Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 2951


Chương 2951

Trấn Thiên lắc đầu: “Không phải không có hành động mà là đang chờ đợi, đợi cậu chiến đấu với khu vực Cổ Hoang và nhà họ Thần.

Diệp Quân nhìn về phía Trấn Thiên: “Tiền bối cũng biết đến Chúng Thần Điện này sao?”

Trấn Thiên gật đầu: “Đương nhiên là biết, phải biết rằng năm đó sau khi Thần Nhất vùng lên, thực lực của Đạo Điện do ông ấy sáng lập rất lớn mạnh, không thua kém gì mấy nhà chúng ta. Lúc đó toàn bộ vũ trụ có bốn thế lực siêu cấp, mà sau khi Thần Nhất qua đời, trật tự vũ trụ mà ông ấy tự tay sáng lập cũng sụp đổ…”

Nói đến đây ông ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Thật sự đúng với câu nói của người xưa là lòng người dễ đổi thay mà”.

Diệp Quân cũng thầm cảm thán, có lẽ bản thân Thần Nhất cũng không ngờ ông ấy vừa chết, những người mà ông ấy dẫn dắt đã ngay lập tức phản bội.

Trấn Thiên lại nói: “Từ sai khi Thần Nhất chết, những người kia đều muốn trở thành Thần Nhất tiếp theo, vì thế tự phong bản thân là thần, tiếc là không một ai có thể sánh bằng Thần Nhất, cuối cùng còn vì truyền thừa của Thần Nhất mà ra tay tàn nhẫn…”

Nói đến đây ông ta nhìn Diệp Quân: “Huyền Tông kia có từng đến tìm cậu không?”

Diệp Quân lắc đầu.

Huyền Tông!

Hắn từng nghe Mộc Nguyên nhắc tới, sau Thần Nhất, đối phương là vị thần mạnh nhất trong Thần Điện.

Trấn Thiên lắc đầu: “Không đến tìm thì tốt, thực lực của người này cũng không thể coi thường đâu”.

Diệp Quân nói: “Tiền bối sợ nhà họ Thần đến tìm Thần Điện à?”

Trấn Thiên gật đầu: “Chắc chắn bọn họ sẽ đi, nhưng không biết cuối cùng Thần Điện này sẽ đưa ra lựa chọn thế nào”.

Diệp Quân nhìn thoáng qua Trấn Thiên, thật sự thì hắn hơi ngạc nhiên, vì tiền bối trước mắt thật sự suy nghĩ rất xa.

Đối phương đã suy nghĩ tường tận kẻ thù hiện tại và kẻ thù tiềm ẩn của Diệp Quân rồi.

Lo xa nghĩ rộng!

Lúc này ông lão vừa tời đi trước đó xuất hiện trước mặt ba người một lần nữa.

Ông lão cất lời: “Mời ba vị”.

Trấn Thiên gật đầu: “Phiền ông dẫn đường”.

Dưới sự hướng dẫn của ông lão, ba người đi vào chỗ sâu trong khu vực Cổ Hoang, sau khi đi qua vô số dãy núi ba người đi sâu vào trong một cánh rừng, cây cối ở đây cao đến vạn trượng che khuất ánh mặt trời. Nhưng vẫn có chút tia nắng rơi xuống, không quá dày đặc, vì thế ánh sáng trong rừng vẫn vô cùng đầy đủ, cũng không ngộp ngạt.

Trấn Thiên nhìn xung quanh, trong mắt tràn đầy sự tò mò.

Diệp Quân cười nói: “Đây là lần đầu tiên tiền bối đến đây sao?”

Trấn Thiên gật đầu: “Khu vực Cổ Hoang và chúng ta không qua lại gì với nhau cả, vì thế ta cũng chưa từng đặt chân đến nơi này”.

Diệp Quân hỏi: “Tiền bối, thực lực của vị yêu thần kia là chín phần thần tính sao?”

Trấn Thiên lắc đầu: “Không rõ”.

Diệp Quân lại hỏi: “Thực lực tiên tổ của Trấn tộc thế nào?”

Trấn Thiên trầm giọng đáp: “Vô hạn gần đến chín phần thần tính”.

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Vô hạn gần đến chín phần thần tính?”
 
Chương 2952


Chương 2952

Chương 2952

Trấn Thiên gật đầu: “Muốn đạt đến chín phần thần tính thật sự quá khó khăn, mà từ trước đến giờ, ta nghe nói… chỉ có Thần Nhất và mấy vị cao thủ tuyệt thế trước đây ở khu vực Tiên Linh đạt đến chín phần thần tính thôi.

Diệp Quân chợt nói: “Tiền bối từng nghe nói đến Tông chủ của Quá Khứ Tông không?”

Trấn Thiên cau mày: “Tông chủ Quá Khứ Tông?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Trấn Thiên lắc đầu: “Chưa từng”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Phải biết rằng Tông chủ của Quá Khứ Tông này là cao thủ tuyệt thế chín phần thần tính, sau lại không nổi tiếng gì cả vậy?

Lúc này Trấn Nam Tuyết bên cạnh chợt cất lời: “Diệp công tử đến từ Tuế Nguyệt trường hà, Tông chủ Quá Khứ Tông này cũng đến từ nơi đó sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Trấn Nam Tuyết gật nhẹ đầu: “Thế cũng là bình thường, vì chúng ta không hiểu biết nhiều về các thế lực trong Tuế Nguyệt trường hà.

Trấn Thiên nhìn Diệp Quân, đang muốn hỏi gì đó thì lúc này, ông lão phía xa chợt dừng lại.

Ba người nhóm Diệp Quân nhìn về hướng đó, trên một gốc cây thần ở phía xa có một người phụ nữ đang ngồi, trước mặt người phụ nữ là một hồ nước nhỏ, người phụ nữ mặc váy dài màu xanh nhạt, hai chân đặt trong hồ nước nhẹ nhàng đung đưa.

Yêu Nguyệt!

Diệp Quân nhìn về phía người phụ nữ, người phụ nữ i không khác loài người là mấy, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần như không đến từ nhân gian, không thể nhìn ra bà ta là yêu thú, khiến hắn cảm thấy hơi nghi ngờ.

Vì chỉ cần nhìn kỹ thì cũng sẽ phát hiện dù là ác thú thường ẩn mình trong loài người như Nhị Nha vẫn có khác biệt so với người bình thường.

Trấn Thiên chợt cất lời: “Yêu Nguyệt cô nương”.

Yêu Nguyệt hờ hững nhìn Trấn Thiên, sau đó cười nói: “Trấn Thiên tộc trưởng đúng là có bản lĩnh, dốc hết khả năng của gia tộc để đi nước cờ này, thật ghê gớm”.

Giọng nói của bà ta rất nhẹ nhàng, trong trẻo và sạch sẽ.

Trấn Thiên cười nói: “Có lẽ Yêu Nguyệt đại nhân đã biết mục đích ta đến đây rồi”.

Yêu Nguyệt gật đầu: “Biết…”

Dứt lời, bà ta đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi có biết chủ nhân bút Đại Đạo không?”

Diệp Quân sửng sốt.

Chủ nhân bút Đại Đạo!

Thấy vẻ mặt của Diệp Quân, Yêu Nguyệt mỉm cười nói: “Xem ra là ngươi biết”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó hỏi: “Ta biết, Yêu Nguyệt đại nhân cũng quen chủ nhân bút Đại Đạo sao?”

Yêu Nguyệt khẽ mỉm cười: “Biết chứ, rất nhiều rất nhiều năm trước từng gặp một lần”.

Diệp Quân gật đầu, hắn không nói gì nhưng trong lòng lại hơi kinh ngạc, chủ nhân bút Đại Đạo này lợi hại đấy, khắp nơi đều có người quen, không hổ danh kẻ du thủ du thực đứng đầu vũ trụ.

Chủ nhân bút Đại Đạo: “?”

Yêu Nguyệt lại nói: “Ngươi là người mà ông ta chọn ư?”

Diệp Quân nhìn về phía Yêu Nguyệt: “Ông ta từng nói gì với tiền bối sao?”
 
Chương 2953


Chương 2953

Yêu Nguyệt mỉm cười: “Từng nói mấy câu”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Nói gì vậy à?”

Yêu Nguyệt thu hồi tầm mắt nhìn về phía hồ nước trước mặt, cười nói: “Các ngươi đến đây là vì chuyện với nhà họ Thần đúng không?”

Trấn Thiên gật đầu: “Phải”.

Yêu Nguyệt bình tĩnh nói: “Các ngươi yên tâm, lần này khu vực Cổ Hoang chúng ta sẽ không nhúng tay vào”.

Trấn Thiên nhất thời thấy nhẹ nhõm hơn một chút, đương nhiên nhiều hơn thế là cảm giác tò mò, thật ra ông ta cũng từng nghe nói đến chủ nhân bút Đại Đạo mà Yêu Nguyệt đại nhân trước mắt nhắc tới, nghe đồn đó là người đến gần Đại Đạo nhất, nhưng ông ta chưa từng gặp đối phương.

Lúc này Yêu Nguyệt lại nói: “Diệp công tử, có thể nói chuyện riêng một lúc không?”

Diệp Quân hơi ngạc nhiên.

Trấn Thiên và Trấn Nam Tuyết nhìn nhau, sau đó lùi về sau một chút.

Ông lão ở sau lưng Yêu Nguyệt cũng chậm rãi lui xuống.

Nơi này chỉ còn lại hai người.

Yêu Nguyệt quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Quyển sổ kia của Thần Nhất đang ở chỗ ngươi à?”

Diệp Quân gật đầu.

Yêu Nguyệt cười nói: “Không chỉ chủ nhân bút Đại Đạo chọn ngươi mà cả ông ấy cũng chọn ngươi, có thể cho ta biết lý do không?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Có lẽ vì người nhà của ta rất mạnh”.

Thật ra hắn hiểu rất rõ bản thân.

Chủ nhân bút Đại Đạo và Thần Nhất chọn hắn chắc chắn không phải vì hắn có thiên phú yêu nghiệt, hai người này cảm thấy hắn có thể thành công là vì người đứng sau hắn mạnh.

Nếu không dù là người có yêu nghiệt đến mấy, e rằng hai người này cũng không thèm nhìn lấy một cái.

Vì thiên tài và yêu nghiệt hai người họ từng gặp thật sự quá nhiều rồi.

Yêu Nguyệt im lặng nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân cười nói: “Yêu Nguyệt đại nhân còn muốn hỏi gì không?”

Yêu Nguyệt cất lời: “Ngươi đã xem quyển sổ kia chưa?”

Diệp Quân lắc đầu.

Yêu Nguyệt lại hỏi: “Người nhà ngươi cũng chưa xem à?”

Diệp Quân nhìn Yêu Nguyệt: “Hình như họ không cần”.

Yêu Nguyệt nhìn Diệp Quân, đương nhiên hiểu ý của hắn.

Hai người cứ đối mặt nhau như thế.

Một lát sau, Yêu Nguyệt đột nhiên cười nói: “Diệp công tử, cậu thật sự rất tự tin, cậu phải biết dù là người chủ nhân bút Đại Đạo và Thần Nhất chọn cũng không có nghĩa là cậu có thể tự tin như thế…”

Diệp Quân lắc đầu: “Xem ra Yêu Nguyệt đại nhân cũng không biết được quá nhiều”.

Yêu Nguyệt cười nói: “Ngươi muốn nói với ta ngươi có một chỗ dựa rất mạnh mẽ sao?”

Diệp Quân sửa lại cho đúng: “Là mấy chỗ dựa”.

Tiểu Tháp: “…”

Yêu Nguyệt nhìn Diệp Quân, nụ cười trên mặt dần biến mất.
 
Chương 2954


Chương 2954

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Yêu Nguyệt đại nhân, ta hiểu ý của bà là ta không có tư cách tự tin như thế trước mặt bà, ta nên có thái độ nhún nhường với bà một chút, cũng phải hạ mình một chút, kính trọng bà một chút… Nhưng ta cảm thấy làm người phải có qua có lại, bà tôn trọng ta đương nhiên ta cũng sẽ tôn trọng bà, nhưng ta sẽ không nhún nhường… Vì ta cũng không xin xỏ bà cái gì”.

Dứt lời, hắn im lặng một lúc rồi mới nói tiếp: “Không ai xin xỏ ai cái gì, vai vế ngang nhau”.

Yêu Nguyệt cười nói: “Không xin xỏ ta cái gì? Vậy lần này ngươi đến đây làm gì?”

Diệp Quân đáp: “Lần này ta đến đây là mong có thể chung sống hoà bình với khu vực Cổ Hoang, trong lòng ta không muốn trở thành kẻ thù với khu vực Cổ Hoang, đương nhiên nếu khu vực Cổ Hoang cứ muốn đối đầu với ta cũng chẳng sao cả”.

“Hửm?”

Yêu Nguyệt đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân, ánh nhìn này kéo theo hơi thở yêu thú đáng sợ như hàng chục nghìn ngọn núi lớn lập tức đè về phía Diệp Quân.

Trong nháy mắt, Diệp Quân cảm thấy rất ngạt thở.

Nhưng sau đó, một kiếm ý đáng sợ đã dâng trào từ trong cơ thể của Diệp Quân, kiếm ý này lập tức ngăn chặn hơi thở yêu thú kia.

“Hả?”

Thấy kiếm ý của Diệp Quân có thể ngăn cản được hơi thở yêu thú của mình, trong mắt Yêu Nguyệt loé lên vẻ ngạc nhiên, sau đó bà ta chợt đứng dậy. Yêu Nguyệt vừa mới đứng dậy, một hơi thở yêu thú càng mạnh mẽ hơn đã lập tức chèn ép elen người Diệp Quân.

Xung quanh cực kỳ yên tĩnh, không có bất cứ sức mạnh dao động nào.

Nhưng Diệp Quân lại cảm thấy cơ thể như sắp nổ tung.

Diệp Quân siết chặt hai tay, trong nháy mắt hai loại sức mạnh huyết mạch đồng thời thức tỉnh, sau đó kiếm ý đi cùng với hai sức mạnh huyết mạch ngăn cản hơi thở yêu thú kia.

Nhưng sắc mặt của hắn cũng trở nên tái mét.

Yêu Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Quả nhiên không tầm thường”.

Dứt lời bà ta xoay tay phải, sau đó đè về phía Diệp Quân.

Ầm!

Động tác này khiến sức mạnh huyết mạch và kiếm ý của Diệp Quân lại bị trấn áp một lần nữa, sức mạnh khủng khiếp đè đến mức hắn cong cả eo, không chỉ có thể mà hai đầu gối của hắn cũng chậm rãi cong xuống.

Yêu Nguyệt nhìn Diệp Quân, trên mặt không hề có ý cười.

Bà ta cảm thấy phải cho người trẻ tuổi trước mắt một bài học, để hắn biết trời cao đất dày.

Diệp Quân siết chặt hai tay, kiếm ý và sức mạnh huyết mạch trong cơ thể anh liên tục tuôn ra, nhưng khí thế mà Yêu Nguyệt kia tản ra thật sự quá mạnh, dù là hai loại sức mạnh huyết mạch kết hợp với kiếm ý vô địch vẫn không thể chống lại nó.

Người Diệp Quân ngày càng cong xuống, không chỉ thế mà hai chân hắn cũng cong theo, gần như sắp quỳ xuống đất.

Đúng vào lúc này, Diệp Quân đột nhiên nổi giận, sau đó những kiếm ý vô địch trước mặt hắn trực tiếp biến thành một thanh ý kiếm chém tới.

Chuyển thủ thành công!

Kiếm chém ra, vô số sức mạnh chèn ép lên người Diệp Quân khiến cơ thể hắn nứt ra, mà ý kiếm của hắn cũng lập tức chém tới trước mặt Yêu Nguyệt.

Ầm!

Theo một tia kiếm quang bùng nổ, Yêu Nguyệt liên tục lùi lại mấy trăm trượng, thời không xung quanh bà ta cũng nứt ra vào thời khắc này!
 
Chương 2955


Chương 2955

Tiếng động ở đây lập tức thu hút vô số yêu thú, chẳng mấy chốc những hơi thở yêu thú đáng sợ đã lập tức ùn ùn kéo đến rồi lan ra bốn phương tám hướng.

Mà lúc này, Yêu Nguyệt vừa mới dừng kia chợt vẫy tay, những hơi thở yêu thú kia lập tức rút lui như thuỷ triều.

Mà lúc này, Trấn Thiên và Trấn Nam Tuyết cũng xuất hiện, khi nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Quân, sắc mặt hai người đồng loạt thay đổi.

Lúc này, da trên người Diệp Quân nứt ra, chỉ còn lại mỗi linh hồn, hơn nữa linh hồn còn cực kỳ hư ảo.

Trấn Nam Tuyết lập tức quay đầu nhìn về phía Yêu Nguyệt, nói bằng giọng giận dữ: “Yêu Nguyệt đại nhân, đây là cách mà bà tiếp khách à?”

Yêu Nguyệt lạnh lùng nhìn Trấn Nam Tuyết: “Ta làm việc còn cần ngươi dạy sao?”

Trấn Nam Tuyết vô cùng phẫn nộ, đang định cãi lại thì bị Trấn Thiên ở bên cạnh ngăn cản, ông ta nhìn về phía Yêu Nguyệt: “Yêu Nguyệt, bà có ý gì?”

Yêu Nguyệt bình tĩnh đáp: “Dạy dỗ vị Diệp công tử này làm người”.

Trấn Thiên cau mày.

Lúc này Yêu Nguyệt lại nói: “Sao nào Trấn Thiên tộc trưởng, ông định ra tay với ta ư? Ông phải nghĩ cho kỹ vào. Nếu ông ra tay với ta ở nơi này thì có nghĩa là ông tuyên chiến với khu vực Cổ Hoang”.

Tuyên chiến!

Sắc mặt Trấn Thiên u ám, không nói một lời.

Nếu là trước đây ông ta sẽ không bỏ qua cho Yêu Nguyệt này, vì Trấn tộc thật sự không sợ khu vực Cổ Hoang, nhưng bây giờ nhà họ Thần đã tuyên chiến với Trấn tộc, nếu lúc này Trấn tộc còn gây thù với khu vực Cổ Hoang thì chẳng khác nào trước sau đều có địch, cực kỳ bất lợi với Trấn tộc.

Nghĩ thế, Trấn Thiên chỉ có thể đè xuống cơn giận trong lòng, ông ta chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân, tỏ ý xin lỗi: “Xin lỗi Diệp công tử, ta không ngờ bà ta sẽ đột nhiên ra tay với cậu”.

Diệp Quân hơi lắc đầu: “Không liên quan đến ông”.

Dứt lời hắn ngẩng đầu nhìn Yêu Nguyệt phía xa, mà thúc này Yêu Nguyệt cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Trấn Thiên đột nhiên kéo tay Diệp Quân, lắc đầu với hắn, dùng huyền khí truyền âm: “Diệp công tử, trượng phu phải linh hoạt, chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi tính sau”.

Ngao Thiên Thiên cũng chợt lên tiếng: “Đừng ra tay ở đây, nếu ra tay sẽ liên luỵ đến hai cha con này”.

Diệp Quân im lặng.

Đương nhiên hắn có khả năng đánh một trận, dẫu sao Ngao Thiên Thiên, Nhị Nha và Tiểu Bạch đều đang ở đây. Nhưng nếu ra tay thì sẽ liên luỵ đến Trấn Thiên và Trấn Nam Tuyết trước mắt, khiến hai người họ rơi vào bước đường cùng, vì đây là địa bàn của Yêu tộc.

Nghĩ vậy Diệp Quân nhìn về phía Trấn Thiên: “Tiền bối, chúng ta đi thôi”.

Trấn Thiên thở phào nhẹ nhõm, ông ta cũng sợ Diệp Quân ra tay ở đây, nếu Diệp Quân thật sự làm thế thì bọn họ sẽ rơi vào thế khó.

Phải biết rằng hiện tại họ chỉ có ba người, mà nơi này còn là địa bàn của Yêu Nguyệt, một khi ra tay bọn họ muốn trốn cũng không trốn được.

Trấn Thiên không nghĩ nhiều nữa, ông ta kéo tay Diệp Quân: “Chúng ta đi thôi”.

Dứt lời ông ta dẫn theo Diệp Quân và Trấn Nam Tuyết biến mất khỏi nơi này.

Yêu Nguyệt nhìn ba người Diệp Quân đi khuất ở nơi chân trời, trong mắt bà ta có ánh sáng loé lên.

Lúc này bên cạnh đột nhiên có một người đàn ông trung niên chậm rãi xuất hiện, người đó chính là Bắc Tề Vương.
 
Chương 2956


Chương 2956

Bắc Tề Vương cất giọng nặng nề: “Yêu Nguyệt phu nhân vì sao không giữ bọn họ lại?”

Yêu Nguyệt lắc đầu: “Nếu chúng ta giết bọn họ ở đây thì Trấn tộc sẽ làm gì? Chắc chắn bọn họ sẽ trả thù khu vực Cổ Hoang một cách điên cuồng, vì thế sao không để bọn họ trở về liều mạng với nhà họ Thần chứ? Như thế đợi đến lúc hai bên đều thương tổn, khu vực Cổ Hoang lại xuất hiện làm ngư ông đắc lợi chẳng phải tốt hơn à?”

Bắc Tề Vương im lặng.

Lão ta biết những gì Yêu Nguyệt làm là có lợi cho khu vực Cổ Hoang nhất, nhưng suy nghĩ thật sự trong lòng lão ta là giữ ba người Diệp Quân lại nơi này, vì đây là cơ hội tốt nhất của bọn họ.

Yêu Nguyệt quay đầu nhìn Bắc Tề Vương đang im lặng, Bắc Tề Vương vội vàng hoàn hồn, sau đó nói: “Yêu Nguyệt đại nhân tính toán chu đoán, tại hạ bái phục”.

Yêu Nguyệt cười khẽ: “Bắc Tề Vương đừng nói mấy lời sáo rỗng này nữa, lui xuống đi! Tập trung chú ý Trấn tộc và nhà họ Thần”.

Bắc Tề Vương gật nhẹ đầu rồi xoay người đi.

Yêu Nguyệt nhìn chân trời phía xa, nở nụ cười khinh thường: “Có mấy chỗ dựa à? Buồn cười…”

Dứt lời, bà ta muốn xoay người đi, nhưng lúc này sau lưng bà ta đột nhiên vang lên một tiếng bước chân.

Yêu Nguyệt cau mày xoay người nhìn lại, cách đó không xa có một người phụ nữ mặc váy trắng đang đi tới.

Nhìn người phụ nữ váy trắng đi đến trước mặt, Yêu Nguyệt lập tức nhíu mày.

Sao đối phương có thể tiến vào nơi này?

Kỳ lạ quá.

Nhưng Yêu Nguyệt cũng không thấy sợ hãi, vì nơi này là khu vực Cổ Hoang, là địa bàn của bà ta.

Yêu Nguyệt nhìn chằm chằm người phụ nữ váy trắng: “Ngươi là ai?”

Người phụ nữ vẫn chậm rãi đi về phía Yêu Nguyệt: “Một trong những chỗ dựa mà thiếu niên khi nãy nói”.

Yêu Nguyệt hơi sửng sốt, sau đó cười nói: “Nếu vậy ngươi đến để đòi lại công bằng cho thiếu niên kia à”.

Người phụ nữ đột nhiên nâng tay phải rồi nhẹ nhàng đè xuống, môi đỏ khẽ mở: “Quỳ xuống”.

Bịch!

Trong nháy mắt, Yêu Nguyệt còn chưa kịp phản ứng đã thấy hai chân mềm nhũn, lập tức quỳ xuống đất.

Lúc này Yêu Nguyệt như bị sét đánh trúng, đầu óc trở nên trống rỗng.

“Sao có thể chứ?”

Yêu Nguyệt nhìn người phụ trước mặt với vẻ khó tin.

Lúc này, bà ta hoàn toàn ngơ ngác.

Người phụ nữ nhìn xuống Yêu Nguyệt đang quỳ dưới đất bằng khuôn mặt lạnh lùng như đang nhìn một con kiến: “Hắn cần phải khom lưng uốn gối với ngươi à? Ngươi có tư cách khiến hắn phải khom lưng uốn gối sao?”

Sắc mặt Yêu Nguyệt trắng như tờ giấy, cảm giác sợ hãi lan tràn trong lòng tựa như thuỷ triều.

Lúc này bà ta mới thật sự hiểu thì ra chỗ dựa chân chính của thiếu niên này không phải chủ nhân bút Đại Đạo và Thần Nhất.

Hoá ra mình mới chính là chú hề!

Yêu Nguyệt chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Lúc này, tất cả tự tin và niềm tin của bà ta đều đã sụp đổ.
 
Chương 2957


Chương 2957

Phải biết rằng bà ta là một cao thủ bảy phần thần tính đỉnh cao, mà bà ta lại không hề có khả năng đánh trả trước mặt người phụ nữ này.

Thực lực của người trước mắt ít nhất cũng phải là tám phần thần tính.

Nhưng điều khiến bà ta thấy nghi ngờ là vì sao mình chưa từng nghe danh người trước mắt?

Yêu Nguyệt chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía người phụ nữ váy trắng, cố đè nén nỗi sợ hãi trong lòng: “Khu vực Cổ Hoang muốn thương lượng với các hạ”.

Tuy thực lực thua xa người phụ nữ trước mặt, nhưng bà ta vẫn còn chút niềm tin, vì sau lưng bà ta là khu vực Cổ Hoang.

Nhưng người phụ nữ trước mặt lại nói thẳng: “Ta có thể nói chuyện với thằng bé, nhưng với ngươi, ta không muốn”.

Sau đó bà ấy vung tay áo.

Yêu Nguyệt lập tức bị giết chết!

Biến mất một cách im hơi lặng tiếng.

Ngay cả thành viên của Yêu tộc cũng không phát hiện Yêu Nguyệt đại nhân của bọn họ đã không còn nữa.

Người phụ nữ váy trắng xoay người rời đi.

Nơi này như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Yêu Nguyệt: “…”



Chúng Thần Điện, vũ trụ Thần Nhất.

Hôm nay có một người đàn ông trung niên dẫn theo một cô gái đi tới Chúng Thần Điện, chính là Thần Võ và Thần Tuyết.

Mà lần này đương nhiên bọn họ đến để lôi kéo Chúng Thần Điện.

Nếu chỉ có một mình Diệp Quân đương nhiên bọn họ không cần kéo bè kéo cánh, nhưng vấn đề là bây giờ Trấn tộc đã công khai đứng về phía Diệp Quân, vì thế bọn họ không thể không tìm mấy người bạn đồng minh.

Mà Chúng Thần Điện có thù với Diệp Quân, đương nhiên là đối tượng lôi kéo tốt nhất.

Hai người đi tới trước Chúng Thần Điện, Thần Võ nhìn Chúng Thần Điện trước mặt, trong mắt lộ vẻ phức tạo: “Thần Nhất…”

Chúng Thần Điện trước mắt là do Thần Nhất gây dựng trước đây, mà Thần Nhất lại là tiên tổ của nhà họ Thần, cũng là tiên tổ mạnh nhất từ trước đến nay, hơn cả người lập nên gia tộc.

Tiếc là thiên tài yêu nghiệt như thế lại có ngăn cách với gia tộc, giận dữ rời đi.

Nếu Thần Nhất không rời khỏi nhà họ Thần thì nhà họ Thần đã vượt qua khu vực Tiên Linh, trở thành thế lực đứng đầu cả vũ trụ từ lâu rồi.

Thần Tuyết chợt nói: “Năm đó sau khi Thần Nhất rời khỏi nhà họ Thần thì có từng trở về không ạ?”

Thần Võ gật đầu: “Có”.

Thần Tuyết nhìn về phía Thần Võ, Thần Võ nhẹ giọng nói: “Lần đó ông ấy trở về chỉ là vì mang một vài thứ gì đó đi, mà gia chủ mạnh nhất khi đó hoàn toàn không có sức đánh trả ông ấy. Hơn nữa ông ấy còn từng cảnh cáo nhà họ Thần, một ngày ông ấy còn sống, nếu người nào trong nhà họ Thần tiến vào vũ trụ Thần Nhất ông ấy sẽ giết người đó”.

Thần Tuyết im lặng.

Không thể không nói chuyện này có hơi châm chọc.
 
Chương 2958


Chương 2958

Vì Lúc trước Thần Nhất bị nhà họ Thần đuổi đi, mà bây giờ nhà họ Thần lại muốn hợp tác với thế lực do Thần Nhất tạo ra.

Nhưng cũng hết cách rồi.

Vì chuyện này có liên quan đến thịnh suy của nhà họ Thần.

Hai người nhanh chóng đi vào trong đại điện, đại điện trống không, ông lão tiếp đón bọn họ cũng chậm rãi lui xuống.

Rất lâu sau đó, trong Thần Điện đột nhiên có một người đàn ông trung niên bước ra.

Thần Võ nhìn người đàn ông trung niên đang đi đến, người đàn ông cười khẽ: “Ta tên Nguyên Thị”.

Thần Võ gật đầu: “Thì ra là Thị Thần”.

Rõ ràng Nguyên Thị rất hài lòng với cách xưng hô của Thần Võ, nụ cười trên mặt ông ta rất rạng rỡ: “Các hạ đến đây là vì Diệp Quân kia sao?”

Thần Võ gật đầu: “Đúng vậy”.

Nguyên Thị gật đầu: “Không dám giấu gì ông, Thần Chủ chúng ta có lệnh không được gây chuyện với Diệp Quân”.

Thần Võ thắc mắc: “Vì sao?”

Nguyên Thị lắc đầu: “Không biết”.

Nét mặt Thần Võ trở nên nặng nề.

Lúc này Nguyên Thị lại nói: “Tuy chúng ta không thể dùng danh nghĩa Chúng Thần Điện xung đột với Diệp Quân, nhưng cá nhân chúng ta thì có thể”.

Thần Võ hơi ngạc nhiên, nhưng ông ta nhanh chóng hiểu ra.

Hiện tại những người này tập trung tại Chúng Thần Điện, tuy bọn họ vẫn xem mình là Thần của Chúng Thần Điện, nhưng bọn họ cũng có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Có thể nói sau khi Thần Nhất chết, Chúng Thần Điện đã hình thành sự chia rẽ, mỗi người đều có một thế lực của riêng mình, tuy trên danh nghĩa vẫn là Chúng Thần Điện nhưng Thần Chủ của Chúng Thần Điện đã không ràng buộc gì bọn họ nữa.

Nghĩ đến đây trên mặt Thần Võ hiện lên ý cười.

Nguyên Thị nói thẳng: “Chúng ta từng điều tra Diệp Quân đến từ Tuế Nguyệt trường hà, rất thân thiết với chủ nhân bút Đại Đạo và Chân Thần trong truyền thuyết kia”.

Thần Võ cau mày: “Là Chân Thần của Chân vũ trụ ư?”

Nguyên Thị gật đầu: “Đúng vậy”.

Thần Võ im lặng, hơi bất ngờ.

Ông ta từng nghe nói đến chủ nhân bút Đại Đạo và Chân Thần, chủ nhân bút Đại Đạo là người đến gần với Đại Đạo nhất, còn Chân Thần kia ông ta từng nghe nói nhưng cũng không biết quá nhiều chuyện.

Nguyên Thị lại nói: “Ngoài ra hắn còn có một người bảo vệ nữa”.

Thần Võ nhìn về phía Nguyên Thị: “Người bảo vệ?”

Nguyên Thị gật đầu: “Là một người phụ nữ váy trắng, không rõ thực lực của người phụ nữ này, nhưng có lẽ ít nhất cũng là bảy phần thần tính trở lên”.

Bảy phần thần tính!

Thần Võ nhẹ nhàng gật đầu, vẫn có thể chấp nhận được.

Nguyên Thị tiếp tục nói: “Nhưng ta cũng không biết sư phụ có để lại thủ đoạn gì khác cho hắn không”.

Sư phụ mà lão ta nói đương nhiên chính là Thần Nhất.
 
Chương 2959


Chương 2959

Thần Võ nói: “Nếu chúng ta liên thủ thì vấn đề lớn nhất không phải chủ nhân bút Đại Đạo, không phải Thần Nhất, càng không phải người phụ nữ váy trắng bảo vệ hắn, mà là Trấn tộc này, chỉ cần giải quyết được Trấn tộc bên kia, muốn giết chết Diệp Quân chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nhưng Nguyên Thị lại lắc đầu: “Ta khuyên các ông đừng coi thường người này, người này có thể phát triển đến hiện tại chỉ trong một khoảng thời gian ngắn là một chuyện không đơn giản”.

Thần Võ gật đầu: “Ta hiểu, vì thế nên càng không thể cho hắn thời gian để hắn tiếp tục phát triển”.

Nguyên Thị hơi gật đầu rồi nói: “Thế này đi, các ông giữ chân Trấn tộc kia, chúng Thần Điện chúng ta sẽ đi xử lý Diệp Quân và thế lực sau lưng hắn, sau khi xong chuyện thì cùng chia sẽ quyển sổ”.

Thần Võ cười nói; “Làm thế có phải hơi không công bằng không?”

Nguyên Thị lại nói: “Vậy thế này, chúng ta đi giữ chân Trấn tộc, các ông xử lý Diệp Quân và thế lực sau lưng hắn”.

Thần Võ sửng sốt, hình như hơi không đúng làm.

Thần Tuyết thì vẫn đang im lặng nhìn Nguyên Thị.

Nguyên Thị nhìn chằm chằm Thần Võ: “Thế nào đây?”

Thần Võ không trả lời.

Chẳng lẽ người phía sau Diệp Quân còn khó đối phó hơn cả Trấn tộc?

Làm sao có thể?

Thần Tuyết chợt nói: “Thị Thần tiền bối, thế này được không, không cần phải phân chia đối thủ, lúc chúng ta giết Diệp Quân thì chắc chắn Trấn tộc hay thế lực sau lưng hắn đều sẽ ra tay, lúc đó chúng ta cùng nhau đối phó”.

Nguyên Thị nhìn thoáng qua Thần Tuyết, sau đó cười nói: “Cô bé nhà ngươi thấy vậy mà mưu mô thật đấy”.

Thần Tuyết cười khẽ không đáp.

Nguyên Thị chợt nói: “Thái độ của khu vực Cổ Hoang thế nào?”

Thần Võ trầm giọng nói: “Thái độ của bọn họ rất mơ hồ, chúng ta đoán bọn họ muốn ngồi im theo dõi tình hình, sau đó làm ngư ông đắc lợi.

Nguyên Thị hơi gật đầu: “Làm thế cũng là lẽ hiển nhiên”.

Thần Võ nói: “Phải, nếu đổi lại là nhà họ Thần chúng ta thì chúng ta cũng sẽ làm như thế”.

Nguyên Thị nhìn Thần Võ: “Vậy nhà họ Thần các ông còn muốn đối đầu với Trấn tộc, phải biết rằng dù có thắng, cuối cùng các ông vẫn sẽ bị khu vực Cổ Hoang chèn ép”.

Thần Võ im lặng.

Nguyên Thị cười nói: “Quyển sổ”.

Thần Võ gật đầu.

Nhà họ Thần nhất định muốn có được quyển sổ của Thần Nhất, vì thế dù có bẫy bọn họ cũng phải nhảy vào.

Nguyên Thị đột nhiên nói: “Nhưng có lẽ nhà họ Thần vẫn còn giấu chiêu”.

Lão ta hiểu thế lực lớn như nhà họ Thần không thể nào làm ra chuyện ngu xuẩn như thế được, vì như thế chẳng khác nào lót đường cho người khác.

Thần Võ nghiêm túc nói: “Thị Thần, ý đồ của nhà họ Thần chúng ta rất rõ ràng, giết chết Diệp Quân, hai bên cùng chia sẻ quyển sổ”.

Nguyên Thị im lặng.
 
Chương 2960


Chương 2960

Thần Võ nói tiếp: “Thù oán giữa Chúng Thần Điện với Diệp Quân còn sâu sắc hơn cả chúng ta, ta xin nói thẳng nếu tiếp tục để Diệp Quân phát triển, một khi hắn đến cảnh giới Thần Đạo thì muốn giết hắn, e rằng sẽ phải trả giá thê thảm”.

Nguyên Thị im lặng một lúc lâu rồi nói: “Các ông có kế hoạch gì?”

Thần Võ đáp: “Chúng Thần Điện có thể phái ra mấy cao thủ?”

Nguyên Thị nói: “Cộng cả ta thì có năm cao thủ cảnh giới bảy phần thần tính”.

Năm cao thủ bảy phần thần tính!

Đội hình này đương nhiên là rất mạnh.

Thần Võ im lặng nói: “Còn có thể phái thêm mấy người nữa không?”

Nguyên Thị lắc đầu: “Năm người chúng ta vốn phát triển ở Tuế Nguyệt trường hà, còn Diệp Quân kia và thế lực gia tộc của hắn đã tiêu diệt Thần Điện của chúng ta, còn chiếm đoạt địa bàn của chúng ta, vì thế chúng ta có mâu thuẫn không thể hoá giải với hắn. Nhưng những Thần khác trong Chúng Thần Điện không có mâu thuẫn gì với hắn cả, cho nên bọn họ đều không muốn đặt chân vào vũng nước đục này”.

Thần Võ chợt hỏi: “Vậy Thần Chủ của các ông thì sao?”

Nguyên Thị cười nói: “Bà ấy thì càng không cần nói tới, bà ấy vẫn luôn phản đối chúng ta ra tay với Diệp Quân, vì hắn là người kế thừa của sư phụ”.

Thần Võ im lặng.

Nguyên Thị cười khẽ rồi nói: “Đương nhiên chúng ta vẫn có một vài thuộc hạ, nhưng ta cảm thấy ngoài cao thủ cảnh giới thần đạo năm phần thần tính trở nên thì những người khác đến tham gia trận chiến này cũng không hề có chút ý nghĩa nào, không phải sao?”

Thần Võ gật đầu: “Năm người thì năm, cộng với nhà họ Thần chúng ta là đủ rồi”.

Lúc này Thần Tuyết ở bên cạnh chợt cất lời: “Người bảo vệ Diệp Quân kia là một người như thế nào?”

Nguyên Thị nhìn về phía Thần Tuyết, nói: “Tò mò”.

Nguyên Thị im lặng một lúc lâu mới nói: “Chúng ta từng phải người đi điều ta, nghe nói trước giờ người phụ nữ kia chưa từng dùng đến chiêu kiếm thứ hai…”

Thần Tuyết sửng sốt.

Nguyên Thị lại cười nói: “Đương nhiên là cũng hơi nói quá, hơn nữa nền văn minh võ đạo của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ khá thấp, nếu là ta đến đó thì cũng không cần dùng tới chiêu kiếm thứ hai”.

Chưa từng xuất nhát kiếm thứ hai.

Thần Tuyết lại nhíu mày, vì nếu người phụ nữ váy trắng đến từ nền văn minh võ đạo cấp thấp thì sao đối phương có thể đạt đến cảnh giới Thần Đạo?

Trực giác cho cô ta biết người hộ đạo của Diệp Quân chắc chắn không hề đơn giản.

Nhưng lúc này cô ta chỉ suy đoán, dĩ nhiên không thể nói ra.

Nguyên Thị nói: “Ta sẽ tiếp tục tìm những vị thần khác, xem thử họ có sẵn lòng tham gia hay không, dù sao đó cũng là ghi chép mà thầy để lại, ta nghĩ rất nhiều vị thần sẽ không từ chối”.

Thần Võ gật đầu: “Thế thì tốt quá”.

Với họ bây giờ càng nhiều người càng tốt.

Nguyên Thị bỗng nói: “Khu vực Tiên Linh có thái độ thế nào?”

Khu vực Tiên Linh.

Thần Võ hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu: “Ta không biết”.

Khu vực Tiên Linh mới là thế lực siêu cấp.

Người đời biết rất ít về những người ở nơi này, bao gồm cả nhà họ Thần, Thần Võ chỉ biết năm đó cho dù là Thần Nhất đến nơi này cũng không được chào đón.
 
Chương 2961


Chương 2961

Đúng là không được chào đón.

Phải biết rằng, vào thời điểm đó, Thần Nhất đã là người yêu nghiệt nhất trong cả thời đại cũ, nhưng dù thế, ông ấy vẫn không được nơi đó chào đón, có thể tưởng tượng được nơi đó kiêu ngạo thế nào.

Mà người ở đây cũng không hề tiếp xúc với thế giới bên ngoài, thế nên người ngoài cũng khá xa lạ với nơi này.

Nguyên Thị nhíu mày: “Chúng đối với ghi chép của Thần Nhất…”

Thần Võ lập tức lắc đầu: “Ta nghĩ không có khả năng, những người ở đây rất kiêu ngạo, hơn nữa cực kỳ mạnh, ta không nghĩ họ sẽ thèm muốn những ghi chép của Thần Nhất vì theo cách nhìn của họ, đây là chuyện cực kỳ mất mặt, thế lực này vô cùng để tâm đến vấn đề thể diện”.

Nguyên Thị lặng thinh.

Cảm thấy hơi khó chịu.

Mặc dù họ đều phản bội Thần Nhất nhưng vẫn luôn rất tôn trọng Thần Nhất.

Thật ra họ cũng chẳng có thiện cảm gì với nhà họ Thần này, dù sao lúc đầu Thần Nhất cũng bị đuổi ra khỏi nhà họ Thần.

Nhưng vì lợi ích, ông ta cũng chỉ có thể tạm thời buông bỏ phần tâm trạng không thoải mái đó xuống.

Dù sao thầy cũng đã chết rồi.

Thần Tuyết ở một bên nói: “Tại sao Trấn tộc lại kiên định đứng về phía Diệp Quân?”

Nghe Thần Tuyết nói thế, Thần Võ và Nguyên Thị đều nhíu mày.

Đúng thế!

Tại sao Trấn tộc lại kiên định đứng về phía Diệp Quân?

Chuyện này rất bất thường.

Lúc này Nguyên Thị bỗng nói: “Chẳng lẽ Diệp Quân trao đổi giao dịch bằng cuốn ghi chép đó…”

Thần Võ trầm giọng nói: “Có khả năng này, dù sao thứ có thể khiến Trấn tộc động lòng cũng chỉ có cuốn ghi chép của Thần Nhất”.

Nguyên Thị khẽ gật đầu, nói như thế cũng rất hợp lý.

Thần Tuyết lại im lặng không nói gì.

Vì trực giác nói cho cô ta biết chuyện này không đơn giản như thế.

Lúc này Nguyên Thị bỗng nhìn Thần Tuyết, thấy Thần Tuyết đang cau mày, ông ta mỉm cười: “Cẩn thận không có gì sai cả, nhưng cẩn thận quá mức là không được. Chúng ta đều biết rằng Diệp Quân không đơn giản, thế lực sau lưng hắn không tầm thường, nhưng cho tới bây giờ, chúng ta và hắn không có lựa chọn nào khác, mọi người chỉ có thể lựa chọn đụng mặt nhau, đến lúc đó ai cứng ai mềm, cứ sờ vào là biết”.

Thần Tuyết khẽ gật đầu: “Cảm ơn tiền bối đã chỉ dạy”.

Đúng là đến bây giờ, nghĩ cái gì cũng không còn ý nghĩa nữa.

Chỉ đành giáp mặt nhau.

Nguyên Thị nhìn Thần Võ: “Lúc nào thì ra tay?”

Thần Võ trầm giọng nói: “Đợi thêm đi”.

“Hả?”

Nguyên Thị nhíu mày.

Thần Võ nói: “Chúng ta vẫn còn phải đi hai nơi nữa”, Nguyên Thị hơi tò mò: “Nơi nào?”

Thần Võ nói: “Hắc Tử Vực, Sở Cung”.
 
Chương 2962


Chương 2962

Nguyên Thị lặng thinh.

Tất nhiên ông ta biết hai nơi này, phải biết rằng, đây từng là những nơi có danh tiếng lẫy lừng.

Không lâu sau, Thần Võ dẫn Thần Tuyết rời đi.



Chẳng mấy chốc, Thần Võ dẫn Thần Tuyết đến Hắc Tử Vực.

Thần Võ nhìn đống đổ nát ở đằng xa, sau đó nói: “Lúc đầu Diệp Quân đi ra từ trong đó à?”

Thần Tuyết gật đầu: “Đúng thế”.

Thần Võ nhíu chặt mày.

Phải biết rằng, cho dù là ông ta cũng sẽ không dễ đi vào Hắc Tử Vực đó.

Nơi này là địa bàn của Đế chủ Hắc Tử.

Hôm nay đến đây dĩ nhiên là để lôi kéo đám người Đế chủ Hắc Tử, ông ta rất có lòng tin vì ông ta biết Đế chủ Hắc Tử trước mặt không thể từ chối được cuốn ghi chép đó.

Thần Võ dẫn Thần Tuyết đi vào trong Hắc Tử Vực, vừa bước vào, một khí tức bí ẩn lập tức bao vây hai người.

Thần Võ chắp tay lại: “Ta là Thần Võ, đại diện cho nhà họ Thần đến đây, mong Đế chủ ra gặp mặt”.

Ông ta vừa dứt lời, một người phụ nữ mặc đồ đen xuất hiện trước mặt họ.

Vẻ mặt Thần Võ trở nên nghiêm trọng.

Người phụ nữ trước mặt này là Nhược Mệnh – Đế chủ Hắc Tử.

Nhược Mệnh nhìn Thần Võ trước mặt, mặt không cảm xúc: “Có việc à?”

Thần Võ nói: “Bọn ta đến mời Đế chủ bắt tay cùng nhau giết Diệp Quân”.

Giết Diệp Quân!

Nhược Mệnh sửng sốt, đó là đệ đệ mà cô ấy vừa nhận.

Nhược Mệnh chớp mắt: “Ý ông là sao?”

Thần Võ trầm giọng nói: “Người này có ghi chép của Thần Nhất trong tay, cuốn ghi chép đó có phương pháp đột phá tám phần thần tính, giết được Diệp Quân thì nhà họ Thần sẵn lòng chia sẻ nó với cô”.

Chia sẻ cuốn sổ ghi chép.

Nhược Mệnh nhìn Thần Võ trước mặt, không nói gì, nhưng trong lòng đã có sát khí.

Phải biết rằng, lúc đầu cô ấy nói muốn có cuốn ghi chép, thanh niên đó đã không hề do dự đưa ghi chép cho cô ấy.

Nhược Mệnh không ra tay mà nói: “Chia sẻ cuốn sổ ghi chép ư?”

Thần Võ gật đầu: “Đúng thế, chỉ cần cô đồng ý giúp đỡ, sau khi thành công, nhà họ Thần ta sẽ chia sẻ cuốn ghi chép đó với cô”.

Nhược Mệnh thầm cười nhạo, nhưng sắc mặt không đổi: “Thật sao?”

Thấy Nhược Mệnh nói thế, Thần Võ vội nói: “Đương nhiên, nhà họ Thần ta xin thề”.

Nhược Mệnh khẽ gật đầu: “Ta đồng ý”.

Thần Võ sửng sốt, sau đó thầm vui mừng: “Thật à?”

Nhược Mệnh bình tĩnh nói: “Sao thế, ông nghĩ ta gạt ông à?”

Thần Võ vội nói: “Dĩ nhiên không phải…”

Nhược Mệnh khẽ gật đầu: “Lúc hành động thì báo với ta, đến lúc đó ta sẽ giúp”.
 
Chương 2963


Chương 2963

Thần Võ gật đầu: “Được”.

Nhược Mệnh không nói gì thêm, xoay người biến mất đi.

Thần Võ cực kỳ vui mừng.

Có người này tham gia thì khả năng thắng của họ sẽ cao hơn nhiều, phải biết người trước mặt này là cảnh giới đỉnh cao tám mươi phần trăm thần tính, cường giả như vậy tham gia sẽ cực kỳ có lợi với họ.

Sau khi ra khỏi Hắc Tử Vực, Thần Tuyết bỗng nói: “Cô ta đồng ý quá nhanh”.

Thần Võ nhìn Thần Tuyết: “Có phải cô nghĩ có gì đó không đúng?”

Thần Tuyết gật đầu: “Đúng thế”.

Thần Võ cau mày: “Thần Tuyết, cái gì cô cũng tốt nhưng cô lại quá thận trọng. Sở dĩ Đế chủ Hắc Tử đồng ý nhanh như thế rõ ràng là vì cuốn ghi chép đó, hơn nữa cô ta không có lý do gì để gạt người khác, đúng không?”

Thần Tuyết lặng thinh.

Cô ta chỉ cảm thấy không đúng lắm, nhưng cô ta cũng không biết rốt cuộc là không đúng ở đâu.

Thần Võ nói tiếp: “Đừng nghĩ nhiều như thế, Đế chủ Hắc Tử này cũng là một nhân vật có tiếng tăm, cô ta không có lý do gì để nói dối, hơn nữa dù cô ta không giúp nhà họ Thần thì cô ta cũng không thể giúp Diệp Quân, phải không?”

Thần Tuyết gật đầu không nói gì thêm.

Thần Võ nói: “Đi Sở Cung thôi”.

Thần Tuyết hơi tò mò: “Sở Cung?”

Thần Võ khẽ nói: “Một nơi đã bị người đời lãng quên hoàn toàn”.

Khoảng một giờ sau, hai người đến một dãy núi rộng lớn, vừa bước vào dãy núi này, Thần Tuyết nhíu mày, vì dãy núi này tràn ngập mùi vị của sự ăn mòn.

Thần Tuyết hơi tò mò: “Sở Cung này là?”

Thần Võ nói: “Có một thế lực cực kỳ cổ xưa, trước cả nhà họ Thần, khi đó sức mạnh của Sở Cung vô cùng đáng sợ, nổi danh giống như khu vực Tiên Linh, nhưng sau đó Sở Cung dần suy tàn và cuối cùng bị khu vực Tiên Linh tiêu diệt”.

Thần Tuyết trầm giọng nói: “Thế lực như vậy thế mà cũng bị tiêu diệt…”

Thần Võ gật đầu: “Cách nhanh nhất có thể khiến một thế lực bị hủy diệt là nội loạn…”

Nói đến đây ông ta không nói tiếp nữa.

Nhưng Thần Tuyết đã hiểu.

Nội loạn?

Năm đó nhà họ Thần cũng nội loạn.

Nếu năm đó Thần Nhất nhất quyết bám chặt lấy nhà họ Thần thì dù nhà họ Thần không diệt vong cũng sẽ xếp vào thế lực hạng ba.

Phải biết rằng, năm đó thực lực của Thần Nhất…

Cho dù nhà họ Thần có triệu hồi tổ tiên cũng không thể làm gì Thần Nhất.

Dường như biết Thần Tuyết đang suy nghĩ điều gì, Thần Võ khẽ gật đầu: “Kể từ sau chuyện năm đó, gia tộc chúng ta càng thêm cẩn thận và nghiêm túc với việc bồi dưỡng thiên tài, chỉ sợ chuyện này lại xảy ra…”

Nói đến đây, ông ta lắc đầu thở dài, ánh mắt đầy vẻ tiếc nuối.

Mặc dù Thần Nhất đã rời khỏi nhà họ Thần nhưng sau lưng nhà họ Thần vẫn rất kính phục vị tiên tổ này, nếu lúc đầu Thần Nhất không rời khỏi nhà họ Thần, nhà họ Thần chắc chắn đã hơn hẳn khu vực Tiên Linh, nhà họ Thần sẽ không đến mức phải đi tìm ghi chép của đối phương như bây giờ.
 
Chương 2964


Chương 2964

Thần Võ khẽ lắc đầu, sau đó nhìn phía xa: “Chúng ta sắp đến rồi”.

Thần Tuyết bỗng nói: “Nếu chúng đã bị khu vực Tiên Linh tiêu diệt thì khu vực Tiên Linh sẽ cho phép chúng tiếp tục tồn tại sao?”

Thần Võ khẽ nói: “Chúng đã không còn mối đe dọa nào với khu vực Tiên Linh nữa”.

Thần Tuyết lặng thinh.

Không lâu sau, trước khi hai người đến một tòa thành hoang, cả thành cực kỳ hoang vắng như thể ma thành, vô cùng u ám.

Thần Võ dẫn Thần Tuyết vào trong thành, Thần Tuyết nhìn xung quanh, nhà cửa xung quanh đều trống không, không có bất kỳ người sống nào.

Thần Tuyết quay đầu nhìn Thần Võ, Thần Võ không nói gì mà đi về phía xa, Thần Tuyết vội đi theo.

Đi không biết bao lâu, một bà lão bỗng xuất hiện cách đó không xa trước mặt hai người, bà lão mặc chiếc áo vải rộng, tay cầm một cây gậy đen, đầu tóc bạc trắng, khuôn mặt phủ đầy nếp nhăn.

Thần Võ chắp tay lại: “Sở phu nhân”.

Bà lão nhìn Thần Võ, không nói gì.

Thần Võ đi thẳng vào vấn đề: “Bọn ta đến đây là muốn nhờ Sở Cung giúp đỡ giết một thanh niên”.

Mặt Sở phu nhân không cảm xúc: “Nhà họ Thần muốn giết một thanh niên thế mà còn phải nhờ người ngoài giúp à?”

Thần Võ gật đầu: “Người này có Trấn tộc giúp đỡ, hơn nữa thế lực đằng sau không tầm thường”.

Sở phu nhân nói: “Không có hứng thú”.

Nói rồi bà ta xoay người đi.

Ngay lúc này, Thần Võ bỗng nói: “Thanh niên đó là truyền nhân của Thần Nhất, trên người hắn có ghi chép mà Thần Nhất để lại”.

Nghe thế, bà lão lập tức dừng bước.

Cuốn sổ ghi chép của Thần Nhất!

Bà lão xoay người nhìn Thần Võ: “Thần Nhất là người đã rời khỏi nhà họ Thần của ông đó à?”

Thần Võ gật đầu.

Bà lão im lặng không lên tiếng.

Thần Võ cũng không nói gì thêm, đợi câu trả lời của đối phương.

Cứ thế bà lão im lặng một hồi rồi mới nói: “Bao giờ thì ra tay?”

Thần Võ nở nụ cười: “Sở phu nhân đợi tôi thông báo”.

Bà lão gật đầu: “Được”.

Thần Võ không nói gì thêm, dẫn Thần Tuyết xoay người rời đi.

Sau khi Thần Võ và Thần Tuyết đi không lâu, một thanh niên mặc áo trắng xuất hiện bên cạnh Sở phu nhân, thanh niên liếc nhìn Thần Võ và Thần Tuyết đang rời đi, hơi tò mò: “Bà ơi, cuốn ghi chép của Thần Nhất đó rất quý giá à?”

Sở phu nhân khẽ gật đầu: “Trong ghi chép đó có cả cách làm sao để đột phá chín phần thần tính, không chỉ thế mà còn có cách tu luyện ở mỗi cảnh giới…”

Nói đến đây, ánh mắt bà ta hiện lên vẻ phức tạp: “Năm đó, Thần Nhất được gọi là người mạnh nhất ở cảnh giới Thần Đạo, là người mạnh nhất trong mỗi cảnh giới, mà cách tu luyện thần tính của ông ấy khác với cách tu luyện của chúng ta và khu vực Tiên Linh, chỉ duy nhất một con đường của ông ấy”.

Thanh niên áo trắng hơi lo lắng: “Thực lực nhà họ Thần không yếu nhưng họ lại bắt tay với người ngoài để giết thanh niên đó, e là thanh niên đó không tầm thường đâu”.
 
Chương 2965


Chương 2965

Sở phu nhân khẽ gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng: “Con có thể nghĩ như thế là rất tốt”.

Thanh niên áo trắng hơi tò mò: “Vậy bà ơi…”

Sở phu nhân bình tĩnh nói: “Chúng ta sẽ đến đó nhưng chưa chắc cần phải ra tay, hiểu không?”

Thanh niên áo trắng trầm giọng nói: “Ý của bà là cứ đến đó xem thử, nếu thanh niên đó thật sự không đơn giản, nhà họ Thần không có phần thắng, chúng ta sẽ không ra tay, nếu nhà họ Thần có cơ hội thắng, vậy thì chúng ta sẽ ra tay, thêu hoa dệt gấm?”

Sở phu nhân gật đầu: “Đúng thế”.

Thanh niên áo trắng muốn nói lại thôi.

Sở phu nhân bình tĩnh nói: “Đừng để ý đến vấn đề thể diện, Sở Cung chúng ta có thể tồn tại nhiều năm dưới con mắt của khu vực Tiên Linh như vậy đều dựa vào sự không biết xấu hổ, sẵn lòng nhận là sợ, nhận thua, nhận là tùy tiện, hiểu không?”

Thanh niên áo trắng lặng thinh.

Sở phu nhân khẽ nói: “Thể diện là thứ mà khi con có thực lực, nó tự khắc sẽ đến”.

Thanh niên áo trắng khẽ gật đầu: “Con hiểu rồi”.

Sở phu nhân ngẩng đầu lên nhìn trời, đáy mắt hiện lên vẻ không cam lòng.

Phải biết rằng, năm đó Sở Cung ngang tài ngang sức với khu vực Tiên Linh, còn bây giờ Sở Cung lại chỉ có thể lang thang ở đây, hơn nữa còn phải giả vờ đáng thương mới được.

Thế nên bà ta không thể từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để vực dậy Sở Cung.

Lần này giành được ghi chép của Thần Nhất chắc chắn là một cơ hội tốt với Sở Cung.



Sau khi đi theo Trấn Thiên về đến Trấn tộc, Diệp Quân quay lại Tiểu Tháp, không đến một canh giờ sau, cơ thể hắn đã hồi phục.

Sau khi cơ thể hồi phục, Diệp Quân nhắm mắt lại.

Mặc dù bây giờ kiếm ý của hắn đã đạt đến thần tính nhưng vẫn không thể làm gì cường giả bảy phần thần tính, cho dù có thêm sức mạnh huyết mạch cũng không được.

Thực lực vẫn không đủ.

Còn lâu mới đủ.

Diệp Quân khẽ lắc đầu, đẩy hết những ý nghĩ nôn nóng ra ngoài, hắn cố gắng khiến bản thân bình tĩnh.

Không đánh lại thì đành vậy, không cần thiết phải nôn nóng vì chuyện này, phá hỏng tâm cảnh.

Nhận mình yếu chẳng phải là chuyện khó gì.

Nghĩ đến đây, tâm cảnh của Diệp Quân dần trở nên bình tĩnh lại, tức giận và không cam lòng khiến bản thân hắn trở nên mạnh hơn, nhận rõ hiện thực.

Điều hắn phải làm hiện giờ là làm sao để nâng cao thực lực của mình, Diệp Quân lại nhắm mắt lại: “Tháp gia, giúp ta với”.

Lần này hắn phải bắt đầu nghiên cứu thời không đặc biệt mà cô cô váy trắng để lại, hắn muốn mượn thời không này để tạo ra một môn kiếm kỹ đặc biệt.

Cũng may thời không đặc biệt này không bài xích hắn, không chỉ thế mà còn để mặc hắn thăm dò và nghiên cứu.

Hơn nữa tất nhiên sự trợ giúp của Tháp gia cũng rất quan trọng, dù sao bây giờ nó cũng đã hợp một thế với thời không đặc biệt kia, nếu không có nó trợ giúp và phối hợp, việc nghiên cứu của Diệp Quân sẽ trở nên rất khó khăn.

Chẳng mấy chốc, Diệp Quân dần hợp thành một thể với thời không đặc biệt đó.
 
Chương 2966


Chương 2966

Sau khi hợp làm một với thời không đặc biệt đó, Diệp Quân cảm nhận được sự khác biệt lớn nhất giữa thời không đặc biệt này với thế giới bên ngoài là tốc độ thời gian.

Một ý nghĩ bỗng xuất hiện trong đầu Diệp Quân.

Nếu dung hợp kiếm của mình với thời không đặc biệt này thì sẽ thế nào?

Nghĩ đến đây, Diệp Quân lập tức làm ngay, hắn bắt đầu dung hợp kiếm của mình với thời không đặc biệt này nhưng vừa bắt đầu làm, sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi, cùng lúc đó cơ thể hắn trở nên hư ảo.

Diệp Quân hoảng sợ, vội dừng lại.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Không được, thực lực hiện giờ của ngươi vẫn không thể dung hợp với thời không này”.

Diệp Quân lặng thinh, sắc mặt hơi khó coi.

Đúng như Tháp gia đã nói, thời không này quá đáng sợ, bây giờ hắn không thể dung hòa với nó, nếu không phải thời không đặc biệt này không có ác ý với hắn thì vừa rồi hắn có thể đã chết rồi.

Nếu mình tự hủy diệt mình như thế, không biết cô cô váy trắng và cha sẽ nghĩ thế nào…

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Có thể ngươi vẫn phải nâng cao thực lực của mình trước, sau đó mới có thể thử khống chế thời không đặc biệt này”.

Diệp Quân mỉm cười: “Không cần”.

Tiểu Tháp hơi ngạc nhiên: “Ý là sao?”

Diệp Quân nói: “Mặc dù ta không thể dung hợp với nó nhưng ta lại có thể tiếp nhận sức mạnh thời không đặc biệt của nó”.

Ngay vừa nãy, hắn đã cảm nhận được sức mạnh thời không đặc biệt.

Diệp Quân lập tức ngồi xuống khoanh chân lại hồi phục sức khỏe, một lúc sau hắn bắt đầu hấp thụ sức mạnh thời không đặc biệt này.

Khi sức mạnh thời không này đi vào trong cơ thể hắn, hắn đột nhiên cau lại vì hắn nhận ra cơ thể mình vẫn không thể chịu được sức mạnh thời không, không còn cách nào khác hắn chỉ đành đổi cách, đó là để ý kiếm vô địch của mình làm vật chứa, để sức mạnh thời không đó đi vào trong ý kiếm.

Quả nhiên là được.

Khi nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Quân mừng rỡ nhưng sau đó nụ cười trên môi hắn cứng đờ, vì chưa tiếp nhận được bao lâu, ý kiếm vô địch của hắn cũng dần trở nên mơ hồ.

Không thể tiếp nhận quá nhiều.

Phải nói rằng, Diệp Quân cảm thấy hơi kinh ngạc vì hắn nhận ra sức mạnh thời không đặc biệt này lại khủng khiếp như thế, cho dù là ý kiếm vô địch của hắn cũng không thể chịu được.

Sau một hồi kinh ngạc, Diệp Quân mừng rỡ.

Vì thời không đặc biệt này là bảo vật cực lớn với hắn, cực kỳ vô tận.

Diệp Quan cố gắng hết sức để bản thân trấn tĩnh lại, mặc dù đây là một bảo vật cực lớn nhưng với thực lực bây giờ của hắn thì không thể sử dụng quá nhiều, vì sức mạnh thời không đặc biệt quá mạnh, có lẽ chỉ có kiếm Thanh Huyên và kiếm Hành Đạo mới có thể hoàn toàn chịu được sức mạnh của nó.

Một lúc sau, Diệp Quân bắt đầu chậm rãi hút sức mạnh thời không đặc biệt này, ý kiếm trong tay đạt đến cực hạn thì hắn mới dừng lại.

Diệp Quân nhìn ý kiếm trong tay, khá thận trọng vì bây giờ hắn vẫn không xác định được nhát kiếm này sẽ có hiệu quả thế nào.

Diệp Quân rời khỏi Tiểu Tháp, bước đến trong một tinh không, hắn nhẹ nhàng vung một nhát kiếm ra.

Không có bất kỳ động tĩnh gì cả.

Diệp Quân sửng sốt.
 
Chương 2967


Chương 2967

Là sao đây?

Không có động tĩnh?

Diệp Quân tỏ vè ngờ vực, hắn nhìn lại ý kiếm của mình, rồi lại nhìn xung quanh, xung quanh tĩnh lặng như tờ, vẫn không có động tĩnh gì.

Diệp Quân sầm mặt.

Sao lại như thế?

Ngay khi hắn định thử lại thì đột nhiên…

Vèo!

Hắn đứng ở giữa, tinh vực mà mắt có thể nhìn thấy lập tức bị xóa sổ, biến thành một màu đen kịt.

Diệp Quân hoang mang.

Hắn ngơ ngác.

Chuyện gì đây?

Ngay lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Thời không áp chế, thời gian kéo dài”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ý của Tháp gia là dòng chảy thời gian của thời không đó khác với thế giới bên ngoài nên nhát kiếm này của ta có thể kéo dài thời gian”.

Tiểu Tháp nói: “Đúng thế, khi vung nhát kiếm này lên, có thể kéo dài thời gian”.

Diệp Quân im lặng.

Chuyện quái quỷ gì đây?

Còn có thể kéo dài?

Nếu đối đầu với người khác…

Suy nghĩ lại thì hình như cũng có thể đánh bất ngờ.

Vì nhát kiếm này khác với nhát kiếm chém vào tương lai, điểm khác nhiều nhất là khi nhát kiếm này được đánh ra, bản thân hắn không biết kéo dài trong bao lâu.

Hoàn toàn không cảm nhận được.

Bản thân hắn cũng không cảm nhận được.

Chứ đừng nói đến người khác.

Tất nhiên uy lực cũng khác, như Tháp gia đã nói, tung ra nhát kiếm này thì hoàn toàn áp chế thời không hiện tại.

Uy lực mạnh, hơn nữa còn rất bí ẩn, không có thật, đánh bất ngờ.

Diệp Quân nở nụ cười.

Lúc này Tháp gia bỗng nói: “Cái này của ngươi không gọi là đổi mới mà gọi là vận chuyển”.

Diệp Quân bật cười, đúng như Tháp gia nói, điểm này của hắn gọi là vận chuyển, chuyển sức mạnh thời không trong tháp ra ngoài.

Diệp Quân cười nói: “Tháp gia, phải từ từ, bây giờ ta muốn khống chế thật tốt thời không này, cũng không vội nên ta chỉ đành đi từng bước”.

Tiểu Tháp nói: “Quả thật là thế”.

Trong khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Quân tiếp tục tu luyện, hắn cần phải biết rõ sức mạnh thời không này kéo dài trong bao lâu. Hơn nữa còn phải nắm vững được điểm này, không thể trì hoãn quá lâu, nếu quá lâu thì có thể xảy ra tình huống lúng túng, đó là hắn đã chết rồi nhưng kiếm còn chưa tới.

Quá sớm, lại không có hiệu quả đánh bất ngờ.

Thế nên phải khống chế cho tốt, nếu có thể khống chế tốt thì đúng là cực kỳ khủng khiếp, Diệp Quân càng nghĩ càng cảm thấy phấn khích.
 
Chương 2968


Chương 2968

Hắn không ngừng tập luyện, dần dà nắm nắm được quy luật của thời không đặc biệt, mà hắn sử dụng cũng ngày càng thành thục.

Không chỉ thế, hắn vẫn đang nghiên cứu nhát kiếm thứ hai, nhát kiếm thứ ba…

Vì kiếm ý có thể chứa sức mạnh thời không đặc biệt, thế nên hắn dự trữ sức mạnh thời không đặc biệt này trong ý kiếm trước, dù sao ý kiếm của hắn cũng vô hạn nên hắn có thể tích trữ được rất nhiều.

Thế là khi Diệp Quân tập luyện xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ, trong thời không này, Diệp Quân không làm bất kỳ hành động gì nhưng đôi khi sẽ có một thanh kiếm bay ra…

Một loại kiếm kỹ hoàn toàn mới!

Một cách đánh hoàn toàn mới.

Lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Cách đánh này của ngươi…”

Nó thấp giọng thở dài, cảm thấy khá phức tạp nói: “Sao ta cứ cảm thấy kiếm đạo của ngươi càng ngày càng kỳ lạ, ngươi không giống đang đi trên con đường thần tính, càng không giống đi theo con đường nhân tính, mà là đi theo… ma tính…”

Diệp Quân: “…”

Diệp Quân rất hứng thú với cách đánh hoàn toàn mới này, thế nên hắn điên cuồng luyện tập và dần dần hắn cũng đã luyện thành thục kiếm kỹ đặc biệt này.

Từng nhát kiếm một.

Ngươi không bao giờ biết được nhát kiếm tiếp theo sẽ xuất hiện lúc nào.

Đúng là xuất quỷ nhập thần.

Cho dù là hắn cũng không cảm nhận được, hắn chỉ có thể dựa vào thời gian mà mình thi triển kiếm để dự tính thời gian xuất hiện của nhát kiếm thứ hai.

Nói đơn giản hơn, nếu không phải là kiếm mà hắn tung ra, hắn cũng sẽ không cảm nhận được lúc nào thì nhát kiếm thứ hai xuất hiện.

Vì sức mạnh thời không này quá đặc biệt, hơn nữa hoàn toàn áp chế tất cả thời không hiện có, cho nên nó xuất hiện mà không có dấu hiệu báo trước nào, hơn nữa uy lực của nó cũng cực kỳ đáng sợ, hơn hẳn tất cả sức mạnh thời không mà hắn từng thấy.

Chỉ tiếc là bây giờ hắn vẫn không thể hấp thụ sức mạnh thời không mà không giới hạn, nếu không uy lực đó là không thể tưởng tượng được.

Hôm nay Diệp Quân bỗng dừng lại, hắn ra khỏi Tiểu Tháp, Trấn Thiên xuất hiện trước mặt hắn.

Trấn Thiên nhìn Diệp Quân trước mặt, hơi lo lắng, lần trước sau khi Diệp Quân bị đánh tan xương nát thịt ở khu vực Cổ Hoang thì vẫn luôn bế quan, gã sợ tâm cảnh của Diệp Quân bị ảnh hưởng.

Diệp Quân cười nói: “Chào”.

Thấy Diệp Quân nở nụ cười, Trấn Thiên thở phào, rõ ràng Diệp Quân không bị ảnh hưởng gì cả.

Trấn Thiên trầm giọng nói: “Bọn ta vừa nhận được tin, nhà họ Thần đã đi tìm Chúng Thần Điện”.

Chúng Thần Điện!

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Chúng Thần Điện đã đồng ý với chúng à?”

Trấn Thiên gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó xòe tay ra, một cuốn sách cổ xuất hiện trước mặt Trấn Thiên: “Đây là ghi chép của Thần Nhất mà ta sao chép lại”.

Trấn Thiên khó hiểu.
 
Chương 2969


Chương 2969

Diệp Quân cười nói: “Trấn Thiên, chuyện này là chuyện giữa Diệp Quân ta và nhà họ Thần, Trấn tộc không nên nhúng tay vào, bất kể là nhà họ Thần, khu vực Cổ Hoang hay Chúng Thần Điện, ta sẽ tự mình đối mặt”.

Nói xong, hắn để cuốn sách cổ đó xuống, sau đó xoay người biến thành kiếm quang rồi biến mất ở tận cuối tinh không.

Hắn không bảo Trấn tộc đối mặt cùng với hắn.

Đối phương cũng đã có đủ thành ý, Diệp Quân cũng không thể làm quá mức.

Vì hắn biết rõ một khi khai chiến toàn diện, Trấn tộc sẽ tổn thất rất nghiêm trọng.

Như hắn đã nói, đây là chuyện của bản thân hắn, hắn sẽ tự mình đối mặt.

Thấy Diệp Quân dứt khoát rời đi, Trấn Thiên sửng sốt, vì gã không ngờ Diệp Quân lại đột ngột như thế, nhưng rất nhanh gã đã hiểu ý Diệp Quân.

Nghĩ đến đây Trấn Thiên cảm thấy khá phức tạp.

Thành thật mà nói, khoảng thời gian này áp lực của Trấn tộc quá lớn, vì bây giờ tình cảnh của họ quả thật không tốt.

Trấn Thiên vẫn khá tự tin.

Nhưng người trong tộc của gã lại không có lòng tin đó.

Nhà họ Thần khai chiến toàn diện.

Trở mặt với khu vực Cổ Hoang.

Chúng Thần Điện cũng tham gia.

Với thế lực đó sẽ khiến tình cảnh của Trấn tộc ngày càng nguy hiểm.

Khai chiến toàn diện là sẽ có người chết.

Thế nên rất nhiều người trong tộc đều đã bắt đầu dao động.

Trấn Thiên nhìn cuốn ghi chép màu đen trước mặt, lặng thinh hồi lâu, gã bỗng nói: “Người đâu”.

Gã vừa dứt lời, một ông lão xuất hiện bên cạnh gã.

Mặt Trấn Thiên không cảm xúc: “Bảo mấy người Thái Thượng trưởng lão xuất quan”.

Ông lão hơi ngạc nhiên.

Trấn Thiên nói: “Làm đi”.

Gã vẫn phải đánh cược!

Gã đặt cược thế lực đằng sau Diệp Quân hơn hẳn ba nhà kia, thậm chí có thể so sánh với khu vực Tiên Linh… Mặc dù gã cảm thấy chuyện này hơi khó xảy ra nhưng gã vẫn là muốn đánh cược.

Vì nếu đánh cược vào đúng chỗ thì có nghĩa là gì?

Tức là Trấn tộc sẽ trèo lên được một thế lực lớn siêu cấp, sau đó vực dậy.

Đương nhiên gã cũng hơi lo lắng, vì nếu cược thua thì Trấn tộc…

Trấn Thiên nhắm mắt lại: “Một người có thể không xem trọng ghi chép của Thần Nhất… Ta không tin người ở đằng sau ngươi là cường giả bình thường… chín phần thần tính. Diệp công tử, phía sau ngươi có cường giả chín phần thần tính, phải không?”

Chín phần thần tính!

Chỉ cần đằng sau Diệp Quân có một cường giả có chín phần thần tính thì Trấn tộc đã thắng rồi.

Cho dù nhà họ Thần và khu vực Cổ Hoang mạnh thế nào, nhưng chỉ cần có một cường giả chín phần thần tính thì có thể tiêu diệt chúng.
 
Chương 2970


Chương 2970

Tám phần thần tính và chín phần thần tính hoàn toàn không thể nào so sánh.

Nói một cách đơn giản, chỉ cần đằng sau Diệp Quân có một cường giả có chín phần thần tính thì bất kể là nhà họ Thần và khu vực Cổ Hoang đều sẽ bị đánh bại. Mà suy đoán của gã là cho dù thế lực đứng sau Diệp Quân không mạnh bằng khu vực Tiên Linh, nhưng chắc chắn cũng có cường giả có chín phần thần tính.

Thế nên gã quyết định cược thử xem.



Sau khi rời khỏi Trấn tộc, Diệp Quân quay về vũ trụ Thần Nhất, sau đó liên hệ với Mộc Nguyên.

Diệp Quân đứng trước một cái ao ở giữa một dãy núi rộng lớn, trước mặt hắn là một ông lão, người này chính là Mộc Nguyên.

Còn có sáu mươi hai người đứng phía sau Mộc Nguyên.

Những người này đều là thần tướng của Thần Điện lúc trước.

Diệp Quân nhìn họ, có vài thần tướng trong đó đã đạt đến cảnh giới Thần Đạo.

Lúc này các thần tướng cũng đang nhìn Diệp Quân, người trước mặt này là người truyền thừa của Thần Nhất.

Mộc Nguyên nói: “Cậu Diệp, họ đều đồng ý đi theo cậu”.

Diệp Quân nhìn mọi người, sau đó xòe tay ra, một trăm Tổ Nguyên xuất hiện trước mặt các thần tướng.

Thấy thế, các thần tướng đều vui mừng khôn xiết, sau đó vội vàng hành lễ với Diệp Quân.

Diệp Quân khẽ gật đầu, tất nhiên hắn hiểu được vào thời điểm như vậy tuyệt đối không thể nói chuyện tín ngưỡng hay vẽ ra cảnh tượng đẹp đẽ gì đó. Dù sao hắn cũng không phải là Thần Nhất, những người này không sùng bái và tín ngưỡng hắn, lúc này vẫn nên làm chút việc gì đó thực tế thì tốt hơn.

Đương nhiên suy nghĩ của hắn là đúng.

Ngoại trừ hai vị thần tướng cảnh giới Thần Đạo, những thần tướng khác đều rất vui vẻ, từ khi rời khỏi Thần Điện, họ đã trở thành tán tu, mà cuộc sống của tán tu lại tương đối khổ sở.

Diệp Quân không nói gì nhiều với những thần tướng này, hắn thu tất cả họ vào trong Tiểu Tháp, sau khi tiến vào Tiểu Tháp, vẻ mặt của tất cả thần tướng đều trở nên nghiêm trọng.

Bao gồm cả hai vị thần tướng cảnh giới Thần Đạo.

Lúc này họ mới cảm nhận được vị Diệp công tử này sâu không lường được, chút khinh thường ban đầu đó cũng biến mất.

Ở bên ngoài, Mộc Nguyên nói: “Chỉ cần cho họ chút tài nguyên, sau này họ muốn đạt đến cảnh giới Thần Đạo cũng không khó”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Lăn lộn theo ta thì tài nguyên đủ cả”.

Mộc Nguyên cười nói: “Đúng là thế”.

Ông ta đi theo Diệp Quân lâu như thế dĩ nhiên biết Diệp Quân không hề thiếu tiền.

Mộc Nguyên như nghĩ đến điều gì, bỗng nói: “Cậu Diệp, nhà họ Thần…”

Diệp Quân cười nói: “Ông biết rồi à?”

Mộc Nguyên gật đầu: “Nhà họ Thần, khu vực Cổ Hoang và Chúng Thần Điện…”

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta sẽ giải quyết”.

Mộc Nguyên nhìn Diệp Quân, đang định lên tiếng thì ngay lúc này thời không trước mặt Diệp Quân bỗng rung chuyển.

Mộc Nguyên biến sắc, đang định ra tay thì Diệp Quân mỉm cười nói: “Người của mình”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom