Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2022


Chương 2022

“Nhưng mà, nhưng mà ban nãy ông ấy nói tôi là công chúa của Quỷ Vực Thành, sau, sau này tôi sẽ là công chúa của Quỷ Vực Thành.” Trình Nhu Nhu hơi sốt ruột, cô ta chỉ Quản gia Trọng, ban nãy Quản gia Trọng nói cô ta là công chúa của Quỷ Vực Thành kia mà.

Bây giờ cô ta bất chấp xấu hổ, nói năng một cách thẳng thắn.

Mọi người nghe Trình Nhu Nhu nói thế cũng hơi ngạc nhiên, khi nãy Trình Nhu Nhu dè dè dặt dặt, đứng im không nhúc nhích, còn không dám chuyện với thành chủ một câu nào, bây giờ lá gan của cô ta lớn thật, không ngờ lại dám nói như thế trước mặt đám đông.

Hơn nữa mọi người nghe thấy giọng nói của Trình Nhu Nhu cao hơn vài phần khi nhắc đến việc mình đã trở thành công chúa của Quỷ Vực Thành, có thể thấy cô ta rất hài lòng với thân phận của mình, cũng rất lấy làm kiêu ngạo, dường như còn có ý khoe khoang nữa kìa.

“Tôi có nói muốn cưới công chúa của Quỷ Vực Thành không?” Thành thiếu chủ hơi liếc mắt nhìn cô ta, anh ta nói năng một cách hùng hồn.

Mọi người đều sững sờ, có điều ngẫm nghĩ kỹ lưỡng lai thì Thành thiếu chủ nói đúng, đúng là Thành thiếu chủ không hề bảo mình muốn cưới công chúa của Quỷ Vực Thành, rõ ràng Thành thiếu chủ muốn cưới con gái được thành chủ thừa nhận.

Mà bây giờ rõ ràng thành chủ chưa hề nhận Trình Nhu Nhu, thành chủ chỉ kêu Quản gia Trọng đi thu xếp mọi việc.

“Sao anh có thể như thế?” Trình Nhu Nhu ngượng ngùng quá thành giận, rõ ràng gương mặt cô ta đỏ gay, không biết là vì tức hay là vì sốt ruột, hoặc là có cả hai.

Lần này Thành thiếu chủ còn không buồn để ý đến cô ta, trước giờ anh ta đều không lãng phí thời gian vào những người và việc mà mình không quan tâm,

“Không đúng? Thành thiếu chủ, khi nãy anh nói muốn cưới người ta cũng đâu có ai miễn cưỡng gì anh đâu, hơn nữa anh còn nói hùng hồn lắm kia mà, cam tâm tình nguyện lắm kia mà, bởi thế, anh muốn cưới ai? Có lẽ tôi nên hỏi anh, vốn dĩ anh nghĩ con gái của thành chủ là ai?” Cậu Tô xem kịch hay còn chưa đã, bởi thế mới góp thêm ngọn lửa.

Đúng thế, Thành thiếu chủ chưa từng nói muốn cưới con gái của thành chủ, dường như Thành thiếu chủ có ý là như thế, nhưng nếu như suy nghĩ một cách nghiêm túc thì rõ ràng có điều gì đó là lạ.

Câu nói của Thành thiếu chủ khiến cho mọi người đảo mắt nhìn Thành thiếu chủ, đến thành chủ cũng quay sang nhìn anh ta.

Trình Nhu Nhu ngẩn người, ý gì đây, không phải con gái của thành chủ chính là cô ta sao? Lẽ nào lại là người khác?

Ý của Thành thiếu chủ hồi ban nãy là muốn cưới người khác à?

“Cậu theo tôi về.” Trương Minh Hoàng híp mắt lại, nói chuyện với anh ta.

Câu nói này đã rất rõ ràng rồi, theo ông ta về, nói cho cặn kẽ.

Vốn dĩ Trương Minh Hoàng chỉ cho rằng Mặc Thành đụng tay đụng chân vào bản xét nghiệm ADN hồi tối hôm qua, nhưng bây giờ nghĩ lại mới thấy, Mặc Thành biết nhiều hơn ông ta.

“Dạ.” Thành thiếu chủ đồng ý ngay, rõ ràng anh ta yếu thế đi nhiều, thực ra anh ta định theo Trương Minh Hoàng về để thú thật, nhưng bây giờ Trương Minh Hoàng lại nói như thế, trong lòng anh ta cảm thấy sợ hãi.

Ông ta ra oai rồi à?

Anh ta lớn đến từng này tuổi, từ trước đến nay chưa từng thấy ông ta ra oai bao giờ, cho dù lúc nhỏ ông ta đối xử với anh ta hơi nghiêm khắc nhưng hình như chưa từng tỏ thái độ như thế.
 
Chương 2023


Chương 2023

Có phải hôm nay anh ta xong đời rồi không?

Nếu sớm biết là như thế thì anh ta đã không hóng náo nhiệt rồi, nói thật lòng, anh ta cũng không được hóng vở kịch mà mình muốn hóng, còn rước lấy họa vào người.

Mặc dù trong lòng Thành thiếu chủ cảm thấy hoang mang, nhưng vào lúc này, chắc chắn anh ta không dám đối đầu với Trương Minh Hoàng.

Lớn đến từng này tuổi rồi, anh ta chưa từng nhìn thấy ai dám chống đối Trương Minh Hoàng, không có ai làm ví dụ cho anh ta xem, anh ta cũng không ngốc đến độ làm người mở đầu.

Thành thiếu chủ ngoan ngoãn nối gót theo sau thành chủ, đây là lần đầu tiên Quản gia Trọng nhìn thấy Thành thiếu chủ cúi đầu ủ rũ, ông ta hết sức vui mừng khi thấy người khác gặp họa, nhưng vừa nghĩ câu nói của cậu Tô ban nãy, có thể việc nhận công chúa còn có ẩn tình khác, Quản gia Trọng không cười nổi nữa.

Có lẽ sợ hãi trước khí thế của Trương Minh Hoàng, lần này Trình Nhu Nhu không nói gì nữa, chỉ trơ mắt nhìn bọn họ rời khỏi nơi này.

“Chuyện gì thế này?” Sau khi thành chủ dẫn người đi, Tiểu Cửu mới bày tỏ thắc mắc trong lòng mình ra, cô ta cảm thấy chuyện này càng lúc càng phức tạp, khiến cho cô ta không tài nào hiểu nổi.

“Hay là cô đi hỏi Thành thiếu chủ đi, chắc chắn Thành thiếu chủ biết nhiều hơn bọn tôi đó.” Cậu Tô hiểu, trước giờ Thành thiếu chủ không phải là người tầm thường, ngoài bề mặt tỏ ra không quan tâm đến chuyện thành chủ tìm người, thế nhưng chắc chắn anh ta nắm được nhiều tin tức hơn bọn họ.

“Tiểu Cửu, cô dẫn người này…Sắp xếp ổn thỏa cho cô Trình đi.” Chú Lương không nói gì, chỉ thấy thành chủ bỏ đi, Quản gia Trọng cũng bỏ đi, để cô Trình ở lại đây, chẳng phải đang làm khó ông ta sao?

Chú Lương ngẫm nghĩ xem phải xưng hô Trình Nhu Nhu như thế nào, ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn dùng cô Trình.

Khi nãy Quản gia Trọng cũng gọi như thế.

Xưng hô này đã phản ánh thái độ của Quản gia Trọng và chú Lương.

“Chú Lương, để tôi thu xếp có thỏa đáng không? Chẳng phải nói là để Quản gia Trọng tự mình thu xếp sao?” Tiểu Cửu hơi sững sờ, để cô ta đi thu xếp cho công chúa của Quỷ Vực Thành? Cô ta có tư cách đó sao?

Vẻ mặt của Trình Nhu Nhu hơi hoảng loạn, nghe thấy đoạn đối thoại của chú Lương và Tiểu Cửu, gương mặt càng thêm có vẻ tủi thân.

“Ở đây chỉ có mỗi mìnhh cô và cô Trình là con gái, hơn nữa cô là người đưa cô Trình về, để cho cô sắp xếp là thỏa đáng nhất, bây giờ cô ấy là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng ta, ban nãy Quản gia Trọng cũng đã nói rõ ràng rồi, phải đối đãi với cô ấy như công chúa.” Tất nhiên chú Lương cũng nhìn thấy vẻ tủi thân trên gương mặt Trình Nhu Nhu, bởi thế ông ta nói năng uyển chuyển hơn rất nhiều, cũng thông cảm cho tâm trạng của cô ta.

Mặc dù ban nãy có một vài chuyện vẫn còn chưa nói rõ, thế nhưng tất nhiên trong lòng chú Lương cũng hiểu rất rõ, có một vài chuyện nhất định phải làm như thế.

Bây giờ cô ta là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, thế nhưng chỉ là bây giờ! Sau này sẽ ra sao thì không ai biết rõ.

“Được, tôi biết rồi.” Tiểu Cửu nghe chú Lương nói thế, trong lòng cũng biết rõ, đại khái biết phải làm như thế nào.

Chỉ có điều, với đãi ngộ của công chúa Quỷ Vực Chi Thành, hình như Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ chưa từng có công chúa.

Thành chủ là con trai duy nhất của thành chủ tiền nhiệm, không có anh em trai, cũng không có chị em gái, vốn dĩ chẳng có công chúa nào, mà bây giờ thành chủ còn chưa kết hôn, bởi thế rốt cuộc đãi ngộ của công chúa có tiêu chuẩn như thế nào?
 
Chương 2024


Chương 2024

Chắc hẳn là vạn người tôn trọng, vạn người kính ngưỡng, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, muốn làm gì thì làm đó đấy nhỉ?

Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ chính là như thế!

Tiểu Cửu thầm có quyết định trong lòng.

“Trình…Công chúa, mời cô…” Tiểu Cửu nghe chú Lương gọi Trình Nhu Nhu là cô Trình, nhưng ngẫm nghĩ đến thân phận của mình, chắc chắn gọi Trình Nhu Nhu như thế không thỏa đáng chút nào, bởi thế Tiểu Cửu mới gọi cô ta là công chúa.

Chú Lương không nói gì.

Đôi mắt cậu Tô lấp lánh, đôi môi anh ta mấp máy, dường như muốn nói gì đó, thế nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn, không nói gì cả.

Nơi ở của Trương Minh Hoàng.

Sau khi Thành thiếu chủ theo ông ta đi vào trong, anh ta hết sức im lặng, bây giờ và lúc bình thường hệt như hai người khác nhau, bây giờ anh ta thật sự im lặng như thóc.

Quản gia Trọng nhìn thấy anh ta như thế, khóe môi hơi cong cong, có điều lại chẳng nói gì.

Vào lúc này, không cần ông ta nói gì, có thành chủ ở đây thì Thành thiếu chủ đã chịu đựng đủ rồi.

Bây giờ vệ sĩ Cường không theo anh ta đi vào trong, bởi thế Thành thiếu chủ tự tìm đường chết chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

“Nói đi.” Trương Minh Hoàng ngồi xuống, ông ta ngẩng đầu lên nhìn Thành thiếu chủ.

“Tôi đã đụng tay đụng chân vào bản xét nghiệm tối hôm qua, tôi nhờ người khác lấy một sợi tóc của bà cụ, bởi thế sợi tóc mà Tiểu Cửu cầm về là của bà cụ.” Tất nhiên bây giờ Thành thiếu chủ không dám giấu giếm một chút nào nữa, đương nhiên từ trước đến nay anh ta chưa từng có ý định giấu giếm, chỉ có điều anh ta không ngờ mọi việc lại diễn tiến đến mức nào.

“Tóc của bà cụ, khổ cho cậu nghĩ ra cách này.” Quản gia Trọng không khỏi trừng mắt nhìn Thành thiếu chủ: “Bà cụ đã lớn tuổi rồi, cậu cũng ra tay được.”

Thành thiếu chủ chớp chớp mắt, chẳng qua anh ta chỉ lấy vài sợi tóc, chẳng đáng là gì, bà cụ còn không phát hiện ra, sao Quản gia Trọng lại nói như thể anh ta đã làm ra chuyện lớn tày trời gì vậy.

“Hôm nay sao?” Mặc dù Trương Minh Hoàng ở đây suốt cả ngày, nhưng nghe Mặc Thành nói thế, ông ta vẫn hỏi trong vô thức.

“Hôm nay thực sự không có phần của tôi, tôi hoàn toàn không đụng tay động chân gì buổi xét nghiệm này cả, có ông ở đây, tôi nào dám.” Thành thiếu chủ vội vàng nói rõ, suýt nữa đã thề luôn rồi.

“Tại sao lại làm như thế?” Nghe Mặc Thành nói vậy, ánh mắt Trương Minh Hoàng tối đi, đến bây giờ mới hỏi lý do vì sao Mặc Thành lại đụng tay đụng chân đến việc xét nghiệm.

“Mấy ngày trước có một người phụ nữ tìm đến tôi, nói là muốn hợp tác với tôi.” Thành thiếu chủ dứt khoát khai ra Bùi Doanh, vốn dĩ anh ta đã muốn đẩy cô gái này đến trước mặt mọi người rồi.

“Cô ta là người của Trịnh Hùng…” Thành thiếu chủ bắt đầu giải thích cặn kẽ, nghĩ đến việc với thân phận của thành chủ, có thể không biết Trịnh Hùng là ai, anh ta vội vàng bổ sung: “Trịnh Hùng là lãnh đạo bộ phận của Quỷ Vực Chi Thành ở thành phố A, còn cô gái đó có thể xem như là người phụ nữ của ông ta.”

Trương Minh Hoàng không lên tiếng, ánh mắt ông ta tối sầm, rõ ràng đang lắng nghe lời Thành thiếu chủ nói.

“Cô ta tên là Bùi Doanh, Bùi Doanh nói muốn kiếm một cô gái mạo nhận làm con gái của thành chủ, còn nói có một người vô cùng thích hợp, có lẽ Bùi Doanh có thù với nhà họ Đường, không, nói chính xác là có thù với cô chủ nhà họ Đường, tôi ngẫm nghĩ một lát bèn đồng ý với cô ta…” Lúc nói đến đây, Thành thiếu chủ vội vàng nhìn thành chủ, rõ ràng muốn nhìn phản ứng của Trương Minh Hoàng.
 
Chương 2025


Chương 2025

Lúc nghe anh ta nói chuyện, ánh mắt Trương Minh Hoàng lấp lánh, gương mặt vẫn luôn bình tĩnh lại thay đổi.

Trong lòng Thành thiếu chủ hiểu rõ, quả nhiên, cái gì ông ta cũng biết.

“Sao lại có liên quan đến cô Đường chứ.” Quản gia Trọng bất ngờ, đương nhiên cũng rất lo lắng.

“Ừm, có liên quan đến cô Đường, Bùi Doanh có thù oán với cô Đường, hơn nữa hình như mối thù giữa bọn họ còn khá là sâu sắc, lần trước Bùi Doanh còn góp ý cho Trịnh Hùng trong việc của Đường Lăng, việc liên quan đến Đường Vân Thành cũng có công sức của Bùi Doanh.” Thành thiếu chủ nghe quản gia nói thế, anh ta lập tức hiểu ngay, sợ rằng hai người này đã biết đến việc của cô Đường từ trước.

“Sợ rằng cậu cũng nhúng tay vào nhỉ.” Trương Minh Hoàng nhìn anh ta, gương mặt rất bình tĩnh, thế nhưng lời nói lại vô cùng nghiêm túc.

Thành thiếu chủ: “…”

Ông ta có cần phải hiểu rõ tận chân tơ kẽ tóc vậy không?

Thật ra anh ta cũng không làm gì, chẳng qua anh ta chỉ mắt nhắm mắt mở, để người của Quỷ Vực Chi Thành bên Hải Thành giúp đỡ Bùi Doanh.

“Thành thiếu chủ, sao cậu có thể làm thế? Cậu, cậu…” Quản gia Trọng nhìn Thành thiếu chủ, ông ta hơi ngạc nhiên: “Bình thường cậu làm loạn thì thôi đi, sao lại có thể làm hại người khác chứ, cậu nhìn tình hình hiện tại đi, Đường Vân Thành sắp sửa bị chửi chết rồi kìa, sợ rằng lần này Đường Vân Thành bị cậu hủy hoại rồi đó.”

“Không phải vẫn còn Đường Thấm Nhi sao? Đó là cậu của cô ta, làm sao cô ta có thể khoanh tay đứng nhìn được.” Thấy Quản gia Trọng gầm gừ, rốt cuộc Thành thiếu chủ cũng không thể nhịn nổi nữa mà thì thà thì thầm.

“…Bởi thế Thành thiếu chủ làm như vậy là vì muốn xem xem cô Đường có thể giải quyết việc này hay không ư, muốn xem xem cô Đường sẽ giải quyết việc này như thế nào?” Có thể xem như Quản gia Trọng ở bên Thành thiếu chủ từ nhỏ đến lớn, tất nhiên ông ta hiểu ý của Thành thiếu chủ ngay.

Đương nhiên, bây giờ rõ ràng giọng nói của Quản gia Trọng cao hơn vài phần.

“Người ngoài đồn đại cô ta ghê gớm lắm.” Thành thiếu chủ nhìn Quản gia Trọng, xem như đã thừa nhận rồi, anh ta không hề sợ ông lão này, ông ta nghĩ rằng chỉ cần lớn tiếng thì anh ta sẽ sợ hay sao?”

Có điều, trước kia anh ta cũng không ngờ Bùi Doanh lại ra tay ác độc, tàn nhẫn như vậy!

Anh ta thật sự không thể ngờ Bùi Doanh lại dùng chuyện này để đối phó với Đường Vân Thành, đúng là mất hết nhân tính, không có giới hạn gì cả!

“Nhưng chuyện này giống nhau à? Ai mà dám nhúng tay vào chuyện của Đường Vân Thành là chết chắc, ai nhúng tay cũng đi đời, hơn nữa dù là ai ra mặt cũng không thể nào cứu được Đường Vân Thành, chỉ tổ khiến cho Đường Vân Thành chết sớm hơn mà thôi.”

“Bình thường cậu ưa quậy phá thì thôi đi, chuyện như vậy mà cậu cũng dám làm.”

“Cậu làm thế sẽ hại chết người đấy, hại chết nhà họ Đường ấy, sẽ hại chết cô Đường ấy.”

Bây giờ một người luôn luôn bình tĩnh như Quản gia Trọng cũng gầm gầm gừ gừ, mỗi lúc một nâng cao giọng lên.

Cường ở bên ngoài đã nghe thấy tất cả, anh ta rụt cổ trong vô thức, lần này Thành thiếu chủ thảm thật rồi.

“Quản gia Trọng, có thế nào thì bây giờ tôi cũng là thiếu chủ của Quỷ Vực Thành, ông rống tôi như thế…Không thỏa đáng lắm đâu nhỉ?” Thành thiếu chủ mặt dày như bức tường thành cũng hơi thấp thỏm, sao rồi đã xong chưa.

“Cậu là thiếu chủ của ai? Tôi có phải là quản gia của cậu đâu, tôi là quản gia của thành chủ, cậu nào phải là thiếu chủ của tôi, tôi thích rống thế nào thì rống thế đấy.” Quản gia Trọng nổi cơn lôi bành, bây giờ Thành thiếu chủ xung đột như vậy, ngọn lửa giận của ông ta bốc thẳng lên đỉnh đầu.
 
Chương 2026


Chương 2026

“Tôi còn không nói cậu được à? Lúc nhỏ cậu để mông trần phơi chim tôi còn nhìn thấy nữa là…”

“Quản gia Trọng, chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng không? Đừng công kích người khác kia chứ?” Da mặt Thành thiếu chủ có dày hơn đi chăng nữa, bây giờ anh ta cũng không chịu nổi nữa, có gì thì nói đi, kể chuyện xa xôi đến thế làm gì.

Mặc dù bình thường Thành thiếu chủ hay gọi Quản gia Trọng là ông già, thường tức giận Quản gia Trọng, thế nhưng trong lòng anh ta vẫn rất kính trọng Quản gia Trọng.

Quản gia Trọng vừa nổi giận thì anh ta đã cảm thấy sợ hãi.

“Cậu còn biết nói chuyện đàng hoàng nữa hả, lúc cậu làm ra những việc như thế, sao cậu không nghĩ cho thật kỹ, cậu xem xem mình làm ra cái gì rồi.” Quản gia Trọng hừ lạnh, cơn giận của ông ta vẫn chưa tan biến, giọng nói vẫn lớn như thế.

“Thành chủ, để tôi đi lấy roi, thực thi gia pháp đi.” Quản gia Trọng mắng người đến mệt, cảm thấy vẫn còn chưa đủ, cái thằng nhóc hư đốn này không đánh không được.

“Quản gia Trọng, không đến mức đó chứ?” Trương Minh Hoàng còn chưa lên tiếng, Thành thiếu chủ biến sắc, rống cũng rống rồi, chửi cũng chửi rồi, anh ta đều nhịn tất, sao còn đụng đến roi nữa, đã lâu lắm rồi anh ta chưa ăn roi.

Lần này Quản gia Trọng không tiếp tục rống anh ta nữa phớt lờ anh ta luôn, quay lưng bỏ đi, rõ ràng thật sự muốn đi lấy roi rồi.

“Ê, ê, ông đợi đã, chúng ta đừng đánh? Không phải thành chủ nói cô Đường đã ra tay rồi sao?” Thành thiếu chủ thấy Quản gia Trọng làm thật, thái độ của anh ta cũng đã thay đổi.

“Cậu thì biết cái mông gì, cậu biết cô Đường muốn làm gì hay không? Phải làm gì? Cậu có biết cô Đường phải làm sao mới phá được cục diện như thế này chăng?” Quản gia Trọng vẫn không lùi bước, ông ta trừng mắt nhìn anh, đến lời lẽ tục tằng nói ra khỏi miệng.

Quản gia Trọng vừa nghe anh ta nhắc đến cô Đường đã nổi giận.

“Quản gia Trọng, ông hiểu không?” Thành thiếu chủ bĩu môi, dù bây giờ hơi sợ hãi, thế nhưng giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, anh ta vẫn không sợ chết mà bồi thêm một câu.

“Tôi không hiểu, cậu hiểu, nào, nào, cậu nói xem chuyện này là thế nào?”Quản gia Trọng bật cười, ánh mắt vẫn toát ra vẻ giận dữ, không ngờ đến lúc này rồi mà cậu ta vẫn còn dám cãi lại ông ta, đúng là phải đập cho cậu ta một trận.

Thành thiếu chủ: “…”

Nếu như anh ta biết rõ thì ban nãy cũng sẽ không bám theo sau thành chủ rồi.

“Từ sáng đến tối cậu chỉ biết làm bậy, chỉ biết chọc tức người khác mà htôi, cậu nhìn cô Đường nhà người ta rồi nhìn lại mình xem, cậu có bằng cô Đường nhà người ta không?” Quản gia Trọng trừng mắt nhìn anh ta, câu nói này…

“Quản gia Trọng, ông thiên vị cũng được, thế nhưng đừng có nói trái với lương tâm như vậy chứ?” Thành thiếu chủ phản đối, có thế nào thì anh ta cũng là thiếu chủ của Quỷ Vực Thành, mấy năm nay, Quỷ Vực Thành phát triển rất tốt dưới sự dìu dắt của anh ta, lẽ nào đây không phải là năng lực của anh ta ư? Đây không phải là công lao của anh ta ư?

Ông ta có thiên vị cũng không thiên vị đến mức này kia chứ.

Anh ta nhận ra, đột nhiên anh ta trở thành một người bà ngoại không thân thiết, cậu không yêu rồi.

“Với lại cô ta còn chưa phải là công chúa của Quỷ Vực Thành chúng ta đâu, chỉ là suy đoán của Lương mà thôi, bây giờ còn có thêm xét nghiệm ADN của Trình Nhu Nhu nữa kìa, tạm thời còn chưa biết được cô Đường có phải là con gái của thành chủ hay không, theo tôi thấy hy vọng rất mỏng manh, Quản gia Trọng, ông đừng nghĩ nhiều quá.” Thành thiếu chủ lại bĩu môi, thật ra chắc chắn trong lòng anh ta không hề nghĩ như thế, anh ta chỉ muốn chọc tức Quản gia Trọng mà thôi.
 
Chương 2027


Chương 2027

Trương Minh Hoàng không nói gì, cũng không tỏ thái độ, bây giờ nghe Thành thiếu chủ nói thế, rốt cuộc ông ta mới ngẩng đầu lên nhìn Thành thiếu chủ: “Bởi thế, lúc trước cậu muốn cưới ai?”

Thành thiếu chủ: “…”

Má, đúng là nói nhiều sai nhiều, nếu như biết sớm thì anh ta đã không nói cho sướng miệng rồi.

Vốn dĩ chuyện này khó lòng lấp lửng cho qua, bây giờ lại đề cập đến.

Hơn nữa còn do thành chủ chủ động nhắc đến.

Thành chủ đã lên tiếng, muốn nói qua loa cho xong chuyện cũng không thể.

“Đúng thế, nhóc con, cậu muốn cưới ai?” Quản gia Trọng sực tỉnh táo lại, ông ta nhìn Thành thiếu chủ chăm chú.

“Tôi nói đùa thôi mà, chẳng phải là bị mọi người ép bức quá đó sao? Thật ra tôi không muốn kết hôn một chút nào.” Thành thiếu chủ vẫn còn ôm ấp một tia hy vọng, muốn qua loa cho xong.

“Thành, lần trước tôi đánh cậu là bao giờ?” Đột nhiên Trương Minh Hoàng cất tiếng nói.

Thành thiếu chủ đờ người, nghĩ đến cảnh tượng bị đánh lần trước, mặt anh ta cũng đổi sắc.

Quản gia Trọng cũng kinh ngạc, khi nãy ông ta cũng chỉ nói thế thôi, không có ý muốn thành chủ đánh thiếu chủ thật.

“Dạ, lúc trước tôi có nghe nói có thể cô Đường là con gái của thành chủ.” Bây giờ Thành thiếu chủ cảm thấy sống lưng của mình bắt đầu đau nhức, tất nhiên cũng không dám giấu giếm nữa.

“Bởi thế, cậu muốn cưới cô Đường à?” Quản gia Trọng nhìn Thành thiếu chủ, ông ta chớp chớp mắt trong vô thức, dường như nghi ngờ mình nghe nhầm.

“Bây giờ cô ta cũng không…” Thành thiếu chủ biết câu hỏi này không dễ trả lời, bởi thế anh ta chỉ có thể trả lời nhát gừng cho qua.

“Cái thằng nhóc nhà cậu còn muốn cưới cô Đường, sao cậu không bay lên trời đi.” Chỉ có điều Quản gia Trọng lại ngắt lời anh ta, rõ ràng ánh mắt của ông ta đong đầy vẻ cạn lời.

“Không phải mọi người vẫn luôn nói rằng tôi là người giỏi nhất trong lứa trẻ ở Quỷ Vực Thành sao?” Thành thiếu chủ không phục, sao anh ta lại không dám? Sao muốn cưới cô Đường lại thành lên trời rồi?

Sao nghe câu nói này lại làm anh ta khó chịu như thế?

“Đó là lúc trước…” Quản gia Trọng nhìn anh ta, ông ta lớn giọng đáp lại một cách tự nhiên.

Thành thiếu chủ: “…”

Ông còn có thể lớn tiếng hơn nữa được không?

“Thành thiếu chủ, làm người phải tự biết người biết ta.”

“Chúng ta làm người phải có lương tâm.”

“Bình thường cậu bị lừa cũng không sao, đó là việc riêng của cậu, chúng tôi mặc kệ, nhưng cậu không thể làm hại cô cả của nhà họ Đường người ta được.”

“Cậu hại người nào chúng tôi cũng không quan tâm nhưng nếu cậu dám làm gì cô cả nhà họ Đường thì tôi và Thành chủ sẽ không tha cho cậu đâu.”

quản gia Trọng bắt đầu tận tình khuyên bảo, đương nhiên nói là khuyên cũng không đúng lắm, những lời đe dọa thậm chí quản gia Trọng cũng đã dùng, hơn nữa còn kéo cả Thành chủ vào việc này.

Hơn nữa Thành chủ không bác bỏ, vậy coi như là chấp nhận rồi.

Từng câu từng chữ của quản gia Trọng cộng thêm thái độ của Thành chủ lúc này, tất cả đều không nể tình chút nào mà đâm vào trong lòng Thành thiếu chủ.
 
Chương 2028


Chương 2028

“Dừng, dừng lại, dừng lại đi!” Thành thiếu chủ bị quản gia Trọng nói đến mức đầu cũng đau, nếu còn tiếp tục bị quản gia Trọng nói nữa thì anh ta sẽ phát điên mất.

Anh ta biết hôm nay quản gia Trọng đã điên cuồng rồi, muốn ngăn cản quản gia Trọng sợ là cũng không đơn giản như vậy.

Đôi mắt Thành thiếu chủ đảo mấy vòng, đột nhiên nghĩ ra một ý kiến gắp lửa bỏ tay người rất hay: “Được rồi, ông đừng lo lắng quá, tôi nghe nói cô cả nhà họ Đường kia có một người bạn trai.”

Quả nhiên quản gia Trọng nghĩ một lúc rồi dừng lại, Trương Minh Hoàng cũng nhìn sang.

“Là thật, tên là Nguyễn Hạo Thần.” Dưới cái nhìn chăm chú của hai người kia, Thành thiếu chủ rất là nghiêm túc khẽ gật đầu: “Nhưng tôi nghe nói trước kia Nguyễn Hạo Thần từng cưới cô cả nhà họ Tô, sau đó lại bội tình bạc nghĩa với cô ấy, đúng là nhân phẩm của Nguyễn Hạo Thần này thật chẳng ra sao cả.”

quản gia Trọng nhìn Thành thiếu chủ, đôi mắt chớp chớp, rồi lại chớp chớp.

Trương Minh Hoàng trực tiếp dời mắt đi chỗ khác, không tiếp tục nhìn Thành thiếu chủ nữa.

Thành thiếu chủ: “…”

Phản ứng của mấy người này là thế nào?

Không phải vừa rồi bọn họ đều nghiêng về phía cô cả nhà họ Đường kia, dáng vẻ giống như tuyệt đối sẽ không để cô cả nhà họ Đường chịu bất kỳ ấm ức gì cơ mà?

Sao bây giờ lại không hài lòng rồi! !

“Thành thiếu chủ này, cậu có biết cô cả nhà họ Đường là ai không?” Một lát sau, cuối cùng quản gia Trọng cũng mở miệng lần nữa.

“Biết, nghe nói là chuyên gia tâm lý học tội phạm, rất giỏi phá án.” Trong lúc nhất thời Thành thiếu chủ có chút không hiểu ý của quản gia Trọng.

Mà đúng vào lúc này, Trương Minh Hoàng lại nhìn Thành thiếu chủ một cái, cái nhìn kia có thâm ý khác.

“Người ta là chuyên gia tâm lý học tội phạm chuyên môn nghiên cứu tâm lý con người, cậu cảm thấy cô chủ nhà họ Đường người ta có thể bị lừa, có thể nhìn lầm người được à?” quản gia Trọng nhìn Thành thiếu chủ, chậm rãi lắc đầu, ánh mắt kia của quản gia Trọng giống như đang nhìn một kẻ ngốc vậy.

Thành thiếu chủ: “…”

Mẹ kiếp, rõ ràng là anh ta bị đối xử khác biệt! !

Anh ta không phục! !

“Thành thiếu chủ, cậu vẫn nên đi đi, tôi nhìn cậu mà đau lòng, đau đầu, con mắt cũng thấy đau.” quản gia Trọng bắt đầu trực tiếp đuổi người, chuyện nên hỏi cũng đã hỏi được rồi thì còn giữ anh ta ở chỗ này làm gì nữa? Không chướng mắt à?

Thành thiếu chủ choáng váng, anh ta bị đãi ngộ như vậy từ lúc nào rồi, càng ngày lão già này càng quá đáng.

“Cậu đi đi.” Thành thiếu chủ vừa định kháng nghị thì Trương Minh Hoàng lại mở miệng lần nữa, Thành thiếu chủ lời đã ra đến khóe miệng cuối cùng vẫn phải nuốt xuống.

Trương Minh Hoàng đã lên tiếng, cho dù Thành thiếu chủ không muốn thì cũng không dám không nghe.

Anh ta bị Thành chủ tự mình mở miệng đuổi người? Thành chủ đã bao giờ mở miệng đuổi người chưa? Chắc chắn anh ta là người đầu tiên.

Anh ta có thể không muốn làm người đầu tiên này không?
 
Chương 2029


Chương 2029

Thành thiếu chủ hơi cúi đầu xuống, suy nghĩ, cuối cùng vẫn xoay người đi ra ngoài.

Chỉ có điều đi được nửa đường thì anh ta lại dừng lại, trong mắt mang theo vài phần mong đợi: “Thành chủ, có phải ông đã biết cô cả nhà họ Đường đang muốn làm gì hay không?”

Sở dĩ anh ta chủ động muốn đi theo tới đây không phải là vì nguyên nhân này sao?

Nhưng bây giờ anh ta lại chưa hỏi được gì cả cũng chưa thăm dò được gì, không cam tâm, vô cùng không cam tâm! !

“Lúc cậu đối phó với cô ấy có đến hỏi qua tôi không?” Lần này Trương Minh Hoàng không hề nhìn anh ta mà lại nhìn bức chân dung trước mặt, lời này có chút kỳ quái, nhưng nếu như suy nghĩ tường tận thì lại có thể thấy rõ một tầng thâm ý khác.

Thành thiếu chủ là người thông minh nên lập tức hiểu ra, bởi vì đã hiểu nên cảm thấy kinh ngạc, ý tứ của lão già này cũng quá rõ ràng rồi.

Bây giờ vẫn chưa chứng minh được cô cả nhà họ Đường là con gái của ông ta mà ông ta đã che chở như vậy rồi?

Nghiễm nhiên là lão già này đã coi cô cả nhà họ Đường là người của mình mà che chở! !

Mặc dù rất không muốn thừa nhận nhưng Thành thiếu chủ lại biết rõ, bây giờ ở trong lòng lão già kia chắc chắn cô cả nhà họ Đường đang xếp trước anh ta.

Anh ta và lão già kia đã có ba mươi mấy năm tình cảm nhưng vẫn không thể sánh bằng một con nhóc mà ông ta chưa từng thấy mặt bao giờ.

Chẳng lẽ con nhóc này có ba đầu sáu tay ư?

Không được, anh ta nhất định phải gặp con nhóc này.

Nhưng nhìn lão già bảo vệ con nhóc kia như thế, nếu như anh ta lại làm ra chuyện gì thì lão già có thể trực tiếp bổ anh ta ra không?

Thành thiếu chủ không khỏi run rẩy một cái, anh ta cảm thấy là rất có thể.

Thành thiếu chủ không còn dám hỏi nhiều, cũng không dám ở lại thêm nữa mà nhanh chóng mở cửa phòng đi ra ngoài.

Lúc Thành thiếu chủ ra khỏi phòng khuôn mặt trong nháy mắt lạnh xuống, đôi mắt hơi nheo lại, nhìn về phía Cường: “Đi thăm dò một chút xem ai làm?”

“Thành thiếu chủ, cậu đang nói đến chuyện làm giám định cha con hôm nay à?” Cường đi theo bên người Thành thiếu đã lâu nên hiểu rất rõ suy nghĩ Thành thiếu chủ nhà mình.

“Thành thiếu chủ, có lẽ Trình Nhu Nhu thật sự là con gái của Thành chủ đó, dù sao thì với tình huống hôm nay như vậy ai có thể làm giả được chứ? Lúc ấy Thành chủ còn tự mình ở đó nhìn chằm chằm, hơn nữa cũng lấy máu của Trình Nhu Nhu ở ngay trước mặt mọi người…” Cường cảm thấy khả năng việc này bị người khác động tay động chân cũng không lớn, dù sao trường hợp hôm nay cũng như vậy?

Ai dám chứ? Ai lại có bản lĩnh lớn như vậy.

“Người phụ nữ kia là con gái của lão già ư? Nếu như lão già thừa nhận thì bổn thiếu chủ đây cũng nhất quyết không thừa nhận.” Giờ phút này trong mắt Thành thiếu chủ tràn đầy ý lạnh, anh ta cũng biết trong tình huống đó rất khó mà làm giả được.

Anh ta không hiểu, vì sao trong hoàn cảnh đó lại phát hiện ra kết quả như vậy?

Anh ta nghĩ mãi mà không rõ, nếu như thật sự có người động tay động chân thì động tay động chân ở khâu nào?

Tình huống như vậy, động tay động chân ở khâu nào mà lại không bị Thành chủ phát hiện?
 
Chương 2030


Chương 2030

Anh ta không thể nghĩ ra được nhưng cho dù có nghĩ ra thì anh ta cũng tuyệt đối không tin Trình Nhu Nhu là con gái của lão già.

Lão già thừa nhận thì anh ta cũng không thừa nhận, huống chi lão già cũng không hề thừa nhận!

Cho nên chắc chắn việc này có vấn đề, bây giờ mấu chốt nhất chính là phải tra ra xem có vấn đề ở chỗ nào?

“Thành thiếu chủ, không phải là anh không muốn cưới Trình Nhu Nhu cho nên mới cố làm như vậy…” Hai mắt Cường lóe lên, thăm dò hỏi một câu.

Cường là người bên cạnh Thành thiếu chủ nên đương nhiên là sẽ hiểu rõ chuyện của Thành thiếu nhất, Cường biết trước khi có kết quả Thành thiếu chủ nói lời kia thật ra không phải nói với Trình Nhu Nhu mà là vì trong lòng Thành thiếu chủ từ lâu nhận định cô cả nhà họ Đường mới là con gái của Thành chủ.

Cho nên người Thành thiếu chủ muốn cưới là cô cả nhà họ Đường chứ không phải Trình Nhu Nhu, cho nên mới…

“Xéo đi…” Thành thiếu chủ giơ chân lên trực tiếp đạp cho Cường một cái: “Tôi không muốn cưới cô ta thì ai có thể ép được tôi? Thành chủ cũng mặc kệ rồi thì tôi có gì mà phải sợ nữa?”

“Thành thiếu chủ, vậy anh muốn cưới cô cả nhà họ Đường à?” Cường nghĩ nghĩ, lại cẩn thận hỏi một câu.

“Nếu tôi có thật sự nghĩ như vậy thì lão già cũng phải gật đầu đồng ý mới được, bây giờ vẫn chưa chứng thực được cô cả nhà họ Đường chính là con gái của Thành chủ nên lão già sẽ đề phòng tôi giống như phòng cướp vậy…” Nghĩ đến tình huống trong phòng lúc trước, Thành thiếu chủ không khỏi đau khổ.

Lúc Thành thiếu chủ nói lời này, trên mặt có mấy phần tà khí du côn khác thường, cũng không biết anh ta nói có thật lòng hay không nữa.

“Cường, cậu nói xem tôi kém cỏi như vậy à?” Thành thiếu chủ quay sang nhìn Cường, không nhịn được hỏi một câu, muốn tìm lại chút tự tin ở trước mặt Cường.

“Thành thiếu chủ, anh làm thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành còn được nhưng nếu làm con rể của người ta thì chắc chắn là không được.” Nhưng từ trước đến giờ Cường là người ngay thẳng, đã quen ăn ngay nói thật.

“Vì sao?” Thành thiếu chủ cau mày lại, không biết là thật sự không rõ hay là không cam tâm nên hỏi thêm một câu.

“Quản lý Quỷ Vực Chi Thành, Thành thiếu chủ có năng lực đó nhưng làm bạn trai hoặc là chồng người ta…” Cường dừng lại, giống như đang nghĩ xem nên hình dung như thế nào.

“Thiếu chủ, anh chưa từng nghe nói qua lời kia đúng không.” Cường nghĩ nghĩ cuối cùng không nói thẳng ra mà lại hỏi ngược lại một câu.

“Lời gì?” Thành thiếu chủ có chút không hiểu, theo bản năng hỏi một câu.

“Độc thân bằng thực lực!” Cường vô cùng không sợ chết trả lời một câu, anh ta thật sự cảm thấy câu này dùng trên người Thành thiếu chủ rất phù hợp.

“Thành thiếu chủ chính là độc thân bằng thực lực, Thành thiếu chủ coi thường phụ nữ, không tôn trọng phụ nữ, Thành thiếu chủ lại càng không biết thương hương tiếc ngọc là gì, ở bên cạnh một người phụ nữ nếu như cô ta khóc thì Thành thiếu chủ chẳng những sẽ không dỗ dành cô ta mà nói không chừng còn trực tiếp đánh cho cô ta một trận, nếu có người phụ nữ nào muốn hẹn hò với Thành thiếu chủ, sợ là Thành thiếu chủ sẽ lạnh lùng đến mức dọa cho người ta chạy mất, Thành thiếu chủ sẽ không ở cùng phụ nữ, không dỗ dành phụ nữ cũng càng không biết thương tiếc phụ nữ…” Cường vẫn không sợ chết giải thích.

“Con gái người ta chọn bạn trai cũng là để ở bên cô ấy, dỗ dành cô ấy, thương cô ấy, Thành thiếu chủ cái gì cũng không biết thì sao người ta có thể chọn Thành thiếu chủ được?” Lời này của Cường gọi là vô cùng quang minh lẫm liệt.
 
Chương 2031


Chương 2031

“Thành thiếu chủ ngoại trừ đẹp trai một chút, gia thế tốt, nhiều tiền và năng lực mạnh ra thì thật sự không có ưu điểm gì để cho phụ nữ người ta lựa chọn cả…” Cường nhìn thấy sắc mặt Thành thiếu chủ nhà mình càng ngày càng khó coi, sau đó còn nhỏ giọng nói thêm một câu.

Thành thiếu chủ nghe Cường nói rất lâu vẫn không hề lên tiếng, giống như đang suy nghĩ rất nghiêm túc đến vấn đề của Cường.

Cường cho rằng cuối cùng Thành thiếu chủ cũng hiểu ra, trong lòng đang vui mừng.

Sau đó, đột nhiên Thành thiếu chủ ngẩng đầu lên, thản nhiên thốt ra một câu: “Đường Thấm Nhi là chuyên gia tâm lý học tội phạm, cô ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ đúng không? Cậu nghĩ chẳng lẽ cô ấy sẽ ở cùng đàn ông? Đỗ dành đàn ông? Thương xót đàn ông à?”

Cường: “…”

Quả nhiên Thành thiếu chủ độc thân bằng thực lực mà, Thành thiếu chủ định độc thân cả đời à?

“Ánh mắt của cậu như thế nào vậy?” Thành thiếu chủ hơi nhíu mày lại, rất là bất mãn nhìn Cường một cái.

“Thành thiếu chủ, vừa rồi không phải Thành chủ đã nói là chuyện liên quan đến Đường Vân thành cô cả nhà họ Đường sẽ ra tay sao? Vừa rồi ở trong phòng Thành chủ đã nói như thế nào?” Cường rất là thông minh dời sang chủ đề khác, nói chuyện tình cảm với Thành thiếu chủ, đó chính là muốn chết.

“Không có, lão già cũng không nói gì.” Quả nhiên, Thành thiếu chủ nhanh chóng bị dời lực chú ý đi: “Rõ ràng lão già cố ý, chắc chắn là lão già biết chỉ là không nói thôi.”

“Đúng rồi, cậu đi theo dõi xem rốt cuộc là cô ấy định làm gì?” Đôi mắt to của Thành thiếu chủ rõ ràng sáng lên mấy phần: “Không cần cậu đi, tôi tự đi theo dõi cũng được, cậu đi điều tra chuyện giám định cha con của Trình Nhu Nhu đi.”

“Thành thiếu chủ, anh nhất định phải đi trêu chọc cô cả nhà họ Đường sao?” Cường lo lắng nhìn Thành thiếu chủ nhà mình, Thành thiếu chủ sẽ không muốn lại đi tìm đường chết đấy chứ?

“Yên tâm đi, tôi sẽ không làm loạn đâu, tôi biết chừng mực mà.” Thành thiếu chủ nói rất chắc chắn.

Cường rất không tin cũng rất lo lắng, nếu như Thành thiếu chủ có phân tấc vậy thì cũng không phải là Thành thiếu chủ rồi.

Nhưng rõ ràng Thành thiếu chủ đã quyết định rồi, sợ là anh ta có nói thêm cái gì thì cũng không có tác dụng nữa, anh ta chỉ hi vọng lần này Thành thiếu chủ đừng liều mạng đi tìm đường chết.

Cường cảm thấy cô cả nhà họ Đường này càng không dễ chọc so với Thành chủ.

Cô ấy là nhà nghiên cứu tâm lý, chỉ sợ Thành thiếu chủ vừa đứng ở trước mặt cô ấy đã bại lộ toàn bộ tâm tư của mình ra rồi.

Trong phòng Trương Minh Hoàng:

Sau khi Thành thiếu chủ rời đi rồi, sự tức giận của quản gia Trọng đã biến mất trong nháy mắt.

“Thành chủ, A Thành cậu ấy chỉ càn quấy một chút thôi.” Vừa rồi quản gia Trọng đã nói Thành thiếu chủ như vậy cũng là có nguyên nhân, có đôi khi bạn có lòng hỏi chuyện mà vị Thành thiếu chủ này làm nhưng anh ta lại không có lòng trả lời, cho nên đôi lúc phải dùng thủ đoạn một chút.

Nhưng quản gia Trọng đã nhìn Thành thiếu chủ lớn lên, đương nhiên là vẫn thương anh ta.

“Tôi biết, sở dĩ nó đồng ý với Bùi Doanh thật ra là vì muốn xem con át chủ bài của Bùi Doanh…” Đứa trẻ chính mình nuôi lớn đương nhiên Trương Minh Hoàng là người rõ ràng nhất, không cần nói ra nhưng Trương Minh Hoàng đều biết anh ta muốn làm gì.

“Bức ra át chủ bài của Bùi Doanh? Là sợ Thành chủ mắc lừa?” Rõ ràng quản gia Trọng hơi ngẩn người, mắt chớp chớp theo tiềm thức, hiển nhiên ngay cả quản gia Trọng cũng không tin lời này.
 
Chương 2032


Chương 2032

“Nó cũng không hiếu thuận với tôi như vậy đâu.” Trương Minh Hoàng hơi cong khóe môi lên một độ cong mơ hồ, có thể nhìn ra được giờ phút này tâm tình của ông ta rất không tệ.

“Cho nên, cậu ta là bởi vì?” quản gia Trọng cũng hiểu rất rõ Thành thiếu chủ, có chuyện gì có thể làm cho vị Thành thiếu chủ này làm như thế? !

“Nó là vì cô cả nhà họ Đường? Bởi vì Bùi Doanh có thù với cô cả nhà họ Đường nên rõ ràng Bùi Doanh muốn đối phó với cô ấy, vậy nên Thành thiếu chủ mới muốn bức ra con át chủ bài của Bùi Doanh đồng thời cũng muốn thay cô cả nhà họ Đường loại bỏ một kẻ địch.” quản gia Trọng thân là quản gia vạn năng của Quỷ Vực Chi Thành nên đương nhiên là người thông minh, nghĩ cái liền hiểu.

“Thành thiếu chủ của chúng ta đối với hai người chúng ta chưa bao giờ tốt như vậy.” quản gia Trọng nở nụ cười nhưng trong nụ cười kia lại mang theo quá nhiều cảm xúc phức tạp: “Lúc trước cậu ấy nói chúng ta bất công nhưng chính bản thân cậu ấy lại không biết lòng của mình đã lệch đến chỗ nào rồi.”

“Có rất ít người có thể khiến cho A Thành chủ động như thế, vị cô cả nhà họ Đường này…” Trương Minh Hoàng hơi cong môi, bên trong mơ hồ có thêm mấy phần cảm xúc khác biệt.

“Vâng, cô Đường thật sự là lợi hại.” quản gia Trọng nói tiếp, chỉ là đột nhiên đôi mắt ông ta động một cái, vẻ mặt cũng rõ ràng đã thay đổi! !

“Không đúng rồi, sau khi Thành thiếu chủ mang tóc của bà chủ tới, lại động tay động chân lúc làm xét nghiệm người thân…” Hiển nhiên quản gia Trọng vẫn không hề quên việc này.

“Cho nên, cho dù nó có muốn giúp cô cả nhà họ Đường thì vẫn không nhịn được muốn quấy rối, vị Thành thiếu chủ này của chúng ta làm chuyện tốt chẳng những không được cảm ơn mà ngược lại còn bị mắng, thật sự là không biết để cho người ta nói cái gì cho phải…” quản gia Trọng lập tức đã suy nghĩ rõ ràng, không nhịn được lắc đầu.

“Thành chủ, chắc chắn Thành thiếu chủ không hề làm gì báo cáo giám định hôm nay.” Lời nói này của quản gia Trọng rất chắc chắn, mặc dù Thành thiếu chủ càn quấy nhưng cũng không đến mức quá đáng như vậy, huống chi lúc trước Thành thiếu chủ cũng đã nói là anh ta sẽ không động tay động chân vào chuyện giám định hôm nay.

“Ừm.” Trương Minh Hoàng thấp giọng đáp lại, đôi mắt lạnh xuống: “Sợ là có người ở sau lưng giở trò quỷ.”

Lúc Trương Minh Hoàng nói lời này giọng điệu vô cùng chắc chắn, như vậy cũng trực tiếp thể hiện là ông ta nhận định kết quả giám định hôm nay là giả, ông ta không tin Trình Nhu Nhu là con gái của mình.

“Thành chủ cảm thấy sẽ là ai? Ai lại có bản lĩnh lớn như vậy, có thể giở trò quỷ ở ngay dưới tầm mắt của Thành chủ? Hơn nữa rốt cuộc là động tay động chân như thế nào? Đến bây giờ tôi cũng chưa nghĩ ra được.” Rõ ràng trên mặt quản gia Trọng đã nhiều hơn mấy phần ngưng trọng, nghĩ lại việc này mà thấy sợ cho nên không thể không phòng người đứng phía sau chuyện này.

“Bây giờ tôi cũng chưa nghĩ ra.” Trương Minh Hoàng nhìn về phía phía trước, giọng nói hơi thấp.

Ông ta tự cho mình là thông minh, không có chuyện gì có thể giấu giếm ông ta được nhưng chuyện này ông ta lại không nghĩ ra được.

“Vậy cô Trình kia?” quản gia Trọng nghe Thành chủ nhà mình cũng không nghĩ ra được thì vẻ mặt càng thêm ngưng trọng, nhớ tới Trình Nhu Nhu, lông mày rõ ràng nhíu lên: “Chúng ta sẽ sắp xếp như thế nào?”

“Sắp xếp như lúc trước ông nói đi, nếu như thật sự có người giở trò quỷ ở phía sau thì chúng ta sẽ tương kế tựu kế dụ rắn ra khỏi hang, người kia sắp xếp ra một vở kịch lớn như thế chắc chắn phải có kế hoạch từ trước, sớm muộn gì cũng xuất hiện.” Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Trương Minh Hoàng đồng ý với sự sắp xếp của quản gia Trọng.

“Vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ sắp xếp thật chu đáo, chắc chắn sẽ để cô Trình được hưởng thụ đãi ngộ tôn quý như công chúa.” quản gia Trọng là người thông minh, lập tức hiểu ý Thành chủ nhà mình.

 
 
Chương 2033


Chương 2033

Người sau lưng động chân động tay vào giám định hôm nay chính là muốn để Trình Nhu Nhu trở thành công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, như vậy thì cứ để Trình Nhu Nhu làm công chúa Quỷ Vực Chi Thành đi, chắc chắn lúc ấy người phía sau kia sẽ tự mình xuất hiện.

Đương nhiên, mặc dù lúc trước Thành thiếu chủ từng nói là Trình Nhu Nhu do Bùi Doanh tìm đến, nhưng trong lòng Trương Minh Hoàng và quản gia Trọng đều hiểu, việc này tuyệt đối không phải một Bùi Doanh nho nhỏ có thể làm được, chắc chắn người ở phía sau giở trò quỷ kia có thân phận rất không đơn giản ở Quỷ Vực Chi Thành.

Nhưng trong một thời gian ngắn Trương Minh Hoàng và quản gia Trọng vẫn chưa nghĩ ra là ai.

“Trọng, nếu như cô Đường đã xử lý xong chuyện của Đường Vân Thành rồi thì hay là chúng ta mời cô Đường tới giúp chúng ta…” Trương Minh Hoàng đột nhiên chuyển mắt nhìn về phía quản gia Trọng, trong đôi mắt kia rõ ràng nhiều hơn một tia sáng.

“Được, Thành chủ muốn mời thì chúng tôi sẽ đi mời.” quản gia Trọng cười, ông ta đi theo bên cạnh Thành chủ nhiều năm như vậy, há có thể không rõ tâm tư Thành chủ nhà mình.

Thành chủ nhà mình mời người đến giúp đỡ là giả nhưng muốn nhìn cô cả nhà họ Đường một chút là thật.

Bây giờ giám định AND đã chứng minh Trình Nhu Nhu là con gái của Thành chủ nên bọn họ đối với chuyện cô cả nhà họ Đường lại càng không dám tùy ý, nếu có muốn gặp cô cả nhà họ Đường sợ là càng phiền toái hơn!

Cho nên Thành chủ mới nghĩ ra chủ ý này, đúng là Thành chủ cũng thật sự đã dụng tâm lương khổ.

Nhưng nếu thật sự có thể mời được cô cả nhà họ Đường tới đây nói không chừng lại thật sự có thể giúp được việc, dù sao cô Đường lợi hại như vậy, hơn nữa cô ấy lại có chuyên môn phá án.

quản gia Trọng còn thầm nghĩ, nếu như có cơ hội có thể lấy được tóc của cô Đường hay gì đó thì đến lúc đó sẽ đi làm giám định với Thành chủ tiếp, đến lúc đó mọi chuyện sẽ hoàn toàn rõ ràng.

“Thành chủ, chuyện của Đường Vân Thành ngay cả người của hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em quốc tế cũng dính vào, vậy cô cả nhà họ Đường thật sự có thể xử lý tốt được sao? Có cần tôi cho người tới giúp không…” quản gia Trọng nhớ tới chuyện của Đường Vân Thành, lông mày cũng không nhịn được nhíu lại.

“Không cần, những người kia vốn chính là do cô ấy tìm đến.” Trương Minh Hoàng nhìn quản gia Trọng một chút, nhìn qua có vẻ rất bình thường nhưng nếu nhìn kỹ lại sẽ phát hiện ra lúc này khóe môi Trương Minh Hoàng mơ hồ mang theo ý cười.

“Thật sự là cô Đường mời tới?” quản gia Trọng sửng sốt nhưng vẫn chưa hiểu rõ.

“Ông cũng đã nói chuyện của Đường Vân Thành quá nhạy cảm, ai thèm quan tâm ai sẽ chết, hơn nữa nếu như nhúng tay bừa vào đó, sơ sót một cái sẽ hại chết Đường Vân Thành, vậy thì sẽ phản tác dụng rồi?” Mặc dù từ trước tới nay Trương Minh Hoàng chưa từng gặp qua Tô Khiết nhưng rất hiển nhiên là ông ta rất rõ ràng đối với những việc mà cô làm.

“Vậy vì sao cô Đường không làm như thế ngay từ đầu? Mấy ngày nay Đường Vân Thành đã sắp bị người ta mắng chết rồi.” Lông mày quản gia Trọng vẫn nhíu lại như cũ, thật sự vẫn không hiểu rõ được.

“Tính cách của cô ấy là không nắm chắc thì sẽ không làm, tôi nghĩ là bây giờ cô ấy mới hoàn toàn chuẩn bị xong.” Trương Minh Hoàng hơi nhướng mày lên, ông ta rất ít khi tán thưởng người nào, đánh giá cao như vậy lại càng là lần đầu tiên.

“Vậy rốt cuộc cô Đường sẽ làm thế nào?” quản gia Trọng vẫn bối rối như cũ, cũng hi vọng Thành chủ nhà mình có thể giải thích rõ một chút cho ông ta.

“Ông tự nhìn đi, rất nhanh ông đã có thể thấy rõ rồi.” Hiển nhiên là Trương Minh Hoàng không muốn nói thêm nữa, ghét bỏ liếc mắt nhìn quản gia Trọng một cái.

Nhưng cái khẽ nhếch khóe môi kia đã tiết lộ tâm tình của ông ta vào lúc này…

Hải Thành.
 
Chương 2034


Chương 2034

Người của hiệp hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em quốc tế đi thẳng đến bệnh viện nơi cô bé kia đang nằm, đương nhiên cùng đi với bọn họ còn có mấy nhà truyền thông lớn có sức ảnh hưởng nhất ở Hải Thành.

“Anh Lý, chúng tôi đã nghe nói về tình hình con gái của anh, mẹ của con gái anh là bà Lưu cũng đã tìm đến chúng tôi và hi vọng có thể nhận được sự hỗ trợ của chúng tôi, hôm nay chúng tôi mang theo thành ý tới đây, chúng tôi nhất định sẽ giúp con gái của anh lấy lại công đạo, vụ kiện này chúng tôi sẽ làm miễn phí cho các anh.” Nhân viên của hiệp hội trực tiếp thể hiện thái độ.

Giờ phút này, camera của mấy tạp chí lớn đều hướng về phía người nhân viên kia cho nên chỉ cần là người chú ý tới chuyện Đường Vân Thành thì hầu như đều có thể trực tiếp nhìn thấy.

Gần đây chuyện của Đường Vân Thành vô cùng ầm ĩ, thu hút sự chú ý của rất nhiều người cho nên giờ phút này có rất nhiều người đều đang xem trực tiếp.

Nghe được lời của nhân viên hiệp hội, những người đang xem trực tiếp đều cảm thấy vui mừng cho cô bé kia, ai cũng biết nhà họ Đường lợi hại nên đứng trước sự lợi hại của nhà họ Đường thì cô bé kia thật sự quá yếu ớt, quá thảm rồi.

Mặc dù mấy ngày qua nhà họ Đường cũng chưa làm gì nhưng rất nhiều người đều lo lắng cho cô bé, bây giờ cuối cùng cũng có người chịu ra mặt vì cô bé rồi.

Đây chính là hiệp hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em quốc tế đấy, nên cho dù nhà họ Đường có lợi hại hơn nữa thì người ta cũng không sợ, lần này cuối cùng cô bé cũng có hi vọng rồi.

Nhưng mà ai cũng không ngờ…

“Ai cần các người thưa kiện chứ, tôi không cần nhờ các người, các người đi đi.” Nhưng ba của cô bé là Lý Minh lại đột nhiên thay đổi mặt.

Tất cả mọi người đang xem trực tiếp đều kinh sợ, đều không rõ tại sao Lý Minh lại có phản ứng như vậy?

Rõ ràng là mọi người đến giúp cô bé, rõ ràng là đến giúp anh ta, vậy tại sao anh ta lại từ chối? !

Mấy ngày nay mặc dù Lý Minh không trực tiếp báo án nhưng anh ta vẫn luôn cho phép truyền thông tới phỏng vấn cô bé, cho nên lý do không muốn để cô bé lộ mặt chắc chắn là không hợp lý.

Hơn nữa Lý Minh còn luôn mồm nói muốn lấy lại công đạo cho con gái, muốn để người xấu nhận trừng phạt, bây giờ người của hiệp hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em quốc tế đã ra mặt muốn giúp anh ta lấy lại công đạo, giúp anh ta trừng phạt người xấu vậy tại sao anh ta lại từ chối?

Tất cả mọi người nghĩ mãi mà không rõ nguyên nhân Lý Minh làm như thế.

Đám người kia thật sự đã bị cách làm của Lý Minh dọa cho sợ ngây người.

Trong lúc nhất thời các loại nghị luận trên mạng ầm ĩ lên.

“Người cha này làm sao vậy, không phải luôn miệng nói là muốn lấy lại công đạo cho con gái à? Bây giờ từ chối là có ý gì?”

“Đúng vậy, thật sự là không hiểu, chẳng lẽ là sợ con gái của mình bị tổn thương?”

“Như vậy cũng không hợp lý, rõ ràng trước kia chính anh ta tự liên hệ với truyền thông nói ra chuyện này còn gì, nếu như thật sự muốn bảo vệ con gái của mình thì từ đầu đã không làm lớn lên rồi, bây giờ chuyện này đã ầm ĩ như vậy chắc chắn cũng không cần phải né tránh nữa.”

“Chẳng lẽ là có ẩn tình khác?”

“Chẳng lẽ là trong lòng có quỷ?”

“Đúng thế, anh ta vẫn khăng khăng không chịu báo cảnh sát, khăng khăng không chịu đi kiện, chuyện cũng đã ầm ĩ như vậy rồi tại sao lại không báo cảnh sát, thật chẳng lẽ chính là trong lòng có quỷ?”

“Không thể nào? Chuyện như vậy có thể có cái quỷ gì?”
 
Chương 2035


Chương 2035

“Chuyện như vậy nếu như trong lòng anh ta thật sự có quỷ? Suy nghĩ kỹ ra rất sợ…”

Trong lúc nhất thời, người nghi ngờ như vậy trở nên càng ngày càng nhiều.

Bây giờ đang phát trực tiếp, cũng chỉ ngắn ngủi chưa đến một phút, những lời chất vấn Lý Minh trên mạng đã được lan truyền khắp nơi! !

“Lý Minh, người của hiệp hội quốc tế là do tôi mời tới, nếu con gái đã bị thương tổn như vậy mà chuyện này cũng đã ầm ĩ như vậy rồi thì chẳng lẽ tôi mời bọn họ đến để lấy lại công đạo cho con gái là sai sao? Tại sao anh lại từ chối?” Giờ phút này vẫn còn đang tiếp tục phát trực tiếp, mẹ của cô bé là bà Lưu đang trực tiếp chất vấn Lý Minh.

Giờ phút này câu chất vấn của bà Lưu cũng đã nói lên nghi ngờ trong lòng của tất cả mọi người.

Trong phút chốc, tất cả người đang xem trực tiếp đều nhìn chằm chằm vào Lý Minh trong video, muốn nghe một chút xem anh ta sẽ trả lời thế nào.

“Không cần cô quan tâm tới chuyện của con gái, cô đã bỏ lại tôi và con gái để đi thì bây giờ cô có tư cách gì trở về lo chuyện của con gái tôi.” Lý Minh cũng không trả lời thẳng mà ngược lại chuyển hướng chủ đề, bắt đầu chỉ trích mẹ của cô bé.

“Lý Minh, sao anh có thể nói ra được lời như vậy, anh còn có lương tâm không? Anh có còn là đàn ông không? Nếu không phải bởi vì bình thường anh thường xuyên đánh tôi đến mức tôi không chịu nổi nữa thì tôi có thể bỏ đi à?” Mẹ cô bé nhìn Lý Minh, vẻ mặt rất phẫn nộ.

Trong phút chốc lời này của mẹ cô bé lần nữa đã tạo nên cuộc bàn luận mới của đám người.

“Người đàn ông này còn đánh vợ?”

“Đàn ông mà đánh vợ đều không phải thứ tốt.”

“Không phải người đàn ông này trong lòng thật sự có điều mờ ám đấy chứ?”

“Anh ta sẽ không thật sự làm ra chuyện gì che giấu lương tâm chứ?”

“Một người đàn ông đánh vợ, nhìn thế nào cũng không giống người tốt?”

Trên mạng bàn tán ầm ĩ, đương nhiên những người đang phỏng vấn Lý Minh không nhìn thấy, cũng không biết.

“Cô bớt ở đây hung hăng càn quấy đi, chuyện hôm nay không cần cô quan tâm, cô cút đi cho tôi.” Hiển nhiên Lý Minh có chút thẹn quá thành giận, bắt đầu trực tiếp đuổi người, thái độ cũng trở nên ác liệt.

“Vì sao tôi lại không được quan tâm, nó là con gái của tôi, nó bị hại như vậy so với người khác thì tôi là người đau lòng nhất, cho nên tôi mới mời người của hiệp hội quốc tế đến giúp đỡ, tôi thật sự muốn giúp con gái đòi lại công đạo, không giống anh, anh cũng chỉ biết liên hệ truyền thông đến phỏng vấn, chỉ biết xát muối lên vết thương của con gái chứ trước giờ vẫn không có hành động thực tế nào, thậm chí anh còn không báo cảnh sát, Lý Minh, có thật là anh đang vì con gái không?” Từng câu từng chữ của bà Lưu đều đang chất vấn Lý Minh.

Chất vấn của bà Lưu cũng là suy nghĩ trong lòng của mọi người, những ngày qua bọn họ đều thấy được sự bi thảm của cô bé, bọn họ cũng nghe được Lý Minh một lần lại một lần nói muốn lấy lại công đạo cho con gái, nói muốn đem người xấu ra trước công lý, nhưng chuyện cũng được mấy ngày rồi mà thậm chí Lý Minh còn không cả báo cảnh sát.

Như vậy có bình thường không?

Có hợp lý không?

Lúc trước là bởi vì mọi người quá mức đồng tình với cô bé, cảm thấy cô bé quá đáng thương, mặc dù cũng có người nghĩ đến những chuyện kia nhưng cũng không nên chất vấn ngay khi người khác đau xót.

Lúc đầu chuyện này quá đặc thù, quá mẫn cảm nên cũng không ai dám nói lung tung.
 
Chương 2036


Chương 2036

Nhà họ Đường không dám động, thật ra những người khác tuy có bận tâm nhưng ai cũng sợ bị mắng.

Nhưng bây giờ mẹ của cô bé cũng chính là vợ của Lý Minh đã tự mình chất vấn như vậy, vậy thì hoàn toàn khác nhau.

Bà Lưu là mẹ của cô bé cũng là người thân nhất của cô bé nên cô ta có nói cái gì cũng không quá đáng, chắc chắn điểm xuất phát của cô ta cũng là vì cô bé, điểm này không ai có thể nghi ngờ được, cũng không ai chất vấn được.

“Tôi nói rồi, chuyện này không cần cô quan tâm, cô mang theo những người kia đi mau đi.” Lý Minh trực tiếp kéo cánh tay bà Lưu lại, định trực tiếp đuổi cô ta đi ra.

Cô bé hơi sững sờ nhìn ba mẹ của mình, trong lúc nhất thời không biết phải phản ứng như thế nào.

“Lý Minh, anh dựa vào đâu mà đuổi tôi đi? Tôi là mẹ của Tiểu Ngân, nó xảy ra chuyện thì tôi đương nhiên phải xen vào rồi, ngược lại là anh, bình thường chẳng những thường xuyên đánh tôi mà còn thường xuyên đánh cả Tiểu Ngân, lúc còn nhỏ Tiểu Ngân đã bị anh đánh cho người đầy vết thương, anh đã bao giờ thật sự thương con gái chưa?” Bà Lưu mạnh mẽ dùng sức muốn tránh thoát khỏi sự khống chế của Lý Minh nhưng Lý Minh lại cầm quá chặt, bà Lưu không thể thoát được nhưng lại tuôn ra một tin tức kinh người.

Lý Minh chẳng những đánh vợ mà còn đánh cả con gái? !

Hơn nữa từ lúc rất nhỏ con gái đã bị Lý Minh đánh cho đến mức người đầy vết thương? !

Rốt cuộc là vết thương như thế nào mọi người hoàn toàn không biết, nhưng hiển nhiên câu nói người đầy vết thương của bà Lưu đã lập tức đâm trúng trái tim đồng tình của mọi người.

Một cô bé bị đánh cho người đầy vết thương vậy thì người đàn ông này độc ác đến mức nào chứ? Đây chính con gái ruột của anh ta đấy!

Ngay cả con gái ruột mà cũng có thể làm như vậy, một người đàn ông như vậy…

“Cô nói bậy bạ gì đó? Chính bản thân cô không quan tâm đến con gái, bỏ rơi con gái vậy mà bây giờ lại đến chỉ trích tôi, nói xấu tôi, cô có ý đồ gì vậy?” Trên mặt Lý Minh có thêm mấy phần hung ác, giọng nói cũng đề cao hơn mấy phần, đương nhiên là Lý Minh không thừa nhận những lời nói của bà Lưu.

“Lưu Xuân Lan, có phải cô bị ai mua chuộc rồi đúng không, có phải người ta cho cô tiền để cô tới đây gây chuyện đúng không?” Đầu óc Lý Minh suy nghĩ cũng không chậm, sau khi lấy lại tinh thần thì lập tức chụp cho bà Lưu một cái tội danh.

Thực ra cái lý do này của Lý Minh, kiểu chất vấn này, miễn cưỡng có thể nói là qua.

Con gái của ông ta xảy ra chuyện như vậy, sự nghi ngờ của ông ta, sự thận trọng của ông ta, mọi người có thể hiểu được.

“Lý Minh, ông nói câu này phải dựa vào lương tâm, tôi bị người ta mua chuộc? Ông nói xem tôi bị ai mua chuộc? Hôm nay tôi mời người của hiệp hội bảo vệ quốc tế đến để giúp con gái đòi lại công đạo, người ta cũng đồng ý sẽ giúp đỡ Tiểu Ngân vô điều kiện, sẽ miễn phí thưa kiện cho chúng ta, sẽ giúp chúng ta trừng trị kẻ xấu, báo thù cho Tiểu Ngân.

Ông nói xem tôi bị ai mua chuộc mới làm như vậy?” Không biết có phải bà Lưu quá tức giận không, dùng lực đẩy ngã Lý Minh.

Bà Lưu tức giận, nghiêm nghị nói, đột nhiên nhận được sự đồng cảm của rất nhiều người.

Bà Lưu mời người của hiệp hội bảo vệ quốc tế đến để giúp con mình, chính là dùng hành động thực tế muốn giúp cô bé đòi lại công bằng, là thật sự muốn trừng trị kẻ xấu.

Không giống như Lý Minh vẫn luôn nói là muốn giúp con gái đòi lại công đạo, nhưng lại không có một chút hàng động thực tế nào.

Vì vậy so với Lý Minh, thái độ của bà Lưu mới là thái độ của một người mẹ nên có, tất cả những việc mà bà Lưu làm mới là việc mà một người mẹ làm cho con gái của mình.
 
Chương 2037


Chương 2037

“Tôi không biết bà rốt cuộc an tâm cái gì, nhưng tôi không muốn nói những lời vớ vẩn với bà, bà mau cút đi.” Lý Minh nói không lại bà Lưu, lại muốn đuổi người đi, lúc này nhìn ông ta dường như có chút gấp gáp.

Thái độ của ông ta như thế này khiến mọi người đều cảm thấy có chút kỳ lạ.

Ông ta có thể nghi ngờ, có thể thận trọng, nhưng ông ta không có lý do gì để đuổi người ta đi như vậy, ít nhất ông ta nên hỏi rõ ràng, hoặc điều ra rõ ràng?”

Sau đó ông ta lại quay về phía phóng viên của mấy tòa soạn lớn, mặc dù cố gắng kiềm chế, nhưng trên khuôn mặt ông ta vẫn hiện lên sự tức giận: “Mọi người đừng sợ, đừng sợ, bà ta chính là một kẻ điên, bà ta đang lên cơn điên đó.”

“Ông Lý, tôi cảm thấy cách làm của bà Lưu không sai, cho dù đối phương là ai? Cho dù đối phương có bối cảnh như thế nào, lúc chúng ta gặp khó khăn mời các tổ chức có liên quan đến để giúp đỡ chúng ta giải quyết vấn đề, điều này là một cách làm đúng đắn, cũng là một cách thông minh, tôi không hiểu ông Lý, tại sao ông lại bài xích như vậy.” Một phóng viên không nhịn được thẳng thắn nói ra sự nghi ngờ của mình, bởi vì chuyện của cô bé thực sự quá đặc thù, quá mẫn cảm, vì vậy trước đó có rất nhiều lời phóng viên cũng không dám nói một cách tùy tiện, nhưng dưới tình huống như thế này, phóng viên cảm thấy mình phải nói.

“Đúng, cách làm của bà Lưu không sai, bà ấy cũng chỉ vì suy nghĩ cho con gái của hai người thôi.” Một phóng viên khác cũng gật đầu phụ họa. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

“Ông Lý, có phải ông có hiểu nhầm gì đó với hiệp hội bảo vệ trẻ em và phụ nữ của chúng tôi? Hoặc có nghi ngờ gì? Có một điều ông có thể yên tâm, Hiệp hội bảo vệ của chúng tôi là có bộ phận hành pháp quản chế chuyên môn, cũng chịu sự ràng buộc của các quy tắc của hiệp hội bảo vệ quốc tế, cũng chịu sự giám sát của tất cả mọi người, vì vậy, ông Lý, ông có thể hoàn toàn tin tưởng chúng tôi, nếu như ông có bất kỳ sự hoài nghi nào, hoặc có bất kỳ sự chất vấn sự nghi ngờ chất vấn nào, đều có thể nói thẳng ra, thậm chí ông còn có thể gửi đơn tố cáo lên các cơ quan có liên quan, thông thường, nếu như ông Lý có bất kỳ sự nghi ngờ nào đều có thể đi tố cáo chúng tôi.” Nhân viên của Hiệp hội bảo vệ quốc tế cũng bày tỏ thái độ của mình ở trước mặt mọi người.

Những lời nói này của nhân viên của Hiệp hội bảo vệ quốc tế có thể nói là rất hợp tình hợp lý, lập tức nhận được sự đồng ý của tất cả mọi người, thậm chí là tán thưởng.

Đây mới chính là một tổ chức làm việc vì nhân dân.

“Tôi không tin các người, các người đều là cá mè một lứa, các người là bè lũ với nhà họ Đường, những lời các người nói có dễ nghe đến mức nào cũng vô dụng thôi, cuối cùng các người vẫn sẽ giúp nhà họ Đường, chắc chắn các người là người mà nhà họ Đường mời đến.” Lý Minh rõ ràng vô cùng bài xích nhân viên của Hiệp hội bảo vệ quốc tế, cho dù người kia nói gì, ông ta cũng không tin, còn càn quấy.

“Ông Lý, tôi phải nói rõ một chút, Hiệp hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em chúng tôi là bảo vệ trẻ em và phụ nữ, chính bà Lưu đã liên hệ với chúng tôi, còn về nhà họ Đường mà ông nói, nhà họ Đường không nằm trong phạm vi bảo vệ của chúng tôi, vì vậy nhà họ Đường không thể mời người của Hiệp hội bảo vệ quốc tế chúng tôi.” Nhân viên của Hiệp hội bảo vệ quốc tế không hề tức giận, chỉ tranh luận, thái độ của anh ta như vậy càng nhận được sự đồng tình của mọi người.

“Nếu như ông Lý vẫn còn nghi ngờ, lúc chúng tôi giúp đỡ con gái ông, có thể mời cơ quan phát luật có liên quan đến để giám sát chuyện này, đến lúc đó muốn mời người nào đến giám sát, có thể do ông Lý quyết định.” Nhân viên của Hiệp hội bảo vệ quốc tế có thể nói là đã biểu hiện thành ý vô cùng lớn.

“Tôi không tin các người, không tin, các người mau đi đi, các người là cùng một giuộc với nhà họ Đường.” Nhưng rõ ràng Lý Minh không nghe, còn nói bọn họ cùng một giuộc với nhà họ Đường.

Mọi người lại cảm thấy mơ hồ, nếu như Lý Minh ngay cả một tổ chức như vậy mà còn không tin, vậy thật sự không biết ông ta tin tưởng cái gì?

Mặc dù nói quả thực có chuyện các cơ quan sẽ bao che cho nhau, nhưng cũng không thể một cái gậy mà lật cả con thuyền được, hơn nữa người ta là người của Hiệp hội bảo vệ quốc tế, người nhà họ Đường cho dù ở nước Z có lợi hại như thế nào, cũng không thể khống chế được người của Hiệp hội quốc tế, hơn nữa người của Hiệp hội quốc tế cũng đã nói có thể để Lý Minh tự mình mời cơ quan pháp luật đến để giám sát, tất cả các cơ quan pháp luật đều bảo vệ nhà họ Đường.
 
Chương 2038


Chương 2038

Lời nói này của Lý Minh có chút càn quấy.

Nếu như là người có chút hiểu biết về chính trị đều biết vẫn còn có nhà họ Cố vẫn luôn coi nhà họ Đường như cái gai trong mắt, vẫn luôn chực chờ ra tay.

Thực ra, đến lúc đó nếu như thật sự do Lý Minh mời cơ quan pháp luật đến để quan sát, còn sợ là người nhà họ Cố sẽ giở trò ở sau lưng, đến lúc đó sợ là sẽ càng bất lợi với Đường Vân Thành.

Mọi người càng nghi ngờ Lý Minh, lúc trước mọi người nhìn thấy cô bé quá đáng thương nên không chú ý đến những chuyện khác, cũng không dám tùy tiện đụng vào những thứ kia.

Nhưng bây giờ mẹ của cô bé đã xuất hiện, còn mời người của Hiệp hội tổ chức quốc tế đến để giúp đỡ, dưới tình huống như vậy, có chuyện gì, có lời nào, có nghi hoặc gì có thể nói ra để làm sáng tỏ.

Thậm chí cho dù bây giờ có người thanh minh cho Đường Vân Thành, mặc dù rất có khả năng sẽ bị mắng, nhưng cũng sẽ không giống như lúc trước dẫn đến sự phản cảm của mọi người, dù sao cũng đã có một tổ chức đứng ra làm người chủ trì công đạo, suy nghĩ của mọi người với chuyện này đều có sự thay đổi.

Không còn là lấy mạnh ức hiếp yếu, không còn là nhà họ Đường quá mạnh, cô bé quá yếu.

Vì vậy, lúc này, người thanh minh giúp Đường Vân Thành sẽ không tạo ra sự phản cảm quá lớn, là vì mọi người đều tin tưởng tổ chức lớn mạnh trước mặt có thể chủ trì công đạo, nhà họ Đường sẽ không còn cao cao tại thượng, mọi chuyện cũng sẽ không còn là nhà họ Đường một tay che trời nữa.

Dù sao có một tổ chức lớn có thể chủ trì công đạo, mọi chuyện là trắng hay là đen đều có thể nói ra, bày ra ánh sáng để mọi người có thể nhìn rõ, phân biệt rõ ràng.

Sự thay đổi trong suy nghĩ của mọi người, càng khiến cục diện của chuyện này xảy ra sự thay đổi lớn.

“Ông Lý, ông thật sự không cần nghi ngờ chúng tôi, ngoài việc cho phép các cơ quan phát luật liên quan giám sát, liên quan đến chuyện muốn mời luật sự như thế nào, ông Lý cũng có thể nói ra, đương nhiên chúng tôi cũng sẽ mời một luật sư có năng lực, công bằng, chính trực, chính nghĩa đến để tham gia tố tụng, chúng tôi cũng sẵn sàng chấp nhận sự giám sát của tất cả mọi người.” Nhân viên của Hiệp hội bảo vệ quốc tế lại đưa ra một tin tức rất có thành ý, rất rõ ràng.

Nếu như các cơ quan phát luật có liên quan có thể có chút phức tạp, nhưng luật sư sẽ minh bạch hơn, dù sao bình thường những luật sư kia đã tham gia những vụ kiện nào, tình hình ra sao? Nhân phẩm thế nào?

Những chuyện này đều có thể tra ra được.

Vì vậy, từ điều này, là một tình huống mà mọi người dễ dàng tiếp nhận hơn.

“Ông Lý, nhân viên đặc phái Châu của Hiệp hội bảo vệ quốc tế đã nói rõ ràng như vậy, ông còn lo lắng điều gì nữa?” Một phóng viên lại hỏi một câu, rõ ràng anh ta cũng hoàn toàn không thể hiểu được thái độ lúc này của Lý Minh.

“Chỉ là tôi không tin tưởng bọn họ.” Lý Minh vẫn cố chấp với ý kiến của mình, chỉ nói một câu, không tin bọn họ.

“Vậy thì, tôi muốn hỏi một câu, ông tin tưởng ai?” Vị phóng viên kia sững sờ một lúc, sau đó lại hỏi một câu hỏi vô cùng trực tiếp.

Lý Minh luôn miệng nói là không tin tưởng người của Hiệp hội bảo vệ quốc tế, vậy thì ông ta tin tưởng ai?

Lúc trước ngoài việc ông ta để cho phóng viên phỏng vấn cô bé, thứ nhất không hề báo cảnh sát, thứ hai không nhờ tổ chức hay cơ quan nào giúp đỡ, hơn nữa vẫn luôn miệng nói là muốn giúp con gái đòi lại công đạo.
 
Chương 2039


Chương 2039

Những gì ông ta làm để giúp con gái đòi lại công đạo chính là không ngừng để các phương tiện truyền thông đưa tin về chuyện này, không ngừng để các phương tiện truyền thông đến quay chụp sự đau đớn, đáng thương của con gái mình?

Sau đó thì không làm gì khác?

Như vậy có thể khiến người xấu bị trừng trị sao?

Đây không phải là tán hươu tán vượn sao?

“Ông Lý, các phương tiện truyền thông của chúng tôi chỉ có thể phỏng vấn, điều chúng tôi có thể làm là đưa tin về chuyện này, để mọi người biết, nhưng chúng tôi không thể giúp ông giải quyết vấn đề, nếu như nói chúng tôi có thể giúp được gì vậy chính là sau khi tưa tin về chuyện này, có thể để các cơ quan có liên quan biết được, gây được sự chú ý với các cơ quan có liên quan, từ đó nhờ các cơ quan liên quan giúp ông giải quyết vấn đề này, nhưng bây giờ ông lại từ chối sự giúp đỡ của các cơ quan có liên quan, ông Lý, cách làm này của ông khiến chúng tôi rất khó hiểu.” Lần này lời nói của phóng viên càng thẳng thắn, càng rõ ràng.

“Ông Lý, ông phải biết là, những tổ chức giống như Hiệp hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em quốc tế, chính là những tổ chức luôn chủ trì công đạo cho những người bị hại, những người yếu đuối bị bắt nạt, điều này mọi người đều biết, ông có thể nói cho tôi biết tại sao ông lại bài xích bọn họ như vậy?” Có một phóng viên hỏi thẳng.

“Chỉ là tôi không tin tưởng bọn họ.” Lúc Lý Minh nói câu này, trong ánh mắt có chút né tránh.

“Ông Lý, tôi cảm thấy ông nên tin tưởng bọn họ, vì bọn họ có thể giúp đỡ ông, có thể giúp đỡ con gái ông.” Phóng viên sững sờ, sau đó bắt đầu khuyên Lý Minh, hoặc phóng viên cũng không biết phải nói gì với thái độ lúc này của Lý Minh.

“Ông Lý, ông thật sự có thể tin tưởng chúng tôi, chính bà Lưu đã tìm đến chúng tôi, sau khi chúng tôi nghe thấy sự cố mà con gái ông gặp phải thì vô cùng đồng tình, vì vậy tổ chức mới cử tôi đến để giúp đỡ.” Đặc phái viên Chu lại bày tỏ rõ ràng thái độ của mình.

“Lý Minh, đúng là tôi đã liên hệ với bọn họ, là tôi thấy tình cảnh của con gái, muốn giúp đỡ con gái, ông đừng có suốt ngày đa nghi như Tào Tháo.” Mẹ của cô bé, bà Lưu không kiềm chế được nữa nói.

“Lý Minh, mấy ngày nay con gái xảy ra chuyện, ông ngoại trừ mời phóng viên đưa tin về chuyện của con bé còn làm cái gì nữa? Ông làm như này không thể giải quyết được vấn đề gì, ngược lại chỉ có thể làm tăng thêm sự tổn thương cho con gái.”

“Chuyện của chúng tôi bà quản ít thôi, lúc trước bà vứt bỏ con gái không quan tâm, bây giờ trở về làm gì? Con gái cũng không muốn bà quan tâm đến chuyện của nó.” Lý Minh vẫn còn khá lịch sự với phóng viên, nhưng thái độ với bà Lưu hoàn toàn ghét bỏ.

“Tôi là sợ bị ông đánh, bị ông ép buộc đến không có cách gì, con bé là con gái của tôi, sao tôi có thể không quan tâm chứ.” Rõ ràng trên khuôn mặt của bà Lưu hiện lên sự đau lòng, cảm xúc trở nên vô cùng kích động.

“Lý Minh, lúc trước ông đánh tôi, đánh con gái, tôi thực sự không còn cách nào khác mới bỏ đi, lúc tôi rời đi muốn dẫn theo con gái, nhưng ông không đồng ý, còn uy hiếp tôi…” Bà Lưu nhớ lại những chuyện trước đây, tâm trạng càng kích động, sau đó bắt đầu bật khóc.

“Bà bớt nói nhảm đi.” Sắc mặt của Lý Minh dần dần thay đổi, đột nhiên ngắt lời của bà Lưu.

“Tôi nói nhảm sao? Hay là ông để con gái nói đi, xem xem con gái nói như thế nào?” Bà Lưu nhớ đến con gái của mình, đôi mắt nhìn về phía con gái của mình, trên mặt rõ ràng hiện lên sự đau lòng.

Cô gái có chút sững sờ với ánh mắt của mẹ mình, khóe môi nhếch lên, không nói gì, cũng không có phản ứng gì khác.

Phản ứng của cô bé như thế này khiến mọi người cảm thấy có chút kỳ lạ.

“Không cần hỏi con gái, bà vứt con gái không quan tâm, con gái rất hận bà.” Lý Minh nhìn phản ứng của con gái, đôi mắt sâu lóe lên tia đắc ý.
 
Chương 2040


Chương 2040

“Không thể nào, Tiểu Ngân sẽ không hận tôi, Tiểu Ngân biết tất cả, Tiểu Ngân sẽ hiểu cho tôi.” Bà Lưu lắc đầu, không thể chấp nhận được sự thật con gái hận mình.

“Tóm lại chuyện của con gái không cần bà phải quan tâm, con gái cũng không muốn bà quan tâm chuyện của nó, nếu không tin, bà có thể tự hỏi con gái.” Dường như Lý Minh đột nhiên nhớ ra điều gì đó, có thể cũng bị mọi người ép buộc nhiều quá, sau đó đã ném vấn đề này qua cho con gái.

Câu này của Lý Minh vừa nói ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về Tiểu Ngân đang ngồi trên giường, đều muốn biết cô bé có thái độ như thế nào với chuyện này.

Mặc dù cô bé vẫn còn nhỏ tuổi, mặc dù ép hỏi một cô bé như vậy có chút tàn nhẫn. Nhưng dù sao cô bé cũng là đương sự, ý kiến của cô bé rất quan trọng.

Hơn nữa bây giờ ý kiến của ba mẹ cô bé có chút bất đồng, càng cần trưng cầu ý kiến của cô bé.

Đôi mắt bà Lưu nhìn chằm chằm vào con gái của mình, cảm xúc trên mặt kích động mà phức tạp, mang theo sự thận trọng thử thăm dò hỏi: “Tiểu Ngân, để mẹ giúp con có được không? Để mẹ giúp con đòi lại công bằng, để mẹ giúp con trừng trị người xấu, có được không?”

Trong những lần đưa tin trước đó, cô bé cũng không dưới một lần nói là muốn trừng trị kẻ xấu.

Tất cả mọi người đều nhìn vào cô bé, chờ đợi câu trả lời của cô bé.

Trên thực tế, mọi người đều biết chuyện như thế này đối với một đứa bé mới 11,12 tuổi mà nói thực sự quá tàn nhẫn, quá không có tình người.

Vì vậy cô bé muốn trừng trị kẻ xấu đã hại cô bé hơn bất kỳ ai.

Dường như tất cả mọi người đang xem trực tiếp đều cảm thấy cô bé sẽ ủng hộ cách làm của mẹ cô bé.

“Bà đi đi, bà là người xấu, tôi không muốn nhìn thấy bà.” Nhưng, không ai nghĩ đến, giây tiếp theo cô bé lại đột nhiên nhảy lên ở trên giường, sau đó lao đến trước mặt bà Lưu, dùng lực hung hăng đẩy bà Lưu một cái.

Trên người của cô bé vẫn còn vết thương, nhảy như vậy, có lẽ đã động đến vết thương rồi, sau khi đẩy bà Lưu, cô bé trực tiếp ngã xuống giường.

Mọi người đều bị cảnh tượng này dọa sợ, nhất thời toàn bộ hiện trường đều trở nên vô cùng yên tĩnh, sau đó cũng không ai ngờ đến cô bé sẽ có thái độ như vậy!!

“Tiểu Ngân, con, con sao vậy?” Bà Lưu bị con gái đẩy một cái, bởi vì con gái từ trên giường đẩy bà ta, con gái dùng lực cũng không nhỏ, bà Lưu lùi về sau mấy bước.

Bà Lưu không thể tin được nhìn con gái của mình, khuôn mặt tràn đầy sự đau khổ: “Tiểu Ngân, rõ ràng con biết mẹ không phải thực sự muốn vứt bỏ con không quan tâm, mẹ muốn mang con đi theo, sau này có mấy lần mẹ muốn dẫn con cùng đi….”

“Là bà vứt bỏ tôi, bà là người xấu, tôi không muốn nhìn thấy bà.” Lúc này Tiểu Ngân ngã xuống đất, có thể là vì vết thương quá đau, cô bé không thể nhảy lên được nữa, nhưng trong ánh mắt cô bé nhìn bà Lưu lúc này tràn đầy thù hận.

“Tiểu Ngân, không phải là mẹ cố ý vứt bỏ con, là ba con đánh chúng ta, mẹ cũng không có cách nào, lúc đó mẹ muốn đưa con đi theo, nhưng ba con uy hiếp mẹ, nói sẽ giết con, vì vậy mẹ mới rời đi trước, muốn tìm cơ hội âm thầm đưa con rời đi…” Lúc này cơ thể bà Lưu rõ ràng đang run rẩy, có lẽ là vì bị sự tức giận của con gái làm tổn thương.

“Ba đánh mẹ là vì mẹ là người xấu, là mẹ sai, không phải ba sai.” Nhưng cô bé lại ngắt lời bà Lưu, hơn nữa lời nói này của cô bé còn khiến người khác có chút bất ngờ.
 
Chương 2041


Chương 2041

“Tiểu Ngân, không có, không phải là lỗi của mẹ, thật sự không phải là lỗi của mẹ.” Bà Lưu vội vàng lắc đầu, bà ta đi về phía trước mấy bước, dựa vào bên giường, muốn kéo con gái của mình.

Nhưng cô bé lại trực tiếp hất tay bà ta ra, đôi mắt vẫn tràn đầy sự hận thù: “Là lỗi của bà, là bà ngoại tình ở bên ngoài, ba mới đánh bà, đều là lỗi của bà, bà là người phụ nữ xấu xa không cần mặt mũi.”

Câu nói lần này của cô bé khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên, hơn nữa cô bé còn mắng mẹ của mình như vậy khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên.

“Không có, mẹ thật sự không có, con phải tin tưởng mẹ, đều là ba nói linh tinh, mẹ thật sự không có làm chuyện có lỗi với ba con, cũng không có làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với con.” Cơ thể của bà Lưu lúc này rõ ràng đang run rẩy, mặc dù rất bị đả kích, nhưng bà ta vẫn cố gắng để giải thích.

“Tóm lại tôi không muốn nhìn thấy bà, bà mau đi đi, chuyện của tôi không cần bà phải quan tâm.” Cô bé căn bản không nghe mẹ cô bé giải thích, ngược lại còn giống như Lý Minh bắt đầu đuổi bà Lưu đi.

“Tiểu Ngân, mẹ đến để giúp con, mẹ thực sự đến để giúp con, con phải tin tưởng mẹ.” Rõ ràng bà Lưu không ngờ đến con gái lại đuổi bà ta đi, trong ánh mắt hiện lên sự đau khổ.

“Tôi nói rồi, tôi không cần bà phải quan tâm đến tôi, chuyện của tôi ba sẽ lo, không cần bà phải bận tâm, bà đi đi, bà mau đi đi.” Lúc này căn bản cô bé không nghe lọt tai bất kỳ lời giải thích của mẹ cô bé, chỉ muốn đuổi bà Lưu đi.

“Bây giờ bà cũng đã nhìn thấy, con gái không muốn bà quản chuyện này, bà còn không mau rời đi.” Lúc này dường như Lý Minh có chút tức giận, cùng với con gái đuổi người.

“Lý Minh, rốt cuộc ông đã nói gì với con gái? Sao ông có thể nói những lời linh tinh như vậy với con?” Bà Lưu quay về phía Lý Minh, đôi mắt ửng đỏ.

“Tôi chỉ nói sự thật, hơn nữa con gái cũng đã lớn, đã hiểu chuyện rồi, chuyện gì con bé cũng biết, con bé có thể biết được ai đúng ai sai.” Lý Minh lạnh lùng hừ một tiếng, trong ánh mắt ẩn giấu sự đắc ý.

“Bây giờ con bé đã không muốn bà quản chuyện của con bé, vì vậy bà mau dẫn những người mà bà mời đến đi đi, đừng nói linh tinh nữa.” Lý Minh có được sự ủng hộ của con gái, lần này đuổi người cũng lý trực khí tráng.

“Tiểu Ngân, con nghe mẹ nói, mẹ thực sự là vì muốn tốt cho con, thật sự muốn giúp con….” Bà Lưu cũng hiểu chuyện trước kia tranh cãi ở đây cũng không rõ ràng, cũng không muốn tranh cãi nhiều, nhưng chuyện của con gái bà cũng không thể không quan tâm.

“Tôi tin ba, không tin bà, bà đưa người của bà mời đến đi đi.” Nhưng cô bé lại một lần nữa ngắt lời của bà Lưu, rõ ràng cô bé đứng về phía Lý Minh.

Sau đó cô bé lại nhìn về phía đặc phái viên Chu của hiệp hội bảo vệ quốc tế: “Tôi không cần các người giúp tôi, tôi cũng không tin các người, ba nói đúng, các người không thật lòng giúp đỡ tôi, các người đều giúp người xấu hại tôi.”

“Bạn nhỏ, cháu nghe chú nói, bọn chú chuyên bảo vệ phụ nữ, bảo vệ những bạn nhỏ giống như cháu, bọn chú tuyệt đối sẽ không giúp đỡ người xấu.” Đặc phái viên Chu không thể ngờ được cô bé lại bài xích bọn họ như vậy.

Đây là tình huống mà anh chưa từng gặp phải trước đây.

Không biết cô bé có bị ba cô bé ảnh hưởng không?

Tư tưởng của trẻ con rất dễ dàng bị người lớn ảnh hưởng, vì vậy đặc phái viên Chu nhất định phải giải thích rõ ràng với cô bé, tuyệt đối không thể để cô bé hiểu nhầm như vậy.

“Các người đi, tôi không tin các người nữa, tôi không muốn các người giúp đỡ, không cần các người giúp đỡ.” Nhưng rõ ràng cô bé không nghe anh ta giải thích.

Cô bé suy nghĩ một lúc, đột nhiên quay về phía phóng viên: “Cháu không tin bọn họ, cũng không muốn để bọn họ giúp đỡ, có phải bọn họ không thể quản được chuyện của cháu? Có phải cháu có thể đuổi bọn họ đi?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom