Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Con Dâu Thơm Ngọt Mềm Mại

Con Dâu Thơm Ngọt Mềm Mại
Chương 40: Lại bị cưỡиɠ ɠiαи


Edit by Mon

Sau hơn một giờ, người đã về gần hết, chỉ còn lại mấy ông lão ngồi lại đua rượu. Ngày thường mấy ông bị vợ quản, vào mấy dịp này mới có thể uống thoải mái. Khí thế không gục không bỏ qua tiếp tục diễn ra, làm hôm nay có không ít người đổ gục.

Trong đó đương nhiên bao gồm Trương Quốc Dương, trước kia ông từ chối vài lần, lần này lại trốn không thoát.

Mấy người họ hàng mời ông uống, không những thế còn bị mấy ông lão vây lại. Cuối cùng, ông bị uống đến bất tỉnh nhân sự.

Bởi vì khách đến nhiều, nhà ông chú không có đủ chỗ nghỉ ngơi, cũng may nhà Trương Quốc Dương khá gần, cho nên ông kêu Lâm Kiều Kiều dẫn Binh Tử cõng Trương Quốc Dương về nhà.

Binh Tử đặt Trương Quốc Dương lên giường, làm Lâm Kiều Kiều lễ phép kêu hắn ngồi xuống nghỉ ngơi. Trời rất nóng, lại phải cõng người đi mấy phút, hẳn là rất mệt.

Binh Tử một thân mồ hôi, mượn toilet rửa mặt thật sạch. Lâm Kiều Kiều đưa cho hắn một cái khăn lông mới, bản thân thì bưng nước vào phòng.

Sau khi lau mặt cho ba chồng, cô đi vào toilet đổ nước.

Binh Tử luôn cọ tới cọ lui bên trong toilet chính là chờ cô đổ nước xong.

Lâm Kiều Kiều đi vào thấy Binh Tử một thân trần trụi, sắc mặt đỏ bừng, cô muốn ra ngoài rửa mặt, đột nhiên bị hắn giữ lại.

Cô nhanh chóng bị dọa sợ, Binh Tử vội khóa trái cửa toilet, ấn Lâm Kiều Kiều lên tường.

“Anh họ, anh làm gì vậy? Thả em ra.”

“Anh nhớ em muốn điên rồi.”

Nói xong hắn cúi xuống định hôn miệng Lâm Kiều Kiều, lại bị cô nghiêng đầu tránh đi, cuối cùng hắn ngay má cô.

Binh Tử hằng năm lao động, sức lực rất lớn. Đôi tay Lâm Kiều Kiều bị một tay Binh Tử bắt được, đưa ngược sau lưng, sau đó dùng một tay khác kéo khóa váy cô.

Váy rũ xuống khiến tình cảnh càng thêm hỗn độn, nịt ngực bị hắn mở ra, một đôi tuyết trắng lập tức dựng thẳng, đẹp giống hệt như hắn thấy trong mơ.

“Anh họ, không được, em đang trong kỳ kinh nguyệt.”

Lâm Kiều Kiều thấy đã đến bước này, cũng bất chấp thẹn thùng cho Binh Tử một đòn trí mạng.

Cô cho rằng hắn sẽ tha cho nàng, nhưng Binh Tử không hề nghĩ như vậy.

Nam căn của hắn đã ngẩng đầu, hơn nữa nếu bỏ qua cơ hội lần này, sẽ không có lần sau.

“Em họ, anh không động đến phía dưới của em. Nhưng em phải cho anh thoải mái một lát, bằng không chút nữa chú tỉnh lại sẽ không tốt, càng thoải mái thì anh sẽ về càng sớm.”

“Anh muốn sao? Tôi không dùng miệng.”

Lâm Kiều Kiều tỏ vẻ có chết cũng không dùng miệng nhìn hắn.

Binh Tử thật ra không hề nghĩ tới cái này, thấy cô ngậm miệng thật chặt, hắn buông tay cô ra.

“Em ngoan ngoãn nghe anh, anh sẽ không quá phận.”

Lâm Kiều Kiều trợn trắng mắt, bà đây thiếu chút nữa bị cưỡng gian, anh dám nói không quá phận.

Nhưng cô không quát mắng hắn, sợ người này nổi thú tính muốn cô thật.

Nếu ba chồng không say, cô sẽ bất chấp tất cả kêu cứu, quan hệ giữa hai người như vậy, ông chắc chắn sẽ che chở cô.

Hiện tại cô chỉ còn cách tiễn ôn thần này đi.

Thấy Lâm Kiều Kiều thỏa hiệp, hắn ôm cô vào phòng khách, căn nhà này là hắn trông coi, hắn không thể quen thuộc hơn.

Trên giường, Lâm Kiều Kiều toàn thân chỉ còn lại quần lót, trên người bị một người đàn ông da ngăm đen đè ép.
 
Chương 41: Phát hiện mới


Edit by Mon

Khuôn mặt nhỏ của Lâm Kiều Kiều đỏ bừng, bật ra thanh âm kiều suyễn, đôi đầy đặn bị Binh Tử thưởng thức, đùi ngọc thẳng tắp bị ghì chặt. Binh Tử chôn gậy thịt vào giữa hai chân cô thọc vào rút ra.

“Em họ, em thật đẹp,...”

Hôm nay hắn uống không ít rượu nên mới nương theo men say mà to gan như vậy. Nhìn mỹ nhân dưới thân, thật tiếc là không thể cắm vào cái động mất hồn kia.

Vừa rồi hắn đã xem qua, Lâm Kiều Kiều không nói dối, cô thật sự đến kỳ kinh nguyệt. Tuy mơ ước cô đã lâu, nhưng cũng không làm ra  chuyện ‘tắm máu chiến đấu hăng hái’, chỉ có thể nương nhờ hai chân cho đỡ thèm.

Lâm Kiều Kiều có cảm giác cơ thể cô ngày một mẫn cảm, dục vọng trong kỳ kinh nguyệt cũng mãnh liệt giống hệt như mọi ngày.

Nhưng cô cố cắn chặt môi để không bật ra tiếng động, thầm mong cho người đàn ông này nhanh lên một chút.

Cô và ba chồng làm tình chẳng qua là bởi vì lâu ngày sinh tình. Ngoài ra, ba chồng luôn cẩn thận chăm sóc cô. Cho nên, mỗi lần hoan ái cùng ông, cả thể xác và tinh thần đều sung sướng.

Hiện tại bị cưỡng bách, thân thể cũng có phản ứng, nhưng tâm lý lại không thể chấp nhận.

Nếu ‘bà dì’ không đến, Binh Tử có thể cắm vào, khi đó cô sẽ liều mạng phản kháng, hậu quả là tất cả mọi người trong thôn đều biết.

Đương nhiên bây giờ cũng đủ ghê tởm, nhưng còn chưa tới nỗi. Cô không muốn Trương gia trở thành đề tài cho người ta bàn tán.

Binh Tử không biết Lâm Kiều Kiều đang nghĩ gì. Hắn thật phấn khởi, cũng rất hưởng thụ. Cơ thể cô thật mềm, đặc biệt là hai khỏa bồng đào làm hắn yêu thích không buông tay.

Đây là vợ của em họ mà hắn chăm sóc từ nhỏ, khoái cảm kích thích khiến thời gian chịu đựng ngắn hơn rất nhiều, mười mấy phút sau đã bắn.

Tinh dịch bắn lên quần lót của Lâm Kiều Kiều. Sau khi bắn xong, Binh Tử tỉnh táo hơn nhiều, hắn xấu hổ mặc quần áo rời đi.

Lâm Kiều Kiều vào toilet cởi quần lót, sau đó ngâm mình trong bồn tắm, tắm rửa, thay quần áo, rồi đi xem ba chồng.

Trương Quốc Dương ngủ rất sâu, không biết con dâu vừa trải qua chuyện gì.

Đã hai lần bị đàn ông cưỡng bách, cô không khỏi ão não, muốn những chuyện tương tự sẽ phát sinh.

Lâm Kiều Kiều nghĩ đến hoa thất sắc, vươn cánh tay lên, dây đằng màu xanh lục cùng một đóa hoa lớn bỗng hiện lên, khẽ lay động trên cánh tay cô.

Cô nhìn hoa thất sắc.

Hoa nhỏ, nếu ngươi có thể giúp ta thì tốt rồi.

Hoa thất sắc đương nhiên không trả lời cô, nhưng nó rắc từng hạt bụi.

Lâm Kiều Kiều cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, rồi xuất hiện ảo giác. Cô thấy Trương Quốc Dương đột nhiên tỉnh dậy, đè cô dưới thân, hai người tiến hành giao hợp.

Chỉ chốc lát cô đã tỉnh táo, nhìn bốn phía thấy ba chồng còn nằm trên giường, bản thân cô còn mặc quần áo.

Lúc nãy sau khi trúng bột phấn, cô đã bị ảo giác, mà ảo giác này chắc hẳn dựa theo suy nghĩ trong lòng cô.

Hoa nhỏ, sau này ngươi có thể giúp ta được không?

Đóa hoa lớn dùng sức gật đầu. Lâm Kiều Kiều vui vẻ sờ cánh hoa, bông hoa khẽ động rồi biến mất, giống như chưa từng xuất hiện.
 
Chương 42: Du hồ


Edit by Mon

Kể từ lúc xảy ra chuyện kia, Lâm Kiều Kiều lảng tránh đến nhà ông chú, sợ gặp lại Binh Tử, cũng may hai người cũng bắt đầu chuẩn bị trở về thành phố.

Cho nên hôm nay Trương Quốc Dương quyết định dẫn con dâu đi dạo khắp nơi, trong thôn xóm có rất nhiều cảnh đẹp.

Sau khi nghe ba chồng giới thiệu, Lâm Kiều Kiều làm nũng bảo ông đưa cô đến hồ Bích ngắm hoa sen. Thời gian này vừa đúng thời điểm hoa sen nở. Nghe nói diện tích của hồ Bích rất lớn, chỉ cần liếc mắt một cái lập tức thấy ngay hoa hồng lá sen lơ lửng trên mặt hồ, nước trong hồ mang một màu ngọc bích thanh khiết.

Trương Quốc Dương nghe lời con dâu cực kỳ, nhưng ông phải thao cắm tiểu huyệt của con dâu một đêm mới bỏ qua.

Lâm Kiều Kiều bị ba chồng lăn lộn một đêm, hôm sau có thể sẽ đến muộn hơn so với dự kiến. Lúc hai người ra cửa, thời gian đã hơn chín giờ.
Hồ Bích nằm ở thị trấn lân cận, cách khoảng ba mươi cây số. Bởi vì thị trấn dành hơn phân nửa số tiền cải thiện cơ sở hạ tầng khiến đường đi rất thông suốt và san bằng.

Nhưng vào thời tiết hiện giờ, người đến tham quan rất nhiều, cho nên tạo thành hiện tượng kẹt xe.

Mất hơn hai tiếng hai người mới đến nơi. Bây giờ đã vào giữa trưa, thời điểm nóng nhất trong ngày.

Trương Quốc Dương đi thuê một chiếc thuyền nhỏ, nhưng không có đủ thuyền cho ông thuê. Họ dặn ông cố đợi đến tối, khi đó khách tham quan đã về hết.

Ông không còn cách nào đành đặt trước một chiếc thuyền cho tối nay. Thanh toán tiền đặt cọc xong, hai người tìm một quán ăn nhỏ ăn qua loa một lát.

Lâm Kiều Kiều nghĩ chờ đến buổi tối cũng không tệ, bây giờ cô không có tinh thần, chỉ muốn ngủ.
Cơm nước xong, Trương Quốc Dương lại tìm một khách sạn thuê phòng, ông vào trước, sau đó gọi cho Lâm Kiều Kiều vào sau.

Vì biết con dâu không thích dùng khăn tắm có sẵn ở bên ngoài. Trương Quốc Dương mang theo sẵn một cái túi, bên trong đựng toàn bộ đồ sinh hoạt của cô.

Lâm Kiều Kiều một lần nữa cảm thán ba chồng thật chu đáo. Cô tắm rửa rồi quấn khăn tắm nằm trên giường ngủ mất. Trương Quốc Dương cũng mệt, ông ôm con dâu cùng nhau ngủ.

Chạng vạng, trên bầu trời xuất hiện ánh nắng chiều như những ngọn lửa. Mặt trời chiếu rọi ánh vàng rực rỡ. Mặt hồ lóng lánh sóng nước, lá sen thong thả đong đưa, hoa sen dưới ánh nắng màu cam càng thêm nổi bật, đẹp không sao tả xiết.

Thuyền Trương Quốc Dương thuê là loại để ngắm cảnh. Hồi trẻ ông đã chèo thuyền nhiều lần nên không muốn ai cùng chèo với mình.
Thuyền nhỏ có chút giống với thuyền hoa thời cổ đại, phía trước không có boong tàu, phía sau là những tấm gỗ dựng thành một gian phòng nhỏ. Hai bên dùng hai tấm ván gỗ làm thành ghế dài, ở giữa là lối đi. Trước gian phòng có treo màng.

Lâm Kiều Kiều được ba chồng đỡ lên thuyền, cô ngồi ngắm phong cảnh trong căn phòng nhỏ thông qua cửa sổ.

Trương Quốc Dương đặt ba lô xuống, thu dọn đồ ăn vặt, sau đó đi ra ngoài chậm rãi chèo thuyền.

Hoàng hôn tuy đẹp nhưng không ngăn được những bước chân về nhà, lúc này thuyền trên hồ không nhiều. Thuyền nhỏ tuy rằng không lớn, nhưng lại rất vững vàng.

Hồ Bích rất lớn, Lâm Kiều Kiều vừa xem vừa cầm điện thoại chụp ảnh. Nhìn ba chồng đang tập trung chèo thuyền, trong lòng cô đột nhiên nổi lên tâm tư. Cô kéo màng hai bên, đóng cửa sau của khoang lại, chỉ chừa cửa sổ nhỏ. Người ngoài nhìn vào chỉ có thể nhìn thấy nửa thân trên của hai người.
 
Chương 43: Hoan ái trên thuyền


Lâm Kiều KIều từng bước một tới gần ba chồng, sau đó ngồi xổm xuống sau lưng Trương Quốc Dương, tay nhỏ cởi lưng quần ông.


Trương Quốc Dương lắp bắp kinh hãi. Lá gan của Kiều Kiều thật không nhỏ, tuy có chút hoảng loạn, nhưng ông không ngăn cản.


Vì vậy, Lâm Kiều Kiều thuận lợi kéo quần ông xuống. Từ bên ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy một người đàn ông tầm 50 tuổi đang nghiêm túc chèo thuyền, mà bên trong có một thiếu nữ xinh đẹp động lòng người ngồi trên khoang thuyền, thân mình dựa trên đài điều khiển.


Gương mặt tinh xảo đối diện với hạ thân ông, miệng nhỏ hàm chứa một cây côn thịt ngăm đen. Người đàn ông thoải mái cầm chặt mái chèo, mông thong thả kích thích.


Lúc này thuyền đã chèo đến chân núi nhỏ, Trương Quốc Dương thả chậm tốc độ, sau đó chuyển sang hướng khác. Hồ này ông rất quen thuộc, ông nhớ rõ phía Đông có hai ngọn núi lớn, ở giữa là khe núi. Nơi cho thuyền tạm dừng ở sâu bên trong tương đối hẻo lánh, cứ như không có ai đi sâu vào đó.


Lâm Kiều Kiều thưởng thức gậy thịt của ba chồng, lúc thì liếm vài cái, lúc thì đùa bỡn hai viên trứng làm Trương Quốc Dương kêu khổ không ngừng chỉ muốn nhanh chóng đến đó thu thập tiểu yêu tinh này.


Trong suốt quãng đường, khoang thuyền thường truyền ra tiếng cười của phụ nữ cùng thanh âm rên rỉ của đàn ông.


Lúc Trương Quốc Dương cho thuyền dừng lại, sắc trời đã tối đen, bốn phía không còn con thuyền nào xuất hiện


Trương Quốc Dương không mặc quần, cứ như vậy để mặc cho gậy thịt chống lên ra khỏi khoang thuyền, tìm một cọc gỗ cột chắc thuyền lại.


Ông trở lại khoang thuyền, đóng cửa lại, đèn lớn trước thuyền đã tắt, chỉ để lại bên trong ánh đèn nhỏ. Lâm Kiều Kiều cũng không sợ ba chồng, an tĩnh ngồi chờ ông lại đây.


Trương Quốc Dương ôm lấy mỹ nhân, không nhịn được hôn cái miệng nhỏ sau đó thuần thục cởi váy cô ra.


Vào những lúc như thế này, hai người vô cùng ăn ý, sớm đã không còn cố kỵ và ngại ngùng như trước kia, chỉ có cho nhau theo bản năng.


Váy vóc rơi xuống, da thịt như ngọc của mỹ nhân bại lộ trong mắt ông.


Trong hai tháng qua, ông và cô thường hoan ái, ngoại trừ những ngày Lâm Kiều Kiều tới ngày kinh nguyệt.


Trương Quốc Dương không hiểu sao mình lại có tinh lực nhiều đến vậy, đến tối không thao con dâu bắn tinh vài lần ông sẽ khó chịu. Mà cơ thể kiều nộn của con dâu mặc cho ông thao lộng thế nào vẫn khôi phục như cũ làm ông muốn dừng nhưng không dừng được.


Trong khoang thuyền không có giường nên không thể nằm, Trương Quốc Dương đành ôm cơ thể trơn bóng của con dâu lên người mình.


Lâm Kiều Kiều ngồi đối mặt với ông, hai vú bị ông nhào nặn, tiểu huyệt đã sớm bị ‘lão gậy thịt’ quen thuộc xâm lấn vào từng chút một.


“Tiểu yêu tinh, bị ba thao mấy tháng rồi mà sao còn chặt vậy hả? Một ngày nào đó ba sẽ chết trên người con.”


“Lão xấu xa…Đừng nói bậy..Ba chậm một chút…”


“Được..Ba không nói….Huyệt con làm ba sướng chết được…..Cả đời không muốn rút ra….”


“Tiểu yêu tinh của ba thật đẹp, huyệt con vừa chặt vừa nhiều nước. Trời sinh còn không phải cho ba thao? Còn kêu dâm đãng như vậy, để người ngoài nghe được họ cũng muốn thao con.”


Lâm Kiều Kiều cắn chặt môi, hai người cuồng nhiệt hoan ái, thuyền nhỏ trên mặt hồ lắc lưu mạnh mẽ. Nếu như có người trên hồ, họ sẽ biết hai người đang giao hợp trong khoang thuyền.


Lâm Kiều Kiều vừa hưng phấn vừa kích thích, thật mau đã lên cao triều.
 
Chương 44: Hoan ái trên thuyền 2


Lâmt Kiềut Kiềut nằmt xụit lơt trongt ngườit bat chồng,t thởt gấpt từngt ngụm,t vút lớnt bịt tayt ôngt nắnt bóp.

“Saot phunt nhiềut nướct vậyt hả?t Sợt ngườit kháct khôngt biếtt cont bịt thaot trênt thuyềnt sao?”

Trươngt Quốct Dươngt đỡt côt lên,t lậtt ngườit côt lạit buộct côt phảit tựat vàot tayt vịnt bênt cửat sổ,t thânt mìnht hơit cong,t môngt chut lên.

Vừat rồit gậyt thịtt bịt rútt rat làmt Lâmt Kiềut KIềut thấyt ngứat ngáyt trốngt rỗng,t bâyt giờt lạit bịt bat chồngt cắmt vàot lầnt nữat khiếnt côt not đủt thỏat mãn.

Lâmt Kiềut lắct lắct môngt nhỏ,t sờt soạngt cônt thịtt đangt cắmt mình.

“Tiểut yêut tinht càngt ngàyt càngt dâmt đãng,t ngậmt chặtt gậyt thịtt nhưt vậy.t Ngàyt nàot cũngt chot cot ănt no,t mệtt chết.”

“Lãot sắct lang,t đượct tiệnt nghit cònt khoet mẽ,t khôngt ait épt ba.”

“Bat háot sắc,t nhưngt mayt mắnt lắmt mớit cắmt đượct cont dâu”

Ôngt đỡt eot cô,t dùngt sứct đĩnht vềt phíat trước,t gậyt thịtt thuậnt lợit trượtt vàot âmt hộ,t tốct đột cắmt rútt khát nhanht làmt Lâmt Kiềut Kiềut khôngt đứngt vữngt được.

Khôngt đợit côt ổnt địnht thânt mình,t gậyt thịtt ôngt vẫnt tiếpt tụct xâmt nhậpt càngt sâu,t đàot rat mộtt lượngt mậtt dịch.

“Ba…Quát nhanh….Cont khôngt chịut nỗi…”

Thuyềnt nhỏt bởit vìt độngt táct kịcht liệtt củat hait ngườit màt lắct lưt càngt mạnh,t âmt thanht giaot hợpt cònt khiếnt ngườit tat xúct độngt hơnt cảt thôit tìnht dược.

Nếut cót ait đứngt gầnt thuyềnt nhỏ,t sẽt biếtt rõt hait ngườit đangt hoant ái,t nhưngt khôngt thểt tưởngt tượngt đượct thânt phậnt giữat cảt hait kinht thiênt độngt địat tớit mứct nào.

“Kiềut Kiều,t thoảit máit không?t Bat thìt sướngt gầnt chết…Muốnt bắn….”

Trươngt Quốct Dươngt gầmt nhẹt mộtt tiếng,t lúct cảmt nhậnt đượct mìnht sắpt bắn,t ôngt liềnt đưat gậyt thịtt vàot tửt cungt củat cont dâu,t quyt đầut vừat tiếnt vàot đãt phunt rat tinht dịcht đặct sệt.t Tiểut huyệtt bịt kícht thícht cũngt trảt lạit lượngt lớnt dâmt thủy.

Lâmt Kiềut Kiềut khôngt cót sứct đứngt vững,t bịt bat chồngt ômt lênt ngườit ông,t gậyt thịtt bịt rútt rat khiếnt hỗnt hợpt tinht dịcht vàt dâmt thủyt chảyt rat khiếnt hạt thânt hait ngườit nhãot nhãot dínht dính.

Trươngt Quốct Dươngt lấyt rat khănt giấyt vàt túit giấyt ướtt từt bat lô,t nhẹt nhàngt laut thânt thểt cô.

Ôngt khôngt biếtt mìnht bắnt nhiềut đếnt cỡt nào,t nênt vừat laut vừat xemt xét,t xemt mộtt hồit gâyt thịtt ôngt lạit cứng.

Lâmt Kiềut Kiềut thấyt đượct thìt bậtt cười.

Tiếngt cườit kícht thícht Trươngt Quốct Dương,t ôngt lấyt khănt tắmt trảit lênt mặtt khoangt thuyền,t nằmt xoàit xuống,t rồit ấnt côt lênt ngườit mình,t kềt gậyt thịtt ngayt sátt tiểut huyệtt dứtt khoátt thọct vào.

“Nhẹt thôi…..Lãot hưt hỏng..t Muốnt thọct chếtt con..”

“Huyệtt củat cont bịt bat cắmt mấyt thángt màt vẫnt chặtt lắm,t đểt bat làmt cont sướng.”

Khuônt mặtt nhỏt củat Lâmt Kiềut Kiềut hồngt thuận,t đôit tayt đưat mộtt khỏat trònt trịat đếnt bênt miệngt bat chồng.t Trươngt Quốct Dươngt ngậmt lấy,t vừat ngậmt vút vừat cắmt huyệt.t Nghĩt thầmt khit nàot cont dâut sinht con,t lúct đót ôngt cót sữat đểt uống.

“….Ưm…Chậm..”

Thuyềnt nhỏt layt độngt đảot loạnt hồt nướct phíat dưới,t nướct gợnt lânt lân,t đáyt thuyềnt bịt nướct trongt hồt đánht vào.t Khit nãyt mộtt ngườit ngồit mộtt ngườit đứngt nênt khôngt cót cảmt giáct rõt ràngt nhưt bậyt giờ.

Lâmt Kiềut Kiềut nằmt trênt tấmt vánt gỗ,t cảmt nhậnt đượct thuyềnt nhỏt bậpt bềnht theot nước,t cònt cót tiểut huyệtt bịt lãot gậyt thịtt cắmt rút.

Mộtt cơnt giót độtt ngộtt thổit quat cửat sổ,t tấmt màngt khẽt nângt lên,t bênt ngoàit cònt cót tiếngt cônt trùngt kêut vang.

Côt nhắmt mắtt lại,t toànt thânt cảmt thụt đượct hếtt thảy,t miệngt nhỏt bậtt rat tiếngt rênt rỉt độngt lòngt người.

Đâyt hẳnt làt cảmt giáct phiêut đãngt trênt nước,t nướct chảyt bèot trôi,t khôngt biếtt sắpt sửat phiêut đangt theot hướngt nào.
 
Chương 45: Tiếng động xấu hổ từ cách vách


Edit by Mon

Lúc Trương Quốc Dương chèo thuyền trở về thì đồng hồ đã điểm chín giờ tối. Nhà đò gọi điện thúc giục ngay vào lúc ông đang cắm tiểu huyệt, vừa trả lời họ vừa thao lộng con dâu. Tư vị đó thật đẹp.

Lâm Kiều Kiều mềm oặt tựa vào ghế dựa, thấy ba chồng đang nhếch miệng cười cười với mình, liền trừng ông một cái.

Tuy cô biết mình là người trêu chọc ông, nhưng không nghĩ ông sẽ hóa thành cầm thú, trên thuyền làm cô tận ba giờ.

Nói là ngắm cảnh đẹp, hóa ra chỉ ngắm được nửa tiếng, mãi đến khi nhà đò thúc giục mới kết thục. 

Lúc này đây, trên mặt Trương Quốc Dương đầy vẻ tươi cười, trong lòng ngọt giống như ăn mật. Con dâu đối xử với ông càng ngày càng tốt, trước mặt người ngoài, hai người tôn kính lẫn nhau dựa trên quan hệ ba chồng và con dâu. Nhưng khi trên giường lại giống như đôi vợ chồng.
Thuyền chạm đến bờ lúc mười giờ tối, hai người tắm rửa rồi mới đi ngủ.

Vận động trên thuyền mấy giờ đồng hồ, cả hai đã thấm mệt nên rất nhanh đã tiến vào mộng đẹp.

Hai giờ sáng, Lâm Kiều Kiều bị cơn buồn tiểu đánh thức, mơ mơ màng màng đến nhà vệ sinh, sau đó trở lại giường. Bất chợt cô nghe thấy thanh âm tựa như khóc lẫn suиɠ sướиɠ quanh quẩn bên tai. 

Lâm Kiều Kiều vốn rất buồn ngủ, nghe một hồi liền hoàn toàn tỉnh giấc.

Hiệu quả cách âm của khách sạn này không quá tốt, bởi vì thời gian gần đây du khách đến rất nhiều, đa phần đều là ở lại thuê phòng. Cho nên bọn họ không thể tự chọn phòng, dẫn đến người cách vách là ai họ cũng không biết.

Thanh âm rêи ɾỉ cao vút làm Lâm Kiều Kiều tâm phiền ý loạn, tay nhỏ bất giác bám vào gậy thịt của ba chồng.
Trương Quốc Dương ngủ không sâu, hạ thân truyền đến cảm giác ẩm ướt làm ông thoải mái cực kỳ, mơ hồ sờ sang chỗ bên cạnh, nhưng nhận ra không có ai nằm, liền giật mình tỉnh dậy.

Sau đó ông phát hiện giữa háng có thêm một cái đầu nhỏ, miệng anh đào ngậm liếm gậy thịt.

Lâm Kiều Kiều nhìn thấy hết thảy hành động khi nãy của ông, thấy ông đã tỉnh, cô cũng dừng lại, chỉ chỉ vào vách tường.

Trương Quốc Dương nhìn tường, không thấy gì, nhưng tai lại nghe thấy thanh âm kia.

Hai người cứ như vậy đều tỉnh ngủ, hàng xóm cách vách làm thật hăng say, nếu cô và Trương Quốc Dương không làm gì thì quả nhiên có lỗi với họ quá.

Vì thế hai người ăn ý sà vào nhau.

Nếu có ai đó đi dạo quanh tầng năm, nhất định sẽ bị tiếng giường kêu kẽo kẹt làm cho đỏ mặt tía tai.

Trương Quốc Dương giống hệt như đang đáp trả cho đôi tình nhân sát vách, ông điên cuồng thao lộng con dâu, buộc Lâm Kiều Kiều đang cắn môi phải bật ra tiếng rêи ɾỉ.
Lâm Kiều Kiều biết lúc này không thể gọi bậy, để người khác nghe được thì không tốt, cho nên vẫn luôn cắn chặt môi không chịu hé răng, nhưng ba chồng không tha cho cô.

“Ư….Ba….Cắm con thật thoải mái….”

Thanh âm kiều mị càng lúc càng rõ, chắc hẳn hai người cách vách cũng nghe thấy, âm thanh giao hợp từ bên kia cũng nhỏ dần.

Thay vào đó là tiếng cãi nhau và tiếng khóc phụ nữ.

Ba chồng con dâu hai người đã đến thời điểm mấu chốt, không còn tâm tư để nghe người ta cãi nhau, chỉ chuyên tâm làm chuyện của mình.

Tuy nhiên, Lâm Kiều Kiều vẫn cố gắng đè nén tiếng rêи ɾỉ.

Sau vài phút, thanh âm cãi nhau đã mất hẳn, mà hai người bên này thi đồng loạt cao trào, tầng năm rốt cuộc cũng an tĩnh lại.
 
Chương 46: Lòng người đổi thay


Chương 46: Lòng người đổi thay

Những chuyện xảy ra đêm hôm qua khiến Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều quá xấu hổ, lại sợ gặp phải hai người sát vách thì không ổn.

Cho nên Lâm Kiều Kiều và ba chồng thức dậy thật sớm, rửa mặt xong, cô lấy xe, còn ông thì đi trả phòng. Hành trình lần này cứ kết thúc như vậy.

Vợ và ba đều ở quê, vì sao Trương Đào đến một tháng vẫn chưa về?

Bởi vì hiện tại hắn đang đắc ý xuân phong dào dạt.

Hơn một tháng trước, Lâm Kiều Kiều đi dạo phố, tình cờ gặp được một học muội cùng trường tên là Hạ Hoan Tâm, hai người liền rủ nhau đi ăn cơm.

Hạ Hoan Tâm vừa mới kết thúc năm thứ ba, sẽ tiến hành thực tập vào kỳ nghỉ hè, nơi thực tập là một công ty lớn.

Vì cô nàng là thực tập sinh, lại sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp, nên thường xuyên bị người ta nhằm vào. Mỗi ngày phải làm công việc nặng nề, còn phải đối mặt với những bà cô thích châm chọc mỉa mai. Việc này khiến cô ăn không tiêu, định tìm một công ty nhỏ thực tập.
Lâm Kiều Kiều có chút đồng tình với hoàn cảnh của cô nàng, nghĩ đến quan hệ trước kia của hai người không tệ lắm, liền muốn giúp.

Công ty Trương Đào đang thiếu nhân lực không phải sao?

Nghĩ thế, cô liền giới thiệu Hạ Hoan Tâm vào làm.

Nhờ có quan hệ với Lâm Kiều Kiều mà những ngày làm việc của Hạ Hoan Tâm trôi qua rất nhẹ nhàng. Quy mô của công ty không lớn, phúc lợi không tồi, người cũng ít, đặc biệt là đang thiếu nhân viên nữ.

Từ đầu Hạ Hoan Tâm vô cùng biết ơn Lâm Kiều Kiều, cảm thấy cô thật tốt, nhưng rồi lại ghen ghét.

Trước kia, cô ta cũng thích Trương Đào, khi đó hắn như thiếu niên bừng ánh nắng mặt trời. Hiện tại Trương Đào đã có thêm vài phần thành thục và mị lực, tuổi trẻ đã có sự nghiệp cho riêng mình.

Gia thế Lâm Kiều Kiều rất lớn, lại còn gả cho ông xã tốt đến vậy, tại sao tất cả những gì tốt đep đều bị Lâm Kiều Kiều chiếm hết?
Hôm nay chứng bệnh viêm ruột thừa của trợ lý Trương Đào đột phát nên phải đưa đi bệnh viện phẫu thuật.

Không có trợ lý công việc của Trương Đào nhiều lên, mới hai ngày đã làm không xuể.

Hạ Tâm Hoan thấy mình đã có cơ hội, vội tự đề cử mình, nói cô ta có thể làm thử, cô ta chuyên về quản lý kinh tế.

Tuy không thể so với trợ lý, nhưng dưới yêu cầu của Trương Đào, cô ta thích ứng rất nhanh. Không những giúp hắn không ít việc mà còn quan tâm săn sóc, một ngày ba bữa cơm, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.

Quá bận rộn, Trương Đào phải tăng ca ba ngày, Hạ Hoan Tâm ở cạnh hắn mỗi đêm.

Tối hôm nay, Trương Đào không ngừng hắt hơi, đầu có chút đau.

Hạ Hoan Tâm thấy không ổn, khuyên hắn nên nghỉ ngơi thật sớm, nhưng hắn không để ý, chỉ trong chốc lát cả người đã hôn mê bất tỉnh.
Cô ta đưa Trương Đào đến bệnh viện và chăm sóc hắn suốt đêm.

Lúc Trương Đào tỉnh lại, liền thấy một người phụ nữ đang ngồi trên ghế, thân mình dựa vào mép giường.

Cảm giác hắn đã tỉnh, Hạ Hoan Tâm cũng tỉnh táo lại, đứng dậy sờ lên trán Trương Đào.

Tay nhỏ lạnh lẽo sờ lên trán làm hắn không khỏi rung động.

“May là không có việc gì, học trưởng làm em sợ muốn chết.”

Ngày thường công ty Hạ Hoan Tâm gọi hắn là tổng tài, khi ở riêng sẽ lén kêu hắn là học trưởng.

Cô ta hỏi hắn cảm thấy thế nào, có khó chịu hay đói bụng không.

Sau khi giúp Trương Đào rửa mặt, cô ta rời đi mua bữa sáng.

Hộ sĩ đến kiểm tra phòng mỉm cười hỏi hắn tình trạng hiện tại, rồi cho hắn thuốc giảm đau. Trong vài phút chờ đợi, hộ sĩ cùng hắn nói chuyện phiếm mấy câu.

“Tiên sinh, bạn gái anh thật tốt. Hôm qua đưa anh đến đây, cô ấy rất sợ hãi, một mình bận rộn chăm sóc anh cả đêm.”
Trương Đào vốn dĩ định nói đó không phải là bạn gái hắn, nhưng rồi lại thôi. Dù sao sau này cũng sẽ không tới nơi này lần nữa, hộ sĩ nghĩ như thế nào thì hắn cũng nghĩ như vậy. Hắn đã nhớ rõ bộ dáng tiều tụy vừa rồi của Hạ Tâm Hoan.
 
Chương 47: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 1


Chương 47: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 1

Việc trong công ty quá nhiều, Trương Đào không có thời gian nghỉ tại bệnh viện. Sáng ngày hôm sau đã xuất viện.

Hạ Hoan Tâm nói không yên tâm, nên cũng cùng hắn ở lại công ty, còn bảo hắn đừng hiểu lầm. Hắn vừa là học trưởng vừa là ông chủ của cô, nếu hắn bị bệnh thì tiền lương của cô sẽ bị ảnh hưởng.

Nhưng quan hệ giữa hai người ngày càng ái muội, sau khi trợ lý trở lại làm việc, Trương Đào nâng chức cho cô ta trở thành thư ký.

Ba người cùng làm khiến công việc nhẹ nhàng hơn rất nhiều, trợ lý không biết sự tình giữa hai người, còn giỡn nói cuối cùng ông chủ cũng tìm thêm người, san sẻ công việc cho hắn và Trương Đào.

Vào ngày lễ Tình Nhân, vốn dĩ Trương Đào muốn về quê, nhưng lại bị một cú điện thoại níu chân.

Đám anh em tốt của hắn gọi tới, nói muốn giúp hắn kéo một khách hàng lớn. Tối nay người nọ cũng có mặt, cùng nhau ăn một bữa cơm, sau đó nói chuyện. Bởi vì hôm đó là ngày lễ, nên họ dặn hắn dẫn thêm một người phụ nữ tới để không phải mất mặt.
Trương Đào biết nếu hắn cự tuyệt sẽ không có cơ hội lần sau, đám anh em kia sẽ không giúp hắn lần hai. Cho nên đành phải gọi cho ba và vợ, nói hắn phải đi.

Lâm Kiều Kiều hiện tại đang ở nông thôn, không có khả năng đến dự cùng hắn. Chưa nói đến việc cô không thích uống rượu. Vì thế hắn nghĩ tới Hạ Hoan Tâm, dặn cô ta sau khi tan tầm thì ở nhà chờ hắn đến đón.

Hạ Hoan Tâm rất vui, cẩn thận trang điểm một lát, người mặc một chiếc áo ngắn tay để lộ bả vai trắng ngần. Bên dưới là một chiếc váy ngắn ngũn, trông vừa kiều mỹ vừa hợp dáng, không làm người ta cảm thấy phản cảm.

Buổi tối Trương Đào đúng giờ đến đón cô ta. Khi thấy Hạ Hoan Tâm, ánh mắt hắn sáng ngời, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt.

Trương Đào đã quen với dáng vẻ thành thục của cô ta khi ở công ty, hôm nay cô ta đổi phong cách khiến hắn trào lên cảm giác khác lạ, tuy nhiên so ra vẫn kém hơn Lâm Kiều Kiều.
Hội sở này ở ngoại thành, Trương Đào đi theo hướng dẫn mà vẫn bị lầm đường, mất nửa ngày mới đến nơi.

Bạn tốt đã đứng trước cửa chờ hắn, bên cạnh hắn còn có một người phụ nữ diễm lệ. Trương Đào biết đây không phải vợ hắn ta nhưng cũng không nói nhiều.

“Đào Tử, sao bây giờ mới đến, tôi chờ cậu rất lâu đó.”

“Không phải hồi nãy tôi bảo cậu chỉ đường sao? Hướng dẫn sai bét.”

“Quán này mới mở, nên chắc có sơ xuất, thôi vào đi.”

Có câu tình bạn giữa những người đàn ông từ việc ăn nhậu chơi bời mà hình thành. Câu này hiển nhiên không sai.

Sau một hồi ăn cơm uổng rượu, Trương Đào đã trở nên thân thiết với mọi người.

Dưới tác dụng của cồn, hơn nữa đều là người trẻ tuổi, du͙© vọиɠ nhanh chóng được khơi lên.

Trong đó có một người đàn ông tóc vàng, ôm một người phụ nữ ngồi trên đùi mình, sau đó lột sạch quần áo cô nàng trước mặt tất cả mọi người, đổ rượu lên người cô nàng, cúi người liếm da thịt mềm mại.
Hai khỏa đầy đặn của người phụ nữ lộ ra chui vào trong khoang miệng của người đàn ông. Cô nàng chẳng những không ngại ngùng còn phát ra thanh âm dâʍ mị.

Hạ Hoan Tâm bị dọa, vội bắt lấy cánh tay Trương Đào, bất an nhìn hắn.

Trương Đào nắm tay cô ta, cho cô ta một ánh mắt yên tâm.
 
Chương 48: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 2


Chương 48: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 2

Trong suốt bữa tiệc tuy có chút cãi cọ ồn ào, nhưng không có nháo ra chuyện lớn gì. Sau khi rượu đủ cơm no, vài người mang theo mấy người phụ nữ vào phòng giải trí.

Ý định đầu tiên của bọn họ là ca hát đánh bài, nhưng Lý tổng - Mục tiêu của Trương Đào nói ông ta đã chơi chán rồi, hôm nay là ngày lễ Tình Nhân, nên muốn chơi gì đó kích thích hơn.

“Lễ Tình Nhân thì phải chơi sao cho hợp lý, hay vậy đi, Đại Phó, cậu lấy cho tôi một bộ bài. Chúng ta ôm người phụ nữ của mình đánh bài, ai thua thì phụ nữ của người đó phải cởi quần áo.”

Hạ Hoan Tâm nghe thế liền có xúc động muốn rời đi, Trương Đào cũng cưỡi đang trong tình cảnh trèo lên lưng cọp khó leo xuống, chỉ có thể căng da đầu đồng ý.

Mọi người ngồi quanh một bàn tròn nhỏ. Hạ Hoan Tâm ngồi trên đùi Trương Đào, sắc mặt ửng đỏ.

Ván bài vừa bắt đầu đã có người đánh bại được gã tóc vàng, buộc gã cởi áo sơ mi mà người phụ nữ mình đang mặc, khiến cho trên người cô ta chỉ còn lại bộ nội y, hơn phân nửa bộ ngực bị lõa lồ bên ngoài.

Người thắng là Lý Tổng cười ha ha vài tiếng, vứt hẳn chiếc áo khi nãy bị một người phụ nữ đổ rượu trúng.

“Tới đi, tôi muốn nhìn coi ai là người đầu tiên bị cởi sạch.”

Người thứ hai thắng được Trương Đào.

Thế là hắn nhìn thoáng qua quần áo trên người Hạ Hoan Tâm, sau đó với tay vào trong. Vì Hạ Hoan Tâm mặc áo lộ vai, nên bên trong chỉ có nội y nịch ngực. Trương Đào cởi nó ra, sau đó ném cho người thắng.

Người đàn ông này trên mặt có sẹo, ánh mắt ánh mắt đáng khinh, khi nhận được nội y, gã cười cười đặt trên người mình.

“Đừng sợ, anh sẽ che chở cho em.”

Trương Đào nhìn Hạ Hoan Tâm run rẩy ngồi trên đùi mình, nhẹ giọng an ủi bên tai cô ta.

“Tiểu mỹ nhân trên người Trương tổng thật đẹp, làm chúng tôi hâm mộ thiệt đó. Chúng tôi thật mong chờ Trương tổng thua hết mấy ván sau.”

“Ha ha, mấy người phải cố lên.”

Sau nửa giờ, có vài người phụ nữ đã trần như nhộng, mà hạ thân của mấy người đàn ông thì căng phồng.

Người phụ nữ của gã tóc vàng bị cởi sạch đầu tiên, gã trực tiếp cởi khóa quần, móc gậy thịt cắm huyệt cô ta ngay trước mặt mọi người.

Chung quy Hạ Hoan Tâm vẫn là người may mắn nhất, hắn thua ba lần, và cởi đi váy và quần lót của cô ta.

Cơ thể Hạ Hoan Tâm chỉ còn sót lại áo thun ngắn tay, nhưng chiều dài của áo thun có thể che đi vị trí quan trọng.

Vấn đề là hạ thể trống rỗng của cô ta ngồi trên đùi Trương Đào lại khiến hắn nổi lên phản ứng, vừa vặn chạm phải tiểu huyệt. Việc này làm cho cô ta có chút chờ mong, phía dưới cũng đã hơi ẩm ướt.

“Không chơi nữa, không chơi nữa, tôi muốn ngắm mỹ nhân của Trương tổng, không ngờ chúng ta thua hết. Anh đây rất khó chịu, mọi người uống hết hai ly rượu rồi giải tán đi, tôi muốn đưa người phụ nữ của tôi đi ngủ. Hôm nay tôi bao trọn phòng này, thích phòng nào cứ chọn, mọi người chơi vui vẻ.”

Lý tổng rót ly rượu này yêu cầu mọi người phải uống, sau khi uống xong gã liền ôm cơ thể trần trụi của người phụ nữ ra ngoài.

Dần dần người trong phòng cũng đi hết, chỉ còn lại Trương Đào và Hạ Hoan Tâm.

Quần áo của Hạ Hoan Tâm đã bị mang đi, Trương Đào chỉ có thể dẫn cô ta vào một phòng trống. Đây là khách sạn tình lữ, nên phòng chỉ có một giường.

Hắn đặt Hạ Hoan Tâm lên giường, cảm giác thân thể nóng lên, rồi ghé mắt nhìn sắc mặt Hạ Hoan Tâm đã đỏ bừng, không thoải mái mà vặn vẹo thân mình.
 
Chương 49: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 3


Chương 49: Trương Đào cùng Hạ Hoan Tâm 3

Hạ Hoan Tâm chỉ thấy cả người càng ngày càng nóng, không ngừng vặn vẹo, lôi kéo bộ quần áo duy nhất còn sót lại trên người. Hai chân trắng nõn và tiểu huyệt mê người bại lộ trong mắt Trương Đào.

Gậy thịt vốn đã có phản ứng, nay lại càng thêm sưng to

Hắn biết mình đã trúng thôi tình dược.

Trương Đào nhớ đến Lâm Kiều Kiều, lại nghĩ đến khoảng thời gian Hạ Hoan Tâm chăm sóc cho hắn lúc sinh bệnh, đương nhiên hắn đã sớm nhìn ra tình yêu nồng đậm trong mắt cô mỗi khi nhìn hắn.

“Học trưởng….Em khó chịu…..Rất ngứa….Nóng….Anh giúp em với..”

Nghe được người trên giường yếu ớt lại cố cầu hoan, hắn rốt cuộc không nhịn được cởi hết quần áo trên người. Sau đó kéo xuống cái áo ngắn tay của Hạ Hoan Tâm, đè người dưới thân, hai người bắt đầu vong tình hôn môi.
Dưới tác dụng của thôi tình dược, hai người hoan ái một đêm, mà Trương Đào đã quên mang ‘áo mưa’, lần nào cũng bắn vào trong.

Ngày hôm sau tỉnh lại hai người khó tránh khỏi sự xấu hổ. Trương Đào thấy trên người Hạ Hoan Tâm đầy dấu vết ân ái, tiểu huyệt sưng đỏ, liền ôm cô ta tắm rửa, rồi hai người ngồi xuống nói chuyện với nhau.

“Đêm qua...Thật xin lỗi...Là anh sai. Chuyện đã xảy ra, anh không thể trốn tránh trách nhiệm, nhưng anh đã kết hôn, chỉ có thể dùng cách khác bồi thường cho em.”

“Học trưởng, anh đừng nói như vậy. Chúng ta coi như chưa có gì đi, về sau không cần nhắc tới.”

Trương Đào vô cùng áy náy, thật may Hạ Hoan Tâm không phải xử nữ, bằng không hắn sẽ càng đau đầu, hiện tại hắn chỉ còn cách dùng vật chất bồi thường cho cô ta.

Từ ngày đó hai người trở về trạng thái bình thường về công ty, nhưng đã từng nếm qua tiếp xúc thân mật giữa nam nữ và sớm chiều ở chung, sao có thể trở lại quá khứ?
Hơn nữa sau lần đó tâm thái Hạ Hoan Tâm gần như thay đổi, sau khi thực tập cô ta cảm nhận được xã hội này quá thảm khốc, sinh viên nghiên cứu sinh ở khắp nơi. Một người không bối cảnh không gia thế rất khó để tồn tại.

Nếu đã cùng Trương Đào xảy ra quan hệ, cô ta sao lại không ôm chặt cây đại thụ này, làʍ t̠ìиɦ nhân cũng không tồi, ít ra Trương Đào vẫn còn trẻ tuổi phong độ.

So với việc được mấy ông lão bụng phệ bao nuôi thì tốt hơn trăm lần, năng lực cô ta có, thứ cô ta cần là cơ hội, mà cơ hội này quá khó khăn. Cho nên đành ‘lấy lui vì tiến’, vừa ôn nhu chăm sóc Trương Đào làm hắn cảm thấy áy náy, vừa quyến rũ hắn.

Như vậy, hai người lại lăn cùng nhau, có một số việc có một lần sẽ có lần thứ hai. Tuy cô ta không xinh đẹp như Lâm Kiều Kiều, dáng người cũng kém hơn. Nhưng cô ta có ưu thế. Lâm Kiều Kiều là người kiêu ngạo, trên giường Trương Đào sẽ cố tâm hầu hạ cô, cô chỉ việc hưởng thụ.
Mà Hạ Hoan Tâm lại không giống, cô ta có nhiều cách thỏa mãn Trương Đào. Suốt một tháng hai người yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, trừ trong nhà thì những nơi khác đều đã làm.

Điều này làm cho Trương Đào có cảm giác thành tựu, Lâm Kiều Kiều chưa bao giờ tình nguyện khẩu giao cho hắn, lúc nào cũng ngượng ngùng xoắn xít. Không như Hạ Hoan Tâm luôn nghĩ đến hắn trước tiên, chỉ cần tặng một món quà nhỏ là vui vẻ cả ngày. Hắn đã hiểu vì sao nhiều người lại thích tìm tình nhân.

Trong khi đó Lâm Kiều Kiều không biết cô đã tự ‘xơi tái’ chính mình rồi, nhưng dù biết cô cũng không thèm để ý.

Kiếp trước cô đã từng gặp Hạ Hoan Tâm, chẳng qua khi đó cô cực kỳ cao ngạo, hai người chào hỏi xong thì mỗi người đi một hướng. Sau khi trọng sinh, tính tình cô thay đổi rất nhiều, thích giúp đỡ người khác, thích làm việc thiện.
Cô không buồn cải thiện tình cảm vợ chồng với Trương Đào, cứ duy trì như hiện tại là ổn.
 
Chương 50: Về Thành Phố


Chương 50: Về thành phố.

Lúc Lâm Kiều Kiều và Trương Quốc Dương trở về thành phố, xe hai người đầy ắp đặc sản bạn bè cho.

Bởi vì xuất phát sớm, nên lúc về nhà chỉ mới hơn chín giờ sáng.Trương Đào ở công ty, Lâm Kiều Kiều nhờ ba chồng dọn hết đồ đạc xuống, sau đó tính lấy một ít tặng cho Ôn Nhu Nhu trước , rồi ghé sang nhà mẹ đẻ.

Lâm Kiều Kiều nói cô có thể đến tối, dặn ba chồng nghỉ ngơi thật tốt chờ cô về. Nói xong, liền hôn lên mặt ông một cái, cười hì hì chạy đi.

Trước tiên, cô gọi điện cho Ôn Nhu Nhu, biết được cô nàng đang ở nhà, vội lái xe đến đó

Ôn Nhu Nhu phấn khởi mời Lâm Kiều Kiều vào nhà, hai người nói chuyện, giao lưu một ít việc vặt vãnh trong một tháng nay.

Sau đó Ôn Nhu Nhu nghiêm túc nhìn Lâm Kiều Kiều, nói: “Kiều Kiều, mấy ngày trước mình có đi dạo phố, vô tình thấy Trương Đào, anh ta còn dẫn theo một người phụ nữ, cậu phải cẩn thận.”
“Ừ, biết rồi, về nhà mình sẽ để ý.”

“Đừng nói cho có lệ như vậy, đến lúc tên đó có con bên ngoài, cậu khóc sướt mướt cho coi.”

“Không có, thật ra mình không yêu anh ta nữa”

“A, Lâm Kiều Kiều, không lẽ cậu cũng có đàn ông bên ngoài.”

“Không phải, đừng đoán mò, mình không biết phải nói như thế nào?”

Vì thế, Lâm Kiều Kiều nói chuyện của mình và ba chồng cho Ôn Nhu Nhu nghe. Dù sao Lâm Nhu Nhu cũng không giấu cô chuyện xảy ra giữa cô nàng và phụ huynh trong nhà.

Quan hệ giữa hai người rất tốt, luôn tin tưởng đối phương, đồng thời muốn tìm một ai đó nói rõ tâm sự, duy trì một đoạn tình cảm không được xã hội chấp nhận thật sự rất mệt mỏi.

Nghe thấy bạn tốt kể, Ôn Nhu Nhu dần tôn trọng vị ba chồng của Lâm Kiều Kiều.

Khó trách Lâm Kiều Kiều vốn không thích đến chỗ xa, lần này lại ở nông thôn lâu như vậy, khí sắc còn rất tốt.
Lâm Kiều Kiều ở nhà Lâm Nhu Nhu nửa tiếng, tặng cho cô nàng không ít đặc sản, trong đó còn có trà hoa thất sắc. Cô bỏ xen lẫn với những loại hoa khác nên rất khó phát hiện.

Rời khỏi nhà bạn tốt lại vội vàng đến nhà mẹ đẻ, vừa đúng lúc đến giờ cơm trưa. Mẹ Lâm thường gọi điện hỏi cô đang ở đâu để tiện chuẩn bị cơm trưa. Hơn một tháng không thấy con gái, bà rất nhớ.

Lâm Kiều Kiều vừa xuống xe đã ôm mẹ thật chặt.

“Mẹ trông càng ngày càng tốt nhỉ? Con đến thăm mẹ đây”

Bà Lâm buông Lâm Kiều Kiều ra, chọc vào trán cô, tức giận mắng: “Xem cái bộ dạng không đứng đắn của con kìa. Tốt cái gì, mẹ ở nhà rầu thúi ruột, đi hơn một tháng không thèm liếc mắt tới chúng ta một cái, đồ vô lương tâm.”

“Oan quá nha, vừa về đến nhà ghế con còn chưa kịp ngồi đã chạy về thăm mẹ đó không phải sao? Mẫu hậu, đừng giận, con hầu hạ người dùng bữa.”
Hai mẹ con tranh nhau một hồi, rồi ngồi vào bàn cơm. Ba Lâm và các anh trai không có ở nhà, hai chị dâu cũng đã đến công ty, nên chỉ có hai mẹ con cô ngồi ăn một bàn đồ ăn lớn.

Mẹ Lâm gắp đồ ăn cho Lâm Kiều Kiều đến mức chất đầy chén của cô.

“Mẹ đang đút đồ cho heo ăn đúng không? Cái chén to bằng cái mặt con luôn rồi, mẹ muốn con chết no luôn à?”

“Nha đầu này, nói gì thế, mẹ thấy con lâu lắm mới về nhà nên toàn chuẩn bị món con thích. Còn nói này nọ lần sau mẹ cho ăn cơm trắng.”
 
Chương 51: Xa nhất thân nhất là vợ chồng


Chương 51: Xa nhất thân nhất là vợ chồng

Buổi chiều hai mẹ con tâm sự và đi dạo phố trôi qua rất nhanh, buổi tối mọi người trong nhà đã trở về đầy đủ. Thấy Lâm Kiều Kiều, ông Lâm cùng hai anh trai cô vô cùng hưng phấn, người một nhà vừa nói chuyện vừa ăn cơm.

So với Trương gia, bữa cơm trông có vẻ ảm đạm hơn hẳn. Trương Đào hỏi ba hắn tình trạng ở quê, Trương Quốc Dương nói ông và Lâm Kiều Kiều đã bố trí nhà cửa, được hàng xóm giúp đỡ không ít, khuyên hắn không nên quá chú tâm vào công việc, xem nhẹ vợ.

Trương Đào đồng ý, kỳ thật hắn có chút chột dạ. Tuy những lần ở bên Hạ Hoan Tâm rất nhẹ nhàng vui sướng, nhưng loại quan hệ không quang minh chính đại này làm hắn cảm thấy mệt nhọc.

Hắn biết, công ty không ngừng phát triển không chỉ dựa vào năng lực của hắn, mà hơn hết là nhờ Lâm gia dìu dắt. Cũng chính vì như vậy nên hắn mới nỗ lực, chờ tới một ngày không cần sự trợ giúp của Lâm gia. Người khác sẽ nhìn nhận hắn là Trương Đào, chứ không phải là con rể của Lâm gia.
Ba và vợ không ở đây hơn một tháng, hắn không kiềm được mà phóng túng, hiện tại bọn họ đã trở lại làm hắn không khỏi tỉnh ngộ, cũng may vợ không nhúng tay vào chuyện trong công ty, vả lại còn tin tưởng hắn, nên mới không lộ ra dấu vết.

Thực tế, Trương Đào không biết rằng Ôn Nhu Nhu đã nói cho Lâm Kiều Kiều. Ngoài ra, không phải là Lâm Kiều Kiều tin tưởng hắn, mà là không để hắn trong lòng.

Sống cùng với ba chồng một thời gian, Lâm Kiều Kiều đã rõ điều mình muốn là gì. Tài phú cô đã có đủ, có thêm của hồi môn của ba mẹ, lại thêm cổ phần của Lâm thị, cô chỉ cần ngồi nhà chờ chia hoa hồng là được.

Trương Quốc Dương toàn tâm yêu thương cô, không bao giờ nổi giận, những lúc cô la lối chơi xấu cũng sẽ cười dỗ cô.

Nếu lúc trước ở cạnh nhau, Trương Đào không biểu hiện tốt như vậy, cô hẳn sẽ không chọn hắn. Chỉ là từ khi có sự nghiệp, hắn dần thay đổi, không còn ôn nhu chăm sóc cô như trước nữa.
Lúc Lâm Kiều Kiều trở về thì thời gian đã hơn tám giờ tối. Cô vào phòng tắm rửa, sau đó lựa chọn một chỗ thông gió ở lầu hai thuận tay giặt sạch nội y. Cô cố ý muốn cho Trương Đào nhìn thấy, sợ hắn nghi ngờ, để ba chồng giặt nội y cho con dâu là điều không nên.

Vừa nằm lên giường, Trương Đào đã áp lại làm Lâm Kiều Kiều có chút phản cảm, nhưng cô không thể quá kích động, chỉ có thể từ từ dụ dỗ.

“Ông xã, chờ một chút, anh nhắm mắt lại trước đi.”

“Bà xã, em muốn chơi trò gì?”

Trương Đào ngoan ngoãn nhắm mắt lại, Lâm Kiều Kiều động tâm niệm, trên cánh tay liền thoáng hiện hình ảnh hoa thất sắc. Cô giơ tay làm bụi phấn hoa rắc lên người hắn.

Trương Đào ngửi thấy một cổ mùi hương, ý thức bắt đầu mơ hồ. Lâm Kiều Kiều nhân cơ hội ngồi dậy.

Nhìn người trên giường không ngừng tự an ủi, liền có chút phản cảm, cô không thích Trương Đào chạm vào mình, phải nghĩ cách mới được, ly hôn là không có khả năng. Người ngoài nhìn vào sẽ thấy tình cảm giữa cô và Trương Đào rất tốt, ba mẹ sẽ không đồng cho cô ly hôn một cách vô duyên vô cớ.
Nhớ đến những lời Ôn Nhu Nhu nói, xem ra cô phải điều tra một chút. Cô rắc thêm một ít phấn hoa vào không gian trong phòng, rồi bước ra ngoài.

Trương Quốc Dương lúc này đang ở trên giường trằn trọc, trong lòng hết sức hụt hẫng, đột nhiên nghe thấy cửa phòng vang lên động tĩnh, sau đó thấy một thân ảnh bước vào.

Lâm Kiều Kiều quấn một cái khăn tắm, cô cởi bỏ khăn, trần trụi bò lên giường, chui vào ổ chăn của ba chồng.

Cảm giác được hương thơm quen thuộc và da thịt trơn mềm gần sát, Trương Quốc Dương vừa kích động xen lẫn chút lo lắng.

“Kiều Kiều, sao con vào đây, Đào Tử....Nó…”

“Anh ấy đã ngủ, không có việc gì.”

“Nó có cùng con…”

“Sao vậy? Ba để ý? Con trai và con dâu ngủ cùng không phải rất bình thường sao?”

Lâm Kiều Kiều cố ý trêu đùa ba chồng.

Trương Quốc Dương thở dài.
Đúng vậy, con trai ngủ với con dâu không phải là chuyện kinh thiên động địa gì? Sao ông lại ăn giấm? Thật quá tham lam.Buổi chiều hai mẹ con tâm sự và đi dạo phố trôi qua rất nhanh, buổi tối mọi người trong nhà đã trở về đầy đủ. Thấy Lâm Kiều Kiều, ông Lâm cùng hai anh trai cô vô cùng hưng phấn, người một nhà vừa nói chuyện vừa ăn cơm.

So với Trương gia, bữa cơm trông có vẻ ảm đạm hơn hẳn. Trương Đào hỏi ba hắn tình trạng ở quê, Trương Quốc Dương nói ông và Lâm Kiều Kiều đã bố trí nhà cửa, được hàng xóm giúp đỡ không ít, khuyên hắn không nên quá chú tâm vào công việc, xem nhẹ vợ.

Trương Đào đồng ý, kỳ thật hắn có chút chột dạ. Tuy những lần ở bên Hạ Hoan Tâm rất nhẹ nhàng vui sướng, nhưng loại quan hệ không quang minh chính đại này làm hắn cảm thấy mệt nhọc.
Hắn biết, công ty không ngừng phát triển không chỉ dựa vào năng lực của hắn, mà hơn hết là nhờ Lâm gia dìu dắt. Cũng chính vì như vậy nên hắn mới nỗ lực, chờ tới một ngày không cần sự trợ giúp của Lâm gia. Người khác sẽ nhìn nhận hắn là Trương Đào, chứ không phải là con rể của Lâm gia.

Ba và vợ không ở đây hơn một tháng, hắn không kiềm được mà phóng túng, hiện tại bọn họ đã trở lại làm hắn không khỏi tỉnh ngộ, cũng may vợ không nhúng tay vào chuyện trong công ty, vả lại còn tin tưởng hắn, nên mới không lộ ra dấu vết.

Thực tế, Trương Đào không biết rằng Ôn Nhu Nhu đã nói cho Lâm Kiều Kiều. Ngoài ra, không phải là Lâm Kiều Kiều tin tưởng hắn, mà là không để hắn trong lòng.

Sống cùng với ba chồng một thời gian, Lâm Kiều Kiều đã rõ điều mình muốn là gì. Tài phú cô đã có đủ, có thêm của hồi môn của ba mẹ, lại thêm cổ phần của Lâm thị, cô chỉ cần ngồi nhà chờ chia hoa hồng là được.
Trương Quốc Dương toàn tâm yêu thương cô, không bao giờ nổi giận, những lúc cô la lối chơi xấu cũng sẽ cười dỗ cô.

Nếu lúc trước ở cạnh nhau, Trương Đào không biểu hiện tốt như vậy, cô hẳn sẽ không chọn hắn. Chỉ là từ khi có sự nghiệp, hắn dần thay đổi, không còn ôn nhu chăm sóc cô như trước nữa.

Lúc Lâm Kiều Kiều trở về thì thời gian đã hơn tám giờ tối. Cô vào phòng tắm rửa, sau đó lựa chọn một chỗ thông gió ở lầu hai thuận tay giặt sạch nội y. Cô cố ý muốn cho Trương Đào nhìn thấy, sợ hắn nghi ngờ, để ba chồng giặt nội y cho con dâu là điều không nên.

Vừa nằm lên giường, Trương Đào đã áp lại làm Lâm Kiều Kiều có chút phản cảm, nhưng cô không thể quá kích động, chỉ có thể từ từ dụ dỗ.

“Ông xã, chờ một chút, anh nhắm mắt lại trước đi.”
“Bà xã, em muốn chơi trò gì?”

Trương Đào ngoan ngoãn nhắm mắt lại, Lâm Kiều Kiều động tâm niệm, trên cánh tay liền thoáng hiện hình ảnh hoa thất sắc. Cô giơ tay làm bụi phấn hoa rắc lên người hắn.

Trương Đào ngửi thấy một cổ mùi hương, ý thức bắt đầu mơ hồ. Lâm Kiều Kiều nhân cơ hội ngồi dậy.

Nhìn người trên giường không ngừng tự an ủi, liền có chút phản cảm, cô không thích Trương Đào chạm vào mình, phải nghĩ cách mới được, ly hôn là không có khả năng. Người ngoài nhìn vào sẽ thấy tình cảm giữa cô và Trương Đào rất tốt, ba mẹ sẽ không đồng cho cô ly hôn một cách vô duyên vô cớ.

Nhớ đến những lời Ôn Nhu Nhu nói, xem ra cô phải điều tra một chút. Cô rắc thêm một ít phấn hoa vào không gian trong phòng, rồi bước ra ngoài.

Trương Quốc Dương lúc này đang ở trên giường trằn trọc, trong lòng hết sức hụt hẫng, đột nhiên nghe thấy cửa phòng vang lên động tĩnh, sau đó thấy một thân ảnh bước vào.
Lâm Kiều Kiều quấn một cái khăn tắm, cô cởi bỏ khăn, trần trụi bò lên giường, chui vào ổ chăn của ba chồng.

Cảm giác được hương thơm quen thuộc và da thịt trơn mềm gần sát, Trương Quốc Dương vừa kích động xen lẫn chút lo lắng.

“Kiều Kiều, sao con vào đây, Đào Tử....Nó…”

“Anh ấy đã ngủ, không có việc gì.”

“Nó có cùng con…”

“Sao vậy? Ba để ý? Con trai và con dâu ngủ cùng không phải rất bình thường sao?”

Lâm Kiều Kiều cố ý trêu đùa ba chồng.

Trương Quốc Dương thở dài.

Đúng vậy, con trai ngủ với con dâu không phải là chuyện kinh thiên động địa gì? Sao ông lại ăn giấm? Thật quá tham lam.
 
Chương 52: Ảo tưởng và sự thật


Chương 52: Ảo tưởng và sự thật

Lâm Kiều Kiều không giải thích mà nắm bàn tay to thô ráp của Trương Quốc Dương đặt lên đóa hoa kiều nộn của mình.

Ngón tay Trương Quốc Dương thâm nhập, bên trong rất ấm áp, lại không có cảm giác ướt át, rất nhanh ông hiểu con dâu có ý gì.

Con dâu muốn nói cho ông rằng con trai không chạm vào cô, tâm trạng hậm hực khi nãy hóa thành sáng tỏ. Ông đè lên cơ thể trắng nõn, cởi đi chiếc quần lót duy nhất trên người.

“Kiều Kiều, con là của ba, ba muốn con.”

“Lão hư hỏng, còn không nhanh lên.”

Trong phòng ngủ chính,Trương Đào nằm một mình trên giường cọ xát chăn nệm, lâu lâu phát ra tiếng gầm vui thích.

Hắn thấy thân thể hoàn mỹ của Lâm Kiều Kiều, còn có làn da bạch ngọc đang cùng hắn giao hoan, miệng nhỏ không ngừng kêu ‘ông xã’.

Khăn trải giường đã biến thành một mảnh hỗn độn, mặt trên dính không ít tinh dịch.

Hôm nay Trương Đào hưng phấn dị thường, mà bà xã cũng rất phối hợp, cơ thể mê người cùng hắn lay động.

Dưới lầu, Trương Quốc Dương đang cùng con dâu kịch liệt ôm hôn, hai người trao đổi nước bọt, vuốt ve thân thể của nhau. Mà côn thịt của ông đã cắm vào tiểu huyệt phấn nộn.

Một gậy thịt thăm đen, một là đóa hoa trắng ngần nhỏ hẹp, hai nơi đối lập dán khích vào nhau.

Côn thịt đâm sâu tiểu huyệt, thịt non bao bọc gắt gao để có thể mang đến khoái cảm cực hạn.

“Ưm...Thô quá….Lão người xấu...Cắm con thật sướng…”

“Kiều Kiều, con dâu ngoan, tiểu bức của con cắm chặt quá làm ba thoải mái.”

Hai người ăn ý đĩnh động mông, hết sức phối hợp với đối phương.

Trương Quốc Dương không biết Lâm Kiều Kiều đã hạ phấn hoa mê huyễn, chỉ nghĩ con trai đang ở nhà, ông không nên kéo dài thời gian hoan ái.

Ông sợ con trai phát hiện, ông già rồi nên không sao cả, nhưng Kiều Kiều còn trẻ, thanh danh không thể bị phá hủy.

Để con dâu nhanh chóng cao trào, ông cố ý thâm nhập thật sâu, đâm vào vị trí mẫn cảm nhất của Lâm Kiều Kiều.

Tương lai còn dài, chỉ cần cô mãi bên ông là được.

“A...Đừng...Chỗ đó...Không được….”

Lâm Kiều Kiều lên cao triều kèm theo thanh âm rên rỉ cao vút, Trương Quốc Dương cũng đồng thời bắn vào trong tử cung của con dâu.

Sau đó, hai người ôm nhau gắt gao, không muốn buông ra.

“Kiều Kiều, con xuống đây có thật sự ổn không?”

“Đừng hối, con lên liền, sáng mai con sẽ chăm lo cho ba thật tốt.”

Lâm Kiều Kiều không có cách nào để giải thích cho ba chồng. Trương Đào không thể tỉnh lại trong thời gian ngắn như vậy. Nhưng thấy ba chồng lo lắng đến thế, cô nên nghe lời ông.

Cô nhặt khăn tắm trên mặt đất, bao bọc cơ thể, rồi lên lầu hai. Tinh dịch giữa hai chân cũng không lau sạch, còn cố ý kẹp chặt hai chân không cho chúng chảy ra.

Lúc Lâm Kiều Kiều mở cửa phòng thì thấy Trương Đào đã ngủ rồi, chăn nệm cực kỳ hỗn độn. Cô lấy một tấm khăn trải giường từ ngăn tủ, chọn một chỗ được coi là sạch sẽ tạm thời ngủ qua một đêm.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô thấy Trương Đào vẫn còn ngủ say, sợ phấn hoa mê huyễn có vấn đề gì, nên cô thử đánh thức Trương Đào.

Thấy người bên cạnh đã chậm rãi tỉnh lại, Lâm Kiều Kiều liền yên lòng.

Trương Đào tỉnh lại thấy tình trạng trên giường ngủ, còn có dấu vết trên người Lâm Kiều Kiều, trong đầu bỗng nhớ đến tình cảm mãnh liệt đêm qua. Hắn lập tức ôm chặt cô.

Khăn tắm bị kéo ra làm Lâm Kiều Kiều chợt nhớ ra không nên trêu đàn ông vào buổi sáng.

“Đừng, ông xã, tối hôm qua đến giờ vẫn còn đau.”

Trương Đào nhìn dấu vết trên người vợ, chất lỏng vẩn đục nhão nhão dính dính trên tiểu huyệt.

Thân thể của vợ vô cùng yếu ớt, đêm qua hắn quá hưng phấn đến mức làm tổn thương cô, nghĩ thế hắn cũng không miễn cưỡng.
 
Chương 53: Gấp không chờ nổi


•Chương 53:Gấp không chờ nổi.•

Phải hiếm lắm ba người mới cùng nhau ăn sáng, bởi vì công ty Trương Đào có việc, vừa ăn xong hắn đã vội rời đi.

Ba chồng con dâu hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, Trương Quốc Dương khóa chính thật kỹ. Lâm Kiều Kiều lên lầu, bảo ông đến phòng dành cho khách.

Đến khi Trương Quốc Dương đi vào, Lâm Kiều Kiều đã cởi sạch quần áo nằm trên giường, chăn phủ lên người để lộ bả vai tuyết trắng cùng cánh tay ngọc. Thấy ba chồng bước vào liền vươn ngón trỏ ngoéo một cái, vứt ánh mắt câu nhân về phía ba chồng, làm đáy lòng ông ngứa ngáy không thôi.

Trương Quốc Dương vừa đi vừa cởϊ qυầи áo, khi tới giường trên người ông đã không còn một mảnh vải, không kiềm nỗi mà ôm con dâu, dán lên làn da trắng nõn kia.

“Tiểu yêu tinh, lại câu dẫn ba.”
“Là con câu dẫn ba, thế nào?”

“Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, con hút khô ba đi.”

Hôm qua chỉ mới làm một lần đương nhiên không thể so với mỗi đêm tận mấy giờ đồng hồ ở nông thôn, hai người chưa ăn no, hiện tại có thể từ từ thưởng thức.

Hai người thực hiện tư thế 69, Lâm Kiều Kiều ghé lên người Trương Quốc Dương, mông thoáng nâng lên, dâng tiểu huyệt đặt bên miệng ba chồng. Còn cô thì ngậm mút lão gậy thịt thô dài của ba chồng, tuy có mùi tanh nhàn nhạt, nhưng cô không thấy phản cảm.

Thật kỳ quái, trước kia Trương Đào có ý muốn cô liếm, khi đó cô lại thấy ghê tởm. Vậy mà cô có thể ngậm gậy thịt của ba chồng rất nhiều lần.

Đôi mắt Trương Quốc Dương nhìn vào tiểu huyệt kiều nộn, dùng râu cọ cọ lớp âm mao, mật dịch trào ra từ miệng huyệt đều bị ông ăn sạch.
Lâm Kiều Kiều nói rất thích râu của ông nên không cho ông cạo sạch sẽ.

Hai người chỉ chơi một hồi, Lâm Kiều Kiều không định hút cho ba chồng bắn ra, cô biết ông sẽ không bắn vào miệng mình, nên cô cũng không tự làm khó bản thân.

Lâm Kiều Kiều thay đổi tư thế đối diện với ba chồng, ngồi trên người ông. Hoa huyệt cọ lão gậy thịt, cọ đến lúc âm hộ ướt dầm dề mới chậm rãi ngồi xuống. Hai người đều cảm thụ được tư vị huyệt động cắn nuốt gậy gậy thịt.

Nhớ đến Lâm Kiều Kiều cũng dùng tư thế này vào ngày đầu tiên hai người về quê. Giường màu đỏ cùng với dáng vẻ cao cao tại thượng. Đó cũng là đêm đầu tiên bắt đầu cho những này hai người trải qua những đêm xuân không biết mệt mỏi.

Khi thì kiều diễm, khi thì cao ngạo tùy ý, khi thì ưu nhã mê người, gia thế tốt, trời cao còn ban cho cô nhan sắc mỹ lệ và dáng người tinh tế. Quả đúng là con cưng của trời. Người phụ nữ ưu tú này là của ông, ông cảm thấy cuộc đời này thật đáng giá.
Mái tóc đen của Lâm Kiều Kiều nhảy loạn, vòng eo mảnh khảnh và mông nhỏ cùng nhau vặn vẹo, hai luồng đẫy đà tạo nên những tầng sóng cuồn cuộn. Cô cúi người hôn lên cái miệng đầy râu của ba chồng, đầu lưỡi nhỏ không ngừng đảo loạn.

“Lão hư hỏng, con mệt, chúng ta đổi chỗ đi, ba cắm con.”

Nhận được mệnh lệnh, ông liền xoay người bao bọc cô. Ông không vội, thời gian hôm nay rất dài, ông muốn chậm rãi nhấm nháp mỹ vị. Miệng liếʍ ʍúŧ da thịt mềm mại của con dâu, từ môi, vành tai đến cổ. Đầu lưỡi liếm từng chỗ, gậy thịt bên dưới thong thả cắm huyệt.

“Xấu xa, làm người ta dính toàn nước miếng.”

“Chỉ xấu xa với con. Kiều Kiều, thoải mái không?”

“Dạ.”

Lâm Kiều Kiều đã sớm bị ba chồng làm cho mềm cả người, một già một trẻ, hai thân thể một trắng một đen liên tục dây dưa. Trong phòng chỉ còn tiếng thở dốc và âm thanh va chạm bạch bạch.
•Chương 54: Bước đầu kế hoạch.•

Kết quả của việc lăn lộn nguyên một buổi sáng chính là khăn trải giường trong phòng khách bị làm cho rối tinh rối mù. Cuối cùng, Trương Quốc Dương lấy khăn trải giường đi giặt.

Lâm Kiều Kiều về phòng, mở notebook gọi cho Ôn Nhu Nhu nhờ cô ấy tìm cho cô một thám tử tư, giúp thanh toán tiền đặt cọc, nhờ người ta giúp đỡ điều tra Trương Đào.

Thám tử là người thành thị, nên hành động tương đối thuận tiện, sau khi nhận được ủy thác liền bắt đầu điều tra. Lâm Kiều Kiều ngồi chờ tin tức từ hắn.

Mà trong công ty, Hạ Hoan Tâm không giấu được vẻ thất thần, từ lúc Lâm Kiều Kiều trở lại, Trương Đào rõ ràng lãnh đạm với cô ta hơn nhiều. Nhớ tới một tháng trước, hai người vẫn nhu tình mật ý, Trương Đào còn mua hẳn một căn hộ riêng cho cô ta, tuy diện tích không lớn, nhưng đó là thứ cô ta không bao giờ dám nghĩ đến.
Cô ta còn trẻ nhưng lại có thể sở hữu một ngôi nhà trong thành phố Hải nổi tiếng là tất đất tất vàng này, cho nên cô ta càng không thể buông tha Trương Đào.

Trương Đào và Lâm Kiều Kiều hiện tại chưa có con, Hạ Hoan Tâm đã tính toán kỹ lưỡng, nếu có thể có khiến hai người họ ly hôn, cô ta sẽ thượng vị, thay thế vị trí của Lâm Kiều Kiều.

Chẳng may không được thì cô ta lại ở cạnh Trương Đào thêm mấy năm, chờ đến lúc đó chắc cũng đủ tiền đi tìm một người đàn ông khác.

Sở dĩ Hạ Hoan Tâm nắm chắc Trương Đào sẽ không vứt bỏ mình, bởi vì cô ta biết Trương Đào có lòng tự trọng rất mạnh, chủ nghĩa đàn ông đã thấm tận sâu trong xương cốt, Lâm Kiều Kiều là người kiêu ngạo, hai người sau khi kết hôn sẽ nảy sinh mâu thuẫn.

Mặc dù Lâm Kiều Kiều không cường thế như vậy, nhưng càng ngày thờ ơ Trương Đào. Cô ta từng nghe Trương Đào than trách không ít lần.
Lúc trước Trương Đào bị hấp dẫn không phải là vì cô ta ôn nhu săn sóc sao? Huống chi đàn ông một khi đã nɠɵạı ŧìиᏂ thì rất khó quay đầu.

Cô ta không lo lắng Trương Đào sẽ vứt bỏ mình, bởi vì hắn không dám. Nếu cô ta nháo lên, Lâm Kiều Kiều sẽ biết, không ai chiếm được chỗ tốt.

Đã là tình nhân của Trương Đào, về sau phải duy trì mối quan hệ này mới có thể đạt được ích lợi lớn hơn.

Trong lúc đó, Trương Đào đang cực kỳ vui sướng, sau khi Lâm Kiều Kiều trở về, Lý tổng rốt cuộc cũng đồng ý hợp tác với hắn. Lâu lắm mới nhận được đơn hàng lớn như vậy, phải biết rằng từ khi công ty được thành lập hơn một năm, tài chính vẫn luôn là Lâm Kiều Kiều chu cấp. Tuy tiền vốn đã trở lại, nhưng công ty cần vốn lưu động.

Lâm Kiều Kiều không hỏi hắn về số tiền kia, hắn cũng không chủ động đề cập. Tiền riêng của hắn không nhiều lắm, sau khoảng thời gian mua nhà cho Hạ Hoan Tâm , hắn càng ý thức được tầm quan trọng của tiền. Đáng tiếc danh tiếng của công ty không đủ, ngoại trừ khách mà Lâm gia giới thiệu, khách hàng mà hắn kéo đến chỉ đặt những đơn nhỏ vụn vặt.
Nếu đơn của Lý tổng thành công, hắn có khả năng kiếm được một khoảng lớn.

Hắn càng nghĩ càng vui vẻ, buổi tối về nhà liền kể cho ba và vợ nghe chuyện này, sẵn tiện nói cho họ biết sắp tới hắn sẽ bận hơn.

Đôi ba chồng con dâu nghe được thì không khỏi vui mừng, ba người không muốn sống cùng nhau, nhưng ý nghĩ lại rất khác biệt.

Buổi tối, Trương Đào cho rằng mình rất có khả năng sẽ ở lại trong công ty, muốn cùng vợ thân thiết một phen.

Lâm Kiều Kiều đã sớm có chuẩn bị, tắm rửa xong liền cho hắn ngấm thuốc mê.

Kể từ ngày trở về từ nông thôn, cô đã ngưng uống thuốc tránh thai, nếu không có gì ngoài ý muốn, hẳn là cô đã mang thai con của ba chồng. Nhưng cô không nói điều này cho Trương Quốc Dương.

•Chương 55: Cô an bài•

Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều lăn lộn rất nhiều, hôm nay Trương Quốc Dương đã thỏa mãn, buổi tối cũng không bị mất ngủ, thật nhanh đã ngủ say, mà Lâm Kiều Kiều ngủ ở phòng dành cho khách.
Thẳng đến năm giờ sáng, một có một người bất ngờ chui vào chăn làm ông thức tỉnh.

Tiểu yêu tinh đúng là càng ngày càng lớn mật, chồng còn ở nhà, vậy mà dám bò lên giường ba chồng.

Nhưng ai ông không cản được dụ hoặc từ cô?

Sau hai lần triền miên, Lâm Kiều Kiều hài lòng rời đi, mang theo tiểu huyệt chứa đầy tϊиᏂ ɖϊ©h͙ của ba chồng nằm bên cạnh Trương Đào, sau đó say giấc.

Sau một đêm túng dục, Trương Đào tỉnh lại không khỏi đầu nặng chân nhẹ, ghé mắt nhìn cơ thể trần trụi của vợ, còn có tình hình chiến đấu trên giường, hắn cực kỳ hài lòng đi rửa mặt.

“Ông xã, em đã ngừng uống thuốc tránh thai rồi, công ty bây giờ ổn định hơn trước nhiều, ở nhà cũng có ba lo liệu, cho nên em muốn có con.”

Lâm Kiều Kiều vừa thốt ra lời này, thần sắc của hai người đàn ông trên bàn cơm hoàn toàn khác nhau.
Trương Đào không phấn khởi, cũng không cự tuyệt. Chỉ nhớ tới trước đây hắn còn nhỏ, giờ chớp mắt đã được làm ba, thời gian trôi qua thật nhanh.

Còn Trương Quốc Dương là khϊếp sợ, nghĩ đến mọi khi làʍ t̠ìиɦ ông đều bắn sâu vào trong, rót cho con dâu một bụng tϊиᏂ ɖϊ©h͙. Mọi chuyện đã đến mức này, ông mà không biết tính toán trong lòng con dâu thì ông chính là heo.

Tim ông đập thình thịch, đến lúc con trai đi rồi mà vẫn còn ngẩn người.

Trương Đào không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy ba đang vui mừng quá độ vì sắp được ôm cháu nội, mấy người cùng tuổi hắn ở quê đã có con chạy đầy đất.

Lâm Kiều Kiều đánh gãy sự trầm tư của Trương Quốc Dương, hôn lên mặt ông một cái, sau đó cười hì hì nói:

“Làm sao vậy? Lão hư hỏng đang choáng váng à?”

“Kiều Kiều, con…”
“Ba yên tâm, con đã tra qua, ba và Trương Đào đều có cùng nhóm máu B, anh ấy sẽ không nghi ngờ.”

“Nhưng mà chúng ta…”

Ngủ với con dâu ông đã rất có lỗi với con trai, giờ lại làm cho con dâu mang thai con của ông. Tuy ông thấy rất vui, nhưng vẫn có cảm giác tội lỗi với con trai.

Nhìn nét mặt đầy rối rắm của ông, Lâm Kiều Kiều trực tiếp nói chuyện Trương Đào nɠɵạı ŧìиᏂ cho ông nghe. Tin tức đã được xác nhận, chỉ có điều thám tử vẫn chưa tìm được chứng cứ mà thôi.

“Trương Quốc Dương, ba nói cho con biết, ba có muốn cùng con ở bên nhau không?”

Đây là lần đầu tiên Lâm Kiều Kiều gọi thẳng tên của ông. Con dâu vẫn còn thanh xuân phơi phới, điều này làm ông có chút tự ti, nhưng trong nháy mắt lại trở nên quyết tâm.

Nếu con trai trân trọng cô, ông sẽ không dám cầu xa điều gì. Nhưng con trai quá hồ đồ, một cô gái tốt như vậy gả cho hắn mà hắn lại không quý trọng.
“Ba sẽ bảo vệ con thật tốt, nếu chuyện của chúng ta bị lộ ra ngoài, ba sẽ nói hết thảy là do ba cưỡиɠ ɠiαи con. Kiều Kiều, chẳng may chuyện đó xảy ra, con nhất định phải nói là bị ba ép buộc.”

“Ba không sợ người nhà của con trả thù?”

“Ba từng trải qua sinh tử, còn cái gì đáng sợ hơn, chỉ là chuyện con cái, ba hy vọng con suy nghĩ thật kỹ.”

“Ba yên tâm, con không bao giờ làm những việc mình chưa nắm chắc.”

Hiện tại cô đã có hoa thất sắc, đây là bí mật không người biết.

Cho dù cô và Trương Đào ly hôn, ba mẹ cũng sẽ ép cô gả đi. Cô không tin người khác, nhưng lại tin Trương Quốc Dương.

Cô có thể dùng hoa thất sắc giúp ông điều dưỡng sức khỏe, như vậy về sau hai người có thể ở bên nhau thật lâu thật lâu.

Đời trước cô đã cùng Trương Đào nháo cả đời, đời này cô không muốn như vậy.
Cô muốn chờ cơ hội thích hợp, sau đó ngả bài, ít nhất là cho đến khi Trương Đào đã có phụ nữ và con bên ngoài.

Lâm Kiều Kiều muốn Trương Đào chậm rãi thích ứng. Cô không yêu hắn là thật, có con, cô có lý do chính đáng để Trương Đào không chạm vào mình. Sau khi con ra đời, cô sẽ nói ra việc hắn nɠɵạı ŧìиᏂ, hai người họ sẽ ở riêng, rồi chậm rãi ly hôn.

•Chương 56: Thẳng thắn thành khẩn.•

Trương Đào vì mối hợp tác làm ăn với Lý tổng, thời gian gần đây thường ở lại công ty. Hạ Hoan Hoan Tâm vẫn luôn nấu ăn, chăm lo cho cuộc sống hằng ngày của hắn. Hai người đều trong giai đoạn tuổi trẻ tràn đầy sinh lực, khó tránh khỏi du͙© vọиɠ.

Vào đêm khuya tĩnh lặng, Trương Đào đôi khi tắt hết hệ thống theo dõi, sau đó kéo Hạ Hoan Tâm vào một góc làʍ t̠ìиɦ.

Hạ Hoan Tâm đương nhiên rất vui, những lúc cùng cô ta trầm luân Trương Đào thường không thích mang bao, mà bảo cô tự mình tránh thai, có thể là thói quen mọi ngày với Lâm Kiều Kiều.
Thuốc tránh thai có hại với phụ nữ đến cỡ nào, Trương Đào căn bản không hề nghĩ đến, nhưng không lý nào Hạ Hoan Tâm sẽ ngoan ngoãn nghe hắn nói.

Cô ta biết Trương Đào không yêu mình, chỉ xem cô ta như công cụ tiết dục.

Không có Trương Đào trong biệt thự, ba chồng con dâu hai người như được sống trên thiên đường.

Ngày đầu tiên Trương Đào rời khỏi, Lâm Kiều Kiều liền đưa ba chồng đến bệnh viện kiểm tra toàn thân, cô muốn xác định tình trạng cơ thể hiện tại của ông.

Kết quả hoàn toàn trong dự kiến của Lâm Kiều Kiều, nhưng lại làm bác sĩ ngạc nhiên, bởi vì thân thể Trương Quốc Dương cực kỳ tốt, dù đã hơn 50 tuổi nhưng trạng thái cơ thể lại không khác gì với những người 30.

Trương Quốc Dương vô cùng phấn khởi, Lâm Kiều Kiều nói phải sinh con cho ông. Tuy ngay từ đầu ông hết sức lo lắng, nhưng trước thái độ kiên quyết của con dâu, ông đành tùy cô.
Lâm Kiều Kiều hiển nhiên không cần kiểm tra sức khỏe, hoa thất sắc lớn lên trong cơ thể cô, kể từ khi trọng sinh cô chưa bao giờ bị bệnh. Huống hồ cô còn trẻ, căn bản không cần lo lắng.

Sở dĩ cô đưa ba chồng đến kiểm tra, một là vì muốn kiểm tra sức khỏe, một mặt khác là chuẩn bị nói bí mật của mình cho ba chồng, không biết ông có thấy kinh sợ vì sự dị thường của cô hay không.

Buổi tối lúc Trương Quốc Dương đang muốn cùng con dâu thân thiết, nhưng bị cô ngăn cản.

Lâm Kiều Kiều ngồi trong lòng ba chồng, nhưng sắc mặt lại rất nghiêm túc.

“Ba, con có chuyện muốn nói cho ba biết, chuyền này người thường không thể chấp nhận, nhưng con không muốn giấu ba.”

“Kiều Kiều, con cứ việc nói, có gì ba sẽ giúp con.”

Lâm Kiều Kiều vừa động tâm niệm, hoa thất sắc lập tức xuất hiện trên cánh tay cô, sau đó lan tràn, mãi cho đến khi bao lấy toàn bộ cơ thể mảnh khảnh, đóa hoa lớn nhất trên đầu cô khẽ lung lay.
Trương Quốc Dương trông thấy tình cảnh trước mắt, ngây ngốc một hồi, đột ngột bắt lấy cánh tay con dâu, hoa thất sắc như bị dọa sợ, trong nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh, giống như chưa từng xuất hiện.

“Ba thấy sao? Nó ở trong cơ thể con đã hơn nửa năm, lúc đầu con rất sợ, nhưng giờ đã thành thói quen, con không biết sau này sẽ thế nào, ba vẫn muốn ở bên con sao?”

Trương Quốc Dương không nói gì, thay vào đó là ôm Lâm Kiều Kiều gắt gao, quan sát cơ thể cô không có gì dị thường mới yên lòng.

“Kiều Kiều đừng sợ, ba chăm lo cho con, con là người bình thường cũng tốt, hay về sau con biến thành yêu tinh cũng thế, ba sẽ không rời bỏ con.”

Lâm Kiều Kiều phụt cười, thân thể trắng nộn run rẩy làm Trương Quốc Dương cảm thấy thỏa mãn. Sau đó, cô nói những gì mình quan sát và thí nghiệm về cánh hoa thất sắc cho ba chồng nghe.
Trương Quốc Dương ngạc nhiên, khó trách cơ thể trước kia của ông rất kém, không những thế còn có tật. Vậy mà nửa năm qua có chuyển biến tốt, thậm chí có thể so với tuổi trẻ, ông dần an tâm, bảo cô tuyệt đối không được nói chuyện này cho người nào biết.

Bí mật được nói ra, đáy lòng Lâm Kiều Kiều thoải mái hơn rất nhiều. Chốc lát sau, chỉ còn lại thanh âm rêи ɾỉ kiều mị hòa lẫn với tiếng cơ thể va chạm.

•Chương 57: Có thai•

Chu kỳ kinh nguyệt của Lâm Kiều Kiều luôn rất chuẩn xác, lần gần nhất là hồi cô ở nông thôn, nhưng tháng này đã qua nhiều ngày rồi mà vẫn chưa đến. Cô biết mình đã mang thai.

Sờ lên bụng phẳng lì mà gương mặt xinh đẹp không che lấp được nụ cười hạnh phúc, đây là đứa bé đầu tiên qua hai kiếp người của cô.

Nhưng tạm thời cô không nói cho Trương Đào. Tuy nhiên, Trương Quốc Dương đã phát hiện, sinh hoạt hằng ngày của con dâu ông nắm rất rõ, kinh nguyệt lần này không đến làm ông kích động khôn kể. Tuy cảm thấy có lỗi với con trai, nhưng ông không muốn từ bỏ.
Con trai còn trẻ, dựa vào điều kiện của nó thì có thể lấy rất nhiều thiếu nữ tuổi trẻ xinh đẹp. Còn Lâm Kiều Kiều đã mang cốt nhục của ông, ai cũng không thể cướp đi.

Chờ qua nửa tháng sau, Lâm Kiều Kiều thấy không có gì bất thường, liền đến bệnh viện kiểm tra, Trương Quốc Dương thì ở bên ngoài đi qua đi lại. Cuối cùng được xác định là đã mang thai hơn một tháng, vừa vặn đúng ngày hôm nay Trương Đào sẽ về nhà, cô nghĩ một hồi vẫn quyết định nói cho hắn biết.

Lâm Kiều Kiều cầm kết quả cho Trương Quốc Dương xem, ông thấy trên tờ giấy mỏng in nét chữ đã có thai.

Trương Quốc Dương kích động đến mức muốn nhảy lên, hơn khi ông biết vợ cũ mang thai.

Thật tiếc ở đây có quá nhiều người, bằng không ông sẽ ôm Lâm Kiều Kiều xoay vài vòng. Hai người mang theo vẻ mặt hạnh phúc lên xe. Lâm Kiều Kiều ôm Trương Quốc Dương hưng hăng hôn một cái.
“Lão hư hỏng, vui lắm đúng không? Dám làm con dâu mang thai.”

“Kiều Kiều, cảm ơn con.”

Lâm Kiều Kiều đương nhiên không cần phải nói, hết sức vui sướng.

Hạ Hoan Tâm bên này vẫn trong tình huống giống như Lâm Kiều Kiều, kinh nguyệt của cô ta không ổn định nên bình thường không mấy để ý, cho đến khi hai mươi ngày trôi qua, cô ta mới nhận ra.

Cô ta không dám nói cho Trương Đào mà tự mình đến bệnh viện kiểm tra, phát hiện thật sự đã mang thai. Trong khoảng thời gian Lâm Kiều Kiều chưa trở lại, cô ta đã lăn lộn cùng Trương Đào gần một tháng, khi đó còn diễn trò uống thuốc tránh thai trước mặt Trương Đào. Thứ gọi là thuốc tránh thai đó đã bị cô ta đổi thành thuốc vitamin C.

Hạ Hoan Tâm lộ ra một tia đắc ý, Trương Đào không để tâm đến cô ta thì đã sao? Bất quá thì cô ta cá chết lưới rách nháo lên, người tổn thất là hắn.
Cô ta muốn cho Lâm Kiều Kiều biết sự tồn tại của đứa nhỏ này, lòng kiêu ngạo của ả ta chắc chắn chịu không nổi.

Nếu Lâm Kiều Kiều ly hôn với Trương Đào, cô ta sẽ có khả năng thượng vị. Không yêu đương với Trương Đào cũng chẳng sao, thứ cô ta muốn có nhất chính là một ngày không phải vì tiền mà phát sầu.

Lâm Kiều Kiều có tái giá cũng sẽ tìm được người có gia thế tốt, nhưng cô ta thì khác, không gia thế, không năng lực xuất sắc. Cô ta không muốn giao cả đời mình cho một người đàn ông bình thường, dù sao cũng đã bị Trương Đào chơi hai tháng, sao có thể để hắn chiếm được tiện nghi?

Trương Đào không biết mình bị tính kế, lúc nhận được tin Lâm Kiều Kiều mang thai hắn chỉ cười nhạt. Hắn không hoài nghi Lâm Kiều Kiều, vì cô rất ít ra cửa, trong nhà còn ba quản thúc. Cho nên hắn không thể tưởng tượng hai người mình thân nhất đã sớm ở cạnh nhau.
Buổi tối, Trương Đào về nhà, cùng lúc đó đôi ba chồng con dâu đang hoan ái trong phòng bếp.

Nghe thấy tiếng động phát ra, biết là Trương Đào đã tới phòng khách, Trương Quốc Dương lập tức rút gậy thịt từ tiểu huyệt con dâu, hai người sửa soạn một chút. Lâm Kiều Kiều bước ra ngoài đầu tiên.

Mắt thấy Lâm Kiều Kiều bước đến, liền dặn cô là người có thai, đừng vào phòng bếp ngửi mùi dầu khói, sẽ dễ cảm thấy nôn nghén.

Lâm Kiều Kiều nói là ở bên ngoài ngửi thấy hương thơm của thức ăn làm cô thấy đói bụng, nên vội vàng đi vào lấy đồ ăn, kỳ thật là ăn vụng.
 
Chương 54: Bắt đầu kế hoạch


•Chương 54: Bước đầu kế hoạch.•

Kết quả của việc lăn lộn nguyên một buổi sáng chính là khăn trải giường trong phòng khách bị làm cho rối tinh rối mù. Cuối cùng, Trương Quốc Dương lấy khăn trải giường đi giặt.

Lâm Kiều Kiều về phòng, mở notebook gọi cho Ôn Nhu Nhu nhờ cô ấy tìm cho cô một thám tử tư, giúp thanh toán tiền đặt cọc, nhờ người ta giúp đỡ điều tra Trương Đào.

Thám tử là người thành thị, nên hành động tương đối thuận tiện, sau khi nhận được ủy thác liền bắt đầu điều tra. Lâm Kiều Kiều ngồi chờ tin tức từ hắn.

Mà trong công ty, Hạ Hoan Tâm không giấu được vẻ thất thần, từ lúc Lâm Kiều Kiều trở lại, Trương Đào rõ ràng lãnh đạm với cô ta hơn nhiều. Nhớ tới một tháng trước, hai người vẫn nhu tình mật ý, Trương Đào còn mua hẳn một căn hộ riêng cho cô ta, tuy diện tích không lớn, nhưng đó là thứ cô ta không bao giờ dám nghĩ đến.
Cô ta còn trẻ nhưng lại có thể sở hữu một ngôi nhà trong thành phố Hải nổi tiếng là tất đất tất vàng này, cho nên cô ta càng không thể buông tha Trương Đào.

Trương Đào và Lâm Kiều Kiều hiện tại chưa có con, Hạ Hoan Tâm đã tính toán kỹ lưỡng, nếu có thể có khiến hai người họ ly hôn, cô ta sẽ thượng vị, thay thế vị trí của Lâm Kiều Kiều.

Chẳng may không được thì cô ta lại ở cạnh Trương Đào thêm mấy năm, chờ đến lúc đó chắc cũng đủ tiền đi tìm một người đàn ông khác.

Sở dĩ Hạ Hoan Tâm nắm chắc Trương Đào sẽ không vứt bỏ mình, bởi vì cô ta biết Trương Đào có lòng tự trọng rất mạnh, chủ nghĩa đàn ông đã thấm tận sâu trong xương cốt, Lâm Kiều Kiều là người kiêu ngạo, hai người sau khi kết hôn sẽ nảy sinh mâu thuẫn.

Mặc dù Lâm Kiều Kiều không cường thế như vậy, nhưng càng ngày thờ ơ Trương Đào. Cô ta từng nghe Trương Đào than trách không ít lần.
Lúc trước Trương Đào bị hấp dẫn không phải là vì cô ta ôn nhu săn sóc sao? Huống chi đàn ông một khi đã nɠɵạı ŧìиᏂ thì rất khó quay đầu.

Cô ta không lo lắng Trương Đào sẽ vứt bỏ mình, bởi vì hắn không dám. Nếu cô ta nháo lên, Lâm Kiều Kiều sẽ biết, không ai chiếm được chỗ tốt.

Đã là tình nhân của Trương Đào, về sau phải duy trì mối quan hệ này mới có thể đạt được ích lợi lớn hơn.

Trong lúc đó, Trương Đào đang cực kỳ vui sướng, sau khi Lâm Kiều Kiều trở về, Lý tổng rốt cuộc cũng đồng ý hợp tác với hắn. Lâu lắm mới nhận được đơn hàng lớn như vậy, phải biết rằng từ khi công ty được thành lập hơn một năm, tài chính vẫn luôn là Lâm Kiều Kiều chu cấp. Tuy tiền vốn đã trở lại, nhưng công ty cần vốn lưu động.

Lâm Kiều Kiều không hỏi hắn về số tiền kia, hắn cũng không chủ động đề cập. Tiền riêng của hắn không nhiều lắm, sau khoảng thời gian mua nhà cho Hạ Hoan Tâm , hắn càng ý thức được tầm quan trọng của tiền. Đáng tiếc danh tiếng của công ty không đủ, ngoại trừ khách mà Lâm gia giới thiệu, khách hàng mà hắn kéo đến chỉ đặt những đơn nhỏ vụn vặt.
Nếu đơn của Lý tổng thành công, hắn có khả năng kiếm được một khoảng lớn.

Hắn càng nghĩ càng vui vẻ, buổi tối về nhà liền kể cho ba và vợ nghe chuyện này, sẵn tiện nói cho họ biết sắp tới hắn sẽ bận hơn.

Đôi ba chồng con dâu nghe được thì không khỏi vui mừng, ba người không muốn sống cùng nhau, nhưng ý nghĩ lại rất khác biệt.

Buổi tối, Trương Đào cho rằng mình rất có khả năng sẽ ở lại trong công ty, muốn cùng vợ thân thiết một phen.

Lâm Kiều Kiều đã sớm có chuẩn bị, tắm rửa xong liền cho hắn ngấm thuốc mê.

Kể từ ngày trở về từ nông thôn, cô đã ngưng uống thuốc tránh thai, nếu không có gì ngoài ý muốn, hẳn là cô đã mang thai con của ba chồng. Nhưng cô không nói điều này cho Trương Quốc Dương.
 
Chương 55: An bài


•Chương 55: Cô an bài•

Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều lăn lộn rất nhiều, hôm nay Trương Quốc Dương đã thỏa mãn, buổi tối cũng không bị mất ngủ, thật nhanh đã ngủ say, mà Lâm Kiều Kiều ngủ ở phòng dành cho khách.

Thẳng đến năm giờ sáng, một có một người bất ngờ chui vào chăn làm ông thức tỉnh.

Tiểu yêu tinh đúng là càng ngày càng lớn mật, chồng còn ở nhà, vậy mà dám bò lên giường ba chồng.

Nhưng ai ông không cản được dụ hoặc từ cô?

Sau hai lần triền miên, Lâm Kiều Kiều hài lòng rời đi, mang theo tiểu huyệt chứa đầy tϊиᏂ ɖϊ©h͙ của ba chồng nằm bên cạnh Trương Đào, sau đó say giấc.

Sau một đêm túng dục, Trương Đào tỉnh lại không khỏi đầu nặng chân nhẹ, ghé mắt nhìn cơ thể trần trụi của vợ, còn có tình hình chiến đấu trên giường, hắn cực kỳ hài lòng đi rửa mặt.
“Ông xã, em đã ngừng uống thuốc tránh thai rồi, công ty bây giờ ổn định hơn trước nhiều, ở nhà cũng có ba lo liệu, cho nên em muốn có con.”

Lâm Kiều Kiều vừa thốt ra lời này, thần sắc của hai người đàn ông trên bàn cơm hoàn toàn khác nhau.

Trương Đào không phấn khởi, cũng không cự tuyệt. Chỉ nhớ tới trước đây hắn còn nhỏ, giờ chớp mắt đã được làm ba, thời gian trôi qua thật nhanh.

Còn Trương Quốc Dương là khϊếp sợ, nghĩ đến mọi khi làʍ t̠ìиɦ ông đều bắn sâu vào trong, rót cho con dâu một bụng tϊиᏂ ɖϊ©h͙. Mọi chuyện đã đến mức này, ông mà không biết tính toán trong lòng con dâu thì ông chính là heo.

Tim ông đập thình thịch, đến lúc con trai đi rồi mà vẫn còn ngẩn người.

Trương Đào không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy ba đang vui mừng quá độ vì sắp được ôm cháu nội, mấy người cùng tuổi hắn ở quê đã có con chạy đầy đất.
Lâm Kiều Kiều đánh gãy sự trầm tư của Trương Quốc Dương, hôn lên mặt ông một cái, sau đó cười hì hì nói:

“Làm sao vậy? Lão hư hỏng đang choáng váng à?”

“Kiều Kiều, con…”

“Ba yên tâm, con đã tra qua, ba và Trương Đào đều có cùng nhóm máu B, anh ấy sẽ không nghi ngờ.”

“Nhưng mà chúng ta…”

Ngủ với con dâu ông đã rất có lỗi với con trai, giờ lại làm cho con dâu mang thai con của ông. Tuy ông thấy rất vui, nhưng vẫn có cảm giác tội lỗi với con trai.

Nhìn nét mặt đầy rối rắm của ông, Lâm Kiều Kiều trực tiếp nói chuyện Trương Đào nɠɵạı ŧìиᏂ cho ông nghe. Tin tức đã được xác nhận, chỉ có điều thám tử vẫn chưa tìm được chứng cứ mà thôi.

“Trương Quốc Dương, ba nói cho con biết, ba có muốn cùng con ở bên nhau không?”

Đây là lần đầu tiên Lâm Kiều Kiều gọi thẳng tên của ông. Con dâu vẫn còn thanh xuân phơi phới, điều này làm ông có chút tự ti, nhưng trong nháy mắt lại trở nên quyết tâm.
Nếu con trai trân trọng cô, ông sẽ không dám cầu xa điều gì. Nhưng con trai quá hồ đồ, một cô gái tốt như vậy gả cho hắn mà hắn lại không quý trọng.

“Ba sẽ bảo vệ con thật tốt, nếu chuyện của chúng ta bị lộ ra ngoài, ba sẽ nói hết thảy là do ba cưỡиɠ ɠiαи con. Kiều Kiều, chẳng may chuyện đó xảy ra, con nhất định phải nói là bị ba ép buộc.”

“Ba không sợ người nhà của con trả thù?”

“Ba từng trải qua sinh tử, còn cái gì đáng sợ hơn, chỉ là chuyện con cái, ba hy vọng con suy nghĩ thật kỹ.”

“Ba yên tâm, con không bao giờ làm những việc mình chưa nắm chắc.”

Hiện tại cô đã có hoa thất sắc, đây là bí mật không người biết.

Cho dù cô và Trương Đào ly hôn, ba mẹ cũng sẽ ép cô gả đi. Cô không tin người khác, nhưng lại tin Trương Quốc Dương.

Cô có thể dùng hoa thất sắc giúp ông điều dưỡng sức khỏe, như vậy về sau hai người có thể ở bên nhau thật lâu thật lâu.
Đời trước cô đã cùng Trương Đào nháo cả đời, đời này cô không muốn như vậy.

Cô muốn chờ cơ hội thích hợp, sau đó ngả bài, ít nhất là cho đến khi Trương Đào đã có phụ nữ và con bên ngoài.

Lâm Kiều Kiều muốn Trương Đào chậm rãi thích ứng. Cô không yêu hắn là thật, có con, cô có lý do chính đáng để Trương Đào không chạm vào mình. Sau khi con ra đời, cô sẽ nói ra việc hắn nɠɵạı ŧìиᏂ, hai người họ sẽ ở riêng, rồi chậm rãi ly hôn.
 
Chương 56: Thẳng Thắn


•Chương 56: Thẳng thắn thành khẩn.•

Trương Đào vì mối hợp tác làm ăn với Lý tổng, thời gian gần đây thường ở lại công ty. Hạ Hoan Hoan Tâm vẫn luôn nấu ăn, chăm lo cho cuộc sống hằng ngày của hắn. Hai người đều trong giai đoạn tuổi trẻ tràn đầy sinh lực, khó tránh khỏi du͙© vọиɠ.

Vào đêm khuya tĩnh lặng, Trương Đào đôi khi tắt hết hệ thống theo dõi, sau đó kéo Hạ Hoan Tâm vào một góc làʍ t̠ìиɦ.

Hạ Hoan Tâm đương nhiên rất vui, những lúc cùng cô ta trầm luân Trương Đào thường không thích mang bao, mà bảo cô tự mình tránh thai, có thể là thói quen mọi ngày với Lâm Kiều Kiều.

Thuốc tránh thai có hại với phụ nữ đến cỡ nào, Trương Đào căn bản không hề nghĩ đến, nhưng không lý nào Hạ Hoan Tâm sẽ ngoan ngoãn nghe hắn nói.

Cô ta biết Trương Đào không yêu mình, chỉ xem cô ta như công cụ tiết dục.
Không có Trương Đào trong biệt thự, ba chồng con dâu hai người như được sống trên thiên đường.

Ngày đầu tiên Trương Đào rời khỏi, Lâm Kiều Kiều liền đưa ba chồng đến bệnh viện kiểm tra toàn thân, cô muốn xác định tình trạng cơ thể hiện tại của ông.

Kết quả hoàn toàn trong dự kiến của Lâm Kiều Kiều, nhưng lại làm bác sĩ ngạc nhiên, bởi vì thân thể Trương Quốc Dương cực kỳ tốt, dù đã hơn 50 tuổi nhưng trạng thái cơ thể lại không khác gì với những người 30.

Trương Quốc Dương vô cùng phấn khởi, Lâm Kiều Kiều nói phải sinh con cho ông. Tuy ngay từ đầu ông hết sức lo lắng, nhưng trước thái độ kiên quyết của con dâu, ông đành tùy cô.

Lâm Kiều Kiều hiển nhiên không cần kiểm tra sức khỏe, hoa thất sắc lớn lên trong cơ thể cô, kể từ khi trọng sinh cô chưa bao giờ bị bệnh. Huống hồ cô còn trẻ, căn bản không cần lo lắng.
Sở dĩ cô đưa ba chồng đến kiểm tra, một là vì muốn kiểm tra sức khỏe, một mặt khác là chuẩn bị nói bí mật của mình cho ba chồng, không biết ông có thấy kinh sợ vì sự dị thường của cô hay không.

Buổi tối lúc Trương Quốc Dương đang muốn cùng con dâu thân thiết, nhưng bị cô ngăn cản.

Lâm Kiều Kiều ngồi trong lòng ba chồng, nhưng sắc mặt lại rất nghiêm túc.

“Ba, con có chuyện muốn nói cho ba biết, chuyền này người thường không thể chấp nhận, nhưng con không muốn giấu ba.”

“Kiều Kiều, con cứ việc nói, có gì ba sẽ giúp con.”

Lâm Kiều Kiều vừa động tâm niệm, hoa thất sắc lập tức xuất hiện trên cánh tay cô, sau đó lan tràn, mãi cho đến khi bao lấy toàn bộ cơ thể mảnh khảnh, đóa hoa lớn nhất trên đầu cô khẽ lung lay.

Trương Quốc Dương trông thấy tình cảnh trước mắt, ngây ngốc một hồi, đột ngột bắt lấy cánh tay con dâu, hoa thất sắc như bị dọa sợ, trong nháy mắt liền biến mất vô tung vô ảnh, giống như chưa từng xuất hiện.
“Ba thấy sao? Nó ở trong cơ thể con đã hơn nửa năm, lúc đầu con rất sợ, nhưng giờ đã thành thói quen, con không biết sau này sẽ thế nào, ba vẫn muốn ở bên con sao?”

Trương Quốc Dương không nói gì, thay vào đó là ôm Lâm Kiều Kiều gắt gao, quan sát cơ thể cô không có gì dị thường mới yên lòng.

“Kiều Kiều đừng sợ, ba chăm lo cho con, con là người bình thường cũng tốt, hay về sau con biến thành yêu tinh cũng thế, ba sẽ không rời bỏ con.”

Lâm Kiều Kiều phụt cười, thân thể trắng nộn run rẩy làm Trương Quốc Dương cảm thấy thỏa mãn. Sau đó, cô nói những gì mình quan sát và thí nghiệm về cánh hoa thất sắc cho ba chồng nghe.

Trương Quốc Dương ngạc nhiên, khó trách cơ thể trước kia của ông rất kém, không những thế còn có tật. Vậy mà nửa năm qua có chuyển biến tốt, thậm chí có thể so với tuổi trẻ, ông dần an tâm, bảo cô tuyệt đối không được nói chuyện này cho người nào biết.
Bí mật được nói ra, đáy lòng Lâm Kiều Kiều thoải mái hơn rất nhiều. Chốc lát sau, chỉ còn lại thanh âm rêи ɾỉ kiều mị hòa lẫn với tiếng cơ thể va chạm.
 
Chương 57: Có Thai


•Chương 57: Có thai•

Chu kỳ kinh nguyệt của Lâm Kiều Kiều luôn rất chuẩn xác, lần gần nhất là hồi cô ở nông thôn, nhưng tháng này đã qua nhiều ngày rồi mà vẫn chưa đến. Cô biết mình đã mang thai.

Sờ lên bụng phẳng lì mà gương mặt xinh đẹp không che lấp được nụ cười hạnh phúc, đây là đứa bé đầu tiên qua hai kiếp người của cô.

Nhưng tạm thời cô không nói cho Trương Đào. Tuy nhiên, Trương Quốc Dương đã phát hiện, sinh hoạt hằng ngày của con dâu ông nắm rất rõ, kinh nguyệt lần này không đến làm ông kích động khôn kể. Tuy cảm thấy có lỗi với con trai, nhưng ông không muốn từ bỏ.

Con trai còn trẻ, dựa vào điều kiện của nó thì có thể lấy rất nhiều thiếu nữ tuổi trẻ xinh đẹp. Còn Lâm Kiều Kiều đã mang cốt nhục của ông, ai cũng không thể cướp đi.

Chờ qua nửa tháng sau, Lâm Kiều Kiều thấy không có gì bất thường, liền đến bệnh viện kiểm tra, Trương Quốc Dương thì ở bên ngoài đi qua đi lại. Cuối cùng được xác định là đã mang thai hơn một tháng, vừa vặn đúng ngày hôm nay Trương Đào sẽ về nhà, cô nghĩ một hồi vẫn quyết định nói cho hắn biết.
Lâm Kiều Kiều cầm kết quả cho Trương Quốc Dương xem, ông thấy trên tờ giấy mỏng in nét chữ đã có thai.

Trương Quốc Dương kích động đến mức muốn nhảy lên, hơn khi ông biết vợ cũ mang thai.

Thật tiếc ở đây có quá nhiều người, bằng không ông sẽ ôm Lâm Kiều Kiều xoay vài vòng. Hai người mang theo vẻ mặt hạnh phúc lên xe. Lâm Kiều Kiều ôm Trương Quốc Dương hưng hăng hôn một cái.

“Lão hư hỏng, vui lắm đúng không? Dám làm con dâu mang thai.”

“Kiều Kiều, cảm ơn con.”

Lâm Kiều Kiều đương nhiên không cần phải nói, hết sức vui sướng.

Hạ Hoan Tâm bên này vẫn trong tình huống giống như Lâm Kiều Kiều, kinh nguyệt của cô ta không ổn định nên bình thường không mấy để ý, cho đến khi hai mươi ngày trôi qua, cô ta mới nhận ra.

Cô ta không dám nói cho Trương Đào mà tự mình đến bệnh viện kiểm tra, phát hiện thật sự đã mang thai. Trong khoảng thời gian Lâm Kiều Kiều chưa trở lại, cô ta đã lăn lộn cùng Trương Đào gần một tháng, khi đó còn diễn trò uống thuốc tránh thai trước mặt Trương Đào. Thứ gọi là thuốc tránh thai đó đã bị cô ta đổi thành thuốc vitamin C.
Hạ Hoan Tâm lộ ra một tia đắc ý, Trương Đào không để tâm đến cô ta thì đã sao? Bất quá thì cô ta cá chết lưới rách nháo lên, người tổn thất là hắn.

Cô ta muốn cho Lâm Kiều Kiều biết sự tồn tại của đứa nhỏ này, lòng kiêu ngạo của ả ta chắc chắn chịu không nổi.

Nếu Lâm Kiều Kiều ly hôn với Trương Đào, cô ta sẽ có khả năng thượng vị. Không yêu đương với Trương Đào cũng chẳng sao, thứ cô ta muốn có nhất chính là một ngày không phải vì tiền mà phát sầu.

Lâm Kiều Kiều có tái giá cũng sẽ tìm được người có gia thế tốt, nhưng cô ta thì khác, không gia thế, không năng lực xuất sắc. Cô ta không muốn giao cả đời mình cho một người đàn ông bình thường, dù sao cũng đã bị Trương Đào chơi hai tháng, sao có thể để hắn chiếm được tiện nghi?

Trương Đào không biết mình bị tính kế, lúc nhận được tin Lâm Kiều Kiều mang thai hắn chỉ cười nhạt. Hắn không hoài nghi Lâm Kiều Kiều, vì cô rất ít ra cửa, trong nhà còn ba quản thúc. Cho nên hắn không thể tưởng tượng hai người mình thân nhất đã sớm ở cạnh nhau.
Buổi tối, Trương Đào về nhà, cùng lúc đó đôi ba chồng con dâu đang hoan ái trong phòng bếp.

Nghe thấy tiếng động phát ra, biết là Trương Đào đã tới phòng khách, Trương Quốc Dương lập tức rút gậy thịt từ tiểu huyệt con dâu, hai người sửa soạn một chút. Lâm Kiều Kiều bước ra ngoài đầu tiên.

Mắt thấy Lâm Kiều Kiều bước đến, liền dặn cô là người có thai, đừng vào phòng bếp ngửi mùi dầu khói, sẽ dễ cảm thấy nôn nghén.

Lâm Kiều Kiều nói là ở bên ngoài ngửi thấy hương thơm của thức ăn làm cô thấy đói bụng, nên vội vàng đi vào lấy đồ ăn, kỳ thật là ăn vụng.
 
Chương 58: Bị uy hϊếp


Chương 58: Bị uy hϊếp

Từ lúc mang thai, trừ việc du͙© vọиɠ của Lâm Kiều Kiều cao hơn trước kia thì không có bất kỳ phản ứng khác thường.

Trương Quốc Dương thấy con dâu mang thai, vậy mà mỗi khi ra ngoài phải tự mình lái xe thì khó tránh khỏi lo lắng và áy náy, vì thế ông đăng ký đi học bằng lái.

Mỗi ngày làm xong việc nhà ông sẽ dành khoảng một hai tiếng đến trung tâm dạy. Bởi vì là xe chuyên dụng, nên rất nhanh ông đã chạy thuần thục, đàn ông đều có hứng thú đặc biệt với xe hơi. Hơn nữa, Trương Quốc Dương cũng không ngốc, ông là người có đầu óc tương đối linh hoạt.

Qua một bài kiểm tra lý thuyết là ổn. Mỗi ngày Lâm Kiều Kiều đưa ba chồng đến trung tâm, sau đó nhìn ông luyện tập. Người khác đều cho rằng họ là một cặp cha con.

Bên này phản ứng mang thai của Hạ Hoan Tâm vô cùng kịch liệt, cảm thấy mình giấu không nổi nữa, cô ta bèn nói chuyện này cho Trương Đào.
Trương Đào bị cô ta chọc tức đến giậm chân nhưng không còn cách nào, đành phải bảo cô ta tạm nghỉ việc ở công ty, ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, chỉ cần cô ta không nháo là được.

Nếu chuyện này bị xé ra sẽ không ai được hời.

Hạ Hoan Tâm hiểu rõ việc này, vốn dĩ cô ta định tìm Lâm Kiều Kiều, sau đó nghĩ lại đành thôi.

Lâm Kiều Kiều là hổ giấy, nhưng Lâm gia không thể chọc, cô ta không nên tự nhảy vào hổ lửa.

Đà tiến triển của công ty cực kỳ thuận lợi, gia đình cũng không cần Trương Đào nhọc lòng. Hiện tại vấn đề lớn nhất của hắn là Hạ Hoan Tâm, hắn rất sợ, sợ Lâm gia biết.

Lâm gia có thể dẫm đạp hắn bất cứ lúc nào, nhận thức được điều này khiến cho hắn cực kỳ lo lắng bất an.

Hắn cho rằng Hạ Hoan Tâm là người phụ nữ hiểu chuyện, chỉ cần cho cô ta chút tiền bao nuôi là được, không nghĩ cô ta lại tâm cơ đến vậy.
Lúc hắn đang hết sức phiền não, bạn thân Lý Vĩ đột nhiên gọi đến, nói muốn hắn đến nhà hàng gặp mặt đám bạn cũ, hỏi hắn có đi được không.

Trương Đào thấy vậy cũng tốt, thuận tiện đi giải sầu. Vì thế liền gọi điện cho Lâm Kiều Kiều, nói buổi tối có họp mặt sẽ về trễ một chút. Lâm Kiều Kiều cầu mà không được.

Ban đêm dưới làn gió nhè nhẹ, Lâm Kiều Kiều cùng ba chồng mình tập lái xe trong gara. Mặt khác Trương Đào vừa đến nhà hàng đã thấy một đám người đã đến trước.

Trên ghế còn dư lại một chỗ trống, bên trái là Lý Vĩ, bên phải là một người phụ nữ xinh đẹp. Đó là hoa hậu giảng đường của bọn họ trước đây, tên là Lý Tuyết Oánh.

Thời còn học đại học, Lý Tuyết Oánh yêu thầm Trương Đào, nhưng sau khi Trương Đào kết hôn cùng Lâm Kiều Kiều, cô ta được người bao nuôi. Dù biết việc này, nhưng không có ai ngu ngốc đi hỏi.
“Trương Đào, cậu đúng là có phúc lớn, được ngồi bên cạnh mỹ nữ, đã vậy ở nhà còn có một cô vợ mỹ nữ.”

“Đúng vậy, đúng vậy, nghe nói quy mô công ty càng lúc càng lớn, về sau chắc phải gọi là Trương tổng. Này, đừng có quên bạn bè đó.”

“Các cậu đừng nói bậy bạ, Trương tổng cái gì chứ, chỉ là một công ty nhỏ.”

Tuy nói như thế, nhưng giọng điệu hắn khó giấu được vẻ đắc ý. Trước đây những người này thường nhạo báng hắn chỉ biết ăn cơm mềm, nhưng từ khi ra đời mới biết xã hội tàn khốc đến mức nào.

Một bàn mười mấy người nhưng chỉ có Lý Tuyết Oánh là phụ nữ khiến không khí vươn phải một chút ái muội, vài người trái phải uống rượu, nói về những chuyện sau khi tốt nghiệp.

Lý Tuyết Oánh là người say đầu tiên, cũng không biết cô ta là say thật hay né tránh bị mọi người hỏi chuyện của mình.
Mọi người bảo Trương Đào tiếp tục uống rượu chắp nối, chỉ có Lý Vĩ là trầm mặc không lên tiếng.

Hắn ta nhớ tới Lâm Kiều Kiều, ngày đó cô cũng ở trong phòng này, bên trong không có bất kỳ ai. Hắn suýt chút nữa đã thượng cô. Làn da trơn mềm, tiểu huyệt ướt dầm dề cọ xát gậy thịt hắn.

Những ký ức đó bây giờ vẫn còn mới mẻ.
 
Chương 59: Ba người


Chương 59: Ba người

Lâm Kiều Kiều ngồi trên chiếc Porsche màu đỏ, Trương Quốc Dương ngồi bên ghế điều khiển. Nửa giờ luyện tập trôi qua, Lâm Kiều Kiều cảm thấy không có vấn đề gì, liền nổi hứng trêu đùa ba chồng.

Nhân lúc ba chồng đang tập trung lái xe, tay nhỏ lại với tới đũng quần ông, mở khóa quần. Chân ông lập tức phanh lại, bằng không ông sợ sẽ đâm vào tường.

“Đừng nháo, bây giờ con là người có thai, làm vậy rất nguy hiểm.”

“Không sao, ba không để ý tới con, con nhớ ba.”

Trương Quốc Dương không còn cách nào, ngừng xe, kéo người đến hàng ghế sau. Sau đó, kéo quần lót cô xuống, cởi luôn quần của mình.

Cơ thể Lâm Kiều Kiều vô cùng mẫn cảm, chỉ bị ông sờ một chút, bên dưới đã chảy ra nước. Ngày đó Trương Đào về nhà, hai người họ bên trong phòng bếp cũng làm như vậy.

Lợi dụng lúc Trương Quốc Dương đang xào rau, cô đi vào quấy rối ông, một lát sau liền bị ông kéo quần lót, vừa xào rau vừa cắm huyệt cô.

Lâm Kiều Kiều mở hai chân, chủ động nghênh đón gậy thịt. Hai người ngày càng ăn ý, chỉ cần một ánh mắt là biết đối phương muốn gì.

Gậy thịt ông thâm nhập vào tiểu huyệt con dâu, trượt theo mật dịch đi vào.

Chỉ trông chốc lát, chiếc xe thể thao màu đỏ đã bắt đầu có tiết tấu loạng choạng, tiếng rên rỉ từ bên trong truyền ra. Ngay từ đầu Trương Quốc Dương ngại con dâu đang mang thai, không dám chạm vào cô, nhưng tiểu yêu tinh này lại mỗi ngày câu dẫn ông.

Ban ngày không quan tâm tới lời nói của cô, buổi tối cô sẽ quang minh chính đại bò lên giường. Ông đành phải thật cẩn thận làm cho con dâu thoải mái, sau lại phát hiện cô không có việc gì. Biết là do công dụng của hoa thất sắc, ông cũng không cố chịu đựng nữa, ngày ngày cho Lâm Kiều Kiều ăn no.

Bữa tiệc của Trương Đào đã kết thúc, ai nấy đều say khướt. Chỉ có Lý Vĩ là có việc giải quyết ở nhà hàng nên không có uống rượu.

Trương Đào hơi say, nhưng bị Lý Tuyết Oánh lôi kéo, nhờ hắn đưa cô ta về nhà.

Trong tình huống này, hai người đương nhiên là không thể lái xe. Lý Vĩ đành phải làm tài xế cho hai người. Hắn ta đưa Lý Tuyết Oánh về chung cư nhỏ trước.

Lý Tuyết Oanh say khướt lôi kéo hai người vào nhà ngồi một lát, hai người đàn ông không từ chối, dù sao cũng không phải trai đơn gái chiếc, ba người ngồi cùng nhau cũng không có tị hiềm gì.

Cô ta pha cho mỗi người một ly nước mật ong, bảo là để giải rượu. Nghe nói Trương Đào muốn đi toilet, cô ta liền dẫn hắn đi.

Trương Đào vào nhà vệ sinh, Lý Tuyết Oánh cũng theo vào.

Trong lúc Trương Đào đang cầm gậy thịt của mình, một bàn tay ngọc đột nhiên bắt lấy gậy thịt, cười hì hì nói muốn giúp hắn xi tiểu.

Dưới sự vuốt ve của bàn tay mềm mại, nam căn từ từ sưng to.

Hai người như quên mất mình đang ở đâu, theo bản năng hôn đối phương. Váy áo Lý Tuyết Oánh rơi xuống, thân thể tuyết trắng quấn lên người Trương Đào. Trong chớp mắt, thân thể hai người đã trần như nhộng, ôm nhau gắt gao.

Lý Vĩ thấy hai người chậm chạp không quay lại, còn loáng thoáng nghe thấy tiếng rên rỉ của phụ nữ, liền lần theo tiếng động đó mà bước đi.

Đập vào mắt hắn là cảnh tượng cửa vệ sinh chưa đóng, hai tay Lý Tuyết Oánh chống lên bồn rửa tay, mông khẽ nhếch mặc cho Trương Đào dùng gậy thịt cắm vào tiểu huyệt, âm thanh bạch bạch vang lên hết sức rõ ràng.

Lý Vĩ đầu tiên là lắp bắp kinh hãi, sau lại thành hưng phấn. Dáng người Lý Tuyết Oánh không tệ, tuy rằng so với Lâm Kiều Kiều kém hơn chút, cũng được xem như là cực phẩm.

Lý Vĩ cởi quần áo bước vào trong. Thấy Lý Vĩ đí vào, hai người bên trong dần thanh tỉnh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top