nước đầy đủ mở miệng nói:

"Ký chủ có xác định sử dụng gói lễ bào cấp 3 hay không "

Lạc Tiêu nghe vậy mới trong cơn thất thần tỉnh lại nói:"có "

Hệ thống mở miệng nói:"xin chúc mừng Ký chủ thu được, nhẫn mị lực,dây chuyền hoàng kim,nhẫn ánh sáng,nhẫn bóng tối, giọng ca mị lực"

Hắn nghe vậy cũng không để ý nữa mà ngay lập tức trang bị, sau khi trang bị xong hắn thấy ngón tay của hắn xuất hiện một chiếc nhẫn có từng tia bóng tối bao trùm và tay bên kia thì có chiếc nhẫn phát ra ánh sáng chói như ánh mặt trời với những kí tự cổ xưa, trên cổ hắn xuất hiện mặt dây truyền màu vàng óng nhìn rất đẹp.

Hắn cũng không để ý đến thuộc tính nữa mà quay ra nhìn hệ thống nói:

"Hệ thống ngươi làm sai lại thành như vậy "

Âm thanh hệ thống vang lên:"đây là hình dáng thật của ta ngươi không thích sao"

Nghe hệ thống nói vậy Lạc Tiêu vội vàng trả lời:"không..... không ta nhìn rất thích, ta không ngờ được ngươi đẹp như thế "

Hắn dừng một lúc suy nghĩ:"hay ta gọi ngươi là băng băng đi?"

Hệ thống nghe Lạc Tiêu nói vậy suy nghĩ một lúc mới trả lời:"ta thích tên này, từ nay ngươi cứ gọi ta như vậy đi"

Lạc Tiêu nghe vậy không khỏi vui mừng nhưng chợt nhớ điều gì đó vội vàng ra khỏi hệ thống, hệ thống thấy Lạc Tiêu như vậy khuôn mặt băng lãnh 8Zjyn khẽ nhếch cười một tiếng thầm nói:"băng băng hả, có vẻ như ngươi ở kiếp nào cũng giống như thế không thay đổi,phu quân của thiếp ".

Với những điều này Lạc Tiêu cũng không biết,sau khi thoát hệ thống hắn vội vàng chạy ra khỏi căn biệt thự,vội vàng gọi xe batman ra đi lên xe,hắn nhớ ra là hôm nay là nhạc hội riches mà hắn đã hứa lên biểu diễn một tiết mục góp vui.

------ok ae ๖ۣۜTuyết ๖ۣۜNhi đây, từ giờ mình sẽ viết chuyên này đến chương 50 nhé mong ae ủng hộ nha------
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom