Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3106


Chương 3106

Tần Quan dẫn hai người đi tới một vùng tinh không, cách mấy trăm ngàn trượng trước mặt ba người có một hành tinh màu xanh da trời lơ lửng, nhưng hành tinh cũng không lớn lắm, ở xung quanh hành tinh có năng lượng bí ẩn như nước gợn sóng không ngừng lan rộng ra.

Lâu Đắc Nguyệt hơi tò mò: “Đây là gì vậy?”

Tần Quan cười nói: “Máy tiếp thu vũ trụ”.

Chương 3107

Tần Quan lắc đầu: “Chín phần thần tính đương nhiên không phải mạnh nhất, theo ta được biết, trong cao thủ chín phần thần tính cũng phân chia mạnh yếu, ví dụ như người có thể tạo một đạo cho riêng mình sau khi đạt tới chín phần thần tính mới là cao thủ thật sự, sau đó tiếp xúc đến nhân tính… “.

Nói đến đây, bà ấy cười khẽ: “Nói xa quá rồi”.

Thanh Tri im lặng, cô ấy biết chắc chắn thư viện Quan Huyên có cao thủ chín phần thần tính.

Tộc Tiên Linh tùy tiện khai chiến với thư viện Quan Huyên thật sự là quá mạo hiểm.

Lúc này Lâu Đắc Nguyệt ở bên cạnh chợt nói: “Tần các chủ, máy tiếp thu vũ trụ này của các hạ đã tiếp thụ bao nhiêu nền văn minh vũ trụ rồi?”

Tần Quan suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đến hiện tại đã có hơn mấy trăm nghìn nền văn minh vũ trụ cao cấp”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn về phía Tần Quan: “Nền văn minh Thần Tri của chúng ta có phải nền văn minh mạnh nhất trong đó không?”

Tần Quan lắc đầu: “Không phải”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Còn có nền văn minh mạnh hơn ư?”

Tần Quan cười nói: “Có”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi không phục: “Nền văn minh gì vậy?”

Tần Quan đáp: “Theo những gì chúng ta quan sát đánh giá được thì có ba nền văn minh mạnh hơn nền văn minh Thần Tri, thứ nhất là một nền văn minh trước nền văn minh Thần Tri, nền văn minh này có tên là nền văn minh Quy Nhân, nền văn minh này xuất hiện trước nền văn minh Thần Tri của các cô, cách nền văn minh của các cô gần sáu tỷ năm, nền văn minh này cũng giống như nền văn minh Thần Tri, sau đó đã bị Vũ Trụ Kiếp huỷ diệt”.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Ta có biết chút ít về nền văn minh Quy Nhân mà các hạ nói, nhưng ta không biết thì ra nó có tên như thế, vào năm đó, chúng ta cũng đã từng tìm hiểu về lịch sử, chúng ta biết ở trước chúng ta từng có một nền văn minh lớn mạnh vì nền văn minh này từng để lại một vài di tích bí cảnh, nhưng cũng không nhiều. Vì thế chúng ta cũng không thể biết được nền văn minh lớn mạnh đó rốt cuộc là nền văn minh gì…”, nói đến đây, cô ấy nhìn về phía Tần Quan: “Nền văn minh Quy Nhân này thật sự mạnh hơn nền văn minh Thần Tri chúng ta sao?”

Tần Quan gật đầu: “Bọn họ có cao thủ chín phần thần tính, là kiểu cao thủ có thể tạo ra đạo của riêng mình”.

Lâu Đắc Nguyệt im lặng.

Có cao thủ như thế thì đúng là mạnh hơn nền văn minh Thần Tri, phải biết rằng vào thời điểm đỉnh cao của nền văn minh Thần Tri, bọn họ cũng chỉ có cao thủ cảnh giới chín phần thần tính mà thôi, chứ không có ai tạo ra được đạo của riêng mình cả.

Thanh Tri chợt hơi tò mò: “Còn hai nền văn minh khác thì sao?”

Tần Quan mỉm cười nói: “Hai nền văn minh khác một là nền văn minh Sâm Lâm, nền văn minh Sâm Lâm này là rừng sâu Thần Hư hiện tại, rừng sâu Thần Hư này do nền văn minh Sâm Lâm trước đây để lại, trước đây khi trải qua Vũ Trụ Kiếp, bọn họ đã sử dụng một thần thông vô thượng dời cả tộc đi đến một vũ trụ khác…”

Thanh Tri tò mò hỏi: “Vũ trụ nào vậy?”

Tần Quan đáp: “Vẫn đang điều tra”.

Thanh Tri: “…”

Tần Quan lại nói: “Có một điểm có thể chắc chắn là người của vũ trụ thời đại cũ không thể đi tới vũ trụ đó, phải nói rằng chỉ có cao thủ chín phần thần tính mới có thể rời khỏi vũ trụ này, tiến hành di chuyển giữa các vũ trụ, mà nền văn minh Sâm Lâm này có thể dời cả tộc đi chứng tỏ thực lực không hề đơn giản”.

Lâu Đắc Nguyệt nghi ngờ.

Tần Quan giải thích: “Trong vũ trụ rộng lớn của chúng ta từng tồn tại vô số nền văn minh, mà những nền văn minh này đều từng để lại đủ các loại năng lượng trong vũ trụ, ví dụ như âm thanh, hình ảnh vân vân, mà máy tiếp thu vũ trụ có thể thu được những thứ này…”

Nói xong, bà ấy đột nhiên búng tay một cái, máy tiếp thu vũ trụ kia đột nhiên rung lên, ngay sau đó một hình ảnh bí ẩn hiện lên trước mặt ba người.

Là hình ảnh nền văn minh của một thời đại!

“Sao có thể!”

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt chợt kinh ngạc nói: “Đây… Đây là nền văn minh Thần Tri của chúng ta…”

Tần Quan khẽ gật đầu: “Đúng thế”.

Lâu Đắc Nguyệt vô cùng khó tin: “Thứ này…”

Thanh Tri cũng là cực kỳ kinh ngạc.

Tái hiện lại nền văn mình cũ?

Sao có thể làm được chứ?

Lâu Đắc Nguyệt quay đầu nhìn về phía Tần Quan: “Sao có thể làm được vậy?”

Tần Quan mỉm cười: “Muốn giải thích thì khá rắc rối, nói một cách đơn giản thì máy tiếp thu vũ trụ này có thể tiếp thu được năng lượng trước đây, sau đó sẽ sử dụng một vài phương pháp đặc biệt khôi phục những năng lượng này thành hình ảnh ban đầu”.

Dứt lời, bà ấy ngẩng đầu nhìn máy tiếp thu vũ trụ ở phía xa, khẽ nói: “Bây giờ thứ này vẫn chưa hoàn chỉnh lắm, đợi sau này khi hoàn chỉnh hơn nó có thể mô phỏng hoàn toàn nền văn minh của một vũ trụ, từ khi ra đời đến khi hủy diệt…”

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Các hạ đang nghiên cứu những nền văn minh này sao?”

Tần Quan gật đầu: “Đương nhiên phải nghiên cứu rồi, có rất nhiều nền văn minh có những điều đáng để học tập, ví dụ như nền văn minh Thần Tri của các cô, trình độ khoa học kỹ thuật của các cô rất phát triển, khiến chúng ta học được rất nhiều điều”.

Lâu Đắc Nguyệt cất giọng nặng nề: “Các người?”

Tần Quan khẽ mỉm cười: “Đương nhiên là ta phải có đội ngũ rồi, cô cũng có thể hiểu nó là thư viện Quan Huyên”.

Lâu Đắc Nguyệt thấy hơi khó hiểu: “Thư viện Quan Huyên của các người lớn mạnh như thế, vì sao lại không hề nổi tiếng trong vũ trụ rộng lớn này vậy?”

Thanh Tri cũng nhìn về phía Tần Quan, đây cũng là một điểm khiến cô ấy rất nghi ngờ.

Tần Quan cười nói: “Vào lúc Tiểu Quân còn chưa xuất hiện, gia tộc chúng ta khá là khiêm tốn, mọi người sống rải rác ai làm việc nấy, mãi đến khi Tiểu Quân xuất hiện, gia tộc chúng ta mới tập trung lại với nhau chuẩn bị làm một vài chuyện, vì thế trước kia những vũ trụ bên ngoài không biết đến chúng ta cũng là chuyện bình thường”.

Thanh Tri do dự một lúc thì nói: “Tần các chủ, thư viện Quan Huyên các người có cao thủ cảnh giới chín phần thần tính không?”

Tần Quan cười khẽ, sau đó nói: “Chín phần thần tính là mạnh nhất rồi à?”

Thanh Tri sửng sốt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3107


Chương 3107

Tần Quan lắc đầu: “Chín phần thần tính đương nhiên không phải mạnh nhất, theo ta được biết, trong cao thủ chín phần thần tính cũng phân chia mạnh yếu, ví dụ như người có thể tạo một đạo cho riêng mình sau khi đạt tới chín phần thần tính mới là cao thủ thật sự, sau đó tiếp xúc đến nhân tính… “.

Nói đến đây, bà ấy cười khẽ: “Nói xa quá rồi”.

Thanh Tri im lặng, cô ấy biết chắc chắn thư viện Quan Huyên có cao thủ chín phần thần tính.

Tộc Tiên Linh tùy tiện khai chiến với thư viện Quan Huyên thật sự là quá mạo hiểm.

Lúc này Lâu Đắc Nguyệt ở bên cạnh chợt nói: “Tần các chủ, máy tiếp thu vũ trụ này của các hạ đã tiếp thụ bao nhiêu nền văn minh vũ trụ rồi?”

Tần Quan suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đến hiện tại đã có hơn mấy trăm nghìn nền văn minh vũ trụ cao cấp”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn về phía Tần Quan: “Nền văn minh Thần Tri của chúng ta có phải nền văn minh mạnh nhất trong đó không?”

Tần Quan lắc đầu: “Không phải”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Còn có nền văn minh mạnh hơn ư?”

Tần Quan cười nói: “Có”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi không phục: “Nền văn minh gì vậy?”

Tần Quan đáp: “Theo những gì chúng ta quan sát đánh giá được thì có ba nền văn minh mạnh hơn nền văn minh Thần Tri, thứ nhất là một nền văn minh trước nền văn minh Thần Tri, nền văn minh này có tên là nền văn minh Quy Nhân, nền văn minh này xuất hiện trước nền văn minh Thần Tri của các cô, cách nền văn minh của các cô gần sáu tỷ năm, nền văn minh này cũng giống như nền văn minh Thần Tri, sau đó đã bị Vũ Trụ Kiếp huỷ diệt”.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Ta có biết chút ít về nền văn minh Quy Nhân mà các hạ nói, nhưng ta không biết thì ra nó có tên như thế, vào năm đó, chúng ta cũng đã từng tìm hiểu về lịch sử, chúng ta biết ở trước chúng ta từng có một nền văn minh lớn mạnh vì nền văn minh này từng để lại một vài di tích bí cảnh, nhưng cũng không nhiều. Vì thế chúng ta cũng không thể biết được nền văn minh lớn mạnh đó rốt cuộc là nền văn minh gì…”, nói đến đây, cô ấy nhìn về phía Tần Quan: “Nền văn minh Quy Nhân này thật sự mạnh hơn nền văn minh Thần Tri chúng ta sao?”

Tần Quan gật đầu: “Bọn họ có cao thủ chín phần thần tính, là kiểu cao thủ có thể tạo ra đạo của riêng mình”.

Lâu Đắc Nguyệt im lặng.

Có cao thủ như thế thì đúng là mạnh hơn nền văn minh Thần Tri, phải biết rằng vào thời điểm đỉnh cao của nền văn minh Thần Tri, bọn họ cũng chỉ có cao thủ cảnh giới chín phần thần tính mà thôi, chứ không có ai tạo ra được đạo của riêng mình cả.

Thanh Tri chợt hơi tò mò: “Còn hai nền văn minh khác thì sao?”

Tần Quan mỉm cười nói: “Hai nền văn minh khác một là nền văn minh Sâm Lâm, nền văn minh Sâm Lâm này là rừng sâu Thần Hư hiện tại, rừng sâu Thần Hư này do nền văn minh Sâm Lâm trước đây để lại, trước đây khi trải qua Vũ Trụ Kiếp, bọn họ đã sử dụng một thần thông vô thượng dời cả tộc đi đến một vũ trụ khác…”

Thanh Tri tò mò hỏi: “Vũ trụ nào vậy?”

Tần Quan đáp: “Vẫn đang điều tra”.

Thanh Tri: “…”

Tần Quan lại nói: “Có một điểm có thể chắc chắn là người của vũ trụ thời đại cũ không thể đi tới vũ trụ đó, phải nói rằng chỉ có cao thủ chín phần thần tính mới có thể rời khỏi vũ trụ này, tiến hành di chuyển giữa các vũ trụ, mà nền văn minh Sâm Lâm này có thể dời cả tộc đi chứng tỏ thực lực không hề đơn giản”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3108


Chương 3108

Nét mặt Thanh Tri rất nặng nề, đương nhiên cô ấy biết rừng sâu Thần Hư này, vì hiện tại tộc Tiên Linh vẫn còn đang cho người đi thăm dò nó.

Dời cả tộc đi!

Đây là thực lực mạnh mẽ đến mức nào?

Rõ ràng tộc Tiên Linh hoàn toàn không thể sánh bằng.

Nghĩ vậy, cô ấy không khỏi thầm thở dài, tộc Tiên Linh có thể xem là mạnh ở thời đại hiện tại, nhưng khi nằm trong lịch sử của vũ trụ thì cũng chỉ như thế mà thôi.

Tiếc là rất nhiều người của tộc Tiên Linh đều không hiểu điều này.

Lâu Đắc Nguyệt chợt cất lời: “Còn một nền văn minh khác nữa?”

Thanh Tri cũng nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan khẽ mỉm cười: “Nền văn minh còn lại thì chưa biết”.

Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Chưa biết?”

Tần Quan gật đầu: “Đúng thế, nhưng chúng ta sẽ được biết nhanh thôi. Sở dĩ trước đây không thăm dò là vì khi chúng ta đến gần nền văn minh đó, máy dò xét vũ trụ này đã đưa ra một tín hiệu vô cùng nguy hiểm, linh của máy dò xét vũ trụ liên tục đề nghị chúng ta đừng tiếp tục dò xét nữa… Vì thế chỉ có thể tạm dừng lại”.

Sắc mặt Lâu Đắc Nguyệt hơi thay đổi: “Vô cùng nguy hiểm?”

Tần Quan gật đầu: “Đây là chuyện chưa từng xảy ra khi thăm dò nền văn minh Quy Nhân và nền văn minh Sâm Lâm, ta đoán có lẽ nền văn minh đó có cao thủ mười phần thần tính, vì thế lúc đó chúng ta không thể không tạm ngừng”.

Mười phần thần tính!

Nghe được lời nói của Tần Quan, Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri tỏ vẻ rất kinh ngạc.

Phải biết rằng trong bao nhiêu năm qua, bọn họ cũng chỉ biết đến một cao thủ mười phần thần tính là Thần Nhất mà thôi!

Lâu Đắc Nguyệt thoáng chần chừ, sau đó nói: “Vậy bây giờ mọi người chuẩn bị thăm dò một lần nữa sao?”

Tần Quan gật đầu: “Đúng thế”.

Lâu Đắc Nguyệt hơi nghi ngờ: “Không phải rất nguy hiểm ư?”

Tần Quan cười nói: “Cho nên ta đã mời một người đến bảo vệ”.

Lâu Đắc Nguyệt tò mò: “Mời một người đến bảo vệ?”

Tần Quan gật đầu, bà ấy ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, khẽ nói: “Có lẽ ông ấy sắp đến rồi”.

Vào lúc Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri thấy nghi ngờ, sâu trong tinh không đột nhiên nứt ra, ngay sau đó một tia kiếm quang bay thẳng xuống.

Tia kiếm quang kia vững vàng dừng lại ở chỗ cách ba người không xa, kiếm quang nhanh chóng tản đi, một người đàn ông kiếm tu mặc trường bào màu xanh chậm rãi bước ra.

Nhìn người đàn ông áo xanh bước ra, Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri đều hơi nghi ngờ.

Mời người này đến bảo vệ?

Không phải nền văn minh chưa biết đó có cao thủ mười phần thần tính sao?

Chẳng lẽ người trước mắt có thể chiến đấu với cao thủ mười phần thần tính?

Hai cô gái nhìn nhau, đều tỏ vẻ nghi ngờ.

Lúc này, Tần Quan cúi người hành lễ: “Dương bá phụ”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3109


Chương 3109

Người đàn ông áo xanh lắc đầu cười khẽ: “Nha đầu này, đã biết bao năm rồi mà vẫn không chịu đổi cách xưng hô”.

Tần Quan khẽ mỉm cười: “Cảm thấy thế này thân thiết hơn mà”.

Người đàn ông áo xanh cười khẽ: “Cứ tuỳ con”.

Dứt lời, ông ấy nhìn xung quanh: “Cháu trai cưng của ta đâu?”

Tần Quan mỉm cười: “An cô nương đang dạy dỗ thằng bé”.

Người đàn ông cười nói: “Vậy đợi lát nữa gặp thằng bé sau”.

Nói đến đây, ông ấy nhìn Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri ở một bên: “Đây là cháu dâu à? Ôi chao, phải cho chút quà ra mắt mới được…”

Dứt lời, ông ấy bấm tay, hai chiếc nhẫn không gian bay đến trước mặt hai cô gái.

Mỗi người một chiếc!

Nét mặt của hai người đều cứng đờ.

Tần Quan lắc đầu cười khẽ: “Không phải, các nàng là bạn của Tiểu Quân…”

Bạn!

Người đàn ông chớp mắt: “À thì… Bạn cũng được”.

Quà đã tặng, đương nhiên cũng không tiện lấy lại.

Hai cô gái cũng rất biết điều, đang muốn trả nhẫn không gian lại thì Lâu Đắc Nguyệt chợt tỏ vẻ ngạc nhiên, vì cô ấy phát hiện trong nhẫn không gian có hai Tổ Mạch cực phẩm, ngoài ra còn có một thần vật siêu cấp.

Giàu thế à?

Lâu Đắc Nguyệt là người thừa kế của nền văn minh Thần Tri, đương nhiên là không nghèo, nhưng khi nhìn thấy thứ bên trong nhẫn không gian trước mắt vẫn hơi ngạc nhiên, vì Tổ Mạch kia không phải Tổ Mạch bình thường mà là Tổ Mạch cực phẩm, không chỉ có theé mà thần vật đó cũng là một thần vật cực phẩm, dù nằm trong nền văn minh Thần Tri cũng có thể xem là cao cấp.

Lúc này Thanh Tri cũng hơi kinh ngạc, gia tộc của Diệp công tử giàu có đến thế ư?

Hai cô gái nhất thời thấy khó xử.

Trả hay là không đây?

Lúc này, Tần Quan bên cạnh cười nói: “Nhận lấy đi”.

Hai cô gái hơi do dự, sau đó nhìn nhau, Lâu Đắc Nguyệt cất lời: “Nếu tiền bối đã tặng, không nhận thì đúng là không lễ phép”.

Nói xong, cô ấy lập tức cất đi.

Dù Thanh Tri hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn cất đi.

Người đàn ông áo xanh nhìn về phía Tần Quan: “Nha đầu, con tìm ta đến làm gì?”

Tần Quan nghiêm túc nói: “Con muốn tiếp xúc với một nền văn minh bí ẩn, thực lực của nền văn minh này không tầm thường, con sợ có sự cố nên mời bá phụ đến bảo vệ”.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Vậy con bắt đầu đi”.

Tần Quan gật đầu, bà ấy nhìn về phía máy tiếp thu vũ trụ kia: “Tiểu Ái”.

Tần Quan vừa dứt lời, Tiểu Ái ngay lập tức xuất hiện sau lưng bà ấy, Tiểu Ái thao tác lên một vật phẩm bí ẩn, ngay sau đó, máy tiếp thu vũ trụ kia hơi rung động, chẳng mấy chốc, những năng lượng bí ẩn đã ngưng tụ lại từ trong thiên địa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3110


Chương 3110

Cảm nhận được những năng lượng bí ẩn ngưng tụ từ xung quanh, nét mặt Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri dần trở nên nặng nề.

Lúc này, một màn sáng đột nhiên tuôn ra từ trong máy tiếp thu vũ trụ kia, sau đó treo ở chỗ cách mọi người trăm trượng như một mảnh vải.

Mà lúc này, trong màn sáng là một hình ảnh mơ hồ, không có gì cả.

Tần Quan quay đầu nhìn Tiểu Ái bên cạnh, Tiểu Ái tiếp tục thao tác, máy tiếp thu vũ trụ kia ngày càng rung mạnh hơn, dần dần, tinh không xung quanh ngày càng xuất hiện nhiều năng lượng bí ẩn, mà khi những năng lượng bí ẩn này xuất hiện, trong màn sáng kia dần trở nên rõ ràng.

Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri nhìn chằm chằm màn sáng kia không chớp mắt.

Đương nhiên họ cũng rất tò mò với nền văn minh trước đây này. Dần dần, hình ảnh trong màn sáng ngày càng rõ ràng hơn, sau đó, một cửa đá cổ xưa xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Cửa đá cao đến vạn trượng, đứng sừng sững trong đất trời, vô cùng hùng vĩ.

Vào lúc tầm nhìn di chuyển vào trong cửa đá, một giọng nói chợt truyền ra từ bên trong: “Ai đang thăm dò nền văn minh Quy Giả của ta đấy?”

Giọng nói vừa dứt, một uy áp đáng sợ thoáng chốc bao phủ lại vũ trụ tinh không xung quanh, mà trước uy áp này, sắc mặt của Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri thay đổi dữ dội, hai cô gái không hẹn mà cùng muốn quỳ xuống, một cảm giác tuyệt vọng dâng lên trong đầu họ.

Không thể phản kháng!

Hai người vô cùng sợ hãi.

Đây là tồn tại đáng sợ gì vậy?

Phải biết rằng Lâu Đắc Nguyệt là cao thủ tám phần thần tính, nhưng đối diện uy áp này, cô ấy còn không có khả năng phản kháng, hơn nữa đối phương hoàn toàn không cùng một thời đại với họ.

Chẳng lẽ thật sự là cao thủ mười phần thần tính?

Lâu Đắc Nguyệt cảm thấy cơ thể tê dại.

Lúc này, người đàn ông áo xanh ở bên cạnh đột nhiên vung tay áo, uy áp bí ẩn kia lập tức biến mất không còn tăm hơi.

Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri như trút được gánh nặng, cơ thể thả lỏng.

Hai cô gái nhìn người đàn ông áo xanh ở cách đó không xa với vẻ khó tin, trong lòng càng khiếp sợ hơn.

“Ơ?”

Lúc này, một giọng nói kinh ngạc chợt vang lên từ trong cửa đá: “Các hạ là?”

Người đàn ông áo xanh thản nhiên nhìn về phía cửa đá, cười nói: “Vãn bối của ta chỉ thấy tò mò với nền văn minh này của các ông mà thôi, không hề có ác ý”.

Sau một hồi yên tĩnh, người kia nói: “Không ngờ đời sau vẫn còn cao thủ tuyệt thế như các hạ… Đúng là khiến người ta khó tin”.

Người đàn ông áo xanh cười to: “Cũng may là ông không yếu lắm”.

Lâu Đắc Nguyệt: “…”

Bên kia im lặng một lúc rồi hỏi: “Không biết các hạ có gì muốn nói?”

Người đàn ông áo xanh cười khẽ, sau đó nói: “Hay là đánh một trận trước đi?”

Người kia nói: “Ta không phải đối thủ của các hạ”.

Người đàn ông áo xanh bĩu môi bất đắc dĩ, vốn định thể hiện tài năng mà.

Người đàn ông áo xanh quay đầu nhìn về phía Tần Quan: “Con nói chuyện với ông ta đi”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3111


Chương 3111

Tần Quan gật đầu, sau đó nhìn về phía màn sáng kia: “Ta muốn tìm hiểu nền văn minh của các ông, nếu được thì chúng ta có thể tiến hành trao đổi nền văn mình, không biết các hạ thấy sao”.

Người kia im lặng.

Trao đổi nền văn minh phải thực hiện trên nền tảng hai nền văn minh không quá chênh lệch, mà rõ ràng đối phương có thể cảm nhận được nền văn minh của thời đại cũ này khá lạc hậu.

Nhưng chẳng mấy chốc, người đó đã nói: “Đương nhiên là được”.

Dù nền văn minh của thời đại cũ hiện tại hơi lạc hậu, nhưng bọn họ có cao thủ tuyệt thế, dù gì cũng phải nể mặt. Nếu có thể kết bạn với cao thủ cường đại thế này chắc chắn không phải chuyện xấu với nền văn minh của bọn họ.

Lúc này, một lệnh bài chậm rãi bay ra từ trong màn sáng, cùng lúc đó, giọng nói kia lại vang lên lần nữa: “Đây là thẻ mời, nền văn minh Quy Giả chúng ta muốn mới các hạ đến làm khách ở chỗ mình… Hai bên tiến hành trao đổi thân thiện”.

Tần Quan không từ chối, bà ấy nhận lấy lệnh bài, sau đó nói: “Ta nhất định sẽ đến”.

Người kia đáp: “Chúng ta cung kính chờ đợi các hạ”.

Nói xong, màn sáng kia dần trở nên mơ hồ.

Lúc này, người đàn ông áo xanh đột nhiên lấy ra một bức tranh ném vào trong màn sáng: “Đây là tranh vẽ cháu trai của ta, sau này nếu các người gặp thằng bé thì nhớ quan tâm một chút, thằng bé rất tốt tính…”

Tần Quan: “…”

Bên kia màn sáng im lặng một lúc lâu rồi nói: “Được”.

Sau đó, màn sáng hoàn toàn biến mất.

Người đàn ông áo xanh cười khẽ, sau đó quay đầu nhìn Tần Quan bên cạnh, ông ấy chần chừ một lát rồi nói: “Nha đầu, nếu con muốn tiếp xúc với nền văn minh võ đạo cao cấp hơn, thì ta có thể…”

Tần Quan lắc đầu: “Phải đi từng bước một”.

Người đàn ông áo xanh ngẫm nghĩ, sau đó gật đầu: “Cũng đúng”.

Tần Quan mỉm cười nói: “Bá phụ có gặp Tiểu Quân không ạ?”

Người đàn ông cười đáp: “Đương nhiên là có rồi”.

Dứt lời, ông ấy vung tay áo, thời không phía xa đột nhiên nứt ra, ngay sau đó một người đàn ông bị ông ấy bắt tới.

Đương nhiên người đàn ông này chính là Diệp Quân.

Diệp Quân lúc này vẫn còn đang ngơ ngác, không hiểu chuyện gì vừa diễn ra? Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông áo xanh, hắn thoáng sửng sốt, sau đó với vẻ vui mừng: “Ông nội”.

Người đàn ông cười to: “Lại gặp nhau rồi”.

Diệp Quân chạy đến trước mặt người đàn ông áo xanh, vui vẻ nói: “Sao ông lại đến đây?”

Người đàn ông áo xanh cười đáp: “Đến làm chút việc”.

Diệp Quân thật sự rất vui, vì hắn không ngờ ông nội lại xuất hiện.

Lúc này, An Nam Tịnh đột nhiên xuất hiện bên cạnh, bà ấy nhìn người đàn ông áo xanh với vẻ không vui.

Đưa người đi mà không nói một lời, đúng là vô lễ.

Thấy ánh mắt của An Nam Tịnh, người đàn ông áo xanh cười to, sau đó nói: “Đi theo ta không?”

An Nam Tịnh vẫn lắc đầu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3112


Chương 3112

Người đàn ông khẽ thở dài.

Diệp Quân chợt hỏi: “Hay là cháu đi lang bạt cùng với ông nhé?”

Nói thật thì hắn thật sự muốn lang bạt với ông nội, vì ông nội không phải một người bảo thủ, đi theo ông nội rất vui.

Nhưng người đàn ông áo xanh lại lắc đầu: “Bây giờ thì không được, ông đang bận một vài chuyện, đợi sau khi giải quyết xong ông sẽ dẫn cháu đi chơi”.

Diệp Quân hơi bất đắc dĩ: “Vâng ạ!”

Người đàn ông quan sát Diệp Quân một lúc, sau đó người nói: “Tốc độ tiến bộ của cháu đúng là nhanh thật đấy, không hổ là cháu của ông!”

Dứt lời, ông ấy xoa đầu Diệp Quân với vẻ cưng chiều.

Diệp Quân khẽ mỉm cười không nói gì.

Còn Thanh Tri và Lâu Đắc Nguyệt ở bên cạnh thì nhìn người đàn ông áo xanh và Diệp Quân bằng ánh mắt tò mò.

Ông nội!

Hai người đều khá ngạc nhiên, không ngờ cao thủ tuyệt thế này lại là ông nội của Diệp Quân.

Nét mặt Thanh Tri rất phức tạp, bây giờ cô ấy đã biết vì sao Diệp Quân không sợ tộc Tiên Linh rồi.

Hắn cần sợ ai chứ?

Thực lực của người đàn ông áo xanh trước mắt chắc chắn hơn cả chín phần thần tính!

Có cao thủ cấp bậc này ở đây, tộc Tiên Linh có là gì?

Nghĩ đến chuyện tộc Tiên Linh và Diệp Quân là kẻ thù sống chết, Thanh Tri không khỏi lo lắng.

Sâu trong lòng cô ấy vẫn hy vọng hai bên có thể hoà giải.

Mà lúc này, tinh hà phía xa đột nhiên sôi trào, sau đó, những khí thế mạnh mẽ chợt kéo đến.

Người đàn ông áo xanh cau mày, sau đó xoay người nhìn về hướng đó, thời không nơi đó nứt ra, một ông lão chậm rãi xuất hiện.

Thấy ông lão này, Thanh Tri nhất thời sửng sốt.

Vì ông lão này là Thái thượng trưởng lão Thanh Nghiệp, mà ở sau lưng Thanh Nghiệp trưởng lão còn có mấy chục cao thủ cao cấp bí ẩn mặc áo choàng đen đi theo.

Tiên Linh Vệ!

Thanh Nghiệp chậm rãi bước ra, lão ta nhìn Tần Quan ở cách đó không xa, cười khẽ: “Ta đến để thông báo với thư viện Quan Huyên, bắt đầu từ bây giờ, tộc Tiên Linh chúng ta sẽ liều mạng với các người”.

Trước khi đến lão ta đã nhận được tin, Tông chủ Quá Khứ Tông không cùng một phe với Diệp Quân, không chỉ không cùng phe mà còn là kẻ thù.

Nói cách khác, phía sau Diệp Quân không hề có cao thủ chín phần thần tính nào cả!

Nghĩ vậy, Thanh Nghiệp không khỏi bật cười.

Không có cao thủ chín phần thần tính mà còn muốn ra vẻ?

Ngây thơ!

Nghe thấy lời của Thanh Nghiệp, Thanh Tri ở một bên suýt ngất xỉu.

Thư viện Quan Huyên đúng là không có cao thủ chín phần thần tính, nhưng họ có cao thủ còn đáng sợ hơn.

Thanh Tri bất chấp tất cả chạy đến trước mặt Thanh Nghiệp, nôn nóng nói: “Thái Thượng trưởng lão…”

Chương 3112
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3113


Chương 3113

“Im miệng!”

Thanh Nghiệp chợt gào to: “Cái đồ phản bội này, không ngờ ngươi lại ruồng bỏ tộc Tiên Linh, ngươi rõ ràng là nỗi sỉ nhục của tộc Tiên Linh chúng ta, lão phu đánh chết ngươi…”

Dứt lời, lão ta nâng tay phải đánh một chưởng về phía Thanh Tri.

Lúc này, một tia kiếm quang chợt loé lên.

Ầm!

Thanh Nghiệp bị tia kiếm quang này làm chấn động đến mức liên tục lùi lại.

Người ra tay chính là Diệp Quân!

Sau khi dừng lại, Thanh Nghiệp nhìn bàn tay nứt ra của mình, sau đó nhìn Diệp Quân phía xa với vẻ sợ hãi: “Ngươi…”

Lão ta phát hiện thực lực của thiếu niên kiếm tu trước mắt lại mạnh hơn rồi.

Vì lần này đối phương cũng không sử dụng thanh thần kiếm kia.

Diệp Quân lạnh lùng nhìn Thanh Nghiệp, sau đó đi tới trước mặt Thanh Tri, hắn đang định lên tiếng thì Thanh Tri chợt lắc đầu: “Tộc Tiên Linh ta gieo gió gặt bão”.

Diệp Quân im lặng.

Đương nhiên giữa hắn và tộc Tiên Linh đã không còn khả năng hoà giải nữa.

“Đồ phản bội!”

Lúc này, Thanh Nghiệp ở phía xa gằn giọng nói: “Đồ phản bội đáng chết này, dòng họ ngươi sẽ phải thấy nhục nhã vì ngươi, cả đời không thể ngẩng đầu trong tộc…”

“Mẹ kiếp!”

Diệp Quân đột nhiên nhíu mày, hắn vung tay áo, một tia kiếm quang phá không bay đi.

Thanh Nghiệp ở phía xa hơi thay đổi sắc mặt, không dám lơ là, lão ta lập tức tiến lên, đánh một quyền về phía kiếm quang kia.

Ầm!

Thanh Nghiệp lùi lại một lần nữa.

Sau khi dừng lại, cánh tay phải của lão ta nứt ra, máu tươi bắn tung toé, để lộ cả xương trắng.

Thanh Nghiệp vô cùng khó tin: “Ngươi…”

Lão ta phát hiện thực lực của Diệp Quân lúc này đã thay đổi long trời lở đất so với trước kia.

Hiện tại còn chưa bao lâu trôi qua?

Sao có thể chứ?

Trong lòng Thanh Nghiệp cảm thấy rất khiếp sợ.

Diệp Quân không thèm nhiều lời, hắn tiến lên một bước, một thanh phi kiếm chém tới.

Oanh!

Thanh Nghiệp kia còn chưa kịp phản ứng đã bị đẩy lui một lần nữa, mà lần này khi vừa dừng lại, dường như lão ta cảm nhận được điều gì đó nên thoáng chốc nổi da gà, lão ta không chút do dự gào thét, triệu hoán tượng thần của mình.

Ầm!

Khi tượng thần xuất hiện, một tia kiếm quang bị ngăn cản.

Thanh Nghiệp điều khiển tượng thần đứng trên cao nhìn xuống Diệp Quân, gào thét.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3114


Chương 3114

Sắc mặt Diệp Quân không chút thay đổi, hắn chắp tay chỉ về phía trước, một tia kiếm quang từ trên trời rơi xuống, chém thẳng về phía thần tướng kia của Thanh Nghiệp.

Thanh Nghiệp lại gào thét một lần nữa, đánh một quyền về phía sâu trong tinh không.

Oanh!

Cú đấm này khiến toàn bộ tinh hà sôi trào, mà kiếm quang của Diệp Quân cũng bị cú đấm này của lão ta chặn lại.

Nhưng lúc này, mấy tia phi kiếm đột nhiên bay ra từ xung quanh Thanh Nghiệp.

Con ngươi của Thanh Nghiệp chợt co lại, lão ta siết chặt tay trái, sử dụng thần thông, chục nghìn tia kim quang bộc phát từ trong cơ thể của lão ta.

Ầm!

Trong nháy mắt, tinh hà rung động dữ dội, những phi kiếm kia của Diệp Quân cũng bị những kim quang này ngăn cản.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên xông về phía trước, sau đó, một tia kiếm quang dài vạn trượng chém xuống từ trên đầu tượng thần kia của Thanh Nghiệp.

Ầm!

Khi chiêu kiếm này của Diệp Quân chém xuống, bản thể của Thanh Nghiệp và tượng thần thoáng chốc bị chém liên tục lùi lại.

Người đàn ông áo xanh ở bên cạnh nhìn với vẻ hứng thú, khoảng thời gian này cháu trai của ông ấy thăng cấp nhanh thật đấy!

Không hổ là cháu của ông ấy!

Nghĩ thế, người đàn ông áo xanh không khỏi cười to.

An Nam Tịnh ở bên cạnh nhìn ông ta, hơi lắc đầu.

Tần Quan nhìn Diệp Quân phía xa bằng ánh mắt dịu dàng.

Ở một hướng khác, Thanh Tri nét mặt u ám, cô ấy biết tộc Tiên Linh sắp toi đời rồi.

Mà cô ấy không có tiếng nói, hoàn toàn không thay đổi được điều gì.

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt đi tới cạnh cô ấy, sau đó kéo tay cô ấy, nhẹ giọng nói: “Đừng suy nghĩ nhiều thế”.

Thanh Tri lắc đầu không nói gì.

Lâu Đắc Nguyệt thầm thở dài, cô ấy hiểu Thanh Tri, vì năm đó khi nền văn minh Thần Tri bị huỷ diệt cô ấy cũng còn nhỏ, lúc đó cô ấy cũng không làm được gì cả.

Như nghĩ đến điều gì, Lâu Đắc Nguyệt quay đầu nhìn người đàn ông áo xanh ở cách đó không xa, nét mặt cô ấy dần trở nên nặng nề.

Rốt cuộc kiếm tu này mạnh đến mức nào?

Cô ấy không cảm nhận được gì cả!

Nhưng cô ấy biết chắc chắn tộc Tiên Linh không thể động vào được kiếm tu này.

Ầm!

Lúc này, một tiếng nổ đột nhiên vang lên phía xa khiến Lâu Đắc Nguyệt hoàn hồn.

Lâu Đắc Nguyệt quay đầu nhìn lại thì thấy Thanh Nghiệp ở phía xa đang bỏ chạy dưới kiếm quang của Diệp Quân.

Hoàn toàn bị áp đảo, gần như không có khả năng đánh trả!

Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân đang ra kiếm, thầm thấy ngạc nhiên.

Thực lực của Diệp Quân hiện tại mạnh hơn trước đó quá nhiều!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3115


Chương 3115

Người này tu luyện kiểu gì vậy?

Oanh!

Lúc này, tượng thần sau lưng Thanh Nghiệp phía xa chợt vỡ tan, vô số mảnh vụn năng lượng lan ra khắp xung quanh.

Thanh Nghiệp kia vừa dừng lại, một tia kiếm quang đã đánh về phía lão ta.

Thấy cảnh này, sắc mặt Thanh Nghiệp thoáng chốc thay đổi: “Còn không mau ra tay”.

Lão ta vừa dứt lời, những cao thủ tộc Tiên Linh ở xung quanh lấy lại tinh thần, bọn họ thầm thấy kinh ngạc, vội vàng ra tay.

Nếu còn không ra tay thì Thanh Nghiệp trưởng lão này sẽ phải chết ở đây mất.

Nhưng lúc này, An Nam Tịnh đột nhiên vung thương một phát.

Ầm!

Một sức mạnh đáng sợ bùng nổ, những cao thủ tộc Tiên Linh vốn đang lao đến chỗ Diệp Quân đều bị ngăn cản, mà khi bọn họ định ra tay một lần nữa thì phía xa chợt vang lên tiếng hét thảm thiết, mọi người vội quay đầu nhìn lại, thì thấy Thanh Nghiệp ở phía xa đã bị một thanh kiếm cố định tại chỗ.

Thấy cảnh này, sắc mặt đám cao thủ tộc Tiên Linh thoáng chốc trở nên trắng bệch.

Thanh Nghiệp tái mặt, lão ta nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa với vẻ khó tin: “Sao ngươi có thể trở nên mạnh như thế được…”

Diệp Quân ở phía xa không ra tay mà chậm rãi nhắm mắt lại.

Sau khi chiến đấu với An tiền bối nhiều năm, đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu với người bên ngoài, mà lúc này hắn phát hiện, những cao thủ bên ngoài này rất yếu.

Thậm chí hắn còn chưa phát huy năm phần thực lực!

Thật sự là chưa phát huy được dù là năm phần thực lực!

Thanh Nghiệp trước mắt thật sự thua xa An Nam Tịnh.

Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, hắn nhìn Thanh Nghiệp kia, lắc đầu nói: “Ông quá yếu”.

Sắc mặt Thanh Nghiệp thoáng chốc trở nên cực kỳ khó coi.

Mà Diệp Quân cũng không quan tâm đến lão ta nữa, hắn quay đầu nhìn An Nam Tịnh bên cạnh, mỉm cười nói: “An tiền bối, sau này chúng ta tiếp tục chiến đấu nữa nhé”.

An Nam Tịnh khẽ gật đầu: “Được”.

Bà ấy cũng khá thích Diệp Quân, hy vọng hắn có thể song tu kiếm võ, mà Diệp Quân hoàn toàn có thể làm được.

Vì tên nhóc này rất yêu nghiệt!

Nhận được lời đồng ý của An Nam Tịnh, Diệp Quân lập tức bật cười, sau đó hắn nhìn Thanh Nghiệp ở cách đó không xa, hắn chắp hai ngón tay, đang định giết lão ta thì lão ta đột nhiên gằn giọng nói: “Diệp Quân, ngươi thật sự muốn không chết không thôi với tộc Tiên Linh chúng ta à?”

Diệp Quân lắc đầu: “Đã đến lúc này rồi mà ông vẫn nói như thế…” Dứt lời, hắn chắp ngón tay chỉ về phía trước, một tia kiếm quang đột nhiên rơi thẳng xuống từ trên đầu Thanh Nghiệp.

Nhưng lúc này, một sức mạnh bí ẩn chợt xuất hiện, sau đó, kiếm quang kia của Diệp Quân bị một sức mạnh bí ẩn ngăn cản.

Thấy cảnh này, Diệp Quân cau mày.

Lúc này, thời không ở phía xa chợt nứt ra, sau đó một người đàn ông trung niên chậm rãi xuất hiện.

Diệp Quân hơi nghi ngờ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3087


Chương 3087

Giết sạch!

Nghe thấy lời của Tần Quan, Thanh Liệt kia lập tức cười to, cười một cách vô cùng điên cuồng.

Còn Trấn Nam Tuyết ở bên cạnh thì hơi đổ mồ hôi, Tần tiền bối này… đúng là quá ngông cuồng.

Đó là tộc Tiên Linh đấy!

Giết sạch?

Tiêu diệt tộc Tiên Linh?

Thật sự quá ngông cuồng.

Tần Quan bình tĩnh nhìn thoáng qua Thanh Liệt vẫn còn đang cười to kia.

Mà sau khi cười một lúc, cuối cùng Thanh Liệt cũng dừng lại, lão ta nhìn về phía Tần Quan: “Chắc chắn đây là câu chuyện cười buồn cười nhất mà ta được nghe trong mấy trăm nghìn năm qua”.

Tần Quan mở lòng bàn tay, một vũ khí bí ẩn đột nhiên xuất hiện trong tay bà ấy, sau đó bà ấy đè tay về phía Thanh Liệt.

Ầm!

Trong nháy mắt, một cột sáng mạnh chợt dâng trào.

Oanh!

Thanh Liệt ở chân trời còn chưa kịp lấy lại tinh thần đã bị đánh bay đi xa mấy chục nghìn trượng, mà khi dừng lại, cơ thể lão ta hoàn toàn nứt ra, máu tươi bắn tung toé.

Lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều ngơ ngác.

Trên mặt Trấn Nam Tuyết cũng đầy vẻ khó tin.

Thanh Liệt cũng còn đang sửng sốt, lão ta nhìn Tần Quan phía xa: “Bà…”

Tần Quan chợt cất lời: “Tiểu Ái”.

Bà ấy vừa dứt lời, một người phụ nữ lập tức xuất hiện.

Tần Quan bình tĩnh nói: “Thêm tộc Tiên Linh vào danh sách tiêu diệt”.

Tiểu Ái gật đầu, sau đó lấy một quyển sổ màu đen ra, viết ba chữ “tộc Tiên Linh” lên trên.

Thanh Liệt ở chân trời nhìn chằm chằm Tần Quan, lúc này, cuối cùng lão ta cũng bình tĩnh lại, cũng nhận ra thư viện Quan Huyên này không hề đơn giản như thế.

Phải bàn bạc kỹ hơn!

Nghĩ thế, Thanh Liệt lập tức nói: “Đi”.

Dứt lời, lão ta dẫn theo các cao thủ của tộc Tiên Linh muốn rời đi, nhưng lúc này, một thanh trường thương chợt phá không bay đến, thời không lập tức nứt ra.

Con ngươi Thanh Liệt co lại.

Ầm!

Sau một tiếng nổ vang vọng, Thanh Liệt lập tức bay ra xa, vào khoảnh khắc đó, thân thể vốn đã nứt của lão ta hoàn toàn nổ tung, chỉ còn lại linh hồn, mà lão ta vừa dừng lại đã có một thanh trường thương phá không bay đến, đâm thẳng vào giữa chân mày lão ta.

Oanh!

Thanh Liệt bị cố định tại chỗ, không thể di chuyển.

Vào lúc những cao thủ của tộc Tiên Linh muốn ra tay, Thanh Liệt đột nhiên gào thét: “Đi”.

Đi!

Lúc này, lão ta đã hiểu bọn họ đã đánh giá thấp thực lực của thư viện Quan Huyên, nhất định phải để những Tiên Linh Vệ này trở về thông báo với tộc Tiên Linh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3088


Chương 3088

Nhưng sao Tần Quan có thể cho bọn họ trở về được?

Tần Quan chợt nói: “An cô nương, Niệm cô nương, làm phiền rồi”.

Bà ấy vừa dứt lời, một tia kiếm quang và một tia thương mang lập tức loé lên.

Chẳng mấy chốc, những Tiên Linh Vệ kia đã bị giết chết toàn bộ.

Thấy Tiên Linh Vệ mà mình dẫn đến đều chết hết, Thanh Liệt cảm thấy cả người tê dại.

Sao bên ngoài lại có một thế lực kinh khủng đến thế chứ?

Thanh Liệt nhìn về phía Tần Quan, đang định nói chuyện thì Tần Quan lại vẫy tay, một tia lửa chợt bao phủ lấy lão ta, chẳng mấy chốc, Thanh Liệt đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.

Tần Quan cất lời: “Ám U, thiếu chủ ở đâu?”

Ám U xuất hiện bên cạnh Tần Quan, cung kính nói: “Tạm thời không biết”.

Tần Quan gật đầu: “Tìm được thằng bé thì bảo nó về nhà”.

Dứt lời, bà ấy xoay người rời đi.

Ám U cung kính hành lễ một lần nữa, sau đó lặng lẽ rời đi.

Ở vị trí ban đầu, Trấn Nam Tuyết vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Cao thủ của tộc Tiên Linh cứ thế bị giết sạch rồi ư?

Đó là tộc Tiên Linh đấy!

Rất lâu sau đó, Trấn Nam Tuyết lắc đầu cười khẽ, lúc này cô ta mới biết thì ra người nhà của Diệp công tử đều đáng sợ như thế.



Trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân đang ngồi xếp bằng trong biển mây, xung quanh hắn tản ra hơi thở mạnh mẽ, những hơi thở kia khiến biển mây không ngừng dao động, cực kỳ hùng vỹ.

Đột phá cảnh giới Nhân Đạo.

Xung quanh hắn và Ngao Thiên Thiên là mấy chục Tổ Mạch.

Có thể nói bây giờ trong Tiểu Tháp thật sự là một thiên đường tu tiên, không chỉ thời gian khác với bên ngoài, sự nồng đậm của linh khí cũng hơn hẳn những nơi khác ở bên ngoài.

Tu luyện không chú tâm đến năm tháng, cứ như thế đã mấy năm trôi qua.

Hôm nay, Ngao Thiên Thiên đang ngồi xếp bằng trong biển mây chợt mở mắt, khoảnh khắc đó, toàn bộ biển mây lập tức sôi trào, sau đó, những long uy đáng sợ bao phủ trong toàn bộ Tiểu Tháp.

Cảnh giới Thiên Đạo!

Trong biển mây, Ngao Thiên Thiên chậm rãi nhắm mắt lại, trong cơ thể cô ấy có long uy liên tục tản ra, biển mây xung quanh tản ra khắp xung quanh như sóng vỗ, khung cảnh cực kỳ hoành tráng.

Một lúc lâu sau đó, Ngao Thiên Thiên vẫy nhẹ ống tay áo, những long uy xung quanh cô ấy lập tức biến mất.

Mọi thứ đều bình thường trở lại.

Ngao Thiên Thiên lại mở mắt một lần nữa, cô ấy thở dài một hơi, trên mặt mang theo nụ cười, cuối cùng cũng đến được cảnh giới Thiên Đạo.

Là Long tộc, mỗi lần nâng cấp đều cực kỳ khó khăn, bây giờ cô ấy đạt đến cảnh giới Thiên Đạo, có thể nói là đã vượt qua tất cả tiên tổ trước đây của tộc Thiên Long

Bây giờ cô ấy là cao thủ mạnh nhất của tộc Thiên Long từ trước đến này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3089


Chương 3089

Không chỉ về thực lực mà còn cả huyết mạch nữa.

Có thể nói huyết mạch của con cháu cô ấy sau này cũng có thể được thăng cấp rất nhiều.

Lúc này, dường như nghĩ đến điều gì đó, Ngao Thiên Thiên quay đầu nhìn sang, cách đó mấy nghìn trượng, Diệp Quân vẫn đang ngồi xếp bằng trong biển mây.

Ngao Thiên Thiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, nhìn về phía hắn, trên mặt cô ấy chợt hiện lên một nụ cười quyến rũ.

“Cười gì thế?”

Lúc này, Diệp Quân vốn đang nhắm hai mắt đột nhiên mở mắt ra.

Ngao Thiên Thiên bất ngờ cúi người hôn nhẹ lên trán Diệp Quân.

Diệp Quân sửng sốt.

Ngao Thiên Thiên cười khẽ: “Nhớ đến một vài chuyện trước đây”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Một vài chuyện trước đây?”

Ngao Thiên Thiên chớp mắt: “Năm đó ta đi tìm huynh là vì muốn giết huynh”.

Diệp Quân cũng lập tức bật cười, lúc trước hắn và tộc Thiên Long suýt đã trở thành kẻ thù không đội trời chung.

Đúng là sự đời vô thường.

Ngao Thiên Thiên chợt khẽ nói: “Cảnh giới Nhân Đạo?”

Diệp Quân thôi suy nghĩ, khẽ gật đầu, hắn mở lòng bàn tay, một thanh ý kiếm xuất hiện.

Cảnh giới Nhân Đạo!

Sau khi cảnh giới thăng cấp, thực lực tổng thể của hắn cũng được nâng lên rất nhiều.

Ngao Thiên Thiên chợt nói: “Dung hợp thử không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Ngao Thiên Thiên khẽ cười, sau đó biến thành một tia kim quang bay vào người Diệp Quân.

Ầm!

Trong nháy mắt, một hơi thở long uy đáng sợ chợt bay lên trời từ trong người Diệp Quân.

Diệp Quân chậm rãi siết chặt hai tay, lúc này, hắn cảm nhận được trong cơ thể có một sức mạnh vô cùng vô tận, lúc này, hắn lại cảm nhận được cảm giác vô địch kia một lần nữa.

Diệp Quân không khỏi lắc đầu cười khẽ, mỗi lần khi có cảm giác này đều sẽ bị người ta đánh.

Không thể có cảm giác này được!

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, hắn hít sâu một hơi, Ngao Thiên Thiên thật sự đã bổ sung vào những khuyết điểm của sức mạnh cơ thể, khả năng phòng ngự và lực lượng tinh thần của hắn, có thể nói bây giờ hắn gần như là hoàn mỹ.

Dù không có kiếm Thanh Huyên, cao thủ cảnh giới chín phần thần tính trở xuống vẫn không phải đối thủ của hắn.

Nghĩ thế, Diệp Quân không nhịn được nở nụ cười, nụ cười dần tươi hơn.

Hay là đấu tay đôi với Nhị Nha thử?

Một suy nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu Diệp Quân, nhưng sau đó nhanh chóng bị hắn gạt đi.

Tuy bây giờ hắn rất tự tin, cũng đã có cảm giác vô địch kia, nhưng trực giác nói với hắn nếu bây giờ đi tìm Nhị Nha, chắc chắn hắn sẽ bị đánh một trận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3090


Chương 3090

Đùa à, Nhị Nha là người có thể đỡ được cả kiếm Thanh Huyên đấy.

Tuy hiện tại dưới sự gia trì của Ngao Thiên Thiên, cơ thể của hắn đã đạt tới một mức độ rất kinh khủng rồi, nhưng chắc chắn vẫn không thể bằng được kiếm Thanh Huyên.

Lúc này, Nhược Mệnh xuất hiện trước mặt Diệp Quân, cô ấy quan sát Diệp Quân, sau đó nói: “Cảnh giới Nhân Đạo?”

Diệp Quân cười nói: “Phải”.

Nhược Mệnh cười khẽ: “Chúc mừng”.

Diệp Quân quan sát Nhược Mệnh một lúc, sau đó nói: “Nhược tỷ có thăng cấp không?”

Nhược Mệnh lắc đầu: “Bây giờ ta muốn tiến thêm một bước còn khó hơn lên trời, có thể nói đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng”.

Nói đến đây, cô ấy cũng hơi bất lực.

Muốn từ tám phần thần tính lên được chín phần thần tính thật sự quá khó.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Quyển sổ của Thần Nhất…”

Nhược Mệnh lắc đầu cười khẽ: “Trong quyển sổ của Thần Nhất cũng không có cách tu luyện lên chín phần thần tính”.

Diệp Quân nhíu mày: “Không có sao?”

Nhược Mệnh gật đầu: “Theo suy đoán của ta, cảnh giới chín phần thần tính này không thể đạt được theo cách tu luyện gì đó, có lẽ phải dựa vào bản thân mình”.

Diệp Quân im lặng.

Đúng thế, nếu có cách tu luyện gì đó, cao thủ chín phần thần tính trên thế gian này cũng sẽ không ít như thế.

Nhược Mệnh chợt hơi lo lắng: “Tộc Tiên Linh…”

Tộc Tiên Linh!

Diệp Quân đột nhiên cảm nhận một lúc, sau đó hắn sửng sốt: “Thanh Tri cô nương đâu?”

Nhược Mệnh nói: “Cô ấy đi rồi”.

Diệp Quân nhíu mày: “Đi rồi?”

Nhược Mệnh gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Cô ấy đi đâu?”

Nhược Mệnh khẽ nói: “Chắc ngươi sẽ biết cô ấy đi đâu”.

Diệp Quân thầm thở dài.

Hắn biết Thanh Tri là người của tộc Tiên Linh, mà bây giờ hắn và tộc Tiên Linh lại là kẻ thù, vì thế đối phương ở lại nơi này chắc chắn sẽ thấy khó chịu.

Diệp Quân cất giọng nặng nề: “Ta lo lắng cho sự an toàn của cô ấy…”

Nhược Mệnh nói: “Có lẽ tộc Tiên Linh sẽ không đến mức đi tìm cô ấy ở khắp nơi, việc ngươi nên lo lắng bây giờ là tộc Tiên Linh sẽ đi trả thù gia tộc của ngươi…”

Thư viện Quan Huyên!

Diệp Quân chớp mắt, sau đó nói: “Có lẽ mẹ của ta đã đến thời đại cũ rồi”.

Dứt lời, hắn rời khỏi Tiểu Tháp, vừa định liên lạc với Ám U thì ông ta đã xuất hiện ngay trước mắt.

Diệp Quân đang định nói chuyện, Ám U đã cung kính nói: “Thiếu chủ, Các chủ bảo cậu về nhà”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3091


Chương 3091

Về nhà!

Diệp Quân khẽ nói: “Đúng là nên về nhà rồi”.

Dứt lời, hắn cười to: “Đi thôi”.

Sau đó, hắn và Ám U cùng biến mất khỏi vị trí ban đầu.



Tộc Tiên Linh.

Tiên Linh Thánh Điện.

Trong điện, Trí Sư và Tư Pháp Linh Quân đều mang sắc mặt vô cùng khó coi, vì bọn họ vừa nhận được tin Thanh Liên và những Tiên Linh Vệ đi ra ngoài đều đã chết.

Thanh Liệt là cao thủ tám phần thần tính, còn những Tiên Linh Vệ kia đều là tinh nhuệ trong tộc, sao có thể chết hết được?

Hai người đều biết bọn họ đã đánh giá thấp Diệp Quân, cũng đánh giá thấp thế lực sau lưng hắn rồi.

Trí Sư chợt nói: “Phải nghĩ cách thông báo cho Tộc trưởng”.

Tư Pháp Linh Quân lắc đầu: “Ta đã thử liên lạc nhưng không được”.

Trí Sư im lặng một lúc lâu, sau đó lắc đầu: “Chuyện này phải bàn bạc kỹ lưỡng lại…”

“Còn bàn bạc kỹ lưỡng cái gì?”

Lúc này, một tiếng hét giận dữ vang lên từ ngoài điện, tiếp theo có một ông lão chậm rãi đi vào.

Thấy người đến, Trí Sư và Tư Pháp Linh Quân sửng sốt, Trí Sư kinh ngạc nói: “Thanh Nghiệp trưởng lão… Sao ngài lại xuất quan rồi?”

Thanh Nghiệp!

Thái thượng trưởng lão của tộc Tiên Linh, trong tộc Tiên Linh, ngoài những tiên tổ và Tộc trưởng kia, lão ta chính là người có địa vị cao nhất.

Nhìn thấy Thanh Nghiệp, sắc mặt Trí Sư lập tức trầm xuống.

Bởi vì Thanh Nghiệp là ông nội của Thanh Liệt, bây giờ Thanh Liệt đã chết, sao Thanh Nghiệp có thể chịu để yên?

Thanh Nghiệp đi vào đại điện, khuôn mặt lạnh như băng: “Thanh Liệt bị giết, mấy Tiên Linh Vệ cũng ra đi, tộc Tiên Linh ta đã bao giờ phải chịu sự sỉ nhục lớn thế này?”

Trí Sư trầm giọng nói: “Thanh Nghiệp trưởng lão, đối phương có thể giết được Thanh Liệt trưởng lão thì thực lực hiển nhiên không đơn giản, chúng ta phải lên kế hoạch lâu dài…”

Tư Pháp Linh Quân ở bên cạnh cũng gật đầu: “Chuyện này khá kỳ lạ, phải liên lạc với Tộc trưởng trước đã…”

Thanh Nghiệp cười khẩy: “Tham sống sợ chết”.

Trí Sư trầm giọng nói: “Thanh Nghiệp trưởng lão, ông cũng biết thực lực của Thanh Liệt trưởng lão rồi đấy, nếu ông ấy không muốn đấu, dù mấy cường giả tám phần thần tính cũng chưa chắc có thể ngăn được ông ấy, nhưng ông ấy đã ngã xuống, điều này có nghĩa là thực lực của người ra tay vượt xa tám phần thần tính…”

Thanh Nghiệp hơi híp mắt: “Chín phần thần tính?”

Trí Sư im lặng.

Nói thật, lúc này trong lòng ông ta cũng hơi sợ hãi.

Rốt cuộc người đứng sau Diệp Quân có phải chín phần thần tính không?

Nếu thật sự là chín phần thần tính thì chuyện này thật sự rất phức tạp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3092


Chương 3092

Một cường giả chín phần thần tính, cho dù là tộc Tiên Linh cũng không dám coi thường.

Thanh Nghiệp lúc này cũng đã bình tĩnh lại, đúng thế, một cường giả chín phần thần tính, dù là lão ta cũng phải thận trọng.

Bởi vì thật sự không thể đánh lại!

Tuy lão ta đã đạt tới tám phần thần tính đỉnh phong, nhưng lão ta biết rõ, đối mặt với cường giả chín phần thần tính, lão ta không có khả năng thắng.

Thấy Thanh Nghiệp đã bình tĩnh, Trí Sư và Tư Pháp Linh Quân thở phào nhẹ nhõm, may mà lão già này đã bình tĩnh lại, bây giờ họ chỉ sợ Thanh Nghiệp kích động, tiếp tục dẫn người đi giết Diệp Quân.

Lúc này Thanh Nghiệp chợt nói: “Các ông cảm thấy phía sau Diệp Quân có cường giả chín phần thần tính à?”

Trí Sư và Tư Pháp Linh Quân im lặng.

Chuyện này thật sự khó nói.

Thanh Nghiệp cười lạnh lùng: “Nếu thật sự có cường giả chín phần thần tính, sao tộc Tiên Linh của ta lại không biết?”

Trí Sư trầm giọng bảo: “Dù thế nào người phía sau Diệp Quân chắc chắn không đơn giản, chúng ta không thể bất cẩn được”.

Thanh Nghiệp tức giận nói: “Tên Diệp Quân đó ban đầu giết Đại trưởng lão tộc Tiên Linh ta, sau đó lại giết Thanh Liệt, chuyện này đã truyền ra rồi, nếu để mặc cho hắn ngông nghênh bên ngoài, người đời sẽ nghĩ gì về tộc Tiên Linh chúng ta?”

Trí Sư lại nói: “Vậy nếu sau lưng Diệp Quân thật sự có cường giả chín phần thần tính thì sao?”

Mặt Thanh Nghiệp đầy khinh thường: “Ngoài kia bao nhiêu năm nay cũng chỉ có một mình Thần Nhất, sao có thể xuất hiện thêm cường giả chín phần thần tính thứ hai được nữa? Tuyệt đối không thể”.

Trí Sư thấp giọng nói tiếp: “Thanh Nghiệp trưởng lão, Diệp Quân tuổi còn trẻ mà đã yêu nghiệt như vậy, người phía sau cậu ta chắc chắn không đơn giản, vì thế ta đề nghị nghĩ cách thông báo với Tộc trưởng trước, để Tộc trưởng đi thăm dò”.

Tư Pháp Linh Quân cũng gật đầu: “Thanh Nghiệp trưởng lão, tộc Tiên Linh ta chính vì bất cẩn và khinh địch nên mới tổn thất nhiều cường giả như thế, bây giờ không thể coi thường Diệp Quân thêm nữa kẻo lại tổn thất nhiều hơn nữa. Cho nên đề nghị của ta cũng giống Trí Sư, thông báo cho Tộc trưởng trước, chờ Tộc trưởng về rồi tính tiếp”.

Thanh Nghiệp im lặng.

Trí Sư tiếp tục nói: “Ta sẽ đích thân đến vũ trụ Quan Huyên điều tra một phen”.

Ông ta vẫn quyết định tự mình đi xem, bởi vì cảm giác nguy cơ ngày càng mãnh liệt, điều này khiến ông ta ngày càng bất an.

Thanh Nghiệp nói: “Lão phu đi cùng ngươi”.

Trí Sư hơi do dự.

Thanh Nghiệp lạnh lùng nói: “Sao, sợ lão phu đi làm liên lụy đến ngươi à?”

Trí Sư lắc đầu: “Đương nhiên không phải, Nghiệp trưởng lão, bây giờ Tộc trưởng không ở đây, trong tộc cần người gánh vác đại cục, vì thế ông nên ở lại trong tộc thì hơn”.

Thanh Nghiệp bình tĩnh nói: “Thế nào, ngươi vẫn lo Diệp Quân sẽ dẫn người đến tấn công tộc Tiên Linh à?”

Trí Sư im lặng, với tính tình nóng nảy của Diệp Quân, điều này thật sự không phải không thể.

Lúc này Thanh Nghiệp lại nói: “Dài dòng”.

Nói xong lão ta hóa thành một tia sáng, biến mất nơi chân trời ngoài đại điện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3093


Chương 3093

Tư Pháp Linh Quân trầm giọng bảo: “Trí Sư, ông mau đi đi, tính tình Nghiệp trưởng lão nóng nảy, sợ là sẽ xảy ra chuyện không hay”.

Trí Sư gật đầu sau đó xoay người biến mất tại chỗ.



Thành Quan Huyên.

Diệp Quân đi theo Ám U đến thành Quan Huyên, vừa về đến thành, hắn đã nhìn thấy Tần Quan, Tần Quan đứng trên tường thành, bà mặc bộ váy vải bố trông vô cùng giản dị mộc mạc.

Nhìn thấy Diệp Quân, trên mặt Tần Quan cũng nở nụ cười.

Diệp Quân đi tới trước mặt Tần Quan, cười gọi: “Mẹ”.

Tần Quan dịu dàng xoa đầu Diệp Quân, nhẹ giọng nói: “Trưởng thành hơn nhiều rồi”.

Diệp Quân cười: “Bây giờ con đã ở cảnh giới Nhân Đạo rồi”.

Tần Quan mím môi cười: “Lợi hại rồi”.

Diệp Quân bật cười vui vẻ.

Lúc này, Nhị Nha và Tiểu Bạch xuất hiện, Nhị Nha liếm hồ lô không lên tiếng.

Tiểu Bạch bay tới bên cạnh Tần Quan, rất thân mật.

Mối quan hệ giữa nó và Tần Quan vẫn rất tốt, bởi vì trước đây Tần Quan thường xuyên cho nó những thứ mới mẻ thú vị.

Tần Quan xoa đầu Tiểu Bạch, sau đó nhìn Diệp Quân: “Đi theo mẹ”.

Nói rồi bà dẫn Diệp Quân đến một vùng tinh không.

Mà trong tinh không này đã có một người phụ nữ mặc áo bào trắng tay cầm trường thương đang đứng đó, người này không ai khác chính là An Nam Tịnh.

Nhìn thấy An Nam Tịnh, mí mắt Nhị Nha giật giật, cô bé lặng lẽ cất kẹo hồ lô đi, không còn đùa bỡn nữa mà trở nên nghiêm túc.

Nhìn thấy thế, Diệp Quân không khỏi lắc đầu cười.

Người Nhị Nha sợ nhất vẫn là An tiền bối!

An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân, khẽ gật đầu: “Được đấy”.

Diệp Quân khẽ cười: “Cảm ơn An tiền bối khen ngợi”.

An Nam Tịnh đột nhiên nói: “So vài chiêu nhé?”

Diệp Quân chớp mắt: “Chuyện này…”

An Nam Tịnh bảo: “Đừng nhiều lời”.

Nói rồi bà vung tay, trường thương xuyên qua không trung lao thẳng về phía Diệp Quân.

Nhanh như chớp!

Diệp Quân không dám sơ ý, lập tức kẹp hai ngón tay lại chỉ về phía trước, một thanh ý kiếm phá không trung đâm ra.

Ầm!

Ý kiếm chấn động, Diệp Quân bay ra cả nghìn trượng, mà hắn vừa mới dừng lại, ý kiếm đã đột nhiên phóng ra từ trước mặt An Nam Tịnh.

Vẻ mặt An Nam Tịnh bình tĩnh, dường như đã sớm dự đoán được, bà giơ thương lên chặn lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3094


Chương 3094

Rầm!

Ý kiếm bị hất bay, nhưng giây tiếp theo lại có một thanh ý kiếm khác phóng ra từ phía sau An Nam Tịnh, vẻ mặt bà vẫn không thay đổi, bà trở tay ném trường thương ra.

Vút!

Thanh ý kiếm phía sau trực tiếp bị hất bay!

Thấy thế, Diệp Quân ở nơi xa sững sờ.

Phòng ngự dễ dàng vậy ư?

Diệp Quân hơi khó tin.

Phải biết là Diên Trì Nhất Kiếm này của hắn dù là cường giả tám phần thần tính cũng khó mà phòng ngự được!

Mà An tiền bối lại có thể phòng ngự dễ dàng như thế.

Quá khó tin!

An Nam Tịnh hờ hững nhìn Diệp Quân: “Đây là kiếm kỹ cậu mới sáng tạo ra à?”

Diệp Quân gật đầu.

An Nam Tịnh khẽ gật đầu: “Tạm được”.

Tạm được!

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

An Nam Tịnh bình tĩnh nói: “Không phục à?”

Diệp Quân gật đầu: “Ta muốn thử lại lần nữa”.

Nghe Diệp Quân nói thế, Nhị Nha và Tiểu Bạch ở bên cạnh đều quay mặt đi, không nỡ nhìn thẳng.

An Nam Tịnh nhướng mày: “Bắt đầu đi”.

Diệp Quân tiến lên một bước, trong nháy mắt, kiếm vực vô địch bao phủ An Nam Tịnh, giây tiếp theo vô số ý kiếm phóng ra từ kiếm vực.

Kiếm vực thời không!

Nhưng giây tiếp theo, An Nam Tịnh đâm ra một thương, thời không kiếm vực đã hoàn toàn vỡ tan.

Tuy nhiên khoảnh khắc khi kiếm vực bị phá vỡ, ba thanh ý kiếm đột nhiên phóng ra từ xung quanh An Nam Tịnh.

An Nam Tịnh vẫn bình thản, tay cầm thương vung lên.

Vút vút vút!

Ba thanh kiếm đều bị hất bay!

Đằng xa, Diệp Quân cười khổ: “Ta thua rồi”.

Nhưng lúc này, An Nam Tịnh cầm thương lại đâm về phía trước lần nữa.

Keng!

Một thanh ý kiếm còn chưa phóng ra từ thời không đã bị hất ngược trở lại.

Thấy cảnh này, vẻ mặt Diệp Quân ngơ ngác: “An tiền bối, người có thể cảm nhận được kiếm ẩn trong thời không của ta ư?”

An Nam Tịnh lắc đầu: “Không cảm nhận được, nhưng ta có thể cảm nhận được nguy cơ”.

Diệp Quân sửng sốt.

Lúc này, Tần Quan ở bên cạnh chậm rãi đi tới: “Ý thức bản năng khi chiến đấu, số trận chiến An tiền bối của con từng trải qua nhiều hơn số cơm con ăn nhiều, vì thế tuy kiếm của con kỳ quái nhưng vẫn không thoát khỏi ý thức bản năng chiến đấu của bà ấy, vậy nên muốn đánh bại An tiền bối của con chỉ có thể dựa vào thực lực thật sự, chẳng hạn như uy lực kiếm của con tăng thêm gấp trăm lần nữa…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3095


Chương 3095

Nghe vậy, Diệp Quân lắc đầu cười.

Tăng thêm gấp trăm lần nữa, khi đó hắn đã giết được cả cường giả chín phần thần tính rồi ấy nhỉ?

Nhìn Diệp Quân bất đắc dĩ, Tần Quan mỉm cười nói: “Ta đã sắp xếp xong Tuế Nguyệt trường hà, vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ rồi, đương nhiên muốn thiết lập một trật tự hoàn toàn mới thì không thể vội vàng được, chúng ta cần cân bằng lợi ích các bên, bởi vậy nhiệm vụ hàng đầu của chúng ta là ổn định, ổn định những thế lực vũ trụ chúng ta thông trị trước, nói một cách đơn giản là trước mắt chúng ta cần đặt nền móng tốt…”

Diệp Quân nhìn Tần Quan hỏi: “Mẹ phải đi rồi à?”

Tần Quan gật đầu: “Con đường tiếp theo con vẫn phải tự đi mới được”.

Diệp Quân im lặng.

Tần Quan dịu dàng xoa đầu Diệp Quân, đang định lên tiếng thì hắn khẽ cười bảo: “Con làm được”.

Tần Quan cười: “Mẹ tin con”.

Diệp Quân gật đầu: “Con sẽ dành thời gian về vũ trụ Quan Huyên một chuyến”.

Ra ngoài đã lâu, đã đến lúc nên trở về rồi.

Dù sao nơi đó mới là căn cứ của hắn, hơn nữa đã lâu lắm rồi hắn không gặp Nạp Lan Ca.

Tần Quan nói: “Hiện giờ con cũng nên thành lập đội ngũ của mình đi, tuy con có thể dùng người của mẹ, nhưng dù sao cũng không phải do con tự tuyển chọn, vì thế sau này khi chấp hành, sử dụng người con tự chọn sẽ thoải mái hơn”.

Diệp Quân cười: “Đúng thế, vậy khi nào mẹ đi?”

Tần Quan cười nhẹ: “Khi nào giải quyết xong tộc Tiên Linh. Đương nhiên nếu con muốn tự giải quyết cũng không phải không được”.

Diệp Quân cười: “Con muốn được ở bên mẹ lâu hơn”.

Tần Quan lắc đầu cười: “Được, vậy mẹ giải quyết tộc Tiên Linh giúp con xong sẽ đi”.

Diệp Quân chợt quay lại nhìn An Nam Tịnh: “An tiền bối cũng phải đi ạ?”

Tần Quan gật đầu: “Đúng thế, không chỉ An tiền bối mà cường giả của Dương tộc cũng đều sẽ đi”.

Sắc mặt Diệp Quân lập tức trầm xuống.

Tần Quan cười hỏi: “Sợ à?”

Diệp Quân suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Bao nhiêu thế giới vũ trụ như thế… bỗng chốc giao hết cho con ư?”

Tần Quan gật đầu.

Diệp Quân cười khổ.

Tần Quan nói: “Đây là con đường của con, nếu mẹ còn giúp nữa thì không phải đường của con rồi”.

Diệp Quân gật đầu: “Con hiểu”.

Đúng lúc này, tinh hà phía xa chợt sục sôi, sau đó hai luồng khí thế mạnh mẽ quét tới.

Diệp Quân im lặng, hắn biết là cường giả tộc Tiên Linh tới.

Tần Quan nhìn Trí Sư và Thanh Nghiệp bước ra, khẽ cười hỏi: “Đầu hàng hoặc là chết, tộc Tiên Linh chọn một đi?”

Thanh Nghiệp: “…”

Đầu hàng hay chết?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3096


Chương 3096

Nghe Tần Quan nói thế, Thanh Nghiệp thoáng chốc bốc hỏa, lão ta phẫn nộ chỉ vào Tần Quan: “Ngông cuồng, đúng là ếch ngồi đáy giếng không biết trời cao đất…”

Lão ta còn chưa nói xong, một thanh kiếm đã phóng ra từ trước mặt lão ta.

Nét mặt Thanh Nghiệp lập tức thay đổi, lão ta vung tay tung ra một quyền.

Ầm!

Một khoảng kiếm quang bùng nổ, Thanh Nghiệp bay ra cả nghìn trượng, mà lão ta vừa dừng lại, cánh tay phải đã nứt ra, máu bắn tung tóe.

Thanh Nghiệp thầm kinh hãi, lão ta nhìn Diệp Quân bên cạnh Tần Quan bên phía xa với vẻ mặt đầy khó tin.

Trước khi đến lão ta đã biết thực lực của Diệp Quân không tệ, nhưng lão ta không ngờ thực lực của hắn lại đáng sợ đến thế.

Diệp Quân hờ hững nhìn Thanh Nghiệp: “Nói chuyện với mẹ ta khách sáo một chút”.

Nghe Diệp Quân nói thế, Tần Quan nở nụ cười xán lạn.

Sắc mặt Thanh Nghiệp cực kỳ khó coi.

Lúc này Trí Sư từ từ bước ra, nhìn Diệp Quân, trong mắt ông ta thoáng qua vẻ phức tạp: “Diệp công tử, chuyện này còn có thể thương lượng được nữa không?”

Diệp Quân cười: “Trí Sư, ông chắc chắn ông đến đây để thương lượng cùng ta chứ?”

Trí Sư cau mày.

Diệp Quân cười nhẹ: “Ta liên tiếp giết mấy người của tộc Tiên Linh các ông, tộc ông sẽ chịu bỏ qua sao?”

Trí Sư im lặng.

Diệp Quân nói tiếp: “Lần này ông tới chắc là để thăm dò thực hư thư viện Quan Huyên của ta chứ gì?”

Trí Sư khẽ gật đầu: “Phải”.

Lần này ông ta lựa chọn thẳng thắn, bởi vì Diệp công tử trước mắt là một người thông minh, giở trò trước mắt hắn không có ý nghĩa gì cả.

Diệp Quân cười nói: “Vậy đã thăm dò được chưa?”

Trí Sư trầm giọng nói: “Diệp công tử, ngươi là người thông minh, ta cũng không vòng vo với ngươi nữa, chúng ta vào thẳng vấn đề đi. Ta hỏi ngươi, phía sau ngươi có đại lão chín phần thần tính không? Nếu có thì giữa chúng ta còn có thể thương lượng, nếu không có… vậy thì thật sự không cần phải thương lượng nữa đâu”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Có”.

Trí Sư nheo mắt, lúc này Diệp Quân lại nói tiếp: “Hơn nữa không chỉ một người mà là rất nhiều người”.

Trong mắt Trí Sư hiện lên vẻ phức tạp: “Diệp công tử, ta đã thẳng thắn rồi, sao ngươi phải như vậy chứ?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ta không lừa ông”.

Sau khi im lặng một lúc lâu, Trí Sư nói: “Nếu Diệp công tử không muốn thẳng thắn thì chúng ta hành động đi, xem thư viện Quan Huyên của ngươi mạnh hơn hay là tộc Tiên Linh của ta mạnh hơn?”

Nói xong ông ta quay người cùng Thanh Nghiệp rời đi.

Diệp Quân cực độ khó hiểu, hắn vẫn chưa đủ thẳng thắn à?

Hắn hơi cạn lời.

Dường như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân chợt hỏi: “Mẹ à, Tông chủ Quá Khứ Tông…”

Tần Quan chau mày.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom