Cập nhật mới

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2991


Chương 2991

Lúc Bắc Tề Vương xông tới, vô số đạo Kiếm Quang lại xuất hiện trước mặt lão ta. Bắc Tề Vương không thèm để ý tới chúng, mặc cho chúng chém vào thân lão, lão biết rõ mình không thể dùng suy nghĩ bình thường để đối phó với Diệp Quân, nếu không sẽ chết trong tay Diệp Quân.

Vì vậy, lão ta chọn liều mạng.

Ta sẽ theo dõi ngươi!

Mặc dù kiếm của Diệp Quân đả thương Bắc Tề Vương, nhưng Bắc Tề Vương vẫn lao về phía Diệp Quân, nếu không phải Diệp Quân có năng lực tự chữa trị thì lần va chạm này sẽ khiến hắn mất đi khả năng chiến đấu.

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhìn Bắc Tề Vương: “Lão yêu thú này cũng có bản lĩnh đấy”.

Thanh niên áo trắng gật đầu, phải nói rằng thực lực của Bắc Tề Vương rất mạnh, nhưng gã thấy Diệp Quân mạnh hơn.

Phải biết rằng, Diệp Quân lúc này mới chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân.

Sau khi bị đánh bay lần nữa, sắc mặt của Diệp Quân trở nên khó coi, quả nhiên đối phó với yêu thú là khó nhất, bởi vì chúng rất hung hãn, không thể dùng ý thức chiến đấu mà chỉ có thể dùng sức mạnh tấn công xác thịt, nếu không mọi thứ đều vô nghĩa.

Muốn nghiền nát cơ thể của yêu vương đương nhiên là rất khó.

Lúc này, hắn nghĩ tới kiếm Thanh Huyên.

Nếu có kiếm Thanh Huyên, với thực lực hiện giờ của hắn có thể dễ dàng giết chết Bắc Tề Vương.

Như cảm nhận được suy nghĩ của Diệp Quân, một thanh kiếm từ trên trời phóng xuống trước mặt hắn.

Đây chính là kiếm Thanh Huyên.

Nhìn thấy kiếm Thanh Huyên, Diệp Quân rất bất ngờ.

Sao kiếm lại xuất hiện?

Diệp Quân quay lại nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chớp mắt, vẫy móng vuốt, không biết đang biểu đạt điều gì.

Diệp Quân thu ánh mắt lại, nhìn kiếm Thanh Huyên trước mặt, trầm mặc không nói.

Diệp Quân lắc đầu cười, hắn thu kiếm Thanh Huyên lại, sau đó ngẩng đầu nhìn Bắc Tề Vương, một khắc sau, hắn hóa thành một đạo kiếm quang phóng tới.

Lần này, hắn lựa chọn không dùng kiếm Thanh Huyên.

Trong bóng tối, một người đàn ông áo trắng nhìn thấy cảnh này thì mỉm cười: “Hơi bất ngờ!”

Người phụ nữ váy trắng bên cạnh ông ấy nhìn Diệp Quân ở phía xa, không nói gì.

Người đàn ông áo trắng nói: “Thanh Nhi, chúng ta đi thôi”.

Lúc chàng thanh niên từ bỏ việc dùng kiếm Thanh Huyên, ông ấy biết chàng thanh niên này đã trưởng thành thật rồi.

Lúc này, ông ấy biết đã đến lúc mình cũng nên rời đi.

Nhưng người phụ nữ váy trắng ngẩng đầu nói: “Đợi chút đã”.

Đợi thêm chút nữa!

Người đàn ông áo trắng quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng, hơi ngạc nhiên.

Người phụ nữ váy trắng khoác tay người đàn ông, dịu dàng nói: “Không vội”.

Người đàn ông áo trắng ngẩng đầu lên nhìn, sau đó nhíu mày.

Vậy thì đợi thêm chút nữa.

Quả thật không vội.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2992


Chương 2992

Ngay khi Diệp Quân chọn không dùng kiếm Thanh Huyên, mặc dù thực lực của hắn vẫn chưa mạnh hơn nhưng lòng tin thì tràn đầy.

Tự tin!

Lúc này hắn mới tự tin thật sự.

Ta có nhưng ta không dùng.

Vẻ tự tin này khác với trước kia, lúc này hắn thật sự tin vào bản thân.

Kiếm Thanh Huyên quả thật rất mạnh, chỉ cần hắn sử dụng, hắn tự tin có thể dễ dàng đánh bại yêu thú trước mặt này. Dù sao Bắc Tề Vương có mạnh cỡ nào cũng không cách nào đánh bại được kiếm Thanh Huyên, nhưng hắn biết khó khăn trước mắt có thể dùng kiếm Thanh Huyên vượt qua, khó khăn tiếp theo, hắn vẫn sẽ dùng kiếm Thanh Huyên…

Dù sao kiếm Thanh Huyên cũng là kiếm của cha, trong đó là sức mạnh của cha, không phải của hắn.

Dùng kiếm Thanh Huyên chẳng khác nào gọi người cả.

Bắc Tề Vương trước mặt rất mạnh, rất khó đối phó nhưng hắn vẫn muốn tự mình đối phó. Trận chiến của Diệp Quân và Bắc Tề Vương cũng đến lúc gay cấn nhất, hai người đều đối đầu trực diện với nhau, không ai chịu lùi bước.

Dĩ nhiên Bắc Tề Vương chiếm ưu thế hơn, dù sao sức mạnh thân xác và phòng vệ thân xác của lão ta hơn hẳn Diệp Quân.

Thanh niên áo trắng bên cạnh Sở phu nhân ở trong tối trầm giọng nói: “Diệp Quân sắp thua rồi”.

Sở phu nhân lại lắc đầu.

Thanh niên áo trắng khó hiểu nhìn Sở phu nhân.

Sở phu nhân trầm giọng nói: “Con nhìn xem Diệp Quân đang làm gì kìa?”

Thanh niên áo trắng nhìn Diệp Quân ở phía xa, mặt đầy vẻ ngờ vực và khó hiểu.

Sở phu nhân nói: “Hắn vẫn đang luyện kiếm kỹ đó”.

Thanh niên áo trắng ngạc nhiên.

Sở phu nhân trầm giọng nói: “Chắc là hắn mới luyện được kiếm kỹ này nên vẫn chưa quen, ta thấy hắn đã thất bại mấy lần, đều chém vào không trung… Nhưng bây giờ con nhìn đi, kiếm của hắn ngày càng thần bí và khó đoán, hơn nữa hầu như không hề chém vào không trung nữa. Không chỉ thế, mặc dù bị Bắc Tề Vương trấn áp nhưng sức chiến đấu của hắn càng lúc càng mạnh…”

Thanh niên áo trắng nhìn Diệp Quân, quả nhiên hắn nhận ra đánh đến hiện giờ, mặc dù Diệp Quân bị Bắc Tề Vương áp chế nhưng sức chiến đầu lại càng mạnh.

Đáng sợ thật!

Sở phụ nhân trầm giọng nói: “Có lẽ là do huyết mạch của người này, hơn nữa sức mạnh huyết mạch của hắn có thể mạnh hơn những gì chúng ta thấy, chỉ là hắn không phát huy hết mà thôi”.

Nói đến đây bà ta nhíu chặt mày: “Ác thú, Linh Tộc… sức mạnh huyết mạch đáng sợ… thế gian này thế mà vẫn có thế lực mạnh như vậy”.

Thanh niên áo trắng trầm giọng nói: “Nhà họ Thần xong đời rồi”.

Sở phu nhân lại lắc đầu: “Chưa chắc”.

Thanh niên áo trắng khó hiểu.

Sở phu nhân khẽ nói: “Năm đó tổ tiên nhà họ Thần là một cường giả cực kỳ đáng sợ”.

Thanh niên áo trắng nói: “Chín phần thần tính sao?”

Sở phu nhân nói: “Bán bộ chín phần thần tính”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2993


Chương 2993

Chương 2993

Bán bộ chín phần thần tính!

Thanh niên áo trắng sửng sốt.

Sở phu nhân trầm giọng nói: “Mặc dù chỉ là bán bộ chín phần thần tính nhưng cũng không phải là người mà cường giả tám phần thần tính có thể so được, đây hẳn là con át chủ bài của nhà họ Thần, có lẽ là vị tổ tiên này”.

Bà ta vừa nói vừa nhìn Diệp Quân ở phía xa: “Nếu đằng sau thanh niên này không có cường giả chín phần thần tính, vậy thì thắng thua vẫn chưa thể nói được”.

Chín phần thần tính, đằng sau thanh niên này có cường giả chín phần thần tính sao?

Sở phu nhân lặng thinh.

Bà ta cũng không chắc.

Vì cường giả chín phần thần tính đúng là cực kỳ khó xuất hiện.

Cho dù là khu vực Tiên Linh và Sở Cung cũng chỉ mới xuất hiện có một vị, bên ngoài thì ngoại trừ Thần Nhất, bà ta chưa từng nghe nói đến cường giả chín phần thần tính nào khác.

Dĩ nhiên bà ta cũng không dám phủ nhận là không có.

Ầm!

Ngay lúc này thời không phía xa bỗng nổ tung rồi nứt ra, sau đó Diệp Quân và Bắc Tề Vương cùng lùi về sau.

Lúc này cả người Bắc Tề Vương đều là vết thương, be bét máu.

Sắc mặt Diệp Quân trắng bệch nhưng vẫn lộ ra vẻ phấn khích.

Sắc mặt của bốn yêu tướng mà Bắc Tề Vương dẫn đến cực kỳ khó coi, nhất là của Bắc Phong. Phải biết rằng, lúc đầu khi ông ta đánh với Diệp Quân, Diệp Quân không thể làm gì được ông ta cả, nhưng bây giờ mới được bao lâu chứ? Diệp Quân đã có thể sánh ngang với Bắc Tề Vương rồi.

Sao tên này lại tu luyện được đến mức này?

Đúng là vô lý.

Lúc này Bắc Phong đã có ý lùi bước.

Vì ông ta biết trận chiến này cho dù Bắc Tề Vương có thắng cũng chẳng có ý nghĩa gì, phải biết rằng ác thú kia đã giết hết các cường giả của Chúng Thần Điện.

Bây giờ ác thú kia đang đứng một bên quan sát.

Dĩ nhiên là nếu Diệp Quân thua, cô bé sẽ ra tay, sở dĩ cô bé không tiến lên đánh xem như là vì để Diệp Quân rèn luyện.

Nghĩ đến đây, Bắc Phong trầm giọng nói: “Chuyện này không đơn giản, các ngươi ở đây quan sát, ta đi thông báo cho Yêu Nguyệt đại nhân đưa viện binh đến …”

Nói xong, ông ta cũng không đợi ba yêu tướng còn lại đáp lời đã xoay người biến mất ở tận cuối chân trời.

Ba yêu tướng đó cũng không nghĩ nhiều, chuyện này quả thật nên báo cho Yêu Nguyệt đại nhân biết.

Diệp Quân ở đằng xa hít sâu một hơi, không thể không nói trận chiến này hắn đánh rất vui vẻ, đồng thời hắn cũng phát hiện ra chỗ thiếu sót của kiếm kỹ mới này, chính là lực sát thương vẫn chưa đủ mạnh, nhưng hắn cũng khá đau đầu vì muốn tăng uy lực thì chỉ có cách hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt vào trong mỗi thanh ý kiếm nhiều hơn.

Nhưng nếu hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt nhiều hơn thì bản thân ý kiếm sẽ không chịu được.

Thế nên muốn uy lực của kiếm kỹ này tăng lên, cách duy nhất là làm kiếm ý của mình tăng lên.

Nhưng cũng may, kiếm ý vô địch của hắn là kiếm ý loại chiến đấu nên hắn chỉ cần chiến đấu thì dĩ nhiên uy lực của kiếm ý này cũng có thể được nâng cao.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2994


Chương 2994

Chiến đấu!

Diệp Quân hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên nhìn Bắc Tề Vương ở đằng xa, lúc này Bắc Tề Vương cũng đang nhìn hắn.

Diệp Quân bật cười: “Đến đây nào”.

Dứt lời, hắn tiến đến một bước, ngay lập tức vô số kiếm quang đánh về phía Bắc Tề Vương.

Ánh mắt Bắc Tề Vương hiện lên vẻ hung tợn, lão ta cũng bước đến trước, sau đó đánh một quyền vào Diệp Quân.

Đại chiến lại diễn ra.

Hai người đều không nương tay.

Vì đây không phải là tỷ thí mà là trận chiến ngươi chết ta sống.

Nhưng Diệp Quân không định dung hợp với Ngao Thiên Thiên, lần này hắn muốn tự mình đánh với Bắc Tề Vương.

Hắn muốn xem thử cực hạn của mình đến đâu.

Dĩ nhiên lúc này nếu có Ngao Thiên Thiên hỗ trợ thì hắn muốn đánh thắng Bắc Tề Vương cũng không quá khó.

Dù sao bây giờ thứ hắn thiếu nhất là sức mạnh thân xác và phòng vệ thân xác, mà Ngao Thiên Thiên có thể bổ sung hoàn toàn khuyết điểm này của hắn.

Mặc dù Ngao Thiên Thiên không bằng Bắc Tề Vương nhưng khả năng phòng ngự thân xác của cô ấy không kém gì Bắc Tề Vương này, dù sao cô ấy đã đi theo Nhị Nha và Tiểu Bạch được một khoảng thời gian, thực lực đã được cải thiện rất nhiều.

Trận chiến giữa Diệp Quân và Bắc Tề Vương càng trở nên quyết liệt, sức mạnh do hai bên bộc phát không ngừng phá vỡ thời không xung quanh, vô cùng đáng sợ.

Sau khi tiêu diệt đám cường giả Chúng Thần Điện, Nhị Nha không tiếp tục ra tay nữa mà đứng sang một bên lặng lẽ nhìn, cô bé cũng muốn xem thử thực lực thật sự của Diệp Quân.

Ầm!

Đúng lúc này, một luồng kiếm quang cực mạnh bỗng nổ tung ở khu vực thời không tối đen, sau khi kiếm quang này nổ tung, Diệp Quân và Bắc Tề Vương cùng lui về phía sau.

Bắc Tề Vương vừa dừng lại, vài thanh kiếm chém vào trên người lão ta.

Bắc Tề Vương cau mày, trên người lão ta có thêm vài vết kiếm nhưng lão ta không để tâm vì khi đánh với Diệp Quân, lão ta đã bị ít nhất một ngàn nhát kiếm chém vào người. Mà kiếm của Diệp Quân quá mức thần bí khó lường, lão ta hoàn toàn không thể đỡ được, cũng chính vì thế mà lão ta, dứt khoát không đỡ đòn nữa.

Sắc mặt Diệp Quân đã dừng lại ở đằng xa cũng hơi tái nhợt, hắn có cảm giác trận chiến này khiến xương cốt cả người mình sắp nứt hết ra.

Phải nói rằng, sức mạnh thân xác của Bắc Tề Vương này quá đáng sợ, nếu không nhờ tốc độ hồi phục của hắn nhanh thì hắn không thể chịu được quá lâu.

Ngay lúc này Bắc Tề Vương bỗng nói: “Lần nữa”.

Dứt lời, lão ta bỗng bước đến trước, sau đó tung quyền ra đánh vào người Diệp Quân.

Diệp Quân ở đằng xa vung kiếm lên chém một nhát.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Lại đối đầu trực diện lần nữa!

Hết cách rồi, kiếm kỹ của hắn đều cứng rắn nên khi đối mặt với Bắc Tề Vương, hắn chỉ đành cứng rắn.

Ầm!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2995


Chương 2995

Kiếm quang bỗng nổ tung trước mặt hai người, hai người cùng lùi về sau nhưng ngay sau đó, cả hai lại lao về phía đối phương.

Trận chiến đẫm máu!

Dần dần hai mắt Diệp Quân cũng trở nên đỏ ngầu, lúc này khí tức huyết mạch phong ma quanh người hắn cũng tăng lên.

Dần dần trở nên điên cuồng.

Cảm nhận được Diệp Quân dần trở nên điên cuồng, Nhị Nha nhíu mày.

Tiểu Bạch trên vai Nhị Nha giơ móng vuốt chỉ vào Diệp Quân, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Không cần lo, chút phong ma này…”

So với phong ma của Kiếm Chủ Thanh Sam thì phong ma của Diệp Quân trước mặt chỉ là chuyện nhỏ.

Vì sát tâm của Diệp Quân vẫn chưa quá nặng.

Sắc mặt Sở phu nhân đứng xem trận chiến ở trong tối cũng trở nên nghiêm trọng, vì bà ta nhận ra sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đang tăng lên với tốc độ cực kỳ đáng sợ.

Sở phu nhân nhíu chặt mày.

Đây là huyết mạch quái quỷ gì thế?

Còn có thể tăng nhanh như vậy?

Nhưng lúc này Bắc Tề Vương cũng đánh ra chân hỏa, lão ta là yêu vương, dĩ nhiên không thể là một tên cà lơ phất phơ, lão ta ngồi lên vị trí này đều dựa vào thực lực.

Lúc này hai người thật sự đã biến trận chiến thành trận chiến một mất một còn.

Trong hư không, gia chủ nhà họ Thần – Thần Khởi vẫn luôn quan sát chiến trường cũng sa sầm mặt mày, ông ta biết dù Bắc Tề Vương có thắng cũng không giết được Diệp Quân, vì ác thú đó vẫn còn đứng một bên.

Ác thú!

Thần Khởi nhìn chằm chằm Nhị Nha, hai mắt nhắm lại.

Lúc này Trấn Thiên ở đối diện ông ta bỗng nói: “Thần Khởi, bây giờ đầu hàng có lẽ vẫn còn kịp…”

“Đầu hàng ư?”

Thần Khởi mở mắt ra, nhìn chằm chằm Trấn Thiên: “Trấn Thiên, ta biết ngươi đang đánh cược đằng sau hắn có cường giả chín phần thần tính, vậy thì nhà họ Thần ta cược hắn không có”.

Chín phần thần tính ư?

Sao có thể chứ?

Thế gian này ngoài khu vực Tiên Linh, sao có thể còn có cường giả chín phần thần tính?

Tuyệt đối không thể nào.

Chín phần thần tính!

Trấn Thiên trầm mặc.

Như Thần Khởi đã nói, ông ta thật sự đang đánh cược, hơn nữa còn là một canh bạc lớn, nếu phía sau Diệp Quân có cường giả đạt tới chín phần thần tính thì Trấn tộc sẽ thắng cược.

Nhưng nếu không…

Trấn tộc sẽ bị diệt vong mãi mãi.

Ông ta cũng không dám chắc phía sau Diệp Quân có nhân vật lớn đạt tới cảnh giới chín phần thần tính hay không. Dù sao bây giờ chỉ có khu vực Tiên Linh mới có cường giả cấp bậc chín phần thần tính, bao nhiêu năm qua bên ngoài cũng mới chỉ xuất hiện một vị Thần Nhất.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2981


Chương 2981

Điều này càng nói càng thái quá, bất thường.

Ở một diễn biến khác, còn có một đám người khác đang quan sát cảnh tượng trước mặt, chính là Bắc Tề Vương của khu vực Cổ Hoang, bên cạnh lão ta là Bắc Phong.

Lúc này sắc mặt Bắc Tề Vương cực kỳ khó coi, lão ta không ngờ Diệp Quân lại có thể giết được Nguyên Thị.

Sắc mặt Bắc Phong ở bên cạnh lão ta cũng hết sức nghiêm trọng.

Ông ta cũng không ngờ thực lực của Diệp Quân lại mạnh lên nhanh như thế, mới được bao lâu đâu chứ?

Thành thật mà nói, bây giờ ông ta cảm thấy tiếp tục đối đầu với Diệp Quân như vậy quả thật không thông minh lắm.

Tên này yêu nghiệt đến mức bất thường.

Người đứng đằng sau chắc chắn cũng không hề tầm thường.

Nghĩ đến đây Bắc Phong xoay đầu nhìn Bắc Tề Vương bên cạnh, Bắc Tề Vương trầm giọng nói: “Người này phải chết”.

Bắc Phong hơi sửng sốt, sau đó nói: “Tại sao?”

Bắc Tề Vương nhìn chằm chằm Diệp Quân ở đằng xa: “Quá yêu nghiệt, nếu để mặc hắn trưởng thành thì sẽ gây ra sự đe dọa cho khu vực Cổ Hoang chúng ta”.

Bắc Phong do dự một chốc rồi nói: “Ý của Yêu Nguyệt đại nhân à?”

Mặt Bắc Tề Vương không chút biểu cảm: “Ý của Yêu Nguyệt đại nhân là ngư ông đắc lợi nhưng lúc cần thiết có thể đích thân ra tay giết người này”.

Bắc Phong lặng thinh, ông ta quay đầu nhìn Diệp Quân ở đằng xa, lúc này ông ta chỉ hy vọng suy đoán của mình là sai, người ở đằng sau Diệp Quân cũng không mạnh như vậy, nếu không khu vực Cổ Hoang có thể sẽ gặp nguy hiểm.

Ngay lúc này có ba cường giả thần bí xuất hiện phía sau Bắc Tề Vương.

Ngoài ra còn có ba thần tướng.

Một yêu vương, ba thần tướng, đây là trận thế sức chiến đấu đỉnh cấp nhất bên Bắc Tề Vương.

Bắc Tề Vương nói: “Đợi lệnh của ta”.

Lão ta định ra mặt nhưng không phải bây giờ, còn phải để nhà họ Thần tiêu hao một chút sức lực mới được.

Ở đằng xa, một người đàn ông trung niên bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, người này chính là Thần Võ của nhà họ Thần. Thần Võ nhìn chằm chằm Diệp Quân, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng, ông ta không ngờ Nguyên Thị sẽ chết trong tay Diệp Quân..

Thực lực của Nguyên Thị này quá mức kém cỏi.

Thần Võ nhìn Diệp Quân: “Để ta xem ngươi yêu nghiệt đến mức nào”.

Nói xong, ông ta bỗng tiến đến trước một bước, một bức tượng thần cả ngàn trượng xuất hiện phía sau ông ta.

Vừa ra tay đã tung ra sát chiêu.

Dĩ nhiên ông ta không dám có bất kỳ sơ suất và khinh thường nào với Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn tượng thần ở phía sau Thần Võ, khí tức bức tượng khá mạnh, là tượng thần mạnh nhất mà hắn thấy.

Mặc dù Thần Võ này và Nguyên Thị đều là cường giả đã đạt tới bảy phần thần tính nhưng rõ ràng thực lực của Thần Võ hơn hẳn Nguyên Thị.

Diệp Quân lại cảm thấy phấn khích hơn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2982


Chương 2982

Trận đánh vừa rồi, đánh đến gần cuối hắn cũng cảm thấy chẳng thú vị gì, vì Nguyên Thị đó càng đánh càng sợ hãi, không có ý chí chiến đấu.

Diệp Quân nhắm chặt hai mắt lại, thoáng chốc vô số kiếm ý vô địch lao ra từ trong người hắn, sau đó biến thành từng luồng kiếm quang, tan biến không thấy đâu.

Thấy thế trong mắt Thần Võ hiện lên vẻ hung ác, ông ta tiến lên một bước, bức tượng phía sau đột nhiên khom người đánh một quyền về phía Diệp Quân.

Ầm!

Cả thời không đều sôi trào cùng cú đấm này.

Một nguồn sức mạnh đáng sợ lao đến nghiền ép Diệp Quân như thủy triều.

Ngay lúc này vô số thanh kiếm bỗng lao đến trước mặt tượng thần đó.

Hai người đối đầu trực diện với nhau.

Ầm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, sóng xung kích của luồng sức mạnh đáng sợ bỗng nổ tung trước mặt hai người, Diệp Quân bỗng chốc bị sức mạnh đáng sợ đánh văng ra xa cả ngàn trượng, Thần Võ cũng liên tục lùi về sau, cùng lúc đó tượng thần phía sau ông ta cũng trở nên mơ hồ.

Sau khi Thần Võ dừng lại, ông ta lại ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân ở đằng xa, trong mắt lóe lên vẻ hung ác, ông ta chỉ vào giữa trán của mình, ngay tức khắc một luồng tinh huyết bắn ra từ giữa trán, sau đó đi vào trong tượng thần đó.

Ầm!

Ngay lập tức, bức tượng thần toát ra một luồng khí tức mạnh mẽ hơn, sau đó tượng thần bỗng gầm lên một tiếng rồi đánh một quyền vào người Diệp Quân.

Cả vùng trời này đều bắt đầu bị hủy diệt.

Các cường giả xung quanh đều bị chấn động lùi về sau, cách xa khỏi chiến trường này.

Nhìn thấy một quyền đáng sợ, lần này Diệp Quân cũng không dám lơ là nữa, hắn khởi động hai loại sức mạnh huyết mạch trong cơ thể mình, sau khi hai sức mạnh huyết mạch xuất hiện, khí tức của Diệp Quân cũng tăng lên rất nhanh.

Nhìn thấy sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân, Sở phu nhân nấp trong tối híp mắt: “Sức mạnh của hai loại huyết mạch…”

Thanh niên áo trắng hỏi: “Bà đã từng thấy sức mạnh huyết mạch này rồi à?”

Sở phu nhân lắc đầu: “Ta từng thấy rất nhiều huyết mạch đặc biệt, huyết mạch của nhà họ Sở ta cũng rất đặc biệt, nhưng…”

Bà ta nhìn Diệp Quân ở đằng xa: “Đều không mạnh bằng của thanh niên trước mặt này”.

Ánh mắt bà ta lóe lên vẻ kinh ngạc, vì sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân vượt xa những gì bà ta đoán.

Có được sức mạnh huyết mạch đáng sợ như vậy tức là tổ tiên của đối phương chắc chắn hơn người.

Là ai cơ chứ?

Tại sao mình chưa từng nghe nói đến?

Sở phu nhân nhíu chặt mày, hơn nữa tên này có sức mạnh của hai loại huyết mạch, điều này hơi hoang đường.

Sau khi kích hoạt sức mạnh của hai loại huyết mạch, Diệp Quân lao đến trước tung ra một nhát kiếm.

Thời không Tuế Nguyệt.

Hắn dùng hết sức tung ra một nhát kiếm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2983


Chương 2983

Đối mặt với Thần Võ cực mạnh, hắn cũng không dám sơ suất nên lúc này cũng dồn hết sức vào chiêu này.

Ầm!

Cả một vùng kiếm quang lập tức nổ tung nhấn chìm cả tinh vực, trong biển kiếm đó, hàng ngàn thanh ý kiếm xuất hiện trước tượng thần của Thần Võ.

Thấy thế đồng tử Thần Võ co lại.

Rầm!

Chỉ trong thoáng chốc, tượng thần vỡ thành từng mảnh, sóng xung kích sau đó lan tràn đến hơn trăm vạn trượng.

Thần Võ lùi về sau khá xa, khi dừng lại, cơ thể ông ta đã vỡ nát, chỉ còn lại linh hồn.

Ngay lúc này, một thanh kiếm bỗng xuất hiện trước mặt ông ta.

Đồng tử Thần Võ co lại, mặt xám như tro tàn, ông ta biết mình không đỡ được nhát kiếm này.

Nhưng đúng lúc này, sức mạnh thần bí bỗng xuất hiện trước mặt ông ta, sau đó thanh kiếm đó bị chặn lại.

Rầm!

Thời không trước mặt Thần Võ bỗng nứt toác, một ông lão chậm rãi bước ra.

Nhìn thấy ông lão này, Diệp Quân nhíu mày.

Lúc này, giọng Trấn Thiên bỗng vang lên trong đầu Diệp Quân: “Anh bạn cẩn thận, người này là Thần Vũ – tộc trưởng đời trước của nhà họ Thần, có tin đồn năm đó đã chết, không ngờ lão ta vẫn còn sống, ngươi nhất định phải cẩn thận… Năm đó người này đã là cường giả đạt tới tám phần thần tính rồi”.

Tám phần thần tính!

Diệp Quân nhìn Thần Vũ trước mặt, nhíu chặt mày, vì hắn không cảm nhận được khí tức của đối phương.

Rất mạnh!

Không phải là người mà cường giả bảy phần thần tính có thể so bì được.

Thần Vũ lạnh lùng liếc xéo Diệp Quân, sau đó xoay đầu nhìn Thần Võ bên cạnh: “Về dưỡng thương đi”.

Thần Võ cung kính cúi chào, sau đó ông ta nhìn Diệp Quân, xoay người biến mất khỏi đó.

Thần Vũ chậm rãi xoay người lại nhìn Diệp Quân, lão ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi là người yêu nghiệt nhất từ sau Thần Nhất ở thời đại cũ”.

Người yêu nghiệt nhất kể từ sau Thần Nhất.

Mọi người ở đó đều lặng thinh.

Không thể không nói, Diệp Quân trước mặt quả nhiên là người yêu nghiệt nhất kể từ sau Thần Nhất, còn trẻ đã đạt tới cảnh giới như thế, lại có thể đánh bại một cường giả bảy phần thần tính, nếu bước vào cảnh giới Thần Đạo thì ai có thể là đối thủ của hắn?

Vừa nghĩ đến đây, mọi người đều cảm thấy da đầu mình tê dại.

Vì thật sự quá khủng khiếp.

Diệp Quân khẽ cười: “Ông muốn đánh với ta à?”

Thần Vũ gật đầu: “Mặc dù không công bằng lắm nhưng đã lúc này rồi, dĩ nhiên cũng không lo nghĩ nhiều như thế”.

Nói xong, lão ra định ra tay.

Diệp Quân lại nói: “Khoan đã”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2984


Chương 2984

“Hả?”

Thần Vũ nhìn Diệp Quân: “Sao thế?”

Diệp Quân nói: “Ta quyết định gọi người”.

Thần Vũ khẽ gật đầu: “Nên thế, thật ra bọn ta cũng rất mong gặp được người đứng đằng sau ngươi”.

Diệp Quân nhắm mắt lại, đang định gọi người thì ngay lúc này thời không trước mặt hắn bỗng nứt lìa, một người chậm rãi bước ra.

Diệp Quân: “…”

Người đến không ai khác chính là Nhị Nha.

Nhị Nha thờ ơ nhìn Diệp Quân: “Có bà cô Nhị Nha của ngươi ở đây, ngươi cần gọi người khác sao?”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Người ta muốn gọi là ngươi”.

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô: “Thật sao?”

Diệp Quân nghiêm nghị nói: “Tất nhiên, có Nhị Nha ở đây, ai có thể làm ta bị thương? Ai chứ?”

Nói rồi hắn còn liếc mắt nhìn xung quanh, cực kỳ bá đạo.

Nhị Nha nhìn Diệp Quân: “Đừng nịnh nọt, ta không dễ tin người như thế… Nhưng ngươi nói cũng không sai”.

Diệp Quân: “…”

Nhị Nha quay lại quan sát Thần Vũ, lúc này Thần Vũ cũng đang nhìn Nhị Nha chằm chằm, vẻ mặt lão ta hơi nghiêm trọng, vì cô bé trước mặt lại khiến lão ta cảm nhận khí tức nguy hiểm.

Nhị Nha nhìn Thần Vũ: “Nào, để ta đánh chết ngươi”.

Nói rồi cô bé bỗng biến thành một kiếm quang rồi biến mất.

Thần Vũ ở đằng xa bỗng tung ra một quyền.

Đối đầu trực diện!

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, Thần Vũ bị chấn động văng ra xa cả ngàn trượng.

Thấy thế, sắc mặt các cường giả nhà họ Thần lập tức trở nên nghiêm trọng.

Sau khi dừng lại, sắc mặt Thần Vũ cũng trở nên nghiêm túc, lão ta nhìn Nhị Nha: “Sức mạnh quá mạnh”.

Nhị Nha lạnh nhạt nói: “Vậy à?”

Thần Vũ hơi ngờ vực: “Tại sao ta chưa từng nghe nói đến ngươi?”

Theo lý thì ác thú mạnh như thế hẳn đã vang danh khắp nơi, thế nhưng lão ta chưa từng nghe đến cô bé trước mặt này.

Cô bé không nói gì, đột nhiên tiến đến trước, một tàn ảnh bay ra.

Đồng tử Thần Vũ co lại, ngay sau đó…

Ầm!

Thời không bỗng sụp xuống, thoáng chốc Thần Vũ lại bị văng ra xa.

Thấy thế Diệp Quân cũng hoảng hồn, sao thực lực của Nhị Nha cứ như một câu đố không lời giải vậy?

Gặp người mạnh thì thực lực càng mạnh?

Sắc mặt của những cường giả nhà họ Thần ở đó trở nên cực kỳ khó coi, họ biết có một ác thú luôn đi theo bên cạnh Diệp Quân, ban đầu họ đoán thực lực của ác thú này tương đương với cường giả bảy phần thần tính, nhưng lúc này…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2985


Chương 2985

Đánh giá quá thấp rồi!

Sở phu nhân nhìn Nhị Nha, sắc mặt cũng trở nên khó coi: “Yêu thú này mạnh quá”.

Thanh niên áo trắng khẽ gật đầu: “Sức mạnh này… đúng là quá đáng sợ”.

Sở phu nhân nhìn Diệp Quân ở đằng xa: “Người này không đơn giản, lần này nhà họ Thần đá phải tấm sắt rồi”.

Thần Vũ lại bị Nhị Nha đánh một quyền văng ra xa, vẻ mặt lão ta cực kỳ nghiêm trọng, vì một quyền vừa rồi đã khiến cơ thể lão ta bị tổn thương nặng.

Lão ta vẫn đánh giá quá thấp sức mạnh của ác thú này.

Lúc này Thần Vũ không dám khinh thường và sơ suất nữa, lão ta siết chặt tay phải, bỗng nhiên có một vòng xoáy màu đen xuất hiện trước mặt lão ta, bên trong vòng xoáy màu đen có ngôi sao, vũ trụ và tinh hà vô tận, cùng lúc đó một khí tức đáng sợ vây chặt lấy Nhị Nha.

Mặt Nhị Nha không chút cảm xúc, vẫn bình tĩnh liếm kẹo hồ lô.

Ngay lúc này, khu vực thời không mà Nhị Nha và Thần Vũ đang đứng đột nhiên bị vòng xoáy đen đó bao phủ, ngay lập tức Nhị Nha bị đưa vào trong một vũ trụ tinh hà vô danh.

Ầm!

Một bức tượng thần cả vạn trượng bỗng xuất hiện trước mặt Nhị Nha.

Tượng thần tám phần thần tính.

Sở phu nhân đứng bên ngoài nheo mắt: “Tượng Thần Vực”.

Thanh niên áo trắng quay sang nhìn về phía Sở phu nhân, Sở phu nhân trầm giọng nói: “Chỉ có cường giả tám phần thần tính mới tu luyện thành Tượng Thần Vực, uy lực của tượng thần đạt đến mức biến chất… Thần Vũ này cũng khá thận trọng, không dám thăm dò ác thú này nữa mà tung ra chiêu lớn luôn”.

Thanh niên áo trắng bỗng nói: “Bà ơi, đằng sau thanh niên này có cường giả chín phần thần tính không?”

Sở phu nhân lặng thinh.

Chín phần thần tính!

Nếu đằng sau thanh niên này có cường giả chín phần thần tính, tức là nhà họ Thần thua chắc rồi, không chỉ nhà họ Thần mà dù là khu vực Tiên Linh cũng phải cẩn thận đối đãi.

Một cường giả chín phần thần tính, dù là Sở Cung ở thời kỳ đỉnh cao và khu vực Tiên Linh cũng đều không dám khinh thường.

Vì quả thật rất khủng khiếp.

Sở phu nhân nhìn Diệp Quân chằm chằm, ánh mắt còn hiện lên vẻ ngờ vực, đằng sau thanh niên này có cường giả chín phần thần tính thật sao?

Bà ta cũng không dám chắc.

Trong tinh vực không biết tên, Nhị Nha lạnh nhạt nhìn bức tượng thần vạn trượng trước mặt, cô bé đứng trước tượng thần đó hệt như tôm tép nhỏ bé.

Ngay lúc này tay phải bức tượng thần bỗng siết thành nắm đấm, sau đó cách không trung đánh về phía Nhị Nha.

Đòn tấn công này quả thật kinh thiên động địa, ngay cả thần cũng cảm động rơi nước mắt, tinh hà vô tận bỗng sục sôi, từng sức mạnh hủy diệt trời đất không ngừng lao đến Nhị Nha.

Mọi thứ bắt đầu bị hủy diệt!

Nếu không phải Thần Vũ đổi chiến trường đến đây, mà ở bên ngoài thì đòn tấn công này đủ để phá hủy rất nhiều vũ trụ tinh hà.

Sức sát thương của cường giả tám phần thần tính quá mạnh, tinh hà vũ trụ đều không thể chịu được.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2986


Chương 2986

Nhìn thấy đòn tấn công này, sắc mặt Diệp Quân cũng dần trở nên nghiêm trọng, Nhị Nha có thể chịu được uy lực của cú đấm này không?

Diệp Quân nhìn Nhị Nha, Nhị Nha nhàn nhã liếm kẹo hồ lô, dường như không cảm nhận được uy lực khủng khiếp của đòn tấn công đó.

Thấy thế, Diệp Quân không khỏi lắc đầu khẽ cười.

Trong ấn tượng của hắn, hình như Nhị Nha chưa từng sợ điều gì.

Ngay lúc này Nhị Nha bỗng nhảy lên, sau đó lao đến chỗ đòn tấn công đó.

Đối đầu trực diện!

Sau khi Nhị Nha lao đến…

Ầm!

Tinh hà vô tận đó bỗng nứt toác, trở thành một màu đen.

Diệp Quân cảm thấy hơi lo lắng, hắn nhìn chằm chằm vũ trụ tinh hà tối tăm đó, lúc này một tượng thầm chậm rãi xuất hiện trong mắt mọi người.

Lẽ nào là Thần Vũ thắng rồi?

Ngay lúc này tượng thần đó bỗng vỡ tan.

Thấy thế sắc mặt các cường giả nhà họ Thần trở nên trắng bệch.

Diệp Quân lại thở phào.

Thắng rồi!

Nhị Nha thắng rồi!

Nhị Nha chậm rãi bước ra khỏi thời không tối tăm đó, phía sau cô bé là xác thịt đã tan nát của Thần Vũ, linh hồn cũng biến mất với tốc độ có thể thấy.

Thần Vũ hơi ngỡ ngàng nhìn Nhị Nha: “Cơ thể của ngươi…”

Lúc này lão ta ngây ngẩn cả người.

Vì vừa rồi cô bé trước mặt này đã dùng cả cơ thể để đâm nát tượng thần của lão ta.

Quả thật đáng sợ!

Nhị Nha phớt lờ Thần Vũ, cô bé bước ra khỏi tinh vực thời không không xác định đó, sau đó đi đến trước mặt Diệp Quân, cô bé xòe lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn xuất hiện trên tay cô bé.

Diệp Quân sửng sốt.

Nhị Nha nói: “Cho ngươi”.

Diệp Quân chớp mắt: “Cái này…”

Nhị Nha để vào trong tay Diệp Quân, sau đó cô bé xoay người nhìn đám cường giả nhà họ Thần đó: “Còn ai nữa?”

Còn ai nữa?

Vừa nghe cô bé nói thế, sắc mặt đám cường giả nhà họ Thần đó đều trở nên cực kỳ khó coi.

Ngay cả tộc trưởng đời trước cũng đã bị chém chết, bây giờ nhà họ Thần còn ai là đối thủ của cô bé này nữa chứ?

Mọi người đều lặng im như tờ.

Lúc này giọng của Thần Khởi bỗng vang lên: “Sở phu nhân còn không ra tay à?”

Sở phu nhân ở trong tối nhíu mày, có phải đầu óc tên này có vấn đề không? Tình hình đã vậy rồi mà còn bảo ta ra tay? Chẳng phải bảo ta đâm đầu vào chỗ chết à?

Đã nhiều năm như thế rồi, mặc dù Sở Cung không mạnh bằng trước kia nhưng cũng có chút nền tảng, có điều, lúc này bà ta không dám bước lên, để lại chút căn cơ cuối cùng của mình ở đây.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2987


Chương 2987

Cô bé này giết cường giả tám phần tượng thần rõ ràng là chưa đánh hết sức.

Sở phu nhân!

Nghe Thần Khởi nói thế, Diệp Quân nhìn sang bên phải, dĩ nhiên hắn biết Sở phu nhân đang nấp trong tối, dù sao cũng có Nhị Nha ở bên cạnh.

Thấy Diệp Quân nhìn sang, Sở phu nhân biết hành tung của mình đã bị lộ.

Sở phu nhân chậm rãi bước ra, bà ta nghĩ vẫn nên giải thích một chút.

Sở phu nhân nói: “Diệp công tử, hai bọn ta đến đây không hề có ác ý, chỉ là đến xem thôi”.

“Sở phu nhân!”

Tiếng quát tức giận của Thần Khởi vang lên từ trong không trung: “Bà nuốt lời”.

Sở phu nhân bình tĩnh nói: “Thần Khởi, ta không hiểu ông đang nói gì cả”.

Nghe thế Thần Khởi điên tiết.

Ông ta không ngờ Sở Cung lại không đáng tin như vậy, trở mặt ngay lúc quan trọng. khuôn mặt Sở phu nhân không chút cảm xúc, lúc này thì dĩ nhiên bà ta vẫn lựa chọn giả ngốc.

Bắc Tề Vương ở trong tối dẫn theo bốn yêu tướng cũng nhìn chằm chằm bên này.

Khi nhìn thấy Thần Vũ bị giết chết, sắc mặt Bắc Tề Vương bỗng trở nên cực kỳ khó coi, Bắc Phong ở bên cạnh lão ta cũng biết khu vực Cổ Hoang không thể tiếp tục tấn công.

Vì thực lực của ác thú này quá mạnh, mạnh hơn những gì họ nghĩ.

Bắc Phong quay sang nhìn Bắc Tề Vương bên cạnh, sắc mặt Bắc Tề Vương sa sầm.

Thấy thế, sắc mặt Bắc Phong cũng trở nên u ám: “Yêu vương, trận chiến này không hợp…”

Bắc Tề Vương bỗng giơ tay phải ra ngăn cản Bắc Phong, lão ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn Thần Khởi trên bầu trời, truyền âm bằng huyền khí: “Chỉ cần nhà họ Thần có thể ngăn cản được ác thú này thì khu vực Cổ Hoang ta sẽ giết chết tên Diệp Quân đó”.

Làm những chuyện này vẫn không nên lấy danh nghĩa cá nhân, phải dùng đến danh nghĩa của thế lực mới được.

Nghe Bắc Tề Vương nói thế, sắc mặt Thần Khởi đang đánh nhau với Trấn Thiên trên không trung lập tức sa sầm, ngăn cản ác thú đó?

Phải nói là cực kỳ khó.

Nhưng lúc này ông ta biết rất rõ nếu nhà họ Thần không ngăn được ác thú kia, khu vực Cổ Hoang này chắc chắn sẽ không ra tay, mà nếu khu vực Cổ Hoang này không ra tay, vậy thì hôm nay nhà họ Thần…

Lẽ nào phải lấy hết tất cả át chủ này ra ở đây sao?

Nói thật, ông ta không muốn làm thế lắm, phải biết có vài con át chủ bài chỉ có khi nhà họ Thần lâm vào lúc sinh tử tồn vong mới có thể lấy ra dùng, bây giờ mà dùng thì tức là sử dụng hết sạch.

Thấy Thần Khởi hơi do dự, Bắc Tề Vương nhíu mày: “Đã đến lúc này rồi mà ông còn giấu giếm cái gì? Trận chiến hôm nay, nếu nhà họ Thần các ông không thắng thì ông có biết hậu quả là gì không?”

Nghe thế Thần Khởi bừng tỉnh.

Quả thật là thế!

Hôm nay nếu không đánh thắng trận chiến này thì nhà họ Thần còn tồn tại trên thế gian này không?

Nghĩ đến đây, Thần Khởi không còn do dự nữa, đang định tung con át chủ bài của nhà họ Thần ra, đúng lúc này một giọng nói bỗng vang lên trong đầu ông ta: “Gia chủ Thần Khởi, đừng vội, ta đến giúp ông”.

Nghe thấy giọng nói này, Thần Khởi sửng sốt vài giây, sau đó là mừng rỡ.

Vì người nói chính là Đế chủ Hắc Tử của Hắc Tử Vực.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2988


Chương 2988

Thần Khởi vừa vui mừng cũng vừa cảm động, Đế chủ Hắc Tử là một người tốt. Lúc đầu ông ta cứ nghĩ Đế chủ Hắc Tử sẽ không ra tay giúp khi thấy tình hình không ổn, nhưng ông ta không ngờ đối phương lại đáng tin cậy như vậy.

Là người rộng lượng!

Nhược Mệnh xuất hiện trước mặt Nhị Nha và Diệp Quân, cô ấy mặc một chiếc áo choàng đen, hai tay giấu trong ống tay áo, khí tức mạnh mẽ.

Thấy Nhược Mệnh, Diệp Quân chớp mắt không nói gì, Nhược tỷ này đến thật rồi.

Nhược Mệnh cũng nhìn hắn, không nói gì

Mọi người đều im lặng.

Nhị Nha nhìn Nhược Mệnh, nói: “Ngươi mạnh hơn người vừa rồi”.

Diệp Quân gật đầu, Nhược tỷ trước mặt và Thần Vũ đều ở cảnh giới tám phần thần tính, nhưng hắn có thể cảm nhận được Nhược tỷ mạnh hơn Thần Vũ nhiều.

Rõ ràng dù cùng cảnh giới nhưng thực lực vẫn sẽ khác nhau.

Nhược Mệnh quay lại nhìn Nhị Nha: “Đấu vài chiêu không?”

Nhị Nha gật đầu: “Được”.

Nói xong, hai người cùng biến mất tại chỗ.

Chẳng mấy chốc, trên hư không truyền đến tiếng nổ lớn.

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhíu mày: “Không ngờ Đế chủ Hắc Tử lại giúp nhà họ Thần!”

Thanh niên áo trắng khó hiểu hỏi: “Chẳng phải cô ta không thể rời khỏi Hắc Tử Vực sao?”

Sở phu nhân nói: “Chắc là không thể rời đi quá lâu, có một luồng khí tức thần bí đang khóa chặt cô ta…”

Thanh niên áo trắng quay lại nhìn Diệp Quân: “Vậy hắn nguy to rồi!”

Sau khi Nhược Mệnh và Nhị Nha biến mất, năm luồng khí tức mạnh mẽ khóa chặt Diệp Quân, sau đó, Bắc Tề Vương dẫn theo bốn vị thần tướng xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Bắc Tề Vương nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Không ngờ tới phải không? Chúng ta lại gặp mặt rồi”.

Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương, không nói gì.

Bắc Tề Vương khẽ cười: “Phải nói rằng ngươi khiến bọn ta rất bất ngờ, bọn ta…”

Một vị yêu tướng trầm giọng nói: “Yêu vương, đừng cho hắn thời gian nữa trì hoãn nữa”.

Bắc Tề Vương khẽ gật đầu, đang định ra tay thì một luồng sức mạnh đáng sợ từ trên đầu lão ta phóng xuống.

Sắc mặt Bắc Tề Vương thay đổi trong nháy mắt, lão ta ngẩng đầu lên, chỉ thấy một cô bé xông về phía lão ta.

Người này chính là Nhị Nha!

Nhìn thấy Nhị Nha, Bắc Tề Vương không thể tin nổi, Đế chủ Hắc Tử thất bại rồi sao?

Nhanh vậy hả?

Bùm!

Lúc Nhị Nha xông tới, một luồng sức mạnh đánh bay Bắc Tề Vương, bốn vị yêu tướng cũng bay ra cùng lão ta.

Sau khi dừng lại, Bắc Tề Vương nhìn Nhị Nha với vẻ khó tin: “Ngươi…”

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, nhíu mày nói: “Ngươi yếu vậy mà còn dám đến hả?”

Bắc Tề Vương: “…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2989


Chương 2989

Lúc này, Nhược Mệnh cũng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, Nhược Mệnh nhìn Diệp Quân: “Ta không thể ở bên ngoài quá lâu, cho nên ta phải về rồi”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Được, Nhược tỷ!”

Nhược tỷ!

Nghe vậy, tất cả mọi người đều bất ngờ.

Diệp Quân vậy mà lại quen biết với Đế chủ Hắc Tử sao?

Bắc Tề Vương lúc này đã hoàn toàn chết lặng.

Lão ta biết mình bị lừa rồi.

Nhà họ Thần cũng bị lừa rồi.

Nhược Mệnh không để ý tới ánh mắt của những người xung quanh, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Sau khi mọi chuyện kết thúc, hãy đến Hắc Tử Vực một chuyến, ta có chuyện muốn nói với ngươi”.

Nói xong, Diệp Quân chưa kịp trả lời, cô ấy đã biến mất.

Diệp Quân hơi tò mò, không biết Nhược Tỷ tìm hắn làm gì.

Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân quay lại nhìn Bắc Tề Vương: “Bắc Tề Vương, đấu một chọi một không?”

Thực lực của Bắc Tề Vương cao hơn Thần Võ, dù sao lão ta cũng là yêu thú, vì vậy Diệp Quân muốn để đối phương thấy được kiếm kỹ và thực lực của hắn.

Bắc Tề Vương nhìn Diệp Quân: “Được!”

Lão ta không thể từ chối.

Nếu từ chối thì lão ta không còn mặt mũi nào để sống nữa.

Diệp Quân quay sang nhìn đám cường giả Chúng Thần Điện vẫn chưa đi: “Nhị Nha, đánh chết chúng đi”.

Nhị Nha khẽ gật đầu, sau đó lao nhanh về phía đám cường giả Chúng Thần Điện.

Thấy Nhị Nha xông tới, đám cường giả thay đổi sắc mặt, quay người nhao nhao bỏ chạy.

Ngay sau đó, hàng loạt tiếng thét thảm thiết vang lên.

Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại.

Thấy vậy, Bắc Tề Vương nheo mắt lại, lão ta biết Diệp Quân lại định dùng kiếm kỹ thần bí kia.

Nhưng lão ta cũng không sợ, vì lão không phải người, cơ thể lão đủ mạnh để phòng ngự, kiếm của loài người rất khó đả thương lão ta.

Bỗng chốc, vô số kiếm ý phóng về phía Bắc Tề Vương.

Bắc Tề Vương hơi híp mắt, đã chuẩn bị tâm lý từ trước, hai tay nắm chặt, một luồng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt bảo vệ toàn thân lão.

Lần này, lão ta chọn phòng thủ.

Trong nháy mắt, Bắc Tề Vương đã bị vô số kiếm quang áp đảo.

Tất cả mọi người đều nhìn phía kiếm quang.

Bùm!

Đột nhiên, mảng kiếm quang kia bị một luồng sức mạnh đáng sợ đánh vỡ, sau đó, Bắc Tề Vương chậm rãi bước ra.

Mặc dù luồng ánh sáng vàng quanh người Bắc Tề Vương đã có vô số vết nứt, nhưng Bắc Tề Vương vẫn rất bình tĩnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2990


Chương 2990

Bắc Tề Vương chậm rãi nhắm mắt lại, huyết mạch trong cơ thể sôi trào, một lúc sau, lão ta ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, mỉm cười: “Chỉ có vậy thôi sao?”

Diệp Quân nhìn Bắc Tề Vương, không nói gì.

Bắc Tề Vương đang định lên tiếng thì một thanh kiếm lặng yên xuất hiện, Bắc Tề Vương nheo mắt, còn chưa kịp phản ứng, một nhát kiếm đã phóng tới trước mặt lão ta.

Rầm!

Trong nháy mắt, Bắc Tề Vương đã bị đánh bay vạn trượng.

Kiếm quang vỡ vụn, cơ thể tách lìa.

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhìn Diệp Quân: “Lần đầu xuất kiếm, hắn chưa dùng hết sức”.

Thanh niên áo trắng trầm giọng nói: “Hắn cố ý khiến Bắc Tề Vương mất sức ư?”

Sở phu nhân khẽ gật đầu: “Hắn biết Bắc Tề Vương kiêu ngạo, một khi kiếm của hắn không thể làm hại Bắc Tề Vương thì lão ta sẽ càng kiêu ngạo hơn, sau đó sẽ buông lỏng cảnh giác…”

Nói đến đây, bà ta nhìn Diệp Quân: “Người này mưu kế thật thâm sâu”.

Phải nói rằng, lúc này Diệp Quân khiến bà ta rất bất ngờ về thiên phú, thực lực và sự thông minh, thật sự quá khủng bố.

Bấy giờ, bà ta càng chắc chắn rằng người đứng sau Diệp Quân càng không đơn giản.

Sau khi dừng lại, trên người Bắc Tề Vương đã có mấy chục nhát kiếm, mặc dù không sâu nhưng cũng đã đâm vào da thịt lão ta.

Bắc Tề Vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn Diệp Quân với ánh mắt thù địch: “Ngươi chết chắc rồi”.

Nói xong, lão ra xông về phía Diệp Quân.

Vào thời khắc lão ta chuyển động, một thanh kiếm từ trên đỉnh đầu lão ta phóng xuống.

Ầm!

Bắc Tề Vương bị thanh kiếm trấn áp tại chỗ, nhưng một khắc sau, Bắc Tề Vương đã tung một quyền.

Bùm!

Kiếm của Diệp Quân bị đánh bay.

Cùng lúc đó, Bắc Tề Vương gầm lớn, một luồng khí tức yêu thú mạnh mẽ như thủy triều cuốn tới, trong nháy mắt đã đẩy lùi Diệp Quân ra xa ngàn trượng.

Ngay sau đó, Bắc Tề Vương lao về phía Diệp Quân như một quả đạn pháo.

Sự va chạm này khiến trời đất hủy diệt.

Thấy Bắc Tề Vương lao tới, Diệp Quân nheo mắt lại, thực lực của Bắc Tề Vương mạnh hơn Thần Võ kia rất nhiều.

Diệp Quân không dám lơ là, lập tức kích hoạt hai loại sức mạnh huyết mạch trong cơ thể, khí tức quanh người Diệp Quân lại tăng lên.

Diệp Quân đâm kiếm ra.

Thời không Tuế Nguyệt!

Bùm

Một luồng kiếm quang đáng sợ nổ tung trước mặt hắn, ngay sau đó, Diệp Quân bay ngược ra.

Nhưng Bắc Tề Vương không lùi nửa bước, không chỉ vậy mà còn xông về phía Diệp Quân lần nữa.

Rõ ràng, Bắc Tề Vương lúc này đã nổi giận.

Đây cũng là điều bình thường, dù sao lão ta cũng là yêu vương, nếu hôm nay thua Diệp Quân thì còn khó chịu hơn là phải chết.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2991


Chương 2991

Lúc Bắc Tề Vương xông tới, vô số đạo Kiếm Quang lại xuất hiện trước mặt lão ta. Bắc Tề Vương không thèm để ý tới chúng, mặc cho chúng chém vào thân lão, lão biết rõ mình không thể dùng suy nghĩ bình thường để đối phó với Diệp Quân, nếu không sẽ chết trong tay Diệp Quân.

Vì vậy, lão ta chọn liều mạng.

Ta sẽ theo dõi ngươi!

Mặc dù kiếm của Diệp Quân đả thương Bắc Tề Vương, nhưng Bắc Tề Vương vẫn lao về phía Diệp Quân, nếu không phải Diệp Quân có năng lực tự chữa trị thì lần va chạm này sẽ khiến hắn mất đi khả năng chiến đấu.

Trong bóng tối, Sở phu nhân nhìn Bắc Tề Vương: “Lão yêu thú này cũng có bản lĩnh đấy”.

Thanh niên áo trắng gật đầu, phải nói rằng thực lực của Bắc Tề Vương rất mạnh, nhưng gã thấy Diệp Quân mạnh hơn.

Phải biết rằng, Diệp Quân lúc này mới chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân.

Sau khi bị đánh bay lần nữa, sắc mặt của Diệp Quân trở nên khó coi, quả nhiên đối phó với yêu thú là khó nhất, bởi vì chúng rất hung hãn, không thể dùng ý thức chiến đấu mà chỉ có thể dùng sức mạnh tấn công xác thịt, nếu không mọi thứ đều vô nghĩa.

Muốn nghiền nát cơ thể của yêu vương đương nhiên là rất khó.

Lúc này, hắn nghĩ tới kiếm Thanh Huyên.

Nếu có kiếm Thanh Huyên, với thực lực hiện giờ của hắn có thể dễ dàng giết chết Bắc Tề Vương.

Như cảm nhận được suy nghĩ của Diệp Quân, một thanh kiếm từ trên trời phóng xuống trước mặt hắn.

Đây chính là kiếm Thanh Huyên.

Nhìn thấy kiếm Thanh Huyên, Diệp Quân rất bất ngờ.

Sao kiếm lại xuất hiện?

Diệp Quân quay lại nhìn Tiểu Bạch, Tiểu Bạch chớp mắt, vẫy móng vuốt, không biết đang biểu đạt điều gì.

Diệp Quân thu ánh mắt lại, nhìn kiếm Thanh Huyên trước mặt, trầm mặc không nói.

Diệp Quân lắc đầu cười, hắn thu kiếm Thanh Huyên lại, sau đó ngẩng đầu nhìn Bắc Tề Vương, một khắc sau, hắn hóa thành một đạo kiếm quang phóng tới.

Lần này, hắn lựa chọn không dùng kiếm Thanh Huyên.

Trong bóng tối, một người đàn ông áo trắng nhìn thấy cảnh này thì mỉm cười: “Hơi bất ngờ!”

Người phụ nữ váy trắng bên cạnh ông ấy nhìn Diệp Quân ở phía xa, không nói gì.

Người đàn ông áo trắng nói: “Thanh Nhi, chúng ta đi thôi”.

Lúc chàng thanh niên từ bỏ việc dùng kiếm Thanh Huyên, ông ấy biết chàng thanh niên này đã trưởng thành thật rồi.

Lúc này, ông ấy biết đã đến lúc mình cũng nên rời đi.

Nhưng người phụ nữ váy trắng ngẩng đầu nói: “Đợi chút đã”.

Đợi thêm chút nữa!

Người đàn ông áo trắng quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng, hơi ngạc nhiên.

Người phụ nữ váy trắng khoác tay người đàn ông, dịu dàng nói: “Không vội”.

Người đàn ông áo trắng ngẩng đầu lên nhìn, sau đó nhíu mày.

Vậy thì đợi thêm chút nữa.

Quả thật không vội.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2992


Chương 2992

Ngay khi Diệp Quân chọn không dùng kiếm Thanh Huyên, mặc dù thực lực của hắn vẫn chưa mạnh hơn nhưng lòng tin thì tràn đầy.

Tự tin!

Lúc này hắn mới tự tin thật sự.

Ta có nhưng ta không dùng.

Vẻ tự tin này khác với trước kia, lúc này hắn thật sự tin vào bản thân.

Kiếm Thanh Huyên quả thật rất mạnh, chỉ cần hắn sử dụng, hắn tự tin có thể dễ dàng đánh bại yêu thú trước mặt này. Dù sao Bắc Tề Vương có mạnh cỡ nào cũng không cách nào đánh bại được kiếm Thanh Huyên, nhưng hắn biết khó khăn trước mắt có thể dùng kiếm Thanh Huyên vượt qua, khó khăn tiếp theo, hắn vẫn sẽ dùng kiếm Thanh Huyên…

Dù sao kiếm Thanh Huyên cũng là kiếm của cha, trong đó là sức mạnh của cha, không phải của hắn.

Dùng kiếm Thanh Huyên chẳng khác nào gọi người cả.

Bắc Tề Vương trước mặt rất mạnh, rất khó đối phó nhưng hắn vẫn muốn tự mình đối phó. Trận chiến của Diệp Quân và Bắc Tề Vương cũng đến lúc gay cấn nhất, hai người đều đối đầu trực diện với nhau, không ai chịu lùi bước.

Dĩ nhiên Bắc Tề Vương chiếm ưu thế hơn, dù sao sức mạnh thân xác và phòng vệ thân xác của lão ta hơn hẳn Diệp Quân.

Thanh niên áo trắng bên cạnh Sở phu nhân ở trong tối trầm giọng nói: “Diệp Quân sắp thua rồi”.

Sở phu nhân lại lắc đầu.

Thanh niên áo trắng khó hiểu nhìn Sở phu nhân.

Sở phu nhân trầm giọng nói: “Con nhìn xem Diệp Quân đang làm gì kìa?”

Thanh niên áo trắng nhìn Diệp Quân ở phía xa, mặt đầy vẻ ngờ vực và khó hiểu.

Sở phu nhân nói: “Hắn vẫn đang luyện kiếm kỹ đó”.

Thanh niên áo trắng ngạc nhiên.

Sở phu nhân trầm giọng nói: “Chắc là hắn mới luyện được kiếm kỹ này nên vẫn chưa quen, ta thấy hắn đã thất bại mấy lần, đều chém vào không trung… Nhưng bây giờ con nhìn đi, kiếm của hắn ngày càng thần bí và khó đoán, hơn nữa hầu như không hề chém vào không trung nữa. Không chỉ thế, mặc dù bị Bắc Tề Vương trấn áp nhưng sức chiến đấu của hắn càng lúc càng mạnh…”

Thanh niên áo trắng nhìn Diệp Quân, quả nhiên hắn nhận ra đánh đến hiện giờ, mặc dù Diệp Quân bị Bắc Tề Vương áp chế nhưng sức chiến đầu lại càng mạnh.

Đáng sợ thật!

Sở phụ nhân trầm giọng nói: “Có lẽ là do huyết mạch của người này, hơn nữa sức mạnh huyết mạch của hắn có thể mạnh hơn những gì chúng ta thấy, chỉ là hắn không phát huy hết mà thôi”.

Nói đến đây bà ta nhíu chặt mày: “Ác thú, Linh Tộc… sức mạnh huyết mạch đáng sợ… thế gian này thế mà vẫn có thế lực mạnh như vậy”.

Thanh niên áo trắng trầm giọng nói: “Nhà họ Thần xong đời rồi”.

Sở phu nhân lại lắc đầu: “Chưa chắc”.

Thanh niên áo trắng khó hiểu.

Sở phu nhân khẽ nói: “Năm đó tổ tiên nhà họ Thần là một cường giả cực kỳ đáng sợ”.

Thanh niên áo trắng nói: “Chín phần thần tính sao?”

Sở phu nhân nói: “Bán bộ chín phần thần tính”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2993


Chương 2993

Chương 2993

Bán bộ chín phần thần tính!

Thanh niên áo trắng sửng sốt.

Sở phu nhân trầm giọng nói: “Mặc dù chỉ là bán bộ chín phần thần tính nhưng cũng không phải là người mà cường giả tám phần thần tính có thể so được, đây hẳn là con át chủ bài của nhà họ Thần, có lẽ là vị tổ tiên này”.

Bà ta vừa nói vừa nhìn Diệp Quân ở phía xa: “Nếu đằng sau thanh niên này không có cường giả chín phần thần tính, vậy thì thắng thua vẫn chưa thể nói được”.

Chín phần thần tính, đằng sau thanh niên này có cường giả chín phần thần tính sao?

Sở phu nhân lặng thinh.

Bà ta cũng không chắc.

Vì cường giả chín phần thần tính đúng là cực kỳ khó xuất hiện.

Cho dù là khu vực Tiên Linh và Sở Cung cũng chỉ mới xuất hiện có một vị, bên ngoài thì ngoại trừ Thần Nhất, bà ta chưa từng nghe nói đến cường giả chín phần thần tính nào khác.

Dĩ nhiên bà ta cũng không dám phủ nhận là không có.

Ầm!

Ngay lúc này thời không phía xa bỗng nổ tung rồi nứt ra, sau đó Diệp Quân và Bắc Tề Vương cùng lùi về sau.

Lúc này cả người Bắc Tề Vương đều là vết thương, be bét máu.

Sắc mặt Diệp Quân trắng bệch nhưng vẫn lộ ra vẻ phấn khích.

Sắc mặt của bốn yêu tướng mà Bắc Tề Vương dẫn đến cực kỳ khó coi, nhất là của Bắc Phong. Phải biết rằng, lúc đầu khi ông ta đánh với Diệp Quân, Diệp Quân không thể làm gì được ông ta cả, nhưng bây giờ mới được bao lâu chứ? Diệp Quân đã có thể sánh ngang với Bắc Tề Vương rồi.

Sao tên này lại tu luyện được đến mức này?

Đúng là vô lý.

Lúc này Bắc Phong đã có ý lùi bước.

Vì ông ta biết trận chiến này cho dù Bắc Tề Vương có thắng cũng chẳng có ý nghĩa gì, phải biết rằng ác thú kia đã giết hết các cường giả của Chúng Thần Điện.

Bây giờ ác thú kia đang đứng một bên quan sát.

Dĩ nhiên là nếu Diệp Quân thua, cô bé sẽ ra tay, sở dĩ cô bé không tiến lên đánh xem như là vì để Diệp Quân rèn luyện.

Nghĩ đến đây, Bắc Phong trầm giọng nói: “Chuyện này không đơn giản, các ngươi ở đây quan sát, ta đi thông báo cho Yêu Nguyệt đại nhân đưa viện binh đến …”

Nói xong, ông ta cũng không đợi ba yêu tướng còn lại đáp lời đã xoay người biến mất ở tận cuối chân trời.

Ba yêu tướng đó cũng không nghĩ nhiều, chuyện này quả thật nên báo cho Yêu Nguyệt đại nhân biết.

Diệp Quân ở đằng xa hít sâu một hơi, không thể không nói trận chiến này hắn đánh rất vui vẻ, đồng thời hắn cũng phát hiện ra chỗ thiếu sót của kiếm kỹ mới này, chính là lực sát thương vẫn chưa đủ mạnh, nhưng hắn cũng khá đau đầu vì muốn tăng uy lực thì chỉ có cách hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt vào trong mỗi thanh ý kiếm nhiều hơn.

Nhưng nếu hấp thu sức mạnh thời không đặc biệt nhiều hơn thì bản thân ý kiếm sẽ không chịu được.

Thế nên muốn uy lực của kiếm kỹ này tăng lên, cách duy nhất là làm kiếm ý của mình tăng lên.

Nhưng cũng may, kiếm ý vô địch của hắn là kiếm ý loại chiến đấu nên hắn chỉ cần chiến đấu thì dĩ nhiên uy lực của kiếm ý này cũng có thể được nâng cao.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2994


Chương 2994

Chiến đấu!

Diệp Quân hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên nhìn Bắc Tề Vương ở đằng xa, lúc này Bắc Tề Vương cũng đang nhìn hắn.

Diệp Quân bật cười: “Đến đây nào”.

Dứt lời, hắn tiến đến một bước, ngay lập tức vô số kiếm quang đánh về phía Bắc Tề Vương.

Ánh mắt Bắc Tề Vương hiện lên vẻ hung tợn, lão ta cũng bước đến trước, sau đó đánh một quyền vào Diệp Quân.

Đại chiến lại diễn ra.

Hai người đều không nương tay.

Vì đây không phải là tỷ thí mà là trận chiến ngươi chết ta sống.

Nhưng Diệp Quân không định dung hợp với Ngao Thiên Thiên, lần này hắn muốn tự mình đánh với Bắc Tề Vương.

Hắn muốn xem thử cực hạn của mình đến đâu.

Dĩ nhiên lúc này nếu có Ngao Thiên Thiên hỗ trợ thì hắn muốn đánh thắng Bắc Tề Vương cũng không quá khó.

Dù sao bây giờ thứ hắn thiếu nhất là sức mạnh thân xác và phòng vệ thân xác, mà Ngao Thiên Thiên có thể bổ sung hoàn toàn khuyết điểm này của hắn.

Mặc dù Ngao Thiên Thiên không bằng Bắc Tề Vương nhưng khả năng phòng ngự thân xác của cô ấy không kém gì Bắc Tề Vương này, dù sao cô ấy đã đi theo Nhị Nha và Tiểu Bạch được một khoảng thời gian, thực lực đã được cải thiện rất nhiều.

Trận chiến giữa Diệp Quân và Bắc Tề Vương càng trở nên quyết liệt, sức mạnh do hai bên bộc phát không ngừng phá vỡ thời không xung quanh, vô cùng đáng sợ.

Sau khi tiêu diệt đám cường giả Chúng Thần Điện, Nhị Nha không tiếp tục ra tay nữa mà đứng sang một bên lặng lẽ nhìn, cô bé cũng muốn xem thử thực lực thật sự của Diệp Quân.

Ầm!

Đúng lúc này, một luồng kiếm quang cực mạnh bỗng nổ tung ở khu vực thời không tối đen, sau khi kiếm quang này nổ tung, Diệp Quân và Bắc Tề Vương cùng lui về phía sau.

Bắc Tề Vương vừa dừng lại, vài thanh kiếm chém vào trên người lão ta.

Bắc Tề Vương cau mày, trên người lão ta có thêm vài vết kiếm nhưng lão ta không để tâm vì khi đánh với Diệp Quân, lão ta đã bị ít nhất một ngàn nhát kiếm chém vào người. Mà kiếm của Diệp Quân quá mức thần bí khó lường, lão ta hoàn toàn không thể đỡ được, cũng chính vì thế mà lão ta, dứt khoát không đỡ đòn nữa.

Sắc mặt Diệp Quân đã dừng lại ở đằng xa cũng hơi tái nhợt, hắn có cảm giác trận chiến này khiến xương cốt cả người mình sắp nứt hết ra.

Phải nói rằng, sức mạnh thân xác của Bắc Tề Vương này quá đáng sợ, nếu không nhờ tốc độ hồi phục của hắn nhanh thì hắn không thể chịu được quá lâu.

Ngay lúc này Bắc Tề Vương bỗng nói: “Lần nữa”.

Dứt lời, lão ta bỗng bước đến trước, sau đó tung quyền ra đánh vào người Diệp Quân.

Diệp Quân ở đằng xa vung kiếm lên chém một nhát.

Thuật Trảm Thiên Bạt Kiếm!

Lại đối đầu trực diện lần nữa!

Hết cách rồi, kiếm kỹ của hắn đều cứng rắn nên khi đối mặt với Bắc Tề Vương, hắn chỉ đành cứng rắn.

Ầm!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2995


Chương 2995

Kiếm quang bỗng nổ tung trước mặt hai người, hai người cùng lùi về sau nhưng ngay sau đó, cả hai lại lao về phía đối phương.

Trận chiến đẫm máu!

Dần dần hai mắt Diệp Quân cũng trở nên đỏ ngầu, lúc này khí tức huyết mạch phong ma quanh người hắn cũng tăng lên.

Dần dần trở nên điên cuồng.

Cảm nhận được Diệp Quân dần trở nên điên cuồng, Nhị Nha nhíu mày.

Tiểu Bạch trên vai Nhị Nha giơ móng vuốt chỉ vào Diệp Quân, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Không cần lo, chút phong ma này…”

So với phong ma của Kiếm Chủ Thanh Sam thì phong ma của Diệp Quân trước mặt chỉ là chuyện nhỏ.

Vì sát tâm của Diệp Quân vẫn chưa quá nặng.

Sắc mặt Sở phu nhân đứng xem trận chiến ở trong tối cũng trở nên nghiêm trọng, vì bà ta nhận ra sức mạnh huyết mạch của Diệp Quân đang tăng lên với tốc độ cực kỳ đáng sợ.

Sở phu nhân nhíu chặt mày.

Đây là huyết mạch quái quỷ gì thế?

Còn có thể tăng nhanh như vậy?

Nhưng lúc này Bắc Tề Vương cũng đánh ra chân hỏa, lão ta là yêu vương, dĩ nhiên không thể là một tên cà lơ phất phơ, lão ta ngồi lên vị trí này đều dựa vào thực lực.

Lúc này hai người thật sự đã biến trận chiến thành trận chiến một mất một còn.

Trong hư không, gia chủ nhà họ Thần – Thần Khởi vẫn luôn quan sát chiến trường cũng sa sầm mặt mày, ông ta biết dù Bắc Tề Vương có thắng cũng không giết được Diệp Quân, vì ác thú đó vẫn còn đứng một bên.

Ác thú!

Thần Khởi nhìn chằm chằm Nhị Nha, hai mắt nhắm lại.

Lúc này Trấn Thiên ở đối diện ông ta bỗng nói: “Thần Khởi, bây giờ đầu hàng có lẽ vẫn còn kịp…”

“Đầu hàng ư?”

Thần Khởi mở mắt ra, nhìn chằm chằm Trấn Thiên: “Trấn Thiên, ta biết ngươi đang đánh cược đằng sau hắn có cường giả chín phần thần tính, vậy thì nhà họ Thần ta cược hắn không có”.

Chín phần thần tính ư?

Sao có thể chứ?

Thế gian này ngoài khu vực Tiên Linh, sao có thể còn có cường giả chín phần thần tính?

Tuyệt đối không thể nào.

Chín phần thần tính!

Trấn Thiên trầm mặc.

Như Thần Khởi đã nói, ông ta thật sự đang đánh cược, hơn nữa còn là một canh bạc lớn, nếu phía sau Diệp Quân có cường giả đạt tới chín phần thần tính thì Trấn tộc sẽ thắng cược.

Nhưng nếu không…

Trấn tộc sẽ bị diệt vong mãi mãi.

Ông ta cũng không dám chắc phía sau Diệp Quân có nhân vật lớn đạt tới cảnh giới chín phần thần tính hay không. Dù sao bây giờ chỉ có khu vực Tiên Linh mới có cường giả cấp bậc chín phần thần tính, bao nhiêu năm qua bên ngoài cũng mới chỉ xuất hiện một vị Thần Nhất.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom