Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân

Chương 40: Nghe lén được tin tức động trời


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Hoắc Hoành ghé mắt nhìn cô, khóe môi nhếch lên một nụ cười nửa thật nửa đùa, “Thực sự không cần à?” Cô vội vàng bày ra vẻ vô cùng nghiêm túc, “Không cần! Tôi chườm một lúc là sẽ tốt ngay thôi.”

“Vậy cô nghỉ ngơi đi.” Sao Hoắc Hoành không biết tâm tư ma quỷ của cô gái nhỏ này chứ, chỉ là anh muốn trêu đùa cô một chút, không ngờ cô thật sự không phụ mong đợi của anh bày ra phản ứng đáng yêu như thế

Anh nín cười, tiếp tục phân phó cho A Hổ: “Bảo tiếp viên hàng không mang chăn và một cốc sữa ấm tới đây.” “Không cần, tôi bị dị ứng với thực phẩm làm từ sữa.” Nhiếp Nhiên3vừa nghe tới ăn uống liền lập tức từ chối, cô chưa bao giờ ăn đồ ăn do người khác đưa tới, đây là sự cảnh giác cơ bản nhất.

Hoắc Hoành đăm chiêu nhìn cô một chút, sau đó nói: “Vậy mang một cái chân tới.”

Tiếp theo đó liền giúp cổ ngả ghế ra rồi nói: “Chân của cô cần đặt cao lên, nếu không sẽ bị tụ máu, đến lúc đó sẽ phải ngồi xe lăn thật đấy.”

Nhìn từng hành động cẩn thận của anh, Nhiếp Nhiên chỉ cảm thấy vô cùng mất tự nhiên

“Ngài Hoắc à, tôi..

ngài cứ kệ tôi, ngài làm việc của mình đi...” Nhìn thấy anh ta cầm chắn định đắp lên người cho mình, Nhiếp Nhiên vội vàng giật lấy cái1chăn, tùy tiện đắp lên người, cười miễn cưỡng.

Hoắc Hoành nhìn cái tay trống không của mình, cuối cùng khẽ cười thả tay xuống, ngồi thẳng người, một lần nữa cầm tài liệu lên đọc

Nhiếp Nhiên tựa lưng vào ghế ngồi, chân bị nâng lên đặt trên ghế, trên người đắp chăn, nhìn bên ngoài thì thấy rất bình thường, nhưng trong lòng cô lại đang thầm tính toán đợi chút nữa sau khi xuống máy bay thì phải chạy trốn như thế nào.

Cô cứ cảm thấy thái độ của Hoắc Hoành đối với mình rất kỳ quái

Dù gì anh ta cũng là một công tử có giá, lại mặc quần áo do cô chọn đi dự tiệc tối, đã thế còn chườm đá, đắp chăn cho6cô một cách giả dối, nếu nói cô có dung nhan tuyệt sắc thì còn hiểu được lý do mà Hoắc Hoành làm vậy.

Nhưng vấn đề là diện mạo hiện tại của cô vừa đen vừa xấu, y như một kẻ quê mùa vậy

Hơn nữa, kỳ lạ nhất là anh ta còn lặng lẽ cầm chứng minh thư của cô để đi làm hộ chiếu, điểm ấy vô cùng khả nghi

Khiển cho cô không thể không đề phòng!

Đúng lúc cô đang cau mày suy tư thì một giọng nói vang lên bên tai, “Đang nghĩ gì thế?” Nhiếp Nhiên quay phắt đầu lại thì thấy Hoắc Hoành đang cười nhìn mình, mắt kính khúc xạ ánh sáng mặt trời ngoài cửa sổ làm cô không nhìn rõ4thần sắc của anh lúc này

“Không có gì.” Cô không tỏ thái độ, chỉ lắc đầu.

“Vậy tranh thủ nghỉ ngơi đi, chúng ta còn cách địa điểm cần tới mười mấy giờ bay cơ.” Hoắc Hoành nói

Mười mấy tiếng ư? Nói cách khác là cô còn phải bị giam chân bên cạnh Hoắc Hoành tới mười mấy tiếng ư? Trời ơi, thế thì khác gì tra tấn chứ!

Nhiếp Nhiên nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, miễn cưỡng ừm một tiếng rồi nhắm mắt vào, cuộn mình lại.

Hoắc Hoành nhìn thấy dáng vẻ cảnh giác của cô với mình thì khóe miệng nhướng lên một cái, rồi di chuyển tầm mắt về đống tài liệu.

Trong lúc nhất thời, trong cabin chỉ còn lại tiếng lật giở giấy3loạt soạt của Hoắc Hoành

Mà lúc này, A Hổ ở bên ngoài cabin tiến vào, Hoắc Hoành nhìn Nhiếp Nhiên ở bên cạnh, thấy hơi thở cô đều đều thì mới bảo A Hổ lên tiếng.

AHổ khom lưng, cúi đầu nói bên tai Hoắc Hoành: “Nhị thiểu, vừa lấy được tin tức, chủ tịch Lưu đã lên chuyến bay tiếp theo, dự tính sẽ tới muộn hơn chúng ta hai tiếng.”

Hoắc Hoành không nói gì, chỉ gật đầu, A Hổ lập tức lui xuống, cabin khôi phục vẻ yên lặng

Nhưng bọn họ không biết là, Nhiếp Nhiên mà họ tưởng như đã ngủ say rồi thực ra vẫn đang âm thầm nghe lén hết thảy.
 
Chương 41: Đẹp trai và xấu gái rất xứng đôi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Trong khoảnh khắc, cô đột nhiên nhớ ra Phương Lượng từng nói rằng bọn họ muốn kéo thêm người thứ ba để làm một giao dịch lớn

Chẳng lẽ, tiệc tối lần này là giả, nhân cơ hội này đàm phán buôn bán mới là thật? Nếu đúng là như thế, vậy thì cô không những không thể rời đi mà còn phải đi theo Hoắc Hoành tới hiện trường bữa tiệc tối kia rồi

Bởi vì phải làm thế thì mới có cơ hội biết được kẻ thứ ba là ai, mới có thể lấy được tài liệu cụ thể về đợt giao dịch lần này.

Nhưng giờ cô đã bị Hoắc Hoành nghi ngờ, nếu tiếp tục ở lại thì liệu có xảy ra vấn đề gì không? Âm thầm đấu tranh một hồi, cuối cùng cô vẫn quyết định ở lại

Nguy3hiểm và cơ may đều luôn song hành với nhau, lần này cô sẽ cầu thắng trong nguy hiểm một phen, nói không chừng sẽ đạt được thu hoạch ngoài ý muốn! Ôm suy nghĩ này trải qua suốt mười mấy tiếng, cuối cùng máy bay cũng hạ cánh an toàn

Nhiếp Nhiên “tỉnh dậy” nhờ tiếng thông báo ngọt ngào của nữ tiếp viên hàng không

Hoắc Hoành quan tâm hỏi: “Cô có cảm thấy chân mình đỡ hơn chút nào không?” Nhiếp Nhiên thử xoay cổ chân mấy cái, gật đầu, “Ừm, đã đỡ nhiều rồi.” “Vậy là tốt rồi, nếu có việc gì, cô nhất định phải nói cho tôi biết đấy, biết chưa hả?” Nhiếp Nhiên gật đầu, “Tôi biết rồi, ngài Hoắc.”

Hoắc Hoành được A Hổ nâng dậy, đỡ ngồi vào xe lăn.

Mà trong thời gian đó, Nhiếp1Nhiên cúi gằm mặt xuống đầy tự giác, vờ như đang xoa nắn cái chân bị thương của mình.

Rất nhanh, ba người rời khỏi máy bay

Cô đi theo sau xe lăn của Hoắc Hoành, chờ sau khi qua lối đi dành cho VIP, hai người bọn họ liền lên một chiếc xe đã chờ sẵn ở bên ngoài sân bay.

Bởi vì lệch múi giờ nên lúc này ở đây mới là ba giờ chiều, bầu trời trong vắt như vừa mới được rửa sạch, không có một gợn mây nào

Xe lao đi như bay trên đường cao tốc, Nhiếp Nhiên cúi đầu, im lặng ngồi ở ghế sau.

Nguyên nhân đơn giản là bị giày vò bởi chặng bay mười mấy tiếng, cô hoàn toàn không ăn hay uống gì trên máy bay, nếu là kiếp trước thì chẳng có vấn đề6gì, nhưng mà hiện tại cái thân thể còn đang trong quá trình rèn luyện này đã sớm thể hiện sự kháng nghị, cho nên giờ cô càng nói ít càng tốt, cố gắng giữ gìn thể lực.

Hoắc Hoành ở bên cạnh dường như lại phát hiện ra sự khác thường của cô, nhưng anh chỉ hơi liếc mắt nhìn cô một cái rồi lại thản nhiên tiếp tục công việc của mình

Anh thật sự muốn nhìn xem cô gái nhỏ này có thể nhịn được tới khi nào

Ba tiếng sau, cuối cùng xe cũng chạy vào một khu vườn hoa tư nhân

Cánh cổng chạm rỗng màu vàng với những hình điêu khắc phức tạp chậm rãi mở ra, cây cối hai bên đường xanh um tươi tốt, một con đường lớn trải thảm đỏ nối thẳng từ đầu vườn hoa4tới tận trước một khu biệt thự

Sau khi xuống xe, Hoắc Hoành không ra lệnh cho A Hổ đẩy mình vào cửa, ngược lại còn bảo A Hổ đưa anh tới bên cửa xe chỗ Nhiếp Nhiên ngồi, mở cửa ra như một quý ông, hơn nữa còn đưa tay ra làm từ thể muốn dắt tay

Nhiếp Nhiên hơi kinh ngạc và chần chừ vài giây, cuối cùng vẫn để anh dắt ra khỏi xe.

Hai người cùng song song đi vào

Hai người vừa mới bước một chân qua cửa, âm thanh huyên náo trong sảnh lớn lập tức im bặt, ánh mắt của mọi người đều dồn hết lên người Hoắc Hoành và Nhiếp Nhiên

Dưới ánh đèn pha lê lớn, anh mặc u phụ màu trắng lẳng lặng ngồi ở đó, cánh môi tuyệt đẹp hơi nhướng lên, đôi mắt dưới3chiếc kính gọng vàng vừa dịu dàng lại vừa thâm thúy, tóc như được nhuộm thêm một lớp màu vàng sáng bóng tự nhiên

Điều tiếc nuối duy nhất, chính là đôi chân phải ngồi trên xe lăn, khiến đám phụ nữ không khỏi thở dài một tiếng.

Nhưng nếu Hoắc Hoành làm cho người ta vừa kinh ngạc cảm thán, vừa tiếc nuối, thì Nhiếp Nhiên đứng ở bên cạnh lại khiến người ta thấy choáng váng, khinh bỉ

Váy dài thướt tha màu trắng tay đẹp nhưng đôi giày đen để bệt, tóc mái dày rậm và đôi mắt kính màu đen hoàn toàn phá hủy đi sự đẹp đẽ của chiếc váy, nhìn cực kỳ chướng mắt

Sao người phụ nữ xấu như thế lại có thể xuất hiện ở cái nơi tụ tập toàn người quyền quý thế này chứ? Đúng lúc mọi người còn đang bày tỏ thái độ chán ghét, khinh thường, trào phúng thì một giọng nói ồm ồm vang lên từ xa, “Ngài Hoắc đại giá quang lâm, thật có lỗi vì không tiếp đón từ xa.”
 
Chương 42: Bị bệnh l u quá nên khẩu vị thay đổi mạnh


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
3ói xong, hai người bắt tay với nhau.

“Vị này là...” Khi Roth di chuyển tầm mắt tới Nhiếp Nhiên thì ánh mắt hơi run rẩy mấy giây, không nhịn được hỏi.

Hoắc Hoành giới thiệu, “Bạn cặp của tôi hôm nay, cô Diệp Lan.”

Roth liền hoàn hồn, gật đầu, sau đó nâng tay cô lên, khẽ hôn một cái đầy lịch sự, “Xin chào cô Diệp Lan.” Nhiếp Nhiên như bị kinh sợ, người không khỏi dịch về phía Hoắc Hoành, “Xin..

xin chào, ngài Roth.”

Hoắc Hoành vốn còn đang nhíu mày khi thấy Roth hôn tay Nhiếp Nhiên, thấy cô nhích về phía mình theo bản năng thì mày lại hơi dãn ra.

“Cô đi kiếm gì ăn trước đi.”

Lúc này, đến phiên Nhiếp Nhiên khẽ nhíu mày, nói vậy là ý bảo mình rời đi ư?

“Vâng, được ạ!” Tuy cô rất muốn ở lại để nghe ngóng chút thông tin hữu3ích, nhưng cô đã nhịn đói lâu lắm rồi, phải tìm cái gì lót dạ trước mới được

Nhiếp Nhiên gật đầu với hai người họ rồi xoay người rời đi.

Roth nhìn theo bóng dáng Nhiếp Nhiên đi xa dần, lúc này mới mở miệng trêu chọc: “Theo lời của thầy dạy khẩu ngữ của tôi, không ngờ khẩu vị của ngài Hoắc lại nặng thể, bạn cặp kiểu này mà cũng có thể dẫn tới, hơn nữa còn nói năng dịu dàng, nhẹ nhàng như vậy, lợi hại, lợi hại! Có điều, người bạn cặp mà có thể khiến ngài Hoắc phải dẫn ra ngoài, chắc là không thể lạc quan rồi.” Ánh mắt Hoắc Hoành vẫn nhìn theo Nhiếp Nhiên, lập tức trả lời, “Phải là không thể coi thường.” Roth bừng tỉnh hiểu ra, liên tục gật đầu: “Đúng đúng đúng, là không thể coi thường, không thể1coi thường

Xem ra tôi còn phải luyện khẩu ngữ nhiều hơn mới được.” Nhìn Hoắc Hoành cười không nói gì, ánh mắt vẫn dán chặt theo bóng dáng cô gái tên Diệp Lan kia, Roth quả thực rất tò mò, “Có điều, anh còn chưa nói cho tôi biết, rốt cuộc cô ấy là thiên kim tiểu thư nhà nào mà có thể khiến anh phải để tâm như thế? Chẳng lẽ chủ tịch Hoắc đầy tính liên hồn à?”

Hoắc Hoành nhìn chằm chằm vào sau lưng Nhiếp Nhiên, thật lâu sau mới mỉm cười đáp khẽ, “Thiên kim tiểu thư cũng không thú vị bằng cô ấy.”

Đám phụ nữ chỉ biết đón ý hùa lấy lòng hoặc chẳng khác nào con búp bê xinh đẹp đó sao có thể so sánh được với con mèo hoang dã nhỏ có bộ móng vuốt sắc bén này chứ.

Nghĩ đến đây, ý6cười của anh càng sâu hơn.

Roth cũng là đàn ông, sao không hiểu nụ cười đầy ý tứ thâm sâu của Hoắc Hoành chứ, chỉ là..

diện mạo của cô Diệp kia thật sự không thể nào khen nổi

Anh ta hướng tầm mắt theo Hoắc Hoành, quả nhiên những nơi mà cô Diệp bước tới, tất cả mọi người đều tỏ vẻ ghét bỏ và tránh đi, nhưng cô Diệp kia hình như cũng chẳng để tâm, vẫn cứ không ngừng đi qua đi lại không mục đích trong sảnh lớn, thỉnh thoảng cũng gảy đồ ăn trên bàn, nhưng cũng không ăn.

Thật là kỳ quái!

Biết Hoắc Hoành lâu như thế, tuy rằng vẫn luôn chỉ là quan hệ hợp tác làm ăn, nhưng cũng biết rõ vì tai nạn kia mà sức khỏe của Hoắc Hoành cực kỳ không tốt, cho nên chưa bao giờ xuất hiện cùng với bất4kỳ cô gái nào

Đây là lần đầu tiên anh ta biết, thì ra Hoắc Hoành lại có hứng thú với kiểu người như vậy

Quả nhiên mắc bệnh lâu, tâm tính và khẩu vị đều trở nên rất nặng

“Chơi thì chơi, nhưng cũng đừng quên chuyện chính.” Roth thu lại tầm mắt, vỗ vai Hoắc Hoành, tỏ vẻ trịnh trọng nhắc nhở.
 
Chương 43: Dám trách mắng cô, đáng đời bị ngã


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
3hưng đúng lúc cô vừa cầm một miếng bánh ngọt lên giả vờ ăn thì lại có một người tới gần

Nhiếp Nhiên quay phắt đầu lại, thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy đỏ đứng ở trước mặt mình, hất hàm hỏi, “Cô là ai?” Nhiếp Nhiên vốn cũng không muốn quan tâm tới cô ta, nhưng thoáng liếc thấy Hoắc Hoành vẫn đang nhìn mình, cô vội vàng thả bánh ngọt trong tay xuống, không ngừng cung kính gật đầu liên tục, tiếp theo vươn tay ra nói, “Chào..

chào cô, tôi là Diệp Lan.”

Người phụ nữ kia không thèm nhìn cánh tay đang vươn ra của cô, hơi nghiêng đầu ngẫm nghĩ, lẩm bẩm, “Diệp Lan? Hình như thành phố A đâu có nhà họ Diệp nào có vai về đâu chứ?”

Nhiếp Nhiên thả tay xuống, nhỏ giọng giải thích,3“Không phải, tôi chỉ là trợ lý thư ký, ngài Hoắc không tìm được ai nên mới dẫn tới tới đây.”

“Trợ lý thư ký ư? Hoắc Hoành điên rồi à? Thà tìm một trợ lý thư ký cho đủ số cũng không thèm tìm Mục Nghiên Nghiên tối ư, quá đáng rồi đấy!” Nhiếp Nhiên nhìn dáng vẻ tức tối của cô ta, cúi đầu không nói gì.

Đối với loại đại tiểu thư tự cho mình ở chiếu trên này, cô quyết định nên giữ im lặng là tốt nhất

Nhưng mà, loại thiên kim tiểu thư này cũng sẽ không tùy tiện bỏ qua nơi trút giận có sẵn như cô

Cô ta khoanh tay trước ngực, liếc xéo nhìn Nhiếp Nhiên, “Nhìn cô ăn mặc thật chẳng ra làm sao, vừa đen vừa xấu, sao lại có mặt mũi theo Hoắc Hoành tới1đây chứ?” Nhiếp Nhiên vẫn cúi đầu không nói lời nào.

Mục Nghiên Nghiên nhìn dáng vẻ ăn đòn cũng quyết không mở miệng của cô thì chỉ cảm thấy phiền chán, “Còn muốn làm chim sẻ hóa phượng hoàng chắc, được rồi, đừng có lởn vởn trước mặt làm tôi thấy tởm nữa, mau đi đi!” “Vâng...” Nhiếp Nhiên gật đầu, liền đi ra chỗ khác

Làm ơn đi, cô cũng không muốn dây dưa với cái loại con gái được nuông chiều này, sẽ làm cô cảm thấy chẳng muốn ăn gì nữa mất

Cô còn chưa đi được hai bước, lại chợt nghe thấy giọng nói của Mục Nghiên Nghiên, “Đúng rồi, cũng đừng có tới chỗ ngài Hoắc nữa, tôi sợ cái dáng vẻ nghèo nàn quê kệch của cô sẽ làm ảnh hưởng tới anh ấy mất.”

Như vậy sao được, hành6động của cô còn chưa bắt đầu mà! Mục Nghiên Nghiên thấy cô không nói gì liền sải bước trên đôi giày cao 10cm tới trước mặt cô, nhìn từ trên cao xuống, “Sao hả, không nghe thấy tôi nói gì ư? Hay là cô thấy mình có thể đứng bên cạnh Hoắc Hoành nên trong lòng xuất hiện những mơ mộng không nên có.”

Nhiếp Nhiên lắc đầu, “Không..

Không phải.”

Sau khi nghe được đáp án mình muốn, Mục Nhiên Nhiên cổ đè thấp giọng, nói: “Vậy thì mau cút ra chỗ khuất mắt đi! Đừng làm bẩn mắt tôi.”

Nhiếp Nhiên nghe thấy cô ta nói xong tiếng cuối cùng, ánh mắt hơi tối xuống, lại nhỏ giọng đáp “vàng” rồi nhấc chân rời đi.

Nhưng cũng không biết có phải do bước quá nhanh hay không mà đụng phải góc bàn làm phát ra4âm thanh rất nhỏ, hấp dẫn ánh mắt của những người xung quanh

Nhiếp Nhiên không ngừng cúi đầu xin lỗi mọi người, sau lưng lại vang lên tiếng cười nhạo đầy khinh bỉ

Cô vội vàng ôm cái chân bị đụng phải, tránh sang một bên

Mục Nghiên Nghiên nhìn thấy đứa con gái xấu xí kia bị xấu mặt trước mặt người khác thì cười trào phúng, sau đó định xoay người đi.

Ai ngờ cô ta mới đi chưa được mấy bước liền cảm thấy làn váy sau lưng mình căng lên.

“Choang...”

“...”

Lập tức, trong sảnh lớn vang lên tiếng hét chói tai.
 
Chương 44: Lấy cớ chuồn êm


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
3��Cô ơi, cô không sao chứ?”

Một người phục vụ vội vàng tiến tới, kết quả lại bị cô ta chửi mắng

“Cút ngay! Bản tiểu thư là người mà cô có thể giúp à, không muốn sống nữa sao?” Người phục vụ kia đành phải đứng ở một bên, không dám tới gần

Roth ở cách đó không xa nhìn thấy vậy thì nhíu mày, nói với quản gia ở sau lưng mình: “Mau đi giúp cô Mục đi!” “Vâng, thiếu gia.” Quản gia cung kính gật đầu, xoay người đi nhanh về phía Mục Nghiện Nghiên

“Tiệc vừa mới bắt đầu đã xảy ra chút sóng gió nhỏ này rồi, thực là khiến người ta lo lắng.” Tuy rằng trên mặt Roth không có cảm xúc gì quá lớn nhưng Hoắc Hoành biết trong lòng anh ta đang cực kỳ không vui

Chắc sau này cái cô Mục kia sẽ3bị kéo vào sổ đen thôi

“Chỉ là một chút ngoài ý muốn trước giờ dùng bữa thôi mà, ngài Roth đừng quá lo lắng, sẽ không ảnh hưởng tới bữa chính của chúng ta đâu.” Thần sắc Hoắc Hoành không thay đổi, nhưng khóe miệng lại mở rộng hơn mấy phần

Anh không quên, vừa rồi chính cô gái nhỏ kia cố ý đụng vào bàn ăn là vì để chèn chân bàn lên váy của Mục Nghiên Nghiên

Biết ngay là cô gái nhỏ này sẽ không để người ngoài tùy tiện bắt nạt mà

“Tốt nhất là như thế.” Sau khi Roth nghe thấy hai tiếng “bữa chính” liền nở một nụ cười hài lòng

“Lưu tổng đến rồi.” Giọng của A Hổ vang lên bên tai làm Hoắc Hoành tập trung tinh thần

Hoắc Hoành nhìn Lưu Chẩn với mái tóc xám trắng, chống quải trường đi tới, sau1đó khi quay đầu lần nữa tìm kiếm Nhiếp Nhiên thì đã không còn thấy bóng dáng cô đâu nữa.

Điều này không khỏi làm cho anh nhíu chặt mày.

Xem ra cô gái nhỏ này không chỉ muốn làm cho Mục Nghiên Nghiên xấu mặt mà quan trọng hơn là muốn tạo ra sự hỗn loạn để trốn.

“Thật xin lỗi, vì tôi có chút việc nên tới trễ một chút, hy vọng cậu Hoắc và cậu Roth đây sẽ không để ý.” Lưu Chấn đi tới trước mặt hai người bọn họ.

Roth chủ động tiến lên bắt tay ông ta, cười nói: “Đương nhiên là không rồi, Lưu tổng bận rộn như thế mà vẫn từ xa tới đây, đã là vinh hạnh của tôi rồi.” “Ngài Roth khách khí quá!”

“Nếu người đã tới đủ, không bằng chúng ta lên lầu bàn bạc công việc và ăn tối6thôi, mời, mời!” Roth làm tư thế mời hai người bọn họ lên lầu

Trước khi Hoắc Hoành bị A Hổ đẩy lên lầu đã quét mắt khắp sảnh chính lần nữa, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Nhiếp Nhiên đâu cả

Chẳng lẽ cô gái nhỏ này chạy trốn thật rồi ư? Điều này không giống với phong cách của cô cho lắm, lúc ở trên máy bay anh đã cố ý nói như thế, còn cô rõ ràng là đã nghe được khi đang giả vờ ngủ, sao có thể buông tha một cơ hội tốt như thế chứ?

Kết quả này thực nằm ngoài dự kiến của anh

Đúng lúc anh còn đang cúi đầu suy tư, Roth nhìn thấy anh vẫn ở nguyên tại chỗ không động thì cười nói: “Tôi thấy mình chẳng hợp với cái tính không nóng không lạnh của ngài Hoắc đây chút4nào, tôi đang rất nôn nóng muốn được dùng bữa chính đây này.”

Nói xong, anh ta quay người, tự mình đẩy Hoắc Hoành vào trong thang máy

Trước khi Hoắc Hoành vào thang máy, âm thầm dùng ánh mắt ra hiệu cho A Hổ, A Hổ hiểu ý khẽ gật đầu một cái, đứng yên tại chỗ không đi lên nữa.
 
Chương 45: Ra sau bếp nhưng lại gặp được một kẻ thần bí


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
3hờ sau khi người bồi bàn kia đi khỏi, cô liền trốn vào một góc, buộc làn váy của mình lên rồi nhanh chân đi về phía phòng bếp

“Nhanh lên, nhanh lên, mang hết chỗ bánh ngọt kia ra!”

“Mau xuống hầm lấy hai thùng rượu vang đỏ lên đây, nhớ kĩ là chờ rượu bay hơi 15 phút rồi hãy mang đi!” “Còn nữa, lấy thêm mười mấy cái ly chân dài ra đây!”

Bếp sau rất ồn ào, khi thể ngất trời, bếp trưởng đứng ở trước mặt một đám phụ bếp cao giọng phân nhiệm vụ

Chờ sau khi đám người kia đi làm việc của mình rồi, bếp trưởng mới lau mồ hôi sau gáy, hùng hổ mắng, “Đúng là, không biết đại tiểu thư nhà nào lại bất cẩn như thế, gây ra chuyện bất ngờ như thế này! Tiệc tối đã lắm việc rồi, giờ lại càng thêm3việc nữa!” Phòng bếp rối loạn, một thợ bánh lấy bánh ngọt mới nướng xong ra khỏi lò, kết quả mới xoay người đi một chút, lúc quay về đã phát hiện trên bàn vốn có tổng cộng hai mươi phần bánh, giờ lại thiếu mất một

“Bánh của tôi đâu rồi, sao tự nhiên thiếu mất một cái thế này?” Một thợ bánh khác nhìn thấy anh ta đứng đó lẩm bẩm nói với đồng bánh thì đi tới hỏi, “Tiểu Lý, có chuyện gì thế?”

Thợ bánh tên Tiểu Lý kia nhíu mày: “Anh Vương, bánh ngọt của tôi lại bị thiếu mất một phần.” “Có phải do cậu làm thiếu một phần không?” “Không thể nào, vừa rồi tôi còn đếm mà, chắc chắn không sai đâu.” Tiểu Lý gãi đầu, tỏ vẻ chính mình cũng không hiểu nổi

“Hai người các cậu đứng đó lải nhải gì thế hả, xong1rồi thì mau mang ra đi! Chẳng lẽ chờ khách tự vào bếp lấy đồ à?” Bếp trưởng đứng ở phía trước mắt sắc thấy hai người bọn họ không làm gì mà cứ đứng nói chuyện thì quát lên.

Hai người kia sợ tới mức giật bắn người, liên tục gật đầu: “Vâng!” “Mau làm thêm một phần đi, nếu không bếp trưởng lại chửi cho đấy.” Thừa dịp bếp trưởng không nhìn về phía này, anh Vương liền nói nhỏ với Tiểu Lý

“Y như có ma.” Tiểu Lý vừa bị mắng cúi đầu nói một câu, đành phải lấy bột mì và các loại nguyên liệu từ trong ngăn tủ ra.

Mà lúc này, Nhiếp Nhiên nấp ở trong phòng chứa đồ ở bếp sau đang nhàn nhã ăn bánh ngọt

Nghe thấy đầu bếp kia tức giận mắng một câu và tiếng bước chân đi xa dần, cô đắc ý gặm6miếng bánh ngọt trong tay, “Làm sao mà anh nhìn thấy ma được chứ?”

Cô đứng tựa vào cửa, nhấm nháp miếng bánh ngọt thơm ngon, không biết có phải do đã đói lâu lắm rồi nên chỉ cắn được vài cái đã ăn xong miếng bánh, lại vẫn cứ cảm thấy chưa no bụng

Vì thế, cô quyết định tìm cơ hội lấy thêm vài cái bánh nữa.

Ai ngờ, đúng lúc cô mở cửa sổ của phòng chứa đồ ra thì lại thấy một người đàn ông mặc đồ bồi bàn đang đứng ở cách mình không xa.

Đột nhiên, người đàn ông kia lấy thứ gì đó từ trên người ra, nhân lúc tất cả mọi người không chú ý, dùng tốc độ cực nhanh ném vào trong ly rượu.

Nhiếp Nhiên khẽ cau mày, mắt hơi híp lại.

Rượu trong ly sủi bọt, viên thuốc kia nhanh chóng tan ra gần như không4còn gì nữa.

Định ám sát ư? Ám sát ai chứ?

Là ai phái tới ám sát?

Sau khi bồi bàn nam kia rời đi, thần sắc Nhiếp Nhiên liền trở nên nghiêm nghị.
 
Chương 46: Nhị thiếu bảo vệ người, suýt nữa nổi giận


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Cô vừa nhanh chóng đi về sảnh lớn tổ chức tiệc vừa gỡ làn váy bị buộc của mình ra, hơn nữa còn sửa sang lại cho phẳng phiu.

Cô còn chưa vào sảnh lớn thì sau lưng đã vang lên một giọng cứng rắn và lạnh lùng, “Cô đi đâu thế?”

Cô khựng chân lại.

“Cô Diệp không ở trong sảnh, chạy ra đây làm gì?” Tiếng bước chân sau lưng càng lúc càng gần

Sau khi Nhiếp Nhiên nghe thấy tiếng gọi “cô Diệp” thì trái tim mới thả lỏng ra, cô bày ra vẻ như kích động vì sống sót sau tai nạn, quay đầu nhìn A Hổ đang đi lại gần phía mình

“Trợ lý A Hổ, may quá, gặp được anh, chỗ này rộng quá, tôi..

tôi muốn đi toilet, kết quả lại không tìm được đường về, nên lạc đường.” A Hổ tất nhiên không3dễ bị lừa thế, hừ lạnh một tiếng, “Ở đây nhiều người phục vụ như vậy, cô cứ tùy tiện tìm ai đó dẫn cô về là được rồi, sao có thể lạc đường được chứ?” Nhiếp Nhiên cụp mắt, hai tay túm chặt góc áo, dáng vẻ như khó nói, “Tôi..

tôi không dám..

Bọn họ thấy tôi mặc như vậy thì chỉ muốn đuổi tôi đi.”

“.” A Hổ quan sát cô một lượt

Được rồi, lý do đúng đắn như thế, anh ta chẳng còn lời nào để nói nữa.

“Được rồi, mau theo tôi vào.” A Hổ lười lãng phí thời gian với cô, xoay người đi về phía sảnh lớn

Nhiếp Nhiên gật đầu, bước theo sau lưng A Hổ, xuyên qua sảnh lớn tổ chức tiệc, vào thang máy đi thẳng lên tầng hai.

Thang máy vừa mở ra, phát hiện tầng bên trên chỉ có1một phòng, A Hổ cung kính gõ cửa, dẫn theo Nhiếp Nhiên tiến vào.

“Diệp Lan?” Vừa mới bước vào một giọng nói đầy kinh ngạc đã vang lên.

Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên nhìn thấy Vệ Vi búi tóc, mặc váy đen cúp ngực, đang đứng bên cạnh Lưu Chấn

Mà Hoắc Hoành và Roth thì ngồi ở phía đối diện.

Xem ra tình báo của Lệ Xuyên Lâm rất chính xác, Lưu Chấn và Hoắc Hoành đúng là có cấu kết với nhau để làm việc xấu, không chỉ thế, người được coi là kẻ thứ ba kia chắc hẳn chính là ngài Roth đây rồi.

Cô nhanh chóng liếc nhìn một vòng xung quanh, sau đó mới cung kính chào một tiếng, “Chào thư ký Vệ.” Vệ Vi thấy cô ăn mặc như quỷ xuất hiện trong buổi tiệc tối hoa lệ này thì không khỏi cau6mày, mở miệng khiển trách theo bản năng: “Sao cô lại ở đây hả?”

Hoắc Hoành thấy khẩu khi cô ta không tốt thì đôi mày kiếm hơi nhíu vào, sau đó không đợi Nhiếp Nhiên mở miệng đã nói: “Xin lỗi, lúc tôi đang chọn đồ thì đột nhiên nhớ ra hôm nay có một bữa tiệc, trong lúc nhất thời không tìm thấy bạn cặp nên mới tìm trợ lý Diệp, thư ký Vệ sẽ không trách chứ?”

Sắc mặt anh cực kỳ hiền lành, nói năng lại bình dị, gần gũi

Ở thành phố A, có ai mà không biết Hoắc Nhị thiểu luôn ôn hòa, nói chuyện gần gũi, thân thiết với bên ngoài, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là anh ta không biết tức giận

Hễ càng cười như gió xuân ấm áp thì lại càng phải để ý.

Thế nên, Lưu Chấn4lập tức liếc xéo làm cho Vệ Vi sợ đến mức run lên, liên tục xua tay, “Không không không, ngài Hoắc tìm Diệp Lan làm bạn cặp, sao tôi phải để ý chứ?” Hoắc Hoành như không thấy sắc mặt đã bị dọa đến mức tái nhợt của Về Vi, vẫn cười khẽ, “Thư ký Vệ không để ý tới sự lỗ mãng của tôi, vậy là tốt rồi.” Lưu Chấn nhìn phản ứng của Hoắc Hoành thì kinh ngạc trong lòng, cẩn thận quan sát một chút Nhiếp Nhiên đang đứng ở sau lưng anh

Nhiếp Nhiên cảm nhận được ánh mắt quan sát của Lưu Chấn thì càng cúi đầu xuống thấp hơn.

“Cốc cốc cốc.” Đột nhiên, tiếng gõ cửa cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ

Cửa được mở ra

“Tôi mang rượu tới.” Một người phục vụ đẩy bàn ăn, đứng ở3cửa nói

Nhiếp Nhiên nhìn về phía người nói, vừa liếc mắt, đồng tử đã lập tức co rút mạnh.
 
Chương 47: Dịu dàng đến mức làm người ta kinh ngạc


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
3hưng nó tỏa ra mùi thơm nức mũi, nồng nàn mà tinh tế, là loại rượu vang mà tôi thích nhất.” Roth nhận ly rượu từ gã bồi bàn, cười và hơi lắc nhẹ ly rượu màu đỏ hơi đen.

Lưu Chấn cũng nhận rượu từ gã bồi bàn, sau đó cười nói: “Ngài Roth thật biết hưởng thụ.”

“Giống như các vị hay nói, đời chẳng được bao lâu nên cứ mặc sức mà tận hưởng

Tận hưởng thú vui trước mắt mới là quan trọng nhất.” Nói xong, Roth hít hương thơm của rượu, trên mặt tràn đầy vẻ thỏa mãn

Nhiếp Nhiên đứng bên cạnh vừa dán chặt mắt vào hai người kia, chỉ sợ bọn họ nâng cốc uống vào, vừa cố gắng nghĩ xem phải làm thế nào để ngăn cản

Nhưng mà, đúng lúc cô đang tập trung quan sát Roth và Lưu Chấn, đột nhiên, chóp mũi3thoáng ngửi được một mùi rất nhẹ, rất nhạt

Tầm mắt cô lập tức di chuyển tới ly rượu vang mà gã bồi bàn đưa cho Hoắc Hoành, rượu màu đỏ hơi đen ở trong chiếc ly chân dài hơi sánh lên, hương rượu lan vào không khí.

Ánh mắt cô nheo lại, lập tức tập trung vào mục tiêu.

Thì ra, mục tiêu của gã sát thủ kia là Hoắc Hoành.

Thấy gã đưa ly rượu tới, Hoắc Hoành cũng lập tức cầm lên định uống, dưới tình thế cấp bách, cô cũng không quan tâm tới sự cẩn trọng hay cố ý làm mờ nhạt bản thân nữa

Cô cố tình nghiêng người, đụng mạnh vào vai Hoắc Hoành, kêu đau một tiếng, “Ổi!” Nháy mắt, ly rượu vang đỏ bị văng đi.

“Choang..” chiếc ly rơi xuống đất, vỡ tan tành

Hoắc Hoành vội vàng giúp cô đứng thẳng lên

Sau khi Nhiếp Nhiên1luống cuống đứng thẳng người lên thì liên tục cúi đầu xin lỗi, “Rất..

rất xin lỗi, rất xin lỗi ngài Hoắc, tôi..

tôi...”

“Cô làm sao thế hả!” A Hổ đưa tay kéo cô sang một bên, cẩn thận xem xét xem Hoắc Hoành có bị thương ở đâu không

Tầm mắt của mọi người trong phòng đều tập trung lên người Nhiếp Nhiên

Vệ Vi thấy cô không cẩn thận như thế thì không khỏi thầm cười lạnh

Chờ xem Hoắc Nhị thiếu sẽ trừng trị cô ta như thế nào!

Nhưng ai ngờ, Hoắc Hoành không những không tức giận mà còn lo lắng hỏi han: “Có phải vết thương ở chân lại tái phát rồi không?”

Nhiếp Nhiên rũ mắt, lắc đầu, “Vẫn..

vẫn ổn..

Không có gì trở ngại...” “Có cần ra ngoài nghỉ ngơi chút không?”

“Không..

không cần..

vừa rồi tôi chỉ vô tình loạng choạng thôi.” Dường như Nhiếp Nhiên rất kinh hãi, lùi6vào trong một góc

Điều này khiến cho mọi người ở đây đều kinh ngạc, chẳng lẽ Hoắc Nhị thiếu này lại thích một đứa con gái nhát gan chẳng ra sao thế này ư? Thể thì thật sự quá kinh khủng rồi! Vì có màn lộn xộn nhỏ này, A Hổ tìm người dọn dẹp một chút.

Gã bồi bàn kia lại bưng một ly rượu khác tới trước mặt Hoắc Hoành, “Thưa ngài, tối rót cho ngài một ly khác.”

Nói xong, lại rót rượu cho anh.

Trái tim Nhiếp Nhiên lại căng thẳng

Tuy rằng cô thấy chỉ có một ly rượu bị bỏ thuốc, nhưng không có nghĩa là sát thủ này không có kế hoạch B

Lỡ như xảy ra chuyện gì, cô còn lấy cái cớ chân bị thương thì quá giả dối rồi! Nhiếp Nhiên đứng ở một bên, cứ vậy trơ mắt nhìn chai rượu chậm rãi4nghiêng đi...
 
Chương 48: Ngăn cản ám sát, rước phải phiền phức


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Vài giây sau, anh ta mới mở miệng nói: “Không cần đâu, cảm ơn.”

“Được rồi, không có việc gì cần đến anh đâu, ra ngoài đi.” Roth thật sự không vừa ý với người phục vụ lắm lời này nên lập tức đuổi gã ra ngoài.

“Vâng ạ.” Gã bồi bàn cũng tự cảm nhận được sự tức giận này, suýt nữa bị lộ rồi

Vì thế, gã cúi đầu, nhanh chóng rời khỏi chỗ này luôn

Thế nhưng, trước khi ra ngoài ánh mắt của gã không biết vô tình hay hữu ý lại dừng lại nơi góc phòng đúng chỗ của Nhiếp Nhiên đang rũ mắt nhìn xuống liếc nhẹ một cái

Cánh cửa cuối cùng cũng đã đóng lại

“Rượu thì cũng đã thưởng rồi, chúng3ta cũng nên bàn một chút chuyện về chuyện chính đi.” Roth uống một hơi cạn ly rượu vang

Lưu Chấn liếc nhìn đồng hồ, gật đầu: “Đúng là cũng đến lúc rồi.”

Nhiếp Nhiên liên tục ở trong trạng thái cảnh giác cao độ đột nhiên nghe thấy hai từ “việc chính”, tại cô lập tức vểnh cao lên

Bắt đầu giao dịch luôn đúng không? Khoan đã, có gì đó không ổn!

Cô có cảm giác tất cả mọi thứ đã quá dễ dàng rồi, vụ làm ăn lớn này Lệ Xuyên Lâm phải thông qua rất nhiều người mới nghe ngóng được, làm sao lại có thể nói ra một cách công khai như thế này, huống hồ lại còn trước mặt Vệ Vi và1một người ngoài như cô.

Quả nhiên, cô vừa liếc nhẹ một cái đã nhìn thấy ngay ánh mắt khinh thường của Hoắc Hoành đang hướng về phía mình

Thật sự là như thế!

Người này đúng là đang thăm dò cô!

Chắc anh ta đã nảy sinh sự nghi ngờ đối với thân phận của cô, thế nhưng không tìm thấy bằng chứng nào rõ ràng cả, vì thể liền dùng cuộc giao dịch này để thăm dò cô

Nghĩ lại, lúc ở trên máy bay cuộc trò chuyện của anh ta với A Hổ là cố tình để cho cô nghe thấy

Gã đàn ông đáng chết này, cô thì tổn tâm sức bảo vệ cái mạng nhãi nhép của hắn mà kết quả suýt nữa bị rơi8vào kể của hắn! Thế nên cô không thể để hắn toại nguyện! “Ngài Hoắc, tôi ra ngoài trước.” Nhiếp Nhiên bám vào chiếc chân đau nói.

Hoắc Hoành nhíu nhẹ lông mày sau đó cười một cách rõ ràng, gật đầu nói: “Được.”

Xem ra cô gái này quả thật là thông minh, nhanh như vậy mà có thể nghĩ ra rồi

Vệ Vi lúc này cũng nói nhỏ: “Lưu tổng, vậy tôi cũng ra ngoài đây.”

Hai người cùng lúc đi ra ngoài

“Đi cùng tôi ra nhà vệ sinh!” Cửa vừa đóng lại, Vệ Vi ngay lập tức làm mặt lạnh, bỏ lại câu nói này rồi đi thẳng về hướng nhà vệ sinh tầng dưới

Hai người đi qua dòng người trong buổi tiệc ở đại9sảnh rồi tiếp tục đi thẳng về phía nhà vệ sinh ở cuối hành lang

Vừa đóng cửa lại, Vệ Vi quăng luôn túi xách trước bồn rửa tay, cô ta cười lạnh nhạt nói: “Cô giỏi thật đó, vừa vào công ty chưa đến 24 giờ đã xin nghỉ hai ngày, còn được Hoắc Nhị thiếu dẫn đến nơi như thế này

Thế nào? Ăn mặc như vậy đứng ở đây có phải có cảm giác bản thân giống như phượng hoàng muốn bay lên ngọn cây không?”

Nhiếp Nhiên, người vừa ngăn chặn một vụ ám sát, lúc này lại lười ứng phó, tranh cãi với loại đàn bà này

Cô chỉ muốn dùng sự im lặng này để nhanh chóng giải quyết cuộc nói chuyện7này mà thôi

Nhưng thấy cô không nói nửa lời, Vệ Vi lại càng tức giận, cao giọng nói: “Nói đi!” Nhiếp Nhiên thấy rằng im lặng không có tác dụng gì đối với Vệ Vi, vờ như bị dọa đến giật mình, người run bần bật, lắc đầu quây quậy, “Không, không phải đâu...” “Tôi nói cho cô biết, cô tốt nhất nên an phận biết điều một chút! Không thèm nhìn xem bộ dạng mình thế nào mà dám đến một nơi như thế này, thật sự là không thể hiểu nổi!” Đúng lúc Vệ Vi đang giáo huấn thì cửa phòng vệ sinh nữ đột nhiên bị đẩy ra, một người đàn ông đội một chiếc mũ đen sang trọng và mặc một chiếc áo khoác dài từ ngoài cửa bước vào

“Vị tiên sinh đây có phải là đi nhầm không? Đây là nhà vệ sinh nữ.” Vệ Vi nhíu mày nói.

Thế nhưng người đàn ông kia không vì thế mà dừng bước, gã hơi cúi đầu, phân nửa khuôn mặt bị chiếc mũ che khuất đi.

Vệ Vi nhìn thấy gã không dừng bước liền tiến lên phía trước lớn tiếng quát: “Này, anh bị điếc à? Nếu cố tình tiến vào tôi sẽ gọi người đến đấy!”

Thế nhưng Nhiếp Nhiên đứng nép về một bên lại có thể nhìn thấy toàn bộ hình dáng gã đàn ông, hai bàn tay cô nắm chặt lại.
 
Chương 49: Sự báo thù dưới lớp ngụy trang


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
7ưu tổng, anh cứ thử đụng vào tôi xem!”

Vệ Vi cũng sợ đến mức liên tục lùi về phía sau, lời nói ra đều lắp ba lắp bắp

Cô gái này đúng là ngốc nghếch mà! Làm gì có chuyện không biết thân phận của người đàn ông kia lại đi tự giới thiệu về mình

Chẳng may có động đến họng súng thì có chạy cũng không có cửa thoát thân

Nhiếp Nhiên không còn gì để nói nữa, cô trợn mắt lên nhìn người đàn bà ngốc kia.

Thế nhưng cùng lúc ấy, trong đầu cô bỗng lóe lên một ý tưởng, khóe miệng khẽ hiện lên một nụ cười gian xảo

Ai bảo cô giáo huấn tối, để xem tôi dọa chết cổ thế nào nhé! Cô điều chỉnh lại biểu cảm, hét to lên với người đàn ông kia: “A! Đừng qua đây, anh đừng qua đây!” Tiếp đến cô vờ như3bị dọa, sợ hãi kêu la ầm ĩ đưa tay ra vồ lấy bình hoa ở bồn rửa tay đưa lên cao, nhưng điều này lại chẳng làm cho gã đàn ông kia nao núng

Gã bước nhanh về phía trước, Nhiếp Nhiên lại lùi dần lại phía sau, đến lúc chạm vào bức tường phía thì cô cực kì hoảng loạn mà ném chiếc bình xuống.

“Choang!”

Trong nháy mắt, chiếc bình hoa tinh xảo đã vỡ vụn

Nhưng cũng may là rơi ở phía chân của Về Vi, thật sự là đã dọa cho Vệ Vi sợ hết hồn hết vía, một tiếng thét chói tai vang lên: “Aaaaaa!” Người đàn ông kia thấy phản ứng của Vệ Vi tưởng rằng cô ta đang tập kích mình liền lập tức nắm chặt lấy tay cô ta.

Vệ Vi khua tay múa chân đánh đuổi gã, hét lớn: “Anh muốn gì? Cút đi! Cút đi1cho tôi!” “Đừng cào nữa chị Vi! Chị chạy nhanh lên!” Nhiếp Nhiên sau khi nhìn thấy Vệ Vi bị tóm lại liền vội vàng ném chiếc bình ở cạnh mình về phía đó.

Kết quả là ném trúng vào lưng của Về Vi.

Vệ Vi bị ném trúng hét lên, quay đầu về phía cô mắng: “Rốt cuộc là cô ném ai vậy?”

“Tôi xin lỗi, xin lỗi chị!”

Nhiếp Nhiên miệng thì nói lời xin lỗi, nhưng ngay sau đó lại ném cây lau nhà về phía Vệ Vi, cây lau nhà lại vừa đúng trúng vào ót của cô ta

Suýt nữa làm cô ta ngất xỉu đi.

Nhìn bộ dạng vừa la hét vì đau vừa giãy giụa trong vòng tay của gã đàn ông kia vô cùng thảm thương của Về Vi, trong lòng Nhiếp Nhiên thật sự không nhịn được cười.

Thế nhưng vẻ mặt cô phải làm như đang vô cùng8sợ hãi vậy

Cô ném tất cả những thứ bên cạnh mình từ thùng rác cho đến chổi quét nhà qua bên đó

Thế nhưng khi Nhiếp Nhiên định lấy nốt chiếc giẻ lau phơi bên bệ cửa sổ ném qua bên đó thì chợt thấy phía cổ tay áo của người đàn ông kia có một chiếc dao găm sắc bén sáng loáng

Ngay tức khắc ánh mắt của Nhiếp Nhiên trở nên khác hẳn, sự đùa vui trong lòng lập tức được thu hồi

Cô cầm lấy hộp đựng xà phòng chỗ bồn rửa tay, vung tay một cái chiếc hộp xà phòng đập vào cổ tay lúc gã đang chuẩn bị rút ra

“Tôi..

tôi liều mạng với anh!”

Nhiếp Nhiên vờ như phát điên lên, nghiến răng nghiến lợi lao tới

Cô trông có vẻ như không có sự chuẩn bị gì mà lao tới, thế nhưng thực tế thì cô đã ngắm chính xác9thời cơ, nhằm về phía khớp tay của gã, trong nháy mắt đã bẻ gập được khớp tay gã khiến gã không thể nào cựa quậy được

“Chị Vi, chị chạy đi nhanh lên!” Nhiếp Nhiên trông có vẻ rất khó khăn mới giữ được nửa người của tên đàn ông kia, sau đó quay ra phía Vệ Vi nói.

Vệ Vi không thể ngờ Nhiếp Nhiên đột nhiên lại làm như vậy, ngạc nhiên đến mức sững sờ bất động

Nhiếp Nhiên nhìn cô ta không nhúc nhích gì quát lớn: “Nhanh lên! Gọi người đến nhanh lên, tôi không chống đỡ được lâu đâu!” Thật là muốn đánh chết người đàn bà này mà, thời điểm ngàn cân treo sợi tóc lại đột nhiên ngẩn ngơ ra.
 
Chương 50: Đóng vai người vô tội bị thương


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
7hoắt một cái đã bẻ gọn tay của gã về phía sau, một chân đá vào đầu gối gã khiến gã quỳ rạp xuống đất.

Tên đàn ông kia bị giữ chặt trên mặt đất không cựa quậy được quát lên: “Rốt cuộc cô là ai?” “Là một người mà anh không quen biết.” Nhiếp Nhiên đã thay đổi bộ mặt sợ hãi lúc ban nãy, trói cố định tay của gã đàn ông kia lại, cô thản nhiên ngồi trên người gã

Bị đè lên người vô cùng khó chịu, gã ngoái cổ lại nói: “Lẽ nào cô cũng đến để ám sát Hoắc Hoành?”

Nhiếp Nhiên cười khẩy một cái, đang định mở miệng nói thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần phía cửa nhà vệ sinh.

Cô3bỗng thay đổi sắc mặt, trượt mạnh một cái từ trên lưng gã xuống đất, tiếp đến bày ra vẻ mặt gào khóc nức nở: “Anh muốn làm gì? Anh đừng giết tôi! Đừng giết tôi!” Gã đàn ông kia bị sự thay đổi như chong chóng của cô làm cho kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã nhảy bật lên giữ người Nhiếp Nhiên lại ở bồn rửa tay

“Rốt cuộc cô là ai?” “Tôi..

tôi là trợ lý của chị Vi, tôi chỉ là một nhân viên nhỏ bé thôi, cầu xin anh đừng giết tôi, đừng giết tôi!” Nhiếp Nhiên thổn thức khóc từng tiếng đầy run rẩy

“Cô mà không nói thì tôi sẽ giết cô!” Con dao găm trên tay lập tức đặt ngay lên động mạch chủ ở1cổ của Nhiếp Nhiên

“Đừng, xin anh tha cho tôi!” Nói xong, cô bỗng hét lên thảm thiết.

Ngay lúc ấy bốn, năm người đàn ông từ ngoài cửa chạy vào, Hoắc Hoành ngồi trên xe lăn dẫn đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn gã đàn ông kia, mở miệng nói một câu nhẹ bẫng: “Bắn chết!” “Đoàng!” Sau khi tiếng súng vang lên thì tràn ngập nhà vệ sinh nữ là mùi khói thuốc nồng nặc.

Nhiếp Nhiên chỉ cảm thấy rằng mặt mình bị bắn đầy máu

Trên trán người đàn ông đang khống chế cô bỗng nhiên xuất hiện một dòng máu đỏ tươi, gã kinh ngạc đến mức trợn trừng hai mắt, sau đó buông lỏng tay, ngã gục xuống đất.

Nhiếp Nhiên “bị dọa” đến mức cũng trượt dần từ8bồn rửa tay xuống đất

Sau khi nhìn thấy tên sát thủ bị giết, Vệ Vi cuống cuồng chạy đến bên cạnh Nhiếp Nhiên: “Diệp Lan! Cô vẫn ổn chứ? Cô sao rồi?”

Sau khi gọi vài tiếng, mắt của Nhiếp Nhiên mới dần dần mở ra, hàng mi chớp nhẹ, cô cẩn thận sờ lên cổ mình, từ từ đưa tay ra trước mặt thì bỗng thấy một thứ chất lỏng ấm nóng màu đỏ hiện lên trước mắt.

Sau khi cô mấp máy môi nói khe khẽ, “Máu..” thì ngất lịm đi

Một dòng máu đỏ chảy dài trên chiếc cổ trắng ngần của cô, chiếc váy màu trắng ngà bị nhuộm một mảng lớn màu đỏ khiến người nhìn không khỏi rùng mình

“Còn đứng đấy làm gì nữa, mau gọi cứu9thương đến đi! Nhanh lên!” Hoắc Hoành gầm lên giận dữ.
 
Chương 51: Bị cứa vào động mạch suýt mất mạng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Vừa lên đến xe, anh ta nghe thấy Hoắc Hoành đã ngồi trên xe từ trước, lo lắng hỏi: “Tình hình của cô ấy thế nào?”

“Bị cứa vào động mạch, mất máu rất nhiều, phải tiếp máu!” Sau khi bác sĩ trả lời câu hỏi xong thì lập tức quay ra dặn dò y tá: “Lấy khăn bịt chặt lấy vết thương để cầm máu, sau đó gọi điện cho kho máu của bệnh viện báo cần rất nhiều máu.”

Chiếc xe phóng như bay trên đường, chỉ một lát đã đến của bệnh viện rồi.

Cửa xe vừa mở ra, đội ngũ nhân viên đã ngay lập tức xuống xe, cáng cứu thương được đẩy luôn vào phòng cấp cứu.

Đèn cấp cứu màu đỏ được bật lên.

Hoắc Hoành ngồi ở cửa phòng cấp cứu nhìn chiếc đèn đỏ kia mà lòng không khỏi đau xót.

Chết tiệt! Vừa3nãy không nên vì thử người con gái này mà để cô ở bên ngoài

Cứ nghĩ là thân thủ của cô tốt, nhất định có thể thoát thân, không ngờ lại...

Khoan đã!

Hoắc Hoành đột nhiên mơ hồ nhận ra điều gì đó

Bản lĩnh của cô Hoắc Hoành cũng hiểu đôi chút, sao lại không thể chống lại được một con dao găm? Lẽ nào là cô cố ý?

Nghĩ đến đây, mắt anh ta nheo lại một chút.

Thời gian cứ thế trôi qua, chiếc đồng hồ trên tường chậm rãi chuyển động

Hoắc Hoành trầm tĩnh ngồi đợi trước phòng phẫu thuật chờ kết quả

Rạng sáng, đèn của phòng cấp cứu tắt, cánh cửa mở ra rất nhanh

“Bác sĩ, cô ấy sao rồi?” Vừa mới thấy bác sĩ xuất hiện, Hoắc Hoành đã đẩy chiếc xe lăn tới

Bác sĩ bỏ khẩu trang ra nói: “Cứa vào động mạch,1vết thương tuy không sâu nhưng mất máu rất nhiều, cơ thể vô cùng yếu.” Quả nhiên là như thế! Cô gái này điên rồi!

Nhìn thấy Nhiếp Nhiên được đẩy ra, anh ta nắm chặt hai tay lại, cố kìm nén sự phẫn nộ trong lòng, nghiến răng hỏi: “Thế bây giờ cô ấy thế nào rồi?” “Chúng tôi đã băng bó vết thương lại rồi, vì cơ thể cô ấy khá yếu nên có thể sáng mai mới tỉnh lại.” Ngài Roth đứng một bên cũng vô cùng áy náy nói: “Đều là do chúng ta không cẩn thận mới khiến cô Diệp bị thương nặng như thế này

Tôi nhất định phải tìm được kẻ đứng sau vụ này.” Hoắc Hoành không thèm ngẩng đầu lên, chỉ buông ra một câu: “A Hổ, tiễn khách!” Sau đó, anh ta đẩy xe lăn vào phòng bệnh

“Vậy8thì, Nhị thiểu, việc làm ăn của chúng ta...” Roth lại hỏi thêm một câu.

Hoắc Hoành chỉ trả lời vỏn vẹn hai từ: “Tạm hoãn!”

Cửa đã bị đóng sầm lại.

Roth đứng sững sờ trước cửa, anh ta chưa từng thấy Hoắc Hoành tàn ác như thế này bao giờ, anh ta có cảm giác không khí đều tràn ngập mùi thuốc súng vậy.

Không phải Hoắc Hoành vì người con gái này mà đau lòng chứ?

Roth nhíu mày lại, nhìn cánh cửa phòng bệnh một lần nữa rồi bước vào thang máy.

Trong phòng bệnh, Hoắc Hoành đẩy chiếc xe lăn về phía giường bệnh, nhìn khuôn mặt xanh xao tái nhợt yếu ớt và những vết băng bó chằng chịt ở cổ của cô, anh ta tức đến nỗi chỉ muốn dựng cô dậy đánh cho một trận

Nếu như muốn chứng minh bản thân giống như một9người trợ lý nhỏ bé thì cũng không cần phải lấy mạng ra để liều như vậy chứ!

“Két...” Cửa mở ra.

A Hổ bước vào, nói nhỏ vào tai Hoắc Hoành: “Nhị thiếu, gương mặt người đó đã chỉnh sửa rồi, không thể tra ra được lại lịch của gã.” “Tiếp tục điều tra!” Anh ta nhìn Nhiếp Nhiên, gương mặt không có bất kì cảm xúc nào, giọng nói cũng lạnh như băng.

Từ lúc hai mươi tuổi A Hổ đã ở bên cạnh Hoắc Hoành, chưa bao giờ anh ta thấy Hoắc Hoành như thế này

Anh ta ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn, cuối cùng khẽ gật đầu: “Vâng.”

Cửa đóng lại, trong phòng bệnh yên tĩnh đến nỗi chỉ có thể nghe thấy tiếng nước truyền dịch chảy.

Tầm mắt của Hoắc Hoành dừng lại ở gương mặt xanh xao của cô, bàn tay không tự chủ7xoa nhẹ gò má cô

Cách một lớp phấn dày, anh ta bỗng nhiên nhớ đến ngày trong căn phòng kho cũ nát u tối, gương mặt trắng ngần kia, đôi mắt tinh ranh thông minh, cùng nụ cười nhàn nhạt bất cẩn của cô.

Ngón tay từ từ vuốt nhẹ lên khóe môi lạnh ngắt của cô

Đôi môi kia vì mất máu quá nhiều mà trở nên nhợt nhạt, khô cong, giống như cánh đào mất đi hương sắc

Anh ta nhẹ nhàng cẩn thận vuốt ve, đôi mắt dần dần tối lại, cơ thể bỗng chốc không tự chủ được nghiêng về một bên.
 
Chương 52: Bộ dạng bị thương vừa đáng thương vừa đáng giận


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
7nh ta đã ngồi như vậy nguyên một đêm trước giường bệnh của Nhiếp Nhiên

Mãi đến lúc trời sáng, khi ánh nắng bắt đầu xuyên qua cửa sổ vào phòng, đổi hàng mi của Nhiếp Nhiên mới rung nhẹ, rồi cô mới dần dần tỉnh lại

Trong cơn hồn mê cô có cảm giác như có một đôi mắt đen láy luôn nhìn chằm chằm vào mình.

Do tác dụng của thuốc mê làm mọi phản ứng của cô trở nên chậm chạp, trước mắt như có một màn sương trắng giăng mắc

“Cô tỉnh lại rồi?” Khóe miệng Hoắc Hoành khẽ nhếch lên, câu hỏi mang lại cảm giác khác lạ

Anh ta vừa hỏi xong, Nhiếp Nhiên tự nhận thấy mình đã tỉnh lại, cô đưa tay chạm vào vết băng bó trên cổ mình rồi kêu “A” một tiếng

“Cẩn3thận!” Hoắc Hoành nhìn vết thương trên cổ Nhiếp Nhiên thì xích lại gần cô hơn rồi an ủi: “Vết thương của cô vừa mới được bôi thuốc rồi

Miệng vết thương rất nhỏ, có điều băng bó trông có vẻ hơi kinh khủng một chút thôi.”

Nhiếp Nhiên co rúm lại ở một góc giường: “Tôi..

tôi..

đây là đâu vậy?”

“Yên tâm, cô đang ở bệnh viện.” “Bệnh viện?” Nhiếp Nhiên vừa ngẩng đầu lên một cái thì ngay lập tức động vào vết thương ở cổ, cô lập tức kêu lên: “Ôi!” “Cẩn thận một chút, cô đừng cử động mạnh!” Trên nền tấm gạc trắng bắt đầu xuất hiện những đốm màu đỏ khiến Hoắc Hoành phải nhíu mày.

Khuôn mặt của Nhiếp Nhiên nhăn nhó lại, cô lo lắng hỏi: “Vết thương của tôi có để lại sẹo không?”

Dáng1vẻ của cô thật sự giống như những cô gái bình thường yêu vẻ đẹp của bản thân mình

Nhưng chỉ là trông có vẻ như thế mà thôi.

Hoắc Hoành nhìn kĩ khuôn mặt cô, anh ta muốn tìm ra điểm gì đó khác biệt trên khuôn mặt ấy

Đáng tiếc là không có

Sự ngụy trang của cô thật sự rất tốt

“Không đâu, chỉ cần cô nghe lời của bác sĩ thì nhất định sẽ không để lại sẹo.”

“Vậy tôi có thể về nhà không?” Nhiếp Nhiên chớp chớp mắt hỏi

“Cơ thể của cô đang rất yếu, cần phải ở đây để theo dõi mấy ngày, đến lúc ổn định thì sẽ cho cô về.” “Ừm.” Nhận được câu trả lời không như mong muốn, Nhiếp Nhiên không nói một lời rồi ngủ thiếp đi

Gương mặt nhỏ bé xanh xao8cùng bộ quần áo bệnh nhân rộng thùng thình khiến cô càng thêm phần đáng thương, ai nhìn thấy cũng sẽ vô cùng đau lòng

Nếu như Hoắc Hoành chưa từng chứng kiến dáng vẻ thật sự của cô thì chắc cũng bị qua mặt bởi sự diễn xuất quá đạt này

Anh ta điềm tĩnh nói: “Đối với sự việc lần này ngài Roth cảm thấy vô cùng có lỗi

Anh ta nói nhất định sẽ tìm ra kẻ đứng sau vụ này.” Nhiếp Nhiên lắc đầu: “Thôi, không sao, là do tôi không cẩn thận mới thành ra thế này.”

Ánh mắt của Hoắc Hoành bỗng trở nên lạnh lẽo, môi khẽ nhếch lên

Ánh sáng chiếu vào người anh ta khiến anh ta giống như một bức tượng bất động vậy

Một lúc lâu sau, Hoắc Hoành nhìn cô rồi lẩm9bẩm một câu: “Tốt nhất là cô không cẩn thận mới trở nên thế này.”

Sau đó, anh ta đẩy chiếc xe lăn ra ngoài.

“Tôi đi gọi bác sĩ cho cô.” Khi cánh cửa phòng bệnh đóng lại, dáng vẻ đau khổ ấm ức của Nhiếp Nhiên cũng theo đó mà tan biến.

Cô khép đôi mi, bỗng nhớ lại lời của Hoắc Hoành vừa nói.

Anh ta..

anh ta nói thể có ý gì nhỉ?
 
Chương 53: Suy sụp tinh thần


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
“Tôi cho các anh thời gian vẫn chưa đủ sao? Có người trà trộn vào các anh không biết, ám sát ai các anh cũng tìm không ra, vậy tôi cần các anh để làm gì?” Lúc này, Hoắc Hoành đẩy cánh cửa lớn phòng họp ra thì thấy một chiếc cốc trên bàn bị đập vỡ, nước chảy lênh láng từ trên bàn xuống

Sau khi Roth nhìn thấy Hoắc Hoành ở cửa thì hít sâu một hơi, nói với đám thuộc hạ: “Còn đứng đấy làm gì nữa? Dù có phải đào ba tấc đất lên thì cũng phải tìm cho ra danh tính của tên đây cho tôi!” Chờ đám thuộc hạ đi ra ngoài xong, Hoắc Hoành mới đẩy xe tiến vào trong hỏi: “Tình hình bây giờ thế nào?” Roth ngồi xuống, “Tạm thời thì vẫn chưa tìm được thông tin về thân phận của tên đó.” “Thế còn cô ta thì sao?”Anh nhìn của Hoắc Hoành hướng về phía Vệ Vi - người ngồi im lặng không lên tiếng nãy giờ

“Từ hôm qua lúc tôi đưa cô ta đến đây cô ta vẫn chưa nói một lời, hỏi cũng chả được gì cả.” Roth nhìn về phía Vệ Vi ngồi cách đó không xa, khẽ lắc đầu.

Hoắc Hoành nhìn thấy trên tay cô ta vẫn còn vết máu của Nhiếp Nhiên, đầu tóc bù xù, quả nhiên là bị dọa cho sợ chết khiếp, cả người cứ đờ đẫn ra

Anh ta đẩy chiếc xe lăn đến trước mặt cô1ta rồi khẽ gọi: “Cô Vệ.” Vệ Vi nghe thấy có người gọi mình, cô ta khẽ run lên rồi từ từ ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Hoành.

Lời nói của Hoắc Hoành ấm áp tựa như đang mê hoặc: “Đừng căng thẳng, tôi chỉ muốn hỏi cô một chút chuyện mà thôi.” Sau khi nhìn thấy cô ta gật đầu, Hoắc Hoành mới tiếp tục nói: “Tôi muốn cô cố gắng lục lại kí ức một chút

Về chuyện hôm qua, tôi muốn cô kể lại từ đầu đến cuối câu chuyện, càng chi tiết càng tốt.”

Ai ngờ, Vệ Vi lại đột nhiên nhảy dựng lên, kích động đến nỗi không kiềm chế nổi.

“Hắn ta là một người điên!”

Hoắc Hoành nhíu mày hỏi lại: “Người điên?”

“Đúng thế, hắn8ta từ đầu chạy tới, không thèm nói lời nào đã bắt tôi lại

Rất may lúc đó Diệp Lan xông tới, nếu không người đang nằm kia phải là tôi, là tôi!” Cô ta gào lên, đập thật mạnh vào ngực mình, trông có vẻ như đang phát điên.

“Thật sự là không nói gì sao?” Hoắc Hoành hơi nghi ngờ hỏi lại.

“Đúng thế, hắn ta tự nhiên xông vào nhà vệ sinh nữ.”

“Trước đây cô đã từng gặp người này chưa?”

Vệ Vi lại kích động hét toáng lên: “Làm sao tôi có thể quen kẻ điên đấy, hắn ta đúng là một gã điên!” Hoắc Hoành nhìn thấy dáng vẻ điên dại của cô ta, nghiêm nghị nói: “Cô Vệ, cô làm ơn bình tĩnh một chút!”9Ánh mắt thâm sâu của anh ta hiện lên dưới cặp kính gọng vàng

Vệ Vi đứng đúng tầm nhìn của anh ta nên cả người khẽ run lên,

“Vệ Vi, cô để ý một chút.” Lúc này Lưu Chấn cũng chống gậy đi từ ngoài vào

Bởi vì tối hôm qua có việc, ông ta được Roth sắp xếp cho ở khách sạn của anh ta.

Thế nhưng xảy ra chuyện như thế này thì ai có thể ngủ nổi cơ chứ, lại còn đúng là thư kí ở bên cạnh mình suýt nữa thì bị giết chết

Thế nên trời vừa sáng ông ta đã đi ngay đến phòng họp trên tầng thượng của bệnh viện

“Sao Lưu tổng lại đến đây thế này?” Roth nhìn thấy Lưu Chẩn đến thì7vội bước tới hỏi

“Tôi đến để xem có thể giúp được gì không? Nói rồi, ông ta nhìn Vệ Vi đã lấy lại bình tĩnh ngồi ở đó

Roth áy náy nói: “Thật sự rất xin lỗi, bởi vì chuyện xảy ra tối qua mà cuộc giao dịch lần này tạm thời bị hủy, để ngài phí công đến một chuyến rồi.”

“Hủy ư?”
 
Chương 54: Rơi vào cảnh bị nghi ngờ nhiều hơn


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
7ì thế ý của cô là, người đó là nhắm vào những người bên cạnh của Lưu tổng?” Đôi mắt thâm sâu của Hoắc Hoành dừng lại ở người Lưu Chấn.

Trong lòng Lưu Chấn lập tức có một sự chấn động nhẹ

Chẳng còn ý định chất vấn nữa, ngay lập tức ông ta ngầm đồng ý với phương án trì hoãn của Roth

Vệ Vi nhìn Lưu Chẩn, nói: “Tôi..

tôi không biết.” “Được rồi, cảm ơn cô cô Vệ, cô cũng phải chịu sự kinh hãi rồi, cô nhanh chóng về nghỉ ngơi đi.” Hoắc Hoành ngồi thẳng lưng lên, mỉm cười nói

“Vâng.” Vệ Vi gật đầu lủi thủi đi ra ngoài

“Chờ một chút!”

Đột nhiên Hoắc Hoành gọi giật cô ta lại: “Khi tên đàn ông kia xông vào, xin hỏi cô Diệp có phản ứng gì?” Vệ Vi đứng sững lại ở cửa, cẩn thận nghĩ lại: “Cô ấy..

rất sợ, vô cùng sợ hãi! Lúc đấy sợ đến nỗi co rúm lại trong một góc, cuối cùng thì ném đồ về phía hắn ta.” “Không có hành động khác sao?” Hoắc Hoành vẫn nghi ngờ, sao cô gái đó có thể đứng yên nhìn Vệ Vi bị uy hiếp như vậy chứ? Vệ Vi vắt óc suy nghĩ cũng không thể nhớ được bất kì hành động nào khác

“Tiếp theo cô ấy giống như bị ép đến bước đường cùng, xông ra thể vào vị trí của tôi rồi đối mặt với gã kia để tôi đi gọi người

Chỉ vậy thôi, không còn hành động gì khác.”

Roth nghe những lời cô ta nói xong thì hoài nghi hỏi: “Lẽ nào theo ý của cô thì cô Diệp là nội gián?”

Hoắc Hoành bình tĩnh nói: “Không thể, ban nãy trong lúc ngủ mê man cô1Diệp như gặp ác mộng vậy, lúc tỉnh dậy tinh thần cũng vô cùng hoảng loạn

Vì thế tôi mới hỏi để xem có nên tìm chuyên gia tâm lí để điều trị cho cô ấy hay không.”

“Anh đúng là rất để tâm đến cô Diệp rồi.” Roth buông một câu bông đùa, rồi lại đi đến chỗ máy tính bắt đầu xem lại camera của buổi tiệc tối qua.

Chỉ có Hoắc Hoành là ngồi trầm tĩnh.

Cô gái này thật sự là có quan hệ với tên sát thủ sao?

Cô cố ý xông ra thế thân cho Vệ Vi chạy là để trao đổi thông tin mật báo sao?

Hoắc Hoành đang chìm trong dòng suy nghĩ của bản thân thì A Hổ từ ngoài bước vào, trên tay cầm một túi tài liệu đi thẳng đến bên cạnh anh ta

“Nhị thiểu, kết quả xét nghiệm.”

Hoắc Hoành mở túi8tài liệu ra, quả nhiên đúng như suy nghĩ của mình

Trong ly rượu mà cô gái này đánh đổ quả nhiên là có thuốc độc ảnh hưởng đến thần kinh

Người mà gã sát thủ muốn giết hại chính là mình! Chắc là cô gái này phát hiện ra trong ly rượu của mình có độc, nên cố tình mượn cớ chân đau làm đổ ly rượu, kết quả là lúc đi xuống tầng dưới bị tên sát thủ tìm đến báo thù

Vì thế đúng là cô không có ý hại mình

Sau khi có được kết luận này, không hiểu sao tâm trạng của Hoắc Hoành lại tốt lên đáng kể.

Nhưng ngay sau đó anh ta lại rơi vào dòng suy nghĩ khác

Nếu không phải đến để giết mình, vậy rốt cục mục đích của cô gái này là gì?
 
Chương 55: Giữ cô ấy ở bên mình cũng không tệ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
7ô ở phòng bệnh tĩnh dưỡng cũng đã hơn một tuần

Có điều thời gian nghỉ ngơi hơi ít, cô vẫn chưa thấy đã lắm.

Mỗi ngày ở đây, cô luôn được ăn uống ngon lành, nhưng họ lại không để cô đi đâu, vậy là sao chứ?

Nếu như ngày nào cũng ở đây, vậy thì nhiệm vụ của cô sẽ không hoàn thành nổi

Như vậy thì thời gian gặp mặt của cô và vị phu nhân kia lại bị kéo dài

Nghĩ đến việc sẽ gặp mặt vị phu nhân ấy, trong lòng cô không khỏi chờ đợi, bao nhiêu ước muốn báo thù lại trở nên sôi sục

Vì thế, lúc bác sĩ kiểm tra cho cô vào buổi trưa, cô hỏi đến lần3thứ tư: “Bác sĩ, vết thương của tôi cũng khá ổn rồi, lúc nào tôi có thể xuất viện?” “Vết thương ở cổ của cô thật sự là không sao rồi, thế nhưng xuất viện hay không thì phải hỏi ngài Roth.” Bác sĩ viết nốt vào bệnh án rồi mới nói với cô

“Vậy bác sĩ, tôi...” Nhiếp Nhiên vẫn muốn hỏi thêm nữa thì đột nhiên nghe thấy tiếng chào “Ngài Hoắc” của vệ sĩ phía ngoài cửa

Cô lập tức sửa ngay: “Bác sĩ, vết thương ở cổ tôi có để lại sẹo không?” Bác sĩ cười rồi lấy từ túi áo ra một hộp thuốc bôi: “Lúc trước ngài Hoắc đã dặn dò chúng tôi rồi, chờ vết thương ở1cổ cô đóng vẩy thì dùng thuốc này bôi để liền sẹo.” Nhiếp Nhiên cầm lấy hộp thuốc, trong lòng ngập tràn niềm vui đến nỗi liên tục cảm ơn bác sĩ

Đúng vào lúc này, cửa phòng bệnh mở ra, A Hổ đẩy xe của Hoắc Hoành đi vào

Nhìn thấy anh ta, bác sĩ khẽ gật đầu: “Ngài Hoắc” sau đó hiểu ý đi ra ngoài

Hoắc Hoành được đẩy đến trước giường bệnh, nở nụ cười ấm áp nhìn Nhiếp Nhiên nói: “Cô ở đây tĩnh dưỡng nhiều ngày như thế, phục hồi cũng khá tốt rồi.”

“Đúng vậy, cơm ở đây còn ngon hơn tôi tự nấu nhiều.” “Ồ, vậy à?”

Mấy ngày vừa qua, mặc dù anh ta không đến những thông8qua A Hổ và bác sĩ anh ta có thể biết được cô gái này ở đây nghỉ vài ngày đã không chịu được, ngày nào cũng hỏi bác sĩ bao giờ thì mình được xuất viện.

Bây giờ lại bày ra dáng vẻ ngốc nghếch, anh ta đột nghiên nghĩ ra cách trêu đùa cô.

“Vậy thì cô cứ ở đây đi.” “Thế thì sao được!” Quả nhiên là Nhiếp Nhiên lập tức phá bỏ lớp ngụy trang, nhưng nhìn ánh mắt đang cân nhắc của Hoắc Hoành, cô nhanh nhảu thêm vào: “Ý của tôi là..

tôi cảm thấy mọi thứ đều quá đắt đỏ.” Nhìn cô vừa bùng nổ sau đó lại ngay lập tức làm ra vẻ dịu dàng, Hoắc Hoành9thấy có rất thú vị

Nếu như thân phận của cô không rõ ràng thì thật ra giữ cô bên mình cũng khá tốt

Đột nhiên trong đầu anh ta lại nảy ra ý định đó.
 
Chương 56: Lấy danh nghĩa bảo vệ để giam lỏng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
7hiếp Nhiên kinh ngạc nhìn Hoắc Hoành, muốn nhìn ra điều gì đó trên gương mặt anh ta thì lại nghe thấy anh ta nói: “Đi thối, tôi đã làm xong thủ tục xuất viện rồi, giờ chúng ta có thể đi.”

“Thật sao?”

Mắt Nhiếp Nhiên bỗng sáng bừng lên, cô lập tức bỏ qua tất cả những lời vừa nãy

Cô lật chăn ra, định nhảy từ trên giường bệnh xuống thì nhận được cái nhíu mày của Hoắc Hoành

“Cô cẩn thận một chút, vận động quá mạnh sẽ ảnh hưởng đến vết thương, đến lúc đó lại bị nhiễm trùng, không những không được xuất viện mà vết thương còn để lại sẹo nữa.” “Ồ.” Nhiếp Nhiên nghe xong giống như là đang sợ hãi vậy, cô giữ chiếc cổ rồi từ từ xuống giường bệnh, sau đó đứng cạnh3giường bệnh, tay giữ mép áo, cẩn thận hỏi: “Vậy thì..

chúng ta về nước sao?” Hoắc Hoành không trả lời mà hỏi lại: “Cô muốn về nước?” “Đúng vậy, tôi khá nhớ nhà.” Cô nhẹ nhàng gật đầu.

Đôi mắt ấm áp của Hoắc Hoành nhìn cô

Nhưng Nhiếp Nhiên lại thấy đây là ánh mắt dò xét, tính toán, đánh giá

Sau vài giây, anh ta mới cười nhẹ nói: “Chuyến bay sẽ cất cánh sau ba tiếng nữa, ngày kia là về đến nhà.” Sau ba tiếng nữa? Cô mở to mắt kinh ngạc nhìn Hoắc Hoành.

Vậy là mười mấy ngày qua, cô đúng là bị giam lỏng rồi

Giam lỏng đến khi giao dịch của bọn họ kết thúc mới được thả ra

Người đàn ông trời đánh này, đúng là biết mượn gió bẻ măng!

Cố định dựa vào việc bị thương1do đối phó với vụ ám sát này để lấy sự tín nhiệm và đồng tình, quan trọng hơn là lấy hậu quả của việc này để gián đoạn vụ giao dịch của bọn họ.

Kết quả lại bị anh ta mượn cớ bị thương mà giam giữ cô

Cũng có thể nói là vụ giao dịch của bọn họ có khả năng..

đã xong hết rồi! Nhiếp Nhiên hỏi ngay lập tức: “Vậy thì..

công việc ở đây đã giải quyết xong chưa? Hoắc Hoành gật nhẹ: “Ừ, trải qua hai tuần lễ, ngài Roth đã điều tra thông tin của tên sát thủ, tôi tin rằng sẽ có kết quả nhanh thôi.”

Hai tuần qua đủ thời gian cho họ giao dịch mười mấy vụ làm ăn rồi ấy chứ! Kế hoạch ban đầu là ăn cắp danh sách và tài liệu giao8dịch của cô bị đảo lộn hết cả rồi! Đáng chết!

Lúc Nhiếp Nhiên đang nắm chặt tay cố kìm nén xúc động muốn xông lên đánh cho anh ta một trận thì bỗng nhiên Hoắc Hoành nói: “Đúng rồi, đây là cái túi cô đánh rơi ở khách sạn, tôi bảo A Hổ cẩm về đây giúp cô.”

Nói rồi, A Hổ cầm cái túi của cô đến.

“Cô Diệp, đồ của cô.”

Giây phút Nhiếp Nhiên nhìn cái túi của mình, tim của cổ đập thình thịch”.

Không xong rồi, điện thoại mà Lệ Xuyên Lâm đưa cho cô

Lúc Hoắc Hoành nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô thì khẽ nhếch miệng lên

Ai bảo cô dùng cách nguy hiểm này để chứng minh mình vô tội chứ, giờ đây lại thấy không đáng chút nào

Để xem lần sau cô còn dám dùng9cách này nữa không

Hoắc Hoành nhìn Nhiếp Nhiên làm ra vẻ bình tĩnh nhận cái túi từ tay A Hổ, sau đó phải miễn cưỡng cười nói với mình: “Khiển ngài Hoắc phải lo lắng rồi, cảm ơn anh!” “Đừng khách sáo, cô tranh thủ thay quần áo đi, tôi ra ngoài đời cô.” Hoắc Hoành vừa nói vừa cười sau, đó được A Hổ đẩy ra ngoài

Nhiếp Nhiên nhìn bóng anh ta đi khuất, cái túi trên tay như nàng ngàn cán vậy.
 
Chương 57: Chơi một kế hay


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Bây giờ mọi đồ đạc trong chiếc túi này đều bị kiểm tra rồi, cũng có nghĩa là tất cả mọi thứ đều không an toàn.

Lúc này cho dù cô có làm bất cứ điều gì cũng đều có khả năng bị ghi lại

Vì thế, cô không thể không tìm kiếm, hơn nữa còn phải vờ như là mọi chuyện đều ổn mới được

Nhiếp Nhiên hít sâu một hơi, thay xong quần áo, cầm hành lí của mình đi theo Hoắc Hoành ra sân bay.

Suốt dọc đường, cô luôn tỏ ra hết sức bình tĩnh, giống như chưa có chuyện gì xảy ra vậy.

Điều này lại khiến Hoắc Hoành thấy kì lạ

Của cải tài sản đều bị kiểm tra hết rồi mà cô lại có thể bình tĩnh đến3thế, không hổ là con mồi anh ta nhìn trúng, thật là vô cùng thú vị.

Sau khi bay một ngày một đêm, cuối cùng bọn họ cũng về nước

Hoắc Hoành rất lịch sự ngỏ ý muốn đưa cô về nhưng bị cô từ chối

Sao có thể chứ? Bây giờ cô phải bỏ hết đồ đạc ra để kiểm tra lại một lượt mới được, lấy đâu ra thời gian mà ngồi đây nói chuyện tào lao với anh ta

Thấy vậy, Hoắc Hoành chỉ nói vài lời dặn dò cô chăm sóc vết thương, sau đó bảo A Hổ lái xe đi.

Nhiếp Nhiên nhìn thấy xe của Hoắc Hoành đi khuất qua khúc quanh thì ngay lập tức bắt taxi đến phía dưới khu chung cư mà Lệ Xuyên Lâm1thuê cho cô.

Vừa mới đi lên lầu, cô thấy dấu vết cô đánh dấu ở cửa không hề có dấu hiệu bị phá phách.

Thế này mới có thể yên tâm đôi chút.

Bước vào căn phòng, ngay lập tức cô kiểm tra một lượt tất cả những chỗ có thể giấu những thiết bị lưu trữ thông tin như camera, máy nghe lén trong nhà.

Sau khi chắc chắn trong nhà không có gì, cô mới mở va li của mình ra, bỏ hết đồ đạc bên trong ra kiểm tra

Rất may là quần áo trong nhà không bị gắn thiết bị nghe lén

Cuối cùng, ánh mắt của cô dừng lại ở chiếc điện thoại.

Đó là chiếc điện thoại cũ kĩ màu bạc đã bị tróc sơn và sửa lại.

Lúc này,8ánh sáng của chiếc đèn huỳnh quang ở phòng khách lại chiếu thẳng vào chiếc điện thoại khiến nó sáng loáng lên làm cho cô rùng mình.

Nhiếp Nhiên lấy chiếc điện thoại từ trong vali ra, vừa mở lên, màn hình không hề có dấu hiệu nào của việc bị xâm nhập cả

Nhiếp Nhiên lập tức cậy phần vỏ phía sau của điện thoại, gỡ tung hết pin và các loại linh kiện khác ra kiểm tra một lần, tuyệt nhiên không tìm thấy thứ gì như máy theo dõi hay thiết bị định vị.

Cô cau mày lại, cố gắng kiểm tra lại một lần nữa

Lẽ nào là cô nghĩ nhiều quá rồi? Hoắc Hoành không hề lắp đặt bất cứ thiết bị gì vào điện thoại của cô?

Chắc9Lệ Xuyên Lâm không gọi cuộc nào tới, vậy nên Hoắc Hoành há miệng không chờ được sung mới đưa trả cô chiếc điện thoại này.

Mục đích của việc làm này là làm cho cô hoảng loạn, không biết phải làm như thế nào.

Chỉ cần cổ hoảng hốt gọi điện thoại cho Lệ Xuyên Lâm hoặc Lệ Xuyên Lâm gọi điện tới thì Hoắc Hoành có thể dễ dàng điều tra được thân phận của cổ

Nhiếp Nhiên vuốt ve chiếc điện thoại cũ kĩ này, mắt như có một màn sương mờ.

Không tìm thấy thiết bị định vị không có nghĩa là trong điện thoại không có thiết bị nghe lén.

Hoắc Hoành này đúng thật là đang chơi một trò vui

Cô siết chặt hai tay lại, cuối cùng miệng7khẽ cười một cách lạnh lùng.

Màn đêm tĩnh mịch bên ngoài, những đám mây dày nặng che lấp đi ánh sáng của mặt trăng, phía xa xa kia là những ánh đèn mờ mịt mơ hồ.
 
Chương 58: Thích ôm chặt tôi vào lòng đến thế


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
7��Chị Vi vốn có chút tình cảm với Hoắc Nhị thiếu, bây giờ lại bị một đứa xấu xí thế này qua mặt, không ác với cô ta mới lạ đấy!” Nói xong, những người phụ nữ ấy bắt đầu cúi đầu cười rúc rích.

Đột nhiên, có người khẽ hô lên: “Chị Vi đến rồi ạ!” Lúc ấy, tất cả những người lắm chuyện kia đều làm ra vẻ rất bận rộn nhưng ánh mắt đều dừng lại trên người Nhiếp Nhiên

Nhiếp Nhiên nhìn thấy Vệ Vi từ phòng Lưu tổng bước ra thì lập tức chạy đến

“Chị Vi, tôi đến làm rồi ạ.” Vệ Vi đang cúi đầu xem giấy tờ, ngẩng lên nhìn thấy Nhiếp Nhiên thì ngạc nhiên: “Sao cô3lại đến đây? Sao không ở nhà nghỉ ngơi đi? Vết thương trên cổ cô vẫn còn đang băng bó mà đã đi làm, thật là liều mạng quá!”

Câu nói này làm đám người đang chờ xem kịch hay kia suýt thì ngất xỉu vì kinh ngạc.

Theo tính cách nóng nảy của Vệ Vi không phải là sẽ mắng cho cô ta một trận ư? Sao lại có thể trở nên nhẹ nhàng ấm áp đến thế? Mặc dù Nhiếp Nhiên biết là vì mình đã cứu mạng cô ta nên cô ta mới đối với mình như thế nhưng cô vẫn chưa thích ứng kịp, liên tục xua tay: “Không, không cần đâu, tôi đã nghỉ ngơi rất lâu rồi.” “Vậy thì1được, hai ngày tới cô làm việc nhẹ nhàng một chút đi, cô nhập các giấy tờ này vào phần lưu trữ trong máy tính, không giới hạn thời gian với cô.” Vệ Vi đi về phía trong phòng làm việc của mình lấy tài liệu sau đó đưa cho Nhiếp Nhiên.

Nhiếp Nhiên nhìn trên tay chỉ có vài văn bản mà thôi, gật đầu: “Được ạ, tôi đi lưu vào đây.” Cô cầm tài liệu định về bàn làm việc của mình thì suýt nữa đã va vào Hoắc Hoành ở góc hành lang.

Nhiếp Nhiên trợn tròn mắt, dùng hết sức mình phanh lại mới có thể không đâm vào anh ta.

Nhưng những trang giấy kia vì tuột tay mà rơi hết8xuống đất

Hoắc Hoành vẫn bình tĩnh ngồi trên xe lăn, nhịn cười nhìn cô: “Sao lần nào nhìn thấy tôi, cô đều muốn lao vào vòng tay của tôi vậy?” Những người trong văn phòng nghe Hoắc Hoành nói lời ngọt ngào yêu chiều như thế thì kinh ngạc đến mức rớt cả quai hàm.

Chuyện gì đang diễn ra vậy? Công khai diễn màn tình cảm sao?

Lẽ nào Hoắc Nhị thiểu bị con bé xấu xí nhìn không vừa mắt này mê hoặc? Những người chứng kiến sự việc này đều ngưỡng mộ con vịt xấu xí muốn hóa thiên nga trắng Nhiếp Nhiên

Còn về phần Nhiếp Nhiên, cô bị những lời nói ban nãy làm cho buồn nôn, sởn cả gai ốc

Rõ9ràng là mấy ngày trước còn điều tra lại lịch của mình, bây giờ lại nói với mình mấy lời ngọt ngào này, anh ta bị biến thái hay thần kinh phân liệt không biết

Nhưng mặc dù hận đến mức muốn xông lên mắng cho anh ta một trận thì cô vẫn phải bày ra vẻ mặt vụng về luống cuống: “Xin..

xin lỗi” “Tôi chỉ đùa thôi, cô không cần căng thẳng đâu.” Hoắc Hoành nở nụ cười ấm áp

“...” Thật sự là không vui đâu, cảm ơn!
 
Chương 59: Kế hoạch thành công


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân


[Diendantruyen.Com] Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Rốt cuộc là hợp đồng gì mà cần anh ta vừa trải qua hai ngày bay về đã phải lập tức đến đây? Lẽ nào cuộc giao dịch đó vẫn chưa xong? Suy nghĩ này khiến cho đầu óc cô trở nên quay cuồng

Nhiếp Nhiên lại cẩn thận nhớ lại lời nói của Hoắc Hoành, hình như anh ta chỉ nhắc đến việc sau hai tuần đã tra được thông tin của tên sát thủ chứ hoàn toàn không nói đến việc làm ăn

Còn cô lại vì câu nói “thời gian hai tuần” của Hoắc Hoành mà cho rằng giao dịch đã xong xuôi hết rồi

Người đàn ông này nói lấp lửng nước đối, rõ ràng là cố ý mà

Không được, cô nhất định phải tìm thời cơ để lại gần đó nghe ngóng một chút mới được

Thời gian chầm chậm trôi3qua, đồng nghiệp ở văn phòng cũng lũ lượt kéo nhau đi ăn cơm ở nhà ăn tầng dưới rồi, chỉ còn lại ba, bốn người vẫn đang dở tay mà thôi.

Nhiếp Nhiên nhìn từng giây trôi qua trên đồng hồ, cô vờ như đang bận gõ bàn phím, cuối cùng cả văn phòng chỉ còn mỗi mình cô.

Cô nhìn một lượt xung quanh, chắc chắn rằng không còn ai đi vào nữa mới rón rén đi nghe lén.

Nhưng cô vẫn còn chưa kịp đứng dậy thì Vệ Vi lại từ văn phòng của mình bước ra.

Cô ta nhìn thấy Nhiếp Nhiên vẫn còn đang ngồi ở bàn làm việc của mình gõ bàn phím thì hơi ngạc nhiên rồi nói: “Cô làm gì mà vẫn chưa đi? Đến giờ ăn rồi, đi thôi, đi ăn đi.” Nói rồi, cô ta liền1bỏ tài liệu ở trên tay mình xuống, kéo cô về phía nhà ăn tầng dưới.

“Không, tôi..

không phải..

đi? Nhiếp Nhiên chưa kịp phản ứng đã bị Vệ Vi kéo đi rồi

“Cô muốn ăn gì? Tôi mời.” Đến nhà ăn Vệ Vi rất nhiệt tình chỉ vào thực đơn

Nhiếp Nhiên không nghe lén được giống như quả bóng xì hơi, đứng yên bất động: “Không cần đâu chị Vi, như thế thật sự là không được.”

Vệ Vi vỗ nhẹ vào tay cô: “Có gì mà không được? Cô cứu mạng tôi, tôi mới có một bữa cơm thế là tôi vẫn lãi rồi.”

Nhiếp Nhiên nghe cô ta nói thể xong, lập tức lấy lại tinh thần

Đúng rồi, sao cô lại có thể bỏ qua được thứ có ích xuất hiện ngay trước mắt này chứ!

Lúc trước sở dĩ cô thay cô ta nhận8một dao, không chỉ đơn giản là để lấy lòng tin từ Hoắc Hoành, quan trọng hơn là lấy được sự biết ơn và lòng tin của Về Vi, nếu không cô cũng không liều mình như thế.

“Chị Vi, lần này tôi đã nghỉ nhiều ngày như thế thì bị trừ bao nhiêu tiền lương thế!” Nhiếp Nhiên cúi đầu vò vò hai tay, dáng vẻ như rất khó mở miệng vậy

Vệ Vi nhìn dáng vẻ nhỏ bé đáng thương của cô, khẽ cười: “Con bé ngốc này, Lưu tổng đã nói cô là vì công việc mà bị thương, không tính là bỏ bê công việc, cùng lắm thì tính là nghỉ ốm thôi.” Nhiếp Nhiên nghe xong, hai mắt lập tức sáng rực lên, “Thật không? Vậy thì tốt quá! Chị không biết là tôi đã lo lắng thể nào9đâu, chỉ sợ không có tiền trả tiền thuê nhà.” “Yên tâm đi, không để cô không có tiền đâu, chỉ cần cô làm việc tốt, tăng lương chỉ là việc sớm muộn mà thôi.” Câu nói này của Về Vi mang rất nhiều hàm ý

Nhiếp Nhiên biết rằng, cô đã cầm chắc Vệ Vi trong tay rồi

Nhìn xem, thâu tóm được Vệ Vi dễ dàng hơn nắm bắt Hoắc Hoành nhiều.

“Vậy thì thật sự cảm ơn chị rất nhiều.” Cô miệng thì nịnh tay thì múc một muỗng canh trứng vào bát của Về Vi, sau đó tiếp tục nói: “Đúng rồi, vậy chị và Lưu tổng về nước lúc nào đấy? Khi tôi xuất viện ngài Hoắc nói là hai người đã về nước rồi, tôi còn nghĩ là tôi bị bỏ rơi rồi cơ.”

“Bọn tôi bay về vào buổi7chiều sau khi kết thúc buổi tiệc hai ngày, lúc ấy cô còn phải tĩnh dưỡng làm sao mà có thể về cùng bọn tôi được chứ?”

Quả nhiên là như thế! Giao dịch thực sự là bị tạm hủy rồi! Haha, đúng là một mũi tên trúng hai đích, kế hoạch đã thành công rực rỡ rồi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom