Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Cô Trò Không Đứng Đắn - Dạ Chiết Hoa Hoa

Cô Trò Không Đứng Đắn - Dạ Chiết Hoa Hoa

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
917,771
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Cô Trò Không Đứng Đắn - Dạ Chiết Hoa Hoa

Cô Trò Không Đứng Đắn - Dạ Chiết Hoa Hoa
Tác giả: Dạ Chiết Hoa Hoa
Tình trạng: Đã hoàn thành




Thể loại: Ngôn tình, HE, sủng, H+, học đường, niên hạ, hiện đại, cô trò, Đô thị tình duyên, Cận thủy lâu đài, Duyên trời tác hợp, Trâu già gặm cỏ non, 1v1, Thị giác nữ chủ.

Truyện ngắn chủ yếu phục vụ độc giả thích ăn thịt cho nên không có tam quan.

Văn án:

Chu Nghiên thấp thỏm đi tới nơi hẹn trước với bạn trên mạng.

Tới nơi, vừa nhìn cô đã nghĩ thầm quả nhiên lật xe. Trong lúc cô bắt đầu tính toán khả năng thành công khi giả vờ như tình cờ đi ngang qua, lại thấy người nọ đã đi tới, nói với cô: “Cô Chu?”.
 
Chương 1: Giáo Viên Ngữ Văn


Chu Nghiên vừa mới tốt nghiệp đã tới làm giáo viên ngữ văn ở một trường cấp ba trọng điểm.

Ngay từ đầu, cô ôm một bầu nhiệt huyết thề phải giúp các mầm non của Tổ quốc khỏe mạnh trưởng thành, nhưng khi thật sự bắt tay vào làm việc rồi cô mới phát hiện mình suy nghĩ quá đơn giản.

Cô biết cô cũng chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp, đương nhiên không đủ kinh nghiệm làm giáo viên, vì thế trong suốt một tháng đầu tới đây cô vẫn luôn muốn lớp học sinh chủ động một chút, cho nên muốn dùng trụ thế trẻ tuổi của minh để hòa mình vào đám học sinh.

Không sai, cô tự nhận mình vẫn là mỹ thiếu nữ mới 23 tuổi, vì mầm non của tổ quốc này, mỗi ngày cô mặc quần rộng áo thun giày thể thao tràn đầy sức sống tới trường, phí hết tâm sức, trời thấy còn thương.

Cô cực kỳ nhung nhớ mấy bộ váy hai dây bó sát mông cùng với giày cao gót của mình, đã rất lâu rồi cô không diện chúng nó, quả thật quá lãng phí dáng người trước sau lồi lõm của cô!

Mà sau rất nhiều cố gắng, có thể nói bầu không khí trong lớp cũng không tồi.

Sở dĩ nói là không tối bởi vì phần lớn là tốt, mà phần nhỏ ấy à, chính là mấy học sinh hư mà lớp nào cũng phải có.

Học sinh hư trong lớp cô tên là Trình Sơ, cũng chỉ mới chuyển tới trường đầu học kỳ này.



Thật ra hắn lên lớp cũng không làm loạn, chỉ là cứ ngủ mãi, có đôi khi còn cúp học không tới.

Bởi trong nhà có tiền có thế, trường học cũng không quản hắn được, thường xuyên mở một con mắt nhắm một con mắt mặc kệ hắn.

Đại khái là do Chu Nghiên thuộc tuýp người lý tưởng hóa, cảm thấy mỗi học sinh trong lớp mình đều nên học tập chăm chỉ mới đúng, lại cũng có thể là do cô cảm thấy Trình Sơ vẫn còn cứu được, không nên để hắn sa đọa thêm nữa. Vì thế lúc ở lớp, cô luôn gọi hắn đứng dậy trả lời câu hỏi, nhưng kết quả luôn không quá tốt đẹp.

Càng nghĩ càng phiền não, cô liền dứt khoát không nghĩ nữa, dù sao hôm nay cũng không đi làm.

Chu Nghiên chỉnh đốn cảm xúc xong lại mở tủ quần áo ra, lấy bộ váy ngắn hai dây mà cô vẫn luôn thương nhớ, lưu loát thay vào.

Váy ngắn hai dây màu đen bao chặt lấy thân thể đẫy đà của cô, cổ chữ V được khoét thật sâu khiến khe vú vốn mê người nay lại càng thêm sâu không lường được.

Theo Chu Nghiên di động, hai vú cao ngất cũng hơi rung rung, vòng eo nhỏ nhắn không đầy một nắm tay như rắn nước càng tô điểm cho cặp mông căng vểnh như mật đào.
 
Chương 2: Lên Mạng Chat S*x (Hơi H)


Cô đi tới trước bàn máy tính, ngồi xuống, thuần thục khởi động máy sau đó mở một giao diện, nhập tài khoản rồi login.

Đây là một khu giao lưu cho mọi người trò chuyện online, mà khác với các khu giao lưu khác, khu giao lưu nơi này chỉ dành cho các cặp đôi.

Mọi người ở đây hoặc là nói chuyện tình cảm hoặc là phát tiết dục vọng, đều tuân theo nguyên tắc ngươi tình ta nguyện.

Đương nhiên, có muốn nói tin tức cá nhân cho người khác biết hay không vẫn tùy thuộc vào chính bản thân mình.

Mà nếu bạn muốn hỏi thân là giáo viên như Chu Nghiên lại lên trên này, liệu có cảm thấy xấu hổ hay không?

Chắc chắn Chu Nghiên sẽ cười nhạo nói: “Buồn cười, tôi làm giáo viên chứ không phải làm ni cô, hơn nữa tôi cũng không bị lãnh cảm, có ham muốn kỳ quái lắm sao?”

Trên thực tế, Chu Nghiên cũng biết mình là người tính dục tràn đầy, nhưng trên một phương diện nào đó cô cũng có thể tính là người bảo thủ, từng quen bạn trai nhưng chưa từng lên giường, càng không nghĩ tới chuyện tình một đêm.

Dù sao những thứ ấy cũng tiềm tàng nguy hiểm quá lớn.

Cho nên mỗi lần, cô chỉ có thể len lén tự an ủi. Trong một lần tình cờ cô phát hiện nơi này, vì thế mặt dày lên đây vui sướng “lướt sóng”.

Tuy trên này có rất nhiều người muốn tiếp cận Chu Nghiên, nhưng phần lớn đều là trạch nam dù cách màn hình cũng có thể khiến người ta cảm thấy dầu mỡ.


Chu Nghiên vẫn luôn lười phản ứng đám người này, mà cô cũng có bạn tán tỉnh cố định.

Có điều, “tán tỉnh” ở đây tuyệt đối không chỉ đơn giản là tâm sự bình thưởng.

Quả nhiên, mới vừa online đã nhìn thấy thông báo bạn tốt của bạn đang online, cô vừa login đối phương đã gửi tin nhắn tới.

Bạn Lúc Ban Sơ: Nhiều ngày không thấy chị online, bận vậy à?

Rụt Rè: Ừm, cuộc sống thực tế hơi bận, hiện tại mới hơi đỡ một chút.

Bạn Lúc Ban Sơ: Vậy trong khoảng thời gian vừa qua có nhớ em không? Lâu như vậy không nói chuyện với em. Em sợ là chị đã bị người khác câu đi mất rồi. [Tủi Thân]

Chu Nghiên nhìn tới đây lại bật cười ha hả, tay nhanh chóng gõ chữ gửi đi: Làm gì có, chị thật sự rất nhớ em đó!

Bạn Lúc Ban Sơ: Nhớ thế nào? Có phải tiểu nộn bức phát lũ, muốn nhờ đại nhục bổng của em trị một chút mới tốt?

Đại nhục bổng của hắn? Thấy mấy chữ này, mặt Chu Nghiên không nhịn được mà nóng bừng lên, trong đầu cũng bắt đầu hiện ra dáng vẻ đại nhục bổng của hắn. Trong lúc chờ đối phương gửi hình ảnh tới, cô hoảng hốt nghĩ.
 
Chương 3: Gửi Ảnh 18+ (H)


Trên hình là côn thịt tráng kiện dựng thẳng, màu da thân gậy sạch sẽ xinh đẹp, nó cứ dựng đứng giữa hai chân như vậy, hệt như đang chào hỏi cô.

Cô phải thừa nhận, trong số nhiều tin nhắn quấy rầy, nếu không phải vì ma xui quỷ khiến nhìn thấy tấm ảnh này, có lẽ cô đã xóa bỏ luôn cả tin nhắn của hắn như xóa tin nhắn rác.

Cũng may cô không xóa, nếu không đã bỏ lỡ người này rồi. Trong đầu cô nghĩ vậy.

Nghĩ tới tấm ảnh kia, cô cũng cảm giác được hạ thể như có chất lỏng chảy ra, vội vã rút tờ khăn giấy bên cạnh tới lau đi.

Bất ngờ đổi đời, cô gái Sài Gòn hé lộ bí mật tâm linh độc đáo

×

Đang định tiện tay ném chiếc khăn giấy ấy đi. Chợt thấy hình ảnh khăn giấy bị ái dịch thấm ướt nhẹp dính sát vào nhau, cũng không biết vì sao cô lại chụp lại một tấm gửi qua cho hắn.

Rụt Rè: Đúng vậy nha, tiểu tao bức đã ướt đẫm, chảy thật nhiều nước, rất muốn côn thịt thô to của anh, rất muốn ăn. [ Hình ảnh ]

Trình Sơ ở đối diện nhìn hình ảnh trên màn hình, nhỏ giọng mắng một câu, kéo khóa quần xuống thả dục vọng đang sưng to ra, vừa dùng tay trái xóc nó vừa dùng tay phải gửi tin nhắn.



Bạn Lúc Ban Sơ: Quả nhiên là tiểu tạo bức dâm đãng, còn chưa thấy đại nhục bổng đã có thể chảy nhiều nước như vậy, có phải chị muốn nó hung hăng cắm vào chị mới không phát tao lung tung như vậy nữa không!

Rụt Rè: Nào có, vì là em nên nó mới như vậy. Tiểu huyệt phía dưới thật ngứa, chị lại đang không mặc quần lót, rất muốn em dùng đại nhục bổng gãi ngứa giúp chị, nếu không váy sẽ ướt đẫm mất, còn cả phía trên…

Nói xong cô lại gửi một video tới.

Trong video, Chu Nghiên kéo váy hai dây qua một bên, để lộ bầu ngực vừa to tròn vừa trắng bóng, trên xương quai xanh bên phải còn có một nốt ruồi son thật nhỏ, hiện lên mị ý nhỏ nhẹ.

Cô nhẹ nhàng gãy gãy hai đầu vú phấn nộn, khiến hai đầu vú run rẩy lắc lư trên núi cao sau đó lại hơi lay động thân thể, khiến phần ngực không được vải vóc che kín vì không vững trọng tâm mà nhảy tưng tưng lên như hai bé thỏ nhỏ, hình thành từng luồng sóng sữa.

Bên tai còn truyền tới tiếng thở dốc kiều mị của người phụ nữ, dâm đãng đến tận xương.

Sau cùng, cô còn đặt hai tay ép hai bầu vú mình vào giữa, cố tình tạo ra một khe rãnh thật sâu, xuống chút nữa còn có thể thấy hai chân hơi kẹp chặt của người phụ nữ.

“ĐM!” Người phụ nữ này quá thèm làm tình, tuy còn chưa thấy mặt nhưng thật khiến người ta muốn làm chết cô.
 
Chương 4: Vậy Chúng Ta Gặp Mặt Đi (Hơi H)


Trình Sơ rút khăn giấy ra lau qua chất lỏng vừa mới phun trào, đồng thời còn hơi kiêu ngạo nghĩ, quả nhiên ban đầu mình không nhìn lầm, người phụ nữ này thật sự dâm đãng tới cực hạn.

Từ cặp chân cô đăng trong trang cá nhân đã biết, nhỏ nhắn mềm mại, trắng nộn không tì vết, nếu quấn lên lưng mình…

Nghĩ vậy, trong đầu Trình Sơ xoay chuyển thật nhanh, tay cũng mau chóng gõ ra một dòng tin nhắn.

Bạn Lúc Ban Sơ: Giọng nói của chị thật sự quả dâm đãng, khiến cả người em mềm nhũn, còn bắn thật nhiều tinh dịch. Chị có muốn ăn không nha?

Tinh dịch… Chu Nghiên thật sự rất muốn. Mỗi lần thấy diễn viên phim người lớn nuốt tinh dịch cô lại thật sự muốn nếm thử xem nó có mùi vị như thế nào.

Nếu có thể ăn vào…

Ánh mắt Chu Nghiên trở nên mê ly, hai chân kẹp thật chặt, thắt lưng cũng không tự chủ được mà uốn éo.

Rụt Rè: Muốn nha, muốn ăn đại nhục bổng của em, bắn hết vào trong miệng chị đi, tiểu tao hóa thích nhất là ăn tinh dịch.

Bạn Lúc Ban Sơ: Được, vậy chúng ta gặp mặt đi.

Gặp mặt!

Thoáng cái Chu Nghiên đã cao trào. Hai chân đang kẹp chặt của cô chợt mất hết sức lực mà tách ra xa nhau.



Từng luồng từng luồng chất lỏng trong suốt trào ra, không chỉ làm ướt chiếc váy vốn thiếu vải tới đáng thương, còn có vài giọt thuận theo ghế chảy xuống phía dưới, trong phòng tràn đầy mùi vị dâm mĩ do ái dịch của cô phát ra.

Thật sự phải gặp mặt ư?

Trước đó bọn họ đã có làm quen, hai người cùng ở một thành phố, có thể nói là rất hữu duyên.

Nhưng không gặp mặt cũng là chuyện hai bên ăn ý thống nhất với nhau.

Dù sao trên mạng và ngoài đời cũng có chênh lệch rất lớn, chỉ cần không phá vỡ vách ngăn sẽ không ảnh hưởng lẫn nhau, cho dù đối phương ở ngay trong khu dân cư bên cạnh cũng chẳng sao cả.

Thế nhưng nếu gặp mặt phải cân nhắc rất nhiều điều.

Đầu tiên, cô là một giáo viên, hành vi tựa như hẹn tình một đêm thế này nếu lan truyền chắc chắn sẽ không ổn.

Không thể không nói cô là người có suy nghĩ đắn đo, mà về sau cũng chứng thực rõ ràng, tối thiểu trong quãng thời gian tiếp xúc vừa qua cô cảm thấy hắn không phải loại người thích khoe khoang, đúng không?

Mà bản thân cô cũng thật sự cần có một người đàn ông, hơn nữa điều kiện của hắn cũng rất mê người.

Vì vậy, sau nhiều lần suy tính, cuối cùng Chu Nghiên vẫn đồng ý với đề nghị của đối phương. Hai người hẹn nhau tám rưỡi tối mai sẽ gặp ở khách sạn Duyệt Đô…
 
Chương 5: Lật Xe


Khi gặp nhau ở trước quảng trường Nhân Dân, mỗi người sẽ cầm một nhánh hoa hồng xanh coi như ám hiệu, tới lúc đó tuy người đến người đi có rất nhiều, nhưng chắc chắn sẽ chẳng có ai cầm hoa hồng xanh.

Sau khi hẹn xong, trong lòng Chu Nghiên hiện lên đủ loại suy nghĩ.

Lúc thì nghĩ tới đợi lát nữa phải đắp mặt nạ dưỡng da, chăm sóc da dẻ cẩn thận, ngày mai phải trang điểm thật xinh đẹp.

Cô rất có tự tin với vóc dáng của mình… A, còn phải mặc một bộ nội y gợi cảm, bộ viền ren chạm rỗng kia cũngkhông tồi.

Lúc lại cảm thấy ưu sầu, nếu đối phương quá xấu thì phải làm sao bây giờ.

Tuy dường như thân hình của hắn cũng không tồi, côn thịt cũng đủ thô đủ lớn, giọng nói cũng rất dễ nghe…

Không đúng, một người đàn ông hoàn mỹ như vậy sao có thể xấu được.

Chu Nghiên lắc lắc đầu, cảm thấy bản thân mình thật sự suy nghĩ quá nhiều. Vẫn nên đợi sáng mai tới lớp rồi lại nghĩ tiếp đi, buổi chiều được nghỉ rồi lại chuẩn bị mấy thứ này.

Tiết buổi sáng cũng như bình thường, đại đa số học sinh vẫn rất thích giáo viên như cô, ngoại trừ người nào đó vẫn luôn suy nghĩ viển vông.

Đương nhiên, Chu Nghiên vẫn rất muốn cứu vớt đối phương, nhưng việc đối phương không hợp tác thật sự khiến cô chỉ hận rèn sắt không thành thép, vì vậy cô cũng dần mặc kệ hẳn.

Chỉ là hôm nay vị đại thiếu gia này khiến cô hơi bất ngờ. Hắn không chỉ không ngủ, tinh thần còn hơi kỳ quái.



Lúc thì nhìn chằm chằm vào góc nào đó trong phòng thất thần, lúc lại đột ngột cười rộ lên, lúc thì gục xuống bàn ngủ nhưng lại không ngủ được. Cứ lặp đi lặp lại như vậy khiến cô không khỏi suy nghĩ, không phải đứa nhỏ này ngủ nhiều rồi, đột nhiên chạm phải chứng hiếu động chứ?

Nhưng rồi cô lại cảm thấy rất không giống.

Có lần cô thật sự không nhịn nổi nữa, đi tới trước bàn Trình Sơ dùng sách giáo khoa gõ gõ.

Trình Sơ đang suy nghĩ xuất thần, bị tiếng gõ kia làm chấn động. Phục hồi tinh thần lại, thấy là cô, hắn cũng không phản ứng mà quay đầu tiếp tục ngủ.

Chu Nghiên thấy vậy cũng chỉ than thở một tiếng sau đó để mặc hẳn.

Rất nhanh đã tới thời gian ước hẹn.

Bất ngờ đổi đời, cô gái Sài Gòn hé lộ bí mật tâm linh độc đáo

×

Chu Nghiên trang điểm quyến rũ, mặc bộ nội y mà cô đã suy nghĩ kỹ tối qua sau đó lại khoác lên mình bộ váy dài lộ lưng tiêu chuẩn cùng với áo gió dài phía ngoài, tay cầm một nhánh hoa hồng lam, giẫm lên giảy cao gót bước đi.

Khi sắp tới quảng trường, đi qua một cặp đôi đang ôm sát nhau cùng với một dì đang khiêu vũ, bước chân của Chu Nghiên dần chậm lại, sau đó ngừng hẳn.
 
Chương 6: Chỉ Cần Chúng Ta Đều Yêu Đối Phương


Sau khi thấy được người trước mặt là ai, Chu Nghiên bắt đầu tự hỏi tính khả thi của việc giấu hoa ra sau lưng, làm bộ như mình chỉ đi ngang qua nơi này.

Thế nhưng, đã quá muộn.

Cô nhìn thấy người kia mỉm cười cầm một nhánh hoa hồng lam chậm rãi đi tới, mãi tới khi đứng ngay trước mặt cô.

“Cô Chu?” Nam sinh trước mặt cúi người xuống, ép sát vào bên tai Chu Nghiên nói.

Thiếu đi tiếng điện lưu, quả nhiên giọng nói của hắn vẫn rất êm tai, lo lắng trước đó của cô là dư thừa, thế nhưng cô tuyệt đối không cảm thấy vui vẻ gì.

Đây đúng là hiện trường lật xe thảm khốc. Sao cô lại có thể gặp phải chuyện thần kỳ tới vậy?

Trong lòng Chu Nghiên như có một vạn câu muốn mắng người.

Ông trời ơi, tuy tôi từng oán giận cuộc sống quá đỗi bình thản nhưng ông cũng đừng kích thích tôi như vậy chứ!

Xin lỗi, đáng ra tôi không nên oán trách…

Tuy trong lòng Chu Nghiên tràn ngập sóng giỏ, nhưng ngoài mặt vẫn vờ như rất mờ mịt: “Ừm? Trình Sơ, thật trùng hợp nha, em cũng tới đây đi dạo ư? Làm bài tập xong chưa?”



Không phải tùy tiện đi dạo, trong lòng hắn nghĩ.

Trình Sơ thấy cô như vậy cũng không giận, còn cúi đầu cười một tiếng, kèm theo tiếng thở dài như có như không.

Không biết vì sao, Chu Nghiên lại cảm thấy trong lòng hắn có cảm giác thoải mái hệt như cuối cùng hòn đá đè nặng trong lòng cũng rơi xuống.

Trình Sơ đưa cành hoa hồng lam kia cho cô, nói: “Em cố ý chờ ở đây vì em hi vọng trong biển người mênh mông này, sẽ có một cô gái cầm hoa hồng đi về phía em, mà em cũng sẽ cầm hoa trên tay, để cô gái ấy có thể nhìn thấy em.”

Một câu ngọt ngào như vậy thật sự khiển giáo viên ngữ văn như cô cảm thấy ngượng ngùng.

Dung mạo của hắn còn cao hơn cô một bậc, vốn đã khiến người ta cảm thấy áp lực, lại thêm thân phận bị vạch trần, càng khiến người ta cảm thấy chột dạ hơn.

“Cô là cô của em.” Chu Nghiên nói nhỏ: “Chúng ta không thích hợp.”

Nhưng Trình Sơ vẫn nhìn cô, giọng điệu kiên định: “Chỉ cần chúng ta cùng thích đối phương, chắc chắn sẽ thích hợp.”

Chu Nghiên nghe vậy thì kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn. Cô cho rằng mình bày rõ thực trạng trước mặt hắn hắn sẽ từ bỏ, không nghĩ tới hắn lại có thể cảm thấy chuyện này chẳng đáng là bao.

Chờ đã, thích đối phương? Là thích thân thể của đối phương mới đúng, giữa bọn họ nào có trao đổi trên mặt linh hồn như vậy, không phải vẫn luôn là quan hệ thân thể thật nông cạn sao?
 
Chương 7: Thuê Phòng Với Học Sinh Của Mình (H)


Thế nhưng nếu đào sâu nghiên cứu kỹ càng, trước mắt đúng là bọn họ còn chưa xảy ra quan hệ gì.

Thiếu nữ trước mặt trợn to cặp mắt long lanh như nước nhìn hắn, khiến hắn không nhịn nổi mà thấy trong lòng ngứa ngáy, muốn nhìn xem khi cô bị mình thao lộng có phải nước trong mắt cũng sẽ nhỏ ra luôn hay không.

Hắn ôm lấy eo của Chu Nghiên, thầm cảm thán thắt lưng này thật sự chỉ nhỏ bằng một nắm tay, chẳng trách có nhiều người thiên vị eo thon nhỏ, thật khiến tâm thần người ta nhộn nhạo.

Chu Nghiên còn chưa lấy lại tinh thần từ cái ôm bất ngờ kia đã bị câu nói kế tiếp của hắn làm ướt quần lót.

“Chúng ta đã thương lượng xong, sẽ bắn cho cô thật nhiều thật nhiều tinh dịch.” Nói chung, cuối cùng hai người vẫn tới khách sạn Duyệt Đô ở gần đó thuê phòng.

Chu Nghiên cũng không biết rốt cuộc cô đã trải qua chuỗi chuyện huyền huyễn này bằng cách nào.

Đối tượng hẹn pháo lại là học sinh của cô, cuối cùng chính cô lại vươn bàn tay tội ác về phía cây giống mà mình bồi dưỡng đào tạo?

A – Chờ đã, cô nắm lấy cổ tay Trình Sơ, hỏi: “Em, em trưởng thành chưa?”

Trình Sơ giật mình, trên mặt hiện lên ý cười tà ác.

Hắn trở tay nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng bóp lấy bàn tay nhỏ mềm mại không xương đó, chậm rãi mở miệng: “Thành niên… rồi, trước đó em có tạm nghỉ học, hiện tại cũng đã mười chín.”



“Chúng ta… A…” Chu Nghiên còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng lại bị nụ hôn đột ngột của Trình Sơ ngắt ngang.

Ngay từ đầu Chu Nghiên còn cự tuyệt, nhưng con sói con này không chỉ hôn cô còn luồn đầu lưỡi vào trong miệng cô, như xâm thành đoạt đất mà quấn quýt lấy lưỡi cô.

Không chỉ có vậy, hai cánh tay hắn còn luồn vào trong áo khoác, lúc thì cách lớp vải mỏng dính vuốt ve lưng cô, lúc lại thuận theo đường thắt lưng trườn vào trong váy xoa nắn bộ ngực cô.

Dưới sự chơi đùa hệt như đang dịu dàng vỗ về, Chu Nghiên không tự chủ được mà mềm nhũn người ra, tùy ý Trình Sơ cởi áo khoác ngoài của cô.

Hai cánh tay mảnh khảnh vòng lấy cổ Trình Sơ, cũng chìm đắm vào trong nụ hôn này.

Hai người hôn tới khó có thể tách rời, qua một lúc lâu nụ hôn này mới kết thúc.

Khi hai đôi môi tách ra còn kéo theo một tia nước dâm mĩ.

Trình Sơ chôn đầu vào trước ngực Chu Nghiên, hưởng thụ xúc cảm mềm mại này.

“Bình thường cô ăn mặc như học sinh, không nghĩ tới ngực lại lớn như vậy. Thật thoải mái nha, cho em ăn có được không?”

“Đừng ~ Đừng gọi là cô…”
 
Chương 8: Dục Hỏa Dâng Trào (H)


Chu Nghiên muốn từ chối yêu cầu sắc tình này, xưng hô như vậy cũng quá xấu hổ, nhưng thân thể đã mềm thành nước khiến cô không tài nào thoát được.

Huống gì, trên thực tế trong lòng cô cũng có chút kỳ vọng.

Trình Sơ lại cúi đầu, càng chà đạp vùng mềm mại trước mặt mạnh hơn: “Không gọi cô thì gọi là gì nha? Em vốn là học sinh của cô mà. Không gọi cô thì gọi chị có được không? Bộ ngực dâm đãng của chị thơm quá, sau này chị đút cho en ăn mỗi ngày có được không?”

Cảm giác trên thân thể vốn đã khiến cô không chịu nổi, sự đùa bỡn trên ngôn ngữ lại càng khiến cô cảm thấy kích thích hơn.

Thậm chí cô chỉ cần cúi đầu đã có thể thấy được Trình Sơ bắt đầu cởi dây váy của cô xuống, lộ ra bộ đồ lót ren trong suốt mà cô cố ý chuẩn bị trước đó, bộ ngực đầy đặn bị bao phủ bên trong hình thành một vòng cung tươi đẹp. Trình Sơ như sói đói vồ mồi mà liếp láp nó, phát ra tiếng “chụt, chụt”, nghĩ thầm nếu người Chu Nghiên gặp được trên mạng là một người khác…

Càng nghĩ càng thấy không đúng, hắn lại không nhịn được mà nảy sinh ác ý cắn nhẹ lên quả anh đào đã dựng đứng.

Chu Nghiên đang hưởng thụ khoái cảm chợt hit sâu một hơi, hơi nhíu mày hỏi hắn: “Em làm gì vậy?”

Trình Sơ lại cất giọng rầu rĩ, thậm chí còn hơi oán giận: “Cô nói đi, nếu người cô gặp được trên mạng không phải em, có phải cô cũng sẽ hẹn đối phương ra, bất cứ người nào cũng có thể?”



Chu Nghiên sửng sốt, trong lòng thầm nghĩ, lúc trước, là thân thể tươi đẹp của Trình Sơ hấp dẫn cô, nhưng nếu cô biết hắn là học sinh của cô chắc chắn cô sẽ không ra.

Đùa gì vậy, có một số việc ý dâm là được rồi, nếu thật sự xảy ra sẽ khiến người ta khó có thể chấp nhận nổi.

Suy nghĩ trong đầu Chu Nghiên xoay chuyển thật nhanh, nhưng Trình Sơ lại vì cô không trả lời mà càng thêm tức giận: “Cô muốn đàn ông tới mức ấy sao? Được lắm, em sẽ thỏa mãn cô!”

Hắn gần như thô bạo mà xoa nắn nơi mềm mại của Chu Nghiên, chọc cho Chu Nghiên hô đau liên hồi rồi lại không tự chủ được mà kẹp chặt hai chân.

“Nhẹ chút… Đừng… Đừng như vậy…”

“Trình Sơ, em tốt với chị một chút, chị chỉ có em, vẫn luôn chỉ có em, không có người khác.” Trình Sơ ngừng lại, giật mình, sau đó cười trầm thấp: “Không có thì không có đi.”

Chu Nghiên thấy hắn nói như vậy thì trong lòng hơi hụt hẫng, nhưng ngay sau đó cô lại nghe được câu nói tiếp theo.

“Em rất vui.”
 
Chương 9: Bị Học Sinh Của Mình B* Liền Cao Trào (H)


Hẳn vỗ vỗ lên mông cô, nói: “Hiện tại để em nhìn xem, có phải tiểu tao bức của cô đã phát lũ rồi hay không?” Nói xong hắn lại cởi váy cô ra. Trước mặt xuất hiện thân thể gần như hoàn mỹ không tỳ vết của Chu Nghiên.

Bộ ngực đầy đặn trắng nõn, cặp mông căng tròn êm dịu, vòng eo nhỏ nhắn vốn chỉ như cây dương liễu, có vẻ gầy nhưng lại không mất nhục cảm.

Đặc biệt là cô còn đang mặc quần chữ T viền ren màu đen, sát bên mép còn có thể thấy mấy sợi lông mao quăn quăn.

Lại cẩn thận nhìn thêm chút nữa, dường như có thể thấy được mảnh vải ngay chính giữa kia đã hơi ướt. Hắn thò tay tới sờ lên, quả nhiên đã ướt đẫm: “Là học sinh không tốt, không phát hiện cô đã muốn như vậy.”

“Mặc quần kiểu này uốn éo đi lại trên đường chắc chắn là không thoải mái đúng không? Để em nhìn thử, rồi thổi thổi giúp cô.”

Chu Nghiên bị hắn đè lên mặt bàn, từ góc độ của cô chỉ có thể thấy được đỉnh đầu Trình Sơ đang dựng thẳng ngay giữa hai chân cô.

Hắn muốn làm gì vậy? Chu Nghiên có chút mê man nghĩ.

Mà cô cũng lập tức biết rõ, bởi cô có thể cảm giác được từ giữa hai chân truyền tới hơi thở ấm nóng.

Quả nhiên hắn nói không sai, hắn thật sự thổi thổi nơi đó, thổi tới mức khiến cho cô ngứa ngáy cực kỳ.


A… Hình như nước lại chảy ra càng nhiều hơn. Vì sao hẳn không liếm liếm nơi đỏ nha? Hình như trong phim cấm đều diễn như vậy…

Cô khó nhịn mà uốn éo mông, ngay sau đó, cô lại cảm giác được có vật thể ấm áp bao phủ hoa huyệt, đó là đầu lưỡi của Trình Sơ!

Cô kinh ngạc một chút, nhưng rất nhanh đã chìm đắm vào chiến trường do hắn chủ đạo.

Trình Sơ lè lưỡi, cách một lớp vải ren thật mỏng chậm rãi liếm láp hoa khẩu ướt át kia. Cứ việc đây là lần đầu tiên hắn làm chuyện như vậy, nhưng xuất phát từ bản năng của đàn ông khiến hắn từ từ nắm giữ được tiết tấu.

Viền ren thô ráp cọ xát liên hồi khiến hoa khẩu mềm mại càng lúc càng ngứa ngáy, từng luồng ái dịch chảy ra. Cô chỉ cảm thấy muốn được thứ gì đó lấp đầy phía dưới, tiếng rên rỉ yêu kiều cũng càng thêm dồn dập.

“Đừng chơi đùa nữa… Bỏ qua đi… Cô ngứa quá a… a…”

Trình Sơ cảm thấy dòng nước càng lúc càng nóng cháy hơn, đầu lưỡi lại chọc càng mạnh bạo, thỉnh thoảng còn dùng hàm răng cắn nhẹ một cái lên âm đế.

Chẳng bao lâu đã thấy thân thể Chu Nghiên run rẩy, hơi căng cứng một hồi rồi lại đột nhiên thả lỏng một chút, mà chỗ huyệt khẩu cũng đột nhiên phun ra một dòng nước xối đầy mặt hắn.
 
Chương 10: Giao Lần Đầu Tiên Của Mình Cho Trình Sơ (H)


“Cô thật là, không chỉ dâm đãng bình thường đâu.”

Hắn cúi người, hai tay ôm lấy mặt Chu Nghiên, nhìn dáng vẻ mông lung sau khi cao trào của cô, cúi đầu hôn xuống.

“Cũng nên để cô nếm thử mùi vị của bản thân mình.”

Chu Nghiên mở to đôi mắt ngập sương mù nhìn hắn, khiến đáy lòng hắn ngứa ngảy, chỉ hận không thể khiến cô bị mình thao tới khóc lóc cầu xin tha thứ.

Môi hắn phủ lên đôi môi oánh nhuận, mút vào một hồi lâu, trực tiếp mút tới sắc môi cô biến thành màu đỏ sẫm. Hạ thân chỉ cách một lớp quần lót cọ xát hoa khẩu mềm mại…

Trình Sơ thả Chu Nghiên ra, đứng thẳng người lên, cởi quần lót của cô xuống, nhìn thấy hoa khẩu róc rách nước kia, ngay cả lớp lông thưa thớt xung quanh cũng bị thấm ướt nhẹp, dính lại với nhau,

m đế trên đỉnh huyệt khẩu dựng thẳng lên, lấp ló thò đầu ra, cánh hoa phía dưới hơi khép mở phun ra nhiệt khí, hệt như đang lộ rõ khát khao khó nhịn của chủ nhân.

“Để cô đợi lâu lắm rồi đúng không… Đừng nóng vội, em sẽ cho cô ngay đây.” Hẳn đã cởi quần từ lúc nào không rõ, giữa hai chân là một cây côn thịt thô to cao vút.



Trên thân côn thịt màu da có gân xanh vờn quanh, hiện rõ sức sống mãnh liệt của người đàn ông. Chỗ đầu côn thịt như rịn ra một ít chất lỏng, dưới ánh đèn chiếu rọi nó còn có thể phản quang.

Chu Nghiên nhìn côn thịt kia, chỉ cảm thấy ngứa ngáy ở sâu trong cơ thể lại càng thêm mãnh liệt.

Tựa như người lạc đường trong sa mạc cuối cùng cũng tìm được ốc đảo, vậy mà cô lại uốn éo mông tiến tới gần côn thịt kia, nghiêng người ép huyệt khẩu lên cọ xát giải ngửa.

Cô hệt như một người phụ nữ dâm đãng đến cực hạn khát khao được côn thịt cắm vào, khác biệt một trời một vực so với dáng vẻ giảng bài trên lớp ngày thường. Hắn đã biết cô là tiểu lãng hóa, nhìn cặp vú bự lắc lư cuộn trào kia, ngay cả khi đi bộ bình thường nó cũng run rẩy không ngừng.

Hắn biết cô là nữ chính trong mộng xuân của không biết bao nhiêu nam sinh, cho dù hắn không tới phòng học mỗi ngày cũng biết mấy thầy giáo trong trường nhiệt tình với cô tới mức nào.

Thật đúng là giỏi trêu hoa ghẹo nguyệt, hắn nghĩ như vậy, cũng may cô là tiểu yêu tinh trên mạng kia.

Hắn đỡ côn thịt đùa bỡn huyệt khẩu dính nhớp, đợi khi thân gậy dính đầy ái dịch rồi mới tiến tới huyệt khẩu, chậm rãi cắm quy đầu vào.

Mãi tới lúc này Chu Nghiên mới cảm thấy sợ hãi. Bình thưởng cô chỉ dùng tay hoặc trứng rung tự an ủi, cùng lắm cũng chỉ cắm nhẹ ngón tay vào trong.
 
Chương 11: Giây Bắn… Tiểu Tao Bức Còn Rất Đói Nha (H)


Nhưng Trình Sơ quá lớn, vừa tiến vào đã khiến cô cảm thấy đau đớn, hạ thể không nhịn được kẹp thật chặt lại. Nghe thấy tiếng kêu đau đớn của cô, Trình Sơ giảm chậm động tác, nhưng cũng không ngừng lại.

Hắn dùng ngón tay vân vê đè ép âm đế, còn nói với Chu Nghiên: “Rõ ràng cô đang rất thoải mái không phải sao? Đợi lát nữa sẽ càng thoải mái hơn.”

“Vừa rồi cô kẹp chặt em khiến em đau quá, thả lỏng một chút, đợi lát nữa đại nhục bổng sẽ làm cô sướng.”

Trình Sơ vừa tấn công điểm mẫn cảm trên người cô vừa kéo đẩy côn thịt với biên độ nhỏ. Đợi khi Chu Nghiên lại lần nữa chìm đắm vào dục triều, hắn mới đột ngột cắm lút cán.

“A… Trình Sơ…”

Chu Nghiên nắm lấy cánh tay hắn, phảng phất như chỉ có làm vậy mới có thể khiến cô nhận được một chút điểm tựa.

Sau khi côn thịt tiến vào, đầu tiên là chậm rãi thao lộng, sau đó… bắn!

Chu Nghiên đã thích ứng với độ thô to của côn thịt trong cơ thể, đang chờ Trình Sơ có động tác kế tiếp, chợt bị tinh dịch hun phỏng, cũng trắng trợn kích động tới cao trào!

Hoảng hốt một hồi lâu cô mới hiểu được, là Trình Sơ bắn.

Cô hơi quay đầu qua, nhỏ giọng bật cười.



Trình Sơ đang thấy tức giận, thấy Chu Nghiên cười, hắn cũng tức tới mức hóa cười, xoay đầu cô lại: “Cô cười cái gì? Cô vốn là người phụ nữ đầu tiên có được em!”

Cô vừa nghe vậy đã vui vẻ, nhưng vẫn nghiêm mặt nói: “Cái gì mà người phụ nữ với chẳng người đàn ông, tuổi còn nhỏ không lo học cho giỏi, đây là việc em nên làm với cô của mình sao?”

“Vậy cô muốn em phải làm gì đây? Cô dạy em có được không? Có phải như vậy không? Hay là như vậy?”

Hắn vừa nói vừa chậm rãi kéo ra cắm vào, sau đó lại vội vã cắm nhanh mấy cái, dường như muốn bắt cô lựa chọn.

Cô không trả lời ngay mà chống thân thể ngồi dậy, vòng lấy cổ hẳn, ép sát vào tai hắn dịu dàng nói: “Tiểu tao bức rất đói nha. Mới vừa rồi em không thể đút no nó, nó còn muốn càng nhiều hơn đấy.”

Trình Sơ vừa nghe thấy vậy lập tức đen mặt. Không ngờ cô lại nói hắn xuất tinh sớm? Chuyện này ai có thể nhịn được?

Ngay sau đó, hắn giữ nguyên tư thế mạnh mẽ đĩnh vào.

Hắn cũng không đè nén bản thân nữa, dù cho là ai, một khi bị người phụ nữ của mình nghi ngờ năng lực tình dục đều sẽ cảm thấy không vui vẻ nổi.

“Tiểu tao bức lại phát tao rồi đúng không? Câu lấy đàn ông không cho đi, không khiến côn thịt bắn vào trong sẽ không chịu nổi, không bắn sẽ cứ nắm chặt không buông.”
 
Chương 12: Em Xoa Xoa Nó Có Được Không (H)


“Ngày thường ở nhà còn tự an ủi, vậy lúc tới trường dạy học thì sao? Có phải mỗi ngày quần lót đều ẩm ướt hay không?”

“Cô cũng thật vất vả nha. Rõ ràng rất muốn còn phải lên lớp dạy học sinh, em đây cũng phải báo đáp cô thật tốt mới được nha.”

“Không… Không có ~ Khi lên lớp cô thật sự nghiêm túc, chỉ có em không chịu nghe giảng bài, thật sự không ngoan, là đứa bé hư.”

Chu Nghiên thở phì phò nói, hai tay nâng thịt mềm trước ngực cọ xát trong lồng ngực hắn: “Vú thật ngứa nha, xoa xoa nó giúp cô, xoa xoa nó giúp cô có được không?”

“Em là học sinh hư, vậy mà cô còn lộ huyệt cho em cắm, ưỡn vú cho em xoa, đây là đạo lý gì?”

“Rõ ràng là cô phát tao muốn ăn côn thịt của học sinh. Học sinh là học sinh hư nhưng cô cũng là cô giáo dâm đãng.”

“Lại nói, em vì ai mới không nghe giảng bài? Là ai vô duyên vô cớ biến mất trên mạng lâu như vậy?”

“Mỗi ngày em ở nhà ngồi bên máy tính chờ cô, ban ngày lên lớp cũng không thể nghe giảng nổi. Kết quả thì sao? Cô lại nhẫn tâm biến mất lâu như vậy!”



Hắn điên cuồng chà đạp hai luồng nộn nhũ, còn kéo nó ra hai bên sau đó thả tay nhìn chúng nó bắn trở về, lắc lư không ngừng, sau đó lại xoa bóp nó thành đủ loại hình dáng hệt như đang nhào bột.

Lời nói của hắn chẳng khác gì tiếng sấm nổ vang trong lòng Chu Nghiên. Cô khiếp sợ vì bản thân mình lại tạo ra ảnh hưởng lớn như vậy đối với Trình Sơ.

Trình Sơ cũng không nhận ra. Chơi chơi một hồi, hắn như phát hiện chuyện gì thú vị lắm, bắt đầu trêu đùa cô.

“Vú của cô lớn như vậy, một bàn tay em cũng không cầm hết, nhưng cố tình núm vú lại nhỏ bé đáng yêu, thật đúng là càng nhìn càng khiến người ta muốn ăn.”

“Không biết đợi sau này sinh con, mỗi ngày đút sữa cho học sinh có thể khiến nó lớn hơn một chút không đây?”

Vừa nói hắn vừa muốn ép sát đầu lại, nhưng phát hiện côn thịt đang cắm phía dưới có xu thế rớt ra, hắn lại ôm người phụ nữ vào trong ngực, ngồi lên chiếc thảm đã được trải sẵn dưới đất.

Chu Nghiên bắt đầu chìm đắm vào ảo tưởng Trình Sơ mới vừa vẽ ra, cô nghĩ tới bản thân mình đỉnh cái bụng to còn bị Trình Sơ cắm, hạ thân có dâm thủy trộn lẫn tinh dịch nhỏ giọt, trước ngực trướng sữa, từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất.

Ngay sau đó cô lại tưởng tượng tới cảnh sau khi sinh con ra, mỗi ngày hắn tranh sữa với con, cuối cùng cô không còn cách nào chỉ có thể chia cho hai người, mỗi người uống một bên vú của cô…
 
Chương 13: Bị Học Sinh Của Mình Nội Bắn (H)


Hạ thân bị côn thịt thô tráng của Trình Sơ thao lộng, đầu vú mẫn cảm thì bị hắn liếm cắn, khoái cảm kịch liệt khiến cô dần không thể phân rõ đâu là hư ảo đâu là hiện thực.

Hắn chơi tới mức vú cô trướng lên, khoái cảm tích lũy trong tiểu huyệt, nhưng còn chưa đủ, cô khát vọng được người đàn ông chà đạp một cách càng thô bạo hơn.

Cô ngửa thân thể về phía sau, cực kỳ phối hợp mà đưa vú vào trong miệng hắn.

Nhìn dáng vẻ si mê của cô, Trình Sơ biết cô đã bị mình thao tới mơ hồ. Không biết tiểu tao hóa này đang nghĩ tới cái gì mà thất thần lâu như vậy.

Vì thế hắn lại hung hăng đâm lút cán một cái, tay nắm lấy vú cũng tăng mạnh lực độ khiến cô đau đớn hoàn hồn.

“Tiểu tao hóa đang nghĩ gì vậy nha? Bị đại côn thịt thao còn thất thần, không phải là đang nghĩ tới người đàn ông khác đấy chứ?”

“Em nói cho cô biết, gặp em rồi, đời này cô chỉ có thể bị em thao! Cô nói xem, nếu em thao cô trong phòng học sẽ thế nào đây?”.

“Tới lúc đó, để một đám học sinh phía dưới nhìn giáo viên của mình bị thao mà thủ dâm, cuối cùng nguyên một đám bắn đầy tinh dịch lên mặt cô…”

Hắn càng nói càng hưng phấn, vừa dùng sức đâm mạnh vừa phát ra tiếng thở gấp dồn dập, cảm giác được hạ thể sưng to bị tường thịt giáp công kịch liệt lại có quy luật.

Hắn ôm lấy thân thể vì tính ái mà ửng đỏ trước mặt, hệt như muốn ép cô vào trong xương cốt của mình, miệng khàn giọng nói.



“Cô muốn tới rồi đúng không? Lại chờ thêm chút nữa, chờ em bắn cho cô, cho cô… A…”

“A…”

Chu Nghiên bật khóc lên cao trào, kích động ngẩng đầu lên, nước mắt sinh lý cũng trào ra nhưng lại có cảm giác sung sướng tới cực hạn.

Từng luồng từng luồng tinh dịch nóng bỏng bắn sâu vào từ cung ấm áp của cô, cuối cùng vì côn thịt còn đang chắn ngang phía ngoài mà không chảy ra được, tất cả bị bít kín bên trong khiến cô cảm thấy trướng trướng.

Dư vị cao trào thật lâu mới tan đi, Trình Sơ thấy cô hòa hoãn lại rồi mới nhẹ nhàng rút côn thịt ra.

Nhục huyệt không bị bít kín, tinh dịch trắng đục cùng hỗn hợp dâm thủy trong suốt lập tức trào ra, hai cánh hoa môi cũng vì trận tính ái kéo dài mà trở nên sưng đỏ.

Một lát sau, hệt như cuối cùng nó cũng đẩy hết dịch đục ra ngoài, lại một lần nữa khép lại.

Nhìn cảnh tượng dâm mĩ trước mặt. Trình Sơ thật sự sợ bản thân không khống chế được mà lại nhào lên một lần nữa.

Nhưng nghĩ tới thân thể Chu Nghiên không thể chịu đựng quá độ, hắn chỉ đành ôm cô đi vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ cho hai người.

Dù sao thì tương lai cũng còn dài, hắn thầm nghĩ như vậy.
 
Chương 14: Quá Trắng Trợn


Sau buổi vận động kịch liệt tối hôm trước, hôm sau khi Chu Nghiên lên lớp giảng bài chỉ cảm thấy eo gối bủn rủn, thân thể như không phải của mình.

Lại nhìn dáng vẻ phấn chấn tinh thần của Trình Sơ phía dưới lớp, nếu không phải cô còn muốn dậy sớm tới lớp, đoán chừng hắn sẽ không dậy.

Mãi tới giờ khi ngồi trong lớp, đôi mắt hắn vẫn còn luôn dính chặt lấy cô.

Thật là, thật là quá trắng trợn, quá táo bạo.

Hơn nữa, trải qua một lần kia, Trình Sơ bắt đầu có sự thay đổi. Mỗi ngày tới trường hắn cũng không còn ngủ mà nghiêm túc nghe giảng, tới tiết ngữ văn lại càng thêm tích cực.

Bất đắc dĩ nhất là mỗi ngày hẳn lại theo cô tan tầm về nhà, mỹ danh là muốn được học bù.

Chu Nghiên chỉ muốn ném cho hắn một cái liếc mắt xem thường, có ai học bù mà muốn bù trên giường không? Cô gọi điện thoại cho người nhà hắn, nhưng cũng không biết hắn nói gì với người nhà. Vậy mà bọn họ lại mặc kệ hắn.

Thật là, khiến cô mỗi đêm đều lưng đau eo đau.

Hôm nay, sau khi ăn cơm chiều xong, hai người mặc đồ ngủ nằm trên sofa xem tivi.

Đúng vậy, con sói con Trình Sơ này đã kéo hành lý của hắn tới đây.

Hiện tại, quan hệ của hai người biến thành dưới giường là cô trò, trên giường… khụ khụ, cũng có thể vẫn là quan hệ cô trò.



Mỗi lần nghe thấy Trình Sơ mất hồn, hộ gọi từng tiếng cô ơi, cô ơi, cô lại…

Không thể nghĩ nữa, không thể nghĩ nữa. Cô nghiêng đầu qua cọ cọ lên ngực Trình Sơ.

Trình Sơ ôm cô vào trong ngực, bị cô cọ tới tâm viên ý mã. Tay hắn còn đang nhẹ nhàng vỗ về tóc cô, giọng khàn khàn hỏi: “Muốn?”

Cô giơ tay lên đấm hẳn một cái, vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc nói: “Cô không có, cô không có, em đừng nói bừa!”

Trình Sơ cười cười, lại véo thịt mềm bên hông cô một phen: “Không cần thì không cần, đừng cọ loạn.”

Sao lại thành cô cọ loạn? Rõ ràng là hắn có thái độ bất chính. Cô rầu rĩ mà nghĩ.

Có điều người trẻ tuổi tinh lực thật tốt nha, mỗi lần đều có thể làm cô tới mức muốn ngừng cũng không ngừng được, dục tiên dục tử, để hắn làm bạn chịch của mình cũng không tồi.

Quả nhiên cô đã trở nên không có tiết tháo.

Mà Trình Sơ thấy cô ngoan ngoãn nằm trong ngực mình như vậy, chỉ cảm thấy thỏa mãn cực kỳ.

Nếu đây là nhà của hai người thì lại càng tốt. Đúng rồi, chuyện lấy giấy đăng ký kết hôn còn phải chờ hai năm nữa, dù sao tuổi tác của hắn cũng sờ sờ ra đó, phải nói rõ cho cô biết trước.
 
Chương 15: Em Coi Cô Như Vợ Em, Vậy Mà Cô Chỉ Muốn Ngủ Với Em?


Vì thế Trình Sơ mở miệng nói: “Em nghĩ tới, bởi vì em còn chưa đủ tuổi cho nên phải đợi hơn hai năm nữa mới có thể đăng ký kết hôn. Thế nhưng tất cả của em đều là của cô, cô không cần lo lắng em chuồn mất.”

Chu Nghiên nghe vậy lại cảm thấy không hiểu. Kết hôn cái gì nha? Bọn họ vốn chỉ giao lưu thân thể thôi, sao lại bay tới mức thích rồi kết hôn nữa?

Được rồi, thích đúng là có thích một chút, nhưng chủ yếu vẫn là thích thân thể đối phương.

Nếu độ phù hợp của linh hồn có bao gồm cả phù hợp trên mặt thể xác, vậy đúng là hai người rất phù hợp. Cảm giác được cơ thể trong lồng ngực căng chặt, hắn lại cho rằng vì không thể đi đăng ký kết hôn ngay khiến cô không có cảm giác an toàn.

Vì thế, hẳn lại muốn dùng một đề tài khác để trấn an cô, thuận tiện tỏ rõ quyết tâm của chính mình.

“Cái kia… Cô thích con trai hay con gái nha? Chúng ta sinh mấy đứa con thì được đây? Hay là một nam một nữ?”

“Đương nhiên, đợi sau này mới sinh cũng không thành vấn đề.”

Chu Nghiên vừa nghe thấy lời này, đột ngột ngồi bật dậy nhìn hắn với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi, tựa như cảm thấy lỗ tai mình có vấn đề.

Nhưng vừa rồi cô thật sự nghe hắn nói gì đó. Kết hôn? Sinh con? Là hắn suy nghĩ nhiều hay là cô suy nghĩ quá nông cạn? Sao cô cứ cảm thấy chuyện đang phát triển theo hướng nằm ngoài dự kiến của cô.



Cô chần chờ mở miệng: “Chẳng lẽ… Chúng ta không phải chỉ là chơi chơi thôi sao?”

“Hửm? Cô nói cái gì? Em nghe không rõ.”

Cảm giác được hơi thở nguy hiểm vừa mới phát ra trên người đối phương, cô tự giác ngậm chặt miệng lại. Nhưng cô lại cảm thấy vấn đề này quá đỗi nghiêm túc, cũng cảm thấy mình cần phải nói cho rõ ràng,

“Trình Sơ, em còn quá trẻ, tính tới chuyện kết hôn vẫn còn quá sớm, cô hi vọng em có thể suy nghĩ rõ ràng.”

“Mà quan hệ của chúng ta thật ra rất khó có thể được người khác chấp nhận. Vẫn nên đợi em nghĩ kỹ lại đã, dù có muốn chấm dứt đoạn quan hệ này ngay bây giờ cũng được.”

Trình Sơ nghe vậy, trên mặt hiện lên vẻ đau lòng và không thể tưởng tượng nổi, chỉ cảm thấy người phụ nữ này thật sự quá độc ác.

“Em coi cô như vợ em, vậy mà cô chỉ muốn ngủ với em?”

Cảm thấy Trình Sơ hiện tại càng lúc càng đáng sợ, Chu Nghiên muốn lùi về phía sau sofa.

“Cô cho rằng đây là chuyện chúng ta đều hiểu rõ chỉ là không nói ra. Em, em đừng nhìn cô như vậy…”
 
Chương 16: Hung Ác Trừng Phạt (H)


Ánh mắt kia như muốn nuốt chửng cô vậy, thật đáng sợ nha.

Trình Sơ ép cô phải lùi tới cuối sofa, quay mặt đi không dám nhìn hắn, nhưng hơi thở nóng ẩm của hắn phả lên lại khiến mặt cô đỏ bừng.

“Trong lòng hiểu rõ chỉ là không nói ra? Nhưng mà em chưa từng nghĩ như vậy bao giờ.”

“Chu Nghiên, đời này cô đã gặp được em thì chỉ có thể tỏ ra dâm đãng trước mặt một mình em. Cô nói đi, cô còn muốn chạy đi đâu?”

“Vậy em nghĩ người trong nhà em sẽ đồng ý sao?”

Hẳn cúi đầu in lên trán cô một nụ hôn: “Đương nhiên, nếu không cô nghĩ em làm cách nào mà dọn tới ở lại nhà cô được?”

Dường như ngay cả chính cô cũng không nhận ra, sau khi nghe hắn nói như vậy, phảng phất như tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được thả xuống.

“Được rồi, giờ tới phiên em tính khoản nợ mới rồi. Mới vừa rồi cô nói chúng ta có quan hệ gì?”

Cô thầm nghĩ không ổn rồi, cố gắng nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: “Không có, em nghe nhầm rồi.”

Hắn vừa hôn lên vành tai cô vừa hỏi cô: “Vậy em là gì của cô?”

Giọng nói khàn khàn như ma quỷ đang mê hoặc dụ dỗ người ta sa đọa.

Bàn tay hắn không ngừng di chuyển qua lại đốt lửa khắp người cô, phảng phất như đang mở ra chốt mở nào đó, cô lẩm bẩm nói:



“Trình Sơ, em là Trình Sơ.”

Hắn há miệng ngậm lấy vành tai đáng yêu kia, mê hoặc cô:

“Ngoan, gọi em là ông xã đi, gọi em là ông xã em sẽ cho cô thứ cô muốn.’’

Chu Nghiên nhìn hắn đầy khát vọng, trong đôi mắt mị nhãn như tơ hiện lên sầu não không thể tả rõ.

Cuối cùng cô chỉ có thể thỏa hiệp gọi hắn một tiếng: “Ông xã, cho em…”

Trình Sơ chỉ cảm thấy có một luồng máu nóng vọt thẳng xuống bụng, hạ thân nhanh chóng căng trướng to lớn.

Hắn hôn lên đôi môi căng đầy kia, tay thuận theo váy ngủ với vào, tìm được âm đế trong quần.

Bàn tay có lực bóp nhẹ hai cái, sau đó lại xoay vòng môi âm hộ hai vòng cách một lớp quần, mãi tới khi chọc cô thở phì phò, dưới thân chảy nước không ngừng hẳn mới móc dục vọng đã sưng to ra, quét cọ ở hạ thân cô.

Nhưng hành động đó chỉ khiến Chu Nghiên càng thêm dày vò.

Cô nâng mông lên chủ động tiến tới gần thứ nóng rực kia nhưng chỉ cảm thấy thịt đến bên miệng lại không tài nào nuốt nổi, vội tới mức sắp bật khóc.

“Trình Sơ, cho cô, cô không chịu nổi nữa…”

Hắn vỗ một cái lên cặp mông vểnh của cô, bàn tay ép lên khe thịt lấy ra một mảng vệt nước, còn rất hứng thú trêu chọc cô: “Mới nói đã quên, cô phải gọi em là gì nha?”
 
Chương 17: Bị Làm Đến Cao Trào Không Ngừng (H)


Cô thở dồn dập dán người lên, nâng cặp vú non mềm trước ngực tới dựa sát vào hắn: “Ông xã, tiểu tao huyệt rất đói, rất muốn được đại côn thịt cắm vào.”

Trình Sơ không đè nén thêm nữa. Hắn cởi quần lót của cô ra, nâng một chân cô lên vai, bắt đầu điên cuồng lao tới trong cơ thể cô.

Tiếng xì xì vang vọng trong phòng khách.

Rất nhanh Chu Nghiên đã không thể kiên trì nổi mà tiết ra nhưng Trình Sơ lại không định tha cho cô một cách dễ dàng như vậy.

Hắn lật người cô lại, khiến cô đưa lưng về phía hắn, quỳ gối trên sofa, sau đó từ phía sau hung hăng xỏ xuyên qua cơ thể cô, khiến cô không nhịn được phải xin tha.

“A… Đừng… Đừng mà… Huyệt nhỏ ăn không vào đâu… A… Sẽ hư mất…”

Trình Sơ vừa dạy dỗ người phụ nữ có ý đồ rời khỏi hắn vừa nói:

“Cái miệng trên của tiểu tao hóa rất thích nói mà cái miệng dưới lại rất tham ăn, vừa cắm vào đã mút chặt lấy đại côn thịt không bỏ, nếu không đút no nó, nó sẽ lại chảy nước miếng ở phía dưới.”

“Tiểu tao bức vẫn luôn chảy nước, chắc chắn là muốn bị thao. Cô luôn miệng nói chúng em phải thành thật, nhưng chính cô lại dối trá, nên phạt!”



Nói xong hắn trực tiếp vỗ mấy cái lên cặp mông trắng như tuyết của cô, khiến Chu Nghiên không khỏi vặn vẹo cơ thể. Nhưng tiểu huyệt còn đang bị một cây côn thịt cắm lấy, phối hợp với hành động của cô, trông như cô đang cơ khát khó nhịn chủ động vuốt ve côn thịt vậy.

Nhìn dáng vẻ côn thịt bị động thịt của người phụ nữ chủ động phun ra nuốt vào, Trình Sơ chỉ cảm thấy điên cuồng muốn thao ngất tiểu tao hóa này mới thôi.

Hắn không hề cọ xát nữa mà đỉnh hông mạnh mẽ thao lộng, đôi tay với vào trong váy ngủ đùa bỡn nộn nhũ.

Vệt nước xung quanh huyệt khẩu khiến lông mao của hai người ướt nhẹp dính lại với nhau, còn có một chút dâm thủy thuận theo bắp đùi chảy xuống.

Vì động tác thao huyệt mạnh mẽ của hắn, chỗ huyệt khẩu bị mài ra đầy bọt biển màu trắng, có vẻ dâm mĩ tới tận cùng.

Mà Chu Nghiên lại chỉ cảm thấy toàn thân mình sắp bị hắn đâm nát thành từng mảnh, sofa mềm mại cũng khiến cô không tìm được điểm chống đỡ, khiến cơ thể cô lắc lư liên hồi.

Tư thế này có thể cắm vào rất sâu trong cơ thể cô, hệt như đã cắm tới cổ tử cung, khiến cô vừa đau vừa sướng, cao trào hết đợt này tới đợt khác.

Đến cuối cùng, Chu Nghiên đã mệt tới độ nhũn người trên sofa, chỉ có cặp mông đang nhếch lên cao cao. Cứ như thế, nhục huyệt vẫn còn đang co rút một cách không biết mệt mỏi, trên sofa cũng tích một bãi lớn nước.
 
Chương 18: Làm Bằng Miệng Cho Học Sinh Ở Trường (H)


Vào lúc cô sắp không chống đỡ nổi mà ngất xỉu, cuối cùng Trình Sơ cũng bắn ra trong cơ thể cô, nhục huyệt không chịu khống chế mà lại lần nữa co rút cao trào.

Sau khi dư vị cao trào qua đi, Trình Sơ mới rút côn thịt ra. Khoảnh khắc rút ra, từng luồng từng luồng dịch nhầy trắng đục như mất khống chế mà tràn ra ngoài.

Hoa môi đáng thương sưng đỏ không cách nào khép kín lại, hoa hạch cũng vì bị cọ xát quá độ mà run run dựng thắng giữa hai cánh hoa, theo nhịp hô hấp, nó còn run run trông đáng thương cực kỳ.

Đỡ được Chu Nghiên đã xụi lơ vô lực, Trình Sơ ôm chặt cô vào trong ngực mình, chống cằm lên trán cô, nói:

“Đời này em sẽ không bao giờ buông tay cô, cô vĩnh viễn không thể chạy thoát.”

***

“Trình Sơ, em dẫn cô tới đây làm gì?

Chu Nghiên nhìn nhà kho nho nhỏ trước mặt, cực kỳ khó hiểu.

Nếu không phải là hắn dẫn cô tới, cô cũng không biết trong trường học còn có một nơi hẻo lánh như vậy.

Trình Sơ đóng cửa lại, cười tà nói: “Làm cái gì? Đương nhiên là làm tình nha. Không phải cô đã quên rồi đó chứ? Cô đã hứa sẽ bồi thường cho em rồi.”



“Dù sao cô cũng đã làm thương tổn tâm hồn yếu ớt của em, khiến em suýt chút nữa mất đi lòng tin với tình yêu trên thế giới này.”

“Cô…” Muốn mắng người nhưng lại không được, chuyện này đúng là cô không đúng.

“Nhưng chút nữa cô còn có tiết, em trốn học như vậy là không đúng, có chuyện gì đợi khi về nhà rồi lại nói.”

Vừa nói xong cô lại muốn kéo hắn về, nhưng Trình Sơ lại trực tiếp ôm chầm lấy cô, cọ cọ nói:

“Nhưng mà cô ơi, em rất nhớ cô, không chỉ trong lòng nhớ mà trên người cũng nhớ tới khó chịu. Không tin cô cứ sờ thử đi.”

Nói xong hắn lại kéo tay cô sờ tới đầu nguồn dục vọng. Cách vải dệt cũng có thể cảm giác được nó thô cứng nóng rực, đã sưng lớn.

“Không… Không được…” Nghĩ tới phải làm chuyện bí ẩn như vậy trong nhà kho cũ nát này, tuy phản ứng đầu tiên là kháng cự nhưng trong lòng cô lại mơ hồ có một chút chờ mong, khiến cô vô thức đè ép suy nghĩ kia xuống.

Trình Sơ kéo khóa kéo xuống, móc dục vọng thật lớn ra sau đó kéo tay cô vuốt ve nó vài cái, thở gấp vài hơi.

“Như vậy đi, cô làm em thoải mái, làm em bắn ra rồi, em sẽ thả cô về lớp dạy, cũng sẽ không trốn học. Thế nào? Còn hơn nửa giờ nữa, còn kịp.”

Tay nắm phải côn thịt nóng bỏng cứng rắn, một bàn tay vẫn chưa thể nắm hết, khiến cô chỉ cảm thấy hai chân mình như nhũn ra.
 
Chương 19: Buộc Phải Nuốt T*nh D*ch (H)


Cô không khỏi ngồi xổm xuống, kinh ngạc nhìn dương vật thô cứng khiến cô vui sướng vô cùng trước mắt.

Chính thứ thô tráng lại nóng cháy này mỗi lần đều cắm cô tới dục tiên dục tử.

Dục vọng bốc cháy mãnh liệt trong lòng khiến cô cảm thấy trống rỗng.

Cô đặt bàn tay nhỏ trắng nõn lên thân dương vật, vuốt ve lên xuống, xúc cảm nóng rực khiến cô rất nhớ cảm giác côn thịt của Trình Sơ mãnh liệt va chạm trong cơ thể mình.

Tiểu huyệt không ngừng phun mật dịch thấm ướt quần lót đang bao chặt lấy huyệt khẩu. Cô lén lút kẹp chặt hai chân, cọ xát với biên độ thật nhỏ, hưởng thụ khoái cảm mỏng manh này.

Trình Sơ lại hưởng thụ cảm giác Chu Nghiên thủ dâm cho mình.

Đôi tay cô mềm mại không xương, không thể thao huyệt tuy rất tiếc nuối nhưng có thể được cô thủ dâm giúp cũng sảng khoái cực kỳ.

Hắn không bỏ qua động tác nhỏ của Chu Nghiên, nhưng người phụ nữ này quá mạnh miệng, rõ ràng phía dưới đã ướt thành dạng gì không rõ nhưng mỗi lần đều làm như bản thân bị cưỡng bức vậy, rõ ràng là thiếu thao.

Tuy vậy, hắn cũng rất thích dáng vẻ thiếu thao như vậy của cô.

Vì thế hắn làm bộ như không thấy, tiếp tục hưởng thụ. Hắn hưởng thụ nhưng Chu Nghiên thì khổ.



Cô vừa kẹp chặt chân vừa thủ dâm giúp hắn, chỗ lỗ bắn tinh chảy ra một chút chất lỏng bôi trơn.

Có thể khiến Trình Sơ sướng nhưng cô lại bị chọc cho nửa vời. Cô oán trách mà liếc mắt nhìn Trình Sơ một cái, tăng biên độ động tác.

m đế đã bị đè ép tới mức hưng phấn, không ngừng nảy lên, nhưng khoái cản lại chỉ tích lại từng chút từng chút, không cách nào phóng thích.

Cô nhìn côn thịt trong tay, càng thêm si mê. Cô biết đây là thứ có thể khiến cô lên đến đỉnh vui sướng.

Cuối cùng cô cũng không áp chế nổi dục vọng trong lòng, đầu dần dần tiến gần tới nó, đôi môi anh đào hé mở liếm nhẹ một cái.

Trình Sơ cảm giác được một thứ mềm mại ẩm ướt lại ấm nóng bao lấy mình, cúi đầu nhìn xuống, chỉ cảm thấy nhiệt khí dưới bụng càng tăng thêm.

Trong mắt hắn, người phụ nữ đang híp mắt nâng côn thịt lên mút vào, thỉnh thoảng cái lưỡi thơm tho nhỏ nhắn kia còn đánh vòng phía trên quy đầu của hắn.

Có đôi khi cái miệng nhỏ còn ngậm lấy quy đầu nuốt vào, nhưng vì côn thịt quá thô to mà không thể ngậm tới cán.

Lâu lâu thân côn thịt bị hàm răng đụng trúng, có vẻ càng kích thích hơn, mông cô còn lắc lư không ngừng, quả thật là dâm đăng tới cực hạn. Mà dục vọng của chính mình lại được khoang miệng ấm áp ẩm ướt của người phụ nữ bao phủ khiến cả thân thể và tâm lý của hắn đều được thỏa mãn, chẳng bao lâu đã bắn ra trong miệng cô.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top