Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3066


Chương 3066

Thanh Tri khẽ gật đầu: “Ta cũng nghĩ giống những gì Đắc Nguyệt đã nói. Về mặt kỹ năng, Diệp công tử đã đạt đến cực hạn của bản thân, gần như không còn khả năng thăng cấp nữa nên chúng ta chỉ đành thăng cấp về mặt uy lực, Diệp công tử không ngại thì có thể thử”.

Diệp Quân cười nói: “Giờ ta sẽ thử”.

Nói xong, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Chẳng mấy chốc, kiếm vực bao trùm xung quanh, Diệp Quân phóng ra kiếm ý vô địch của mình, kiếm ý chứa sức mạnh thời không Diên Trì, Diệp Quân bắt đầu cố gắng trấn áp rất nhiều thời không để chúng phối hợp với mình.

Vừa bắt đầu dĩ nhiên không được thuận lợi, nhưng chẳng mấy chốc thời không đặc biệt đó bắt đầu phối hợp với hắn.

Không còn cách nào khác, thời không Diên Trì quá mức đáng sợ, chúng không dám không phối hợp.

Ở bên cạnh khác, Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nếu hắn nắm chắc được kiếm vực thời không đặc biệt này thật thì Thánh Tử và Thánh Nữ tộc Tiên Linh các cô không phải là đối thủ của hắn”.

Thanh Tri không nói gì.

Lâu Đắc Nguyệt quay sang nhìn Thanh Tri: “Cô mong hắn thắng không?”

Thanh Tri lại lắc đầu: “Đắc Nguyệt, họ quyết đấu một cách công bằng, tộc Tiên Linh thắng thì ta sẽ rất vui, nhưng nếu hắn thắng, ta cũng sẽ vui. Tộc Tiên Linh thắng hay thua cũng như nhau”.

Lâu Đắc Nguyệt lại lắc đầu: “Cô nghĩ như thế không có nghĩa là vài người nào đó của tộc Tiên Linh cũng có thể nghĩ như vậy”.

Thanh Tri nhíu mày.

Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Thanh Tri, chúng ta là bạn nên ta phải nhắc cô, người tạo ra thời không đặc biệt này không hề tầm thường, thực lực của đối phương cực kỳ đáng sợ, nếu tộc Tiên Linh của cô dám giở trò xấu xa gì đó, có thể sẽ có nguy cơ bị diệt tộc đấy…”

Nguy cơ diệt tộc!

Nghe Lâu Đắc Nguyệt nói vậy, Thanh Tri bỗng kinh hãi, thật ra cô ấy cũng đã cảm nhận được, cô cô đứng sau Diệp Quân nhất định không phải người tầm thường, nhưng nếu nói tiêu diệt tộc Tiên Linh thì có phải nói quá rồi không?

Dường như đọc được suy nghĩ của Thanh Tri, Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Cô cho rằng ta đang nói quá à?”

Thanh Tri lắc đầu: “Đắc Nguyệt, người sáng tạo ra thời không này, chẳng lẽ đã đạt tới mười phần thần tính?”

Muốn tiêu diệt tộc Tiên Linh, một vị cường giả chín phần thần tính chắc chắn không thể làm được.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn về Diệp Quân phía xa, nhẹ giọng nói: “Tộc Tiên Linh các cô năm đó cũng cho rằng Thần Nhất không thể đạt tới mười phần thần tính sao?”

Mười phần thần tính!

Thanh Tri im lặng không nói gì.

Cô ấy biết, thời không đặc biệt này còn khủng khiếp hơn sức tưởng tượng của cô ấy.

Lâu Đắc Nguyệt không nói nữa, nhìn chằm chằm Diệp Quân đằng xa, không biết suy nghĩ điều gì.

Ầm!

Ngay lúc đó, kiếm vực của Diệp Quân ở đằng xa đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức đáng sợ, cùng lúc khí tức này xuất hiện, trong nháy mắt cả tinh không sôi sục.

Thanh Tri tỏ vẻ nghiêm trọng: “Hắn thành công rồi sao?”

Trong mắt Lâu Đắc Nguyệt ánh lên vẻ phức tạp: “Mới một lúc đã thành công, thật yêu nghiệt”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3067


Chương 3067

Ở đằng xa, Diệp Quân vô cùng phấn khích.

Vì hắn đã thành công.

Hắn đã dung hợp thành công thời không vô hạn với kiếm vực và thời không đặc biệt!

Bây giờ, nếu đối thủ ở trong kiếm vực của hắn sẽ bị thời không Diên Trì và vô số sức mạnh thời không áp chế.

Có thể nói, trong kiếm vực, hắn gần như vô địch.

“Dưới chín phần thần tính, chắc hẳn Diệp công tử không có đối thủ”.

Lúc này, Lâu Đắc Nguyệt chậm rãi bước tới.

Diệp Quân quay đầu nhìn Lâu Đắc Nguyệt, mỉm cười hỏi: “Nếu là cường giả chín phần thần tính thì sao?”

Lâu Đắc Nguyệt bình tĩnh nói: “Diệp công tử không phải là đối thủ”.

Diệp Quân trầm mặc.

Lâu Đắc Nguyệt trầm giọng nói: “Cường giả chín phần thần tính mạnh, chắc hẳn Diệp công tử cũng đã từng thấy”.

Diệp Quân lại nhớ tới tông chủ Quá Khứ Tông.

Không thể không nói, tưởng tượng đến cô gái đó, cảm giác như vô địch vừa nãy đã biết mất không một dấu vết.

Cô gái đó mạnh đến mức khiến người ta rơi vào tuyệt vọng.

Dường như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương là cường giả tám phần thần tính à?”

Lâu Đắc Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy, lúc hai mươi sáu tuổi ta đã đạt tới tám phần thần tính, mà tới nay… đã vô số vạn năm trôi qua”.

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Hai mươi sáu tuổi đã đạt tới tám phần thần tính, cô ấy yêu nghiệt đến mức nào?

Nhưng lại mắc kẹt ở cảnh giới này nhiều năm như vậy.

Khủng khiếp!

Lâu Đắc Nguyệt nhẹ giọng nói: “Tuy thoạt nhìn chỉ có một bước, nhưng một bước này đã làm khó không biết bao nhiêu thiên tài và yêu nghiệt”.

Nói tới đây, đột nhiên cô ấy nhìn Diệp Quân: “Nghe nói Thần Nhất có một cuốn sổ ghi chép, trong đó ghi lại phương pháp tu luyện của từng cảnh giới Thần Đạo?”

Diệp Quân gật đầu: “Trong tay ta”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu, không nói thêm.

Mặc dù rất muốn xem thử, nhưng cô ấy cũng hiểu, người ta không nợ mình cái gì, mở lời nói chuyện này thì hơi tham lam.

Lúc này, Thanh Tri bên cạnh đột nhiên nói: “Diệp công tử, có thể thi triển lại một chút kiếm vực của ngươi không?”

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Dứt lời, hắn thi triển kiếm vực của mình, bỗng chốc đã bao phủ hai cô gái.

Trong kiếm vực, không chỉ có kiếm ý của Diệp Quân, còn có thời không Diên Trì và vô số sức mạnh thời không khác, kiếm vực vừa xuất hiện hai cô gái đã cảm giác khó thở như có cả vạn ngọn núi đè lên người.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3068


Chương 3068

Vẻ mặt Thanh Tri nghiêm trọng: “Cho dù là cường giả tám phần thần tính cũng khó có thể phá kiếm vực của Diệp công tử”.

Lâu Đắc Nguyệt khẽ gật đầu: “Nếu cảnh giới của Diệp công tử cao hơn, phóng ra nhiều sức mạnh thời không Diên Trì, cho dù gặp phải cường giả chín phần thần tính có lẽ cũng đối chọi được. Đương nhiên, cần rất nhiều sức mạnh thời không Diên Trì”.

Diệp Quân lắc đầu cười: “Không vội, từ từ sẽ được”.

Lâu Đắc Nguyệt nhìn lướt qua Diệp Quân, khẽ gật đầu.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Lâu cô nương muốn nghiên cứu sức mạnh thời không Diên Trì thì bước vào Tháp hay là…?”

Lâu Đắc Nguyệt lắc đầu: “Diệp công tử cho ta một thanh kiếm ý chứa sức mạnh thời không Diên Trì này là được”.

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Nói xong, hắn chỉ tay, một thanh kiếm ý vững vàng dừng trước mặt Lâu Đắc Nguyệt.

Lâu Đắc Nguyệt cầm lấy chuôi kiếm ý, cô ấy nhìn Diệp Quân, nói: “Tuy cảnh giới của Diệp công tử còn thấp nhưng kiếm ý này cũng đã đạt tới thần tính… thật lợi hại”.

Diệp Quân đang định lên tiếng, đúng lúc này Thanh Tri đứng cạnh đột nhiên nói: “Diệp công tử”.

Diệp Quân quay đầu nhìn Thanh Tri, Thanh Tri trầm giọng nói: “Diệp công tử, vừa nhận được tin từ ca ca ta, cuộc thi nội bộ sẽ bắt đầu sớm hơn”.

Sớm hơn!

Diệp Quân sửng sốt, lập tức lắc đầu mỉm cười: “Xem ra, thiên tài và yêu nguyệt của tộc Tiên Linh đã không đợi được nữa rồi”.

Thanh Tri gật đầu.

Cô ấy biết, chuyện này đối với thiên tài tộc Tiên Linh mà nói, chắc chắn là một cơ hội ngàn năm có một, cực kỳ quý giá.

Có thể lưu danh sử sách!

Diệp Quân nói: “Chúng ta trở về thôi”.

Thanh Tri gật đầu: “Được”.

Diệp Quân nhìn Lâu Đắc Nguyệt: “Lâu cô nương, cáo từ”.

Nói xong, hắn và Thanh Tri xoay người biến mất ở cuối tinh không.

Lúc này, một ông lão xuất hiện cạnh Lâu Đắc Nguyệt, ông ta nhìn hai người Diệp Quân biến mất ở phía xa, trầm giọng nói: “Tiểu thư, nếu chúng ta có được Tiểu Tháp đó…”

“Ngu xuẩn!”

Lâu Đắc Nguyệt lạnh lùng liếc ông lão bên cạnh: “Mắt chó của ông mù rồi sao? Đó là thứ mà chúng ta có thể cướp được hả?”

Ông lão hơi cúi đầu, không dám nói thêm.

Mặt Lâu Đắc Nguyệt không chút biểu cảm: “Tham lam quá mức là ngu xuẩn”.

Nói xong, cô ấy chậm rãi nhắm hai mắt: “Nếu người này có thể gia nhập vào thế lực của chúng ta thì nền văn minh Thần Tri sẽ…”

Ông lão không dám nói nữa.



Diệp Quân và Thanh Tri về tới tộc Tiên Linh, hai người đi về phía Tiên Linh Thánh Điện, dọc theo đường đi, người của tộc Tiên Linh vừa nhìn thấy hai người đều dừng lại nhìn chằm chằm, có người tò mò, nhưng đương nhiên đa số vẫn là ánh mắt thù địch.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3069


Chương 3069

Đột nhiên Diệp Quân dừng chân, quay sang nhìn Thanh Tri bên cạnh, cười nói: “Ta đi một mình cũng được”.

Thanh Tri xoay người nhìn Diệp Quân: “Ngươi sợ liên lụy đến ta à?”

Diệp Quân gật đầu, vì hắn phát hiện, một số ít người tộc Tiên Linh cũng đang nhìn Thanh Tri với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Chủng tộc này cực kỳ bài xích bên ngoài.

Thanh Tri cũng lắc đầu: “Ta không thèm để ý đâu”.

Diệp Quân còn định nói thêm, Thanh Tri lại trừng mắt liếc xéo hắn: “Đừng lề mề như vậy, đi thôi!”

Nói xong, cô ấy kéo tay Diệp Quân đi về phía xa.

Diệp Quân lắc đầu cười: “Được!”

Chẳng mấy chốc, hai người đã tới Tiên Linh Thánh Điện.

Trí Sư đã chờ từ lâu.

Nhìn Diệp Quân, Trí Sư nói: “Diệp công tử, chắc hẳn ngươi cũng biết, cuộc thi nội bộ lần này tổ chức trước thời hạn, nếu ngươi không có ý kiến thì ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu luôn”.

Diệp Quân gật đầu: “Không thành vấn đề”.

Trí Sư nhìn Diệp Quân: “Vì ngươi đã đánh bại Thanh Lăng – một trong ba cao thủ kiệt xuất nên lần này tộc Tiên Linh sắp xếp đối thủ cho ngươi là hai vị Thánh Tử”.

Diệp Quân cười nói: “Đánh với người mạnh nhất luôn sao?”

Trí Sư gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Cũng được, không cần lãng phí thời gian”.

Trí Sư cười nói: “Tộc Tiên Linh bọn ta cũng nghĩ vậy”.

Diệp Quân đột nhiên nói: “Trận chiến công bằng chứ?”

Trí Sư gật đầu: “Một trận chiến công bằng, đương nhiên có thể dùng bất cứ thần vật gì”.

Có thể dùng bất cứ thần vật gì!

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Nếu ở địa bàn của người khác, đương nhiên cũng phải tuân theo quy củ của họ.

Trí Sư nói: “Vậy Diệp công tử nghỉ ngơi trước đi! Ngày mai ta sẽ cử người đưa Diệp công tử tới nơi thi đấu”.

Diệp Quân gật đầu, xoay người rời đi cùng Thanh Tri.

Thấy Diệp Quân rời đi, Trí Sư trầm mặc một lúc lâu rồi cũng đi khỏi đó.

Lúc này, cả tộc Tiên Linh đang có vô số thiên tài và yêu nghiệt đi về phía cổ thành Tiên Linh, bởi vì không ai định bỏ qua trận đấu này.

Truyền nhân của Thần Nhất!

Đối với bọn họ, Diệp Quân đến đây chính là một sự khiêu khích.

Giờ khắc này, tất cả người tộc Tiên Linh đoàn kết chưa từng thấy.

Rửa mối nhục!



Trên ngọn núi, Diệp Quân đứng ở vách núi cao dốc, khép hở hai mắt, gió nhẹ thổi qua, vô cùng nhẹ nhàng khoan khái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3070


Chương 3070

Bên cạnh hắn là Thanh Tri.

Thanh Tri quay sang nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử cũng muốn đánh một trận à?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.

Thanh Tri mỉm cười nói: “Người ngày mai ra tay không phải Thánh Tử thì sẽ là Thánh Nữ, bọn họ sẽ không khiến Diệp công tử thất vọng”.

Diệp Quân cười nói: “Hy vọng vậy”.

Thanh Tri muốn nói lại thôi.

Diệp Quân quay đầu nhìn Thanh Tri, cười nói: “Có gì cứ nói đi đừng ngại”.

Thanh Tri trầm giọng nói: “Diệp công tử, vừa rồi Trí Sư nói có thể dùng bất kỳ thần vật nào… Thật ra, trước giờ cuộc thi nội bộ không cho phép sử dụng thần vật, vì thần vật có lực sát thương rất lớn, dễ gây tai nạn chết người… Mà lúc này lại cho phép sử dụng thần vật… Ngươi phải cẩn thận hơn”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Cảm ơn đã nhắc nhở”.

Thanh Tri đột nhiên xòe tay ra, một chiếc vòng tay màu xanh biếc xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân hơi khó hiểu: “Đây là gì?”

Thanh Tri cười nói: “Đây là thứ trước đây Đắc Nguyệt tặng cho ta, gọi là vòng tay Thần Nguyệt, trong đó ẩn chứa một loại sức mạnh đặc biệt, ngươi giữ lại phòng thân”.

Diệp Quân lắc đầu: “Thanh Tri cô nương, ta không cần”.

Thanh Tri nhíu mày: “Vì sao?”

Diệp Quân khẽ lắc đầu: “Nếu để người trong tộc của cô biết cô đưa thần vật cho ta thì cô có biết kết cục của mình sẽ thế nào không?”

Thanh Tri trầm mặc.

Diệp Quân nói tiếp: “Thanh Tri cô nương, ta nhận lòng tốt của cô, cũng hiểu điểm khó xử của cô, vì vậy, việc này cô không cần xen vào, đây là chuyện giữa ta và tộc Tiên Linh. Ta cũng cam đoan với cô, tộc Tiên Linh đối đãi thế nào thì ta cũng sẽ đối đãi lại như vậy”.

Thanh Tri im lặng, nếu Thánh Tử và Thánh Nữ của tộc Tiên Linh đánh có giới hạn thì hắn cũng sẽ đánh có giới hạn, còn nếu Thánh Tử và Thánh Nữ có ý định giết người thì hắn chắc chắn cũng sẽ nảy sinh ý định giết người.

Đây là một trận chiến sinh tử!

Thanh Tri quay đầu nhìn về phía chân trời, trong mắt ánh lên vẻ lo lắng.

Vì đây chính là trận chiến sinh tử với tộc Tiên Linh.

Liên quan tới vinh dự của tộc Tiên Linh.

Người của tộc Tiên Linh tham chiến, không thể thua, nếu thua sẽ là nỗi nhục nhã, vĩnh viễn không thể rửa sạch nỗi nhục này. Không chỉ là nỗi nhục của bản thân, mà còn là của cả tộc Tiên Linh!

Vì vậy, đối phương nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào để chiến thắng.

Thanh Tri quay đầu nhìn Diệp Quân, cũng không nói gì thêm.

Tuy Diệp Quân là bạn, nhưng nói thật, sâu trong nội tâm, cô ấy vẫn hy vọng tộc Tiên Linh thắng, dù sao cô ấy cũng là người của tộc Tiên Linh, nếu phải lựa chọn, cô ấy sẽ không do dự chọn người của tộc mình, đương nhiên, cô ấy cũng không hy vọng Diệp Quân sẽ chết.

Trận chiến này, tộc Tiên Linh sẽ đánh một trận công bằng với Diệp Quân thật sao?

Trong thánh điện nào đó, một người đàn ông đang ngồi khoanh chân trên mặt đất, đầu tóc bạc trắng, khí tức mạnh mẽ.

Người này chính là Thánh Tử Thanh Võ của tộc Tiên Linh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3071


Chương 3071

Một ông lão đứng trước mặt y, người này chính là Đại trưởng lão của tộc Tiên Linh lúc bấy giờ.

Phía sau Đại trưởng lão còn có Trí Sư và Tư Pháp Linh Quân.

Lúc này, Đại trưởng lão lấy ra một chiếc hộp, bên trong có một chiếc ấn màu tím, trên đó khắc rất nhiều ngôi sao vũ trụ, ẩn chứa sức mạnh mạnh mẽ.

Thấy chiếc ấn này, Trí Sư chợt nhíu mày.

Tiên Linh Ấn!

Một trong ba bảo vật mạnh nhất của tộc Tiên Linh, có uy lực vô cùng đáng sợ.

Đại trưởng lão đưa chiếc hộp tới trước mặt Thanh Võ, Thanh Võ chậm rãi mở mắt: “Đại trưởng lão, đối phó với người ngoài cần dùng đến thứ này sao?”

Đại trưởng lão nhíu mày, nghiêm túc nói: “Trước đây khi đấu với Thần Nhất, người của chúng ta cũng kiêu ngạo như ngươi, nhưng kết quả thì sao?”

Thanh Võ im lặng.

Đại trưởng lão lắc đầu: “Mặc dù cảnh giới của thanh niên đó thấp, nhưng thực lực không hề yếu chút nào, ngươi đấu với hắn, nhất định không được khinh suất”.

Thanh Võ trầm mặc, vẫn không trả lời. Hiển nhiên y vẫn phản đối việc sử dụng thần vật khi đấu võ.

Thấy Thanh Võ im lặng, Đại trưởng lão nghĩ một lát rồi nói: “Nếu ngươi thua, ngươi biết mình sẽ phải đối mặt với điều gì không?”

Thanh Võ nhíu mày.

Nếu y thua, y sẽ trở thành tội nhân của tộc Tiên Linh, mà y cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho chính mình.

Không thể thua được!

Đại trưởng lão nói tiếp: “Nếu ngươi thua, tộc Tiên Linh sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ lần nữa, sao chúng ta có thể bị sỉ nhục đến hai lần chứ?”

Thanh Võ nhìn Tiên Linh Ấn trước mặt, trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Đại trưởng lão, bọn ta chiến đấu công bằng”.

Đại trưởng lão bình tĩnh nói: “Hắn cũng có thể sử dụng thần vật, rất công bằng”.

Thanh Võ trầm mặc.

Thấy Thanh Võ vẫn không bằng lòng, Đại trưởng lão chỉ đành đổi cách khác: “Ngươi có thể đợi đến lúc cần thiết mới dùng”.

Sau khi suy nghĩ một lúc sâu, Thanh Võ mới nhận Tiên Linh Ấn.

Thấy vậy, Đại trưởng lão khẽ gật đầu: “Đi đi!”

Thanh Võ hành lễ với ba người rồi xoay người rời đi.

Trí Sư định lên tiếng thì Đại trưởng lão đã nói: “Lão Trí, ta biết ông định nói gì, cũng hiểu ý của ông, nhưng lần này, tộc Tiên Linh ta không thể thua được”.

Trí Sư nhíu mày.

Đại trưởng lão nói tiếp: “Mặc dù thua sẽ khiến tộc Tiên Linh ta tỉnh ngộ hơn, nhưng cũng sẽ đánh vào lòng tự tin của mọi người. Một dân tộc cần sự tự tin hơn là tỉnh ngộ”.

Trí Sư trầm giọng nói: “Đại trưởng lão, trận quyết đấu này nên công bằng. Nếu không, chiến thắng thì có ý nghĩa gì?”

Đại trưởng lão nói: “Chúng ta sử dụng thần vật, hắn cũng có thể sử dụng, lẽ nào không công bằng sao?”

Trí Sư im lặng.

Đại trưởng lão nói tiếp: “Chúng ta không thể chịu một nỗi nhục đến hai lần được”.

Nói xong ông ta quay người rời đi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3072


Chương 3072

Trong điện, Trí Sư lắc đầu: “Xem ra ông ta vẫn để bụng chuyện trước đây thua Thần Nhất”.

Tư Pháp Linh Quân bình tĩnh nói: “Đây cũng là điều bình thường. Năm đó ông ta là Thánh Tử, vốn nên cùng Thánh Nữ…”

Nói đến đây, ông ta lắc đầu, không nói thêm nữa, đều đã là chuyện cũ, nhắc lại cũng không có ý nghĩa gì.

Trí Sư cũng không muốn nhắc đến chuyện này.

Tư Pháp Linh Quân nói: “Nếu Diệp Quân thua…”

Trí Sư lắc đầu: “Cho dù thế nào cũng không được để hắn chết, dù sao năm đó Thần Nhất cũng không giết người”.

Tư Pháp Linh Quân khẽ gật đầu.



Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Thanh Tri đã tới bên cạnh Diệp Quân.

Diệp Quân đang ngồi khoanh chân trên đỉnh núi chậm rãi mở mắt, lọt vào mắt hắn là chân trời trắng sáng.

Diệp Quân chậm rãi quay sang nhìn Thanh Tri, hôm nay Thanh Tri mặc một chiếc váy dài màu trắng, trông điềm tĩnh tao nhã lại thông minh, xinh đẹp như tranh vẽ.

Thanh Tri cười nói: “Ta dẫn ngươi đến sân đấu võ”.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Hai người cùng rời đi.

Một lúc sau, hai người tới một mảnh tinh không, trong đây có một đấu trường rộng lớn, vô cùng hùng vĩ.

Lúc này, hàng trăm ngàn người tộc Tiên Linh đã tụ tập tại đây.

Khi Diệp Quân và Thanh Tri đến, hàng trăm ngàn con mắt đổ dồn vào Diệp Quân.

Vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm.

Diệp Quân không hề quan tâm, chậm rãi đi tới sân đấu võ.

Lúc này, Thanh Tri nói: “Đối thủ của ngươi là Thánh Tử – Thanh Võ”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Thanh Tri cô nương, xin hãy dừng bước”.

Hắn phát hiện, rất nhiều người của tộc Tiên Linh đang nhìn Thanh Tri với ánh mắt không mấy thiện cảm.

Thanh Tri đang định lên tiếng thì Diệp Quân đã nói tiếp: “Dù sao cô cũng là người tộc Tiên Linh, sau này vẫn phải tiếp tục sống ở đây”

Thanh Tri trầm mặc.

Diệp Quân mỉm cười: “Cho dù sau này ta là bạn hay là thù với tộc Tiên Linh thì chúng ta vẫn luôn là bạn”.

Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên sân thi đấu.

Thanh Tri nhìn theo Diệp Quân với ánh mắt phức tạp.

Lúc này, người tộc Tiên Linh cùng hô lớn: “Thanh Võ!”

Thanh Võ!

Hàng trăm ngàn người hô lớn như tiếng sấm vang vọng cả vũ trụ tinh không.

Trên sân đấu, Thanh Võ chậm rãi mở mắt, y liếc nhìn Diệp Quân, ánh mắt hai người chạm nhau, đây là lần đầu tiên hai người họ gặp nhau.

Diệp Quân quay đầu lại nhìn: “Trí Sư”.

Vừa dứt lời, Trí Sư xuất hiện trước mặt Diệp Quân.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3073


Chương 3073

Chương 3073

Diệp Quân nhìn Trí Sư: “Nếu ta thắng, tộc Tiên Linh sẽ dỡ bỏ hạn chế với Nhược tỷ phải không?”

Trí Sư gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân hỏi tiếp: “Sẽ không lật lọng phải không?”

Trí Sư lắc đầu: “Chắc chắn!”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Vậy thì được”.

Nói xong hắn nhìn Thanh Võ: “Có thể bắt đầu được chưa?”

Thanh Võ gật đầu: “Bắt đầu đi”.

Bùm!

Vừa dứt lời, một luồng khí tức cực mạnh bùng phát ra từ trong người y.

Cường giả cảnh giới tám phần thần tính!

Luồng khí tức này vừa xuất hiện, đám người tộc Tiên Linh đang xem trận đấu lại trở nên phấn khích.

Khuôn mặt Diệp Quân không chút cảm xúc, trong mắt cũng không một gợn sóng.

Thanh Võ ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, đang định ra tay thì sắc mặt chợt thay đổi, ngay sau đó, một thanh kiếm chém về phía y mà không hề báo trước.

Thanh Võ vô cùng kinh ngạc, tay phải nắm chặt lại.

Bùm!

Một luồng ánh sáng màu vàng tỏa ra bao phủ lấy y.

Bùm!

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Thanh Võ bị kiếm chém lui, trong lúc đó, một thanh kiếm xuất hiện sau lưng Thanh Võ như ma quỷ.

Thanh Võ hơi nheo mắt, nắm chặt tay lại.

Bùm!

Bỗng chốc, một luồng khí tức mạnh mẽ tỏa ra từ trong người y, sau lưng y lập tức xuất hiện một bức tượng thần cao lớn nghìn trượng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của đám người tộc Tiên Linh đều trở nên vô cùng khó coi.

Chỉ hai nhát kiếm đã ép Thanh Võ phải dùng đến tượng thần của mình.

Trong bóng tối, sắc mặt Đại trưởng lão và Trí Sư trở nên nghiêm trọng, đặc biệt là Trí Sư, ông ta thấy mình đã đánh giá thấp thực lực của Diệp Quân.

Tượng thần của Thanh Võ vừa xuất hiện, vô số kiếm ý lại phóng tới, nhưng chúng đều bị tượng thần của y chặn lại.

Thanh Võ chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, lúc này, ánh mắt càng trở nên nghiêm trọng.

Không nhiều lời, Thanh Võ tung quyền về phía trước.

Sau lưng y, bức tượng thần nghiêng người, một quyền đánh tới Diệp Quân.

Bỗng chốc, cả tinh hà lập tức sôi sục.

Đám người tộc Tiên Linh xung quanh vô cùng kinh ngạc.

Lúc này, màn sáng tỏa ra xung quanh sân đấu, những màn sáng này chống lại sức mạnh của tia sáng phát ra từ bức tượng thần hư ảo kia.

Trước cú đánh này, Diệp Quân như con thuyền phẳng trong sóng gió, thoạt nhìn vô cùng yếu ớt. Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, một luồng sức mạnh thần bí xuất hiện xung quanh.

Kiếm vực!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3074


Chương 3074

Diệp Quân cũng không có hứng thú đấu với đối phương mấy trăm hiệp, hắn cũng dùng luôn con át chủ bài của mình.

Khi kiếm vực xuất hiện, một luồng sức mạnh đáng sợ tỏa ra. Trong nháy mắt, tượng thần của Thanh Võ vỡ vụn, luồng sức mạnh cường đại đánh bay Thanh Võ lùi về sau.

Nhìn thấy cảnh này, cả tinh không như chết lặng.

Tất cả mọi người tộc Tiên Linh đều nhìn chằm chằm vào Thanh Võ và Diệp Quân.

Lẽ nào Thanh Võ thua như vậy sao?

Giờ phút này, sắc mặt của Đại trưởng lão vô cùng khó coi, ông ta phát hiện mình đã đánh giá thấp thực lực của Diệp Quân.

Nhưng vào lúc này, một luồng sức mạnh đáng sợ lại tỏa ra từ trong người Thanh Võ, ngay sau đó, một đạo quyền ấn xuyên qua trời không, phóng thẳng về phía Diệp Quân.

Rầm ầm!

Ngay lập tức, thời không cả sân đấu bắt đầu tan vỡ, ngay cả những màn sáng cũng bị phá vỡ tan tành.

Diệp Quân nhìn quyền ấn đánh tới với vẻ mặt vô cảm: “Vỡ”.

Vụt vụt vụt vụt…

Trong nháy mắt, vô số đạo kiếm quang phóng ra từ trong kiếm vực, đạo quyền ấn lập tức vỡ vụn.

Thanh Võ muốn tấn công lần nữa nhưng một thanh kiếm đã xuất hiện trước mặt y. Thanh Võ vô cùng kinh ngạc, hai tay chắn trước mặt.

Thấy vậy, ánh mắt Thanh Tri thoáng hiện vẻ phức tạp, cô ấy biết Thanh Võ đã thua trận.

Đối mặt với kiếm kỹ kỳ lạ của Diệp Quân, y không thể phòng ngự, một khi phòng ngự thì chắc chắn sẽ thua.

Quả nhiên, Thanh Võ bị một nhát kiếm của Diệp Quân chém ngược trở lại, lúc y vừa dừng lại, một thanh kiếm khác đã đâm tới giữa lông mày y.

Bỗng chốc, cả tinh không không còn một tiếng động.

Thua rồi sao?

Tất cả mọi người đều nhìn cảnh tượng này với vẻ khó tin.

Thanh Võ cũng không tin nổi, y không ngờ mình lại thua như vậy.

Sao có thể chứ?

Diệp Quân xòe tay ra, kiếm ý nằm giữa lông mày Thanh Võ bay về tay hắn, hắn quay người nhìn Trí Sư: “Bây giờ có thể thả Nhược tỷ chưa?”

Trí Sư trầm mặc.

Nói thật, ông ta cũng rất bất ngờ, bởi vì ông ta không ngờ được rằng Thanh Võ lại thua nhanh đến vậy.

Sao có thể chứ?

Diệp Quân nhìn Trí Sư, đợi câu trả lời.

Lúc này, Đại trưởng lão nói: “Cậu ta vẫn chưa thua!”

Diệp Quân nhíu mày nhìn Đại trưởng lão. Đại trưởng lão nhìn Thanh Võ với ánh mắt lạnh lùng, sắc mặt Thanh Võ hơi khó coi, y biết Đại trưởng lão muốn y dùng Tiên Linh Ấn.

Dùng không?

Thanh Võ nhìn xung quanh, thấy sắc mặt tái nhợt của người tộc mình, y từ từ nhắm mắt lại, y biết nếu hôm nay y thua thì đây sẽ là một đòn chí mạng đối với thế hệ trẻ tộc Tiên Linh, giống như nhiều năm trước. Trong trận chiến thua Thần Nhất trước đây, không biết có bao nhiêu thiên tài tộc Tiên Linh đã gục ngã.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3075


Chương 3075

Nếu bây giờ y thua, kết cục này sẽ còn tồi tệ hơn lần trước.

Nghĩ vậy, Thanh Võ tiến lên một bước, ngay lập tức, một chiếc thần ấn từ trong cơ thể y phóng lên trời.

Tiên Linh Ấn!

Tiên Linh Ấn vừa xuất hiện, một luồng linh lực mạnh mẽ từ mặt đất tỏa ra, uy lực lớn mạnh trấp áp tất cả mọi người, khiến cả sân đấu và trận pháp xung quanh đều không chịu nổi sức mạnh của Tiên Linh Ấn, bắt đầu bị hủy diệt từng chút từng chút một.

Diệp Quân quay lại nhìn Đại trưởng lão: “Thần vật ư?”

Đại trưởng lão bình tĩnh nói: “Đừng nói tộc Tiên Linh ta ức hiếp ngươi, ngươi cũng có thể dùng thần vật”.

Diệp Quân xòe bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, hắn lập tức vung kiếm chém ra.

Vụt!

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, một đạo kiếm quang đã phá vỡ mọi linh lực, đồng thời, Tiên Linh Ấn cũng vỡ vụn.

Tất cả mọi người đều hóa đá.

Diệp Quân nhìn Đại trưởng lão đang chết lặng: “Là ông muốn vậy mà”.

Đại trưởng lão: “…”

Toàn bộ tinh không yên tĩnh không tiếng động, tất cả đám người tộc Tiên Linh đều nhìn về phía xa, vẻ mặt ngơ ngác.

Tiên Linh Ấn đã biến mất rồi sao?

Nó là một trong ba bảo vật của tộc Tiên Linh đấy.

Chỉ một nhát kiếm đã khiến nó biến mất hả?

Chuyện quái quỷ gì vậy?

Đầu óc của đám cường giả tộc Tiên Linh đều trở nên trống rỗng.

Sắc mặt Thanh Võ đầy vẻ khó tin, bởi vì y không ngờ Tiên Linh Ấn sẽ biến mất ngay sau khi y kích hoạt nó.

Như một giấc mơ.

Sao có thể chứ?

Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân thu hồi kiếm Thanh Huyên, sau đó nói: “Nên kết thúc rồi nhỉ?”

Sắc mặt Đại trưởng lão dần trở nên khó coi.

Lúc này, Trí Sư đột nhiên xuất hiện giữa sân, ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi thắng rồi”.

Vừa dứt lời, sắc mặt mọi người của tộc Tiên Linh ở xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng khó coi.

Thua rồi sao?

Rất nhiều người của tộc Tiên Linh hoàn toàn không thể chấp nhận kết quả này, một số người cực đoan đã lao thẳng về phía Diệp Quân.

Thấy cảnh tượng này, Diệp Quân nhíu mày, lúc này, Thanh Tri đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô ấy lạnh lùng nhìn chằm chằm những thiên tài yêu nghiệt tộc Tiên Linh đang lao về phía hắn: “Chẳng lẽ tộc Tiên Linh không thể chịu thua được sao?”

Nghe vậy, thiên tài dẫn đầu tộc Tiên Linh mới dừng lại, gã nhìn chằm chằm Thanh Tri: “Thanh Tri, cô đừng quên, cô là người của tộc Tiên Linh”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3076


Chương 3076

Mặt Thanh Tri không cảm xúc: “Chính bởi vì ta là người của tộc Tiên Linh nên mới ngăn cản các ngươi, các vị, nếu bây giờ các ngươi ra tay, bị truyền ra ngoài, Tiên Linh Tộc ta sẽ trở thành trò cười cho người đời…”

Ánh mắt người đàn ông dẫn đầu lóe sáng: “Hắn chết ở đây thì người ngoài sao mà biết được?”

Thanh Tri sững sờ, sau đó tức giận nói: “Thanh Hải, ngươi còn mặt mũi để nói lời này sao?”

Người đàn ông tên Thanh Hải cũng tức giận nói: “Thanh Tri, cô đừng quên, cô là người của tộc Tiên Linh, bây giờ cô lại đi giúp một người ngoài như vậy…”

Nói đến đây, gã đột nhiên giật mình: “Không lẽ cô thích hắn?”

Vừa dứt lời, tất cả mọi người của tộc Tiên Linh đầu tiên hơi sững sờ, sau đó phẫn nộ nhìn Thanh Tri, ánh mắt như muốn chém Thanh Tri thành từng mảnh.

Thanh Tri vừa xấu hổ vừa tức giận, cô ấy không ngờ người của tộc mình lại công kích cô ấy bằng cách khiếm nhã như vậy, cô ấy nhất thời cũng không biết nên phản bác như thế nào.

Thanh Hải cười nhạt: “Xem ra đúng là như vậy rồi. Thanh Tri, cô lại đi thích một người ngoài, cô đúng là đồ đê tiện…”

“Bốp!”

Thanh Hải còn chưa kịp nói xong, một âm thanh trong trẻo vang lên, ngay sau đó, cả người Thanh Hải bay thẳng ra ngoài.

Trong sân, tất cả người của tộc Tiên Linh đều rối rít nhìn về phía Diệp Quân.

Người ra tay chính là Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn về phía Đại trưởng lão và Trí Sư, cười nói: “Nãy giờ ta vẫn luôn chờ đợi hai vị ngăn cản trò hề này lại, nhưng có vẻ như hai vị cũng không có ý định này, đã vậy thì ta sẽ dùng phương thức của ta để giải quyết vấn đề”.

Trí Sư trầm giọng nói: “Diệp công tử…”

Diệp Quân đột nhiên ngắt lời Trí Sư: “Câm miệng”.

Trí Sư sửng sốt.

Diệp Quân nhìn chằm chằm Trí Sư: “Ta vẫn luôn cho rằng ông là một người thông minh, nhưng giờ xem ra, ông cũng chẳng khác gì mấy người của tộc Tiên Linh, ngu không thể tả”.

Sắc mặt Trí Sư đột nhiên trở nên khó coi.

Diệp Quân không để ý tới ông ta, mà lạnh lùng nhìn người của tộc Tiên Linh ở xung quanh, cười giễu cợt: “Đây chính là tộc Tiên Linh sao? Tộc Tiên Linh bất khả chiến bại à? Đúng là nực cười, nực cười”.

Đại trưởng lão trầm giọng nói: “Diệp Quân, ngươi đang sỉ nhục tộc Tiên Linh ta sao?”

Diệp Quân giận dữ chỉ kiếm vào Đại trưởng lão: “Tộc Tiên Linh ông còn cần ta sỉ nhục sao? Lão già chết tiệt, ta hỏi ông, một mình ta đấu với Thánh Tử của các ông, trận đấu này có công bằng không? Công bằng không hả?”

Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Diệp công tử, chú ý lời nói của ngươi, nếu không…”

Diệp Quân khẽ cười: “May mà ta đã lường trước điều này nên sớm có phòng bị”.

Vừa nói, hắn vừa mở lòng bàn tay ra, một quả cầu thủy tinh xuất hiện trong tay hắn.

Quả cầu ghi hình đám mây!

Diệp Quân nhìn chằm chằm Đại trưởng lão: “Ta đã ghi lại mọi chuyện vừa xảy ra, một khi quả cầu này được truyền đi…”

Đại trưởng lão nheo mắt, ánh mắt đằng đằng sát khí.

Diệp Quân cười khẽ: “Muốn giết ta sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3077


Chương 3077

Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ta vẫn tưởng rằng ngươi là một người thông minh, xem ra là ta nhìn lầm rồi”.

Diệp Quân cười ha hả nói: “Ta cũng luôn tưởng rằng phẩm chất của tộc Tiên Linh không tệ đến mức vậy, giờ xem ra ta cũng sai thật rồi”.

Đại trưởng lão đột nhiên nói: “Người đâu”.

Vừa dứt lời, hai người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện giữa sân.

“Tiên Linh Vệ!”

Thanh Tri ở cách Diệp Quân không xa bỗng giật mình.

Tiên Linh Vệ là đội quân tinh nhuệ nhất của tộc Tiên Linh.

Đại trưởng lão rõ ràng đang muốn giết người diệt khẩu.

Thanh Tri trầm giọng nói: “Đại trưởng lão, ông nhất định phải làm như vậy sao?”

Đại trưởng lão đột nhiên phất tay: “Giải tán ra”.

Nghe được lời nói của Đại trưởng lão, người của tộc Tiên Linh ở xung quanh lập tức lui ra.

Đại trưởng lão quay đầu nhìn về phía Thanh Tri: “Cô phải nhớ kỹ, cô là người của tộc Tiên Linh”.

Thanh Tri lắc đầu: “Đại trưởng lão, làm như vậy là không đúng, cho dù hôm nay ông giết Diệp công tử, tộc Tiên Linh có thể lừa mình dối người sao? Không, việc làm của ông sẽ khiến tộc Tiên Linh cảm thấy nhục nhã, quang minh chính đại thua người khác thì không phải xấu hổ, nhưng nếu ông làm vậy thì mới chính là nỗi nhục lớn”.

Đại trưởng lão cười khẽ: “Thanh Tri, xem ra cô đọc sách nhiều năm như vậy, đầu óc cũng ngu luôn rồi”.

Thanh Tri còn định nói gì đó, Diệp Quân ở bên cạnh đột nhiên cười nói: “Thanh Tri cô nương, thật ra cô hiểu sai ý rồi. Vị Đại trưởng lão này muốn giết ta, cũng không hoàn toàn bởi vì thiên tài của các cô bị ta đánh bại, mà là muốn có được đồ vật trên người ta, ví dụ như….”

Vừa nói, hắn vừa giơ kiếm Thanh Huyên trong tay lên: “Thanh kiếm này”.

Kiếm!

Thanh Tri chợt nhận ra.

Phải biết rằng, thanh kiếm trong tay Diệp Quân có thể dễ dàng chém vỡ Tiên Linh Ấn…

Tiên Linh Ấn là một trong ba bảo vật của tộc Tiên Linh, thuộc thần vật cực phẩm, vậy mà không thể chống lại thanh kiếm của Diệp Quân, điều này có nghĩa là gì?

Nghĩa là cấp bậc của thanh kiếm trong tay Diệp Quân đã vượt xa Tiên Linh Ấn!

Hóa ra là lòng tham!

Khuôn mặt Thanh Tri đầy vẻ phức tạp.

Giờ khắc này, cô ấy cảm thấy tộc Tiên Linh hơi xa lạ.

Đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, tạm biệt, ngươi yên tâm, vĩnh viễn sẽ không ai biết được những chuyện ngươi nói hôm nay đâu”.

Vừa dứt lời, hai tên Tiên Linh Vệ đột nhiên lao về phía Diệp Quân.

Nhưng ngay lúc bọn họ xông ra, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trước mặt một tên Tiên Linh Vệ trong số đó.

Xoẹt!

Tên Tiên Linh Vệ đó còn chưa kịp phản ứng đã bị ý kiếm khóa chặt tại chỗ.

Hồn tiêu phách tán!

Tên Tiên Linh Vệ còn lại vừa lao tới trước mặt Diệp Quân, đã bị một đạo kiếm quang chém thành từng mảnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3078


Chương 3078

Phải biết rằng, Diệp Quân đang cầm kiếm Thanh Huyên!

Lúc không cầm kiếm Thanh Huyên, hắn đã vô địch khi đấu với cường giả dưới cấp bậc chín phần thần tính, mà bây giờ hắn cầm kiếm Thanh Huyên, cường giả chín phần thần tính ở trước mặt hắn cũng chỉ như con kiến mà thôi.

Giết hai tên Tiên Linh Vệ trong chớp mắt, sắc mặt Đại trưởng lão lập tức thay đổi.

Ông ta phát hiện ra hình như ông ta đã đánh giá thấp kiếm tu trẻ tuổi trước mặt này một cách nghiêm trọng rồi.

Lúc này, Diệp Quân bỗng cười nói: “Đại trưởng lão, ông không phải là cường giả chín phần thần tính nhỉ?”

Sắc mặt Đại trưởng lão lập tức biến đổi, ngay sau đó, một thanh kiếm lao tới trước mặt ông ta, Đại trưởng lão siết chặt tay phải, sau đó đánh một chưởng về phía trước.

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, Đại trưởng lão lập tức bị đánh bay ra ngoài, khi dừng lại, cánh tay phải của ông ta nổ tung, máu tươi bắn tung tóe.

Sắc mặt Đại trưởng lão đầy vẻ khó tin, kinh hãi nói: “Đây rốt cuộc là kiếm gì?”

Diệp Quân không nói gì, cơ thể lập tức rung chuyển, biến mất tại chỗ.

Sắc mặt Đại trưởng lão biến đổi, cơ thể dịch chuyển, trong nháy mắt, ông ta sử dụng tượng thần của mình, tuy nhiên, tượng thần của ông ta vừa mới xuất hiện đã bị một nhát kiếm của Diệp Quân chém thành từng mảnh vụn.

Loại tượng thần này ở trước kiếm Thanh Huyên chẳng khác gì con kiến.

Tượng thần vỡ tan tành, Đại trưởng lão liên tục lùi về sau mấy vạn trượng, lúc ông ta dừng lại, một thanh kiếm đã lao tới.

Không phải là nhanh, mà là kì quái!

Thanh kiếm này giống như đã chờ ông ta ở đây từ trước!

Bên kia, Trí Sư cảm thấy kinh hãi: “Diệp công tử, giơ cao đánh….”

Xoẹt!

Ý kiếm của Diệp Quân đâm thẳng vào trán của Đại trưởng lão, khóa ông ta lại ngay tại chỗ.

Trí Sư vội nói: “Diệp công tử, nếu ngươi giết ông ấy, sẽ không còn đường lui, ngươi….”

Diệp Quân lắc đầu: “Trí Sư, ông cho rằng phải cần có sự đồng ý của tộc Tiên Linh mới có thể cứu Nhược tỷ sao? Các ông không đồng ý, ta vẫn có thể cứu. Ta tới tộc Tiên Linh, hành sự theo quy củ của các ông không phải bởi vì sợ các ông, mà là không muốn chém giết cả một đường, nhưng bây giờ xem ra là ta đã lầm. Đối mặt với loại người như các ông, chỉ khi mạnh hơn các ông, mới có thể được các ông coi trọng và tôn trọng, nếu không, các ông sẽ không coi ai ra gì…”

Vừa nói, hắn vừa chỉ tay ra.

Ầm!

Ở phía xa, Đại trưởng lão bị ý kiếm của hắn giết chết.

Thấy cảnh tượng này, sắc mặt Trí Sư lập tức trở nên khó coi, ông ta biết, đã không còn cách để cứu vãn thế cục giữa tộc Tiên Linh và Diệp Quân nữa rồi.

Lúc này, xung quanh đột nhiên xuất hiện vô số khí tức mạnh mẽ.

Thanh Tri ở bên cạnh Diệp Quân đột nhiên nói: “Đi thôi”.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Thanh Tri, Thanh Tri nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi ở đây, không có bất kỳ phần thắng nào cả, rời khỏi đây, đi ra bên ngoài, tộc Tiên Linh muốn giết ngươi, trừ phi phải huy động cường giả chín phần thần tính”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3079


Chương 3079

Diệp Quân yên lặng.

Thanh Tri lại nói: “Đi mau”.

Diệp Quân nói: “Đi cùng ta nhé”.

Thanh Tri nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Cô ở lại đây, e rằng cũng không có kết cục tốt”.

Thanh Tri khẽ lắc đầu: “Ta không thể đi cùng ngươi được”.

Diệp Quân còn muốn nói gì đó, Thanh Tri đột nhiên nói: “Đi mau đi, còn không đi, chờ bọn họ khởi động trận pháp, dù cho ngươi có thần kiếm cũng khó mà an toàn rời đi”.

Diệp Quân không do dự nữa, xoay người ngự kiếm, bay thẳng về phía chân trời.

Nhưng lúc này, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên khóa chặt Thanh Tri, ngay sau đó, một giọng nói đột nhiên vang lên khắp trời: “Diệp Quân, nếu bây giờ ngươi rời đi, cô ta sẽ chết ngay lập tức”.

Nghe vậy, Diệp Quân đang chuẩn bị rời khỏi tộc Tiên Linh đột nhiên dừng bước.

Diệp Quân chầm chậm xoay người lại, thấy một ông lão đang đứng cạnh Thanh Tri.

Lão ta mặc trường bào rộng thùng thình, tóc bạc phơ ngang vai, mắt sắc lạnh tựa đao nhọn.

Càng nhiều cường giả tộc Tiên Linh xuất hiện bốn phía.

Bao vây Diệp Quân.

Thanh Tri nhắm mắt lại.

Lòng như tro tàn.

Cô ấy không ngờ rằng mình lại bị tộc nhân dùng làm con tin uy hiếp Diệp Quân.

Đây có còn là tộc Tiên Linh mà cô quen thuộc nữa không?

Diệp Quân nhếch mép nói với ông lão: “Xem ra ta đã đánh giá thấp mức độ vô sỉ của tộc Tiên Linh các ngươi”.

Lão ta chỉ nhìn lại chằm chặp.

Lão biết tuyệt đối không thể để người này sống sót rời đi, thứ nhất là để bảo toàn danh tiếng tộc Tiên Linh, thứ nhì là vì thiên phú và sức mạnh của hắn.

Nếu để một thiên tài cỡ này sống tiếp, về sau ắt sẽ thành mối họa với tộc Tiên Linh.

Chưa kể hắn còn mang theo một thanh siêu thần kiếm không rõ tên còn cao cấp hơn Tiên Linh Ấn.

Vì tương lai và danh vọng của toàn tộc, Diệp Quân phải chết.

Còn về thủ đoạn…

Chỉ cần hoàn thành, cần gì phải quan tâm quá trình?

Kết quả mới là quan trọng nhất.

Càng lúc càng có nhiều cường giả tộc Tiên Linh xuất hiện bốn phía, còn có đại trận khởi động trong tộc.

Ông lão tóc trắng vừa chớm mở miệng thì bất ngờ thấy một thanh kiếm lao vụt tới.

Đồng tử lão ta rụt lại, lập tức kéo Thanh Tri đến chắn trước người. Thanh kiếm dừng lại khi cách cô ấy nửa tấc, sau đó là một thanh kiếm khác rơi từ trên xuống.

Ông lão hoảng hốt, vội siết tay lại, thả một luồng sức mạnh đáng sợ lên cao.

Uỳnh!

Tiếng nổ vang lên, lão ta bị đánh bay đi.

Mà Diệp Quân thì đã xuất hiện cạnh Thanh Tri.

Cô ấy áy náy cất giọng: “Xin lỗi”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3080


Chương 3080

Diệp Quân lắc đầu: “Không phải tại cô”.

Sắc mặt Thanh Tri trở nên phức tạp.

Diệp Quân mỉm cười: “Vào tháp đi”.

Rồi đưa cô gái vào trong Tiểu Tháp.

Bên kia, sắc mặt ông lão đọng lại đầy trầm trọng, không ngờ một kiếm của hắn lại đáng sợ đến vậy.

Thấy Diệp Quân bước tới trước, lão ta biến sắc, vội nói: “Lên!”

Không dám đánh một chọi một với hắn nữa.

Ông lão vừa dứt lời, hàng loạt cường giả tộc Tiên Linh đã đồng loạt ra tay, đẩy ra những luồng sức mạnh ầm ầm như sóng vỗ về phía Diệp Quân.

Hắn cau mày, gọi kiếm vực xuất hiện.

Ầm!

Sức mạnh thời không và kiếm ý vô địch bùng nổ từ trong kiếm vực, tỏa ra sức mạnh hùng hậu đập nát vùng thời không hắn đang đứng.

Cũng đẩy lui vô số cường giả tộc Tiên Linh gần đó.

Nhưng Diệp Quân cũng không khá hơn là bao khi phải lùi lại gần vạn trượng, máu tươi trào khỏi khóe môi khi vừa dừng lại.

Nếu đánh một chọi một thì hắn không sợ ai ở đây, nhưng nếu đối phương nhảy vào đánh hội đồng thì hắn chịu không nổi.

Chợt, hắn cảm nhận được điều gì, bản xoáy vào sâu trong tộc Tiên Linh, nơi đang không ngừng tỏa ra sức mạnh.

Là trận pháp!

Hắn không hề chần chừ, lập tức dùng kiếm Thanh Huyên phá vỡ thời không rồi rời khỏi tộc Tiên Linh.

Thanh Tri nói đúng, hắn không thể chiến đấu ở địa bàn của đối thủ.

Ông lão tóc trắng thấy hắn muốn chạy đi thì biến sắc quát lên: “Phong tỏa thời không!”

Hàng loạt cường giả lập tức làm theo, thả ra sức mạnh củng cố cho thời không nơi này, nhưng vẫn không ngăn được kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân.

Hắn biến mất trước mắt bọn họ.

Sắc mặt ông lão trở nên khó xem: “Đuổi theo”.

Các cường giả kia vừa định làm theo thì nghe Trí Sư hỏi: “Để chịu chết à?”

Ông lão tóc trắng bừng tỉnh.

Đúng rồi!

Đứng trước sức mạnh khủng bố đến kỳ lạ của Diệp Quân, cường giả tộc Tiên Linh hợp sức với nhau còn có thể áp chế, nhưng ra ngoài rồi thì có ai là đối thủ của hắn?

Sắc mặt lão ta càng thêm xấu xí.

Trí Sư cũng không khá hơn gì cho cam. Ông ta không ngờ rằng mọi chuyện lại phát triển như thế này, mà quan trọng nhất là ông ta đã đánh giá thấp lòng tham của đại trưởng lão.

Không ngờ đại trưởng lão lại muốn có thanh kiếm của Diệp Quân!

Điều thứ hai nằm ngoài dự đoán của ông ta là sức mạnh của Diệp Quân.

Ai mà biết được ngay cả đại trưởng lão còn không phải đối thủ một khi hắn cầm thanh thần kiếm trong tay.

Đúng là đáng sợ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3081


Chương 3081

Ông lão tóc trắng thấp giọng nói: “Để hắn chạy đi chính là mối họa cho tộc Tiên Linh ta”.

Các cường giả khác gật đầu đồng ý. Nếu để một kẻ có thiên phú và sức mạnh như vậy tự do phát triển, tộc Tiên Linh về sau ắt gặp họa lớn.

Trí Sư rơi vào im lặng.

Ông lão lại nói: “Hắn đến tộc Tiên Linh chúng ta là để cứu con gái ông…”

Trí Sư nghe vậy thì tức giận quát: “Thanh Liệt! Ông có ý gì? Ông bảo ta thông đồng với địch?!”

Ông lão tóc trắng nhàn nhạt nói: “Ta đương nhiên không có ý ấy, nhưng quan hệ giữa hắn và con gái ông rất không bình thường…”

Trí Sư: “Thanh Liệt, lấy sức mạnh của hắn thì phá phong ấn Hắc Tử Vực khó lắm sao? Nếu ta đoán không sai, hắn đã lên đường đi cứu Nhược Mệnh rồi, bây giờ chúng ta có đến đó cũng không kịp”.

Sắc mặt đối phương trở nên khó xem.

Trí Sư thấp giọng thở dài: “Việc này đúng là tộc Tiên Linh ta thiếu sót”.

Ông ta không ngờ đến sự ngang ngạnh của Diệp Quân, vừa bị đại trưởng lão lấn lướt là đã không kiêng nể gì mà đánh trực diện, khiến mọi chuyện vượt ngoài tầm khống chế, trở thành như bây giờ.

Tư Pháp Linh Quân đứng cạnh đó bỗng nói: “Theo ta được biết, tên Diệp Quân này đến từ vũ trụ Quan Huyên, nơi vừa gia nhập thời đại cổ… Nói cách khác, nơi đó là đại bản doanh của hắn, vậy thì chúng ta cứ tìm đến đó, chắc chắn hắn sẽ xuất hiện”.

Vũ trụ Quan Huyên ư?

Thanh Liệt nói ngay: “Chúng ta đi!”

Rồi toan dẫn người lên đường.

Lại nghe Tư Pháp Linh Quân nói: “Đợi đã”.

Thanh Liệt quay lại, nghe ông ta thấp giọng nói: “Có thể đào tạo ra thiên tài yêu nghiệt bực này, vũ trụ Quan Huyên xem ra cũng không đơn giản. Đừng khinh địch, tốt nhất nên điều tra rồi hãy hành động”.

Thanh Liệt lắc đầu: “Chúng ta không có thời gian. Lỡ như tên Diệp Quân kia trở về, người của vũ trụ Quan Huyên bỏ trốn hết thì sao? Khi ấy lại phải mất công đi tìm, quá phiền toái! Ta sẽ dẫn người đến thăm dò nơi ấy mạnh yếu thế nào”.

Rồi ông ta biến mất cùng một nhóm Tiên Linh Vệ.

Tư Pháp Linh Quân nói: “Ông ta cũng muốn thanh kiếm kia”.

Trí Sư im lặng.

Một thanh thần kiếm có thể dễ dàng chém vỡ Tiên Linh Ấn, ai lại không muốn có?

Họ biết sức mạnh của Diệp Quân vốn không đáng sợ như vậy, nhưng khi hắn cầm thanh kiếm kia thì là một chuyện khác.

Nó giúp đề cao sức mạnh của hắn đến mức đáng sợ.

Mà cảnh giới của Diệp Quân là gì?

Tổ Cảnh.

Một Tổ Cảnh cầm thanh kiếm đó đã có thể giết cường giả tám phần tính, vậy nếu nó thuộc về các cường giả tám phần tính như họ thì sao?

Không dám tưởng tượng!

Có ai lại không động lòng?

Bỗng, Trí Sư như cảm nhận được gì mà nhíu mày, nhanh chóng bấm ngón tay. Tinh tú trên bầu trời Tiên Linh Thần Thành chậm rãi xoay vần, tỏa ra năng lượng bí ẩn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3082


Chương 3082

Một hồi sau, đồng tử Trí Sư rụt lại: “Sao có thể…”

Tư Pháp Linh Quân hỏi: “Sao vậy?”

Sắc mặt Trí Sư xấu xí vô cùng: “Cảm giác nguy hiểm trước kia càng mãnh liệt hơn…”

Tư Pháp Linh Quân nhíu mày: “Có liên quan đến Diệp Quân?”

Trí Sư hạ giọng: “Có lẽ”.

Ánh mắt Tư Pháp Linh Quân lạnh đi: “Xem ra thật sự không thể để hắn sống”.

Trí Sư nhìn về chân trời với ánh mắt lo âu nặng nề.



Thần Tri giới.

“Cái gì?!”

Lâu Đắc Nguyệt bật dậy hỏi ông lão trước mặt: “Ông nói tộc Tiên Linh đang đuổi giết Diệp công tử?”

Ông lão vội gật đầu: “Đúng vậy”.

Lâu Đắc Nguyệt nhíu mày: “Vì sao?”

Ông lão kể lại một năm một mười.

Lâu Đắc Nguyệt nghe xong thì giận dữ quát: “Tộc Tiên Linh đúng là đồ ngu!”

Ông lão khom lưng, không dám lên tiếng.

Lâu Đắc Nguyệt: “Trong đầu mấy tên trưởng lão kia là óc heo hay gì? Người như thế không lo làm quen thì thôi, lại còn đối đầu… Bọn chúng đều ngu như vậy à?”

Ông lão do dự: “Tình báo của chúng ta nói đại trưởng lão bọn họ muốn có thanh kiếm của Diệp công tử…”

“Ngu!”

Lâu Đắc Nguyệt giận tím mặt: “Ta còn muốn có cái tháp của hắn đây này, sao ta không đi cướp đi?!”

Ông lão không dám nói gì thêm.

Lâu Đắc Nguyệt lắc đầu: “Bọn chúng đúng là óc bã đậu mà”.

Ông lão: “Bọn họ đã bắt đầu đuổi giết Diệp công tử…”

Lâu Đắc Nguyệt lại toan mở miệng mắng chửi, nhưng nghĩ đến điều gì mà cau mày, sau đó nói: “Lệnh cho lão Bạch và lão Thanh lập tức đến thời đại cổ, âm thầm bảo vệ Diệp công tử”.

Ông lão chần chừ: “Tiểu thư, chúng ta làm vậy… là đối đầu với tộc Tiên Linh…”

Lâu Đắc Nguyệt lạnh lùng nói: “Ta đang lo không có lý do thành lập quan hệ với Diệp công tử, nào ngờ tộc Tiên Linh lại tặng ta một cơ hội tốt, đúng là trời giúp…”

Cô ấy chợt trở nên phấn khích.

Ông lão nhìn sang đầy nghi ngờ, đừng nói tiểu thư nhà mình vừa mắt vị Diệp công tử này rồi đấy?

Ông ta lưỡng lự một hồi, lên tiếng nhắc nhở: “Tiểu thư, tộc Thần Tri chúng ta không cho phép kết hôn với người ngoài…”

Lâu Đắc Nguyệt quay phắt sang.

Làm ông ta giật mình.

Lâu Đắc Nguyệt thì thầm: “Kết hôn à… Ông nhắc ta mới nhớ”.

Ông lão: “…”

Sau khi rời khỏi tộc Tiên Linh, Diệp Quân đi thẳng tới Hắc Tử Vực.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3083


Chương 3083

Vì hắn biết rõ hắn chạy trốn thế này, tộc Tiên Linh rất có thể sẽ làm hại đến Nhược Mệnh.

Vừa đến Hắc Tử Vực, Nhược Mệnh đã xuất hiện trước mặt hắn, Nhược Mệnh đang định lên tiếng thì Diệp Quân đã nâng tay chém xuống một kiếm.

Xoẹt!

Kiếm Thanh Huyên phá không bay đi!

Trong nháy mắt, toàn bộ cấm chế bí ẩn ở Hắc Tử Vực vỡ tan.

Nhược Mệnh hơi nghi ngờ.

Diệp Quân nói lại chuyện có mình ở tộc Tiên Linh.

Nghe Diệp Quân nói xong, nét mặt Nhược Mệnh thoáng chốc trở nên lạnh lẽo: “Không ngờ tộc Tiên Linh này lại vô liêm sỉ đến thế, bọn họ thật sự không cần đến thể diện nữa sao”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta cũng hơi bất ngờ”.

Tốt xấu gì tộc Tiên Linh này cũng là gia tộc lớn, không ngờ lại có hành động bỉ ổi vô liêm sỉ như thế, đây cũng là chuyện hắn hoàn toàn không ngờ được.

Nhược Mệnh đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Chắc chắn bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi phải trốn đi”.

Không ngờ Diệp Quân lại lắc đầu.

Hắn hoàn toàn không trốn được!

Vì hắn vừa nhận được tin mẹ đã dẫn theo người đến thời đại cũ, còn bắt đầu tiếp quản thời đại cũ.

Cũng có nghĩa là bây giờ thư viện Quan Huyên chỉ có thể đối đầu trực tiếp với khu vực Tiên Linh.

Nhược Mệnh chợt nói với vẻ áy náy: “Là ta đã hại người rồi, nếu không vì ta…”

Diệp Quân lắc đầu, thẳng thừng ngắt lời Nhược Mệnh: “Không liên quan đến Nhược tỷ, là do ta không ngờ khu vực Tiên Linh lại không có đạo đức như thế…”

Nói đến đây, hắn cười khẽ: “Hiện tại nói những chuyện này cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi, Nhược tỷ, nơi này đã không còn được an toàn nữa, tỷ đi cùng ta đi”.

Nhược Mệnh trầm giọng nói: “Đi đâu?”

Diệp Quân nói: “Thư viện Quan Huyên”.

Nhược Mệnh hơi do dự.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Đợi thêm một khoảng thời gian nữa, đến lúc đó Nhược tỷ muốn đi đâu cũng được, nhưng bây giờ tỷ đến thư viện Quan Huyên an toàn hơn”.

Nhược Mệnh lắc đầu: “Ta vào trong tháp của ngươi vậy”.

Diệp Quân im lặng, hắn biết Nhược tỷ muốn đi theo hắn, sau đó giúp đỡ hắn vào thời điểm mấu chốt.

Diệp Quân cũng không từ chối việc này: “Được”.

Dứt lời, hắn đưa Nhược Mệnh vào trong Tiểu Tháp.

Trong Tiểu Tháp, Diệp Quân tìm đến Thanh Tri, tâm trạng của Thanh Tri có hơi tệ.

Diệp Quân cũng hơi ngại, nếu không vì Thanh Tri luôn nói chuyện giúp hắn, có lẽ cô ấy cũng sẽ không bị tộc Tiên Linh nhằm vào.

Diệp Quân đi đến trước mặt Thanh Tri, hắn khẽ nói: “Thanh Tri cô nương, chuyện này là ta liên luỵ đến cô, cô…”

Thanh Tri lắc đầu: “Không liên quan đến người, là tộc Tiên Linh của ta sai”.

Diệp Quân im lặng.

Thanh Tri nhẹ giọng nói: “Ta đã đánh giá thấp lòng tham của tộc nhân rồi”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3084


Chương 3084

Chương 3084

Nói đến đây, cô ấy nhìn về phía Diệp Quân: “Tiếp theo ngươi có dự định gì không?”

Diệp Quân cười nói: “Ta có thể có dự định gì được? Đương nhiên là đối đầu với tộc Tiên Linh rồi”.

Thanh Tri muốn nói lại thôi.

Diệp Quân cười khẽ: “Thanh Tri cô nương, ta biết cô rất khó xử, nhưng đừng trách ta nói thẳng, bây giờ tộc Tiên Linh đã không còn xứng đáng để cô ở lại nữa rồi, đương nhiên ta cũng sẽ không yêu cầu cô giúp ta… Là bạn bè, ta chỉ cho cô một lời khuyên là rời khỏi tộc Tiên Linh”.

Thanh Tri im lặng.

Diệp Quân khẽ nói: “Cô rời đi vào lúc này còn có thể để lại một dòng máu cho tộc Tiên Linh…”

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Con ngươi của Thanh Tri co lại, trong mắt tràn đầy sự khó tin.

Cô ấy biết thiếu niên trước mắt đã có suy nghĩ tiêu diệt tộc Tiên Linh rồi.

Hắn có thể tiêu diệt tộc Tiên Linh không?

Thanh Tri hơi mơ hồ.



Diệp Quân đi tới một vùng mây, trong đám mây, Ngao Thiên Thiên vẫn đang tu luyện.

Lúc này khí thế của cô ấy hàm súc, như hoà lại làm một với đất trời.

Diệp Quân biết có lẽ Ngao Thiên Thiên cũng sắp đột phá rồi.

Diệp Quân dời mắt đi, hắn ngồi xếp bằng xuống, cũng bắt đầu tu luyện.

Mục tiêu của hắn là cảnh giới Nhân Đạo.

Hiện tại cảnh giới là khuyết điểm duy nhất của hắn, vì thế nhiệm vụ chủ yếu của hắn là nâng cao cảnh giới của mình.

Ngoài cho mình, hắn còn sao chép quyển sổ của Thần Nhất đưa cho Nhược tỷ, hắn biết muốn Nhược tỷ đạt đến chín phần thần tính trong một khoảng thời gian ngắn là không quá thực tế, nhưng quyển sổ này của Thần Nhất chắc chắn có thể giúp thực lực của Nhược tỷ được nâng lên.

Còn về Nhị Nha và Tiểu Bạch thì hắn chưa từng suy nghĩ tới.

Hai đứa nhóc này không cần hắn lo.

Về chuyện tộc Tiên Linh có trả thù vũ trụ Quan Huyên hay không… hắn cũng không cần phải lo lắng.



Thanh Liệt dẫn theo một nhóm Tiên Linh Về rời khỏi tộc Tiên Linh, sau đó đi thẳng đến thời đại cũ tìm thư viện Quan Huyên.

Lão ta không đi tìm Diệp Quân, vì Diệp Quân chạy quá nhanh, lão ta hoàn toàn không tìm thấy hắn, mà lão ta cũng chưa từng nghĩ đến chuyện đi tìm hắn.

Tìm đến gia tộc của Diệp Quân có tác dụng hơn tìm hắn nhiều.

Diệp Quân ngươi yêu nghiệt, mạnh mẽ, nhưng người trong gia tộc của ngươi thì sao?

Bọn họ đâu thể yêu nghiệt giống ngươi được đúng không?

Đương nhiên phải chọn người dễ ức hiếp hơn rồi.

Thời đại cũ.

Trong một vùng tinh không, mấy chục nghìn người đang vội vàng xây dựng một toà thành mới.

Một người phụ nữ đang đứng im một chỗ.

Người này chính là Tần Quan.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,045
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3085


Chương 3085

Thư viện Quan Huyên vừa mới đến thời đại cũ, đương nhiên cần phải có một căn cứ, mà bà ấy chọn xây dựng căn cứ ở vùng tinh không này.

Dưới sự bận rộn của mấy chục nghìn người, một toà thành mới đã xuất hiện trước mặt bà ấy bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Lúc này, Ám U đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tần Quan, ông ta nhỏ giọng nói mấy câu.

Tần Quan gật nhẹ đầu: “Ta biết rồi”.

Ám U cung kính hành lễ rồi rời đi.

Mà lúc này, một ông lão dẫn theo một nhóm người xuất hiện trước mặt Tần Quan.

Ông lão này chính là Mộc Nguyên.

Những người đi theo sau lưng ông ta chính là Thần Tướng.

Mộc Nguyên hành lễ với Tần Quan: “Tần các chủ, chúng ta đều là thuộc hạ của Diệp công tử, cậu ấy bảo chúng ta đợi người ở đây, sau đó nghe theo căn dặn của người”.

Tần Quan nhìn thoáng qua Mộc Nguyên và mấy người sau lưng ông ta rồi nói: “Các ông vốn đều là người của Chúng Thần Điện sao?”

Mộc Nguyên gật đầu: “Đúng thế”.

Tần Quan chợt nói: “Theo ta được biết, lúc trước Thần Điện từng gây chuyện với nhi tử của ta?”

Mộc Nguyên chần chừ một lát rồi gật đầu.

Tần Quan khẽ gật đầu: “Ông thay ta đến Thần Điện một chuyến, nói là ta cho bọn họ một cơ hội, nếu bọn họ chịu đầu hàng, thư viện Quan Huyên ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, còn nếu không… bọn họ sẽ lập tức biến mất khỏi thế giới này”.

Nét mặt Mộc Nguyên cứng đờ.

Ngông cuồng… quá đi mất.

Tần Quan khẽ cười nói: “Đi đi”.

Mộc Nguyên tỏ vẻ muốn nói lại thôi.

Tần Quan lại nói: “Đừng nghĩ nhiều như thế, ông cứ nói theo lời ta dặn là được”.

Mộc Nguyên ngẫm nghĩ, sau đó gật đầu: “Được”.

Dút lời, ông ta lui xuống.

Tần Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Lần này bà ấy đến thời đại cũ không phải để giết thời gian, bà ấy muốn nhanh chóng giải quyết tất cả phiền phức.

Vì bà ấy cũng muốn rời đi rồi.

Sở dĩ bà ấy ở lại nơi này là muốn tạo một nền tảng tốt cho Diệp Quân, nhưng không thể để bà ấy làm hết mọi chuyện được, rất nhiều chuyện Diệp Quân đều phải tự tay làm.

Vì sau khi quản lý thời đại cũ, Diệp Quân nhất định sẽ xây dựng một trật tự hoàn toàn mới, mà chỉ có một mình Diệp Quân tự xây dựng mà thôi.

Diệp Quân đã xông xáo bên ngoài lâu như thế rồi, cũng đã đến lúc dừng lại quản lý gia sản của mình.

Đặc biệt là Vũ Trụ Kiếp, nó cũng phải để Diệp Quân đến giải quyết.

Lúc này, một cô gái chợt xuất hiện ở cách đó không xa, người đó là Trấn Nam Tuyết của Trấn tộc.

Trấn Nam Tuyết nhìn Tần Quan trước mắt với vẻ tò mò.

Người này là mẹ của Diệp công tử sao?

Tần Quan thôi suy nghĩ, bà ấy nhìn cô gái trước mắt, cười nói: “Chào cô, Nam Tuyết cô nương”.

Trấn Nam Tuyết chần chừ một lát mới nói: “Tiền bối, trước khi rời khỏi, Diệp công tử có từng dặn dò, hắn nói đợi sau khi người đến, Đạo Thị sẽ do người phụ trách”.

Nói xong, cô ta đưa một quyển sổ dày cho Tần Quan: “Đây là tất cả sổ sách của Đạo Thị”.

Tần Quan cười khẽ, bà ấy nhận lấy quyển sổ, sau đó nói: “Nam Tuyết cô nương, cô có hứng thú gia nhập Tiên Bảo Các của chúng ta không?”

Trấn Nam Tuyết hơi tò mò: “Tiên Bảo Các?”

Tần Quan gật đầu: “Phải, việc làm ăn của Tiên Bảo Các hiện tại đã trải rộng toàn bộ vũ trụ… Mà người của ta cũng sắp tiến vào thời đại cũ, chúng ta đã lên kể hoạch mở một triệu Tiên Bảo Các ở nơi này”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom