Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2365


Chương 2365

Kỳ hạn hẹn ước năm năm giữa họ đã tới, cô không kịp chờ đợi muốn rời đi, không muốn ở lại thêm giây phút nào, mà lúc này Bùi Dật Duy gọi điện thoại cho cô?

Có phải cô đã hẹn với anh ta rồi không?

Có phải cô sớm đã tính toán một khi rời khỏi anh thì sẽ ở cùng anh ta không.

Liễu Ảnh cũng nhìn thấy biệt danh trên màn hình điện thoại, mắt cô lóe lên, có chút ngoài ý muốn, cô cũng không nghĩ tới Bùi Dật Duy sẽ gọi cho mình vào lúc này.

“Đưa điện thoại cho tôi.” Liễu Ảnh nhanh chóng vươn tay ra, muốn giành điện thoại về, Bùi Dật Duy bình thường rất ít khi chủ động gọi cho cô, thực ra trong năm năm này, cô đã cắt đứt quan hệ với tất cả mọi người, năm năm này, thực ra trước giờ cô chưa từng liền lạc với bất kỳ bạn bè nào.

Bởi vì, từ ngày đầu tiên cô ở bên Tư Đồ Không thì đã đổi số điện thoại, ngoại trừ anh thì không một ai biết số điện thoại mới của cô.

Cô cũng chỉ thỉnh thoảng gọi điện thoại cho mẹ đã đến nước R, nhưng chưa lần nào gọi cho bà mà nói về cuộc sống hiện tại của bản thân.

Lần trước lúc đến bệnh viện thăm Bùi Dật Duy, anh ta một mình ở trong bệnh viện, bên cạnh không có một ai, thậm chí ngay cả điện thoại cũng không có, cô mua điện thoại mới cho anh ta xong bèn lưu số điện thoại mình vào.

Nhưng nhiều ngày như vậy, anh ta chưa từng gọi cho cô, bây giờ đột nhiên gọi cho cô, có phải có chuyện gấp gì không?

Hoặc là đã xảy ra chuyện gì?

“Nôn nóng cái gì?” Tư Đồ Không thấy vẻ căng thẳng và nôn nóng trên mặt cô, đôi mắt híp lại.

Được, được lắm, cô chỉ nhìn thấy Bùi Dật Duy gọi tới thôi mà đã gấp ra thế này rồi?

“Tư Đồ Không, anh trả điện thoại cho tôi.” Liễu Ảnh không để ý sự quái dị trong giọng nói anh, cô chỉ muốn lấy lại điện thoại mình.

“Sao nào? Vội muốn nhận điện thoại?” Anh giơ cao tay cầm điện thoại, vì tay khác giữ cánh tay cô, hạn chế động tác của cô, cho nên cô căn bản không cách nào lấy được điện thoại trên tay anh.

“Không cần gấp, tôi nhận giúp em.” Anh một tay cũng không ngại nhận điện thoại, ngón tay anh trực tiếp bấm nút nghe, đương nhiên, anh cũng tùy tiện bấm loa ngoài.

Anh muốn nghe xem, Bùi Dật Duy lúc này tìm cô rốt cuộc là có ý gì?

“Tiểu Ảnh…” Điện thoại kết nối, giọng nói của Bùi Dật Duy bèn truyền tới, Liễu Ảnh và anh ta căn bản chính là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, trước đây quan hệ hai nhà cực kỳ tốt, anh ta luôn gọi cô như vậy.

Tư Đồ Không nghe thấy xưng hô của anh ta với cô thì ánh mắt rõ ràng thêm vài phân lạnh lẽo, hừ, thật thân thiết đó.

Tiểu Ảnh.

Anh còn chưa từng gọi cô như vậy đâu?!

“Tiểu Ảnh, em bây giờ đang ở đâu?” Bùi Dật Duy không biết tình hình bên cô, vì lần trước vết thương của anh ta vốn rất nghiêm trọng, anh ta cũng luôn không có tâm tư dưỡng thương thật tốt, nên miệng vết thương khôi phục rất chậm, cho nên, anh ta luôn ở trong bệnh viện.

Nhưng hôm nay, Bùi Doanh lại bỗng làm thủ tục xuất viện cho anh ta, muốn dẫn anh ta về.

Anh ta vốn cho rằng cô ta muốn dẫn anh ta về nhà, nhưng đến cùng anh ta mới phát hiện, nơi này không phải nhà anh ta, mà là một căn biệt thự vùng núi, cô ta nhốt anh ta trong biệt thự.

Trước đó, Bùi Doanh đã thu điện thoại của anh ta, sau đó Liễu Ảnh mua cái mới cho anh ta, anh ta luôn lén giấu đi, cho nên cô ta không biết.

Sau khi Bùi Doanh rời đi, anh ta bèn gọi điện thoại cho cô, trong điện thoại mới của anh ta chỉ có số của cô, hơn nữa anh ta bây giờ cũng chỉ có thể nhờ cô giúp.
 
Chương 2366


Chương 2366

Điện thoại của Liễu Ảnh bị Tư Đồ Không cầm, cách hơi xa, cô cũng không thể nói gì nhiều với anh ta.

Tư Đồ Không thấy cô không có ý muốn nói chuyện, khóe môi mơ hồ nở nụ cười lạnh, sao vậy? Cô chột dạ rồi? Không dám nói trước mặt anh?

Tư Đồ Không thấy Liễu Ảnh không muốn nói thì khóe môi cười lạnh, thế nào? Cô chột dạ? Không dám nói trước mặt anh ta sao?

“Liễu Ảnh, em ở đâu?” Bùi Dật Duy không nghe Liễu Ảnh trả lời thì không nhịn được hỏi một câu. Trong giọng nói của Bùi Dật Duy càng thêm lo lắng.

“Tôi đây.” Liễu Ảnh nghe thấy Bùi Dật Duy lo lắng thì chỉ có thể trả lời.

Khóe môi Tư Đồ Không càng cười lạnh, con ngươi cũng lạnh hơn.

Đúng là rất tốt, người đàn ông kia chỉ lộ vẻ lo lắng một chút, cô đã sốt ruột, đau lòng sao?

Cô vội vàng trả lời như vậy để người đàn ông kia yên tâm.

Bùi Dật Duy nghe Liễu Ảnh trả lời thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, anh ta do dự một chút, sau đó thấp giọng nói: “Liễu Ảnh, em có thể đến tìm tôi không? Tôi cho em địa chỉ…”

Bùi Dật Duy nhanh chóng nói địa chỉ biệt thự, đây là biệt thự của Bùi Doanh, cô biết chỗ này.

Bùi Dật Duy không biết vì sao Bùi Doanh đột nhiên đưa anh ta rời khỏi bệnh viện rồi nhốt ở đây, nhưng anh ta hiểu rõ Bùi Doanh, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.

Anh ta lo lắng nhất là chuyện này liên quan đến Tô Khiết, anh ta biết rõ Bùi Doanh oán hận Tô Khiết thế nào, anh ta sợ Bùi Doanh sẽ làm hại Tô Khiết.

Cho nên anh ta không thể bị nhốt ở đây được, anh ta cần phải ra ngoài.

Anh ta không có cách nào liên lạc với Tô Khiết, mà hiện tại người trong công ty cũng nghe lời Bùi Doanh, cho nên anh ta chỉ có thể tìm Liễu Ảnh.

“À.” Tư Đồ Không cười lạnh ra tiếng, quả nhiên, quả nhiên là như vậy, quả nhiên cô định rời khỏi anh ta rồi đi tìm Bùi Dật Duy.

Rõ ràng hai người đã sớm bàn bạc xong, nếu không thì Bùi Dật Duy cũng không thể nói cô đi tìm mình.

Bùi Dật Duy vừa nói vị trí của biệt thự, chắc là biệt thự của Bùi Dật Duy.

Cho nên Bùi Dật Duy nói Liễu Ảnh đến nhà anh ta tìm mình.

Sau đó thì sao? Sau đó cô sẽ ở trong biệt thự của Bùi Dật Duy?!

Tốt, tốt lắm!!

Tư Đồ Không không cho Liễu Ảnh có cơ hội nói chuyện, cũng không cho Bùi Dật Duy cơ hội nói chuyện, anh ta cúp điện thoại.

“Em chưa phát hiện ra mình phải cho tôi một lời giải thích sao?” Tư Đồ Không cúp điện thoại của Liễu Ảnh xong thì nhìn chằm chằm Liễu Ảnh, lúc này giọng anh ta trầm trầm lạnh lẽo làm cho người ta sợ hãi.

Liễu Ảnh nhìn anh ta thì nhíu mày lại, anh ta điên rồi à?

Anh ta chưa được sự cho phép đã lấy điện thoại của cô, còn cúp máy nữa, cô còn chưa tức giận, anh ta đã đánh đòn phủ đầu?

Cô không muốn giải thích với anh ta thì sao, anh ta còn không biết xấu hổ nói cô giải thích?

“Không thể nói lý lẽ được.” Liễu Ảnh không muốn tranh luận với người điên, bởi vì không có kết quả.

Tư Đồ Không nghe được cô trả lời thì híp mắt lại, anh ta thầm thở dài một hơi, sau đó chậm rãi nói từng chữ một: “Xem ra hai người đã hẹn xong rồi? Hả?”
 
Chương 2367


Chương 2367

Liễu Ảnh hơi giật mình, có chút kinh ngạc nhìn anh ta, hẹn xong? Hẹn cái gì?

Cô hẹn với ai?

“Cho nên em vội vàng muốn rời khỏi là vì anh ta đúng không?” Tư Đồ Không thấy cô không trả lời thì tự động coi sự im lặng trở thành chột dạ.

Tay Tư Đồ Không cầm điện thoại không ngừng dùng sức, điện thoại trong tay anh ta nhanh chóng biến đổi, sau đó màn hình tối đen, điện thoại tắt nguồn, anh ta bóp điện thoại của Liễu Ảnh đến hỏng luôn, hoàn toàn hỏng mất!!

Cuối cùng Liễu Ảnh cũng hiểu ý của Tư Đồ Không là gì, Tư Đồ Không muốn nói cô và Bùi Dật Duy hẹn nhau sao?!

Liễu Ảnh đột nhiên có chút buồn cười, sức tưởng tượng của Tư Đồ Không rất phong phú.

Liễu Ảnh vốn muốn giải thích một chút, nhưng cô nhìn thấy Tư Đồ Không bóp hỏng điện thoại của mình, hơn nữa cô lại nghĩ đến thỏa thuận năm năm của mình và Tư Đồ Không đã kết thúc.

Cô và Tư Đồ Không đã không còn bất cứ quan hệ gì, cho nên, cô không cần phải giải thích với Tư Đồ Không.

“Sao em không nói chuyện? Chột dạ à?” Tư Đồ Không nhìn cô vẫn luôn im lặng không nói, con ngươi ngày càng lạnh, ngày càng sâu thẳm.

Anh ta cũng không biết vì sao lúc này mình phải cố chấp nhất muốn nghe cô trả lời, mọi chuyện đã rất rõ ràng, tại sao anh ta vẫn chưa từ bỏ chứ?

Đúng vậy, cho dù mọi chuyện bày ra trước mắt anh ta nhưng trong lòng anh ta vẫn hy vọng, hy vọng cô nói không phải giống như anh ta nghĩ.Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Chỉ cần cô nói, anh ta sẽ tin tưởng.

Cho nên anh ta cố chấp hỏi như vậy là vì muốn nghe cô nói không phải.

“Tư Đồ Không, thỏa thuận giữa chúng ta đã kết thúc, tôi và anh không còn bất cứ quan hệ gì, cho nên sau này chuyện của tôi không liên quan gì đến anh, không cần anh xen vào, anh cũng không có quyền hỏi đến.” Liễu Ảnh không hiểu rốt cuộc lúc này anh ta dùng thân phận gì để hỏi mình.

Anh ta nói thỏa thuận năm năm đã kết thúc, anh ta dựa vào cái gì để hỏi cô như thế?

Anh ta dựa vào cái gì?

Sau này chuyện của cô không có liên quan gì đến anh.

Cô cũng không muốn có bất cứ quan hệ gì với anh ta.

Năm năm hai người ở bên nhau, cô đã cắt đứt với tất cả bạn bè, lúc trước anh ta viết rõ trong thỏa thuận, cô không thể tiếp xúc với bất kỳ người khác phái nào ngoại trừ anh ta, cho nên năm năm qua, ngoại trừ yêu cầu của công việc, cô không hề nói chuyện với người khác phái.

Năm năm qua, cô cũng chưa từng nghĩ sẽ liên lạc với Bùi Dật Duy, nhưng lần trước Bùi Dật Duy bị thương nặng nằm bệnh viện, cô mới đi thăm Bùi Dật Duy.

Mà từ buổi tối hôm đó, cô không hề liên lạc với Bùi Dật Duy, năm năm trước anh ta quy định những điều đó, năm năm qua cô vẫn luôn luôn nhớ kỹ, cũng vẫn luôn tuân thủ theo.

Từ sau lần gặp ở bệnh viện, cô không hề liên lạc với Bùi Dật Duy nên càng không thể có hẹn gì đó với Bùi Dật Duy, nhưng lúc này Liễu Ảnh không muốn giải thích với Tư Đồ Không.

Cô cảm thấy bây giờ mình không cần phải giải thích với Tư Đồ Không.

Trong thỏa thuận, cô tuân thủ tất cả quy tắc của anh ta, những điều đó làm cho cô khó chịu, làm cho cô nhục nhã.

Mà hiện tại thỏa thuận kết thúc, cô không thể chịu thiệt thòi giống như trước kia được.
 
Chương 2368


Chương 2368

Tư Đồ Không đột nhiên nắm chặt cổ tay cô, nhưng anh ta thấy Liễu Ảnh đau đớn đến nhíu mày lại thì buông lỏng ra một chút.

“Tư Đồ Không, anh buông tôi ra, tôi phải đi.” Liễu Ảnh nhìn cổ tay của mình, trên cổ tay của cô đã có một vòng bầm tím, vừa rồi Tư Đồ Không đã siết chặt.

Đối với cô mà nói thì huyện như vậy không phải là lần đầu tiên, cô nhớ năm năm trước, lúc cô vừa đi theo anh ta thì mỗi lần anh ta để lại vết thương trên người cô còn đáng sợ hơn vết bầm tím trên cổ tay lúc này.

Anh ta chưa bao giờ quan tâm đến những điều này, thậm chí mỗi lần anh ta đều cố ý làm cho cô khó xử, khó chịu!!

Cô còn nhớ lần đầu tiên anh ta không hề dịu dàng, càng không thương tiếc.

Nỗi đau đớn như vậy từng giống như cơn ác mộng trói chặt lấy cô.

Mặc dù sau đó anh ta không hề thô bạo như vậy, không tùy ý tổn thương cô, nhưng mỗi lần anh ta muốn cô thì không hề khống chế, không hề kiềm chế.

Anh ta chưa bao giờ nghĩ đến cảm nhận của cô!!

Cũng chưa từng quan tâm cảm nhận của cô!!

Năm năm qua, điều anh ta có thể làm cho cô nhớ kỹ cũng chỉ có chuyện này.

Cho nên hiện tại cô có thể rời đi, cô cảm thấy mình không có gì lưu luyến, thật sự không có!!

Mọi chuyện đã kết thúc, kết thúc rồi!!

Rốt cuộc cô cũng có thể được giải thoát!!

“Liễu Ảnh, tôi nhớ lúc trước tôi đã ghi rõ điều cuối cùng trong thỏa thuận, nếu em vi phạm bất cứ điều gì trong thỏa thuận thì bản thỏa thuận lập tức mất hiệu lực, sau đó mọi chuyện đều do tôi quyết định.” Tư Đồ Không nhìn cô, con ngươi hơi lóe lên, anh ta không muốn dùng cách như vậy để ép cô ở lại, nhưng anh ta lại phát hiện hiện tại ngoại trừ cách này thì không còn cách gì giữ cô lại.

Trái tim của cô không ở trên người anh ta, trong lòng cô chỉ có người đàn ông kia, cô vội vàng muốn rời khỏi anh ta rồi quay về bên cạnh người đàn ông kia.

Anh ta nói gì, cô cũng không nghe, anh ta làm bất cứ chuyện gì, cô cũng chưa từng nhìn thấy.

Cho nên anh ta vốn không có cách nào khác, không có cách nào khác!!

Chỉ có như vậy!!

Anh ta tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn cô đi tìm người đàn ông khác, không thể nào trơ mắt nhìn cô ôm ấp với người đàn ông khác, vậy thì cho dù anh ta dùng sức mạnh cũng phải giữ cô ở lại.

Ngay cả anh ta cũng cảm thấy mình hèn hạ vô liêm sỉ.

Nhưng anh ta không có lựa chọn nào khác, cứ như vậy đi, chỉ cần cô có thể ở lại là được!!

“Tôi không có.” Liễu Ảnh hơi giật mình, bản năng nói một câu, cô đương nhiên nhớ chuyện này, hơn nữa còn nhớ rất rõ, cho nên năm năm nay cô luôn tuân thủ mọi quy tắc của anh ta.

“Tôi nhớ trong thỏa thuận có viết lúc em và tôi ở bên nhau thì không thể có bất cứ quan hệ gì với người đàn ông khác…”

“Tôi không có.” Liễu Ảnh lại nhanh chóng phản bác, cô đương nhiên nhớ điều này, cho nên năm năm qua cô vẫn luôn cố gắng tránh tiếp xúc với những người đàn ông khác.
 
Chương 2369


Chương 2369

Rốt cuộc anh ta còn muốn thế nào?

“Tôi nhớ buổi tối hôm đó em đến bệnh viện gặp Bùi Dật Duy…” Tư Đồ Không nhìn cô, nói chậm rãi từng chữ một vang lên trong sảnh lớn vắng vẻ, nghe rất rõ ràng.

Liễu Ảnh hoảng sợ, trái tim lập tức trầm xuống, cô đột nhiên có linh cảm không tốt.

“Bùi Dật Duy bị thương nặng nằm bệnh viện, anh ấy là bạn lúc nhỏ của tôi, tôi đi thăm anh ấy một chút thì sao?” Liễu Ảnh thở dài, cô thật sự đi thăm Bùi Dật Duy, nhưng lúc đó Bùi Dật Duy bị thương nặng, cô đi thăm bạn bị thương nặng nằm bệnh viện cũng không quá đáng chứ?

“Hôm đó em nấu ăn cho anh ta, em còn dùng tiền của mình mua điện thoại mới cho anh ta, giống như hơn ba mươi triệu, em còn nói dối tôi.” Tư Đồ Không nghĩ đến tối hôm đó cô làm những chuyện đó cho Bùi Dật Duy thì lửa giận trong ngực không nhịn được trào ra.

“Tư Đồ Không, anh theo dõi tôi! Anh giám sát tôi!” Liễu Ảnh hoàn toàn khiếp sợ, cô nhìn anh ta, hai mắt mở to, anh ta biết chuyện tối hôm đó, hơn nữa biết rất cụ thể.

Vậy chỉ có một khả năng là Tư Đồ Không theo dõi cô, giám sát cô!

Tư Đồ Không không phủ nhận, chuyện này vốn là sự thật từ lúc bắt đầu anh ta vẫn luôn cho người đi theo cô.

“Em cảm thấy em làm những chuyện đó cho Bùi Dật Duy có coi là không vi phạm thỏa thuận hay không?” Trong lòng Tư Đồ Không cũng không muốn ép buộc cô, nhưng hiện tại anh ta chỉ có thể làm như vậy.

Liễu Ảnh thầm thở dài một hơi, khóe môi giật giật muốn nói gì đó nhưng cuối cùng không nói lời nào.

Tối hôm đó, cô đi thăm Bùi Dật Duy, nấu ăn cho Bùi Dật Duy, mua điện thoại cho Bùi Dật Duy.

Tuy rằng trong lòng cô vẫn luôn thích Bùi Dật Duy, cô làm những chuyện đó nhưng không mang theo suy nghĩ riêng nào, bởi vì lúc đó Bùi Dật Duy mất hết niềm tin, đang đợi chết, cô không thể nhìn Bùi Dật Duy buông xuông muốn chết như vậy.

Còn chuyện mua điện thoại là Bùi Dật Duy nói ra, Bùi Dật Duy nói cô mua giúp điện thoại cho anh ta trước, lúc ấy cô nghe thấy Bùi Dật Duy đưa ra yêu cầu đó thì sợ ngây người, cô không hiểu vì sao Bùi Dật Duy lại không có điện thoại, cô càng không hiểu được Bùi Dật Duy là tổng giám đốc của một công ty lại không có tiền mua điện thoại.

Dưới tình huống đó cô chắc chắn không thể nào từ chối yêu cầu của Bùi Dật Duy.

Đúng vậy, cô làm những chuyện đó, nhưng cô không hề làm bất cứ chuyện gì có lỗi với Tư Đồ Không, thậm chí trong lúc cô ở bên cạnh Tư Đồ Không đến trước khi thỏa thuận hết hạn cũng từng có suy nghĩ gì có lỗi với Tư Đồ Không.

Ngay cả suy nghĩ chưa từng thì càng không thể làm chuyện có lỗi với Tư Đồ Không.

Trong lòng cô ngay thẳng, nhưng cô biết Tư Đồ Không chắc chắn không nghĩ như vậy, hiện tại nếu Tư Đồ Không đưa ra chuyện này thì chứng tỏ anh ta muốn truy cứu, anh ta cho rằng cô vi phạm thỏa thuận.

Tư Đồ Không nhận định chuyện gì thì cô nói gì cũng vô dụng, Tư Đồ Không chưa từng nói lý lẽ với cô, vẫn luôn là như thế!

“Tư Đồ Không, rốt cuộc anh muốn làm gì?” Liễu Ảnh đột nhiên cảm giác có chút bất lực, cô không hiểu rốt cuộc Tư Đồ Không có ý gì?

Cô cũng không nghĩ ra Tư Đồ Không muốn làm cái gì?

“Tôi muốn em ở lại.” Tư Đồ Không thở dài một hơi, sau đó nói ra mục đích của mình, đây là mục đích duy nhất của anh ta, hiện tại anh ta không dám hy vọng xa vời, hiện tại anh ta cũng cũng chỉ có yêu cầu này.

“Sau đó thì sao?” Liễu Ảnh đột nhiên cười, cô cảm thấy buồn cười, thật sự rất buồn cười, Tư Đồ Không muốn cô ở lại.
 
Chương 2370


Chương 2370

Sau đó thì sao? Sau đó tiếp tục làm người phụ nữ anh ta gọi thì đến, bất cứ lúc nào và ở đâu anh ta muốn làm gì thì làm sao?

Người phụ nữ không danh không phận, không thể gặp người ngoài!!

Cô đã mang thân phận này suốt năm năm, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?

Cho dù lúc trước anh ta đưa tiền, cho dù lúc trước anh ta giúp cô giải quyết chuyện rắc rối trong nhà, cô cũng đã trả giá năm năm, năm năm quý giá của một người phụ nữ.

Thanh xuân của người phụ nữ có được mấy cái năm năm? Chẳng lẽ cô còn chưa trả giá đủ sao?

Tư Đồ Không còn không muốn buông tha cô?!

Dựa vào cái gì? Tư Đồ Không dựa vào cái gì chứ?

“Em ở lại, chúng tôi bắt đầu lại một lần nữa, chúng ta…” Tay Tư Đồ Không nắm cổ tay cô đã buông lỏng đi rất nhiều, anh ta nhìn cô, trong con ngươi hiện lên sự khác thường.

Anh ta muốn bắt đầu lại một lần nữa với cô, không thỏa thuận, không có quy tắc, giữa bọn họ chỉ có tình cảm, thật sự bắt đầu lại.

“Bắt đầu lại một lần nữa? Bắt đầu thế nào? Tư Đồ Không, nếu tôi không nhớ nhầm thì anh sẽ phải kết hôn vào tháng mười, anh sắp cưới cô Mục, anh nói muốn bắt đầu lại một lần nữa với tôi? Tư Đồ Không, anh không bị bệnh chứ?” Liễu Ảnh cười lạnh cắt ngang lời anh ta nói.

Cô cảm thấy lời nói của Tư Đồ Không quá buồn cười, quá buồn cười.

Anh ta sắp cưới cô Mục lại nói muốn bắt đầu lại một lần nữa với cô?

Bắt đầu thế nào? Nói cô làm tình nhân của anh ta sao?

Không, cô kiên quyết không làm kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác.

Lúc trước sở dĩ cô đồng ý đi theo Tư Đồ Không là vì Tư Đồ Không độc thân, nếu Tư Đồ Không có vợ, cô tuyệt đối không đồng ý ở bên cạnh Tư Đồ Không.

Trong suy nghĩ của cô thì những kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác rất đáng xấu hổ, đừng tìm lý do gì cả, đừng nói tình yêu gì đó, tất cả cũng không che giấu được việc đáng xấu hổ của bọn họ.

Cho nên cô kiên quyết không làm kẻ thứ ba.

“Những tin tức trên mạng là giả, tôi sẽ không cưới Mục Sở Sở.” Tư Đồ Không vốn muốn giải thích chuyện này với cô, nhưng sau đó lại xảy ra quá nhiều chuyện, cho nên anh ta không có cơ hội giải thích.

Hiện tại nếu cô nhắc tới, anh ta đúng lúc có thể giải thích rõ ràng, hiện tại anh ta cưỡng ép cô ở lại nên không hy vọng giữa bọn họ lại có hiểu lầm gì.

Liễu Ảnh sửng sốt, vẻ mặt khó hiểu nhìn anh ta, anh ta đang nói cái gì? Sao cô lại nghe không hiểu?

“Những tin tức trên mạng là do mẹ tôi không biết rõ tình hình nên tiết lộ với phóng viên, trước đó tôi cũng không biết, hơn nữa tôi cũng tuyệt đối sẽ không cưới Mục Sở Sở, cho nên những tin tức đó là giả.” Lúc Tư Đồ Không nói ra lời này cũng cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.

Cho dù thế nào thì anh ta cũng đã giải thích rõ ràng những tin tức không có thật trên mạng.

“Giả?” Liễu Ảnh nhíu mày lại, không biết là không tin hay là vẫn còn nghi ngờ.

“Đúng vậy, tất cả là giả, chuyện tôi cưới Mục Sở Sở là giả, chuyện ngày kết hôn cũng là giả, chuyện tôi đính hôn với Mục Sở Sở cũng là giả luôn.” Tư Đồ Không vô cùng phối hợp, cô hỏi điều gì, anh ta lập tức trả lời, cho nên Tư Đồ Không trả lời rất nhanh và dứt khoát.
 
Chương 2371


Chương 2371

“Nhẫn đính hôn còn có thể giả sao? Trên mạng nói anh tự mình tìm bậc thầy làm nhẫn cưới, thời gian, địa điểm cũng viết rất rõ ràng, sao có thể là giả?” Con ngươi Liễu Ảnh nhanh chóng lóe lên, Liễu Ảnh hỏi có chút gấp gáp, không biết cô không tin Tư Đồ Không nói hay là còn có nguyên nhân khác.

“Tôi thật sự đi tìm bậc thầy làm nhẫn, nhưng không liên quan đến Mục Sở Sở, tôi…” Tư Đồ Không vốn muốn cho cô một bất ngờ, nhưng hiện tại trên mạng đăng tin tức như vậy, anh ta không muốn cô hiểu lầm, cho nên muốn nói thẳng với cô.

“Tư Đồ Không.” Liễu Ảnh đột nhiên lấy lại tinh thần, ngước mắt lên nhìn vào anh ta: “Anh không cần giải thích với tôi, tôi biết rõ quan hệ giữa chúng ta là gì, anh cũng hiểu rõ giữa chúng ta chỉ là thỏa thuận, không, nói chính xác là giao dịch, anh chi, tôi đưa cơ thể của mình ra, chỉ như vậy thôi.”

Tư Đồ Không không nói nữa, nhưng hai mắt vẫn nhìn cô.

“Với quan hệ này của chúng ta thì không cần thẳng thắn gì đó, nhất là anh không cần làm vậy với tôi.” Anh ta nhìn chằm chằm Liễu Ảnh, cô lại cười cười, cô nói rất tự nhiên, bởi vì cô vẫn luôn nghĩ như thế.

Từ lúc bắt đầu vào năm năm trước, cô vẫn luôn nghĩ như thế, năm năm qua suy nghĩ này cũng chưa từng thay đổi.

Bởi vì bọn họ ký thỏa thuận nên Tư Đồ Không không cần thẳng thắn với cô, thật sự không cần!!

Tư Đồ Không đột nhiên nói những điều này với cô, trong lòng cô có chút sợ hãi, cho nên cô rất mâu thuẫn, không muốn nghe những điều này.

“Không, chúng ta cần, sau này chúng ta cần phải thẳng thắn với nhau.” Sao Tư Đồ Không không biết suy nghĩ của cô, anh ta biết cô mâu thuẫn, anh ta biết cô không muốn nghe những điều này, bởi vì trong lòng cô không muốn chấp nhận anh ta.

Nhưng anh ta không muốn cô mâu thuẫn, không muốn cô gạt bỏ anh ta ra khỏi cuộc sống của mình.

“Không, không có sau này đâu.” Liễu Ảnh bản năng lắc đầu, cô không muốn, cô không muốn có sau này với Tư Đồ Không, vất vả lắm cô mới chịu đựng qua năm năm, vất vả lắm cô mới tự do, cô không muốn tiếp tục sống như thế.

Cô không muốn tiếp tục một cuộc sống không có lòng tự trọng, không có bản thân, cũng không có tự do.

Cô càng không muốn làm người phụ nữ được anh ta gọi thì đến bất cứ lúc nào, càng không muốn là người phụ nữ mà anh ta có thể muốn làm gì thì làm ở bất cứ chỗ nào, thật sự không muốn!!

“Có, nhất định sẽ có, chúng tôi bắt đầu lại một lần nữa, sau này không giống như vậy.” Tư Đồ Không rất muốn nói với cô, chỉ cần cô ở lại thì mọi chuyện không giống nhau, tuyệt đối không giống như trước kia.

“Có gì không giống chứ? Anh nói xem có gì không giống?” Liễu Ảnh vẫn lắc đầu, có gì không giống chứ?

Chỉ cần cô ở lại thì có gì khác so với trước kia?!

“Không phải giữa chúng ta chỉ là chuyện như vậy sao?” Liễu Ảnh cười cười mang theo sự châm chọc, cũng có một chút tự giễu.

Tư Đồ Không hiểu ý cô cũng biết cô đang nói cái gì, Tư Đồ Không suy nghĩ, sau đó đột nhiên nói: “Sau này nếu em không đồng ý thì tôi sẽ không chạm vào em?”

Liễu Ảnh ngẩn người, sau đó bật cười.

“Hả? Tư Đồ Không, anh tin lời nói này sao? Chính anh có tin không?” Liễu Ảnh vốn không tin lời nói của Tư Đồ Không.

Với tính cách của Tư Đồ Không thì có quỷ cũng không tin lời này!!

Khóe môi Tư Đồ Không hơi giật giật, nói thật anh ta thật sự không quá tin tưởng, bởi vì khi anh ta đối mặt với cô nhưng không chạm vào cô thì đó là một chuyện rất khó khăn.

“Tôi sẽ cố gắng làm được.” Nhưng Tư Đồ Không vẫn tỏ thái độ, cho dù khó khăn thì anh ta cũng nhất định sẽ làm được.

“Vậy anh còn giữ tôi ở lại bên cạnh anh làm gì?” Liễu Ảnh lại sửng sốt, nhìn anh ta giống như nhìn quái vật, ngoại trừ chuyện này thì giữa cô và Tư Đồ Không không còn chuyện gì khác.
 
Chương 2372


Chương 2372

Tư Đồ Không vừa nói không chạm vào cô? Vậy anh ta còn giữ cô lại làm gì?!

“Chẳng lẽ ngoại trừ chuyện đó thì giữa chúng ta không còn chuyện gì khác sao?” Tư Đồ Không có chút chán nản, cô nói gì vậy?

“Không có.” Liễu Ảnh nhanh chóng nói một câu, trả lời rất tự nhiên cũng rất thẳng thắn, bởi vì cô thật sự vẫn luôn cho rằng như vậy, sự thật cũng là như thế!

Tư Đồ Không thở dài, anh ta rất khó chịu nhưng anh ta biết rõ chuyện này do mình gây ra, anh ta nghe thấy thì cảm thấy không thoải mái.

Mà cô…

Tư Đồ Không thở dài, anh ta rất khó chịu nhưng anh ta biết rõ chuyện này do mình gây ra, anh ta nghe thấy thì cảm thấy không thoải mái, vậy cô thì sao?!

Năm năm qua cô vẫn luôn chịu đựng cuộc sống như thế!

Lúc này Tư Đồ Không hận không giết chết bản thân của năm năm trước.

Năm năm qua anh ta làm quá nhiều chuyện khốn nạn, cũng khó trách cô không chút lưu luyến vội vàng muốn rời khỏi anh ta.

“Sau này sẽ có, những cặp đôi bình thường khác có gì thì chúng ta sẽ có điều đó.” Trong lòng Tư Đồ Không thầm thề sau này anh ta nhất định cố gắng hết sức bù đắp, anh ta chỉ hy vọng cô có thể quên những chuyện khốn nạn của anh ta trước kia.

Anh ta chỉ hy vọng cô có thể chấp nhận mình.

“Tư Đồ Không, rốt cuộc hôm nay anh sao vậy?” Liễu Ảnh nhìn anh ta, nhíu mày chặt lại, Tư Đồ Không làm cho cô cảm giác xa lạ, cảm giác hôm nay anh ta thay đổi thành một người khác vậy.

“Tôi muốn chúng ta ở bên nhau giống những cặp đôi yêu nhau bình thường khác.” Tư Đồ Không nói rất nghiêm túc cũng rất chân thành, lúc này trong lòng anh ta nghĩ như vậy.

“Tư Đồ Không, có người đã nói anh không thích hợp yêu đương hay chưa.” Liễu Ảnh lắc đầu, cô nghĩ đến chuyện mình yêu đương với Tư Đồ Không thì cảm thấy rất khủng bố, vô cùng kinh khủng.

Tư Đồ Không sẽ yêu đương sao? Không, Tư Đồ Không sẽ không, anh ta vốn không có tế bào yêu đương.

“Vậy tôi thích hợp với gì?” Tư Đồ Không nghe cô nói thì ngẩn người, anh ta không thích hợp yêu đương? Lời này có nghĩa là gì?

“Anh thích hợp là tổng giám đốc bá đạo, anh càng thích hợp làm chuyện cưỡng ép chiếm đoạt.” Liễu Ảnh suy nghĩ, sau đó dựa theo những gì mình đã trải nghiệm qua năm năm, rất thành thật đưa ra lời tổng kết.

Ừm, chắc chắn là lời thật lòng, không hề mang theo giả dối.

“Ngoại trừ em, tôi không hề cưỡng ép bất cứ ai.” Tư Đồ Không cũng không phản bác lời cô nói, anh ta thật sự dùng một số thủ đoạn cưỡng ép cô, nhưng cũng chỉ với cô mà thôi.

Đối với người khác, anh ta luôn khinh thường ép buộc.

“Vậy là tôi phải cảm thấy vinh hạnh sao?” Khóe môi Liễu Ảnh giật giật, cô có thể không cần sự đãi ngộ đặc biệt này không?

Cô không hề thích sự đãi ngộ đặc biệt này của anh ta!!

“Ừ, tôi chỉ làm như vậy em thôi, cho nên em đừng nghĩ đến chuyện rời đi.” Tư Đồ Không nói một câu hau nghĩa, cũng càng thể hiện thái độ của mình.

“Nói đi, rốt cuộc anh muốn thế nào?” Lần này Liễu Ảnh không tức giận, bởi vì cô biết tức giận cũng vô dụng, không giải quyết được bất cứ vấn đề gì.
 
Chương 2373


Chương 2373

Vừa rồi cô tức giận là vì chuyện xảy ra quá đột ngột nên nhất thời chưa lấy lại tinh thần, lúc này cô muốn mình bình tĩnh lại.

Chỉ cần cô bình tĩnh lại mới có thể thương lượng được với anh ta!!

Liễu Ảnh xem chuyện này trở thành việc thương lượng, đúng vậy, việc thương lượng!

Hơn nữa cô biết rõ chỉ cần mất tập trung một chút lúc thương lượng với Tư Đồ Không thì có thể bị Tư Đồ Không ăn sạch sẽ không còn gì!

“Vì sao anh giữ tôi lại? Có mục đích gì?” Trong lòng Liễu Ảnh biết rõ nếu Tư Đồ Không muốn ép cô ở lại thì cô không thể nào rời đi được, đương nhiên cô cũng tuyệt đối không làm chuyện giống như năm năm trước.

Năm năm trước Tư Đồ Không chi tiền giúp cô giải quyết chuyện gia đình, cô mới đồng ý.

Hiện tại Tư Đồ Không vạch lá tìm sâu, cố tình gây chuyện, cho dù hiện tại cô không thể thành công rời đi thì cũng tuyệt đối không để mình rơi vào thế bị động .

“Không có mục đích gì cả, tôi chỉ muốn giữ em lại ở bên cạnh mình.” Nếu có thể thì Tư Đồ Không thật sự hy vọng quan hệ của bọn họ càng đơn giản càng tốt.

Hiện tại anh ta cũng chỉ muốn giữ cô ở bên cạnh mình.

“Thân phận gì? Giống như trước kia…” Lần này Liễu Ảnh không oán hận anh ta cũng không từ chối giống như lúc nãy, cô đi theo Tư Đồ Không năm năm nênTư Đồ Không biết rõ Tư Đồ Không đã quyết định thì không ai có thể thay đổi.

Tư Đồ Không nói muốn giữ cô lại thì anh ta nhất định sẽ nghĩ mọi cách giữ cô lại, cô có giãy giụa thế nào, chống đối thế nào cũng vô dụng.

Liễu Ảnh nói những lời này cũng không phải muốn danh phận gì đó, cô chỉ muốn biết rõ suy nghĩ của Tư Đồ Không.

“Bạn gái… Hoặc là vợ chưa cưới.” Từ trước đến nay Tư Đồ Không luôn quyết đoán nhưng bây giờ lời nói lại mang theo sự cẩn thận thăm dò, anh ta sợ cô từ chối, anh ta sợ cô sẽ không thích thân phận này.

Cho nên anh ta không dám yêu cầu quá nhiều, khi anh ta nói ra thân phận vợ chưa cưới thì mang theo sự cẩn thận.

Vì thế hiện tại anh ta không dám nói thẳng chuyện kết hôn với cô, anh ta sợ nếu mình nói thẳng chuyện kết hôn thì sẽ làm cho cô càng thêm mâu thuẫn, càng muốn rời đi.

Dù sao hai người ở chung năm năm, anh ta vẫn hiểu rõ cô.

“Vậy thì vợ chưa cưới đi, thân phận này không tệ lắm.” Liễu Ảnh nghe anh ta nói ra hai thân phận kia thì cũng không lộ ra vẻ khác thường quá nhiều, hơn nữa Liễu Ảnh lập tức chọn thân phận vợ chưa cưới.

Tư Đồ Không lại sửng sốt, mặc dù anh ta nói thân phận vợ chưa cưới nhưng thật sự không hy vọng xa vời cô sẽ chọn nó, anh ta vốn nghĩ cô có thể đồng ý làm bạn gái mình thì đã không tệ rồi.

Anh ta thật sự không nghĩ tới cô lại chọn vợ chưa cưới.

Vừa rồi cô còn mâu thuẫn như vậy, vì sao lại?

Tư Đồ Không nhìn cô thì có chút nghi ngờ, lúc này cô quá phối hợp làm cho anh ta có linh cảm không tốt lắm.

“Sao vậy? Không thể sao?” Liễu Ảnh nhìn thấy Tư Đồ Không ngây ra không nói lời nào thì khóe môi cong lên, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.

Nụ cười kia rất xinh đẹp, rất xinh đẹp!!

Tư Đồ Không nhìn nụ cười trên mặt cô thì nhất thời ngây người, anh ta vẫn luôn biết cô xinh đẹp, nhưng lúc này vẻ đẹp của cô làm cho anh ta không rời mắt được.
 
Chương 2374


Chương 2374

“Nếu không thể, vậy thì…” Liễu Ảnh thấy anh ta vẫn không trả lời, cô hơi cụp mắt xuống, trong mắt lóe lên một tia khác thường.

“Có thể, có thể!” Tư Đồ Không nhanh chóng gật đầu, tuy rằng cô quá phối hợp, anh ta có linh cảm không tốt lắm, nhưng anh ta càng không muốn cho cô có cơ hội đổi ý.

“Được rồi, cứ quyết định như vậy.” Trên mạt Liễu Ảnh vẫn nở nụ cười, hơn nữa nụ cười kia càng thêm rạng rỡ, lúc này giọng nói của cô cũng vô cùng vui vẻ, dường như cũng rất hài lòng với thân phận hiện tại của mình.

Lúc cô hơi cúi đầu, ở góc độ Tư Đồ Không nhìn không thấy thì khóe môi cô hơi cong lên, Tư Đồ Không muốn giữ cô ở lại thì cô sẽ ở lại, cô bảo đảm nhất định sẽ làm cho Tư Đồ Không hối hận vì giữ cô lại, nhất định là như vậy, từ trước đến nay cô nói được thì nhất định sẽ làm được!!

Mặc dù Tư Đồ Không không nhìn thấy động tác nhỏ của Liễu Ảnh nhưng linh cảm không tốt trong lòng càng lớn.

“Anh Tư Đồ, anh có biết làm chồng chưa cưới của người khác thì nên làm gì không?” Liễu Ảnh nhìn anh ta, vẻ mặt tươi cười rực rỡ, xinh đẹp, tự nhiên như vậy giống như bọn họ vốn là một đôi vợ chồng chưa cưới.

“Em muốn tôi làm thế nào thì tôi sẽ làm như vậy.” Tư Đồ Không thở dài, tạm thời đ è xuống những lo lắng trong lòng, nếu cô đồng ý ở lại, còn đồng ý làm vợ chưa cưới của anh ta, vậy tiếp theo bọn họ có thể ở bên nhau với mối quan hệ bình thường.

Tuy rằng anh ta không biết một người chồng sắp cưới phải làm gì nhưng chỉ cần cô muốn anh ta làm thì anh ta có thể làm.

“Thật sao? Anh Tư Đồ rất dễ thích ứng.” Khóe môi Liễu Ảnh cong lên, trong giọng nói mang theo ý cười, lúc này trên mặt cô không hề có gì khác thường, dường như cô thật sự hưởng thụ thân phận này, hưởng thụ mọi thứ.

“Nói đi, em muốn làm gì?” Tư Đồ Không nhìn cô tươi cười, tuy rằng cô cười rất xinh đẹp nhưng anh ta luôn cảm thấy có chút lo lắng, nhưng hiếm khi cô vui vẻ như thế, anh ta cũng đồng ý chiều theo.

“Một người chồng chưa cưới tiêu chuẩn là ăn cơm, đi dạo phố, xem phim, không thể thiếu những chuyện này, hay là hôm nay chúng tôi đi trải nghiệm xem thế nào.” Con ngươi xinh đẹp của Liễu Ảnh nhìn anh ta, trong con ngươi tràn đầy ý cười làm cho người tôi vô cùng vui vẻ.

Nếu Tư Đồ Không cưỡng ép cô ở lại, còn cho cô thân phận vợ chưa cưới, cô chắc chắn không thể để Tư Đồ Không thất vọng.

Cô dùng thân phận vợ chưa cưới của Tư Đồ Không thì có thể làm rất nhiều chuyện.

Cô nghĩ với thân phận vợ chưa cưới của Tư Đồ Không đưa ra yêu cầu như vậy cũng không quá đáng nhỉ?

Nhưng phải xem Tư Đồ Không có dám đồng ý hay không.

Con ngươi Tư Đồ Không hơi lóe lên, anht tôi bằng lòng đồng ý với những yêu cầu này, anh ta cũng bằng lòng đi với cô.

Nhưng ngày hôm qua trên mạng vừa đăng tin tức liên quan đến chuyện anh ta sắp cưới Mục Sở Sở.

Lúc này anh ta đưa cô xuất hiện trước mặt mọi người, nếu có người chụp được thì chắc chắn cô sẽ rơi vào luồng dư luận không tốt.

Hơn nữa mẹ đã đồng ý giải quyết chuyện đó, anh ta cũng không muốn gây náo loạn vào lúc này.

Anh ta biết rõ nếu lúc này gây chuyện thì sợ là không dễ giải quyết, mẹ cũng sẽ hoàn toàn buông tay không quan tâm.

Đương nhiên anh ta cũng có thể tự giải quyết, nhưng nếu anh ta ra mặt, tình huống sẽ không giống nhau, tính chất cũng không giống nhau, người khác không dám công kích anh ta, đến lúc đó cô sẽ trở thành đối tượng chịu sự công kích của mọi người.
 
Chương 2375


Chương 2375

Đôi khi dư luận rất đáng sợ.

Anh ta không muốn cô chịu bất cứ tai tiếng không tốt nào, anh ta muốn cô trong sạch, đường đường chính chính làm phụ nữ của mình.

Anh ta cũng không muốn cô chịu tủi thân, năm năm qua cô chịu quá nhiều tủi thân.

“Hôm nay không đi được, hôm nay tôi còn phải một chút công việc, hai ngày nữa tôi sẽ đi với em.” Tư Đồ Không thật sự hy vọng bọn họ có một khởi đầu trong sạch, đơn thuần, tốt đẹp.

Lúc này anh ta không muốn bất cứ chuyện gì ảnh hưởng đến mối quan hệ của bọn họ.

Anh ta nghĩ nhiều nhất là hai ngày, với năng lực của mẹ thì có thể giải quyết chuyện kia.

Sau khi giải quyết xong chuyện kia thì mỗi ngày anh ta có thể đi cùng với cô làm những chuyện đó, chỉ cần cô muốn thì anh ta có thể đi cùng cô.

“Được thôi, mọi chuyện nghe theo anh.” Liễu Ảnh vẫn tươi cười, không hề có chút không vui, hơn nữa đồng ý vô cùng sảng khoái, hoàn toàn giống như một người vợ chưa cưới dịu dàng, quan tâm, hiểu chuyện.

Tư Đồ Không trả lời như vậy hoàn toàn nằm trong dự đoán của cô, nếu Tư Đồ Không thật sự đồng ý với cô, vậy thì thật sự nhìn thấy quỷ.

Cô biết thân phận của Tư Đồ Không rất đặc biệt, Tư Đồ Không là tổng giám đốc của công ty gia tộc Tư Đồ, chỉ cần một biến động nhỏ cũng có thể ảnh hưởng đến tình hình của công ty gia tộc Tư Đồ.

Mọi hành động của Tư Đồ Không điều liên quan đến lợi ích của công ty, bao gồm cả hôn nhân của anh ta.

Tư Đồ Không chắc chắn luôn đặt lợi ích của công ty lên hàng đầu, cho nên anh ta tuyệt đối không thể nào làm những chuyện tổn hại đến công ty vì cô.

Vừa rồi cô thử một chút đã nhận được đáp án rõ ràng.

Liễu Ảnh đã có đáp án nên trong lòng cũng có kế hoạch, biết tiếp theo nên làm thế nào.

“Ngoan như vậy à?” Tư Đồ Không vốn cho rằng cô sẽ thất vọng, không hài lòng, Tư Đồ Không nghe thấy cô ngoan ngoãn trả lời như vậy thì không hề cảm thấy vui vẻ, ngược lại trong lòng cảm thấy nặng nề.

Tuy rằng năm năm qua cô luôn lộ vẻ dịu dàng, rất ngoan ngoãn, nhưng anh ta biết rõ đó không phải là con người thật của cô.

Vừa rồi anh ta cũng thấy được con người thật của cô là gì.

Cho nên hiện tại đây không phải là con người thật của cô, lúc này dáng vẻ ngoan ngoãn chỉ là giả vờ!!

Nhưng vì sao cô lại giả vờ ngoan ngoãn chứ?

Cô muốn làm gì?

Tư Đồ Không lại có linh cảm xấu!!

Anh ta cảm giác cô đang có kế hoạch gì đó?

“Đương nhiên.” Liễu Ảnh nhìn ra sự tìm tòi nghiên cứu trong mắt Tư Đồ Không, cô đột nhiên đến gần anh ta, môi đến gần mặt anh ta, sau đó chậm rãi thổi khó lên mặt anh ta, dáng vẻ trêu chọc người khác vô cùng trí mạng.

Liễu Ảnh vốn rất xinh đẹp, cô trêu chọc như vậy làm cho bất cứ người đàn ông nào cũng không nhịn nổi, huống chi là Tư Đồ Không vốn không hề có sức kháng cự với cô.

Tay Tư Đồ Không vốn nắm cổ tay cô thì đột nhiên dùng sức, kéo cô vào lòng, môi cũng ép xuống môi cô.

Nhưng sau đó Liễu Ảnh lại đẩy ra.
 
Chương 2376


Chương 2376

Tư Đồ Không nhìn cô, ánh mắt hơi trầm xuống mang theo sự khó hiểu cũng có chút không vui, rõ ràng không vui đối với chuyện cô từ chối.

Liễu Ảnh nhìn anh ta, tươi cười như hoa, hơi thở như hoa lan: “Anh Tư Đồ, anh đã nói nếu tôi không đồng ý thì anh sẽ không chạm vào tôi.”

Đây là lời Tư Đồ Không vừa nói, hiện tại Liễu Ảnh lặp lại, dùng vô cùng tốt.

“Em trêu chọc tôi…” Tư Đồ Không trợn hai mắt nhìn cô, có chút khó tin và buồn bực cũng có chút tủi thân, rõ ràng cô vừa trêu chọc anh ta, anh ta chỉ phối hợp muốn hôn một chút, sao lại không được chứ.

“Ừ, tôi có thể trêu chọc anh, nhưng tôi không đồng ý cho anh chạm vào tôi…” Liễu Ảnh vẫn cười, dường như cười càng vui vẻ, nhưng tay cô vẫn luôn dùng sức ngăn anh ta lại, không cho anh ta tới gần, càng không cho anh ta hôn mình.

Đương nhiên đừng nói đến chuyện khác.

Nếu anh ta cưỡng ép cô ở lại, nếu anh ta không muốn cô sống tốt thì cứ tra tấn nhau đi, ai sợ ai chứ!!

“Em rất quá đáng.” Tư Đồ Không nghe cô nói thì kinh ngạc, cô có ý gì?

Cô có thể trêu chọc anh ta, anh ta lại không thể đụng vào cô?

Người phụ nữ này điên rồi sao? Ai cho cô lá gan này?

“Sao vậy? Lời anh Tư Đồ vừa nói đã quên mất? Hay là anh Tư Đồ muốn đổi ý, nếu anh Tư Đồ muốn đổi ý…” Liễu Ảnh giấu ý cười trên mặt đi, khuôn mặt nhỏ trầm xuống, dáng vẻ có chút khó xử.

“Tôi không nói là muốn đổi ý.” Tư Đồ Không thầm cắn chặt răng, có chút tức giận cắt ngang lời cô nói, anh ta biết cô cố ý, cô chắc chắn cố ý, nhưng vừa rồi cô đã đồng ý ở lại, cho dù anh ta biết cô cố ý cũng chỉ có thể nhịn.

“Ừm, vậy tôi yên tâm rồi.” Liễu Ảnh lập tức thay đổi, lại nở nụ cười, sau đó cô giơ bàn tay không bị anh ta nắm rồi dừng lại ở chỗ yết hầu của anh ta, móng tay nhẹ nhàng lướt qua yết hầu của anh ta.

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Cô ở bên cạnh anh ta năm năm nên biết rõ nơi nhạy cảm nhất trên người anh ta.

“Đừng đùa với lửa.” Con ngươi Tư Đồ Không lập tức tối sầm, giọng nói nhất thời có chút khàn khàn, anh ta biết cô cố ý, anh ta nắm lấy bàn tay không an phận của cô, ngăn cản động tác của cô: “Em không muốn tôi chạm vào em thì đừng lộn xộn.”

“Tôi không lộn xộn.” Lúc này anh ta nắm lấy hai tay Liễu Ảnh nên tay không làm được gì.

Nhưng Tư Đồ Không nắm hai tay cô như vậy, cơ thể của bọn họ dính sát với nhau.

Con ngươi Liễu Ảnh lóe lên, sau đó đột nhiên nhón mũi chân, với sự chênh lệch chiều cao, môi của cô đúng lúc có thể chạm vào yết hầu của anh ta.

Liễu Ảnh không thể dùng tay nên dùng môi chạm vào yết hầu của anh ta.

Cả người Tư Đồ Không cứng đờ, con ngươi càng tối sầm lại, lực nắm cổ tay của cô càng mạnh, bản năng kéo cô vào lòng mình.

“Liễu Ảnh…” Tư Đồ Không lại mở miệng, giọng nói càng khàn khàn, cảm giác được sự kiềm chế.

Liễu Ảnh cười cười, môi rời khỏi yết hầu của anh ta cũng kéo dãn khoảng cách giữa hai người.

Như vậy đã không chịu nổi rồi sao? Trò hay còn ở phía sau đâu, nếu anh ta hiếu thắng lưu lại cô, như vậy liền phải chuẩn bị sẵn sàng…

Tư Đồ Không hít sâu mấy lần mới làm cho mình cố bình tĩnh lại, anh ta nhìn cô, có cảm giác kích động muốn cắn chết cô.

 
 
Chương 2377


Chương 2377

Người phụ nữ này thật sự làm cho người ta tức chết không đền mạng!!

Cô rõ ràng đang cố ý!!

Liễu Ảnh lại không chịu sự ảnh hưởng của Tư Đồ Không, cô chớp chớp hai mắt, vẻ mặt vô tội hỏi một vấn đề: “Anh Tư Đồ, sau này có phải chúng ta phải chia phòng ngủ đúng không?”

“Vì sao?” Tư Đồ Không ngẩn người, theo bản năng hỏi lại, vì sao phải chia phòng ngủ, anh ta và cô ở bên nhau năm năm, không có chuyện gì là chưa làm qua, hiện tại cần gì chia phòng ngủ ?

“Anh Tư Đồ, anh nghĩ xem sau này anh chỉ có thể nhìn lại không thể ăn…” Liễu Ảnh cười đến híp mắt, ý của câu này quá rõ ràng.

Tư Đồ Không lập tức cứng đờ, khuôn mặt trầm xuống, nhất thời giống như bị sét đánh trúng, không hề nhúc nhích, đương nhiên biểu cảm trên mặt của Tư Đồ Không vô cùng khó coi.

Ý của cô là sau này cô thật sự không cho anh ta chạm vào?

“Cho nên tôi cảm thấy nên suy nghĩ cho anh Tư Đồ, chúng ta tốt nhất nên chia phòng ngủ.” Đôi mắt xinh đẹp của Liễu Ảnh chớp chớp, rất có lòng tốt, rất vô tội đưa ra đề nghị.

“Không cần.” Lúc này khuôn mặt của Tư Đồ Không đen thui, anh ta cắn răng nói ra câu này.

Liễu Ảnh nhún vai, dáng vẻ không sao cả càng làm cho Tư Đồ Không tức đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể cắn chết cô.

“Đúng rồi, không phải vừa rồi anh nói công ty còn có việc sao? Bây giờ là buổi chiều rồi, anh còn không đến công ty sao?” Liễu Ảnh cảm thấy hôm nay cũng không tệ lắm, lúc này cũng có thể đuổi anh ta đi, vừa rồi cô muốn anh ta đi ra ngoài dạo phố, xem phim với mình, anh ta lấy cớ nói công ty có việc.

Hiện tại cô có thể dùng lý do này đuổi anh ta đi.

Tư Đồ Không nghe giọng điệu của cô muốn đuổi mình đi thì sắc mặt càng trầm xuống.

Giọng điệu đuổi người của cô còn có thể rõ ràng hơn được không? Trước kia cô chưa bao giờ đuổi anh ta đi đúng không? Mỗi lần anh ta sắp đi thì cô cũng chưa từng giữ anh ta lại!

Hiện tại cô đồng ý ở lại, anh ta rõ ràng rất vui vẻ, sao anh ta lại có cảm giác từ lúc cô đồng ý ở lại thì anh ta sẽ bị sỉ nhục bất cứ chỗ nào vậy chứ?

Không, không ngừng bị sỉ nhục, còn phải chịu tra tấn.

Cơ thể, tâm hồn, tinh thần đều chịu sự tra tấn!!

“Ừ, tôi đến công ty trước.” Tư Đồ Không nghĩ hiện tại anh ta cần yên tĩnh, anh ta cảm giác nếu tiếp tục như vậy thì có lẽ sẽ bị cô chọc đến tức chết.

“Được rồi, anh đi đi, tôi đi mua điện thoại mới.” Liễu Ảnh nhìn điện thoại bị anh ta bóp hỏng, sau đó ném xuống đất thì con ngươi hơi trầm xuống.

“Em ở nhà nghỉ ngơi đi, tôi mua cho em.” Tư Đồ Không bản năng nói một câu, tuy rằng cô đồng ý ở lại, nhưng anh ta vẫn không yên tâm, anh ta sợ để cô rời khỏi chỗ này thì cô sẽ rời đi không trở lại nữa.

“Cũng được, đúng lúc trong tay tôi cũng không có tiền.” Liễu Ảnh cụp mắt xuống, khóe môi cười lạnh, cô là người thông minh lại ở bên cạnh Tư Đồ Không năm năm nên hiểu rõ Tư Đồ Không, vì thế cô biết rõ ý của Tư Đồ Không.

Tư Đồ Không sợ cô lấy cớ đi mua điện thoại rồi trốn đi.

Cho nên trong khoảng thời gian Tư Đồ Không sẽ không để cô đi ra ngoài một mình.

Tư Đồ Không từ chối đưa cô ra ngoài, lại không đồng ý cho cô đi ra ngoài một mình?

Ồ?

Xin hỏi rốt cuộc hiện tại có khác gì với trước kia?
 
Chương 2378


Chương 2378

Có gì khác chứ.

Trước kia cô còn có thể tự do một chút, lúc muốn đi ra ngoài cũng có thể được, hiện tại cô còn không có tự do ra ngoài sao?

Vợ chưa cưới? Vợ chưa cưới chó má?

Nhưng đó chỉ là xưng hô không có ý nghĩa gì, ai thật sự coi trọng nó thì đúng là ngu ngốc.

Đúng vậy, Tư Đồ Không đối xử với cô không khác gì, từ trước đến nay Tư Đồ Không kiêu căng, ngạo mạn, muốn người đàn ông giống như anh ta thay đổi thì đó chính là chuyện cười.

Nhưng từ hôm nay trở đi, cô chắc chắn đối xử với Tư Đồ Không khác biệt, năm năm qua cô luôn nghe lời Tư Đồ Không.

Nhưng từ hôm nay trở đi, chắc chắn không có chuyện đó.

Cô nhất định quậy tung cuộc sống của Tư Đồ Không, cô nhất định sẽ làm cho Tư Đồ Không hối hận vì giữ cô lại, cô sẽ làm cho Tư Đồ Không chủ động thả cô đi.

Năm năm khó khăn, năm năm nhục nhã đã đủ rồi!!

Cô tuyệt đối không cho phép mình quay lại cuộc sống như vậy!

“Không cần em chi tiền.” Tư Đồ Không nghe cô nói thì không nhịn được cười, người phụ nữ của anh ta không có tiền dùng sao? Đương nhiên anh ta điện thoại cho cô, cũng không cần cô chi tiền.

“Anh muốn tôi chi tiền thì hiện tại tôi cũng không có, lần trước lúc tôi mua điện thoại thì cũng dùng hết tiền rồi.” Con ngươi xinh đẹp của Liễu Ảnh nhìn anh ta, cô nói câu này rất tự nhiên giống như nụ cười, nghe giống như chỉ thuận miệng nói.

Nhưng con ngươi của Tư Đồ Không lập tức trầm xuống, cô nói lần trước mua điện thoại thì cũng dùng hết tiền rồi, làn trước, cô mua điện thoại? Đó là cô mua cho Bùi Dật Duy.

Con ngươi của anh ta hơi trầm xuống nhìn cô, anh ta nhìn vẻ mặt tươi cười của cô thì tự nhủ nói mình suy nghĩ nhiều rồi, có lẽ cô thật sự chỉ thuận miệng nói mà thôi!!

“Em ở nhà nghỉ ngơi đi.” Tư Đồ Không không muốn tiếp tục đề tài này, anh ta cũng biết năm năm qua cô vẫn luôn chưa từng tiền của mình, bình thường cô tiêu xài đều dựa vào số tiền kiếm được, mỗi ngày cô vất vả làm việc cũng không kiếm được nhiều tiền, cho nên bình thường cô rất tiết kiệm, nhưng lúc cô mua điện thoại cho Bùi Dật Duy lại vô cùng hào phóng.

Chỉ cần anh ta nhớ tới chuyện kia thì tâm trạng vô cùng không tốt.

“Được.” Liễu Ảnh cười khẽ ngoan ngoãn đồng ý, nhìn không ra bất cứ sự không vui nào, nghe có vẻ vô cùng vui vẻ.

Con ngươi của Tư Đồ Không lại trầm xuống, anh ta thở dài, anh ta tự nhủ nói từ từ, không thể vội vàng, dù sao cô có khúc mắc, sự khúc mắc trong năm năm qua không thể tháo ra nhanh như vậy được, cho nên anh ta phải kiên nhẫn.

Tư Đồ Không nhìn cô cười cười, nhưng lúc này anh ta cười nhìn có chút miễn cưỡng, anh ta không nói gì nữa, sau đó rời đi.

Sau khi Tư Đồ Không rời khỏi biệt thự cũng không định đến công ty, trong công ty chắc chắn có việc cần làm, nhưng không nhất định phải giải quyết vào hôm nay, anh ta muốn đến trung tâm thương mai trước, tự mình mua điện thoại cho cô.

Nhưng lúc Tư Đồ Không ở trên xe thì lại gọi cho bà Tư Đồ.

“Mẹ, con hy vọng chuyện trên mạng có thể mau chóng giải quyết.” Tư Đồ Không nghĩ đến chuyện lúc nãy Liễu Ảnh nói muốn anh ta đi dạo phố xem phim với mình, anh ta thật sự rất muốn đi với cô.
 
Chương 2379


Chương 2379

Cho nên anh ta hy vọng những tin tức liên quan đến chuyện kết hôn của anh ta và Mục Sở Sở kết nhanh chóng kết thúc, mẹ đã nói sẽ xử lý, vì vậy anh ta gọi đến thúc giục bà Tư Đồ.

Mẹ gây ra chuyện này, hơn nữa mẹ ra mặt giải quyết chuyện này thì đơn giản và dễ dàng hơn nhiều so với anh ta.

“Sao con đột nhiên vội vàng như vậy?” Giọng của bà Tư Đồ vẫn dịu dàng: “Có phải cô gái mà con thích tức giận đúng không?”

Tư Đồ Không nghĩ đến phản ứng của Liễu Ảnh nhìn thấy những tin tức đó thì trong lòng không nhịn được buồn bực, nhưng hiện tại bà Tư Đồ hỏi như vậy, anh ta thuận theo lời bà Tư Đồ nói, thấp giọng lên tiếng.

“Cô gái người ta tức giận cũng bình thường, chuyện này là do mẹ gây ra nên con yên tâm đi, mẹ sẽ nhanh chóng giải quyết, sẽ không làm cho cô gái con thích hiểu lầm con đâu.” Bà Tư Đồ nói những lời này đều nghĩ cho Tư Đồ Không, vô cùng hiểu lòng người.

“Vâng.” Tư Đồ Không nghe bà Tư Đồ nói thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, anh ta hiểu rõ mẹ mình, nếu mẹ đã nói mau chóng giải quyết thì chắc chắn sẽ nhanh chóng giải quyết.

Cho dù mẹ có gây ra chuyện này hay không, cho dù lúc trước mục đích của mẹ là gì, hiện tại mẹ đã đồng ý giải quyết thì chuyện này sẽ không sao.

“Đúng rồi, con thật sự không định đưa cô gái con thích về cho mẹ gặp sao?” Bà Tư Đồ rất tự nhiên lại hỏi một câu, câu này cũng không có vấn đề gì, mẹ muốn nhìn thấy cô gái mà con trai mình thích là chuyện rất bình thường.

Hơn nữa mẹ chủ động muốn gặp cô gái kia cũng chứng tỏ rất coi trọng chuyện này.

“Nếu có cơ hội thích hợp thì con sẽ đưa cô ấy đến gặp mẹ.” Lần này Tư Đồ Không không từ chối, nhưng anh ta cũng không đồng ý.

Thứ gọi là cơ hội thích hợp để lại rất nhiều không gian và thời gian cho nhau.

“Được rồi, được rồi, tùy con, tùy con thôi, con muốn đưa cô bé về lúc nào thì đưa, mẹ không ép con, tránh dọa sợ cô gái con thích bỏ chạy, con trai của mẹ khó khăn lắm mới thích một người, nếu mẹ dọa người ta bỏ chạy thì không phải con trai mẹ sẽ liều mạng với mẹ sao?” Bà Tư Đồ ở bên kia nửa thật nửa giả cười nói.

“Cô ấy không dễ bị dọa sợ đâu.” Tư Đồ Không nghĩ đến biểu hiện của Liễu Ảnh thì bản năng nói một câu, dọa cô bỏ chạy sao? Cô cũng không phải là người nhát gan như thế.

“Vậy thì không thể tốt hơn.” Bà Tư Đồ ở bên kia cười cười: “Con không chịu đưa cô gái người ta về thì thôi, vậy khi nào con về nhà ăn cơm với mẹ?”

Bà Tư Đồ dừng một chút, không đợi Tư Đồ Không trả lời, bà lại nói: “Ngày mai là kỷ niệm ngày kết hôn của ba mẹ, ba con không còn nữa, ngày mai chỉ có một mình mẹ, hay là ngày mai con về nhà ăn cơm với mẹ đi.”

Trong giọng nói của Bà Tư Đồ mang theo sự nhớ nhung và thương cảm, làm cho người nghe không đành lòng.

Tư Đồ Không nghe Bà Tư Đồ nói thì trên mặt có chút đau xót, ba đã qua đời rất nhiều năm, mấy năm nay mẹ chỉ có một mình, ngày mai còn là kỷ niệm ngày kết hôn của ba mẹ, một mình mẹ chắc chắn sẽ rất buồn.

“Được, trưa mai con sẽ về nhà ăn cơm.” Tư Đồ Không thật sự không đành lòng từ chối, nhưng Tư Đồ Không đồng ý về nhà vào buổi trưa, anh ta nghĩ với năng lực của mẹ thì trước tối ngày mai đã có thể giải quyết xong chuyện kia.

Sau khi chuyện kia được giải quyết thì buổi tối anh ta sẽ đưa Liễu Ảnh ra ngoài ăn cơm.

“Được, được, được.” Bà Tư Đồ liên tục nói ba chữ được, có thể thấy được lúc này bà vui vẻ thế nào: “Bây giờ mẹ sẽ nói với thím Lưu để chuẩn bị.”

“Vâng.” Tư Đồ Không nghe mẹ vui vẻ thì sắc mặt cũng dịu xuống rất nhiều, giọng nói hơi nhẹ nhàng.
 
Chương 2380


Chương 2380

“Vậy con làm việc đi, ngày mai mẹ chờ con về nhà.” Bà Tư Đồ nói xong thì chủ động cúp điện thoại.

Đúng là vô cùng hiểu lòng người.

“Tổng giám đốc, hiện tại chúng ta đi đâu? Đến công ty sao?” Tài xế Lý thấy Tư Đồ Không cúp điện thoại thì hỏi một câu.

“Đến trung tâm thương mại.” Tâm trạng của Tư Đồ Không không tệ, giọng nói cũng nhẹ nhàng không ít, chuyện kia có thể lập tức giải quyết làm cho anh ta vui vẻ, hơn nữa anh ta nghĩ đến chuyện đi mua đồ cho cô thì càng vui vẻ!

“Đến trung tâm thương mại? Tổng giám đốc muốn mua đồ sao?” Tài xế Lý sửng sốt, ông ta lái xe cho tổng giám đốc nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên tổng giám đốc muốn đến trung tâm thương mại mua đồ.

“Tổng giám đốc, ngài cần mua gì, hay là tôi giúp ngài đi mua nhé?” Chú Lý biết thời gian của tổng giám đốc rất quý giá, bình thường tổng giám đốc cần mua đồ gì đều là thư ký đi mua cả, ngài ấy sẽ không tự mình làm những loại việc đó.

“Không cần, tôi sẽ tự đi mua”, Tư Đồ Không trực tiếp từ chối lời đề nghị của chú Lý. Anh muốn tự mình đi mua điện thoại cho cô. Sau này, anh hy vọng đồ của cô sẽ do anh tự mình đặt mua.

“Tổng giám đốc, ngài là đang muốn giúp Liễu tiểu thư mua đồ sao?”, chú Lý là người thông minh, liền lập tức hiểu rõ.

“Rõ ràng đến vậy sao?”, Tư Đồ Không ngây người, khóe môi không tự giác mà nhếch lên.

“Đúng vậy, rất rõ ràng. Chỉ cần là việc liên quan đến Liễu tiểu thư, tổng giám đốc mới trực tiếp ra tay, giống như lần trước tự ngài đã mang nhẫn đính hôn đến cho Liễu tiểu thư.” Chú Lý thấy tâm tình của tổng giám đốc rất tốt, liền thả lỏng người “Tổng giám đốc, lần này ngài muốn giúp Liễu tiểu thư mua gì?”

“Mua điện thoại.” Tâm tình ngay lúc này của Tư Đồ Không rất tốt, nghe hỏi liền lập tức trả lời.

“Vậy ngài muốn mua kiểu nào? Thương hiệu gì? Liễu tiểu thư thích loại điện thoại như thế nào?”. Chú Lý bình thường cũng là một người lắm lời, chỉ là tổng giám đốc thường ngày rất lạnh lùng, ông ta cũng không giám nói nhiều lời, hôm nay thật hiếm mới có cơ hội thảo luận.

Chỉ là chú Lý trực tiếp đem những câu này hỏi Tư Đồ Không.

Cô ấy thích nhãn hiệu gì? Kiểu dáng như thế nào? Liên quan đến vấn đề này, anh thật sự không rõ, hơn nữa anh cũng quên hỏi cô rồi.

Hay là anh tiện hỏi cô một chút?

Nhưng lúc trước anh đã làm cho điện thoại của cô hỏng rồi, nếu muốn gọi cũng không gọi được.

“Về biệt thự”. Tư Đồ Không nói với chú Lý. Không thể gọi điện thoại ,vậy thì anh sẽ trực tiếp về hỏi cô.

Nếu là điện thoại mua cho cô thì cô phải thích mới được, cho nên anh nhất định phải biết rõ cô thích loại gì.

Điện thoại trước kia của cô cũng đã dùng được mấy năm vẫn luôn không đổi, kiểu dáng điện thoại đó cũng đã ngừng sản xuất, vì vậy anh muốn một cái giống như vậy cũng không được.

Vì để cho cô vui lòng, Tư Đồ Không mặc dù đã đi được nửa đường nhưng ngay lập tức muốn quay về cũng chỉ là muốn hỏi ý kiến của cô.

Nếu là lúc trước, Tư Đồ Không tuyệt đối sẽ không như vậy.

“Về biệt thự?”, chú Lý liền kinh ngạc, có điều ngay lập tức cũng đã hiểu, liền trả lời “Được, tôi lập tức quay trở về biệt thự”

Tổng giám đốc muốn về biệt thự lúc này, nhất định là vì Liễu tiểu thư, xem ra ngài ấy càng ngày càng coi trọng cô.
 
Chương 2381


Chương 2381

Lúc Tư Đồ Không trở lại biệt thự, Liễu Ảnh đang một mình ngồi trên sô pha. Từ hướng của Tư Đồ Không chỉ có thể nhìn thấy lưng cô, không biết cô đang nhìn cái gì, cũng không biết trên mặt cô có biểu hiện như thế nào.

Tư Đồ Không nhìn thấy bóng lưng hơi run rẩy của cô, động tác theo bản năng cũng dừng lại. Giờ khắc này, bóng dáng cô một mình ngồi trên sô pha khiến người ta cảm thấy một loại cô đơn, tĩnh mịch, tựa hồ như một đóa hoa đã nở rộ. Cánh hoa tuy chưa rơi, lại tựa hồ như như đang phân tán bốn phía, mỗi cánh hoa đều cô độc mà tồn tại.

Tất cả đồ trong phòng so với lúc anh đi đều không thay đổi, ngay cả bát đũa trên bàn ăn cô cũng không đụng vào. Trước đây anh có thuê người giúp việc, thế nhưng cô không muốn bị người khác làm phiền liền từ chối. Bình thường cô là người trực tiếp dọn dẹp căn phòng này.

Bình thường lúc ở nhà, cô là một người rất siêng năng, chăm chỉ. Đối với loại tình huống này, cô sẽ sớm dọn dẹp gọn gàng, sạch sẽ.

Tư Đồ Không đứng ở cửa, nhìn bóng lưng của cô , đột nhiên cảm giác được một loại ngột ngạt, nặng nề, đó là một loại tựa hồ có thể làm cho anh nghẹt thở.

Anh biết cô muốn rời đi, không muốn ở bên cạnh anh. Anh biết nếu bắt ép cô, cô sẽ không vui.

Thế nhưng bộ dạng lúc này của cô vẫn làm cho anh trong lòng chấn động, tựa hồ như có thứ gì đó đang bóp nghẹt trái tim của anh.

Khoảnh khắc đó, anh vậy mà có chút sợ hãi đi tới.

Tuy rằng tiếng mở cửa không lớn, thế nhưng khoảnh khắc cô ngồi một bên yên tĩnh, trong phòng đặc biệt yên lặng. Thật ra cô có thể nghe thấy nhưng cô rõ ràng chẳng nhận ra được.

Không biết cô đang suy nghĩ gì?

Ở bên cạnh anh làm cho cô cảm thấy ngột ngạt như vậy sao? Không vui như vậy sao?

Cứ coi là như vậy đi, anh cũng không muốn để cô đi.

Anh sợ một khi cô rời đi, anh sẽ mất cô mãi mãi.

Tư Đồ Không âm thầm thở một hơi, sau đó cất bước tiến về phía cô. Lần này Tư Đồ Không cố ý dậm mạnh chân, tạo ra tiếng động khá lớn. Tuy nhiên, Liễu Ảnh ngồi trên sô pha vẫn yên tĩnh như cũ, không có chút phản ứng, hiển nhiên cô vẫn chưa phát hiện ra anh.

Con ngươi của Tư Đồ Không hơi sa sầm, trong lòng càng lúc càng ngột ngạt rõ ràng hơn.

Cho đến tận khi Tư Đồ Không đi đến phía sau cô, cô cũng chưa nhận ra.

Tư Đồ Không đứng sau lưng cô, nhìn thấy trong tay cô không cầm cái gì, cũng không có gì để xem, cô đang ngẩn người.

Cô đang ngây người ra, dường như muốn bộc lộ ra tất cả sự cô độc của bản thân, cự tuyệt tất cả mọi người bên ngoài.

“Đang nghĩ gì vậy?”, Tư Đồ Không đè nén ngột ngạt trong lòng, chậm rãi lên tiếng. Giọng của anh không to lắm, trong ngữ khí còn có mấy phần cẩn thận, tựa như sợ sẽ dọa cô.

Liễu Ảnh rõ ràng hoảng sợ, cô nhanh chóng quay đầu, lúc nhìn thấy Tư Đồ Không, đôi mắt cứ nheo lại, cứ như vậy nhìn anh. Cô không nhúc nhích, cũng không nói chuyện.

Không biết là chưa hồi phục tinh thần hay chỉ là ảo giác của cô.

“Sao lại ngây người vậy?” Tư Đồ Không đưa tay ra, ngón tay nhẹ nhàng vuốt v e trán cô một hồi, khóe môi anh khẽ nhếch, lộ ra một nụ cười. Thế nhưng chỉ tự anh biết trong lòng mình là sự đau khổ.

“Sao anh lại trở về?”, Liễu Ảnh lúc này mới gần như hồi thần, dường như mới ý thức được người đứng sau lưng cô là Tư Đồ Không, không phải là ảo giác của cô, có điều, cô vẫn còn có chút bất ngờ, Tư Đồ Không vừa mới vừa đi, tại sao lại về rồi?
 
Chương 2382


Chương 2382

“Em thích loại điện thoại kiểu gì?” Tư Đồ Không nghĩ đến mục đích quay trở về, liền trực tiếp hỏi cô. Đương nhiên anh chính là muốn phá vỡ bầu không khí ngột ngạt lúc nãy. Bầu không khí như vậy anh không thích, cực kỳ không thích.

“Cái gì cũng được, anh tùy tiện mua một cái, có thể gọi điện thoại là được rồi.” Liễu Ảnh ngây người, hiển nhiên cô không nghĩ tới anh vì vấn đề này mà quay về. Có điều cô từ trước đến giờ đều không đòi hỏi, anh mua cái gì cô sẽ dùng cái đó.

Trước đây, anh mua rất nhiều đồ cho cô nhưng chưa bao giờ hỏi qua ý kiến của cô, cũng không hỏi cô có thích hay không.

Hôm nay anh lại đặc biệt quay trở về hỏi cô thích kiểu điện thoại như thế nào?

Tư Đồ Không khiến cô cảm thấy không quen. Đây không phải là Tư Đồ Không mà cô biết, cô không thích cảm giác xa lạ này, cảm giác không cách nào đoán được.

“Thích kiểu nào? Màu gì?” Tư Đồ Không nghe giọng điệu quá mức tùy ý của cô thì có chút bất mãn, nhưng anh vẫn nhịn, anh lại tỉ mỉ hỏi ý kiến cô.

“Màu thì chọn màu trắng đi, những cái khác anh cứ xem rồi chọn đi.” Liễu Ảnh thật sự không có yêu cầu gì, nhưng cô biết một khi anh đã truy hỏi, nếu cô không trả lời thì anh nhất định sẽ không chịu ngừng, nên đành nói đại một màu.

“Màu trắng? Em thích màu trắng?” Con ngươi Tư Đồ Không khẽ lóe, hỏi lại lần nữa, anh đang nghĩ màu mà bình thường cô thích là màu trắng sao?

Những thứ bình thường anh mua, cô trước giờ sẽ không chủ động dùng, phần lớn đều chưa từng mở ra, lúc anh mua những thứ đó về, cô cũng chưa từng nói thích hay không thích.

Bình thường cô cũng ít khi tự mình mua đồ.

Cho nên anh thật sự không biết cô thích màu gì.

“Ừ.” Liễu Ảnh khẽ đáp, cô quay đầu, rũ mắt, giấu đi tất cả cảm xúc trong ánh mắt.

Thực ra cô không thích màu trắng, ngược lại cô thích màu đỏ hơn.

Cô ở cùng Tư Đồ Không năm năm, ngay cả cô thích màu gì anh cũng không biết, cô cũng không rõ anh ép cô ở bên cạnh có ý nghĩa gì?

Thật sự là vì tra tấn lẫn nhau sao?

“Được, tôi đi mua cho em.” Tư Đồ Không nhìn biểu cảm cô, không hỏi nhiều nữa, trong lòng đã có quyết định.

Liễu Ảnh rũ mắt ngồi trên sofa, cô không trả lời, cũng không đứng dậy.

Anh nhìn cô, thầm thở ra một hơi, sau đó khom người, mặt anh đặt trên cổ cô, khẽ hôn lên: “Bảo bối, đừng ngồi ngây ở đây, lên lầu nghỉ ngơi một lát.”

“Không sao, tôi không mệt, tôi ngồi đây một lát.” Liễu Ảnh không muốn cử động, cô cảm thấy mình lúc này như không có chút sức lực nào.

“Em biết không? Anh hi vọng em vui vẻ.” Tư Đồ Không nhìn ra cô không vui, anh ép cô ở lại bên mình, nhưng anh thật sự hi vọng cô có thể vui vẻ.

Liễu Ảnh nghe thấy lời của anh, cơ thể khẽ nhúc nhích, nhưng mắt cô vẫn rũ xuống, chậm rãi hỏi: “Nếu tôi ở đây không vui, anh sẽ thả tôi đi sao?”

Trái tim Tư Đồ Không trực tiếp rơi xuống đáy, giây lát sau, mắt anh khẽ híp lại, trầm giọng nói: “Sẽ không.”

Dù biết rõ cô không vui, anh cũng không thể thả cô đi, không thể!!
 
Chương 2383


Chương 2383

“Ừ, tôi biết rồi.” Khóe môi cô khẽ cong lên như mỉm cười, nhưng nhìn lại không có bao nhiêu ý cười, sau đó cô bỗng đứng dậy, cách xa anh: “Tôi lên lầu.”

Nói xong thì không để ý tới anh nữa, thậm chí còn không thèm quay đầu liếc anh một cái bèn đi thẳng lên lầu.

Tư Đồ Không híp mắt trầm xuống, bất giác vươn tay ra, muốn giữ lấy cô, nhưng một khắc sau, anh vẫn nhịn được, anh bắt được cô thì sao?

Anh nhìn cô lên lầu, vào phòng, sau đó mới lại rời đi.

Anh ra khỏi biệt thự, bước lên xe, khuôn mặt âm trầm như mưa to gió lớn.

Tài xế Lý hoàn toàn kinh ngạc, tổng giám đốc lúc quay về rõ ràng nhìn còn rất vui vẻ, sao vào một chuyến đi ra lại hoàn toàn thay đổi rồi?

Rốt cuộc là chuyện gì?

Cãi nhau với cô Liễu sao?

Nhưng cô Liễu dịu dàng như vậy, hiểu ý như vậy, hẳn không thể cãi nhau với tổng giám đốc đi?

Nhất định là vấn đề của bản thân tổng giám đốc.

Tài xế Lý trước đó còn nói rất nhiều, bây giờ thấy dáng vẻ này của tổng giám đốc nhà mình thì một câu cũng không dám lên tiếng.

Lúc sắp chạng vạng, Liễu Ảnh nhìn thấy bài thanh minh tin tức Tư Đồ Không sắp kết hôn hôm qua trên mạng.

Các truyền thông lớn đưa ra thanh minh, nói tin tức không chính xác, nói có người cố ý phát tán tin tức sai lệch.

Đương nhiên, không nghe thấy bà Tư Đồ trong bài đăng, bài đăng trước đó nói Tư Đồ Không sắp kết hôn cũng không nhắc tới những tin tức đó là do bà Tư Đồ nói ra.

Vì bà Tư Đồ trước đó đã làm quan hệ với các truyền thông lớn rồi.

Liễu Ảnh thấy những tin tức thanh minh này thì khẽ cau mày, trước đó Tư Đồ Không đã nói với cô những tin tức đó là giả.

Lời anh nói cô vẫn tin, người đàn ông đó quá kiêu ngạo, quá cuồng vọng, căn bản khinh thường việc nói dối.

Nhưng những tin tức đó là thật hay giả đối với cô mà nói đều không quan trọng, cô cũng không quan tâm.

Nhưng cô không nghĩ tới chỉ mới ngắn ngủi không tới một ngày mà các truyền thông lớn đều đã viết bài thanh minh, chuyện cứ giải quyết như vậy sao?

Liễu Ảnh nhìn tin tức trên mạng, ngây người, thực ra cô lại muốn chuyện Tư Đồ Không sắp kết hôn với cô Mục là thật, như vậy cô càng dễ rời đi hơn.

Cô tùy ý chuyển mắt, sau đó đóng máy tính, cô nhớ ra, cô vẫn chưa mua thuốc tránh thai khẩn cấp, thời gian hữu hiệu của thuốc rất dài, bây giờ vẫn còn kịp.

Cô sửa soạn sơ một chút, sau đó xuống lầu, thay giày liền ra ngoài, cách biệt thự không xa có một nhà thuốc.

Trước đây Tư Đồ Không nói không cho cô ra ngoài, với tác phong của anh, rất có khả năng sẽ cho người canh giữ bên ngoài, cho nên chỉ sợ cô không thể đi xa được.

Cô nghĩ chỉ cần mình đi xa một chút thôi thì e rằng có khả năng sẽ bị người của anh bắt về.

Liễu Ảnh ra khỏi biệt thự, ánh mắt bất giác nhìn xung quanh, không phát hiện ai khả nghi.

Nhưng cô không phát hiện không có nghĩa rằng Tư Đồ Không không cho người thầm quan sát cô.

Người anh tìm nhất định không phải loại bao cỏ.
 
Chương 2384


Chương 2384

Liễu Ảnh biết có những chuyện cô không cách nào khống chế được, điều cô có thể làm chính là không để ý tới.

Ra khỏi biệt thự, cô đi thẳng tới nhà thuốc, không để ý tới những chuyện khác nữa.

“Bán cho tôi một hộp thuốc tránh thai khẩn cấp được không?” Vào nhà thuốc, cô đi thẳng tới trước mặt nhân viên phục vụ.

“Một hộp sao? Loại thuốc này một viên là đủ rồi, không cần một hộp, loại này không giống với thuốc dùng lâu dài, loại khẩn cấp này rất tổn hại phụ nữ, không thể uống nhiều.” Phục vụ là phụ nữ, cho nên có lòng tốt nhắc nhở cô.

“Tôi biết, cô bán cho tôi một hộp, để dùng khi cần.” Cô đương nhiên biết loại thuốc này một viên đã đủ rồi, nhưng cô sợ lại xảy ra chuyện như tối qua.

Mặc dù Tư Đồ Không từng nói không có sự đồng ý của cô thì sẽ không đụng vào cô, nhưng cô vẫn không tin câu này của anh.

“Thuốc tránh thai khẩn cấp này thật sự không thể uống nhiều, tôi đề nghị cô đừng dùng phương pháp tránh thai này, cô có thể dùng thuốc uống lâu dài.” Nỗi khổ của phụ nữ chỉ có phụ nữ hiểu, cho nên phục vụ vẫn nói thêm một câu.

“Ừm.” Liễu Ảnh biết cô ấy có lòng tốt, khẽ gật đầu đáp.

Phục vụ cầm hộp thuốc tới, đưa cho cô.

Cô liền mở ra, lấy ra một viên, từ tối qua đến bây giờ đã khá lâu rồi, cho nên cô phải uống nhanh mới được.

“Tôi rót giúp cô ly nước nhé?” Phục vụ thấy động tác của cô thì vội lấy ly rót cho cô cốc nước.

Có lẽ dáng vẻ cô lúc này quá tiều tụy nên khiến phục vụ nhìn không đành lòng.

“Cảm ơn.” Cô sững sờ, nhận ly nước, mỉm cười, sau đó mới bỏ thuốc vào miệng.

“Em đang làm gì?” Chỉ là, cô vừa đặt thuốc tới bên miệng thì một giọng nói lạnh lẽo bỗng vang lên…

“Em đang làm gì?” Chỉ là, cô vừa đặt thuốc tới bên miệng thì một giọng nói lạnh lẽo bỗng vang lên…

Liễu Ảnh cả kinh, tay run lên, viên thuốc vừa đặt tới khóe miệng xém chút rơi xuống đất.

Cô quay đầu nhìn anh, thấy anh mặt mày âm trầm đi tới, ánh mắt cô khẽ lóe, nhưng mặt vẫn không có quá nhiều cảm xúc.

Cô liếc nhìn anh rồi lại quay đầu lại, tiếp tục đặt thuốc vào miệng mình.

Tư Đồ Không thấy động tác của cô, đôi mắt híp lại, hơi thở nguy hiểm trong ánh mắt lập tức tràn ra.

Anh bước nhanh tới trước mặt cô, nhanh chóng giữ lấy cánh tay cô, ngăn cản cô muốn cho thuốc vào miệng.

“Em đang làm gì?” Anh nhìn cô, ánh mắt anh lúc này cực kỳ lạnh, hung ác khiến người ta kinh sợ.

“Tối qua anh không dùng biện pháp phòng tránh.” Cánh tay Liễu Ảnh bị anh giữ lấy, cô khẽ cau mày, sau đó tự nhiên giải thích.

Tư Đồ Không bị lời của cô nghẹn buồn bực, anh đương nhiên biết tối qua mình không dùng biện pháp phòng tránh, anh chính là cố ý.

Anh muốn để cô mang thai con mình, nhưng cô lại mua thuốc ngay sau lưng anh…

“Đừng uống, thuốc này hại cơ thể.” Anh thầm thở ra một hơi, cố hết sức khiến mình bình tĩnh lại.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom