Cập nhật mới

Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1931


Chương 1931

Ừm, đợi đến khi cô đến, anh cũng dẫn cô đi trung tâm thương mại mua sắm.

Tịch Xuyên có gì đáng để khoe khoang chứ, anh cũng có người phụ nữ của mình, anh còn có một đứa con gái đáng yêu nữa.

Tịch Xuyên có con gái không? Hừ!!

Sau khi Tịch Xuyên rời đi, toàn bộ phòng làm việc chỉ còn một mình cậu ba Nguyễn, một mình cậu ba Nguyễn ở trong phòng làm việc đợi Tô Khiết, cảm thấy thời gian trôi qua đặc biệt đặc biệt chậm.

Anh đã đợi nửa tiếng đồng hồ, Tô Khiết vẫn chưa tới.

Anh lại đợi nửa tiếng đồng hồ, Tô Khiết vẫn chưa tới.

Sắc mặt của cậu ba Nguyễn hơi hơi thay đổi, từ lúc thư kí Lưu gọi điện thoại cho cô tới bây giờ, đã trôi qua hơn một tiếng rưỡi rồi, Tô Khiết vẫn chưa tới?

Lúc trước anh gọi điện thoại cho cô, nghe ra được là cô rõ ràng đang ở trong thành phố.

Đã ở trong thành phố, một tiếng rưỡi cũng đủ để chạy đến Nguyễn thị nhỉ?

Cho nên, cô chính là vốn đã không định đến?

Anh không biết thư kí Lưu rốt cuộc gọi điện thoại cho cô như thế nào, nhưng mà…

Lúc này, sắc mặt của cậu ba Nguyễn dần dần trở nên âm u.

Lúc này, thư kí Lưu ở bên ngoài càng là lòng nóng như lửa đốt.

Rõ ràng bà chủ nói lập tức đến, nhưng sao vẫn chưa đến?

Đã trôi qua lâu như vậy rồi, theo lý thuyết nên đến từ lâu rồi.

Tổng giám đốc sợ là đợi không nổi rồi!!

Thư kí Lưu lúc này thậm chí cũng không dám đến phòng làm việc của tổng giám đốc, anh ta sợ tổng giám đốc sẽ đập chết anh ta.

Thư kí Lưu lấy điện thoại ra, định gọi cho Tô Khiết thêm một cuộc nữa, điện thoại vẫn chưa kết nối, anh ta đã nhìn thấy cậu ba Nguyễn từ trong phòng làm việc đi ra.

Trong lòng của thư ký Lưu ngạc nhiên, theo tiềm thức liền cất điện thoại lại, nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình dường như không phát hiện cái gì, lúc này mới thầm thở phào một hơi.

Nhưng mà sắc mặt của tổng giám đốc nhà mình rất xấu, cực kì xấu.

Thư ký Lưu do dự một lát, cuối cùng cũng nhịn tê da đầu, nói: “Tổng giám đốc, bà chủ có thể là có chuyện nên chậm trễ…”

Lời của thư ký Lưu dứt lời, ánh mắt của cậu ba Nguyễn liền lạnh lùng bắn qua.

Cơ thể của thư ký Lưu lập tức rùng mình, lời đến cửa miệng cũng bị mắc kẹt.

“Tổng giám đốc, bà chủ trước đó gọi điện tới hỏi tình trạng của tổng giám đốc, bà chủ là rất quan tâm tổng giám đốc.” Thư ký Lưu lúc này tuy sắp bị dọa vỡ mật rồi, nhưng anh ta cho dù liều mạng cũng phải nói hết.

Trong đôi mắt hơi nheo lại của cậu ba Nguyễn rõ ràng nhiều hơn vài phần khí tức nguy hiểm, cô quan tâm anh sao?

Cô nếu như thật sự quan tâm anh? sẽ chỉ gọi điện thoại tới hỏi một tiếng sao?

Sau đó cô lại đi cùng Đường Bách Khiêm đi hẹn hò rồi?

Phải, anh không thoải mái là giả, nhưng cô không có đến lại là thật!!!

Nghĩ đến một điểm này, cậu ba Nguyễn liền có một loại xúc động muốn đánh người.

Cô nếu như thật sự quan tâm anh, tại sao không gọi điện cho anh, mà chỉ gọi cho thư ký Lưu…
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1932


Chương 1932

“Khoan đã, anh vừa rồi nói cô ấy sau đó lại gọi điện tới?” Mắt của cậu ba Nguyễn nhanh chóng lóe lên, dường như đột nhiên nghĩ tới cái gì đó.

“Phải, phải, bà chủ sau đó gọi điện tới hỏi tình trạng của tổng giám đốc.” Thư ký Lưu vội gật đầu, bà chủ thật sự có gọi điện thoại tới, cho nên một điểm này thư ký Lưu trả lời rất nhanh.

“Cô ấy gọi đến khi nào?” Trong đôi mắt hơi nheo lại của cậu ba Nguyễn thấp thoáng vài phần suy tư, không biết đang suy nghĩ cái gì.

“Lúc tổng giám đốc bàn chuyện với phó tổng giám đốc Tịch.” Chuyện này thư ký Lưu nhớ rất rõ, cho nên trả lời cũng rất nhanh, rất nhanh chóng.

Khóe môi của cậu ba Nguyễn dường như hơi nhếch lên: “Người phụ nữ của Tịch Xuyên có phải là Hứa Dinh Dinh không?”

Anh nhớ, trước đó khi Tịch Xuyên ở trong phòng làm việc gọi điện kêu đối phương là Dinh Dinh.

Vậy thì, lúc đó người phụ nữ Tịch Xuyên gọi điện liệu có phải là Hứa Dinh Dinh?

Hôm đó khi ở trung tâm thương mại, Hứa Dinh Dinh có thể giả làm mẹ của tiểu công chúa nhà anh, có thể thấy Hứa Dinh Dinh có quen với tiểu công chúa nhà anh.

“Phải, phải, Hứa Dinh Dinh là mẹ nuôi của tiểu công chúa, là người phụ nữ của phó tổng giám đốc Tịch.” Thư ký Lưu không hiểu tổng giám đốc nhà mình tại sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này, nhưng vẫn trả lời rất nhanh.

Đây vẫn là sau khi tiểu công chúa gặp tổng giám đốc, tổng giám đốc cảm thấy chuyện trước đó quá kỳ quái, lại kêu anh đi điều tra, anh ta mới tra được.

Có điều mấy ngày nay tổng giám đốc luôn rất bận, anh ta cũng còn chưa kịp đến báo cáo với tổng giám đốc.

Khóe miệng của Nguyễn Hạo Thần từng chút nhếch lên.

Mẹ nuôi của tiểu công chúa nhà anh?

Có thể làm mẹ nuôi của tiểu công chúa nhà anh, vậy thì chắc chắn có quan hệ rất tốt với Tô Khiết.

Cho nên, cuộc điện thoại mà Tịch Xuyên gọi trước đó ở phòng làm việc chính là của Hứa Dinh Dinh.

Hứa Dinh Dinh lúc đó gọi điện là hỏi Tịch Xuyên đang làm gì, hoặc lúc đó Hứa Dinh Dinh gọi điện chính là đến xác nhận Tịch Xuyên có phải ở cùng với anh không?

Mới đầu khi bàn chuyện thì anh phát hiện Tịch Xuyên khẽ mỉm cười gửi tin nhắn, anh lúc đó khi liếc mắt, nhìn thấy tin nhắn mà Tịch Xuyên gửi, lúc đó nhắn tin mà Tịch Xuyên trả lời là— ‘Anh đang bàn chuyện với anh ba’.

Nhìn biểu cảm lúc đó của Tịch Xuyên thì không thể đoán được, tin nhắn đó Tịch Xuyên gửi cho Hứa Dinh Dinh.

Nhưng không qua bao lâu, Hứa Dinh Dinh lại gọi điện đến hỏi han.

Hứa Dinh Dinh không giống là loại người rất dính người, không phải loại người không có chuyện gì thì thăm dò hành tung của Tịch Xuyên.

Cho nên, gọi điện thoại đó, chỉ sợ là Hứa Dinh Dinh gọi giúp Tô Khiết, là để nghe ngóng tình trạng của anh.

Sau đó Tô Khiết lại gọi điện cho thư ký Lưu, chắc chắn thư ký Lưu đang nói dối, nên Tô Khiết chắc chắn không thể đến.

Phải nói cậu ba Nguyễn ghen không có lý trí gì, nhưng với chuyện khác anh lại phân tích rất thấu đáo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1933


Chương 1933

Nhưng, thư ký Lưu chỉ là nói anh không thoải mái, không thoải mái anh vẫn có thể kiên trì bàn chuyện.

Cô không thể vì anh với Tịch Xuyên đang bàn chuyện thì nhận định thư ký Lưu đang nói dối?

“Anh gọi điện cho cô ấy rốt cuộc nói như thế?” Cậu ba Nguyễn nhanh chóng nhìn sang thư ký Lưu, hai mắt nguy hiểm nheo lại.

“Tôi, tôi, tôi chỉ là nói tổng giám đốc không thoải mái.” Thư ký Lưu chạm vào ánh mắt của tổng giám đốc, nhất thời bị dọa cũng có hơi nói không rõ.

Cậu ba Nguyễn không có nói chuyện, chỉ là lạnh lùng nhìn anh ta.

“Tôi, tôi lúc đó gọi điện cho bà chủ, vì có thể kêu bà chủ mau tới thì nói với bà chủ tổng giám đốc bị đau dạ dày, đau đến ngất đi rồi.” Thư ký Lưu biết không giấu được nữa, chỉ có thể thừa nhận.

“Cô ấy sau đó khi gọi điện tới hỏi han tình trạng của tôi, anh lại nói thế nào với cô ấy?” Cậu ba Nguyễn lúc này mắt lạnh băng đến thấu xương, ánh mắt đó như dao như kiếm, giống như có thể băm cuộc đời.

“Tôi nói với bà chủ, tổng giám đốc vẫn ngất…” Thư ký Lưu lúc này tự nhiên không dám có một chút giấu diếm, khi anh ta nói ra lời này, chạm vào ánh mắt của tổng giám đốc nhà mình, hai chân mềm nhũn, nếu không phải là vịn vào chiếc ghế ở một bên, anh ta chắc trực tiếp quỳ xuống rồi.

Ánh mắt của tổng giám đốc lúc này quá dọa người rồi!!

Cậu ba Nguyễn: “…”

Vẫn ngất?

Nhưng anh lúc đó rõ ràng đang bàn chuyện với Tịch Xuyên!!!

Cho nên, cô sớm đã nhìn thấu lời nói dối của thư ký Lưu, cho nên mới luôn không có tới.

Không, cô khả năng cho rằng là anh đang lừa cô!

“Thư ký Lưu, từ hôm nay trở đi, anh đến nước R đào quặng.” Ánh mắt lạnh lùng của cậu ba Nguyễn quét qua thư ký Lưu, đột nhiên nói một câu.

Thư ký Lưu: “…”

Đến nước R?!

Đào quặng?

Anh ta đi còn có thể trở về được sao?

Thư ký Lưu muốn liều chết nói một câu nữa, vào lúc này, điện thoại của cậu ba Nguyễn vang lên.

Cậu ba Nguyễn nhìn thấy số điện thoại hiển thị trên màn hình điện thoại, mắt hơi sáng lên, lẽ nào???

Cậu ba Nguyễn gần như không có một chút chần chừ, anh nhanh chóng nghe máy.

“Ba, tình trạng như thế nào rồi?” Điện thoại là tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ gọi tới.

Cậu ba Nguyễn tưởng tiểu công chúa gọi tới báo tin tốt với anh, ví dụ như Tô Khiết đã về nhà gì đó.

Nhưng, nghe thấy câu nói này của tiểu công chúa, trái tim của cậu ba Nguyễn lập tức trùng xuống.

Xem ra, tiểu công chúa là đến hỏi han tình trạng, nếu tiểu công chúa gọi cho anh hỏi han tình trạng, vậy thì liền nói Tô Khiết vẫn chưa trở về.

Cô còn chưa về?

Cũng lâu như vậy rồi? Cô còn chưa về?

Cô với Đường Bách Khiêm có chuyện gì cần nói lâu như thế?!

“Ba, ba sao lại không nói chuyện? Rốt cuộc là bị gì?” Cậu ba Nguyễn mải nghĩ chuyện khác, không có trả lời, bên kia tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ rõ ràng trở nên nôn nóng rồi.

Cô bé gọi điện chính là để hỏi tình trạng của ba, ba làm sao thế? Một câu cũng không nói?

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1934


Chương 1934

“Ba, lẽ nào ba thật sự thua bác Đường rồi?” Mắt của tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ chớp chớp, đột nhiên lại bật ra một câu như thế.

Ba không nói chuyện, có phải là vì đã thua bác Đường, cho nên ngại nói không?

Cậu ba Nguyễn: “…”

Tiểu công chúa của nhà anh thật sự vẫn thỉnh thoảng đều đến kích thích anh.

Đây thật sự là cái áo bông nhỏ của nhà anh sao? Ài!!!

“Ba, thật ra ba thua cũng là điều bình thường, vốn dĩ mẹ với bác Đường ở bên nhau nhiều năm như vậy, tình cảm của bọn họ vốn dĩ rất sâu đậm…” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ suy nghĩ, quyết định an ủi người ba cô ta yêu quý.

Ừm, an ủi!!

Nhưng, lời an ủi của tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ quá rõ ràng quá trần trụi rồi, người bình thường không chấp nhận được, cậu ba Nguyễn cũng không chấp nhận được!

Cậu ba Nguyễn lúc này đột nhiên có một loại cảm giác muốn ói máu!!!

Đều nói áo bông nhỏ thân thiết? Đều nói áo bông nhỏ thân thiết?

Ai đã trộm đi sự thân thiết của áo bông nhỏ nhà anh rồi?

“Bảo bối, đợi mẹ sau khi trở về thì lại gọi điện cho ba.” Cậu ba Nguyễn cảm thấy, lúc này đã hoàn toàn không thể nói tiếp được nữa.

Còn nói tiếp, anh thật sự sắp ói máu rồi.

Cậu ba Nguyễn lúc này nói câu này với tiểu công chúa, đổi ý tứ chính là Tô Khiết không về, tiểu công chúa không cần gọi điện cho anh.

Nếu không, anh thật sự không biết tiểu công chúa sẽ nói ra lời xé nát trái tim của anh như nào nữa.

Sức chịu đựng của anh rất mạnh, nhưng, đối với tiểu công chúa nhà anh, anh lại chọn đầu hàng.

“Ba, ý của ba là mẹ không về thì con không cần gọi điện cho ba phải không?’ Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rất thông minh, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, vậy mà lập tức nghĩ đến một tầng ý tứ khác trong lời của cậu ba Nguyễn.

Cậu ba Nguyễn: “…”

Lời của anh rõ ràng nói uyển chuyển như thế, tiểu công chúa nhà anh vậy mà nghe ra một tầng ý tứ khác?

Có cô con gái thông minh như này là chuyện tốt hay chuyện xấu đây?

Cậu ba Nguyễn lúc này đột nhiên không biết nói gì cho tốt nữa.

“Không, bảo bối bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện cho ba, lát nữa nếu như mẹ vẫn chưa về, bảo bối nhớ lại gọi điện cho ba.” Cậu ba Nguyễn thầm thở một hơi, vội nặn lại lời vừa rồi.

Thật ra, tiểu công chúa nhà anh tuy có lúc nói chuyện quá đắng, nhưng anh vẫn muốn tiểu công chúa nhà anh bất cứ lúc nào cung cấp tin tức cho anh.

“Ừm, được.” Nghe thấy lời sửa lại này của cậu ba Nguyễn, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ coi như hài lòng rồi.

“Ba yên tâm, con tùy lúc sẽ báo cáo tình hình cho ba.” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ suy nghĩ rồi lại nhanh chóng bổ sung một câu.

“Ừm.” Cậu ba Nguyễn nhanh chóng đáp, tuy lời của tiểu công chúa có khi nghe rất khiến người ta đau lòng, nhưng công tác tình báo vẫn hoàn thành ổn.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1935


Chương 1935

Thư ký Lưu luôn đứng ở đó, không dám nói chuyện, mãi đến khi cậu ba Nguyễn cúp máy, thư ký Lưu hít thở mạnh cũng không dám.

Bình thường, tổng giám đốc sau khi nghe điện thoại của tiểu công chúa, sẽ đặc biệt dịu dàng, sẽ rất vui vẻ, sẽ cười.

Nhưng, lần này, khi tổng giám đốc nhận cuộc gọi của tiểu công chúa, sắc mặt đều âm trầm, nói rõ tâm trạng lúc này của tổng giám đốc vô cùng vô cùng không tốt.

Cho nên, lúc này thư ký Lưu cũng không dám nói gì.

Cậu ba Nguyễn cầm điện thoại, tìm ra số điện thoại của Tô Khiết, nhưng suy nghĩ một lát, lại không có ấn gọi.

Thư ký Lưu trước đó đã lừa cô, cô chắc chắn là biết rồi, vốn dĩ cô nói muốn tới, chính là vì phát hiện thư ký Lưu đã lừa gạt cô, cho nên cô mới không có tới.

Cô chắc chắn sẽ cho rằng là anh kêu thư ký Lưu làm như thế.

Thư ký Lưu trước đó khi làm như thế, anh quả thật không có ngăn cản, hơn nữa mặc nhận rồi, chỉ là anh không biết thư ký Lưu ngay cả anh cũng dám che giấu.

Anh không biết thư ký Lưu nói tình trạng lại nghiêm trọng như thế.

Anh nghĩ, lấy tính cách của cô, sợ là tức giận rồi.

Anh bây giờ gọi điện cho cô, cô sợ là sẽ càng tức giận.

Cậu ba Nguyễn suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn không có gọi đi.

Anh lúc này rất muốn biết cô đang ở đâu? Nhưng, anh không có kêu người đi tra.

Anh hiểu cô, có thể nói là quá hiểu rồi, cô ghét nhất người khác đi điều tra chuyện của cô.

Cậu ba Nguyễn nghĩ rồi, cô đi gặp Đường Bách Khiêm bàn xong chuyện, tóm lại phải trở về.

Cô về, tiểu công chúa nhà anh chắc cắn gọi điện cho anh.

Khi cậu ba Nguyễn đợi đến 9 giờ tối, tiểu công chúa nhà anh lại gọi hai cuộc điện cho anh, nhưng, tiểu công chúa báo cáo với anh đều là mẹ vẫn chưa có về.

Còn chưa có về?!

Lúc hơn 9 giờ, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ không đợi được nữa, gọi facetime muốn nói chuyện với Tô Khiết.

Tô Khiết rất nhanh liền nghe.

“Mẹ, mẹ khi nào về?” Đường Vũ Kỳ thông qua video call nhìn thấy mẹ, trên mặt lập tức lan ra nụ cười rạng rỡ.

Nhưng bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ trước giờ quan sát tỉ mỉ phát hiện mẹ hình như đang ở khách sạn.

Mẹ không phải đi gặp bác Đường rồi sao? Thế nào lại đến khách sạn rồi?

“Bảo bối, mẹ còn có việc, tối nay con đi ngủ với bà nội trước, được không?” Tô Khiết trước đó đã gọi điện cho Phạm My rồi.

Cô bây giờ đang xử lý chuyện của Đường Vân Thành, tối nay có khả năng không về, cho nên nhờ Phạm My tối nay chăm sóc Đường Vũ Kỳ.

“Mẹ, mẹ tại sao không về?” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ lập tức trở nên lo lắng.

Mẹ với bác Đường ở khách sạn, không về?

Điều này đối với ba mà nói hình như là một chuyện rất nghiêm trọng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1936


Chương 1936

“Mẹ có việc rất quan trọng, Vũ Kỳ ngoan, nghe lời bà nội.” Tô Khiết nhìn thấy dáng vẻ của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, không nhịn được mỉm cười.

Bởi vì Đường Vũ Kỳ luôn rất dính cô, cho nên Tô Khiết cũng không có nghĩ gì nhiều.

“Mẹ, mẹ đang ở đâu?” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ tuy nhìn ra mẹ chắc là ở khách sạn, nhưng cô bé vẫn muốn thăm dò nhiều tin tức hơn, vì ba, cô bé phải hỏi được nhiều chuyện hơn mới được.

Cô bé nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ mà ba giao cho cô bé.

“Mẹ ở khách sạn, mẹ tối nay khả năng sẽ ngủ ở khách sạn.” Trên mặt Tô Khiết mang theo nụ cười dịu dàng, cô biết con gái muốn cô về, nhưng tối nay cô thật sự có việc.

“Mẹ, mẹ ở khách sạn nào?” Đường Vũ Kỳ lại nhanh chóng hỏi một câu, cô bé chỉ nhìn ra mẹ đang ở trong khách sạn, nhưng không biết mẹ ở khách sạn nào.

Không biết mẹ ở khách sạn nào, cô bé lát nữa không thể báo cáo tình hình với ba, cho nên, cô bé nhất định phải hỏi cho rõ.

“Bảo bối, sao thế?” Mắt của Tô Khiết nhanh chóng lóe lên, bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ bình thường tuy bám cô, nhưng sẽ không truy hỏi chuyện của cô.

Hôm nay câu hỏi của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ rõ ràng có hơi nhiều.

Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?

“Không có, con chỉ hỏi xem mẹ ở đâu.” Đường Vũ Kỳ biết mình không thể bị lộ, cô nếu như bị lộ rồi thì sẽ để lộ cả ba.

“Khiết Khiết, cậu lại đây xem.” Vào lúc này, trong video của Tô Khiết truyền đến một giọng nói khác.

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe thấy giọng nói này, hai mắt bỗng mở to, đó là giọng của đàn ông!!

Cách điện thoại, lại cách có hơi xa, cô bé không có nghe ra giọng nói đó rốt cuộc có phải là của bác Đường không.

“Bảo bối, mẹ còn có việc, cúp máy trước.” Tô Khiết nghe thấy lời của người đó, nói một tiếng với Đường Vũ Kỳ rồi bèn tắt video call.

Có điều, Đường Vũ Kỳ khi Tô Khiết cầm điện thoại đứng dậy, nhìn thấy tờ quảng cáo của khách sạn ở trên bàn.

Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ ánh mắt sắc bén nhìn chữ bên trên.

Đường Vũ Kỳ sau đó bèn nhanh chóng gọi điện cho cậu ba Nguyễn.

Bây giờ đã là hơn 10 giờ tối.

Cậu ba Nguyễn nhìn thấy điện thoại Đường Vũ Kỳ gọi đến, khóe môi hơi cong lên, lúc này, Tô Khiết chắc đã về nhà rồi.

Cho nên, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ lần này gọi điện chắc là báo tin tốt cho anh rồi?

“Bảo bối, mẹ về rồi.” Điện thoại vừa kết nối, cậu ba Nguyễn liền mở miệng, lúc này ngữ khí của anh không phải nghi vấn, mà là khẳng định, anh cho rằng giờ này Tô Khiết chắc chắn về nhà rồi.

Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ nghe thấy lời của ba, vô thức liền nhanh chóng lắc đầu, nhưng cô bé sau đó nghĩ cô bé lắc đầu ba cũng không nhìn thấy, bèn vội nói: “Không có, mẹ còn chưa có về.”

“Không có? Mẹ còn chưa về nhà sao?” Cậu ba Nguyễn nhíu chặt mày, anh lần nữa nhìn giờ, chắc chắn đã hơn 10 giờ tối rồi, giờ này Tô Khiết vậy mà còn chưa có về nhà?

Cô với Đường Bách Khiêm có chuyện gì cần bàn lâu như vậy? Giờ cũng bàn đến 5-6 tiếng rồi.

Muộn như vậy rồi, cô vậy mà còn chưa về?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1937


Chương 1937

“Ừm, còn chưa về, mẹ đã nói, tối nay mẹ không về.” Đường Vũ Kỳ đem tất cả lời vừa rồi Tô Khiết nói đều nói cho cậu ba Nguyễn.

“Con nói cái gì? Mẹ nói tối nay không về?” Cậu ba Nguyễn nghe thấy câu này của Đường Vũ Kỳ, gương mặt lập tức tối sầm lại.

Tô Khiết tối nay không về nhà? Vậy cô ở đâu?

Cô định tối nay vứt con gái một mình ở nhà?

“Đúng rồi, mẹ tối nay không về, mẹ tối nay ở khách sạn.” Đường Vũ Kỳ không có nhìn thấy sắc mặt của cậu ba Nguyễn lúc này, cô bé tiếp tục báo cáo tình hình của mẹ.

“Ở khách sạn?” Mắt của cậu ba Nguyễn lập tức nheo lại, Tô Khiết tối nay ở khách sạn? Tại sao?

“Con sao biết mẹ ở khách sạn? Mẹ nói sao?” Cậu ba Nguyễn suy nghĩ rồi lại nhanh chóng hỏi một câu.

“Ba, con vừa gọi video call với mẹ, con nhìn thấy mẹ ở trong khách sạn, đương nhiên mẹ cũng nói tối nay mẹ sẽ ở khách sạn, sẽ không về nhà, bảo con ngủ với bà nội.”

Lời của tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ dừng lại một chút, sau đó lại nói tiếp: “Ba, con nói cho ba biết, mẹ với bác Đường ở một phòng đó.”

“Con sao biết?” Đôi mắt hơi nheo lại của cậu ba Nguyễn lập tức trợn tròn, nhưng, đối với một điểm mà Đường Vũ Kỳ nói, anh không phải rất tin tưởng.

Tô Khiết với Đường Bách Khiêm ở cùng một phòng, anh không tin.

Anh vẫn tin tưởng Tô Khiết.

“Con nghe thấy, khi con đang video call với mẹ nghe thấy bác Đường đang gọi mẹ.”

Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ thật sự là một gián điệp nhỏ rất có trình độ, đem toàn bộ chuyện mình phát hiện nói cho cậu ba Nguyễn.

Tuy lúc đó video call nói chuyện, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ không thể hoàn toàn chắc chắn giọng nói đó là của Đường Bách Khiêm, nhưng cô bé cảm thấy chắc chắn sẽ không sai.

Cậu ba Nguyễn: “…”

Có một khoảnh khắc, cậu ba Nguyễn không biết nên nói gì.

Lúc này, tâm trạng của anh càng là một lời khó nói hết.

Anh biết, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ chắc chắn sẽ không nói dối, tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ nói khi video call với Tô Khiết nghe thấy tiếng của Đường Bách Khiêm.

Là ở trong phòng của khách sạn?!

“Ba, ba sao lại không nói chuyện rồi.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không nghe thấy tiếng của cậu ba Nguyễn, không nhịn được lại hỏi một câu.

“Ba, khi con đang video call nói chuyện với mẹ, nhìn thấy tờ quảng cáo của khách sạn trên bàn rồi, con nhìn thấy tên của khách sạn rồi.” Tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ lại nghĩ tới chuyện rất quan trọng này.

“Bảo bối biết mẹ ở khách sạn nào?” Cậu ba Nguyễn hơi sững ra, khiếu quan sát của tiểu công chúa nhà anh quả thật rất tốt, vậy mà ngay cả điều này cũng phát hiện!

Nếu như biết Tô Khiết ở khách sạn nào, chuyện này dễ làm rồi.

“Ừm, con nhìn thấy rồi, mẹ ở khách sạn Hill.” Đường Vũ Kỳ vội gật đầu, nghĩ ba không nhìn thấy, cô bé mời dừng động tác gật đầu.

“Ừm, ba biết rồi, quá muộn rồi, con nên đi ngủ rồi.” Giọng của cậu ba Nguyễn tận lực dịu dàng, lúc này, Đường Vũ Kỳ là trẻ con nên đi ngủ rồi.

“Dạ được, mẹ nói rồi, tối nay bảo con ngủ với bà nội, vậy con đi tìm bà nội đây.” Đường Vũ Kỳ trước giờ luôn là một đứa trẻ ngoan biết nghe lời, giờ này cô bé cũng nên đi ngủ rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1938


Chương 1938

Cậu ba Nguyễn cúp máy, mặt mày âm trầm đến cực điểm.

Tô Khiết tối nay ở khách sạn?

Hơn nữa còn ở cùng một phòng với Đường Bách Khiêm?

Ít nhất bọn họ bây giờ còn ở trong một phòng!!

Cậu ba Nguyễn lúc này cũng không tiếp tục ngồi được nữa, ngay sau đó, anh nhanh chóng đứng dậy, đi ra khỏi phòng.

Khách sạn Hill có cổ phần của Nguyễn thị, cho nên cậu ba Nguyễn muốn tra chút thông tin thì rất nhanh, rất tiện.

Ở trên xe, cậu ba Nguyễn trực tiếp gọi điện cho giám đốc của khách sạn.

“Tra cho tôi phòng mà Tô Khiết đặt?” Điện thoại vừa kết nối, không đợi giám đốc khách sạn mở miệng, cậu ba Nguyễn nói thẳng.

“Vâng, vâng.” Giám đốc nghe ra giọng nói của cậu ba Nguyễn, cung kính đáp, giám đốc vốn muốn đến đại sảnh tra.

“Ông dùng thông tin nội bộ để tra.” Ở đầu bên này, cậu ba Nguyễn lại đột nhiên nhắc một câu.

Giám đốc sững người, đột nhiên nghĩ tới quan hệ giữa Tô Khiết và tổng giám đốc, giám đốc thầm hít một hơi, sau đó vội đáp: “Được, tôi biết rồi.”

Loại tình huống này, vừa nghe là biết có chuyện rồi!

Nghe giọng điệu này của tổng giám đốc giống như đến bắt gian, nếu như đến tiền sảnh, chắc chắn có thể biết được càng nhiều thông tin, nhưng chuyện này chắc chắn không thể lẳng lặng được.

“Nguyễn tổng, tra được rồi, cô Tô 5h58’ chiều nay đã đặt một phòng, là phòng 2809.” Giám đốc khách sạn nhanh chóng giúp cậu ba Nguyễn tra ra.

Phòng 2808 là phòng tổng thống, có thể ở một người, cũng có thể ở hai người…

Mắt của cậu ba Nguyễn từng chút từng chút nheo lại, nhất thời không nói gì.

“Tổng giám đốc, có cần tôi lại điều tra, xem thử người ở trong…” Giám đốc khách sạn không có nghe thấy tiếng của anh, bèn hỏi dò một câu.

Loại tình huống này, mấu chốt nhất là người ở trong, nếu như Tô Khiết ở một mình, vậy thì không có gì, nếu như còn có người khác, chuyện này phức tạp rồi.

Cho nên, giám đốc cảm thấy cần xác nhận lại.

“Không cần.” Mắt của cậu ba Nguyễn tối sầm, trực tiếp cắt ngang lời của giám đốc, lúc này giọng nói của anh lạnh băng đến mức khiến người ta rét run.

Cơ thể của giám đốc khách sạn run run, không có dám nói gì nhiều nữa, ông ta nghe thế nào chuyện này dường như rất nghiêm trọng.

Cậu ba Nguyễn cúp máy, dùng thời gian không đến nửa tiếng, chạy đến khách sạn Hill.

Anh trực tiếp đỗ xe ở bãi đỗ xe xong, sau đó từ hầm đỗ xe đi thẳng lên tầng 28.

Lúc này, trong phòng 2809, hai mắt Tô Khiết nhìn chằm chằm vào máy tính, thần sắc ngưng trọng.

“Cuối cùng có một chút tiến triển.” Người ngồi bên cạnh Tô Khiết gỡ tai nghe xuống, bỏ kính xuống, thở phù một hơi: “Có điều, như này vẫn còn lâu mới đủ, còn phải tiếp tục.”

“Ừm.” Tô Khiết trầm giọng đáp, chỉ từng này, đương nhiên còn xa mới đủ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1939


Chương 1939

“Ngồi máy bay nửa ngày, lại tra máy tính mấy tiếng, thắt lưng tớ đau nhức, tớ đi tắm trước.” Người đó đứng dậy, vẹo eo.

“Được, cậu đi đi.” Mắt của Tô Khiết vẫn dán vào máy tính, tra xem những thông tin quan trọng.

Người đó cầm đồ ngủ, khi đi qua bên cạnh Tô Khiết, dừng bước chân, nhìn sang Tô Khiết, cười nói: “Cậu cũng bận cả ngày rồi, không mệt sao? Có muốn cùng nhau?”

Tô Khiết ngước mắt, nhìn qua, lông mày hơi nhướn lên: “Cậu nếu như không muốn đi, có thể tiếp tục công việc.”

“Nhà tư bản đại ác.” Khóe môi của người đó hơi giật giật, sau đó nhanh chóng đi vào phòng tắm.

Người đó vào phòng tắm không bao lâu, đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

Tô Khiết xem quá nghiêm túc, quá chú tâm, nhất thời không nghe thấy, hoặc nghe thấy rồi, nhưng đầu óc không có đưa ra phản ứng.

Cho nên, Tô Khiết không có nhúc nhích.

Bên ngoài, cậu ba Nguyễn gõ liên tiếp mấy lần, nhưng đều không có ai ra mở cửa, mắt của anh rõ ràng càng tối đi.

Tình huống gì thế? Ngay cả cửa cũng không mở?

Cậu ba Nguyễn tăng thêm lực đạo, lại gõ mấy cái, cậu ba Nguyễn biết rõ, âm thanh như này cho dù người bên trong có ngủ, sợ là cũng sẽ bị ồn mà tỉnh dậy.

Nhưng vẫn không có ai mở cửa, một chút động tĩnh cũng không có.

Cậu ba Nguyễn hít thở sâu một hơi, sau đó tiếp tục gõ, tiếp tục gõ.

Sớm biết như thế, khi anh lên đây nên cầm thẻ phòng thì có thể trực tiếp đi vào rồi.

Tô Khiết đang chuyên tâm kiểm tra tài liệu cuối cùng cũng dừng lại, vừa rồi cô xem quá nghiêm túc, trong phòng tắm lại truyền ra tiếng nước chảy, cho nên át đi tiếng gõ cửa.

Nhưng bây giờ tiếng gõ cửa vang như vậy, Tô Khiết muốn không nghe thấy cũng khó.

Lông mày của cô hơi nhíu lại, giờ này ai lại đến?

Cô rõ ràng ở bên ngoài treo biển miễn làm phiền, theo lý mà nói không nên sẽ có người làm phiền cô.

Nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài mãi không ngừng, Tô Khiết đứng dậy, đi đến bên cửa.

Cô không có lập tức mở cửa, mà thông qua lỗ mắt mèo nhìn, khi nhìn thấy người đứng bên ngoài, Tô Khiết ngây người.

Sao lại là anh?

Anh thế nào lại đột nhiên đến đây?

Tình huống gì thế?

Tô Khiết đang lưỡng lự, cậu ba Nguyễn ở ngoài lại bắt đầu gõ cửa.

Tô Khiết nghĩ rồi, cô nếu như không mở cửa, Nguyễn Hạo Thần liệu có trực tiếp gõ đến thủng cánh cửa này ra không?

Tô Khiết thầm hít một hơi, sau đó mở cửa phòng ra.

Có điều, trước khi vào trong, cô đã cài khóa dây xích chống trộm vào cánh cửa, lúc này mở cửa phòng, lại chỉ mở ra một khe.

“Anh sao lại đến đây?” Tô Khiết không có ý mở hết cửa, cứ như thế nhìn cậu ba Nguyễn.

Cậu ba Nguyễn nhìn loại tình huống trước mắt này, ngược lại hít một hơi, người phụ nữ này là có ý gì?

Không muốn để anh vào trong?

Hoặc không dám để anh bước vào?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1940


Chương 1940

Cô lâu như vậy mới ra mở cửa cho anh, hơn nữa còn không cho anh vào? Lẽ nào thật sự có tình huống gì đó?

“Mở cửa.” Cậu ba Nguyễn lẳng lặng hít thở, cật lực khiến mình bình tĩnh lại, nhưng giọng nói của anh vẫn rõ ràng nâng cao lên vài phần, mang theo lửa giận khó đè nén được.

“Cửa đã mở rồi, có chuyện gì, anh có thể nói rồi.” Tô Khiết ngước mắt nhìn anh, khóe môi nhếch lên.

“Mở cửa, để tôi vào.” Cậu ba Nguyễn cảm thấy lúc này lồng ngực của mình sắp bốc hỏa rồi, người phụ nữ này chính là ông trời phái đến chọc tức anh, anh bây giờ ở bên ngoài, cô vậy mà không mở cửa cho anh, không cho anh vào trong.

“Xin lỗi, bây giờ không tiện.” Lông mày của Tô Khiết nhướn lên, vẫn không có ý sẽ mở hết cửa, mà trực tiếp từ chối anh.

Trong phòng còn có người khác đó, người ta đang tắm, Nguyễn Hạo Thần lúc này vào thật sự rất không tiện.

Hơn nữa, Nguyễn Hạo Thần tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?

Nhìn dáng vẻ này của anh, có cảm giác người đến không tốt lành gì!!

Có ý gì?

Nghĩ tới chuyện trước đó anh với thư ký Lưu cùng nhau lừa cô, mắt của Tô Khiết hơi tối đi.

Bệnh đau dạ dày tái phát? Còn ngất?

Dáng vẻ bây giờ của anh nhìn trông không có chút dáng vẻ bị bệnh nào!!!

Cho nên, trước đó anh chính là giả bệnh lừa cô!

“Không tiện? Có gì không tiện?” Mắt của cậu ba Nguyễn từng chút nheo lại, đôi mắt híp lại luôn nhìn cô chằm chằm, vào lúc này, trên người anh rõ ràng tỏa ra khí tức nguy hiểm khiến người ta rùng mình.

Không tiện? Cô vậy mà nói với anh không tiện?

Xin hỏi cô có gì không tiện?

Có điều, lúc này, trên người Tô Khiết mặc đồ đứng đắn, chứ không phải đồ ngủ, quần áo cũng chỉnh tề, cậu ba Nguyễn hơi thở phào.

“Không tiện để anh vào, anh có gì thì nói, không có chuyện gì thì tôi đóng cửa.” Tô Khiết nghe giọng điệu này của anh, hai mắt lóe lên.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Cậu ba Nguyễn nhìn cô, không có nói gì, chỉ là khí tức nguy hiểm trong đôi mắt đó càng kinh người.

Có điều, Tô Khiết lúc này không có sợ, cửa khóa trái, cô không mở, anh căn bản không vào được.

“Nếu anh không có chuyện gì thì tôi đóng cửa.” Tô Khiết liếc nhìn anh, sau đó liền muốn đóng cửa.

Nhưng vào lúc này, tay của Nguyễn Hạo Thần đột nhiên đưa qua, tay của anh trực tiếp thò vào trong khe cửa, sau đó nắm chặt cánh cửa.

May mà Tô Khiết không có quá dùng sức, nếu không chắc tay của anh bị kẹp đến bị thương rồi.

“Nguyễn Hạo Thần, anh làm cái gì thế?” Tô Khiết nổi giận rồi, anh muốn làm cái gì?

Ban ngày cùng với thư ký Lưu lừa cô, bây giờ anh lại đến khách sạn?

Tô Khiết sẽ không ngây thơ cho rằng anh đến khách sạn là điều trùng hợp.

Bộ dạng lúc này của anh rõ ràng chính là vẻ đến bắt gian.

Tô Khiết lúc bình thường rất ít khi tức giận, nhưng không đại biểu cô không có nổi cáu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1941


Chương 1941

Tô Khiết ngước mắt, nhìn anh, trầm giọng nói: “Lấy tay của anh ra.”

“Tôi nếu không lấy ra thì sao?” Cậu ba Nguyễn nhìn cô, khí tức nguy hiểm đó không ngừng lan ra…

Tô Khiết thầm hít thở, cô biết Nguyễn Hạo Thần có lúc rất vô sỉ, cô cũng biết cậu ba Nguyễn có thể trực tiếp tìm được phòng của cô, chắc chắn ở khách sạn này có quyền quản lý rất lớn.

Nếu không, khách sạn sẽ không dễ dàng tiết lộ thông tin phòng cô đặt cho Nguyễn Hạo Thần.

Cho nên, Tô Khiết biết dưới loại tình huống này, cô cho dù gọi điện cho bộ phận tiền sảnh của khách sạn cũng không có tác dụng gì.

Nhưng tình huống này bây giờ…

“Sợ để tôi vào như vậy sao? Sao hả? Trong phòng giấu người?” Cậu ba Nguyễn thấy cô vẫn không có ý mở cửa cho anh, khóe miệng hơi nhếch lên.

Lời này của anh là dùng ngữ khí nửa đùa nửa thật nói ra, nói thật, tuy tiểu công chúa Đường Vũ Kỳ nói nghe thấy, nhưng anh vẫn không tin giữa cô với Đường Bách Khiêm thật sự có gì.

Anh tin tưởng cô.

Anh chỉ là muốn đến xem thử là có chuyện gì.

Tiểu công chúa nói rất chắc nịch, anh không nhìn cho rõ, trong lòng sẽ có hơi không thoải mái.

Tô Khiết nhìn anh, khóe môi dường như hơi mang theo ý cười, cô vừa muốn mở miệng trả lời vấn đề của anh.

“Khiết Khiết, cậu đang nói chuyện với ai thế? Tình huống gì thế?” Vào lúc này, trong phòng tắm đột nhiên có âm thanh truyền tới.

Giọng nói trung tính tiêu chuẩn đó, vô cùng từ tính, trầm thấp mà dày.

Sắc mặt của cậu ba Nguyễn trong nháy mắt thay đổi, nhất thời trong hai mắt băng lửa giao nhau, bàn tay giữ cửa anh dùng sức nắm chặt.

Hai mắt của anh nhìn chằm chằm Tô Khiết, anh thầm hít thở sâu một hơi, muốn khiến mình bình tĩnh lại, nhưng lại cảm thấy trong lòng dường như châm lửa, mau chóng thiêu đốt.

“Tô Khiết, em có phải nên giải thích một chút không?” Anh không muốn nghi ngờ cô, một chút cũng không muốn, nhưng giọng nói đó từ trong phòng tắm truyền ra lại khiến anh…

“Cho nên, anh là đến bắt gian?” Tô Khiết không có trả lời câu hỏi của anh, mà hỏi ngược một câu.

Cho nên, cô đoán không sai, anh là đến bắt gian?

Chỉ là, anh làm sao biết cô ở khách sạn này?

Anh từ đâu nhận được tin tức?

Tô Khiết thầm hít thở sâu một hơi, anh thật sự được đấy.

Cậu ba Nguyễn nhìn cô, không nói gì.

Tô Khiết nhìn anh, đột nhiên mỉm cười, là bị anh chọc tức mà cười.

“Nguyễn Hạo Thần, anh sao lại biết tôi ở khách sạn này? Là ai nói với anh?” Tô Khiết đột nhiên rất muốn biết vấn đề này, theo lý mà nói, hành tung hôm nay của cô không có nói với bất kỳ ai, không có ai biết.

Vậy thì Nguyễn Hạo Thần sao lại biết?

Tô Khiết cảm thấy chắc không phải Nguyễn Hạo Thần cho người đi theo cô, nếu như Nguyễn Hạo Thần cho người đi theo cô thì không thể đợi đến bây giờ mới tới, dù sao bọn họ đến khách sạn cũng được mấy tiếng rồi.

Nguyễn Hạo Thần muốn ghen thì sớm đã ghen rồi, còn có thể đợi mấy tiếng?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1942


Chương 1942

“Cái này em không cần biết.” Nguyễn Hạo Thần nghe thấy lời của Tô Khiết, mắt nhanh chóng lóe lên, tin tức này là tiểu công chúa nhà anh cung cấp cho anh, anh thế nào cũng không thể bán đứng tiểu công chúa nhà anh được.

“Có ý gì? Anh đây là định bao che cho người ở sau tính kế ly gián đó?” Lông mày của Tô Khiết hơi nhướn lên.

Câu trả lời lúc này của Nguyễn Hạo Thần cũng gần như chứng minh cho suy nghĩ trong lòng cô.

Chỉ là, cô không ngờ Nguyễn Hạo Thần lại bao che cho người mật báo đó như vậy?

“Ừm.” Cậu ba Nguyễn thấp giọng đáp một tiếng, tiểu công chúa nhà anh, anh có thể không bao che sao?

Còn tính kế ly gián gì đó, tuyệt đối không phải là chuyện tiểu công chúa nhà anh sẽ làm.

Tô Khiết lại cười, cảm thấy chuyện này khá thú vị.

“Khiết Khiết, cậu đang làm gì thế? Mau vào đây, không phải đã nói tắm cùng nhau sao, tớ cũng đã đợi cậu cả nửa ngày rồi.” Trong phòng tắm giọng nói của ai đó lần nữa truyền tới, vẫn là giọng trung tính trầm thấp mà gợi cảm, chỉ, chỉ là trong lời nói lần này rõ ràng mang theo vài phần ám muội khiến người ta suy nghĩ sâu xa.

Ừm, rất ám muội, cũng rất trực tiếp!!

Cùng nhau tắm!!

Khóe miệng của Tô Khiết giật giật, lại là một kẻ chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn.

Người đó trong phòng tắm là cao thủ trinh sát và phản trinh sát, hơn nữa là chuyên gia phân tích dấu vết, chắc chắn đoán được tình huống bên ngoài, cố ý nói như thế.

Hai người này, thật sự khiến người ta không bớt nhọc lòng.

“Hàn, Nhã, Thanh.” Cậu ba Nguyễn nghe thấy giọng nói trong phòng tắm, hai mắt nguy hiểm nheo lại, anh vốn đã đến bờ vực bùng nổ cơn giận, lúc này nghe thấy lời này, anh suýt nữa nổ tung.

“Khiết Khiết, nước tớ đã xả xong rồi, cậu mau vào đây, đừng nói nhảm với người không có liên quan đó nữa?”

Ai đó trong phòng tắm hiển nhiên thích đùa, bên này Tô Khiết còn chưa bên tiếng, người bên đó khẩn trương mở miệng, đây rõ ràng là chỉ sợ không đủ loạn, chỉ sợ không xảy ra chuyện.

“Tôi là người không liên quan?” Trong đôi mắt nheo lại của Nguyễn Hạo Thần lúc này băng lửa giao tranh, anh lúc này nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng hận không thể cắn chết cô.

Tô Khiết thầm thở một hơi, vốn dĩ ấy mà, cô còn muốn hỏi xem cậu ba Nguyễn rốt cuộc như nào tìm được khách sạn này.

Nhưng bây giờ người trong phòng tắm chơi trò như vậy, căn bản không thể hỏi được nữa rồi.

“Mở cửa.” Cậu ba Nguyễn nhìn cô, giọng nói nghiến răng nghiến lợi lúc này nghe rất kinh người.

Tô Khiết vô thức liếc nhìn cửa phòng, cô nghĩ, cô nếu như không mở cửa, Nguyễn Hạo Thần chắc ngay lập tức thật có thể phá cánh cửa này.

“Khiết Khiết, cậu mau lên, nước tớ đã xả xong rồi, nước này vừa đủ ấm, cậu mau vào, chúng ta cùng tắm.” Ai đó trong phòng tắm tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa, lời đó càng ám muội.

“Mở cửa, để tôi vào.” Mắt của cậu ba Nguyễn hơi di chuyển, liếc nhìn cửa phòng của phòng tắm, trong giọng nói lúc này rõ ràng mang theo sát khí, anh phải đi giết người đàn ông trong phòng tắm đó.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1943


Chương 1943

Khóe miệng của Tô Khiết hơi nhếch lên, cô biết sự tình đã phát triển đến mức này, đã không phải chuyện cô có thể khống chế được nữa.

Người bên ngoài này, cánh cửa này căn bản không cản nổi anh.

Người bên trong phòng tắm đó, cô cũng không chặn được miệng của người đó, cho nên…

Ngay sau đó, Tô Khiết mở khóa chống trộm ra.

Ngay sau đó, cậu ba Nguyễn trực tiếp đẩy cửa vào, đi vào trong phòng.

Cậu ba Nguyễn vào trong phòng, mắt nhanh chóng quét xung quanh, trong phòng, không có gì khác thường, mọi thứ đều gọn gàng như này, không có loạn tí gì.

Trên giường càng ngay ngắn gọn gàng không tìm ra được sự khác thường nào, thậm chí ngay cả vết ngồi lên cũng không có.

Mắt của cậu ba Nguyễn dừng ở trên chiếc vali trong phòng, một chiếc vali rất to, màu đen tuyền.

“Người trong phòng tắm là ai?” Mắt của cậu ba Nguyễn nheo lại, trầm giọng hỏi, không khó đoán ra chiếc vali này là của người trong phòng tắm đó.

Vậy thì người trong phòng tắm rốt cuộc là ai?

Giọng nói đó là giọng của đàn ông, chiếc vali này cũng không giống của nữ.

Tô Khiết không có trả lời vấn đề của anh, mà mở chiếc vali để trong phòng, quần áo trong chiếc vali chỉ có hai màu trắng đen, cũng không tìm ra được màu sắc khác.

Kiểu quần áo đều là một quần áo vest và sơ mi cùng một màu.

Mắt của cậu ba Nguyễn nhìn chằm chằm quần áo trong vali, trong đôi mắt hơi nheo lại càng nhiều thêm vài phần lãnh ý.

Màu sắc trong chiếc vali này so với anh đều đơn điệu, đơn điệu đến chói mắt.

Anh nghĩ, không có một người phụ nữ nào trong vali sẽ đơn điệu, đơn giản như thế!

Hơn nữa Tô Khiết mở chiếc vali như thế, nói rõ quan hệ giữa cô và người đó rất không bình thường!!!

Rất không bình thường? Bọn họ…

Tô Khiết cầm một bộ quần áo trên cùng, là một bộ vest, còn có một chiếc sơ mi, Tô Khiết cầm quần áo đi đến ngoài cửa phòng tắm, bèn đưa tay đẩy cửa phòng tắm.

“Em làm gì?” Cậu ba Nguyễn nhanh chóng cản ở trước mặt cô, cô muốn làm gì?

Người bên trong đó đang tắm, cô muốn vào như thế?

“Trong phòng tắm có cách ngăn.” Tô Khiết nhìn anh, đột nhiên muốn cười, anh cần căng thẳng như vậy sao? Cô chẳng qua chỉ vào đưa quần áo vào thôi.

“Vậy cũng không được.” Cậu ba Nguyễn mặt mày lúc này đen xì.

“Vậy, hay là anh vào đưa?” Tô Khiết nhìn anh, ngây ra, đột nhiên phun ra một câu như thế.

Cậu ba Nguyễn: “…”

Cô để anh vào trong? Để anh vào?

Đó có phải biểu thị, người bên trong phòng tắm thật sự là đàn ông không!

Nếu như là phụ nữ, mặc kệ như thế nào, cô cũng không thể để anh đi vào?!

Cậu ba Nguyễn thầm hít thở, hít thở, cật lực đè nén sự xúc động muốn trực bóp ch3t cô.

Mắt của cậu ba Nguyễn nhìn sang quần áo trong tay cô, hơi nheo mắt, sau đó, một tay của anh túm lấy quần áo trong tay cô, sau đó mở cửa phòng tắm ra, trực tiếp ném bộ đồ vào trong.

Ném vào? Cứ như thế mà ném vào?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1944


Chương 1944

Trong phòng tắm tuy chia khu khô ướt, tuy anh ném vào như thế, quần áo không bị ướt, nhưng anh ném thẳng xuống sàn như vậy, thật sự ổn sao?

“Cậu mau mặc quần áo rồi ra đây.” Tô Khiết mắt chớp chớp, sau đó nhanh chóng nói một câu.

Nếu ném cũng đã ném vào rồi, cũng chỉ đành như thế.

“Aiya, quần áo của tớ, Khiết Khiết, cậu sao có thể đối với tớ như thế?” Trong phòng tắm, giọng của ai đó giây tiếp theo liền truyền ra.

“Trời ạ, Khiết Khiết, bộ quần áo này là bộ vào lần sinh nhật trước của tớ, cậu tặng cho tớ đó, cậu lúc đó đã chọn lựa kỹ lưỡng, tớ luôn không nỡ mặc.”

Mắt của cậu ba Nguyễn nhanh chóng nhìn sang Tô Khiết, khí tức nguy hiểm đó trong nháy mắt lan ra.

Bộ quần áo đó là quà sinh nhật Tô Khiết mua tặng cho người đo?

Quà sinh nhật cô tặng cho người khác? Một bộ quần áo?

Cô trước giờ chưa từng tặng quà sinh nhật cho anh, dựa vào đâu mà tặng cho người khác?!

Lúc này, tâm trạng của cậu ba Nguyễn rất buồn bực.

“Khiết Khiết, trái tim tớ đau quá, trái tim của tớ đang chảy máu.” Người đó ở trong phòng tắm còn đang khoa trương kêu lên.

“Cậu mau chóng mặc quần áo đi ra đây.” Tô Khiết cũng có hơi không nghe tiếp được nữa.

Trái tim đang chảy máu?

Chảy cái shit!!

Còn chưa thôi à!!

“Tại sao? Tớ còn chưa tắm xong, cậu đã nói cùng tớ tắm…” Người trong phòng tắm rõ ràng không muốn phối hợp, hơn nữa còn có xu hướng càng nháo càng to.

“Người đàn ông của tớ đến bắt gian rồi.” Tô Khiết liếc nhìn cậu ba Nguyễn, khóe môi hơi cong lên, sau đó từ từ nói một câu như vậy.

Tô Khiết cảm thấy, người trong phòng tắm đó nếu như còn quậy nữa, chắc cái mạng nhỏ thật sự khó giữ rồi.

Cho nên, cô vẫn là có lòng tốt nhắc nhở!!

Cậu ba Nguyễn vốn mặt mày đen xì nghe thấy câu đó của Tô Khiết, người đàn ông của tôi, sắc mặt rõ ràng dịu đi.

Giọng nói trong phòng tắm bỗng dừng lại, đột nhiên không có âm thanh nữa, không biết người trong phòng tắm là dọa hay như thế nào rồi.

“Á? Không phải chứ? Tớ gan nhỏ, cậu đừng dọa tôi.” Nhưng, không lâu sau, giọng nói trong phòng tắm lại truyền ra.

Miệng nói gan nhỏ, sợ hãi, nhưng lại nghe không ra một chút cảm giác sợ hãi nào.

Khóe môi của Tô Khiết không nhịn được giật giật, người này còn chưa thôi?!

“Người đàn ông của cậu sao nhanh như thế đã tìm đến cửa rồi, chúng ta đây cái gì cũng chưa có kịp làm, thật là đáng tiếc.” Giọng của người đó mang theo quá nhiều sự tiếc nuối.

Tô Khiết: “…”

Đáng tiếc tên quỷ lớn này, bọn họ thật sự muốn làm chuyện gì, chắc hai cái mạng nhỏ của bọn họ cũng đừng cần nữa.

“Không đúng nha, cậu không phải còn chưa kết hôn hay sao? Cậu lấy đâu ra đàn ông? Cậu là Khiết Khiết của tớ.” Người đó bỗng khựng lại, sau đó đột nhiên lần nữa lớn tiếng gào lên một tiếng: “Khiết Khiết, cậu từ khi nào giấu tôi đi tìm người đàn ông hoang khác?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1945


Chương 1945

Người đàn ông hoang cậu ba Nguyễn lúc này hai mắt đã lạnh đến cực điểm, anh lúc này thật sự muốn giết người rồi.

“Khiết Khiết, cậu sao có thể đối xử với tớ như thế, cậu nói chỉ thích một mình tớ, chỉ yêu một mình tớ, cậu sao có thể tìm người đàn ông khác chứ.” Người đó ở trong phòng tắm trong giọng nói lúc này mang theo vài phần ấm ức, nhưng càng rõ sự trách cứ, nghe trông thật sự giống như có chuyện như này.

“Chỉ thích một mình anh ta? Chỉ yêu một mình anh ta?” Cậu ba Nguyễn cảm thấy sự nhẫn nại của mình đã đủ tốt rồi, lúc này nghe thấy lời của người trong phòng tắm đó, anh không kìm được xúc động muốn giết người, lúc này thật sự không đè nén được nữa rồi.

Tô Khiết: “…”

“Không được, tớ phải giết tên đàn ông hoang đó, cậu là của tớ, cậu là của một mình tớ.”

Trong phòng tắm đột nhiên truyền ra tiếng động không nhỏ, nghe ra được người bên trong chắc bắt đầu mặc quần áo, nghe có cảm giác khí thế bừng bừng.

Khóe môi của cậu ba Nguyễn nhiều hơn vài phần ý cười lạnh lùng, rất tốt, anh đợi…

Tô Khiết không có lên tiếng, có điều, cô lặng lẽ lùi lại sau vài bước, lùi đến khi có khoảng cách an toàn thì thôi.

“Mẹ nó, dám cướp người phụ nữ của tôi, lá gan thật lớn đây, ông đây phải để anh biết cướp người phụ nữ của ông đây sẽ có hậu quả gì.” Người trong phòng tắm đó nhanh chóng mặc xong quần áo, nhưng trong miệng lại vẫn chưa dừng lại.

Mắt của cậu ba Nguyễn nheo lại, lạnh lùng liếc nhìn cửa phòng tắm.

Lá gan đủ lớn?

Nói anh sao?

Gan của Nguyễn Hạo Thần anh chưa từng nhỏ.

Tô Khiết thầm hít thở một hơi, sau đó lại lặng lẽ lùi lại hai bước.

Vào lúc này, cửa phòng tắm đột nhiên từ trong mở ra, khí thế rất được.

“Người đàn ông hoang đó ở đâu?” Cửa phòng tắm mở ra, một người đi ra, giọng nói đó rõ ràng cất cao hơn vài phần.

Lúc này, cậu ba Nguyễn đứng cách bên ngoài cửa phòng tắm không xa, người đó vừa đi ra, ngẩng đầu, tự nhiên nhìn thấy cậu ba Nguyễn.

“Anh? Anh? Anh?” Khi người đó nhìn rõ dáng vẻ của cậu ba Nguyễn, trực tiếp đờ ra, hai mắt lập tức trợn tròn, tràn ngập sự khó tin.

“Là cô?” Cậu ba Nguyễn nhìn người đàn ông trước mắt, hai mắt lập tức nheo lại…

Biểu cảm lúc này của cậu ba Nguyễn rõ ràng có hơi phức tạp, hoặc còn có một chút khúc mắc!

Người đứng ở cửa phòng tắm vô thức lùi lại một bước, cơ thể rõ ràng rụt lại, sự kiêng kỵ đó, sự sợ hãi đó, biểu hiện đủ rõ ràng.

Chỉ trong một khoảnh khắc như này, khí thế vô cùng hổ báo vừa rồi liền biến mất.

Giống như một quả bóng sắp nổ trong nháy mắt xì hơi, cảnh tượng đó nhìn trông cho hơi buồn cười.

Mắt của Tô Khiết hơi lóe lên, bọn họ đây là quen biết?

Thật là khéo rồi!

Nếu đã quen biết, cô ngược lại muốn xem thử Bùi Vũ Ninh còn giả bộ như nào nữa?

Nếu đã quen biết, thế trận này là đánh hay không đánh đây?!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1946


Chương 1946

Nếu đã quen biết, cô ngược lại muốn xem thử Bùi Vũ Ninh còn giả bộ như nào nữa? Nếu đã quen biết, thế trận này là đánh hay không đánh đây?!

“Cậu Thần, hiểu lầm, hiểu lầm, toàn bộ đều là hiểu lầm.” Bùi Vũ Ninh lúc này hận không thể lùi vào trong phòng tắm, sau đó đóng cửa lại, mắt không thấy ít nhất sẽ không sợ hãi như thế.

Cô ta thế nào cũng không ngờ, người đàn ông của Tô Khiết là Nguyễn Hạo Thần, nếu như biết, cô ta vừa rồi tuyệt đối không dám nói lời như thế.

Cô ta bây giờ muốn thu lại những lời nói đó, có được không?

Bùi Vũ Ninh đảo mắt, nhìn sang Tô Khiết, trong ánh mắt mang theo sự cầu xin, muốn kêu Tô Khiết giúp cô giải thích.

Tô Khiết lại trực tiếp phớt lờ ánh mắt cầu cứu đó của cô ta, vừa rồi là tự cô ta tìm chết, không trách được người khác.

Bùi Vũ Ninh lúc này, người mặc bộ vest, tóc cắt ngắn, lông mày rậm mắt to, làn da ngăm đen, cao 1m73, cộng bộ dạng xuề xòa đó của cô ta, nhìn lướt, thật sự giống đàn ông.

Đương nhiên, giọng nói trước đó của cô ta là cố ý giả thành, giọng nói vốn dĩ của cô ta tuy cũng trung tính, nhưng không có dày nặng.

Nếu như Nguyễn Hạo Thần không biết Bùi Vũ Ninh thì với cơn ghen vừa rồi của Nguyễn Hạo Thần, chắc chắn không thể bình tĩnh quan sát, chắc chắn sẽ xem Bùi Vũ Ninh thành đàn ông.

Cho nên, Tô Khiết vừa rồi mới tránh ra xa.

Đương nhiên, nếu như quen biết, vậy thì không cần nữa rồi.

Mắt của cậu ba Nguyễn hơi nheo lại nhìn chằm chằm Bùi Vũ Ninh, khóe môi nhếch lên lộ ra ý cười lạnh, Bùi Vũ Ninh nhìn mà tim đập thình thịch.

“Cậu Thần, tôi là phụ nữ, điểm này anh biết mà, tôi giống với Khiết Khiết, giới tính đều là nữ, đều thích đàn ông, cho nên, giữa tôi với Khiết Khiết là trong sạch, chúng tôi chỉ là tình chị em.” Bùi Vũ Ninh nhìn thấy sắc mặt của cậu ba Nguyễn vẫn âm trầm đáng sợ, vẫn không một chút ý tứ hòa hoãn, trái tim lúc này lên xuống thất thường.

“Tình chị em?’ Cậu ba Nguyễn không biết nghĩ đến điều gì, hai mắt nhanh chóng tối sầm đến cực điểm.

“Tình chị em đơn thuần, tôi với cô ấy, chỉ có tình chị em đơn thuần, mức độ đơn thuần đều dựa vào một câu của cậu Thần.” Bùi Vũ Ninh nhìn cậu ba Nguyễn thâm sâu khó dò đó, nghe câu không rõ ràng đó của anh, vội vàng tỏ thái độ, thái độ đó muốn nịnh bợ bao nhiêu thì nịnh bợ bấy nhiêu.

Tô Khiết: “…”

Cô có thể nói không quen người này không?

Thật là không có mắt nhìn mà.

“Quần áo của cô là cô ấy tặng?” Liên quan đến một điểm này, cậu ba Nguyễn nhớ rất rõ, cho dù Bùi Vũ Ninh là phụ nữ, anh vẫn ghen.

“Không, không phải, tuyệt đối không phải, đây là tự tôi mua, Tô Khiết chính là một con gà trống sắt, trước nay một cọng lông cũng không dứt được, đâu biết mua đồ cho tôi chứ.” Để chứng minh sự trong sạch của mình, Bùi Vũ Ninh có gì cũng nói hết ra.

Tô Khiết ngước mắt, liếc nhìn cô ta, được lắm, vì suy nghĩ đến cái mạng nhỏ của Bùi Vũ Ninh, cô không tính toán với cô ta.

“Sự việc tiến hành như thế nào rồi?” Sắc mặt của cậu ba Nguyễn vẫn âm trầm, có điều anh lại đột nhiên đổi chủ đề…

Nếu như là người khác, cậu ba Nguyễn chắc chắn sẽ hỏi, nhưng người này là Bùi Vũ Ninh, vậy thì không cần nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1947


Chương 1947

Năng lực trinh sát và phản trinh sát của Bùi Vũ Ninh quả thật rất mạnh, phân tích dấu vết càng là sở trường.

Tô Khiết mời Bùi Vũ Ninh đến giúp, ngược lại càng thích hợp.

Thật ra anh cũng liên hệ với người có chuyên môn rồi, người đó so sánh với Bùi Vũ Ninh không phân cao thấp, anh không liên lạc với Bùi Vũ Ninh chính là vì Bùi Vũ Ninh là phụ nữ.

“Ừm, trước đó quả thật có một chút tiến triển rồi.” Bùi Vũ Ninh thở phào một hơi, xem ra, cái mạng nhỏ này của cô ta giữ được rồi.

Cũng may cô ta vừa rồi có tiến triển, nếu không thì không dễ ăn nói với Nguyễn Hạo Thần, nếu không có hàng giao đổi, nói không chừng cô ta có thể bị cậu ba Nguyễn diệt trong vài phút.

Tô Khiết cũng đi tới, Nguyễn Hạo Thần đảo mắt, liếc nhìn Tô Khiết, một ánh mắt đó hơi có thâm ý.

Có điều, cậu ba Nguyễn lúc này không có nói gì.

“Khiết Khiết, không phải đã nói thâu đêm sao? Chúng ta tiếp tục đi.” Bùi Vũ Ninh từ khi nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần thì ngoan ngoãn như một con mèo, cô ta bây giờ muốn nhanh chóng làm việc, thấy công bù đắp.

“Tự cô làm.” Cậu ba Nguyễn nhàn nhạt liếc nhìn Bùi Vũ Ninh.

Thâu đêm có thể, nhưng là kêu vợ anh làm cùng?

Tuyệt đối không thể!

“Không phải chứ?” Bùi Vũ Ninh có hơi ngốc trệ, cô ta vừa rồi chỉ nói đùa, cần ác như vậy không?

Nếu như không có Khiết Khiết giúp đỡ, một mình cô ta sẽ mệt chết!

“Cô nếu như không muốn làm, chuyện khác, tôi sẽ để người khác làm, cô có thể biến về rồi.” Lời nói đó của cậu ba Nguyễn không hề có một chút khách khí nào.

Rất rõ ràng cậu ba Nguyễn vẫn tức giận vì chuyện vừa rồi, tuy Bùi Vũ Ninh là một người phụ nữ!

“Anh đây là qua cầu rút ván?” Bùi Vũ Ninh hít thở sâu, cật lực khiến mình duy trì sự bình tĩnh, nhưng vẫn cảm thấy lửa giận có hơi không áp chế được.

Nói thế nào nhỉ, cô ta cũng đã làm nửa ngày, hơn nữa còn có thu hoạch không nhỏ, cậu ba Nguyễn nói không cần cô ta thì không cần cô ta sao?

“Cô hiểu là được.” Cậu ba Nguyễn thản nhiên đáp một câu, giọng điệu đó là điều hiển nhiên.

Có thể thản nhiên lẫn hiển nhiên đáp lại ý tứ qua cầu rút ván, ngoài cậu ba Nguyễn chắc cũng không tìm được người thứ hai nữa.

Bùi Vũ Ninh sững người, hoàn toàn ngây ngốc, đây, đây là người gì thế?

Không, đây là chuyện con người làm sao?

“Vậy tiền công của tôi đâu? 15 tỷ của tôi ai trả?” Bùi Vũ Ninh lúc này thật sự rất giận, cô ta cũng dễ cáu kỉnh đấy có được chưa?

Thật sự không được, cô ta cầm tiền đi là được?

Hừ!!

“Em đáp ứng cho cô ta 15 tỷ?” Chỉ là, cậu ba Nguyễn đột nhiên quay sang nhìn Tô Khiết.

“Á.” Tô Khiết gật đầu, chuyện liên quan đến Đường Vân Thành, một chút manh mối cũng không có, hơn nữa chuyện này chắc chắn phải giải quyết càng nhanh càng tốt, cho nên, cô mới mời Bùi Vũ Ninh đến.

Bùi Vũ Ninh muốn 15 tỷ, Tô Khiết cảm thấy không nhiều, tự nhiên đáp ứng rồi.

“Hết rồi.” Cậu ba Nguyễn quét mắt qua Bùi Vũ Ninh, hai từ đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn, ý tứ lại là càng rõ ràng.

Bùi Vũ Ninh vừa rồi làm những chuyện đó, còn muốn từ trong tay người phụ nữ của anh lấy được tiền, không có cửa đâu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1948


Chương 1948

“Cậu Thần, anh đây cũng quá keo kiệt rồi? 15 tỷ đối với anh mà nói, lông cũng không tính được một cọng.” Bùi Vũ Ninh không phục, rất không phục, bọn họ nhẫn tâm bóc lột một người nghèo như vậy sao?

Cậu ba Nguyễn đảo mắt liếc nhìn Bùi Vũ Ninh, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tôi với người phụ nữ của tôi giống nhau, một cọng lông cũng không dứt.”

Từ cậu ba Nguyễn nói rõ ràng là dùng từ ngữ mà Bùi Vũ Ninh vừa rồi đã dùng.

F*ck! F*ck! F*ck! Bùi Vũ Ninh lúc này muốn ói máu, cô ta vừa rồi chỉ thuận miệng nói như thế, cậu ba Nguyễn lại dùng theo để đáp trả như thế?

15 tỷ của cô ta? Cô ta vừa rồi có phải đầu bị úng nước không, tại sao lại nhắc đến chuyện 15 tỷ với Nguyễn Hạo Thần?

Tô Khiết lặng lẽ ra hiệu bằng một thế tay cho cô ta, ép lửa giận sắp bùng phát của Bùi Vũ Ninh xuống.

“Được, tôi làm, một mình tôi làm, tôi bảo đảm làm tốt công việc.” Bùi Vũ Ninh lúc này tức muốn bốc hỏa, nhưng có cho cô ta mượn lá gan này nữa cô ta cũng không dám cương với Nguyễn Hạo Thần, cho nên, cô chỉ có thể ngoan ngoãn nhận mệnh làm việc.

“Tôi sẽ cho người đến giúp cô.” Nguyễn Hạo Thần tự nhiên biết tính nghiêm trọng của chuyện này, chuyện này cần khẩn trương giải quyết, chỉ dựa vào một mình Bùi Vũ Ninh quả thật không được.

Người anh mời chắc đã đến rồi, vừa hay cùng Bùi Vũ Ninh xử lý chuyện này. Để hai người bọn họ ở cùng, chuyện này ngược lại không cần lo lắng nữa.

Bùi Vũ Ninh thấy người anh mời đến, chắc chắn sẽ càng ngoan, càng nghe lời.

Khóe môi của Nguyễn Hạo Thần hơi nhếch lên, dường như thấp thoáng tia ý cười.

Được rồi, cậu ba Nguyễn chính là người có thù tất báo, đắc tội với cậu ba Nguyễn, hậu quả đó…

“Ai? Anh cho ai đến giúp tôi?” Mắt của Bùi Vũ Ninh nhanh chóng chớp chớp, rõ ràng có hơi tò mò, nói thật cô ta vẫn hy vọng Tô Khiết giúp cô ta, năng lực của Tô Khiết cô ta tin.

Có điều, người Nguyễn Hạo Thần mời đến chắc chắn không phải nhân vật đơn giản bình thường, cho nên, Bùi Vũ Ninh vẫn rất mong chờ.

“Rất nhanh cô sẽ biết thôi.” Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn cô ta, trả lời đầy thâm ý.

Nghe ngữ khí này của Nguyễn Hạo Thần, Bùi Vũ Ninh đột nhiên rùng mình, bỗng có một loại cảm giác không tốt.

Không, là một loại dự cảm rất không tốt!!

Cậu ba Nguyễn sau đó dẫn Tô Khiết nhanh chóng rời khỏi phòng.

Sau khi ra khỏi khách sạn, cậu ba Nguyễn mãi không có lên tiếng, sắc mặt rõ ràng có hơi âm trầm.

“Chuyện này tôi không phải cố ý giấu anh…” Tô Khiết suy nghĩ một lát, vẫn quyết định chủ động mở miệng.

Lúc đó khi anh gọi điện cho cô, cô vừa hay phát hiện bị người theo dõi, trong điện thoại cũng không kịp giải thích với anh.

Sau đó lại xảy ra chuyện thư ký Lưu lừa cô…

“Không phải cố ý giấu tôi?” Cậu ba Nguyễn đảo mắt, nhìn sang cô, trong đôi mắt hơi nheo lại lập tức lan ra khí tức nguy hiểm đó.

Tô Khiết chạm vào ánh mắt nguy hiểm đó của anh, nhất thời không có nói thêm gì nữa.

“Tô Khiết, nói thử xem, em còn giấu tôi cái gì?” Cậu ba Nguyễn nhìn chằm chằm cô, lúc này lồ ng ngực của anh hơi phập phồng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1949


Chương 1949

Chuyện cậu ba Nguyễn lúc này hỏi là chuyện của tiểu công chúa nhà anh.

Nhưng, Tô Khiết lúc này nghĩ lại là chuyện của Đường Vân Thành, cô không ngờ cậu ba Nguyễn đột nhiên nhảy sang vấn đề khác, mắt của cô nhanh chóng lóe lên, sau đó khẽ lắc đầu, trừ chuyện cô mời Bùi Vũ Ninh đến, cô không có làm chuyện gì khác

Cậu ba Nguyễn liếc nhìn cô, hai mắt sắc bén nheo lại, sau đó thầm hít một hơi, lại nhanh chóng quay người đi, tiếp tục lái xe.

Chuyện của tiểu công chúa nhà anh, đến bây giờ, cô vẫn định tiếp tục giấu anh?

Nguyễn Hạo Thần suy nghĩ, cuối cùng vẫn không có hỏi, chuyện này anh vẫn muốn đợi cô chính miệng nói với anh.

Phân bộ của Quỷ Vực Chi Thành ở thành phố A.

“Cô từ đâu tìm được một người như này?” Trịnh Hùng sau khi thấy người Bùi Doanh tìm được người thì ngây ra, người phụ nữ này quá quá giống với người phụ nữ trong bức tranh của thành chủ, nếu như không phải suy nghĩ đến tuổi tác thật sự sẽ tưởng là người phụ nữ trên bức tranh của thành chủ.

Bùi Doanh chỉ mỉm cười, không có trả lời, cô ta bây giờ đã đạt thành thỏa thuận với thành thiếu chủ, không phải như trước đây hoàn toàn dựa vào Trịnh Hùng, cho nên, cô ta đối với Trịnh Hùng đã không cung kính như trước.

Đương nhiên Bùi Doanh tạm thời vẫn chưa muốn để người phụ nữ đó biết quá nhiều, cho nên sau khi để Trịnh Hùng nhìn thấy người phụ nữ đó, cô ta liền đem người phụ nữ đó rời đi.

Trịnh Hùng lúc này rất vui mừng, ngược lại cũng không có tính toán thái độ của cô ta: “Người phụ nữ này thành chủ vừa nhìn thì có thể tin tưởng, cũng không cần làm giám định ba con gì đó.”

Trịnh Hùng lúc này rõ ràng vô cùng có lòng tin, đương nhiên trong lòng ông ta rất rõ, giám định ba con chắc chắn phải làm, hơn nữa bắt buộc phải làm khi còn nóng.

Bây giờ có thành thiếu chủ giúp bọn họ, chuyện này chắc chắn rất thuận lợi.

“Bên thành thiếu chủ cũng nói rồi chứ?” Trịnh Hùng nhìn sang Bùi Doanh, ông ta biết trước khi Bùi Doanh đến đã dẫn người phụ nữ đó đi gặp thành thiếu chủ rồi.

Lúc này Trịnh Hùng đối với người phụ nữ mà Bùi Doanh tìm được rất hài lòng, cho nên cũng không tính toán đến chuyện khác.

“Chuyện này thành thiếu chủ không tiện trực tiếp ra mặt, vẫn là người bên cạnh Lương đi làm thì hợp thích hơn.” Đây cũng là nguyên nhân Bùi Doanh đến tìm Trịnh Hùng, thành thiếu chủ đột nhiên đến thành phố A vốn dĩ có khả năng sẽ bị người khác nghi ngờ, đương nhiên không thể trực tiếp nhúng tay vào chuyện thành chủ tìm con trái.

“Ừm, điều này cũng phải.” Trịnh Hùng lúc này ngược lại cũng không có tính toán, chuyện này thành, đối với bọn họ đều có chỗ tốt, Bùi Doanh muốn tách khỏi ông ta, đó là điều không thể.

“Cũng may mấy ngày này cô cả của nhà họ Đường luôn không ở thành phố A, Lương mãi không có cơ hội xác minh, bây giờ đối với chúng ta rất có lợi, tôi lập tức cho Tôn Hưng mang người phụ nữ đó đến, hy vọng tất cả thuận lợi, đừng xảy ra vấn đề gì.” Trịnh Hùng vẫn có hơi lo lắng, dù sao chuyện này không phải đơn giản, thành chủ cũng không phải dễ qua mặt như thế.

Chỉ sợ một chút sơ suất, kế hoạch của bọn họ có khả năng sẽ thất bại.

Cho dù bây giờ có thành thiếu chủ tương trợ, Trịnh Hùng vẫn không thể hoàn toàn yên tâm.

Bùi Doanh không có nói gì nhiều nữa, chỉ là trong mắt rõ ràng mang theo vài phần đắc ý, kế hoạch của cô ta không có kẽ hở, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề, bây giờ chỉ cần thành thiếu chủ có thể giấu chuyện giám định ba con này, mọi thứ đều ok rồi.

Bùi Doanh làm việc vẫn rất cẩn thận thận trọng, cô ta nói với Trịnh Hùng đừng để Tôn Hưng trực tiếp tới, mà thông báo Tôn Hưng ra, sau đó lại đưa người phụ nữ đó tới, để bọn họ ‘vừa khéo gặp phải’.

Đương nhiên, Bùi Doanh cũng lo lắng chuyện này Tôn Hưng trực tiếp tham gia sẽ khiến người khác nghi ngờ, cho nên Bùi Doanh dặn Tôn Hưng dẫn Tiểu Cửu bên cạnh Lương theo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1950


Chương 1950

Ý của Bùi Doanh là để Tiểu Cửu trực tiếp ‘vừa khéo gặp phải’ người phụ nữ mà cô ta mang về.

Tiểu Cửu là người phụ nữ bên cạnh Lương, mấy năm nay luôn giúp Lương tìm người phụ nữ đó của thành chủ, cho nên Tiểu Cửu đối với người phụ nữ trong bức tranh của thành chủ rõ không thể rõ hơn.

Không thể không nói Bùi Doanh quả thật rất thông minh.

“Vẫn là cô nghĩ chu đáo, nếu không phải cô ở bên cạnh tôi giúp tôi, tôi đã sơ suất rồi.” Trịnh Hùng đối với sự sắp xếp của Bùi Doanh vẫn rất hài lòng, những năm nay Bùi Doanh quả thật giúp đưa ra không ít chủ ý.

Bởi vì sự nhắc nhở của Bùi Doanh, Trịnh Hùng cũng càng thêm cẩn thận hơn, Trịnh Hùng không có gọi thẳng cho Tôn Hưng, mà lợi dụng tuyến ngầm thông báo Tôn Hưng.

Tôn Hưng sau khi nhận được tin thì trực tiếp đi tìm Tiểu Cửu, Tôn Hưng lớn lên đẹp trai, lại biết dỗ dành phụ nữ, hơn nữa lại giỏi ngụy trang, giả thành bộ dạng si tình, mấy năm nay anh ta quả thật đem hết tâm tư đều dùng lên người Tiểu Cửu.

Bởi vì anh ta rất rõ dụng ý của Trịnh Hùng để anh ta tiềm phục ở cạnh Lương.

Lương làm việc trước nay luôn thận trọng, muốn lấy được sự tin tưởng của Lương rất khó, Tiểu Cửu là Lương nhặt về, Tiểu Cửu coi như một tay Lương dạy ra, cho nên Lương đối với Tiểu Cửu thì vô cùng tin tưởng.

Tôn Hưng biết muốn có được sự tin tưởng của Lương thì rất khó, cho nên anh ta ngay từ đầu liền đặt chủ ý lên người Tiểu Cửu, trải qua mấy năm ‘si tình’ theo đuổi của anh ta, Tôn Hưng cuối cùng cũng thành công.

Phụ nữ thường khó cưỡng lại được sách lược ‘thâm tình’ trong thời gian dài của người đàn ông biết nói chuyện ngọt ngào.

Càng huống chi Tiểu Cửu vốn dĩ tuổi tác không lớn, trước đây cũng chưa từng yêu đương, ở phương diện này lòng phòng bị tự nhiên không có sâu như thế.

“Tiểu Cửu, tối mời em đi ăn, ngoại ô phía đông có một nhà hàng mới mở, anh biết đồ ăn của nhà hàng đó vô cùng hợp khẩu vị của em, tối nay anh dẫn em đi thử.” Tôn Hưng quả thật rất biết dỗ dành con gái, lời lẽ ngọt ngào cứ vậy mà cất ra.

“Em không có thời gian, em còn phải bận việc mà chú Lương giao cho.” Tiểu Cửu vừa từ bên ngoài trở về, đang cầm ly nước tu ừng ực.

“Có bận nữa cơm cũng phải ăn, bây giờ vừa hay đến thời gian ăn cơm rồi, chúng ta đi ăn cơm trước, em cũng nên nhân thời gian ăn cơm điều tiết lại, sau đó sắp xếp mạch suy nghĩ, như thế gọi là sự kết hợp giữa nghỉ ngơi và công việc, việc một công gấp đôi, em bận cả một ngày chắc cũng đói rồi, bản thân em không thương cơ thể của mình, nhưng anh sót.” Cái miệng của Tôn Hưng rất biết nói, anh ta muốn khuyên một người thì chưa có thất bại, càng huống chi là người phụ nữ đã bị anh ta thu phục.

Tiểu Cửu nhìn anh, rõ ràng có hơi dao động.

“Đi thôi, anh bây giờ cũng đói rồi, em đi theo anh, anh biết em bận, làm bạn trai của em, anh không muốn em quá mệt, cho nên luôn không dám quá làm phiền em, bây giờ vừa hay đến giờ ăn cơm, cùng nhau ăn bữa cơm chắc là được chứ?” Tôn Hưng nhìn cô ta, mặt mày mang theo vài phần ủy khuất.

“Được rồi.” Tiểu Cửu không đành nói thêm gì nữa, cô ta với Tôn Hưng mới xác định quan hệ không lâu, cô ta trước đây chưa từng yêu đương, cho nên không quá hiểu, đương nhiên cô cũng biết mình nếu như cứ từ chối mãi thì không hay lắm.

Hai người cùng đến nhà hàng mà Bùi Doanh sắp xếp.

Bùi Doanh không có để người phụ nữ mà cô ta tìm được đến thẳng đó, mà đợi Tiểu Cửu và Tôn Hưng ăn gần xong rồi, sau đó Bùi Doanh sắp xếp một người đàn ông cùng người phụ nữ cô ta tìm được cùng đến nhà hàng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom