Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 2691


Chương 2691:

Thượng Quan Nhu không nói thêm gì nữa, với sự thông minh của cô ta, đương nhiên có thể đoán được cao thủ thần bí đó chắc là người có thực lực cực mạnh bên cạnh Thượng Quan Hoàng.

“Cho dù thế nào tôi cũng hy vọng tối hôm nay cậu có thể bảo đảm sự an toàn của mình đầu tiên”.

Thượng Quan Nhu bỗng nhiên nhìn chằm chằm Dương Thanh nói, trên mặt ngập tràn lo âu.

Cô ta vốn ngĩ sẽ không tới tìm Dương Thanh nữa, nhưng sau khi biết tối nay họ sẽ ra tay với nhà họ Lý, cô ta vẫn không thể khống chế được mình, cho nên cố ý chạy tới dặn dò Dương Thanh.

Dương Thanh khẽ mỉm cười, sau đó nói:”Chị cũng vậy, chị là bạn của tôi, tôi không hy vọng chị chịu bất lỳ tổn thương nào.”

Không iết vì ssao Dương Thanh luôn có cảm giác tâm trạng không yên, anh có dự cảm tối nay sẽ xảy ra chuyện.

Thời gian sau đó, Dương Thanh không tu luyện tiếp nữa. Qua thời gian tu luyện này, anh đã phát hiện phép hô hấp tầng thứ nhất của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh chỉ có thể giúp mình hồi phục vết thương.

Nhưng vì tu vi võ đạo của anh chưa khôi phục lại cho nên dù anh có tu luyện như thế nào cũng không thể giữ lại được khí thế võ đạo trong cơ thể.

Bây giờ anh giống như một cái sàng vậy, hoàn toàn không thể hấp thu khí thế võ đạo chuyển hóa qua Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.

Lúc này, trên bàn trà nhỏ trước mắt anh bày một tấm bản đồ rất lớn, là bản đồ Hoàng thành Thượng Quan.

Vị trí trung tâm của bản đồ là Hoàng tộc họ Thượng Quan, bốn phía xung quanh chính là những gia tộc lớn đứng đầu trong Hoàng thành, trong đó có nhà họ Lý chiếm giữ diện tích lớn nhất.

Tấm bản đồ này vô cùng chi tiết, sân bay, đường sắt, còn cả các đường quốc lộ… đều được đánh dấu vô cùng rõ ràng trên bản đồ.

Dương Thanh bỗng nhiên tự lẩm bẩm: “Tối nay mình phải rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan!”

Không sai, anh vốn không định giúp Hoàng tộc Thượng Quan đối phó nhà họ Lý mà chỉ muốn lợi dụng lúc hỗn loạn để rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan mà thôi.

Tối nay, Hoàng tộc Thượng Quan sẽ khai chiến với nhà họ Lý,chỉ cần anh ra mặt, nhất định sẽ phải giao chiến với Lý Trọng. Nhưng tình trạng bây giờ của anh vốn không phải đối thủ của Lý Trọng, đối phương chỉ dùng một ngón tay cũng có thể giết chết anh.

Hoàng tộc Thượng Quan vốn chỉ muốn lợi dụng anh, nên cho dù anh rời đi cũng sẽ không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào, chỉ là trong lòng sẽ tràn đầy áy này với Thượng Quan Nhu.

Mặc dù anh không thể mở lòng với Thương Quan Nhu, nhưng trong khoảng thời gian ở lại Hoàng tộc họ Thượng Quan, nếu không có cô ta, chắc hẳn tin anh bị phế võ đạo đã sớm lộ ra bên ngoài.

Dương Thanh tự thì thầm: “Hôm nay mình vẫn không thể rời đi, chỉ có thể chờ đến chín giờ tối, khi Hoàng tộc Thượng Quan đến nhà họ Lý”.

“Chọn ngồi máy nay rời đi là chuyện không thể, một khi Hoàng tộc họ Thượng Quan phát hiện mình mất tích, nhất định nghĩ đến sân bay đầu tiên. Một khi sân bay bị phong tỏa, dù mình mọc cánh cũng khó bay được”.

Vừa nói anh vừa dùng bút mực đỏ gạch lên vị trí sân bay trên bản đồ.

Sau đó, anh lại nhìn đến ga tàu hỏa, thấp giọng nói: “Tàu hỏa xem ra khá ổn, chỉ cần mình nghĩ cách trà trộn được lên tàu, chờ tàu rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan rồi, mình mua bổ sung vé tàu là được. Đến khi đó dù Hoàng tộc họ Thượng Quan biết mình rời đi, muốn ngăn cản cũng muộn rồi”.

“Nhưng đây vẫn không phải lựa chọn tốt nhất. Trừ khi mình có thể thuận lợi trà trộn lên tàu rồi rời đi đúng lúc, nếu không một khi bị Hoàng tộc phát hiện, chỉ sợ đường sắt cũng bị phong tỏa”.

Dương Thanh vừa nói vừa vẽ một dấu hỏi lớn ở vị trí ga tàu hỏa.

Sau đó anh lại nhìn các tuyến đường quốc lộ nhì nhằng, đan xen nhau vô cùng phức tạp ở Hoàng thành Thượng Quan, nhưng con đường chính để rời khỏi đây lại chỉ có vài cái.

Dương Thanh lại nói: “Có lẽ có thể ngồi xe rời đi, nhưng giống nhau, một khi Hoàng tộc họ Thượng Quan phát hiện mình mất tích nhất định sẽ phong tỏa cả Hoàng thành, tất cả các trạm kiểm soát chính chắc chắn sẽ bị phong tỏa”.

“Nhưng so với đi máy bay hay tàu hỏa, ngồi xe vẫn có tính cơ động hơn. Hoàng thành Thượng Quan rất lớn, dù Hoàng tộc có phong tỏa cả Hoàng thành cũng chỉ có thể phong tỏa các góc chết. Với thể xác Siêu Phàm Cảnh của mình, rời khỏi Hoàng thành hẳn không phải chuyện quá khó”.
 
Chương 2692


Chương 2692:

Nghĩ đến đây, cuối cùng Dương Thanh cũng quyết định, anh dùng bút vẽ một đường dọc theo con đường gần Hoàng tộc họ Thượng Quan dẫn ra khỏi Hoàng thành Thượng Quan.

“Không ngờ lại có một ngày, Dương Thanh này cũng phải trốn chạy”.

Dương Thanh cầm bật lửa lên đốt tấm bản đồ vừa dùng, nhìn ngọn lửa cháy rửa, vẻ mặt anh vô cùng đau khổ.

Anh đã ghi nhớ những tuyến đường có thể rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan vừa rồi, vậy nên tấm bản đồ này đương nhiên không thể giữ lại.

Anh đã chuẩn bị ổn thỏa tất cả, chờ đến chín giờ tối, sẽ nhân cơ hội rời đi.

Bây giờ mới là sáng sớm, còn lâu nữa mới đến chín giờ tối, trong lúc rảnh rỗi, Dương Thanh lại ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.

Nhưng lần này anh sử dụng phép hô hấp tầng thứ hai của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh. Hôm nay, anh đã có thể thoải mái tu luyện phép hô hấp tầng thứ nhất, nhưng đến tầng thứ hai, anh vẫn gặp khó khăn, còn khó hơn rất nhiều so với khi tu luyện tầng thứ nhất.

Khi anh vừa mới bắt đầu tu luyện phép hô hấp tầng thứ nhất, ban đầu còn có thể kiên trì ba bốn giây. Nhưng ở tầng thứ hai này, vừa bắt đầu đã kết thúc ngay, chỉ sợ ngay cả một giây anh cũng không trụ được.

Nhưng anh cũng không quá nóng lòng, hiện giờ muốn dựa vào tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh để khôi phục tu vi võ đạo e là không thể nào. Nếu đã như vậy, anh sẽ gạt bỏ tất cả suy nghĩ linh tinh, bình tĩnh tu luyện tầng thứ hai của phép hô hấp.

Một ngày chớp mắt đã trôi qua, tám giờ bốn mươi phút tối, Thượng Quan Nhu đi đến chỗ của Dương Thanh.

Dương Thanh hỏi: “Phải đi rồi ư?”

Thượng Quan Nhu lắc đầu, vẻ mặt phức tạp nhìn Dương Thanh, nói: “Cậu có thể đừng ra tay với nhà họ Lý được không?”

Dương Thanh hơi sửng sốt: “Là sao?”

Thượng Quan Nhu đỏ mắt nói: “Có vài lời tôi vốn không nên nói với cậu, nhưng nếu không nói ra, tôi sợ mình sẽ áy náy suốt đời”.

Dương Thanh không lên tiếng chờ Thượng Quan Nhu nói tiếp.

Thượng Quan Nhu tiếp tục nói: “Ông nội tôi là một người vô cùng cẩn thận, chỉ khi hoàn toàn chắc chắn, ông ấy mới dám ra tay với nhà họ Lý. Tuy cậu có thể giết cao thủ Siêu Phàm Cảnh trong nháy mắt, nhưng ông nội tôi vẫn không dám chắc cậu đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong hay chưa”.

“Nếu không thể chắc chắn, ông ấy còn dám để Hoàng tộc Thượng Quan bắt tay với cậu cùng đối phó với nhà họ Lý sao? Thật ra ông ấy chỉ muốn bỏ ra cái giá thấp nhất để giải quyết nhà họ Lý”.

“Nếu như hy sinh cậu để đổi lấy cơ hội tiêu diệt nhà họ Lý, ông nội tôi nhất định sẽ không từ chối, tôi sợ ông ấy sẽ coi cậu là con tốt thí mạng”.

Những lời của Thượng Quan Nhu khiến Dương Thanh ấm áp trong lòng, còn vô cùng cảm động.

Dương Thanh nhìn cô ta, nói: “Chị bảo tôi đừng ra tay với nhà họ Lý, thật ra đang muốn khuyên tôi lợi dụng cơ hội lúc Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý giao chiến để rời khỏi Hoàng thành, đúng không?”

Thượng Quan Nhu gật đầu: “Không có cậu, có lẽ Hoàng tộc họ Thượng Quan sẽ phải đối mặt với nhiều nguy cơ hơn, nhưng tôi tin tưởng ông nội mình. Nếu ông ấy đã dám khai chiến với nhà họ Lý thì nhất định sẽ chuẩn bị kỹ càng. Không có cậu, dù không thể diệt trừ nhà họ Lý, chúng tôi vẫn có thể khiến cho bọn họ tổn thất nặng nề mà không xảy ra chuyện gì cả”.

Dương Thanh thấy lòng đầy đau khổ. Anh vốn định sẽ làm như vậy, nhưng không ngờ Thượng Quan Nhu lại tới khuyên anh rời đi.

Dương Thanh chân thành nói: “Nhu Nhu, cảm ơn chị”.

Thượng Quan Nhu hỏi: “Vậy là cậu đồng ý rồi đúng không?”

Dương Thanh lắc đầu nói: “Chờ xem tình hình lúc đó đã, nếu thật sự có cơ hội rời đi, tôi sẽ suy xét”.

Không phải anh không tin tưởng Thượng Quan Nhu mà chỉ không muốn liên lụy đến người phụ nữ lương thiện này.
 
Chương 2693


Chương 2693:

Một khi anh rời đi, đợi trận chiến giữa Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý kết thúc, lỡ như chuyện Thượng Quan Nhu khuyên anh rời đi bị bại lộ, chỉ e cô ta sẽ gặp nguy hiểm.

“Được, tôi hy vọng cậu có thể nghiêm túc cân nhắc, tôi đi trước đây”.

Thượng Quan Nhu cũng không tiện ở lâu, xoay người rời đi.

Chín giờ tối, từng chiếc xe bọc thép bắt đầu xuất phát từ Hoàng tộc họ Thượng Quan. Dương Thanh chỉ mang theo hai viên đan dược Phùng Tiểu Uyển đã để lại cho anh, nhẹ nhàng ra trận.

Nhưng vừa bước ra khỏi phòng, anh lại phát hiện một cao thủ thần bí mặc áo khoác màu đen, mang mặt nạ quỷ đang đứng trước cửa. Anh biết người này chính là cao thủ thần bí bên cạnh Thượng Quan Hoàng.

Thấy đối phương, Dương Thanh khẽ nhíu mày: “Có chuyện gì?”

Thượng Quan Phó nói: “Vì để đảm bảo sự an toàn cho cậu, phiền cậu Thanh đừng rời khỏi tầm mắt của tôi”.

Nghe Thượng Quan Phó nói vậy, Dương Thanh thầm nhủ không tốt rồi trong lòng, vẻ mặt nháy mắt trở nên nặng nề.

Dương Thanh híp mắt nói: “Thượng Quan Hoàng làm vậy không sợ tôi trở mặt nghiêng về nhà họ Lý?”

Thượng Quan Phó không nói gì, nhưng Dương Thanh có thể cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mạnh mẽ từ trên người lão ta.

Anh biết người này rất mạnh, nhất định đã ở Siêu Phàm Cảnh. Chỉ là anh mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được đối phương rốt cuộc là cao thủ cảnh nào.

Với tình hình hiện tại của anh, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì nháy mắt giết một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh đã là cực hạn rồi, hơn nữa bản thân còn phải chịu phản phệ.

Đúng lúc này Thượng Quan Phó lạnh lùng nói: “Thế nào? Muốn ra tay với tôi?”

Dương Thanh nhìn chằm chằm lão ta, không hề đáp lời nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ có nên ra tay hay không.

Anh không biết thân phận của Thượng Quan Phó, nhưng từ lần trước Thượng Quan Hoàng dẫn lão ta tới gặp anh lần đầu tiên, anh đã cảm nhận rõ có điều gì đó không đúng.

Vì lúc Thượng Quan Hoàng thử thăm dò anh, có mấy lần đều lén liếc nhìn về phía Thượng Quan Phó.

Từ đó có thể thấy, Thượng Quan Phó không phải cấp dưới của Thượng Quan Hoàng, mà có thân phận rất cao.

Hôm nay lão ta tới canh chừng anh, đương nhiên là không sợ anh bỗng dưng ra tay. Nếu là vậy thì thực lực của đối phương hẳn là ở trên Siêu Phàm Nhất Cảnh.

Nghĩ tới đây, Dương Thanh từ bỏ việc ra tay, lạnh lùng nói: “Nếu tôi đã nói muốn giúp Hoàng tộc đối phó nhà họ Lý, đương nhiên sẽ không nuốt lời. Nhưng nếu Hoàng tộc đối xử với tôi như vậy thì xin lỗi, tối nay tôi sẽ không xen vào chuyện giữa Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý!”

Đồng thời, Dương Thanh đã chuẩn bị sẵn thời cơ tốt nhất để tùy lúc lùi về phía sau. Một khi Thượng Quan Phó muốn ra tay với anh, anh sẽ lập tức uống đan dược mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh.

Chỉ cần anh có thể khôi phục võ thực lực võ đạo đỉnh phong, thì sẽ có lòng tin giết được cao thủ thần bí trước mặt.

Lúc anh đã chuẩn bị tốt nhất thì Thượng Quan Phó cũng nhìn anh chằm chằm, sát khí quanh người lão ta nổi lên cuồn cuộn nhưng lại không ra tay ngay, rõ ràng là lão ta cũng rất băn khoăn trong lòng.

Khoảng hai phút sau, sát ý trên người Thượng Quan Phó dần dần biến mất, lão ta nhìn Dương Thanh chăm chú rồi lạnh lùng nói: “Nếu cậu dám trêu đùa chúng tôi, cậu nhất định sẽ hối hận!”

Dứt lời, lão ta nói xoay người rời đi. Dương Thanh thấy lão ta bước về phía trước vài bước rồi biến mất trong không khí.

Đến khi lão ta rời khỏi rồi anh mới thầm thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt nghiêm túc trước này chưa từng có. Thượng Quan Phó khiến anh cảm thấy lão ta rất mạnh.

Tuy anh đã mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được sự dao động của khí thế võ đạo. Nhưng dù sao anh vẫn còn thể xác của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, vừa nãy anh cảm nhận rất rõ ràng về sát ý mạnh mẽ của lão ta dành cho anh.
 
Chương 2694


Chương 2694:

Thực lực của Thượng Quan Phó rất có thể đang ở trên Siêu Phàm Tam Cảnh.

“Xem ra đúng như lời Thượng Quan Nhu nói, Thượng Quan Hoàng không bao giờ làm chuyện lão ta không chắc chắn. E là dù không có mình, Hoàng tộc muốn lật đổ nhà họ Lý cũng không khó khăn gì”, Dương Thanh lẩm bẩm.

Hôm nay từ cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ trở lên trong Hoàng tộc họ Thượng Quan đã tới nhà họ Lý hết rồi. Số còn lại đều là những người bị thương bị bệnh, còn cả người bình thường dưới Thần Cảnh.

Nhưng Hoàng tộc cũng không cần lo lắng gì, nơi này là địa bàn của Hoàng tộc họ Thượng Quan, có người bảo vệ Hoàng tộc canh giữ, nếu nhà họ Lý dám đánh tới thật thì chỉ e sẽ thu hút sự chú ý của người bảo vệ.

Dương Thanh không dám chậm trễ, tìm một chiếc xe rồi xuất phát từ phủ Thượng Quan Hoàng, một mình lái xe tới nhà họ Lý.

Không phải là anh thật sự muốn tới nhà họ Lý mà anh hiểu rất rõ, nếu Thượng Quan Hoàng đã sắp xếp cao thủ thần bí vừa rồi canh chừng anh thì đương nhiên sẽ có những người khác cũng lo chuyện này.

Nếu bây giờ anh quay xe, đi càng xa hướng đi tới nhà họ Lý thì e rằng Thượng Quan Hoàng sẽ lập tức biết tin này. Một khi Hoàng thành bị phong tỏa, anh muốn rời khỏi lần nữa sẽ rất khó.

Đúng vậy thật, ngay lúc anh lái xe rời khỏi Hoàng tộc, Thượng Quan Hoàng đang gấp gáp đi tới nhà họ Lý đã nhận được điện thoại: “Hoàng Chủ, Dương Thanh một mình lái xe tới nhà họ Lý”.

“Được, tôi biết rồi!” Thượng Quan Hoàng nói.

Ngay lúc mấy chục chiếc xe của Hoàng tộc họ Thượng Quan đi tới nhà họ Lý, ở trang viên nhà họ Lý, trong mật thất tu luyện của Lý Trọng.

“Bố, không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi! Thượng Quan Hoàng đích thân dẫn tất cả cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc đi về phía nhà họ Lý chúng ta”.

Lý Giang Hùng mặc kệ Lý Trọng còn đang tu luyện trong mật thất, lão ta xông thẳng vào trong, vẻ mặt sợ hãi nói.

“Con nói gì?”

Lý Trọng lập tức đứng bật dậy, vẻ mặt giận dữ: “Con chắc chắn tin này là thật?”

Lý Giang Hùng sắp khóc tới nơi, vội vàng gật đầu: “Rất chắc chắn! Từ Hoàng tộc Thượng Quan đến nhà họ Lý chỉ có một con đường chính, đoàn xe của họ vô cùng khí thế, khua chiêng gõ trống. Tin tức này đã gây chấn động cả Hoàng thành, rất nhiều gia tộc đều đang suy đoán có phải Hoàng tộc muốn tiêu diệt nhà họ Lý chúng ta hay không”.

Vẻ mặt nặng nề của Lý Trọng hơi đáng sợ, Lý Giang Hùng không dám nói nữa, chờ lão ta ra lệnh.

Dù hiện giờ nhà họ Lý đã rất mạnh, nhưng nếu không có cao thủ Siêu Phàm Cảnh Lý Trọng thì nhà họ Lý còn lâu mới là đối thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Lý Trọng im lặng một lát rồi mới cắn răng nghiến lợi nói: “Nếu Hoàng tộc Thượng Quan gấp gáp muốn chết như vậy, bố sẽ cho chúng được như ý!”

Vẻ mặt Lý Giang Hùng lập tức trở nên kinh hãi, lão ta vội vã nói: “Bố, bố đừng quên, còn có một Dương Thanh. Nếu Hoàng tộc họ Thượng Quan dám đột ngột ra tay với nhà họ Lý, nhất định là do đã thỏa thuận gì đó với Dương Thanh”.

Lý Trọng đập một chưởng thật mạnh xuống cái bàn đá trước mặt, cái bàn đá lập tức biến thành bột mịn. Trên người lão ta vờn quanh khí thế võ đạo cực kỳ đáng sợ khiến Lý Giang Hùng liên tiếp lui về phía sau.

“Dương Thanh! Lại là Dương Thanh! Bố thề, hôm nay sẽ khiến nó chết không có chỗ chôn thây!”

Lý Trọng cắn răng nói, trong cặp mắt đỏ tươi kia tràn ngập sát ý mãnh liệt.

Nếu không phải Dương Thanh, lão ta tự tin, trong tình huống người bảo vệ Hoàng tộc Thượng Quan không xuất hiện, lão ta có thể hủy diệt Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Đương nhiên, người bảo vệ của Hoàng tộc Thượng Quan không thể trơ mắt nhìn nhà họ Lý hủy diệt Hoàng tộc Thượng Quan. Nhưng không sao hết, lão ta chưa từng nghĩ muốn thay thế Hoàng tộc thật, chỉ cần thực võ đạo của lão ta còn tăng lên thì có thể thâu tóm càng nhiều thế lực trong Hoàng thành.

Đến lúc đó cả Hoàng thành Thượng Quan, ngoài Hoàng tộc Thượng Quan ra, những những thế lực đứng đầu khác đều do lão ta cầm đầu. Dù nhà họ Lý không phải Hoàng tộc thì đã sao?
 
Chương 2695


Chương 2695:

Nhưng hiện giờ vì một Dương Thanh mà lại có khả năng hủy diệt tất cả những gì lão ta đã bố trí nhiều năm nay.

“Con lập tức phong tỏa bốn cửa của trang viên, hơn nữa tập hợp tất cả cao thủ Thần Cảnh đến cửa Nam, ngăn chặn cao thủ của Hoàng tộc trước, xem xem có phải chúng muốn khai chiến với nhà họ Lý chúng ta thật không”.

Lý Trọng bỗng nhiên nói.

Tuy Lý Giang Hùng hơi sợ hãi nhưng đây là lệnh của Lý Trọng, lão ta chỉ có thể làm theo, vội vã nhận lệnh rời khỏi.

“Không bị diệt vong trong im lặng, thì sẽ bộc phát trong im lặng! Tao đã im lặng suốt 50 năm, chỉ cần Hoàng tộc thật sự dám hợp tác với Dương Thanh đối phó với nhà họ Lý, tao nhất định sẽ khiến bọn mày phải trả cái giá đắt nhất!”

Trong ánh mắt Lý Trọng tràn đầy vẻ tức giận và đáng sợ, lão ta đã sớm đoán được sẽ có ngày này, chỉ là không ngờ nó lại tới nhanh như vậy.

Lão ta vừa nói vừa đi tới trước mặt con sư tử đá sau mật thất, tay phải ấn lên đầu sư tử, xoay nhẹ.

“Ầm ầm!”

Chỉ thấy trên vách tường trong mật thất bỗng nhiên xuất hiện một cánh cửa. Sau đó từng cao thủ có hơi thở đáng sợ bước ra từ trong đó, lần lượt quỳ xuống trước mặt lão ta.

“ông tổ, cuối cùng chúng tôi cũng sắp được xuất quan sao?”

Tám cao thủ hơi thở đáng sợ, trong mắt mỗi người đều chứa vẻ kích động.

Không một ai hay, ngay trong mật thất dưới lòng đất của nhà họ Lý vẫn còn tám cao thủ.

Tám cao thủ này chính là tám người trong số chín vị cao thủ đã biến mất cùng Lý Trọng năm mươi năm trước, một người còn lại trong số đó là Lý Giang Hải, kẻ đã bị Dương Thanh giết chết.

“Ông tổ, chú ba đâu?”

Lúc này, tên cao thủ đứng đầu bỗng nhìn về phía Lý Trọng, hỏi.

Đáy mắt Lý Trọng thoáng lóe lên một ý muốn giết người mãnh liệt, lão ta lạnh lùng nói: “Chết rồi!”

“Cái gì? Chết rồi? Chú ba là cao thủ Siêu Phàm Cảnh cơ mà, tuy chỉ mới là Nhất Cảnh nhưng cũng đã tu luyện tại Nhất Cảnh này nhiều năm, dù là cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh bình thường cũng chưa chắc đã là đối thủ của chú ấy, sao lại chết được?”

Những người còn lại đều hết sức kinh ngạc, đồng thời cũng phẫn nộ vô cùng.

Hơn năm mươi năm trước, bọn họ đi theo Lý Trọng rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan, ra bên ngoài tu hành nhiều năm, cũng chỉ mới trở lại gia tộc họ Lý được vài năm nay.

Tính cả Lý Giang Hải là chín cao thủ, năm mươi năm qua, bọn họ luôn tu luyện cùng nhau, thân như tay với chân, hôm nay lại bỗng nghe được tin một người đã chết.

Tám cao thủ, từng người đều bùng phát ra một khí thế khủng bố không sao tưởng tượng được.

“Ông tổ, rốt cuộc ai đã giết chú ba, chúng ta phải báo thù cho chú ấy!”

Tay cao thủ cầm đầu nghiến răng nghiến lợi nói, hơi thở võ thuật trên người lão ta tăng vọt khủng khiếp, không yếu hơn Lý Trọng bao nhiêu.

Lý Trọng lại lên tiếng: “Yên tâm đi, mối thù này sẽ được báo nhanh thôi!”

Lúc này, cả tám cao thủ đều không biết có chuyện gì xảy ra, nghe Lý Trọng nói thế, bọn họ chỉ biết, đêm nay sẽ có chuyện lớn xảy ra.

Hơn nữa, bọn họ cũng mơ hồ đoán được một ít. Trước đây, bọn họ rời đi theo Lý Trọng thì đã biết sứ mệnh của mình là gì.

Nay chú ba bị giết, Lý Trọng lại để bọn họ ra ngoài, vậy chứng tỏ, sự việc được Lý Trọng bố trí năm mươi năm qua đã sắp bắt đầu rồi.

Cùng lúc đó, bên ngoài trang viên nhà họ Lý, hơn mười chiếc xe màu đen đồng bộ xếp hàng trước cửa chính, từng vị cao thủ mang theo hơi thở võ thuật cực khủng khiếp đang bước xuống xe.

Thượng Quan Hoàng đứng trước nhất, hơi thở võ thuật đã gần sát với Siêu Phàm Nhất Cảnh tràn ra từ trên người lão ta.
 
Chương 2696


Chương 2696:

“Phá đi!”

Thượng Quan Hoàng ra lệnh một tiếng, hai gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thoáng di chuyển, nháy mắt đã xuất hiện trước cổng chính của trang viên nhà họ Lý.

“Ầm!”

Gần như cùng một lúc, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia công kích vào cánh cổng to lớn và nặng nề, một tiếng động thật lớn vang lên, cánh cổng lớn ầm ầm đổ xuống.

Dưới sự chỉ huy của Thượng Quan Hoàng, đám cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan đồng loạt xông vào trang viên nhà họ Lý.

Chỉ có điều, ngay khi đám cao thủ Hoàng tộc này xông vào trang viên nhà họ Lý, mười mấy cao thủ Thần Cảnh của nhà họ Lý dưới sự chỉ huy của Lý Giang Hùng cũng xông ra chắn trước đội quân cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Lý Giang Hùng căm tức nhìn Thượng Quan Hoàng, lạnh lẽo nói: “Thượng Quan Hoàng Chủ, ông làm vậy là có ý gì?”

Tuy lão ta đã biết Hoàng tộc họ Thượng Quan kéo tới muốn tiêu diệt gia tộc họ Lý, lòng lão ta cũng có đôi phần sợ hãi, nhưng lão ta cũng biết, chỉ cần có Lý Trọng ở đây, Hoàng tộc hoàn toàn không có bất kì hi vọng nào diệt được gia tộc lão ta.

Hoàng tộc họ Thượng Quan mà muốn diệt được nhà họ Lý, chỉ e cũng phải trả một cái giá cực đắt.

Thượng Quan Hoàng hỏi ngược lại: “Vì sao tôi phải dẫn người tới đây, lẽ nào ông chủ Lý còn không rõ hay sao?”

Lý Giang Hùng nghiến răng nói: “Nếu Thượng Quan Hoàng Chủ đã tới thì dĩ nhiên sẽ có lí do để tấn công nhà họ Lý tôi, sao tôi biết được?”

Thượng Quan Hoàng quát lớn: “Chớ nói nhảm nữa, bảo Lý Trọng cút ra đây ngay!”

Lý Giang Hùng cười nhạt: “Thượng Quan Hoàng, không phải tôi coi khinh ông, nhưng chỉ bằng một thứ vô dụng đến cả Siêu Phàm Cảnh cũng không bước vào được như ông thì còn chưa có tư cách mời bố tôi ra đây đâu”.

“Nếu bây giờ ông dẫn đám người kia rời khỏi đây, nhà họ Lý chúng tôi có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra, sau này Hoàng tộc Thượng Quan các ông vẫn cứ là Hoàng tộc, nhà họ Lý chúng tôi vẫn cứ là gia tộc họ Lý, hai bên không phiền gì đến nhau”.

“Còn nếu ông nhất quyết muốn khai chiến với nhà họ Lý chúng tôi, vậy thì hôm nay, dù không diệt được Hoàng tộc Thượng Quan, nhà họ Lý chúng tôi cũng sẽ đánh cho Hoàng tộc tan nát mới hả. Tôi thật sự muốn biết, một Hoàng tộc Thượng Quan tàn tạ rồi, những Hoàng tộc khác liệu có thèm muốn xâm chiếm không?”

Nếu đã trở mặt thì không cần thiết phải khách khí với nhau làm gì, Lý Giang Hùng không thèm che dấu thái độ khinh miệt với Hoàng tộc họ Thượng Quan nữa.

“Ông chán sống rồi!”

Thượng Quan Hoàng phẫn nộ tột độ, nhưng lão ta cũng biết, những điều Lý Giang Hùng nói đều là sự thật. Dẫu sao, nhà họ Lý còn có một Lý Trọng có thực lực Siêu Phàm Tứ Cảnh trấn giữ, thậm chí còn có khả năng, chín vị cao thủ cùng Lý Trọng rời đi từ năm mươi năm trước, đến nay cũng đã bước vào Siêu Phàm Cảnh.

Trước kia, Lý Giang Hải đi theo Lý Giang Hùng tới Hoàng tộc Thượng Quan, định mang Dương Thanh tới nhà họ Lý chính là một trong chín vị cao thủ đã biến mất cùng Lý Trọng từ năm mươi năm trước.

Chỉ có điều, nhà họ Lý còn không biết, ở Hoàng tộc họ Thượng Quan, dù người bảo vệ Hoàng tộc không ra tay thì cũng còn một cao thủ siêu cấp nữa, đó là vị hoàng thúc mà ngay cả chính Thượng Quan Hoàng cũng không biết người này mạnh đến mức nào.

Nhưng lão ta có thể chắc chắn một điều, nếu Lý Trọng đối đầu với Thượng Quan Phó, Lý Trọng tuyệt đối không có phần thắng.

Theo suy đoán của lão ta, thực lực của Thượng Quan Phó hẳn phải đạt tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí có thể là Siêu Phàm Lục Cảnh.

Có điều, Hoàng tộc Thượng Quan chỉ có một cao thủ Siêu Phàm Cảnh là Thượng Quan Phó, mà nhà họ Lý, ngoại trừ Lý Trọng, bọn họ có thể còn có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác.
 
Chương 2697


Chương 2697:

Chính vì lo nghĩ tới điểm này nên Hoàng tộc họ Thượng Quan chần chờ hồi lâu vẫn chưa ra tay với nhà họ Lý.

Song, hôm nay Hoàng tộc họ Thượng Quan đã có thêm một sự trợ giúp, đó chính là Dương Thanh, người vốn có thù hận với nhà họ Lý.

“Người nhà họ Lý nghe đây, chỉ cần cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan dám ra tay trước, các vị cứ thoải mái giết sạch cho tôi!”

Lý Giang Hùng đảo mắt nhìn qua đám cao thủ nhà họ Lý, gầm lên một tiếng, đồng thời, từ trên người lão ta, hơi thở võ thuật của cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh cũng bùng nổ, tập trung thẳng vào Thượng Quan Hoàng.

Một khi hai bên khai chiến, lão ta sẽ bám lấy Thượng Quan Hoàng.

Tuy số lượng cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc Thượng Quan vượt xa số cao thủ nhà họ Lý nhưng nhà họ Lý còn có Lý Trọng, Lý Giang Hùng hoàn toàn không hề sợ hãi.

Lúc này, khí thế của đám cao thủ nhà họ Lý cũng tăng vọt tới đỉnh.

Trên người mỗi cao thủ đều là hơi thở của cao thủ Thần Cảnh, toàn bộ trang viên nhà họ Lý đều đã bị bao phủ bởi ý chí chiến đấu của đám người này.

Cùng lúc đó, trong Hoàng thành Thượng Quan, cao thủ của các gia tộc lớn đều khiếp sợ nhìn về phía trang viên nhà họ Lý.

“Rốt cuộc đã có chuyện gì thế? Vì sao phía nhà họ Lý lại ngưng tụ luồng hơi thở võ thuật khủng bố như vậy? Chuẩn bị có đại chiến sao?”

“Vừa rồi có tin truyền đến, Thượng Quan Hoàng đã đích thân chỉ huy cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc xông tới trang viên nhà họ Lý, chỉ sợ là, Hoàng thành Thượng Quan này sắp rung chuyển đến nơi rồi!”

“Xem ra, Hoàng tộc Thượng Quan đã không nhịn được sự bành trướng của nhà họ Lý nữa rồi, trong Hoàng thành Thượng Quan ngày nay, nhà họ Lý gần như đã thâu tóm một nửa thế lực, nếu còn để mặc bọn họ tiếp tục phát triển, chỉ e Hoàng thành Thượng Quan này thực sự sẽ phải đổi tên thành Hoàng thành nhà họ Lý”.



Vô số cao thủ của các gia tộc đều đã tiếp nhận tin tức này, tuy lòng vẫn còn chấn động vô cùng. Dẫu sao, nơi này cũng là Hoàng thành Thượng Quan, vốn nên nằm trong tay Hoàng tộc họ Thượng Quan, nhưng nay lại bị nhà họ Lý liên tục lấn lướt chiếm đoạt, lần này coi như đáng đời nhà họ Lý.

Trong kho mọi người đều tập trung sự chú ý vào trang viên nhà họ Lý, một chiếc xe maybach màu đen đang chậm rãi dừng trước cổng trang viên nhà họ Lý, cửa xe mở ra, Dương Thanh bước xuống xe.

Chỉ có điều, vị trí xuống xe của anh nằm ngày góc chết của camera giám sát, sau khi xuống xe, anh cũng không xông vào trong ngay mà chỉ đứng ven đường, vẫy đại một chiếc xe, ngồi vào trong, chiếc xe rời khỏi khu vực nhà họ Lý.

Lúc này, sự chú ý của mọi người đều tập trung vào nhà họ Lý, ngay cả Thượng Quan Phó cũng núp trong góc khuất, theo dõi sát sao từng cử động, không ai nhận ra Dương Thanh đã rời khỏi đây.

Bên trong trang viên nhà họ Lý, Lý Trọng vẫn không ra mặt, tám cao thủ đang ở ngay cạnh lão ta, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Hai gia tộc lớn đều cực kì ăn ý, không bên nào để cao thủ Siêu Phàm Cảnh ra mặt.

Lý Giang Hùng chỉ huy đám cao thủ Thần Cảnh nhà họ Lý, Thượng Quan Hoàng cầm đầu đám cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc, hai bên dàn trận nhìn chằm chằm nhau, nhưng không bên nào ra tay trước.

Toàn bộ trang viên nhà họ Lý đều đã bị bao phủ bởi các luồng uy lực võ thuật cực khủng bố, những cao thủ dưới cảnh giới Thần Cảnh của nhà họ Lý bị uy lực võ thuật khủng khiếp này ảnh hưởng tới, cảm thấy hai vai như bị ngọn núi lớn đè lên, đến hô hấp cũng không thông.

“Lý Giang Hùng, hôm nay tôi có thể cho nhà họ Lý một cơ hội sống sót, các ông mang theo người nhà họ Lý rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan ngay, từ nay về sau không được bước chân vào Hoàng thành Thượng Quan nửa bước, nếu thế, tôi sẽ cho các ông rời đi”.

Thượng Quan Hoàng tuyên bố, thái độ cực kì cứng rắn, tuy lão ta cũng muốn tiêu diệt gia tộc họ Lý nhưng lòng cũng biết rõ, một khi tuyên chiến, dù diệt được gia tộc họ Lý thì Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng sẽ phải chịu tổn thất cực kì lớn.

Vậy nên, nếu có thể đuổi gia tộc họ Lý ra khỏi Hoàng thành Thượng Quan mà không cần đánh nhau thì cũng có thể chấp nhận được.
 
Chương 2698


Chương 2698:

Lý Giang Hùng cười lạnh, nói: “Thượng Quan Hoàng, ông thật sự cho rằng nhà họ Lý tôi là bọn yếu đuối dễ bắt nạt chắc? Tôi nói câu này có lẽ không xuôi tai ông lắm, nhưng nếu không phải Hoàng tộc có người bảo vệ thì nhà họ Lý tôi đã sớm thay thế vị trí của Hoàng tộc các người rồi”.

“Hỗn láo!”

Thượng Quan Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, những lời vừa rồi của Lý Giang Hùng quả thực đã lăng nhục đến danh dự của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Lý Giang Hùng không hề sợ hãi, lạnh lùng nói tiếp: “Chớ có khoe khoang bộ dạng Hoàng Chủ tởm lợm của ông trước mặt tôi nữa, bởi vì trước nay tôi chưa từng kính trọng ông, hơn nữa, những lời tôi vừa nói có chỗ nào sai à?”

“Nhà họ Lý tôi chí ít còn có một ông tổ Siêu Phàm Cảnh, nhưng Hoàng tộc họ Thượng Quan các ông thì sao? Ngoại trừ một người bảo vệ Hoàng tộc chỉ xuất hiện khi Hoàng tộc sắp bị tiêu diệt đến nơi, còn ai có thể bảo vệ cho Hoàng tộc họ Thượng Quan?”

“À đúng rồi, suýt thì tôi quên mất một người, nghe nói các ông đã hợp tác với Dương Thanh? Cả hai bên muốn hợp lực đối phó với nhà họ Lý tôi?”

Thượng Quan Hoàng đã tức giận không kìm nổi, nhưng lại không biết phản bác thế nào.

Nghe Lý Giang Hùng nhắc tới đó, lão ta mới lấy lại tinh thần, vì sao đến giờ, Dương Thanh vẫn chưa xuất hiện?

Dựa theo kế hoạch của lão ta, Dương Thanh sẽ xuất hiện ở ngay lúc này, chỉ có như thế mới ép cho Lý Trọng ra mặt, đến lúc đó, đẩy Dương Thanh ra đấu với Lý Trọng là được.

Đối với nhà họ Lý, Lý Trọng chính là trụ cột, còn đối với Hoàng tộc họ Thượng Quan, Dương Thanh tuy không phải trụ cột của Hoàng tộc nhưng cũng là một nhân vật cực kì quan trọng.

Chỉ cần Dương Thanh có thể giết Lý Trọng, hoặc là đánh cho Lý Trọng tàn phế cũng được, thì một gia tộc họ Lý không có Lý Trọng sẽ không chịu nổi một đòn của Hoàng tộc.

Thượng Quan Hoàng đã định mượn tay Dương Thanh giết Lý Trọng, nhân cơ hội đó diệt trừ nhà họ Lý mà không mất chút công sức nào.

Nhưng giờ đây, Dương Thanh vẫn không xuất hiện, không biết vì sao, lão ta bỗng có một dự cảm rất tệ.

Thấy Thượng Quan Hoàng không nói lời nào, Lý Giang Hùng cười ha hả mà rằng: “Thượng Quan Hoàng Chủ, không phải là các ông đã thỏa thuận với Dương Thanh cùng đối phó với nhà họ Lý tôi, xong xuôi đâu đấy thì Dương Thanh lại chuồn mất đó chứ?”

Lý Giang Hùng chỉ bông đùa một câu, nhưng lại khiến lòng Thượng Quan Hoàng nặng nề trầm xuống.

Bởi lão ta cũng vừa nghĩ đến khả năng này, một giây sau lại bị Lý Giang Hùng nói huỵch toẹt ra, điều này làm nỗi bất an trong lòng lão ta càng thêm nặng nề.

“Không phải là bị tôi đoán trúng rồi chứ?”

Quan sát thấy biểu hiện của Thượng Quan Hoàng khác lạ, Lý Giang Hùng kinh ngạc thốt lên.

“Hừ!”

Thượng Quan Hoàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lạnh giọng nói: “Ông không cần phải thử, việc hôm nay chỉ là Hoàng tộc chúng tôi muốn diệt trừ nhà họ Lý ông, có liên quan gì đến cậu Thanh?”

“Hơn nữa, tiêu diệt một gia tộc họ Lý mà thôi, chúng tôi còn chưa đến nỗi cần một cao thủ hàng đầu như cậu Thanh tới hỗ trợ”.

Lúc này đang là thời điểm mấu chốt, dĩ nhiên Thượng Quan Hoàng không thể để cao thủ của Hoàng tộc đánh mất nhuệ khí.

Lý Giang Hùng không biết thật giả thế nào, nhưng nỗi lo âu trong lòng cũng ngày càng dày đặc hơn.

Lão ta thấy, Dương Thanh đúng là đã bị trọng thương, chỉ cần dám đến nhà họ Lý, dĩ nhiên Lý Trọng sẽ có cơ hội khiến Dương Thanh có đến không có về.

Nhưng nếu Dương Thanh không tới, rất có thể đã tranh thủ lúc hỗn loạn mà trốn mất rồi. Hơn nữa, điều này cũng nói lên một sự thật, là Dương Thanh đã thực sự mất sạch tu vi võ thuật, chỉ may mắn còn duy trì thân xác của cao thủ Siêu Phàm Cảnh, cho nên mới có thể giết chết Lý Giang Hải, một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh, trong nháy mắt.
 
Chương 2699


Chương 2699:

Nếu quả như vậy, chỉ cần Dương Thanh đến đây, đợi khi Lý Trọng ra tay, Dương Thanh nhất định sẽ mất mạng.

Nhưng một khi Dương Thanh trốn ra khỏi Hoàng thành Thượng Quan, nhà họ Lý còn muốn đuổi giết Dương Thanh sẽ rất khó khăn.

Dựa vào thiên phú võ thuật của Dương Thanh, một ngày nào đó sẽ khôi phục tu vi võ thuật ở đỉnh cao, đến khi đó, nhà họ Lý còn đường sống nào sao?

Nghĩ tới đây, đáy lòng lão ta bỗng nảy sinh một khát vọng được bắt tay giảng hòa với Hoàng tộc.

“Thượng Quan Hoàng, nếu ông đã định vận dụng thế lực Hoàng tộc của mình để diệt nhà họ Lý tôi thì mau ra tay đi chứ, còn chờ gì nữa?”

Lý Giang Hùng bỗng nói, nhưng kì thực, lão ta chỉ muốn thử Thượng Quan Hoàng thêm một lần nữa.

Nếu Thượng Quan Hoàng lập tức cho người tấn công, như vậy có nghĩa là Hoàng tộc họ Thượng Quan thực sự định dùng chính sức mình để đánh nhà họ Lý, còn nếu Thượng Quan Hoàng chần chờ thì có nghĩa là Thượng Quan Hoàng còn đang muốn đợi Dương Thanh tới, nhưng Dương Thanh không xuất hiện, rất có thể đã chạy trốn rồi.

Thượng Quan Hoàng sao lại không nhận ra ý định của Lý Giang Hùng, lão ta lạnh lẽo nói: “Nếu ông đã tha thiết muốn chết đến thế thì tôi sẽ giúp ông toại nguyện!”

“Gia tộc họ Lý không tôn trọng quyền uy của Hoàng tộc, âm thầm bồi dưỡng thế lực riêng, đồng thời còn từng bước xâm chiếm các thế lực khác trong Hoàng thành Thượng Quan, đây là trọng tội!”

“Hôm nay, tôi cầm đầu đội quân tinh nhuệ của Hoàng tộc, tiêu diệt gia tộc họ Lý, giương cao Hoàng uy chúng ta!”

Thượng Quan Hoàng vừa dứt lời, đám cao thủ của Hoàng tộc đều hô to: “Tiêu diệt gia tộc họ Lý, giương cao Hoàng uy chúng ta!”

“Tiêu diệt gia tộc họ Lý, giương cao Hoàng uy chúng ta!”

“Tiêu diệt gia tộc họ Lý, giương cao Hoàng uy chúng ta!”



Từng đợt hô chấn động tựa tiếng sấm như một cách phát tiết lửa giận trong lòng bọn họ.

Nhuệ khí của Hoàng tộc họ Thượng Quan bên này nháy mắt đã tăng vọt tới đỉnh cao, bên phía nhà họ Lý vốn đã yếu thế hơn về số lượng cao thủ Thần Cảnh, nay nhìn cảnh đối phương bừng bừng khí thế, đám cao thủ nhà họ Lý càng thêm sợ hãi.

Thượng Quan Hoàng lại bỗng lớn tiếng hô: “Người nhà họ Lý nghe đây, hôm nay chúng tôi muốn tiêu diệt nhà họ Lý, nhưng chỉ muốn lấy mạng Lý Trọng và Lý Giang Hùng, chỉ cần bọn họ chết, tôi có thể tha cho các người, thậm chí có thể để gia tộc họ Lý tiếp tục tồn tại”.

“Cho các người năm phút để cân nhắc kĩ càng, nếu bây giờ rời khỏi cuộc chiến giữa Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý, đợi khi Lý Trọng và Lý Giang Hùng đã chết, các người chính là những người nắm quyền của nhà họ Lý”.

Lão ta vừa nói đến đó, rất nhiều cao thủ của nhà họ Lý đều thoáng lộ vẻ do dự.

Sắc mặt Lý Giang Hùng lập tức trở nên khó coi, lão ta không ngờ Thượng Quan Hoàng lại chơi chiêu này.

“Các vị, tốt nhất là các vị nên nghĩ cho kĩ, Hoàng tộc họ Thượng Quan dù mạnh nhưng cũng chỉ có một chỗ dựa là người bảo vệ Hoàng tộc, người bảo vệ Hoàng tộc lại chỉ xuất hiện khi Hoàng tộc sắp bị tiêu diệt mà thôi”.

“Còn nhà họ Lý chúng ta đã có ông tổ, đó chính là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, thực lực đã tiến sát tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh, một Hoàng tộc họ Thượng Quan nho nhỏ mà muốn tiêu diệt nhà họ Lý chúng ta, nằm mơ còn nhanh hơn”.

Đám cao thủ nhà họ Lý đang do dự băn khoăn, lại nghe Lý Giang Hùng nói thế, ánh mắt lập tức trở nên kiên định hẳn.
 
Chương 2700


Chương 2700:

So với việc quy thuận Hoàng tộc họ Thượng Quan, bọn họ vẫn muốn ở lại nhà họ Lý hơn, chỉ cần có Lý Trọng trấn giữ nơi này, nhà họ Lý có thể sừng sững không đổ.

Ngay khi Thượng Quan Hoàng và Lý Giang Hùng chơi tâm lý chiến với nhau, Thượng Quan Phó núp trong góc khuất đã sa sầm mặt, vừa rồi, lão ta chỉ chằm chằm giám sát nhà họ Lý, không để ý tới Dương Thanh.

Nhưng nay xem ra, rất có thể Dương Thanh đã trốn mất rồi.

Thượng Quan Phó giận dữ nói: “Tên khốn kiếp! Nếu mày đã muốn chết thì để tao giúp mày toại nguyện!”

Ngay tại thời khắc cao thủ hai bên chằm chặp nhìn nhau, sẵn sàng chiến đấu, bỗng có một uy lực võ thuật khủng bố bao trùm lên toàn bộ trang viên nhà họ Lý.

Giây phút này, tất cả mọi cao thủ trong trang viên nhà họ Lý đều cảm nhận được nỗi run sợ từ sâu trong linh hồn, ngay cả cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh cũng như vừa rớt xuống vực sâu, sợ hãi ra mặt.

Có người hốt hoảng thốt lên: “Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Vì sao ở nhà họ Lý lại có một uy lực võ thuật khủng bố như thế?”

Chỉ tiếc, không ai có thể cho ông ta một đáp án.

Dưới sự ảnh hưởng của uy lực khủng bố này, Lý Trọng đang núp trong mật thất cũng phải chạy vọt ra, sắc mặt tràn đầy khiếp sợ.

“Vị cao thủ phương nào vừa tới nhà họ Lý chúng tôi?”

Lý Trọng bước lên phía trước, đưa mắt nhìn vào hư không, cao giọng hỏi.

Ngay cả cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh như lão ta cũng đang cảm thấy có một uy lực khổng lồ đè lên người, lão ta có cảm giác, thực lực của đối phương đã vượt xa mình, thậm chí kẻ này có thể là một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh.

“Ầm ầm!”

Bỗng, lại một tiếng động cực lớn truyền đến, tất cả mọi người sững sờ mở to mắt chứng kiến, một khu biệt thự trong trang viên nhà họ Lý đang ầm ầm sụp xuống.

Sắc mặt Lý Trọng lập tức biến đổi kịch liệt, trái tim cũng co thắt lại một giây.

Bởi vì khu biệt thự kia chính là nơi ở của lão ta. Chỉ một căn biệt thự bị phá hủy vốn chẳng có gì to tát, nhưng điều quan trọng là, ngay dưới căn biệt thự này là mật thất tu luyện của lão.

Lúc này, biệt thự bị đánh sập, lộ ra mật thất dưới lòng đất.

Lý Trọng đã giận điên lên, nghiến răng nghiến lợi quát: “Rốt cuộc là kẻ nào?”

Một hơi thở võ thuật cực kì khủng khiếp bùng nổ từ trên người lão, lan tỏa ra xung quanh.

Lão ta cảm thấy ức chế đến nghẹn ứ ngực, cho đến bây giờ, đối phương là ai, lão ta cũng không biết được, chỉ biết thực lực của đối phương vô cùng mạnh mẽ, vượt xa cả lão ta, không nói một câu đã phá hủy chỗ ở của lão ta, thậm chí ngay cả mật thất tu luyện cũng bị bại lộ dưới mắt công chúng.

“Đây là lời cảnh cáo dành cho gia tộc họ Lý, nếu không muốn bị diệt thì từ nay về sau cụp đuôi mà sống, bằng không, tôi không ngại xóa sổ toàn bộ gia tộc họ Lý!”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, phảng phất như âm thanh của thần tiên từ trên trời vọng xuống, nổ vang bên tai mỗi người.

Nghe thấy âm thanh này, những cao thủ dưới cảnh giới Thần Cảnh đều chấn động, lỗ tai chảy máu tươi.

Ngay cả những cao thủ Thần Cảnh cũng cảm nhận được nỗi sợ hãi vô bờ từ sâu trong linh hồn mình, bọn họ thậm chí còn có ảo giác, chỉ cần người kia nghĩ đến là có thể lấy mất tính mạng bọn họ ngay.

Sắc mặt Lý Trọng đã biến đổi kịch liệt, tuy lão ta không biết đối phương là ai nhưng cũng hiểu được, kẻ này đang giúp đỡ Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Từ khi nào Hoàng tộc họ Thượng Quan lại có một cao thủ có thực lực khủng khiếp như thế?

Hiển nhiên, kẻ này cũng có băn khoăn riêng, bằng không đã không cảnh cáo mà trực tiếp ra tay rồi.

“Xin hỏi ngài là ai? Dù thua thì ít nhất cũng nên để tôi biết mình đã thua dưới tay ai chứ?” Lý Trọng tiếp tục hỏi.
 
Chương 2701


Chuong 2701:

Giọng nói lạnh lẽo tận xương kia lại vang lên lần nữa: “Hừ! Tôi là ai, ông còn chưa có tư cách được biết!”

“Có điều, tôi sẽ nói cho các người một tin này, các người đều đã bị Dương Thanh chơi xỏ, cậu ta cố ý khơi dậy cuộc chiến giữa các người là để tranh thủ lúc hỗn loạn, rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan”.

Lời này vừa được thốt ra, cao thủ nhà họ Lý và Hoàng tộc họ Thượng Quan đều lập tức biến sắc.

Thượng Quan Hoàng đã biết chủ nhân giọng nói này chính là Thượng Quan Phó, lão ta thấy Dương Thanh mãi không lộ mặt thì lòng đã sinh nghi, nhưng lại không ngờ rằng, Dương Thanh thực sự chạy trốn rồi.

Lý Trọng cũng khiếp sợ tột độ, so với Hoàng tộc họ Thượng Quan, gia tộc họ Lý càng mong Dương Thanh có thể chết ở Hoàng thành này hơn, dù sao, nhà họ Lý cũng đã phản bội Dương Thanh một lần, trong thời gian qua còn năm lần bảy lượt khiêu khích để dò xét giới hạn chịu đựng của Dương Thanh.

Một khi Dương Thanh rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan, đợi khi anh khôi phục tu vi võ thuật rồi quay trở về, ngày đó chính là ngày diệt vong của gia tộc họ Lý.

Tin tức này cũng khiến nhà họ Lý và Hoàng tộc họ Thượng Quan làm rõ được một việc, tu vi võ thuật của Dương Thanh không hề khôi phục, bằng không, vì sao Dương Thanh lại lựa chọn chạy trốn?

Thượng Quan Phó chỉ tiết lộ tin Dương Thanh đã chạy trốn, sau đó không nói thêm bất cứ điều gì nữa.

Thượng Quan Hoàng cùng Lý Giang Hùng vẫn đang đối mặt, nhưng hai bên đều ấp ủ ý định riêng. Lúc này, Lý Trọng đi tới, nhìn về phía Thượng Quan Hoàng, sắc mặt nghiêm nghị: “Thượng Quan Hoàng Chủ, tôi có thể đồng ý với điều kiện của cậu, từ nay về sau, nhà họ Lý và Hoàng tộc sẽ hòa thuận chung sống. Hơn nữa, tôi cũng có thể đồng ý, sau này chúng tôi sẽ không mở rộng thế lực của gia tộc trong Hoàng thành Thượng Quan nữa”.

“Cậu cũng đã nghe thấy rồi đó, Dương Thanh đã trốn đi, điều này cũng chứng tỏ, Dương Thanh đã thực sự mất sạch tu vi võ thuật, bằng không, tính tình cậu ta như thế, tuyệt đối sẽ không lựa chọn cách chạy trốn đâu”.

“Nhà họ Lý tôi hay Hoàng tộc họ Thượng Quan cậu đều đã xúc phạm tới Dương Thanh, một khi cậu ta sống sót rời khỏi Hoàng thành, ngày sau tất có cơ hội khôi phục tu vi võ thuật, đến khi đó, hai gia tộc chúng ta chỉ có thể ngửa cổ chờ cậu ta giết chết”.

“Tôi thành khẩn cầu xin cậu hãy cho nhà họ Lý một cơ hội, từ nay về sau, gia tộc họ Lý chúng tôi sẽ cố gắng mở rộng địa bàn ở nơi khác, giảm thiểu ảnh hưởng của nhà họ Lý trong Hoàng thành Thượng Quan này, để ảnh hưởng của gia tộc họ Lý ở đây giảm dần đến khi hoàn toàn biến mất mới thôi”.

Nói xong, Lý Trọng nặng nề nhìn về phía Thượng Quan Hoàng.

Lão ta đã bố trí chuyện này suốt năm mươi năm, tuy không sợ Hoàng tộc họ Thượng Quan nhưng lão ta cũng biết, một khi gia tộc mình liều mạng đánh một trận với Hoàng tộc họ Thượng Quan, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Nếu chẳng may thực lực chân thực của nhà họ Lý bị bại lộ ra ngoài, tất cả những sắp xếp của nhà họ Lý bấy lâu nay sẽ hoàn toàn tan biến.

Trong tình huống này, có thể hòa giải với Hoàng tộc họ Thượng Quan là tốt nhất, như thế không chỉ bảo vệ thực lực của gia tộc mà còn có thể tiếp tục hoàn thành những chuyện lão ta đã bố trí lâu nay.

Thượng Quan Hoàng cũng hiểu rõ, những lời Thượng Quan Phó vừa nói không chỉ cho nhà họ Lý một đường lùi lại mà còn để lão ta biết, lúc này nên dừng tay hòa giải với gia tộc họ Lý.

Lúc này, trọng điểm là phải nghĩ ra cách tìm kiếm Dương Thanh, chỉ cần không cho anh rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan thì ra sao cũng được.

“Lý Trọng, hi vọng ông có thể nhớ lấy lời mình đã nói, nếu như sau này để tôi biết ông vẫn tiếp tục mở rộng thế lực nhà họ Lý trong Hoàng thành Thượng Quan này, tôi bảo đảm sẽ khiến gia tộc họ Lý biến mất khỏi Hoàng thành Thượng Quan”.

Thượng Quan Hoàng nghiêm mặt nói, giọng điệu đầy uy hiếp, dĩ nhiên lão ta phải đồng ý nhưng không thể dễ dàng đồng ý được.

Lý Trọng hoàn toàn không hề bất ngờ khi Thượng Quan Hoàng đồng ý với điều kiện của mình, lão ta nghiêm túc nói: “Hoàng Chủ cứ yên tâm, tôi nói được thì làm được. Đợi giải quyết xong mối phiền phức là gã Dương Thanh này, tôi sẽ bắt tay ngay vào việc di dời sản nghiệp nhà họ Lý, gắng hết sức để dời một nửa sản nghiệp khỏi Hoàng thành Thượng Quan trong năm nay”.

“Được!”
 
Chương 2702


Chương 2702:

Thượng Quan Hoàng đồng ý, sau đó không nói thêm một lời, lập tức quay đầu đi ngay.

Chẳng mấy chốc, người của Hoàng tộc họ Thượng Quan đều đã rời đi hết, chỉ còn lại đám người nhà họ Lý.

“Bố, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Lý Giang Hùng lo âu hỏi.

Đáy mắt Lý Trọng thoáng lóe lên một ý muốn giết người mãnh liệt, lão ta lạnh lùng nói: “Lập tức đi thông báo, lùng bắt Dương Thanh khắp thành, không cần biết sống hay chết! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”

“Vâng, con sẽ đi làm ngay!”

Lý Giang Hùng thất kinh, vội vã đi bố trí người làm việc.

Lý Trọng lại bí mật triệu tập tám cao thủ Siêu Phàm Cảnh, lạnh giọng nói: “Dương Thanh nhất định phỉa chết! Giờ các vị hãy lần vào đội ngũ cao thủ của nhà họ Lý, cùng đi tìm Dương Thanh đi!

“Vâng!”

Tám cao thủ Siêu Phàm Cảnh lập tức đi ngay.

Bên phía Hoàng tộc họ Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng rời khỏi nhà họ Lý bèn ra lệnh: “Huy động tất cả các cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc lùng bắt Dương Thanh trong toàn thành!”

“Vâng!”

Nhất thời, toàn bộ các cao thủ Thần Cảnh của Hoàng thành Thượng Quan đều gia nhập cuộc đua lùng bắt Dương Thanh.

Lúc này, Thượng Quan Nhu cũng rất nóng ruột, cô ta lo lắng cho Dương Thanh vô cùng.

Cô ta muốn liên lạc với Dương Thanh nhưng không cách nào làm được. Ngay cả chính cô ta cũng không nhận ra, khi biết Dương Thanh quyết định chạy thoát khỏi Hoàng thành, cô ta không hận Dương Thanh mà lại lo lắng cho anh, không biết liệu anh có thể thuận lợi rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan này hay chăng.

Chẳng mấy chốc, toàn bộ Hoàng thành Thượng Quan đều đã bị phong tỏa.

Sân bay và trạm tàu hỏa cùng với tất cả các trạm kiểm tra của toàn thành đều bị phong tỏa toàn bộ, tất cả mọi cao thủ trong Hoàng thành đều gia nhập công cuộc tìm kiếm Dương Thanh.

Những người vốn chưa từng nghe nói đến Dương Thanh nay cũng đều đã biết tên biết mặt, ảnh chụp của anh đã được đăng khắp thành.

Trong lúc Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý đang dốc sức truy lùng Dương Thanh khắp thành, Dương Thanh đang ngồi trên một chiếc xe thuê, phóng về phía con đường rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan.

Từ sau khi rời khỏi nhà họ Lý, đây đã là chiếc xe thứ năm, anh đổi xe liên tục để tránh né sự truy lùng của Hoàng tộc họ Thượng Quan và người nhà họ Lý.

Anh biết, chuyện mình chạy trốn sẽ nhanh chóng bị phát hiện, nhưng anh không ngờ đối phương lại phản ứng nhanh đến thế.

Dựa theo kế hoạch của anh, ít nhất phải đến khi anh sắp rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan thì mới có người phát hiện, nhưng nào ngờ, anh mới rời khỏi nhà họ Lý chưa đến một giờ đồng hồ đã có người nhận ra sự khác thường.

Bây giờ là mười giờ tối, trên đường chỗ nào cũng có người kiểm tra khách đi lại.

Ngay khi Dương Thanh đang suy tính làm thế nào mới có thể thuận lợi rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan, chiếc xe trước mặt bỗng dừng lại, Dương Thanh vội vã đạp phanh, bấy giờ mới phát hiện, đoạn đường trước mặt đã bị chặn, cách anh chừng ba trăm mét có một trạm kiểm tra đang tiến hành rà soát từng xe qua lại.

Dương Thanh nhíu mày: “Xem ra, muốn rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan này thì không thể dùng xe hơi được rồi”.

Dứt lời, anh xuống xe, bỏ lại xe ở đó, quay đầu bước đi.
 
Chương 2703


Chương 2703:

Hiện giờ còn tối thiểu một giờ đồng hồ mới có thể rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan, nếu anh bị kiểm tra, nhất định sẽ tra được thân phận, ở đây chờ bị tra ra còn chẳng bằng tranh thủ thời gian rời đi trước.

“Mẹ kiếp, rốt cuộc có chuyện gì mà phải phong tỏa toàn thành thế này?”

“Cái gã Dương Thanh kia rốt cuộc là ai mà khiến cho Hoàng tộc họ Thượng Quan phong tỏa cả Hoàng thành để tìm hắn?”



Bấy giờ, vô số người đang oán thán tức tối, trong đó có rất nhiều người không biết Dương Thanh.

Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh đã ra khỏi xe một lúc lâu, dọc theo con đường này anh thấy rất nhiều cao thủ của Hoàng tộc và nhà họ Lý.

May sao hiện nay trên người anh không có chút hơi thở võ thuật nào, nếu không, những cao thủ kia đã sớm phát hiện ra anh rồi.

“Không ổn! Có sơ hở rồi!”

Đi được một hồi, Dương Thanh bỗng dừng chân, mặt đanh lại.

Bởi vừa rồi anh bỗng nhớ tới, ban nãy anh bỏ lại xe giữa dòng xe cộ, một mình bỏ đi.

Đoạn đường kia vốn đã bị chặn, nay lại có một chiếc xe thuê không người chắn giữa đường sẽ khiến đoạn đường đó càng tắc nghẽn thêm.

Chuyện này nhất định sẽ có người phát hiện, đến khi đó, các cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý sẽ dễ dàng đoán được vị trí đại khái của anh.

“Không được, mình phải tìm cách rời khỏi đây ngay, nếu không, với tình hình hiện tại của mình, chỉ cần không quá nửa giờ là đã bị phát hiện rồi”.

Dương Thanh lẩm bẩm, sau đó nhanh chóng loại bỏ toàn bộ những suy nghĩ lộn xộn ra khỏi đầu, lúc này anh cực kì trầm tĩnh, hệt như một cỗ máy lạnh lẽo bằng kim loại.

Hôm nay anh đã không còn bất kì đường lui nào, từ lúc anh quyết định rời đi cũng là thời khắc anh xác nhận với Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý, tu vi võ thuật của anh đã bị phế bỏ hoàn toàn.

“Dương Thanh!”

Anh mới đi chưa được bao lâu, bỗng có một bóng người trung niên xông tới trước mặt, trong tay còn cầm một tấm hình, đúng là hình của Dương Thanh.

“Phát hiện Dương Thanh tại giao lộ phía Nam!” gã đàn ông trung niên vội nâng bộ đàm lên báo cáo.

Đáy mắt Dương Thanh lạnh lẽo như băng, anh quát: “Chết đi!”

Chân anh di động, lao thẳng về phía gã đàn ông trung niên kia.

“Uỳnh!”

Dương Thanh tung một cước, thân mình gã trung niên bay người ra sau, lập tức mất mạng.

Người này không phải cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan hay nhà họ Lý, tuy chỉ có thực lực Thần Cảnh sơ kỳ nhưng nếu đối phương đã nhằm vào anh thì đều đáng chết.

“Dương Thanh, mày đã bị chúng tao bao vây, trốn không thoát đâu! Mau đầu hàng đi thôi!”

Anh vừa mới chuẩn bị cất bước, sau lưng đã có một giọng nói của cao thủ Hoàng tộc truyền tới.

Gần như cùng lúc, xung quanh anh xuất hiện một đám cao thủ Thần Cảnh, trong số những người này, có người thuộc Hoàng tộc họ Thượng Quan, cũng có người thuộc gia tộc họ Lý.

Bọn họ đều có một mục đích, đó là giết chết Dương Thanh.

Dương Thanh đảo mắt nhìn qua đám người này, cất giọng lạnh lùng nói: “Tôi không muốn lạm sát kẻ vô tội, nếu không muốn chết thì cút hết cho tôi!”

Mặc dù anh đã không còn cảnh giới võ thuật nhưng lại vẫn giữ được thể xác của cao thủ Siêu Phàm Cảnh, những cao thủ dưới cảnh giới Siêu Phàm Cảnh đều không thể làm gì được anh, cùng lắm chỉ có thể tiêu hao thể lực của anh mà thôi.
 
Chương 2704


Chương 2704:

Kẻ nào bị anh lại gần đều chỉ còn một con đường chết.

Dương Thanh đã bắt đầu vận hành phép hô hấp thứ nhất của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, từng luồng hơi thở ôn hòa liên tục cọ rửa gân cốt anh, đồng thời xông vào lục phủ ngũ tạng của anh, thể lực vừa tiêu hao trong quá trình chạy trốn đã nhanh chóng khôi phục trở lại.

Hơn chục cao thủ Thần Cảnh bao vây quanh anh, lại không một ai dám ra tay trước.

Bọn họ đều biết rõ, dù Dương Thanh đã mất sạch võ thuật nhưng vẫn có năng lực giết chết cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh trong nháy mắt. Điều bọn họ phải làm lúc này là giữ chân Dương Thanh ở đây, chờ cao thủ đứng đầu của Hoàng tộc hoặc của gia tộc họ Lý tới, dù không ai là đối thủ của Dương Thanh thì với số lượng áp đảo, đàn kiến cũng có thể cắn chết voi.

Dĩ nhiên Dương Thanh cũng hiểu được điều này, anh không hề do dự, cất bước đi thẳng về phía trước.

“Dương Thanh, mày đừng có làm liều, Hoàng Chủ chỉ sai chúng tao bắt mày trở lại, không có ý định gây thương tổn cho mày, nhưng nếu mày tấn công chúng tao trước thì sự việc đã khác đi rồi, đến khi đó, dù Hoàng Chủ muốn tha mạng cho mày, các cao thủ của Hoàng tộc cũng sẽ không đồng ý”.

Tay cao thủ Thần Cảnh trung kỳ cầm đầu đám người này nói với Dương Thanh, đồng thời, khi Dương Thanh di chuyển tới gần, ông ta cũng dẫn đám cao thủ kia lùi lại phía sau liên tục.

Dương Thanh đâu phải kẻ ngu, nếu anh bị đám người này mang về Hoàng tộc, e rằng chỉ còn một đường chết, dù Thượng Quan Hoàng không giết anh cũng nhất định sẽ tìm cách moi ra bí mật khiến anh trở nên mạnh mẽ.

Đáy mắt Dương Thanh thoáng lóe lên một tia sát khí, anh gằn giọng: “Sự nhẫn nại của tôi có giới hạn, tôi cho các người một cơ hội cuối cùng, hoặc là đứng yên tại chỗ, hoặc là, chết!”

Nghe vậy, đám cao thủ kia đều lộ vẻ sợ hãi, nhưng tất cả đều lựa chọn đứng yên tại chỗ.

Tuy bọn họ muốn giữ chân Dương Thanh lại nhưng cũng biết rõ, bọn họ hoàn toàn không có hi vọng giữ Dương Thanh lại được.

Không có chướng ngại vật, Dương Thanh cũng không ra tay, chỉ cất bước đi thẳng.

“Dương Thanh, mày cho rằng mình chạy thoát được sao?”

Nhưng ngay khi anh sắp thoát khỏi vòng vây của đám cao thủ Thần Cảnh kia, một giọng nói lạnh như băng bỗng vang lên, giây tiếp theo, một bóng người già nua xuất hiện trước mắt anh.

“Cao thủ Siêu Phàm Cảnh!”

Dương Thanh dừng bước, nhìn về phía lão già đứng cách đó không xa, sắc mặt cực kì khó coi.

Song, việc này còn chưa kết thúc, ngay sau đó, lại có mấy luồng hơi thở võ thuật khủng bố phủ xuống, tiếp theo, có thêm mấy bóng người xuất hiện xung quanh Dương Thanh.

“Nếu tôi đoán không lầm thì tám người các ông chính là đám người năm mươi năm trước đã cùng biến mất với Lý Trọng, đúng không?”

Dương Thanh âm thầm đếm, vừa đúng tám người, hơn nữa, mỗi người đều gây cho anh một áp lực cực kì lớn.

Mặc dù anh không cách nào cảm nhận được cảnh giới võ thuật của bọn họ, nhưng anh biết, tất cả bọn họ đều là cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

Trước đó, một cao thủ Siêu Phàm Cảnh đi cùng Lý Giang Hùng tới Hoàng tộc họ Thượng Quan tìm anh đã bị anh giết chết trong nháy mắt, mà ở đây lại có thêm tám cao thủ Siêu Phàm Cảnh khấc.

Tại Hoàng thành Thượng Quan, những người như vậy chỉ có thể là tám người trong đội chín cao thủ đã cùng biến mất với Lý Trong từ năm mươi năm trước.

Thấy nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh như vậy cùng xuất hiện, sắc mặt Dương Thanh trở nên cực kì khó coi, với thực lực hiện tại của anh, dù đối thủ chỉ là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, anh cũng khó lòng giết chết đối phương, trừ khi ra tay bất ngờ, hạ gục đối thủ trong giây lát.

Huống chi, lần này có đến tám cao thủ Siêu Phàm Cảnh cùng xuất hiện, anh đã thật sự bị dồn vào đường cùng rồi.
 
Chương 2705


Chương 2705:

“Thật không ngờ nhà họ Lý ẩn giấu lực lượng sâu đến thế, lần này thậm chí đã bồi dưỡng ra được chín cao thủ Siêu Phàm Cảnh, các vị nói xem, nếu tin này truyền ra ngoài thì sẽ mang đến hậu quả nghiêm trọng cỡ nào cho gia tộc họ Lý?”

Dương Thanh vờ trấn tĩnh, cười lạnh bảo.

Tám vị cao thủ nghe nói đến đó đều run người lên, tuy bọn họ đã biến mất năm mươi năm, nhưng thông qua Lý Trọng, nay bọn họ cũng đã nắm rõ tình hình bên ngoài.

Kể cả trong bốn Hoàng tộc lớn nhất Chiêu Châu đều rất hiếm thấy cao thủ Siêu Phàm Cảnh, mà nay một gia tộc họ Lý nho nhỏ lại sở hữu nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh đến vậy, một khi tin này bị tiết lộ ra ngoài, gia tộc họ Lý sẽ lập tức trở thành đích ngắm của tất cả mọi người.

“Chỉ cần giết mày thì tin này sẽ không bị lộ ra ngoài, đúng không?”, cao thủ cầm đầu nhìn về phía Dương Thanh, ánh mắt tràn ngập sát khí.

Dương Thanh cười nhạt: “Chẳng lẽ các ông thực sự coi tôi là kẻ yếu ớt dễ bắt nạt đấy à? Lẽ nào Lý Trọng chưa nói cho các ông biết, khi tôi ở vào trạng thái đỉnh cao thì mạnh cỡ nào?”

Cao thủ cầm đầu kia khinh thường cười nhạt: “Mày cũng vừa nói, đó là lúc mày ở vào trạng thái đỉnh cao, nhưng giờ thì sao? Giờ mày đã biến thành một kẻ vô dụng, có thể làm gì được tám cao thủ Siêu Phàm Cảnh chúng tao?”

Dương Thanh lắc đầu cười nói: “Đúng là điếc không sợ súng, các ông không thể biết được mình đang phải đối mặt với cao thủ cấp độ nào đâu. Đúng vậy, ông nói đúng, tôi còn chưa khôi phục tu vi đỉnh cao. Nhưng lúc tôi ở trạng thái đỉnh cao thì người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh cũng chỉ miễn cưỡng coi là đã đánh bại tôi thôi. Vậy các ông nghĩ xem, tuy bây giờ tôi chưa khôi phục tu vi cao nhất nhưng chẳng lẽ lại đã yếu đến độ không giải quyết nổi mấy kẻ rác rưởi mới bước vào Siêu Phàm Cảnh như các ông hay sao?”

“Mày chán sống rồi!”

Tám cao thủ đã giận điên lên, Dương Thanh nói như vậy quả thật là đã nhục mạ bọn họ quá đáng.

Dương Thanh nói bọn họ chỉ là lũ rác rưởi mới bước vào Siêu Phàm Cảnh không phải chỉ là thuận miệng mắng chửi mà là đoán ra được. Trước đó, cao thủ Siêu Phàm Cảnh cùng đi với Lý Giang Hùng đã bị anh giết chết trong nháy mắt, sau này, Thượng Quan Nhu nói cho anh hay, đó là một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh, đã tiến sát tới Nhị Cảnh.

Mặc dù không cảm nhận được hơi thở võ thuật trên người những cao thủ này nhưng anh cũng biết, so với đám người này, cao thủ Siêu Phàm Cảnh ngày đó được Lý Trọng phái đi nhất định phải có thực lực nằm ở top trên.

Bởi khi đó, Lý Trọng cũng đang lo rằng võ thuật của anh chưa hoàn toàn bị phế mất, chỉ biết anh bị trọng thương, cho nên nếu đã phái cao thủ đến gặp anh thì nhất định phải là loại cao thủ có thực lực cực mạnh.

Nếu đã thế, Dương Thanh đoán rằng, trong tám gã cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn lại, đại đa số hẳn chỉ là Siêu Phàm Nhất Cảnh, mạnh nhất chắc cũng chỉ tới Siêu Phàm Nhị Cảnh.

Anh đã tu luyện Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, thứ này đúng là có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện, nhưng anh cũng biết, với những người không có thiên phú võ thuật, khi thực lực đạt tới một cấp độ nào đó sẽ bắt đầu thấy khó mà tiếp tục tiến nhanh nữa.

Trong bốn Hoàng tộc lớn của Chiêu Châu, hiện mới chỉ thấy Hoàng tộc họ Diệp có cao thủ Siêu Phàm Cảnh, ngoài ra, Dương Thanh ngờ rằng, vị cao thủ thần bí bên cạnh Thượng Quan Hoàng cũng là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, tiếp đó còn có những người bảo vệ Hoàng tộc xưa nay luôn ẩn thân không xuất hiện.

Ngay cả Hoàng tộc đều không được mấy người có được thiên phú võ thuật xuất chúng để có thể tiến vào Siêu Phàm Cảnh, huống chi là nhà họ Lý?

Vậy nên, Dương Thanh đoán rằng, tám cao thủ trước mặt đây, mạnh nhất cũng chỉ là Siêu Phàm Nhị Cảnh.
 
Chương 2706


Chương 2706:

Thấy thế, tám cao thủ đều cực kì tức tối, cả đám chỉ muốn lập tức giết chết Dương Thanh tại chỗ.

Nhưng trước khi bọn họ đi truy bắt Dương Thanh, Lý Trọng đã dặn trước, phải thận trọng ứng đối, mặc dù tu vi võ thuật của Dương Thanh chưa khôi phục nhưng thể xác vẫn đang ở trình độ cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, có khả năng giết chết cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh chỉ trong nháy mắt.

Dương Thanh cười ha hả, nói: “Chớ lảm nhảm nữa làm gì, chẳng phải các ông đang muốn giết tôi đó sao? Giờ tôi đứng yên đây, chờ các ông tới giết đấy!”

Lúc này, Dương Thanh đang bình thản đứng đó, sắc mặt tuyệt không có chút sợ hãi nào, như thể anh hoàn toàn không coi đám cao thủ Siêu Phàm Cảnh này ra gì.

“Nếu mày đã muốn chết thì chúng tao sẽ giúp mày toại nguyện!”

Cao thủ đứng đầu sát khí đằng đằng nói. Ngay sau đó lão ta quay sang phân công cao thủ đứng bên cạnh: “Chú hai, chú lên đi! Thằng ranh này vẫn còn giấu một vài bí mật quan trọng, tốt nhất là bắt sống”.

“Rõ!”

Cao thủ được gọi là chú hai lập tức tiến về phía Dương Thanh.

Dương Thanh vẫn ung dung đứng đợi, ngoài mặt bình thản, nhưng thực ra trong lòng anh đang tràn đầy lo âu. Kì thực lúc này anh có thể sử dụng viên thuốc mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh, nhưng hiệu quả chỉ có thể kéo dài chừng mười phút.

Tuy cao thủ nhà họ Lý đã tìm đến chỗ anh nhưng chắc chắn nhà họ Lý sẽ không thả tin tức này tới tai Hoàng tộc họ Thượng Quan, dẫu sao, bọn họ cũng không muốn để lộ bí mật về tám cao thủ Siêu Phàm Cảnh này, mặc dù Hoàng tộc đã có suy đoán nhưng chỉ cần không có chứng cứ thì cũng không thể làm gì được nhà họ Lý.

Vậy nên, hiện tại tình huống nguy hiểm nhất cùng lắm là Lý Trọng tới đây.

Lý Trọng không tới, Dương Thanh không thể dùng viên thuốc kia được, bằng không, trong mười phút ngắn ngủi, nếu anh không thể giải quyết được Lý Trọng thì hôm nay coi như anh chết chắc rồi.

Đối thủ hiện tại đứng hàng thứ hai, vậy có nghĩa là thực lực cũng thuộc hàng cao trong đám cao thủ, thậm chí có thể khá gần với thực lực của tên cầm đầu.

“Ranh con, mày có gì muốn trăn trối không? Nếu không thì tao ra tay đây, đương nhiên, dù có thì tao cũng không định nhắn giùm mày đâu”.

Lão già kia nhếch mép nở một nụ cười tàn nhẫn, sát khí trên người bắt đầu khởi động.

Dương Thanh cười nhạt một tiếng: “Đứng cách xa tôi như thế làm gì? Lại gần chút coi! Hay là, ông sợ tôi quá, cho nên không dám tới gần?”

Lão già này đúng là rất thận trọng, nhưng lời của Dương Thanh cũng đã thành công chọc giận lão ta.

“Tên khốn, mày chết chắc rồi!”

Vừa dứt lời, lão ta lại tiến gần thêm một chút, thái độ vẫn hết sức cảnh giác.

Thấy đối phương chỉ còn cách mình chừng hai mét, Dương Thanh bỗng thoáng nhếch mép nở một nụ cười quỷ dị, một giây tiếp theo, anh dồn sức đạp mạnh một cái.

Tuy nay anh chỉ có thể xác của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh nhưng khi sức mạnh khủng khiếp này dồn vào cú đạp chân, mặt đất tức thì nứt toác, một phản lực cực lớn đẩy thân thể anh lao bắn về phía lão già kia.

“Không ổn, lùi ngay!”

Lão già đó lập tức ý thức được sự nguy hiểm, tóc gáy dựng đứng lên.

Nhưng khi lão ta muốn lùi về phía sau thì đã quá muộn, bởi Dương Thanh mượn phản lực lao lên, lúc này đã đứng trước mặt lão ta, tung ra một quyền.

“Oành!”

Nắm tay anh trúng giữa buồng tim lão ta.
 
Chương 2707


Chương 2707:

Ngay trong khoảnh khắc đó, lão ta cảm thấy trái tim mình bị một kình lực khủng bố xé toạc, cơn đau kịch liệt chạy thẳng lên đầu trong một tích tắc, khiến lão ta hiểu được, tính mạng mình coi như kết thúc ở đây.

“Anh hai!”

Bảy cao thủ còn lại đồng thanh gào lên phẫn hận.

Thân thể “anh hai” bay thẳng về phía bọn họ như một bao cát vừa bị đấm bay.

Cao thủ cầm đầu vội vã đón lấy thân thể lão ta, chỉ tiếc, trái tim lão ta đã bị đánh nát, hoàn toàn mất đi sự sống.

Cao thủ cầm đầu lập tức đau đớn gào lên: “Chú hai, chú yên tâm, chúng tôi sẽ báo thù cho chú!”

Về phần Dương Thanh, khi vừa đánh chết đối thủ, anh chợt cảm thấy có một phản lực khổng lồ đang cắn nuốt lục phủ ngũ tạng mình.

Máu trào lên cổ họng, khiến Dương Thanh chỉ muốn hộc ra một ngụm máu, nhưng anh cưỡng ép bản thân đè nó xuống. Trong tình huống này, tuyệt đối không được để lộ tình trạng thực sự của mình, bằng không, bảy tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn lại đồng loạt xông lên, anh sẽ không còn cơ may sống sót.

Tuy anh có thể sử dụng viên thuốc Phùng Tiểu Uyển đưa nhưng trước khi Lý Trọng xuất hiện, anh không muốn dùng nó vội.

Đại Đạo Thiên Diễn Kinh đang điên cuồng vận hành, chốc lát, một năng lượng ôn hòa bị hấp thu vào phổi Dương Thanh, ngay sau đó lại lan tràn ra xung quanh lục phủ ngũ tạng, liên tục chữa trị những vết thương bên trong.

Lần này, Dương Thanh không sử dụng tầng thứ nhất của phép hô hấp mà là tầng thứ hai, tuy vẫn cực kì trắc trở, tốc độ cũng vô cùng chậm, nhưng ít ra nó đã giúp vết thương của anh chóng lành hơn tầng thứ nhất.

Cả bảy tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn lại đều lộ vẻ giận dữ tột cùng, Dương Thanh đã giết chết hai người của bọn họ, lại còn là hai người có địa vị cao.

Bọn họ vốn lấy thực lực để xếp thứ hạng trong nhóm, nay người thứ hai và thứ ba đều đã bị Dương Thanh giết chết, vậy có nghĩa là, trừ anh cả chưa thử đấu với Dương Thanh nên không thể phán đoán khả năng thắng thua, những người khác chỉ cần so đấu với Dương Thanh, kết cục chỉ có một, đó chính là chết!

Lúc này, bọn họ nhìn Dương Thanh càng thêm dè chừng.

“Dương Thanh, mày biết không, năm mươi năm qua, tám người chúng tao luôn sinh hoạt cùng một chỗ với nhau, tuy không phải anh em ruột nhưng còn thân thiết hơn cả anh em ruột. Vậy mà mày lại giết chết hai người anh em của tao, tao thề, mày sẽ phải chết cực thảm!”

Tên cao thủ cầm đầu nghiến răng nghiến lợi nói, đáy mắt như bắn ra tia lửa.

Dương Thanh vẫn bình thản, lạnh giọng bảo: “Bớt nói nhảm đi, muốn đánh thì lên luôn, chẳng lẽ tôi còn sợ các ông chắc?”

“Mày chán sống rồi!”

Cả đám cao thủ đều phẫn nộ rống lên.

Dương Thanh lại cười nhạt: “Thật không ngờ đám người Lý Trọng bồi dưỡng ra lại toàn là một lũ ngu, chỉ biết mạnh miệng quát tháo, ngay cả dũng khí đánh tới tôi một trận cũng không có, tôi thật sự muốn biết, nếu tôi giết sạch đám các ông, liệu Lý Trọng có nổi điên luôn không nhỉ?”

Tên cao thủ cầm đầu chằm chằm nhìn Dương Thanh, nói với những người còn lại: “Mọi người đừng nên bị cậu ta lừa, cậu ta đang cố tình khiêu khích chúng ta, để chúng ta nhào lên chịu chết đấy”.

“Ông tổ đã nói, thằng ranh này khả năng cao đã mất sạch tu vi võ thuật rồi, nhưng vẫn giữ được thể xác cao thủ Siêu Phàm Cảnh, bởi vì không có hơi thở võ thuật nên cậu ta không dám chủ động tấn công chúng ta, cho nên mới cố tình khiêu khích chúng ta, khiến chúng ta lọt vào tròng, chủ động xông lên tìm cái chết”.
 
Chương 2708


Chương 2708:

Lão ta vừa nói thế, đám cao thủ còn đang giận sôi máu lập tức bình tĩnh trở lại.

Lòng Dương Thanh lại trở nên nặng nề, đúng là anh đang muốn khiêu khích chọc giận đám người này, với sức mạnh hiện tại của anh, anh chỉ có thể công kích trong cự li ngắn, nếu anh phải chủ động xông lên tấn công, chỉ e còn chưa xáp lại được thì bọn họ đã phát hiện yếu điểm của anh rồi.

Còn đến bảy tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh, tuy mạnh nhất chắc chỉ tới Siêu Phàm Nhị Cảnh nhưng nếu đám người này đồng loạt tấn công, anh hoàn toàn không có khả năng chống trả.

Anh vừa mới hạ gục nhanh kẻ đứng thứ hai, bản thân còn đang chịu phản phệ, trạng thái hiện tại của anh chỉ cần giết thêm một người nữa thôi là đã có thể bại lộ chuyện anh bị trọng thương vì phản phệ.

Ban đầu anh còn đang tính cưỡng chế bản thân giết thêm một kẻ rồi sẽ sử dụng viên thuốc của Phùng Tiểu Uyển, đẩy nhanh tốc độ giết sạch đám người này, sau đó lợi dụng lúc bản thân còn đang ở trạng thái đỉnh cao, nhanh chóng rời khỏi Hoàng thành Thượng Quan.

Nhưng hiện tại xem ra, muốn rời khỏi đây chỉ sợ quá khó, có thể nói anh gần như không còn bất cứ hi vọng nào.

Ngoài Lý Trọng ra còn có một lão già Thượng Quan Phó, hai người này đều là cao thủ siêu đẳng, bất kì một ai trong hai người đều có thể nhẹ nhàng giết chết Dương Thanh khi anh đang trong trạng thái này.

“Mọi người nghe tôi nói đây, không nên ham chiến, từng người một tấn công cậu ta, sau đó liền nhanh chóng lui lại ngay, người thứ nhất xông lên, người thứ hai áp sát ngay lập tức”.

Tên cao thủ đứng đầu bỗng lớn tiếng hô, như thể hoàn toàn không sợ Dương Thanh biết được chiến thuật của mình sẽ nghĩ cách phá giải.

Dương Thanh nghe đối phương nói thế, lập tức hiểu ngay, lần này, mình thực sự không thể chống chịu nổi nữa rồi. Bảy cao thủ Siêu Phàm Cảnh đánh luân phiên, dù anh có thể lại giết một gã trong nháy mắt thì cũng không kịp giết chết kẻ thứ hai.

Chiến thuật này thậm chí còn không cần đến bảy cao thủ, chỉ cần hai cao thủ Siêu Phàm Cảnh luân phiên ra trận là có thể nhẹ nhàng giết chết Dương Thanh.

Dương Thanh siết chặt chiếc bình sứ nhỏ trong tay, trong bình này chính là viên thuốc mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho anh.

Đồng thời, lòng anh cũng rất băn khoăn về một chuyện, vì sao đến lúc này Lý Trọng vẫn chưa xuất hiện?

Chỉ cần Lý Trọng tới, anh sẽ không hề do dự, lập tức nuốt viên thuốc kia, sau đó cố gắng giết chết Lý Trọng, tìm cơ hội chạy thoát khỏi Hoàng thành Thượng Quan, đương nhiên, nếu có cơ hội, anh không ngại giết luôn cả Thượng Quan Phó.

Đối với anh, cao thủ Siêu Phàm Cảnh là những kẻ rất nguy hiểm, có khả năng đe dọa đến tính mạng của mình, nhất là Thượng Quan Phó và Lý Trọng, chỉ cần có thể giết chết hai người này, sau đó tìm nơi lẩn trốn, mất dăm ba ngày khôi phục, chưa biết chừng còn có thể lấy lại được trạng thái hiện tại.

Chỉ cần không có cao thủ Siêu Phàm Cảnh đe dọa, trạng thái hiện tại của Dương Thanh hoàn toàn đủ để đối phó với những người khác.

“Giết!”

Ngay lúc anh còn đang sốt ruột lo nghĩ vì sao Lý Trọng không chịu xuất hiện, bảy tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh kia đã lao về phía anh.

Bảy người này tấn công theo phương thức bao vây, liên tục xáp lại, cự li lại không giống nhau, từ gần đến xa.

Đáy mắt Dương Thanh lóe lên một tia sáng lạnh, nhưng vẫn không sử dụng viên thuốc kia mà chỉ đứng đó, chờ bảy tên cao thủ tấn công.

Nháy mắt, tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh thứ nhất đã đánh một đòn về phía Dương Thanh.

Dương Thanh đã chuẩn bị sẵn sàng, giây lát chém ra một quyền.

“Uỳnh!”
 
Chương 2709


Chương 2709:

Một tiếng động lớn vang lên, tên cao thủ đầu tiên tấn công Dương Thanh còn chưa kịp chạm tới người anh, khoang ngực đã bị trúng một đòn cực nặng, bay vèo ra sau như diều đứt dây, người còn chưa chạm đất, hồn đã lìa khỏi xác.

“Uỳnh!”

“Uỳnh!”



Ngay tại thời điểm Dương Thanh ra tay giết một gã cao thủ Siêu Phàm Cảnh, trên người anh đã liên tiếp trúng mấy đòn nặng, đòn tấn công của sáu tên còn lại đều rơi trúng người anh.

“Phụt!”

Dương Thanh cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều đã chuyển vị trí, anh hộc ra một ngụm máu tươi, thân thể cũng bay vụt ra sau.

“Uỳnh!”

Chỉ vài tích tắc sau, anh rơi mạnh xuống đất.

Sáu tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn lại dường như cũng không ngờ được chiêu công kích của bọn họ có hiệu quả mạnh đến thế, chỉ mới một lượt tấn công luân phiên đã có thể đánh Dương Thanh trọng thương gần chết?

Ngay cả tên cao thủ cầm đầu cũng kinh ngạc ra mặt, nhưng ngay sau đó, lão ta đã lấy lại bình tĩnh, lạnh lẽo nói: “Quả nhiên cậu ta đã sớm kiệt sức rồi, còn sống được đến bây giờ đều là kéo dài hơi tàn thôi”.

“Lần này, mày hẳn có thể thực sự biến thành một kẻ tàn phế rồi nhỉ?”

Sáu tên cao thủ vây chặt Dương Thanh vào giữa, tên cầm đầu châm chọc nói.

Dương Thanh nhìn chằm chằm vào đối phương, cơn thịnh nộ nơi đáy mắt không thể che giấu nổi nữa, nhưng anh vẫn không muốn sử dụng viên thuốc kia, Lý Trọng vốn vẫn luôn thèm khát bí mật của anh, chắc chắn sẽ không giết anh.

Chỉ cần anh gắng gượng qua được, đợi khi gặp Lý Trọng, ngay lập tức dùng viên thuốc kia, tuy chỉ có thể duy trì trạng thái tốt nhất trong mười phút nhưng cũng đã đủ để giết Lý Trọng rồi.

“Bắt cậu ta lại, mang đi!”

Tên cao thủ cầm đầu ra lệnh.

Ngay lúc này, đột nhiên có một luồng uy lực võ thuật vô cùng khủng bố bao trùm lên toàn bộ khu vực.

“Kẻ nào?”

Sáu tên cao thủ Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý lập tức biến sắc, tên cầm đầu quát lớn.

“Phụt!”

Nhưng ngay kho lão ta vừa dứt lời, một viên đá vụn từ đâu bắn ra với tốc độ của một viên đạn, xuyên qua giữa trán lão ta.

“Anh cả!”

Những kẻ còn lại kinh hoàng biến sắc kêu lên.

Lúc này, ngay cả Dương Thanh cũng đã biến sắc, nhìn cao thủ cầm đầu đội Siêu Phàm Cảnh của nhà họ Lý bị giết chết trong tích tắc, lòng anh trầm xuống.

Anh không ngây thơ đến độ tưởng rằng có người tới giết cao thủ nhà họ Lý để cứu mình.

Hôm nay, không chỉ có cao thủ nhà họ Lý đuổi giết anh mà còn cả cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng đang truy đuổi anh ráo riết, ở đây, kẻ có thể giết chết cao thủ nhà họ Lý chỉ có thể là cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Ban đầu, đội ngũ cao thủ nhà họ Lý có chín Siêu Phàm Cảnh, Dương Thanh đã giết chết ba người, kẻ thần bí vừa hạ gục một tên, nay chỉ còn lại năm cao thủ.

Quan trọng nhất là, ba người mạnh nhất đội ngũ này đều đã chết.
 
Chương 2710


Chương 2710:

Năm tên cao thủ còn lại đều chỉ là Siêu Phàm Nhất Cảnh mà thôi.

“Rốt cuộc kẻ nào vừa ra tay?”

Năm cao thủ còn lại của nhà họ Lý đều tức giận không thể kiềm chế. Tận mắt nhìn người anh em từng cùng nhau tu luyện hơn năm mươi năm bị giết chết, bọn họ vừa phẫn nộ lại vừa đau xót tột cùng.

Vào lúc này, một bóng người mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ quỷ từ trong đêm tối bước ra.

“Là ông à!”

Dương Thanh lập tức nhận ra đối phương, đây chính là vị cao thủ ở bên cạnh Thượng Quan Hoàng.

“Rốt cuộc mày là ai? Che che giấu giấu thì đáng mặt gì chứ? Có giỏi thì bỏ mặt nạ xuống, để chúng tao xem mày là kẻ nào”.

Người đứng thứ tư trong đội cao thủ Siêu Phàm Cảnh nhà họ Lý sầm mặt quát to.

Mặc dù biết đối phương chính là cao thủ bên cạnh Thượng Quan Hoàng nhưng Dương Thanh cũng biết, người này hẳn phải có thân phận cực cao trong Hoàng tộc họ Thượng Quan, thậm chí còn có thể là bậc cha chú của Thượng Quan Hoàng, bởi vì lần trước, khi Thượng Quan Hoàng mang người này tới gặp anh, anh có thể nhận ra Thượng Quan Hoàng đối xử với người này hết sức cung kính.

Lúc này, anh cũng đang cực kì muốn biết, vị cao thủ đeo mặt nạ quỷ này rốt cuộc là ai.

“Nếu các người đã muốn biết tôi là ai thì tôi sẽ cho các người toại nguyện, chỉ có điều, tất cả những kẻ từng nhìn thấy mặt tôi luôn phải nhận một kết cục, đó chính là chết!”

Người kia lạnh lẽo lên tiếng.

Tên cao thủ “anh tư” của nhà họ Lý cười nhạt, nói: “Mày đã giết chết anh cả của chúng tao, hôm nay, nếu mày không giết được chúng tao thì ngày này năm sau là ngày giỗ của mày”.

“Vậy tôi cho các người được toại nguyện”.

Vị cao thủ thần bí của Hoàng tộc họ Thượng Quan lạnh lùng nói, sau đó, lão ta gỡ chiếc mặt nạ quỷ xuống, một gương mặt già nua xuất hiện trước mắt bao người.

“Thì ra là ông!”

Tên cao thủ “anh tư” nhà họ Lý vừa thấy khuôn mặt kia, con ngươi liền co rút lại, đồng thời sắc mặt cũng tràn đầy sợ hãi thân mình liên tục run lẩy bẩy.

“Anh tư, ông ta là ai?”

Có người không nhận ra vị cao thủ kia, bèn lên tiếng hỏi.

“Anh tư” run giọng đáp: “Đó là Hoàng Chủ đời trước của Hoàng tộc họ Thượng Quan, cũng chính là chú của Hoàng Chủ hiện tại, tên là Thượng Quan Phó”.

Ầm!

Lão ta vừa dứt lời, các cao thủ khác của nhà họ Lý đều biến sắc, hoảng sợ nhìn về phía Thượng Quan Phó.

Đây là lần đầu tiên Dương Thanh nghe nói đến thân phận của Thượng Quan Phó, lòng anh cũng vô cùng chấn động, thì ra lão ta chính là Hoàng Chủ đời trước, chẳng trách Thượng Quan Hoàng lại cung kính với người này đến thế.

Thượng Quan Phó cười nhạt: “Thật không ngờ đã bao nhiêu năm chưa xuất hiện lại mà vẫn còn có người nhớ được tên tôi”.

Tên “anh tư” kia nghiến răng nói: “Thượng Quan Phó, nói thế nào thì ông cũng là người thuộc hàng cha chú, vậy mà lại tùy tiện giết hại cao thủ nhà họ Lý chúng tôi như thế, có phải hơi quá đáng rồi không?”

Thượng Quan Phó khinh thường cười lạnh: “Quá đáng à? Nói như các cậu, Dương Thanh cũng là hàng con cháu, lại đã mất hết võ thuật, còn bị cả đám cao thủ Siêu Phàm Cảnh các cậu bao vây tấn công như vậy, chẳng phải các cậu càng tồi tệ hơn hay sao?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom