Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 4114


Chương 4114

Người của quân đoàn cao thủ sắp há hốc mồm vì kinh ngạc, từ sau khi Mạnh Thiên Lan đến Trung Châu, bắt đầu tiếp nhận quân đoàn cao thủ, cô ta luôn mạnh mẽ, đã bao giờ ra dáng con gái thế này đâu cơ chứ?

Nhưng Mạnh Thiên Lan cũng chỉ ôm Dương Thanh một cái chứ không kéo dài quá lâu, cô ta nhanh chóng thả Dương Thanh ra.

Dương Thanh mỉm cười nhìn về phía Mạnh Thiên Lan, quan sát cô ta một lượt rồi cười nói: “Không tồi! Cô đã đột phá Thiên Cảnh, không lâu nữa sẽ đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ”.

Mạnh Thiên Lan cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “So tài thử chứ?”

Dương Thanh cười: “Giờ cô còn lâu mới là đối thủ của tôi”.

Lúc này, Tề Thiên Hà nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Chúng tôi lấy được trang viên này từ nhà họ Hà của Trung Châu, nhưng tôi đã dùng cách đàng hoàng, giờ nó thuộc về nhà họ Tề chúng tôi”.

“Tôi đã giao người mà cậu muốn cho cậu, ngoài ra từ hôm nay trở đi, cao thủ nhà họ Tề cũng sẽ tuân theo quy định mà hội trưởng lão ban hành trong thế giới mới. Nếu không còn chuyện gì khác thì mời cậu rời đi!”

Nghe thấy Tề Thiên Hà nói thế, Mạnh Thiên Lan lập tức nổi giận: “Các người giam giữ người của quân đoàn cao thủ Trung Châu chúng tôi mà định đuổi người đi chỉ bằng một câu à?”

Tề Thiên Hà thản nhiên nhìn Mạnh Thiên Lan, lập tức lấy một chiếc nhẫn ra, ném cho cô ta.

Mạnh Thiên Lan đang định lên tiếng thì nghe thấy Tề Thiên Hà nói: “Đây là nhẫn chứa đồ, bên trong có một triệu viên linh thạch hạ phẩm, ngoài ra còn có một viên Tiểu Linh Đan, có thể giúp cô đột phá Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ”.

Mạnh Thiên Lan đang chuẩn bị nổi giận lập tức mỉm cười.

Cô ta vội cầm lấy nhẫn chứa đồ, cảm nhận thử, sau khi xác nhận đồ trong nhẫn xong thì mỉm cười nhìn Tề Thiên Hà: “Đã vậy thì tôi không khách sáo nữa!”

Một chiếc ô tô màu đen đang chạy về phía chiến vực Trung Châu.

Trong xe, Mạnh Thiên Lan cười tươi roi rói, cầm lọ sứ trắng chứa Tiểu Linh Đan trên tay.

“Không ngờ Tề Thiên Hà lại hào phóng thế, tiện tay đưa một triệu linh thạch hạ phẩm và Tiểu Linh Đan cho người khác”.

Mạnh Thiên Lan kích động nói, còn nói thêm: “Không được! Cứ về thế này thì tiếc lắm, tôi phải đến cứ điểm của gia tộc Bách Lý và các gia tộc Cổ Võ khác ở Trung Châu!”

Khóe miệng của Trương Kế đang lái xe giật giật, ông ta mặc kệ Mạnh Thiên Lan, vẫn lái xe về phía trụ sở chính của chiến vực Trung Châu.

Dương Thanh mỉm cười nhìn về phía Mạnh Thiên Lan, vẫn có cảm giác như hồi đầu.

Thấy Trương Kế không có phản ứng gì, Mạnh Thiên Lan vội nói: “Phó thống lĩnh Trương, ông mau quay xe đến gia tộc Bách Lý đi!”

Lúc này Dương Thanh mới lên tiếng: “Thiên Lan, cô đừng nghịch nữa, tôi đã đến gia tộc Bách Lý, thống lĩnh Diệp cũng đã tới mấy gia tộc lớn khác rồi”.

“Hơn nữa, cho dù cô đến cứ điểm của các gia tộc khác ở Trung Châu thì có lẽ cũng không đạt được lợi ích gì đâu”.

“Tề Thiên Hà không hề đơn giản, tôi đã cảm nhận được khí thế như có như không từ ông ta, tôi nghi ngờ cảnh giới của ông ta vẫn còn đó”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, nụ cười trên mặt Mạnh Thiên Lan biến mất, sắc mặt cô ta nghiêm nghị hẳn lên.

Mạnh Thiên Lan nói: “Không thể nào, Tề Thiên Hà rất nổi tiếng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, ông ta từng tự hủy tu vi vì một cô gái, chuyện này đã khiến cả Hạ Giới giới Cổ Võ chấn động”.

 
 
Chương 4115


Chương 4115

Trương Kế đang lái xe cũng nói: “Trong tài liệu mà hội trưởng lão gửi cho chúng tôi, đúng là Tề Thiên Hà của nhà họ Tề đã tự hủy hết võ đạo”.

Dương Thanh nhíu mày, thoáng im lặng rồi nghiêm nghị nói: “Thế thì lạ thật, rõ ràng tôi đã cảm nhận được áp lực vô hình từ ông ta, tôi chỉ cảm nhận được áp lực như thế từ những cao thủ mạnh hơn tôi”.

“Hai người nói xem, có khi nào trước đó ông ta đã tự hủy võ đạo thật nhưng đó chỉ là biểu hiện giả dối, hoặc sau khi tự hủy võ đạo, ông ta đã đạt được kỳ ngộ mới nên tu luyện lại từ đầu không?”

Mạnh Thiên Lan nhìn Dương Thanh, nói: “Nếu đó chỉ là biểu hiện giả dối, vậy biết bao người ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ nhìn nhầm à? Nếu ông ta tự hủy võ đạo xong lại đạt được kỳ ngộ mới thì nghe cũng hơi vô lý đúng không?”

“Ông ta tự hủy võ đạo vào ba năm trước, chỉ sau ba năm ngắn ngủi, từ một người vô dụng tự phế võ đạo, ông ta đã trở thành cao thủ Thiên Cảnh mạnh hơn hẳn cậu, có hơi khoa trương quá không thế?”

Dương Thanh cũng không hiểu nổi nguyên nhân, đành nói: “Chắc do tôi cảm nhận nhầm!”

Mạnh Thiên Lan nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, hỏi: “Dương Thanh, cậu nói thật với tôi đi, rốt cuộc sức chiến đấu của cậu bây giờ mạnh đến mức nào? Là Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong à? Hay Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ thế?”

Dương Thanh mỉm cười, không nói gì.

Anh có thể cảm nhận được, cảnh giới của Mạnh Thiên Lan bây giờ là Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, với sự hiểu biết của anh về Mạnh Thiên Lan, nếu Mạnh Thiên Lan dốc toàn lực thì có lẽ sẽ có sức chiến đấu ngang với Thiên Cảnh Nhất Phẩm hậu kỳ, thậm chí là Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.

Năm đó ở biên giới phía Tây, Mạnh Thiên Lan từng một mình đánh chết cao thủ của năm nước đối địch, được phong Chiến Thần sau một trận chiến.

Những cao thủ có kinh nghiệm trên chiến trường như Mạnh Thiên Lan đều là thiên tài có thể vượt cảnh giới để đánh bại kẻ địch.

Thấy Dương Thanh chỉ cười chứ không nói gì, Mạnh Thiên Lan lập tức mở to mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu đừng bảo tôi là sức chiến đấu của cậu bây giờ đã vượt xa Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ nhé? Chẳng lẽ sức chiến đấu của cậu đã sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ rồi à?”

“Nếu tôi không cảm nhận nhầm, chắc cảnh giới của cậu là Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ đúng không?”

Dương Thanh cười nói: “Cô đoán không sai, đúng là tôi có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, nhưng cô vẫn chưa nắm rõ sức chiến đấu của tôi”.

Trước đó, Dương Thanh đã một mình đối phó với mười lăm cao thủ của năm thế gia Cổ Võ trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, còn Mạnh Thiên Lan thì dẫn người đến nhà họ Tề nên cũng không biết chiến tích một mình giết hết mười lăm cao thủ của Dương Thanh.

Trương Kế đang lái xe cười nói: “Đội trưởng Mạnh, cô đánh giá thấp thực lực của tứ trưởng lão rồi!”

“Sao cơ?”

Mạnh Thiên Lan mở to mắt: “Cậu ấy chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, tôi đã đoán sức chiến đấu của cậu ấy sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ mà vẫn đánh giá thấp cậu ấy à?”

Trương Kế cười nói: “Khi cô dẫn người đến nhà họ Tề, trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, mỗi người đại diện của năm thế gia Cổ Võ đã dẫn một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong và một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ đến, hay nói cách khác, có tổng cộng năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, bốn người đại diện có cảnh giới Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ và một người đại diện có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong”.

“Tứ trưởng lão đã một mình giết hết mười lăm cao thủ này trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu”.
 
Chương 4116


Chương 4116

Khi nói đến đây, trên mặt Trương Kế tràn ngập vẻ tự hào, như thể chiến tích nghịch thiên của Dương Thanh cũng là của ông ta.

Mạnh Thiên Lan mở to mắt, há miệng, trên mặt tràn ngập vẻ kinh hãi và không dám tin.

Cô ta nhìn Dương Thanh đang mỉm cười, bỗng có cảm giác như đang mơ.

Một lúc lâu sau, cô ta mới hoàn hồn từ nỗi khiếp sợ, cô ta nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp: “Tức là cậu có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ khi ở cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ à?”

Dương Thanh gật đầu: “Cũng có thể nói là như thế!”

Mạnh Thiên Lan trừng mắt nhìn Dương Thanh: “Vậy trước đó tôi nói muốn so tài với cậu, cậu cũng không từ chối, tôi thấy cậu cố tình chờ được ức hiếp cô gái yếu ớt như tôi đúng không?”

Sau khi biết sức chiến đấu thực sự của Dương Thanh, Mạnh Thiên Lan không hề bất mãn khi bị vượt xa mà rất kích động và tự hào.

Mạnh Thiên Lan cười nói: “Khó trách hội trưởng lão lại để cậu trở thành tứ trưởng lão của hội trưởng lão, với sức chiến đấu của cậu bây giờ, đúng là cậu có tư cách này”.

Không lâu sau đó, đám người đã về đến chiến vực Trung Châu.

Diệp Chiến Quốc đích thân đón Dương Thanh, trong tiệc ăn mừng, Diệp Chiến Quốc cười lớn: “Có gọi tứ trưởng lão là thiên tài số một Chiêu Châu cũng không quá chút nào!”

Người của chiến vực Trung Châu đều hết sức vui mừng, lâu lắm rồi họ không kích động như hôm nay.

Sau bữa tiệc, Mạnh Thiên Lan và Dương Thanh đi dạo trên đường phố Trung Châu.

“Dương Thanh, rốt cuộc tình trạng của cậu bây giờ là sao thế? Tại sao cậu chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ nhưng sức chiến đấu lại mạnh như vậy? Việc này không phù hợp với quy luật của võ đạo”.

Mạnh Thiên Lan bỗng lo lắng nhìn Dương Thanh, nói.

Thấy dáng vẻ lo lắng của Mạnh Thiên Lan, Dương Thanh cảm thấy rất ấm áp, anh lắc đầu: “Tôi cũng không biết, từ sau khi đột phá Thiên Cảnh, sức chiến đấu của tôi đã bắt đầu tăng vọt, nhất là khi tôi đột phá từ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, sức chiến đấu của tôi càng tăng khủng khiếp hơn”.

“Tôi có cảm giác cảnh giới của tôi khác hẳn với sự phân chia cảnh giới trong võ đạo! Tuy có vẻ cảnh giới của tôi chỉ là Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ nhưng thật ra không phải thế, mà đó là một cảnh giới mới sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ!”

Nghe thấy thế, Mạnh Thiên Lan lập tức biến sắc, cô ta kinh ngạc nói: “Tôi biết đã xảy ra chuyện gì rồi!”

Dương Thanh nhìn về phía Mạnh Thiên Lan, chờ đối phương trả lời.

Nét mặt Mạnh Thiên Lan vô cùng nghiêm túc, cô ta im lặng kéo Dương Thanh lên xe, sau khi chắc chắn rằng không có người thứ ba nghe thấy cuộc trò chuyện giữa họ, cô ta mới nói: “Cậu đã bao giờ nghe nói đến phái Tu Tiên chưa?”

Dương Thanh lắc đầu, đây là lần đầu tiên anh nghe nói đến một trường phái như thế, anh hỏi: “Đó là trường phái tu luyện giống với truyền thừa Cổ Võ à?”

Mạnh Thiên Lan gật đầu: “Thật ra công pháp mà chúng ta tiếp xúc bây giờ đều thuộc về phái Cổ Võ, cả các thế lực hàng đầu ở Hạ Giới giới Cổ Võ cũng tu luyện công pháp của phái Cổ Võ”.

“Còn phái Tu Tiên là một trường phái có cấp bậc rất cao, công pháp mà cao thủ của phái Tu Tiên tu luyện vượt xa công pháp của phái Cổ Võ về mọi mặt”.

“Tôi từng nghe sư phụ tôi nói, phái Tu Tiên đã biến mất khỏi thế giới này từ lâu, đó là trường phái tu luyện chỉ có ở nền văn minh tu luyện cấp cao, còn tất cả những công pháp tu luyện đang có trên thế giới này đều được sửa đổi từ công pháp cấp thấp nhất của nền văn minh cấp cao kia, ngay cả các thế lực hàng đầu Thượng Giới giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã có công pháp tu luyện thực thụ”.
 
Chương 4117


Chương 4117

“Sư phụ tôi còn nói, cảnh giới của cao thủ phái Tu Tiên khác hẳn với phái Cổ Võ, đó là cảnh giới hoàn toàn mới”.

“Mỗi khi cảnh giới của cao thủ phái Tu Tiên tăng lên, thực lực của họ cũng tăng trên diện rộng, thậm chí một số cảnh giới nhỏ của họ còn ngang với cảnh giới lớn của phái Cổ Võ”.

“Cậu cũng đã nói, từ sau khi cậu đạt đến Thiên Cảnh, thực lực ở các cảnh giới của cậu đều tăng vọt, thậm chí bây giờ cậu còn phát huy được sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ khi ở cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ”.

“Thế nên, rất có thể công pháp mà cậu tu luyện là công pháp của phái Tu Tiên chứ không phải công pháp của phái Cổ Võ!”

Trên mặt Mạnh Thiên Lan tràn ngập vẻ nghiêm nghị và lo lắng.

Dương Thanh lập tức im lặng, anh bỗng nhớ ra, từ sau khi anh tu luyện Chiến Thần Quyết của Đế Thôn mà cao thủ bí ẩn tên Đế Thiên đã đưa cho anh, sức chiến đấu của anh bắt đầu tăng vọt, luôn vượt được cảnh giới để đánh bại kẻ địch.

Bây giờ anh còn phát huy được sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ khi ở cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ.

Tuy anh cũng phải dùng rất nhiều thủ đoạn thì mới phát huy được thực lực mạnh như thế, nhưng cho dù không có những thủ đoạn này, anh vẫn có thể áp đảo cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, thậm chí là đỉnh phong bằng cảnh giới của mình.

Anh vẫn luôn rất tò mò về việc Đế Thôn là nơi nào, Đế Thiên từng xuất hiện khi anh trở thành Vương của Yến Đô, đồng thời hết sức khinh thường anh, còn nói chỉ khi cảnh giới của anh đạt tới Thiên Cảnh thì anh mới có tư cách biết về Đế Thôn.

Giờ cảnh giới của anh đã đạt đến Thiên Cảnh nhưng vẫn chưa có cơ hội tìm hiểu xem Đế Thôn ở đâu, anh cũng không gặp Đế Thiên nữa.

Chẳng lẽ Đế Thôn chính là thế lực do nền văn minh tu luyện cấp cao kia để lại à? Chiến Thần Quyết mà Đế Thiên dạy anh là công pháp tu tiên của nền văn minh đó ư?

Dương Thanh càng nghĩ càng thấy có khả năng này.

Bằng không, tại sao Đế Thôn lại biến mất rất lâu, chưa bao giờ thực sự xuất hiện trước mặt người đời chứ?

Tuy anh chưa thực sự tiến vào Đế Thôn nhưng cũng nhận thấy một số manh mối từ thái độ của Đế Thiên với anh, có lẽ bất kỳ cao thủ nào đến từ Đế Thôn cũng có thực lực Thiên Cảnh.

Một khi thế lực đáng sợ như thế xuất hiện, có lẽ nó sẽ san bằng cả thế giới này nhỉ?

Trong lúc Dương Thanh đang suy nghĩ lung tung, Mạnh Thiên Lan trầm giọng nói: “Dương Thanh, đây là bí mật của cậu, tôi sẽ không hỏi, nhưng tôi phải nói cho cậu biết, cho dù thế nào thì cũng không được tiết lộ công pháp tu luyện của cậu”.

“Cho dù người khác đoán được, cậu cũng phải khẳng định rằng cậu đã dựa vào những vật phẩm và sức mạnh từ bên ngoài để có thực lực mạnh như thế”.

“Một khi người có ý xấu nghi ngờ công pháp tu luyện của cậu là công pháp của phái Tu Tiên, chắc chắn cậu sẽ gặp họa! Dù sao bây giờ, trên thế giới này cũng không còn phái Tu Tiên nữa, có lẽ ngay cả công pháp tu luyện hàng đầu cũng kém xa công pháp tu tiên của cậu”.

Dương Thanh gật đầu, nói với vẻ cảm kích: “Cô cứ yên tâm, tôi sẽ cảnh giác về chuyện này”.

Mạnh Thiên Lan vẫn chưa bớt lo, cô ta nói tiếp: “Tôi lo sau khi chiến tích của cậu trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu bị truyền ra ngoài, sẽ có người nghi ngờ công pháp tu luyện của cậu đến từ phái Tu Tiên!”
 
Chương 4118


Chương 4118

Sau khi biết rất có thể công pháp tu luyện của mình đến từ phái Tu Tiên, Dương Thanh cũng vô cùng lo lắng.

Một khi công pháp tu tiên vượt xa tất cả công pháp tu luyện trên thế giới này bị lộ, có thể tưởng tượng được nó sẽ gây chấn động đến mức nào.

Khi đó, có lẽ tất cả nhân vật lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ đều chú ý tới anh.

Ở thế giới bây giờ có hai thứ quý giá nhất, đầu tiên là đan dược, tiếp đến là công pháp tu luyện đỉnh cao.

Dương Thanh có công pháp tu luyện đỉnh cao, còn Phùng Tiểu Uyển bên cạnh anh lại biết luyện chế đan dược.

Không thể nghi ngờ, tình cảnh của anh và Phùng Tiểu Uyển bây giờ hết sức nguy hiểm.

Dương Thanh chợt nói: “Thiên Lan, tôi muốn nhờ cô chuyện này”.

Mạnh Thiên Lan thoáng sửng sốt rồi nói bằng giọng chân thành: “Dương Thanh, giữa cậu và tôi không cần phải thế, nếu có chuyện gì mà tôi giúp được thì cậu cứ nói, chỉ cần tôi làm được, chắc chắn tôi sẽ không từ chối đâu”.

Dương Thanh gật đầu, lúc này anh mới nói tình cảnh của Phùng Tiểu Uyển cho Mạnh Thiên Lan biết rồi bổ sung: “Ngay cả Hạ Giới giới Cổ Võ cũng có rất ít luyện đan sư, một khi chuyện Phùng Tiểu Uyển có thể luyện chế đan dược bị lộ thì chắc chắn sẽ gây ra rất nhiều phiền phức”.

“Tôi biết nhà họ Mạnh cũng không đơn giản, nếu được, tôi mong cô có thể cho Phùng Tiểu Uyển ở nhà họ Mạnh”.

Nghe thấy anh nói thế, Mạnh Thiên Lan lập tức im lặng.

Dương Thanh biết nhà họ Mạnh cũng không đơn giản như bề ngoài, tuy nhà họ Mạnh là thế lực ở thế tục nhưng lại có vô số cao thủ, là gia tộc lánh đời.

Nghe nói ngay cả Thủ Hộ Minh cũng phải nể mặt nhà họ Mạnh.

Trước kia, khi kết giới chưa tan vỡ, Thủ Hộ Minh luôn để mắt đến thế tục, một khi phát hiện cao thủ Thiên Cảnh thì sẽ ép họ đến Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng hình như Thủ Hộ Minh luôn châm chước cho những gia tộc lánh đời như nhà họ Mạnh.

Dương Thanh nghe nói nhà họ Mạnh từng có rất nhiều cao thủ tiến vào Hạ Giới giới Cổ Võ, sau đó những cao thủ này đã quay lại thế tục, xây dựng một trận pháp cấp cao ở thế tục, giúp nhà họ Mạnh hoàn toàn lánh đời, hơn nữa còn có thể bồi dưỡng cao thủ Thiên Cảnh.

Đương nhiên những chuyện này đều là bí mật, không có nhiều người biết.

Sau khi im lặng một lúc lâu, Mạnh Thiên Lan mới thấp giọng nói: “Dương Thanh, rất xin lỗi, tôi không giúp cậu chuyện này được!”

Dương Thanh cười gượng: “Không sao đâu, chắc chắn cô cũng có chỗ khó xử của cô, tôi hiểu điều đó.”

Mạnh Thiên Lan vội nói: “Không phải tôi không muốn giúp cậu, nhưng trình độ luyện đan của Phùng Tiểu Uyển quá cao, nếu cô ấy ở lại nhà họ Mạnh, có lẽ ngay cả tôi cũng rất khó đưa cô ấy ra ngoài”.

Giờ Dương Thanh mới hiểu ý Mạnh Thiên Lan, thì ra cô ta sợ Phùng Tiểu Uyển sẽ bị nhà họ Mạnh nhốt lại, cũng đúng thôi, ngay cả thế lực hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chưa chắc đã có luyện đan sư, nói gì đến nhà họ Mạnh ở thế tục chứ.

Mạnh Thiên Lan nói tiếp: “Thật ra tôi có một ý hay, có lẽ sẽ ngăn được một số phiền phức không cần thiết cho cậu”.

“Cô nói đi!”

Dương Thanh nhìn về phía Mạnh Thiên Lan với vẻ mong chờ.

Mạnh Thiên Lan mỉm cười: “Tình cảnh của cậu bây giờ đã nguy hiểm lắm rồi, cho dù nó tệ hơn nữa thì cũng không phải chuyện to tát”.
 
Chương 4119


Chương 4119

Dương Thanh gật đầu, cười khổ: “Chắc người của Hạ Giới giới Cổ Võ đều muốn giết tôi, nếu tôi không phải tứ trưởng lão của hội trưởng lão, còn có linh hồn Ma Thần trong người, có lẽ các nhân vật lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ đều đã đến giết tôi rồi”.

Mạnh Thiên Lan nói: “Nếu đã bết bát đến thế, sao cậu không giả làm luyện đan sư?”

Dương Thanh thoáng sửng sốt rồi nhanh chóng phản ứng lại, nói: “Cô bảo tôi giả làm luyện đan sư, đứng ra phía trước, còn Phùng Tiểu Uyển thì ở phía sau tôi để giảm bớt sự tồn tại của em ấy à?”

Mạnh Thiên Lan gật đầu: “Không những thế, cậu còn có thể dùng chuyện này để lôi kéo các cao thủ Cổ Võ, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, chỉ những thế lực Cổ Võ hàng đầu mới có tư cách sở hữu đan dược cực phẩm, nhưng Phùng Tiểu Uyển đã có thể luyện chế đan dược cực phẩm rồi”.

“Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, vẫn còn rất nhiều cao thủ có thiên phú xuất chúng chưa tìm được chỗ dựa, nếu cậu có thể cung cấp đan dược đỉnh cao cho họ, chắc chắn cậu sẽ lôi kéo được họ về phe mình”.

Nghe thấy Mạnh Thiên Lan nói thế, mắt Dương Thanh bỗng sáng lên, đây đúng là kế sách một công đôi việc, chẳng những che giấu được Phùng Tiểu Uyển mà còn có thể thu hút một đám cao thủ nữa.

“Trong thế giới mới hiện giờ, thứ cần thiết nhất là thực lực, cậu có thể đạt được thực lực qua cảnh giới của mình hoặc kêu gọi một nhóm cao thủ”.

“Ở Hạ Giới giới Cổ Võ, các luyện đan sư hàng đầu đều sống rất thoải mái, tôi biết một luyện đan sư chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng ngay cả chủ của các gia tộc Cổ Võ hàng đầu cũng phải tiếp đón ông ta trọng thể”.

“Luyện đan sư này chỉ cần kêu gọi là sẽ mời chào được vô số cao thủ hàng đầu làm việc cho ông ta”.

“Thường ngày, ông ta luôn được một cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ đi theo bảo vệ, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, hầu hết cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đều là chủ của các gia tộc Cổ Võ hàng đầu, hoặc là những lão quái vật hơn trăm tuổi ở các gia tộc này”.

“Không còn hộ vệ nào hơn được một hộ vệ Thiên Cảnh Tam Phẩm hậu kỳ như thế”.

Nghe thấy Mạnh Thiên Lan nói thế, Dương Thanh lập tức vui vẻ hẳn lên, gần đây anh luôn rầu rĩ vì chuyện của Phùng Tiểu Uyển, nhưng chỉ vài câu của Mạnh Thiên Lan đã giải quyết được vấn đề này.

Dương Thanh nói: “Nếu thế thì cứ làm theo lời cô nói, tôi sẽ nghĩ cách biến mình thành một luyện đan sư hàng đầu”.

Mạnh Thiên Lan thoáng trầm tư rồi nói: “Tôi nghĩ cậu có thể mượn chiến tích trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu tối nay để tổ chức một bữa tiệc tối, trong bữa tiệc đó, cậu có thể tặng một số đan dược cấp thấp cho những ai được mời, cuối cùng bán đấu giá mấy viên đan dược đỉnh cao”.

“Làm thế thì chuyện cậu đang có rất nhiều đan dược sẽ được lan truyền khắp thế giới mới, hơn nữa trong bữa tiệc tối, nếu được, cậu có thể tự luyện chế mấy đan dược cấp thấp, đương nhiên chuyện này còn phụ thuộc vào việc cậu có thiên phú luyện đan không. Dù sao, nếu cậu muốn giả làm luyện đan sư đỉnh cao thì ít nhất cũng phải thể hiện tài năng trước mặt quần chúng”.

“Đương nhiên, nếu cậu muốn luyện đan ở đó thì phải nhờ Phùng Tiểu Uyển chỉ dạy cậu thật kỹ, cho đến khi quá trình luyện đan của cậu trở nên trôi chảy”.

“Tôi tin chỉ cần tổ chức một bữa tiệc tối như thế, cậu không cần chủ động lên tiếng, cũng sẽ có rất nhiều cao thủ tự tìm đến cậu thôi”.

Dương Thanh nghe say sưa, liên tục gật đầu.

Tiếp đến hai người nói rất nhiều chuyện, đến tận rất khuya mới tạm biệt nhau.

Sáng sớm hôm sau, Mã Siêu đưa đám người Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển tới Trung Châu.

“Bố nuôi!”

Dương Thanh vừa đón lấy bé Tĩnh An, bé Tĩnh An đã gọi anh.
 
Chương 4120


Chương 4120

Dương Thanh lập tức mừng rỡ, vui vẻ nói: “Thằng bé biết gọi bố nuôi rồi!”

Ngải Lâm cười nói: “Giờ thằng nhóc này nghịch lắm, ngày nào cũng hành người ta”.

Mã Siêu nói với vẻ tự hào: “Con trai nên nghịch ngợm một chút!”

Dương Thanh bế thằng bé trong lòng, nghĩ đến người nhà của anh.

Trước đó, để bảo vệ người nhà, anh đã lừa họ đến một nơi an toàn.

Anh cứ tưởng mình có thể nhanh chóng đón họ về, nào ngờ bên cạnh anh ngày càng nguy hiểm hơn, đến giờ anh vẫn chưa đi đón họ được.

Sau khi bố trí chỗ cho đám người xong, Dương Thanh gọi Phùng Tiểu Uyển vào một căn phòng.

Dương Thanh nói: “Tiểu Uyển, anh có chuyện cần bàn với em”.

Phùng Tiểu Uyển mỉm cười: “Anh Thanh, có chuyện gì thì anh cứ bảo em, bàn bạc gì chứ?”

Nghe thấy Phùng Tiểu Uyển nói thế, Dương Thanh cảm thấy rất ngại ngùng.

Dù sao luyện đan cũng là truyền thừa mà ông nội Phùng Tiểu Uyển để lại, nếu anh muốn học luyện đan từ Phùng Tiểu Uyển thì đúng là không thích hợp cho lắm.

Nhưng vì sự an toàn của Phùng Tiểu Uyển, Dương Thanh vẫn nói với cô ta về những điều mà anh và Mạnh Thiên Lan đã bàn với nhau.

Sau khi nghe anh nói xong, Phùng Tiểu Uyển lập tức im lặng.

Dương Thanh vội nói: “Tiểu Uyển, anh cũng không nhất thiết phải luyện đan ở đó, khi đó anh cứ bảo anh là luyện đan sư, họ tin hay không cũng kệ họ”.

Phùng Tiểu Uyển khẽ lắc đầu: “Anh Thanh, không phải em không muốn dạy anh luyện đan, mà luyện đan cũng không đơn giản như thế, bên cạnh truyền thừa, anh còn phải có thuộc tính Hỏa và lực tinh thần mạnh mẽ, tuy có truyền thừa rồi đấy, nhưng thuộc tính Hỏa và lực tinh thần mạnh mẽ cũng rất khó đạt được”.

Dương Thanh chợt nhớ ra, anh đã lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thủy từ trước khi bước vào Thiên Cảnh, mà sức mạnh nguyên tố Hỏa lại tương khắc với sức mạnh nguyên tố Thủy.

Dương Thanh ngẫm nghĩ, bỗng nhắm mắt lại, thử cảm nhận nguyên tố Hỏa trong không khí như lúc anh cảm nhận nguyên tố Thủy.

Anh nhanh chóng cảm nhận được điều gì đó, bỗng mở mắt ra, một ngọn lửa màu vàng đang nhảy nhót trên tay anh.

Dương Thanh hỏi: “Tiểu Uyển, đây là nguyên tố Hỏa à?”

Phùng Tiểu Uyển sững sờ, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin, một lúc lâu sau, cô ta mới hoàn hồn, kinh ngạc nhìn Dương Thanh: “Anh Thanh, anh vừa lĩnh ngộ nguyên tố Hỏa à?”

Dương Thanh gật đầu.

Phùng Tiểu Uyển cảm khái: “Anh Thanh, không riêng gì thiên phú võ đạo, những thiên phú khác của anh cũng rất xuất chúng! Nhưng cho dù anh đã nắm giữ nguyên tố Hỏa thì cũng rất khó đạt được lực tinh thần mạnh”.

“Trên thế giới có rất ít luyện đan sư cũng vì luyện đan sư bắt buộc phải có lực tinh thần mạnh mẽ”.

Dương Thanh mỉm cười, nhìn Phùng Tiểu Uyển: “Em có thể nghi ngờ những khả năng khác của anh, nhưng lực tinh thần của anh Thanh em cũng rất mạnh đấy!”

Sau khi anh dứt lời, lực tinh thần khổng lồ bỗng lan ra từ người anh.

Tuy anh không làm gì nhưng Phùng Tiểu Uyển vẫn cảm nhận rõ lực tinh thần mạnh mẽ đang liên tục tràn ra từ người Dương Thanh.
 
Chương 4121


Chương 4121

Điều khiến Phùng Tiểu Uyển khiếp sợ chính là, trước mặt Dương Thanh, lực tinh thần mạnh mẽ mà cô ta luôn tự hào bỗng trở thành trò cười, nếu nói lực tinh thần của cô ta là dòng suối nhỏ thì lực tinh thần của Dương Thanh chính là biển cả mênh mông!

Sau khi cảm nhận được lực tinh thần mạnh mẽ mà Dương Thanh phóng ra, Phùng Tiểu Uyển lập tức sững sờ.

Một lúc lâu sau, cô ta mới hoàn hồn, kích động nhìn về phía Dương Thanh: “Anh Thanh, anh đúng là luyện đan sư đỉnh cao trong truyền thuyết đấy!”

“Anh có thể lĩnh ngộ nguyên tố Hỏa trong chớp mắt, còn sở hữu lực tinh thần mạnh như thế, nếu anh đạt được truyền thừa luyện đan, anh sẽ luyện chế được mọi đan dược trên đời!”

“Anh Thanh, nếu anh đã muốn luyện đan, em sẽ giao hết truyền thừa của ông nội em cho anh, như thế cũng không tính là bôi nhọ truyền thừa của ông em”.

Dương Thanh cũng không ngờ anh lại có thiên phú xuất sắc về mặt luyện đan như thế, anh chỉ định học ít thuật luyện đan từ Phùng Tiểu Uyển rồi thể hiện trước đám đông, dùng chuyện này để che giấu bí mật Phùng Tiểu Uyển là luyện đan sư.

Không ngờ anh cũng có thể luyện chế đan dược.

“Tiểu Uyển, thế không ổn lắm đâu? Em là cháu ông Phùng, đạt được truyền thừa của ông ấy cũng là chuyện đương nhiên, còn anh có tư cách gì để đạt được truyền thừa của ông Phùng chứ?”

Dương Thanh vội lắc đầu rồi nói: “Em chỉ cần dạy anh một số thuật luyện đan, để anh lừa được cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ là đủ rồi”.

Phùng Tiểu Uyển lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Anh Thanh, nếu không có anh, em đã trở thành đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa, ông nội em đã giao em cho anh trước khi qua đời, tức là ông nội đã coi anh như người nhà”.

“Hơn nữa từ sau khi em đi theo anh, anh vẫn luôn cố gắng bảo vệ em, coi em như em gái ruột, bây giờ em lại là người thừa kế truyền thừa luyện đan duy nhất của ông nội, em bằng lòng giao thuật luyện đan cho anh, không có gì là không được hết”.

Sau khi nói xong, Phùng Tiểu Uyển không cho Dương Thanh cơ hội từ chối, lập tức lấy một cuốn sách cổ xưa ra, trên bìa sách có hai chữ “Đan Điển”.

“Anh Thanh, cuốn Đan Điển này chính là thuật luyện đan mà ông nội em để lại, chẳng những trong sách có vô số phương thuốc cổ đã thất truyền mà còn có rất nhiều cách luyện đan và kinh nghiệm của những bậc thầy luyện đan thời cổ”.

Phùng Tiểu Uyển trịnh trọng nói: “Từ nhỏ em đã học Đan Điển, nội dung trong sách đã in sâu vào đầu em, giờ em sẽ giao Đan Điển cho anh! Chắc chắn khi ở trong tay anh, cuốn sách này sẽ phát huy giá trị vượt xa lúc ở trong tay em!”

Dương Thanh định từ chối nhưng khi thấy nét mặt nghiêm nghị của Phùng Tiểu Uyển, anh biết mình không thể từ chối được.

Do đó Dương Thanh nghiêm nghị gật đầu, lập tức vươn tay ra, nhận lấy Đan Điển một cách cung kính.

Lúc này Phùng Tiểu Uyển mới mỉm cười, hình như còn thở phào nhẹ nhõm, cô ta nói: “Anh Thanh, không giấu gì anh, thật ra em cũng thấy rất áp lực khi giữ cuốn sách này”.

“Hồi trước, em luôn ở thôn với ông nội, không tiếp xúc với người ngoài nên không hiểu rõ giá trị của cuốn sách này, giờ em đã gặp nhiều người, nhiều chuyện hơn, cũng nhận ra giá trị của nó”.

“Nếu có ai biết em đang giữ sách luyện đan quý giá như thế, chắc chắn họ sẽ tìm mọi cách để cướp nó khỏi tay em”.
 
Chương 4122


Chương 4122

“Giờ em giao cuốn sách này cho anh, với thực lực của anh, chắc chắn anh sẽ bảo vệ được nó, em cũng yên tâm rồi”.

Dương Thanh khẽ gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc, trịnh trọng nói: “Tiểu Uyển, em cứ yên tâm, chắc chắn anh sẽ bảo vệ cuốn sách luyện đan này!”

Phùng Tiểu Uyển gật đầu rồi cười nói: “Anh Thanh, chắc anh đang vội luyện đan đúng không? Nếu giờ anh rảnh, em sẽ chỉ cho anh một số kiến thức cơ bản về luyện đan nhé”.

“Với thiên phú của anh, chắc anh sẽ có thể nhanh chóng bắt đầu luyện đan, nếu sau đó anh muốn thể hiện trình độ luyện đan trước đám đông thì cũng không khó khăn gì”.

Dương Thanh cũng không bận chuyện gì khác, lập tức bắt đầu học luyện đan với Phùng Tiểu Uyển.

Hai người ở lì trong phòng từ sáng đến đêm.

“Anh Thanh và Tiểu Uyển có việc gì thế? Sao cả ngày rồi vẫn chưa thấy họ ra ngoài nhỉ?”

Mã Siêu nhìn căn phòng đang đóng chặt cửa, lo lắng nói: “Hay đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Lúc này, Ngải Lâm bế bé Tĩnh An tới, cười nói: “Anh yên tâm đi, có Dương Thanh ở đó rồi, có thể xảy ra chuyện gì được chứ?”

Trong lúc họ nói chuyện, hương đan dược nồng đậm bỗng bay ra khỏi phòng.

“Thơm quá!”

Mã Siêu rùng mình, hít sâu mấy hơi.

Không riêng gì anh ta, mấy người tu luyện võ đạo như anh em nhà họ Tống, Phùng Giai Di và Hoài Lam cũng đang ra sức hít lấy hương thơm này.

“Anh Thanh, không ngờ anh thành công thật! Đây là đan dược tam phẩm cấp thấp đấy! Ngay cả em bây giờ cũng chỉ luyện chế được đan dược nhị phẩm cấp cao thôi!”

Trong phòng, Phùng Tiểu Uyển kích động nói: “Phải biết rằng theo ghi chép trong Đan Điển, đan dược được chia thành chín bậc, từ nhất phẩm đến cửu phẩm, trong mỗi phẩm lại có cấp thấp, cấp trung, cấp cao”.

“Trong ngày đầu tiên luyện chế đan dược, anh đã luyện chế thành công đan dược tam phẩm cấp thấp, ai cũng bảo thiên phú luyện đan của em mạnh, nhưng so với anh, em chỉ là đồ bỏ đi!”

Trên mặt Phùng Tiểu Uyển tràn ngập vẻ kích động và sùng bái, thiên phú luyện đan của Dương Thanh khiến cô ta cảm thấy tự ti.

Dương Thanh cười khổ: “Tuy anh luyện chế được đan dược tam phẩm cấp thấp nhưng cũng nhờ có sự giúp đỡ của em, nếu không có em, có lẽ anh còn không luyện chế được đan dược nhị phẩm cấp trung ấy chứ”.

Phùng Tiểu Uyển lườm anh: “Chỉ sau một ngày ngắn ngủi, từ người vừa tiếp xúc với luyện đan, anh đã có thể một mình luyện chế đan dược nhị phẩm cấp trung, thiên phú luyện đan như thế còn để cho những luyện đan sư khác sống à?”

“Hơn nữa anh vừa tiếp xúc với việc luyện đan, vẫn chưa thành thạo, nếu cho anh thêm một khoảng thời gian nữa, sau này khi không có em giúp, anh vẫn có thể dễ dàng luyện chế đan dược tam phẩm cấp thấp, còn em, vì lực tinh thần có hạn, có lẽ em không có cơ hội tự luyện chế đan dược tam phẩm cấp thấp”.

Nói đến đây, nét mặt Phùng Tiểu Uyển hơi chùng xuống.

Cô ta cứ tưởng một ngày nào đó, cô ta sẽ thành công luyện chế đan dược tam phẩm, thậm chí là đan dược tứ phẩm và ngũ phẩm, nào ngờ lực tinh thần của cô ta có hạn, luyện chế đan dược nhị phẩm cấp cao đã là cực hạn của cô ta rồi.

Dương Thanh nhìn vẻ mặt buồn bã của Phùng Tiểu Uyển, nghiêm nghị nói: “Tiểu Uyển, em yên tâm, anh sẽ tìm cách giúp em tăng lực tinh thần!”

 
 
Chương 4123


Chương 4123

Phùng Tiểu Uyển vội nói: “Anh Thanh, em chỉ thuận miệng nói thế thôi, anh đừng tốn công sức để giúp em tăng lực tinh thần, lực tinh thần đâu dễ tăng thế chứ?”

Dương Thanh biết Phùng Tiểu Uyển không muốn làm phiền mình, anh cũng không nói gì, chỉ thầm ghi nhớ chuyện này, chắc chắn sau này anh sẽ tìm cách tăng lực tinh thần cho Phùng Tiểu Uyển.

Cùng lúc đó, ở một góc trong chỗ ở của Dương Thanh, một cô gái xinh đẹp đang vô cùng kinh hãi: “Hương đan dược nồng đậm quá! Chẳng lẽ đây chính là đan dược tam phẩm mà sư phụ vẫn luôn tìm kiếm à?”

“Anh Thanh, có chuyện gì mà hai người vui thế?”

“Đừng nói cậu Thanh đã học được thuật luyện đan rồi nhé?”

“Tôi thừa nhận anh Thanh có thiên phú võ đạo rất xuất chúng, nhưng nếu anh ấy còn là yêu nghiệt luyện đan thì tôi cũng thấy hơi bất khả thi”.

Sau khi thấy Dương Thanh và Phùng Tiểu Uyển đi ra ngoài, đám người trong phòng thi nhau suy đoán.

Dương Thanh mỉm cười, không nói gì.

Còn Phùng Tiểu Uyển thì mỉm cười nhìn Tống Tả, nói: “Ông Tả, ông đoán đúng rồi, anh Thanh đã luyện đan được rồi ạ”.

“Sao cơ?”

Mọi người đều sững sờ, Tống Tả khiếp sợ nói: “Cậu Thanh luyện đan được thật à? Chỉ sau một buổi sáng ngắn ngủi, cậu ấy đã học được cách luyện đan, tức là thiên phú luyện đan của cậu Thanh cũng rất nghịch thiên ư?”

Tuy Tống Tả đã đoán có lẽ Dương Thanh đã học được cách luyện đan, nhưng sau khi Phùng Tiểu Uyển thừa nhận, lão ta vẫn vô cùng kinh hãi.

Những người khác cũng có vẻ mặt giống thế, đều hết sức kinh ngạc.

“Anh Thanh, sao anh giỏi thế? Chỉ trong thời gian ngắn như thế mà đã luyện chế được đan dược nhất phẩm cấp thấp, nếu cho anh đủ thời gian để luyện đan, chẳng phải anh sẽ nhanh chóng luyện chế được đan dược nhị phẩm à?”

Mã Siêu vô cùng kích động, nói với vẻ tự hào: “Em nghĩ nếu cho anh thêm mười năm, à không, cùng lắm là năm năm nữa, anh sẽ luyện chế được đan dược tam phẩm!”

Hoài Lam cười nói: “Cho dù thiên phú luyện đan của anh Thanh mạnh hơn nữa, gần 30 tuổi anh ấy mới bắt đầu học luyện đan, có lẽ sẽ không có hy vọng luyện chế được đan dược tam phẩm chỉ trong năm năm đâu”.

Cô ta có kiến thức rộng rãi, hồi trước khi ở phủ Hoài Thành, cô ta đã rất quen thuộc với tình hình ở Hạ Giới giới Cổ Võ nên mới tự tin khẳng định như vậy.

Cô ta nói tiếp: “Phải biết rằng trên khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, có cực ít luyện đan sư, những luyện đan sư thực thụ có thể luyện chế đan dược tam phẩm đều không đăng ký, tôi nghi ngờ cả Hạ Giới giới Cổ Võ không có luyện đan sư nào luyện chế được đan dược tam phẩm, hoặc những luyện đan sư đỉnh cao đó đã bị các thế lực hàng đầu giấu đi, chuyên luyện đan cho gia tộc họ”.

“Luyện đan giống với võ đạo, bắt đầu càng sớm thì thành tựu càng cao, nhưng khác với võ đạo, điều kiện để trở thành luyện đan sư vô cùng khắt khe”.

“Đầu tiên, anh phải ngưng tụ được lửa luyện đan, tức là lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa, hơn nữa thuộc tính Hỏa này còn khác với thuộc tính Hỏa do cao thủ bình thường lĩnh ngộ, nếu muốn luyện đan, chẳng những thuộc tính Hỏa của anh phải mạnh mẽ, mà anh còn phải cô đọng nó thành lửa luyện đan thực thụ”.

“Chỉ một bước này đã ngăn cản bao người muốn trở thành luyện đan sư”.
 
Chương 4124


Chương 4124

“Sau đó, luyện đan sư cần có lực tinh thần vô cùng mạnh mẽ, đây là điều quan trọng nhất, rất ít ai làm được việc này”.

“Đương nhiên, một điều quan trọng khác là phải có truyền thừa về đan đạo, nếu không có truyền thừa đan đạo thì không thể tự lĩnh ngộ thuật luyện đan”.

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, mọi người mới hiểu điều kiện để trở thành luyện đan sư khắt khe đến mức nào.

Phùng Giai Di nói với vẻ ngờ vực: “Nhưng Tiểu Uyển nói anh Thanh đã có thể luyện chế đan dược thành công, giờ mới chỉ là bắt đầu, lại có Tiểu Uyển hướng dẫn anh Thanh, chắc cũng không khó để anh Thanh luyện chế được đan dược tam phẩm sau năm năm chứ?”

Hoài Lam cười nói: “Giai Di, cô quá coi thường độ khó để trở thành luyện đan sư hàng đầu rồi, nếu có thể trở thành luyện đan sư đỉnh cao dễ dàng như thế, sao Hạ Giới giới Cổ Võ lại có rất ít luyện đan sư đây?”

“Huống hồ, khía cạnh yêu nghiệt thực sự của anh Thanh là thiên phú võ đạo, nếu anh ấy dồn hết tâm trí vào việc luyện đan, chẳng phải sẽ bỏ dở võ đạo à? Tôi nghĩ anh Thanh cũng không muốn lơ là võ đạo đúng không?”

Hoài Lam nói rồi nhìn về phía Dương Thanh, nghịch ngợm nháy mắt.

Dương Thanh mỉm cười, đưa viên đan dược mà mình vừa luyện chế thành công cho Hoài Lam, nói: “Hoài Lam, cô xem xem viên đan dược này có cấp bậc gì?”

Hoài Lam vội nhận lấy đan dược, vừa cầm đan dược lên, cô ta đã ngửi thấy hương đan dược còn nồng đậm hơn hồi nãy gấp mấy lần.

Viên đan dược vẫn còn hơi ấm, rõ ràng nó vừa được luyện chế thành công.

Chẳng lẽ viên đan dược này là do Dương Thanh vừa luyện chế à?

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Hoài Lam khi nhìn Dương Thanh cũng thay đổi.

Cô ta quan sát kỹ viên đan dược, càng nhìn thì càng kinh hãi hơn.

Vì cô ta phát hiện ra, cấp bậc của viên đan dược này không hề thấp, thậm chí đã vượt xa nhị phẩm, chẳng lẽ đây là đan dược tam phẩm à?

Sau khi quan sát một lúc lâu, Hoài Lam mới cười khổ, lắc đầu, trả đan dược cho Dương Thanh, nói: “Anh Thanh, tôi chỉ có thể biết viên đan dược này có cấp bậc không thấp, ít nhất cũng là đan dược nhị phẩm cấp trung”.

“Hồi trước, đan dược có cấp bậc cao nhất mà tôi thấy ở phủ Hoài Thành chỉ là đan dược nhất phẩm cấp cao, đây cũng là lần đầu tiên tôi thấy đan dược cao cấp hơn thế, nên tôi không phân biệt được”.

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, những người khác không khỏi xuýt xoa.

Tống Hữu không nhịn được mà hỏi: “Chẳng lẽ viên đan dược ít nhất đã đạt đến nhị phẩm cấp trung này là do cậu Thanh vừa luyện chế à?”

Phùng Tiểu Uyển vẫn đang nín cười, quan sát phản ứng của mọi người.

Lúc này cô ta mới cười nói: “Vâng, viên đan dược này là do anh Thanh vừa luyện chế thành công ạ…”

“Sao cơ?”

“Anh Thanh có thể thành công luyện chế đan dược nhị phẩm cấp trung từ lần luyện đan đầu tiên à?”

“Hay viên đan dược này do Tiểu Uyển luyện chế thế, anh Thanh định giả vờ làm luyện đan sư cấp cao nên diễn thử trước với chúng ta đúng không?”

“Đúng thế rồi, cậu Thanh đang diễn thử với chúng ta thôi! Làm tôi sợ chết khiếp, tôi cứ tưởng cậu Thanh đã luyện chế được đan dược nhị phẩm cấp trung từ lần luyện đan đầu tiên rồi”.
 
Chương 4125


Chương 4125

Phùng Tiểu Uyển chưa nói hết lời, đám người đã kinh ngạc ồ lên, lập tức thi nhau suy đoán, cuối cùng mọi người đều nhất trí rằng Dương Thanh đang diễn thử lúc giả vờ làm luyện đan sư.

Dương Thanh cạn lời, rõ ràng đây là đan dược mà anh vừa luyện chế thành công, hơn nữa nó là đan dược tam phẩm cấp thấp chứ không phải đan dược nhị phẩm cấp trung, sao mọi người lại không tin anh thế?

Phùng Tiểu Uyển lập tức cuống lên, vội giải thích: “Không phải diễn đâu, viên đan dược này do anh Thanh tự tay luyện chế thật, hơn nữa nó không phải đan dược nhị phẩm cấp trung, mà là…”

“Tiểu Uyển, cô đừng lừa chúng tôi nữa, chúng ta là người nhà cả, cô cứ yên tâm, chúng tôi không nói lung tung đâu, bằng không, hay chúng tôi diễn lại lần nữa nhé?”

Đám người thi nhau nói.

Phùng Tiểu Uyển sắp cuống phát khóc, đây có phải diễn đâu!

Dương Thanh chỉ cười, cũng không để bụng.

Dù sao anh học luyện đan chỉ để dọa người khác, từ đó bảo vệ Phùng Tiểu Uyển thôi.

Giữa lúc trong phòng đang tràn ngập tiếng cười nói, một cô gái đeo mạng che mặt màu đen, mặc đồ đen ở bên ngoài khẽ lẩm bẩm: “Không ngờ bên cạnh Dương Thanh lại có luyện đan sư thật, hơn nữa còn là một cô gái trẻ như thế nhưng đã có thể luyện chế đan dược tam phẩm thành công”.

“Sư phụ đang tìm đan dược tam phẩm, mình phải báo tin này cho sư phụ!”

Đám người trong phòng cũng không nhận ra bên ngoài có người đang nghe lén.

Cho dù họ đều là người thân thiết nhất với Dương Thanh, trừ Phùng Tiểu Uyển đã tận mắt chứng kiến thiên phú luyện đan yêu nghiệt của Dương Thanh ra, những người khác đều không tin Dương Thanh có thể luyện chế đan dược tam phẩm cấp thấp chỉ sau một buổi sáng ngắn ngủi.

Không phải họ không tin Dương Thanh, mà yêu cầu trở thành luyện đan sư vô cùng khắt khe, Dương Thanh cũng đã lớn tuổi, anh học được cách luyện đan trong một ngày ngắn ngủi đã là nghịch thiên lắm rồi, việc anh luyện chế thành công đan dược tam phẩm đúng là bất khả thi.

“Hoài Lam, cô hãy biến tôi thành luyện đan sư nhé, cả bữa tiệc tối cũng giao cho cô”.

Dương Thanh cũng lười giải thích lại, nhìn về phía Hoài Lam, nói.

Thấy Dương Thanh nhắc đến chuyện chính, Hoài Lam lập tức tiến vào trạng thái làm việc, gật đầu, hỏi: “Tôi đặt tiệc vào tám giờ tối mai, ở khách sạn Trung Châu nhé?”

Dương Thanh gật đầu: “Ừ!”

Năng lực làm việc của Hoài Lam rất mạnh, hơn nữa cũng có nền tảng võ đạo, Dương Thanh rất yên tâm khi để cô ta xử lý chuyện này.

Sau khi dặn dò Hoài Lam xong, Dương Thanh nhìn về phía Mã Siêu.

Thấy Dương Thanh nhìn mình, Mã Siêu biết nhiệm vụ của mình sắp đến, anh ta vội đứng thẳng dậy.

Dương Thanh nhìn Ngải Lâm trước rồi mới nhìn về phía Mã Siêu: “Cậu cũng biết trong khoảng thời gian tới, tôi sẽ phải chấp hành nhiệm vụ của hội trưởng lão, Trung Châu chỉ là điểm đến đầu tiên, sau đó tôi vẫn phải đi mấy châu khác”.

Mã Siêu vội gật đầu, trầm giọng nói: “Anh Thanh, có việc gì thì anh cứ dặn dò ạ!”

Dương Thanh nói: “Giờ chỉ có Yến Đô được xem như nơi an toàn nhất, chị Lâm và bé Tĩnh An đi theo chúng ta rất nguy hiểm. Đương nhiên, không riêng gì chị Lâm và bé Tĩnh An, thậm chí ngay cả Giai Di và hai vị tiền bối Tống – Tả cũng sẽ gặp nguy hiểm”.

Nghe thấy thế, đám người lập tức hiểu ý Dương Thanh.
 
Chương 4126


Chương 4126

Mã Siêu chưa kịp nói gì, Ngải Lâm đã nghiêm nghị nói: “Dương Thanh, giờ tôi sẽ chuẩn bị đến Yến Đô, hai người cứ yên tâm đi chấp hành nhiệm vụ, không cần lo cho chúng tôi đâu”.

Nghe thấy Ngải Lâm nói thế, Dương Thanh rất mừng, gật nhẹ đầu.

Tuy Mã Siêu hơi không nỡ nhưng cũng hiểu Dương Thanh nói đúng, tình cảnh của họ hiện giờ đang không ổn, Ngải Lâm và bé Tĩnh An đi theo họ chỉ làm vướng chân họ thôi.

Phía sau hội trưởng lão là thế giới nhỏ thần bí, hơn nữa Yến Đô cũng là vùng đất cấm đối với cao thủ giới Cổ Võ, người của giới Cổ Võ không dám tùy tiện bước vào.

Phùng Giai Di im lặng một lát rồi nghiêm nghị nhìn về phía Dương Thanh: “Tôi muốn đi cùng anh!”

Dương Thanh nhíu mày, tuy thiên phú của Phùng Giai Di cũng không tệ, còn trẻ nhưng đã đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong nhờ sự hỗ trợ từ đan dược của Phùng Tiểu Uyển.

Nhưng trước cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, Phùng Giai Di vẫn quá yếu, cao thủ mà Dương Thanh và Mã Siêu phải đối phó đều là cao thủ Thiên Cảnh, thậm chí là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, chỉ một đòn của đối phương cũng có thể giết chết Phùng Giai Di.

Nhưng nét mặt của Phùng Giai Di vẫn vô cùng kiên quyết, cô ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe, không chùn bước chút nào.

Dương Thanh nhìn Phùng Giai Di một lúc lâu rồi mới nói: “Cô biết nếu đi cùng chúng tôi thì sẽ nguy hiểm đến mức nào rồi đúng không?”

Phùng Giai Di gật đầu: “Đương nhiên tôi biết! Các anh phải đối phó với toàn cao thủ Thiên Cảnh, đối phương chỉ cần giơ tay lên là đã có thể dễ dàng xóa sổ tôi rồi!”

Dương Thanh nhíu mày: “Vậy mà cô vẫn muốn đi cùng chúng tôi à?”

Phùng Giai Di nói với vẻ kiên định: “Tôi muốn mạnh hơn!”

Dương Thanh lập tức im lặng.

Lúc này Tống Tả cũng nói: “Cậu Thanh, hai anh em tôi cũng muốn đi theo cậu, hy vọng cậu sẽ đồng ý!”

Dương Thanh cười khổ, lắc đầu, nói với vẻ bất đắc dĩ: “Sao hai tiền bối cũng hồ đồ theo vậy?”

Tống Tả và Tống Hữu đều hết sức nghiêm nghị, Tống Tả nói: “Cậu Thanh, cậu cũng biết anh em chúng tôi đang ôm món nợ máu, chỉ với thực lực của anh em chúng tôi bây giờ thì không hề có cơ hội báo thù!”

“Tuy việc đi theo cậu rất nguy hiểm nhưng chúng tôi không sợ, người luyện võ nên tiến thẳng về phía trước, không được sợ hãi!”

“Chỉ khi ở trong tình cảnh sống còn, thực lực của chúng tôi mới tăng vọt được!”

Dương Thanh lập tức hơi áy náy, hồi trước anh đã đồng ý với anh em nhà họ Tống rằng sẽ giúp họ báo thù sau khi anh có thực lực.

Nhưng sau bao lâu, anh đã có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ rồi mà vẫn chưa báo thù giúp anh em nhà họ Tống.

Anh nghiêm nghị nói: “Hai vị tiền bối Tống – Tả, tôi hứa sau khi nhiệm vụ lần này kết thúc, tôi sẽ đi báo thù cùng hai người!”

Anh em nhà họ Tống lập tức mừng rỡ nhưng Tống Tả vẫn nói: “Cậu Thanh, rất cảm ơn cậu! Nhưng thực lực của chúng tôi ngày hôm nay đã tăng lên rất nhiều, cách lúc báo thù không xa”.

“Nếu được, chúng tôi vẫn mong sẽ được tự tay báo thù!”

Nghe thấy thế, Dương Thanh không do dự nữa, gật đầu: “Được rồi! Nếu mọi người muốn đi cùng chúng tôi thì cứ ở lại! Nhưng mọi người phải hiểu rõ, chúng tôi phải chấp hành nhiệm vụ bất cứ lúc nào, nếu có kẻ nào bắt mọi người để uy hiếp tôi, tôi buộc phải đặt nhiệm vụ lên trên hết!”

Tống Tả vội nói: “Cậu Thanh cứ yên tâm, chúng tôi không hề muốn trở thành gánh nặng của cậu khi đi theo cậu, nếu có lúc chúng tôi khiến cậu khó xử thật, cậu cũng không cần cứu chúng tôi”.
 
Chương 4127


Chương 4127

“Trong hai năm qua, việc đi theo cậu đã giúp anh em chúng tôi đạt được lợi ích khổng lồ, thực lực cũng tăng vọt, anh em chúng tôi đã biết ơn cậu lắm rồi!”

Dương Thanh vẫn nhớ khi anh gặp anh em nhà họ Tống lần đầu, họ mới có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh hay Tứ Cảnh, giờ thực lực của họ đã đạt đến tình trạng có thể đột phá Thiên Cảnh bất cứ lúc nào, đúng là họ mạnh lên rất nhanh.

Đương nhiên, công lao lớn nhất trong chuyện này phải thuộc về Phùng Tiểu Uyển.

Thường ngày, khi luyện đan, lần nào Phùng Tiểu Uyển cũng để lại đan dược cực phẩm cho người xung quanh mình.

Ngay cả Phùng Giai Di cũng đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, phải biết rằng trong quá khứ, với thực lực này, Phùng Giai Di đã có tư cách trở thành người thừa kế của nhà họ Phùng – một trong những Hoàng tộc cổ xưa rồi.

Cuối cùng Dương Thanh nhìn gương mặt kiên định của Phùng Giai Di, Phùng Giai Di lập tức tỏ thái độ: “Tôi không cần anh cứu!”

Chỉ mấy chữ ngắn ngủi đã cho thấy thái độ của cô ta.

Dương Thanh gật đầu: “Nếu vậy thì cô cũng ở lại đi”.

Thế là cuối cùng, chỉ có Phùng Tiểu Uyển, Ngải Lâm và bé Tĩnh An đang bập bẹ tập nói quay về Yến Đô.

Đương nhiên, Mã Siêu đích thân đưa họ về Yến Đô.

Cho dù họ về Yến Đô, Dương Thanh cũng không yên tâm lắm, anh đã liên lạc trước với hội trưởng lão, để đám người Phùng Tiểu Uyển tạm thời ở trong trụ sở chính của hội trưởng lão.

Sau khi xử lý xong những chuyện này, Dương Thanh đang định luyện chế đan dược tiếp, đúng lúc đó, điện thoại anh đổ chuông.

Anh vừa nghe máy, một giọng nói quen thuộc và hoạt bát đã vang lên: “Chú, chú nhận ra tôi là ai không?”

Nghe thấy giọng đối phương, Dương Thanh có vẻ bất đắc dĩ nhưng vẫn kiên nhẫn nói: “Hạ Lâm, cô tìm tôi có chuyện gì à?”

Người gọi cho anh là Hạ Lâm – cô em gái trong hai chị em mà anh đã gặp trên chuyến bay tới Trung Châu trước đó.

Ấn tượng mà Hạ Lâm để lại cho Dương Thanh cũng không tệ lắm nên sau đó, khi Hạ Lâm xin Dương Thanh phương thức liên lạc, Dương Thanh đã cho cô ta.

“Chán chú thế! Chưa gì đã đoán ra”.

Hạ Lâm nói với vẻ mất hứng rồi nói tiếp: “Chú, tôi tìm chú có chuyện này, tôi muốn nhờ chú giúp một việc nhỏ, vấn đề là không biết chú có muốn giúp một cô gái yếu đuối như tôi không”.

Dương Thanh không hề do dự, trả lời ngay: “Không muốn!”

“Chú!”

Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, Hạ Lâm tức giận gọi.

Dương Thanh nói: “Được rồi, tôi còn việc phải làm, nếu không có chuyện gì quan trọng, tôi đi làm việc của mình đây”.

Tối mai bữa tiệc để anh giả vờ làm luyện đan sư sẽ diễn ra, không thể mắc sai lầm được, Dương Thanh phải luyện tập cẩn thận để không xảy ra sai sót.

“Chú đừng cúp máy vội!”

Hạ Lâm vội ngăn Dương Thanh lại, cuống quýt nói: “Chú, không giấu gì chú, đúng là tôi rất cần chú giúp, lần này về, tôi bị người nhà ép kết hôn, rơi vào đường cùng, tôi đành bảo tôi đã có bạn trai, còn nói chị Tư Tư cũng đã gặp”.
 
Chương 4128


Chương 4128

“Thậm chí tôi còn bảo người nhà, tối nay tôi sẽ dẫn bạn trai về, chứ không tự dưng tôi lại nhớ đến chú à? Nhà tôi đã chuẩn bị bữa tối rồi, tôi không còn cách nào nên mới liên lạc với chú”.

“Chú, chú nể tình chúng ta có duyên quen biết, chú giúp tôi lần này đi! Chú à, xin chú đấy!”

Dương Thanh nhíu mày, anh thực sự không muốn dính dáng gì đến các gia tộc ở Trung Châu cả.

Nhưng đúng là Hạ Lâm đã để lại ấn tượng rất tốt với anh, lần trước khi chia tay, thậm chí đối phương còn tỏ thái độ, nếu anh gặp phiền phức ở Trung Châu thì cứ liên lạc với cô ta.

Dương Thanh rất hay nghĩ cho người khác, anh đang nghĩ, nếu anh cần hỗ trợ ở Trung Châu thật, nếu anh liên lạc với Hạ Lâm, chắc chắn Hạ Lâm sẽ giúp anh.

Tuy đúng là bây giờ anh rất cần luyện tập việc luyện đan, nhưng anh đã luyện cả ngày trời, cũng hơi mệt, có lẽ anh có thể tranh thủ giúp Hạ Lâm.

Nghĩ tới đây, anh mới nói: “Cô nói địa điểm cho tôi biết, giờ tôi sẽ đi tìm cô!”

Thấy Dương Thanh đồng ý, Hạ Lâm kích động ừ một tiếng, vội báo vị trí của mình cho Dương Thanh.

Sau khi cúp máy, Hạ Lâm nhìn điện thoại, cười ngây ngô, nói với vẻ kiêu ngạo: “Mình biết chú là người tốt mà, không ngờ chú tin thật”.

Cô ta cũng biết ông ngoại mình định mở tiệc tiếp đón Dương Thanh nên không dám chần chừ, vội bấm số của Cố Thái Sơ, báo tin bây giờ Dương Thanh sẽ đến gặp cô ta rồi cùng về nhà họ Cố cho Cố Thái Sơ biết.

Sau khi biết Dương Thanh sắp đến, Cố Thái Sơ vô cùng kích động, vội cử người chuẩn bị tiệc mừng long trọng nhất để tiếp đón Dương Thanh.

“Ông, Dương Thanh thực sự chỉ là người bình thường đến Trung Châu để du lịch mà thôi, đâu nhất thiết phải tổ chức linh đình như thế ạ?”

Cố Tư Tư chứng kiến thái độ coi trọng của ông nội với Dương Thanh, không nhịn được mà nhắc nhở.

Cố Thái Sơ nhíu mày, vẻ thất vọng trong mắt ông ta khi nhìn Cố Tư Tư càng rõ rệt hơn.

“Tư Tư, cháu rất giỏi, chỉ cần cháu cố gắng, chắc chắn sau này cháu sẽ là nữ quyền quý số một trước mặt mọi người ở Trung Châu, nhưng điều kiện tiên quyết là cháu phải biết cách khiêm nhường đã”.

Cố Thái Sơ nghiêm nghị nói: “Nếu cháu vẫn không thay đổi, có lẽ ông chỉ có thể để cháu đi liên hôn thôi”.

Cố Thái Sơ nói rồi không nhìn Cố Tư Tư nữa, quay người rời đi.

Sau giây phút sững sờ, trên mặt Cố Tư Tư tràn ngập vẻ sợ hãi, cô ta đã đến tuổi lấy chồng nhưng vẫn chưa phải lập gia đình vì Cố Thái Sơ cố tình bồi dưỡng cô ta, chứ ông ta không hề quên cô ta.

Bằng không, cô ta đã trở thành vật hy sinh trong cuộc liên hôn giữa các gia tộc, bị gả đi rồi.

Nhưng Cố Thái Sơ vừa tỏ thái độ, ông ta đã có ý định gả Cố Tư Tư cho người khác.

Ở nhà họ Cố, không riêng gì đàn ông mà cả phụ nữ cũng có thể lãnh đạo gia tộc.

Chỉ cần có tài, ngay cả phụ nữ cũng sẽ được gia tộc trọng dụng, thậm chí được tự do kết hôn.

Nhưng bây giờ, việc Cố Tư Tư liên tục nói rằng Dương Thanh chỉ là người bình thường trước mặt Cố Thái Sơ đã khiến Cố Thái Sơ hoàn toàn giận dữ.

Cố Tư Tư nhìn theo bóng lưng Cố Thái Sơ, chỉ thấy người mềm nhũn, suýt ngồi bệt xuống đất.

Nhưng ánh mắt cô ta nhanh chóng trở nên kiên định, cô ta nghiêm nghị nói: “Ông nội, chắc chắn lần này ông nhìn nhầm rồi, chắc chắn Dương Thanh chỉ là người bình thường thôi!”

Cô ta hiểu rõ, bây giờ phải vạch trần chuyện Dương Thanh là người bình thường thì cô ta mới thay đổi được địa vị của mình trong lòng ông nội.

Cùng lúc đó, Dương Thanh đã đến chỗ hẹn với Hạ Lâm.
 
Chương 4129


Chương 4129

Trùng hợp ở chỗ, nơi họ gặp nhau lại là Thành Cửu Châu của tập đoàn Nhạn Thanh, mấy ngày trước Dương Thanh vừa tới đây với Hạ Hà.

“Chú, tôi ở đây!”

Dương Thanh vừa đến đã nghe thấy giọng Hạ Lâm.

Hạ Lâm rảo bước đến bên Dương Thanh, mỉm cười, thân mật ôm cánh tay Dương Thanh, nói: “Chú, không ngờ chú lại đồng ý với yêu cầu quá đáng này của tôi thật, chú cũng coi trọng nghĩa khí thật đấy! Kiểu gì tôi cũng phải nhận người chú như chú rồi!”

Dương Thanh lặng lẽ rút tay khỏi vòng tay của Hạ Lâm, nói: “Cô cũng gọi tôi là chú rồi mà vẫn bảo tôi giả làm bạn trai cô, thế cũng ổn à?”

“Hơn nữa cô mới bao tuổi chứ? Người nhà cô đã ép cô kết hôn rồi ư?”

Dương Thanh quan sát Hạ Lâm, cô ta chỉ khoảng hai mươi tuổi, có bố mẹ nào sẽ ép con gái còn trẻ như thế kết hôn à?

“Có gì mà không ổn chứ? Tôi thích người lớn tuổi hơn tôi!”

Hạ Lâm kiêu ngạo nói rồi lập tức giải thích: “Nhà tôi khá thoáng, muốn tôi kết hôn sớm một chút”.

Dương Thanh có vẻ ngờ vực, sao anh lại có cảm giác mình đang bị lừa nhỉ?

“Được rồi! Tôi đi với cô!”

Dương Thanh cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ muốn làm nhanh cho xong việc rồi về chỗ của mình để luyện đan.

Hạ Lâm kích động nói: “Ừ, để tôi dẫn chú đi gặp bố mẹ tôi!”

Lúc này, ở nhà họ Cố.

Một chiếc Rolls-Royce màu đen phiên bản dài chậm rãi tiến vào.

Phía sau chiếc Rolls-Royce này là ba chiếc Rolls-Royce bản thường.

Sau khi xe dừng lại, mấy cao thủ có khí thế mạnh mẽ bước xuống xe.

Từ khi những chiếc xe này tiến vào nhà họ Cố, Cố Thái Sơ đã dẫn người ra nghênh đón rồi.

“Cậu Trần, sao cậu lại tới đây?”

Trông thấy người trung niên đi đầu, Cố Thái Sơ vội nói.

Những người khác của nhà họ Cố đều hết sức căng thẳng, run lẩy bẩy.

Vì họ từng tiếp xúc với đám người này, biết rõ sự đáng sợ của cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ.

Người trung niên cười sang sảng, lập tức nhìn về phía Cố Thái Sơ: “Sao thế? Chú Cố không chào đón tôi à? Hôm nay tôi đến với tấm lòng chân thành nhất để cầu hôn thay con trai tôi”.

Ông ta nói rồi khoát tay, bảo người phía sau: “Lấy sính lễ ra cho tôi!”

Phía sau người trung niên còn có một thanh niên.

Thấy những người này lục tục khiêng đồ xuống, Cố Thái Sơ sầm mặt.

Vì những thứ mà họ khiêng xuống đều là đồ mà họ vừa cướp từ nhà họ Cố mấy hôm trước.

Người trung niên tên Trần Hải Châu, con ông ta là Trần Dương, hai người đều có thân phận vô cùng hiển hách, là dòng chính của gia tộc Cổ Võ họ Trần.

Trần Hải Châu cười ha hả, nhìn Cố Thái Sơ: “Chú Cố, bố con chúng tôi đến nhà họ Cố cầu hôn với thái độ hết sức chân thành đấy, chú thấy hài lòng với sính lễ của chúng tôi không?”
 
Chương 4130-4132


Chương 4130

Tuy sắc mặt Cố Thái Sơ khó coi nhưng cũng không định trở mặt, sau khi im lặng một lát, lão ta hỏi: “Con gái nhà họ Cố tôi có thân phận thấp kém, đâu xứng làm dâu của gia tộc Cổ Võ họ Trần chứ?”

Lúc này, Trần Dương bước lên một bước, mỉm cười: “Ông Cố, ông hiểu lầm rồi, tôi không định cưới con gái nhà họ Cố làm vợ, mà muốn nạp con gái nhà họ Cố làm thiếp!”

Nghe thấy thế, người nhà họ Cố đều biến sắc.

“Sao cơ? Họ dùng đồ của nhà họ Cố chúng ta làm sính lễ để nạp con gái nhà họ Cố chúng ta làm thiếp à?”

“Đúng là quá đáng! Tuy nhà họ Cố chúng ta kém mấy gia tộc mạnh nhất Trung Châu nhưng cũng là một trong các gia tộc quyền thế hàng đầu, sao có thể chịu nhục như thế chứ?”

“Cho dù các người đến từ gia tộc Cổ Võ thì cũng không được giẫm đạp lên danh dự của người nhà họ Cố chúng tôi!”



Trong lúc nhất thời, người nhà họ Cố vô cùng tức giận.

Cố Thái Sơ cũng giận run người nhưng không thể hiện ra, với tư cách là chủ gia tộc họ Cố, lão ta hiểu rõ nhà họ Trần đang có ý đồ gì.

Nạp thiếp là giả, thâu tóm nhà họ Cố bằng danh nghĩa hợp lý mới là mục đích thật sự.

Người khác không rõ nhưng lão ta biết rõ, chiến vực Trung Châu đã ban hành quy định mới dành cho người luyện võ, hơn nữa tứ trưởng lão của hội trưởng lão vừa đến chi nhánh của năm thế gia Cổ Võ ở Trung Châu, điều đó có nghĩa các thế gia Cổ Võ này sẽ phải trả lại hết những gì mà họ đã cướp từ các gia tộc ở thế tục.

Hôm nay hai bố con Trần Hải Châu và Trần Dương lấy đồ của nhà họ Cố để cầu hôn, vừa nhằm trả đồ cho nhà họ Cố, vừa nhắc đến chuyện nạp con gái nhà họ Cố làm thiếp nhân cơ hội này.

Một khi nhà họ Cố đồng ý, nhà họ Trần sẽ có lý do chính đáng để không ngừng bòn rút nhà họ Cố.

“Các người đúng là hèn hạ trơ trẽn!”

Cố Tư Tư đang đứng sau lưng Cố Thái Sơ không nhịn được nữa, giận dữ mắng.

Cô ta là người đẹp nhất nhà họ Cố, chắc chắn hành động nạp thiếp của nhà họ Trần nhắm vào cô ta.

“Chúng tôi tới nhà họ Cố để cầu hôn, sao lại là hèn hạ trơ trẽn? Cô nhóc nói năng cho cẩn thận, nói nhầm là xảy ra chuyện lớn đấy”.

Trần Hải Châu híp mắt nhìn chằm chằm vào Cố Tư Tư, trong giọng điệu tràn ngập sự uy hiếp.

Cố Tư Tư vô cùng tức giận, cắn chặt răng: “Các người đã tiến vào thế tục thì phải làm theo quy định của thế tục, ở thế tục chỉ công nhận một chồng một vợ, không có chuyện nạp thiếp!”

“Hơn nữa, các người là người của gia tộc Cổ Võ mà lại đi ức hiếp gia tộc ở thế tục như thế, không sợ tứ trưởng lão của hội trưởng lão biết à?”

Cố Thái Sơ cũng không ngăn cản, để mặc cho Cố Tư Tư ra mặt.

Trong mắt Trần Hải Châu lóe lên ánh sáng sắc bén, ông ta cười híp mắt, nhìn Cố Tư Tư: “Ở thế tục các người, có người quyền quý nào trong các gia tộc hàng đầu không có năm thê bảy thiếp chứ? Nhưng họ chỉ làm thủ tục với một người mà thôi”.

“Chúng tôi chỉ nói muốn nạp thiếp từ nhà họ Cố, chứ không bảo rằng con trai tôi sẽ lấy giấy chứng nhận kết hôn với con gái nhà họ Cố”.

Cố Tư Tư lập tức mở to mắt, không ngờ người của thế gia Cổ Võ lại có thể nói những câu trơ trẽn như thế.

Trần Dương mỉm cười nhìn về phía Cố Tư Tư: “Nếu tôi không đoán sai, chắc cô là Cố Tư Tư – cô cháu gái được chủ gia tộc họ Cố thích nhất nhỉ?”

Chương 4131-4132

Nguồn thiếu chương.
 
Chương 4133


Chương 4133

Chẳng lẽ tứ trưởng lão đã rời khỏi Trung Châu thật rồi à?

Dương Thanh vẫn đứng cách đó không xa, chứng kiến mọi chuyện xảy ra bên này.

Anh cũng đã hiểu mục đích tới nhà họ Cố của nhà họ Trần.

Anh không khỏi cười lạnh, anh cứ tưởng các gia tộc Cổ Võ này sẽ ngoan ngoãn hơn một chút sau khi chứng kiến sự mạnh mẽ của anh, không ngờ họ vẫn không biết điều.

Dương Thanh lẩm bẩm: “Xem ra cách của mình vẫn quá hiền”.

Nhưng anh cũng hiểu, những cao thủ của thế gia Cổ Võ đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của anh đều bị anh giết hoặc sợ mất mật rồi, họ không dám gây chuyện nữa.

Nhưng vẫn còn rất nhiều cao thủ của thế gia Cổ Võ chỉ nghe đồn về thực lực của anh nên không thực sự kiêng dè anh.

Anh phải thể hiện thực lực tuyệt đối trước những cao thủ của thế gia Cổ Võ đó thì họ mới hiểu được sự mạnh mẽ của anh.

Anh cũng không vội tiết lộ thân phận, anh muốn xem xem nhà họ Trần sẽ làm gì, liệu Cố Thái Sơ có đồng ý với yêu cầu vô lý của nhà họ Trần không.

Đúng lúc này, Cố Thái Sơ và Trần Hải Châu bước ra khỏi phòng.

Cố Thái Sơ vẫn bình tĩnh, còn sắc mặt của Trần Hải Châu thì hết sức u ám, rõ ràng đang không hài lòng với cuộc trò chuyện vừa rồi.

“Bố, cô gái này cũng không tệ, con muốn nạp cả cô ta làm thiếp!”

Đúng lúc này, Trần Dương bước đến, nói với Trần Hải Châu, còn chỉ vào Hạ Lâm.

Trần Hải Châu chỉ thản nhiên liếc Hạ Lâm rồi nhìn về phía Cố Thái Sơ: “Chủ gia tộc họ Cố, chú chắc chắn rằng sẽ không làm thông gia với nhà họ Trần à? Chú phải biết rằng với thực lực của nhà họ Trần, nếu nhà họ Cố làm thông gia với nhà họ Trần thì sẽ nhanh chóng trở thành một trong các gia tộc đứng đầu Trung Châu”.

Cố Thái Sơ hừ lạnh: “Hồi nãy tôi đã nói rất rõ, nhà họ Cố chúng tôi không cần làm thông gia với nhà họ Trần, không bao giờ có chuyện con gái nhà họ Cố làm thiếp cho nhà họ Trần đâu!”

“Đương nhiên, nếu người nhà họ Trần có thể dùng tình cảm chân thành để khiến con gái nhà họ Cố cảm động, chỉ cần đối phương bằng lòng, tôi cũng sẽ đồng ý chuyện thông gia”.

“Nhưng nếu nhà họ Trần định dùng vũ lực để ép con gái nhà họ Cố làm thiếp cho nhà họ Trần thì không bao giờ!”

Sau khi nghe thấy Cố Thái Sơ nói thế, Cố Tư Tư vẫn đang lo lắng về chuyện này không khỏi rơi nước mắt, nhìn ông nội mình bằng đôi mắt đỏ hoe.

Cô ta cứ tưởng rất có thể Cố Thái Sơ sẽ để cô ta làm thiếp cho Trần Dương vì lợi ích của gia tộc, không ngờ ông nội lại từ chối.

“Tốt! Tốt lắm!”

Trần Hải Châu híp mắt nhìn chằm chằm vào Cố Thái Sơ: “Nếu chủ gia tộc họ Cố đã không đồng ý thì thôi! Trung Châu không chỉ có mình nhà họ Cố, cho dù nhà họ Cố không bằng lòng, tôi nghĩ vẫn còn rất nhiều gia tộc ở Trung Châu muốn làm thông gia với nhà họ Trần chúng tôi”.

“Hừ!”

Cố Thái Sơ lạnh lùng nói: “Tạm biệt, không tiễn!”

Trong mắt Trần Hải Châu lóe lên sát khí, người mà ông ta đưa tới nhà họ Cố cũng phóng khí thế ra, chỉ cần Trần Hải Châu nói một câu, họ sẽ đồng loạt ra tay.
 
Chương 4134


Chương 4134

Cố Thái Sơ không hề sợ hãi, đối mặt với Trần Hải Châu.

“Chúng ta đi!”

Trần Hải Châu nhìn chằm chằm vào Cố Thái Sơ một lúc lâu, cuối cùng cũng quay người rời đi.

Người nhà họ Trần nhanh chóng đi hết, trước khi đi, Trần Dương còn híp mắt nhìn Cố Tư Tư và Hạ Lâm.

“Ông ngoại, ông không sao chứ?”

Hạ Lâm vội bước đến, lo lắng nhìn Cố Thái Sơ.

Cố Thái Sơ mỉm cười chua xót, lắc đầu, xoa đầu Hạ Lâm với vẻ hiền từ, cười nói: “Giờ ngay cả tứ trưởng lão cũng đã đến Trung Châu rồi, người của thế gia Cổ Võ không hống hách được lâu nữa đâu”.

Lão ta nói rồi mới nhìn về phía Dương Thanh, cười nói: “Tiểu Lâm, chắc đây là người bạn cháu gặp trên máy bay mà cháu bảo ông nhỉ?”

Hạ Lâm vội gật đầu, ôm tay Dương Thanh một cách thân mật, cười nói: “Ông, đây chính là chú mà cháu đã kể với ông ạ!”

Dương Thanh cạn lời, chẳng phải cô ta muốn nhờ anh giả làm bạn trai à? Sao vẫn gọi là chú thế?

Ngoài ra, Dương Thanh cũng cảm nhận được sự kỳ lạ, vì Cố Thái Sơ vừa nói trước đó Hạ Lâm đã nhắc đến anh, bảo hai người mới quen trên máy bay.

Mới quen mấy ngày đã thành người yêu à?

“Ha ha, tốt lắm! Đẹp trai cao ráo, vừa nhìn đã biết là người giỏi giang rồi!”

Nào ngờ Cố Thái Sơ lại rất mừng, nhìn Dương Thanh với vẻ tán thưởng.

Cố Thái Sơ vội nói: “Cậu mau vào đi!”

Dương Thanh khẽ gật đầu, bình tĩnh vào sảnh tiệc theo Cố Thái Sơ.

Anh có thể cảm nhận rõ, ánh mắt của Cố Thái Sơ khi nhìn anh có vẻ kính nể, còn nhiệt tình quá mức, không hề giống thái độ với bạn trai của cháu gái, mà giống đang tiếp đón cấp trên hơn.

Dương Thanh nhanh chóng đoán được nguyên nhân, xem ra Cố Thái Sơ đã biết thân phận của anh, cho dù không chắc chắn thì cũng nghi ngờ rồi.

Dương Thanh lại nhìn Hạ Lâm vẫn đang vô tư bên cạnh, Hạ Lâm chưa biết Dương Thanh đã đoán ra chân tướng, còn ngốc nghếch nói: “Chú, hôm nay tôi được thơm lây từ chú đấy, lâu lắm rồi ông tôi không đích thân mở tiệc tiếp đón ai”.

Dương Thanh mỉm cười, nhìn về phía Cố Thái Sơ: “Vậy phải cảm ơn chủ gia tộc họ Cố đã để mắt rồi”.

“Ha ha! Khách sáo quá!”

Cố Thái Sơ cười lớn.

Dương Thanh cũng đang nghĩ, tối mai anh sẽ tổ chức tiệc tối để biến mình thành luyện đan sư.

Theo kế hoạch của Hoài Lam, sau khi biến anh thành luyện đan sư, cô ta sẽ tìm một gia tộc đại diện ở mỗi châu để mời chào người luyện võ khắp nơi cho anh.

Dương Thanh vốn định để nhà họ Hà giàu nhất Trung Châu làm gia tộc đại diện, nhưng sau đó anh điều tra nhà họ Hà rồi mới biết, nhà họ Hà muốn củng cố địa vị thông gia với thế gia Cổ Võ nên mới đón Hạ Hà về.

Đêm qua, sau khi Dương Thanh ăn khuya với Hạ Hà xong, một thanh niên tên Từ Đạt của nhà họ Từ đã tới tìm họ, chủ động gây chuyện, hơn nữa thực tế cho thấy, Hà San – người chị họ mà nhà họ Hà cử đến giám sát Hạ Hà đã gửi vị trí của Dương Thanh và Hạ Hà cho Từ Đạt.

Dương Thanh cứ tưởng người giàu nhất Trung Châu là Hà Hồng Viễn – cũng chính là ông nội Hạ Hà sẽ trừng phạt Hà San nghiêm khắc, đòi lại công bằng cho Hạ Hà sau khi biết chuyện này.

 

Nào ngờ, chẳng những Hà Hồng Viễn không phạt Hà San mà còn giam lỏng Hạ Hà ở nhà họ Hà, chuẩn bị dùng Hạ Hà để thông gia với thế gia Cổ Võ bất cứ lúc nào.

Chưa bàn đến việc Hạ Hà là bạn anh, cho dù Hạ Hà không có quan hệ gì với anh, nếu anh biết thì cũng sẽ không để nhà họ Hà làm gia tộc đại diện.

Hơn nữa Dương Thanh biết rõ, một khi anh chọn nhà họ Cố làm gia tộc đại diện, địa vị của nhà họ Cố ở Trung Châu sẽ tăng vọt, trở thành gia tộc đứng đầu Trung Châu, độc nhất vô nhị.

Mục đích của Dương Thanh là để gia tộc đại diện mời chào các cao thủ thay mình, mượn cơ hội này để các cao thủ giữ gìn quy định mới, khi đó, còn ai dám làm trái quy định mới nữa?
 
Chương 4135


Chương 4135

Hà Hồng Viễn không sao ngờ được, hành vi của lão ta đã khiến một cơ hội tuyệt vời bay mất, cơ hội này đủ để khiến nhà họ Hà huy hoàng suốt trăm năm.

“Chủ gia tộc họ Cố, những người vừa đến nhà họ Cố là người của gia tộc Cổ Võ họ Trần thật à?”

Lúc ăn cơm, Dương Thanh bỗng nhìn Cố Thái Sơ, hỏi.

Tuy anh đã biết nhưng vẫn muốn mượn cơ hội này để xem thái độ của Cố Thái Sơ.

Nghe thấy thế, Cố Thái Sơ tức giận cắn răng: “Đó đúng là người của gia tộc Cổ Võ họ Trần! Đám người đó quá hèn hạ, họ dám dùng đồ đã cướp từ nhà họ Cố chúng tôi trước đó để đến cầu hôn nhà họ Cố”.

“Nếu họ cầu hôn thật thì cũng thôi, nhưng họ lại bảo chỉ nạp thiếp, đúng là đang giẫm đạp lên danh dự của nhà họ Cố”.

“Tuy nhà họ Cố không phải gia tộc đứng đầu Trung Châu nhưng cũng gần với các gia tộc đứng đầu, đã bao giờ phải chịu uất ức như thế đâu?”

Dương Thanh khẽ gật đầu, nói: “Giờ kết giới đã tan vỡ, Hạ Giới giới Cổ Võ và thế tục hoàn toàn hòa làm một, cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ có ưu thế về võ đạo, tuy hội trưởng lão đã ban hành quy định mới nhưng vẫn không thể thay đổi thực tế là người luyện võ lộng hành”.

“Nếu nhà họ Cố làm thông gia với thế gia Cổ Võ, hơn nữa còn là thế gia Cổ Võ hàng đầu như nhà họ Trần, địa vị của nhà họ Cố ở thế tục cũng sẽ cao lên theo”.

“Nếu vậy, tại sao chủ gia tộc họ Cố vẫn từ chối đề nghị thông gia của nhà họ Trần thế?”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Cố Thái Sơ mở to mắt, Hạ Lâm cũng tròn mắt.

Hạ Lâm tức giận nói: “Dương Thanh, không ngờ anh lại là loại người như thế! Chẳng lẽ anh không nghe thấy gia tộc Cổ Võ họ Trần muốn chị Tư Tư làm thiếp à? Rõ ràng họ đang lấy cớ để dễ dàng thâu tóm cả nhà họ Cố”.

Hạ Lâm thực sự rất tức giận, không thèm gọi chú nữa mà gọi thẳng tên Dương Thanh.

Cố Tư Tư cũng tức giận, nhìn Dương Thanh bằng đôi mắt đỏ hoe: “Người bình thường như anh thì biết gì? Không biết thì đừng nói bậy!”

Không biết Cố Thái Sơ đang nghĩ gì, ánh mắt của lão ta khi nhìn Dương Thanh hiện rõ vẻ thất vọng.

Dương Thanh nhìn thấy hết vẻ mặt của mọi người.

Anh như không có chuyện gì, bình tĩnh nói: “Tôi không nói bậy, mà đang trình bày một sự thật! Hạ Giới giới Cổ Võ vốn rất nhỏ, giờ kết giới đã tan vỡ, chắc chắn họ sẽ ồ ạt tiến vào thế tục, thực lực của cao thủ thế tục thấp, có lẽ ngay cả hội trưởng lão cũng khó mà chống lại cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Chắc chắn thế giới mới bây giờ sẽ là thế giới mạnh được yếu thua, quy định mới do hội trưởng lão ban hành chỉ kìm hãm được những cao thủ có thực lực thấp là cùng, chứ không ràng buộc được cao thủ đứng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ”.

“Những thế gia đỉnh cao như gia tộc Cổ Võ họ Trần đều có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nếu có thể móc nối với loại thế gia Cổ Võ này, ngay cả gia tộc nhỏ thấp kém nhất Trung Châu cũng có thể trở thành gia tộc hàng đầu Trung Châu”.

Dương Thanh không nói bừa về việc hội trưởng lão không thể ràng buộc cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ, anh đang nói sự thật.

Nét mặt Cố Thái Sơ thay đổi liên tục, Hạ Lâm và Cố Tư Tư rất tức giận, không ngừng chỉ trích Dương Thanh.

Dương Thanh không quan tâm đến lời trách móc của Hạ Lâm và Cố Tư Tư, vẫn bình tĩnh chờ phản ứng của Cố Thái Sơ.

Sau khi im lặng một lúc lâu, Cố Thái Sơ bưng chén rượu lên, bỗng uống cạn rồi nhìn về phía Dương Thanh, nhưng lần này ánh mắt của lão ta khi nhìn Dương Thanh không còn sự nhiệt tình nữa, chỉ còn vẻ lạnh lùng.

“Nếu phải hy sinh hạnh phúc của con gái nhà họ Cố để nhà họ Cố trở thành gia tộc hàng đầu, tôi thà rằng nhà họ Cố đừng trở thành gia tộc hàng đầu thì hơn!”

Cố Thái Sơ nói một cách kiên quyết, lạnh lùng nhìn Dương Thanh: “Tôi thừa nhận thế gia Cổ Võ rất mạnh, nhưng nếu họ nghĩ chúng tôi là một gia tộc dễ kiểm soát thì cứ tới đây, cho dù nhà họ Cố chỉ cắn được thì cũng phải cắn một miếng thịt từ họ!”

Cố Thái Sơ nói rồi đứng dậy, lạnh lùng nói: “Quản gia, tiễn khách!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom