Cập nhật mới

Dịch Công Lược Nam Thần Vũ Trụ

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 240: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (14)


Editor: Nương Cter

Chương 240

"Mỹ nữ, dừng tay! Anh không muốn đả thương em đâu!" Tây Môn Táp cười tà mị, đôi mắt thưởng thức nhìn Kiều An, "Lấy thực lực của em, đơn thương độc đấu chẳng phải rất đáng tiếc sao? Tiểu đội chúng tôi cũng có thực lực, không bằng em gia nhập chúng, anh sẽ để em làm đội phó!"

Kiều An nhìn vẻ mặt đắc ý của Tây Môn Táp, không nhịn được cười nhạt, "Chín thằng đàn ông đánh một mình tôi, dùng quỷ kế mới có đường thắng. Ha ha, còn có thực lực! Để cho tôi làm đội phó? Đội ngũ kém như vậy, có thấy mất mặt không? Cho luôn chức đội trưởng cũng không làm!"

Tây Môn Táp vậy mà không có tức giận.

Trong mạt thế, người có thực lực, có quyền kiêu ngạo.

Kiều An càng tỏ thái độ, Tây Môn Táp càng thấy cô có sức hấp dẫn.

Hắn phát hiện, hắn thật sự bị cô thu phục.

Bất luận về dung mạo, hay về tính cách, về thực lực, tất cả mọi thứ, đều là người phụ nữ lý tưởng mà hắn mơ đến.

Nếu như có một người vợ cường đại như vậy, giấc mộng của hắn còn sợ không thể thực hiện được sao?

"Được, chỉ cần em gia nhập, anh sẽ để em làm đội trưởng...?

"Làm đội trưởng?"

"Chỉ cần em giết tên vô dụng kia."

Tên vô dụng kia, đương nhiên chỉ Cố Thần.

Nếu như hắn có dị năng, lúc bọn họ cùng Kiều An đánh nhau, hắn nhất định ra tay.

Cũng sẽ không để bọn họ có cơ hội cầm súng uy hiếp cô.

Mà giờ phút này, Cố Thần vẫn mặt không cảm xúc ngồi trong góc vườn hoa.

Cả người tản ra hơi thở hiu quạnh.

Tây Môn Táp ngả ngớn huýt sáo với Kiều An, "Anh biết, y là vị hôn phu của em. Nhưng mà người đẹp, em có nghĩ tới không, trong mạt thế, đàn ông là dựa vào thực lực. Có lẽ y trước kia có tiền, con nhà giàu còn đẹp trai, nhưng bây giờ, mấy cái đó có làm cơm ăn được đâu. Không bằng cân nhắc một chút nghĩ đến anh đây!"?

"Anh? Thực lực còn không bằng tôi! Coi như đồng ý, thì tôi là đội trưởng, sao mà để ý một đội phó như anh!"

Kiều An dứt lời, khiến cho mấy đội viên kia cũng không thể nào chịu nổi.

"Đội trưởng? Bọn em sao có thể làm tuỳ tùng cho một con nhóc..."

"Đúng vậy, đội trưởng, chúng tôi chỉ phục anh..."

Nhìn cả tiểu đội đang dùng vẻ mặt khinh thường, Kiều An biết Tây Môn Táp dụng tâm hiểm ác.

Hắn chỉ cần lừa mình vào tiểu đội Lôi Đình, thì phía dưới có phục hay không thì có sao? Tây Môn Táp vẫn như cũ là nòng cốt của cả đội.

Mà hắn, nhân cơ hội mượn tay Kiều An giết Cố Thần.

Lấy được mỹ nhân cùng vật tư một lượt.

Cố tình làm người tốt còn thở dài an ủi đội viên, "Không sao, vinh dự cá nhân quan trọng cái gì, chỉ cần tiểu đội chúng ta có thể mạnh mẽ lên, mặc kệ mấy thứ này, đều xứng đáng." Để cho những đội viên này càng thêm khăng khăng một mực ghét cô.

"Nhưng mà, vị hôn phu này của em, là một phiền toái, không có ích. Hoặc là em giết y, gia nhập đội chúng tôi; hoặc là, mỹ nữ, anh chỉ có thể giết em..."

Sắc mặt Cố Thần lãnh đạm lại bình tĩnh, không ai nhìn ra được trong nội tâm sóng to gió lớn đến mức nào.

Vì trừng phạt mình, lựa chọn khối thân thể không có dị năng này, kết quả, thời khắc mấu chốt này, lại chịu cảnh đứng nhìn đồ đệ ngốc bị khi dễ.

Nếu là trước kia, thứ người như vậy đã chết trăm ngàn lần.

Hừ, Tây Môn Táp đã khiêu khích y, y sẽ để cho Tây Môn Táp hắn biết chữ "Chết" viết như thế nào.

Quả nhiên, chưa qua một phút đồng hồ, tiểu đội Lôi Đình, bắt đầu lắc lư lảo đảo, đứng không vững...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 241: Chương 241: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (15)




Editor: Nương Cter

Chương 241

Tây Môn Táp biến sắc, "Hạ độc, mày lại dám hạ độc? Quá vô sỉ! Mày sao có thể hạ!"

Hắn nghiến răng nghiến lợi, chỉ làm Kiều An có chút buồn cười.

Đương nhiên cũng tặng một lời khen cho Cố Thần.

Bảo sao, Cố Thần tính khí lại tốt như vậy. Người khác không hiểu, chẳng lẽ cô không hiểu sao? Hắn làm sao mà ngoan ngoãn để người ta khinh bỉ khiêu khích như vậy.

Kiều An đá văng súng Tây Môn Táp cầm trên tay, lại hung hăng dẫm chân lên tay hắn. Nghiền qua nghiền lại tay thối.

Sát thương chí mạng không phải trên tay.

Chân chính để người ta tuyệt vọng là thân thể vô lực.

Tây Môn Táp biết, rất có thể, tiểu đội Lôi Đình nằm ở chỗ này toàn quân chết hết.

Nhưng tại sao lại vậy? Hồn nhiên không biết mà trúng chiêu, mới để người ta thấy được sự đáng sợ nhất.


Bọn họ vào biệt thự này, không ăn không uống gì, sao mà trúng độc.

Nhưng Kiều An biết.

Cô nói lại những lời Cố Thần thường thường dùng để chọc quê cô, toàn bộ dồn cho đám này, "Các bạn bị ngu sao? Không biết dùng đầu óc một chút đọc nhiều sách một chút sao? Mỗi ngày chỉ đánh nhau cũng không biết lợi dụng não một chút sao? Hớ! Bảo mọi người ngu ngốc đúng thật ngu ngốc! Không học qua sinh vật sao? Không học qua hoá học sao? Chẳng lẽ không biết trong hoá học có một số loại khí không màu không mùi phát tán sao? Này là bị ngu hại chết!"

Mắng xong, thần khí thanh sảng.

Cô mỗi ngày bị người mắng không học vấn không nghề nghiệp, vô văn hoá thật đáng sợ.

Hôm nay rốt cuộc được mắng lại.

Mà bọn người Tây Môn Táp chịu đả kích lớn.

Đây là mạt thế, có dị năng là có thể hống hách rồi.

Nhưng dcm còn phải chú ý hoá học sinh vật nữa!

"Chẳng những hệ băng cấp ba, còn có thủ đoạn như vậy... Tôi Tây Môn Táp.... Tâm phục khẩu phục..." Tây Môn Táp nhìn Kiều An cuồng nhiệt: Đây chính là nữ thần trong mơ của hắn, vừa thông minh vừa xinh đẹp. Giờ phút này, hắn đối với cô là chân tâm thật ý.

Dù bây giờ hắn vô lực bị Kiều An dẫm ở dưới bàn chân, hắn cũng không có từ bỏ, "Em nên suy nghĩ lại, người ưu tú như anh, mới xứng với em, cái thằng gà bệnh đó, không xứng đâu..."


Kiều An cũng không hiểu, Tây Môn Táp lấy đâu ra nhiều tự tin như vậy.

Dù bây giờ rồi, hắn còn ráng xem Cố Thần thành củi mục.

Nhưng bọn họ không biết, hôm nay, đều sẽ chết trong tay củi mục Cố Thần này.

"Xin lỗi, chất độc không phải tôi thả, là vị hôn phu của tôi làm. Anh bây giờ còn nói những lời như vậy, là muốn chết nhanh hơn sao?"

Người đàn ông từ đầu đến cuối hắn không để vào mắt kia?

Tây Môn Táp không dám tin nhìn nam nhân tuấn tú tái nhợt kia.

Nhìn một cái, còn cảm thấy hắn người yếu nhiều bệnh. Sao có thể nghĩ được, thế mà đáng sợ như vậy, âm hiểm xảo trá như vậy!

Sắc mặt một mảnh ảm đạm.

Lúc này, mới biết mình sai càng thảm.

Nếu như sớm biết người này lợi hại như vậy, hắn khẳng định không làm loại chuyện này.

Hắn tuyệt vọng nhìn người đàn ông kia.

Đều là đàn ông, hắn có thể tưởng tượng được, bề ngoài bình tĩnh, bên trong khẳng định nộ diễm.

Nếu như sớm biết, tên đó có thực lực như vậy, hắn tuyệt đối không ở trước mặt mà trêu đùa vị hôn thê của anh ta!

Hắn tuyệt vọng nhìn Cố Thần, "Tôi sai rồi.... Tôi thực sự sai rồi, tôi cũng không phải có ý đồ gian ác gì, tha cho tôi một mạng đi.... Tôi hứa sau này, nhất định không trêu chọc vị hôn thê của anh nữa..."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 242: Chương 242: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (16)




Đáng tiếc, đã chậm.

Mặc kệ từ góc độ nào, Cố Thần đều không muốn giữ mạng hắn lại.

Lười nói với hắn một câu.

Chẳng qua là lẳng lặng ngồi ở đó, chờ bọn họ độc phát bỏ mạng.

Y vốn là người lạnh nhạt vô tình nhất, thế gian này nhiều sinh mệnh như vậy, chưa bao giờ y để vào mắt.

Mây cuộn mây tan, thời gian như chó chạy ngoài đồng, vô tận trong năm tháng, người để y động thủ chẳng có mấy ai.

Nếu không phải y biết, những người này là đối tượng nhiệm vụ của Kiều An, những người này y cũng lười liếc nhìn.

Bây giờ, y chỉ muốn để những người này mau chết, sau đó giết vai nữ chính chướng mắt Ôn Tầm, rồi mang đệ tử ngốc này về biệt thự Phong Lâm, dạy cô một ít tư tưởng tôn sư trọng đạo. Y chỉ có thể mang theo kí ức bồi cô một đời này. Cho nên mỗi giây mỗi phút y phải bắt được, sửa lại cái tư tưởng lệch lạc của cô theo con đường chánh đạo.

"Tao không cam lòng.... Tao không cam lòng.... Tao chỉ đùa giỡn một con đàn bà, không thể chết như vậy....  Bây giờ đã là mạt thế, tang thi ăn thịt người, mày và tao đều là con người, tại sao lại đối xử với đồng loại như vậy..."

Tây Môn Táp như điên cuồng gào thét.

Đáng tiếc, hắn gào thét không giống ngày thường, quá khác biệt.


Lúc hắn có dị năng, cảm thấy mình thật lợi hại, khi dễ mọi người các thứ. Hắn cảm thấy dù dùng một miếng bánh mì đổi một người phụ nữ cũng không có gì lạ.

Nhưng bây giờ hắn lại là kẻ yếu, ngược lại phải đi cầu xin người yếu kia.

Nhìn những người này, thoi thóp nằm trên đất, từng chút từng chút mất đi hơi thở.

Mà Cố Thần, vô cùng bình tĩnh hờ hững, thậm chí chìa tay ra với Kiều An, tỏ ý bảo cô theo bên cạnh hắn.

Từ đầu đến cuối, dáng vẻ không thèm đếm xỉa, vậy mà dỗi đến hành cả một đám.

Kiều An rất bất đắc dĩ.

Cố Thần người này, tâm tư thật sự quá sâu. Sâu đến làm nội tâm cô e ngại sâu sắc.

Cô sau này, không dám nói hắn yếu nữa.

Nam chủ Tây Môn Táp cùng tiểu đội Lôi Đình dừng xe trước nơi này.

Cô đi đến bên cạnh hắn. Vẫn dáng vẻ tái nhợt tuấn tú, chẳng qua đôi mắt ba quang liễm diễm.

Chẳng qua khi nhìn về phía cô, thỉnh thoảng mang theo chút.... Từ ái kỳ quái.


Hắn sờ sờ đầu cô.

Lần nào cũng là cô đứng hắn ngồi mà sờ đầu.

Cô không thể làm gì hơn là ngồi xổm người xuống mặc cho hắn sờ.

"Thích bọn họ chết kiểu này không?"

Kiều An im lặng.

Cố Thần không kiên nhẫn mà nâng cằm, nhưng vẫn nhẫn nại tính tình giải thích cho cô, "Đây là phương pháp đơn giản nhất."

Ý của y là loại này đối với Kiều An mà nói là phương thức hoàn thành nhiệm vụ dễ dàng nhất. Hiển nhiên, Kiều An cũng không biết Cố Thần trước mặt đã đổi hồn, dĩ nhiên càng không đoán được, hắn dụng tâm như vậy vì muốn trợ giúp cô hoàn thành nhiệm vụ.

Đương nhiên, cô không thể phủ nhận, thủ đoạn này của Cố Thần, đúng là phù hợp với lợi ích của cô.

Mặc dù, có chút tàn nhẫn.

Bất quá, cô cũng biết, toàn bộ người trong tiểu đội Lôi Đình cũng không phải hạng người tốt lành gì.

Trong nguyên tác, Tây Môn Táp cùng Ôn Tầm là hung thủ giết nguyên chủ Đường Kiều An cùng Cố Thần, nhưng một số người trong tiểu đội cũng không có nhúng tay vào. Trong lòng bọn họ ác ý, so với nam nữ chủ không nhỏ hơn chút nào. Chẳng qua chẳng mạnh bằng nhân vật chính, chỉ là thấy chết mà không cứu thôi.

Nhưng Kiều An đánh giá thấp năng lực tìm chết của Tây Môn Táp.

Hắn không chịu chết, càng không thể chết.

Lòng Tây Môn Táp nóng như lửa, trong tuyệt vọng dâng lên ý chí chiến đấu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 243: Chương 243: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (17)




Editor: Nương Cter

Chương 243

Cũng không biết là do hắn quá ngạo mạn, hay là hào quang nam chính quá mức chói chang.

Ý chí muốn sống của Tây Môn Táp quá mãnh liệt, rốt cuộc cho hắn bắt được một cơ hội!

Thực lực của hắn so với tám người kia cường đại hơn, chống đỡ khí độc cũng cường hơn một chút.

Một khắc cuối cùng liều mạng đánh một trận, hắn nhặt súng lục lên, dùng hết dị năng, từ dưới đất kéo lên một đồng đội, đá về phía Cố Thần!

Ngay cả Tây Môn Táp cũng không thể tin được, ở thời khắc đi tới quỷ môn quan, hắn có thể bộc phát tiềm lực như vậy!

Hắn bùng nổ trở thành hệ lôi cấp ba! Dùng hết toàn lực, đập về phía Cố Thần!

Cố Thần ngồi ở trong góc, bất ngờ không kịp đề phòng bị, dù tinh thần mạnh mẽ, não kịp phản ứng, thì thân thể cũng chưa chắc theo kịp!

Không do dự, Tây Môn Táp hướng đầu súng về phía Cố Thần nổ ba phát!

Bằng! Bằng! Bằng!

Cố Thần nhạy bén, lúc này, đương nhiên dùng bọn Lôi Đình kia chắn viên đạn, nhưng Kiều An sớm khẩn trương chặn ở trước mặt hắn, chuẩn bị thay hắn đỡ đạn.

Hành động bảo vệ trong tiềm thức này làm mắt Cố Thần sáng lên.


Mà lúc này, Tây Môn Táp đã phá cửa ra __

Hắn chạy không phong độ chút nào, đơn giản là tè trong quần.

Hắn bỏ lại tất cả đội viên.

Quan trọng nhất là một người trong đội bị hắn tự tay ném ra ngoài, còn bị bắn, hắn mới có thời gian chạy trốn.

Nhìn một màn phát sinh trước mắt này, Kiều An thấy cả người không xong.

Đồng đội tình thâm mà nguyên tác nói đây à?

Tây Môn Táp nổi tiếng với việc bảo vệ và xem thuộc hạ như anh em một nhà á!

Các đội viên tiểu đội Lôi Đình, sau này chính là thành viên trung tâm khi thành lập căn cứ S cho người sống sót Hoa Hạ.

Mà hiện tại, hắn vì sống sót, không chỉ vứt bỏ bọn họ, còn xem "Anh em" của mình thành lá chắn thịt người?

Đáng tiếc, Tây Môn Táp còn chưa lết ra khỏi cửa, liền oặt người xuống, rên một tiếng, khí tuyệt bỏ mình.

Nếu Cố Thần đã thiết kế kết cục như vậy, tự nhiên đã cân nhắc đến sẽ có người chạy ra ngoài. Nếu không ra, chết sẽ dễ chịu hơn một chút.

Nhưng Tây Môn Táp dám chạy __ vậy hắn chỉ có thể bị tấm lưới điện giật chết.

"Khụ, khụ."


Kiều An ho khan một tiếng.

Lúc này cô mới để ý, Cố Thần vẫn còn nằm dưới thân.

Cô vì bảo vệ Cố Thần, đè hắn ở phía dưới.

Cố Thần đen mặt.

Kiều An cho rằng hắn vì Tây Môn Táp bỏ chạy mà tức giận, vội vàng an ủi, "Anh yên tâm, hắn nhất định là chết cực đen ha ha ha..."

Nhưng Cố Thần tức giận, có phải cái này không?

Mới vừa rồi, cô đặt mình dưới thân.

Trước người mềm mềm, nằm trên ngực y.

Cái loại cảm xúc kì diệu đó, làm cả người y đều cứng lên, cái cảm giác đầu óc trống rỗng lại tới...

Khuôn mặt nhỏ bé mềm mại, còn đụng phải phần cổ lộ ra bên ngoài của y, cái loại cảm giác da thịt dính nhau, làm tim y đập như trống, miệng đắng lưỡi khô...

Y thấy cả mặt đều đỏ. Tay run run.

Y như thành luỹ kiên cố, vào giờ phút này, lại gặp phải đất đá trôi.

Y chỉ có thể sầm mặt hết sức, mới có thể chừa chút da mặt, nhìn qua trấn định một chút, bình tĩnh một chút.

Chờ y kịp phản ứng, muốn đẩy cô ra, lại phát hiện, sức của y, không phải đối thủ hệ băng cấp ba của Kiều An.

"Cô tránh ra!"

Y từ dưới đất run rẩy bò dậy.

Y lần đầu chân chính ý thức được, lấy thân phận người không có dị năng này, là một cái bẫy lớn nhường nào...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 244: Chương 244: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (18)




Editor: Nương Cter

Chương 244

"Anh không sao chứ?"

Thề với trời, Kiều An chỉ là muốn quan tâm hắn.

Nào ngờ, câu hỏi này của cô, lại làm nhiệt độ cả người Cố Thần giảm xuống ba độ.

Lấy thân phận của y, chưa từng bị người đè qua?

Y nhàn nhạt quét cô một cái. Nhưng trong cái nhìn kia, như có khí lạnh căm căm cắn nuốt cô.

"Tôi tự nhiên rất tốt." Y phủi phủi người trong khi chẳng dính tí bụi, lơ đãng tuỳ ý hỏi, "Cô vừa rồi, sao lại nhào lên tôi?"

Nếu cô trả lời là quan tâm y, kính yêu y, y liền tha thứ cho cô.

Đồ đệ ngốc rốt cuộc cũng có tinh thần tôn sư trọng đạo, vậy phải khen thưởng một phen.

Nếu cô trả lời vì y là vị hôn phu của cô, y liền dạy dỗ cô thật tốt, tuổi còn nhỏ, có nên tình yêu trăng gió bây giờ hay không.

Vấn đề là y biết, cô không biết thân phận thực sự của y, chỉ coi y là Cố Thần.

Nếu y là Cố Thần, vị hôn phu trên danh nghĩa của cô. Từ trong miệng của cô, sao có thể nghe được câu trả lời khác?


Cũng vì vậy, y sớm cắn răng nghiến lợi, xoa tay hầm hè, chỉ chờ cô nói ra, phải đưa cô trở lại lò giáo dục thật tốt, trùng tu tam quan.

Cố tình lúc này, y còn cười khinh đạm phong kinh, mang hơi thở dụ người.

Đôi mắt kia, so với ngũ quan còn muốn đẹp hơn.

Ba quang liễm diễm tựa như tất cả sao trên trời.

Kiều An nhìn hai mắt của hắn, cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô, sắc đẹp lầm người rồi.

Mỹ nam thế giới này, cũng không đẹp hơn vị Đế Tôn cô đã gặp qua ở thế giới trước.

Cũng không biết tại sao, mới vừa rồi có phải cô hoa mắt, trong một khắc, cô thấy Cố Thần trước mặt này, cũng có chút phong thái của sư phụ cô.

"Sư phụ..." Cô không kìm được, lẩm bẩm nói nhỏ. Thậm chí muốn đưa tay ra, sờ vào đôi mắt hắn.

Trong nháy mắt Cố Thần biến sắc, "Cô gọi cái gì?"

Kiều An lấy lại tinh thần, cười nói, "Có thể gọi anh bằng gì, đương nhiên là Cố Thần rồi. Tôi..."

Môi cô đóng mở như hai điểm đỏ bừng duy nhất trên vũ trụ.

Hai điểm đó lại làm tim y đánh trống thêm lần nữa. Mà mỗi một câu một chữ của cô nói đều như nhịp trống, gõ vào tim y.


Cố Thần đã không nghe được lời nào của cô nữa. Trong đầu y, không ngừng hiện lên hình ảnh cô hôn y, cô thậm chí nói "Sư phụ con thích người, người có thích con không?"

Vậy thật xấu hổ, thật phản đạo làm người, thật làm y nổi giận lại... Hưng phấn!

Thì ra cô thật sự rất thích y.

Cổ họng y phát khô, tiến lên, ỷ ưu thế chiều cao, từ trên nhìn xuống cô.

Sao đó đưa tay ra, nắm cằm cô.

Ngón tay cái dùng sức mơn trớn đôi môi cô, càng làm nó kiều diễm ướt át làm người ta muốn cắn một cái.

"Cô thích tôi?"

Hắn quả nhiên là một tên mặt cấm dục.

Kiều An bị bộ dáng này của hắn hù doạ.

Cô chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ, cũng không muốn cùng Cố Thần đi chung một đoạn đâu.

Loại thái độ này của Cố Thần, thật sự hù cô.

Cô vội vàng khoát tay, muốn tránh ra.

Đáng tiếc cố gắng của cô, tốn công vô ích.

Ngón tay cái của y, càng dùng sức ma sát môi cô làm nó càng đỏ mọng xinh đẹp.

Biểu tình nhàn nhạt lãnh đạm, đường cong trên mặt như càng mờ mờ ảo ảo.

Nhưng ánh mắt của y, chính y cũng không biết có bao nhiêu nóng bỏng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 245: Chương 245: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (19)




Editor: Nương Cter

Chương 245

"Ừ? Cô thích tôi như vậy sao? Thích đến mức như vậy." Y nhìn cô thật sâu, cảm nhận da thịt mềm mại trên đầu ngón tay.

Chỉ là, thích, có ích không?

Sư phụ là sư phụ, đồ đệ là đồ đệ.

Dù trong xương cốt cũng không có bất kì thành kiến thế tục nào. Thế gian này, cũng không có bất kỳ ai có thể có thành kiến với y.

Nhưng, một người giống như y, sao có thể thích nữ nhân?

Hơn nữa lại còn là một nữ nhân nhỏ như vậy, tuổi cô nhỏ như vậy, kém y không biết bao năm tháng vô tận, chẳng bằng một con số lẻ kia.

Hơn nữa đồ đệ này còn vô học, không có chí tiến thủ....

Cho nên y chuẩn bị dùng khí chất cao quý, ngạo mạn, để cô biết khó mà lui.

Khoé miệng y lộ ra nụ cười lạnh như băng, "Cô thích cũng vô ích. Tôi sẽ không thích bất kỳ nữ nhân nào, kể cả cô..."

Như đinh đóng cột, lòng dạ như sắt.

Vốn tưởng sẽ nghe được tiếng tan nát cõi lòng.


Nào ngờ thiếu nữ trước mặt, không có một chút dấu hiệu bị thương.

Ngược lại nhón chân.

Lay lay bờ vai y, cố gắng kéo mặt y lại.

"Cố Thần, nhìn tôi đi, nhìn cho kỹ vào!"

Y tận lực bình tĩnh, "Chẳng lẽ cô rất đẹp sao?"

Môi của cô dựa gần như vậy, đều mang theo nhiệt độ cơ thể.

Không nghĩ tới, Kiều An cười, "Tôi là muốn anh thấy rõ, một thanh niên tuổi vừa đôi mươi thật đẹp, ánh mắt rất dễ mến, xinh đẹp như hoa, anh từ góc độ nào thấy tôi thích anh? Anh đang mơ à, nhìn trong gương chút đi."

Cô đẩy hắn ra, hoàn toàn mặc kệ y vì câu nói kia mà đầu óc trì trệ.

"Cố Thần ơi là Cố Thần, tôi nói cho anh nghe, tự mình đa tình làm gì. Có ai không biết, anh thích thầm tôi nhiều năm, thích đến chết đi được. Dù có biến thành tang thi cũng không quên được tôi. Chậc chậc, đời trước bị ngược thảm, đời này sống lại, anh cũng không cần đi ngay con đường tự mình cho là đúng chứ. Mà thôi, tôi cũng không định cười anh đâu."

Nhìn bóng Kiều An tiêu sái bước đi, y thật sự rất muốn bắt lấy cô nói chuyện nhân sinh.

Cái gì là tự mình đa tình?

Cái gì gọi là thích thầm cũng phải thích cô cho đến chết?

Người đó là Cố Thần ngu xuẩn, không phải y!


Không đúng, Cố Thần ngu xuẩn, người mà hắn thầm thích là Đường Kiều An, không phải cô!

Y tạo nghiệt gì, chọn thân phận như vậy!

- ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Không khí giữa Kiều An cùng Cố Thần có một loại lúng túng không nói thành lời.

Chính xác mà nói, là Cố Thần vẫn luôn thở ra hơi lạnh.

Trong đầu y vẫn còn quanh quẩn câu nói bốn chữ "Tự mình đa tình" kia, vừa nghĩ tới, mặt y lại đen hơn ba phần, ánh mắt lạnh hơn ba độ.

Kiều An vô tư, không cảm giác được cái gì.

Nhưng Cố Thần không có phản ứng cô?

Cố tình ở biệt thự Đường gia không thể gọi là sung sướng.

Nơi này vốn là khu nhà giàu ngoại ô, người thì một là chạy hết, hai là chết sạch.

Bên ngoài còn có tang thi đi lại.

Hơn nữa bây giờ đã là mạt thế, nước, điện, khí đốt đều đã ngừng.

Mặc dù Cố Thần cùng Kiều An mang theo thức ăn cùng nước uống không ít, Cố Thần tự thân vận động đi kéo lưới điện.

Nhưng bây giờ tâm tình y không tốt, tự nhiên sẽ không đi dày vò điện.

Y kéo lưới điện thành mô hình nhỏ, lại không để Kiều An thắp đèn trong nhà, cũng không để cô dùng lò vi sóng (microwave oven).

Ngày nào cũng ăn bánh mì, giỏi nhịn đến đâu, cũng bị chơi đến tức xỉu.

Thật may trong không gian cô giấu rất nhiều đồ ăn ngon, thừa dịp Cố Thần không chú ý ăn trộm một chút, nhưng Cố Thần thực sự rất nhanh trí, Kiều An tuyệt đối không dám ăn quá rõ ràng, tiết lộ đồ vật giữ sinh mệnh quan trọng ra ngoài.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 246: Chương 246: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (20)




Editor: Nương Cter

Chương 246

Cho nên phần lớn cô vẫn ăn bánh mì hay là bánh quy.

Rốt cuộc, cô không chịu nổi, "Cố Thần, chúng ta đợi cái gì ở đây thế? Hay về biệt thự Phong Lâm..." Nơi đó có đồ ăn đầy đủ, còn có đầu bếp năm sao.

"Hay là chúng ta giết tiểu đội Lôi Đình với Tây Môn Táp rồi, bước kế tiếp, chúng ta giải quyết gọn Ôn Tầm luôn?"

Cố Thần lạnh lùng nhìn cô một cái, "Tôi tưởng cô muốn sống ở chỗ này, nên cho cô ở đây..."

Ngừng một chút, y bình tĩnh như thờ ơ thêm một câu. "Dẫu sao, tôi cũng không phải một người tự mình đa tình."

Kiều An trầm mặc.

"Vậy cũng tốt, vậy bây giờ chúng ta đi tìm Ôn Tầm..."


Nhìn Cố Thần trưng vẻ thích thì làm không thích thì thôi, Kiều An biết, hắn sẽ không giúp cô.

Bất quá, vậy thì thế nào chứ? Cô cũng không phải nhiệm vụ giả ngu ngơ. Tuy Tây Môn Táp là do Cố Thần giải quyết, nhưng cô đã làm mấy thế giới nhiệm vụ, cô không tin, cô không giải quyết được Ôn Tầm.

Lúc này Ôn Tầm hẳn vừa mới rời khỏi ma đô.

Cô gặp Tây Môn Táp ở ma đô. Bởi vì cô xinh đẹp động lòng người nên tiểu đội Lôi Đình lôi kéo.

Người so với người thì tức chết người, hàng so với hàng không bằng.

Đều là phụ nữ đẹp, nguyên chủ Đường Kiều An trừ thân phận bạn gái Tây Môn Táp, cái gì cũng không được, còn mang tính đại tiểu thư trước kia; nhưng Ôn Tầm xuất thân bình dân, không có thói xấu làm kiêu. Lại còn có không gian, đặc biệt được hoan nghênh.

Đừng nói Tây Môn Táp thay lòng, ngay cả tiểu đội Lôi Đình, thấy cô ấy mới xứng với danh chị dâu của bọn họ.

Đường Kiều An tuy nhận ra nguy hiểm. Nhưng cũng chẳng làm được gì.

Có Ôn Tầm nổi bật ở trên, toàn bộ tiểu đội Lôi Đình càng xem thường Đường Kiều An. Dĩ nhiên, bọn họ chưa từng để mắt qua. Mhưng loại trắng trợn chế giễu cùng cười nhạo, sau khi Ôn Tầm xuất hiện mới có.


Nguyên chủ sợ chết, cũng chưa từng nhìn Ôn Tầm.

Bởi vì Ôn Tầm cái gì cũng không làm cũng đã khiến Đường Kiều An không nơi dung thân.

Đến cuối cùng, một túi bánh mì, hai gói mì ăn liền cùng chai nước suối là tài sản trước lúc nguyên chủ bị đuổi khỏi tiểu đội Lôi Đình.

Nếu không phải gặp Cố Thần khắp nơi tìm cô, chắc chắn hôm đó cô sẽ chết trong miệng tang thi.

Ôn Tầm là người tốt, là nữ thần, vĩnh viễn là đoá hoa cao lãnh.

Nhưng điều này có thể sao?

Nếu như Ôn Tầm là người hiền lành ôn nhu như vậy, cô sao có thể cùng Tây Môn Táp thành lập căn cứ S đứng đầu giành cho người sống sót của Hoa Hạ?

Cái khác Kiều An không xác định, nhưng Ôn Tầm sai người *** với cô, chuyện này Đường Kiều An chính tai nghe được. Theo lời Ôn Tầm, Đường Kiều An ngay cả là bạn gái cũ của Tây Môn Táp cũng không tính, lại còn lì lợm la liếm, sau còn tìm tang thi mạnh mẽ Cố Thần đến công kích bọn họ, quả thực tội ác tày trời.

Cho nên, cô tìm một đống đàn ông đói khát đến *** cô (Đường Kiều An).

Ở một mức độ nào đó, cô ta xem như lợi dụng phế vật.

Dẫu sao trong mạt thế nữ nhân mặc dù không đáng tiền, rất nhiều người nghèo một người ăn cũng không đủ no, làm gì có chuyện ngủ đàn bà.

Để Kiều An bội phục nhất là tâm cơ hay thủ đoạn năng lực của Ôn Tầm đều đứng đầu. Mặc dù trong xương cô ta tàn nhẫn vô tình, nhưng không có chuyện nào vượt qua sự bố trí của cô ta. Không có ai hoài nghi cô ta. Có lẽ cũng có, tỷ như nguyên chủ Đường Kiều An, chờ đến lúc cô nghi ngờ, cũng đã chết.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 247: Chương 247: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (21)




Editor: Nương Cter

Chương 247

Từ trình độ nào đó mà nói, Tây Môn Táp so với Ôn Tầm có chút kém hơn không ít. Nhưng Tây Môn Táp là dị năng hệ lôi, thiên tư trác tuyệt, sức chiến đấu bậc nhất đương thời, còn có tiểu đội Lôi Đình cường đại. Nhưng bàn về tâm kế âm mưu, hắn còn chưa phải đối thủ Ôn Tầm.

Mà Ôn Tầm, tuy đầu óc đủ xài, tâm tính cứng cỏi, dẫu sao cô chỉ có không gian, sức chiến đấu không mạnh.

Hai người họ kết hợp, đúng thật là chim khôn chim đậu nhà quan. Hai người này đồng tâm hiệp lực lập căn cứ S cũng rất bình thường.

Nguyên chủ Đường Kiều An gặp phải nữ nhân này, muốn cùng ả tranh đàn ông, há chẳng phải chết thật nhanh?

Ma đô coi như thành phố lớn nhất ở Hoa Hạ, lúc này, vẫn có quân đội đóng quân.

Đây cũng là nguyên nhân mà rất nhiều người từ mọi nơi đổ về.

Suy cho cùng, phần lớn bộ phận cơ sở chính phủ đều đã hỏng hết, cả nước đều đã cắt nước cúp điện khí đốt.

Ma đô loại thành phố này đặc biệt lớn, có quân đội đóng quân, nói không chừng còn có thể tìm được một cơ hội nào đó.

Trong nguyên tác, Tây Môn Táp mang theo tiểu đội gia nhập quân khu, mới gặp Ôn Tầm.


Bởi vì Kiều An là người có dị năng, thuận lợi tiến vào quân khu.

Dùng quan hệ, Cố Thần cùng Kiều An có thể ở tại khu nhà A điều kiện tương đối khá, mà không phải là khu điều kiện kém là khu B.

Ở trong nguyên tác, nguyên chủ Đường Kiều An cũng theo chân tiểu đội Lôi Đình ở khu A.

Nhưng Ôn Tầm lại ở khu B.

Lúc Kiều An tìm được khu B, còn chưa hỏi Ôn Tầm ở đâu, thì đã thấy Ôn Tầm đang cãi nhau với người khác.

Chính xác là Ôn Tầm đang bị người khác mắng.

Chỉ thấy cô đứng ở đó mặt đầy đáng thương, còn bên cạnh là một nữ nhân dáng dấp xinh đẹp, nhưng mặt lại đanh đá chua ngoa, mắng mỏ, "Ôn Tầm, tôi rõ ràng thấy cô ăn vụng một cái đùi gà! Cô mau lấy ra cho tôi! Cô đừng quên, nếu không phải tôi, cô đừng có mơ đến được ma đô! Là tôi cùng Lý Minh mang cô tới!"

Ôn Tầm lớn lên dễ nhìn hơn nữ nhân kia nhiều.

Tuy rằng không có minh diễm, nhưng sạch sẽ thoải mái, trong cái mạt thế này, khí chất như vậy, càng chọc người thích.

Bị người chỉ mũi mắng, Ôn Tầm chỉ nhàn nhạt lắc đầu, "Cô nhìn lầm rồi, tôi không có!"


"Tôi sao có thể nhìn lầm! Lý Minh, anh mau đến đây! Ôn Tầm khi dễ tôi, anh làm sao không giáo huấn ả!"

Người tên Lý Minh kia, vốn là xen lẫn trong đám đông ngồi chồm hổm xem náo nhiệt.

Lúc này bị réo tên, chỉ có thể mặt đầy khó xử đứng dậy.

Lý Minh dáng dấp cũng không tệ lắm, đương nhiên, không thể cùng Tây Môn Táp với Cố Thần so sánh.

...

Kiều An nhìn thấy một màn này đều ngây người.

Bởi vì một màn này, trong nguyên tác là cảnh nguyên chủ Đường Kiều An cùng Tây Môn Táp lần đầu thấy cuộc sống của Ôn Tầm.

Không nghĩ tới, vòng qua vòng lại, Tây Môn Táp và cả tiểu đội Lôi Đình đều đã quỳ, Kiều An vậy mà còn có cơ hội nhìn thấy một màn này.

Lý Minh này cũng không phải là người khác, mà là một trong những nam pháo hôi quan trọng.

Đương nhiên, điểm này, nguyên chủ không biết.

Kiều An sau khi tiếp thu toàn bộ cốt truyện mới biết, Ôn Tầm này, không ai biết quá khứ thật sự. Quá khứ mà không muốn ai biết kia chính là Ôn Tầm - một người trọng sinh.

Ở trong nguyên tác bề ngoài thì ôn nhu khả ái, trên thực tế quả cảm kiên nghị, ai thấy cũng thích, là nữ thần trong lòng vô số người, ở đời trước, lại là đồ nhà quê bị tra nam lợi dụng.

Cô xuất thân nông thôn, vì Lý Minh làm trâu làm ngựa, cho hắn đi học.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 248: Chương 248: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (22)




Editor: Nương Cter

Chương 248

Còn đưa vòng ngọc tổ truyền cho hắn.

Kết quả, chờ hắn tốt nghiệp đại học, lại cùng thiên kim nhà giàu Hoa Nhã Niên ở bên nhau, tàn nhẫn vứt bỏ cô.

Đến khi mạt thế đến, cô gặp khó khăn cùng cực. Nhưng mà tra nam vì có vòng ngọc, mở ra dị năng không gian, bắt đầu hô mưa gọi gió.

Sống lại một lần, Ôn Tầm đương nhiên sẽ không vì tra nam Lý Minh từ bỏ việc học. Cho nên, cô vẫn học đại học, thậm chí cùng Hoa Nhã Niên thành bạn học chung đại học.

Đương nhiên, cùng kiếp trước giống nhau, Lý Minh vẫn ngoại tình với tiểu thư nhà giàu Hoa Nhã Niên.

Hoa Nhã Niên cướp bạn trai đồng học còn chưa đủ, còn thích ở trước mặt Ôn Tầm chọc tức các kiểu.

Mạt thế đến, lúc tẩu thoát cô còn "Đại phát từ bi" mang theo bạn gái cũ của Lý Minh đi.

Hoa gia có tiền, nhưng có tiền cũng không có dị năng giả bảo vệ. Không ai có dị năng, vật tư trên người bọn họ bị cưỡng chế nộp lên. Người bình thường muốn vào quân khu để che chở, sao có thể không bỏ ra cái giá gì đó?


Chỉ có thể ở khu B, mỗi ngày phát đồ ăn chỉ có một chút. Hoa Nhã Niên nơi nào chịu được cái này? Thường xuyên không có việc gì liền tìm Ôn Tầm mắng mỏ.

Kiều An nhịn không được lắc đầu một cái, nhìn Hoa đại tiểu thư trước mặt vênh váo hung hăng.

Người này bây giờ phách lối, ngày sau lại càng thảm thôi.

Cô còn không biết, dù không làm cái gì, Ôn Tầm cũng hận chết cô.

Cô hiện tại ở đây phách lối mà nhảy nhót, Ôn Tầm sẽ để cho cô chết còn thảm hơn.

Đường Kiều An cho tới bây giờ cũng chưa chủ động chọc tới Ôn Tầm, kết quả còn bị luân gian cường đến chết.

Nhưng trong nguyên tác, kết quả của Hoa Nhã Niên ước chừng so với Đường Kiều An còn thảm hơn rất nhiều.

Bị luân gian hết hai ngày hai đêm thì thôi, cuối cùng nguyên chủ cũng chết...

Chính là Hoa Nhã Niên bị Ôn Tầm biến thành kẻ vạn người cưỡi!


Chỉ cần bỏ một miếng ăn, bất kỳ đàn ông nào cũng có thể thượng. Cuộc sống như vậy, ngày lại qua ngày, năm lại qua năm. Làm Hoa Nhã Niên đại tiểu thư này, sống không bằng chết, trở nên tê liệt.

Kiều An hoài nghi, Ôn Tầm tìm Tây Môn Táp làm người đàn ông của mình, tâm tư không đơn giản.

Mặc dù trong nguyên tác không có viết ra hẳn, nhưng cũng miêu tả nội tâm nữ chính.

Trong đó, cô âm thầm phun tào trào phúng nguyên chủ Đường Kiều An không ít.

Vai chính phun tào Đường Kiều An còn tưởng mình là đại tiểu thư trước mạt thế.

Đều là đại tiểu thư, Đường Kiều An so với Hoa Nhã Niên cái gì cũng hơn, bất kể là gia thế, hay dung mạo, hay là giáo dục...

Từ trình độ nào đó, Ôn Tầm bị Hoa Nhã Niên đại tiểu thư này đoạt bạn trai, nhưng lại đoạt bạn trai từ một đại tiểu thư khác còn lợi hại hơn.

Đây cũng tính là người thắng nhân sinh.

Này mặc dù chỉ là suy đoán của Kiều An, bất quá cô có thể xác định Ôn Tầm cùng Tây Môn Táp trong xương là cùng một người.

Xuất thân bình thường, sau mạt thế nắm cơ hội thức tỉnh dị năng, nắm giữ lực lượng, nhảy một cái thành người trên người. Càng thêm kỳ thị những người có tiền trước mạt thế.

Dĩ nhiên, Đường Kiều An không bằng người, ở trong mắt tất cả mọi người, đấy là tự rước hậu quả.

Chẳng qua, Tây Môn Táp cùng tiểu đội Lôi Đình đều đã diệt, bây giờ Ôn Tầm dù có dị năng không gian cũng phí, không biết còn có thể như trong nguyên tác vẫn tiếp tục hô mưa gọi gió!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 249: Chương 249: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (23)




Editor: Uri Uri (@UriUri0)

Chương 249

"Em cũng biết hiện tại là mạt thế. Chúng ta cần gì phải cãi nhau? Mặc kệ thế nào, Ôn Tầm cũng là bạn học, bây giờ mạt thế cũng không dễ gì gặp người quen..."

"Bạn học đại học?" Hoa Nhã Niên hét lên "Cô ta là tình nhân trước của anh! Nếu không phải anh cầu xin, em mang cục nợ này sao? Để cô ta ở trường cho tang thi cắn là được. Hoa gia cứu cô ta 1 mạng còn phải theo đầu người mà nộp đồ ăn lên, nếu không phải cô ta, chúng ta sao có thể mất thêm đồ ăn?"

Đây cũng là lý do Hoa Nhã Niên nhìn Ôn Tầm không thuận mắt, cô ta hại bọn họ mất rất nhiều đồ ăn. Vậy mà cô ta còn là tình địch của cô.

Hiện tại nghĩ lại, lúc trước cần gì phải lên mặt, vì ưu việt trước mặt người yêu cũ của người yêu mà cứu cô ta? Nếu cô không hỗ trợ, không chừng bây giờ Ôn Tầm đã trở thành đồ ăn của tang thi.

Nếu Kiều An biết ý nghĩ hiện tại của Hoa Nhã Niên, khẳng định sẽ nói cho cô, vô dụng. Nữ chủ sẽ không dễ chết. Cho dù mọi người đều chết thì cô cũng sẽ không.

Như hiện tại, Ôn Tầm nhìn như bị bắt nạt, nhưng trong đám người qua đường lại có người thấy đồng tình với Ôn Tầm.


Mà Lý Minh vì bảo về Ôn Tầm cũng quay ra trách cứ Hoa Nhã Niên.

"Sao em có thể độc ác như vậy? Mọi người đều là bạn học, chuyện nhỏ không tốn sức gì, sao không ra tay cứu giúp? Hiện tại đều đã là mạt thế, sao không đùm bọc lẫn nhau..."

Hoa Nhã Niên càng giận "Chẳng lẽ anh còn thích tiện nhân Ôn Tầm này!!! Anh bị hồ ly tinh này quyến rũ rồi"

Thật ra Hoa Nhã Niên cũng là một người đáng thương.

Kiều An đứng ngoài cuộc tỉnh táo, nhìn thấy rõ, ánh mắt Lý Minh từ đầu đến cuối đều gắn trên người Ôn Tầm hiển nhiên đã thay lòng đổi dạ.

Hắn cùng Ôn Tầm là thanh mai trúc mã cũng nhau lớn lên, hai người đều ở nông thôn đương nhiên vẫn có tình cảm.

Hắn vì tiền mới vứt bỏ Ôn Tầm chọn Hoa Nhã Niên.

Hiện tại đã là mạt thế, tiền trở thánh giấy vụn, Hoa gia đương nhiên cũng phá sản. Ngay cả đồ ăn cũng phải nộp lên quân khu. Chẳng lẽ hắn còn phải tiếp tục nuông chiều đại tiểu thư tính tình bốc đồng này ư?


Với hắn mà nói, tự nhiên là nhớ tới quãng thời gian lúc trước cùng Ôn Tầm tràn đầy tình ý.

Chỉ là với tính tình của Ôn Tầm sẽ tha thứ cho thể loại tra nam này sao?

Chỉ thấy cô cuối cùng lắc đầu, bắt đầu nói chuyện. Giọng Ôn Tầm rất êm tai, âm thanh không lớn nhưng từng chữ lại tràn đầy mạnh mẽ.

"Hoa Nhã Niên, tôi không muốn cùng cô cãi nhau nhưng tôi cũng không hy vọng cô sẽ hắt nước bẩn lên người tôi. Cô vẫn luôn cho rằng tôi tranh đoạt Lý Minh, cô sai rồi, trước kia chúng tôi là bạn học không có quan hệ tình cảm."

Cô cười như không cười mà liếc Hoa Nhã Niên một cái, ánh mắt này như có ý miệt thị nhưng nhìn lại cái gì cũng không có.

"Là chính cô chột dạ, vẫn luôn cho rằng mình là tiểu tam đoạt Lý Minh từ trong tay tôi. Kỳ thật cô nghĩ nhiều. Lý Minh à, chính cô cứ giữ chặt là được. Hai người ở bên nhau thì tất cả đều tốt."

Lời Ôn Tầm so với trực tiếp mắng Hoa Nhã Niên là tiểu tam còn lợi hại hơn!

Hiện tại ánh mắt, thái độ đều toát ra vẻ chướng mắt Lý Minh. Đừng nói Hoa Nhã Niên, ngay cả Lý Minh cũng không thể tin nổi.

Hắn bi thương mà nhìn cô một cái "Ôn Tầm, sao em có thể nói anh như vậy, chẳng lẽ em đã quên quá khứ giữa hai chúng ta sao?"

Hoa Nhã Niên cũng hung tợn mà nhìn  cô "Cô nói bậy! Cô chính là bạn gái cũ của Lý Minh, đúng là không biết xấu hổ."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 250: Chương 250: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (24)




Editor: Uri Uri

Chương 250

"Được rồi, rốt cuộc là ai không biết xấu hổ!"

Trong đám người vây xem đã có người xem không nổi nữa. Một nam nhân đứng dậy.

Trong nguyên tác, nam nhân đứng ra là Tây Môn Táp. Nhưng hiện tại hắn đã chết.

Nhưng Tây Môn Táp không đứng ra vẫn có vô số nam nhân đứng ra.

Kiều An liếc mắt nhìn nam nhân kia.  Người này cũng là một nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy. Là đội trưởng đội Thiên Âm - Mạc Hàn

"Mấy người khinh dễ người khác sao? Đàn ông của mình thì không quản kĩ, giờ đi tìm người khác gây rối."

Mạc Hàn liếc mắt khinh thường nhìn Hoa Nhã Niên, sau đó tiến lại đưa khăn giấy cho Ôn Tầm.

Tình thế hiện giờ còn có thể dùng khăn giấy là cỡ nào xa xỉ. Đúng là một đại nhân vật.

Từng hành động không biết chọc bao nhiêu nữ nhân sinh ra lòng ái mộ.


Qủa nhiên vòng hào quang của nữ chủ luôn chiếu rọi một cách thần kỳ. Hoa Nhã Niên tức chết rồi.

Người nam nhân này so với Lý Minh không những đẹp trai hơn mà còn giàu hơn!

"Ôn Tầm, cô lại dan díu với ai? Đúng là loại không biết xấu hổ."

Vừa dứt câu Mạc Hàn liền ra tay. Hoa Nhã Niên không tránh kịp, quần áo trên người bị cắt thành từng mảnh.

Hành động này đối với một cô gái đang tuổi thanh xuân đúng là một loại sỉ nhục, cực kỳ mất mặt.

Hoa Nhã Niên hét lên một tiếng, cả mặt không biết vì giận hay thẹn mà đều đỏ lên, vành mắt ươn ướt nước mắt. Cô quả thực muốn khóc.

Nhưng vào lúc này bạn trai cô Lý Minh không những không giúp cô mà chỉ nhìn người nam nhân kia với ánh mắt không cam long

Dị năng giả hệ kim!

Hắn thế mà là dị năng giả hệ kim!

Trong đám người đứng xem có người nhận ra người này là đội trưởng của Thiên Âm, là dị năng giả hệ kim cấp ba.


So với nguyên tác người nam nhân Mạc Hàn này cũng chỉ thua kém Tây Môn Táp một chút thôi.

Hiện tại Tây Môn Táp đã chết, Mặc Hàn này chính là trở thành người cường đại nhất nơi đây.

Vận khí của nữ chủ chính là luôn luôn tốt như vậy. Không có Tây Môn Táp thì cũng có hàng ngàn, hàng vạn "Tây Môn Táp" xoay quanh.

"Lý Minh, người yêu bị người khác khinh dễ sao anh không giúp cô ta trả thù?"

Thế mà Lý Minh không giúp Hoa Nhã Niên trả thù ngược lại nhìn Ôn Tầm chằm chằm nói.

"Ôn Tầm, cô quen hắn thế nào? Tôi lo cho cô, hắn so với cô mạnh hơn rất nhiều, chúng ta là người bình thường, vẫn sống yên qua ngày thì hơn."

Một màn này làm rất nhiều người cười nhạo Hoa Nhã Niên.

Những người có mắt đều nhìn ra người cô ta gọi là "Bạn trai", không có tình cảm với cô ta mà có tình cảm với Ôn Tầm.

Đúng là cả người tự mang nhục vào mình.

Trong nguyên tác, tác giả chỉ nhẹ nhàng mà miêu tả Hoa Nhã Niên tự đào mộ chôn mình, đi đắc tội nữ chủ sau đó chết thảm làm người đọc thật sảng khoái.

Kiền An thừa nhận, Hoa Nhã Niên cũng không phải là một người tốt. Bằng không sẽ không ỷ vào nhà mình có tiền mà làm tiểu tam cướp bạn trai của Ôn Tầm.

Bất quá, Ôn Tầm cũng là một "lục trà kỹ nữ" đủ tiêu chuẩn.

Kiều An tuyệt đối không tin, nếu Ôn Tầm không dây dưa ám muội với Lý Minh, hắn ta sẽ luôn nghĩ mình còn cơ hội trở lại với Ôn Tầm. Hiện tại lại nhìn Ôn Tầm bằng ánh mắt kinh ngạc cùng biểu tình bi thương.

Nếu không có Ôn Tầm ám chỉ, Lý Minh có thể dựa vào thế lực Hoa gia chạy tới quân khu rồi còn tìm mọi cách để Hoa Niên Nhã đưa Ôn Tầm đi cùng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 251: Chương 251: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (25)




Editor: Uri Uri

Chương 251

Đương nhiên đối với Ôn Tầm thì tất cả đều vì báo thù.

Kiếp trước, Lý Minh không chỉ lợi dụng cô để có tiền học đại học mà sau khi biết được vòng ngọc của cô có không gian cũng không có một chút cảm ơn đối với cô.

Quay lại 1 lần, cô đương nhiên muốn ngược chết cái loại tra nam, tiểu tam này.

Vì ngược bọn họ, cô đương nhiên phải hai mặt.

Cho nên hiện tại dù cô đã có không gian cùng nhiều đồ ăn nhưng vẫn phải giả vờ là một người bình thường, dăng bẫy Hoa Nhã Niên làm Hoa gia phải nộp toàn bộ đồ ăn lên quân khu.

Hoa Nhã Niên không phải ỷ vào việc xuất thân tốt mà kiêu ngạo sao? Cô muốn nhìn xem đến khi Hoa gia sạt nghiệp, với hai bàn tay trắng thì cô ta duy trì tình cảm với Lý Minh như thế nào.

Quả nhiên cái loại này tra nam, đối mặt với Hoa gia mất trắng thì vô tình với Hoa Nhã Niên cỡ nào. Tất cả đàn ông đều không đáng tin.

Không có ai tốt!


Là con nhà giàu cũng không phải người tốt. Dựa vào cái gì mà có thể hất mặt kiêu ngạo!

Kiều An biết, Ôn Tầm trả thù Hoa Nhã Niên cũng chỉ là mới bắt đầu.

So với Ôn Tầm, Hoa Nhã Niên đúng là một người vô dụng, sức chiến đấu bằng không.

Giống như hiện tại, Hoa Nhã Niên bất giác đã chạy vào bẫy của Ôn Tầm trở thành một nữ nhân bị mọi người cười chê.

Đối với tất cả mọi người, Hoa Nhã Niên không chỉ là tiểu tam thượng vị còn vô cớ gây rối, không biết lượng sức mà còn tâm tư ác độc.

Một màn này lúc trước nguyên chủ cũng từng trải qua. Trong mắt mọi người ấy vậy mà Ôn Tầm trở thành người cái gì cũng chưa làm.

Lòng đầy căm ghét chính là mọi người, ra tay cũng chính là người khác. Nhưng Hoa Nhã Niên tự làm tự chịu trong đấy không có công lao của Ôn Tầm sao, cô ta trong sạch sao?

Ít nhất Hoa Nhã Niên lúc trước cũng đã giúp Ôn Tầm nộp đồ ăn bảo lãnh cô ta vào quân khu, kết quả cô thấy Ôn Tầm lén lút ăn đùi gà. Đây đúng là sự thật.

Trừ bỏ Kiều An biết Ôn Tầm có không gian nên biết Hoa Nhã Niên nói đúng thì những kẻ khác đều cảm thấy Hoa Nhã Niên vô cớ gây rối, hắt nước bẩn lên người khác?


Kiều An nghĩ tới rất nhanh thôi Hoa Nhã Niên sẽ bị người quân khu B cười nhạo, ghét bỏ... cô ta không có dị năng, lại không làm việc. Ở trong quân khu không có tang thi nhưng lãnh đạo không làm từ thiện mà phát đồ ăn cho tất cả mọi người đâu.

Đói bụng đó là điều hiển nhiên.

Cuối cùng, Hoa Nhã Niên quá đói cùng với sự thúc đẩy của Ôn Tầm sẽ rơi vào kết cục lấy lỗ kiếm lời. Tất nhiên việc này sẽ không có ai hoài nghi là một tay Ôn Tầm thiết kế.

Còn tra nam Lý Minh, trong nguyên tác là mất mạng trong miệng tang thi! Kết cục của hắn so với Hoa Nhã Niên còn thảm hơn!

Kiều An không đồng tình với cặp nam nữ này cũng không vạch trần kế hoạch của Ôn Tầm.

Thậm chí cô còn rất bội phục Ôn Tầm. Là một người tâm cơ thủ đoạn nhưng bề ngoài vẫn giữ được bộ dạng bình thản.

Loại nữ nhân này nếu không thành công thì loại nào có thể thành công?

Cho nên, Ôn Tầm không bại lộ không gian thì chính mị lực của cô cũng đã làm không ít đàn ông chết mê chết mệt.

Mà trong đó có Mạc Hàn và Tây Môn Táp là hai người xuất sắc nhất.

"Tôi là đội trưởng của đội Thiên Âm. Cô có hứng thú gia nhập đội Thiên Âm không?"

Đội Thiên Âm cũng là đội có danh tiếng cũng rất có năng lực.

Đội trưởng Mạc Hàn là đàn ông độc thân hoàng kim.

Mà lúc này người đàn ông này trưng vẻ mặt ôn nhu vươn cành ô liu với Ôn Tầm, hy vọng cô gia nhập đội.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 252: Chương 252: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (26)




Editor: Uri Uri

Chương 252

Một màn này đúng thật là làm mọi người tròn mắt.

Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người và ánh mắt tràn đầy ghen tị của Hoa Nhã Niên cùng với sự đau lòng không dám tin của Lý Minh, Ôn Tầm gia nhập vào đội Thiên Âm cũng dọn vào khu A ở.

Những việc tiếp theo, Kiều An có thể đoán được.

Ôn Tầm sau khi gia nhập đội Thiên Âm đầu tiên là khiêm tốn để tìm hiểu tính cách của từng người, việc của mình nghiêm túc hoàn thành, đánh tang thi cũng không chịu lùi bước, nỗ lực chiếm lấy tình cảm cả đội. Làm mọi người đánh giá cô ta là một em gái ôn nhu không kiêu căng, dù thực lực cô yếu cũng làm mọi người rất coi trọng.

Sau này đã lấy được sự tín nhiệm của đội, Ôn Tầm lại "thức tỉnh" dị năng không gian làm mọi người vui mừng khôn xiết cảm thấy thu được một bảo bối, đối với cô ta lại càng kính trọng, ấn tượng tốt trong lòng mọi người tăng thêm một bậc.

Bất tri bất giác Ôn Tầm trở thành người có sức ảnh hưởng lớn trong Thiên Âm cũng làm cho những nam nhân ưu tú để ý cô càng ngày càng nhiều.

Mạc Hàn yêu Ôn Tầm là điều tất nhiên.

Hắn cùng Tây Môn Táp không giống, Mạc Hàn luôn giữ mình trong sạch, không có bạn gái cũ. Cho nên nếu Ôn Tầm cùng với Mạc Hàn thành đôi căn bản không cần phải đối phó với nhân vật mang tên "bạn gái cũ".

Cứ như vậy, nhiệm vụ báo thù Ôn Tầm của Kiều An có vẻ khó khăn.


Ít nhất trong lòng cô không biết Ôn Tầm là người như thế nào. Bởi vì ở trong thế giới này, Ôn Tầm trừ báo thù Lý Minh và Hoa Nhã Niên thì cô ta không còn cơ hội làm việc ác.

Vạn nhất Ôn Tầm là một người tốt?

Đương nhiên ý tưởng này bị Cố Thần cho là lòng dạ đàn bà.

Y sớm đã không kiên nhẫn.

Y chuẩn bị biệt thự trong rừng làm cái gì?

Còn không phải là vì – uốn nắn đồ đệ!!!

Y có thể giữ lại ký ức để dạy cô, nhưng chỉ có thể là trong thế giới này.

Mà cô hết thuốc chữa như vậy, y sao có thể trơ mắt nhìn cô đắm mình vào sa ngã?

Cho nên cần phải tốc chiến tốc thắng, đơn giản thô bạo mà đặc biệt có hiệu quả.

Cố Thần trực tiếp hạ dược cả đội Thiên Âm. Toàn đội người ta bị y làm cho hôn mê bất tỉnh. Cố Thần trực tiếp hỏi Kiều An.

"Ôn Tầm này cô giết hay để tôi giết?"


Kiều An nhìn một loạt động tác của Cố Thần mà hỏng mất: Làm như vậy tốt sao?

Hiển nhiên, Cố Thần cảm thấy làm như vậy thật tốt. Với lại y cũng không kiên nhẫn, cảm thấy y không thể lãng phí thời gian ở thế giới này lại còn trên mấy việc nhỏ nhặt nhàm chán như vậy được.

"Cô giết đi."

Đối với loại chuyện giết người này, Kiều An không có ham thích.

Cố Thần không nói một lời, duỗi tay đòi đao của Kiều An. Kiều An ngây người.

"Anh không mang theo đao ư? Tôi cũng không có."

"Lấy trong không gian của cô, nhanh lên!"

Mặt người này lãnh đạm thúc giục làm Kiều An hụt hẫng.

Vốn tưởng đây là bí mật của mình ai ngờ Cố Thần đã biết.

Không tình nguyện đưa đao nhỏ qua, Cố Thần nhận đao đi đến trước mặt Ôn Tầm.

Nữ nhân xinh đẹp hiện tại đang nằm trên mặt đất như lợn chết, làm thịt cô ta thật nhẹ nhàng.

Cố Thần đưa đao kề cạnh cổ cô ta thì biến mất. Đây là dị năng không gian!

Ôn Tầm có thể vận dụng dị năng không gian vậy đồng nghĩa cô ta không trúng dược.

Mặt Cố Thần trầm xuống, chuẩn bị lui về sau nhưng đã chậm.

Nữ nhân nằm trên mặt đất, hiện tại trong tay đã cầm đao, mắt lộ ra hàn quang "Muốn giết tôi? Nằm mơ."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 253: Chương 253: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (27)




Editor: Uri Uri

Chương 253

Cố Thần thất bại?

Mặt Kiều An tràn đầy kinh ngạc làm mặt Cố Thần càng thêm khó coi.

Đặc biệt mất mặt trước đồ đệ ngốc nhà mình.

Tuy cô không biết y là sư phụ của cô. Nhưng y vẫn thấy cực kỳ mất mặt giống như bị cởi đồ trước hàng ngàn người.

Mà người xem thân hình y cũng chỉ có đồ đệ không học vấn, không nghề nghiệp lại đắm mình trong trụy lạc kia.

Nhìn đồ đệ ngốc tràn đầy sự nghi hoặc, đầu ngón tay Cố Thần đều run rẩy.

Nhưng đối mặt với Ôn Tầm, Cố Thần vẫn vân đạm phong khinh.

Cố Thần cao cao tại thượng, lạnh nhạt mà hỏi cô ta.


"Tại sao cô không hôn mê?"

Lời này vừa nói ra, mang theo trách cứ vì cái gì Ôn Tầm không ngoan ngoãn mà dơ tay chịu trói?

Ôn Tầm khẳng định mình thấy ảo giác! Bởi vì hiện tại người cầm đao trong tay là cô!

Nhưng ngay sau đó, sự thật chứng minh cô không có ảo giác.

Bởi vì, nam nhân đẹp đẽ quý giá trước mặt cô tản ra hơi thở lạnh nhạt đang dùng biểu tình chán ghét nhìn cô.

"Dược của tôi không có khả năng xảy ra sai sót. Cho nên vấn đề là cô. Cách tôi hạ dược không có khả năng bị phát hiện, nhưng cô lại không hôn mê? Chẳng lẽ cô thức tỉnh thêm dị năng khác?"

Kiều An nhịn không được muốn đỡ trán.

Đến lúc này, Cố Thần còn nói chuyện một cách bình tĩnh như vậy?

Đây là vịt chết mỏ cứng! Chết vì sĩ diện có gì tốt?

Nếu cô là Ôn Tầm, hắn là cá nằm trên thớt, cô sẽ đâm đối phương một đao rồi nói sau!


Nhưng ngoài ý muốn của cô, Ôn Tầm không nghĩ thế.

Ôn Tầm không những không tức giận mà ngược lại tràn đầy kinh ngạc. Cô ta khiếp sợ nhìn Cố Thần.

"Anh...sao anh biết?"

"A" Cố Thần nhìn Kiều An "Suy đoán việc này đơn giản mà có gì khó? Cô thức tỉnh dị năng, chắc là dị năng chữa khỏi! Cho nên mới có thể nhanh chóng khôi phục. Đáng tiếc."

Đã thức tỉnh dị năng hệ chữa khỏi, còn có cái gì đáng tiếc?

Kiều An cảm thấy cốt truyện quá mức sủng ái nữ chủ, vì bảo vệ Ôn Tầm vào thời khắc này còn cho thức tỉnh dị năng chữa khỏi.

"Đáng tiếc dược của tôi chế ra đều có tác dụng lớn là làm dị năng yếu đi. Dù cô có dị năng chữa khỏi thì không gian của cô cũng nhỏ đi không ít nhỉ?"

Cố Thần không nhanh không chậm nói hết làm Ôn Thần ngây người sợ hãi. Bởi vì nam nhân này nói đều đúng.

Nếu vừa nãy cô ta tự tin thì hiện tại cô hiểu đời này nếu không có giải dược, tất cả dị năng của cô ta đều thành phế thải.

Tuy cô không biết lai lịch của nam nhân này, nhưng xác thật hắn rất lợi hại. Lợi hại đến mức có thể khống chế vận mệnh của cô ta. Mặc dù hắn không có dị năng.

Ôn Tầm cúi đầu, mái tóc rũ xuống giấu đi đôi mắt suy nghĩ sâu xa.

"Cộp" Ôn Tầm ném thanh đao trên mặt đất. Cô thấp giọng nói.

"Hai người là ai? Vì sao lại hại tôi? Còn biết tôi có không gian? Ôn Tầm tôi trước nay đều làm việc tốt, tuy không phải người không nỡ giết một con kiến nhưng cũng không bao giờ chủ động trêu chọc người khác. Giữa chúng ta có hiểu lầm sao?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 254: Chương 254: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (28)




Editor: Uri Uri

Chương 254

Lúc này cô đang thử, thử xem Cố Thần người này có thật sự hận cô. Một hai dồn cô vào chỗ chết.

Cái thủ đoạn này, Kiều An không cần liếc mắt cũng hiểu.

Nhưng không phải đàn ông thích nhất bộ dáng này sao?

Giờ phút này, Kiều An lãnh đạm nhìn Ôn Tầm làm ra vẻ nhu nhược đáng thương.

Ôn Tầm cúi đầu lộ cái cổ trắng nõn như có thể phát ra ánh sáng. Mái tóc đen nhánh đẹp như thác nước rũ xuống, lộ tai nhỏ xinh xinh.

Trong mái tóc đen nhánh, Ôn Tầm chớp mắt mang theo mê ly động lòng người. Vẻ đẹp trong sáng nhưng lại lộ ra mê hoặc lòng người.

Tất cả như vô tình.

Nhưng Ôn Tầm không biết mình xinh đẹp mới lạ!!!


Nguyên chủ Đường Kiều An cũng thật xinh đẹp, nhưng so với Ôn Tầm lại thua một chút nên cô mới thua Ôn Tầm về đàn ông, về cuộc đời.

Tây Môn Táp thích loại này, chẳng lẽ Cố Thần cũng thích?

Không biết vì cái gì, Kiều An đối với Cố Thần không có chút tự tin.

"Tiên sinh, không biết tôi đắc tội anh chỗ nào? Nếu có chỗ nào không đúng thì tôi xin lỗi. Nhưng tôi hy vọng anh có thể làm rõ chân tướng, có lẽ anh bị lừa gạt...Vị tiểu thư này." Ôn Tầm chỉ về Kiều An.

"Vị tiểu thư này trước kia tôi từng gặp qua, nhưng cô ta lén lút theo dõi tôi. Tôi không biết cô ta nói gì với anh làm anh giết tôi, nhưng tôi có thể đảm bảo tôi chưa từng làm gì cô ta. Hy vọng tiên sinh sẽ không trở thành công cụ trả thù của người khác."

Kiều An chỉ thấy buồn cười.

Ôn Tầm nói vậy á, hẳn không biết người muốn giết cô ta chính là Cố Thần chứ không phải bản thân cô.

Cô nên nói thủ đoạn này của Ôn Tầm không chỉ không có tác dụng gì mà còn làm Cố Thần thêm phiền chán hay không nhỉ?

Y dùng ánh mắt bảo Kiều An nhanh chóng động thủ. Đúng vậy, tuy vừa rồi giết Ôn Tầm không dễ, nhưng hiện tại Ôn Tầm đang trúng độc sẽ không thể đối chọi với Kiều An - dị năng giả cấp ba hệ băng.


Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, Kiều An đã ra tay còn Ôn Tầm đang nói với Cố Thần.

Băng trong tay Kiều An đã hóa thành từng mũi nhọn hướng về Ôn Tầm!

Cô ta cả kinh nói với Cố Thần "Anh xem hiện tại cô ta đang giết tôi."

Cố Thần không kiên nhẫn đáp trả "Đúng vậy". Y còn ghét bỏ cô giết Ôn Tầm quá chậm.

Cố Thần nhìn Kiều An tỏ ra bất mãn "Động tác sao lại chậm như vậy? Tốc chiến tốc thắng, giải quyết nữ nhân ồn ào này nhanh lên."

Nữ nhân ồn ào?

Ôn Tầm nghe xong quả thực không dám tin. Trên thế giới còn đàn ông như vậy sao? Tâm tư thật là tàn nhẫn?

Bởi vì đã trải qua kiếp trước nên cô không tin đàn ông nữa. Đối với đàn ông, quyền lực và mĩ nữ chính là luôn muốn nắm trong tay.

Nhưng không nghĩ tới cô ta sẽ gặp một người kỳ dị như Cố Thần đây. Ôn Tầm nhìn Cố Thần bằng ánh mắt khác thường.

Ngưới đàn ông này tuy không có dị năng, nhưng lại thông minh cùng lý trí khinh thường mà nhìn cô ta?

Nhưng đúng loại khinh thường này làm cô ta phát hiện, trên thế giới này thế mà còn có người không bị sắc đẹp quấy nhiễu, tâm tư kiên định mà thuần tuý.

Tuy Ôn Tầm không biết vì sao Cố Thần muốn giết cô ta, nhưng Ôn Tầm thấy người đàn ông này cùng Lý Minh không giống, từ lúc sinh ra đến giờ đây là người đàn ông có ý chí kiên định, tâm tư thuần túy nhất mà cô ta từng thấy...cũng là người đàn ông cường đại nhất!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 255: Chương 255: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (29)




Editor: Uri Uri

Chương 255

"Vì sao hai người muốn giết tôi? Cho dù chết, tôi cũng muốn chết một cách minh bạch."

Vai ác từ trước đến giờ chết do nói nhiều, Kiều An không muốn trở thành người mắc sai lầm cấp thấp này.

Cô đối với Ôn Tầm không hạ thủ lưu tình, từng chiêu đều mang theo sát khí, chỉ muốn mau đưa nữ nhân tâm cơ thâm trầm này đi gặp diêm vương.

Ôn Tầm tuy vận khí tốt tâm cơ thâm trầm nhưng dị năng của cô ta cũng chỉ có hệ không gian cùng với chữa khỏi.

Đánh với Kiều An cơ bản không phải là đối thủ ngang cơ.

Kiều An từng chiêu lưu loát, ra một chiêu trí mạng với Ôn Tầm. Chiêu này đối diện ngực Ôn Tầm. Nếu cô ta không né thì không chết cũng bị thương nặng.

Ôn Tầm đương nhiên chỉ có thể né tránh. Nhưng Ôn Tầm né tránh thì Kiều An còn có chiêu khác chặn cô ta.


Giờ này ngày này, cô ta chết ở chỗ này chỉ là sớm hay muộn. Hiển nhiên Ôn Tầm cũng ý thức được điều này.

Ôn Tầm cũng từng có ý đồ bắt Cố Thần. Bởi hắn không có dị năng nên dễ dàng bắt, cho nên có thể lợi dụng hắn uy hiếp Kiều An tha cô ta một con đường sống.

Nhưng lấy chỉ số thông minh của Cố Thần, sao có thể để Ôn Tầm dễ dàng thực hiện kế hoạch này? Y sớm đứng phía sau Kiều An. Lúc Kiều An đánh nhau với Ôn Tầm có thể đồng thời bảo vệ y.

Tình thế này Ôn Tầm tiến không được mà lùi cũng không xong. Mà Ôn Tầm làm ra một hành động khiến Kiều An đang là địch nhân của cô ta cũng không nhịn được mà khen một câu.

Ôn Tầm thế mà nhịn đau ăn một chưởng của Kiều An để dùng dị năng chữa khỏi cho Mạc Hàn. Đôi mắt Ôn Tầm lóe sáng, bên trong đó là không cam lòng.

Kiều An rất nhanh phản ứng lại nhưng đáng tiếc, tất cả đều đã chậm. Ôn Tầm rõ ràng đang bị thương lại dám vận dụng dị năng chữa khỏi, từng sợi tơ màu trắng trong tay Ôn Tầm nhanh chóng tiến vào thân thể Mạc Hàn.

Thân thể nhìn như mĩ nhân nhu nhược nhưng rất nhiều thời điểm làm người ta nhìn không thấu. Hiện tại chính mình đang trọng thương lại chữa trị cho Mạc Hàn.

Nữ nhân này đúng thật là tàn nhẫn!!

Mạc Hàn rốt cuộc cũng tỉnh lại mà Ôn Tầm thiếu chút nữa đã thăng thiên. Việc đầu tiên sau khi hắn tỉnh lại chính là đỡ Ôn Tầm.


Nhìn một màn phát sinh trước mắt, Mạc Hàn đã biết chuyện gì xảy ra. Hắn biết mình thiếu chút nữa đã chết nhưng nữ nhân mà mình luôn thầm yêu đã cứu hắn.

Mà nữ thần hắn yêu hình như có dị năng hệ chữa trị!!

Cũng vào giờ phút này trong lòng hắn hạ quyết tâm muốn bảo vệ Ôn Tầm cả đời, không bao giờ làm cô thất vọng về mình.

"Mạc Hàn." Ôn Tầm tái nhợt nhưng không giấu được vẻ đẹp trời sinh, trong yếu ớt mà kiên cường. Hai loại tính chất trái ngược nhau phá lệ làm người ta không khỏi thương tiếc.

Mạc Hàn cảm thấy mình hít thở không thông.

"Bọn họ muốn giết đội Thiên Âm...khụ..khụ..."

"Yên tâm, cô cùng đội Thiên Âm, tôi đều sẽ bảo vệ."

Mạc Hàn đứng lên, đặt Ôn Tầm nằm xuống, nhìn Kiều An như đang nhìn một cái xác. Kiều An biết hôm nay muốn giết Ôn Tầm sẽ rất khó.

Kiều An thấy một màn Ôn Tầm tiêu hao dị năng chữa trị quá mức mới làm Mạc Hàn tỉnh lại.

Mạc Hàn vừa động thủ, Kiều An liền biết hắn là dị năng kim cấp ba, không chịu ảnh hưởng bởi dược của Cố Thần - mà trả giá cho việc này chính là dị năng mới thức tỉnh của Ôn Tầm hoàn toàn bị phế bỏ.

Đây đúng là một cái trả giá thảm khốc Kiều An nhận được, huống chi với dã tâm của Ôn Tầm muốn gây dựng thế lực cho mình thì thảm bao nhiêu.

Trong thời điểm mạt thế này sợ nhất chính là sinh bệnh, bị thương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 256: Chương 256: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (30)




Editor: Uri Uri

Chương 256

Nếu Ôn Tầm có dị năng chữa trị, muốn thu phục những nam nhân tài ba thì dễ như bàn tay. Nói không chừng so với cốt truyện còn thành lập căn cứ S của mình nhanh hơn.

Thế nhưng hiện tại, mặc kệ mình bị thương nghiêm trọng cũng không chịu chữa trị.

Ôn Tầm đối với mình cũng thật tàn nhẫn!

Đối mặt với loại người này, Kiều An có thể nói cái gì?

Trên người Ôn Tầm hội tụ đủ các yếu tố tạo nên một cường giả.

Tỷ như co được giãn được, quân tử báo thù mười năm chưa muộn,...

Loại người này không thành công thì loại nào mới thành công?

Thậm chí cô ta còn dám đánh cuộc chính mạng sống của mình, Ôn Tầm nếu điên cuồng lên thì có khả năng chết vì mất máu không kịp chữa trị.


Cũng vì nguyên nhân Ôn Tầm ngoan tuyệt, điên cuồng mà phần thắng của Kiều An và Cố Thần vốn nắm chắc trong tay lại đang bị lung lay.

Cố Thần không có dị năng nên sức chiến đấu chỉ dựa vào Kiều An.

Kiều An là dị năng giả cấp ba hệ băng, Mạc Hàn cũng là dị năng giả cấp ba hệ kim.

Nếu hai người đánh nhau, ai thắng ai thua còn chưa chắc!

Bất quá, nếu Ôn Tầm muốn cá chết lưới rách thì Kiều An cũng nguyện ý phụng bồi.

Cô đã chuẩn bị tinh thần đánh nhau với Mạc Hàn thì lúc này Ôn Tầm buồn bã nhìn Cố Thần rầu rĩ nói.

"Anh.. có thể nói lý do cho chúng tôi...rốt cuộc vì sao lại muốn hại chúng tôi...Nếu là hiểu lầm có thể gỡ bỏ."

Ôn Tầm lúc này vẫn nhìn về phía Cố Thần. Như thể tất cả đều trong tay Cố Thần.

Kiều An trước nay đều không gặp được mặt này của nữ chủ. Trong cốt truyện Ôn Tầm đều luôn trưng ra vẻ mặt băng lãnh.


Kiều An trước giờ chưa bao giờ bội phục một ai nhưng Ôn Tầm lại làm cô vừa chán ghét vừa bội phục.

Mà Cố Thần là kiểu người thông minh nên lúc Ôn Tầm nói ra những lời này, Cố Thần nghiêm túc mà nhìn cô ta "Cô hao hết dị năng cứu nam nhân này để lấy cơ hội đàm phán với tôi?"

Mạc Hàn bảo hộ Ôn Tầm chặt chẽ bên trong, mang theo vẻ mặt đề phòng, nhìn nam nhân anh tuấn nhưng lãnh đạm trước mặt.

"Đúng vậy, tôi không rõ anh vì sao muốn giết tôi? Tôi với hai người không thù không oán, tôi cũng hy vọng hai người có thể buông tha cho đội Thiên Âm."

Ôn Tầm im lặng mà nhìn Kiều An "Chỉ cần hai người bảo đảm ngày sau không tìm đội Thiên Âm trả thù thì chuyện hôm nay tôi có thể coi như không có gì."

"Ôn Tầm!!!" Mạc Hàn nôn nóng

"Đương nhiên, tiền đề là anh phải đưa giải dược cho tôi. Tôi chết cũng không sao nhưng đội Thiên Âm là vô tội, tôi không thể liên lụy bọn họ."

Mạc Hàn lúc này mới "Biết" Ôn Tầm đây là vì bọn họ!!! Cảm động đến không kiềm chế được.

Ôn Tầm là cỡ nào vĩ đại, vô tư!

Hiện tại Mạc Hàn cũng hạ quyết tâm, không tiếc đại khai sát giới cũng muốn cứu Ôn Tầm! Không sợ trả giá bằng cả đội Thiên Âm.

Giờ phút này Ôn Tầm như một đóa hoa sen cứng cỏi bất khuất ở trong gió phấp phới, trong mắt cô thậm chí hàm chứa nước mắt.

"Nhưng nếu anh nhất quyết giết chết tất cả chúng tôi." Ôn Tầm hung tợn mà nhìn Kiều An như đang nhìn kẻ thù truyền kiếp "Mạc Hàn cùng tôi không là gì nhưng cũng sẽ liều mạng với hai người! Cuối cùng chúng ta đều chết nhưng cô ta cũng trọng thương, anh chịu được sao?"

Cô ta đương nhiên đã nhìn ra nam nhân ưu tú trước mắt này có bao nhiêu để ý đến nữ nhân kia.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 257: Chương 257: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (31)




Editor: Uri Uri

Chương 257

Phảng phất như tất cả sinh linh trên thiên hạ này đều không quan trọng bằng nữ nhân này.

Quả nhiên, Cố Thần híp đôi mắt lại, không chút do dự "Được, tôi đồng ý. Giải dược ở chỗ này, Kiều An chúng ta đi."

Vậy là xong rồi? Mặt Kiều An thoáng đen.

"Cỏ xanh không nhổ tận gốc, xuân xanh lại tái sinh. Cố Thần ơi Cố Thần, hiện tại anh tha cho cô ta, lấy tâm cơ của cô ta sẽ báo thù đó, nói không chừng chúng ta chết không có chỗ chôn đâu."

Nghe đồ đệ ngốc nói nhảm, mặt Cố Thần cũng đen hơn phân nửa. Y hận khối thân thể rách nát này không có dị năng.

Bằng không y nào phải đồng ý điều kiện nhục nhã như vậy. Y sống hơn nghìn năm chưa có ai dám đứng trước mặt y đưa ra điều kiện.


Tùy tiện phất tay, người đó đã hồn phi phách tán. Cố tình rồng xuống đồng bằng bị chó khinh.

Lúc trước đồ đệ khúm núm chân chó nịnh nọt, hiện tại như đại gia bao nuôi.

Cố Thần hít một hơi thật sâu, lắc đầu nói " Sẽ không có việc đó. Cô yên tâm, cô ta sẽ không báo thù chúng ta."

"Vì sao?"

"Bởi vì cô ta là người thông minh, biết cân nhắc lợi hại."

Nói cách khác, Cố Thần cô ta đắc tội không nổi. Lần này cô ta hao hết thực lực mới đổi lại cơ hội thoát khỏi Cố Thần nhưng cũng trả một cái giá không hề nhỏ.

Ôn Tầm có thể sống sót hay không vẫn khó nói. Mất máu quá nhiều cùng với nội thương nghiêm trọng, nếu không cẩn thận thì tối nay sẽ phải đi chầu diêm vương.


Đương nhiên với lời hôm nay thì đã có thể thu phục được đội Thiên Âm. Với thành tựu sau này của cô ta thì đội Thiên Âm chính là hòn đá kê chân đầu tiên.

Ôn Tầm làm được nhiều hơn so với những gì Cố Thần nghĩ. Ôn Tầm không những mất nhiều máu không chết đi, cô ta còn trở thành linh hồn của Thiên Âm. Ngay cả đội trưởng Mạc Hàn cũng quỳ gối trước váy thạch lựu của Ôn Tầm, phong cô ta thành phó đội trưởng.

Ôn Tầm trở thành đội trưởng của một tiểu đội, thành viên chính là những người đã chịu ơn cứu mạng của cô ta.

Ở trong lý tưởng của Mạc Hàn, bởi vì hình tượng Ôn Tầm cứu mạng mọi người mà cả người đẫm máu đã trở nên quá mức anh dũng. Nữ nhân nhu nhược ấy dám lấy cả bản thân cứu đội Thiên Âm, nếu không có Ôn Tầm thì cả đội Thiên Âm phỏng chừng đã chết hết."

Ôn Tầm thừa nhận đánh giá này. Cô ta đương nhiên sẽ không nói với bọn họ, nếu không phải vì cô ta đội Thiên Âm mới bị tai bay vạ gió càng sẽ không nói nếu không phải vì cô ta thì đôi nam nữ kia cũng sẽ không định giết hại những thành viên Thiên Âm.

Người bọn họ muốn giết, từ trước đến giờ chỉ có bản thân cô ta mà thôi. Sự thật không một người nào biết. Mà việc đánh cược mạng sống mình cũng là trong cái rủi có cái may thì so với cốt truyện thu hoạch càng tốt hơn.

Mạc Hàn, nam nhân dị năng cấp 3 nguyện ý trở thành bảo tiêu 24/24 của cô ta. Hơn nữa việc đầu tiên sau khi Ôn Tầm hồi phục chính là đi gặp Kiều An và Cố Thần.

Nhìn Ôn Tầm cầm nải chuối cùng với một ít táo, ân cần mà đi đến trước mặt Cố Thần, Kiều An trừ bỏ lộ vẻ khinh thường cũng chỉ là khinh thường.

"Cố tiên sinh, Đường tiểu thư, hiểu lầm của chúng ta có phải nên gỡ bỏ?"

Ôn Tầm đắc ý mà nhìn thoáng qua trái cây mình mang đến "Hiện tại đều là mạt thế, trái cây rất khó kiếm, may mắn tôi có dị năng không gian. Cố tiên sinh, tôi mang một ít trái cây đến đây bày tỏ lòng biết ơn. Cố tiên sinh nếm thử chút?"
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 258: Chương 258: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (32)




Editor: Uri Uri

Chương 258

Nhìn Ôn Tầm làm ra vẻ, Kiều An thật sa mạc lời. Có chuối là rất ghê gớm sao? Táo của cô thật trâu bò?

"Hoá ra có không gian, vậy lúc trước Hoa Nhã Niên nói cô ăn vụng đùi gà đo là sự thật!"

Ôn Tầm nghĩ tới Kiều An sẽ dùng các loại âm mưu hố cô ta nhưng lại không nghĩ tới Kiều An sẽ nhắc lại chuyện này. Ôn Tầm nhìn qua sắc mặt Mạc Hàn lập tức thấy không ổn.

"Không có! Đó là cô ta bôi nhọ tôi."

"Phải không? Vậy việc Hoa Nhã Niên bỏ vật tư đưa cô vào quân khu cũng là giả? Chuyện này nếu là giả chúng tôi đi tìm hiểu một chút rất dễ dàng. Nếu không hiện tại chúng ta đi tìm hiểu một chút?"


Sắc mặt Ôn Tầm thay đổi, cố cười nói "Cái kia là thật."

"Hử?cho nên rõ ràng cô có không gian cùng với vật tư nhưng lại không lấy ra đóng phí! Không đúng, rõ ràng cô có dị năng nếu đăng ký vào quân khu thì Hoa gia căn bản không cần tiêu tốn vật tư. Nói vậy Ôn Tầm cô chính là cố ý hố cô ta, lấy oán trả ơn."

Mắt thấy bảo tiêu trung thành nhất của mình nhìn cô ta với ánh mặt khác thường, Ôn Tầm nhìn không được có chút bực bội.

Nhưng chuyện này cô ta không thể giải thích. Bởi vì, lúc trước Mạc Hàn thấy cô ta bị Hoa Nhã Niên khi dễ mới mời cô ta vào đội Thiên Âm. Nếu bây giờ nói ra sự thật vậy cô ta ở Thiên Âm sẽ mất đi lòng tín nhiệm của mọi người.

Nghĩ đến đây Ôn Tầm lại hối hận vì hôm nay lại đến đây. Việc đến nước này, Ôn Tầm thông mình lựa chọn đánh ra quân bài bình thản.

"Tôi cùng Hoa Nhã Niên có thù oán nên tôi cố tình hố cô ta một phen. Nhưng chuyện này tôi không sai cũng không hối hận. Việc tư của tôi, Đường tiểu thư có hứng thú biết sao?"


"Thật ngại, vừa đúng lúc tôi có hứng thú biết. Cô và Hoa Nhã Niên có thù, cô ta tại sao còn cứu cô, giúp cô tới khu an toàn mà không phải đưa cô vào miệng tang thi? Những lời của cô ta lúc trước hẳn là sự thật, cô cùng bạn trai cô ta dan díu. Chậc chậc, Hoa đại tiểu thư cũng thật đáng thương, giúp người khác lại giúp nhầm người."

Nói chuyện như thế này mà còn nhịn được thì quả thật khâm phục. Không thể không nói miệng lưỡi của Kiều An thật sự quá độc!

Mặt Ôn Tầm lập tức đen "Nói bậy, Hoa Nhã Nhiên mới là tiểu tam, cô ta đoạt bạn trai của tôi."

Không sợ Kiều An đào hố sẵn, cô ta cũng không thể không nhảy xuống. Bởi vì cô ta không còn lựa chọn nào khác. Nếu cái tội danh tiểu tam này rơi xuống đầu Ôn Tầm thì Cố Thần và Mạc Hàn sẽ có cảm nhận gì về mình?

Ôn Tầm muốn cùng Cố Thần trở nên thân thiết, ít nhất là bạn bè. Bởi vì thực lực của Cố Thần thật sự làm cô ta không thể cưỡng lại được. Với nỗi niềm như vậy nên việc lúc trước Cố Thần muốn giết cô ta, cô ta đều bỏ qua được.

Ôn Tầm thích cường giả mà Cố Thần còn đặc biệt chính là cường giả của cường giả. Lại không nghĩ đến bên này Kiều An còn chưa buông tha.

"Như vậy tiểu tam là Hoa Nhã Niên. Vậy cô lúc trước vì cái gì dứt khoát nói cô cùng nam nhân tên Lý Minh kia không có quan hệ? Ôn tiểu thư, cô nói câu sau vả mặt câu trước. Thật là mâu thuẫn. Lời dối trá trùng trùng điệp điệp, không biết câu nào là thật! Tựa như hiện tại, tôi cùng Cố Thần rõ ràng muốn giết cô, cô còn vội vàng muốn lấy lòng chúng tôi? Đội trưởng Mạc Hàn, chẳng lẽ anh không có chút thắc mắc nào sao?"

Mạc Hàn nghẹn họng nhìn trân trối. Nếu hiện tại hắn nói không thì chính bản thân hắn cũng thấy mình giống thiểu năng.

Nhưng mà "Tôi tin Ôn Tầm, cô ấy chính là đội trưởng của tiểu đội Thiên Âm. Ngày đó Ôn Tầm đã cứu chúng tôi, từ nay về sau chúng tôi trung thành tuyệt đối với Ôn Tầm."
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
598,848
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 259: Chương 259: Nữ phụ mạt thế nghịch tập nhân sinh (33)




Editor: Uri Uri

Chương 259

Thế nhưng việc Kiều An thích nhất chính là phá đám. Lúc trước cô hiểu lầm Ôn Tầm là thiển cận. Người này chính là tiểu cường, đánh mãi không chết. Lúc trước tha cho cô ta một mạng thế mà cô ta còn lấy việc này đi thu phục lòng người.

"Cô ta cứu mấy người?Thật buồn cười. Trước giờ chúng tôi không có ý muốn giết Thiên Âm, nếu không phải Ôn Tầm, mấy người cũng sẽ không bị liên lụy!"

"Nói bậy." Sắc mặt Ôn Tầm có chút hoảng loạn. Lúc này cô ta đã triệt để hối hận vì chạy đến đây.

"Cố tiên sinh, anh nói gì đi."

Ôn Tầm có ý muốn Cố Thần đồng tình nhưng y sẽ mắc mưu ư?

Kiều An xua tay "Ai vô dụng thôi. Cố Thần nhà chúng tôi trước kia là đại thiếu gia không ăn loại trái cây tầm thường như chuối với táo. Nếu cô đưa trái cây nào quý một chút, nói không chừng hắn còn nể mặt nói một câu nha."


Phương pháp chèn ép người khác của Kiều An làm Ôn Tầm tức hộc máu. Sâu trong lòng Ôn Tầm có tự ti vì xuất thân từ nông thôn.

Cô ta từng là một thiếu nữ thiên chân vô tà, ngây thơ trong sáng nhưng đều do Lý Minh lợi dụng, đùa bỡn cô ta. Cuối cùng còn vứt bỏ cô ta!!

Từ đó về sau Ôn Tầm liền hận những người có xuất thân như Hoa Nhã Niên, càng hận những nam nhân tệ bạc như Lý Minh.

Mà giờ này, Kiều An cùng Hoa Nhã Niên giống nhau, xuất thân phú quý, không dính khói lửa phàm tục đang dào dạt đắc ý cười nhạo cô ta. Phảng phất như ném cô ta một cái tát, cười nhạo cô ta: Cô thật là nghèo, quỷ nghèo hahaha.

"Tôi không mua nổi trái cây quý giá thì sao?" Mặt Ôn Tầm tức đến đỏ bừng, hung tợn mà nhìn Kiều An. Cô ta thực sự chán ghét nữ nhân cao quý, xinh đẹp trước mặt này.

Càng chán ghét Kiều An này so với Hoa Nhã Niên mọi mặt đều tốt hơn!

"Mặc dù trước mạt thế tôi là quỷ nghèo, chỉ là một sinh viên bình thường nhưng bây giờ là mạt thế tôi đã thức tỉnh dị năng không gian và chữa trị. Tôi có thể đường đường chính chính, tại sao phải chịu ủy khuất để cô cười nhạo?"

Kiều An xua xua tay "Cô sai rồi, dị năng chữa khỏi bị cô sử dụng quá độ không còn nữa. Ôn Tầm cô chỉ có dị năng không gian." Kiều An mỉm cười "Nhưng đây không phải là trọng điểm, cô có dị năng thì có thể đùa bỡn Hoa Nhã Niên cùng đội Thiên Âm sao? Cô thật đủ ngoan độc."


Ôn Tầm có ý bào chữa nhưng sự việc lại càng hỏng. Là một người có tâm chí kiên định, tới bước này cô ta không hận sao??

Không, Ôn Tầm hận Kiều An muốn chết. Cô ta ngàn vạn lần không nên ôm ý đồ thu phục nam nhân Cố Thần này. Không có người nào có thể hiểu được tâm tư của cô ta.

Đối với Ôn Tầm mà nói thiếu nữ tâm tư trong sáng, hồn nhiên trước kia ở thời khắc Lý Minh phản bội đã chết.

Cô ta trọng sinh lại một lần không có bất kì thứ gì quan trọng hơn so với quyền lực. Ôn Tầm coi trọng quyền lực mà Cố Thần có thể mang lại cho cô ta nên cô ta mới vội vã chạy tới nơi này, muốn lôi kéo quan hệ.

Vì đạt được mục tiêu Ôn Tầm mặc kệ tất cả. Thế nhưng Ôn Tầm lại mắc một sai lầm là mang bảo tiêu Mạc Hàn đi cùng!

Lại không nghĩ rằng bản lĩnh châm ngòi ly gián của Kiều An quả thật lợi hại, làm Mạc Hàn - một người có tâm tư đơn giản bắt đầu hoài nghi cô ta. Mang ánh mắt thất vọng Mạc Hàn nhìn Ôn Tầm hỏi.

"Ôn Tầm, cô có thể giải thích lời Kiều An vừa nói không?"

Ôn Tầm thấy sự việc ngày càng tệ liền thẳng thắn đứng ra thừa nhận "Tôi không có gì giải thích."

"Cô... Ôn Tầm, tôi quá thất vọng rồi... Chỉ cần cô giải thích một chút, tôi sẽ tin."

Nhìn Mạc Hàn thất vọng cùng với thống khổ, trong lòng Ôn Tầm vẫn không gợi lên một tia sóng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom