Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3052


Chương 3052:

Nhưng đúng như Hoài Lam nói, Dương Thanh và lão Cửu đã bị thương nặng, hoàn toàn không có khả năng giết được Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc.

Nếu không phải do bọn họ làm thì còn có thể do ai?

Chẳng lẽ, Hoài Lam này là quân cờ do thành chủ Hoài Thành xếp vào, thành chủ định xử lí Hoài Tinh Vũ nên mới sai Hoài Lam dẫn bọn họ tới đây, lại mượn tay cao thủ của Dược Vương Cốc tóm gọn tất cả bọn họ?

Nhưng nếu quả đúng như vậy, bọn họ vẫn cứ là người của phủ Hoài Thành, nếu giá họa giết bọn Từ Hoa lên đầu bọn họ thì cũng tương đương với việc châm ngòi quyết chiến giữa Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành.

Những cao thủ do Hoài Tỉnh Vũ cử đến đều không hiểu được sao lại thế này.

Cao thủ cầm đầu bên phủ Hoài Thành cả giận quát: ‘Hoài Lam, cô đừng có nói năng linh tinh, chúng tôi chưa từng giết người của Dược Vương Cốc. Nói đi, rốt cuộc cô là ai? Vì sao phải cố tình khơi mào cuộc chiến giữa chúng tôi với Dược Vương Cốc như thế?”

Hoài Lam giận dữ nói: “Sao lại thành tôi khơi mào cuộc chiến giữa các người? Rõ ràng là tại các người luôn muốn giết cao thủ bên Dược Vương Cốc nhằm làm suy yếu thực lực của Dược Vương Cốc mà”.

Nói xong, cô ta chỉ về một hướng, nói với Lý Thăng: “Anh Thắng, thi thể của Từ Hoa đại sư huynh và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc đều ở bên đó”.

Lý Thắng đã hoàn toàn bị cơn phãn nộ tột đỉnh che mờ lí trí, nghe Hoài Lam nói đến đó, hản vội vã chạy về phía Hoài Lam chỉ, khi thấy Từ Hoa và hai vị hộ pháp đều đã bị giết, sảc mặt hẳn trở nên dữ tợn.

“Đại sư huynh!”

Trong sân trường hoang vắng, chỉ còn tiếng rống giận dữ của Lý Thắng vang vọng.

Những cao thủ bên Hoài Tinh Vũ cũng đã nhìn thấy thi thể của Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp, tất cả đều bối rối ra mặt, ba người này đã thực sự bị giết chết rồi.

Cho đến lúc này, bọn họ mới ý thức được, đây là một âm mưu cực lớn nhằm vào bọn họ, nói đúng hơn, đây là một âm mưu nhằm vào cả Dược Vương Cốc lẫn phủ Hoài Thành.

“Lý Tháng, đại sư huynh của cậu thực sự không phải do chúng tôi giết, tốt nhất cậu nên động não thử đi, đây rõ ràng là âm mưu của ả đàn bà này, cô ta đang muốn khơi lên xung đột lớn hơn nữa giữa Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành’.

Tay cao thủ bên Hoài Tỉnh Vũ vội vã nhìn sang phía Lý Thắng, nói.

Ông ta tên là Viên Thọ Tài, là cao thủ do Hoài Tỉnh Vũ âm thầm bồi dưỡng lâu nay, suốt bao năm qua, ông ta luôn làm việc cho Hoài Tỉnh Vũ, cho nên cũng biết rõ Hoài Tỉnh Vũ muốn thâu †óm phủ Hoài Thành thế nào.

Hiện nay đang là thời khắc quan trọng nhất, | Hoài Tinh Vũ đang chuẩn bị ra tay đối phó với thành chủ Hoài Thành, mà giờ lại nảy sinh trục trặc như vậy. Một khi cuộc chiến giữa Dược Vương Gốc và phủ Hoài Thành nổ ra, hai bên đều sẽ tổn thất cực lớn, đến khi đó, dù Hoài Tình Vũ có thể nắm được phủ Hoài Thành trong tay thì cũng chỉ là một phủ Hoài Thành sắp sửa sụp đổ mà thôi.

Nghe Viên Thọ Tài nói thế, Hoài Lam vội nhanh nhảu: “Nếu tôi thật sự có bản lĩnh như thế thì đã tốt, nếu ông nói đây là âm mưu của tôi, vậy ông nói tôi nghe coi, sao tôi lại làm như vậy? Rồi tôi làm thế nào mà giết được hai vị Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Gốc có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong cùng với một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ có năng lực vượt cấp giết địch?”

“Chẳng lẽ ông định nói tôi dựa vào hai vị cao thủ bên cạnh này sao? Dựa vào một vị cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong đã bị thương nặng cùng với một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ cũng đã trọng thương, thêm một con sâu cái kiến mới Siêu Phàm Tam Gảnh đỉnh phong là tôi đây à?”
 
Chương 3053


Chương 3053:

Viên Thọ Tài lập tức bối rối: “Việc này…”

Ông ta bỗng dưng chẳng biết phải giải thích ra sao, bởi đúng như Hoài Lam nói, chỉ dựa vào bọn Dương Thanh quả thực không cách nào giết được Từ Hoa và hai vị hộ pháp.

Tính cả phủ Hoài Thành này, người có năng lực làm được việc đó chỉ có hai dạng, một là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, hai là một đội hình cao thủ có thực lực tổng hợp vượt trên bọn Từ Hoa.

Trừ khi rơi vào tình huống bất đắc dĩ, nếu không, cả Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành đều không muốn giết chết cao thủ phe kia, bởi vì nếu một bên giết cao thủ của phe đối địch thì bên phe đó cũng sẽ ra tay giết chết cao thủ bên này để trả thù.

Nếu không phải cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh ra tay, vậy chắc chắn phải là một đội hình cao thủ có thực lực vượt trên bọn Từ Hoa, mà đội hình sáu cao thủ bên Viên Thọ Tài lại vừa vặn phù hợp với yêu cầu này.

Dĩ nhiên Lý Thăng cũng hiểu được điều đó, cho nên hắn bèn giận dữ nói: “Giờ ông còn gì để nói nữa không? Nếu không còn gì nữa thì hãy nhận lấy lửa giận của Dược Vương Cốc bọn tôi đi”.

Mười tên cao thủ bên Dược Vương Cốc do Lý Thắng cầm đầu, bản thân Lý Thắng là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, trong chín cao thủ còn lại có một người đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, sáu người còn lại đều là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Đội hình này có thể coi là đội hình mạnh nhất Dược Vương Gốc, chỉ sau Dược Vương.

Một khi cuộc chiến giữa hai bên nổ ra, bọn Viên Thọ Tài hoàn toàn không có cơ hội thẳng trận này.

Viên Thọ Tài không nói gì nữa, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, hiện giờ ông ta có thể khẳng định, những cao thủ của Dược Vương Cốc này đều do Hoài Lam dẫn tới đây để đối phó với họ.

Tuy ông ta không hiểu Hoài Lam làm thế nào mà kéo bọn họ tới được nhưng vẫn biết, bọn Dương Thanh chính là những kẻ có hiềm nghi lớn nhất trong vụ việc giết hại Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc.

Nhưng nay, ông ta lại không tìm ra được cách gì có thể thuyết phục Lý Thăng tin mình.

Sáu người bọn họ không thể ở lại đây quá lâu, nếu đã xác định không thể địch lại thì không cần thiết dây dưa nữa làm gì.

Nghĩ tới đây, Viên Thọ Tài quát lớn một tiếng không hề do dự: “Mọi người lui lại ngay!”

Vừa dứt lời, ông ta đã cầm đầu phóng vút ra bên ngoài khu nhà xưởng bỏ hoang.

Những người khác chỉ sững sờ một tích tắc rồi điên cuồng lao theo sau Viên Thọ Tài.

Lý Thắng cả giận quát to: “Đuổi theo cho tôi”.

Hãn vừa nói xong, cả đám cao thủ của Dược Vương Cốc đều lao mình đuổi theo đám Viên Thọ Tài.

Chẳng mấy chốc, khu trường học bỏ hoang này chỉ còn lại ba người bên Dương Thanh.

Lão Cửu nhìn sang Hoài Lam, hỏi: “Hiện giờ chúng ta nên làm gì đây?”

Hoài Lam mỉm cười: “Nay chỉ e tất cả các cao thủ hàng đầu của phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc đều sẽ bị thế lực bên mình triệu tập, chuẩn bị đánh một trận, cả hai bên đều sẽ không quá chú ý tới chúng ta, đây cũng là thời cơ tốt nhất để chúng ta rời khỏi nơi này”.

Dương Thanh nói: ‘Nếu thế, giờ chúng ta đi ngay thôi!”

Anh đã rất nôn nóng muốn quay về Yến Đô, đưa viên ngọc lấy từ trên người Từ Hoa cho Phùng Tiểu Uyển trị liệu giúp Mã Siêu.

Hoài Lam lại nói: ‘Mặc dù lúc này chính là thời cơ tốt nhất để rời khỏi nơi đây nhưng tôi đề nghị không nên đi ngay”.

Lão Cửu và Dương Thanh đều nhìn cô ta.
 
Chương 3054


Chương 3054:

Hoài Lam tiếp tục nói: “Trước tôi đã nói, cả phủ Hoài Thành và Dược Vương Gốc, bất kể là ai có thể nắm giữ được Hoài Thành, sau khi khôi phục lại trật tự cho Hoài Thành đều sẽ không bỏ qua cho anh Thanh đâu”.

“Đã thế, lúc này chúng ta nên tranh thủ giết thêm vài người, bọn họ mất càng nhiều cao thủ thì ngày sau anh Thanh sẽ càng bớt nguy hiểm hơn”.

“Đương nhiên, đây chỉ là suy tính của cá nhân tôi, cuối cùng muốn đi hay ở đều do anh Thanh quyết định hết”.

“Nói sao chăng nữa, việc chúng ta nhân lúc rối loạn giết cao thủ hai bên cũng là một hành động có tính mạo hiểm rất cao, một khi bại lộ, chỉ e sẽ bị cả phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc đuổi giết”.

Nghe Hoài Lam nói xong, Dương Thanh lập tức rơi vào trầm tư.

Trước kia Hoài Lam cũng từng nói như vậy, hơn nữa, điều cô ta nói lại rất có lí. Thành chủ Hoài Thành đã không thể giết anh ngay, lại còn phát hiện anh đã tu luyện ra sức mạnh nguyên tố thủy, chắc chắn lão ta sẽ không bỏ qua cho anh đâu.

Về phía Dược Vương Cốc, Dương Thanh lại đã từng giết cao thủ của bên họ, trước đó, lão Cửu cũng đã nhân cơ hội Dược Vương tới phủ Hoài Thành để đánh vào Dược Vương Cốc, giết khá nhiều cao thủ nơi này, những chuyện này đều sẽ bị tính cả cho Dương Thanh.

Với tính cách của Dược Vương, chắc chắn sẽ không chịu tha cho Dương Thanh rồi.

Hiện nay, Dược Vương Gốc và phủ Hoài Thành đã quyết chiến với nhau, nhưng bất kể bên nào thăng, đợi khi thu xếp xong, nhất định đều sẽ đuổi giết Dương Thanh.

Nghĩ tới đây, trong lòng Dương Thanh đã có đáp án cho mình.

Lão Cửu nghiêm nghị nói: “Dương Thanh, vụ này quá nguy hiểm, không đáng đâu! Bây giờ cậu đi với tôi tới Miêu Thành, chỉ cần cậu không rời khỏi Miêu Thành thì thành chủ Hoài Thành hay Dược Vương đều không làm gì được cậu”.

“Thiên phú võ thuật của cậu rất cao, chỉ cần yên tâm tu luyện thêm vài năm tại Miêu Thành, không phải không có hi vọng đạt cảnh giới cao nhất của cấp bậc Siêu Phàm Cảnh”.

“Đến khi đó, Hoài Thành còn ai có thể làm gì được cậu?”

Dương Thanh lắc đầu, nói với lão Cửu: “Ông Cửu, tôi không thể cứ trốn mãi trong Miêu Thành, ngoài kia còn có rất nhiều bạn bè người thân của tôi, thậm chí cả vợ con tôi cũng đang trốn ở ngoài đó.

“Tôi định cố hết sức giết thêm vài cao thủ hàng đầu của Hoài Thành để giảm thiểu khả năng phát sinh nguy hiểm cho tương lai”.

“Ông Cửu, ông đã giúp tôi quá nhiều, hiện ông quay về Miêu Thành đi, tiện thể dẫn Hoài Lam đi theo, tôi hành động một mình cũng sẽ dễ che giấu hơn”.

Lão Cửu lập tức nhíu chặt mày, nhìn Dương Thanh, hỏi: “Nhất định phải ở lại sao?”

Dương Thanh gật đầu: “Phải ở lại!”

Anh đã bị chia cách với vợ con mình tròn năm năm, khó khăn lắm mới gặp được nhau, chưa được bao lâu lại phải bất đắc dĩ chia xa suốt một năm ròng.

Anh đã rất có lỗi với Tân Thanh Tâm và Tiêu Tiêu, không thể lại bắt hai người phải chịu nỗi khổ vốn họ không cần gánh chịu như thế nữa.

Lão Cửu và Hoài Lam đều nhìn về phía Dương Thanh, thấy ánh mắt anh vô cùng kiên định.

Hoài Lam bèn nói với Dương Thanh: “Nếu anh muốn ở lại thì tôi sẽ ở lại cùng anh, chí ít tôi cũng biết rõ tình hình bên này, hơn nữa cũng có khá nhiều chỗ quen biết, có lẽ sẽ giúp ích được cho anh’.
 
Chương 3055


Chương 3055:

Lão Cửu nhìn chằm chằm Dương Thanh hồi lâu, trầm mặc một lát mới thở dài, nói: “Miêu thành chủ bảo tôi tới đi cùng cậu thì dù có chết tôi cũng phải bảo vệ cậu, nếu cậu đã chọn ở lại chỗ này, tôi đành phải theo thôi”.

Lòng Dương Thanh chợt ấm áp hẳn, nhưng cũng rất băn khoăn, cả lão Cửu và Hoài Lam lựa chọn ở lại cùng anh đều sẽ gặp nguy hiểm rất lớn.

Anh cũng biết, dù anh không đồng ý nhưng hai người này sẽ không chịu bỏ anh lại mà đi.

Vậy nên, anh chỉ còn cách ghi nhớ ơn này trong lòng.

Dương Thanh cảm kích nói: “Ơn này thật không biết nói sao cho đủ, chỉ cần tôi có thể sống sót rời khỏi đây, ngày sau nếu hai người cần gì ở tôi, xin cứ việc nói với tôi một tiếng”.

Hoài Lam mỉm cười: ‘Anh Thanh, anh không cần cảm ơn tôi, thực ra tôi giúp anh cũng chính là đang giúp mình’.

“Nay tôi đã phản bội thành chủ Hoài Thành, lại còn bày mưu đẩy tội lên đầu phủ Hoài Thành khiến Dược Vương Cốc căm thù phủ Hoài Thành như thế, người khác có thể không rõ chân tướng Sự việc nhưng thành chủ Hoài Thành nhất định đã biết rõ, đây chính là âm mưu của tôi”.

“Theo những gì tôi được biết về thành chủ Hoài Thành, ông ta nhất định sẽ không bao giờ bỏ qua cho tôi đâu. Nếu đã thế, tôi cũng hi vọng có thể làm giảm mạnh thực lực của phủ Hoài Thành. Nếu được vậy thì tôi sẽ được an toàn hơn một chút”.

Lão Cửu cũng lên tiếng: “Cậu không cần cảm ơn tôi, muốn cảm ơn thì cảm ơn Miêu thành chủ là được rồi, tôi cũng chỉ nghe lệnh ngài ấy để làm việc thôi”.

Nói xong, ông lão nhìn sang Hoài Lam, hỏi: “Tiếp sau đây, chúng ta cần làm gì?”

Dương Thanh cũng nhìn Hoài Lam. Dường như đã sớm tính toán đâu ra đấy, vừa nghe lão Cửu hỏi, Hoài Lam bèn nói ngay: “Trước tiên chúng ta tới Thiện Thành đã, thành phố này cách Hoài Thành chỉ chừng hai giờ di chuyển thôi”.

“Chúng ta cứ chờ tạm ở sân bay Thiện Thành, một khi tình huống có gì bất ngờ, chúng ta có thể lên máy bay rời khỏi đó trước khi cao thủ của | Hoài Thành đuổi giết tới nơi”.

“Còn về chuyện ám sát cao thủ của phủ Hoài Thành và Dược Vương Gốc, tạm thời không vội, trước cứ để bọn họ đánh với nhau đi đã, sau đó căn cứ vào tình hình chiến đấu của bọn họ để lập kế hoạch tiếp theo”.

Lão Cửu gật đầu: “Được, tôi tán thành!”

Nói xong, ông lão nhìn Dương Thanh, hỏi: “Cậu thấy thế nào?”

Dương Thanh cũng gật đầu: ‘Tôi cũng tán thành!”

Anh lại nhìn sang phía Hoài Lam, hỏi: “Chúng †a tới Thiện Thành thì cô còn có thể nhận được tin tình báo từ Hoài Thành chứ?”

Hoài Lam mỉm cười: “Yên tâm, tôi làm người phát ngôn của thành chủ Hoài Thành lâu như thế, cũng không thể chỉ mãi là con rối được, đương nhiên tôi cũng có gây dựng được căn cơ riêng cho mình, Hoài Thành này chỉ cần có vấn đề gì, dù nhỏ hay lớn, tôi đều có thể biết ngay”.

Bấy giờ Dương Thanh mới quyết định: ‘Được!

Nếu thế, chúng ta không nên mất thời gian nữa, giờ chúng ta tới sân bay Thiện Thành luôn thôi”.

“Được”.

Ba người lập tức xuất phát. Sau hai giờ xóc nảy trên xe, rốt cuộc bọn họ cũng tới sân bay Thiện Thành.

Thiện Thành cách Hoài Thành không xa, giao thông cũng rất thuận tiện, nhưng từ Hoài Thành tới Thiện Thành chỉ có một phương thức di chuyển, đó là ô tô.

Vậy nên, dù Dược Vương hay thành chủ Hoài Thành đích thân tới thì cũng phải ngồi ô tô, mà ngồi ô tô cần tối thiểu hai tiếng, chỉ cần có thể nắm được tin tức thành chủ Hoài Thành và Dược Vương đi đâu làm gì là có thể bảo đảm an toàn cho bọn Dương Thanh.
 
Chương 3056


Chương 3056:

Đúng là Hoài Lam có rất nhiều thủ đoạn, vừa tới sân bay Thiên Thành đã có người đưa tới cho bọn họ ba tấm thẻ căn cước mới, trên căn cước, trừ ảnh chụp đúng là của họ, còn những thông tin khác đều là giả.

Hoài Lam cười bảo: “Hai người yên tâm, ba tấm thẻ căn cước này không có bất cứ vấn đề gì, có nó, chúng ta có thể yên tâm nghỉ ngơi ở đây, người của Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành muốn tìm được chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn hơn”.

Dương Thanh cười nói: “Đúng là trước đây đã quá xem thường cô rồi, với năng lực của cô, dù giao vào tay cô một công ty lớn để cô quản lí thì hẳn chẳng mất nhiều thời gian, công ty đó đã thành một trong những công ty hàng đầu thế giới rồi đấy”.

Hoài Lam vừa dẫn Dương Thanh và lão Cửu vào khách sạn vừa nói: “Tôi cũng chỉ dựa vào thân phận người phát ngôn của thành chủ Hoài Thành để tạo dựng cho mình chút ít, chuẩn bị cho mọi tình huống thôi, nếu không có thân phận ấy, chỉ e tôi không làm được những việc này đâu”.

Lão Cửu cũng phải lên tiếng khen ngợi: “Cô khiêm tốn quá rồi! Nhiều thế lực lớn khác cũng có rất nhiều nhân tài, nhưng dù cho bọn họ vị trí và quyền lực lớn hơn nữa cũng chưa chắc đã có thành tựu như cô bây giời”

Trong lúc trò chuyện, ba người đã tới khách sạn Hilton ở sân bay Thiện Thành, có thẻ căn cước mới, ba người nhanh chóng thuê được phòng khách sạn.

Ngay khi ba người vừa vào khách sạn Hilton, tình hình bên phía Hoài Thành đã trở nên cực kì hỗn loạn.

Lý Thăng của Dược Vương Gốc chỉ huy chín tên cao thủ đang đuổi giết nhóm cao thủ của phủ Hoài Thành do Viên Thọ Tài cầm đầu.

Bên đội hình của Viên Thọ Tài ban đầu có ông †a là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, cùng với hai tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ và ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Nay ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ và một gã cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ đều đã bị giết chết, Bên phía Viên Thọ Tài chỉ còn lại ông ta và một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ nữa.

Trái lại, bên phe Dược Vương Gốc, mặc dù Lý Thăng chỉ là Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, nhưng trong số chín cao thủ do hăn chỉ huy lại có một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong cùng hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, còn lại sáu gã đều là Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Cho đến nay, mười cao thủ của Dược Vương Cốc đều còn sống, chỉ có một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ bị thương nhẹ.

Thực lực hai bên hoàn toàn không cùng một cấp bậc, cao thủ phủ Hoài Thành có chạy trốn cũng trốn không thoát.

Lúc này, Viên Thọ Tài và tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ còn lại kia đã bị nhóm cao thủ của Dược Vương Cốc bao vây chặt chẽ.

Hai người đều đã bị thương khắp mình, ngay.

cả Viên Thọ Tài cũng đã bị thương nặng.

Ông ta hung tợn nhìn về phía Lý Tháng, nghiến | răng nghiến lợi nói: ‘Lý Thắng, ngay cả khi nhà nước muốn tử hình một ai cũng phải đưa ra chứng cứ đàng hoàng, cậu hoàn toàn không có chứng cứ chứng minh chúng tôi giết đại sư huynh của cậu, dựa vào đâu mà lại muốn giết cao thủ phủ Hoài Thành chúng tôi?”

“Các người làm như vậy là đang khơi mào cuộc chiến! Cậu có biết, một khi cuộc chiến giữa Dược Vương Gốc và phủ Hoài Thành nổ ra, hậu quả sẽ thế nào không?”

Lý Thăng cười nhạt: “Dược Vương Cốc chúng tôi làm việc gì chưa bao giờ cần chứng cứ, chỉ cần chúng tôi cho rằng các người đã làm thì các người đều đáng chết!”

Từ Hoa chính là đồ đệ lớn nhất của Dược Vương, Lý Thắng là đồ đệ thứ hai.

Sao hãn chưa từng hoài nghỉ cái chết của bọn Từ Hoa có điểm kì quặc được chứ?
 
Chương 3057


Chương 3057:

Chỉ có điều, đây là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt cao thủ đứng đầu của phủ Hoài Thành, bất kể cái chết của đám Từ Hoa có liên quan tới bọn Viên Thọ Tài hay không đều không quan trọng nữa.

Giết đám người này đồng nghĩa với làm suy yếu thực lực tổng hợp của phủ Hoài Thành.

Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành trước này luôn như nước với lửa, một khi nổ ra chiến tranh sẽ cần cấp tốc chém giết càng nhiều kẻ | địch càng tốt, chỉ có như vậy mới có thể nhanh chóng chiếm được ưu thế trong cuộc giao tranh của hai thế lực lớn.

Viên Thọ Tài nghe Lý Thăng nói thế liên hiểu được, tay Lý Thắng này quyết tâm muốn giết ông ta.

“Ép nhau quá thì đến con kiến cũng cản chết voi, huống chỉ là người! Nếu cậu đã ép chúng tôi quá mức như vậy, thì dù tôi đây có chết cũng phải kéo các người theo cùng!”

Viên Thọ Tài dữ dẫn nói. Vừa dứt lời, khí thế võ thuật trên người ông ta bỗng tăng vọt, lao thẳng về phía Lý Thăng.

Ngay khi cao thủ của Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành đang đánh nhau loạn xạ, Dương Thanh, Hoài Lam và lão Cửu đã vào ở trong khách sạn.

Trong một phòng bình thường của khách sạn Hilton tại Thiện Thành.

Hoài Lam tươi cười nói: “Có tin tốt đây! Vừa rồi, đám cao thủ do Hoài Tinh Vũ cử đến giết chúng ta đã bị diệt sạch. Chỉ tiếc, đội cao thủ bên Dược Vương Cốc quá mạnh, không tổn thất một Si Dương Thanh nói: ‘Dược Vương Cốc đã mất đại đồ đệ của Dược Vương cùng với Tả, Hữu hộ pháp, cũng coi như một tổn thất lớn, lúc này, hẳn mối thù giữa Dược Vương Gốc và phủ Hoài Thành đã càng sâu sắc thêm rồi”.

“Nhất là trong phủ Hoài Thành lúc này, chỉ sợ người người đều đang bàng hoàng khiếp sợ, Hoài Tỉnh Vũ hẳn đã vô cùng phẫn nộ’.

Lão Cửu cũng lên tiếng: “Có lẽ lúc này chính là thời cơ thích hợp cho chúng ta tranh thủ giết vài tên cao thủ”.

Hoài Lam lắc đầu: “Ông Cửu, bây giờ còn chưa phải lúc, tuy Dược Vương Gốc đã giết sáu cao thủ của phủ Hoài Thành nhưng những cao thủ này đều do một tay Hoài Tỉnh Vũ âm thầm bồi dưỡng, chuẩn bị dùng để đối phó với thành chủ Hoài Thành, đối với thành chủ, đây không tính là tổn thất gì”.

“Hiện phải xem xem Dược Vương Cốc có muốn thừa thế đuổi giết các cao thủ khác của phủ Hoài Thành không”.

“Điều tôi đang lo nhất là, thành chủ Hoài Thành không có ý định đánh với Dược Vương Cốc, nếu không đánh, chúng ta sẽ phải rời khỏi đây ngay”.

Dương Thanh gật đầu: ‘Chúng ta đã mất khá nhiều thời gian ở đây rồi, thêm một, hai ngày cũng không là gì, cứ tiếp tục quan sát tình hình, xem xem đến bao giờ phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc mới đánh nhau”.

Lúc này, trong một phòng khách rộng rãi ở phủ Hoài Thành.

Hoài Tỉnh Vũ và Hoài Phượng đang quỳ trên mặt đất, thành chủ Hoài Thành ngồi trên ghế chủ nhà, tức giận nhìn hai người.

Thành chủ Hoài Thành giận dữ nói: “Hoài Tỉnh Vũ, con có biết lần này con đã gây cho phủ Hoài Thành một phiền toái lớn thế nào không?”

Hoài Tỉnh Vũ cũng đang vô cùng hối hận, hôm nay, sáu tên cao thủ hàng đầu do bà ta âm thầm bồi dưỡng không chỉ không giúp được bà ta giết chết thành chủ Hoài Thành báo mối thù giết bố ruột mà còn mất mạng dưới tay cao thủ của Dược Vương Cốc.

Không chỉ có thế, giờ đây, cả thành chủ Hoài Thành cũng đã biết việc này.

Hoài Tỉnh Vũ cố nén lửa giận trong lòng, cúi đầu thưa: “Bố, xin lỗi, con biết sai rồi”.

“Giờ biết sai rồi à?”

Thành chủ Hoài Thành võ mạnh xuống bàn, bàn trà trước mặt lập tức vỡ vụn.
 
Chương 3058


Chương 3058:

“Dược Vương Gốc với chúng ta có ân oán đã lâu, từ lâu Dược Vương đã muốn tuyên chiến với phủ Hoài Thành chúng ta, nhưng đến nay vẫn chưa tìm được cơ hội thích đáng. Vậy mà hôm nay, con lại để người ta bắt được cái cớ, con có biết, một khi hai bên tuyên chiến thì hậu quả sẽ thế nào không?”

Thành chủ Hoài Thành giận không kìm được, quát lớn: “Một khi đánh nhau, phủ Hoài Thành rất có thể sẽ triệt để rơi vào tay địch, dù không rơi vào tay địch thì cũng sẽ chịu tổn thật nặng nề.

Đến khi đó, nếu lại có thế lực bên ngoài nhòm ngó chúng ta, phủ Hoài Thành này rất có thể sẽ không còn cơ hội tồn tại nữa’.

“Tất cả những nguy hiểm này, đều do con chuốc lấy!”

Hoài Phượng quỳ dưới đất, người run lên từng chập, nhưng vấn cố nén nỗi sợ hãi, nói: “Thưa ông, tất cả đều tại con khốn Hoài Lam kia, nó lừa mẹ cháu vào tròng”.

Ánh mắt thành chủ Hoài Thành thoáng lóe lên một tia sát khí, lão ta nheo mắt nhìn chăm chăm Hoài Phượng, hỏi: “Cháu vừa nói, hai đứa mắc mưu của Hoài Lam? Hai đứa đã bị nó lừa thế nào?”

Hoài Tinh Vũ thoáng do dự, bà ta sợ thành chủ Hoài Thành nhận ra mục đích thực sự của mình khi chuyện âm thầm bồi dưỡng cao thủ bị lộ ra.

Thành chủ Hoài Thành giận dữ quát: “Nói!”

Hoài Tinh Vũ run bản cả người, vội vàng thưa: “Hoài Lam lừa con, bảo rằng Dương Thanh với cao thủ bên cạnh nó đều đã bị thương nặng, nói đây là cơ hội tốt nhất để con báo thù cho Long Dược. Lúc đó con như bị ma ám, không nghĩ nhiều đã sai người đi giết thăng khốn đó, không ngờ, lại trúng kế của con nhỏ này”.

“Ha ha Thành chủ Hoài Thành bỗng cười một tiếng, trong tiếng cười tràn đầy châm biếm, lão ta lạnh giọng: ‘Hoài Tỉnh Vũ, con coi ta là lão già ngu xuẩn à? Hay con mới đúng là một đứa ngu xuẩn?”

“Hoài Lam nói Dương Thanh với cao thủ đi cùng nó đều bị thương nặng, thế là con tin ngay?”

“Hay là, nó năm được yếu điểm gì của con, đe dọa con phải cử cao thủ tới đó?”

Lão ta vừa nói đến đó, Hoài Tinh Vũ đã run cả người, vội vàng nói: “Xin bố bớt giận, những điều con vừa nói đều là sự thật, con thật sự chỉ bị ma quỷ ám, mất lí trí nên mới tin lời Hoài Lam”.

Ánh mät sắc bén của thành chủ Hoài Thành ghim chặt vào người Hoài Tinh Vũ, hỏi: ‘Con âm thầm bồi dưỡng sáu cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thậm chí còn có một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, Hoài Tinh Vũ, đúng là ta đã xem thường con quá rồi!”

Hoài Tỉnh Vũ càng run rẩy hơn, bà ta thấp.

thỏm nói: “Thưa bố, những cao thủ này không phải do con bồi dưỡng mà đều do Long Dược âm thầm bồi dưỡng lúc còn sống, Long Dược chết rồi con mới biết chuyện anh ấy đã âm thầm nuôi dưỡng ra nhiều cao thủ như vậy”.

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng hỏi lại: “Thật không?”

Hoài Tỉnh Vũ vội vàng gật đầu: “Thưa bố, con nói thật đấy ạ, những cao thủ kia đều do Long Dược âm thầm bồi dưỡng!”

Trong tình thế này, bà ta chỉ còn cách đẩy hết tội lên đầu Long Dược đã chết.

Nếu không, một khi bị thành chủ Hoài Thành phát hiện chân tướng sự việc, bà ta và con gái nhất định sẽ không giữ được tính mạng.

Ý niệm giết chóc nơi đáy mắt thành chủ Hoài Thành càng lúc càng dày đặc: “Nếu thế, vì sao con không báo cho ta biết về sự tồn tại của họ từ trước? Nếu như phủ Hoài Thành chúng ta có thêm sáu cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh này thì đã không đến mức rơi vào thế bị động như bây giờ’.
 
Chương 3059


Chương 3059:

Hoài Tỉnh Vũ vội thưa: “Ban đầu con cũng định giao những người này lại cho bố, nhưng lại sợ bố hiểu lầm nên cứ chần chừ mãi không dám để lộ sự tồn tại của họ. Nếu không phải lần này con nóng lòng báo thù cho chồng thì đã không rối loạn đến mất cả lí trí, gây ra loại chuyện ngu xuẩn thế này”.

“Bố, con thực sự biết lỗi rồi, xin bố nể mặt mẹ con, cho con thêm một cơ hội!”

Bồng nhiên, một hơi thở võ thuật vô cùng khủng khiếp chợt tràn ra từ trên người thành chủ Hoài Thành.

Giây phút này, sắc mặt Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng đều biến đổi kịch liệt, sợ hãi và hốt hoảng đến tột cùng.

Cả hai đều đã cảm nhận được ý niệm giết chóc cực mạnh từ thành chủ Hoài Thành.

Thành chủ đang muốn giết bọn họ.

Thành chủ Hoài Thành đột nhiên hỏi: “Hoài Tỉnh Vũ, năm nay con bao nhiêu tuổi?”

Hoài Tinh Vũ run lên, đáp: “Thưa bố, năm nay con bốn mươi chín tuổi”.

Ánh mắt thành chủ Hoài Thành bỗng trở nên hoài niệm, lão ta nói: “Đã bốn mươi chín năm rồi!”

Hoài Tỉnh Vũ chợt có dự cảm cực kì tồi tệ.

Bà ta lờ mờ cảm thấy, thành chủ Hoài Thành đã biết tất cả mọi việc, biết bà ta đã phát hiện thân thế của mình, cũng biết bà ta âm thầm bồi dưỡng cao thủ để giết chết lão ta.

“Ta vốn muốn cho hai mẹ con con được bình an sống ở phủ Hoài Thành này đến hết đời, coi như cho người mẹ mất sớm của con một niềm an UI.

“Nhưng ta thật sự không ngờ, hai mẹ con con không chỉ không biết ơn mà còn thù hận cả ta, thậm chí muốn giết ta”.

“Con nói xem, ta còn có thể để hai đứa sống sót được sao?”

Ý muốn giết chóc trên người thành chủ Hoài Thành càng lúc càng mạnh.

Hoài Tỉnh Vũ và Hoài Phượng sợ hãi co rụt người.

Hoài Tỉnh Vũ quỳ rạp xuống, run rẩy nói: ‘Bố, bố đang nói gì thế? Con không hiểu”.

Thành chủ Hoài Thành hí mắt nhìn bà ta: ‘Con thật sự không hiểu? Vẫn còn tính tiếp tục lừa ta am”

Giờ phút này, sát khí đã bao phủ toàn thân thành chủ Hoài Thành.

Lão ta giận dữ nói: “Ta đối xử với mẹ con con không tốt sao? Hay là, bởi vì ta đối xử với mẹ con con tốt quá nên các con mới cho rãng, dù các con có ý định giết ta, ta cũng sẽ không nỡ giết các con?”

Hoài Tinh Vũ đã sợ đến choáng váng cả người, lúc này, cuối cùng bà ta hiểu được, thành chủ Hoài Thành thật sự đã biết hết mọi chuyện từ lâu.

Bà ta sợ hãi lí nhí: “Bố, có phải con ranh Hoài Lam kia đã nói bậy nói bạ gì với bố không? Bố là bố của con, sao con có thể nuôi ý định giết bố mình được?”

Thành chủ Hoài Thành chăm chú nhìn vào mắt Hoài Tinh Vũ, hỏi: “Trong lòng con, thực sự coi ta là bố con sao?”

Hoài Tinh Vũ run bản lên, vội đáp ngay: “Trong lòng con, người chính là bố của conl”

Thành chủ lắc đầu: “Không phải! Trong lòng con, ta chỉ là hung thủ giết bố con, một kẻ thù mà con phải bỏ bao công sức âm thầm bồi dưỡng một đám cao thủ hàng đầu, chuẩn bị sẵn sàng diệt trừ bất cứ khi nào có cơ hội, đúng không?”

Hoài Tinh Vũ khiếp sợ ra mặt, mặc dù bà ta đã đoán được có lẽ thành chủ Hoài Thành đã biết sự thật, nhưng khi bị lão ta chính miệng vạch trần, Hoài Tình Vũ vẫn vô cùng hoảng hốt và sợ hãi.

Thành chủ nói tiếp: ‘Nếu không phải do ta mắt nhằm mắt mở bỏ qua, con cho rằng con có thể qua mặt được ta, âm thầm bồi dưỡng đám cao thủ kia sao?”
 
Chương 3060


Chương 3060:

Hoài Tỉnh Vũ càng thêm kinh sợ, thành chủ đã biết chuyện bà ta âm thầm bồi dưỡng cao thủ từ trước rồi sao?

Thành chủ tỏ vẻ thất vọng, nói: “Ta vốn cho rằng, chỉ cần con không phản bội phủ Hoài Thành, chỉ cần con không ra tay hại ta, ta cũng sẽ không giết con, coi như để an ủi vong linh mẹ con.

“Ta tự thấy ta đã làm tròn trách nhiệm, tận †ình tận nghĩa, nhưng thật không ngờ, con vẫn còn muốn giết ta, lần này, thậm chí còn mang đến †ai ương ngập đầu cho phủ Hoài Thành”.

“Vì thế, con nhất định phải chết!”

Nói xong, lão ta ra lệnh: “Ban rượu!”

Một người phụ nữ trung niên xuất hiện, bưng một cái khay đi tới, trên khay có một bầu rượu rất đẹp và hai chiếc chén nhỏ.

Thành chủ bước tới, tự tay rót hai chén rượu, ánh mắt nhìn về phía Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng hoàn toàn vô cảm, lạnh lùng nói: ‘Hôm nay, hai mẹ con con chỉ có thể lấy cái chết để đền tội!”

Hoài Tỉnh Vũ hoàn hồn, lết tới dưới chân thành chủ, sợ sệt van xin: “Bố, con sai rồi, con thực sự biết lôi rồi, cầu xin bố nể mặt mẹ con, cho con một cơ hội nữa thôi. Từ nay về sau con không dám nữa, xin bố cho con được sống, con thực sự không dám nữa đâu”.

Hoài Phượng cũng khóc lóc cầu khẩn: “Ông ơi, xin ông thương xót mẹ con cháu, tha cho chúng cháu một đường sống với! Cháu thực sự không muốn chết đâu!”

Thành chủ Hoài Thành không để ý đến lời cầu xin của hai người, quay lưng bước đỉi, mãi đến khi lão ta sắp bước qua ngưỡng cửa mới nói một câu: “Ban rượu!”

Hai gã cao thủ lực lưỡng đi thẳng về phía Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng.

Người phụ nữ trung niên bưng khay nói với hai mẹ con: “Mời hai vị!”

Hoài Tinh Vũ đã tuyệt vọng rồi, bà ta nhìn về hướng thành chủ Hoài Thành vừa biến mất, ánh mắt đầy oán hận, nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa: ‘Dù tôi có hóa thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ông! Ông là đồ ác quỷ, một con ác quỷ giết chết bố tôi, cướp mẹ tôi!”

“Lên đì!”

Người phụ nữ trung niên kia lạnh lùng nói.

Hai gã cao thủ, mỗi người bưng một chén rượu cưỡng ép Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng uống hết.

Thành chủ Hoài Thành vừa mới rời khỏi phòng khách, chợt có cấp dưới chạy tới báo cáo: “Thành chủ, nguy rồi, vừa rồi tất cả cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Dược Vương Cốc đều đã rời cốc, tiến về phía phủ Hoài Thành!”

Thành chủ hít sâu một hơi, tức tối nghiến răng nói: “Bọn chúng thật sự cho rằng phủ Hoài Thành này không có người chắc? Truyền lệnh của tôi, tất cả các cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Hoài Thành đều ra tham chiến!”

“Nếu Dược Vương Cốc muốn chết đến thế thì để tôi cho bọn họ toại nguyện!”

Cấp dưới vội thưa: “Vâng, thưa thành chủ”.

Lúc này, một ông già mặc áo dài màu tro đi tới trước mặt thành chủ Hoài Thành, nặng nề nói: “Thành chủ, một khi khai chiến, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng! Rất có thể phủ Hoài Thành chúng ta sẽ bị tổn thất cực kì nặng nề”.

Thành chủ lạnh lếo nói: “Ông cho rẵng, tình hình giữa chúng ta và bên Dược Vương Cốc còn có đường cứu vấn sao?”

Ông già áo màu tro kia nói: “Cái chết của Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc vốn không phải do người của chúng ta gây nên, tuy tôi cũng không rõ ba người này chết như thế nào nhưng có thể chắc chắn một điều, cái chết của bọn họ có liên quan tới Dương Thanh’.

“Chỉ cần chúng ta tìm được Dương Thanh, chúng ta sẽ tra ra được ba tên cao thủ của Dược Vương Cốc đã chết như thế nào”.
 
Chương 3061


Chương 3061:

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng hỏi: “Tra xong rồi thì sao? Dược Vương Gốc đã giết bao nhiêu cao thủ của phủ Hoài Thành như thế, chẳng lẽ chúng ta còn phải cúi đầu trước bọn họ?”

Ông già áo màu tro nhíu mày: “Chỉ cần chúng †a có thêm chút thời gian, Dược Vương Gốc cũng không dám quá ngang ngược! Chỉ cần phủ Hoài Thành được bảo vệ chu toàn thì tạm thời cúi đầu cũng không phải việc gì quá lớn”.

“Không thể được!”

Thành chủ cả giận quát: “Nếu ông còn dám đề nghị tôi cúi đầu chịu thua Dược Vương Cốc, tôi sẽ giết ông trước đấy!”

Nghe vậy, ông già áo mà tro không dám nói thêm nữa, chỉ âm thầm thở dài trong lòng.

Thành chủ bồng ra lệnh: “Tôi cho ông nửa ngày, phải tìm ra Dương Thanh và đưa nó đến trước mặt tôi!”

“Vâng, thưa thành chủ!”

Ông già áo tro nói rồi quay lưng rời khỏi đó.

Lúc này, người mà thành chủ Hoài Thành muốn giết nhất chính là Dương Thanh, nếu không phải tại Dương Thanh thì phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc đã không bị đẩy tới tình trạng căng thẳng thế này.

Ông già áo tro đi khuất, thành chủ Hoài Thành bước tới sau núi.

“Uỳnh uỳnh!”

Sau núi bỗng xuất hiện một cửa động, thành chủ cất bước đi vào.

Không một ai ngờ tới, ngay bên trong ngọn núi phía sau phủ Hoài Thành lại là một không gian đặc biệt khác.

Bên trong động, đèn điện sáng trưng, có một nhóm người mặc áo choàng trăng đang bận rộn làm việc, thỉnh thoảng còn nghe thấy mấy tiếng kêu rên nhỏ vụn từ sâu bên trong động truyền ra.

“Thành chủ, ông tới rồi àI”

Lúc này, bỗng một giọng nói máy móc vang lên, một bóng người ẩn kín trong chiếc áo choàng màu đen đi tới.

Nhìn thấy người áo đen đột nhiên xuất hiện cạnh mình, thành chủ Hoài Thành thoáng kinh ngạc.

Lão ta trầm giọng bảo: “Hiện nay phủ Hoài Thành đang gặp chút phiền toái, tôi cần sự trợ giúp của cậu”.

Người áo đen kia khục khặc cười nói: “Nếu thành chủ đã đề nghị thì dĩ nhiên tôi phải giúp một tay rồi, nhưng không biết thành chủ cần bao nhiêu cao thủ?”

Thành chủ Hoài Thành vươn một bàn tay, nói: “Năm cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong’.

Người áo đen kia cười cười, quay đầu nhìn vào bên trong, búng tay đánh “tách” một cái.

Chốc lát sau, năm quái vật nửa người nửa máy móc đi ra.

Thành chủ Hoài Thành nhíu mày, lão ta hoàn toàn không cảm nhận được bất cứ hơi thở võ thuật nào từ đám quái vật này.

Người áo đen kia nheo mắt cười bảo: “Thành chủ thử xem sao?”

“Được!”

Thành chủ Hoài Thành nhanh nhẹn đồng ý.

Ngay sau đó, năm người kia bỗng đồng loạt lao về phía thành chủ Hoài Thành.

Sắc mặt thành chủ biến đổi kịch liệt, vội vã ra tay chống trả.
 
Chương 3062


Chương 3062:

Chỉ mới hơn mười giây ngắn ngủi, thành chủ Hoài Thành đã khiếp sợ ra mặt, nhìn sang phía người áo đen, nghiêm túc nói: “Black Doctor, thực lực của năm người này hản chỉ còn cách Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ không xa đâu, đúng không?”

Người áo đen kia không phải ai xa lạ mà chính là Black Doctor, nhà khoa học điên nổi tiếng.

Dương Thanh hoàn toàn không thể ngờ rằng, vị Black Doctor đã đấu với anh bao lâu nay vẫn còn sống, hiện đang ở ngay trong phủ Hoài Thành, càng không ngờ rằng, hiện Black Doctor đã sở hữu ít nhất năm tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thực lực tối thiểu cũng phải Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Thành chủ Hoài Thành nhìn chăm chăm Black Doctor, ánh mắt cực kì nặng nề, lão ta đã cảm nhận được sự uy hiếp đến từ người này.

Lão ta không biết, rốt cuộc Black Doctor hiện đang sở hữu bao nhiêu quái vật nửa người nửa máy móc như thế này.

Vừa rồi, khi giao đấu thử với năm người kia, lão ta đã cảm nhận rất rõ, thực lực của năm người này có thể sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Điều khiến lão ta cảm thấy đáng sợ nhất là, những người này hoàn toàn không cảm nhận được đau đớn, chỉ cần có đủ năng lượng là có thể duy trì lực chiến đấu.

Black Doector cười ha hả, nói với thành chủ Hoài Thành: “Thành chủ cứ yên tâm, nếu tôi với ông đã là đối tác của nhau thì sẽ không có ý đồ gì với Hoài Thành của ông”.

“Hơn nữa, ông đã là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, dù kỹ thuật của tôi có lợi hai đến đâu chăng nữa cũng không thể nào sáng tạo ra cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong được’.

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nói: “Vừa rồi, tôi chỉ đề nghị một câu, cậu đã có thể tùy tiện đưa ra năm cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, năng lực của cậu cao như vậy, hẳn chế tạo ra cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh cũng không khó nhỉ?”

Black Doctor lắc đầu, cười bảo: “Thành chủ quá đề cao tôi rồi, năm cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong này đã là toàn bộ sản phẩm đạt cảnh giới Siêu Phàm Cảnh của tôi rồi”.

Thành chủ Hoài Thành nhíu chặt mày, tỏ ý không tin.

Black Doctor cười nói: ‘Không giấu gì thành chủ, trước đó đúng là tôi đã chế tạo ra rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh, tổng số lượng khéo phải lên tới mấy trăm, chỉ có điều, những thực thể thí nghiệm này đều bị tôi làm hỏng gần hết trong lúc làm thí nghiệm, nay chỉ còn lại năm cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong này”.

“Nếu không phải thành chủ cần người gấp, có lẽ chẳng mấy nữa mà năm cao thủ này cũng không còn, bởi vì họ cũng sẽ biến thành vật thí nghiệm để tôi nghiên cứu chế tạo cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nhưng liệu thí nghiệm đó có thành công được hay không, chính tôi cũng không biết”.

Nghe Black Doctor giải thích, nỗi lo âu trong lòng thành chủ Hoài Thành cũng vơi đi rất nhiều.

Black Doctor lại nói: “Thành chủ, vật thí nghiệm bên tôi cũng không còn bao nhiêu, hay là thành chủ giúp tôi kiếm thêm ít thi thể các cao thủ về?”

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nói: “Yên †âm, chỉ cần có thể tiêu diệt được Dược Vương Cốc, tôi có thể mang cho cậu chí ít là ba mươi thi thể Siêu Phàm Ngũ Gảnh trở lên”.

Black Doctor mừng rỡ, cười lớn rồi nói: “Ha ha, tốt quá, chỉ cần có thể có đủ thi thể cao thủ Siêu Phàm Cảnh, tiến trình thí nghiệm nhất định sẽ tăng nhanh, tôi tin răng không bao lâu nữa, tôi có thể chế tạo cho thành chủ một đội cao thủ Siêu Phàm Cảnh hàng đầu, hơn nữa có thể bảo đảm, thực lực những cao thủ ít nhất cũng phải đạt Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong”.

Thành chủ Hoài Thành nói: “Vậy tôi sẽ chờ!”

Nói xong, lão ta dẫn năm gã cao thủ máy móc của Black Doctor rời khỏi đó.

Lúc này, cao thủ của Dược Vương Cốc đang chuẩn bị tấn công vào phủ Hoài Thành.

Dược Vương cầm đầu, sau lưng là hơn hai mươi cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
 
Chương 3063


Chương 3063:

Cao thủ của phủ Hoài Thành cũng đứng ở cửa, phòng bị cao thủ Dược Vương Cốc tấn công.

“Thành chủ tới!”

Đúng lúc này, chợt có một cao thủ bên phủ Hoài Thành cất tiếng hô.

Ngay lập tức, mọi người đều nhìn về một phía, thành chủ Hoài Thành đi ra, phía sau còn có năm tên cao thủ đeo mặt nạ.

Thấy đám cao thủ sau lưng thành chủ Hoài Thành, Dược Vương cau mày, lão ta hoàn toàn không cảm nhận được một chút hơi thở võ thuật nào từ năm người kia.

Thành chủ Hoài Thành chắc chắn sẽ không mang theo người thường tới, vậy có nghĩa là, thực lực của năm tên cao thủ kia phải cực kì lợi hại.

“Dược Vương hùng hổ dẫn người tới phủ Hoài Thành chúng tôi là vì chuyện gì?”

Thành chủ Hoài Thành đi tới chỗ nhóm cao.

thủ đứng đầu phủ Hoài Thành, nhìn Dược Vương, lạnh lùng hỏi.

Dược Vương tức tối nói: “Thành chủ Hoài Thành, ông sai người giết Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Gốc tôi cùng với đại đồ đệ Từ Hoa của tôi, giờ lại dám hỏi tôi tới làm gì à?”

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nói: “Người của ông không phải do cao thủ phủ Hoài Thành tôi giết chết, có người lợi dụng con gái tôi đang nóng ruột muốn báo thù cho chồng, sai người giết Dương Thanh nên tìm cách đổ tội lên đầu nó, đây chính là một âm mưu nhằm vào cả phủ Hoài Thành lãn Dược Vương Gốc”.

“Ha hai”

Dược Vương cười nhạt: “Thành chủ Hoài Thành, ông trở nên hèn nhát, dám làm không dám nhận như thế từ bao giờ? Người của tôi bị cao thủ của phủ Hoài Thành giết, đây vốn chính là sự thật, chẳng lế ông tưởng mình không thừa nhận thì là không phải à?”

“Đại đồ đệ của tôi là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, nhưng thực lực của nó ngang ngửa với cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, không chỉ có thế, nó còn mang theo Tả, Hữu hộ pháp.

của Dược Vương Gốc tôi, đó đều là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong”.

“Một đội hình mạnh như vậy, khắp Hoài Thành này, trừ cao thủ phủ Hoài Thành của ông, còn ai có thể giết được bọn họ?”

Thành chủ Hoài Thành nheo mắt nhìn chäm chăm vào Dược Vương, nói: “Nếu tôi nói đó là do Dương Thanh cùng với tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong đi cùng cậu ta gây ra, ông có tin không?”

Dược Vương càng thêm tức tối, lão ta nghiến răng nói: “Tôi biết ông muốn giết bọn họ, muốn giết thì tự đi mà giết, ông coi tôi là đứa ngu, dễ lừa lắm sao?”

“Hai người đó bị ông đuổi giết, còn sống được đã là kì tích rồi, giờ ông lại dám nói với tôi, một gã Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong cùng với một gã Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ đều đang trọng thương lại có thể giết được Tả, Hữu hộ pháp cùng với đại đồ đệ của tôi?”

“Thành chủ Hoài Thành, chớ có nói nhảm nữa, hôm nay ông nhất định phải cho tôi một đáp án rõ ràng. Nếu có thể khiến tôi hài lòng, tôi sẽ dẫn người của tôi đi ngay, nếu không hài lòng, vậy.

đánh đi!”

Thành chủ Hoài Thành biết, giờ có nói gì chăng nữa, Dược Vương cũng sẽ không tin lão ta.

Chớ nói Dược Vương, ngay cả chính lão ta cũng không hiểu nổi, Dương Thanh và lão Cửu làm thế nào mà giết được ba gã cao thủ hàng đầu của Dược Vương Cốc.

Dù Dương Thanh đã tu luyện ra sức mạnh nguyên tố Thủy thì đã là gì?
 
Chương 3064


Chương 3064:

Dù sao cậu ta cũng chỉ có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, dù ở vào thời điểm mạnh nhất thì cũng chỉ có thể phát huy sức chiến đấu ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ là cực hạn, vậy thì làm thế nào mà kết hợp với lão Cửu, đánh chết hai tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong với một tên cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ?

Nhưng lão ta dám chắc rằng, ba tên cao thủ của Dược Vương Gốc nhất định đều do Dương Thanh giết chết.

Thành chủ Hoài Thành hít sâu một hơi, nhìn về phía Dược Vương, nói: “Ông muốn thế nào?”

Dược Vương hí mắt, đáp: “Tôi muốn một nửa Hoài Thành”.

Thật là tham lam thái quá!

Hoài Thành chỉ có chừng ấy, Dược Vương đòi ngay một nửa Hoài Thành.

Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng nói: “Bao nhiêu năm qua, tôi bỏ qua cho Dược Vương Gốc, không khống chế các người, mặc cho Dược Vương Cốc phát triển, thế đã là vô cùng nhân từ rồi. Nhưng bây giờ xem ra, có lẽ tôi đã nhân từ quá, cho nên Dược Vương giờ đây muốn đòi một nửa Hoài Thành này”.

“Nói vậy, tức là không cần thương lượng gì nữa!”

“Nếu ông đã muốn đánh, vậy thì đánh thôi!”

Vừa dứt lời, khí thế võ thuật của bậc cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong chợt bùng nổ từ trên người lão ta.

Cùng lúc đó, trong một phòng bình thường ở khách sạn Hilton gần khu vực sân bay Thiện Thành.

Dương Thanh và lão Cửu cùng với Hoài Lam đều đang ở đó.

Hoài Lam nhận một cuộc gọi, sau đó cười nói với hai người: ‘Dược Vương đích thân dẫn các cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Dược Vương Cốc tới phủ Hoài Thành, vừa rồi, hai bên đã khai chiến”.

Nghe vậy, Dương Thanh và lão Cửu đều âm thầm thở ra một hơi, hai thế lực lớn nhất của Hoài Thành rốt cuộc cũng đánh nhau rồi.

Như vậy, bất kể về sau ai thăng, áp lực của bọn Dương Thanh đều sẽ giảm mạnh.

Dương Thanh nói: ‘Vậy thì tốt rồi, chỉ có điều, tốc độ quyết chiến của hai bên có hơi nhanh quá, chúng ta còn chưa có cơ hội tranh thủ ám sát cao thủ hai bên”.

Dựa theo kế hoạch trước đó, họ sẽ nhân lúc tình hình của Hoài Thành rối ren, tranh thủ giết vài cao thủ của Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành, sau đó giá họa cho bên kia.

Như vậy, không chỉ có thể suy yếu thực lực hai bên mà còn có thể thúc đẩy bọn họ mau chóng quyết chiến.

Nhưng thật không ngờ, chưa được bao lâu, hai bên đã đánh rồi.

“Chỉ có điều, không biết Thành chủ Hoài Thành tìm đâu được năm tên quái vật nửa người nửa máy móc, thực lực ngang với Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, e là Dược Vương Cốc thua chắc rồi”.

Hoài Lam bồng nói tiếp.

Nghe thấy thế, con ngươi Dương Thanh chợt co rút lại, anh nhìn chăm chằm Hoài Lam, hỏi: “Năm quái vật nửa người nửa máy?”

Hoài Lam gật đầu: “Vừa rồi có tin truyền đến, tuy chỉ có năm tên nhưng đó thực sự là năm quái vật, có thể khiến cho Dược Vương Cốc chịu tổn thất cực lớn”.

“Nay Dược Vương đã bị thành chủ Hoài Thành giữ chân, ngoài bọn họ, hai bên đều không còn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh nào. Dưới hai người này, mạnh nhất chính là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, vậy có thể đoán được, việc phủ Hoài Thành có thêm năm tên quái vật nửa người nửa máy móc có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong sẽ khiến cho Dược Vương Cốc phải chịu tổn thất lớn cỡ nào”.
 
Chương 3065


Chương 3065:

Lão Cửu nhìn Dương Thanh, hỏi: ‘Có phải cậu biết năm quái vật nửa người nửa máy móc kia từ đâu tới?”

Dương Thanh nặng nề nói: “Trước đây tôi có gặp phải một nhà khoa học điên, tự xưng là Black Doctor. Ông ta luôn nghiên cứu những thứ công nghệ cao nhằm vào võ thuật. Trước đây tôi cũng từng trúng kế của ông ta, bị ép uống một thứ thuốc do ông ta nghiên cứu ra, thứ này có thể tăng cao thực lực trong thời gian ngắn, nhưng nó cũng gây ra tổn thương cực lớn cho thân thể’.

“Sau này, ông ta bị sư phụ tôi là Vô Danh giết chết, nhưng không ngờ, ông ta lại xuất hiện, hơn nữa, thực lực còn trở nên mạnh hơn’.

Nghe Dương Thanh nói xong, sắc mặt lão Cửu cũng trở nên cực kì nặng nề: “Theo như lời cậu nói, gã Black Doctor này hẳn đã lợi dụng công nghệ cao để cải tạo lại thân thể của mình, dù giết gã, gã cũng sẽ có biện pháp sống lại một lần nữa”.

Dương Thanh gật đầu: “Đây chính là điểm mà tôi lo nhất, nhưng thực tế đã chứng minh, ông ta đã lợi dụng công nghệ cao và đạt tới thành quả bất tử bất diệt rồi. Giữa tôi và ông ta cũng có mối thù rất sâu, nếu để ông ta biết tôi đã ở Hoài Thành, chác chăn ông ta sẽ không bỏ qua cho tôi”.

Lão Cửu nghiêm nghị nói: “Nếu thế, chúng ta phải rời khỏi đây ngay, Dược Vương Cốc hay phủ Hoài Thành thăng, chúng ta đều gặp áp lực không nhỏ, nếu lại thêm một tay khoa học gia điên, tình cảnh của chúng ta sẽ càng thêm gay go”.

Ngay cả chính Hoài Lam cũng phải gật đầu: “Ông Cửu nói đúng, nếu không có Black Doctor, có lẽ chúng ta còn chờ thêm được một chút, nhưng lúc này, chúng ta không đợi được nữa. Một khi năm gã cao thủ cạnh thành chủ Hoài Thành đúng là sản phẩm của Black Doctor thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng”.

“Giờ còn muốn chuồn? Muộn rồi!”

Đúng lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện trong phòng hệt như một bóng ma.

Mặt ba người đám Dương Thanh đều biến sắc.

Một cao thủ có thể lẳng lặng tiến vào phòng bọn họ mà không ai hay, liệu có thể là người thường?

Hoài Lam vừa thấy rõ người kia, sắc mặt lập tức tái nhợt.

Dương Thanh nhìn chăm chằm vào kẻ mới tới, hỏi: “Ông là ai?”

Ông già kia không đáp, chỉ nheo mắt nhìn chăm chăm Hoài Lam, lạnh lùng nói: “Phản bội thành chủ, tội chết! Giết!”

Vừa dứt lời, lão ta đã đánh ngay một chưởng về phía Hoài Lam.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nhanh đến nỗi người kia ra tay tấn công rồi, bọn Dương Thanh mới lấy lại tinh thần.

Hoài Lam tuyệt vọng, lần này thật sự chết chắc rồi sao?

€ô ta chỉ có thể giương mắt nhìn một đòn của ông già kia đánh tới phía mình càng ngày càng gần.

Ngay khoảnh khắc này, một tia nước vụt hiện, hai mũi tên nước lao thẳng về phía tròng mắt ông lão kia.

“Hử?”

Lão ta nhướng mày, một chiêu vốn định đánh lên người Hoài Lam nay lại phải bỏ qua, đầu nhẹ nhàng nghiêng đi, hai mũi tên nước lướt sát qua da đầu lão ta.

“Phụt”

Một giây tiếp theo, hai mũi tên nước cắm thắng vào tường gạch của khách sạn.

Đúng lúc này, lão Cửu cũng đã xông lên, chản trước người Hoài Lam, cảnh giác nhìn chằm chăm ông già nọ.

Ngay cả chính lão Cửu cũng đã cảm nhận được áp lực cực lớn từ trên người ông già lạ mặt này.
 
Chương 3066


Chương 3066:

Ông già kia vừa nói Hoài Lam là kẻ phản bội của phủ Hoài Thành, sau đó lập tức ra tay muốn giết chết Hoài Lam, nếu không nhờ Dương Thanh dùng nước trong cốc ngưng tụ thành hai mũi tên nước, ra tay bất ngờ ngay thời khác quan trọng nhất, suýt thì thành công chọc mù lão ta, chỉ sợ Hoài Lam đã chết trong tay người này rồi.

Hoài Lam run rẩy nói: “Ông ta là Ảnh Tử của thành chủ Hoài Thành, thực lực bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, ở phủ Hoài Thành, thực lực có thể nói đã rất gần với thành chủ Hoài Thành”.

“Rất nhiều chuyện đen tối ở phủ Hoài Thành đều do ông ta xử lí”.

Có thể trở thành Ảnh Tử của thành chủ Hoài Thành, sao có thể là kẻ đơn giản được?

Tuy thực lực của đối phương vẫn chưa tiến vào Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhưng thực lực bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ của lão ta cũng đã sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ khác rồi.

Lão Cửu chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nghe thì có vẻ cũng xấp xỉ thực lực của Ảnh Tử rồi, nhưng chút chênh lệch giữa hai bên lại như trời với đất.

Mặc dù Ảnh Tử chỉ mới tới bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ nhưng lão ta đã chạm được tới ngưỡng Cửu Cảnh, có thể sẵn sàng đột phá cảnh giới bất cứ lúc nào.

Ảnh Tử nheo mắt nhìn chăm chăm Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Xem ra, ba tên cao thủ của Dược Vương Cốc đúng là bị các người giết chết, một tên chỉ mới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ mà đã có thể tu luyện ra sức mạnh nguyên tố Thủy, thật đúng là khiến người ta kinh ngạc đấy”.

“Nếu tôi đoán không lầm thì ba người của Dược Vương Cốc đã bị cậu đánh úp bất ngờ băng sức mạnh nguyên tố Thủy, trở tay không kịp nên mới bị các người giết chết”.

Dương Thanh căng thẳng nhìn chăm chằm lão ta, nói: ‘Bây giờ nhắc tới những chuyện đó thì có ý nghĩa gì?”

Ảnh Tử lạnh lùng bảo: “Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành đã khai chiến, dĩ nhiên việc đó đã không còn ý nghĩa gì”.

“Nhưng hiện giờ, các người có thể chết được rồi!”

Vừa dứt lời, Ảnh Tử liền lao về phía lão Cửu.

Trong ba người, chỉ có lão Cửu mới là mối nguy lớn nhất của lão ta, chỉ cần giết lão Cửu, Dương Thanh và Hoài Lam đều sẽ không trốn được nữa.

“Uỳnh!”

Một tiếng động cực lớn vang lên, cửa sổ khách sạn vỡ vụn, lão Cửu và Ảnh Tử xông ra bên ngoài.

Hoài Lam lấy lại tỉnh thần, vội nhìn về phía Dương Thanh, nói: “Anh Thanh, thực lực của Ảnh Tử rất mạnh, chỉ sợ ông Cửu không phải đối thủ của ông ta đâu. Hiện giờ rời khỏi chỗ này ngay thì còn kịp, bằng không, đợi khi ông ta đánh bại ông Cửu, chúng ta có muốn đi cũng không còn cơ hội nữa đâu”.

Dương Thanh nhìn Hoài Lam, lạnh giọng bảo: “Vậy nếu ông Cửu thất bại thì sẽ thế nào?”

Hoài Lam lập tức trâm mặc, cúi đầu không nói, hồi lâu sau, cô ta mới ngẩng lên, nhìn Dương Thanh và nói: “Một khi ông Cửu thất bại, ông ấy sẽ chết!”

Nghe Hoài Lam nói xong, sắc mặt Dương Thanh lập tức trở nên cực kì khó coi.

Lão Cửu là người do Miêu thành chủ cử đến bảo vệ anh, nếu không nhờ có lão Cửu, sợ rằng trong hành trình tới Hoài Thành lần này, anh đã chết vô số lần.

Nhưng nay, lão Cửu lại vì anh mà cố gắng giao đấu với cường địch, nếu lúc này anh chạy trốn, chỉ e lão Cửu không còn đường sống nữa rồi.

Hoài Lam vội nói: ‘Anh Thanh, anh đừng do dự nữa, mau đi đi thôi, với thực lực của anh hiện tại thì không làm gì được Ảnh Tử của Hoài thành chủ đâu”.
 
Chương 3067


Chương 3067:

“Anh còn ở đây, ông Cửu sẽ có điều phải bận tâm, dâu tìm được cơ hội chạy trốn cũng không dám trốn, bởi vì ông ấy không thể bỏ lại anh, một mình trốn đi”.

“Nếu anh rời khỏi nơi này, ông ấy sẽ không còn bất kì mối lo nào, một khi tìm được cơ hội, ông ấy có thể trốn kịp”.

Dương Thanh vần không đáp lại, sảc mặt đã giận dữ khôn kể.

Thật không ngờ, ngay khi đang quyết chiến với Dược Vương Gốc, thành chủ Hoài Thành còn có thể sai một cao thủ có năng lực xấp xỉ lão ta như Ảnh Tử đi đuổi giết anh, lần này lão ta thật sự quyết tâm giết bằng được anh rồi.

Lúc này, lão Cửu đang giao đấu với Ảnh Tử, Dương Thanh đứng bên cửa sổ nhìn xuống, anh có thể nhận ra ngay, lão Cửu đang bị Ảnh Tử chèn ép, điên cuồng công kích.

Lão Cửu vốn đã bị thương nặng, suýt thì mất mạng ở sông Hoài, mà Ảnh Tử lại là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, thực lực vô cùng khủng bố, lão Cửu hoàn toàn không phải đối thủ của người này.

Dương Thanh bỗng nghiến răng nói: ‘Cô cũng đã nói, ông Cửu hoàn toàn không phải đối thủ của Ảnh Tử, nếu tôi đi, ông ấy nhất định không sống được!”

Hoài Lam vội kêu lên: “Nhưng anh ở lại đây chỉ càng làm thương vong tăng lên mà thôi, vì cứu anh, ông Cửu tình nguyện hi sinh tính mạng mình, nếu anh còn không chịu đi, đợi đến khi Ảnh Tử giết ông ấy rồi sẽ quay sang giết anh, khi đó, chẳng phải ông Cửu đã uống mạng vô ích rồi sao?”

“Anh Thanh, hiện không phải thời điểm hành động theo cảm tính, tôi cũng không muốn ông Cửu gặp chuyện không may, nhưng kẻ tới giết chúng ta lần này thực sự quá mạnh, toàn bộ phủ Hoài Thành, đây là người có thực lực gần với thành chủ nhất, vậy thì làm sao yếu được?”

“Anh thấy đấy, ông Cửu đang dốc hết sức để đối phó với Ảnh Tử nhưng vẫn không phải đối thủ của ông ta, nếu anh còn tiếp tục dùng dăng thêm một lát thì sau đó có muốn chạy trốn cũng không chạy nổi nữa đâu”.

Dương Thanh nhìn về phía Hoài Lam, ánh mắt vô cùng kiên nghị: “Nếu muốn đi thì cô cứ đi đi! Vì phải bảo vệ tôi nên ông Cửu mới tới nơi này, nếu ông ấy chết ở đây, tôi thật không còn mặt mũi nào gặp Miêu thành chủ nữa”.

Vừa dứt lời, anh đã tung người nhảy khỏi cửa sổ.

Dương Thanh hét lớn: “Ông Cửu, tôi giúp ông một tay”.

Sau tiếng hét lớn, một khí thế võ thuật cực kì mạnh mẽ bùng nổ từ trên người anh.

Đôi mắt anh nhanh chóng trở nên đỏ đậm như nhuộm máu, Chiến Thần Quyết điên cuồng vận chuyển trong người, lại một khí thế võ thuật càng khủng bố hơn tràn ra từ trên người anh, như muốn xé toạc cả thân thể anh.

Lão Cửu bị Ảnh Tử đánh bay, người chưa chạm đất đã hét lên với Dương Thanh: “Đừng lo cho tôi, đi ngay đi!”

Dương Thanh không chịu nghe lời lão Cửu vừa nói, anh lao về phía Ảnh Tử không chút sợ hãi.

Ảnh Tử thấy Dương Thanh lao về phía mình, đáy mắt lóe lên một tia sắc bén: “Ranh con không biết tự lượng sức mình!”

Dứt lời, thân hình lão ta liền biến mất khỏi vị trí đó.

Dương Thanh không cách nào tìm thấy bóng đối phương ở đâu thì tái mặt, một giây tiếp theo, linh cảm chợt báo cho anh, có một mối nguy hiểm cực lớn đang đến.

Anh không kịp cân nhắc kĩ, nhanh chóng rót hết sức mạnh vào nắm tay phải, không hề do dự, anh chém ra một quyền về phương hướng cho anh cảm giác nguy hiểm ấy.

“Uỳnh!”

Ngay trong khoảnh khắc anh đánh ra một quyền, đòn tấn công của anh không rơi trúng mục tiêu là thân thể Ảnh Tử, đòn của Ảnh Tử đã nặng nề rơi vào lồng ngực Dương Thanh.
 
Chương 3068


Chương 3068:

Thân thể anh bay vèo ra ngoài.

Dương Thanh còn chưa rơi xuống đất đã hộc ra một ngụm máu tươi.

“Không biết lượng sức!”

Ảnh Tử hờ hững nói, dứt lời, thân mình lão ta lại lao về Dương Thanh một lần nữa.

Lão Cửu ở cách đó không xa, trông thấy Ảnh Tử tấn công về phía Dương Thanh.

Ông lão kích phát toàn bộ sức mạnh trong cơ thể, bởi ông lão biết rõ, Dương Thanh chỉ là một cao thủ có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nếu trúng thêm một đòn này của Ảnh Tử, Dương Thanh nhất định sẽ mất mạng.

Lúc này, thân thể Dương Thanh đã nện râm xuống đất, anh căn chặt khớp hàm, nỗ lực đứng dậy, nhưng lại phát hiện mình hoàn toàn không còn sức lực bò dậy nữa.

Một đòn của cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ quả thực quá mạnh, anh không thể chống đỡ nổi.

Cảm nhận được luồng sát khí càng lúc càng gần, anh bồng nở nụ cười, lẩm bẩm với chính mình: “Đời mình cứ kết thúc thế này sao?”

“Chết đi!”

Ảnh Tử đã vọt tới trước mặt Dương Thanh, hung ác giãm một cước xuống đầu anh.

Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, lão Cửu đột nhiên vọt tới trước khi chân Ảnh Tử hạ xuống đầu Dương Thanh.

“Uỳnh!”

Lão Cửu tung một quyền trúng lưng Ảnh Tử.

Chân của Ảnh Tử vốn đang hướng thẳng xuống đầu Dương Thanh, nhưng vì người vừa †rúng một đòn đồn toàn lực của lão Cửu, thân thể hơi loạng choạng, chân sượt qua đầu Dương Thanh, giãm xuống nền đất.

“Uỳnh!”

Một tiếng động thật lớn vang lên, dường như cả vùng này đều chấn động.

Ngay cách đầu Dương Thanh vài cm, có một vết chân lõm sâu xuống đất.

Màng tai Dương Thanh rung lên đau buốt, luồng sóng xung kích cực mạnh lại đánh bay thân thể anh ra xa mấy mét.

Ảnh Tử trúng một quyền của lão Cửu ngay giữa lưng, đáy mắt lóe lên một ý niệm giết chóc tàn bạo, quay lại nhìn chòng chọc vào lão Cửu, nói: “Ông tự tìm cái chết!”

Lão Cửu nghiến răng nhìn Ảnh Tử, mặt mày hung tợn, ông lão liếm môi, đôi tròng mắt long lên như mắt mãnh thú ghim chặt vào người Ảnh Tử: “Dù ông là Ảnh Tử bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ thì đã sao? Rốt cuộc vẫn chưa phải cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chân chính”.

Ảnh Tử cười nhạt: “Dù cảnh giới võ thuật của tôi còn chưa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh thì giết ông vân dễ như giết con kiến mà thôi”.

“Thật à?”

Lão Cửu hỏi ngược lại một câu.

Sau đó, một khí thế vô cùng mạnh mẽ đột nhiên tràn ra từ trên người ông lão.

Ảnh Tử cau mày, sắc mặt chợt căng thẳng vô cùng, bởi vì lão ta vừa cảm nhận rất rõ, khí thế võ thuật trên người lão Cửu đang liên tục trở nên mạnh hơn.

Chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, khí thế võ thuật của lão Cửu đã chạm tới ngưỡng bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.
 
Chương 3069


Chương 3069:

Nhưng sau khi đạt tới ngưỡng này, khí thế võ thuật trên người lão Cửu lại không thể tăng thêm nữa.

Ảnh Tử lạnh lùng nói: “Ông đã dùng đến bí pháp để tạm thời thúc đẩy thực lực từ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong vọt lên bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ đúng không?”

“Có điều, tác dụng phụ của loại bí pháp này nhất định rất nguy hiểm nhỉ?”

Lão Cửu quệt vết máu bên khóe miệng, hung ác nhìn Ảnh Tử, nói: “Ngay cả chết tôi còn chẳng sợ, há còn sợ mấy cái tác dụng phụ của bí pháp này?”

“Dù không giết được ông, tôi cũng phải khiến ông bị thương thật nặng!”

Vừa dứt lời, lão Cửu đã dằn mạnh một chân xuống đất, mặt đất vỡ nát, ông lão lao người về phía Ảnh Tử.

Lúc này, lão Cửu đã huy động hết toàn bộ thực lực của mình, ông lão hiểu, nếu chỉ dùng thực lực vốn có thì hoàn toàn không có khả năng giết được Ảnh Tử.

Cuộc chiến giữa hai cao thủ có thực lực ngang với cảnh giới bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh Sơ kỳ đã hoàn toàn bùng nổ.

Dương Thanh bị trúng một đòn của Ảnh Tử, giờ đã kiệt sức đến độ không bò dậy nổi.

Vừa rồi, Ảnh Tử võ một chưởng vào lồng ngực anh, ngực anh đã bị thương nặng, máu thịt nhây nhụa, máu chảy không ngừng.

Máu cứ tuôn ra như thế khiến anh chợt có một dự cảm xấu, rằng nếu không thể cầm máu lại kịp thời, chỉ sợ anh sẽ chết vì mất máu.

Nhưng vào lúc này, con dao găm màu đen anh vẫn mang theo bên người bỗng như sống lại khi vừa tiếp xúc với máu tươi của anh, và nó bắt đầu ra sức hấp thu dòng máu đó.

“Hả?”

Dương Thanh lập tức sợ ngây ra, anh cầm con dao, khiếp sợ tột cùng.

Con dao này là thứ Miêu thành chủ tặng cho anh.

Miêu thành chủ từng nói, con dao găm này là một bảo vật ông lão tình cờ nhặt được, đây chính là vật chí bảo của gia tộc mang huyết mạch cuồng hóa, mà bản thân Dương Thanh lại có huyết mạch cuồng hóa, vậy nên ông lão mới tặng lại nó cho Dương Thanh.

Nhưng ngay cả Miêu thành chủ cũng không rõ con dao găm này có tác dụng gì, chỉ biết chất liệu làm nên nó cực kì đặc thù, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong như ông lão cũng không thể phá hỏng.

Vậy mà lúc này, con dao găm ấy lại như hóa thành một dã thú, tham lam hấp thu dòng máu tươi của anh.

Dương Thanh năm chặt con dao, sắc mặt căng thẳng tột cùng, anh biết, thế giới này rộng lớn vô cùng, thứ gì cũng có thể có, nhưng anh chưa từng dám nghĩ, một con dao găm lại có thể hút được máu người.

Anh muốn ném nó đi, lại khiếp sợ phát hiện, con dao này như đã hóa thành một bộ phận trên tay anh, không thể ném ra được.

Không chỉ có thế, con dao găm này vân đang liên tục hút máu tươi của anh.

Chỗ vết thương vừa rồi vân đang chảy máu không ngừng, máu tươi tuôn ra, chảy về phía con l dao trong tay anh.

Dương Thanh cảm thấy đầu óc choáng váng mơ hồ, anh biết, đây là biểu hiện do mất máu quá nhiều.

Thấy không thể ném con dao găm này ra, Dương Thanh bắt đầu luống cuống, nếu còn tiếp tục thế này, chỉ sợ chẳng mấy mà anh sẽ bị nó hút khô máu trong người mất thôi.

Khi Dương Thanh đã sắp ngất xỉu vì mất máu quá nhiều, con dao kia bỗng dừng hấp thu máu tươi của anh.

Ngay sau đó, một sức mạnh cực kì cuồng bạo đột ngột bùng nổ từ bên trong cơ thể anh.
 
Chương 3070


Chương 3070:

Thân thể bị thương khắp nơi bỗng nhanh chóng khôi phục lại.

Dương Thanh nắm chặt con dao găm kia trong tay, anh bỗng có một ảo giác kì lạ, như thể con dao này vốn chính là một phần của thân thể anh, và cũng quan trọng như mỗi một bộ phận khác trên người anh vậy.

Đôi mắt anh chợt đỏ lên như nhuộm máu, ngay giữa trán chợt xuất hiện một tộc văn cực kì rõ nét.

Khí thế võ thuật trên người anh liên tục tăng vọt.

Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ!

Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong!

Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong!

Chỉ trong mười giây ngắn ngủi, từ cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, Dương Thanh liên tục đột phá cảnh giới mới, nhanh chóng tăng vọt lên tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong mới dừng lại.

Bản thân Dương Thanh lại có năng lực khiêu chiến vượt cấp, cảnh giới võ thuật của bản thân đã tăng lên tới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, vậy thì sức chiến đấu thực tế của anh đã mạnh cỡ nào?

Lão Cửu và Ảnh Tử đang chiến đấu kịch liệt với nhau, không một ai chú ý tới những việc vừa xảy ra với Dương Thanh.

“Uỳnh!”

Rốt cuộc, lão Cửu cũng không thể chống cự nổi nữa, ông lão bị Ảnh Tử đánh trúng một đòn, hộc ra một ngụm máu tươi, thân thể bay ra ngoài, rơi xuống dưới chân Dương Thanh.

Sắc mặt lão Cửu đã tái nhợt đi, ông lão nhìn Dương Thanh, khàn khàn nói: ‘Chạy maul”

Nhưng Dương Thanh lúc này dường như không nghe thấy bất kì âm thanh nào, anh vẫn đứng yên đó không nhúc nhích.

Ảnh Tử thong thả bước tới, từ trên cao nhìn xuống lão Cửu, nói: “Ông thua rồi, ông còn cho rằng cậu ta có thể chạy thoát được sao?”

Không biết lấy được sức mạnh từ đâu, lão Cửu đột nhiên nhào tới ôm chặt Ảnh Tử, hét to: “Dương Thanh, chạy maul”

Đây là chút sức lực cuối cùng, Ảnh Tử bị ông lão ghì chặt một chân, sắc mặt lập tức trâm xuống.

“Thật đúng là ngoan cố cứng đầu, đã đến nước này còn muốn ngăn cản tôi à?”

Ảnh Tử cười nhạt, giơ một chân còn tự do lên, nhằm thẳng đầu lão Cửu, hung ác giẫãm xuống: “Chết đi!”

Ngay khi chân lão ta sắp dâm nát đầu lão Cửu, một sức mạnh vô cùng cuồng bạo từ trên người Dương Thanh bùng nổ, anh chém ra một quyền, nện thẳng vào ngực Ảnh Tử.

“Uỳnh!”

Sau một tiếng vang cực lớn, thân thể Ảnh Tử bay ngược ra sau hơn chục mét như diều đứt dây, nặng nề nện vào vách tường khách sạn.

Không gian nơi này đột nhiên chìm vào tĩnh mịch.

Lão Cửu dại mặt ra, nhìn bóng người trẻ tuổi trước mặt mình.

Thực lực của Ảnh Tử mạnh cỡ nào, ông lão biết rõ hơn ai hết, ngay cả khi dùng đến bí pháp đẩy thực lực lên cảnh giới bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, ông lão vẫn không phải đối thủ của Ảnh Tử, thậm chí còn suýt bị lão ta giết chết.

Nhưng Dương Thanh mới chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ mà thôi!
 
Chương 3071


Chương 3071:

Dù Dương Thanh có năng lực chiến đấu vượt cấp nhưng sao có thể một lúc vượt nhiều cấp đến mức đánh bại cả cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh?

Không chỉ lão Cửu như thế, ngay cả Ảnh Tử, kẻ vừa bị Dương Thanh đánh bay cũng đã dại mặt ra, lão ta năm trong đống phế tích, mặt đầy máu tươi, thậm chí quên cả bò dậy, cứ ngây người nhìn bóng Dương Thanh cách đó không xa, ánh mắt tràn đây sững sờ.

Bấy giờ, cả người Dương Thanh đã bị bao trùm trong lưồng sát khí khủng bố, mắt anh đỏ ngầu như máu, nét mặt không còn chút cảm xúc, ngay cả Ảnh Tử nhìn cũng thấy sợ hãi.

Trên tay Dương Thanh còn cầm một con dao găm màu đen, con dao này cũng tràn ngập một uy lực võ thuật cực kì khủng bố.

Khi vừa nhìn thấy con dao găm kia, con ngươi của Ảnh Tử tức thì co rút lại: “Linh khít”

Lão ta trợn mắt như không sao tin nổi, khi tu hành đến cấp độ như lão ta, dĩ nhiên sẽ hiểu biết nhiều hơn so với cao thủ bình thường khác.

Lão ta chỉ cần nhìn một cái là nhận ra ngay, con dao trong tay Dương Thanh không tầm thường.

Chỉ có linh khí mới có thể tản ra uy lực võ thuật mạnh mẽ như vậy.

Lão Cửu cũng dại mặt ra: “Linh khí?”

Sau một thoáng thất thần, đáy mắt lão Cửu lại sinh thêm đôi phần lo lắng và căng thẳng.

Đương nhiên ông lão cũng đã nghe nói đến linh khí, người ta đồn rằng, chỉ có cao thủ vượt qua cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới đủ năng lực khống chế loại binh khí này.

Ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong như Miêu thành chủ và thành chủ Hoài Thành cũng chưa đủ năng lực khống chế linh khí.

Nhưng giờ đây, thứ này lại bị một cao thủ chỉ mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ khống chế trong tay.

Trạng thái hiện tại của Dương Thanh cũng vô cùng đáng sợ, như thể đã biến thành một người khác.

“Giết!”

Dương Thanh bồng quát lớn một tiếng, giây tiếp theo, bóng anh biến mất khỏi vị trí cũ, lao vút về phía Ảnh Tử.

Ảnh Tử không dám chậm trễ, vội vàng đứng lên phản kháng.

“Uỳnh!”

Có điều, Ảnh Tử còn chưa kịp tung đòn phản kháng đã bị Dương Thanh đá một cước bay ra ngoài.

Lão Cửu tái mặt, lẩm bẩm: “Cảnh giới của Dương Thanh mới có chừng ấy, nếu cưỡng ép.

bản thân khống chế linh khí, sợ là sẽ bị phản phệ cực nặng!”

Ảnh Tử bị Dương Thanh đá bay ra xa hơn chục mét, cả người va sầm vào vách tường, hộc máu ngã xuống, hơi thở võ thuật sụt giảm mạnh.

Lão Cửu đã ngây người khi chứng kiến cảnh đó, bản thân ông lão chính là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, thực lực của Ảnh Tử mạnh cỡ nào, ông lão đã từng được nếm trải, lão Cửu biết, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ cũng chưa chắc đã đánh bại được Ảnh Tử.

Nhưng vừa rồi, Dương Thanh lại có thể đánh trọng thương Ảnh Tử chỉ băng một chiêu, không khó để hình dung thực lực của Dương Thanh lúc này mạnh cỡ nào.

Ảnh Tử lồm cồm bò dậy từ trong đống đổ nát, vẻ mặt cực kì căng thẳng, lão ta quệt vết máu nơi khóe miệng, đăng đăng sát khí nhìn về phía Dương Thanh.

“Giết!”

Dương Thanh quát lớn một tiếng, chân nhẹ di chuyển, lại một lần nữa lao về phía Ảnh Tử.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom