Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 4074


Chương 4074

“Phụt!”

Sau lưng cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong vừa lùi lại đầu tiên xuất hiện vết máu khiến người khác nhìn mà giật mình, ông ta bay thẳng ra xa.

Khi ông ta rơi xuống đất, máu tươi đã nhuộm đỏ mặt đất.

Xung quanh lặng ngắt như tờ.

Ai cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt.

Nhất là người đại diện của năm thế gia Cổ Võ, họ đều sững sờ, trên mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ.

Trước đó, khi Dương Thanh chưa có vũ khí, họ vẫn có thể chấp nhận được chuyện anh đánh bại cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ trong chớp mắt.

Nhưng bây giờ, sau khi có thêm một thanh kiếm linh khí, anh đã có thể giết cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong bằng một đòn.

Cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong cũng vẫn được coi là khá mạnh, tăng một cảnh giới nữa là sẽ bước vào hàng ngũ cao thủ đỉnh cao rồi.

Sau khi giết cao thủ kia chỉ bằng một nhát kiếm, Dương Thanh thầm mừng rỡ.

Anh cứ tưởng với thực lực của anh bây giờ, anh vẫn chưa thể giết nổi cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, không ngờ lại dễ dàng như thế.

“Bịch!”

Đúng lúc này, Tề Phong bỗng quỳ xuống đất, chân đã mềm nhũn, ông ta sợ hãi cầu xin: “Cậu Thanh, nhà họ Tề chúng tôi không định giết cậu đâu, chủ gia tộc chúng tôi đã cử dòng chính của gia tộc đến Trung Châu tìm cậu để bàn bạc về quy định mới”.

“Tôi bị Từ Chấn Hoa mê hoặc, bị ép phải dẫn ngưới tới đây, xin cậu nể tình nhà họ Tề chúng tôi bằng lòng chấp nhận quy định mới, cho tôi một con đường sống”.

Tề Phong đẩy hết tội cho Từ Chấn Hoa, thậm chí biến việc gia tộc cử cao thủ tới đối phó Dương Thanh thành gia tộc cử người đến bàn bạc về quy định mới.

Mấy người khác đều kinh ngạc, hình như không ngờ Tề Phong lại làm vậy.

Nhưng ngay sau đó, Trần Chí Trung, Bách Lý Thành Cát và Khương An Quân cũng quỳ xuống, thi nhau cầu xin: “Cậu Thanh, Tề Phong nói không sai, chúng tôi không hề định đối phó với cậu, đều do Từ Chấn Hoa đã uy hiếp chúng tôi, chúng tôi cũng không còn cách nào nên mới tới đây, xin cậu cho chúng tôi một con đường sống!”

Từ Chấn Hoa mở to mắt, nỗi sợ hãi mãnh liệt lan khắp người ông ta.

Thấy chủ của mình đã quỳ xuống cầu xin, năm cao thủ còn sống đều trợn tròn mắt.

Nhưng ngay sau đó, họ cũng vội quỳ xuống cầu xin.

Phải biết rằng lần này, họ có tận năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, nhưng chỉ sau mấy phút ngắn ngủi, ba cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ và hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong đã bỏ mạng.

Giết được nửa số cao thủ trong thời gian ngắn ngủi như thế nhưng sức chiến đấu của Dương Thanh vẫn rất mạnh, cho dù họ hợp sức với nhau tiếp thì cũng chỉ còn đường chết mà thôi.

Trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí, anh cũng không định bỏ qua cho đám người này.

“Nếu đã tới rồi thì ở lại đây vĩnh viễn đi!”

Sau khi Dương Thanh dứt lời, khí thế đáng sợ hơn nữa bao trùm cả khách sạn Trung Châu.

Các cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ đang có mặt đều biến sắc.
 
Chương 4075


Chương 4075

“Cậu ta định giết chúng ta, cùng ra tay đi, đừng giữ thực lực nữa!”

Một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong hét lớn rồi xông tới chỗ Dương Thanh.

Ông ta đã cảm nhận được sát khí mạnh mẽ từ Dương Thanh, cho dù họ cầu xin thì Dương Thanh cũng không tha cho họ.

Trước ngày hôm nay, người của Hạ Giới giới Cổ Võ đều không biết Dương Thanh đã có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ, ai cũng nghĩ anh chỉ là con tép riu bị linh hồn Ma Thần chiếm cơ thể.

Mãi đến hôm nay, họ mới hoảng sợ phát hiện ra cũng không phải thế, sự mạnh mẽ của Dương Thanh đến từ bản thân anh.

Cơ thể mà ngay cả linh hồn Ma Thần cũng coi trọng sẽ đơn giản được à?

Dương Thanh cầm Thiên Tử Kiếm, vô cùng hung hãn, anh xông vào giữa các cao thủ Cổ Võ như sói xông vào giữa bầy cừu.

Cùng lúc đó, ở trước khách sạn Trung Châu.

“Sát khí mạnh quá, đây là trận quyết chiến cuối cùng à?”

“Tôi có thể cảm nhận được liên tục có cao thủ bỏ mạng”.

“Trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu chỉ có mình tứ trưởng lão của hội trưởng lão và các cao thủ đến từ thế gia Cổ Võ, giờ liên tục có cao thủ bỏ mạng, tức là tứ trưởng lão đang giết cao thủ của thế gia Cổ Võ à?”

Người Trung Châu bàn tán xôn xao, khi có người cảm nhận được liên tục có cao thủ trên tầng thượng bị giết, ai cũng vô cùng kích động và cuồng nhiệt.

“Ha ha ha ha, chắc chắn tứ trưởng lão đang giết cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ rồi, hồi nãy có nhiều khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ tầng thượng như thế, tôi còn đang lo cho tứ trưởng lão, giờ xem ra chúng ta lo thừa rồi”.

“Nếu tôi không cảm nhận nhầm, trên tầng thượng còn có cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong của thế gia Cổ Võ đúng không? Nhưng bây giờ, cao thủ của thế gia Cổ Võ lại liên tục bị giết, tức là sức chiến đấu của tứ trưởng lão đã vượt xa cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong rồi à?”

Khi có người nhắc đến chuyện này, sự cuồng nhiệt trong mắt người Trung Châu càng rõ rệt hơn.

“Nghe nói tứ trưởng lão rất trẻ, còn chưa đầy 30 tuổi, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cũng không có thiên tài nào dưới 30 tuổi có sức chiến đấu sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong đúng không?”

“Ai bảo thế tục chỉ toàn sâu kiến chứ? Cao thủ thế tục chúng ta không thua cao thủ Hạ Giới giới Cổ Võ tí nào, tứ trưởng lão của chúng ta mới là thiên tài thực thụ!”

Vào lúc này, tất cả cao thủ thế tục đều reo hò.

Trong đám người, người giàu nhất Trung Châu – Hà Hồng Viễn kích động kéo tay cháu gái bên cạnh, nói: “Tiểu Nghệ, cho dù thế nào, cháu cũng phải nghĩ cách làm quen với tứ trưởng lão! Nếu cháu trở thành người phụ nữ của tứ trưởng lão, nhà họ Hà sẽ thịnh vượng suốt trăm năm!”

Tiểu Nghệ đang đeo kính râm có vẻ cay đắng, cô ta lại nghĩ đến bóng dáng thanh niên kia.

Trong tim cô ta đã có người đàn ông mà cô ta không thể quên rồi, sao có thể chứa thêm người đàn ông khác nữa? Cho dù tứ trưởng lão này vô cùng xuất sắc nhưng cô ta chỉ sùng bái chứ không yêu.

Nhưng từ sau khi kết giới tan vỡ, các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ liên tục tiến vào Trung Châu, nhà họ Hà giàu nhất Trung Châu đang phải đứng mũi chịu sào.

Nếu không tìm được chỗ dựa, địa vị của nhà họ Hà ở Trung Châu sẽ hết sức nguy hiểm.
 
Chương 4076


Chương 4076

Phía bên kia, trên khuôn mặt già nua của Cố Thái Sơ nhà họ Cố cũng tràn ngập vẻ kích động.

“Tư Tư! Lâm! Giờ ông đưa ra một mệnh lệnh cho các cháu, cố gắng mời người thanh niên mà các cháu quen trên máy bay trước đó về nhà họ Cố cho ông!”

Cố Thái Sơ kích động nói với Cố Tư Tư và Hạ Lâm: “Chỉ cần các cháu mời được thanh niên đó về nhà họ Cố, ông sẽ thưởng cho mỗi đứa một căn biệt thự độc lập ở khu Trung Phẩm Nhất Hào”.

Ở Trung Châu, khu biệt thự Trung Phẩm Nhất Hào là nơi mà chỉ những gia tộc quyền thế mới có tư cách mua nhà ở đó.

Cũng không phải do biệt thự ở khu Trung Phẩm Nhất Hào quá đắt, không ai mua nổi, mà do biệt thự ở đây quá ít, việc mỗi gia tộc sở hữu bao nhiêu căn biệt thự sẽ phụ thuộc vào địa vị của gia tộc này ở Trung Châu.

Có thể nói, biệt thự ở khu Trung Phẩm Nhất Hào là thứ có tiền cũng không mua được.

Nhà họ Cố là gia tộc hàng đầu bên dưới các gia tộc đỉnh cao, tuy nhà họ cũng có tư cách mua biệt thự ở khu Trung Phẩm Nhất Hào nhưng cũng chỉ được mua sáu căn.

Bây giờ, Cố Thái Sơ lại nói chỉ cần Hạ Lâm và Cố Tư Tư mời được Dương Thanh về nhà họ Cố, ông ta sẽ cho mỗi người họ một căn biệt thự ở khu biệt thự Trung Phẩm Nhất Hào.

Cố Tư Tư và Hạ Lâm đều kinh ngạc đến mức sững sờ.

Nhất là Hạ Lâm, nét mặt cô ta hết sức đờ đẫn, nhà họ Hạ có thực lực thấp hơn nhà họ Cố, chỉ có bốn căn biệt thự ở khu biệt thự Trung Phẩm Nhất Hào, trước đó bố cô ta đã xin chủ gia tộc họ Hạ một căn nhưng cũng bị từ chối.

Bây giờ, chỉ cần cô ta mời được Dương Thanh về nhà họ Cố là đã có thể sở hữu một căn biệt thự hàng đầu như thế rồi.

“Ông à, anh ta chỉ là một thanh niên đến Trung Châu du lịch thôi, ông mời anh ta đến nhà họ Cố đã là phúc ba đời của anh ta rồi…”

Cố Tư Tư nói với vẻ khó hiểu, cô ta còn chưa dứt lời, Cố Thái Sơ đã nhíu mày, quát: “Im miệng!”

Sau khi quát Cố Tư Tư xong, Cố Thái Sơ lạnh lùng nói: “Chuyện mời thanh niên kia cứ giao cho Hạ Lâm, cháu không cần nhúng tay vào nữa”.

Cố Tư Tư hoàn toàn sững sờ, cô ta không ngờ mình chỉ thuận miệng nói một câu nhắm vào Dương Thanh mà người ông luôn yêu thương cô ta lại quát cô ta, thậm chí còn không cho cô ta nhúng tay vào việc mời Dương Thanh nữa.

Hay nói cách khác, biệt thự ở Trung Phẩm Nhất Hào mà Cố Thái Sơ vừa đồng ý cho họ đã không còn liên quan tới cô ta.

Chỉ vì một câu nhắm vào Dương Thanh của cô ta.

“Ông ơi, cháu…”

Mắt Cố Tư Tư đỏ hoe, cô ta còn chưa dứt lời, Cố Thái Sơ đã nghiêm nghị nói: “Tư Tư, không phải ông quá khắt khe với cháu, chuyện này vô cùng quan trọng, rất có thể sẽ giúp địa vị của nhà họ Cố ở Trung Châu tăng thêm một bậc!”

Ông ta nói rồi vừa nhìn về phía Hạ Lâm bằng ánh mắt ôn hòa: “Lâm à, ông giao chuyện này cho cháu, chỉ cần cháu thành công mời được cậu ấy về nhà họ Cố chúng ta, trừ một căn biệt thự Trung Phẩm Nhất Hào ra, nếu cháu có yêu cầu gì thì cũng có thể nói với ông, chỉ cần ông làm được, chắc chắn ông sẽ đồng ý!”

“Mặt khác, nếu cháu có thể trở thành bạn gái của thanh niên đó, cho dù cháu muốn thừa kế nhà họ Cố, ông cũng có thể đồng ý với cháu!”

Nghe thấy Cố Thái Sơ nói thế, Hạ Lâm và Cố Tư Tư đều sững sờ, thanh niên kia đáng để nhà họ Cố kết giao bằng mọi giá như thế ư?
 
Chương 4077


Chương 4077

Tuy Cố Tư Tư không cam lòng nhưng vẫn hỏi: “Ông à, cháu muốn biết rốt cuộc thanh niên tên Dương Thanh kia là ai? Anh ta đáng để ông tốn công sức mời chào như thế ạ?”

Cố Thái Sơ lạnh lùng nhìn Cố Tư Tư, nói ngay: “Cố Tư Tư, cháu đừng cố nghe ngóng xem cậu ấy có thân phận gì, ông đã giao chuyện này cho Tiểu Lâm rồi, nếu cháu làm hỏng chuyện, ông sẽ đích thân trục xuất cháu khỏi nhà họ Cố đấy!”

Cố Tư Tư kinh ngạc đến mức sững sờ, không được nghe ngóng cả thân phận đối phương ư?

Nhưng Cố Thái Sơ càng như thế, cô ta lại càng tò mò về thân phận của Dương Thanh, càng muốn tìm hiểu rõ.

Hạ Lâm run rẩy, đây là lần đầu tiên cô ta thấy Cố Thái Sơ nghiêm khắc như thế.

Cùng lúc đó, trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu.

Một bóng người với khí thế mạnh mẽ đang đứng giữa tầng thượng, xung quanh toàn thi thể.

Năm người đại diện của thế gia Cổ Võ, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ đều đã bỏ mạng, không có ngoại lệ.

Nếu có ai nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, chắc chắn sẽ kinh ngạc đến mức sững sờ.

Không ai ngờ một thanh niên thế tục mới 29 tuổi lại giết được nhiều cao thủ của thế gia Cổ Võ như thế.

Dương Thanh thở hổn hển, quần áo đã rách tươm, Thiên Tử Kiếm trong tay anh dính đầy máu.

Thiên Tử Kiếm là kiếm linh khí cấp cao, tuy nó đã nhận Dương Thanh làm chủ nhưng anh vẫn phải tiêu hao rất nhiều nếu muốn sử dụng nó.

Nếu không có Thiên Tử Kiếm, Dương Thanh gần như không có hy vọng gì trong việc giết hết người của thế gia Cổ Võ.

Khi không có Thiên Tử Kiếm, anh chỉ phát huy được sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong là cùng, với thực lực này, muốn giết hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong cũng khó khăn, chứ đừng nói đến nhiều cao thủ như thế.

“Xuất hiện đi!”

Đúng lúc này, Dương Thanh bỗng nhíu mày, nhìn về phía một góc tối, lạnh lùng quát.

Sau khi Dương Thanh dứt lời, một cô gái mặc đồ đen, đeo mạng che mặt màu đen chậm rãi bước ra.

Phương pháp ẩn nấp của cô gái vô cùng cao siêu, hồi nãy cô ta nảy ý giết anh nên Dương Thanh mới cảm nhận được sự tồn tại của đối phương, chuyện này khiến anh vô cùng kinh hãi.

Rõ ràng cô gái đã núp trong bóng tối một lúc lâu nhưng anh vẫn không phát hiện ra, mãi đến hồi nãy mới phát hiện.

Rốt cuộc cô gái này là ai?

Tuy kinh hãi nhưng Dương Thanh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, anh lạnh lùng nhìn về phía cô gái áo đen.

Cô gái áo đen lạnh lùng nói: “Quả nhiên sư phụ không đoán sai, thực lực mà cậu thể hiện cũng không phải sức mạnh của Ma Thần, mà là thực lực của bản thân cậu”.

Dương Thanh hết sức kinh hãi, trừ hội trưởng lão ra, không ngờ vẫn có người biết thực lực thật sự của anh.

Cô gái áo đen cũng đang khiếp sợ, sức chiến đấu mà Dương Thanh vừa thể hiện bỗng khiến cô ta cảm thấy tuyệt vọng, cô ta đường đường là người đứng đầu bảng thiên tài của Hạ Giới giới Cổ Võ, vừa đột phá Thiên Cảnh không lâu, nhưng một thanh niên đến từ thế tục còn trẻ hơn cả cô ta đã liên tục g iết chết năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, bốn cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ và một cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong bằng thực lực của bản thân rồi.
 
Chương 4078


Chương 4078

Sức chiến đấu này đã mạnh bằng cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

Cho dù cô ta hết sức am hiểu thuật ẩn nấp thì cũng không có bất cứ hy vọng nào trong việc giết Dương Thanh.

Cô gái áo đen chính là Mộ Dung Yên Nhi – thiên tài đứng đầu bảng thiên tài của Hạ Giới giới Cổ Võ.

Ngoài ra cô ta còn có một thân phận khác, đó là đồ đệ của người đứng đầu Hắc Sát – tổ chức sát thủ số một ở Hạ Giới giới Cổ Võ.

Cô ta đang là thiên tài được tôn trọng nhất ở Hạ Giới giới Cổ Võ, giờ lại có cảm giác mình chỉ là kẻ vô dụng trước mặt Dương Thanh.

Dương Thanh lạnh lùng hỏi: “Cô là ai? Cũng tới để giết tôi à?”

Mộ Dung Yên Nhi cười tự giễu: “Cậu nghĩ với thực lực vừa bước vào Thiên Cảnh của tôi, tôi sẽ giết được cậu ư?”

Nghe thấy đối phương nói thế, Dương Thanh mới buông lỏng cảnh giác.

Không hiểu sao, rõ ràng sức chiến đấu của anh đã sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ nhưng cô gái che mặt trước mặt lại khiến anh cảm thấy nguy hiểm.

Dương Thanh chợt nói: “Tôi hy vọng trừ tôi và cô ra, sẽ không còn ai biết chuyện này”.

Mộ Dung Yên Nhi thoáng sửng sốt, Dương Thanh nói thế, rõ ràng không định giết cô ta, cô ta cứ tưởng khi mình bị lộ, chắc chắn Dương Thanh sẽ giết cô ta để bịt đầu mối.

Dù sao người ngoài đều nghĩ thực lực mạnh mẽ mà Dương Thanh phát huy là nhờ linh hồn Ma Thần trong người anh, một khi tin sức chiến đấu của bản thân Dương Thanh đã sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ bị lộ, có lẽ Dương Thanh sẽ gặp họa sát thân.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Còn cô ta là người Hạ Giới giới Cổ Võ đã biết bí mật này, nhưng Dương Thanh vẫn bỏ qua cho cô ta.

“Được, tôi đồng ý với cậu! Hôm nay, xem như tôi nợ cậu một cái mạng!”

Mộ Dung Yên Nhi nói rồi quay người rời đi, lập tức biến mất khỏi tầm mắt Dương Thanh.

Khi Dương Thanh định cảm nhận vị trí của đối phương thì phát hiện đối phương đã biến mất.

“Nghe giọng cô ta thì chắc chỉ khoảng 30 tuổi, ở Hạ Giới giới Cổ Võ, hình như chỉ có một cô gái khoảng 30 tuổi đã bước vào Thiên Cảnh, lại hết sức am hiểu thuật ẩn nấp, đó chính là Mộ Dung Yên Nhi – đồ đệ của thủ lĩnh Hắc Sát Thượng Vân Phong!”

Dương Thanh lẩm bẩm.

Anh cũng đoán được ý đồ của Mộ Dung Yên Nhi khi đến đây, trước đó Hắc Sát đã cử sát thủ tới giết anh, kết quả lại bị anh giết, rõ ràng Mộ Dung Yên Nhi đến để báo thù cho người của Hắc Sát.

Nhưng Mộ Dung Yên Nhi phát hiện thực lực thật sự của Dương Thanh nên không ra tay.

Nếu thực lực thật sự của anh bị lộ, chắc chắn anh sẽ gặp phải phiền phức rất lớn, nhưng đối với anh, chuyện này cũng không quan trọng nữa, số người muốn giết anh bây giờ còn ít à?

Sau khi nghĩ thông chuyện này, Dương Thanh cũng không hối hận khi tha cho Mộ Dung Yên Nhi.

Anh bấm một số điện thoại, nói: “Thống lĩnh Diệp, ông cử người lên tầng thượng của khách sạn Trung Châu dọn dẹp chiến trường đi!”

Anh vừa cúp máy xong, sát khí khủng khiếp bỗng truyền đến từ phía sau anh.

Dương Thanh biến sắc, anh đã cất Thiên Tử Kiếm vào nhẫn chứa đồ, không kịp lấy ra nữa, chỉ có thể vô thức né tránh.

Anh vừa né tránh, một bóng người màu đen lập tức xông đến, đối phương cầm một con dao găm màu đen, đâm thẳng về phía tim Dương Thanh.

Lần này Dương Thanh đã nhận ra đối phương, đó chính là Mộ Dung Yên Nhi vừa được anh thả đi.
 
Chương 4079


Chương 4079

Dương Thanh lập tức nổi giận, đấm mạnh về phía Mộ Dung Yên Nhi.

“Ầm!”

Nắm đấm của Dương Thanh nặng nề nện vào ngực Mộ Dung Yên Nhi, Mộ Dung Yên Nhi kêu lên đau đớn.

Đến khi Dương Thanh định giết Mộ Dung Yên Nhi, bóng dáng cô ta đã biến mất tăm hơi, ngay cả khí thế cũng hoàn toàn biến mất.

Lần này Dương Thanh không dám chủ quan nữa, Mộ Dung Yên Nhi cũng không tiếp tục xuất hiện.

Cùng lúc đó. trong một ngõ tối cách khách sạn Trung Châu không xa, Mộ Dung Yên Nhi mặc áo đen xuất hiện, mạng che mặt màu đen đã biến mất, khóe miệng còn rỉ máu, sắc mặt trắng bệch.

Tuy cô ta đang bị thương nhưng vẫn không giấu nổi vẻ ngoài tuyệt thế của cô ta.

Cô ta cúi đầu nhìn ngực mình, nghiêm nghị nói: “Nếu mình không dùng linh khí ẩn nấp mà sư phụ đưa, có lẽ mình đã chết dưới tay Dương Thanh rồi! Quả nhiên hắn là thiên tài hàng đầu! Nếu hắn không thể làm việc cho mình thì nhất định phải chết!”

Trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta tràn ngập vẻ tàn nhẫn không xứng với tuổi.

Các nhân vật lớn của Trung Châu đứng kín ở cửa khách sạn Trung Châu, lúc này ai cũng khiếp sợ nhìn về phía tầng thượng.

Trong số họ có không ít cao thủ hàng đầu thế tục, tuy họ không có tư cách lên tầng thượng để quan sát trận chiến nhưng vẫn cảm nhận được có chuyện gì vừa xảy ra.

Chỉ sau mười mấy phút ngắn ngủi, khí thế của mười mấy cao thủ Thiên Cảnh đã biến mất hẳn, rõ ràng họ đều bị giết rồi.

Đúng lúc này, tiếng bước chân dồn dập vang lên, đám đông nhìn về phía đó, người của chiến vực đã trang bị súng ống đầy đủ đang đứng đông nghịt.

“Tất cả mọi người, lập tức rời đi!”

Người đàn ông trung niên dẫn đầu hô lớn.

Đối phương là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, ông ta đã vận dụng khí thế trong tiếng hô này, khiến những người đang có mặt đều cảm nhận được sát khí mạnh mẽ.

“Phó thống lĩnh Trương, trong số chúng tôi có rất nhiều nhân vật lớn của Trung Châu, cho dù ông là phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu thì cũng không thể ép chúng tôi rời đi chứ?”

“Đúng thế! Chúng tôi là những người đứng đầu Trung Châu, ngay cả thống lĩnh Diệp cũng phải nể mặt chúng tôi, ông dựa vào đâu để vô lễ với chúng tôi như thế?”



Phó thống lĩnh Trương tên Trương Kế, là phó thống lĩnh của chiến vực Trung Châu, có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Việc ông ta hùng hổ dẫn người kéo đến, đồng thời vận dụng khí thế khi bảo mọi người rời đi lập tức khiến các ông lớn của Trung Châu bất mãn.

Trong mắt Trương Kế lóe lên sát khí, khí thế nguy hiểm lan ra từ người ông ta.

Trương Kế bỗng ra lệnh: “Mọi người nghe lệnh, một phút sau, trừ người của chiến vực ra, nếu vẫn còn người khác ở đây, giết ngay tại chỗ!”

Hơn trăm cao thủ chiến vực được trang bị súng ống đầy đủ cùng bước lên một bước, hô lớn: “Vâng!”

Bị cả trăm họng súng đen ngòm nhắm vào, các ông lớn Trung Châu đều choáng váng, mấy ông lớn vừa lên tiếng đầu tiên tái mặt, sợ đến mức run rẩy.

 
 
Chương 4080


Chương 4080

“Mau đi thôi!”

“Sắp hết một phút rồi, tên điên Trương Kế đó sẽ giết chúng ta thật mất!”



Có người nhanh chóng phản ứng lại, vội rời đi, những người còn lại cũng hoàn hồn, vội vàng bỏ chạy.

Sau thoáng chốc, ở cửa khách sạn Trung Châu không còn ai.

Đúng lúc này, một thanh niên bước ra khỏi khách sạn.

Khi thấy thanh niên kia, Trương Kế vừa vô cùng hùng hổ lập tức trở nên cuồng nhiệt và kích động, ông ta đứng thẳng dậy, làm lễ chào, nói lớn: “Phó thống lĩnh chiến vực Trung Châu – Trương Kế xin ra mắt tứ trưởng lão!”

Dương Thanh khẽ gật đầu với Trương Kế rồi nói: “Mọi người xử lý tầng thượng đi”.

“Vâng!”

Trương Kế vội đáp.

Còn Dương Thanh thì rời đi.

Sau khi anh đi, Trương Kế dẫn người lên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, khi các cao thủ chiến vực nhìn thấy mười lăm thi thể nằm trong vũng máu, ai cũng biến sắc.

“Đây… đây là Từ Chấn Hoa – người đại diện của gia tộc Cổ Võ họ Từ ở Trung Châu? Có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ?”

“Còn đây là Bách Lý Thành Cát – người đại diện của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý ở Trung Châu!”

“Khương An Quân của gia tộc Cổ Võ họ Khương!”

“Trần Chí Trung của gia tộc Cổ Võ họ Trần!”

“Tề Phong của gia tộc Cổ Võ họ Tề!”

Khi các cao thủ của chiến vực Trung Châu nhận ra thân phận của những người này, ai cũng sững sờ.

Họ đến khách sạn Trung Châu theo mệnh lệnh của Diệp Chiến Quốc, nhưng trước khi đến, họ cũng không biết trên tầng thượng đã xảy ra chuyện gì.

Đến giờ họ mới nhận ra hồi nãy đã xảy ra chuyện gì ở đây.

Nhưng vẫn chưa hết, sau thoáng chốc, lại có cao thủ chiến vực khiếp sợ hô lên: “Đây là cận vệ của Từ Chấn Hoa, có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong!”

“Không riêng gì cận vệ của Từ Chấn Hoa, còn có cả cận vệ của người đại diện cho mấy thế gia Cổ Võ khác, tất cả đều có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong và hậu kỳ”.

“Tổng cộng là năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, bốn người đại diện của thế gia Cổ Võ cũng có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, tuy Tề Phong không phải người đại diện cho nhà họ Tề ở Trung Châu, nhưng trong gia tộc Cổ Võ họ Tề ở Trung Châu, ông ta cũng có địa vị gần với người đại diện là Tề Thiên Hà, còn có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong”.

“Hay nói cách khác, hồi nãy, lực lượng hùng hậu mà các thế gia Cổ Võ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cử đến Trung Châu đã bị mình tứ trưởng lão xóa sổ!”

“Chẳng phải tứ trưởng lão vừa đột phá thôi ư? Sao cậu ấy giết được nhiều cao thủ của thế gia Cổ Võ thế chứ? Tức là thực lực của tứ trưởng lão đã sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ rồi à?”

Cao thủ của chiến vực Trung Châu liên tục hô lên kinh ngạc.

Lúc này, ai cũng có vẻ khiếp sợ.
 
Chương 4081


Chương 4081

Từ sau khi kết giới tan vỡ, các thế lực Cổ Võ ở Hạ Giới giới Cổ Võ đã cử cao thủ tiến vào Trung Châu, bao ngày qua, chiến vực Trung Châu cũng phải chịu áp lực nặng nề.

Trước sự mạnh mẽ của thế lực Cổ Võ, họ không thể làm gì được, người của các thế lực Trung Châu cũng hết sức bất mãn với chiến vực Trung Châu.

Họ cứ tưởng sau này, thế tục sẽ hoàn toàn bị các thế lực Hạ Giới giới Cổ Võ chiếm giữ, chứ chưa bao giờ nghĩ tới việc sẽ xuất hiện một thiên tài còn trẻ mà đã có thực lực nghịch thiên như vậy.

Cùng lúc đó, Dương Thanh đã rời khỏi khách sạn Trung Châu.

“Mau dừng xe!”

Đúng lúc này, trong một chiếc xe đắt tiền vừa đi qua Dương Thanh, một cô gái trẻ bỗng ngạc nhiên hô.

“Két!”

Một chiếc Rolls-Royce Cullinan màu đỏ đỗ lại ven đường.

“Dương Thanh!”

Cô gái trong xe kích động bước xuống, ngạc nhiên hô lớn với Dương Thanh đang đi bộ dọc đường.

Dương Thanh đang suy nghĩ, bỗng nghe thấy một giọng nói quen thuộc, lúc này anh mới hoàn hồn, khi nhìn về phía cô gái, anh mỉm cười ôn hòa.

Anh không ngờ lại gặp được người quen cũ ở Trung Châu.

“Nghệ, đó là ai thế?”

Đúng lúc này, một cô gái trẻ có vẻ ngoài hơi giống cô gái kia cũng bước tới, nhìn Dương Thanh, bất mãn hỏi.

Dương Thanh nhíu mày, rõ ràng đối phương đang dùng giọng chất vấn.

Cô gái trẻ không quan tâm đ ến đối phương, vẫn hết sức kích động vì gặp được Dương Thanh ở đây: “Dương Thanh, đúng là anh thật rồi!”

Dương Thanh mỉm cười ôn hòa, nhìn cô gái: “Hạ Hà, lâu rồi không gặp!”

Cô gái này không phải ai khác, chính là Hạ Hà.

Hồi trước khi còn ở Giang Hải, con gái Tiêu Tiêu của Dương Thanh từng bị người ta giam lỏng, Hạ Hà cũng bị nhốt cùng cô bé.

Hạ Hà đã tình nguyện hy sinh sự trong trắng của mình vì Tiêu Tiêu – một cô bé không có quan hệ gì với cô ta, kể từ khi đó, Dương Thanh đã khắc ghi ân tình của Hạ Hà.

Sau đó Dương Thanh đã ra mặt thanh toán tiền thuốc cho mẹ Hạ Hà, giúp bà ta được chữa trị kịp thời.

Sau đó nữa, Hạ Hà trở thành ngôi sao nổi tiếng.

Người quen cũ gặp lại, nhớ tới những chuyện trước kia, Dương Thanh vô cùng cảm khái.

“Hà Nghệ, rốt cuộc đây là ai?”

Đúng lúc này, cô gái trẻ bên cạnh Hạ Hà tức giận hỏi.

Nhưng điều khiến Dương Thanh thấy hơi khó hiểu chính là đối phương lại gọi Hạ Hà là Hà Nghệ.

Hạ Hà hờ hững nhìn cô gái, nói: “Anh ấy là bạn cũ của tôi, chị họ, chị về trước đi! Tôi nói chuyện với bạn một lát”.

Thì ra đây là chị họ Hạ Hà, nghe thấy Hạ Hà nói thế, sắc mặt của người chị họ càng thêm khó chịu, cô ta lập tức nhìn về phía Dương Thanh: “Này, tôi không cần biết cậu từng có quan hệ thế nào với Hà Nghệ, đó là trước kia rồi”.
 
Chương 4082


Chương 4082

“Giờ em ấy là người của nhà họ Hà giàu nhất Trung Châu, không phải con chó con mèo nào cũng có tư cách làm bạn với em ấy, giờ cậu cút ngay, Hà San tôi có thể xem như chưa xảy ra chuyện gì, bằng không đừng trách tôi không khách sáo!”

Trên mặt Hà San tràn ngập vẻ uy hiếp, giọng điệu cũng đầy ý đe dọa.

Giờ Dương Thanh mới biết thân phận của đối phương, thì ra là người nhà họ Hà giàu nhất Trung Châu.

Nhưng Hạ Hà đổi tên thành Hà Nghệ từ bao giờ thế?

Dương Thanh bỗng nghĩ tới điều gì đó, hồi trước khi quen Hạ Hà, anh chưa bao giờ nghe nói đến bố cô ta.

Trong tên Hạ Hà cũng có chữ “Hà”, chẳng lẽ đó là “Hà” trong nhà họ Hà à?

Dương Thanh cũng không coi sự uy hiếp của Hà San ra gì, với thân phận của anh bây giờ, không nhất thiết phải so đo với loại người như Hà San.

Nghe thấy Hà San nói thế, Hạ Hà sầm mặt, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, cô ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hà San: “Hà San, Dương Thanh là người bạn vô cùng quan trọng với tôi, chị không được uy hiếp anh ấy!”

Hà San lập tức sững sờ, nhìn Hạ Hà với vẻ không dám tin: “Cô… cô dám chống đối tôi vì một người đàn ông à?”

Sắc mặt Hạ Hà không thay đổi, cô ta lạnh lùng nói: “Tôi gọi chị là chị họ vì nể mặt ông, chứ không có nghĩa tôi chấp nhận việc chị là chị họ tôi”.

Cô ta nói rồi áy náy nhìn về phía Dương Thanh: “Dương Thanh, xin lỗi!”

Dương Thanh khẽ mỉm cười, lắc đầu, gặp được Hạ Hà ở Trung Châu, anh cũng rất vui.

Hạ Hà cười nói: “Lâu rồi không gặp, tôi mời anh ăn khuya nhé?”

Dương Thanh đáp: “Được!”

Hai người mặc kệ Hà San, cất bước rời đi.

Hà San sắp tức điên, sau khi trơ mắt nhìn Dương Thanh và Hạ Hà nói cười với nhau, đi được một đoạn, cô ta mới hoàn hồn, lập tức giận dữ quát ầm lên: “Hà Nghệ, cô đứng lại đó cho tôi!”

Cô ta xông tới, giơ tay tát thẳng vào mặt Hạ Hà vừa quay người lại.

“Bốp!”

Tiếng bạt tai giòn giã vang lên, trên khuôn mặt trắng nõn của Hạ Hà lập tức xuất hiện dấu tay rõ rệt.

“Đúng là đồ đê tiện, cô biết ông nội đã tốn bao công sức để cô được tiếp xúc với tứ trưởng lão của hội trưởng lão Chiêu Châu không? Cô thì hay rồi, còn chưa nhìn thấy mặt tứ trưởng lão đã đi hẹn hò với loại đàn ông ất ơ à?”

Hà San tức giận nói: “Hà Nghệ, tôi nói cho cô biết, giờ cô phải sống cho cả nhà họ Hà chứ không phải chỉ cho mỗi cô!”

“Cô biết tại sao ông lại bảo tôi đi cùng cô không? Để giám sát cô, không cho cô qua lại với những người đàn ông khác, nếu cô dám rời đi với người đàn ông này, chắc chắn ông sẽ không bỏ qua cho cô”.

“Hơn nữa, cô tưởng ông đón cô về nhà họ Hà để bù đắp cho nhà cô thật à? Tôi nói cho cô biết, còn lâu mới phải! Nếu cô không có chút nhan sắc, sao ông có thể đón cô về nhà họ Hà chứ?”

“Vì sự phát triển của nhà họ Hà đã bị chững lại, nếu nhà họ Hà muốn tiến thêm một bước, nhất định phải tự tạo ra cơ hội mới, nếu tứ trưởng lão không tới Trung Châu, ông đã gả cô cho dòng chính của gia tộc quyền thế khác rồi!”

Mắt Hạ Hà lập tức đỏ hoe, cô ta tức giận nhìn chằm chằm vào Hà San.

Cuối cùng Dương Thanh cũng hiểu đang xảy ra chuyện gì.

Khó trách Hạ Hà lại ở Trung Châu, còn có tên mới, thì ra nhà họ Hà muốn lợi dụng Hạ Hà để tạo cơ hội cho nhà họ Hà phát triển.
 
Chương 4083


Chương 4083

Lời Hà San nói như những con dao nhọn, găm thẳng vào tim Hạ Hà.

Hạ Hà nói với đôi mắt đỏ hoe: “Không thể nào! Ông không phải người như thế! Ông không muốn tôi trở thành đồ chơi của thế gia Cổ Võ nên mới nghĩ cách giúp tôi làm quen với các nhân vật lớn”.

Hà San cười khẩy: “Thế mà cô cũng tin à?”

Cô ta nói rồi lấy điện thoại ra, bấm số, đồng thời nói với Hạ Hà: “Giờ tôi sẽ cho cô biết rốt cuộc sự thật là gì!”

Trong lúc nói chuyện, Hà San đã bấm số xong, cô ta bật loa ngoài, một giọng nói già nua lập tức vang lên trong ống nghe: “San à, có chuyện gì thế?”

Hà San nhìn Hạ Hà, nói ngay: “Ông ơi, Hạ Hà gặp một người bạn trai cũ, giờ định đi hẹn hò với đối phương, cháu ngăn nó mà nó không nghe ạ”.

Hà Hồng Viễn thoáng im lặng rồi nói: “Cháu đưa máy cho con bé đi!”

“Vâng!”

Hà San đắc ý nhìn về phía Hạ Hà.

Hạ Hà nhận lấy điện thoại, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Ông ơi, không phải như chị họ nói đâu, cháu gặp một người bạn có ơn lớn với cháu, cháu không đi hẹn hò với anh ấy, chỉ muốn mời anh ấy ăn khuya thôi ạ, khi nào ăn xong, cháu sẽ về nhà ngay”.

Hà Hồng Viễn thở dài, nói: “Nghệ à! Không phải ông không muốn cho cháu có bạn khác giới, nhưng giờ tứ trưởng lão vừa đến Trung Châu, ông vẫn chưa dẫn cháu đi gặp cậu ấy được, nếu lúc này chuyện cháu ăn khuya với bạn khác giới bị người có ý đồ biết, đến khi ông tìm được cách giới thiệu cháu với tứ trưởng lão, có lẽ sẽ có người lấy chuyện này ra để gây sự!”

“Cháu nghe lời ông, đừng đi ăn với bạn khác giới của cháu nữa, về nhà với chị họ cháu đi”.

Mắt Hạ Hà càng đỏ hơn, rơm rớm nước mắt.

“Ông, cháu đã nói với ông từ lâu rồi, trong lòng cháu đã có người đàn ông mà suốt đời này cháu cũng không thể quên”.

Hạ Hà nói rồi bỗng chăm chú nhìn Dương Thanh, nói tiếp: “Cho dù tứ trưởng lão rất ưu tú, cháu cũng không thích anh ấy! Ông, ông đừng tốn công để cháu gặp tứ trưởng lão nữa ạ”.

Nào ngờ Hạ Hà vừa dứt lời, tiếng quát đầy tức giận của Hà Hồng Viễn đã vang lên trong ống nghe: “Im miệng!”

Mắt Hạ Hà rơm rớm nước mắt, từ sau khi cô ta được đón về nhà họ Hà, đây là lần đầu tiên ông nội to tiếng với cô ta như thế.

Ngay sau đó, cô ta nghe thấy Hà Hồng Viễn tức giận nói tiếp: “Hạ Hà, cháu có biết nếu nhà họ Hà không được nhân vật lớn ưu ái thì sẽ tổn thất nhiều đến mức nào không?”

“Giờ các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ đang liên tục tiến vào Trung Châu, nhà ta là gia tộc giàu nhất Trung Châu, cũng là tập đoàn mà các thế lực Cổ Võ kia nhòm ngó”.

“Cháu cũng biết từ sau khi kết giới tan vỡ tới giờ, có bao nhiêu người của thế gia Cổ Võ đến nhà họ Hà rồi đúng không? Không có gì ngoại lệ, tất cả đều uy hiếp trắng trợn hoặc âm thầm, nếu họ không muốn có được nhà họ Hà hoàn chỉnh thì đã dùng sức mạnh để cướp lấy nhà họ Hà từ lâu rồi”.

“Nếu không tìm được một nhân vật lớn có thể che chở nhà họ Hà trong thời gian sắp tới, nhà họ Hà chỉ có thể thỏa hiệp, trở thành túi tiền của một thế gia Cổ Võ nào đó thôi”.

“Giờ tứ trưởng lão của hội trưởng lão thế tục đã tới Trung Châu, cháu biết có bao nhiêu nhân vật lớn ở Trung Châu muốn giới thiệu cô gái trẻ trung xinh đẹp trong gia tộc mình cho tứ trưởng lão không hả?”

Sau khi nói xong câu cuối, cảm xúc của Hà Hồng Viễn cũng ổn định lại, giọng ông ta ôn hòa hơn rất nhiều: “Nghệ à, nếu không bất đắc dĩ, ông cũng không lấy cháu ra làm quân bài quyết định sự hưng thịnh của nhà họ Hà đâu!”
 
Chương 4084


Chương 4084

“Giờ đang là lúc quan trọng nhất, ông sẽ nghĩ cách để cháu mau chóng gặp tứ trưởng lão, chỉ cần tứ trưởng lão gặp cháu, chắc chắn sẽ thích cháu”.

“Đến khi cháu trở thành người phụ nữ của tứ trưởng lão rồi, cho dù cao thủ của thế gia Cổ Võ tới thì cũng có gì phải sợ chứ?”

Hạ Hà im lặng lắng nghe, sau khi Hà Hồng Viễn nói xong, cô ta mới nói với đôi mắt đỏ hoe: “Ông, tứ trưởng lão đến Trung Châu để trấn áp cao thủ của thế gia Cổ Võ, chắc chắn anh ấy sẽ không bị sắc đẹp thu hút”.

“Sau khi tứ trưởng lão trấn áp cao thủ của thế gia Cổ Võ, người của thế gia Cổ Võ cũng không dám hống hách như trước nữa đâu”.

Hà Hồng Viễn cười giễu: “Ông thừa nhận tứ trưởng lão là thiên tài, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ, cậu ấy cũng là thiên tài hàng đầu, nhưng thế thì đã sao? Đừng quên ở Hạ Giới giới Cổ Võ vẫn còn rất nhiều cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm”.

“Với thực lực mới bước vào Thiên Cảnh của tứ trưởng lão, sao có thể trấn áp cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm của Hạ Giới giới Cổ Võ chứ? Nghệ, cháu đừng ngây thơ nữa, cho dù cao thủ của hội trưởng lão Chiêu Châu ra tay thì cũng không thể trấn áp cao thủ của Hạ Giới giới Cổ Võ đâu”.

Hạ Hà nói: “Nếu ông đã cho rằng cả hội trưởng lão cũng không trấn áp được cao thủ của thế gia Cổ Võ, sao lại ép cháu giành lấy sự ưu ái của tứ trưởng lão ạ?”

“Im ngay!”

Sự chất vấn của Hạ Hà khiến Hà Hồng Viễn thẹn quá hoá giận, ông ta quát lớn: “Cháu nhớ kỹ cho ông, cháu là cháu gái Hà Hồng Viễn này, nên nhất định phải nỗ lực hết mình vì gia tộc!”

“Ông bảo cháu giành lấy sự ưu ái của tứ trưởng lão, đương nhiên có lý lẽ riêng của ông, cháu không cần hỏi nhiều, cứ làm theo sắp xếp của ông là được”.

“Giờ cháu về nhà họ Hà ngay, sau này không được tiếp xúc với người khác giới nào cùng trang lứa nữa!”

Hà Hồng Viễn nói rồi hùng hổ cúp máy.

Hồi nãy Hà Hồng Viễn và Hạ Hà nói chuyện với nhau qua loa ngoài, Dương Thanh và Hà San cũng nghe thấy hết.

Hà San ngạo nghễ nhìn chằm chằm vào Hạ Hà: “Hạ Hà, cô đừng chọc giận ông nội nữa, đừng quên mẹ cô vẫn đang ở nhà họ Hà, nếu cô chọc giận ông, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy!”

Nghe thấy thế, Hạ Hà lập tức biến sắc.

Hình như Hà San không lo lắng gì về việc Hạ Hà sẽ nhất quyết đi theo Dương Thanh, cô ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Hạ Hà là vợ tương lai của tứ trưởng lão, không phải người mà hạng nhãi nhép như cậu có tư cách đến gần, nếu thức thời thì cút càng xa càng tốt, coi chừng mất mạng”.

Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, ban đầu anh không buồn quan tâm tới Hà San, nhưng thái độ của Hà Hồng Viễn với Hạ Hà hồi nãy đã khiến Dương Thanh nổi giận, việc Hà San liên tục khiêu khích đã chọc giận anh.

“Cút!”

Dương Thanh kìm nén ý định muốn giết Hà San, quát lớn.

Hà San giật bắn mình, lảo đảo lùi về sau mấy bước, suýt ngồi bệt xuống đất.

Đến khi hoàn hồn, cô ta lập tức thẹn quá hoá giận, gào lên: “Tên khốn, dám quát tôi, tôi đánh chết cậu”.

Hà San nói rồi lao về phía Dương Thanh.

Hạ Hà lập tức cuống lên, vô thức chắn trước Dương Thanh, tức giận nói: “Hà San, đủ rồi!”

Nhưng sao Hà San có thể bị Hạ Hà ngăn cản chứ?

Hà San tát vào mặt Hạ Hà, đồng thời giận dữ quát: “Đồ đê tiện, cút ngay cho tôi!”

Khi cái tát của Hà San sắp giáng trúng mặt Hạ Hà.
 
Chương 4085


Chương 4085

Trong khoảnh khắc nguy cấp này, Dương Thanh bỗng bước lên trước một bước, giơ tay lên.

“Bốp!”

Tiếng bạt tai giòn giã vang lên trong đêm khuya thanh vắng.

Hà San bị đánh bay ra xa, khóe miệng rỉ máu.

Hạ Hà sững sờ.

Dương Thanh hơi nhích chân, xuất hiện ở chỗ Hà San rơi xuống, trong mắt lóe lên sát khí, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hà San: “Cút về bảo với Hà Hồng Viễn, nhà họ Hà không đời nào có được sự ủng hộ của tứ trưởng lão đâu! Cho dù ông ta dâng cả nhà họ Hà cho tứ trưởng lão, tứ trưởng lão cũng không ủng hộ nhà họ Hà!”

Đã bao giờ Hà San phải chịu nhục thế này đâu cơ chứ?

Nhưng trước sự mạnh mẽ của Dương Thanh, cô ta đã sợ đến mức run lẩy bẩy, nào còn dám hống hách như vừa rồi?

Lúc này Dương Thanh mới quay đi, khí thế lạnh lùng cũng biến mất, anh bước đến trước mặt Hạ Hà, nhìn cô gái xinh đẹp này, hơi không đành lòng.

Anh cố gắng nói bằng giọng ôn hòa: “Hạ Hà, cô yên tâm, có tôi đây rồi, không ai được phép ức hiếp cô nữa đâu!”

Hạ Hà nhìn Dương Thanh với vẻ sững sờ.

Nhất là sau khi nghe thấy câu nói kia của Dương Thanh, cô ta không kiểm soát nổi tâm trạng nữa, cô ta bỗng nhào vào lòng Dương Thanh, òa khóc, như muốn trút hết nỗi ấm ức mấy năm qua ra ngoài.

Thấy Hạ Hà nhào vào lòng Dương Thanh, trong mắt Hà San lóe lên vẻ tàn nhẫn, cô ta lập tức lấy điện thoại ra, lén chụp một bức ảnh.

Dương Thanh an ủi Hạ Hà, chờ Hạ Hà bình tĩnh rồi mới nói: “Chẳng phải cô vừa nói sẽ mời tôi ăn khuya à? Đi thôi!”

Hạ Hà lau nước mắt trên mặt, trông cô ta có sức hút khác thường.

Còn Hà San thì đã rời đi từ nãy.

“Dương Thanh, cảm ơn anh đã quan tâm tôi, anh mau rời khỏi Trung Châu đi! Nhà họ Hà là gia tộc giàu nhất Trung Châu, hồi nãy anh đánh Hà San, chắc chắn chị ta sẽ thêm mắm dặm muối trước mặt ông tôi, nói những điều gây bất lợi cho anh, nhà họ Hà sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh đâu”.

Sau khi bình tĩnh lại, Hạ Hà lo lắng giục Dương Thanh: “Giờ anh rời khỏi Trung Châu ngay đi, nếu chần chừ là sẽ muộn đấy!”

Dương Thanh mỉm cười, nói: “Nhà họ Hà không làm gì được tôi, cô cứ yên tâm! Chúng ta đi ăn khuya trước, về phần những ấm ức mà cô phải chịu ở nhà họ Hà, tôi sẽ đòi lại thay cô!”

Hạ Hà càng cuống hơn, đang định nói thêm thì bị Dương Thanh ngắt lời: “Hạ Hà, cô cũng biết tôi rồi đấy, nếu tôi đã nói tôi không coi nhà họ Hà ra gì thì đúng là như vậy”.

Sau khi nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Dương Thanh, lại nghĩ tới lúc Dương Thanh ở Giang Hải và Yến Đô, Hạ Hà thầm kinh ngạc, đành chọn tin Dương Thanh.

Nhưng cô ta rất ngờ vực, rốt cuộc Dương Thanh có sức mạnh gì để coi thường cả nhà họ Hà giàu nhất Trung Châu chứ.

Cùng lúc đó, trên một chiếc xe đang phóng nhanh về phía nhà họ Hà, Hà San nghiến răng nghiến lợi với vẻ mặt ác độc: “Tôi sẽ không tha cho cặp nam nữ chó má các người đâu!”

Cô ta nói rồi lấy điện thoại ra, gửi ảnh chụp lén Hạ Hà đang ôm Dương Thanh đi rồi nhắn thêm: “Cậu chủ Từ, con ranh đê tiện Hạ Hà đang thân mật với người ta sau lưng anh đấy!”
 
Chương 4086


Chương 4086

Thành Cửu Châu, Trung Châu.

Đây là một thành phố trong lòng thành phố, kinh doanh cả về ẩm thực, quần áo, chỗ ở và du lịch, ngoài ra còn có cả các cửa hàng đồ hiệu hàng đầu thế giới.

“Đây chính là Thành Cửu Châu của tập đoàn Nhạn Thanh à?”

Hạ Hà nhìn Dương Thanh bên cạnh, cười hỏi.

Dương Thanh gật đầu, nói với vẻ cảm khái: “Khi tổng giám đốc Lạc nhắc đến ý tưởng về Thành Cửu Châu với tôi, tôi đã rất mong chờ, ông ấy vốn định dùng năm năm để xây dựng Thành Cửu Châu ở mọi thành phố lớn của Chiêu Châu, không ngờ mới hơn hai năm ngắn ngủi, hạng mục Thành Cửu Châu đã hoàn thành rồi”.

Đối với tập đoàn Nhạn Thanh bây giờ, chắc chắn Thành Cửu Châu vẫn là hạng mục mang lại lợi nhuận lớn nhất.

Hai năm qua, Lạc Bân đã chi một số tiền khổng lồ để chế tạo Thành Cửu Châu hoàn hảo.

Giờ cuối cùng Thành Cửu Châu cũng hoàn thành, hơn nữa còn trở thành kiến trúc đặc trưng ở các thành phố lớn, chỉ riêng thu nhập từ tiền thuê hàng năm đã là một con số khổng lồ.

Huống hồ giờ mới là bắt đầu, sau này lợi nhuận từ Thành Cửu Châu sẽ ngày càng cao hơn.

Dương Thanh và Hạ Hà đi vào Thành Cửu Châu, ngắm nhìn khung cảnh đẹp đẽ, tựa như một cặp tình nhân đang yêu nhau nồng nhiệt.

Hạ Hà từng là ngôi sao nổi tiếng, tuy giờ cô ta đã ít hoạt động nhưng vẫn được yêu thích, nếu không che chắn kỹ càng, có lẽ cô ta đã bị người hâm mộ nhận ra.

“Dương Thanh, tôi muốn ăn kem!”

Đúng lúc này, Hạ Hà bỗng chỉ về phía một quán kem ở cách đó không xa, háo hức nói.

Đó là một quán kem do người nước ngoài mở, trước cửa hàng, một người nước ngoài đang cầm một cái muôi dài, không ngừng trêu một đứa bé.

Đứa bé vừa vươn tay tới, định cầm kem, người nước ngoài kia đã rụt muôi về, lấy cả kem lại như làm ảo thuật.

Trước quán kem còn có một đoàn khách du lịch đang hóng chuyện.

Thấy dáng vẻ mong chờ của Hạ Hà, Dương Thanh mỉm cười, lập tức bước qua đó, một lúc lâu sau, cuối cùng cũng đến lượt Dương Thanh.

Người bán kem định trêu Dương Thanh nhưng tốc độ của anh còn nhanh hơn, đối phương chưa kịp rụt muôi về, Dương Thanh đã cầm cây kem trong tay rồi.

Đám trẻ con xung quanh thấy thế, đều kích động hoan hô, Dương Thanh là khách hàng đầu tiên thuận lợi lấy được cây kem từ lần đầu.

Người bán kem giơ ngón cái với Dương Thanh, mỉm cười thân thiện.

“Của cô đây!”

Dương Thanh cầm kem đến bên cạnh Hạ Hà, đưa kem cho cô ta.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Hạ Hà tràn ngập sự vui vẻ, cô ta cắn một miếng kem lớn, nói với vẻ hưởng thụ: “Lâu lắm rồi tôi không được ăn kem, những năm còn làm ngôi sao, tôi không được ăn cái này, không được ăn cái kia, giờ cuối cùng cũng không phải chịu gánh nặng tâm lý nữa, thích ăn gì cũng được”.

Dương Thanh cũng cầm một cây kem, anh vừa cắn một miếng nhỏ thì Hạ Hà đã giữ tay anh, sau đó cắn một miếng lớn ở chỗ mà Dương Thanh vừa cắn.

Thấy mặt Hạ Hà đỏ bừng, khóe miệng vẫn dính kem, Dương Thanh thầm cười khổ, sao anh lại không biết tình cảm của Hạ Hà với mình chứ?

Nhưng trong lòng anh chỉ có mình Tần Thanh Tâm, kiếp này anh đành phụ lòng Hạ Hà.
 
Chương 4087


Chương 4087

“Tôi chỉ muốn nếm xem kem của anh có vị gì thôi, anh không ghét tôi vì ăn kem của anh chứ?”

Nét mặt Hạ Hà nhanh chóng bình thường trở lại, cô ta mỉm cười nhìn Dương Thanh.

Dương Thanh khẽ lắc đầu: “Chúng ta là bạn, đương nhiên tôi sẽ không ghét cô”.

Câu nói này đã khiến bầu không khí mập mờ giữa hai người đóng băng.

Mắt Hạ Hà đỏ hoe, rơm rớm nước mắt, nhưng cô ta cố kìm nén để không rơi lệ.

Không ai biết những năm qua, cô ta muốn gặp Dương Thanh đến mức nào, thậm chí cô ta còn mơ thấy anh rất nhiều lần.

Nhưng cô ta cũng hết sức mâu thuẫn, tuy cô ta yêu người đàn ông này tha thiết nhưng cũng hiểu anh không bao giờ chấp nhận cô ta.

Một lúc lâu sau, Hạ Hà mới mỉm cười cay đắng: “Chỉ là bạn thôi à?”

Dương Thanh bỗng thấy hơi khó chịu, anh biết tình cảm của Hạ Hà, cũng hiểu Hạ Hà là một cô gái rất tốt, anh không muốn tổn thương Hạ Hà, nhưng có những lời mà anh phải nói ra.

Bằng không, một khi cho Hạ Hà hy vọng nhưng anh lại không thể chấp nhận Hạ Hà, đây sẽ là cú sốc thế nào với cô ta chứ?

“Đúng thế, chính là bạn! Hơn nữa là bạn cực tốt!”

Dương Thanh kiên định nói, sau đó ngừng mấy giây rồi nhìn về phía Hạ Hà đang ngẩn ra, nghiêm nghị nói: “Kiếp này, cho dù cô gặp phải phiền phức lúc nào thì cũng có thể tìm tôi, cho dù tôi đang ở cách đó nghìn dặm thì cũng sẽ chạy tới giúp cô trước”.

Nét mặt Hạ Hà trở nên phức tạp, cô ta nhìn người đàn ông đã khiến cô ta yêu điên cuồng trước mặt, cũng biết rằng suốt kiếp này mình không thể yêu người đàn ông nào khác nữa.

Một lúc lâu sau, Hạ Hà mới mỉm cười, nhìn Dương Thanh: “Anh nói đấy nhé, nếu sau này tôi gặp nguy hiểm, anh nhất định phải tới cứu tôi!”

“Chắc chắn rồi!”

“Vậy chúng ta ngoéo tay nhé!”

“Hay cứ biết thế đi?”

“Không được!”

“Được rồi!”

“Ngoéo tay rồi thì trăm năm sau cũng không được thay đổi, ai thay đổi sẽ là cún con!”

Hạ Hà như trẻ con, móc ngón út vào ngón út của Dương Thanh rồi chạm ngón cái vào ngón cái của anh.

Hai người nhanh chóng tìm thấy một quán ăn bán đồ Giang Hải trong Thành Cửu Châu.

Dương Thanh chợt nói: “Hạ Hà, nói tôi nghe xem hai năm qua, cô đã gặp phải chuyện gì đi!”

Anh vẫn không đề cập tới chuyện này, bây giờ mới nhắc đến.

Anh có thể cảm nhận được, hình như Hạ Hà không có chút hy vọng nào với cuộc sống bây giờ.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, ánh mắt Hạ Hà hơi né tránh, cô ta nói ngay: “Cũng không có gì đặc biệt cả, chỉ là tôi đã từ bỏ con đường ngôi sao mà thôi”.

Dương Thanh biết Hạ Hà cũng không phải người sẽ dễ dàng từ bỏ, cô ta thực sự thích làm ngôi sao.

Tuy Dương Thanh không hiểu tại sao Hạ Hà lại từ bỏ con đường này, nhưng cũng có thể đoán đại khái, chắc chắn Hà Hồng Viễn đã ngăn cấm cô ta.

Dương Thanh nhìn chằm chằm vào Hạ Hà một lúc lâu, bỗng nghiêm nghị nói: “Hạ Hà, nếu cô coi tôi là bạn thì hãy nói hết những chuyện mà cô gặp phải trong hai năm qua với tôi đi!”
 
Chương 4088


Chương 4088

Mắt Hạ Hà lập tức rơm rớm nước mắt, trong hai năm qua, trừ mẹ ra, có lẽ chỉ mình Dương Thanh thật lòng quan tâm cô ta nhỉ?

Hạ Hà vội nói: “Đương nhiên tôi có xem anh là bạn! Nhưng những gì mà tôi nói đều là thật, hai năm qua, tôi sống rất tốt, không gặp chuyện gì không hay cả, giờ tôi đã về nhà họ Hà, ông nội cũng rất tốt với tôi, tôi rất hài lòng với cuộc sống bây giờ”.

Dương Thanh lắc đầu, rõ ràng Hạ Hà chỉ đang qua loa cho xong chuyện.

Tuy Hạ Hà không nói nhưng anh cũng có thể đoán được, cuộc sống của Hạ Hà trong hai năm qua không ổn chút nào.

Nếu Hạ Hà đã không muốn nhiều lời, Dương Thanh cũng không hỏi thêm.

Sau khi ăn khuya xong, Dương Thanh thanh toán rồi nói: “Tôi còn việc khác phải xử lý, không tiễn cô về được”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Hạ Hà lập tức cuống lên, vội hỏi: “Có phải sau này chúng ta sẽ không gặp nhau nữa không?”

Dương Thanh lắc đầu: “Cô cứ yên tâm! Những gì mà tôi vừa đồng ý với cô sẽ luôn có tác dụng! Kiếp này tôi sẽ bảo vệ cô an toàn! Giờ tôi có chuyện quan trọng phải làm thật, cô tự về nhà họ Hà nhé!”

Lúc này Hạ Hà mới bớt lo nhưng cô ta vẫn thấy hơi không nỡ, mỗi lần ở riêng với Dương Thanh, cô ta luôn cảm thấy vô cùng dễ chịu, chỉ muốn đi theo Dương Thanh cả đời.

Hạ Hà nhìn Dương Thanh, nói: “Nếu anh bận chuyện khác thì tôi cũng không quấy rầy anh nữa, hôm khác gặp!”

Dương Thanh khẽ gật đầu, anh vừa định rời đi thì nhìn thấy có ba người đi về phía mình.

Anh lập tức nhíu mày.

“Khoan đã!”

Anh bỗng đi tới trước mặt Hạ Hà, nói với Hạ Hà đang ngờ vực: “Tôi đưa cô về nhà họ Hà trước!”

“Thật à?”

Hạ Hà lập tức mừng rỡ.

Dương Thanh khẽ gật đầu, lập tức kéo tay Hạ Hà đi về phía trước.

Được Dương Thanh bất ngờ kéo tay, tim Hạ Hà đập thình thịch, trên mặt tràn ngập vẻ ngượng ngùng, cô ta để mặc Dương Thanh kéo tay mình rời khỏi Thành Cửu Châu.

Nhưng cô ta còn chưa kịp hưởng thụ sự ấm áp này thì họ đã bị hai cao thủ trung niên của thế gia Cổ Võ chắn đường.

“Này nhãi, mau buông Hạ Hà ra cho tôi!”

Phía sau Dương Thanh và Hạ Hà, một thanh niên khoảng 30 tuổi tức giận nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, quát.

Nghe thấy giọng đối phương, lúc này Hạ Hà mới nhìn thấy mặt đối phương, sắc mặt cô ta lập tức trắng bệch.

Tuy cô ta rất sợ nhưng vẫn giữ chặt tay Dương Thanh, căm tức nhìn người thanh niên: “Từ Đạt, anh định làm gì?”

Nét mặt Từ Đạt hết sức dữ tợn, anh ta tức giận mắng: “Con ả đê tiện, tôi coi trọng cô là vinh dự của cả nhà họ Hà cô, ông nội cô liên tục bảo tôi rằng cô chưa bao giờ hẹn hò, không ngờ cô lại lén đi với thằng đàn ông khác sau lưng tôi”.

“Cô tin chỉ một câu nói của tôi có thể xóa sổ cả nhà họ Hà ở Trung Châu không hả?”
 
Chương 4089


Chương 4089

Dương Thanh híp mắt nhìn chằm chằm vào Từ Đạt, đối phương là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, còn có hai cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đi theo, rõ ràng đối phương là người của Hạ Giới giới Cổ Võ.

Đối phương họ Từ, chẳng lẽ là người của gia tộc Cổ Võ họ Từ à?

Hơn nữa Từ Đạt trông hơi giống Từ Chấn Hoa vừa bị Dương Thanh giết trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu.

Dương Thanh chợt hỏi: “Từ Chấn Hoa và anh có quan hệ gì?”

Từ Đạt ngạo nghễ nói: “Từ Chấn Hoa là chú ruột tôi, cũng là người đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Từ ở Trung Châu!”

Nghe thấy Từ Đạt nói thế, sắc mặt Hạ Hà càng trắng hơn.

Cô ta đã về nhà họ Hà được một khoảng thời gian, đương nhiên cũng biết một số chuyện liên quan tới Hạ Giới giới Cổ Võ, ở thế gia Cổ Võ, chỉ những người quyền quý thuộc dòng chính mới có thể trở thành người đại diện cho cả thế gia Cổ Võ ở Trung Châu.

Chú Từ Đạt lại là người đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Từ ở Trung Châu.

Nếu Từ Đạt muốn đối phó với Dương Thanh thì chẳng phải sẽ dễ như bỡn à?

Hạ Hà càng nghĩ càng lo lắng.

Cô ta buông tay Dương Thanh ra theo phản xạ, vội giải thích với Từ Đạt: “Anh đừng hiểu lầm! Dương Thanh chỉ là bạn tôi thôi, giữa chúng tôi không có gì hết”.

Sao Dương Thanh lại không hiểu ý Hạ Hà chứ?

Đúng lúc Hạ Hà buông tay anh ra, anh bỗng kéo mạnh tay Hạ Hà, kéo thẳng cô ta vào lòng anh.

Tim Hạ Hà đập thình thịch, đương nhiên cô ta rất hưởng thụ cái ôm này, cũng đã mong chờ nó từ lâu, nhưng trong tình huống này, đương nhiên cô ta sẽ không muốn ở trong vòng tay của Dương Thanh.

Nhưng cô ta không thể tránh được cái ôm của anh.

“Dương Thanh, anh làm gì thế? Mau buông tôi ra đi!”

Cô ta vừa giãy giụa vừa nói, cuống đến mức sắp khóc.

Từ Đạt thấy thế thì càng tức giận hơn, anh ta nói với vẻ dữ tợn: “Cậu chán sống rồi! Tôi cảnh cáo cậu lần cuối cùng, bằng không, chắc chắn tôi sẽ cho cậu biết ý nghĩa của nhà họ Từ ở Trung Châu đấy”.

Dương Thanh cười lạnh, nói: “Hạ Hà là người phụ nữ của tôi, anh là cái thá gì? Dám tranh giành phụ nữ với tôi à?”

Hạ Hà nghe thấy Dương Thanh nói thế thì càng cuống hơn, đương nhiên cô ta biết Dương Thanh cố tình nói vậy để bảo vệ mình.

Nhưng đối phương là cháu của người đại diện cho gia tộc Cổ Võ họ Từ ở Trung Châu, ngay cả Hà Hồng Viễn – ông nội cô ta cũng không dám đắc tội với Từ Đạt, nói gì tới người đến từ vùng khác như Dương Thanh chứ.

Hạ Hà tức giận nói: “Dương Thanh, anh đừng nói linh tinh! Anh đã lấy vợ sinh con rồi, tôi không có quan hệ gì với anh cả! Mau buông tôi ra đi!”

Dương Thanh vẫn không chịu buông tay, chỉ nhìn Từ Đạt với vẻ mặt thách thức.

Cơn giận trên mặt Từ Đạt dần biến mất, chuyển thành sát khí mãnh liệt.

Trong mắt anh ta, Dương Thanh đã là người chết.

“Nếu cậu đã muốn chết, tôi sẽ giúp cậu!”
 
Chương 4090


Chương 4090

Từ Đạt nói với vẻ hung tợn rồi khoát tay: “Giết hắn cho tôi!”

Sau khi anh ta dứt lời, hai cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ lập tức lao tới chỗ Dương Thanh.

Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, anh ôm chặt Hạ Hà bằng một tay, không hề định né tránh.

Hạ Hà vội nói: “Dương Thanh, anh cứ kệ tôi, mau đi đi!”

“Cô yên tâm, có tôi ở đây, đừng ai hòng ức hiếp cô nữa!”

Dương Thanh chỉ nói thế.

Ngay sau khi anh dứt lời, hai cao thủ nhà họ Từ đã xông tới chỗ anh.

“Nhãi ranh, chết đi!”

Hai cao thủ nhà họ Từ đồng loạt ra tay, nhắm thẳng vào chỗ hiểm của Dương Thanh.

“Dương Thanh!”

Hạ Hà thốt ra tiếng gọi xé lòng.

Nếu cô ta hại chết Dương Thanh, cô ta cũng không sống làm gì nữa!

Thậm chí cô ta đã sẵn sàng chết theo Dương Thanh!

Nhưng ngay sau đó, cảnh tượng khiến mọi người khiếp sợ bỗng xảy ra.

Trong khoảnh khắc đó, Dương Thanh bỗng giơ tay trái lên.

“Ầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, hai cao thủ nhà họ Từ tấn công từ hai hướng khác nhau lập tức hộc máu, bay ra xa như diều đứt dây.

Không sai, Từ Đạt chỉ thấy Dương Thanh giơ tay lên, sau đó hai hộ vệ Thiên Cảnh mà anh ta vẫn luôn tự hào lập tức hộc máu, bay ra xa.

Sao có thể chứ?

Đây là câu hỏi lớn nhất trong đầu anh ta vào lúc này.

Đương nhiên Dương Thanh sẽ không nói cho anh ta biết, đó là vì anh tấn công quá nhanh, đến mức Từ Đạt chỉ có thể thấy Dương Thanh giơ tay lên, nhưng lại không biết Dương Thanh đã đấm liên tục hai phát trong chớp nhoáng, lần lượt đánh bay hai cao thủ Thiên Cảnh.

Hạ Hà mở to mắt, nhìn hai cao thủ nhà họ Từ bị Dương Thanh đánh bay, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.

Cô ta hiểu rõ, chắc chắn cao thủ đi theo Từ Đạt phải có cấp bậc Thiên Cảnh.

Cô ta biết Dương Thanh rất mạnh nhưng không ngờ Dương Thanh đã mạnh đến mức này, có thể dễ dàng áp đảo cả cao thủ Thiên Cảnh.

Lúc này Dương Thanh mới nhìn về phía Từ Đạt đang khiếp sợ, trong mắt lóe lên sát khí.

Dương Thanh không hề có thiện cảm gì với người của thế gia Cổ Võ, hồi nãy, Từ Đạt đã ra lệnh cho hai hộ vệ nhà họ Từ giết anh.

Nếu anh chỉ là người bình thường ở thế tục thì đã chết lâu rồi.

“Cậu… cậu dám động đến hộ vệ nhà họ Từ à”.

Từ Đạt nói bằng giọng run rẩy, nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt sợ hãi.

Với tư cách là người thuộc dòng chính của thế gia Cổ Võ, đương nhiên anh ta biết việc Dương Thanh còn trẻ như thế mà đã có thể đánh bại hai cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ trong chớp mắt có ý nghĩa thế nào.
 
Chương 4091


Chương 4091

“Chú tôi là Từ Chấn Hoa – người đại diện cho nhà họ Từ ở Trung Châu đấy! Ngay cả Diệp Chiến Quốc của chiến vực Trung Châu cũng phải nể mặt chú tôi!”

Từ Đạt sợ hãi nói: “Nếu cậu dám động đến một ngón tay tôi, chắc chắn chú tôi sẽ không tha cho cậu!”

Dương Thanh cười khẩy, bỗng lấy một chiếc lọ ngọc cổ xưa ra, nhìn chằm chằm vào Từ Đạt, hỏi: “Anh nhận ra thứ này không?”

Khi thấy lọ ngọc trong tay Dương Thanh, Từ Đạt lập tức biến sắc, trên mặt tràn ngập vẻ kinh hãi và không dám tin.

Từ Đạt hoảng sợ hỏi: “Đây… đây là Tỏa Hồn Bình – bảo vật trấn giữ gia tộc của nhà họ Từ chúng tôi! Giờ nó đang do chú tôi giữ, sao nó lại ở trong tay cậu?”

Với tư cách là dòng chính nhà họ Từ, đương nhiên anh ta biết rõ ý nghĩa của Tỏa Hồn Bình.

Dương Thanh cười híp mắt: “Anh đoán xem!”

Từ Đạt nghiến răng nghiến lợi: “Chú tôi mang Tỏa Hồn Bình từ nhà họ Từ đi để đối phó với linh hồn Ma Thần, đúng rồi, linh hồn Ma Thần đang sống nhờ trong người một thanh niên thế tục”.

Nói đến đây, Từ Đạt lập tức kinh hãi, bỗng nhớ ra điều gì đó.

Hồi nãy, Hạ Hà gọi đối phương là Dương Thanh.

Từ Đạt cũng biết cái tên Dương Thanh này, đó chính là thanh niên có linh hồn Ma Thần trong cơ thể.

Nếu anh ta không nhớ nhầm, tối nay chú anh ta sẽ hợp sức với người đại diện của bốn thế gia Cổ Võ khác ở Trung Châu để đối phó với Dương Thanh.

Nhưng bây giờ, Tỏa Hồn Bình lại xuất hiện trong tay Dương Thanh.

Thân phận của thanh niên trước mặt đã rất rõ rồi!

Từ Đạt hoảng sợ nói: “Cậu… cậu là Dương Thanh!”

Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh lạnh lùng nói: “Nếu đã đoán ra, giờ anh chết được rồi!”

“Bịch!”

Chân Từ Đạt lập tức mềm nhũn, khuỵu xuống đất, người anh ta không ngừng run rẩy.

Anh ta không quỳ vì lý do gì khác, mà sau khi biết thân phận của Dương Thanh, nỗi sợ hãi đã khiến người anh ta mềm nhũn, khuỵu luôn xuống đất.

Thậm chí anh ta còn không thể nghĩ đến việc chạy trốn.

“Xin… xin cậu đừng giết tôi, nếu Hạ Hà là người phụ nữ của cậu, sau này tôi không dám quấy rầy cô ấy nữa, xin cậu rộng lượng cho tôi một con đường sống, sau này tôi không dám làm phiền Hạ Hà nữa đâu, giờ tôi sẽ cút về Hạ Giới giới Cổ Võ ngay, không đến thế tục nữa”.

Sau khi hoàn hồn, Từ Đạt lập tức dập đầu cầu xin.

Hạ Hà sững sờ, cô ta vẫn đang ngơ ngác, không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Từ Đạt là cháu ruột của người đại diện cho nhà họ Từ ở Trung Châu, rất được nuông chiều.

Trước đó khi người nhà họ Từ đến nhà họ Hà, Hà Hồng Viễn như sắp quỳ xuống trước mặt đối phương, mà người đến nhà họ Hà đó chỉ là thuộc hạ của Từ Chấn Hoa chứ không phải dòng chính nhà họ Từ.

Có thể thấy, một người hầu của nhà họ Từ đã có thể khiến người giàu nhất Trung Châu suýt quỳ xuống, còn Từ Đạt lại là dòng chính nhà họ Từ thực thụ, còn là cháu ruột Từ Chấn Hoa.

Không ngờ lúc này Từ Đạt lại quỳ xuống trước Dương Thanh, xin anh cho mình một con đường sống.
 
Chương 4092


Chương 4092

Hạ Hà nhìn người thanh niên chắn trước mặt mình, bỗng hơi ngẩn ra, cho dù là ở đâu, vào bất cứ lúc nào, người đàn ông này vẫn chói mắt như thế.

Cô ta bỗng hiểu tại sao Dương Thanh dám coi nhẹ nhà họ Hà, vì trong mắt Dương Thanh, nhà họ Hà đúng là vô cùng bé nhỏ.

Lúc này, Dương Thanh đi tới trước mặt Từ Đạt, nhìn đối phương từ trên cao: “Anh tự dưng tìm đến nơi này, chắc phải có ai xui khiến chứ?”

Từ Đạt vội nói: “Đều do Hà San của nhà họ Hà ở Trung Châu, cô ta đã gửi ảnh chụp cậu và cô Hạ đi cùng nhau cho tôi, còn gửi cả định vị của hai người”.

“Hà San!”

Nghe thấy Từ Đạt nói thế, Hạ Hà vô cùng tức giận, cắn chặt răng: “Sao chị ta có thể làm thế chứ? Cho dù thế nào, tôi cũng là em họ chị ta cơ mà!”

Từ Đạt nói thêm: “Con ả đê tiện đó vẫn luôn âm thầm liên lạc với tôi, muốn tôi giúp cô ta nắm quyền, còn nói chỉ cần cô ta lên nắm quyền, sau này cả nhà họ Hà sẽ nghe theo lệnh tôi”.

Hạ Hà mở to mắt, nói với vẻ không dám tin: “Chị ta nói thế thật à?”

Từ Đạt gật đầu lia lịa: “Tôi và cô ta vẫn luôn giữ liên lạc, hơn nữa còn có ghi âm cuộc gọi, cô Hạ, giờ tôi có thể gửi ghi âm cuộc gọi với cô ta cho cô, xin cô bảo cậu Thanh tha cho tôi, sau này tôi không dám làm phiền cô nữa”.

Ánh mắt Dương Thanh trở nên lạnh lẽo, anh híp mắt nhìn chằm chằm vào Từ Đạt: “Anh đang lấy ghi âm cuộc gọi ra uy hiếp chúng tôi à?”

“Không dám không dám, cho dù cậu Thanh không chịu tha cho tôi, tôi vẫn sẵn lòng gửi ghi âm cho hai người”.

Từ Đạt sắp sợ phát khóc, anh ta vội lấy điện thoại ra: “Cô Hạ, giờ tôi sẽ gửi ghi âm cho cô nhé”.

Hạ Hà nhanh chóng nhận được ghi âm cuộc gọi từ Từ Đạt, sau khi nghe qua, quả nhiên đó là nội dung cuộc trò chuyện giữa Hà San và Từ Đạt.

Ngay cả Dương Thanh cũng hết sức kinh ngạc, Hà San còn muốn nhờ nhà họ Từ giết Hà Hồng Viễn rồi nâng đỡ cô ta.

Đúng là một người phụ nữ ác độc!

Từ Đạt dè dặt hỏi: “Cậu Thanh, cậu xem, tôi đã gửi ghi âm cho cô Hạ rồi, giờ tôi đi được chưa thế?”

Hạ Hà không khỏi nhìn về phía Dương Thanh, tuy cô ta không nói gì nhưng trong mắt lại có vẻ cầu khẩn.

Rõ ràng cô gái lương thiện này cũng không hy vọng Dương Thanh giết Từ Đạt.

“Cút!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Dương Thanh quát lớn với Từ Đạt.

Từ Đạt như được ân xá, vội vàng chạy đi.

Thả Từ Đạt đi cũng không phải chuyện gì lớn, Dương Thanh vốn không định che giấu việc anh giết người đại diện của năm thế gia Cổ Võ ở Trung Châu.

Đương nhiên, cho dù chuyện này bị lộ, có lẽ người của Hạ Giới giới Cổ Võ cũng không tin Dương Thanh đã giết năm người đại diện bằng thực lực của mình.

Đám người ngạo mạn của thế gia Cổ Võ sẽ cho rằng chính linh hồn Ma Thần đã mượn cơ thể của Dương Thanh để giết năm người đại diện.

Còn chuyện Dương Thanh giết hai hộ vệ Thiên Cảnh của Từ Đạt chỉ trong một đòn lại không có gì ghê gớm lắm.

Thế nên nếu anh thả Từ Đạt đi thì cũng không ảnh hưởng gì.
 
Chương 4093


Chương 4093

“Dương Thanh, cảm ơn anh!”

Hạ Hà nhìn Dương Thanh, nói một cách chân thành.

Dương Thanh mỉm cười: “Chúng ta là bạn, giữa bạn bè không cần nói câu đó, đi thôi, tôi đưa cô về!”

Dương Thanh cũng không hỏi Hạ Hà sẽ xử lý ghi âm mà Từ Đạt vừa gửi cho cô ta thế nào, anh chỉ đưa Hạ Hà về nhà họ Hà rồi lái xe rời đi.

Diệp Chiến Quốc vừa liên lạc với anh, vẫn còn chuyện quan trọng phải bàn bạc.

Hai mươi phút sau, ở phủ thống lĩnh trong chiến vực Trung Châu.

“Tứ trưởng lão, cậu tới rồi!”

Dương Thanh vừa bước vào phủ thống lĩnh, các nhân vật lớn của chiến vực Trung Châu đều đứng dậy.

Ai cũng nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt kính nể.

Hồi nãy họ đã biết có chuyện gì xảy ra trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu.

Chỉ mình anh đã giết hết người đại diện của năm thế gia Cổ Võ ở Trung Châu, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ và năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong nữa.

Khắp thế tục Chiêu Châu, chiến tích khủng khiếp như thế đã là chiến tích đỉnh cao rồi.

Trong số các nhân vật lớn của chiến vực Trung Châu đang ngồi đây, người mạnh nhất là Diệp Chiến Quốc chỉ mới đạt đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nhưng Dương Thanh đã có sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

Quan trọng là Dương Thanh còn rất trẻ.

Lúc này, một số ông lớn của chiến vực Trung Châu chưa biết nhiều về Dương Thanh cũng thấy tâm phục khẩu phục với thân phận tứ trưởng lão của anh.

Dương Thanh khẽ gật đầu, ngồi vào ghế trên dưới sự tiếp đón của Diệp Chiến Quốc.

“Mọi người ngồi đi!”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, đám người mới ngồi vào chỗ.

Dương Thanh nhìn về phía Diệp Chiến Quốc: “Cứ điểm của thế gia Cổ Võ ở Trung Châu đã bị phá hủy hết rồi nhỉ?”

Diệp Chiến Quốc lắc đầu, nói với vẻ cay đắng: “Tứ trưởng lão, chúng tôi chỉ mới hoàn thành một phần nhỏ nhiệm vụ thôi, chúng tôi đã phá hủy hết cứ điểm của các thế lực Cổ Võ ở Trung Châu, trừ năm thế gia Cổ Võ”.

“Có chuyện gì thế?”

Dương Thanh nhíu mày.

Theo anh biết, trong số các thế lực Cổ Võ tiến vào Trung Châu, năm thế gia Cổ Võ có thực lực mạnh nhất, hơn nữa cao thủ mạnh nhất chỉ mới đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong.

Hôm nay trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, chắc hẳn cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong của năm thế gia Cổ Võ đều có mặt hết, sau đó bị anh giết rồi.

Chắc chiến vực Trung Châu sẽ có thể dễ dàng giải quyết cao thủ của các thế lực Cổ Võ còn lại mới đúng, sao Diệp Chiến Quốc lại nói như thể họ đã gặp phải phiền phức rất lớn đây?

Diệp Chiến Quốc nghiêm nghị nói: “Tôi và Chiến Thần Mạnh đã chia ra, tôi dẫn người đi đối phó với nhà họ Từ, nhà họ Trần và nhà họ Khương, còn Chiến Thần Mạnh thì dẫn người đi đối phó với gia tộc Bách Lý và nhà họ Tề”.

“Tôi dẫn người tới nhà họ Từ trước, trước đó chúng tôi đã nắm giữ rất nhiều chứng cứ cho thấy nhà họ Từ làm bừa ở thế tục, sau khi hai bên giao chiến, chúng tôi chiếm thế thượng phong, đúng lúc chúng tôi chuẩn bị đưa họ đi, một số cao thủ có thân phận không rõ bỗng xuất hiện ở nhà họ Từ”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom