Cập nhật mới

Dịch Cuồng Long Vượt Ngục

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 264: C264: Vậy thì để đối thủ này cho tôi đi


Nếu mọi việc suôn sẻ, một lát nữa Lam Long đột phá thành công cũng có thể đánh bại được.

Anh không cần phải đích thân ra tay.

Vì vậy, Diệp Lâm tiếp tục đứng bên cạnh quan sát, không thèm để ý đến những con kiến như vậy.

Tuy nhiên, sau khi nghe được Mặc Viễn Sơn ngông cuồng tuyên bố sẽ tiêu diệt Long Môn, Hắc Long làm sao có thể chịu đựng được?

"Liên minh Võ thuật của các người có bị hủy diệt hàng trăm lần thì Long Môn chúng tôi cũng sẽ không bị hủy đâu!" Hắc Long nghiến răng nghiến lợi.

Lúc này, Hắc Long đang đang dùng Tiểu Bồi Nguyên Đan có nền tảng vững chắc nên có thể phân tâm, thậm chí nói chuyện.

Không giống như Lam Long, sau khi uống Ngưng Khí Đan, cần tập trung tìm kiếm sự đột phá.

"Có bị tiêu diệt hay không không quyết định bằng lời nói mà là bằng thực lực! Bây giờ, Long Môn đã suy tàn, làm sao có thể so sánh với Thế Liên minh Võ thuật chúng tôi được?”

“Nói cách khác, các người không nghĩ rằng đã hơi muộn để bắt đầu tu luyện rồi sao?”


Mạc Viễn Sơn chế nhạo.

"Tu luyện không bao giờ là quá muộn cả." Hắc Long tự tin nói: "Lần này, tôi sẽ không thua anh nữa đâu!"

Trong trận chiến trước đó, Hắc Long thậm chí còn không đủ tư cách để chiến đấu với Mạc Viễn Sơn, riêng đám tay chân của anh ta đã có thể hạ gục.

Hắc Long rồi.

Lúc này, mặc dù Hắc Long không dám nói có thể đánh bại Mạc Viễn Sơn, nhưng đối phó với đám tay sai xung quanh thì không có vấn đề gì.

Nghe vậy, Mạc Viễn Sơn đương nhiên coi đây tất cả những chuyện ở đây đều là trò cười.

"Ồ? Các người có nghe thấy không?”

Mạc Viễn Sơn cố tình nói với vài tên tay sai thân cận xung quanh mình. “Hắc Long đã nói lần này sẽ không thua các cậu nữa đấy.”

"Các cậu có sợ không?"

Hai người đàn ông một trái một phải đứng ở phía sau Mạc Viễn Sơnkhông khỏi cười nhạo.

"Lần trước, hai anh em chúng tôi sơ suất nên mới để cho con cá chạch đen này trốn thoát."

"Lần này, cho dù anh có mọc cánh thì cũng đừng hòng chạy trốn!"

Hai người họ, một người có biệt danh là Vượt Hà Long, người còn lại là biệt danh Khiêu Giản Hổ.

Cả hai đều có sức mạnh của tông sư cấp năm, cơ thể rắn chắc, đao kiếm không thể xuyên thủng.

Họ cũng là những tên tay sai mạnh nhất dưới trướng Mạc Viễn Sơn, sức mạnh chỉ đứng sau minh chủ Mạc Viễn Sơn mà thôi.


Lần trước, Hắc Long đã chiến đấu với họ, không những không thể làm tổn thương họ mà còn bị đánh bại hoàn toàn.

Nói xong, Vượt Hà Long bước tới, chuẩn bị tấn công Hắc Long.

"Chờ một chút!" Hắc Long vội vàng kêu lên: "Cho tôi thêm mấy phút nữa! Tôi sắp xong rồi!"

Hắc Long cảm thấy mình chỉ còn một chút nữa là có thể đột phá đến T†âng thứ năm rồi.

Giống như có một lớp giấy ngăn cách, chỉ cần một cú đẩy cuối cùng là xong.

Tuy nhiên, làm sao Vượt Hà Long có thể nghe lời Hắc Long được, anh ta cho rằng Hắc Long chỉ đang cố tỏ vẻ thần bí mà thôi?

Cho dù có cho anh ta một năm, anh ta cũng sẽ không bao giờ là đối thủ của họ được.

Làm sao có thể thu hẹp khoảng cách giữa cấp năm và cấp sáu chỉ bằng vài phút tu luyện cơ chứ?

“Vậy thì để đối thủ này cho tôi đi!”

Lúc này, Bách Long đột nhiên đứng dậy, bước tới nghênh đón.


Lúc này, khí thế của Bạch Long vô cùng mạnh mẽ, dường như được Tiểu Bồi Nguyên Đan ổn định, tu vi cũng tăng vọt.

"Lão Bạch, anh đột phá nhanh như vậy sao?"

Thấy vậy, Hắc Long vừa ngạc nhiên vừa ghen tị.

"Được rồi, chuyện này giao cho anh trước! Tôi sẽ xong ngay đây!"

Hắc. Long không nghĩ nhiều nữa, giao phó mọi việc cho Bạch Long. Dù sao Long Vương đại nhân vẫn còn ở đây, anh ta chỉ cần chuyên tâm tu luyện là được.

Mạc Viễn Sơn liếc nhìn Bạch Long, khẽ cau mày nhắc nhở: "Cẩn thận, khí thế của người này rất dồi dào, thực lực không hề yếu, hẳn là mạnh hơn Hắc. Long nhiều."

Đương nhiên là Vượt Hà Long cũng có thể nhìn thấy khí chất mạnh mế của Bạch Long, nhưng xét thấy người ở Long Môn cùng lắm cũng chỉ mới tới cấp sáu, anh ta cũng không quá coi trọng.

"Đám cá chạch các anh cũng xứng đáng tự xưng là rồng sao? Tôi nghĩ sau này các anh nên gọi mình là Hắc Trùng và Bạch Trùng thì tốt hơn!"

Vượt Hà Long đem biệt danh của mình để vũ nhục đối thủ: "Hôm nay, tôi sẽ cho các anh xem thế nào là rồng thật sự!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 265: C265: To gan


“Là người của Thiên Hạ Võ Minh!” Hắc Long thấy vậy thì vừa giật mình vừa tức giận.

Không ngờ đối phương lại hung hăng ngang ngược đến như thế, ngay cả ở cửa cao ốc cũng cho người theo dõi. Xem ra nếu mình không ra ngoài

nghênh chiến thì bọn họ sẽ đánh tới cửa bất cứ lúc nào.

“To gan!”

Lúc này, Lam Long không đợi mấy người kia tới gần thì đã vọt nhanh ra phía trước.

Một quyền vung lên, lập tức đánh lui hết ba người. “Long Vương đang ở đây, sao có thể để mặc cho bọn mày làm càn!”

Lam Long tuy rằng có dáng người cao gầy, nhưng khi vung quyền lại cực kì mạnh mẽ dứt khoát.

Đám người theo dõi chỉ thuộc tầng lớp chạy chân thấp nhất của Thiên Hạ Võ Minh, sao có thể gánh nổi một quyền của Lam Long?

Tuy rằng chỉ là một quyền cách không, nhưng mà đám người kia lại như đâm trúng vào tường, ngã nhào xuống đất, la hét thảm thiết.

Thấy vậy, đám người Bạch Long vui vẻ nói: “Anh Lam, thực lực của anh lại tăng lên rồi hả?”


“Chắc là anh đã đạt tới cảnh giới tông sư ngũ phẩm rồi hả?”

Một quyền cách không cũng có lực đạo nghìn cân, đám người Bạch Long tự nhận mình không làm được.

Lam Long lạnh nhạt nói: “Ừ, mới vừa đột phá vào tháng trước.”

Nếu không phải Diệp Lâm đột nhiên xuất hiện thì Lam Long thậm chí định một đánh tám tranh chức vị Long Vương.

Giờ phút này, đám người theo dõi bị ngã xuống đất giận tím cả mặt.

“Bọn mày... bọn mày... dám đánh người của Võ Minh... còn đánh tàn nhân như thế kia..."

“Minh chủ bọn tao sẽ không tha cho bọn mày!”

Người ta nói đánh chó cũng phải xem mặt chủ. Bọn họ là người của Thiên Hạ Võ Minh, đừng nói là bị đánh, cho dù chỉ là bị đắc tội một lần, cũng sẽ bị trả thù mãi không dứt.

Long Môn vốn là cái đỉnh trong mắt Thiên Hạ Võ Minh, Thiên Hạ Võ Minh muốn nhổ cái đinh này ra lâu lắm rồi.

Có lẽ bọn họ có thể mượn lý do Long Môn ra tay trước để tiến thành đả kích và phong tỏa Long Môn về mọi mặt.


“Lam Long, bọn họ chỉ là kẻ chạy chân thôi, đánh bọn họ dễ tạo thành phiền phức lắm!”. KHÔ𝙉G Q𝗨Ả𝙉G CÁO, đọc 𝑡ru𝐲ệ𝙣 𝑡ại ﹙ Tr𝗨mTr u𝐲𝑒𝙣.𝓥𝙣 ﹚

Hắc Long sợ chuyện ầm ï lên thì khó mà kết thúc được, bèn đi ngăn cản Lam Long.

Cho dù hiện giờ có Long Vương tọa trấn, nhưng mà lần này đối thủ mà bọn họ phải đối mặt là chỗ dựa của Thiên Hạ Võ Minh, cũng chính là con cháu gia tộc cổ võ.

Hắc Long cảm thấy dù thực lực của Diệp Lâm rất mạnh, nhưng có lẽ cũng phải cố hết sức mới đánh lại con cháu gia tộc cổ võ.

Huống chi, dù Diệp Lâm có mạnh đến đâu, thì Diệp Lâm cũng chỉ có một mình.

Còn con cháu gia tộc cổ võ, bọn họ có cả một gia tộc làm chỗ dựa.

Ở trong mắt Hắc Long, tình huống có lợi nhất với bọn họ là vừa đánh vừa đàm phán.

Rốt cuộc thì muốn hoàn toàn áp chế Thiên Hạ Võ Minh là một chuyện không hiện thực.

Có điều, Diệp Lâm lại không suy nghĩ như vậy. “Vì sao không thể đánh?” “Hắc Long, cậu bị Thiên Hạ Võ Minh đánh sợ rồi hả?”

“Bọn họ đã tới tận cửa khiêu khích rồi, chúng ta càng phải đánh trả mạnh lại mới được!”

Hắc Long nghe vậy thì lộ vẻ xấu hổ. Anh ta đúng là bị đánh sợ rồi, nếu không thì sao ngay cả địa bàn Yến Kinh cũng không giữ được chứ?

“Đánh gãy chân bọn chúng, bảo bọn chúng trở về báo tin

“Nếu bọn họ muốn cao ốc Long Môn thì hãy tự mình đến đây, cứ dẫn theo nhiều người đến đây đi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 266: C266: Quyền pháp tuyệt vời


Diệp Lâm còn chưa nói xong, Lam Long đã vọt lên phía trước, không hề nhiều lời, đấm gãy tay chân đám chạy chân rồi ném sang bên đường như ném rác rưởi.

Người qua đường giật mình, trợn to mắt ra mà nhìn. Bọn họ không ngờ rằng lại có người dám đánh người ngay trước bàn dân thiên hạ.

Đám người kia vừa hét thảm thiết vừa nổi lòng ác độc, thề nhất định phải làm cho minh chủ đại nhân trả thù cho bọn chúng.

Thấy Lam Long ra tay dứt khoát lưu loát, Diệp Lâm vừa lòng gật đầu, cảm thấy cách làm việc của Lam Long rất hợp gu mình.

Có thể đánh nhau thì không cần phải nói nhiều. Huống chỉ, khi đối mặt với một đám con kiến, thì càng không cần phải kiêng dè.

“Đi thôi!” Diệp Lâm đi vào cao ốc Long Môn, ngồi chờ người của Thiên Hạ Võ Minh chủ động tới cửa.

Hắc Long thấy thế thì thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu.

Cuối cùng, anh ta vẫn cẩn thận mà cho người ở bên ngoài trông chừng và theo dõi hướng đi của đám người chạy chân.

Diệp Lâm dẫn người đi lên tầng cao nhất của cao ốc Long Môn, còn chưa ngồi xuống thì đã nói với Lam Long: “Ra tay với tôi đi!”

“Cái gì?” Lam Long ngây người, không hiểu ý của Diệp Lâm. Sợ Diệp Lâm hiểu lầm mình, Lam Long chủ động nói: “Thuộc hạ từng nghe nói về thực lực của Long Vương rồi. Thuộc hạ khâm phục thật lòng thật dạ, tuyệt đối không có ý gì khác.”

“Tôi biết." Diệp Lâm khoanh tay nói: “Dùng chiêu long quyền kia của anh, dốc sức đánh tôi thử xem, để tôi biết thực lực của anh thế nào.”


Diệp Lâm nhìn ra được Lam Long là người mạnh nhất trong đám long, anh xem để chỉ dạy anh ta một vài điều.

Lam Long lập tức hiểu ý của Diệp Lâm, vậy nên ôm quyền nói: “Vậy thuộc hạ đắc tội rồi.”

Dứt lời, Lam Long bày tư thế, vung lên là một quyền. “Thần Long Bãi VĩI"

Ngay sau đó, tiếng quyền như sấm đánh bên tai, mơ hồ có cả tiếng rồng ngâm.

Diệp Lâm thầm gật đầu, quả nhiên là thực lực tông sư ngũ phẩm, mạnh hơn hẳn bọn Hắc Long.

Uy lực của một quyền kia mạnh đến mức khiến đám người Hắc Long giật mình.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Bọn họ thầm nghĩ: may mà có Long Vương mới ở đây, nếu không dù bốn người bọn họ có hợp lực với nhau thì cũng không phải là đối thủ của Lam Long.

“Tên Lam Long kia rốt cuộc có kỳ ngộ gì mà lại đột phá tăng cấp, mạnh hơn cả đám chúng ta vậy?” Thanh Long có chút ghen ghét lẩm bẩm.

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.


Một quyền của Lam Long uy mãnh bá đạo, lúc quyền vung lên, dường như thật sự có một con rồng đang vẫy đuôi lao tới, quét ngang tất cả.

Để đỡ một quyền bá đạo thế kia, Diệp Lâm cũng dùng chiêu Thần Long Bãi Vĩ.

Nhìn qua có vẻ nhẹ nhàng bâng quơ, thực tế thì là bốn lạng đẩy nghìn cân.

Hai quyền va chạm, Lam Long lại bị đấm lui mấy chục bước.

Xoet xoẹt xoẹt...

Lam Long lùi liên tục hơn mười mét mới miễn cưỡng đứng vững.

Anh ta thầm hoảng sợ: May là mình không chủ động khiêu chiến quyền uy của Long Vương mới, chứ với sự chênh lệch kiểu này, chắc là mình có chết thế nào cũng không biết.

“Hay lắm!”

“Quyền pháp tuyệt vời!”

“Ở trong tay Long Vương, Thần Long Bãi Vĩ trong chín thức của long quyền mang lên một loại phong thái khác!”

Đám người Hắc Long sôi nổi khen ngợi, cực kì khâm phục.

Dường như chín thức của long quyền ở trong tay Diệp Lâm sẽ có uy lực mạnh như trời với đất khi ở trong tay bọn họ.

“Lúc nấy tôi dùng đã dùng lực đánh mở khí huyết toàn thân của anh.” Dứt lời, Diệp Lâm ném một viên đan dược cho Lam Long. “Uống đi!"

“Sau khi uống viên tụ khí đan này, tu vi của anh sẽ tăng thêm một đoạn, may mắn thì có thể bước thẳng lên tứ phẩm.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 267: C267: Vương tặng


“Tụ khí đan?”

Lam Long cầm viên đan dược, khi thấy hoa văn phức tạp trên viên đan dược thì lập tức giật nảy mình.

Tuy rằng trên thị trường có rất nhiều tụ khí đan, nhưng cái loại tụ khí đan bình thường ấy sao có thể so sánh được với tụ khí đan do Diệp Lâm tự mình luyện chế?

Cho dù coi đan dược bình thường như cơm ăn hằng ngày, ăn suốt cả năm, thì cũng không có hiệu quả bằng một viên đan dược nho nhỏ trước mắt này.

Tuy rằng Lam Long không hiểu thuật luyện đan, nhưng anh ta cũng biết rằng hoa văn trên đan dược càng phức tạp thì phẩm chất sẽ càng cao.

Anh ta từng tốn hàng chục triệu tệ đi mua tụ khí đan bình thường chỉ có vài hoa văn thì làm sao có thể so sánh được với viên đan dược do Long

Vương tặng?


Có thể thấy rằng nếu viên tụ khí đan này rơi vào thị trường thì chắc chắn sẽ là bảo bối vô giá.

“Có thể làm tôi đột phá đến tứ phẩm hả?”

Lam Long kích động cầm viên đan dược, cho rằng Long Vương không nói dối.

Cái loại đan dược phẩm chất cao thế này nhất định có thể giúp mình một tay!

“Cảm ơn Long Vương ban tặng!” Lam Long hồi hồn lại, vội vàng cúi người thi lễ.

“Thuộc hạ không có gì báo đáp ơn to của Long Vương, sau này chỉ có thể không chút do dự vượt lửa qua sông.”


Dứt lời, Lam Long tranh thủ lúc chân khí trong cơ thể đang bị tản ra, uống tụ khí đan, ngồi trên mặt đất, bắt đầu tu luyện.

Trên con đường võ đạo, chuyện khó nhất chính là tụ khí.

Thân thể có thể rèn luyện hàng nghìn lần để đến Hóa Cảnh. Còn chân khí thì không thể nắm bắt, không có hình dáng, rất khó để nắm được và tu luyện.

Trong hoàn cảnh mạt pháp ngày nay, khi linh khí trở nên loãng, muốn hoàn thành tụ khí trong cơ thể là một chuyện cực kì khó khăn.

Đa số võ giả, đến suốt cuộc đời cũng không nắm được mấu chốt, chỉ có †hể dừng bước tại hạ tam phẩm, cũng chính là thực lực bảy, tám, chín phẩm.

Tuy rằng đây là thực lực mạnh với người thường, nhưng mà khi đối mặt với cao thủ thật sự, ví dụ như cao thủ trung tam phẩm và thượng tam phẩm, sự chênh lệch sẽ như trời với đất.

“Tứ phẩm!”

Đám người Hắc Long nghe vậy thì hâm mộ hô lên.

Tứ phẩm có thể xem như là một ngạch cửa của võ giả.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 268: C268: Thuộc hạ sẽ cố gắng


Bởi vì một khi đột phá tứ phẩm, thì sẽ bước vào tầng lớp cao thủ hàng đầu.

Cho dù chỉ dừng bước ở tứ phẩm thôi, thì cũng đã đủ xuất sắc, vượt qua 90% giới võ giả.

Giống như đám người Hắc Long, khó lắm mới bước vào cảnh giới tông sư lục phẩm, thuộc về tầng lớp thấp nhất trong trung tam phẩm.

Hắc Long nhớ rõ minh chủ chỉ nhánh Yến Kinh của Thiên Địa Võ Minh có thực lực tứ phẩm.

Nếu không thì Hắc Long sẽ không kiêng kị và sợ hãi Thiên Địa Võ Minh đến như vậy.

Chỉ là thực lực của một chi nhánh thôi mà đã mạnh đến như thế, thì anh ta không dám tưởng tượng đến cao thủ bên trên nữa.

“Long Vương!" Hắc Long của chút ghen ghét nói: “Thuộc hạ là người đầu tiên quy thuận Long Vương mài”

Hắc Long nhìn Diệp Lâm, thử nhắc nhở một câu.

Ý ngầm là mình chưa vớt được cái gì, Lam Long mới vừa quy thuận lại được một viên tụ khí đan cực phẩm.


“Long Vương đại nhân, thuộc hạ cũng trung thành và tận tâm mài!” Thanh Long cũng nói: “Có thể ban cho chúng tôi một viên tụ khí đan hay không?”

Diệp Lâm lạnh nhạt nói: “Vừa rồi Lam Long biểu hiện khá tốt, viên đan dược kia là khen thưởng anh ta. Hơn nữa, thực lực của anh ta cao hơn mọi

người ở đây, anh ta có được đan dược là đúng rồi."

“Khi nào các anh có thể đạt đến tiêu chuẩn hiện nay của Lam Long, tôi tất nhiên sẽ ban cho các anh tụ khí đan.”

Với thực lực hiện giờ của bọn họ mà đi dùng tụ khí đan là có chút lãng phí.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Diệp Lâm vừa mới bắt đầu luyện đan nên không có nhiều đan dược. “Haizz..."

“Thuộc hạ sẽ cố gắng!”


Mọi người có chút thất vọng, thậm chí cảm thấy nếu không có cơ duyên thì sẽ rất khó tiến thêm một bước.

Thằng nhãi Lam Long kia may mắn thật đấy!

“Có điều...” Diệp Lâm đảo giọng, nói thêm: “Hiện giờ kẻ địch mạnh ở ngay trước mắt, thực lực của các anh đúng là không đủ xem, làm Long Môn ta mất mặt.”

“Tôi còn vài viên bồi nguyên đan, cho các anh để các anh củng cố căn cơ, sớm hay muộn gì cũng sẽ đột phá.”

Nguyên nhân chủ yếu khiến đám người Hắc Long không thể đột phá là vì bọn họ muốn nhanh chóng đột phá nên dẫn tới căn cơ không vững chắc.

Trong loại tình huống này, dùng bồi nguyên đan củng cố căn cơ sẽ có hiệu quả tốt hơn dùng tụ khí đan.

Dứt lời, Diệp Lâm ném bốn viên bồi nguyên đan cho bốn người.

“Cảm ơn Long Vương đại nhân Bốn người nhận lấy bồi nguyên đan, lập tức cảm thấy vui mừng, bỏ lướt qua cảm giác mất mát mới vừa rồi, cực kì biết ơn Diệp Lâm.”

“Được rồi, đừng nói mấy lời khách sáo nữa.” Diệp Lâm ngồi trên ghế Long Vương: “Trước khi người của Thiên Địa Võ Minh đến, các anh tranh thủ uống đan dược rồi tu luyện.”

“Đợi lát nữa hãy làm cho người của Thiên Địa Võ Minh biết thực lực thật sự của Long Môn chúng ta.”

Diệp Lâm lâm thời tăng thực lực cho đám người, để tránh lát nữa đánh nhau với Thiên Địa Võ Minh, chỉ có một mình mình lên đánh nhau, có vẻ như là Long Môn không có ai khác vậy.

“Ha ha, Long Vương đại nhân cứ yên tâm!” Hắc Long rất có tin tưởng: “Lần này bọn tôi bảo đảm có thể lấy lại mặt mũi, đánh sập đám người của Võ Minh. Cho dù là minh chủ chỉ nhánh, thì cũng có thể giao cho lão Lam đối phó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 269: C269: Khoảng một giờ sau


Khoảng một giờ sau.

Minh chủ của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ, chi nhánh Yến Kinh, Mạc Viễn Sơn.

Đích thân dẫn hơn một trăm thành viên của Liên minh võ thuật tiến về cao ốc Long Môn.

Vừa đến nơi, mọi người lập tức lao về phía trước, bao vây tòa nhà, không để con ruồi nào lọt ra ngoài.

Các thành viên của Liên minh võ thuật đe dọa rằng sau ngày hôm nay, Yến Kinh sẽ không còn Long Môn nữa!

"Long Môn!" Mạc Viễn Sơn nhìn lên cao ốc Long Môn với đôi mắt đầy khao khát.

Nơi này không chỉ là một tòa nhà mà còn là biểu tượng của thế lực ngầm.

Đó là đỉnh cao mà những người đến sau phải dũng cảm leo lên.

Chỉ khi Liên minh Võ đạo Thiên Hạ chiếm được trụ sở Long Môn thì mới có thể thực sự thay thế họ.

“Nghe nói Long Môn đã triệu tập rất nhiều thủ lĩnh hàng đầu từ các vùng khác đến?”


Mạc Viễn Sơn mỉm cười kiêu ngạo, tràn đầy tự tin. "Hôm nay tôi sẽ bắt hết tất cả mấy người!" "Làm cho Yến Kinh không bao giờ còn tồn tại Long Môn nữa!"

Thấy mọi người dưới quyền đã bao vây xong cao ốc Long Môn, biến khách thành chủ.

Lúc này, Mạc Viễn Sơn mới hài lòng bước tới, dẫn theo các cao thủ và tay sai hung hãn đi vào bên trong.

Với tư cách là thủ lĩnh của chỉ nhánh Liên minh Võ đạo Thiên Hạ, Mạc. Viễn Sơn được coi là người giỏi nhất cả về địa vị và sức mạnh.

Muốn tiến xa hơn thì phải lập chiến công lớn và được gia tộc võ cổ đánh giá cao.

Có lẽ, có thể đạt tới cảnh giới siêu việt cấp ba.

Tuy nhiên, thực lực tông sư cấp bốn như bây giờ cũng đã đủ đứng đầu một phương, rất khó tìm được đối thủ.

Lúc này, nội bộ Long Môn bỗng nhiên trở nên hỗn loạn.

Đối mặt với sự uy hiếp của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ, bọn họ không dám ngăn cản nên tản mác, ẩn náu khắp nơi.

Chẳng bao lâu sau, những người đến từ Liên minh Võ đạo Thiên Hạ đã chiếm được hầu hết các tầng và khu vực của toàn bộ cao ốc Long Môn.


Mạc Viễn Sơn đích thân dẫn mười người vào thang máy và đi thẳng lên đỉnh tòa nhà.

Lúc này, Hắc Long và những người khác sau khi uống đan dược xong vẫn đang tập trung tu luyện, tìm kiếm điểm đột phá.

Khi nhìn thấy tình hình ở sảnh trên, Mạc Viễn Sơn không khỏi giật mình

Ông ta còn tưởng rằng mọi người ở Long Môn đã dàn trận chờ trước, thậm chí là đặt bẫy trên đường đi.

Nhưng không ngờ, những người này lại ngồi tu luyện dưới đất? Chẳng phải rất không đúng lúc hay sao? Hay là họ không coi trọng sự xuất hiện của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ?

Ngay sau đó, Mạc Viễn Sơn lại nhìn thoáng qua, lập tức chú ý tới Diệp Lâm đang ngồi trên ghế Long Vương.

Long Vương Tọal Đó là vị trí mà nhiều người mơ ước.

Thậm chí một trong những mục tiêu lớn của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ khi mới thành lập là chiếm lấy Long Vương Tọa.

Bây giờ, ông ta chỉ cách ngai vàng một bước. Nhưng bây giờ ngai vàng này đã bị một tên nhóc ngồi trên đó làm ô uế? Điều này khó tránh khỏi làm cho Mạc Viễn Sơn có hơi khó chịu.

"Nghe nói Long Môn của anh đã bầu ra Long Vương mới? Haha... chẳng lẽ là tên nhóc này sao?"

Nói xong, Mạc Viễn Sơn nhìn về phía Hắc Long, không khỏi cười khẩy.

"Cho dù Long Môn có bị tiêu diệt, cũng không cần thiết phải làm đến bước này chứ?”

Lúc này, khí tức của Diệp Lâm đã ổn định, chân khí đã được khống chế, khiến người khác không thể phát hiện ra thực lực của Diệp Lâm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 270: C270: Các cậu có sợ không


Khi đạt tới cảnh giới của Diệp Lâm, anh đã có thể tự do phóng và thu chân khí tùy theo ý thích.

Diệp Lâm cũng nhìn thoáng qua Mạc Viễn Sơn, một tông sư cấp bốn, không có gì đáng nhắc tới.

Nếu mọi việc suôn sẻ, một lát nữa Lam Long đột phá thành công cũng có thể đánh bại được.

Anh không cần phải đích thân ra tay.

Vì vậy, Diệp Lâm tiếp tục đứng bên cạnh quan sát, không thèm để ý đến những con kiến như vậy.

Tuy nhiên, sau khi nghe được Mặc Viễn Sơn ngông cuồng tuyên bố sẽ tiêu diệt Long Môn, Hắc Long làm sao có thể chịu đựng được?

n minh Võ thuật của các người có bị hủy diệt hàng trăm lần thì Long Môn chúng tôi cũng sẽ không bị hủy đâu!" Hắc Long nghiến răng nghiến lợi.

Lúc này, Hắc Long đang đang dùng Tiểu Bồi Nguyên Đan có nền tảng vững chắc nên có thể phân tâm, thậm chí nói chuyện.

Không giống như Lam Long, sau khi uống Ngưng Khí Đan, cần tập trung †ìm kiếm sự đột phá.


"Có bị tiêu diệt hay không không quyết định bằng lời nói mà là bằng thực lực! Bây giờ, Long Môn đã suy tàn, làm sao có thể so sánh với Thế Liên minh Võ thuật chúng tôi được?”

“Nói cách khác, các người không nghĩ rằng đã hơi muộn để bắt đầu tu luyện rồi sao?”

Mạc Viễn Sơn chế nhạo.

"Tu luyện không bao giờ là quá muộn cả." Hắc Long tự tin nói: "Lần này, tôi sẽ không thua anh nữa đâu!"

Trong trận chiến trước đó, Hắc Long thậm chí còn không đủ tư cách để chiến đấu với Mạc Viễn Sơn, riêng đám tay chân của anh ta đã có thể hạ gục.

Hắc Long rồi.

Lúc này, mặc dù Hắc Long không dám nói có thể đánh bại Mạc Viễn Sơn, nhưng đối phó với đám tay sai xung quanh thì không có vấn đề gì.

Nghe vậy, Mạc Viễn Sơn đương nhiên coi đây tất cả những chuyện ở đây đều là trò cười.

"Ồ? Các người có nghe thấy không?"

Mạc Viễn Sơn cố tình nói với vài tên tay sai thân cận xung quanh mình. “Hắc Long đã nói lần này sẽ không thua các cậu nữa đấy.”

"Các cậu có sợ không?”

Hai người đàn ông một trái một phải đứng ở phía sau Mạc Viễn Sơnkhông khỏi cười nhạo.

"Lần trước, hai anh em chúng tôi sơ suất nên mới để cho con cá chạch đen này trốn thoát."

"Lần này, cho dù anh có mọc cánh thì cũng đừng hòng chạy trốn!"

Hai người họ, một người có biệt danh là Vượt Hà Long, người còn lại là biệt danh Khiêu Giản Hổ.


Cả hai đều có sức mạnh của tông sư cấp năm, cơ thể rắn chắc, đao kiếm không thể xuyên thủng.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Họ cũng là những tên tay sai mạnh nhất dưới trướng Mạc Viễn Sơn, sức mạnh chỉ đứng sau minh chủ Mạc Viễn Sơn mà thôi.

Lần trước, Hắc Long đã chiến đấu với họ, không những không thể làm tổn thương họ mà còn bị đánh bại hoàn toàn.

Nói xong, Vượt Hà Long bước tới, chuẩn bị tấn công Hắc Long.

"Chờ một chút!" Hắc Long vội vàng kêu lên: "Cho tôi thêm mấy phút nữa! Tôi sắp xong rồi!"

Hắc Long cảm thấy mình chỉ còn một chút nữa là có thể đột phá đến †ầng thứ năm rồi.

Giống như có một lớp giấy ngăn cách, chỉ cần một cú đẩy cuối cùng là xong.

Tuy nhiên, làm sao Vượt Hà Long có thể nghe lời Hắc Long được, anh ta cho rằng Hắc Long chỉ đang cố tỏ vẻ thần bí mà thôi?

Cho dù có cho anh ta một năm, anh ta cũng sẽ không bao giờ là đối thủ của họ được.


Làm sao có thể thu hẹp khoảng cách giữa cấp năm và cấp sáu chỉ bằng vài phút tu luyện cơ chứ?

“Vậy thì để đối thủ này cho tôi đi!" Lúc này, Bách Long đột nhiên đứng dậy, bước tới nghênh đón.

Lúc này, khí thế của Bạch Long vô cùng mạnh mẽ, dường như được Tiểu Bồi Nguyên Đan ổn định, tu vi cũng tăng vọt.

"Lão Bạch, anh đột phá nhanh như vậy sao?" Thấy vậy, Hắc Long vừa ngạc nhiên vừa ghen tị.

“Được rồi, chuyện này giao cho anh trước! Tôi sẽ xong ngay đây!" Hắc Long không nghĩ nhiều nữa, giao phó mọi việc cho Bạch Long. Dù sao Long Vương đại nhân vẫn còn ở đây, anh ta chỉ cần chuyên tâm tu luyện là được.

Mạc Viễn Sơn liếc nhìn Bạch Long, khẽ cau mày nhắc nhở: "Cẩn thận, khí thế của người này rất dồi dào, thực lực không hề yếu, hẳn là mạnh hơn Hắc Long nhiều."

Đương nhiên là Vượt Hà Long cũng có thể nhìn thấy khí chất mạnh mẽ của Bạch Long, nhưng xét thấy người ở Long Môn cùng lắm cũng chỉ mới tới cấp sáu, anh ta cũng không quá coi trọng.

"Đám cá chạch các anh cũng xứng đáng tự xưng là rồng sao? Tôi nghĩ sau này các anh nên gọi mình là Hắc Trùng và Bạch Trùng thì tốt hơn!"

Vượt Hà Long đem biệt danh của mình để vũ nhục đối thủ: "Hôm nay, tôi sẽ cho các anh xem thế nào là rồng thật sự!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 271: C271: Được thôi


Nghe vậy, vẻ mặt Bạch Long có hơi biến đổi.

"Được thôi!"

"Vậy hôm nay xem ai là rồng, ai là sâu nhé!"

Ngay lập tức, tính hiếu thắng trong Bạch Long cũng nổi lên.

Dù sao, vừa rồi thực lực của anh ta đã tiến bộ rất nhiều, rất cần một kẻ địch mạnh để rèn luyện kỹ năng.

"Ha ha ha... Chín con sâu nhát gan các người, cho dù có hợp lại cũng không phải là đối thủ của ông đây đâu!".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Khi Có Gia Đình Là Tỉ Phú Là Trải Nghiệm Như Thế Nào?
2. Hậu Cung Hài Tử Vương
3. [ABO] Nợ Đào Hoa Đeo Bám
4. Giáo Bá Khó Dỗ
=====================================

Vượt Hà Long lao về phía trước, toàn thân tràn ngập sát khí. "Hôm nay, để ông cho các cháu thấy sức mạnh của ông nhé!" Vừa nói, Vượt Hà Long đã duỗi hai nắm đấm to khác thường ra.


"Ông đây đã dùng hai nắm đấm này đánh cho Hắc Long răng rơi đầy đất, cong đuôi bỏ chạy đấy!"

"Bạch Trùng, hôm nay tới phiên anh!"

Lúc này, Vượt Hà Long phát huy sức mạnh tông sư cấp năm đến cực điểm.

Không khí xung quanh như đóng băng.

Với áp lực lớn như vậy, người bình thường có lẽ sẽ cảm thấy ngột ngạt và sợ hãi.

Không cần phải ra tay cũng sẽ tự động rút lui. Tuy nhiên, Bạch Long lại tấn công ngược lại.

Sau đó, hai năm đấm xuất hiện, giống như một thần rồng hạ phàm, tràn đầy khí thế.

"Long Chiến Vu DãI"

Bạch Long không hề nương tay, thi triển đòn tấn công mạnh nhất của mình.

Long quyền xuất kích. Trong khoảnh khắc, tình thế dường như đảo ngược, công thủ thay đổi.


"Là long quyền!" Sau khi thấy những chiêu thức khác nhau của long quyền, Mạc Viễn Sơn cảm thấy rất ghen ty.

Các thủ lĩnh trong Long Môn mặc dù có sức mạnh bình thường nhưng mỗi người trong số họ đều thừa hưởng một chiêu thức long quyền, vượt xa tất cả các chiêu thức trên thế giới.

Rõ ràng, chín chiêu thức long quyền rất có thể là từ võ thuật của gia tộc võ cổ, vô cùng phi thường.

Lần đầu tiên nhìn thấy Hắc Long sử dụng nó, Mạc Viễn Sơn đã rất ngạc nhiên.

Đáng tiếc một cú đấm uy lực như vậy lại không thể phát huy hết sức mạnh thực sự của nó.

Mạc Viễn Sơn chần chừ không giết Hắc Long cũng chỉ vì muốn một ngày nào đó có thể học được các chiêu thức và bí mật của long quyền từ anh ta.

Theo Mạc Viễn Sơn, nếu có thể học được quyền pháp như vậy, anh ta sẽ còn mạnh mẽ hơn nữa.

"Hãy giữ anh ta còn sống!" Mạc Viễn Sơn thấy chiêu thức " Long Chiến Vu Dã" này cũng rất nguy hiểm và mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn chiêu thức "Phi Long Tại Thiên" của Hắc Long.

"Sau khi chiếm được Long Môn, mình phải tra hỏi hết những chiêu thức long quyền này mới được!"

Mạc Viễn Sơn đã hạ quyết tâm. Ngay sau đó.

Bạch Long tung ra đòn tấn công mạnh nhất về phía Vượt Hà Long, Long Chiến Vu Dã.

"Hay lắm!"

Vượt Hà Long cũng gầm lên, cơ bắp cuồn cuộn, giơ nắm đấm như một cây búa sắt lao thẳng về phía Bạch Long.

Bùm! Trong chớp mắt, nắm đấm đã chạm vào cơ thể.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 272: C272: Im lặng


Hai nắm đấm va vào nhau như những tia lửa điện chạm đất, tạo thành một làn sóng đáng sợ.

Giây tiếp theo.

Cú đấm của Bạch Long vẫn chưa dừng lại.

Giống như một con rồng ra khỏi biển, nó lao thẳng lên. Phá vỡ xiềng xích từ nắm đấm của Vượt Hà Long. Đấm mạnh vào mặt của anh ta.

Đột nhiên.

Vượt Hà Long cảm thấy chấn động, như thể va phải một bức tường, khí huyết nhất thời chảy ngược.

Khi đầu đập mạnh xuống đất, anh ta lập tức bất tỉnh. Sau đó. Động lượng của nắm đấm tiếp tục không suy giảm.

Nó tiếp tục nghiền nát đầu của Vượt Hà Long cho đến khi chìm xuống sàn ba phân và hộp sọ bị vỡ hoàn toàn.

Lúc này, anh ta mới dừng lại. “Ai là rồng, ai là sâu, bây giờ anh đã biết chưa?”

Bạch Long cúi đầu nhìn Vượt Hà Long bị đánh chìm xuống đất, kiêu ngạo nói.


Im lặng!

Lúc này, hiện trường im lặng như tờ.

Cú đấm mạnh mẽ của Bạch Long đã giết chết Vượt Hà Long ngay tại chỗ.

Cảnh tượng này, đặc biệt là với Mạc Viễn Sơn và các thành viên khác của Liên minh Võ thuật, tất cả đều vô cùng kinh hãi.

"Làm sao có thể! Vượt Hà Long là tông sư cấp năm, cơ thể đã được tôi luyện! Vậy mà chỉ một chiêu đã bị hạ gục, đầu lại bị nghiền nát thành từng mảnh?"

"Người đó thật sự là người của Long Môn ư? Làm sao có thể mạnh như vậy được?”

“Có lẽ nào... Anh ta mới thực sự là Long Vương mới?”

Trong lúc nhất thời, mọi người không khỏi nhìn Bạch Long với một ánh mắt khác.

Thậm chí còn lầm tưởng anh ta là Long Vương mới thật sự, còn Diệp Lâm ngồi trên Long Vương Tọa chỉ là vỏ bọc mà thôi.

"Ừm..." Diệp Lâm thấy thế, âm thầm gật đầu.

Tuy rằng Lam Long mạnh nhất nhưng tài năng của Bạch Long cũng không tệ.

Suy cho cùng, Bạch Long là người đầu tiên trong số họ hấp thu hoàn toàn hiệu quả của Tiểu Bồi Nguyên Đan và thành công đột phá.

Trong một trận thực chiến đối mặt với tông sư cấp năm, anh ta cũng có thể giết chết đối phương chỉ bằng một chiêu thức.

Điều này đương nhiên cũng có một phần là do Vượt Hà Long bất cẩn khinh địch, thêm vào đó là sức mạnh của long quyền.

Bạch Long cũng rất hài lòng với cú đấm vừa rồi. Anh ta thậm chí chưa bao giờ đánh một cách thoải mái như vậy.

Trong phút chốc, anh không chỉ hiểu thêm được về long quyền mà còn cả về cơ thể của mình.


Cùng lúc đó, sự ngưỡng mộ của Bạch Long đối với Diệp Lâm càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Một viên Tiểu Bồi Nguyên Đan tùy tiện đưa ra cũng có thể khiến thực lực của một người tăng vọt.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Như vậy, thực lực của Diệp Long Vương có lẽ còn thâm sâu hơn nhiều! Từ giờ trở đi, anh ta phải cố gắng đi theo tân Long Vương mới được. "Haha... Hắc Long nhìn thấy cảnh này không nhịn được cười.

Bạch Long đã khởi đầu thuận lợi, cũng thúc đẩy đáng kể tinh thần đang sa sút của Long Môn.

Những người đang núp ngoài cửa nhìn trộm, thậm chí còn chạy khắp nơi kể cho nhau nghe về tình hình chiến sự ở đây. Tất cả không khỏi vui mừng, tinh thần cũng dâng cao.

Ngược lại, những người đến từ Liên minh Võ đạo Thiên Hạ lại tỏ ra không †in vào tin tức này.

Đó là Vượt Hà Long, cao thủ chỉ đứng sau minh chủ, sao có thể thua được?

"Mẹ nó!"

Sắc mặt Mạc Viễn Sơn tối sầm lại, cảm thấy vô cùng tức giận.

Anh ta cũng không ngờ rằng Bạch Long đến từ nơi khác lại mạnh đến thế. Chính anh ta đã đánh giá thấp khả năng của Long Môn.


Không đợi Mạc Viễn Sơn ra lệnh, đột nhiên, một bóng đen lao tới.

Mọi người nhìn kỹ hơn và thấy đó là Khiêu Giản Hổ.

Anh ta và Vượt Hà Long là bộ đôi rồng hổ của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ, thân thiết như anh em.

Bây giờ, Vượt Hà Long đã bị hạ gục trong phút chốc, không rõ sống chết. Khiêu Giản Hổ lập tức đứng ra trả thù cho người anh em của mình.

"Lại thêm một kẻ nữa?”

Thấy vậy, tinh thần chiến đấu của Bạch Long càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Anh ta thậm chí còn muốn chiến đấu với Mạc Viễn Sơn, minh chủ của liên minh võ đạo.

"Bạch Long, giao người này cho tôi!"

Lúc này, Hắc Long cũng đứng lên, hai mắt sáng ngời!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 273: C273: Điều này là không thể


Không chỉ có Hắc Long.

Cuộc tỉ thí vừa rồi đã tranh thủ được một ít thời gian, giúp những người khác nhân cơ hội này hấp thu hoàn toàn tác dụng của Tiểu Bồi Nguyên Đan, thực lực của bọn họ cũng tăng lên ở những mức độ khác nhau.

Ngoại trừ Lam Long vẫn đang nhắm mắt tu luyện, Hắc Long và những người khác đều đã đứng dậy, sẵn sàng chiến đấu.

Thấy mọi người gần như đã hấp thụ xong, Diệp Lâm lặng lẽ gật đầu. Thầm nghĩ, không hổ danh là những người Thất sư phụ đã tuyển chọn và huấn luyện cẩn thận, ai cũng có năng lực rất tốt. Nếu đào tạo thêm thì còn có

thể tiến xa hơn nữa.

Đột nhiên, bốn người Hắc Long, Bạch Long, Thanh Long, Tử Long do Diệp Lâm đứng đầu đều đã sẵn sàng chiến đấu, khí thế hừng hực.

Thậm chí còn có phần áp đảo Liên minh Võ đạo Thiên Hạ phía đối diện. "Sao có thể như vậy được?” Lúc này, Mạc Viễn Sơn cũng hơi sững sờ, cảm thấy có gì đó không ổn.

Khi tới đây, ông ta đã nắm chắc cơ hội thắng, nhưng bây giờ lại có cảm giác rằng mình sắp bị đánh bại hoàn toàn.

"Không thể nào!"

"Điều này là không thể!"


“Là mình nghĩ nhiều quá thôi!" Mạc Viễn Sơn ra sức lắc đầu.

Anh ta là tông sư cấp bốn, một mình cũng có thể đánh bại toàn bộ Long

Môn. Bốn người kia đứng dậy thì có ích gì?

Thì diễu võ dương oai mà thôi.

iết chúng!" Mạc Viễn Sơn lạnh lùng ra lệnh.

Ban đầu, anh ta còn muốn tìm ra chìa khóa của long quyền từ những người này.

Nhưng bây giờ tình thế đã thay đổi, anh ta không còn quan tâm đến điều đó nữa.

"“Giết hết bọn chúng, không cần nương tay!"

Mạc Viễn Sơn muốn người của mình ra tay trước, nếu tình thế thay đổi thì anh ta ra tay cũng không muộn.


"Tuân lệnh!"

Ngay cả khi không có lệnh của minh chủ, Khiêu Giản Hổ cũng sẽ không nương tay.

Đặc biệt là với Bạch Long. “Dám làm người anh em của tôi bị thương.”

"Tôi sẽ bắt anh phải trả lại gấp trăm lần!"

"Tôi sẽ nghiền nát toàn bộ xương trong cơ thể anh! Để anh chết trong đau đớn!"

Đối mặt với sự khiêu khích của Khiêu Giản Hổ, Bạch Long vẫn tỏ ra thờ ơ. Bởi vì, bây giờ anh ta thuộc về Hắc Long. "Đối thủ của anh là tôi!"

Hắc Long tiến lên, nói: "Nhưng đánh anh thì tôi cảm thấy vẫn chưa đã tay.

"Nếu bốn người chúng ta liên thủ, có lẽ có thể đánh được với Mạc Viễn Sơn!"

Tử Long mỉm cười duyên dáng: “Tôi cũng nghĩ vậy.”

Thanh Long cũng nóng lòng muốn thử: “Vậy thì nhanh chóng tiêu diệt con hổ đó trước đi, sau đó chúng ta sẽ liên thủ giết minh chủ của chúng!”

Những lời này vừa nói ra, không chỉ là Khiểu Giản Hổ.

Mạc Viễn Sơn nghe được lời này cũng vừa ngạc nhiên vừa tức giận.

"Đúng là không biết lượng sức mình!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 274: C274: Lại một cú va chạm


Khiêu Giản Hổ nhìn Hắc Long, cười nhạo nói: "Cá Chạch Đen à, nếu biết điều thì cút sang một bên! Đừng quên lần trước anh đã bị chúng tôi đánh cho ôm đầu bỏ chạy! Lần này, tôi sẽ không nương tay đâu!"

“Tôi sẽ nghiền nát lũ côn trùng các anh!”

"Lần này sẽ không có chuyện đó đâu!" Hắc Long hừ lạnh một tiếng, gấp gáp muốn rửa sạch vết nhơ đáng xấu hổ lúc trước.

Trước kia, thực lực của anh ta chỉ ở có cấp sáu, đương nhiên không thể so với cường giả cấp năm được.

Nhưng bây giờ, Hắc Long đã có bình tĩnh đối diện với đối phương rồi. "Lần này, người chạy sẽ là anh!"

Nói xong, Hắc Long không tiếp tục nhiều lời nữa.

Bây giờ, anh ta sẽ dùng sức mạnh để nói chuyện.

Sức mạnh đáng giá bằng ngàn lời nói.

Ngay sau đó!

Hắc Long lao về phía trước.

Đi kèm là một cú đấm!

Phi Long Tại Thiên!

Hắc Long cũng sử dụng đòn tấn công mạnh nhất của mình.


Trong phút chốc, hội trường tràn ngập tiếng rồng gầm và sức mạnh kinh hồn!

"Vút"

Lúc này, Khiêu Giản Hổ dường như cảm thấy một áp lực vô hình.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Đột nhiên, anh ta nhận ra rằng Hắc Long trước mặt dường như đã trải qua một sự thay đổi về chất so với Hắc Long mà anh ta đã chiến đấu lần trước.

Không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều.

Sức mạnh nắm đấm của Hắc Long giống như một làn sóng âm thanh gầm rú, quét qua và ấn xuống.

Khiêu Giản Hổ không dám lơ là, anh ta cũng hô to một tiếng rồi lao lên ứng chiến.

Anh ta xòe hai lòng bàn tay, một sức mạnh khủng khiếp khác dâng trào. Bùm!

Lại một cú va chạm kinh hoàng nữa.

Khoảnh khắc nắm tay và lòng bàn tay chạm vào nhau.


Khiêu Giản Hổ cảm thấy một áp lực khủng khiếp.

Sức mạnh lòng bàn tay thực sự đã bị đối phương nghiền nát?

Ngay sau đó, như có sức tàn phá khủng khiếp, nắm đấm đáng sợ đã chặn đứng được đòn tấn công kia.

Đánh thẳng vào đầu đối phương.

"không hay rồi!"

Trong lòng Khiêu Giản Hổ kêu lên.

Anh muốn né tránh hoặc thậm chí có ý định trốn thoát. Nhưng đã quá muộn rồi!

Bùm, bùm, bùm!

Phi long Tại Thiên như mưa trút xuống, đánh vào mặt, ngực và tứ chỉ Khiêu Giản HổiI

Toàn thân anh ta gần như bị biến dạng, xương gân đứt đoạn! Cuộc tấn công tàn khốc này chỉ kéo dài vài giây!

Bùm!

Khi Hắc Long thu tay về.

Hổ Nhảy Suối đã không còn hình người nữa, đổ rầm xuống đất.

Lúc này, cặp đôi long hổ của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ đều bị Hắc Bạch Long hạ gục trong chốc lát.

Dù là về thành tích hay khí thế, Long Môn cũng đã đè bẹp Liên minh Võ đạo Thiên Hạt

Hoàn toàn áp đảo!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 275: C275: Làm sao có thể


"Làm sao có thể?"

Mạc Viễn Sơn trợn mắt há miệng.

Bạch Long hạ gục Vượt Hà Long thì anh ta vẫn có thể chấp nhận được, cứ coi đó là viện binh mà Hắc Long mời đến đi.

Nhưng ngay cả Hắc Long cũng có thể giết chết Giản Khiểu Hổ trong nháy. mắt?

Điều này khiến Mạc Viễn Sơn không thể hiểu được chứ đừng nói là chấp nhận.

Sức mạnh của Hắc Long như thế nào? Toàn bộ Liên minh Võ đạo Thiên Hạ, ai mà không biết?

Nếu biết Hắc Long mạnh đến mức có thể trong nháy mắt giết chết Khiêu Giản Hổ thì Liên minh võ đạo cũng không dám tấn công quy mô lớn như vậy.

Tuy nhiên, những gì họ biết thì không phải vậy. Ngay từ vài tháng trước, hai bên đã nổ ra xung đột, kết quả là phe Hắc Long đã bị đánh bại hoàn toàn, thậm

chí còn bị đuổi ra khỏi Yến Kinh.


Sức mạnh cấp sáu của Hắc Long, dù là Vượt Hà Long hay Khiêu Giản Hổ đều có thể đánh bại được.

Chưa kể, còn có Mạc Viễn Sơn mạnh hơn vẫn chưa thèm ra tay.

Nhưng bây giờ, hai cánh tay, hai tên tay sai mạnh nhất của Mạc Viễn Sơn đều bị đánh bại.

Mạc Viễn Sơn đột nhiên chỉ còn lại một mình. Vừa tức giận, vừa bất lực.

Mạc Viễn Sơn ngạc nhiên nhìn Hắc Long, cảm thấy mình vừa chứng kiến một chuyện vô cùng hoang đường.

Anh ta tự hỏi điều gì đã xảy ra trong thời gian qua mà lại khiến thực lực của Hắc Long tăng vọt như vậy?

Điều này là không khoa học! Lúc này, tất cả thành viên của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ cũng hoảng sợ. Cặp đôi rồng hổ có thể được coi là trụ cột trong liên minh của họ.

Có thể tưởng tượng được cú sốc tinh thần của hai thất bại liên tiếp đối với bọn họ.


Họ thậm chí còn bắt đầu lo lắng rằng trong chuyến đi hôm nay, họ đã rơi vào một cạm bẫy nào đó, bị lừa tới đây để bắt gọn.

"Chẳng lẽ Hắc Long vẫn luôn che giấu sức mạnh, cố tình tỏ ra yếu đuối?" “Lần này, bọn họ tập hợp những thủ lĩnh khác để chống lại chúng ta?”

"Chúng ta nên làm gì bây giờ? Sức mạnh của Mạc minh chủ có thể lật ngược tình thế không?”

Trong lúc nhất thời, tất cả thành viên của Liên minh võ đạo đều tập trung sự chú ý vào Mạc Viễn Sơn.

Nếu Mạc Viễn Sơn tiếp tục bị đánh bại, Liên minh võ đạo sẽ không bao giờ có thể ngóc đầu lên được.

"Hừ!"

Không hổ danh là kẻ đứng đầu, Mạc Viễn Sơn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh sau cú sốc vừa rồi và ổn định tình hình.

Cho dù có bao nhiêu người xung quanh ngã xuống.

Chỉ cần Mạc Viễn Sơn không ngã xuống thì chỉ nhánh của liên minh võ đạo tại Yến Kinh sẽ vẫn đứng vững!

Long Môn cái gì chứ?

Một mình Mạc Viễn Sơn là đủ sức san phẳng rồi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 276: C276: Xông lên đi


"Xông lên đi!"

"Các người cùng lên cả đi!"

"Để tôi xem Long Môn của các người mạnh đến mức nào?”

Nói xong, Mạc Viễn Sơn tiến lên một bước.

Đột nhiên toàn bộ tòa nhà rung chuyển nhẹ.

Bước đi này.

Nặng tới cả ngàn cân!

Rầm!

Cao ốc Long Môn có thể chịu được trận động đất mạnh mười hai độ richter. Nhưng cũng không thể chống lại sức mạnh của Mạc Viễn Sơn!

Lúc này, mọi người mới chợt nhận ra sức mạnh khó lường của Mạc Viễn Sơn. "Cấp bốn!"


"Đây chính là thực lực của tông sư cấp bốn sao?"

"Suýt nữa quên mất, Mạc minh chủ của chúng ta là tông sư cấp bốn!"

Nhất thời, các thành viên của Liên minh võ đạo vốn đang mất đi tinh thần đột nhiên hưng phấn trở lại, niềm tin vào minh chủ cũng tăng gấp đôi.

"Tông sư cấp bốn?" Sắc mặt của Hắc Long và những người khác dần dần trở nên nghiêm túc.

Mặc dù bọn họ đã uống Tiểu Bồi Nguyên Đan, ổn định tu vi, nhưng tạm thời chỉ có thể đạt tới cấp năm.

Nhưng đối mặt với một cường giả hàng đầu vượt quá trình độ của mình thì họ vẫn cảm thấy có hơi e dè.

Chỉ cần nhìn vào uy lực bước đi của Mạc Viễn Sơn đã khiến bọn họ nhận ra sự thật.

Sức mạnh to lớn như vậy. Họ có thể chịu được một chiêu của đối phương không?

Cho dù bốn người liên thủ cũng chỉ có thể tăng số lượng chứ không thể đạt được sự thay đổi về chất.


Lúc này, Diệp Lâm hơi nheo mắt lại, chuẩn bị đứng lên.

Hiển nhiên, cho dù Hắc Long và những người khác có liên thủ thì cũng sế khó có thể đánh bại đối phương.

Tông sư cấp bốn hoàn toàn đè bẹp tông sư cấp năm.

Huống chỉ bốn người này vừa mới đột phá cảnh giới, càng không có khả năng trở thành đối thủ của Mạc Viễn Sơn.

Diệp đang chuẩn bị ra tay xử lý, tiêu diệt Liên minh võ đạo ở Yến Kinh để tránh những rắc rối sau này.

Thế nhưng, đúng lúc này.

"Hãy để người này cho tôi!"

Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ bên cạnh. Mọi người nghe được lời này thì lập tức sửng sốt.

Nhìn lại thì thấy đó là Lam Long, không biết đã đứng dậy từ lúc nào, đang đi về phía bên này.

Mỗi bước đi của anh ta đều rất bình thản và vững vàng.

Đồng thời trấn áp tất cả dư chấn do sức mạnh của Mạc Viễn Sơn vừa gây raI Tòa nhà đang rung lắc ngay lập tức trở lại bình thường.

"Hửm?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 277: C277: Làm sao có thể


Nhìn thấy cảnh này, Mạc Viễn Sơn không khỏi giật mình.

Ai có thể ngờ rằng trong đám người của đối phương lại có người có thể giải quyết sức mạnh của anh ta chỉ trong một bước cơ chứ?

Mạc Viễn Sơn không khỏi cau mày, ngạc nhiên nghĩ: “Trong Long Môn này còn ẩn giấu bao nhiêu cao thủ nữa?”

€ó lẽ, Mạc Viễn Sơn chưa bao giờ mơ rằng thực lực của nhóm thủ lĩnh trước mặt vượt xa rất nhiều so với những gì họ điều tra, tất cả đều đạt được đột phá chỉ trong một giờ.

Và tất cả những sự biến đổi này xảy ra đều do Long Vương thật sự, Diệp Lâm!

Một chàng trai trẻ bị Mạc Viễn Sơn phớt lờ và nhầm tưởng là một con rối.

Cho đến giờ phút này, Mạc Viễn Sơn vẫn không hề hay biết.

Anh ta tin rằng chỉ cần anh đánh bại được Lam Long thì Long Môn sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.

"Ð, vẫn còn một cao thủ nữa sao?" Mạc Viễn Sơn không hề sợ hãi, phất tay nói. "Vậy thì tất cả các người cùng lên đi!"

"Hôm nay tôi sẽ khiến Long Môn của các người bị đánh bại hoàn toàn, tâm phục khẩu phục!"

Lam Long tiến lên, lạnh lùng nói: "Mình tôi đối phó anh là đủ rồi!"

"Cũng mạnh miệng lắm!" Mạc Viễn Sơn không nói nữa, tiến lên một bước, lao tới trước mặt Lam Long giống như một bóng ma.


Thấy vậy, Hắc Long và những người khác đều vô cùng ngạc nhiên. Không ngờ tốc độ của Mạc Viễn Sơn lại nhanh như vậy.

Nếu vừa rồi đánh nhau với anh ta thì có lẽ họ đã không kịp phản ứng mà ngã xuống đất rồi.

"Lão Lam, cẩn thận!" Hắc Long và những người khác vẫn hơi bất an.

Dù sao Lam Long cũng vừa mới tu luyện xong, vẫn chưa biết mạnh đến mức nào.

Anh ta có thể đấu với một tông sư lớp bốn thực sự không? Ngay sau đó!

Khi Mạc Viễn Sơn lao tới trước mặt Lam Long, vốn muốn đối thủ trở tay không kịp.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Nhưng không ngờ, Lam Long lại phản ứng nhanh hơn, thậm chí còn đánh về phía Mạc Viễn Sơn trước.

Anh ta gần như đánh bật Mạc Viễn Sơn ra sau. "Vút"

Mạc Viễn Sơn một tay đưa ra để hóa giải, nhưng đồng thời cũng toát mồ hôi lạnh.

Bản năng mách bảo anh ta rằng, người này cũng là cao thủ cấp bốn, không nên coi thường.


Bùm!

Bùm!

Bùm!

Chẳng mấy chốc, hai người đã lao vào nhau.

Khó phân thắng bại!

"Làm sao có thể?"

“Mạc minh chủ đã đánh ra hơn chục chiêu mà vẫn không thắng được?” "Đối phương cũng là tông sư cấp bốn sao?!"

Mọi người trong Liên minh Võ đạo Thiên Hạ đều choáng váng.

Họ vốn tưởng mình chủ sẽ đánh nhanh thắng nhanh, nhưng không ngờ thế trận lại giằng co như vậy.

"Lam Long thực sự đã đạt đến cấp bốn rồi sao?" "Tụ Khí Đan đó có tác dụng thần kỳ như vậy ư? Thật không thể tin được!"

Lam Long càng mạnh bao nhiêu thì những thủ lĩnh rồng lại càng tôn trọng Diệp Lâm bấy nhiêu.

Lúc này, sau hơn mười chiêu, Lam Long đã hoàn toàn buông lỏng và thích ứng với sức mạnh của tông sư cấp bốn.

Sau đó, anh ta lấy lại tinh thần, tạo sẵn tư thế.

Ngay lập tức, tiếng rồng gầm lên khắp nơi trong hội trường! "Lại nữa à?"

"Là long quyền sao?"

Nhìn thấy cảnh này, Mạc Viễn Sơn không khỏi nín thở, tập trung cảnh giác cao. độ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 278: C278: Thần long bài vỹ


Thần Long Bài Vỹ!

Lam Long nhảy lùi lại, tung ra hai nắm đấm.

Khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Sức mạnh của nắm đấm rung chuyển nhanh như chớp! "Hải!"

Nhìn thấy cảnh này, Mạc Viễn Sơn cũng không dám lơ là.

Anh ta nhanh chóng chuẩn bị chiến đấu, chắp hai tay vào nhau, tạo thế phòng thủ vững chãi!

Bùm!

Trong khoảnh khắc, sự va chạm giữa nắm đấm và lòng bàn tay giống như mũi kim đâm vào sợi lúa mì, giống như ngọn giáo sắc bén nhất tấn công tấm khiên cứng nhất vậy.

Chỉ có một tiếng động lớn như tiếng phá núi vang lên.

Nó khiến mọi người xung quanh đều sửng sốt, màng nhĩ của họ như muốn vỡ tung, cơ thể họ cũng bị đẩy lùi lại vài mét để tránh bị thương.

Lấy hai người họ làm trung tâm, một làn sóng đáng sợ nhanh chóng lan ra.

Cuộc đọ sức mạnh mẽ giữa các cao thủ cấp bốn vào lúc này đã được bộc lộ trọn vẹn

"Trời ạ, trận đấu của hai người họ quá kinh khủng!" "Đây chính là tông sư cấp bốn sao? Đáng sợ thật!" “Minh chủ của chúng ta sẽ không bị đánh bại chứ?”


Càng kéo dài, lòng tin của các thành viên của Liên minh võ đạo lại càng thấp dần đi.

Nhìn hai người lúc này, dù cú va chạm tạo ra những dao động rất lớn nhưng cả hai vẫn bất động.

Lam Long không thể xuyên thủng hàng phòng ngự song thủ của Mạc Viễn Sơn.

Mạc Viễn Sơn cũng thất bại trong việc phản công đối thủ. Thật khó để phân cao thấp!

"Hử?"

Lam Long đã tung ra chiêu thức mạnh nhất của mình.

Nhưng khi cú đấm này đánh vào lòng bàn tay đối thủ thì giống như đấm trúng một cục bông vậy.

Cho dù dùng hết sức lực thì cũng đều bị vô hiệu hóa.

Điều này khiến Lam Long rất bất ngờ và sửng sốt.

Đối phương mạnh mẽ như vậy, thật sự khiến anh ta khó xử lý.

"Ha ha ha... "

Sau khi đỡ được long quyền của đối thủ, Mạc Viễn Sơn vẫn bất động. Sau đó, anh ta không khỏi cười lớn.


"Sao nào?"

“Miên chưởng của tôi thế nào?”

"Cho dù anh có sức mạnh lớn đến đâu, có bao nhiêu kỹ thuật thì tôi cũng sẽ giải quyết hết mà thôi!"

Chính nhờ sức mạnh này mà Mạc Viễn Sơn có thể dùng lấy mềm để khắc cứng, cho dù đối mặt với loại đối thủ nào, anh ta vẫn có thể bất khả chiến bại.

Trừ khi là cao thủ cấp ba thì mới có thể đè bẹp được anh ta.

"Dưới cấp bốn, không ai có thể đánh bại được tôi đâu!"

Mạc Viễn Sơn tự hào nói.

"Cho dù là long quyền thì cũng không thể phá vỡ được miên chưởng của tôi!" Sau đó, Mạc Viễn Sơn nhẹ nhàng đẩy một cái.

Lòng bàn tay tưởng chừng vô hại đó đã đánh bay Lam Long.

Anh ta ngã ra xa hơn mười mét và đập mạnh vào bức tường chịu lực phía Sau.

"Lão Lam?” Thấy vậy, nhóm Hắc Long lâp tức trở nên lo lăng.

Họ tưởng hai người họ ngang tài ngang sức, nhất thời khó có thể phân thắng bại được.

Nhưng không ngờ, tình thế lại xoay chuyển trong chốc lát?

Mạc Viễn Sơn đã đánh bật Lam Long chỉ bằng một động tác đơn giản, và có vẻ như Lam Long cũng đã bị thương không hề nhẹ.

"Kết thúc rồi!"

Mạc Viễn Sơn sử dụng kỹ năng của mình, mượn lực đánh lại Lam Long. "Còn ai nữa?"

"Ai bất mãn thì đứng ra đây! Cùng nhau lên đi!"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 279: C279: Đúng là không biết sống chết


Hắc Long và những người khác đều ngạc nhiên, không biết phải làm gì. Lam Long đã bị đánh bại quá nhanh, họ chưa kịp chuẩn bị để ứng phó.

"Thăng rồi!"

"Minh chủ vạn tuết"

"Tôi biết minh chủ nhất định sẽ thăng mài!"

"Liên minh Võ đạo Thiên Hạ là bất khả chiến bại! Mạc minh chủ là số một ở Yến Kinh!"

Lúc này, các thành viên của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ không khỏi hò reo, chúc mừng chiến thắng của thủ lĩnh liên minh.

Cán cân thắng bại dường như đã hoàn toàn nghiêng về phía Liên minh Võ đạo Thiên Hạ.

Thấy vậy, Diệp Lâm khẽ lắc đầu. Anh nghĩ Lam Long thua do thiếu kinh nghiệm.

Dù sao thì anh ta cũng chỉ vừa mới tiến vào cấp bốn, chiến đấu với đối thủ cùng cấp độ, hơn nữa lại là cao thủ như Mạc Viễn Sơn.

Lam Long trụ được lâu như đã là tốt lắm rồi.

"Lam Long, anh đã làm rất tốt, phần còn lại..." Diệp Lâm đang chuẩn bị tiếp quản phần còn lại của trận chiến.


Nhưng vào lúc này, Lam Long lại loạng choạng đứng dậy từ đống đổ nát, bướng bỉnh bước tới.

"Long Vương đại nhân, ngài không cần làm gì cả!"

“Tôi... Tôi vẫn chưa bị đánh bại đâu!”

Vừa nói, Lam Long đột nhiên tăng tốc, lao về phía Mạc Viễn Sơn một lần nữa. "Hả?"

Mạc Viễn Sơn nhìn thấy cảnh này, không khỏi giật mình.

Ai có thể ngờ rằng người này vẫn dám tấn công cơ chứ?

Đúng là không biết sống chết!

Trong mắt Mạc Viễn Sơn lóe lên sự lạnh lẽo và sát ý!

Lần này, anh ta sẽ dùng Miên Chưởng của mình để đánh nát trái tim của đối phương!

"Tới đây, chịu chết đi!"

Khi nghe thấy tiếng rồng gầm vang lên xung quanh mình, Mạc Viễn Sơn chắp. hai tay vào nhau và lao về phía trước với khí thế khủng khiếp.

Long quyền và miên chưởng lại va vào nhau. Mạc Viễn Sơn vẫn bất động như núi!

Cú đấm của Lam Long vẫn như đánh vào một cục bông, không thể có chút sức lực nào.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Phá vỡ hàng phòng ngự của đối phương khó như vậy sao? Lúc này, Lam Long chợt lóe lên một ý nghĩa. Đột nhiên anh ta nhớ tới trận đấu tay đôi vừa rồi với Diệp Lâm.

Khi đó, Diệp Lâm cũng dùng nắm đấm vô lực như bông để khắc chế nắm đấm mạnh mẽ của mình.

Cùng là long quyền nhưng vừa có thể vừa mềm, cũng vừa có thể cứng.

Trong phút chốc, Lam Long đã hiểu ra bí mật của chiêu thức này, chỉ có kết hợp giữa cứng và mềm mới có thể trở nên bất khả chiến bại và đương đầu với mọi đòn tấn công biến hóa.


"Đi chết đi!"

Cùng lúc đó, miên chưởng của Mạc Viễn Sơn cũng phản công.

Đánh thẳng vào ngực Lam Long.

Thấy vậy, Lam Long lại tạo tư thế.

"Long Thần Bải Vỹ!"

Phản công!

"Haha... Vẫn chưa bỏ cuộc sao? Dù có đánh hàng trăm lần thì cũng đừng có mơ...

Mạc Viễn Sơn cười lớn, như thể nắm chắc cơ hội chiến thắng.

Anh ta cho rằng miên chưởng của mình có thể dễ dàng vô hiệu hóa sức mạnh long quyền của đối thủ.

Nhưng lần này, long quyền lại im lặng.

Ngay cả tiếng rồng gầm đi kèm với long quyền cũng có vẻ lười biếng và trầm thấp hơn, như thể đang đi ngủ.

Ngay sau đó, long quyền đánh vào lòng bàn tay của Mạc Viễn Sơn.

Nó cũng yếu ớt yếu ớt như bông, như thể đối phương chưa hề dùng chút sức lực nào.

Thấy vậy, Mạc Viễn Sơn không khỏi ngạc nhiên, nhận ra có điều gì đó bất thường.


Không có thời gian để suy nghĩ quá nhiều.

Mạc Viễn Sơn cảm thấy lòng bàn tay đau nhói như bị kim đâm.

Ngay sau đó, một cảm giác đau đớn ập đến trên mặt và lan khắp cơ thể. "Ahl"

Mạc Viễn Sơn đau đớn, không khỏi hét lên.

Nhìn lại lòng bàn tay của mình, anh ta thấy chúng đã bị đẩy ra từ lúc nào, tạo ra một tư thế mở.

Ngay sau đó, một luồng sức mạnh kỳ lạ bỗng lao thẳng tới trước mặt anh ta với sức tàn phá khủng khiếp.

Chấn động này khiến cánh tay của Mạc Viễn Sơn bị gãy thành nhiều đoạn! "Làm sao có thể?"

Mạc Viễn Sơn nhìn cánh tay vặn vẹo đến mức gần như biến dạng của mình. Cuối cùng, Quyền Xuất Như Long!

Nắm đấm của Lam Long giống như chuồn chuồn chạm vào nước, nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi của Mạc Viễn Sơn.

Sắc mặt của Mạc Viễn Sơn trở nên méo mó, toàn thân run rẩy. Anh ta đã hoàn toàn bị đánh bại bởi cú đấm nhẹ nhàng này. Cả người bay ra xa.

Thất bại hoàn toàn!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 280: C280: Điều này là không thể


Lam Long liên tiếp tung ra ba đòn Thần Long Bải Vỹ.

Cuối cùng, anh ta đã đánh bại hoàn toàn miên chưởng của Mạc Viễn Sơn một cách dễ dàng.

Dứt điểm trong một lần đánh. Bùm!

Mạc Viễn Sơn nặng nề ngã xuống đất, nửa trên người tê dại, không thể cử động.

Mạc Viễn Sơn nằm trên mặt đất, lòng như tro tàn.

Gã không thể chấp nhận sự thật phũ phàng là mình đã thua trận. "Không thể nào!"

"Điều này là không thể!”

"Làm sao mình có thể thua được!"

“Làm sao mình có thể thua tên đó được...”

Mạc Viễn Sơn vô cùng tức giận, đồng thời đưa ra hàng trăm lý do biện minh cho chính mình.

Chắc chắn có ai đó đã âm thầm giúp tên đó phá vỡ miên chưởng của mình! Nếu không mình sẽ không bao giờ thua tên đó!


Khi Mạc Viễn Sơn thất bại ngã xuống đất, hiện trường đột nhiên chìm vào im lăng.

Đặc biệt là những người trong Liên minh Võ đạo Thiên Hạ, họ vô cùng thất vọng và hoảng sợ.

"Không... Không thể nào! Làm sao... Làm sao minh chủ đại nhân có thể bị đánh bại được?”

"Mơ... Chắc chắn là tôi đang mơ! Ai đó đánh thức tôi dậy đi!" "Liên minh võ đạo của chúng ta thực sự đã bị đánh bại hoàn toàn sao?”

Các thành viên của liên minh võ đạo vốn luôn kiêu ngạo, không thể chấp nhận nổi hiện thực thất bại thảm hại này.

Cho dù có ý định cùng nhau chống lại Long Môn.

Nhưng đối mặt với một tông sư cấp bốn mạnh mẽ mà ngay cả minh chủ cũng không phải là đối thủ, điều này khiến mọi người trong liên minh võ đạo đều cảm thấy rụt rè.

Nên tiến hay lên lùi đây?

Đây là một lựa chọn khó khăn mà các thành viên của liên minh võ đạo.

Họ nên làm gì đây?

Có nên đưa minh chủ đang bị thương chạy trốn không?


Nhưng trong trường hợp này, Liên minh Võ đạo Thiên Hạ sẽ không còn chỗ đứng ở Yến Kinh nữa!

Các thành viên của liên minh võ đạo đang ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Người Long Môn thấy vậy bèn xông vào, bao vây các thành viên của liên minh võ đạo, đảo ngược hoàn toàn tình thế bất lợi.

"Lam Long đại nhân giỏi quá!”

"Ta biết Long Môn của chúng ta sẽ không bị đánh bại đâu mà!”

"Có tân Long Vương rồi, Long Môn của chúng ta không còn như xưa nữa!"

"Để xem từ nay Liên minh Võ đạo Thiên Hạ có còn dám coi thường chúng ta nữa hay không?”

Trong chốc lát, công thủ thay đổi, Long Môn nắm quyền kiểm soát tình thế.

Cho dù lúc này, mọi người trong liên minh võ đạo đều không có ý định chiến đấu, muốn rút lui, nhưng họ đang bị nhốt ở tầng trên cùng, muốn trốn cũng đâu có dễ?

"Haha, Lão Lam, anh giỏi thật đấy!"

Hắc Long không nhịn được bước tới, vỗ một cái bốp lên lưng Lam Long.

Kết quả là khiến Lam Long suýt thì ngã xuống đất!

Lam Long loạng choạng, nhưng may thay có Bạch Long ở bên cạnh đưa tay ra đỡ mới miễn cưỡng đứng vững được.

Lúc này, mọi người mới nhận ra Lam Long gần như đã kiệt sức. Chiêu Long Quyền cuối cùng vừa rồi đã là giới hạn của cơ thể anh ta.

Nếu vẫn không thể phá vỡ được miên chưởng của đối phương thì thật sự sẽ phải nhắm mắt chờ chết.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 281: C281: Tần công tử


May mắn thay, Lam Long đã đặt cược đúng và giành chiến thắng. Diệp Lâm gật đầu tán thưởng.

Đúng như dự đoán, anh không nhìn lầm người.

Viên Tụ Khí Đan đó không hề lãng phí.

Lam Long đã đáp ứng được sự mong đợi, đạt được những tiến bộ đáng ngạc nhiên.

Nếu sau này được dẫn dắt, chắc chắn sẽ có thể đạt đến đỉnh cao tông sư cấp bat

Lúc này, Thanh Long vừa mới thở phào nhẹ nhõm, lại đột nhiên trở nên đề phòng.

Vừa rồi, sức mạnh của anh ta đã tăng lên rất nhiều, tiến vào cảnh giới cấp bốn. Ngũ quan của anh ta cũng đã mở rộng ra toàn bộ tòa nhà, có thể cảm nhận được tất cả khí tức mạnh yếu bên trong.

Nhưng lúc này, Lam Long lại cảm nhận được có một luồng khí tức mạnh mế với cấp độ thần bí mà ngay cả anh ta cũng không thể chạm tới, đang ở trong thang máy và lao thẳng lên trên này.

"Ồ2 Lại một người nữa à?"

Diệp Lâm cũng cảm nhận được một vị cao thủ thần bí khác cũng theo sát phía sau.

"Thú vị đấy."

Diệp Lâm đã đoán được, trước sự trỗi dậy nhanh chóng của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ, không thể chỉ có một tông sư cấp bốn đơn thuần được.

Đặc biệt tại khu vực quan trọng như Yến Kinh, chắc hẳn sẽ có càng nhiều cao thủ thần bí trấn thủ hơn.

Trước thất bại của Mạc Viễn Sơn, những người chống đỡ liên minh võ đạo. cuối cùng cũng không thể ngồi yên được rồi.

"Tới rồi!"


"Chẳng lẽ là..."

Mạc Viễn Sơn đang nằm trên mặt đất cũng cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ quen thuộc.

Còn chưa kịp gọi ra thành tiếng.

Gã nghe thấy tiếng cười lớn và chửi bới bên ngoài, từ xa đến gần.

"Mạc Viễn Sơn, tên vô dụng!"

"Không phải anh nói hôm nay Long Môn sẽ bị hủy diệt sao?"

"Đây chính là kết quả anh muốn cho tôi xem à? Cảnh anh bị đánh ngã xuống đất sao?"

"Mặt mũi của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ đã bị anh hủy hoại cả rồi!"

Cùng với tiếng chửi bới, một thanh niên tự nhiên bước vào như không chốn không người.

"Anh là ai?" Nhóm cấp dưới ở cửa muốn ngăn anh ta lại.

"Tránh ra!" Lam Long nhanh chóng quát lên, cố gắng giải tán đám đông để tránh những hy sinh không cần thiết.

Kết quả là từ mắt, mũi, miệng, tai của những người chặn đường ở cửa lập tức chảy máu và họ lần lượt ngã xuống.

Ôi!

Trong phút chốc, mọi người ngoài cửa đều giải tán, không dám ngăn cản anh ta.


Thanh niên cười khinh thường: "Một lũ kiến mà cũng dám ngăn cản tôi sao?"

"Tần công tử... Thuộc hạ bất tài!"

Nhìn thấy người tới, Mạc Viễn Sơn vừa sợ vừa xấu hổ, chật vật đứng dậy đối mặt với người đó, cúi đầu giống như người hầu đang nhìn thấy chủ nhân của mình vậy.

“Biết mình bất tài là tốt! Hửm?”

Chàng trai vừa bước vào cửa vẫn chưa nhìn rõ tình hình trước mắt.

Đã thấy Lam Long lao về phía mình như một mũi tên tuột khỏi dây cung!

Lam Long biết rõ.

Có lẽ anh ta chỉ có một cơ hội này thôi!

Người này mạnh hơn anh ta tưởng rất nhiều.

Một khi đối phương ổn định được tình hình, anh ta sẽ không có cơ hội hành động nữa.

Tuy nhiên, Lam Long vẫn đánh giá quá cao bản thân.

VútI

Người đàn ông chỉ vẫy nhẹ một cái.

Thanh kiếm sắc bén phía sau anh ta đã lao vút đi như có cảm ứng!

Long Quyền của Lam Long dừng lại giữa không trung.

Sau đó... một tiếng bộp vang lên!

Toàn bộ cánh tay phải của Lam Long bị cắt đứt rơi xuống đất.

"Chỉ là một con kiến mà cũng dám tấn công tôi sao?”

Chàng trai mỉm cười khinh thường, thậm chí không thèm để ý đến kẻ thù trước mặt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 282: C282: Người này là ai


Cảnh tượng này lập tức khiến tất cả những người có mặt tại đó phải sững sờ. Đây là tông sư cấp bốn đấy!

Cánh tay của Lam Long đã bị thanh niên không rõ ngưồn gốc kia chặt đứt chỉ với một nhát kiếm, biến anh ta trở thành một kẻ tàn phế.

Mặc dù không khó để mọi người đoán ra thân phận cao quý của người này thông qua thái độ khiêm tốn của Mạc Viễn Sơn.

Nhưng không ai nghĩ rằng người này còn trẻ và mạnh mẽ đến vậy.

Đường đường là một tông sư cấp bốn, nhưng đứng trước mặt anh ta lại giống như một con gà chờ bị làm thịt, không có sức đánh trả.

"Người này là ai? Thật đáng sợ!"

"Mạc minh chủ gọi anh ta là Tân công tử? Yến Kinh còn có người như vậy. sao?"

"Chẳng lẽ đây chính là người đứng sau liên minh võ đạo của chúng ta? Vậy chẳng phải... Anh ta đến từ..."

Trong lúc nhất thời, các thành viên của liên minh võ đạo đã mơ hồ đoán được điều gì đó, sắc mặt lập tức thay đổi, trong lòng dâng lên một nỗi khiếp sợ vô hình.

"Lão Lam?" Phía Long Môn, đám Hắc Long cũng bị sốc. Không ngờ tình thế lại thay đổi nhanh chóng như vậy.

Tình hình vừa mới được kiểm soát bỗng nhiên bị một kẻ ngoài cuộc làm gián đoạn.


Người này là ai? Có thể cắt đứt cánh tay của Lam Long một cách dễ dàng.

Vậy thì sức mạnh của người này chắc hẳn đã vượt xa những gì Hắc Long và những người khác có thể tưởng tượng.

"Ha ha ha..." Lúc này, chính là Mạc Viễn Sơn lại không khỏi bật cười.

Những người khác đương nhiên không biết gì về Tân công tử, có lẽ chỉ có Mạc Viễn Sơn là biết tất cả.

"Đúng là không biết lượng sức mình!"

"Dám tấn công Tân công tử?"

"Một tông sư cấp bốn như anh mà cũng dám?”

"Anh có biết Tân công tử là ai không?”

Mọi người nhìn về phía Mạc Viễn Sơn, yên lặng chờ đợi gã tuyên bố đáp án.

Mặc dù trong lòng rất nhiều người đã mơ hồ đoán được điều gì đó, nhưng vẫn chưa thể chắc chắn được, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi Mạc Viễn Sơn xác nhận.


"Tân công tử xuất thân từ gia tộc cổ võ!" Mạc Viễn Sơn kiêu ngạo nói: "Người đừng đẳng sau Liên minh Võ đạo Thiên Hạ của bọn tôi chính là gia tộc võ cổ nhà họ Tần!"

Lời này vừa nói ra, hiện trường lập tức náo động!

Gia tộc võ cổ nhà họ Tần!

"Thật sự là võ cổ giả sao? Khó trách lại đáng sợ như vậy, trong nháy mắt giế t chết một tông sư cấp bốn!"

"Gia tộc võ cổ nhà họ Tân! Hóa ra người chống lưng cho liên minh võ đạo của chúng tôi là gia tộc võ cổ nhà họ Tần! Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói!"

"Vậy Tần công tử này mạnh đến mức nào? Ít nhất cũng phải cấp ba trở lên ấy nhỉ?"

Mọi người trong Liên minh Võ đạo Thiên Hạ đều ngạc nhiên, tuy nhìn thấy người phe mình xuất hiện nhưng họ không dám lơ là, trong lòng tràn đầy kính sợ.

Ngược lại, người của Long Môn lại hoàn toàn tuyệt vọng. "Gia tộc võ cổ... Nhà họ Tần?"

Hắc Long không khỏi nuốt nước bọt, khiếp đảm đến suýt chút nữa mất đi cảm giác.

Đây không còn là cấp độ mà những người bình thường như họ có thể chống lại nữa rồi!

Bất kỳ võ cổ giả nào cũng có khả năng tung hoàng khắp nơi, bất khả chiến bại.

Lam Long bị một võ cổ giả chặt đứt cánh tay cũng không có gì là lạ.

Không bị giết ngay tại chỗ đã là may mắn lắm rồi.

Tuy nhiên, lúc này, Lam Long lại vô cùng ngạc nhiên và tức giận.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 283: C283: Tôi sế giúp anh


Anh ta không quan tâm đ ến võ cổ giả gì hết.

Điều anh ta quan tâm chính là cánh tay của mình.

Vừa bước vào cấp bốn, con đường tu luyện trong tương lai có vẻ sẽ suôn sẻ. Không ngờ lại rơi xuống vực thảm nhanh đến vậy.

Mất đi một cánh tay đồng nghĩa với việc bị tàn phế hoàn toàn, không còn tương lai.

Anh ta không cam tâm!

Anh ta đang vô cùng căm phãn!

Anh ta nghiến răng nghiến lợi!

"Võ cổ giả gì chứ... Nhà họ Tần cái gì!"

"Tôi sẽ giết anh! Tôi sẽ liều mạng với anh!"


Đôi mắt của Lam Long đỏ ngầu, tràn ngập sự tức giận.

..

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Anh ta nhìn chăm chú vào chàng trai trẻ đang tỏ vẻ mỉa mai trước mặt, nụ cười của đối phương kia càng khiến lòng tự trọng của anh ta bị tổn thương.

Ngay sau đó, ôm quyết tâm đồng quy vu tận, Lam Long gắng hết sức vung cánh tay còn lại duy nhất của mình lao về phía Tân công tử.

"Ha ha... một con thiêu thân lao vào lửa, đúng là tự tìm đường chết!"

Nhìn thấy hành vi bất thường này của Lam Long, mọi người xung quanh đều bị sốc.

Nhưng đồng thời lộ ra vẻ mặt hả hê.


Dường như muốn xem anh ta chết như thế nào.

Tần công tử hơi nhướng mày, không ngờ rằng đối phương đang kéo lê một cánh tay bị gãy lại dám lao tới khiêu chiến với mình?

Quả nhiên những kẻ ngu dốt thường không biết sợ là gì. Thậm chí còn không biết chết là như thế nào!

"Tốt thôi!"

“Nếu anh đã muốn chết."

"Kiến con à! Tôi sế giúp anh!"

Tân công tử một lần điều khiển thanh kiếm trong tay.

Trong khoảnh khắc, thanh kiếm tỏa sáng rực rỡ, nhìn thoáng qua có thể thấy rõ đó là một thần khí.

"Được Kinh Hồng Kiếm của tôi ban cho cái chết là vinh hạnh của anh đấy!"

Đối với Tân công tử mà nói, việc này chẳng khác nào dùng dao mổ bò để giết Ngay cả trong các gia tộc võ cổ, Kinh Hồng Kiếm cũng là một thanh bảo kiếm hàng đầu. Dùng nó để giết một con kiến, xem như con kiến đó may mắn. Trong khoảnh khắc, Kinh Hồng Kiếm phóng ra ánh sáng lạnh lẽo. Hướng về phía Lam Long.

Tuy nhiên, vì đã quyết tâm nên Lam Long không hề né tránh mà xông lên trực diện.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom