Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2143


Chương 2143

“Cậu nói xem nếu để cho cô chủ nhà họ Đường biết chuyện này thì sẽ như thế nào?” Trong đôi mắt đào hoa xinh đẹp của Thành thiếu chủ rõ ràng mang theo mấy phần tính toán.

“Thành thiếu chủ, cậu muốn làm gì? Không phải cậu muốn tố cáo với cô chủ nhà họ Đường chứ?” Nhìn dáng vẻ Thành thiếu chủ nhà mình, Cường lập tức hoảng hốt: “Thành thiếu chủ, cậu và cô chủ nhà họ Đường không quen biết, cậu cũng chưa từng gặp cô chủ nhà họ Đường, cậu cảm thấy cô ấy sẽ tin cậu sao?”

“Tôi muốn nói cô ấy biết là chuyện của tôi, cô ấy tin hay không là chuyện của cô ấy” Trước nay, Thành thiếu chủ làm việc luôn tùy hứng, đều là nghĩ cái làm luôn.

“Thành thiếu chủ, chúng ta có thể đừng tìm đường chết không?” Cường cảm giác gần đây Thành thiếu chủ rất có khả năng, từ sau khi biết chuyện của cô chủ nhà họ Đường, Thành thiếu chủ vẫn luôn chạy trên con đường tìm chết, kéo cũng không kéo lại được.

“Tôi sẵn lòng, cậu quản được tôi sao” Thành thiếu chủ không hề quan tâm anh ta, chuyện Thành thiếu chủ đã quyết thì không ai có thể ngăn cản.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Lúc này anh bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng mờ mịt, lần này nó thực không hiểu, Nguyễn Hạo Thần là có ý gì?

Vừa mới còn tranh giành rất gay gắt, sao lại đột nhiên dừng lại chứ?

Dừng lại quá đột ngột khiến nó không kịp chuẩn bị.

“Cô cũng không biết.” Sở Bách Hà cũng ngơ ngác, dù hai lần trước cậu ba Nguyễn cạnh tranh giá cũng không phải quá cao, không dốc sức nâng giá, nhưng vậy ít nhất cũng coi là giá bình thường.

Lần này thì hoàn toàn không bình thường.

Dù Sở Bách Hà không hiểu những thứ này, nhưng cô cũng biết khối ngọc Dương Chi thượng đẳng này giá chắc chắn không chỉ 180 tỷ, đấu được với giá tiên này chắc chắn là kiếm lợi lớn rồi.

Cảm giác giống như cậu ba Nguyễn đang giúp bọn họ vậy.

Phong cách cạnh tranh này sao bỗng dưng thay đổi chứ?

Sở Bách Hà nhất thời cũng có chút không thể thích ứng.

Nhưng hiện tại cô đang được lợi lớn, hơn nữa, lần này cậu ba Nguyễn ngừng lại như thế, cũng khiến cô thở phào nhẹ nhõm.

Cô cảm thấy trận chiến cha con này có lẽ có thể kết thúc rồi.

Không, phải nói là tạm thời kết thúc, Sở Bách Hà không quên Đường Minh Hạo còn kế hoạch tiếp theo, đó chính là để cậu ba Nguyễn thanh toán.

Sở Bách Hà cảm thấy đến lúc đó tình huống chắc sẽ càng thêm kích thích.

Cô rất hồi hộp.

Vật đấu giá tiếp theo lại được mang, MC giới thiệu văn tắt, sau đó nơi này chìm vào yên tĩnh, thật lâu không có tiếng chuông vang lên.

Phòng bao số 9, cậu ba Nguyễn không rung chuông, nên phòng bao số 11 cũng không theo, đương nhiên phòng bao số 10 đã sớm không có động tĩnh gì.

Mọi người nhất thời chưa lấy lại tinh thần, nên cũng quên đấu giá.

“Chưa có ai ra giá sao? Muốn đấu thì mau đưa ra giá thôi” MC đợi lúc lâu không thấy có động tĩnh, cũng chỉ có thể lên tiếng nhắc nhở một chút.

Lúc này mọi người mới lấy lại tinh thần, phát hiện lân này cậu ba Nguyễn thật không có ý định ra tay, cậu ba Nguyễn không ra tay, hai nhà khác cũng không có động tĩnh.
 
Chương 2144


Chương 2144

Cho nên, rốt cục có thể đến phiên bọn họ đấu rồi.

Cuối cùng buổi đấu giá cũng trở về tình huống bình thường.

Lúc này mọi người mới bắt đầu đấu giá, tiếng chuông lần lượt vang lên, nhưng lần này chắc chắn không nhanh như lúc nãy, giữa chừng vẫn có đoạn ngừng nghỉ.

Cuối cùng MC cũng quay lại quy trình báo giá như thường lệ, chứ không chiếu thẳng lên màn hình lớn.

Sau đó, không ai tới phá rối nữa, mấy món đồ đấu giá còn lại đều rất tâm thường, giá cả cũng phải chăng.

“Cuối cùng ngọn lửa chiến tranh cũng dập tắt rồi” Sở Bách Hà võ ngực thở phào nhẹ nhõm: “Tối nay thật sự quá kích thích, còn kích thích hơn lúc trước dì ra ngoài làm nhiệm vụ nữa”

Mặc dù trước đó cô có hơi lo lắng, nhưng vở kịch tối nay thật sự quá đặc sắc, nên cô rất thích.

Nhưng rõ ràng bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại không vui cho lắm, cậu bé nghiêm mặt, trông hơi buồn bực.

“Bé cưng Minh Hạo, cháu sao vậy? Tối nay cháu đã toàn thắng cậu ba Nguyễn mà, sao lại không vui thế?” Sở Bách Hà thấy Đường Minh Hạo buồn bực thì hơi kỳ lạ, cậu bé thắng rồi, hơn nữa còn thắng vang dội như thế, sao lại không vui chứ?

Đường Minh Hạo mím môi, không nói gì, mặc dù cậu bé thắng, nhưng lại không thu hút sự chú ý của Nguyễn Hạo Thần như bé nghĩ.

Lúc nấy Nguyễn Hạo Thần bỗng ngừng lại, rồi không còn động tĩnh nào khác như thế, đã chứng tỏ anh không để tâm đến bé.

Nguyễn Hạo Thần lại phớt lờ bé lần nữa.

“Bé cưng Minh Hạo, cháu có chắc lát nữa phải nhờ cậu ba Nguyễn trả tiền giúp chúng ta không?” Sở Bách Hà thật sự không hiểu suy nghĩ trong lòng bạn nhỏ Đường Minh Hạo, giờ cô đang nghĩ đến vấn đề thanh toán kế tiếp.

“Tất nhiên rồi ạ!” Đường Minh Hạo bỗng ngước mắt lên nhìn cô, rồi nhanh chóng đáp lại, rõ ràng giọng nói cũng lớn hơn rất nhiều.

“Bé cưng Minh Hạo, thật ra chúng ta cũng đấu khá ít đồ, hơn nữa số tiền cũng không nhiều, nên vẫn có thể tự giải quyết được, hay là chúng ta đừng làm phiền cậu ba Nguyễn nữa được không?” Sở Bách Hà nghĩ đến màn tranh giành quyết liệt giữa bọn họ và cậu ba Nguyễn, rồi cuối cùng bọn họ vẫn phải nhờ anh thanh toán dùm.

Đến lúc đó liệu cậu ba Nguyễn có xé xác bọn họ ngay không?

Lúc nấy bọn họ chỉ đấu hơn 600 tỷ, nên cũng không tính là nhiều, cô hoàn toàn có thể giải quyết được số tiền này.

“Không được, chúng ta nhất định phải nhờ Nguyễn Hạo Thần trả tiền” Nhưng bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại rất kiên trì.

Lúc nấy cậu bé tranh giành kịch liệt với Nguyễn Hạo Thần như vậy, nhưng anh lại hoàn toàn xem nhẹ cậu bé, như thể những chuyện trước đó chưa từng xảy ra.

Tất nhiên cậu bé không thể từ bỏ như vậy được.

Cậu bé muốn đợi lát nữa nhờ Nguyễn Hạo Thần trả tiền giúp mình, chắc chắn chuyện này sẽ thu hút sự chú ý của anh, đến lúc đó anh không thể phớt lờ bé được nữa đúng không?

Mặc dù Đường Minh Hạo đã nói rõ là thử thách Nguyễn Hạo Thần, nhưng thật ra trong lòng cậu bé luôn muốn thu hút sự chú ý của anh, muốn được anh coi trọng.

Đối với một đứa trẻ từ nhỏ đã không có ba ở bên mà nói, thật ra trong lòng cậu bé càng khao khát tình thương của ba, nhưng đồng thời cũng sợ hãi, sợ sẽ không được ba yêu thương, sợ ba sẽ không thích mình.
 
Chương 2145


Chương 2145

Từ nhỏ Đường Minh Hạo đã kiên cường, thông minh, nhưng cũng nhạy cảm hơn những đứa trẻ bình thường rất nhiều!

Đây mới chính là lý do Đường Minh Hạo chưa chịu nhận Nguyễn Hạo Thần làm ba.

Nguyễn Hạo Thần càng phớt lờ cậu bé, thì trong lòng cậu bé càng buồn bực, càng nghĩ cách thu hút sự chú ý của anh.

Sở Bách Hà nhìn Đường Minh Hạo, miệng mấp máy, nhưng cuối cùng vẫn nuốt lại lời nói đã tới bên miệng.

Bé cưng Minh Hạo kiên trì như vậy, chắc chắn cô không thể khuyên nhủ cậu bé được.

Cô chỉ mong đến lúc đó cậu ba Nguyễn có thể nương tay, đừng đối xử quá tàn nhãn với họ.

Lúc này trong phòng bao số 10, Thành thiếu chủ cũng đang buồn bực nói: “Chuyện này cứ thế kết thúc à, rốt cuộc người trong phòng bao số 11 bị gì vậy? Nguyễn Hạo Thần đang nghĩ gì thế?”

Giờ Thành thiếu chủ thật sự không hiểu, rõ ràng người trong phòng bao số 11 đang nhắm vào Nguyễn Hạo Thần, sao lại kết thúc như thế chứ?

“Cậu ba Nguyễn đã thu tay rồi, nên người trong phòng bao số 11 không thể mượn đề tài để sinh sự được nữa, tất nhiên phải kết thúc rồi” Ngược lại Cường khá bình tĩnh, thành thật trả lời.

“Cậu nói thử xem rốt cuộc người trong phòng bao số 11 là ai?” Mắt Thành thiếu chủ lóe lên, có vẻ rất hứng thú: “Đáng tiếc đó chỉ là một người phụ nữ, bằng không tôi thật sự muốn đi làm quen một chút”

Thành thiếu chủ chưa từng tin tưởng năng lực của phụ nữ, trong mắt anh, phụ nữ là một danh từ rắc rối, nên bình thường anh ít khi tiếp xúc với phụ nữ.

Còn cô cả nhà họ Đường thì xem như là ngoại lệ, chủ yếu là vì anh biết cô có thể là con gái thành chủ, nên mới bắt đầu chú ý, đến khi nghe thấy những chuyện về cô, anh càng tò mò về cô hơn.

Càng biết nhiều chuyện về cô cả nhà họ Đường, anh càng tò mò về cô hơn, rồi anh nhận ra thật ra cô không giống như mấy người phụ nữ khác.

Tất nhiên con gái thành chủ phải khác người bình thường rồi.

Còn mấy cô gái khác vẫn là một danh từ rắc rối trong mắt Thành thiếu chủ.

Khóe miệng Cường khế giật, anh cảm thấy có lẽ Thành thiếu chủ nhà mình sẽ ở giá suốt đời.

Phụ nữ thì sao chứ? Bọn họ cũng rất lợi hại đó.

Mấy đồ đấu giá còn lại vốn cũng không nhiều, mặc dù tốc độ đấu của mấy người khác không nhanh bằng mấy người cậu ba Nguyễn, nhưng cũng không lãng phí quá nhiều thời gian.

Giờ trên sân khấu, MC đang giới thiệu đây sẽ là món đồ đấu giá cuối cùng trong buổi tối hôm nay.

Đường Minh Hạo liếc nhìn đồ đấu giá trên sân khấu, rồi lại vô thức nhìn lướt qua phòng bao Nguyễn Hạo Thần, tất nhiên cậu bé không thể nhìn thấy tình huống trong phòng bao rồi.

“Cháu xuống xe đợi dì trước, chuyện còn lại cháu giao cho dì đấy” Đường Minh Hạo trượt xuống ghế, rồi đứng thẳng người định rời đi.

“Bé cưng Minh Hạo, ý cháu là sao?” Sở Bách Hà ngẩn người, chuyện gì đang diễn ra vậy?

Sao lại giao hết chuyện còn lại cho cô?

Chuyện còn lại là chuyện gì? Giờ đã đến món đồ đấu giá cuối cùng rồi, vậy chuyện còn lại chẳng phải chỉ còn trả tiền thôi à?

Ban đầu bé cưng Minh Hạo đã hạ quyết tâm để cậu ba Nguyễn trả tiền giúp họ, nhưng giờ cậu bé lại giao cho cô là sao?
 
Chương 2146


Chương 2146

Cậu bé định để cô ra mặt nói cậu ba Nguyễn trả tiền à?

“Dì đến nhờ Nguyễn Hạo Thần trả tiền giúp chúng ta đi ạ!” Đối diện với ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên của Sở Bách Hà, Đường Minh Hạo chỉ hờ hững đáp lại một câu.

“Sao lại là dì? Sao cháu không tự đi đi? Chẳng phải cháu tự đi tới đó sẽ tốt hơn à?” Sở Bách Hà thật sự không thể nhìn thấu tâm tư Đường Minh Hạo, chẳng phải cậu bé muốn thu hút sự chú ý của Nguyễn Hạo Thần à?

Giờ chẳng phải bé cưng Minh Hạo đích thân đi tới đó sẽ có hiệu quả hơn à?

“Cháu muốn đợi chú ấy tới tìm cháu!” Đường Minh Hạo mỉm cười, cậu bé không thể tới thẳng đó gặp mặt Nguyễn Hạo Thần được, mà muốn anh phát hiện ra mình, rồi tới tìm mình.

“Nhưng nếu dì đi nhờ cậu ba Nguyễn trả tiền giúp cô, liệu anh ấy có để ý dì không?” Giờ Sở Bách Hà cảm thấy mình khóc không ra nước mắt rồi.

Giờ bảo cô đi tìm cậu ba Nguyễn để nhờ anh trả tiền giúp cô, liệu anh có để ý đến cô không?

Anh để ý mới là chuyện lạ đó!

Cậu ba Nguyễn không sai người đá bay cô đi là may lắm rồi.

“Dì có thể nói tên ông nhỏ cháu ra” Đường Minh Hạo sửng sốt, rồi ngẩng cao đầu, kiêu ngạo đáp.

Khóe miệng Sở Bách Hà không khỏi giật mạnh, nói tên cậu bé? Còn là ông nhỏ?

Trước mặt cậu ba Nguyễn, cậu bé dám xưng là ông nhỏ à?

Nhưng Sở Bách Hà nghĩ dù gì Đường Minh Hạo cũng là con trai ruột của cậu ba Nguyễn, nên nếu cô nói thẳng cho anh biết, nói không chừng anh sẽ trả tiền cho cô.

“Nhưng, dì không thể nói cho chú ấy biết cháu là con trai chú ấy” Đường Minh Hạo bổ sung thêm một câu.

“Bé cưng Minh Hạo, cháu cảm thấy dì không nói cho cậu ba Nguyễn biết cháu là con ruột anh ấy, thì anh ấy có thể trả tiền cho chúng ta à?” Sở Bách Hà lại sửng sốt, cảm thấy cậu bé định bảo cô đi tìm cái chết.

“Chú ấy sẽ trả thôi” Mắt Đường Minh Hạo sáng lên, lúc nói câu này, cậu bé rất có lòng tin.

Đường Minh Hạo nói xong thì không để ý đến Sở Bách Hà nữa, mà xoay người đi thẳng ra ngoài.

Lúc này buổi đấu giá vẫn chưa kết thúc, nên mọi người vẫn chưa ra ngoài, Đường Minh Hạo nhanh chóng ra khỏi phòng, rồi đi thang máy xuống thẳng bãi đậu xe ở tầng một, vì xe bọn họ đang đậu ở đó.

Đường Minh Hạo tìm thấy xe bọn họ, rồi ngồi vào đó đợi, không biết tiếp theo Nguyễn Hạo Thần sẽ làm gì?

Sở Bách Hà thấy Đường Minh Hạo rời đi, thì thở dài bất đắc dĩ, cô không thể không đi làm chuyện cuối cùng mà bé cưng Minh Hạo giao cho cô.

Thật ra cô càng muốn nhờ Mộ Dung Tri mang tiền tới đây, để cô nhanh chóng trả tiền rồi rời đi, nhưng cô biết nếu cô thật sự làm thế, chắc chắn bé cưng Minh Hạo sẽ giận cô.

Hơn nữa, trước giờ cô luôn là người thích xem náo nhiệt, lại có tính chỉ sợ thiên hạ không loạn, nên cuối cùng không thể kiềm chế được tâm tư đang rục rịch trong lòng mình.

Vật phẩm cuối cùng đã đấu giá thành công, cuối cùng buổi đấu giá cũng kết thúc.

Vì Sở Bách Hà không trả tiền đặt cọc trước, mà lại đấu tới mấy món, lúc nãy ông chủ Hồng Nguyệt Lâu không tới thúc giục là vì nể mặt Mộ Dung Tri, giờ buổi đấu giá đã kết thúc rồi, tất nhiên phải tới phòng đòi tiền.

Nhân viên công tác đích thân tới thẳng phòng bao số 11 phục vụ.

Đây là đãi ngộ đặc biệt dành cho các vị khách ở phòng bao tầng hai, bạn không cần phải đi xuống thanh toán, mà sẽ có nhân viên công tác đích thân lên tận phòng.
 
Chương 2147


Chương 2147

“Cô Sở, giờ cô phải thanh toán mấy món đồ cô đã đấu giá chỗ chúng tôi lúc nấy rồi ạ!” Thái độc nhân viên công tác rất khách sáo, người có thể ngồi trong phòng bao tầng hai đều có thân phận, nên bọn họ không thể trêu nổi.

Hơn nữa mấy người này càng không thiếu tiền.

“Xin lỗi, hôm nay tôi không mang theo tiền” Sở Bách Hà nhìn nhân viên công tác, thấy anh ta khách sáo như thế thì không nỡ làm khó anh ta, nhưng cô nhất định phải hoàn thành việc mà bé cưng Minh Hạo đã bàn giao.

“Hả?” Nhân viên công tác hơi sửng sốt, anh ta đã làm việc ở Hồng Nguyệt Lâu được mấy năm rồi, nên cũng xử lý nhiều chuyện tương tự như này.

Khách ở phòng bao tầng hai đấu giá đồ rồi, lại bảo không có tiền?

Nhưng đây là lần đầu tiên anh gặp phải tình huống này.

“Cô Sở, cô có thể nhờ người chuyển khoản cho chúng tôi, hiện nay việc chuyển khoản rất thuận tiện và nhanh chóng ạ!” Nhân viên công tác cũng là người lanh lợi, nên phản ứng rất nhanh, nhạy bén nắm được điểm mấu chốt trong câu nói của Sở Bách Hà.

Sở Bách Hà nói không mang theo tiền, chứ không phải là không có tiền, nếu chỉ là việc không mang theo tiền, thì đơn giản thôi, cứ chuyển khoản qua cho họ là được.

“Xin lỗi, tạm thời tôi cũng không có nhiều tiền như thế để chuyển khoản” Sở Bách Hà nhanh chóng đáp lại.

“Cô Sở, vậy ý cô là sao ạ?” Nhân viên công tác bỗng có một dự cảm không tốt cho lắm, anh cảm thấy có lẽ hôm nay anh đã gặp phải người quyt nợ, bọn họ làm nghề này sợ nhất là gặp hạng người này.

“Anh đừng sốt sắng, đúng lúc tôi có một người bạn đang ở đây, để tôi nhờ anh ấy thanh toán cho các anh”

Cuối cùng Sở Bách Hà cũng nói ra mục đích của mình.

“Bạn cô? Xin hỏi bạn cô Sở là ai ạ?” Mắt nhân viên công tác lóe lên, trong lòng càng nghi ngờ hơn, nếu thật sự là bạn thân, thì mới đầu hai người nên ngồi cùng nhau mới phải?

Còn nếu là bạn bình thường, thì ai có thể giúp cô trả số tiền này?

Lúc nấy cô đã đấu khá nhiều đồ, tất nhiên số tiền cũng không nhỏ, hơn 600 tỷ đó? Bạn nào có thể giúp cô trả nhiều tiền như thế?

“Bạn tôi là cậu ba Nguyễn, các anh cứ tới chỗ anh ấy, bảo anh ấy thanh toán giúp tôi là được” Thật ra lúc Sở Bách Hà nói câu này, trong lòng cô rất chột dạ, nhưng đây là kế hoạch của bé cưng Minh Hạo nhà cô, nên cô có chột dạ thế nào, cũng phải tiếp tục kế hoạch của cậu bé.

Nhân viên công tác ngẩn người, anh nhìn Sở Bách Hà như nhìn sinh vật lạ, bọn anh đều biết màn tranh giành quyết liệt giữa người trong phòng bao số 11 với cậu ba Nguyễn lúc nãy.

Mới nãy cô Sở này đã giành đồ với cậu ba Nguyễn, mà giờ lại bảo anh ấy trả tiền?

Cô Sở này bị điên à?

Nếu anh nhớ không lầm, những thứ mà cô Sở đấu đều giành từ tay cậu ba Nguyễn, mặc kệ đó có phải là kế hoạch anh ấy hay không, thì chuyện cô Sở giành đồ với anh ấy là sự thật.

Nhân viên công tác nhìn Sở Bách Hà, thầm thở dài, rồi mới mở miệng nói tiếp: “Cô Sở, trò đùa này không hề mắc cười tý nào, chúng tôi là người làm công, mong cô Sở đừng làm khó chúng tôi”
 
Chương 2148


Chương 2148

“Tôi không nói đùa với anh, tôi nói thật đó, anh cứ đi tìm cậu ba Nguyễn đi, nói là đồ do Đường Minh Hạo đấu, nhờ anh ấy thanh toán dùm, chắc chắn anh ấy sẽ trả cho các anh” Mặc dù Sở Bách Hà nói hơi lớn tiếng, nhưng trong lòng không hề có sự tự tin.

Cô cảm thấy khả năng cậu ba Nguyễn trả tiền giúp cô sẽ không cao.

“Cô Sở, nếu cô vẫn kiên trì muốn nhờ cậu ba Nguyễn thanh toán giúp cô, vậy làm phiền cô đích thân tới phòng bao nói rõ với anh ấy một lát” Nhân viên công tác cũng không ngốc, dù gì người có thể làm việc trong Hồng Nguyệt Lâu đều rất nhạy bén.

Tất nhiên anh ta không thể vì một câu nói của Sở Bách Hà, mà liều lĩnh đi đòi tiền cậu ba Nguyễn được.

Nếu cô Sở cứ khăng khăng muốn nhờ cậu ba Nguyễn trả tiền giúp mình, vậy chí ít phải để cô tự đi nói rõ với cậu ba Nguyễn.

Nếu cậu ba Nguyễn đồng ý thì chuyện này sẽ không sao cả, nhưng lỡ anh ấy không đồng ý…

Nếu cậu ba Nguyễn đồng ý, thì chuyện này sẽ không sao cả, nhưng lỡ anh ấy không đồng ý, thì chuyện này phải giải quyết công tư phân minh rồi.

“Được rồi, để tôi tự đi nói rõ với cậu ba Nguyễn” Sở Bách Hà quyết định phải giúp bé cưng Minh Hạo bằng mọi giá, mặc dù cậu ba Nguyễn đáng sợ, nhưng cũng không đến nỗi ăn thịt cô, hơn nữa cô chỉ đi chuyển lời thôi, có lẽ cậu ba Nguyễn sẽ không trút giận lên người cô.

Nhân viên công tác thấy cô đồng ý tự đi nói rõ với cậu ba Nguyễn thì thở phào nhẹ nhõm, cùng Sở Bách Hà rời khỏi phòng.

Lúc Sở Bách Hà rời khỏi phòng, đúng lúc cửa phòng bao số 10 cũng mở ra, Thành thiếu chủ đang bước ra ngoài.

Sở Bách Hà vốn rất tò mò về anh Mặc trong phòng số 10, nên nghe thấy tiếng động vô thức nhìn qua đó, đến khi nhìn thấy rõ người đang bước ra ngoài, cô nhất thời sửng sốt.

Ôi mẹ ơi, đây là anh Mặc giàu có kia ư? Không ngờ lại trẻ đến thế?

Hơn nữa còn rất đẹp trai.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy đàn ông đẹp đến thế, còn đẹp hơn cả phụ nữ, hình như còn đẹp Khiết Khiết nhà cô nữa.

Sao một người đàn ông lại đẹp đến thế nhỉ?

Sở Bách Hà nhìn đến thẫn thờ, nhưng chỉ trong chốc lát rồi tỉnh táo lại ngay: “Anh Mặc đúng không? Rất vui được gặp anh”

Anh Mặc thật sự là người giàu có, hơn nữa còn đẹp trai như vậy, trước giờ Sở Bách Hà là người hoạt bát, nên chủ động chào hỏi trước.

Thành thiếu chủ liếc nhìn cô, rồi phớt lờ cô.

Nhưng nể tình mới nấy cô cũng giành đồ với cậu ba Nguyễn, nên thái độ của Thành thiếu chủ cũng không gay gắt cho lắm.

Sở Bách Hà thấy đối phương không để ý đến mình thì khế cười, không nói gì nữa, mặc dù bình thường cô nhiệt tình, nhưng người khác phớt lờ cô, thì cô cũng không thể bám theo lấy lòng được.

Thành thiếu chủ đi ngang qua cô, chẳng thèm đoái hoài đến cô, rõ ràng thái độ rất kiêu ngạo mất lịch sự.

Anh phớt lờ Sở Bách Hà, tất nhiên cô cũng chẳng để tâm đến anh, tính cô là thế, người nào đối tốt với cô, thì cô sẽ càng đối tốt với người đó, còn nếu người đó kiêu ngạo trước mặt cô, thì cô cũng càng kiêu ngạo hơn họ.

Sở Bách Hà ưỡn ngực ngẩng cao đầu tiến lên phía trước.

Đúng lúc này, cửa phòng bao số 9 cũng mở ra, cậu ba Nguyễn đi ra ngoài.

“Cậu ba Nguyễn, xin dừng bước” Sở Bách Hà thấy cậu ba Nguyễn sắp rời đi thì vội kêu lại.
 
Chương 2149


Chương 2149

Cậu ba Nguyễn nghe thấy cô gọi mình cũng dừng bước, đồng thời Thành thiếu chủ cũng thế.

Thành thiếu chủ luôn thích xem náo nhiệt, hơn nữa hôm nay anh tới đây là vì Nguyễn Hạo Thần, nên nghe thấy Sở Bách Hà gọi cậu ba Nguyễn, tất nhiên anh phải dừng bước xem náo nhiệt rồi.

Nguyễn Hạo Thần ngước mắt lên, nhìn về phía Sở Bách Hà, khi thấy rõ là cô anh cũng chẳng bất ngờ gì, nhưng vẫn hơi ngạc nhiên khi cô gọi anh vào lúc này: “Sao thế?”

Trong lòng cậu ba Nguyễn vẫn chưa hiểu tại sao lúc nãy Sở Bách Hà cứ giành đồ với mình, nhưng nghĩ đến mối quan hệ giữa cô và Tô Khiết, nên giờ giọng điệu anh vẫn còn khá tốt.

Tất nhiên, lúc cậu ba Nguyễn nhìn về phía Sở Bách Hà, anh cũng nhìn thấy Thành thiếu chủ, giờ anh ta đã dừng bước, xoay người lại, hoàn toàn chuẩn bị tư thế xem náo nhiệt.

Lúc cậu ba Nguyễn nhìn thấy Thành thiếu chủ, trên mặt anh không có biểu hiện gì khác thường, nhưng trong lòng lại càng nghỉ ngờ hơn, anh không hề quen người này, anh rất chắc chắn là trước đây mình chưa từng gặp người này.

Sao tối nay người đàn ông này cũng nhắm vào mình?

“Cậu ba Nguyễn, tôi có chuyện muốn bàn bạc với anh, đó là tối nay tôi không mang theo tiền, anh xem có thể thanh toán giúp tôi được không?” Sở Bách Hà vốn đã chột dạ, giờ đối mặt với cậu ba Nguyễn trong lòng cô càng căng thẳng hơn, cô thật sự sợ rằng mình vừa dứt lời, anh sẽ sai người đá cô đi ngay.

Sở Bách Hà vừa dứt lời, cậu ba Nguyễn chưa kịp phản ứng lại, thì Thành thiếu chủ đang đứng cạnh cô đã bật cười ngay.

Cuối cùng Thành thiếu chủ cũng nhìn về phía Sở Bách Hà, ánh mắt anh ta hiện rõ sự kinh ngạc, hơi nghi ngờ mình đã nghe nhầm.

Người phụ nữ này vừa nói gì?

Cô muốn nhờ Nguyễn Hạo Thần trả tiền giúp cô?

Những thứ cô đấu giá đều cướp từ tay Nguyễn Hạo Thần, thế mà giờ lại bảo anh ta giúp cô trả tiền?

Chẳng lẽ người phụ nữ này là một con ngốc?

Quả nhiên, không thể mong đợi được điều gì từ phụ nữ.

Nhưng Thành thiếu chủ cảm thấy cảnh tượng náo nhiệt rất hay, vừa nhìn đã biết sẽ xuất hiện một vở kịch lớn.

Rõ ràng cậu ba Nguyễn nghe Sở Bách Hà nói xong cũng sửng sốt một lát, không ngờ cô sẽ đưa ra yêu cầu như thế, mặc dù cô có quan hệ rất tốt với Tô Khiết, nhưng anh chỉ mới gặp mặt cô có một lần, nên anh và cô thật sự chẳng liên quan gì đến nhau.

Bảo anh thanh toán dùm Sở Bách Hà?

Với anh, hơn 600 tỷ cũng chẳng có gì to tát, nếu là bạn, có lẽ anh sẽ giúp, nhưng Sở Bách Hà không phải bạn anh, hơn nữa cô còn là phụ nữ, bảo anh trả tiền giúp người phụ nữ khác?

Chuyện này có nghĩ thế nào cũng không ổn cho lắm.

“Ai bảo cô tới đây nhờ tôi giúp thế?” Nhưng giờ cậu ba Nguyễn chợt nghĩ tới một khả năng khác, chẳng lẽ là Tô Khiết bảo Sở Bách Hà tới đây nhờ anh giúp đỡ?

Nếu là ý của Tô Khiết, chắc chắn anh sẽ giúp cô.

Nhưng cậu ba Nguyễn lại cảm thấy khả năng này không cao, hôm nay Sở Bách Hà thay mặt Mộ Dung Tri tới đây, cho dù cô muốn nhờ người khác giúp đỡ, cũng phải tìm anh ta trước mới đúng?

Không đời nào Mộ Dung Tri lại không thể trả nổi hơn 600 tỷ.

Nghe cậu ba Nguyễn nói thế, Sở Bách Hà ngẩn người trong giây lát, câu nói của anh có ẩn ý.
 
Chương 2150


Chương 2150

Nhưng Sở Bách Hà nhanh chóng hiểu ra, có lẽ cậu ba Nguyễn tưởng Khiết Khiết bảo cô tới đây tìm anh.

“Thật ra đồ không phải do tôi đấu, mà là người khác đấu, chính người đó bảo tôi tới nhờ cậu ba Nguyễn thanh toán dùm” Sở Bách Hà ngẫm nghĩ một lúc, rồi quyết định nói rõ chuyện này, nếu để cậu ba Nguyễn hiểu lầm đây là ý Khiết Khiết, thì những gì bé cưng Minh Hạo nhà cô làm trong tối nay sẽ trở nên công cốc.

“Người đó là ai?” Cậu ba Nguyễn khẽ nhíu mày, anh vốn đã nghỉ ngờ Sở Bách Hà ở cùng người khác trong phòng bao số 11, lúc đó anh tưởng là Đường Bách Khiêm, nhưng Cố Ngũ đã đi điều tra, nói trong phòng không có ai khác, cũng không phát hiện ra điểm nào khác thường.

“Là Đường Minh Hạo.” Sở Bách Hà thầm thở dài, cô nhớ tới lời căn dặn của bé cưng Minh Hạo, cậu bé bảo cô nói tên cậu bé ra, nhưng lại không cho cô nói sự thật cho cậu ba Nguyễn biết, nên giờ cô chỉ có thể nói thế.

“Cô nói ai?” Lúc cậu ba Nguyễn nghe thấy cái tên Sở Bách Hà nói, sắc mặt anh bỗng thay đổi, giọng nói cũng trở nên lớn hơn, nhưng đây không phải chuyện quan trọng nhất, mà chuyện quan trọng nhất là cô có thể cảm nhận rất rõ sát khí trong giọng nói của cậu ba Nguyễn.

Đúng vậy, là sát khít Cậu ba Nguyễn vừa nghe thấy tên Đường Minh Hạo, thì đột ngột tỏa ra sát khí!

Chuyện gì đang diễn ra vậy?

Lúc này Sở Bách Hà thật sự hoảng rồi!

Chẳng lẽ đúng như những gì cô nói lúc trước, cha con kiếp này là kẻ thù của kiếp trước?

Nhất định là vì nghe thấy tên kẻ thù, nên cậu ba Nguyễn mới phản ứng như thế.

Thành thiếu chủ thấy Nguyễn Hạo Thần phản ứng như thế, thì khẽ nhướng mày, ây yo, xem ra có chuyện rồi, hơn nữa còn không nhỏ, vở kịch hôm nay thật náo nhiệt.

Đường Minh Hạo này là ai? Sao có thể khiến Nguyễn Hạo Thần phản ứng mạnh đến thế? Anh thật sự rất tò mò về người này.

“Đường, Đường Minh Hạo” Đối mặt với ánh mắt đầy sát khí của Nguyễn Hạo Thần, tim Sở Bách Hà sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.

Thôi toang, cậu ba Nguyễn thật sự nổi giận rồi, chẳng lẽ bé cưng Minh Hạo thật sự sắp gặp họa?

*Ý cô là lúc nãy người giành đồ với tôi trong phòng bao của cô là Đường Minh Hạo” Cậu ba Nguyễn bật cười, nhưng lại là nụ cười khẩy, bởi vì Sở Bách Hà có thể nghe thấy sự lạnh lẽo trong giọng nói của anh, đồng thời cũng càng cảm nhận rõ luồng sát khí đó.

“Hả? Ừm” Sở Bách Hà thật sự không ngờ cậu ba Nguyễn lại phản ứng mạnh đến thế, cô cũng không hiểu tại sao anh lại phản ứng như thế khi nghe thấy tên Đường Minh Hạo.

Cô cảm thấy hình như mình đã bỏ sót tin tức quan trọng nào đó.

“Anh ta giành đồ của tôi rồi, còn muốn nhờ tôi trả tiền giúp anh ta?” Cậu ba Nguyễn nhếch miệng cười, găn từng câu từng chữ khiến người nghe không khỏi run sợ.

Đường Minh Hạo? Đường Minh Hạo!

Anh vẫn chưa quên cái tên này, có lẽ sẽ không bao giờ quên.

Anh nhớ, lần đó Tô Khiết uống say luôn miệng gọi cục cưng, lúc đó anh còn tưởng cô gọi anh, nhưng qua hôm sau anh mới biết, cục cưng trong miệng cô không phải là anh, mà là người tên Đường Minh Hạo kia.

Lúc đó, anh còn gọi cho Đường Minh Hạo, rồi một người đàn ông chững chạc bắt máy.

Sau đó, anh không nhắc đến chuyện này nữa, mà cô không nói tới, nên anh tưởng chuyện này cứ trôi qua như thế, đây cũng là mong muốn của anh, dù gì bây giờ cô cũng chấp nhận anh rồi.

Giờ người đang ở trong tim cô là anh.
 
Chương 2151


Chương 2151

Nhưng lúc này Đường Minh Hạo đó lại đột ngột xuất không những giành đồ với anh, mà còn dám bảo anh trả tiền dùm nữa?

Nếu giờ Đường Minh Hạo đang đứng trước mặt anh, anh sẽ nảy sinh ý định giết anh ta ngay, bảo anh thanh toán dùm anh ta!

Trừ phi anh điên rồi!

“Anh ta đang ở đâu?” Cậu ba Nguyễn nhìn Sở Bách Hà, giờ ánh mắt thâm thúy đó không hề che giấu vẻ sát khí.

Nếu lúc nãy Đường Minh Hạo giành đồ với anh, vậy có nghĩa là lúc đó anh ta đang ở trong phòng bao số 11, thế thì giờ anh †a đâu rồi?

Thấy dáng vẻ này của cậu ba Nguyễn, người không sợ trời không sợ đất như Sở Bách Hà cũng thật sự sợ hãi, cô nhìn anh, chắc chắn không dám nói cho anh biết bé cưng Minh Hạo đang ở đâu.

“Anh, anh ta đi Sở Bách Hà tạm thời bịa ra một lý do, vì sự an toàn của bé cưng Minh Hạo, cô đành phải trả lời vậy.

Nhưng cô thật sự không hiểu tại sao cậu ba Nguyễn lại thù địch bé cưng Minh Hạo đến thế?

Anh không hề che giấu sát khí trên người mình!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Cậu ba Nguyễn khẽ híp mắt lại, rôi nhìn Cố Ngũ, anh ta liên hiểu ý lão đại nhà mình, nhanh chóng đi vào phòng bao số 11, kiểm tra kỹ lưỡng khắp phòng, nhưng không phát hiện ra điều gì.

Cố Ngũ ra khỏi phòng bao, lắc đầu với cậu ba Nguyễn: “Trong phòng không có ai cả”

“Cậu đi kiểm tra camera giám sát đi.” Cậu ba Nguyễn không chỉ nói với Cố Ngũ, mà còn nói với nhân viên công tác của Hồng Nguyệt Lâu.

Dù gì việc kiểm tra camera giám sát cũng cần có sự phối hợp của nhân viên công tác.

“Cậu ba Nguyễn, anh cần gì phải làm thế? Thật ra Minh Hạo là…” Lúc này Sở Bách Hà thật sự sợ rôi, diễn biến của vụ việc đã hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của cô, cô không hiểu tại sao chuyện lại phát triến ra như vậy.

“Cậu đi kiểm tra đi, nhất định phải tìm được người cho tôi, nếu không tìm được, thì giữ cô Sở ở lại Hồng Nguyệt Lâu.” Một khi cậu ba Nguyễn đã trở nên hung ác, thì không ai có thể ngăn cản được, rõ ràng giờ Đường Minh Hạo đã chọc giận anh.

Tất nhiên rất ít người có thế chọc giận cậu ba Nguyễn, Đường Minh Hạo này…

Cố Ngũ cũng khiếp sợ khi thấy lão đại nhà mình phản ứng như vậy, vì khiếp sợ nên anh càng thận trọng, nhanh chóng đi kiểm tra camera giám sát.

“Không phải chứ? Tôi vô tội” Sở Bách Hà ngạc nhiên, sao lại giữ cô lại? Cô thật sự vô tội mà.

“Nếu cô Sở muốn rời đi thì giao người ra đây” Cậu ba Nguyễn nhìn Sở Bách Hà, giọng nói vô cùng lạnh lẽo, không hề cho người khác cơ hội để bàn bạc lại.

“Cậu ba Nguyễn, cậu sẽ hối hận vì hành động này” Sở Bách Hà không khỏi mỉm cười, cô cảm thấy cậu ba Nguyễn mà làm vậy sẽ đánh mất con trai ruột của mình.

Sở Bách Hà vốn định tiết lộ với Nguyễn Hạo Thần một chút, nhưng giờ thấy thái độ này của anh, nên cô quyết định không nói gì hết.

Cứ để cậu ba Nguyễn tự đi điều tra, nếu anh có thể tìm ra bé cưng Minh Hạo thì đó là bản lĩnh của anh, nhưng nếu anh không tìm ra được, thì cũng đừng trách cô!
 
Chương 2152


Chương 2152

“Sau này tôi sẽ giải thích chuyện này với cô ấy, nhưng giờ tôi nhất định phải tìm ra người đó” Cậu ba Nguyễn tưởng Sở Bách Hà đang ám chỉ Tô Khiết, anh biết Đường Minh Hạo này rất quan trọng với cô.

Bằng không cô sẽ không luôn miệng gọi tên Đường Minh Hạo sau khi uống say.

Chính vì như vậy, nên anh càng thấy tức.

Trước đây Đường Minh Hạo không tới trêu chọc anh thì thôi, giờ anh ta tới rồi, thì đứng trách anh vậy.

Thành thiếu chủ nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, thì nhanh chóng chớp mắt, Nguyễn Hạo Thần nói sẽ giải thích với cô ấy?

Chẳng lẽ cô ấy là cô cả nhà họ Đường?

Nếu là vậy, thì chuyện này càng náo nhiệt hơn.

Vở kịch này càng xem càng nghiện.

“Cậu ba Nguyễn, anh đừng kích động, cứ bình tĩnh lại đã, anh có thể thanh toán số tiền này trước được không? Còn mấy chuyện khác, chúng ta từ từ hãng nói” Sở Bách Hà thấy hành lang ngày càng nhiều người, rõ ràng bọn họ đều tới xem náo nhiệt, nếu cứ tiếp tục thế này thì cũng không phải là cách.

Dù gì hiện nay thân phận Khiết Khiết cũng đặc biệt, mà bé cưng Minh Hạo cũng thế, nếu thật sự làm lớn chuyện này, e rằng sẽ không tốt cho lắm.

“Anh ta cướp đồ của tôi, còn muốn tôi trả tiền dùm anh ta?” Cậu ba Dường càng cười khẩy, giọng nói cũng lạnh lẽo hơn.

“Cô Sở đúng không?” Thành thiếu chủ vốn đang kiêu ngạo bỗng đi tới trước mặt Sở Bách Hà, chủ động chào hỏi cô.

Sở Bách Hà liếc nhìn anh ta, không nói gì, chẳng thèm để tâm đến anh ta.

“Tôi sẽ thanh toán số tiền này giúp cô, thế nào?” Thành thiếu chủ luôn là người thích làm gì thì làm, nên chẳng muốn so đo với thái độ của Sở Bách Hà lúc này, anh là người thích xem náo nhiệt, hơn nữa chắc chắn là người không chê chuyện lớn.

Đúng, anh cố ý chen chân vào chuyện này.

“Anh Mặc, hình như chúng ta không quen nhau” Sở Bách Hà nhìn anh khế nhíu mày, người này còn chủ động trả tiên giúp cô? Quả nhiên là người giàu có, nhưng cô và anh không thân quen, mới nấy anh còn chẳng thèm liếc nhìn cô nữa.

Giờ anh bỗng trở nên nhiệt tình như thế, chắc chắn là có mục đích xấu, mặc dù thỉnh thoảng Sở Bách Hà có hơi kích động, nhưng không phải người không biết suy nghĩ.

“Tôi trả tiền giúp cô thì liên quan gì đến việc chúng ta có thân quen hay không, chẳng phải cô không muốn bị giữ lại đây à?

Còn người bạn kia của cô tên là Đường Minh Hạo đúng không? Cô cũng đâu muốn bạn mình rơi vào tay Nguyễn Hạo Thần phải không?” Có thể nói giờ Thành thiếu chủ khá nhiệt tình.

Tất nhiên Thành thiếu chủ không chỉ ra tay như thế!

Thành thiếu chủ dừng lại một chút, rồi liếc nhìn Nguyễn Hạo thần, nói tiếp: “Tôi là kẻ thù của Nguyễn Hạo thần, mà kẻ thù của kẻ thù là bạn, nên tôi tình nguyện giúp đỡ cô”

Cường nghe Thành thiếu chủ nhà mình nói thế thì khóe miệng giật mạnh, cho dù trong lòng anh ấy xem cậu ba Nguyễn là kẻ thù, cũng đừng nói thẳng trước mặt người ta như thế chứ?

Anh cảm thấy Thành thiếu chủ nhà mình là rảnh rỗi kiếm chuyện, tự tìm đường chết.

Mấy người khác nghe Thành thiếu chủ nói thế cũng đồng loạt sửng sốt, mặc dù lúc ấy anh Mặc ở phòng bão số 10 đã thể hiện rõ ý đồ nhắm vào cậu ba Nguyễn, nhưng không ngờ anh ta lại nói thẳng rằng cậu ba Nguyễn là kẻ thù của mình?

Rõ ràng anh ta đang khiêu khích cậu ba Nguyễn!

Rốt cuộc anh Mặc này có lai lịch gì? Mà dám thách thức cậu ba Nguyễn trước mặt mọi người thế này?
 
Chương 2153


Chương 2153

Sở Bách Hà cũng hơi ngạc nhiên, cô nhìn người đàn ông điển trai trước mặt, ánh mắt nhanh chóng lóe lên, chẳng lẽ đầu óc.

người này có vấn đề?

“Anh bị bệnh à?” Sở Bách Hà thầm nghĩ thế, rồi không khỏi bật thốt, cô thật sự cảm thấy người đàn ông này bị bệnh.

“Tôi không bị bệnh, mà tôi chỉ muốn giúp cô Sở và Đường Minh Hạo kia” Thành thiếu chủ không hề nổi giận, mà ngược lại còn cười rất xán lạn, chói mắt.

“Nguyễn Hạo thần nhỏ nhen, không muốn trả tiền giúp cô, thì để tôi trả, chúng ta kết bạn với nhau” Thành thiếu chủ thẳng thắn bôi nhọ cậu ba Nguyễn trước mặt mọi người, tất nhiên, anh thật sự rất muốn kết bạn với Đường Minh Hạo kia.

Nhìn bộ dạng này của Nguyễn Hạo thần, có lẽ anh ta thật sự có thù oán với Đường Minh Hạo?

Mà kẻ thù của Nguyễn Hạo thần chính là bạn anh!

Sở Bách Hà liếc nhìn Thành thiếu chủ, rồi phớt lờ anh ta, mới nãy người này còn rất kiêu ngạo, thế mà giờ lại nói như đúng rồi.

Rốt cuộc anh ta là ai?

Cố Ngũ đã quay lại, nói nhỏ vào tai Nguyễn Hạo thần: “Lão đại, sau khi chúng tôi kiểm tra camera, thì không phát hiện ra bất kỳ người nào khả nghỉ, cũng không tìm thấy Đường Minh Hạo mà cô Sở nói, cô Sở là tới đây một mình, giữa chừng cũng không thấy ai đi vào phòng bao của cô ấy”

Cậu ba Nguyễn khẽ híp mắt lại, nghĩ đến chuyện trước đây khi Tô Khiết thoát khỏi tay anh, cũng bị xóa sạch camera, không điều tra được gì cả, giờ mặc dù có thể điều tra camera, nhưng lại không phát hiện ra Đường Minh Hạo.

Lúc nãy có lẽ Sở Bách Hà không hề nói dối, nên anh chắc chắn Đường Minh Hạo đã xuất hiện, nhưng lại không tìm thấy trong camera.

Một là camera đã bị động tay động chân, hai là Đường Minh Hạo này có thể né tránh toàn bộ camera.

Lúc nãy Cố Ngũ đích thân đi kiểm tra camera, nếu nó bị người khác động tay động chân, chắc chắn Cố Ngũ sẽ phát hiện ra, nên chỉ có thể là khả năng thứ hai.

Đường Minh Hạo có thể né tránh toàn bộ camera trong Hồng Nguyệt Lâu?

Hồng Nguyệt Lâu có rất nhiều camera vô cùng bí ẩn, người ngoài không thể nào biết hết được, cho dù là anh, cũng không dám chắc có thể nằm rõ tất cả vị trí camera ở đây.

Sao Đường Minh Hạo có thể biết được chứ?

Xem ra Đường Minh Hạo này không hề đơn giản!

Nếu Đường Minh Hạo có thể né tránh toàn bộ camera giám sát, vậy thì anh ta sẽ dễ dàng rời khỏi Hồng Nguyệt Lâu một cách lặng lẽ, nên có lẽ anh ta thật sự rời khỏi đây rồi.

Nếu Đường Minh Hạo thật sự rời đi rồi, thì anh cũng không thể giữ Sở Bách Hà ở lại.

Nên giờ anh phải trả tiền dùm Đường Minh Hạo?

Cậu ba Nguyễn nghĩ đến tầm quan trọng của Tô Khiết trong lòng Đường Minh Hạo, hai mắt nhanh chóng lóe lên, bỗng thay đổi ý định: “Cậu đi thanh toán giúp cô Sở đi”

“Hả? Anh thật sự muốn thanh toán dùm cô ta?” Cố Ngũ sửng sốt, nhất thời không phản ứng kịp, lão đại thật sự muốn thanh toán dùm cô Sở ư?

“Lão đại, anh không sợ mợ chủ biết được sẽ hiểu lầm ư?” Cố Ngũ nghĩ không dễ gì lão đại nhà mình mới theo đuổi được mợ chủ, hơn nữa cô ấy vẫn chưa đồng ý tái hôn với lão đại, nếu giờ lão đại trả tiền dùm người phụ nữ khác, còn là số tiền lớn như thế, ngộ nhỡ mợ chủ hiểu lầm thì sao?
 
Chương 2154


Chương 2154

Mấy người xung quanh nghe Cố Ngũ nói thế, thì nhất thời cảm thấy mình đã phát hiện ra một bí mật động trời.

Mợ chủ? Vợ của cậu ba Nguyễn?

Cậu ba Nguyễn kết hôn rồi ư?

Trước đây cậu ba Nguyễn từng kết hôn với cô cả nhà họ Tô, nhưng hai người đã ly hôn rồi.

Nhưng giờ là sao?

“Cô Sở là bạn tốt của mợ chủ chúng ta, nên cô ấy sẽ không hiểu lầm tổng giám đốc đâu” Trước đây thư ký Lưu phụ trách một số chuyện của Tô Thị, cũng từng gặp Sở Bách Hà rồi, nên biết mối quan hệ giữa cô và Tô Khiết.

Lúc này thư ký Lưu lại bổ sung thêm một câu như thế, khiến mọi người càng ngạc nhiên, ý bọn họ là cậu ba Nguyễn lại kết hôn lần nữa?

Hai người này đều là người bên cạnh cậu ba Nguyễn, nên chắc hẳn bọn họ sẽ không nói sai, hơn nữa cậu ba Nguyễn cũng không phản bác, xem như ngầm thừa nhận.

“Vâng, tôi sẽ đi thanh toán ngay” Nếu đã thế, Cố Ngũ cũng không lo lắng nữa, lão đại đã lên tiếng rồi, dù anh ấy làm vậy vì lý do gì, thì anh cũng phải làm theo mệnh lệnh của lão đại.

Chỉ hơn 600 tỷ thôi mà, quả thật chẳng thấm vào đâu so với lão đại.

“Chẳng phải Nguyễn Hạo thần đã ly hôn rồi ư? Sao lại kết hôn rồi? Anh ta kết hôn với ai thế?” Trước giờ Thành thiếu chủ rất thích tò mò, giờ càng vì chuyện của cô cả nhà họ Đường mà tò mò cậu ba Nguyễn hơn.

Hơn nữa có lẽ chuyện này cũng liên quan đến cô cả nhà họ Đường đúng không?

Cậu ba Nguyễn chỉ lạnh lùng liếc nhìn Thành thiếu chủ, rồi phớt lờ anh ta.

“Chuyện này liên quan gì đến anh? Anh cũng nhiều chuyện quá rồi đấy! Anh bận tâm đến chuyện vợ chồng tổng giám đốc nhà tôi làm gì?” Thư ký Lưu hơi mất bình tĩnh, người này vừa xuất hiện đã như chó điên, đi đâu cũng nhắm vào tổng giám đốc nhà anh, rốt cuộc anh ta là ai vậy?

“Người khác thì không liên quan đến tôi, nhưng nếu là cô cả nhà họ Đường thì khác” Thành thiếu chủ nhìn Nguyễn Hạo thần, cười rất xán lạn, anh ta nói câu này như lẽ đương nhiên.

Cường chớp mắt liên tục, sao Thành thiếu chủ nhà anh lại nói thế?

Chuyện của cô cả nhà họ Đường thì liên quan gì đến Thành thiếu chủ.

Không nói tới chuyện giờ vẫn chưa thể xác định cô cả nhà họ Đường có phải là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ hay không, cho dù cô ấy thật sự là công chúa, thì có thành chủ ở đó rồi, đâu đến lượt Thành thiếu chủ quản nhiều đến thế?

Nhưng Thành thiếu chủ vừa dứt lời, tất cả những người có mặt ở đây đều đồng loạt nhìn anh ta.

Kể cả Nguyễn Hạo thần và Sở Bách Hà.

Nguyễn Hạo thần híp mắt lại ngay, đáy mắt hơi lạnh lẽo, nói vậy là hôm nay anh Mặc này nhắm vào anh là vì Tô Khiết?

Người đàn ông này có quan hệ gì với Tô Khiết? Theo anh biết, hình như trong số những người cô quen không có. người nào họ Mặc.

Tất nhiên, anh biết tên Đường Minh Hạo kia!

Giờ trong lòng cậu ba Nguyễn hơi buồn bực, đầu tiên là Đường Minh Hạo, giờ lại xuất hiện thêm một tên họ Mặc, anh nhận ra hình như mình ngày càng có nhiều tình địch.

“Anh và Khiết nhà tôi…” Giờ Sở Bách Hà hoàn toàn sửng sốt, người đàn ông giàu có điển trai này quen Khiết Khiết nhà cô? Chuyện gì đang diễn ra vậy?

Chuyện tối nay thật sự khiến người khác liên tục chấn động, từng chuyện xảy ra như một bộ phim dài tập, ngày càng phức tạp, tất nhiên cũng ngày càng đặc sắc!
 
Chương 2155


Chương 2155

Cô ta quen Khiết Khiết lâu như vậy, mấy năm nay quả thật cô ta luôn ở cạnh Khiết Khiết, nhưng sao cô ta chưa bao giờ nhìn thấy người đàn ông này. Hơn nữa cô ta cũng chưa từng nghe Khiết Khiết nhắc đến anh ta.

Bởi vì Sở Bách Hà quá kinh ngạc nên trong lúc nhất thời suýt chút nữa đã lỡ lời. Sau khi cô ta phản ứng lại liền vội vàng đổi lời lại: “Anh quen với cô cả nhà họ Đường?”

Lúc Sở Bách Hà hỏi ra câu này thì cậu ba Nguyễn cũng nhìn thẳng về phía Thành thiếu chủ, rõ ràng cũng đang đợi câu trả lời của anh ta.

“Đương nhiên là quen rồi.” Thành thiếu chủ hơi nhướng mày, trả lời rất hùng hồn.

Cường hơi chịu không nổi rồi, từ lúc nào mà da mặt của Thành thiếu chủ lại dày như vậy?

Thành thiếu chủ có quen với cô cả nhà họ Đường sao?

Thành thiếu chủ còn chưa gặp cô cả nhà họ Đường nữa kìa. Nếu không tối này Thành thiếu chủ đâu cần hao tốn tâm trí để tìm cách trà trộn vào Hồng Nguyệt Lâu chứ?

Nghe được câu trả lời của Thành thiếu chủ, trong con mắt đang híp lại của cậu ba Nguyễn càng lạnh thêm.

Người đàn ông họ Mặc này đúng là có quen biết với Tô Khiết sao?

Sao anh lại không biết chút nào hết vậy?

Hơn nữa ngay cả Sở Bách Hà cũng không biết?

Khoảnh khắc này Nguyễn Hạo thần rất nghi ngờ người đàn ông này.

“Anh quen cô cả nhà họ Đường lúc nào? Tại sao quen nhau?” Rõ ràng Sở Bách Hà cũng không tin lời của Thành thiếu chủ lắm, bởi vì cô ta thật sự không nghe Khiết Khiết nhắc tới.

Lúc nãy cô ta còn tán gẫu với cục cưng Minh Hạo về tình hình mới của Khiết Khiết nữa đấy.

Lúc đó cục cưng Minh Hạo đã nhắc tới Viên Quân Doanh, nhưng người đàn ông này chắc chắn không phải là Viên Quân Doanh, bởi vì cục cưng Minh Hạo đã nói cậu ba Nguyễn đã trực tiếp hạ gục luôn Viên Quân Doanh rồi, nhưng mà cậu ba Nguyễn lại không hề quen người đàn ông trước mặt này.

Đương nhiên Viên Quân Doanh sẽ không khoe khoang thậm chí còn kiêu ngạo như vậy.

“Đây là chuyện của tôi và cô ấy sao có thể nói cho cô biết chứ?” Thành thiếu chủ liếc mắt nhìn Sở Bách Hà, sau đó lại nhìn về phía Nguyễn Hạo thần, như có vẻ câu trả lời này là cố ý nói cho Nguyễn Hạo thần nghe.

Hơn nữa lời này của anh ta rõ ràng là mang chút mờ ám không rõ ràng.

“Cậu chủ, chúng ta nên đi ồi chủ rời đi.

‘ Cường đúng là nghe hết nổi rồi, anh ta cảm thấy anh ta phải nhanh chóng dẫn Thành thiếu “Gấp cái gì? Cậu không thấy tôi đang tán gẫu chuyện của Thấm Nhi sao?” Thành thiếu chủ liếc mắt nhìn Cường. Rõ ràng câu nói này của anh ta cũng là cố ý nói cho Nguyễn Hạo thần nghe, nhất là cách gọi kia.

‘Thấm Nhi!”

Nghe thân mật cỡ nào!

Lúc cậu ba Nguyễn nghe được cách gọi mà thiếu thành chủ cố ý khoe khoang lại đột nhiên bật cười.

Thấm Nhi?

Tất cả những ai có quan hệ tốt với cô ấy đều biết thân phận thực sự của cô ấy, và sẽ không bao giờ gọi cô ấy là Thấm Nhi.

Bởi vậy, người đàn ông này có lẽ không liên quan gì đến Tô Khiết, cho dù bọn họ thật sự quen biết nhau thì mối quan hệ cũng hoàn toàn bình thường.
 
Chương 2156


Chương 2156

Cơn ghen của cậu ba Nguyễn hoàn toàn biến mất, anh phớt lờ người đàn ông họ Mặc trước mặt này.

Chỉ là, anh Mặc này tối nay nhắm vào anh là sự thật, bây giờ xem ra lại là có liên quan đến Tô Khiết nữa rồi, trong lòng cậu ba Nguyễn ít nhiều vẫn nâng cao cảnh giác hơn.

“Lão đại, đã tính tiền cho cô Sở rồi” Cố Ngũ đã thanh toán cho cô Bách Hà rồi. Chỉ cần trong tay có tiền, thật ra mấy việc thanh toán này có thể làm rất nhanh.

“Đi thôi.” Cậu ba Nguyễn không để ý tới Thành thiếu chủ nữa mà xoay người đi thẳng xuống lầu. Đương nhiên trong lòng anh vẫn nảy sinh nghỉ ngờ đối với người đàn ông họ Mặc này, mà một khi có nghi ngờ thì phải điều tra cho rõ ràng.

Chỉ là trước khi điều tra rõ ràng anh sẽ không manh động.

Sở Bách Hà mỉm cười với Thành thiếu chủ: “Anh Mặc gọi cô cả nhà họ Đường thân mật như vậy, phỏng chừng quan hệ của hai người cũng không tầm thường đâu nhỉ?”

Lời này của Sở Bách Hà vừa nghe giống như hỏi ngược lại, đương nhiên Sở Bách Hà cũng rõ ràng, những người có quan hệ tốt với Khiết Khiết sẽ không gọi cô ấy là Thấm Nhi.

Vì vậy anh chàng họ Mặc này lúc nãy dùng cách gọi cố ý khoe khoang ngược lại đã trực tiếp để lộ ra anh ta và Khiết Khiết hoàn toàn chẳng có liên quan gì cả.

Sở Bách Hà nói xong cũng không để ý đến Thành thiếu chủ mà bỏ đi luôn.

Sau khi cậu ba Nguyễn rời đi, những người khác cũng bỏ đi theo.

“Vừa nấy tôi đã nói gì sai sao?” Thành thiếu chủ hơi ngớ người. Tại sao lúc nãy sau khi anh ta nói xong thì phản ứng của Nguyễn Hạo thần và Sở Bách Hà đều giống hệt nhau vậy?

“Thành thiếu chủ, tôi cảm thấy hình như cậu giống như là chữa lợn lành thành lợn què. Tôi cảm thấy cách gọi của cậu với cô Đường hình như có vấn đề.” Cường cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng Cường nhìn ra sai làm của Thành thiếu chủ chính là ở chỗ cố ý khoe khoang cách gọi kia.

“Tại sao?” Lúc này Thành thiếu chủ cũng thật sự không rõ: “Cách gọi này không phải càng thân mật càng tốt sao? Không phải cô cả nhà họ Đường gọi là Thấm Nhi sao? Tôi gọi Thấm Nhi thì có gì sai?”

“Theo lý thuyết là không có sai, chỉ là nhìn phản ứng của cậu ba Nguyễn và cô Sở kia chắc chắn là có gì sai rồi, hơn nữa còn sai quá mức” Cường cũng không hiểu nhưng anh ta vẫn phân tích cho Thành thiếu chủ nhà mình biết.

“Nếu thật sự là như vậy thì chỉ có một khả năng đó chính là chúng ta đã bỏ sót thông tin vô cùng quan trọng” Giờ phút này, Thành thiếu chủ đã gác lại tâm trạng xem kịch vui, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.

“Cậu đi điều tra lại những chuyện có liên quan đến cô cả nhà họ Đường” Trên mặt Thành thiếu chủ khôi phục lại vẻ bình tĩnh, trong mắt cũng nghiêm túc hơn: “Bắt đầu điều tra từ Nguyễn Hạo thần”

Lúc trước anh ta đã từng điều tra chuyện của cô chủ nhà họ Đường nhưng công tác bảo mật của nhà họ Đường quá tốt, anh ta điều tra không được bao nhiêu.

Không chỉ là anh ta không tìm thấy bất kỳ thông tin hữu ích nào, mà ngay cả quản gia Trọng cũng không tìm ra được.

Cho nên lần này Thành thiếu chủ muốn đổi góc độ khác để điều tra. Nếu cô cả nhà họ Đường có quan hệ không tầm thường với Nguyễn Hạo thần vậy thì điều tra từ chỗ Nguyễn Hạo thần có lẽ sẽ có thu hoạch hữu ích.

Không thể không nói lúc Thành thiếu chủ bình tĩnh quả thật rất khôn khéo.

Sở Bách Hà đi thẳng vào thang máy, đi tới bãi đậu xe dưới tầng hầm, bởi vì cục cưng Minh Hạo của cô ta vẫn đang đợi cô ta trên xe.

Sở Bách Hà ra khỏi thang máy, đi thẳng tới trước xe của cô ta, mở cửa ra thì nhìn thấy Đường Minh Hạo đang ngồi trong xe nhàn nhã chơi game.
 
Chương 2157


Chương 2157

“Cục cưng Minh Hạo? Suýt chút nữa dì đã không giữ được cái mạng nhỏ này rồi, thế mà con lại ngồi ở đây chơi game” Sở Bách Hà nhếch mép, nhịn không được oán giận: “Lần này, dì suýt chút nữa đã bị con hại chết rồi.”

Đường Minh Hạo để điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn về phía sau của Sở Bách Hà phát hiện chỉ có một mình Sở Bách Hà thì ánh mắt lóe lên nhanh chóng, vừa ngạc nhiên lại vừa thất vọng.

“Tại sao chỉ có một mình dì?” Đường Minh Hạo khẽ cau mày, khóe môi cũng khẽ mím lại.

“Con có ý gì? Không phải một mình dì thì còn ai nữa? Con đang đợi ai sao?” Sở Bách Hà hơi hơi sững sờ khi nghe thấy lời của Đường Minh Hạo: “Cục cưng Minh Hạo không phải con đang đợi cậu ba Nguyễn đó chứ?”

“Cục cưng Minh Hạo, là con không để cho dì nói cho cậu ba Nguyễn biết sự thật. Nếu con đã không muốn để cho dì nói cho cậu ba Nguyễn biết sự thật thì tại sao còn phải đợi cậu ba Nguyễn chứ?”

“Con không có đợi ông ta. Con chỉ là thuận miệng hỏi thôi.” Đường Minh Hạo cúi đầu, tiếp tục thao tác điện thoại di động của mình, chỉ là cậu bé không chơi game nữa. Lúc này nếu nghe kỹ sẽ phát hiện giọng nói của cậu bé có vẻ hơi mất mát.

“Há, vậy mà dì còn tưởng con đang đợi cậu ba Nguyễn nữa chứ. Không phải đợi anh ta thì được rồi.” Sở Bách Hà nhớ tới phản ứng lúc trước của cậu ba Nguyễn khi cô ta nói tới Đường Minh Hạo, cô ta vẫn không khỏi hoảng sợ.

“Ông ấy trả tiền chưa?” Đường Minh Hạo ngẩng đầu lên lần nữa, trong ánh mắt nhìn về phía Sở Bách Hà lại dấy lên ánh sáng.

“Trả rồi.” Sở Bách Hà gật đầu, tuy cô ta thấy cậu ba Nguyễn không muốn trả tiền lắm, nhưng cuối cùng cậu ba Nguyễn vẫn trả rồi.

“Ông ta trả tiền mà không hỏi gì sao?” Đường Minh Hạo sững sờ, ánh mắt hơi lóe lên. Cậu bé vì đợi Nguyễn Hạo thần nên mới ngồi mãi trong xe, cậu chờ Nguyễn Hạo thần phát hiện ra sự tồn tại của cậu nhưng bây giờ Nguyễn Hạo thần đã trả tiền rồi mà lại không tìm cậu bé?

Tại sao lại như vậy?

Việc này hoàn toàn khác với dự đoán của cậu.

Rốt cuộc đã xảy ra sai sót chỗ nào chứ?

“Hỏi cái gì? Con muốn cậu ba Nguyễn hỏi cái gì?” Sở Bách Hà đã lên xe, đang lúc thắt dây an toàn nghe thì được lời của bạn học Đường Minh Hạo cô ta không khỏi quay đầu nhìn Đường Minh Hạo một cái.

“Dì có nhắc đến cháu với ông ấy không?” Đường Minh Hạo nghiêm túc suy nghĩ một hồi. Cậu bé đang nghĩ có phải Sở Bách Hà không có nhắc cậu bé với Nguyễn Hạo thần hay không?

“Có nhắc, dì đương nhiên có nhắc đến chứ.” Sở Bách Hà liên tục gật đầu, cô sợ Đường Minh Hạo không tin tưởng, lại vội vàng bổ sung thêm

một câu: “Sao dì có thể không nghe theo lời dặn của con được chứ?”

“Vậy ông ấy cũng không hỏi tới con à?” Ánh mắt Đường Minh Hạo lóe sáng, trên mặt rõ ràng nhiều thêm vài phần bất ngờ.

Nếu Sở Bách Hà đã nhắc tới cậu bé với Nguyễn Hạo thần, lẽ nào Nguyễn Hạo thần không hỏi thêm chút thông tin nào sao?

“Hỏi, đương nhiên là có hỏi.” Sở Bách Hà thở hắt ra: “Cục cưng Minh Hạo, may nhờ con rời đi trước. Con là không biết phản ứng của cậu ba Nguyễn khi nghe dì nhắc tới con đâu, đúng là hù chết người.”

“Dì có ý gì?” Đường Minh Hạo hơi run run, không rõ hỏi: “Cái gì hù chết người?”

“Phản ứng của cậu ba Nguyễn lúc đó thực sự quá mức đáng sợ. Lúc đó dì rõ ràng cảm thấy sát khí. Cảm giác đó giống như nghe đến tên của kẻ thù, thật là đáng sợ.” Sở Bách Hà không hề phóng đại chút nào. Lúc đó cậu ba Nguyễn quả thật đã phản ứng như vậy.

“Tại sao?” Lần này Đường Minh Hạo đúng là hoảng sợ. Nguyễn Hạo thần xem cậu là kẻ thù? Tại sao?
 
Chương 2158


Chương 2158

“Dì cũng không biết?” Sở Bách Hà cũng không hiểu rõ vấn đề này.

“Lẽ nào ông ấy biết sự tồn tại của con?” Đường Minh Hạo rất nghiêm túc suy nghĩ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn rõ ràng lộ ra vẻ nghiêm nghị.

“Dì cảm thấy không hẳn là như vậy. Cho dù con chọc cậu ba Nguyễn, nhưng dù sau các người cũng là ba con ruột, cho dù cậu ba Nguyễn có giận đến đâu đi nữa thì cũng không thể nào xem con là kẻ thù được, không thể nào cả người đầy sát khí như vậy.” Sở Bách Hà liên tục phủ định lời của Đường Minh Hạo, dù sau cũng là ba con ruột, cậu ba Nguyễn không đến nỗi ác như vậy đâu.

Cho dù không nể mặt con trai ruột thì cũng phải nể mặt của Khiết Khiết, Minh Hạo là báu vật trong lòng Khiết Khiết đấy, chỉ mỗi việc này thôi cậu ba Nguyễn đã không dám làm gì Đường Minh Hạo rồi.

“Vậy tại sao ông ấy lại phản ứng như vậy khi nghe đến tên con?” Sau khi Đường Minh Hạo nghe Sở Bách Hà giải thích, tâm trạng dường như càng thêm phiền muộn.

“Dì nghĩ có phải trong chuyện này có hiểu lầm gì không? Nhìn phản ứng lúc đó của cậu ba Nguyễn, chắc hẳn là biết sự tồn tại của con. Ý của dì là trước đây chắc hãn cậu ba Nguyễn đã nghe tên của con, chính là không biết trong lòng cậu ba Nguyễn con là tồn tại theo kiểu nào? Có phải cậu ba Nguyễn đã hiểu lầm gì không?” Sở Bách Hà bắt đầu phân tích, cô ta cảm thấy khả năng cậu ba Nguyễn hiểu lầm khá cao.

Đường Minh Hạo hơi nhíu mày, nhất thời không nói gì.

“Cục cưng Minh Hạo, con làm thế nào để tránh thoát tất cả hệ thống camera của Hồng Nguyệt Lâu vậy?” Sở Bách Hà nghĩ đến lúc trước cậu ba Nguyễn cho người đi kiểm tra camera nhưng lại không kiểm tra ra được Đường Minh Hạo, cho nên cô rất tò mò về việc này.

Làm sao cục cưng Minh Hạo làm được?

“Cái gì? Con không cố ý tránh né hệ thống camera của Hồng Nguyệt Lâu, hơn nữa con cũng không biết camera của Hồng Nguyệt Lâu được lắp ở chỗ nào, thì làm sao con cố ý tránh né được chứ?” Đường Minh Hạo nhìn Sở Bách Hà, hơi nghi ngờ không rõ.

“Không có sao? Trước đó lúc cậu ba Nguyễn cho người đi kiểm tra hệ thống camera của Hồng Nguyệt Lâu nhưng lại không kiểm tra ra được gì, không phát hiện được con. Con không tránh né camera thì tại sao trong camera lại không phát hiện được con chứ?” Hai mắt Sở Bách Hà trợn tròn, khó tin.

“Con là sau khi dì đi vào Hồng Nguyệt Lâu liền lặng lẽ tiến vào Hồng Nguyệt Lâu, sau đó lặng lẽ tiến vào phòng VIP của dì đấy nhưng con thật sự là không cố ý tránh né camera.” Đường Minh Hạo nhăn mày. Hôm này mà nói là thử thách của Nguyễn Hạo thần, nhưng cậu bé vẫn hy vọng Nguyễn Hạo Thần có thể phát hiện sự tôn tại của cậu, cho nên cậu không hề cố trốn tránh camera.

“Con không cố ý trốn đi nhưng trong hệ thống camera không có cái nào phát hiện được con sao? Rốt cuộc việc này là thế nào?” Sở Bách Hà híp mắt trên mặt nghiêm túc hơn mấy phân: “Là ai đã động chân động tay sao?”

“Nếu thật là có người động chân động tay, lại là người nào? Hắn lại là mục đích gì đây?” Sở Bách Hà suy tư, biểu hiện cũng trở nên nghiêm nghị:

“Việc dì dẫn con đến Hồng Nguyệt Lâu người biết không biết nhiều, ngay cả mẹ con cũng không biết đừng nói chi đến người ngoài, việc này đúng là hơi kỳ lạ”

“Dì Bách Hà, nếu thật sự giống như dì đoán, vậy có phải người luôn âm thầm theo dõi chúng ta chằm chằm?” Đường Minh Hạo từ trước đến giờ rất thông minh, hơn nữa lại cực kỳ mẫn cảm, cậu bé mơ hồ cảm giác được chuyện không đúng!

“Chuyện này con không cần phải để ý, dì sẽ điều tra rõ ràng.” Sở Bách Hà nhìn thấy dáng vẻ trịnh trọng Đường Minh Hạo, trong lòng không đành lòng. Dù sao cục cưng Minh Hạo cũng chỉ mới là đứa bé năm tuổi, những chuyện này không nên để Minh Hạo bận tâm.
 
Chương 2159


Chương 2159

Tối hôm nay, vốn dĩ Đường Minh Hạo là đến tìm cậu ba Nguyễn, không ngờ lại xảy ra chuyện này. Nếu đã xảy ra chuyện này đương nhiên phải điều tra cho rõ, có lẽ sẽ điều tra ra được manh mối gì cũng nên.

Dù sao gần đây có không ít người nhìn chằm chằm vào nhà họ Đường, khắp nơi đều nhắm vào nhà họ Đường.

Nói không chừng, kế hoạch tối nay của Đường Minh Hạo có thể dẫn ra những người vẫn luôn muốn hại nhà họ Đường đang nấp ở phía sau. Đó cũng là một thu hoạch bất ngờ.

Hi vọng đến thời điểm có thể điều tra ra được một ít manh mối hữu ích.

Sở Bách Hà nghĩ tới chuyện tối nay có thể có người sở sau lưng động tay động chân, cô ta liền nâng cao cảnh giác hơn, không dừng xe lâu, cô ta lập tức lái xe rời đi.

Cùng lúc đó, Nguyễn Hạo thần dẫn theo Cố Ngũ đã ra khỏi cửa lớn của Hồng Nguyệt lâu. Xe của Nguyễn Hạo thần không đậu dưới tầng hầm mà là đậu bên ngoài cổng lớn của Hồng Nguyệt Lâu.

“Lão đại, đó không phải là cô Sở sao?” Cố Ngũ cũng nhìn theo ra ngoài cửa sổ, sau đó trùng hợp nhìn thấy Sở Bách Hà đang lái xe.

Sở Bách Hà mới từ bãi đậu xe tầng hầm chạy lên, cho nên không đóng cửa sổ, từ hướng này nhìn sang có thể nhìn rõ ràng tình hình trong xe.

Cậu ba Nguyễn cũng nhìn về phía đó cho nên đương nhiên cũng nhìn thấy Sở Bách Hà đang lái xe rời đi.

Sau đó…

Cậu ba Nguyễn nhìn về phía kia, cho nên đương nhiên cũng nhìn thấy Sở Bách Hà lái xe ra.

Nhưng mà lúc này Đường Minh Hạo đang ngồi phía sau xe, cửa kính phía sau xe đang đóng, cho nên từ bên ngoài không nhìn thấy cậu bé, chỉ có cậu bé ngôi bên trong thấy được bên ngoài thôi.

Có điều, lúc này của sổ xe của cậu ba Nguyễn cũng đóng, cho nên lúc Đường Minh Hạo nhìn sang cũng không phát hiện Nguyễn Hạo thần.

Hôm nay Nguyễn Hạo thần đổi một chiếc xe khác, chiếc này Đường Minh Hạo chưa từng nhìn thấy, cho nên cậu bé không biết Nguyễn Hạo thần đang ở trong xe, Sở Bách Hà cũng không biết.

“Đi thăm dò cái cái tên họ Mặc kia một chút.” Nguyễn Hạo thần nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm giọng dặn dò Cố Ngũ, cái tên họ Mặc kia nhìn thì tùy hứng tùy ý, giống như không làm việc đàng hoàng, làm xằng làm bậy vậy.

Nhưng mà anh cảm giác tên đàn ông kia không đơn giản.

“Đại ca, họ Mặc này hình như không có gì đặc biệt lợi hại, đặc biệt thần bí cả, lúc trước tôi có điều tra nhưng không có phát hiện gì.’ Cố Ngũ sớm có hoài nghi về thân phận của người họ Mặc kia, đáng tiếc là không tra được gì.

Người biết Thành thiếu chủ họ Mặc của Quỷ Vực Chi Thành không nhiều, cũng chỉ có mấy người có quan hệ thân thiết với Mặc Thành. Người bên ngoài cho dù có biết bây giờ gia chủ của Quỷ Vực Chi Thành là Thành thiếu chủ, nhưng cũng không biết vị Thành thiếu chủ này họ Mặc, rất nhiều người thậm chí còn coi vị Thành thiếu chủ này họ Trương.

Với cả, Quỷ Vực Chi Thành vốn là chuyện bí ẩn, huống chi còn là việc liên quan đến Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành.

Cho nên Cổ Ngũ không có tra được cũng là chuyện bình thường.

“Lại đi tra, bảo bên nước M cũng tra đi, trong ngoài nước đều tra hết.” Trong con người cậu ba Nguyễn lạnh đi, bây giờ đột nhiên xuất hiện một người, người kia còn nói có quan hệ với Tô Khiết, anh nhất định phải tra rõ ràng.

“Được, tôi biết rồi.” Cố Ngũ liên tục gật đầu, không nói gì nữa.

“Đến Quỷ Vực Chi Thành tra thử một chút xem sao.” Cậu ba Nguyễn ngẫm nghĩ, đột nhiên lại bổ sung một câu, gần đây Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn đối phó với nhà họ Đường, mặc dù cái tên họ Mặc kia dường như không có địch ý với nhà họ Đường, nhưng thân phận người kia thần bí như vậy, ngược lại làm anh nghĩ tới Quỷ Vực Chi Thành.
 
Chương 2160


Chương 2160

“Quỷ Vực Chi Thành?” Cố Ngũ liên sửng sốt, trên mặt nhiều thêm mấy phần kinh ngạc: “Đại ca nghi ngờ cái người họ Mặc kia là người của Quỷ Vực Chi Thành?”

Cậu ba Nguyễn khẽ mím môi, không nói gì, thật sự là anh có nghi ngờ về phương diện này, bởi vì thân phận của cái người họ Mặc kia quá thân bí, với cả có tài lực hùng hậu, mà gần đây Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn đối phó với nhà họ Đường.

Nhưng mà lúc người họ Mặc kia nhắc tới cô cả nhà họ Đường, anh vẫn luôn quan sát anh ta, không phát hiện bất cứ ý thù địch nào, ngược lại còn có thêm vài phân thân mật.

Cho nên, Nguyễn Hạo thần cảm thấy có chút mâu thuẫn.

“Trước hết cho người đi tra.” Bây giờ cậu ba Nguyễn cũng không thể xác định, cho nên còn phải đợi tra rõ ràng đã.

“Được, tôi hiểu rồi.” Cố Ngũ đi theo bên cạnh cậu ba Nguyễn một thời gian dài, cho nên đương nhiên hiểu tâm tư của cậu ba Nguyễn.

Con ngươi của cậu ba Nguyễn có hơi nheo lại, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nói gì thêm.

“Đại ca, tôi vừa mới thay Sở Bách Hà kết lại sổ sách, hơn sáu trăm tỷ rồi, tiền này xử lý thế nào?” Cố Ngũ thấy Sở Bách Hà lái xe rời đi, liền tùy tiện nhắc tới chuyện tính tiền, dù sao một khoản tiền lớn như vậy, cũng nên làm một cái thủ tục chứ?

“Anh đi xử lý đi.” Nhưng mà hiển nhiên tâm tư của cậu ba Nguyễn không đặt ở phương diện này, bây giờ anh đang nghĩ tới chuyện khác.

Anh nghĩ đến chuyện của Đường Minh Hạo.

Quan hệ của Đường Minh Hạo và Tô Khiết là thế nào?

Lúc Tô Khiết uống say, trong miệng đều gọi tên Đường Minh Hạo, nói rõ Đường Minh Hạo cực kỳ quan trọng trong lòng Tô Khiết.

Anh cho người đi thăm dò qua, nhưng vẫn không tra được bất cứ chuyện gì liên quan đến Đường Minh Hạo này.

Bây giờ Đường Minh Hạo và Sở Bách Hà ở chung một chỗ?

Vậy có phải nói rõ, Đường Minh Hạo, Sở Bách Hà và Tô Khiết là đồng nghiệp mấy năm nay?

Nhưng nếu như là đồng nghiệp của Tô Khiết thì vì sao anh không tra được?

Những đồng nghiệp khác của Tô Khiết, anh đều tra được hết.

Chẳng lẽ có người cố ý che giấu chuyện của Tô Khiết sao?

Nếu là như vậy, thì sẽ là ai chứ? Tô Khiết? Hay là Đường Bách Khiêm?

Đầu óc cậu ba Nguyễn bắt đầu vận động suy nghĩ, nhất thời trong đầu toát ra rất nhiều ý nghĩ, anh càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này kỳ quái.

Càng không nghĩ ra thân phận của Đường Minh Hạo.

Có điều cậu ba Nguyễn có thể xác định một chút, Đường Minh Hạo này cực kỳ quan trọng trong lòng Tô Khiết, vô cùng quan trọng, thậm chí còn quan trọng hơn cả anh.

Như vậy, bây giờ anh và Đường Minh Hạo kia, ai mới quan trọng trong lòng Tô Khiết?

Nghĩ đến đây, cậu ba Nguyễn theo bản năng nhíu mà, sắc mặt rõ ràng u ám đi.

Anh cảm giác, có khả năng cho tới bây giờ, trong lòng Tô Khiết, Đường Minh Hạo vẫn quan trọng hơn so với anh!
 
Chương 2161


Chương 2161

Một người dù say đến bất tỉnh nhân sự vẫn còn nhớ đến một người, làm sao mà dễ dàng quên đi được.

Cậu ba Nguyễn càng nghĩ càng phiền muộn, càng nghĩ sắc mặt càng xụ đi.

Cổ Ngũ bên cạnh trông thấy vẻ mặt đại ca nhà mình nháy mắt thay đổi, có chút kỳ quái, cũng thấy kinh hãi.

Anh ta đi theo đại ca lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt đại ca như vậy, nhìn giống như là muốn ăn thịt người vậy.

Không biết đại ca đang suy nghĩ gì?

Anh ta cảm giác đại cả giống như đang tính kế muốn đối phó ai đó?

Cố Ngũ cảm thấy cả người ớn lạnh, anh ta theo bản năng nhích sang một bên, cơ thể cũng rụt rụt, dáng vẻ này của đại ca quá dọa người!

Nếu có thể, anh ta thật muốn xuống xe ngay!

Thư ký Lưu lái xe phía trước cũng không dám quay đầu, tuy không nhìn thấy sắc mặt u ám của cậu ba Nguyễn, nhưng lại có thể cảm giác được từng đợt khí lạnh bắn thẳng vào lưng anh ta. Thư ký Lưu cũng muốn bỏ xe mà chạy.

Nhưng mà anh ta còn phải lái xe, không thể trốn, cơ thể thư ký Lưu cứng đờ, bàn tay nắm chắc tay lái.

Giờ phút này cậu ba Nguyễn đang thất thân, cho nên không chú ý tới phản ứng của Cố Ngũ, cũng không chú ý tới điểm bất thường của thư ký Lưu.

Cậu ba Nguyễn không nhịn được suy nghĩ đến nguyên nhân Đường Minh Hạo làm như thế!

Đường Minh Hạo cướp đồ với anh, nhưng cuối cùng lại để anh tới trả tiền?

Loại chuyện này không phải đàn ông nên làm.

Loại chuyện này cũng làm cho người ta quá khinh thường.

Nếu như Đường Minh Hạo thích Tô Khiết, thì đang trong quá trình theo đuổi cô, hẳn sẽ không làm chuyện như vậy?

Thế thì tại sao Đường Minh Hạo lại muốn làm thế?

Chẳng lẽ là chắc chắn anh sẽ không nói cho Tô Khiết sao?

Cậu ba Tam cảm thấy rất có thể, về phần Sở Bách Hà hiển nhiên cũng giúp đỡ Đường Minh Hạo, Sở Bách Hà đã tới tìm anh hỗ trợ trả tiền, rất có thể sẽ giúp Đường Minh Hạo giấu Tô Khiết.

Nếu là như vậy, thì chuyện này…

Nếu thật sự là vậy thì chuyện đó…

Khoé môi Nguyễn Hạo thần hơi cong lên, nếu Đường Minh Hạo chắc chắn anh sẽ không nói chuyện này cho Tô Khiết thì anh sẽ khiến Đường Minh Hạo thất vọng, anh sẽ nói cho Tô Khiết.

Nguyễn Hạo thần lấy điện thoại ra, gọi cho Tô Khiết.

Sau vài lần đổ chuông, Tô Khiết mới nghe máy: “Alo.”

Giọng Tô Khiết rất nhẹ, nghe rất mềm mại, Nguyễn Hạo thần nghe thấy giọng cô mà không kìm được cong môi, nhưng anh vẫn không quên mục đích chính mình gọi cho cô lần này: “Vừa nãy Đường Minh Hạo đã lấy vài thứ ở Hông Nguyệt Lâu sau đó chạy mất, tài khoản được thanh toán dưới tên anh.”

Nguyễn Hạo thần không nói bao nhiêu tiền nhưng ai cũng biết đồ ở Hồng Nguyệt Lâu chưa bao giờ là rẻ, huống chỉ còn là vài món.

Anh đang cố ý, anh muốn để Tô Khiết nhìn rõ bộ mặt thật của cậu nhóc Đường Minh Hạo đó.
 
Chương 2162


Chương 2162

Thư ký Lưu đang lái xe mà người cứng đờ, anh nghe giọng điệu của tổng giám đốc nhà mình đúng là đang đi mách tội thì sững sờ!

Chuyện gì thế này?

Tổng giám đốc mách lẻo?

Mách lẻo cậu nhóc Đường Minh Hạo?

Nhưng tổng giám đốc lại đang mách với ai?

Thư ký Lưu cảm thấy người có thể khiến tổng giám đốc dùng giọng điệu này để nói chuyện chỉ có một người, đó là tổng giám đốc phu nhân!

Cho nên…

Cho nên tổng giám đốc đang mách với vợ hả?

Nhưng sao tổng giám đốc lại phải mách với bà chủ chuyện của Đường Minh Hạo? Lẽ nào bà chủ biết Đường Minh Hạo?

Hay phải nói rằng mối quan hệ giữa bà chủ và Đường Minh Hạo rất không bình thường?

Thư ký Lưu đột nhiên nhớ đến phản ứng của tổng giám đốc khi nghe thấy tên Đường Minh Hạo ở Hồng Nguyệt Lâu, khi đó anh đang đứng cạnh tổng giám đốc nên cảm nhận rất rõ sát khí trên người tống giám đốc. Khi ấy tống giám đốc rất muốn giết người!!!

Tổng giám đốc muốn giết Đường Minh Hạo???

Có thù hận thế nào mà lại khiến tổng giám đốc có ý muốn giết người lớn đến vậy?

Thư ký Lưu cảm thấy chỉ có một khả năng đó là Đường Minh Hạo là tình địch của tổng giám đốc nhà anh.

Cuối cùng thư ký Lưu cũng nghĩ thông suốt rồi!

Chẳng trách?!

Nhưng tổng giám đốc mách tội tình địch của mình với bà chủ sao?!!!

Cách làm của tổng giám đốc đúng là tuyệt vời!

Cố Ngũ phản ứng nhanh hơn thư ký Lưu, khả năng quan sát của anh ta cũng tinh tế hơn, vì vậy những điều thư ký Lưu có thể nghĩ tới thì Cố Ngũ cũng có thể nghĩ tới.

Cố Ngũ lúc này mới nhìn sang ông chủ nhà mình, vẻ mặt anh ta sững sờ, kinh ngạc.

Anh ta thật sự phải quỳ gối trước cách làm này của ông chủ!

“Hả? À” Đầu bên kia điện thoại, Tô Khiết sửng sốt một chút sau đó nhẹ nhàng đáp lại, điều cô ngạc nhiên là không ngờ Đường Minh Hạo lại đến Hồng Nguyệt Lâu.

Nhưng đối với việc Đường Minh Hạo mua đồ rồi ghi tên Nguyễn Hạo thần lại để thanh toán thì cô cũng không bất ngờ lắm, cũng không có nhiều phản ứng, vì điều này cũng chẳng có gì không đúng cả.

Dù sao Đường Minh Hạo cũng là con trai Nguyễn Hạo thần, con trai mua đồ rồi để ba trả tiền cho cũng là điều hiển nhiên.

Tô Khiết không biết chuyện gì xảy ra, cũng không biết cụ thể tình huống thế nào nên cũng không nói nhiều.

Chỉ là nghĩ đến hai ba con hiện nay đã được coi như là chính thức so chiêu, bây giờ cũng nên gặp mặt rồi nhỉ? Vậy bây giờ Nguyễn Hạo thần gọi điện cho cô để hỏi tội, muốn cô thanh toán à?

Thành thật mà nói, trong chuyện này Tô Khiết vẫn có chút chột dạ, dù sao cô cũng vẫn luôn giấu Nguyễn Hạo thần chuyện Đường Minh Hạo.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom