Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 2651


Chương 2651:

Nghe Thượng Quan Phó nói thế, Thượng Quan Hoàng mới thở ra một hơi.

Bên nhà họ Lý, Lý Giang Hùng trở về liền tới một gian phòng tu luyện bí mật, gặp mặt Lý Trọng.

“Bố, con đã gặp được Dương Thanh, đồng thời cũng đã nói lại âm mưu của Hoàng tộc họ Thượng Quan cho cậu ta nghe”, Lý Giang Hùng nói với Lý Trọng.

Lý Trọng khẽ gật đầu: “Nhưng như vậy còn chưa đủ, chúng ta cần phải thêm chút củi lửa, triệt để khơi dậy lòng thù địch của Dương Thanh với Hoàng tộc họ Thượng Quan”.

Lý Giang Hùng lập tức cả kinh, hỏi: “Bố, bố định làm gì?”

Lý Trọng cười nhạt, không giải thích gì thêm, chỉ nói: “Con cứ chờ coi là được rồi”.

Tối hôm đó, Dương Thanh đang ngồi trong phòng tu luyện. Nay anh đã hoàn toàn khống chế được thời gian sử dụng tầng thứ nhất trong phép hô hấp của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.

Hơn nữa, anh cũng đã nỗ lực cưỡng chế bản thân tu luyện tầng thứ hai của phép hô hấp, nhưng trước sau vẫn không thể thành công, điều này làm anh thấp thỏm không yên.

“Chẳng lẽ, mình thực sự không có cách nào tu luyện sao?”, Dương Thanh lẩm bẩm.

Anh luôn có ảo giác, thân thể của mình giống như một cái sàng, hơi thở võ thuật ngưng tụ qua tầng thứ nhất trong phép hô hấp của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh hoàn toàn không cách nào giữ lại trong thân thể, trừ tác dụng làm dịu gân cốt của anh, nó không có bất cứ công hiệu nào khác.

Thậm chí, anh còn có thể cảm nhận được rất rõ ràng, sau khi được Đại Đạo Thiên Diễn Kinh xoa dịu, gân cốt của mình đã mạnh hơn trước, chưa biết chừng đã đạt tới độ mạnh của gân cốt trong thân thể cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh rồi cũng nên.

Nhưng thân thể anh vẫn không cách nào lưu giữ lại hơi thở võ thuật, dù gân cốt có mạnh cỡ mấy cũng không thể đối kháng được với cao thủ Siêu Phàm Cảnh chân chính.

“Nhưng hiện tại mình có thể dùng thân mình chống lại cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh rồi, hẳn cũng không có vấn đề gì.” Dương Thanh tự an ủi bản thân.

Đúng lúc này, một luồng hơi lạnh kinh nguoiwf bao trùm thân thể Dương Thanh, sắc mặt anh tức thì biến đổi kịch liệt, anh quát lớn: “Ai?”

“Kẻ giết mày!”

Một giọng nói âm trầm bỗng vang lên trong phòng, giây tiếp theo, một cao thủ mặc bộ đồ đen như trời đêm xuất hiện trong tầm mắt Dương Thanh.

“Là ông à!”

Dương Thanh vừa thấy rõ gương mặt kia, lập tức biến sắc.

Bởi vì cao thủ mặc đồ đen đứng trước mắt này, Dương Thanh đã từng gặp mặt. Đây là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bên cạnh Thượng Quan Hoàng, hầu như mỗi lần Thượng Quan Hoàng ra ngoài đều có thể thấy người này đứng sau lưng, tên là Lý Thái Bạch.

Lúc này, Lý Thái Bạch đột ngột xuất hiện trong phòng anh, sắc mặt còn đằng đằng sát khí, đây không phải là muốn thử Dương Thanh mà thật sự muốn giết anh.

Sắc mặt Dương Thanh trở nên khó coi, lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lý Thái Bạch, nói: “Đêm hôm khuya khoắt ông xông vào phòng tôi, còn muốn giết tôi, Thượng Quan Hoàng có biết chuyện này không?”

“Hay là, ông đã sớm phản bội Thượng Quan Hoàng, có người bảo ông ra tay với tôi? Nếu có thể giết tôi thì là tốt nhất, nếu không giết được thì vẫn có thể khơi lên mối thù giữa tôi và Hoàng tộc họ Thượng Quan?”

Con ngươi của Lý Thái Bạch co rút lại, lão ta không ngờ, Dương Thanh chỉ vừa nhìn thấy lão ta liền đoán được mục đích của lão.

“Quả đúng thế rồi!”

Dương Thanh cũng chỉ định thử một phen, nhưng từ ánh mắt Lý Thái Bạch, anh đã nhận ra chân tướng sự việc.

Nơi này dù sao cũng là Hoàng phủ họ Thượng Quan, nếu Thượng Quan Hoàng thật sự muốn giết anh thì đã sớm ra tay rồi, chẳng cần đợi đến lúc này. Hơn nữa, nếu Thượng Quan Hoàng muốn ra tay giết anh, chí ít cũng sẽ phái một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh mà không phải chỉ phái một gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
 
Chương 2652


Chương 2652:

Trong Hoàng phủ họ Thượng Quan, kẻ có cơ hội tiếp cận anh chỉ có người trong Hoàng phủ, người ngoài muốn ra tay phải thông qua thám tử cài trong Hoàng phủ này.

Chẳng nói gì Hoàng tộc, ngay cả trong các gia tộc lớn khác cũng có rất nhiều thám tử nằm vùng do các thế lực bên ngoài cài vào.

“Hừ!”

Lý Thái Bạch hừ lạnh một tiếng, nói: “Một người chết, không có tư cách biết nhiều như vậy”.

Vừa dứt lời, chân lão ta đã di động, gần như trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Dương Thanh, giơ tay đánh ra một đòn.

“Uỳnh!”

Một tiếng động trầm trầm vang lên, nắm tay của Lý Thái Bạch đã đánh trúng giữa ngực Dương Thanh.

Nhưng ngay sau đó, lão ta khiếp sợ trừng mắt, Dương Thanh chỉ bị bắn ngược ra sau rồi lại bình thản đứng lên, thoạt nhìn hoàn toàn không hề bị thương.

“Mày, tu vi võ thuật của mày không bị mất?”

Con ngươi Lý Thái Bạch đã bị bao trùm bởi nỗi sợ hãi tột cùng.

Tuy rất nhiều người đều đang hoài nghi, không rõ Dương Thanh có thực sự mất hết võ thuật hay không, nhưng khi thật sự xác định được tu vi võ thuật của Dương Thanh không hề bị phế bỏ, điều này vẫn làm người ta vô cùng khiếp sợ.

Đương nhiên, Lý Thái Bạch còn không biết, Dương Thanh chỉ bị mất đi cảnh giới võ thuật, nhưng sức mạnh thân thể vẫn còn duy trì ở cấp độ cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh.

Chính bởi điều này, tuy Dương Thanh đã bị lão ta đánh bay trong một quyền nhưng lại hoàn toàn không hề bị thương tổn.

Dương Thanh âm thầm mừng rỡ trong lòng, trước đó anh chỉ suy đoán, thân thể mình vẫn đang duy trì gân cốt như cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, hôm nay rốt cuộc đã được nghiệm chứng.

Lý Thái Bạch là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, một đòn của lão ta lại chỉ khiến anh bay ngược ra sau, thân thể hoàn toàn không bị tổn thương gì.

“Không đúng!”

Lý Thái Bạch cũng đã nhanh chóng phản ứng lại, nếu quả thật Dương Thanh vẫn còn tu vi võ thuật như trước, vì sao lại bị lão ta đánh bay được?

Nếu Dương Thanh đã không còn tu vi, với thực lực Thần Cảnh đỉnh phong của lão ta, một đòn vừa rồi đã có thể lấy mạng Dương Thanh.

Nhưng nếu quả thật Dương Thanh đã mất hết võ thuật, điều vừa rồi nên giải thích thế nào đây?

Vì sao Dương Thanh còn có thể đứng lên, thậm chí thoạt nhìn còn không hề bị ảnh hưởng gì?

“Võ thuật của mày rốt cuộc có bị phế mất hay không?”, Lý Thái Bạch nghiến răng hỏi.

Đồng thời, nỗi sợ hãi cũng đang lan tràn trong lòng lão ta, bất kể Dương Thanh có mất tu vi võ thuật hay không, sức mạnh này của anh hoàn toàn không phải là cấp bậc mà lão ta có thể chống lại nổi.

Dương Thanh hơi nheo mắt, đáy mắt lóe lên một ý muốn giết người: “Ông cảm thấy thế nào?”

Ngay khi anh vừa dứt lời, thân hình đã vọt tới trước mặt Lý Thái Bạch, tốc độ không nhanh, chỉ nhỉnh hơn người thường một chút.

Nhưng ngay thời điểm anh di chuyển, Lý Thái Bạch chợt cảm thấy toàn thân lạnh buốt, hai chân như nhũn ra, lão ta thực sự sợ hãi, sợ đến xụi lơ cả người.

Đợi khi lão ta lấy lại được ý thức, đoán được rằng có lẽ Dương Thanh chỉ có sức mạnh thân thể của cao thủ Siêu Phàm Cảnh thì đã quá muộn, Dương Thanh đã đứng trước mặt lão ta, vung tay đánh ra một quyền vào thẳng đầu lão.

“Uỳnh!”

Một quyền rơi xuống, hai mắt Lý Thái Bạch trợn trừng, mắt, mũi, tai, miệng đều trào máu tươi, thân thể đổ rầm xuống đất.

Lão ta chết không nhắm mắt!
 
Chương 2653


Chương 2653:

Trong gian phòng tràn ngập mùi máu tanh, Dương Thanh lại đang hưng phấn tột cùng vì sức mạnh một quyền này.

“Cuối cùng mình đã thành công rồi sao?”

Anh kích động kêu lên, tuy tốc độ di chuyển còn rất chậm, may sao Lý Thái Bạch đã biết anh từng mạnh cỡ nào, cho nên khi đang hoài nghi tu vi võ thuật của anh không hề bị phế mất, lão ta đã sợ vỡ mật rồi, mới khiến Dương Thanh có cơ hội đến gần, sau đó dùng một quyền đánh vỡ đầu lão ta.

Một quyền của người sở hữu thân thể Siêu Phàm Tam Cảnh thì một cao thủ mới Thần Cảnh đỉnh phong sao có thể chịu nổi?

Chỉ có điều, ngay sau đó, Dương Thanh đã bình tĩnh lại. Anh đoán rằng một quyền này có thể đánh chết cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh. Nhưng mấu chốt là, thân thể anh không cách nào ngưng tụ được hơi thở võ thuật, tốc độ cũng không bằng được cao thủ cấp bậc Siêu Phàm Cảnh, chỉ có thể nhanh hơn người thường đôi chút mà thôi.

Hôm nay coi như may mắn, lão già Lý Thái Bạch này đã sợ đến mất mật, nếu như anh gặp phải kẻ to gan lớn mật hơn, nhanh nhẹn lấy tốc độ nhanh nhất để thoát đi, thì dù anh có năng lực giết chết đối phương cũng không đuổi kịp đối phương!

“Xem ra, mình chỉ có thể ra tay tấn công bất ngờ thôi”, Dương Thanh thở dài, lẩm bẩm.

Anh nhìn về phía xác Lý Thái Bạch nằm trong vũng máu, lòng thoáng lo lắng, nếu để người khác biết Lý Thái Bạch chết về tay anh, chỉ e việc này sẽ gây phiền phức không nhỏ.

Nghĩ tới đây, anh bèn lặng lẽ đi tới sân sau, đào một cái hố, chôn Lý Thái Bạch xuống đó.

Nếu Lý Thái Bạch đã dám phản bội Hoàng tộc họ Thượng Quan, chạy tới ám sát mình, tất nhiên lão ta phải né mọi người, cho nên, trong nội bộ Hoàng tộc họ Thượng Quan sẽ không có ai biết Lý Thái Bạch từng đến đây, vì thế, cũng sẽ không ai liên hệ sự mất tích của lão ta với anh cả.

Hoàng tộc họ Thượng Quan đã bố trí cho anh ở trong một biệt viện cực kì sang trọng và riêng biệt, ngày thường anh không ra đến cửa, cũng sẽ không có ai dám nghĩ tới, ngay vừa rồi, anh đã giết một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

Dọn dẹp xong xuôi, anh về phòng tiếp tục tu luyện như không có chuyện gì xảy ra.

Hôm nay, vết thương trên người anh đã hoàn toàn khang phục, hơn nữa, độ mạnh của thân thể vẫn luôn duy trì ở cấp độ Siêu Phàm Tam Cảnh, khuyết điểm duy nhất là không cách nào ngưng tụ được hơi thở võ thuật trong người, tốc độ chỉ nhỉnh hơn người thường đôi chút.

Ở trạng thái này, không một cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh nào có thể giết được anh, dù anh đứng đó bất động, mặc cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh tấn công cũng khó lòng giết nổi.

Nhưng một khi gặp phải cao thủ Siêu Phàm Cảnh chân chính, dù chỉ là Siêu Phàm nhất cảnh, đối phương cũng có thể dễ dàng giết chết anh.

Cũng may, phát hiện của đêm nay khiến anh ít nhiều thấy được hi vọng khôi phục võ thuật, đây quả là một việc vui lớn.

Cùng lúc đó, tại nhà họ Lý.

Lý Trọng đã thông báo cho Lý Thái Bạch ra tay tấn công Dương Thanh, dựa theo kế hoạch của bọn họ, lúc này Lý Thái Bạch hẳn đã ra tay rồi, nhưng đến giờ vẫn chưa thấy có tin hồi âm.

Điều này làm cho Lý Trọng bỗng có một dự cảm chẳng lành.

Lão ta nặng nề nói: “Chẳng lẽ nào, Lý Thái Bạch đã gặp chuyện rồi?”

Lý Thái Bạch thật ra là người nhà họ Lý. Mấy chục năm trước, khi Lý Trọng còn là chủ gia tộc họ Lý, lão ta đã cài Lý Thái Bạch vào Hoàng tộc họ Thượng Quan. Có thể nói, Lý Thái Bạch chính là quân cờ lớn nhất trong tay Lý Trọng.

Nhưng hôm nay, mới lần đầu tiên sử dụng đến, quân cờ này hình như đã gặp chuyện chẳng lành rồi.

Lý Trọng chưa từng nói với ai chuyện mình xếp mật thám vào Hoàng tộc họ Thượng Quan, điều này cho thấy lão ta coi trọng Lý Thái Bạch cỡ nào.

Lão ta vốn cho rằng, đợi đến ngày nhà họ Lý phá đổ Hoàng tộc họ Thượng Quan hẵng để quân cờ này phát huy tác dụng. Nhưng không ngờ, lão ta phải dùng sớm như vậy, càng không ngờ rằng, vừa mới dùng đến, quân cờ dường như đã gặp chuyện chẳng lành.

“Thưa bố, đã trễ thế này, bố tìm con có chuyện gì cần sai bảo sao ạ?”

Lý Giang Hùng nhanh chóng tới chỗ Lý Trọng, nghi hoặc hỏi.
 
Chương 2654


Chương 2654:

Lý Trọng nặng nề nói: “Đã có chuyện xảy ra rồi!”

Lý Giang Hùng hoảng sợ giật mình, toàn thân run lên, mắt vốn đang nhập nhèm vì buồn ngủ nay đã lập tức tỉnh táo trở lại.

“Bố, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?”

Muộn thế này còn bị gọi tới, chắc chắn đã có chuyện rất nghiêm trọng rồi.

Lý Trọng thuật lại chuyện mình đã cài cắm quân cờ là Lý Thái Bạch vào Hoàng tộc họ Thượng Quan cho Lý Giang Hùng nghe, Lý Giang Hùng lập tức thấy cực kỳ khiếp sợ. Đương nhiên lão ta cũng biết vị cao thủ Lý Thái Bạch này, nhưng chưa bao giờ ngờ được, người này lại là người của gia tộc họ Lý.

“Bố, bố đã cho ông ta ra tay với Dương Thanh, nay ông ta lại mất tung mất tích, chẳng lẽ, đã bị Dương Thanh giết rồi?”

Lý Giang Hùng hỏi, sắc mặt trắng bệch ra.

Chuyện này thực sự rất quan trọng, nếu quả đúng như vậy thì chứng tỏ, Dương Thanh trước nay vẫn luôn diễn trò, võ thuật còn nguyên vẹn.

Nghĩ tới đây, mặt Lý Giang Hùng đã tái nhợt đi, nếu quả như vậy thì thời gian qua, Dương Thanh hoàn toàn chỉ diễn trò để khảo nghiệm những thế lực đang kết giao với mình. Cậu ta muốn xem thử, khi mình biến thành kẻ tàn phế thì có bao nhiêu người còn tình nguyện đứng về phía cậu ta.

Lý Trọng cũng nghiêm nghị nói: “Đây chỉ là suy đoán thôi, còn một khả năng nữa, đó là khi Lý Thái Bạch ra tay với Dương Thanh thì đã bị người của Hoàng tộc họ Thượng Quan phát hiện, nay ông ta đã bị Hoàng tộc họ Thượng Quan khống chế rồi”.

“Bất kể khả năng nào đều là một nguy cơ cực lớn với chúng ta”.

Sắc mặt Lý Trọng tràn đầy lo lắng.

Sau khi biết mọi chuyện, Lý Giang Hùng càng thêm khiếp sợ, đúng như Lý Trọng nói, bất kể khả năng nào là thực, nhà họ Lý đều sẽ gặp nguy hiểm.

Nếu không phải tu vi võ thuật của Dương Thanh còn nguyên vẹn thì chính là Hoàng tộc họ Thượng Quan đã phát hiện Lý Thái Bạch là quân cờ bị cài vào.

Nếu võ thuật của Dương Thanh vẫn còn nguyên vẹn, dù hiện tại không ra tay với nhà họ Lý thì sớm muộn cũng sẽ ra tay mà thôi.

Nếu Hoàng tộc họ Thượng Quan đã phát hiện Lý Thái Bạch là quân cờ do thế lực khác cài vào, vậy khả năng lớn là bọn họ sẽ dùng hình cực nặng tra tấn Lý Thái Bạch, cuối cùng sẽ moi ra tin tức Lý Thái Bạch là người của nhà họ Lý.

Cho nên, bất kể khả năng nào đều là mối nguy lớn với nhà họ Lý.

“Sáng mai con hãy tới Hoàng tộc họ Thượng Quan một chuyến, gặp Thượng Quan Hoàng, quan sát phản ứng của cậu ta xem sao”, Lý Trọng bỗng nói.

Lý Giang Hùng gật đầu: “Con hiểu, bố muốn con qua đó thử phản ứng của Thượng Quan Hoàng để xác định xem việc Lý Thái Bạch mất tích rốt cuộc là do Dương Thanh giết hay là bị Hoàng tộc họ Thượng Quan phát hiện”.

Lý Trọng gật đầu: “Chỉ khi nào xác định được Lý Thái Bạch đã gặp chuyện gì thì chúng ta mới dễ tìm phương pháp đối phó đúng đắn”.

Lý Giang Hùng nói: “Vâng!”

Sáng hôm sau, Lý Giang Hùng lại tự mình tới Hoàng tộc họ Thượng Quan, gặp được Thượng Quan Hoàng trong điện Thượng Quan Hoàng.

Thượng Quan Hoàng ngồi trên ngai vàng, cười cười hỏi: “Ngày mai chính là ngày vui của hai gia tộc chúng ta, sao hôm nay ông chủ Lý lại tới đây?”

Lý Giang Hùng mỉm cười nói: “Là thế này, hôm nay tôi đến để hỏi một chút xem, trong hôn lễ ngày mai, liệu Hoàng Chủ có dặn dò thêm gì không? Chỉ cần nhà họ Lý chúng tôi có thể làm được, chúng tôi nhất định sẽ không để Hoàng Chủ phải bận tâm”.

Thượng Quan Hoàng nhếch miệng mỉm cười, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Giang Hùng, lão ta luôn cảm thấy mới sáng Lý Giang Hùng đã đến, nhất định có mục đích khác.

Nếu không thì vì sao phải đích thân tới hỏi đến loại chuyện nhỏ này?
 
Chương 2655


Chương 2655:

“Ông chủ Lý, hẳn ông còn chuyện khác muốn nói đúng không?”, Thượng Quan Hoàng cười cười hỏi.

Nghe Thượng Quan Hoàng hỏi như vậy, lòng Lý Giang Hùng lập tức trầm xuống, chẳng lẽ Lý Thái Bạch thật sự bị Hoàng tộc họ Thượng Quan bắt được?

Nếu quả đúng như vậy, lão ta vội vã tới đây thử bọn họ liệu có làm bọn họ nghi ngờ nhà họ Lý không?

Sau vài giây trầm mặc ngắn ngủi, Lý Giang Hùng bỗng nói: “Không dối gạt Hoàng Chủ, đúng là tôi có chuyện muốn tìm ngài”.

“Hử?”

Thượng Quan Hoàng cười hỏi: “Có chuyện gì cứ nói thẳng! Nếu không tiện nói ở đây thì để tôi bảo những người khác ra ngoài”.

Lý Giang Hùng lắc đầu: “Không có gì mà không tiện cả”.

Lão ta thận trọng tổ chức lại ngôn từ rồi mới lên tiếng: “Là như vầy, ngày mai là ngày vui của Lý Bảo Tuấn cháu tôi cùng với công chúa Nhu, tôi nghe nói công chúa Nhu và cậu Thanh là bạn tri kỉ, tôi muốn mời cậu Thanh làm người chứng hôn cho đôi trẻ, mong Hoàng Chủ chấp thuận cho”.

Lão ta vừa thốt ra lời này, nụ cười trên mặt Thượng Quan Hoàng lập tức tắt ngấm, một luồng hơi lạnh như có như không tràn ra từ trên người Thượng Quan Hoàng.

Lần trước Lý Giang Hùng tới tìm Dương Thanh đã khiến lão ta vô cùng bất mãn, lần này, Lý Giang Hùng lại dám tới đề nghị Dương Thanh làm người chứng hôn, rốt cuộc nhà họ Lý này với Dương Thanh đã thỏa thuận với nhau những gì?

Thượng Quan Hoàng có lí do hoài nghi rằng, ngày đó Lý Giang Hùng tới tìm Dương Thanh đã bàn luận chuyện hợp tác với nhau cùng đối phó với Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Đúng lúc này, một người hầu vội vàng hấp tấp chạy vào, hô lên: “Hoàng Chủ, không thấy Lý Thái Bạch đâu nữa”.

Hắn ta vừa thốt lên, Lý Giang Hùng lập tức run cả người, lúc này lại có người tới báo cáo Lý Thái Bạch mất tích, liệu đây có phải là việc Thượng Quan Hoàng cố tình sắp xếp không?

Hay là, thật sự đến lúc này Hoàng tộc mới phát hiện Lý Thái Bạch đã mất tích?

Ánh mắt lão ta ghim chặt vào Thượng Quan Hoàng, nhưng thấy sắc mặt Thượng Quan Hoàng không hề thay đổi, như thể không nghe thấy lời người hầu báo lại.

Lý Giang Hùng lập tức đã có đáp án, Thượng Quan Hoàng bình tĩnh như thế, chỉ e Lý Thái Bạch đã bị bọn họ khống chế được, bằng không, vì sao nghe nói một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mất tích mà còn có thể thản nhiên đến vậy?

“Hoàng Chủ, nếu không tiện thì thôi vậy, tôi cũng chỉ đề nghị thế thôi”, Lý Giang Hùng vội vàng nói.

Thượng Quan Hoàng bỗng phá lên cười ha hả: “Nếu ông chủ Lý đã muốn mời cậu Thanh đảm nhiệm vai trò người chứng hôn thì chúng ta cứ quyết định như vậy đi, chỉ không biết cậu Thanh có đồng ý hay không mà thôi”.

Lý Giang Hùng vội nói thêm: “Nếu cậu Thanh không muốn thì chúng tôi vẫn còn lựa chọn khác, phiền Hoàng Chủ chuyển lời giúp tôi đến cậu ấy là được ạ”.

Thượng Quan Hoàng nói: “Vậy được!”

Lý Giang Hùng nhanh nhẹn bảo: “Nếu thế, tôi xin phép trở về trước, ngày mai gặp lại!”

Mãi đến khi Lý Giang Hùng ra khỏi Hoàng phủ họ Thượng Quan, cặp mắt âm trầm độc địa của Thượng Quan Hoàng mới thoáng lóe một tia sáng lạnh, lão ta nhìn xuống gã người hầu vừa báo chuyện Lý Thái Bạch mất tích, hỏi: “Lý Thái Bạch biến mất là thế nào?”

Người hầu vội vàng thưa: “Trước đây, mỗi sáng sớm, Lý Thái Bạch sẽ đúng giờ dậy tu luyện, nhưng hôm nay không thấy đâu ạ”.

Thượng Quan Hoàng không nói thêm, nhưng mọi người có mặt ở đây đều có thể cảm thấy cơn phẫn nộ cực lớn toát ra từ trên người lão ta cùng với một ý muốn giết người cực mạnh lướt qua.

“Bãi triều!”

Lão ta vung tay lên, quay đầu nhanh chóng rời đi.

Đám người của Hoàng tộc đứng bên dưới quay sang nhìn nhau, ngày thường Thượng Quan Hoàng rất hiếm khi nổi giận, nhưng hôm nay, tâm trạng của Thượng Quan Hoàng dường như không khống chế được nữa.

Thượng Quan Hoàng tìm tới chỗ Thượng Quan Phó nói: “Hoàng thúc, cháu muốn mời chú đi gặp Dương Thanh một chuyến với cháu.”
 
Chương 2656


Chương 2656:

Thượng Quan Hoàng và Thượng Quan Phó nhanh chóng chạy tới nơi ở của Dương Thanh.

Nhưng lần này, Thượng Quan Phó đóng vai cao thủ của Hoàng tộc, chỉ mặc một bộ quần áo màu đen, đeo mặt nạ đứng sau lưng Thượng Quan Hoàng. Người ta chỉ cảm nhận được khí thế mạnh mẽ trên người lão ta.

“Hoàng Chủ tìm tôi có việc gì sao?”

Dương Thanh thấy Thượng Quan Hoàng tới, sắc mặt bình tĩnh nhìn Thượng Quan Phó đứng sau lưng Thượng Quan Hoàng.

Hiện giờ anh vẫn chưa khôi phục tu vi, không thể cảm giác được khí tức võ thuật trên người lão ta, nhưng anh có thể xác định cao thủ đeo mặt nạ mặc đồ đen này rất mạnh.

Tuy anh không cảm nhận được khí tức, nhưng lại cảm giác được sự nguy hiểm toát ra từ người Thượng Quan Phó.

Thượng Quan Hoàng lạnh lùng nhìn Dương Thanh, đột nhiên lên tiếng: “Lý Giang Hùng vừa tới nói một vài lời không liên quan rồi đi mất. Mặc dù tôi không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng tôi thấy có vẻ ông ta rất sốt ruột”.

“Ngoài ra còn một chuyện nữa, tôi nghĩ có thể liên quan tới nhà họ Lý”.

Dương Thanh lạnh nhạt đáp: “Hoàng Chủ cứ nói thẳng, tôi xin rửa tai lắng nghe!”

“Được!”

Thượng Quan Hoàng gật đầu, nghiêm nghị nói: “Chuyện còn lại là tôi vừa nhận được tin tức, một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc Thượng Quan tên Lý Thái Bạch đột nhiên mất tích, hiện giờ sống không thấy người, chết không thấy xác”.

“Đúng rồi, tôi còn phải nói cho cậu Thanh biết một chuyện. Hơn năm mươi năm về trước, Lý Thái Bạch đã đi theo tôi. Từ lâu tôi đã điều tra được, ông ta từng là người nhà họ Lý trước khi đi theo tôi”.

“Tôi tìm cậu để hỏi, liệu cậu có biết Lý Thái Bạch đang ở đâu không?”

Trước khi Thượng Quan Hoàng tới, Dương Thanh đã đoán trước được có lẽ lão ta sẽ tới hỏi mình chuyện này. Nhưng anh không ngờ Lý Thái Bạch lại là người nhà họ Lý.

Thượng Quan Hoàng còn kể sáng sớm Lý Giang Hùng tới tìm lão ta nói vài chuyện vặt vãnh, không thể không khiến Dương Thanh hoài nghi Lý Thái Bạch là quân cờ được nhà họ Lý sắp đặt bên người lão ta.

“Hoàng Chủ, ông tới hỏi một kẻ bị phế như tôi cao thủ hàng đầu của Hoàng tộc nhà ông ở đâu, hình như ông coi trọng tôi quá rồi đấy?”

Dương Thanh cười nhạt nói: “Hay là Hoàng Chủ nghi ngờ chuyện tôi mất đi tu vi? Thế nên ông mới cho rằng Lý Thái Bạch mất tích có liên quan tới tôi?”

“Ông nhắc tới chuyện Lý Thái Bạch từng là người nhà họ Lý chắc là muốn nói Lý Thái Bạch có khả năng bị tôi giết nhỉ? Tôi đoán ông ta có thể là một quân cờ của nhà họ Lý, bọn họ bảo ông ta giết tôi, kết quả lại bị tôi giết người giết khẩu?”

“Vậy nên Hoàng Chủ tới tìm tôi là để thăm dò rốt cuộc tôi có thật sự bị phế võ công hay không? Hoàng Chủ thấy tôi nói có đúng không?”

Thượng Quan Hoàng thầm kinh hãi, bởi vì Dương Thanh đã nói trúng tim đen của lão ta.

Nểu lão ta biết trước Lý Thái Bạch là người nhà họ Lý mà vẫn cho đi theo, đương nhiên lão ta phải biết Lý Thái Bạch không làm gì được ở Hoàng tộc.

Lão ta không hề có bao nhiêu tình cảm với một người như vậy, nên dù Lý Thái Bạch thật sự bị giết cũng chẳng sao. Lão ta tự mình tới tìm Dương Thanh chẳng qua là để xác nhận, anh đã khôi phục thực lực hay chưa.

Thượng Quan Hoàng im lặng một lúc lâu mới bình thản nói: “Không thể không thừa nhận cậu rất thông minh, đoán trúng phóc suy nghĩ của tôi. Vậy thì cậu Thanh hãy nói thật cho tôi biết, hiện giờ cậu đã khôi phục võ công chưa?”

Dương Thanh cười nhạt một tiếng: “Hoàng Chủ nghĩ sao?”

Thương Quan Hoàng lắc đầu: “Tôi thật sự không biết nên mới tới tìm cậu. Mong cậu Thanh giải đáp giúp tôi”.

Dương Thanh lắc đầu cười: “Hoàng Chủ nghĩ tôi bị phế tức là tôi đã bị phế. Nếu Hoàng Chủ cho rằng không phải, vậy tất nhiên không phải”.
 
Chương 2657


Chương 2657:

Dứt lời, căn phòng rộng lớn lập tức tìm vào yên tĩnh. Dương Thanh và Thượng Quan Hoàng nhìn nhau, không ai nói gì.

Chừng hai phút sau, Thượng Quan Hoàng mới bật cười nói: “Không hổ là cậu Thanh, nói chuyện kín kẽ không lọt nổi một giọt nước. Nếu cậu không muốn nói ra, tôi cứ coi như võ công của cậu đã hồi phục. Dù thế nào cậu vẫn là vị khách tôn quý nhất của Hoàng tộc Thượng Quan”.

Nói rồi, lão ta đứng dậy: “Mai là ngày vui của Thượng Quan Nhu, nhà họ Lý muốn mời cậu Thanh làm người chứng hôn. Cậu có hứng thú thì hãy tới tham dự”.

Dương Thanh cười nhạt nói: “Tôi với công chúa là bạn bè, đương nhiên phải tới tham dự ngày vui của cô ấy”.

“Vậy tôi không làm phiền cậu Thanh tu luyện nữa, ngày mai gặp lại!”

Thượng Quan Hoàng dẫn theo Thượng Quan Phó rời đi.

Đợi hai người họ đi khỏi, Dương Thanh mới thầm thở phào một hơi. Nhớ lại cuộc trò chuyện vừa rồi, anh không khỏi cảm thấy may mắn.

Anh biết Thượng Quan Hoàng không ra tay với anh không phải vì thật sự tôn kính mà là kiêng kị anh đã khôi phục võ công.

“Ngày mai là ngày cưới của Thượng Quan Nhu. Nếu hôm nay mình vẫn không thể khôi phục lại Siêu Phàm Cảnh, sợ là mai sẽ nguy hiểm tới tính mạng”, Dương Thanh trầm giọng nói.

Anh cứ nghĩ Lý Thái Bạch do Thượng Quan Hoàng phái tới giết mình, bây giờ xem ra là không phải. Mà là nhà họ Lý muốn diệt cỏ tận gốc trước ngày cưới.

Chỉ là nhà họ Lý không ngờ hiện giờ anh sở hữu thể xác của cao phủ Siêu Phàm Tam Cảnh, cũng không nghĩ tới Lý Thái Bạch nhát gan nên mới cho Dương Thanh cơ hội đoạt mạng.

Cùng lúc đó, Thượng Quan Hoàng và Thượng Quan Phó đã trở về phòng.

“Chú có cảm giác được cảnh giới hiện giờ của Dương Thanh không?”, Thượng Quan Hoàng lo lắng hỏi.

Thượng Quan Phó đã tháo mặt nạ xuống, vẻ mặt cũng tràn ngập lo lâu: “Trên người cậu ta có điều kỳ quái. Đến cả chú đứng gần như vậy cũng không nhìn ra được”.

“Vậy thì chỉ có hai loại khả năng. Một là cậu ta thực sự bị phế võ công nên mới không còn khí tức gì. Hai là lúc này thực lực của cậu ta vô cùng mạnh mẽ, đến cả chú cũng không phải đối thủ”.

Thượng Quan Hoàng không khỏi khiếp sợ: “Nếu thật sự là khả năng thứ hai, e rằng Hoàng tộc Thượng Quan đã làm mất lòng cậu ta”.

Tuy lão ta không hề nhằm vào Dương Thanh, cũng tiếp đón trịnh trọng nhưng lão ta biết anh không phải kẻ ngu. Chắc chắn anh biết lão ta không chắc anh đã khôi phục võ thuật hay chưa nên mới làm vậy.

Thượng Quan Phó nhìn Thượng Quan Hoàng an ủi: “Cháu cũng không cần quá lo lắng. Mặc dù chú đoán ra hai khả năng nhưng hầu như không thể xảy ra khả năng thứ hai. Dù có cũng là hi vọng xa vời. Chú tìm hiểu được thực lực thật sự của cậu ta chỉ có Siêu Phàm Tam Cảnh, mạnh hơn nữa cũng chỉ phát huy được thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh là cùng”.

“Trừ phi hiện giờ cậu ta đã có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh, nếu không không thể khiến cả chú cũng không phát hiện ra khí tức võ thuật trên người cậu ta”.

“Cháu nghĩ cậu ta vừa mới đấu với người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, còn bị thương nặng, hôn mê ba ngày ba đêm mà vẫn có thể tăng cảnh giới được sao?”

Nghe vậy, sắc mặt của Thượng Quan Hoàng mới tốt hơn nhiều: “Hi vọng là khả năng thứ nhất!”

“Bây giờ điều cháu cần lo lắng nhất không phải Dương Thanh mà là nhà họ Lý!”, Thượng Quan Phó đột nhiên nói.

Thượng Quan Hoàng giật mình hỏi: “Chú nghĩ nhà họ Lý sẽ gây ra uy hiếp với chúng ta sao?”

Trong mắt Thượng Quan Hoàng, Lý Trọng mạnh nhất nhà họ Lý mới chỉ có thực lực Siêu Phàm Tứ Cảnh. Dù Thượng Quan Phó chưa từng nói cho Thượng Quan Hoàng biết thực sự thật sự của mình nhưng Thượng Quan Hoàng đoán ít nhất cũng phải là Siêu Phàm Lục Cảnh, thậm chí là Thất Cảnh.

Bây giờ Thượng Quan Phó lại nói cần lo lắng nhà họ Lý hơn.

Thượng Quan Phó gật đầu: “Cháu đừng khinh thường nhà họ Lý. Hơn năm mươi năm trước Lý Trọng đã đột phá Siêu Phàm Cảnh, trong năm mươi năm ngắn ngủi vươn lên Siêu Phàm Tứ Cảnh. Thiên phú võ thuật của ông ta rất mạnh”.
 
Chương 2658


Chương 2658:

“Có lẽ nói thiên phú võ thuật của ông ta mạnh cũng không thích hợp đâu. Theo như chú biết, thiên phú của ông ta chỉ được miễn cưỡng coi như không tệ. Nhưng nhà họ Lý không có cao thủ Siêu Phàm Cảnh, ông ta lại có thể dựa vào sức mình đạt được thực lực Siêu Phàm Tứ Cảnh, chứng tỏ ông ta gặp được kỳ ngộ gì đó”.

“Chú nghe nói ông ta từng đi qua một khu mộ cổ của cao thủ Siêu Phàm Cảnh, phát hiện ra vài bảo vật mới có thể trở thành cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh chỉ trong năm mươi năm”.

“Rất có thể hiểu biết của chúng ta về nhà họ Lý chỉ là mặt ngoài. Biết đâu bọn họ còn có nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh hơn thì sao?”

Thượng Quan Hoàng trợn tròn mắt hỏi: “Sao có thể như vậy được?”

Bản thân Thượng Quan Hoàng cũng mới chỉ đạt tới bán bộ Siêu Phàm Cảnh. Thượng Quan Phó lại nói có khả năng trong nhà họ Lý còn mấy cao thủ Siêu Phàm Cảnh khác, khiến lão ta quá kinh hãi.

Thượng Quan Phó nhìn Thượng Quan Hoàng, bình tĩnh nói: “Đừng quên không chỉ có mình Lý Trọng biến mất, mà còn có một đám cao thủ Thần Cảnh biến mất với ông ta”.

“Đến tận bây giờ, đám cao thủ Thần Cảnh kia vẫn chưa từng xuất hiện, chỉ có mình Lý Trọng ra mặt. Cháu thực sự cho rằng bọn họ đều chết cả rồi sao?”

Lần này, Thượng Quan Hoàng không quá kinh ngạc nữa, trong mắt dấy lên lo lắng.

Lão ta biết Thượng Quan Phó nói không sai. Nhà họ Lý vẫn luôn là gia tộc hàng đầu Hoàng thành Thượng Quan, thực lực chỉ kém Hoàng tộc. Năm mươi năm trước, sau khi Lý Trọng đột phá Siêu Phàm Cảnh lại đột nhiên mất tích.

Tuy bên ngoài chỉ có tin tức này nhưng lúc đó, Hoàng tộc Thượng Quan còn tra được một chút chuyện cơ mật của nhà họ Lý. Không chỉ có Lý Trọng mà còn chín cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ và Thần Cảnh đỉnh phong cùng mất tích.

Cũng chính vì vậy, nhà họ Lý từng suýt bị diệt vong, may mà chống đỡ được, cuối cùng còn trở thành một gia tộc hàng đầu, chỉ đứng sau Hoàng tộc Thượng Quan.

“Không ngờ nhà họ Lý lại giấu kỹ như vậy. Có lẽ những người cùng mất tích với Lý Trọng vẫn còn sống, còn rất có khả năng họ đã bước vào Siêu Phàm Cảnh”.

Sắc mặt Thượng Quan Hoàng vô cùng kém, trầm giọng nói: “Có lẽ nhà họ Lý vẫn đang chờ cơ hội thay thế Hoàng tộc Thượng Quan. Chỉ khi Dương Thanh xuất hiện mới khiến bọn họ đổi mục tiêu thành Hoàng tộc họ Diệp, kết quả lại thất bại”.

Thượng Quan Phó gật đầu đáp: “Thế nên hiện giờ chắc hẳn nhà họ Lý đang rất mạnh, thậm chí còn có thể vượt qua Hoàng tộc Thượng Quan”.

Thượng Quan Hoàng lo lắng hỏi: “Nếu nhà họ Lý thật sự có chín cao thủ Siêu Phàm Cảnh, chú nghĩ chúng ta phải đối phó thế nào?”

“Binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn!”, Thượng Quan Phó híp mắt nói.

Lão ta cho rằng, thực lực đám cao thủ nhà họ Lý có mạnh tới đâu cũng không thể bằng Lý Trọng. Lý Trọng là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, dù mấy người kia cũng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh thì nhiều nhất cũng chỉ là Siêu Phàm Tam Cảnh.

Quan trọng là nhà họ Lý chỉ biết Hoàng tộc Thượng Quan có một người bảo vệ, nhưng lại không biết còn có một người như lão ta.

Cùng lúc đó ở nhà họ Lý.

Sau khi Lý Giang Hùng rời khỏi Hoàng tộc Thượng Quan liền đi vào mật thất ngầm của nhà họ Lý gặp Lý Trọng.

“Làm đến đâu rồi?”, Lý Trọng hỏi.

Lúc này, lão ta đang ngồi xếp bằng, khí thế võ thuật khủng bổ phun trào, không thèm ngẩng đầu nhìn Lý Giang Hùng.

Lý Giang Hùng vội vàng thuật lại cuộc trò chuyện vừa rồi với Thượng Quan Hoàng.

“Con khiến bố thất vọng rồi. Con xin lỗi!”

Lý Giang Hùng cuống quýt nói.

Lý Trọng không tức giận, chỉ im lặng hồi lâu rồi lên tiếng: “Cũng không trách con. Dù là bố đi e cũng không thể dễ dàng thăm dò được vị trí của Lý Thái Bạch”.

“Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ?”, Lý Giang Hùng đột nhiên hỏi.
 
Chương 2659


CHương 2659:

Lão ta thật sự hoảng sợ, sợ nhất là Lý Thái Bạch bị Dương Thanh giết. Nếu thật sự như vậy thì nhà họ Lý sẽ phải đối mặt với một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh.

Kể cả Lý Thái Bạch không bị Dương Thanh giết thì chắc chắn cũng đã bị Hoàng tộc Thượng Quan khống chế. Một khi đối phương biết được thân phận của Lý Thái Bạch, sợ là nhà họ Lý sẽ phải hứng chịu lửa giận của Hoàng tộc Thượng Quan.

Dù thế nào, lần này tình cảnh của nhà họ Lý đều vô cùng nguy hiểm.

Lý Trọng cười lạnh: “Yên tâm, mọi chuyện đã có bố lo. Trừ phi Dương Thanh không bị phế võ công, còn bắt tay liên thủ với Hoàng tộc Thượng Quan. Nếu không dù là Hoàng tộc hay Dương Thanh, bố đều có thể đối phó được”.

Nghe vậy, Lý Giang Hùng sợ ngây người: “Không phải bố chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Tứ Cảnh, thực lực tối đa là Siêu Phàm Ngũ Cảnh thôi sao?”

Lão ta nghĩ mãi không ra, tại sao Lý Trọng lại tự tin như vậy?

Lý Trọng lạnh nhạt nhìn lão ta: “Con chỉ cần biết, Dương Thanh hay Hoàng tộc Thượng Quan đều không có khả năng tiêu diệt nhà họ Lý chúng ta”.

“Vâng thưa bố!”, Lý Giang Hùng vội vàng đáp.

Mặc dù lão ta cực kỳ khiếp sợ nhưng cũng hiểu, Lý Trọng đã nói vậy thì phải nắm chắc khả năng đối phó Dương Thanh và Hoàng tộc Thượng Quan.

Chỉ là lão ta không biết, Lý Trọng có thủ đoạn gì đối phó được bọn họ.

Sáng sớm hôm sau, cả Hoàng thành Thượng Quan đều được điểm tô bằng màu đỏ chót, tràn ngập không khí vui vẻ của đám cưới.

Hiện giờ, cả Hoàng thành Thượng Quan đều biết người thừa kế của Hoàng tộc Thượng Quan là Thượng Quan Nhu sắp gả cho nhà họ Lý.

Thượng Quan Nhu là nữ thần của đám thanh niên trong Hoàng Thành Thượng Quan. Nữ thần phải lập gia đình, nhiều người đều tan nát cõi lòng.

Trong một căn biệt thự của Hoàng phủ Thượng Quan, Thượng Quan Nhu được hai thợ trang điểm nổi danh thế giới make up, trông như tiên nữ giáng trần.

Nhưng trên mặt cô ta không có vẻ tươi cười.

Hôm nay phải gả vào nhà họ Lý, thế nhưng cô ta không hề vui mừng. Vì Hoàng tộc, cô ta chỉ có thể hi sinh hạnh phúc của chính mình.

Không biết tại sao trong đầu cô ta lại đột nhiên hiện lên bóng dáng của Dương Thanh. Mặc dù cô ta và anh chưa từng có điều gì mập mờ, nhưng mọi chuyện cô ta đã trải qua cùng anh đều hiện rõ mồn một.

Cô ta vô thức rơi nước mắt.

Cùng lúc ấy trong một căn biệt thự khác, Dương Thanh chậm rãi mở mắt ra. Anh đã tu luyện suốt một đêm nhưng vẫn không thể khôi phục tu vi, thể xác vẫn là Siêu Phàm Tam Cảnh.

“Chẳng lẽ mình thật sự không thể khôi phục lại thực lực ban đầu nữa sao?”

Trong mắt Dương Thanh ngập tràn lửa giận và không cam lòng, hai tay nắm chặt.

Anh nhìn ba chiếc bình nhỏ bày ra trước mắt, hai trong số đó là đan dược Phùng Tiểu Uyển đưa cho anh trước khi đi, một viên có thể giúp anh khôi phục thực lực ban đầu trong mười phút. Thế nhưng anh nhất định phải uống viên còn lại trong vòng mười phút mới có thể giữ mạng.

Đương nhiên tỷ lệ giữ mạng này cũng vô cùng nhỏ bé.

Chiếc bình cuối cùng là Lý Trọng nghi ngờ anh đã khôi phục thực lực ban đầu, quỳ xuống xin tha rồi đưa cho anh, nói là tìm được với Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, tác dụng cụ thể là gì thì không biết.

Nhưng anh có thể xác định đan dược Lý Trọng đưa cho có quan hệ không tầm thường với Đại Đạo Thiên Diễn Kinh. Nếu không chủ nhân của ngôi mộ đã không đặt công pháp tu luyện quý giá nhưu Đại ĐẠo Diễn Kinh và viên đan dược này chung một chỗ.

“Đến lúc phải lựa chọn rồi.” Dương Thanh bỗng kiên định nói, giơ tay cầm một trong ba bình đan dược kia.
 
Chương 2660


Chương 2660:

Dương Thanh không hề do dự nhấc chiếc bình chứa đan dược đặt chung với Đại Đạo Thiên Diễn Kinh lên.

Ngoài bình còn có ba chữ: “Sinh Tử Đan”.

Dương Thanh nhìn tên chiếc bình, lẩm bẩm: “Sinh Tử Đan nghĩa là không sống thì chết sao?”

Trừ ba chữ “Sinh Tử Đan”, trên chiếc bình không còn thông tin gì khác. Nhưng cái tên này lại khiến Dương Thanh cảm thấy áp lực rất lớn.

Nhưng mà bây giờ, anh không còn lựa chọn nào tốt hơn nữa. Hôm nay Thượng Quan Nhu sẽ phải gả vào nhà họ Lý. Anh không ra mặt ngăn cản đám cưới này chứng tỏ võ công của anh thực sự bị phế.

Đến lúc đó, cho dù nhà họ Lý không ra tay, Hoàng tộc Thượng Quan cũng sẽ không tha cho anh.

Người thường không có tội, kẻ giấu ngọc có tội! Không phải vì anh có bảo vật gì, mà là anh có thể đạt tới Siêu Phàm Tam Cảnh khi mới ba mươi tuổi, người khác sẽ tưởng anh có bí mật gì đó.

Nhất là đối với gia tộc đứng đầu Chiêu Châu như Hoàng tộc Thượng Quan, bí mật giúp thực lực võ thuật tăng mạnh chính là bí mật động trời.

“Nếu đã không còn lựa chọn tốt hơn, mình chỉ có thể uống viên Sinh Tử Đan này”.

Ánh mắt Dương Thanh dần trở nên kiên định, lập tức mở nắp bình đựng Sinh Tử Đan kia. Mùi thuốc nồng nặc tràn vào chóp mũi, Dương Thanh vừa ngửi đã cảm thấy tỉnh táo lạ thường.

Giờ phút này, trong đầu anh bỗng thoáng hiện lên một cuộn phim, từng cảnh tượng khi ở bên Tần Thanh Tâm và con gái lần lượt hiện ra.

Anh khẽ cong môi nở nụ cười, dịu dàng nói: “Vợ, Tiêu Tiêu, anh nhất định sẽ thành công! Hai mẹ con hãy chờ anh!”

Nói xong, anh dứt khoát nhét viên Sinh Tử Đan kia vào miệng.

Đan dược vào miệng liền tan ra như sô cô la chảy dọc yết hầu tràn vào trong người. Cả gian phòng đều ngập tràn mùi thơm nồng đậm.

Lúc này, Dương Thanh cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng như sắp bay vút lên, đầu óc vô cùng minh mẫn.

Anh còn có thể cảm giác được, Sinh Tử Đan vào dạ dày liền bị xương cốt và nội tạng của anh hấp thu.

Cả quá trình không hề đau đớn, khí tức võ thuật cũng không có gì thay đổi, anh chỉ thấy mình đang từ từ hấp thu Sinh Tử Đan.

Một tiếng sau, Dương Thanh mới cảm giác được Sinh Tử Đan đã bị mình hấp thu hoàn toàn.

“Kết thúc rồi sao?”

Dương Thanh trợn tròn mắt, vẻ mặt khó tin.

Anh vốn đã chuẩn bị tinh thần một là sống hai là chết, cũng chuẩn bị chịu đựng nỗi đau đớn chết đi sống lại. Nhưng từ khi uống Sinh Tử Đan cho đến khi hấp thu toàn bộ, anh chỉ thấy mỗi một tế bào trong người đều ngứa ngáy.

Ngoài ra, anh chẳng còn cảm giác gì khác.

Dương Thanh vốn ôm hi vọng rất lớn với viên đan dược này, bây giờ chỉ thấy thất vọng tràn trề.

“Chẳng lẽ Lý Trọng lừa mình, đây không phải đan dược được đặt chung với Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, thậm chí còn chẳng phải đan dược?”, Dương Thanh thì thào.

Nếu không phải như vậy, tại sao viên đan dược này không có chút tác dụng nào với anh?

Cùng lúc đó trong mật thất của Lý Trọng ở nhà họ Lý.

“Bối ơi, còn một tiếng nữa là tới giờ lành. Lý Bảo Tuấn sẽ tới Hoàng tộc Thượng Quan đón dâu. Con đã sắp xếp cao thủ Thần Cảnh của chúng ta ở khắp cả khách sạn trong Hoàng thành. Chỉ cần xảy ra tình huống bất thường, bọn họ sẽ lập tức ra tay”.

Lý Giang Hùng khom người đứng trước mặt Lý Trọng, cung kính nói.

Lý Trọng không lên tiếng, im lặng một lúc mới nói: “Trừ cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh, còn lại rút hết về đi”.

Lý Giang Hùng kinh ngạc nói: “Bố ơi, bây giờ tính cả con, nhà họ Lý cũng chỉ có năm cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh. Ít người như vậy, một khi Hoàng tộc ra tay, chúng ta sẽ không chống lại được!”
 
Chương 2661


Chương 2661:

Lý Trọng cau mày: “Con cứ làm theo lời bố đi, không cần lo những chuyện khác”.

Nghe thấy thế, Lý Giang Hùng vội đáp: “Vâng thưa bố!”

Mặc dù lão ta không hiểu gì nhưng cũng biết Lý Trọng nói vậy có lý do riêng.

Lý Giang Hùng lại hỏi: “Bố còn chuyện gì cần gặn dò nữa không?”

Lý Trong suy tư hồi lâu, bỗng nghiêm mặt nói: “Có một việc cần nhờ con làm hộ”.

Lý Giang Hùng đáp: “Xin bố cứ nói!”

Lý Trọng dặn dò: “Lúc trước bố không biết Dương Thanh có khôi phục tu vi hay không nên đã đưa cho cậu ta viên đan dược lấy ra cùng Đại Đạo Thiên Diễn Kinh để bảo toàn tính mạng. Bố muốn nhờ con đoạt lại viên đan dược này”.

Lý Giang Hùng sửng sốt hỏi: “Bố nghĩ Dương Thanh thật sự bị phế rồi sao? Nếu không sao con có thể đoạt lại đan dược từ trong tay cậu ta được?”

Lý Trọng nhìn Lý Giang Hùng nói: “Đương nhiên bố sẽ không bảo con đi chịu chết. Tạm thời không biết Dương Thanh có thật sự bị phế hay là đang che giấu thực lực, cố ý thử chúng ta. Nhưng chẳng mấy chốc chúng ta sẽ biết thôi”.

“Cậu ta là người coi trọng tình nghĩa. Nếu không phải bị phế, chắc chắn cậu ta sẽ ngăn cản Thượng Quan Nhu gả vào nhà họ Lý. Cho dù biết đây là cái bẫy của Thượng Quan Hoàng, cậu ta cũng sẽ ngăn lại”.

“Nếu cậu ta thực sự bị phế võ công, dù dám ngăn trở cũng không ngăn nổi, ngược lại còn bị cao thủ của Hoàng tộc Thượng Quan khống chế. Đến lúc đó, bố cần con dẫn cao thủ đi cướp Dương Thanh về đây”.

“Chỉ cần bắt được Dương Thanh, chúng ta không chỉ có thể lấy lại đan dược mà còn bắt cậu ta nói ra bí mật của mình”.

Nghe vậy, Lý Giang Hùng kinh hãi nói: “Ý của bố là muốn con cướp người trong tay Hoàng tộc Thượng Quan sao? Nếu làm vậy, chẳng phải nhà họ Lý sẽ hoàn toàn đắc tội Hoàng tộc Thượng Quan sao?”

Lý Trọng cười lạnh: “Bọn họ đã bắt đầu tính kế chúng ta rồi, trở mặt với họ thì đã sao? Đến lúc đó con cứ dẫn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong và bán bộ Siêu Phàm Cảnh đi bắt Dương Thanh về, chuyện còn lại để bố giải quyết”.

“Vâng!”

Lý Giang Hùng vội đáp, nhưng trong lòng lại càng khiếp sợ. Lão ta bỗng có cảm giác mình không hiểu rõ Lý Trọng.

Lão ta rất tự tin, dường như mọi chuyện đều nắm rõ trong lòng bàn tay, đến cả Hoàng tộc Thượng Quan có người bảo vệ cũng không sợ.

Đúng chín giờ sáng, hơn chục chiếc xe hơi sang trọng xuất phát từ nhà họ Lý đi về phía Hoàng phủ Thượng Quan.

Dẫn đầu là một chiếc Roll – Royce phiên bản dài biển 66666. Lý Bảo Tuấn ngồi trên ghế, vẻ mặt tràn đầy kích động.

Mặc dù thực lực tổng hợp của nhà họ Lý rất mạnh nhưng đến đời Lý Bảo Tuấn lại không có ai xuất sắc. Đến cả anh ta cũng chỉ được coi là miễn cưỡng đạt chuẩn.

Anh ta không có cửa so với cô gái tài ba Thượng Quan Nhu.

“Cậu Tuấn, sắp tới Hoàng tộc Thượng Quan rồi”, một cao thủ nhà họ Lý bên cạnh anh ta cười nói.

Lý Bảo Tuấn gật đầu, kích động nói: “Sau ngày hôm nay, Thượng Quan Nhu chính là vợ của tôi!”

Cao thủ nhà họ Lý cười nói: “Thượng Quan Nhu là người thừa kế của Hoàng tộc Thượng Quan, hôm nay lại gả cho cậu Tuấn. Nói không chừng sau này cậu còn có cơ hội kế thừa Hoàng vị nữa đấy!”

Lý Bảo Tuấn giật nảy mình vội quát: “Đừng có nói linh tinh. Nếu người ngoài nghe thấy lời này, nhà họ Lý sẽ gặp phiền phức vì ông đấy”.

Cao thủ nhà họ Lý bật cười khinh thường: “Tôi chỉ nói trước mặt cậu Tuấn, chắc chắn người ngoài không nghe thấy đâu. Hơn nữa lời tôi nói cũng không phải không có khả năng. Cậu nghĩ xem, Thượng Quan Nhu là người thừa kế của Hoàng tộc, cô ấy gả cho cậu thì vị trí người thừa kế sẽ mất. Nhưng cô ấy cam lòng sao?”

“Chắc chắn sẽ không. Nếu cô ấy được nhà họ Lý trợ giúp, rất có thể sẽ chiếm được Hoàng vị. Cô ấy là vợ cậu, chỉ cần cậu dỗ dành cô ấy, dù không thể kế thừa Hoàng vị nhưng con của cậu sẽ có thể”.

“Đến lúc đó, cậu chính là Thái Thượng Hoàng của Hoàng tộc Thượng Quan”.
 
Chương 2662


Chương 2662:

Lý Bảo Tuấn chưa từng có ý đồ với Hoàng vị, nghe xong lập tức nổi lòng tham.

Đúng như đối phương nói, chỉ cần Thượng Quan Nhu đoạt được Hoàng vị, hai người lại là vợ chồng. Cho dù anh ta không phải Thượng Quan Hoàng nhưng cũng chẳng khác là bao.

“Ông nghĩ tôi thật sự có khả năng kế thừa Hoàng vị sao?”, Lý Bảo Tuấn kích động hỏi.

Cao thủ nhà họ Lý gật đầu cười đáp: “Đương nhiên là có, còn là hi vọng rất lớn”.

Lý Bảo Tuấn sắp kích động phát điên, nghĩ tới gương mặt xinh đẹp của Thượng Quan Nhu lại càng không khống chế nổi, cười lớn nói: “Tốt lắm, nếu ngày đó tới, ông chính là người lập công lớn nhất”.

Cao thủ nhà họ Lý vội vàng nịnh nọt: “Cảm ơn cậu Tuấn!”

Trong khi Lý Bảo Tuấn đang gấp rút tới Hoàng phủ Thượng Quan thì ở chỗ của Dương Thanh.

“Cậu Thanh, giờ lành sắp đến. Hoàng Chủ bảo tôi tới báo cho cậu một tiếng. Đợi đội đón dâu nhà họ Lý tới, chúng ta sẽ cùng đến khách sạn Hoàng Thành”.

Một cao thủ mặc áo khoác đen đeo mặt nạ tìm tới chỗ Dương Thanh.

Anh nhìn chằm chằm đối phương. Đây chính là cao thủ thần bí bên cạnh Thượng Quan Hoàng. Hôm qua lúc Thượng Quan Hoàng tới đây, đối phương cũng ăn mặc như vậy.

Dù Dương Thanh đã bị phế võ công nhưng vẫn có thể cảm nhận được áp lực khổng lồ từ người đối phương.

“Được!”, anh đáp.

“Tôi đi trước đây. Đến lúc đó sẽ có người tới báo tin cho cậu”, cao thủ thần bí nói xong lập tức quay lưng rời đi.

Thoắt cái, cao thủ thần bí đã tới nơi ở của Thượng Quan Hoàng. Lão ta tháo mặt nạ xuống, lộ ra một gương mặt già nua.

“Chú sắp xếp xong hết chưa ạ?”, Thượng Quan Hoàng cung kính hỏi.

Cao thủ bí ẩn này chính là Thượng Quan Phó, chú của lão ta.

Thượng Quan Phó gật đầu, nhếch môi nở nụ cười âm hiểm: “Đợi năm phút nữa, cháu hãy cho người dẫn Thượng Quan Nhu tới phòng cậu ta”.

Nghe xong, Thượng Quan Hoàng liền biết mọi chuyện đã chuẩn bị xong. Cả Hoàng tộc Thượng Quan cũng chỉ có Thượng Quan Phó có khả năng làm được chuyện kia.

“Nhưng chú có chắc Dương Thanh thật sự khôi phục võ công rồi không?”, Thượng Quan Hoàng bỗng lo lắng hỏi.

Thượng Quan Phó gật đầu, nghiêm giọng nói: “Hôm qua lúc đi với cháu, chú vẫn chưa nhìn thấu. Nhưng đêm qua chú âm thầm tới tòa nhà nơi Dương Thanh ở, phát hiện thi thể của Lý Thái Bạch dưới cây liễu sau nhà”.

“Lý Thái Bạch là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, lại chết ở sau tòa nhà Dương Thanh ở. Vậy thì chỉ có một loại khả năng, người lấy mạng Lý Thái Bạch chính là cậu ta”.

“Đến cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cậu ta cũng có thể lẳng lặng thủ tiêu, chứng tỏ cậu ta đã khôi phục thực lực, ít nhất cũng tới Siêu Phàm Cảnh rồi”.

Hoàng tộc Thượng Quan không thể xác định Dương Thanh có khôi phục tu vi hay không nên mới chậm chạp không biết phải đối xử với anh thế nào.

Nhưng giờ đây, Thượng Quan Phó đã chắc chắn Dương Thanh khôi phục. Cục diện bọn họ bố trí sẽ bị thay đổi.

Trước kia bọn họ muốn lợi dụng chuyện gả Thượng Quan Nhu vào nhà họ Lý để thăm dò Dương Thanh. Còn cô ta có thể gả đi hay không cũng chẳng sao, dù thế nào cũng sẽ có lợi cho Hoàng tộc Thượng Quan.

Thế nhưng hiện nay, nếu đã xác định Dương Thanh khôi phục tu vi thì họ chỉ có thể thay đổi kế sách.

Lúc này, không biết tại sao Dương Thanh lại cảm thấy kỳ quái. Chuyện nhỏ như thông báo cho anh đến khách sạn Hoàng Thành tham dự đám cưới cũng cần cao thủ thần bí bên người Thượng Quan Hoàng kia làm sao?
 
Chương 2663


Chương 2663:

Anh cứ có cảm giác, đối phương tới tìm mình không chỉ đơn giản là để thông báo một câu như vậy.

Càng nghĩ, anh càng thấy rối rắm, bèn uống hết một cốc nước trên bàn trà.

Anh nhìn đồng hồ rồi đứng dậy chuẩn bị tắm rửa, thay quần áo để tới khách sạn Hoàng Thành.

Đương nhiên, không phải anh muốn tham dự đám cưới, cũng không làm người chứng hôn gì hết. Sau khi nhận ra đan dược của Lý Trọng không có hiệu quả, anh đã quyết định mượn thân phận người chứng hôn để giết Lý Bảo Tuấn.

Chỉ cần anh ta chết, không còn chú rể, Thượng Quan Nhu cũng không cần phải gả vào nhà họ Lý nữa. Không chỉ vậy, anh còn có thể mượn cơ hội này tung hỏa mù với bên ngoài, khiến mọi người đều tin anh đã khôi phục thực lực, nhà họ Lý cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Về phần Hoàng tộc Thượng Quan, anh cũng không cần lo lắng gì. Thượng Quan Nhu vốn là do Hoàng tộc chủ động gả đi, mục đích là để thăm dò anh đã khôi phục tu vi chưa.

Nếu bọn họ biết anh đã khôi phục, sao còn dám ra tay với anh?

Tất nhiên, dù cuối cùng nhà họ Lý và Hoàng tộc Thượng Quan vẫn đối đầu với anh cũng chẳng sao. Đến lúc đó anh chỉ cần ăn đan dược Phùng Tiểu Uyển đưa cho là có thể khôi phục trạng thái đỉnh phong trong thời gian ngắn.

Chỉ là, Dương Thanh không biết tối qua Thượng Quan Phó đã đột nhập vào chỗ ở của anh, còn phát hiện ra thi thể của Lý Bạch. Không chỉ có vậy, lão ta còn suy đoán aanh đã khôi phục võ công.

Mười phút sau, anh tắm xong đi ra ngoài, trông thấy Thượng Quan Nhu nằm trên sofa thì ngẩn người.

“thượng Quan Nhu!”

Anh gọi một tiếng không thấy cô ta phản ứng gì mới ý thức được, cô ta đã hôn mê.

Dương Thanh đi tới trước ghế sofa nhìn Thượng Quan Nhu đang hôn mê, sắc mặt đột nhiên hơi khó coi.

Lúc này nói Thượng Quan Nhu đã hôn mê còn không bằng nói cô ta còn có chút tỉnh táo, hai mắt mơ màng như muốn mở ra lại khó có thể mở được.

Thượng Quan Nhu mặc váy cưới màu trắng, gương mặt được trang điểm tinh tế giống như tiên nữ từ trên trời xuống trần gian, đẹp không thể tả xiết.

“Thượng Quan Nhu, mau tỉnh lại đi!”

Dương Thanh vội vàng gọi một tiếng. Lúc này Thượng Quan Nhu hình như có chút phản ứng, cô ta cũng kinh ngạc khi nhìn thấy Dương Thanh.

“Sao… sao tôi ở đây?”

Thượng Quan Nhu trầm giọng nói.

Mặt cô ta ửng hồng, nhìn Dương Thanh với ánh mắt cuồng nhiệt như muốn nuốt sống anh vậy.

Dương Thanh lập tức ý thức được có điểm không đúng. Lúc này Thượng Quan Nhu đột nhiên xuất hiện trong phòng mình, còn với dáng vẻ cám dỗ như vậy rõ ràng rất không thích hợp, rất có khả năng có người gài bẫy anh.

Nhưng anh không biết rốt cuộc là người nhà họ Lý hay người của Hoàng tộc họ Thượng Quan. Thượng Quan Hoàng còn có thể lợi dụng chuyện gả Thượng Quan Nhu vào nhà họ Lý để thử thăm dò mình có mất đi tu vi võ đạo hay không, vậy chắc chắn có thể làm ra vài chuyện càng quá đáng hơn.

“Tôi cũng không biết tại sao chị ở đây. Chị mau rời đi, nếu để cho người khác nhìn thấy sẽ không tốt đâu”, Dương Thanh vội nói.

Anh vừa nói dứt lời thì giơ tay ra muốn đỡ Thượng Quan Nhu dậy. Nhưng anh mới chạm vào cơ thể cô ta đã cảm giác được hơi nóng từ trên người cô ta phả tới.

Không biết tại sao, Dương Thanh đột nhiên có ham muốn độc chiếm vô cùng mãnh liệt, muốn ra sức đè Thượng Quan Nhu xuống dưới thân.

“Dương Thanh!”

Trong nháy mắt khi Dương Thanh chạm vào cơ thể Thượng Quan Nhu, cô ta như bị ma ám, ánh mắt đầy quyến rũ khẽ kêu lên một tiếng rồi đột nhiên giơ hai tay ôm lấy cổ anh, sau đó hôn anh.

Hai đôi môi vừa chạm vào nhau lại giống củi khô gặp lửa, Dương Thanh không có cách nào khống chế được bản thân, ôm chặt Thượng Quan Nhu vào trong lòng.
 
Chương 2664


Chương 2664:

Thời tiết tháng tư thất thường chẳng khác nào tính tình của một cô gái, bầu trời vừa rồi còn quang đãng không có một gợn mây lại đột nhiên có mây đen ùn ùn kéo đến, sấm chớp rền vang, gió mạnh gào thét, ngay sau đó chính là mưa cùng sấm sét điên cuồng trút xuống.

Trận mưa và sấm sét này kéo dài nửa giờ mới biến mất trong một tiếng sấm sét giận dữ. Sau khi trận mưa qua đi, đầy vườn sắc xuân, mọi vật trên mặt đất dường như cũng thức tỉnh.

Đúng lúc này, đoàn xe đón dâu nhà họ Lý cũng tới Hoàng tộc họ Thượng Quan.

“Chào bố vợ, con tới đón Nhu Nhu đến khách sạn Hoàng Thành để tổ chức đám cưới”.

Sau một loạt lễ nghi qua đi, Lý Bảo Tuấn đi tới trước mặt Thượng Quan Tử Khiêm và kích động nói, thay đổi luôn cả cách xưng hô, gọi ông ta là bố vợ.

Thượng Quan Tử Khiêm hờ hững nhìn Lý Bảo Tuấn không hề có chút vui mừng nào. Thượng Quan Nhu là con gái của ông ta, cũng là con cháu ưu tú nhất của Hoàng tộc họ Thượng Quan, nếu không phải vào nhà họ Lý, cô ta chắc chắn có thể trở thành Hoàng Chủ của Hoàng tộc Thượng Quan.

Nhưng dù sao đây cũng là quyết định của Thượng Quan Hoàng, Thượng Quan Tử Khiêm không dám phản đối. Lúc này ông ta khẽ gật đầu, căn dặn người bên cạnh: “Dẫn Lý Bảo Tuấn đi đón Nhu Nhu”.

Đúng lúc này, một người giúp việc hoảng loạn chạy tới, sợ hãi nói: “Tam hoàng tử, không thấy công chúa Nhu đâu cả!”

“Cái gì?”

Thượng Quan Tử Khiêm lập tức nổi giận, chộp lấy cổ áo của người giúp việc phẫn nội nói: “Cậu nói cho rõ ràng, không phải Nhu Nhu ở trong phòng nó à? Sao không thấy nó chứ?”

Ánh mắt mấy người tránh né, run rẩy, ấp a ấp úng nhưng không dám nói lời nào.

“Nói mau! Rốt cuộc Nhu Nhu ở đâu?”, Thượng Quan Tử Khiêm tức giận nói.

Hôm nay là ngày tổ chức liên hôn giữa Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý, chuyện này rất quan trọng. Một khi xảy ra chuyện sẽ không tốt cho cả hai nhà. Ông ta rất sợ Thượng Quan Nhu rời khỏi Hoàng tộc để trốn đám cưới.

Nếu quả thật là vậy, với phong cách xử sự của Thượng Quan Hoàng chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Thượng Quan Nhu.

Người giúp việc dè dặt liếc nhìn Lý Bảo Tuấn rồi mới lên tiếng: “Công chúa Nhu đi tới phòng của Dương Thanh đã hơn nửa canh giờ, còn có người đi ngang qua phòng của Dương Thanh nghe được mấy âm thanh kỳ lạ từ trong phòng vọng ra”.

Ầm!

Đầu óc Thượng Quan Tử Khiêm chợt trống rỗng, sao ông ta có thể không rõ ý của người giúp việc. Ông ta làm bố nên vẫn hiểu rõ tính tình của Thượng Quan Nhu.

Ông ta cũng biết Thượng Quan Nhu thích Dương Thanh, bây giờ phải lấy một người đàn ông mình không yêu, cô ta rất có thể quyết định giao thân cho người đàn ông mình yêu trước khi vào nhà họ Lý.

“Tam hoàng tử, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Lúc này, một người bậc chú bác nhà họ Lý đi theo Lý Bảo Tuấn hỏi với vẻ mặt thâm trầm.

Hai mắt Lý Bảo Tuấn cũng đỏ hoe, hai nắm tay siết chặt, trong ánh mắt đầy sát khí.

Khi anh ta biết mình sẽ cưới Thượng Quan Nhu đã kích động suốt mấy ngày không ngủ được, cuối cùng mới chờ được đến hôm nay, khi thấy mình sắp cưới cô ta về nhà họ Lý thì đột nhiên biết được cô ta rất có thể đã ngủ với người đàn ông khác, điều này làm anh ta có cảm giác bị cắm sừng.

Cho dù Thượng Quan Tử Khiêm không sợ các bậc chú bác nhà họ Lý nhưng vẫn hiểu rõ tầm quan trọng của chuyện này, cố nén cơn giận nói: “Ngay cả tôi cũng không biết rốt cuộc có chuyện gì nữa nhưng tôi tin tưởng con gái tôi không làm ra chuyện có lỗi với nhà họ Lý”.

Bậc chú bác nhà họ Lý nói: “Nếu Tam hoàng tử đã xác định như vậy, sao không dẫn chúng tôi đi tìm công chúa Nhu bây giờ?”

Cho dù Thượng Quan Tử Khiêm nói vậy nhưng trong lòng gần như tin chắc Thượng Quan Nhu và Dương Thanh đã xảy ra quan hệ, lúc này bọn họ đi qua chắc chắn sẽ bị lộ.

Một khi bị bộ ra, vậy cuộc hôn nhân liên kết hai nhà cũng sẽ không còn giá trị nữa, nói không chừng còn có thể vì vậy mà khiến cho nhà họ Lý thù hận Hoàng tộc họ Thượng Quan, một khi nhà họ Lý ra tay với Hoàng tộc, cho dù Hoàng tộc có người bảo vệ nhưng chắc chắn sẽ tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
 
Chương 2665


Chương 2665:

Thượng Quan Tử Khiêm nghĩ đến những điều này, lạnh lùng nói: “Sao vậy? Các người nghi ngờ con gái tôi làm chuyện có lỗi với nhà họ Lý à?”

“Chúng tôi không dám!”

Bậc chú bác nhà họ Lý vội vàng nói, sau đó còn nói tiếp: “Cho dù chúng tôi không dám nghi ngờ công chúa Nhu nhưng người của Hoàng tộc đã nói vậy, nếu chúng ta không làm rõ chuyện này thì sợ rằng sẽ mang tới một vài ảnh hưởng tiêu cực. Cho nên, chúng tôi vẫn nên đi cùng Tam hoàng tử tìm công chúa thì hơn. Như vậy cũng có thể chứng minh sự trong sạch của công chúa Nhu”.

Thượng Quan Tử Khiêm không nói gì, vẻ mặt thâm trầm nhìn bậc chú bác nhà họ Lý, trong ánh mắt đầy tức giận. Ông ta biết, nếu không thể chứng thực thì sợ là lão già này sẽ không chịu để yên.

“Chú ba, tôi thấy ông ta nói không sai, dù sao chuyện này cũng liên quan đến thể diện của Hoàng tộc chúng ta, chỉ có để người nhà họ Lý xác nhận sự trong sạch của Nhu Nhu mới có thể tránh được vài chuyện không tốt. Tôi thấy chúng ta vẫn nên mau chóng dẫn bọn họ đi tìm Nhu Nhu đi!”

Thượng Quan Tử Khiêm còn đang suy nghĩ nên ứng phó thế nào, Đại hoàng tử Thượng Quan Tử Chí lại cười ha hả nói.

Thượng Quan Tử Chí vừa dứt lời, Thượng Quan Tử Mặc cũng vừa cười vừa nói: “Tôi cũng cho là vậy. Nếu người nhà họ Lý nghi ngờ Nhu Nhu, vậy chúng ta phải chứng minh sự trong sạch của Nhu Nhu”.

Thượng Quan Tử Khiêm không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn hai người anh của mình.

“Sao vậy? Ngay cả chú ba cũng không dám bảo đảm sự trong sạch của Nhu Nhu à?”, Thượng Quan Tử Mặc đột nhiên cười híp mắt nói.

Thượng Quan Tử Khiêm biết mình mà từ chối sẽ chỉ làm chuyện này càng tệ hơn, vì vậy đành nói: “Được, nếu các người muốn chứng thực, tôi sẽ dẫn các người đi chứng thực ngay bây giờ. Nhưng tôi nói trước, nếu Nhu Nhu trong sạch, nếu để cho tôi nghe được bất kỳ lời đàm tiếu nào liên quan tới nào Nhu Nhu thì đừng trách tôi không khách sáo với các người!”

Một đoàn người đi theo Thượng Quan Tử Khiêm đến chỗ ở của Dương Thanh.

Gần như cùng lúc đó trong phòng của Dương Thanh, Dương Thanh và Thượng Quan Tử Nhu đang nằm trên chiếc giường lớn thoải mái. Thượng Quan Nhu giống như chú mèo con, cuộn tròn trong lòng Dương Thanh.

Mà Dương Thanh vẫn chưa hoàn hồn sau cuộc ân ái vừa rồi, đầu óc anh vẫn trống rỗng, ký ức trong đầu cũng đang dần khôi phục.

Dương Thanh đột nhiên tỉnh dậy, ngồi bật dậy. Có lẽ tại động tĩnh quá lớn nên đã đánh thức Thượng Quan Nhu. Cô ta mở mắt ra, thì phát hiện mình đang không mặc gì, Dương Thanh cũng vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Nhu Nhu, tôi…”

Dương Thanh đột nhiên hoảng hốt, cũng không biết nên giải thích thế nào? Chẳng lẽ nói cho Thượng Quan Nhu biết vừa rồi là tại anh thật sự không khống chế được bản thân?

Thượng Quan Nhu bình tĩnh hơn tưởng tượng của Dương Thanh nhiều. Lúc này cô ta im lặng, nhưng đầu óc cô ta hoạt động rất nhanh, nhớ lại hết thảy mọi việc vừa xảy ra.

Cô ta đột nhiên nhớ tới trước đó mình còn đang ngồi trang điểm, sau khi uống xong cốc nước chẳng mấy chốc đã buồn ngủ díp mắt, sau đó thì ngủ thiếp đi.

Tiếp đó nữa là cô ta xuất hiện ở trong phòng của Dương Thanh, nhờ Dương Thanh gọi cô ta vài tiếng cô ta mới hơi tỉnh táo lại, mở mắt ra liền nhìn thấy Dương Thanh.

Không biết tại sao khi cô ta hơi tỉnh lại liền phát hiện mình rất muốn có được Dương Thanh. Lúc đó cô ta không cách nào khống chế được bản thân, kìm lòng không được ôm chầm lấy Dương Thanh. Sau đó Dương Thanh cũng ôm cô ta, sau đó nữa hai người liền thuận theo tự nhiên.

Trong lúc Thượng Quan Nhu im lặng thì Dương Thanh cũng dần trở nên tỉnh táo, trong đầu nhớ lại những gì đã xảy ra trước đó.

“Là ông ta!”

Sắc mặt Dương Thanh đột nhiên đanh lại nói.

Thượng Quan Nhu bình tĩnh hỏi Dương Thanh: “Cậu biết chuyện gì à?”

Dương Thanh gật đầu nói: “Trước khi chị xuất hiện trong phòng tôi, có một cao thủ đeo mặt nạ mặc áo màu đen đã đến tìm tôi chỉ để nói ngày tốt giờ lành sắp tới rồi, chuẩn bị đi đến khách sạn Hoàng Thành, sau đó liền rời đi”.
 
Chương 2666


Chương 2666:

“Tôi còn biết ông là cao thủ bên cạnh Thượng Quan Hoàng Chủ. Trước đó tôi vẫn đang băn khoăn, tại sao một cao thủ cấp bậc như ông ta lại cố ý đến đây chỉ để nói về việc đi khách sạn Hoàng Thành với tôi?”

“Bây giờ tôi đã hiểu rõ. Hết thảy mọi việc đều là kế hoạch của Thượng Quan Hoàng Chủ. Sở dĩ lão ta sai cao thủ bên cạnh mình đến đây thông báo cho tôi biết, thật ra chính là vì muốn lặng lẽ động tay động chân trong cốc nước của tôi”.

“Vừa nãy, tôi thấy mình như bị ma nhập, không thể khống chế được cảm xúc của mình. Chuyện sau đó, chị cũng biết hết rồi”.

Vừa nói, Dương Thanh vừa liếc nhìn giữa giường, trên đó là một vệt máu đỏ tươi, vẻ mặt đầy tự trách, cúi đầu nói: “Thật sự xin lỗi!”

Thượng Quan Nhu thấy bộ dáng của Dương Thanh thì cười vô cùng thoải mái: “Tôi không trách cậu! Bởi vì, tất cả chuyện này là do ông nội tôi bố trí. Nhưng ngược lại tôi thấy biết ơn ông ấy, ít nhất tôi cũng đã hiến dâng lần đầu tiên quý giá nhất của mình cho người đàn ông mà tôi thích nhất”.

Dương Thanh ngạc nhiên ngước nhìn Thượng Quan Nhu. Không ngờ sau khi xảy ra quan hệ với mình, cô ta không khóc lóc làm loạn mà lại nói ra những lời như vậy.

Thượng Quan Nhu thấy ánh mắt ngạc nhiên của Dương Thanh, vừa mặc quần áo vào vừa bình tĩnh nói: “Cậu không cần quá áp lực. Tôi thích cậu là việc của tôi. Tuy giữa chúng ta đã xảy ra quan hệ thật, nhưng như vậy thì sao? Thử hỏi xã hội ngày nay, đến cuối cùng có bao nhiêu người đàn ông có thể lấy được cô vợ còn trinh?”

“Hơn nữa, chuyện lần này là tại ông nội âm mưu sắp đặt. Cậu không cần cảm thấy có lỗi với tôi. Tôi cũng không cần cậu phải chịu trách nhiệm với tôi. Thay vào đó, tôi còn phải thay ông nội tôi nói lời xin lỗi cậu”.

Thượng Quan Nhu càng nói như vậy càng khiến Dương Thanh áp lực hơn. Nếu cô ta khóc lóc ầm ĩ, hay tát anh một cái thì có lẽ anh sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.

Điều quan trọng nhất là anh thực sự không thể chịu trách nhiệm với Thương Quan Nhu được, bởi vì trái tim anh chỉ chứa được một mình Tần Thanh Tâm, không còn chỗ cho những người phụ nữ khác.

“Được rồi, cậu mau mặc quần áo vào đi. Lúc này người nhà họ Lý hẳn đã đến rồi. Nếu tôi đoán không lầm, chắc hẳn họ đang đi đến chỗ của cậu”.

Thượng Quan Nhu cười nói, dường như hoàn toàn không có ý thức đối mặt với những gì sắp xảy ra.

Lúc này lớp trang điểm trên mặt cô ta đã trôi mất, tóc tai bù xù nhưng hai má vẫn ửng hồng, càng thêm quyến rũ động lòng người.

Phải thừa nhận Thượng Quan Nhu là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp. E là bất cứ người đàn ông nào cũng không thể chống lại được sức hấp dẫn của cô ta.

Dương Thanh cũng tỉnh táo lại, không dám rề rà, vội vàng đứng lên mặc quần áo vào.

Ngay khi Dương Thanh vừa mặc quần xong, cửa phòng bỗng kêu “rầm” một tiếng, bật mở ra, ở cửa đột nhiên xuất hiện rất nhiều người.

Có người của Hoàng tộc họ Thượng Quan, cũng có người nhà họ Lý. Lúc này ai cũng sững sờ nhìn Dương Thanh đang cởi trần.

Còn Thượng Quan Nhu đã mặc lại váy cưới, nhưng khuôn mặt đỏ bừng, những người từng trải đều hiểu đây là dáng vẻ vừa mới làm chuyện đó xong.

Tuy nhiên Thượng Quan Nhu lại rất thản nhiên, không đợi mọi người hoàn hồn đã bình tĩnh nói: “Giống như những gì các người suy đoán. Giữa tôi và Dương Thanh, chuyện gì nên xảy ra đã xảy ra. Tôi có thể nói cho các người biết, tôi đã yêu Dương Thanh từ lâu. Nhưng tôi cũng biết, tôi là con gái của Hoàng tộc, hoàn toàn không có được tình yêu, chỉ có một kết quả cuối cùng là gả cho một người đàn ông mình không thích”.

“Dương Thanh là người đàn ông duy nhất tôi yêu. Cho nên tôi đã chủ động tìm đến cậu ấy, sau đó bỏ thuốc rồi trao mình cho cậu ấy. Hết thảy mọi chuyện là đều là lựa chọn của tôi, không hề liên quan gì đến cậu ấy”.

Sau khi ngây người trong chốc lát, trên mặt Thượng Quan Tử Khiêm ngập tràn lửa giận, ông ta tát Thượng Quan Nhu một cái rồi gầm lên: “Con có biết con đang làm gì không?”

Trên mặt Thượng Quan Nhu hiện rõ dấu bàn tay nhưng cô ta vẫn thản nhiên nói: “Đương nhiên con biết mình đang làm gì. Bố, con xin lỗi!”
 
Chương 2667


Chương 2667:

Lúc này vị cha chú nhà họ Lý cũng giận sôi người: “Tam hoàng tử, ông đúng là dạy được một đứa con ngoan!”

Thượng Quan Tử Khiêm cũng giận cành hông nhưng không biết phản bác thế nào.

Lúc này Lý Bảo Tuấn cũng nhìn chằm chằm Thượng Quan Nhu, lửa giận trong lòng như thiêu đốt. Anh ta rất chờ mong người phụ nữ này nhưng bây giờ cô ta lại gian díu với người đàn ông khác, đây đúng là mối nhục lớn nhất trong đời anh ta.

“Thượng Quan Nhu, tại sao cô lại làm như vậy?”, Lý Bảo Tuấn cắn răng hỏi.

Thượng Quan Nhu cười lạnh: “Tôi làm thế nào thì có liên quan gì tới anh? Anh thật sự coi mình là chồng tôi sao? Tôi nói cho anh biết, trước khi tôi gả vào nhà họ Lý, tôi và anh chỉ là người dưng”.

Dứt lời, cô ta nhìn vị cha chú nhà họ Lý lạnh giọng nói: “Ông cũng đừng chỉ trích bố tôi, cũng đừng nghĩ Lý Bảo Tuấn trong sạch cỡ nào. Riêng tôi được biết có đến mười mấy cô gái đã bị anh ta cướp đi trinh tiết. Trong khi đó tôi chỉ ngủ với một người đàn ông mà mình yêu mà thôi”.

“Hơn nữa, lần liên hôn này mọi người cũng chỉ vì lợi ích đôi bên. Nếu đúng là cuộc liên hôn lần này xuất phát từ tình cảm của hai phía, ông nghĩ tôi sẽ đồng ý gả vào nhà họ Lý hay sao?”

“Được rồi, những gì cần nói tôi đã nói hết. Nếu các người bằng lòng để tôi gả vào nhà họ Lý vậy thì tôi sẽ gả, bằng không thì hủy bỏ cuộc liên hôn này đi. Tôi không quan tâm”.

Mọi người đều sững sờ trước thái độ thản nhiên như không của Thượng Quan Nhu, dường như không ai ngờ con gái cưng của Hoàng tộc họ Thượng Quan lại tự tin đến mức này.

Thượng Quan Tử Khiêm tức giận run người, giơ tay tát mạnh lên mặt cô ta.

“Chát!”

Lần này ông ta còn chưa kịp đụng tới Thượng Quan Nhu đã bị một bàn tay mạnh mẽ túm chặt.

“Dương Thanh!”

Thượng Quan Tử Khiêm thấy Dương Thanh, trên mặt thoáng ngạc nhiên.

Ông ta là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ thế mà lúc này lại bị Dương Thanh nắm chặt cổ tay, không nhúc nhích được.

Ông ta vốn nghĩ võ công của Dương Thanh đã bị phế rồi, nên có thể tưởng tượng được bây giờ ông ta kinh hãi đến cỡ nào.

Không chỉ có Thượng Quan Tử Khiêm mà còn có người của nhà họ Lý. Khi nhìn thấy cảnh tượng này, ai cũng thay đổi sắc mặt, trong mắt lóe lên vẻ sợ sệt.

“Dù ông là bố của Thượng Quan Nhu, nhưng trước khi làm rõ sự thật cũng không thể ra tay với cô ấy được!”, Dương Thanh bình tĩnh nói.

Dương Thanh và Thượng Quan Nhu đều biết rõ, hết thảy mọi việc đều tại Thượng Quan Hoàng sắp đặt, nên hai người mới xảy ra quan hệ, nhưng khi thấy phản ứng của Thượng Quan Tử Khiêm, hẳn ông ta không biết việc này.

Dương Thanh vốn còn đang nghi ngờ, tại sao Thượng Quan Hoàng lại làm như vậy nhưng bây giờ anh đã hiểu rồi.

Hôm nay là ngày vui của Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý, nhưng kết quả khi Lý Bảo Tuấn đến rước dâu lại phát hiện anh và Thượng Quan Nhu đã lên giường với nhau. Kết hợp với mọi việc xảy ra trước đó, không khó để đoán ra mục đích thật sự của Thượng Quan Hoàng.

Như vậy, đúng là Thượng Quan Nhu đã làm mất mặt Hoàng tộc, nhưng như thế cũng chỉ ảnh hưởng tới danh dự của cá nhân Thượng Quan Nhu mà thôi. Song, việc này lại ảnh hưởng rất lớn tới nhà họ Lý.

Đây là nỗi nhục của nhà họ Lý.

Nếu nhà họ Lý chịu cưới Thượng Quan Nhu thì sẽ mất sạch thể diện. Vì vậy cuộc hôn nhân này chỉ đành bỏ qua. Từ đó khiến nhà họ Lý căm thù Dương Thanh và Hoàng tộc họ Thượng Quan.

Thượng Quan Hoàng làm như thế là vì muốn Dương Thanh hoàn toàn đứng về phía Hoàng tộc họ Thượng Quan.

“Cậu đã khôi phục võ công rồi?”

Thượng Quan Tử Khiêm nhìn chằm chằm Dương Thanh một hồi mới lo lắng sợ hỏi.
 
Chương 2668


Chương 2668:

Những người khác cũng thấp thỏm nhìn Dương Thanh. Nhưng Dương Thanh lại không trả lời, chỉ tiện tay đẩy một cái khiến Thượng Quan Tử Khiêm lảo đảo lùi về sau mấy bước mới đứng vững được.

Ở đây ai cũng biết Thượng Quan Tử Khiêm là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, nhưng lại bị Dương Thanh đỡ cái tát dễ như trở bàn tay, lúc này lại còn bị anh hờ hững đẩy một cái đã phải lùi mấy bước. Điều này chứng tỏ võ công của Dương Thanh không hề bị phế.

“Từ nay về sau, Thượng Quan Nhu là người phụ nữ của Dương Thanh tôi. Nếu ai dám có ý đồ với cô ấy, chính là đáng đối nghịch với tôi!” Ánh mắt Dương Thanh sắc lạnh, lạnh giọng nói.

Thấy Dương Thanh đứng trước mặt mình, trong lòng Thượng Quan Nhu tràn đầy ấm áp, mặc dù cô ta biết Dương Thanh cố ý nói vậy là vì muốn cô ta tự do nhưng ngay cả một lời nói dối cũng khiến cô ta cực kỳ vui sướng, hai mắt đỏ hoe.

Sắc mặt của người nhà họ Lý cực kỳ khó coi, nhất là Lý Bảo Tuấn kia, hai tay nắm chặt, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm Dương Thanh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dương Thanh, cô ta là vợ sắp cưới của tôi! Dù cô ta và cậu đã xảy ra quan hệ thì đã sao?”

“Giống như Thượng Quan Nhu đã nói, tôi chơi đùa mười mấy người phụ nữ trong khi cô ta chỉ có ngủ với một người đàn ông mà thôi. Tôi vẫn chấp nhận được việc này”.

Nghe Lý Tuấn Bảo nói vậy, vị cha chú nhà họ Lý lập tức tái mặt, vội quát lên: “Câm miệng!”

Vì cha chú nhà họ Lý trước đó đã đi Hoàng thành Diệp với Dương Thanh. Chính mắt ông ta đã nhìn thấy Dương Thanh giao đấu với người bảo vệ của Hoàng tộc họ Diệp rất lâu, tuy cuối cùng thất bại nhưng anh cũng không phải là cao thủ mà nhà họ Lý chống lại được.

Sau khi quát lớn Lý Tuấn Bảo, ông ta lại vội vàng nói với Dương Thanh: “Nếu công chúa Nhu đã là người phụ nữ của cậu Thanh thì đương nhiên chúng tôi sẽ không có bất kỳ ý định nào với cô ấy nữa”.

Dương Thanh hờ hững liếc nhìn ông ta, sau đó nhìn Lý Bảo Tuấn đang không cam lòng hỏi: “Cút về nói cho Lý Trọng biết, Thượng Quan Nhu là người phụ nữ của tôi. Nếu nhà họ Lý không nuốt được cục tức này cứ việc nhắm vào tôi. Chỉ là tốt nhất các người phải suy nghĩ cho kỹ, tôi có thể cho các người cơ hội nhưng chỉ được một lần hai lần, sẽ không có lần thứ ba đâu”.

Lý Bảo Tuấn nắm chặt tay, tức giận nói: “Cô ta là vợ sắp cưới của tôi, dù không yêu tôi vậy cũng phải gả cho tôi!”

“Cậu câm miệng cho tôi!”

Vị cha chú nhà họ Lý lập tức bị dọa đến nổi điên. Lý Bảo Tuấn này năm lần bảy lượt khiêu khích Dương Thanh, chán sống rồi sao?

Lý Bảo Tuấn cả giận nói: “Các người có thể nuốt trôi cục tức này nhưng tôi thì không! Người phụ nữ đê tiện này không thích tôi, có thể không gả, nhưng nếu đã hứa gả cho tôi rồi thì là người phụ nữ của tôi. Nếu cô ta thích ngủ với người đàn ông khác như vậy tôi sẽ khiến cô ta trả giá đắt”.

“Bốp!”

Vị cha chú nhà họ Lý tát Lý Bảo Tuấn một cái thật mạnh, giận dữ nói: “Cậu còn dám bất kính với công chúa Nhu nữa tôi sẽ bảo bố cậu đánh gãy hai chân cậu trước!”

Lý Bảo Tuấn lau vết máu trên miệng, vẻ mặt điên cuồng cười nói: “Ông thật sự nghĩ Dương Thanh đã khôi phục võ công rồi à? Lần trước cậu ta bị thương nặng như vậy, sao có thể khôi phục được tu vi chứ?”

“Theo tôi thấy, lúc nãy cậu ta ra tay với Thượng Quan Tử Khiêm thật ra là vì Hoàng tộc họ Thượng Quan đang phối hợp diễn kịch với cậu ta mà thôi”.

“Dương Thanh, nếu cậu là đàn ông thì mau lăn ra đây chấp nhận thách đấu với tôi!”

Lời này vừa nói ra khiến những người ở đó kinh ngạc tột độ!

Thượng Quan Tử Khiêm ngây ra trong chốc lát, sau đó thẹn quá thành giận nói: “Lý Bảo Tuấn, cậu đừng ngậm máu phun người, tôi không hề phối hợp diễn kịch với cậu ấy”.

Lý Bảo Tuấn cười lạnh: “Có hay không, ông tự biết”.

Nói xong hai mắt Lý Bảo Tuấn nhìn chằm chặp Dương Thanh nói: “Tôi muốn thách đấu với cậu, cậu dám không?”

Bản thân Lý Bảo Tuấn cũng là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ, cũng là thiên tài ở nhà họ Lý nhưng bây giờ anh ta lại muốn thách đấu với Dương Thanh.
 
Chương 2669


Chương 2669:

Nhất thời ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Dương Thanh. Không ít người cũng nghi ngờ, dù sao lần trước sau khi đi Hoàng Thành Diệp, anh đã bị thương rất nặng, còn hôn mê tới mấy ngày liền.

Thậm chí còn bị nhà họ Lý giam lỏng nên rất nhiều đều nghi ngờ võ công của Dương Thanh đã mất hết, cho nên anh mới không dám manh động.

Không chỉ người nhà họ Lý nghĩ như vậy mà ngay cả người của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng đang nghi ngờ.

Trong mắt Thượng Quan Nhu hơi lóe lên, ngay cả cô ta cũng không biết liệu Dương Thanh đã khôi phục võ công hay chưa?

“Nơi này là Hoàng tộc, sao có thể cho các người càn rỡ như vậy?”

Thượng Quan Nhu bỗng nhiên đi lên trước, khí thế võ công Thần Cảnh trung kỳ lan tràn khắp người cô ta, dường như chỉ cần nhà họ Lý dám động thủ, cô ta sẽ ra tay với người nhà họ Lý ngay.

Lúc này Lý bảo tuấn gần như phát điên, dùng ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Dương Thanh nói: “Nếu cậu là đàn ông, thì đừng núp sau lưng đàn bà, mau cút ra đây chấp nhận thách thức của tôi!”

Thượng Quan Nhu vừa muốn lên tiếng liền bị Dương Thanh ngắt lời: “Đúng là kẻ ngu không biết sợ. Nếu ông tổ của anh có mặt ở đây cũng không dám khiêu khích tôi. Nếu anh đã muốn chết như vậy thì tôi sẽ tiễn anh một đoạn!”

Trong lúc nói chuyện, Dương Thanh đã đi đến khoảng trống giữa đại sảnh vẻ mặt ngạo nghễ nhìn Lý Bảo Tuấn.

Lý Bảo Tuấn vốn vẫn không sợ Dương Thanh, nhưng khi thấy Dương Thanh ngạo nghễ bước tới thì trong lòng bỗng muốn rút lui.

Anh ta cũng là do giận quá mất khôn nên mới dám nói ra suy đoán của mình về việc liệu có phải Dương Thanh vẫn chưa khôi phục hay không? Mặc dù cũng có rất nhiều người đều nghi nghờ giống anh ta nhưng không ai dám nói ra.

“Dương Thanh, cậu quá lời rồi. Lý Bảo Tuấn có thân phận gì, cậu lại là thân phận gì? Làm sao nó có tư cách khiêu khích cậu chứ?”

Vị cha chú nhà họ Lý đột nhiên hoảng hốt, vội vàng bước tới, vẻ mặt sợ sệt nói: “Nếu công chúa Nhu đã có tình ý thì chúng tôi sẽ không làm khó người khác nữa. Cuộc hôn nhân thì coi như thôi đi. Chúng tôi sẽ dẫn Lý Bảo Tuấn rời đi ngay”.

Dứt lời, ông ta còn quát lên với Lý Bảo Tuấn: “Còn không mau xin lỗi cậu Thanh?”

Lý Bảo Tuấn vốn đã có ý định muốn rút lui, nhưng khi sau khi nghe được lời của vị cha chú kia, anh ta chỉ cảm thấy mình bị sỉ nhục thậm tệ.

Anh ta thấy mọi người đều nhìn mình bằng cặp mắt xem thường.

Vốn dĩ cơn lửa giận đã tắt lúc này lại bùng lên, Lý Bảo Tuấn đi thẳng lên trước cả giận nói: “Tôi không sai? Tại sao phải xin lỗi cậu ta?”

“Dương Thanh, nếu cậu dám chấp nhận thách đấu của tôi vậy hãy để mọi người ở đây biết, cậu bây giờ lợi hại đến cỡ nào?”

Nói xong, anh ta chưa kịp đợi vị cha chú nhà họ Lý ngăn cản đã xông thẳng về phía Dương Thanh.

“Thần Cảnh trung kỳ!”

“Không ngờ cậu ta lại đột phá đến Thần Cảnh trung kỳ!”

“Rốt cuộc con cháu của nhà họ Lý đã nhìn thấy hy vọng rồi!”

Lý Bảo Tuấn vừa ra tay rất nhiều cao thủ khác cũng thấy được cảnh giới võ thuật thật sự của anh ta. Người nhà họ Lý lập tức trở nên kích động như điên.

Những người khác của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng đều nhăn mặt. Nếu Dương Thanh thật sự không đỡ được một đòn này sẽ có hậu quả gì?

Hai tay Thượng Quan Nhu nắm chặt, chuẩn bị ứng cứu bất kỳ lúc nào. Lỡ như cô ta phát hiện Dương Thanh không đánh lại chắc chắn sẽ xông tới hỗ trợ ngay lập tức.

Nhưng Dương Thanh vẫn đứng yên tại chỗ, dường như không hề thấy được sự mạnh mẽ của Lý Bảo Tuấn, trong mắt còn lóe lên sự khinh thường.
 
Chương 2670


Chương 2670:

“Chết đi cho tôi!”

Lý Bảo Tuấn đã xông tới trước mặt Dương Thanh, vung nắm đấm lên, tập trung toàn bộ sức mạnh của cơ thể vào cú đấm này.

Anh ta tự tin dù là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể dễ dàng đỡ được một đòn này.

Nhưng lúc này Dương Thanh bỗng giơ tay lên trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người.

“Oành!”

Một giây tiếp theo, tiếng va chạm chói tai vang lên khắp đại sảnh, khí thế võ thuật dữ dội, giống như một cơn lốc xoáy hoành hành khắp đại sảnh.

Chỉ thấy thấy chiếc ghế sofa bằng gỗ gụ bên cạnh lập tức nổ tung dưới tác động của luồng sức mạnh dữ dội này, còn có dụng cụ bằng thủy tinh trong phòng cũng vỡ tan tành.

“Sao lại thế được?”

Lý Bảo Tuấn mở to mắt nhìn Dương Thanh đang đứng im không nhúc nhích, mà chỉ vươn một cánh tay ra.

Lúc này, nắm đấm của anh ta đã va vào lòng bàn tay của Dương Thanh, chẳng những không hề gây ra vết thương trí mạng với Dương Thanh, thậm chí nó còn chưa đủ gãi ngứa cho Dương Thanh nữa.

“Chỉ có chút sức lực này à?”

Dương Thanh bỗng cười trêu tức, trong mắt lóe lên sát khí.

Cho đến giờ phút này, những người xung quanh đang ngơ ngác mới hoàn hồn trở lại, ai cũng nhìn Dương Thanh bằng vẻ mặt thay đổi.

Mới vừa rồi bởi vì mấy lời nói của Lý Bảo Tuấn mà một số người còn nghi ngờ liệu có phải Dương Thanh bị thương nặng, cảnh giới võ thuật sẽ tuột dốc thê thảm hay không? Nhưng bây giờ xem ra dường như không phải vậy.

Thượng Quan Nhu vẫn còn đang sốt ruột, lúc này cũng lặng lẽ thở hắt ra, trên mặt lộ ra nụ cười xinh đẹp.

Người của nhà họ Lý lần lượt thay đổi sắc mặt. Vị cha chú nhà họ Lý sợ hãi nói: “Cậu Thanh, xin hãy nương tay!”

Lúc này Lý Bảo Tuấn cũng hoàn hồn, không chút do dự xoay người chuẩn bị chạy trốn. Anh ta biết rất rõ đòn mạnh nhất của mình cũng không thể đả thương được Dương Thanh, vì vậy chỉ cần Dương Thanh tùy tiện ra đòn cũng có thể lấy mạng của anh.

Nhưng Dương Thanh sẽ bỏ qua cho anh ta sao?

Ngay khi Lý Bảo Tuấn vừa quay người, Dương Thanh bất ngờ dùng tay kia tung ra một đòn, đột nhiên đánh về phía Lý Bảo Tuấn.

“Oành!”

Một tiếng vang thật lớn, kèm theo tiếng xương gãy, cơ thể của Lý Bảo Tuấn như thể bị một chiếc xe tải hạng nặng đâm vào văng ra khỏi cửa sổ.

Người còn chưa tiếp đất đã hoàn toàn tắt thở. Đợi đến khi rơi xuống đất, cơ thể của anh ta mềm oặt giống như không xương, thất khiếu còn đầm đìa máu tươi.

Lúc này cả hiện trường yên lặng như tờ!

Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ lại chết nhanh như vậy sao?

Phải biết, dù là ở Hoàng tộc, cao thủ Thần Cảnh trung kỳ cũng được xem là rường cột của gia tộc. Nhưng bây giờ nhà họ Lý khó khăn lắm mới bồi dưỡng được một thiên tài võ thuật Thần Cảnh trung kỳ, thế mà anh ta vừa mới thể hiện ra thực lực Thần Cảnh trung kỳ đã bị Dương Thanh giết chết trong vòng một nốt nhạc.

“Chết, chết rồi?”

Hồi lâu vị cha chú kia mới run rẩy nói.

Ông ta không thể chấp nhận được sự thật này. Bước nhanh tới bên cạnh Lý Bảo Tuấn, sau khi kiểm tra một hồi vẻ sợ hãi trên mặt càng đậm.

Ông ta sợ hãi phát hiện Lý Bảo Tuấn chẳng những đã chết mà xương cả người thân đều vỡ vụn.

Điều này có nghĩa là cú đấm của Dương Thanh vừa rồi đã trực tiếp làm gãy nát xương cốt của Lý Bảo Tuấn huống chi ngũ tạng lục phủ?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom