Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cuộc Sống Đô Thị Của Trường Sinh Chí Tôn

Chương 40


Vốn dĩ Bạch Miểu Miểu còn đang nổi nóng, tâm trạng cũng rất phức tạp, nghe thấy Trương Đình nói vậy cũng không kiên trì nữa, liếc nhìn Tô Dật, nói: “Tôi không trả tiền cho anh nữa!”

“Cô cho tôi cũng chưa chắc tôi đã nhận!” Tô Dật mỉm cười nói.

Nếu không nói những lời này, Tô Dật còn có chút sức hút, nhưng nói xong những lời này, ngay cả Trương Đình cũng cảm thấy Tô Dật đang khiêu khích người ta.

“Cô là chủ ở đây đúng không?” Bạch Miểu Miểu liếc nhìn Trương Đình, cần răng nói: “Bây giờ tôi không muốn nhìn thấy anh ta, anh bảo anh ta cút xa một chút!”

“Xin lỗi, hôm nay cậu ấy mới đến, tôi sẽ dạy dỗ lại cậu ta” Trương Đình không ngừng xin lỗi, liếc mắt ra hiệu cho Tô Dật, lạnh lùng nói: “Tô Dật, cậu đi theo tôi.”

Tô Dật thành thật đi theo Trương Đình, rời đi phòng K8. “Tô Dật, không phải cậu bảo cậu biết cách dỗ phụ nữ sao?” Trương Đình oán trách: “Cậu dùng thái độ này nói chuyện với khách?”

Tô Dật chớp mắt nói: “Tôi chưa nói tôi sẽ dỗ phụ nữ, không phải công tác của tôi là bán rượu hay sao? Vừa rồi cũng coi như bán được mười bình rượu.”

Trương Đình không còn gì để nói, muốn khách nữ mua rượu ở quán bar, ngoại trừ đẹp trai còn phải biết nói ngọt dỗ người.

Nhưng vừa rồi suýt nữa Tô Dật chọc tức Bạch Miểu Miểu.

Nhưng chỉ với đơn đầu tiên, hắn lại bán được mười bình rượu vang đỏ đắt tiền, không thể phủ nhận việc này.

Doanh số bán hàng đơn đầu tiên đạt được 16 vạn, Tô Dật đã phá kỷ lục quán bar.

Nếu không phải vừa rồi Trương Đình chen vào, có khi Tô Dật còn kiếm được 10 vạn.

Sắc mặt của Tô Dật vẫn rất lạnh nhạt, dường như không thèm để ý chuyện vừa rồi.

Trương Đình nói: “Tóm lại, sau này không được đắc tội khách nữa, tôi sẽ trích 10% số tiền của đơn này cho cậu, tương đương một vạn sáu, thanh toán cùng với tiền lương cuối tháng”

Cô ta cũng nhìn thấy được chỗ hơn người của Tô Dật, đốt đèn lồng cũng không tìm thấy người như Tô Dật.

“Cậu đi tiếp khách cùng với Tiểu Hà đi.” Trương Đình nói: “Nhắc lại lần nữa, không được đắc tội khách”

Quán bar của Trương Đình cũng có phòng riêng, bình thường nếu khách nữ đến đây tìm trai đẹp, đa số sẽ không chơi ở sảnh chính.

Nói khó nghe, phụ nữ đến quán bar tìm trai đẹp, phần lớn là cô đơn khó nhịn, không có khả năng không làm gì cả.

Nhưng Trương Đình cũng có quy củ của mình, phú bà đến chơi ở chỗ cô ta cũng biết, muốn ngủ với các anh đẹp trai ở đây phải dựa vào bản lĩnh của mình, không dùng tiền được, cũng không thể cưỡng ép.

Tất nhiên, đàn ông đã vứt mặt mũi đến làm nghề này, chỉ cần đưa tiền, bọn họ cũng sẽ không từ chối yêu cầu của khách hàng.

Mấy năm nay Trương Đình đã quá nhiều thể loại, ở vũ trường, đàn ông muốn kiếm được tiền từ tay các phú bà cũng không dễ dàng.

Có người vừa béo vừa xấu vừa già, lại có rất nhiều yêu cầu, khả năng sẽ làm ra một vài chuyện mang tính sỉ nhục, nhưng chỉ cần nhịn được, qua đêm đó có thể kiếm được đủ tiền tiêu xài.

“Tô Dật, làm cho tốt vào.” Trương Đình nói: “Tôi sẽ chọn vài khách nữ trẻ đẹp cho cậu, nếu cậu không muốn ngủ với bọn họ, chỉ cần giữ vững hạn cuối là được, gặp rắc rối gì, tôi sẽ giải quyết cho cậu.”

Trương Đình cũng không muốn ép buộc Tô Dật, Tô Dật còn rất trẻ tuổi, có lẽ còn đang đọc sách, nếu còn trẻ như vậy đã bị mấy phú bà lăn lộn, sợ rằng sau này tâm lý sẽ có vấn đề.

“Cảm ơn chị Đình” Tô Dật nói, sau đó đi theo cô ta đến bàn của Tiểu Hà.

Bàn của Tiểu Hà đều là phụ nữ dưới dưới 30 tuổi, bọn họ ăn mặc rất rực rỡ, nhưng phúc hậu!

Khi bọn họ nhìn thấy Tô Dật, hai mắt sáng rực.

Bọn họ đều là người có tiền, trong đó không ít người đã kết hôn, nhưng tuổi của chồng bọn họ đều không nhỏ.

Đàn ông đến một độ tuổi nhất định, sức chiến đấu sẽ không thể làm bọn họ vừa lòng.

€ó câu nói rất đúng, gặp người khỏe nhất ở độ tuổi khỏe nhất.

Tô Dật và Tiểu Hà đều đang ở độ tuổi khỏe nhất, sau khi Trương Đình giới thiệu xong, các phú bà nói muốn thuê phòng để ca hát, còn chuyện trong lòng bọn họ nghĩ gì, có lẽ cũng chỉ có bọn họ mới biết được.
 
Chương 41: Nghe thấy những lời này


Tô Dật tỉnh lại chưa được hai ngày, mặc dù đã đi dạo phố với Dư Huy_m nửa ngày rồi nhưng vẫn có quá nhiều thứ mới lạ.

Bao gồm cả công việc hẳn đang làm.

Từ lúc Nhân tộc xuất hiện, địa vị của phụ nữ không quá cao, ở trong thanh lâu cũng là phụ nữ tiếp đãi đàn ông.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn làm loại công việc này.

Năm phú bà dẫn bọn họ vào trong một căn phòng, trong số đó có một phú bà nhìn tạm được đứng dậy khoác lấy cánh tay của Tô Dật, còn dùng nơi đầy đặn nào đó cọ xát vào cánh tay của Tô Dật.

Thật ra Tô Dật cũng không phải một người cao ngạo, trước kia lúc làm ăn mày hay làm tên sai vặt, hắn cũng từng khom lưng uốn gối.

Nếu đã làm công việc này, vậy phải làm hết bổn phận của mình.

Tô Dật cũng không giãy giua, trên mặt còn nở nụ cười. Từ xưa đến nay, thẩm mỹ của con người luôn luôn thay đổi, Tô Dật từng gặp vô số người đẹp khuynh thành, cao thấp mập ốm đều có cả.

Ở trong mắt hẳn, phú bà đang kéo tay hắn chưa thể nói là đẹp, nhưng cũng không phải xấu.

Đoàn người bọn họ đi vào trong phòng. Phú bà thấp hơn Tô Dật một cái đầu, thấy Tô Dật không bài xích cô ta, ngửa đầu, mỉm cười hỏi: “Anh trai, năm nay bao nhiêu tuổi?”

Tô Dật cũng cười nói lai mươi, người đẹp, chắc cô cũng chỉ lớn hơn tôi 2, 3 tuổi thôi đúng không?”

Nghe thấy những lời này, Tiểu Hà không nhịn được nổi da gà.

CMN, lúc trước còn nói để anh ta hướng dẫn Tô Dật.

Người anh em này nói ra những lời này, lương tâm không đau sao.

Lớn hơn hắn 2, 3 tuổi?

Phú bà cười tươi hơn, mặc dù biết Tô Dật đang nịnh chọc vui cô ta, nhưng cô ta vẫn rất vui.

“Anh trai rất khéo ăn nói, lát nữa chị Vân có thưởng.”

Cao Vân cũng có công ty riêng, mực dù không nhiều tiền như Bạch Miểu Miểu, nhưng cũng có mấy ngàn vạn, năm kia cô ta ly hôn với chồng nên đặt tất cả lực chú ý lên công việc.

Độc thân lâu rồi, cô ta cũng muốn tìm bạn, nhưng tuổi hơi lớn, lại sợ đàn ông chỉ âm mưu tiền của cô ta nên quyết định không kết hôn.

Thường xuyên đến vũ trường chơi, tìm anh đẹp trai trẻ tuổi, thân thể khỏe mạnh, sức sống tràn đầy vui sướng một đêm.

Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Dật, cô ta thật sự rung động.

Rõ ràng Tô Dật trẻ như vậy, nhưng trên người lại mang theo sự bi thương của một ông chú.

Đặc biệt lúc Tô Dật mỉm cười, Cao Vân cảm thấy trái tim loạn nhịp, đã lâu rồi cô ta không cảm giác được điều này.

“Ngài là chị Vân đúng không? Hôm nay chị Đình đã kể với tôi về chị” Tô Dật cười nói: “Chị Đình nói chị uống ngàn ly không say, bảo tôi hầu rượu chị.”
 
Chương 42: Tiểu Tô thế nào?


“Cái gì mà ngàn ly không say! Đừng nghe cô ấy nói vớ vẩn, Trương Đình cũng là chị em tốt của tôi, chắc chắn tôi sẽ thường xuyên đến ủng hộ cậu.” Cao Vân quan tâm nói: “Vừa rồi tôi thấy cậu cũng uống nhiều ở bàn bên kia rồi, nếu cậu không uống được nữa, lát nữa chúng ta uống ít đi, chị Vân dẫn cậu đi ra ngoài ăn đêm.”

Không uống?

Hiện tại công việc của Tô Dật là uống rượu với khách, khách nói uống ít, sao có thể như vậy được chứ?

Tô Dật läc đầu nói: “Không sao, vừa rồi uống cũng nhiều, nhưng tôi và chị Vân mới gặp mà như đã quen, hôm nay không say không về!”

Nếu để Bạch Miểu Miểu nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ tức gần chết.

Thái độ nói chuyện với cô ta lúc này của Tô Dật và thái độ nói chuyện lúc này của Tô Dật khác nhau như trời với đất.

“Được! Đêm nay không say không về!” Cao Vân hưng phấn nói, đặc biệt khi nghe Tô Dật nói mới gặp như đã quen, trong nháy mắt Cao Vân cảm thấy bản thân vẫn có sức hút.

Có khi nào Tô Dật lại thích phụ nữ trưởng thành như cô ta thì sao?

Tô Dật lại có tính toán của riêng mình.

Uống rượu với khách, cho dù thật sự uống say cũng không thể biểu hiện ra ngoài.

Đặc biệt trong tình huống người phụ nữ này còn đang thèm thân thể của hắn.

Vậy chỉ còn cách chuốc say cô ta.

Trương Đình cũng đi theo vào phòng, cô ta vẫn không yên tâm về Tô Dật.

“Chị Vân, sao rồi? Tiểu Tô thế nào?” Lúc Trương Đình hỏi câu này, trong lòng có chút chột dạ, nhưng nhìn nụ cười vui sướng của Cao Vân, nỗi lo của cô ta cũng được thả lỏng.

“Rất tốt! Sau này tôi đến, để Tiểu Tô tiếp tôi là được.” Cao Vân nói.

“Trương Đình, cô lại gọi thêm ba chàng trai vào đi, nhất định phải đẹp trai!” Cao Vân nói với Trương Đình, dường như sợ Tô Dật hiểu lầm, nói thêm một câu: “Nếu không ba chị gái này sẽ tịch mịch.”

Đám Cao Vân tổng có năm người, mỗi người một cái, còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, đêm nay Cao Vân coi trọng Tô Dật, không muốn người khác tranh đoạt với mình.

Rất nhanh, Trương Đình đã gọi ba chàng trai trẻ đẹp vào. Lúc này, Tô Dật đã bắt đầu tiếp rượu các phú bà.

Cao Vân gọi hai thùng bia, hai bình rượu tây.

Tô Dật uống mấy cốc, hai mắt bắt đầu mơ màng.

“Tiểu Tô, còn uống được nữa không?” Cao Vân thấy vậy, nói: “Nếu không uống được, chúng ta thuê phòng nghỉ ngơi.”

Sao Tô Dật có thể để cô ta thỏa mãn chứ? Vẫy tay nói: “Chúng ta uống tiếp, không say không về!”

Thật ra Cao Vân cũng có chút cố ky, nếu lát nữa Tô Dật uống say ngất đi thì không vui nữa, nhưng nếu Tô Dật đã nói vậy, cô ta đành phải tiếp tục uống cùng hắn.

Cô ta gọi thêm bia và rượu tây.

Vừa rồi Tô Dật đã uống nhiều rượu vang đỏ như vậy, cho dù tửu lượng tốt đến mấy, men say lên chậm, chắc cũng sắp không khiêng được.

Tô Dật cũng tổ chức trò chơi nhỏ, không khí dần dần sôi động, hắn vẫn duy trì tiết tấu hai thắng một thua.

Chưa đến nửa giờ, bên trong truyền đến tiếng quỷ khóc sói gào, phú bà nào đó chảy nước mắt, hát bài, lực sát thương kinh người.

Tô Dật uống thêm một cốc, vỗ bàn khen âm thanh của tự nhiên.

Cho dù khách hàng hát khó nghe đến mấy cũng là tiếng trời!

Tửu lượng của Cao Vân kinh người, nhưng uống mười mấy. cốc rượu, nói chuyện bắt đầu lắp bắp, hơn nữa càng lúc càng mạnh bạo, ôm Tô Dật muốn hôn.

Tô Dật dùng tay chặn miệng cô ta, cười nói: “Chị Vân, tôi không phải người tùy tiện, xin chị tự trọng.”

Bốn phú bà khác nhìn về phía bọn họ với ánh mắt xem kịch vui.

Vừa rồi bọn họ đã hôn môi với các anh đẹp trai khác. Nhưng Cao Vân vẫn chưa làm ăn được gì. Trên mặt Cao Vân hiện lên sự tức giận, xoay người cầm lấy túi xách, cầm ví, đặt một xấp tiên đỏ rực lên trên mặt bàn, nói: “Một ngàn một nụ hôn!”
 
Chương 43: Rất cá tính!


Hôn một cái một ngàn đồng, nếu là những người khác đã trực tiếp xông lên ôm hôn Cao Vân đến khi cô ta phá sản.

Tô Dật lại chậm rãi đứng lên, mỉm cười, nhìn từ trên cao: “Chị Vân, tôi nói rồi, tôi không phải loại người tùy tiện, tôi không cần tiền của chị.”

“Tôi chỉ cần tiền lương tôi nên được! Chị làm như vậy làm tôi cảm thấy mình bị sỉ nhục, có thể uống rượu, còn những chuyện khác, trừ khi tôi nguyện ý, nếu không đưa tiền cũng vô dụng, hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm, cùng lắm thì không làm”

Tô Dật cảm thấy công việc này rất mới lạ độc đáo, nhưng muốn dùng tiền để hôn hắn, chuyện này cũng quá buồn cười.

Bạch Miểu Miểu ở bên ngoài còn tìm hắn để kết hôn, không phải cũng bị hẳn từ chối hay sao?

“Cậu!”

Cao Vân cắn môi, tức phát run.

Đến nơi này chơi đều có ý đồ cả, nhưng bây giờ Tô Dật lại nói thẳng không cần tiền của cô ta, thậm chí có thể không làm!

“Rất cá tính! Tôi thích!” Cao Vân thở hổn hển, mỉm cười, vội vàng kéo ống tay áo của Tô Dật, nói: “Tiểu Tô, cậu đừng kích động, chị Vân chỉ đùa chút thôi, đừng nghiêm túc như và?

“Nhanh ngồi xuống, chúng ta uống rượu tiếp!” Cao Vân cảm thấy càng thêm hứng thú. Cô ta không thiếu tiền, nên cũng không thiếu đàn ông.

Loại hình như Tô Dật làm cô ta có chút rung động.

Mặc dù hơi ít tuổi, nhưng nếu là tình yêu thực sự, không gì có thể ngăn cản!

Có câu nóng vội không ăn được đậu nóng, đặc biệt là loại người mới ra đời như Tô Dật, lại còn không tham tiền, rất thú vị.

Đàn ông chinh phục một người phụ nữ, phần lớn đạt được thân thể xong, cảm thấy tẻ nhạt chán ngắt.

Nhưng nếu phụ nữ muốn phá được một người đàn ông, họ. càng muốn có được trái tim của người đó hơn.

Hiện tại Cao Vân muốn chính phục được người đàn ông trước mặt này, bằng vào sức hút của phụ nữ trưởng thành, chứ không phải tiền tài.

Tô Dật cũng không dong dài, nếu Cao Vân đã nói vậy, hẳn cũng ngồi xuống uống rượu với bọn họ.

Hà Liêu và mấy người đàn ông khác trợn tròn mắt. ĐMI Anh trai lợi hại! Nhẹ nhàng thu phục được Cao Vân!

Phải biết rằng Cao Vân là khách quen ở chỗ bọn họ, Hà Liêu cũng từng tiếp cô ta.

Hiện tại Hà Liêu mới 19 tuổi, tràn đầy hormone giống đực, nhưng tiếp Cao Vân mấy lần, mệt suýt gãy eo, kết quả người ta còn không quá vừa lòng.

Tửu lượng của mấy phú bà như Cao Vân rất cao, uống từ 8 giờ tối đến 11 giờ đêm, tám bình rượu tây, sáu thùng bia.

Lúc này Trương Đình đi vào phòng, uống một cốc với Cao Vân, hỏi: “Chị Vân, đêm nay vui không?”

Cao Vân uống một ngụm, cười to, nói: “Rất vui, Tiểu Tô thật sự không tệ, rất biết ăn nói, tính tình cũng được, có khi sau này tôi sẽ thường xuyên đến chỗ các cô.”
 
Chương 44: Công việc của tôi là tiếp rượu khách


Trương Đình cười nói: “Vui là được! Đúng rồi, có thể để Tô Dật đi ra ngoài với tôi một chút không? Bạn của cậu ấy tìm”

Cao Vân hơi do dự, nói: “Tô Dật là người ở đây, hơn nữa bạn của cậu ấy tìm, sao có thể không đi? Tôi lại không phải người kẹt xỉ”

Tô Dật liếc nhìn Trương Đình, bạn của hẳn?

Không lẽ đám người Dư Huy _m còn chưa đi?

“Vậy cảm ơn” Trương Đình nói, vẫy tay với Tô Dật: “Tô Dật, cậu đi theo tôi một chút.”

Tô Dật và Trương Đình đi ra cửa, âm nhạc vô cùng ầm †, Trương Đình đành phải ghé sát tai nói to: “Bạch tiểu thư bảo. tôi gọi cậu qua đó một chút.”

Tô Dật gật đầu.

Trương Đình lại lớn tiếng hỏi: “Mấy người có từng quen biết nhau không?”

Tô Dật lắc đầu, hắn vừa mới quen biết Bạch Miểu Miểu. Trương Đình vỗ bả vai của Tô Dật, ý bảo hắn đi theo. Quả nhiên, đám người Dư Huy _m vẫn còn ngồi ở K8.

Trương Đình dẫn Tô Dật đi đến K8, Bạch Miểu Miểu nhìn Tô Dật, sắc mặt không vui.

Người này tình nguyện đi tiếp mấy bà già kia cũng không chịu tiếp cô ta.

Mặc dù Bạch Miểu Miểu không thích bị gia đình sắp xếp kết hôn, nhưng không thích là chuyện của cô ta, bị từ chối, tính chất hoàn toàn thay đổi.

“Tô Dật, bây giờ chúng ta chính thức giới thiệu lại, thế nào?” Bạch Miểu Miểu vươn tay về phía Tô Dật.

Tô Dật cũng lễ phép bắt tay với cô ra, bàn tay nhỏ mềm mại không xương, cầm rất thoải mái.

Bạch Miểu Miểu nhìn Trương Đình, lúc này Trương Đình rất biết điều tránh ra chỗ khác.

“Tôi tên Bạch Miểu Miểu, phó giám đốc tập đoàn Phong Diệp, tôi không biết tại sao ông nội của tôi lại bảo tôi đến đây †ìm anh, cũng không biết rõ con người anh, nhưng nếu anh nguyện ý đi làm ở công ty của tôi, tôi có thể sắp xếp một vị trí tốt cho anh” Bạch Miểu Miểu nói: “Ít nhất tốt hơn công việc bây giờ của anh.”

Tô Dật ngồi đối diện Bạch Miểu Miểu, nói: “Tôi rất vừa lòng với công việc hiện tại, cho nên không cần, cảm ơn lòng tốt của Bạch tiểu thư”

Bạch Miểu Miểu nhướng mày, nói: “Không phải công việc hiện tại của anh là tiếp rượu mấy bà già kia hay sao? Lúc trước. tôi nói muốn anh kết hôn với tôi, rất khó sao?”

Tô Dật gật đầu: “Xin lỗi, tôi bán rượu không bán thân.”

“Ai cần anh bán thân?” Bạch Miểu Miểu suýt bị tức chết, nói giống như cô ta muốn làm gì Tô Dật vậy.

“Nhưng tôi rất thích công việc bây giờ, hơn nữa tôi cũng không cảm thấy những vị khách kia quá già.” Vốn dĩ Tô Dật là lão quái vật sống mười vạn năm, làm gì có ai có thể già hơn hắn?

Cuối cùng Bạch Thanh Nghiên không nhịn được, nói: “Tiểu Tô, không lẽ anh thật sự thích bà già? Lúc trước anh nói anh không có ý đồ với chị Dư, tôi còn không tin, bây giờ tôi đã tin!"

Tô Dật nhìn cô ta, nói: “Công việc của tôi là tiếp rượu khách, chỉ cần khách mua rượu, tôi sẽ uống với họ, chuyện này không liên quan đến việc tôi có thích phụ nữ lớn tuổi hay không, ở trong mắt tôi, mấy người không khác gì bọn họ cả.”

Bạch Miểu Miểu suýt bị tức chết, cái gì mà không khác gì bọn họ.

Vừa nhìn mấy bà già kia là biết bọn họ đến nơi này làm gì, cái này có thể giống nhau?

Nhưng bây giờ cô ta cũng hơi bình tĩnh lại, trong tình huống không hiểu biết Tô Dật, cô ta vẫn tạm thời nén giận.

Lúc trước Bạch Miểu Miểu cho rằng Tô Dật là người ông nội chọn cho mình, nhưng bây giờ nghĩ lại, ngay cả Dư Huy m và Diệp Hạ Huyên đều theo dõi Tô Dật, khả năng hắn thật sự có chỗ đặc biệt.

“Vậy anh ngồi xuống uống rượu với chúng tôi.” Bạch Thanh Nghiên nói: “Không lẽ uống rượu với các cô gái trẻ như bọn tôi không tốt hơn uống rượu với mấy bà già kia sao? Tôi rất duy trì công việc của anh.”

Tô Dật nhìn số rượu trên bàn, hơi híp mắt, nói: “Chỉ có bằng này? Đủ sao?”
 
Chương 45: Lại muốn làm tên bồi rượu ở chỗ này!


Bạch Miểu Miểu cũng nhìn ra, tên này là một tên bồi rượu! Bảo hắn kết hôn cho hắn tiền tiêu vặt, hắn không làm! Tìm một công việc tốt cho hẳn, hắn không cần!

Lại muốn làm tên bồi rượu ở chỗ này!

“Lấy cho tôi mười thùng bia!” Bạch Miểu Miểu nắm chặt tay, cô ta chưa từng bị đối xử như thế này.

“Đúng rồi! Xin hỏi Bạch tiểu thư, cô muốn uống bia gì? Chỗ chúng tôi có bia corona đắt nhất, ngài muốn mười thùng, tương đương 120 chai!” Tô Dật cười nói.

Bán được số rượu này, sau khi trích phần trăm, hắn sẽ có được 1500 vạn.

Bạch Miểu Miểu cắn răng nói: “Được! Đi lấy đi, sau này khi nào rảnh tôi sẽ đến chỗ anh nhìn anh uống rượu!”

“Vô cùng chào mừng!” Nói xong, Tô Dật đi đến bên cạnh Trương Đình, nói muốn 10 thùng bia Corona.

“Được lắm, Tiểu Tô! Ngày đầu tiên đi làm đã như vậy rồi, sau này có khi sẽ trở thành át chủ bài của quán chúng ta!” Trương Đình cười không khép miệng được.

“Chắc chăn sẽ trở thành át chủ bài.” Tô Dật tự tin nói. Hắn từng làm vô số ngành sản xuất, cho dù làm gì, hắn đều sẽ trở thành người đứng đầu.

Bán rượu mà thôi, không làm khó được hẳn.

“Được rồi được rồi! Cậu đi vào tiếp đám người Bạch tiểu thư đi, tôi gọi người cầm rượu đến. Cậu nhớ kỹ, không được chọc tức bọn họ, ba người đẹp kia không đơn giản” Trương Đình rất sợ Tô Dật lại chọc giận Bạch Miểu Miểu.

“Yên tâm, sẽ không” Nói xong, Tô Dật trở về.

Mười thùng bia cũng được nâng vào trong.

Tô Dật nhìn Bạch Miểu Miểu, nói: “Nếu muốn uống rượu, không băng chúng ta chơi chút trò chơi.”

Bạch Miểu Miểu cản răng nói: “Được! Chơi thì chơi!”

“Cô muốn chơi gì?” Tô Dật nói.

“Xúc xắc!” Bạch Miểu Miểu khiêu khích nói: “Hai người chúng ta đấu!”

“Một đấu một? Được!” Tô Dật ghi nhớ không thể biểu hiện quá lợi hại, vừa rồi lúc uống rượu vang đỏ, hẳn biểu hiện hơi quá.

Sau khi hai người bắt đầu, Tô Dật thua liên tiếp năm ván!

Cuối cùng Bạch Miểu Miểu cũng cảm thấy có chút sảng khoái khi báo được thù!

“Tiếp tục!” Bạch Miểu Miểu lắc xúc xắc, nhìn chằm chằm Tô Dật, vậy vẫn chưa đủ.

Tô Dật nói: “Tôi có chút chóng mặt, có lẽ uống hơi nhiều.”

“Không phải anh chuyên tiếp rượu sao? Nhanh, bớt nói nhảm!” Bạch Miểu Miểu cảm thấy Tô Dật đang say rượu vang

đỏ lúc này, không phải vừa rồi rất kiêu ngạo hay sao?”

Gọi mười thùng, bây giờ còn chưa uống nổi năm cốc đã gục?

Tô Dật đành phải chơi tiếp với cô ta.
 
Chương 46


Vẫn giữ vững thành tích thua hai thắng một.

Càng làm cho Bạch Miểu Miểu có cảm giác toàn thẳng.

Bình rượu dần giảm bớt, từ đầu tới cuối, Tô Dật luôn miệng nói chính mình không thể uống được, nhưng hắn vẫn luôn uống.

Bạch Miểu Miểu đã đi vệ sinh hai lần, Tô Dật vẫn ngồi ở chỗ kia, vững như Thái Sơn, nhưng trên mặt vẫn ra vẻ say rượu.

Dư Huy _m không nhịn được nhìn về phía Tô Dật, thận của tên này tốt thật!

“Chị, nếu không chúng ta tạm dừng.” Bạch Thanh Nghiên thật sự sợ, cô ta không biết Tô Dật có say hay không, nhưng chäc chẳn Bạch Miểu Miểu đã say.

“Không được! Tiếp tục! Mấy người cũng uống!” Bạch Miểu Miểu nói.

Dư Huy _m cầm cốc rượu lên, nói: “Tôi chỉ uống được một cốc"

“Uống đi! Hôm nay tôi muốn xem xem có phải Dư tiểu thư thật sự một cốc đã say hay không!” Bạch Miểu Miểu càng ngày càng hưng phấn.

Dư Huy_m cũng không nhiều lời, xử lý xong một cốc, sau đó... Ngã xuống sô pha.

Tô Dật thật sự phục kỹ thuật diễn này.

Bạch Thanh Nghiên đáng thương nói: “Chị, chị biết mà, em cũng một cốc đã say.”

Bạch Miểu Miểu trừng mắt nói: “Đừng tưởng chị không biết em hay đến mấy nơi này! Uống nhanh, nếu em dám ngất, chị sẽ để Tô Dật hôn eml”

“Tàn nhẫn như vậy? Rốt cuộc chị có phải chị ruột của em hay không?” Bạch Thanh Nghiên suýt bật khóc, đành phải cầm cốc uống.

Dư Huy _m giả vờ say, bởi vì nếu hai người kia đều say, ít nhất bọn họ còn về nhà an toàn, Bạch Thanh Nghiên muốn giả say cũng không được.

Cứ như vậy, Bạch Thanh Nghiên cũng gia nhập trận doanh.

Nửa tiếng sau, đoàn người Cao Vân nghiêng ngả lảo đảo đi ra, sau khi thanh toán tiền, cô ta bắt đầu nhìn đông nhìn tây, rốt cuộc các chị em của cô ta đều có chàng trai của mình, nhưng Tô Dật lại biến mất.

Trương Đình vội vàng nói: “Chị Vân, rất xin lỗi! Tô Dật bị bạn gọi đi rồi, xin nghỉ hôm nay, chị có muốn tôi tìm người khác tiếp chị đêm nay không?”

Lúc này Tô Dật đang tiếp đám người Bạch Miểu Miểu, chắc chẳn Trương Đình không thể nói ra chuyện này.

Phụ nữ tranh đoạt là chuyện vô cùng đáng sợ, Trương Đình không muốn đắc tội ai cả.

Cao Vân phất tay, nói: “Không cần! Cô nói lại với Tiểu Tô, hôm nay tôi chơi rất vui, hai ngày nữa sẽ đến tìm cậu ấy!”

“Để tôi tiễn chị” Trương Đình đưa người ra quán bar, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Hai giờ sáng, khách trong quán bar cũng vơi dần, Tô Dật uống hết một bàn rượu, Bạch Miểu Miểu đã năm trên sô pha ngủ say.

Dư Huy_m ngồi dậy, nói: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi” Tô Dật mỉm cười nói: “Ngày mai lại đến.”

“Anh không say?” Dư Huy _m nhíu mày, nhìn chằm chằm Tô Dật.

Tửu lượng của Bạch Thanh Nghiên tốt hơn Bạch Miểu Miểu nhiều, ít nhất bây giờ cô ta vẫn còn có thể nói chuyện bình thường.

“Tiểu Tô, anh uống giỏi thật đó!”

“Cũng tạm!" Tô Dật nói: “Tiểu Bạch, cô nhớ thường xuyên đến đây chơi”

Bạch Thanh Nghiên nhe răng cười: “Tất nhiên, sau này tôi sẽ giới thiệu một vào bà cô cho anh, nếu anh không muốn nỗ lực kiếm tiền nữa, nhớ nói với tôi.”

Tô Dật nói: “Yên tâm đi, nếu tôi không muốn nỗ lực nữa, tôi sẽ chọn chị cô đầu tiên, dù sao cô ấy cũng là người báo danh đầu tiên”
 
Chương 47: Có cần đưa về không?


Dư Huy _m thật sự chưa từng gặp người không biết xấu hổ như Tô Dật.

Vừa rồi còn từ chối rất quyết đoán, bây giờ lại nói ra những lời như vậy.

Dư Huy mì liếc nhìn Tô Dật.

Cho dù hắn đẹp như Phan An, tài như Bát Đẩu cũng không có gì ghê gớm, chẳng phải còn ế đến giờ hay sao!

“Tiểu Bạch, đi thôi!” Dư Huy_m đỡ Bạch Miểu Miểu đi ra ngoài quán bar.

Tô Dật cũng đứng dậy, hỏi: “Có cần đưa về không?”

Dù sao bây giờ cũng chưa muộn, phụ nữ đi đêm rất nguy hiểm.

“Không cần!” Dư Huy _m đỡ Bạch Miểu Miểu đến một lối đi nhỏ, vừa dứt lời, một thanh niên xăm kín tay, mỉm cười đứng chắn trước mặt bọn họ.

“Người đẹp, về sớm vậy? Có muốn ở lại uống hai cốc với anh không?”

“Tránh ra!” Dư Huy_m lạnh lùng nói. Thanh niên kia cười nói: “Chị gái rất có cá tính, tôi thích...” “Hự!”

Một tiếng rên vang lên, thanh niên kia im bặt.

Một tay đỡ Bạch Miểu Miểu, một tay vung quyền đánh mạnh vào bụng của thanh niên kia, tốc độ rất nhanh.

Lực của cú đánh này không nhỏ, thanh niên này còn có cơ bắp, nhìn rất rắn chắc, nhưng ăn một đấm này, đau đến mức không nói thành lời, ôm bụng ngồi xổm xuống.

“Cút!” Dư Huy_m lạnh lùng nói, đỡ Bạch Miểu Miểu đi ra ngoài.

Đồng bọn của thanh niên thấy vậy, lục tục đứng dậy, bộ dáng như hổ rình mồi.

Trương Đình cũng không chậm trễ, đi đến, lạnh lùng nói: “Lương Hổ, mấy người muốn làm gì? Ngồi xuống hết cho tôi!”

Mặc dù cô ta là phụ nữ, nhưng có thể điều hành được. quán bar này cũng có chút bản lĩnh, nhóm người này chỉ là một đám du côn, biết ai mở quán bar này, nên bị Trương Đình quát cũng không dám ho he gì.

Lúc này, một người đàn ông mặc vest đen đi đến, anh ta chính là chồng của Trương Đình, Từ Xuyên.

Từ Xuyên bước đến túm đầu tên thanh niên vừa cản đường Dư Huy _m lên, hỏi: “Mày uống nhiều quá rồi hả?”

“Anh... Anh Xuyên... Xin lỗi, em uống nhiều quá!” Thanh niên nhìn thấy Từ Xuyên, ngay cả gan nhìn thẳng cũng không có, liên tục xin lỗi: “1 ỗ

“Hình như mày uống nhiều quá rồi, không biết nên xin lỗi ai!” Từ Xuyên thả tóc của hẳn ta ra, nhướng mày nói.

Thanh niên cố nén cơn đau ở bụng, cúi đầu khom lưng với Dư Huy _m: “Chị gái, rất xin lỗi, em sai rồi!”

Sắc mặt của Dư Huy _m hơi dịu lại, nói: “Thôi.” Nói xong, đỡ Bạch Miểu Miểu ra ngoài.

Từ Xuyên nói với Tô Dật: “Tô Dật, cậu đi cùng tôi tiễn ba người đẹp ra ngoài.”

Tô Dật gật đầu, hôm qua lúc hắn nhận lời mời cũng đã gặp được Từ Xuyên, hai người cũng coi như quen biết.

Ra quán bar, Từ Xuyên xin lỗi Dư Huy_m và Bạch Thanh Nghiên thêm lần nữa, cũng dò hỏi có cần tìm người lái xe hay. không, Dư Huy_m nói cô không uống rượu, sau đó để Bạch Thanh Nghiên đỡ Bạch Miểu Miểu, chính mình đi lái xe.
 
Chương 48: Cũng không tệ


Khi Từ Xuyên nhìn thấy chiếc xe của Dư Huy_m, bị dọa chảy mồ hôi lạnh, anh ta mở quán bar, thỉnh thoảng cũng nghe được một số lời đồn.

Chưa nói đến việc chiếc xe kia bao nhiêu tiền, chỉ nói biển số xe, nhìn cũng biết có địa vị lớn.

Đại tiểu thư nhà họ Dư!

Nếu Dư Huy _m bị làm sao, có lẽ ngày mai quán bar này của anh ta phải đóng cửa, may mắn kịp xử lý.

Bạch Miểu Miểu bị đỡ lên xe, Từ Xuyên còn đứng tại chỗ, không ngừng cúi đầu khom lưng, liên tục xin lỗi, mãi đến khi đèn xe biến mất khỏi tầm mắt của anh ta, anh ta mới thẳng eo, lau mồ hôi lạnh.

Tô Dật mặt không cảm xúc nhìn Từ Xuyên biểu diễn. “Tô Dật, cậu quen ba người đẹp vừa rồi hả?” Từ Xuyên

không thể không hỏi vấn đề này, chẳng may địa vị của Tô Dật cũng rất lớn thì sao!

Tô Dật nói: “Cũng coi như quen biết, cùng một trường học.” Từ Xuyên hỏi: “Người đẹp ra tay lúc này họ Dư đúng không?”

“Đúng vậy, Dư Huy _m” Tô Dật nói: “Hai cô gái khác họ Bạch”

Từ Xuyên nuốt nước bọt: “Cậu biết thân phận của bọn họ không? Đại tiểu thư nhà họ Dư, còn có hai tiểu thư nhà họ Bạch, ĐMI Thật sự là bọn họ!”

Tô Dật không nói gì, giả vờ mình không biết gì cả.

“Cậu học cùng trường với bọn họ lại không biết thân phận của bọn họ?” Từ Xuyên châm một điếu thuốc, vừa rồi bị dọa sợ, hiện tại anh ta mới bình tĩnh được.

Tô Dật lắc đầu: “Tôi chỉ biết bọn họ rất có tiền, không quá quen bọn họ.”

“Vô nghĩa! Nếu cậu thân với bọn họ, việc gì phải đến chỗ tôi làm?” Từ Xuyên nói: “Cậu biết tập đoàn Phong Diệp không? Công ty truyền thông lớn nhất cả nước”

Tô Dật lắc đầu: “Tôi vừa xuống núi, lần đầu nghe thấy cái tên này."

“Vừa xuống núi?” Từ Xuyên liếc nhìn Tô Dật, nói: “Vậy chắc chản cậu không biết nhà họ Dư, vào đi.” Đột nhiên anh ta có cảm giác đàn gảy tai trâu, CMN, có lẽ thằng nhãi này không biết ba cô gái mà cậu ta vừa tiếp chính là nữ thần của vô số đàn ông.

Chỉ cần bị một người coi trọng, cuộc đời này không cần lo nghĩ tiền bạc.

Từ Xuyên đi vào quán bar, sau đó bắt đầu kể lại những gì anh ta vừa biết được cho Trương Đình, sau khi Trương Đình biết cũng không nhịn được hít sâu một hơi, may mắn đêm nay. không xảy ra chuyện gì.

“Tô Dật, cậu nghỉ ngơi một chút đi” Nói chuyện xong với 'Từ Xuyên, Trương Đình gọi Tô Dật lại, cười nói: “Ngày đầu đi làm, cảm giác thế nào?”

“Cũng không tệ.” Tô Dật cười nói.

Trương Đình nói: “Nếu tôi đã hứa với cậu, tôi sẽ cố gắng làm được, kỳ thực tập kết thúc, lương 6000 cộng thêm hoa hồng, cậu cảm thấy sao?”

“Có thể!” Tô Dật rất vừa lòng với số tiền lương này.

“Vậy ngày mai chúng ta ký hợp đồng, cậu còn đang đi học đúng không, ít nhất phải làm đủ một năm, nếu làm tốt, hàng tháng tôi sẽ tăng lương cho cậu.”

Trương Đình thấy được tiềm năng của Tô Dật, với biểu hiện đêm nay của hắn, nếu Tô Dật nói tiền lương không đủ, cô ta sẽ tăng lương ngay cho hắn, cô ta chỉ sợ cậu ta nhận tiền rồi không làm nữa.

Đi làm ở quán bar không cần hợp đồng làm gì, nhưng Tô Dậy có chút không bình thường, cần phải ký hợp đồng với được, nếu không Trương Đình có chút không yên tâm.

“Được!” Vốn dĩ Tô Dật cũng quyết định làm tiếp, đối với hẳn một năm không là gì nên đồng ý luôn.

Còn việc hợp đồng, nếu hẳn thật sự không muốn làm, không ai có thể ngăn được hẳn, trên thế giới này không ai có thể trói buộc được hẳn. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bức Màn Hôn Nhân
2. Thỏ Con! Yêu Đương Nhé
3. Dũng Sĩ Và Ma Pháp Sư
4. Tâm Niệm Em Đã Lâu
=====================================

Trương Đình gật đầu nói: “Kết bạn wechat đi, sau này tôi sẽ chuyển tiền lương qua wechat cho cậu.”

“Wechat?” Tô Dật hơi khó hiểu, lấy điện thoại ra, bên trong có phần mềm wechat, nhưng hôm nay hẳn quá bận nên không có thời gian tìm hiểu wechat.
 
Chương 49: Kết bạn kiểu gì?


“Đúng vậy, kết bạn wechat, tiện trao đổi công việc hơn.” Trương Đình nói.

Tô Dật ấn mở wechat, hỏi: “Kết bạn kiểu gì?”

* Trương Đình cứng người, nhìn hắn, hỏi: “Đừng nói với u chưa từng sử dụng wechat?”

Tô Dật nghiêm túc gật đầu: “Hôm nay là lần đầu tiên tôi dùng điện thoại.”

Trương Đình không nói lên lời. “Cậu... Không lẽ cậu thật sự vừa từ núi xuống?” Tô Dật gật đầu, nói: “Chị dạy tôi cách sử dụng đi”

Trương Đình thật sự không ngờ Tô Dật đến từ núi sâu rừng già, bởi vì thời đại này, trẻ con cũng có thể dùng điện thoại thuần thục, thậm chí còn dùng wechat để nói chuyện.

Sau một lúc giải thích cộng làm mẫu, cuối cùng Tô Dật cũng biết cách sử dụng wechat.

Trương Đình hỏi: “Có phải cậu không có tiền hay không.” Tô Dật không che giấu, nói: “Không xu dính túi.”

“Thật sự?” Trương Đình cảm thấy không thể tin được, với khí chất này của Tô Dật, cô ta còn tưởng rằng hản là thiếu gia nhà giàu nào đó ra đời trải nghiệm cuộc sống, nhưng bây giờ cô ta tin hẳn vừa chui ra từ núi.

Vậy cũng tốt, người miền núi kiên định chất phác, sẽ không nhiều âm mưu quỷ quyệt.

“Tôi cho cậu ứng trước 2000 đồng, đêm nay cậu cũng kiếm được rất nhiều tiền hoa hồng” Nói xong, Trương Đình chuyển cho hắn 2000 đồng, dạy hắn nhận tiền, rút tiền, dùng tiền như thế nào: “Trên người đàn ông không có đồng nào là không được, nhưng cũng đừng tiêu tiền vớ vẩn, sau này có khó khăn gì thì nói với tôi.”

Công việc kinh doanh của quán bar Thanh Tỉnh rất tốt, cho dù hôm nay Tô Dật biểu hiện làm rất người ngạc nhiên, nhưng trên thực tế, phần lớn người đều mải chăm sóc tiếp đãi khách trên bàn rượu của mình, cho nên cũng không nhiều người chú ý đến Tô Dật.

Mặc dù Tô Dật bận việc cả tối, nhưng cũng thường xuyên chú ý đến Lâm Dĩ Văn.

Nơi này giống với lầu xanh trước kia, rồng rằn hỗn loạn, với nhan sắc của Lâm Dĩ Văn, rất dễ bị người trêu đùa.

Nhưng thực ra, các khách hàng nhiều nhất cũng chỉ nói miệng, thậm chí có người muốn mời Lâm Dĩ Văn uống rượu, sau khi bị từ chối cũng không quá xấu hổ, phần lớn mỉm cười qua chuyện.

Tô Dật cũng chú ý đến, đám khách hàng kia thành thật như vậy bởi vì đêm nay bên cạnh bọn họ đều có một phụ nữ làm bạn.

Mãi đến 3 rưỡi sáng, quán bar mới dần vơi khách, Trương Đình gọi Tô Dật và Lâm Dĩ Văn lại.

Ngoại trừ một số công nhân vội vàng đi theo khách hàng nào đó, những người còn lại đều bị gọi vào trong phòng.

Cũng coi như cuộc họp tổng kết lại buổi hôm nay, ai biểu hiện tốt, ai biểu hiện chưa tốt, cần phải chú ý gì.

Trương Đình cố ý để Tô Dật và Lâm Dĩ Văn tự giới thiệu, sau đó khen Tô Dật một câu, nói hôm nay biểu hiện tạm được.

Sau khi tan họp, Trương Đình gọi Tô Dật lại, nói: “Tô Dật, hôm nay cậu mới đến, người mới quá nổi bật dễ bị nhằm vào, sau này cậu nên khiêm nhường một chút, lúc nên say thì phải say”
 
Chương 50: Khi nào chúng ta lên lớp?


Ngàn cốc không say, nhưng lúc nên say thì phải say.

Trương Đình cho răng Tô Dật còn trẻ, còn bồng bột, có một số việc chưa đúng mực, lại không biết đây là cáo già thành tinh nhiều năm, hắn hiểu tất cả, nhưng muốn nổi bật hay khiêm nhường phải xem tâm trạng của hẳn.

Đêm nay cũng không còn việc gì khác, Trương Đình cho đám người Tô Dật tan làm.

Tô Dật thay quần áo, không cố tính lôi kéo làm quen với Lâm Dĩ Vân.

Hản đi trên phố hơn một tiếng, lúc mặt trời mới ló, hẳn đã dạo xong một vòng thành phố Thanh Châu, cũng nhìn thấy rất nhiều chuyện, cuối cùng cũng biết gọi xe đến trường, cũng học xong cách trả tiền bằng điện thoại.

Ở cổng trưởng, Tô Dật tìm đến một quầy hàng nhỏ, gọi một suất sữa đậu nành bánh quẩy, ăn xong đi vào trường, khi hẳn đi đến phòng ngủ nam, phát hiện có nhiều người trộm nhìn hắn, ánh mắt hơi kỳ quái.

Tô Dật đi đến cửa phòng ngủ 306, gõ cửa, rất nhanh cửa mở ra.

Ba người trong phòng ngủ đứng ngơ ở cửa, nhìn chăm chằm Tô Dật.

“Anh Tô, đã về rồi?” Người nói chuyện chính là thiếu niên Vương Tuấn Lâm. Tô Dật gật đầu, hơi mỉm cười: “Đã về rồi.”

Vương Tuấn Lâm cười nói: “Anh Tô, tôi đã trải xong giường cho anh rồi đó.”

“Anh Tô, chúng ta chính thức tự giới thiệu một chút.” Vương Tuấn Lâm nói: “Tôi là Vương Tuấn Lâm, anh có thể gọi tôi là Tiểu Vương hay Tiểu Lâm cũng được.”

“Anh Tô, tôi là Khương Bưu, anh gọi tôi là Bưu Tử là được, ăn sáng chưa? Tôi gọi cho anh một suất.” Một bạn cùng phòng khác nói.

“Không cần, tôi ăn ở cổng trường rồi” Một thanh niên béo hơn 200 cân trong phòng ngủ lên tiếng: “Anh Tô, tôi tên Dương Huy, anh có thể gọi tôi là Tiểu

Béo hoặc Tiểu Huy.”

Từ cách giới thiệu của bọn họ có thể thấy được địa vị của Tô Dật trong phòng ngủ.

Tô Dật đi đến giường ngủ của mình, ban đầu giường ở phòng ngủ trống rỗng, nhưng bây giờ, trên giường đầy đủ đệm chăn, không biết bọn họ thu dọn hay đám người Dư Tinh Hà thu dọn.

“Tôi tên Tô Dật, sau này mong mọi người chăm sóc nhiều hơn” Tô Dật lựa chọn ở ký túc xác vì muốn giao lưu, kết bạn nhiều hơn, như vậy có thể học được nhiều thứ hơn.

ít nhất hiện tại là vậy.

“Anh Tô, giữa trưa chúng ta đi uống với nhau, được không?” Vương Tuấn Lâm cười nói.

“Được” Tô Dật hơi tạm dừng, hỏi: “Khi nào chúng ta lên lớp?”

“Bây giờ đi! Lát nữa có một tiết môn chung” Vương Tuấn Lâm giơ tay nhìn đồng hồ, nói: “Cũng sắp đến giờ rồi, nhanh đi thôi”

Tô Dật chưa bao giờ lên lớp, bây giờ chỉ có thể đi theo bọn họ vào lớp học.

Trên đường đến lớp, hắn nhìn thấy Lâm Dĩ Văn, Lâm Dĩ Văn cũng nhìn thấy hẳn.
 
Chương 51: Thật trùng hợp


“Thật trùng hợp, cô cũng học ở đây?”

Tô Dật nhìn thấy Lâm Dĩ Văn, chủ động chào hỏi. Lâm Dĩ Văn chỉ gật đầu, không đáp lại.

Ấn tượng của cô về Tô Dật không quá tốt.

Mặc dù hai người đều đi làm ở quán bar, nhưng rõ ràng Tô Dật đang làm chuyện không đứng đản.

Đầu tiên Tô Dật chủ động hỏi chuyện tiếp khách, sau đó đi theo mấy phú bà vào phòng, mặc dù cuối cùng không đi cùng bọn họ, nhưng đã để lại ấn tượng bám váy trong lòng Lâm Dĩ Văn.

Mới là sinh viên thôi nhưng đã có suy nghĩ bám váy?

Lâm Dĩ Văn không thèm đáo lại, lôi kéo bạn của mình bước nhanh ra chỗ khác.

Bạn của Lâm Dĩ Văn còn đang quay đầu lại nhìn Tô Dật, nhỏ giọng nói: “Tiểu Vân, cậu quen anh đẹp trai kia hả? Đẹp trai quá! Đó là bạn trai của cậu hả?”

“Sao có thể?” Lâm Dĩ Văn läc đầu nhỏ giọng nói: “Tớ mới quen biết anh ta hôm qua, không muốn tiếp xúc với anh ta.”

“Nói đi, quen biết thế nào?” Bạn của Lâm Dĩ Văn tò mò hỏi: “Cậu không muốn tiếp xúc với anh ta thì có thể giới thiệu cho tớ, từ lúc nhìn thấy anh trai nhỏ này, tớ cảm thấy bản thân đã đảm chìm”

Lâm Dĩ Văn chọc nhẹ lên trán của bạn mình, nói: “Đừng có mê muội như vậy, cậu không trị được anh ta, hình như anh ta bị Dư Huy Âm nhìn trúng”

Theo lý thuyết, đi làm ở quán bar, đáng lẽ Tô Dật không phải kẻ có tiền, nhưng từ lần đầu bọn họ gặp mặt, Tô Dật lại bước xuống từ xe của Dư Huy Âm.

Dư Huy Âm là ai? Thiên chỉ kiều nữ, cô bạn ngốc của cô tranh kiểu gì?

Hiện tại ở trường học có rất nhiều người chụp được ảnh Dư Huy Âm và Tô Dật đi cùng nhau.

“A, tớ nhớ rồi, anh ta chính là bạn trai tin đồn của Dư Huy Âm!!!"

“Biết là được” Lâm Dĩ Văn cũng không muốn nói về chuyện ở quán bar.

Sau khi hai người Lâm Dĩ Văn đi xa, Vương Tuấn Lâm bước đến bên cạnh Tô Dật, mỉm cười nói: “Anh Tô, nhìn trúng người đẹp Lâm sao?”

Tô Dật gật đầu cười: “Coi như vậy.”

“Được đó! Hôm qua còn ở bên Dư Huy Âm, hôm nay đã đổi mục tiêu rồi” Vương Tuấn Lâm cảm thán.

Dư Huy Âm chính là nữ thần trong lòng vô số đàn ông ở trường học.

Nhưng hôm qua lại tự mình đi đến ký túc xá sinh viên nam chờ Tô Dật lâu như vậy, còn làm Dư Tinh Hà mua đồ dùng sinh hoạt cho Tô Dật.

“Dư Huy Âm?” Tô Dật lắc đầu nói: “Tôi và cô ấy không quá thân, không có hứng thú với cô ấy”

” Đám người Vương Tuấn Lâm và Khương Bưu không biết nên nói gì.

Nghe giọng điệu này của Tô Dật, có vẻ không thích Dư Huy Ấm.

Vậy có nghĩa là Dư Huy Âm nhìn trúng Tô Dật, cố sức lấy lòng nhưng Tô Dậy lại không động lòng.

Nữ thần đáng thương!
 
Chương 52: Vẫn còn quá nóng nảy


“Mấy người nhìn tôi như vậy làm gì?” Tô Dật nhướng mày, hắn không thích Dư Huy Âm, chuyện này rất kỳ quái sao?”

Lúc này Dương Huy nói: “Thật ra tôi cũng cảm thấy Lâm Dĩ Văn tốt hơn, nhà của Dư Huy Âm quá giàu.”

Vương Tuấn Lâm trừng mắt nói: “Giàu không tốt hả? Cậu biết có bao nhiêu người muốn cưới Dư Huy Âm không? Ai có thể cưới được cô ấy, nửa đời sau có thể không cần phải phấn đấu.

Dương Huy bật cười, nói: “Cậu thật sự cho rằng ở rể nhà giàu rất thoải mái? Không môn đăng hộ đối, cho dù Dư Huy Âm thật sự thích anh Tô, người nhà của cô ấy cũng chưa chắc đã thích, cho dù miễn cưỡng kết hôn cũng sẽ chịu vô số cơn tức”

“Dù sao nếu là tôi, chắc chản tôi rất vui, bị khinh bỉ cũng được.” Vương Tuấn Lâm cười xấu xa, bị khinh bỉ? Nếu có thể cưới được nữ thần như Dư Huy Âm, bị khinh bỉ thì sao chứ?

“Thôi đi! Nữ thần chỉ thích anh Tô, liên quan gì đến cậu?” Dương Huy nói. Bởi vì béo, từ nhỏ cậu ta không có duyên với phụ nữ, đối mặt với nữ thần như Dư Huy Âm, ngay cả suy nghĩ cũng không dám có.

“Sao lại không liên quan chứ?” Vương Tuấn Lâm vừa đi vừa nói chuyện: “Có câu vật họp theo loài, bạn của nữ thần đều là nữ thần, chỉ c ần sau này có hoạt động gì, anh Tô dẫn theo mấy người chúng ta, vậy cơ hội làm quen với các người đẹp sẽ tăng gấp đôi.”

Vương Tuấn Lâm nói xong, hai mắt của Dương Huy và Khương Bưu cùng sáng rực.

Nghe cũng có lý!

Tối qua Tô Dật không về phòng ngủ, ba người bọn họ đã suy nghĩ cẩn thận một chuyện, ngay cả Dư Tinh Hà mà Tô Dật cũng dám đánh, Dư Tinh Hà dẫn theo nhiều người như vậy nhưng tất cả đều ôm đau đi về. Chỉ c ần sau này ôm chặt đùi của Tô Dật, vậy phòng ngủ 306 sẽ trở thành phòng ngủ ngầu nhất toàn trường.

Nói đến đây, bọn họ càng cảm thấy cuộc sống đại học của mình sẽ cực kỳ tuyệt vời.

Ba người càng nói càng hưng phấn, chẳng mấy chốc đã đi đến lớp học.

Tô Dật không có hứng thú với cuộc trò chuyện của ba người bọn họ, chỉ là phụ nữ mà thôi, đến mức như vậy sao?

Thực ra nói đến cùng, Tô Dật là kiểu người no không biết người đói khổ, với một lão quái vật từng ngủ với vô số người đẹp tuyệt sắc như hẳn, hiển nhiên không thể hiểu được cảm nhận của các thanh niên độc thân solo từ trong bụng mẹ đến nay.

Tô Dật cả thấy rất hứng thú với tiết học ngày hôm nay.

Đây là tiết lịch sử cổ đại của Hoa Hạ, giảng viên đứng trên bục giảng chính là người đàn ông trung niên đi bên cạnh Dương Chính Thành ngày hôm qua.

Nói về lịch sử Hoa Hạ, có lẽ sẽ không tìm được người nào. hiểu rõ về nó hơn Tô Dật.

Nhưng Tô Dật cũng hơi tò mò về “lịch sử” trong miệng người ở niên đại này như thế nào?

“Các bạn học, hôm nay tôi muốn giảng về con đường kiến quốc của triều Đường.” Thầy Trần cũng chú ý đến Tô Dật, lúc điểm danh, ông ta nhìn chằm chằm Tô Dật một lúc lâu.

Hôm qua Tô Dật rất kiêu ngạo làm ông ta còn tưởng răng thằng nhãi này là đại thần phương nào, ai ngờ lại là sinh viên năm nhất, việc này có chút hài hước.

Hiệu trưởng đại học Thanh Châu lại mời một sinh viên năm nhất về dạy, còn bị từ chối.

Cố tình hôm nay Tô Dật lại xuất hiện ở lớp học của ông ta.

Trần Diệu cũng không cố ý làm khó Tô Dật, dù sao đây cũng là tiết học công khai trên đại học.

Nhưng thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn Tô Dật vài lần.

Tô Dật nghe rất chăm chú, bởi vì Trần Diệu giảng bài rất thú vị. Lúc Trần Diệu nhìn về phía hẳn, hẳn cũng mỉm cười nhìn lại.

Trần Diệu đang giảng về lịch sử Thịnh Đường, hơi khác với những gì Tô Dật biết, nhưng do thời gian dần trôi, dưới dòng sông lịch sử, vô số sự thật bị vùi lấp cũng là chuyện bình thường.

Người đời đâu biết, ngàn năm trước từng có một Tùy Dương đế hùng mạnh đặt chân đến đền Bảo Chân do Tô Dật xây dựng.

Tùy Dương đế ngồi đối diện Tô Dật, uy nghiêm hỏi: “Tiên sinh, quả nhân dẹp yên Nam Trần, thống nhất thiên hạ, mở ra Nam Bắc Đại Vận Hà, khai hoang mở rộng đất đai, tổ chức khoa cử, làm bốn nước khác thần phục, liệu có thể thắng được Hoàng Đế Tân Thủy Hoàng hay không?”

Tô Dật nhìn hẳn, bình tĩnh nói: “Vẫn còn quá nóng nảy”

Dương Quảng uống một ngụm rượu, nói với Tô Dật: “Nếu tiên sinh chịu dạy quả nhân thuật trường sinh, sao quả nhân lại nóng nảy như vậy cứ? Người phàm chỉ có mấy chục năm, quả nhân cai quản thiên hạ, có rất nhiều việc phải làm!”

Lúc đó Tô Dật đã không còn muốn thay đổi bố cục thiên hạ, đừng nói dạy thuật trường sinh, Dương Quảng đến gặp hắn 10 làn, cả 10 lần đều bị hắn mời về, ngay cả lần cuối cùng cũng Vậy.

Từ đó trở đi Tô Dật chưa từng gặp lại người này nữa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom