Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đừng Chạy, Ở Đây Khắp Nơi Đầu Là Quái Vật

Chương 20: Chương 20


Bình rượu bay đến chỗ quái vật, không giống như trong tưởng của Lâm Nhất bình rượu sẽ đập trúng quái vật rồi vỡ nát.

Lâm Nhất không có nắm giữ tốt cường độ khi ném ra.

Bình rượu bay lên cao, mắt thấy trong thời điểm phải bay qua khỏi người quái vật, lúc này quái vật bỗng nhiên giơ cẳng tay bổ xuống bình rượu.

Bình rượu bị bổ đôi, rượu bên trong bị vẩy ra trong nháy mắt lửa trên khăn mặt lan ra rơi vào đôi mắt của quái vật.

Một con mắt của quái vật bị lửa cháy, trong cổ họng nó phát ra tiếng gào thét chói tai.

“Chạy mau!” Chu Khải thừa cơ hội này đâm quái vật mấy đao, thấy vẫn không thể đâm xuyên qua lớp giáp của nó, hắn nhanh chóng lui ra, chạy tới chỗ Lâm Nhất.

“Chúng ta không giết chết được con quái vật này, thừa dịp mắt nó bị lửa đốt làm tổn thương, chúng ta tranh thủ thời gian chạy đi.

”“Tiểu Vân, mau tới đây.

” Chu Khải lôi kéo Chu Vân liều mạng chạy trốn.

Lâm Nhất liếc nhìn con quái vật đang thét chói tai, cũng vội vàng đuổi theo.


“Chúng ta muốn chạy chỗ nào?” Lâm Nhất hỏi.

“Đương nhiên là chạy về hướng núi Tứ Phương.

” Chu Khải đáp.

“Cậu đi theo sát tôi.

Chúng ta không thể đi theo đại lộ, người ở đây nhiều.

Nếu để cho bọn chúng nhìn thấy quái vật đang đuổi theo chúng ta, nhất định sẽ không bỏ qua chúng ta.

”“Anh, quái vật kia… đến cùng là cái gì vậy?” Dường như Chu Vân đoán được cái gì, “Chúng ta bỗng nhiên phải rời đi khỏi nơi này, là bởi vì con quái vật kia phải không?”Chu Khải gật nhẹ đầu, nhưng mà lúc này hắn không có thời gian đề giải thích, “Tiếu Vân, chuyên này rất phức tạp, sau này anh sẽ từ từ giải thích với em.

”Mặc dù bọn họ chạy rất nhanh, nhưng con quái vật đã phát cuồng kia cũng không tính buông tha bọn họ.

Lửa trên mắt của nó rất nhanh được dập tắt, mặc dù một con mắt bị thương nhưng con mắt còn lại vẫn còn nguyên vẹn.

Cho nên, con quái vật kia rất nhanh liền đuổi theo.

“Chạy nhanh lên, con quái vật kia sắp đuổi theo tới rồi.

” Chu Khải nghe được nhịp tim của quái vật.

“Đây là tốc độ nhanh nhất của tôi rồi.

” Lâm Nhất liều mạng chạy.

Bọn họ chạy thật lâu, con quái vật kia cũng đuổi theo thật lâu.

“Anh, em chạy không nổi nữa rồi.

” Chu Vân thở hổn hển nói.

Thời gian dần trôi qua, thể lực Lâm Nhất cũng không chống đỡ nổi.


“Không có biện pháp bỏ lại nó sao?” Lâm Nhất thở không ra hơi.

“Chạy qua bên này, chúng ta đi vào ngõ nhỏ.

” Chu Khải vác Chu Vân lên, nhanh chóng chạy vào ngõ nhỏ.

Ở trong ngõ nhỏ chạy không bao lâu, Chu khải bỗng nhiên ngừng lại.

“Sao không chạy nữa?” Lâm Nhất tò mò hỏi, “Con quái vật kia không đuổi theo nữa?”Chu Khải cau mày, cắn răng nói: “Chúng ta bị bao vây.

”“Cái gì?” Lâm Nhất giật mình.

“Phía trước còn có một con.

”“Không thể nào?” Lâm Nhất nhìn xung quanh, muốn tìm cái gì đó để có thể phòng thân.

Cũng đã nhìn một vòng, rốt cuộc cái gì cũng không có, “Chẳng lẽ lần này lại trở lại sao?”Đối mặt với cục diện đằng trước có sói ngõ sau có hổ, Lâm Nhất nhất thời không nghĩ ra được biện pháp ứng đối.

Lâm Nhất cắn răng, làm một cái quyết định: “Chu Khải, nếu thực sự không được, cậu liền giết tôi đi.

”“A?” Nghe được lời nói của Lâm Nhất, Chu Vân hơi kinh ngạc.

“Nếu như trốn không thoát, cũng chỉ có thể làm như vậy.

” Chu Khải nắm cây đao trong tay, “Nếu lần tiếp theo sảy ra, cậu nhất định phải nói hết chuyện vừa sảy ra.


”“Chỉ có cách này, chúng ta mới có thể tránh gặp được con quái vật kia, thuận lợi đến núi Tứ Phương.

”“Không cần cậu nói tôi cũng biết.

” Lâm Nhất thở dài.

Vốn cho rằng lần này sẽ có thể sống sót, kết quả vẫn không trốn thoát được vận mệnh bị giết chết.

Lần tiếp theo hồi sinh, chắc là sẽ trở lại ngày mùng 7 tháng 6 nhỉ.

Như vậy cũng tốt, chí ít ngày mùng 7 tháng 6 trốn đi, sẽ không gặp phải quái vật phát cuồng này.

“Tranh thủ thời gian động thủ nhanh đi.

” Lâm Nhất nhắm mắt lại, “Cho tôi chết một cách thống khoái đi.

”Chu Khải giơ con đao trong tay lên, ngay lúc hắn chuẩn bị đâm về phía Lâm Nhất, bỗng nhiên, một âm thanh quen thuộc từ phía trước ngõ nhỏ truyền đến.

“Lâm Nhất? Chu Khải? Các cậu ở chỗ này làm cái gì?”.

 
Chương 21: Chương 21


“Lục Lâm Hải?”Nhìn người đi ra từ góc rẽ của ngõ nhỏ, sắc mặt Chu Khải trầm xuống.

“Cậu sao lại ở chỗ này?” Lâm Nhất kinh ngạc hỏi.

Lục Lâm Hải vốn phải ở trường thi, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?Chẳng lẽ Lục Lâm Hải trước mặt là quái vật sao?Thế nhưng mà, Lâm Nhất nhớ rất rõ vào thời gian lúc trước Lục Lâm Hải bị hắn giết chết, hoàn toàn chính xác không phải là quái vật.

“Tôi về nhà mà.

” Vẻ mặt Lục Lâm Hải vô cùng khó hiểu.

“Về nhà?” Lâm Nhất nhíu nhíu mày, “Lúc này không phải là cậu đang thi sao?”“Bây giờ đã mấy giờ rồi, cũng đã sớm thi xong rồi.

”Lâm Nhất nhìn trên màn hình điện thoại, thời gian bây giờ cũng đã gàn 6 giờ, thời gian thi buổi chiều đã kết thúc.

“Các cậu ở chỗ này làm cái gì vậy?” Lục Lâm Hải vừa nói vừa đi đến chỗ bọn họ,“Dừng lại, đừng có đến đây.


” Chu Khải nhanh chóng kéo Chu Vân bảo vệ ở đằng sau lưng, giơ con đao trong tay lên.

“Chu Khải, cậu… cậu làm cái gì thế?”Lục Lâm Hải bị cử động của Chu Khải hù doạ, đặc biệt là khi thấy Chu Khải giơ đao lên, một mặt lại cảnh giác nhìn hắn.

“Đừng giả bộ, tôi biết cậu là quái vật.

” Chu Khải cắn răng nói.

“Quái … vật?” Lục Lâm Hải mờ mịt hỏi, “Quái vật gì?”“Chu Khải, lúc trước cậu nói bao vây trước mặt chúng ta là quái vật, ý chỉ là Lục Lâm Hải sao?” Lâm Nhất bừng tỉnh.

Chu Khải không nói gì, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Lục Lâm Hải đang ở cách đó không xa, gật nhẹ đầu xem như trả lời.

“Cậu làm tôi sợ muốn chết.

” Lâm Nhất thở nhẹ ra, “Cậu ta không phải là quái vật.

”“Các cậu đang chơi trò đóng vai nhân vật sao?”Nhìn thấy Lục Lâm Hải định tiếp tục bước qua, Chu Khải hét to: “Tôi nói là không được qua đây!”“Mặc đù tôi không biết cậu làm sao lừa được Lâm Nhất nhưng cậu không thể lừa được tôi đâu.

”“Chu Khải, cậu bị làm sao vậy?” Lục Lâm Hải hỏi.

Ngay tại lúc bọn họ đang nói chuyên, đằng sau truyền đến âm thanh bước chân ngày càng gần.

Mặc dù Lâm Nhất không thấy bất cứ thứ gì, nhưng hắn biết, con quái vật kia đã đuổi tới rồi.

“Chu Khải cậu tin tôi đi.


” Lâm Nhất thúc giục nói, “Lục Lâm Hải thật sự không phải là quái vật, chúng ta mau chạy đi, nếu không chạy thì sẽ không còn kịp nữa đâu.

”“Tôi chỉ tin năng lực của tôi.

” Chu Khải thể hiện sự chăm chú khác thường.

“Tần suất nhịp tim của cậu ta so với quái vật giống nhau như đúc.

”“Cậu ngốc hả, nếu cậu ta là quái vật thật thì bây giờ còn muốn giả dạng làm người tiếp cận chúng ta nữa sao?”“Nếu cậu ta quái vật thật thì đã hiện ra nguyên hình, cùng con quái vật đằng sau liên thủ với nhau rồi, chúng ta hẳn đã chết không còn nghi ngờ gì rồi.

”Chu Khải nhíu mày, mặc dù không nói chuyện nhưng vẫn cảm thấy Lâm Nhất nói có chút đúng.

Ngay tại thời điểm Chu Khải đang dao động thì sắc mặt Lục Lâm Hải bỗng nhiên thay đổi.

“Mẹ kiếp!!!” Lục Lâm Hải run rẩy giơ tay chỉ về cách đó không xa la lên, “Kia là thứ gì vậy?”Quay đầu nhìn lại, là con quái vật kia đã đuổi đến.

Vốn cho rằng con ngõ nhỏ hẹp này có thể hạn chế hành động của quái vật, nhưng làm sao Lâm Nhất có thể nghĩ đến con quái vật kia vậy mà lại bò ở trên vách tường.

Con ngõ nhỏ hẹp không làm hạn chế nó mà thậm chí để nó càng linh hoạt hơn.


“Chạy mau!” Lâm Nhất lớn tiếng thúc giục.

Chu Khải cắn răng, nhanh chóng lôi kéo Chu Vân tiếp tục chạy về phía trước.

“Lâm Nhất, đó là cái gì?” Lục Lâm Hải nhìn chằm chằm con quái vật đang đến gần.

“Các cậu chơi trò đóng vai nhân vật này… cũng quá giống đi.

”“Chơi cái khỉ gì.

” Lâm Nhất chạy qua Lục Lâm Hải ka to, “Quái vật thật đó! Chạy mau!”“Thật là quái vật?” Lục Lâm Hải lấy lại tin thần, lại nhìn quái vật một cái, cũng bị doạ sợ hãi vội vàn đuổi theo.

.

 
Chương 22: Chương 22


Trong con ngõ nhỏ rẽ trái lượn phải, Chu Khải vốn cho rằng như thế có thể làm chậm tốc độ của quái vật nhưng mà giống như lại đang hại chính mình.

Con quái vật kia thuận theo vách tường bò lên trên, từ đầu tường nhảy lên một cái, ngăn ở trước mặt bọn họ.

Liên đao giống như cẳng tay lại vung xuống, Chu Khải mặc dù có thể kịp tránh né nhưng Chu Vân phía sau căn bản là không né kịp.

Chu Khải quay lưng lại ôm lấy Chu Vân, mắt thấy hai cẳng tay quái vật sắp chém trúng bọn họ, bỗng nhiên Lục Lâm Nhất lao đến.

“Chạy mau!”Lục Lâm Hải dùng sức đẩy Chu Khải cùng Chu Vân ra ngoài, liên đao chém xuống, chém xuyên qua thân thể Lục Lâm Hải.

“Lục Lâm Hải!” Nhìn thấy máu tươi chảy ra từ vết thương của Lục Lâm Hải, trong đầu Lâm Nhất hiện ra hình ảnh lúc trước chính hắn giết chết Lục Lâm Hải.

“Vì cái gì?” Chu Khải không rõ vì sao Lục Lâm Hải lại muốn cứu hắn.

“Tôi cũng không biết vì sao.

” Giọng nói của Lục Lâm Hải càng lúc càng yếu, “Có thể là… phản xạ theo bản năng thôi…”Lục Lâm Hải nhìn Lâm Nhất cùng Chu Khải, toàn thân bắt đầu run rẩy.

Có thế là không muốn bọn họ lo lắng, khoé miệng Lục Lâm Hải muốn nở nụ cười trấn an, nhưng toàn thân hắn run rẩy căn bản là không thể khống chế được biểu tình trên mặt.

Liên quan đến chuyện của Lục Lâm Hải, Lâm Nhất cũng không biết nhiều.


Dù sao vào lớp 12 này Lục Lâm Hải mới đến lớp của bọn họ, là học sinh học lại.

Nhưng mà trong ấn tượng của Lâm Nhất, Lục Lâm Hải vẫn luôn tồn tại như một đàn anh.

Cậu ta có lòng nhiệt tình, chỉ cần bạn cùng lớp gặp được phiền phức thì cậu ta sẵn sàng hỗ trợ.

“Nhanh… chạy…”Xúc tu của quái vật nhanh chóng vọt tới, đem Lục Lâm Hải quấn chặt.

Hàm rằn sắc nhọn cắn vào cổ của Lục Lâm Hải, bắt đầu tham lam hút máu của hắn.

Lục Lâm Hải chết, đổi lấy một khoảng thời gian ngắn ngủi.

Quái vật không có tiếp tục công kích mà bắt đầu thưởng thức đồ ăn trong tay, “Đây mới đúng mà mỹ vị.

”Chu Khải vịn Chu Vân từ dưới đất bò dậy, lại nhìn quái vật bắt lấy Lục Lâm Hải, trong lòng ngổn ngang nhiều cảm xúc.

“Đi.

” Chu Khải cắn răng nói.

“Các cậu đi đi.

” Lâm Nhất không hề cử động, hắn đứng im tại chỗ, hai tay không tự chủ được mà nắm thành nắm đấm.

Trong lòng trào ra một cỗ lửa giận vô hình, cơ thể vì cỗ lửa giận này mà phát run.

“Cậu ta đã chết.

” Chu Khải kéo Lâm Nhất, thúc giục không ngừng.

“Chúng ta không phải là đối thủ của quái vật đâu, chúng ta không thể cứu được cậu ấy.

”“Có thể cứu.

” Lâm Nhất hít vào một hơi sâu, ánh mắt dần trở nên kiên định.

“Tôi có thể cứu cậu ấy.

”“Chẳng lẽ cậu…” Trong nháy mắt Chu Khải hiểu rõ Lâm Nhất đang muốn nói cái gì.

“Coi như lần này cậu có thể cứu cậu ta nhưng lần sau thì sao?“Chẳng lẽ cứ chết một người, cậu đều dùng năng lực của cậu trở về quá khứ sao?”“Những chuyện sau này tôi không biết.


” Lâm Nhất không hề dao động, hắn cầm lấy đao trong tay Chu Khải, từng bước kiên định đi đến chỗ quái vật.

“Nhưng bây giờ, tôi phải nhất định phải làm như vậy.

Bởi vì… đây là do tôi nợ cậu ấy.

”“Lâm Nhất, cậu…”“Các cậu đi trước đi.

” Lâm Nhất không quay đầu lại, “Nếu như năng lực của tôi hết tác dụng thì chí ít cậu cùng em gái cảu cậu còn thể sống sót.

”Chu Khải nhíu mày, hắn nhìn từng bước đi kiên định của Lâm Nhất, kéo em gái quay người rời đi.

“Ha ha, người quái dị!” Lâm Nhất đi đến phía trước quái vật, la to về phía nó.

“Thả cậu ấy ra.

” Thấy quái vật không để ý đến mình, Lâm Nhất cần chặt đao trong tay, dùng sức đâm về phía quái vật.

Lâm Nhất rất thông minh, hắn không có đâm lên thân được bao trùm bởi lớp giáp cứng mà nhắm ngay phần bụng của quái vật.

Nơi đó mọc đầy xúc tu mà không có lớp giáp bao trùm.

Nhưng mà đối với những xúc tu này, Lâm Nhất cũng khó có thể ứng đối.

Lưỡi dao còn chưa có đâm trúng quái vật, các xúc tu trong nháy mắt đã cuốn lấy Lâm Nhất.

Nó đem Lâm Nhất giơ lên cao, dùng con mắt còn lại đánh giá hắn.


“Đồ quái vật, đi chết đi.

” Lâm Nhất hét lớn một tiếng, dùng sức ném thanh đao trong tay đi.

Lưỡi đao đam trúng con mắt còn lại của quái vật, xúc tu cuốn lấy Lâm Nhất vung vẩy lung tung, dùng sức đem Lâm Nhất ném ra ngoài.

Toàn thân truyền đến cơn đâu đớn kịch liệt, tựa như xương cốt toàn thân đều gảy mất, ngay cả nội tạng cũng muốn vỡ tan.

Sáu cái chân trùng đạp đạp trên mặt đất, một lần lại một lần nữa đạp trúng trên thân thể của Lâm Nhất.

“Ha ha… ha…”Nhìn thấy dáng vẻ cuồng nộ của quái vật, bỗng nhiên Lâm Nhất muốn cười.

“Đồ quái vật… một ngày nào đó, tao… tao sẽ giết hết tất cả bọn mày…”Ý thức của Lâm Nhất dần mơ hồ, mọi thứ trước mắt dần dần tối sầm lại.

…“Keng…”“Hiện tại bắt đầu bài thi…”Âm thanh nhắc nhở quen thuộc lại vang bên tai, Lâm Nhất mở mắt ra.

Nhìn bài thi trước mặt, Lâm Nhất biết mình đã trở về.

Lần này, thời điểm Lâm Nhất trở về là buổi chiều ngày mùng 7 tháng 6.

.

 
Chương 23: Chương 23


Lâm Nhất cảm thấy thật bực mình.

Là loại cảm giác như đã chơi game ba ngày ba đêm,vốn cho rằng có thể thuận lợi thông qua ải, nhưng lại phát hiện bản thân còn chưa rời khỏi thôn Tân Thủ.

Ngẩng đầu nhìn qua thầy giáo giám thị đang ngồi tại bục giảng, hiện tại Lâm Nhất hận không thể xông lên giết chết bọn chúng.

Trong lòng Lâm Nhất tức giận, bàn tay dùng sức làm cây bút trong tay bị bẻ gãy.

Lâm Nhất hít một hơi sâu, nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, sau đó suy nghĩ kế hoạch làm sao để chạy thoát khỏi nơi này.

Vào ngày mùng 8 tháng 6 em gái của Chu Khải gặp được quái vật, mặc dù là sớm biết chuyện này nhưng Lâm Nhất không thể xác định có thể tránh được hay không.

Lâm Nhất không biết thân phận của con quái vật này, nếu như ngày mai chạy trốn không chừng lại gặp phải nó.

Cho nên, cách tốt nhất là trốn đi ngay trong ngày hôm nay.

Sau khi kết thúc kỳ thi bà mẹ giả sẽ đến đón hắn, nếu như lúc này trốn đi, bà ta không thấy Lâm Nhất đi ra cổng trường sẽ lập tức phát hiện, công cuộc chạy trốn lập tức bị thất bại.


Nếu như, ăn cơm xong xin ra ngoài thì sao?Cũng không được, dù sao ngày mai là ngày cuối cùng thi đại học nếu như phát hiện ban đêm Lâm Nhất còn không có trở về, hai con quái vật đó cũng sẽ phát hiện ra.

Cho nên, thời gian thích hợp nhất chính là buổi tối hôm nay chờ sau khi bọn chúng đã ngủ.

Chứ như vậy, vào thời điểm hai con quái vật trong nhà phát hiện ra, thì bọn họ cũng chạy xa.

Nghĩ tới lúc này, Lâm Nhất bỗng nhiên phát hiện ra có người đang đứng bên cạnh hắn.

Ngẩng đầu nhìn lên, doạ Lâm Nhất toàn thân run rẩy.

Không biết từ khi nào, thầy giáo giám thị đã đứng bên cạnh Lâm Nhất, đang cau mày nhìn chằm chằm vào bài thi của Lâm Nhất.

Bên trên bài thi trống trơn, Lâm Nhất một chữ cũng không viết.

“Nhìn cái gì, một câu tôi đều không biết làm?” Lâm Nhất tức giận nói.

Thầy giáo giám thị sửng sốt, giống như là không có nghĩ đến học sinh này không trả lời được một câu nào mà còn kiêu căng như vậy.

Sau khi thầy giáo giám thị đi khỏi, Lâm Nhất nhanh chóng điền tên lên bài thi…….

nộp giấy trắng thì có vẻ hơi khả nghi.

Dù sao đã trả lời một lần rồi, Lâm Nhất rất nhanh đã làm xong.

Rốt cục đã nhịn đến khi cách thời gian kết thúc bài thi còn mười lăm phút, Lâm Nhất nộp bài sớm, trước khi đi, hắn không quên đi đến bên cạnh Chu Khải thấp giọng nói vài câu.

“Bạn thí sinh kia, em đang làm gì thế?” Thầy giáo giám thị nói, “Nộp xong bài thì mau ra ngoài đi, không cho phép châu đầu ghé tai.

”Vừa dứt câu, Chu Khải cũng đứng lên.


“Thầy giáo, em cũng nộp bài thi.

” Chu Khải nộp xong bài thi liền đi theo Lâm Nhất ra khỏi phòng thi.

Vẫn là sân thương quen thuộc, Lâm Nhất lại đem chuyện đã xảy ra nói cho Chu Khải một lần.

Lâm Nhất miêu tả rất rõ ràng, nhất là những chuyện liên quan đến Chu Khải và em gái của hắn, cho nên, Chu Khải cũng không có nghi ngờ.

Nhưng mà khi nghe được Lục Lâm Hải cứu được hắn cùng Chu Vân thì vẫn có chút giật mình.

“Nghĩ không ra… Lục Lâm Hải vậy mà lại cứu tôi.

”“Cậu ta vẫn luôn nhiệt tình như vậy.

” Lâm Nhất thuận miệng nói, “Lại nói, có nhiều chuyện cậu cũng không có nghĩ tới lắm.

”“Nếu không phải Lục Lâm Hải cứu cậu, sợ là cậu đến chết cũng không tin cậu ta không phải là quái vật.

”“Thế nhưng mà, nhịp tim của cậu ta so với những con quái vật kia thì giống nhau như đúc.

” Nghĩ đến điểm này, Chu Khải từ đầu đến cuối vẫn nghĩ mãi mà không rõ.

“Có thế thể chất của mỗi người khác nhau.


” Lâm Nhất nghĩ nghĩ nói, “Có người thì trái tìm rất dài còn có người thì trái tìm ở bên phải mà.

”“Được rồi, đừng nói chuyện này nữa.

” Lâm Nhất nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, thời gian làm bài thi cũng sắp kết thúc rồi.

“Đừng quên chuyện tối nay, tôi sẽ kêu Lục Lâm Hải đi cùng với chúng ta, đến lúc đó cậu đừng có kêu người ta là quái vật nữa.

”Đã trải qua nhiều chuyện cho hiện tại dù Lâm Nhất có đối mặt với quái vật thì cũng có thể giống Chu Khải thể hiện mười phần tự nhiên.

Rất nhanh, thời gian rôi đến ban đêm.

Lâm Nhất xác định hai con quái vật trong nhà đã ngủ say, len lén chạy ra khỏi nhà.

.

 
Chương 24: Chương 24


“Lâm Nhất, vừa rồi Chu Khải nói với tôi bên cạnh chúng ta đều là quái vật, có phải vậy không?” Sau khi nhìn thấy Lâm Nhất, Lục Lâm Hải vội vàng đi đến.

Chu Khải đã đem những chuyện có quái vật nói ra.

Chu Vân thì luôn một mực tin tưởng anh trai của mình cho nên khi nghe được chuyện này chỉ cảm thấy sợ hãi.

Ngược lại đối với Lục Lâm Hải, trên mặt mũi tràn đầy biểu hiện không tin tưởng nổi.

“Chúng ta là muốn rời khỏi nơi này sao?” Lục Lâm Hải có chút do dự.

“Chu Khải còn nói là cậu cứu tôi nên mới chết một lần, cái này cũng là thật sao?”Lục Lâm Hải tràn đầy nghi vấn, hận không thể biết hết toàn bộ.

“Lâm Nhất, sau khi cậu chết sẽ trở về quá khứ sao?”“Đây đều là sự thật.

” Lâm Nhất gật nhẹ đầu, “Với lại, chúng ta cũng có lý do gì để lừa cậu cả.

”Lâm Nhất biết Lục Lâm Hải sẽ khó mà tin tưởng ngay lập tức, nếu không phải bị quái vật giết chết mấy lần, có lẽ Lâm Nhất cũng khó có thể tưởng tượng được thế giới này lại có quái vật.


“Đi trên đường rồi nói.

” Chu Khải nắm tay Chu Vân đi đến.

“Lúc cậu nói với tôi chuyện sẽ sảy ra vào ngày mai, trên đường khi trở về tôi có chú ý một chút, ở gần viên mồ côi thực sự có xuất hiện một con quái vật.

”“Là một lão ăn mày, thần chí có chút không rõ, khắp nơi muốn tìm người uống rượu cùng lão.

”“Con quái vật mà ngày mai chúng ta gặp có lẽ là lão.

”Nói đơn giản vài câu, mặc dù Lục Lâm hải vẫn còn bán tính bán nghi nhưng mà vẫn đi theo Lâm Nhất cùng Chu Khải đi về núi Tứ Phương.

Đương nhiên, Lục Lâm Hải đi theo bọn họ, nguyên nhân lớn nhất là vì lo lắng cho bọn họ.

Bời vì đã sớm hoạch đi xong đường đi, lại xuất phát vào ban đêm, cho nên lần này bọn họ rất nhanh đã đến được núi Tứ Phương.

Thuận theo đường đi lên núi Tứ Phương, sau khi vượt qua ngọn núi này, tiếp tục đi là đến lân cận thành phố, toàn bộ lộ trình ước chừng 600 cây số.

Đây là một lộ trình khó khăn, nhưng vì để sống sót trong tay quái vật, bọn họ chỉ có thể đối mặt.

“Đi thôi.

” Lâm Nhất hít sâu một hơi, bước bước đi đầu tiên.

Đường núi ban đêm cũng không dễ đi, cũng bởi vì đang là mùa hè, ở đây có rất nhiều muỗi.

Cũng may Lâm Nhất có chuẩn bị rất nhiều thứ, không chỉ có mang theo đèn pin, còn mang theo nước hoa.

Nhưng khi thấy Lâm Nhất xịt nước hoa vào trên người, chợt thấy Chu Khải cau mày.

“Sao vậy?” Lâm Nhất hỏi.

“Có chút gay mũi.


” Chu Khải che mũi nói.

“Gay mũi?” Lâm Nhất nhìn một chai nước hoa trong tay, “Tôi còn thấy rất dễ ngửi đó.

”Sau khi nói xong, lại nghĩ đến năng lực của Chu Khải.

“A…, thật sự xin lỗi, tôi quên mất năng lực của cậu là tăng cường giác quan.

”Lâm Nhất cười nói: “Cái mũi của cậu bây giờ giống như là mũi chó đó.

”Sau khi nghe hết câu, sắc mặt Chu Khải bỗng nhiên trầm xuống.

“Tôi nói đùa, cậu đừng có nóng giận.

” Chú ý đến sắc mặt Chu Khải không đúng, Lâm Nhất vội vàng xin lỗi.

“Xuỵt…” Chu Khải thấp giọng, “Có quái vật đi theo chúng ta, tôi nghe thấy âm thanh.

”“Cái gì?” Lục Lâm Hải có chút giật mình, “Thật sự là có quái vật hả? Đang ở đâu?”Chu Vân không nói gì nhưng có thể nhìn thấy nét sợ hãi trên mặt cô ấy.

Chu Khải ngẩng đầu ngửi ngửi, nhưng chỉ có thể ngửi được mùi nước hoa gay mũi kia.


Vậy nên Chu Khải quau đầu trừng mắt về phía Lâm Nhất.

“Nói không chừng không phải đến tìm chúng ta.

” Lâm Nhất nghĩ nghĩ nói, “Chúng ta trốn trước đi, đều đã đi đến đây, tuyệt đối không thể bị phát hiện.

”Bọn họ nhanh chóng trốn vào trong lùm cây gần đó.

Rất nhanh, những tiếng sột soạt truyền đến, nương theo đó là tiếng bước chân rất nhỏ, cách bọn họ ngày càng gần,“Sẽ không phải là đi theo chúng ta đi?” Lâm Nhất che miệng lại, ngay cả hô hấp cũng trở nên cẩn thận,Ngay sau đó, cách đó không xa truyền đến âm thanh để Lâm Nhất không khỏi rung mình.

Bởi vì, âm thanh đó là tiếng của bà mẹ giả.

“Lâm Nhất, đã trễ như vậy, con còn không ở nhà đi ngủ đi, chạy đến nơi này làm cái gì?”“Ngày mai còn tiếp tục thi đó.

”“Mau lại đây, cùng mẹ đi về nhà nào.

”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom