Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Con Dâu Thơm Ngọt Mềm Mại

Con Dâu Thơm Ngọt Mềm Mại
Chương 80: Sinh sản


•Chương 80: Sinh sản•

Thời điểm Lâm Kiều Kiều mang thai được 6 tháng, mẹ Lâm đã mang đến cho cô một tin tốt, hai chị dâu cô đã mang thai. Ba chị dâu em chồng đều mang thai làm mẹ Lâm cười không khép miệng được, nhìn làn da hồng thuận cùng vẻ mặt phấn khởi của con gái, bà cảm thấy vô cùng yên tâm.

Ngoại trừ bụng lớn hơn, nhưng nơi khác cũng không có gì thay đổi. Mẹ Lâm mang theo một đống đồ đến. Sau đó trở về cùng trà hoa thất sắc Lâm Kiều Kiều cho.

Trương Đào và Kim Ngọc Phượng cùng nhau nếm ngon ngọt, hắn dùng tài nguyên của cô ta nhằm sinh lợi nhuận và bao dưỡng Trần Tĩnh Du, Lý Tuyết Oánh và Hạ Hoan Tâm.

Người bất mãn nhất bây giờ hẳn là Hạ Hoan Tâm. Bởi vì Trương Đào đã nói rõ hắn sẽ không cùng cô ta kết hôn, đứa bé được sinh ra hắn sẽ nuôi.

Lý Tuyết Oánh đã rời khỏi kim chủ, hiện tại đang làʍ t̠ìиɦ nhân của Trương Đào. Hai người là bạn học, dù chỉ mới sống chung nhưng thật ra càng giống đôi vợ chồng nhiều năm. Lý Tuyết Oánh không quản quá nhiều việc của hắn, đôi lúc chỉ yêu cầu hắn đến cùng cô ta ăn cơm, trò chuyện, sau đó tự hiến thân mình.
“Trương Đào...Nhanh lên...Ngậm v.ú cho tôi..”

Trên giường, một người đàn ông đang hung hăng đâm nam căn vào thân thể đầy đặn của người phụ nữ.

“Chị thoải mái không?”

Đúng là Trương Đào và Kim Ngọc Phượng đang điên loan đảo phượng.

“Rất sướng…”

Kim Ngọc Phượng có chút điên cuồng, mặc dù quan hệ của cả hai khá là miễn cưỡng, nhưng khi làʍ t̠ìиɦ hai người lại hết sức ăn ý. Điều này cả hai cũng không ý thức được.

Đến nửa đêm Lâm Kiều Kiều mới có biểu hiện lâm bồn. Cô chỉ vừa mới xuất hiện cảm giác, Trương Quốc Dương đã lập tức lái xe cô đến bệnh viện khoa sản tốt nhất.

Mang thai gần mười tháng, bùng Lâm Kiều Kiều có có vết rạn nào khi mang thai làm cho bác sĩ không khỏi giật mình.

Cứ tưởng khi sinh con phải mất rất nhiều thời gian, kết quả vừa vào phòng sinh một hộ sĩ đã bế một đứa bé ra, làn da trắng nõn hồng hào không hề giống với một đứa bé mới sinh.
Nhận được thông báo, Trương Đào cũng vội vàng chạy đến. Việc ba hắn ở đây, hắn cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ. Trương Đào biết ba đang làm việc ở chỗ của Lâm Kiều Kiều, cô không có giận chó đánh mèo lên người ba hắn.

Ba Lâm mẹ Lâm cũng đến bệnh viện, thấy sắc mặt của con rể còn kém hơn cả con gái mới sinh của họ, liền không nhịn được mở miệng nói vài câu:

“A Đào, sao sắc mặt con còn kém hơn Kiều Kiều thế? Đừng suốt ngày chỉ lo công việc, sức khỏe mới quan trọng nhất. Người trẻ tuổi các con đúng là luôn là người ta nhọc lòng, mấy ngày tới mẹ nấu một ít canh bồi bổ cho hai đứa. Không phải Lâm Kiều Kiều có tìm bảo mẫu sao? Đến lúc đó bảo họ nấu cho hai đứa ăn.”

Mẹ Lâm cứ nhắc mãi làm Lâm Kiều Kiều hơi xấu hổ.

Trương Đào không cảm thấy phiền chán, hắn rất nhớ cảm giác được trưởng bối quan tâm. Trương Quốc Dương cũng đã căn dặn hắn rất nhiều lần, nhưng hắn đều ứng phó, bởi vì hắn không còn cách nào.
Cách đây không lâu, Trương Đào có đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ bảo hắn cần tiết chế, thân thể hắn đã suy sụp rất nhiều, nhưng hắn không thể khống chế được.

Tất cả đều do người phụ nữ kia ban tặng, hắn không thể từ bỏ được, cái cảm giác gọi là dục tiên dục tử làm hắn có thể trải nghiệm kᏂoáı ©ảʍ cực lạc, tựa như ma túy, một ngày không nếm thử hắn sẽ trở nên điên cuồng. Nghĩ lại hắn thấy vô cùng hối hận.

Mấy ngày trước trong lúc Hạ Hoan Tâm lâm bồn, hắn và Kim Ngọc Phượng đang chìm trong hoan ái. Chờ đến khi mọi thứ đâu vào đấy, đứa bé đã được ra đời. Tình trạng của hai mẹ con đều suy yếu, nhưng hắn cũng chỉ nhìn con một hồi, sau đó an bài vài người chăm sóc cho Hạ Hoan Tâm rồi không quan tâm gì nữa. Đến lúc Hạ Hoan Tâm xuất viện, hắn liền đã đưa cho cô ta một số tiền, hành động của hắn là tâm cô ta hoàn toàn rét lạnh.
 
Chương 81: Biến cố


•Chương 81: Biến cố•

Trong nhà còn hai thai phụ, mẹ Lâm ở lại chưa được bao lâu đã phải trở về, ngoài ra trạng thái của Lâm Kiều Kiều quá tốt khiến bà cực kỳ yên tâm.

Bởi vì có bảo mẫu, cũng vì sợ tị hiềm, buổi tối Trương Quốc Dương cũng về biệt thự, ban ngày thì đến bệnh viện thăm con dâu và đứa bé.

Hôm nay là ngày thứ ba kể từ ngày Lâm Kiều Kiều sinh con, ngày mai cô phải xuất viện.

Buổi tối Trương Quốc Dương đang ngủ thì tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên đánh thức, sau đó nghe được tin tức khiến ông suýt ngất xỉu.

Lúc ông vừa đến bệnh viện đã thấy con trai đang nằm trong phòng bệnh nắm chặt mắt, còn có cảnh sát đang chờ ông.

Cảnh sát nói cho ông biết, bọn họ nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ quản gia của Kim Ngọc Phượng. Khi bọn họ vào phòng ngủ, liền thấy hai thân thể trần trụi. Kim Ngọc Phượng được xác định là đã tử vong, hơn nữa còn bị Trương Đào bóp chết.
Nhưng khi xét thấy tình huống của Trương Đào lúc đó, bọn họ đã đưa người đến bệnh viện, bác sĩ đã chuẩn đoán qua, người bệnh bởi vì kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ quá độ đã dẫn đến tử vong não. Đại não đã dừng hoạt động, nhưng tim vẫn đập và còn hô hấp. Cũng chính là người thực vật mà người ta hay nhắc đến.

Trương Quốc Dương rất khó để tiếp nhận tin tức này. Con trai ông ưu tú từ nhỏ đến lớn, lại còn rất trẻ. Sao có thể biến thành như vậy?

Nhìn bộ dáng bi thống của ông, cảnh sát cũng không nói gì thêm, chỉ bảo sẽ điều tra thêm một bước.

Vì không muốn Lâm Kiều Kiều vừa sinh con đã phải chịu đả kích, Trương Quốc Dương không nói cho cô biết chuyện này, chỉ nói Trương Đào có chuyện, ông muốn xử lý một chút.

Lâm Kiều Kiều không nói nhiều, nếu là chuyện nhỏ Trương Quốc Dương sẽ không gạt cô, cũng sẽ không đến bệnh viện thăm cô một ngày.
Cảnh sát điều tra rất nhanh, kỳ thật chuyện này rất đơn giản, Trương Đào và Kim Ngọc Phương bên nhau đã lâu, người giúp việc trong nhà đều biết quan hệ của cả hai, cảnh sát cũng đã tìm ra loại thuốc kí©Ꮒ ɖụ© từ đồ ăn của Trương Đào. Căn cứ vào thông tin của hai người, cảnh sát mau chóng tìm ra Trần Tĩnh Du.

Kim Ngọc Phượng muốn cô ta đi theo Trương Đào, sau đó hạ dược hắn. Cô ta bị bắt vì tội cố ý đả thương người. Mà khi nhận được tin báo, người kích động nhất là Hạ Hoan Tâm, cô ta vừa khóc vừa cười, giống hệt người điên.

Trong lúc Lâm Kiều Kiều ở cữ, Trương Quốc Dương đã giải quyết mọi chuyện ổn thỏa. Lâm Kiều Kiều từ miệng của trợ lý Trương Đào mà biết được tin tức, hiện công ty đang loạn thành một đoàn, chỉ có thể đến tìm cô.

Lý tổng đã phong tỏa tin tức của Kim Ngọc Phượng, nên không truyền ra bên ngoài.
Lâm Kiều Kiều xin anh trai giúp đỡ việc trong công ty, còn về việc của Trương Đào thì đừng nói cho ba mẹ biết, vì sợ bọn họ lo lắng, chờ khi cô qua kỳ ở cữ sẽ tự mình nói.

Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, Trương Đào bây giờ không khác gì người đã chết, nỗi đau này chỉ có thời gian mới có thể làm phai mờ. Thật may còn có Lâm Kiều Kiều và con ở cạnh Trương Quốc Dương, bằng không chỉ sợ ông không chịu được đả kích.

Sau khi ở cữ, Lâm Kiều Kiều dọn về Hoa Hồng viên, chỉ thuê người giúp việc quét tước và giặt quần áo. Phòng cũng bị cô sửa đổi một ít. Vì muốn chăm sóc con, cô cũng dọn một phòng ở lầu một, chủ yếu là để tránh tị hiềm. Lúc không có người ngoài, hai người họ sẽ ngủ chung, Trương Quốc Dương thường đảm nhận việc chăm sóc con vào buổi tối.
Sữa của Lâm Kiều Kiều vừa đủ, cô tự mình cho con bú, nhưng đứa bé còn nhỏ, uống sữa không hết. Vì thế tiện nghi cho người nào đó, mỗi lần con trai uống xong thì sẽ có một cái đầu to nằm trước ngực cô.
 
Chương 82: Khôi phục


Chương 82: Khôi phục

Lâm Kiều Kiều đã qua giai đoạn ở cữ một thời gian, cô biết tâm tình Trương Quốc Dương không tốt cho nên hai người đều không chủ động đi chọc đối phương.

Trương Quốc Dương hôm nay có chút tàn nhẫn. Áo Lâm Kiều Kiều bị ông đẩy trên cổ, nịt vú cũng bị cởi bỏ, hai khỏa đầy đặn bị ông luân phiên ngậm mút, làm cả người cô mềm đi.

“Ba nhẹ một chút, không ai giành với ba.”

Lâm Kiều Kiều khó có thể điều chỉnh được giọng nói mình, sau khi bụng cô to ra, hai người rất hiếm khi làm tình. Đến khi mang thai tháng thứ bảy thứ tám, ông cũng không chạm vào người cô nữa. Qua mấy tháng bây giờ ông lại trêu chọc cô.

Trương Quốc Dương ngậm hút cả hai bầu v.ú, trông chúng không khác gì nhau lắm. Ông cởi sạch quần áo cô, ngay cả quần cũng bị kéo xuống. Sau đó hôn lên cái miệng nhỏ ông ngày đêm thương nhớ. Ông biết mấy ngày qua mình đã làm cô lo lắng, bản thân ông đã nghĩ kỹ, ông có buồn đến cỡ nào con trai cũng không tỉnh dậy được. Mỗi người đều có trách nhiệm của riêng mình.

Trương Đào biến thành như vậy là do hắn không tránh được dụ hoặc, mà ông cũng có người cần phụ trách.

Hai người trần trụi ôm nhau một lúc, cuối cùng cũng tìm ra cảm giác quen thuộc, bàn tay to tìm tòi, phát hiện phía dưới đã ướt dầm dề. Trương Quốc Dương không chút do dự dùng gậy lớn thọc vào.

Hơn ba tháng chưa đi vào cái động nhỏ mất hồn này, nó vẫn chặt như trước kia. Gương mặt vừa rồi còn cười tươi, giờ lại có chút đỏ lên.

Lâm Kiều Kiều cũng không chịu nổi, từ lúc sinh con xong cô vẫn luôn dùng cánh hoa bảo dưỡng cơ thể, hạ thân sạch sẽ thường chứa một ít nước cánh hoa, không nghĩ sẽ có hiệu quả tốt như vậy.

Hai người dán sát khít khao, Trương Quốc Dương thấy nếu mình còn bất động chắc chắn sẽ bị tiểu yêu tinh này kẹp đến bắn ra. Vì thế, đao to búa lớn bắt đầu đưa đẩy, muốn tìm lại cảm giác hung mãnh lúc trước làm cô vợ nhỏ của ông phải xin tha.

“A...Đừng…”

Lâm Kiều Kiều chịu không nổi liền thấp giọng kêu lên. Trương Quốc Dương nhiều lần thâm nhập, hai viên trứng theo động tác rút ra đâm vào của ông không ngừng đập vào hoa đế Lâm Kiều Kiều. Cô nhếch mông nghênh đón ông xâm nhập.

Sau một hồi điên cuồng cắm rút, gậy thịt ông bắt đầu thích ứng huyệt động nhỏ hẹp. Ngay lúc này ông chỉ muốn điên cuồng yêu thương cô vợ nhỏ, đầu tiên là vỗ về eo nhỏ, hôn lên từng tất da tất thịt. Sau đó lại đâm thọc cố tình tạo ra tiếng vang kích thích hai người.

Đôi tay Lâm Kiều Kiều ghì chặt khăn trải giường, miệng hé mở bật ra những tiếng than nhẹ. Đối với Trương Quốc Dương thì đây là liều thuốc tốt nhất, ông càng ra sức lấy lòng Lâm Kiều Kiều, hai tay phủ lên đôi thỏ ngọc dịu dàng xoa nắn, ở bên tai cô nói lời âu yếm.

Lâm Kiều Kiều bị người đàn ông này làm đến điên rồi. Ngón chân đáng yêu co lại, nhận lấy cách ông dùng thân thể truyền đạt tình yêu cho cô. Trên khăn trải giường có mấy vết ẩm ướt, là ái dịch mà ông đem ra mỗi khi rút gậy thịt.

m hộ trơn trượt vô cùng, vừa ướt vừa chặt. Vẻ mặt Trương Quốc Dương trông thống khổ, nhưng tốc độ bên dưới thì cực kỳ cuồng mãnh. Mấy tháng qua hai người không làm tình, ông vẫn luôn cố gắng kìm nén. Cảm giác được người dưới thân đã muốn cao trào, ông nắm chặt thời gian gia tăng tốc độ. Lúc tiểu huyệt đột nhiên xoắn chặt, thì ông cũng phun ra tinh hoa của mình.

“Kiều Kiều, thoải mái không?”

Trương Quốc Dương gắt gao ôm cô, hôn lên mặt nhỏ một cái. Lâm Kiều Kiều ngại ngùng đáp trả ông một nụ hôn.

Hai người cùng nói chuyện, những gì giấu trong lòng đều nói thành lời khiến đáy lòng Trương Quốc Dương nhẹ nhõm không ít.
 
Chương 83: Giấy kết hôn


•Chương 83: Giấy kết hôn•

Khi đứa bé được ba tháng tuổi, Lâm Kiều Kiều và Trương Quốc Dương cùng nhau trở về nông thôn, ghi tên đứa bé vào gia phả.

Trương Quốc Dương không biết Lâm Kiều Kiều đã cho hắn một tin vui bất ngờ.

Lâm Kiều Kiều cầm theo sổ hộ khẩu từ chỗ mẹ Lâm. Sau khi kết hôn cùng Trương Đào, cô cũng không mang theo nó về biệt thự.

Về quê ngày thứ ba, cô bảo Trương Quốc Dương cầm theo giấy khai sinh của con và sổ hộ khẩu. Trương Quốc Dương không biết cô muốn làm gì, chờ hai người vào Cục Dân Chính, tinh thần ông vẫn chưa hồi phục lại.

Lúc thuận lợi cầm được quyển sổ màu đỏ, ông còn giống như đang nằm mơ, mơ mơ màng màng. Tuy nhân viên công tác dùng ánh mắt quái dị nhìn hai người bọn họ, nhưng cô không để ý.

Sau khi về đến nhà, Trương Quốc Dương vẫn ngay ngốc nhìn vào giấy kết hôn, con dâu đã trở thành vợ của ông, là người phụ nữ của ông. Không ai biết ông kích động đến cỡ nào, nước mắt tràn đầy hốc mắt, cả đời ông thăng trầm, nhưng may mắn lớn nhất là có được Lâm Kiều Kiều.
“Lão hư hỏng, đừng có cười ngốc nữa, mau tới đây giúp con, tiểu tử thúi này lại tè dầm.”

Thanh âm buồn bực của Lâm Kiều Kiều truyền đến, Trương Quốc Dương nhanh chóng chạy tới hỗ trợ. Từ khi sinh con, ngoại trừ việc cho con bú, Lâm Kiều Kiều cái gì cũng không biết, nhưng có ông là đủ rồi.

Trương Quốc Dương thuần thục cởi tã lót, lau khô mông nhỏ, sau đó đổi một miếng tã sạch sẽ cho đứa bé, rồi tung ta tung tăng đi giặt tã.

Bé con rất ngoan, mỗi ngày gần như chỉ ăn và ngủ, đôi khi sẽ nằm phun bong bóng.

Người dân trong thôn không biết Trương Đào đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là đã thành người thực vật. Cho nên họ đến an ủi Trương Quốc Dương, ít nhất còn có chúa nội, khuyên ông nên chăm sóc tốt bản thân, còn khen Lâm Kiều Kiều có tình nghĩa.

Bọn họ không biết vào đêm khuya tĩnh lặng, Lâm Kiều Kiều có tình có nghĩa đang dùng cơ thể an ủi Trương Quốc Dương. Trương Quốc Dương bế người con gái trơn mềm lên. Hạ thân hai người đều bị dịch nhầy làm cho ướt đẫm, lông tóc dính lên âm hộ.
“Kiều Kiều..Vợ nhỏ, ba muốn giấu con đi, mỗi ngày yêu thương con.”

“Lão hư hỏng...Không cần...Chậm một chút…”

Kể từ ngày kia, trừ việc chăm sóc con thì thời gian còn lại ông thường cùng cô hoan ái.

“Không cần thật sao? Vậy ba rút ra.”Lão hư hỏng cố ý rút côn ŧᏂịŧ ra.

“Không phải...Mau cắm con…”

Ông bế cơ thể vợ nhỏ lên, gặm cắn xương quai xanh của cô. Lâm Kiều Kiều đan ngón tay vào mái tóc của ông, đẩy đầu ông sát vào người mình. Ông càng muốn cô càng cho, hai người hết sức phối hợp, đối với chuyện này cũng càng ngày càng nghiện.

Lâm Kiều Kiều cảm nhận được tiểu huyệt mình muốn nhiều hơn, liền bảo ông dùng sức lấp đầy cô, muốn ông mạnh hơn một chút. Trương Quốc Dương nhìn bộ dáng thở dốc của cô, bất giác cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ, sau đó dùng lưỡi liếʍ ɭáρ.
Chậm rãi biến thành nhanh chóng, cơ thể Lâm Kiều Kiều bị kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ, tham lam dùng miệng huyệt cắn nuốt côn ŧᏂịŧ. Trương Quốc Dương phủ lấy mông Lâm Kiều Kiều, thấy cô không còn sức, liền để cô ngồi trên người ông. Tư thế này khiến cho gậy thịt thô cứng thẳng tắp chọc tới đáy huyệt̠. Người đàn ông lúc này hoàn toàn chiếm lấy cô.

Lâm Kiều Kiều mờ hồ có thể cảm nhận được qυყ đầυ xâm nhập vào đáy huyệt̠, cô cúi đầu tìm được môi ông, gấp không chờ nổi dán lên. Hơi thở của ông quả lên độc dược trí mạng làm cô không muốn rời đi.

Đầu lưỡi nhỏ đầu tiên là với vào miệng ông, lại kéo đầu lưỡi ông đưa vào miệng mình, sau đó tinh tế gặm cắи ʍút̼ vào.

“Kiều Kiều, hôm nay con thật nhiệt tình, như muốn đoạt mệnh của ba.”

Lâm Kiều Kiều thả lỏng nhưng không muốn buông ông ra, nâng lên nhũ thit tự mình đưa vào miệng ông để ông mút vào. Hôm nay là ngày đặc biệt, là ngày lành của bọn họ.
“Ba nhẹ chút.”

Lâm Kiều Kiều cúi đầu hôn lên đôi môi đang ngậm v.ú mình.

Biết cô thích, ông cũng thay đổi đa dạng cách liếʍ ɭáρ, sữa tươi bị ông uống hết rồi. Lâm Kiều Kiều bị ông mút đến khó nhịn, cơ thể hơi đảo về sau. Trương Quốc Dương thừa cơ đẩy mông, hai bên cùng bị xâm nhập khiến Lâm Kiều Kiều càng khó chịu

Mắt thấy cô muốn cao trào, Trương Quốc Dương dứt khoát đẩy cô lên giường, hai thân mạnh mẽ bóp một khỏa anh đào, dưới thân nhanh chóng đâm thọc.

Lúc này Lâm Kiều Kiều cao trào cũng kẹp lấy ông.

Hai người nằm trên giường. Trương Quốc Dương không muốn rời khỏi cơ thể cô. Lâm Kiều Kiều cũng thích ông ở bên trong cô, ông hôn lên thái dương ướt đẫm mồ hôi của cô, sau đó cùng đi vào giấc ngủ
 
Chương 84: Kết thúc


•Chương 84: Kết thúc•

Thời điểm trở về thành phố, Hoa Hồng viên lại nghênh đón một vị khách không mời mà đến, đó là một đứa bé được đặt trước cửa nhà bọn họ, giống như biết hôm nay bọn họ trở về.

Đứa bé được đặt trong rổ, còn để lại một tờ giấy.

Đây là con của Hạ Hoan Tâm và Trương Đào. Trương Quốc Dương tìm một vòng, không thấy ai, ông chỉ có thể ôm đứa bé vào trong, đây là cháu nội của ông.

Mấy ngày nay Lâm Kiều Kiều cũng cho người tìm Hạ Hoan Tâm, nhưng cô ta giống như bốc hơi khỏi thế giới này, không có bất kỳ tin tức gì. Trẻ con là vô tội, Lâm Kiều Kiều ân oán phân minh, cô không có ý gì không tốt với đứa bé. Chỉ nghĩ đứa bé này thật đáng thương, ba hiện tại đang nằm trong bệnh viện, phỏng chừng sẽ không bao giờ tỉnh dậy, còn mẹ lại vứt bỏ nó.
Mà cô không định sẽ sinh thêm một đứa bé nữa, nghĩ vậy cô liền giữ lại, để đứa bé làm bạn của Trương Lâm Vũ.

Trương Quốc Dương đặt tên cho đứa trẻ này là Trương Lâm Tích, hy vọng về sau nó sẽ không giống Trương Đào, phải biết quý trọng bản thân mình.

5 năm sau

Bạn nhỏ Trương Lâm Vũ lại bị ném vào nhà bà ngoại, ánh mắt giận dỗi nhìn ảnh chụp của Lâm Kiều Kiều. Ba Lâm và mẹ Lâm đã tập mãi thành quen, kể từ lúc con rể vì mệt nhọc quá độ trở thành người thực vật, bọn họ càng thêm thương yêu con gái.

Hai vợ chồng họ muốn bù đắp cho con gái nhưng đều bị cự tuyệt. Không chỉ có như vậy, Lâm Kiều Kiều còn ném con cho bọn họ, còn mình thì du lịch vòng quanh thế giới.

Trương Lâm Tích an ủi an ủi em trai, bé thật hết cách với người mẹ quá sức tiện nghi của mình. Lần nào ném hai anh em bọn họ đi cũng muốn bé dỗ em trai.
Nhưng nhìn em trai đang khóc thảm thương , tuy trong lòng có chút chửi thầm, nhưng vẫn nhịn không mắng nó, hai anh em sớm chiều ở chung, tình cảm bọn họ rất tốt.

Lâm Kiều Kiều vẫn không nói thật cho ba mẹ biết, cô và anh trai đều che giấu sự thật. Ba mẹ có biết cũng không làm gì được. Trương Đào đã thành người thực vật, con cái không có tội, kết quả bây giờ đối với mọi người đều tốt.

Hiện tại cô đang ở đâu? Không cần nghĩ cũng biết là đang ở bên Trương Quốc Dương.

Năm năm trôi qua, Lâm Kiều Kiều không thay đổi gì, Trương Quốc Dương thoạt nhìn trẻ tuổi hơn rất nhiều. Làn da màu lúa mạch, dáng người cường tráng, giống như người tầm 40 tuổi.

Mấy năm nay có hai đứa nhỏ, còn có bảo mẫu làm cho bọn họ muốn làm gì cũng không tiện. Cuối cùng, bọn họ không công khai quan hệ của cả hai, có thể lãnh giấy hôn thú đã là cực hạn của Lâm Kiều Kiều, nhiều hơn nữa thì cô không dám.
Cô có thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ đến nếu ba mẹ biết được. Cho nên hai người vẫn luôn cẩn thận che giấu phần tình cảm này.

Mỗi lần Lâm Kiều Kiều muốn đi du lịch, Trương Quốc Dương sẽ về quê trước. Sau đó cùng cô hội họp, người ngoài không nghĩ đến ba chồng con dâu hai người thực chất đã là vợ chồng.

Giờ phút này bọn họ đang ở trong một sơn cốc. Nơi này chính là căn cứ bí mật của hai người. Bên trong sơn cốc trong đầy hoa tươi, một nam một nữ giữa biển hoa hoan lạc.

Đóa hoa trên tay người phụ nữ bay múa vây quanh hai người, cánh hoa giăng đầy trời, giống như là tiên cảnh.

Người đàn ông vong tình kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ, người phụ nữ thoải mái rêи ɾỉ. Hai người ăn ý đưa nhau đến đỉnh cực lạc. Trương Quốc Dương vuốt ve khuôn mặt nhỏ mỹ lệ của Lâm Kiều Kiều.
Ông nghĩ nửa đời ông trôi qua không đẹp, trời cao hẳn là muốn tôi luyện ông. Cho nên nửa đời sau mới có cô làm bạn.

Biển hoa nhìn hai người quấn lấy nhau đến mức đỏ bừng mặt.

“Kiều Kiều, tôi yêu em.”

Sau năm năm, rốt cuộc Trương Quốc Dương cũng nói ra lời này. Lâm Kiều Kiều hồi đáp lại một cái hôn nhiệt tình.

Thế khắc này hai người họ chỉ có lẫn nhau, không còn gì khác nữa.

-Toàn văn hoàn-
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top