Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Toàn Năng Của Thiên Đạo Chủ

Chương 40: Nhanh như vậy đã đến nửa tháng rồi à?


Sau khi hai sư đồ nói chuyện với nhau một lúc lâu, Lãnh 'Yên Nhiên liền ở ngoài điện bắt đầu luyện Thần Thông Thiên Ma Chỉ, còn Trần Đạo Huyền thì ngồi thưởng trà, ngủ một giấc, thỉnh thoảng lên tiếng chỉ điểm một hai chiêu.

Cho dù như thế, nhưng Lãnh Yên Nhiên cảm giác mình đã tiến bộ khá lớn.

Thời gian năm ngày nhoáng một cái đã trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày Trần Đạo Huyền nói rằng La Thiên Tông diệt môn.

"Sư tôn, thời gian nửa tháng đã đến rồi, đệ tử cần phải làm những gì ạ?"

Lãnh Yên Nhiên dừng tu luyện, đi tới trước người sư tôn, chuẩn bị nghe phân phó.

Cô không có chút lo lắng nào về chuyến đi đến La Thiên Tông sắp tới, mà ngược lại còn có chút mong đợi!

Dựa vào sức mạnh Thông Huyền Cảnh Thất Trọng Thiên của cô bây giờ, đương nhiên là không thể nào tiêu diệt quái vật khổng lồ La Thiên Tông kia được.

Cứ cho là cô có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng đánh bại cường giả Quy Khư Cảnh là sốc quá thể, nếu là đối mặt với Tịch Diệt Cảnh thì khoảng cách chênh lệch khá lớn, nếu chênh lệch lớn thì có thể bảo vệ tính mạng của mình là cực kỳ khó.

Cho nên trong lòng Lãnh Yên Nhiên vẫn cho rằng, chuyện La Thiên Tông diệt môn lần này, chỉ sợ sư tôn sẽ định tự bản thân mình sẽ ra tay?

"Nhanh như vậy đã đến nửa tháng rồi à?"

"Nếu đã vậy, con chờ vi sư một lát."

Trần Đạo Huyền hơi sững sờ, ngược lại hắn cũng không quá coi trọng chuyện La Thiên Tông bị diệt môn.

Nhưng vừa nghĩ đến số lượng điểm hệ thống khổng lồ sắp thu hoạch được, thì hản cũng có chút động lực.

Trong lòng kêu gọi hệ thống. "Hệ thống, đổi cho ta một trăm miếng ngọc giản." "Đổi thêm mười cái trận bàn nữa."

(Ting, tổng cộng tiêu tốn hai trăm điểm hệ thống, ngọc. giản (sơ cấp) x 100, trận bàn (sơ cấp) x 10, đã được đưa vào ba lô hệ thống.)

Tuy một lần hao tốn hai trăm điểm hệ thống, nhưng hẳn cũng không thấy tiếc.

Chỉ cần có thể diệt môn La Thiên Tông, đến lúc đó ít nhất có thể kiếm được mấy ngàn điểm hệ thống, hai trăm điểm hệ thống này chẳng là cái gì hết!

Không trì hoãn nữa, hẳn lấy ra một trăm miếng ngọc giản từ trong ba lô hệ thống, đặt chúng trên bàn đá trước mặt.

Lãnh Yên Nhiên đứng bên cạnh nhìn thấy sư tôn đột nhiên lấy ra một đống ngọc giản, không khỏi bất ngờ.

Nhưng sư tôn làm việc đương nhiên là có lý do của mình, Lãnh Yên Nhiên cũng không mở miệng hỏi, chỉ lẳng lặng đứng ở một bên quan sát.

"Ừm... Thiên Ma Chỉ và Thiên Bia, khoảng năm mươi cái, chắc là đủ dùng rồi đó."

Trần Đạo Huyền suy nghĩ một lát, rồi lập tức liền bảt đầu đứng dậy.

Bên trong mỗi miếng ngọc giản đều chứa toàn bộ sức mạnh chí mạng của hẳn, bây giờ cảnh giới của hẳn cũng đã tăng lên Ngũ Trọng Thiên rồi, mạnh hơn lúc trước không ít.

Lại thêm trong phạm vi Thiên Đạo điện, Trần Đạo Huyền căn bản cũng không cần bổ sung linh khí, chẳng mấy chốc liền đem một trăm miếng ngọc bội trước mặt chia ra làm hai đống Thiên Ma Chỉ và Thiên Bia, mỗi thứ đều có năm mươi cái!

Hành động này, khiến Lãnh Yên Nhiên đang đợi ở bên cạnh thấy choáng váng.

Uy lực lúc trước của Thiên Ma Chỉ cô cũng đã dùng một, cường giả Quy Khư đứng trước một chiêu đó cũng yêu ớt y như mảnh giấy, một chiêu là có thể đánh bại được.

Còn về Thiên Bia ở giữa đống ngọc bội đó, cô cũng đã tận mắt chứng kiến sư tôn thi triển uy lực trên không trung.

Cưởng giả Quy Khư Cảnh Cửu Trọng Thiên, vừa chạm vào trong nháy mắt liên hóa thành tro bụi, thậm chí sau khi chết cũng không xứng được lưu danh ở trên Thiên Bia.

Trong chốc lát, cô giống như đã hiểu ra ý nghĩ của sư tôn.

Điều này là hắn muốn trực tiếp dùng hỏa lực để nghiền nát La Thiên Tông, rồi san bằng La Thiên Tông luôn sao!

Thiên Bia với độ cao ba ngàn trượng, nếu năm mươi cái này lần lượt sụp đổ, thì....
 
Chương 41: Còn loại trận pháp này có thể phản công


Cục diện đó, quả thực là không dám nghĩ đến!

Nhưng vấn đề là, tông chủ của La Thiên Tông La Võ chân nhân chính là một người siêu mạnh của Tịch Diệt Cảnh.

Cho dù được cho nhiều ngọc bội chứa nhiều uy lực vô lượng, nhưng đến lúc đó nhỡ như không có cơ hội thi triển thì sao?

Dựa vào thực lực Tịch Diệt Cảnh, dù không chịu được sức mạnh thần thông trong ngọc bội, nhưng nếu muốn thẳng cô, Thông Huyền Cảnh Thất Trọng Thiên, e là cũng không có gì khó cả nhỉ?

Không đợi Lãnh Yên Nhiên mở miệng đặt câu hỏi, đã thấy Trần Đạo Huyền lại vẫy tay một lần nữa, đặt mười trận bàn trong không gian hệ thống lên bàn đá.

Chiếc bàn đá vốn không quá lớn, nhưng trong chốc lát đã chất đầy ngọc bội và trận bàn.

"Ừm... Trận pháp phòng thủ cơ bản, hình như được phác họa như vậy."

"Còn loại trận pháp này có thể phản công, cả cái này nữa."

"Còn nữa còn nữa, cái này hạn chế trận pháp cũng không thể thiếu, nếu không đến lúc đó bọn họ bỏ trốn thì sẽ lỗ to."

“Trận pháp tăng cường linh lực, cả cái này, còn có cái này, và cả này nữa... "

“Trận pháp cuối cùng, chúng ta hãy làm một trận pháp dịch chuyển đi, nếu lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lão tổ tông lợi hại ẩn núp trong La Thiên Tông kia, có thể chịu được sự tấn công của ngọc bội, Yên Nhiên cũng có thể dùng nó để dùng nó để bảo vệ tính mạng."

"Ừm..... Địa điểm dịch chuyển, thì thiết lập ở núi Hư Vọng này đi, đến lúc đó dù không dùng để trốn thoát, thì sau khi tiêu diệt La Thiên Tông cũng tiết kiệm được thời gian đi lại rồi!"

Trần Đạo Huyền vừa tự lẩm bẩm, vừa khắc trận pháp cơ bản trên trận bàn.

Rõ ràng là trận pháp cơ bản nhất, nhưng sau khi được khắc vào tay hẳn lại hoàn toàn khác, các sơ hở vốn có trong đó đều được lấp đầy.

Đáng lẽ là mười cái trận pháp khắc họa minh văn, những hẳn lại sử dụng hàng vạn đạo minh văn, cũng may là hẳn đang ở trong phạm vi Thiên Đạo điện, cũng không cần lo lắng vấn đề tiêu hao linh lực, hän khäc hơn nữa thời gian cũng không có bất kì khó khăn gì.

“Cái này... "

"Mười tấm minh văn là trận pháp hoàng giai, một trăm tấm minh văn là trận pháp huyền giai, một ngàn tấm minh văn là trận pháp địa giai, hơn vạn tấm minh văn là trận pháp thiên giai."

"Bên trong mười trận bàn này, sư tôn lại khắc trận pháp. thiên giai sao!?"

Trần Đạo Huyền chỉ là vì phát giác ra sơ hở trong trận pháp, nên mới lấp đầy chúng, lại nghĩ rắng việc khắc họa minh văn sẽ càng thêm mạnh hơn, vậy mà hắn lại không biết hàm nghĩa bên trong nó.

Nhưng Lãnh Yên Nhiên lại hiểu.

Nhìn lên mười cái trận bàn chứa trận pháp thiên giai, cô cũng nghi ngờ rằng bản thân như đang mơi

Dựa vào thực lực của La Thiên Tông, chỉ sợ Hộ Tông Đại Trận cũng chính là trận pháp địa giai càng khó lường rồi.

Cho dù là rất nhiều thánh địa, trận pháp nhiều nhất cũng là thiên giail

Nhưng bất kể là thế lực nào đi nữa, muốn bố trí một cái trận pháp cao cấp, đều phải tiêu hao vô số tâm huyết, tìm hợp vị trí säp đặt mắt trận thích hợp, hao phí rất nhiều vô số vật liệu, mới có thể hoàn thành được trận pháp cuối cùng.

Mà dùng trận bàn để khắc hoạ trận pháp, thì thường sẽ không quá huyền giai, dù gì cũng không tiện mang theo, nên không cách nào để đạt đến mức thiên thời địa lợi nhân hòa, cũng không thể dùng các loại nguyên liệu quý báu để trợ giúp vận chuyển trận pháp.

Nếu là khắc hoạ trận pháp cao cấp, thì rất dễ xuất hiện những yếu tố không ổn định giữa các minh văn, từ đó làm trận pháp tê liệt.

Chưa từng nghe nói đến câu chuyện trận bàn cũng có thể chứa được trận pháp thiên giai nghe rợn cả người này!

Nếu có người có thể làm được, chẳng phải có thể trực tiếp. dựa vào những trận bàn này, mà tấn công thánh địa sao!?

"Một trăm miếng ngọc giản này, và cả mười trận bàn kia con mang theo đi."

"Đến lúc đó nhớ dùng để bao vây La Thiên Tông lại, sau đó lại mở ra trận pháp phòng ngự, còn sau đó làm như thế nào, thì con tự do phát huy là được."

Sau khi Trần Đạo Huyền làm xong tất cả, lúc này mới hài lòng ngẩng đầu phân phó nói với Lãnh Yên Nhiên.
 
Chương 42: "Đệ tử biết rồi ạ


Trần khác Đạo Huyền có thể không quan tâm, nhưng bây giờ nếu đã quyết định muốn diệt môn La Thiên Tông, vậy sẽ không thể bỏ qua bất cứ người nào đâu!

Ngược lại cũng không phải sợ lưu lại mầm tai hoạ tương lai sẽ bị uy hiếp, mà chủ yếu là... Mỗi một đầu người đều là điểm hệ thống đó!

Thậm chí hắn đã dự định, nếu đến lúc đó Lãnh Yên Nhiên dựa vào những thứ này mà vẫn chưa diệt được La Thiên Tông, lúc đó hắn sẽ nghiến răng nghiến lợi dùng một ngàn điểm hệ thống, tự mình ra tay san phẳng La Thiên Tông!

"Đệ tử biết rồi ạI"

"Thật là đáng tiếc, con còn tưởng rằng may mắn có thể nhìn thấy sư tôn ra tay chứ"

Lãnh Yên Nhiên nhìn thấy một bàn ngọc bội và trận bàn, trong lòng không khỏi có chút đồng cảm với La Thiên Tông.

Nếu hỏa lực này bao trùm bọn họ, e là tất cả đều sẽ thành tro bụi hết, đến xác cũng không thể tìm thấy. Đam Mỹ Hiện Đại

Đáng thương, nhưng cũng đáng chết! "Ha ha, nếu đến khi cần thiết, vi sư sẽ ra tay."

"Nhưng thế cục đơn giản này, vi sư tin tưởng con cũng có thể hoàn thành một cách rất hoàn mỹ"

"Nhớ kỹ, một người cũng không thể bỏ qua, lòng đỏ trứng gà của La Thiên Tông đều phải lắc hết lên cho tal!"

Trần Đạo Huyền mỉm cười, đối với việc tự mình ra tay, hắn cũng không hứng thú.

Nếu như có thể, tốt nhất trước khi hắn chắc chắn mình trở thành cường giả mạnh nhất ở vùng trời này, thì không nên bước ra ngoài phạm vi Thiên Đạo điện này.

Chỉ có sự thật, mới là chân lý! Hơn nữa, cả cái La Thiên Tông, không phải chỉ có một

tông chủ Tịch Diệt Cảnh thôi sao, cục diện như này, còn cần Ngưng Khí Cảnh Bát Trọng Thiên tự mình ra tay á hả?

Hoàn toàn không cần! "Đệ tử đã hiểu!" "Sư tôn còn có phân phó khác không ạ?”

"Nếu không có, đệ tử xin xuống núi tiến thẳng đến La Thiên Tông!"

Lãnh Yên Nhiên nghe lời sư tôn xong, ánh mắt lạnh như: băng, nếu sư tôn đã lên tiếng, vậy La Thiên Tông này đến một con kiến cũng không thể sống sót!

"Những cái khác thì không có cái gì đáng chú ý cả, bảo vệ bản thân an toàn, đi sớm về sớm!"

Trần Đạo Huyền sờ lên căm sau khi suy nghĩ trong chốc lát, chỉ dặn dò phải chú ý an toàn, sau đó liền tự mình đứng dậy, vươn vai một cái, rồi lại đặt mông năm xuống võng đan từ cây trà Ngộ Đạo.

"Đệ tử cáo lui!"

Lãnh Yên Nhiên khom người cúi đầu, đem ngọc bội và trận bàn trên bàn thu vào túi trữ đồ của mình, rồi quay người đi về phía dưới núi!

Bên trong sảnh nghị sự của La Thiên Tông.

La Võ chân nhân ngồi trên cao tọa, tuy hôm nay đã đến thời hạn nửa tháng rồi, nhưng ông ta cảm thấy không khẩn trương một tí nào.

Lúc này trong điện, trừ bảy tên trưởng lão của La Thiên Tông bọn họ ra, thì còn một người nữa.

Mà khí tức tỏa ra quanh người của người đó, cũng không kém gì La Võ chân nhân, cũng là cường giả Tịch Diệt Cảnh Ngũ Trọng Thiên!

Mà ở trong Bắc vực này, cường giả Tịch Diệt Cảnh đếm trên đầu ngón tay, với cảnh giới Ngũ Trọng Thiên, cũng chỉ có người đứng đầu của ba tông môn còn lại thôi!
 
Chương 43: Nhưng...


“Dương Xuân huynh, hôm nay chính là ngày diệt môn La Thiên Tông mà những người Tịch Diệt Cảnh thần bí nhắc tới."

"Đợi một lúc nữa nếu cần đến, mong Dương Xuân huynh ra tay giúp đỡ.."

La Vũ chân nhân nhìn về phía người kia, cười rạng rỡ nói.

Dương Xuân chân nhân kia, chính là tông chủ của Kim Đỉnh Tông, cảnh giới ngang bằng với ông ta.

"Ha ha, điều này là đương nhiên rồi, ngươi và ta đều là người Bắc vực, hiện tại đột nhiên xuất hiện một cao thủ Tịch Diệt Cảnh thần bí, tông chủ ta đây đương nhiên cũng không thể để hắn ngông cuồng như vậy ở Bắc vực được."

"Nói không chừng, tin tức nửa tháng này tiêu diệt La Thiên Tông, là tên đó dùng để kéo dài thời gian để chạy trốn khỏi Bắc. vực cũng nên đấy?”

"Bây giờ tên kia, nói không chừng đã chạy trốn đến nơi nào rồi đấy."

"Nhưng... Lời hứa mà La Võ huynh đã hứa với ta, thì chớ có quên đấy"

Dương Xuân chân nhân cũng cười lớn, thậm chí trong lòng cảm thấy La Võ chân nhân này quá là nhát gan, bị người khác hăm dọa một câu mà bị dọa đến nỗi đóng cửa tông môn đến nửa tháng.

Quả thực điều này khiến tứ đại tông môn ở Bắc vực bọn họ có chút mất mặt mài!

"Đương nhiên sẽ không quên rồi, lần này khi La Thiên Tông †a tham gia bí cảnh, muốn cùng một đội với Kim Đỉnh Tông, tất cả tài sản nhận được chỉ lấy năm mươi phần trăm”

La Vũ chân nhân nói xong, trong lòng chỉ có thể thở dài một tiếng.

Nếu không phải thủ tịch đệ tử của La Thiên Tông bọn họ chết bất đắc kì tử, thì ông ta cũng sẽ không đưa ra hạ sách này.

Lần này mời Dương Xuân chân nhân đến giúp đỡ đối phó với kẻ địch là giả, thực ra hắn vì muốn giúp đệ tử La Thiên Tông trong lúc tham gia bí cảnh có chỗ dựa thôi.

Nếu phụ thuộc vào đoàn đội của một tông môn khác, tuy chỉ thu hoạch được một nửa, nhưng vẫn hơn là không có gì!!

Nhưng sau chuyện này, e là trong hai trăm năm tới, thực lực của Kim Đỉnh Tông sẽ vượt xa bọn họ rồi!

"Đã giữa trưa rồi, mà không thấy tên thần bí kia xuất hiện, muốn thăm dò thực lực của La Vân Tông bọn ta mà chưa gì đã bỏ chạy rồi."

“Dương Xuân huynh, đến rồi cũng không thể mất công được, hay nếm thử rượu ngon mà ta đã ủ từ mười loại linh quả từ vài ngày trước nhé!"

Ngồi chờ hai canh giờ nữa, mà vẫn không có người đánh tới cửa, La Võ chân nhân cũng không khỏi đồng ý với lời của Dương Xuân chân nhân, gánh nặng trong lòng cũng được buông xuống, sai người mang thức ăn lên và chiêu đãi ông ta một phen.

Đồng thời trong lòng cũng dự định sau hôm nay, sẽ phái người tiến về phía Ma La quốc, tiêu diệt toàn bộ Lãnh gia, lấy lại uy danh cho La Thiên Tông!

Còn trên dưới La Thiên Tông, vô số đệ tử ban đầu vốn dĩ có chút do dự, sau khi nhìn thấy tông chủ và Dương Xuân chân nhân uống rượu nói chuyện cũng thoải mái hơn phần nào.

"Trời, ngày diệt môn La Thiên Tôn mà ta sợ, không ngờ chỉ là một trò lừa bịp à."

“Đúng vậy, chỉ riêng đại trận hộ tông của La Thiên Tông chúng ta, Tịch Diệt Cảnh tầm thường khó có thể công phá được, ta nghĩ người kia cũng khá sợ hãi rồi."

"Haizz, thật là nhàm chán, ta còn tưởng rằng có thể nhìn thấy tông chủ đại nhân ra tay nữa chứ, từ lúc ta tu luyện đến nay, còn chưa bao giờ thấy được cường giả Tịch Diệt Cảnh chiến đấu."

Trong La Thiên Tông, rất nhiều đệ tử bàn tán ầm ï, không hề lo lắng sắp bị diệt môn.

Mà bên ngoài La Thiên Tông, trên nhiều đỉnh núi, các tu sĩ định theo dõi trận chiến của cường giả Tịch Diệt Cảnh, muốn tìm chút giác ngộ và đột phá từ trận chiến, cũng có chút mong đợi.

Trong đó cũng không thể thiếu những người muốn hóng chuyện, thậm chí cảm thấy nếu thật sự xảy ra một phần một vạn khả năng, La Thiên Tông bị, thì bọn họ còn có thể qua đó nhặt một số công pháp, pháp bảo gì đó!

"Hừ, xem ra cường giả bí ẩn này hôm nay chắc là sẽ không tới rồi”

"Đợi một lúc nữa trời đã tối rồi, nếu người kia thực sự có thực lực tiêu La Thiên Tông, thì đã sớm ra tay rồi, ta đoán là hắn đã sợ rồi.

"Haizz, đáng tiếc thật, mất công đi một chuyến, sớm biết như này chỉ bằng bần đạo đi giết hai con yêu thú còn hơn."

Đa số tu sĩ hóng chuyện, cũng cảm thấy người thần bí kia sẽ không xuất hiện, thậm chí có người còn bắt đầu thu dọn đồ đạc để rời đi.

"Vị đại nhân kia, chẳng lẽ thật sự mang theo Yên Nhiên rời khỏi Bắc vực rồi hả 2"

Trên một đỉnh núi, Lãnh Chiến bất an trong lòng không khỏi lo lắng.

Nếu hôm nay La Thiên Tông không bị diệt môn, vậy ngày mai Lãnh gia nhất định sẽ không còn tồn tại nữa!

Nhưng vào lúc này, một bóng người với thân hình nóng bỏng, dùng tốc độ cực nhanh dựa vào sự bao phủ của núi rừng lao một mạch thật nhanh về hướng La Thiên Tông ở!
 
Chương 44: Ngươi là ai?


Sau khi Lãnh Yên Nhiên rời khỏi núi Hư Vọng, cô không có thời gian trở về kinh thành của Ma La quốc mà vội vàng đi thẳng về phía La Thiên Tông.

Nghĩ đến lời dặn của sư tôn, không được bỏ sót bất cứ người nào, cô quyết định không xuất hiện ngay mà ngược lại khoác lên một bộ áo choàng màu đen kèm mũ trùm đầu, trùm kín từ đầu đến chân phòng hờ có người phát hiện.

Bởi vì không nắm chắc được trận pháp mà sư tôn cho có phạm vi giới hạn bao nhiêu nên Lãnh Yên Nhiên quyết định trước tiên phải giữ an toàn trước, đợi lúc đi đến chân núi La Thiên Tông mới lấy ra dùng!

Bằng không, nếu vì sự phán đoán sai lầm của cô để đám người La Thiên Tông kia chạy thoát thì cô cũng không còn mặt mũi đâu mà quay về núi gặp sư tôn!

May män suốt dọc đường đi cô không gặp chuyện bất trắc gì, lúc cô đến chân núi La Thiên Tông thì trời cũng đã sắp tối, mặt trời đã bắt đầu lặn xuống.

"Dừng lại! Ngươi là ai?”

"Mau rời khỏi đây mau, hôm nay La Thiên Tông bọn ta không tiếp khách!"

Vừa đến bên chân núi La Thiên Tông, Lãnh Yên Nhiên đã bị hai bóng người chặn lại.

Cô nhìn thoáng qua thì phát hiện là hai gã đệ tử Ngự Không Cảnh.

Không chút do dự, Lãnh Yên Nhiên trực tiếp dùng hai tay tóm lấy cổ hai người, nhấc bổng lên như nhấc gà con.

"Hít sâu đi, mới đầu sẽ hơi chóng mặt đấy..."

Nhớ lại cảnh lần đầu tiên gặp sư tôn, lúc này Lãnh Yên Nhiên cũng bắt chước ngài ấy thì thầm vào tai bọn họ.

Những lời này lọt vào tai hai người họ chẳng khác nào lời của ma quỷ!

Đúng như dự đoán, sau khi vùng vẫy kịch liệt, cả hai đều đã hụt hơi.

Dễ dàng giải quyết xong hai người họ, Lãnh Yên Nhiên vỗ nhẹ vào túi chứa đồ* bên hông rồi lấy ra hai cái trận bàn.

Kế tiếp cô nhẹ nhàng truyền một ít linh khí vào trong để kích hoạt đại trận đã khắc trên trận bàn.

Làm theo chỉ dẫn của sư tôn, cái trận bàn đầu tiên cô kích hoạt là để trận pháp Hạn chế để ngừa đám người La Thiên Tông trốn thoát!

“Ongg--” Trận bàn vừa vang lên một loạt âm thanh, một hàng rào vô hình nhanh chóng xuất hiện rồi mở rộng ra xung quanh.

Trong nháy mắt, nó đã bao phủ phạm vi năm dặm... mười dặm... một trăm dặm!

Cuối cùng, vòng tròn kết giới mở rộng đến phạm vi năm trăm dặm mới chịu dừng, sau đó là đông cứng thành một lồng giam khổng lồ, mặc dù trong suốt nhưng nó lại cực kỳ cứng rắn!

“Phạm vi này... có quá lớn rồi không!?”

Lãnh Yên Nhiên nhìn thấy cảnh này thì có chút bối rối, uổng công cô cẩn thận chạy đến tận chân núi của La Thiên Tông để kích hoạt trận pháp Hạn chế.

Nếu biết trước nó có phạm vi rộng như vậy thì cô cần gì phí sức nữa chứ?

Không còn thời gian để suy nghĩ, Lãnh Yên Nhiên nhanh chóng truyền một dòng linh lực nữa về phía trận bàn thứ hai, kích hoạt trận pháp phòng thủ.

Cảnh này chắc chẳn sẽ làm kinh động tới người của La Thiên Tông, cô không thể hành động bất cẩn được!

Lúc Lãnh Yên Nhiên kích hoạt trận pháp phòng thủ, một kết giới hình tròn khác xuất hiện, nhưng lần này nó không mở rộng ra vô tận mà chỉ bao phủ khoảng cách mười mét xung quanh cô.

Lãnh Yên Nhiên thử di chuyển vài bước thì phát hiện chỉ cần trên người cô còn giữ trận bàn này thì trận pháp sẽ luôn đi theo cô, mười mét như vậy là đủ rồi!

Lúc này cô liền mang theo trận pháp phòng ngự, ngự không bay thẳng về phía La Thiên Tông!

Động tĩnh lớn như vậy đương nhiên đã thu hút sự chú ý của đám người La Thiên Tông và cả những tán tu ở gần đó.

"Chuyện này là sao, đây là cái gì đây?" "Chuyện gì đang xảy ra vậy!?"

"Bần đạo cảm thấy có chút bất an, dường như đang có nguy hiểm gì đó đang ập tới..."

"Trận náo nhiệt này bần đạo sẽ không tham gia, các vị đạo hữu, có duyên gặp lại, cáo từ!"
 
Chương 45: Đó là đương nhiên


"Mẹ kiếp!"

"Đây rốt cục là cái quái quỷ gì vậy, tai sao ta không bước ra ngoài được!?"

Không ít tán tu vừa phát giác ra đều bất thường liền nảy ra ý định rời khỏi.

Có điều khi bọn họ chia ra các hướng để rời khỏi thì bất chợt phát hiện dù có đi theo hướng nào cũng bị một rào cản trong suốt chặn lại.

Thậm chí là trên trời, dưới đất đều có chướng thứ rào cản đó, căn bản là không có cách nào thoát ra được.

"Kết giới có phạm vi càng lớn sẽ càng yếu ớt. Cái kết giới này lớn như vậy sẽ không khó phá vỡ đâu!"

"Các đạo hữu, bây giờ chúng ta hãy cùng nhau hợp tác phá vỡ thứ quỷ quái này đi, trốn khỏi đây trước rồi tính."

"Được, chúng ta cùng nhau hành động!"

Mọi người đồng loạt liếc nhìn nhau, người nào cũng nhìn thấy sự bất an trong mắt người còn lại, vừa nghe có người đề nghị hợp tác thì lập tức đồng ý.

Kế tiếp, mấy chục tu sĩ có mặt đã cùng nhau ra tay, thấp nhất là Ngự Không Cảnh và Thông Huyền Cảnh, thậm chí cao nhất là có cả mấy cường giả Quy Khư Cảnh.

"Âm"

Sau đó mọi người đồng loạt tấn công vào một chỗ trên kết giới.

'Thế nhưng kết quả lại khiến bọn họ chết lặng.

"Hả?"

"Ngay cả một vết nứt cũng không có!?"

"Đang đùa cái gì vậy chứ? Bị nhiều người như vậy cùng nhau tấn công, ngay cả Quy Khư Cảnh Cửu Trọng Thiên cũng phải bị đánh thành bãi thịt vụn đó!"

“Thậm chí là rung chuyển một chút cũng không?”

Ngay lúc này, tất cả tu sĩ muốn hợp tác phá vỡ kết giới đều thầm cảm thấy hoảng sợ.

Sau khi thử thêm mấy lần nữa, cuối cùng bọn họ cũng bỏ cuộc, chỉ có thể di chuyển về một nơi sát rào chẳn, cách xa La Thiên Tông nhất để chờ xem sẽ xảy ra chuyện gì.

Chuyện lần này rõ ràng đang nhắm vào La Thiên Tông, nếu La Thiên Tông có thể giải quyết được người đã dựng lên kết giới, vấn đề này sẽ tự biến mất.

Lúc này bên trong La Thiên Tông, La Võ chân nhân và Dương Xuân chân nhân đã uống rượu suốt cả buổi chiều

nhưng vẫn chưa say.

Bây giờ đột nhiên nhìn thấy chuyện bất thường xảy ra, hai người lại hai mặt nhìn nhau.

Mọi người trong đại sảnh đồng loạt đứng dậy, cùng nhau bước ra khỏi đại sảnh rồi tiến đến quảng trường La Thiên Tông.

“Không ngờ tên đó thật sự dám tìm tới đây.”

"Nếu lão phu không địch lại, làm phiền Dương Xuân huynh hãy ra tay tương trợ."

La Võ chân nhân nheo mắt nhìn kết giới phía trên bầu trời, trong lòng có chút bất an.

Người dựng lên trận pháp Hạn chế này chắc chắn đã có niềm tin rất lớn, quyết tâm sẽ vây nhốt hết tất cả thành viên La Thiên Tông của ông ta.

Lúc này ông ta vẫn chưa xác định được thực lực của đối phương!

“Đó là đương nhiên."

Dương Xuân chân nhân cũng nghiêm túc hơn không ít, ông ta cũng cảm thấy hành vi của đối phương đã quá mức tự tin.

Chẳng mấy chốc, bóng dáng của Lãnh Yên Nhiên đã xuất hiện phía trên bầu trời La Thiên Tông, đám người đang tụ tập trong quảng trường cuối cùng cũng nhìn thấy sự hiện diện của cô.

"Ngươi chính là cao thủ Tịch Diệt Cảnh sau lưng Lãnh Yên Nhiên kia?"

La Võ chân nhân nheo mắt chăm chú nhìn mới phát hiện xung quanh cơ thể đối phương có một lớp kết giới của trận pháp phòng ngự, thậm chí còn có tác dụng ngăn cách khí tức làm ông ta không thể nào đoán được cảnh giới của đối phương.

Cộng thêm việc Lãnh Yên Nhiên mặc áo bào đen không lộ diện, đương nhiên La Võ chân nhân sẽ hiểu lầm.

Trên quảng trường có rất nhiều đệ tử và trưởng lão của La Thiên Tông, bọn họ cũng đang chăm chú nhìn bóng người mặc áo bào đen kia, trong lòng vô thức cảm thấy căng thẳng.

Đồng thời trong lòng mọi người cũng có một thắc mắc thật lớn, rốt cục đối phương đã bố trí trận pháp Hạn chế này từ khi nào?

Chẳng lế trong nửa tháng qua, đối phương đã sớm lặng lẽ lẻn vào những khu vực lân cận để bố trí trận pháp này?

Thật là tâm cơ, suy tính sâu xa mà, ai ngờ kẻ đó lại tính toán từ trước tận nửa tháng!

Hơn nữa từ lúc bố trí cho đến lúc kích hoạt trận pháp, bọn họ vẫn không hề hay biết chuyện gì!

Thật là đáng sợ!
 
Chương 46: Mẹ kiếp!


Không ai có thể ngờ rằng, trận pháp có thể cách ly mọi thứ trong phạm vi năm trăm dặm, lại xuất phát từ một cái la bàn cầm tay!

Câu chuyện nghe rợn cả người như thế, e là dù cho có nói thẳng với mọi người thì cũng sẽ không có ai tin.

Trừ khi tận mắt nhìn thấy, ai có thể tin rằng một trận pháp. cách ly trời đất trong 500 dặm như vậy không cần phải chuẩn bị trước mà đến từ một cái la bàn cầm tay cơ chứ?

Ngay cả Lãnh Yên Nhiên cũng hoảng sợ trước uy lực khủng bố của la bàn sau khi kích hoạt.

Nhưng nghĩ rằng sư tôn đã sống như một vị tiên nhân, trong lòng cô cũng dần chấp nhận chuyện này.

Lãnh Yên Nhiên cũng không coi trọng lời nói của La Võ chân nhân mà chỉ đang nghĩ cách oanh tạc thế nào để có thể chấm dứt trận chiến nhanh nhất có thể.

Nhưng La Võ chân nhân phía dưới thấy thế lại nhíu mày.

"Hừ, hóa ra chỉ là bọn chuột nhắt trốn chui trốn nhủi không dám xuất hiện mà thôi!"

“Đừng tưởng rằng bản tông tông chủ không biết, ngươi cứu Lãnh Yên Nhiên kia chẳng qua vì coi trọng thể chất của nàng ta, muốn bồi dưỡng nàng ta thành một lô đỉnh thượng cấp"

"Chỉ là hôm nay ngươi không tiếc đến đây gây thù địch với La Thiên Tông ta, ngươi không cảm thấy cái giá phải trả có hơi đắt sao?"

La Võ chân nhân tiếp tục mở miệng nói, thậm chí còn cố ý dùng linh lực khuếch tán âm thanh, để tất cả những tu sĩ gần đó đều có thể nghe được rõ ràng.

Nếu đối phương không cho La Thiên Tông bọn họ được thoải mái, vậy cớ sao ông ta phải nhân từ, ông muốn vạch trần bộ mặt thật của đối phương ngay lập tức, để mục đích của hắn bị bại lộ.

Tốt nhất là để Lãnh Yên Nhiên nghe được tin tức này, đến lúc Lãnh Yên Nhiên biết được chân tướng mọi việc, nàng ta sẽ không thể tên thần bí kia kiểm soát trong lòng bàn tay nữa!

"Mẹ kiếp!"

"Đúng là tin chấn động nha, Lãnh Yên Nhiên kia thế mà có thể chất đặc thù rất thích hợp làm lô đỉnh?"

"Khó trách tên thần bí kia không tiếc trở thành kẻ thù của La Thiên Tông, còn muốn bảo vệ Lãnh gia và Lãnh Yên Nhiên."

"Trông không giống người tốt chút nào!"

Khi các tu sĩ nghe được tin tức này, vẻ mặt như bừng tỉnh hiểu ra.

Vốn dĩ bọn họ cho rằng, người thần bí này có thể đã bị vẻ đẹp của Lãnh Yên Nhiên hấp dẫn nên muốn trở thành kẻ thù của La Thiên Tông, những chuyện này có chút phi lý.

Nhưng hiện giờ mọi người biết được tin tức chấn động này, lúc này mọi người mới hiểu rõ.

Thế gian có một số người có thể chất đặc thù, nếu có thể xem như lô đỉnh mà song tu, cho dù là tu sĩ Niết Bàn Cảnh hay thậm chí tu sĩ trong những cảnh giới cao hơn, đều sẽ có ích với họ rất nhiều.

Vì tu luyện, chuyện gì làm không được?

Chẳng qua dám đối địch với La Thiên Tông, tên thần bí này cũng mất lý trí quá rồi!

La Võ chân nhân vừa nói xong, tên thần bí bận hắc bào quả nhiên vì phẫn nộ mà cả người run rẩy không ngừng.
 
Chương 47: La Thiên Đại Thủ Ấn!


"Ha ha, bản chất thật của ngươi đã bị bổn tông chủ vạch trần, nên tức giận rồi sao?"

"Ngươi có biết, trận pháp bảo hộ của La Thiên Tông chúng ta, cho dù là Niết Bàn Cảnh Cửu Trọng Thiên cũng khó phá vỡ hay không?"

"Còn vọng tưởng muốn tiêu diệt La Thiên Tông ta, buồn cười!"

"Chư vị trưởng lão, kích hoạt trận pháp bảo vệ, bản tông chủ đi trước gặp mặt tên hèn nhát không dám lộ mắt kia đây!"

La Võ chân nhân tràn đầy tự tin ra lệnh cho những trưởng lão, sau đó một mình bay ra đại trận của tông môn."

Ông ta vẫn vô cùng tự tin vào thực lực của bản thân.

Nhiều năm trôi qua như vậy, không ai ở bắc vực này có thể khiến ông ta cảm thấy sợ hãi, mà kẻ bí ẩn trước mặt, đương nhiên cũng không thểt

Hơn nữa, dựa theo tin tức của Nhị trưởng lão, tên này cùng lắm chỉ là Niết Bàn Cảnh Tam Trọng Thiên, căn bản không phải đối thủ của ông ta.

Cho dù thực lực hắn ta có ở Niết Bàn Cảnh Bát Trọng Thiên thậm chí Cửu Trọng Thiên, khi hắn vướng vào hộ tông đại trận, tiến không xong mà lùi cũng chẳng được, thất bại là chuyện sớm muộn!

Điều kỳ lạ là, kẻ thần bí này lại thật sự dám tìm tới cửa chờ chết!

"Dám nói xấu sư tôn tai" "Ngươi, đáng chết!"

Lãnh Yên Nhiên nằm chặt nắm đấm, lần đầu tiên trong đôi mắt tuyệt mỹ của cô xuất hiện sát khí nồng đậm như vậy!

Khi nói chuyện, cô đã muốn cởi mũ ra, sắc mặt lạnh như băng nhìn về phía La Thiên Tông và La Võ chân nhân.

Khi biết bản thân có thể chất đặc thù có thể làm lô đỉnh, Lãnh Yên Nhiên có chút ngạc nhiên.

Nhưng đó không phải là điều khiến cô tức giận đến vậy.

Chỉ có một lý do khiến cô tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, cơ thể run rẩy không ngừng!

Chính là tên La Võ chân nhân chết tiết ấy, thế mà lại dám nói xấu sư tôn!

Quả thật tội đáng chết vạn lần!

"Hả?I" “Lãnh Yên Nhiên?”

"Tại sao tên thần bí này lại là Lãnh Yên Nhiên? Không phải cường giả sau lưng cô ta đích thân tới sao?”

Nhưng khi Lãnh Yên Nhiên cởi chiếc mũ dài che mặt xuống, mọi người đều choáng váng.

Kẻ thần bí mà mọi người đều lo lắng và sợ hãi, thế mà lại không phải là vị cường giả Niết Bàn Cảnh trong truyền thuyết kia mà là Lãnh Yên Nhiên?

Cho dù nàng ta cường đại đến mấy cũng chỉ ở Thông Huyền cảnh, nàng ta làm sao dám tự mình tiến đến La Thiên Tông?!

"Ách, thì ra ngươi giả thần giả quỷ để thu hút sự chú ý của mọi người sao?"

"Kẻ thần bí sau lưng ngươi đâu? Hiện giờ hẳn ta trốn ở đâu rồi, rốt cuộc quỷ kế của hắn là gi?"

"Thôi, hỏi ngươi cũng chẳng biết thêm được gì."

"Nhưng bổn tông chủ không tin tên thần bí kia có thể trơ mắt nhìn ngươi ngã xuống mà không ra tay!"

La Võ chân nhân cũng không nghĩ tới kẻ bận hắc bào đó lại là Lãnh Yên Nhiên, nhất thời có hơi ngây người.

Nhưng rất nhanh ông ta lại cười lạnh một tiếng, dù thế nào đi nữa, tên thần bí kia nhất định sẽ không thể trơ mắt nhìn Lãnh Yên Nhiên chết, bằng không công sức của hẳn ta chẳng phải sẽ thành dã tràng xe cát biển đông hay sao?

Tuy rằng toàn thân Lãnh Yên Nhiên hình như có một trận pháp phòng ngự vây quanh, nhưng La Võ chân nhân hoàn toàn không để ý.

Loại trận pháp di động này, cho dù là được khắc họa trong pháp hoặc, hay là được ẩn chứa trong la bàn đi chăng nữa, đoán chừng chính là trận pháp hoàng thiên, chức năng chính của nó là che giấu linh khí, khiến bọn họ không thể nhìn thấy cảnh giới thực sự, cực kỳ mê hoặc lòng người!

Mà ông ta đường đường là cường giả Niết Bàn cảnh, chỉ cần một đòn là có thể phá vỡI

"Chết đi, trên đường hoàng tuyền nếu người gặp được tên phế vật Trương Thiên Trạch thì nhớ nói rõ với hẳn một tiếng, mắt lão tử bị mù rồi mới bồi dưỡng hắn thành thủ tịch."

"La Thiên Đại Thủ Ấn!"
 
Chương 48: Tông chủ uy vũ!


Lãnh Yên Nhiên đang đối mặt trực diện với La Thiên Đại Thủ Ấn khủng bố nhưng cô vẫn đứng yên không nhúng nhích, đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía La Võ chân nhân.

Có vẻ như cô đã bị uy lực khủng bố của thủ ấn đó dọa đến choáng váng, mất luôn khả năng chạy trốn.

Rất nhiều tu sĩ vây xem nhìn thấy cảnh này không khỏi thở dài, vậy là kết cục của Lãnh Yên Nhiên đã định rõ rồi, cho dù là cao thủ Tịch Diệt Cảnh cũng không dám đối đầu trực tiếp với một chưởng này huống chỉ là Lãnh Yên Nhiên chỉ mới đạt Thông Huyền Cảnh.

E là thế nào cô cũng bị đánh thành bãi thịt vụn thôi, ngay cả thi thể hoàn chỉnh cũng không giữ lại được.

"Tông chủ uy vũ!"

"Chỉ là một Thông Huyền Cảnh nhỏ nhoi cũng dám xâm phạm đến La Thiên Tông bọn ta, đúng là không biết sống chết!"

"Có thể tận mắt nhìn thấy tông chủ thi triển thần thông của tông môn, đời này của ta sống rất đáng giá!"

Hai mắt của rất nhiều đệ tử La Thiên Tông đã sáng bừng lên, như thể họ đã nhìn thấy cảnh tông chủ của mình chiến thẳng.

Thậm chí còn có rất nhiều đệ tử đạt được một chút cảm ngộ* khi chứng kiến La Võ chân nhân thi triển thần thông, trong lòng không ngừng kích động, sau ngày hôm nay bọn họ sẽ bế quan tu luyện một thời gian, chắc chản trình độ tu luyện của họ sẽ tiến thêm một bước nữa! (*Từ điển trích dẫn: Trong lòng có xúc động mà tỉnh ngộ. Ngũ đại sử bình thoại #{È# *#š#: “Chu thái tổ cảm ngộ, toại xá chỉ” lk38&I5, ìXj4 +. hay thuần việt hơn nữa là Từ rung động trong lòng mà hiểu ra lẽ phải.)

Không chỉ các đệ tử mà rất nhiều trưởng lão cũng đang chăm chú nhìn chằm chằm vào La Thiên Đại Thủ Ấn mà tông chủ thi triển.

Cho dù đã là cường giả Quy Khư Cảnh, sau khi quan sát tông chủ đích thân ra tay, trong lòng họ cũng bắt đầu đạt được Vài phần cảm ngộ, mấy cơ hội kiểu này bình thường không dễ gặp được đâu!

Dù sao thì tông môn của họ cũng là một trong bốn tông. môn lớn ở Bắc Vực, thân là tông chủ, La Võ Chân Nhân rất ít khi ra tay, thậm chí là trong mười năm qua ông ta vẫn chưa từng ra tay trước mặt người khác!

"Chậc chậc, tu vi của tên này lại tiến bộ không ít rồi nha!"

"Nhưng mà không sao, đợi bí cảnh lần này kết thúc, Kim Đình Tông của bọn ta sẽ hoàn toàn vượt qua ba tông môn còn lại, trở thành tông môn đệ nhất Bắc Vực!"

Sau khi Dương Xuân chân nhân nhìn thấy uy lực của chiêu thức đó cũng không khỏi nheo mắt lại, trong lòng ông ta đột nhiên dâng lên một cảm giác nguy hiểm.

Cho dù là chính ông ta đến gánh đòn công kích của La Võ chân nhân cũng chưa chắc có thể chống lại được.

Về phần Lãnh Yên Nhiên chỉ mới đạt được Thông Huyền Cảnh này chắc chắn chỉ còn con đường chết!

Đồng thời, Dương Xuân chân nhân còn cố gắng khuếch tán thần thức của mình ra xa nhất có thể để đề phòng vị cường giả thần bí kia bất ngờ ra tay.

La Thiên Đại Thủ Ấn cuối cùng cũng chạm tới Lãnh Yên Nhiên, không, nói chính xác hơn là chạm tới màn chắn trước. mặt Lãnh Yên Nhiên.

Không ai tin màn chẳn này sẽ có tác dụng, bọn họ cảm thấy chắc chản cái màn đó sẽ không ngăn cản được một giây nào nào cả.

"Âm—"

"Onggg——"

Sau khi một tiếng nổ lớn vang lên khiến phần lớn đệ tử đang đứng trên quảng trường La Thiên Tông phải vội vàng bịt.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bị Bắt Trở Thành Nữ Vai Ác Tiểu Kiều Thê
2. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
3. Nam Chủ, Anh Ta Công Đức Vô Lượng
4. Hoa Hồng Đỏ Và Súng
=====================================

tai lại, chấn động mạnh đến mức suýt nữa đã xé nát màng nhĩ của họ!

Có điều ngay khi mọi người chăm chú nhìn xem Lãnh Yên Nhiên đã chết thảm thế nào thì cả đám lại phải đồng loạt chết lặng.

Bọn họ trợn mắt há mồm, miệng há to đến mức có thể nhét vừa cả một quả trứng đà điểu!

"Không thể nào!"

"Chắc chắn là ta đang nằm mơ, đúng, chắc chắn là ta đang năm mơ rồi!"

“Tại sao Lãnh Yên Nhiên lại không bị thương chút nào vậy!?"

Lãnh Yên Nhiên vẫn đang thờ ơ nhìn La Võ chân nhân, ngay khoảnh khắc La Thiên Đại Thủ Ấn chạm vào màn chắn trước mặt cô, tấm màn chăn đó lập tức hiện lên vô số dòng chữ màu vàng rồi hoàn toàn hấp thụ hết sức mạnh của đòn tấn công.

Cảnh tượng này rõ ràng là điều không ai có thể hiểu được.

Không chỉ các tán tu cùng với đệ tử của La Thiên Tông không hiểu mà thậm chí là các trưởng lão cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, ngay cả bản thân La Võ chân nhân cũng có chút ngơ ngác.

Một chưởng đó, ông đã dùng hết toàn lực rồi.

Cho nên ông ta biết rõ nó sẽ gây ra uy lực đáng sợ đến cỡ nào!

Vậy mà không ngờ nó lại bị cái màn chắn đó hấp thu hết rồi?
 
Chương 49: Thì ra là thế


"Không, đây không phải là trận pháp, đây là pháp khí phòng ngự Thiên giail?"

"Không ngờ người sau lưng ngươi lại đồng ý giao cả pháp khí phòng ngự Thiên giai cực kỳ quý báu này cho ngươi."

"Có điều, linh lực cần thiết để kích hoạt pháp khí này không phải là thứ mà Thông Huyền Cảnh như ngươi có thể gánh được!"

"Ha ha, chỉ cần ta giết chết ngươi thì pháp bảo này sẽ thuộc về taI"

La Võ chân nhân sửng sốt, trong đầu nảy ra vô số lý do cho chuyện này, cuối cùng ánh mắt của ông ta lại bừng sáng lên, suy nghĩ đột nhiên hoàn toàn thông suốt!

Có công hiệu cỡ này chỉ có thể là pháp bảo Thiên Giail. Đam Mỹ H Văn

Ngoài cái này ra, ông ta không thể nghĩ ra lý do nào khác nữal

Nhưng mà muốn kích hoạt pháp khí Thiên Giai cũng cần tiêu hao một lượng linh lực cực kỳ khổng lồ.

Chỉ bằng một tu sĩ Thông Huyền Cảnh như Lãnh Yên Nhiên, sợ là cô ta cũng không kích hoạt được mấy lần nữa đâu!

Chỉ cần ông tấn công thêm vài lần nữa, linh lực của cô sẽ cạn kiệt, đến lúc đó pháp khí này sẽ là của ông!

Nghĩ tới đây, La Võ chân nhân không khỏi lộ ra nụ cười nham hiểm.

Vốn dĩ ông ta còn cho rằng mất đi thủ tịch đệ tử cũng như mất đi cơ hội tranh giành tài nguyên trong bí cảnh, La Thiên Tông của bọn họ sẽ bị tụt lại phía sau hai trăm năm liền!

Nhưng nếu có thể có được món pháp bảo Thiên giai này thì kết quả sẽ khác hoàn toàn!

Đến lúc đó, nhờ có pháp bảo Thiên Giai, ông ta vẫn có thể đưa La Thiên Tông trở thành tông môn đệ nhất ở Bắc Vực,

chính ông cũng sẽ trở thành cường giả đứng đầu Bắc Vực!

Nói đến đây, ông ta vẫn phải đa tạ người thần bí đã ra tay rộng rãi kia một tiếng!

“Hitzz—!II" "Thì ra là thế!"

"Không ngờ Lãnh Yên Nhiên này lại có pháp khí Thiên Giail"

"Ở Bắc Vực của chúng ta chưa từng xuất hiện pháp khí Thiên giai quý báu như vậy bao giờ!"

"Cho dù là bốn tông môn lớn, nhiều nhất cũng chỉ có thể. tung ra pháp bảo Địa Giai mà thôi, xem ra hôm nay chúng ta được mở rộng tầm mắt rồi!"

Sau khi nghe La Võ chân nhân nói vậy, mọi người lập tức bừng tỉnh.

Thế nhưng cảnh này rơi vào mắt Lãnh Yên Nhiên thì bọn họ không khác gì một đám mất não ngu ngốc.

Nếu để bọn họ biết pháp khí Thiên Giai vô cùng quý giá mà họ nói chỉ là một trận bàn phòng thủ do sư tôn tiện tay làm ra, không biết bọn họ sẽ nghĩ như thế nào đây!

Thế nhưng chuyện này không còn quan trọng nữa, bởi vì sau ngày hôm nay đám người này sẽ không bao giờ còn cơ hội ngu ngốc hay ngạc nhiên nữa!

Thấy La Võ chân nhân tỏ vẻ tự tin muốn tiếp tục ra tay, Lãnh Yên Nhiên cũng bắt đầu hành động.

Lãnh Yên Nhiên chạm nhẹ vào túi trữ vật bên hông, trong tay lập tức xuất hiện một mảnh ngọc bội.

"Ha ha, đây là ngọc giản chứa đựng thần thông sao?”

"Cô ta còn dám ảo tưởng thứ đồ này sẽ đối phó được với La Thiên Tông sao? Ta thực sự không biết nên khen cô ta đáng yêu hay ngu ngốc nữa."

Mọi người nhìn thấy cảnh này đều đồng loạt bật cười.

Duy chỉ có ánh mắt của một người đột nhiên trở nên kích động.

Lãnh Chiến đã tận mät chứng kiến sức mạnh đáng sợ của mảnh ngọc bội Lãnh Yên Nhiên đang cầm!

Có điều sau đó sắc mặt Lãnh Chiến lại cứng đờ lại, tuy uy lực của nó rất lớn nhưng La Thiên Tông cũng là một tông môn lớn không kém, còn có cả Hộ Tông Đại Trận.

Chỉ một mảnh mảnh ngọc bội như vậy sẽ giải quyết được vấn đề sao?

"Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi đầu tiên đâu."

“Ta muốn ngươi phải chứng kiến toàn bộ La Thiên Tông sụp đổ trước mắt mình, cho ngươi làm người cuối cùng ra đi với bọn họ.”

“Dám tung tin đồn bậy bạ hủy hoại danh tiếng của sư tôn †a, ngươi là đồ sâu bọ đáng chết!”

Lãnh Yên Nhiên cầm ngọc bội trong tay, lạnh nhạt liếc. nhìn La Võ chân nhân, thấy ông có chút cảnh giác, cô lại thoải mái nói cho ông ta biết đòn này sẽ không nhằm vào người ông!

Tay cô nhẹ nhàng nâng lên, ném ngọc bội về phía Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông!

"Bùm———~
 
Chương 50: Tấm thiên bia


Nhìn thấy Lãnh Yên Nhiên đột nhiên ném một mảnh ngọc bội về phía Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông.

Các đệ tử của La Thiên Tông không hề lo lắng chút nào.

Trận pháp bảo vệ tông môn của bọn họ là trận pháp Địa Giai Thượng Phẩm, cho dù là cao thủ Tịch Diệt Cảnh cũng không thể dễ dàng phá vỡ!

Đã vậy thì làm sao một mảnh ngọc bội chứa thần thông đó có thể làm nó rung chuyển được?

Thế nhưng sau khi mảnh ngọc bội đó nứt ra, thần thông bên trong liền xuất hiện, khí tức kinh khủng của nó bao phủ suốt mấy trăm dặm xung quanh, sau đó là hình ảnh một tấm thiên bia hiện ra rồi càng lúc càng phình lớn hơn, thẳng cho đến khi thiên bia đó cao ba nghìn trượng mới thoáng dừng lại!

Trên thiên bia còn khắc hình ảnh Thiên Ma Hung Tướng vô cùng chân thật, rõ ràng đó chỉ là vật chết, nhưng mọi người có mặt tại đây đầu cảm thấy mình đang bị mười gã Thiên Ma Hung Tướng kia theo dõi!

Sát khí mà nó tỏa ra khủng bố đến mức mọi người đều phải hít thở không thông, những tu sĩ từ Thông Huyền Cảnh trở xuống căn bản không thể ngăn cản được nỗi sợ hãi trong lòng mà trực tiếp quỳ rạp xuống đất.

Cho dù là cao thủ Thông Huyền Cảnh cũng phải run chân. Trông các cao thủ Quy Khư Cảnh có vẻ đỡ hơn đám người kia một ít nhưng sau lưng bọn họ cũng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, mồ hôi trên trán cũng không ngừng tuôn ra!

Thế nhưng người khiếp sợ nhất lúc này vẫn là La Võ chân nhân và Dương Xuân chân nhân đứng trên quảng trường!

Thân là cường giả Tịch Diệt Cảnh, bọn họ mới là người cảm nhận rõ ràng nhất mức độ khủng bố của tấm thiên bia kia!

Uy lực này ít nhất cũng tương đương với đòn công kích của Tịch Diệt Cảnh Cửu Trọng Thiên, hơn nữa phẩm giai của thần thông này cũng ít nhất là Thiên Giail

Làm sao một thần thông khủng bố cỡ này có thể xuất hiện ở nơi căn cỗi như Bắc Vực chứ?

"Nhanh, mọi người nhanh đưa linh lực vào đại trận, cùng nhau chống đỡ đòn này!"

"Thần thông này không phải là thứ dễ đối phó đâu!I!"

Các trưởng lão của La Thiên Tông là những người đầu tiên phản ứng lại, họ nhanh chóng triệu tập đệ tử của mình đến và đưa linh lực vào Hộ Tông Đại Trận của tông môn!

Sau khi thiên bia hoàn toàn thành hình liền mạnh đập xuống lớp Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông!

“Rầm râm———~ "Răng rắc... Răng rắc--"

Tấm thiên bia cao ba nghìn trượng mang theo sát khí đập mạnh xuống, không bao lâu sau Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông lập tức hiện ra một loạt vết nứt hẹp dài.



Những khu vực gần phía rìa trận pháp đã gần như vỡ nát, uy lực của trận pháp cũng càng ngày càng yếu đi, sắp sửa tiếp. cận bờ vực sụp đổ. Rất nhiều trưởng lão và đệ tử của La Thiên Tông đã phọt máu, đòn tấn công vừa rồi bị trận pháp ngăn cản nên chỉ có một phần nhỏ truyền đến trên người bọn họ, có điều là, nhiêu đó đã đủ khiến bọn họ bị thương không nhẹ!

"Bị"

Cuối cùng, Dương Xuân chân nhân đứng trên quảng trường thấy chuyện không ổn, vội vàng vận chuyển linh lực Tịch Diệt Cảnh Ngũ Trọng Thiên của mình bổ sung thêm vào trận pháp, giúp Hộ Tông Đại Trận ổn định hơn!

Rồi tấm thiên bia khổng lồ kia cũng chậm rãi tiêu tán, biến thành hàng loạt điểm sáng màu đen.

Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông đã bị đòn tấn công vừa rồi làm tổn hại nghiêm trọng, cho dù đã tập hợp tất cả linh lực của toàn bộ đệ tử trong tông môn lại, thậm chí cộng thêm cả sức mạnh linh lực Tịch Diệt Cảnh Ngũ Trọng Thiên của. Dương Xuân chân nhân cũng không thể ngăn được hao tổn nghiêm trọng đó.

Trận pháp này có tổng cộng mười mắt trận nhưng nay đã vỡ nát hết bảy cái, các khu vực phía rìa cũng đang không ngừng báo hỏng!

Nếu muốn khôi phục nó về trạng thái ban đầu chắc chắn phải hao tốn vô số tâm huyết, tài nguyên, nhân lực và thời gian!

Nhưng mà, vẫn may là đòn công kích khủng khiếp đó đã bị chặn lại!

Nếu không phải vừa rồi mọi người phản ứng nhanh, e là tấm thiên bia khổng lồ kia đã phá tan trận pháp, giết chết phần lớn đệ tử La Thiên Tông!

"Hitzz, quá kinh khủng!"

"Lúc thần thông kinh khủng đó xuất hiện, bần đạo còn thoáng nhìn thấy người sư phụ đã quy tiên nhiều năm của mình đang vẫy tay chào đấy!"

"Đạo hữu, ngươi không sao chứ? Trông sắc mặt của ngươi không ổn chút nào!"

"Khụ, không sao, để bần đạo vào khu rừng phía trước thay quần trước, quay về ta sẽ kể cho ngươi nghe."
 
Chương 51: Chạy càng xa càng tốt!!!


Lúc thiên bia biến mất, cảm giác chết chóc trong lòng những tán tu kia cuối cùng cũng dàn tản đi, người nào cũng cảm nhận được cảm giác sống sót sau tai nạn!

Lúc bọn họ nhìn về phía Lãnh Yên Nhiên, trong mắt cũng bắt đầu hiện lên tia sợ hãi.

Không ngờ Lãnh Yên Nhiên không chỉ có được pháp khí phòng ngự Thiên giai mà còn sở hữu ngọc bội mang uy lực kinh khủng như vậy!

Đáng tiếc là dù uy lực của ngọc bội đó có kinh khủng, nhưng bao nhiêu đó vẫn chưa đủ để đánh vỡ Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông, thực lực giữa hai bên vẫn còn chênh lệch quá lớn...

"A haha, thật là kinh khủng nha.".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bị Bắt Trở Thành Nữ Vai Ác Tiểu Kiều Thê
2. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
3. Nam Chủ, Anh Ta Công Đức Vô Lượng
4. Hoa Hồng Đỏ Và Súng
=====================================

"Đây chính là con át chủ bài của ngươi à? Chẳng trách sao. ngươi lại dám ngang nhiên xuất hiện ở La Thiên Tông của ta như vậy.

šu mục tiêu của đòn công kích vừa rồi là bổn tông chủ thì nói không chừng bổn tông chủ còn phải nuốt hận ra đi.”

"Chỉ tiếc là ngươi quá tham lam, đánh giá thấp Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông bọn tai"

La Võ chân nhân lau đi mồ hôi lạnh trên trán, mặt mày cứng ngắc cười hai tiếng, dù ngoài miệng nói vậy nhưng giọng nói của ông ta đã hơi run rẩy.

May mà đòn công kích đó không nhắm vào ông!

Quả thực quá đáng sợ, thủ đoạn này có lẽ chỉ tồn tại trong các thánh địa tu luyện.

Suýt nữa đã đập nát Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông ông rồi!

Nhưng mà, ông ta vẫn không tin đối phương sẽ dùng được.

Một mảnh ngọc bội có thể phát ra uy lực của Tịch Diệt Cảnh Cửu Trọng Thiên quý đến cỡ nào chứ? Chỉ sợ là đem toàn bộ tài sản của La Thiên Tông đi đổi cũng chưa chắc đổi được một cái như vậy!

Ông ta không tin đối phương có thể lấy ra mảnh thứ hai!

"Chậc, vừa rồi đã nói với ngươi rồi, ta sẽ chừa cái mạng của ngươi lại sau cùng, để ngươi tận mắt chứng kiến La Thiên Tông của mình bị tiêu diệt."

"Nhưng mà Hộ Tông Đại Trận của ngươi có thể ngăn cản được đòn tấn công vừa rồi thật sự khiến ta có chút kinh ngạc đó...”

Lãnh Yên Nhiên thu hết phản ứng của mọi người vào mắt, bọn họ cho rằng cô không có mảnh ngọc bội thứ hai sao?

Đã vậy thì cô cũng không khách sáo gì nữa, cứ làm theo. lời sư tôn nói phải dùng hỏa lực sang bằng tất cả, gà chó cũng không tha!

Có điều cô vẫn hơi kinh ngạc, không ngờ Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông có thể chống đỡ được đòn tấn công vừa rồi.

Nhưng nghĩ lại thì mảnh ngọc bội này chỉ mang uy lực Ngưng Khí Cảnh của sư tôn, Lãnh Yên Nhiên liền bình tĩnh trở lại.

Thần thông mà sư tôn dùng Ngưng Khí Cảnh phát ra đã vượt qua bao nhiêu đại cảnh giới vậy chứ?

Ngưng Khí, Khí Hải, Ngự Không, Thông Huyền, Quy Khư, Tịch Diệt... Lãnh Yên Nhiên sắp đếm không nổi nữa rồi!

Lãnh Yên Nhiên lại vỗ nhẹ lên túi chứa đồ bên hông, lần này cô quyết định không hành động chậm rãi như vậy nữa!

Cô lập tức lấy ba mươi mảnh ngọc bội chứa thiên bia ral

Về phần năm mươi mảnh ngọc bội chứa Thiên Ma Chỉ kia chỉ thích hợp để tấn công các mục tiêu riêng lẻ, không thể tấn công diện rộng như ngọc bội này cho nên tạm thời cô sẽ không sử dụng chúng.

Ba mươi mảnh ngọc bội y hệt mảnh vừa rồi treo quanh eo Lãnh Yên Nhiên, ba mươi chiếc đan xen nhau bao quanh vòng eo thon thả của cô hệt như một chiếc thắt lưng ngọc.

Bên trên ngọc bội còn thoang thoảng tỏa ra sát khí, phối hợp với áo choàng đen và hai chiếc sừng trên đầu Lãnh Yên Nhiên làm mọi người thoáng cảm thấy như mình đang nhìn thấy ác quỷ chân chính!

"Ba... ba mươi mảnh, đùa gì vậy chứ!?”

“Ngọc bội có chứa thần thông kh ủng bố như vậy mà cô ta có tận ba mươi mảnh!?”

"Chỉ mới một mảnh đã suýt đập vỡ Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông rồi. Nếu ba mươi mảnh này giáng xuống, có khi nào nó sẽ san phẳng luôn cả đỉnh núi này không!?"

Nhìn thấy chuỗi ngọc bội kia, tất cả mọi người có mặt đột nhiên cảm thấy đầu óc mình tự nhiên bị tắc nghẽn, mất đi khả năng suy nghĩ.

Trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất chính là phải chạy!

Chạy càng xa càng tốt!!!
 
Chương 52: Giết ngươi


Sau khi đám tu sĩ vây xem nhìn thấy ba mươi mảnh ngọc bội kia, trong lòng họ lại bắt đầu dâng lên cảm giác hối hận.

Mấy cảnh mạo hiểm này đâu phải là thứ mà bọn họ có thể vây xem?

Lỡ Lãnh Yên Nhiên bất cẩn ném lệch, có mảnh nào đó văng về phía họ thì sao!

Tới lúc đó thật sự là đứng xem cũng dính đạn đó!

Ngay cả Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông - một trong bốn tông môn lớn nhất Bắc Vực cũng bị uy lực của nó đập suýt vỡ nát, bọn họ thật sự không nghĩ là mình có thể chịu được đòn tấn công kinh khủng của tấm thiên bia đó đâu!

Có điều, người sợ hãi nhất lúc này không phải là bọn họ.

Mà là tất cả các đệ tử và trưởng lão đang đứng trên quảng trường La Thiên Tông!

Thậm chí là cả Dương Xuân chân nhân cũng phải sợ xanh mặt khi nhìn thấy ba mươi mảnh ngọc bội đó xuất hiện!

Bọn họ đã dốc toàn lực vào củng cố Hộ Tông Đại Trận mới miễn cưỡng chống chọi lại được một kích đó, ai ngờ bây giờ đối phương còn lấy ra thêm ba mươi mảnh nữa?

Tại sao cô ta có thể làm vậy được chứ, đây rõ ràng là một vụ thảm sát!

Một vụ thảm sát không thể nào phản kháng! "Không thể nào, cái ngọc bội kia là thứ cực kỳ quý giá, ẩn chứa uy lực của Tịch Diệt Cảnh Cửu Trọng Thiên, làm sao có thể xuất hiện một lúc nhiều mảnh như vậy."

"Nhất định là ngươi đang giả vờ, mấy cái đó là đồ giả, tất cả đều là đồ giả..."

"Giết ngươi, chỉ cần giế t chết ngươi, tất cả chuyện này sẽ kết thúc!"

Vừa nhìn thấy ba mươi mảnh ngọc bội xuất hiện, La Võ chân nhân gần như đã phát điên, mặc dù ngoài miệng vẫn luôn nói số ngọc bội trên người Lãnh Yên Nhiên chỉ là đồ giả, nhưng mồ hôi lạnh trên trán ông ta đã chảy dài xuống tận gò má.

"La Thiên Đại Thủ Ấn!" "Huyết Luyện Trảm!" "Huyền Minh Ma Bạo!"

Lúc này La Võ chân nhân chỉ có thể nghĩ ra một biện pháp duy nhất, chính là gi ết chết Lãnh Yên Nhiên đằng kia, chỉ cần ông làm như vậy, mọi nguy hiểm sẽ tự động tan biến hết!

Ông ta cũng muốn nhìn xem một Thông Huyền Cảnh như Lãnh Yên Nhiên có thể duy trì pháp bảo phòng ngự kia bao lâu!

Kế tiếp ông ta tập tức tung hết tất cả thần thông mà mình †u luyện về phía Lãnh Yên Nhiên.

Thế nhưng từ đầu đến cuối Lãnh Yên Nhiên vẫn không thèm nhìn ông ta cái nào, cô vô cùng yên tâm về trận pháp phòng ngự mà sư tôn ban cho.

Không để ý đến La Võ chân nhân đang phát điên, Lãnh Yên Nhiên chỉ là hơi động ngón tay, lần lượt ném hết mấy mảnh ngọc bội chứa thần thông trên thắt lưng về phía đỉnh núi La Thiên Tông!

Sau đó lại là loạt hình ảnh ngọc bội bay đi, nứt ra rồi hình thành thiên bia y hệt hồi nấy làm tất cả mọi người có mặt ở đây đều choáng váng!

Tất cả đều là thật! Ba mươi mảnh ngọc bội này đều là hàng thật!

Thần thông chứa đựng trong đó vẫn hệt như vừa nãy, uy lực của nó cũng không hề suy yếu chút nào!

Ba mươi tấm thiên bia khổng lồ đồng loạt xuất hiện giữa không trung phía trên La Thiên Tông, mỗi một tấm đều cao ba nghìn trượng, chỉ chốc lát đã che khuất cả bầu trời, ngăn chặn tất cả ánh sáng chiếu xuống làm La Thiên Tông chìm vào một cái bóng khổng lồ!

"Chạy đi, chạy nhanh đi!"

"Trưởng lão, ngài mau giải trừ Hộ Tông Đại Trận, thả chúng ta ra ngoài đi!"

"Cái này căn bản không phải là thứ mà con người có thể ngăn cản được, ngài mau thả ta ra ngoài đi!"

"Ta không muốn chết, ta không muốn chết, ta vẫn còn tương lai tươi sáng phía trước mà, mau thả ta đi đi!!!"

Toàn bộ La Thiên Tông lập tức lâm vào cảnh hỗn loạn, mỗi một đệ tử đều cố gắng hết sức trốn thoát khỏi nơi này, trốn thoát khỏi phạm vi tấn công của ba mươi tấm thiên bia trên trời!
 
Chương 53: La Thiên Tông


Ngay cả các trưởng lão cũng không ngoại lệ. Khi thiên bia vừa xuất hiện, bọn họ phản ứng còn nhanh hơn cả các đệ tử, tức tốc giải trừ Hộ Tông Đại Trận rồi dùng tốc độ nhanh nhất có thể để chạy trốn, liều mạng chạy khỏi nơi này!

Mà trong số đó, người chạy nhanh nhất chính là Dương Xuân chân nhân có tu vi Tịch Diệt Cảnh!

Suốt dọc đường đi, Dương Xuân chân nhân thậm chí còn không có thời gian di chuyển trái phải gì mà chỉ lo chạy thẳng về phía trước, trực tiếp đụng các đệ tử La Thiên Tông hoảng loạn chạy trước mặt ông ta thành mấy khối thịt vụn!

"Âm———— "Âm————"

Sau một loạt tiếng ầm ầm vang lên, ba mươi tấm thiên bia không ngừng đập mạnh xuống!

“Rầm râm———~” Kế tiếp lại là hàng loạt tiếng nổ lớn nối tiếp nhau vang lên,

mặt đất trong bán kính năm trăm dặm xung quanh không ngừng rung chuyển, trên đất cũng dần xuất hiện vô số vết nứt.

Thẳng cho đến khi ba mươi tấm thiên bia kia hoàn toàn đập xuống, phạm vi một trăm dặm xung quanh, lấy đỉnh núi La Thiên Tông làm trung tâm đã bị san phẳng, trên đất chỉ còn sót lại mấy chục tấm thiên bia đang tản ra sát khí đậm đặc!

Vốn dĩ đây một vùng núi đang xen rừng cây rậm rạp, lúc này lại đột nhiên biến thành một bãi đất chất chồng thiên bia kéo dài hàng trăm dặm!

Về phần các đệ tử và trưởng lão của La Thiên Tông, không có kẻ nào có thể trốn thoát khỏi đòn công kích này!

Chỉ có Dương Xuân chân nhân đang thất tha thất thiểu bay trên không trung, lúc này cả người ông ta toàn là máu. Vừa rồi ông ta đã phải vận dụng cả bí pháp mới miễn cưỡng tránh được đòn tấn công của thiên bia.

Nhưng mà ba mươi tấm thiên bia này đập xuống cùng một lúc, chỉ riêng dư chấn của nó đã khiến thân thể ông ta suýt nữa nổ tung, hiện tại toàn thân của ông đã trải đây vết thương đáng sợ, trông chật vật không sao chịu nổi!

"La Thiên Tông, biến mất rồi?"

"Nói nhảm, ba mươi cái thân thông kh ủng bố như vậy phát động cùng một lúc, cho dù có mười cái hay một trăm cái La Thiên Tông cũng chưa chắc chống đỡ được đâu!"

"Vậy là La Thiên Tông... đã bị tiêu diệt thật rồi!!!"

"Hừ, may mắn là chúng ta trốn đủ xa, vừa rồi lão phu thấy có rất nhiều người không phải tu sĩ của La Thiên Tông nhưng vẫn chết trong phạm vi trăm dặm thiên bia đó!"

“Lúc nãy còn nói đến gần một chút để tranh cơ hội kiếm chỗ tốt, ai ngờ bây giờ đến cả thi thể cũng không tìm lại được..."

Nhất thời, mọi người chỉ biết run rẩy đứng nhìn mảng thiên bia kéo dài hàng trăm dặm kia, thậm chí người tâm lý kém một chút còn trực tiếp ngất đi.

Ngoại trừ La Thiên Tông bị tiêu diệt còn có rất nhiều tán tu muốn đến gần tìm chỗ tốt cũng chết dưới đòn oanh tạc vừa rồi!

"Đúng rồi, vừa rồi bần đạo có thấy La Võ chân nhân tung hết thần thông của mình về phía Lãnh Yên Nhiên!"

“Không biết kết quả như thế nào rồi!”

"Không lẽ là sau khi La Thiên Tông bị tiêu diệt, Lãnh Yên Nhiên cũng chết trong tay La Võ chân nhân rồi đó chứ?"

Đột nhiên có người nghĩ tới chuyện này, vừa rồi tinh thần của mọi người đều bị ba mươi tấm thiên bia khổng lồ kia hấp dẫn, thậm chí còn có người không kịp nhìn thấy La Võ chân nhân phát động công kích Lãnh Yên Nhiên!

Hiện tại có người nhắc tới, ánh mắt mọi người lập tức hướng về phía Lãnh Yên Nhiên và La Võ chân nhân.

Bất ngờ là Lãnh Yên Nhiên vẫn lạnh lùng, nguyên vẹn đứng đó, trận pháp phòng ngự kiên cố kia đã bảo vệ cô không chút thương tổn.

Vừa nhìn đã biết ba cái thần thông vừa rồi không hề phá vỡ tấm chắn của cô!

"Ma quỷ!!!" "Đồ ma quỷ nhà ngươi!!!" "Chết tiệt! Ngươi chết đi cho bổn tông chủ!"

La Võ chân nhân hơi sửng sốt một lát, sau đó ông ta đã thật sự phát điên rồi bộc phát toàn bộ linh lực trên người, hung hăng đến mức phá vỡ cả búi tóc trên đầu, tóc tai bù xù sắc mặt dữ tợn.

"Hôm nay ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể chống đỡ được uy lực tự bạo của cường giả Tịch Diệt Cảnh Ngũ Trọng Thiên như bổn giáo chủ hay không!!!"

La Võ chân nhân hét lớn một tiếng, ra vẻ xem thường cái chết.

Thấy vậy, Lãnh Yên Nhiên khẽ cau mày rồi đặt tay lên túi chứa đồ bên hông, nếu trận pháp phòng ngự không chịu nổi uy lực tự bạo của cường giả Tịch Diệt Cảnh, cô sẽ lập tức sử dụng trận pháp dịch chuyển để rời đi!

Ai ngờ sau khi La Võ chân nhân hét xong, ông ta đột nhiên quay người, dùng tốc độ nhanh nhất cả đời mình, chạy về hướng ngược lại với Lãnh Yên Nhiên!"Hả???"
 
Chương 54: Chết tiệt!


Vừa rồi La Võ chân nhân mới hét lên hùng hồn bao nhiêu thì lúc này bỏ chạy lại xấu hổ bấy nhiêu!

Vốn dĩ có rất nhiều tán tu nghe thấy La Võ chân nhân nói vậy đã âm thầm sinh lòng kính nể ông ta.

Cảm thấy La Võ chân nhân thân là cường giả Tịch Diệt Cảnh không e dè cái chết, vì báo thù cho đệ tử trong tông môn mình mà ông không ngần ngại tự bạo!

Có phẩm chất cỡ này, chẳng trách sao ông ta có thể trở thành cao thủ Tịch Diệt Cảnh!

Những người đã sinh lòng ngưỡng mộ La Võ chân nhân cảm thấy, tuy sau trận chiến này La Thiên Tông sẽ bị diệt vong, không còn người nào sống sót nhưng tinh thần của La Thiên Tông, tinh thần của La Võ chân nhân vẫn sẽ vĩnh viễn tồn tại!

Ai ngờ, La Võ chân nhân vừa hét lên chưa được bao lâu đã vội vàng bỏ chạy làm đám người vây xem không khỏi sững người, những lời tán thưởng vừa định thốt lên lập tức kẹt ngay cuống họng.

"Đậu má!" "Lão già vô liêm sỉ, không ngờ ngươi còn có chiêu này!"

Người sốc nhất lúc này vẫn là Dương Xuân chân nhân tu vi Tịch Diệt Cảnh!

Vốn dĩ ông ta nhìn thấy La Võ chân nhân là tông chủ của một trong bốn tông môn lớn, đồng thời còn là cường giả Tịch Diệt Cảnh Ngũ Trọng Thiên lại không ngần ngại tự bạo để báo thù cho tông môn.

Làm ông ta nhất thời có chút bi thương, một loại cảm giác mà chính hẳn cũng cảm nhận được! Trong lòng ông ta có một loại cảm giác khó nói nên lời.

Ai ngờ cuối cùng lão già đó lại quay đầu bỏ chạy!

Chết tiệt!

Tời lúc Dương Xuân chân nhân hoàn hồn lại, cũng bắt đầu đứng ngồi không yên, quyết định bỏ chạy về hướng ngược lại với La Võ chân nhân.

Dù sao thì lúc này tất cả sự chú ý của Lãnh Yên Nhiên cũng đang đặt lên người La Võ chân nhân, không kịp ra tay với ông. Chỉ cần cho ông một chút thời gian thôi, ông không tin thực lực Tịch Diệt Cảnh Ngũ Trọng Thiên của mình không thể phá vỡ màn chắn của trận pháp Hạn chế này!

Mà vốn dĩ lần này ông ta đến giúp đỡ La Thiên Tông cũng chỉ vì lợi ích.

Từ đầu ông đã không định nhúng tay quá nhiều, cùng lắm cũng chỉ đứng ngoài quan sát mà thôi!

Không ngờ La Thiên Tông lại chọc đến một quái vật kinh khủng như vậy!

Trên người không chỉ trang bị pháp bảo phòng ngự Thiên giai, mà còn sở hữu mảnh ngọc bội có chứa uy lực Tịch Diệt Cảnh Cửu Trọng Thiên, hơn nữa, vừa nhấc tay một cái đã tung ra hẳn ba mươi mảnh!

Cho dù ông ta có gọi toàn b‹ ử Kim Đình Tông tới, thì đối mặt với đòn tấn công kh ủng bố vừa rồi cũng chỉ có thể đứng im làm bia đỡ đạn mà thôi!

Đã vậy ông ta làm gì còn tâm tư gây chiến với Lãnh Yên Nhiên nữa, lúc này ông chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi chỗ này, trở về Kim Đình Tông ẩn náu, hy vọng là Lãnh Yên Nhiên và vị đại năng thần bí kia không để ý gì tới Kim Đình Tông của bọn họ!

Mà Lãnh Yên Nhiên bên kia nhìn thấy La Võ chân nhân hoảng sợ bỏ chạy thục mạng thì cuối cùng cô cũng nở nụ cười.

Cô không vội vã đuổi theo mà ngược lại từ từ hạ người bay xuống kiểm tra cẩn thận ba mươi tấm thiên bia bên dưới.

"Sư tôn đã nói là không được để kẻ nào sống sót, mình không thể sơ ý bỏ qua được.”

Lãnh Yên Nhiên vừa lẩm bẩm lời sư tôn dặn vừa cẩn thận kiểm tra các khoảng trống giữa mỗi tấm thiên bia.

Cuối cùng phát hiện, căn bản không có bất kì kẻ nào sống sót!

Bất kể là tiểu bối Thông Huyền Cảnh, từ Thông Huyền Cảnh trở xuống, hay thậm chí là các trưởng lão Quy Khư Cảnh cũng bị đòn vừa rồi quật tan xác!

Thậm chí còn có một gã trưởng lão Quy Khư Cảnh, không biết làm cách nào đã thoát khỏi đòn tấn công đó, nhưng mà cuối cùng vẫn bị dư chấn của nó làm ngũ tạng vỡ nát, chết vô cùng thảm!

"Như vậy còn không bằng chết luôn dưới thiên bia, hà cớ gì phải tìm tới đau khổ như vậy làm gì?"

Lãnh Yên Nhiên thấy vậy cũng không thương cảm gì, vừa dứt lời đã phất tay tung ra một luồng linh khí, đánh thi thể kia vỡ vụn thành từng mảnh, đề phòng việc hẳn ta sử dụng bí pháp gì đó giả chết.

Đối với những chuyện sư tôn căn dặn, cô sẽ không sơ ý để sót bất kỳ thứ gì!
 
Chương 55: Ấp ủ từ lâu?


Các tu sĩ đứng từ xa quan sát thấy vậy, hai bên Thái Dương không khỏi co giật mấy cái, thật là đáng sợ quá!

Người này thật sự là ma quỷ mà!

Vừa tiêu diệt xong toàn bộ La Thiên Tông - một trong bốn tông môn lớn nhất ở Bắc Vực, mà cô ta vẫn giữ nguyên bộ dáng bình tĩnh như trước, tâm trạng không hề dao động chút nào.

Thậm chí cô ta còn không thèm để ý tới La Võ chân nhân đang chạy trốn, không biết là do cô ta cảm thấy mình đuổi không kịp hay đã dùng hết át chủ bài đây?

Qua hồi lâu sau Lãnh Yên Nhiên mới tỉ mỉ kiểm tra xong toàn bộ bãi thiên bia khổng lồ, lúc này cô mới cảm thấy yên lòng.

Sau đó cô lại ngẩng đầu nhìn về phía La Võ chân nhân chạy trốn rồi chậm rãi bay theo.

Lúc bấy giờ trong mắt La Võ chân nhân đã tràn đầy tia máu, ông ta không ngừng sử dụng thần thông của mình để bản phá kết giới trước mặt!

Rõ ràng đây chỉ là một lớp màn chắn trong suốt, nhìn có vẻ không kiên cố mấy, nhưng dù ông ta có thi triển bao nhiêu thần thông lên trên cũng không cách nào phá vỡ được, thậm chí là không hề tạo ra một chút gợn sóng nào!

"Chết tiệt! Chết tiệt!"

"Rốt cuộc đây là trận pháp phẩm giai gì vậy hả? Không lẽ là Thiên Giai nữa!"

"Không thể nào, đối phương không thể nào thần không biết quỷ không hay bố trí trận pháp Hạn chế Thiên Giai ngay. dưới mắt ta được!"

"Hơn nữa bố trí trận pháp Thiên Giai vô cùng khó khăn, trong vòng nửa tháng không thể nào hoàn thành được!"

“Chẳng lẽ... từ mấy chục năm trước đã có người lập nên âm mưu này để nhằm vào La Thiên Tông bọn ta?”

La Võ chân nhân đã sử dụng gần hết linh lực trên người mình nhưng vẫn không thấy được chút hy vọng nào.

Màn chắn của trận pháp Hạn chế này còn kiên cố hơn cả Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông của ông nữa!

Nhất thời trong lòng ông ta đã tràn ngập nỗi tuyệt vọng. Ông ta thật sự rất muốn biết rốt cuộc làm sao đối phương có thể làm được chuyện này, nhưng mà có nghĩ như thế nào

ông ta cũng nghĩ không ra.

Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên lặng lẽ xuất hiện sau lưng ông ta.

"La tông chủ, hôm nay La Thiên Tông bị tiêu diệt, à không, còn ngươi nữa mới tính là bị diệt hoàn toàn.”

"Tận mắt chứng kiến tông môn của mình bị hủy diệt, có thoải mái không?”

"Nhưng mà chuyện này cũng chỉ có thể trách ngươi gieo gió gặt bão. Vốn dĩ ta cũng muốn cho ngươi chết dứt khoát một chút, nhưng mà ngươi ăn nói quá ngông cuồng, dám nói lời xăng bậy vu oan sư tôn, ngươi rất đáng nhận lấy sự trừng phạt này!"

Lãnh Yên Nhiên lẳng lặng nhìn La Võ chân nhân, đồng thời dùng giọng điệu lãnh đạm kể ra tội ác của ông ta.

Sự xuất hiện của cô cũng đồng nghĩa với chuyện giờ chết của La Võ chân nhân đã đến.

"Ngươi, rốt cuộc tên sư tôn mà ngươi nói là ail"

“Còn có trận pháp này nữa, các người đã xây dựng nó từ khi nào?”

"Có phải là các người đã ấp ủ âm mưu hại La Thiên Tông. của ta từ lâu rồi đúng không!?"

Vẻ mặt La Võ chân nhân tràn đầy hoảng sợ, dường như đã biết mình không có hy vọng trốn thoát cho nên ông ta cũng không thèm ra tay nữa, nhìn chằm chằm vào Lãnh Yên Nhiên, hỏi.

"Ấp ủ từ lâu?"

"Không có chuyện đó đâu, hết thảy mọi chuyện diễn ra ngày hôm đều là thứ mà sư tôn tiện tay làm ra mà thôi."

"Vê phần tên của sư tôn ta, ngươi không xứng được biết."

"Được rồi, La tông chủ chuẩn bị lên đường đi, đừng để các đệ tử của ngươi đứng đợi ở dưới Hoàng Tuyền quá lâu!"

Vẻ mặt của Lãnh Yên Nhiên vẫn không chút gợn sóng, cô vô cùng chán ghét La Võ chân nhân trước mặt, ai bảo ông ta dám nói sư tôn thu cô làm đồ đệ là vì có ý đồ khác.

Sư tôn vừa hiền lành vừa ân cần với cô như vậy, hơn nữa ngài ấy cũng không yêu cầu cô hồi đáp gì cả, vậy mà tên La Võ chân nhân đáng chết này còn dám vu khống ngài ấy!

Tội này không thể tha thứ được!

Không chút do dự, Lãnh Yên Nhiên lập tức ném mảnh ngọc bội trong tay về phía La Võ chân nhân.

La Võ chân nhân nhìn thấy cảnh này lập tức đề cao cảnh giác, hai mắt ông ta nhìn chằm chăm vào mảnh ngọc bội phía trước!

Ông ta biết thần thông bên trong đó kh ủng bố thế nào! Nhưng mà, dù thiên bia đó có đáng sợ thì nó cũng không phải là thần thông do chính tay Lãnh Yên Nhiên thi triển, tính linh hoạt không cao.

Chỉ cần ông ta tìm được cơ hội thích hợp, nói không chừng ông vẫn còn cơ hội tránh khỏi đòn đó!

Hơn nữa, ông ta còn có thể nhờ đòn công kích đó phá vỡ màn chắn sau lưng rồi chạy đi tìm đường trốn thoát!!!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom